28-11-2008, 09:47 PM
Phi Thăng Chi Háºu
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
Chương 155
- Váºy thì, thưa các ngà i, cá»±u hoà ng Auguste mà chúng ta trước đây cho là đã kiệt quệ, hiện nay đã nháºn được viện binh cá»§a Nga và đang tiến gấp vá» Warsawa, - vị vua trẻ tuổi Xtanixlav Lekzinski khai mạc há»™i nghị quân sá»±, tuyên bố như váºy. Nhà vua mệt má»i vì những công việc quốc gia mà ngưá»i ta bắt nhà vua phải cáng đáng: khuôn mặt thanh tú, nghiêm nghị và kiêu kỳ cá»§a nhà vua, lúc nầy tái xanh, gần như nhợt nhạt; dưới mi mắt cụp xuống, nhà vua không nhìn lên vì đã chán ngấy bá»n triá»u thần kia vá»›i những bá»™ mặt vênh váo tá»± phụ, chán ngấy tất cả những chuyện đánh nhau, tiá»n nong, vay mượn… Bà n tay yếu Ä‘uối cá»§a nhà vua Ä‘ang lần trà ng hạt. Nhà vua mặc quốc phục mà nhà vua rất ghét; nhưng từ khi quân lÃnh Thuỵ Äiển dưới sá»± chỉ huy cá»§a đại tá Arvit Horne, cháu gá»i ngưá»i anh hùng ở Narva bằng chú, đến Warsawa thì các công hầu Ba Lan đã cất các bá»™ tóc giả và xếp các bá»™ y phục kiểu Pháp và o hòm. Bây giá» há» mặc những chiếc jupan, ống tay dà i, mở rá»™ng, loà xoà , đội mÅ© bằng lông hải ly, Ä‘i á»§ng má»m có cà i Ä‘inh thúc ngá»±a bước Ä‘i kêu choang choang, và thay kiếm bằng những thanh gươm nặng cá»§a tổ tiên há» vẫn Ä‘eo.
Warsawa sống trong cảnh vui vẻ và vô tư lá»± dưới sá»± canh gác cẩn máºt cá»§a Arvit Horne: ngưá»i ta đã tha thứ cho viên đại tá Thuỵ Äiển vá» thái độ vô lá»… cá»§a hắn: khi hắn bắt ép Nghị há»™i bầu chà ng trai dòng dõi tầm thưá»ng, nhưng phong thái rất lịch sá»± kia lên là m vua.
SÄ© quan Thuỵ Äiển Ä‘á»u hung tợn và kiêu căng, ngược lại, chúng chịu thua ngưá»i Ba Lan vá» tà i nốc rượu vang hoặc rượu máºt ong và hoà n toà n lu má» trước những tay nhảy mazurka cừ khôi như Vixnieski hay Potorki.
Tuy nhiên, tình hình cÅ©ng có phần u ám; đất Ä‘ai cá»§a các lãnh chúa, bị chiến tranh tà n phá, thu lợi ngà y má»™t kém Ä‘i, nhưng hình như ngay tình trạng đó cÅ©ng sẽ không kéo dà i: vua Charles chẳng lẽ cứ cai quản nước Ba Lan mãi mãi, má»™t ngà y kia rồi ông cÅ©ng sẽ phải tiến vá» phÃa Äông để thanh toán Sa hoà ng Piotr.
Váºy mà giỠđây, má»™t đám mây Ä‘en bất ngá» Ä‘e doạ Warsawa. Auguste đã không phải đánh chác gì mà chiếm ngay được thà nh Lublin già u có và dẫn đầu đạo kỵ binh Ba Lan ồn à o cá»§a ông ta, Ä‘ang tiến gấp vá» thá»§ đô cá»§a mình, men theo tả ngạn sông Vixtuyn. Viên ataman Danila Apoxton, tên hung thần chá»™t chỉ huy quân Cô-dắc vùng Dniep đã sang bên hữu ngạn sông Vixtuyn và đã tá»›i gần Praga, ngoại ô cá»§a Warsawa.
Mưá»i má»™t trung Ä‘oà n bá»™ binh Nga Ä‘ang quét sạch những ngưá»i Ä‘i theo phe vua Xtanixlav ra khá»i các thị trấn dá»c sông Bue; chúng đã chiếm đóng Brest- Litovsk và cÅ©ng vòng vá» Warsawa. Sau hết, đạo quân xứ Xăc cá»§a thống chế Sulenburg, từ phÃa Tây tá»›i, cÅ©ng Ä‘ang nhanh chóng đến gần, sau khi đã hà nh binh khéo léo đánh lừa được vua Charles Ä‘ang đợi đạo quân đó trên má»™t con đưá»ng khác.
- Chúa và Äức Bà đồng trinh là m chứng cho ta rằng ta không há» mưu toan chiếm Ä‘oạt ngai và ng Ba Lan, ta chỉ tuân theo ý muốn cá»§a Nghị há»™i. - Vua Xtanixlav, mắt vẫn nhìn xuống, nói cháºm rãi má»™t cách khinh bỉ. Dưới chân nhà vua, má»™t con chó săn cái rất đẹp thuá»™c loại chó có dòng dõi, Ä‘ang nằm dà i trên thảm, mõm đặt gìữa hai chân. - Cho đến nay, chức trách cao cả mà ta đảm nhiệm, - Xtanixlav nói tiếp, - chỉ Ä‘em lại cho ta những chuyện rắc rối và phiá»n nhiá»…u. Ta sẵn sà ng thoái vị nếu Nghị há»™i, dá»±a và o sá»± tháºn trá»ng và suy tÃnh kỹ lưỡng, cho như váºy là hợp thá»i, để Warsawa thoát khá»i sá»± trả thù cá»§a Auguste. DÄ© nhiên, ông ta có trăm ngà n lý do để mà tức giáºn; ông ta là ngưá»i có nhiá»u tham vá»ng và bướng bỉnh, và ngưá»i đồng minh cá»§a ông ta là Sa hoà ng Piotr, lại còn bướng bỉnh và quá»· quyệt hÆ¡n nữa; há» sẽ đánh cho đến khi nà o đạt được mục Ä‘Ãch má»›i thôi, cho đến khi nà o chúng ta hoà n toà n lụn bại.
Nhà vua đặt má»™t chân Ä‘i á»§ng má»m bằng da dê thuá»™c lên lưng con chó, con váºt ngưá»i cặp mắt mà u tÃm lên nhìn chá»§.
- Thá»±c váºy ta không há» nằn nèo, ta sẽ rất vui lòng được má»i sang nước Ã… Ta sẽ rất sung sướng được theo há»c ở trưá»ng đại há»c Boulogne.
Ngồi dối diện vá»›i nhà vua trên cái ghế gáp, đại tá Arvit Horne, thân hình lá»±c lưỡng, da dẻ đỠhồng, cặp mắt giáºn dứ má»™t cách lạnh lùng, mặc áo mà u xanh lá mạ đã sá»n là u nhà u qua kẽ răng:
- Äây không phải là má»™t cuá»™c há»™i nghị quân sá»± mà là má»™t sá»± đầu hà ng nhục nhã!
Vua Xtanixlav cháºm rãi bÄ©u môi. Hồng y giáo chá»§ Rotzievski, kẻ thù bất cá»™ng đới thiên cá»§a vua Auguste, không nghe thấy lá»i nháºn xét bất lịch sá»± cá»§a viên đại tá Thuỵ Äiển, nói vá»›i cái giá»ng uyển chuyển ngá»t ngà o, hách dịch má»™t cách khiêm nhượng mà ngưá»i ta đã cố công trau đồi trong các trưá»ng há»c cá»§a dòng Tên từ thá»i InhaxÆ¡ de Loayola(1):
- à bệ hạ muốn tránh cuá»™c chiến đấu chỉ là má»™t sá»± yếu Ä‘uổi tạm thá»i mà thôi… Những bông hoa cá»§a tâm hồn bệ hạ đã tà n lụi trước cÆ¡n gió lạnh phÅ© phà ng. Chúng tôi rất lấy là m thương cảm… Nhưng mÅ© miện cá»§a má»™t ông vua theo đạo Thiên chúa khác vá»›i cái mÅ© thưá»ng, chỉ có thể vứt bá» Ä‘i được cùng vá»›i cái đầu đội nó. Váºy thì chúng ta hãy vững lòng mà bà n định vá» công cuá»™c chống lại kẻ tiếm quyá»n; kẻ thù cá»§a Nhà thá», con chiên ghẻ là tuyển hầu(2) Auguste xứ Xăc. Chúng ta hãy nghe xem đại tá Horne nói gì.
Hồng y giáo chá»§ nặng ná» quay vá» phÃa Arvit Horne, - chiếc áo chùng đỠthắm bằng lụa lá»™ng lẫy sá»™t soạt, phản chiếu xuống sà n đánh xi bóng lá»™n, - và khoát tay má»™t cái, rất duyên dáng má»i viên đại tá Thuỵ Äiển nói, như thể má»i ăn má»™t món gì hết sức ngon là nh. Äại tá Horne đẩy lùi ghế, soạc đôi chân chắc nịch, Ä‘i á»§ng to bằng da bôi mỡ. - như tất cả những ngưá»i Thuỵ Äiển khác ráºp theo khuôn vua Charles, hắn mặc chiếc áo đã sá»n và đi á»§ng to, ống á»§ng loe ra như cái phá»…u, và đằng hắng dá»n giá»ng:
- Tôi xin nhắc lại má»™t lần nữa: há»™i nghị quân sá»± phải là há»™i nghị quân sá»± chứ không phải má»™t cuá»™c nói chuyện phiếm vá» hoa hoét. Tôi sẽ bảo vệ Warsawa đến ngưá»i lÃnh cuối cùng, đó là ý chà cá»§a vua tôi. Tôi ra lệnh cho lÃnh cá»§a tôi nổ súng và o bất cứ ai ra khá»i cá»a, kể từ lúc cháºp tối. Sẽ không má»™t tên hèn nhát nà o ra khá»i được Warsawa, những tên nhát sợ cÅ©ng sẽ phải chiến đấu như tất cả má»i ngưá»i khác, tôi sẽ có cách bắt chúng phải là m thế? Các ngà i là m tôi buồn cưá»i: quân chúng ta nhiá»u không kém gì quân cá»§a Auguste. Ngà i đại thá»§ lÄ©nh, vương hầu Lubomirski, biết rõ Ä‘iá»u đó hÆ¡n tôi. Các ngà i lảm tôi buồn cưá»i? Auguste Ä‘ang vây chúng ta! Äiá»u đó chỉ có nghÄ©a là nó tạo cho chúng ta cÆ¡ há»™i đánh nó má»™t tráºn tÆ¡i bá»i, lần lượt phá tan các đạo quân cá»§a nó: ở phÃa Nam, đạo kỵ binh cá»§a bá»n quý tá»™c nông thôn Ba Lan say rượu; ở phÃa Äông Warsawa tên Ataman Danila Apoxton vá»›i bá»n Cô-dắc vÅ© khà kém cá»i sẽ không thể nà o chống đỡ nổi sá»± tấn công cá»§a quân giáp kỵ cá»§a ta… còn như tên thống chế Sulenburg, nó sẽ chết trước khi tá»›i được Warsawa: chắc chắn là vua tôi Ä‘ang Ä‘uổi theo nó. Nguy cÆ¡ nghiêm trá»ng là mưá»i má»™t trung Ä‘oà n quân Nga cá»§a vương hầu Golixyn, nhưng trong thá»i gian chúng lê bước từ Brest tá»›i đây thì chúng ta đã tiêu diệt Auguste rồi, nó chỉ còn chước là rút lui hoặc chết. Tôi yêu cầu vương hầu Lubomirski ngay đêm nay hãy táºp hợp tất cả các trung Ä‘oà n kỵ binh tại Warsawa. Tôi đỠnghị vá»›i bệ hạ hãy ra lệnh tổng động viên ngay bây giá», trước khi những ngá»n nến kia cháy hết… Và quá»· bắt tôi Ä‘i nếu tôi không nhổ sạch được má»› lông Ä‘uôi công cá»§a Auguste!
Thở mạnh trong bá»™ ria hoe hoe và ng, Arvit Horne phá lên cưá»i và ngồi xuống. Lúc nầy, ngay đến nhà vua cÅ©ng ngưá»i mắt lên nhìn đại thá»§ lÄ©nh Lubomirski, thống soái quân đội Ba Lan và Lidva. Trong suốt cuá»™c bà n cãi, ông ta ngồi ở bên tay trái nhà vua, trên chiếc ghế bà nh thếp và ng, hai tay bưng lấy trán, khiến ngưá»i ta chỉ nhìn thấy cái đầu tròn cá»§a ông ta, vá»›i mái tóc hoa râm cắt tròn xoe như cái nồi và bá»™ ria nhá», dà i, hai đầu rá»§ xuống.
Khi tất cả má»i ngưá»i đã im tiếng, ông ta như sá»±c tỉnh, thở dà i má»™t cái, và ngồi thẳng lên; ngưá»i ông ta cao lá»›n, xương xẩu, vai rá»™ng; ông từ từ đặt bà n tay lên chiếc gáºy chỉ huy nạm kim cương, cà i và o thắt lưng là m bằng vải quý. Bá»™ mặt rá»— vá»›i cái mÅ©i khoằm, đôi má hóp, da sần Ä‘á», căng thẳng trên gò má, biểu lá»™ má»™t niá»m kiêu căng lầm lì và hung dữ đến ná»—i nhà vua phải chá»›p chá»›p mắt và cúi xuống vuốt ve con chó. Äại thá»§ lÄ©nh thong thả đứng dáºy. Giá» trả thù mà ông ta mong đợi bao lâu nay, đã Ä‘iểm.
Ông là báºc vương hầu danh tiếng nhất Ba Lan, uy quyá»n hÆ¡n cả nhà vua trong các lãnh địa rá»™ng mênh mông cá»§a ông. Khi ông tá»›i Nghị há»™i hoặc hà nh hương viếng Senxtosova, Ä‘oà n tuỳ tùng cá»§a ông không dưới năm nghìn vị quý tá»™c hoặc Ä‘i trước hoặc Ä‘i sau xe ông, ngưá»i thì cưỡi ngá»±a, kẻ thì ngồi xe mui bằng mây hoặc Ä‘i xe ngá»±a, tất cả Ä‘á»u nhất loạt mặc jupan đỠsẫm, ống tay áo dà i loà xoà lót vải mà u thanh thiên. Má»—i lần có lệnh tổng động viên, - để đánh quân Tarta hoặc dẹp má»™t cuá»™c nổi loạn ở Ukrain -, ông Ä‘em theo ba trung Ä‘oà n quân ky, mặc áo giáp bằng thép, sau lưng có cánh.
Thuá»™c dòng dõi há» Piaxt, từ khi vua Auguste bị phế truất ông tá»± coi mình là ngưá»i đầu tiên đáng được lên ngôi vua Ba Lan. Năm ngoái, hai phần ba đại biểu ở Nghị há»™i đã hô vang, vá»— gươm kêu loảng xoảng: "Chúng ta muốn Lubomirski?". Nhưng vua Charles không nghe vì nhà vua cần có má»™t con rối. Äại tá Horne đã cho quân mang súng vây chặt Nghị há»™i Ä‘ang sôi lên sùng sục; quân Thuỵ Äiển đã châm ngòi súng và đánh trống là m ô nhục cá vẻ tôn nghiêm cá»a nghị trưá»ng. Horne bước Ä‘i nặng ná» như thể lấy gót á»§ng đóng Ä‘inh xuống sà n, lại gần cái ngai và ng bá» trống và hét lên rằng: "Tôi đỠnghị Xtanixlav Lekzinski!".
Từ ngà y đó, mối háºn thù âm ỉ trong lòng vị đại thá»§ lÄ©nh. Cho tá»›i khi ấy, chưa ai dám xúc phạm tá»›i danh dá»± cá»§a ông. Váºy mà vua Charles đã là m Ä‘iá»u đó - mà vua Charles thì chắc chắn là không có nhiá»u ruá»™ng cà y và bát đĩa bằng và ng bằng há» nhà Lubomirski.
ÄÆ°a con mắt hầm hầm, ghê rợn, nhìn quanh cá» toạ, móng tay gãi và o đầu gáºy, ông giáºn dữ nói, rÃt lên như má»™t con rắn:
- Ta nghe lầm hay ta mÆ¡ ngá»§? Má»™t viên tư lệnh má»™t thà nh mà lại dám ra lệnh cho ta ư, ta, đại thá»§ lÄ©nh, ta, vương hầu Lubomirski! Äây là má»™t chuyện đùa sao? Hay má»™t sá»± láo xược quá quắt!
Nhà vua giÆ¡ tay lên, ngón tay cầm chuá»—i trà ng hạt, hồng y giáo chá»§ ngồi trên ghế ngả ngưá»i vá» phÃa trước, lắc cái cái đầu cú da thịt bùng nhùng, nhưng đại thá»§ lÄ©nh lại cà ng cất cao giá»ng hăm doạ:
- Tại đây má»i ngưá»i chá» ta cho ý kiến. Ta đã nghe các ngà i nói và ta đã tá»± vấn lương tâm… Äây là câu trả lá»i cá»§a ta: quân đội cá»§a chúng ta không lấy gì là m chắc chắn cho lắm. Muốn buá»™c được há» phải đổ máu mình và máu những ngưá»i anh em cá»§a há», thì trái tim cá»§a má»—i vị quý tá»™c Ba Lan phải trà n trá» nhiệt tình hoặc đầu óc phải quay cuồng vì Ä‘iên giáºn. Có lẽ vua Xtanixlav biết má»™t khẩu lệnh chiến đấu thÃch hợp nà o chăng? Ta thì ta không biết… "Nhân danh Chúa, tiến lên, hãy chết vì vinh quang cá»§a dòng há» Lekzincski!". Há» sẽ chẳng theo. "Nhân danh chúa, tiến lên, vì vinh quang cá»§a vua Thuỵ Äiển!" chăng? Há» sẽ ném vÅ© khà xuống đất. Ta không thể chỉ huy quân đội được nữa! Ta không còn là dại thá»§ lÄ©nh nữa!
Khuôn mặt méo xệch vì giáºn dữ cá»§a Lubomirski đỠgay lên đến táºn cặp lông mà y chổi sể. Không thể ném được nữa, ông rút cái gáºy chỉ huy ở thắt lưng ra ném xuống chân vị vua non choẹt kia. Con chó săn cái kêu lên má»™t tiếng ăng ẳng.
- Phản bá»™i? - Äại tá Horne tức giáºn Ä‘iên cuồng, hét lên.
Chú thÃch:
(1)Tu sÄ© sáng láºp ra dòng Tên cá»§a Thiên chúa giáo (1491 - 1556).
(2) Vương hầu ở Äức thá»i xưa có quyá»n tuyển cá» Hoà ng đế nước Äức
Tà i sản của ngudoc
28-11-2008, 09:50 PM
Phi Thăng Chi Háºu
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
Chương 156
Chữ "berxecke" hay là "phát Ä‘iên phát cuồng" có từ thá»i thượng cổ và bắt nguồn ở phong tục cá»§a dân Bắc Âu thưá»ng say sưa vá»›i những thứ nấm dại giết ruồi. Sau nầy, thá»i trung cổ, ngưá»i Normandie(1) gá»i những binh sÄ© chiến đấu Ä‘iên cuồng trong các tráºn đánh là "berxecke": há» chiến đấu không mặc áo giáp, không đội mÅ© trụ và không cầm khiên, chỉ mặc độc chiếc áo lót bằng vải thô và hung tợn đến ná»—i và dụ như, theo truyá»n thuyết, mưá»i hai "berxecke" con vua Canut phải Ä‘i má»™t chiếc riêng vì ngay ngưá»i Normandie cÅ©ng sợ há».
CÆ¡n thịnh ná»™ cá»§a vua Charles chỉ có thể so sánh được vá»›i sá»± Ä‘iên khùng cá»§a bá»n "berxecke", đến ná»—i tất cả dám cáºn thần có mặt trong lá»u nhà vua lúc đó Ä‘á»u phải kinh hoảng, sá»ng sốt; còn bá tước Pipe thì ông ta tháºm chà còn lo cho cả tÃnh mạng mình nữa.
Ngà y hôm ná», khi nữ bá tước Koxenka trao cho nhà vua bức thư do má»™t con chim bồ câu đưa tá»›i, vua Charles vẫn khăng khăng không lay chuyển trong ý muốn báo thù; trái vá»›i ý kiến cá»§a Pipe, cá»§a thống chế Renskjon và các tướng lÄ©nh khác, nhà vua má»™t má»±c muốn thá»±c hiện dá»± định cá»§a mình là diệt Auguste ngay tức khắc bắt toà n cõi Ba Lan phải thần phục Xtanixlav Lekzinski, và cho quân lÃnh nghỉ ngÆ¡i để có thể, năm sau, chỉ trong má»™t chiến dịch mùa hè, đánh cho tất cả các bầy rợ cá»§a Sa hoà ng Piotr phải đại bại, kết liá»…u chiến tranh ở phÃa Äá»ng. Vua Charles không há» lo ngại vá» số pháºn Narva và Yuriev, quân đồn trú ở hai thà nh nầy Ä‘á»u mạnh, tưá»ng lại kiên cố, bá»n Moskva đụng và o sẽ phải gẫy răng; ở phÃa đó còn có Slipenbac, viên dÅ©ng tướng đứng đầu hà ng dÅ©ng tướng. HÆ¡n nữa phải thay đổi những dá»± kiến táo bạo cá»§a mình chỉ vì má»™t bức thư mÆ¡ hồ do chim câu đưa tá»›i mà lại do má»™t ả giang hồ đồi bại trao lại, thì tháºt là quá nhục nhã đối vá»›i lòng kiêu hãnh cá»§a vua Charles, ngưá»i thừa kế vinh quang cá»§a Alekxandr đại đế và cá»§a Cséza(2).
Tin viện binh Nga tá»›i Xokan và Auguste đột nhiên tiến quân vá» Warsawa, ngay dưới mÅ©i cá»§a vua Charles, (nhà vua như má»™t con sư tỠđã no nê, ung dung chưa muốn cắm nanh vuốt và o thịt con mồi cá»§a mình là vua nước Ba Lan) đã được má»™t ngưá»i báo cho quân Thuỵ Äiển biết - ngưá»i đó chÃnh là gã quý tá»™c Ba Lan, trong bữa tiệc cá»§a lãnh chúa Xobexanski, đã vung gươm chém vỡ đôi đĩa xúc xÃch. Bá tước Pipe tiu nghỉu, tá»›i đánh thức nhà vua và o lúc tang tảng sáng. Vua Charles Ä‘ang ngá»§ ngon là nh trên chiếc giưá»ng lÃnh hai tay khoanh trên ngá»±c. Ãnh sáng nhợt nhạt cá»§a chiếc đèn đêm bằng đồng soi sáng cái mÅ©i khoà m cá»§a nhà vua, cái má hóp, khắc khổ cặp môi mÃm chặt, ngay trong giấc ngá»§ nhà vua cÅ©ng muốn khác thưá»ng. Trông nhà vua giống như bức tượng đá cá»§a má»™t hiệp sÄ© nằm trên má»™ hình.
Thoạt đầu bá tước Pipe hy vá»ng con gà trống cá»§a nhà vua sẽ giúp ông thoát khá»i ná»—i lúng túng: lúc nầy đúng là lúc nó phải cất tiếng gáy. Nhưng con gà , bị buá»™c phải chia sẻ cuá»™c sống khổ hạnh cá»§a chá»§, lục đục trong chuồng sau lá»u và chỉ rên lên má»™t thứ tiếng "ê khê khê" mÆ¡ hồ.
- Tâu bệ hạ, xin bệ hạ hãy thức giấc! - bá tước Pipe khẽ thì thầm, hết sức nhẹ nhà ng, và khÆ¡i cao ngá»n đèn đêm. - Có tin dữ, tâu bệ hạ… - Vua Charles mở mắt ra, nhưng không hể động cá»±a - Auguste đã thoát khá»i tay chúng ta rồi!
Ngay láºp tức, vua Charles mặc chiếc quần cá»™c bằng vải thô, đặt đôi chân Ä‘i tất len lên thảm trải ở chân giưá»ng, và hai nấm tay chống xuống giưá»ng, nhìn chòng chá»c và o mặt bá tước Pipe. Bá tước, vá»›i tất cả sá»± dè dặt tháºn trá»ng cá»§a má»™t triá»u thần, kể lại váºn may xảy ra trong số mệnh cá»§a vua Auguste.
- Lấy á»§ng, lấy giầy cho ta! - vua Charles thong thả dằn từng tiếng và cà ng giương to thêm má»™t cách khá»§ng khiếp cặp mắt nhìn trừng trừng không chá»›p, nom như tóe lá»a, hoặc giả có lẽ đó chỉ là ánh lá»a cá»§a ngá»n đèn đêm Ä‘ang lụi? Pipe lao ra ngoà i lá»u và trở lại ngay láºp tức theo sau là Bijoockenjem đã chụp vá»™i và ng bá»™ tóc giả lên đầu. Các tướng lÄ©nh cÅ©ng bước và o lá»u. Vua Charles giÆ¡ chân lên rất cao mặc quần, sá» á»§ng, cà i khuy áo là m gẫy mất hai móng tay và lúc đó má»›i để cÆ¡n thịnh ná»™ nổ bùng ra:
- Các ngươi suốt ngà y hú hà vá»›i bá»n ** Ä‘iếm bẩn thỉu các ngươi béo quay ra như má»™t tên thầy tu theo đạo Thiên Chúa! - vua Charles hét lên như sá»§a, quai hà m nhà vua bị chuá»™t rút méo xệch và hai hà m răng đánh láºp cáºp, quát tướng Roden là ngưá»i không có gì đáng trách.
- Ngà y hôm nay, các ngươi đã bị nhục nhã ê chá», - nhà vua quay vá» phÃa tướng Lovenhop hét như muốn đá ông nầy má»™t cái. - Ngươi chỉ đáng Ä‘i theo quân đội ta trông đám hà nh lý, như má»™t tên lÃnh quèn. Trinh sát cá»§a ngươi đâu? Ta được biết tin tức sau tất cả má»i ngưá»i? Má»™t tin tối quan trá»ng, quyết định đến cả váºn mệnh châu Âu, mà lại do má»™t gã quý tá»™c hèn mạt say rượu bà tỉ mang đến cho ta! Ta phải lấy tin tức cá»§a má»™t ả giang hồ! Ta đã chuốc lấy đủ Ä‘iá»u lố bịch! Ta lấy là m lạ sao quân Cô-dắc chưa bắt được ta khi ta Ä‘ang ngá»§ trên giưá»ng rồi giải ta vá» Moskova, thòng lá»ng buá»™c cổ? Còn ngươi, ông Pipe, ta khuyên ngươi hãy thay cái mÅ© bá tước trên huy hiệu cá»§a ngươi bằng cái mÅ© cá»§a thằng há»! Äồ chỉ ham ngốn chim dẽ, gà gô và các thứ chim muông khác, đồ say rượu, đồ con lừa! Ta cấm ngươi không được là m ra bá»™ oan ức! Ta sẽ ra lệnh căng xác ngươi ra mà đánh, phanh thây ngươi ra, ta sẽ rất hả lòng! Do thám cá»§a ngươi đâu cả, ta há»i ngươi? Liên lạc viên cá»§a ngươi đâu; chúng có nhiệm vụ báo cho ta biết tình hình trước hai mươi bốn tiếng giở hồ kia mà ? Ma quá»· bắt tất cả các ngươi Ä‘i? Ta bá» quân đội đấy, ta sẽ là m má»™t dân thưá»ng? Ta chán là m vua các ngươi lắm rồi!
Nói Ä‘oạn, nhà vua rứt đứt hết tất cả khuy áo, đá má»™t cái tháºt mạnh là m thá»§ng má»™t cái trống; tóm lấy bá»™ tóc giả trên đầu nam tước Bijoockenjem xé nát ra từng mảnh… Không ai dám ho he, nhà vua lồng lá»™n trong lá»u giữa đám triá»u thần Ä‘ang lùi giạt ra hai bên.
Khi cơn cuồng nộ kiểu "berxecke" đã bắt đầu nguôi, vua Charles chắp hai tay sau lưng, cúi đầu xuống và dằn từng tiếng:
- Ta ra lệnh báo động ngay láºp tức trong toà n quân và nhổ trại. Các ngươi, ta cho ba giỠđồng hồ để chuẩn bị. Ta xuất chinh. Nháºt lệnh ta sẽ thảo ra, sẽ cho các ngươi biết các công việc khác. hãy ra hết khá»i lá»u ta. Bijoockenjem, lấy cho ta bút, giấy và má»±c?
Chú thÃch:
(1) Ngưá»i vùng Bắc Âu, nhất là Nauy, Äan Mạch, xưa kia nổi tiếng hung dữ và thiện chiến, đã từng đánh chiếm vùng sông Dniep nước Nga, ở thế ká»· IX, xứ Normandie cá»§a Pháp ở thế ká»· X và nước Anh thế ká»· XII.
(2) Vua Hy Lạp và hoà ng đế La Mã cổ, lững lầy vì những chiến công hiển hách.
Tà i sản của ngudoc
29-11-2008, 04:34 PM
Phi Thăng Chi Háºu
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
Chương 157
- Tháºt không sao chịu nổi! Chúng ta dừng lại ở đây đã hà ng thế ká»· rồi! Hãy bạo dạn lên má»™t chút, mở má»™t cuá»™c tấn công mạnh mẽ và ngay đêm nay có lẽ chúng ta sẽ ngá»§ ở Warsawa - nữ bá tước Koxenxka bá»±c bá»™i nói, đưa mắt qua cá»a xe nhìn những đống lá»a trại nhiá»u vô kể vẽ thà nh má»™t đưá»ng vòng rá»™ng sáng rá»±c rỡ, trước thà nh phố không ai trông thấy trong đêm tối. Nữ bá tước mệt lả, cảm thấy như muốn ngất Ä‘i.
Cá»— xe lịch sá»± cá»§a bà ta có gắn tượng thần ái tình mạ và ng, đã gãy khi qua má»™t con sông nhá» và bà đã phải lên cá»— xe thảm hại, bất tiện và rất xóc cá»§a Xobesanxka phu nhân. Nữ bá tước bá»±c tức thấy Anna phu nhân có vẻ tầm thưá»ng, bà ta cÅ©ng không ngần ngại tá» ra niá»m nở vá»›i con bé quê mùa ấy.
- Xe nhà vua dừng lại trước xe ta, - nữ bá tước nói, - nhưng không thấy nhà vua trong xe. Nhà vua nghÄ© gì? Có Trá»i biết? Chẳng thấy chuẩn bị ăn uống, nghỉ ngÆ¡i gì cả.
Nữ bá tước kéo má»™t sợi dây da, cháºt váºt má»›i hạ được tấm kÃnh cá»a xe xuống. Bà ngá»i thấy mùi mồ hôi ngá»±a ấm và hÆ¡i xúp ngon là nh cá»§a lÃnh. Äêm tối vang động tiếng ồn ảo cá»§a doanh trại: tiếng kêu, tiếng chá»i, tiếng vó ngá»±a, tiếng súng nổ ở xa xa; có tiếng ngưá»i gá»i nhau à ới, những chiếc xe vướng và o nhau kêu răng rắc. Nữ bá tước chán ngấy những thú vui ấy cá»§a cuá»™c Ä‘á»i con nhà võ: bà kéo cá»a kÃnh lên và ngồi chúi và o má»™t góc xe. Má»i thứ Ä‘á»u là m bà khó chịu, cả chiếc áo dà i nhà u nát, cái áo khoác ngoà i, cả các góc cạnh cá»§a hòm xiểng; giá được cắn ai đến chảy máu hẳn bà sẽ rất hả dạ…
- Tôi e rằng chúng ta sẽ thấy cung Ä‘iện tan hoang, bị cướp phá sạch… Há» Lekzinski nổi tiếng là tham lam, còn Xtanixlav thì tôi biết rõ quá… ngu tÃn, keo kiệt và bần tiện… Khi trốn khá»i Warsawa, không phải hắn chỉ mang theo có má»—i quyển kinh thánh trong túi. Bà bạn thân mến nầy, tôi khuyên bà nên dà nh lấy má»™t biệt thá»± riêng nà o đó, nếu cần có thể đến đấy mà ở; lẽ tất nhiên nếu bà có những chá»— quen biết khá giả ở Warsawa… Không nên tin lắm và o vua Auguste. Trá»i, ông ta má»›i khốn nạn là m sao!
Anna phu nhân rất lấy là m thú vị được chuyện trò vá»›i nữ bá tước; đối vá»›i phu nhân, đấy là trưá»ng cao đẳng dạy môn xá» thế. Từ thuở nhá», từ khi dưới chiếc áo lót đã nổi lên những hình tròn đáng yêu, bà đã mÆ¡ ước sống má»™t cuá»™c Ä‘á»i phi thưá»ng. Bà chỉ cần soi gương tá»± ngắm mình: xinh đẹp, mà còn hÆ¡n xinh đẹp nữa là khác, - má»™t vẻ đẹp khêu gợi, - tế nhị, cÆ¡ trÃ, linh lợi và không biết mệt má»i là gì. Gia đình bà nghèo ông bố là má»™t vị quý tá»™c phá sản, kiếm ăn những mối lợi nhỠở các phiên chợ, ở bà n đánh bạc cá»§a các chúa đất già u có. Ãt khi ông ta ở nhà . Mệt má»i, á»§ rÅ©, mặt mầy hốc hác, mặc chiếc áo đã bạc, ông ngồi ở cá»a sổ nhìn cảnh tiêu Ä‘iá»u cá»§a cái gia cÆ¡ nghèo cá»§a mình.
Anna là con má»™t, rất được cưng chiá»u, luôn miệng há»i ông, đòi ông kể những chuyện phiêu lưu cá»§a ông. Lúc đầu ông miá»…n cưỡng kể nhưng rồi bốc lên, ông khoe khoang khoác lác vá» những kỳ tÃch, những chá»— quen thuá»™c sang trá»ng cá»§a mình. Anna nghe những chuyện ông kể có tháºt hoặc bịa đặt vá» cuá»™c sống tráng lệ, xa hoa cá»§a các báºc vương giả Xixnevieski, Potorki, Lubomirski, Xactoriski… Khi ngưá»i cha đã ăn hết con gà dò cuối cùng và bán mất con ngá»±a còm cuối cùng để trả má»™t món nợ đánh bạc, Ä‘em gả con gái cho ngà i Xobexanski già nua thì Anna không há» phản đối vì cô ta hiểu rằng cuá»™c hôn nhân ấy chỉ là má»™t báºc thang vững chắc để sau nầy ngoi lên nữa. Duy có má»™t Ä‘iá»u là m cô buồn phiá»n là chồng cô mê say cô quá, vá»›i má»™t sá»± mặn nồng không hợp vá»›i tuổi á»ng ta. Cô có má»™t trái tim nhạy cảm, nhưng hoà n toà n phục tùng lý trÃ.
Váºy mà giỠđây sá»± tình cỠđã đưa Anna phu nhân lên tá»›i đỉnh thang cao nhất cá»§a hạnh phúc. Nhà vua đã rÆ¡i và o lưới bẫy cá»§a bà ta. Anna phu nhân không vì thế mà choáng váng như má»™t con bé ngốc nghếch, trà óc tinh tế cá»§a bà đã sục sạo như má»™t con chuá»™t nhắt trong vá»±a thóc tối om: cần phải cân nhắc má»i Ä‘iá»u, dá»± liệu trước má»i Ä‘iá»u. Äối vá»›i chồng - như má»™t đức ông chồng mê vợ, theo thói thưá»ng, ông nầy chẳng hay biết gì hết - bà đã nÅ©ng nịu bảo: "Em chán cái xó xỉnh hẻo hút nầy lắm rồi! Anh Josep ạ, ngay anh cÅ©ng nên mừng cho em: bây giá» em muốn là bà đệ nhất phu nhân ở Warsawa. Anh đừng lo nghÄ© gì, cứ yên tâm mà tiệc tùng và hãy yêu quý em".
Cái khó khăn là ở chá»— khác: cần phải tá» ra khôn ngoan hÆ¡n nữ bá tước Koxenxka và ngoà i mặt cứ là m ra vẻ chẳng hay biết gì mà dìm mụ ta xuống táºn đất Ä‘en; cuối cùng, - Ä‘iểm tế nhị nhất cá»§a việc nầy, - Anna phu nhân không muốn chỉ là trò chÆ¡i nhất thá»i cá»§a nhà vua mà muốn cá»™t chặt nhà vua và o vá»›i mình
Muốn váºy, sắc đẹp yêu kiá»u không đủ mà còn cần phải có kinh nghiệm nữa. Và Anna phu nhân đã không bá» phà thì giá», thăm dò nữ bá tước, cố moi ra những bà quyết để quyến rÅ© lung lạc ngưá»i.
- á»’ không, nữ bá tước thân mến, tôi sẵn sà ng sống trong má»™t túp lá»u ở Warsawa, miá»…n là tôi được gần bà , như má»™t con ong hèn má»n bên má»™t bông hồng, - Anna phu nhân nói; bà ta ngồi trong góc xe đối diện, hai chân gáºp lại và nhìn trá»™m khuôn mặt cá»§a nữ bá tước Ä‘ang nhấm mắt lại, lúc thì ứng hồng dưới ánh lá»a trại, lúc thì chìm và o bóng tối. - như mặt trăng lẩn và o mây - Là vì tôi hãy còn là má»™t đứa trẻ. Cho đến nay, má»—i khi nhà vua nói vá»›i tôi, tôi vẫn run bắn cả ngưá»i, tôi không muốn trả lá»i má»™t câu ngu dại hay má»™t lá»i thất thố.
Nữ bá tước nói, như đáp lại những ý nghĩ chua như dấm của bản thân mình:
- Khi nhà vua đói, ông ta ăn má»™t miếng bánh lúa mạch cÅ©ng ngon là nh thÃch thú như ăn má»™t miếng paté Strasburg(1). Tại má»™t quán rượu bên đưá»ng, ông ta đã say mê má»™t đứa con gái Cô-dắc mặt rá»— Ä‘ang chạy à o qua sân để xuống hầm, Ä‘em các vò rượu vang lên quán. Ông ta cho đấy là má»™t ngưá»i đà n bà … Má»™t cái váy là điá»u duy nhất đáng kể đối vá»›i ông ta…Tháºt là má»™t con quái váºt! Nữ bá tước Konixmac đã là m ông ta mê mẩn là vì, trong khi khiêu vÅ©, con mụ ấy đã để hở cho ông ta trông thấy nịt bÃt tất cá»§a nó: những băng nhung Ä‘en, thắt trên tất mà u hồng.
- Lạy Chúa, cái đó tác động đến thế kia ư? - Anna phu nhân lẩm bẩm.
- Ông ta đã say mê mụ quý tá»™c Nga Volkova như má»™t tên súc sinh; trong buổi vÅ© há»™i, mụ ta thay áo dà i và áo lót rất nhiá»u lần; ông ta đã và o buồng, lấy áo lót cá»§a mụ mà lau mặt… Ở thế ká»· trước, vua Pháp Henri đệ nhị cÅ©ng đã là m như thế… Nhưng chuyện ấy là khởi đầu má»™t cuá»™c dan dÃu lâu dà i, còn đằng nầy mụ quý tá»™c Volkova đã chuồn mất ngay dưới mÅ©i Auguste ai cÅ©ng lấy thế là m hả dạ.
- Chắc là tôi ngu ngốc ghê lắm! - Anna phu nhân kêu lên, - nhưng tôi không hiểu cái áo lót của bà ấy thì có liên quan gì đến chuyện nầy.
- Không phải cái áo lót mà là da dẻ mụ ta, cái mùi đặc biệt cá»§a nó… Da dẻ đà n bà cÅ©ng như hương thÆ¡m cá»§a má»™t bông hoa, đến các cô gái nhỠở nhà tu kÃn cÅ©ng chẳng lạ gì Ä‘iá»u đó… Vá»›i má»™t ngưá»i dâm đãng đà ng Ä‘iếm như nhà vua yêu quý cá»§a chúng ta thì cái mÅ©i ông ta quyết định má»i tình cảm.
- Ôi lạy Äức bà đồng trinh!
- Hẳn bà đã chú ý nhìn cái mũi to tướng của ông ta rồi chứ, ông ta rất tự hà o vỠcái mũi đó và ông ta cho rằng nó là m ông ta trông giống vua Henri đệ tứ(2) Lúc nà o ông ta cũng hấp háy cái lỗ mũi như một con chó săn đánh hơi gà gô.
- Như váºy, Ä‘iá»u quan trá»ng nhất là nước hoa, bá»™t hổ phách, sức nước thÆ¡m, có phải không" Tôi hiểu thế có đúng không, thưa nữ bá tước đáng mến?
- Nếu bà đã Ä‘á»c Odytxe(3) rồi thì hẳn bà nhá»› là nữ phù thuá»· Xiêcxê đã biến đà n ông thà nh lợn… Bà bạn thân mến, đừng giả đò ngây thơ… Vả lại, tất cả những chuyện ấy kể ra cÅ©ng khá khó chịu, bá»±c mình và nhục nhã.
Nữ bá tước im bặt. Anna phu nhân phân vân tá»± há»i không biết trong hai ngưá»i - bà ta và nữ tá tước - thá»±c ra ai đã lừa bịp ai? Qua kÃnh cá»a xe, bà trông thấy đầu má»™t con ngá»±a vá»›i đôi môi Ä‘en sì sùi bá»t.
Nhà vua lại gần cá»— xe… nhảy xuống ngá»±a và mở cá»a xe. Lá»— mÅ©i nhà vua nở ra, má»™t nụ cưá»i rạng rá» soi sáng khuôn mặt há»›n hở, rõ nét. Dưới ánh Ä‘uốc do má»™t tên quân kỵ cầm, trông nhà vua tháºt là lá»™ng lẫy vá»›i chiếc mÅ© nhe mạ và ng, và nh mÅ© hất lên và chiếc áo bà o đỠthắm oai vệ khoác trên vai; nom nhà vua đưá»ng bệ đến ná»—i Anna phu nhân phải tá»± nhá»§: "Không, không, không được là m những chuyện dại dá»™t". Nhà vua vui vẻ kêu lên:
- Xin má»i các phu nhân xuống xe, các phu nhân sẽ dá»± má»™t cảnh tượng lịch sá»!
Anna phu nhân khẽ kêu lên má»™t tiếng, láºp tức lao ra cá»a xe, còn nữ bá tước thì nói:
- Thiếp Ä‘au lưng như giần, hẳn bệ hạ muốn váºy. Thiếp chẳng ăn mặc Ä‘iểm trang gì, thiếp sẽ ở lại đây, nhịn đói mà ngá»§ gà ngá»§ gáºt váºy.
Nhà vua xẵng giá»ng đáp:
- Nếu phu nhân cần có má»™t ổ rÆ¡m, ta sẽ sai ngưá»i Ä‘i lấy!
- Lấy ổ rơm cho thiếp!
Ãnh lá»a xanh lè vụt lóe trong cặp mắt bá»—ng mở to cá»§a nữ bá tước là m vua Auguste phải lùi lại. Nữ bá tước như cầm má»™t cái mồi Ä‘ang cháy, nhảy ra ngoà i xe, mình choà ng áo khoác mà u hoa đà o, rá»±c rỡ trong ánh chân ngá»c lấp lánh ở tai, ở cổ ở ngón tay, tóc hÆ¡i rối nhưng không phải vì thế mà kém phần kiá»u diá»…m.
- Lúc nà o cung xin tuân theo lệnh hoà ng thượng, - bà ta nói, và luồn cánh tay để trần và o tay vua. Má»™t lần nữa, Anna phu nhân thấy ngưá»i đà n bà nầy tà i nghệ quả tháºt cao cưá»ng.
Cả ba ngưá»i Ä‘i vá» phÃa cá»— xe cá»§a vua, bên cạnh có má»™t trung đội quân kỵ tinh nhuệ túc trá»±c dưới ánh Ä‘uốc - toà n là quý tá»™c Ba Lan - mặc áo giáp, có những lông thiên nga cắm và o những vòng sắt ở lưng. Auguste và hai vị phu nhân - má»—i ngưá»i má»™t bên nhà vua và hÆ¡i lùi lại sau má»™t chút - ngồi và o ghế bà nh đặt trên thảm.
Tim Anna phu nhân Ä‘áºp rất nhanh: những kỵ sÄ© cao lá»›n kia, vây quanh bà ta, vá»›i cánh, áo giáp và mÅ© sắt lấp loáng dưới ánh Ä‘uốc, trông tá»±a những thiên thần cá»§a Chúa giáng xuống trần để Ä‘em cung Ä‘iện Warsawa vinh quang và cá»§a cải trả lại cho vua Auguste. Bà nhắm mắt lại và niệm má»™t bà i kinh ngắn:
- Cầu cho nhà vua hiá»n như má»™t con cừu non trong tay con!
Bá»—ng có tiếng vó ngá»±a. Trung đội kỵ binh rẽ ra nhưá»ng lối cho những ngưá»i má»›i đến. Ngưá»i ta trông thấy từ trong bóng tối hiện ra vương hầu Lubomirski, Ä‘i theo có má»™t Ä‘oà n kỵ sÄ© cÅ©ng có cánh sau lưng nhưng là lông Ä‘en. Tá»›i sát chá»— vua ngồi, vị đại thá»§ lÄ©nh gò mạnh cương ngá»±a, chiến bà o bay phồng lên, rồi nhảy xuống ngá»±a quỳ má»™t gối xuống thảm, trước mặt vua Auguste:
- Tâu hoà ng thượng, nếu có thể được, xin hoà ng thượng hãy tha thứ cho sự phản nghịch của thần.
Cặp mắt Ä‘en cá»§a ông ta náy lừa, biểu lá»™ má»™t quyết tâm hung dữ, khuôn mặt đỠrá»±c lầm lì, giá»ng nói nghẹn ngà o. Ông Ä‘ang cố nén lòng kiêu kỳ cá»§a mình xuống.
Ông không bá» chiếc mÅ© lông thú có Ä‘Ãnh má»™t chuá»—i kim cương, chỉ có hai bà n tay khô khan cá»§a ông run lên:
- Sá»± phản nghịch cá»§a thần là má»™t việc Ä‘iên rồ, má»™t sá»± mất trÃ… Nhưng hoà ng thượng hãy tin ở thần, dẫu sao thần cÅ©ng không má»™t lúc nà o thừa nháºn Xtanixlav là vua… Sá»± xúc phạm ấy là m thần Ä‘au đớn trăm chiá»u. Cuối cùng giá» phút thần mong đợi đã đến… Thần đã ném chiếc gáºy chỉ huy cá»§a thần xuống chân hắn… Thần đã nhổ toẹt xuống đất và bước ra khá»i nhà hắn… Trong sân hoà ng cung, quân lÃnh cá»§a tên quan trấn thá»§ đã xông lại đánh thần… Nhá» Æ¡n Chúa, tay thần cầm gươm còn vững, thần đã lấy máu cá»§a những tên khốn kiếp ấy đánh dấu việc thần cắt đứt vá»›i Lekzinski… Thần xin dâng tÃnh mạng lên hoà ng thượng.
Vừa lắng nghe, vua Auguste vừa từ từ tháo đôi bao tay bằng sắt ném xuống thảm. Mặt nhà vua tươi tỉnh lên. Nhà vua đứng dáºy, vẫy hai bà n tay chìa ra:
- Äại thá»§ lÄ©nh, ta tin ngươi… Ta thá»±c lòng tha thứ cho ngươi
Và nhà vua lấy hết sức ghì chặt mặt Lubomirski và o ngá»±c, áp mạnh và o những vị thần đầu ngưá»i mình ngá»±a và các tiên nữ chạm trổ trên bá»™ áo giáp à cá»§a nhà vua. Sau khi đã ôm chặt Lubomirski hôn như váºy, hÆ¡i lâu quá sá»± cần thiết má»™t chút, vua Auguste ra lệnh mang má»™t chiếc ghế thứ tư tá»›i. Nhưng ghế đã để sẵn rồi Viên đại thá»§ lÄ©nh vừa xoa bên má bị Ä‘au vừa kể lại những sá»± việc đã diá»…n ra từ sau khi ông từ chối không cẩm vÅ© khà đánh lại Auguste và quân Nga.
Ná»—i kinh hoà ng trà n lan khắp Warsawa. Hồng y giáo chá»§ Ratzidpski, - năm ngoái tại Nghị há»™i ở Lublin, còn quỳ gối trước cây thánh giá, công khai thá» trung thà nh vá»›i vua Auguste và ná»n tá»± do cá»§a quốc gia Ba Lan, má»™t tháng sau, tai Warsawa, lại tuyên thệ vá»›i vua Charles trên kinh thánh cá»§a giáo phái Lute rồi sùi bá»t mép, đòi truất vua Auguste và đỠcá» vương hầu Lubomirski lên nối ngôi rồi ngay sau đó, lại phản lại Lubomirski theo mệnh lệnh cá»§a Arvit Horne - tên phản bá»™i đã ba lần phản lại lá»i thá» cá»§a mình đó, là ngưá»i đầu tiên trốn khá»i thà nh phố, và đã tìm được cách Ä‘em theo rất nhiá»u hòm xiểng đựng đầy những bảo váºt cá»§a nhà thá».
Vua Xtanixlav lang thang ba ngà y ròng trong cung Ä‘iện trống rá»—ng cá»§a mình; má»—i sáng, đám đình thần đến hầu lúc vua dáºy lại cà ng vắng thêm. Arvit Horne, đã từng thá» vá»›i nhà vua sẽ giữ vững thà nh phố vá»›i riêng quân lÃnh Thuỵ Äiển, không rá»i nhà vua má»™t bước.
Vì nghi lá»… cấm hắn không được ngồi và o bà n cá»§a vua, trong bữa ăn trưa và bữa ăn tối, hắn ở phòng bên cạnh, gõ Ä‘inh thúc ngá»±a kêu choang choang. Äể khá»i phải nghe thấy cái tiếng khó chịu ấy, Xtanixlav giữa hai món ăn, cất cao giá»ng ngâm những bà i thÆ¡ bằng tiếng la tinh cá»§a Apule(4). Tuy nhiên, đến đêm thứ tư, trá hình là m má»™t nông dân và đeo râu giả, Xtanixlav đã trốn được khá»i cung Ä‘iện cùng vá»›i ngưá»i cạo râu và ngưá»i hầu phòng cá»§a hắn. Hắn Ä‘i qua cá»a ô cá»§a thà nh phố, trên má»™t chiếc xe ngá»±a chở hai cái thùng gắn nhá»±a thông đựng tất cả kho tà ng cá»§a hoà ng cung. Arvit Horne lúc ấy má»›i hiểu ra nhưng quá muá»™n, rằng vua Xtanixlav, đúng là dòng dõi Lekzinski, không phải chỉ có ngâm thÆ¡ Apule bằng tiếng La tinh và cùng vá»›i con chó cái, chán chưá»ng tha thẩn qua các căn phòng trống rá»—ng, mà còn có những mối báºn tâm khác trong những ngà y đó. Arvit Horne giáºt đứt các rèm giưá»ng cá»§a nhà vua, dẫm lên, rút gươm đâm chết viên đại quan thần trông coi hoà ng cung và đem xá» bắn viên chỉ huy đội tuần phòng ban đêm. Nhưng giỠđây không còn gì ngăn nổi các công hầu Ba Lan, có quan hệ cách nầy hay cách khác vá»›i Lekzinski, trốn khá»i Warsawa.
Vua Auguste nghe kể những sá»± việc đó, cưá»i ha hả nắm hai bà n tay đấm xuống chá»— tá»±a tay ở ghế bà nh và quay lại phÃa hai bà phu nhân. Mắt nữ bá tước Koxenxka chỉ biểu lá»™ má»™t thái độ khinh bỉ lạnh lùng, trái lại Anna phu nhân cưá»i rÅ© rượi, tiếng cưá»i nghe như tiếng chuông và ng, khánh bạc.
- Äại thá»§ lÄ©nh, ngươi khuyên ta nên là m gì? Bao vây hay mở cuá»™c công phá ngay?
- Công phá, công phá ngay, muôn tâu thánh thượng. Quân lÃnh cá»§a Arvit Horne đồn trú trong thà nh không đông. Cần phải chiếm lấy Warsawa trước khi vua Charles tá»›i.
- Công phá ngay láºp tức, văng-trÆ¡-xanh-gri (5), đó là lá»i khuyên sáng suốt. - Vua Auguste lắc vai áo giáp kêu loảng xoảng má»™t cách hung hăng - Muốn cho cuá»™c tấn công thắng lợi, quân cá»§a ta cần phải ăn no, dù chỉ là ăn thịt ngá»—ng luá»™c… Váºy thì tối thiểu cần phải có năm nghìn con ngá»—ng! Hừ! - Nhà vua nhăn mÅ©i - CÅ©ng nên trả lương cho lÃnh… Vương hầu Dimitri Mikhailovich Golixyn chỉ cung cấp cho ta được có hai mươi ngà n rixdan… Chẳng thấm tháp và o đâu! Vá» tiá»n nong thì Sa hoà ng Piotr chẳng lấy gì là m rá»™ng rãi lắm, ồ không… Ta vẫn trông đợi ở ngân khố cá»§a hồng y giáo chá»§ và cá»§a hoà ng cung… Thế là chúng ăn cắp mất cá»§a ta rồi! - Nhà vua kêu lên, mặt đỠtÃa. - Dẫu sao thì ta cÅ©ng không thể cưỡng bức chÃnh thá»§ đô cá»§a ta phải ná»™p tiá»n chuá»™c được.
Vương hầu Lubomirski lắng nghe tất cả những lá»i nói đó, mắt nhìn xuống đất. Ông khẽ nói:
- Quỹ quân sự của thần chưa cạn… Thánh thượng chỉ cần ra lệnh!
- Cảm Æ¡n, ta vui lòng nháºn, - vua Auguste đáp lại, hÆ¡i vá»™i quá nhưng vá»›i má»™t vẻ lịch sá»± hoà n toà n đúng kiểu Vecxay. - Ta cần và o khoảng má»™t trăm ngà n rixdan… Sau tráºn tấn công, ta sẽ hoà n lại cho nhà ngươi… - Mặt mÅ©i nở nang, nhà vua đứng dáºy và lại ôm hôn vị đại thá»§ lÄ©nh, má ép má - Bây giá» thì vừơng hầu hãy đà nghỉ. Ta cÅ©ng cần nghỉ ngÆ¡i.
Vị đại thủ lĩnh nhảy lên ngựa và không ngoái đầu lại phóng ngựa lao và o đêm tối. Vua Auguste nói với hai phu nhân:
- Bây giá» thì hai phu nhân sẽ được Ä‘á»n bù lại những ná»—i mệt nhá»c cá»§a cuá»™c hà nh trình… Hai phu nhân chỉ cần ngá» cho ta biết ý muốn… à muốn đầu tiên và là ý muốn nhá» má»n nhất, ta đã Ä‘oán được, là ăn bữa tối.
Äừng nghÄ© rằng ta quên khuấy mất những tiện nghi và giải trà cá»§a hai phu nhân… Bổn pháºn ông vua là không bao giỠđược quên cái gì hết… Má»i hai phu nhân hãy lên xe ta.
Chú thÃch:
(1) Thà nh phố Pháp.
(2) Vua Pháp (1553-1610) nổi tiếng can đảm và nhiá»u nhân tình.
(3) Trưá»ng ca kể chuyện phiêu lưu cá»§a UylitxÆ¡, tác phẩm trứ danh cá»§a đại thi hà o Hôme, thá»i Hy Lạp cổ.
(4) Nhà thơ La Mã cổ, thế kỷ thứ II.
(5) Tiếng Pháp, một tiếng rủa của vua Pháp Henry đệ tứ hay dùng, vua Auguste bắt chước.
Tà i sản của ngudoc
29-11-2008, 04:35 PM
Phi Thăng Chi Háºu
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
Chương 158
Gavrila Brovkin mang theo công lệnh cá»§a Sa hoà ng, phi má»™t mạch không nghỉ vá» Moskva trên cá»— xe trạm nhá» có bánh xe và nh sắt, thắng ba con ngá»±a, cứ má»—i trạm lại thay ngá»±a. Hắn Ä‘em thư từ cá»§a Sa hoà ng và má»™t lệnh truyá»n miệng cho vương hầu chấp chÃnh: thúc giao ná»™p hà ng thiết khà các loại cho Petersburg.
Andrey Golikov Ä‘i theo Gavrila. HỠđược lệnh không nấn ná trên đưá»ng Ä‘i. Nấn ná ư? Không lo. Lòng Gavrila bồn chồn như bay trước cá»— xe tam mã đến hà ng trăm sải. Há»… đến trạm nghỉ là hắn lại hối hả, bụi bặm đầy ngưá»i, chạy lên báºc thá»m lấy cán roi dáºp thình thình và o cá»a: "Nầy, trưởng trạm! - hắn trợn mắt gá»i to, - cho ba con ngá»±a ngay tức khắc!" Và hắn bước thẩng đến chá»— viên trưởng trạm Ä‘ang ngái ngá»§, chỉ có cái mÅ© Ä‘Ãnh lon là dấu hiệu độc nhất cá»§a chức vụ y: vì trá»i nóng như hun nên y Ä‘i chân đất, mặc quần đùi và áo lót dà i không có thắt lưng. "Cho má»™t bình kvas và phải thắng ngá»±a và o xe xong xuôi trong khi ta uống đấy…"
Cả Andrey Golikov cÅ©ng ở trong má»™t tâm trạng cá»±c kỳ phấn khởi. Tay bám chặt và o thà nh xe để khá»i ngã lăn xuống đưá»ng và gãy cổ, hà m răng nghiến chặt, tóc bay phần pháºt trước gió, cái mÅ©i chÄ©a ra như má» chim má» nhát, hắn như má»›i được mở mắt bây giá» là má»™t. Hắn ngắm nhìn các khu rừng Ä‘ang dáºp dá»nh lướt đến, toả mùi hương nồng ấm cá»§a chất nhá»±a thông bầu trá»i mùa hè và những đám mây nhẹ soi mình trên các hồ lầy, tròn và nh vạnh, xung quanh viá»n má»™t lá»›p cây cối xanh um, những dòng sông nhá» uốn khúc quanh co, nước Ä‘en ngòm; từ đó chim rừng đủ loại cất cánh bay lên khi bánh xe lăn ầm ầm trên cầu. Tiếng nhạc ngá»±a loong coong theo nhịp lắc lư cá»§a cái ách hình cánh cung, nói lên ná»—i buồn man mác cá»§a đưá»ng trưá»ng vô táºn.
Ngưá»i xà Ãch luôn luôn thúc ngá»±a vì sau tấm lưng còng cá»§a hắn, hắn cảm thấy sá»± có mặt cá»§a ngưá»i hà nh khách nóng nảy tay cầm roi.
Thỉnh thoảng xe lại chạy qua những là ng dân cư Ä‘i đâu mất đến ná»a, vá»›i những túp nhà gá»— á»p ẹp, cÅ© kỹ, khoét má»™t cái lá»— rá»™ng bằng hai bà n tay là m cá»a sổ, có căng má»™t cái bong bóng và bên trên khung cá»a thấp lè tè đục má»™t cái khe khói ám Ä‘en sì và dưới má»™t cây liá»…u cong queo còn có cả má»™t bức tranh thánh nhá» vá»›i con chim bồ câu, để Ãt ra cÅ©ng có nÆ¡i cầu Chúa ở chốn xó xỉnh heo hút nầy. Có xóm chỉ còn lác đác hai hay ba túp nhà có ngưá»i ở, các túp lá»u khác Ä‘á»u thá»§ng mái hay sụt mái rà o giáºu siêu vẹo, tầm ma má»c lan khắp nÆ¡i.
Còn ngưá»i thì Ä‘i mà tìm há» trong các khu rừng ráºm rạp miá»n Bắc, dá»c dòng sông Dvina hay sông Vyk, có ma nà o biết được, không thì há» cÅ©ng đã trốn và o vùng Ural hay vùng hạ lưu sông Äông rồi.
- Chao ôi? Là ng mạc thảm hại quá! Chao ôi! Dân ở đây sống má»›i xÆ¡ xác là m sao chứ! - Golikov lẩm bẩm. Chạnh lòng thương, hắn đưa bà n tay nhá» nhắn lên má. Gavrila trả lá»i rất chà lý:
- Ngưá»i thì Ãt mà đất nước ta lại rá»™ng mênh mông, Ä‘i đến mưá»i năm cÅ©ng chưa hết má»™t vòng. Do đó mà có cảnh cùng khổ: ngưá»i ta đòi há»i rất nhiá»u ở má»—i ngưá»i dân. Như ta chẳng hạn, đã từng ở bên Pháp. Trá»i đất Æ¡i! Nông dân đứng không vững nữa, há» chỉ ăn rặt có cá» và uống rượu chua loét mà không phải ai cÅ©ng có rượu cả đâu… Ấy thế nhưng khi má»™t vị hầu tước hay Ä‘Ãch thân hoà ng thái tá» Ä‘i săn thì ông ta mang vá» hà ng xe bò thứ săn được… Cảnh cùng khổ đến thế đấy. Nhưng ở bên ấy thì lại vì má»™t nguyên nhân khác!
Golikov không há»i tại sao nông dân Pháp lại đứng không vững… Äầu óc kém mở mang cá»§a hắn không hiểu nổi căn nguyên cá»§a sá»± váºt: bằng mắt, bằng tai, bằng mÅ©i, hắn uống thứ rượu ngá»t ngà o hay cay đắng cá»§a cuá»™c Ä‘á»i, và vui thú hay Ä‘au khổ cÅ©ng Ä‘á»u quá mức
Trên cao nguyên Vandai, phong cảnh tươi tắn hÆ¡n, có những cánh đồng cá» vá»›i những đụn rÆ¡m năm ngoái có con chim cắt Ä‘áºu ở trên đỉnh, những con đưá»ng mòn mất hút trong rừng cây um tùm, và o đó hái dâu hẳn là thú vị. Ngay cả đến tiếng rừng cây lao xao nghe bây giá» cÅ©ng khác, êm ái hÆ¡n, phóng khoáng hÆ¡n. Là ng mạc cÅ©ng trù phú hÆ¡n, vá»›i các cổng lá»›n vững chãi và báºc thá»m bằng gá»— chạm trồ. Khi dừng xe nghỉ trước má»™t cái giếng cho ngá»±a uông nước, các du khách nhìn thấy má»™t cô bé chừng mưá»i sáu tuổi, tóc bện thà nh bÃm to, trán chÃt má»™t và nh kokosnic(1) tết bằng vá» phong, má»—i múi Ä‘Ãnh má»™t hạt cưá»m xanh lÆ¡; cô bé nom xinh đến đỗi ngưá»i ta những muốn nhảy xuống xe, hôn cô ta lên môi. Golikov khe khẽ kÃn đáo thở dà i. Còn Gavrila thì không mảy may chú ý đến cô thôn nữ vô nghÄ©a lý đó hắn bảo cô bé:
- Thế nà o, tại sao lại cứ đứng trố mắt ra như thế, không thấy chúng ta bị gãy và nh bánh xe hay sao, chạy Ä‘i gá»i thợ rèn Ä‘i nà o!
- Ừ nhỉ! - cô gái nông dân khẽ thốt lên. Cô vứt thùng và đòn gánh xuống rồi chạy trên đám cá» lÆ¡ thÆ¡, hai gót chân hồng hồng lúc ẩn lúc hiện dưới gấu áo thêu bằng vải thô. Chắc hẳn cô ta đã Ä‘i tìm giúp vì chỉ má»™t lát sau, ngưá»i thợ rèn đã ra. Nhìn thấy anh ta, nhất định ai cÅ©ng phải trầm trồ: "Chà , khá»e quá?" Khuôn mặt như tạc, như đẽo, đóng khung trong bá»™ râu quăn ngắn; má»™t nụ cưá»i ngạo nghá»… thoáng hiện trên môi như thể hắn đã hạ cố chịu phiá»n đến giúp bá»n du khách ngốc nghếch nầy; có thể lấy má»™t quả tạ nặng hai pud , đánh anh ta và o ngá»±c cÅ©ng chẳng vần gì. Hắn thù lù hai bà n tay to khá»e dưới yếm tạp dá» bằng da. Vẻ giá»…u cợt hắn há»i, giá»ng trầm trầm nghe như hát:
- Có phải các ông bị gãy một và nh bánh xe không? Của nầy là m ở Moskva đây mà , cứ trông cũng biết!
Vừa lắc đầu, hắn vừa Ä‘i vòng quanh cá»— xe, nhìn xuống gầm, nắm phÃa sau xe và không cần phải gắng sức hắn lắc mạnh cá»— xe vá»›i cả những ngưá»i ngồi trên.
- Nát lắm rồi. Chỉ để cho quỷ dùng chở củi thì được thôi!
Gavrila bá»±c dá»c mặc cả. Golikov ngẩn ngưá»i say sưa ngắm nhìn anh thợ rèn: trong tất cả các kỳ quan hắn đã từng thấy, đây có lẽ là cái kỳ lạ nhất. Là m sao hắn không nhá»› tiếc cây bút lông, thuốc vẽ và những miếng gá»— ván thÆ¡m cá»§a hắn cho được? Má»i cái Ä‘á»u trôi qua, phai má» trước mắt ta, biến mất và o đám sương mù cá»§a quên lãng, không bao giá» trở lại. Chỉ có nhà hoạ sÄ© là có thể, bằng nghệ thuáºt cá»§a mình, ngăn chặn sá»± tà n phá mù quáng bằng cách ghi lại giây phút mong manh lên tấm ván gá»— sồi phá»§ má»™t nước sÆ¡n trắng là m ná»n.
- Nhưng liệu có lâu không? - Gavrila há»i. - Má»—i phút đối vá»›i ta là rất quý, ta Ä‘i đây là theo lệnh cá»§a Sa hoà ng.
- CÅ©ng tuỳ thôi, - anh thợ trả lá»i. - Có thể dá»nh dà ng mà cÅ©ng có thể là m nhanh.
Gavrila đanh nét mặt lại nhìn cái roi của mình, rồi liếc nhìn anh thợ rèn:
- Thôi được… Ngươi đòi bao nhiêu?
- Tôi đòi bao nhiêu ấy à ? - Anh thợ rèn phá lên cưá»i - Công tôi đắt lắm. Tôi mà nói đúng giá thì tất cả tiá»n cá»§a ông cÅ©ng không đủ để trả đâu. Nhưng thôi, tôi biết ông, Gavrila Ivanovich ạ. Và o mùa xuân, ông đã Ä‘i qua đây cùng vá»›i ngưá»i anh, ông lại còn ngá»§ ở nhà tôi nữa kia. Ông quên rồi à ? Anh ông là má»™t ngưá»i có trà lá»±c. Cả Sa hoà ng Piotr nữa, tôi cÅ©ng biết rõ và hoà ng thượng cÅ©ng biết rõ tôi. Không lần nà o hoà ng thượng Ä‘i qua đây mà không tạt và o lò rèn nhà tôi. Nhà vua cÅ©ng là má»™t ngưá»i có trà lá»±c. Thôi, ông hãy cho xe quay lại, đến lò rèn, ta sẽ liệu xem là m được cái gì chăng.
Lò rèn dá»±ng trên sưá»n đồi nhìn xuống đưá»ng cái; đó là má»™t ngôi nhà thấp cất bằng những cây gá»— tròn to tướng, mái bằng đất và có ba cái khung để đóng móng ngá»±a; xung quanh bừa bãi bánh xe, cà y, bừa.
Trước cá»a có ba ngưá»i đà n ông Ä‘eo tạp dá» da, trán buá»™c má»™t sợi dây da má»ng để giữ má»› tóc quăn cho khá»i xoã xuống; há» là hai ngưá»i em cá»§a anh thợ rèn, và ngưá»i anh hắn, chuyên quai búa, má»™t gã thô kệch râu xồm, mặt mầy cau có. Không vá»™i và ng, nhưng khéo léo, như vừa là m vừa chÆ¡i, anh thợ rèn bắt tay và o việc. Hắn tá»± tay tháo ngá»±a ra khá»i xe, láºt sấp thùng xe, tháo bánh và rút các trục sắt ra. "Xem nầy! Cả hai chiếc Ä‘á»u rạn cả. Cái lão thợ rèn Moskva nầy tháºt đáng nện và o sá»!". Hắn vùi các trục xe và o lò, đổ và o đó má»™t túi than rồi gá»i ngưá»i em: "Vaniusa, kéo bá»… mạnh và o! Là m khá»e lên!".
Công việc cá»§a mấy anh em tiến hà nh nhá»™n nhịp. Gavrila đứng tá»±a cá»a, nt cái tẩu nhá». Golikov ngồi trên ngưỡng cá»a cao. Lúc đầu, há» cÅ©ng đã đỠnghị giúp má»™t tay để công việc thêm nhanh chóng nhưng anh thợ rèn khoát tay từ chối. "Các ông cứ ngồi yên, mấy khi các ông có dịp được trông thấy thợ rèn vùng Vandai là m việc".
Vaniusa kéo mạnh bá»…, là m tóe ra từng đám tà n lá»a nổ lách tách cuồn cuá»™n bay lên mái nhà . Ngưá»i anh cả râu xồm, đứng trong ánh lá»a sáng nom như má»™t pho tượng thá», bà n tay đặt trên cái cán dà i cá»§a chiếc búa nặng hai mươi cân. Anh thợ rèn xoay Ä‘i láºt lại cái trục xe trong lò lá»a Ä‘ang toả ra má»™t là n hÆ¡i nóng hối.
- Cần nói để các ông biết thiên hạ gá»i chúng tôi là anh em nhà Vorobiev. - hắn tuyên bố, vẫn tá»§m tỉm cưá»i trong bá»™ ria quán. - Chúng tôi là thợ rèn, thợ đúc vÅ© khÃ, thợ đúc chuông… Cái nhạc kêu lanh lảnh ở ách ngá»±a cá»§a các ông là là m theo kiểu cá»§a chúng tôi đấy! Năm ngoái Sa hoà ng Piotr đến đây, cÅ©ng ngồi như các ông ở ngưỡng cá»a, và luôn miệng há»i tôi: "Hãy ngừng tay búa đã. Kondrati Vorobiev, - hoà ng thượng bảo tôi - Hãy trả lá»i ta đã. Tại sao nhạc cá»§a nhà ngươi đúc lại có tiếng kêu lanh lảnh ấy? Tại sao những lưỡi kiếm do tay nhà ngươi là m ra lại uốn cong được mà không gãy? Tại sao súng ngắn cá»§a nhà Vorobiev bắn xa hÆ¡n súng cá»§a các thợ đúc vÅ© khà khác đến hai mươi bước và lại nhạy thế?". Tôi trả lá»i: "Tâu bệ hạ Piotr Alekseevich, nhạc ngá»±a cá»§a chúng thần có tiếng kêu đặc biệt đó là vì chúng thần cân đồng và kẽm theo lá»i dạy cá»§a những ngưá»i là nh nghá» và chúng thần nấu kim khà không để có bong bóng. Nếu lưỡi kiếm cá»§a chúng thần cong lại mà không gãy là vì chúng thần nung tháºt đỠlên rồi tôi và o dầu gai. Còn như súng ngắn cá»§a chúng thần mà bắn được xa và nhạy là nhỠông thân sinh ra chúng thần là Xtepan Xtepanovich, cầu Chúa hãy cho ông cụ được sống ở thiên đưá»ng; ngay từ khi chúng thần còn bé, cứ má»—i lần sÆ¡ suất, dù nhá», là ông cụ lại nện chúng thần những tráºn nên thân và vừa đét chúng thần vừa luôn miệng nhắc: "Việc là m dối trá còn quá ăn gian!" Vâng như thế đấy!
Kondrati tay kìm cặp chiếc trục xe rút ra khói lò, đặt lên Ä‘e và lấy cái chổi con phá»§i những vẩy phồng, khiến cái chổi bén lá»a: rồi hắn hất hà m ra hiệu cho ngưá»i anh cả. Gã nầy lùi lại má»™t bước và ưỡn ngưá»i ra đằng sau rồi ngả mạnh ra đằng trước, gã vung búa bắt đầu Ä‘áºp: những giá»t kim khà chảy bắn tung tóe lên tưá»ng. Kondrati ra hiệu cho ngưá»i em: "Ra tay Ä‘i, Xtiopa!" Anh chà ng nầy cầm má»™t cái búa nhá» hÆ¡n đến đứng trước mặt ngưá»i anh râu xồm: thế là bắt đầu những tiếng nện choang choang nghe như tiếng chuông ngà y lá»… Phục sinh: ngưá»i anh cả nện má»™t búa thì Xtiopa nện hai; Kondrati láºt Ä‘i láºt lại thanh sắt trên Ä‘e, tay Ä‘áºp búa nhá». "Thôi!" hắn bá»—ng kêu lên. Rồi hắn vứt cái trục xe đã rèn xuống ná»n nhà bằng đất nện. "Vaniusa thổi lá»a to lên!"
- Rồi thì hoà ng thượng há»i tôi, - anh thợ rèn nói tiếp vừa lấy mu bà n tay quệt khuôn mặt đẫm mồ hôi. - Kondrati Vorobiev, ngươi có nghe nói đến ngưá»i thợ rèn Nikita Demidov ở Tula không? Bây giá» hắn có xưởng ở Ural và có cả hầm má», cả nông dân là m lụng trên ruá»™ng đất cá»§a hắn và nhà cá»§a hắn còn sang hÆ¡n cả nhà cá»§a ta nữa kia… Thế mà lúc đầu hắn cÅ©ng chỉ là m công việc lặt vặt như ngươi thôi… Äối vá»›i ngươi cÅ©ng váºy, đã đến lúc ngươi nên nghÄ© đến má»™t công việc lá»›n Ä‘i thì vừa: chẳng lẽ ngươi lại cứ suốt Ä‘á»i đóng móng ngá»±a bên cạnh đưá»ng cái mãi ư? Nếu không có tiá»n thì ta sẽ cho, mặc dầu ta cÅ©ng chẳng lấy gì là m sung túc lắm. Lẽ ra ngươi nên mở má»™t xưởng đúc vÅ© khà ở Moskva, hay tốt hÆ¡n, ở Petersburg. Ở đó tháºt là thiên đưá»ng". Tóm lại, hoà ng thượng cứ nói Ä‘i nói lại mãi, tôi cảm thấy hoà ng thượng muốn dụ dá»— tôi… á»’! tâu hoà ng thượng Piotr Alekseevich - tôi trả lá»i. - Chúng thần sống bên cạnh đưá»ng trong cảnh vui vẻ no ấm. Ông cụ thân sinh ra chúng thần thưá»ng nói: "ăn ngon chẳng hại gì, ăn cho nhiá»u, ngá»§ cho đẫy giấc và là m việc cho chăm", những lá»i giáo huấn đó, chúng thần đã theo đúng. - Chúng thần cần gì cÅ©ng có đầy đủ. Mùa thu chúng thần nấu rượu bia, rượu mạnh đến ná»—i vỡ tung cả thùng đựng, rồi muôn tâu đại đế, chúng thần uống rượu, chúc mừng sức khá»e cá»§a hoà ng thượng. Chúng thần xá» bao tay thêu và o rồi ra ngoà i trá»i đấm nhau chÆ¡i cho vui… Cho nên chúng thần chẳng tá»™i gì mà đi khá»i nÆ¡i nầy". Tôi trả lá»i nhà vua như váºy đó. Nhưng hoà ng thượng nổi giáºn đùng đùng: "Kondrati Vorobiev - hoà ng thượng bảo tôi, - câu trả lá»i cá»§a ngươi tháºt là tệ hại, không còn thể nà o tệ hại hÆ¡n được. Kẻ nà o tá»± bằng lòng vá»›i những cái mình có sẵn, không muốn đổi cái tốt lấy cái tốt hÆ¡n nữa rồi sẽ mất sạch cả. Chà ? - nhà vua bảo - bao giá» các ngươi má»›i hiểu ra Ä‘iá»u ấy, há», đồ quá»· lưá»i kia… Tháºt tình, nhà vua đã đưa ra cho chúng tôi má»™t vấn đỠkhó nghÄ© quá thể.
Anh thợ rèn ngừng nói, nét mặt sa sầm, và nhìn xuống đất. Mấy ngưá»i em im lặng nhìn anh; cố nhiên há» cÅ©ng muốn góp ý kiến nhưng lại không dám. Kondrati gáºt gù rồi mỉm cưá»i trong bá»™ râu:
- Nhà vua là m rối đầu óc má»i ngưá»i như thế đấy! Chúng tôi mà lưá»i biếng à ? Thế mà , theo nhà vua, thì chúng tôi quả là lưá»i biếng tháºt đấy!
Bá»—ng hắn quay ngoắt lại phÃa lò than, trong có chiếc trục xe thứ hai Ä‘ang nung Ä‘á», cầm lấy kìm rồi gá»i anh em hắn: "Vá» chá»—!".
Chừng má»™t giá» rưỡi sau, cá»— xe được lắp lại, hoà n toà n sẵn sà ng, trông vững chãi, nhẹ nhà ng. Suốt thá»i gian đó, cô gái đầu chÃt dải kokosnic cứ luấn quẩn quanh lò. Cuối cùng Kondrati nhìn thấy cô ta:
- Masutka nầy? - cô bé hất bÃm tóc dà i ra sau lưng và đứng chừng lại như bị đóng Ä‘inh tại chá»— - Chạy mau lên, Ä‘em sữa lạnh ra má»i các vị đây… Há» sẽ giải khát trước khi lên đưá»ng.
Gavrila chá»›p chá»›p mắt nhìn cặp gót chân hồng thoăn thoắc cá»§a cô gái quê, há»i anh thợ rèn:
- Em gái ngươi đấy à ? Một cô gái đẹp đấy chứ?
- Cháºc! Con bé Ä‘ang gây cho chúng tôi nhiá»u chuyện phiá»n lắm, - anh thợ rèn trả lá»i - Gả chồng cho nó ư? Nó còn trẻ quá, chúng tôi không nỡ. Nhưng ở nhà nó chẳng được cái tÃch sá»± gì hết, dệt cÅ©ng không biết, vắt sữa bò cÅ©ng không, chăn ngá»—ng cÅ©ng không nốt. Äầu óc nó chỉ luẩn quẩn má»—i má»™t chuyện: nhà o đất xét xanh và chÆ¡i nặn bất cứ cái gì, như con mèo cưỡi trên lưng con chó chẳng hạn, hay má»™t má»™t mụ già chống gáºy trông cứ như tháºt, quả có váºy… Nó nặn những con chim, con thú chưa ai từng thấy bao giá». Buồng cá»§a nó đầy những thứ đồ chÆ¡i vá»› vẩn đó. Chúng tôi cÅ©ng đã định quẳng tất cả những cá»§a ấy Ä‘i nhưng nó la hét inh á»i đến ná»—i dà nh phải để mặc nó váºy!
- Trá»i Æ¡i! - Golikov lẩm bẩm. - Phải xem những thứ đó ngay láºp tức má»›i được
Và như bị má»™t ná»—i kinh hãi thiêng liêng chiếm lấy, hắn trố mắt nhìn anh thợ rèn. Anh nầy vá»— bụng cưá»i ha hả. Vaniusa và Xtiopa kÃn đáo mỉm cưá»i, mặc dù cả hai cÅ©ng Ä‘á»u Ä‘ang muốn cưá»i ồ lên. Cô gái chÃt kokosnic Ä‘em ra má»™t vò sữa nấu ở lò.
- Maska, - Kondrati nói, - Ông nầy muốn xem các ông phá»—ng cá»§a mầy, để là m gì, tao cÅ©ng chẳng biết. ÄÆ°a cho ông ấy xem.
Cô gái tái mặt, vò sữa run run trong tay.
- Ồ không đâu, tôi chẳng cho xem đâu.
Cô đặt vò sữa xuống cá», quay gót bá» Ä‘i, thất thần như má»™t ngưá»i mê ngá»§, biến mất sau lò rèn. Chuyến nầy thì tất cả các anh cô Ä‘á»u ôm bụng lắc đầu cưá»i rÅ© rượi… Chỉ có Golikov là không cưá»i… Hắn vươn cổ nhìn vá» phÃa cô bé đã mất hút.
- Thế nà o, Kondrati Xtepanovich. - Gavrila há»i, - Chúng ta trả công cho ngươi sao đây?
- Trả công ấy à ?
Anh thợ rèn chùi mắt, vuốt ria và trở nên đăm chiêu, vừa vuốt râu vừa nói:
- Khi nà o gặp Sa hoà ng Piotr, ông hãy chà o nhà vua giúp tôi và thêm thắt há»™ những lá»i chúc tụng thưá»ng lệ cá»§a ông… NhỠông hãy tâu vá»›i nhà vua là Kondrati Vorobiev xin nhà vua đừng giáºn hắn, rằng Kondrati Vorobiev không chịu là m thằng ngốc hÆ¡n ngưá»i khác đâu. Sa hoà ng sẽ hiểu tôi muốn nói gì.
Chú thÃch:
(1) Má»™t thứ dải để giữ tóc cá»§a phụ nữ Nga thá»i cổ.
Tà i sản của ngudoc
29-11-2008, 04:37 PM
Phi Thăng Chi Háºu
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
Chương 159
Bên kia những cánh đồng trải ra như sóng lượn, những đồng lúa mạch và những khu rừng phong, tÃt đằng xa bên kia khu rừng xanh lam, má»™t chiếc cầu vồng uốn cong trên ná»n trá»i má»™t đầu cầu vồng mất hút trong đám mây mù mang mưa bay vá» chân trá»i, và nÆ¡i đầu kia chạm mặt đất, ngưá»i ta thấy lấp lánh và lóe lên những tia và ng óng.
- Andriuska, nhìn thấy không?
- Moskva đấy.
- Gavrila Ivanovich ạ, cái cầu vồng chiếu sáng rá»±c cả thà nh phố kia cho chúng ta, trông như má»™t Ä‘iá»m gì đó.
- ChÃnh ta cÅ©ng không hiểu tại sao Moskva lại sáng rá»±c lên như váºy… Nầy, được đến Moskva, hẳn là ngưá»i bằng lòng chứ?
- Có thể… Bằng lòng nhưng lại cũng sợ.
- Há»… đến nÆ¡i là chúng ta Ä‘i tắm ngay… Ngay sáng mai, ta sẽ đến trình diện ngà i vương hầu chấp chÃnh. Rồi ta sẽ dẫn ngươi đến công chúa Natalia Alekseyevna
- Äấy chÃnh cái đó là m tôi sợ
- Nầy, bác Æ¡i, - Gavrila nói vá»›i ngưá»i xà Ãch, lần nầy giá»ng nói gần như ngá»t ngà o, - bác thúc ngá»±a nhanh lên cho, nhanh nhanh lên bác
Sau tráºn mưa, ngồi xe bon êm trên đưá»ng tháºt là thú vị. Từng mảng đất bắn tung tóe dưới vó ngá»±a. Lá phong bóng láng. Là n gió nhẹ thÆ¡m phưng phức.
Há» gặp những ngưá»i mugic Ä‘ang Ä‘i vá» nhà trên những cá»— xe trống rá»—ng, kéo theo má»™t con bò không bán được, hay má»™t con ngá»±a cà khố kháºp khiá»…ng cá»™t và o sau xe. Há» vượt qua má»™t cái cá»™t trên có vẽ con đại bà ng và con số 34: còn ba mươi tư dặm nữa thì đến Moskva.
Và dá»c hai bên đưá»ng lại thấy những túp nhà gá»— á»p ẹp cái thì đầu hồi trông ra đưá»ng cái, cái thì quay lưng ra mặt đưá»ng, và đằng xa, sau rặng liá»…u ánh bạc cá»§a má»™t nghÄ©a trang hiện lên cái mái tróc lở cá»§a má»™t ngôi nhà thá» nhá». Rồi lại thấy má»™t đứa bé phÆ¡i bụng trần chạy ngang qua đưá»ng cái ngay trước mÅ©i cá»— xe tam mã, vừa lắc bá»m tóc vừa gáºt đấu như ngá»±a. Bác đánh xe cúi xuống, quất má»™t roi và o đôi mông bị muá»—i đốt cá»§a nó, nhưng thằng bé tránh như không và đôi mắt tròn xoe, nhìn theo xe.
Con đưá»ng tiếp tục lên rồi lại xuống, hết vượt qua ngá»n đồi nầy lại leo sang ngá»n đồi khác. Nếu nhìn sang bên phải, nÆ¡i má»™t dòng sông nhá» lấp lánh qua các bụi cây sẽ thấy những ngưá»i mugic râu xồm, mình báºn áo lót dà i Ä‘i nối duôi nhau, chân xoạc rá»™ng ra và nhất loạt vung lên những lưỡi hái sáng loáng. Nhìn sang bên trái sẽ thấy nÆ¡i ven rừng, má»™t đà n bò nằm dưới bóng cây chú bé chăn bò, tay cấm roi, chạy theo má»™t con bê lang trong khi con chó thông minh cá»§a chú nhảy chồm chồm theo chá»§, hai tai vẫy vẫy trên lá»›p cá»â€¦ Và rồi lại trông thấy má»™t cái cá»™t vằn sá»c nữa: 31 dặm.
Gavrila rên lên:
- Sao, bác đánh xe, mới được có ba dặm thôi à ?
Bác đánh xe quay lại nhìn hắn, cái mũi hếch trên bộ mặt hớn hở, có vẻ như nằm chen và o giữa hai gò má đỠhồng là chỉ cốt để nhòm và o đáy cốc rượu.
- Nầy, lãnh chúa, không nên đếm dặm theo cột số hãy đếm theo số quán rượu kia. Hãy chỠmà xem cái nầy!
Bá»—ng bác lè nhè quát to: "Ê, nầy, nầy? LÅ© ngá»±a tốt cá»§a ta Æ¡i!" Bác ngả ngưá»i ra dằng sau và buông cương; những con ngá»±a đầu to, mà u sắc ô hợp, phi nước đại rồi rẽ ngoặt và dừng lại trước quán rượu: má»™t căn nhà gá»— dà i, cÅ© kỹ, trên cổng cái có buá»™c má»™t cây sà o dà i và đối vá»›i ai biết Ä‘á»c thì có cả má»™t tấm biển Ä‘á»: "Quán rượu", chữ mà u đỠson trên ná»n xanh da trá»i.
- Ngà i muốn là m gì thì là m nhưng ngá»±a mệt lá» rồi, - bác đánh xe vui vẻ vừa nói vừa bá» cái mÅ© cao bằng nỉ ra… - Ngà i muốn đánh tôi dữ đòn cÅ©ng được, nhưng ngà i nên má»i chúng tôi má»™t cốc rượu thì hÆ¡n!
Chá»§ quán, má»™t ngưá»i da dẻ hồng hà o, vẻ mặt niá»m nở, mặc theo kiểu cổ: áo nẹp mà u huyết dụ, cổ áo dá»±ng lên cao hÆ¡n cả cái đầu hói, đã đứng sẵn trước cái thá»m má»t cá»§a căn nhà gá»— và đưa má»i khách ba ly rượu mạnh, và ba chiếc kẹo giòn nhân anh túc để ăn cho thÆ¡m miệng, tất cả để trên má»™t cái khay… Chẳng là m thế nà o được, đà nh phải xuống xe cho giãn xương giãn cốt váºy.
Khi há» gần đến Moskva thì cảnh hoà ng hôn ẩm ướt bao trùm cả thà nh phố. Dinh cÆ¡ các nhà quý tá»™c xóm là ng, lùm cây, nhà thá», hà ng rà o, nối tiếp nhau vô táºn. Thỉnh thoảng cái ách ngá»±a lại móc và o má»™t cà nh bồ đỠvà những giá»t nước mưa rÆ¡i rà o rà o xuống khách trên xe… khắp nÆ¡i, ánh sáng lá» má» lá»t qua những ô cá»a kÃnh có che rèm vái xếp nếp, qua nhưng khung cá»a gắn mi-ca. Ä‚n mầy còn ngồi lê la trên thá»m nhà thá». Có tiếng kêu om xòm cá»§a bà y quạ là m tổ trong những gác chuông trổ cá»a… Bánh xe lăn ầm ầm trên mặt đưá»ng lát gỗ… Gavrila tay nắm lấy vai bác đánh xe, chỉ đưá»ng qua những ngõ hẻm quanh co chằng chịt như mắc cá»i… "Bác có thấy ngưá»i đà n ông nằm dưới chân rà o đằng kia không? Thế thì đến trước mặt hắn, phải quà nh và o cái ngõ cụt ấy… Dừng lại dừng lại, đến rồi!" Hắn nhảy xuống xe và gõ và o cái cổng lá»›n có đánh Ä‘ai bằng sắt tráng thiếc như má»™t cái hòm. Äà n chó dữ nổi tiếng cá»§a gia đình Brovkin sá»§a om lên đáp lại, xÃch sắt kêu loảng xoảng.
Thú vị biết bao khi trở vá» dưới mái nhà cá»§a gia đình sau má»™t thá»i gian dà i xa vắng? Ta và o - má»i thứ Ä‘á»u là quen thuá»™c, ta Ä‘á»u biết rõ, nhưng lại có má»™t vẻ gì má»›i mẻ. Trong phòng tiá»n đình mùa hạ, má»™t cây nến cháy trên báºu cá»a sổ, dá»c tưá»ng có đặt các ghế gá»— dà i, có chạm trổ, cho những kẻ đến xin việc, để há» ung dung chá» lúc được dẫn và o gặp gia chá»§. Xa hÆ¡n là phòng tiá»n đình mùa đông hoà n toà n trống trải, có đặt hai lò sưởi: má»™t cây nến, ngá»n lá»a cháºp chá»n theo luồng gió lùa, đặt trên sà n; bên trái, má»™t cánh cá»a lợp dạ dẫn và o các phòng không có ngưá»i ở, đồ đạc bà y biện theo kiểu Hà Lan và dà nh riêng cho khách quý; cá»a bên thông sang các căn phòng thấp, ấm áp; nếu cứ Ä‘i thẳng thì sẽ lạc và o má»™t đám chằng chịt những hà nh lang, cầu thang dốc đứng khi thì leo lên, khi thì đổ xuống nối liá»n các tầng dưới, tầng hầm, tầng thượng, kho chứa đồ, buồng xép… Ngôi nhà cá»§a gia đình có má»™t hương vị đặc biệt, dá»… chịu, niá»m nở… Má»i ngưá»i vui sướng thấy ta vá», trìư mến nhìn ta và chuyện trò vá»›i ta, sẵn sà ng chiá»u bất cứ ý muốn nà o cá»§a ta
Ivan Artemist - ngưá»i cha, Ä‘i vắng; lão Ä‘i thăm các công xưởng cá»§a lão. Gavrila thấy ra đón hắn có mụ ngưá»i ở là m những việc nặng trong nhà , má»™t ngưá»i Ä‘iá»m đạm, đẫy đà (đúng như công việc cá»§a mụ đòi há»i), có giá»ng nói như hát nhưng phải cái tay chân vụng vá»; viên chánh quản lý, má»™t tay mà chÃnh Ivan Artemist cÅ©ng phải chịu là ranh ma quá»· quái, và viên quản gia Karle vừa má»›i mướn ở nước ngoà i vá», không ai Ä‘á»c nổi tên há» cá»§a y. Y là má»™t gã cao lá»›n, lầm lì, má dà y bì bì, cằm vuông, béo phị ra vì cảnh sống nhà n hạ và món ăn Nga; vầng trán dô cá»§a y biểu thị má»™t trà thông minh rá»™ng lá»›n. Y chỉ có má»™t khuyết Ä‘iểm độc nhất, nó giải thÃch vì sao y lại chịu nháºn là m cái công việc lương háºu xoà ng xÄ©nh nầy ở Moskva: y phải Ä‘eo má»™t cái túi nhung để thay cho cái mÅ©i và giá»ng nói hÆ¡i the thé.
- Ta chỉ muốn có má»™t Ä‘iá»u là đi tắm. - Gavrila nói - Ä‚n bữa tối, ta muốn ăn món giò gà tuốt xương, paté thịt băm, thịt ngá»—ng và thêm má»™t món gì tháºt bổ béo… Là vì ở Petersburg bá»n ta chỉ ăn độc có món bánh mì khô và những thứ mắm ướp thối hoăng, chỉ còn xương bá»c da thôi.
Mụ ngưá»i ở dang đôi tay mÅ©m mÄ©m ra rồi lại chắp lại:
- Lạy Chúa tói! Sao cáºu chỉ ăn độc có bánh mì khô thôi ư?
Viên quản lý quá»· quái vừa kêu "ái dà ! ái dà " vừa ra vẻ ái ngại lắc lắc bá»™ râu dê. Còn viên quản gia vì không biết má»™t tiếng Nga nà o nên cứ đứng trÆ¡ ra như phá»—ng, tay chắp sau lưng, bà n chân bẹt to tướng cá»§a y đưa ra dằng trước ra dáng nghiêm trang, khinh khỉnh. Mụ ngưá»i ở soạn quần áo cho Gavrila thay, vừa là m nói huyên thuyên bằng cái giá»ng như hát cá»§a mụ:
- Chúng tôi sẽ để cáºu tắm má»™t bữa bằng hÆ¡i nước nóng tháºt thÃch. Cáºu sẽ ăn uống thoả thuê rồi sẽ ngá»§ trên đệm nhồi lông thiên nga… Cáºu ạ, ngá»§ ở nhà cha mẹ mình là ngon là nh lắm… Nhá» Æ¡n Chúa, ở nhà bình an vô sá»±, tai hoạ và bệnh táºt Ä‘i qua mà không gõ cá»a. Äà n bò Hà Lan đã đẻ cả mà toà n bê cái, lợn sá» Anh đã đẻ má»—i con mưá»i sáu con con. Ngay đức ông chấp chÃnh cÅ©ng thân chinh đến xem. Trong vưá»n cây ăn quả anh đà o và dâu ngon không đâu bì được… Vâng, nhà ta quả đúng là má»™t thiên đà ng thá»±c sự… Nhưng than ôi, nó cÅ©ng vắng vẻ lắm? Ivan Artemist, cụ chá»§ tá»™i nghiệp cá»§a tôi Ä‘i vòng quanh các phòng má»™t lượt, hai lượt "Agapovna nầy, tao buồn lắm, - cụ bảo tôi - Tao Ä‘i thăm các công xưởng đây.". Cụ cố có nhiá»u tiá»n đến ná»—i bây giá» cụ không còn biết là có bao nhiêu nữa. Không có Xenka. (mụ nháy mắt vá» phÃa viên quản lý quá»· quái) cả Ä‘á»i cụ cÅ©ng không đếm xuể… Chỉ có cái lão mÅ©i Ä‘en kia là khó chịu thôi… Tất nhiên bây giá» thì nhà ta không thể thiếu má»™t ngưá»i như váºy được: ngoà i phố ngưá»i ta đồn là cụ Ivan Artemist nhà ta rất có thể sẽ được phong tước đấy… Khi lão kia đội mÅ© Ä‘Ãnh lông đỠvà o, cầm gáºy gõ gõ xuống sà n và dáºm bà n chân to tướng cá»§a lão thì nom cÅ©ng sang trá»ng tháºt khá»i phải nói… Lão đã là m quản gia cho vua Phổ cho đến khi ngưá»i ta đã xẻo mất hay ăn mất cái mÅ©i cá»§a lão, tôi cÅ©ng không rõ nữa. Hồi đầu, chúng tôi cÅ©ng thấy ngà i ngại lão: dẫu sao má»™t ngưá»i ngoại quốc cÅ©ng không phải là má»™t chuyện nhá»â€¦ Inhaska, anh chà ng mã phu, đã dạy lão gảy đà n balalaika… Từ đó lão cứ "tÆ¡ rưng, tÆ¡ rưng" suốt ngà y khiến chúng tôi chán ngấy cả ngưá»i… Còn vá» cái khoa ăn thì không ai bằng được lão. Lão lúc nà o cÅ©ng lẵng nhẵng sau tôi: "ăn, bà !". Má»™t thằng ngu độn như chưa bao giá» từng thấy. Nhưng có lẽ cái nghá» cá»§a lão cần phải thế chăng? Ngà y lá»… Thánh Jean, nhà ta có má»™t bữa tiệc rất lá»›n. Công chúa Praxkovia Fedorovna có hạ cố đến dá»±. Không có lão Karle thì chúng tôi quả cÅ©ng không biết xoay xở ra là m sao. Lão đã mặc má»™t chiếc áo nẹp, cáºu ạ, trên áo có Ä‘Ãnh Ãt ra là mưá»i livrÆ¡ dây tết và lon, và lão mang bao tay bằng da nai có khâu thà nh từng ngón riêng và thế là lão bưng đến má»™t nghìn rúp và quỳ má»™t chân xuống đất, dâng lên công chúa Praxkovia. Rồi lão lại lấy má»™t cái khay khác và má»™t cái cốc khác còn đẹp hÆ¡n cái trước nhiá»u và dâng lên công chúa Natalia Alekseyevna
Trong khi mụ ngưá»i ở nói chuyện, má»™t gã nông nô trẻ, được gá»i là hầu phòng từ ngà y có viên quản gia đến, đã cởi áo ngoà i đầy bụi và áo trong cho Gavrila rồi cởi cà -vạt cho chá»§ và đang hì hục tháo đôi á»§ng. Gavrila giáºt mạnh chân ra, chồm dáºy kêu lên:
- Sao? Công chúa Natalia có đến nhà ta à ? Mụ nói gì váºy?
- Tháºt đấy, công chúa đã đến, công chúa sao mà đẹp thế, mà công chúa còn ngồi cả bên trái cụ Ivan Artemist nữa kia, trông đẹp như tiên ấy… Khách khứa nhìn công chúa đến quên cả ăn uống… Công chúa Ä‘eo nhẫn đầy ngón tay và cổ tay Ä‘eo xuyến, vai trắng muốt như lông thiên nga và ngay ở bên trên vú - ai cùng để ý thấy - có má»™t nốt ruồi chỉ bẳng má»™t hạt thóc Ä‘en… Công chúa mặc áo mà u cây gai Ä‘ang độ nở hoa, nhẹ hÆ¡n cả không khÃ, hai bên bồng ra và ở gấu có những bông hồng bằng lụa… Trên đầu lại cắm cả Ä‘uôi chim lá»a.
Gavrila không nghe tiếp nữa. Hắn khoác tấm lông cừu lên vai và lẹp kẹp đôi dép kiểu Tarta chạy qua các hà nh lang và thang gác đến phòng tắm hơi nước nóng.
Tới phòng ngoà i ẩm ướt, hắn sực nhớ ra:
- Agapovna nầy! Ngưá»i đến cùng vá»›i ta đâu rồi?
Hoá ra là tên quản gia đã không cho Andriuska Golikov và o nhà ; hắn vẫn nằm đợi ở ngoà i sân, trên chiếc xe đã tháo ngá»±a. Kể ra nằm đây, má»™t mình suy nghÄ©, hắn thấy cÅ©ng dá»… chịu. Sao lấp lánh trên các mái nhà đen sì; mùi nhà bếp, mùi kho chứa cá», mùi chuồng bò, ngưi tháºt khoan khoái và từng là n hương thÆ¡m ngá»t ngà o cá»§a những cây bồ đỠđang ra hoa từ đâu thoảng đến khiến tim Andriuska Ä‘áºp mạnh hÆ¡n.
Hắn chống khuá»·u tay nhìn các vì sao. Những đốm sáng lấp lánh trên ná»n trá»i tÃm ngắt kia là gì, chúng có xa ta lắm không và tại sao chúng lại sáng trên trá»i cao, hắn không hiểu và cÅ©ng không há» suy nghÄ© đến. Nhưng từ trên trá»i cao, những đốm sáng đó rót niá»m thư thái và o lòng hắn và hắn thấy nằm trong lòng xe nầy, mình má»›i nhá» bé là m sao! Nhá» bé nhưng không phải nhá» bé theo kiểu cha Nectari đã dạy hắn. Hắn không cảm thấy mình là má»™t con giun hèn má»n, má»™t xác thịt đáng khinh miệt… Hình như không má»™t con váºt nà o có thể chịu đựng nổi những ná»—i khổ cá»±c mà Andriuska đã từng chịu đựng trong cuá»™c Ä‘á»i ngắn ngá»§i cá»§a mình: ngưá»i ta đã sỉ nhục hắn, đánh Ä‘áºp hắn, hà nh hạ hắn, ngưá»i ta đã để hắn chết rét, chết đói… Còn hắn, như thể báºc vương giả cá»§a những báºc vương giả, mắt nhìn thẳng và o các đốm lá»a cá»§a vÅ© trụ, hắn Ä‘ang nằm đây lắng nghe má»™t tiếng nói bà máºt bên trong nhá»§ hắn: "Andrey ạ, đừng nản chÃ, đừng Ä‘i chệch con đưá»ng mình Ä‘ang Ä‘i; rồi đây rất gần đây thôi, sức mạnh kỳ diệu cá»§a ngươi sẽ tưng bừng toả rá»™ng và nó sẽ có thể là m được tất cả: trà tưởng tượng cá»§a ngươi sẽ biến hình đổi dạng cho cái xấu và sẽ tạo nên má»™t thế giá»›i đẹp đẽ. Chà ! chỉ vì nghe theo tiếng nói ma quá»· ấy, trong thá»i gian ở nhà tên thánh lão, hắn đã bị xiá»ng lại bốn mươi ngà y thức ăn cái uống chỉ có độc má»™t gáo nước, và đã phải lén lấy đầu ở ngá»n đèn trong đêm để bôi lên những vết đòn vấy máu. Hồi tưởng lại cảnh đó, Andriuska mỉm cưá»i, lòng không chút hằn thù. Má»™t ká»· niệm thoáng qua trà hắn: má»™t hôm ở phố Vacvarka, trong má»™t quán rượu khói um, khách uống rượu đã đánh Ä‘áºp hắn tà n nhẫn, hắn, báºc vương giả cá»§a các báºc vương giả; hỠđã cầm chân hắn lôi xá»nh xệch ra táºn thá»m và quẳng hắn ra ngoà i tuyết lầy bùn. Vì sao há» lại đánh hắn nhỉ? Hắn cÅ©ng chẳng nhá»› nữa. Lúc đó là và o cái mùa đông khá»§ng khiếp khi quân xtreletz bị treo cổ lá»§ng lẳng trước gió trên tưá»ng Ä‘iện Kreml và ở Kitai-gorod. Thá»i ấy, Andrey buồn bã và thất vá»ng, bụng rá»—ng, Ä‘i chân đất, mình trần khoác má»™t manh áo rách tả tÆ¡i, lang thang từ quán rượu nầy sang quán rượu khác, xin những kẻ rượu chè be bét má»™t cốc rượu mạnh, lòng thầm mong rốt cuá»™c rồi ngưá»i ta sẽ giết chết mình Ä‘i: hắn Ä‘au khổ mà mong ước Ä‘iá»u đó, hắn thương thân đến ứa nước mắt… Tại má»™t quán rượu, hắn đã gặp lão bõ giữ đồ thánh say rượu cá»§a nhà thá» Thánh Barbe, có đôi mắt ti hà hấp háy, đầu mÅ©i xẻ đôi, bÃm tóc lÆ¡ thÆ¡ vén lên sau gáy. ChÃnh lão ta đã khuyên Andrey tìm gặp cha Nectari để tìm cảnh yên là nh trên chốn thiêng đà ng bằng cách tá»± hà nh hạ xác thịt mình dữ dá»™i, tà n nhẫn… "Những con ngưá»i kỳ quặc?" - Andrey lẩm bẩm. Tá»± hà nh hạ xác thịt mình! Mà xác thịt lại có lúc đẹp đẽ biết bao!
Rồi những hình ảnh khác trở lại trong ký ức hắn: má»™t buổi tối yên tÄ©nh trong là ng, ở Palekh, không khà mù mịt má»™t lá»›p bụi và ng, bò cái rống lên Ä‘i vá» chuồng. Mẹ Andrey ngưá»i gầy ngẳng, hai vai to bê bè như vai đà n ông, ra mở cổng; cái cổng ấy từ lâu lẽ ra đã phải chữa rồi; vả lại cả cái nhà nữa cÅ©ng đã tÆ¡i tả, hoang tà n. Andrey và anh em hắn, tuổi cách nhau năm má»™t, Ä‘ang ngồi trên chiếc xe bò láºt sấp đã tháo bánh. Chúng kiên nhẫn đợi: vá»›i má»™t bà mẹ như thế thì bắt buá»™c phải kiên nhẫn thôi! Bà hé mở cánh cá»a xá»™c xệch. Cái bụng nặng ná», chạm sát hai bên trụ cá»a, con Hung Ä‘á», con bò cái tốt sữa, bước và o, cất lên những tiếng rống ngắn, hiá»n là nh. Ngưá»i mẹ có khuôn mặt lầm lì khắc khổ chán chưá»ng, mà con Hung đỠthì lại có cái mõm âm ấm, ươn ướt, cái trán lông xoăn, cặp mắt mà u hoa cà rất to. Ai chứ con Hung đỠthì nó chẳng hà nh hạ ai! Nó thở phì phì vá» phÃa đám trẻ và ra giếng uống nước, và ngay tại đó, cạnh giếng, ngưá»i mẹ ngồi trên ghế đẩu bắt đầu vắt sữa. PlÃch! Plốc! PlÃch? Plốc! sữa con Hung đỠchảy và o cái thùng. Bá»n trẻ ngồi trên xe bò vẫn kiên nhẫn đợi. Ngưá»i mẹ Ä‘em những hÅ© sà nh tá»›i và đổ sữa ở thùng và o các hÅ©. "Kìa, lại đây chúng mầy!" bà gá»i, giá»ng gắt gá»ng… Andriuska là đứa đầu tiên uống chá»— sữa âm ấm cho đến khi bụng no căng; các em nó nhìn nó uống và đứa út lại còn thở dà i má»™t cái vì nó là đứa sẽ uống sau cùng.
- Nầy! anh kia, xuống xe đi!
Andrey chợt tỉnh. Má»™t anh chà ng bé nhá», mặt mầy nghiêm nghị (gã hầu phòng) Ä‘ang đứng trước mặt hắn.
- Gavrila Ivanovich bảo anh đến tắm ở buồng tắm hÆ¡i nóng… Nhưng anh cởi giầy ra ở đây, ném áo nẹp và mÅ© lông và o gầm xe kia… Ở nhà nầy không phải như ở nhà bá»n quý tá»™c: những ngưá»i rách rưới không được và o nhà đâu.
Tắm xong, ngưá»i tỉnh táo, Gavrila và Andrey ngồi và o bà n ăn, cổ quà ng má»™t cái khăn lau tay. Agapovna đã tống tên quản gia vá» buồng y: có y má»i ngưá»i mất cả thoải mái. Bà n tay trắng trẻo, mÅ©m mÄ©m cá»§a mụ thoăn thoắc trên khắp mặt bà n, đặt những miếng ngon nhất và o đĩa, rót những thứ rượu mùi, rượu mạnh quý nhất và o những chiếc cốc pha lê cá»§a VÆ¡nidÆ¡, được Ä‘em ra dùng trong dịp quan trá»ng nầy. Má»™t lúc sau, nến soi tá» gian phòng hÆ¡n và Gavrila thấy ở góc phòng có má»™t cái khung đặt trên ghế và phá»§ vải thô. Agapovna, vẻ buồn rầu, chống khuá»·u tay xuống bà n, bà n tay đỡ má nói:
- Tôi cÅ©ng không biết có nên đưa cáºu xem cái nầy trước mặt ngưá»i lạ không. Bà Xaniuska, chị cáºu, đã gá»i từ Hà Lan vá» và o đúng ngà y lá»… Thánh Jean đấy. Cụ Ivan Artemist kÃnh mến, lúc thì treo nó lên tưá»ng, lúc thì thấy buồn lại tháo nó xuống, lấy vải trùm lên. Lúc gá»i nó vá», chị cáºu có viết thư rằng: "Thưa cha, xin cha đừng ngại, cha cứ treo bức chân dung cá»§a con ở trong phòng ăn, đừng sợ gì cả. Ở châu Âu, ngưá»i ta còn treo nhiá»u bức tranh khác nữa kia. Cha hãy tá» ra không phải là má»™t ngưá»i man di má»i rợ".
Gavrila Ä‘i ra khá»i bà n, cầm má»™t cây nến và kéo tuá»™t tấm vải phá»§ cái khung đặt trên ghế: Golikov nhổm ngưá»i lên khá»i ghế và cái hắn trông thấy khiến hắn thảng thốt đến nghẹn thở… Äó là chân dung cá»§a Volkova phu nhân, đẹp và quyến rÅ© khôn xiết tả.
- Chà , ghê tháºt? - Gavrila chỉ nói được có bấy nhiêu, tay cầm ngá»n nến soi sáng bức tranh.
Nhà nghệ sÄ© đã vẽ Alekxandra Ivanovna nằm trên lưng má»™t con cá heo bÆ¡i trên đầu ngá»n sóng ở giữa biển cả và o buổi sáng. Nà ng nằm, trần trụi như khi má»›i lá»t lòng mẹ và chỉ lấy có độc bà n tay nhá» nhắn, móng tay lóng lánh như xà cừ, che thân; trong tay kia nà ng cầm má»™t quả bồng đựng nho, có hai con chim bồ câu Ä‘áºu ở bên rìa Ä‘ang mồ nho ăn. Trên đầu nà ng, ở bên phải và bên trái, có hai chú hà i đồng mÅ©m mÄ©m chân giÆ¡ lên trá»i, phùng má thổi tù và . Gương mặt tươi trẻ cá»§a Alekxandra Ivanovna vá»›i đôi mắt xanh pha lam nhếch mép mỉm cưá»i ranh mãnh
- Chà , cái chị Xanka nầy! - Gavrila nói, hắn cÅ©ng hết sức ngạc nhiên. - Andriuska, chúng ta phái ngươi sang Hà Lan chÃnh là đến chá»— chị ấy đấy… Nhưng hãy coi chừng, ở bên đó ma quá»· rất có thể cám dá»— ngươi lắm. Thần Vệ nữ, đúng là má»™t vị Thần Vệ nữ? Không lạ gì mà có những chà ng vương tôn công tỠđỠgươm vì chị ấy và có ngưá»i đã bá» mạng!
Tà i sản của ngudoc