Dị tộc đại kiếp, đối với Chân Linh Thế Giới võ giả mà nói, cũng là tai nạn, cũng là một hồi cơ duyên thập phần nguy hiểm, vượt qua được, tự thân tất nhiên sẽ có tiến bộ thật lớn. Nói không chừng có thể nhất cử đột phá cực hạn của bản thân, đạt được cảnh giới nguyên bản đời này không có cách nào khác đạt được, bất quá tiền đề là phải sống sót.
Do đó, Diệp Trần không dự định để tứ đại đệ tử của mình cùng đệ đệ muội muội trốn ở Lạc Trần Kiếm Tông, dựa vào hộ tông đại trận sống sót. Thời khắc tất yếu, bọn họ cũng phải xuất chiến, cùng với dị tộc Tinh Cực Cảnh cường giả chém giết, bất quá hắn cũng biết, đừng xem Tinh Cực Cảnh xa xa không bằng Sinh Tử Cảnh, nhưng đại chiến, Tinh Cực Cảnh ngược lại là nguy hiểm nhất. Bởi vì mặc kệ là dị tộc, hay vẫn là Chân Linh Thế Giới, Tinh Cực Cảnh nhân số đều rất nhiều, tựa như tiểu binh vậy. Chiến trường rung chuyển, chết nhiều nhất chính là tiểu binh, có đôi khi chết như thế nào cũng không biết.
Hắn ít nhiều có chút lo lắng.
- Sư phụ yên tâm, Lãnh Tinh Hàn ta không phải hạng người tham sống sợ chết, tất sẽ cùng với Lạc Trần Kiếm Tông cùng tồn vong, dị tộc xâm lấn Chân Linh Thế Giới ta, sẽ phải trả giá đắt bằng máu.
Hai mắt Lãnh Tinh Hàn sát khí bắn ra bốn phía.
Đông Phương Bạch bình thường ôn hòa nhất, cũng lạnh lẽo nghiêm túc nói:
- Sư phụ, ngươi đã dạy cho ta rằng kiếm pháp chỉ dùng để giết người, không phải biểu diễn. Lần này, Đông Phương Bạch ta sẽ thả ra tất cả, cùng dị tộc quyết một trận tử chiến.
- Đại ca!
Sáu người đều không hề sợ hãi, tràn ngập nhiệt huyết.
Diệp Trần cười cười, lắc đầu:
- Không sợ chết là chuyện tốt, nhưng ta không tôn sùng tử chiến không lùi, thời gian nên thối lui vẫn là phải thối lui. Chỉ có sống sót, mới có thể giết được càng nhiều dị tộc. Vả lại tràng đại kiếp này, quyết định hướng đi, còn là chiến đấu giữa Sinh Tử Cảnh là chúng ta, ta dạy cho các ngươi kiếm trận cùng phương pháp hợp kích. Các ngươi đều đã diễn luyện không sai biệt lắm, thời khắc mấu chốt, lại thi triển ra, chớ để dẫn đến chú ý quá lớn.
Không có ai hi vọng đệ tử và đệ đệ muội muội của mình chết trận sa trường, Diệp Trần cũng không hi vọng, tôi luyện đối phương, đồng thời cũng tận lực để đối phương có cơ hội sống sót.
Một ngày một đêm này trôi qua, thời gian cách Cực phẩm bảo kiếm xuất thế càng ngày càng gần, mà cả Chân Linh Thế Giới cũng càng phát ra bình tĩnh, đây là một lần bình yên cuối cùng trước cơn bão.
Phụ cận tử lộ, trên một viên tinh cầu từng nhiễm qua tiên huyết của Long Vương, bóng người thong thả.
- Trớ Chú Ma Đế, Khủng Cụ Ma Đế, lần này Cự Ma Đế ta đảm nhiệm thống soái, các ngươi không ý kiến gì chứ!
Bóng người chia làm hai trận doanh, một trận doanh khá lớn là Ma tộc, lúc này, dẫn đầu trong Tam Ma Tộc, không ngờ có Trớ Chú Ma Đế và Khủng Cụ Ma Đế. Về phần vừa nói là một vị trung niên thân cao chừng năm thước, song chưởng và hai chân tráng kiện hùng vĩ, ánh mắt của hắn rơi vào trên người Trớ Chú Ma Đế và Khủng Cụ Ma Đế.
- Thống soái thuộc về người cũng được, thế nhưng ngươi đừng mơ tưởng ra lệnh cho ta!
Trớ Chú Ma Đế tựa hồ có chút kiêng kỵ trung niên hùng vĩ này, không muốsn đi tranh chức vị thống soái.
- Mệnh lệnh cho ngươi? Ta còn không có thời gian rảnh rỗi này, bất quá đồng ý là tốt rồi, Khủng Cụ Ma Đế, ngươi nói như thế nào?
- Ta không có gì để nói.
Khủng Cụ Ma Đế mặt không biểu tình.
Nếu như đổi thành một Ma tộc khác dám cùng bọn họ nói như vậy, sớm đã bị xé xác rồi. Sở dĩ kiêng kỵ trung niên hùng vĩ này, thực lực của đối phương so với bọn hắn mạnh hơn. Mặc kệ là ở địa phương nào đều lấy thực lực vi tôn. Ngươi hung tàn thì thế nào, diệt sạch nhân tính thì có sao. Dù cho tên của ngươi có thể hù dọa tiểu nhi khóc lóc, ở trước mặt thực lực tuyệt đối đều phải kém một bậc. Mà thực lực của Cự Ma Đế so với bọn hắn cũng không chỉ cao hơn một bậc, ma lực càng hùng hồn vô biên vô hạn.
Nhận được hai người hồi phục, Cự Ma Đế thoả mãn gật đầu, tuy rằng Trớ Chú Ma Đế và Khủng Cụ Ma Đế thực lực không bằng hắn. Nhưng hiện tại là thời khắc mấu chốt, ầm ĩ đối với tất cả mọi người đều không tốt.
Cự Ma Đế hướng phía trận doanh Tà Linh Tộc lên tiếng hỏi.
Tà Linh Tộc dẫn đầu chỉ có một người, người này sắc mặt khô vàng, tướng mạo bình thường, bất quá ánh mắt đó tựa như độc xà. Luận quỷ bí còn muốn vượt lên trước Âm Phong Tà Đế.
- Hắn đã bị phong ấn lần thứ hai.
Nghe được đối phương nói đến Âm Phong Tà Đế, Âm Thực Tà Đế nhướng mày, mở miệng nói.
- Lần thứ hai bị phong ấn, là ai làm?
Nói chung, phong ấn rất khó giải trừ, chỉ có những phong ấn cổ xưa kia, mới có thể bởi vì thời gian ăn mòn, trở nên buông lỏng. Lúc này đại chiến sắp tới, bọn họ đâu có thời gian tới giải phong cho Âm Phong Tà Đế, cho bọn hắn thời gian mười năm cũng không đủ. Dù sao bọn họ ở trên nghiên cứu phong ấn là không bằng được nhân loại.
- Nếu như ta đoán không sai, hẳn là Diệp Trần Huyền Hậu còn có Ma Hoa Hoàng. Hiện trường còn lưu lại khí tức của bọn họ.
Âm Thực Tà Đế bấm đốt ngón tay tính, trên mặt hiện ra sát khí quỷ bí.
- Diệp Trần!
Cự Ma Đế không chỉ một lần từ trong miệng Ma tộc khác nghe được cái tên này. Người này quả thật là kỳ tài có một không hai, hôm nay chỉ sợ mới khoảng ba mươi lăm ba mươi sáu tuổi. Tại Ma tộc, ba mươi lăm ba mươi sáu tuổi căn bản không có khả năng có thành tựu gì.
- Người này cứ để ta đến đối phó được rồi. Giết hắn, hẳn là có thể để những người khác tuyệt vọng nhanh hơn.
Cự Ma Đế rất rõ ràng, trong bất tri bất giác, Diệp Trần đã thành tượng trưng của Chân Linh Thế Giới, cột trụ tinh thần của đông đảo Vương giả Sinh Tử Cảnh. Mỗi người đều hi vọng trên người hắn có thể xuất hiện kỳ tích, nếu là loại bỏ được hắn, đối với người của Chân Linh Thế Giới mà nói, không thể nghi ngờ là một đả kích thật lớn.
- Huyền Hậu kia giao cho ta, thật lâu không hưởng qua tư vị của Nhân Tộc nữ Vương giả rồi. Lần trước nữ nhân kia một điểm hữu dụng cũng không có, rất nhanh đã bị chơi đùa chết.
Trớ Chú Ma Đế liếm liếm môi, lộ ra một miệng răng vàng.
....Tử lộ, một mảnh hỗn độn, ở bên ngoài tử lộ, càng là tinh không hạo hãn.
Bầu trời đầy sao như nạm lên, còn cách tử lộ không biết bao nhiêu tinh không, xuất hiện một mảnh mây đen đông nghịt.
Mây đen càng lúc càng nhanh, từ bên cạnh từng khỏa tinh thần xẹt qua.
Cách thật gần, mới biết được, đây không phải mây đen, mà là từng cái chiến hạm hoàn toàn phong bế. Những chiến hạm này, cả vật thể đen kịt, dường như con thoi thật lớn. Ở bên cạnh và phần đuôi của chiến hạm có huyễn lam sắc hỏa diễm đang dũng phun ra, chính là hỏa diễm này để tốc độ của chiến hạm nhanh như lưu quang, vô thanh vô tức.
Nếu có người ở chỗ này, nhất định sẽ nhận ra, những chiến hạm này đều là khôi lỗi.
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba
Mỗi một chiến hạm Khôi Lỗi đều giá trị vô cùng kinh người, mà ở đây cư nhiên lại có hàng trăm cái chiến hạm Khôi Lỗi.
- Tiến hành xuyên toa không gian.
Bên trong chiến hạm Khôi Lỗi truyền đến tiếng ra lệnh.
- Dạ, liên tiếp không gian thạch năng lượng, tiến hành xuyên toa, mười, chín, tám, bảy...hai, một.
Ông!
Ông! Ông!
Ông! Ông! Ông!
Phía trước từng cái Khôi Lỗi chiến hạm không gian nữu khúc, thành dạng cái phễu nằm ngang. Chiến hạm Khôi Lỗi cấp tốc đi vào trong đó, cuối cùng biến mất không thấy.
Trong hư không hỗn độn, vô số ngũ thải quang mang yếu ớt lóng lánh. Những ngũ thải quang mang này là bảo thạch thật lớn bên ngoài chiến hạm Khôi Lỗi phát ra quang mang.
Bên trong chiến hạm, thập phần xa hoa, vị trí đầu của chiến hạm có một phòng họp loại nhỏ. Trong đó, hơn mười người Ma tộc đang thương nghị cái gì đó.
- Ha ha, lần này Ma tộc chúng ta xuất động hai trăm vạn đại quân, quét ngang Chân Linh Thế Giới không thành vấn đề. Đến lúc đó, tài nguyên bên trong tất cả thuộc về Ma tộc chúng ta sở hữu. Nhân loại bên trong cũng sẽ thành nô lệ cho chúng ta, nô dịch một thế giới. Trong này hẳn là bao nhiêu tài phú, phải biết rằng nữ tử nô lệ ở bên ngoài đúng là rất được hoan nghênh.
- Khoản tài phú này, không thể tính toán, nhân loại tốc độ sinh sôi nảy nở nhanh nhất, bán một nhóm, lập tức sẽ bù đắp lại một nhóm, vĩnh viễn cũng bán không hết. Trừ phi thoáng cái đem cả thế giới đều bán đi.
- Ai lại ngốc đến mức bán đi cả một thế giới. Bất quá tính toán mà nói, đây đã là sinh mệnh thế giới thứ ba bị chúng ta chiếm lĩnh. Lần này đi đến Chân Linh Thế Giới, ta nhất định phải kiếm một trăm nhân loại nữ tử xinh đẹp làm nô lệ của ta.
- Các vị không nên vui vẻ quá sớm, Chân Linh Thế Giới Thượng Cổ thời đại xâm lấn có bao nhiêu chủng tộc. Tuy rằng người của chủng tộc khác tại Chân Linh Thế Giới có chết hết, nhưng trừ Ma tộc chúng ta, còn có Tà Linh Tộc Tà Linh Tộc thế lực vẫn như trước không kém. Chúng ta muốn chiếm lấy cả Chân Linh Thế Giới, hi vọng không phải rất lớn, tối đa chiếm được khoảng sáu bảy thành mà thôi.
- Hừ, thế lực Tà Linh Tộc xa xa không bằng Ma tộc chúng ta, cho bọn hắn hai thành đã xem như là không tệ rồi.
- Không biết lần này Tà Linh Tộc sẽ xuất động bao nhiêu đại quân?
Một phiến tinh không khác, đồng dạng hai trăm chiếc Khôi Lỗi chiến hạm đang phi hành trong hỗn độn.
- Ma tộc thế mạnh, phỏng chừng sẽ không cùng chúng ta phân chia công bằng. Theo ta thấy, Tà Linh Tộc chúng ta có thể phân được ba thành đã xem như là không tệ. Ma tộc mặc kệ ở nơi nào cũng vẫn luôn luôn bá đạo.
- Chỉ sợ ba thành cũng đều không đến, các ngươi không cùng Ma tộc hợp tác qua, không biết bọn họ có bao nhiêu bá đạo.
- Không thể nào! Lần này chúng ta cũng xuất động trăm vạn đại quân, lẽ nào chỉ có thể được phân hai thành. Ma tộc bọn họ cũng không so với chúng ta mạnh hơn bốn lần. Dựa vào cái gì bọn họ có thể chiếm tới tám phần.
- Hiện tại bàn chuyện này còn hơi sớm, Chân Linh Thế Giới không phải là cục xương dễ gặm như vậy. Tại thế giới đó Thượng Cổ thời đại, chúng ta đông đảo chủng tộc xuất động hơn một nghìn vạn đại quân, cũng đều không thể đánh hạ được. Ngược lại tử thương thảm trọng, có thể thấy được một chút, chờ chiếm được Chân Linh Thế Giới, bàn lại những thứ này cũng không muộn.
- Hắc hắc, sợ cái gì, Chân Linh Thế Giới Thượng Cổ thời đại và hiện đại cũng không giống nhau. Khi đó bọn họ có thể tự do xuất nhập thế giới của chính mình, cường giả như mây, lại chiếm ưu thế sân nhà. Hiện đại thì sao? Bọn họ đã suy yếu vô cùng, Tà Linh Tộc và Ma tộc chúng ta lại có không ít cường giả ở bên trong, đoạt lấy Chân Linh Thế Giới dễ dàng rồi.
- Nói thì nói như vậy, bất quá sư tử vồ thỏ cũng cần dốc toàn lực, không thể sơ ý.
Bên ngoài tử lộ, có một tòa sơn phong huyền phù. Trên tòa sơn phong này, từng tòa cung điện đứng sừng sững.
Ở giữa trong một tòa cung điện, ba gã Tà Linh Tộc cường giả, sáu gã Ma tộc cường giả tề tụ một đường.
Bọn họ tu vi cảnh giới ai nấy cao đến đáng sợ. Càng đều là Sinh Tử Cảnh Ngũ Trọng Thiên, phải biết rằng đây là ở bên ngoài Chân Linh Thế Giới, Sinh Tử Cảnh Ngũ Trọng Thiên cảnh giới tương đương với Thất Tinh chiến lực.
- Trong nháy mắt, chúng ta đã ở cửa ra vào của Chân Linh Thế Giới canh giữ hơn chín mươi năm. Một trăm năm đến nay, liền sẽ có người đến thay thế chúng ta.
- Hơn chín mươi năm bất quá trong nháy mắt. Chúng ta rất may mắn, mắt thấy không tới vài năm nữa sẽ phải rời khỏi. Nghĩ không ra lúc này lại nổ ra lần thứ hai xâm lấn Chân Linh Thế Giới.
- Ừm, Chân Linh Thế Giới bị chiếm đóng, chúng ta có thể nhân cơ hội kiếm chác một phen. nguồn truyện t u n g h o a n h . c o m
- Đại quân hẳn là rất nhanh sẽ đến đi!
- Không vội, có mộn thêm cũng chỉ vài ngày nữa thôi.
Bất chợt, Ma tộc cường giả dẫn đầu nhãn tình sáng lên:
- Đến rồi!
Hưu!
Nói rồi, thân hình hắn chợt lóe, phóng ra khỏi cung điện, tám người còn lại cũng đi ra theo.
Không biết từ khi nào, hàng trăm chiếc Khôi Lỗi chiến hạm đã xuất hiện tại phụ cận cách tòa sơn phong huyền phù không xa. Bên phải chiến hạm Khôi Lỗi một loạt xếp thành hàng đen kịt. Số lượng có bốn trăm chiếc. Bên trái là hôi sắc chiến hạm, tổng cộng có hai trăm chiếc, cộng lại chính là sáu trăm chiếc. Dựa theo quy mô của loại chiến hạm này đến xem, mỗi một chiếc đều có thể tải khoảng năm nghìn người. Sáu trăm chiếc đó là đại quân ba trăm vạn.
Dẫn đầu chiến hạm đen kịt và chiến hạm hôi sắc mở ra, đều tự đi xuống hơn mười người. Những người này, cao nhất là Sinh Tử Cảnh Ngũ Trọng Thiên cảnh giới, thấp nhất là Sinh Tử Cảnh Tam Trọng Thiên cảnh giới.
- Các vị khổ cực rồi.
- Ha ha, có cái gì mà khổ cực chứ, bất quá một trăm năm mà thôi.
Chín người canh giữ tử lộ tuy rằng cũng là Sinh Tử Cảnh Ngũ Trọng Thiên cảnh giới, nhưng thực lực đều hơn xa cường giả đồng cảnh giới. Bằng không cũng sẽ không phái bọn họ qua đây canh giữ tử lộ.
- Huyết Vũ, nghĩ không ra lần này tới là ngươi?
- Ha ha, ngươi ở chỗ này canh giữ hơn chín mươi năm rồi sao! Yên tâm, chỉ cần chinh phục Chân Linh Thế Giới, nhất định sẽ kiếm chút bảo vât cho ngươi, mỹ nữ muốn bao nhiêu cấp bấy nhiêu.
Hai gã Ma tộc tựa hồ là người quen, lên tiếng trò chuyện với nhau.
- Lần này nhất định thắng lợi, bên trong, Ma tộc chúng ta có ba đại Ma Đế thoát khốn đi ra. Phân biệt là Cự Ma Đế đại nhân, Khủng Cụ Ma Đế đại nhân, còn có Trớ Chú Ma Đế đại nhân, Tà Linh Tộc lần này chịu thiệt thòi chút. Âm Phong Tà Đế đại nhân bị phong ấn lần thứ hai, chỉ còn lại có một Tà Đế là Âm Thực Tà Đế đại nhân.
Xâm lấn Chân Linh Thế Giới, nhân vật cấp Ma Đế Tà Đế là cường đại nhất. Ai nấy đều là Sinh Tử Cảnh Thất Trọng Thiên cảnh giới, về phần Sinh Tử Cảnh Bát Trọng Thiên không phải không thể tới, then chốt là Chân Linh Thế Giới áp chế quá mức lợi hại. Thực lực càng mạnh, bị áp chế càng nhiều, Sinh Tử Cảnh Bát Trọng Thiên tiến nhập đến Chân Linh Thế Giới.
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba
Chỉ so với Sinh Tử Cảnh Thất Trọng Thiên lợi hại hơn một chút. Hơn nữa sẽ có tổn hại đến căn cơ, do đó, ngoại trừ Thượng Cổ thời đại, không có Sinh Tử Cảnh Bát Trọng Thiên cường giả tiến nhập Chân Linh Thế Giới. Một khi ngã xuống, muốn khóc cũng khóc không ra nước mắt. Dù sao lấy thực lực cực mạnh của bản thân bị địch nhân giết chết, chung quy giống như bị áp chế lưỡng trọng thiên cảnh giới, bị địch nhân giết chết xong rồi. Về phần Sinh Tử Cảnh Cửu Trọng Thiên, đó là nghĩ cũng đừng nghĩ. Mỗi chủng tộc Sinh Tử Cảnh Cửu Trọng Thiên cường giả đều là rất rất thưa thớt, đừng nói chính bọn hắn không muốn đến. Cho dù nguyện ý đến, cao tầng chủng tộc cũng không đồng ý cho bọn họ đến. Bọn họ đều là cột trụ cường thịnh của cả chủng tộc.
Trong tử lộ, từng chiếc Khôi Lỗi chiến hạm xuyên toa rất nhanh.
Tử lộ là cửa ra vào của Chân Linh Thế Giới, chỉ có Sinh Tử Cảnh Vương giả mới có thể tự do xuất nhập, cảnh giới thấp hơn Sinh Tử Cảnh sẽ trực tiếp bị yên diệt thành hư vô. Nhưng là có thêm Khôi Lỗi chiến hạm bảo hộ, Ma tộc và Tà Linh Tộc dưới Sinh Tử Cảnh lại có thể bình yên vô sự đi vào.
Công phu vài cái chớp mắt, toàn bộ Khôi Lỗi chiến hạm đã đi tới trong tinh không của Chân Linh Thế Giới.
- Lực áp chế thật cường đại!
Hầu như là trong cùng một thời gian, tất cả mọi người đều cảm giác cảnh giới bị áp chế rất nhiều. Sinh Tử Cảnh Ngũ Trọng Thiên cảnh giới bị áp chế đến Sinh Tử Cảnh Tam Trọng Thiên, Sinh Tử Cảnh Tam Trọng Thiên áp chế đến Sinh Tử Cảnh Nhất Trọng Thiên. Mà Sinh Tử Huyền Quan đệ tam trọng thì trực tiếp áp chế đến cấp bậc Bán Bộ Vương Giả. Bán Bộ Vương Giả bị áp chế đến Linh Hải Cảnh hậu kỳ đỉnh phong, cảnh giới càng thấp đã bị áp chế càng nhỏ, giống như tu vi Tinh Cực Cảnh chỉ bị áp chế một chút.
Bất quá, xâm nhập thế giới khác, không chỉ có là cảnh giới chịu áp chế đơn giản như vậy. Bởi vì Thiên Địa nguyên khí bên trong Chân Linh Thế Giới không thích hợp với Ma tộc và Tà Linh Tộc, do đó người của lưỡng tộc ở chỗ này, không thể đem võ học của bản thân phát huy đến cực hạn. Hay nói cách khác, dưới tình huống đồng cảnh giới, chiến lực của bọn họ không bằng bên ngoài, đại khái chỉ có thể phát huy được khoảng tám phần mười.
- Không tốt, đạo môn của ta vỡ tan!
Một gã Ma tộc Ma Vương quát to một tiếng, khí tức trên người điên cuồng xông lên. Công phu trong chớp mắt, liền từ Sinh Tử Cảnh Tam Trọng Thiên giảm xuống đến dưới Sinh Tử Cảnh Nhất Trọng Thiên. Hắn nguyên bản là Sinh Tử Cảnh Ngũ Trọng Thiên cảnh giới. Sau khi bị áp chế, bởi đạo môn căn cơ không vững chắc, cảnh giới hóa thành hư ảo. Dù cho lúc này rời khỏi Chân Linh Thế Giới, cảnh giới của hắn cũng sẽ chỉ là dưới Sinh Tử Cảnh Nhất Trọng Thiên. Mà những người khác sau khi rời khỏi Chân Linh Thế Giới, bị áp chế cảnh giới còn có thể trở lại. Chỉ cần bế quan một khoảng thời gian, vẫn như trước có thể khôi phục đến đỉnh phong.
- Ta cũng đã vỡ tan.
Đạo môn căn cơ không vững chắc không hề thiếu, Ma tộc chừng hơn bốn mươi người cảnh giới rơi xuống. Tà Linh Tộc thì có gần hai mươi người. Cảnh giới rơi xuống lợi hại nhất là suy giảm nội tình, tốt một chút cũng là giảm xuống Nhất Trọng Thiên cảnh giới.
- Đáng hận, lần này tại Chân Linh Thế Giới không kiếm chác đủ, chịu thiệt lớn.
Trên mặt một gã Ma tộc Ma Vương tràn ngập phẫn nộ.
Ma tộc quan chỉ huy nhíu mày, Ma tộc và Tà Linh Tộc, thoáng cái có hơn sáu mươi vị Sinh Tử Cảnh Vương giả chiến lực giảm đi. Có mấy người chiến lực thậm chí giảm xuống đến hơn phân nửa. Đây không phải là điềm báo tốt gì cả.
- Có lẽ là ta đã nghĩ nhiều. Ma tộc chúng ta lần này tới một nghìn vị Ma Vương, Tà Linh Tộc Tà Vương cũng có gần như năm trăm vị, cộng lại đủ một nghìn năm trăm. Hơn nữa Chân Linh Thế Giới còn có Ma tộc và Tà Linh Tộc cường giả chúng ta. Chính là chiến lực của hơn sáu mươi người tổn hao lớn thì tính là cái gì.
- Lần này Ma tộc quan chỉ huy ta là ai?
Ngay khi chiến hạm Khôi Lỗi thông qua tử lộ, khi tiến nhập Chân Linh Thế Giới, một trận thanh âm mênh mông cuồn cuộn truyền tới, dường như một Cự Linh Thần đang nói chuyện, thanh âm không đâu không có.
- Ma lực thật hùng hồn.
Quan chỉ huy Tà Linh Tộc thất kinh, bất chợt trên mặt lộ vẻ khổ sáp, Ma tộc có tam đại Ma Đế tại Chân Linh Thế Giới. Tà Linh Tộc bọn họ chỉ có một Tà Đế. Nếu như hắn đoán không sai, nói đến hẳn là Cự Ma Đế. Cự Ma Đế là huyết thống yêu ma của Ma tộc, chân thân thập phần to lớn. Dưới tình huống đồng cảnh giới, ma lực là gấp hơn mười lần người thường.
- Cự Ma Đế đại nhân, ta là Huyết Liêm, may mắn đảm nhiệm quan chỉ huy lần này.
Chiến hạm Khôi Lỗi dẫn đầu Ma tộc cửa khoang thuyền mở ra, một nhân ảnh cao lớn bay ra, cung kính nói.
- Được, quan chỉ huy vẫn là do ngươi tới làm. Bất quá thống soái là Cự Ma Đế ta, ngươi phải nghe mệnh lệnh của ta!
Cự Ma Đế không chịu nhường ai nói.
- Dạ!
Huyết Liêm Ma Vương không có gì ngoài ý muốn, hắn chỉ là quan chỉ huy tạm thời, sau khi đến Chân Linh Thế Giới vẫn là phải nghe theo người mạnh nhất.
Cự Ma Đế lên tiếng, Âm Thực Tà Đế cũng không cam lòng lạc hậu, mở miệng hỏi ai là quan chỉ huy Tà Linh Tộc. Cùng Cự Ma Đế thanh âm mênh mông cuồn cuộn khác nhau, thanh âm của Âm Thực Tà Đế quỷ bí không gì sánh được, không chỗ nào không vào, phảng phất như có một con độc xà chui vào bên tai phát sinh tiếng kêu tê tê, khiến kẻ khác tê dại da đầu.
Quan chỉ huy Tà Linh Tộc là một trung niên mũi ưng, gọi là Ưng Yêu Tà Vương, hắn đi hướng về phía Âm Thực Tà Đế cúi chào.
- Tà Linh Tộc Tà Ác Tế Đàn của ta bị phong ấn tại Huyết Thiên Đại Lục bài danh đệ nhất Vương Cấp cấm địa trong Tà Ma Giản, chỉ cần có bảy mươi hai vị Tà Vương liên thủ phát động đại pháp triệu hoán tế đàn, là có thể để Tà Ác Tế Đàn thoát khốn chui ra, cho Tà Linh Tộc ta sở dụng.
Âm Thực Tà Đế mở miệng nói.
Ưng Yêu Tà Vương nói:
- Tà Đế đại nhân yên tâm, lần này Tà Linh Tộc ta đến năm trăm gã Tà Vương, tinh thông đại pháp triệu hoán tế đàn chừng hơn một trăm người.
- Được, chỉ cần Tà Ác Tế Đàn xuất thế, chúng ta đã có thể cuồn cuộn không ngừng mà bổ sung tà lực, không cần lo lắng tà lực hao hết.
Âm Thực Tà Đế cười lành lạnh, tại Chân Linh Thế Giới tà khí rất thưa thớt. Chiến tranh nhất thời còn có thể, chiến tranh lâu dài nhất định cần phải có Tà Ác Tế Đàn hội tụ tà khí.
- Cự Ma Đế, chúng ta trước hết đi một bước, hi vọng các ngươi có thể gặm xuống cục xương Chân Linh Đại Lục này.
Quay đầu lại, Âm Thực Tà Đế nói với Cự Ma Đế.
Cự Ma Đế cười cười: truyện copy từ tunghoanh.com
- Chân Linh Đại Lục khó gặm, Thiên Kiếm Đại Lục cũng không dễ chọc, đã sợ Tà Linh Tộc các ngươi té ngã.
Hai người đã thương nghị xong, do Tà Linh Tộc đánh Thiên Kiếm Đại Lục, Ma tộc đánh Chân Linh Đại Lục. Về phần Huyết Thiên Đại Lục sớm đã không có cao thủ.
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba
Chương 1293-1394: Dị tộc đại kiếp bạo phát (4) (5)
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Sưu Tầm
Toàn bộ Tinh Cực Cảnh cùng với cao thủ đã ngoài Tinh Cực Cảnh, đều hội tụ đến Chân Linh Đại Lục và Thiên Kiếm Đại Lục.
- Ha ha, vậy thì để xem ai thành công trước.
Âm Thực Tà Đế không để ý tới, mang theo Tà Linh Tộc đông đảo Tà Vương cùng với hai trăm chiếc Khôi Lỗi chiến hạm bay nhanh rời khỏi.
- Cự Ma Đế đại nhân, chúng ta bước đầu tiên phải đi đâu?
- Tà Linh Tộc có Tà Ác Tế Đàn, Ma tộc chúng ta cũng có nguồn suối ma lực, đi đến Hỗn Loạn Ma Hải.
Cự Ma Đế vung tay lên, lớn tiếng nói:
- Xuất phát!
.... Hỗn Loạn Ma Hải, từ lâu đã không có một bóng người, toàn bộ nhân ma đều di chuyển đi.
Ở chỗ sâu trong Hỗn Loạn Ma Hải, một đạo hắc sắc lưu quang lại bỗng nhiên hướng phía mặt ngoài nước biển vọt tới.
Ầm!
Bọt nước bắn khắp nơi, một tấm thân thể cao gầy hoàn mỹ phá nước mà ra, cái cổ cao dài, tựa như thiên nga. Vòng eo tinh tế, dịu dàng nắm chặt, hai chân cực kỳ thon dài, nhưng cũng không có khiến người ta có cảm giác rất nhu nhược. Ngược lại là thân thể có lực cùng mỹ kết hợp. Mái tóc đen dài bay lượn, chảy thẳng xuống mông.
- Đáng tiếc, Ma tộc đã đến, ta hẳn là có thể tu luyện đến Sinh Tử Cảnh Tam Trọng Thiên cảnh giới.
Nữ tử dung mạo tuyệt đẹp ngẩng đầu lên, hướng lên cao nhìn lại.
Cùng lúc đó, Tam Trọng Thiên Cự Ma Đế đang đi qua Chân Linh Thế Giới cũng nhìn thấy nàng.
- Khí tức này?
Trên mặt Cự Ma Đế lộ ra vẻ suy tư.
- Thực sự là kỳ tích, cư nhiên là Hắc Ám Ma Nữ huyết thống, ha ha, Cự Ma Đế ta thật đúng là may mắn.
Tiếng cười khủng bố ngang dọc thiên địa, bàn tay to của Cự Ma Đế trảo một cái, bầu trời đột nhiên tối đen lại. Một cái ma thủ thật lớn, phảng phất như một khối âm ảnh che thiên tế nhật, hướng phía nữ tử tuyệt diễm kia bao phủ qua.
Ầm ầm!
Nữ tử tuyệt diễm sắc mặt bất biến. Ở phía sau lưng nàng, một đôi cánh thật lớn mở rộng ra, không phải cánh dơi, mà là Ác Ma Chi Dực so với cánh dơi càng cường đại hơn, càng thêm có lực lượng hơn.
Phốc!
Không gian nghiền nát, nữ tử tuyệt diễm thân hình chợt lóe, giống như một đạo hắc sắc thiểm điện cắt ngang vũ trụ, hướng phía Chân Linh Đại Lục bay đi, tốc độ của nàng cực nhanh, hầu như đạt được trình độ thuấn di cự ly ngắn.
- Chạy đi đâu!
Cự Ma Đế hét lớn một tiếng, ma thủ che thiên tế nhật đuổi về phía nữ tử tuyệt diễm.
Đáng tiếc, tốc độ của nữ tử tuyệt diễm không thể so với ma thủ chậm hơn bao nhiêu, hơn nữa theo cự ly càng xa hơn, Cự Ma Đế đối với khống chế ma thủ càng yếu kém, càng thêm khó có thể đuổi kịp được.
- Là Hắc Ám Ma Nữ huyết thống.
Trớ Chú Ma Đế nhãn tình sáng lên, hô hấp gấp gáp.
- Nếu như ta là ngươi, sẽ không nên đánh chủ ý với nàng.
Khủng Cụ Ma Đế khinh thường nhìn Trớ Chú Ma Đế một cái.
- Ngươi....!
Trớ Chú Ma Đế giận dữ, bất quá khi ánh mắt Cự Ma Đế đảo qua đến, nhất thời câm miệng lại. Nhãn thần của Cự Ma Đế thập phần hung ác độc địa, chỉ cần hắn nói thêm một câu nữa, đối phương rất có khả năng sẽ đem hắn xé mở ra tại chỗ.
Bình phục tâm tình kích động, Cự Ma Đế lạnh lùng mệnh lệnh nói:
- Toàn lực phong nguồn suối ma lực đi cho ta, ta muốn trong thời gian ngắn nhất, giết hướng Chân Linh Đại Lục!
- Dạ!
Đông đảo Ma Vương lẻn vào dưới đáy biển, hướng phía trung tâm ma lực ba động lao đi.
.... Chân Linh Đại Lục, Lạc Trần Kiếm Tông.
Ngâm!
Kiếm ngân tê thiên liệt địa vang lên, xông thẳng vân tiêu, một luồng kiếm khí thâm hồng sắc, giống như cửu thiên Du Long, từ đỉnh núi Chú Kiếm Phong phá đất mà ra, quay chung quanh Chú Kiếm Phong du tẩu không ngừng.
- Cực phẩm bảo kiếm của sư phụ muốn hoàn công.
Trên Linh Vân Phong, Đông Phương Bạch sắc mặt vui vẻ.
- Kiếm Ý thật đáng sợ!
Lãnh Tinh Hàn có thể cảm thụ được, thanh kiếm này cùng với bảo kiếm khác không giống nhau. Thanh kiếm này tựa như một sát thần, chỉ là Kiếm Ý phát ra đã có tư thí tàn sát Thần Ma.
- Có đại ca ở đây, Chân Linh Thế Giới tất nhiên sẽ thắng dị tộc.
Đám người Diệp Huyền đối với Diệp Trần tràn ngập lòng tin.
Động quật bên dưới Chú Kiếm Phong, bàn tay Diệp Trần lộ ra, nắm chặt một thanh trường kiếm huyết hồng sắc, ngâm, huyết hồng trường kiếm kêu dài không ngớt. Từng đợt kiếm kình kinh khủng không ngừng toả ra, phảng phất như nắm trong tay không phải bảo kiếm, mà là một sinh linh thị huyết. Cùng lúc đó, khí tức của Diệp Trần không bị khống chế bành trướng ra.
- Rốt cục đã hoàn công!
Buông ra một hơi thở, đồng thời, nhãn thần Diệp Trần trở nên lợi hại.
Thanh kiếm này, tiêu hao Cực phẩm tài liệu là đỉnh tiêm nhất trong tay Diệp Trần. Ngoại trừ Tinh Thần Thiết cơ bản nhất ra, còn có Tử Khí Thiết, Huyết Ma Tinh trong cơ thể Huyết Ma Đế, Cực phẩm Hỏa Vân Thạch Tinh Anh đạt được từ chỗ Hỏa Hoàng kia. Đương nhiên, trân quý nhất là Thâm Hồng Đồng Mẫu mà Linh Đan Vương đưa cho Diệp Trần.
Thâm Hồng Đồng Mẫu là Cực phẩm kim chúc tài liệu bài danh đệ nhị trong Thập Đại Kỳ Thiết, có tác dụng kỳ dị đem toàn bộ kim chúc hòa hợp nhất thể. Mặc kệ là Tinh Thần Thiết ẩn chứa tinh thần chi lực, hay là Tử Khí Thiết ẩn chứa tử khí tử khí, lại hoặc là Huyết Ma Tinh Huyết Ma Lực, Hỏa Vân Thạch Tinh Anh hỏa kình, đều bị Thâm Hồng Đồng Mẫu dung hợp cùng một chỗ, không có cảm giác lực lượng hổn độn, hoàn toàn dung hợp cùng một chỗ, biến thành một cổ lực lượng hoàn toàn mới.
Diệp Trần đem nó gọi là Thâm Hồng Lực Lượng.
- Cảm ứng được khí tức dị tộc, ngươi mới vừa rồi xuất thế, liền gọi ngươi là Đồ Ma Kiếm đi sao!
Phẩm cấp của Đồ Ma Kiếm vượt lên trước mong muốn của Diệp Trần, có lẽ là Thâm Hồng Đồng Mẫu quả thật không thể tưởng tượng, hoặc giả trong lúc dị tộc đại kiếp bạo phát hoàn công có ý nghĩa đặc biệt, hay là Diệp Trần mỗi ngày đều hướng bên trong Đồ Ma Kiếm đánh dấu Hủy Diệt Kiếm Ý. Phẩm cấp của thanh kiếm này vượt lên trước Cực phẩm trung đẳng đỉnh phong, rõ ràng là Cực phẩm thượng đẳng bảo kiếm.
Nói như vậy, Cực phẩm đê đẳng bảo khí là Cực phẩm bảo khí bình thường. Cực phẩm trung đẳng bảo khí là tương đối cường đại trong bảo khí. Mà Cực phẩm thượng đẳng bảo khí còn lại là bảo khí thập phần nổi danh. Tên của nó, dù cho Diệp Trần đã không còn nữa, hắn cùng với thanh kiếm này, cũng sẽ tiếp tục truyền lưu xuống phía dưới, trở thành một đoạn truyền thuyết.
Tay cầm Đồ Ma Kiếm, Diệp Trần có thể cảm giác được, kiếm thế của chính mình trong khoảnh khắc tăng lên gấp bội. Trên thân kiếm ẩn chứa Hủy Diệt Kiếm Ý càng cùng với Hủy Diệt Kiếm Ý của bản thân hắn, hòa hợp nhất thể, tuy rằng vẫn như trước không đạt được thất giai cấp bậc. Nhưng đã đạt được lục giai cực hạn, để Bất Hủ Kiếm Ý kéo ra một đoạn.
Chân nguyên quán nhập đến bên trong Đồ Ma Kiếm, Diệp Trần nhắm lại hai mắt, cả người tiến nhập đến trong trạng thái Nhân Kiếm Hợp Nhất, lấy đó đến quen thuộc lực lượng của Đồ Ma Kiếm.
Phía xa xa Lạc Trần Kiếm Tông, một đạo hắc sắc lưu quang phá không mà đến.
Bá!
Chớp mắt một cái, hắc sắc lưu quang còn đang ở địa phương rất xa.
Sau đó hắc sắc lưu quang đã đứng ở bên ngoài Lạc Trần Kiếm Tông hộ tông đại trận. Lưu quang tiêu tan, một tuyệt diễm ữ tử vóc người cao gầy hiển lộ ra, phía sau lưng Ác Ma Chi Dực đã thu liễm lại.
Trong vô thanh vô tức, hộ tông đại trận mở ra một lỗ hổng, tuyệt diễm nữ tử lông mi nhếch lên, cũng không thấy làm ra động tác gì, chợt lóe đi vào.
- Khuynh Thành, ngươi đã xuất quan!
Đầu tiên nghênh đón là Ma Hoa Hoàng, hôm nay, Hỗn Loạn Ma Hải Nhân Ma nhất tộc hết thảy đều ở trong Lạc Trần Kiếm Tông. Diệp Trần phân cho bọn hắn năm tòa sơn phong. Dù sao Lạc Trần Kiếm Tông chừng hai mươi bảy tòa sơn phong, còn có không ít nơi trống không.
- Sư phụ.
Tuyệt diễm nữ tử chính là Mộ Dung Khuynh Thành đã bế quan nhiều năm.
- Để ta nhìn xem nào, thật lợi hại, cư nhiên đạt được Sinh Tử Cảnh Lưỡng Trọng Thiên đỉnh phong cảnh giới, cùng với Diệp Trần như nhau, không hổ là Hắc Ám Ma Nữ huyết thống.
Ma Hoa Hoàng tỉ mỉ quan sát Mộ Dung Khuynh Thành một cái. Trên mặt lộ ra vẻ vui mừng. Hiện tại, cộng thêm Mộ Dung Khuynh Thành, Chân Linh Thế Giới tổng cộng có ba người có thể ngưng luyện ra đạo môn. Huyền Hậu cảnh giới hơi chút thấp một điểm, là Sinh Tử Cảnh Nhất Trọng Thiên đỉnh phong, Diệp Trần và Mộ Dung Khuynh Thành đều là Lưỡng Trọng Thiên đỉnh phong.
- Ta cũng là lợi dụng sơ hở, bằng không tại Chân Linh Thế Giới, ta là không có biện pháp ngưng luyện đạo môn.
Mộ Dung Khuynh Thành rất rõ ràng, chính mình có thể ngưng luyện ra đạo môn, không phải thiên phú cao cỡ nào, mà là lợi dụng sơ hở, bên dưới Hỗn Loạn Ma Hải, càng tới gần nguồn suối ma lực ba động, quy tắc thuộc về Chân Linh Thế Giới càng suy yếu. Mà đến phụ cận nguồn suối ma lực ba động, đã không có quy tắc của Chân Linh Thế Giới. Như vậy, nàng mới có thể nhất cử đột phá đến Sinh Tử Cảnh Lưỡng Trọng Thiên đỉnh phong. Đương nhiên, điều này cũng nhờ có Hắc Ám Ma Nữ huyết thống của nàng, đổi thành Ma Hoa Hoàng cũng không dám tới gần nguồn suối ma lực ba động. Chỉ e vừa mới tới gần, lập tức sẽ ma lực đáng sợ kia đồng hóa.
- Mộ Dung!
Một trận thanh âm trong sáng truyền tới.
Thân thể Mộ Dung Khuynh Thành cứng đờ, ánh mắt ngây ngốc nhìn lại.
Diệp Trần bên thắt lưng đeo hai thanh kiếm từ trong Chú Kiếm Phong bay qua, hộ tông đại trận là hắn mở ra. Cách gọi của hắn đã nhiều năm rồi chưa từng thay đổi. Khuynh Thành tuy rằng xưng hô thân thiết hơn nhiều, nhưng Mộ Dung lại đại biểu một đoạn năm tháng trong quá khứ kia, cũng đại biểu quan hệ giữa hai người bọn họ không bình thường.
- Diệp Trần.
Thanh âm của Mộ Dung Khuynh Thành có chút run rẩy, hai người chia ly, chính là nhiều năm. Rất nhiều lần, nàng đều muốn xuất quan đi gặp đối phương một lần, thế nhưng, nghĩ đến dị tộc đại kiếp sắp sửa kéo đến, thực lực không đủ, chỉ có thể gây cản trở cho hắn. Do đó, nàng cố nén tương tư, là vì chờ đợi một ngày hôm nay, có thể cùng hắn kề vai chiến đấu, đồng sinh cộng tử. Hàng năm hàng tháng hàng ngày, thời gian thật lâu, cũng không có làm phai nhạt tình cảm của nàng, ngược lại để linh hồn của nàng in dấu thật sâu ảnh tượng của Diệp Trần.
Mộ Dung Khuynh Thành vóc người rất cao, đã đến giữa mi của Diệp Trần, vươn tay một cái, Diệp Trần để đối phương ôm vào trong lòng. Mũi hít hít ngửi được hương thơm trên mái tóc của đối phương.
Được ôm vào trong lòng của Diệp Trần, Mộ Dung Khuynh Thành cảm giác rất an tâm, vẫn như trước có điểm khống chế không được, Hắc Ám Ma Nữ huyết thống cũng tựa hồ bình tĩnh không ít.
- Khụ khụ khụ!
Ma Hoa Hoàng duỗi lưng một cái, ho khan vài tiếng.
Diệp Trần buông Mộ Dung Khuynh Thành ra, nghiêng đầu cười nói:
- Ma Hoa Hoàng tiền bối, ta và Mộ Dung đã nhiều năm không gặp, có chút kìm lòng không đậu, chớ nên phiền lòng.
Ma Hoa Hoàng có điểm không biết nói gì. Nếu như không phải còn có một vài chuyện muốn hỏi Mộ Dung Khuynh Thành, chỉ sợ đã lập tức tránh đi rồi, tránh khỏi xấu hổ, làm rõ tiếng một chút, nàng nói:
- Khuynh Thành, ngươi đã nói, nơi đó ma lực thuần túy cùng với quy tắc ma lực cũng đủ để ngươi đề thăng tới Sinh Tử Cảnh Tam Trọng Thiên cảnh giới, xuất quan sớm, sẽ không phải là vì...
Mộ Dung Khuynh Thành sắc mặt ngưng trọng nói:
- Đúng, Ma tộc đã đến. Ma tộc dẫn đầu kia chỉ sợ đã có Thất Tinh chiến lực. Ma lực càng hùng hồn vô biên, tiện tay một kích liền để ta có cảm giác không thể chống đỡ được.
Hắc Ám Ma Nữ huyết thống, không giống tầm thường, ở trên tu luyện tựa hồ có thiên phú cực kỳ kinh khủng, lại thêm chỗ nguồn suối ma lực ba động vô cùng vô tận. Luận độ tinh khiết, có thể so với Sinh Tử Cảnh Tam Trọng Thiên. Như vậy, nàng mới dám nói có mười phần nắm chặt tu luyện đến Sinh Tử Cảnh Tam Trọng Thiên cảnh giới. Đáng tiếc chung quy vẫn chậm một bước, không thể lại đột phá thêm lần nữa.
- Ma tộc tới rồi sao?
Diệp Trần cũng không ngoài ý muốn, bằng vào linh hồn lực của hắn, đã sớm cảm ứng được khí tức ba động dị dạng trong thiên địa. Hiện tại chỉ bất quá từ trong miệng Mộ Dung đạt được xác minh mà thôi.
- Quả nhiên.
Ma Hoa Hoàng khẽ gật đầu, Hỗn Loạn Ma Hải đối với Ma tộc mà nói, là địa phương được trời ưu ái, có thể cho bọn họ nhanh chóng bổ sung ma lực. Sở dĩ buông tha nơi đó, là bởi vì Nhân Ma nhất tộc không thể trông giữ được. Hơn nữa bởi Diệp Trần nắm giữ quyền chủ đạo của Chân Linh Thế Giới, Nhân Ma nhất tộc đã có đường lui. Bằng không đóng tại nơi đó, chỉ có hai kết quả, một là phản bội Chân Linh Thế Giới, gia nhập Ma tộc. Hoặc là đến chết không từ, bị Ma tộc tiêu diệt, mặc kệ cái nào cũng không phải là Ma Hoa Hoàng muốn nhìn thấy.
- Nếu như ta đoán không sai mà nói, đánh Chân Linh Đại Lục hẳn là ma tộc, muốn sớm làm chuẩn bị, thông tri mọi người.
Thượng Cổ thời đại chỉ có một chủ chiến tràng, chính là Chân Linh Đại Lục chưa từng phân liệt. Hiện tại, chiến trường có hai nơi, một là Chân Linh Đại Lục, một là Thiên Kiếm Đại Lục, Huyết Thiên Đại Lục đã sớm buông tha, dù sao đem lực lượng chia làm ba cổ, quá mức mỏng yếu. So với Chân Linh Đại Lục, Huyết Thiên Đại Lục rốt cuộc thua kém hơn nhiều. Mà Thiên Kiếm Đại Lục có Thiên kiếm, hội tụ thiên hạ kiếm khí, kiếm khách ở đó chiến đấu có lợi thế sân nhà.
Đương nhiên, Ma tộc và Tà Linh Tộc nếu là muốn liên thủ đánh một đại lục cũng là không có khả năng. Vì đề phòng loại tình huống này phát sinh, mọi người đã tiêu hao vô số tài liệu và Cực phẩm linh thạch, ở trên hai tòa đại lục kiến tạo mấy toàn đại hình truyện tống trận. Những truyện tống trận này có thể trong vòng nháy mắt đem bọn họ truyền tống qua đây.
- Ừm.
Diệp Trần gật đầu, mở miệng nói:
- Trước để ta nhìn xem Ma tộc có bao nhiêu nhân mã rồi nói tiếp đi!
- Đúng rồi, dùng Linh Hồn Chi Nhãn của ngươi!
Ma Hoa Hoàng và Mộ Dung Khuynh Thành nhìn về phía Diệp Trần.
Đối diện phương hướng Hỗn Loạn Ma Hải, mi tâm Diệp Trần đột nhiên mở ra, con mắt ngân sắc dựng thẳng xuất hiện.
Sau một khắc, vô số huyễn ảnh xuất hiện ở trong tầm mắt của Diệp Trần, sau đó chỗ ánh mắt có thể nhìn đến, là một mảnh hải dương mênh mông.
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba
Bầu trời Hỗn Loạn Ma Hải, bốn trăm chiếc Khôi Lỗi chiến hạm đang huyền phù ở đó. Những Khôi Lỗi chiến hạm này dài đến vài trăm thước, dựa theo quy mô, mỗi một chiếc đều có thể dung nạp được năm sáu ngàn người. Ngoại trừ cái đó ra, ở bên ngoài Khôi Lỗi chiến hạm, có ba đạo nhân ảnh hấp dẫn chú ý của Diệp Trần. Một là trung niên hùng vĩ thân cao ngoài năm thước, khí tức kinh khủng như hải, thâm bất khả trắc. Một là Ma tộc đầu trọc ánh mắt hung tàn, khí tức hung tàn trên người hầu như ngưng thành thực chất, bởi tính đặc thù của Linh Hồn Chi Nhãn, Diệp Trần thậm chí thấy được bên trong khí tức hung tàn kinh khủng kia có vô số nhân ảnh đang giãy dụa, phảng phất như vô số Quỷ Hồn mãi mãi không được siêu sinh, thê lương sợ hãi. Cuối cùng là một Ma tộc tướng mạo cực độ xấu xí, mái tóc khô vàng, đang cười lộ ra một cái miệng đầy răng vàng không đồng đều. Không cần lý do gì, từ đáy lòng Diệp Trần đối với người này sản sinh địch ý, khí tức của đối phương tuy rằng không có hung tàn như Ma tộc đầu trọc, nhưng thập phần ác độc.
- Thế nào?
Ma Hoa Hoàng thấy Diệp Trần sắc mặt khó coi, liền hỏi.
- Các ngươi nhìn xem!
Diệp Trần đưa tay phất một cái, trong hư không, Không Gian Chi Lực ngưng tụ, xuất hiện một quang mạc năm màu. Trên quang xuất hiện cảnh tượng vừa rồi Diệp Trần thấy được.
- Bốn trăm chiếc Khôi Lỗi chiến hạm, thật đúng là đại phiền toái.
Ma Hoa Hoàng hấp một ngụm lãnh khí, Mộ Dung Khuynh Thành vùng xung quanh lông mày cũng không nhịn được nhăn lại. Lúc đó toàn bộ lực chú ý của nàng ở trên người Cự Ma Đế, do đó không chú ý tới có nhiều Khôi Lỗi chiến hạm như vậy.
- Cư nhiên có người có thể cách xa như vậy, nhìn trộm chúng ta.
Hỗn Loạn Ma Hải, Trớ Chú Ma Đế tâm sinh cảm ứng, xa xa nhìn về phía Chân Linh Đại Lục một cái.
- Có người nhìn trộm, hẳn là lợi dụng bảo vật gì đi sao!
Khủng Cụ Ma Đế suy đoán nói.
- Hừ, quá coi thường Trớ Chú Ma Đế ta rồi.
Trớ Chú Ma Đế thân phụ trớ chú ma lực, đối với nhìn trộm, thập phần mẫn cảm. Đối với địch ý, càng mẫn cảm đến mức tận cùng, bằng không hắn cũng sẽ không sống tới ngày nay, thủy chung vẫn bình yên vô sự.
- Ác Quỷ Triền Thân Chú!
Theo trong miệng Trớ Chú Ma Đế yên lặng nói ra, một cổ vô hình vô chất trớ chú khí tức tán ra trong hư không, theo ánh mắt của Diệp Trần nhìn lại qua đó.
Ở ngoài hàng tỉ vạn dặm, Lạc Trần Kiếm Tông, đầu Diệp Trần hơi nhoáng lên, Linh Hồn Chi Nhãn vận chuyển lập tức bị cắt đứt.
Cơ Khí cơ cảm ứng, trong hư không ngũ thải quang mạc cũng bị nghiền nát. Một hình ảnh cuối cùng là nhãn thần tràn ngập ác độc của Trớ Chú Ma Đế xông thẳng vào chỗ sâu trong linh hồn. Người bình thường thấy nhãn thần này, chỉ sợ sẽ lập tức kinh hãi mà chết. Sinh Tử Cảnh Vương giả không đủ tâm tính, cũng sẽ ác mộng không ngừng, tinh khí thần suy kiệt.
Bất quá, nhãn thần có lợi hại đi nữa, cũng không trực tiếp trớ chú lợi hại, Diệp Trần hiện tại ở trong trớ chú.
- Trên người ngươi...!
Mộ Dung Khuynh Thành trong lòng cả kinh, trong tầm mắt, trên người Diệp Trần chui ra vô số ác quỷ. Những ác quỷ này phảng phất như cắm rễ trên thân thể Diệp Trần, muốn thôn phệ huyết nhục của hắn.
Kỳ quái là, Mộ Dung Khuynh Thành có thể thấy, Ma Hoa Hoàng lại nhìn không thấy được.
- Trớ chú chi lực thật cường đại.
Diệp Trần thôi động Hủy Diệt Kiếm Ý và Bất Hủ Kiếm Ý thế nhưng lại khó có thể trừ tận gốc. Trớ chú chi lực này đã cường đại đến trình độ nhất định, hầu như cùng với bản thân sản sinh liên hệ chặt chẽ, không thể giải trừ.
- Hừ!
Tay phải nắm chặt lên Đồ Ma Kiếm, Diệp Trần hơi rút ra một điểm.
Hô, bình địa nổi gió, một cổ Kiếm Ý vô cùng kinh khủng từ trên người Diệp Trần bạo phát. Trớ chú chi lực vô hình vô chất nhất thời bị chấn đi ra, hóa thành hư vô.
- Di, trớ chú biến mất.
Trớ Chú Ma Đế rõ ràng cảm ứng được chính mình mất đi khống chế đối với Ác Quỷ Triền Thân Chú. Trớ chú thứ này hư vô mờ mịt, không dấu vết có thể tìm ra. Duy nhất có thể tiêu trừ trớ chú, chỉ có võ đạo ý chí, linh hồn lực công kích cũng không có tác dụng. Đương nhiên, ngoại trừ võ đạo ý chí loại lực lượng thuộc về tự thân này, cũng có có một chút bảo vật đặc thù có thể tiêu trừ trớ chú.
- Không biết là ai làm?
Khủng Cụ Ma Đế hỏi.
- Là Diệp Trần, bên người hắn còn có Nhân Ma thân cụ Hắc Ám Ma Nữ huyết thống kia.
Nương theo trớ chú chi lực trong nháy mắt truyền lại hình ảnh kia, Trớ Chú Ma Đế đã biết được là ai đang nhìn trộm hắn rồi.
- Ma tộc này cư nhiên có thể lấy ánh mắt của ta làm vật dẫn, đem trớ chú truyền qua đây. Hơn nữa lấy Hủy Diệt Kiếm Ý và Bất Hủ Kiếm Ý của ta cũng khó thoáng cái trừ tận gốc, chỉ có dung hợp khí tức phong duệ không gì sánh được của Đồ Ma Kiếm mới có thể nhất cử có hiệu quả.
Diệp Trần thần sắc thập phần nghiêm túc, hắn là không sợ trớ chú của đối phương, nhưng không có nghĩa là những người khác không sợ. Nếu là trong đại chiến, để đối phương phát huy ra, hậu quả thiết tưởng không chịu nổi, người như thế thực lực dù cho không tới Thất Tinh, uy hiếp cũng đã đạt được Thất Tinh.
- Trớ chú thật sự lợi hại như vậy?
Ma Hoa Hoàng vừa rồi tuy rằng không thấy được hình tượng ác quỷ, nhưng là cảm ứng được trên người Diệp Trần tràn ngập khí tức bất tường.
Mộ Dung Khuynh Thành nhíu mày nói:
- Tuy rằng ta không phải rất lý giải nguyên lý của trớ chú, bất quá Hắc Ám Ma Nữ huyết thống của ta tại phương diện này rất mẫn cảm, trớ chú truyền bá cách vật tựa hồ là tâm linh cảm ứng.
- Có đúng hay không?
Diệp Trần lắc đầu, nói:
- Tâm linh cảm ứng chỉ là ngoại tượng, xác thực mà nói, trớ chú hẳn là linh hồn độc dược, cắm rễ ở trong linh hồn. Trớ chú một ngày cắm rễ ở trong linh hồn, tiềm thức của ngươi sẽ tin tưởng đây là thực. Dù cho ngươi ngoài miệng nói không tin cũng đều không được. Về phần truyền bá cách vật, thập phần nhiều, chỉ cần tồn tại một chút liên hệ nhỏ nhoi, cũng đã có thể trúng trớ chú, tỷ như ánh mắt tiếp xúc, tiếp xúc thân thể. Một số người trúng trớ chú, bản thân cũng không hề biết, nhưng khả đồng gặp phải tai nạn thập phần đáng sợ, bởi vì linh hồn của hắn ở trong bất tri bất giác đã trầm luân rồi.
Trong cuộc sống là một thùng thuốc nhuộm lớn, linh hồn tràn đầy bụi bậm, khi có một ngày, linh hồn trong suốt trong sáng, bụi bậm không dính, liền không còn tai nạn. Cái gọi là trớ chú, bất quá là phù vân mà thôi.
Linh hồn của Diệp Trần tự nhiên không có khả năng đạt được cảnh giới này, do đó mới cần nhờ Kiếm Ý đến khu trừ.
- Ma tộc này phải là kẻ đầu tiên cần giết chết.
Trong mắt Diệp Trần hiện lên sát khí hừng hực, hắn dám khẳng định, nếu như chính mình không giết chết Trớ Chú Ma Đế đầu tiên, Chân Linh Thế Giới có khả năng sẽ triệt để rơi vào tay giặc.
- Ta giúp ngươi!
Mộ Dung Khuynh Thành cũng cảm giác được Trớ Chú Ma Đế uy hiếp viễn siêu đám Ma tộc khác.
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba