14-09-2008, 05:24 AM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: May 2008
Äến từ: NÆ¡i có lá và ng rÆ¡i.
Bà i gởi: 392
Thá»i gian online: 2 tháng 0 tuần 2 ngà y
Thanks: 185
Thanked 41 Times in 24 Posts
Chương 152: Hèn hạ? Nhân háºu?
Biên dịch: Bánh Bao
Biên táºp: Melly
Nguồn: Tà ng thư viện
- Äà o tiểu thư, ta sá»›m đã nói rõ rà ng minh bạch. Sau khi ngươi hôn mê, Äại tiểu thư sợ ngươi sau khi tỉnh lại cảm thấy xấu hổ, nên sai ngưá»i mang ngươi đặt tại má»™t nÆ¡i nà o đó trong rừng cây, rồi chúng ta rá»i Ä‘i trước. Những chuyện khác, ta không há» biết gì. Ta nói tháºt, Äại tiểu thư nhà chúng ta lấy ân báo oán, ngưá»i tốt như váºy ta thá»±c chưa từng thấy qua, ta đối vá»›i nà ng ấy bá»™i phục sát đất. Ngươi gặp được nà ng, xem như đã quá may mắn.
Thấy Äà o Uyển Doanh thần sắc không ngừng biến đổi, Lâm Vãn Vinh trong lòng cưá»i thầm: “Ãc nhân tất có ác nhân trị, tiểu nữ ngươi lần nà y cuối cùng cÅ©ng biết được cảm giác bị ngưá»i ta khi dá»… là như thế nà o rồi.â€
Trước lúc bá»n há» rá»i khá»i sÆ¡n cốc đó, chÃnh đã nghe thấy tiếng thét chói tai khi Äà o Uyển Doanh tỉnh lại. Chuyện nà y chÃnh là do Lâm Vãn Vinh tá»± mình an bà i, đương nhiên trong chuyện nà y còn nhiá»u chá»— khúc chiết. hắn tá»± nhiên cÅ©ng sẽ không chá»§ động nói ra, hắn là m bá»™ kỳ quái há»i:
- Äà o tiểu thư, ngươi luôn miệng nói mình bị ô nhục, rốt cuá»™c đã xảy ra chuyện gì váºy?
Äà o Uyển Doanh cả ngưá»i run rẩy, lệ rÆ¡i như mưa: “Nếu tháºt sá»± đúng như lá»i Lâm Tam đã nói, bá»n há» sau khi thả mình ra đã mặc kệ, váºy thì lúc mình tỉnh lại thấy hạ thân có vết máu, chẳng lẻ là do tặc nhân Ä‘i ngang qua gây nên?" Sắc mặt nà ng trở nên trắng bệch, cÅ©ng không dám nghÄ© thêm nữa, nếu là như váºy thì nà ng tình nguyện muốn Lâm Tam là kẻ vÅ© nhục mình.
Lâm Vãn Vinh là m sao biết được ý nghÄ© kỳ quái trong lòng tiểu nữ nà y, cưá»i hắc hắc:
- ÄÆ°á»£c rồi, Äà o tiểu thư, ngà y ấy chúng ta mang lệnh huynh đặt ở ven đưá»ng, hắn không biết sau nà y đã như thế nà o rồi?
Äà o Uyển Doanh lúc nà y đã có và i phần tin lá»i hắn nói, cố nhẫn nhịn bi thống nói:
- Ta sau khi tỉnh lại trong rừng, không biết đã xảy ra chuyện gì, vừa kinh vừa sợ, theo đưá»ng cÅ© quay lại, phát hiện ca ca hôn mê bất tỉnh tại ven đưá»ng. Vá» sau gia tướng cứu viện cá»§a chúng ta chạy tá»›i, nói là ca ca ta qua má»™t hai ngà y hôn mê má»›i có thể tỉnh lại, rồi đưa bá»n ta trở vá», nghỉ ngÆ¡i tÄ©nh dưỡng trong khoảng thá»i gian nà y.
Lâm Vãn Vinh thầm kêu má»™t tiếng, ngà y ấy gây mê Äà o Äông Thà nh bằng ná»a bao mông hãn dược, tiểu tá» nà y không hôn mê má»›i là lạ, hÆ¡n nữa thá»§ pháp vá»›i đặc thù cá»§a Cao Tù, Äà o Äông Thà nh ná»a cái mạng nhỠđã mất, đây coi như cÅ©ng là báo ứng bởi tá»™i ác cá»§a hắn.
- Lâm Tam, ta ngà y ấy ở trong rừng tỉnh lại, cả ngưá»i quần áo rách nát, trên ngưá»i loang lổ, sợ là …
Äà o Uyển Doanh rốt cuá»™c nhịn không được, khóc òa lên:
-…sợ là đã bị ngưá»i ta ô nhục rồi!
Äà o Uyển Doanh tÃnh cách vốn ngoan cố, thÃch được những ngưá»i thân cáºn chiá»u chuá»™ng, trải qua má»™t phen nà y khổ sở không chịu nổi, nà ng sá»›m đã mất Ä‘i sá»± cương liệt. Chuyện nà y vốn không thể để ngưá»i khác biết, vẫn khổ sở chôn sâu trong lòng. Hôm nay gặp Lâm Tam rất hiểu lòng ngưá»i, nà ng tá»±a hồ đã quên mối hiá»m khÃch trước kia cùng hắn, lại tiếp tục khóc như mưa.
“Quần áo rách nát? Cả ngưá»i loang lổ vết xanh Ä‘en? Hắc hắc, cứ để cho ngươi sợ hãi, chẳng qua là nhá» và i giá»t máu xuống hạ thân ngươi thôi mà . Ai! phổ cáºp tri thức vá» vệ sinh sinh lý, tháºt sá»± là rất quan trá»ng."
- Ôi, ôi, cái nà y!
Lâm Vãn Vinh cố gắng nhịn cưá»i:
- Äiá»u nà y sao có thể, khi chúng ta rá»i Ä‘i, ở vùng phụ cáºn không có thấy ai cả.
Hắn dừng lại trong chốc lát, lầm bầm nói:
- Chẳng lẽ là tiá»u phu đốn cá»§i ở gần đó? Hay là dã nhân trong núi rừng? Hoặc là , con rắn nhá» Ä‘i ngang qua?
Äà o Uyển Doanh rốt cuá»™c cÅ©ng nhịn không được nữa, từ từ gục ngưá»i xuống, che mặt khóc ròng.
Lão tá» có phải là đã có Ä‘iểm hèn hạ rồi hay không? Thấy tiểu nữ nà y khóc lóc thương tâm gần chết, Lâm Vãn Vinh kiểm Ä‘iểm lại má»™t chút, láºp tức nghÄ©: “Tiểu nữ nà y mấy lần dùng Ä‘ao muốn giết ta, ta chỉ bất quá giả giết nà ng má»™t lần, Ä‘iá»u nà y chẳng lẽ cÅ©ng tÃnh là hèn hạ? Ai, trên thế giá»›i nà y ai có thể trung háºu nhân từ hÆ¡n ta chứ!"
- Äà o tiểu thư, ngươi đừng khóc nữa, ta có và i chuyện muốn há»i ngươi.
Lâm Vãn Vinh nhẹ nhà ng nói.
Äà o Uyển Doanh giỠđã thay đổi, đối vá»›i tên gia Ä‘inh mà ngà y trước nhìn đâu cÅ©ng thấy không vừa mắt nà y, trong lòng đã trở nên thân thiết hÆ¡n rất nhiá»u, nà ng thổn thức:
- Ngươi há»i Ä‘i.
Lâm Vãn Vinh gáºt gáºt đầu, cưá»i nói:
- Äà o tiểu thư, ngươi như thế nà o mà phán Ä‘oán mình bị ô nhục váºy? Chẳng lẽ là bởi vì quần áo rách nát, cả ngưá»i loang lổ? Ai, Ä‘iá»u nà y, ngà y đó vì tránh khá»i nghi ngá», Äại tiểu thư phái mấy nha hoà n chiếu cố đến ngươi, các nà ng đã mang ngươi đặt ở giữa núi rừng. Ngươi cÅ©ng biết đấy, hà nh vi cá»§a các ngươi ngà y đó tháºt là quá đáng, Äại tiểu thư mặc dù không muốn so Ä‘o vá»›i các ngươi, nhưng các nha hoà n tá»· tá»· nà y lại khác, các nà ng sẽ không nghÄ© như váºy, tá»™i chết có thể miá»…n tá»™i sống khó tha nên già y vò trên ngưá»i ngươi đôi chút. Quần áo ngươi bị rách, trên ngưá»i bị thương, cÅ©ng là có thể là giải được, ngươi nói có đúng hay không?
Äà o Uyển Doanh nghÄ© kỹ lại, ngà y đó tá»±a như ma xui quá»· khiến mà gây khó khăn cho bá»n há», những nha hoà n nà y thừa dịp trả thù má»™t chút cÅ©ng là có thể hiểu được. Nà ng nức nở nói:
- Còn nữa, sau khi ta tỉnh lại, phát hiện…
- Phát hiện cái gì?
Lâm Vãn Vinh trong lòng mừng rỡ, khó có thể được nha đầu dã man mạnh mẽ nà y nhu thuáºn má»™t lần, đùa giỡn má»™t hồi, coi như là xin lá»—i những oan ức Äại tiểu thư đã phải chịu.
Äà o Uyển Doanh vừa thẹn vừa khổ, nhưng mà ngoại trừ Lâm Tam cÅ©ng không thể nói vá»›i ai khác, nà ng cắn răng nói:
- Phát hiện hạ thân có vết máu…hu..hu…
Nữ tá» nà y tháºt sá»± là ngốc nghếch, Lâm Vãn Vinh rốt cuá»™c nhịn không được cưá»i:
- Nguyên lai là chuyện đơn giản như váºy, có vết máu thì có thể nói được cái gì chứ, chẳng lẽ không thể là máu tươi cá»§a con chó con mèo sao? Äà o tiểu thư, Lâm Tam ta tung hoà nh sa trưá»ng có kinh nghiệm kinh qua hà ng trăm nữ nhân. Ta thấy tiểu thư phong thái tá»± nhiên, tá»±a hồ không có vẻ như đã bị cái gì ô nhục, ngươi có phải đã nghÄ© quá nghiêm trá»ng rồi không?
- Lâm Tam, ngươi nói là tháºt ư?
Äà o Uyển Doanh ngẩng đầu lên má»™t chút, kinh ngạc:
- Cái gì mà biết qua trăm nữ nhân, ngươi nói là tháºt sá»± sao? Ngươi như thế nà o có thể nhìn ra được, ngay cả chÃnh ta cÅ©ng không nhìn ra.
Nà ng sắc mặt đỠbừng, nói không nổi nữa, chỉ là ánh mắt nhìn Lâm Vãn Vinh lại có nhiá»u Ä‘iểm hy vá»ng. Và i lá»i cá»§a Lâm Tam đã là m cho trái tim vốn đã sá»›m tan vỡ, nay lại có dấu hiệu hoạt động trở lại.
Lão tá» kịch liệt yêu cầu mở nữ tá» há»c đưá»ng, do bổn công tá» Ä‘Ãch thân giảng dạy, chuyên thụ vá» kiến thức phụ khoa, Lâm Vãn Vinh trong lòng cảm khái, bất đắc dÄ© lắc đầu cưá»i khổ:
- Äà o tiểu thư, ngươi cÅ©ng đừng há»i ta như thế nà o có thể nhìn ra, chuyện nà y kỳ tháºt đơn giản cá»±c kỳ, ngươi sau khi trở vá» hãy tìm kiếm mấy bà phụ cao tuổi, lặng lẽ kiểm tra má»™t phen, hết thảy Ä‘á»u có thể sáng tá». Cần gì phải ở đây tá»± hù doạ chÃnh mình chứ.
Äà o Uyển Doanh sau khi tỉnh lại, liá»n tưởng rằng mình đã bị ô nhục, là m sao dám tìm bà phụ để kiểm tra, lúc nà y nghe hắn nói má»™t phen, ngẫm thấy rất có đạo lý, tâm tư tốt lên và i phần, nhìn hắn buồn bã há»i:
- Lâm Tam, ngươi tháºt sá»± nắm chắc chứ, ta không có bị vÅ© nhục?
Nói nhảm, ta tá»± mình là m chuyện đó, ta còn không biết hay sao, Lâm Vãn Vinh cưá»i hắc hắc:
- Chẳng cần phải há»i, cứ trở vá» kiểm tra là biết ngay, cam Ä‘oan trả lại ngươi má»™t thân nữ nhân băng thanh ngá»c khiết.
Äà o Uyển Doanh môi anh đà o mÃm lại, nước mắt tuôn rÆ¡i:
- Lâm Tam, cám Æ¡n ngươi. Lần nà y tháºt sá»± là ta đã sai lầm mà cáo buá»™c ngươi, may mắn là ngươi khoan dung độ lượng, ta…ta… cảm kÃch vô cùng!
Nà ng nói xong liá»n xoay ngưá»i Ä‘i nhanh, chẳng mấy chốc đã tan biến và o mà n đêm.
Lâm Vãn Vinh nhìn ná»a thanh trưá»ng kiếm bị gãy nằm trên mặt đất, thở dà i: “Ai! tiểu nữ nà y cÅ©ng tháºt có chút đáng thương, chỉ mong lần nà y có thể hoà n toà n thay đổi được tÃnh tình nà ng.â€
Bị Äà o Uyển Doanh cản trở, khi tá»›i Lạc phá»§ thì trá»i cÅ©ng đã tối, há»i thì được báo là Lạc Mẫn cÅ©ng không ở nhà . Lâm Vãn Vinh Ä‘oán chắc lão hồ ly bị Từ lão đầu lôi kéo Ä‘i thương lượng đại sá»± rồi.
ChÃnh lúc phải thất vá»ng trở vá», đã thấy má»™t nữ tá» Ä‘i tá»›i, nhìn hắn kinh ngạc, vui vẻ nói:
- Lâm đại ca, huynh tá»›i là m gì váºy?
Lâm Vãn Vinh trông thấy nà ng Ä‘eo má»™t thứ đồ trang sức trắng nhá», viên kim cương nhá» bé được chiếu rá»i bởi ngá»n đèn trở nên lấp lánh rá»±c rỡ, hắn liá»n cưá»i nói:
- Lạc tiểu thư quả nhiên cực kỳ khéo léo, món đồ nạm kim cương, đẹp mắt cực kỳ.
Lạc Ngưng ngượng ngùng cưá»i nói:
- Äiá»u nà y ta đâu dám mong đến bản sá»± đó, đây chÃnh là do Lưu Nguyệt Nga tá»· tá»· ở hiệu bán đồ cổ trong thà nh giúp ta đưa ra chá»§ ý nà y, tay nghá» nà ng tháºt sá»± không lá»i nà o diá»…n tả nổi.
Lưu Nguyệt Nga trong thá»i gian ở tại Hà ng Châu cÅ©ng đã giúp đỡ Tiêu gia, Lâm Vãn Vinh đối vá»›i nà ng có chút ấn tượng. Nà ng đã có tay nghá» tốt như váºy, liệu có thể hay không ta cung cấp kim cương để cho nà ng gắn lên những chiếc vòng cổ hay hoa tai, qua năm mang đến kinh thà nh? Váºy chẳng phải là sẽ tạo nên má»™t là n sóng má»›i hay sao?
Lạc Ngưng thấy hắn trầm tư, nhẹ giá»ng há»i:
- Lâm đại ca, ngưá»i Ä‘ang suy nghÄ© gì váºy?
Lâm Vãn Vinh cưá»i nói:
- À, không có có gì, vốn là muốn tìm Lạc đại nhân thương lượng chút chuyện, không ngỠđại nhân lại không có trong phá»§. GiỠđã trá»… thế nà y, Lạc tiểu thư sao cÅ©ng chưa Ä‘i nghỉ váºy?
Lạc Ngưng hưng phấn:
- Lâm đại ca, ta đã nhiá»u ngà y nay Ä‘ang chuẩn bị cho chuyện Tái Thi há»™i. Vừa má»›i nghe tin từ há»c chánh đại nhân, kì thi há»™i năm nay không chỉ có đông đảo tà i tá» hai vùng Giang Chiết đến báo danh, mà ngay cả những tà i tỠđến từ phương bắc cÅ©ng tá»›i không Ãt, đến lúc đó chắc hẳn phải cá»±c kỳ náo nhiệt.
Lâm Vãn Vinh đối vá»›i loại thÆ¡ phú há»™i nà y không có hứng thú, hắn quan tâm đến chỉ là công việc quảng cáo cá»§a hắn, láºp tức a nhẹ má»™t tiếng, liá»n không nói nữa. Lạc Ngưng vốn biết tÃnh cách cá»§a hắn, liá»n mÃm cái miệng nhá» nhắn cưá»i:
- Lâm đại ca yên tâm, mấy tuyên truyá»n ngữ huynh an bà i, ta Ä‘á»u đã chuẩn bị ổn thoả, bảo đảm má»™t ngà n lượng bạc cá»§a huynh không có lãng phà đâu.
Lâm Vãn Vinh cưá»i ha hả:
- Cái nà y tháºt tốt, chÃnh thá»±c là Lạc tiểu thư hiểu được tâm ý cá»§a ta.
Lạc Ngưng mỉm cưá»i, đột nhiên nói:
- Lâm đại ca, ta nghe Xảo Xảo nói, sang năm ngươi sẽ tới kinh thà nh, có phải không?
Lâm Vãn Vinh gáºt đầu:
- Äúng là như váºy, ta muốn Ä‘i tìm má»™t ngưá»i.
Lạc Ngưng cúi mặt xuống:
- Lâm đại ca, ngưá»i muốn tìm có phải là má»™t nữ tá» không? Nà ng có đẹp không?
Lâm Vãn Vinh nhá»› tá»›i hình dáng Tiếu Thanh Tuyá»n, lần gặp đầu tiên ven hồ Huyá»n VÅ©, những đêm chuyện phiếm nÆ¡i tiểu viện tịch mịch, cứu giúp hắn trong tay lÅ© phỉ loạn, má»™t đêm trong động triá»n miên, tuy là rá»i xa đã lâu, nhưng lại vẫn như hiển hiện trước mắt. Hắn cảm thán, nhẹ nói:
- Quốc sắc thiên hương, tuyệt thế vô song!
Lạc Ngưng nhẹ cắn môi:
- Váºy Lâm đại ca, huynh có còn trở vá» nữa không?
Lâm Vãn Vinh mỉm cưá»i:
- Lạc tiểu thư, không phải Xảo Xảo nha đầu ngốc nhá» nà ng tá»›i há»i ta hay không? Xảo Xảo là thê tá» cá»§a ta, nà ng ấy còn ở nÆ¡i nà y, ta sao có thể không trở lại chứ?
Lạc Ngưng khẽ thở dà i:
- Lâm đại ca, kinh thà nh tuy là cảnh tượng vạn ngà n phồn hoa náo nhiệt, nhưng nÆ¡i đây còn có rất nhiá»u ngưá»i lo lắng quan tâm đến huynh, huynh nhất định phải trở vá».
Tà i sản của Adamsmith
Chữ ký của Adamsmith
Last edited by hoangcongthanh; 01-10-2008 at 06:29 PM .
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a Adamsmith
14-09-2008, 11:01 AM
Hà n Lâm Há»c Sỹ
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 445
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 14 giá»
Thanks: 0
Thanked 134 Times in 108 Posts
Chương 153: Giao du
( Phần I )
Dịch: phucvu
Biên dịch: bánh bao Biên táºp: zo còi
Hiệu Ä‘Ãnh: Melly
Nguồn:tà ng thư viện
Lâm Vãn Vinh thấy nà ng có vẻ hÆ¡i cô quạnh, thầm nghÄ©: “Nha đầu kia không đơn giản chút nà o, nhãn giá»›i rất cao ná»n tìm ra má»™t đối tượng phù hợp cÅ©ng không đơn giản, trong lòng nà ng hẳn rất buồn, tháºt khó cho nà ng.
Äến tìm Lạc Mẫn mà không gặp nên chẳng cần phải lưu lại nữa, Lâm Vãn Vinh chuyển thân rá»i Ä‘i. Lạc Ngưng tiá»…n hắn đến cá»a đột nhiên mở miệng há»i:
- Lâm đại ca ngà y mai rãnh rỗi không?
- Rãnh rỗi?
Lâm Vẫn Vinh nghi hoặc. Nếu ngà y mai Äại Tiểu Thư không có giao cho hắn việc gì, thì hắn đương nhiên rãnh rá»—i.
- Lạc tiểu thư, há»i ta rãnh không là muốn là m gì? Không phải má»i ta Ä‘i thưởng trà uống rượu chÆ¡i đùa đấy chứ?
Lâm Vãn Vinh báºt cưá»i.
Lạc Ngưng cưá»i đáp:
- Lâm đại ca lại chá»c ta rồi, ta tháºt sá»± muốn má»i ngươi cùng uống trà , chỉ sợ ngươi từ chối không Ä‘i. Gần đây ta cùng các huynh đệ tá»· mụi ở thư xã Ä‘ang tÃch cá»±c chuẩn bị cho Tái thi há»™i rất là mệt nhá»c, thế nên nhân ngay mai đẹp trá»i, sẽ cùng má»i ngưá»i xuất du má»™t phen. Tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u muốn gặp vị cao nhân đã đánh bại Trầm Bán SÆ¡n ngà y ấy, ta là thay mặt há» má»i ngưá»i cùng Ä‘i.
Giao du? Tiết mục cá»§a những tà i tá» tà i ná» nà y cÅ©ng tháºt phong phú a! Nhất thá»i Lâm Vãn Vinh nhá»› tá»›i cuá»™c sống thá»i đại há»c cá»§a hắn. Có ý tứ, có ý tứ! hắn cưá»i cưá»i:
- Lạc tiểu thư, không phải lại muốn ta ủng hộ đấy chứ.
Lạc Ngưng liếc mắt nhìn hắn, nhịn không được khanh khách cưá»i:
- Lâm đại ca lại nói đâu đâu, lần nà y giao du thuần túy là để má»i ngưá»i thư giãn, buông lá»ng tâm tình, hoà n toà n không liên quna đến tiá»n bạc.
Lâm Vãn Vinh cưá»i ha hả:
- Xin lỗi a, chỉ là thói quen nghỠnghiệp, thói quen nghỠnghiệp.
Lạc Ngưng khẽ:
-Nói như váºy, Lâm đại ca ngưá»i đồng ý Ä‘i rồi?
"Việc nà y, được miá»…n phà ăn uống, ta tháºt sá»± nghÄ© không ra bất cứ má»™t lý do gì để cá»± tuyệt. â€
Lâm Vãn Vinh cưá»i nói. Những ngà y nà y phải báºn rá»™n vá»›i chuyện Tiêu gia, tháºp phần phiá»n nhiá»…u, Ä‘i ra ngoà i du ngoạn má»™t phen cÅ©ng tốt, dù sao cÅ©ng không tốn tiá»n, ‘bất ngoạn bạch bất ngoạn,bạch ngoạn thùy bất ngoạn’?
(đại ý là không chÆ¡i cái không miá»…n phÃ, chÆ¡i miá»…n phà ai lại không chÆ¡i)
Lạc Ngưng thấy hắn đồng ý, trong lòng cao hứng vô cùng, nhẹ giá»ng nói:
- Lâm đại ca, cứ như váºy, sáng ngay mai ta sẽ chá» ngươi trước cá»a Tiêu phá»§. ÄÆ°á»£c rồi, ta vừa rồi quên nói cho ngươi biết, gần đây thi xã cá»§a chúng ta Ä‘ang tiến hà nh mở rá»™ng, Quách Vô Thưá»ng công tá» cÅ©ng đã gia nháºp và o thi xã.
Ta chết mất, ngay cả biểu thiếu gia cÅ©ng có thể tham gia và o thi xã ư? Váºy có thể thấy được chất lượng tà i tá» Ä‘ang giảm xuống mạnh a! Sinh ý cá»§a thư xã nà y cÅ©ng tháºt tháºp phần khởi sắc, vừa nháºn ngưá»i và o, vừa thu tiá»n, chiêu khuếch trương nà y quả nhiên hiệu quả.
Vừa trở vá» phá»§, Äại tiểu thư liá»n há»i hắn:
- Lâm Tam, ngươi ổn cả chứ?
- Cây ngay không sợ chết đứng, ta có thể xãy ra việc gì chứ
Lâm Vãn Vinh cưá»i he he.
Äại tiểu thư liếc hắn má»™t cái:
- Ngươi mà cÅ©ng gá»i là cây ngay? Ta nói cho ngươi biết, hôm nay Uyển Doanh tiểu thư tìm tá»›i trước cá»a, bồi hồi đứng ngoà i mãi, rốt cuá»™c cÅ©ng không tiến và o. Ta phải sai Tứ Äức tìm ngươi, ngươi sau nà y cÅ©ng nên cẩn tháºn má»™t chút.
- Äại tiểu thư, ngưá»i còn không rõ ư? Äó là môt liên hoà n kế, ta còn sợ nà ng không tá»›i tìm ấy chứ.
Lâm Vãn Vinh cưá»i hắc hắc.
ÄÃch thá»±c, đối vá»›i Äà o Uyển Doanh mà nói, đây gá»i là kế trong kế. Nà ng ta vốn là hoà i nghi Lâm Tam phá mất sá»± trong sạch, hung hăng muốn liá»u mạng, đến khi Lâm Vãn Vinh uốn ba tấc lưỡi nói má»™t hồi, thì việc nà y hoà n toà n được giải quyết. Ngay cả ai đã giở trò Äà o Uyển Doanh cÅ©ng không thể tìm ra được, váºy má»›i gá»i là thê thảm.
Äây vốn là má»™t sách lược đả kÃch liên hoà n, hôm nay nếu hắn trong lòng cứng rắn má»™t chút, khẳng định là hoà n toà n không rõ sá»± tình sau nà y ra sao, bởi Äà o Uyển Doanh lại Ä‘ang quẩn bách, nếu ngay cả là ai đã là m ô nhục mình cÅ©ng không biêt e rằng là sẽ nổi Ä‘iên lên.
Äại tiểu thư nghe hắn nói rõ sá»± tình thì cÅ©ng hiểu được, nói đến chá»— sinh lý vệ sinh, Tiêu Ngá»c Nhược mặt đỠbừng, trừng mắt nhìn hắn:
- Ngươi sao mà những chuyện như váºy cÅ©ng có thể nói đến, thá»±c là trá»i sinh vô sỉ.
Lâm Vãn Vinh nghiêm mặt:
- Ta đây chÃnh là tiến hà nh phổ cáºp khoa há»c tri thức, Äà o tiểu thư say nà y phải cảm tạ ta má»›i là phải.
Äại tiểu thư hừ má»™t tiếng:
- Ngươi cÅ©ng không biết từ đâu có chá»§ ý xấu xa nà y, Uyển Doanh là má»™t cô nương tốt, lại bị ngươi là m cho rÆ¡i và o tình cảnh như váºy. Ai mà đắc tá»™i vá»›i ngươi, xem như đã tá»± tìm đưá»ng chết.
Lâm Vãn Vinh lớn tiếng kêu oan:
- Äại tiểu thư, ta đây chÃnh là hoà n toà n vì ngưá»i mà dẹp chuyện bất bình không có má»™t chút tư tâm, ngươi cÅ©ng nên tha thứ cho ta. Huống chi, ta hôm nay đã nhắc nhở cho cô ta, muốn cô ta có thể phát hiện ra được rõ rà ng vấn đỠtrong chuyện nà y. Xem như ta đã luyện tÃnh tình cho cô ấy, cÅ©ng là việc nhân đức.
Tiêu Ngá»c Nhược cưá»i nói:
- Ta nói không lại được ngươi. Chuyện xấu lại bị ngươi nói thà nh chuyện tốt, ngươi cÅ©ng tháºt là đệ nhất. Nếu sau nà y Uyển Doanh phát hiện ra chuyện nà y hết thảy là do ngươi gây ra, để xem ngươi là m sao giải thÃch.
Ta chỉ là dá»a nà ng, so vá»›i nà ng Ä‘e dá»a giết ngưá»i, còn lương thiện hÆ¡n. Lâm Vãn Vinh không muốn cùng Äại tiểu thư đôi co tiếp vá» vấn đê nà y, liá»n cưá»i:
- Ngà y mai ta muốn xin ngươi nghỉ một hôm.
- Ngươi má»›i là tốt được và i ngà y, đã muốn là m biếng rồi ư, những ngà y nà y ngươi nên cố gắng há»c táºp má»™t chút, tương lai Tiêu gia chúng ta sẽ phụ thuá»™c và o ngươi.
Äại tiểu thư nhẹ nhà ng nói.
Lâm Vãn Vinh nghe những lá»i nà y phát ra tức thì má»™t thân đổ mồ hôi lạnh, phụ thuá»™c và o ta, thế là ý tứ gì? Ta mặc dù thÃch Nhị tiểu thư, nhưng cho tá»›i bây giá» vẫn chưa có nghÄ© đến kết hôn, cái gì cÅ©ng phụ thuá»™c và o ta cả. Hắn cưá»i ha ha:
- Trong mấy ngà y tá»›i công việc ở phá»§ lý và xưởng chế tạo không phải là báºn rá»™n lắm, ta cÅ©ng muốn Ä‘i ra ngoà i má»™t phen. Vừa lúc biểu thiếu gia gần đây há»c vấn tăng mạnh, đã được Kim Lăng thư xã thu nạp là m há»™i viên, ngà y mai thư xã bá»n há» có hoạt động giao du, thịnh ý má»i thiếu gia, ta sẽ Ä‘i cùng để há»— trợ, cho nên muốn xin Äại tiểu thư cho nghỉ.
Bởi vì thái độ cá»§a Äại tiểu thư đối vá»›i Lạc Ngưng, không thể nói là do Lạc tà i ná» má»i, nếu không thì "hoà ng nên ba lạc khố Ä‘ang, bất thị thỉ dã thị thỉ liá»…u" (bùn dÃnh và o Ä‘Ãt quần, không phải phân thì cÅ©ng thà nh phân). Trách nhiệm cứ cho biểu thiếu gia gánh hết, hết thảy Ä‘á»u không liên quan đến ta.
- Kim lăng thư xã?
Äại tiểu thư nhÃu mà y, nhẹ nhà ng nói:
- Váºy Lạc tiểu thư cÅ©ng Ä‘i à ?
- Việc nà y, hình như không có nghe nói nà ng muốn đi.
Lâm Vãn Vinh không hỠchớp mắt nói, trong lòng lại thêm và o một câu "cũng không có nghe nói nà ng không đi"
- Như thế…
Äại tiểu thư nhẹ nhà ng gáºt đầu nói:
- Váºy ngươi hãy Ä‘i Ä‘i, nhá»› kỹ là phải chiếu cố đến biểu ca, đừng để cho hắn bị ngưá»i khác khi dá»….
Khả năng cá»§a Quách Vô Thưá»ng, Äại tiểu thư trong lòng rất rõ, hắn có thể gia nháºp và o thư xã thanh cao nà y, đương nhiên đã phải tiêu tốn không Ãt bạc. Cùng vá»›i những Kim Lăng tà i tỠở má»™t chá»—, hắn nhất định sẽ bị coi thưá»ng, nhưng có Lâm Tam theo cùng dám chắc sẽ không phải thua thiệt.
Lâm Vãn Vinh vui vẻ nói:
- Äại tiểu thư ngươi cứ yên tâm Ä‘i, chÃnh vì lo lắng Ä‘iá»u nà y, ta má»›i từ trong trăm mối báºn rá»™n trÃch ra Ãt thá»i gian, Ä‘i theo bên ngưá»i thiếu gia. Hắc hắc, ta xem ai dám khi dá»… hắn, đánh chó phải ngó mặt…à , đánh thiếu gia cÅ©ng phải nhìn Äại tiểu thư chứ, có phải không?
Äại tiểu thư liếc hắn má»™t cái báºt cưá»i:
- Ngươi tháºt là thÃch nói báºy.
Nà ng nhá» giá»ng thở dà i:
- Nếu biểu ca có được má»™t ná»a tà i há»c đảm lượng cá»§a ngươi, mẫu thân cÅ©ng sẽ không phải ngà y ngà y vì biểu ca mà lo lắng. Ai…!
Sáng sá»›m hôm sau, Lạc Ngưng quả nhiên như đã hẹn chỠở trước cá»a. Hẹn hò nam nữ, lại để cho nữ hà i tá» phải chá», tháºt tá»™i quá tá»™i quá!
Lâm Vãn Vinh rá»a mặt, mặc và o bá»™ thanh y tiểu mạo tiêu chuẩn cá»§a gia Ä‘inh, sau đó liá»n nghênh ngang Ä‘i tá»›i cá»a. Hiện nay thanh y tiểu mạo tại Kim Lăng Ä‘ang rất phổ biến, gia Ä‘inh cá»§a Tiêu gia Ä‘i ở trên đưá»ng lại cà ng khà phách hÆ¡n, Lâm Tam ca danh chấn Kim Lăng, như sấm bên tai, nếu mà không đưá»ng hoà ng Ä‘i lại trên đưá»ng cái, thì cÅ©ng là không công bằng vá»›i tấm thân nà y.
Biểu thiếu gia hôm nay mặc trưá»ng bà o mà u trắng, phe phẩy chiếc quạt nhá», đội chiếc mÅ© thư sinh vá»›i má»™t cái trâm hoa hồng, Ä‘Ãch thá»±c là bá»™ dáng cá»§a má»™t tà i tá». Tiêu tốn tiá»n bạc và o nhị lưu đại há»c quả nhiên cÅ©ng đã trở nên phong nhã, Lâm Vãn Vinh hắc hắc cưá»i nói:
- Thiếu gia, ta tới rồi.
Quách Vô Thưá»ng cùng Lâm Tam chÃnh là có mối quan hệ sâu sắc, hắn là lão lãnh đạo nhưng cÅ©ng không dà nh lấy những chá»— tốt cá»§a lão thuá»™c hạ, láºp tức kéo ống tay Lâm Vãn Vinh bảo:
- Lâm Tam, ta vừa má»›i nghe Lạc tiểu thư nói ngươi cÅ©ng được má»i, tháºt là tốt, chúng ta có thể há»— trợ lẫn nhau.
Lâm Vãn Vinh đương nhiên hiểu được ý tứ cá»§a lão lãnh đạo, gáºt đầu đáp:
- Äúng là như váºy, hôm nay ta nhất định há»— trợ thiếu gia chu toà n.
Lạc Ngưng từ trong kiệu ngó đầu ra nói:
- Lâm đại ca, ngươi đã chuẩn bị xong rồi, chúng ta đi thôi.
Lâm Vãn Vinh thấy sắc trá»i má»›i lúc rạng đông, trong lòng lấy là m kinh ngạc:
- Lạc tiểu thư, xuất du gì mà sá»›m như váºy? Chúng ta hay là trước hết hãy tìm má»™t chá»— uống trà rồi hẵng Ä‘i.
Lạc Ngưng lắc đầu cưá»i nói:
- Hôm nay có má»™t vị đại nhân váºt đã cùng ta đã ước định thá»i gian, chúng ta thân là háºu sinh vãn bối, là m sao có thể đến cháºm? Nên đến sá»›m chá» vị tiên sinh kia má»›i là đúng đắn.
Äại nhân váºt? Lâm Vãn Vinh kỳ quái liếc mắt nhìn Lạc Ngưng má»™t cái, tiểu nữ nà y sao hôm qua đâu có nhắc đến đại nhân váºt gì. Trá»i, tiểu nhân váºt như ta, sợ nhất chÃnh là phải gặp cái gì đại nhân váºt.
Lạc Ngưng thấy hắn lá»™ vẻ Ä‘au khổ, \nhịn không được cưá»i lên má»™t tiếng, vẫy tay gá»i hắn, đợi hắn tá»›i gần, nà ng từ trong kiệu nhá» lấy ra má»™t thứ đưa cho hắn má»™t chiếc há»™p rồi nói:
- Lâm đại ca, đây là bánh Bát Bảo mà ta hồi sáng khi thức dáºy đã là m, ngươi hãy ăn Ä‘i.
Trong chiếc há»™p có bảy tám khối bánh ngá»t, trong đó còn có ná»a miếng bánh Lạc Ngưng cắn còn dở. Lạc Ngưng mặt đỠlên, lấy trở vá» ná»a miếng bánh nắm trong tay.
Lâm Vãn Vinh ngạc nhiên:
- Lạc tiểu thư, đây thực sự là ngươi đã là m?
Lạc Ngưng ngượng ngáºp nói:
- Ta thuở nhá» không có mẫu thân, cha lại báºn rá»™n vá»›i công việc, chỉ há»c trá»™m chút tay nghá», đã khiến đại ca chê cưá»i rồi.
Lâm Vãn Vinh lấy một miếng bánh lên cắn một cái, cảm thán nói:
- Không chỉ có hình dáng bắt mắt, hương vị cÅ©ng rất tuyệt vá»i, Lạc tiểu thư, không nghÄ© tá»›i ngươi ngoà i là m thÆ¡, là m món bánh ngá»t nà y cÅ©ng rất ngon. Quả nhiên là ‘nháºp đắc thÃnh đưá»ng, hạ đắc trù phòngâ€* hắn trong lòng lại còn thêm má»™t câu:â€thượng Ä‘Ãch đại sà ngâ€. **
Lạc Ngưng nhá»› tá»›i ngà y ấy cùng hắn nói qua vá» tiêu chuẩn chá»n bạn Ä‘á»i ‘văn năng nháºp tương, vÅ© năng sa trà ng’ liá»n biết hắn là cố ý lấy việc nà y để đùa giỡn, nhịn không được mặt đỠlên, khẽ nói:
- Lâm đại ca, ngươi lại cưá»i ta rồi.
Lâm Vãn Vinh ha hả cưá»i, lại nuốt tiếp miếng bánh ngá»t lá»›n và o miệng, Lạc Ngưng thấy thế mỉm cưá»i, vung tay lên, chiếc kiệu nhá» liá»n Ä‘i trước dẫn đưá»ng.
Bởi vì chuyến giao du nà y là cá»§a thư xã, địa Ä‘iểm Lạc Ngưng cùng vá»›i những tà i tá» tà i nữ ước hẹn nằm tại cá»a Kim Lăng thư viện. Khi ba ngưá»i đến nÆ¡i, trước cá»a đã tụ táºp khoảng ba mươi ngưá»i, nam nữ Ä‘á»u có.
Má»i ngưá»i vừa thấy bên cạnh kiệu cá»§a Lạc Ngưng có má»™t công tá» chân Ä‘i già y xanh, đầu đội má»™t cái mÅ© gia Ä‘inh, liá»n láºp tức tiếng xôn xao bà n tán trá»—i dáºy, có mấy nữ tá» lần trước đã gặp qua, hoan hô kêu lên:
- Lâm tam ca, Lâm tam ca!
__________________________________________________ ___
*Dịch thoáng: 'Giá»i việc nước, đảm việc nhà ' hay 'đảm Ä‘ang má»i việc trong ngoà i'.
Nhâp đắc thÃnh phòng:’ thÃnh phòng’ tức là đại sảnh, ý là giá»i các việc bên ngoà i
Hạ đắc trù phòng: ‘trù phòng’ là nhà bếp, ý là là m tốt việc tỠgia nội trợ
** Thượng đắc đại sà ng : đại sà ng là cái giưá»ng lá»›n, là m tốt việc gì không nói chắc ai cÅ©ng hiểu…
Tà i sản của nguyenan
Last edited by hoangcongthanh; 01-10-2008 at 06:34 PM .
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a nguyenan
14-09-2008, 12:52 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: May 2008
Bà i gởi: 548
Thá»i gian online: 1 ngà y 15 giá» 54 phút
Thanks: 0
Thanked 191 Times in 137 Posts
Chương 153: Giao du (Phần II)
Dịch:phucvu
Biên dịch: bánh bao Biên táºp: zo còi
Hiệu Ä‘Ãnh: Melly
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Con ngưá»i nổi tiếng có khác a! Khắp nÆ¡i Ä‘á»u có bao nhiêu ong bướm câu dẫn, Lâm Vãn Vinh trong lòng thầm nghÄ©, Ä‘i tá»›i gần liá»n ôm quyá»n cưá»i nói:
- Các vị tiểu thư gá»i ta à ? Chà o má»i ngưá»i, tại hạ Lâm Tam, ra mắt chư vị đại tá»·.
Ngưá»i nà o mà không biết Lâm Tam, nhìn thấy hắn mặc bá»™ đồ độc nhất vô nhị nà y thì cÅ©ng Ä‘á»u Ä‘oán ra đây chÃnh là tiểu gia Ä‘inh Lâm Tam gần đây danh tiếng cá»±c thịnh, ngoại trừ những chuyện đã qua, nhìn không ra hắn có bao nhiêu bản lÄ©nh.
Có mấy vị tiểu thư lần trước đã gặp qua tại thư viện giữ chặt lấy Lâm Tam lÃu lo nói:
- Lâm Tam ca, nghe nói ngươi má»™t mình đánh bại vua câu đối cá»§a bảy tỉnh phÃa Bắc, ngươi tháºt lợi hại a!
- Tam ca, tam ca, ‘vị lão tư các lão -vô tà i tố tú tà i’,* ngươi như thế nà o có thể nghĩ tới? Lúc ấy tâm tình như thế nà o? Có cảm giác đã bị vũ nhục hay không? Có phải là vì Giang Nam tà i tỠchúng ta mà xuất đầu hay không?
- Tam ca, ngươi thay đổi hà pháp là há»c từ đâu thế? Có thể tại đây giải thÃch má»™t chút được không?
Lâm Vãn Vinh lắc đầu cưá»i khổ, những nữ tá» nà y táºp trung tại cùng má»™t chá»—, thi nhau há»i, cÅ©ng không biết là m thế nà o.
Ngà y đó không nhiá»u tà i tá» tham gia yến há»™i, nên cÅ©ng không thấy Lâm Tam đã khuất nhục được Trầm Bán SÆ¡n như thế nà o, Ä‘á»u chỉ là nghe kể lại. Hôm nay nhìn gia Ä‘inh nho nhá» nà y, trong mắt có đôi chút tò mò, phần nhiá»u là khinh thưá»ng và ghen ghét.
‘Nhân tÃnh bách thái, giai thị như hà a’ Lâm Vãn Vinh nhìn qua thần sắc cá»§a tất cả má»i ngưá»i, trong lòng cảm khái nghÄ©. Lạc Ngưng cưá»i nói:
- Lâm đại ca, có má»™t lượng đông đảo ngưá»i theo sau như thế, trong lòng huynh cảm giác thế nà o?
- Chà , xem ra ta lần sau ta sẽ xuất bản tuyển táºp thi từ doanh liên, gá»i là ‘Lâm Tam dữ doanh liên’, nói không chừng có thể bán được không Ãt bạc.
Lâm Vãn Vinh nói.
Lạc Ngưng báºt cưá»i:
- Äiá»u nà y mà còn cần huynh nghÄ© đến ư? Sá»›m đã có và i ngưá»i nghÄ© tá»›i rồi. Hiện giá» ngưá»i kể chuyện tại quán trà quán rượu, mang những chuyện xưa cá»§a ngươi tại Hà ng Châu Tình VÅ© lâu, táºp trung thà nh những Ä‘oạn ngắn, Ä‘ang ở trà lâu tuyên giảng đó.
Lâm Vãn Vinh cưá»i ha hả, có ngưá»i tuyên truyá»n miá»…n phà tháºt là sướng, đây chÃnh là điá»u ta rất mong muốn mà .
Lâm Vãn Vinh chỉ và o mấy tà i tỠđang nhìn mình chằm chằm:
- Lạc tiểu thư, váºy mấy vị kia là ngưá»i nÆ¡i nà o? Có vẻ không giống Kim Lăng tà i tá» chúng ta a.
Lạc Ngưng gáºt đầu nói:
- Lâm đại ca nhãn lá»±c tháºt tốt, bởi vì bây giá» cÅ©ng sắp tá»›i Kim Lăng Tái thi há»™i, mấy vị tà i từ đó Ä‘á»u là đến từ phương Bắc. Hôm nay cùng vá»›i chúng ta giao lưu má»™t phen.
Lâm Vãn Vinh a lên một tiếng:
- Không phải là đồng minh cá»§a bảy tỉnh phÃa Bắc đấy chứ? Váºy chẳng phải là tá»›i vì Trầm Bán SÆ¡n tá»›i đây gỡ thể diện à ?
Lạc Ngưng gáºt đầu:
- Những tú tà i môn đồ Thư hữu đồng minh cá»§a bảy tỉnh phÃa Bắc cÅ©ng Ä‘á»u có thể tham gia. Äại ca, không dối gạt huynh, từ sau khi huynh đánh bại Trầm Bán SÆ¡n, có nhiá»u tà i tá» tá»›i tham gia Kim Lăng Tái hhi há»™i hÆ¡n, phương Bắc cÅ©ng có không Ãt tinh anh tá»›i rồi. Chỉ sợ chuyện nam bắc chi tranh là không thể tránh khá»i.
- Có cạnh tranh má»›i có phát triển, như váºy má»›i tốt.
Lâm Vãn Vinh cưá»i nói:
- Tà i tá» vốn không phân biệt nam bắc, bất quá, kiểu như bảy tỉnh phÃa bắc tổ chức thà nh đồng minh, coi như đã tá»± định ra cho mình má»™t giá»›i hạn, váºy nên má»›i việc nam bắc tranh đấu.
- Nhưng chúng ta là Kim Lăng thi xã, hân đứng ra tổ chức hội thơ, cũng không thể quá mất mặt.
Lạc Ngưng nói tiếp:
- Cho nên, ta má»›i muốn má»i đại ca đến là m trấn xã chi bảo cá»§a thi xã chúng ta.
‘Trấn xã chi bảo? Trá»i ạ, lão tá» có thể đạt đến danh tiếng nà y sao?’ Lâm Vãn Vinh cưá»i ha hả:
- Tốt lắm, ta đây da mặt rất dà y, trở thà nh bảo bối cá»§a nà ng, hy vá»ng sẽ không khiến nà ng thất vá»ng.
Nghe hắn hồ ngôn loạn ngữ, Lạc Ngưng khẽ ‘ừm’ má»™t tiếng, hai má á»ng hồng, thẹn thùng không chịu nổi, không dám cùng hắn nói tiếp nữa.
Mấy vị tà i tá» phương Bắc và tà i tá» Kim Lăng thư viện, tổng cá»™ng mấy chục ngưá»i, kéo nhau hướng ra ngoại thà nh. Lâm Vãn Vinh vô luáºn hà nh động hay trang phục, bên cạnh bá»n há» Ä‘á»u rất khác biệt, tá»± nhiên thu hút không Ãt ánh mắt. Dá»c theo đưá»ng Ä‘i có và i tiểu thư lại cứ Ä‘i theo bên ngưá»i hắn, không ngừng má»i hắn xem xét há»™ mấy bà i thÆ¡ há» viết, trong mắt thỉnh thoảng xuất Ä‘iểm xuân tình.
Lâm Vãn Vinh liá»n đưa những bà i thÆ¡ nà y cho biểu thiếu gia, cưá»i nói:
- Há»c vấn nho nhá» cá»§a ta, Ä‘á»u là do thiếu gia nhà ta dạy cho, má»i ngưá»i phải nhá» hắn chỉ Ä‘iểm cho má»›i phải.
Biểu thiếu gia cầm lấy những bà i thơ nà y, ra vẻ trang nghiêm nói:
- Vị tiểu thư nà y, câu ‘xuân phong liêu ngã tâm’ không ổn, không bằng thay đổi thà nh ‘xuân phong phủ ngã hung’.
Lạc Ngưng sá»›m đã xuống khá»i kiệu, Ä‘i tá»›i bên Lâm Vãn Vinh cưá»i nói:
- Lâm đại ca, má»›i có trải qua mấy ngà y mà những tiểu thư trong thà nh Kim Lăng nà y e rằng Ä‘á»u đã bị mê hoặc bởi tà i há»c cá»§a ngươi.
Mê hoặc, ta tình nguyện bị mê hoặc bởi thân thể cưá»ng tráng cá»§a ta, Lâm Vãn Vinh lắc đầu:
- Lạc tiểu thư, ngươi nói hôm nay có má»™t vị đại nhân váºt đến, không biết vị đại nhân nà y bao nhiêu tuổi rồi?
Hắn lo lắng nghÄ© thầm, chẳng lẽ là Từ Vị? Không có khả năng, lão nhân nà y bây giá» Ä‘ang báºn rá»™n vá»›i việc tiêu diệt Bạch Liên, rá»a sạch quan trưá»ng Giang Tô, hà nh tung tháºp phần bà máºt, là m sao có thể công khai lá»™ diện đây? Chẳng lẽ cÅ©ng giống như ta?
Lạc Ngưng mỉm cưá»i:
- Là ân sư cá»§a ta khi há»c ở kinh thà nh há»c viện, cÅ©ng là nữ quốc há»c nổi danh phương Bắc. Trong số tà i tá» nam bắc, cÅ©ng cÅ©ng khá nổi tiếng, đối vá»›i những ngưá»i Ä‘á»c thi thư như chúng ta, thì đây chÃnh là đại nhân váºt rồi.
- Nữ quốc há»c?
Lâm Vãn Vinh sá»ng sốt má»™t chút há»i:
- Bao nhiêu tuổi rồi? Không phải nữ tế tá»u lần trước đưa tá»›i đối thÆ¡ đấy chứ?
Lạc Ngưng lắc đầu đáp:
- Không phải nà ng ấy. Lần nà y là ân sư cá»§a ta, đã năm sáu mươi tuổi. Năm nay má»›i từ kinh thà nh tá»›i tham gia há»™i thi thÆ¡ Kim Lăng. Hôm qua vừa đến thì hôm nay chúng ta đặc biệt má»i sư phụ xuất du.
Lâm Vãn Vinh gáºt gáºt đầu, kinh thà nh há»c viện, đại khái cÅ©ng tương Ä‘uÆ¡ng vá»›i đại há»c Bắc Kinh bây giá», từ bên trong tuỳ tiện triệu đến má»™t lão bà , cÅ©ng được xưng là quốc há»c, chÃnh là đại nhân váºt trong mắt Lạc Ngưng các nà ng. Quả nhiên thâm bất khả trắc, có cÆ¡ há»™i có thể đưa Nhị tiểu thư và o bên trong đà o tạo má»™t phen.
Äoà n ngưá»i vừa Ä‘i vừa nói chuyện, thoát chốc cÅ©ng đã đến ngoại thà nh. Tuy là đầu mùa đông, nhưng vẫn còn đó cảnh non xanh nước biếc, những cánh đồng trải dà i vô táºn hiện lên trong tầm mắt. Trong là n sương mỠảo, có mấy ngưá»i nông dân dáºy sá»›m ra đồng, dáng vẻ như thể nhà n nhã dạo chÆ¡i.
Lâm Vãn Vinh hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu, Ä‘i dạo buổi sáng sá»›m giữa không khà trong là nh, tháºt là sảng khoái a!
Má»i ngưá»i Ä‘i đến trước má»™t cái lá»u liá»n dừng lại, chỉ thấy xa xa có hai thân ảnh cháºm rãi Ä‘i tá»›i, phÃa trước là má»™t nữ nhân, mặc hoa bà o mà u trắng, khoảng năm sáu mươi tuổi, sắc mặt nhợt nhạt, thần sắc nghiêm trang, ánh mắt lãnh đạm, tá»±a như là thấy ai cÅ©ng không vừa mắt.
Lạc Ngưng vá»™i và ng chạy tá»›i, cung kÃnh hà nh lá»…:
- Ngưng nhi bái kiến ân sư.
Äây chÃnh là sư phụ cá»§a Lạc Ngưng? Giống y chang ‘Diệt Tuyệt sư thái’ a! Chư vị há»c tá» cÅ©ng vá»™i bước lên phÃa trước bái kiến:
- Äệ tá» bái kiến Mai đại quốc há»c.
Nhìn thấy bá»™ dạng cung kÃnh cá»§a các há»c viên, có thể thấy Mai đại quốc há»c nà y tháºt sá»± là má»™t vị đại nhân váºt. Lâm Vãn Vinh vá»— vai Quách Vô Thưá»ng há»i:
- Thiếu gia, ngươi có biết vị Mai đại quốc há»c nà y không?
- Việc nà y, ta không hay qua lại kinh thà nh, cho nên cũng không biết rõ lắm.
Biểu thiếu gia cÅ©ng không há» ngượng ngáºp nói.
Má»™t vị tiểu thư theo sát bên Lâm Tam liá»n trả lá»i:
- Tam ca, vị nà y là Mai Nghiá»…n Thu sư phụ, chÃnh là má»™t vị quốc há»c nổi danh ở kinh thà nh, nghe nói có rất nhiá»u tà i tá» nổi danh Ä‘á»u là từ môn hạ cá»§a bà xuất ra, ngay cả những đạt quan quý nhân ở kinh thà nh, cÅ©ng tranh nhau bái bà là m sư phụ đó.
Lâm Vãn Vinh ‘ồ’ lên má»™t tiếng, Mai Nghiá»…n Thu cÅ©ng thu nạp những đạt quan quý nhân là m đệ tá», như thế nà o lại có bản mặt lạnh lùng váºy, cứ như thể là ta thiếu nợ bà mấy trăm tiá»n ấy.
Mai Nghiá»…n Thu nâng Lạc Ngưng dáºy nói:
- Tốt lắm, Ngưng nhi, mấy năm không gặp, con ngà y cà ng trở nên xinh đẹp.
Lạc Ngưng ngượng ngùng không biết nói gì, hai má á»ng hồng.
Mai Nghiá»…n Thu gáºt gáºt đầu, nói vá»›i Lạc Ngưng:
- Ngưng nhi, sau khi ngươi rá»i kinh thà nh, ta lại thu đệ tá» má»›i, ngươi cÅ©ng nên biết má»™t chút.
Bà hướng vá» ngưá»i phÃa sau gáºt đầu, trên mặt mỉm cưá»i:
- Con cũng đến gặp Ngưng nhi một lần đi.
Từ phÃa sau Mai Nghiá»…n Thu má»™t ngưá»i Ä‘i ra, hướng vá» Lạc Ngưng hà nh lá»…:
- Tại hạ Triệu Khang Ninh, xin chà o Lạc tiểu thư.
Lạc Ngưng thần sắc sá»ng sốt, căn bản là không có nghÄ© lại gặp Tiểu vương gia ở đây, mà lại còn bái ân sư cá»§a mình là m sư phụ.
Mai Nghiễn Thu nói:
- Tiểu vương gia là ngưá»i nhân háºu, hiểu biết sâu rá»™ng, tà i há»c xuất chúng, ta tại kinh thà nh liá»n thu hắn là m đệ tá», các ngươi sau nà y cÅ©ng nên thân cáºn nhiá»u má»™t chút.
Những tà i tá» tà i nữ cá»§a Kim Lăng thư xã, vừa nghe nói đến vị công tá» phong độ anh tuấn xuất hiện trước mắt, chÃnh là Tiểu vương gia, nhất thá»i ầm Ä© lên. Mấy tiểu thư vây lấy Lâm Tam lúc trước bây giá» Ä‘á»u đã tá»›i trước mặt tiểu vương gia. So sánh vá»›i gia Ä‘inh Lâm Tam, thì thân pháºn Tiểu vương gia hiển nhiên má»™t trá»i má»™t vá»±c.
Bên ngưá»i Lâm Tam má»›i vừa rồi còn ồn à o nhiệt náo, trong nháy mắt đã yên tÄ©nh hẳn, Lâm Vãn Vinh thầm than: “Con mẹ nó, thái tỠđảng quả nhiên cÅ©ng có mị lá»±c, cho dù là má»™t cục phân chó mà có dÃnh hai chữ hoà ng gia, cÅ©ng thÆ¡m ngát a!
Biểu thiếu gia bất bình nói:
- Tiểu vuÆ¡ng gia có gì là ghê gá»›m chứ, nói vá» tướng mạo sao bì kịp ta, còn nói vá» tà i há»c thì ngay cả so vá»›i Lâm Tam cÅ©ng còn kém, là m sao bằng má»™t ngưá»i như lão tá» chứ?
Lạc Ngưng đứng ở trước sư phụ, ở lại cÅ©ng không phải, rá»i Ä‘i cÅ©ng không phải, Triệu Khang Trữ kia thì nhã nhặn tinh tế, nói chuyện má»™t lúc, những tà i tá» tà i nữ chung quanh hoan hô liên tục.
“Mẹ nó, lão tá» nghỉ ngÆ¡i đãâ€, Lâm Vãn Vinh phá»§i má»™t chá»— đất, kéo biểu thiếu gia lại cùng nhau ngồi xuống. Hai gã Ä‘á»u Ä‘ang buồn bá»±c liá»n nằm xuống nghỉ ngÆ¡i.
CÅ©ng không biết đã trải qua bao lâu, chợt nghe má»™t trà ng vá»— tay nhiệt liệt vang lên, Lâm Vãn Vinh vừa mở mắt, thì thấy rất nhiá»u tà i tá» tà i nữ Ä‘á»u tụ lại xung quanh Triệu Khang Ninh và Mai Nghiá»…n Thu.
Triệu Khang Ninh cưá»i nói:
- Nếu chư vị đồng đạo ưu ái, váºy Khang Ninh cÅ©ng xin thá» má»™t phen.
Hắn hÆ¡i trầm ngâm, nhìn vá» phÃa mấy nhân ảnh xa xa, mỉm cưá»i nói:
- Ta ra vế đối trên là ‘nhất dương dẫn lưỡng cao’.**
Lâm Vãn Vinh nhìn theo nhãn thần cá»§a hắn, nhất thá»i khà tức nổi lên.
* Xem chương 144, cặp đối Lâm Tam đối với Trầm Bán Sơn.
Tà i sản của haitc
Chữ ký của haitc [B][CENTER][SIZE="3"][COLOR="Blue"]Thế gian Tình là gì?:00 (103):
[/COLOR][/SIZE][/CENTER][/B]
[B][CENTER][SIZE="5"][COLOR="DarkOrchid"]Phó Äảng Lưu Manh - [COLOR="Magenta"]Song Tu ÄÆ°á»ng Chá»§[/COLOR][/COLOR][/SIZE][/CENTER][/B]
Last edited by hoangcongthanh; 01-10-2008 at 08:10 PM .
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a haitc
14-09-2008, 03:21 PM
Cây Si Của Phoenix
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 833
Thá»i gian online: 2 tháng 0 tuần 5 ngà y
Thanks: 320
Thanked 4,685 Times in 158 Posts
Loa loa loa, anh (chị) em chú ý. Mình đã edit lại các chương từ 1 đến 11 cá»§a Cá»±c Phẩm Gia Äình theo bản má»›i đưa lên cá»§a Tà ng thư viện (Các chương nà y hồi trước chia chương hồi sai và thiếu mất má»™t Ä‘oạn). Váºy má»i anh chị em và o xem và copy lại nếu cần nhé.
Thông báo nà y sẽ được xoá sau khi cáºp nháºt chương tiếp theo...
Thân
David
Tà i sản của David
15-09-2008, 10:38 AM
Nhất Vợ Nhì Ông Ngoại Viện Trưởng Viện Tâm Thần Tộc trưởng Thú nhân tộc
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 466
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 21 giá»
Thanks: 3,592
Thanked 196 Times in 126 Posts
Chương 154: Tưởng sát nhân
Dịch: phucvu
Biên dịch:bánh bao, hieusol, Melly
Biên táºp: lamphathien Hiệu Ä‘Ãnh: Melly
Nguồn: tà ng thư viện
Nguyên lai là má»™t ngưá»i nông phụ Ä‘i là m sá»›m, trên cổ Ä‘eo má»™t cái bát nước lá»›n, phÃa sau kéo theo má»™t cái cuốc, má»—i tay dắt má»™t đứa nhá» nhá»c nhằn Ä‘i ra đồng. Hai thằng bé chỉ và o khoảng ba bốn tuổi, ba mẹ con bước nhấp nhô giữa ruá»™ng lúa.
Triệu Khang Ninh đưa ra vế ‘nhất dương dẫn lưỡng cao’, chÃnh là muốn châm biếm ngưá»i nông phụ cùng hai đứa nhá» nà y.
(một con dê dắt hai dê con)
Mai Nghiá»…n Thu nở nụ cưá»i:
- Tiểu vương gia cÅ©ng tháºt là có hứng thú, lại ra đỠtừ những kẻ hèn kém nà y.
Lâm Vãn Vinh thuở ấu thÆ¡ cÅ©ng đã từng được cha mẹ dắt theo như váºy, thấy hình ảnh phÃa trước cảm thấy vô cùng thân thiết, nên nghe xong những lá»i nà y cá»§a Mai đại quốc há»c, trong mắt rá»±c lên lá»a giáºn. Hắn thầm ‘hừ’ má»™t tiếng, Ä‘i tá»›i bên ngưá»i nông phụ đó nói:
- Äại tẩu, để ta giúp ngưá»i.
Ngưá»i nông phụ thấy má»i ngưá»i cưá»i nhạo mình như thế, sá»›m đã bị là m cho rung sợ, liá»n cuống quÃt lắc đầu:
- Không dám, đại gia tha mạng.
Nói hai câu liá»n kéo bá»n nhá» Ä‘i nhanh, cái cuốc quệt và o đất, vang lên những tiếng ‘lang Ä‘ang’. Hai thằng bé còn nhá», thấy thế kinh hãi, sÆ¡ suất té sấp lên mặt đất, sợ hãi khóc rống lên. Ngưá»i nông phụ cÅ©ng bị Ä‘á»a cho rấm rức khóc không ra tiếng, chẳng dám ngẩng mặt nhìn lên.
Triệu Khang Ninh, Mai Nghiá»…n Thu và chúng tà i tá» nhìn thấy mẫu tá» ba ngưá»i như thế đồng thá»i cưá»i to ầm Ä©, Lạc Ngưng nhÃu mà y bất giác thở dà i má»™t tiếng.
Lâm Vãn Vinh cắn răng giáºn dữ, hai bà n tay nắm chặt, sắc mặt Ä‘anh lại như thép. Quách Vô Thưá»ng thấy thế Ä‘i tá»›i bên ngưá»i hắn:
- Lâm Tam, ngươi hãy bình tĩnh.
Lâm Tam khẽ rÃt lên:
- Không có việc gì, thiếu gia, chỉ là ta Ä‘ang muốn giết ngưá»i đây!
Biểu thiếu gia bị doạ nhảy dựng lên, vội kéo hắn nhanh ra xa:
- Lâm Tam, ngươi nói lung tung cái gì đó, ngưá»i ta mà nghe được thì… ngươi còn muốn sống nữa không!
Biểu thiếu gia nà y bình thưá»ng thỉnh thoảng là m hắn bá»±c mình, nhưng bây giá» cÅ©ng rất hiểu lòng hắn, Lâm Vãn Vinh chỉ thở dà i, không nói gì.
Lạc Ngưng thấy hắn thần sắc khác thưá»ng, vá»™i và ng Ä‘i tá»›i quan tâm há»i:
- Lâm đại ca, huynh không có việc gì chứ?
Lâm Vãn Vinh lãnh đạm đáp:
- Ta không có việc gì đâu, Lạc tiểu thư, nà ng hãy nhanh trở lại bên kia đi.
Bên kia Mai Nghiễn Thu kêu lên:
- Ngưng nhi, nhanh lại đây, ta có chuyện muốn nói với con.
Lệnh cá»§a sư phụ không dám trái, Lạc Ngưng thần tình lo lắng nói nhá»:
- Lâm đại ca, ta vốn nghÄ© là ân sư má»™t mình tá»›i đây, không nghÄ© tá»›i Tiểu vương gia kia cÅ©ng tá»›i, ta tháºt không phải cố ý giấu diếm huynh đâu.
Lâm Vãn Vinh gáºt gáºt đầu:
- Ta biết, chuyện đó không liên quan đến nà ng, mau đi đi.
Lạc Ngưng liếc mắt nhìn hắn má»™t cái, rồi má»›i xoay ngưá»i cất bước.
Mai Nghiá»…n Thu thấy Lạc Ngưng trở vá», liá»n giữ chặt lấy tay nà ng:
- Ngưng nhi, mới vừa rồi Khang Ninh ra vế đối, con có thể đối lại không?
Lạc Ngưng đang lo lắng vỠLâm Vãn Vinh, là m sao có tâm tư đưa ra câu đối, đà nh ‘xin lỗi’ rồi đáp:
- Ân sư, con không đối lại được.
Những tà i tá» tà i nữ tá»›i cùng nà ng Ä‘á»u Ä‘ang khổ công suy nghÄ©, nhưng vẫn chưa có ai đối đáp được. Triệu Khang Ninh đưa mắt nhìn sang Lâm Vãn Vinh cưá»i nói:
- Lâm Tam, ngươi ngà y ấy cùng vá»›i Trầm Bán SÆ¡n tiên sinh thi đối cÅ©ng rất thú vị, tại sao bây giá» lại cÅ©ng không có câu trả lá»i váºy.
Lâm Vãn Vinh mặt không đổi sắc đáp:
- Xin lỗi, ta không có hứng thú.
- Lá»›n máºt, ngươi là nguá»i phương nà o, sao dám nói chuyện vá»›i Tiểu vương gia vô lá»… như váºy?
Ân sư cá»§a Lạc Ngưng Mai Nghiá»…n Thu nhÃu mà y, tức giáºn nói.
Lão bà ngươi kinh nguyệt không Ä‘iá»u à ! Nếu không phải ta nể mặt Lạc Ngưng thì lão tỠđã không khách sáo vá»›i ngươi, Lâm Vãn Vinh khinh thưá»ng cưá»i nhạt:
- Bà là ngưá»i phương nà o, sao dám nói chuyện vá»›i ta như váºy?
- Ngươi, ngươi…!
Mai Nghiá»…n Thu giáºn đến nói không ra hÆ¡i, Lạc Ngưng lo lắng liếc mắt sang nhìn Lâm Vãn Vinh, Triệu Khang Ninh liá»n nói:
- Ân sư xin hãy bá»›t giáºn, ngưá»i nà y chÃnh là Lâm Tam gia Ä‘inh Tiêu gia, ngà y ấy đã đánh bại Trầm Bán SÆ¡n.
Mai Nghiá»…n Thu cố nén lá»a giáºn:
- Má»™t gia Ä‘inh nho nhá» thì có thể có bản lÄ©nh gì chứ, Trầm Bán SÆ¡n cÅ©ng tháºt là m ta bá»±c mình.
- Äúng váºy, Trầm tiên sinh Ä‘Ãch xác không có bản lÄ©nh, chỉ biết xuất ra chút tà i hoa đối đáp. Xem vẻ Mai sư phụ như váºy, lại thu nháºn ‘đạt quan quý nhân’ là m đệ tá», thế gian tôn sùng, tiểu nhân bá»™i phục bá»™i phục.
Lâm Vãn Vinh mặt không chút đổi sắc, ngữ khà đầy vẻ châm chá»c, ai nghe Ä‘á»u có thể hiểu được.
Trước không nói đến Mai Nghiá»…n Thu có bản lãnh hay không, chỉ dá»±a và o việc bà thu những đệ tá» không phú thì quý, hôm nay lại chế nhạo giá»…u cợt những con ngưá»i lao động nghèo khổ như váºy, cÅ©ng có thể biết được nhân phẩm cá»§a bà ta thuá»™c loại nà o. Những đạt quan quý nhân bái là m môn hạ cá»§a bà ta, phá»ng chừng cÅ©ng lấy tiá»n mua bằng cấp thôi.
Má»i ngưá»i thấy Lâm Tam và Mai đại quốc há»c đối đáp, cÅ©ng có hÆ¡i lo lắng, nhưng phần nhiá»u là muốn xem náo nhiệt. Lạc Ngưng ở chÃnh giữa, hai bá» Ä‘á»u khó, không biết phải là m sao.
Mai Nghiá»…n Thu ở kinh thà nh rất được tôn kÃnh, là m gì có khi nà o phải chịu đả kÃch thế nà y nên tức giáºn đến xanh mặt:
- Không muốn dà i dòng vá»›i bá»n hạ nhân như ngươi, nếu ngươi có bản lãnh thì hãy đối lại câu cá»§a Khang Ninh thá» xem.
Lâm Vãn Vinh cưá»i hắc hắc:
- Chỉ sợ bá»n hạ nhân như ta đối có đúng, thì ngưá»i thượng đẳng như bà cÅ©ng không dám nghe.
Triệu Khang Ninh hầm hừ:
- Nói đùa, sao ân sư lại không dám nghe ngươi đối chứ. Lâm Tam, vế trên của ta là ‘nhất dương dẫn lưỡng cao’, ngươi đối lại xem nà o.
Äồ chó cáºy thế khinh rẻ ngưá»i khác! Lâm Vãn Vinh lạnh lùng nói:
- Một câu đối vừa không có thâm ý lại cũng không có triết lý, có gì khó đối chứ, ngà i hãy nghe cho kỹ đây, ta đối là ‘lưỡng trư cộng nhất tà o’.
(Hai con lợn chung một máng lợn)
Triệu Khang Ninh và Mai Nghiá»…n Thu sắc mặt đột biến, hai ngưá»i quả thá»±c vừa bị vÅ© nhục triệt để. Äặc biệt là Triệu Khang Ninh, vương tá» long tôn tôn quý lại bị ngưá»i ta và vá»›i con lợn, là m sao có thể chịu đựng ná»—i.
Triệu Khang Ninh biến sắc nói:
- Lâm Tam ngươi lá»›n máºt tháºt, dám nhục mạ hoà ng gia ư!
- Tiểu vương gia, ta vũ nhục hoà ng gia lúc nà o thế ?
Lâm Vãn Vinh lạnh nhạt nhìn hắn.
Triệu Khang Ninh nhất thá»i cÆ¡n giáºn không thể phát tác được, hắn không thể nói Lâm Tam lăng mạ hắn là lợn, trong khi ý tứ cá»§a câu đối nà y ai ai cÅ©ng Ä‘á»u hiểu được. Mai Nghiá»…n Thu tức giáºn nói:
- Lâm Tam, ngươi đừng có mà giảo biện, hôm nay là ta táºn mắt chứng kiến, ngươi vÅ© nhục Tiểu vương gia, vÅ© nhục hoà ng gia, chÃnh là phạm và o tá» tá»™i.
Lâm Vãn Vinh cảm thấy giáºn dữ cùng cá»±c, cưá»i chán chưá»ng:
- VÅ© nhục hoà ng gia? Hay lắm, Mai đại quốc há»c, hảo bản lãnh. Chỉ tiếc là bà đã thiên vị rồi. Theo ta mà nói, các ngưá»i má»›i là ngưá»i mang lòng phản trắc, là m nhục tá»›i hoà ng đế khai quốc Äại Hoa ta, nhục tá»›i căn cÆ¡ Äại Hoa ta má»›i phải.
Mai Nghiá»…n Thu liá»n há»i:
Lâm Tam, ngươi nói váºy là có ý gì?
Lâm Vãn Vinh hừ một tiếng nói:
- Nhất dương dẫn lưỡng cao! Má»™t con dê dẫn hai con dê con! Nông phụ đó mang theo con nhá» khổ cá»±c lao động, từ sáng sá»›m cho đến táºn hoà ng hôn, chÃnh là kiếm miếng cÆ¡m manh áo bằng chÃnh sức mình, có chá»— nà o là kém bà đây? Nếu bà không phải sinh ra trong cảnh sung túc thì ngay cả bằng được má»™t ná»a ngưá»i ta cÅ©ng không bằng.
- Ngươi, ngươi…!
Mai Nghiá»…n Thu nghe hắn nói luyên thuyên, tức giáºn đến mức cÆ¡ hồ muốn té xỉu, Lạc Ngưng vá»™i và ng đỡ ở bên bà , đồng thá»i liếc mắt nhìn Lâm Vãn Vinh cầu cứu.
- Nước phải lấy nông là m gốc, xã tắc phải lấy dân là m rá»…, bách tÃnh nà y đây chÃnh là căn cÆ¡ cá»§a Äại Hoa chúng ta, bà có bản lãnh gì mà dám miệt thị bá»n há»? Mai đại quốc há»c, bà đến từ kinh thà nh, những ngưá»i khác ở trong mắt ngươi Ä‘á»u là những kẻ hạ đẳng. Không sai, đúng lắm, bà rất cao quý. Nhưng con mẹ nó ta không rõ, tám Ä‘á»i tổ tông, mưá»i tám Ä‘á»i tổ tông cá»§a Mai đại quốc há»c nhà bà chẳng lẽ cÅ©ng Ä‘á»u sống trong toà thà nh đó sao? Con mẹ nó nói cà n, bá»n há» và tổ tông chúng ta cÅ©ng giống nhau, Ä‘á»u là những ngưá»i quê mùa, Ä‘á»u là những ngưá»i hạ đẳng trong mắt bà . Con mẹ nó ai là ngưá»i đã phân chia ra kinh thà nh-hương hạ, cao quý-hạ tiện, tam lục cá»u đẳng?
Lâm Vãn Vinh giáºn dữ, đá má»™t cước và o má»™t tảng đá trước mặt, tảng đá vang lên má»™t tiếng ‘bang’, vỡ thà nh hai ná»a. Má»i ngưá»i bị khà thế cá»§a hắn trấn nhiếp, không dám mở miệng, hÆ¡n nữa cÅ©ng loáng thoáng hiểu được, những lá»i cá»§a hắn tuy thô tục, nhưng rõ rà ng cÅ©ng có đạo lý, ngay cả Mai Nghiá»…n Thu và Triệu Khang Ninh cÅ©ng không thể phản bác.
- Bà cưá»i nhạo bá»n há», châm chá»c bá»n há», thì cÅ©ng chÃnh là cưá»i nhạo chÃnh tổ tông cá»§a mình, chÃnh là quên Ä‘i gốc gác. Thái tổ hoà ng đế khai quốc Äại Hoa ta, cÅ©ng xuất thân là nông dân, từng tá»± mình là m việc đồng áng, lão nhân gia cÅ©ng lấy câu ‘chá»§ng tá»± địa, thá»±c tá»± lá»±c’*** mà tâm đắc. Các ngưá»i miệt thị dân chúng vÅ© nhục dân chúng, váºy không phải là nhục mạ thái tổ hoà ng đế thì là cái gì? Không phải nhục mạ Äại Hoa ta thì là cái gì? Tiểu vương gia, ngà i tuy là vương tá» long tôn nhưng lại dám nhục đến tổ tông, nhục đến hoà ng đế thánh hiá»n. Giá»i lắm! Rất cưá»ng đại! Lá gan cá»§a ngà i so vá»›i ta xem ra còn lá»›n hÆ¡n nhiá»u.
Má»i ngưá»i nghe hắn chỉ trÃch má»™t phen nhằm thẳng và o Tiểu vương gia, nhất thá»i câm như hến, chuyện xưa cá»§a Äại Hoa khai quốc hoà ng đế ai ai Ä‘á»u đã biết, từ đứa trẻ chăn trâu đến khai quốc đại đế, chÃnh là má»™t tấm gương để má»i ngưá»i noi theo. Hôm nay Tiểu vương gia miệt thị nông dân, đó là miệt thị chÃnh tổ tông cá»§a mình, không ai có thể phá»§ nháºn. Lâm Tam tuy miệng đầy lá»i lẽ thô tục, nhưng lá»i nói chà lý, không thể phản bác, ngà y đó Trầm Bán SÆ¡n thua dưới tay hắn, má»™t chút cÅ©ng không oan.
Triệu Khang Ninh cả ngưá»i đổ mồ hôi lạnh, tên Lâm Tam nà y lá»i lẽ tháºt lợi hại, tâm tư nhanh nhạy, nếu nói hắn nhục mạ vương tá» long tôn, thì hắn liá»n nói ta nhục mạ đến thánh hiá»n hoà ng đế, tÃnh như thế nà o cÅ©ng không được, đà nh chịu nghe hắn chá»i váºy, ‘bị vả gẫy răng cÅ©ng đà nh nuốt và o bụng’.
Mấy tà i tỠđến từ phương Bắc, thấy Lâm Tam kiêu ngạo như thế, không chỉ có mắng Tiểu vương gia, ngay cả Mai đại quốc há»c mà má»i ngưá»i tôn sùng cÅ©ng mắng, trong lòng tức giáºn vạn phần, láºp tức má»™t kẻ bước ra nói:
- Lâm huynh tháºt lợi hại, ngay trước mặt Mai tiên sinh mà cÅ©ng dám ngông cuồng như váºy. Tại hạ tuy bất tà i, cÅ©ng xin xuất má»™t câu đối: ‘đưá»ng tà đương xa, bạo hổ bằng hà , thất phu hà kham ngôn dÅ©ng’.
(BỠngựa chống xe, tay không bắt hổ, thất phu chỉ tà i nói khoác)
Lâm Vãn Vinh trừng mắt tức giáºn:
- Mã nghÄ© duyên hoè, tỳ phù hám thụ, ngu giả vá»ng tá»± xưng hùng.
(Kiến cà ng mÆ¡ hão, nhá»n nhện lay cây, kẻ dốt cà n rỡ dương oai)*
Tà i tỠđó thấy hắn nháy mắt đã đối lại, khà thế vượt hẳn lên trên, liá»n không dám nói tiếp nữa. Lâm Vãn Vinh hừ má»™t tiếng nói:
- Nếu vị huynh đà i nà y tôn sùng Mai đại tiên sinh như thế, váºy tại hạ cÅ©ng có má»™t câu đối, xin má»i huynh đà i đối lại cho. Vế trên cá»§a ta là : ‘kê quan hoa vị phóng’.
(Mà o gà chưa nảy nở)
Tà i tỠđó cÅ©ng có chút tà i há»c, cÅ©ng không nghÄ© nhiá»u nói:
- Cẩu vĩ thảo tiên sanh.
(Äuôi chó đã sinh sôi)
Lá»i vừa ra khá»i miệng liá»n nháºn thấy không ổn. Ai da! đây không phải là mắng Mai tiên sinh ư?
Má»i ngưá»i ầm ầm cưá»i to, biết Lâm Tam cố ý gà i bẫy. Lâm Vãn Vinh liá»n ôm quyá»n, cưá»i âm hiểm:
- Huynh đà i cao kiến, tiểu đệ bội phục bội phục.
Mai Nghiá»…n Thu vừa tức vừa giáºn, thân là quốc há»c mà má»i ngưá»i Ä‘á»u sùng bái, sao có thể cam tâm bị Lâm Tam mắng như váºy chứ, bà ta phất tay áo nói:
- Lưỡng viên tiệt mộc sơn trung, giá hầu tỠdã hội đối cứ(cú).
(Hai vượn chặt cây trong núi, con khỉ kia bắt gặp khoe cưa (câu) )
- Thất mã hãm thân nê ná»™i, thá» súc sanh chẩm đắc xuất đỠ(Ä‘á»).
(Äôi ngá»±a sa thân giữa bùn, lÅ© súc sinh thừa cÆ¡ gõ móng (chữ) )
Lâm Vãn Vinh ngay láºp tức không nhún nhưá»ng đáp trả. Chúng tà i tá» thá»±c sá»± cảm thấy rú động, Lâm Tam chÃnh là ngưá»i duy nhất tại đây dám mắng Mai đại tiên sinh. Tên Lâm Tam nà y bản chất tuy có chút lưu manh, bất quá tà i há»c như thế, mắng ai thì cÅ©ng phải chịu váºy.
Lâm Vãn Vinh thấy Mai đại quốc há»c sắc mặt khi trắng khi Ä‘á», trong lòng không khá»i cảm thấy khoan khoái: “Hôm nay mắng cÅ©ng chá»i mắng tháºt thống khoái, đối đáp tháºt lâm li, không để bà ta còn chút mặt mÅ©i nà o, cho bà lão nhà ngươi không còn dám coi trá»i bằng vung nữa, bà nghÄ© rằng trên thế giá»›i nà y bà là đệ nhất ư?â€
Lâm Vãn Vinh lạnh lùng nhếch mép cưá»i:
- Trên Ä‘á»i nà y vá» tà i há»c uyên bác, ta bá»™i phục nhất chÃnh là Từ Vị Từ đại nhân, vô luáºn nhân phẩm, khà chất tà i há»c Ä‘á»u vẹn toà n cả. Vá» phần Mai đại quốc há»c bà , thứ cho ta nói thẳng, bà có há»c thêm má»™t trăm năm nữa, cÅ©ng không bằng nổi má»™t phần mưá»i cá»§a Từ tiên sinh, hai chữ quốc há»c nà y, bà cÅ©ng đừng nên dùng đến nữa.
Hắn thở dà i, cảm thấy rất mệt má»i, quay qua Quách Vô Thưá»ng nói:
- Thiếu gia, đây không phải là nơi phù hợp với chúng ta, chúng ta hãy trở vỠđi.
________________________________________
*èž³è‡‚æ¡£è½¦ï¼Œæš´è™Žå‡æ²³ï¼ŒåŒ¹å¤«ä½•å ªè¨€å‹‡.
đưá»ng tà đương xa, bạo hổ bằng hà , thất phu hà kham ngôn dÅ©ng.
èš‚èšæ²¿æ§ï¼Œèšèœ‰æ’¼æ ‘,愚者妄自称雄.
Mã nghÄ© duyên hoè, tỳ phù hám thụ, ngu giả vá»ng tá»± xưng hùng.
‘Hòe’: chỉ cây hòe trong tÃch Giấc má»™ng Nam Kha - Theo tÃch Thuần Vu Phần uống rượu say, nằm mÆ¡ được vinh hoa phú quý ở Hòe An quốc, tỉnh giấc, chén thừa còn đó, nhìn thấy tổ kiến ở dưới cà nh nam cây hòe, chÃnh là quáºn Nam Kha trong má»™ng.
** Cứ - cú, đỠ- Ä‘á»:
锯 -å¥, 蹄 -题
jù – jù, tà - tà ( phiên âm PinYin)
Chơi chữ đồng âm khác nghĩa
***Chúng tự địa, thực tự lực: đất đai là giống(gốc), lao động là thức ăn(nguồn sống).
Tà i sản của SongTrang
Chữ ký của SongTrang
Last edited by hoangcongthanh; 01-10-2008 at 08:12 PM .
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a SongTrang
Từ khóa được google tìm thấy
4vn cuc pham gia dinh , 4vn gia dinh , 4vn.eu cuc pham gia dinh , 4vneu cuc pham gia dinh , ãàäàíèÿ , ãàçåòà , åãèïòà , âëàãàëèùå , âèäåîêëèïû , äîìîäåäîâî , àóäèî , çàâîä , cac pham gia dinh 4vn , cac pham gia dinh 4vn\ , cá»±c phẩm gia Ä‘inh , cá»±c phẩm gja Ä‘inh , cpgd 4vn , cu ham gia dinh 4vn , cu pham gia dinh 4vn , cuc dinh gia dinh 4vn , cuc pha? gia dinh 4vn , cuc pham gi dinh 4vn , cuc pham gia dình 4vn , cuc pham gia dih , cuc pham gia dinb 4vn , cuc pham gia ding 4vn , cuc pham gia dinh , cuc pham gia dinh - 4vn , cuc pham gia dinh 111 , cuc pham gia dinh 130 , cuc pham gia dinh 374 , cuc pham gia dinh 4 vn , cuc pham gia dinh 4.vn , cuc pham gia dinh 4cn , cuc pham gia dinh 4eu , cuc pham gia dinh 4eu.vn , cuc pham gia dinh 4v , cuc pham gia dinh 4v. , cuc pham gia dinh 4vb , cuc pham gia dinh 4vn , cuc pham gia dinh 4vn eu , cuc pham gia dinh 4vn.eu , cuc pham gia dinh 4vn.ru , cuc pham gia dinh 4vneu , cuc pham gia dinh 68 , cuc pham gia dinh 95 , cuc pham gia dinh e4vn , cuc pham gia dinh full , cuc pham gia dinh iphone , cuc pham gia dinh pdf , cuc pham gia dinh. 4vn , cuc pham gia dinh.4vn.eu , cuc pham gia dinh4vn , cuc pham gia dinh\ , cuc pham gja dinh 4vn , cuc pham gja djnh 4vn , cuc phan gia dinh 4vn , cuc phap gia dinh 4vn , cuc phzm gia dinh 4vn , cucphamgiadinh 4vn , cuu pham gia dinh 4vn , êåðàìè÷åñêàÿ , êðóïíåéøèé , gia dinh 4vn , google , hai gia dinhtron bo , hau cuc pham gia dinh , ïåðåâîä , ïåðåâîäîâ , ïèööû , ïñîðèàç , ïðàâîñëàâèå , ïðàéñ , ïðîäàæà , òåàòð , òåêñò , truyen cuc pham gia dinh , ýâàêóàòîð , ðîñòåëåêîì