Sau khi sương máu tan hết, toàn bộ Ma tộc không còn sót lại dấu tích gì!
Những tu sĩ kia bị tiếng hừ lạnh làm run sợ, vừa mới tỉnh lại, nhìn thấy cảnh xung quanh như vậy, tất nhiên là trợn mắt há mồm.
“Là vị tiền bối nào xuất thủ tương trợ, vãn bối là Thiên Mã Môn Giản Phi Thiên đa tạ đại ân cứu mạng của tiền bối!” Tên lão giả râu bạc trắng phản ứng đầu tiên, vẻ vui mừng nhanh chóng hiện lên, vội vàng hướng về bóng người trong ánh sáng xanh ở trên cao làm đại lễ chào hỏi.
Vừa nghe lão giả nói như vậy, các tu sĩ già trẻ, trai gái khác chợt tỉnh ngộ, mừng như điên, dồn dập quỳ xuống.
“Đều là Nhân tộc nhất mạch, nếu đã gặp, Hàn mỗ tất nhiên không thể khoanh tay đứng nhìn. Các ngươi lập tức đi về hướng Tây, bên đó tạm thời chưa có Ma tộc xuất hiện nên còn tạm an toàn. Còn chuyện khác, ta cũng không thể giúp đỡ.” Bóng người trên không nhàn nhạt nói. Rồi vung tay áo lên, ngay tức khắc, kiếm quang đầy trời lóe lên rồi bị thu lại không còn thấy nữa.
“Xin hỏi tôn tính địa danh của tiền bối, Thiên Mã nhất mạch chúng ta mãi mãi cung phụng để tạ đại ân cứu tử của tiền bối!” Lão giả râu bạc trắng cực kỳ kính cẩn nói. Tuy hắn đã dùng hết sức để nhìn thấy rõ khuôn mặt bóng người trong thanh quang nhưng không chút hiệu quả.
“Hắc hắc, không cần lớn chuyện như vậy, ta cũng là thuận tay làm. Tốt, hàn mỗ còn phải khởi hành, các ngươi tự giải quyết cho tốt đi.” Bóng người trong thanh quang từ chối cho ý kiến, cười nhẹ. Rồi không đợi cho lão giả râu bạc trắng nói gì thêm, đột nhiên phát ra ánh sáng chói mắt, hóa thành một đạo cầu vồng mỏng bay vọt đi.
Tiếng xé gió vang lên, chỉ vài chớp động, độn quang đã đi xa gần ngàn dặm không còn thấy bóng dáng.
Bạch phát tu sĩ nhìn thấy tốc độ nhanh như vậy thì kinh ngạc, hoảng sợ một lúc mới tỉnh lại.
“Sư phụ, lão nhân gia người có biết là vị tiền bối nào ra tay cứu bản môn không?” Một gã nam tử Nguyên anh kỳ, bước lại gần lão giả hỏi.
“Ừ, có thể nhất cử đánh chết nhiều cao giai Ma tộc như vậy thì tu sĩ Luyện Hư kỳ không thể làm được. Dù là tồn tại Hợp Thể kỳ bình thường cũng rất khó có thể dễ dàng làm được việc này. Mà theo ta được biết tiền bối Hợp Thể kỳ trở lên, có họ Hàn xung quanh đây chỉ có hai người mà thôi. Một người gần đây đầu nhập dưới trướng Thánh Hoàng, tiền bối Cửu Lệ Chân nhân Hàn Thanh tiền bối. Một người khác là tiền bối Hàn Lập ở gần Thiên Uyên thành. Hai vị tiền bối này đều pháp lực bí hiểm, thần thông quảng đại, chắc là một người trong đó. Còn chính xác là vị tiền bối nào, chờ chúng ta thực sự thoát khỏi hiểm nguy, tất nhiên cẩn thận thăm dò một chút. Đị ân cứu mạng này chúng ta không thể vội quên.” Lão giả râu bạc trắng nghĩ xong, nhẹ thở dài nói.
“Vâng, xin nghe theo lời chỉ dạy của sư phụ. Nhưng nơi đây đã có Ma tộc xuất hiện, đã không còn an toàn nữa rồi. Tiếp theo chúng ta sẽ theo hướng đã định, đến dãy Hắc Thủy, đầu nhập nhất mạch của Ấn tông hay là đi về hướng Tây theo lời tiền bối này đã nói. Theo đồ nhi biết, về phía tây có chút hoang vắng, đa số là bình nguyên, e là không có chỗ kín đáo ẩn thân.” Trung niên nam tử kính cẩn hỏi một câu.
“Dãy núi Hắc Thủy cách nơi này không xa, nơi đó cũng không xem như nơi an toàn nữa rồi. Mà Hàn tiền bối nếu đã nói phía tây không có Ma tộc xuất hiện, chắc cũng không phải giả. Về phần bình nguyên hoang vắng thì có làm sao. Ngươi thật sự cho rằng trốn ở trong sơn mạch có thể trốn được thần niệm của cao giai Ma tộc tìm tòi? Chúng ta chỉ cần tìm được một nơi hẻo lánh rồi bày pháp trận, ẩn sâu vào lòng đất, cũng không phải không có khả năng thoát được Ma kiếp lần này. Dù sao Ma tộc cũng không có khả năng tìm tòi hết tất cả khu vực đất đai của chúng ta.” Lão giả râu bạc tắng khẽ nhíu hai mắt, cười lạnh nói ra một tiếng.
“Vâng, đồ nhi lập tức ra lệnh đi về hướng tây.” Trung niên nam tử thoáng cân nhắc rồi liên tục gật đầu.
“Đúng rồi, kiểm tra trữ vật pháp khí trên người bọn Ma tộc kia. Chúng đều là tinh nhuệ Ma tộc, tài sản hẳn là không ít. Vị Hàn tiền bối kia chắc là thấy mấy thứ này không vừa mắt nên đã không lấy đi. Nhưng đối với Thiên Mã môn chúng ta mà nói lại không phải chuyện đùa.” Lão giả đột nhiên nhớ tới cái gì, vội vàng phân phó một câu.
Trung niên nam tử tất nhiên đáp ứng, xoay người hướng những người khác, lớn tiếng truyền đạt mệnh lệnh của lão giả.
Vì thế, mười mấy tên nhân tộc đầu tiên là độn quang tản ra. Sau một lúc lâu, mọi người lại độn quang cùng nhau, đổi hướng về phía tây mà bay đi.
Còn chuyện những tên Ma tộc này biến mất, nếu không có thời gian dăm bữa nửa tháng thì phía Ma tộc không thể phát hiện ra gì được.
Bóng người trong thanh quang kia chính là Hàn Lập ra tay.
Chuyện Ma tộc bao vây, tiễu trừ tu sĩ nhân tộc, dọc theo đường đi, hắn gặp ít nhất cũng năm sáu lần. Nếu không phát hiện ra Ma tộc đẳng cấp Ma tôn, hắn không chút khách khí thi triển thủ đoạn sét đánh, càn quét sạch những tên Ma tộc lang thang này.
Bây giờ, trừ khi đụng tới đại quân Ma tộc hoặc vài tên Ma tôn cùng liên thủ nếu không hắn cũng không thực sự quá kiêng kỵ cái gì.
Nửa tháng sau, phía trước xuất hiện một mảnh rừng núi nguyên thủy nhỏ màu đen, bên trong cây cối cao to, lá rậm rạp, thỉnh thoáng có tiếng thú gào truyền đến, khiến cho người ta có cảm giác băng lãnh dị thường.
Độn quang vụt tắt, thân hình Hàn Lập hiện ra gần rìa núi, vừa bay vừa nhìn về sâu trong rừng núi.
Chỉ thấy tại một chỗ rất xa, thấp thoáng bảy ngọn núi to lớn không đồng đều, liên kết thành một dãy sơn mạch nhỏ.
“Hoàng tuyền địa hỏa! Trước đây đã nghe qua về nơi này, quả nhiên đúng alf một nơi âm khí cực mạnh như trong lời đồn. Sợ rằng ngoại trừ một số ít tu sĩ tu luyện âm thuộc tính công pháp, sẽ có rất ít tu sĩ đến nơi này.” Hàn Lập thì thào hai câu, thu lại ánh mắt, rồi lại hóa thành một đạo cầu vồng bay vọt về mấy ngọn núi kia.
Nhìn có vẻ rất xa, nhưng ngay trong khoảnh khắc, bằng vào tốc độ độn tốc kinh người của cầu vồng đã đến gần.
Hàn Lập không có ý dừng lại chút nào, bay thẳng vào trong bảy ngọn núi. Chỉ sau vài lần chớp động, thân hình đã xuất hiện trên đỉnh ngọn núi cao to thứ hai.
Nhưng sau khi liếc nhìn qua, Hàn Lập lại nao nao, lộ ra vẻ ngoài ý muốn.
Đang có hai gã tu sĩ nhân tộc khoanh chân ngồi bên cạnh miệng núi lửa trên đỉnh núi. Một là tăng nhân mập mạp, mặt trắng tai to, mặc áo cà sa màu tím. Một là lão giả xấu xí khô gầy như củi, da thịt ngăm đen, giống như một khúc gỗ chết.
Hai người đều giống như hắn là Hợp Thể trung kỳ. Lúc trước không biết dùng phương pháp nào che giấu khí tức mà Hàn Lập không hề phát hiện được sự tồn tại của bọn họ.
Hai người vừa thấy Hàn Lập xuất hiện quỉ dị, “bá” ánh mắt cùng lúc liếc lại đây.
“Ồ, thì ra là Hàn đạo hữu, bần tăng Thiên Thiền ra mắt.” Tăng nhân trắng mập vừa nhìn rõ khuôn mặt Hàn Lập thì ngẩn ngơ nhưng vẻ mặt quái dị gọi ra tên Hàn Lập.
Tăng nhân này Hàn Lập đã từng gặp mặt một lần, alf một trong hai đại thủ hại của Thánh Hoàng – Thiên Thiền địa sư.!
“Thì ra là Thiên Thiền địa sư, Hàn Lập xin ra mắt.” Hàn Lập cũng giật mình trong lòng, nhưng vẻ mặt như thường, từ xa chắp tay.
“Thiên Thiền, ngươi biết người này!” Lão tu sĩ xấu xí nhận ra tu vi Hợp Thể trung kỳ của Hàn Lập, vẻ mặt biến đổi, mở miệng phát ra giọng khàn kỳ quái.
“Ha hả, tahro nào Vũ huynh không biết được Hàn thí chủ. Hàn đạo hữu tiến giai hợp thể kì chỉ tầm mấy trăm năm thôi. Vũ huynh trước đây một mực bế quan, tất nhiên cảm thấy có chút xa lạ rồi.” Thiên Thiền tăng nhân mỉm cười trả lời.
“Mấy trăm năm? Ta không nhìn lầm chứ, Hàn đạo hữu có cảnh giới Hợp Thể trung kỳ đúng không.!” Lão giả xấu xí kinh hãi, ánh mắt xoay chuyển, hướng về Hàn Lập hỏi.
“Tại hạ vừa mới tiến giai cảnh giới trung kỳ không lâu, đạo hữu là…” Gặp mặt tồn tại cùng giai, tất nhiên Hàn Lập không làm ra hành động lỗ mãng gì, cũng ôm quyền hỏi một câu.
“Lão phu là Vũ Khiếu Thiên, cũng có người gọi là Hắc vũ thượng nhân. Sách sách, thời gian chỉ mấy trăm năm lại có thể tiến giai đến tình trạng như thế. Trên thánh đảo lão phu cũng chưa từng gặp qua ai có tư chất cao như hàn đạo hữu.” Ánh mắt lão giả xấu xí chớp động, không hề che đấu kinh ngạc trong lòng.
“Thánh đảo! Vuc huynh là sứ giả thánh đảo!” Lúc này, hàn lập bị làm cho hoảng sợ, thanh âm khẽ thay đổi, nói.
“Sứ giả Thánh đảo thì không dám nhận, nhưng chính xác lão phu đang ở trên Thánh đảo!” Hắc Vuc thượng nhân nói có vẻ khách khí dị thường.
“Đại danh Thánh đảo, đã sớm như sấm bên tai Hàn mỗ, chỉ tiếc chưa có cơ hội lên đảo học hỏi một chút. Có rảnh thì mong Vũ huynh nói giúp Hàn mỗ một lời.” Hơi thu lại vẻ mặt kinh ngạc, Hàn Lập cười đứng lên.
“Hắc hắc, vốn là cứ cách một nghìn năm, thánh đảo đều sẽ tu sĩ Hợp Thể kỳ mới tiến giai lên đảo một lần, thậm chí sẽ được mời ở lại trên đảo tu luyện. Nếu không phải lần này ma kiếp bùng nổ sớm, không khéo Hàn huynh đã được như ý rồi.” Hắc vũ thượng nhân lại hắc hắc nói ra.
“Thì ra là thế, thật sự là lần đầu tiên tại hạ nghe đến việc này, đã khiến hai vị chê cười.” Hàn lập gật đầu, dáng vẻ có chút ngoài ý muốn.
“Không có gì, Thánh đảo đã dặn tu sĩ từng lên đảo đối với tin tức này pahri bảo mật một chút, vì vậy tu sĩ từ Hợp Thể kỳ trở xuống không thể nào biết được.” Hắc Vũ thượng nhân nói rõ thêm.
“hàn thí chue, năm đó từ biệt, nghe nói thí chủ một mực ẩn cư gần Thiên Uyên thành. Ssc khi ma kiếp bùng nổ thì mới trực tiếp dời đến thành này. Nhưng không biết tình hình bây giờ bên thiên Uyên thành như thê nào rồi?” Tăng nhân bỗng ngắt lời, hỏi Hàn Lập hai câu.
“À, chính xác bây giờ Hàn mỗ đặt chân tại Thiên Uyên thành như thân phận khách khanh. Về phần tình hình Thiên Uyên thành cũng không tốt. Ngoại trừ Thiên Uyên thành ra, còn lại toàn bộ các cứ điểm lớn dường như đều rơi vào tau địch rồi.” vừa nghe tăng nhân hỏi như thế, sắc mặt Hàn Lập sầm xuống, trả lời.
“Tình hình Thiên Uyên thành đã hiểm ác vậy sao! Cứ điểm bên kia tuy chênh lệch ít nhiều so với các vùng khác, nhưng nghe nói mấy cái cứ điểm lớn đều rất có thực lực, đều có tu sĩ Hợp Thể tọa trấn, sao lại rơi vào tay địch nhanh như vậy!” Sắc mặt tăng nhân đại biến, vội hỏi.
“Chuyện này kể ra rẩt dài, sau này tại hạ sẽ kể chi tiết cho đại sư. Nhưng lấy thân phận của đại sư cùng Vũ huynh, sao lại xuất hiện ở đây, có thể nói cho Hàn mỗ biết không?’ Hàn lập cười khổ một tiếng, vẻ mặt hiếu kỳ dò hỏi.
.
Đã có 33 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Trương Cáp
" Cái Này..." Thiên thiền nghe vậy, khẽ chần chờ một chút, rồi hướng về phía Hắc Vũ thượng nhân liếc mắt nhìn một cái như muốn nói.
"Ân, Hàn huynh thân là nhân tộc đỉnh giai tồn tại, khẳng định sẽ không đối với việc của chúng ta bất lợi . Huống hồ nguyên bản lão phu liền cảm thấy được lần này chỉ có hai người ra tay, cũng không có quá lớn nắm chắc. Hàn đạo hữu nếu có thể ra tay tương trợ mà nói, thành công xác suất tự nhiên sẽ càng lớn hơn một chút ." Hắc vũ thượng nhân trầm ngâm một chút sau, liền dị thường quyết đoán nói.
Hàn Lập nghe xong lời này, tự nhiên càng thêm kinh ngạc, nhưng không có mở miệng, yên lặng chờ hai người phía dưới ngôn ngữ.
Quả nhiên ngay khi nghe đến Hắc vũ thượng nhân như thế vừa nói sau, tăng nhân cũng cười điểm phía dưới nói:
"Bần tăng cũng có ý như thế . Một khi đã như vậy, lão nạp liền cấp Hàn thí chủ nói thượng vừa nói đi. Sau khi Nghe xong, hy vọng đạo hữu có thể ra tay tương trợ ta hai người một phần."
"Đại sư khách khí ! Nếu thật sự là sự tình liên quan chúng ta Nhân tộc đại cục việc, Hàn mỗ thì sẽ lo lắng hết sức ." Hàn Lập châm chước một chút sau, cho mình lưu có một chút đường sống nói.
"Kỳ thật ta hai người lần này tiến đến, cũng là ứng kia thánh đảo chi mệnh mà đến . Vì đúng là nơi đây Hoàng Tuyền địa hỏa!" Thiên thiền rốt cục không hề che dấu mở miệng .
"Hoàng Tuyền địa hỏa!"
Tuy rằng trong lòng sớm đã có dự đoán trước, nhưng là thực nghe tăng nhân như thế vừa nói, Hàn Lập trong lòng vẫn là hơi hơi trầm xuống. Nhưng là tăng nhân hạ một câu, rồi lại làm cho kỳ tâm trung buông lỏng .
"Ân, chuẩn xác mà nói, hẳn là Hoàng Tuyền địa hỏa trung mỗ dạng linh vật mà đến ." Tựa hồ nhìn ra Hàn Lập sắc mặt có chút khác thường, Hắc vũ thượng nhân bổ sung một câu.
" Trong Hoàng Tuyền địa hỏa có thiên địa linh vật sao, tại hạ vì sao chưa bao giờ nghe nói qua việc này!" Hàn Lập nghĩ lại hạ, trong lòng lại kinh ngạc lên.
"Đương nhiên có, hơn nữa còn là năm vạn năm mới thai nghén mà thành linh vật. Không biết Hàn thí chủ có không nghe nói qua " hoàng lương mộng thạch, ?" Thiên thiền tăng nhân bình tĩnh nói.
" hoàng lương mộng thạch! Có phải là ... hay không cái loại này chuyên môn dùng để bố trí cỡ lớn ảo trận cái loại này cực phẩm tài liệu?" Hàn Lập nhướng mày nói.
"Không sai(tồi) chính là này tài liệu.
Bất quá lần này chúng ta muốn tìm kiếm cũng không phải là bình thường hoàng lương mộng thạch, mà là đã sinh ra linh trí Hoàng Lương thạch linh. Này thạch linh chẳng những chỉ có thể ở Hoàng Lương thạch trung mới có thể ra hiện, hơn nữa sinh ra điều kiện chi hà khắc. Tuyệt không so với kia đó nổi danh thiên địa sinh linh kém chạy đi đâu, cho nên này linh vật người biết đích xác không nhiều lắm. Mà biết thạch linh, cũng là mấy vạn năm trước bản tộc nhất vị tiền bối trong lúc vô ý phát hiện . Nhưng đáng tiếc chính là, vị tiền bối này vẫn chưa bắt lấy thời cơ đem cầm lấy được, ngược lại làm cho thạch linh hoảng sợ sau, rốt cuộc khẳng trồi lên Hoàng Tuyền địa hỏa mảy may . Mà Hoàng Tuyền địa hỏa ra sao chờ nơi chính là Đại Thừa tu sĩ chỉ sợ cũng không dám dễ dàng xâm nhập trong đó . Nhưng lúc này đây không tư, có thánh đảo đại năng chi sĩ chuyên môn vì thế xem bói qua, gần nhất này đoạn thời gian đúng là kia Hoàng Lương thạch linh độ kiếp ngày, nó không có khả năng lại ẩn sâu địa hỏa bên trong không ra . Đây cũng là chúng ta bắt lấy này thạch linh duy nhất cơ hội ." Thiên thiền tăng nhân tường tận giải thích đạo.
"Thì ra là thế, ta nói trước kia chưa bao giờ nghe nói qua tương quan tin tức. Này Hoàng Lương thạch linh vậy mà lại ẩn thân Hoàng Tuyền địa hỏa ở chỗ sâu trong hơn mấy vạn năm. Bất quá chính là một cái thạch linh, cho dù mở ra linh trí, cũng có thể không có cường đại thần thông . Ngay cả nhị vị đạo hữu không có nắm chắc bắt lấy sao?" Hàn Lập lộ ra vẻ chợt hiểu, nhưng lại có chút nghi ngờ hỏi.
"Hàn huynh có điều không biết, này Hoàng Lương thạch linh cùng bình thường thạch linh khác nhau rất lớn trừ bỏ bình thường linh thạch hẳn là có bình thường thần thông, còn có phóng thích ảo thuật năng lực. Hơn nữa này thạch linh phóng thích ảo thuật cơ hồ là phút chốc mà phát, chỉ cần cùng này đối đầu, bất tri bất giác liền rơi vào này ảo thuật trung mà không biết . Lúc trước tên kia phát hiện người của hắn tộc tiền bối, cũng là tộc của ta một vị đại danh đỉnh đỉnh tồn tại kết quả ở chống lại này thạch linh sau chẳng những không có đắc thủ, ngược lại bị ảo thuật ước chừng mệt nhọc nửa năm lâu mới may mắn có thể thoát vây , hơn nữa trở về còn lớn hơn bị bệnh một hồi, nghe nói hao hụt không ít nguyên khí. Lúc này đây, kia thạch linh nhất định bắt sống không thể thương này tánh mạng, cho nên cho dù ta cùng thiên thiền đại sư chuyên môn vì thế đi chuẩn bị nhất đó thủ đoạn, vẫn không có mười thành hoàn toàn nắm có thể khẳng định đắc thủ .” Hắc vũ thượng nhân ở một bên giải thích hai câu.
"Ảo thuật! Nếu là thạch linh bực này thiên địa linh vật thiên phú thần thông, đích xác nói như vậy đều không phải là nhỏ . Chẳng thể trách nhị vị đạo hữu như thế thận trọng . Đúng rồi, nếu là thánh đảo thỉnh hai vị đến vậy tới bắt Hoàng Lương thạch linh, hai vị đạo hữu cũng biết nguyên do trong đó sao?" Hàn Lập gật gật đầu lại truy vấn một câu.
"Này lão phu xuất phát phía trước, thật nghe nói qua một ít. Tựa hồ này thạch linh thể nội yêu tinh là chúng ta Nhân tộc dùng để đối phó ma kiếp một cái rất nặng muốn đồ vật này nọ, hơn nữa còn là Mạc Giản Ly đại nhân thông qua thánh đảo tự mình phân phó xuống dưới . Mặt khác rất cụ thể gì đó lão phu cũng không rõ ràng." Lão giả chút chần chờ không có, cực kỳ rõ ràng trả lời.
"Mạc tiền bối phân phó chuyện tình!" Hàn Lập biến sắc không khỏi hít vào một hơi.
"Hắc hắc, nếu không như thế. Ta hai người cũng coi như Nhân tộc trung hơi có chút danh khí cùng địa vị người, lại như thế nào lại khó nhọc chạy đến nơi đây." Lão giả nở nụ cười một tiếng.
"Nếu việc này là liên quan cả nhân tộc đại cục, Hàn mỗ ra đó lực lượng tự nhiên là không thể chối từ chuyện tình. Nhị vị đạo hữu có gì giúp đỡ chỗ, cứ việc phân phó đi." Hàn Lập cúi đầu trầm ngâm một lát, thần sắc lâm vào cảm thấy kính nể nói.
"Ha ha, ta chỉ biết Hàn huynh tuyệt đối không thể có thể ngồi yên không để ý tới . Kỳ thật lúc này đây vây bắt này linh vật, cũng không cần đạo hữu lên kia rất chuyện phức tạp tình. Chỉ cần đến lúc đó lập tức ứng biến phụ trợ ta hai người có thể, vạn nhất ta hai người lại sơ hở chỗ, mong rằng Hàn huynh có thể đúng lúc cuốn lấy này linh vật, đừng làm cho nó lại chạy về địa hỏa trung đã đi. ‘ thiên thiền tăng nhân nghe nói Hàn Lập như thế ngôn đạo, không khỏi mừng rỡ nói.
Hắc vũ thượng nhân nghe xong, đồng dạng cao hứng một phen không ngớt lời cảm ơn.
"Đúng rồi, Thiên Uyên thành tình hình nếu không quá diệu, kia Hàn huynh xuất hiện ở này, hẳn không phải là chỉ là đi qua đi. Chẳng lẽ cũng có chuyện quan trọng trong người?" Thiên thiền tăng nhân bỗng nhiên nhớ tới cái gì hỏi một câu.
"Hàn mỗ lần này đến, đích xác cũng có chuyện của mình, nhưng chỉ là muốn mượn dùng Hoàng Tuyền địa hỏa luyện chế vài món Pháp khí mà thôi. Bất quá hiện tại đụng phải nhị vị đạo hữu chuyện tình, tại hạ điểm ấy việc nhỏ tự nhiên muốn thong thả ở phía sau ." Hàn Lập mặt không đổi sắc trả lời.
"Đa tạ Hàn huynh thông cảm . Hiện tại Hoàng Tuyền địa hỏa đích xác không đổi tiếp xúc, nếu không kia thạch linh phát hiện có ngoại nhân ở bên ngoài, thật đúng là có chút phiền phức ." Thiên thiền tăng nhân mặt hiện lên xin lỗi, trong miệng lại cảm ơn.
Vì thế Hàn Lập lại cùng lão giả cùng thiên thiền tăng nhân khách khí vài câu sau, lúc này vừa động gia nhập hai người hàng ngũ, cũng khoanh chân ngồi ở hố to bên cạnh.
Ánh mắt hướng trước mắt hố to cái đáy nhìn lướt qua sau, khẻ cau mày.
Này hố to diện tích chừng vài mẫu lớn nhỏ, nhưng là cả tòa hố to từ giữa gian điểm số lại một chút chia làm hoàn toàn bất đồng cao thấp lưỡng bộ phận.
Thượng nửa thanh cùng bình thường núi đá độc nhất vô nhị, đồng dạng đều là xám trắng vẻ, xuống nửa thanh hố vách tường lại hắc trung mang lục, tản ra âm trầm âm hàn, hơn nữa sáng bóng hoạt vô cùng, giống như mỹ ngọc bình thường.
Ở hố to cái đáy, cũng một đoàn đoàn nhũ màu vàng sương mù quay cuồng không chừng, nhưng trong đó lại thỉnh thoảng có ầm vang thanh truyền ra, còn mơ hồ có chút mỏng manh hào quang chớp động không chừng, tựa hồ sương mù phía dưới cất dấu cái gì vật bé nhỏ bình thường.
Hàn Lập hai mắt nhíu lại, bỗng nhiên một tay vừa lật chuyển, một khối màu trắng pháp bàn xuất hiện ở trong tay.
"Sưu" một tiếng, cổ tay hắn lại run lên, pháp bàn lập tức hóa thành một đoàn bạch quang hướng hố to cái đáy kích hùng bắn mà đi.
Ở trải qua hố to thượng nửa thanh thời điểm, pháp bàn chút khác thường không có, nhưng là đương một chút tiến vào hạ bán bộ phận thì bạch quang lập tức một trận kịch liệt run rẩy, đồng thời mặt ngoài bỗng nhiên hiện ra một tầng tầng tinh băng, không chờ cái này nhập vào phía dưới sương mù thì liền hoàn toàn bị đóng băng lên, coi trọng như nhau tái phát nhập trong sương mù.
Một lát sau, lại một tiếng thúy vang theo sương mù phía dưới truyền đến, kia bị đóng băng pháp bàn dường như hồ lại một chút phá toái mở ra.
"Hoàng Tuyền địa hỏa tên quả nhiên không giả, nơi này âm hàn khí thật là kinh người cực kỳ!" Hàn Lập bán tự nói thì thào hai câu, nhưng trên mặt nhìn cái gì dị sắc đến.
"Ha ha, nghe nói nơi này địa hỏa chính là trực tiếp theo Cửu U Hoàng Tuyền dưới mạo đi lên , tuy rằng giống nhau hỏa diễm nhưng là kỳ hàn lực lại đích xác phi tư không vừa . Nhưng đáng tiếc chính là, loại này kỳ hàn lại cực khác cho bình thường băng hàn lực, căn bản không thể bị sinh linh thu vào trong cơ thể luyện hóa . Đối với chúng ta Nhân tộc mà nói, lại nhiều lắm chỉ có thể dùng này luyện chế một ít đặc thù đó Pháp khí mà thôi, nhưng thật ra thật sự rất là đáng tiếc ." Thiên thiền tăng nhân một tiếng cười khẽ, tựa hồ cũng là rất là tiếc hận.
"Hỗn độn tạo hóa, Âm Dương Ngũ Hành, nguyên vốn là thiên địa quy luật bên trong mấy đại căn bản lực. Này Hoàng Tuyền địa hỏa nếu ẩn chứa kinh người như thế băng hàn lực, tự nhiên ở lợi dụng thượng khẳng định phải chịu rất lớn hạn chế . Nếu không tu luyện băng hàn thần thông người, có thể tùy ý rút ra nơi đây âm hàn lực, pháp lực chẳng phải là có thể tiến triển cực nhanh . Đối nhất tộc mà nói, trên đời có một chiếc bánh nóng hổi từ trên trời rơi xuống như thế chuyện tốt!" Hắc vũ thượng nhân cũng thản nhiên ngắt lời .
"Ân, lời này rất có đạo lý . Nhưng ta cũng từng nghe người ta nói qua, này Hoàng Tuyền địa hỏa cũng có nhiều khả năng là tốc hành minh giới nơi nhập khẩu một trong. Nếu thật sự là như thế nếu cảm thấy, Hàn mỗ thật đúng là đối này âm hỏa tốt hơn kỳ ." Hàn Lập vi nhiên cười trả lời.
"Ân, như thế nghe đồn từ xưa còn có chi . Nhưng là này Hoàng Tuyền địa hỏa thật sự âm hàn vô cùng, ta nhiều lắm chỉ có thể tại hạ phương ngàn trượng nội hoạt động, chính là Đại Thừa độ kiếp tu sĩ cũng nhiều lắm tới vạn trượng dưới, xuống lần nữa đi nói còn có vẫn lạc chi nguy . Cho nên này nghe đồn tự nhiên cũng không người có thể lấy chứng thật ." Thiên thiền ánh mắt chợt lóe, cũng thoáng chút đăm chiêu nói.
"Ha ha, nhị vị đạo hữu làm gì muốn nhiều như vậy. Cho dù này hỏa thật có thể đến minh giới, kia nơi nơi đều là mãnh quỷ lệ phách nơi lại khởi là ta chờ tu sĩ sở đợi nơi. Ta tu luyện người mục tiêu cuối cùng, tự nhiên hay(vẫn) là hy vọng có thể phi thăng chân tiên chi giới, kể từ đó mới có thể chân chính làm được vĩnh sinh bất tử, chân chính cùng thiên địa đồng thọ ." Hắc vũ thượng nhân lại không cho là đúng nói.
"Bần tăng đối này đã có không tư giải thích, ta phật môn chú ý thiện ác có nguyên nhân, tạo hóa báo ứng, cho dù này một đời..." Tăng nhân sắc mặt nhất túc, lại lắc đầu không đồng ý đứng lên.
Hắc vũ thượng nhân nghe xong cười hắc hắc, chờ tăng nhân vừa nói hoàn, rồi lại nói ra một phen chính mình lĩnh ngộ đến.
Hai người này ngươi một câu ta một câu hạ, lại tại đây hố to biên biện giải lên.
Hàn Lập gặp tình hình này, vốn là nao nao, nhưng lập tức vắng lặng nhất nở nụ cười.
( chưa xong còn tiếp. )
Last edited by giang_04; 12-11-2011 at 12:00 AM.
Đã có 46 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của giang_04
"Cái này. . ." Thiên Thiền nghe vậy, hơi chần chờ một chút, cũng hướng cái kia Hắc Vũ Thượng Nhân nhìn một cái.
"Ân, Hàn huynh thân là nhân tộc đỉnh giai tồn tại, chắc chắn sẽ không đối với chúng ta sự tình bất lợi đấy. Huống hồ vốn là lão phu đã cảm thấy lần này chỉ có tài hai người ra tay, cũng không có quá lớn nắm chắc. Hàn đạo hữu nếu có thể vượt quá tương trợ lời mà nói..., thành công tỷ lệ tự nhiên sẽ càng lớn hơn một chút đấy." Hắc Vũ Thượng Nhân trầm ngâm thoáng một phát về sau, tựu dị thường quyết đoán nói.
Hàn Lập nghe xong chuyện đó, tự nhiên càng thêm kinh ngạc, nhưng không có mở miệng, yên lặng chờ hai người phía dưới ngôn ngữ.
Quả nhiên đang nghe Hắc Vũ Thượng Nhân nói như vậy về sau, tăng nhân cũng tựu cười gật đầu nói: "Bần tăng cũng là như thế muốn đấy. Đã như vầy, lão nạp tựu cho Hàn thí chủ nói lên vừa nói a. Sau khi nghe, hi vọng đạo hữu có thể xuất thủ tương trợ ta hai người một hai."
"Đại không phải khách khí! Nếu thật là đang mang chúng ta Nhân tộc đại cục sự tình, Hàn mỗ tự sẽ xem xét hết sức đấy." Hàn Lập cân nhắc một chút về sau, cho mình có lưu một ít chỗ trống nói.
"Kỳ thật ta hai người lần này đến đây, cũng là ứng cái kia Thánh Đảo chi mệnh mà đến đấy. Vì chính là nơi đây Hoàng Tuyền Địa Hỏa!" Thiên Thiền rốt cục không hề che dấu mở miệng.
"Hoàng Tuyền Địa Hỏa!"
Tuy nhiên tâm sớm đã có đoán trước, nhưng là thực nghe tăng nhân nói như vậy, Hàn Lập tâm vẫn là hơi trầm xuống. Nhưng là tăng nhân hạ một câu, rồi lại lại để cho hắn tâm buông lỏng rồi.
"Ân, chuẩn xác mà nói, hẳn là Hoàng Tuyền Địa Hỏa mỗ dạng linh vật mà đến đấy." Tựa hồ nhìn ra Hàn Lập sắc mặt có chút khác thường, Hắc Vũ Thượng Nhân bổ sung một câu.
"Hoàng Tuyền Địa Hỏa có thiên địa linh vật ấy ư, tại hạ vì sao chưa từng nghe nói qua việc này!" Hàn Lập nghĩ lại xuống, tâm lại kinh ngạc...mà bắt đầu.
"Đương nhiên là có, hơn nữa còn là năm vạn năm mới thai nghén mà thành linh vật. Không biết Hàn thí chủ có thể nghe nói qua "Hoàng Lương Mộng Thạch, ?" Thiên Thiền tăng nhân bình tĩnh nói.
"Hoàng Lương Mộng Thạch! Có phải là ... hay không cái loại nầy chuyên môn dùng để bố trí cỡ lớn ảo trận cái chủng loại kia cực phẩm tài liệu?" Hàn Lập nhướng mày nói.
"Không tệ tựu là này tài liệu.
Không đủ chúng ta lần này muốn phải tìm cũng không phải là bình thường Hoàng Lương Mộng Thạch, mà là đã sinh ra đời linh trí Hoàng Lương thạch linh. Này thạch linh chẳng những chỉ có thể ở Hoàng Lương thạch mới có thể ra hiện, hơn nữa sinh ra đời điều kiện chi hà khắc. Tuyệt không so với cái kia nổi danh Thiên Địa sinh linh chênh lệch chạy đi đâu, cho nên này linh vật biết rõ chi nhân hoàn toàn chính xác không nhiều lắm. Mà ở trong đó thạch linh, cũng là vài vạn năm trước bổn tộc một vị tiền bối vô tình ý phát hiện đấy. Nhưng đáng tiếc chính là, vị tiền bối này cũng không nắm lấy thời cơ đem hắn bắt được, ngược lại lại để cho thạch linh chấn kinh về sau, không bao giờ ... nữa chịu trồi lên Hoàng Tuyền Địa Hỏa mảy may rồi. { thêm nữa... Tiểu thuyết ngay tại {www. hanshu. net Hán thư tiểu thuyết Internet } mà Hoàng Tuyền Địa Hỏa là bực nào chi địa tựu là Đại Thừa tu sĩ chỉ sợ cũng không dám đơn giản xâm nhập hắn đấy. Nhưng lúc này đây không tư, có Thánh Đảo đại năng chi sĩ chuyên môn vì thế xem bói qua, gần đây cái này đoạn thời gian đúng là cái kia Hoàng Lương thạch linh độ kiếp ngày, nó không có khả năng sâu hơn tàng Địa Hỏa chi không xuất ra đấy. Đây cũng là chúng ta bắt lấy này thạch linh duy nhất cơ hội." Thiên Thiền tăng nhân tường tận giải thích nói.
"Thì ra là thế, ta nói trước kia chưa từng nghe nói qua tương quan tin tức. Cái này Hoàng Lương thạch linh vậy mà ẩn thân Hoàng Tuyền Địa Hỏa ở chỗ sâu trong hơn mấy vạn năm. Bất quá chính là một cái thạch linh, cho dù mở ra linh trí, cũng chắc có lẽ không có quá đại thần thông đấy. Liền nhị vị đạo hữu không có nắm chắc bắt lấy sao?" Hàn Lập lộ ra vẻ chợt hiểu, nhưng lại có chút nghi ngờ hỏi.
"Hàn huynh có chỗ không biết, cái này Hoàng Lương thạch linh cùng bình thường thạch linh khác nhau rất lớn ngoại trừ giống như:bình thường linh thạch có lẽ có bình thường thần thông, còn có phóng thích ảo thuật năng lực. Hơn nữa này thạch linh phóng thích ảo thuật cơ hồ là ngay lập tức mà phát, chỉ cần cùng hắn chống lại, bất tri bất giác tựu rơi vào hắn ảo thuật mà không biết đấy. Lúc trước tên kia phát hiện người của hắn tộc tiền bối, cũng là tộc của ta một vị đại danh đỉnh đỉnh tồn tại kết quả tại chống lại này thạch linh sau chẳng những không có đắc thủ, ngược lại bị ảo thuật trọn vẹn mệt nhọc nửa năm lâu mới may mắn có thể thoát khốn đấy, hơn nữa trở về còn lớn hơn bị bệnh một hồi, nghe nói lỗ lã không ít nguyên khí. Lúc này đây, cái kia thạch linh phải bắt sống không thể tổn thương hắn tánh mạng, cho nên dù cho ta cùng Thiên Thiền đại sư chuyên môn vì thế đi chuẩn bị một ít thủ đoạn, vẫn không có mười phần mười nắm chắc có thể khẳng định đắc thủ đấy." Hắc Vũ Thượng Nhân ở một bên giải thích hai câu.
"Ảo thuật! Nếu là thạch linh bực này thiên địa linh vật thiên phú thần thông, hoàn toàn chính xác nói như vậy đều không phải chuyện đùa đấy. Trách không được nhị vị đạo hữu thận trọng như thế rồi. Đúng rồi, nếu là Thánh Đảo thỉnh hai vị đến vậy tới bắt Hoàng Lương thạch linh, hai vị đạo hữu cũng biết hắn nguyên do sao?" Hàn Lập gật gật đầu lại truy hỏi một câu.
"Cái này lão phu trước khi lên đường, ngược lại nghe nói qua một chút. Tựa hồ cái này thạch trong linh thể yêu tinh là chúng ta Nhân tộc dùng để đối phó ma kiếp một cái rất nặng muốn cái gì, hơn nữa còn là không ai giản cách Mạc đại nhân thông qua Thánh Đảo tự mình bàn giao:nhắn nhủ xuống đấy. Mặt khác quá mức thể đồ vật lão phu cũng không rõ lắm rồi." Lão giả chút nào chần chờ không có, cực kỳ dứt khoát trả lời.
"Mạc tiền bối lời nhắn nhủ sự tình!" Hàn Lập biến sắc không khỏi ngược lại hít một hơi khí lạnh.
"Hắc hắc, nếu không phải như thế. Ta hai người cũng coi như Nhân tộc hơi có chút danh khí cùng Địa Vị chi nhân, như thế nào lại khô cằn chạy ở đây đến." Lão giả nở nụ cười một tiếng.
"Đã việc này là quan cả người tộc đại cục, Hàn mỗ ra chút ít lực lượng tự nhiên là nghĩa bất dung từ sự tình. Nhị vị đạo hữu có gì giúp đỡ chỗ, cứ việc phân phó a." Hàn Lập cúi đầu trầm ngâm một lát, thần sắc chịu nghiêm nghị nói.
"Ha ha, ta biết ngay Hàn huynh tuyệt đối không thể có thể ngồi yên không để ý tới đấy. Kỳ thật lúc này đây bắt cái này linh vật, cũng không cần đạo hữu làm cái kia quá chuyện phức tạp. Chỉ cần đến lúc đó lập tức ứng biến phụ trợ ta hai người là được, vạn nhất ta hai người lại sơ hở chỗ, mong rằng Hàn huynh có thể bằng lúc cuốn lấy này linh vật, đừng làm cho nó chạy nữa hồi trở lại Địa Hỏa đi.'Thiên Thiền tăng nhân nghe nói Hàn Lập như thế lời nói, không khỏi đại hỉ nói.
Hắc Vũ Thượng Nhân nghe xong, đồng dạng cao hứng một phen không ngớt lời cảm ơn.
"Đúng rồi, Thiên Uyên Thành tình hình đã không quá diệu, cái kia Hàn huynh xuất hiện lúc này, hẳn không phải là chỉ là đi ngang qua a. Chẳng lẽ cũng có chuyện quan trọng tại thân?" Thiên Thiền tăng nhân chợt nhớ tới cái gì hỏi một câu.
"Hàn mỗ lần này tới, hoàn toàn chính xác cũng có chuyện của mình, nhưng chỉ là muốn nhờ lấy Hoàng Tuyền Địa Hỏa luyện chế vài món pháp khí mà thôi. Bất quá hiện tại đụng phải nhị vị đạo hữu sự tình, tại hạ điểm ấy việc nhỏ tự nhiên muốn phóng ở phía sau rồi." Hàn Lập mặt không đổi sắc trả lời.
"Đa tạ Hàn huynh thông cảm rồi. Hiện tại Hoàng Tuyền Địa Hỏa hoàn toàn chính xác không dễ tiếp xúc, nếu không cái kia thạch linh phát giác có người ngoài ở bên ngoài, thật đúng là có chút phiền phức đấy." Thiên Thiền tăng nhân mặt hiện lên áy náy, khẩu lần nữa cảm ơn.
Vì vậy Hàn Lập lại cùng lão giả cùng Thiên Thiền tăng nhân khách khí vài câu về sau, lúc này khẽ động gia nhập cả hai hàng ngũ, cũng khoanh chân ngồi ở hố to bên cạnh.
Ánh mắt hướng trước mắt hố to cuối cùng nhìn lướt qua về sau, khẽ chau mày.
Cái này hố to diện tích chừng vài mẫu lớn nhỏ, nhưng là cả tòa hố to theo gian : ở giữa điểm số lại thoáng một phát chia làm hoàn toàn bất đồng cao thấp hai bộ phân.
Nửa khúc trên cùng bình thường núi đá độc nhất vô nhị, đồng dạng đều là xám trắng chi sắc, mà hạ một nửa vũng hố vách tường lại đai đen lục, tản ra âm trầm âm hàn, hơn nữa bề mặt sáng bóng trơn trượt vô cùng, giống như mỹ ngọc giống như:bình thường.
Tại hố to cuối cùng, nhưng lại từng đoàn từng đoàn nhũ màu vàng sương mù lăn mình:quay cuồng bất định, nhưng lại thỉnh thoảng có ầm ầm âm thanh truyền ra, còn mơ hồ có chút yếu ớt hào quang chớp động bất định, tựa hồ sương mù phía dưới cất dấu cái gì vật còn sống giống như:bình thường.
Hàn Lập hai mắt nhíu lại, bỗng nhiên đơn tay vừa lộn chuyển, một khối màu trắng pháp bàn xuất hiện ở tay.
"Vèo" một tiếng, cổ tay hắn lại run lên, pháp bàn lập tức hóa thành một đoàn bạch quang hướng hố to cuối cùng kích 龘 bắn đi.
Tại trải qua hố to nửa khúc trên thời điểm, pháp bàn chút nào khác thường không có, nhưng là đem làm thoáng một phát tiến vào hạ nửa bộ phận lúc, bạch quang lập tức một hồi kịch liệt run rẩy, đồng thời mặt ngoài bỗng nhiên hiện ra một tầng tầng tinh băng, chưa các loại:đợi hắn chui vào phía dưới sương mù lúc, tựu hoàn toàn bị đóng băng...mà bắt đầu, đều xem trọng tái phát nhập sương mù.
Một lát sau, lại một tiếng giòn vang theo sương mù phía dưới truyền đến, cái kia bị băng phong pháp bàn dường như hồ lại thoáng một phát rách nát rồi ra.
"Hoàng Tuyền Địa Hỏa danh tiếng quả nhiên không giả, tại đây âm hàn chi khí thật là kinh người cực kỳ!" Hàn Lập nửa tự nói thì thào hai câu, nhưng trên mặt nhìn không ra cái gì dị sắc đến.
"Ha ha, nghe nói nơi này Địa Hỏa chính là trực tiếp theo Cửu U dưới suối vàng bốc lên đi lên đấy, tuy nhiên giống nhau hỏa diễm nhưng là kỳ hàn chi lực lại hoàn toàn chính xác không phải tư kẻ hèn này đấy. Nhưng đáng tiếc chính là, loại này kỳ hàn lại cực khác tại bình thường băng hàn chi lực, căn bản không cách nào bị sinh linh thu nhập trong cơ thể luyện hóa đấy. Đối với chúng ta Nhân tộc mà nói, càng là nhiều lắm là chỉ có thể dùng hắn luyện chế một ít đặc thù chút ít pháp khí mà thôi, ngược lại thật sự rất là đáng tiếc đấy." Thiên Thiền tăng nhân một tiếng cười khẽ, tựa hồ cũng là rất là tiếc hận.
"Hỗn Độn tạo hóa, Âm Dương Ngũ Hành, nguyên vốn là thiên địa pháp tắc chi mấy đại căn bản chi lực. Cái này Hoàng Tuyền Địa Hỏa đã ẩn chứa kinh người như thế băng hàn chi lực, tự nhiên tại lợi dụng bên trên khẳng định phải đại chế ngự chế đấy. Nếu không tu luyện băng hàn thần thông chi nhân, có thể tùy ý hấp thụ nơi đây âm hàn chi lực, pháp lực chẳng phải là có thể tiến triển cực nhanh rồi. Đối (với) nhất tộc mà nói, trên đời nào có như thế bánh từ trên trời rớt xuống đại hảo sự!" Hắc Vũ Thượng Nhân cũng nhàn nhạt ngắt lời rồi.
"Ân, lời này là đại có đạo lý đấy.
Nhưng ta đã từng nghe người ta nói qua, cái này Hoàng Tuyền Địa Hỏa cũng có nhiều khả năng là tốc hành Minh giới chi địa cửa vào một trong. Nếu thật sự là như thế lời mà nói..., Hàn mỗ thật đúng là đối với cái này Âm Hỏa chút hiếu kỳ đấy." Hàn Lập hơi nhưng cười cười trả lời.
"Ân, như thế nghe đồn từ xưa thì có chi đấy. Nhưng là cái này Hoàng Tuyền Địa Hỏa thật sự âm hàn vô cùng, chúng ta nhiều lắm là chỉ có thể ở phía dưới ngàn trượng nội hoạt động, tựu là Đại Thừa độ kiếp tu sĩ cũng nhiều lắm là đến vạn trượng phía dưới, xuống lần nữa đi lời nói thì có vẫn lạc chi nguy rồi. Cho nên cái này nghe đồn tự nhiên cũng tựu không người nào có thể xác nhận." Thiên Thiền ánh mắt lóe lên, cũng thoáng chút đăm chiêu nói.
"Ha ha, nhị vị đạo hữu làm gì muốn nhiều như vậy. Cho dù này hỏa thật có thể đến Minh giới, cái kia khắp nơi đều là mãnh liệt quỷ lệ phách chi địa như thế nào chúng ta tu sĩ sở đãi chi địa. Chúng ta tu luyện chi nhân mục tiêu cuối cùng nhất, tự nhiên hay (vẫn) là hy vọng có thể phi thăng Chân Tiên chi giới, kể từ đó mới có thể chính thức làm được vĩnh sinh bất tử, chính thức cùng Thiên Địa đồng thọ đấy." Hắc Vũ Thượng Nhân lại không cho là đúng nói.
"Bần tăng đối với cái này đã có không tư giải thích, chúng ta Phật môn chú ý thiện ác có nguyên nhân, tạo hóa báo ứng, dù cho ở kiếp này. . ." Tăng nhân sắc mặt một túc, lại lắc đầu không đồng ý bắt đầu.
Hắc Vũ Thượng Nhân nghe xong cười hắc hắc, các loại:đợi tăng nhân vừa nói xong, lại còn nói ra một phen chính mình lĩnh ngộ đến.
Hai người này ngươi một câu ta một câu xuống, lại tại đây hố to bên cạnh giải thích...mà bắt đầu.
Hàn Lập gặp tình hình này, trước là nao nao, nhưng lập tức tức cười một nở nụ cười
Đã có 46 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Trương Cáp
Hai người một người tu luyện chính là phật môn thần thông, một người tu luyện chính là đạo gia công pháp, lúc này về quan điểm tự nhiên không có khả năng nói đến cùng nhau .
Hàn Lập đối như thế vấn đề, lại hơn phân nửa khuynh hướng lão giả quan điểm. Nếu hắn bước lên tu luyện con đường, tự nhiên cũng sẽ không lo lắng nữa cái gì kiếp sau đường rút quân, một lòng thầm nghĩ sớm đại đạo có thể thành .
Kế tiếp thời gian, Hàn Lập chậm rãi nhắm lại hai mắt, ngay tại hố to bên cạnh nhập định lên.
Mà tăng nhân cùng lão giả một phen biện luận, tự nhiên không có kết quả gì , cuối cùng cũng đồng dạng nhắm mắt không nói .
Thời gian một chút qua đi, trong nháy mắt, ba ngày ba đêm thời gian trôi qua , hố to trung màu vàng sương mù vẫn là chút biến hóa không có.
Một ngày này, Hàn Lập mí mắt vừa động, mở ra hai mắt.
Hắn thần niệm hướng kia hố to cái đáy tùy ý đảo qua sau, mày không khỏi hơi hơi khẽ nhíu, cũng mở miệng :
"Nhị vị đạo hữu ở đây đã đã bao lâu, kia Hoàng Lương thạch linh độ kiếp ngày sẽ không tính sai chứ?"
"Hàn đạo hữu yên tâm, kia phụ trách tính toán việc này đạo hữu, có thể là chúng ta thánh đảo khá nổi danh một vị chuyên tu bói toán thần thông đại năng chi sĩ, làm lỗi xác suất nhỏ nhất . Ta cùng thiên thiền đại sư đến vậy cũng không tính lâu lắm, liền so với Hàn huynh sớm hơn mười ngày bộ dáng. Dựa theo xem bói cụ thể kết quả, kia thạch linh hẳn là ở này trong vòng một tháng độ kiếp . Cho nên tuyệt không sẽ lâu lắm . Nói không chừng thêm mấy ngày nữa sẽ có động tĩnh ." Hắc vũ thượng nhân bình tĩnh nói.
"Xem ra là do Hàn mỗ nóng vội một ít! Di, đây là..." Hàn Lập vừa định trả lời thượng hai câu, nhưng bỗng nhiên biến sắc thất thanh thốt ra.
Còn lại hai người vừa nghe Hàn Lập lời ấy, nhất thời ánh mắt đâu một chút, gắt gao nhìn hướng về phía phía dưới hố to, trên mặt hiện ra ngưng trọng biểu tình.
Ở hố to cái đáy màu vàng sương mù, giờ phút này rõ ràng bắt đầu kịch liệt quay cuồng đứng lên, hơn nữa một cỗ cỗ xa so với lúc trước càng thêm kỳ hàn hơi thở từ giữa tán phát ra, làm cho một nửa bộ thạch bích đều vô thanh vô tức ngưng kết ra một tầng nhũ màu vàng trong suốt sương giá.
Thoạt nhìn quỷ dị vô cùng!
"Oanh" một tiếng, trời cao trung lại một tiếng sét đánh!
Hàn Lập trong lòng khẽ động, ngẩng đầu hướng trời cao cũng vừa nhìn mà đi.
Chỉ thấy cách đỉnh núi mấy vạn trượng trời cao trung, cuồng phong gào thét, một đoàn đoàn tối đen như mực mây mù nhanh chóng hội tụ mà đến, quay cuồng dưới, biến ảo thành bất đồng hình dạng, ngay khi đó từ giữa truyền ra từng trận nổ vang tiếng động, tựa hồ chính có vô số lôi điện đang ở thai nghén mà ra.
"Chẳng lẽ đây là..." Hàn Lập thì thào một tiếng, muốn nói lại thôi.
"Ha ha, không sai, là kia thạch linh thiên kiếp tới rồi, nó không lâu liền thấy nó trồi lên Hoàng Tuyền địa hỏa . Thiên thiền đại sư, chúng ta bắt đầu bố trí đi!" Hắc vũ thượng nhân vừa thấy cảnh này, lại cười lên ha hả, tùy theo thân hình vừa động, hóa thành một đoàn hắc quang bay lên trời.
Bên kia tăng nhân, mặt lộ vẻ sắc mặt vui mừng, tay áo vung lên, đồng dạng bay đến giữa không trung.
Tùy theo, liền thấy hai người một cái trong miệng lẩm bẩm, mười ngón hướng bốn phía ngay cả đạn không thôi, một cái hai tay áo bay múa không ngừng, một con chích trận kỳ cùng một mặt mặt trận bàn, rậm rạp kích bắn mà ra, nháy mắt trải rộng cả tòa hố to trên không, sau đó nhoáng lên một cái dưới, sôi nổi ẩn nấp không thấy.
Trong nháy mắt, một tòa sâm nghiêm dị thường cấm chế đại trận đã bị hai người hợp lực bố trí mà ra, cấm chế lực trải rộng đỉnh núi mỗi một tấc địa phương.
Lúc này, Hắc vũ thượng nhân trong tay pháp quyết dừng lại, đột nhiên thân hình quay tròn trên không trung vừa chuyển.
Tiếng xé gió nổi lên!
Vô số điểm đen theo này trên người bạo bắn mà ra, một cái chớp động rồi lại phanh phanh tự hành nứt toác mà khai, hóa thành vô số hắc tia biến mất không thấy.
Bên kia thiên thiền tăng nhân thì quát khẽ một tiếng, bàn tay vừa lật chuyển hạ, nhiều ra một cái hoả hồng tiểu bình đến.
Bình nhỏ chỉ khẽ lật chuyển, nhất thời một tiếng phượng minh từ giữa phát ra, tiếp theo một chút từ giữa kích bắn ra tam đoàn đỏ đậm hỏa cầu đến!
Mỗi một khỏa chỉ có đầu lớn nhỏ, nhưng ở tăng nhân ngón tay một chút dưới, lại vù vù một tiếng đón gió cuồng trướng, trong nháy mắt biến thành hơn mười trượng thật lớn, cũng lại phát ra thanh minh biến ảo thành tam chích cả vật thể đỏ đậm hỏa diễm chim khổng lồ.
"Tiêm phượng!"
Hàn Lập vừa thấy này tam chích chim khổng lồ bộ dáng, nhưng không khỏi hít vào một luồng lương khí, hoảng sợ một chút thất thanh thốt ra.
"Ha ha, làm cho Hàn thí chủ chê cười. Này chỉ là tam chích có một tia hỏa phượng huyết mạch Bạo Viêm Điểu mà thôi, sao có thể cùng chân chính hỏa phượng so sánh với. Đầu kia thạch linh ở Hoàng Tuyền địa hỏa trung cuộc sống lâu như thế, hẳn là đã là cực âm thân thể, . Này tam chích Bạo Viêm Điểu khí tức có chút huyền diệu, dùng để kềm chế này linh vật hẳn là rất có dùng được ." Thiên thiền tăng nhân khẽ cười nói.
"Thì ra là thế, nếu không hơi thở làm hổ thẹn một chút, này bạo viêm điểu cũng không tránh khỏi cùng nghe đồn trung hỏa phượng cũng quá giống nhau một ít." Nghe xong tăng nhân giải thích, Hàn Lập hay(vẫn) là phun âm lấy làm kỳ một tiếng.
Lúc này, bên kia Hắc vũ thượng nhân ở không biết theo trên người phun ra nhiều ít màu đen điểm sáng sau, lại bỗng nhiên há mồm nhất phun, hộc ra một con hắc tử sắc khéo léo hồ lô đến.
Này hồ lô bất quá sổ tấc lớn nhỏ, mặt ngoài chớp động nhiều điểm thần bí ngân quang, lỗ hổng nhất trương sau, từ bên trong lại một chút phun ra một con cả vật thể xanh lam thủy tinh con bò cạp, bất quá chỉ lớn hơn một thước, nhưng là sau lưng mọc lên một đôi bán trong suốt cánh chim, có vẻ tinh xảo dị thường...
Phía dưới, tăng nhân cùng lão giả lại không chút hoang mang đối tứ chích linh thú hảo một phen làm phép sau, đem chúng nó thân hình cùng hơi thở ẩn nấp lên.
Giờ phút này không trung mây đen trung đã giả thiên tế nhật, đem cả không trung đều nhuộm thành đông nghìn nghịt đáy nồi, nếu không trong đó ngẫu nhiên có một đạo đạo ngân xà chớp động không thôi, chỉ sợ nói lúc này đêm tối thập phần, đều sẽ có người tin tưởng .
"Hàn huynh, ta tạm thời trước tiên lui đến đỉnh núi ở ngoài đi! Ta cùng thiên thiền đại sư muốn dùng bảo vật, rõ ràng ta lúc trước ở chỗ này sở lưu hơi thở." Mưa đen thượng nhân nhất cúi đầu, hướng vẫn ngồi xếp bằng ở hố to biên Hàn Lập, có chút áy náy nói.
"Này tất nhiên là hẳn là việc! Mấy ngày này địa linh vật một đám đều cảm ứng kinh người, nếu không đề cập tới tiền chỉ đó bố trí, ta tồn tại khẳng định không thể giấu diếm được này cảm ứng ." Hàn Lập không thèm để ý chút nào đứng dậy, thân hình nhoáng lên một cái, liền hóa thành một cỗ khói nhẹ tại nguyên chỗ tiêu thất.
Ngay sau đó, đỉnh núi ngoại nơi nào đó trong hư không dao động cùng nhau, Hàn Lập thân hình lại thoáng hiện mà ra , sau đó song hồ ôm cánh tay trôi nổi trên không trung vẫn không nhúc nhích .
Tăng nhân cùng lão giả gặp tình hình này, cũng không khách khí , một cái một tay vừa lật chuyển, trong lòng bàn tay bạch quang chợt lóe, bỗng nhiên nhiều ra một viên trong suốt trân châu, trong suốt đừng thấu, kỳ hàn vô cùng.
Mưa đen thượng nhân tắc tay áo bào run lên, một đoàn thanh quang bắn ra, một cái xoay quanh, linh quang trung hiện ra một con màu xanh quạt lông đến.
Tăng nhân đem tinh cầu nhẹ nhàng nhoáng lên một cái, nhất thời tinh cầu mặt ngoài một trận ngũ sắc ký hiệu lưu chuyển, trắng xoá kỳ hàn một chút cuồn cuộn tuôn ra mà ra.
Đồng trong lúc nhất thời, mưa đen thượng nhân cũng một tay nhất bấm tay niệm thần chú nhất thúc giục trước người bảo vật.
Màu xanh quạt lông khẽ run lên hạ, cũng nhìn như khinh phiêu phiêu liên tiếp vài cái phiến ra.
"vù vù" một tiếng, một cỗ thanh mênh mông cuồng phong cũng theo phiến trung trào ra, tản ra dưới, lại hóa thành một cỗ cỗ tận trời cơn lốc, một chút cùng kỳ hàn lực đan vào cùng nhau.
Một hồi Bạo Phong Tuyết thổi quét cả tòa đỉnh núi, đem sở hữu hết thảy đều bao phủ ở băng tuyết kính bên trong.
Cả đỉnh núi cơ hồ trong nháy mắt công phu, liền hóa thành trắng xoá một mảnh.
Nhưng vào lúc này, thiên thiền tăng nhân cùng Hắc vũ thượng nhân lẫn nhau liếc mắt một cái sau, ở không biết ai nói một cái "Đi" tự sau, thân hình vừa động hạ, liền cùng Hàn Lập bình thường thoát ly phong tuyết, xuất hiện ở đỉnh núi ngoại trong hư không.
Hai người ban đầu dừng lại nơi chốn lưu lại một tia hơi thở, nhất thời bị đầy trời phong tuyết một quyển mà tan.
"Thượng nhân dùng kia kiện đồ vật này nọ đi! Xem hôm nay tình hình, Hoàng Lương thạch linh hiện thân cũng ở nhất thời canh ba ." Tăng nhân ngẩng đầu lại nhìn thoáng qua không trung, hai mắt nhíu lại nói một câu.
"Này tự nhiên, thánh đảo để cho ta đem này bảo mang ra, không phải chỉ dùng để vào lúc này sao!" Hắc vũ thượng nhân cười hắc hắc, hai tay nhất chà xát hạ, một đoàn ngân quang chợt gian bạo phát ra, nhất xấp thật dày màu bạc tia võng không tiếng động hiện lên mà ra.
"Đi "
Xấu xí lão giả hét lớn một tiếng, đã đem lưỡng hồ gian ngân võng nhất thúc giục.
Màu bạc sáng mờ một quyển dựng lên, cũng chợt lóe dưới hóa thành nhất tảng lớn màu bạc đám sương, nháy mắt công phu đem cả tòa đỉnh núi đều bao phủ ở tại phía dưới.
Tiếp theo lão giả một tay nhất bấm tay niệm thần chú, đám sương một chút trở nên kỳ đạm vô cùng, cuối cùng nhất mơ hồ hoàn toàn tiêu thất.
"Ha ha, có này ngân tiêu lôi võng ở, kia thạch linh muốn từ không trung mà đi, là không có khả năng . Tối diệu chính là, bầu trời lôi kiếp đối lưới này không có gì ảnh hưởng, kia Hoàng Lương thạch linh ngay cả lại cảm ứng kinh người, cũng phát hiện không dứt lưới này tồn tại." Tăng nhân vỗ tay cười khẽ nói.
"Đích xác như thế. Này lôi võng cũng là Hỗn Độn Vạn Linh bảng thượng bài danh không thấp linh bảo, nếu không việc này trọng đại, thánh đảo cũng sẽ không đem lưới này làm cho lão phu dễ dàng mang ra khỏi đảo . Bất quá ngay cả không trung đã ta phong kín, nhưng cũng không có thể làm cho thạch linh, nhân cơ hội bỏ chạy về... Địa hỏa trung . Chờ này linh vật độ kiếp trở nên suy yếu sau, ta lập tức trước phát động pháp trận cấm chế, đem đường về đoạn mất. Bất quá này pháp trận không nhất định thật có thể ngăn lại thạch linh, đến lúc đó muốn Hàn đạo hữu nhiều tương trợ một phần , ngàn vạn lần không thể để cho này phá điệu cấm chế bỏ chạy về... địa hoả đi. Đúng rồi, Hàn huynh ngàn vạn lần cẩn thận này linh vật ảo thuật." Hắc vũ thượng nhân ngưng trọng đối Hàn Lập giảng đạo.
"Nhị vị đạo hữu yên tâm, chỉ là cản lại này không cho này chạy trốn nếu cảm thấy, Hàn mỗ tự hỏi còn có thể làm được một phần ." Hàn Lập kiềm chế thần niệm lực không ở Đại Thừa dưới, tự nhiên lơ đễnh giảng đạo...
"Hàn đạo hữu một khi đã như vậy nói, nghĩ đến sẽ không có vấn đề gì . Động thủ bắt được linh vật chuyện tình, liền giao cho lão phu cùng thiên thiện đại sư liền có thể ."
Thấy Hàn Lập như thế tự tin bộ dáng, Hắc vũ thượng nhân tuy rằng trong lòng hơi có chút bất an, nhưng tự nhiên không tốt nói cái gì nữa .
Vì thế ba người lại thương lượng vài câu sau, liền đều tự làm phép cũng đem thân hình ẩn nấp lên.
Trong nháy mắt, cả tòa đỉnh núi trừ bỏ kia còn đang gào thét không dứt phong tuyết ngoại, sẽ thấy không mọi ... khác động tĩnh .
Tiếp qua không lâu sau sau, phong tuyết cũng dần dần đình chỉ tiêu tán .
Cả tòa đỉnh núi trở nên trong suốt tuyết trắng một mảnh, cũng phát ra từng trận kỳ hàn.
Cùng lúc này thì không trung mây đen ở chậm rãi chuyển động hạ, lại ngưng kết thành một cái đen tuyền thật lớn lốc xoáy.
Lốc xoáy trung mơ hồ có vô số đạo ngân sắc điện quang đang ở ngưng tụ cùng nhau, cũng đuổi dần kết hợp một đạo kỳ thô vô cùng màu bạc lôi điện, tư khi nguyên bản liên miên không dứt tiếng gầm rú ngược lại ngừng lại, trời cao một chút trở nên yên tĩnh vô cùng, nhưng một cỗ hơn xa lúc trước áp bách lực, lại tràn ngập cả hư không, cũng có càng lúc càng lớn kinh người sử dụng.
Đồng thời trong lúc đó, hố to trung màu vàng sương mù cũng từ từ chuyển động đứng lên, cũng đồng dạng đã hình thành một cái loại nhỏ lốc xoáy đến.
Lốc xoáy trung tâm tối đen vô cùng, thỉnh thoảng có một cỗ cỗ mắt thường có thể thấy được bạch khí nhất mạo mà ra, tựa hồ bất cứ lúc nào đều có thể giở trò quỷ quái từ giữa nhất hướng mà ra.
( chưa xong còn tiếp. Nếu ngài thích này bộ tác phẩm, hoan nghênh ngài đến khởi điểm đầu tiến cử phiếu, vé tháng, ngài ủng hộ, chính là ta lớn nhất động lực. )
Last edited by giang_04; 12-11-2011 at 11:53 PM.
Đã có 53 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của giang_04
Thời gian một chút đi qua, mấy khắc sau, hư không chủng tràn ngập vô hình áp lực dần dần trầm trọng trăm cân, trên đỉnh núi vừa mới hình thành tầng băng tuyết thậm chí bắt đầu phát ra "Gặc..." quái tiếng vang đến.
"Oanh" một tiếng vang thật lớn!
Trên bầu trời màu đen nước xoáy ngưng tụ xuống, một đạo như vạc nước hồ quang điện theo ở trung tâm vừa rụng xuống, những nơi đi qua, trong hư không một hồi nóng rực khí tức tản ra, cũng lóe lên bổ vào hố to bên trong khác nước xoáy.
Vừa thô vừa to ngân cung lóe lên không thấy bóng dáng, nước xoáy phụ cận sương mù một hồi kịch liệt quay cuồng, một tiếng phảng phất từ trong vực sâu truyền đến trầm thấp tiếng hô bỗng nhiên vang lên, tựa hồ tràn đầy vô tận đau đớn ý. Tùy theo lại một tiếng rống to từ dưới đất truyền ra, một cổ kinh thuật chấn động theo hố to trong nhanh chóng tản ra.
Cả tòa núi đầu bắt đầu run rẩy lên. Trải rộng trên mặt đất tầng kia dầy mo óng ánh tầng băng, đang kịch liệt chấn động hạ thậm chí đã nứt ra vô số khe hẹp, từng khúc vỡ vụn mà bung ra.
Nhưng vào lúc này, trên bầu trời màu đen nước xoáy trong một hồi điện quang lập loè, lại một đạo vừa thô vừa to ngân cung ngưng tụ mà thành, cũng không chút khách khí lần nữa vừa bổ xuống. Lập tức đạo này ngân cung cũng chém thẳng vào hướng hố to ở bên trong, phía dưới trong sương mù gầm lên giận dữ, một đoàn nhũ màu vàng hỏa diễm từ đó bắn ra, vừa vặn chống đỡ ngân cung.
Cả hai lập tức đan vào đã đến cùng một chỗ. Màu vàng hỏa diễm nhìn như hừng hực thiêu đốt, lại tản ra kinh người âm hàn, đồng thời ánh lửa chớp động, lại thỉnh thoảng huyễn hóa ra từng mặt quỷ, thoạt nhìn dữ tợn đáng sợ cực kỳ!
Một tiếng trầm đục, ngân cung cùng hỏa diễm lại đồng thời tán loạn biến mất!
"Hoàng Tuyền Địa Hỏa? Không đúng, như thế một điểm Địa Hỏa cần phải không có lớn như vậy uy năng mới là!" Hàn Lập chứng kiến cảnh này, hai mắt nhíu lại, tâm niệm chuyển động tưởng tượng nói.
Nhưng tựu tại việc này, hắn bên tai bỗng nhiên vang lên Thiên Thiền phún phún lấy làm kỳ truyền âm âm thanh: "Hoàng Lương thạch linh không hổ là tại Hoàng Tuyền Địa Hỏa trong tu luyện vài vạn năm linh vật, đã đem một ít Địa Hỏa cùng bản thân yêu khí đem kết hợp, chuyển hóa làm một loại lợi hại thần thông. Hàn thí chủ trong chốc lát cùng này linh vật chống lại, muốn cẩn thận nhiều này yêu hỏa vài phần."
"Đa tạ đại sư nhắc nhở, tại hạ sẽ cẩn thận." Hàn Lập trong nội tâm rùng mình, cảm ơn truyền âm trả lời một câu.
Trên bầu trời đánh xuống hồ quang điện một đạo tiếp một đạo, tần suất bắt đầu nhanh hơ, nhưng theo hố to cuối cùng phun ra màu vàng yêu hỏa thực sự đồng dạng không chậm, từng đoàn từng đoàn hỏa cầu kích bắn ra hạ lại đều toàn bộ ngăn cản xuống dưới, lại để cho sấm đánh cũng không có hiệu bộ dạng.
Bất quá cử động lần này hiển nhiên cũng chọc giận tối tăm bên trong mỗ thứ gì. Trên bầu trời màu đen nước xoáy một hồi nhúc nhích xuống, hồ quang điện dừng lại.
Nhưng sau một khắc, nước xoáy trong một hồi nổ vang về sau, từng khỏa đầu lâu lớn nhỏ màu bạc lôi cầu hiển hiện ra, tại trong mây đen đùng loạn hưởng, tia điện chớp động, liếc nhìn lại rậm rạp chằng chịt, cũng không biết có bao nhiêu khỏa.
Kinh người như thế tình hình, hiển nhiên lại để cho phía dưới thạch linh lại cũng vô pháp an tâm ẩn thân trong sương mù rồi.
Một tiếng quái minh về sau, màu vàng sương mù một hồi quay cuồng, một chỉ hơn một xích đại đông tây bỗng nhiên theo hố to cuối cùng thoáng một phát kích bắn ra, sau đó một cái chớp động, tựu lơ lửng tại cách đáy hố cao hơn trăm trượng trong hư không.
Nó hai mắt trợn lên đang nhìn bầu trời bên trong lôi cầu, trong miệng phát ra "Xì xào" thấp minh, một bộ bộ dáng như lâm đại địch.
Hàn Lập tại đỉnh núi bên ngoài tự nhiên cẩn thận ngưng trông đi qua.
Chỉ thấy vật này miệng vô cùng lớn, tứ chi dài nhỏ, cái cổ nhỏ bé cơ hồ cùng thân hình liên thành nhất thể, thậm chí có bảy tám phần cực giống Thiềm Thừ. Bất quá, nó đầu lâu chính giữa khác sinh ra một khỏa huyết hồng con mắt, toàn thân da thịt kim chói, tứ chi lối vào đầu cũng không phải tầm thường Thiềm Thừ chưởng màng, mà là bốn chỉ nhìn giống như sắc bén móng vuốt.
"Thứ này tựu là Hoàng Lương thạch linh! Quả nhiên sinh có phần có vài phần kỳ lạ!" Hàn Lập âm thầm lấy làm kỳ.
Mà đang ở này thạch linh bản thể phương một xuất hiện trong nháy mắt, không trung lôi cầu lập tức phảng phất nhận lấy lớn lao kích thích, nổ vang đại tác xuống, không đồng thời hướng phía dưới lóe lên rơi xuống.
Nháy mắt tư công phu, cả tòa núi đầu đều bị rậm rạp chằng chịt lôi quang bao phủ hắn xuống, phảng phất không trung đồng thời rơi xuống vô số lôi điện mưa đá.
Hoàng Lương thạch linh mục đổ cảnh nầy, hai con ngươi một chuyến, trong miệng thấp minh dừng lại, há miệng nhổ, lại có một đóa màu vàng tiểu hoa một bắn ra. Hoa này ánh sáng màu vàng mịt mờ, mặt ngoài trải rộng ngũ sắc phù văn, đón gió vừa tăng phía dưới, liền biến thành hơn một trượng to lớn, đem thạch linh thân hình che đậy cực kỳ chặt chẽ.
Quỷ dị này cự hoa xem xét tựu không phải là phàm vật!
Ngay tại cự hoa vừa mới tế ra lập tức, không trung lôi cầu nhận thức đúng mục tiêu giống như đủ hướng thạch linh đánh tới, vài khỏa thậm chí hơn mười khỏa đồng thời đập lấy màu vàng cự tiêu tốn.
Cự hoa từ từ một chuyến, mặt ngoài ngũ sắc phù văn sáng ngời xuống, tất cả lôi cầu lại đều điện quang lóe lên chui vào trong đó, một tia tiếng động không có, phảng phất trâu đất xuống biển quỷ dị.
Càng làm cho người giật mình chính là, cự hoa mỗi nuốt mất một lớp lôi cầu, cánh hoa sẽ lấy mắt thường có thể thấy được tốc độ cự một vòng to. Hơn mười sóng thoáng qua một cái về sau, màu vàng cự hoa thình lình lại so trước kia lớn hơn gấp bội.
Kể từ đó, cự hoa thôn phệ lôi cầu tốc độ cũng thoáng một phát tương ứng tăng nhiều, bất quá trong khoảnh khắc công phu, đầy trời lôi cầu lại bị cự hoa khẽ hấp mà không.
Mà trốn ở cự hoa phía dưới Hoàng Lương thạch linh dường như hồ lông tóc không tổn hại, thậm chí nhìn thấy cự hoa hôm nay tình hình, ngược lại mừng rỡ phát ra một tiếng thanh minh.
Chỉ thấy thạch linh bụng một cổ, lại đột nhiên nhắm ngay không trung dùng sức khẽ hấp, càng đem đỉnh đầu cự hoa hóa thành một đoàn hào quang một lần nữa hút vào trong bụng.
Một tiếng sét đánh!
Thạch linh thể bề ngoài điện quang lóe lên, hơn mười đạo vừa thô vừa to ngân cung theo trong cơ thể tuôn ra, đan vào phía dưới, tại hắn trên thân thể một hồi đùng loạn hưởng, lại hình thành một tầng màu bạc khởi võng.
Linh vật ngay tại lôi quang trong điên cuồng phát ra, bất quá mấy hơi thở công phu, tựu huyễn hóa thành con nghé lớn nhỏ, đồng thời khí tức phóng đại, tam mục đủ trương xuống, lần nữa phát ra quái minh thanh âm, dường như tu vị tiến nhanh không ít!
Trên bầu trời màu đen nước xoáy trong tiếng sấm tái khởi, vô số ngân xà cuồng vũ xuống, có hơn mười đầu màu bạc lôi thuồng luồng ở trong đó như ẩn như hiện, tiếp theo sóng muốn xông lên mà hạ.
"Cái này có thể có chút phiền phức rồi. Không nghĩ tới Hoàng Lương thạch linh còn có bực này chuyển hóa sức thiên lôi thần thông, xem ra phải đợi hắn vượt qua lôi kiếp, tu vị rất có thể không giảm mà tiến tới. Đã như vậy, không cần chờ đợi thêm nữa, Hàn đạo hữu! Thiên Thiền đại sư! Động thủ đi!" Hắc Vũ Thượng Nhân đột nhiên truyền âm nói, trong lời nói rất có phiền muộn ý.
Hàn Lập tự nhiên không có cái gì phản đối ý, lúc này truyền âm đồng ý. Bên kia Thiên Thiền tăng nhân đồng dạng mặt sắc mặt ngưng trọng hơi gật đầu.
Lúc này, trong mây đen hơn mười chỉ lôi thuồng luồng rốt cục nổi giận gầm lên một tiếng nhao nhao bổ nhào về phía trước mà rơi xuống.
"Động thủ!" Lão giả mắt thấy cảnh nầy, không thêm tư tạp quát khẽ, lại không cái gì che dấu đơn hồ bấm niệm pháp quyết.
"Phốc phốc" một tiếng!
Hắn thân hình nhoáng một cái sau, lập tức hóa thành một cổ khói đen ở chỗ cũ biến mất. Sau một khắc, tại đỉnh núi chính phía trên cao hơn ngàn trượng không trung, chấn động cùng một chỗ, lão giả thân hình thoáng hiện ra.
Hắn lao xuống phương dữ tợn sắc vừa lộ về sau, đột nhiên giương một tay lên. Một đoàn ngân quang kích bắn ra, nhoáng một cái phía dưới, biến ảo thành một ngụm màu bạc chuông khổng lồ, cao hơn mười trượng, hướng phía dưới phương cự thiềm giống như linh vật hung hăng một tráo đi.
Cùng một thời gian, đỉnh núi phụ cận trong hư không vô số chỉ đen lăng không hiển hiện, xuy xuy tiếng xé gió vừa vang lên xuống, trùng linh vật kích bắn đi.
Mà ở Hoàng Lương thạch linh sau lưng trong hư không, một đóa màu trắng hoa sen cũng vô thanh vô tức hiển hiện ra, thượng diện bạch quang lóe lên, một đạo nhàn nhạt bóng người quỷ dị thoáng hiện.
Đúng là Thiên Thiền đại sư! Này tăng nhân rủ xuống lông mày cúi đầu, trên mặt chút nào biểu lộ không có, nhưng một vật theo trong tay áo vừa bay ra, nhưng lại một chuỗi óng ánh Phật châu!
Phật châu nhoáng một cái phía dưới, lập tức hóa thành mấy chục khỏa ngũ sắc quang cầu kích bắn đi. Chưa nện vào thạch linh trên người, trước hết phát ra ầm ầm tiếng sấm nổ mạnh, đồng thời quang cầu đón gió điên cuồng phát ra phía dưới, mỗi một khỏa đều biến thành đầu lâu thật lớn.
Đối mặt này đột ngột lên liên tục công kích, Hoàng Lương thạch linh vốn là cả kinh, tùy theo phát ra tiêm minh thanh âm bạo giận lên. Chỉ thấy nó há miệng ra, lúc trước chứng kiến màu vàng cự hoa lại lần nữa một bắn ra, vừa vặn nghênh hướng theo cao rơi xuống màu bạc chuông khổng lồ. Đón lấy hắn thân hình một chút mơ hồ lại tại nguyên chỗ quay tròn chuyển động khởi đến!
Kim quang lóe lên, vô số kim mang theo hắn trong cơ thể toát ra, lại nhoáng một cái xuống, tựu mưa to gió lớn hướng bốn phía kích bắn đi.
Chỉ thấy kim mang chỉ đen đan vào phía dưới, lập tức phát ra chói tai tiếng bạo liệt, vô số quang đoàn tại linh vật phụ cận tách ra, hai chủng nhan sắc linh quang chiếu sáng toàn bộ đỉnh núi.
Những chỉ đen cùng vậy mà không cách nào tới gần thạch linh một bước! Ngũ sắc quang cầu tại kim mang kích bắn phía dưới, trong lúc nhất thời lại cũng vô pháp tiếp cận thạch linh bản thể.
Bên kia, mắt thấy ngân chung cùng cự hoa đánh tới cùng một chỗ. Chuông khổng lồ run lên phía dưới, đột nhiên tự hành phát ra "Đương" "Đương" "Đương" thanh minh. Một tiếng so một tiếng ngẩng cao, một tiếng so một tiếng xâm nhập hồn phách bên trong.
Quỷ dị một màn xuất hiện!
Vốn là đối mặt ngân chung màu vàng cự hoa, tại ba tiếng chuông vang sau khi đi qua, đột nhiên một tia dấu hiệu không có từng khúc vỡ vụn, hóa thành vô số điểm linh quang biến mất.
Sau đó ngân chung lại như đúc hồ xuống, thoáng một phát lại điên cuồng phát ra mấy lần đã ngoài, phảng phất như một tòa núi nhỏ ầm ầm vừa rụng, càng đem Hoàng Lương thạch linh cực kỳ chặt chẽ gắn vào trong đó.
Mắt thấy cảnh nầy, lão giả cùng tăng nhân đều chịu khẽ giật mình, mặt lộ vẻ sợ hãi lẫn vui mừng sau, trong tay pháp quyết dừng lại.
Lúc này trong mây đen điện thiểm nảy ra, hơn mười đầu màu bạc lôi thuồng luồng cũng đã giương nanh múa vuốt vừa rụng xuống, nhưng phương vừa tiếp cận đỉnh núi, tí ti ngân quang lóe lên, một trương bao trùm cả tòa núi đầu màu bạc mạng lưới khổng lồ hiển hiện ra.
Giao long một đầu vào ngân trong lưới, lại nhao nhao bạo liệt mà bung ra, hóa thành vô số tia điện bị mạng lưới khổng lồ lập tức hấp thu hầu như không còn.
Cái này trương bị Hắc Vũ Thượng Nhân trước đó bố trí xuống "Ngân tiêu lôi võng", mà ngay cả thiên lôi đều một tư ngăn cách mà bung ra, thật không hỗ là tại Vạn Linh Bảng bên trên cũng có tên Linh Bảo.
Lão giả trong miệng nói lẩm bẩm, mười ngón liên đạn xuống, hơn mười đạo pháp quyết lóe lên tức thì xuống, nhập chuông khổng lồ trong. Màu bạc chuông khổng lồ một tiếng nổ vang xuống, mặt ngoài linh quang tựu chớp động bất định, sẽ bị Hắc Vũ Thượng Nhân vừa thu lại.
Nhưng tựu này một lát trì hoãn, ngân chung trong bỗng nhiên một tiếng kinh thiên động địa nổ mạnh. Một hồi kỳ hàn chấn động sau khi đi qua, cả tòa chuông khổng lồ lại từng khúc vỡ vụn ra!
Ngay sau đó cuồn cuộn màu vàng hỏa diễm một bốc lên, một đoàn kim quang theo trong ngọn lửa như lưu tinh bắn ra, một cái mơ hồ xuống, đột nhiên quay đầu hướng phía dưới phương hố to kích bắn đi.
Hoàng Lương thạch linh tựa hồ đã biết trước mắt địch nhân lợi hại, muốn hướng ở dưới trốn chi mỗi ngày!
Đã có 56 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tikimcho