|
|
20-08-2011, 07:50 PM
|
|
Diệt Thế Ma Thần Äá»™i Xung KÃch
|
|
Tham gia: Jan 2010
Äến từ: không biết đến từ đâu
Bà i gởi: 503
Thá»i gian online: 2 ngà y 11 giá» 16 phút
Thanks: 179
Thanked 7,729 Times in 465 Posts
|
|
Giang Sơn Mĩ Sắc
ChÆ°Æ¡ng 124 - Äệ nhất mãnh nam (4)
Dịch: Ngạo Thiên Môn
Nguồn: sưu tầm
Lý Huyá»n Bá nói tá»›i đây, thở dà i má»™t hÆ¡i, rồi lại lên cÆ¡n ho khan, căn bệnh nà y đã dần lấy Ä‘i sinh mạng của hắn.
“Huyá»n Bá, ngÆ°Æ¡i đừng nói nữa, bảo trá»ng thân thể†Bùi Minh Thúy rốt cuá»™c ngẩng đầu lên khuyên.
“Vô phÆ°Æ¡ng†Lý Huyá»n Bá cÆ°á»i khổ nói: “Bệnh của ta đã hÆ¡n mÆ°á»i năm Ä‘á»u là nhÆ° váºy, chỉ sợ má»™t ngà y mà không ho, thì chÃnh là ngà y ta mất mạngâ€.
“Ta Ä‘i Tây Vá»±c cầu thuốc trở vá», đến lúc đó sẽ sai hạ nhân Ä‘Æ°a đến quý phủ, hy vá»ng ngÆ°Æ¡i có thể dùng“ Bùi Minh Thúy bất đắc dÄ© nói, bản thân cÅ©ng không có tin tưởng nhiá»u lắm và o phÆ°Æ¡ng thuốc kia.
“Cám Æ¡n cô†Lý Huyá»n Bá cÆ°á»i nói: “NgÆ°á»i khác Ä‘á»u nghÄ© cô là ngÆ°á»i “thô tâm đại ýâ€, chỉ có ta má»›i biết được, Bùi Minh Thúy là nữ tá» là m việc cẩn tháºn nhất trong thiên hạâ€.
Bùi Minh Thúy lắc đầu, “Cẩn tháºn cái gì, bệnh của ngÆ°Æ¡i ta cÅ©ng trị không được, ta muốn Ä‘i tìm dược vÆ°Æ¡ng Tôn Tá»± Mạc, hy vá»ng hắn sẽ có biện pháp. NhÆ°ng để xác định được hà nh tung của hắn tháºt sá»± là khó khănâ€.
Lý Huyá»n Bá không có cá»± tuyệt, cÅ©ng không có đồng ý, thanh âm thản nhiên “Quân vÆ°Æ¡ng thông mình Ä‘á»u hiểu được phải lợi dụng thủ hạ, nhÆ°ng Thánh Thượng chuyện khác thì thông minh, nhÆ°ng vá» phÆ°Æ¡ng diện nà y má»™t Ä‘iểm thông minh cÅ©ng không có. Hắn Ä‘á»… dà ng bá» qua những ý tưởng các đại thần mà so vá»›i hắn cao minh hÆ¡n, hắn cảm thấy bản thân không có việc gì có thể là m khó. Hắn rất thÃch ngao du, hắn mổi lần xuất cung Ä‘á»u phải có mấy vạn ngÆ°á»i ở phÃa trÆ°á»›c mở Ä‘Æ°á»ng, mÆ°á»i mấy vạn ngÆ°á»i ở phÃa sau lại tÃp tục Ä‘i theo, cái đó vá»›i hà nh quân đánh giặc có gì khác nahu? Hắn tại vị hÆ¡n mÆ°á»i năm, ở trong cung được bao nhiêu thá»i gian, hai năm hay là ba năm? Trong vòng mÆ°á»i năm hắn xuất cung ngao du không biết bao nhiêu mà kể, nếu cứ tiếp tục nhÆ° thế, giang sÆ¡n xã tắc, muôn dân thiên hạ sẽ nhÆ° thế nà o? Hắn rất để ý đến thể diện bản thân, là m được chút thà nh tÃch thì đã vá»™i và ng mang ra khoe khoang, cái nà y tháºt sá»± không cần, hắn chỉ cần cho mấy ngÆ°á»i Văn Lâm Lang tỉ mỉ viết văn sá», hắn hoà n toà n có thể lÆ°u danh thiên cổâ€.
Bùi Minh Thùy khẽ cắn môi. Không nói má»™t lá»i.
“DÆ°Æ¡ng Huyá»n Cảm phản loạn là m cho ngÆ°á»i ta thống háºn, là m cho chinh phát Cao Lệ thất bại trong gang tấc, nhÆ°ng cái nà y là kết quả do dân chúng không chịu nổi ách áp bức bóc lá»™t†Lý Huyến Phách nhẹ giá»ng nói: “Sau khi bình định phản loạn DÆ°Æ¡ng Huyá»n Cảm, Thánh Thượng nếu có thể tiếp thu má»™t lần giáo huấn, nghỉ nghÆ¡i dưỡng sức và i năm, thiên hạ ai không tán thà nh. NhÆ°ng tÃnh cách của hắn lại bất chấp tất cả mà là m việc mình muốn là m, không kiên nhẫn lại bắt đầu lần thứ ba chinh phạt. NhÆ°ng đến giá» Cao Lệ vẫn không hà ng phục, ngÆ°á»i nà o cÅ©ng không biết Thánh Thượng còn muốn mấy lần chinh phạt Cao Lệ, ta cÅ©ng không có tin tưởng, dân chúng cÅ©ng không có tin tưởng, Minh Thúy, còn cô, cô có tin tưởng không?â€
Bùi Minh Thúy lắc đầu nói: “Thà nh Thượng Ä‘Ãch xác ngang ngạnh, nhÆ°ng hắn vẫn là má»™t nam nhân, hắn có hùng tâm tráng chÃ, ta chịu di nÆ°Æ¡ng ủy thác, má»™t ngà y cÅ©ng không dám quênâ€.
Lý Huyá»n Bá cÆ°á»i khổ, “Cho nên ta nói cô muốn đối tráºn vá»›i ngÆ°á»i trong thiên hạ, cô hy vá»ng có thể thay đổi được hắn, Ä‘iá»u nà y đối vá»›i bất kỳ ai, Ä‘á»u tháºt sá»± là má»™t vấn Ä‘á» khó. Cô nghÄ© Thánh Thượng còn là má»™t đứa trẻ sao? Hắn so vá»›i cô có lẽ còn lá»›n hÆ¡n rất nhiá»u, má»i ngÆ°á»i đối vá»›i Thánh Thượng đã mất Ä‘i kiên nhẫn. Cô vá»ng tưởng là m việc nghịch thiên, ta chỉ sợ rốt cuá»™c cô phà tâm phà lá»±c, rốt cuá»™c vẫn không thà nhâ€.
Nói xong mấy câu nà y, Lý Huyá»n Bá cháºm rãi lắc đầu uống ngụm trà , rồi bảo trì trầm mặc.
Hai ngÆ°á»i tháºt lâu không nói gì. Cuối cùng vẫn là Bùi Minh Thúy phá vỡ bầu không khà trầm mặc, nhÆ°ng là chuyển Ä‘á» tà i khác, “Huyá»n Bá, ngÆ°Æ¡i nói hôm nay tìm ta có việc?â€
Lý Huyá»n Bá gáºt đầu, “Không sai, Minh Thúy, ta biết cô quen rất nhiá»u xảo tượng (thợ khéo), hôm nay có chuyện khó khăn, chỉ có thá» tìm côâ€.
“Chuyện gì?†Bùi Minh Thúy kỳ quái há»i.
Lý Huyá»n Bá lấy ra má»™t tá» giấy, mặt trên há»a hai đồ hình, mặt trÆ°á»›c là Phi Long, phÃa sau là Äằng Phượng†Cái nà y vốn là khối ngá»c mà Thánh Thượng cấp cho Thế Dân, đáng tiếc lại bị hắn đánh mất, lần trÆ°á»›c Thà nh Thượng truyá»n Thế Dân và o cung, rồi thuáºn miệng há»i má»™t câu, Thế Dân Ä‘Ã nh phải lừa gạt để vượt qua, chỉ sợ Thánh Thượng lại há»i tá»›i, thì Thế Dân tháºt sá»± khó trả lá»iâ€.
“Cho nên ngÆ°á»i muốn ta giúp ngÆ°Æ¡i tạo ra má»™t khối ngá»c nhÆ° váºy?†Bùi Minh Thúy nhÃu mà y nói: “Chỉ nhìn hình dạng, vá» phÆ°Æ¡ng diện mà u sắc sợ rằng sẽ cso lệch lạc. Ta nhá»› khối ngá»c mà Thánh Thượng cấp cho Lý Thế Dân, tuyệt đối có giá trị liên thà nh, hắn sao lại là m mất Ä‘i?â€
Lý Huyên Phách cÆ°á»i khổ nói: “Cô cÅ©ng biết, tiểu tá» kia có bao giá» yên ổn ở má»™t chổ đâu, cả ngà y lang thang, kết giao vá»›i hạng ngÆ°á»i mà trong mắt ngÆ°á»i khác coi là kẻ xấu, ngá»c ở đó lâu nhÆ° váºy sao lại không mất chứ, cái nà y xem nhÆ° là váºn mệnh Ä‘i. Vá» mà u sắc, chỉ cần cô tìm được ngÆ°á»i thợ kÃn miệng và khéo léo, chúng ta sẽ Ä‘em má»™t khối ngá»c tÆ°Æ¡ng tá»± tá»›i. Thánh Thượng đối vá»›i Lý Thể Dân rất là sủng ái, tin rằng sẽ không tra cứu. Lý gia nếu không có hắn, tin rằng gia phụ cÅ©ng không còn khả năng nhà n nhã nhÆ° váºyâ€.
“Con của Lý Mẫn tại phủ đệ bị ngÆ°á»i giết, ngÆ°Æ¡i có biết hay không?†Bùi Minh Thúy Ä‘á»™t nhiên thay đổi Ä‘á» tà i.
“Thà nh Äông Äô có ngÆ°á»i không biết sao chứ?â€Lý Huyá»n Bá tò mò há»i.
Bùi Minh Thúy hai mắt nhìn chằm chằm và o mặt Lý Huyá»n Bá, “Ta là m việc nghịch thiên, bất quá ngÆ°Æ¡i cÅ©ng có rất nhiá»u nguy cÆ¡ lá»›n, không biết ngÆ°Æ¡i có biết hay không?â€
Lý Huyá»n Bá cau mà y, “Nguy cÆ¡ gì chứ?â€
“Tuy nhiên đến bây giá», vẫn chÆ°a tra ra được hung thủ giết chết con của Lý Trụ Quốc, nhÆ°ng lúc con của Lý Trụ Quốc mãnh mẽ cưỡng Ä‘oạt dân nữ, rất nhiá»u ngÆ°á»i cÅ©ng nhìn thấy Sà i Thiệu ở đó†Bùi Minh Thúy nhẹ giá»ng nói: “Sà i Thiệu là ngÆ°á»i khoái tranh đấu, Thế Dân cÅ©ng không kém, lấy tÃnh tình của hai ngÆ°á»i, nhìn thấy việc bất bình quá ná»a là quản rồi. Cà ng huống chi bá»n hỠđối vá»›i con của Lý Trụ Quốc vốn đã không thuáºn mắt, tháºt ra rất nhiá»u ngÆ°á»i hoà i nghi kẻ giết chết Lý công tá» có thể là hai ngÆ°á»i bá»n há»â€.
“NhÆ°ng bá»n há» sẽ không không có chừng má»±c nhÆ° thế†Lý Huyên Phách nói: “Nghe nói giết chết con của Lý Trụ Quốc là má»™t cao thủ, má»™t mâu giết chết Lý công tá», võ công thâm sâu không lÆ°á»ng được. Sà i Thiệu cùng Thế Dân võ công cÅ©ng không kém, nhÆ°ng cÅ©ng không cao thâm nhÆ° váºyâ€.
“Căn cứ theo hạ nhân mục kÃch lúc trÆ°á»›c, ám sát Lý công tá» xảy ra ba lần†Bùi Minh Thúy cháºm rãi nói : “Lần ám sát đầu tiên có ba ngÆ°á»i, thêm má»™t ngÆ°á»i phóng há»a thì Ãt nhất phải có bốn ngÆ°á»i. Bốn ngÆ°á»i nà y Ä‘á»u có kế hoạch chu máºt, má»™t kÃch không trúng, liá»n có thể bình yên rút lui, đối vá»›i địa hình của Äông Äô lại tÆ°Æ¡ng đối quen thuá»™c, Lý công tá» má»›i cưỡng Ä‘oạt dân nữ xong, ngay đêm đó lại có ngÆ°á»i ám sát, có thể thấy bốn ngÆ°á»i nà y tại Äông Äô đã lâuâ€.
Lý Huyá»n Bá sắc mặt không đổi, “Cho nên cô cho rẳng bốn ngÆ°á»i nà y trong đó có Củi Thiệu cùng Thế Dân?â€
Bùi Minh Thúy thở dà i nói: “Ta cho rằng thế nà o cÅ©ng không quan trá»ng, nếu ta cÅ©ng cho rằng nhÆ° váºy, ngÆ°Æ¡i nghÄ© Lý Trụ Quốc cùng Lý Hồn không nghÄ© tá»›i sao?â€
Lý Huyá»n Bá trầm mặc không nói gì .
“Lần ám sát thứ hai, ngÆ°á»i ám sát là đơn Ä‘á»™c má»™t ngÆ°á»i†Bùi Minh thúy lại tiếp tục nói: “NgÆ°á»i nà y võ công không cao, nhÆ°ng lại may mắn chạy thoát được. Lần ám sát thứ ba cÅ©ng là má»™t ngÆ°á»i, nhÆ°ng lại là tuyệt đỉnh cao thủ, hắn tháºm chà không có Ä‘i và o đại trạch của Lý gia, đã chém hết hai gã gá»™ vệ, chỉ má»™t thÆ°Æ¡ng xuất ra, liá»n đâm chết Lý công tá». Äiá»u nà y Sà i Thiệu hay Lý Thế Dân Ä‘á»u là m không được, nhÆ°ng có má»™t ngÆ°á»i có thể là m đượcâ€.
“Cô nói là ta?†Hai hà ng lông mà y Lý Huyá»n Bá rung lên.
Bùi Minh Thúy gáºt đầu, “NgÆ°Æ¡i Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên có khả năng là m được, ta chỉ muốn nói cho ngÆ°Æ¡i, sá»± tình ta có thể nghÄ© đến ngÆ°á»i khác cÅ©ng có thể nghÄ© đến, ngÆ°Æ¡i đừng tưởng rằng sá»± tình Lý công tỠđến bây giá» là sóng êm gió lặng, tháºt ra Lý Trụ Quốc đã sá»›m hoà i nghi các ngÆ°Æ¡i, chÃnh là chÆ°a tìm được chứng cứ mà thôi, ngÆ°Æ¡i cẩn tháºn, hắn không há»i không có nghÄ©a là thôi, coi chừng xuống tay vá»›i các ngÆ°Æ¡i đóâ€.
Lý Huyá»n Bá thản nhiên nói: “Hắn mặc dù quyá»n cao chức trá»ng, ta cÅ©ng không sợ hắn. Nếu hắn dám ra tay vá»›i ta, ta chỉ sợ hắn sẽ phải hối háºnâ€.
Bùi Minh Thúy cÆ°á»i khổ, “Tốt, lá»i ta nói cÅ©ng đã hết, ngÆ°Æ¡i hà nh sá»± cẩn tháºn là tốt rồi, ta nếu rảnh rá»—i sẽ liên lạc công tượng cho ngÆ°Æ¡iâ€.
“Váºy là m phiá»n rồi, Minh Thúy không cần tiá»…n†Lý Huyá»n Bá đứng dáºy cáo từ, bÆ°á»›c ra đại sảnh, nhÆ°ng là nhÃu mà y lại, âm thầm lắc đầu.
Bùi Minh Thúy tiá»…n hắn không xa, rồi quay vỠđại sảnh ngồi xuống, cÅ©ng ho nhẹ và i tiếng, thần sắc trà n đầy tịch mịch, thì thà o lẩm bẩm: “Ta tháºt cùng vá»›i ngÆ°á»i trong thiên hạ là kẻ địch sao? NhÆ°ng Thánh Thượng đối đãi vá»›i ta nhÆ° thế, ta nà o có thể nhẫn tâm để cho hắn không gượng dáºy nổi? HÆ¡n nữa nhắc nhở của di nÆ°Æ¡ng khi lâm chung, ta luôn ghi nhá»› trong lòng, không bao giá» dám quên, nhÆ°ng má»™t ngÆ°á»i thì có thể là m được gì? Ngô ÄÆ°Æ¡ng Khoa tam hoà ng, trên là NgÅ© đế, dÆ°á»›i là ThÆ°Æ¡ng Chu, sá» sách vạn thế không Ä‘á» cáºp… NgÆ°Æ¡i nói ra những lá»i nà y, chẳng lẽ cuối cùng bất quả chỉ là má»™t ảo tưởng thôi sao?
|
Äã có 16 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu Lý
|
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
acnhancocchu, Bachlinhlinh, baobién, bikhang, bim bim, cugay80, do son, hello21, HoạiÄản, marioyt, minh010, MrChuoi, phandung, thomng, trieuhac, wudang170
|
20-08-2011, 07:51 PM
|
|
Diệt Thế Ma Thần Äá»™i Xung KÃch
|
|
Tham gia: Jan 2010
Äến từ: không biết đến từ đâu
Bà i gởi: 503
Thá»i gian online: 2 ngà y 11 giá» 16 phút
Thanks: 179
Thanked 7,729 Times in 465 Posts
|
|
Giang Sơn Mĩ Sắc
ChÆ°Æ¡ng 125 - HÃ nh thÃch (1)
Dịch: Ngạo Thiên Môn
Nguồn: sưu tầm
Tiêu Bố Y không nghÄ© đến hắn phẫn ná»™, thế nhÆ°ng lại Ä‘oán trúng, ra dấu bảo hắn nhá» giá»ng lại, DÆ°Æ¡ng Äắc Chà cÅ©ng nhÃu mà y, "Bố Y, Trại chủ nghe nói ngÆ°Æ¡i đến đây cÅ©ng rất nhá»›, vốn muốn Ä‘i tá»›i. Bất quá Nhị Ä‘Æ°Æ¡ng gia nói, chim Æ°ng non thì vÄ©nh viá»…n không thể ngao du trên bầu trá»i, chuyện của ngÆ°á»i trẻ tuổi thì nên để ngÆ°á»i trẻ tuổi xá» lý. Cho nên bảo ta cùng Hòe máºp đến Äông Äô tìm ngÆ°Æ¡i, xem thá» có cần giúp má»™t tay hay không. Nhị Ä‘Æ°Æ¡ng gia nói ngÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i của Bùi phiệt, là m ngÆ°á»i lại thà nh thục chững chạc, chỉ cần cẩn tháºn hà nh sá»±, thì cÅ©ng không có vấn Ä‘á» gì quá lá»›n"."...
Bố Y ở tại Äông Äô, tháºt ra vẫn hÆ°á»›ng tá»›i cuá»™c sống tại mục trÆ°á»ng, nhÆ°ng từng bÆ°á»›c đã bị kéo rá»i xa, không thể tùy tâm là m những việc mà mình muốn là m. Dù sao buôn bán ngá»±a cÅ©ng không Ä‘Æ¡n giản nhÆ° hắn tưởng tượng, bên trong có liên quan dÃnh lÃu quá lá»›n.
Hắn ở tại khách Ä‘iếm, trừ đả khà luyện công ra, khi là m công sá»± cÅ©ng là ở Tu Văn Ä‘iện tìm mấy quyển sách cảm thấy hứng thú mà đá»c, hắn Ä‘á»c cÅ©ng mau, cÅ©ng nhiá»u, cảm giác bản thân dần dần cÅ©ng đã giống ngÆ°á»i cổ đại, dung hợp vá»›i quan Ä‘iểm hiện đại, hiểu được cà ng nhiá»u đạo lý. ÄÆ°Æ¡ng nhiên khi nhà n nhã nhà m chán, hắn cÅ©ng sẽ Ä‘i TÆ° Cung phÆ°á»ng tìm Lý TÄ©nh, há»i hắn vá» việc phân bố mục trÆ°á»ng trong thiên hạ.
Lý TÄ©nh là má»™t mã quan, là má»™t nhà phát minh, vá» sau là Äại ÄÆ°á»ng Vệ Quốc Công, lúc nà y tuy còn bất đắc chÃ, nhÆ°ng cÅ©ng không tâm cao khà ngạo hoặc trà n đầy sá»± bất mãn, nếu nói vá» phÆ°Æ¡ng diện nghiệp vụ hắn hÆ¡n rất xa VÅ© Văn Hóa Cáºp. ÄÆ°Æ¡ng nhiên VÅ© Văn Hóa Cáºp hiện tại cÅ©ng không thể há»c táºp nghiệp vụ nữa, trong mắt Tiêu Bố Y thì hắn đã quang vinh mà hạ cánh, hiện tại cÅ©ng không biết là sống tại Äông Äô, hay là đi nÆ¡i nà o nghiên cứu đầu cÆ¡. Tiêu Bố Y hiện tại cÅ©ng không hÆ¡i đâu quan tâm đến hắn, chỉ há»i Lý TÄ©nh những chuyện có quan hệ tá»›i mục trÆ°á»ng trong thiên hạ. Tuy đây coi nhÆ° là cÆ¡ máºt quốc gia, nhÆ°ng Lý TÄ©nh cÅ©ng không ngốc, biết tÃnh cách của Tiêu Bố Y sẽ không Ä‘i nói lung tung, nên biết cái gì Ä‘á»u nói hết.
Tiêu Bố Y thế má»›i biết mã trÆ°á»ng nhà quan chủ yếu phân bố tại LÅ©ng Tây, Hà Ná»™i cùng Giang Hoà i, cÅ©ng cho phép nuôi ngá»±a riêng, nhÆ°ng bình thÆ°á»ng Ä‘á»u phải ghi chép báo cho Triá»u đình, chứ còn lặng yên mà nuôi ngá»±a bán ngá»±a trên cÆ¡ bản là phạm tá»™i. Bất quá mấy năm nay dù sao cÅ©ng khác trÆ°á»›c, ngoại trừ má»™t số mã trÆ°á»ng lá»›n ra, cÅ©ng Ä‘á»u giống nhÆ° Tiêu Bố Y tiến hà nh tá»± nuôi tá»± bán ngá»±a, nhÆ°ng phải có giấy tá» hợp pháp má»›i được. Lý TÄ©nh cÅ©ng hay nói cùng Tiêu Bố Y, nếu Tiêu Bố Y muốn thì mấy chuyện nà y cÅ©ng không thà nh vấn Ä‘á», bất quá phải hối lá»™ Nhị ca nà y mấy cân rượu má»›i được. Tiêu Bố Y nhất thá»i mừng rỡ, biết Lý TÄ©nh nà y cÅ©ng thuá»™c loại ngÆ°á»i biết co dãn, cÅ©ng không phải là loại ngÆ°á»i cứng nhắc. Lý TÄ©nh má»™t khi đã nói váºy, vá» sau hắn bán ngá»±a vá» cÆ¡ bản đã có sá»± cho phép của quan phÆ°Æ¡ng. Äây cÅ©ng là má»™t sá»± thu hoạch ngoà i ý muốn sau khi Ä‘i tá»›i Äông Äô.
Theo tÆ° liệu Lý TÄ©nh cung cấp, Tiêu Bố Y phát hiện ngoà i ý muốn Mã Hà nh Không cÅ©ng có đăng ký. Mã Hà nh Không ná» gặp ở Viên trạch, cÅ©ng xem nhÆ° buôn bán ngá»±a lâu năm, kinh nghiệm già dặn. LÆ° Lăng tại Giang Tây, coi nhÆ° là má»™t nÆ¡i nuôi ngá»±a tốt. Mã Hà nh Không cÅ©ng có liên hệ cùng quan phủ, cÅ©ng có tà i liệu ghi chép nằm trên tay Lý TÄ©nh, lần nà y tá»›i Äông Äô chÃnh là bán ngá»±a cho Triá»u đình.
Lý TÄ©nh tuy quan không lá»›n, Tiêu Bố Y tại chá»— của Lý TÄ©nh lại tìm được không Ãt tÆ° liệu cần thiết, cà ng biết trừ LÆ° Lăng ra, đại bá»™ pháºn những chá»— quan phÆ°Æ¡ng nuôi ngá»±a Ä‘á»u dá»c theo kênh Ä‘Ã o. NhÆ° thế xem ra, kênh Ä‘Ã o thủy lợi chẳng những phát triển kinh tế, giao thông váºn chuyển, đối vá»›i nuôi ngá»±a cÅ©ng rất có lợi.
Tiêu Bố Y má»™t ngà y vô sá»±, cÅ©ng tÃnh là nghỉ ngÆ¡i má»™t ngà y, cÅ©ng xem nhÆ° nha môn của Lý TÄ©nh là nÆ¡i Ä‘i dạo, Lý TÄ©nh ở nhà tuy uất ức, trầm mặc Ãt nói, tại nÆ¡i là m việc lại rất có uy tÃn, được má»i ngÆ°á»i tÃn phục kêu hắn là Lý đại ca. Khi biết được Tiêu Bố Y là nghÄ©a đệ của Lý đại ca, Ä‘á»u yêu quý lây, cùng hắn kết giao. TÆ°Æ¡ng đối mà nói, tuy khá há»—n tạp nhÆ°ng so vá»›i ở tại Tu Văn Ä‘iện cùng các lão há»c cứu thảo luáºn không ngừng cả ngà y cả đêm thì cà ng thú vị hÆ¡n nhiá»u.
Vừa má»›i đứng dáºy đẩy cá»a phòng, xa xa thấy có tiếng ầm ỹ, nghe tiểu nhị nói: "Khách quan, ngại quá, trong nà y không có khách thÆ°Æ¡ng tên là Tiêu Bố Y. Ài, ta nói không có, ngÆ°Æ¡i sao lại không tin?"
Tiêu Bố Y nìn vá» phÃa ồn à o, mặt hiện lên vẻ ngạc nhiên, bÆ°á»›c nhanh tá»›i nói: "Các ngÆ°Æ¡i sao lại tìm tá»›i được nÆ¡i nà y"
Hai ngÆ°á»i đến má»™t ngÆ°á»i thì gầy ốm, mặt mà y ủ rÅ©, ngÆ°á»i kia thì nhÆ° má»™t quả bóng, khi nhìn thấy Tiêu Bố Y thì mừng rỡ nói: "Bố Y, ngÆ°Æ¡i quả thá»±c ở chá»— nà y" Sau khi kêu lên vá»›i Tiêu Bố Y thì ngÆ°á»i ná» lại bất mãn nói vá»›i tiểu nhị: "NgÆ°Æ¡i nói không có khách thÆ°Æ¡ng tên là Tiêu Bố Y, váºy ngÆ°á»i nà y là ai?"
Tiểu nhị liếc mắt xem thÆ°á»ng, "Vị khách quan nà y, hắn tên là Bối Phái".
Tiêu Bố Y lúc nà y má»›i nhá»›, Viên Hi không biết đã Ä‘i từ khi nà o, việc mình phân phó tiểu nhị cÅ©ng không quên, có chút cảm tạ tiểu nhị nà y là m tạn trách nhiệm, tùy tay Ä‘Æ°a cho tiểu nhị má»™t xâu tiá»n nói: "Tiểu nhị, Ä‘a tạ ngÆ°Æ¡i, tên chủ nợ kia đã Ä‘i rồi, hai ngÆ°á»i nà y là bằng hữu của ta, phiá»n ngÆ°Æ¡i mang trà tá»›i đây".
Tiểu nhị khuôn mặt xem thÆ°á»ng biến thà nh khuôn mặt tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, vừa Ä‘Æ°a tay bắt lấy xâu tiá»n dấu và o trong tay áo, vừa nói: "Tiêu công tá», ngÆ°á»i luôn khách khà nhÆ° váºy".
Äợi khi tiểu nhị Ä‘em trà tá»›i, Tiêu Bố Y đóng cá»a phòng lại, ngạc nhiên nói: "Äắc ChÃ, Hòe máºp, các ngÆ°Æ¡i là m sao tìm được ta? SÆ¡n trại thế nà o rồi, ta không thể phân thân ra được".
NgÆ°á»i gầy chÃnh là DÆ°Æ¡ng Äắc ChÃ, ngÆ°á»i máºp chÃnh là Hòe máºp, nhìn thấy hai ngÆ°á»i thần sắc vẫn nhÆ° thÆ°á»ng, chỉ có vui vẻ, Tiêu Bố Y đã biết sÆ¡n trại cho dù không tốt, thì cÅ©ng sẽ không có gì sai lầm.
"Thiếu Ä‘Æ°Æ¡ng gia, vừa rồi nói đến chủ nợ là sao thế?" Hòe máºp không có trả lá»i vấn Ä‘á» của Tiêu Bố Y, thần sắc có chút khẩn trÆ°Æ¡ng, dò xét má»i nÆ¡i, phát hiện chá»— Tiêu Bố Y ở Ä‘Æ¡n giản, đôi mắt Ä‘á» lên, nÆ°á»›c mắt thiếu chút nữa là rÆ¡i xuống, "Thiếu Ä‘Æ°Æ¡ng gia, ngÆ°á»i vất vả rồi".
Hắn là ná»a giả ná»a thá»±c, bất quá nhìn thấy Tiêu Bố Y vui sÆ°á»›ng không cần nói cÅ©ng biết.
Tiêu Bố Y đánh giá Hòe máºp từ trên xuống dÆ°á»›i, vá»— vá»— vai hắn, "ThÆ°Æ¡ng thế của ngÆ°Æ¡i thế nà o rồi?"
Hòe máºp nhe răng cÆ°á»i nói: "Äã sá»›m khá»e lắm rồi, Thiếu Ä‘Æ°Æ¡ng gia, ngÆ°á»i đến Äông Äô lâu nhÆ° váºy, chẳng lẽ sẽ ở nÆ¡i nà y?"
"Không ở nÆ¡i nà y thì ở chá»— nà o?" Tiêu Bố Y tò mò há»i.
DÆ°Æ¡ng Äắc Chà ở má»™t bên nói: "Lần trÆ°á»›c vá» lại sÆ¡n trại, chúng ta đã Ä‘em sá»± uy phong của Bố Y nói ra, lại nói ngÆ°Æ¡i đến Äông Äô là m đại quan, Hòe máºp nói Thiếu Ä‘Æ°Æ¡ng gia chắc là suốt ngà y chỉ túy kim mê, á»· hồng ôi thúy, liá»n yêu cầu lần nà y nhất định phải Ä‘i theo, nhìn thấy ngÆ°Æ¡i hồng cÅ©ng không có, xem đến thúy cÅ©ng là lông ráºm, cÅ©ng khó trách thất vá»ng".
Tiêu Bố Y muốn cÆ°á»i, Hòe máºp lại Ä‘á» mặt, "Äắc ChÃ, ngÆ°Æ¡i là m ngÆ°á»i cÅ©ng không có háºu, ta khi nà o thì nói tá»›i á»· hồng ôi thúy, ta tá»›i đây bất quá là muốn xem có thể trợ giúp được gì cho Thiếu Ä‘Æ°Æ¡ng gia hay không. Thiếu Ä‘Æ°Æ¡ng gia, lúc trÆ°á»›c nghe nói ngÆ°á»i được Hoà ng Äế triệu kiến, cuối cùng là phong cho ngÆ°á»i chức quan gì?"
"Giáo ThÆ° Lang" Tiêu Bố Y khẽ cÆ°á»i nói.
"Giáo ThÆ° Lang?" Hòe máºp cÅ©ng không hiểu lắm, "Là là m cái gì?" Äợi khi nghe hiểu được Giáo ThÆ° Lang là là m cái gì, Hòe máºp Ä‘á»™t nhiên đại giáºn nói: "Bố Y, đây là có ngÆ°á»i Ä‘ang là m khó dá»… ngÆ°Æ¡i".
Tiêu Bố Y không nghÄ© đến hắn phẫn ná»™, thế nhÆ°ng lại Ä‘oán trúng, ra dấu bảo hắn nhá» giá»ng lại, DÆ°Æ¡ng Äắc Chà cÅ©ng nhÃu mà y, "Bố Y, Trại chủ nghe nói ngÆ°Æ¡i đến đây cÅ©ng rất nhá»›, vốn muốn Ä‘i tá»›i. Bất quá Nhị Ä‘Æ°Æ¡ng gia nói, chim Æ°ng non thì vÄ©nh viá»…n không thể ngao du trên bầu trá»i, chuyện của ngÆ°á»i trẻ tuổi thì nên để ngÆ°á»i trẻ tuổi xá» lý. Cho nên bảo ta cùng Hòe máºp đến Äông Äô tìm ngÆ°Æ¡i, xem thá» có cần giúp má»™t tay hay không. Nhị Ä‘Æ°Æ¡ng gia nói ngÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i của Bùi phiệt, là m ngÆ°á»i lại thà nh thục chững chạc, chỉ cần cẩn tháºn hà nh sá»±, thì cÅ©ng không có vấn Ä‘á» gì quá lá»›n".
"Thiếu Ä‘Æ°Æ¡ng gia, Giáo ThÆ° Lang là m để là m quái gì, Bùi phiệt không phải là an bà i tiến cá» tứ khoa cá» nhân sao? Ngay cả má»™t chá»— cÅ©ng không an bà i được, ta thấy nên chá»n rá»i Ä‘i là hÆ¡n" Hòe máºp ở má»™t bên phẫn ná»™ nói.
"Bố Y tá»± nhiên có tÃnh toán của hắn, Hòe máºp, cÅ©ng chÆ°a tá»›i phiên ngÆ°Æ¡i là m chủ đâu" DÆ°Æ¡ng Äắc Chà lắc đầu nói: "Bố Y, ta trÆ°á»›c tiên Ä‘em chuyện sÆ¡n trại nói cho ngÆ°Æ¡i má»™t chút. Mục trÆ°á»ng của chúng ta phải nói có chút quy mô, sau chuyện Lại Tam lần trÆ°á»›c, lần nà y ngÆ°á»i của mục trÆ°á»ng Ä‘á»u tuyệt đối là thủ hạ đáng tin, ngÆ°á»i bên ngoà i Ä‘á»u không hay biết. cho dù là ngÆ°á»i của sÆ¡n trại, cÅ©ng rất nhiá»u ngÆ°á»i không biết địa Ä‘iểm chÃnh xác".
Tiêu Bố Y gáºt đầu, "Cẩn tháºn má»™t chút vẫn là tốt nhất".
"Tiá»n ban đầu đổ và o mục trÆ°á»ng rất lá»›n," DÆ°Æ¡ng Äắc Chà tiếp tục nói: "Trừ Ä‘iá»u kiện tất yếu để nuôi ngá»±a ra, Nhị Ä‘Æ°Æ¡ng gia còn gia tăng thủ vệ. Nhị Ä‘Æ°Æ¡ng gia nói, thủ vệ không thể Ãt được, tiá»n không thể không chi, vá» sau toà n bá»™ sÆ¡n trại Ä‘á»u lấy đó là m căn bản, vạn nhất bị ngÆ°á»i chiếm lÄ©nh, thì chẳng khác nà o là m cho ngÆ°á»i khác hưởng sao".
Tiêu Bố Y biết Tiết Bố Nhân cùng Tiêu Äại Bằng cÅ©ng không phải là tay mÆ¡, tán thưởng nói: "Ta Ä‘ang có ý nà y, thầm nghÄ© khi trở vá» sẽ nói má»™t chút, không nghÄ© đến Nhị Ä‘Æ°Æ¡ng gia nghÄ© so vá»›i ta còn chu đáo hÆ¡n. Tiá»n có đủ dùng không?" Giống nhÆ° nhá»› tá»›i cái gì, Tiêu Bố Y Ä‘i tá»›i lấy cái túi ở trên giÆ°á»ng, cÅ©ng khá nặng, vừa cởi bá» ra thì bên trong có quần áo cùng má»™t cái há»™p.
"Thiếu Ä‘Æ°Æ¡ng gia, ngÆ°á»i là m cái gì?" Hòe máºp ha hả há»i, "Có phải là là m Giáo ThÆ° Lang nên có táºt xấu, lúc nà o trong túi cÅ©ng có má»™t quyển sách?"
Tiêu Bố Y cÆ°á»i mở cái há»™p ra, bên trong tá»a ra má»™t vầng hà o quang mà u và ng, rõ rà ng là má»™t há»™p và ng lá. Lúc trÆ°á»›c khi hắn rá»i khá»i Mã ấp, các thÆ°Æ¡ng nhân cấp cho hắn tiá»n, ngân Ä‘áºu, và ng lá cÅ©ng không Ãt, Tiêu Bố Y là ngÆ°á»i hà o phóng, nhÆ°ng tá»± thân lại tiết kiệm, và ng bạc hầu nhÆ° không đụng tá»›i, bên trong há»™p và ng lá còn có má»™t thá»i và ng, nặng chừng mÆ°á»i lượng, đúng là do DÆ°Æ¡ng Quảng ban thưởng.
"Số tiá»n nà y ta cÅ©ng không dùng đến, khi các ngÆ°Æ¡i vá» lại sÆ¡n trại, mang vỠđể có gì cÅ©ng có cái để ứng phó" Tiêu Bố Y cÆ°á»i nói.
DÆ°Æ¡ng Äắc Chà cùng Hòe máºp liếc mắt nhìn nhau, Ä‘á»u lắc đầu, "Tháºt vất vả đến đây má»™t chuyến, sao lại có thể trở vá» nhanh nhÆ° váºy" DÆ°Æ¡ng Äắc Chà nói tiếp: "Bố Y, tuy số tiá»n ban đầu đổ và o mục trÆ°á»ng rất lá»›n, bất quá cÅ©ng may ngÆ°Æ¡i lúc trÆ°á»›c Ä‘i quan ngoại đã được rất nhiá»u thÆ°Æ¡ng nhân tặng lá»… váºt, Nhị Ä‘Æ°Æ¡ng gia đã thay chúng ta bán thà nh tiá»n tà i, vốn chỉ đủ dùng, cÅ©ng có chút thiếu hụt, không nghÄ© đến chúng ta sau khi trở vá» buôn bán lại lá»i khá nhiá»u, hiện tại cÅ©ng không tÃnh là thiếu tiá»n".
ÄÆ°a tay lấy từ trong lòng ra má»™t túi tiá»n đặt ở trên bà n, DÆ°Æ¡ng Äắc Chà khẽ cÆ°á»i nói: "Nhị Ä‘Æ°Æ¡ng gia còn sợ ngÆ°Æ¡i thiếu thốn, còn bảo chúng ta mang chút tiá»n đến cho ngÆ°Æ¡i dùng".
Tiêu Bố Y nhìn túi tiá»n, cảm thấy tuy là ngà y đông, nhÆ°ng trong lòng lại trà n đầy sá»± ấm áp, "Váºy cứ để đó cái đã, đến lúc đó thì mang vá» luôn, các ngÆ°Æ¡i chá»› quên, ta hiện tại còn có bổng lá»™c".
DÆ°Æ¡ng Äắc Chà cùng Hòe máºp liếc mắt nhìn nhau, Hòe máºp há»i trÆ°á»›c: "Thiếu Ä‘Æ°Æ¡ng gia, ngÆ°á»i không muốn nói cho ta, ngÆ°á»i chuẩn bị ở lại chá»— nà y là m Giáo ThÆ° Lang cả Ä‘á»i chứ?"
"Váºy cÅ©ng không phải, hiện tại là mùa đông, chẳng mấy chốc cÅ©ng sẽ qua năm, nuôi ngá»±a thì cứ theo cách thức cÅ© là được rồi, ngá»±a tại mục trÆ°á»ng đã ổn chÆ°a?" Nhìn thấy DÆ°Æ¡ng Äắc Chà gáºt đầu khẳng định, Tiêu Bố Y rất vui mừng, biết bá»n há» Ä‘á»u đã dốc hết tâm lá»±c, "Ta hiện tại Ä‘ang ở đây xem có thể liên hệ ngÆ°á»i mua hay không, trÆ°á»›c mắt sá»± chấp thuáºn của quan phủ đã không thà nh vấn Ä‘á», chúng ta vá» sau bán ngá»±a Ä‘á»u là theo con Ä‘Æ°á»ng hợp pháp".
DÆ°Æ¡ng Äắc Chà mừng rỡ, "Rốt cuá»™c vẫn là Bố Y, sÆ¡n trại Ä‘ang Ä‘au đầu vá» chuyện nà y, thì ra ngÆ°Æ¡i đã là m ổn rồi! Bố Y là m việc luôn nhanh hÆ¡n ngÆ°á»i khác má»™t bÆ°á»›c, hÆ¡n nữa nghÄ© cÅ©ng nhiá»u hÆ¡n má»™t Ãt"
|
Äã có 14 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu Lý
|
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
acnhancocchu, Arista, Bachlinhlinh, baobién, bim bim, cugay80, hello21, HoạiÄản, marioyt, minh010, MrChuoi, thomng, trieuhac, wudang170
|
20-08-2011, 07:52 PM
|
|
Diệt Thế Ma Thần Äá»™i Xung KÃch
|
|
Tham gia: Jan 2010
Äến từ: không biết đến từ đâu
Bà i gởi: 503
Thá»i gian online: 2 ngà y 11 giá» 16 phút
Thanks: 179
Thanked 7,729 Times in 465 Posts
|
|
Giang Sơn Mĩ Sắc
ChÆ°Æ¡ng 125 - HÃ nh thÃch (2)
Dịch: Ngạo Thiên Môn
Nguồn: sưu tầm
"Tiêu Bố Y trên lầu nhìn xuống ngã tÆ° Ä‘Æ°á»ng, trong lòng thầm nghÄ©, Lý Trụ Quốc? Mình giết đứa con kiêu ngạo ngang ngược của hắn, không biết ngÆ°á»i nà y ra sao, hắn ngồi kiệu đỉnh và ng rèm ngá»c, phi thÆ°á»ng quý giá, lại không biết đạo tá»± liá»…m, vá»›i tÃnh tình của DÆ°Æ¡ng Quảng, cuối cùng cÅ©ng chỉ có con Ä‘Æ°á»ng chết!"...
Tiêu Bố Y khẽ cÆ°á»i nói: "CÆ¡ duyên xảo hợp mà thôi, tại Äông Äô là m má»™t tiểu quan, cÅ©ng có chút tác dụng. Äúng rồi, Äông Äô lá»›n nhÆ° váºy, các ngÆ°Æ¡i là m thế nà o tìm được ta?"
Hòe máºp dÆ°Æ¡ng dÆ°Æ¡ng đắc ý, "Thiếu Ä‘Æ°Æ¡ng gia, ngÆ°Æ¡i Ä‘oán thá» Ä‘i".
Tiêu Bố Y gõ cho hắn má»™t cái, "NgÆ°Æ¡i không muốn nói là tìm thầy tÆ°á»›ng số để tÃnh ra chứ".
"Váºy cÅ©ng không phải" Hòe máºp đắc ý nói: "Äây cÅ©ng là nhá» công của Äắc ChÃ, hắn Ä‘i tá»›i Äông Äô liá»n Ä‘i tìm tiệm của Viên gia, vừa lúc Viên Lam cÅ©ng ở đó, hắn nói cho chúng ta biết ngÆ°Æ¡i ở chá»— nà y".
Tiêu Bố Y thầm nghÄ© phÆ°Æ¡ng pháp nà y nhÆ°ng tháºt ra vừa Ä‘Æ¡n giản vừa trá»±c tiếp, những cÅ©ng chỉ DÆ°Æ¡ng Äắc Chà má»›i có thể nghÄ© ra, "Còn chÆ°a ăn cÆ¡m sao, dù sao ta cÅ©ng không có việc gì, không bằng Ä‘i ra ngoà i tìm chá»— nà o ăn Ä‘i".
Hòe máºp nÆ°á»›c miếng chảy ra, cao giá»ng nói Thiếu Ä‘Æ°Æ¡ng gia anh minh.
DÆ°Æ¡ng Äắc Chà cÅ©ng há»i: "Bố Y, VÅ© Văn Hóa Cáºp cÅ©ng đến Äông Äô. Hắn có tìm ngÆ°Æ¡i gây phiá»n toái không?"
"Hiện bản thân hắn còn gặp phiá»n toái lá»›n," Tiêu Bố Y cÆ°á»i nói: "Hắn đã bị tÆ°á»›c chức thà nh dân, ta nghÄ© cÅ©ng phải ngoan ngoãn kiếm chá»— nà o mà ở và i ngà y, cÅ©ng không có rảnh tìm ta gây phiá»n toái".
DÆ°Æ¡ng Äắc Chà lo lắng nhất là vá» VÅ© Văn Hóa Cáºp, nghe được VÅ© Văn Hóa Cáºp tÆ°á»›c chức thà nh dân cùng tiá»n nhân háºu quả mà Tiêu Bố Y nói, có chút khó có thể tin, hồi lâu má»›i nói: "Bố Y ngÆ°Æ¡i má»™t khi đã tạm ở tại Äông Äô là m quan để xem tình thế, chúng ta cÅ©ng phải cẩn tháºn vá»›i VÅ© Văn Thuáºt".
"Äắc ChÃ. Ta nói ngÆ°Æ¡i, nếu cứ luôn trÆ°á»›c sợ hổ sau sợ sói, thì là m sao có thể là m việc?" Hòe máºp bất mãn nói: "Con của hắn bị Thiếu Ä‘Æ°Æ¡ng gia đá Ä‘i, VÅ© Văn Thuáºt là m được gì. NgÆ°Æ¡i cứ cẩn tháºn thế nà y cẩn tháºn thế kia, nếu VÅ© Văn Thuáºt ngã, có thể phải lÆ°u ý đến cô gì của hắn không?"
Tiêu Bố Y nhìn thấy DÆ°Æ¡ng Äắc Chà nhÃu mà y, lại há»i má»™t câu, "Äắc ChÃ, ngÆ°Æ¡i biết VÅ© Văn Thuáºt nà y sao?"
"Hắn chẳng qua là má»™t thổ phỉ, ngÆ°Æ¡i nghÄ© hắn là có thân thÃch ở Triá»u đình sao?" Hòe máºp trêu chá»c nói.
"Thân thÃch thì không có, bất quá ta đối vá»›i VÅ© Văn Thuáºt nà y cÅ©ng biết được chút Ãt" DÆ°Æ¡ng Äắc Chà cÅ©ng không để ý tá»›i Hòe máºp trêu chá»c, trầm ngâm nói: "VÅ© Văn Thuáºt nà y hiện tại là Tả vệ Äại tÆ°á»›ng quân, quan đồng chức vá»›i Tả kiêu vệ Äại tÆ°á»›ng quân TrÆ°Æ¡ng Cẩn. Bất quá địa vị của hai ngÆ°á»i trong mắt Thánh Thượng cÅ©ng không giống nhau. VÅ© Văn Thuáºt nà y tham lam vô sỉ, yêu tà i nhÆ° mệnh, nghe nói cái tà i phiệt cùng các đệ tá» ngÆ°á»i Hồ Ä‘á»u tặng và ng bạc tà i bảo cho hắn để VÅ© Văn Thuáºt hắn tiến cá» phong quan. NgÆ°á»i nà y lÄ©nh quân cÅ©ng có chút bản lÄ©nh, nhÆ°ng bản lÄ©nh lá»›n nhất là hiểu được tâm tÆ° của Hoà ng Äế, Hoà ng Äế lão nhân nói cái gì, hắn liá»n ứng cái đó, bất kể nặng nhẹ để Hoà ng Äế lão nhân được vui, cho nên đối vá»›i hắn cá»±c kỳ tÃn nhiệm. NgÆ°Æ¡i lần nà y tuy đá ngã VÅ© Văn Hóa Cáºp, vá»›i tâm tÃnh của VÅ© Văn Thuáºt. Tuyệt đối sẽ không buông tha cho ngÆ°Æ¡i".
Hòe máºp nghe mà trợn mắt há hốc mồm, không có nghÄ© đến DÆ°Æ¡ng Äắc Chà lại biết mấy cái nà y, Tiêu Bố Y biết DÆ°Æ¡ng Äắc Chà xuất thân không Ä‘Æ¡n giản, cÅ©ng không nói nhiá»u, chỉ gáºt đầu nói: "Ta sẽ cẩn tháºn, bất quá ta là má»™t Giáo ThÆ° Lang nho nhá», không là m sai chuyện gì chỉ sợ hắn cÅ©ng hãm hại không nổi".
DÆ°Æ¡ng Äắc Chà cÆ°á»i nói, "Hòe máºp nói không sai, chúng ta biết là được, trÆ°á»›c sợ sói sau sợ hổ lo lắng Ä‘á» phòng cÅ©ng không thú vị gì".
Ba ngÆ°á»i ra khá»i khách Ä‘iếm, Tiêu Bố Y dù sao xem nhÆ° cÅ©ng đến Äông Äô mấy tháng, cÅ©ng không gấp đến tá»u lâu, mà dẫn hai ngÆ°á»i Ä‘i dạo xem phong cảnh. DÆ°Æ¡ng Äắc Chà đối vá»›i Äông Äô cÅ©ng không lạ gì, Hòe máºp thì thấy rất thÃch thú, chỉ là thá»i tiết rét lạnh, không bao lâu Hòe máºp đã chịu không nổi chỉ muốn ăn cÆ¡m.
Tiêu Bố Y dẫn đến má»™t tá»u lâu gần đó, dẫn lên lầu hai, ngÆ°á»i trên lầu cÅ©ng không nhiá»u, trong góc chỉ có hai ngÆ°á»i Ä‘ang ngồi đối diện, cÅ©ng không nhiá»u lá»i. Nhìn thấy có ngÆ°á»i lên lầu, thì ngÆ°á»i hÆ°á»›ng ra cầu thang ngẩng đầu nhìn lên, Tiêu Bố Y ánh mắt đảo qua, trong lòng chợt Ä‘á»™ng, ngÆ°á»i nà y ánh mắt có thần, rất sắc bén!
Hắn luyện công cÅ©ng tÃnh là không ngừng nghỉ, biết ngÆ°á»i táºp võ thì tinh khà thần huyết xuống tay, thể hiện bên ngoà i chÃnh là khà thế của ánh mắt, ngÆ°á»i nà y cá» chỉ trầm ổn, ánh mắt có thần, vừa thấy liá»n biết là ngÆ°á»i có nghá».
NgÆ°á»i nỠđứng tuổi, mặt chữ quốc (国), hai mắt sáng ngá»i, dÆ°á»›i cằm râu tua tủa , khi nhìn thấy Tiêu Bố Y cÅ©ng hÆ¡i ngẩn ra, cúi đầu xuống uống rượu, ngÆ°á»i ná» tay trái có má»™t cái mÅ© nỉ, dùng để che gió cản tuyết. Hắn tuy uống rượu, tay trái gõ nhẹ lên bà n, quay lÆ°ng vá» phÃa Tiêu Bố Y. NgÆ°á»i ná» thẳng lÆ°ng, nâng chén rượu nói: "VÆ°Æ¡ng đại ca, nà o, uống rượu".
Hòe máºp không biết gì, DÆ°Æ¡ng Äắc Chà cùng Tiêu Bố Y nhìn nhau, Ä‘á»u biết hai ngÆ°á»i nà y Ä‘á»u không phải là dân chúng tầm thÆ°á»ng, cÅ©ng không nhiá»u chuyện, tìm má»™t chá»— ngồi xuống mà thưởng thức phong cảnh. Tiêu Bố Y bảo tiểu nhị Ä‘Æ°a rượu nóng lên, kêu đồ ăn, rồi cùng DÆ°Æ¡ng Äắc Chà nhà n nhã nói chuyện, Hòe máºp nhìn thấy rượu và thức ăn, quên cả nói chuyện, thức ăn đã nhồi đầy miệng mà hà m hà m hồ hồ nói: "Bố Y, đồ ăn nÆ¡i nà y so vá»›i sÆ¡n…"
DÆ°Æ¡ng Äắc Chà ho khan má»™t tiếng, Hòe máºp tỉnh ngá»™ lại, sá»a lá»i nói: "So vá»›i đồ ăn sÆ¡n dã thì ngon hÆ¡n nhiá»u".
"NgÆ°Æ¡i cÅ©ng ăn chút đồ ăn Ä‘i" Tiêu Bố Y cÆ°á»i nói: "Hòe máºp, không vá»™i không vá»™i, không ai già nh vá»›i ngÆ°Æ¡i đâu".
NgÆ°á»i mặt chữ quốc nâng chén rÆ°Æ¡u lên, môi Ä‘á»™ng hai cái nhÆ°ng không có phát ra âm thanh, Tiêu Bố Y thoáng thấy, trong lòng cổ quái, DÆ°Æ¡ng Äắc Chà lại Ä‘Æ°a tay châm vô rượu, khẽ viết lên bà n hai chữ “thần ngữ†(nói nhép môi).
Tiêu Bố Y giáºt mình, thì ra ngÆ°á»i mặt chữ quốc vô cùng cẩn tháºn, hắn có võ công, chỉ sợ nói chuyện để cho ngÆ°á»i ta nghe được, cho nên khi cùng đồng bạn nói chuyện thì dùng thần ngữ. Hắn thá»±c không biết, mình liếc mắt nháºn định đối thủ là cao thủ, thì đối phÆ°Æ¡ng sao mà không nhìn ra Tiêu Bố Y cÅ©ng là ngÆ°á»i phi thÆ°á»ng.
Thần ngữ xem nhÆ° là má»™t loại ẩn ngữ, Tiêu Bố Y đối vá»›i dạng nà y cÅ©ng không rà nh mấy, bất quá đối vá»›i thần ngữ cÅ©ng biết Ãt nhiá»u. Thần ngữ nói trắng ra là chỉ Ä‘á»™ng môi, không phát ra âm thanh. Và o thá»i đại của hắn có những ngÆ°á»i bị Ä‘iếc thông qua khổ luyện, chỉ nhìn môi ngÆ°á»i khác là có thể biết được đối phÆ°Æ¡ng nói cái gì, chỉ là nháºn khẩu hình, biết nói ra cái gì mà thôi.
Muốn há»i DÆ°Æ¡ng Äắc Chà đối phÆ°Æ¡ng nói cái gì, nghÄ© lại cÅ©ng từ bá», má»—i ngÆ°á»i Ä‘á»u có riêng tÆ° của mình, mình việc gì mà phải tò mò tá»c mạch Ä‘i nghiên cứu? NgÆ°á»i Ä‘Æ°a lÆ°ng vá» phÃa Tiêu Bố Y cÅ©ng có thể thấy nghiêng nghiêng. Tiêu Bố Y trông thấy ngÆ°á»i ná» hai hà ng lông mà y xéo lên, khà vÅ© hiên ngang, tuấn tú mà không chút ẻo lả, trong lòng ngầm tán thưởng, hay cho má»™t trang hán tá».
Má»i ngÆ°á»i bởi vì kiêng kị lẫn nhau, Ä‘á»u uống rượu khan, Ä‘á»™t nhiên ngoà i phố truyá»n đến tiếng thanh la, sau tiếng thanh la vang lên, tiếng bÆ°á»›c chân rầm ráºp truyá»n đến, nhân số khá nhiá»u. Cho dù là Hòe máºp cÅ©ng nghe được, cÅ©ng ngẩng đầu nhìn ra.
Ngoà i phố có hai hà ng kỵ binh, cùng Ä‘Æ°a lên tấm bà i yêu cầu tránh né. Mặt sau là cái kiệu lá»›n, phú lệ Ä‘Æ°á»ng hoà ng, đỉnh bằng và ng, rèm bằng ngá»c, hết sức quý giá.
"Bố Y, đây là đại quan nà o, sao lại có loại khà thế nà y, ngÆ°Æ¡i biết không?" Hòe máºp tò mò há»i.
"Qua nà y há» Lý" DÆ°Æ¡ng Äắc Chà ở má»™t bên thấp giá»ng nói: "Hình nhÆ° là Lý Trụ Quốc".
Hòe máºp thấy lạ, Tiêu Bố Y trong lòng run rẩy, Ä‘á»™t nhiên cảm thấy phÃa sau có Ä‘á»™ng tÄ©nh gì đó, quay đầu nhìn lại thì thấy hai ngÆ°á»i uống rượu đã không thấy bóng dáng, có chút ngẩn ngÆ¡, thầm than thân pháp hai ngÆ°á»i cá»±c nhanh.
Ba ngÆ°á»i Ä‘á»u bị đại quan ở ngã tÆ° Ä‘Æ°á»ng hấp dẫn, hai ngÆ°á»i kia rá»i Ä‘i khi nà o cÅ©ng không có lÆ°u ý, Tiêu Bố Y cÅ©ng không để ý tá»›i hai ngÆ°á»i nà y, chỉ há»i DÆ°Æ¡ng Äắc ChÃ, "Äắc ChÃ, ngÆ°Æ¡i sao biết là Lý Trụ Quốc?"
"Trên bà i có Lý, kiệu quý giá, đỉnh bằng và ng, rèm bằng ngá»c, chỉ có Trụ Quốc má»›i có thể có vinh hoa nà y" DÆ°Æ¡ng Äắc Chà giải thÃch nói: "Còn các đại quan khác cho dù có tấm bà i nà y, cÅ©ng không dám ngồi loại kiệu nà y".
Tiêu Bố Y trên lầu nhìn xuống ngã tÆ° Ä‘Æ°á»ng, trong lòng thầm nghÄ©, Lý Trụ Quốc? Mình giết đứa con kiêu ngạo ngang ngược của hắn, không biết ngÆ°á»i nà y ra sao, hắn ngồi kiệu đỉnh và ng rèm ngá»c, phi thÆ°á»ng quý giá, lại không biết đạo tá»± liá»…m, vá»›i tÃnh tình của DÆ°Æ¡ng Quảng, cuối cùng cÅ©ng chỉ có con Ä‘Æ°á»ng chết!
"Ta cảm thấy ngÆ°Æ¡i nói không đúng" Hòe máºp Ä‘á»™t nhiên nói.
DÆ°Æ¡ng Äắc Chà khó hiểu, "Hòe máºp, ngÆ°Æ¡i có cao kiến gì?"
"NgÆ°Æ¡i nói đỉnh và ng rèm ngá»c chỉ có Trụ Quốc má»›i có loại nà y vinh quang nà y, nhÆ°ng bên kia cÅ©ng có má»™t cái tÆ°Æ¡ng tá»±, chẳng lẽ cÅ©ng là má»™t Trụ Quốc, không biết là Trụ Quốc gì đây?" Hòe máºp dÆ°a tay chỉ vỠđầu kia của ngã tÆ° Ä‘Æ°á»ng. DÆ°Æ¡ng Äắc Chà nhìn qua, ánh mắt rất kinh ngạc, đầu kia của ngã tÆ° Ä‘Æ°á»ng cÅ©ng có má»™t cái kiệu nhá» Ä‘ang cháºm rãi Ä‘i tá»›i, quy mô tuy kém, nhÆ°ng cÅ©ng là đỉnh và ng rèm ngá»c!
Bất quá cái kiệu nhá» nà y chỉ có bốn ngÆ°á»i khiêng, kiệu phu to lá»›n, bên kiệu phu còn có má»™t nha hoà n.
Lúc nà y, kiệu nhỠđã Ä‘i tá»›i ngã tÆ° Ä‘Æ°á»ng dÆ°á»›i tá»u lâu, ngừng lại, rồi né sang má»™t bên. Nhìn thấy DÆ°Æ¡ng Äắc Chà không nói, Hòe máºp dÆ°Æ¡ng dÆ°Æ¡ng đắc ý, "Äắc ChÃ, ngÆ°Æ¡i không phải vẫn tá»± xÆ°ng là kiến thức uyên bác, thì ra cÅ©ng có lúc nói báºy".
DÆ°Æ¡ng Äắc Chà cÅ©ng không để ý, chỉ nói: "Ta nói bách quan trừ Trụ Quốc ra, cÅ©ng không có loại kiệu nhÆ° váºy, nhÆ°ng ta không nói Hoà ng thân trong cung không thể có loại kiệu nà y" Thoáng trầm ngâm rồi nói tiếp, "Ta nghÄ© ngồi kiệu nà y quá ná»a là Hoà ng thân, bất quá cÅ©ng kiêng kị Lý Trụ Quốc thế lá»›n, lúc nà y má»›i khiêm nhượng".
"NgÆ°Æ¡i nói nhÆ° thế nà o thì là thế đó sao" Hòe máºp cÆ°á»i nhạt, "NgÆ°Æ¡i thừa biết là ta không thể Ä‘i há»i".
DÆ°Æ¡ng Äắc Chà ung dung cÆ°á»i, còn chÆ°a nói gì, thì Lý Trụ Quốc cÅ©ng đã ngừng lại, trong Ä‘á»™i ngÅ© Ä‘i ra má»™t binh sÄ©, Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c kiệu nhá» rồi xuống ngá»±a, cung kÃnh Ä‘i tá»›i ôm quyá»n thi lá»… nói: "Trụ Quốc má»i công chúa Ä‘i trÆ°á»›c".
Tiêu Bố Y cùng DÆ°Æ¡ng Äắc Chà tuy cách xa binh sÄ©, nhÆ°ng nhÄ© lá»±c lại rất mạnh, mà binh sÄ© nà y nói thanh âm cÅ©ng không nhá», cÅ©ng nghe rõ rà ng, nhìn nhau cÆ°á»i. Hòe máºp ở bên cạnh há»i, "Äắc ChÃ, ngÆ°á»i ná» nói cái gì?"
DÆ°Æ¡ng Äắc Chà khẽ cÆ°á»i nói: "Hắn nói má»i Trụ Quốc Ä‘i trÆ°á»›c" Hắn thì trêu chá»c, Hòe máºp lại không rõ cho nên khó hiểu há»i: "Sao lại là má»™t Trụ Quốc nữa, Trụ Quốc nà y cÅ©ng rất đáng giá sao?"
Nha hoà n dÆ°á»›i lầu cÅ©ng Ä‘i đến bên cạnh kiệu, thấp giá»ng nói gì đó, rồi đứng dáºy lá»›n tiếng nói: "Công chúa nói kÃnh Lý Trụ Quốc lao khổ công cao, thỉnh Lý Trụ Quốc Ä‘i trÆ°á»›c".
Binh sÄ© gáºt đầu, thúc ngá»±a quay lại, bẩm cáo vá»›i Lý Trụ Quốc ngồi trong kiệu kia. Tiêu Bố Y thầm nghÄ© Lý Trụ Quốc nà y xem nhÆ° thế, coi nhÆ° cÅ©ng có chút khiêm tốn, binh sÄ© sau khi bẩm cáo, Ä‘á»™i ngÅ© cÅ©ng không có Ä‘i tiếp, binh sÄ© lại quay trở lại, Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c kiệu của công chúa, "Trụ Quốc nói Ä‘a tạ công chúa, chỉ là trá»i đông giá rét, công chúa thân thể ngà n và ng, sợ cháºm trá»… hà nh trình của công chúa, nên má»i công chúa khởi kiệu".
Nha hoà n chỉ có thể lại Ä‘i tá»›i bên cạnh kiệu của công chúa thấp giá»ng nhá» nhẹ nói, trong chốc lát lại lá»›n tiếng: "Công chúa má»i Trụ Quốc chá»› có từ chối nữa, má»i má»i ngÆ°á»i Ä‘i trÆ°á»›c, chứ cứ là m nhÆ° váºy, chỉ sợ trá»i tối cÅ©ng không thể Ä‘i được".
Mấy ngÆ°á»i trên lầu nhìn nhau, thầm nghÄ© chỉ có tránh Ä‘Æ°á»ng mà cÅ©ng phiá»n toái nhÆ° váºy. Là m quan thá»±c không tÃnh là tá»± tại, hai ngÆ°á»i nà y Ä‘á»u quá khiêm tốn, chỉ sợ đúng nhÆ° nha hoà n nói, cho đến trá»i tối cÅ©ng không Ä‘i được.
Binh sÄ© quay lại, lần nà y Lý Trụ Quốc cÅ©ng không khiêm nhượng nữa, kiệu từ từ Ä‘i vá» phÃa trÆ°á»›c. Tiêu Bố Y không muốn nhiá»u chuyện, má»›i tÃnh sau và o trong, DÆ°Æ¡ng Äắc Chà ánh mắt chợt lóe, thấp giá»ng hô: "Bố Y, ngÆ°Æ¡i xem".
Tiêu Bố Y quay đầu nhìn qua, sắc mặt chợt khẽ biến, binh sÄ© từ từ tiến tá»›i, khà thế nghiêm ngặt, công chúa cÅ©ng khiêm nhượng tránh sang má»™t bên, dân chúng sá»›m đã không thấy bóng dáng, trên phố chỉ còn binh sÄ©. NhÆ°ng không ai nghÄ© đến trên nóc nhà sá»›m đã có má»™t thân ảnh mai phục, Ä‘á»™i ngÅ© vừa khởi hà nh thì thân ảnh kia đã nhÆ° tia chá»›p từ trên nóc nhà vá»t xuống.
|
Äã có 11 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu Lý
|
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
acnhancocchu, Bachlinhlinh, cugay80, do son, hello21, marioyt, minh010, MrChuoi, thomng, trieuhac, wudang170
|
20-08-2011, 07:52 PM
|
|
Diệt Thế Ma Thần Äá»™i Xung KÃch
|
|
Tham gia: Jan 2010
Äến từ: không biết đến từ đâu
Bà i gởi: 503
Thá»i gian online: 2 ngà y 11 giá» 16 phút
Thanks: 179
Thanked 7,729 Times in 465 Posts
|
|
Giang Sơn Mĩ Sắc
ChÆ°Æ¡ng 125 - HÃ nh thÃch (3)
Dịch: Ngạo Thiên Môn
Nguồn: sưu tầm
"Hắn sau khi hét lá»›n má»™t tiếng, má»™t quyá»n ‘phà nh’ má»™t phát đánh lên cá»™t cá» bên cạnh tá»u lâu. Cây cá»™t cá» lá»›n bằng miệng bát, đã bị hắn má»™t kÃch đánh gãy, má»i ngÆ°á»i ngạc nhiên khó hiểu, nhÆ°ng Ä‘á»u kinh hãi nắm tay hắn cứng và mạnh, chỉ thấy Tiêu Bố Y huÆ¡ ná»a cây cá»™t cá» tiến ra đón, ngá»±a hà dà i dá»±ng thân lên, ‘phà nh’ má»™t tiếng đã bị cây cá»™t cá» của hắn đánh thẳng và o thân mà ngã áºp xuống đất."...
Má»i ngÆ°á»i kinh hãi, không kịp ngăn cản, chỉ thất thanh hô lên: "Có thÃch khách!"
ThÃch khách áo trắng nhÆ° tuyết, trên mặt Ä‘eo má»™t cái mặt nạ đồng, láºp lòe hà n quang, Tiêu Bố Y liếc mắt nhìn thấy cÅ©ng thất thanh kêu lên: "Chẳng lẽ là Lịch SÆ¡n Phi?!"
DÆ°Æ¡ng Äắc Chà cả kinh nói: "Hắn muốn giết Lý Trụ Quốc?!"
Trong khẩu khà của hắn trà n đầy vẻ khó tin, Ä‘Æ¡n giản là Lý Trụ Quốc cùng Lịch SÆ¡n Phi má»™t tại miếu Ä‘Æ°á»ng, má»™t tại thảo mãng, Lịch SÆ¡n Phi xuất hiện tại quan ngoại, lần nà y sao lại đến kinh thà nh ám sát Lý Trụ Quốc?
NhÆ°ng sá»± tháºt trÆ°á»›c mắt là m cho hắn không thể không tin, bóng trắng mÆ¡ hồ nhÆ° tuyết, thế tá»›i nhÆ° sấm, lượn trong không trung nhÆ° chim Æ°ng, chân Ä‘iểm và i cái đã từ trên nóc nhà hạ xuống, rẽ qua đám há»™ vệ mà bổ nhà o tá»›i trÆ°á»›c cái kiệu lá»›n!
Há»™ vệ liên tục hô quát, trÆ°á»ng thÆ°Æ¡ng đâm tá»›i, cÅ©ng ngăn trở không được thế tá»›i nhÆ° Ä‘iện của hắn. ThÃch khách ngÆ°á»i đến kiếm đến, gầm lên má»™t tiếng, má»™t kiếm đã đâm và o trong kiệu, phát ra má»™t tiếng ‘ Ä‘inh’ vang lá»›n, cả con phố tÄ©nh lặng, bông tuyết nhẹ bay, má»i ngÆ°á»i trong má»™t khắc nà y Ä‘á»u dừng hà nh Ä‘á»™ng lại, khó có thể tin nhìn thÃch khách.
ThÃch khách trong mắt cÅ©ng hiện ra vẻ hồ nghi, quát lá»›n má»™t tiếng, cổ tay vừa láºt, kiệu đã bị hắn bổ thà nh hai ná»a, đỉnh và ng bị hắn mạnh mẽ đánh bay ra không trung, giữa không trung châu ngá»c bay múa, rất là hoà nh tráng.
Chỉ là ngÆ°á»i ná» sau khi bổ kiệu ra, sắc mặt đại biến, hắn má»›i vừa rồi đâm ra má»™t kiếm, đã phát hiện không đúng. Sau khi má»™t tiếng ‘đinh’ vang lên, thứ hắn đâm trúng không phải là thân thể con ngÆ°á»i, mà nhÆ° là thiết bản váºy! Chá» hắn bổ kiệu ra má»›i phát hiện, thứ đâm trúng quả nhiên là thiết bản, hắn má»™t kiếm sau khi đánh bể kiệu thì má»›i phát hiện, trÆ°á»›c mặt ngoại trừ thiết bản ra, thì không còn ai khác.
Không chá» hắn suy nghÄ© nhiá»u, chung quanh đã liên tục vang lên tiếng hô quát, binh sÄ© đã sá»›m dùng trÆ°á»ng thÆ°Æ¡ng Ä‘oản Ä‘ao vây tá»›i, cÅ©ng có mấy ngÆ°á»i che ở trÆ°á»›c kiệu, mÆ°a gió không lá»t. ThÃch khách trÆ°á»ng kiếm trong tay liên tục huy lên, lá»±c tay rất mạnh, đánh bay mấy thanh trÆ°á»ng thÆ°Æ¡ng đâm tá»›i, dÆ°á»›i chân mạnh mẽ liên tục lui vá» phÃa sau, nhÆ°ng muốn tiến sát kiệu thì đã muôn ngà n khó khăn.
ThÃch khách không rõ trong kiệu vì sao lại có má»™t cái thiết bản, ba ngÆ°á»i Tiêu Bố Y ở trên lầu thì thấy rất rõ, khi má»™t kiếm của thÃch khách đánh và o kiệu, má»i ngÆ°á»i ở trên lầu Ä‘á»u thấy có má»™t ngÆ°á»i tránh ở sau thiết bản, chắc là trong kiệu vốn có cÆ¡ quan, hoặc là Lý Mẫn ngà y thÆ°á»ng là m nhiá»u chuyện xấu, cho nên ở trong kiệu lúc nà o cÅ©ng có phòng bị. Khi vệ binh kêu lên có thÃch khách, hắn đã sá»›m buông thiết bản, lúc nà y má»›i tránh thoát má»™t kÃch trà mạng.
Tiêu Bố Y liên tục kêu đáng tiếc, bởi vì ngÆ°á»i nuôi ra đứa con ngang ngược nhÆ° váºy tuyệt đối cÅ©ng không phải là kẻ tốt gì, hắn tránh được má»™t kiếp, xem nhÆ° ông trá»i Ä‘ui mù. ThÃch khách nà y ban ngà y dám đến ám sát, tháºt sá»± là kẻ tà i cao gan lá»›n.
"Hắn hình nhÆ° không phải Lịch SÆ¡n Phi kia" DÆ°Æ¡ng Äắc Chà nhìn thấy trên tá»u lâu không có ai, thì áp thấp thanh âm nói.
ThÃch khách má»™t kÃch không trúng, cÅ©ng không muốn lui bÆ°á»›c, có lẽ cÅ©ng hiểu được đạo lý nà y, xem ra đối vá»›i Lý Trụ Quốc đã sá»›m háºn đến cốt tủy. Chỉ là do dá»± má»™t chút, thì đã lâm và o khổ đấu, binh sÄ© đã sá»›m liá»u mạng xông tá»›i ngăn cản, thÃch khách giây lát đã lâm và o trùng vây. DÆ°Æ¡ng Äắc Chà tuy khâm phục thÃch khách nà y đảm lượng, nhÆ°ng có Ä‘á»™ng cÅ©ng không dám Ä‘á»™ng. Hắn biết vá»›i thân thủ của mình, hai ba binh sÄ© vây lại là đã chạy trối chết rồi, Tiêu Bố Y lại cà ng không thể Ä‘á»™ng, Hòe máºp cÅ©ng không thể Ä‘á»™ng, chỉ há»i: "Lịch SÆ¡n Phi chẳng lẽ còn có mấy ngÆ°á»i?"
DÆ°Æ¡ng Äắc Chà nói hà m hồ, Tiêu Bố Y lại hiểu rõ, lúc trÆ°á»›c Lịch SÆ¡n Phi sá» Ä‘ao trong tráºn chiến đêm mÆ°a đó, sau có Lục An Hữu cho ngÆ°á»i giả Lịch SÆ¡n Phi, cÅ©ng là dùng Ä‘ao, mà Lịch SÆ¡n Phi là giả cÅ©ng khiến cho Tiêu Bố Y thá»±c hoà i nghi Lịch SÆ¡n Phi trÆ°á»›c cÅ©ng có phải là tháºt hay không.
Äá»u biết Lịch SÆ¡n Phi là đạo tặc, xuất quá»· nháºp thần, không ai có thể bắt được, má»i chuyện xấu má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u đổ lên đầu Lịch SÆ¡n Phi, nhÆ°ng Ä‘á»u hiểu được Lịch SÆ¡n Phi thiện dùng trÆ°á»ng Ä‘ao, ngÆ°á»i nà y dùng kiếm, giả Lịch SÆ¡n Phi cÅ©ng đã có sÆ¡ hở rất lá»›n.
"Ai biết là có mấy" DÆ°Æ¡ng Äắc Chà ở trên lầu lắc đầu nói: "Vô luáºn hắn là ngÆ°á»i nà o. NhÆ°ng nếu còn không Ä‘i, ta chỉ sợ chẳng những giết không được Lý Trụ Quốc, chỉ sợ mạng của hắn cÅ©ng phải để lại nÆ¡i nà y".
DÆ°Æ¡ng Äắc Chà nói còn chÆ°a dứt, thÃch khách kia đã nổi giáºn gầm lên má»™t tiếng, lăng không nhảy lên, muốn lÆ°á»›t qua vệ binh trÆ°á»›c kiệu. Vệ binh bảo há»™ Ä‘á»u kinh hãi, bất giác Ä‘á»u nhất tá» Ä‘á» phòng. NgÆ°á»i ná» vừa nhảy lên, trong không trung bá»—ng nhiên biến chuyển, má»™t cÆ°á»›c đá bay má»™t há»™ vệ, thuáºn thế Ä‘oạt lấy trÆ°á»ng thÆ°Æ¡ng, hét lá»›n má»™t tiếng, "Lịch SÆ¡n Phi ở đây, ngÆ°á»i nà o dám cản!"
Há»™ vệ có lẽ không biết Lịch SÆ¡n SÆ¡n Phi là ngÆ°á»i nà o, nhÆ°ng lại bị tiếng quát của hắn là m giáºt mình, thì trong lúc nà y ngÆ°á»i nỠđã lên ngá»±a xông vá» phÃa đầu phố. Há»™ vệ Ä‘á»u biết nếu để cho ngÆ°á»i nà y bình yên chạy trốn, chỉ sợ ngÆ°á»i ở đây Ä‘á»u bị trách phạt, nên Ä‘á»u nhất tá» hô lên má»™t tiếng, nhất thá»i có bảy tám thanh trÆ°á»ng thÆ°Æ¡ng giao nhau đâm tá»›i!
ThÃch khách nhân trên ngá»±a cÅ©ng bị trói buá»™c tay chân, trÆ°á»ng mâu chỉ đỡ được và i thanh trÆ°á»ng mâu Ä‘am tá»›i, vá»™i và ng né qua được má»™t thanh trÆ°á»ng thÆ°Æ¡ng khác. Chỉ là trÆ°á»ng thÆ°Æ¡ng nhÆ° rừng, không thể hoà n toà n né hết được, đã bị má»™t thÆ°Æ¡ng đâm trúng vai, má»™t thÆ°Æ¡ng đâm trúng bụng, trÆ°á»ng mâu trong tay rÆ¡i xuống đất, đầu vai máu chảy ra thà nh dòng!
Tiêu Bố Y trên lầu trông thấy, trong lòng bi ai, chỉ sợ ngÆ°á»i nà y sẽ chết ở chá»— nà y. Hắn có muốn cứu cÅ©ng không được, cho dù thá»±c có thể viện thủ, cÅ©ng tuyệt đối không thể ra tay. Sá»± phân nặng nhẹ trong đó hắn cùng DÆ°Æ¡ng Äắc Chà đá»u biết. Mấy ngÆ°á»i Ä‘i lên lầu, tá»u bảo, tiểu nhị, chưởng quầy Ä‘á»u thấy, chỉ cần Ä‘iá»u tra, hắn cho dù có thể trốn được thì hắn cÅ©ng không thể cứu được má»i ngÆ°á»i. Nếu ra tay, chỉ sợ những gì tÃch lÅ©y trong ná»a năm nay không còn má»™t mảnh.
ThÃch khách bị trúng hai thÆ°Æ¡ng, gầm lên má»™t tiếng, trÆ°á»ng kiếm tung bay, đã chặt gãy trÆ°á»ng thÆ°Æ¡ng đâm trúng bụng, tay phóng ra, trÆ°á»ng kiếm đã bay ra nhÆ° Ä‘iện, đâm chết vệ binh Ä‘á»™t kÃch.
Vệ binh Ä‘am thÆ°Æ¡ng trúng đầu vai thÃch khách, không kịp rút thÆ°Æ¡ng, đã cảm thấy trÆ°á»›c ngá»±c lạnh ngắt, toà n thân vô lá»±c mà gục xuống đất, trÆ°á»ng thÆ°Æ¡ng trên tay vẫn rung rung cắm ở trên vai thÃch khách.
ThÃch khách Ä‘Æ°a tay rút ra, máu phun nhÆ° suối ra ngoà i, sau khi rút trÆ°á»ng thÆ°Æ¡ng ra thì nổi giáºn gầm lên má»™t tiếng, dùng sức phóng ra đâm chết má»™t ngÆ°á»i. ThÃch khách cả ngÆ°á»i đầy máu, ngược lại kÃch phát cuồng tÃnh, má»™t mâu phóng ra, trÆ°á»ng kiếm đã mất, tay không tấc sắt, lại rống giáºn phóng vá» phÃa trÆ°á»›c, các vệ binh tuy có chức trách cÅ©ng bị sá»± liá»u mạng của hắn là m cho hoảng sợ, ghìm ngá»±a lui vá» phÃa sau má»™t bÆ°á»›c, đã tạo nên lá»— hổng cho thÃch khách thoát khá»i trùng vây.
ThÃch khách đánh giết ra khá»i trùng vây, không chút do dá»±, phóng ngá»±a chạy nhÆ° Ä‘iên, các vệ binh phục hồi tinh thần lại, nhất tá» hô lên má»™t tiếng, má»™t số lÆ°u lại, mặt số binh sÄ© khác Ä‘uổi theo sát không tha.
ThÃch khách thúc ngá»±a trong giây lát đã vá»t tá»›i bên cạnh kiệu của công chúa, mấy kiệu phu nhìn thấy hắn xông tá»›i Ä‘á»u là hoảng sợ, hô hoán: "Bảo há»™ công chúa".
Kiệu phu luống cuống tay chân, muốn nâng kiệu lên chạy Ä‘i, không ngá» bốn ngÆ°á»i tâm ý tuy tốt, lại không đồng lòng, đồng thá»i nâng kiệu lên nhÆ°ng dùng sức lại hoà n toà n ngược nhau, hai ngÆ°á»i không mạnh bằng đã ai ui má»™t tiếng, đã ngã lăn ra đất.
"Thiếu Ä‘Æ°Æ¡ng gia, không ổn rồi" Hòe máºp hô má»™t tiếng, phát hiện Tiêu Bố Y đã biến mất, không khá»i hoảng sợ, "Äắc ChÃ, Thiếu Ä‘Æ°Æ¡ng gia đâu?"
DÆ°Æ¡ng Äắc Chà trong mắt kinh hãi, chỉ nhìn xuống dÆ°á»›i lầu, Hòe máºp nhìn theo ánh mắt của hắn, phát hiện Thiếu Ä‘Æ°Æ¡ng gia không biết từ khi nà o đã ở dÆ°á»›i lầu, Ä‘Æ°a tay đỡ cái kiệu muốn ngã xuống đất, không khá»i hoảng sợ nói: "Thiếu Ä‘Æ°Æ¡ng gia Ä‘i xuống thế nà o váºy?"
Hắn không thấy rõ, DÆ°Æ¡ng Äắc Chà lại thấy rõ rà ng, hắn thấy Tiêu Bố Y thân hình chợt lóe, đã lÆ°á»›t qua lan can, đây là lầu hai, địa thế không thấp, hắn vốn nghÄ© Tiêu Bố Y Ä‘uổi chó lại giẫm phải phân, không nghÄ© đến Tiêu Bố Y Ä‘Æ°a tay chụp lấy trụ cá» bên cạnh tá»u lâu, nhÆ° viên hầu mà theo cá»™t cá» hạ xuống, vừa lúc đỡ lấy kiệu.
Tiêu Bố Y thân nhẹ nhÆ° yến, DÆ°Æ¡ng Äắc Chà thấy cÅ©ng kinh ngạc, không biết mấy tháng không gặp, hắn là m sao há»c được võ công cao minh nhÆ° váºy!
DÆ°Æ¡ng Äắc Chà bất chấp kinh ngạc võ công của Tiêu Bố Y, chỉ lo lắng hắn Ä‘i là m cái gì, chẳng lẽ muốn giúp thÃch khách nà y má»™t tay? NhÆ°ng hắn nếu giúp thÃch khách, chỉ sợ má»i ngÆ°á»i cÅ©ng không ai yên ổn cả, chẳng lẽ muốn chyaj trốn khá»i Äông Äô. Trong tÃch tắc nà y DÆ°Æ¡ng Äắc Chà đã suy nghÄ© cả trăm ngà n thứ trong đầu, cÅ©ng không có cái nà o hữu dụng!
Tiêu Bố Y đỡ lấy kiệu, kiệu phu Ä‘á»u ngẩn ra, thầm nghÄ© tiểu tá» nà y khà lá»±c tháºt lá»›n, trong giây lát má»i ngÆ°á»i lại kinh ngạc, thiếu chút nữa là ngã ngồi xuống, Tiêu Bố Y sau khi đã được kiệu, lại gầm lên má»™t tiếng, "Phản tặc chá»› chạy!"
Hắn sau khi hét lá»›n má»™t tiếng, má»™t quyá»n ‘phà nh’ má»™t phát đánh lên cá»™t cá» bên cạnh tá»u lâu. Cây cá»™t cá» lá»›n bằng miệng bát, đã bị hắn má»™t kÃch đánh gãy, má»i ngÆ°á»i ngạc nhiên khó hiểu, nhÆ°ng Ä‘á»u kinh hãi nắm tay hắn cứng và mạnh, chỉ thấy Tiêu Bố Y huÆ¡ ná»a cây cá»™t cá» tiến ra đón, ngá»±a hà dà i dá»±ng thân lên, ‘phà nh’ má»™t tiếng đã bị cây cá»™t cá» của hắn đánh thẳng và o thân mà ngã áºp xuống đất.
Lầu trên lầu dÆ°á»›i, kiệu phu vệ binh nhìn thấy Tiêu Bố Y dÅ©ng mãnh nhÆ° thế, Ä‘em cả chiến mã Ä‘ang xông tá»›i đánh ngã, Ä‘á»u cảm thấy hoảng sợ, trong lúc nhất thá»i quên cả suy nghÄ©. Ngá»±a tuy đã ngã, thÃch khách lại gầm lên má»™t tiếng mà nhảy vá»t lên, hÆ°á»›ng tá»›i Tiêu Bố Y lăng không mà giết tá»›i.
Tiêu Bố Y hét lá»›n má»™t tiếng, Ä‘em cây cá»™t quét ngang, hổ hổ sinh uy, ngÆ°á»i ná» không dám đỡ, mÅ©i chân khẽ Ä‘iểm đã giẫm lên trên cá»™t cá», Tiêu Bố Y giáºn dữ, "Phản tặc, còn không chịu hà ng" Hắn quát lá»›n má»™t tiếng, dùng sức rung cây cá»™t lên, xem ra muốn Ä‘em ngÆ°á»i kia hất xuống, không nghÄ© đến ngÆ°á»i ná» mượn lá»±c sá» lá»±c, nÆ°Æ¡ng theo lá»±c rung của Tiêu Bố Y mà nhảy lên nóc lầu. Tiêu Bố Y đại háºn, gầm lên má»™t tiếng, đã Ä‘em cả cây cá»™t phóng ra, chỉ là hắn sá» lá»±c không chÃnh xác, khi phóng ra đã đâm trúng lan can tá»u lâu, là m cho lan can lá»a lâu vụn gá»— bay tán loạn, má»™t kÃch nà y của hắn kình đạo sung túc, nhÆ°ng Ä‘á»™ chuẩn xác thì quá kém.
Trong không trung máu rÆ¡i nhÆ° mÆ°a, ngÆ°á»i ná» hiển nhiên đã bị thÆ°Æ¡ng không nhẹ, ngÆ°á»i ở trên mái nhà , thân hình phóng Ä‘i mấy cái đã không thấy bóng dáng.
Vệ binh lúc nà y đã thúc ngá»±a Ä‘uổi tá»›i, nhìn thấy ngÆ°á»i nỠở trên đỉnh lầu, không khá»i nhìn nhau, hô má»™t tiếng đã thúc ngá»±a dá»c theo phố mà đuổi theo. Má»›i vừa rồi ngÆ°á»i ná» má»™t Ä‘Æ°á»ng thúc ngá»±a, bá»n há» cÅ©ng không lo chạy mất, đây là thà nh Äông Äô, cá»a thà nh luôn có vệ binh trấn thủ, ngÆ°Æ¡i còn có thể chạy Ä‘i đâu? Chỉ là Tiêu Bố Y vừa ra tay, ngÆ°á»i nỠđã lên nóc lầu, bá»n há» kỵ binh đã không có đất dụng võ, cÅ©ng chỉ còn biết Ä‘uổi theo.
Tiêu Bố Y nhìn thấy ngÆ°á»i ná» lên trên nóc lầu, mà y cau lại, xem ra đại háºn muốn Ä‘uổi theo phản tặc, chỉ là không thể nhảy lên nóc lầu nhÆ° ngÆ°á»i ná». Äá»™t nhiên trong lòng chợt Ä‘á»™ng, ánh mắt của Tiêu Bố Y nhìn lên trên, phát hiện có hai ngÆ°á»i Ä‘ang chạy ngược hÆ°á»›ng của phản tặc, tốc Ä‘á»™ cá»±c nhanh, tháºt thủ hiếm thấy. Tiêu Bố Y mắt tinh, đã nháºn ra đó là hai ngÆ°á»i má»›i vừa rồi sá» dụng thần ngữ trên tá»u lâu, không khá»i thêm tâm sá»±.
"Tráng sÄ©, ngÆ°Æ¡i là ai?" Äá»™t nhiên bên cạnh có tiếng gá»i, Tiêu Bố Y quay đầu nhìn lại, thấy nha hoà n Ä‘ang cau mà y nhìn mình, trong ánh mắt trà n đầy vẻ kinh ngạc.
|
Äã có 13 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu Lý
|
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
acnhancocchu, Bachlinhlinh, baobién, bim bim, cugay80, do son, hello21, marioyt, minh010, MrChuoi, thomng, trieuhac, wudang170
|
20-08-2011, 07:55 PM
|
|
Diệt Thế Ma Thần Äá»™i Xung KÃch
|
|
Tham gia: Jan 2010
Äến từ: không biết đến từ đâu
Bà i gởi: 503
Thá»i gian online: 2 ngà y 11 giá» 16 phút
Thanks: 179
Thanked 7,729 Times in 465 Posts
|
|
Giang Sơn Mĩ Sắc
ChÆ°Æ¡ng 126 - Hoà ng thân quốc thÃch (1)
Dịch: Ngạo Thiên Môn
Nguồn: sưu tầm
"Mấy há»™ vệ vây quanh bên cạnh Lý Trụ Quốc, nhìn thấy Lý Trụ Quốc đối vá»›i Tiêu Bố Y thân thiết, con mắt thiếu chút nữa là rÆ¡i xuống. Má»™t Giáo ThÆ° Lang bất quá chỉ là má»™t quan cá»u phẩm, còn Lý đại nhân thân là Trụ Quốc, lại là Tả quang lá»™c đại phu, quyá»n khuynh má»™t thá»i.
ÄÆ°á»ng quan vinh diệu Ãt có ngÆ°á»i bằng, trừ DÆ°Æ¡ng Tố đã chết Ä‘i kia, thì chẳng mấy ai so được vá»›i hắn, ngÆ°á»i nhÆ° váºy lại vá»— vai Tiêu Bố Y?"...
Tiêu Bố Y ra tay không phải là ngăn cháºn thÃch khách, mà là muốn cứu thÃch khách má»™t mạng!
Khi hắn nhảy xuống tá»u lâu đã sá»›m hiểu rõ, thÃch khách mà cưỡi ngá»±a chạy, lại bị đâm hai thÆ°Æ¡ng, nói váºy đã là sức tà n lá»±c kiệt, không thể nhảy cao được, nhÆ°ng cưỡi ngá»±a mà chạy trốn ở trong nà y thì cÅ©ng là chết, hiện tại Ä‘Æ°á»ng ra duy nhất của thÃch khách chÃnh là chạy lên trên nóc nhà , bất chấp trá»ng thÆ°Æ¡ng. NÆ¡i nà y nhà cá»a san sát nhau, vá»›i công phu của thÃch khách mà chạy trốn trên nóc nhà cÅ©ng tÃnh là phÆ°Æ¡ng pháp cuối cùng.
Hắn má»™t quyá»n đánh gãy cá»™t cá», má»›i phát hiện tiá»m năng của mình hiện tại là vô cùng vô táºn, má»™t quyá»n đánh gãy cá»™t cá» mà vẫn dÆ° sức, lá»±c của hắn tùy ý Ä‘á»™ng, múa may cái cá»™t cá» thân lá»›n bằng miệng bát mà vẫn thoải mái, là m cho hắn cà ng ngà y cà ng phát giác ra diệu dụng của Dịch Cân kinh.
Tiêu Bố Y khi nhảy xuống lầu, sá»›m biết rằng lầu hai nà y đối vá»›i hắn mà nói cÅ©ng không là gì, nhÆ°ng vì để che dấu, vẫn bám cá»™t cá» mà xuống, cái nà y trong mắt DÆ°Æ¡ng Äắc Chà đã xem nhÆ° là công phu không tệ rồi, khi tống thÃch khách lên nóc nhà , hắn lại giả vá» ném cái cá»™t cá» lệch Ä‘i, chỉ là vì che dấu công phu bản thân.
Lúc trÆ°á»›c hắn má»™t thÆ°Æ¡ng phóng chết Lý công tá», nếu trên cá»™t cá» nà y mà lá»™ ra ná»a Ä‘iểm chuẩn xác, cÅ©ng khó tránh rÆ°á»›c há»a và o thân.
Hắn cẩn tháºn, nhiá»u Ãt cÅ©ng có chút có táºt giáºt mình, chỉ sợ Lý Trụ Quốc nhìn ra võ công của mình, hoà i nghi đến hắn. Cái nà y đã là cá»±c hạn mà hắn có thể là m được cho thÃch khách. NhÆ°ng hắn nói nhÆ° thế nà o cÅ©ng là vì công chúa gì đó mà đỡ lấy kiệu, không có công lao, cÅ©ng có khổ lao, nhÆ°ng nha hoà n tuy kêu tráng sÄ©, nhÆ°ng thấy trong ánh mắt của nà ng lại không chút cảm tạ, tháºm chà có thể nói là mang theo vẻ chán ghét rất Ä‘áºm.
Tiêu Bố Y không rõ là do tÃnh tình của nha hoà n nà y, lại cảm thấy hay là do mình ảo giác. Bởi vì trong giây lát, trên mặt nha hoà n đã nở nụ cÆ°á»i, "Tráng sÄ©, ngÆ°Æ¡i là m sao váºy? Ta Ä‘ang há»i ngÆ°Æ¡i".
Tiêu Bố Y khẽ cÆ°á»i nói: "Tại hạ Giáo ThÆ° Lang Tiêu Bố Y".
"NgÆ°Æ¡i chÃnh là Tiêu Bố Y?" Nha hoà n kinh ngạc.
Tiêu Bố Y khó hiểu nói: "Cô nÆ°Æ¡ng là m sao váºy?"
Nha hoà n đang muốn nói cái gì, nghe được đối diện có tiếng vó ngựa vang lên, nha hoà n vội và ng bỠqua Tiêu Bố Y, tiến lên nói: "Lý đại nhân đã bị kinh sợ rồi".
Lý Trụ Quốc xuống kiệu cưỡi ngá»±a Ä‘i tá»›i, từ xa nhìn lại thấy mặt trắng nhÆ° ngá»c, râu ba chòm, tuy tuổi không nhá» nhÆ°ng xem ra khi trẻ cÅ©ng từng tiêu sái. Tháºt ra cho dù là hiện tại xem ra, trên mặt vẫn còn Ä‘Æ°á»ng nét tuấn lãng. Tiêu Bố Y biết hắn cÆ°á»›i con gái của Nhạc Bình công chúa, nói váºy cÅ©ng không thể xấu xà được. Con gái của Nhạc Bình công chúa cái gì cÅ©ng Ä‘á»u có, không thiếu nhất chÃnh là tiá»n, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên muốn tìm má»™t ngÆ°á»i chồng anh tuấn. Tiêu Bố Y đã biết, Nhạc Bình công chúa là tá»· tá»· DÆ°Æ¡ng Quảng, bất quá mấy năm trÆ°á»›c Tùy DÆ°Æ¡ng Quảng tây tuần đã bệnh chết, Lý Trụ Quốc nà y nếu còn không biết thu liá»…m, chỉ sợ không bao lâu nữa cÅ©ng sẽ Ä‘i gặp mẹ vợ hắn.
Nhạc Bình công chúa xem nhÆ° cÅ©ng là nhân váºt bi kịch, cha nà ng Tùy Văn Äế soán ngôi con nà ng là Bắc Chu quốc quân, nà ng cÅ©ng từ Hoà ng háºu Hoà ng Thái háºu hạ xuống thà nh công chúa, chuyện buồn cÆ°á»i nhất trên Ä‘á»i bất quá cÅ©ng chỉ là nhÆ° thế. Nhạc Bình công chúa sau đó cÅ©ng không tái giá, chắc cÅ©ng không thể tiếp nháºn được sá»± thay đổi lá»›n nhÆ° thế. Nà ng có thể vì quyá»n lợi của con gái mà tranh đấu cho tá»›i chết, cÅ©ng coi nhÆ° là má»™t nữ nhân cá»±c kỳ kiên cÆ°á»ng.
Lý Trụ Quốc ánh mắt xẹt qua trên ngÆ°á»i Tiêu Bố Y, nhìn vá» phÃa cái kiệu nhá», xuống ngá»±a thi lá»… nói: "ThÃch khách đã là m công chúa sợ hãi. Vi thần tá»™i đáng chết vạn lần".
Hắn tuy là Hoà ng thân, quyá»n khuynh triá»u dã, bất quá lá»… số đối vá»›i công chúa cung không thiếu. Thấy thái Ä‘á»™ đối vá»›i công chúa coi nhÆ° là cung kÃnh, Tiêu Bố Y cÅ©ng cảm thấy ngÆ°á»i nà y cÅ©ng không có kiêu ngạo nhÆ° con của hắn, có thể nói là ngÆ°á»i thâm trầm. Hắn bản thân gặp chuyện, ngược lại an ủi công chúa, Ãt nhất biểu hiện cÅ©ng không chút sợ hãi.
"Trụ Quốc miá»…n lá»…" Công chúa trong kiệu cÅ©ng không có Ä‘i ra, chỉ ôn nhu nói: "Má»›i vừa rồi không biết là ai lá»›n máºt muốn hà nh thÃch? Lý Trụ Quốc lao khổ công cao, lại có ngÆ°á»i to gan lá»›n máºt, chẳng lẽ thá»±c không có vÆ°Æ¡ng pháp sao?"
Thanh âm công chúa rất là má»m mại, nhÆ° tiếng và ng anh, là m cho con tim ngÆ°á»i nghe sinh ra sá»± ấm áp.
Lý Trụ Quốc khóe miệng cÆ°á»i khổ, "Hạ thần cÅ©ng không biết, bất quá Ä‘ang cho thủ hạ truy lùng, chỉ là bởi vì vi thần mà kinh Ä‘á»™ng đến phượng giá của công chúa, tháºt sá»± là m cho vi thần lo sợ".
"Trụ Quốc quá mức khiêm tốn rồi" Công chúa an ủi nói: "Tháºt ra Trụ Quốc vô sá»±, là may mắn của quốc gia. Ta không tÃnh bị kinh Ä‘á»™ng gì, bất quá kiệu phu không cẩn tháºn mà thôi, may mà có vị tráng sÄ© nà y tÆ°Æ¡ng trợ, bằng không cÅ©ng khó nói".
Tiêu Bố Y nhìn thấy kiệu nóng và ng mà n ngá»c kÃn không kẽ hở, công chúa lại nhÆ° là rất rõ vá» mình, chắc là kiệu cho dù không có thiết bản quy xác nhÆ° của Lý Trụ Quốc, thì cÅ©ng có thiết bị quan sát bên ngoà i.
"Còn không biết vị tráng sÄ© nà y cao tÃnh đại danh là gì?" Lý Trụ Quốc nhìn Tiêu Bố Y, chắp tay nói.
Tiêu Bố Y chỉ có thể thi lễ, "Tại hạ cũng không phải là tráng sĩ gì, Lý đại nhân, ta là Giáo Thư Lang Tiêu Bố Y".
Hắn khi ở tại Tứ PhÆ°Æ¡ng quán giải đáp nghi hoặc của ngÆ°á»i khác, cÅ©ng đã lÆ°u ý mặt mÅ©i đại thần bốn phÃa, nhá»› rõ Ä‘Ãch xác không có Lý Trụ Quốc nà y. Chắc là DÆ°Æ¡ng Quảng không thÃch Trụ Quốc, cÅ©ng không bảo hắn tá»›i Tứ PhÆ°Æ¡ng quán.
"á»’?" Lý Trụ Quốc trà n đầy kinh ngạc, "NgÆ°Æ¡i chÃnh là Giáo ThÆ° Lang dÆ°Æ¡ng oai Tứ PhÆ°Æ¡ng quán kia?"
Tiêu Bố Y đà nh phải nói, "Không dám nói dương oai, chỉ là giúp Thiên tỠmột tay".
Lý Trụ Quốc trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc, khóe miệng cÅ©ng nở nụ cÆ°á»i, bá»™ dáng rất vui mừng, "Không nghÄ© đến Giáo ThÆ° Lang chẳng những trà mÆ°u cá»±c cao, mà còn văn võ toà n tà i, tháºt sá»± hiếm thấy, má»›i vừa rồi thÃch khách kia há»™ vệ của ta Ä‘á»u không thể ngăn cản, Giáo ThÆ° Lang lại có thể lấy sức má»™t mình mà đối kháng, tháºt sá»± là là m cho ngÆ°á»i ta ngoà i ý muốn. Xem ra chuyện nổi danh tại Phó Cốt, cÅ©ng không phải là giả".
Tiêu Bố Y ôm quyá»n nói: "Giáo ThÆ° Lang tháºt sá»± xấu hổ, Lý đại nhân vì nÆ°á»›c vì dân, tháºt sá»± lao khổ công cao, Giáo ThÆ° Lang ở trên tá»u lâu nhìn thấy có ngÆ°á»i ám sát Lý đại nhân, dÆ°á»›i sá»± tức giáºn, háºn không thể vì quốc hết sức, bắt lấy tặc nhân. Không nghÄ© đến là , lá»™ng xảo thà nh chuyên, ngược lại còn là m cho tặc nhân chạy thoát, tháºt sá»± vô năng, thỉnh Lý đại nhân thứ tá»™i".
Lý Trụ Quốc cÆ°á»i ha hả, vá»— mạnh lên vai Tiêu Bố Y, "Giáo ThÆ° Lang, chá»— nà y cÅ©ng đâu phải là trách nhiệm của ngÆ°Æ¡i, nếu theo nhÆ° ngÆ°Æ¡i nói, há»™ vệ của ta để cho tặc nhân chạy thoát, không phải cÅ©ng Ä‘á»u là hạng ngÆ°á»i vô năng sao?"
Mấy há»™ vệ vây quanh bên cạnh Lý Trụ Quốc, nhìn thấy Lý Trụ Quốc đối vá»›i Tiêu Bố Y thân thiết, con mắt thiếu chút nữa là rÆ¡i xuống. Má»™t Giáo ThÆ° Lang bất quá chỉ là má»™t quan cá»u phẩm, còn Lý đại nhân thân là Trụ Quốc, lại là Tả quang lá»™c đại phu, quyá»n khuynh má»™t thá»i.
ÄÆ°á»ng quan vinh diệu Ãt có ngÆ°á»i bằng, trừ DÆ°Æ¡ng Tố đã chết Ä‘i kia, thì chẳng mấy ai so được vá»›i hắn, ngÆ°á»i nhÆ° váºy lại vá»— vai Tiêu Bố Y?
"Giáo ThÆ° Lang tuyệt không có ý nà y" Tiêu Bố Y vá»™i và ng giải thÃch, trên mặt rất là sợ hãi, trong lòng lại cÆ°á»i lạnh. Thầm nghÄ© Lý Trụ Quốc nà y tháºt có thủ Ä‘oạn thu phục lòng ngÆ°á»i. Nghe giá»ng Ä‘iệu của hắn, cÅ©ng không biết hắn có Ä‘oán ra là mình đã thả thÃch khách Ä‘i hay không.
Lý Trụ Quốc thở dà i má»™t tiếng," Ta đối vá»›i Thánh Thượng má»™t dạ trung tâm, tÃnh cách cÆ°Æ¡ng trá»±c, liên tiếp đắc tá»™i vá»›i ngÆ°á»i khác. Trên Ä‘á»i nà y cÅ©ng có rất nhiá»u gian nịnh đối vá»›i ta bất mãn, tháºt sá»± là m cho ngÆ°á»i ta lo lắng".
Tiêu Bố Y cÅ©ng thở dà i theo má»™t tiếng, "Tại hạ tuy là má»™t Giáo ThÆ° Lang nho nhá». Äối vá»›i Ä‘iá»u nà y cÅ©ng rất là nghi hoặc khó hiểu, bất quá ta nghÄ© gá»— thà nh rừng gió khó phá cÅ©ng không sai, Lý đại nhân cÅ©ng chá»› vì lần ám sát nà y mà ảnh hưởng đến tâm cảnh má»›i là tốt nhất".
Lý Trụ Quốc cháºm rãi gáºt đầu, "Giáo ThÆ° Lang văn võ song toà n, lại khiêm nhÆ°á»ng khó được, không chuá»™ng danh tiếng, chỉ là m má»™t Giáo ThÆ° Lang tháºt sá»± có chút khuất tà i. Lão phu nếu có cÆ¡ há»™i cÅ©ng nên vì Giáo ThÆ° Lang mà bát bình".
Tiêu Bố Y ngạc nhiên, cảm thấy khó hiểu, Lý Trụ Quốc cÅ©ng không nhìn vá» phÃa Tiêu Bố Y, lại hÆ°á»›ng tá»›i kiệu chắp tay nói: "Công chúa, hôm nay có ngÆ°á»i hà nh thÃch, ta chỉ sợ khi công chúa vá» cung trên Ä‘Æ°á»ng còn có chuyện ngoà i ý muốn, không bằng để lão thần phái mấy thủ hạ há»™ vệ công chúa vá» cung, không biết ý công chúa thế nà o?"
Công chúa nhìn thấy Lý Trụ Quốc cùng Tiêu Bố Y trò chuyện, cÅ©ng không khởi giá, nghe váºy nói: "Không nhá»c công Lý đại nhân, Lý đại nhân thân thể ngà n và ng, mong đại nhân tá»± bảo vệ, ta cùng vá»›i Giáo ThÆ° Lang muốn nói mấy câu, thứ không thể phụng bồi".
Lý Trụ Quốc quay đầu liếc nhìn Tiêu Bố Y, khẽ cÆ°á»i nói: "Má»™t khi đã nhÆ° váºy, lão thần cáo lui" Hắn thi lá»… rồi dẫn theo vệ binh rá»i Ä‘i. Tiêu Bố Y không biết công chúa muốn nói vá»›i mình cái gì, chẳng lẽ thá»±c là mình anh hùng cứu mỹ nhân, đã là m cho ngÆ°á»i ta vừa thấy đã Ä‘á»™ng lòng? NghÄ© lại, lại cảm thấy buồn cÆ°á»i, bản thân bất quá chỉ đỡ cái kiệu, thả Ä‘i má»™t phản tặc, nếu nói cái gì anh hùng cứu mỹ nhân thì có tám cây cá»™t cá» cÅ©ng vá»›i không tá»›i.
"Giáo ThÆ° Lang chẳng những trà mÆ°u cá»±c cao, mà còn văn võ toà n tà i, tháºt sá»± hiếm thấy" Công chúa ở trong kiệu rốt cuá»™c nói chuyện.
Tiêu Bố Y nghe thấy nà ng ta nói y chang nhÆ° Lý Trụ Quốc, cÅ©ng khó hiểu, Ä‘Ã nh phải nói: "Công chúa quá khen, tại hạ bất quá là má»™t ngÆ°á»i thô lá»—, chỉ biết và i ba thức thô thiển, tuy là má»™t Giáo ThÆ° Lang nho nhá», nhÆ°ng nhìn thấy có ngÆ°á»i coi rẻ vÆ°Æ¡ng pháp, trong thà nh Äông Äô mà dám ám sát mệnh quan triá»u đình thì cÅ©ng hết sức tức giáºn, lúc nà y má»›i ra tay ngăn cháºn tặc nhân, còn mấy thứ khác thì không cần nói đến".
"Phải không?" Công chúa nói thanh âm rất nhẹ, "NgÆ°á»i có thể là m ra hai câu CỠđầu hồng nháºt bạch vân đê, tứ hải ngÅ© hồ giai nhất vá»ng, có thể là ngÆ°á»i thá»— lá»— sao?"
Tiêu Bố Y vốn nhÄ© lá»±c rất tốt, công chúa nói tuy nhẹ, nhÆ°ng hắn vẫn nghe rõ rà ng, không khá»i ngạc nhiên, không nghÄ© đến sức ảnh hưởng của hồng nháºt bạch vân lại mạnh nhÆ° thế, ngay cả công chúa cÅ©ng đã nghe qua.
"Giáo ThÆ° Lang chỉ là thuáºn miệng nói mà thôi" Tiêu Bố Y khẽ cÆ°á»i nói: "Không nghÄ© đến lá»i thô bỉ nhÆ° váºy lại rÆ¡i và o tai của công chúa, tháºt sá»± xấu hổ".
"Ồ" Công chúa sau khi nói một tiếng, hồi lâu cũng không có động tĩnh gì.
Thá»i tiết khá lạnh, mấy kiệu phu bị lanh đến liên tục dáºm chân xoa tay, nha hoà n cÅ©ng Ä‘i đến, cÅ©ng không có gì là không kiên nhân. Äây là công chúa, công chúa cho dù muốn cho bá»n há» lạnh chết, bá»n há» cÅ©ng không dám má»™t câu oán háºn.
Tiêu Bố Y tháºt ra không lạnh, chỉ là cân nhắc dụng ý của công chúa nà y. Theo lý thuyết, đây là là n đầu tiên mình cùng công chúa gặp mặt, không nên có qua lại gì. Bá»n há» ngay cả gặp mặt cÅ©ng không thể tÃnh, bởi vì hắn cho đến bây giá» chỉ má»›i nghe được thanh âm của công chúa mà thôi, công chúa giá»ng Ä‘iệu tuy má»m mại, nhÆ°ng lại là m cho ngÆ°á»i ta nghe không ra tâm tình, phá»ng chừng cÅ©ng là tÃnh cách do thâm cung tạo ra.
|
Äã có 11 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Tiểu Lý
|
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
acnhancocchu, baobién, bim bim, cugay80, do son, hello21, marioyt, minh010, MrChuoi, thomng, trieuhac
|
|
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
4vn giang son my sac, 4vn.eu giang son my sac, àâòîìîáèëÿ, àíåêäîòû, chet sap bay roi, di ta quan, doc giang son my sac, êåðàìè÷åñêàÿ, ebook giang son my sac, êîðáèíà, êóïèò, fiang son my sac, gaing son mi sac, giagsonmy sac 4vn, giang so my sac, giang som my sac 101, giang son mỹ sắc, giang son mi sac, giang son mi sac 355, giang son mi sac 4vn, giang son mi sac full, giang son my 4vn, giang son my nhan 4vn, giang son my nu 4vn, giang son my sac, giang son my sac .word, giang son my sac 24, giang son my sac 244 4vn, giang son my sac 415, giang son my sac 417, giang son my sac 419, giang son my sac 4vn, giang son my sac 4vn.eu, giang son my sac 4vn.u, giang son my sac 549, giang son my sac 551, giang son my sac 560, giang son my sac 580, giang son my sac c109, giang son my sac fukk, giang son my sac full, giang son my sac online, giang son my sac-4vn.er, giang son my sac.bien ao, giang son my sc, giang son myỹ sắc, giang sÆ¡n mÄ© sắc, giang sÆ¡n mÄ© sắc 4vn, giang sÆ¡n má»· sắc, giang sÆ¡n mỹ sac, giang sÆ¡n mỹ sắ, giang sÆ¡n mỹ sắc, giang sÆ¡n mỹ sắc 99, giang sÆ¡n mi sac 4vn, giang sÆ¡n mi săc, giang sÆ¡n mỹ săÌc, giang sÆ¡n nữ sắc, giang sÆ¡nmỹ sắc, giangsonmysac, giangsonmysac 4vn, giangsonmysac chuong 116, giangsonmysac trang 38, giangsonmysac trang38, giangsonmysac trang39, giiang son mi sac, ging son my sac 4vn, îäíîêëàñíèêè, íàòàëè, ïåòåðáóðã, ïåòåðáóðãà, ïåðìü, ïîäàðêè, ìóðàò, ïðîäâèæåíèå, lich su quan su truyen, ñàíòåõíèêà, ñöåíàðèè, ñòèðàëüíûõ, phim giang son my sac, sac hiep lich s quan su, sac hiep lich su quan su, sat than, tien hiep quan su, truyện giang sÆ¡n, truyen gian son mi sac, truyen gian son my sac, truyen giang son mi sac, truyen giang son my sac, vu dong can khon, æèâîòíûìè, ðàñïðîäàæà, ÷àñîâîé |
| |