|
|
05-12-2008, 09:18 PM
|
|
|
|
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 845
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 728 Times in 263 Posts
|
|
Äây là bản dịch siêu siêu siêu tốc, có thiếu sót mong các huynh tỉ đừng cÆ°á»i nha!
THẬP NHẤT HIỆU TRUYỆN
ChÆ°Æ¡ng 163: à Äồ Giết NgÆ°á»i
Tác giả: Khát TrÃ
Dịch giả: Matahari
dịch vá»›i tinh thần 1 ng' là m việc bằng 40, các winh tỉ Ä‘á»c tạm nha
sau nà y mụi từ từ chỉnh lại zzáºy
Trên Ä‘Æ°á»ng núi, má»™t thanh niên máu me đầy mình, áo quần tả tÆ¡i Ä‘ang cõng ba lô du lịch mà u Ä‘en Ä‘i bá»™ má»™t mình. Trên tay chà ng thanh niêm cầm má»™t máy Ä‘iện thoại di Ä‘á»™ng vừa lôi từ trong ba lô du lịch ra. Máy di Ä‘á»™ng bị những thứ chất lá»ng là m Æ°á»›t nhÆ°ng vẫn có thể gá»i được.
Sau khi mở máy, ngay láºp tức không ngừng vang lên những âm thanh tÃn hiệu, có đến bảy tám lần tÃn hiệu phát ra sau đó má»›i ngừng. Má»—i má»™t tin ngắn ấy Ä‘á»u có ná»™i dung giống nhau, Ä‘á»u là điện thoại của cô gái TrÆ°Æ¡ng Hân Hân gá»i không thông, chuyển thà nh tin nhắn, được lÆ°u giữ trong bá»™ nhá»›. NgÆ°á»i có máy chỉ cần mở ra thì biết được thá»i gian và ai gá»i tá»›i. NhÆ° thế cÅ©ng tức là , trong thá»i gian máy đóng, TrÆ°Æ¡ng Hân Hân đã gá»i tá»›i bảy tám lần Ä‘iện thoại.
MÆ°á»i Má»™t há»i hợt nhìn mà n hình di Ä‘á»™ng mà không thèm quan tâm đến nó, ấn số xong áp tai chá».
-Allo, hihahihô...
Má»™t lúc sau, đầu đằng kia nghe thấy toà n tiếng Nháºt Quốc.
-… Tôi tìm Trương Trị Quốc.
Äầu kia im lặng má»™t lúc, vẫn giá»ng Ä‘Ã n ông đó há»i:
-Ông là ai?
-Sở Nguyên.
Äầu kia lại im lặng má»™t lúc. MÆ°á»i Má»™t biết, bên ấy Ä‘ang đối chiếu số máy để kiểm tra thân pháºn ngÆ°á»i gá»i bên nà y. Quả nhiên, sau má»™t lúc lâu, phÃa đầu kia có tiếng TrÆ°Æ¡ng Trị Quốc đáp:
-Là tôi đây!
MÆ°á»i Má»™t lạnh nhạt nói:
-Trương Thiện chết rồi.
Giá»ng nói của MÆ°á»i Má»™t thông báo cái tin đó cứ nhÆ° là thông báo má»™t con kiến chết váºy, bình thản, không má»™t chút day dứt tình cảm gì.
TrÆ°Æ¡ng Trị Quốc trầm ngâm hồi lâu, giá»ng nặng ná»:
-Vì sao lại chết được?
-“Quá»· Thủâ€.
-Cáºu ở đâu?
MÆ°á»i Má»™t nhìn hai bên Ä‘Æ°á»ng, đáp:
-Chẳng biết!
-Äợi má»™t lát.
Trương Trị Quốc phái đầu kia lại im lặng một lúc, mới lại nói:
-Hiển thị máy di Ä‘á»™ng truy theo tÃn hiệu của cáºu là đang ở Ä‘Æ°á»ng núi Äá»™ DÆ°Æ¡ng. Qua con Ä‘Æ°á»ng núi đó là cảng Quần DÆ°Æ¡ng. Cáºu đợi ở đó, ta sẽ Ä‘i đón ngay.
-Không cần.
MÆ°á»i Má»™t thản nhiên trả lá»i:
-Tà u hà ng ở đâu?
-Bến cảng số 10, hãng Việt Hải.
-Tốt rồi. Ta tự đi đến đó.
MÆ°á»i Má»™t nói xong thì cúp Ä‘iện thoại, tắt máy. MÆ°á»i Má»™t không muốn bất kỳ ai có thể theo sóng di Ä‘á»™ng mà truy tìm.
Äi không mấy lâu sau đó, phÃa biển trÆ°á»›c mặt má»™t chiếc xe con mà u trắng Ä‘i vá» phÃa MÆ°á»i Má»™t vá»›i tốc Ä‘á»™ rất lá»›n. Bởi MÆ°á»i Má»™t đứng giữa Ä‘Æ°á»ng núi không mấy rá»™ng, chiếc xe giảm dần tốc Ä‘á»™, ấn còi liên tiếp. NhÆ°ng MÆ°á»i Má»™t không nhÆ°á»ng Ä‘Æ°á»ng, vẫn chiếm Ä‘Æ°á»ng Ä‘i tiếp.
Cuối cùng, chiếc xe con mà u trắng dừng lại cách MÆ°á»i Má»™t không mấy bÆ°á»›c, cánh cá»a xe mở ra, má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông béo máºp thò đầu ra, chỉ tay và o MÆ°á»i Má»™t gá»i gì đó. Bởi ông ta nói tiếng Nháºt Quốc, MÆ°á»i Má»™t nghe không hiểu gì cả, xem ra là đang chá»i MÆ°á»i Má»™t.
Nhìn qua kÃnh thấy trong xe chỉ có hai ngÆ°á»i, ngÆ°á»i lái là ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông béo máºp Ä‘ang thò đầu ra chá»i rủa MÆ°á»i Má»™t, trên ghế phụ là má»™t thiếu nữ kiá»u diá»…m, thân hình mảnh mai. Thiếu nữ Ä‘ang hiếu kỳ nhìn MÆ°á»i Má»™t.
MÆ°á»i Má»™t không thèm đếm xỉa lá»i chá»i rủa đó của gã lái xe, tiếp tục chiếm Ä‘Æ°á»ng Ä‘i tiếp. Có lẽ, ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông cảm thấy mất mặt, hoặc vì MÆ°á»i Má»™t không thèm chấp nên gã lái xe đã nổi Ä‘oá lên, mở hẳn cá»a xe xông ra, chÄ©a tay và o mặt MÆ°á»i Má»™t chá»i tiếp. Bá»—ng MÆ°á»i Má»™t cầm lấy tay phải gã lái xe, dùng sức vặn, “rắc†má»™t tiếng, khuá»·u tay lái xe gãy gáºp. NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông chÆ°a kịp phản ứng, tháºm chỉ là cÆ¡n Ä‘au còn chÆ°a kịp lên não, MÆ°á»i Má»™t đã vòng ra sau ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông, cùi tay trái dà cổ rồi ấn mạnh sang má»™t bên. Lại “rắc†má»™t tiếng, đầu ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông vẹo Ä‘i, ngã thẳng xuống Ä‘Æ°á»ng. Gã lái xe trÆ°á»›c khi chết vẫn còn chÆ°a thể hiểu được là chuyện gì đã xẩy ra, bởi Ä‘á»™ng tác của MÆ°á»i Má»™t quá nhanh, nhanh đến mức ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông chÆ°a cảm giác được ná»—i Ä‘au mà đã ngừng thở.
MÆ°á»i Má»™t không quan tâm tá»›i thi thể ngÆ°á»i lái xe, Ä‘i đến mở cá»a xe phÃa ghế phụ. Thiếu nữ trong xe giá» nà y má»›i thét lên, chúi mạnh và o sâu, đôi chân dà i không ngừng đá vá» phÃa MÆ°á»i Má»™t. MÆ°á»i Má»™t giữ chặt má»™t cẳng con của thiếu nữ lôi tuồn tuá»™t ra ngoà i. Thiếu nữ bị kéo ra khá»i xe nằm váºt trên mặt đất, mặt mà y hốt hoảng nhìn MÆ°á»i Má»™t, nói liến thoắng tiếng Nháºt Quốc.
MÆ°á»i Má»™t vô cảm nhìn thiếu nữ, lạnh lùng đến mức khiến cho thiếu nữ cà ng thêm hoảng loạn.
Liá»n theo đó, thiếu nữ nhÆ° ý thức được vấn Ä‘á», đổi sang tÆ° thế quỳ lạy, nÆ°á»›c mắt đầm đìa nói gì đó vá»›i MÆ°á»i Má»™t, e là những lá»i van xin tha mạng. Có lẽ thấy MÆ°á»i Má»™t không không Ä‘á»™ng lòng gì, thiếu nữ lắp ba lắp bắp gì đó rồi cởi bá» quần áo trên mình, chắc nghÄ© là dùng thân xác để được cứu mạng. Không thể phủ nháºn, thân thể thiếu nữ quá Æ° rá»±c rỡ, vẻ trẻ trung chừng mÆ°á»i bảy mÆ°á»i tám, lá»™ng lẫy, đầu tóc không nhuá»™m, mà đen nhánh, mái tóc mượt mà nhÆ° thiếu nữ trong hình quảng cáo. Má»™t khuôn mặt đáng yêu thuần khiết, toả hÆ°Æ¡ng thÆ¡m nữ tÃnh của tấm thân vá»›i Ä‘Æ°á»ng cong hoà n mỹ được bó trong cánh áo vừa chặt. Thiếu nữ bên dÆ°á»›i mặc chiếc váy ngắn há»c trò, lá»™ ra cặp giò trắng nõn nà .
Chả trách rằng, Ä‘Ã n ông Nháºt Quốc thÆ°á»ng thÃch vợ mình trang Ä‘iểm giống nhÆ° nữ sinh, bởi nữ sinh thể hiện được vẻ thanh khiết. NhÆ°ng MÆ°á»i Má»™t đâu phải là đà n ông thông thÆ°á»ng đó. Nếu là lúc thÆ°á»ng thì MÆ°á»i Má»™t còn có thể giải toả tâm lý, nhÆ°ng giỠđâu còn thá»i gian để vui thú.
Bởi thế kết quả của thiếu nữ nà y rất dá»… hiểu thôi. Khi MÆ°á»i Má»™t Ä‘i khá»i, cô gái đã trở thà nh má»™t cái xác, hai tay còn giữ hà ng cúc áo.
MÆ°á»i Má»™t Ä‘i đến cạnh thể xác ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông, lá»™t lấy quần áo mặc và o. NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông trạc tuổi bốn mÆ°Æ¡i, thân thể có biểu hiện phát lá»™c của tuổi trung niên, béo máºp hÆ¡n nhiá»u so vá»›i MÆ°á»i Má»™t, nhÆ°ng không cao bằng MÆ°á»i Má»™t, nên MÆ°á»i Má»™t mặc bá»™ quần áo đó và o không chỉ có rá»™ng mà lại ngắn, nom há» không ra há», diá»…n viên không ra diá»…n viên. NhÆ°ng MÆ°á»i Má»™t không quan tâm gì tá»›i chuyện đó. MÆ°á»i Má»™t lôi hai xác ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông và thiếu nữ cho và o thùng xe sau, ngồi và o lái chạy vá» cảng Quần DÆ°Æ¡ng.
Cảng Quần DÆ°Æ¡ng là thuá»™c thà nh phố cảng, là thà nh phố váºn tải biển, hà ng ngà y có vô số tà u ăn hà ng chạy từ đây Ä‘i khắp thế giá»›i, và có cÅ©ng số lượng tà u hà ng tÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°Æ¡ng cáºp bến trả hà ng.
Cảng Quần DÆ°Æ¡ng rất nhá»™n nhịp, nÆ¡i đây có thể nhìn thấy rất nhiá»u mà u da, không Ãt ngÆ°á»i khác mà u da đến đây Ä‘i dạo, hầu hết là thủ thủ trên hầu khăp thế giá»›i tá»›i. Tất nhiên nÆ¡i đây luôn luôn rối loạn, bởi há»—n Ä‘á»™n giống loà i, những ngÆ°á»i mang đầu óc phân biệt chủng tá»™c thÆ°á»ng tìm tá»›i đây sinh sá»±, kết qủa là thÆ°á»ng xuyên xảy ra ẩu đả. Trong hoà n cảnh nhÆ° thế đã dẫn đến tình cảnh băng nhóm là m ăn ngon hÆ¡n cảnh sát, những quán bar, há»™p đêm Ä‘á»u do băng nhóm bảo kê chủ trì, ngay đến các cá»a hiệu cÅ©ng thÆ°á»ng xuyên phải chi tiá»n bảo kê cho băng nhóm xã há»™i Ä‘en. Bởi váºy, má»—i khi có ai đó đến quấy rầy cá»a hiệu, các chủ hiệu gá»i Ä‘iện thoại không phải là báo cảnh sát, mà là gá»i cho băng nhóm bảo kê phÃa sau.
Thà nh phố nà y tuy trên thá»±c tế do các băng nhóm xã há»™i Ä‘en lá»›n bé nắm giữ, thao túng, thế nhÆ°ng trị an thì lại tốt quá sức tưởng tượng. Bởi nguồn kinh tế chÃnh của thà nh phố nà y là cảng biển váºn tải. Cái đạo lý thá» không ăn cá» quanh hang thì ai ai cÅ©ng hiểu, huống hồ đây còn là má»™t trong những con Ä‘Æ°á»ng tà i chÃnh huyết mạch của há», nên các băng nhóm Ä‘á»u thông minh để hiểu rằng phải giữ tốt an ninh và là m phong phú các tiết mục văn nghệ nÆ¡i nà y, tạo cÆ¡ há»™i sao cho hà ng hoá an toà n xuất nháºp khẩu ở cảnh nà y.
Chủng tá»™c ngÆ°á»i sống ở cảng nà y tÆ°Æ¡ng đối phức tạp, có đủ má»i hạng, và vì thế trang Ä‘iểm cÅ©ng đủ kiểu, nên việc má»™t ngÆ°á»i Ä‘eo ba lô hà nh lý mà u Ä‘en, mặc bá»™ quần áo kệch cỡm cÅ©n cỡn có vẻ khác Ä‘á»i thì cÅ©ng không gây cho bất cứ ai sá»± chú ý.
Thanh niên đến cảng chÃnh là MÆ°á»i Má»™t.
Sau khi MÆ°á»i Má»™t đánh xe đến gần cảng Quần DÆ°Æ¡ng, chá»n má»™t nÆ¡i vắng vẻ vứt xe Ä‘i bá»™ đến cảng. Còn việc chiếc xe cùng vá»›i hai thi thể sau thùng xe đến bao giá» ngÆ°á»i ta phát hiện được là chuyện mà MÆ°á»i Má»™t không há» quan tâm.
Chuyện ăn mặc của MÆ°á»i Má»™t không gây cho ai sá»± chú ý cả. Trong cái thà nh phố há»—n Ä‘á»™n nà y, ngÆ°á»i ăn váºn kệch cỡm hÆ¡n MÆ°á»i Má»™t cÅ©ng không Ãt, nên chuyện ăn mặc ra sao không phải báºn tâm. MÆ°á»i Má»™t tá»± tại vui vẻ, Ä‘i tìm bến cảng số 10.
Bến cảng 10 có những ba chiếc tà u Ä‘áºu, mà cả ba con tà u Ä‘á»u dùng chữ viết Nháºt Quốc, MÆ°á»i Má»™t không hiểu con tà i nà o là Việt Hải. NhÆ°ng MÆ°á»i Má»™t cÅ©ng nhanh ý hiểu ra con tà u nà o có biển hiệu Việt Hải, bởi con tà u cách bến cảng không xa, có má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông trạc tuổi trung niên còn Ä‘ang ngồi vừa hút thuốc, vừa nhìn MÆ°á»i Má»™t, ảnh mắt có vẻ nghi nghi hoặc hoặc, nhÆ° muốn xác định xem việc gì, nhÆ°ng lại không xác định rõ là gì.
MÆ°á»i Má»™t Ä‘eo ba lô Ä‘i thẳng đến bên ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông đó. NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông dụi tắt Ä‘iếu thuốc nhìn MÆ°á»i Má»™t từ trên xuống dÆ°á»›i, cẩn trá»ng nói má»™t câu Nháºt Quốc. MÆ°á»i Má»™t hiểu ông ta nói gì, khe khẽ hất hà m nhìn. Có thể nhìn thấy MÆ°á»i Má»™t có dáng vẻ thế nà o đó, ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông lại đổi nói thứ tiếng khác, bằng ngôn ngữ Anh Quốc, há»i:
-Cáºu định là m cái gì?
MÆ°á»i Má»™t dùng ngôn ngữ Anh Quốc đáp lại:
-Con tà u nà y hiệu là gì?
-Việt Hải.
-Sẽ đi đâu?
-Tà u hà ng đương nhiên là phải chở hà ng rồi.
MÆ°á»i Má»™t lại há»i:
-Ông là ngÆ°á»i nÆ°á»›c nà o?
NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông tuổi trung niên tá» lạ lẫm, há»i:
-Thế thì cáºu là ai?
MÆ°á»i Má»™t đổi sang tiếng Trung Quốc:
-Sở Nguyên.
NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông thở má»™t hÆ¡i nhẹ nhõm, cÅ©ng dùng tiếng Trung Quốc đáp lại:
-Äợi cáºu quá lâu rồi. Lên tà u Ä‘i.
NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông trung niên dẫn MÆ°á»i Má»™t lên tà u, Ä‘i đến má»™t phòng, dặn:
-Äợi đây má»™t lát.
Nói rồi quay ra đóng cá»a để MÆ°á»i Má»™t má»™t mình. MÆ°á»i Má»™t Ä‘i đến bên cá»a, nghe thấy bên ngoà i có tiếng thở của hai ngÆ°á»i, e có ngÆ°á»i canh ở bên ngoà i cá»a.
Má»™t lúc sau, ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông quay trở lại, nhìn MÆ°á»i Má»™t cÆ°á»i nói:
-Xin lá»—i. Sở Nguyên tiên sinh, vì chuyện hệ trá»ng. ChÃnh vì thế, chúng tôi muốn xác định rõ thân pháºn của tiến sinh đã.
-Äược thôi!
MÆ°á»i Má»™t há» hững đáp.
NgÆ°á»i trung niên là m Ä‘á»™ng tác “Má»i†bằng tay, nói:
-Xin đi theo tôi.
MÆ°á»i Má»™t Ä‘i cùng ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông đến má»™t gian phòng, sau đó lại Ä‘i xuống dÆ°á»›i tà u.
NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông trung niên nói:
-Tên tôi là Hoà ng Láºp, là đặc phái viên tình báo của Trung Quốc, quân hà m thượng uý. Cùng nhÆ° TrÆ°Æ¡ng Thiện, đầu là m việc dÆ°á»›i quyá»n của Äầu Nhi.
Nhắc đến TrÆ°Æ¡ng Thiện, mặt Hoà ng Láºp nhÆ° tối sầm lại, hÃt má»™t hÆ¡i rõ sâu rồi nói:
-Vừa nãy, tôi đã cùng đầu nhi xác nháºn thân pháºn của tiên sinh, giá» thì khẳng định đúng là ngÆ°á»i chúng tôi chỠđợi. Hà , hà … Vui mừng được đón tiên sinh theo tà u Việt Hải Ä‘i vá». Tá»›i đây, chúng ta cần gặp gỡ mấy ngà y. Phải rồi, để tôi giá»›i thiệu vá»›i tiên sinh những gì vá» tà u Việt Hải nhé! Con tà u nà y chuyên dùng…
Dá»c Ä‘Æ°á»ng Ä‘i Hoà ng Láºp luôn kể vá» con tà u, MÆ°á»i Má»™t hình nhÆ° thÃch thú bám theo sau.
-Äến rồi!
Hoà ng Láºp Ä‘i đến má»™t vách bằng tôn, gõ lên trên đó mấy gõ. MÆ°á»i Má»™t nheo nhắt nhìn qua khe hở má»™t bức vách bằng tôn đã gỉ rá»™ng chừng sáu cen-ti-mét, khe hở nà y nguỵ trang rất khéo léo, nếu nhÆ° MÆ°á»i Má»™t không mấy chú ý thì hẳn cÅ©ng không thể biết được, dá»… dà ng bá» qua.
Quả nhiên, tấm bức vách bằng tôn nà y tách rá»i. Khi Hoà ng Láºp gõ và o, tấm tôn thì nó võng xuống, rồi tá»±a nhÆ° má»™t cánh cá»a mở ra. Má»™t viên thuá»· thủ chui lên cúi đầu lá»… phép chà o Hoà ng Láºp rồi Ä‘i khá»i.
Khi viên thuá»· thủ Ä‘i rồi, Hoà ng Láºp má»›i nói:
-Äây là má»™t tầng là m thêm rất đặc biệt, trong đó đủ để nấp năm sáu ngÆ°á»i, và tấm tôn nà y được khoá từ bên trong, ngÆ°á»i bên trong không mở thì ngÆ°á»i bên ngoà i bó tay. Bởi thế, tiên sinh cứ yên tâm nấp kỹ trong đó.
MÆ°á»i Má»™t gáºt đầu, khom ngÆ°á»i chui và o, bên trong là má»™t phòng kÃn vừa hẹp lại vừa sâu, chá»— cuối cùng có nÆ¡i Ä‘i vệ sinh và má»™t ô cá»a lấy gió, ngoà i ra chẳng có gì nữa.
Hoà ng Láºp dặn:
-Máºt hiệu mở cá»a của chúng tôi là tiếng gõ hai dà i má»™t ngắn rồi thêm ba dà i hai ngắn. Nếu không đúng nhÆ° thế thì chá»› có mở, và không được lên tiếng. Má»—i ngà y ba bữa, tá»± tôi sẽ Ä‘em đến cho tiên sinh. Tiên sinh cứ việc nghỉ ngÆ¡i trong đó.
-Äược!
MÆ°á»i Má»™t trả lá»i xong thì đóng cá»a xác định là cá»a đã khoá thì má»›i nằm lên tấm phản nhắm mắt dưỡng thần.
Thá»i gian vừa qua, đánh nhau quá lắm nên đã là m tiêu hao rất nhiá»u sức lá»±c của MÆ°á»i Má»™t. MÆ°á»i Má»™t quả đã rất mệt má»i, mệt đến ná»—i chẳng thiết bất cứ cái gì ngoà i giấc ngủ. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, giấc ngủ của MÆ°á»i Má»™t không mấy sâu, chỉ cần má»™t tiếng Ä‘á»™ng nhá» là MÆ°á»i Má»™t tỉnh ngay lại, đây chÃnh là khả năng mà MÆ°á»i Má»™t rèn luyện trong cuá»™c sống xÆ°a nay, và nhá» thế mà cứu thoát MÆ°á»i Má»™t được mấy lần. ChÃnh vì có sức cảm nháºn nhạy bén nhÆ° thế mà đã là m cho MÆ°á»i Má»™t gặp được Lục DÆ°Æ¡ng.
NghÄ© tá»›i Lục DÆ°Æ¡ng, là nghÄ© ngay tá»›i tâm pháp mà Lục DÆ°Æ¡ng đã dạy cho MÆ°á»i Má»™t, nhá» quãng thá»i gian đó tÆ°Æ¡ng đối dà i, nên có lúc MÆ°á»i Má»™t lÆ¡ là há»c táºp tâm pháp. Tuy môn tâm pháp ấy không mấy tác dụng gì cho việc cải tạo đối vá»›i toà n thân của MÆ°á»i Má»™t, nhÆ°ng MÆ°á»i Má»™t vốn là con ngÆ°á»i rất già u nghị lá»±c, biết được trÆ°á»›c mắt là còn non kém, nhÆ°ng MÆ°á»i Má»™t quyết rèn luyện tiếp. Chiêu đánh của Lục DÆ°Æ¡ng khà ấy đã để lại cho MÆ°á»i Má»™t cái cảm giác sâu sắc, mong rằng, sẽ có má»™t ngà y, quả đấm của MÆ°á»i Má»™t cÅ©ng mạnh mẽ có sức nặng nhÆ° quả đấm của Lục DÆ°Æ¡ng. Còn nữa, đó là thân pháp và tốc Ä‘á»™ kỳ lạ nhÆ° Kim CÆ°Æ¡ng, ngỡ nhÆ° không kém Lục DÆ°Æ¡ng ra tay, nhÆ°ng thá»±c tế, Lục DÆ°Æ¡ng không phải là ngÆ°á»i dá»… chÆ¡i. NgÆ°á»i mạnh mẽ trên Ä‘á»i nà y có rất nhiá»u, MÆ°á»i Má»™t còn kém xa, cần phải tôi luyện thêm thì má»›i tiếp tục sống được.
Hay là lần trở vá» nà y, tìm Lục DÆ°Æ¡ng mà há»c, còn phải trả lá»i cho tiến sÄ© Äiên nữa.
Và còn…
Má»™t việc phải là m cho rõ Ä‘en trắng, nếu nhÆ° MÆ°á»i Má»™t Ä‘oán đúng, ngÆ°á»i đó nhất định sẽ không thể lÆ°u lại được.
Tuyệt đối không thể!
Trong gian hầm cháºt hẹp, trong đôi ngÆ°Æ¡i của MÆ°á»i Má»™t sáng loé lên, má»™t tia sáng đầy ý đồ giết ngÆ°á»i.
Last edited by huntercd; 06-12-2008 at 02:07 PM.
|
05-12-2008, 09:20 PM
|
|
|
|
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 845
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 728 Times in 263 Posts
|
|
Äây là bản dịch siêu siêu siêu tốc, có thiếu sót mong các huynh tỉ đừng cÆ°á»i nha!
THẬP NHẤT HIỆU TRUYỆN
Chương 164: Tà i Nữ Thanh Ngữ
Tác giả: Khát TrÃ
Dịch giả: Matahari
dịch vá»›i tinh thần 1 ng' là m việc bằng 40, các winh tỉ Ä‘á»c tạm nha
sau nà y mụi từ từ chỉnh lại zzáºy
Lần quyết liệt đó là bÆ°á»›c ngoặt lá»›n nhất trong cuá»™c Ä‘á»i MÆ°á»i Má»™t. NhÆ°ng tôi biết, MÆ°á»i Má»™t không bao giỠân háºn. MÆ°á»i Má»™t chÆ°a bao giá» là m việc gì xong mà hối háºn, đã là m là việc đã rồi, đã là m là cho xong. Vá»›i MÆ°á»i Má»™t mà nói, đó chẳng qua cÅ©ng tá»±a nhÆ° xem má»™t mà n kịch, tụ lại, vui vẻ, kịch hết, giải tán, tất cat chỉ còn là dÄ© vãng, có gì phải lÆ°u luyến gợi nhá»›, và cÅ©ng chẳng gì phải tiếc nuối vì đã nhỡ xem mà n kịch đó. Không cần thiết.
CÅ©ng có lúc, tôi lại nghÄ©, MÆ°á»i Má»™t có phải là “Ngôi sao cô Ä‘Æ¡n loé lên giữa trá»i†nhÆ° truyá»n thuyết Trung Quốc thÆ°á»ng kể? Luôn chỉ nhìn thấy có bạn bên cạnh, những ai quan tâm đến mình Ä‘á»u lần lượt rá»i xa. Cho đến khi MÆ°á»i Má»™t thá»±c sá»± nghÄ© được, bản thân mình vì sao lại sống, ý nghÄ©a cuá»™c Ä‘á»i ngÆ°á»i ta là thế nà o? MÆ°á»i Má»™t đã đánh mất Ä‘i quá nhiá»u, quá quá nhiá»u.
MÆ°á»i Má»™t quả là má»™t con ngÆ°á»i kỳ quặc, luôn để bản thân mình rÆ¡i và o hoà n cảnh cô Ä‘Æ¡n, cá»± tuyệt tình bạn, cá»± tuyệt tình yêu, cá»± tuyệt má»—i má»™t sá»± quan tân cứ ngÆ°á»i khác cho mình. Mặt MÆ°á»i Má»™t bao giá» cÅ©ng lạnh lùng. NhÆ°ng tôi biết, tấm lòng của MÆ°á»i Má»™t rất nóng. MÆ°á»i Má»™t thÃch để nÆ¡i cá»a miệng câu nói “Sống tiếp tụcâ€, không hiểu là nói cho mình hay nhắc nhở ngÆ°á»i khác. Thế nhÆ°ng, má»—i má»™t lần, MÆ°á»i Má»™t Ä‘á»u là m cho mình rÆ¡i và o tÄ©nh cảnh hiểm nguy, chỉ vì ngÆ°á»i nà o quan tâm đến bản thân mình. Chỉ cần ngÆ°á»i bên cạnh cần gì, MÆ°á»i Má»™t đứng lên là m ngay láºp tức. MÆ°á»i Má»™t đúng là má»™t ngÆ°á»i kỳ quặc và đầy mâu thuẫn, vừa Ä‘em tất thảy sá»± quan tâm của ngÆ°á»i khác chặn ngay lại ngoà i cá»a, vừa âm thầm dốc hết sức mạnh ra cho ngÆ°á»i.
Trong trà nhá»› của tôi, bá»™ mặt của MÆ°á»i Má»™t bao giá» cÅ©ng lạnh lùng, không thể nhìn ra được chút biểu hiện tình cảm nà o cả, chẳng có vui, giáºn dữ, Ä‘au buồn, khoái lạc, dÆ°á»ng nhÆ° tất thảy bản tÃnh trá»i cho đó Ä‘á»u đã bá» Ä‘i khá»i MÆ°á»i Má»™t.
NhÆ°ng tôi vẫn hiểu, con tim của MÆ°á»i Má»™t, rất cô Ä‘Æ¡n.
Lần tiếp xúc trÆ°á»›c, hình nhÆ° tôi có Ä‘á»c được má»™t ná»—i nhá»› trong mắt MÆ°á»i Má»™t, phải rồi, má»™t ký ức. MÆ°á»i Má»™t nhá»› vá» quá khứ, má»™t chút chút thôi.MÆ°á»i Má»™t có rất nhiá»u những cái tên, Sở Nguyên, MÆ°á»i Má»™t, Băng hiệu sát thủ, và còn có má»™t cái tên nữa mà rất Ãt ngÆ°á»i biết đến, đó là cái tên tháºt của MÆ°á»i Má»™t mà cha mẹ đã đặt cho khi má»›i lá»t lòng. NhÆ°ng MÆ°á»i Má»™t hầu nhÆ° chẳng dùng tá»›i cái tên đó. Vá»›i ngÆ°á»i khác mà nói, MÆ°á»i Má»™t là Sở Nguyên. Mà trong ký ức của MÆ°á»i Má»™t, cái tên chỉ là MÆ°á»i Má»™t.Vá»›i ông chủ hay kẻ thù, MÆ°á»i Má»™t chỉ là má»™t Băng hiệu sát thủ máu lạnh. NhÆ°ng cả thế giá»›i Ä‘á»u biết, MÆ°á»i Má»™t là sát thủ đứng thứ nhất thế giá»›i. Không chỉ là đứng thứ nhất phÆ°Æ¡ng tây hay thứ nhất phÆ°Æ¡ng đông, mà là đứng thứ nhất thế giá»›i.
Trở thà nh sát thủ đứng đầu thế giá»›i, trở thà nh má»™t sá»± tồn tai khiến cho má»i ngÆ°á»i khâm phục và kinh hãi. MÆ°á»i Má»™t đã dốc ra quá nhiá»u, và cÅ©ng mất Ä‘i quá nhiá»u.
MÆ°á»i Má»™t giống nhÆ° là má»™t sinh váºt sống trong bóng tối, luôn luôn ẩn náu nÆ¡i tăm tối, lặng lẽ đợi chá» má»™t giây phút “sáng loé†thuá»™c vá» mình.
Tất thảy, Ä‘á»u bắt nguồn từ lần quyết liệt đó.
Sự quyết liệt trong tối tăm.
Äúng nhÆ° lá»i bình của Nguyá»…n Thanh Ngữ: “Tôi ghi nhá»› má»™t sát thủ đứng đầu thế giá»›iâ€
Khi con tà u Việt Hải cặp bến Trung Quốc, Hoà ng Láºp chỉ biết đứng sững sá», gian phòng bà máºt đã bị mở toang ra, còn MÆ°á»i Má»™t và ba lô du lịch không còn trong đó nữa. Hoà ng Láºp hô hét má»i ngÆ°á»i tâm phúc trên tà u lặng lẽ Ä‘i tìm tung tÃch MÆ°á»i Má»™t. NhÆ°ng rồi má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u thất vá»ng, MÆ°á»i Má»™t cứ nhÆ° là đã bốc hÆ¡i, biến mất trên má»™t tà u hà ng giữa biển.
Bởi con tà u bà máºt chở MÆ°á»i Má»™t, lại thêm ngÆ°á»i trên con tà u nhốn nháo lung tung, nên chỉ có Hoà ng Láºp vá»›i mấy ngÆ°á»i tâm phúc là biết được con tà u của há» bà máºt Ä‘Æ°a MÆ°á»i Má»™t vá» nÆ°á»›c. CÅ©ng chình vì lý Ä‘o đó, Hoà ng láºp và vây cánh không thể truy tìm phạm vi rá»™ng, là m ầm Ä©. Trong khi chÆ°a tìm thấy được, Hoà ng Láºp chỉ còn cách gá»i Ä‘iện thoại cho TrÆ°Æ¡ng Trị Quốc biết, còn TrÆ°Æ¡ng Trị Quốc muốn giải quyết thế nà o thì Hoà ng Láºp không cần biết. NhÆ°ng Hoà ng Láºp biết rằng, Trung Quốc nhất định sẽ tìm cho được MÆ°á»i Má»™t, má»™t ngÆ°á»i tà i giá»i nhÆ° MÆ°á»i Má»™t thế đó là rất khó thu phục nhÆ°ng cÅ©ng không thể để rÆ¡i và o tay kẻ thù. Äây là thủ Ä‘oạn mà các nhà chÃnh trị vốn vẫn dùng.
Còn lúc nà y. MÆ°á»i Má»™t đã Ä‘i khá»i bến tà u leo lên má»™t bãi biển khác. Má»™t thân mình cô Ä‘á»™c, Ä‘eo chiếc ba lô mà u Ä‘en, toà n thân Æ°á»›t nhÆ° chuá»™t lá»™t, nÆ°á»›c nhá» giá»t từ quần áo xuống. MÆ°á»i Má»™t cháºm rãi bÆ°á»›c từng bÆ°á»›c má»™t trên cát, dấu chân cô Ä‘Æ¡n.
Bãi biến nà y rất bẩn và cÅ©ng rất nhốn nháo, khắp nÆ¡i Ä‘á»u là rác thải và vá» bạng mà sóng biển gá»i lại cho bá», không được ai tá»›i dá»n dẹp. Và lẽ dÄ© nhiên là không có ai đến chÆ¡i nÆ¡i nà y, vì lẽ đó MÆ°á»i Má»™t chá»n nÆ¡i nà y để lên bá». MÆ°á»i Má»™t nấp ở má»™t nÆ¡i Ãt ai có thể nhìn thấy, để ba lô bên cạnh, hai tay bó gối ngồi lặng lẽ. Gió biển thổi lên toà n thân Æ°á»›t đầm đìa nÆ°á»›c biển, MÆ°á»i Má»™t tá»±a nhÆ° má»™t tượng gá»— đặt trên bá» cát.
Chừng sau bốn năm giỠđồng hồ, trá»i đã vá» chiá»u nhá nhem, MÆ°á»i Má»™t má»›i nhìn quần áo mình mặc. Quần áo có chá»— đã khô. NhÆ°ng mái tóc ngáºp qua nÆ°á»›c biển, khi được gió thổi khô thì tóc dÃnh bết lại thà nh từng nhánh cứ nhÆ° ngÆ°á»i ở bẩn nhiá»u tháng ngà y không tắm rá»a. MÆ°á»i Má»™t xách ba lô Ä‘i khá»i nÆ¡i vắng vẻ đó. Trên Ä‘Æ°á»ng, xe ngÆ°á»i không mấy tấp náºp, MÆ°á»i Má»™t tá»±a nhÆ° má»™t kẻ hà nh khất, trên mình mặc bá»™ quần áo bạc thếch cÅ© kỹ, khoác túi ba lô bị mà i mòn, tóc đầu bết dÃnh nhÆ° nhiá»u ngà y không tắm rá»a, cúi đầu Ä‘i lẫn giữa Ä‘oà n ngÆ°á»i, nom hệt kẻ vô gia cÆ° chết không chá»— chôn, xem nhÆ° tứ hải giai huynh đệ. May mà , quần áo trên ngÆ°á»i MÆ°á»i Má»™t đã bắt đầu khô, chứ nếu không, quần áo trên ngÆ°á»i Æ°á»›t sÅ©ng, ngỡ nhÆ° ngoi dÆ°á»›i nÆ°á»›c lên thì sẽ khiến ngÆ°á»i ta vây lấy mà nhìn.
Ngoà i hai khẩu súng ngắn, mấy quả lá»±u đạn mang trong ngÆ°á»i, chiếc máy di Ä‘á»™ng bị Æ°á»›t nÆ°á»›c là m há»ng và má»™t Ãt thuốc mà tiến sÄ© Ä‘iên Ä‘em cho, MÆ°á»i Má»™t không còn cái gì khác, tiá»n Ä‘i ô tô buýt cÅ©ng không có.Phải trá»™m xe thôi, giá» nà y ngÆ°á»i còn đông, phải tiếp tục chỠđợi, đợi đến đêm tÄ©nh yên, đợi khi má»i ngÆ°á»i đã ngủ.
Bên tai nghe được tiếng ghi-ta, có ai đó trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘ang dạo Ä‘Ã n. Bi thÆ°Æ¡ng, thê lÆ°Æ¡ng, không hiểu vì sao, khi MÆ°á»i Má»™t nghe được tiếng ghi-ta nà y thì ngay láºp tức bị cuốn hút bởi cái đẹp đẽ, thê lÆ°Æ¡ng của âm thanh cây Ä‘Ã n. MÆ°á»i Má»™t ngoái đầu nhìn vá» phÃa đó. Má»™t cô gái chừng mÆ°á»i tám mÆ°á»i chÃn tuổi, vẻ ngoà i xinh tÆ°Æ¡i, mặc chiếc áo giản dị, dÆ°á»›i là chiếc quần bò đã bạc phếch Ä‘ang dá»±a lÆ°ng và o bức tÆ°á»ng bên Ä‘Æ°á»ng, cúi đầu gẩy ghi-ta, cây Ä‘Ã n cÅ©ng đã rất cÅ© kỹ. TrÆ°á»›c bà n chân cô gái có má»™t chiếc mÅ© xin tiá»n, cÅ©ng chỉ có được và i xu lẻ.
MÆ°á»i Má»™t Ä‘i đến trÆ°á»›c mặt cô gái, dừng chân lắng nghe. Thiếu nữ hÆ¡i hÆ¡i ngẩng đầu lên cÆ°á»i rồi lại cúi xuống gẩy Ä‘Ã n. Cô gái khe khẽ hát, tiếng hát má»›i du dÆ°Æ¡ng là m sao. Có phải vì cô gái Ä‘Ã n hát dá»… nghe hay vì tiếng hát ngá»t ngà o của cô gái đã là m cho ngÆ°á»i vây xem má»—i lúc má»™t đông. Má»—i má»™t ca khúc kết thúc, ngÆ°á»i nghe vá»— tay khen ngợi, không Ãt ngÆ°á»i ném tá»›i tấp tiá»n và o mÅ©, gồm cả tiá»n giấy.
Thiếu nữ cứ thế liên tiếp Ä‘Ã n hát, ngÆ°á»i đã nghe Ä‘i thì ngÆ°á»i khác thế chá»—, duy chỉ có má»™t ngÆ°á»i, đứng mãi má»™t chá»— để nghe, và cÅ©ng không có tiá»n ném và o trong mÅ©. NgÆ°á»i đó cứ đứng lặng thinh, chăm chú nghe mà thôi.
Sao chừng má»™t giỠđồng hồ Ä‘Ã n hát, thiếu nữ dừng lại.Thiếu nữ đặt ghi-ta xuống, xổm xuống kiểm lại tiá»n có được trong mÅ© rồi cho và o túi.Liá»n đó, thiếu nữ đứng lên, nhìn MÆ°á»i Má»™t gáºt đầu cÆ°á»i, má»™t tay cầm mÅ©,má»™t tay xách ghi-ta chầm cháºm Ä‘i và o dòng ngÆ°á»i đông đúc. MÆ°á»i Má»™t cÅ©ng quay ngÆ°á»i Ä‘i ngược vá»›i hÆ°á»›ng thiếu nữ Ä‘i. Bá»—ng nhiên, phÃa sau lÆ°ng MÆ°á»i Má»™t vá»ng tá»›i tiếng thét, rồi tiếng cây ghi-ta gá»— rÆ¡i xuống, phát ra âm thang bồm bá»™p.
MÆ°á»i Má»™t ngoái đầu lại, thấy cô gái Ä‘Ã n hát bị ngÆ°á»i nà o đó xô ngã xuống Ä‘Æ°á»ng.TrÆ°á»›c mặt cô gái có ba thanh niên đầu tóc nhuá»™m xanh Ä‘á», cánh tay xăm đủ hình hà i. E đó là bá»n côn đồ.
Má»™t trong ba tên ngồi thụp xuống, giÆ¡ tay cầm cằm thiếu nữ. Thiếu nữ sợ hãi thét lên rồi bò lùi lại phÃa sau, Ä‘Æ°a ánh mắt cầu cứu nhìn ngÆ°á»i qua Ä‘Æ°á»ng. nhÆ°ng chẳng có ai dừng chân giúp đỡ. Những ngÆ°á»i khác dừng lại ngõ nghiếng tò mò, khi thấy cô gái Ä‘Æ°a mắt nhìn mình cầu cứu cÅ©ng láºp tức quay mặt Ä‘i, là m nhÆ° không nghe không nhìn thấy gì cả, quay ngoắt ngÆ°á»i bá» Ä‘i.
-Không phải nhìn nữa!
Cáºu thanh niên ngồi xuống bóp cằm cô gái nói rồi nâng mặt cô gái lên. Cô gái ngÆ°á»›c mặt lên, mặt tái xanh tái xám nhìn tên vô lại.
Tên vô lại cúi nhìn khuôn mặt xinh tÆ°Æ¡i rồi lÆ°á»›t xuống dÆ°á»›i là n cổ, bá»™ ngá»±c nhô cao hai bầu vú đầy đặn, liá»n đó là cặp đùi trong chiếc quần bò bó sÃt. Nhìn hết lượt, tên côn đồ lại nhìn và o khuôn mặt tÆ°Æ¡i xinh của cô gái, nhếch mép, nói đầy ẩn ý thách thức:
-Có biết nơi đây là của ai không?
Cặp mắt cô gái có phần hoảng hốt nhìn tên côn đồ, nhưng vẫn kiên nhẫn không đáp, lắc đầu.
Tên côn đồ cÆ°á»i hô hố, nói:
-Có biết là , kiếm tiá»n con phố nà y phải ná»™p lệ phà không há»?
Cô gái vẫn lắc đầu.
Tên vô lại giơ tay ra, ba ngón cái trỠvà giữa xoa xoa và o nhau, nói:
-Biết là m thế nà o rồi chứ!
Cô gái giữ riệt lấy chiếc túi, tỠánh mắt không cam chịu nhìn tên vô lại.
Tên côn đồ cÆ°á»i toáng lên rồi đứng báºt dáºy, nói:
-Không sao cả. Lão Chuá»™t, Gà Rừng, Ä‘em nó Ä‘i, dạy cho con bé biết Ä‘iá»u chút.
Hai tên còn lại từ phÃa sau mặt mà y tÆ°Æ¡i tỉnh cÆ°á»i khoái trá Ä‘i đến trÆ°á»›c cô gái lúc nà y vẫn tái xanh mặt mÅ©i nhìn ba bá»n vô lại, bò lùi vá» phÃa sau. NhÆ°ng má»™t tên đầu nhuá»™m xanh và tên kia đầu nhuá»™m và ng cứ tiến lại gần. Cô gái gần nhÆ° hiểu hết kết cục gì đến vá»›i mình rồi.
Bá»—ng, lÆ°ng cô gái nhÆ° vấp cái gì đó, giÆ°á»ng nhÆ° là đôi chân. Cô gái ngoái lại nhìn, cặp mắt thấy má»™t khuôn mặt thanh tú, nhÆ°ng đầu tóc dÃnh bết cả lại, nom rất bẩn thỉu. Tuy thế, cặp mắt ngÆ°á»i đó rất trong sáng, không thấy bất cứ chút gợn nà o, trong vắt nhÆ° nÆ°á»›c hồ không gió. NgÆ°á»i đó cúi nhìn cô gái, nhÆ°ng khó hiểu được là hắn Ä‘ang nghÄ© gì.
Phải rồi, là anh ta! Ban nãy, ngÆ°á»i nà y đã nghe ta Ä‘Ã n hát, nhÆ°ng không há» ném cho má»™t cắc. Nom bá»™ dạng ngÆ°á»i nà y e cÅ©ng là kẻ lang bạt kỳ hồ, những ngÆ°á»i nhÆ° thế thì là m sao mà có tiá»n? Cô gái thấy váºy gáºt đầu cầu cứu và cám Æ¡n, bởi ngÆ°á»i nà y là ngÆ°á»i nghe cô Ä‘Ã n hát từ đầu chà cuối. Cô gái có vẻ cảm Ä‘á»™ng, rốt cuá»™c khó lắm đã có má»™t tri âm. Không ngỠđược là khi cô gái gặp nạn, ngÆ°á»i đó cứ đứng phÃa sau xa không chịu bá» Ä‘i. Cô gái không hiểu nên là m thế nà o má»›i được, má»™t mặt muốn con ngÆ°á»i nà y ra tay cứu nguy, má»™t mặt lại lo sợ cho ngÆ°á»i đó chẳng may bị liên luỵ.
Ba tên vô lại chú ý nhìn MÆ°á»i Má»™t. Tên được gá»i là Gà Rừng có cái đầu nhuá»™m xanh vẹo đầu, cằm hÆ°á»›ng vá» phÃa MÆ°á»i Má»™t, nói:
-Thằng ăn mà y kia, cút!
Con mắt MÆ°á»i Má»™t dịch từ khuôn mặt cô gái sang tên Gà Rừng, không Ä‘á»™ng tay chân gì, chỉ lặng lẽ nhìn.
Chuá»™t Và ng bên cạnh cÆ°á»i hô hố:
-Hình như là nó điếc!
Gà Rừng tiến lên hai bÆ°á»›c đến ngay trÆ°á»›c mặt MÆ°á»i Má»™t, bốn con mắt lÆ°á»m nhau. Bá»—ng Gà Rừng giÆ¡ quả đấm đấm sượt mặt MÆ°á»i Má»™t, mồm dữ dằn:
-Äể lão tá» chữa cái tai Ä‘iếc cho mà y.
-Ã!
-Ã!
Cùng lúc là tiếng thét lên của cô gái và tiếng gà o lên đau đớn.
MÆ°á»i Má»™t chỉ há»i hợt giÆ¡ má»™t tay lên đỡ cú tấn công của Gà Rừng, nhÆ°ng gã ngỡ nhÆ° tay mình đánh và o cây gáºy sắt, hình nhÆ° khá»›p cổ tay bị gãy rồi, Ä‘au đến mức nÆ°á»›c mắt không kịp chảy ra.
Tay trái Gà Rừng giữ chặt lấy tay phải,Ä‘au Ä‘á»›n ngồi thụp xuống, liá»n đó là tay trái MÆ°á»i Má»™t sá» và o sau gáy của Gà Rừng, Ä‘oạn thẳng tiến lên trÆ°á»›c mặt Lão Chuá»™t. Lão Chuá»™t rõ là chÆ°a hiểu đã xẩy ra cái gì, nhÆ°ng Ä‘oán biết nhá» biểu hiện của Gà Rừng thì thấy thằng cha thanh niên nà y không dá»… gì bắt nạt. Khi MÆ°á»i Má»™t tiến đến, Lão Chuá»™t đã kịp tung chưởng và o mặt MÆ°á»i Má»™t. MÆ°á»i Má»™t chỉ hÆ¡i hÆ¡i tránh né, chân đã kịp xoay ra sau lÆ°ng Lão Chuá»™t, đồng thá»i ngón tay cái Ä‘iểm nhẹ huyệt phÃa sau lÆ°ng. Lúc nà y Lão Chuá»™t hÆ¡i chút loạng choạng mấy bÆ°á»›c, khi quay lại thì MÆ°á»i Má»™t đã Ä‘i tá»›i tên đầu bá»n.
Tên đầu bá»n chÆ°a kịp hiểu ra sá»± thể thế nà o, má»™t chưởng của MÆ°á»i Má»™t đã kịp tìm đến chá»— hiểm bụng dÆ°á»›i của gã. Äòn ra quá nhanh, không ai nhìn thấy được, đốt giữa ngón giữa chỉ hÆ¡i nhô lên thôi, nom cứ phẳng nhÆ° thÆ°á»ng. Chá»— nhô lên của ngón giữa, chÃnh là kỹ xảo của “Quá»· Thủ†truyá»n dạy, Ä‘iểm mặt tấn công, quả đấm là mặt phẳng, nhÆ°ng cái mặt phẳng quả đấm chỉ cần má»™t Ä‘iểm nhô lên thôi, má»i lá»±c sẽ dồn và o đó nhÆ°ng sá»± lợi hại lại lá»›n gấp nhiá»u lần toà n bá»™ cú đấm.
Sau khi MÆ°á»i Má»™t tung má»™t chưởng ra thì lùi lại phÃa sau, tên vô lại chỉ còn biết dùng hai tay ôm khÆ° khÆ° lấy của quý, mặt tái nhợt, không còn thể chịu được, miệng “Ộc†má»™t tiếng mùi thối há»™c ra từ miệng.
MÆ°á»i Má»™t Ä‘i lên trÆ°á»›c nhặt chiếc ba lô lên, nhìn cô gái Ä‘oạn quay ngÆ°á»i bá» Ä‘i.
Thấy MÆ°á»i Má»™t bá» Ä‘i, chỉ còn hai khuôn mặt nhợt nhạt khổ Ä‘au xổm trên mặt đất, không hiểu cái gì đã xảy ra vá»›i Lão Chuá»™t lông và ng mà má»™t đám đông ngÆ°á»i vây lấy xem?
Những ngÆ°á»i vây xem nà o có biết, Gà Rừng sẽ chết và o sá»›m ngà y mai, Lão Chuá»™t sau mấy ngà y sẽ trúng phong ngồi lên xe lăn suốt phần Ä‘á»i còn lại. Còn tên thứ ba, sẽ là má»™t thái giám sau cùng của Trung Quốc...
-Nà y! Äợi muá»™i vá»›i!
Cô gái Ä‘uổi theo MÆ°á»i Má»™t, nhìn thấy vẻ mặt lạnh tanh, lúc nà y không còn biết là m thế nà o cả, mãi má»›i thốt thêm được lá»i:
-Cám ơn huynh!
MÆ°á»i Má»™t lÆ°á»m cô gái, không nói gì, tiếp tục Ä‘i vá» phÃa trÆ°á»›c.
-Muội… Muội tên là Nguyễn Thanh Ngữ. Còn huynh tên gì?
-Sở Nguyên!
Giá»ng nói và vẻ mặt của MÆ°á»i Má»™t vẫn lạnh băng.
-Ừ!
Thấy MÆ°á»i Má»™t mở miệng nói, Thanh Ngữ vui mừng, tiếp tục giá»›i thiệu:
Muá»™i là sinh viên khoa văn trÆ°á»ng đại há»c Hải Diêm. Muá»™i thÆ°á»ng đến nÆ¡i nà y chÆ¡i ghi-ta để kiếm thêm chút tiá»n ăn há»c. Huynh đừng nghÄ© muá»™i giá»i văn, thá»±c tình muá»™i thÃch âm nhạc.
MÆ°á»i Má»™t lặng miệng hến Ä‘i tiếp lên trÆ°á»›c, Thanh Ngữ cứ bám theo sau nói chuyện. Má»™t kẻ Ä‘eo ba lô nhà u nát, má»™t ngÆ°á»i Ä‘eo ghi-ta cÅ© kỹ, cùng hoà và o đám đông nhÆ° nêm nhÆ° biển trên phố.
Last edited by Tepga; 06-12-2008 at 03:34 PM.
|
05-12-2008, 09:22 PM
|
|
|
|
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 845
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 728 Times in 263 Posts
|
|
Äây là bản dịch siêu siêu siêu tốc, có thiếu sót mong các huynh tỉ đừng cÆ°á»i nha!
THẬP NHẤT HIỆU TRUYỆN
Chương 165: Yên Ắng Trước Cơn Bão
Tác giả: Khát TrÃ
Dịch giả: Matahari
dịch vá»›i tinh thần 1 ng' là m việc bằng 40, các winh tỉ Ä‘á»c tạm nha
sau nà y mụi từ từ chỉnh lại zzáºy
Có hoà hợp, có biệt li, có tụ táºp, có giải tán.
Những ngÆ°á»i xa lạ gặp nhau trên Ä‘Æ°á»ng trá»i nam đất bắc, Ä‘i vá»›i nhau, tụ lại bên nhau, đây chÃnh là duyên pháºn? Mà cái duyên pháºn nà y kéo dà i được bao lâu?
-Äây là nhà cô?
MÆ°á»i Má»™t nhìn căn nhà giản Ä‘Æ¡n, chỉ rá»™ng chừng mÆ°á»i mét vuông, hai chiếc giÆ°á»ng nhá» vá»›i chiếc tủ quần áo vô và n lá»— thủng, và chiếc bà n con Ä‘á»±ng bát Ä‘Å©a. Tất cả gian nhà chỉ có thế bà y biện mà thôi, chứ không thấy gian buồng vệ sinh nÆ¡i rá»a bát, bếo nấu ăn nhÆ° má»i nhà vốn có.
Trên dá»c Ä‘Æ°á»ng tá»›i đây, Thanh Ngữ đã kể hết. Cô ở cùng mẹ, mà gian nhà nà y là thuê của ngÆ°á»i ta, má»—i tháng tiá»n thuê gần má»™t trăm đồng. Căn nhà vốn rất lá»›n, vá» sau chủ nhà ngăn ra là m nhiá»u phòng nhá» cho thuê, nên hai mẹ con Thanh Ngữ cam chịu chui rúc cháºt chá»™i. Nên hiểu là , hiện giá» tấc đất tấc và ng, muốn má»™t ngôi nhà mà tiá»n thuê má»—i tháng chỉ ngót nghét má»™t trăm thì Ä‘Ã o đâu ra! Bởi thế, Nguyá»…n Thanh Ngữ cam chịu váºy. Thanh Ngữ là cô gái rất lạc quan và rất dá»… bằng lòng. Khi cô kể ra những chuyện nà y, MÆ°á»i Má»™t nghe và thấu hiểu.
Căn phòng tuy cháºt hẹp, nhÆ°ng rất sạch sẽ. Nguyá»…n Thanh Ngữ vá»— vá»— chiếc giÆ°á»ng, bảo MÆ°á»i Má»™t ngồi xuống, nói:
-Muội và mẹ muội ở nơi nà y.
GiÆ°á»ng chiếu rất cÅ© kỹ, vừa ngồi và o, tiếng “rắc†nổi lên liên hồi. MÆ°á»i Má»™t ngoái nhìn Thanh Ngữ, há»i:
-Vì sao không trá» trong trÆ°á»ng?
Thanh Ngữ thè lưỡi:
-Ký túc xá rẻ nhất má»—i năm cÅ©ng phải hÆ¡n má»™t ngà n. Thêm nữa, thế thì mẹ sao trá» cùng muá»™i được? Muá»™i Ä‘Ã nh cùng mẹ ở đây, nhÆ° thế má»—i năm sẽ tiết kiệm được khá tiá»n.
Ngừng lại má»™t lúc, cô gái nghÄ© không má»i khách nÆ°á»›c thì quả khiếm nhã, Ä‘ang chá»±c rót bát nÆ°á»›c má»i MÆ°á»i Má»™t.
-Không cần đâu.
MÆ°á»i Má»™t ngăn lại:
-Tôi không khát.
Nguyá»…n Thanh Ngữ Ä‘Ã nh thôi không rót, cất chiếc bát và o chá»— cÅ©, ngồi lên chiếc giÆ°á»ng cạnh, há»i:
-Sở Nguyên đại ca! Huynh là ngÆ°á»i ở đâu?
MÆ°á»i Má»™t vẫn đăm đăm vẻ mặt đáp:
-Tôi không rõ.
DÆ°á»ng nhÆ° không muốn nhắc tá»›i vấn Ä‘á» nà y, nói sang chuyện khác:
-Thế mẹ con cô cÆ¡m nÆ°á»›c là m sao? Còn nhà vệ sinh, tắm rá»a?
Nguyá»…n Thanh Ngữ cÆ°á»i:
-Gian phòng nà y vá»›i phòng bên vốn là má»™t nhà , sau đó má»›i bị chia ra. Vì thế nhà vệ sinh và nhà tắm là dùng chung. Liá»n gian bên là nhà bếp, cách chút là nhà vệ sinh. CÅ©ng tiện lắm.
-Nhà cô nghèo thế nà y, việc gì phải Ä‘i há»c?
-Mẹ muội muốn như thế.
Thanh Ngữ ôm cây Ä‘Ã n lên, khe khẽ báºt giây Ä‘Ã n. Tiếng Ä‘Ã n trong trẻo vang lên khắp gian nhà . Thanh Ngữ khe khẽ nói:
-Gia đình muá»™i vốn cÅ©ng được, nhÆ°ng cha muá»™i bị ung thÆ°, mẹ vì cố công chữa bệnh cho cha đã bán Ä‘i tất cả, đã váºy còn nợ thêm ngÆ°á»i ta tiá»n, thế mà cha muá»™i vẫn cứ thế ra Ä‘i... Còn muá»™i vốn thÃch âm nhạc, sau khi cha qua Ä‘á»i muá»™i dá»± định tìm việc gì đó là m kiếm tiá»n, nhÆ°ng mẹ muá»™i không chịu, bắt muá»™i dù thế nà o cÅ©ng phải há»c xong đại há»c. Muá»™i không thuyết phục nổi mẹ nên má»›i tiếp tục Ä‘i há»c. Nghe nói, há»c văn sau nà y ra trÆ°á»ng dá»… xin việc, nên muá»™i má»›i thi và o ngà nh văn.
Ngừng lại hồi lâu, Thanh Ngữ ná»a cÆ°á»i ná»a mỉa mai bản thân, há»i:
-Có phải muội rất ngốc không?
MÆ°á»i Má»™t khe khẽ lắc đầu, vẫn vá»›i giá»ng lạnh lùng vốn có:
-Cô rất kiên cÆ°á»ng!
MÆ°á»i Má»™t rất Ãt khi ca ngợi ai, đúng ra là chÆ°a bao giá» khen ai cả, Nguyá»…n Thanh Ngữ là ngÆ°á»i đầu tiên. Quả thá»±c Thanh Ngữ là ngÆ°á»i rất kiên cÆ°á»ng, Ãt ra thì hắn cÅ©ng cảm nháºn nhÆ° thế.
Nguyễn Thanh Ngữ thở dà i:
-Kỳ thá»±c thì mẹ muá»™i quá mệt má»i rồi, nên thÆ°á»ng ngà y muá»™i Ä‘i Ä‘Ã n hát kiếm thêm chút tiá»n để giúp đỡ mẹ. Phải không Sở đại ca? Chuyện hôm nay tháºt sá»± cám Æ¡n huynh. Không có huynh thì muá»™i không biết sẽ ra là m sao vá»›i bá»n chúng nữa.
MÆ°á»i Má»™t vẻ thản nhiên đáp:
-Ừ!
MÆ°á»i Má»™t nà o có để bụng đến ba tên côn đồ đó. NgÆ°á»i chết bởi tay MÆ°á»i Má»™t đã không còn tÃnh hết thì là m sao để ý tá»›i ba tên ranh con. NhÆ°ng có Ä‘iá»u, Nguyá»…n Thanh Ngữ không thể hiểu được kết cục của ba kẻ lÆ°u manh đó. Cô chỉ có nghÄ© rằng, ngÆ°á»i có cái tên Sở Nguyên chỉ là má»™t kẻ lÆ°u manh tà i giá»i, gặp chuyện bất bình ra tay cứu giúp, thế thôi.
MÆ°á»i Má»™t Ä‘eo ba lô lên, Ä‘i ra đến ngoà i cá»a nhìn trá»i, đã khuya rồi, nói :
-Tôi đi đây!
Thanh Ngữ đứng lên:
-Huynh ngồi chơi chút nữa đã.
MÆ°á»i Má»™t không đáp lá»i mà dùng cá» chỉ thay lá»i nói. MÆ°á»i Má»™t Ä‘i ra khá»i cá»a, không ngoái đầu lại, Ä‘i và o đêm Ä‘en.
Nguyá»…n Thanh Ngữ chạy bổ đứng ở cá»a, nhìn theo lÆ°ng MÆ°á»i Má»™t Ä‘i khuất dần, chỉ còn biết âm thầm chúc phúc cho MÆ°á»i Má»™t rồi đóng cá»a lại. Hai ngÆ°á»i chỉ là kẻ qua Ä‘Æ°á»ng, biết nhau tình cá» do chuyện xô xát, việc gì phải lÆ°u luyến nặng ná».
MÆ°á»i Má»™t Ä‘i ra đến phố, ngoái nhìn lại gian nhà cÅ© nát, khoác ba lô lên lÆ°ng, Ä‘i tiếp. MÆ°á»i Má»™t Ä‘i Ä‘i lại lại mãi ngoà i phố rất lâu, đợi cho đến sang canh, thấy không còn mấy ngÆ°á»i xe qua lại, má»›i thà nh thục mở cá»a má»™t xe ven Ä‘Æ°á»ng lái chạy khá»i con phố ồn à o.
MÆ°á»i Má»™t đổi có đến năm lần xe. Há»… cứ gặp trạm kiểm soát là lại Ä‘i bá»™ vòng qua trở vá» kinh thà nh. Khi trá»i sắp sáng, MÆ°á»i Má»™t lái xe đến gần ngoại ô kinh thà nh, sau khi xá» lý xong chiếc xe đó má»›i Ä‘eo ba lô Ä‘i bá»™, nhằm hÆ°á»›ng phòng thà nghiệm của tiến sÄ© Ä‘iên.
Vẫn rừng cây ráºm rạp đó, vẫn gian phòng cÅ© nát ấy, MÆ°á»i Má»™t chá» cho trá»i sáng bạch ra má»›i Ä‘i và o. MÆ°á»i Má»™t nhìn bốn chung quanh, thấy không có ai má»›i gỡ hà ng gạch rồi chui và o gian phòng bà máºt. MÆ°á»i Má»™t là ngÆ°á»i rất cẩn tháºn. MÆ°á»i Má»™t không tin bất cứ ai, bao gồm cả đồng sá»± của Tháºp Tá»± Hắc Ãm. Khi còn ở trên con tà u Việt Hải, MÆ°á»i Má»™t hiểu rằng, kiểm tra đồ đạc trong ba lô du lịch mà Lãnh Dạ nhá» TrÆ°Æ¡ng Thiện Ä‘em lại cho, rất hay, bên trong không có má»™t thiết bị gì cà i và o truy tìm tung tÃch, nếu không, MÆ°á»i Má»™t sẽ tìm Lãnh Dạ há»i tá»™i trÆ°á»›c hết.
Tiến sÄ© Ä‘iên Ä‘ang báºn là m thà nghiệm, tháºm chà không biết MÆ°á»i Má»™t Ä‘i đến. MÆ°á»i Má»™t không quấy rầy tiến sÄ©, cứ đứng im lặng chỠđợi bên ngoà i, đợi cho tiến sÄ© là m xong công chuyện.
Không hiểu MÆ°á»i Má»™t đợi đã bao lâu, cảm thấy gần nhÆ° đã đợi cả ngà y trá»i má»›i thấy tiến sÄ© Äiên vui vẻ ngẩng đầu lên hÃt hÆ¡i rõ sâu cho nhẹ nhõm, rồi sau đó má»›i đấm đấm và o sau lÆ°ng. Tiến sÄ© tuổi tác đã cao rồi, mái đầu bạc trắng hết cả nom cà ng già trÆ°á»›c tuổi. Bởi công việc nặng ná» tạo nên cho tiến sÄ© áp lá»±c lá»›n. MÆ°á»i Má»™t còn ngỡ rằng, lần thà nghiệm cho MÆ°á»i Má»™t, khi còn là m dở dang công chuyện, tiến sÄ© đã mệt quá mà ngã gục xuống tại nÆ¡i là m việc, do vì hai chân máu tụ không thể đứng vững.
-Tiến sÄ© Äiên!
MÆ°á»i Má»™t hô lên má»™t tiếng.
Tiến sÄ© Äiên ngoái đầu nhìn MÆ°á»i Má»™t, khe khẽ chau đôi mà y, há»i:
-Vì sao cáºu lại chÆ°a Ä‘i?
MÆ°á»i Má»™t thầm hÃt má»™t hÆ¡i sâu. Tiến sÄ© Äiên quả là ngÆ°á»i không còn biết phân biệt thá»i gian giá» giấc nữa. MÆ°á»i Má»™t không nói nhiá»u, lôi từ ba lô ra má»™t cái ống sắt nho nhá». Tiến sÄ© Äiên cẩn tháºn mở nắp ống ra, bên trong ống có má»™t lá» Ä‘á»±ng đầy chất lá»ng mà u xanh. Tiến sÄ© Äiên tiếp tục mở nút lá» thuá»· tinh Ä‘Æ°a lên mÅ©i ngá»i, chau mà y há»i:
-Äây là cái gì?
-Thuốc tà ng hình.
Äây quả là thuốc tà ng hình mà MÆ°á»i Má»™t đã tìm thấy trong áo của Gia Äại Tá». Lúc bấy giá», MÆ°á»i Má»™t lấy được hai lo, má»™t lỠđã bị Gia Äại Tá» dùng hết, má»™t lá» Ä‘em cho Lãnh Dạ, nhÆ°ng Lãnh Dạ và Hầu Tá» không há» biết gì. Thuốc tà ng hình có cả thảy ba lá», đây là thuốc trong lá» thứ ba mà MÆ°á»i Má»™t đã bà máºt cất giấu bằng cách mượn hoa tiếp má»™c, Ä‘em chiếc bình vốn có của nó vứt Ä‘i đổi Ä‘á»±ng sang chiếc bình má»›i khác loại, lại đặt và o trong cái ông chống rung Ä‘á»™ng, đặt chung và o trong bao nhiêu lá» thuốc khác. Lãnh Dạ không hiểu gì tình hình Ä‘em tất cả chai lá» có lẫn thuốc tà ng hình trả lại cho MÆ°á»i Má»™t.
-Thuốc tà ng hình?
Tiến sÄ© Äiên sững sá» ngÆ°á»i lên:
-Thế nà o là thuốc tà ng hình?
MÆ°á»i Má»™t kể cho tiến sÄ© nghe công dụng của thuốc tà ng hình. Lão nghe kể xong mắt sáng lên, vá»™i vã Ä‘i nghiên cứu thuốc tà ng hình, tháºm chà quên cả há»i thêm những tÆ° liệu vá» nó
-Tiến sÄ© Äiên!
Tiến sÄ© Äiên đã Ä‘i và o trong phòng không nghe thấy tiếng gá»i của MÆ°á»i Má»™t nữa.
MÆ°á»i Má»™t Ä‘i vòng và o trong kho, đặt túi ba lô và o đó rồi ném bá» chiếc máy di Ä‘á»™ng đã bị nÆ°á»›c biển là m há»ng.
Từ trong phòng thà nghiệm Ä‘i ra, trá»i ngoà i đã hoà ng hôn, MÆ°á»i Má»™t không biết được là , mình chỠđợi tiến sÄ© Äiên mất trá»n má»™t ngà y. MÆ°á»i Má»™t Ä‘i đến Ä‘oạn phố rá»™ng rồi vẫy má»™t chiếc xe buýt. Lái xe buýt nhìn MÆ°á»i Má»™t vá»›i ánh mắt ngá» vá»±c. Quần áo trên ngÆ°á»i MÆ°á»i Má»™t chÆ°a kịp thay, đầu tóc vẫn bết dÃnh nhÆ° cÅ©, nom rất nhếch nhác bẩn thỉu. MÆ°á»i Má»™t không chấp ánh mắt chê bai đó của lái xe. Trá»±c tiếp ngồi lên địa chỉ trên ghế xe báo. Lúc nà y, tà i xế má»›i bán tÃn bán nghi là chở MÆ°á»i Má»™t đến đại bản doanh của Tháºp Tá»± Hắc Ãm. MÆ°á»i Má»™t cho lái xe biết địa chỉ của mình là khu biệt thá»± đặc biệt, tuy không bằng biệt thá»± hà o hoa mà Văn CÆ°á»ng và Âu DÆ°Æ¡ng Nguyệt nhi ở,nhÆ°ng chà Ãt thì cÅ©ng là biệt thá»±, dá»… gì ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng có thể mua nổi. Ngôi biệt thá»± đó vốn là nhà riêng của Lãnh Dạ, sau đó sung công cho Tháºp Tá»± Hắc Ãm là m đại bản doanh. MÆ°á»i Má»™t xuống xe, lạnh nhạt nói má»™t câu:
-Äợi tôi má»™t lát.
Dứt lá»i không thèm ngoái cổ lại, nhảy ra khá»i cá»a ấn chuông.
Chuông cổng đổ mãi không có ai ra mở cá»a. Thấy lái xe vẫn con mắt đầy ngá» vá»±c, MÆ°á»i Má»™t dùng thân mình để che tầm nhìn của lái xe, lấy chìa khoá vạn năng mang theo ngÆ°á»i mở cá»a cổng lá»t và o trong rất nhanh. MÆ°á»i Má»™t Ä‘i vá» phòng mình tìm tá» ngân phiếu trở lại trả tiá»n thuê xe, khi đó má»›i là m tan biến ná»—i ngá» vá»±c trong lòng tà i xế. Có Ä‘iá»u,nhìn thấy lái xe khi rồ ga Ä‘i mà vẫn còn nhìn MÆ°á»i Má»™t qua gÆ°Æ¡ng chiếu háºu, e là MÆ°á»i Má»™t đã Ä‘á»™t nháºp biệt thá»± đó để cuá»—m tiá»n chủ nhà ?
Những chuyện đó không há» hấn gì để MÆ°á»i Má»™t quan tâm, có thể là lái xe sẽ báo vá»›i cảnh sát thì MÆ°á»i Má»™t vẫn có thân pháºn rõ rà ng.
MÆ°á»i Má»™t vỠđến nhà , trÆ°á»›c hết là rót cốc nÆ°á»›c uống,sau đó dùng Ä‘iện thoại vệ tinh cố định liên lạc vá»›i Cuồng Triá»u. Hai tiếng chuông thôi, phÃa kia Cuồng Triá»u đã nhấc máy
-A lô!
-Là ta đây.
-Sở Nguyên? Vá» từ khi nà o váºy?
-Vừa mới!
MÆ°á»i Má»™t ngồi lên chiếc Ä‘i-văng bên cạnh há»i:
-Lãnh Dạ và Hầu TỠthế nà o?
-Chúng được trên gá»i Ä‘i rồi. Äang bà n chuyện bá»n hacker sẽ thuá»™c vá» ai.
MÆ°á»i Má»™t bÄ©u môi. MÆ°á»i Má»™t Ä‘oán biết kéo theo bá»n hacker nà y vá» thu chỉ thêm phiá»n phức. Những nhân tà i mạng nà y, nhà nÆ°á»›c đâu dá»… gì bá» rÆ¡i. ChÃnh vì lẽ đó mà MÆ°á»i Má»™t rất ghét hợp tác vá»›i chÃnh phủ, há»… có gì đó béo bở thì bá»n MÆ°á»i Má»™t chỉ được hưởng xái mà thôi, thế yếu nhÆ° há» thì là m sao có thế chống lại nổi, suy cho cùng thì đầu ngÆ°á»i dÆ°á»›i gầm sà n buá»™c phải cúi xuống thì má»›i Ä‘i lá»t. NhÆ°ng MÆ°á»i Má»™t cÅ©ng không vì thế mà lo lắng, rốt cuá»™c thì Tháºp tá»± Hắc ám cÅ©ng béo bở đấy chứ. Trên đó còn có nhiá»u vấn Ä‘á» phải quyết liệt vá»›i Tháºp Tá»± Hắc ám để đôi bên lợi dụng lẫn nhau, bởi thế Tháºp tá»± Hắc ám má»›i có cá»› chắc chắn mà lôi được bá»n hacker nà y vá», chÃnh vì thế mà Lãnh Dạ đã phải ngang nhiên mượn bằng được lá»±c lượng của Trượng Trị Quốc bà máºt Ä‘em bá»n há» vá» nÆ°á»›c.
MÆ°á»i Má»™t uống xong nÆ°á»›c, há»i:
-Tư liệu thế nà o?
-Má»™t phần bán cho Hà n quốc, tiá»n đã lấy được. Má»™t phần Lãnh Dạ cầm Ä‘i, dùng là m Ä‘iá»u kiện để bà n vá» tá»± do.
-Tôi cũng cần một suất.
-Tôi biết rồi. Äã thống nhất vá»›i MÆ°á»i Má»™t rồi.
-Äược!
MÆ°á»i Má»™t lạnh lùng đáp gá»n lá»n.
-Phải rồi!
Cuồng Triá»u nhá»› lại gì đó nói vá»™i:
-Cáºu vì cá»› gì giữa Ä‘Æ°á»ng lại rá»i tà u?
MÆ°á»i Má»™t chỉ “Ừ†má»™t tiếng thôi thay cho lá»i đáp.
Cuồng Triá»u hiểu rõ tÃnh cách của MÆ°á»i Má»™t, MÆ°á»i Má»™t đã không muốn nói thì có cạy răng lên cÅ©ng chẳng nói, Ä‘oạn chuyển sang câu chuyện khác:
-Có cần nói cho bá»n Lãnh Dạ biết không?
-Khá»i cần.
-Phải rồi. Nhà há» Trần gần đây có chuyện, cáºu phải cẩn tháºn đấy.
-Biết rồi!
MÆ°á»i Má»™t lạnh nhạt:
-Ta gác máy đây.
-Cũng được.
MÆ°á»i Má»™t cúp máy, uống cạn cốc nÆ°á»›c thứ hai rồi đặt chiếc cốc xuống, Ä‘i vá» phòng lÆ°u giữ. Phòng lÆ°u giữ có hai chiếc tủ, má»™t tủ mở ra toà n là các loại súng ống, lá»± đạn và đạn. Còn chiếc tủ kia toà n là máy di Ä‘á»™ng, loại đắt tiá»n chục vạn cho xuống Ãt nhất cÅ©ng hà ng trăm đồng má»™t chiếc, tháºm chà là các loại cÅ© rÃch cÅ©ng có.
Lãnh Dạ có chút không bình thÆ°á»ng, hay nói đúng hÆ¡n là má»—i ngÆ°á»i trong Tháºp tá»± Hắc ám Ä‘á»u không bình thÆ°á»ng, biết là không dùng đến máy di Ä‘á»™ng thế mà vẫn cứ tà ng trữ. Toà n bá»™ máy di Ä‘á»™ng đủ mở má»™t cá»a hiệu.
MÆ°á»i Má»™t tiện tay cầm lấy má»™t máy di Ä‘á»™ng, đổi thẻ sim trong máy bằng thẻ vốn dùng. Máy di Ä‘á»™ng cÅ© bị nÆ°á»›c biển ngấm là m há»ng, nhÆ°ng sim thì vẫn có thể dùng được. MÆ°á»i Má»™t mở máy, láºp tức nháºn được ba cú nhắn tin, Ä‘á»u của TrÆ°Æ¡ng Hân Hân gá»i tá»›i.
MÆ°á»i Má»™t Ä‘ang định đóng máy, nghÄ© Ä‘i nghÄ© lại, hay cứ gá»i cho TrÆ°Æ¡ng Hân Hân má»™t lần váºy. Äầu đằng kia vá»™i cầm lên máy, giá»ng TrÆ°Æ¡ng Hân Hân:
-Sở Nguyên ca ca. Cuối cùng thì huynh cÅ©ng gá»i cho muá»™i rồi.
MÆ°á»i Má»™t cầm máy di Ä‘á»™ng Ä‘i ra khá»i máºt thất, há»i:
-Có chuyện gì thế?
-Huynh, huynh không nhớ ư?
-Nhớ gì?
-Hôm nay là sinh nháºt muá»™i mà ! Thứ tÆ°.
-Ừ!
Giá»ng TrÆ°Æ¡ng Hân Hân có vẻ chán nản, nhá» tiếng nhắc lại:
-Hôm nay là sinh nháºt của muá»™i!
-Ừ!
MÆ°á»i Má»™t vẫn lạnh nhạt:
-Chúc sinh nháºt vui vẻ!
-Huynh… Muội…
TrÆ°Æ¡ng Hân Hân thở dà i. Không nén nổi giáºn nói tiếp:
-Hôm nay huynh có rỗi không?
-Không!
-NhÆ°ng chúng ta đã hẹn trÆ°á»›c rồi mà ? Muá»™i muốn má»i huynh đến nhà ăn cÆ¡m.
-NhÆ°ng tôi đã nháºn lá»i đâu!
-Huynh là m sao có thể nhÆ° thế chứ! Huynh nói lá»i không giữ lá»i.
MÆ°á»i Má»™t Ä‘i vá» phÃa phòng mình, tiện tay lấy ra bá»™ quần áo, miệng nói:
-Tôi đã nói gì?
-Huynh… Muá»™i không thèm chấp nữa. Nhất định là hôm nay huynh phải đến đấy. Ba má muá»™i má»i riêng huynh, Ä‘ang chuẩn bị má»™t bà n ăn đầy đủ chá» huynh rồi.
MÆ°á»i Má»™t cầm bá»™ quần áo sạch sẽ Ä‘i và o nhà tắm, nói:
-Nói lại nghe?
-Không được! Sao lại phải nói lại. Muá»™i không chấp. Huynh không đến, muá»™i sẽ giáºn đấy!
-Ừ!
-Huynh… Muội không thèm nói chuyện với huynh nữa.
-Ừ!
-Huynh… Muội không thèm nói chuyện với huynh nữa. Má, má…
Máy đầu kia, tiếng của Trương Hân Hân và Sở Phà m nhỠdần. Sau chút tiếng Sở Phà m vang lên:
-Sở Nguyên à !
-Dạ!
-Có phải cháu có việc báºn không?
MÆ°á»i Má»™t lặng má»™t lúc, đáp:
-Không đâu ạ!
-Thế thì cháu đến đây Ä‘i. Dì hôm nay là m nhiá»u đồ ăn. Lại nữa, lần trÆ°á»›c trở vá» chÆ°a có dịp để nói chuyện vá»›i cháu. Hôm nay may cả nhà đông đủ. Thế nà o?
Dì? Cái danh xÆ°ng nghe lạ lẫm quá. MÆ°á»i Má»™t đứng trÆ°á»›c gÆ°Æ¡ng, nhìn Ä‘iệu bá»™ mình cầm Ä‘iện thoại trên tay, trầm ngâm hồi lâu, nói:
-Thế cÅ©ng được váºy!
Sở Phà m cÆ°á»i:
-NhÆ° thế nhé! Bá»n dì đợi cháu. đến sá»›m nhé!
-Vâng ạ!
MÆ°á»i Má»™t tắt máy rồi ném và o má»™t bên, nằm và o bồm tắm, mở vòi, không hiểu nÆ°á»›c trong vòi chảy ra là nóng hay lạnh, cứ thế tắm rá»a sạch sẽ.
Má»™t tấm thân mệt má»i, má»™t thân đầy muối mặn nÆ°á»›c biển dùng nÆ°á»›c tẩy sạch, nhÆ°ng mãi mãi vẫn rá»a không trôi mùi tanh tưởi của máu trên mình. MÆ°á»i Má»™t không muốn có mối quan hệ gì hÆ¡n vá»›i nhà Sở Phà m, bởi lẽ là ngÆ°á»i của hai thế giá»›i khác nhau. MÆ°á»i Má»™t đã chấp nháºn suốt Ä‘á»i ngáºp chìm trong bể máu. NhÆ°ng váºn mệnh trá»› trêu cứ thế, muốn tháo chạy thì nhất định là chạy không thoát. Hay là nhà Sở Phà m mắc nợ gì chăng, luôn cứ rà ng buá»™c không tha?
Tắm táp đã rồi, MÆ°á»i Má»™t thay má»›i bá»™ quần áo. Lãnh Dạ và Hầu Tá» cÅ©ng chÆ°a vá». MÆ°á»i Má»™t theo thói quen Ä‘eo bao tay bằng tÆ¡, cầm lên hai khẩu súng xem thá» thế nà o, cuối cùng ném sang má»™t bên, chỉ cầm má»—i con dao găm mà u Ä‘en giắt và o ngÆ°á»i, mang đủ tiá»n mặt ra khá»i nhà .
Trong sân khu biệt thá»± có rất nhiá»u xe con, MÆ°á»i Má»™t tuỳ thÃch lấy má»™t chiếc, lái xe ra khá»i khu biệt thá»±, hÆ°á»›ng vá» phÃa nhà TrÆ°Æ¡ng Hân Hân.
Trá»i đêm đã gần tá»›i, Ä‘Æ°á»ng phÃa trÆ°á»›c mênh mông. Nhà há» Trần đã có Ä‘á»™ng tÄ©nh, chÆ°a kết thúc cuá»™c chiến vá»›i “Quá»· Thủâ€, còn có gì đó khiến MÆ°á»i Má»™t có ý định giết ngÆ°á»i.
Tất thảy đang là sự tĩnh lặng trước khi giông bão.
Last edited by huntercd; 06-12-2008 at 12:09 AM.
|
05-12-2008, 09:24 PM
|
|
|
|
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 845
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 728 Times in 263 Posts
|
|
Äây là bản dịch siêu siêu siêu tốc, có thiếu sót mong các huynh tỉ đừng cÆ°á»i nha!
THẬP NHẤT HIỆU TRUYỆN
Chương 166: Huyết Chiến Ở Hải Diêm (1)
Tác giả: Khát TrÃ
Dịch giả: Matahari
dịch vá»›i tinh thần 1 ng' là m việc bằng 40, các winh tỉ Ä‘á»c tạm nha
sau nà y mụi từ từ chỉnh lại zzáºy
Kinh coong…
Cá»a nhà mở ra, TrÆ°Æ¡ng Hân Hân thò bá»™ mặt mừng rỡ ra ngoà i khe cá»a, nhìn MÆ°á»i Má»™t cÆ°á»i ngá»t ngà o:
-Sở Nguyên ca ca! Huynh đến rồi à !
-Ừ!
Tuy sinh nháºt là chuyện vui vẻ nhất Ä‘á»i ngÆ°á»i, nhÆ°ng MÆ°á»i Má»™t vẫn bá»™ mặt lạnh lùng không Ä‘an xen bất cứ gì khác. CÅ©ng có thể MÆ°á»i Má»™t muốn cÆ°á»i lên, nhÆ°ng trong ký ức MÆ°á»i Má»™t không có chuyện gì để có thể vui được. Trong con mắt của MÆ°á»i Má»™t chỉ có giết ngÆ°á»i và bị ngÆ°á»i truy sát, mà i mãi chỉ có thế, bên cạnh MÆ°á»i Má»™t có không Ãt ngÆ°á»i đã chết, chết nhiá»u đến ná»—i MÆ°á»i Má»™t đã quen Ä‘i, không còn chuyện gì để là m cho MÆ°á»i Má»™t nở nổi nụ cÆ°á»i hồi tưởng, không má»™t chuyện gì.
TrÆ°Æ¡ng Hân Hân không quan tâm đến vẻ mặt của MÆ°á»i Má»™t, cÆ°á»i hÃp mắt lại chìa má»™t bà n tay ra.
MÆ°á»i Má»™t há»i:
-Là m gì váºy?
-Quà tặng?
Trương Hân Hân giương to đôi mắt trong đáng yêu đáp:
-Huynh không nói vá»›i muá»™i là không có quà tặng sinh nháºt đấy chứ?
MÆ°á»i Má»™t xoa đôi bà n tay không:
-Không có!
-… …
TrÆ°Æ¡ng Hân Hân không tức giáºn gì cả. TÃnh khà MÆ°á»i Má»™t giống nhÆ° vẻ mặt mà , rất ghẻ lạnh, không có gì để lại trong suy nghÄ©, cứ nhÆ° MÆ°á»i Má»™t không bao giá» có hi vá»ng nà o. TrÆ°Æ¡ng Hân Hân né ngÆ°á»i sang má»™t bên cá»a nói:
-Nhanh và o đi. Ba mẹ muội còn ngồi chỠhuynh đấy.
Nói rồi giÆ¡ tay ra kéo cánh tay MÆ°á»i Má»™t. Theo bản năng, MÆ°á»i Má»™t lùi lại má»™t bÆ°á»›c, liá»n hiểu ra ngay là , không phải TrÆ°Æ¡ng Hân Hân tấn công mình, má»›i xoá bỠý nghÄ© là TrÆ°Æ¡ng Hân Hân giÆ¡ tay xua mình Ä‘i khá»i.
TrÆ°Æ¡ng Hân Hân không hiểu rằng, mình suýt nữa thì bị sÆ°ng mặt mà y. Mặt tÆ°Æ¡i roi rói khoác tay MÆ°á»i Má»™t lôi và o phòng khách.
Vừa vặn thay, Sở Phà m Ä‘ang bê má»™t mâm đồ ăn Ä‘i từ nhà bếp lên, thấy MÆ°á»i Má»™t cÆ°á»i bảo:
-Sở Nguyên à ! Cháu đến rồi đấy! Nhanh và o đi. Nếm thỠtà i nghệ của dì là m nà y.
TrÆ°Æ¡ng Hân Hân vẫn cÆ°á»i nói:
-Tà i nghệ nấu ăn của mẹ muá»™i thì khá»i phải nói. Tiếc là thÆ°á»ng ngà y không ở nhà để cho muá»™i thưởng thức nhiá»u. Sở Nguyên ca ca! Hôm nay bẽ vá»›i huynh quá.
MÆ°á»i Má»™t mặt vẫn bình thản gáºt đầu, mắt nhìn vá» phÃa nhà bếp. Chồng của dì Sở Phà m, tức bố của TrÆ°Æ¡ng Hân Hân, TrÆ°Æ¡ng ChÃnh VÅ© cÅ©ng bê lên má»™t Ä‘Ä©a thức ăn. Ông nhìn MÆ°á»i Má»™t, mỉm cÆ°á»i vui vẻ gáºt đầu.
MÆ°á»i Má»™t cÅ©ng gáºt đầu đáp lá»…. MÆ°á»i Má»™t đã gặp TrÆ°Æ¡ng ChÃnh VÅ© má»™t lần, lần đó hai ngÆ°á»i chỉ va và o ngÆ°á»i nhau ở cá»a thang máy thôi.
-NÃ o!
Sở Phà m đặt thức ăn lên bà n, gá»i MÆ°á»i Má»™t:
-Sở Nguyên! Nhanh ngồi và o bà n đi.
TrÆ°Æ¡ng Hân Hân kéo MÆ°á»i Má»™t và o bà n ăn Ä‘oạn ngồi xuống bên cạnh MÆ°á»i Má»™t.
TrÆ°Æ¡ng ChÃnh VÅ© bà y xong đồ ăn, há»i:
-Sở Nguyên! Cháu uống rượu chứ?
MÆ°á»i Má»™t há» hững đáp:
-Cháu không uống rượu ạ!
TrÆ°Æ¡ng Hân Hân cÆ°á»›p lá»i:
-Thì uống nÆ°á»›c ngá»t.
MÆ°á»i Má»™t lắc đầu:
-Nước trắng!
Vá»›i tÃnh khà cổ quái đó của MÆ°á»i Má»™t, dÆ°á»ng nhÆ° TrÆ°Æ¡ng Hân Hân đã quen rồi, không cần há»i nhiá»u, quay Ä‘i rót má»™t cốc nÆ°á»›c trắng Ä‘em cho MÆ°á»i Má»™t.
Thức ăn được bê hết lên, sau đó TrÆ°Æ¡ng ChÃnh VÅ© bê má»™t Ä‘Ä©a gateau và o, thắp nến sinh nhất, Ä‘oạn tắt bóng Ä‘iện. Bóng tối trùm lên mặt má»—i ngÆ°á»i xem ra rất đầm ấm. Cả nhà vây lấy bà n ăn vá»— tay hát theo nhịp: “Chúc sinh nháºt vui vẻ. Chúc sinh nháºt vui vẻ…â€, chỉ có MÆ°á»i Má»™t là không hát. Không phải MÆ°á»i Má»™t không biết hát bà i nà y, mà không muốn hát. Theo nhÆ° MÆ°á»i Má»™t, nhÆ° thế cÅ©ng vô vị mà thôi. MÆ°á»i Má»™t chỉ có nghe và nhìn khuôn mặt rất Ä‘á»—i hạnh phúc của TrÆ°Æ¡ng Hân Hân.
Nhá»› lại cái ngà y trÆ°á»›c kia, MÆ°á»i Má»™t chÆ°a từng có ká»· niệm ngà y sinh, tổ chức sinh nháºt có gì ngá»t ngà o? MÆ°á»i Má»™t không biết, cÅ©ng chẳng theo Ä‘uổi là m gì. GiỠđây nhìn thấy má»™t gia đình vui vầy MÆ°á»i Má»™t cÅ©ng chẳng há» có cảm xúc gì.
Ãnh sáng nên hắt và o khuôn mặt trái xoan của TrÆ°Æ¡ng Hân Hân. Có phải vì ánh sáng nến hay vì TrÆ°Æ¡ng Hân Hân cảm thấy hạnh phúc, mà má á»ng hồng lên, rất đáng yêu.
Bà i hát mừng ngà y sinh kết thúc, TrÆ°Æ¡ng ChÃnh VÅ© báºt lại công tắc đèn, dịch Ä‘Ä©a ga-tô ra, nâng cốc rượu lên, nói:
-Nà o! Chúc ngà y sinh của con gái vui vẻ. Má»i ngÆ°á»i cạn ly!
Bốn chiếc ly chạm và o nhau, MÆ°á»i Má»™t cÅ©ng nhấp má»™t ngụm tượng trÆ°ng. Sở Phà m gắp hai đùi gà cho và o bát TrÆ°Æ¡ng Hân Hân và MÆ°á»i Má»™t, nói:
-Sở Nguyên. Nà o, ăn cái tá»i gà nà y nhé!
-Vâng!
MÆ°á»i Má»™t gặm nhanh má»™t lèo cái đùi gà . Nói tháºt ra, MÆ°á»i Má»™t ăn uống nom rất không đẹp, nhÆ°ng MÆ°á»i Má»™t chẳng để ý, MÆ°á»i Má»™t chỉ nghÄ© vá» thá»i gian là quan trá»ng. Cứ nhai nhá» nhẻ thì thà ăn nhanh nhanh lên để còn thá»i gian mà chiến đấu. May cả nhà Sở Phà m cÅ©ng dá»… tÃnh. Còn TrÆ°Æ¡ng Hân Hân vừa gặm tà tà thịt đùi gà vừa nhìn MÆ°á»i Má»™t ngốn ngấu nhÆ° hổ nuốt sói gặm.
Có lẽ thấy không khà trầm lắng quá, Sở Phà m lên tiếng há»i:
-Hân Hân à ! Ban nãy con vừa cầu mong gì?
Trương Hân Hân hất mũi lên, nói:
-Äiá»u nà y thì không thể nói ra được. Nói ra sẽ không còn thiêng nữa.
-Äâu có thế! Vả lại Ä‘iá»u Æ°á»›c có những hai cÆ¡ mà , nói ra má»™t còn thì bà máºt má»™t, được không?
Trương Hân Hân hiếu kỳ:
-Ấy! Mẹ à . Tại là m sao mẹ lại biết thế?
TrÆ°Æ¡ng ChÃnh VÅ© nói:
-Lẽ nà o con nghÄ© rằng mẹ con lạc háºu Æ°? Nói Ä‘i, cần phải nói ra Ä‘iá»u Æ°á»›c gì nà o?
TrÆ°Æ¡ng Hân Hân cÆ°á»i, đáp:
-Thôi được. Con nói.
Trương Hân Hân nghĩ một chút:
-Con chúc ba, mẹ và Sở Nguyên huynh mạnh khoẻ, hạnh phúc trá»n Ä‘á»i.
TrÆ°Æ¡ng ChÃnh VÅ© cÆ°á»i to lên ha hả:
-Thế chứ, không là nuôi không công rồi!
MÆ°á»i Má»™t lÆ°á»m TrÆ°Æ¡ng Hân Hân, rồi nhìn và o bát mình, cúi đầu ăn tiếp.
Sở Phà m há»i:
-Thế còn má»™t Ä‘iá»u Æ°á»›c nữa?
Trương Hân Hân cảnh giác:
-Äiá»u Æ°á»›c nà y đã nói là không nói cÆ¡ mà . Nói ra không còn thiêng.
TrÆ°Æ¡ng ChÃnh VÅ© cÆ°á»i vui vẻ:
-Không phải là muốn sớm có chồng đấy chứ?
Trương Hân Hân là m bộ như voi dữ:
-Ba! Ba nói lung tung gì váºy!
Sở Phà m cũng nguýt chồng một cái, trách móc:
-Con gái còn chÆ°a đến tuổi mà ! Chá»› có nói báºy!
TrÆ°Æ¡ng ChÃnh VÅ© cÆ°á»i lấp liếm:
-Äùa chút thôi! Hôm nay, Hân Hân thêm má»™t tuổi, ba mừng lắm. Hà hà …
Cả nhà vui vẻ chuyện trò ăn uống, chỉ có má»—i MÆ°á»i Má»™t không nói năng gì, nếu có nói thì chỉ má»—i “Vâng†hoặc “Ừ†mà thôi..
Khi bữa ăn đã ná»a giỠđồng hồ trôi qua, TrÆ°Æ¡ng ChÃnh VÅ© bá»—ng nói:
-Phải rồi. Sở Nguyên à ! Có muốn vỠcông ty chú không? Chú có thể nói với giám đốc cho, thu xếp cho cháu một chỗ nà o đó.
MÆ°á»i Má»™t ngÆ°á»›c mắt lên nhìn TrÆ°Æ¡ng ChÃnh VÅ©, lạnh nhạt đáp:
-Không muốn ạ!
Sở Phà m khuyên:
-Sở Nguyên à ! Có lẽ nên tìm một công việc đà ng hoà ng mà là m. Cháu cứ như thế thì di rất lo lắng.
MÆ°á»i Má»™t lại vẫn chỉ lạnh nhạt:
-Vâng!
TrÆ°Æ¡ng Hân hân giÆ°Æ¡ng to cặp mắt, hiếu kỳ chen lá»i:
-Phải rồi! Äến bây giá», muá»™i cÅ©ng chÆ°a rõ Sở Nguyên huynh là m nghá» gì?
Sở Phà m lÆ°á»m con gái:
-Trẻ ranh, nói lung tung.
TrÆ°Æ¡ng Hân Hân pháºt ý:
-Nà o con có biết.
TrÆ°Æ¡ng ChÃnh VÅ© nói:
-Thôi thôi được rồi. Không nói chuyện nà y nữa. Sở Nguyên, khi nà o cháu có hứng thú thì nói váºy. Lúc nà o cÅ©ng có thể tìm chú.
-Vâng.
MÆ°á»i Má»™t đáp rồi bê cốc nÆ°á»›c nốc hÆ¡i cạn. đặt cốc xuống nói:
-Cháu ăn đủ rồi. Cháu đi đây.
Nói xong thì đứng lên.
TrÆ°Æ¡ng ChÃnh VÅ© vá»™i gá»i lại:
-Nà y, Sở Nguyên, việc gì mà vội thế. Ngồi thêm lát nữa đã.
Sở Phà m cũng khuyên:
-Phải rồi. Sở Nguyên à , cháu vừa đến, sao lại vá»™i thế. ChÆ¡i lát nữa đã. đợi dì thu dá»n xong cháu hầu chuyện vá»›i dì.
TrÆ°Æ¡ng ChÃnh VÅ© ủng há»™:
-Äể tôi thu dá»n cho, hai dì cháu vui vẻ trò chuyện Ä‘i.
TrÆ°Æ¡ng Hân hân không nói gì cả, chỉ kéo áo MÆ°á»i Má»™t, Ä‘oạn giÆ°Æ¡ng cặp mắt đáng thÆ°Æ¡ng ra nhìn MÆ°á»i Má»™t.
Sở Phà m nói:
-Thế nà y Ä‘i. Cháu đến là lần đầu, để em nó Ä‘Æ°a cháu lên ngồi chÆ¡i phòng nó lúc. Äược không? Khó khăn lắm cháu má»›i đến chÆ¡i được má»™t lần. Vá»™i gì vá» nà o!
TrÆ°Æ¡ng Hân hân gáºt mạnh đầu:
-Phải rồi! Sở Nguyên ca ca. Äến phòng muá»™i chÆ¡i má»™t lát, được không?
Khó lòng khÆ°á»›c từ tấm lòng tốt của cả má»™t gia đình, cuối cùng thì MÆ°á»i Má»™t cÅ©ng bị TrÆ°Æ¡ng Hân hân lôi vá» phòng mình.
Gian phòng của TrÆ°Æ¡ng Hân Hân không rá»™ng, nhÆ°ng bà i trà rất ấm áp. Bốn bá» tÆ°á»ng quét sÆ¡n mà u phá»›t hồng, má»™t chiếc giÆ°á»ng đệm mà u xanh nhạt, bà n và sà n không có lấy má»™t hạt bụi, bÆ°á»›c chân và o khiến ngÆ°á»i ta có cảm nháºn rất dá»… chịu.
Phòng ở của con gái là nhÆ° thế, khác xa vá»›i phòng ở của cánh MÆ°á»i Má»™t, gian phòng của ba đứa con trai, Ä‘em so vá»›i gian phòng của TrÆ°Æ¡ng Hân Hân thì phòng ở của há» là ổ chó, rác rưởi có khắp nÆ¡i, không ai dá»n dẹp. Trong phòng ngủ của cánh MÆ°á»i Má»™t thì chỉ duy chỉ có gian phòng MÆ°á»i Má»™t là sạch sẽ má»™t chút, ngoà i chỉ quần áo là bừa bá»™n ra còn thì không có cái gì bừa bãi.
Thiên tÃnh của con gái có phải thế không, TrÆ°Æ¡ng Hân hân rất thÃch đồ chÆ¡i là động váºt, trên giÆ°á»ng có má»™t con gấu chó bằng lông, trên bà n có con lợn bằng lông và má»™t con thá» bằng nhung. Ngoà i ra thì tủ sách đầy sách và má»™t bá»™ vi tÃnh.
Khi MÆ°á»i Má»™t bÆ°á»›c và o, vẫn thói quen là quan sát toà n bá»™ bà i trà đoạn má»›i Ä‘i đến bên cá»a sổ nhìn ra.
TrÆ°Æ¡ng Hân hân đến bên, há»i:
-Äêm ở đây không tồi chứ?
-Ừ!
TrÆ°Æ¡ng hân hân quay lại nhìn cá»a phòng đã đóng, sau rồi nhá» nhẹ nói:
-Sở Nguyên huynh! Huynh là xã hội đen phải không?
MÆ°á»i Má»™t quay đến bên bá»™ vi tÃnh gõ bà n phÃm, đáp:
-Không phải.
TrÆ°Æ¡ng Hân hân cÆ°á»i:
-Thế thì muá»™i yên tâm rồi. Huynh có biết không, xã há»™i Ä‘en đáng sợ quá à . Lần rồi nhà muá»™i có chuyện súng nổ. Sau nà y má»›i biết, nÆ¡i ấy là đại bản doanh của xã há»™i Ä‘en. Lần đó xã há»™i đến tìm để thanh toán nhau. Còn nữa. Hôm qua thôi, ở thà nh phố Hải Diêm lại xẩy ra hoá hoạn. Cảnh sát nghi là có ngÆ°á»i châm lá»a đốt, bởi tại hiện trÆ°á»ng còn có nhiá»u vết xăng rÆ¡i vãi…
MÆ°á»i Má»™t quay lại há»i:
-Hải Diêm?
-Äúng à ! Thế huynh không biết gì à ? Tin tức Ä‘Æ°a đầy cả ra mà . Trên mạng cÅ©ng có đấy, rất sốt dẻo.
Như để chứng minh là không phải nói dối, Trương Hân Hân mở mạng, nói:
-Huynh nhìn đi, muội có nói dối đâu.
Äây là bản tin mạng, trên trang chủ đăng nháºp thông tin: Xã há»™i Ä‘en tìm báo thù nhau. Lá»a cháy khu dân cÆ°.
Dùng chuá»™t tìm trang tiếp, bá»—ng thấy má»™t bản tin: XX ngà y YY tháng, thà nh phố Hải Diêm xẩy ra vụ hoả hoạn, là m chết ba ngÆ°á»i tại chá»—, là m bị thÆ°Æ¡ng bảy ngÆ°á»i, trong đó có hai ngÆ°á»i bị bá»ng nặng, khi phóng viên đến còn Ä‘ang được cấp cứu. Cảnh sát địa phÆ°Æ¡ng khi xem xét hiện trÆ°á»ng thấy còn có nhiá»u vết xăng, nghi ngá» có ngÆ°á»i cố ý gây hoả hoạn..
MÆ°á»i Má»™t quay bánh xe lÆ°ng chuá»™t kéo mà n hình lên xem, khi MÆ°á»i Má»™t nhìn thấy địa Ä‘iểm xảy ra hoả hoạn, phải giáºt mình. Bởi vì địa Ä‘iểm xảy ra hoả hoạn chÃnh là dãy nhà của Nguyá»…n Thanh Ngữ. Vì sao lại có chuyện ngẫu nhiên nhÆ° váºy? Khi MÆ°á»i Má»™t vừa rá»i khá»i đấy thì đã bị ngÆ°á»i ta đốt cháy, có khả năng là ba tên côn đồ, e rằng còn có những ai đứng sau phÃa bá»n chúng nữa.
TrÆ°Æ¡ng Hân Hân thì không hiểu được lúc nà y MÆ°á»i Má»™t Ä‘ang nghÄ© gì, ngồi bên cạnh nói:
Huynh biết đấy, hiện giá» xã há»™i Ä‘en nhiá»u đến đáng sợ, việc gì cÅ©ng gây nên được cả.
TrÆ°Æ¡ng Hân Hân vừa nói vừa quan sát sắc mặt của MÆ°á»i Má»™t, thế nhÆ°ng Hân Hân chẳng tìm thấy gì trên vẻ mặt lạnh nhạt của MÆ°á»i Má»™t cả.
MÆ°á»i Má»™t há» hững “Ừ†má»™t tiếng, há»i:
-Thế còn gian nhà thì thế nà o, xem nốt đi?
-Vâng
Trương Hân Hân nghệt đi một lúc.
Nếu không có thì ta đi đây.
TrÆ°Æ¡ng Hân hân thất vá»ng nói:
-Ấy! Sở Nguyên ca ca, huynh vội gì thế? Có phải vì muội nói gì đấy sai là m huynh không vui?
-Không phải!
Ngừng lại má»™t lúc, MÆ°á»i Má»™t nói thêm:
-Ta không có thói quen.
Nói rồi quay ngÆ°á»i Ä‘i vá» phÃa cá»a.
Sở Phà m bê má»™t mâm hoa quả Ä‘i lên, nhìn thấy MÆ°á»i Má»™t ra, cÆ°á»i, bảo:
- Ãi dà ! Sở Nguyên, ăn má»™t Ãt hoa quả nà o.
- Khá»i cần!
MÆ°á»i Má»™t Ä‘i đến phÃa trÆ°á»›c mặt Sở Phà m, chà o:
- Cháu đi đây.
Sở Phà m nhìn sang Trương Hân Hân. Trương Hân Hân xị mặt xuống lắc đầu.
Sở Phà m đặt mâm hoa quả xuống há»i:
- Vì lẽ gì mà Sở Nguyên đi vội thế? Ngồi lại chút đã nà o, cùng dì trò chuyện.
- Không được. Cháu có chuyện
Thế nà y đi!
Vá»›i tÃnh khà kiên quyết của MÆ°á»i Má»™t, Sở Phà m chỉ còn biết khuyên giải má»™t câu, nói:
- Thế cÅ©ng được! Nhá»› là khi nà o rá»—i thì thÆ°á»ng xuyên đến dì nhé, cả nhà chúng ta cùng vui vẻ. Chúng ta là ngÆ°á»i má»™t nhà mà .
- Vâng.
MÆ°á»i Má»™t nhìn sang phÃa nhà bếp gáºt đầu vá»›i TrÆ°Æ¡ng ChÃnh VÅ©, Ä‘oạn Ä‘i ra ngoà i cá»a. Cả nhà Sở Phà m tiá»…n MÆ°á»i Má»™t ra đến ngoà i cổng còn dặn dò thêm nếu có rá»—i thì đến chÆ¡i.
MÆ°á»i Má»™t Ä‘i ra khá»i toà nhà lên xe của mình, vá»™i lấy Ä‘iện thoại di Ä‘á»™ng gá»i. Äây là số Ä‘iện thoại liên lạc mà Vịt Béo Ä‘Æ°a cho, MÆ°á»i Má»™t lúc đấy không dùng giá» má»›i sá» dụng. Trà nhá»› của MÆ°á»i Má»™t tháºt là tuyệt vá»i, khi đó chỉ má»›i Ä‘á»c qua má»™t lần, đã lâu lắm rồi mà vẫn còn nhá»› rõ mồn má»™t.
Quả nhiên chỉ sau một lúc đã nghe tiếng Vịt Béo:
- Ai! Ai đó?
Tiếng Vịt Béo nghe nhÆ° ngái ngủ trên giÆ°á»ng.
MÆ°á»i Má»™t lạnh nhạt đáp:
- Ta đây!
Äầu đằng kia lặng Ä‘i má»™t lúc, sau đó Vịt Béo dÆ°á»ng nhÆ° đã nháºn ra há»i:
-Lão đại là huynh ư?
- Ừ!
- Lão đại! Äúng là huynh rồi. Cuối cùng huynh cÅ©ng gá»i cho đệ.
- Giúp ta là m một việc.
Vịt Béo vui vẻ nháºn lá»i.
- Äược thôi, được thôi. Äược thôi, má»™t việc chứ nhiá»u việc cÅ©ng được.
- Có biết hoả hoạn ở thà nh phố Hải Diêm hôm qua không?
Vịt Béo láºp tức đáp:
- Có biết.
Giúp ta tìm xem là ai là m. Còn nữa ở Hải Diêm có 3 thằng côn đồ. Trong đấy có hai tên gá»i là Gà Rừng và Lão Chuá»™t. Xem xem bá»n chúng thuá»™c tổ chức nà o.
Vịt Béo vỗ ngực nói to:
- Thông tin nà y sẽ nhanh có kết quả.
Tiếp theo đó nói nhỠvà o máy di động:
- Lão đại có phải là muốn là m má»™t việc? Äể đệ Ä‘i cùng có được không?
MÆ°á»i Má»™t suy nghÄ©, đáp:
- Äồng ý!
- Tuyệt quá! Lão đại muôn năm! Lão đại, huynh đợi đệ cháºm nhất hai giỠđồng hồ sẽ có tên.
MÆ°á»i Má»™t cúp máy di Ä‘á»™ng nhấn ga hối hả Ä‘i vỠđại bảng doanh của Tháºp Tá»± Hắc Ãm. MÆ°á»i Má»™t không phải không muốn tìm Cuồng Triá»u nhÆ°ng Cuồng Triá»u đâu phải là vạn năng. Có những lúc, chuyện của xã há»™i Ä‘en phải tìm ngÆ°á»i của xã há»™i Ä‘en má»›i biết được Ãt nhiá»u và nhanh hÆ¡n. Bởi thế trÆ°á»›c hết MÆ°á»i Má»™t nhá»› đến Vịt Béo.
VỠđến biệt thá»±, Lãnh Dạ và Hầu Tá» còn chÆ°a vá». MÆ°á»i Má»™t Ä‘i thẳng đến gian phòng cất giữ đồ đạc. Trong cả má»™t đống súng ống lấy ra má»™t khẩu súng bắn tỉa và má»™t khẩu tiểu liên cùng vá»›i má»™t lượng lá»›n đạn và thêm mấy quả lá»±u đạn. Sau đó vá» phòng giắt và o ngÆ°á»i hai khẩu súng ngắn.
Lúc nà y máy di Ä‘á»™ng đổi tÃn hiệu.
MÆ°á»i Má»™t Ä‘em máy ra nhìn, trên mà n hình hiện rõ tên “TrÆ°Æ¡ng Hân Hânâ€. MÆ°á»i Má»™t ấn nút há»i:
-Có chuyện gì đấy?
Giá»ng TrÆ°Æ¡ng Hân Hân đáp:
-Sở Nguyên ca ca, huynh đã vỠđến nhà chưa?
-Rồi!
-Xin lỗi nhé, Sở Nguyên ca ca.
-Cái gì?
-Có phải muá»™i là m huynh giáºn không?
MÆ°á»i Má»™t vừa là m công việc kiểm tra cuối cùng vừa đáp:
-Không
-Có tháºt không giáºn không?
-Không giáºn.
-Thế thì khi nà o huynh lại đến nhà muội chơi?
MÆ°á»i Má»™t cho súng và lá»±u đạn và o trong túi du lịch nói:
-Nói sau.
-Không được! Huynh lần nà o cũng thế!
Lúc nà y MÆ°á»i Má»™t lại có má»™t cú gá»i khác. MÆ°á»i Má»™t nhìn số máy là Vịt Béo gá»i đến. Trả lá»i:
-Ta có việc, như thế đã.
Nói xong mặc cho Hân Hân phản ứng thể nà o, chuyển sang nói chuyện với Vịt Béo:
-Thế nà o rồi?
-Lão đại! Äệ đã há»i những ngÆ°á»i anh em trên Ä‘Æ°á»ng phố ấy, được biết Gà Rừng sáng qua đã chết rồi. Hắn ta cùng vá»›i Lão Chuá»™t là ngÆ°á»i của băng nhóm Sa Bang.
-Sa Bang?
-Phải rồi. Thế lực của Sa Bang ở thà nh phố Hải Diêm nà y rất lớn. Có phải huynh nói đến vụ án đốt nhà ?
-Vẫn chưa tìm ra manh mối vẫn chưa biết là kẻ nà o là m.
-Biết rồi. Có biết hang ổ của chúng ở đâu không?
-Äiá»u nà y đệ không biết.
-Sau ná»a giá» nữa gặp nhau ở bãi Ä‘á»— xe lần trÆ°á»›c gặp ấy.
PhÃa đằng kia Vịt Béo sững ngÆ°á»i lên, láºp tức vui vẻ:
-Ôi! Cám Æ¡n Lão đại! Äệ Ä‘i đến đó ngay đợi huynh.
MÆ°á»i Má»™t cúp máy Ä‘i đến phòng khách dùng máy Ä‘iện thoại vệ tinh liên lạc vá»›i Cuồng Triá»u.
-Có chuyện gì thế?
-Cuồng Triá»u à ! Tra tìm há»™ xem hang ổ của Sa Bang thà nh phố Hải Diêm.
-Khả năng…
Ngừng lại má»™t lúc, MÆ°á»i Má»™t giục:
-Nhanh tìm đi.
-Äược. Thế còn cáºu?
-Ta đi Hải Diêm.
-Lúc nà o?
-Bây giá».
-Có cần thông báo với Lãnh Dạ và Hầu TỠkhông?
MÆ°á»i Má»™t lạnh nhạt đáp:
-Khá»i cần.
-Thế cÅ©ng được. Nhá»› mang theo máy truyá»n tin để giữ liên lạc.
-Ừ.
MÆ°á»i Má»™t cúp máy Ä‘iện thoại vệ tinh, xách máy di Ä‘á»™ng đánh xe rá»i khá»i biệt thá»±.
Last edited by huntercd; 06-12-2008 at 12:16 AM.
|
05-12-2008, 09:25 PM
|
|
|
|
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 845
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 728 Times in 263 Posts
|
|
Äây là bản dịch siêu siêu siêu tốc, có thiếu sót mong các huynh tỉ đừng cÆ°á»i nha!
THẬP NHẤT HIỆU TRUYỆN
Chương 167: Huyết Chiến Ở Hải Diêm (2)
Tác giả: Khát TrÃ
Dịch giả: Matahari
dịch vá»›i tinh thần 1 ng' là m việc bằng 40, các winh tỉ Ä‘á»c tạm nha
sau nà y mụi từ từ chỉnh lại zzáºy
-Sở Nguyên!
MÆ°á»i Má»™t vừa lái xe phóng hối hả trên Ä‘Æ°á»ng vừa trả lá»i Cuồng Triá»u trên tai nghe:
-Cái gì váºy?
-Tìm thấy tÆ° liệu của Sa Bang rồi. Sa Bang là băng nhóm xã há»™i Ä‘en lá»›n nhất ở Hải Diêm, nguồn thu nháºp là buôn láºu và bán vÅ© khà quân Ä‘á»™i. Có hÆ¡n mÆ°á»i há»™p đêm và quán ba ở thà nh phố. Hình nhÆ° bá»n chúng đã lÅ©ng Ä‘oạn toà n bá»™ thị trÆ°á»ng giao dịch ở Hải Diêm.
Ngừng lại má»™t lát, Cuồng Triá»u lại nói:
-Sa Bang là chúa tể ở thà nh phố Hải Diêm, khó chÆ¡i lắm. Cáºu có định ăn Tết vá»›i hỠở đấy không đấy?
MÆ°á»i Má»™t không trả lá»i. Cuồng Triá»u nói tiếp:
-Má»™t nhà há» Trần đã đủ là m cho chúng ta báºn túi bụi rồi. Nếu nhÆ° không cần thiết lắm, tốt nhất là …
-Cuồng Triá»u!
MÆ°á»i Má»™t cắt đứt lá»i Cuồng Triá»u:
-Giúp ta tìm lại xem, trong số bị hoả hoạn hôm qua, có ngÆ°á»i nà o tên là Nguyá»…n Thanh Ngữ phải và o viện không?
Cuồng triá»u thở dà i, yên lặng hồi lâu rồi má»›i nói:
-Không thấy có ai tên là Nguyá»…n Thanh Ngữ nằm viện. NhÆ°ng có Ä‘iá»u tìm thấy danh sách có tên mẹ cô ta. Nằm ở viện Hải Diêm số ba.
-Ai đưa bà ấy và o viện?
-Cùng và o vá»›i những ngÆ°á»i bị bá»ng.
-Mẹ cô ta cÅ©ng bị bá»ng?
-Không phải.
Cuồng Triá»u đáp:
-Khi hoả hoạn, bà ấy không có nhà . Nghe tin chạy vỠhình như do vì quá sợ hãi mà ngất đi. Kết quả là cho cùng và o viện.
-Nguyễn Thanh Ngữ có đi viện không?
-Không thấy ghi chuyện đó.
-Biết rồi.
MÆ°á»i Má»™t lạnh lùng nói:
-Tìm thấy hang ổ Sa Bang chưa?
-Tìm ra rồi. NhÆ°ng có Ä‘iá»u là địa bà n của chúng rá»™ng lắm, chia ra thà nh nhiá»u nhóm, Ä‘áºi bản doanh cÅ©ng có những ba nÆ¡i.
MÆ°á»i Má»™t suy nghÄ© má»™t lúc má»›i lại lên tiếng:
-Tra tìm lại một lần nữa coi, cái tên Gà Rừng ấy, có lẽ chết từ hôm qua rồi
-Tên tháºt là gì?
-Không biết.
-Thế để ta thỠxem.
Cuồng triá»u nói xong thì im lặng hồi lâu. MÆ°á»i Má»™t tiếp tục lái xe.
Mãi sau rất lâu, cuồng Triá»u má»›i lại lên tiếng:
-Gà Rừng. Tên tháºt là Äổng TrÆ°á»ng Tồn. Nam, hai mÆ°Æ¡i ba tuổi. LÆ°u manh không nghá» nghiệp. ThÆ°á»ng ngà y giao du vá»›i bá»n lÆ°u manh côn đồ. Sau đó gia nháºp Sa Bang. Hiện là vị trà thứ hai của băng nhóm, dÆ°á»›i quyá»n của Tiếu Diện Hổ, nịnh hót bợ Ä‘Ãt ngÆ°á»i, là m con của Tiếu Diện Hổ, kẻ phát ngôn của băng nhóm, cái cuống của dạ dà y Hùng Tiên. Äêm hôm trÆ°á»›c, Gà Rừng cùng vá»›i Hùng Tiên và má»™t đứa nữa tranh chấp gì đó vá»›i ngÆ°á»i trên phố Phong Sa thà nh phố Hải Diêm. Kết quả là đánh nhau, rồi tinh sÆ°Æ¡ng hôm qua Gà Rừng vô cá»› mà chết. Liá»n sau đó Sa Bang bà máºt lùng sục ngÆ°á»i đã gây nên chuyện tranh chấp cùng há», nhÆ°ng không có kết quả. TÆ° liệu có rất nhiá»u xung quanh cái chết của Gà Rừng. Những tÆ° liệu nà y Ä‘á»u được lấy trá»™m được từ cảnh sát. Sở Nguyên, chá»› có nói rằng ngÆ°á»i gây nên sá»± tranh chấp đấy là cáºu đó nhé?
-Ừ.
MÆ°á»i Má»™t đáp gá»n má»™t từ, rồi sau đó nói tiếp:
-Cấp thêm cho ta tư liệu vỠTiếu Diện Hổ và Phùng Tiên.
-Äược. Cho ta thêm má»™t chút thá»i gian nữa đã. Äược rồi, cáºu nghÄ© rằng Tiếu Diện Hổ bắt cóc Nguyá»…n Thanh Ngữ à ?
-Mặc đúng hay không ta Ä‘á»u muốn Ä‘i xem xem.
Cuồng Triá»u im lặng má»™t hồi rồi lại nói:
-Sở Nguyên à ? Cá»› là m sao cáºu lại quan tâm đến Nguyá»…n Thanh Ngữ? Äấy không phải là tÃnh cách của cáºu. Còn nữa lần trÆ°á»›c chuyện của Âu DÆ°Æ¡ng Nguyệt Nhi cÅ©ng váºy…
MÆ°á»i Má»™t lạnh nhạt há»i lại:
-à anh là thế nà o?
-Cảm tình là ganh nặng, đặc biệt là với chúng ta, không nên đeo thêm bất cứ gánh nặng nà o...
-Biết rồi!
Cuồng Triá»u thở dà i nói tiếp:
-Chá»› có hiểu nhầm. Ta không muốn can thiệp và o Ä‘á»i tÆ° của cáºu. Chẳng qua là trÆ°á»›c đây ta cÅ©ng đã có chuyện tÆ°Æ¡ng tá»±, nên không muốn cáºu lại giẫm lên vết chân của ta.
MÆ°á»i Má»™t không kiá»m được tÃnh hiếu kỳ há»i:
-Chuyện trước đây của anh thế nà o?
Cuồng Triá»u im lặng má»™t hồi lâu má»›i thở dà i đáp:
-Rất lâu rồi, chuyện nà y ta không kể với ai cả.
MÆ°á»i Má»™t im lặng nghe, không muốn Ä‘Ã o khổ và o chuyện riêng của ngÆ°á»i khác. Nếu nhÆ° Cuồng Triá»u không muốn nói thì MÆ°á»i Má»™t cÅ©ng chẳng buồn há»i. HÆ¡n nữa, MÆ°á»i Má»™t cÅ©ng không có hứng thú tìm hiểu.
Ngừng lại má»™t hồi lâu Cuồng Triá»u má»›i kể:
-Ngà y đó, khi Ä‘ang còn há»c đại há»c…
Phải rồi, rất lâu rồi, lâu nhÆ°ng cÅ©ng không thể là m cho ngÆ°á»i ta quên được, ngược lại còn khắc dấu ấn rất sâu và o trong cuá»™c Ä‘á»i, đó là má»™t giấc má»™ng rất đẹp nhÆ°ng cÅ©ng tà n khốc.
Ngà y đó, Cuồng Triá»u còn chÆ°a có cái tên nà y mà đang dùng cái tên cha mẹ đặt. Cuồng Triá»u là má»™t sinh viên đại há»c ngà nh toán tin, có má»™t ngÆ°á»i bạn gái khiến cho ai nấy Ä‘á»u hâm má»™. Vốn bạn gái đó trá»i phú cho vẻ đẹp khiến cho bất cứ ai là con gái vốn đẹp nhÆ°ng vẫn phải ghen tị. NgÆ°á»i bạn gái xinh đẹp đó đến vá»›i Cuồng Triá»u chỉ vì mê sá»± tà i hoa. Cha của bạn gái là má»™t quan chức địa phÆ°Æ¡ng không lá»›n nhÆ°ng cÅ©ng không bé. Cuồng Triá»u rất yêu bạn gái và ngược lại bạn gái cÅ©ng rất yêu Cuồng Triá»u, há» thá» non hẹn biển chung sống suốt Ä‘á»i. ThÆ°á»ng ngà y hai ngÆ°á»i quấn quÃt bên nhau trò chuyện xây dá»±ng má»™t thiên Ä‘Æ°á»ng ngá»t ngà o trong ngà y mai. Ngà y đó cuá»™c sống còn rất Ä‘Æ¡n thuần, rất dá»… gợi cho ngÆ°á»i ta nhá»› lại khó quên. Nếu nhÆ° không có chuyện của má»™t lần thì Cuồng Triá»u vá»›i bạn gái đã có má»™t gia đình hạnh phúc mỹ mãn.
Tất cả má»i sá»± đổ vỡ Ä‘á»u bắt nguồn từ lần đó.
Lúc bấy giá» Cuồng Triá»u chỉ là má»™t há»c sinh rất hứng thú vá»›i kỹ thuáºt hacker. Cuồng Triá»u rất giống vá»›i các tay hacker, há»c được má»™t chút kỹ thuáºt nà o đấy thì rất tá»± cao tá»± đại thÃch thể hiện mình lên. CÅ©ng rất trùng hợp là , cha đẻ của ngÆ°á»i bạn gái đó vì tham ô má»™t số tiá»n bị ngÆ°á»i ta phát giác, chuyện ầm Ä© cả lên khiến cho ngÆ°á»i cha của bạn gái ăn không ngon, ngủ không yên, sợ đến má»™t ngà y nà o đó sẽ bị bắt và o tù. Câu chuyện của ngÆ°á»i cha ảnh hưởng đến con gái, là m cho con gái suốt cả ngà y buồn khổ. Cuồng Triá»u lúc đó hăm hở rồi tá»± tin vô cùng Ä‘ua và o hệ thống mạng quốc gia ý đồ sá»a đổi số liệu, kết quả Cuồng Triá»u đã tuá»™t tay. Cuồng Triá»u đã đánh giá quá mức kỹ thuáºt bản thân, đánh giá thấp năng lá»±c bảo vệ an toà n của hệ thống mạng quốc gia, từ lần ra tay đầu tiên đã bị thất bại triệt để, mà thua vá»›i má»™t mức thảm hại.
Bởi vì Cuồng Triá»u và bạn gái giấu ngÆ°á»i nhà lén dùng mạng của ngÆ°á»i nhà bạn gái để lên mạng, kết quả là là m lá»™ địa chỉ IP. Vì sá» dụng địa chỉ mạng gia đình nên háºu quả cà ng thêm nghiêm trá»ng, hÆ¡n nữa đã dẫn câu chuyện cà ng thêm ầm Ä©. Bố của ngÆ°á»i bạn gái vì thế vá»›i những chứng cứ cụ thể mà tăng nặng tá»™i trạng. Bạn gái của Cuồng Triá»u Ä‘au khổ và tố giác Cuồng Triá»u chuyện xâm phạm hệ thống mạng quốc gia.
Cuồng Triá»u mang con tim giá lạnh trốn khá»i quê hÆ°Æ¡ng sống cuá»™c Ä‘á»i phiêu bạt. Cuồng Triá»u đến trốn ở má»™t thà nh phố, chỉ khi nà o cần mua chút đồ ăn, thuốc lá má»›i ra ngoà i còn không nấp kÃn trong phòng trá». Cuồng Triá»u rất háºn, không chỉ háºn bản thân vô tÃch sá»± mà còn háºn cả ngÆ°á»i bạn gái tuyệt tình, những ngà y sau đó Cuồng Triá»u tá»±a nhÆ° má»™t ngÆ°á»i Ä‘iên, suốt ngà y ở trong nhà nghiên cứu kÄ© thuáºt hacker. Mấy năm sau đó, cái tên Cuồng Triá»u nổi lên, và nằm trong danh sách hacker FBI truy lùng.
Äây chÃnh là câu chuyện thuá»™c vá» Cuồng Triá»u. TÃnh cách nà y của Cuồng Triá»u do ngÆ°á»i bạn gái bán rẻ mà thà nh. Cuồng Triá»u cho rằng không nên tin và o Ä‘Ã n bà , bởi vì Ä‘Ã n bà là ngÆ°á»i chỉ chấp nháºn cùng nhau có phú quý chứ không chấp nháºn cùng nhau chịu hoạn nạn. Äây là lý do Cuồng Triá»u coi Ä‘Ã n bà là cái bị. Tuy là ngÆ°á»i đã cầm sà o láºt thuyá»n nhÆ°ng Cuồng Triá»u ngà y nay vẫn nghÄ© nhÆ° váºy vá» Ä‘Ã n bà , nghÄ© má»™t cách phiến diện, bởi thế Cuồng Triá»u lúc nà o cÅ©ng dấu mình trong bóng tối.
MÆ°á»i Má»™t im lặng nghe hết câu chuyện, không nêu ra má»™t ý kiến nà o. Mãi sau đó MÆ°á»i Má»™t má»›i lên tiếng:
-Chuyện chỉ có thế?
- Ừ!
-Cũng có thể là câu chuyện hay!
-Có thể lắm!
Cuồng Triá»u cÆ°á»i má»™t cách chua chát nói tiếp:
-Không có khổ luyện thì là m sao mà lá»›n lên được. Không có câu chuyện đó, ta là m sao có trình Ä‘á»™ kỹ thuáºt của ngà y hôm nay. NhÆ°ng có Ä‘iá»u ta không thể quên nổi.
-Äúng là anh không thể quên nổi.
Cuồng Triá»u lại cất thêm má»™t tiếng cÆ°á»i chua chát, mãi má»™t lúc lâu má»›i cất tiếng:
-Nà y ta tìm ra tÆ° liệu của bá»n chúng rồi đấy có lấy luôn bây giá» không?
-Tốt lắm.
Äúng lúc nà y, Cuồng Triá»u bá»—ng “ấy†lên má»™t tiếng.
MÆ°á»i Má»™t há»i:
-Chuyện gì váºy?
-Ta vừa tìm thấy tÆ° liệu của Nguyá»…n Thanh Ngữ. Không ngá» lại là má»™t tà i nữ. Äó là nói vá» lÄ©nh vá»±c âm nhạc, đã viết rất nhiá»u ca khúc gá»i cho công ty sản xuất Ä‘Ä©a nhạc, nhÆ°ng có Ä‘iá»u chÆ°a có ca khúc nà o được ghi. Ngoà i âm nhạc ra Thanh Ngữ còn được trá»i phú cho tà i văn há»c, đã có bà i đăng trên các tạp chà trong đó có thiên tiểu thuyết ngắn “Nhân sinh†được đánh giá rất cao. Có Ä‘iá»u tình cảnh gia đình của Thanh Ngữ không may mắn lắm, cha vốn là má»™t lÆ°u há»c sinh Nam Việt, bị bệnh ung thÆ° qua Ä‘á»i. Vì chữa bệnh cho cha mà nhà khuynh gia bại sản, nợ đến hÆ¡n 20 vạn Mỹ kim. Sau khi cha mất, hai mẹ con phải Ä‘i thuê nhà trỠở. Hôm qua xảy ra hoả hoạn, là má»™t cô gái rất kiên cÆ°á»ng. Sở Nguyên, là m sao cáºu quen được cô ta?
MÆ°á»i Má»™t há» hững đáp:
-Chuyện qua rồi.
-Ừ.
Cuồng Triá»u lại nói:
-Ta cÅ©ng hiểu đại khái, cáºu đắc tá»™i vá»›i Sa Bang rồi. Sa Bang tìm không thấy cáºu nhÆ°ng lại biết cáºu quen biết Nguyá»…n Thanh Ngữ và trút hết má»i căm giáºn lên đầu cô ấy.
-Gần như thế.
-Ta không tìm thấy tÆ° liệu nói thêm vá» Thanh Ngữ từ hôm qua đến hôm nay, có thể là bị bá»n Sa Băng bắt cóc.
Lúc nà y MÆ°á»i Má»™t không nói gì. MÆ°á»i Má»™t cÅ©ng Ä‘oán là Sa Bang bắt cóc Thanh Ngữ, mục Ä‘Ãch rất rõ. Vốn trÆ°á»›c đây MÆ°á»i Má»™t không muốn báºn tâm chuyện nà y, hoặc là nếu là chuyện của má»™t ngÆ°á»i khác thì MÆ°á»i Má»™t cÅ©ng không thèm nhúng tay. NgÆ°á»i khác sống chết không liên quan đến MÆ°á»i Má»™t. Còn vá»›i Nguyá»…n Thanh Ngữ, MÆ°á»i Má»™t lại rất có cảm tình. Äức tÃnh kiên cÆ°á»ng của Thanh Ngữ, cá»™ng vá»›i đôi mắt không biết khuất phục của cô đã để lại trong MÆ°á»i Má»™t nhiá»u cảm xúc. Bởi váºy, MÆ°á»i Má»™t quyết định quan tâm tìm đến Hải Diêm.
Cuồng Triá»u lại há»i:
-Tháºt là không cần nói vá»›i Lãnh Dạ và Hầu TỠđến giúp cáºu Æ°?
Trong con mắt MÆ°á»i Má»™t loé lên tia sáng kiên định. MÆ°á»i Má»™t trả lá»i dứt khoát:
-Không cần!
-Thế cũng được. Bây giỠlà tư liệu của Tiếu Diện Hổ và Hùng Tiên...
MÆ°á»i Má»™t đánh xe đến chá»— hẹn lần trÆ°á»›c gặp Vịt Béo. Khi Cuồng Triá»u kể hết tÆ° liệu thì MÆ°á»i Má»™t cÅ©ng đến đúng Ä‘iểm hẹn. Từ xa, MÆ°á»i Má»™t đã nhìn thấy má»™t cái đầu húi cua nhuá»™m mà u nâu, tai trái Ä‘eo hoa tai đèn phản quang, khoác áo dạ đứng đợi ở bên Ä‘Æ°á»ng, đó là Vịt Béo. MÆ°á»i Má»™t đánh xe đến sát bên Vịt Béo. Vịt Béo mở cánh xe chui và o reo lên:
-Chà o Lão đại.
MÆ°á»i Má»™t há»i:
-Biết dùng súng không?
Vịt Béo vá»™i vã gáºt đầu:
-Biết! ÄÆ°Æ¡ng nhiên là phải biết chứ.
Nói rồi lôi từ trong áo ra khẩu súng ngắn khoe:
-Lão đại! Huynh nhìn nà y!
Khẩu súng ngắn nà y là khẩu súng lần đầu tiên Vịt Béo gặp MÆ°á»i Má»™t, MÆ°á»i Má»™t giết chết má»™t sát thủ đóng giả là m ngÆ°á»i đợi xe, do vì MÆ°á»i Má»™t không thÃch khẩu súng nà y nên Vịt Béo lấy dùng. Còn Vịt Béo sau khi được khẩu súng nà y xem nhÆ° bảo bối, cất giữ rất kỹ, má»—i ngà y Ä‘á»u kÃn đáo lấy ra lau chùi. Giữ cho luôn luôn sạch sẽ.
MÆ°á»i Má»™t không thèm nhìn khẩu súng trong tay Vịt Béo, chỉ tay vá» chiếc túi du lịch phÃa sau nói:
-Chá»n lấy má»™t khẩu!
Vịt Béo lôi chiếc túi du lịch ra kéo khoá, bỗng sướng rên lên, nhìn hai khẩu súng trong túi du lịch cùng với bao nhiêu là đạn và mấy quả lựu đạn, những thứ mà Vịt Béo chưa bao giỠnhìn thấy.
CÆ¡ hai má Vịt Béo giần giáºt mấy lần , không thể tin và o mắt mình.
-Những thứ nà y cho đệ đấy ư?
MÆ°á»i Má»™t lÆ°á»m Vịt Béo, há»i:
-Sợ à ?
-Äá»i nà o! Äệ mà lại sợ à .
Vịt Béo đầy tá»± tin đáp lá»i, Ä‘oạn lôi khẩu tiểu liên ra, reo lên:
-ChÃnh là nó rồi!
MÆ°á»i Má»™t nhìn Vịt Béo, giải thÃch:
-Súng tiểu liên GB130 của Nga đấy. Băng đạn 30 viên, cự ly bắn 350 mét.
Vịt Béo nuốt nÆ°á»›c bá»t nhìn khẩu tiểu liên trầm trồ.
-Biết sỠdụng không?
-Biết chứ, sao lại không biết!
Vịt Béo khẳng định, nâng súng lên là m Ä‘á»™ng tác ngắm. NhÆ°ng Ä‘á»™ng tác của Vịt Béo, qua con mắt của MÆ°á»i Má»™t thì chÆ°a ra gì, tÆ° thế sẽ ảnh hưởng đến Ä‘á»™ chÃnh xác, và tÆ° thế đó sẽ bị lá»±c đẩy của đạn là m ảnh hưởng. Súng tiểu liên là súng dùng rất tốt khi xung phong giáp lá cà , khi sá» dụng chiến đấu không còn thá»i gian để ngắm. Hầu Tá» khi xung phong không bao giá» ngắm súng váºy mà hiệu quả trúng Ä‘Ãch rất cao. Bởi thế khi má»™t cao thủ cầm khẩu tiểu liên lên thì không được ngắm đầu ruồi.
NhÆ°ng MÆ°á»i Má»™t cÅ©ng không là m cho Vịt Béo mất hứng, mục Ä‘Ãch là đưa súng để Vịt Béo ra tay để tá»± bảo vệ mình, việc là m nà y thể hiện được nhân và nghÄ©a, sau đấy rồi Vịt Béo có chết Ä‘i thì không liên quan đến MÆ°á»i Má»™t. MÆ°á»i Má»™t dùng Vịt Béo trong hoà n cảnh nà y mà không dùng Hầu Tá» và Lãnh Dạ là có nguyên nhân của nó. ChÃnh lúc nà y MÆ°á»i Má»™t chÆ°a muốn liên hệ vá»›i Hầu Tá» và Lãnh Dạ, bởi váºy má»›i lôi Vịt Béo và o cuá»™c.
MÆ°á»i Má»™t chỉ thiết bị bảo hiểm ở trên súng nói:
-Khi bắn mở khoá an toà n.
-Cái nà y đệ biết.
MÆ°á»i Má»™t là m ra vẻ rất hiểu vá» súng sá» tay và o khoá an toà n.
MÆ°á»i Má»™t không nói gì thêm, mở cá»a xe Ä‘i ra ngoà i.
Vịt Béo sững ngÆ°á»i lên:
-Lão đại…
-Mà y lái xe, ta nghỉ một chút.
-Vâng!
Vịt Béo nhảy sang ghế lái, MÆ°á»i Má»™t ngồi ghế cạnh.
-Lão đại! Chúng ta đi đâu?
-Hải Diêm.
Ngừng lại má»™t lát, MÆ°á»i Má»™t nói thêm câu:
-Tăng tốc và o.
-Hiểu rồi.
Vịt Béo tăng ga, chiếc xe như ngựa buông cương lao vun vút lách rất khéo qua chỗ ngoặt rồi tiếp tục lao trong đêm đen.
Không thể không thừa nháºn, kỹ thuáºt lái xe của Vịt Béo không tồi, ngồi trong xe cảm thấy êm ru. MÆ°á»i Má»™t cho súng và o túi du lịch vứt ra ghế sau, Ä‘oạn dá»±a ghế nhắm mắt. MÆ°á»i Má»™t dù đã là chiến sÄ© thay đổi gen nhÆ°ng vẫn là má»™t con ngÆ°á»i, qua nhiá»u đêm không ngủ vẫn cảm thấy mệt má»i. MÆ°á»i Má»™t thấy cần phải ngủ nhanh chóng lấy lại sức lá»±c đón đợi tráºn chiến đấu má»›i.
Tráºn chiến ác liệt đã được dá»± kiến trÆ°á»›c...
Last edited by huntercd; 06-12-2008 at 12:21 AM.
|
|
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
4vn jumbo, áèàòëîí, àíãëèéñêèé, äîìîäåäîâî, ãîòèêà, ãìþéíëÿðáþ, áþäæåòèðîâàíèå, êàëüÿíû, ëîãèñòèêà, êîñìîñ, êóëüòóðîëîãèÿ, îïåëü, ïîðåâî, ïîðíîðàññêàçû, íóäèçì, ñàìûé, ñîâðåìåííîé, ñìåøàðèêè, ñïðàâî÷íèê, òðåòüÿêîâñêàÿ, tap nhat hieu truyen 4vn, tham nhat hieu truyen, thap nhat hieu trueyn, thap nhat hieu truyem, thap nhat hieu truyen, thap nhat hieu tryen 4vn, thap nhat hieu ttruyen, thap nhat hieutruyen, thap nhat truyen 4vn, thapnhathieu, thapnhathieutruyen, tháºp nhất hiệu, truyen thap nhat hieu, ðàñïðîäàæà |
| |