Thời gian một tháng, Nghệ Phong và chúng nữ sinh hoạt vui vẻ vô cùng. Dùng lời Tần Y mà nói, Nghệ Phong ngược lại thực có vài phần giống như giấc mộng năm đó của hắn. Tử túy kim mê, hoang dâm vô độ, chúng nữ cơ hồ đều bị hắn hãm hại.
Đối với loại hoang dâm vô độ này của Nghệ Phong, đến cuối cùng Tần Y chỉ có thể tạo thành liên minh ngăn Nghệ Phong ở ngoài cửa.
Đối với loại hành vi này của chúng nữ, Nghệ Phong cực kỳ buồn bực. Điều này khiến Nghệ Phong không thể không chọn lựa các phương châm đột phá. Rất hiển nhiên, Nghệ Phong lựa chọn sử dụng chính là Liễu Mộng Nhiên ôn nhu nhu thuận nhất, mà khiến Nghệ Phong kinh ngạc chính là, ngay cả Liễu Mộng Nhiên cũng không cho Nghệ Phong động vào, điều này khiến Nghệ Phong cực kỳ buồn bực, đến cuối cùng Nghệ Phong bất đắc dĩ, chỉ có thể bắt đầu dùng sức mạnh.
Dưới tình huống ấm áp và đùa giỡn chơi đùa này, thời gian trôi qua từng ngày từng ngày.
- Nghệ Phong! Ngươi có mấy phần nắm chắc chiến thắng Tiên Thánh?
Nghệ Phong uống trà do Ngạo Tuyết pha, ánh mắt nhìn Hiên Huyên và Lăng Ngọc Nhã bên cạnh Lão đầu tử, Nghệ Phong khẽ cười cười, Lão đầu tử cũng coi như có phúc.
Đối với Hiên Huyên, thời điểm Nghệ Phong đi gặp Yêu Hậu, cố ý mời nàng đến Tội Ác Chi Thành làm khách. Dùng thân phận địa vị hiện tại của Nghệ Phong, Nghệ Phong chính miệng mời, tuy Hiên Huyên còn có chút tâm tình đối với Lão đầu tử, nhưng vẫn đi theo Nghệ Phong đến đây.
Đối với Lăng Ngọc Nhã, Nghệ Phong càng trực tiếp, trực tiếp dùng một đạo năng lượng cuốn nàng tới đây. Lúc ấy Lăng Ngọc Nhã hận Nghệ Phong cực kỳ. Bất quá, sau khi đến Tội Ác Chi Thành lâu như vậy, ánh mắt nhìn Nghệ Phong cũng không còn hận như trước nữa.
Nghệ Phong khẽ cười cười, nghĩ thầm giữa Lão đầu tử và hai nàng chỉ là kém một tầng không có xuyên thủng. Sau khi bức màng mỏng manh này bị phá, tất cả ngăn cách đều biến mất không thấy, lúc này tam nữ ở chung cực kỳ hòa hợp.
Nghệ Phong nhìn thoáng qua ba nữ nhân này, nhìn Lão đầu tử cười cười nói:
- Tám phần trở lên a.
Lão đầu tử nghe được Nghệ Phong nói như thế, hắn có chút gật gật đầu, nhìn Nghệ Phong nói:
- Xem ra danh xưng đệ nhất thiên hạ của ngươi không ngoa chút nào. Chỉ có điều, ngươi cũng chớ xem thường Tiên Thánh, hắn thành danh nhiều năm như vậy, chiến không phân trên dưới với Tà Thánh. Chung quy không phải là mặt hàng đơn giản.
Nghệ Phong khẽ cười cười nói:
- Ta cũng là người bọn hắn không nhìn thấu.
Nghe được Nghệ Phong nói như vậy, Lão đầu tử không nói gì thêm. Chỉ có điều Lăng Ngọc Nhã ở một bên lại đột nhiên hỏi:
- Chẳng lẽ ngươi không có trách nhiệm gì với Nhược Vân sao? Hừ, thủ cung sa của nàng là do ngươi phá a.
Nghe được câu này, chúng nữ đồng thời đưa ánh mắt tới Nghệ Phong. Đặc biệt Lão đầu tử, nhìn Nghệ Phong nghiền ngẫm nói:
- Ngươi lấy thủ cung sa của người ta?
Nghệ Phong thấy ánh mắt mọi người cổ quái, Nghệ Phong cảm thấy có chút muốn khóc, nếu hắn làm chuyện này ngược lại là không có gì. Vấn đề là không chiếm được chỗ tốt, tại sao lại bị người hiểu lầm?
Quan trọng nhất là, điều này căn bản không có cách giải thích nào khác. Chẳng lẽ nói là trợ giúp Thủy Nhược Vân mát xa trừ bỏ độc tố nên mới bị hủy sao? Mặc dù là sự thật, nhưng những người này sẽ tin sao?
Nghệ Phong nhún nhún vai, nhìn Lăng Ngọc Nhã nói:
- Nhược Vân nàng không quan tâm ta.
Ngạo Tuyết bên cạnh nghe được câu này của Nghệ Phong thiếu chút nữa té ngã trên đất, coi như là Lão đầu tử đồng dạng điên cuồng ho khan, Lăng Ngọc Nhã hừ lạnh nói:
- Hừ, sư tôn các ngươi không phải đều thích dùng sức mạnh sao? Làm sao ngươi biết sau khi Nhược Vân bị ngươi dùng sức mạnh sẽ không quan tâm tới ngươi?
Nghe được câu này, trán Nghệ Phong đổ mồ hôi lạnh, ánh mắt nhìn Lão đầu tử. Thật không ngờ Lão đầu tử cũng có loại sở thích này. Bất quá Lăng Ngọc Nhã nói lời bưu hãn, quả thực Nghệ Phong kinh hãi không thôi.
- Ta cảm thấy được, chuyện dùng sức mạnh này phải bàn bạc kỹ hơn. Ta gần đây thật biết một chút kỹ xảo, từ trước đến nay đều là bị người khác dùng sức mạnh.
Nghệ Phong nói.
Lăng Ngọc Nhã nghe lời Nghệ Phong nói, ánh mắt định trên mặt Nghệ Phong, khiến Nghệ Phong có chút không được tự nhiên.
Đến cuối cùng, Nghệ Phong chỉ có thể nhận thua nói:
- Việc này chúng ta tự có chừng mực, nàng nguyện ý mà nói, bản Thánh tự nhiên sẽ không cự tuyệt.
Lăng Ngọc Nhã nghe được Nghệ Phong tự xưng bản Thánh, biết có chút bất mãn đối với nàng. Ngược lại cũng không dám làm càn quá mức. Nàng dám đối phó Nghệ Phong như thế cũng là bởi vì nguyên nhân Liễu Nhiên. Chỉ là lúc Nghệ Phong nghiêm túc, uy áp thân phận này khiến nàng khó chịu.
Lão đầu tử thấy Nghệ Phong như thế, khẽ cười cười nói:
- Ngươi phá thủ cung sa người ta, bị điểm trách nhiệm là chuyện thường tình, đối với tiểu tử ngươi mà nói, chuyện tốt như vậy cầu còn không được. Nghe nói gần đây ngươi hoang dâm vô độ, ngay cả Mộng Nhiên cũng có ý kiến đối với ngươi.
Một câu nói kia khiến sắc mặt Nghệ Phong khẽ biến thành đỏ hồng, không nghĩ tới tin tức này rơi trong tai Lão đầu tử.
Nghệ Phong hắc hắc cười cười, cũng không nói chuyện phiếm cùng Lão đầu tử, sau khi uống một chén trà do Ngạo Tuyết pha, người biến mất khỏi Tội Ác Chi Thành, mau chóng bay về phía Đế đô.
- Nghệ Phong không phải người không có trách nhiệm. Yên tâm đi, chuyện này chỉ là sớm hay muộn, cho dù nàng không đề cập ra, hắn cũng không thể quên Thủy Nhược Vân.
Lăng Ngọc Nhã nghe Liễu Nhiên nói như vậy, nàng khẽ gật đầu, nàng biết rõ, trong nội tâm Thủy Nhược Vân có Nghệ Phong. Chỉ có điều giống như lúc trước nàng và Liễu Nhiên vậy.
...
Nghệ Phong hiện ra trong hoàng cung đế đô, so với việc Thủy Nhược Vân, khiến Nghệ Phong càng thêm nhớ thương chính là nữ nhân này, nữ nhân nhu nhược này khiến hắn yêu thương, đồng thời có một tia hối lỗi đối với nàng.
- Ngươi đã đến rồi?
Khinh Nhu nhìn nam tử tôn quý nhất đại lục trước mặt, nàng cũng thật không ngờ trong khoảng thời gian ngắn, thiếu niên ban đầu nhìn thấy ở Mạc thành phát triển đến trình độ không người sánh vai. Mà chính mình càng và hắn đang dây dưa không rõ.
Nghệ Phong nhìn Khinh Nhu tuyệt mỹ uyển chuyển như trước, Nghệ Phong nhàn nhạt cười, hai tay kéo Khinh Nhu vào trong ngực, nhìn Khinh Nhu cười nói:
- Nàng đã nói, có một ngày ta an tĩnh lại, nàng sẽ đi cùng ta. Hiện tại ta mang nàng đi.
Khinh Nhu nghe được Nghệ Phong nói, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Nghệ Phong, cũng không giãy dụa Nghệ Phong.
Nghệ Phong cười cười nói:
- Một tháng sau, còn có một hồi đại chiến cuối cùng. Sau khi đánh xong trận này, trong đại lục sẽ không có người có khả năng chia rẽ ta và nàng. Chắc hẳn, nàng sẽ không cho là ta lừa nàng a. Vốn là chuẩn bị một tháng sau sẽ đến mang nàng đi, nhưng mà ta muốn cùng nàng chờ thời gian một tháng.
Khinh Nhu nhìn ánh mắt sủng ái của Nghệ Phong, giữa ánh mắt Nghệ Phong nhìn kỹ, khẽ gật đầu nói:
- Ta tin tưởng ngươi.
Nghệ Phong cười cười, cúi đầu hôn một ngụm trên môi Khinh Nhu nói:
- Như vậy, cùng ta trở lại Tội Ác Chi Thành, so sánh với nàng hiện tại, ta càng muốn thấy Khinh Nhu trước kia hơn.
Khinh Nhu ôm Nghệ Phong nói:
- Ta sẽ hết sức. Chờ một tháng sau ngươi an toàn trở về sẽ thấy Khinh Nhu trước kia.
Nghệ Phong cười cười, ôm Khinh Nhu, nhìn vài thị nữ đã sớm ngốc trệ, tràn đầy vẻ sùng bái nói:
- Nói cho Long Thiên một tiếng, bản Thánh mang Khinh Nhu công chúa đi.
Nói xong, thân ảnh Nghệ Phong chớp động biến mất trong hư không.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của ♥hcmutransmt06a♥
Trên đỉnh Tội Ác Chi Thành, Nghệ Phong đánh Thái Cực như trước. Theo cánh tay của Nghệ Phong chuyển động, hư không nổi lên từng đạo rung động. sau khi Nghệ Phong đánh xong một bộ Thái Cực, rung động hư không cũng hóa thành một dòng xoáy Thái Cực lan chuyển.
Yêu Thánh nhìn dòng xoáy Thái Cực lan chuyển trong hư không , ánh mắt thẳng tắp nhìn chăm chú nhìn phía trên.
- Ta càng ngày càng không nhìn thấu ngươi.
Yêu Thánh nhìn Thái Cực tiêu tán trong hư không, nhìn Nghệ Phong khẽ cười cười nói.
Nghệ Phong cười cười, nhìn Yêu Thánh đáp lại:
- Đây là tuyệt kỹ quê hương ta, do một thần nhân nghiên cứu ra.
- Quê hương?
Yêu Thánh kinh ngạc hỏi Nghệ Phong, hắn là lần đầu tiên nghe Nghệ Phong nói từ này, chỉ là hắn chưa bao giờ nghe được trên đại lục có người như vậy.
- Ha ha! Đó là một nơi thần kỳ, ở nơi đó có không ít truyền thuyết về Thần.
Nghệ Phong cười nói.
- Thần?
Yêu Thánh trừng tròng mắt nhìn Nghệ Phong, rất hiển nhiên bị dọa sợ.
Nghệ Phong gật đầu nói:
- Không nói cái này nữa. Cũng chỉ là truyền thuyết mà thôi. Bất quá, bộ tuyệt kỹ này là một đại tông sư cũng có thể là nhân vật Thần cấp sáng tạo ra.
Yêu Thánh cổ quái nhìn Nghệ Phong, cảm thấy lời nói của Nghệ Phong càng nói càng không giải thích được. Dù sao, hắn là Chí Tôn, đại lục có một nơi nào như vậy hắn không có khả năng không nghe nói qua. Mà cho dù hắn thật không có nghe nói qua, chẳng lẽ Chí Tôn còn lại cũng chưa từng nghe qua sao.
Thấy thần sắc của Yêu Thánh, Nghệ Phong cũng không có giải thích quá nhiều.
Yêu Thánh thở nhẹ một hơi, lập tức nhìn Nghệ Phong cười nói:
- Muốn giao thủ với ta hay không?
Nghệ Phong cười lắc lắc đầu nói:
- Không cần. Pháp tắc thôn phệ của ngươi ta đã không lạ lẫm, trước kia thời điểm có Phệ Châu, mặc dù pháp tắc thôn phệ không cường hãn như ngươi, nhưng mà cũng không thể coi thường, đối chiến với ngươi, ta có ưu thế.
Nghe được Nghệ Phong nói, Yêu Thánh cười cười. Cũng biết Nghệ Phong nghĩ cái gì, bất quá chỉ là không muốn làm mất mặt mũi của mình mà thôi. Số lần Yêu Thánh thấy Nghệ Phong càng nhiều, cũng càng phát hiện hắn không phải đối thủ của Nghệ Phong, thấy Nghệ Phong nói như thế hắn cũng không miễn cưỡng, khẽ cười cười:
- Kỳ hạn ba tháng tới. Ngươi đi giao thủ với Tiên Thánh phải cẩn thận một chút. Ta nghĩ lão gia hỏa kia sẽ không an phận.
Nghệ Phong gật đầu nói:
- Hắn khẳng định không an phận, lấy thực lực của hắn, tuyệt đối không phải là đối thủ của ta. Chạy đến ứng chiến, không có mưu ma chước quỷ gì mới là lạ.
Yêu Thánh thấy Nghệ Phong nói thực lực Tiên Thánh không bằng hắn kiên định như vậy, không khỏi nhắc nhở:
- Không nên xem thường lão gia hỏa kia, thực lực của hắn không đơn giản. Chủ quan rất có thể bại trong tay hắn. Bất quá ngươi nói cũng có đạo lý. Thiên Thánh có thể dùng đan dược, nói không chừng hắn vì muốn đánh bại ngươi, cũng dùng loại đan dược này. Thực lực Tiên Thánh sau khi dùng đan dược sẽ tăng lên một hai thành. Điều này có thể nói rất khủng bố. Ngươi không thể là đối thủ của hắn.
Nghệ Phong cười cười, cũng không phản bác Yêu Thánh:
- Ta lại hi vọng hắn dùng loại đan dược kia. Ha ha, lần này trừ giải quyết mâu thuẫn với hắn ra, ta còn có một mục đích khác, không sợ hắn mạnh, chỉ sợ hắn không đủ mạnh.
Nghe được Nghệ Phong nói, Yêu Thánh lắc đầu. Không biết Nghệ Phong rốt cuộc nghĩ như thế nào, hắn thở nhẹ một hơi chậm rãi nói:
- Đại lục bây giờ, đứng về phía ngươi là ta, Tà Thánh, Lạc Thánh cùng với Triệu thánh Thánh Thành. Tuy ta vẫn luôn trung lập, nhưng mà bọn hắn muốn phân chia như vậy, vậy thì nghe bọn hắn a. Dùng thực lực của năm người chúng ta, không nói quét ngang đại lục, nhưng đối kháng Tiên Cảnh cũng không khó.
- Tiên Cảnh luôn luôn là chủ lực đối kháng Thánh Thành. Nếu Tiên Thánh bị thua, đại lục này sẽ không có cái gì có ngăn cản thực lực của chúng ta. Nếu ta là Chí Tôn khác, khẳng định sẽ không muốn thấy một màn như vậy. Cho nên, ta rất lo lắng bọn họ liên thủ đối kháng với tổ hợp này của chúng ta.
Nghe Yêu Thánh nói, Nghệ Phong nhẹ gật đầu, đối với Yêu Thánh lo lắng hắn cũng luôn nghĩ tới.
- Cứ nhìn tình hình trước đã, trước đánh hết trận này rồi nói sau.
Nghệ Phong nói ra.
- Ngươi không lo lắng bọn họ vây giết ngươi sao?
Yêu Thánh cười nói.
Nghệ Phong lắc lắc đầu nói:
- Không phải có khả năng này, mà là rất có thể. Ha ha, bất quá Tiên Thánh làm như vậy là đại biểu cho tự nhận không bằng ta. Hơn nữa, ta cũng không phải dễ vây giết như vậy. Bọn họ muốn vây giết, vậy thì tới đi.
Yêu Thánh không khỏi kinh ngạc, thật không ngờ Nghệ Phong lại có tự tin tới mức này, lắc đầu nói:
- Ngươi tự có chừng mực là tốt rồi.
- Bất quá, hi vọng Yêu Thánh tiền bối chiếu cố Tội Ác Chi Thành nhiều hơn.
Nghệ Phong nhìn Yêu Thánh nói.
- Ngươi yên tâm, có ta ở đây, Tội Ác Chi Thành không xảy ra sự tình gì.
Yêu Thánh nhìn Nghệ Phong nói.
- Như thế đa tạ tiền bối.
Nghệ Phong chắp tay nói. Hắn chỉ sợ có Chí Tôn ra tay đối với Tội Ác Chi Thành, lúc này Tội Ác Chi Thành không ngăn được bọn họ.
...
Kỳ hạn ba tháng rất nhanh liền tới, Tần Y nhìn Nghệ Phong mặc áo bào xanh chuẩn bị rời đi, dùng tay ôm Nghệ Phong thật chặt nói:
- Đệ cẩn thận một chút. Sớm trở về.
Nghệ Phong cười cười nói:
- Yên tâm đi. Người khác muốn làm gì được ta, thật sự không có khả năng.
Nói xong, ngón tay Nghệ Phong đột nhiên vẽ một cái, trên ngón tay xuất hiện vài giọt máu đỏ. Lúc vài giọt máu đỏ xuất hiện, đồng thời Nghệ Phong đánh ra vài ấn kết, sau đó mấy giọt máu này dung nhập vào trong trán Tần Y.
Tần Y nghi hoặc nhìn Nghệ Phong, không biết Nghệ Phong đang làm cái gì.
- Đây là tinh huyết của ta. Có lực lượng một kích của Chí Tôn. Đương nhiên, có tiền bối Yêu Thánh ở đây, tỷ cũng không cần phải lo lắng. Bất quá còn có một việc khác, chính là ấn ký của ta, có thể thông qua nó cảm giác được ta. Ha ha, mặc kệ phát sinh chuyện gì. Chỉ cần trong máu huyết còn cảm giác được ta, vậy không cần lo lắng cho ta, cũng không cần nghe tin đồn nhảm.
Nghệ Phong nhìn Tần Y căn dặn.
Tần Y nghe Nghệ Phong phân phó như vậy, có chút nhíu mày. Không rõ Nghệ Phong nói những lời này là có ý gì?
Nghệ Phong ôm lấy Tần Y, nhìn Tần Y cười nói:
- Tỷ nhớ rõ là được. Có lẽ sẽ phát sinh một màn này, nhưng cũng có lẽ sẽ không phát sinh, mọi chuyện đều khó mà nói trước. Đây chẳng qua là cho mọi người yên tâm mà thôi.
Tuy Tần Y không hiểu Nghệ Phong nói gì, nhưng vẫn gật đầu nói:
- Ta biết rồi.
- Ừ! Ta biết rõ, nếu tương lai nghe được chuyện gì. Cảm giác máu huyết sẽ biết, Tội Ác Chi Thành còn cần tỷ chưởng quản, tương lai giải thích cũng cần nàng làm.
Nghệ Phong cười nói.
Tần Y gật gật đầu, giúp Nghệ Phong chình lại quần áo nói:
- Đệ đi đi.
Hôn một ngụm lên trán của Tần Y, Nghệ Phong buông Tần Y ra, thân ảnh thoáng hiện biến mất trong hư không.
Tần Y nhìn Nghệ Phong rời đi, tâm thần có chút dung nhập vào trong trán, quả nhiên ở trong đó cảm giác được một tia quen thuộc, loại cảm giác này giống như có thể khiến nàng có liên hệ với Nghệ Phong. Điều này khiến Tần Y như hơi suy nghĩ, trong lòng suy nghĩ những lời nói của Nghệ Phong trước khi đi.
Nghệ Phong vừa mới tới đỉnh Khủng Cụ sâm lâm, một thanh âm vang lên trong tai Nghệ Phong, Nghệ Phong nhìn Tiên Thánh ở trên ngọn núi cao nhất của Khủng Cụ sâm lâm, khẽ cười cười:
- Ngươi vội vã như vậy là sợ bị thua sao?
Tiên Thánh nói:
- Ai bại còn chưa nhất định. Bất quá, ta nghĩ bị thua nhất định là ngươi.
Nghệ Phong cười cười nói:
- Ngươi đối với mình thật đúng là có tin tưởng.
- Không phải có lòng tin, mà là nhất định!
Tiên Thánh nhìn Nghệ Phong nói.
Nghệ Phong không nói mà cười cười, nhìn Tiên Thánh nói:
- Kỳ thật có đôi khi ta rất bội phục ngươi, một người xây dựng Tiên Cảnh lớn như vậy. Nếu là ta, khẳng định không làm tốt được như ngươi. Bất quá, rất đáng tiếc chính là, chúng ta từ mới bắt đầu đã đứng bên đối lập.
Tiên Thánh nghe Nghệ Phong nói, trầm mặc một hồi lâu mới đáp lại:
- Trong đương thời, người có thể khiến ta bội phục chỉ có một mình ngươi, dùng hơn ba mươi tuổi đầu có thể phát triển đến tình trạng sánh vai cùng chúng ta. Qủa thật là cổ kim có một. Cho dù là Tà Thánh, bản Thánh cũng chưa từng bội phục qua.
Nghệ Phong cười cười nói:
- Khi còn bé, thời điểm nghe chuyện xưa, ta luôn nghe được truyền thuyết về các ngươi. Ở trong lòng của ta, các ngươi là Thần cao không thể chạm. Cho tới bây giờ ta thật không ngờ qua, sẽ có một ngày ta phân cao thấp với Thần trong lòng mình. Bây giờ trở về cúi đầu suy nghĩ, thật sự cảm giác nhân sinh biến ảo. Hết thảy đều là bất tri bất giác đi đến bước này.
Tiên Thánh tự nhiên biết rõ địa vị của bọn hắn trong suy nghĩ người đời, coi như là Tiên Thánh, đồng dạng không ngờ qua trên phiến đại lục này sẽ có người siêu việt hắn. Chỉ là, đúng như Nghệ Phong nói, thế sự vô thường.
- Kỳ thật mà nói, Tiên Thánh, ta cũng không muốn đối nghịch với ngươi. Bởi vì ngươi không oán không cừu với ta. Có chỉ là lưỡng tông từ vạn năm kéo dài thành kẻ thù truyền kiếp mà thôi. Nhưng chúng ta đều minh bạch, hai người chúng ta đều lo lắng đối phương. Sự hiện hữu của ta uy hiếp được tồn vong Tiên Cảnh. Mà sự hiện hữu của ngươi, đồng dạng uy hiếp được người thân bên cạnh ta. Cho nên, dù cho chúng ta không có cừu hận, nhưng nhất định phải chiến. Dù cho ngươi đã từng được ta sùng bái như Thần.
Nghệ Phong thản nhiên nói.
Tiên Thánh nghe Nghệ Phong nói, hắn cũng trầm mặc. Đúng như Nghệ Phong nói, bọn họ không có cừu hận, chỉ là hai người lại không thể không thừa nhận bọn họ là địch.
Trong lúc Tiên Thánh trầm mặc, Nghệ Phong tự nhủ:
- Sống càng lâu, càng phát hiện kỳ thật nhân sinh không phải bản thân mình có thể định đoạt. Ha ha, lúc trước ta có một mộng tưởng rất buồn cười. Là hi vọng mỗi ngày tỷ túy kim mê, hoang dâm vô độ. Lúc ấy cũng chỉ là nói giỡn mà thôi, nhưng thật không ngờ, thật sự có ngày này. Ba tháng vừa qua, đa số thời gian đều sống như vậy. Thực lực thật sự là thứ tốt, có thực lực, có thể làm được bất luận chuyện gì ngươi muốn làm. Nếu ta không có thực lực như vậy, cuộc sống như vậy khẳng định không làm được, thậm chí nữ nhân bên cạnh ta, không biết còn có thể ở bên cạnh ta cùng ta hoang dâm vô độ như vậy hay không? Không phải ta hoài nghi tình cảm của các nàng đối với ta. Mà là sự thật rất tàn khốc. Ta không có thực lực, cho dù các nàng muốn ở cùng ta cũng sẽ có cường giả nhớ thương vẻ đẹp của các nàng. Tỷ như Đế Ngạo Thiên Tiên Cảnh các ngươi, tỷ như đại lão Hạ gia …
Tiên Thánh nghe Nghệ Phong nói nhiều như vậy, không khỏi hỏi:
- Ngươi nói ta không phủ nhận, nhưng mà ngươi nói cho ta biết những chuyện này là có ý tứ gì?
- Năm đó Tà Thánh cũng là người phong lưu, hồng nhan vô số, chỉ là đến bây giờ có thể cùng hắn không quá ba người mà thôi. Ha ha, nhắc tới cũng buồn cười. Cũng chính bởi vì nguyên nhân này, ta mới bí quá hoá liều tự hủy kinh mạch. Nếu không có nguyên nhân này, ta sẽ không dám mạo hiểm như vậy.
Nghệ Phong nói ra.
- Bất kể là ai, nhất định cũng phải trải qua một màn này. Tuy Ma Thánh ngươi rất mạnh, nhưng mà tương lai nữ nhân của ngươi, đồng dạng phải vẫn lạc như thế.
Ngữ khí của Tiên Thánh trầm thấp. Rất hiển nhiên tử vong làm hắn xúc động rất lớn. Năm đó, nếu không phải là vì nguyên nhân như vậy thì đã không kiến tạo Trường Sinh bí cảnh. Cho dù cường hãn đến quán tuyệt thiên hạ, đồng dạng cũng bị thời gian xóa mờ.
Ngay cả Tà Thánh khống chế pháp tắc thời gian cũng chỉ có thể kéo dài tánh mạng nữ nhân của hắn, hơn nữa mỗi một lần đều phải trả giá thật lớn.
Trước mặt thời gian thiên địa, bọn họ đều là phàm nhân. Nhất định phải tử vong.
- Đúng vậy! Cho nên ta không cam lòng. Không cam lòng tử vong như thế. Người vì cái gì không thể Vĩnh Sinh, không thể mang theo thân nhân của mình ngao du thiên địa, cùng trở lại quê hương năm đó.
Nghệ Phong thản nhiên nói.
Tiên Thánh liếc nhìn Nghệ Phong, lập tức hít sâu một hơi nói:
- Đó là năng lực của Thần, độ cao đó không phải ta và ngươi có thể đạt tới. Đây là một thần thoại, trên phiến đại lục này chưa từng có người đạt tới cấp bậc kia. Duy nhất chỉ có một vị may mắn bước vào, cũng đã tự bạo mà chết, ai không biết thiên địa này căn bản không có tồn tại như vậy.
Nghệ Phong lắc lắc đầu nói:
- Ta tin có! Ở quê hương của ta có rất nhiều thần thoại, lúc còn nhỏ ta nghe rất nhiều. Chỉ là, giờ phút này lại cảm thấy, tồn tại bực này không đơn giản chỉ là truyền thuyết. Cho nên, ta cũng muốn theo gót bọn họ, muốn vĩnh sinh bất diệt, cùng thiên địa đồng thọ.
Tiên Thánh trừng to mắt nhìn Nghệ Phong, kinh hãi nhìn về phía Nghệ Phong nói:
- Ngươi muốn thành Thần?
Nghệ Phong cười cười nói:
- Vì cái gì không thể nghĩ? Ta cũng không tin, người trong thần thoại này, bọn họ trời sinh ra đã là Thần. Chẳng lẽ bọn họ không tu luyện sao? Bọn họ đã từng tu luyện thành Thần, vì cái gì Ma Thánh ta không thể trở thành Thần.
Tiên Thánh thở nhẹ một hơi, trong mắt tràn đầy kinh hãi, đối với hắn mà nói. Thành Thần là chuyện tình hắn nghĩ cũng không dám nghĩ, mà hiện tại người trước mặt hắn lại có can đảm này.
- Ngươi không làm được.
Tiên Thánh hừ một tiếng nói:
- Tuy ngươi có Ngũ hành, nhìn như có một đường hi vọng đi vào Thần Cấp. Nhưng mà ai cũng minh bạch, Chí Tôn là đỉnh phong của thế giới này. Một ít hi vọng kia, chẳng qua là mây khói mờ ảo mà thôi.
- Không thử làm sao biết? Trước kia ta cũng từng nghĩ, bản Thánh vĩnh viễn không đạt được cấp độ như các ngươi. Chỉ là, không phải đã đi đến loại tình trạng này sao?
Tiên Thánh trầm mặc một hồi lâu, nhìn Nghệ Phong nói:
- Mặc kệ ngươi nghĩ cái gì. Chuyện không thể nào cuối cùng là không thể nào. Huống chi, cho dù có khả năng, hôm nay ngươi cũng phải vẫn lạc ở nơi đây. Thánh Thành, có một Tà Thánh là đủ rồi. Không thể lại nhiều thêm một Ma Thánh.
Nghệ Phong cười ha ha nói:
- Cũng được! Đã như thế, vậy ngươi giúp ta một tay a. Bản Thánh cũng rất muốn nhìn một chút, ngươi rốt cuộc là giết ta như thế nào.
- Ta sẽ để ngươi như nguyện.
Tiên Thánh nhìn Nghệ Phong, không biết một câu phía trước của Nghệ Phong là có ý gì. Chỉ là Nghệ Phong muốn thành Thần, khiến cho hắn cực kỳ hoảng sợ. Mặc dù hắn không tin Nghệ Phong có thể thành Thần, nhưng lại không kìm lòng được nổi lên sợ hãi.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của ♥hcmutransmt06a♥
- Ha ha! Như thế, hai người chúng ta tranh tài một hồi a. Nhìn xem Thần nhân mà thời thiếu niên ta sùng bái, rốt cuộc nghịch thiên như thế nào.
Nghệ Phong cười cười nhìn Tiên Thánh.
Tiên Thánh nhìn Nghệ Phong đứng chắp tay, tựa như dung nhập thiên địa. Hắn hừ một tiếng, linh khí xuất hiện trên tay hắn. Hắn cũng không chuẩn bị thử giao thủ với Nghệ Phong, ngay từ đầu đã vận dụng toàn lực. Thanh niên trước mặt này đã không cần thử thực lực của hắn. So với hắn chỉ mạnh hơn chứ không yếu, nếu không phải hắn có kế hoạch, thật sự không dám giao thủ với quái vật này.
Bởi vì hắn thất bại, không chỉ là bại bài danh. Mà là bại vô số người tín ngưỡng Tiên Cảnh. Mất đi tín ngưỡng thì lực lượng của Tiên Cảnh đừng nghĩ kháng cự với Thánh Thành.
Nghệ Phong nhìn Tiên Thánh lấy ra linh khí, hắn khẽ cười cười, cũng không lấy Tru Tiên Kiếm ra chiến với Tiên Thánh. Mà là đứng chắp tay cười tủm tỉm nhìn Tiên Thánh như trước.
- Hừ!
Loại thái độ này của Nghệ Phong đã triệt để chọc giận Tiên Thánh. Linh khí trong tay Tiên Thánh không ngừng huy vũ, khi hắn huy vũ, không gian vỡ vụn, từng đạo không gian chi lực từ không gian truyền tới, không gian chi lực bao vây lấy linh khí, Cự Phủ bộc phát ra lực lượng khủng bố, dưới cổ lực lượng này, trong phương viên mấy trăm trượng, không gian chi lực càng hội tụ càng mạnh.
Dưới tình thế không gian chi lực hội tụ, tất cả đều hóa thành lưỡi đao, lưỡi đao mang theo xu thế diệt thiên, một đao hung hăng chém về phía Nghệ Phong.
- Ma Thánh, tiếp chiêu này của ta thử xem.
Tiên Thánh cười ha ha, khóe miệng tràn đầy ý cười lạnh, lưỡi đao tịch cuốn ập tới.
- Tiên Thánh! Ngươi chỉ có một chút lực lượng như vậy sao? Vậy hôm nay ngươi thua là chú định rồi.
Nghệ Phong nhìn lưỡi đao tịch cuốn tới, hắn cư nhiên không tránh không né, khom gối trên hư không, vẽ lên một vòng tròn, theo Nghệ Phong đánh ra một vòng tròn không ngờ này, lưỡi đao cực lớn của Tiên Thánh bị Nghệ Phong thay đổi một phương hướng khác, hung hăng chém vào một chỗ khác trong hư không. Dưới một đao này, không gian sụp đổ, một hắc động thật lớn xuất hiện trên hư không.
Tiên Thánh nhìn lưỡi đao ẩn chứa không gian chi lực vô cùng này cư nhiên bị Nghệ Phong đơn giản đẩy đi chỗ khác như thế, trong mắt tràn đầy không dám tin.
- Thật bất ngờ đúng hay không? Bản Thánh sẽ nói cho ngươi biết, trên đời này có một bộ vũ kỹ gọi là Thái Cực. Siêu việt vũ kỹ Thiên giai của các ngươi.
Nghệ Phong thản nhiên nói.
- Hừ! Bản Thánh ngược lại muốn nhìn, siêu việt vũ kỹ Thiên giai như thế nào.
Tiên Thánh tự nhiên không tin Nghệ Phong nói, hừ một tiếng đáp lại.
Nói xong, hai thanh Cự Phủ của Tiên Thánh khép lại, toàn bộ không gian bắt đầu lấy Cự Phủ làm tâm, một dòng xoáy cực lớn hiện ra trên hư không. Dòng nước xoáy tựa như tinh vân xoay tròn, mang theo ánh sáng lòe lòe, từng đạo không gian chi lực dung hợp phía trên Cự Phủ.
- Dùng lực bản Thánh, vạn trượng không gian, hóa làm đao khí, Tịch Diệt Thiên Hà.
Theo Tiên Thánh hét lớn, dòng nước xoáy không gian khủng bố vài phân lần nữa, Nghệ Phong nhìn một màn này, trong mắt đồng dạng ngưng trọng. Rất hiển nhiên mỗi lần Tiên Thánh ra tay đều là chiêu thức tuyệt cường của hắn, căn bản là muốn đánh tốc chiến tốc thắng.
Mà một chiêu này đã siêu việt phạm trù công pháp Thiên giai bình thường. Không gian chi lực được hắn sử dụng đến mức tận cùng.
Nghệ Phong nhìn dòng xoáy to như vậy, tâm thần có chút tan vào cơ thể, trên tay không ngừng vẽ ra vòng tròn:
- Dùng lực lượng của bản Thánh, chưởng Thái Cực oai, dùng Ngũ hành làm cơ sở, đúc Thiên Địa Thái Cực.
Theo tiếng quát của Nghệ Phong, phía trên hư không, một đạo Thái Cực quyền xoay tròn cực lớn trống rỗng xuất hiện, trong nháy mắt Thái Cực quyền xuất hiện, toàn bộ không gian tràn ngập trong một cổ hơi thở kỳ dị, mà dưới loại khí tức này, khí tức mà Tiên Thánh ngưng tụ lưỡi đao sát lục cũng bị che dấu. Cả thiên địa an tĩnh tới dị thường.
Tiên Thánh nhìn Thái Cực to lớn trước mặt Nghệ Phong, con mắt mang theo vẻ nghi hoặc. Bất quá hắn lập tức hừ một tiếng:
- Một vòng tròn mà thôi, bản Thánh không tin, có thể ngăn lưỡi đao của bản Thánh.
Tiên Thánh gầm lên một tiếng, lưỡi đao mau chóng chém về phía Thái Cực do Nghệ Phong tạo thành.
- Phá cho ta!
Nghệ Phong quát to, ngón tay điểm vào Thái Cực, dưới một điểm này, nguyên bản Thái Cực điên cuồng xoay tròn, mà đang lúc xoay tròn, từ trong Thái Cực phân hoá ra vô số tiểu Thái Cực, mau chóng lao về lưỡi đao kia.
Từng đạo Thái Cực giao phong với lưỡi đao cùng một chỗ, dưới loại giao phong này, hư không yên tĩnh dị thường, bất quá từng tia chớp đen kịt xé rách không gian không ngừng thoáng hiện. Theoloại thoáng hiện này, lưỡi đao ngưng tụ trong vạn trượng không gian bắt đầu tiêu hao từng chút.
Nghệ Phong nhìn lưỡi đao không ngừng bị tiêu hao, hừ một tiếng, hét lớn một tiếng nói:
- Thái Cực Vô Hình, diệt cho bản Thánh.
Lúc Nghệ Phong hét lớn, Thái Cực xoay tròn trên hư không, mau chóng bao trùm về phía lưỡi đao. Mà khiến Tiên Thánh không dám tin chính là, dưới Thái Cực bao trùm, lưỡi đao do không gian vạn trượng ngưng tụ của hắn, hóa thành điểm điểm tinh quang bắt đầu phân hoá.
- Điều này không có khả năng!
Tiên Thánh trừng to mắt nhìn Nghệ Phong, hắn chưa từng gặp qua một màn quỷ dị như thế. Điều này sao có thể, chiêu thức mạnh mẽ như vậy, há có thể bị phân hoá?
Chỉ là, Tiên Thánh rõ ràng có thể chứng kiến, lưỡi đao của hắn dưới vòng tròn cổ quái này, phân hoá thành từng đạo năng lượng phân tán trong không gian.
- Không có gì không có khả năng, cũng giống như ngươi không cho rằng ta có thể thành Thần, nhưng mà bản Thánh lại tin chính mình có thể.
Nghệ Phong khẽ cười cười, Nghệ Phong điểm một cái, lưỡi đao kinh khủng cực điểm kia lao tới, cứ như vậy bị Nghệ Phong hóa giải.
Tiên Thánh sững sờ nhìn Thái Cực quyền cũng biến mất vào không gian không thấy gì nữa, trong mắt tràn đầy rung động như trước. Chuyện này thật không thể tưởng tượng. Chưa từng nghe nói qua, không gian chi lực khủng bố như thế lại có thể bị phân hoá.
Tiên Thánh nhìn Nghệ Phong, thật lâu sau mới hít sâu một hơi nói:
- Ma Thánh, ngươi thật sự khiến bản Thánh không thể tin được.
- Điều ngươi không thể tin được còn nhiều lắm. Bản Thánh đã sớm nói, bản Thánh không phải các ngươi có thể hiểu được.
Nghệ Phong vừa cười vừa nói.
- Hừ! Bất quá chỉ là một vòng tròn mà thôi. Bản thánh không tin, nó thật sự mạnh như vậy.
Tuy Tiên Thánh nói cứng miệng, nhưng Nghệ Phong có thể thấy được vẻ hoảng sợ trong mắt hắn.
Nghệ Phong không nói nhảm với hắn, ấn kết trong tay kết lên, từng đạo lực lượng đánh vào hư không, phía trên hư không xuất hiện một màng năng lượng trong nháy mắt. Thời điểm màng năng lượng này xuất hiện, từng đạo pháp tắc chi lực cũng từ trên màng năng lượng lan tràn ra, cuối cùng giao thoa cùng một chỗ.
Dưới loại giao thoa này, một đạo năng lượng tản ra khí thế sắc bén xuất hiện trước mặt Nghệ Phong. Nghệ Phong nhìn Tiên Thánh nói:
- Vừa rồi bản Thánh chỉ phòng ngự mà thôi, hiện tại đến phiên ta tiến công. Một chiêu này ngươi đã thấy, hi vọng ngươi chống đở được.
- Ngũ hành hợp nhất, hóa thân thành kiếm, diệt cho bản thánh...
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của ♥hcmutransmt06a♥
Lúc sợi tơ năm màu quấn quanh, một đạo kiếm quang năm màu cực lớn từ trong đó bắn ra, mau chóng lao về phía Tiên Thánh.
Tiên Thánh nhìn đạo kiếm thế này, sắc mặt mạnh mẽ đại biến, đấu khí bạo phát, bao trùm phía trên Cự Phủ, từng đạo lực lượng không ngừng truyền vào nó, không gian chi lực bốn phía cũng tuôn ra nhập vào trong Cự Phủ, Cự Phủ bộc phát lực lượng khủng bố, nhanh chóng lao về phía kiếm quang năm màu của Nghệ Phong phân hoá ra.
Oanh...
Một tiếng va chạm cực lớn, toàn bộ không gian vặn vẹo sụp đổ, ngọn núi dưới chân hai người, trong nháy mắt bị san thành bình địa. Kình khí mang theo tất cả bắn ra không gian, lực lượng trùng kích khủng bố đến cực điểm.
Tại lúc giao phong này, Nghệ Phong và Tiên Thánh đồng thời bị đẩy lui lại, kéo theo dấu vết cực dài trên hư không.
Chỉ là, Tiên Thánh cũng không bởi vì nhìn như giao thủ ngang tay này mà cao hứng, ngược lại càng thêm hoảng sợ và chấn kinh. Bởi vì, dưới tình huống hắn vận dụng linh khí, Nghệ Phong lại dùng tay trần bất phân thắng bại với hắn, điều này đại biểu cho cái gì? Điều này đại biểu nếu Nghệ Phong vận dụng Tru Tiên Kiếm mà nói, một chiêu này hắn nhất định sẽ trọng thương.
Mặc dù Tiên Thánh đã sớm suy đoán Nghệ Phong rất mạnh, nhưng lại thật không ngờ mạnh đến tình trạng như thế này. Loại thực lực này, tuyệt đối không phải hắn có thể chống lại.
- Tiên Thánh, vận dụng lá bài tẩy của ngươi đi. Ngươi hẳn là minh bạch, không dùng đến lá bài tẩy của ngươi, ngươi chỉ có một đường có thể đi.
Nghệ Phong thản nhiên nói.
Nghe được câu này, Tiên Thánh hít sâu một hơi, thật lâu sau mới nhìn Nghệ Phong nói:
- Cũng được. Một chiêu này ta chưa từng vận dụng qua, không thể tưởng được hôm nay phải dùng tới nó.
Nói xong, Tiên Thánh hít sâu một hơi, ngón tay biến ảo bất định:
- Dùng lực bản Thánh, hao tổn Tinh Nguyên làm cơ sở, thiên địa không gian, cho ta sử dụng, Trấn Yêu Phục Ma.
Dưới tiếng quát của Tiên Thánh, Nghệ Phong có thể cảm giác được, không gian chi lực bốn phía tựa như nước biển hội tụ về phía Tiên Thánh, mà dưới loại hội tụ này, khí tức của Tiên Thánh không ngừng tăng lên.
Loại tốc độ tăng lên khủng bố hiện tại khiến Nghệ Phong âm thầm kinh hãi. Trong khoảng thời gian ngắn, không gian chi lực trong phương viên hơn mười dặm cư nhiên bị Tiên Thánh thôn phệ sạch sẽ. Mà loại thôn phệ này cũng không vì vậy mà biến mất, ngược lại càng thêm mau lẹ lan tràn về bốn phía.
Không gian chi lực khủng bố mau chóng hóa thành thực chất tiến vào trong cơ thể Tiên Thánh, sau đó hội tụ lên Cự Phủ của hắn, dưới loại hội tụ này, bốn phía đã không có không gian tồn tại, còn lại duy nhất trong hư không chỉ có Tiên Thánh và Cự Phủ của hắn.
Nghệ Phong nhìn một màn này, trong mắt thận trọng vô cùng, nhìn thực lực của Tiên Thánh không ngừng đề cao, Nghệ Phong thở nhẹ thở ra một hơi, Tru Tiên Kiếm xuất hiện trên cánh tay, cổ thực lực này của Tiên Thánh đã khiến Nghệ Phong cảm giác uy hiếp rất lớn.
Theo Tiên Thánh thôn phệ, không gian chi lực trong phương viên vài trăm dặm triệt để bị hắn thôn phệ, sau khi hắn thôn phệ, phương viên mấy trăm dặm trở thành một mảnh hắc ám, phảng phất giống như không có không gian tồn tại.
- Bản thánh hao tổn hai mươi năm thọ nguyên, dùng hai mươi năm thọ nguyên của ta để khống chế không gian thiên địa. Ta rất muốn nhìn, ngươi có thể ngăn cản một chiêu này của ta hay không.
Tiên Thánh nhìn Nghệ Phong, trong mắt tràn đầy vẻ âm trầm.
- Tiên Diệt Tà Ma!
Tiên Thánh rống giận một tiếng, nguyên bản không gian chi lực hội tụ trong cơ thể của hắn bắt đầu vọt tới phía Cự Phủ, khi không gian chi lực vọt tới Cự Phủ, hào quang Cự Phủ phóng đại, một Cự Long bay nhanh ra từ trong Cự Phủ.
Thời điểm Cự Long bay nhanh ra, đồng thời không gian chi lực trên Cự Phủ cũng dung nhập vào trong Cự Long. Cự Long to lớn vạn trượng này, ở dưới cổ lực lượng kia quán thâu xuống, tựu như ngàn vạn không gian chất chồng, khiến người ta có một loại cảm giác tầng tầng không gian không ngừng ép tới.
Nghệ Phong nhìn Cự Long nạp vào cơ thể vô số không gian, trong lòng cũng rung động không thôi. Cự Long này rõ ràng có uy của thiên địa không gian. Dưới loại uy lực này, Nghệ Phong cảm giác áp lực rất lớn.
- Ma Thánh, ngươi có thể tiếp được một chiêu này của bản Thánh, vậy ngươi hoàn toàn xứng đáng với danh xưng thiên hạ đệ nhất nhân. Bất quá, ngươi tiếp được sao? Không gian phương viên mấy trăm dặm đều dung nhập vào trong Cự Long này, ngươi muốn chiến với nó, chẳng khác nào đối chiến cùng không gian mấy trăm dặm.
Tiên Thánh nhìn Nghệ Phong hừ một tiếng nói.
Nghe được câu này, Nghệ Phong hít sâu một hơi, Ngũ hành chi lực không ngừng hội tụ phía trên Tru Tiên Kiếm.
- Dùng Ngũ hành chi lực, ngưng Thái Cực âm dương. Hóa thiên địa vạn vật.
Nghệ Phong quát lớn một tiếng, trước mặt Nghệ Phong ngưng tụ ra một vòng Thái Cực cực lớn lần nữa. Mà ở một khắc vòng Thái Cực hình thành này, trong tay Nghệ Phong điểm một cái, vòng Thái Cực phân hoá ra, hóa thành mấy vòng Thái Cực âm dương, tầng tầng vây quanh Nghệ Phong trong đó.
Nghệ Phong được vòng Thái Cực âm dương vây quanh, đánh vào trong Tru Tiên Kiếm một đạo lực lượng. Tru Tiên Kiếm huyễn hóa ra một đạo quang mang, bay nhanh vào hai điểm âm dương của vòng Thái Cực. Mà hai điểm âm dương được Tru Tiên Kiếm đánh vào, từng đạo lực lượng vận chuyển phát ra.
Theo Tru Tiên Kiếm vận chuyển, Ngũ hành chi lực từ bốn phương tám hướng hội tụ đến, tốc độ hội tụ này không thấp hơn Tiên Thánh hội tụ không gian chi lực.
Tiên Thánh nhìn một màn này, hừ một tiếng nói:
- Ta cũng không tin, vài vòng tròn của ngươi có thể ngăn cản chiêu này của bản Thánh.
- Đi! Diệt Ma!
Tiên Thánh hét lớn, Cự Long hội tụ không gian mấy trăm dặm, mau chóng trùng kích vào vòng Thái Cực của Nghệ Phong.
Nghệ Phong nhìn Cự Long đang trùng kích đến, ngón tay Nghệ Phong chỉ vào Tru Tiên Kiếm biến ảo hai mắt âm dương, hét lớn một tiếng nói:
- Tru Tiên Vạn Kiếm, nghiền nát không gian.
Dưới tiếng quát của Nghệ Phong, vạn thanh Tru Tiên Kiếm từ trong Thái Cực âm dương bay nhanh ra, đồng thời trong Thái Cực âm dương thu nạp Ngũ hành chi lực cũng bị Tru Tiên Kiếm thôn phệ từng đạo vào.
Vạn đạo kiếm quang giao phong với Cự Long một chỗ, khiến người ta thấy hoa mắt. Trong hư không chỉ có thể nhìn thấy bóng kiếm và không gian chi lực phân hoá đầy trời.
Mà hai người chưởng khống, giờ phút này đều bắt tay vào khống chế công kích, vô số lực lượng bị hai người thôn phệ.
Tiên Thánh thôn phệ chính là không gian chi lực vô cùng vô tận, mà Nghệ Phong thôn phệ là Ngũ hành chi lực vô cùng vô tận.
Tốc độ thôn phệ của hai người không kém nhau, Tru Tiên Kiếm và Cự Long ở trong hư không cũng chiến không chia trên dưới.
- Bản thánh ngược lại muốn nhìn, ngươi có bao nhiêu thọ nguyên để tiêu hao.
Nghệ Phong nhìn Tiên Thánh hừ một tiếng, trong mắt tràn đầy khinh thường. Hắn tiêu hao chỉ là Ngũ hành chi lực, nhưng Tiên Thánh tiêu hao chính là thọ nguyên.
Tiên Thánh nhìn Nghệ Phong thôn phệ Ngũ hành chi lực vô cùng vô tận, trong lòng hoảng hốt không thôi. Hắn phải nhờ thọ nguyên mới có thể như thế, nhưng Nghệ Phong lại không cần, hoàn toàn bằng vào lực lượng bản thân. Từ điều này nhìn ra, coi như hắn liều mạng dùng thọ nguyên cũng so ra kém Nghệ Phong rất nhiều. Dù sao, Nghệ Phong mới sống hơn ba mươi năm.
Tiên Thánh nhìn vòng Thái Cực cực lớn trên hư không, nhìn trong đó phân hoá ra vạn đạo Tru Tiên Kiếm. Sắc mặt khó coi đến cực điểm. Trong lòng hung ác, chỉ vào Cự Long quát:
- Phá cho ta.
Khi hắn hét lớn một tiếng, Cự Long đánh vào trong Âm Dương Thái Cực. Sau đó là một tiếng tự bạo vang lên, Khủng Cụ sâm lâm bị san thành bình địa.