21-09-2008, 01:06 AM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: May 2008
Bà i gởi: 548
Thá»i gian online: 1 ngà y 15 giá» 54 phút
Thanks: 0
Thanked 191 Times in 137 Posts
Chương 164 Tân thì gian (Phần II)
Dịch: lanhdiendiemla
Biên dịch: Melly Biên táºp: lamphathien
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Lâm Vãn Vinh bị dá»a cho giáºt nhảy lên: “Nha đầu kia không phải hồ đồ rồi sao, ta sao có thể là đối tượng lý tưởng cá»§a nà ng ta.â€
Lạc Ngưng cả ngưá»i giống như bị lá»a đốt, trên mặt đỠnhư máu, nhưng lại ôm chặt tay hắn không rá»i, thì thầm:
- Äại ca, ta thÃch huynh!
Lâm Vãn Vinh toà n thân ướt đẫm mồ hôi lạnh: “Tiểu nữ nà y không giống nói giỡn a! Hết rồi hết cả rồi, bị tỷ tỷ của huynh đệ chấm rồi, ta cư xỠra sao với tiểu Lạc đây!
Lạc Ngưng toà n thân mang theo hÆ¡i thở nóng hổi, ép chặt lên ngưá»i hắn, giống như má»™t đám lá»a bao vây quanh hắn: “Thân thể cá»§a tà i nữ đúng không tệ a!†Lâm Vãn Vinh kéo thân thể nà ng ôm ấp và o lòng:
- Lạc tiểu thư, nà ng mau buông ra, chúng ta nói chuyện tỠtế nà o.
Lạc Ngưng nghe được vừa thẹn vừa tức: “Rõ rà ng là ngươi không buông ta ra, nhưng lại bảo ta buông ra, đáng ghét, chết Ä‘i!â€, Mấy cầu nói vừa rồi đã hao phà khà lá»±c cả Ä‘á»i cá»§a nà ng, giá» phút nà y nà o dám mở miệng, vá»™i và ng lách khá»i lòng hắn, chui tá»t và o trong chăn, má»™t câu cÅ©ng không dám nói.
Lâm Vãn Vinh thấy nà ng thần thái ngượng ngùng như thế, nhịn không được ho khan hai tiếng :
- Cái nà y, Lạc tiểu thư, nà ng phải hay không phải đã nhầm lẫn rồi, đừng ngại, mới vừa rồi nà ng nói cái gì đó, ta một câu cũng không nhớ rõ.
Lạc Ngưng trong lòng rối loạn cả lên, tức giáºn đạp mạnh chân má»™t cái, thẹn thùng nói:
- Äại ca…
“Ta chết mất, xem ra việc nà y là sá»± tháºt, lão tá» tháºt sá»± là biết trá»… quá!†Lâm Vãn Vinh cÆ¡ hồ không dám tin tưởng và o lá»— tai mình. Hắn vốn hiểu rõ Lạc Ngưng, nữ tá» nà y tÃnh tình cao ngạo, mắt vượt quá đỉnh đầu, trước đó nói tìm lão công, văn có thể nháºp triá»u là m tể tướng, võ có thể chinh chiến chốn sa trưá»ng. Hai phương diện nà y, Lâm Vãn Vinh tá»± vấn mình Ä‘á»u không đạt tá»›i, nà ng như thế nà o lại có thể coi trá»ng ta. Tức thì nhá»› lại ngà y chúc thá» lão thái thái, Lạc Ngưng đã nói qua, nà ng hôm đó nói quan Ä‘iểm chá»n chồng cá»§a nà ng đã thay đổi, tháºm chà còn có ý trung nhân, chẳng nhẽ nha đầu kia nói chÃnh là ta?
Lạc Ngưng hồi lâu không nghe thấy hắn lên tiếng, vá»™i nhấc chăn sang má»™t bên, thấy hắn vẻ mặt ngây ngây ngốc ngốc. Vẻ mặt ngạc nhiên tá»±a như không thể tin được, Lạc Ngưng trong lòng vừa thẹn thùng, lại vừa ngá»t ngà o, hà m răng trắng xinh khẽ mấp máy:
- Äại ca, huynh tắt đèn Ä‘i!
- Tắt đèn?
Lâm Vãn Vinh cả kinh nói, ngay cả hắn cÅ©ng cảm giác được sá»± run rẩy trong giá»ng nói cá»§a mình: “Ny tá» nà y sẽ không thừa dịp bà máºt chiếm Ä‘oạt ta Ä‘i chứ? Ngất, trước giá» chỉ có ta đè nữ nhân, chưa có bị nữ nhân đè, từ sinh lý tá»›i tâm lý, Ä‘á»u chưa chuẩn bị sẵn sà ng.
- Äại ca…!
Giá»ng Lạc Ngưng mang theo sá»± run rẩy nhè nhẹ:
- Huynh dáºp tắt lá»a trên đèn, ta má»›i dám nói chuyện vá»›i huynh.
Trá»i! nà ng sao lá gan nhá» như váºy, dÅ©ng khà vừa nãy Ä‘i đâu rồi? Lâm Vãn Vinh chỉ đà nh thổi tắt Ä‘em há»a đăng kia. Trong khoảnh khắc, cả phòng tối om, hai ngưá»i lúc đó, ai cÅ©ng không nhìn rõ ai.
Lạc Ngưng khẽ nói:
- Lâm đại ca, quân tá» bất khi ám thất (quân tá» không lợi dụng trong bóng tối), ta tin tưởng huynh là ngưá»i như thế.
“Quân tá» bất khi ám thất? Ta chết mất, thằng ngu má»›i không biết lợi dụng khi phòng tối má»›i đúng.†Liá»n ra vẻ nhân nghÄ©a nghiêm túc:
- Lạc tiểu thư, nà ng cÅ©ng biết, ta ghét nhất là quân tá», để đỠphòng không cẩn tháºn lỡ là m tiểu nhân, ta nên Ä‘i ra thôi.
Lạc Ngưng vá»™i và ng gá»i hắn lại:
- Lâm đại ca, huynh tháºt là …! Ta chỉ muốn nói chút tâm sá»± cho huynh nghe, huynh chẳng lẽ cÅ©ng muốn khi phụ ta? Huynh vừa rồi ở ngoà i phòng, khi phụ Xảo Xảo như váºy, chẳng lẽ còn chưa đủ?
Trá»i, toát mồ hôi! Lâm Văn vinh cả ngưá»i lạnh run, nguyên lai vụng trá»™m bị bắt quả tang, tiểu nữ Lạc Ngưng nà y Ä‘á»u thấy được. Ta đã hay tú hà i kia như thế nà o bay sang hai bên. Việc nà y không thể để cho Xảo Xảo biết, nếu không, sau nà y còn muốn kÃch thÃch, e rằng nữ tỠđó có đánh chết cÅ©ng không là m theo.
- Äiá»u nà y, Lạc tiểu thư, nà ng không tức giáºn sao?
Lâm Vãn Vinh cưá»i hắc hắc.
- Dù có tức giáºn thì cÅ©ng phải là m thế nà o đây? Äại ca là cái dạng ngưá»i gì, Ngưng nhi sá»›m đã rõ rà ng, phóng đãng không theo thói thưá»ng, không tuân theo khuôn mẫu, thiên hạ nà y sợ là không có ngưá»i nà o ngăn được huynh, nếu không như váºy, ta sao lại có thể thÃch…!
Lạc Ngưng cà ng nói cà ng nhá», những câu sau không nghe rõ rà ng.
- Lạc tiểu thư, chuyện tá»›i mức nà y, nà ng không cần nói nữa, nà ng vừa nhìn thấy cảnh đó. Là tháºt, nhưng cÅ©ng không là tháºt. Tháºt sá»±, ta là má»™t há»a gia, còn có má»™t biệt hiệu gá»i là ‘mô mô trảo trảo’*, ta vừa rồi vừa hà nh động vừa sáng tác, Ä‘á»u là vì muốn hoà n thà nh má»™t bức há»a khoáng cổ tuyệt kim. Nà ng cÅ©ng tinh thông thư há»a, đương nhiên biết vẽ tranh quan trá»ng nhất là song phương Ä‘á»u phải nháºp và o tranh. Äể có được hiệu quả tốt nhất, ta vá»›i Xảo Xảo chỉ đơn thuần là m má»™t trò chÆ¡i vô cùng thú vị, để cho cả hai hòa nháºp và o trò chÆ¡i. Mục Ä‘Ãch cuối cùng, chÃnh là muốn hoà n thà nh bức tranh tuyệt vá»›i đó.
Lâm Vãn Vinh huyên hoang không chút hổ thẹn.
Lạc Ngưng ngượng ngùng không dám nói: “Bức tranh cá»§a huynh cần Xảo Xảo cởi bá» quần áo, lại còn cần sá» sá» nắn nắn trên thân nà ng ta sao? Huynh là ngưá»i là m chuyện xấu xa cÅ©ng không ngại, lai còn là m trong phòng ta, ngượng chết mất! Xảo Xảo Ä‘i theo ngươi cÅ©ng bị huynh là m há»ng rồi.
- Äại ca!
Lạc Ngưng run giá»ng nói:
- Huynh chá»› nói những lá»i khinh bạc đó nữa, Ngưng Nhi không chịu được.
- Cái nà y, Lạc tiểu thư.
Lâm Vãn Vinh có điểm oan uổng nói:
- Ta còn chưa bắt đầu khinh bạc mà .
Lạc Ngưng ‘ư há»â€™ má»™t tiếng, xoạt xoạt nhẹ và i cái, lại chui và o chăn. “Nha đầu nà y, cÅ©ng quá thẹn thùng rồiâ€. Lâm Vãn Vinh trong lòng có chút buồn cưá»i.
Äèn cÅ©ng tắt rồi, má»™t nữ tá» bẽn lẽn nằm trên giưá»ng, má»™t nam tá» mạc danh kỳ diệu** ngồi bên giưá»ng, lúc nà y trong khuê phòng Lạc Ngưng, không khà đã rất máºp má» lại cà ng thêm hư ảo.
Lâm Vãn Vinh cÅ©ng hÆ¡i khó chịu. “Tiểu nữ nhà ngưá»i, nếu là theo Ä‘uổi ta, phải nhanh nói chuyện Ä‘i, chẳng lẽ còn muốn ta mở miệng trước? Äạo lý gì thế nà y“.
Lâm Vãn Vinh rất ủy khuất thầm nghĩ.
- Äại ca, đối diện vá»›i huynh, Ngưng nhi có chút lá»i không dám nói ra, chỉ có tắt đèn Ä‘i, trong khi nhìn không thấy huynh, ta má»›i có thể nói được, đại ca coi như ta lừa dối chÃnh mình, chá»› cưá»i nhạo ta nghe.
Lạc Ngưng nhẹ nhà ng nói, trong từng câu mang theo sá»± nhu tình không thể kể nên lá»i.
- Äại ca còn nhá»› lần đầu chúng ta gặp mặt không?
Lạc Ngưng thì thầm thá»§ thỉ, có lẽ trong bóng tối, nà ng má»›i hoà n toan mở rá»™ng lòng mình, giá»ng nói run rẩy mang theo chút tình ý:
- Huynh ngà y ấy, ở chốn đông ngưá»i đối đãi vá»›i Xảo Xảo như váºy, Ngưng nhi nhìn và o chỉ cảm thấy ngưá»i nà y tháºt sá»± rất bất kham, chuyện gì gì cÅ©ng Ä‘á»u là m ra được, tuy nhiên tình cảm cÅ©ng rất dà i lâu, Xảo Xảo có huynh là m bạn, cÅ©ng đủ là m cho nữ tá» thiên hạ hâm má»™, mặc dù, huynh ngà y đó cÅ©ng tháºt là vô lá»…!
- Sau đó thấy huynh ra câu đối, ta tá»± nhiên kinh ngạc, đại ca cÅ©ng tháºt cao thượng, nói thẳng không giống là tác phong cá»§a huynh, ta trong lòng tò mò, nghÄ© rà ng ngưá»i như huynh dù không có tà i há»c gì lại khó có thể hà o hiệp thẳng thắn.
Trong giá»ng nói bình tÄ©nh cá»§a Lạc Ngưng mang theo chút vui sướng, tá»±a hồ lại nhá»› tá»›i ngà y cảnh đó hai ngưá»i má»›i gặp mặt.
- Sau nà y vì tái thi há»™i, ta tá»›i cầu huynh, huynh lại má»™t hÆ¡i đỠxuất qua nhiá»u yêu cầu, trong lòng ta lúc ấy vừa tức vừa háºn, nghÄ© rằng huynh là ngưá»i gian xảo đệ nhất thiên hạ, huynh tháºt sá»± rất xa cách, nghÄ© lại bốn chữ lá»… nghÄ©a liêm sỉ, huynh còn thiếu hai Ä‘iểm trong đó.
Nói đến lúc nà y, Lạc Ngưng cÅ©ng phì cưá»i, liếc mắt nhìn hắn má»™t cái.
- Huynh lại giảng vá»›i ra rất nhiá»u đạo lý kinh doanh, ta má»›i nghÄ© huynh còn có chút bổn sá»±. Sau nà y trên lầu Tình VÅ© ở Hà ng Châu, chỉ bằng sức chÃnh mình, khuất phục Äà o gia, còn nghe nói đại ca bà y ra nhiá»u trò thú vị, ngay cả Từ Văn Trưá»ng tiên sinh đối vá»›i huynh cÅ©ng và i phần kÃnh trá»ng. Mà há»c vấn Văn Trưá»ng tiên sinh tháºt sá»± là thiên hạ đệ nhất, không ngưá»i nà o có thể sánh bằng. Trong lòng ta cà ng tò mò, má»—i ngà y Ä‘á»u trông mong đại ca trở vá», thỉnh thoảng cÅ©ng đến chá»— Xảo Xảo, có đôi khi nằm mÆ¡ cÅ©ng mÆ¡ gặp được huynh.
Tuy trong bóng đêm nhìn không rõ lắm, Lâm Vãn Vinh cÅ©ng có thể cảm nháºn được sá»± hạnh phúc pha lẫn thẹn thùng trên mặt Lạc Ngưng: “Ài, mị lá»±c là như thế nà y đây, không có cách chống đỡ a!
- Cho đến thá» tiệc cá»§a tổ mẫu, đại ca trong má»™t đêm kinh nhân. Dùng câu đối đả bại Trầm Bán SÆ¡n, lại bóc trần pháp thuáºt cá»§a tên ngụy đạo sÄ©, trong lòng ta vô cùng kinh ngạc hoan hỉ. Tổ mẫu Ä‘em viên kim cương đó tặng cho ta, ta liá»n xem như được đại ca đưa cho ta, trong lòng rất vui sướng, cố ý để cho Lưu tá»· tá»· khảm lên dây chuyá»n, ta chÃnh là muốn đại ca nhìn thấy.
Lạc Ngưng ngượng ngùng nói không nổi nữa.
Ài, nguyên lại tiểu nữ nà y má»™t lòng thầm mến ta, Lâm Vãn Vinh cưá»i ha hả :
- Lạc tiểu thư, ta không biết nà ng nghÄ© tốt vá» ta như thế, ta cÅ©ng có rất nhiá»u khuyến Ä‘iểm. Và dụ, có tinh thần vì má»i ngưá»i, không nghÄ© đến lợi Ãch cá nhân, thông cảm vá»›i kẻ yếu, quý trá»ng phụ nữ… Chút khuyết Ä‘iểm nà y vẫn chưa sá»a đổi được.
Lạc Ngưng e thẹn:
- Äại ca, ta thÃch nhất nghe huynh nói chuyện, chút khuyết Ä‘iểm nà y cá»§a huynh, ta cÅ©ng muốn có.
Lâm Vãn Vinh ha ha cưá»i :
- Nữ tá» nà y, muốn há»c chút phong váºn cá»§a ta, khó lắm, khó lắm!
Lạc Ngưng nhẹ nói:
- Äại ca, huynh đã nghe ta nói qua, trước đây phu quân trong lòng ta, nhất định là văn võ toà n tà i, là ngưá»i ở trên má»i ngưá»i, đó là má»™ng tưởng thuở nhá» cá»§a ta. Tuy nhiên sau khi gặp huynh, không biết vì sao, trong lòng ta luôn có chút kỳ quái vá» huynh, huynh không giống vá»›i tất cả má»i ngưá»i, nói chuyện tùy tâm sở dục, lại ở đâu cÅ©ng lá»™ ra há»c vấn, tà i há»c kiến thức cùng khác má»i ngưá»i, không có ai có thể so sánh vá»›i huynh. Ta cÅ©ng không biết là là m sao, lại muốn nghe huynh nói chuyện, muốn gặp huynh, huynh nói vá»›i ta chút hồ ngôn loạn ngữ, có lúc là m cho ta háºn đến chết được, lúc thì vui mừng khôn xiết.
- Má»i huynh Ä‘i ngao du, cÅ©ng là chá»§ ý trong lòng ta, vốn muốn cho ân sư gặp huynh. Ai biết lại xảy ra sá»± tình đó, huynh cùng ân sư huyên náo không thể hồi lại được, ta hối háºn không kịp, lại nghe được huynh nói vá»›i ta lá»i đó, ta háºn không thể chết mà quên được. Sau khi vỠđến nhà , trong lòng ta khó chịu, cÅ©ng không biết sao, lại thà nh bá»™ dạng thế nà y.
Lạc Ngưng nói xong lá»i cuối cùng, liá»n khóc nức nở.
Nghe xong Lạc Ngưng kể lể má»™t phen, Lâm Vãn Vinh có chút choáng váng, nguyên lai nữ tá» nà y sinh bệnh, lại tháºt sá»± là bởi vì ta! Ai nói nữ tá» cổ đại ôn nhu e lệ, các nà ng má»™t đã khi yêu, cÅ©ng là nhiệt tình như lá»a a!
Hắn vốn là má»™t tao nhân, có mỹ nữ tà i nữ như Lạc Ngưng theo Ä‘uổi, tá»± nhiên là rất vui mừng. Nói tháºt lòng, hắn đối vá»›i những nữ tá» thanh cao không có cảm hứng, nên chưa bao giá» nghÄ© đến cùng Lạc Ngưng như thế nà y. Lạc Ngưng đánh bừa má»™t chiêu, là m hắn tháºt sá»± không biết đỡ như thế nà o.
Lạc Ngưng vừa nói xong, cÅ©ng không dám lên tiếng nữa, đợi hắn mở lá»i.
Lâm Vãn Vinh ho khan một tiếng nói:
- Cái nà y, Lạc tiểu thư, nà ng cÅ©ng biết ta không phải ngưá»i tùy tiện, việc nà y cần phải suy nghÄ© kÄ© cà ng má»™t chút.
Lạc Ngưng khẽ đáp:
- Äại ca, ta đợi huynh, Ngưng nhi Ä‘á»i nà y, chỉ có mình huynh.
Hai ngưá»i Ä‘á»u không nói thêm gì nữa, khuê phòng yên tÄ©nh lại, má»™t hồi thanh âm nhè nhẹ truyá»n tá»›i, đúng là tiếng bước chân trên cầu thang, tÃnh giá», hẳn là Xảo Xảo đã trở lại.
Lạc Ngưng cả kinh nói :
- Äại ca, chuyện hôm nay ta nói vá»›i huynh, huynh ngà n vạn lần không được nói cho Xảo Xảo, bằng không ta, ta, ôi ôi, ngượng chết…!
Trá»i, không nói cho Xảo Xảo, chẳng phải thà nh vụng trá»™m sau lưng Xảo Xảo? Lại còn cùng Lạc tà i nữ vụng trá»™m? Con mẹ nó, việc nà y cà ng kÃch thÃch a!
Lâm Vãn Vinh khó khăn nói:
- Cái nà y, cái nà y, Xảo Xảo sớm muộn gì cũng sẽ biết.
Thân thể má»m mại cá»§a Lạc Ngưng rung lên, ngượng ngùng không dám ngẩng đầu lên, khẽ:
- Sau nà y hãy nói cho nà ng ta, ừm…
- Nói cái gì?
Âm thà nh cá»§a Xảo Xảo từ ngoà i cá»a truyá»n đến nói:
- Ã, đại ca, Ngưng tá»· tá»·, sao đèn lại tắt rồi?
*mô mô trảo trảo: sỠsỠmó mó^^
** Mạc danh kì diệu: thà nh ngữ nà y dùng nói vá» những Ä‘iá»u kì quái mà không ai giải thÃch được; má»™t sá»± việc kì diệu mà không ai diá»…n giải được.
Tà i sản của haitc
Chữ ký của haitc [B][CENTER][SIZE="3"][COLOR="Blue"]Thế gian Tình là gì?:00 (103):
[/COLOR][/SIZE][/CENTER][/B]
[B][CENTER][SIZE="5"][COLOR="DarkOrchid"]Phó Äảng Lưu Manh - [COLOR="Magenta"]Song Tu ÄÆ°á»ng Chá»§[/COLOR][/COLOR][/SIZE][/CENTER][/B]
Last edited by hoangcongthanh; 01-10-2008 at 06:22 PM .
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a haitc
22-09-2008, 01:00 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: May 2008
Bà i gởi: 548
Thá»i gian online: 1 ngà y 15 giá» 54 phút
Thanks: 0
Thanked 191 Times in 137 Posts
Chương 165: Bao vây
Dịch: lanhdiendiemla
Biên dịch, biên táºp: Melly
Nguồn: Tà ng Thư Viện
- á»’, vừa má»›i có gió thổi qua nên há»a đăng liá»n bị tắt, ta định chuẩn bị thắp lại đây.
Lâm Vãn Vinh cưá»i nói.
Lạc Ngưng nép ngưá»i mình nằm xuống, mắc cỡ không dám cất tiếng.
Xảo Xảo đưa bát cháo hạt sen đặt lên trên bà n, mỉm cưá»i:
- CÆ¡n gió thổi tá»›i tháºt không đúng lúc, muá»™i vừa má»›i quay lại liá»n là m tắt đèn, đại ca huynh cùng vá»›i Ngưng tá»· tá»· vừa nói chuyện gì đó?
“Phách†má»™t âm thanh vang lên, Lâm Vãn Vinh vừa đánh lá»a châm, ngá»n đèn láºp tức sáng rá»±c lên. Lạc Ngưng sá»›m khôi phục tư thái bình thưá»ng, hai tay nắm chặt mép chăn, mặt hồng lên như diá»…m phong*, cÅ©ng không dám nhìn Xảo Xảo, cà ng không dám nhìn Lâm Vãn Vinh. Nà ng vốn sinh ra đã xinh đẹp, qua má»™t phen lâm bệnh trông rất đáng thương, lại thêm Ä‘ang ai oán lẫn e thẹn, tháºt là m ngưá»i ta sinh lòng yêu mến. Lâm Vãn Vinh trong lòng nhảy rá»™n: “Nha đầu nà y mang nhiá»u vẻ mê hoặc ngưá»i ta a! rõ rà ng là muốn chiếm Ä‘oạt ta mà !â€
- Ta cùng Lạc tiểu thư Ä‘ang nói và i chuyện khá thú vị. Xảo Xảo, cháo tháºt thÆ¡m à , Lạc tiểu thư cần ăn nhiá»u má»™t chút.
Lâm Vãn Vinh liếc mắt nhìn Lạc Ngưng một cái.
Xảo Xảo bưng bát cháo hạt sen đưa đến trước ngưá»i Lạc Ngưng, đỡ Lạc Ngưng ngồi dáºy, thấy mặt nà ng á»ng hồng, ánh mặt long lanh ôn nhu, bệnh táºt dưá»ng như khá»i được bảy tám phần, nhất thá»i kinh ngạc:
- Ngưng tá»· tá»·, ngưá»i đã khá»e lên nhiá»u rồi ư?
Lạc Ngưng cố che đi khuôn mặt đỠbừng, khẽ “ừm†một tiếng:
- Cùng Lâm đại ca nói chuyện má»™t chút, đã tốt hÆ¡n nhiá»u rồi.
Lạc Ngưng thá»±c ra hoà n toà n do tâm bệnh, má»™t khi tâm sá»± được giải, tá»± nhiên nhanh chóng khá»e lên. Thân thể nà ng đã khôi phục má»™t chút sức lá»±c, thoáng má»™t hÆ¡i ăn má»™t chén cháo hạt sen, thấy Lâm Vãn Vinh nhìn mình mỉm cưá»i, nhịn không được vẻ mặt lại thêm thẹn thùng, ngáºp ngừng nói:
- Äại ca, cháo hạt sen nà y Xảo Xảo nấu ngon vô cùng, huynh cÅ©ng ăn Ä‘i..
Xảo Xảo cưá»i khách khách:
- Äại ca, huynh nói nhiá»u thêm chút nữa, Ngưng tá»· tá»· chắc chắn còn có thể ăn được hai chén đó!
- Nha đầu đáng chết, nói lung tung gì đấy?
Lạc Ngưng trong lòng có quá»·, nghe Xảo Xảo nói lá»i ấy, nhịn không được nà ng đưa tay đánh khẽ má»™t cái, ánh mắt nhìn thoáng qua há»a quyển để trên bà n, ngạc nhiên há»i:
- Ủa, há»a quyển nà y ở đâu ra váºy, sao ta chưa từng thấy qua?
Xảo Xảo thình lình tỉnh ngá»™, vừa rồi má»›i Ä‘i ra ngoà i, đại ca đặt há»a quyển nà y lên bà n, sao lại để Ngưng tá»· tá»· lại nhìn thấy được. Nà ng vá»™i và ng chạy tá»›i, sắc mặt đỠbừng, giấu há»a quyển phÃa sau mình đáp:
- Cái nà y do muội vẽ lung tung chơi thôi, không quan hệ tới đại ca.
Toát mồ hôi a! Lóng ngóng che Ä‘áºy thì cà ng phô ra, Lâm Vãn Vinh cÅ©ng xấu hổ đỠmặt lên: “Hai nha đầu nà y ở cùng má»™t chá»—, lão tá» không đần độn cÅ©ng biến thà nh ngu ngốc.†Lúc nà y trong khuê phòng cá»±c kì tÄ©nh máºt, hai nữ tá» xinh đẹp nà y, má»™t ngưá»i sá»›m tá»± định là lão bà cá»§a hắn, ngưá»i kia đối vá»›i hắn ngầm có tình cảm, nói hắn là chúa tể Ä‘Ãch thá»±c cá»§a khuê phòng nà y, má»™t chút cÅ©ng không sai. Lâm Vãn Vinh nhá»› tá»›i ở bên ngoà i cùng Xảo Xảo má»™t phen phong lưu, trong lòng nhịn không được thấy buồn cưá»i: “Sá»›m biết như váºy, lão tỠđã quang minh chÃnh đại mà là m luôn rồi, cần gì phải lén lén lút lút.â€
Lạc Ngưng sao có thể không biết há»a quyển kia là cái gì, liếc mắt nhìn trá»™m Lâm Vãn Vinh má»™t cái, nhất thá»i vô cùng ngượng ngùng cúi đầu xuống.
Lâm Vãn Vinh hết nhìn Xảo Xảo lại nhìn Lạc Ngưng, cảm giác muốn cưá»i to: “Trương Tam bên phòng vẽ Lý Tứ, Lý Tứ trong phòng lại vẽ Vương NgÅ©, nếu tháºt sá»± được ngay như thế tháºt là tuyệt vá»i!â€
Hai tiểu ny tá» trong lòng có quá»·, nhất thá»i Ä‘á»u không dám nói chuyện, Lâm Vãn Vinh thấy thần thái hai ngưá»i rất buồn cưá»i, nhưng lại có đôi chút cảm động, những cô nương nà y Ä‘á»u tháºt là thuần phác, đáng yêu.
Äợi má»™t lúc lâu, Xảo Xảo rốt cuá»™c ngước đầu lên, nét hồng trên mặt dần dần tan Ä‘i. Nà ng thấy Lạc Ngưng khôi phục nhanh như thế, trong lòng tháºt sá»± vui mừng, nói vá»›i Lâm Vãn Vinh:
- Äại ca ngưá»i sau nà y đến đây thăm non Ngưng tỉ tỉ nhiá»u nhé, như váºy chắc sẽ hồi phục nhanh hÆ¡n Ãt nhiá»u đó.
- Äừng…!
Lạc Ngưng vá»™i và ng cả kinh kêu lên, thấy hai ngưá»i đồng thá»i cùng nhau nhìn thẳng và o mình, nà ng trong lòng vừa ngá»t ngà o vừa lo lắng, đồng thá»i cÅ©ng đứng dáºy Ä‘i tá»›i, khẽ nói:
- Lâm đại ca nhiá»u việc phải là m, là m sao tâm tư có thể đặt ở má»™t mình ta, tiểu nữ tá» yếu Ä‘uối nà y. Hôm nay gặp mặt, cÅ©ng đã thá»a mãn tâm nguyện Lạc Ngưng, nà o dám tiếp tục là m phiá»n đại ca.
"Tâm tư cá»§a nữ nhân như tháºt là khó Ä‘oán, nha đầu kia lúc thì lá»›n máºt như váºy lúc lại e lệ", Lâm Vãn Vinh cÅ©ng không rõ nà ng suy nghÄ© cái gì.
Bệnh tình Lạc Ngưng tốt lên rất nhiá»u, hai nha đầu to nhá» nói chuyện, bá» Lâm Vãn Vinh qua má»™t bên, hắn cÅ©ng chả biết nên Ä‘i hay là nên ở.
Lạc Ngưng giữ chặt tay Xảo Xảo:
- Hảo muội muội, ta một mình ở trong phòng nà y có chút sợ hãi, muội tối nay hãy ở lại đây, chúng ta cùng nhau tâm sự mấy chuyện riêng tư.
Xảo Xảo nhẹ nhà ng ừm má»™t tiếng, cưá»i nói:
- Muội sẽ ở lại bồi tiếp tỷ tỷ.
Lâm Vãn Vinh cưá»i hắc hắc: “Xảo Xảo ở lại bồi tiếp Lạc Ngưng, váºy ta có phải ở lại bồi tiếp Xảo Xảo chăng? “Thấy hai nữ tá» nhan sắc xinh đẹp rạng ngá»i, miệng cưá»i như hoa, Lâm Vãn Vinh trong lòng nháo nhà o: “Chẳng lẽ muốn ta sao? Tháºt là là m khổ ta quá!â€
Thấy thá»i gian không còn sá»›m nữa, Lâm Vãn Vinh chỉ đà nh cáo từ xuống lầu, Lạc Ngưng yên lặng nhìn hắn, nhưng lại không biết nên nói gì. Trong khi Xảo Xảo tiá»…n hắn Ä‘i xuống, đột nhiên cất tiếng cưá»i nói:
- Äại ca, muá»™i coi ngưng tá»· đối vá»›i chà ng rất tốt, chà ng cần phải nhá»› nên thưá»ng đến thăm tá»· ấy.
Lâm Vãn Vinh thấy chúng quanh không có ngưá»i, liá»n ôm lấy tiểu ny tá» tá»›i thân ái má»™t chút:
- Muá»™i không muốn đại ca thưá»ng xuyên đến thăm muá»™i sao?
- Muốn!
Xảo Xảo rúc và o trong lòng hắn, ôn nhu nói:
- Äại ca, muá»™i má»—i ngà y Ä‘á»u muốn thấy huynh, nếu huynh Ä‘i luôn tá»›i kinh thà nh, Xảo Xảo không biết phải sống thế nà o đây?
Lâm Vãn Vinh thở má»™t hÆ¡i dà i: “Ngưá»i xưa nói hồng nhan là mồ chôn anh hùng, lá»i nà y má»™t chút cÅ©ng không sai. Lão tá» chẳng có tham vá»ng gì lá»›n, cÅ©ng không thÃch là anh hùng, nhưng chỉ cần được ôm ấp tiểu ny tá» Xảo Xảo nà y thì tháºt sá»± là nÆ¡i nà o cÅ©ng không muốn Ä‘i, hắn vá»— vá»— vai Xảo Xảo:
- Tiểu bảo bối, ta tá»›i kinh thà nh tìm Thanh Tuyá»n tá»· tá»· cá»§a nà ng rồi chúng ta cùng nhau trở vá», sau đó sẽ cưới các nà ng.
Xảo Xảo nhẹ nhà ng ừm một tiếng, vùi đầu và o sâu trong lòng hắn.
Rá»i khá»i khuê phòng Lạc Ngưng, Lâm Vãn Vinh vẫn suy tưởng vá» việc nà y thì từ xa xa má»™t ngưá»i chạy tá»›i, thiếu chút nữa va và o, nhÃu mắt nhìn, thì ra la Lạc Viá»…n.
Lạc Viá»…n vừa thấy Lâm Vãn Vinh, cÅ©ng lấy là m kinh hãi, vá»™i và ng há»i:
- Äại ca, huynh như thế nà o lại ở đây?
Lâm Vãn Vinh vá»— hai cái lên vai hắn, không nói gì: “Ta bị tá»· tá»· cá»§a ngươi chấm rồi, phụ mất hy vá»ng cá»§a ngươi, bất quá, việc nà y không thể trách ta, con mẹ nó ta cÅ©ng bị oan uổng!â€
Lâm Vãn Vinh nhe răng nhe lợi ra nói:
- Nghe nói Lạc tiểu thư bị bệnh, ta đến thăm nà ng. Trông cái bá»™ dạng ngươi vá»™i vá»™i và ng và ng cá»§a ngươi, có việc gì mà gấp như váºy?
Lạc Viễn vội la lên:
- Äại ca, ngưá»i có biết cha ta ở đâu hay không? Ai da, lo đến chết mất!
Là m cho Lạc Viá»…n luôn trầm ổn thà nh bá»™ dạng nà y, việc nà y tháºt không đơn giản, Lâm Vãn Vinh há»i:
- Sao váºy tiểu Lạc, tìm cha ngưá»i là m gì?
Lạc viễn đáp:
- Äại ca, huynh không biết đâu, Trình Äức toà n thân mặc khôi giáp đột nhiên đến, nói là có quân vụ khẩn cấp muốn Ä‘i gặp cha ta bẩm báo, nhưng lại mang theo binh mã cá»§a bá»™ doanh, ky doanh, đã vây quanh phá»§ trạch nà y cá»§a chúng ta rồi.
- Cái gì!?
Lâm Vãn Vinh lấy là m kinh hãi: “Mang binh vây quanh Tổng đốc phá»§? Chẳng lẽ Trình Äức tháºt sá»± muốn mưu phản? Chà , lão tá» tùy tiện nói đôi câu mà há» Trình nà y, ngươi đã muốn là m phản trước à !â€
Hắn bắt mình phải tỉnh táo trở lại: “Ở Giang Tô nà y trong đó còn có các tỉnh Chiết Giang, SÆ¡n Äông, An Huy, nếu muốn mưu phản không phải dá»… dà ng như váºy, huống chi binh mã dưới tay Trình Äức vốn không nhiá»u lắm, mưu phản là tá»± tìm đưá»ng chết. Chắc là Trình Äức ngá»i thấy chút phong phanh gì đó, biết Lạc Mẫn không có trong phá»§, má»›i cố ý đến thăm dò xem?
Tâm tình hắn bình ổn trở lại, vỗ vỗ bả vai Lạc Viễn:
- Tiểu Lạc không nên hốt hoảng, dưới tay Trình Äức binh mã không nhiá»u, không dám là m loạn đâu. Hôm nay Lạc đại nhân không ở trong phá»§, ngươi chÃnh là ngưá»i đứng đầu, dÅ©ng cảm Ä‘i ra ngoà i gặp hắn, nói gì thì nói, không đánh được hắn thì cÅ©ng phải dá»a cho hắn khiếp vÃa.
Lạc Viá»…n gáºt đầu:
- Äại ca nói đúng, ta phải ra ngoà i gặp hắn. Äại ca, huynh cÅ©ng nên tá»›i áp tráºn cho ta.
Hai ngưá»i Ä‘i ra, tá»›i cá»a lá»›n đứng nghe ngóng thì thấy ở cá»a mấy trăm quân sÄ©, Ä‘uốc cháy bừng bừng, áo giáp sáng loáng, cá» xà phấp phá»›i, ở phÃa đằng trước, chÃnh thị là Trình Äức đã có lần gặp mặt. Trình Äức cưỡi trên mình ngá»±a, thân mang giáp trụ, nét mặt Ä‘en xì, trong mặt lấp lóa hung quang.
Lạc Viá»…n tiến lên ôm quyá»n chà o:
- Tiểu chất Lạc Viến, ra mắt Trình thế thúc, không biết thế thúc quang lâm hà n xa, tiểu chất không thể tiếp đón từ xa, xin thế thúc thứ tội.
Trinh Äức nói:
- Lạc Viá»…n hiá»n chất khách sáo rồi, ta chÃnh là có công vụ khẩn cấp cần bẩm báo vá»›i Lạc đại nhân, chắng biết có trong phá»§ không?
Lạc Viễn đáp:
- Thế thúc tá»›i không khéo rồi, giá phụ Ä‘ang đêm liá»n ra ngoà i, cÅ©ng không biết bao lâu má»›i có thể trở vá», thế thúc nếu có quân vụ, xin má»i ngà y mai tá»›i nha môn bẩm báo váºy.
Trình Äức nói:
- Quân tình khẩn cấp, không thể cháºm trá»… má»™t khắc, nếu đại nhân không ở nhà , váºy ta ở đây đợi đại nhân hồi phá»§.
Hắn nói xong, liá»n xoay ngưá»i xuống ngá»±a, binh lÃnh cÅ©ng tụ lại đằng sau.
Lâm Vãn Vinh trong lòng tin chắc: “Trình Äức tuy mang theo binh sÄ© khà thế hung hăng, cÅ©ng là ngoà i hùng hổ bên trong e ngại, xem ra định tá»›i nghe ngóng, cố ý thá» Lạc Mẫn.â€
Lạc Viễn tiến đến nói:
- Nếu như thế, xin má»i thúc và o trong phá»§ dùng trà .
Trình Äức khoát tay:
- Không cần, trình mỗ xuất thân quân đội, ta ở đây một chút cũng chẳng bị sao đâu.
Äang lúc nói chuyện, sá»›m có binh sÄ© mang tá»›i chiếc ghế lá»›n, Trình Äức đặt mông ngồi xuống ghế, liá»n bất động.
Ta té mất! Trình Äức nà y ngạo mạn tung hoà nh,không có chá»§ tá» là m chá»— dá»±a phÃa sau, hắn quả quyết không dám thế. Trình Äức tùy tiện đến đây thăm dò, chắc rắn hắn và chá»§ tỠđằng sau đã nghe nghóng ra Ä‘iá»u gì đó. Hôm nay lão Lạc nếu không trở lại, sợ là cà ng là m bá»n chúng thêm cảnh giác.
Lâm Vãn Vinh móc ra khẩu súng từ trong ngá»±c, định nhắm và o Trình Äức, trong lòng dao động đôi chút, quả muốn bắn má»™t phát giết hắn, rốt cuá»™c vẫn nhẫn nhịn được. Nếu tháºt giết hắn thì tối nà y Lạc Phá»§ sẽ máu chảy thà nh sông. Lão Lạc à , khi ngươi đánh chó, chẳng lẽ lại không nghÄ© có thể bị cho cắn lại má»™t cái sao? Lâm Văn Vinh Ä‘ang suy tư, chợt nghe xa xa truyá»n đến má»™t tiếng má»™t tiếng quát to:
- To gan, ngưá»i phương nà o dám ở trước Tổng đốc phá»§ náo loạn!
Xa xa Ä‘i tá»›i má»™t Ä‘oạn ngưá»i, Ä‘i ở đằng trước là má»™t ngưá»i, thân mang áo chẽn và ng, trong tay cầm cương Ä‘ao lấp lánh, uy phong lẫm liệt, chÃnh là Äái Ä‘ao thị vệ Cao Thá»§. Trong Ä‘oà n ngưá»i, nổi lên má»™t kẻ bụng phệ Ä‘i ở chÃnh giữa, không phải Lạc Mẫn thì là ai.
Tà i sản của haitc
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a haitc
22-09-2008, 08:28 PM
Hoạt Thi Thần
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 785
Thá»i gian online: 1 ngà y 6 giá» 32 phút
Thanks: 0
Thanked 25 Times in 20 Posts
Chương 166: Tham ThÃ
Dịch: lanhdiendiemla
Biên dịch: Troi Oi Biên táºp: Melly
Nguồn: Tang Thu Vien
“Lạc Mẫn lão đầu, ngươi rốt cục cÅ©ng quay vá». Vá» trá»… má»™t chút nữa, cả ngôi nhà nà y cá»§a ngưá»i Ä‘á»u bị ngưá»i ta há»§y Ä‘i. Lão hồ ly nà y, lần nà o cÅ©ng thÃch chÆ¡i trò huyá»n bÃ.†Lâm Vãn Vinh gạt mồ hôi trên trán thầm nghÄ©.
- Tránh ra…!
Cao Thá»§ Ä‘i ở phÃa trước quát lá»›n, má»™t cước đá văng tên binh sÄ© chắn trước mặt. Hắn là ngá»± tiá»n đái Ä‘ao thị vệ, là ngưá»i bên cạnh hoà ng đế, Ä‘i đứng ngang tà ng cÅ©ng chẳng có gì là quá, cản đưá»ng hắn là tá»± mình tìm chết.
Binh sÄ© do Trình Äức mang đến mặc dù đông đảo, nhưng ai dám sánh vá»›i vẻ bá đạo vá»›i đám đái Ä‘ao thị vệ cao vá»i vợi. Vừa thấy khà thế và thân pháºn cá»§a Cao Thá»§, trong lòng sợ hãi ba bốn phần.
Bên ngưá»i Cao Thá»§ Ä‘á»u là thị vệ trong cung, chưa từng biết sợ ai. Má»™t đám ngưá»i khà thế hung hăng, long hà nh hổ bá»™, tiến và i bước đã há»™ vệ Lạc Mẫn đến trước phá»§.
Lạc Mẫn ưỡn cái bụng phệ ra, âm trầm nhìn Trình Äức:
- Trình đại nhân, ngươi xá» giáp đội mÅ©, Ä‘ao thương Ä‘á»u giương, suất lÄ©nh binh mã, bao vây phá»§ ta, là có dụng ý gì?
Trình Äức thấy Lạc Mẫn trở lại, vá»™i và ng từ ghế đứng lên, ôm quyá»n nói:
- Bẩm cáo thá»§ hiến đại nhân, hạ quan chÃnh là có công vụ khẩn cấp cầu kiến. Trong lúc nhất thá»i, Ä‘i vá»™i và ng, quên không bá» giáp trụ, mong đại nhân thứ lá»—i.
- Thứ lỗi?
Lạc Mẫn lá»a giáºn trùng trùng, lá»›n tiếng nói:
- Bổn quan là tổng đốc Giang Tô, được hoà ng thượng Ä‘Ãch thân phái tá»›i cai quản má»™t tỉnh, chưởng quản quân chánh và nhiá»u chuyện đại sá»± khác. Ngươi là chỉ huy sứ cá»§a Giang Tô, phải chịu quản lý cá»§a cấp trên, chịu sá»± Ä‘iá»u khiển cá»§a bổn quan. Chưa được cho phép, không được phép tá»± mình Ä‘iá»u động binh mã. Hôm nay, ngươi thân là cấp dưới mà có lệnh không tuân theo, lại Ä‘em theo binh mã thá»§ hạ Ä‘ao thương sáng lóa bao vây phá»§ nha cá»§a bổn đốc. Bách tÃnh Giang Tô có mắt Ä‘á»u có thể thấy. Bách quan Giang Tô có mắt Ä‘á»u thấy. Ngươi chỉ vá»›i má»™t câu ‘vá»™i và ng ra Ä‘i’ là có thể giải thÃch được sao? Ngươi để bổn đốc và o đâu? Äể bách quan Giang Tô và o đâu? Äể hoà ng thượng và o đâu?
Lạc Mẫn trong cÆ¡n giáºn, tiếng cá»±c lá»›n, uy thế mưá»i phần. Lão thân là m tướng soái, đại quan đứng đầu má»™t tỉnh, khà thế thá»±c không cần phải giả vá». Binh sÄ© dưới trướng Trình Äức thấy lão uy nghiêm như thế, không khá»i có phần quýnh quáng.
Những câu nà y cá»§a Lạc Mẫn là lá»i ngay ý thẳng, lại hà m chứa nhiá»u há»c vấn. Lâm Vãn Vinh nghe được cưá»i to. Lão hồ ly nhà ngươi, tháºt là biết diá»…n xuất, cố ý là m ra hình dáng phẫn ná»™ như thế, trừ Ä‘i sá»± nghi ngá» trong lòng bá»n Trình Äức.
- Cao Thủ đâu?
Lạc Mẫn quát lớn.
- Thuộc hạ có mặt!
Cao Thủ tiến lên đáp.
- Lệnh cho ngươi Ä‘em toà n bá»™ nha dịch trước phá»§ cá»§a ta, tước toà n bá»™ số khà giá»›i cá»§a đám binh mã nà y cho và o kho, chiến mã đưa vá» chuồng. Äợi ta bẩm vá»›i hoà ng thượng, rồi má»›i xá» trÃ.
Lạc Mẫn lá»›n tiếng phân phó, không ngá» lại là muốn Cao Thá»§ dẫn theo ngưá»i, Ä‘i tước vÅ© khà cá»§a mấy trăm binh sÄ©.
Trình Äức thấy Lạc Mẫn nổi lá»a giáºn bừng bừng như thế, trong lòng ngược lại yên tâm rất nhiá»u, vá»™i và ng ôm quyá»n nói:
- Tổng đốc đại nhân bá»›t giáºn, hạ quan tháºt sá»± là có quân tình khẩn cấp, xin đại nhân thứ lá»—i.
Lạc Mẫn gắt giá»ng:
- Quy cá»§ là quy cá»§, ngưá»i cho dù có nhiá»u lý do hÆ¡n nữa, cÅ©ng không thể xá» sá»± lá»— mãng như váºy. Hôm nay nếu không xá» trÃ, bổn phá»§ còn mặt mÅ©i nà o đối diện vá»›i trăm quan cá»§a Giang Tô? Còn uy tÃnh nà o để mà nói? Cao Thá»§, ngưá»i còn đợi gì mà không mau mau ra tay?
- Tuân lệnh!
Cao Thá»§ hét vang má»™t tiếng, mang theo và i chục huynh đệ đồng thá»i ra tay. Bá»n há» Ä‘á»u là há»™ vệ cung đình xuất thân, là ngưá»i bên cạnh hoà ng đế, chÃnh là đội quân lang hổ, chưa từng e ngại ai. Binh sÄ© bá»™ doanh, kỵ doanh dưới tay Trình Äức, thấy bá»n há» hung hăn tiến tá»›i, cÅ©ng giÆ¡ Ä‘ao giÆ¡ thương muốn giằng co vá»›i há». Bá»n ngưá»i Cao Thá»§ mặc kệ, nhảy tá»›i đá liá»n mấy cước, mấy tên binh sÄ© đó ‘oa oa’ kêu thảm thiết mấy tiếng, Trình Äức vá»™i và ng quay đầu lại đưa mắt ra hiệu. Láºp tức không còn ai dám phản kháng nữa.
“Äinh Ä‘inh, Ä‘ang Ä‘angâ€, tiếng Ä‘ao thương chạm đất thay nhau vang lên. Sắc mặt Lạc Mẫn vẫn như có sương mù bao phá»§, thoạt nhìn tá»± hồ quả tháºt là tức giáºn không phải Ãt. Bị thuá»™c hạ dẫn ngưá»i bao vây phá»§ trạch, chưa có tỉnh nà o xảy ra chuyện náo loạn như váºy. Nếu truyá»n tá»›i tai các tỉnh đồng liêu, tháºt là không biết mất mặt tá»›i đâu nữa.
Trình Äức lén nhìn sắc mặt cá»§a Lạc Mẫn, thấy lão siết chặt hai nắm đấm, khuôn mặt lạnh tanh. Lần nà y thì tổng đốc đại nhân nổi giáºn tháºt sá»± rồi.
Lạc Mẫn tranh cãi sá»± được mất trước mắt, Trình Äức ngược lại thấy thoải mái không Ãt. Nhìn binh mã dưới tay Ä‘á»u vứt bá» Ä‘ao thương, lúc nà y má»›i hướng tá»›i Lạc Mẫn ôm quyá»n nói:
- Hạ quan lần nữa xin tổng đốc đại nhân thứ lỗi. Hôm nay thực sự là có quân tình vô cùng khẩn cấp, hạ quan mới thất thố như thế.
Lạc Mẫn hừ một tiếng:
- Trình đại nhân, việc hôm nay, bổn phá»§ cứ theo sá»± thá»±c bẩm báo lên binh bá»™, bẩm báo hoà ng thượng. Äợi bá»n hỠđịnh Ä‘oạt. Trước mắt, ngươi có quân vụ gì, còn không mau đến bẩm báo Ä‘i.
Lạc Mẫn rõ rà ng là đang giáºn Ä‘iên lên, ngay cả cá»a phá»§ cÅ©ng không muốn để cho Trình Äức Ä‘i và o, để hắn bẩm báo tại chá»—. Trình Äức và Lạc Mẫn tranh đấu nhiá»u năm, thấy lão lần nà y lại giở trò dâng sá»› tham tấu cÅ©, cÅ©ng không để ý lắm, liá»n ôm quyá»n nói:
- Thuá»™c hạ thu được tin tức, bá»n Bạch Liên giáo đồ chiếm cứ Tế Ninh, gần đây có hà nh động khác thưá»ng, rất có khả năng là sẽ Ä‘i vòng và o biên giá»›i tỉnh Giang Tô. Lần trước Bạch Liên giáo quấy nhiá»…u dân chúng Giang Tô ta, ngưá»i dân oán giáºn sôi trà o, ảnh hưởng vô cùng lá»›n. Lần nà y thuá»™c hạ có được tin tức, không dám cháºm trá»… chút nà o. Má»›i ngay trong đêm Ä‘i tá»›i, cùng tổng đốc đại nhân thương lượng đối sách.
Lạc Mẫn sắc mặt chuyển biến tốt hÆ¡n má»™t chút, nhÃu mà y:
- Bạch Liên giáo lại có hà nh động khác thưá»ng? Äiá»u nà y tháºt kỳ lạ. Lúc nà y mùa đông lạnh lẽo sắp đến, hà ng năm và o giá» nà y, bá»n yêu nhân Bạch Liên giáo Ä‘á»u co lại ở hang ổ nghỉ ngÆ¡i dưỡng sức. Năm nay vì sao lại chá»§ động ra ngoà i? Trình đại nhân, tin tức nà y cá»§a ngươi chuẩn xác chứ?
Trình Äức gáºt đầu:
- Thiên chân vạn xác, do tình báo cá»§a bản thân ta có được. Theo thuá»™c hạ phá»ng Ä‘oán, Ä‘iá»u nà y chÃnh là bởi vì bá»n chúng lương thảo không đủ, khó qua được mùa đông. Vì thế má»›i đà nh tiến và o Giang Tô lần nữa, cướp bóc lương tiá»n.
Lạc Mẫn ‘ừm’ một tiếng:
- Theo ý của ngươi, chúng ta phải để phòng như thế nà o đây?
Trình Äức sá»›m có lá»i đáp, ôm quyá»n nói:
- Theo ý cá»§a thuá»™c hạ, không bằng đại nhân và thuá»™c hạ cùng nhau bẩm báo lên triá»u đình, kể rõ tình hình nÆ¡i đây, lấy được lệnh Ä‘iá»u động cá»§a binh bá»™. Thuá»™c hạ Ä‘em đại bá»™ pháºn bá»™ doanh, kỵ doanh, Ä‘iá»u tá»›i nÆ¡i giáp ranh giữa SÆ¡n Äông và Giang Tô, nghiêm phòng tá» thá»§, ngăn chặn không để Bạch Liên phỉ đồ và o địa giá»›i Giang Tô ta.
Trình Äức vừa dứt lá»i, Lâm Vãn Vinh liá»n hiểu được ngay. Äây lại là má»™t chiêu thăm dò. Äem binh linh Giang Tô tá»›i chá»— giao giá»›i, bá» ngoà i nhìn như phòng ngá»± Bạch Liên xâm nháºp Giang Tô, trên thá»±c tế lại ngăn chặn con đưá»ng Ä‘i đánh diệt Bạch Liên giáo. Nếu Lạc Mẫn không đồng ý vá»›i hà nh động cá»§a Trình Äức, chỉ khiến cho Bạch Liên giáo cùng chá»§ tá» sau lưng bá»n hỠđỠcao cảnh giác, là m việc thanh trừ cà ng thêm khó khăn. Nếu là đồng ý, Trình Äức danh chÃnh ngôn thuáºn dáºu đổ bìm leo, đóng tại nÆ¡i giao nhau giữa Giang Tô và SÆ¡n Äông. Chỉ cần để cho đám phỉ Bạch Liên cải trang thà nh quan quân trốn trong quân Trình Äức, cÅ©ng không ai có thể tra ra. Äây thá»±c sá»± là kế hay. Trình Äức xem ra cÅ©ng đánh hÆ¡i được mùi vị gì rồi, má»›i lại thăm dò Lạc Mẫn lần nữa.
Lạc Mẫn trầm ngâm trong chốc lát rồi nói:
- Ngươi nói đúng là có chút đạo lý. Äã như thế, ngà y mai bổn quan dâng sá»› lên trên, cùng vá»›i sá»› cá»§a ngươi cùng trình báo lên hoà ng thượng và binh bá»™. Äợi cấp trên phát ra lệnh Ä‘iá»u động, Ä‘iá»u binh cÅ©ng không muá»™n.
Lạc Mẫn đáp ứng sảng khoái như váºy, là m Trình Äức bất ngá» vô cùng, hắn cÅ©ng là má»™t ngưá»i hỉ ná»™ không lá»™ ra ngoà i, láºp tức cung kÃnh:
- Thuá»™c hạ tạ Æ¡n đại nhân. Hôm nay cÅ©ng không còn sá»›m nữa, thuá»™c hạ xin cáo lui. Ngà y mai sẽ Ä‘em sá»› Ä‘iá»u binh đưa tá»›i phá»§ nha cho đại nhân.
Trình Äức cÅ©ng tháºt quyết Ä‘oán, nói đến là đến, nói Ä‘i là đi. Ngá»±a và đao thương vứt đầy trên mặt đất cÅ©ng không cần. Mang đám binh mã tay không trở vá» bá»™ doanh.
Lạc Viễn tiến lên chà o đón:
- Cha, ngưá»i vá» vừa kịp. Nếu trở vá» muá»™n má»™t chút nữa, nhà chúng ta chắc bị tên há» Trình kia Ä‘áºp phá.
Lạc Mẫn vá»— vai Lạc Viá»…n, gáºt đầu:
- Viá»…n nhi, con vừa rồi đối đáp vá»›i Trình Äức, có lý có lá»… độ. Rất tốt! Cha rất vui mừng.
Lạc Viá»…n cưá»i đáp:
- Äây Ä‘á»u là Lâm đại ca dạy con. Huynh ấy nói, cái gì nên nói thì nói. Không thể chế ngá»± hắn cÅ©ng phải dá»a cho hắn sợ.
Lạc Mẫn cưá»i ha hả:
- Lâm công tá» nói đúng vô cùng. Viá»…n nhi, con Ä‘i theo đúng ngưá»i rồi.
Lâm Vãn Vinh từ trong sân tiến đến, ôm quyá»n khiêm nhượng nói:
- Äại nhân quá khen. Äây chỉ là động tay động chân má»™t chút mà thôi.
Lạc Mẫn thấy hắn liá»n cả kinh, rồi vái dà i má»™t cái, nói:
- Nguyên lai Lâm công tá» cÅ©ng ở đây. Lão há»§ xin cảm tạ phần ân đức đã truyá»n tin nà y.
Chết mất, cái lão Lạc nhà ngươi! Không có việc gì hà nh đại lá»… thế là m gì, không phải là muốn giảm thá» ta hay sao? Hắn vá»™i và ng nâng Lạc Mẫn dáºy, cưá»i nói:
- Lạc đại nhân, ngưá»i là m thế nà y là sao, như buổi trưa không tốt sao?
Lạc Mẫn thở dà i một tiếng:
- Ta là m cha, tháºt sá»± là không tròn bổn pháºn vô cùng. Ngưng nhi bệnh thà nh bá»™ dạng như váºy mà ta căn bản chẳng biết gì. Nếu không có công tá» sai Cao Thá»§ cho biết, ta đến táºn bây giá» vẫn chẳng hay biết gì.
“Ông là vì thăm Lạc tiểu thư má»›i trở vá» sao?†Lâm Vãn Vinh hÆ¡i giáºt mình. Dá»±a theo phán Ä‘oán cá»§a Cao Thá»§, lão Lạc nà y rõ rà ng không phải là ngưá»i vì việc nhà bá» qua việc nước. Lão đổi tÃnh lúc nà o váºy kìa?
- Nói ra tháºt xấu hổ…
Lạc Mẫn xuống giá»ng nói:
- Là Văn Trưá»ng tiá»n sinh dùng bồ câu đưa tin, nói là binh mã cá»§a Trình Äức có hà nh động khác thưá»ng, ta má»›i Ä‘ang đêm phải trở vá». Không nghÄ© tá»›i lại gặp lúc y Ä‘iá»u binh mã vây kÃn nha môn tổng đốc cá»§a ta. Tên há» Trình nà y, cà ng ngà y cà ng quá đáng rồi.
Lâm Vãn Vinh gáºt gáºt đầu, “Ta biết mà , nguyên lai ngươi không phải vì thăm con gái mà trở vá». Nói tá»›i nói lui cÅ©ng là vì việc công. Nha đầu Ngưng nhi nà y đúng là hÆ¡i đáng thương. Chẳng lẽ muốn đại ca ta đến yêu thương nà ng ta?
- Äại nhân yên tâm Ä‘i. Ta vừa má»›i thăm qua Lạc tiểu thư. Nà ng ấy đã hạ sốt, thân thể đã khá»e dần lên, còn ăn được má»™t chút cháo hạt sen. Xem tinh thần như thế, chắc là khoảng hai ngà y nữa là có chuyển biến tốt.
Lâm Vãn Vinh an ủi lão Lạc.
Lạc Mẫn xuống sắc, tự nhủ:
- Nha đầu Ngưng nhi nà y, từ nhỠđã mạnh mẽ. Ta lúc nà o cÅ©ng báºn rá»™n công vụ, mấy năm nay không có chăm sóc nó.
Lão khẽ than:
- Lần nà y, e là lại là m nó tủi thân rồi!
Lâm Văn Vinh không hiểu được ý tứ trong lá»i nói cá»§a lão. Lạc Mẫn cưá»i khổ lắc đầu, cáo lá»—i má»™t cái, vá»™i vã Ä‘i thăm Lạc Ngưng.
Nhá»› tá»›i nha đầu Lạc Ngưng, Lâm Vãn Vinh cÅ©ng thở dà i trong lòng. Hắn bây giá» cÅ©ng đã có mấy lão bà , ngoại trừ Xảo Xảo, Ngá»c Sương, Thanh Tuyá»n ra, lại còn có má»™t Tần Tiên Nhi dá»± khuyết nữa. Vị Lạc tà i nữ nà y tà i ba xuất thân danh môn, lại nổi tiếng trong hoạt động xã há»™i, có lý tưởng, có mục tiêu theo Ä‘uổi, yêu thÃch là m việc thiện, tháºt khó phục vụ! Nếu thá»±c sá»± cưới nà ng vá», chỉ nuôi dưỡng cô Lạc tà i nữ nà y, không biết phải hao phà oan uổng biết bao nhiêu tiá»n cá»§a. Bất quá nha đầu nà y vóc ngưá»i tháºt sá»± không tồi, cùng má»™t kiểu như Thanh Tuyá»n, sá» mò mấy cái vô cùng sảng khoái a! Mặc dù tÃnh cách có chút cao ngạo, chả nhẽ bằng mỵ lá»±c nam nhân cá»§a ta lại không có khả năng chinh phục nà ng sao? Lão tá» cái gì cÅ©ng thiếu, nhưng mà không thiếu mị lá»±c. Lâm Vãn Vinh cưá»i hắc hắc, chăm sóc dạy dá»— Lạc tà i nữ nà y, đúng là má»™t loại công việc rất có tÃnh thách thức.
Hắn quay lại Tiêu gia trong miên man suy nghÄ©, đã thấy Tiêu Phong Ä‘ang ở cá»a lo lắng bồi hồi, vừa nhìn thấy hắn trở vá», sắc mặt mừng rỡ, tiến tá»›i vá»™i kêu lên:
- Lâm huynh, đại sự không hay, bắt đầu đánh rồi…
Tà i sản của phamduy88
Chữ ký cá»§a phamduy88 [CENTER][B][SIZE=5]Click here: [/SIZE][URL="http://4vn.eu/forum/showthread.php?t=6237"][SIZE=5][COLOR=darkgreen]Tà Äạo Tu Tiên Lục[/COLOR][/SIZE][/URL][/B][/CENTER]
[CENTER][B][SIZE=4][COLOR=red]Quyển 1: các dịch giả đang tiến hà nh dịch[/COLOR][/SIZE][/B][/CENTER]
[CENTER][B][SIZE=4][COLOR=magenta]Quyển 2: Äã bắt đầu, kÃnh mong bằng hữu xa gần tiếp tục há»— trợ bằng cách click và o link bên trên và đăng ký tên chương, nhanh nhanh nà o [/COLOR][/SIZE][/B][/CENTER]
Last edited by hoangcongthanh; 01-10-2008 at 05:50 PM .
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a phamduy88
23-09-2008, 06:43 PM
Thưởng Thiện - Phạt Ãc Tóc bạc Răng sâu
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Nhân Gian Giá»›i
Bà i gởi: 458
Thá»i gian online: 1 tháng 2 tuần 1 ngà y
Thanks: 2,320
Thanked 118 Times in 96 Posts
Chương 167: Tổng động viên Gia đinh
Dịch: lanhdiendiemla
Biên dịch & biên táºp: Melly
Nguồn: Tà ng thư viện
Bắt đầu đánh cái gì? Äã đánh ở đâu? Tiêu huynh phải trấn tÄ©nh há»c như ta, trá»i có sáºp xuống cÅ©ng có phu nhân cùng đại tiểu thư chống rồi, có hoảng loạn cÅ©ng không tá»›i lượt chúng ta mà !
Lâm Vãn Vinh trấn an Tiêu Phong.
Tiêu phong vá»™i nuốt nước bá»t nói:
- Là có ngưá»i tá»›i xưởng hương thá»§y cá»§a chúng ta Ä‘áºp phá, Tứ Äức lãnh đạo anh em đánh nhau vá»›i bá»n chúng, Äại tiểu thư cùng phu nhân vừa rồi má»›i rá»i Ä‘i, phân phó ta lưu lại đợi Lâm huynh.
- Tới xưởng hương thủy phá hoại?
Lâm Vãn Vinh cả kinh: “Trá»i Æ¡i, như thế nà o mà ta má»›i ra ngoà i có má»™t ngà y, lại xảy sinh ra sá»± tình lá»™n xá»™n thế nà y. Xưởng hương thá»§y hoạt động cho tá»›i nay, vẫn chưa từng xuất hiện má»™t chút vấn đỠgì. Hôm nay là m sao váºy? Hương thá»§y chÃnh là mệnh căn cá»§a Tiêu gia, con mẹ tên nà o dám phá hoại trên đầu cổ ta, lão tá» chÃnh là tổ tông cá»§a xã há»™i Ä‘en cÆ¡ mà !
- Là đưá»ng khẩu nà o? Có bao nhiêu ngưá»i, mấy tên đó mang theo thứ gì, báo quan chưa?
Lâm Vãn Vinh vá»™i và ng há»i, “Äại tiểu thư vá»›i phu nhân Ä‘á»u là đà n bà con gái, Ä‘i là m được gì, không phải cà ng thêm loạn sao?â€
Hắn như kiến bò chảo nóng, nhưng Tiêu Phong lại không rõ ý tứ trong lá»i hắn, há»i lại:
- Lâm huynh, đưá»ng khẩu là có ý gì?
Lâm Vãn Vinh giữ chặt lấy hắn:
- Äi, Ä‘i! chúng ta vừa Ä‘i vừa nói chuyện, đưá»ng khẩu là má»™t câu tục ngữ ở quê ta, chÃnh là há»i những tên đó là ngưá»i cá»§a bang phái nà o.
Tiêu Phong ‘ồ’ một tiếng:
- Äại tiểu thư đã sai ngưá»i Ä‘i báo quan rồi, trước mắt còn chưa biết bá»n há» là ngưá»i cá»§a đưá»ng khẩu nà o, có tá»›i mấy chục ngưá»i trong tay cầm thiết côn, lại còn có khoái Ä‘ao.
- Mấy chục ngưá»i?
“á»i trá»i, quy mô nà y tháºt không nhá»â€, Lâm Vãn Vinh dừng lại má»™t chút, xoay ngưá»i đối diện vá»›i Tiêu Phong:
- Ngươi hết sức mau chóng vá» phá»§ táºp hợp toà n bá»™ nam Ä‘inh lại, không quan tâm đến bao nhiêu tuổi, cÅ©ng đừng để ý đến là cao, trung hay hạ cấp gia Ä‘inh, chẳng cần biết là đang là m gì, kể cả Ä‘ang trên giưá»ng động phòng, ngươi cÅ©ng Ä‘á»u lôi lại đây cho ta. Con mẹ nó, cứ bảo là Lâm Tam ta nói táºp trung, trong ná»a tuần hương, nếu con mẹ tên nà o không đến, thì tá»›i trá»±c tiếp tá»›i phòng sổ sách nháºn tiá»n rồi cút Ä‘i.
- ÄÆ°á»£c…!
Tiêu phong hiếm khi được má»™t phen sảng khoái như váºy, Ä‘ang muốn chạy Ä‘i, lại nghe Lâm Vãn Vinh gá»i:
- Quay lại!
Tiêu Phong quay đầu liếc mắt nhìn hắn khó hiểu, Lâm Vãn Vinh nói:
- Ngươi dặn dò thêm má»™t chút, lúc anh em trong phá»§ táºp hợp, má»—i ngưá»i trong tay Ä‘á»u phải mang theo vÅ© khÃ, bất cứ Ä‘ao thương côn bổng phá»§ việt kiếm kÃch, phà m là cái gì có thể đánh ngưá»i thì mang đến cho ta, chúng ta không phải là đi chÆ¡i, mà là đi chiến đấu. Tất cả Ä‘á»u phải nhá»› rằng ‘vệ ngã tiêu gia, thất phu hữu trách’*
- Vệ ngã Tiêu gia, Thất phu hữu trách!
Tiêu Phong liá»n kÃch động hô khẩu hiệu, tung chân chạy nhanh như chá»›p vá» phÃa trong phá»§ trạch.
Äịa vị hiện giá» cá»§a Tam ca tại Tiêu gia không há» nhá», hắn đã có thể coi là biểu trưng cá»§a Tiêu gia, mÆ¡ hồ có thể tÃnh như má»™t ná»a là lão gia, cÅ©ng là niá»m vinh dá»± cá»§a giá»›i gia Ä‘inh tại Kim Lăng.
Hắn má»™t khi đã nói tất là phải là m được, chưa tá»›i thá»i gian tà n hai phân nén hương, gia Ä‘inh lá»›n nhá» trong Tiêu phá»§ táºp trung lại, nhiá»u tá»›i cả trăm ngưá»i.
Lâm Văn Vinh trước kia chưa thống kê qua số lượng gia Ä‘inh cá»§a Tiêu Gia, lúc nà y thấy nhiá»u ngưá»i như thế, đúng là dá»a ngưá»i ta nhảy dá»±ng lên. Trá»i ạ, cÆ¡ cấu cÅ©ng tháºt là quy mô!
Äa phần gia Ä‘inh táºp trung Ä‘á»u mÅ© áo xá»™c xệch, hiển nhiên là bị lôi đến, vÅ© khà trong tay Ä‘á»u là các dạng, côn bổng cÅ©ng có, chổi quét cÅ©ng có, còn lại hầu hết là dụng dụng cụ nhà bếp, từ chảo sắt đến cả dao bầu môi thìa, không có má»™t thứ gì mà không Ä‘em ra.
Tiêu phong trong tay cũng cầm theo cái bô, Lâm Vãn Vinh nhìn thoáng qua chợp rùng mình một cái, giơ ngón cái lên nói:
- Tiêu Phong huynh, huynh tháºt là tà i ghê!
Tiêu Phong ngượng nghịu:
- Vừa rồi chỉ lo triệu táºp má»i ngưá»i, quên mất kiếm vÅ© khÃ, cuối cùng chỉ còn mấy món đồ chÆ¡i nà y.
Chúng gia Ä‘inh ồ lên cưá»i ha hả.
Lâm Vãn Vinh cÅ©ng báºt cưá»i, những ánh mắt đảo qua thì tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u không nói gì. ‘Ngưá»i có tên, cây có bóng’, thanh danh Tam ca ở Tiêu gia hay trong giá»›i gia Ä‘inh Kim Lăng cá»±c thịnh, không ai bì kịp. Có thể nói đến hai trăm năm sau chưa chắc đã có má»™t ngưá»i như váºy. Sá»± tÃch vá» hắn đã được những ngưá»i kể chuyện viết thà nh giai thoại lưu truyá»n khắp nÆ¡i. Nà o là Tình VÅ© Lâu trung tá»a Äà o gian,Tiá»…n đưá»ng giang biên tiếu Văn Trưá»ng,Hà o môn yến lý đấu doanh liên,Kim Lăng thư viện thuyết lưu niên**. Tất cả Ä‘á»u là những thứ kinh Ä‘iển, khiến ngưá»i ta bà n luáºn thÃch thú.
Trước kia Tiêu gia do nữ nhân cai quản, những hạ nhân ra ngoà i Ä‘á»u không dám ngẩng mặt vì sợ má»i ngưá»i nhạo báng. Từ sau khi tam ca tá»›i, cảm giác hoà n toà n ngược lại, bá»n gia Ä‘inh Ä‘i trên đưá»ng Ä‘á»u ngang tà ng ngẩng cao đầu, dá»… gì mà được như thế. Thanh danh Tam ca chỉ toà n dá»±a và o ngoại chiến mà đạt được. HÆ¡n nữa toà n đấu vá»›i những danh môn như Äà o gia, Ninh tiểu vương gia, kết giao vá»›i những kẻ như thiên hạ đệ nhất há»c sÄ© Từ Vị. Äối ná»™i thì kết hợp vững chắc vá»›i ba vị thái thái cùng cai quản. Hắn có thá»±c lá»±c chân chÃnh, đối vá»›i má»i ngưá»i hòa nhã thân ái, chúng Ä‘inh Tiêu gia trong lòng rất ái má»™, tất nhiên lá»i nói rất có trá»ng lượng. Hôm nay Tam ca hiệu triệu má»™t tiếng, má»i ngưá»i nà o dám cháºm chá»…, liá»n nhanh chóng tụ táºp lại.
Lâm Vãn Vinh hắc một tiếng nói:
- Má»i ngưá»i hẳn là đá»u đã biết rồi, có ngưá»i tá»›i xưởng hương thá»§y cá»§a Tiêu gia ta gây chuyện. Hương thá»§y nà y là căn cÆ¡ cá»§a Tiêu gia ta, có hương thá»§y, Tiêu gia má»›i phát đạt, má»i ngưá»i má»›i có tiá»n xà i, có cÆ¡m ăn. Không có hương thá»§y, Tiêu gia chúng ta chẳng là cái gì cả, má»i ngưá»i cÅ©ng chỉ có nước Ä‘i ăn mà y***. Nói trắng ra, chỉ cần đụng tá»›i Tiêu gia, tức là đụng đến tất cả chúng ta, đụng đến chén cÆ¡m cá»§a tất cả chúng ta. Có ngưá»i muốn Ä‘áºp bể chén cÆ¡m cá»§a chúng ta, má»i ngưá»i nói nên là m sao đây?
- Äánh hắn!
Tâm tình tất cả má»™t phen bị kÃch động, xoong chén bình bồn há»—n loạn hưởng ứng má»™t tráºn. Lâm Vãn Vinh vung tay lên, má»i ngưá»i Ä‘á»u dừng lại, Lâm Vãn Vinh lá»›n tiếng nói:
- Ta cÅ©ng không nói lá»i thừa nữa, má»i ngưá»i xem ánh mắt ta mà hà nh động, ta nói đánh, má»i ngưá»i phải cùng nhau đồng loạt động thá»§, toà n lá»±c đánh bá»n vương bát đó. Con mẹ nó là ai thì cÅ©ng Ä‘áºp vãi ra quần cho ta! Lâm tam ca ta là ngưá»i thế nà o, tin chắc má»i ngưá»i đã biết, tuyệt sẽ không để cho huynh đệ cá»§a mình chịu thiệt thòi, nếu có kẻ nà o dám đâm dao sau lưng, huynh đệ ta hãy đá ngược lại hắn, đừng nói ta không để cho hắn thể diện. Má»i ngưá»i hãy nhá»› rằng, vệ ngã Tiêu gia, thất phu hữu trách!
- Vệ ngã Tiêu gia, thất phu hữu trách!
Cả trăm ngưá»i hà o hùng cùng nhau vô vang
Lâm Vãn Vinh vung tay lên, cùng vá»›i Tiêu Phong hai ngưá»i Ä‘i ở đằng trước, mang theo trăm gia Ä‘inh, cầm theo đủ các dạng dụng cụ hướng thẳng xưởng hương thá»§y chạy đến, ngưá»i Ä‘i trên đưá»ng, thấy má»™t trăm ngưá»i áo xanh mÅ© nhá», đúng là gia Ä‘inh, khà thế hung hãn tiến lên phÃa trước, Ä‘á»u ồ lên những tiếng kinh ngạc: “Thá»i đại nà y tháºt sá»± là đổi thay rồi, ngay cả gia Ä‘inh cÅ©ng dám diá»…u hà nh trên đưá»ng.â€
Phân xưởng sản xuất hương thá»§y là do Lâm Vãn Vinh tá»± thân lá»±a chá»n, là má»™t căn nhà cÅ© trong thà nh cá»§a Tiêu gia, cách Tiêu gia không xa lắm, xuyên qua và i cái hẻm nhá» là đến. Xưởng hương thá»§y và xà phong đặt ở trong viện. Lúc vừa thà nh láºp xưởng xà phòng thÆ¡m, Lâm Tam lo lắng đến vấn đỠan toà n, liá»n đặc biệt cho Tứ Äức chá»n mưá»i tráng Ä‘inh từ Tiêu gia, là m má»™t đội bảo vệ Tiêu Gia ở tại phân xưởng là m hương thá»§y, chÃnh là đỠphòng có ngưá»i tá»›i gây chuyện.
Lúc hắn mang theo nhân mã tá»›i xưởng hương thá»§y. Chỉ thấy cá»a chÃnh phân xưởng đóng chặt, cá»a ra và o váºy chặt bởi bốn năm mươi hắc y nhân ở trước cá»a lá»›n tiếng chế nhạo, lại có và i tên dùng má»™t khúc gá»— lá»›n định phá cá»a chÃnh.
Trá»i Æ¡i, đúng là con mẹ nó định công thà nh chiến rồi! Lâm Vãn Vinh bùng lên lá»a giáºn: “Ông ná»™i ngươi chứ, xã há»™i Ä‘en muốn bắt nạt ông trùm, con ‘đen’ ăn cả ‘đen’ sao?
Những Hắc y nhân nà y trong tay cầm côn gá»— gáºy sắt quần áo giống nhau, rõ rà ng có chuẩn bị mà đến. Cá»a chÃnh phân xưởng đóng chặt, Lâm Vãn Vinh trong lòng lo lắng, Äại tiểu thư và phu nhân đâu?
- Tam ca, Äại tiểu thư và phu nhân chỉ sợ là bị vây ở bên trong rồi, chúng ta đã sá»›m báo quan, như thế nà o mà bây giá» còn không có ngưá»i đến.
Tiêu Phong có chút khẩn trương quay qua Lâm Vãn Vinh nói. Hắn là má»™t thanh niên lương thiện, cho dù có chút nhiệt huyệt, nhưng đối mặt vá»›i đội ngÅ© bốn năm mươi tên đánh nhau chuyên nghiệp khó tránh khá»i nôn nóng.
- Báo quan?
Tin được và o cảnh sát thì lợn nái Ä‘á»u leo cây được rồi! Lâm Vãn Vinh cưá»i lạnh và i tiếng, quay vá» phÃa má»i ngưá»i:
- Má»i ngưá»i không phải sợ, chúng ta nhân số hÆ¡n bá»n chúng gấp đôi, hai ngưá»i tấp má»™t, xem ai đánh lại được chúng ta. Tối nay hãy biểu hiện tháºt xuất sắc, ta sẽ trình Äại tiểu thư thăng cấp tăng lương. Vệ ngã tiêu gia,thất phu hữu trách!
- Vệ ngã tiêu gia,thất phu hữu trách!
Má»i ngưá»i cùng nhau đồng thanh hô vang.
Lâm Vãn Vinh vung tay lên, dÅ©ng mãnh hướng vá» trong đám ngưá»i đó vá»t tá»›i, thân thá»§ lá»±c đạo cá»§a hắn vô cùng mạnh mẽ, nà o ai có thể sánh được, tay vung chân đá mấy cái liá»n đánh ngã mấy ngưá»i. Gia Ä‘inh Tiêu gia nhân số đông đảo vá»›i đủ loại khà giá»›i, có cả chiêng trống ầm Ä© theo sau lưng hắn, khà thế vô cùng to lá»›n, sá»± đột kÃch ấy là m những hắc y nhân nhất thá»i khó có thể phản ứng lại, liá»n bị phân tán thà nh hai hoặc ba nhóm, cả trăm gia Ä‘inh tiêu gia trong nháy mắt vây quanh trước cá»a.
Lâm Vãn Vinh chÃnh là muốn cái hiệu quả nà y, má»™t trăm ngưá»i đã Ä‘oạt lại cá»a chÃnh, đứng và o thế bất bại, việc còn lại chỉ là từ từ thu tháºp cái đám tạp chá»§ng nà y.
- Ngươi, các ngưá»i là bá»n quái nà o?
Má»™t ngưá»i đứng đầu Hắc y nhân phẫn ná»™ quát.
- Ta là tên quái nà o ư? Con mẹ ngươi mới là tên quái nà o?
Lâm Vãn Vinh má»™t cước đá bay tảng đá trước cá»a, trong đám hắc y nhân liá»n vang lên má»™t tiếng kêu thảm thiết, ngã lăn ra đất.
- Lâm Tam, Lâm Tam, là ngưá»i sao?
Âm thanh lo lắng cá»§a Äại tiểu thư từ bên trong truyá»n đến.
- Là ta…
Lâm Vãn Vinh lớn tiếng nói:
- Äại tiểu thư, nà ng có việc gì không, phu nhân có ở bên trong không? Các ngưá»i Ä‘á»u ổn cả chứ.
- Ta và nương thân Ä‘á»u không có việc gì.
Äại tiểu thứ trong âm thà nh có chút khẩn trương lại còn có chút kÃch động:
- Chỉ là Tứ Äức bị bá»n hỠđánh …
- Tam ca, báo thù cho ta!
Tiếng kêu thảm thiết cá»§a Tứ Äức từ bên trong vá»ng ra.
- Cạch†má»™t tiếng, cá»a chÃnh cá»§a xưởng đã mở, Äại tiểu thư từ bên trong bước ra, những gia Ä‘inh Tiêu gia má»™t phen mừng rỡ, vá»™i và ng kêu lên:
- Äại tiểu thư …!
Tiêu Ngá»c Nhược khẽ gáºt đầu nói:
- Má»i ngưá»i cá»±c khổ rồi.
Nà ng Ä‘i tá»›i bên ngưá»i Lâm Vãn Vinh, thấp giá»ng:
- Ngươi xuống tay chá»› nặng quá, đừng vướng và o nhân mạng. Nếu là ngươi bị bắt, đến lúc đó xem ai mang cÆ¡m cho ngưá»i?
Lâm Vãn Vinh cưá»i hắc hắc:
- Tiêu gia nhiá»u ngưá»i như váºy, nghÄ© việc đưa cÆ¡m tù có cái gì mà khó. Nhưng tháºt ra nà ng và phu nhân không biết rằng, sao dám đến má»™t nÆ¡i nguy hiểm như thế nà y, không muốn giữ mạng nữa à ?
Äại tiểu thư hÃt má»™t hÆ¡i nói:
- Lúc nãy thì sao còn nghÄ© đến được Ä‘iá»u nà y, phân xưởng nà y là mệnh căn cá»§a chúng ta, cho dù mất mạng, cÅ©ng phải giữ gìn nó. Nếu không sao có thể đối mặt vá»›i liệt tổ liệt tông Tiêu gia ta, cÅ©ng có lá»—i vá»›i cả ngươi. Ta đã báo quan rồi, tuy nhiên lại chẳng có ai đến, may mắn là ngươi sá»›m trở lại, nếu tá»›i cháºm chút nữa, còn không biết sẽ xảy ra truyện gì?
Lâm Vãn Vinh trong lòng thầm xấu hổ, tại trì hoãn lâu ở bên Lạc Ngưng, bằng không đã sá»›m quay vá», cÅ©ng sẽ không để cho Äại tiểu thư và Phu nhân phải lo âu sợ hãi.
Lâm Vãn Vinh gáºt gáºt đầu:
- Nơi nà y đã có ta, nà ng đi vỠđi, sự tình sau nà y, có thể sẽ có chút bạo lực, nà ng không nên xem.
Tiêu Ngá»c Nhược liếc mắt nhìn hắn giáºn dá»—i, ôn nhu nói:
-Giá» có ngưá»i khác dám cưỡi trên đầu chúng ta, ta nếu lại ngăn ngươi sẽ là m cho ngươi khó xá». Ngươi nên tá»± bảo trá»ng má»™t chút, chá»› nên sÃnh cưá»ng, cáºn tháºn đỠphòng kẻ xấu.
Thấy Äại tiểu thư quay trở lại trong xưởng, Lâm Vãn Vinh liá»n yên lòng. Tiêu Phong và Tứ Äức giao tình rất trá»ng, nghe thấy tiếng kêu thảm thiết cá»§a hắn liá»n há»i:
- Lâm huynh, chúng ta phải lam như thế nà o?
Lâm Vãn Vinh không nói gì, cháºm rãi tiến lên và i bước,hướng tá»›i tên hắc y nhân cầm đầu kia nhếch miệng nói:
- Con mẹ ngươi là ai đây?
Lâm Vãn Vinh giỠđây tại trong thà nh Kim Lăng đại danh đỉnh đỉnh là “bố già †cá»§a Hồng Hưng, trên thì là m bạn quan cao, dưới thì thân quen tam giáo cá»u lưu, ngoà i cưá»i nói nhưng bụng lạnh tanh, nhìn có và i phần khà thế, lão đại cá»§a bá»n hắc y nhân kia vá»™i và ng lùi lại mất bước:
- Là ta phá đó thì là m sao? Ngươi dám chống lại Hắc Long hội chúng ta sao?
- Hắc Long hội?
Lâm Vãn Vinh lông mà y dãn ra: â€Tốt lắm, tốt lắm, ta còn chưa tá»›i tìm các ngươi, ngươi lại tìm đến. Hôm nay chá»§ tá» cá»§a ngươi Trình Äức nhảy đến đối đầu vá»›i Lạc Mẫn, ngươi lại chạy đến đối đầu vá»›i Tiêu gia, phÃa sau là ai thao túng, nhìn thoáng qua cÅ©ng đã rõ rồi!
- Hắc Long Há»™i tháºt sao? Ngươi là lão đại Ngô Chánh Hổ?
Lâm Vãn Vinh trong nụ cưá»i có chứa chút âm trầm.
- Lam sao có thể? Ngươi là ai mà dám đối nghịch với Hắc Long hội ta!
Lão đại hắc y nhân thấy Lâm Vãn Vinh khà thế bức nhân, khẩu khà bất giác cũng hạ xuống.
- Ta tên là Lâm Tam, chủ tỠcủa ngươi không cùng ngươi nói qua sao?
Lâm Vãn Vinh nhếch môi nở má»™t nụ cưá»i, trong ngữ khà có chút âm hiểm không nói lên lá»i.
- Lâm Tam, ngươi chÃnh là Lâm Tam?
Hắc y lão đại kinh hãi nói.
Lâm Vãn Vinh tát mạnh và o mặt hắn:
- Lâm Tam mà ngươi cÅ©ng có thể gá»i sao?
Nhân mã cá»§a Hắc Long há»™i đồng thá»i kinh hô, xoạt xoạt xoạt Ä‘á»u xông tá»›i vây quanh,đám gia Ä‘inh Tiêu gia cÅ©ng Ä‘i tá»›i trước và i bước, hai đội nhân mã cứ như váºy giằng co, không ai dám động thá»§ trước.
Hắc y nhân bị ăn đòn kia sao sánh được vá»›i Lâm Tam kiêu dÅ©ng trong truyá»n thuyết.
Lâm Vãn Vinh tự hồ không thấy hình dạng bạt kiếm dương cung của hai bên, “ bốp†tát thêm một cái nữa:
- Vừa rồi là tên nà o đánh huynh đệ Tiêu gia ta, toà n bộ bước ra đây cho ta!
Hắc y lão đại kia bị ăn hai cái tát không thể né được, láºp tức hiểu được thân thá»§ cá»§a mình và ngưá»i ta sai tá»›i má»™t vạn tám ngà n dặm.
- Ngươi, ngươi, Lâm Tam! ngươi và Hắc Long hội chúng ta đối nghịch, chúng ta sẽ không tha …!
“Bốp†Lâm Vãn Vinh lại tung ra một cái tát:
- Ta há»i lại má»™t lần nữa, ngươi nà o vừa vá»›i động thá»§, bắt nạt huynh đệ Tiêu gia ta!
Bá»n ngưá»i Hắc Long há»™i choáng váng, chúng ta rõ rà ng là xã há»™i Ä‘en, váºy mà nà o mà tên Lâm Tam nà y so vá»›i chúng ta còn hắc ám hÆ¡n.
Trong phân xưởng Tứ Äức nghe thấy Tam ca như váºy liá»n tá»± mình xuất đầu, cảm động khóc ồ ồ:
- Tam ca, chÃnh là tên cẩu tạp chá»§ng nà y sai ngưá»i đánh ta đó…
- Ngươi, ngươi … sự việc hôm nay không phải là do chúng ta gây ra, là do các ngươi khơi mà o…!
Hắc y nhân vội và ng nói.
Ồ, ngươi dám đổi trắng thay đen ư!
Lâm Vãn Vinh trong lòng lạnh tanh nhếch mép cưá»i.
Tên đầu lĩnh Hắc Long hội vội và ng nói:
- Hôm nay trong há»™i chúng ta có má»™t vị huynh đệ mất tÃch ở gần đây, chúng ta phụng mệnh tá»›i gần đây tìm kiếm. Lúc tìm đến nói nà y, ngưá»i cá»§a ngươi không cho chúng ta tiến và o, sau đó sinh ra xung đột, mục Ä‘Ãch tháºt sá»± cá»§a chúng ta, cÅ©ng chỉ là muốn và o trong lục soát…
Tiến và o… lục soát? Nghe đến danh từ đó, Lâm Vãn Vinh máu nóng sôi trà o: “Trá»i đất, không há»c cái gì hay mà há»c đòi là m tiểu quá»· tỠư?â€
Hắn không nhẫn nại nỗi nữa, lượm lấy một cục đá nhắm và o tên kia ném tới.
* bảo vệ tiêu gia ta, ai cÅ©ng có trách nhiệm – há»c lá»m câu Thiên hạ hưng vong, thất phu hữu trách
***: nguyên văn: má»i ngưá»i chỉ có nước ở lá»—/ trần truồng^^
Tà i sản của hoangcongthanh
Chữ ký của hoangcongthanh
Last edited by hoangcongthanh; 01-10-2008 at 05:51 PM .
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a hoangcongthanh
24-09-2008, 12:21 PM
Nhất Vợ Nhì Ông Ngoại Viện Trưởng Viện Tâm Thần Tộc trưởng Thú nhân tộc
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 466
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 21 giá»
Thanks: 3,592
Thanked 196 Times in 126 Posts
Chương 168: Loạn liễu ( Rối loạn )
Dịch: lanhdiendiemla
Biên dịch & biên táºp: Melly
Nguồn: Tà ng thư viện
Hắn thịnh ná»™ xuống tay, má»™t quyá»n nà y tuy là tùy ý vung ra nhưng đủ là m cho trên mặt hắc y nhân kia nở hoa, máu văng tứ phÃa. Hắc y lão đại liá»n ngã xuống đất liên tục giẫy lên đà nh đạch, kêu to Ä‘au đớn.
Tiêu phong vừa nhìn thấy Lâm Vãn Vinh động thá»§, láºp tức quát lá»›n:
- Các huynh đệ, đánh lũ chó nà y …!
Thấy Tam ca chiến đấu kiêu dÅ©ng như thế, má»™t quyá»n phóng ra liá»n đã hạ gục thá»§ lÄ©nh đối phương, chúng gia Ä‘inh Tiêu gia láºp tức trở nên sục sôi:
- Äánh…!
HÆ¡n trăm gia Ä‘inh cùng nhau hô vang, cầm trong tay đủ các loại khà giá»›i, nhằm và o phÃa bang chúng Hắc Long bang.
Äã lâu lắm rồi không được quần đả như váºy, trong lòngLâm Vãn Vinh vô cùng sảng khoái, hét lá»›n:
- Các huynh đệ, tên cẩu tạp chá»§ng nà o dám chống cá»±, đánh cho hắn thừa sống thiếu chết, để hắn tởm tá»›i già , Tiêu gia ta không dá»… bị coi thưá»ng, đã có Äại tiểu thư và phu nhân là m chá»§, má»i ngưá»i tiến lên…!
Lá»i nói cá»§a hắn có sức kÃch động vô cùng lá»›n, khiến cho đám gia Ä‘inh Tiêu gia nhiệt huyết dâng trà o. Là m hạ nhân thì cả ngà y Ä‘i theo hầu hạ ngưá»i khác, khó có được má»™t lần cÆ¡ há»™i bá»™c phát, lần nà y má»›i được quang minh chÃnh đại đánh ngưá»i. Má»—i lá»i nói Ä‘á»u tiếp thêm phần hăng hái, nhìn kỹ lại phu nhân và Äại tiểu thư sao thân thiết, còn có Tam ca Ä‘Ãnh thân lãnh đạo. Dá»±a và o má»™t tráºn đánh nà y dứt khoát danh chấn lưu truyá»n, xem ở Kim Lăng còn có ai dám khi dá»… Tiêu gia chúng ta.
Lâm Vãn Vinh tá»± nhiên là lao lên dẫn đầu, mặc dù các huynh đệ Tiêu gia vừa nhiệt huyết lại Ä‘oà n kết, nhưng cá»±c kỳ thiếu kinh nghiệm chiến đấu, bởi váºy Lâm Vãn Vinh cần dá»n sạch đưá»ng, tạo sá»± tin tưởng cho há», nên hắn Ä‘á»u nhằm và o tên cầm đầu cá»§a Hắc Long há»™i và những tên ngương ngạnh nhất.
Trong lòng hắn ná»™ há»a bừng bừng, xuống tay quyết không lưu tình, tung ra hai ba chiêu, đối thá»§ không bị hạ dưới tay hắn thì cÅ©ng gục dưới chân hắn, Ä‘i theo phÃa sau đã có gia Ä‘inh chuẩn bị sẵn sà ng triệt hạ luôn đám chó cùng đừng, tá»± nhiên rất chóng vánh.
Lâm Vãn Vinh má»™t hÆ¡i đánh ngã hÆ¡n mưá»i tên ngoan cưá»ng cá»§a Hắc Long há»™i, không ai có thể địch lại, ngược lại khà thế cá»§a Tiêu gia cà ng thịnh, Tiêu Phong vừa cầm cái bô nện lên ngưá»i má»™t tên, lại vừa gân cổ hò hét:
- Các huynh đệ đừng cho bá»n ô hợp nà y chạy thoát…!
Má»™t mình Tam ca tiêu diệt má»™t ná»a Hắc Long há»™i, cả những tên hung hăng ngoan cố còn lưu lại hồi nãy cÅ©ng Ä‘á»u chen chân chân cố chuồn Ä‘i.
Gia Ä‘inh Tiêu gia ngưá»i đông thế mạnh, bốn năm ngưá»i tấp má»™t, là m sao có tên nà o lại chạy thoát. Chỉ má»™t lúc, toà n viện vang lên tiếng sói tru quá»· khóc, chúng gia Ä‘inh khua vang xoong chảo, sắc mặt hưng phấn đỠbừng, ùa theo sau Tam ca, đánh nhau như váºy tháºt sáng khoái!
Lâm Vãn Vinh định Ä‘em ná»™ há»a trong lòng phát tiết má»™t tráºn, thấy xa xa đánh đến má»™t đội nhân mã tiến tá»›i, e rằng quá hai trăm ngưá»i, tất cả Ä‘á»u quần Ä‘en áo Ä‘en, tên đầu lÄ©nh chÃnh là Ngô Chánh Hổ cá»§a Hắc Long há»™i.
- Ai dám đối địch với Hắc Long hội ta!
Ngô Chánh Hổ vá»™i lá»›n tiếng hét vang, hai trăm ngưá»i phÃa sau cÅ©ng liá»n hô to.
Mẹ nó, xã há»™i Ä‘en lại cà n rỡ như váºy, thà nh Kim Lăng nà y xem ra đúng là rồi loạn tháºt rồi! Äánh nhau như váºy ná»a ngà y trá»i cÅ©ng không có thấy phá»§ nha phái ngưá»i nà o tá»›i, khẳng định lại là trò quá»· cá»§a Trình Äức.
Lâm Vãn Vinh vung tay lên, chúng gia Ä‘inh Tiêu gia Ä‘á»u lui vá» trong viện, lại nghe sau lưng Ngô Chánh Hổ có tiếng ngưá»i huyên náo, má»™t âm thanh oai nghiêm vang lên:
- Hạ gục Hắc Long hội, kết liễu Ngô Chánh Hổ, các huynh đệ, tiến lên…!
Trá»i đất, tên tiểu tá» Thanh SÆ¡n nà y tháºt là biết chá»n thá»i Ä‘iểm a! Lâm Vãn Vinh trong lòng mừng rỡ: “Mẹ nó, loạn cÅ©ng loạn rồi, hôm nay có cÆ¡ há»™i tiêu diệt Ngô Chánh Hổ, như váºy cÅ©ng là chặt đứt má»™t cánh tay cá»§a Trình Äức.â€
Äổng Thanh SÆ¡n cùng Bắc Äẩu vá»t lên đầu tiên, phÃa sau hai ba trăm huynh đệ cá»§a Hồng Hưng, hai đội nhân mã trong ngõ mở cuá»™c chém giết. ‘Cái nà y má»›i đúng là xã há»™i Ä‘en thanh toán nhau!’ Lâm Vãn Vinh trước đây nghÄ© tá»›i tráºn chiến nà y thì rốt cuá»™t đã xuất hiện rồi, hÆ¡n nữa so vá»›i trong tưởng tượng còn ác liệt gấp bá»™i phần.
Gần đây Hồng Hưng khà thế cao ngút trá»i, hôm nay lại đặc biệt vì Ngô Chánh Hổ mà đến, kể cả lá»±c lượng lẫn khà thế Ä‘á»u trên ngưá»i má»™t báºc. Lâm Vãn Vinh nhìn mà trong lòng sảng khoái vô cùng, diệt trừ Ngô Chánh Hổ, rồi diệt trừ Trình Äức, trong thà nh Kim Lăng nà y còn có ai dám bắt nạt bá»n Xảo Xảo và lão Äổng nữa.
Gia Ä‘inh Tiêu gia đã sá»›m lui và o trong xưởng là m nước hoa, Äại tiểu thư Ä‘ang lo lắng vá»™i giữ chặt Lâm Vãn Vinh nhìn chăm chú, khẽ nói:
- Ngươi sao rồi, có bị thương không?
Lâm Vãn Vinh cưá»i hắc hắc:
- Ngà y đó ta bị vây trong Bạch Liên giáo, giết địch cÅ©ng như lấy đồ trong túi, hôm nay chỉ má»™t chút há»—n loạn nhá», sao có khả năng là m ta bị thương?
Äại tiểu thư liếc mắt nhìn hắn báºt cưá»i, sẵng giá»ng:
- Ngươi lại thÃch huênh hoang, chúng là tiểu há»—n há»—n, ta xem ngươi chÃnh là đại há»—n há»—n. Dám dẫn gia Ä‘inh Tiêu gia Ä‘i đánh nhau, để xen ta trừng phạt ngươi như thế nà o?
- Ấy, Äại tiểu thư, ta đánh nhau Ä‘á»u là vì Tiêu gia mà , không chỉ như thế, qua sá»± kiện ứng phó đột phá lần nà y, tình Ä‘oà n kết Tiêu gia chúng ta tăng lên má»™t báºc, cho dù ta không có công lao, ta cÅ©ng có chút khổ lao a!
Lâm Vãn Vinh cưá»i nói.
- Tam ca, tam ca…!
Tứ Äức trên đầu được quấn băng như như má»™t con gấu mèo, táºp tá»…nh Ä‘i tá»›i nói:
- May là ngưá»i tá»›i kịp thá»i, bằng không xưởng là m nước hoa nà y e rằng bị phá há»§y trong tay những tên nà y rồi.
Lâm Vãn Vinh vỗ vai hắn:
- Tứ Äức, là m tốt lắm, Tam ca cÅ©ng nở mặt rồi. Äại tiểu thư nói trở vá» luáºn công ban thưởng, sẽ không bạc đãi huynh đệ.
- Tạ Æ¡n Äại tiểu thư!
Má»i ngưá»i Tiêu gia chá»™n rá»™n cả đêm, chÃnh là chá» những lá»i nà y.
Tiêu phu nhân tiến đến sau Lâm Tam, vẫn còn lo lắng vô cùng, trên khuôn mặt xinh đẹp còn vương và i nét ưu phiá»n, Äại tiểu thư kéo tay áo Lâm Vãn Vinh:
- Việc hôm nay nhất định có ngưá»i sai khiến, nương thân hiện rất lo lắng, ngưá»i có biện pháp gì không?
“Biện pháp? Ta không phải còn Ä‘ang suy nghÄ© sao?†Lâm Vãn Vinh Ä‘i tá»›i bên ngưá»i Tiêu phu nhân, mỉm cưá»i nói:
- Phu nhân, ngưá»i có phải lo lắng vì việc hôm nay?
Tiêu phu nhân liếc mắt nhìn hắn, than vãn:
- Lâm Ta, ngưá»i khổ cá»±c rồi, hôm nay nếu không phải ngưá»i kịp thá»i cứu giúp, sợ là Tiêu gia ta đã hết rồi.
- Phu nhân, ngưá»i nói những lá»i nà y là m gì, Ä‘á»u là những việc ta nên là m.
Lâm Vãn Vinh cưá»i hắc hắc: “Ngá»c Sương là lão bà cá»§a ta, ngưá»i chÃnh là nhạc mẫu cá»§a ta, có kẻ khi dá»… ngưá»i, ta là hiá»n tế tá»± nhiên cần hết sức phụng sá»±. Huống chi xưởng nà y còn có má»™t ná»a cá»§a ta, dù công hay tư, ta Ä‘á»u không có lý do né tránh.
- Lâm Tam, theo cách nhìn cá»§a ngưá»i, những ngưá»i nà y địa vị thế nà o? Sao lại ngang tà ng như thế, trong thà nh Kim Lăng trắng trợn và o nhà cướp bóc, chẳng lẽ há» không sợ quan sai bắt tá»™i bá»n há» sao?
Phu nhân căm háºn nói:
- Tháºt là vô pháp vô thiên!
Lâm Vãn Vinh nghiêm mặt:
- Phu nhân, có má»™t câu nói xưa là biết lòng quân tá», chứ không rõ dạ tiểu nhân. Theo như ta thấy, việc hôm nay chÃnh là có tiểu nhân cố ý là m loạn, muốn phá hoại căn cÆ¡ Tiêu gia ta.
Tiêu phu nhân liếc mắt nhìn hắn, than vãn:
- Ta là m sao lại chẳng biết, những ngay gần đây, váºn mệnh Tiêu gia ta há»—n loạn, đầu tiên là kinh doanh không tốt vì mấy ngưá»i Äà o gia. Sau lại có vụ Ngá»c Nhược bị bắt, trải qua gian khổ má»›i có thể an toà n trở vá». Lại đến chuyến Ä‘i Hà ng Châu, bị ngưá»i ta là m khó dá»…. Trải qua mấy lượt phong ba, nhưng má»—i lần Ä‘á»u có thể gặp dữ hóa là nh, tháºm chà là địa vị nâng lên. Ngà y nay, Tiêu gia ta tại Kim Lăng thanh danh cưá»ng thịnh, ngang vá»›i thá»i Lão thái gia còn ở trên Ä‘á»i, Lâm Tam, công cá»§a ngươi vô cùng lá»›n.
Chà , ngưá»i vô duyên vô cá»› lại nâng địa vị ta cao như váºy, không phải lại muốn chÆ¡i trò giữ chân lôi kéo ta à ! Lâm Vãn Vinh nhìn trá»™m phu nhân má»™t cái, thấy bà đôi mi thanh tú đã dãn ra, hai má như bạch ngá»c có thoang thoáng chút phấn hồng. Khi mỉm cưá»i hai lúm đồng tiá»n duyên dáng ẩn hiện, lúc nói chuyện môi anh đà o hé nở, đồi ngá»±c căng tròn má»m mại khẽ pháºp phồng, mang má»™t vẻ quyến rÅ© không thể diá»…n tả bằng lá»i. Quả là má»™t nữ nhân thà nh thục cao nhã , sức hấp dẫn từ vẻ Ä‘iá»m đạm trang nghiêm, những tiểu cô nương chưa chÃn không thể sánh được.
“Phu nhân đúng là tháºt là xinh đẹp trá»i sinh a!†Lâm Vãn Vinh nhìn đến ngây ngưá»i ngân ngÆ¡, Äại tiểu thư vá»™i và ng kéo tay áo hắn há»i:
- Lâm Tam, ngưá»i là m sao váºy, mẫu thân cùng ngưá»i nói chuyện gì thế?
- À á»â€¦
Lâm Vãn Vinh má»›i khôi phục tinh thần, vá»™i há»i
- Phu nhân nói cái gì?
Tà i sản của SongTrang
Chữ ký của SongTrang
Last edited by SongTrang; 24-09-2008 at 02:42 PM .
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a SongTrang
Từ khóa được google tìm thấy
4vn cuc pham gia dinh , 4vn gia dinh , 4vn.eu cuc pham gia dinh , 4vneu cuc pham gia dinh , ãàäàíèÿ , ãàçåòà , åãèïòà , âëàãàëèùå , âèäåîêëèïû , äîìîäåäîâî , àóäèî , çàâîä , cac pham gia dinh 4vn , cac pham gia dinh 4vn\ , cá»±c phẩm gia Ä‘inh , cá»±c phẩm gja Ä‘inh , cpgd 4vn , cu ham gia dinh 4vn , cu pham gia dinh 4vn , cuc dinh gia dinh 4vn , cuc pha? gia dinh 4vn , cuc pham gi dinh 4vn , cuc pham gia dình 4vn , cuc pham gia dih , cuc pham gia dinb 4vn , cuc pham gia ding 4vn , cuc pham gia dinh , cuc pham gia dinh - 4vn , cuc pham gia dinh 111 , cuc pham gia dinh 130 , cuc pham gia dinh 374 , cuc pham gia dinh 4 vn , cuc pham gia dinh 4.vn , cuc pham gia dinh 4cn , cuc pham gia dinh 4eu , cuc pham gia dinh 4eu.vn , cuc pham gia dinh 4v , cuc pham gia dinh 4v. , cuc pham gia dinh 4vb , cuc pham gia dinh 4vn , cuc pham gia dinh 4vn eu , cuc pham gia dinh 4vn.eu , cuc pham gia dinh 4vn.ru , cuc pham gia dinh 4vneu , cuc pham gia dinh 68 , cuc pham gia dinh 95 , cuc pham gia dinh e4vn , cuc pham gia dinh full , cuc pham gia dinh iphone , cuc pham gia dinh pdf , cuc pham gia dinh. 4vn , cuc pham gia dinh.4vn.eu , cuc pham gia dinh4vn , cuc pham gia dinh\ , cuc pham gja dinh 4vn , cuc pham gja djnh 4vn , cuc phan gia dinh 4vn , cuc phap gia dinh 4vn , cuc phzm gia dinh 4vn , cucphamgiadinh 4vn , cuu pham gia dinh 4vn , êåðàìè÷åñêàÿ , êðóïíåéøèé , gia dinh 4vn , google , hai gia dinhtron bo , hau cuc pham gia dinh , ïåðåâîä , ïåðåâîäîâ , ïèööû , ïñîðèàç , ïðàâîñëàâèå , ïðàéñ , ïðîäàæà , òåàòð , òåêñò , truyen cuc pham gia dinh , ýâàêóàòîð , ðîñòåëåêîì