"Vẻ mặt Chu Lê chấn động, không dám tin nói:
- Vì má»™t ngoại nhân mà ngưá»i… Ngươi dám giết cả phụ thân cá»§a mình sao?
Mà mắt Há»a Mi khẽ buông thõng xuống, khóe miệng nở ra nụ cưá»i mỉa mai nói:
- Ngoại nhân sao? Ai là ngoại nhân? Nương thân ta chết trước mặt ngươi mà ngươi vẫn tá» ra thá» Æ¡, trong lòng ngươi thì ta đã là má»™t ngưá»i ngoà i. Ta hoảng sợ chạy ra khá»i phá»§ Yến Vương đã hÆ¡n bốn năm, ta má»™t mình phiêu bạt, lưu lạc ở bên ngoà i cùng vá»›i đám dã cẩu tranh già nh thức thức ăn, phải gặm vá» cây, ngá»§ ở dã trùng (mồ mã ngoà i đồng), trá»™m cắp bị ngưá»i ta bắt được liá»n đánh ta, ngá»ai trừ chết ra thì má»i khổ sở, khó nhá»c trên Ä‘á»i nà y thì ta cÅ©ng đã chịu qua hết rồi. Yến Vương Ä‘iện hạ, ngà i có biết không năm đó ta má»›i tám tuổi, tám tuổi thôi!
Khóe mắt cá»§a Tiêu Há»a Mi liá»n trở nên ướt áo, khóe miệng mỉm cưá»i:
- Mùa đông năm ngoái, ta lưu lạc tới Giang Phổ huyện...
Dưới cái mùa đông rét lạnh ấy ta không có quần áo để mặc, không có thức ăn để ăn thiếu chút nữa thì bá» mạng ở đầu đưá»ng. ChÃnh và o mùa đông đó ta đã may mắn gặp được Tiêu Phà m tướng công cá»§a ta. Ngưá»i cho ta ăn, cho ta mặc, vì không để cho ta chịu á»§y khuất nên ngưá»i đã vứt bá» cuá»™c sống già u sang cùng ta ở trong má»™t tòa miếu rách nát, chúng ta sống nương tá»±a lẫn nhau. Ta có được như ngà y hôm nay là do ngưá»i, do ngưá»i đã cho ta sinh mạng thứ hai, hoà n toà n là má»™t sinh mạng má»›i, ngoà i trừ cÆ¡m áo ra ngưá»i còn cho ta tôn nghiêm, có má»™t trượng phu tốt như váºy thì ta còn mong gì nữa."
Äá»c khúc nà y mà rưng rưng. Thương Há»a Mi quá Ä‘i !
.gif)
.gif)
.gif)
Ghét bà Giang Äô Giang Mai quáºn chúa gì đó quá