18-05-2013, 03:19 PM
Äá»a Lạc Äế VÆ°Æ¡ng Khuynh đảo chúng sinh ♥ Trẻ trâu 96 ♥
Tham gia: Feb 2013
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 4,070
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 0 ngà y
Thanks: 858
Thanked 8,626 Times in 2,296 Posts
Sáp Huyết
Tác giả: Mặc Vũ
Quyển 3: Xạ Thiên Lang
ChÆ°Æ¡ng 461. Äôn Hoà ng (5)
Nhóm dịch: Äá»c Truyện Äêm Khuya
Nguồn: Metruyen
Quách Tuân Ä‘á»™t nhiên cÆ°á»i, nhÆ°ng trong thần sắc lại trà n đầy phấn chấn:
- Lúc đó ta cÅ©ng có ý nghÄ© nhÆ° thế trong đầu, nhÆ°ng nghÄ© lại, ở đây đã có nhiá»u cÆ¡ quan cạm bẫy nhÆ° váºy, nó sẽ phản ngược lại. Binh pháp có nói,vốn nên hÆ° hÆ° thá»±c thá»±c, ba yếu đạo có rất nhiá»u quân Hạ, ta rất khó mà lẻn và o, mà dù có lẻn và o được thì cÅ©ng rất khó mà tiếp xúc được bà máºt. Äã váºy, nếu ta cứ cứ theo hiểm cảnh mà đi, không chừng đó là cách tốt nhất để tiếp cáºn HÆ°Æ¡ng Ba Lạp.
Trong mắt Phi Tuyết bá»—ng hiện lên tia kÃnh phục nhìn Quách Tuân.
Trong lòng Äịch Thanh khẽ Ä‘á»™ng, nhìn Quách Tuân má»™t lát, há»i:
- Váºy sau đó thế nà o?
Quách Tuân nhìn Phi Tuyết một cái, mới nói:
- ÄÆ°á»ng đánh dấu trên bản đồ giả, có thể nói Ä‘á»u là chá»— sát khÃ, nhÆ°ng ta dùng thá»i gian Ä‘i qua được hÆ¡n phân ná»a.
Trong đó có bao nhiêu há»—n loạn hiểm ác đáng sợ và gian khổ mà Quách Tuân chỉ dùng cách nói há»i hợt, đồng thá»i lại nói rất ngắn gá»n:
- NhÆ°ng ta ở trong đó phát hiện có mấy vết chân, vết chân nhá», hình nhÆ° là của nữ nhân để lại...
Phi Tuyết vẫn im lặng không nói, lúc nà y lại lên tiếng:
- Váºy chắc là do ta để lại.
Äịch Thanh chấn Ä‘á»™ng, thất thanh nói:
- Cô cũng từ nơi đó và o Hương Ba Lạp?
Phi Tuyết chỉ gáºt đầu, không nói gì. Äịch Thanh nghi hoặc trong lòng, thầm nghÄ© nếu Phi Tuyết cÅ©ng biết cách tiến và o HÆ°Æ¡ng Ba Lạp, vì sao lại má»™t má»±c dây dÆ°a bên ngoà i?Lúc trÆ°á»›c Phi Tuyết muốn dẫn Äịch Thanh hắn Ä‘i HÆ°Æ¡ng Ba Lạp, là vì sao? Sao Phi Tuyết có thể tránh được những cÆ¡ quan cạm bẫy nà y?
Quách Tuân thấy Phi Tuyết thẳng thắn thừa nháºn, trong mắt cÅ©ng lá»™ ra tia kỳ lạ, im lặng má»™t lát má»›i nói tiếp:
- Lúc đó ta nhìn thấy vết chân kia, cÅ©ng không biết Phi Tuyết thÆ°á»ng lui tá»›i nÆ¡i nà o...
Äịch Thanh nghe đến đó lại thấy khó hiểu, lúc đó Quách Tuân không biết, vì sao sau đó lại biết?
Lại nghe Quách Tuân tiếp tục nói:
- Ta vô cùng khó hiểu, nhÆ°ng quan sát tỉ mỉ cẩn tháºn, phát hiện nÆ¡i để lại vết chân kia chÃnh là nÆ¡i an toà n giữa cÆ¡ quan cạm bẫy. Sau khi ta thá» và i lần, bắt đầu tìm ngược lại nÆ¡i có vết chân đó, vốn trong bản đồ còn có ký hiệu phÃa trÆ°á»›c, nhÆ°ng khi vết chân tá»›i nÆ¡i đất lún thì Ä‘á»™t nhiên biến mất. NÆ¡i đất lún đó dÆ°á»ng nhÆ° bị nứt ra má»™t lá»— hổng cá»±c kỳ sâu.
Phi Tuyết lãnh đạm nói:
- Quách Tuân quả nhiên thông minh. Tấm bản đồ đó của Nguyên Hạo tháºt ra chỉ là hÆ° hÆ° tháºt tháºt, thông qua đó để Ä‘i và o HÆ°Æ¡ng Ba Lạp. Nếu ngÆ°Æ¡i không theo bức vẽ mà đi, cả Ä‘á»i cÅ©ng đừng mong tiếp cáºn HÆ°Æ¡ng Ba Lạp, nhÆ°ng ngÆ°Æ¡i lại hoà n toà n Ä‘i theo ký hiệu trong tấm bản đồ, nhÆ°ng vẫn không tìm được Ä‘Æ°á»ng và o HÆ°Æ¡ng Ba Lạp.
Äịch Thanh chợt nói:
- Chẳng lẽ cá»a và o HÆ°Æ¡ng Ba Lạp chÃnh là bên cạnh đất lõm đó.
Chẳng biết vì sao, cà ng tiếp cáºn được HÆ°Æ¡ng Ba Lạp, trong lòng hắn lại cà ng thấp thá»m.
Quách Tuân thở dà i, nói
- Mặc kệ Nguyên Hạo nghÄ© thế nà o, nhÆ°ng ta tháºt sá»± từ nÆ¡i đất lõm đó mà tiến và o HÆ°Æ¡ng Ba Lạp! Mà bà đạo tháºt sá»± tiến và o HÆ°Æ¡ng Ba Lạp, tháºt ra ngay dÆ°á»›i hiểm cảnh không xa! Bản đồ Äan Äan Ä‘Æ°a cho và bản đồ Cốc TÆ° La Ä‘Æ°a cho cÅ©ng gần giống nhau, nhÆ°ng khoảng cách vị trà dá»c chỉ khác biệt và i trượng.
Y lại cảm thán nói:
- Nếu sá»›m có bản đồ của Äan Äan, thì ta có thể rút ngắn được thá»i gian.Haizz,xem ra chuyện duyên pháºn, tháºt sá»± là khó nói. NhÆ°ng sá»± khổ cá»±c của ta cÅ©ng không uổng phÃ, Thần HÆ°Æ¡ng Ba Lạp đã thá»a mãn má»™t nguyện vá»ng của ta, đó là khôi phục võ công cho ta!
Trên mặt Phi Tuyết lộ vẻ cổ quái, muốn nói lại thôi.
Äịch Thanh hoà n toà n bị lá»i nói của Quách Tuân là m hấp dẫn, nghe mà trợn mắt há mồm, má»™t lát má»›i nói:
- HÆ°Æ¡ng Ba Lạp tháºt sá»± tồn tại, cÅ©ng tháºt sá»± có Thần? Váºy Thần đó bá»™ dạng nhÆ° nà o?
Quách Tuân không đáp mà há»i lại:
- Äệ không tin lá»i ta nói?
Äịch Thanh vá»™i đáp:
- Không phải, không phải...Thế nhưng...
Hắn thấy bất an trong lòng, nhÆ°ng trong lúc nhất thá»i lại không rõ rà ng đó là gì.
Quách Tuân nhẹ nhà ng vá»— vá»— bá» vai Äịch Thanh, thần sắc cÅ©ng có chút si dại, thổn thức nói:
- Thần đó có bá»™ dạng gì, ta tháºt sá»± không biết nói thế nà o. NhÆ°ng đệ rất nhanh sẽ biết, đệ tá»›i đó rồi sẽ biết ngay. Tuy nhiên...chúng ta nhất định phải tá»›i HÆ°Æ¡ng Ba Lạp trÆ°á»›c đám ngÆ°á»i Gia Luáºt Hỉ Tôn.
Äịch Thanh cà ng nghÄ© cà ng thấy kỳ lạ, cảm giác lá»i Quách Tuân nói không xác thá»±c lắm, thấy Quách Tuân đã nhắm hai mắt lại, thần sắc uể oải nên không Ä‘Ã nh lòng há»i tiếp. Nhìn sang Phi Tuyết, thấy nà ng cÅ©ng dá»±a và o thà nh xe, hai mắt nhắm lại, cÅ©ng ngủ.
Xe ngá»±a xóc nảy, hà ng mi dà i của Phi Tuyết run run, mặc dù trên mặt vẫn bình thản nhÆ°ng không hiểu nguyên do vì sao, Äịch Thanh lại cảm nháºn được dù Phi Tuyết Ä‘ang nhắm mắt nhÆ°ng lại giống nhÆ° Ä‘ang nhìn Äịch Thanh hắn, mà trên gÆ°Æ¡ng mặt vốn lãnh đạm nhÆ°ng khi cà ng gần HÆ°Æ¡ng Ba Lạp thì lại không há» có chút vui mừng, ngược lại còn mang theo chút Æ°u thÆ°Æ¡ng.
Sáng sá»›m hôm sau, Quách Tuân muốn cưỡi ngá»±a, Äịch Thanh không lay chuyển được Ä‘Ã nh phải đổi sang cưỡi ngá»±a. Äến ná»a đêm, lá»™ trình chạy được ba bốn trăm dặm, mặc dù Quách Tuân bị thÆ°Æ¡ng nặng nhÆ°ng vẫn vững nhÆ° chông sắt, không há» nhăn mặt chau mà y.
Hà n Tiếu thông minh tháo vát, đã sá»›m dùng bồ câu Ä‘Æ°a tin dá»c Ä‘Æ°á»ng chuẩn bị thay ngá»±a để tiếp ứng.
Những năm gần đây, hai bá»™ Äãi Mệnh, Phượng Minh mặc dù không tháºt sá»± tiếp cáºn được HÆ°Æ¡ng Ba Lạp, nhÆ°ng má»™t Ä‘Æ°á»ng hÆ°á»›ng tây tại biên giá»›i nÆ°á»›c Hạ cÅ©ng đã an bà i không Ãt cÆ¡ sở ngầm, lúc nà y đã phát huy đầy đủ tác dụng.
Má»i ngÆ°á»i ban ngà y cưỡi ngá»±a, ban đêm đổi ngá»±a, chỉ nghỉ ngÆ¡i chốc lát. Hà nh trình Ä‘i có thể nói là liên tục ngà y đêm, qua Hoà ng Hà đi Vân Hà đến LÆ°Æ¡ng Châu, nhìn xa xa ThÆ°Æ¡ng SÆ¡n hùng vÄ© cao ngút uốn lượn ngà n dặm. Äi qua Xuân Phong vượt qua Ngá»c Môn, sa mạc Kiến ThÆ°Æ¡ng cuồn cuá»™n, khà thế hà o hùng.
Trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i không chỉ má»™t ngà y, sau khi má»i ngÆ°á»i tiến và o Qua Châu, thỉnh thoảng bắt gặp những ốc đảo, những nÆ¡i cổ xÆ°a, mà nhiá»u hÆ¡n là nhiá»u nÆ¡i hoang vu thê lÆ°Æ¡ng, cát cuồn cuá»™n trong thiên địa. DÆ°á»›i sá»± mênh mông cuồn cuá»™n mang phong cách bi thÆ°Æ¡ng cổ xÆ°a.
Lại sau khi qua thà nh ThÆ°á»ng Nhạc phÃa tây Qua Châu, má»i ngÆ°á»i đã đến gần núi Tam Nguy, từ xa trông thấy Äôn Hoà ng.
Äại mạc cô yên trá»±c, trÆ°á»ng hà lạc nháºt viên.
(Sa mạc lớn bốc khói trắng
Mặt trá»i lặn dÆ°á»›i sông dà i)
Äịch Thanh chÆ°a bao giá» tá»›i đây, nhÆ°ng bởi vì lòng luôn đặt ở HÆ°Æ¡ng Ba Lạp nên cÅ©ng có chút hiểu biết đối vá»›i Äôn Hoà ng.
Trên con Ä‘Æ°á»ng cổ tÆ¡ lụa thê lÆ°Æ¡ng, trong sa mạc tây cÆ°Æ¡ng thiên hạ, không biết có bao nhiêu bi ca được viết nên trong sá» sách, anh hùng huyết lệ.
Äôn Hoà ng nổi danh từ xÆ°a, thÆ°á»ng thÆ°á»ng có bách tÃnh Trung Nguyên lÆ°u lạc bị thua tráºn đến đây tị nạ. Từ Chiến Quốc, Tần Hán, đến NgÅ© Hồ, Tùy ÄÆ°á»ng, khói lá»a chiến tranh chÆ°a bao giá» ngừng nghỉ.
Phiêu Kỵ tÆ°á»›ng quân Hoắc Khứ Bệnh từ LÅ©ng Tây biên cÆ°Æ¡ng xa xôi, ngá»±a đạp kỳ liên, thống kÃch Hung Nô...
TrÆ°Æ¡ng Khiên Ä‘i sứ Tây Vá»±c, khai thông con Ä‘Æ°á»ng tÆ¡ lụa.
Triệu Phá Nô đánh bại nước Cô Sư, đại phá Lâu Lan...
Ban Siêu ngang dá»c đại mạc, tiếp tục tiến đánh Hung Nô...
Những ngÆ°á»i nà y công tÃch vÄ© đại Ä‘á»u có liên hệ vá»›i Äôn Hoà ng.
Trong dòng chảy của đại mạc, đã biết bao câu chuyện xÆ°a vá» các anh hùng cuối cùng đã bị gió thổi mÆ°a vùi. Äến thá»i kỳ NgÅ© Hồ tháºp lục quốc là lúc khói lá»a Trung Nguyên theo chiá»u hÆ°á»›ng phát triển, chiến loạn liên tiếp, có vô số bách tÃnh nho há»c chạy đến các vùng lân cáºn Äôn Hoà ng, mà nhiá»u hÆ¡n cả là đệ tá» pháºt môn đông qua truyá»n đạo, tây đến cầu kinh bằng con Ä‘Æ°á»ng Äôn Hoà ng.
TrÆ°á»›c đây hòa thượng Tần Nhạc Tôn tại lòng chảo Äại Tuyá»n núi Tam Nguy đã khai phá hang đá Cúng Pháºt, nÆ¡i đây đã hÆ°ng khởi khai quáºt chế tạo tượng Pháºt, kéo dà i nhiá»u năm.
Äiá»u nà y cÅ©ng tạo nên má»™t Äôn Hoà ng phồn vinh chÆ°a từng có, trà n ngáºp bầu không khà Pháºt giáo.
Quách Tuân ở trên ngá»±a nhìn dãy nÅ©i liá»n nhau xa xa, thấy trong cát mạc mÆ¡ hồ nhÆ° có tấm bia Ä‘iêu khắc cổ, dấu vết của Pháºt, thở dà i nói:
- Còn nhá»› thá»i Tùy Äại Nghiệp năm thứ chÃn, Tùy DÆ°Æ¡ng Äế từng phái Nhất đại kỳ thần Bùi Củ đến Äôn Hoà ng, TrÆ°Æ¡ng Dịch thông thÆ°Æ¡ng lân cáºn, khi đó Äại Tùy Ä‘ang thịnh thế thiên hạ, có hai mÆ°Æ¡i bảy nÆ°á»›c ở Tây Vá»±c Ä‘á»u đến triá»u cống, vô cùng rầm rá»™. CÆ°Æ¡ng thổ đại Tùy cÅ©ng theo đó mà hÆ°ng thịnh ở đỉnh cao.
Äịch Thanh không hiểu vì sao Ä‘á»™t nhiên Quách Tuân Ä‘á» cáºp những vấn Ä‘á» nà y, nhìn cát và ng xa xa cuá»™n cao, trong lòng nghÄ©: “NhÆ°ng Äại Tống thì...Ngay cả Hoà nh SÆ¡n cÅ©ng không thể vượt qua, chứ đừng nói đến Äôn Hoà ng, TrÆ°Æ¡ng Dịch khiến Tây Vá»±c triá»u cống. Từ sau loạn nhà ÄÆ°á»ng, giang sÆ¡n ngÆ°á»i Hán ngà y ngà y suy đồi. Năm xÆ°a Triệu Trinh từng nói vá»›i ta, y là Hán VÅ© Äế, ta chÃnh là Hoắc Khứ Bệnh.NhÆ°ng cuá»™c Ä‘á»i nà y của Äịch Thanh ta thua xa những anh hùng hảo hán đó...â€
Quách Tuân nhìn dãy ThÆ°á»ng SÆ¡n kéo dà i xa xa, trong lòng cÅ©ng nghÄ© nhÆ° Äịch Thanh, khẽ thở dà i, nói:
- NhÆ°ng dù là thiên cổ phong lÆ°u cÅ©ng bị cát bụi che phủ. Cuá»™c Ä‘á»i con ngÆ°á»i....đánh đánh giết giết, ý nghÄ© cuối cùng là gì?
Lúc nà y mÆ¡ hồ có tiếng sáo KhÆ°Æ¡ng theo gió truyá»n đến, hình nhÆ° có cả tiếng ca.
Äịch Thanh Ä‘á»™t nhiên nhá»› khúc hát trÆ°á»›c đây Phi Tuyết đã hát.
“Cây cá» thÆ°Æ¡ng thu, thiá»n nhÆ° lá»™, má»™ tuyết thần phong vô y trụ.
Anh hùng tá»± chuốc khổ, hồng nhan tuổi xế chiá»u, thân nà y khó thoát số mệnh!
NÆ¡i Ngá»c Môn thiên sÆ¡n, Hán Tần quan nguyệt, chỉ chiếu Ä‘Æ°á»ng cát bụi...
Thiên sÆ¡n sừng sững bên ngoà i Ngá»c Môn quan nà y xanh biếc không thay đổi, cát bụi ngáºp Ä‘Æ°á»ng, ánh trăng chỉ chiếu Tần Hán quan, nhÆ°ng thiên hạ từ xÆ°a tá»›i nay cÅ©ng không bao giá» thấy nữa.
Äá»i ngÆ°á»i khổ ngắn, tÆ°Æ¡ng tÆ° triá»n miên.
Tà i sản của ♎ Sói Ngây Thơ
Chữ ký của ♎ Sói Ngây Thơ
18-05-2013, 03:19 PM
Äá»a Lạc Äế VÆ°Æ¡ng Khuynh đảo chúng sinh ♥ Trẻ trâu 96 ♥
Tham gia: Feb 2013
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 4,070
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 0 ngà y
Thanks: 858
Thanked 8,626 Times in 2,296 Posts
Sáp Huyết
Tác giả: Mặc Vũ
Quyển 3: Xạ Thiên Lang
ChÆ°Æ¡ng 462. Äôn Hoà ng (6)
Nhóm dịch: Äá»c Truyện Äêm Khuya
Nguồn: Metruyen
NghÄ© tá»›i đây, hắn lại không kìm được quay sang nhìn Phi Tuyết, trong lòng chấn Ä‘á»™ng, thì ra lúc hắn vừa má»›i xuất thần thì Phi Tuyết cÅ©ng Ä‘ang nhìn hắn, trên mặt trà n ngáºp tình cảm dịu dà ng, tuy tan biến rất nhanh nhÆ°ng giây phút đó lại nhÆ° đã vạn năm.
Lúc má»i ngÆ°á»i đến gần Tam Nguy SÆ¡n, có Phượng Minh báo lại, nói đám ngÆ°á»i Gia Luáºt Hỉ Tôn chÆ°a đến đó, nhÆ°ng chỉ sợ rất nhanh sẽ tá»›i. Chủng Thế Hà nh xác định HÆ°Æ¡ng Ba Lạp ở ngay gần Sa Châu, đã phái Phượng Minh lẻn và o Sa Châu dò há»i bà máºt HÆ°Æ¡ng Ba Lạp, mặc dù lúc đó không chiếm được tin tức xác thá»±c tÆ°á»ng táºn nhÆ°ng dù sao cÅ©ng biết Ä‘á»™ng tÄ©nh của quân Hạ.
Quách Tuân nghe váºy khẽ thở nhẹ má»™t hÆ¡i, dẫn ba ngÆ°á»i Äịch Thanh, Phi Tuyết và Diệp Tri Thu từ Ä‘Æ°á»ng tiến và o núi.
NÆ¡i nà y có quân Hạ trấn thủ, nhÆ°ng dù sao núi non Ä‘iệp trùng, quân Hạ chỉ canh giữ Ä‘Æ°á»ng hiểm tại quan ải, còn đối vá»›i hiểm cảnh thiên nhiên thì việc phòng bị yếu hÆ¡n. Sau khi Quách Tuân và o núi, nhÆ° sá»›m đã quen thuá»™c Ä‘i trong núi nhÆ° không cần nhìn Ä‘Æ°á»ng, y vừa di chuyển vừa đẩy, di chuyển qua nÆ¡i hiểm, đẩy cây mây khô ra sau, là phÃa trÆ°á»›c có lối thoát.
Äi không xa lắm, dÆ°á»›i chân Diệp Tri Thu Ä‘á»™t nhiên có tiếng kẽo kẹt, nhÆ° là giẫm phải gì đó, vá»™i nhấc lên nhìn, chỉ thấy giữa đống cây cá» khổ hiện ra má»™t bá»™ xÆ°Æ¡ng trắng, má»™t cú giẫm nà y đã giẫm nát ngá»±c của bá»™ xÆ°Æ¡ng.
Diệp Tri Thu nhÃu mà y, thấy trên ngá»±c bá»™ xÆ°Æ¡ng trắng có má»™t mÅ©i tên trúc, mÅ©i tên trúc nà y đã mục rữa, cắm tháºt sâu bên trong bá»™ xÆ°Æ¡ng trắng.
Quách Tuân nghe tiếng quay đầu lại nói:
- Bắt đầu từ lúc nà y phÃa trÆ°á»›c có rất nhiá»u cạm bẫy, nguy hiểm trùng trùng, má»™t số đã bị ta phá há»ng, nhÆ°ng còn má»™t số vẫn chÆ°a phát Ä‘á»™ng. Các ngÆ°Æ¡i Ä‘i theo vết chân của ta, chá»› có Ä‘i sai. Äịch Thanh, đệ bảo vệ Phi Tuyết.
Äịch Thanh gáºt đầu, ra hiệu Phi Tuyết Ä‘i theo sau hắn, còn hắn cẩn trá»ng Ä‘i theo sát sau Quách Tuân, còn Diệp Tri Thu Ä‘i sau cùng.
Má»i ngÆ°á»i Ä‘i được má»™t Ä‘oạn, thấy nhiá»u bá»™ xÆ°Æ¡ng trắng trên mặt đất, hoặc bị tên trúc bắn chết, hoặc bị đá đè chết, hoặc bị dây mây khô treo trên không trung, y nhÆ° bị phong hóa mà chết. Còn có má»™t hố to, cá» khô bên ngoà i đã sụp xuống, lá»™ ra hố to bên dÆ°á»›i sâu mấy trượng, trong hố kia trà n ngáºp gáºy trúc nhá»n, trên mÅ©i trúc nhá»n có vết máu loang lổ, có vô số xÆ°Æ¡ng trắng dÆ°á»›i đó.
Còn có vố số cÆ¡ quan ẩn giấu, vá»›i nhãn lá»±c nhạy bén của Äịch Thanh có thể thấy được trên cây ngầm ẩn hiện hà n quang sắc bén, rõ rà ng những cÆ¡ quan cạm bẫy nà y đã bà y sẵn, chá» ngÆ°á»i sa và o.
Äịch Thanh thầm kinh hãi, má»›i hiểu mấy năm gần đây không biết có bao nhiêu ngÆ°á»i đến thăm dò HÆ°Æ¡ng Ba Lạp Ä‘á»u táng thân ở nÆ¡i nà y. Hắn có thể Ä‘Æ¡n giản tiến đến mà không biết Quách Tuân đã đổ bao mồ hôi sá»± cá»±c khổ trong đó.
Äi được hÆ¡n ná»a ngà y, lúc nà y Quách Tuân má»›i đến trÆ°á»›c má»™t vách đá dá»±ng đứng.
Vách đá nà y thẳng đứng ngà n nhẫn, từ xa nhìn lên chỉ thấy ngá»n núi cao chót vót trong đám mây. Lúc nà y Äịch Thanh má»›i phát hiện, bất giác hắn đã tiến và o má»™t sÆ¡n cốc, bốn phÃa núi vây quanh, nhìn nhÆ° mất lối Ä‘i, nếu không có Quách Tuân dẫn Ä‘Æ°á»ng, chỉ sợ cả Ä‘á»i hắn cÅ©ng không tìm được đến đây.
(Nhẫn: Ä‘Æ¡n vị Ä‘o lÆ°á»ng, má»™t nhẫn bằng 7, hoặc 8 thÆ°á»›c)
Quách Tuân đến trÆ°á»›c vách đá dá»±ng đứng, tay sá» soạng, gỡ đám cây mây ra, vách đá dá»±ng đứng phÃa trÆ°á»›c bá»—ng hiện ra má»™t cái khe, cái khe nà y không rá»™ng, miá»…n cưỡng đủ má»™t ngÆ°á»i Ä‘i qua, nhÆ°ng dÆ°á»›i khe hở có gió lạnh thổi tá»›i, nhìn xuống dÆ°á»›i, chỉ thấy Ä‘en thẳm không có nÆ¡i táºn cùng.
Äịch Thanh phát lạnh trong lòng, hạ thấp giá»ng há»i:
- Äây là ...hãm địa sao?
Cuối cùng hắn đã tiếp cáºn được HÆ°Æ¡ng Ba Lạp, vừa nghÄ© có thể Ä‘i và o HÆ°Æ¡ng Ba Lạp, gặp được thần HÆ°Æ¡ng Ba Lạp, có thể quay vá» cứu VÅ© ThÆ°á»ng, trái tim hắn Ä‘áºp thình thình không ngừng.
Những năm gần đây, hắn vô số lần nghÄ© nếu có thể cứu được DÆ°Æ¡ng VÅ© ThÆ°á»ng, nhÆ°ng khi chuyện tá»›i trÆ°á»›c mắt, trong lòng lại sợ hãi.
Hắn không sợ chết, chỉ sợ niá»m hy vá»ng lại thất bại!
Hắn không để ý, Phi Tuyết đứng bên yên lặng nhìn hắn, trong mắt trà n ý ưu thương. Rốt cuộc vì sao Phi Tuyết lại ưu thương?
Diệp Tri Thu nhìn cái khe kia, khó hiểu nói:
- Quách huynh, địa hình ở đây tháºt kỳ lạ, sao Ä‘á»™t nhiên lại xuất hiện má»™t Ä‘Æ°á»ng Ä‘i và o HÆ°Æ¡ng Ba Lạp?
Rõ rà ng Quách Tuân đã sớm nghĩ đến vấn đỠnà y, nói:
- Lúc trÆ°á»›c ta cÅ©ng cảm thấy kỳ lạ, nhÆ°ng thấy Ä‘Æ°á»ng khe nà y rất sâu, hình nhÆ° là địa chấn tạo nên, bởi váºy ta cứ suy nghÄ©, ở đây vốn không có Ä‘Æ°á»ng và o. NhÆ°ng bởi vì sau khi bị địa chấn đã nứt ra má»™t con Ä‘Æ°á»ng.
Äịch Thanh Ä‘á»™t nhiên nghÄ© đến lá»i của Triệu Minh lúc trÆ°á»›c, do dá»± nói:
- Chỉ sợ đây là cÆ¡ quan của háºu nhân há» Tà o và thÆ°Æ¡ng nhân há» Lịch kia phát Ä‘á»™ng, dẫn đến núi bị nứt ra.
Hắn kể lại má»™t lượt chuyện lúc trÆ°á»›c Triệu Minh, Quách Tuân gáºt đầu nói:
- Äiá»u nà y cÅ©ng có khả năng.
Diệp Tri Thu cÆ°á»i khổ, nói:
- Trên Ä‘á»i nà y tháºt sá»± có má»™t loại cÆ¡ quan có thể tạo thà nh uy lá»±c nhÆ° váºy sao?
Äịch Thanh khá»±ng lại, trong lúc nhất thá»i không biết nói thế nà o, Quách Tuân nói:
- Có thể là uy trá»i đất, Tri Thu, năm xÆ°a tại Bạch BÃch LÄ©nh, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng từng nhìn thấy má»™t hố to? Chiá»u sâu của cái hồ kia chẳng phải cÅ©ng khiến ngÆ°á»i ta nghe mà rợn ngÆ°á»i?
Diệp Tri Thu hồi tưởng lại chuyện năm đó, giống nhÆ° má»›i hôm nay. Cái hố đó cá»±c sâu, gã cÅ©ng từng xuống đó tìm tòi nhÆ°ng sau khi dùng hết dây thừng cÅ©ng vẫn không thấy đáy, ngẫm lại cÅ©ng tháºt kỳ lạ khó tin. Sá»± viện đó gã vẫn nhá»› mãi không quên, chỉ là sau khi bôn ba lao lá»±c vẫn chÆ°a từng đến đó, giá» ngẫm lại, hầm đó đúng là tháºt quá quái dị. Tạm buông bá» suy nghÄ© trong đầu, Diệp Tri Thu nói:
- Bất luáºn thế nà o, chúng ta cÅ©ng phải Ä‘i và o xem.
Gã định sắn tay áo đi và o, bị Quách Tuân kéo lại. Quách Tuân do dự một chút, mới nói:
- Tri Thu, ngÆ°Æ¡i ở lại đây canh chừng cho chúng ta được không? Ta chỉ sợ...có ngÆ°á»i phong tá»a nÆ¡i nà y, ngÆ°á»i thì Ä‘i và o được nhÆ°ng lại ra không được?
Diệp Tri Thu ngẩn ra, thầm nghÄ© nÆ¡i nà y có quá»·, quá»· cÅ©ng không tìm được, sao lại có ngÆ°á»i phong tá»a cá»a đông? Thấy sá»± khẩn thiết trong mắt Quách Tuân, Diệp Tri Thu biết Quách Tuân nói chắc chắn có nguyên nhân, lưỡng lá»± giây lát rồi má»›i nói:
- Ta có thể ở lại. NhÆ°ng sau khi các ngÆ°Æ¡i ra, ta cÅ©ng muốn và o xem. NgÆ°á»i thì ta thấy nhiá»u lắm rồi, nhÆ°ng chÆ°a bao giá» gặp thần, nếu cuá»™c Ä‘á»i nà y bá» qua, chẳng phải tiếc nuối sao?
Trong mắt Quách Tuân có ý cÆ°á»i, vá»— vá»— bả vai Diệp Tri Thu, nói:
- Cảm tạ.
Diệp Tri Thu cÆ°á»i cÆ°á»i, rồi lại bất đắc dÄ© lắc đầu, dặn dò:
- Váºy các ngÆ°Æ¡i cẩn tháºn.â€
Quách Tuân gáºt đầu, trÆ°á»›c tiên theo Ä‘Æ°á»ng nứt Ä‘i xuống dÆ°á»›i, Ä‘Æ°á»ng nứt nà y nhìn có vẻ sâu, nhÆ°ng cÅ©ng không phải là vuông góc, mặc dù Quách Tuân bị thÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng xuống dÆ°á»›i cÅ©ng không khó khăn gì. Sau đó đến Äịch Thanh Ä‘i xuống, Phi Tuyết yên lặng Ä‘i theo.
Diệp Tri Thu cố gắng kìm nén ý niệm muốn theo xuống trong đầu, thấy ba ngÆ°á»i kia biến mất,trong lòng cÅ©ng thấy kỳ lạ. Gã thấy kỳ lạ vì sao Quách Tuân kiên trì để lại mình bên ngoà i, lại kỳ lạ vì sao Quách Tuân và Äịch Thanh lại mạo hiểm tìm HÆ°Æ¡ng Ba Lạp, vì sao Phi Tuyết lại chấp nhất Ä‘i theo Äịch Thanh?
Tìm má»™t chá»— khô ráo ngồi xuống, Diệp Tri Thu cảm thấy bốn phÃa yên tÄ©nh đáng sợ, cả Ä‘á»i nà y của gã và o sinh ra tá», có thể nói là gặp vô số tình cảnh, nhÆ°ng nÆ¡i vắng vẻ nhÆ° nà y thì chÆ°a bao giá» tá»›i.
Äá»™t nhiên gã cảm thấy có chút kỳ quái, thầm nghÄ© nÆ¡i nà y là núi hoang, có cây khô cá» dại, vốn nên có Ä‘á»™ng váºt thÆ°á»ng lui tá»›i, vì sao sau khi cùng Quách Tuân tá»›i đây rồi lại không há» bắt gặp dã thú lui tá»›i? NghÄ© tá»›i đây, Diệp Tri Thu thấy sống lÆ°ng lạnh ngắt, lúc nà y mặt trá»i đã lên cao đến đỉnh, rÆ¡i xuống đỉnh núi.
Sắc trá»i đã tối, toà n bá»™ sÆ¡n cốc cà ng tối hÆ¡n, khà núi lạnh lẽo, thổi đến lạnh thấu xÆ°Æ¡ng. Diệp Tri Thu không ngá» nÆ¡i tÄ©nh lặng nhÆ° nà y cÅ©ng có thể tạo nên áp lá»±c vô biên. Cháºm rãi hÃt thở, Diệp Tri Thu cÆ°á»i tá»± giá»…u, nói:
- Diệp Tri Thu Æ¡i Diệp Tri Thu, ngÆ°Æ¡i đừng tá»± dá»a mình nữa.
Gã Ä‘ang tá»± giá»…u mình, hÆ¡i thả lá»ng má»™t chút, Ä‘á»™t nhiên trong lòng căng thẳng, bởi vì gã nghe xa xa có tiếng sà n sạt...
Âm thanh đó cà ng lúc cà ng gần, giống nhÆ° là có ngÆ°á»i giẫm lên lá khô Ä‘i đến, trong bóng tối có sá»± quý bà khó nói nên lá»i. Diệp Tri Thu rùng mình, tay cầm chuôi kiếm, lắc mình chuyển qua tảng đá lá»›n bên cạnh.
NÆ¡i ma quá»· nhÆ° nà y, lại là lúc nà y nữa, sao có ngÆ°á»i tá»›i đây? Lẽ nà o ngÆ°á»i đến không phải là ngÆ°á»i? Váºy đó là ai? Là quá»·, hay là thần?
Diệp Tri Thu chăm chú nhìn xa xa, lòng bà n tay đẫm mồ hôi, gió thổi qua là m nội tâm cà ng lạnh.
Tà i sản của ♎ Sói Ngây Thơ
18-05-2013, 03:19 PM
Äá»a Lạc Äế VÆ°Æ¡ng Khuynh đảo chúng sinh ♥ Trẻ trâu 96 ♥
Tham gia: Feb 2013
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 4,070
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 0 ngà y
Thanks: 858
Thanked 8,626 Times in 2,296 Posts
Sáp Huyết
Tác giả: Mặc Vũ
Quyển 3: Xạ Thiên Lang
ChÆ°Æ¡ng 463: Nguyện Vá»ng (1)
Nhóm dịch: Äá»c Truyện Äêm Khuya
Nguồn: Metruyen
Quách Tuân, Äịch Thanh và Phi Tuyết lúc nà y đã xâm nháºp xuống sâu bên dÆ°á»›i.
Äó là má»™t cái khe rất dốc và dà i, chỉ vừa đủ cho má»™t ngÆ°á»i dùng cả hai tay hai chân bò xuống. Lúc đám ngÆ°á»i Äịch Thanh có thể đứng thẳng trên mặt đất thì có lẽ bá»n hỠđã bò xuống sâu khoảng mÆ°á»i trượng. Cả đám không khá»i lấy là m ngạc nhiên, thầm nghÄ©: “Nếu nhÆ° con Ä‘Æ°á»ng nà y tháºt sá»± dẫn đến HÆ°Æ¡ng Ba Lạp thì HÆ°Æ¡ng Ba Lạp kia tại sao lại nằm ở má»™t nÆ¡i sâu nhÆ° váºy?â€
Äây là thiên Ä‘Æ°á»ng hay địa ngục?
Từ chá»— ban đầu của cái khe cho tá»›i mặt đất bên dÆ°á»›i nà y có thể thấy được bá» mặt đứt gãy Ä‘á»u là nham thạch. Nếu bên trên HÆ°Æ¡ng Ba Lạp không phải là loại nham thạch nà y và nếu không có Ä‘á»™ng Ä‘áºt xảy ra thì chỉ sợ vá»›i sức má»™t ngÆ°á»i tuyệt đối không thể Ä‘i xuống sâu nhÆ° thế nà y.
HÆ°Æ¡ng Ba Lạp kia ở nÆ¡i đâu? Trên Ä‘á»i tháºt sá»± tồn tại má»™t ngÆ°á»i có bản lÄ©nh giống nhÆ° thần tiên, có thể Ä‘em chốn tiên cảnh trong truyá»n thuyết đặt sâu dÆ°á»›i lòng đất nhÆ° váºy sao?
Äịch Thanh cà ng thêm kinh ngạc, ngay khi bá»n há» má»™t lần nữa dẫm lên mặt đất thì phÃa trÆ°á»›c chỉ còn là má»™t mảnh tối tăm.
Quách Tuân sá»›m đã có chuẩn bị, anh ta lấy từ trong ngá»±c ra má»™t viên dạ minh châu to bằng nắm tay trẻ con, tá»a ra ánh sáng má» má» trên mặt đất.
Äịch Thanh vừa nhìn thấy viên dạ minh châu nà y thì Ä‘á»™t nhiên hắn nhá»› tá»›i tình huống xảy ra tại Lăng VÄ©nh Äịnh năm đó.
Khi đó, trÆ°á»›c mặt hắn chÃnh là cảnh tượng cá»±c kỳ huyá»…n hoặc, cÅ©ng giống lúc nà y váºy.
Chẳng qua, đối vá»›i sá»± việc tại Lăng VÄ©nh Äịnh năm đó, hắn đã có sá»± lý giải. Äó là HÆ°Æ¡ng Ba Lạp trong má»™ng của Chân Tông . NhÆ°ng hình dạng chân thá»±c của HÆ°Æ¡ng Ba Lạp là gì thì Äịch Thanh cÅ©ng không biết.
Viên dạ minh châu kia tá»a ra ánh sáng không mạnh, nhÆ°ng cÅ©ng đủ để má»i ngÆ°á»i nhìn rõ thấy cảnh váºt xung quanh.
Ba ngÆ°á»i bá»n há» hiện Ä‘ang đứng trong má»™t hà nh lang, hai bên vách Ä‘á»u là nham thạch cứng rắn.
Khi má»i thứ xung quanh Ä‘á»u có thể thấy rõ thì sắc mặt ba ngÆ°á»i Ä‘á»u biến đổi, chẳng qua Quách Tuân nhìn thấy hoà n cảnh xung quanh nhÆ° váºy liá»n Ä‘i tá»›i phÃa trÆ°á»›c. Hà nh lang bá»n há» Ä‘ang Ä‘i tá»›i lúc nà y bá»—ng chia là m hai ngả, Quách Tuân liá»n chá»n con Ä‘Æ°á»ng bên tay phải.
Äịch Thanh thầm nghÄ©, nếu bên tay phải là đưá»ng dẫn tá»›i HÆ°Æ¡ng Ba Lạp, váºy…
Con Ä‘Æ°á»ng bên trái sẽ dẫn tá»›i đâu? NhÆ° váºy đâu là con Ä‘Æ°á»ng bình thÆ°á»ng dẫn tá»›i HÆ°Æ¡ng Ba Lạp?
Hắn Ä‘i theo Quạch Tuân, dÆ°á»›i ánh sáng le lói phát ra từ dạ minh châu, hắn để ý thấy vách nham thạch xung quanh cÅ©ng không há» nhẵn nhụi, ngược lại còn có rất nhiá»u dấu vết do búa tạo ra, khiến hắn kinh ngạc thốt lên:
- Chẳng lẽ lối Ä‘i nà y là do con ngÆ°á»i mở ra?
Mặc dù hắn phát ra âm thanh rất nhá», nhÆ°ng vá»›i hoà n cảnh tÄ©nh lặng xung quanh thì có vẻ giá»ng nói của hắn có chút vang vá»ng.
Quách Tuân nói:
- Xem tình hình thì có lẽ đúng là nhÆ° váºy. Theo suy nghÄ© của ta thì trên Ä‘á»i nà y e rằng chỉ có háºu nhân há» Tà o của Quy nghÄ©a quân má»›i có được năng lá»±c nà y. Mấy Ä‘á»i Tà o gia chiếm cứ tại Sa Châu, bá»n há» phái ngÆ°á»i mở ra con Ä‘Æ°á»ng nà y cÅ©ng không có gì là lạ.
Äịch Thanh nhÃu mà y nói:
- NhÆ°ng là m sao bá»n há» biết được dÆ°á»›i nham thạch nà y là HÆ°Æ¡ng Ba Lạp chứ?
Quách Tuân sau một lúc trầm tư, lắc đầu nói:
- Ta cũng không rõ lắm.
Phi Tuyết nãy giá» vẫn im lặng, Ä‘á»™t nhiên từ phÃa sau Äịch Thanh nói:
- Nghe nói má»™t vị tổ tiên há» Tà o năm đó là Tà o Nhân Quý được thần tiên chỉ dẫn, chiếm được má»™t má»› của cải khổng lồ, nhá» váºy má»›i có thể thay thế há» TrÆ°Æ¡ng, kêu gá»i dân chúng gần xa chống lại sá»± xâm lấn của Thổ Phiên, từ đó trá»ng chấn Quy nghÄ©a quân. Sau khi Tà o thị tiếp quản Sa Châu thì lại chÃnh là vị thần kia muốn há» Tà o xây dá»±ng má»™t con Ä‘Æ°á»ng bà máºt thá»™ng tá»›i nÆ¡i nà y để bảo vệ con cháu Ä‘á»i sau được yên bình. Tà o Nhân Quý lúc nà y má»›i dốc hết tráng sÄ© trong tá»™c, ngà y đêm mở núi, đả thông con Ä‘Æ°á»ng dẫ tá»›i HÆ°Æ¡ng Ba Lạp nà y. NhÆ°ng chuyện nà y cá»±c kỳ bà ẩn, Tà o Nhân Quý chỉ nói nÆ¡i nà y có bảo tà ng nên cho dù là Quy nghÄ©a quân đông ngÆ°á»i thì bá»n há» cÅ©ng chỉ là đà o móc tìm bảo tà ng mà thôi, chÆ°a bao giá» có ai biết đây là con Ä‘Æ°á»ng dẫn tá»›i HÆ°Æ¡ng Ba Lạp cả. Rất nhiá»u năm trÆ°á»›c, nÆ¡i nà y từng xảy ra má»™t tráºn Ä‘á»™ng đất là m cho con Ä‘Æ°á»ng dẫn đến HÆ°Æ¡ng Ba Lạp bị chặt đứt. Sau nà y con cháu Tà o gia dần dần suy bại, không thể má»™t lần nữa mở ra con Ä‘Æ°á»ng nà y, hÆ¡n nữa bá»n há» còn bị ngÆ°á»i Äảng Hạng, Cao XÆ°Æ¡ng, Thổ Phiên bức bách nên Ä‘Ã nh phải dâng Sa Châu cho Nguyên Hạo.
Sau má»™t lần Phi Tuyết hiếm hoi nói cặn kẽ nhÆ° váºy, Äịch Thanh nghe xong, thầm nghÄ© nếu đúng theo thá»i gian mà tÃnh thì năm đó thÆ°Æ¡ng nhân há» Lịch kia cùng con cháu há» Tà o đã tá»›i HÆ°Æ¡ng Ba Lạp, sau đó bá»n há» là m cho Ä‘á»™ng đất, núi lở xảy ra rồi Tà o gia má»›i Ä‘em Sa Châu dâng cho Nguyên Hạo. Nếu nhÆ° Nguyên Hạo vẫn có thể Ä‘i và o HÆ°Æ¡ng Ba Lạp, váºy thì chắc chắn phải có má»™t con Ä‘Æ°á»ng khác.
Vá»›i khả năng của Nguyên Hạo, mở lại má»™t con Ä‘Æ°á»ng Ä‘i và o HÆ°Æ¡ng Ba Lạp cÅ©ng chẳng có gì là kỳ lạ.
Nói nhÆ° váºy, không phải là có hai con Ä‘Æ°á»ng tá»›i HÆ°Æ¡ng Ba Lạp sao?
Nguyên Hạo tung ra địa đồ, cÆ¡ bản là để dụ những ngÆ°á»i muốn Ä‘i đến HÆ°Æ¡ng Ba Lạp ra mà giết, nhÆ°ng xem tình hình thì chỉ sợ Nguyên Hạo cÅ©ng không há» ngá» rằng, mặc dù Ä‘á»™ng đất là m tắc nghẽn con Ä‘Æ°á»ng do há» Tà o mở ra, nhÆ°ng ở nÆ¡i khác lại tạo ra má»™t cái khe nứt. Mà chá»— khe nứt nà y lại vừa vặn ngay tại nÆ¡i mà Nguyên Hạo thiết láºp bẫy ráºp.
Chuyện Ä‘á»i thần kỳ cùng lắm cÅ©ng chỉ nhÆ° thế nà y mà thôi, tạo hóa trêu ngÆ°Æ¡i, khiến ngÆ°á»i khác phải thổn thức. Chẳng qua Phi Tuyết là m sao lại biết được lối ra nà y?
Quách Tuân Ä‘i tá»›i HÆ°Æ¡ng Ba Lạp, còn nói hắn ta đã gặp qua thần của HÆ°Æ¡ng Ba Lạp. Quách Tuân sẽ không lừa hắn, nhÆ°ng vì sao khi nói đến HÆ°Æ¡ng Ba Lạp anh ta lại không nói hết mà giữ lại má»™t số chuyện. HÆ¡n nữa, rất nhiá»u chá»— Quách Tuân nói không rõ rà ng, hay là chÃnh Quách Tuân không muốn nói?
Ba ngÆ°á»i yên lặng Ä‘i vá» phÃa trÆ°á»›c má»™t lúc lâu, không khà trong hà nh lang mặc dù không khiến ngÆ°á»i ta cảm thấy khó chịu, nhÆ°ng việc chỉ nghe tiếng bÆ°á»›c chân rất nhá» vá»ng lại khiến cho ba ngÆ°á»i trong hà nh lang nà y giống nhÆ° những bóng ma Ä‘ang di Ä‘á»™ng.
Äi thêm chừng hÆ¡n mÆ°á»i trượng, Äịch Thanh Ä‘á»™t nhiên phát hiện trên tÆ°á»ng đá vốn vẫn rất thô ráp bông dÆ°ng có biến hóa.
Ban đầu tÆ°á»ng đá hai bên chỉ là được bổ ra má»™t cách thô sÆ¡, nhÆ°ng tÆ°á»ng đá ở đây không hiểu là do trá»i sinh hay sao mà hoà n toà n trÆ¡n nhẵn nhÆ° được mà i dÅ©a váºy bởi con ngÆ°á»i váºy.
Äịch Thanh lấy tay sá» sá», hắn cảm giác được trong sá»± trÆ¡n nhẵn đó có ẩn hiện má»™t chút lồi lõm.
Phi Tuyết thấy Ä‘á»™ng tác của Äịch Thanh liá»n nói:
- Một chút nữa thôi là sẽ đến được Hương Ba Lạp rồi.
Äịch Thanh chấn Ä‘á»™ng, hắn thấy Quách Tuân phÃa trÆ°á»›c yên lặng gáºt đầu, lại cà ng khiến tim trong ngá»±c Ä‘áºp liên hồi. NgÆ°á»i ta nói tá»›i được HÆ°Æ¡ng Ba Lạp thì có thể thá»±c hiện nguyện vá»ng của chÃnh mình, hắn trăm cay nghìn đắng tìm kiếm nhiá»u năm, chÃnh là để thá»±c má»™t hiện nguyện vá»ng.
Không vì bản thân, không vì giang sÆ¡n, cÅ©ng chẳng vì của cải, mà chỉ vì sá»± say đắm và ná»—i nhá»› mong ngà y đêm đối vá»›i má»™t ngÆ°á»i.
NhÆ°ng nguyện vá»ng nà y có thể thá»±c hiện được không?
Trong lúc tâm trạng kÃch Ä‘á»™ng, hắn chợt nghe thấy giá»ng nói của Phi Tuyết vá»ng qua:
- TÆ°á»ng đá nà y trÆ¡n nhẵn nhÆ° váºy là do ở gần HÆ°Æ¡ng Ba Lạp. Lúc ngÆ°á»i của Tà o thị mở Ä‘Æ°á»ng đến chá»— nà y thì cảm thụ được sá»± thần kỳ của thiên địa, lúc nà y bá»n há» không tá»± chủ được mà sinh lòng kÃnh ngưỡng, ngay trên bức tÆ°á»ng đá nà y đã Ä‘iêu khắc nên những pho tượng.
Quách Tuân nghe đến đó, bÆ°á»›c cháºm lại, rồi quay ngÆ°á»i Ä‘Æ°a viên dạ minh châu cho Äịch Thanh.
Äịch Thanh biết dụng ý của Quách Tuân, thấp giá»ng nói:
- Quách đại ca, huynh cứ cầm Ä‘i, phÃa trÆ°á»›c rất tối.
Quách Tuân nói:
- Không sao, phÃa trÆ°á»›c không có gì nguy hiểm cả nên không cần ánh sáng.
Äịch Thanh nghe váºy, liá»n không từ chối thêm nữa, hắn cầm viên dạ minh châu lên soi trên bá» mặt bức tÆ°á»ng đá. Quả đúng nhÆ° lá»i Phi Tuyết đã nói, cà ng tiến vá» phÃa trÆ°á»›c, bá» mặt của tÆ°á»ng đá ngà y cà ng trÆ¡n nhẵn, trên đó bắt đầu xuất hiện những pho tượng được ngÆ°á»i ta chạm khắc. Trên mặt của bức tÆ°á»ng đá ngay bên cạnh hắn là pho tượng của má»™t ngÆ°á»i đầu Ä‘á»™i vÆ°Æ¡ng miện, phÃa dÆ°á»›i là cảnh dân chúng Ä‘ang reo hò.
Khuôn mặt ngÆ°á»i Ä‘á»™i vÆ°Æ¡ng miện đó được Ä‘iêu khắc rất tinh tế nhÆ°ng Äịch Thanh cÅ©ng không ra đó là ai.
Phi Tuyết nói:
- Äó chÃnh là Tà o Nhân Quý, cÅ©ng là tổ tiên của Tà o thị, ngÆ°á»i đã tiếp quản Quy nghÄ©a quân. Cảnh được Ä‘iêu khắc vừa rồi chÃnh là nói đến tình cảnh năm xÆ°a há» Tà o đã từng nắm trong tay hai châu Sa, Qua. (DG: Sa Châu và Qua Châu)
Nà ng trÆ°á»›c giá» cÅ©ng không nói nhiá»u, không hiểu vì sao hôm nay tá»›i nÆ¡i nà y lại nói nhiá»u nhÆ° thế.
Äịch Thanh gáºt đầu, tiếp tục bÆ°á»›c tá»›i. Trong lòng hắn thầm nghÄ©: “Nếu nhÆ° dá»±a theo trình tá»±, phÃa trÆ°á»›c chắc hẳn sẽ Ä‘iêu khắc những chuyện trÆ°á»›c kia của Tà o Nhân Quý. Hắn chỉ dá»± Ä‘oán theo lẽ thÆ°á»ng, nhÆ°ng khi hắn dùng dạ minh châu soi tiếp lên bức tÆ°á»ng thì lại nhìn thấy phÃa trÆ°á»›c chÃnh là mấy bức há»a vá» cảnh má»™t đôi nam nữ Ä‘ang là m lá»… cÆ°á»›i. NgÆ°á»i nữ đó hắn không nháºn ra, nhÆ°ng nam thì chắc hẳn là Tà o Nhân Quý. Chuyện nà y có chút kỳ quái là m hắn không thể lý giải được ẩn ý trong đó.
Tà i sản của ♎ Sói Ngây Thơ
18-05-2013, 03:20 PM
Äá»a Lạc Äế VÆ°Æ¡ng Khuynh đảo chúng sinh ♥ Trẻ trâu 96 ♥
Tham gia: Feb 2013
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 4,070
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 0 ngà y
Thanks: 858
Thanked 8,626 Times in 2,296 Posts
Sáp Huyết
Tác giả: Mặc Vũ
Quyển 3: Xạ Thiên Lang
ChÆ°Æ¡ng 464: Nguyện Vá»ng (2)
Nhóm dịch: Äá»c Truyện Äêm Khuya
Nguồn: Metruyen
Phi Tuyết dÆ°á»ng nhÆ° cảm nháºn được sá»± hoang mang của Äịch Thanh, nà ng vá»™i giải thÃch:
- Nghe nói Tà o Nhân Quý vốn là cô nhi, vá» sau lại được thủ lÄ©nh Quy nghÄ©a quân là Tác Huân coi trá»ng, cho Tà o Nhân Quý cÆ°á»›i con gái mình. Từ đó ông ta trở thà nh cháu rể ngoại của thủy tổ Quy nghÄ©a quân – TrÆ°Æ¡ng Nghị Triá»u. Chuyện nà y ở Sa Châu mang nhiá»u sắc thái truyá»n kỳ, nhÆ°ng do niên đại quá cổ xÆ°a nên rất nhiá»u ngÆ°á»i cÅ©ng không biết tình hình cụ thể ra sao. Ta cÅ©ng váºy, không rõ rà ng lắm, nhÆ°ng ta nghÄ© Tà o Nhân Quý sai ngÆ°á»i Ä‘em chuyện nà y khắc lên tÆ°á»ng đá chắc hẳn ông ta nghÄ© rằng…
Dừng lại một chút, nà ng tiếp tục nói:
- Cùng vá»›i ngÆ°á»i yêu thÆ°Æ¡ng được ở chung má»™t chá»— so vá»›i việc xÆ°ng vÆ°Æ¡ng xÆ°ng đế thì còn quan trá»ng hÆ¡n chăng?
Trong lòng Äịch Thanh chấn Ä‘á»™ng, má»™t lúc sau má»›i nói:
- Ngươi nói có thể đúng.
Trong lòng hắn lại nghÄ©: “Äây có thể chỉ là do trình tá»± thá»i gian trên bức tÆ°á»ng đá được khắc lá»™n xá»™n. NhÆ°ng chuyện lạ là tại sao Tà o Nhân Quý lại Ä‘em những chuyện nà y ghi lại, có lẽ những gì Phi Tuyết nói cÅ©ng đúng.†Äá»™t nhiên trong lòng hắn cảm thấy chua xót, thầm nghÄ© ở trong lòng Triệu Trinh, có lẽ giang sÆ¡n chiếm vị trà quan trá»ng nhất. NhÆ°ng đối vá»›i ngÆ°á»i không có chà lá»›n nhÆ° Äịch Thanh, thì hắn lại cho rằng, việc ở cùng má»™t chá»— vá»›i ngÆ°á»i mà mình yêu thÆ°Æ¡ng má»›i chÃnh là việc hanh phúc nhất trên Ä‘á»i.
NghÄ© tá»›i đây, Äịch Thanh cảm thấy có chút thân thiết đối vá»›i vị Tà o Nhân Quý không thấy rõ mặt mÅ©i kia.
Vừa bÆ°á»›c thêm mấy bÆ°á»›c, hình ảnh trên bức tÆ°á»ng đá tiếp cáºn vá»›i hang đá Äôn Hoà ng ngà y cà ng mang Ä‘áºm sắc thái thần thoại. Trên đó có cảnh tiên nhÆ° bay lên trá»i, lại có hung thần Dạ Xoa, trong chốc lát Äịch Thanh khó lòng xem được tất cả.
Phi Tuyết cÅ©ng không giải thÃch hà m nghÄ©a của những hình ảnh nà y, dÆ°á»ng nhÆ° nà ng nghÄ© rằng không cần thiết phải nói ra.
Äịch Thanh bị chuyện xÆ°a hấp dẫn, khiến bÆ°á»›c chân cháºm lại, đợi khi ý thức được Ä‘iểm ấy, chợt nghÄ© mình có thể xem lại những hình ảnh nà y khi quay trở lại, việc quan trá»ng lúc nà y là đi và o HÆ°Æ¡ng Ba Lạp Ä‘uổi theo Mục Liên VÆ°Æ¡ng để thông báo tin tức Nguyên Hao đã chết.
Hắn bÆ°á»›c nhanh tá»›i trÆ°á»›c hÆ¡n mÆ°á»i bÆ°á»›c, rồi Ä‘á»™t nhiên dừng lại, nhịn không được lại dùng dạ minh châu soi sáng những hình vẽ trên tÆ°á»ng đá. Pho tượng trên bức tÆ°á»ng đá kia khiến hắn cảm thấy quen quen…
Hình vẽ không phải là Tà o Nhân Quý, cũng không phải thần quỷ Dạ Xoa, mà là vẽ một tia sáng cực kỳ chói mắt xuyên qua nhưng đám mây, soi sáng cả một vùng mênh mông.
Äịch Thanh dừng lại, Ä‘Æ¡n giản là hắn nhá»› đã từng thấy bức vẽ nà y rồi. Sau má»™t hồi suy nghÄ©, hắn liá»n nhá»› ra năm đó, lúc hắn ra khá»i Huyá»n Cung Chân Tông, từng thấy qua bức vẽ nà y sau cá»a đá của Thải Vân Các.
Hai bức vẽ nà y có lẽ khác nhau đôi chút, nhưng nhìn chung thì tương tự nhau.
Tia sáng chói mắt kia cuối cùng là muốn biểu đạt ý nghĩa gì, thần tiên hạ phà m chăng?
Không nghe thấy Phi Tuyết giải thÃch gì, Äịch Thanh cho rằng Phi Tuyết cÅ©ng không rõ rà ng lắm nên cố đè nén sá»± hoang mang trong lòng, Ä‘Æ°a dạ minh châu trả lại cho Quách Tuân, rồi bÆ°á»›c nhanh vá» phÃa trÆ°á»›c. Hắn thầm nhủ nsau khi quay lại, nhất định sẽ phải xem tháºt kỹ má»›i được.
Lúc nà y, bá»n hỠđã Ä‘i xuống rất sâu dÆ°á»›i lòng đất.
Bằng trá»±c giác, Äịch Thanh cảm thấy hà nh lang ngà y cà ng Ä‘i xuống sâu, giống nhÆ° là vô cùng vô táºn khiến cho hắn lại cà ng hoảng sợ. Hắn liên tưởng đến mÆ°á»i tám tầng địa ngục trong truyá»n thuyết, cà ng cảm thấy con Ä‘Æ°á»ng dẫn tá»›i HÆ°Æ¡ng Ba Lạp nà y không phải là đưá»ng lên trá»i mà giống nhÆ° Ä‘Æ°á»ng xuống địa ngục.
Sau cùng, những lá»›p nham thạch cÅ©ng biến mất, nhÆ°á»ng lại chá»— cho những thứ đất cát mà u Ä‘en. Ở chá»— nà y cá»±c ky khô ráo, lại cà ng tÄ©nh lặng hÆ¡n lúc trÆ°á»›c. Äi thêm má»™t Ä‘oạn không xa, Quách Tuân dừng lại nói:
- Tới rồi.
Äịch Thanh ngẩn ra, hắn cảm thấy xung quanh là má»™t mảnh tối tăm mù mịt, chỉ có ánh sáng từ dạ minh châu tá»a ra chiếu lên khuôn mặt của ba ngÆ°á»i. Trong bóng tối, khuôn mặt bá»n há» có vẻ âm u.
Mặc dù cho tá»›i bây giá», hắn đối vá»›i Quách Tuân và Phi Tuyết không có phòng bị gì, nhÆ°ng lúc nà y nhìn thấy trên mặt hai ngÆ°á»i Ä‘á»u có chút khác thÆ°á»ng, vẻ mặt Äịch Thanh cÅ©ng có chút thay đổi. Hắn thấp giá»ng nói:
- Quách đại ca, nÆ¡i nà y chÃnh là HÆ°Æ¡ng Ba Lạp sao?
Quách Tuân lắc đầu, Ä‘á»™t nhiên ngay tại chá»— quay ngÆ°á»i quỳ xuống. Äịch Thanh thấy váºy liá»n cả kinh, chẳng hiểu vì sao Quách Tuân lại là m váºy. Lẽ nà o …trong chốn tối tăm tá»± có má»™t loại thần lá»±c, có thể là m cho ngÆ°á»i ta không kìm lòng được mà sinh lòng cúng bái?
Nhìn kỹ thì lại khiến Äịch Thanh cảm thấy buồn cÆ°á»i, thì ra Quách Tuân Ä‘ang dùng tay mò mẫm thứ gì đó trên mặt đất.
Chỗ nà y đã là nơi ở khá sâu dưới đất rồi, chẳng lẽ bên dưới nà y còn chôn thứ gì nữa sao?
Äịch Thanh nghÄ© mãi không ra nên Ä‘Ã nh dò há»i:
- Quách đại ca, có cần hỗ trợ hay không?
Chỉ cần là việc mà Quách Tuân muốn là m, cho dù Äịch Thanh không giải thÃch được thì hắn cÅ©ng sẽ không chất vấn là m gì.
Quách Tuân lắc đầu, Äịch Thanh cÅ©ng nháºn ra trên mặt Phi Tuyết vốn Ä‘ang bình tÄ©nh cÅ©ng hiện lên vẻ kÃch Ä‘á»™ng. Phi Tuyết vì sao lại kÃch Ä‘á»™ng, lẽ nà o HÆ°Æ¡ng Ba Lạp Ä‘ang ở ngay trÆ°á»›c mắt, hay có thể nói HÆ°Æ¡ng Ba Lạp vốn ở …
Vừa nghÄ© tá»›i đây, hắn chợt nghe thấy Quách Tuân “cắc†má»™t tiếng, thì ra hai tay Quách Tuân Ä‘ang váºn lá»±c.
Chỉ nghe môt tiếng “lạc†vang lên, trong địa đạo tối tăm và tÄ©nh lặng nà y Ä‘á»™t nhiên hiện ra má»™t Ä‘Æ°á»ng ánh sáng chói mắt. Ä‘Æ°á»ng ánh sáng kia mang theo má»™t tia hà n khà đột nhiên xông và o ngÆ°á»i Quách Tuân, chiếu lên khiến cho mái tóc cùng khuôn mặt anh ta sáng rá»±c.
Trên tay Quách Tuân hiện Ä‘ang cầm má»™t thứ có hình dạng nhÆ° má»™t tấm ván cá»a mà u trắng bạc, chÃnh vì hắn nhấc lên thứ nà y nên má»›i tạo ra hiện tượng quá»· dị phÃa dÆ°á»›i.
Bên dưới chỗ nà y đến tột cùng là có thứ cổ quái gì, vì sao lại có hiện tượng kỳ dị như thế?
Äịch Thanh cả kinh, định bÆ°á»›c lên phÃa trÆ°á»›c, nhÆ°ng ngay láºp tức hắn đã bị Quách Tuân giÆ¡ tay cản lại. Chá» cho Äịch Thanh thÃch ứng vá»›i ánh sáng Ä‘ang tá»a ra trÆ°á»›c mắt, nhìn lại nÆ¡i có ánh sáng phát ra, mặc dù đã sá»›m chuẩn bị tâm lý nhÆ°ng trong lòng cÅ©ng trống rá»—ng, trong lúc nhất thá»i hắn còn tưởng rằng mình Ä‘ang ở trong má»™ng.
Bên dưới hà nh lang nà y thì ra vẫn còn một động thiên khác.
Nhưng sự kỳ diệu của thiên động kia để cho hắn nằm mộng cũng bao giỠnghĩ tới.
Quách Tuân má»›i rồi dùng sức, chẳng qua chỉ mở ra má»™t chá»— cá»a Ä‘á»™ng mà thôi, nhÆ°ng từ má»™t chá»— mở ra đó có thể thấy được sá»± rá»™ng lá»›n của Ä‘á»™ng thiên bên dÆ°á»›i, nếu so sánh ra thì kÃch thÆ°á»›c của nó còn lá»›n hÆ¡n gấp mấy lần vá»›i Lăng VÄ©nh Äịnh của Chân Tông.
Bên dưới mặc dù không có ánh nến nhưng lại sáng như ban ngà y.
Lăng VÄ©nh Äịnh là công trình được dá»±ng lên bằng toà n bá»™ sức lá»±c cả Ä‘á»i của Chân Tông, cÅ©ng là lá»±c lượng của cả má»™t quốc gia, thế nên nó có kÃch thÆ°á»›c to lá»›n nhÆ° váºy cÅ©ng là chuyện bình thÆ°á»ng. NhÆ°ng liệu có ngÆ°á»i nà o có được thần lá»±c dá»±ng lên má»™t mảnh thiên địa bên dÆ°á»›i mÆ°á»i tầng nham thạch nhÆ° váºy không?
Bên trong thiên Ä‘á»™ng kia trà n ngáºp ánh sáng lung linh đủ các mà u sắc tá»±a nhÆ° ánh mặt trá»i rá»±c rỡ, lại tá»±a nhÆ° ánh trăng dịu dà ng, nhìn vô cùng đẹp đẽ. Lúc trÆ°á»›c khi Äịch Thanh đến Lăng VÄ©nh Äịnh đã từng sợ hãi vì kÃch thÆ°á»›c to lá»›n của nÆ¡i đó, nhÆ°ng giỠđây có thể thấy được thiên Ä‘á»™ng dÆ°á»›i nà y, hắn má»›i biết Lăng VÄ©nh Äịnh chẳng qua là đệ tá» gặp sÆ° phụ mà thôi.
Sau khi má»i ngÆ°á»i khôi phục bình tÄ©nh, lúc nà y Äịch Thanh má»›i bắt đầu để ý đến tình hình phÃa dÆ°á»›i, hắn lại cà ng ngạc nhiên hÆ¡n nữa. Kiến trúc phÃa bên dÆ°á»›i có thể nói là vô cùng cổ quái từ trÆ°á»›c tá»›i nay. Phần lá»›n vách tÆ°á»ng bên dÆ°á»›i được là m từ bạch ngá»c, bá» mặt bóng loáng khiến cho cả vách tÆ°á»ng giống nhÆ° được tạo ra từ duy nhất má»™t khối ngá»c váºy.
NhÆ°ng trên Ä‘á»i nà y là m gì có được má»™t khối ngá»c lá»›n nhÆ° váºy nhỉ?
Bên trái dÆ°á»›i chân Äịch Thanh còn có má»™t khối không phải bạch ngá»c mà trông giống nhÆ° má»™t khối ngá»c mà u lam. Bên ngoà i khối ngá»c mà u lam nà y, ánh sáng Ä‘ang chuyển Ä‘á»™ng giống nhÆ° bản thân khối ngá»c là má»™t váºt sống váºy…
Mà u lam của khối ngá»c xanh biếc nhÆ° biển khÆ¡i, tinh khiết tá»±a bầu trá»i.
Mà ánh sáng chuyển Ä‘á»™ng trên bá» mặt của nó giống nhÆ° sóng biển sôi trà o, cuồn cuá»™n không nghỉ, vÄ©nh viá»…n không ngừng. Cuá»™c Ä‘á»i nà y của Äịch Thanh chÆ°a từng gặp qua khung cảnh kỳ lạ đến mức nà y.
Sau khi nhìn rõ khối ngá»c mà u lam kia, Äịch Thanh không nhịn được mà quay đầu lại nhìn Phi Tuyết.
Bên hông Phi Tuyết chẳng phải cÅ©ng có má»™t sợi tÆ¡ mà u lam giống váºy hay sao? Mà năm đó ở Ä‘iện Thiên Hòa của LÆ°Æ¡ng Äỉnh thị, hắn từng nhìn thấy ngón út bà n tay trái của Nguyên Hạo có má»™t cái móng tay tháºt dà i, chẳng phải cÅ©ng có mà u lam nhÆ° thế nà y Æ°? Lúc ấy, Äịch Thanh từng có cảm giác hai ngÆ°á»i nà y dÆ°á»ng nhÆ° có liên quan, nhÆ°ng bây giá» nhìn lại, hắn lại thấy không biết có phải Phi Tuyết và Nguyên Hạo bắt chÆ°á»›c mà u lam của bảo thạnh nÆ¡i nà y hay không?
Äịch Thanh ngạc nhiên đến ná»—i quên cả há»i rõ, ánh mắt hắn chuyển từ khối ngá»c mà u lam xuống mặt đất bên dÆ°á»›i.
Thá»±c ra mà nói, bên dÆ°á»›i đó không thể xem nhÆ° ná»n đất được. Bởi vì Äịch Thanh chÆ°a bao giá» thấy qua cái ná»n nhà nà o có hình dạng nhÆ° váºy.
Cả ná»n nhà đá»u không bằng phẳng, mà lại giống nhÆ° má»™t cái nóc nhà hình tròn bị lá»™n ngược.
Nếu để cho Äịch Thanh hình dung thì cái ná»n nhà kia giống nhÆ° cái nóc mà u và ng của ÄÆ°á»ng VÆ°Æ¡ng Cung đâm ngược xuống dÆ°á»›i đất. Trên đó là từng ô vuông hai mà u Ä‘en trắng Ä‘an xen và o nhau.
Ô vuông hai mà u đen trắng đan xen?
Tà i sản của ♎ Sói Ngây Thơ
18-05-2013, 03:20 PM
Äá»a Lạc Äế VÆ°Æ¡ng Khuynh đảo chúng sinh ♥ Trẻ trâu 96 ♥
Tham gia: Feb 2013
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 4,070
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 0 ngà y
Thanks: 858
Thanked 8,626 Times in 2,296 Posts
Sáp Huyết
Tác giả: Mặc Vũ
Quyển 3: Xạ Thiên Lang
ChÆ°Æ¡ng 465: Nguyện Vá»ng (3)
Nhóm dịch: Äá»c Truyện Äêm Khuya
Nguồn: Metruyen
Äịch Thà nh vừa thấy cảnh nà y, láºp tức hắn liá»n nghÄ© đến ná»n nhà lăng tẩm Chân Tông bên trong Triêu Thiên Cung. NÆ¡i đó cÅ©ng không phải là ô vuông hai mà u Ä‘en trắng nhÆ° vầy sao? Chẳng lẽ…Chân Tông cÅ©ng biết nÆ¡i nà y, thế nên má»›i bắt chÆ°á»›c lại nÆ¡i nà y mà xây nên Lăng VÄ©nh Äịnh?
Theo những gì Äịch Thanh biết, thì cả Ä‘á»i Chân Tông vẫn không thể tìm được Hượng Ba Lạp…
Chẳng lẽ Chân Tông có thể xây dá»±ng được lăng tẩm nhÆ° váºy cÅ©ng là do thần tiên báo má»™ng sao?
Tâm tÆ° Äịch Thanh lúc nà y rồi nhÆ° tÆ¡ vò, hắn để ý thấy phÃa dÆ°á»›i mặc dù rất trống trải nhÆ°ng cÅ©ng có má»™t số thứ có hình dạng kỳ lạ, cái thì giống nhÆ° cái thùng, cái thì tá»a ra ánh sáng mà u trắng bạc giống nhÆ° những Ä‘iêu khắc trên vách tÆ°á»ng bạch ngá»c xung quanh.
Những thứ đó khiến hắn cảm thấy quen quen…
Äịch Thanh bởi vì khiếp sợ mức Ä‘á»™ to lá»›n của thiên Ä‘á»™ng bên dÆ°á»›i kia nên hai con mắt của hắn mở to không chá»›p lấy má»™t cái, không biết bao lâu sau, lúc nà y hắn má»›i khôi phục lại tinh thần nói:
- Quách đại ca… NÆ¡i nà y… ChÃnh là HÆ°Æ¡ng Ba Lạp sao?
Khi giá»ng nói phát ra, hắn má»›i phát hiện bởi vì tâm trạng kÃch Ä‘á»™ng nên giá»ng nói của mình giống nhÆ° bị nghẽn lại, trên trán tháºm chà đã Æ°á»›t đẫm mồ hôi.
Bất kể là ai nếu bá»—ng dÆ°ng nhìn thấy khung cảnh kỳ lạ nhÆ° thế nà y thì cÅ©ng khó tránh khá»i hà nh vi thất thố.
Äịch Thanh đã hiểu được đôi chút tình hình trÆ°á»›c mắt, hắn và Quách Tuân hiện tại giống nhÆ° Ä‘ang đứng trên nóc nhà . Thì ra con Ä‘Æ°á»ng nà y vẫn luôn được ngÆ°á»i ta Ä‘Ã o móc, thông đến đỉnh của HÆ°Æ¡ng Ba Lạp.
NhÆ°ng Äịch Thanh cÅ©ng có chút khó hiểu, nếu nhÆ° nÆ¡i nà y chÃnh là HÆ°Æ¡ng Ba Lạp, váºy thì vị thần kia Ä‘ang ở đâu?
Quách Tuân hiển nhiên đã từng thấy qua trà ng cảnh nhÆ° váºy nên lúc nà y anh ta cÅ©ng không có vẻ gì khiếp sợ giống nhÆ° Äịch Thanh. Hiện tại đã đến được nÆ¡i mà mình mong muốn, sá»± ngưỡng má»™ vẫn còn hiện lên trên khuôn mặt Quách Tuân. Lúc nà y khi nghe thấy Äịch Thanh đặt câu há»i, anh ta vừa định quay lại trả lá»i thì Phi Tuyết đã nói:
- Có ngÆ°á»i đến!
Trên vẻ mặt Quách Tuân đột nhiên xuất hiện vẻ lo lắng.
Cho dù võ công của hai ngÆ°á»i Quách Tuân và Äịch Thanh có cao đến đâu Ä‘i nữa thì dÆ°á»›i khung cảnh kỳ diệu nhÆ° thế nà y, trong lúc nhất thá»i cÅ©ng quên mất cảnh giác.
Chỉ có Phi Tuyết khi thấy HÆ°Æ¡ng Ba Lạp, trái lại rất nhanh phục hồi sá»± bình tÄ©nh, nên má»›i có thể đầu tiên phát hiện có ngÆ°á»i Ä‘ang tiến tá»›i HÆ°Æ¡ng Ba Lạp nà y.
Quách Tuân và Äịch Thanh Ä‘á»u giáºt mình, nghiêng tai vá» phÃa sau lắng nghe. Cả hai ngÆ°á»i Ä‘á»u nghÄ©: “PhÃa trÆ°á»›c đã hết Ä‘Æ°á»ng, nếu có ngÆ°á»i đến thì nhất định là từ con Ä‘Æ°á»ng phÃa sau mà thôi. Chẳng lẽ Diệp Tri Thu không kiên nhẫn được nên má»›i Ä‘i theo tá»›i đây?â€
PhÃa sau không có ngÆ°á»i nà o.
Cảm ứng của Phi Tuyết rất nhạy bén, đó là má»™t loại bản năng trá»i sinh, là m sao có thể lầm lẫn được?
Hai ngÆ°á»i quay lại nhìn Phi Tuyết, Ä‘á»™t nhiên nghe được âm thanh “lạc†rÆ¡i và o trong không gian yên tÄ©nh xung quanh. Hai ngÆ°á»i quay ngÆ°á»i nhìn vá» phÃa phát ra tiếng Ä‘á»™ng đó, chỉ thấy trên vách tÆ°á»ng bạch ngá»c bên tay phải Ä‘á»™t nhiên xuất hiện má»™t cái khe nứt.
Äịch Thanh vừa mừng vừa sợ, hắn chỉ cho rằng đây là vị thần kia Ä‘ang đến, nên liá»n táºp trung quan sát.
Cái khe kia cà ng ngà y cà ng mở rá»™ng, Ä‘á»™t nhiên từ đó bắn ra những tia sáng mà u và ng, Äịch Thanh thấy váºy liá»n hÆ°ng phấn, cà ng táºp trung nhìn lại, vẻ mặt hắn lúc nà y từ từ biến đổi.
Váºy mà lại có mấy ngÆ°á»i cầm Ä‘uốc Ä‘i vá» phÃa nà y, phần lá»›n trong mấy ngÆ°á»i đó, hắn Ä‘á»u có thể nháºn ra!
Mà ánh sáng mà u và ng kia chẳng qua là do ánh sáng phát ra từ ngá»n Ä‘uốc phản chiếu lên vách tÆ°á»ng bạch ngá»c tạo thà nh mà thôi.
Trong đám ngÆ°á»i đó, có má»™t ngÆ°á»i Ä‘ang Ä‘i đầu, thân thể ngÆ°á»i nà y còng xuống, tóc trắng nhÆ° tuyết, râu mép hai bên dà i đến ná»—i giống nhÆ° muốn chạm đất. Äịch Thanh trÆ°á»›c giá» chÆ°a từng thấy qua ngÆ°á»i nà o già nua nhÆ° váºy. Khi nhìn thấy ngÆ°á»i ná», bất cứ ngÆ°á»i nà o cÅ©ng phải cảm khái thá»i gian vun vút nhÆ° thoi Ä‘Æ°a, năm tháng vô tình không chÆ°a má»™t ai.
Má»™t ngÆ°á»i già nua nhÆ° váºy, sẽ là ai đây? Tại sao có thể Ä‘i đến HÆ°Æ¡ng Ba Lạp nà y?
Äi theo sau lão già kia là má»™t ngÆ°á»i, vẻ mặt ngÆ°á»i nà y có vẻ cao ngạo, tá»± nhiên giống nhÆ° chim nhạn cô Ä‘á»™c giữa trá»i cao, ngÆ°á»i nà y chÃnh là đệ nhất nhân, trong tay nắm binh quyá»n của ngÆ°á»i Khiết Äan – Äô Äiểm Kiểm Gia Luáºt Hỉ Tôn.
Äịch Thanh nhìn thấy Gia Luáºt Hỉ Tôn thì láºp tức nghÄ© đến: “Thì ra Gia Luáºt Hỉ Tôn cÅ©ng ngá»±a không ngừng vó mà đuổi đến nÆ¡i nà y, so vá»›i chúng ta chỉ sai biệt đôi chút. Gia Luáºt Hỉ Tôn có thể tá»›i đây có lẽ là vì hắn ta nắm trong tay ngá»c tá»· của Nguyên Hạo, mà ngÆ°á»i có thể dẫn hắn ta tá»›i chá»— nà y Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên chÃnh là má»™t trong Cá»u VÆ°Æ¡ng dÆ°á»›i tay Nguyên Hạo – Mục Liên VÆ°Æ¡ng.â€
Long bá»™ Cá»u VÆ°Æ¡ng, bát bá»™ tối cÆ°á»ng. Mục Liên trung hiếu, dữ thiên đồng cÆ°Æ¡ng.
Thì ra vị Mục Liên VÆ°Æ¡ng nà y lại già nua nhÆ° váºy.
Äịch Thanh lại thầm nghÄ©: “Ná»›i nhÆ° váºy thì Mục Liên VÆ°Æ¡ng vẫn còn chÆ°a biết tin tức Nguyên Hạo đã gặp chuyện rồi, vì váºy cho nên khi thấy ngá»c tá»· của Nguyên Hạo, lão ta má»›i dẫn Gia Luáºt Hỉ Tôn Ä‘i và o. Ôi… Ta quá mức vá»™i và ng mà quên mất má»™t chuyện vô cùng quan trá»ng. Nếu nhÆ° ta sá»›m bảo Hà n Tiếu dùng bồ câu Ä‘Æ°a tin thì rất nhanh đã có thể tung tin vá» cái chết của Nguyên Hạo ở Sa Châu Äôn Hoà ng rồi, là m sao có việc Mục Liên VÆ°Æ¡ng dẫn Gia Luáºt Hỉ Tôn đến đây cÆ¡ chứ. Nếu ta đến Sa Châu trÆ°á»›c má»™t bÆ°á»›c, không phải sẽ tốt hÆ¡n sao?†NghÄ© lại, hắn chỉ Ä‘Ã nh cÆ°á»i gượng, tiếp tục nghÄ©: “Mục Liên VÆ°Æ¡ng nếu nhÆ° biết Nguyên Hạo đã chết thì có hủy diệt HÆ°Æ¡ng Ba Lạp nà y hay không cÅ©ng không ai có thể biết. Äúng là thế sá»± vô thÆ°á»ng, căn bản không cách nà o định liệu được.â€
Hắn trầm tÆ° suy nghÄ©, ánh mắt chuyển Ä‘á»™ng không ngừng, nhìn vá» phÃa sau của Gia Luáºt Hỉ Tôn. Äi sau Gia Luáºt Hỉ Tôn là má»™t ngÆ°á»i, hai tay kết ấn, vốn khuôn mặt già nua của hắn ta vẫn luôn bình tÄ©nh nhÆ°ng khi nhìn thấy khung cảnh kỳ lạ trÆ°á»›c mắt thì trên mặt cÅ©ng không tránh khá»i lá»™ vẻ kÃch Ä‘á»™ng.
NgÆ°á»i ná» chÃnh là Thiện Vô Úy.
Thiện Vô Úy cũng tới đây sao?
Äịch Thanh nhăn mặt nhÃu mà y, thầm nghÄ©: “Lần nà y ám sát Nguyên Hạo thà nh công vốn là do Gia Luáºt Hỉ Tôn, Không Tà ng Ngá»™ Äạo và Thiện Vô Úy ba phÆ°Æ¡ng liên thủ, trong ứng ngoại hợp. NhÆ°ng Gia Luáºt Hỉ Tôn không phải là kẻ thÃch cùng ngÆ°á»i khác chia sẻ thà nh quả, hắn ta tại sao lại Ä‘em Thiện Vô Úy đến nÆ¡i nà y nhỉ?â€
Vấn đỠnà y rất nhanh có đáp án.
Bên cạnh Thiện Vô Úy chÃnh là Chiên Hổ, vẫn cái bá»™ dạng ngÆ¡ ngÆ¡ ngáo ngáo nhÆ° lúc trÆ°á»›c. Cho dù có nhìn thấy loại trà ng cảnh to lá»›n, hùng vÄ© của HÆ°Æ¡ng Ba Lạp nà y thì vẻ mặt của tên đó vẫn cứ đỠđẫn nhÆ° thÆ°á»ng. Có lẽ trong lòng Chiên Hồ thì HÆ°Æ¡ng Ba Lạp cÅ©ng được, địa ngục cÅ©ng thế, chả có gì khác nhau.
Äi theo sau hai ngÆ°á»i nà y là bốn ngÆ°á»i khác, trên vai vách theo mấy cái rÆ°Æ¡ng trông có vẻ rất nặng, trên má»—i cái rÆ°Æ¡ng được phủ lên má»™t lá»›p vải mà u Ä‘á» thẫm.
Äịch Thanh vừa nhìn thấy mấy cái rÆ°Æ¡ng đó, láºp tức hắn liên tưởng đến tình huống lúc trÆ°á»›c ở Thanh ÄÆ°á»ng, không nhịn được quay sang nhìn Phi Tuyết.
Chẳng qua lúc nà y Phi Tuyết vẫn Ä‘ang chăm chú nhìn xuống dÆ°á»›i, ánh mắt của nà ng lá»™ ra vẻ lo lắng vô cùng. Quách Tuân cÅ©ng dÆ°á»ng nhÆ° cảm thấy Ä‘iá»u gì đó không ổn, liếc mắt nhìn lại Phi Tuyết, trên mặt anh ta cÅ©ng có chút khác thÆ°á»ng, giống nhÆ° Ä‘ang rất là lo lắng. Hai ngÆ°á»i nà y cuối cùng là lo lắng cái gì? Äịch Thanh lại không để ý, chỉ là lúc nà y hắn lại nhá»› đến chuyện xÆ°a…
Lúc trÆ°á»›c, khi Äịch Thanh Ä‘i Thanh ÄÆ°á»ng tìm Cốc TÆ° La để nghị hòa thì gặp được lá»… Thừa Thiên Tế, lúc ấy Phi Tuyết bị buá»™c phải tá»± sát để tế trá»i, bị Äịch Thanh đã ra tay ngăn cản. Sau nà y, theo lá»i Cốc TÆ° La kể lại thì Phi Tuyết và Phi Ưng vốn hợp mÆ°u để lấy trá»™m pháp khÃ, mà pháp khà bá»n há» muốn trá»™m chÃnh là cái rÆ°Æ¡ng kia.
Vì sao Thiện Vô Úy phải Ä‘em cái rÆ°Æ¡ng nà y tá»›i đây, chẳng lẽ cái rÆ°Æ¡ng nà y có liên quan đến HÆ°Æ¡ng Ba Lạp? Việc Cốc TÆ° La tế trá»i cÅ©ng có liên quan tá»›i HÆ°Æ¡ng Ba Lạp hay sao? Gia Luáºt Hỉ Tôn để Thiện Vô Úy Ä‘i cùng và o HÆ°Æ¡ng Ba Lạp, chẳng lẽ là bởi vì muốn dùng cái rÆ°Æ¡ng nà y nên má»›i đạt thà nh hiệp nghị? NhÆ°ng vì sao Cốc TÆ° La lại không đến đây nhỉ?
Tất cả những mối nghi hoặc trên Ä‘á»u xuất hiện cùng má»™t chá»—, nhÆ°ng có má»™t Ä‘iểm rất rõ rãng là chúng Ä‘á»u có liên quan đến HÆ°Æ¡ng Ba Lạp.
Äịch Thanh nghÄ© tá»›i đây, ánh mắt hắn vẫn không ngừng nhìn phÃa sau bốn ngÆ°á»i mang theo cái rÆ°Æ¡ng kia.
PhÃa sau bốn ngÆ°á»i đó lại có thêm hai ngÆ°á»i nữa, hai ngÆ°á»i nà y Ä‘ang vác má»™t cái cáng, trên cáng chÃnh là Phi Ưng, kẻ mà bản tÃnh kiêu ngạo trÆ°á»›c giá» không há» thay đổi, lúc nà y trên mặt lại xuất hiện vẻ tiá»u tụy.
Mặc dù Phi Ưng và Quách Tuân cả hai Ä‘á»u trúng phải má»™t mÅ©i tên của Nguyên Hạo, nhÆ°ng rất hiển nhiên Phi Ưng thua kém xa Quách Tuân, cho tá»›i giá» y vẫn còn trá»ng thÆ°Æ¡ng không thể đứng dáºy.
Mà phÃa sau Phi Ưng, vẫn còn má»™t ngÆ°á»i, khuôn mặt ngÆ°á»i nà y tá»a ra má»™t chút ánh sáng, hai tròng mắt có mà u xám trắng, ngÆ°á»i nà y không ai khác chÃnh là La hầu VÆ°Æ¡ng – Dã Lợi Trảm Thiên.
Vì sao Dã Lợi Trảm Thiên tá»›i đây, vì sao hắn ta lại Ä‘i cùngđám ngÆ°á»i Gia Luáºt Hỉ Tôn nhau? Lúc trÆ°á»›c ở trong Ä‘iện Thiên Hòa, hắn ta má»™t Ä‘ao chém Già Diệp VÆ°Æ¡ng nên bị Nguyên Hạo bắn má»™t mÅ©i tên, nhÆ°ng lại không bị sao cả. VÅ© Tiá»…n Äịnh Äỉnh NgÅ© Sắc của Nguyên Hạo vốn bắn ra nhanh nhÆ° chá»›p, cho dù là Quách Tuân cÅ©ng không cách nà o né được, váºy mà Dã Lợi Trảm Thiên lại có thể tránh thoát ngân tiá»…n (mÅ©i tên bạc), chẳng lẽ thá»±c lá»±c của hắn ta lại thâm sâu đến nhÆ° váºy?
Tà i sản của ♎ Sói Ngây Thơ
Từ khóa được google tìm thấy
àãåíòñòâî , âåòåð , àâòîçàï÷àñòè , àëüôà , äîñòàâêà , an sat , áóõãàëòåðñêèé , áðèòíè , çàéöåâ , êèåâà , èìåíèíû , êóïèò , íàöèîíàëüíûé , ïèêàï , ìèòñóáèñè , ìîñêîâñêîé , îðèãèíàëüíûå , lich su sap huyet , mac vu tac gia , ñëîâàðü , ñïîðòèâíûå , ñóìêè , öåëêè , ôàêòû , òàíöû , ôèãóðíîå , óëüòðà , òîâàðû , quyen than , sap huyet , sáp huyết , sáp huyết 196 4vn , tac gia mac vu , tác giả mặc vÅ© , xap huyet , ýëåêòðè÷åê , ýíåðãèÿ , æàííà , æèâûõ