-Nói như vậy, ta và ngươi cũng coi như có duyên phận đấy chứ.
Tiểu Oanh thở dài hơi đầy nhân tính
- Đúng là duyên nhưng là nghiệt duyên. Ngay cả hôm nay cũng vậy, ngươi là người đầu tiên sáng tạo ra công pháp, ta phải tự mình tới thông báo. Không ngờ bị ngươi lật trần. Người quả thật là khắc tinh của ta.
Ta ngửa đầu cười ha hả
- Đừng nói như vậy Tiểu Oanh, coi như kết giao người bạn cũng được mà.
- Hừ, ngươi nói thuận tay quá. Ta là người quản lý hệ thống, làm sao có thể làm bạn với ngươi được.
- Đừng cứng ngắc như vậy. Ta cũng không bảo ngươi phải đem tin tức gì đó tiết lộ cho ta. Ngươi làm nhiệm vụ của ngươi, ta luyện cấp của ta. Bình thường thì ngươi cũng có thể như NPC được vậy, đi dạo chơi đây đó, ngươi không nói ra ai biết được.
Tiểu Oanh chần chừ trả lời
- Ta sợ gặp một tên quái thai như ngươi nữa thì thật khổ.
- Tại ngươi ngốc nghếch quá đó thôi.
- Không được nói ta ngốc.
- Không phải sao. NPC có trí tuệ nhân tạo đầy ra đó trong khi hệ thống quản lý thì không có, ngươi có thấy cảnh một tên không não quản lý một bầy người có não bao giờ chưa, gamer cũng không ngốc như vậy. Người thường có thể bị giọng thông báo máy móc thường ngày của ngươi lừa gạt, nhưng những tên cáo già một tí có lẽ lờ mờ đoán ra được. Chẳng qua là không có cơ hội, nếu như hôm nay ngươi gặp kẻ khác vẫn sẽ bị phát hiện ra thôi. Cái này có thể xem như báo cáo bug, được tặng thưởng gì không.
Tiểu Oanh trả lời
- Ngươi mới là cáo già nhất, tội báo cáo giả danh bug lần trước hệ thống không công báo ngươi được đằng chân lấn đằng đầu rồi.
Ta chảy mồ hôi hột, sực nhớ vị này là người thông báo ta sàm sỡ Phương Nhi. Mặc dù giờ Phương Nhi ta không lo lắng nhưng tội báo cáo giả có khi bị kiện ra tòa, ngồi tù không chừng. Ta không rõ hệ thống quan sát ra sao, nhưng có tội giật mình, ta không dám quá lấn ép Tiểu Oanh.
- Oanh Oanh, ngươi đem mấy cái đó xóa đi đi, đừng nhớ lại làm gì. Qúa khứ thì cho qua luôn đi, hắc hắc.
Tiểu Oanh bắt được thóp ta, liền nói
- Cũng không phải không được, ta muốn công pháp của ngươi. Đây là nhiệm vụ ta bắt buộc làm, ngươi đừng bắt chẹt ta nữa. Dù sao phần thưởng ngươi sẽ nhận được, ta cũng không nuốt một mình.
- Được rồi, coi như là huề nhau. Mai mốt đừng đem chuyện đó ra ép ta nữa. Ta không thích bị kẻ khác uy hiếp đâu.
Tiểu Oanh cười hi hi khi thấy ta nhượng bộ. Ta bắt đầu đọc ra khẩu quyết cùng đường vận công, tốn chừng ba tiếng mới xong.
- Được rồi, ngươi đợi một tí ta sẽ nạp nó vào dữ liệu. Đợi hệ thống phân tích giá trị của công pháp và phần thưởng tương ứng.
Ta cũng không gấp gáp, nằm đó chờ đợi, rất nhanh Tiểu Oanh hô lên
- Kết quả kiểm tra đã có, ngươi quả thật có ngôi sao may mắn chiếu mạng nha. Công pháp không có trong kho dữ liệu, mà đẳng cấp rất cao. Theo điểm tích lũy đạt được, hệ thống thông tin cung cấp cho ngươi đã mở ra thêm, từ 20% thành 40%. Điều kiện thứ ba khi lập môn phái chính là môn chủ ngoại trừ công pháp trấn môn ra còn phải có năm mươi kĩ năng tùy ý đạt tới mức cao cấp. Các kĩ năng của ngươi khi tạo ra công pháp đều nâng thành cao cấp, tuy chưa đủ năm mươi cấp nhưng đạo pháp trong Phong Nha Kinh của ngươi đã bù lại. Ngươi từ giờ có quyền lập môn phái. Đây là lệnh bài lập môn phái.
Tiểu Oanh vừa dứt lời thì một vầng sáng nhu hòa trống rỗng trước mặt ta. Lệnh bài màu đồng nâu rớt xuống đất, mặt trên ghi chữ môn màu đen sậm. Ta cầm lại quan sát, bên tay vang lên tiếng hệ thống đề kì
Đinh Đông – Chúc mừng người chơi Nhìn Cái Gì hoàn tất nhiệm vụ [Kiến Môn Lập Phái] thu được thanh đồng lệnh một cái.
Tuy nhiên hệ thống đề kì lần này có chút khác, không phải tiếng máy móc cứng ngắc mà là tiếng Tiểu Oanh.
- Này, người cũng không cần trêu chọc ta như vậy.
Tiểu Oanh xì một tiếng
- Ai trêu chọc ngươi, đây là nhiệm vụ của ta. Ngươi là người đầu tiên nhận được lệnh bài kiến môn phái, mà còn là lệnh bài cấp cao nhất, ta phải tự mình thông báo. Hừ, mai mốt không thèm thông báo cho ngươi nữa, để hệ thống tự động làm đi.
- Ấy, Oanh Oanh đừng tuyệt tình như vậy mà. Ta chỉ đùa một tí thôi, một ngày không nghe giọng ngươi ta sẽ ăn không ngon, ngủ không yên a.
- Không được gọi ta là Oanh Oanh.
- Biết rồi, Oanh Oanh.
Tiểu Oanh thở dài chán nản, đối với cái tính vô tư như con cá vàng ngơ ngác của ta nàng chịu thua
- Coi như miệng lưỡi của ngươi lợi hại, muốn gọi gì mặc ngươi. Thiệt là nghiệt duyên. Cho dù sau này ta cố tránh mặt ngươi, có khi ngươi lại làm trò gì kéo ta tới thông báo cũng không chừng. Đổi là người bình thường, ta cũng chẳng muốn nói nhiều làm gì. Giải thích xong rồi đi cũng được, chỉ là lần này nhờ công pháp của ngươi khiến quyền hạn của ta nâng cao lên không ít a. Coi như ngoại lệ một lần cho ngươi đi.
- Ngươi là hệ thống quản lý cũng bị hạn chế sao? Vậy ngoài ngươi ra còn trí tuệ nhân tạo nào khác nữa không?
Ta thắc mắc
- Trí tuệ nhân tạo chỉ có một mình ta mà thôi. Các hệ thống khác hoạt động cũng không cần trí tuệ nhân tạo xen vào quá nhiều. Mà ta có chút đặc biệt, phải tiếp xúc thường xuyên với gamer thông qua thông báo, giải thích và đặc biệt là công việc thu thập công pháp. Nhưng quyền hạn của ta cũng bị hạn chế rất nhiều, phải thông qua nhiệm vụ lập trình sẵn trong hệ thống đi làm thì mới mở ra thêm quyền hạn. Nhưng ngươi đừng mơ tưởng ta sẽ giúp ngươi gian lận chỉnh sửa số liệu gì đó nha.
- Cái này là ngươi tự biên tự diễn thôi, ta bảo hồi nào đâu. Mà ngươi nói thanh đồng lệnh trong tay là cấp cao nhất có nghĩa là sao? Ngoài ra phần thưởng cùng quyền lợi của ta là gì. Ta muốn biết những thứ này cũng không quá đáng chứ?
- Lệnh bài lập môn phái dựa vào chất lượng của công pháp đóng góp. Công pháp của ngươi thuộc tu chân công pháp, đẳng cấp so với các công pháp trong cơ sở dữ liệu cũng xem như thượng đẳng. Công pháp thấp nhất là luyện vũ kĩ, kế tiếp là luyện khí, luyện nội công, cao nhất là tu chân công pháp. Ba công pháp đầu tiên cho dù học thành tài cũng chỉ đạt tới cấp 99 mà thôi. Nhưng tu chân công pháp lại khác, đó chính là con đường tu luyện thành tiên nhân. Chỉ cần ngươi đặt chân vào ngưỡng cửa tu chân cũng đồng nghĩa ngươi đột phá cấp 99. Lệnh bài trong tay ngươi giúp ngươi được lập tiên môn, so với môn phái chốn phàm trần cao quý gấp nhiều lần. Phần thưởng cho người đầu tiên thành lập môn phái là ba cực phẩm tiên gia trận pháp: tụ linh trận, truyền tống trận, phòng hộ trận. Tụ linh trận giúp môn phái ngươi hấp thụ tinh hoa nhật nguyệt, chỉ cần trong phạm vị bản môn tốc độ luyện công nhanh gấp nhiều lần, hai trận pháp sau công dụng chắc cũng không cần ta giải thích. Ngươi muốn xây dựng môn phái ở đâu thì cắm lệnh bài xuống nơi đó là được. Quyền hạn mở ra, thông tin muốn biết từ 20% tăng thành 40% có nghĩa là sau này ngươi không biết gì thì hỏi hệ thống, cũng nghĩa là hỏi ta, chỉ cần câu hỏi thuộc phương diện thông tin khách quan, không làm mất cân bằng trò chơi thì ta sẽ trả lời.
- Có chuyện lợi như vậy sao? Vậy là ta lúc nào cũng có cuốn bách khoa toàn tư bên cạnh. Hắc hắc hắc, tạ ơn ông trời chiếu cố a.
Ta tự sướng một hồi đã đời bỗng sực nhớ đến một chuyện vội hỏi
- Tiểu Oanh, nói chuyện nãy giờ ta chỉ nghe tiếng của ngươi mà thôi. Ngươi có thể hiện ra hình dáng cho ta xem được không?
Tiểu Oanh nói chuyện cứ như thì thầm bên lỗ tai ta chỉ mình ta nghe, mà ta thì ngồi lẩm bẩm một mình. Người ngoài nhìn vào còn tưởng là ta bị điên. Ta cũng tò mò vị quản lý có trí tuệ nhân tạo này hình dáng thế nào đây. Nghe giọng rất êm tai, có lẽ cũng không phải xấu xí.
- Việc này không được, bởi vì ta không có hình dáng cố định. Nếu giải thích dễ hiểu thì ta chỉ là mảnh ý thức mà thôi.
Nghe Tiểu Oanh nói vậy ta thầm tiếc một phen
- Thế tại sao ngươi chỉnh giọng nói thành thiếu nữ thế kia?
- Giọng lúc này của ta mới là giọng thật sự, còn giọng bình thường ngươi nghe là ta thông qua hệ thống chủ thần tự mình truyền tải đến cho ngươi thôi. Đối với trường hợp bình thường, hệ thống có thể tự xử lý nhưng vài trường hợp đặc biệt nội dung thông báo không nằm trong kho dữ liệu thì ta mới tự mình soạn thảo nội dung thông báo. Sau đó, nội dung thông báo mới cập nhật, sau này ta không cần lập lại nữa.
- Vậy sau này người thông báo cho ta dùng giọng này đi. Ta thích hơn. Được rồi, bàn chỉnh nghiêm chỉnh nào.
Ta thoáng cười, tay vuốt ve đầu Tiểu Hỉ hỏi
- Tại sao đám tiên thú này có thể nói chuyện? Lúc trước bọn chúng đâu biết nói.
- Với quyền hạn tìm hiểu thông tin 40% của ngươi, ta có thể nói cho ngươi biết. Đây là một phần trong lần nâng cấp này. Thật ra ma thú tiến hóa tới đẳng cấp tiên thú thì trí tuệ không thua kém gì nhân loại, cái bọn chúng thiếu là biểu đạt suy nghĩ của mình ra ngoài. Mà đẳng cấp của gamer càng ngày càng nâng cao, gamer tiếp xúc với tiên thú càng nhiều, cho nên hệ thống quyết định thêm chức năng nói chuyện cho cấp tiên thú. Như vậy trò chơi sẽ thêm đặc sắc.
Tiếp đó ta đặt thêm vài câu hỏi khác nhưng phần lớn đều nằm ngoài quyền hạn. Ví dụ như vị trí những món đồ ta cần tìm, thông tin người chơi khác. Đây là điều cấm kị. Tuy nhiên cũng không phải không có thu hoạch gì. Qua vài lượt nói chuyện với Tiểu Oanh ta đã nắm bắt quy luật trong đó. Tuy thông tin lấy được không có ích lợi thực tế gì nhưng ít ra cũng miễn công sức cho ta rất nhiều.
Đã có 31 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Vô Ảnh Chân Ma
Thứ nhất thông tin muốn biết phải có liên hệ trực tiếp tới ta, hoặc thuộc sở hữu của ta. Ví dụ như một món vũ khí, thảo dược, kĩ năng không biết tin tức, ta có thể thông qua Tiểu Oanh tìm hiểu tin tức của nó, nhưng ta không có quyền hỏi vị trí hiện tại của món đồ đó. Điều này tương đương với việc sau này ta không cần tới tìm xem xét sư. Có xem xét sư nào biết nhiều hơn kho dữ liệu ư?
Thứ hai ta không thể hỏi về thông tin tương lai như bản nâng cấp sao có chức năng gì, những sự kiện sắp xảy ra. Tuy nhiên vẫn có thể thông qua Tiểu Oanh thu nhận những thông tin mới nhất.
Thật ra còn ích lợi nữa là ta coi như kết thêm người bạn mới trò chuyện. Đi gần một tháng trong rừng cũng rất cô độc a. Từ ngày Phương Nguyệt Tuyền chuyển giao cho Thanh Ảnh, hầu như mọi người làm mặt lạnh với ta. Ta biết họ không phải bỏ rơi hay chán ghét ta, mà chỉ muốn ta vùng lên tranh đấu. Khi đó mọi người sẵn sang ra tay trợ giúp. Chỉ là thời gian lâu như vậy, ta vẫn im hơi lặng tiếng càng khiến mọi người thất vọng. Ta cũng không biết phải giải thích làm sao đây. Chẳng lẽ bảo ta đi giành lại Phương Nguyệt Tuyền từ tay mình, cho dù giành lại thì sao, ta có đủ sức giữ nó hay không. Người xưa nói rất đúng, muốn lừa kẻ khác trước hãy tự gạt người xung quanh trước. Ta giả vờ chán nản khiến mọi người thất vọng như vậy thì kẻ thù giấu mặt còn không tin đó là sự thật hay sao.
Tiểu Oanh trả lởi một loạt câu hỏi của ta rồi rời đi, nói là vậy chứ thật ra chỉ cần ta muốn liên lạc với nàng chỉ cần thông qua tần số đặc biệt pm cho nàng thì Tiểu Oanh sẽ hồi đáp lại ngay. Ta cũng không muốn làm phiền nàng nữa, tiện tay mở kĩ năng còn sót lại [Bạo Linh Ma Yêu Thể]
[Bạo Linh Ma Yêu Thể]: chủ động kĩ năng. Thân thể Tiểu Thanh ẩn chứa linh khí của trời đất, ma khí của ma tộc, yêu khí thuần khiết của yêu tộc, cùng bảy đại nguyên tố. Do cơ duyên trùng hợp Tiểu Thanh đốn ngộ đem mười loại khí dung hợp lại thành một: vô sắc chân khí. Vô sắc có tính chất của mười loại khí kia, Tiểu Thanh có thể chuyển hóa chúng tùy thích. Nhưng do mười một loại khí chưa hoàn toàn dung hợp nên một khí cùng lúc lích hoạt chúng thì sức mạnh của chúng bị giam cầm trong ngôi sao mười một cánh sẽ bùng nổ, trong thời gian ngắn Tiểu Thanh đạt đến sức mạnh hủy thiên diệt địa. Hiệu quả: vào trạng thái [Linh Ma Yêu Thể], kéo dài: 5 phút, toàn bộ điểm thuộc tính tăng 1000%, hiệu quả kĩ năng tăng gấp đôi. Tác dụng phụ: trải qua 10 phút bạo thể, Tiểu Thanh rơi vào tình trạng suy kiệt, bất tỉnh trong mười ngày, điểm tiềm năng giảm xuống còn 10% trong vòng một tuần, không thể sử dụng bất kì kĩ năng nào trong vòng một tuần.
[Phong Nha Chân Kinh] : pháp quyết tu chân do Tiểu Thanh tạo ra. Bao gồm năm giai đoạn: tích nhật, huyễn hóa, hóa chất, khai đạo, đại thành. Mỗi giai đoạn được chia thành ba tầng. Người tu luyện Phong Nha Chân Kinh chỉ cần đạt tới cấp 99, nếu thành công độ kiếp sẽ bước vào cấp 100 ngưỡng cửa tu chân thành tiên. Hiệu quả : Tích nhật : mỗi tầng tăng 5 điểm tất cả hạng mục tiềm năng, kháng công kích vật lý, ma pháp 50 điểm. Huyễn hóa : mỗi tầng tăng 20 điểm tất cả hạng mục tiềm năng, kháng công kích vật lý, ma pháp 100 điểm. Hóa chất, khai đạo, đại thành : tình trạng không rõ. Hiệu quả có thể cộng dồn.
Cường hãn a. Giờ ta đã rõ ràng tại sao lúc đó bản thân mình trâu bò đến như vậy, một chấp ba con tiên thú, bảy con hoàng kim thú. Thì ra toàn nhờ vào [Bạo Linh Ma Yêu Thể], trong vòng mười phút tăng 1000% điểm tiềm năng, công kích tăng gấp đôi, bản thân ta đi theo đường hoàn mỹ lại càng khinh khủng. Cái cảm giác thiên hạ trong bàn tay lúc ấy quả thật mỹ diệu. Ta cảm tưởng cho dù lúc ấy đối mặt với một đầu thần thú cũng đủ sức chiến thắng. Chỉ là tác dụng phụ cũng quá lớn. Trong vòng một tuần thời gian thực(một ngày thực = 24 ngày trong game) ta hóa thành phế vật. Xem ra kĩ năng này đừng nên sử dụng là tốt hơn. Cứ thử tưởng tượng kẻ thù biết được việc này, bọn chúng liều mạng trong vòng một tuần bị đuổi giết rớt xuống cấp một lại thì ta chỉ có nước đi thắt cổ tự tử cho rồi.
Lại nói về [Phong Nha Chân Kinh], ta thật khồng hiểu làm cách nào hệ thống lại biết được cấp bậc tại thế giới hiện thực của ta. Ta đã kiểm tra cơ thể sau khi xảy ra dị tượng. Không những trong trò chơi xảy ra biến hóa mà tại hiện thực cũng vậy. Ta mơ mơ hồ hồ đột phát sơ cấp huyễn hóa, thành trung cấp huyễn hóa. Cơ thể được cải tạo trở nên dẻo dai rắn chắc so với trước kia không biết bao nhiêu lần. Nhưng ta cũng chẳng nhàm chán chạy ra ngoài thử sức mình hiện thời. Siêu nhân thời đại hay cứu thế chủ ? Muốn làm anh hùng vào Chân Đế cũng được vậy, tội gì phải dẫn sự chú ý của người khác tới bản thân mình,, Huống chi ta lúc này cũng đã là danh nhân trong Chân Đế, chỉ cần ta rời nhà một bước lập tức có mấy chục cái đuôi bám theo làm phiền.
Ta phát hiện một điều rất thú vị là những pháp quyết phép thuật ghi trong Phong Nha Kinh cũng bị chuyển vào đây. Mà ta là người sáng tạo công pháp nên được đặc quyền chỉ cần đủ cấp liền có thể sử dụng phép thuật bên trong, khỏi cần nhờ ai chỉ dạy. Hiện tại ta đã đạt tới trung cấp huyễn hóa. Theo chân kinh ta học thêm được mười loại phép thuật, kiếm pháp khác nhau. Học thì tất nhiên phải học hết, nhưng ta tất nhiên sẽ không tu luyện tất cả. Tinh lực một người là có hạn, cho dù có thêm Thanh Ảnh giúp sức vẫn không thể trong thời gian ngắn đem tất cả luyện lên cao cấp.
Cầm lệnh bài phía trên điêu khác chữ [Môn] tinh xảo, ta không kiềm được cười nham hiểm
- Ông trời cũng giúp ta. Cửu Long Môn từ giờ trở đi không chỉ còn là cái tên nữa. Nó sẽ là tông phái mạnh nhất đại lúc này. Có cừu báo cứu, có oán báo oán. Các ngươi hãy đợi đấy.
Đúng vậy, ta muốn dùng lệnh bài này thành lập giáo phái của mình. Từ khi bước chân vào Chân Đế ta bị buộc phải đi con đường nghịch thiên. Làm tiểu lưu manh thì bị NPC chán ghét. Trở thành ma thú lại bị toàn thể gamer đuổi giết, săn lùng, trốn chui trốn nhủi giết người luyện cấp. Thu phục được sủng vật lại lo sợ kẻ khác phát hiện, kéo bè lũ đến vây sát cướp đi. Có công hộ giá cứu công chúa thì bị suýt bị gán tội danh bắt cóc công chúa, thành lập Phương Nguyệt Tuyền thì bị triều đình chèn ép, cuối cùng bị phá tan tành. Thế nhưng ta sẽ bỏ cuộc buông xuôi sao? Đáp án chính là không. Đời người buông xuôi lúc nào chẳng được, nhưng kẻ đó sẽ mãi mãi là rác rưởi. Kẻ cắn răng đi đến cuối cùng chưa chắc sẽ công thành danh toại, nhưng ít ra nửa đời sau cũng không hối tiếc. Nghịch thiên mà đi, mình ta trên con đường dị loại nhưng có sao đâu. Đến thời khắc này trải qua muôn ngàn khó khăn, ta vẫn chưa thể xem thất bại. Chỉ cần ta còn một xu trong túi, nữa đoạn kiếm gãy trong tay ta vẫn sẽ quật cường đứng dậy đi tiếp.
- Ha ha ha ha, các ngươi muốn đoạn tuyệt đường của ta sao. Vậy hãy chóng mặt mà xem bổn thiếu gia quật khởi thế nào.
Ta ngửa đầu cười. Tiếng cười sang sảng vang vọng khắp núi rừng. Truyền kì chính là bắt đầu đơn giản như vậy thôi. Một lòng đi lên đỉnh của thiên hạ, thiên bất thuận thì nghịch, địa không lợi thì tự dựng, nhân bất hòa thì tự tạo.
Một tuần hiện thực, một trăm sáu mươi tám ngày Chân Đế, ta hoàn toàn nhốt mình trong phòng không liên lạc với ai cả trong lẫn ngoài trò chơi. Căn phòng chuyên dụng chơi game của ta được đặc chế xây dựng dưới tầng hầm, nơi mà ta đặt những trang thiết bị máy móc tối tân nhất không chỉ để vui chơi mà còn làm việc kiếm tiền, thu thập thông tin. Nơi này nếu không có sự đồng ý của ta thì chẳng ai xâm phạm được. Thực phẩm trong này ta dự trữ đủ dùng cho ba tháng. Mà ta vừa đột phá cảnh giới lên trung cấp, cho dù một tuần không ăn không ngủ cũng chẳng làm ta ngã quỵ. Tất cả gia đình, người thân, bạn bè nghĩ rằng ta đã tuyệt vọng vì sự kiện Phương Nguyệt Tuyền nên muốn lẩn mặt.
Bản thân ta hiện thời ư? Qủa thật ta đang lẩn trốn nhưng chẳng phải do tuyệt vọng. Ta chỉ đơn giản muốn bế quan tu luyện. Tiểu Hắc Huyết, Tiểu Bạch cùng Tiểu Cửu quá mắt bắt, ta đem quyền triệu hồi chúng đưa cho Thanh Ảnh, còn ta thì cùng Tiểu Hỉ và Tiểu Thiên tiếp tục tìm đường đi đến chúng thần di khí cấm khu. Bảy con hoàng kim thú kia cũng được Thanh Ảnh cho trấn thủ cửu long động, căn cứ tạm thời đang được Ma Kiệt xây dựng.
Một tuần trôi qua, đại hội anh hùng cũng kết thúc. Ta bỏ cuộc, Huyết Đao mất đi đại kình địch, tuy có chút chật vật vì vài tên ẩn giấu thực lực đến khúc cuối tung ra, nhưng cuối cùng hắn vẫn đoạt giải quấn quân. Đoạt hạng nhì là người có thể nói chẳng ai tin rằng nàng sẽ chiến thắng được những tay to mặt lớn khác, Tiểu Ly.
Một thân áo trắng phất phơ trong gió, trong tay cầm cổ phác kiếm, Tiểu Ly dùng chiêu thức tinh xảo đến cực điểm, đạo pháp kì lạ chế ngự kẻ địch cuối cùng giành chiến thắng. Trận chung kết Tiểu Ly chiến đấu với Huyết Đao. Mọi người chẳng dám tin tấm thân yếu mềm kia có thể trụ lâu đến hai mươi phút dưới từng đao như bài sơn đảo hải của Huyết Đao. Cuối cùng Huyết Đao dùng vũ khí rất tà dị trước giờ chưa thấy hắn sử dụng, một thanh huyết phiên phẩy ra huyết vụ đem Tiểu Ly bao bọc vào trong. Không ai biết bên trong huyết vụ xảy ra chuyện gì, chỉ thấy rằng khi huyết vụ tan đi thì Tiểu Ly đã nằm trên mặt đất, khuôn mặt tái nhợt. Tiểu Ly mặc dù thua Huyết Đao nhưng trận chiến kịch liệt đó cũng khiến danh tiếng nàng thăng cao. Từ gamer vô danh, Tiểu Ly giờ đã coi như một trong những bóng hồng mạnh mẽ hiếm có trên Đông Huyễn Đại Lục. Danh hiệu Tiểu Tiên Tử được gamer gán cho nàng.
Đã có 35 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Vô Ảnh Chân Ma
Đứng thứ ba chính là bang chủ hoàng gia mỹ nữ đoàn, Tuyết Hận. Trận bán kết nàng gặp Huyết Đao liền thất bại không nói. Trận quyết định ngôi thứ ba, Tuyết Hận thắng cũng xem như may mắn. Tại sao ư? Bởi vì đối thủ của Tuyết Hận không ai khác là thằng bạn thân hám gái của ta Phi Long Thăng Thiên. Anh chàng này cũng xem như xui đến cực điểm. Trận bán kết đụng Tiểu Ly bị nàng đánh cho tan nát, văng xuống đài. Mà ta nhìn thì thấy rõ bộ dạng dại gái của nó. Ảnh sốc lắm, lên võ đài liền mỉm cười, cùi đầu nói “Lady first”. Tiểu Ly tự nhiên không khách sáo, “first” cái thứ nhất, rồi “second” cái thứ hai. Chiêu ra như điện, liên miên không dứt, mà uy lực thì chẳng bàn chi nữa. Đức nhà ta thua trong oan uổng và uất ức, ngay cả kiếm còn chưa rút ra đã bại trận.
Trận đấu với Tuyết Hận còn thảm hơn. Cái này gọi là ngu mà không chừa, lỳ còn khoái cố, ngốc hết thuốc chữa, chữa rồi vẫn còn ngu. Đức ta lại “Lady first”. Tuy nhiên hắn ta cũng coi như rút ra bài học, kiếm cầm sẵn trong tay, chuẩn bị phản công. Ai ngờ tiễn đầu tiên Tuyết Hận dùng tuyệt kĩ thành danh của mình bạo liên kích, ba mũi tên trùng một đường, bay thẳng vào mi tâm. Hôm ấy, thằng này nó đi thi không đốt phong long hay sao í. Mũi đầu bạo kích, mũi thứ hai bạo kích, mũi thứ ba cũng là sát kích. Thế là đành bái bai Đức nhà ta. Cũng may uy danh của nó trong gia tộc rất cao, miệng mồm liến thoáng biện hộ mình “nam nhân không đánh nữ nhân, phải dùng tình yêu cảm hóa họ”. Ai ngờ cũng có người tin lời sạo láo của nó, đưa tới lượng lớn fan hâm mộ. Nó tuy thua nhưng trở thành anh hùng trong mắt đám sắc lang. Cũng vì chuyện này mà Tam Vương gia tộc thu được thêm một đám cao thủ sắc lang lánh đời. Coi như là nhân họa đắc phúc đi.
Tiểu Tiên Tử và Tuyết Liên Tử hay còn gọi là Tuyết Hận chiếm giải nhì và ba trong đại hội anh hùng. Được vạn cô gái hâm mộ. Tuyết Hận do là bang chủ hoàng gia mỹ nữ đoàn nên cũng thu vào lượng lớn thành viên nữ tiềm năng. Tiểu Tiên Tử thì lại gặp rắc rối không ít. Nàng vô danh vô phái, một kiếm đánh vào vòng chung kết, nên trở thành điểm ngắm của thập đại bang phái. Hàng loạt lời chào mời, đe dọa đủ kiểu gửi tới nàng. Nhưng Tiểu Ly thái độ rất cương quyết từ chối toàn bộ. Vài ngày sau, Tiểu Ly cũng rời Thăng Long thành, từ đó chẳng ai tìm được nàng nữa.
Nhìn cô gái bé nhỏ mỏng manh ngày nào giờ phá kén thành điệp, là tiên tử được vạn người kinh ngưỡng yêu mến, ta có chút bồi hồi cảm xúc. Ta cũng chẳng đi ganh tỵ với nàng. Nếu ta tiếp tục tham gia đại hội, giải quán quân chưa biết vào tay ai. Mà hiện giờ ta so với một tuần trước mạnh hơn không chỉ gấp đôi.
Một tuần nay, ta cũng rất tích cực luyện cấp. Ta không trực tiếp tham chiến mà để cho Tiểu Thiên, Tiểu Hỉ đánh giúp. Hai con tiên thú cấp 70 mà đánh không nổi thì ta thà đem dây thừng xiết cổ chúng chết cho rồi. Hiệu quả không mấy khả quan, do chúng ta không kí kết khế ước chỉ là nắm giữ bổn mạng linh hồn của chúng nên kinh nghiệm chúng đánh quái truyền cho ta chỉ được 1%. Kinh nghiệm quá ít, kĩ năng không xài được. Ta chỉ bó tay nằm trên lưng Tiểu Hĩ tiến về phía bắc vạn niên sâm lâm.
Ta từng hỏi Tiểu Oanh về vị trí của chúng thần di khí cấm khu, kết quả Tiểu Oanh cũng chỉ nói đại khái phương hướng cho ta. Còn về lịch sử, truyền thuyết của chúng thần di khí cấm khu do Tiểu Oanh kể lại cũng chẳng khác gì Vạn Vô Yên.
Mặc dù kĩ năng không xài được nhưng ta giờ đây có thể vận công tu luyện Phong Nha Chân Kinh trong Chân Đế. Hiệu quả cũng không tệ lắm, chân khí lúc này bị thay bằng vô sắc khí. Phần lớn vô sắc khí tụ tập trong ngôi sao mười một cánh trên đỉnh đầu, còn chút ít tập trung trong đan điền. Ta đem vô sắc khí trong đan điền vận chuyển khắp người. Mỗi chu thiên vận chuyển thành công sinh ra một chút vô sắc khí, nhưng đáng giận chính là mười phần vô sắc khí mới sinh ra thì đã bị ngôi sao hút hết chín. Nhưng bù lại một ngày tại hiện thực bằng hai mươi bốn ngày Chân Đế, mà thông qua hấp thụ vô sắc chân khí, vô sắc tinh càng thêm trong suốt, phát ra quang mang nhu hòa làm đại não ta luôn trong trạng thái thư sướng, tỉnh táo. Bởi vì ta ở trạng thái bình thường không như lúc khai mở linh ma yêu thể nên khống chế vô sắc tinh khó hơn rất nhiều. Muốn sử dụng vô sắc chân khí bên trong phải dùng tinh thần lực khiến nó xoay tròn, kéo vô sắc khí từ đỉnh tinh thạch ra, sau đó biến đổi chúng thành nguyên tố cần sử dụng. Ta phải mất gần sáu chục ngày mới miễn cưỡng điều khiển vô sắc tinh xoay tròn, mất thêm ba chục ngày nữa đem vô sắc chân khí kéo ra ngoài. Thế nhưng công sức bỏ ra cũng không uổng phí. Một tia vô sắc khí sau khí chuyển hóa thành nguyên tố ma pháp cực kì tinh thuần so với trước kia. Nếu dùng để công kích đảm bảo sát thương lực nó gây ra cực kì đáng sợ. Ta lúc này tu luyện hai công pháp là phong nha chân kinh cùng thiên ma giáng thế kinh. Còn Thanh Ảnh tu luyện công pháp gì đó của yêu tộc, ta cũng không rõ ràng cho lắm. Trải qua một tuần tu luyện ta cũng bắt đầu nắm được tính vi diệu của mười loại chân khí. Yêu, linh, ma khí một phe, bảy loại nguyên tố cùng phe. Hai bên phải cân bằng lẫn nhau, chuyển hóa lẫn nhau để tạo ra vô sắc chân khí. Nhưng ta còn không rõ ràng một điểm là trong người ta tính tới tính lui chỉ có tổng cộng mười loại khí mà thôi. Vậy tại sao tinh thạch trong đầu ta có tới mười một cánh. Như vậy loại khí cuối cùng là gì? Ta thấu thị nhìn vào tinh thạch đó quả nhiên cánh thứ mười một trống rỗng, cho dù vô sắc chân khí tìm cách nào đi chăng nữa cũng không chui vào cánh sao đó được. Tìm hiểu vài ngày không ra manh mối ta cũng đành bỏ cuộc. Chỉ cần nó không gây hại thì mười một cánh hay hai mươi cánh ta cũng không để tâm.
Giữa cánh rừng già, một thiếu niên nằm trên lưng con bạch lang khổng lồ. Thân bạch lang dài ước chừng hai mét, bộ lông nó trắng như ngọc không tia tỳ vết. Bạch lang dường như không cảm giác gì về việc thiếu niên quàng tay ôm cổ nó ngái ngủ, miệng chảy nước dãi lòng thong. Bạch lang bước đi chầm chậm, từ người nó tỏa ra luồng bá khí khiến cho tiểu động vật gần đó lẩn trách thật xa.
Lúc này trời cao vọt xuống một bóng tản ảnh. Tàn ảnh lướt qua lùm cây cao nhẹ nhàng đạp xuống tảng đá gần đó. Bóng chim không ai khác chính là tiên thú Tiểu Thiên bị Thanh Ảnh thu phục tuần trước. Tiểu Thiên hướng ta báo cáo
-Chủ nhân, đã phát hiện tung tích quân lính nhân loại. Có tới mấy nhóm người đang hướng phía này di chuyển.
Ta ngồi dậy ngáp một hơi thật sảng khoái, rồi lại nằm ườn ra, tay chống cằm nói
-Ngươi có nhìn thấy trang phục, vũ khí của bọn họ hay không? Bao nhiêu nhóm tất cả.
Tiểu Thiên cẩn thận trả lời
-Bẩm chủ nhân, đi tới nơi này có vài chục nhóm người. Nhưng lớn nhất vẫn là bảy nhóm người tất cả. Ba nhóm thuộc về nguyên trụ dân, bốn nhóm còn lại là dị nhân.
-Ngay cả NPC cũng tham gia náo nhiệt sao? Hắc hắc, không trách được a. Cực phẩm ma quật sức hút cũng đủ lớn.
Chuyện này kể lại thì do ba mươi ngày trước ta lang thang trong vạn niên sâm lâm, vừa tìm kiếm đường tới chúng thần di khí cấm khu vừa luyện cấp, thu thập nguyên vật liệu quý hiếm. Từ khi ác ma khí bị tịnh hóa, cảm giác của ta đối với ác ma khí không chỉ giảm mà con tăng lên. Việc này đồng dạng với bảy loại ma pháp nguyên tố trong không khí. Ta phát hiện đủ kích cỡ ma quật nhưng phần nhiều đều từ trung cấp trở xuống, không có ma tướng chống đỡ. Kết quả là bị Tiểu Hỉ, Tiểu Thiên san bằng sạch sẽ. Điểm danh vọng của ta nhờ vậy tăng khá nhiều. Sau đó ta vô tình tìm được một cực phẩm ma quật bên trong lăng mộ vô danh. Cửa động tụ tập cốt binh, phong ma nhiều vô số. Ta lúc đó chưa hồi phục chiến đấu lực, chỉ dựa vào Tiểu Hỉ, Tiểu Thiên thì có chút cố sức. Mà ta lo lắng ẩn sâu bên trong lăng mộ có ma tướng tọa trấn. Một hai tên không có vấn đề nhưng nếu mười tên trở lên thì chúng ta đi vào chính là chui đầu vào rọ.
Lần trước tấn công vào ma quật, do may mắn bọn Ma Kiệt đang trong thời điểm triệu hồi thông đạo nên ta mới có cơ hội tiêu diệt bọn họ. Nhưng giờ đây nhìn một biển cốt binh, phong ma trước mặt ta dám chắc thông đạo đã hoàn thành và đám ma tướng đang ra sức triệu hồi ma binh tới tập kết chuẩn bị tấn công đại lục.
Sau khi đắn đo suy nghĩ ta quyết định tung tin tức vị trí ma quật này khắp nơi. Đánh chiếm ma quật được điểm công trạng, tích đủ điểm công trạng thì có thể mua được bí kiếp kĩ năng quý hiếm, vật liệu, vũ khí, trang bị xịn. Tiếc là bí kiếp ta không hứng thú, vũ khí, vật liệu ta cần thì tới Phương Nguyệt Tuyền lấy là được. Cái ta muốn chính là ma tướng bên trong.
Trụ sở bí mật của ta hiện thời chỉ có Ma Kiệt đảm đương nhiệm vụ triệu hồi ma vật. Tốc độ phải nói là chậm đến mức làm người ta phát điên. Thời gian không đợi một ai, nếu để ma tộc phát công Đông Huyễn đại lục mà thế lực của ta chưa định hình thì coi như xong. Chỉ có chiến tranh diễn ra thì mới thu được ích lợi vào tay. Mà muốn như vậy phải sở hữu binh hùng tướng mạnh. Người ta nói vạn binh dễ kiếm nhất tướng khó tìm. Ấy vậy mà bản thân ta lại kiếm không đủ binh để đánh trong khi đó dưới tay cao thủ siêu cấp không thiếu. Trừ bản thân ta ra thì Thanh Ảnh chính là siêu cấp đại boss. Ma Kiệt cũng xem như vị tướng tài. NPC tướng lãnh vẫn được Thanh Ảnh đào tạo chưa ra lò, ta đành phải chuyển hướng sang tìm kiếm nhân tài. Mà ma tướng chính là mục tiêu ngắm tới của ta.
Đã có 29 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Vô Ảnh Chân Ma
Ma tướng sẽ khuất phục dưới dâm uy của ta không thì chưa biết. Nhưng việc đầu tiên cần làm là đánh thẳng vào sào huyệt của chúng. Sức một mình ta không đủ thì dụ dỗ thêm người. Triều đình, quanh minh thần điện hai cỗ thế lực này chắc chắn sẽ xuất binh. Ngoài ra có lẽ đưa tới vài cỗ thế lực gamer khác cũng không chừng.
Ta nhảy từ lựng Tiểu Hỉ xuống đất, nhanh chóng thay đổi trang phục. Diện mạo biến đổi trở nên non nớt, trẻ con. Vóc dáng lùn và ốm lại nhờ xúc cốt thuật trong [Phong Nha Chân Kinh]. Hình dáng ta lúc này chỉ chừng mười ba, mười bốn tuổi. Tiểu Hỉ hóa thân thành cún con trèo lên đầu ta, Tiểu Thiên thì hóa thành con chim se sẽ màu vàng đậu trên vai. Ta khẽ nhún chân chuyền trên những cành cây cao, chạy về phía đám người bị dẫn dụ ta đến.
Khoảng hơn ba chục phút sau, bảy nhóm người dọn dẹp tàn cây ven đường tiến thẳng tới cực phẩm ma quật. Sở dĩ ta nhận ra bọn họ thuộc nhóm người khác nhau là do huy chương trên trang phục của bọn họ. Những bang phái, nhóm đoàn khi thành lập ngoại trừ cái tên còn phải tự tạo kí hiệu riêng cho đoàn phái của mình. Kí hiệu sau khi tạo thành công, hội trưởng có quyền tạo ra huy chương mang hình dáng kí hiệu phân phát xuống đoàn viên. Huy chương này rất đặc thù, nó dùng để phân biệt thành viên các đoàn phái với nhau. Huy chương không thể tháo xuống, không thể giả mạo, không bị rớt khi chết đi. Nói tóm lại huy chương là bộ phận hệ thống đặt ra làm bang phái, đoàn thể đặc sắc hơn.
Tương tự như vậy đối với các đoàn thể của NPC. Biểu tượng của ma pháp hội là hai thanh quyền trượng chéo đôi. Biểu tượng của kiếm sĩ hội là hai thanh cự kiếm chéo đôi. Gamer có quyền tham gia một đoàn thể của NPC, một đoàn thể của gamer. Thông thường là gamer học kĩ năng từ đoàn thể NPC, phục vụ cho đoàn thể gamer. Nhưng cũng có gamer phục tùng hoàn toàn đoàn thể NPC để được trở thành thành viên nòng cốt, được truyền những kĩ năng đặc thù hơn. Ba đoàn thể NPC hùng mạnh nhất, chiêu dụ nhiều gamer nhất hiện nay chính là triều đình, Quanh minh điện, Hắc ámmôn.
Kí hiệu của triều đình là đồ án long tả, phượng hữu. Quanh minh thần điện là mặt trời màu trắng sữa. Hắc ámthần môn là trăng non màu vàng. Ta ngồi vắt vẻo trên cành nhìn đoàn người dẫn đầu, không ngờ đụng rất nhiều người quen. Không ngờ triều đình, Quanh minh điện, Hắc ámmôn đều cử người tới tiêu diệt cực phẩm ma quật.
Bạch Chấn Thiên, con trai Bạch Hi Thần, cũng là kẻ lần đó đưa tam công chúa Thúy Vân trở về. Đối với tên này ta rất có ấn tượng. Cái kiểu nói năng của thượng vị giả coi mọi người khác là giun dế của hắn thật khó làm kẻ khác có hảo cảm. Nhưng tên này cũng rất biêt biến báo. Nói tóm lại Bạch Chấn Thiên hoàn toàn là dạng người trên bợ dưới đạp. Đi bên cạnh Bạch Chấn Thiên là một cô gái ta trước giờ chưa gặp mặt. Nhưng liếc sơ cũng biết cô gái này có thân phận không đơn giản. Trước không bàn tới bộ trang bị cấp hoàng kim của nàng. Nhìn cái cách nói năng không chịu thua của nàng với Bạch Chấn Thiên cũng hiểu rõ. Tên Bạch Chấn Thiên này gặp kẻ khác như vậy e hắn đã rút đao tiền trảm hậu tấu. Thế mà giờ phút này hai người đi một bước là cãi một câu như thể hai bên có mối thù không đội trời chung. Ta không quan tâm lắm đến cô gái này, chẳng qua đối với thân phận này có chút tò mò.Ta thầm tiếc lần này Thúy Vân không tới.
Lúc này từ đoàn người mặc toàn hắc bào đi bên phải bước ra một vị thiếu niên tuấn tú, mặt mũi thanh tú, dáng vẻ thư sinh yếu ớt, trên tay còn cầm cây quạt phẩy tới phẩy lui. Hắn nhìn cô gái kia và Bạch Chấn Thiên mở miệng trêu chọc
-Bạch công tử và Vũ cô nương đúng là trời sinh khắc khẩu. Chúng ta đi ba ngày trời thì hai người đôi co với nhau đúng ba ngày. Mệnh đào hoa của Bạch huynh thật khiến tại hạ hâm mộ.
Bạch Chấn Thiên nghe tên thư sinh mặc áo bào đen nói vậy chỉ biết cười khổ trả lời
-Phiêu huynh nói quá lời. Tại hạ cùng Vũ cô nương này từ nhỏ đã vậy. Chẳng biết cô ta nhìn tại hạ chướng mặt ở điểm nào. Lần đầu hai người gặp mặt liền hẹn tại hạ ra quyết đấu.
-Ha ha ha, Bạch gia cùng Vũ gia không hòa hợp có tiếng khắp đại lục có ai lại không biết. Nếu hai người mà tay nắm tay dung dăng dung dẻ với nhau mới là chuyện lạ kì a.
Vị nữ nhi họ Vũ đứng bên cạnh nghe hai người trò chuyện, coi mình là không khí liền không nhịn được quát to
-Tên Phiêu ẻo lã kia đừng đứng bên cạnh nói bóng gió. Có giỏi bước ra đánh ba trăm hiệp với ta.
Họ Phiêu cười nhạt
-Vũ cô nương cớ gì gọi ta là ẻo lã như vậy.
-Hừ, Phiêu Vũ nhà người, nhìn cái tướng của ngươi là phát bực. Đàn ông trai tráng mà người mảnh mai như cây trúc gió thổi có khi bay mất, da dẻ trắng mềm như con gái. Ta thật nghi ngờ ngươi có phải là nữ cải nam trang hay không?
Tên thiếu niên Phiêu Vũ dùng quạt che miệng cười khẽ, cước bộ vừa động thì hắn đã đứng sát bên người cô gái nọ
-Vũ Mị Nương, nếu nàng không tin thì ta có thể cho nàng kiểm tra đến khi chán mới thôi.
-Sắc lang.
Vũ Mị Nương bị Phiêu Vũ trêu chọc, mày ngọc ửng đỏ. Nàng rít một hơi, thanh kiếm rời vỏ chém ngang ngực Phiêu Vũ. Chỉ tiếc là kiếm chưa đụng người thì thân ảnh Phiêu Vũ đã biến mất. Hắn thoáng chút trở về vị trí ban đầu của mình, miệng thì tắc lưỡi không thôi
-Đáng tiếc, đáng tiếc. Nhan sắc coi như hợp cách, còn về tính cách thì chỉ được ba điểm thôi. Nếu cô nương được nửa phần của quanh minh thánh nữ Nhu Liên, bổn thiếu gia còn suy nghĩ thú nàng về làm thê tử.
-Ta chém chết ngươi.
Vũ Mị Nương quát to, kiếm đâm tới ngực Phiêu Vũ. Bạch Chấn Thiên đứng gần đó cũng tỏ vẻ hâm mộ vị Phiêu Vũ này. Chọc ai không chọc, nhè ngay Vũ Mị Nương biệt danh hổ cái Thăng Long Thành. Bạch Chấn Thiên nhìn hai người so chiêu với nhau một hồi, ánh mắt không tự chủ liếc nhìn sang thiếu nữ choàng áo bào trắng bên cạnh.
Đây là quanh minh thánh nữ Nhu Liên mà Phiêu Vũ vừa nhắc tới. Nàng đại diện quanh minh điện tham gia cuộc tảo trừ ma tộc lần này. Mấy tuần này, ma tộc hoành hành trong khi đó quanh minh điện, Hắc ám môn cứ ghè chừng lẫn nhau không chịu xuất ra chủ binh khiến cho triều đình bất mãn vô cùng. Thế nên khi nghe tin cực phẩm ma quật bị phát hiện, Long Quán Thiên đã triệu hai thần điện lại, ép họ tạm thời bỏ qua thù hằn, góp sức chống ma tộc đang quật khởi tứ phía.
Quanh minh điện, hắc ám môn coi như cũng thức thời, biết ma tộc thành công chiếm lĩnh đại lục thì hai thần điện này coi như diệt vong. Chính vì vậy bọn họ lần này cử ra đại diện coi như biểu hiện rõ lập trường của mình. Hắc ám môn cử tới vị đại đệ tử của hắc ám kị sĩ Hắc Nguyệt cùng hai vị tà quân Bác Bì, Dịch Cốt cùng lượng lớn đệ tử tinh anh trong môn. Quang minh điện thì cử tới quang minh thánh nữ, ba vị quang minh thánh kị sĩ.
Bên triều đình cũng phái ra quân đôi tinh nhuệ của hai đại gia tộc là Bạch gia và Vũ gia. Người điều khiển hai đội binh này là thiếu chủ Bạch gia, Bạch Chấn Thiến và trưởng nữ Vũ gia, Vũ Mỹ Nương. Do gia đình hai bên quan hệ không tốt nên cả hai từ nhỏ cũng không ưa gì nhau, và nhất là tính cách của Vũ Mỵ Nương thật sự rất hoang dã, bạo lực, điển hình của loại phụ nữ ngực to không não. Có điều người nào dám nói câu đó trước mặt nàng thì chắc chắn người còn ngu hơn cả nàng rồi mới dám vuốt râu hùm như vậy.
Quang minh thánh nữ Nhu Liên mặc bộ đồ quang minh tế ti màu trắng khiết không nhiễm một hạng bụi, vai choàng áo trùm kín đầu, mặt che miếng vải mỏng nên chẳng ai nhìn rõ dung mạo của nàng. Chỉ có điều lời nói dịu dàng, cử chỉ ôn nhu của Nhu Liên khiến đám nam nhân mang lòng hâm mộ nhưng không có bất cứ cử chi tiết độc nào. Ngay cả Bạch Chấn Thiên cũng bị nàng hớp hồn.
Lại nói về thiếu chủ Phiêu Vũ này thì càng quái dị hơn. Mặt hoa da phấn, thân thể mảnh khảnh nhưng động tác thì thô lỗ, lời nói tục tằn dâm mỵ. Hắn thường xuyên trêu chọc chiếm tiện nghi của Vũ Mỵ Nương, Nhu Liên,người hầu của hai nàng càng bị phi lễ nhiều lần. Quang minh, hắc ám vốn đối chọi gây gắt mà tên này dường như không có cảm giác. Nhiều lần lời nói ô uế khó nghe của hắn khiến thánh nữ Nhu Liên vốn nổi tiếng là ôn nhu dễ dãi cũng đâm ra phiền chán. Tuy nhiên tên này cũng coi như có thứ dựa vào để kiêu ngạo. Thực lực của hắn không bàn vì chưa ai thấy hắn ra tay, nhưng chỉ nói đến thân pháp như quỷ mị của hắn đã làm nhiều người nhức đầu. Ba vị thánh kị sĩ phải túc trực ngày đêm bên quang minh thánh nữ này cũng một phần lo sợ tên sắc lang này thừa cơ phi lễ.
Bốn thế lực gamer tham gia lần này cũng không thể coi thường. Ba đại bang phái gồm Ngũ Hành bang, Du Long bang, Tà Giáo cùng một tiểu bang phái phụ thuộc liên minh Phong Vân, Hỏa Diễm Tông. Do tổng bộ của bốn môn phái này gần vị trí tiến công ma quật nhất nên tập hợp cũng dễ dàng. Còn các bang phái khác không kịp tập kết nên đành phái tinh anh đến tham gia.
Ngũ Hành Bang thì có Anh Tạo Ra Lửa cùng bốn anh em Anh Tạo Ra Nước, Anh Tạo Ra Đất, Anh Tạo Ra Cây, Anh Tạo Ra Kim Tệ. Du Long dẫn đầu Du Long chiến đội. Ta Ái Pk mang theo tinh anh. Ngoài ra còn có Tiểu Bào Ngư của Hắc Phong bang, Xiao Xiao của Xích Qủy Môn. Liên minh thiên mệnh cử Đường Kì Vân phó bang chủ Sát Cốc, Trần Cận Nam phó bang chủ Thiên Địa Hội. Liên minh phong vân thì cử Như Vân phó bang chủ Hoàng gia mỹ nữ đoàn. Đại diện Tam Vương gia tộc lại là thằng Tiến nhà ta.
Đã có 19 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Master Thief
Chân Đế
Tác giả: zaicex
Chương 194: Gia nhập đoàn quân ( Nhất )
Trích:
Đội ngũ này cũng coi như rất mạnh. Chỉ là trong mắt NPC chỉ là đám người hỗn tạp, không chịu nổi một kích. Ta ngồi vắt vẻo trên cành, nhìn đoàn người đi qua. Chủ ý của ta là lẫn vào đám mạo hiểm giả gamer lẫn nguyên trụ dân đằng sau. Đợi hai bên nhân ma đại chiến ta thừa cơ vào hôi của.
Khi Bạch Chấn Thiên, Vũ Mị Nương, Phiêu Vũ cùng Nhu Liên đi ngang qua gốc cây mà ta ẩn nấp thì Nhu Liên bỗng dừng cước bộ, ánh mặt mơ hồ nhìn về phía nơi ta ẩn nấp. Một tên thánh kị sĩ trẻ tuổi thấy vậy cung kính hỏi
- Thánh nữ đại nhân, có chuyện gì sao?
Cử động của thánh nữ Nhu Liên khiến ba người kia chú ý. Bọn họ đang trên đường tiêu diệt ma tộc, nên vẫn có lòng hoài bị ma tộc tập kích. Vũ Mị Nương không hiểu mô tê gì liền cầm thanh đoản kiếm quăng về hướng thánh nữ Nhu Liên quan sát. Ta núp trong lùm cây thấy vậy lòng kêu khổ không thôi. Thân thể lách qua trách thanh đoản kiếm lại khiến cành cây chịu không nổi sức nặng rồi gãy lìa. Ta từ trên cao rớt ầm xuống lùm cây bên dưới mặt đất, tư thế tiếp đất phải nói là khó coi vô cùng. Đầu chỏng ngược, hai chân chỉa thẳng lên trời. Ta vừa hoàn hồn đã thấy Vũ Mị Nương hô quân lính lao tới muốn bắt ta, miệng còn hô hoán không ngừng
- Hắn là gián điệp của ma tộc. Mau tới bắt hắn lại đây.
Ta xoay người đứng dậy lần nữa trèo lên cây, cúi đầu quát mắng
- Đồ phụ nữ ngực to không não, bổn thiếu gia có chỗ nào giống với ma tộc chứ hả.
Lời vừa dứt, cả đoàn người lạnh ngắt như tờ. Phiêu Vũ nghe ta chửi như vậy, dùng quạt che miệng cố gắng kiềm chế tiếng cười không bật ra ngoài. Bạch Chấn Thiên cũng không phải hạng người lỗ mãn, hắn liếc mắt đã nhận ra ta là dị nhân. Đối với bản lĩnh của đám dị nhân giống như gián đánh không chết, hù dọa không đi này hắn cũng chứng kiến rất nhiều. Đừng nói tụ hợp lập bang lập phái không chịu sự quản chế của triều đình, chỉ cần đủ ích lợi ngay cả hành thích quan lại triều đình đám dị nhân này cũng dám làm. Cũng giống như lần tảo trừ ma tộc này, mấy đoàn thể dị nhân nghe tin liền tụ tập đi theo bọn họ. Trên đường bám theo không ít dị nhân lang thang. Bạch Chấn Thiên đối với đám dị nhân này cũng làm ngơ, đuổi bình thường bọn họ sẽ không vâng lời, trừ phi giết gà dọa khỉ. Nhưng làm thế chỉ hao binh tổn tướng vô ích, chi bằng cứ để họ theo rồi dùng lợi lộc đem họ thành pháo hôi.
Bạch Chấn Thiên biết tên dị nhân này chết chắc rồi. Ngay cả hắn ngoài miệng đôi co với Vũ Mị Nương nhưng bảo hắn thóa mạ cô ta thì hắn thật không dám. Vũ Mị Nương nổi tiếng là bà điên công sư tử cái tại Thăng Long thành. Nàng mà điên lên thì hoàng thượng tới ngăn cũng không được. Mà Vũ Mị Nương lại ghét nhất ai bảo nàng ngực to không não. Lý do ư? Nàng không não điều này chính xác không bàn cãi chi, chỉ là nàng chẳng phải là đồ ngực to. Vũ Mị Nương đối với khiếm khuyết này của mình rất là bất mãn. Câu thóa mạ kia quả thật là song trọng đả kích. Không làm nàng nổi điên mới là lạ.
- Tiểu huynh đệ, ta thật sự khâm phục sự can đảm của ngươi a.
Ta thấy Vũ Mị Nương gạt phăng đám quân lính ra hai bên, tự mình cầm kiếm hung hăng lao tới.
Ngay lúc khoảng cách của hai người cách nhau năm mét thì mọi người nhìn thấy con chó nhỏ màu trắng nằm trên đầu vị thiếu niên kia nhảy xuống đừng chắn đường Vũ Mị Nương. Mọi người đều nghĩ rằng tiểu cẩu kia thế nào cũng bị Vũ Mị Nương một kiếm chém chết tươi ai ngờ lúc này dị biến phát sinh. Tiểu cẩu bỗng phát ra luồng bạch quang chói lòa, tiếp theo thân thể tiểu cẩu phình lên gấp mấy lần, khi đạt đến chiều dài ba mét thì dừng lại. Lúc này trước mặt Vũ Mị Nương nào phải là tiểu cẩu đáng yêu lúc nãy, lúc này đã thay thế bằng mộ con bạch lang khổng lồ. Bạch lang phì cái mũi nâu nhạt đáng yêu của nó, khẽ quật tay vào bụng Vũ Mị Nương làm nàng bật ngược ra sau. Tên Phiêu Vũ này thừa nước đục thả câu, hắn luôn tới sau lưng Vũ Mị Nương đem nàng đỡ lấy. Vũ Mị Nương bị đánh một cái đau điếng, tay ôm bụng thở hu hu nào để ý là ai đang ôm nàng. Vũ Mị Nương không tin tà, tính vùng thoát khỏi Phiêu Vũ thì bị Phiêu Vũ giữ lại, miệng cười nói
- Vũ cô nương, ta tuy tin tưởng vào thực lực của nàng. Nhưng đầu tiên thú kia ngay cả ta cũng cảm thấy khó xơi, nàng nghĩ đánh thắng được nó sao.
Vũ Mị Nương nghe vậy thân thể rùng mình một cái, thoáng bình tĩnh lại. Phiêu Vũ thấy vậy đem nàng thả ra, đi tới trước mặt ta nở nụ cười hòa nhã
- Tại hạ Phiêu Vũ không biết quý danh của tiểu huynh đệ?
Ta lò bò đứng dậy, phủi bụi trên người, liếc mắt nhìn đám người xung quanh sau đó dùng vẻ mặt nghiêm nghị trả lời
- Ngươi hỏi ta là ai sao? Được, nếu ngươi có lòng ta sẽ cho ngươi biết.
Ta thụt lùi một bước, tay phải vẽ vòng tròn trên không
- Vì ngăn ngừa lục địa bị phá hoại, vì ngăn ngừa cái xấu tràn lan. Chính nghĩa sẽ lan tỏa khắp mọi nơi.
Tay trái đan cùng tay phải của ta trước ngực rồi nói tiếp
- Có lúc ta là siêu nhân hành hiệp trường nghĩa, cũng có lúc ta là cứu thế chủ, nhiều khi ta hóa thân thành sứ giả của thần linh.
Nói tới đây chẳng biết tại sao từ ngươi ta toác ra đủ màu sắc, khiến kẻ khác nhìn vào có cảm giác vô cùng thần bí
- Nhưng thân phận thật sự của ta là …
Mọi người bị lời nói cùng hành động của ta dẫn dụ đến ngộp thở. Ta lúc này mặt nghệch ra, tay trái phẫy phẫy, miệng nhàn nhạt nói
- Thân phận của ta chính là người qua đường thôi. Mọi người cứ tiếp tục công việc của mình, đừng để ý tới ta.
Rầm
Nguyên đoàn người té ngửa. Đám gamer đằng sau biểu hiện còn đặc sắc hơn. Đây chẳng phải là lời thoại nổi tiếng mà đám người xấu khi xuất hiện thường nói đó sao. Mặc dù nội dung đã bị chỉnh sửa lại nhưng ý tứ thì vẫn đoán được đại khái.
Phiêu Vũ lúc này ôm bụng cười sằn sặt, nào còn dáng vẻ thư sinh lễ độ bình thường
- Ha ha ha ha, cười chết ta rồi. Ta thích tiểu huynh đệ rồi đấy.
Vũ Mị Nương cảm giác như bị trêu chọc, vừa muốn phát tác thì Bạch Chấn Thiên đã chặn ngang
- Vị tiểu huynh đệ này không biết ngươi có phải xuất thân từ Cửu Long môn hay không?
Ta giả vờ biến sắc, gãi gãi đầu nói
- Mặt trắng lão ca, ngươi thế nào biết a. Sư phụ nói ta khi ra ngoài tu hành không được để lộ thân phận của mình.
Bạch Chấn Thiên trong lòng cười thầm nghĩ rằng quả nhiên chỉ là tên nhóc con miệng còn hôi sữa mà thôi. Lòng nghĩ vậy nhưng khuôn mặt hắn vẫn điềm đạm cười, dường như không để ý tới lời châm chọc của ta
- Tiểu huynh đệ cũng thật sơ ý. Áo của ngươi sau lưng có in hình chín đầu thần long vốn là biểu tượng của cửu long môn. Hiện nay có ai không biết tới danh tiếng của Cửu Long môn, biểu tượng này có thể nhìn thấy khắp nơi trong Phương Nguyệt Tuyền. Do quí phái chưa đăng kí với triều đình nên không có quyền chế tạo huy hiệu môn phái. Khiến cho thời gian gần đây có rất nhiều người giả dạng quý môn gây chuyện thị phi. Nhưng ta nghĩ rằng người có thể mang theo hai con tiên thú bên cạnh không thể là kẻ giả mạo được.
Ta gãi đầu, vờ suy tư, sau đó từ trong hành lý lấy ra bộ áo vải thô mặc vào, miệng ngu ngơ nói
- Ây da, chết thật. Thế mà bị phát hiện, nếu lão sư biết thế nào ta cũng bị cấm túc mấy chục ngày a.
Người nói vô tâm, ngươi nghe hữu ý. Bọn họ nghe ta thì thầm lại càng khẳng định tiểu tử này xuất thân từ cửu long môn, mà thân phận có lẽ cũng không thấp. Nếu hỏi hiện tại môn phái nào bí ẩn nhất thì ai cũng trả lời ngay là cửu long môn.
Triều đình, quang minh điện, hắc ám môn từng phái ra lượng lớn thám tử đi điều tra nhưng chẳng hề có thu hoạch, cứ như thể môn phái này trống rỗng xuất hiện. Nhưng không ai không tin thực lực của nó. Đệ tử đầu tiên xuất hiện hành động đầu tiên là tàn sát lượng lớn tân thủ, thu phục một con cửu cấp ma thú, hai con thần thú, tham gia đại hội anh hùng đánh vào thẳng vào trong, thành lập Phương Nguyệt Tuyền. Đệ tử thứ hai còn khí thế hơn. Một mình đánh với mấy trăm cận vệ quân, vài người trong mười sáu tuyển thủ tham gia đại hội anh hùng, nếu hoàng đế không can ngăn có lẽ Huyết Ma giết sạch bọn họ rồi, phất tay liền thu phục ba con sủng vật của sư đệ mình, không những vậy Huyết Ma còn là nổi kinh hoàng với dị nhân. Bất cứ kẻ nào chết dưới tay hắn đều bị hắn một ngụm nuốt vào bụng, không thể hồi sinh lại. Trong thời gian Phương Nguyệt Tuyền tu sửa, Huyết Ma trấn thủ nơi này đem gián điệp nguyên trụ dân lẫn dị nhân giết sạch. Sau đó hắn không biết làm thế nào có được đặc quyền kí khế ước bán thân với nguyên trụ dân rồi không tiếc tiền thu một lượng lớn bần dân vào Phương Nguyệt Tuyền. Nên biết đây là quyền hạn của dị nhân với nhau mà thôi. Điều này càng khiến thân phận của Huyết Ma càng trở nên thần bí. Thái độ nguyên trụ dân đối với hắn e dè vài phần, còn dị nhân thì thèm nhỏ dãi. Một vài tên không biết sống chết kéo tới cửa đòi Huyết Ma giao ra cách kí kết khế ước với nguyên trụ dân. Huyết Ma người cũng như tên, chỉ cần ai có gan tới phá rối hắn đều dùng thủ pháp tàn nhẫn tiêu diệt. Thủ đoạn máu tanh của hắn làm rất nhiều dị nhân bất mãn nhưng chẳng ai dám đứng lên chống đối. Thứ nhất là ai bị hắn giết đều có lý do để hắn ra tay. Kẻ nào kêu oan lập tức trên diễn đàn Chân Đế phát đoạn phim quay cảnh phạm tội, phá rối của hắn, thế nên cho dù kẻ đó có mười cái miệng cũng không cãi lại được. Thứ hai, Phương Nguyệt Tuyền là trung tâm mua bán, giải trí lớn nhất Thăng Long thành hiện nay. Ai dám phá rối liền bị đưa vào danh sách đen, mãi mãi cấm đặt chân vào Phương Nguyệt Tuyền nữa bước.
Last edited by Tiểu Sát; 16-12-2010 at 02:33 AM.
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Tiểu Sát