Tu Chân Giả Tại Dị Thế Tác giả: Vũ Phong
-----oo0oo-----
Chương 146: Hộ pháp Thần Hoàng tộc.
nhóm dịch: black
Sưu Tầm By bumzapan --- 4vn
- Chúng ta đi đoạt Bất Tử Thảo, các ngươi tiên tới trước.
Thập Tam hộ pháp cùng với Thập Nhị hộ pháp nói với nhóm người của Hắc La Tông, ma pháp sư cấp bảy.
Có hai người tiến tới giúp đỡ, Thập Tam và Thập Nhị dĩ nhiên không khách khí.
- Đáng chết.
Nhạc Thành thầm mắng một tiếng, sau đó tâm niệm chuyển động, kiếm Âm Dương tấn công về phía Thập Tam hộ pháp.
- Xuy xuy.
Đám người Khiếu Thiên hổ và Tử Điện Mãng cộng thêm năm bộ Kim Tiên Khôi lỗi dốc toàn lực, đột nhiên một luồng lực cường hãn xuất hiện, mặc dù lực công kích của mấy người này rất mạnh nhưng vẫn bị nhị tinh Đấu Tông và ma pháp sư cấp bảy kia chống lại.
- Thịch.
Một tiếng nổ mạnh, Thập Nhị và Thập Tam hộ pháp hai người liên thủ cuối cùng cũng tiến vào bên trong bản thể của Đông Phương Lạc nhan, một luồng năng lượng kích tán, trên trời tràn đầy hỏa mang, Thập Tam và Thập Nhị bị bao phủ vào trong đó.
- Thịch.
Đông Phương Lạc Nhan rơi xuống từ trên không trung, ngã xuống mặt đất.
Thập Tam cùng với Thập Nhị hộ pháp hai người cũng rất vất vả mới thoát khỏi ngọn lửa, khóe miệng cũng có vết máu tươi.
- A.
Vừa rớt xuống mặt đất, Đông Phương Lạc Nhan kêu lên một tiếng rồi khôi phục lại nhân hình.
- Bắt lấy nàng ta.
Thập Tam và Thập Nhị nhìn nhau sau đó lập tức đánh về phía Đông Phương Lạc Nhan.
- Xoẹt.
Khiếu Thiên Hổ và Tử Điện Mãng có lá bùa của Nhạc Thành cho nên ngay lập tức liền dốc sức công kích.
Thông Thiên Thử và Yêu Cơ hai người cũng khôi phục lại bản thể, Yêu Cơ cũng vung cái đuôi rất dài công kích về phía Ma pháp sư cấp bảy.
Sắc mặt của Nhạc Thành trầm xuống, thủ ấn ngưng trọng, thanh mang lóe lên trên mi tâm, Vô Thượng Khốn Tiên tháp nhanh chóng biến hóa.
Yêu Huyên cũng nhanh chóng tiến lên một bước, trường tiên mang theo một năng lượng khủng bố tấn công về phía hai người.
- Ầm ầm ầm.
Trên không trung là một luồng năng lượng cuồng bạo, thế lực cường đại đã mạnh mẽ chấn động.
- Thịch.
Cả hai người té ngã xuống mặt đất, nhị tinh Đấu Tông bị Yêu Huyên giết ngay mà Ma pháp sư cấp bảy cũng bị dính nhiều trọng thương.
Những người đứng xem kia vô cùng kinh ngạc và sợ hãi, hai người này chính là cường giả siêu cấp đó, dĩ nhiên như vậy cũng đủ khiến cho người ta bị dọa đến mức sợ chết.
- Đáng chết, Lạc Nhan!
Nhạc Thành thu hồi Vô Thượng Khốn Tiên tháp lại, dự định ngăn cản Thập Tam và Thập Nhị hộ pháp lại.
- Xùy.
Một hồi năng lượng phá hủy truyền tới, chỉ thấy Đông Phương Lạc Nhan đang suy yếu cố gắng bóp vỡ một ngọc bài, sau đó hồng mang khủng bố hiện ra trên người của nàng.
- Hắc Ám Thần điện, ngay cả người của Thần hoàng tộc mà các ngươi cũng ra tay, các ngươi muốn chết!
Một thanh âm truyền ra, sau đó một chưởng nhanh chóng công kích về phía Thập Tam và Thập Nhị.
- Thịch.
Ở giữa không trung, một mảng lực lượng khổng lò kích tán, Thập Tam hộ pháp bị đánh bay thân hình đi.
- Xùy.
Một thân ảnh như tia chớp xuất hiện, công kích về phía Thập Nhị.
- Thịch.
Thân hình của Thập Nhị hộ pháp còn ở trên mặt đất đã bị đánh thành từng mảnh nhỏ, nội tạng văng ra mà rơi xuống mặt đất.
- Hộ pháp Thần Hoàng tộc.
Thập Tam hộ pháp té xuống nhìn thấy thân ảnh này thì kinh hãi, sau đó lập tức bỏ chạy.
- Hừ, may mà bản thể của ta không tới, nếu không các ngươi cũng không có cơ hội chạy thoát.
Kiều ảnh trên không trung la lớn, thầm mắng vài tiếng rồi biến mất trong mặt đất.
Nhạc Thành kinh ngạc nhìn hồng y nữ nhân trước mắt, chỉ thấy nàng khoảng chừng ba mươi tuổi, dáng người vô cùng linh lung gợi cảm.
Điều duy nhất khiến cho Nhạc Thành kinh ngạc là thực lực của nữ nhân này, nhấc tay lên đã giết được một người áo đen.
- Các ngươi là người nào?
Hồng Y nữ nhân hỏi bọn người Nhạc Thành và Yêu Huyên, đối với hai người này bà cũng chú ý hơn.
- Chúng ta là bạn bè của Lạc Nhan, bà là ai?
Nhạc Thành cất tiếng hỏi, tuy hồng y nữ nhân trước mắt chỉ là một linh hồn thể mà thôi nhưng Nhạc Thành cũng cảm nhận trên người nàng khí tức tràn ngập, tuyệt đối mình không thể chống lại.
- Ngươi là người của Nhạc gia?
Hồng y nữ nhân nhìn Nhạc Thành mà hỏi, không để ý tới câu hỏi của hắn.
- Không sai, tại hạ họ Nhạc.
Nhạc Thành cất tiếng trả lời, hắn không hiểu tại sao nữ tử kia lại biết mình là người của Nhạc gia.
- Đấu đế long mạch, hoàng long thân thể, xem ra cũng tốt, ngươi là hậu nhân của Nhạc Thiên hay Nhạc Tề.
- Nhạc Thiên là tằng tổ của ta, Nhạc Thành trả lời. Hắn nhớ lại Nhạc Tử Sơn từng nói tổ gia của Nhạc gia có một người tên là Nhạc Thiên, còn Nhạc Tề Nhạc Thành chưa bao giờ nghe nói qua.
- Hóa ra là hậu nhân của Nhạc Thiên, ta là tam hộ pháp của Thần Hoàng tộc.
Hồng y nữ tử đánh giá Nhạc Thành rồi nói:
- Ta và tằng tổ của ngươi cũng là nhân vật cùng the hệ, chỉ là thành tựu của hắn cao hơn ta rất nhiều, đáng tiếc... aizz...
Hồng y nữ tử thở dài một hơi rồi nói tiếp:
- Không ngờ hôm nay còn thấy di hài của tiên tổ, thật không thể nào tưởng tượng nổi.
Hồng y nữ tử đi tới trước bệ đá sau đó mỉm cười, một bạch cốt phượng hoàng xuất hiện mang theo một khí tức long trời lở đất.
- Bộ xương Thần Hoàng.
Nhạc Thành kinh ngạc nhìn bộ xương kia mà run lên, bộ xương này mang theo một khí tức mạnh mẽ, Nhạc Thành nhìn nó mà không thể tưởng tượng được.
- Xoẹt.
Khung xương to lớn kia bị hồng y nữ tử thu vào trong giới chỉ, sau đó nói với Nhạc Thành:
- Đa tạ ngươi đã chiếu cố cho Lạc Nhan, để bất tử thảo rơi vào trong tay của Lạc Nhan, nếu như Bất Tử Thảo mà rơi vào trong tay của Hắc Ám Thần điện thì thật phiền toái, bất quá nói lại thì ngươi với Lạc Nhan cũng có quan hệ đặc thù, ngươi chiếu cố nàng ta cũng chẳng có gì. Ta trước hết đưa Lạc Nhan về, trong cơ thể của nàng Bất Tử Thảo toát ra quá mạnh mẽ, ta cũng không thể trấn áp, có lẽ các trưởng lão trong tộc có biện pháp.
- Ta và Lạc Nhan có liên quan gì, chúng ta có quan hệ gì?
Nhạc Thành cất tiếng hỏi, viện trưởng cũng đã nói như vậy, bây giờ hồng y nữ tử cũng thế.
- Bây giờ không có thời gian để cho ngươi biết, ta tin rằng một ngày nào đó ngươi tới Thần hoàng tộc sẽ có người cho ngươi biết.
Hồng y nữ tử nói tiếp:
- Được rồi, ta phải đi đây, nếu như ngươi có thực lực thì sau này chúng ta sẽ lại gặp nhau, ở đây linh khí rất sung túc, bên trong có không ít linh dược, các ngươi tranh thủ thời gian đi, sau một giờ, thi hài của tổ sư ta biến mất thì tòa cổ tháp này cũng sụp đổ.
Nói xong câu này, hồng y nữ nhân dùng một luồng linh khí quỷ dị binế mất vô ảnh vô tung.
Nhìn Lạc Nhan và hồng y nữ tử biến mất, Nhạc Thành trở nên trầm mặc mà nói với những người không đối phó với mình.
- Các ngươi ngay từ đầu không ra tay với ta, ta cũng không làm khó các ngươi, ở đây có linh dược, các ngươi cứ tùy tiện lấy, chỉ là một giờ sau nơi này sẽ sụp đổ.
- Chúng ta đi tìm linh dược thôi.
Sau đó Nhạc Thành nói với Yêu Huyên, Khiếu Thiên Hổ Tử Điện Mãng.
- Chủ nhân, chờ ta một chút.
Khiếu Thiên Hổ hô lên cuối cùng, hắn cuối cùng cũng giết xong La tông nhị tinh Đấu tông và ma pháp sư cấp bảy của Thanh Sơn môn, cầm lấy giới chỉ mà đuổi theo.
Tu Chân Giả Tại Dị Thế Tác giả: Vũ Phong
-----oo0oo-----
Chương 147: Mã gia.
nhóm dịch: black
Sưu Tầm By bumzapan --- 4vn
Nhìn thấy thân ảnh của nhóm người Nhạc Thành biến mất, mọi người liền hồi phục lại tinh thần, cảnh tượng trước mắt quả là khiến cho bọn họ phải rung động quá mức, hơn mười Đấu hoàng và gần trăm Đấu Vương bị giết chết, còn có ba Đấu Tông cường giả cũng bị giết.
- Thiếu tông chủ, chúng ta có đi khai thác một chút linh được hay không?
Lão giả áo xám của Quỷ Tông nói với Cao Long Hoa, rất may mắn vì hắn vừa rồi không gia nhập vào đội hình đối phó với Nhạc Thành, bằng không thì đã sớm biến thành một cỗ tử thi rồi.
- Đi, chúng ta đi nhanh thì sẽ có nhiều đồ.
Cao Long hoa khôi phục lại tinh thần mà nói với lão giả áo xám, những linh dược ở đây có giá trị rất xa xỉ, tất cả mọi người bây giờ đều nghèo rớt mồng tơi, nếu như không có linh dược thì sẽ không đủ lộ phí để trở về Quỷ Tông.
- Sưu sư.
Ngay lập tức hơn mười thân ảnh bay lên trên trời, tiến nhập vào trong thung lũng.
- Chủ nhân, linh dược phía trước không hề ít.
Thông Thiên thử nói với Nhạc Thành, nó đã ngửi thấy mùi Linh dược.
- Làm sao ngươi biết?
Nhạc Thành nghi hoặc hỏi với Thông Thiên Thử, Nhạc Thành cũng cảm nhận được linh dược tồn tại.
- Chủ nhân.
Thông Thiên Thử đắc ý nói:
- Thông Thiên thử trời sinh có thiên phú cảm nhận được linh dược, bất kể linh dược gì trong vòng hơn mười dặm cũng có thể cảm nhận được, chỉ là không biết phẩm chất tốt hay xấu.
Nhạc Thành không ngờ Thông Thiên Thử lại có thiên phú này, về sau nếu như mình cần tìm linh dược thì nhờ nó sẽ tốt hơn rất nhiều.
Một lát sau, dưới sự suất lĩnh của Thông Thiên Thử, Nhạc Thành tiến vào trong một hạp cốc, nếu như không có sự dẫn dắt của nó thì không dễ dàng gì mà tiến vào trong này. Thung lũng này khắp nơi đều có linh dược, giá trị xa xỉ trân quý vô cùng.
Mọi người không khách khí mà thu hết linh dược vào trong người.
Thu thập xong linh dược ở hạp cốc này, Thông Thiên thử lại dẫn bọn họ tới một sơn động khác, sơn động này cũng có không ít linh dược.
Cứ như vậy, bọn họ nhanh chóng trở về đường cũ, lúc này tòa tháp Vĩnh Hằng bắt đầu lung lay như là bị một cơn động đất lớn vậy.
- Mọi người nhanh lên, tòa tháp này sắp sụp xuống rồi.
Nhạc Thành cất tiếng nói, phải nhanh lên nếu không bị chôn bởi tòa tháp này thì thê thảm rồi.
Mọi người nhanh chóng lao ra khỏi tòa tháp Vĩnh Hằng.
- Ầm ầm.
Từng tảng đất sụp xuống, Nhạc Thành quay đầu lại nhìn tòa tháp Vĩnh Hằng đã sụp đổ thành từn mảnh nhỏ, khiến cho hắn rung động vô cùng.
Nhóm người Nhạc Thành nhìn tòa tháp Vĩnh Hằng đang chìm nghỉm, trong lòng kinh hãi không thôi.
- Hừ.
Tòa tháp Vĩnh Hằng sụp đổ, nước trong hồ liền tăng vọt lên, tốc độ thật dọa người, một lát sau dưới lòng đất tòa tháp truyền tới thanh âm quỷ dị, tựa như là có vật gì muốn bạo phát vậy.
- Mau rời khỏi nơi này.
Sắc mặt của Nhạc Thành liền trầm xuống, hắn sau đó nhanh chóng gọi phi kiếm ra mà bay lên trên không trung, đưa cả bọn Khiếu Thiên Hổ biến mất.
Nhạc Thành hiện tại đã đạt tới tu vi Tích Cốc kỳ, sau khi đạt tới tu vi Kim Đan kỳ thì không cần ngự kiếm cũng bay được.
- Xoẹt.
Nhóm người Yêu Huyên nghe được lời nói của Nhạc Thành cũng nhanh chóng chạy đi, vừa mới bay lên trên không trung, chỉ thấy một làn gió đánh về phía bọn họ, nguyên một đám giống như sóng lớn không ngừng phóng về phía đỉnh núi.
- Thịch.
Tiếp đó là một tiếng vang thạt lớn, Nhạc Thành nhìn thấy tòa núi kia đột nhiên đổ xuống như điên dại thì kinh hãi.
Ba ngày sau bọn người Nhạc Thành mới rời khỏi Vĩnh hằng cấm khu, khí độc và sương mù sau đó cũng biến mất, mọi người lúc này có thể phi hành trên không trung, mà trong ba ngày này, một lượng nước rất lớn bao phủ toàn bộ Vĩnh Hằng cấm khu, ma thú cũng ào ào chạy ra.
Lần này tiến vào Vĩnh Hằng cấm khu, Nhạc Thành ngược lại không hề hối hận, cuối cùng cũng kiếm được một đống linh dược, Nhạc Thành ước tính số linh dược này ít nhất cũng phải bán được năm trăm vạn kim tệ.
Lần này đi một chuyến tới tháp Vĩnh Hằng, thu hoạch của Nhạc Thành ngày càng tăng cao, cộng thêm linh dược, hắn hiện tại đã có hơn hai nghìn vạn kim tệ, đối với con số lớn này, Nhạc Thành cũng hơi khiếp sợ, ở trong Quỷ Uyên sợ rằng chỉ có Dược môn mới có con số này.
Cách tháp Vĩnh Hằng là một sơn động không xa, Nhạc Thành bố trí một cấm chế sau đó khoanh chân điều tức, những người khác cũng đều dưỡng thương. Ba ngày trước đại chiến mặc dù mọi người không ai có chuyện gì nhưng ai cũng bị một số vết thương nhẹ, Nhạc Thành cũng không phải là ngoại lệ.
Nhạc Thành vận khởi Hỗn Nguyên chân Kinh trong người, sau khi chân khí rót vào,toàn thân của hắn nổi lên một màn xanh nhẹ, Nhạc Thành cũng tiến nhập vào trạng thái điều tức, hô hấp trở nên thấp dài trầm ổn, trong đan điền một luồng khí màu xanh không ngừng tản nhẹ ra.
Bảy ngày sau mọi người đã từ sơn động đi ra thương thế cũng khỏi hắn, chỉ là trên người bị thương một chút mà thôi.
- Chủ nhân, bây giờ chúng ta đi nơi nào đây.
Tử Điện Mãng nói với Nhạc Thành.
- Mau đi tìm người của Phá Quân bang đi.
Nhạc Thành quay lại nói, hắn hiện tại ở trong Quỷ Uyên cũng đã hơn ba tháng, còn hơn ba tháng nữa cần phải trở về hợp với người của Phá Quân Bang, hiện tại Nhạc Thành đúng là có bận tâm về đám người Yên Nhiên và Hân Nhi, ở trong Quỷ Uyên có nhiều Đấu Hoàng như vậy, Nhạc Thành thật sư rất lo lắng.
Ở bên trong tiểu trấn Hoa môn, có gần hai trăm người cấp tốc chạy vào trong đó, dáng người vô cùng chật vật, giống như là chạy trối chết vậy, không ít người trên người còn có vết thương không hề nhẹ.
Hai trăm người này chính là đoàn người của Phá Quân bang, trải qua ba tháng đi vào trong Quỷ Uyên có không ít thế lực muốn gia nhập, thực lực của Phá Quân bang mạnh lên không ít, hai trăm người này tu vi hiện tại toàn bộ đã trở thành nhỏ nhất là nhất tinh Đấu vương, so với các thế lực hạng hai ở Quỷ Uyên cũng không kém bao nhiêu.
- Hân nhi, muội không so chứ?
Tư Mã Yên Nhiên lo lắng hỏi Tô Hân Nhi.
- Yên Nhiên tỷ tỷ, muội không sao, chỉ là một vết thương nhẹ mà thôi, không có gì đáng ngại.
Tô Hân Nhi cất tiếng nói sau đó lập tức rút ra một viên đan dược nhét vào trong miệng, một lát sau khuôn mặt đã ửng hồng.
- Vậy thì tốt rồi.
Vừa nhìn thấy Tô Hân Nhi, Tư Mã Yên Nhiên đã thở dài một hơi, sau đó lập tức nói với Đỗ Mật Nhi, Nhạc Kiều và Âu Dương Phiên Tình:
- Các ngươi không có chuyện gì chứ, Kiều tỷ, vừa rồi tỷ mới chảy máu, tỷ cảm thấy thế nào?
- Không có chuyện gì, nuốt đan dược vào thì đã tốt hơn rất nhiều.
Nhạc Kiều cất tiếng trả lời.
- Tên Nhạc Thành khốn kiếp này hiện tại không biết ở nơi này để bọn mình phải liều chết liều sống.
- Có thể hắn có chuyện gì đó trọng yếu.
Tư Mã Yên Nhiên cất tiếng nói, nàng có chút bận tâm với Nhạc Thành, ở trong Quỷ Uyên đúng là hỗn loạn, chỉ sợ Nhạc Thành sẽ gặp phải nguy hiểm gì đó, cũng may ở bên cạnh Nhạc Thành có hai con lục giai ma thú nên nàng cũng yên tâm.
- Người kia đúng là cường giả Đấu hoàng, chúng ta phải làm sao bây giờ?
Đỗ Mật Nhi cất tiếng hỏi.
- Năm vị phó bang chủ, không bằng năm vị mang theo một nửa ngươi đi trước, tại hạ ở lại chặn bọn hắn.
Nạp Duy Tư nói với chúng nữ, hắn biết rằng bang chủ đối với năm người này vô cùng thương yêu, ngàn vạn lần không thể để xảy ra chuyện gì.
- Năm vị phó bang chủ, năm vị nên nghe theo lời của Nạp Duy Tư phó bang chủ, mang theo một nửa đi trước đi, chúng ta ở lại cản bọn họ.
Quách Dương nói.
Đỗ Mật Nhi nói:
- Chúng ta đã đi ba ngày, bọn họ cũng âm hồn bất tán mà đuổi theo, các ngươi mang một nửa không ngăn nổi bọn họ đâu, chúng ta cần phải ở tại chỗ, nếu không thì bọn chúng sẽ tiêu diệt từng phần một.
- Không sai, chúng ta ở cùng một chỗ mới có thể chống lại đám cường giả Đấu Hoàng kia, nếu tách ra thì Mã gia sẽ tiêu diệt từng phần.
Âu Dương Phiên Tình nói.
Mã gia chính là một đại gia tộc ở nơi này, phụ cận mấy nghìn dặm ở đây chính là địa bạn của Mã gia, Ma gia cũng chính la thế lực hạng hai ở Quỷ Uyên, ba ngày trước, Phá Quân bang vô tình tiến tới địa bàn của Mã gia, bị người của Mã gia công kích, vốn cái này cũng không kí gì nhưng Mã thiếu gia nhìn thấy Tư Mã Yên Nhiên và chúng nữ xinh đẹp cho nên nảy sinh sắc tâm, quyết bắt lấy bọn họ, vì vậy Phá Quân bang cùng với Mã gia liền nảy sinh đại chiến.
Tu Chân Giả Tại Dị Thế Tác giả: Vũ Phong
-----oo0oo-----
Chương 148: Hàng đêm rên rỉ dục tiên dục tử.
nhóm dịch: black
Sưu Tầm By bumzapan --- 4vn
Ngay từ đầu, thực lực của Phá Quân bang vẫn hơn Mã gia một bậc nhưng về sau Mã gia xuất hiện một nhất tinh Đấu hoàng khiến cho Phá Quân Bang phải liên tiếp thua trận mà rút lui, Phá Quân bang thực lực cao nhất là Nạp Duy Tư cũng chỉ mới đạt tới Thập Tinh Đấu vương, không có cách nào chống lại cường giả Đấu Hoàng.
Vì vậy Nạp Duy Tư, Đỗ Mật Nhi, Âu Dương Phiên Tình, Tư Mã Yên Nhiên, Nhạc Kiều, Tô Hân Nhi bọn họ phải liên thủ mới chống lại được gã Nhất tinh đấu hoàng kia, trong ba ngày đã giao thủ ba lượt, bọn người của Phá Quân bang đã tổn thất bốn mươi Đấu vương bị thương rất nhiều.
- Mọi người nghỉ ngơi đi, chúng ta chờ chút nữa sẽ đi vào bên trong.
Nhạc Thành mỉm cười nói.
Ở bên trong một cái sân rộng thật lớn, hơn một trăm thân ảnh hiện ra ngưng tụ đấu khí trên không trung, lại có mấy ma pháp sư phong hệ.
Năm người này người nam lớn tuổi khoảng hai mươi sáu hai mươi bảy tuổi, người mặc cẩm bào, dáng vẻ cũng không tệ, trên người mang theo một khí tức khiến cho mọi người cảm thấy ấn tượng.
Cường giả Đấu Hoàng mặc một bộ đồ hoa phục màu xanh, bộ dáng cũng giống như nam tử mặc cẩm bào, trên người cũng có một khí tức tà tà.
Hai người này chính là người của Mã gia, cẩm bào thiếu niên chính là Mã Thiên Nhai, Thất Tinh đấu vương, còn nam tử mặc hoàng hoa phục chính là tiểu thúc của Mã Thiên Nhai, tên là Mã Vạn Lâm, tu vi nhất tinh đấu hoàng.
- Tiểu thúc, các nàng đang ở phía trước, chúng ta mau chóng đuổi theo.
Mã Thiên Nhai nói với Mã vạn Lâm, trong mắt hiện ra một vẻ cười cười, tựa như tưởng tượng đến cảnh mấy thân hình tuyệt mỹ kia được hắn chà đạp.
- Ngươi hiện tại mang rất nhiều người của Mã gia đối phó với người của Đấu Khí học viện, lại còn bị thương vong không ít, phụ thân ngươi biết được nhất định sẽ mắng ngươi
Mã Vạn Lâm nói.
- Tiểu thúc, đây chính là năm cô gái tuyệt sắc đó, thúc đã nhìn thấy người nào xinh đẹp như năm cô gái đó chữa, chẳng lẽ thúc không muốn lấy một trong số bọn họ làm vợ sao, nếu như bắt được, ta ba người, thúc hai người.
Mã Thiên Nhai cười lên.
- Đúng thế, nhưng năm nữ tử này thực lực cường hãn, có ba người đã là Ngũ Phẩm Luyện Dược sư, nếu như bắt được thì không chỉ có được các nàng mà còn có lợi ích với Mã gia.
- Đại thiếu gia, phía trước là Hoa môn trấn không xa, các nàng vừa đi vào bên trong.
Một ngũ tinh đấu vương của Mã gia cất tiếng nói với Mã Thiên Nhai.
- Chúng ta vây quanh Hoa Môn trấn, lần này không để cho bọn họ trốn thoát nữa.
Mã Thiên Nhai cất tiếng nói.
- Không hay rồi mấy vị trưởng lão, Mã gia lại đem người vây quanh trấn.
Một tam tinh đấu vương ở trong Phá Quân Bang tiến lên nói.
Mọi người mau tới khách điếm phía trước tìm chỗ nghỉ ngơi, không ngờ hiện tại Mã gia lại ngoan cố đuổi theo như vậy.
- Chuẩn bị nghênh địch.
Nạp Duy Tư không hề do dự mà nói:
- Chúng ta đi vào trong trấn, có cơ hội là xông ra.
- Chết tiệt, mau đuổi theo.
Âu Dương Phiên Tình chu miệng, thầm oán hận.
Một lát sau, tất cả mọi người của Phá Quân bang đã tập trung trên quảng trường, tiến vào trong trấn.
Hoa Môn trấn chính là thế lực của Mã gia, người của Mã gia vừa đến, một số thế lực ở trong trấn đã gia nhập vào.
Ở trong trấn cư dân nhìn thấy tình huống này thì đã đóng cửa núp vào. Loại chuyện đánh giết ở trong Quỷ Uyên này bọn họ đã gặp nhiều lần, sớm đã trở thành thói quen.
- Đáng chết, chúng ta đi vào trong trấn đã gây nên phiền toái lớn rồi.
Đỗ Mật Nhi bất đắc dĩ nhìn người Mã gia mà nói.
- Không ngờ bọn chúng lại đuổi theo nhanh như vậy.
Âu Dương Phiên Tình tiếp lời mà nói.
- Năm vị phó bang chủ, ta yểm hộ cho năm vị, năm vị đi trước đi, năm người đi trước thì chúng ta cũng không có chuyện gì.
Nạp duy Tư hướng về phía ngũ nữ nhân mà nói. Kỳ thật hắn đối với năm nữ nhân hồng nhan họa thủy này mà nói thấy rằng bọn họ quá xinh đẹp, nếu như không xinh đẹp như vậy thì người khác cũng không chằm chằm vào Phá Quân Bang.
- Ha ha, năm người đẹp tuyệt sắc, chúng ta lại gặp mặt, như vậy đi, các ngươi hãy theo ta, ta nhất định sẽ hầu hạ các ngươi thật tốt, tuyệt đối không để bị nửa điểm ủy khuất.
Mã Thiên Nhai nói với chúng nữ, trên người xuất hiện một dục vọng.
- Năm người này đi cùng chúng ta, những người khác ta cũng không làm khó dễ nữa.
Mã Thiên Nhai cười cười nói./
- Đáng chết.
Đỗ Mật Nhi cất tiếng nói, bị nhiều người vây quanh như vậy, muốn thoát ra là một chuyện khó với nàng.
- Năm vị phó bang chủ, chúng ta ngăn bọn họ lại, các ngươi tìm cơ hội đi trước đi.
Quách Dương cất tiếng nói.
- Được rồi, chúng ta sợ cái gì, chúng ta là người của Đấu Khí học viện mà.
Nhạc Kiều nói:
- Chúng ta liều mạng.
- Không sai, chúng ta liều mạng với bọn họ, thế lực của bọn họ cũng không hơn chúng ta bao nhiêu.
Tô Hân Nhi cất tiếng nói.
Nhân số của Mã gia bây giờ đã tăng hơn rất nhiều lần, những người vừa mới gia nhập đều có tu vi Đấu Linh và Đại Đấu sư.
- Mấy người đẹp tuyệt sắc, các vị hãy nghĩ cho kỹ đi, có định đie theo chúng ta không, nếu đi theo ta đảm bảo các vị mỗi đêm sẽ được rên rỉ dục tiên dục tử.
Mã Thiên Nhai nói lại lần nữa.
- Hạ lưu vô sỉ.
Tô Hân Nhi khẽ cất tiếng nói, sau đó trường kiếm của nàng vung lên, mang theo một kiếm mang rất lớn bổ xuống lên trên người của Mã Thiên Nhai, trong ba tháng nay Tô Hân Nhi đã đột phá tới tu vi thất tinh đấu vương, cộng thêm thanh kiêm mà Nhạc Thành luyện chê,s đã có thể đối phó với Mã Thiên Nhai.
- Mọi người cùng nhau xông lên, liều mạng.
Nạp Duy Tư hét lớn một tiếng, sau đó hai cánh đấu khí ngưng tụ, một mảng kiếm quang hướng về phía Mã Vạn Lâm.
- Giao Long Khởi Hải.
Nhạc Kiều khẽ thốt lên, sau lưng cũng ngưng tụ hai cánh đấu khí, toàn thân đấu khí bắt đầu trở nên cuồn cuộn giống như là linh xà vậy. Hiện tại Nhạc Kieu cũng đã đột phá tới thất tinh Đấu vương, cộng thêm nhuyễn tiên do Nhạc Thành luyện chế, thực lực cũng cao hơn rất nhiều.
- Đi.
Tư Mã Yên Nhiên, Âu Dương Phiên Tình, ba cô gái này cũng ngưng tụ đan hỏa rất lớn, công kích về phía Mã Vạn Lâm.
Đây là lần thứ ba Mã Vạn Lâm giao thủ với mọi người, hai lần trước hắn cũng không chiếm nhiều ưu thế, hắn mặc dù là nhất tinh Đấu hoàng cũng chỉ có thể miễn cưỡng chống lại ba thập tinh Đấu vương mà thô, mà ba người này hợp lịa đã vượt qua mức độ đó.
Người của Phá Quân bang thấy ba vị phó bang chủ tiến hành công kích thì cũng tấn công về phía người của Mã gia, dù sao Mã gia đấu vương cũng không thiếu, nhân số lại đông, người của Phá Quân Bang cũng gặp bất lợi.
- Thịch
Ở giữa không trung vang lên một tiếng thật lớn, Nạp Duy Tư sau một chiêu đã bị Mã Vạn Lâm đánh bay ra ngoài, khóe miệng có vết máu.
- Xoẹt
Nhuyễn tiên của Nhạc Kiều cũng rút ra đâm về phía sau của Mã Vạn Lâm, hổ khẩu của Nhạc Kiều tê rần, đối phó với đấu khí phòng ngự rất khó, thất tinh đấu vương không thể có uy hiếp gì với Đấu Hoàng.
- A...a
Ngay sau đó, Tư Mã Yên Nhiên, Đỗ Mật Nhi, Âu Dương Phiên Tình cũng trầm mặt xuống, Luyện Dược sư đan hỏa công kích so với Đấu khí và ma pháp công kích mạnh hơn một bậc, không thể khinh thường.
- Ti ti.
Đấu khí cường hãn không ngừng chuyển động, một mảng đấu khí phòng ngự hiện ra trước mặt Mã Vạn Lâm.
- Xoẹt.
Sắc mặt của ba cô gái trầm xuống, một mảng đấu khí tụ ở trước ngực công kích. Ba cô gái kia biết rõ không thể chống lại đối thủ nhưng cũng phải cố gắng.
- Thịch.
Sau đó ba cô gái bị văng ra bên ngoài mấy chục thước.
Một lát sau, trước lực phòng ngự và công kích, ba cô gái hiện tại đã thiệt thòi rất nhiều, ba cô gái sau đó liền đứng lên, lập tức móc một viên đan dược đưa vào trong miệng.
Tu Chân Giả Tại Dị Thế Tác giả: Vũ Phong
-----oo0oo-----
Chương 149: Một tên cũng không để lại.
nhóm dịch: black
Sưu Tầm By bumzapan --- 4vn
- Xích.
Nạp Duy Tư một lần nữa vung kiếm quang bổ về phía Vạn Lâm, liên tiếp phải ứng phó sự công kích của mấy người này, Mã Vạn Lâm có một cảm giác không thể dứt điểm được, thân hình công kích cũng bắt đầu run lên, sắc mặt trở nên tái nhợt.
- Chết tiệt.
Nhạc Kiều cất tiếng nói, bóng hình xẹt qua trên không trung, nhuyễn tiên trong tay ửng hồng tấn công về phía Mã Vạn Lâm.
- Phụt.
Thân hình của Mã Vạn Lâm nhoáng như thiểm điện ở trên không trung, chưởng mang quấn lấy nhuyễn tiên của Nhạc Kiều, dùng sức hất lên.
Mã Vạn Lâm ở trên không trung nhìn xuống chúng nữ, Tư Mã Yên Nhiên, Âu Dương Phiên Tình, dùng linh hồn lực công kích.
- Linh hồn công kích.
Tam nữ thần sắc biến đổi, lập tức trên mi tâm hiện ra quang mang chói mắt.
- Xích.
Dưới sự tác động của công kích Linh hồn lực, Mã Vạn Lâm đại biến sắc mặt, đặc biệt là Tư Mã Yên Nhiên ngũ phẩm luyện dược sư cao cấp, toàn thân là một khí tức nồng nặc.
- Phụt phụt.
Linh hồn lực công kích của tam nữ nhanh chóng hướng về phía Mã Vạn Lâm, mặc dù lực phòng ngự của Mã Vạn Lâm rất mạnh nhưng vẫn không thể chống lại, một lát sau, quang mang chói mắt, hơn phân nửa linh hồn lực đã xuyên qua đấu khí phòng ngự.
- Phụt phụt.
Ở giữa không trung, Mã Vạn Lâm không cảm thấy dễ chiu chút nào, thân hình lùi về sau mấy thước mà nói:
- Ba cô gái tuyệt sắc này thật cường hãn, không biết ở trên giường có mạnh mẽ như vậy không, ta thật thích.
Nói xong hắn một lần nữa đánh về phía tam nữ.
- Xích.
Một chưởng mang vô cùng lớn ngưng tụ ở trong tay, một lần nữa nghênh hướng tam nữ.
- Không xong rồi.
Nạp Duy Tư cùng với Nhạc Kiều xông lên tuy nhiên bọn họ hiện tại bị thương cũng không nhẹ, mà Tô Hân Nhi muốn tiếp tục công kích Mã Thiên Nhai, Mã Thiên Nhai hiện tại đã rơi vào thế hạ phong.
Tô Hân Nhi tốc độ hơi chậm một chút, Mã Vạn Lâm hiện tại đã công kích tới tam nữ không xa, đấu khí cường hãn cuồn cuộn xông tới, ở trên mặt đất từng phiến đá không ngừng bay lượn.
Sắc mặt tam nữ trở nên trắng bệch, nếu như bị đối phương công kích, ba người bọn mình sẽ phải bị trọng thương.
- Nếu như các nàng xảy ra chuyện gì thì ta sẽ phải đau lòng, may mà ta còn đến tìm kịp.
Một thanh âm quen thuộc truyền đến bên tai của Tư Mã Yên Nhiên, sau đó một đạo hắc ảnh kéo nàng vào trong lồng ngực, tay phải mang theo một thanh sắc chưởng ảnh hướng về phía Mã Vạn Lâm.
- Ầm
Ở trên không trung một tiếng nổ thật lớn vang lên, Mã Vạn Lâm giống như là diều đứt dây, văng ra ngoài vài trăm mét mới đứng vững được.
- Sao ngươi lại tới đây?
Tư Mã Yên Nhiên mừng rỡ nhìn người mặc áo đen.
- Ta tìm các ngươi mấy ngày rồi, cuối cùng cũng tìm thấy.
Người mặc áo đen chính là Nhạc Thành, trên đường đi, Nhạc Thành hiện tại phải vất vả mới đuổi kịp người của Phá Quân Bang.
- Nhạc Thành, sao ngươi lại tới đây?
Đỗ Mật Nhi và Âu Dương Phiên Tình hai người nhìn thấy Nhạc Thành thì đầu tiên là cảm thấy mừng rỡ, sau đó thở ra một hơi.
- Biểu ca Nhạc Thành.
- Nhạc Thành.
- Bang chủ.
Tô Hân Nhi, Nhạc Kiều, và Nạp Duy Tư nhìn thấy Nhạc Thành thì vô cùng mửng rỡ.
- Biểu ca, huynh cuối cùng cũng đã đến rồi.
Tô Hân Nhi cao hứng đến bên cạnh Nhạc Thành.
- Làm sao vậy, có chuyện gì đó?
Nhạc Thành cất tiếng hỏi mọi người, trong mắt hiện ra một tia lạnh lẽo.
- Bang chủ.
Bọn người của Phá Quân Bang nhìn thấy Nhạc Thành thì vội đi tới sau lưng của hắn.
Sau đó mọi người liền đem tình huống vừa qua nói với hắn một lượt, sắc mặt của Nhạc Thành ngày càng trở nên khó coi, trên người có một sát khí lạnh thấu xương.
- Ngươi là ai, dám nhúng tay vào chuyện của Mã gia?
Mã Thiên Nhai nhìn thấy năm nữ tử tuyệt sắc vây quanh Nhạc thành thì sắc mặt lập tức biến chuyển.
- Mã gia à? Từ nay về sau không còn Mã gia nữa.
Nhạc Thành lạnh lùng nhìn Mã Thiên Nhai, trong mắt hiện ra một hàn mang.
Bị Nhạc Thành nhìn, Mã Thiên Nhai không kìm được mà rét run, toàn thân trở nên rung chuyển.
- Thiên Nhai, cẩn thận một chút, người này không dễ chạm vào.
Mã Vạn Lâm tiến tới cạnh Mã Thiên Nhai.
- Yêu Huyên, phiền ngươi bảo vệ cho các nàng.
Nhạc Thành cất tiếng nói với Yêu Huyên, rồi hướng về đám người Yêu Cơ mà nói:
- Yêu Cơ, Khiếu Thiên Tử Long, Thông Thiên, các ngươi mau xông lên giết cho ta, ta muốn tiêu diệt sạch Mã gia.
- Sưu.
Nhạc Thành vừa dứt lời thì bốn bóng người xẹt qua, Khiếu Thiên Hổ, Thông Thiên Thử Tử Điện Mãng cùng Cửu Vĩ Linh Hồ lao vào trong đám người của Mx gia. Sau đó từng tiếng kêu thảm thiết vang lên.
- Nạp Duy Tư, Quách Dương các ngươi giết sạch cho ta, một người cũng không để lại.
Nhạc Thành nói với Nạp Duy Tư và Quách Dương, sau đó ngự kiếm lên trên không trung.
- Ngươi, ngươi rốt cuộc là ai?
Mã Thiên Nhai nghe thấy tiếng kêu thảm bốn bề thì hoảng sợ nói.
- Ta là ai thì ngươi không xứng để biết, chỉ có điều hiện tại ngươi phải lập tức chết.
Sắc mặt của Nhạc Thành trầm xuống, một mảng thanh mang bắn về phía Mã Thiên Nhai.
- Xích.
Vòng tròn phòng ngự do Mã Thiên Nhai bố trí không ngăn được một chỉ này của Nhạc thành, bị xuyên qua mà ngã xuống mặt đất.
- Sưu.
Nhìn thấy Mã Thiên Nhai một chiêu bị đánh chết, Mã Vạn Lâm nhanh chóng chạy tới, đối phương thực lực thật sự quá mạnh, mình không phải là đối thủ.
- Muốn chạy, hừ…
Nhạc Thành quát lên một tiếng, sau đó thủ ấn trong tay biến đổi, một đạo điện quang xoẹt qua.
Đỗ Mật Nhi, Nhạc Kiều, Tư Mã Yên Nhiên, Âu Dương Phiên TÌnh thấy cảnh tượng như vậy thì không thể tưởng tượng nổi, thực lực của Nhạc Thành quả thực đã tăng lên rất nhiều.
- Trời ạ, bá phụ và phụ thân mà biết hắn đơn giản đánh chết Đấu hoàng như vậy thì không biết sẽ nói thế nào.
Nhạc Kiều thì thào.
Một hồi sau, Mã gia tổng cộng năm trăm người đã toàn bộ bị giết hại, Mã gia tổng cộng năm trăm người, nửa canh giờ toàn bộ đã bị giết chết.
- Thương thế của các ngươi thế nào rồi?
Nhạc Thành cất tiếng hiỏ chúng nữ, ngoại trừ Hân Nhi thì mọi người thoạt nhìn bị thương rất không nhẹ.
- Không có gì trở ngại.
Đỗ Mật Nhi nói với Nhạc Thành.
- Chúng ta trước hết đi vào, ta chữa thương cho các ngươi.
Nhạc Thành cất tiếng nói với chúng nữ, nếu như không có hắn hỗ trợ chỉ sợ một hai tháng sau chúng nữ vẫn chưa khôi phục lại được.
Tàn cuộc ở bên ngoài Nhạc Thành cũng mặc kệ không để ý tới. Hắn đã nói với Nạp Duy Tư và Quách Dương, xử lý xong thì cùng với đám người Yêu Huyên và chúng nữ rời khỏi.
Sau đó Phá Quân Bang tiến vào một khách điếm, ở nơi này Nhạc Thành từ từ dùng chân khí rót vào người của Tư Mã Yên Nhiên, sau đó không ngừng vận chuyển kinh mạch, sắc mặt của Tư Mã Yên Nhiên từ tái nhợt đã chuyển sang ửng hồng.
Một canh giờ sau Nhạc Thành mới thu hồi chân khí lại, đưa cho Tư Mã Yên Nhiên một viên đan dược.
Lập tức Nhạc Thành nói với Tư Mã Yên Nhiên chuyện ở tháp vĩnh hằng rồi nói tiếp:
- Thật xin lỗi, ta không ở cạnh ngươi khiến ngươi phải chịu khổ rồi.
- Cái này không thể trách ngươi, không phải ngươi hiện tại đã đến kịp rồi sao?
Tư Mã Yên Nhiên ôn nhu cười nói với Nhạc Thành, đôi mắt to xinh đẹp tựa hồ như muốn chảy cả nước ra vậy.
- Yên Nhiên, nàng xinh đẹp quá.
Nhạc Thành không kìm được mà ôm Tư Mã Yên Nhiên vào trong lòng một mùi hương xông vào mũi.
- Ngươi lại muốn làm gì vậy?
Tư Mã Yên Nhiên ở trong lòng của Nhạc Thành mà cất tiếng nói, ở trong lòng của hắn nàng cảm thấy vô cùng an toàn.
- Ngươi cước nói đi.
Cảm nhận được bộ ngực cao ngất của Tư Mã Yên Nhiên tựa vào mình, Nhạc Thành liền cảm thấy một luồng lửa nóng, hắn không kìm được cúi xuống hôn lên đôi mắt của nàng.
Hai mắt nàng xinh đẹp như sao, cái mũi tinh xảo, cuối cùng là cái miệng anh đào nhỏ nhắn, Nhạc Thành từ từ trêu đùa Tư Mã Yên Nhiên.
Tư Mã Yên Nhiên so với hắn giống như là một tờ giấy trắng, chỉ là dưới sự trêu đùa của Nhạc Thành nàng cũng cảm thấy một luồng khí nóng phát ra.
Nhạc Thành tham lam hôn lấy cái miệng anh đào của nàng, sau đó luồn tay ra sau lưng của nàng, vuốt ve bờ eo thon, tay trái thì chạm vào cặp mông ngạo nghễ mà khẽ bóp một cái.
- A.
Tư Mã Yên Nhiên không nhịn được mà ôm lấy Nhạc Thành, toàn thân nóng bỏng.
Cảm nhận được phản ứng của Tư Mã Yên Nhiên, Nhạc Thành cảm thấy một mảng lửa nóng, thần thương đã trở nên cứng rắn, lúc này Nhạc Thành không ngừng vuốt ve bờ mông của nàng, sau đó lại mân mê bộ ngực sữa.
- A.
Tư Mã Yên Nhiên toàn thân run lên, toàn thân như muốn tan chảy ra vậy.
- Nhạc Thành, không được, các nàng ở bên cạnh.
Tư Mã Yên Nhiên nói với Nhạc Thành.
- Cái này…aizz…
Nhạc Thành bất đắc dĩ thở dài một hơi, tiểu ny tử này lăn qua lăn lại khiến mình một thân dục hỏa rồi phải kìm lại.
- Nhạc Thành, ngươi mau đi giúp Mật Nhi và Phiên Tình đi, các nàng bị thương không nhẹ đó.
Tư Mã Yên Nhiên nói với Nhạc Thành.
Đúng rồi, cái thứ thô sáp chạm vào người ta lúc nãy là gì vậy, nóng quá.
- Khụ.
Nhạc Thành bất đắc dĩ ho khan một tiếng rồi nói:
- Được rồi, ta đi giúp các nàng chữa thương.
Nhạc Thành bất đắc dĩ phải rời khỏi phòng của Tư Mã Yên Nhiên, trong lòng thầm lẩm bẩm:
- Xem ra có thời gian mình phải phổ cập tri thức cho nàng mới được.
Đi tới trướcgian phòng của Đỗ mật Nhi, Nhạc Thành gõ cửa:
- Có ai không, ta tới giúp ngươi chữa thương.
- Vào đi.
Ở trong phòng truyền ra thanh âm của Đỗ Mật Nhi, sau đó Nhạc Thành liền tiến vào thì thấy nàng ta đang khoanh chân trên giường.
- Ăn vào đi, thương thế sẽ tốt hơn.
Nhạc Thành đưa cho Đỗ Mật Nhi một viên Phục Nguyên đan.
- Cám ơn.
Đỗ Mật Nhi liếc nhìn Nhạc Thành, nàng cùng với Nhạc Thành ở trong cùng một phòng khiến tim đập dồn dập, trong lòng cảm thấy bối rối.
- Ngươi ngồi xuống, ta vận công trị thương giúp ngươi.
Nhạc Thành nói với Đỗ Mật nhi, sau đó chần chừ một chút, thủ ấn ngưng lại, một thanh mang tràn lân trên thân của nàng.
Cảm nhận được hai tay của Nhạc Thành đặt sau lưng của mình, Đỗ mật Nhi không kìm được mà đập tim thình thịch, trong đầu thầm lẩm bẩm:
- Tại sao như vậy, chẳng lẽ ta thích hắn hay sao, tại sao bên người của hắn có nhiều nữ nhân như vậy mà ta lại thích hắn.
- Yên tâm đi, ta sẽ không làm ngươi bị thương.
Nhạc Thành cất tiếng nói sau đó rót chân khí vào người của Đỗ mật Nhi.
Nghe thấy lời nói của Nhạc Thành Đỗ Mật Nhi liền ửng đỏ cả khuôn mặt lên, miên man suy nghĩ.
Cô nam quả nữ ở trong cùng một gian phòng tiếp xúc lẫn nhau, hai người ai cũng không nhiều lời, Đỗ mật nhi thì xấu hổ với tình huống mập mờ này.
Một lúc sau Nhạc Thành đã rời khỏi gian phòng mà đi tới chỗ của Âu Dương Phiên Tình để chữa thương, hai người này đều xấu hổ giố như nhau, trên người của Âu Dương Phiên Tình có một mùi hương nhàn nhạt khiến cho Nhạc Thành cảm thấy khẽ giật mình, tuy nhiên sau đó hắn cố gắng đè nén tâm tình xuống.
Cuối cùng, Nhạc Thành lại tìm Nhạc Thành và Tô Hân Nhi, thời gian một ngày cuối cùng cũng trôi qua, ngày hôm sau Nhạc Thành mang mọi người rời khỏi trấn.
Trên đường phiả trả qua ba cái trấn nhỏ, Nhạc Thành mang theo đoàn người quét qua những cái trấn này, đây đều là những địa bàn của Mã gia, dưới sự tấn công của Yêu Cơ, KHiếu Thiên hổ, THông Thiên Thử, Tử Điện Mãng Mã gia không thể phản kháng.
Mà hiện tại, Nhạc Thành muốn trừ tận gốc Mã gia, Mã gia chỉ có ba nhị tinh Đấu hoàng và một tam tinh Đấu hoàng mà thôi, thế lực này chưa đáng để Nhạc Thành để vào trong mắt.
Diệt trừ Mã gia xong, Nhạc Thành khôi phục vẻ tươi cười, đánh giá tài sản thu thập được từ Mã gia thì khoảng tám trăm vạn kim tệ, số tiền này quả thực khá lớn.
Diệt Mã gia, Phá Quân Bang thu thập không ít thứ tốt, Nhạc Thành đối với người của Phá Quân Bang cũng không keo kiệt, mỗi người đều được phân chia, tài sản của bọn họ hiện tại so với một số tiểu gia tộc còn nhiều hơn.
Phá Quân hiện tại dùng binh khí tốt nhất, ăn uống, mặc những bộ đồ tốt nhất, hơn ba trăm người đều có trữ vật giới chỉ, những thứ này là do Nhạc Thành ở khắp nơi vơ vét được.
Trải qua mấy ngày tiêu diệt Mã gia, Phá Quân Bang cũng đã biết thế lực cường hãn của Bang chủ, cường giả Đấu Hoàng một chiêu đã bị đánh chết, bang chúng đối với bang chủ không thể không cuồng nhiệt hâm mộ.
Đem Mã gia thu thập xong, Nhạc Thành liền tính toán để cho người của Phá Quân Bang được nghỉ ngơi, mà Nhạc Thành lại có chuyện cần nói với đám Nạp Duy Tư.
Ở trong đại sảnh nghị luận của Phá quân Bang, dưới sự phân phó của Nhạc Thành, Quách Dương cùng với Nạp Duy Tư được gọi vào đại sảnh, mọi người mỉm cười với nhau xong liền phân chỗ mà ngồi.
Khiếu Thiên Hổ, Tử Điện Mãng, Yêu Cơ, Thông Thiên Thử, bốn người phân biệt với nhau mà ngồi, mà Yêu Huyên thì không thích cảnh tượng này cho nên tự mình đi nghỉ ngơi, Ngũ nữ cũng không xuất hiện.
Ngồi ở trong đại sảnh có tổng cộng mười mấy người, mỗi người ngoại trừ Quách Dương thì đều có tu vi ít nhất là lục tinh đấu vương.
Trong ba tháng này, thế lực của Phá Quân Bang đã tăng lên, Quách Dương đã đột phá tới tứ tinh đáu vương, điều này có quan hệ tới đan dược của Nhạc Thành, mà Nạp Duy Tư thì cũng có dấu hiệu muốn đột phá tới Đấu Hoàng, điều này khiến cho Nhạc Thành cảm thấy mừng rỡ.
Mục tiêu của Nhạc Thành chính là bồi dưỡng đội ngũ có ba trăm đấu hoàng, hắn nhìn mọi người phía dưới mà nói:
- Các ngươi hiện tại cảm nhận thấy gia nhập Phá Quân Bang thế nào?
- Bang chủ, hiện tại có đuổi ta ra khỏi Phá Quân Bang ta cũng không đi.
Nạp Duy Tư khẽ cười nói.
Những người khác cũng tỏ vẻ chết cũng không rời khỏi Phá Quân Bang, thế lực của Phá Quân Bang so với mấy đế quốc kia còn tốt hơn nhiều.
- Từ hôm nay Phá Quân Bang sẽ đổi tên là Phá Quân vệ, xác nhập vào Phá Quân doanh, Nạp Duy Tư làm phó doanh chủ, Quách Dương đổi từ trưởng lão thành đội trưởng, hiện tại vừa vặn có năm trưởng lão, từ nay về sau, Phá Quân vệ ba trăm người, mỗi người các ngươi qunả lý sáu mươi người, chia làm năm tiểu đội.