14-10-2011, 09:56 PM
Thần Tá»™c Chi Chủ-Thần Thoại-Háºn Ä‘á»i vô đối
Tham gia: Dec 2009
Äến từ: Châu Ã
Bà i gởi: 1,800
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 4 ngà y
Thanks: 2,665
Thanked 18,716 Times in 1,355 Posts
Äại Tống Phong LÆ°u Tà i Tá»
Quyển 1: Thánh Nhân Xuất Thế
Chương 15: Tây Du Hiếu Ký
Tác giả: Ngá» Háºu PhÆ°Æ¡ng Tình
Dịch: JiNjNguyen
Nguồn: Sưu tầm
Thạch Kiên gian láºn, chép lại bá»™ Tá»± Trị Thông Giám, ban đầu cảm thấy rất khó khăn, có nhiá»u Ä‘oạn hắn phải suy nghÄ© rất lâu má»›i có thể sá»a đổi. NhÆ°ng tứ đại tiểu thuyết nổi tiếng nhất của trung quốc thì hắn thuá»™c là u là u.
Hắn bắt đầu kể:
- Từ thá»i há»—n Ä‘á»™n, trá»i đất chÆ°a phân ly, má»i thứ vẫn còn má» mịt, Bà n Cổ khai phá thế giá»›i, ban phát sá»± sống, tạo ra sinh linh, phát minh ra vạn váºt.
Thiên địa sÆ¡ khai, sau mÆ°á»i hai vạn chÃn nghìn sáu trăm năm đã hình thà nh hoà n chỉnh. Thế giá»›i cÅ©ng được bảo vệ bởi mÆ°á»i hai con giáp, chÃnh là , tÃ, sá»u, dần, mão, thìn, tị, ngá», mùi, thân, dáºu, tuất, hợi. Cứ mÆ°á»i ngà n tám trăm năm sẽ có má»™t ngà y dà i hÆ¡n những ngà y khác, thá»i gian cÅ©ng dá»±a và o mÆ°á»i hai con giáp mà phân chia: giá» Thìn, giá» Tị, giá» Ngá»â€¦..
Khi thiên địa trải qua thêm năm ngà n bốn trăm năm, thế giới bắt đầu phân chia, sinh linh bắt đầu khai sáng thế giới.
Hắn kể một hơi, tới đoạn:
- Hầu vÆ°Æ¡ng cÆ°á»i nói
“Tốt, tốt, tốt ! Từ nay ta lấy tên là Tôn Ngộ Không !!!
Sau đó đột ngột im bặt, không nói thêm gì nữa.
Bà ná»™i hắn chÆ°a từng được nghe chuyện thần thoại, hai mắt bà mở lá»›n, ra vẻ mong đợi, quên luôn cả việc…..tá»± tá». Ngay cả Hồng Diên cÅ©ng nghe tá»›i si ngốc. NhÆ°ng Thạch Kiên lại ngừng lại, không kể thêm, hắn vốn Ä‘á»c nhiá»u tiểu thuyết, trong đó thÃch nhất bốn bá»™ truyện truyá»n kỳ của Trung Quốc.
Bá»™ đầu, Kim Bình Mai….tất nhiên hắn không dám kể cho bà ná»™i nghe, Thủy Há», cÅ©ng váºy, chỉ có bá»™ Tây Du Ký là có thể.
Hắn nói:
- Bà nội, ngà y mai cháu sẽ kể tiếp….
Sau đó hắn bá» mặc ánh mắt đầy u oán của bà ná»™i và Hồng Diên, quay lÆ°ng Ä‘i khá»i phòng.
NhÆ°ng chỉ chốc lát, Hồng Diên đã lấy giấy bút chạy tá»›i thÆ° phòng, Thạch Kiên thấy váºy trêu đùa:
- Tiểu nha đầu, mặt trá»i hôm nay má»c từ hÆ°á»›ng tây hả, sao lại muốn há»c táºp.
- Không được gá»i ta là tiểu nha đầu
Hồng Diên tức giáºn nói, trong chốc lát, nà ng lại túm áo Thạch Kiên nói:
- Thiếu gia, ta muốn chép lại câu chuyện của thiếu gia.
- A…
Thạch Kiên kinh ngạc nhảy dựng lên. Cái nà y không phải là đơn giản, Tây Du Ký, toà n bộ hơn trăm ngà n từ.
Hắn nói:
- NgÆ°Æ¡i nghÄ© cho cẩn tháºn, chuyện nà y rất dà i….
- Nô tì không sợ…
Hồng Diên đầy quyết tâm nói.
Thạch Kiên ngẫm nghĩ một chút, sau đó hắn ghé và o tai nà ng thì thầm.
Hồng Diên nghe xong, hồ nghi há»i:
- Tháºt sá»± dùng được sao ?
- Ta lại lừa ngươi hay sao ?
Trong chốc lát, Hồng Diên liá»n chạy Ä‘i tìm rồi mang tá»›i mấy cái lông ngá»—ng, Thạch Kiên lấy kéo, cắn xén, là m thà nh má»™t cái bút lông ngá»—ng. Hắn vốn nghÄ© hiện tại dùng bút lông quả thá»±c rất lãng phÃ, quả nhiên, so vá»›i bút lông, cái bút nà y viết nhanh hÆ¡n và i lần.
Thạch Kiên là m ra chiếc bút lông ngá»—ng, thÆ° pháp lại biến đổi, loại thÆ° pháp nà y khiến Hồng Diên vô cùng thÃch thú, muốn há»c ngay láºp tức.
NhÆ°ng khi dùng thá», vì đầu bút rất cứng, nên chữ của Hồng Diên viết vô cùng tệ hại, nhìn chữ mình viết trông nhÆ° rắn bò lổm ngổm nà ng thiếu Ä‘iá»u muốn khóc.
Thạch Kiên thấy váºy Ä‘Ã nh buông sách vở, dạy nà ng cầm bút, dạy nà ng viết. Hồng Diên vốn thông minh, chỉ sau và i ngà y nà ng cÅ©ng đã viết được, tất nhiên khó có thể so sánh vá»›i Thạch Kiên.
Cứ nhÆ° váºy, má»—i ngà y Hồng Diên Ä‘á»u rất báºn rá»™n, vừa nấu ăn, vừa viết, má»—i ngà y nà ng viết tá»›i mấy ngà n chữ. Thạch Kiên và bà ná»™i nhìn thấy cÅ©ng lo ngại, tháºm chà còn muốn mua thêm má»™t nha hoà n giúp đỡ nà ng.
Không ngá» Hồng Diên vừa nghe đã nổi giáºn, nhất quyết không chịu, còn sợ rằng vì nà ng chăm sóc không tốt nên lão phu nhân má»›i muốn quẳng nà ng sang má»™t bên. Kỳ tháºt, nà ng cÅ©ng có tÆ° ý, hiện tại Thạch Kiên còn nhá», trong nhà chỉ có má»™t mình nà ng là nha hoà n, nếu lão phu nhân muốn, Thạch Kiên cÅ©ng sẽ không phản đối, tÆ°Æ¡ng lai nà ng chắc chắn sẽ là ngÆ°á»i Thạch gia, Ãt nhất cÅ©ng là má»™t thiếp thân. NhÆ°ng nếu mua thêm má»™t nha hoà n, sợ rằng má»i việc sẽ xáo trá»™n.
Hiện tại, Hồng Diên có thể nói đã chưởng quản má»™t ná»a Thạch gia, ngay cả VÆ°Æ¡ng Khôn cÅ©ng vô cùng cung kÃnh vá»›i nà ng, tháºm chà gá»i nà ng là tiểu thÆ°. Ở Thạch gia nà ng cÅ©ng được má»i ngÆ°á»i quý mến, bà cháu Thạch Kiên thấy nà ng không đồng ý, đánh từ bỠý định. Chỉ có bà ná»™i thấy nà ng vất vả, thỉnh thoảng lại Ä‘au xót.
Thạch Kiên nhìn váºy cÅ©ng rất cảm Ä‘á»™ng, hắn vốn không có phân biệt thân pháºn cao thấp, Hồng Diên lại chỉ là má»™t tiểu cô nÆ°Æ¡ng má»›i mÆ°á»i bốn tuổi, hắn cÅ©ng không quản, mÆ°á»i bốn tuổi liệu có thể là m được gì ?
Tháºm chà hắn còn Ä‘Æ°a cho nà ng 20 lạng bạc, bảo nà ng Ä‘Æ°a cho phụ thân nà ng ở quê nhà . Hà nh Ä‘á»™ng của hắn khiến Hồng Diên phát khóc, không biết mình đã tu mấy kiếp, nên kiếp nà y má»›i có phúc khà tiến và o Thạch gia.
Cứ nhÆ° váºy, trải qua sáu tháng, cuối cùng Thạch Kiên cÅ©ng đã kể tá»›i quyển thứ tám, Hồng Diên cÅ©ng đã chép tá»›i quyển thứ tám của bá»™ Tây Du Ký.
Trong thá»i gian nà y, việc "viết" sách của Thạch Kiên cÅ©ng diá»…n ra rất nhanh chóng, chỉ là cà ng lúc bản thảo cà ng đồ sá»™, hắn sợ bị lÆ°u lạc nên bảo Hồng Diên Ä‘em ra ngoà i để đóng thà nh sách.
Chủ quán ban đầu không để ý, tưởng rằng Thạch Kiên chép sách sá», thiên hạ rá»™ng lá»›n, rất nhiá»u sách sá», hắn có không biết cÅ©ng là thÆ°á»ng. NhÆ°ng ngay khi đóng sách xong, Hồng Diên lại Ä‘á»™t nhiên Ä‘Æ°a cho hắn má»™t quyển sách nhá», bảo muốn đóng.
Chủ quán nhìn quyển sách nhỠnà y chợt ngây ngẩn cả ngươi, chữ viết trên sách….là dùng loại bút gì để viết ?
Hồng Diên còn tưởng hắn thấy chữ xấu, vội và ng nói:
- Äây là do nô tì viết….
Ông chủ hÃp mắt nhìn nà ng, nói:
- Quả nhiên là gia nhân của thần đồng, cô nương viết thực đẹp. Nhưng…cô nương dùng loại bút gì để viết ?
- Thiếu gia dạy ta dùng bút lông ngỗng để viết.
Hồng Diên đắc ý nói.
- Lông ngỗng cũng có thể là m bút ?
- Ông chủ Mã, ngươi lấy một cái lông ngỗng tới đây, nô tì viết cho ngươi xem.
Hồng Diên cà ng lúc cà ng đắc ý, ở đại Tống nà y, nà ng là ngÆ°á»i thứ hai sau thiếu gia dùng loại bút nà y viết chữ.
Chủ quan vá»™i mang tá»›i mấy cái lông ngá»—ng, lúc nà y rất nhiá»u ngÆ°á»i nghe thấy há» Ä‘ang nói vá» tiểu thần đồng phát minh ra má»™t loại bút má»›i, tất cả Ä‘á»u tụ táºp hiếu kỳ quan sát.
Hồng Diên dùng lông ngỗng chấm mực viết, tốc độ rất nhanh, nét bút lại tinh tế, nà ng viết lên trang bìa ba chữ: Tây Du Ký.
Má»i ngÆ°á»i quan sát Ä‘á»u ồ lên, tán thưởng không ngừng.
Ông chủ Mã lại há»i:
- Cô nương, Tây Du Ký nà y….là do ai viết, sao ta chưa nghe nói qua.
Hồng Diên lại đắc ý, nà ng Ä‘em truyện Thạch Kiên vì bà ná»™i bị bệnh mà kể chuyện Tây Du Ký cho má»i ngÆ°á»i nghe.
Ông chủ mã vừa nghe, vừa mở sách Ä‘á»c, cà ng Ä‘á»c cà ng mê mẩn, cuối cùng luyến tiếc không muốn buông quyển sách. Hắn cuối cùng Ä‘á» mặt nói:
- Cô nương, có thể….cho ta mượn quyển sách nà y in thêm một bản ?
- Cái nà y không được
Hồng Diên nhìn vẻ mặt thất vá»ng của ông chủ Mã, lại nói:
- Ta phải há»i thiếu gia trÆ°á»›c. Chỉ cần thiếu gia đồng ý, ta sẽ cho ngÆ°Æ¡i mượn in.
- Váºy ngÆ°Æ¡i giúp ta nói và i câu, sau nà y nếu cô nÆ°Æ¡ng tá»›i mua gì, ta cÅ©ng sẽ giảm giá bảy phân.
- Thiếu gia ta đã nói, tiá»n bạc là váºt ngoại thân, chết cÅ©ng không thể mang theo, chỉ cần đủ dùng, dù ngÆ°Æ¡i đánh chết hắn hắn cÅ©ng không lấy của ngÆ°Æ¡i má»™t xu.
Hồng Diên ưỡn ngực, kiêu ngạo nói.
Hồng Diên nói xong, liá»n Ä‘i vá» nhà . Nà ng Ä‘em ý tứ của ông chủ nói cho Thạch Kiên, Thạch Kiên nghÄ©, thế giá»›i nà y quả thá»±c cuá»™c sống khá buồn tẻ, nhạc không có, chỉ có Ä‘á»c sách, vì váºy hắn đồng ý. Hắn cÅ©ng không dám là m qua loa, mặc dù lần nà y hắn cho mượn, không được xu nà o, nhÆ°ng cÅ©ng bá» công cùng Hồng Diên Ä‘á»c lại bản thảo, sá»a chữa lại má»™t lần.
Thạch Kiên sá»a chữa lại tất cả má»i thứ xong liá»n Ä‘Æ°a cho Hồng Diên. Ông chủ Mã sau khi in lại, liá»n đổi tên Tây Du Ký thà nh Tây Du Hiếu Ký, Hồng Diên thấy váºy liá»n há»i hắn vì sao lại đổi tên nhÆ° váºy, ông chủ Mã trả lá»i, đó là vì kÃnh trá»ng hiếu đạo của thần đồng, vì bà ná»™i mang bệnh mà kể truyện, cho nên phải thêm má»™t chữ hiếu và o. Hồng Diên nghe váºy liên tục gáºt đầu, khen phải.
Thạch Kiên sau khi biết việc cÅ©ng lắc đầu, hiện tại Äại Tống rất coi trá»ng hiếu đạo, bất cứ thứ gì có liên quan đến hiếu đạo được biết láºp tức sẽ trở nên vô cùng … thần thánh.
Bảy tháng sau, Uông Thuyên bị Ä‘iá»u đến Nhạc Châu là m tri huyện, việc Ä‘iá»u Ä‘á»™ng quan viên của Tống triá»u cÅ©ng là việc thÆ°á»ng, tuy nhiên Uông Thuyên là quan thanh liêm nên ngà y hắn Ä‘i có rất nhiá»u ngÆ°á»i Ä‘Æ°a tiá»…n. Uông Thuyên cúi mình, vái chà o má»i ngÆ°á»i, khi hắn chuẩn bị rá»i Ä‘i, chợt cả đám đông trở nên yên tÄ©nh lạ thÆ°á»ng.s
Ãnh mắt bá»n há» tất cả Ä‘á»u nhìn vá» má»™t phÃa, ở phÃa đó có ba ngÆ°á»i, má»™t tiểu tá» Ä‘ang đẩy xe, phÃa trên có má»™t bà lão Ä‘ang ngồi, Ä‘i bên cạnh còn có má»™t tiểu nha hoà n.
Thiếu niên nà y không phải chỉ đóng cá»a không ra ngoà i, chỉ là rất khó nhìn thấy. Lúc nà y, cuá»™c sống của Thạch Kiên rất yên ổn, hÆ¡n nữa buổi sáng hắn chăm chỉ luyện táºp nên dù thân thể thoạt nhìn có chút gầy yếu, nhÆ°ng so vá»›i hai tháng trÆ°á»›c thì tốt hÆ¡n nhiá»u. HÆ¡n nữa hắn lại rất đẹp trai, mà y ráºm mắt sáng, bÆ°á»›c Ä‘i trầm ổn, lại khoác trên mình má»™t thân bạch y, tà áo phất phÆ¡ trong gió, dáng vẻ tiêu sái, thoát tục khiến má»i ngÆ°á»i ngây ngốc ngắm nhìn.
Tà i sản của Yasha
Chữ ký của Yasha Ưa thÃch cá nhân không nhiá»u lắm, đặc thù ham mê không có. ÄÆ¡n giản mà nói, ta là ngÆ°á»i chÃnh trá»±c, thiện lÆ°Æ¡ng, ngoại trừ quá soái (đẹp trai), có lẽ không có khác cái gì khuyết Ä‘iểm.
Äã có 7 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Yasha
14-10-2011, 09:56 PM
Thần Tá»™c Chi Chủ-Thần Thoại-Háºn Ä‘á»i vô đối
Tham gia: Dec 2009
Äến từ: Châu Ã
Bà i gởi: 1,800
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 4 ngà y
Thanks: 2,665
Thanked 18,716 Times in 1,355 Posts
Äại Tống Phong LÆ°u Tà i Tá»
Quyển 1: Thánh Nhân Xuất Thế
Chương 16: Thánh Chỉ Tới
Tác giả: Ngá» Háºu PhÆ°Æ¡ng Tình
Dịch: JiNjNguyen
Nguồn: Sưu tầm
Mấy ngà y nay, bà cháu Thạch Kiên rất mang Æ¡n của Uông tri huyện, lão đã má»i những danh y nổi tiếng nhất của Giang Ninh tá»›i trị bệnh, mặc dù các danh y nà y Ä‘á»u không thể trị là nh chân của bà ná»™i, nhÆ°ng Thạch Kiên vẫn thầm cảm tạ Uông tri huyện. Vì váºy hôm nay hắn má»›i tá»›i tiá»…n Ä‘Æ°a.
Thạch Kiên chắp tay nói:
- Vãn sinh chúc Uông tri huyện thuáºn buồm xuôi gió.
Uông Thuyên gáºt đầu cảm Æ¡n, hắn nhìn Thạch Kiên, nghÄ© thầm, thiếu niên nà y quả nhiên anh khà hÆ¡n ngÆ°á»i, Lý cá» nhân tại sao lúc trÆ°á»›c nhìn không ra ngÆ°á»i nà y ? Bây giá» thì ngược lại, cứ ná»a tháng lại chủ Ä‘á»™ng Ä‘Æ°a con gái tá»›i nhà ngÆ°á»i ta “Äoà n viênâ€, chấp nháºn má»i sá»± chê cÆ°á»i.
Hắn còn hoà i nghi khi Thạch Kiên tá»›i nÆ°Æ¡ng tá»±a Lý gia, Lý Hằng có hay không gặp bà cháu hắn, nếu không thì má»™t nhân váºt nhÆ° Thạch Kiên là nà o hắn lại không chú ý.
Thạch Kiên nói:
- Nghe nói Uông đại nhân được Ä‘iá»u tá»›i Nhạc Châu. CÅ©ng tháºt trùng hợp, trÆ°á»›c đây phụ thân ta cÅ©ng nháºm chức ở đó, trÆ°á»›c khi qua Ä‘á»i phụ thân cÅ©ng từng dẫn vãn sinh tá»›i Nhạc Châu thăm quan, vì váºy vãn sinh cÅ©ng có chút ấn tượng. Äặc biệt nÆ¡i đó có má»™t danh thắng, gá»i là Nhạc DÆ°Æ¡ng lầu, vô cùng to lá»›n, đồ sá»™. Bây giá» vì đại nhân, ta muốn là m má»™t bà i từ văn, chúc đại nhân thuáºn buồm xuôi gió, thăng quan tiến chức.
- Rất tốt…
Uông tri huyện nghe xong vô cùng mừng rỡ, thiếu niên nà y ngoại trừ ba tác phẩm ở Lý phủ cùng vá»›i bản chữ khắc trÆ°á»›c cổng Thạch gia và bà i thÆ¡ ở Thái Bạch tá»u lâu thì không còn tác phẩm nà o lÆ°u truyá»n, hắn lại cà ng chÆ°a bao giá» vì ngÆ°á»i khác mà viết tặng. Má»i ngÆ°á»i ai cÅ©ng biết, thiếu niên nà y tâm cao khà ngạo, phẩm hạnh vô cùng cao, cÅ©ng không mà ng danh vá»ng. Hiện tại hắn chủ Ä‘á»™ng Ä‘á» nghị vì mình là m từ, tháºt rất có hứng. HÆ¡n nữa tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u đã chiêm ngưỡng tà i văn chÆ°Æ¡ng của hắn, tất cả Ä‘á»u rất háo hức.
Hắn nhìn thÆ° pháp của thiếu niên trÆ°á»›c mặt Ä‘ang sá» dụng, quả thá»±c phóng khoáng, linh hoạt, kỳ ảo, tao nhã, tá»± tin, vô cùng tú dáºt, bình thản. Loại thÆ° pháp nà y khiến ngÆ°á»i ta cảm thấy nhÆ° phong thần Ä‘á»™c bá»™, nhÆ° gió thổi mây trôi.
Chỉ nhìn mấy chữ, không chỉ Uông tri huyện, má»i ngÆ°á»i xung quanh Ä‘á»u đồng loạt hét lá»›n:
- Hay !!!
Có thể không sao ? Äây chÃnh là thÆ° pháp của Äại SÆ° Äổng, là má»™t đại sÆ° mà hoà ng đế Khang Hi yêu thÃch nhất.
Nhạc DÆ°Æ¡ng Lâu KÃ:
hánh Lịch tứ niên xuân, Äằng Tá» Kinh trÃch thủ Ba Lăng quáºn. Việt minh niên, chÃnh thông nhân hoà , bách phế cụ hÆ°ng, nãi trùng tu Nhạc DÆ°Æ¡ng lâu, tăng kỳ cá»±u chế, khắc ÄÆ°á»ng hiá»n kim nhân thi phú Æ° kỳ thượng; thuá»™c dÆ° tác văn dÄ© ký chi.
DÆ° quan phù Ba Lăng thắng trạng, tại Äá»™ng Äình nhất hồ. Hà m viá»…n sÆ¡n, thôn TrÆ°á»ng Giang, hạo hạo thang thang, hoà nh vô tế nhai; triêu huy tịch âm, khà tượng vạn thiên; thá» tắc Nhạc DÆ°Æ¡ng lâu chi đại quan dã, tiá»n nhân chi thuáºt bị hÄ©. Nhiên tắc bắc thông Vu Giáp, nam cá»±c Tiêu TÆ°Æ¡ng, thiên khách tao nhân, Ä‘a há»™i Æ° thá», lãm váºt chi tình, đắc vô dị hồ?
Nhược phù dâm vÅ© phi phi, liên nguyệt bất khai; âm phong ná»™ hiệu, trá»c lãng bà i không; nháºt tinh ẩn diệu, sÆ¡n nhạc tiá»m hình; thÆ°Æ¡ng lữ bất hà nh, tÆ°á»ng khuynh tiếp toả; bạc má»™ minh minh, hổ khiếu viên Ä‘á»; đăng tÆ° lâu dã, tắc hữu khứ quốc hoà i hÆ°Æ¡ng, Æ°u sà m uý cÆ¡, mãn mục tiêu nhiên, cảm cá»±c nhi bi giả hÄ©!
Chà nhược xuân hoà cảnh minh, ba lan bất kinh, thượng hạ thiên quang, nhất bÃch vạn khoảnh; sa âu tÆ°á»ng táºp, cẩm lân du vịnh, ngạn chỉ Ä‘inh lan, uất uất thanh thanh. Nhi hoặc trÆ°á»ng yên nhất không, hạo nguyệt thiên lý, phù quang dược kim, tÄ©nh ảnh trầm bÃch, ngÆ° ca há»— đáp, thá» lạc hà cá»±c! Äăng tÆ° lâu dã, tắc hữu tâm khoáng thần di, sủng nhục giai vong, bả tá»u lâm phong, kỳ hỉ dÆ°Æ¡ng dÆ°Æ¡ng giả hÄ©!
Ta phù! DÆ° thÆ°á»ng cầu cổ nhân nhân chi tâm, hoặc dị nhị giả chi vi, hà tai? Bất dÄ© váºt hỉ, bất dÄ© ká»· bi, cÆ° miếu Ä‘Æ°á»ng chi cao, tắc Æ°u kỳ dân; xứ giang hồ chi viá»…n, tắc Æ°u kỳ quân. Thị tiến diệc Æ°u, thoái diệc Æ°u; nhiên tắc hà thì nhi lạc gia? Kỳ tất viết: "tiên thiên hạ chi Æ°u nhi Æ°u, háºu thiên hạ chi lạc nhi lạc dÆ°"!.
(Dịch: Nhạc DÆ°Æ¡ng Lâu KÃ, Tác giả: Phạm Trá»ng Yêm.
Mùa xuân năm Khánh Lịch thứ tÆ°, Äằng Tá» Kinh bị biếm Ä‘i giữ quáºn Ba Lăng. Qua năm sau, chÃnh sá»± thông suốt, dân tình hoà hảo, má»i váºt hoang phế, bèn trùng tu Nhạc DÆ°Æ¡ng lâu, gia bổ và o công trình cÅ©, trạm khắc thÆ¡ phú hiá»n nhân Ä‘á»i ÄÆ°á»ng và đương thá»i lên đó; vì thế tôi là m bà i ký nà y.
Tôi xem cảnh váºt Ba Lăng, có má»™t hồ Äá»™ng Äình. Ngáºm núi xa, nuốt TrÆ°á»ng Giang, to lá»›n hùng vÄ©, rá»™ng không bá» bến; sáng trong chiá»u tối, muôn và n khà tượng; những thứ đó là m nên quang cảnh Nhạc DÆ°Æ¡ng lâu, tiá»n nhân đã đặt ra nhÆ° váºy. Cảnh trà phÃa bắc liá»n vá»›i Vu Giáp, nam chạm tá»›i Tiêu TÆ°Æ¡ng, tao nhân mặc khách, vỠđây rất nhiá»u, ngắm tình cảnh váºt, còn có gì hÆ¡n?
Nếu ngà y mÆ°a dầm lã chã, suốt tháng không thôi; gió cuồng gà o thét, sóng đục xô trá»i; sao trá»i thôi chiếu, núi cao má» dạng; khách lái không Ä‘i, buồm nghiêng chèo gãy; chiá»u bến âm u, hổ kêu vượn hót; lên trên lầu nà y, tất thấy hoà i hÆ°Æ¡ng cảm quốc, lo phạt sợ gièm, thê lÆ°Æ¡ng đầy mắt, Ä‘au buồn u uất là m sao!
Nếu mùa xuân tÆ°Æ¡i trá»i rạng, sóng lặng nÆ°á»›c yên, đất trá»i quang đãng, vạn dặm má»™t mà u; chim bãi bay liệng, cá gấm bÆ¡i đùa, chỉ bá» lan bãi, sắc thắm hÆ°Æ¡ng thÆ¡m. Hay nhÆ° má»™t dải khói dà i, trăng trải vạn dặm, sắc trong ánh và ng, ngá»c chìm cảnh tÄ©nh, cá hát đối nhau, vui vẻ khôn cùng! Lên trên lầu nà y, tất thấy tinh thần nhẹ nhõm, u cảm tiêu tan, nâng rượu trÆ°á»›c gió, vui vẻ dÆ°Æ¡ng dÆ°Æ¡ng là m sao!
Than ôi! Ta từng há»i những cao nhân Ä‘á»i xÆ°a, nếu không phải hai Ä‘iá»u trên, thì do đâu? Không vui vì cảnh, không buồn vì mình, ở miếu Ä‘Æ°á»ng trên cao, tất lo cho dân; ở sông nÆ°á»›c ngoà i xa, tất lo cho vua. Dù tiến cÅ©ng lo, lui cÅ©ng lo; váºy thì vui được khi nà o đây? Tất nói là : "Lo trÆ°á»›c cái lo của thiên hạ, vui sau cái vui của thiên hạ váºy"!.)
Äoạn đầu viết xong, má»i ngÆ°á»i vẫn chÆ°a chú ý, nhÆ°ng cà ng xem há» cà ng kinh ngạc, đến câu “Lo trÆ°á»›c cái lo của thiên hạ, vui sau cái vui của thiên hạ váºy†thì tất cả Ä‘á»u lặng im, mở to hai mắt nhìn thiếu niên nà y.
Tháºt lâu sau, Uông tri huyện má»›i cúi lÆ°ng thi đại lá»… rồi nói:
- Tâm lĩnh…
Thạch Kiên đáp:
- Không dám, đại nhân lên Ä‘Æ°á»ng mạnh giá»i.
Nói xong, hắn đẩy xe lăn, ba ngÆ°á»i xoay lÆ°ng trở vá».
NhÆ°ng nhóm ngÆ°á»i kia vẫn đứng ngẩn ngÆ¡, Uông Thuyên đã xem qua, Tây Du Hiếu Ký của Thạch Kiên, chuyện nà y thá»±c thú vị, nhÆ°ng rất không thá»±c. ÄÆ°Æ¡ng nhiên ở thá»i đại nà y cÅ©ng đã xuất hiện tiểu thuyết, chỉ là chÆ°a thịnh hà nh, truyện dà i gần nhÆ° không có. Văn nhân bình thÆ°á»ng còn không thÃch thú chút nà o vá»›i tiểu thuyết. NhÆ°ng má»™t áng văn Nhạc DÆ°Æ¡ng Lâu Kà nà y vừa viết ra, tất cả Ä‘á»u ngây ngÆ°á»i. Không những văn từ tuyệt đẹp mà còn chà khà ngất trá»i. Thá» há»i thiên hạ có mấy ngÆ°á»i dám nói: “Lo trÆ°á»›c cái lo của thiên hạ, vui sau cái vui của thiên hạ váºy†nhÆ° váºy.
Thạch Kiên nhìn mặt má»i ngÆ°á»i, không kìm nổi muốn cÆ°á»i, nhÆ°ng lúc nà y Phạm Trá»ng Yêm má»›i chỉ là tiến sÄ©, còn lâu sau má»›i đảm nháºn chức vụ Tiết Äá»™ Sứ. Hắn dù có đạo văn cÅ©ng không lá»™ ra dấu vết. Chỉ là hắn không ngá», áng văn nà y khiến thanh danh của hắn cà ng vang dá»™i, nhÆ°ng má»—i lần và o triá»u sau nà y, nhìn thấy Phạm Trá»ng Yêm, hắn lại ngó lÆ¡, trong nhÆ° má»™t tên trá»™m váºy.
Sau nà y, khi Phạm Trá»ng Yêm tá»›i Nhạc DÆ°Æ¡ng, muốn viết má»™t áng văn mừng Nhạc DÆ°Æ¡ng lầu, hắn nghÄ© ngợi rất lâu, rốt cục bất đắc dÄ© thở dà i:
- Ta có bút, nhưng không thể viết, Thạch tướng công đã viết cả rồi.
Thạch Kiên rá»i Ä‘i đã lâu, má»i ngÆ°á»i má»›i tỉnh táo lại, Uông Thuyên nhìn bóng dáng Thạch Kiên biến mất nÆ¡i xa, hắn thầm thở dà i:
- Äó chÃnh là đại Tống lÆ°Æ¡ng đống, là tÆ°Æ¡ng lai của chúng ta…
Sau đó hắn trịnh trá»ng cuốn tá» giấy tháºt cẩn tháºn thu và o.
Chuyện nà y cà ng khiến thanh danh của Thạch Kiên lên cao. NhÆ°ng Thạch Kiên má»—i ngà y vẫn Ä‘á»c sách, không ra ngoà i, nếu không Ä‘á»c sách thì hắn lại ngồi kể Tây Du Ký cho bà ná»™i nghe.
MÆ°á»i ngà y sau, quan má»›i tá»›i nháºm chức, thá»i tiết lại cà ng ngà y cà ng nóng, đến lá cây cÅ©ng cháy nắng thâm sịt. Thạch gia vẫn im lặng nhÆ° xÆ°a, ngoà i cổng vẫn có ngÆ°á»i qua lại, nhÆ°ng tuyệt nhiên không có má»™t âm thanh nà o phát ra.
Äá»™t nhiên, từ xa có má»™t Ä‘á»™i quân Ä‘i tá»›i, Ä‘á»™i ngÅ© nà y còn khiêng theo má»™t cá»— kiệu lá»›n, có cả binh lÃnh Ä‘i theo bảo há»™. Bá»n há» Ä‘i tá»›i đâu, tro bụi mù mịt tá»›i đó….
Äám thÆ° sinh nhÃu mà y, nghÄ© thầm không biết ai lại dám kinh Ä‘á»™ng tiểu thần đồng Ä‘á»c sách, ngay cả tri huyện tiá»n nhiệm cÅ©ng không dám gây Ä‘á»™ng nhÆ° váºy, ai lại dám khoa trÆ°Æ¡ng nhÆ° thế ?
Äá»™i quân nà y Ä‘i tá»›i cổng Thạch gia thì dừng lại, và i tên thÆ° sinh thấy cá»— kiệu hạ xuống, Äà o tri huyện bÆ°á»›c ra trÆ°á»›c, sau đó vô cùng cung kÃnh, thỉnh má»™t tên thanh niên trắng trẻo, béo tốt từ kiệu kia Ä‘i ra.
Äà o tri huyện nói:
- DÆ°Æ¡ng công công, má»i và o
Äám thÆ° sinh lúc nà y má»›i biết đó chÃnh là thái giám trong cung, thái giám tá»›i Thạch gia ? Việc nà y khiến há» rất hiếu kỳ.
Sau đó, Äà o tri huyện tiến tá»›i cổng Thạch gia hô lá»›n:
- Tiểu Thạch tướng công, có thánh chỉ tới, mau ra tiếp chỉ.
Mặc dù DÆ°Æ¡ng công công mang theo thánh chỉ, nhÆ°ng hắn vẫn không dám tá»± tiện đẩy cá»a Ä‘i và o. Phải biết rằng, bên trong chỉ là má»™t tiểu tá», nhÆ° khà thế bất phà m, tÆ°Æ¡ng lai vô cùng sáng lạn. Ngay cả tri huyện cÅ©ng phải cung kÃnh xÆ°ng tiểu Thạch tÆ°á»›ng công, hắn không biết rằng chỉ nhá» Ä‘iá»u nà y mà sau nà y hắn chiếm được rất nhiá»u cảm tình của dân chúng trong thà nh.
Hiện tại, Thạch Kiên là niá»m kiêu ngạo của trăm ngà n dân chúng trong thà nh, tôn trá»ng Thạch Kiên cÅ©ng chÃnh là tôn trá»ng dân chúng.
Toà n bá»™ nhóm thÆ° sinh Ä‘á»u sá»ng sốt, ngay cả Hoà ng thượng cÅ©ng biết tiểu Thạch tÆ°á»›ng công ?
Thạch Kiên cÅ©ng ngẩn ngÆ°á»i….thánh chỉ ?
Hắn vốn nghÄ© còn lâu má»›i tá»›i triá»u đình, không ngá» thánh chỉ lại tìm tá»›i cổng.
Äây là thá»i đại hoà ng quyá»n, hắn cÅ©ng không dám kiêu căng, vá»™i và ng buông bút, tá»± mình ra mở cổng đón công công.
Hồng Diên và bà ná»™i cÅ©ng bị kinh Ä‘á»™ng, bà vá»™i và ng gá»i Hồng Diên, Ä‘i ra ngoà i chuẩn bị tiếp chỉ.
Äám thÆ° sinh ở bên ngoà i cÅ©ng vểnh tai nghe ngóng. Qua khe cá»a, há» thấy Thạch gia ba ngÆ°á»i Ä‘á»u quỳ xuống, tên thái giám béo kia cháºm rãi mở thánh chỉ….
Tà i sản của Yasha
Äã có 8 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Yasha
14-10-2011, 09:57 PM
Thần Tá»™c Chi Chủ-Thần Thoại-Háºn Ä‘á»i vô đối
Tham gia: Dec 2009
Äến từ: Châu Ã
Bà i gởi: 1,800
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 4 ngà y
Thanks: 2,665
Thanked 18,716 Times in 1,355 Posts
Äại Tống Phong LÆ°u Tà i Tá»
Quyển 1: Thánh Nhân Xuất Thế
Chương 17: Cự Tuyệt
Tác giả: Ngá» Háºu PhÆ°Æ¡ng Tình
Dịch: JiNjNguyen
Nguồn: Sưu tầm
Hóa ra DÆ°Æ¡ng công công vốn là má»™t thái giám bình thÆ°á»ng, hắn là má»™t tiểu thái giám mà Tống Chân Tông yêu thÃch, nếu không hắn cÅ©ng không có khả năng ra ngoà i tuyên chỉ nhÆ° váºy. Vừa ra khá»i hoà ng cung, hắn liá»n Ä‘i má»™t mạch vá» quê, sau đó rá» ra Ä‘i khắp nÆ¡i. Hắn tuy là má»™t tiểu công công, nhÆ°ng dù sao cÅ©ng là ngÆ°á»i ká» cáºn Hoà ng Äế nên dá»c Ä‘Æ°á»ng Ä‘i không quan lại nà o dám đắc tá»™i, tháºm chà còn tiếp đón săn be. Có ngÆ°á»i còn tặng lá»… váºt, nhÆ°ng hắn không dám nháºn, sợ rằng có ngÆ°á»i ly gián buá»™c tá»™i.
Hiện tại hắn ngược lại không chút rá» rà , gấp gáp tá»›i Thạch gia, trong đầu chỉ nhá»› Tống Chân Tông Ä‘ang ở trong cung chá» tin tức của hắn, nghÄ© tá»›i quãng Ä‘Æ°á»ng trở vá» cung, hắn lại vui đến quên cả trá»i đất.
Ná»a tháng lá»™ trình, ban đầu hắn rá» rà đi hết gần má»™t tháng, nếu Tống Chân Tông không phát ngôn dụ, giáºn dữ, phá»ng chừng hắn Ä‘i tá»›i mùa thu má»›i tá»›i…
Hắn hắng giá»ng rồi bắt đầu tuyên chỉ:
- Phụng thiên thừa váºn, Hoà ng đế chiếu viết, thiếu niên Thạch Kiên tà i hoa xuất chúng, phẩm hạnh rất tốt, đặc biệt ân thưởng Ä‘á» bạt tiến sÄ©, ban cho chức vụ Chưởng Quản Văn Tá»± Phòng, khâm thá».
Thạch Kiên bắt đầu choáng váng, nhÆ° thế nà o ta tá»± dÆ°ng lại thà nh tiến sÄ©. Hắn biết ở Tống triá»u, thỉnh thoảng so má»™t vại ngÆ°á»i tà i hoa xuất chúng được phá lệ Ä‘á» bạt thẳng lên tiến sÄ©, nhÆ°ng cÅ©ng có những ngÆ°á»i rất có tà i mà lại vì đủ loại nguyên nhân dẫn đến cả Ä‘á»i không thể đạt được. Có Ä‘iá»u, nếu so sánh vá»›i các hiá»n nhân trong lịch sá», ở thá»i Tống Nhân Tông, ngÆ°á»i trẻ nhất được ban thưởng đặc cách tiến sÄ© là mÆ°á»i bốn tuổi, vá» phần Thạch Kiên, hắn má»›i…..tám tuổi, xét ra vẫn còn quá nhá».
Thạch Kiên ngẩn ngÆ°á»i suy nghÄ©, Tống triá»u quan chế há»—n loạn, hắn không rõ chức quan hắn được ban là gì. TrÆ°á»›c má»—i cấp Ä‘á»™ quan chức, phẩm quan quan hệ rất lá»›n, nhất là chức quan từ lục phẩm trở lên, ngay cả Uông tri huyện cÅ©ng chỉ tÃnh là má»™t quan nhá», chức quan của hắn vừa được ban lại có lẽ là má»™t hÆ° chức, tuyên bố thiên hạ chứ không có thá»±c quyá»n.
Thạch kiên hiện tại được thêu dệt đủ má»i loại thần kỳ, cÅ©ng là danh bà i của hắn, trong dân gian, hắn được coi nhÆ° má»™t thần đồng do trá»i sinh ra cho quốc gia. Vì thế, chức vụ nà y dù được ban cho hắn cÅ©ng không ai dám nói ra nói và o.
Có Ä‘iá»u, chức quan nà y cÅ©ng không hẳn chỉ là hÆ° chức, Thạch Kiên sau khi tìm hiểu biết rằng, chức quan nà y tÆ°Æ¡ng được vá»›i thÆ° ký cho nhóm đại quan ở máºt viện, giúp bá»n hắn chỉnh sá»a lá»—i trong thi sách. Nói má»™t cách thà nh tháºt, có thể coi chức quan nà y là có, mà coi nhÆ° không có cÅ©ng không sai.
Thạch Kiên hiểu ý tứ của hoà ng đế, có lẽ Tống Chân Tông nghe lá»i đồn đại vá» hắn, nhất thá»›i hứng thú, muốn hắn đảm nháºn má»™t chức quan. NhÆ°ng vì hắn còn nhá», lịch duyệt không đủ, hÆ¡n nữa chÆ°a chứng thá»±c được há»c vấn của hắn ra sao, vì váºy nếu cho hắn đảm nháºn thá»±c quyá»n thì sợ sẽ có sÆ¡ xuất, không xá» lý được má»i việc, vì thế má»›i cho hắn đảm nhiệm chức vụ nà y.
Hắn nghÄ© ngợi lung tung, DÆ°Æ¡ng công công lại tưởng hắn vì quá vui mừng nên má»›i nhÆ° váºy, vì thế hắn nói:
- Thạch tướng công, ngươi còn không mau tạ ân tiếp chỉ ?
Äợi sau khi Thạch Kiên tạ chủ long ân, DÆ°Æ¡ng công công phất tay, cho binh lÃnh mang đến phần thưởng của Hoà ng đế ban cho Thạch Kiên, hai trăm lượng và ng, ba mÆ°Æ¡i xúc lụa thượng phẩm, ngoà i ra còn má»™t Ãt đồ dùng, có cả nghiên má»±c và giấy quý.
Thạch Kiên lại má»™t lần nữa tạ chủ long ân, bà ná»™i cÅ©ng nói Hồng Diên nâng mình dáºy, rồi khom ngÆ°á»i thi lá»….
Bà ná»™i cÅ©ng không hiểu chức quan nà y là gì, nhÆ°ng cháu ná»™i mình tám tuổi đã là m quan, lại được hoà ng đế Ä‘Ãch thân hạ thánh chỉ phong thưởng khiến bà vui muốn khóc. Bà vừa nói Thạch Kiên châm tra má»i DÆ°Æ¡ng công công, vừa kêu Hồng Diên và o phòng chuẩn bị hồng bao. Sau đó bà dò há»i, muốn biết phẩm báºc của chức quan nà y, cà ng há»i bà cà ng vui mừng muốn ngất, lục phẩm, con bà má»›i được chức quan mấy phẩm chứ ?
Sau khi má»i DÆ°Æ¡ng công công ngồi, Thạch Kiên cung kÃnh rót trà . Kiếp trÆ°á»›c hắn đã nhiá»u lần xem những thứ nà y trên TV, biết rằng không nên trêu chá»c mấy tên thái giám nà y. Bá»n hắn Ä‘á»u là thân tÃn của hoà ng đế, đặc biệt là tên công công trẻ tuổi trÆ°á»›c mặt, có thể được hoà ng thượng cho phép xuất cung tuyên chỉ, có thể thấy rằng Tống Chân Tông không Ä‘Æ¡n giản chỉ là yêu thÃch Ä‘Æ¡n thuần. Tuy rằng Tống triá»u từ lúc khai quốc luôn Ä‘á» phòng hoạn quan chuyên chÃnh gây chuyện, quản lý thái giám cá»±c nghiêm, nhÆ°ng cÅ©ng không chối bá» công trạng của các thái giám. Mặc dù Ä‘a phần thái giám chỉ a dua nịnh bợ, nhÆ°ng lá»i nói của há» trăm câu cÅ©ng có câu ảnh hưởng tá»›i quyết định của hoà ng đế. Äặc biệt là hiện tượng nhÆ° Thạch Kiên, không chừng thất thố thì chỉ má»™t câu đã từ trên trá»i rÆ¡i xuống đất chết thảm.
Sau khi rót trà cho DÆ°Æ¡ng công công, Thạch Kiên lại cung kÃnh bÆ°á»›c tá»›i châm trà cho tri huyện đại nhân.
Äà o tri huyện vá»™i và ng đáp lá»…, hiện tại mặc dù Thạch kiên vẫn chÆ°a chÃnh thức có quyá»n hà nh, nhÆ°ng hắn má»›i tám tuổi, Äà o tri huyện cÅ©ng đã nghe qua thánh chỉ, nhìn ra chức vụ Thạch Kiên được bổ nhiệm, chưởng quản phòng văn tá»± của máºt viện, chức quan nà y nhìn có vẻ..nhà n tản, nhÆ°ng có mấy ngÆ°á»i có thể là m nổi ?
HÆ¡n nữa Thạch Kiên còn nhá», hoà ng đế hẳn muốn tôi luyện hắn, cho hắn Ä‘i theo các đại thần há»c táºp kinh nghiệm má»›i là m váºy. Qua Ä‘iểm nà y, hắn hiểu rằng, Thạch Kiên tiá»n đồ vô lượng.
Thạch Kiên lúc nà y mới nói:
- Công công đại nhân…
Lúc nà y, Äà o tri huyện và DÆ°Æ¡ng công công Ä‘á»u tròn mắt nhìn hắn, vô cùng kinh ngạc.
Má»™t tiểu hà i tá» tám tuổi phong cách trầm ổn nhÆ° váºy quả thá»±c không thể tin nổi. Bá»n há» nhìn từ đầu đến chân Thạch Kiên, chỉ khi hắn mở lá»i má»›i giáºt mình tỉnh lại. Tiểu tá» nà y từ đầu tá»›i cuối, từ lúc nháºn thánh chỉ, tá»›i lúc tiếp khách Ä‘á»u không chút khẩn trÆ°Æ¡ng, vẻ mặt trầm ổn, không lá»™ ra ngoà i khiến há» cảm thấy vô cùng kỳ lạ.
Tống triá»u đối đãi vá»›i văn nhân vô cùng nhẹ nhà ng, nhÆ°ng nếu phạm tá»™i và dụ nhÆ° không tuân thánh chỉ tất sẽ bị tịch thu tà i sản, tru di cả nhà .
Có Ä‘iá»u những câu nói ra, Thạch Kiên Ä‘á»u nắm chắc, ở Tống triá»u, trá»ng văn khinh võ, văn nhân có tiết liệt rất cao, có nhiá»u văn nhân được Hoà ng đế bổ nhiệm, qua năm lần bảy lượt má»›i nháºm chức, đặc biệt là VÆ°Æ¡ng An Thạch, không biết hắn đã cá»± tuyệt thánh chỉ của hoà ng đế bao nhiêu lần, nhÆ°ng vẫn không việc gì.
- Thạch tướng công, tại sao ?
Dương công công đang uống trà , thiếu chút nữa vì một câu nà y mà phun cả ra ngoà i.
Thạch Kiên nói:
- Tiểu tá» tuy rằng viết được mấy áng văn thô láºu
Má»™t câu nói nà y khiến tri phủ thiếu chút nữa bất tỉnh, chỉ bằng má»™t câu “Lo trÆ°á»›c cái lo của thiên hạ, vui sau cái vui của thiên hạ váºy†sợ rằng trÆ°á»›c chÆ°a có mà sau cÅ©ng chắc có ai viết nổi.
- Tiểu tá» cÅ©ng không phải không nhìn ra sá»± Æ°u ái của quân vÆ°Æ¡ng, cÅ©ng vì thế mà là m má»™t áng văn tiá»…n Ä‘Æ°a Uông tri huyện tá»›i Nhạc DÆ°Æ¡ng. Biết rằng triá»u đình thÆ°Æ¡ng dân, quân vÆ°Æ¡ng anh minh. NhÆ°ng há»c vấn của tiểu tá» mà má»i ngÆ°á»i thấy chỉ là bá» ngoà i, tiểu tá» tá»± biết mình há»c vấn còn rất kém. GiỠđảm nháºn chức quan, khó tránh sai lầm, tổn hại tá»›i thanh danh bản thân là việc nhá», tổn hại tá»›i quân vÆ°Æ¡ng má»›i là việc lá»›n. Xin công công giúp tiểu tá» tâu vá»›i Thánh ThÆ°Æ¡ng, đợi tiểu tá» há»c táºp xong, sẽ tá»± mình vượt qua tam khảo, tiến và o triá»u đình, vì bệ hạ mà ra sức.
Nói tới đây, Thạch Kiên kéo bà nội lại gần rồi nói:
- HÆ¡n nữa sau khi song thân qua Ä‘á»i, tiểu tá» chỉ còn lại bà ná»™i, bà không ngại vất vả, cả ngà y bôn ba để tiểu tá» an tâm Ä‘á»c sách, viết chữ, nếu không có bà cÅ©ng không có tiểu tá» hôm nay. Giá» bà ná»™i Ä‘ang nằm liệt giÆ°á»ng, tiểu tá» phải báo hiếu vá»›i bà . Vì váºy tiểu tá» không dám đảm nháºn chức quan nà y, mong công công thay tiểu tá» xin thánh thượng tha tá»™i.
Thấy hắn nói váºy, Äà o tri huyện và DÆ°Æ¡ng công công cà ng thêm kÃnh nể hắn, ở đại Tống, hiếu đạo là m đầu, vá»›i lý do nà y dù là Tống Chân Tông Ä‘Ãch thân tá»›i sợ rằng cÅ©ng không thể bắt Thạch Kiên lên kinh.
Tuy nhiên DÆ°Æ¡ng công công trong lòng cảm thấy rất khó xá», lần nà y hắn la cà nhiá»u, trì hoãn thá»i gian, giá» lại không má»i được Thạch Kiên trở vá», hình ảnh hoà ng đế nổi giáºn nhÆ° Ä‘ang hiện ra trÆ°á»›c mắt hắn.
NhÆ°ng tình hình nhÆ° váºy, hắn không thể ép Thạch Kiên, mà bản thân hắn cÅ©ng không ngá» má»™t tiểu hà i tá» lại có tâm cÆ¡ nhÆ° váºy.
Hắn rầu rÄ©, không vui, Ä‘Æ°a mắt nhìn Thạch kiên, lại nhìn chiếc bà n đầy sách vở trên bà n, má»—i quyển sách Ä‘á»u dán má»™t tấm phiếu nhá», chứng tá» Thạch Kiên rất chịu khó Ä‘á»c sách, không phải chỉ là là m bá»™. Ở trên bà n còn có má»™t bản thảo cao ngân, hắn không ngá» thiếu niên nà y má»›i tá»›i đây ở mà đã viết nhiá»u nhÆ° váºy.
NhÆ°ng cÅ©ng đúng, dù là thần đồng mà không chăm chỉ Ä‘á»c sách, táºp viết thì cÅ©ng không thể danh vang bốn bể được.
Hắn chợt nghĩ ra một biện pháp, biện pháp nà y tuyệt đối có thể giúp hắn vỠbáo cáo lại với hoà ng thượng, hắn nói:
- Thạc tÆ°á»›ng công, quan gia ta rất thÃch thÆ° pháp của ngÆ°Æ¡i, có thể viết cho ta và i chữ là m ká»· niệm ?
Tống Thái Tông trÆ°á»›c đây khi Tể tÆ°á»›ng Lữ Äoan, má»™t ngÆ°á»i thanh liêm chÃnh trá»±c, thÆ°á»ng xuyên bị hoạn quan VÆ°Æ¡ng Kế đố kỵ dèm pha, nhân dịp hoà ng thượng bà y tiệc rượu ở ngá»± hoa viên, má»i tất cả quan lại tá»›i, VÆ°Æ¡ng Kế thầm tÃnh đợi Lữ Äoan quá chén sẽ là m hắn mất mặt, khiến Thánh Thượng giáng tá»™i. Lữ Äoan uống má»™t hồi, cÅ©ng đã được kha khá liá»n nói:
- Quan gia, chúng ta đổi bát lớn uống !
Lữ Äoan vừa dứt lá»i, VÆ°Æ¡ng Kế láºp tức thừa cÆ¡ xúi giục:
- Vạn tuế, Lữ Äoan mượn rượu dám gá»i Thánh Thượng là quan gia, phải trị tá»™i…
Không chá» Thái Tông mở lá»i, Lữ Äoan đã nói:
- Khởi bẩm Thánh Thượng, vi thần không say rượu, cÅ©ng không phạm thượng, chỉ là lá»i nói ngay tháºt, không có ẩn ý, xin Thanh Thượng chứng giám.
Vương Kế lại nói:
- Ngươi đánh đồng Thái Thượng với quan gia, còn không phải phạm thượng ?
Lữ Äoan chỉ và o VÆ°Æ¡ng Kế nói:
- NgÆ°Æ¡i, vì sao Thánh Thượng xÆ°ng là quan gia ngÆ°Æ¡i cÅ©ng khôgn biết, còn xứng là m quan trong triá»u sao ?
Thái Tông vá»™i há»i:
- Lữ ái khanh, mau nói !!
Lữ Äoan cháºm rãi nói:
- Thần nhá»› rõ khi bệ hạ vượt tam quan chiếm lấy thiên hạ, khi đứng trÆ°á»›c chiến trÆ°á»ng tá»± xÆ°ng quan gia, vì váºy hôm nay ta gá»i thánh thượng là quan gia là không sai.
Thái Tông gáºt đầu, má»i ngÆ°á»i cÅ©ng khen phải. VÆ°Æ¡ng kế thấy sá»± tình không ổn, lặng lẽ chuồn khá»i yến tiệc.
Từ đó vá» sau, rất nhiá»u ngÆ°á»i ở Tống Triá»u gá»i Hoà ng đế là quan gia, nhÆ°ng đó chỉ là Tống triá»u, các triá»u đại khác thì đừng nghÄ© tá»›i.
Chẳng qua là má»™t và i chữ, dù sao Thạch Kiên cÅ©ng đã chuẩn bị từ trÆ°á»›c. Hắn đã đặc biệt chép lại má»™t danh thÆ°, tên là Hồng Lâu Má»™ng, đồng thá»i còn chuẩn bị kể cho bà ná»™i nghe cả bá»™ truyện Tam Quốc Diá»…n NghÄ©a, cÅ©ng định nhá» Hồng Diên mang ra truyá»n bá. Chỉ cần không phải và o kinh, cái gì cÅ©ng có thể là m, phải biết rằng, trong kinh thà nh trà n ngáºp nguy hiểm, bản thân Thạch Kiên hiện tại cÅ©ng không muốn xuất đầu lá»™ diện sá»›m, rất dá»… lá»™ ra dấu vết.
Vì thế hắn liá»n Ä‘i tá»›i cá»a, lúc nà y bên ngoà i rất nhiá»u ngÆ°á»i Ä‘ang tụ táºp xem náo nhiệt, hắn chắp tay nói:
- Phiá»n các vị cho tiểu tá» xin má»™t chút rượu nhạt.
Những ngÆ°á»i nà y Ä‘á»u đã nghe rất nhiá»u truyá»n thuyết vá» hắn, biết hắn Ä‘ang muốn là m thÆ¡ từ gì đó, láºp tức có ngÆ°á»i Ä‘Æ°a tá»›i má»™t vò rượu, còn là Thần Äồng Tá»u của Thái Bạch tá»u lâu. Có và i ngÆ°á»i còn năn nỉ xin Thạch Kiên cho và o xem.
Thạch Kiên nói:
- Má»i ngÆ°á»i có thể và o, nhÆ°ng đừng là m kinh Ä‘á»™ng bà ná»™i ta.
- Äược, được….
Tất cả Ä‘á»u mừng rỡ
Thạch Kiên mở vò rượu, uống một ngum đầy.
DÆ°Æ¡ng công công tò mò há»i:
- Chẳng lẽ Thạch tÆ°á»›ng công muốn há»c táºp tá»u tiên ?
Lúc nà y, Äà o tri huyện biết trò hay sắp đến, hắn cÅ©ng không muốn đắc tá»™i DÆ°Æ¡ng công công, Ä‘Ã nh nhìn hắn, lắc lắc đầu ra hiệu cho hắn đừng nói gì.
Tà i sản của Yasha
Äã có 6 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Yasha
14-10-2011, 09:57 PM
Thần Tá»™c Chi Chủ-Thần Thoại-Háºn Ä‘á»i vô đối
Tham gia: Dec 2009
Äến từ: Châu Ã
Bà i gởi: 1,800
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 4 ngà y
Thanks: 2,665
Thanked 18,716 Times in 1,355 Posts
Äại Tống Phong LÆ°u Tà i Tá»
Quyển 1: Thánh Nhân Xuất Thế
ChÆ°Æ¡ng 18 : Äá» ThÆ¡
Tác giả: Ngá» Háºu PhÆ°Æ¡ng Tình
Dịch: JiNjNguyen
Nguồn: Sưu tầm
Thạch Kiên nói:
- Hồng Diên, lấy giấy tới đây
Hồng Diên láºp tức mang tá»›i má»™t tá» giấy lá»›n.
Thạch Kiên lại nói:
- Mang bút tới
Hồng Diên tới giá bút, lấy một cái bút to nhất tới
Thạch Kiên sai bảo nà ng, nà ng chÆ°a bao giá» tức giáºn, ngược lại cà ng thêm hÆ°ng phấn, nà ng đứng cạnh hắn, đôi mắt đầy xuân ý.
Thạch Kiên bắt đầu viết, lần nà y hắn sá» dụng má»™t loại thứ pháp mà hắn chÆ°a từng viết trong bức Bách Niên Thá» Từ, từng nét chữ hiện lên, áp lá»±c từ nét chữ lan tá»a, Ä‘áºp và o mắt má»i ngÆ°á»i.
Hắn viết bốn chữ:
Hoà ng Thượng Vạn Tuế
Bắc quốc ngà n dặm xinh đẹp vô cùng, được bao quanh bởi vạn dặm TrÆ°á»ng Thà nh.
Một câu nà y vừa viết xong, tiếng trầm trồ bắt đầu vang lên trong sảnh.
Hắn tiếp tục viết:
Sông lá»›n cuồn cuá»™n xuyên núi chảy ra biển, trá»i cao mây trắng đẹp biết bao.
Giang sÆ¡n anh hùng vô số, tần hoà ng thao lược, trị quốc không bằng, Tống quốc văn chÆ°Æ¡ng tinh tiến, dân chúng ấm no, cuá»™c Ä‘á»i tÆ°Æ¡i sáng.
ThÆ° pháp hắn Ä‘ang sá» dụng là thÆ° pháp của Thá»±c Tông Hoà ng Äế, loại thÆ° pháp nà y là má»™t trong những loại vô cùng khó. Ứng tác thÆ° pháp từ cổ chà kim không có mấy ngÆ°á»i luyện thà nh, vì váºy cÅ©ng gần nhÆ° thất truyá»n.
NhÆ°ng má»™t câu văn nà y của hắn nhÆ° thiên mã hà nh không, so vá»›i tiá»n nhân tháºm chà còn lợi hại hÆ¡n, từng câu từng chữ khà thế vô biên, nhÆ° sông lá»›n cuồn cuá»™n chảy.
Một áng văn nà y so với hai bà i thơ Thạch Kiên viết trước đây chỉ thua kém một chút uyển chuyển, nhưng lại hùng tráng gấp bội.
Hiện nay, Tống triá»u trá»ng văn khinh võ, lấy uyển chuyển má»m dẻo, hà m súc, hoa lệ là m đầu.
Nếu nói hai bà i thÆ¡ Thạch Kiên viết trÆ°á»›c kia nhÆ° má»™t thiếu nữ thanh tú, xinh đẹp, thì áng văn nà y nhÆ° má»™t nam tỠđầu Ä‘á»™i trá»i, chân đạp đất.
Äà o tri huyện không kìm nổi hô lá»›n:
- Tháºt tuyêt ! Tháºt chà khà ! Hà o hùng !
Chúng thÆ° sinh lúc nà y Ä‘ang đứng nhìn thì trợn mắt há mồm, bá»n há» ban đầu nghÄ© rằng Thạch Kiên sẽ viết câu “Lo trÆ°á»›c cái lo của thiên hạ, vui sau cái vui của thiên hạ váºyâ€, không ngá» hắn lại viết ra má»™t áng văn khác.
Dương công công chăm chú nhìn áng văn trước mặt không chớp mắt.
Thạch Kiên thì kỳ quái nhìn lão, câu văn nà y hắn viết khá tốt, nhÆ°ng hắn không nghÄ© lại khiến tên thái giám nà y kÃch Ä‘á»™ng nhÆ° váºy.
Dương công công chợt lấy ra một cái khăn tay, lau lau mắt rồi nói:
- Câu văn nà y của Thạch tướng công, khiến ta nghĩ tới tiên phụ.
Má»i ngÆ°á»i nghe xong chợt ngẩn ngÆ°á»i, đây là câu văn mà Thạch Kiên viết cho Ä‘Æ°Æ¡ng kim Hoà ng thượng, chÃnh vì thế trong câu văn có liên hệ tá»›i má»™t và i vị vua trÆ°á»›c đây để so sánh, nâng cao thanh thế của Ä‘Æ°Æ¡ng kim Hoà ng thượng. Tiểu thái giám nà y lại nói ra má»™t câu nhÆ° váºy, không lẽ hắn nói phụ thân hắn trÆ°á»›c đây là hoà ng đế ? Hắn không muốn sống ?
DÆ°Æ¡ng công công thấy ánh mắt của má»i ngÆ°á»i nhìn hắn, biết bá»n há» hiểu lầm, hắn vá»™i và ng giải thÃch:
- Thạch tÆ°á»›ng công viết má»™t áng văn hùng tráng, khiến ta nghÄ© tá»›i gia phụ, lúc trÆ°á»›c trên chiến trÆ°á»ng chém giết quân địch, sau nà y phụ thân chết tráºn, gia đình sa sút, vì váºy ta má»›i phải nháºp cung là m thái giám.
Má»i ngÆ°á»i nghe váºy thở phà o nhẹ nhõm, tên Ä‘iên nà y nói năng không rõ rà ng, tháºt là dá»a ngÆ°á»i.
DÆ°Æ¡ng công công chợt đứng dáºy, hắn lấy ngá»c bá»™i Ä‘eo bên hông ra, rồi đặt và o tay Thạch Kiên:
- Ta rất quý trá»ng nhân phẩm của Thạch tÆ°á»›ng công, đây là khối ngá»c bá»™i do Hoà ng thượng cho ta, xin Thạch tÆ°á»›ng công là m má»™t bà i thÆ¡ cho tiên phụ.
Thạc Kiên và Äà o tri huyện biến sắc, hắn nghÄ© thầm không biết tên công công nà y nghÄ© gì, chỉ vì má»™t bà i thÆ¡ của Thạch Kiên mà sẵn sà ng Ä‘Æ°a ra vât mà Hoà ng thượng ban tặng. Nếu nháºn và viết cho hắn, Thạch Kiên khó tránh cái danh tham tà i. Nếu Thạch Kiên cá»± tuyệt yêu cầu của hắn, sợ rằng tiểu công công nà y nhất định ghi háºn trong lòng, hiện tại, Thạch Kiên vốn vô pháp chống lại hắn.
Bà ná»™i thấy tên tiểu thái giám nÆ°á»›c mắt lÆ°ng tròng, lại nghÄ© tá»›i thân thế của hắn không khác vá»›i cháu ná»™i mình là mấy, Ä‘á»u là ngÆ°á»i cÆ¡ khổ, cháu mình sau nà y có thể thoát khổ, nhÆ°ng tiểu thái giám nà y thì không, chỉ có thể là má»™t thái dám, sẽ không thể kế tục hÆ°Æ¡ng há»a gia đình, bà liá»n nói:
- Cháu, cháu viết cho công công một bà i thơ đi.
Thạc Kiên bất đắc dĩ, đà nh phải viết:
- Phá tráºn tá» lão tÆ°Æ¡ng hà nh.
Lần nà y, hắn lại thay đổi thư pháp, viết xong sáu chữ to nà y, hắn bắt đầu đỠthơ:
- Tổ mẫu thương cảm thân thế, đặc biệt cho tiểu tỠvì phụ thân Dương công, Phó Úy Tướng Quân mà đỠthơ.
Äà o tri huyện lúc nà y má»›i thở phà o, thiếu niên viét ra những lá»i nà y, cÅ©ng đã nói rõ, bản thân không thể chối từ, là bà ná»™i hắn bắt hắn viết, hắn vì hiếu đạo mà tuân mệnh. Mà bà ná»™i hắn bảo hắn vì DÆ°Æ¡ng công công mà đỠthÆ¡, là thÆ°Æ¡ng hại hắn, không phải muốn kết giao, là m thân mà viết.
Những lá»i nà y viết ra, sau nà y sẽ không ai có thể châm biết bà cháu Thạch gia. CÆ¡ trà của thiếu niên nà y, quả vô cùng đáng sợ.
Thạch Kiên lúc nà y mới bắt đầu viết tiếp:
- Tuý lý khiêu đăng khán kiếm,
Mộng hồi xuy giác liên doanh.
Bát bách lý phân huy hạ chá,
NgÅ© tháºp huyá»n phiên tái ngoại thanh,
Sa trÆ°á»ng thu Ä‘iểm binh.
Mã tác ÄÃch LÆ° phi khoái,
Cung nhÆ° tÃch lịch huyá»n kinh.
Liễu khước quân vương thiên hạ sự,
Doanh đắc sinh tiá»n thân háºu danh,
Khả liên bạch phát sinh!
(Dịch thơ:
- Say khướt khêu đèn ngắm kiếm,
Mộng vỠcòi rúc liên thanh.
Tiệc mở lá»™c khao Ä‘á»u quân tÆ°á»›ng,
Äà n sáo lừng vang khúc quân hà nh,
Sa trÆ°á»ng thu Ä‘iểm binh.
Ngá»±a tá»±a ÄÃch LÆ° lao vút,
Cung như sấm sét đùng hoà nh.
Phù tá giúp vua thu đất cũ,
Äể ngà n thu chói lá»i thanh danh,
Tiếc thay! Tóc bạc nhanh!)
Má»™t bà i thÆ¡ khiến cả sảnh Ä‘Æ°á»ng ồ lên, trầm trồ khen ngợi.
Thạch Kiên viết xong, liá»n trả lại ngá»c bá»™i cho DÆ°Æ¡ng công công, sau đó nhá» giá»ng nói:
- Công công, đây là váºt Hoà ng thượng ban tặng cho công công, nếu biết công công Ä‘em tặng ngÆ°á»i khác, Hoà ng thượng nhất định sẽ mất hứng.
DÆ°Æ¡ng công công nghe câu nói nà y chợt cả kinh, nhÆ°ng hắn cÅ©ng rất lấy là m lạ, tiểu hà i tá» nà y há»c vấn cao thì thôi, sao có thể hiểu biết nhiá»u nhÆ° váºy ?
Chá» cho má»±c khô, hắn cẩn tháºn cuốn giấy cất Ä‘i, sau đó quay lại, cảm tạ Thạch Kiên sau đó cáo biệt.
Hắn Ä‘i tá»›i Lý phủ, sau đó nói bóng gió, bắt Lý Hằng giao ra bức Bách Niên Thá» Từ, sau đó còn tá»›i cả Nhạc DÆ°Æ¡ng, lấy bản Nhạc DÆ°Æ¡ng Lầu Ký và Tây Du Hiếu Ký mang cả trở vá».
Lần nà y hắn không dám la cà trì hoãn, chÆ°a tá»›i mÆ°á»i ngà y đã vá» tá»›i hoà ng cung. Cùng lúc nà y, Tống Chân Tông lại mở tiệc chiêu đãi đại thần ở ngá»± hoa viên, cả Hoà ng Háºu cÅ©ng tham dá»±.
LÆ°u hoà ng háºu, tục danh LÆ°u Nga, xuất thân thấp kém, từng bị Thái Tông Ä‘uổi khá»i gia môn. Sau đó lÆ°u lạc tại TÆ°á»ng phủ năm năm, sau đó lại được hoà ng đế láºp là m hoà ng háºu, trong lúc đó có rất nhiá»u đại thần phản đối, có cả Khấu Chuẩn, má»™t trong những danh thần. Bởi váºy hôm nay hoà ng thượng má»i các quan tá»›i dá»± yến, đồng thá»i gá»i cả hoà ng háºu tá»›i, muốn nà ng và các đại thần xây dá»±ng chút cảm tình.
Cùng ngà y, DÆ°Æ¡ng công công vá» tá»›i hoà ng cung, Tống Chân Tông thấy hắn, nổi giáºn há»i:
- Ta sai ngÆ°Æ¡i Ä‘i truyá»n chỉ, ngÆ°Æ¡i Ä‘i đâu hả ?
Tiểu công công hoảng hồn, chẳng lẽ hoà ng thượng có chuyện bực tức ? Sao biết mình đi….tới Quỳnh Châu chơi ?
Hắn vá»™i dáºp đầu tạ tá»™i, không dám nói câu nà o.
Tống Chân Tông thấy hắn nhÆ° váºy, cÅ©ng không muốn truy cứu, há»i:
- Tiểu thần đồng đâu ?
Nghe câu há»i nà y của Tống Chân Tông, toà n bá»™ đại thần Ä‘á»u vểnh tai nghe, ngay cả Khấu Chuẩn cÅ©ng rất có hứng thú vá»›i thiếu niên nà y, cà ng không nói tá»›i ngÆ°á»i khác.
DÆ°Æ¡ng công công thuáºt lại việc Thạch Kiên cá»± tuyệt, nhất nhất nói lại má»™t lần, sau đó Ä‘Æ°a áng văn cùng bà i thÆ¡ của Thạch Kiên viết ra, tháºm chà còn nói lại những câu nói của hai tri huyện vá» Thạch Kiên.
Má»™t tiểu hà i tá» tám tuổi hà nh xá» nhÆ° váºy ?
Tất cả các đại thần ngẩn ngÆ°á»i ngạc nhiên.
Dương công công còn nói:
- Thạch tÆ°á»›ng công mặc dù không và o triá»u, nhÆ°ng cảm tạ bệ hạ anh minh, nên vì bệ hạ mà viết má»™t áng văn, hạ thần có mang theo.
- á»’, ngÆ°Æ¡i mau Ä‘Æ°a ta xem
Tống Chân Tông nói
Tà i sản của Yasha
Äã có 7 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Yasha
14-10-2011, 09:59 PM
Thần Tá»™c Chi Chủ-Thần Thoại-Háºn Ä‘á»i vô đối
Tham gia: Dec 2009
Äến từ: Châu Ã
Bà i gởi: 1,800
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 4 ngà y
Thanks: 2,665
Thanked 18,716 Times in 1,355 Posts
Äại Tống Phong LÆ°u Tà i Tá»
Quyển 1: Thánh Nhân Xuất Thế
Chương 19 : Giá Trị
Tác giả: Ngá» Háºu PhÆ°Æ¡ng Tình
Dịch: JiNjNguyen
Nguồn: Sưu tầm
Tống Chân Tông nhìn bà i thÆ¡, đầu tiên mỉm cÆ°á»i, sau đó vuốt râu, rồi rung đùi đắc ý ngâm khẽ. Hắn đắc ý cÆ°á»i nói:
- Äứa nhá» nà y…đứa nhá» nà y…
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, thấy hoà ng đế nhÆ° váºy, các vị đại thần không thể thiếu những ngÆ°á»i thừa cÆ¡ vuốt mông ngá»±a.
Äúng lúc nà y, Khấu Chuẩn chợt nói:
- Thái tổ hoà ng đế và Thái tông hoà ng đế công đức bao trùm trá»i đất.
- Tần Thủy Hoà ng, ÄÆ°á»ng Thái Tông, Hán VÅ© Äế, Ngụy Thái Tổ, tất cả Ä‘á»u không thể so sánh vá»›i bệ hạ. Váºy ta xin há»i bệ hạ có thà nh tá»±u gì cao hÆ¡n bá»n há» ? Văn hóa ? Võ công ?
Tần Thủy Hoà ng thống nhất sáu nÆ°á»›c, ÄÆ°á»ng Thái Tông văn võ song toà n, được xÆ°ng là thiên cổ nhất đế. NgÆ°á»i Hán nhá» Hán VÅ© Äế mà quáºt khá»i, chiếm lÄ©nh giang sÆ¡n. Ngụy VÆ°Æ¡ng nhịn nhục chịu đủ loại Ä‘au khổ, cuối cùng dá»±ng nên vÆ°Æ¡ng triá»u bá nghiệp Bắc Ngụy hùng mạnh.
So vá»›i bất kì ngÆ°á»i nà o, Tống Chân Tông cÅ©ng còn lâu má»›i sánh bằng.
Tống Chân Tông vốn Ä‘ang cao hứng, láºp tức bị Khấu Chuẩn dáºp tắt, khiến hắn trầm mặc khôgn thôi.
Khấu Chuẩn còn nói:
- Bẩm bệ hạ, há»c sinh Thạch Kiên mê hoặc hoà ng thượng, thỉnh hoảng thượng phế bá» tÆ° cách há»c sinh của hắn.
Văn nhân cổ đại Ä‘á»c sách Ä‘á»u đăng ký ở châu, huyện, nếu y lá»i Khấu Chuẩn tÆ°á»›c bá» há»c tịch của Thạch Kiên thì cÅ©ng đồng nghÄ©a vá»›i việc Thạch Kiên sau nà y không thể thi cá» gì được.
Khấu Chuẩn chÆ°a từng nhìn thấy Thạch Kiên, nhÆ°ng thấy áng văn của hắn đầy tÃnh nịnh bợ, cho rằng hắn cùng VÆ°Æ¡ng Khâm không khác gì nhau. Vốn ban đầu hắn có chút thÃch thú vá»›i thiếu niên nà y, nhÆ°ng khi nhìn áng văn, hắn sinh ra ác cảm vá»›i Thạch Kiên.
Khấu Chuẩn cả Ä‘á»i ngay thẳng, ghét ác nhÆ° thù, tÃnh cách lại vô cùng mạnh mẽ, khắc khẩu vá»›i gian thần, tháºm chà cả trung thần đôi khi cÅ©ng ầm Ä©. NhÆ°ng đó là bổn pháºn của hắn, chỉ là hắn luôn có lý. Hắn cả Ä‘á»i mấy lần được đảm nhiệm chức vụ Tể TÆ°á»›ng, nhÆ°ng thá»i gian không dà i, thay đổi liên tục. Sau nà y LÆ°u Nga cầm quyá»n, hắn bị bãi chức, trở thà nh Tiết Äá»™ Sứ, rồi Ä‘iá»u chuyển tá»›i phủ Hà Nam, rồi tá»›i quáºn VÄ©nh HÆ°ng…
NhÆ°ng hiện tại, lá»i nói của Khấu Chuẩn rất có trá»ng lượng, Tống Chân Tông trầm mặc:
- Tiểu thần đồng kia rất thông minh, lại là má»™t tiểu hà i tá» má»›i tám tuổi, bá»—ng nhiên được phong thưởng khó tránh thất thố, lá»i nói có chút Ä‘iêu ngoa.
à của hắn là Thạch Kiên má»›i có tám tuổi, nếu là đứa trẻ khác, bằng tuổi hắn chỉ biết chÆ¡i đùa, hắn sao hiểu được cái gì là đúng sai ? Viết được áng văn nhÆ° váºy đã vô cùng đáng quý rồi.
Sá»± tháºt bà i văn nà y viết rất tốt, bằng không Tống Chân Tông cÅ©ng không thưởng thức nhÆ° váºy.
NhÆ°ng Khấu Chuẩn không thèm để ý, tiếp tục tâu, mặc dù VÆ°Æ¡ng Sáng ở cạnh kéo áo hắn giáºt mấy lần:
- Thạch Kiên dùng văn chÆ°Æ¡ng mê hoặc hoà ng thượng, xin tÆ°á»›c bá» há»c tịch của hắn.
Thạch Kiên mặc dù không đảm nhiệm chức quan, nhÆ°ng Tống Chân Tông quả thá»±c rất vừa ý vá»›i hắn. NhÆ°ng nếu những Ä‘iá»u Khấu Chuẩn nói là đúng, sợ rằng hắn lá»›n lên cÅ©ng sẽ trở thà nh má»™t nịnh thần.
Thực Tông chợt quay sang, nhìn Dương công công quat lớn:
- Trẫm nghe nói tiểu thần đồng vô cùng quý trá»ng văn chÆ°Æ¡ng, tuyệt không bao giá» hạ bút vì ngÆ°á»i khác. NgÆ°Æ¡i, tên cẩu nô tà i, nói mau, ngÆ°á»i dùng phÆ°Æ¡ng pháp gì để bắt tiểu thần đồng viết ?
Hắn nói lá»i nà y, rõ rà ng là để giải vây cho Thạch Kiên, nhÆ°ng lại khiến tên DÆ°Æ¡ng công công sợ hãi. Khấu Ä‘ai nhân kia hắn không dám đắc tá»™i, hoà ng thÆ°á»ng thì cà ng không dám nghÄ©, hắn vá»™i và ng quỳ xuống, thầm rủa, tháºt là tai bay vạ gió.
Hắn vá»™i và ng giải thÃch:
- Bệ hạ, oan uổng cho thần. Là bà ná»™i tiểu thần đồng thấy thân thế của hạ thần và tiểu thần đồng Ä‘á»u là cô nhi, rất đáng thÆ°Æ¡ng nên má»›i đặc biệt bảo tiểu thần đồng viết tặng. Không tin tiểu thần có thể chứng minh.
Nói xong, hắn lấy ra bà i thÆ¡ Thạch Kiên viết, ngay đầu, má»™t câu ngắn gá»n đã nói ra hết thảy. Bà ná»™i hắn nhân từ, Thạch Kiên không thể kháng lệnh, hÆ¡n nữa hắn còn biết rằng việc nà y không đúng, vì thế má»›i Ä‘á» chữ, giải thÃch.
Khấu Chuẩn cũng im lặng, không nói thêm.
Các đại thần ban đầu còn chút nghi hoặc, sau đó nhìn thÆ° pháp hoa lệ, hoà nh tráng của bà i thÆ¡, tất cả Ä‘á»u thất kinh, thầm kêu má»™t tiếng “Tuyệt!â€
Mặc dù vừa rồi, Khấu Chuẩn còn khinh bỉ Thạch Kiên, nhÆ°ng hắn không thể không thừa nháºn, hai câu thÆ¡ nà y Ä‘á»u là tuyệt phẩm, bản thân hắn cÅ©ng không thể là m nổi.
Tống Chân Tông nhìn bà i thÆ¡, không ngá» lại thÃch đến không rá»i, Ä‘á»c Ä‘i Ä‘á»c lại, miệng lẩm bẩm:
- Tên nô tà i ngÆ°Æ¡i tháºt có phúc, có bà i thÆ¡ nà y, phụ thân ngÆ°Æ¡i khó có thể không lÆ°u danh sá» sách.
Hắn nói lá»i nà y không phải không có nguyên nhân, tuyệt thÆ¡ nhÆ° váºy khó có thể không lÆ°u truyá»n thiên cổ. Và chắc chắn rằng, ai cÅ©ng sẽ biết Thạch Kiên vì phụ thân DÆ°Æ¡ng công công mà đỠthÆ¡.
DÆ°Æ¡ng công công thấy Hoà ng đế bá»›t giáºn, hắn cÅ©ng thở dà i nhẹ nhõm:
- Nếu quan gia thÃch, tiểu nhân xin dâng tặng quan gia.
Tống Chân Tông nghe xong rất cao hứng, hắn quả thá»±c rất thÃch bà i thÆ¡ nà y, hắn nói:
- Ngươi đừng mong dấu ta, ta cũng không cần biết ngươi dùng thủ đoạn gì để bà nội tiểu thần đồng thương hại ngươi. Nhưng ta cũng sẽ không bạc đãi ngươi, chút nữa tới nội khố lĩnh 50 lạng bạc.
50 lạng bạc không phải là con số nhá», DÆ°Æ¡ng công công vừa định tạ Æ¡n, Ä‘á»™t nhiên LÆ°u hoà ng háºu ở bên cạnh nói:
- Cháºm đã, quan gia, chẳng lẽ bà i thÆ¡ nà y chỉ đáng giá 50 lạng bạc ? Chẳng phải đánh giá thấp giá trị của tiểu thần đồng ?
Tống Chân Tông nghe xong cÆ°á»i ha hả:
- Hoà ng háºu nói rất có lý, thưởng cho ngÆ°Æ¡i 50 lạng và ng.
Tống Chân Tông nói câu nà y chÃnh là chỉ giá trị của bà i thÆ¡ nà y, cÅ©ng là giá trị của Thạch Kiên quý nhÆ° và ng, nhÆ°ng DÆ°Æ¡ng công công tưởng đó chỉ là giá trị của bà i thÆ¡, hắn vá»™i nói:
- Má»™t bà i thÆ¡ của tiểu thần đồng giá trị nhÆ° váºy, váºy thì tiểu thuyết của hắn giá trị bao nhiêu ?
Nghe hắn nói, Tống Chân Tông và LÆ°u hoà ng háºu cùng các đại thần cÆ°á»i rá»™.
Tống Chân Tông cÅ©ng không giải thich, há»i:
- Hắn còn viết tiểu thuyết ?
Sau nà y, dân gian cÅ©ng nghe nhầm, Ä‘oán báºy, nói Hoà ng đế mua má»™t bà i thÆ¡ của Thạch Kiên 50 lạng và ng. Hiện tại, má»i ngÆ°á»i biết Hoà ng đế rất sủng ái thiếu niên nà y, nên không ai dám Ä‘á»™ng tá»›i Thạch gia.
Tháºm chà sau nà y có ngÆ°Æ¡i ra giá hai trăm lạng và ng để mua bà i thÆ¡ Thạch Kiên viết cho Thái Bạch Tá»u Lâu. Kết quả, VÆ°Æ¡ng Khôn không cẩn tháºn bị trá»™m mất khiến Thạch Kiên lại phải viết cho hắn má»™t bà i khác, cÅ©ng từ sau đó, chỉ có khách quý, VÆ°Æ¡ng Khôn má»›i Ä‘em ra cho ngắm má»™t chút, không còn dám treo ở Thái Bạch Tá»u Lâu nữa.
Tà i sản của Yasha
Äã có 9 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Yasha
Từ khóa được google tìm thấy
áàññåéíû , àâòîìàòû , áèëüÿðä , àíèìå , äîìàøíèå , âîïðîñ , ãîòèêà , ãîðÿùèé , áþäæåòèðîâàíèå , đại tống phong lÆ°u , bac tong phong luu , bắc tống phong lÆ°u , dai duong phong luu 4eu , dai tong , dai tong hpong luu , dai tong phon luu tai tu , dai tong phong luu , dai tong phong tai tu , êàáèíû , êàçèíî , ëåñáèÿíêè , ëîãè÷åñêèå , êðàñíîÿðñê , hoaÌ€ng hậu lÆ°u nga , ïåòåðáóðãà , ïåðåâîäû , îáðå÷åííàÿ , íîâîñèáèðñêå , ïîïêà , ïóãà÷åâà , ïðèêîë , lục tốn hoognf viêm , lich su - quan su tai tu , lich su dai tong , loà i ếch lownsn hất , nam tong phong luu , nam tong phong luu full , ñåðâåð , ñëîâàðè , ñèòèáàíê , nhacdaiphong , ñóâåíèðû , ñòðàíèöû , öâåòîâ , öèôðîâûå , óðàëñèá , pham nhan tu tien , phong luu cam y , phong luu dai tai tu 4vn , phong luu dai tong , phong luu quan su full , phong luu quyen 4vn , phong luu tai tu , phong luu tai tu 4vn , sẽs thai , tai tu lich su quan su , tan tong phong luu , tong tai tu phong luu , truyen quansu phongluu , ÿïîíñêèå , æàííà , ðàìñòîð