Tác giả : Nghịch Thương Thiên
Chương 128 : Kim phi tích bỉ.
Dịch giả : shinray
Biên tập : Vuhanduong
Nguồn : 4vn.eu
Tặng bà chủ Thiên Ma yêu quý!!!
Ba ngày sau.
Đinh Hạo cùng Độc Ma Vương Diệc Hàn một đường từ Doanh Châu chạy tới Đoạn Hồn Sơn, lần này rời tông cũng đã được bốn năm năm thời gian, nói dài cũng không dài mà nói ngắn cũng không ngắn, nhưng đối với Đinh Hạo mà nói nhất những chuyện đã trải qua ở Tam Châu Nhất Đảo rất thú vị.
Chuyến đi đến Tam Châu Nhất Đảo lần này, thu hoạch lớn nhất chính là Độc Ma Vương Diệc Hàn đã nhận lời gia nhập Vô Cực Ma Tông, mang đến một cường viện cho Vô Cực Ma Tông. Hơn nữa bản thân hắn cũng đã đoạt đượt hai chén Lễ Tuyền ở Lan Lăng sơn mạch, cải tạo lại kinh mạch bên trong thân thể. Mặc dù dọc theo trên đường đi gặp phải không ít kẻ địch, nhưng Đinh Hạo không có để trong lòng, hơn nữa sau này trở lại càng có cớ để ra tay.
Luyện Ngục Ma TôngVô Cực Ma Tông Nếu không phải Luyện Ngục Ma Tông sắp tuyển Tông Chủ một lần nữa, Đinh Hạo và Vô Cực Ma Tông sẽ bị cuốn vào cuộc tranh đoạt ngôi vị Tông Chủ lần này, nên hắn phải quay lại Vô Cực Ma Tông luôn.
Đinh Hạo cùng Độc Ma Vương Diệc Hàn vừa mới tiến vào phạm vi thế lực của Đoạn Hồn Sơn, liền giảm tốc độ, mà Bát Sí Tử Mãng Đinh Hạo đang cưỡi cũng được thu vào trong Trữ vật giới chỉ, lấy ra Nghịch Thiên Ma Kiếm bay cùng Độc Ma Vương Diệc Hàn.
Trên đường đi, Đinh Hạo đã nói sơ qua tình huống của Vô Cực Ma Tông. Ngay cả hiệu quả đặc thù của Vô Cực Ma Công là cắn nuốt hắn cũng không hề giấu diếm.Vô Cực Ma CôngĐộc Ma Vương Diệc Hàn mặc dù có chút cổ quái, nhưng chẳng biết tại sao Đinh Hạo rất tin tưởng hắn, cảm giác như vậy thật không rõ ràng, cuối cùng bị Đinh Hạo cho là do trực giác của mình, mà Đinh Hạo rất tin tưởng đối với trực giác của mình, thậm chí còn tin tưởng hơn cả chính mắt mình nhìn thấy nhiều.
Mà Độc Ma Vương Diệc Hàn sau khi nghe Đinh Hạo Vô Cực Ma Tôngnói ra bí mật của Vô Cực Ma Tông, cũng chỉ hơi ngạc nhiên mà thôi, cũng không có vẻ gì tham muốn Công pháp này. Sau này Đinh Hạo mới biết được Độc Ma Vương Diệc Hàn cũng bởi vì có công pháp đặc thù nên không thể tu luyện công pháp khác.
Vô Cực Ma Công mặc dù uy lực không gì sánh nổi, Pháp quyết mạnh mẽ cũng có không ít, nhưng Độc Ma Vương Diệc Hàn cũng không thể tu luyện. Đinh Hạo biết được tình huống như vậy, cũng chỉ có thể lắc đầu cười khổ, cũng không rõ Độc Ma Vương Diệc Hàn tu luyện Độc công rốt cục là đúng hay sai nữa.
Một lát sau, Đinh Hạo cùng Độc Ma Vương Diệc Hàn đã đi tới phạm vi của Vô Cực Ma Tông, hai người từ không trung hạ xuống, Đinh Hạo cùng Độc Ma Vương Diệc Hàn chậm rãi đi vào bên trong.
Chớp mắt, bốn năm, năm thời gian đã qua, Vô Cực Ma Tông bây giờ đã thay đổi khá nhiều so với lúc Đinh Hạo rời đi. Chỉ thấy đại môn của Vô Cực Ma Tông đã rộng gấp ba lần trước kia, Đại lý thạch bình thường giờ đã bị thiên thanh thạch thay thế. Bốn chữ to “Vô Cực Ma Tông” càng dùng Viên Diệu thạch trân quý điêu khắc mà thành. Từ xa nhìn lại bốn chữ “ Vô Cực Ma Tông” Môn phái không ngừng loé sáng, có chút khí thế của Đại Môn phái.
lắc đầu cười, Độc Ma Vương Diệc Hàn khẽ nói: “Vô Cực Ma Tông không tệ. Dường như không giống với lời Tiểu ca nói”
Vừa nghe hắn nói như thế, Đinh Hạo cười hắc hắc nói: “Cá chép rốt cuộc cũng có một ngày vượt vũ môn! Không nghĩ tới trong khoảng thời gian ta rời tông, Vô Cực Ma Tông đã có biến hóa lớn như vậy, xem ra tông môn có cao thủ tọa trấn đúng là khác”
Gật đầu, Độc Ma Vương Diệc Hàn cười nói:
“ Đây không phải là nói thừa sao. Có Huyết Ma Liệt Sơn tọa trấn, Môn pháiMôn phái Tu chân của cả Tây đại lục dám trêu chọc bổn Tông cũng chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay, bổn Tông phát triển cũng là chuyện đương nhiên!”
Nghe Độc Ma Vương Diệc Hàn gọi Vô Cực Ma Tông là bổn Tông. Đinh Hạo trong lòng vừa động, biết Độc Ma Vương Diệc Hàn đã thừa nhận mình là Cung phụng của Vô Cực Ma Tông., Biến hóa này nhìn như không có gì, nhưng Đinh Hạo lại biết hắn có thể tự mình thừa nhận, nói rõ hắn đã thật sự thích Vô Cực Ma Tông rồi.
Các Tông phái đều có đại môn, mặc dù người Tu chân đa số đều có năng lực Ngự khí phi hành, nhưng bất luận là người trong hay ngoài Môn phái, đều trước cửa Tông đều hạ xuống, đi qua Đại môn tiến vào Tông phái, để tỏ sự tôn trọng. Chỉ có kẻ địch xâm lấn mới có thể trực tiếp bay trên không trung tiến vào bên trong.
Mà Vô Cực Ma Tông trước kia là thế lực nhỏ yếu nhất trên Đoạn Hồn Sơn, bất luận Môn phái nào đều có thể thoải mái khi nhục bổn Tông, giống như Thij Hồn tông đã bị diệt tông, còn có mấy Tông phái khác ngày đó đến hỏi tộii, đều trực tiếp bay trong không trung tiến vào Vô Cực Ma Tông căn bản không coi đại môn của Vô Cực Ma Tông là gì.
Nhưng tình thế bây giờ lại hoàn toàn khác, bất luận là Môn phái nhỏ, hay là Luyện Ngục Ma Tông chủ nhân thật sự của Đoạn Hồn Sơn, bất luận người nào đến Vô Cực Ma Tông đều phải hạ xuống từ không trung, sau đó được mời mới có thể tiến vào Vô Cực Ma Tông, Vô Cực Ma Tông bây giờ đúng khác quá xa so với trước kia.
Tôn trọng được thành lập trên thực lực mạnh mẽ.
Đinh Hạo cùng Độc Ma Vương Diệc Hàn đi tới đại môn Vô Cực Ma Tông, nhìn nhau cười một tiếng, Đinh Hạo đi tới trước cửa, gõ cửa vài cái
Một lát sau, “chi” một tiếng cửa đại môn mở ra, từ bên trong đi ra một gã đồng tử giữ cửa, nghi hoặc nhìn hai người một cái: “ Hai vị là người phương nào, vì việc gì tới Vô Cực Ma Tông ta!”
Vừa nghe nói thế, Đinh Hạo vô cùng kinh ngạc, người này dường như trước kia chưa từng thấy qua, khẳng định vừa mới gia nhập Vô Cực Ma Tông không có bao lâu. Xem ra trong khoảng thời gian mình rời khỏi nơi này, Vô Cực Ma Tông biến hóa khá lớn, nhìn tu vi tên này ngay cả Tích cốc kỳ còn chưa đạt tới, đúng là môn nhân mới.
Thấy vẻ mặt kỳ lạ của Đinh Hạo, nhưng lại không nói một lời, tên đồng tử hơi mất kiên nhẫn, lạnh lùng nói: “ Các ngươi rốt cục là người phương nào, có chuyện gì, Vô Cực Ma Tông ta rất bận rộn, không có thời gian đùa giỡn với những kể nhàn rỗi các ngươi!”
Lời này vừa nói ra, Độc Ma Vương Diệc Hàn tức cười một tiếng, cổ quái nhìn Đinh Hạo, hiện lên vẻ cười nhạo.
Cười khổ một tiếng đối với Độc Ma Vương Diệc Hàn, Đinh Hạo quay đầu nói với tên đồng tử:
- Vô Cực Ma Tông “đệ tử đời thứ ba Đinh Hạo hồi tông, Sư đệ có thể thông báo một tiếng hay không?”
Lời này vừa nói ra khiến vẻ mặt tên đồng tử trở nên tái nhợt, nghi hoặc nhìn Đinh Hạo một cái, mặt mày biến sắc, nụ cười không biết xuất hiện trên mặt từ lúc nào, lập tức mở đại môn ra, cười nịnh nói: “Thì ra là Đinh Hạo Sư huynh, đại danh của Sư huynh trên Đoạn Hồn Sơn không ai không biết, Sư đệ mới tới còn chưa gặp qua Sư huynh, mong Sư huynh chớ trách.”
Cười ha ha một tiếng, Đinh Hạo khẽ nói: “không sao, không nghĩ tới rời Tông bốn năm năm, Vô Cực Ma Tông đã xảy ra nhiều biến hóa như vậy, quả thật đáng mừng, ta cao hứng còn không được, sao lại trách ngươi.”
Đinh Hạo vừa nói xong, Đinh Hạo đã cùng Độc Ma Vương Diệc Hàn đi vào bên trong Vô Cực Ma Tông.
Vừa mới đi được vài bước, chợt có vài tiếng hoan hô, thì ra nghe được giọng nói của Đinh Hạo, Hồ Thạc cùng Sư phụ Trần Lĩnh đã chạy ra trước tiên
Vừa nhìn thấy quả nhiên là Đinh Hạo hồi tông, hai người rất vui mừng, trong nháy mắt chạy tới trước mắt Đinh Hạo.
“ Tiểu tử thúi nhà ngươi lần này đã chạy tới nơi nào, một lần đi mấy năm, bây giờ mới chịu trở về”
Trần Lĩnh hừ một tiếng, cười mắng.
Nghe hắn nói như thế, Đinh Hạo cảm giác có chút ấm áp, lúc đầu mình cùng Trần Lĩnh coi như là lợi dụng lẫn nhau, đều là đề phòng lẫn nhau. Nhưng chẳng biết khi nào đã xâylên tình thầy trò thực sự, mặc dù Trần Lĩnh cũng không có dạy mình cái gì, cũng chưa cho mình chỗ tốt gì. Nhưng Đinh Hạo cảm giác được Trần Lĩnh bây giờ đối với mình đích thật là xuất phát từ nội tâm, mà cảm giác như vậy cũng làm cho Đinh Hạo rất vui mừng.
Ha ha cười dài một tiếng, Đinh Hạo nói: “Không phải nói cho ngươi biết đồ nhi tới Tam Châu Nhất Đảo đi du lãm một chút sao, không nghĩ tới chuyến này lại thú vị đến thế”
Mà lúc này Hồ Thạc cũng chạy tới trước mặt Đinh Hạo, chỉ quái lạ nhìn Đinh Hạo, nhưng không có nói gì, Đinh Hạo nhìn hắn, cũng không nói gì.
Bên trong Vô Cực Ma Tông, Hồ Thạc cùng Sư phụ Trần Lĩnh là hai người gần gũi nhất của Đinh Hạo. Lúc trước khi Đinh Hạo còn chưa phát triển thì hai người này đã toàn tâm toàn ý với Đinh Hạo rồi. vì vậy hai người bọn họ cũng được nhiều điểm tốt nhất so vối những người khác.
Việc đưa tặng Pháp bảo công pháp tạm thời không nhắc đến, chỉ nhìn Trần Lĩnh từ khi gặp Đinh Hạo, chỉ trong vòng hơn mười năm ngắn ngủi đã từ Nguyên Anh kỳ đạt đến Xuất Khiếu kỳ là sẽ biết. Trần bây giờ chính là đệ tử đời hai có Tu vi cao nhất của Vô Cực Ma Tông, thực lực mạnh mẽ vô cùng. Hơn nữa còn có mối quan hệ giữa hắn cùng Đinh Hạo, nên có vị trí rất cao trong Vô Cực Ma Tông.
Mà Hồ Thạc tiến bộ càng lớn hơn, vốn hắn chẳng qua chỉ là một tiểu thư đồng nho nhỏ trong Vô Cực Ma Tông mà thôi, luôn bị người trong nội tông khi dễ, nhưng bây giờ cũng đã đạt đến Động Tâm trung kỳ, trở thành đệ tử đời ba củaVô Cực Ma Tông.Hơn nữa người này giỏi che giấu, càng giỏi dùng tâm kế, cũng tuyệt đối trung thành với Đinh Hạo, sau này có thể phát triển đến mức nào không ai có thể đoán trước được.
Nghe Đinh Hạo vừa nói như thế, Trần Lĩnh cũng không có nói gì thêm, chỉ là kỳ lạ nhìn Độc Ma Vương Diệc Hàn mỉm cười.
Một lúc sau, , Trần Lĩnh phủi phủi miệng, cổ quái nói: “Tiểu tử thúi nhà ngươi từ nơi nào lừa gạt được tuyệt thế mỹ nữ này vậy, cẩn thận cô nàng Phùng Tinh Nhiên ngươi liều mạng với!”
Hắn vừa nói câu này, Đinh Hạo biến sắc, cẩn thận liếc nhìn Độc Ma Vương Diệc Hàn một cái, thấy hắn không có tức giận, mới thở ra một hơi, cười với Vương Diệc Hàn: “Vương lão trớ trách, Sư phụ của ta già mắt kém, không có nhìn ra thân phận của Vương lão, hi vọng Vương lão đừng chấp nhất hắn không có mắt”
Độc Ma Vương Diệc Hàn lạnh nhạt cười một tiếng, nhưng cũng không mở miệng.
nháy mắt ra hiệu với Sư phụ Trần Lĩnh, thấy Trần Lĩnh có vẻ khó hiểu, Đinh Hạo vội vàng nói cho Trần Lĩnh biết: “Ta nói cho Sư phụ đại nhân biết, vị này chính là Độc Ma Vương Diệc Hàn mà đồ nhi mời tới, Vương lão bây giờ đã đồng ý gia nhập Cung phụng đường của bổn Tông còn không mau đến bái kiến”
Hắn vừa nói xong, mấy người Vô Cực Ma Tông ở gần đó lập tức lui lại vài bước, mà ngay cả Sư phụ Trần Lĩnh mặt mày xám xịt, nhìn thấy Độc Ma Vương Diệc Hàn đang cười cười, Trần Lĩnh đổ mồ hôi lạnh.
Như thế nào cũng không có ngờ tới người xinh đẹp như Mỹ nữ này lại là Độc Ma Vương Diệc Hàn nổi tiếng.
Last edited by vuhanduong; 15-11-2009 at 09:17 PM.
Tác giả : Nghịch Thương Thiên
Chương 129: Tấn tốc phát triển.
Dịch giả : vuhanduong
Biên tập : Vuhanduong
Nguồn : 4vn.eu
Tặng bà chủ Thiên Ma yêu quý!!!
Thấy mọi người đều nhìn Độc Ma Vương Diệc Hàn với ánh mắt khiếp sợ, Đinh Hạo không có chút giật mình. Ngay cả hắn lần đầu tiên nghe được thân phận của Độc Ma cũng không phải có cảm giác thế sao. Mặc dù bên trong Vô Cực Ma Tông bây giờ đã có Huyết Ma Liệt Sơn trấn thủ, các cao thủ tuyệt đỉnh như Luyện Ngục Ma Quân Phùng Hạo Thiên và Thiên Yêu Niếp Thiên cũng đã gặp qua nhiều lần. Nhưng vẫn rất sợ hãi khi thấy Độc Ma Vương Diệc Hàn, nguyên nhân không có gì khác, chỉ bởi vì hắn là Độc Ma. Chữ Độc này thật sự rất dễ làm cho người ta sinh ra tâm lý sợ hãi.
Cười dài một tiếng, Đinh Hạo trầm giọng nói: "Mọi người không cần khẩn trương. Bất luận Độc công của Vương lão lợi hại như thế nào, nhưng hắn bây giờ đã là một Cung phụng của Vô Cực Ma Tông chúng ta, tuyệt đối sẽ không làm môn nhân Tông phái, mọi người cứ việc yên tâm"
Nghe thấy Đinh Hạo nói như thế, mọi người mới lấy lại tinh thần, suy nghĩ một chút cũng thấy đúng. Bất kể Độc Ma độc ác, vô tình đến mức nào, cũng sẽ không ra tay đối với người mình, vì vậy đều an tâm, không còn sợ hãi như trước nữa.
Mà Độc Ma Vương Diệc Hàn cũng nhìn thấy ánh mắt của mọi người, nhưng hắn chỉ cười cười, không nói gì cả.
Tuy nhiên Sư phụ của Đinh Hạo là Trần Lĩnh vừa nghe thấy Đinh Hạo nói ra thân phận của Độc Ma Vương Diệc Hàn, lập tức cung kính đi đến trước mặt Độc Ma Vương Diệc Hàn, dùng đại lễ trong Ma Môn đối với Vương Diệc Hàn: "Vãn bối không biết thân phận của Độc Ma Tiền bối, nếu có đắc tội mong Tiền bối rộng lượng tha thứ cho Vãn bối"
Độc Ma Vương Diệc Hàn nhìn thoáng qua Trưởng lão, rồi quay đầu về phía Đinh Hạo, mở miệng nói: "Đứng lên đi, hy vọng sau này môn nhân trong Vô Cực Ma Tông có thể nhận biết rõ thân phận của ta. Nếu không phải ngươi là Sư phụ của Đinh Hạo Tiểu ca, thì chỉ bằng một câu nói vừa rồi của ngươi, ta tuyệt đối không nương tay"
Mồ hôi chảy ra đầy trán, ánh mắt đắc ý của Trần Lĩnh đã mất đi, cười khổ hai tiếng, hắn liên tục gật đầu, nhưng không lên tiếng giải thích.
Vào lúc này, những môn nhân khác của Vô Cực Ma Tông nghe được âm thanh cũng vội vàng từ bên trong phòng chạy đến đây. Đám người Trương Hoàng tứ lão và Thiên Thi Thượng Nhân cũng đi ra. Vừa mới nghe thấy mấy lời của Đinh Hạo, biết Độc Ma Vương Diệc Hàn sắp gia nhập Vô Cực Ma Tông đều lộ vẻ vui mừng.
Trước hết đều hành lễ với Độc Ma Vương Diệc Hàn, sau đó sau đó mới nói vài câu khen ngợi Đinh Hạo, sau đó mấy người tiến vào bên trong Vô Cực điện.
Thấy mấy người ra nghênh tiếp, đều mở miệng chào mình, Đinh Hạo đáp lại hết. Mấy người này coi như biết thời cuộc, biết bên trong Vô Cực Ma Tông rốt cuộc ai mới là Chủ nhân thật sự. Mà trong bốn người, Thiên Thi Thượng Nhân Âm Vô Xương mặc dù Tu vi vẫn không thay đổi, tuy nhiên Trương Hoàng tứ lão đều đã đột phá Xuất Khiếu Hậu Kỳ đạt đến Phân Thân Sơ Kỳ, điều này làm Đinh Hạo rất ngạc nhiên.
suy nghĩ một chút, Đinh Hạo lập tức cảm thấy bình thường, bốn người này vẫn một mực tu luyện Vô Cực Ma Tông. Mặc dù trước kia đi đường vòng, nhưng vẫn là Vô Cực Ma Tông. Bây giờ có được phương pháp tu luyện chính xác, Tu vi đột nhiên tăng mạnh cũng là chuyện đương nhiên. Hơn nữa bốn người bọn họ nhất định cũng lợi dụng đặc điểm cắn nuốt của Vô Cực Ma Công, còn bọn hắn cắn nuốt những ai, Đinh Hạo không cần hỏi. Bốn lão già này đều là kẻ thành tinh, bất luận làm việc gì đều tính kế rồi mới hành động, nên việc này chắc chắn sẽ không hành động lỗ mãng.
Mà đám người Thiên Thi Thượng Nhân Âm Vô Xương mặc dù Tu vi cao thâm, nhưng Tu vi càng cao thì tiến bộ càng chậm. Hơn nữa bọn họ trước kia cũng chưa bao giờ tiếp xúc với Vô Cực Ma Công, bây giờ không khác gì nửa đường xuất gia. Hơn nữa Vô Cực Ma Công còn không phải là phương pháp tu luyện chủ yếu của bọn họ, vì vậy tiến bộ thong thả, nên vẫn dừng lại ở cảnh giới cũ cũng không có gì là lạ. Tuy nhiên theo thời gian phát triển, bọn họ sẽ có tiến bộ lớn hơn, ngày đột phá chỉ trong thời gian ngắn mà thôi.
Một lát sau, đoàn người đã đi vào được trong Vô Cực điện.
Mấy người Trương Hoàng và Âm Vô Xương mời Độc Ma Vương Diệc Hàn đến ghế cao nhất, quay đầu nhìn Đinh Hạo một cái, thấy Đinh Hạo lắc đầu, và đi cùng với hai người Hồ Thạc đi đến vị trí của đệ tử đời thứ ba, mấy người Tại hạ cũng không hỏi ý Đinh Hạo nữa. Dù sao địa vị của Đinh Hạo ở Vô Cực Ma Tông chỉ cần trong lòng mấy người biết là được, còn chuyện có ngồi lên vị trí kia hay không cũng chưa cần thiết.
"Huyết Ma Lão nhân gia hiện đang bế quan, vì vậy không thể nghênh đón Vương lão nhập Tông, hy vọng Vương lão không trách" Thiên Thi Thượng Nhân Âm Vô Xương mở miệng giải thích.
Khẽ gật đầu, Độc Ma Vương Diệc Hàn khẽ cười nói: "Mấy vị không cần khách khí, nếu ta đã gia nhập Vô Cực Ma Tông, thì sau là người cùng Tông. Người một Tông, nên các vị không nên có thái độ như vậy trước mặt ta. Huyết Ma mặc dù cùng bối phận với Tại hạ, nhưng nếu theo lý mà nói thì Liệt lão cũng là Trưởng bối của Tại hạ. Vì vậy đáng lẽ Tại hạ phải đi bái kiến hắn, tuy nhiên bây giờ Liệt lão nếu đang bế quan, thì chờ hắn xuất quan rồi nói"
Thấy Độc Ma Vương Diệc Hàn hòa nhã như vậy, Trương Hoàng và Âm Vô Xương cảm thấy mình đã quá khẩn trương. Nghe hắn nói xong hết, liền bắt đầu nói cho Độc Ma Vương Diệc Hàn một ít tình huống của Vô Cực Ma Tông lúc này.
mặc dù mấy người này đang nói với Độc Ma Vương Diệc Hàn, nhưng người hiểu biết đều biết thực ra đây là nói với Đinh Hạo.
Từ miệng mấy người này, Đinh Hạo được biết sau khi mình xuống núi, cả Đoạn Hồn Sơn đã không có bất cứ Môn phái nào dám xem nhẹ Vô Cực Ma Tông. Hơn nữa lần trước Luyện Ngục Ma Tông và Thành Hoàng đã chính miệng thừa nhận giao Mỏ quặng (Quáng tràng) của Thị Hồn Tông cho Vô Cực Ma Tông. Nên tổng cộng bây giờ Vô Cực Ma Tông đã có ba Mỏ quặng (Quáng tràng), tinh thạch mà môn nhân cần dùng trong tu luyện đã được đảm bảo.
Hơn nữa bởi vì danh tiếng của Vô Cực Ma Tông được nâng cao, nên thậm chí có một số người đã đến xin gia nhập Tông. Mà môn nhân của Vô Cực Ma Tông đang rất ít, nên không hề từ chối bất cứ ai. Nhưng đến cuối cùng Trưởng lão đoàn có quyết định, chỉ lấy những người có tư chất tốt; những người không rõ lai lịch và tính tình ngu dốt thì loại bỏ. Nên trong thời gian qua, ngoại trừ Luyện Ngục Ma Tông ra, thì Vô Cực Ma Tông thu đệ tử đời thứ ba nhiều nhất.
Bởi vì Đinh Hạo trước khi đi đã giao một chút tài liệu lấy được ở Thị Hồn Tông ngày trước cho Huyết Ma Liệt Sơn, mà Huyết Ma Liệt Sơn cũng chỉ lấy ra mấy Pháp khí đưa vào Tàng bảo các, số còn lại đều phân phối cho tám vị Trưởng lão. Các vật phẩm này tám vị Trưởng lão cũng không xem trọng, đều phân phối xuống, nên vô hình chung ngoại trừ môn nhân mới nhập Tông ra, thì các đệ tử trước kia dù ít dù nhiều cũng có được ít chỗ tốt, đều mở miệng cười dài, âm thầm chờ mong vào sự phát triển của Vô Cực Ma Tông.
Nhưng vì tình thế đặc thù của Đoạn Hồn Sơn, hơn nữa lại có yêu cầu của Luyện Ngục Ma Quân Phùng Hạo Thiên, nên Vô Cực Ma Tông không tiếp tục ra tay với các Môn phái khác trên Đoạn Hồn Sơn nữa. Mà hiệu quả đặc thù của Vô Cực Ma Công lại quá hấp dẫn, nên mấy vị Trưởng lão hợp kế với nhau, đặt chủ ý vào các Môn phái nhỏ khác bên ngoài Đoạn Hồn Sơn. Ngay khi Đinh Hạo rời khỏi đây mấy ngày, các Môn phái nhỏ xung quanh Đoạn Hồn Sơn đã bị diệt vài phái.
Tuy nhiên mấy người Âm Vô Xương làm quá sạch sẽ, nên cũng không bị ai phát hiện ra. Mà các Tông phái nhỏ chỉ biết nghi thần nghi quỷ, rốt rít đoán xem ai đã ra tay, nhưng không có bất cứ ai nghi ngờ Vô Cực Ma Tông. Giờ Luyện Ngục Ma Tông lại trở thành kẻ tình nghi lớn nhất, nhưng Luyện Ngục Ma Tông lại là một Đại Môn phái, nên cũng không cần thiết phải tiêu diệt mấy Môn phái nhỏ này làm gì. Hơn nữa Luyện Ngục Ma Tông rất kiêu ngạo, dù có ra tay cũng đường đường chính chính, nên khiến cho bọn hắn dù nghi ngờ cũng không dám trực tiếp đến hỏi.
Việc đến đây cũng không dừng lại, mà Luyện Ngục Ma Tông mặc dù đoán được do Vô Cực Ma Tông gây ra. Nhưng thứ nhất là Vô Cực Ma Tông không ra tay với các thế lực trên Đoạn Hồn Sơn; thứ hai tình thế bây giờ nên bọn họ chỉ mắt nhắm mắt mở, coi như không biết/
Cũng bởi vì Vô Cực Ma Tông tiêu diệt mấy Môn phái nhỏ bên ngoài Đoạn Hồn Sơn, nên người của Vô Cực Ma Tông đạt được không ít chỗ tốt. Nếu không Trương Hoàng tứ lão và Hồ Thạc, Trần Lĩnh cũng không đột phá nhanh như vậy.
Nghe mấy người Trương Hoàng kể lại một lượt, hỏi lại một vài chỗ chưa rõ, lại hỏi thăm Hồ Thạc đứng bên cạnh, Đinh Hạo đã hiểu sơ qua tình huống trước mắt.
Một lúc sau, Trưởng lão đoàn thừa lúc đang vui vẻ, liền chuẩn bị nghi thức nhập Tông cho Độc Ma Vương Diệc Hàn. Độc Ma Vương Diệc Hàn nhìn Đinh Hạo một cái, dường như muốn hỏi ý kiến Đinh Hạo. Đinh Hạo thấy mọi người trong Vô Cực Ma Tông đang rất hưng phấn vì có sự gia nhập của Độc Ma, nên cũng không từ chối, hắn khẽ gật đầu với Độc Ma Vương Diệc Hàn.
Thấy Đinh Hạo gật đầu đồng ý, Độc Ma Vương Diệc Hàn cũng không từ chối. Dù sao hắn đã sớm quyết định gia nhập Vô Cực Ma Tông, sớm một ngày, hay muộn một ngày cũng không có gì khác nhau. Vì vậy sau hơn nửa canh giờ chuẩn bị, Độc Ma Vương Diệc Hàn thực hiện nghi thức nhập Tông một lần, coi như chính thức gia nhập Vô Cực Ma Tông.
Chỉ riêng mình Huyết Ma Liệt Sơn nhập Tông, đã khiến cho Vô Cực Ma Tông trở thành Môn phái thứ hai trên Đoạn Hồn Sơn. Bây giờ lại có sự gia nhập của Đại Ma Vương, vậy trên Đoạn Hồn Sơn này ngoài Luyện Ngục Ma Tông ra thì không còn bất cứ Môn phái nào có thể chống lại Vô Cực Ma Tông. Cũng vì như vậy, nên việc Vô Cực Ma Tông rời đi là không thể tránh khỏi.
Nhưng cho dù Độc Ma đã nhập Tông, Vô Cực Ma Tông vẫn còn chênh lệch quá lớn so với Luyện Ngục Ma Tông. Nói cho cùng, Vô Cực Ma Tông lúc này cũng chỉ có hai cao thủ tuyệt đỉnh là Huyết Ma Liệt Sơn và Độc Ma Vương Diệc Hàn. Luyện Ngục Ma Tông chỉ một nhánh của Phùng Hạo Thiên đã mạnh hơn Vô Cực Ma Tông nhiều. Luyện Ngục Ma Quân Phùng Hạo Thiên, Thiên Yêu Niếp Thiên, hai vợ chồng Chu Vân Cừu Mãnh, không một ai không phải cao thủ đứng đầu, còn cao thủ khác nữa hay không Đinh Hạo còn không biết. Mà tên Thành Hoàng có thể tranh chấp vị trí Tông Chủ với Phùng Hạo Thiên, thì thực lực nhất định cũng không quá yếu. bây giờ Vô Cực Ma Tông không thể so sánh được với Luyện Ngục Ma Tông. Khó trách Luyện Ngục Ma Tông có thể là một trong sáu Đại Môn phái ở Tây Đại lục mấy ngàn năm qua.
Ngay khi Đinh Hạo đang cẩn thận đánh gia, nghi thức nhập Tông của Độc Ma Vương Diệc Hàn cũng đã cử hành xong. Thấy vậy, Đinh Hạo nói một tiếng với Trưởng lão đoàn rồi dẫn Độc Ma Vương Diệc Hàn tìm nơi nghỉ ngơi. Vừa mới đi ra khỏi Vô Cực điện, thì tên đồng tử giữ cửa nhìn thấy Đinh Hạo đã cười nịnh nọt: "Tiểu thư Phùng Tinh Nhiên Luyện Ngục Ma Tông xin gặp Đinh Hạo Sư huynh"
Đinh Hạo gật đầu, nói với người này: "ngươi tìm một gian phòng cho Cung phụng bổn Tông nghỉ ngơi"
Nói xong, Đinh Hạo chào Độc Ma Vương Diệc Hàn rồi đi ra cửa Vô Cực Ma Tông.
Tác giả : Nghịch Thương Thiên
Chương 130: Kinh thiên tiêu tức.
Dịch giả : vuhanduong
Biên tập : Vuhanduong
Nguồn : 4vn.eu
Tặng bà chủ Thiên Ma yêu quý!!!
Vừa mới ra đến đại môn, Đinh Hạo liền nhìn thấy bóng dáng xinh đẹp của Phùng Tinh Nhiên.
Các lần trước, Phùng Tinh Nhiên điêu ngao thường ngay lập tức gọi to tên Đinh Hạo trên không trung, nhưng không biết vì cái gì nàng lại không làm như vậy. Mà ngược lại lần này lại gửi lời nhắn đến mình, đây cũng nói rõ Vô Cực Ma Tông xưa không bằng nay. Mặt khác cũng là Phùng Tinh Nhiên nể mặt Đinh Hạo, bây giờ Đinh Hạo đã không phải là tên Tiểu tặc không danh tiếng ngày nào, mà là người nắm quyền của Vô Cực Ma Tông, vì vậy Phùng Tinh Nhiên cũng không thể làm càn quá mức.
Từ từ đi đến trước mặt Phùng Tinh Nhiên, thấy khuôn mặt vui mừng hạnh phúc của nàng, trong lòng Đinh Hạo nổi lên một cảm giác khó hiểu. mình và Phùng Tinh Nhiên quen nhau chỉ là một truyện ngẫu nhiên, hai người đã cùng trả qua rất nhiều chuyện. Phùng Tinh Nhiên đã sớm có tình cảm với mình, mà mình vẫn luôn trốn tránh, đúng là do lúc trước mình cũng không có ấn tượng tốt với nàng, còn một lý do nữa là do thân phận của Phùng Tinh Nhiên.
Trong tiềm thức của hắn, hắn vẫn coi Luyện Ngục Ma Tông là đối thủ cạnh trạnh của mình, cho dù đến bây giờ vẫn không thay đổi. Cũng may Vô Cực Ma Tông đã quyết định rời khỏi Đoạn Hồn Sơn, nếu không xung đột sớm muộn gì cũng xảy ra.
Nhưng cho dù như vậy, thì sự phát triển nhanh chóng của Vô Cực Ma Tông là điều không thể khác, sớm muộn gì cũng có một ngày uy hiếp đến địa vị bá chủ của Đạo Ma lục tông. Đến lúc đó Luyện Ngục Ma Tông có thái độ gì cũng khó có thể đoán trước, nếu như thật sự xảy ra xung đột với Luyện Ngục Ma Tông thì quan hệ giữa mình và Phùng Tinh Nhiên sẽ là một yếu tố ràng buộc mình.
Đây chính là nguyên nhân mà Đinh Hạo dù biết tình cảm của Phùng Tinh Nhiên nhưng vẫn mãi không chịu nhận. Nhưng bây giờ Đinh Hạo đã muốn buông hết tất cả. Hành trình ở Tam Châu Nhất Đảo làm cho Đinh Hạo hiểu ra rất nhiều chuyện. Người Tu chân sống chết không lường, quan trọng nhất là nắm giữ những thứ hiện tại, còn chuyện sau này nói sau. Huống hồ mình mặc dù coi Luyện Ngục Ma Tông là đối thủ cạnh tranh, nhưng nói thực ra hắn biết Vô Cực Ma Tông sẽ có một ngày mạnh hơn Luyện Ngục Ma Tông rất nhiều.
Hơn nữa nếu bây giờ hắn và Phùng Tinh Nhiên có quan hệ với nhau, thì Luyện Ngục Ma Tông muốn đối phó hắn cũng phải suy nghĩ cẩn thận. mặc dù Vô Cực Ma Tông tạm thời còn không thể so sánh với họ, nhưng đã có thể đánh mtooj trận. Huống chi dựa vào tốc độ của Nghịch Thiên Ma Kiếm, chỉ cần hắn cẩn thận đề phòng, thì người có thể giết được hắn trên Đoạn Hồn Sơn này không có mấy người.
Thầm cân nhắc trong lòng, Đinh Hạo cũng đã đi đến bên cạnh Phùng Tinh Nhiên. Đưa tay ôm lấy Phùng Tinh Nhiên vào trong lòng, rồi bay lên cao, nhằm về phía Hàn đàm sau núi.
Nửa khắc sau, Đinh Hạo mang Phùng Tinh Nhiên đến một nơi vắng vẻ yên tĩnh, ngửi mùi hương trên người Phùng Tinh Nhiên, Đinh Hạo không nói một lời. Mà Phùng Tinh Nhiên cũng cảm nhận được sự ôn nhu hiếm thấy của Đinh Hạo, nên nhắm mắt lại dựa vào lòng Đinh Hạo, rất hưởng thụ.
Hai người cứ như vậy không nói một lời, không biết qua bao lâu, Phùng Tinh Nhiên mới phá vỡ yên lặng.
“Nghe nói ngươi trở lại Đoạn Hồn Sơn thì mang theo một Mỹ nữ tuyệt thế, ngươi lần này đến Tam Châu Nhất Đảo là thăm quan hay là tìm Mỹ nữ vậy”
Nàng vừa nói ra như vậy, Đinh Hạo lắc đầu cười khổ. Lúc mình và Độc Ma Vương Diệc Hàn quay về cũng không cố ý che dấu hành tung, nên bị Luyện Ngục Ma Tông của nàng phát hiện ra mình cũng không có gì lạ. Kỳ lạ là Phùng Tinh Nhiên nếu biết việc này lại không đùng đùng nổi giận vông vào Vô Cực Ma Tông tìm mình, nhất là nói ra những lời này cũng không có vẻ gì là tức giận, xem ra tính cách của Phùng Đại tiểu thư đã có chút cải thiện.
Có đôi chút cảm động, Đinh Hạo kể lại những chuyện đã xảy ra ở trên Tam Châu Nhất Đảo với Phùng Tinh Nhiên, rồi cẩn thận nói rõ thân phận của Độc Ma Vương Diệc Hàn. Thấy vẻ mặt lúc thì kinh ngạc lúc lại lo lắng của Phùng Tinh Nhiên khi nghe kể, Đinh Hạo càng ngày càng cảm thấy Phùng Tinh Nhiên thật đáng yêu.
Thật lâu sau, Đinh Hạo mới kể hết, nghe Đinh Hạo kể, Phùng Tinh Nhiên thở phào nhẹ nhõm, yêu kiều cười: “Thì ra là thế, không ngờ rằng Độc Ma Vương Diệc Hàn người gặp là sợ, lại là xinh đẹp như Mỹ nữ như vậy. Thật sự không gì không thể”
Cười hắc hắc, Đinh Hạo khẽ đẩy Phùng Tinh Nhiên ra khỏi người mình. Phùng Tinh Nhiên thấy Đinh Hạo làm thế, có chút không muốn, nhưng vẫn rời khỏi lồng ngực Đinh Hạo. Chăm chú nhìn Phùng Tinh Nhiên một lát, Đinh Hạo nghiêm mặt nói: “Có phải ngươi đã đột phá đến Xuất Khiếu Kỳ phải không?”
Cười cười, Phùng Tinh Nhiên rất đắc ý nói: “không sai, coi như Tiểu tặc thối nhà ngươi biết nhìn. Sau khi ngươi rời khỏi Đoạn Hồn Sơn, Bổn cô nương cảm thấy nhàm chán, Phụ thân ta và Niếp Thiên Thúc thúc cũng bế quan. Mà lần trước ngươi và ta bị Thị Hồn Tông đánh lén, Bổn cô nương mới nhận thấy thực lực của mình còn quá kém. Vì thế Bổn cô nương cũng bế quan tu luyện, ha ha chỉ một lần bế quan ta đã đột phá, lợi hại chứ?”
Gật đầu, Đinh Hạo rất ngạc nhiên, nhưng khi nhìn thấy một vầng hồng quang mờ nhạt trên người nàng, hắn mới tỉnh ngộ, nói: “ngươi đã hấp thu Chân nguyên ẩn chứa trong Sất Dương Hoả Cầu?”
Hắn vừa nói ra, Phùng Tinh Nhiên gật đầu cười nói: “Bị ngươi nhìn ra rồi, ha ha, không sai. Đúng là do ta đã hấp thu Năng lượng trong Sất Dương cầu nên mới có thể đột phá nhanh như vậy. Còn phải cảm ơn Tiểu tặc nhà ngươi nhắc nhở, nếu không đã không chiếm được Sất Dương cầu này rồi”
Đinh Hạo thầm nghĩ thì ra là như thế, lại cẩn thận quan sát Phùng Tinh Nhiên một lượt, khiến cho Phùng Tinh Nhiên cảm thấy bứt rứt không yên, hắn mới mở miệng nói: “ngươi đã hấp thu bao nhiêu Năng lượng trong Sất Dương cầu, phương pháp sử dụng Sất Dương cầu ngươi đã hiểu hết chưa?”
Thấy Đinh Hạo hỏi như vậy, Phùng Tinh Nhiên lộ vẻ xấu hổ, cười xoà nói: “Năng lượng Sất Dương cầu ta cũng không biết đã hấp thu bao nhiêu, có thể một phần mười cũng chưa được. Mà phương pháp sử dụng Sất Dương cầu ta cũng chưa thể vận dụng thuần thục, không biết rốt cuộc có thể phát huy được uy lực của Sất Dương cầu đến mức nào”
Nàng nói như thế, Đinh Hạo cười khổ, cũng không biết trong đầu nàng ta chứa những cái gì. Sất Dương cầu ở trong tay Phùng Tinh Nhiên đã mười năm, đến bây giờ vẫn còn chưa thể hiểu hết công dụng của Sất Dương cầu. Nếu không phải lần này mình rời núi, thì sợ là mười năm nữa nàng ta cũng sẽ không chịu bế quan tu luyện.
Thấy Đinh Hạo nhìn mình với ánh mắt kỳ quái, mặt Phùng Tinh Nhiên đỏ ửng lên, dường như hơi ngượng, cúi thấp đầu xuống không dám nhìn vào mắt Đinh Hạo.
Ngay khi Đinh Hạo đang muỗn trêu nàng mấy câu, đột nhiên hai tiếng xé gió bay ngang qua bên cạnh, Đinh Hạo biến sắc, không biết ai đến đây, vừa mới lấy ra Nghịch Thiên Ma Kiếm để rời khỏi đây, thì phát hiện ra đó là hai vợ chồng Cừu Mãnh Chu Vân của Luyện Ngục Ma Tông.
Hai người vừa thấy Đinh Hạo và Phùng Tinh Nhiên, liền lập tức chạy tới, chỉ thấy Cừu Mãnh Trưởng lão trầm giọng nói: “Tông Chủ muốn hai người bọn ta mang Tiểu thư hồi Tông, Đoạn Hồn Sơn sắp xảy ra chuyện lớn”
Nghe thấy thế, cả Đinh Hạo và Phùng Tinh Nhiên đều biến sắc, không biết vì sao hắn lại nói như vậy.
Thấy Đinh Hạo và Phùng Tinh Nhiên nghi hoặc nhìn mình, Cừu Mãnh trầm ngâm một lát rồi nói: “Tông Chủ của Đạo Môn Tam tông mang theo Trưởng lão và môn nhân đang chạy đến Đoạn Hồn Sơn chúng ta, sợ rằng mấy ngày nữa là đến được Đoạn Hồn Sơn. Tông Chủ vừa nhận được tin liền lập tức xuất quan. Thiên Yêu Niếp Thiên mặc dù vẫn đang bế quan, nhưng có lẽ cũng không lâu nữa cũng xuất quan. Tông Chủ vừa xuất quan đã sai hai người chúng ta đem ngươi lập tức trở về Luyện Ngục Ma Tông.”
Nghe Cừu Mãnh nói ra lý do, hai người Đinh Hạo và Phùng Tinh Nhiên càng thêm hoang mang. Thật sự không biết Đạo Môn Đạo Môn tam tông định làm cái gì, mà lại liên thủ tiến đến Đoạn Hồn Sơn.
Chu Vân cũng mở miệng nói: “Theo Tông Chủ đoán, lần này Đạo Môn tam tông tiến đến đây rất có thể là vì ba thức Tiên Giới Kiếm quyết trong tay Huyết Ma Liệt Sơn. Sau trận chiến ở Di Thiên Chiểu Trạch(Ao đầm) lần trước, Huyết Ma Liệt Sơn đã đột nhiên biến mất ở trên Tây Đại lục, căn bản không ai biết hắn đi đâu. Mà lúc này rất có thể tin tức Huyết Ma Liệt Sơn ở Vô Cực Ma Tông đã lộ ra ngoài. Vì vậy Đạo Môn tam tông mới có thể tiến đến Đoạn Hồn Sơn. Tuy nhiên, đây cũng chỉ là suy đoán của Tông Chủ mà thôi”
Mặc dù Chu Vân chỉ nói là đoán, nhưng Đinh Hạo biết Luyện Ngục Ma Tông Phùng Ngạo Thiên đã nói như vậy thì chuyện này chắc chắn là do ba thức Tiên Giới Kiếm quyết gây hoạ rồi. không biết Luyện Ngục Ma Tông sẽ ứng phó với chuyện này như thế nào, nếu như….
Nghĩ đến phần sau, Đinh Hạo nhìn hai vợ chồng Cừu Mãnh với ánh mắt rất cổ quái.
Hai người Cừu Mãnh Chu Vân đều là nhân vật dày dạn kinh nghiệm, vừa thấy ánh mắt của Đinh Hạo như vậy. Lập tức đoán ra Đinh Hạo đang suy nghĩ gì, lúc này thực lực của Vô Cực Ma Tông rất mạnh, hơn nữa còn mối quan hệ thân mật giữa Phùng Tinh Nhiên và Đinh Hạo, nên hai người cũng không dám quá đáng.
“Tiểu ca yên tâm, chuyện này Tông Chủ chắc chắn sẽ làm ổn thoả. Chỉ cần Vô Cực Ma Tông còn ở trên Đoạn Hồn Sơn một ngày, thì Luyện Ngục Ma Tông sẽ có trách nhiệm bảo vệ các ngươi. Hơn nữa Tông Chủ vừa biết được việc này, đã phái người thông báo cho hai Tông Ma Môn kia. Không bao lâu nữa Thiên Sát Ma Cung và Kiếm Ma Cung cũng sẽ phái người đến, đám Đạo Môn tam tông này sẽ không dám làm càn” Vừa thấy ánh mắt hoài nghi của Đinh Hạo, Trưởng lão Cừu Mãnh vội vàng mở miệng giải thích.
Gật đầu, Đinh Hạo tràm giong nói: “Tiểu tử đương nhiên tin vào Luyện Ngục Ma Tông. Tuy nhiên chuyện này là do Huyết Ma Liệt Sơn của bổn Tông gây ra, nên Tiểu tử cần lập tức bẩm báo cho Cung phụng Liệt Sơn của bổn Tông”
Thấy Đinh Hạo nói như vậy, hai vợ chồng Cừu Mãnh Chu Vân cũng không nói gì thêm, giục Phùng Tinh Nhiên: “Nếu Tiểu thư không có việc gì, thì nên hồi Tông, chờ chuyện này giải quyết xong rồi nói tiếp”
Lo lắng nhìn Đinh Hạo một cái, Phùng Tinh Nhiên bất đắc dĩ bay theo hai Trưởng lão trở về.
Thấy ba người đã rời khỏi, Đinh Hạo thầm than một tiếng, cái nên tới sẽ không thể tránh khỏi, dù là tránh được trước mắt cũng không thể tránh cả đời. Tiên Giới Kiếm quyết có sức hấp dẫn quá lớn đối với đám Đạo Môn, khó trách khiến cho Đạo Môn tam tông liên hợp lại.
Lắc đầu, Đinh Hạo bay lên không, thầm nghĩ Huyết Ma Liệt Sơn cũng phải xuất quan trước thời hạn rồi.
Tác giả : Nghịch Thương Thiên
Chương 131 : Huyết Ma xuất quan
Dịch giả : Shinray
Biên tập : Vuhanduong
Nguồn : 4vn.eu
Tặng bà chủ Thiên Ma yêu quý!!!
Sau nửa khắc, Đinh Hạo một mình đi tới sơn động nơi Huyết Ma Liệt Sơn bế quan.
Chỉ thấy cửa sơn động huyết vụ mờ mịt, âm khí sâm sâm, kỳ lạ hơn là bên trong huyết vụ mơ hồ lộ ra vài tia sáng, mùi máu tươi thỉnh thoảng từ bên trong sơn động phát ra, từ xa nhìn lại sơn động giống như địa ngục trần gian, chỉ thấy trên cửa sơn động có một cái tấm bia đá, trên tấm bia đá có ba chữ to màu đỏ như máu “ Vào là chết”.
Nhìn thấy nơi bế quan của Huyết Ma Liệt Sơn kỳ lạ như vậy, Đinh Hạo âm thầm cảm thán hung ma quả nhiên không giống bình thường, chỉ nhìn ba chữ “Vào là chết” cũng đủ làm cho Đinh Hạo cảm thấy kinh hãi, không dám tuỳ tiện tiến vào.
- Liệt lão, Đinh Hạo có chuyện quan trọng cần cầu kiến!
Đứng ở cửa động, Đinh Hạo cao giọng nói.
Một lúc sau, bên trong sơn động vẫn không hề có tiếng trả lời, chỉ thấy huyết vụ từ từ rút vào sâu bên trong sơn động, lại qua một lúc lâu sau huyết vụ ở cửa sơn động nhạt dần, nhìn thấy biến hoá như vậy, Đinh Hạo biết Huyết Ma Liệt Sơn đã nghe thấy tiếng giọi của mình, giờ nhất định là đang thu công rồi.
Quả nhiên, chờ huyết vụ tan hết, bên trong sơn động truyền đến tiếng nói quen thuộc của Huyết Ma Liệt Sơn :
- Thì ra là Tiểu tử nhà ngươi đã trở về, vào đi, trừ ngươi cùng đồ đệ của Lão phu ra, nơi này căn bản không ai dám đến.
Hắc hắc cười khẽ một tiếng, Đinh Hạo đi vào bên trong sơn động, vừa mới tiến vào động đã nhìn thấy Huyết Ma Liệt Sơn đang ngâm mình trong Huyết Trì ( ND - ao máu), chỉ lộ ra nửa người phía trên, chờ sau khi Đinh Hạo tiến vào sơn động, Huyết Ma Liệt Sơn mới từ Huyết Trì đi ra.
Tình hình như thế Đinh Hạo đã gặp qua một lần, biết nhất định là Huyết Ma Liệt Sơn tu luyện bí quyết độc môn, thấy Huyết Ma Liệt Sơn từ trong ao máu đi ra, Đinh Hạo cười nhạt nói:
- Nhìn vẻ mặt Liệt lão rất tốt, liệu có phải trong khi bế quan khổ tu đã thu có thu hoạch lớn?
Chỉ thấy Huyết Ma Liệt Sơn vừa động, huyết sắc bốc lên quanh người, đợi đến khi tới trước mặt Đinh Hạo thì huyết khí lưu chuyển từ ngoài vào trong, huyết khí cuồng bạo hoàn toàn biến mất.
Hắc hắc cười quái dị một tiếng, Huyết Ma Liệt Sơn nói:
“- Với Tu vi bây giờ của Lão phu, nếu đột phá cũng không hề dễ dàng như vậy, chí ít không tích lũy trăm năm công lực, căn bản là không thể đột phá, mà có công lực thôi cũng chưa đủ, quan trọng nhất chính là cảnh giới phù hợp, hai thứ này thiếu một thứ cũng không được."
Vừa nghe hắn nói như vậy, Đinh Hạo hiểu rất rõ, càng là Tu vi cao thâm muốn đột phá lại càng khó khăn. Mặc dù Huyết Ma Liệt Sơn cắn nuốt không ít cao thủ Phân Thần kỳ, nhưng với Tu vi của Huyết Ma Liệt Sơn một phần mười Tu vi của Phân Thần kỳ, căn bản là không tạo nên tác dụng quyết định. Nếu hắn có thể cắn nuốt một, hai người có Tu vi Hợp Thể kỳ thì có thể có hiệu quả to lớn. Nhưng người có Tu vi Hợp Thể kỳ cũng là rất khó gặp. Đó cũng là lý do vì sao ngày đó gặp phải Đoạt Mệnh Đan Vương Ôn Hoài Ngọc, Huyết Ma Liệt Sơn lại muốn giết.
Gật gật đầu, Đinh Hạo nói:
- Liệt lão cũng không cần oán thán, so với trước kia, ngươi bây giờ tiến bộ lớn hơn rất nhiều. Trải qua vài năm bế quan ngươi đã lĩnh ngộ Tiên giới Kiếm quyết được bao nhiêu?
Huyết Ma Liệt Sơn cười hắc hắc nói:
- Điều đó là hiển nhiên, so với trước khi gặp ngươi, quả thật Lão phu tiến bộ rất nhiều, lần bế quan này thu hoạch cũng không nhỏ, nhưng không biết có phải nguyên nhân do Lão phu tu luyện Ma Công hay không mà căn bản không thể phát huy được uy lực của ba thức Kiếm quyết.
Vừa nghe hắn nói như thế. Đinh Hạo cũng biết Kiếm quyết kia dù sao cũng là vật của Tiên giới, có chút xung đột với Ma Công Của mình. Không thể phát huy được uy lực chân chính của Kiếm quyết cũng là nằm trong dự liệu, mà ba thức Kiếm quyết này cũng là nguyên nhân mấy lão già Đạo Môn tam tông liên hợp đi tới Đoạn Hồn Sơn.
Nghĩ đến đây, Đinh Hạo nghiêm mặt nói với Huyết Ma Liệt Sơn:
- Tiên giới Kiếm quyết kia đã khiến cho Đạo Môn tam tông chú ý tới Vô Cực Ma Tông, bây giờ bổn Tông gặp nạn rồi?
“- Cụ thể như thế nào? Ngươi nói rõ ràng xem.”
Huyết Ma Liệt Sơn biến sắc, nghi hoặc hỏi.
- Đạo Môn tam tông do Thanh Vân tông cầm đầu đang liên thủ chạy tới Đoạn Hồn Sơn, mục đích chính là ba thức Kiếm quyết trong tay chúng ta!
Nghe thấy vậy, Huyết Ma Liệt Sơn vẻ mặt hơi đổi, một lát sau, hừ lạnh nói:
- Sớm biết rằng sẽ một ngày xảy ra chuyện này, vốn nghĩ rằng có thể tránh thoát một chút, nhưng không nghĩ tới bọn chúng đã tìm tới tận cửa nhanh như vậy, xem ra bọn chúng rất coi trọng Tiên giới Kiếm quyết”
Gật gật đầu, Đinh Hạo nói :
- Không sai, cũng may bây giờ ta và ngươi đều đang ở trên Đoạn Hồn Sơn, bây giờ còn có Luyện Ngục Ma Tông bên cạnh, nếu không bổn Tông chỉ có thể kẹp đuôi mà chạy tới nơi sơn cùng thuỷ tận rồi!
Ha ha cười dài một tiếng, Huyết Ma Liệt Sơn mở miệng nói:
- Ngươi yên tâm đi, bây giờ ta và ngươi ở trên Đoạn Hồn Sơn, bất luận như thế nào Luyện Ngục Ma Tông cũng sẽ không để cho Đạo Môn tam tông qua mặt. Huống chi Luyện Ngục Ma Quân Phùng Ngạo Thiên hiểu rất rõ việc này, tuyệt đối sẽ không để cho chúng ta đem Tiên giới Kiếm quyết hai tay dâng cho Đạo Môn tam tông. Nếu không Luyện Ngục Ma Tông của căn bản là không mặt mũi tiếp tục ở lại Tây đại lục này nữa!
Vừa nghe hắn nói như thế, Đinh Hạo một lần nữa tự đánh giá lại, lập tức biết Huyết Ma Liệt Sơn nói không sai. Xem ra Vô Cực Ma Tông ở trên Đoạn Hồn Sơn không phải không có chỗ tốt, lúc mấu chốt còn có thể đem Luyện Ngục Ma Tông ra làm bia đỡ đạn, lần trước nộp trăm năm tiến cống cũng không uổng phí .
- Đã như vậy, Liệt lão tốt nhất là nên xuất quan, nói như thế nào thì sự việc lần này cũng là do ngươi, dì như thế nào cũng không thể không ra mặt được.”
Đinh Hạo cười nói.
Gật gật đầu, Huyết Ma Liệt Sơn mở miệng nói :
- không sai, dù sao tiếp tục bế quan cũng không tiến bộ quá lớn, giờ cùng ta đi tiếp đón cao thủ Đạo Môn tam tông đi.
Ha ha cười dài một tiếng, Đinh Hạo cùng Huyết Ma Liệt Sơn đi ra bên ngoài động, Đinh Hạo vừa đi vừa nói:
- Lần này Tiểu tử về núi cũng tìm một vị đồng bạn cho Liệt lão, bây giờ ngoài Liệt lão ra, bổn Tông còn có thêm một Cung phụng nữa!
Hắn vừa nói vậy, Huyết Ma Liệt Sơn hơi kinh ngạc, hỏi:
- Xem ra chuyến đi Tam Châu Nhất Đảo, Tiểu tử ngươi thu hoạch không it, rốt cuộc là ai có thể làm cho ngươi đem hắn liệt vào Cung phụng của Vô Cực Ma Tông, Lão phu rất tò mò đối với hắn.
Thấy Huyết Ma Liệt Sơn hỏi, Đinh Hạo dừng lại một chút, rồi mở miệng nói :
- Độc Ma Vương Diệc Hàn, chẳng hay Liệt lão có từng nghe nói qua!
- Thì ra là hắn, ngươi Tiểu tử này thật có chút thủ đoạn, thậm chí ngay cả lão độc vật kia cũng bị ngươi mời đến, ngươi rốt cục là dùng tới âm mưu quỷ quái gì, kể lại cho ta nghe coi!
- Âm mưu quỷ kế! Liệt lão nói thế thật quá oan uổng cho Tại hạ, bản thân ta làm việc luôn luôn quang minh chính đại, đâu có nhiều mưu kế đến vậy!
Đinh Hạo hô to oan uổng nói.
- Chớ giả bộ ở trước mặt ta, Tiểu tử nhà ngươi có thủ đoạn gì Lão phu còn không biết hay sao. Độc Ma rốt cuộc bị ngươi dùng thủ đoạn gì mà gia nhập Vô Cực Ma Tông?
Thấy hắn không tin, Đinh Hạo cũng không nói thêm nữa, kể lại chuyện giữa mình và Độc Ma Vương Diệc Hàn ra cho Huyết Ma Liệt Sơn nghe.
Chờ Đinh Hạo kể xong, Huyết Ma Liệt Sơn gật đầu, trầm giọng nói :
- Theo lời ngươi nói, Độc Ma là một người có thể kết giao, Lão phu vốn cũng không qua lại với người này, không nghĩ tới bây giờ đều là Cung phụng của Vô Cực Ma Tông, qua nhiên thế sự khó lường!
- Đúng vậy, chuyện này ta cũng không nghĩ tới, Tam Châu Nhất Đảo là một nơi rất tốt, rất thích hợp cho Vô Cực Ma Tông phát triển. Nếu không có Đạo Ma lục môn kiềm chế thì chẳng bao lâu Vô Cực Ma Tông chúng ta có thể tích luỹ được thực lực cường đại, đến lúc đó tương lai của Vô Cực Ma Tông sẽ rất tươi sáng”
Đinh Hạo thở dài nói.
Hắn nói thế, Huyết Ma cười một tiếng nói:
- Không sai, cơ sở để Vô Cực Ma Tông mạnh mẻ phát triển chính là dựa trên việc tiêu diệt các môn phái khác, mà Hoắc Đồng Tông, Huyền Âm Tông cùng Dật Điện Tông càng là lương thực tu luyện của Vô Cực Ma Tông chúng ta.
Nói đến đây là kết thúc, Đinh Hạo cùng Huyết Ma nhìn nhau một cái, đồng thanh cười vang.
Trong khi tiếng cười còn chưa chấm dứt, Huyết Ma cùng Đinh Hạo đã phóng lên, bay về phía Vô Cực Ma Tông.
Một lát sau, Đinh Hạo cùng Huyết Ma trở lại Vô Cực Ma Tông, một đường đi tới, dù là ai thấy Huyết Ma đều là lên tiếng vấn an, vô cùng tôn kính, nhìn thấy sự sùng kính phát ra từ nội tâm trong mắt mọi người, Đinh Hạo biết uy danh của Huyết Ma đã xâm nhập lòng người rồi.
Môn nhân Vô Cực Ma Tông cũng do Huyết Ma nhập tông mà cảm thấy vinh hạnh, đúng là có cao thủ đứng đầu gia nhập, ngắn ngủi trong mấy năm Vô Cực Ma Tông đã phát triển nhanh chóng, môn nhân Vô Cực Ma Tông bây giờ ở Đoạn Hồn Sơn có thể tự do đi lại, trừ Luyện Ngục Ma Tông ra, không có môn phái nào dám trêu chọc Vô Cực Ma Tông.
Mà Luyện Ngục Ma Tông làm vua một phương mới dám không để Vô Cực Ma Tông ở trong mắt. Nhưng bời vì quan hệ với Phùng Ngạo Thiên, nên đám Thành Hoàng cũng không dám làm gì đối với Vô Cực Ma Tông, mà môn nhân Vô Cực Ma Tông dĩ nhiên sẽ không dám triêu trọc gì bọn họ.
Nếu như trước kia, môn nhân Vô Cực Ma Tông quả thực là không dám nghĩ tới những điều này, nhưng bởi vì có sự gia nhập của Huyêt Ma mà mọi thứ hoàn toàn thay đổi, điều này khiến cho môn nhân Vô Cực Ma Tông rất sùng kính Huyết Ma Liệt Sơn.
Ngay khi Đinh Hạo vừa mới cùng Huyết Ma về tông không có bao lâu, giọng nói nhẹ nhàng đã vang lên
- Vương Diệc Hàn bái kiến Huyết Ma huynh, danh tiếng của Liệt huynh như sấm bên tai, không nghĩ tới hôm nay có duyên gặp gỡ, thật sự khiến Tại hạ rất vui mừng
Giọng nói của Độc Ma Vương Diệc Hàn đột nhiên vang lên, lời nói vừa dứt, Độc Ma Vương Diệc Hàn không biết từ nơi nào đã đến trước mặt Đinh Hạo cùng Huyết Ma.
Mà khi Độc Ma xuất hiện, bên trong Vô Cực Ma Tông đột nhiên không có tiếng động, tất cả mọi người đều cổ quái nhìn Huyết Ma cùng Độc Ma, âm thầm đoán hai người này gặp nhau thì sẽ xảy ra chuyện gì.
Ha ha cười dài một tiếng, Huyết Ma Liệt Sơn lao khẽ chuyển mình phóng về phía Độc Ma Vương Diệc Hàn, trong nháy mắt đã tới trước mặt Vương Diệc Hàn.
Đưa hai tay lên, hai luồng Cương khí huyết sắc được phát ra nhằm vào Độc Ma Vương Diệc Hàn.
Theo quang đoàn phát ra, đột nhiên truyền đến tiếng cười nhàn nhạt của Huyết Ma Liệt Sơn.
Tác giả : Nghịch Thương Thiên
Chương 132 : Định hạ đại kế
Dịch giả : Shinray
Biên dịch : vuhanduong
Nguồn : 4vn.eu
Tặng bà chủ Thiên Ma yêu quý!!!
Mắt thấy cương đoàn bắn tới, Vương Diệc Hàn không hề hoảng hốt, chỉ thấy hắn chân mày nhất ngưng, cương khí trên người hoá thành hắc tuyến, giống như vòi bạch tuộc tập kích cương đoàn ở trên không trung, trong nháy mắt cương đoàn đã hoàn toàn biến mất, mà hắc tuyến cũng được thu vào trong cơ thể của hắn.
Nhẹ nhàng cười một tiếng, Vương Diệc Hàn làm một lễ chào với Huyết Ma Liệt Sơn, nói:
- Nghe tiếng Huyết Ma đã lâu, hôm nay vừa thấy quả nhiên bất phàm, có thể cùng Liệt huynh trở thành Cung phụng của Vô Cực Ma Tông, thật là vinh hạnh cho Tại hạ"
Ha ha cười dài một tiếng, Huyết Ma Liệt Sơn nói :
- Vương lão đệ khách khí rồi, chỉ bằng danh hiệu Độc Ma của ngươi, cũng đã có thể làm tăng danh tiếng của Vô Cực Ma Tông rồi, phải là ta Liệt Sơn cảm tạ Vương lão đệ mới đúng!
Mọi người vây xem thấy hai người như vậy, đều âm thầm thời dài một hơi. Hai người này đều là cao thủ đứng đầu Ma Đạo. Mặc dù Tu vi của Vương Diệc Hàn có yếu hơn một ít, không có nằm trong thập đại cao thủ của Tây đại lục, nhưng hắn lại có độc công quỷ dị khó lường, chỉ bằng điểm này cho dù người trong thập đại cao thủ cũng không nhất định có thể dễ dàng thắng được hắn, cho nên không ai dám xem nhẹ hắn.
Chính vì vậy, mọi ngươi tất nhiên sẽ không hi vọng hai người này có xung đột gì. Với Tu vi của hai người này, bây giờ lại đều là Cung phụng của Vô Cực Ma Tông, nếu hai người vui vẻ hợp tác thì đối với sự phát triển sau này của Vô Cực Ma Tông là không thể đoán trước. Thấy hai người quan hệ bước đầu đã tốt như vậy, mọi người đều âm thầm thở dài một hơi.
Mà Đinh Hạo đang đứng bên cạnh hai người, lại căn bản là không có lo lắng qua hai người này có xung đột. Dù là Huyết Ma Liệt Sơn hay Độc Ma Vương Diệc Hàn, mặc dù đều là cao thủ Ma Đạo, hơn nữa tính tình hai người phi thường cổ quái. Nhưng là Đinh Hạo lại biết hai người này đều là người quang minh lỗi lạc.
Vô luân là khí độ hay là phong phạm đều là người bình thường không thể so sánh, hơn nữa hai người đều là người trong Ma Đạo, cũng có ít nhiều điểm chung, giờ đều là Cung phụng của Vô Cực Ma Tông. Bọn họ tuyệt sẽ không khiến mình thất vọng.
Thấy hai người còn đang cao giọng trò chuyện với nhau, Đinh Hạo đi ra phía trước cười nói :
- Hai vị thật là cao hứng, nhưng cũng nên đổi chỗ khác, các ngươi đều là Cung phụng của Vô Cực Ma Tông, đứng ở chỗ này nói chuyện còn ra thể thống gì nữa"
Cả Vô Cực Ma Tông cũng chỉ có Đinh Hạo dám nói những lời nàytrước mặt hai người. Bất luận là Huyết Ma Liệt Sơn hay Độc Ma Vương Diệc Hàn đều là được Đinh Hạo dẫn nhập vào tông. Nếu không có sự tồn tại của Đinh Hạo, hai người này sợ là đến bây giờ còn không biết trên đời này có một Ma môn Tông phái tên là Vô Cực Ma Tông.
Môn nhân Vô Cực Ma Tông mặc dù rất sùng kính hai người này, nhưng cũng là rất sợ hãi. Mà ngay cả mấy người Trương Hoành cùng Thiên Chi Thượng Nhân, đối với Huyết Ma Liệt Sơn cũng không dám có chút càn rỡ. Dù sao danh hiệu Huyết Ma Liệt Sơn quá mức doạ người, hơn nữa Huyết Ma Liệt Sơn nổi tiếng vì sự hung tàn độc ác, đương nhiên Độc Ma Vương Diệc Hàn cũng như vậy.
Nghe Đinh Hạo nói như thế, hai người nhìn nhau cười một tiếng, gật đầu đồng ý.
Một lát sau, bên trong phòng Đinh Hạo.
Trưởng lão đoàn Vô Cực Ma Tông. Hai i Cung phụng toàn bộ tập trung ở đây, mà Đinh Hạo dĩ nhiên cũng trong số đó.
Mấy người kia sau khi ngồi vào chỗ của mình, Huyết Ma Liệt Sơn thay mặt Đinh Hạo nói chuyện Đạo Môn tam tông ra một lần, mọi người đều lần đầu tiên nghe được việc này, đều biến sắc, mà ngay cả Độc Ma Vương Diệc Hàn chấn động.
Đạo Môn tam tông do Thanh Vân tông cầm đầu thế lực cực mạnh trên Tây Đại lục này, trăm ngàn năm qua không một ai không biết. Bây giờ vừa nghe tam tông thậm chí liên hợp lại tìm tới cửa, không sợ hãi mới là lạ.
Mà ngay cả Tiên Giới Kiếm quyết hiện đang ở trên người mình, Huyết Ma Liệt Sơn cũng không hề dấu diếm. Mà Đạo Môn tam tông khẳng định đã biết việc này, do dó bọn chúng tuyệt đối sẽ không từ bỏ ý đồ.
Nghe hắn vừa nói như thế, Đinh Hạo biết
Huyết Ma Liệt Sơn nói chưa thật sự đúng, Đạo Môn tam tông cũng chỉ đoán Kiếm quyết đang ở trong tay Huyết Ma Liệt Sơn mà thôi, vì vậy Huyết Ma Liệt Sơn nói như vậy cũng không có gì quá đáng.
Dừng một chút, thấy mọi người đều đang suy nghĩ, Huyết Ma Liệt Sơn mở miệng nói:
- Các vị Trưởng lão đoàn cho rằng chuyện này nên ứng phó như thế nào?
Hắn vừa nói như vậy, mấy người Trưởng lão đoàn vội vàng ngẩng đầu lên, nhìn Huyết Ma Liệt Sơn, lại nhìn Đinh Hạo đang trầm ngâm không nói, cùng đồng thanh nói:
- Tất cả theo lý Liệt lão.
Gật đầu, Huyết Ma Liệt Sơn nói:
- Ý của Lão phu là tuyệt đối không thoả hiệp, ở nơi này còn có Luyện Ngục Ma Tông, Đạo Môn tam tông sẽ không dám làm loạn. Nếu không sẽ khiến cho cả Tu Chân giới đại loạn, đó tuyệt đối không phải kết quả mà họ mong muốn. Chỉ cần chúng ta chết không thừa nhận, bọn họ có thủ đoạn gì chúng ta đều hóa giải được hết.
- Lời Liệt lão nói cũng là ý kiến của Trưởng lão đoàn chúng ta.
Trưởng lão Trương Hoành nói.
Thật ra Trưởng lão đoàn là do bốn người Trương Hoành cùng bốn người Thiên Thi Thượng Nhân Âm Vô Xương tạo thành. Mấy người Âm Vô Xương dĩ nhiên là không dám trái ý của Huyết Ma Liệt Sơn, mà Huyết Ma Liệt Sơn thân là Cung phụng. Mặc dù hắn không có hỏi qua sự vụ trong Tông, nhưng hình tượng đại ác ma của hắn sớm đã xâm nhập lòng người, bốn ngườiTrương Hoành dĩ nhiên sẽ không ngây thơ cho rằng Huyết Ma Liệt Sơn thực sự hoàn toàn không hỏi tớiđối với sự vụ trong tông, huống chi chuyện Tiên Giới Kiếm quyết lần này nguyên nhân đều là do Huyết Ma Liệt Sơn.
Hơn nữa trong mấy năm nay, bởi vì có sự tồn tại của Huyết Ma Liệt Sơn mà Tông phái phát triển nhanh chóng trước đó chưa từng có. Bốn ngườiTrương Hoành chiếm được nhiều chỗ tốt, càng kính ngưỡng Huyết Ma Liệt Sơn, căn bản không có một tia bất mãn, bây giờ bốn người nói như thế cũng chỉ là phối hợp mà thôi.
Thấy Trưởng lão đoàn thức thời như thế, Huyết Ma Liệt Sơn gật đầu, đang muốn nói cái gì đó, đột nhiên nhìn thấy Độc Ma Vương Diệc Hàn, liền mở miệng hỏi:
- Vương lão đệ mới vừa vào bổn tông lại xảy ra chuyện này, thật sự là nằm ngoài dự liệu của Lão phu. Không biết Vương lão đệ cảm thấy việc này nên xử lý như thế nào?
Liếc nhìn Đinh Hạo một cái, Độc Ma Vương Diệc Hàn cười một tiếng, nhẹ nhàng nói:
- Tính mạng của ta là do được Đinh Hạo tiểu ca cứu, hắn nói cái gì sẽ làm cái đó, ta hoàn toàn nghe theo ý của hắn.
Dừng một chút, Độc Ma Vương Diệc Hàn cười cười nhìn Huyết Ma Liệt Sơn nói:
- Liệt huynh nếu đã thương lượng xong với Đinh Hạo tiểu ca , khẳng định đã có phương pháp ứng phó, ta cũng không cần lo lắng làm gì.
Nghe Độc Ma Vương Liệt Hàn nói như thế, Huyết Ma Liệt Sơn và Đinh Hạo nhìn nhau một cái, một lát sau đồng thời mở miệng cười.
- Không sai, chuyện này mặc dù nhìn qua thì rất bất lợi cho chúng ta, nhưng cũng may chúng ta còn đang ở trên Đoạn hồn Sơn, Luyện Ngục Ma Tông tuyệt đối sẽ không để cho Đạo Môn tam tông làm càn trên Đoạn Hồn Sơn. Theo ta suy đoán, có lẽ bây giờ Thiên Sát Ma Cung và Kiếm Ma Cung hẳn đã nhận được tin tức, và đã đi đến đây rồi, xem ra Đoạn Hồn Sơn sắp trò vui.
- Mà nhân vật chính lần nàykhông phải Luyện Ngục Ma Tông mà là Vô Cực Ma Tông chúng ta. Chỉ cần có thể tạo được chút danh tiếng, thì sau này Vô Cực Ma Tông chúng ta có thể hấp dẫn đệ tử nhập Tông, Vô Cực Ma Tông chúng ta đã có danh tiếng,sau này làm việc cũng sẽ dễ dàng hơn nhiều."
Huyết Ma Liệt Sơn mở miệng giải thích nói.
Nghe hắn vừa nói như thế, tất cả mọi người đều hiểu rõ ý của hắn, đều gật đầu đồng ý. Một Tông phái muốn phát triển, danh tiếng là một điểm rất quan trọng, chỉ cần có danh tiếng, sẽ không lo không có người gia nhập tông. Như Đạo Ma lục tông, hàng năm đều có rất nhiều đệ tử xuất sắc nhập Tông, vì vậy mới làm cho Tông phái bọn họ tiếp tục duy trì phát triển.
Mà Vô Cực Ma Tông trước kia trong vòng mười năm trăm năm đều không thu được mấy tên đệ tử, chứ đừng nói là căn cơ tốt. Như Đinh Hạo đã qua độ tuổi Tu chân tốt nhất, nhưng may nhờ cơ duyên dựa nội đan của Bát sí tử mãng mới đạt được tới cảnh giới như bây giờ.
Như vậy có thể thấy, nếu xử lý tốtchuyện này , thì sẽ rất có lợi đối với sự phát triển sau này của Vô Cực Ma Tông. Giờ nghe Huyết Ma Liệt Sơn nói như thế, mấy người cảm thấy nhiệt huyết sôi trào, sự sợ hãi đối với Đạo môn ba tông sớm đã bị vứt lên trên chín tầng mây rồi.
Những người cầm quyền Vô Cực Ma Tông tiến hành thảo luận một ít chi tiết, vừa mới xác định được vài chi tiết, chợt ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân.
Chỉ chốc lát sau, có người tới trước cửa mở miệng nói :
- Bẩm báo Trưởng lão đoàn cùng các vị Cung phụng, có Thiên Yêu Niếp Thiên cầu kiến!
Nghe giọng nói của người nọ, mọi người đều biết đúng là đồng tử canh cửa, vừa nghe hắn nói như vậy, mắt mày Độc Ma Vương Diệc Hàn trở nên quái dị, hắn không có ngờ tới Thiên Yêu Niếp Thiên dĩ nhiên đang ở bên ngoài.
Gật đầu, Huyết Ma Liệt Sơn mở miệng nói :
- Để hắn tới đây!
Hắn vừa nói thế, Độc Ma Vương Diệc Hàn đã biến sắc, đột nhiên hướng mọi người nói :
- Ta nên tránh đi một lát là tốt hơn.
Vương Diệc Hàn vừa nói vừa đi ra bên ngoài, mọi người bên trong phòng rất kinh ngạc, không biết tại sao hắn làm như thế.
Lúc Độc Ma Vương Diệc Hàn vừa mới đi tới cửa, đột nhiên nghe được giọng nói vừa kinh ngạc vừa tức giận của Thiên Yêu Niếp Thiên :
- Vương Diệc Hàn ngươi còn chưa có chết.
Nghe được hắn nói câu này này, Độc Ma Vương Diệc Hàn cười khổ nói:
- Ngươi còn chưa chết, ta sao có thể chết được.
Đám ngưới Huyết Ma Liệt Sơn và Đinh Hạo đang ở bên trong phòng cũng không ngờ hai người này lại quen biết nhau, nhìn bộ dáng quan hệ dường như không tốt cho lắm.
- Giỏi cho tên Vương Diệc Hàn nhà ngươi, Lão phu tìm ngươi trăm năm, không nghĩ tới lại gặp được ngươi ở chỗ này, lần này xem ngươi còn có thể chạy đi đâu.
Thiên Yêu Niếp Thiên mở miệng nói, dừng một chút, sau gật đầu nói với Huyết Ma Liệt Sơn cùng Đinh Hạo vừa mới ra khỏi phòng :
- Lão phu trước hết giải quyết một chút chuyện riêngcùng Vương Diệc Hàn, sau sẽ nói chuyện với các vị .
Lời nói vừa dứt, Thiên Yêu Niếp Thiên lạnh lùng nhìn Độc Ma Vương Diệc Hàn, rồi phóng lên trời cao, mà Vương Diệc Hàn cũng chàoĐinh Hạo một câu, bay đuổi theo sau Thiên Yêu Niếp Thiên .
Xảy ra biến hóa như thế mọi người đều không hề có sự chuẩn bị, mọi người nhìn nhau, không biết nên phản ứng như thế nào.
Suy nghĩ một chút, Đinh Hạo trầm giọng nói :
- Liệt lão cùng ta đi xem một chút đã xảy ra chuyện gì, những người khác ở lại Tông.
Lời nói vừa dứt, Đinh Hạo cùng Huyết Ma Liệt Sơn bay lên không đuổi theo hai người kia, mà những người khác mặc dù rất tò mò nhưng cũng không dám làm trái ý tứ của Đinh Hạo, toàn bộ đều ở lại bên trong Vô Cực Ma Tông.