Sáng sớm ngày thứ hai , thân thể Đoàn Trường có chút chuyển động . Chu Vũ cũng động , nhưng là động đậy để nằm xuống giả vờ ngủ . Hắn cũng uống Huyết Long mà mọi người cũng uống Huyết Long , tất nhiên hắn cũng phải ngủ mới hợp lẽ .
Hơn nữa trong số bảy người thì hắn được đánh giá là công phu thấp kém , nếu có tỉnh lại thì cũng phải tỉnh sau cùng , hoặc là đồng thời mà tỉnh cùng lúc với Ny Ti Ni !
Chu Vũ hai con mắt nhắm lại , ngưng thần lắng nghe hoạt động xung quanh . Đoàn Trường sau khi tỉnh liền đưa tay sờ cái khăn che mặt như chắc chắn nó vẫn còn trên đấy , tiếp đó hắn ngó nghiêng ánh mắt quan sát qua mọi người một loạt .
Một lúc sau thì Nạp Lan cũng tỉnh dậy , vừa tỉnh hắn giật mình kêu to :
-Đoàn Trường , chuyện này là thế nào ?
Đoàn Trường thanh âm ngập tràn mừng rỡ nói :
-Này , Long Huyết trên người Băng Long quả nhiên không hề tầm thường , chúng ta phúc phận thật không nhỏ ! Ngươi thử kiểm tra xem Ma Pháp có tiến bộ không ?
Nạp Lan khảo sát thân thể một hồi , nói lớn :
-Tuyệt ! Quả nhiên ma pháp của ta đại tiến , bây giờ đã bước vào Tam cấp
Ma Pháp Sư tiêu chuẩn , hơn nữa khí lực vô cùng dồi dào , da tay da chân cũng trở nên cứng như thép ...!
Đoàn Trường cũng vui mừng nói :
-Ta cũng cảm thấy khí lực rất lớn !
Đột nhiên "xích" một tiếng như có cái gì đấy rơi xuống , rồi tiếng Nạp lan kêu to :
-Đoàn Trường , ngươi đã đột phá bậc Kiếm Sư tiêu chuẩn rồi đấy !
Xưa nay đột phá một bậc không hề đơn giản , hơn nữa lại đạt đến bậc tiêu chuẩn thì quả nhiên chẳng tầm thường ! Nói như vậy thì lần này thu hoạch quả nhiên chẳng hề nhỏ . Không biết những người khác thì thế nào ? Kiên trì chờ đợi một lát hẳn cũng có kết quả !
Hai người đợi tầm một canh giờ thì Nhược Tư , Hán Tư , Tinh Tư cũng vươn mình tỉnh dậy . Vừa tỉnh dậy liền cùng nhau thốt lên kinh hãi , tiếp đấy hưng phấn tột cùng đi khảo nghiệm tu hành !
Năm người săm soi ánh mắt lên người Chu Vũ và Ty Ti Nhi , họ đoán rằng hai người này cũng sẽ tỉnh dậy cùng lúc với nhau , chỉ là chưa biết khi nào . Chu Vũ tuy rằng nhắm mắt nhưng vẫn cảm nhận được những cái nhìn săm soi ấy , hắn cảm thấy trong người nhồn nhột khó chịu , liền giả vờ như nằm mơ nói mấy tiếng vu vơ rồi quay mặt qua một bên !
Cũng may hắn không phải chịu cảm giác khó chịu ấy lâu , bên tai một thanh âm trông trẻo vọng đến , đích thị là tiểu cô nương cũng đã tỉnh dậy ! Như vậy thì hắn cũng phải tỉnh !
Chu Vũ chậm rãi mở mắt , cố hết sức nặn ra trên chân diện mấy nét kỳ quái :
-A, sao ta lại có thể ngủ say như vậy được ... ơ , trời cũng đã sáng rồi sao ?
Nạp Lan cười to :
-Sau khi uống Huyết Long thì mọi người đều phải ngủ , ngươi thân thể tu hành không cao , ngủ hai ba ngày cũng là chuyện bình thường !
Chu Vũ mỉm cười :
-Long Huyết đã mất nhưng xem ra vẫn còn nhiều thứ giá trị , chẳng biết dùng xong có bị ngủ không đây ?
Đích thị trên mặt đất hãy còn rất nhiều thịt Cự Long vương vãi , khi nãy chẳng qua Chu Vũ đã cố ý để lại cho họ khỏi nghi ngờ . Mấy người tỉnh giấc trước liền đi thu dụng một ít về làm bữa sáng , còn Chu Vũ cùng Ny Ti Ni và Nhược Tư ba huynh đệ ... tổng kết thành tựu vừa thu được từ Huyết Long !
Đoàn Trường thu hoạch lớn nhất , hắn đột phá từ Nhị Cấp Kiếm sư lên bậc Kiếm Sư tiêu chuẩn . Mũi kiếm bắt đầu có quang mang , phạm vi tấn công cũng xa hơn . Nếu như chịu khó luyện tập , sau này đạt đến Kiếm Thần thì có thể dùng kiếm quang giết người ngoài mười trượng !
Chu Vũ nghe hắn nói thì lấy làm kinh hãi trong lòng . Nguyên lai hắn vận dụng Thiên Kiếm Thiết cũng đạt đến khoảng cách như vậy , ngoài phạm vi mười trượng mà đả thương địch nhân . Chẳng lẽ hắn cũng là Kiếm Thần hay sao ?
Những người còn lại thu hoạch cũng rất lớn , Nạp Lan chân tu đại tiến , Ma Pháp đạt được thành tựu không nhỏ . Thân thể trở nên linh hoạt , sức mạnh thể chất tăng vọt nên cự li cũng như thời gian xuất tên nhanh hơn trước rất nhiều .
Anh em Nhược Tư cũng tiến vào cấp bậc Kiếm Sư tứ cấp , có thể nói chưa bao giờ từ Ngũ Cấp Kiếm Sư , tiến vào Tứ Cấp Kiếm Sư nhanh như vậy . Bọn họ cũng giống như Nạp Lan , da tay , da chân trở nên rắn như sắt , điều đấy làm ai nấy hoan hỉ ra mặt !
Nạp Lan làm thí nghiệm , hắn lấy lưỡi dao sắc bén đặt lên cánh tay trần xoẹt qua . Nếu bình thường thì máu tươi chảy đầm đìa , nhưng bây giờ cũng chỉ để lại một vết hằn trắng nhợt . Tuy vận lực chưa nhiều nhưng điều đấy cũng làm hắn cười nói suốt !
Ba người Nhược Tư cũng hứng thú thử nghiệm , kết quả ai nấy hưng phấn tột cùng . Bọn họ chợt nhớ tới Đoàn Trường ...! Nạp lan hỏi :
-Ngươi công phu thâm hậu nhất , chắc hẳn bây giờ cơ thể đao thương bất nhập rồi hở ?
Đoàn Trường lắc đầu :
-Cái này ta không rõ !
Nạp Lan có ý cầm dao đến thử , tuy nhiên nghĩ đến địa vị Đoàn Trường thì không dám ...
Ny Ti Nhi hớn hở :
-Đưa dao đây , ta cũng muốn thử !
Nàng vén cánh tay trắng trong như ngọc lên , một dao hoành qua . Tuy nhiên một đạo huyết ấn chẳng lưu tình xuất hiện ...
Ny Ti Nhi đau đớn kêu lên :
-Chuyện này là sao ? Các ngươi đều da rắn như thép ! ... Tại sao ta vẫn chẳng có gì biến chuyển ? Thật không công bằng tý nào ... Xú Long này thật là khi dễ người ta mà !
Nàng vứt dao xuống đưa tay ôm lấy vết thương , nước mắt chảy dài xuống , vừa đau đớn lại vừa phẫn uất cái con Rồng trọng nam khinh nữ kia !
Chu Vũ mở to mắt , hắn nhìn thái độ hậm hực của Ny Ti Nhi thì không khỏi buồn cười nói :
-Này , con Cự Long thuộc tính Thủy , tức là máu nó cũng như nước mà biến chuyển tác dụng . Bình Thường nam nhân uy mãnh , cho nên cơ thể mới trở nên cứng rắn . Còn nữ nhân bản chất mềm mại , nếu như làn da trở nên thô dày đến nỗi đao thương bất nhập thì quả nhiên là chuyện rất đáng sợ !
Ny Ti Nhi mỉm cười , cuống quít gật đầu :
-Ngươi nói đúng ! Ta bây giờ cũng hiểu được là ... nữ nhân không thể như thế !
Nam Long , nữ Phụng , hẳn ở cái thế giới nào cũng như nhau cho nên Chu Vũ mới phán đoán đại ! Tuy nhiên đây có vẻ là lý do chính đáng nhất ! Ny Ti Nhi ngẩng đầu :
-Ngươi thế nào ? Nếu như cơ thể đao thương bất nhập thì cũng tránh được nhiều nguy hiểm đấy !
Chu Vũ đã đạt đến đích từ lâu . Cái thứ ngàn vàng khó cầu Huyết Long kia chẳng qua cũng tựa như hảo tửu , uống nhiều thì nóng người lên ! Chỉ vài tác dụng nhỏ !
-Ta quả thực công lực so với cô nương còn kém , chỉ sợ một dao vung lên thì máu sẽ chảy nhiều hơn thôi !
Ny Ti Nhi không đồng ý :
-Sao có thể như vậy ? Ta phải thử xem !
Nàng nói xong liền cầm dao bước lại , xem ra nhất định phải cắt hắn một nhát thì mới nghe !
Chu Vũ lùi lại , cũng may hắn thấy có sự lạ nên đánh trống lảng :
-Ồ ! Sao cánh tay cô nương không còn vết thương nữa vậy ?
Ny Ti Nhi cười duyên :
-Ma pháp trong người ta cũng tiến bộ vậy ! Bây giờ bổn cô nương chính thức trở thành Ma Pháp sư , cấp bậc ... Tạm thời là Ngũ Cấp ... nhưng sẽ nhanh tiến vào Trung cấp thôi !
Mọi người gập người cười lớn , Nạp lan chỉ tay nói :
-Ny Ti Nhi , trước đây gọi ngươi là Ma Pháp Sư thuần túy thì sợ làm mất đi thể diện của ngươi . Bây giờ đã không giống như vậy rồi , ngươi đã chính thức trở thành Ma Pháp Sư , Quang Minh Ma Pháp Sư !
Ny Ti Nhi nhếch cái miệng xin xắn nói :
-Nạp lan , ngươi dám xem thường ta , sau này nếu như bị thương ta sẽ không giúp ngươi !...
Đột nhiên một làn hương bay đến , Ny Ti Nhi cười :
-Mùi hương tuyệt diệu , chúng ta ăn thịt Cự Long đi !
Thì ra Chu Vũ nãy giờ đã nhóm lửa nướng thịt Cự Long , hắn đưa cho nàng một miếng nói :
-Lại đây , ăn nhiều một chút !
Ny Ti Nhi le đầu lưỡi thơm tho liếm miếng thịt một cái , mắt sáng lên :
-Thơm ! Thơm thật ... Quả nhiên là thứ thịt hiếm có trên đời ! Chu Vũ , ngươi cũng là một ... đầu bếp hiếm có !
Mọi người cùng quây quần ăn , ai nấy phấn khích khen ngợi . Sau đấy thì thu nhặt hết da , gân , thịt Cự Long !
Khi trước Chu Vũ chỉ để lại tầm hai , ba trăm cân , vừa vặn cho bọn họ mang đi vì sợ mấy người này cố công mà vất vả , còn đâu thu sạch vào Vô Sanh Giới . Tuy nhiên ba người Nhược Tư võ công không cao nhưng khí lực rất lớn . Họ chia nhau ba trăm cân thịt , da , gân , xương ấy làm ba phần , vác đi tương đối dễ dàng !
Nạp lan đứng bên bờ hồ , hắn nhìn khắp mặt nước , không chỗ nào bỏ sót , cảm thán nói :
-Xem ra hầu hết da thịt cự Long đều đã chìm dưới mặt hồ , nếu không thu lấy toàn bộ thì thật là tốt , tất cả mọi thứ trên người con thần vật ấy đều trân quý !
Hán Tư gật đầu :
-Đúng vậy ! Đáng tiếc chúng ta không ai thông thạo thủy tính nhiều , nếu không lặn xuống hồ tìm kiếm không biết chừng lại thu được Long Tinh !
Đòan Trường thở dài :
-Vô dụng thôi ! Nghe nói Long Tinh vào nước thì sẽ tự động tan biến !
Nhược Tư nhìn chằm chằm phía đối diện , thần vãng ngập tràn nói :
-Bên kia hồ là Ngũ Thải Sâm Lâm , nghe nói những Ma Thú tốt nhất của Ma Thú Rừng đều tập trung bên đó !
Mọi người cũng đồng loạt ngó sang , Ny Ti Nhi phụ họa :
-Đoàn Trường , chúng ta lần này vận khí đang tốt , đi Ngũ Thải Sâm Lâm nhá !
Đoàn Trường trong ánh mắt có vẻ do dự . Đúng vậy ! Lần này bọn họ vận khí rất tốt ! Những nguy hiểm nhất cơ hồ cũng vượt qua được dễ dàng . Nhiệm vụ thì hoàn thành , bảo vật thì vô số , lại còn có được cả những thứ tưởng như chỉ trong truyền thuyết lưu truyền là da thịt gân cốt Cự Long ! Nếu như sang bên Ngũ Thải Sâm lâm không chừng ...
Chu Vũ chậm rãi nói :
-Vận khí luôn luôn mỉm cười với những con người thích sự mạo hiểm . Nhưng nếu như tham lam quá thì thường thường vận khí sẽ hay biến chuyển . Từ may mắn mà trở thành thảm họa ! Hý kịch thành bi kịch !
Đoàn Trường toàn thân chấn động :
-Ngươi nói đúng ! Chúng ta đi chuyến này mục đích chính là lấy Ma Xà Tinh , không ngờ lại thu được vô số bảo vật , như vậy xem ra hết sức may mắn rồi ...! Kể ra chuyện này thành công chúng ta còn phải cảm tạ một người ...
Nạp lan suy nghĩ một hồi thì tỉnh ngộ :
-Ân nhân !...Phải !... Giết Ma Xà Vương và Ma Xà ... đích thị Thần ...Thú !
Thần Thú ?
Chu Vũ dở khóc dở cười , không dưng tự biến mình thành ... thú !
Đoàn Trường gật đầu :
-Chúng ta cùng bái lạy Thần Thú ! Dù không biết nó với Ma Xà có thù oán gì hay không nhưng cũng đã cứu chúng ta một tính mạng !
Nói xong quỳ xuống bên hồ , nhìn về phía xa xa mà bái . Đằng sau , mọi người cũng quỳ xuống , thái độ thành khẩn , chân diện nghiêm túc mà trịnh trọng . Không gian ngập tràn cái cảm giác thần bí !
Đoàn Trường cùng mọi người xá dài liên tục . Căn bản hắn cũng hiểu rõ những Thần thú đều có linh tính , không biết chừng nó đang ở đâu đó mà quan sát bọn hắn cũng nên ! Những cái xá dài này một là mang thành ý , hai nữa cũng muốn khẩn cầu ! Mong sao cho Thần Thú chấp nhận bọn hắn đem những bảo vật này ra khỏi đây một cách an toàn !
Chu Vũ nói đúng , nếu cứ cố chấp vì lòng tham thì đôi khi hý kịch sẽ trở thành bi kịch . lần này bọn họ thu hoạch không hề nhỏ , tuy nhiên thu hoạch ấy chỉ thực sự có ý nghĩa khi họ an toàn mà rời khỏi đây .
Nhược bằng không đi chọc giận thần thú , tất nhiên tính mạng khó giữ mà bảo vật cũng mất theo !
Đứng ở trên đỉnh núi , Ny Ti Nhi âm hưởng mơ hồ như trong mộng :
-Chu Vũ , cái hồ băng lạnh này xem ra đã không còn vẻ đẹp như trước nữa !
Chu Vũ lắc đầu :
-Yên tâm đi , rồi hỏa khí trong đất sẽ mãn thiên , cây cối sẽ tốt tươi trở lại theo thời gian . Xác của bọn Ma Xà sẽ quy thổ ... Không bao lâu khung cảnh sẽ trở nên tươi đẹp như ngày xưa thôi !
Thời khắc ấy , Ny Ti Nhi thấy con mắt Chu Vũ như sáng ngời lên , phảng phất trên mặt ánh dương quang lấp lánh . Hắn đích thị là một du thi nhân , nhưng gặp chuyện khó khăn thì trầm tĩnh xử lý , đối mặt với nguy hiểm tâm tình chẳng hề lay động .
Bây giờ , khi đứng trên đỉnh núi cao với gió ngàn phiêu phất , hắn lại tựa hồ một hiền triết am hiểu tất cả mọi chuyện tang thương ! Lẽ nào đây mới chính là khí chất của một du thi nhân ? Sao từ trước tới nay mình không nhận thấy ở kẻ nào khác ?
Ny Ti Nhi trong ánh mắt có chút mê luyến , nàng vội quay mặt đi không dám nhìn hắn . Tâm tình như thế nào khó ai hiểu được !
Đi xuống sườn núi thuận lợi , đi tiếp hai mươi dặm , mọi chuyện vẫn thuận lợi . Bây giờ họ đã đến ven bìa Ma Thú Rừng , nơi này chỉ có những loại ma thú bình thường như Phong Thỏ , Trung Cẩu , tất nhiên chẳng thể làm nguy hại đến họ !
Bọn họ đúng là rất an toàn mà ra khỏi rừng , cuộc hành trình mộng ảo lần này thực sự đã có thu hoạch ! Mọi người nhìn nhau cất vang tràng tiếu ý !
Ban đêm , trời đầy ánh sao lấp lánh , Nạp lan cuối cùng cũng đã chế xong cây cung của hắn ! Thân cung được làm từ xương rồng , dây cung bằng gân rồng . Trông cực kỳ chắc chắn và uy vũ !
Hắn dơ cây cung nhấp nhoáng ánh bạc lên , chân diện đắc ý vô cùng !
Mọi người mở to mắt nhìn , Nạp lan có ý muốn thử xem uy lực thế nào nên lên tên .
Hắn kéo căng dây hướng về phía trước ,..."Xích" một tiếng , mũi tên xé gió bay đi .
Chu Vũ căng mắt cũng chỉ nhìn thấy chút ánh sáng cọ sát nơi thân cung , mũi tên tuyệt nhiên không thể thấy được đã bay đến đâu . Xem ra đúng là thứ bảo vật hiếm có của nhân gian !
Nạp Lan cất bước đi thẳng theo hướng giương cung , mọi người vội cất bước theo hắn .
Đi một lúc lâu thì phía trước , một gốc cây khổng lồ hiện ra . Trên ấy có một mũi tên găm vào , chỉ có điều nó lút sâu trong thân cây đến hai phần , chỉ còn lại một phần đuôi như lông chim lộ ra !
Đoàn Trường há mồm nói :
-Nạp lan , cung này thật bá đạo , bây giờ thực lực của ngươi không hề dưới ta !
Nạp Lan cười :
-Đoàn Trường , ngươi vẫn còn hơn ta một bậc , tuy nhiên có cây cung này thì gặp ma Pháp sư hơn cấp bậc mình ta vẫn có thể liều mạng !
Ma Pháp Sư sợ nhất chính là cung thủ , nếu như hai kẻ cùng cấp bậc đối đầu thì ma Pháp Sư chỉ có nuớc chịu chết !
Lợi thế của cung thủ chính là tốc độ !
Với cây cung bình thường kia thì khoảng cách và tốc độ bắn không cao , đương nhiên lực tấn công vào Ma Pháp Sư cũng gới hạn , công phá ma pháp có phần khó khăn .
Tuy nhiên bây giờ Nạp lan sở hữu trong tay Long Cung , khoảng cách cũng như lực sát thương đại tiến , Ma Pháp sư gặp hắn thì sao có cơ hội ? Trừ khi họ hơn hắn ít nhất hai cấp bậc !
Nhược Tư có vẻ kích động đề nghị :
-Chúng ta bây giờ thực lực đích thị có lớn hơn trước . Tuy nhiên hãy còn chưa đủ . Tại sao mình không dùng da rồng may thành chiến giáp ? Nếu như mặc y phục được làm từ da rồng ra ngòai thì vị tất đã có kẻ nào dùng đao kiếm mà đả thương nổi chúng ta ? Hơn nữa còn miễn dịch với pháp thuật ! Chỉn chu lại thì đội ngũ của chúng ta sẽ đại tiến thêm một tầng !
Mọi người đều cho là phải , tuy nhiên Chu Vũ lắc đầu :
-Này , Long Giáp có nhiều công dụng như vậy thì đương nhiên là vật trân quý trong thiên hạ , tất sẽ nảy sinh nhiều kẻ muốn giết người mà đoạt bảo . E rằng các vị sẽ gặp nhiều phiền toái đấy !
Mọi người sững sờ , đúng vậy ! Nếu như Long Giáp xuất hiện thì nhân gian
tất nổi sóng gió , lòng tham của con người là vô đáy . Bọn họ tuy rằng võ công có đại tiến so với trước kia nhưng giang hồ nhiều kẻ xuất chúng hơn nhiều !
Hoặc giả như chỉ là bọn tầm thường nhưng cứ kéo lần lượt đến mà làm nhiễu thì bọn họ cũng kiệt sức vong mạng ! Nói như vậy thì da rồng này chẳng thể dùng sao ?
Nhược Tư đăm đăm nhìn Chu Vũ hỏi :
-Vậy ngươi nghĩ phải làm sao ?
Chu Vũ đã từng bị bản chủ Vạn Bảo Trai trong Ma Thú Rừng chơi xỏ , nên hắn nghĩ đến cái danh ngôn rất ý nghĩa mà giang hồ lưu truyền ... liền bình tĩnh nói :
-Các vị nếu may làm quần áo nhỏ mặc bên trong bảo vệ những chỗ hiểm yếu thì chẳng ai phát hiện ra cả !
Nạp lan tâm tình chán nản khi nhìn đến cây Long Cung mới vất vả chế tạo !
-Chu huynh đệ nói đúng , nhưng quần áo có thể mặc bên trong , còn Long Cung của ta thì làm thế nào ?
Ny Ti Nhi nhìn Chu Vũ :
-Đúng vậy , cung làm sao giấu được bên trong quần áo ?
Chu Vũ lắc đầu :
-Không , cung vẫn có thể giấu được bên trong quần áo ?
Ny Ti Nhi liếc mắt nói :
-Ta biết , nhưng khi chiến đấu thì phải lấy ra mới dụng được !
Chu Vũ cười :
-Không thể giấu nó bên trong quần áo của mình thì hãy may cho nó một bộ quần áo cho nó mặc vậy !
Mọi người vẫn không hiểu ý hắn ? Thế nào là cho cung mặc quần áo ?
Chu Vũ đành cười khổ giải thích :
-Cây cung này vốn dĩ đang màu trắng , bây giờ chúng ta nhuốm nó thành màu đen , hoặc bọc một lớp vải bên ngoài thì còn ai nhận ra nó là Long Cung nữa ?
Mọi người sáng mắt , Nạp Lan mừng rỡ nói :
-Chu huynh đệ suy nghĩ thật là linh hoạt ! Ta theo ý của ngươi !
Trong thế giới này người ta rất coi trọng hư danh , đương nhiên có được bảo vật kỳ tuyệt thì ai cũng muốn thiên hạ biết đến điều đấy để phô diễn thanh thế .
Thế nhưng chuyện này lại liên quan đến tính mạng , nếu mạng không giữ được thì những bảo vật phỏng có tác dụng gì ?
Cho nên ai nấy đồng ý theo cách làm của Chu Vũ , ngay đêm hôm ấy liền bắt tay vào công việc .
Anh em Nhược Tư đem mớ hỗn độn thịt , gân , da rồng đến . Đoàn Trường xuất kiếm , ngân quang le lói phân ra , tuy nhiên công việc cũng chẳng lấy gì làm đơn giản . Vì da rồng cứng hơn thép nguội !
Sau khi tách bạch được lớp nào ra lớp đấy , Đoàn Trường nhìn mấy tấm da lấp lánh ánh lân phiến , hắn vận lực dùng kiếm mà đục cắt . Âm thanh nghe khô khốc , thật là đục sắt có khi còn dễ hơn bội phần !
Chỉ có điều da rồng tuy rằng bền chắc như vậy nhưng lại mềm mại và rất nhẹ . Dường như sinh ra chính là để người ta làm vải mà may quần áo vậy !
Đoàn Trường cổ tay đau rần , mồ hôi thành giọt trên trán cũng chỉ khoét được mấy lỗ nhỏ . Nhưng nghĩ đến những đoàn viên đang háo hức chờ mình thì đành cắn răng mà làm . Chu Vũ cũng cảm thán trong lòng nên ngầm vận lực giúp hắn vài phần !
Cũng tại công việc chế tạo ấy vô cùng vất vả cho nên mỗi cái áo đều được chế tạo rất đơn giản , chỉ là tấm da hình chữ nhật khoét lỗ ở giữa để chui . Ai nấy mặc vào rồi vận áo khoác ngòai , xem ra cũng chẳng có gì khác lạ , nhưng thực tế bây giờ thân thể họ ma pháp miễn dịch , đao kiếm bất xâm !
Ánh nắng ban mai xuyên qua từng kẽ là rừng hắt xuống lấp loáng , mọi người thu dọn hành lý lên đường trở về . Ny Ti Nhi lại đề nghị Chu Vũ thổi sáo , mọi người liền tán đồng .
Chu Vũ thổi , nhưng chuyện lần trước hắn vẫn chưa quên , cho nên chỉ vận rất ít năng lượng , đủ để mọi người cảm thấy sảng khoái trong lòng . Sau một thời gian phiêu lưu đầy mạo hiểm , bây giờ là lúc trở về với sự bình yên , mấy tiếng sáo vi vút ấy quả thật khiến chúng nhân hết sức thư thái !
Đột nhiên bên phía rừng rậm , cách họ khoảng hai trăm thước có một đám người . Đứng đầu trong số họ là một lão nhân vận hắc y , lão nom thấy nhóm Nghĩa Khí Đoàn thì cất tiếng như gió thoảng bên tai :
-Các ngươi năng lực không lớn , lá gan lại chẳng nhỏ , nghĩa khí ngời ngời , nhất định cũng là một mạo hiểm đoàn rồi !
Chu Vũ thu hồi cây sáo lại , ánh mắt có mấy phần bực bội nhìn đám người trước mặt . Bọn họ hai mắt đang dán lên người Ny Ti Nhi , rõ là một lũ chẳng ra gì !
Một lam y lão nhân đứng bên cạnh hắc y lão nhân giả lả cười to :
-Có thể nói thêm một câu : Vận khí rất tốt ! Cho nên mới từ Ma Thú Rừng rậm trở ra an toàn !
Hắc y lão nhân lắc đầu :
-Ni Hải đệ sai rồi , vận khí bọn này cực kỳ đen cho nên mới vừa ra khỏi Ma Thú Rừng đã gặp chúng ta !
Đoàn Trường chân diện đại biến , hắn nhìn chằm chằm lam y lão nhân :
-Lão là Ni Hải , Hỏa Hệ Đại Ma Pháp Sư ?
-Hảo nhãn lực !
Ni Hải than thở :
-Nếu đã biết đến lão phu là người thế nào thì tốt nhất nên giao hết bảo vật ra đây !
"Xoạt" một tiếng . Nhược Tư , Tinh Tư , Hán Tư đồng loạt vứt hết mấy bao tải trên vai xuống , rút kiếm hoành ngang ngực . Bên cạnh , Nạp Lan trường cung trên tay trái , tay phải rút ra hai mũi tên nhọn !
Hắc y lão nhân thản nhiên nói :
-Ni Hải lão đệ , không ngờ cái danh của ngươi lại uy lực đến vậy , vừa nghe thấy mà họ đã giao hết hành lý ra rồi . Nhưng thật đáng tiếc , đấy chỉ là ba thứ da thịt vớ vẩn , còn chưa đủ để bọn ta tha cho con đường sống !
Lời nói khinh khi , rõ ràng trông thấy đối phương rút vũ khí mà vẫn cứ làm như không !
Ni Hải có chút khom người xuống , cười bồi :
-Đại ca , hẳn cái bọn oắt con này còn chưa biết uy danh của đại ca , nếu biết rồi chỉ e chúng ngay cả gươm đao của mình cũng đưa hết cho đại ca thôi !
Đoàn Trường cười lạnh :
-Không biết phải xưng hô với lão tiên sinh như thế nào ?
Hắc y lão nhân ngửa mặt nhìn bầu trời , dường như chẳng lý gì đến câu hỏi của Đòan Trường . Ni Hải cười lớn :
-Vị này đỉnh đỉnh đại danh Phong Hệ Ma Đạo Dương Vũ Thiên !
Mọi người chân diện nhợt nhạt , Đoàn Trường run run hỏi :
-Ngươi chính là thủ lĩnh Vô Thiên ... Mạo Hiểm Liên Đoàn ?
-Ha ha ...Ha ha !
Tiếng cười cuồng dại vang lên , nhất thời cuồng phong đại phát , hắc y nhân Dương Vũ Thiên trong tiếng cười thân hình phảng phất như thay đổi , khí thế bất phàm , uy vũ bức nhân . Tiếng cười ngừng lại , những cơn gió lớn cũng từ từ tan biến :
-Khỏi cần băn khoăn , chúng ta tự xưng "Vô Thiên Đạo Tặc Quần ", coi như trong trời đất không có cái gì , nhưng thực chất cái gì cũng thích sở hữu . Ngoài ra còn có cái ngoại hiệu đạo tặc nữa , các ngươi nghe hay chưa ?
Trong trời đất không có cái gì ? Nhưng thực sự thì mọi vật đều muốn lấy sao ? Vậy ra cũng chỉ là một bọn tiểu nhân ! Còn Ma Đạo ? Lão đã đạt đến đích tu hành rồi sao ? Xem ra trong mớ người này thì lão là chân tu cao thâm nhất !
Chợt đằng sau có người kéo áo Chu Vũ , hắn quay lại , Ny Ti Nhi thanh âm nhẹ nhàng nói :
-Ngươi lui ra sau một chút !
Đoàn Trường ánh mắt đảo qua đảo lại , thu nhãn trong suốt nhưng phảng phất sự thê lương , hàm ý cũng muốn hắn lui lại . Chu Vũ đành lui ra sau !
Đoàn Trường trầm tư nói :
-Nguyên lai là Dương lão tiên sinh . Nhưng có điều tiên sinh chưa hiểu , chúng ta chỉ là một đoàn mạo hiểm nhỏ , không thuộc vào Liên Đoàn Mạo Hiểm , lần này tiếp nhập ma Thú Rừng cũng là vì bất đắc dĩ . Thu nhập cũng không có gì đặc biệt , chỉ đôi ba thứ thịt chó , thịt thỏ . Sau này nhất định sẽ mang đến nộp lại cho tiên sinh , hy vọng tiên sinh không chê !
Thịt da rồng để trong bao tải thì căn bản nhìn bên ngoài cũng không phân biệt được . Đoàn Trường tin rằng bọn này cũng chẳng hứng thú gì với mấy thứ thịt vớ vẩn ấy .
Dương Vũ Thiên thực lực quá mạnh mẽ , nguyên bản thân lão cùng Ni Hải đứng bên cạnh ấy đã là đại ma pháp sư . Đằng sau hai lão còn có hai đội ngũ , một nhóm hơn mười võ sỹ , nhìn vào ánh mắt lấp lánh tinh quang có thể đoán được bọn này ít nhất thuộc vào hàng kiếm sư tiêu chuẩn .
Một đội nữa mười mấy người hỗn tạp nhưng hẳn tu hành ma pháp cũng rất cao . Bọn Đoàn Trường có Long Giáp bên trong nhưng nếu hỗn đấu cùng đám người này thì cũng chỉ như trứng trọi đá !
Chu Vũ nghiêng đầu :
-Bọn này rốt cuộc là chi đoàn gì ?
Ny Ti Nhi thì thào :
-Chúng đích thị là những đạo tặc , mang tiếng là liên minh các đoàn mạo hiểm , nhưng thực ra toàn đi trấn đường mà cướp các loại bảo vật khi họ rời khỏi Ma Thú Rừng !
Dương Vũ Thiên cười nhạt :
-Ngươi quả nhiên tâm cơ rất linh hoạt , định dối lừa cả lão phu . Rõ ràng tự mình giết Ma Lão cùng Thị Phi Thứu mà còn có ý che giấu , nhưng làm sao qua mắt được ta ?
Đoàn Trường giật nảy mình , tại sao lão già này lại biết được chuyện ấy ? Xem ra chuyện này không hề đơn giản ! Hai viên Ma Tinh ấy chẳng tiếc gì nhưng Ma Xà Vương Tinh cùng Ma Xà Tinh đều để chung một chỗ , bây giờ phải làm thế nào tách ra đây ? Bọn chúng mà thấy thì nhất định sẽ thu hồi tất cả chẳng trừ một viên , công sức vào sinh ra tử lẽ nào lại dễ dàng để mất đi như vậy ?
Dương Vũ Thiên nói tiếp :
-Nếu chỉ là một sai lầm này thì không sao , chỉ cần ngươi ngoan ngoãn giao bảo vật ra thì ta cũng chẳng so đo làm gì . Nhưng ngươi cả gan dám hỏi đến danh tánh của ta thì ...
Đoàn Trường bờ mi run lên từng hồi , nguy thật ! Vô Thiên Đạo Tặc Quần xưa nay thực sự vô thiên , không coi trời đất vào đâu , chẳng coi tình nghĩa ra gì . Kết không biết bao nhiêu oán thù . Nhưng hành tung cũng như mặt mũi của hội chủ thì chẳng ai biết rõ . Hôm nay lão cho bọn hắn thấy chân diện tức là từ đầu đã có ý giết người cướp bảo vật rồi !
Nạp Lan đôi mắt rực cháy tinh quang hỏi :
-Hai người muốn giết chúng ta , có đúng không ?
Lời nói phát ra , thần thái cũng hoàn toàn biến đổi , thân hình đứng thẳng như mũi tên , song mục đằng đằng sát khí !
Dương Vũ Thiên cười lớn đáp :
-Đúng vậy !
Nạp lan lui nửa bước , trường cung trong tay đưa lên . Đột nhiên phiá bên trái Dương Vũ Thiên , một hán tử kiếm quang nhấp nhoáng nhằm Nạp Lan lao đến ...
Lưỡi kiếm bổ ngang , ý chừng muốn cắt đứt cả dây cung lẫn hầu đối phương . Y không hề lên tiếng , mới nhìn người ta còn tưởng chiêu thức bình thường , nhưng quan sát kỹ mới nhận ra kiếm quang dày đặc , ít nhất cũng là kiếm sư tiêu chuẩn !
Nạp Lan không kịp xuất tên , hắn hoảng hồn lùi lại mấy bước tránh né , tuy nhiên kiếm quang dài miên man đến cả mấy xích áp đến . Trời , đấy không phải kiếm sư , mà là một đại kiếm sư .
Nạp Lan tuy rằng nhanh nhẹn như sóc nhưng cũng bị kiếm quang đánh trúng , máu chảy xuống . Hán tử vẫn tiếp tục tấn công không nghỉ , thần thái xem ra an nhàn như đùa giỡn hắn !
Đoàn Trường bất nhẫn xuất thủ , một đạo kiếm quang dài hơn thước dạt đến hán tử .
Hán tử nằm mơ cũng không nghĩ thủ lĩnh một Mạo Hiểm đoàn bình thường lại có thể đạt đến cấp bậc Kiếm Sư , cho nên xuýt nữa bị đạo kiếm quang đoạt mất mạng .
Nhưng Đại kiếm sư không bao giờ chỉ là hư danh , hán tử lộn người về phía sau , thân pháp linh hoạt vô cùng , ngay khi vừa né khỏi chiêu thức , thân hình hãy còn lơ lửng đã xuất chiêu đáp trả về phía Đoàn Trường !
Kiếm quang le lói trông vô cùng đẹp mắt nhưng thực ra ngập tràn tử khí . Đoàn Trường về cơ bản vừa mới xuất chiêu nên vẫn chưa kịp thu hồi . Hắn thấy đối phương phiêu dật như tiên mà đáp đến thì vô cùng hoảng sợ . Đành nhắm mắt làm liều , theo đà mà đẩy ra một đạo kiếm quang đến bụng đối phương .
Trung niên hán tử đang phóng kiếm quang tựa ánh chớp tới cổ đối phương thì cảm nhận có áp khí nơi bụng , hắn nheo mắt . Rõ ràng đối phương biết không tránh khỏi cái chết nên muốn kéo theo hắn , nhưng dư lực dường như chỉ là gắng gượng cho nên có phần rất yếu . Hán tử cười nhạt , ngươi chết ta trọng thương cũng vẫn còn lời !
Nhưng một sự việc ngoài sức tưởng tượng đã diễn ra , kiếm quang của hán tử còn chưa chạm vào hầu Đoàn Trường thì hắn đã cảm thấy lành lạnh ở cổ rồi máu tuôn chảy không ngừng , cái quái gì đây ? Rõ ràng mũi kiếm của đối phương hướng xuống bụng , tại sao hắn lại bị cắt hầu ? Nhưng hắn không kịp nghĩ tiếp , mà chắc hẳn cũng chẳng kịp đau đớn ! Bởi vì hắn đã rơi xuống đất chết rất tất tưởi !
Đoàn Trường ngẩn ngơ , còn những người ở ngoài thì há hốc mồm . Chuyện này sao có thể xảy ra được ? Một Kiếm Sư đã giết chết một Đại kiếm Sư , mà còn giết trong một thời gian rất ngắn , giết rất nhanh ! Thật ly kỳ vô cùng !
Ny Ti Nhi cũng thấy choáng váng , nàng tuy rằng ma pháp không có cao , nhưng đương nhiên mắt thì vẫn nhìn rất tốt ! Vừa rồi khi thấy hán tử rung kiếm đến cổ Đoàn Trường đã sợ hãi đến nỗi xuýt ngất đi . Nhưng kết cục thật không ngờ !
Nhưng mọi người nếu biết vừa rồi không phải Đoàn Trường giết gã Đại Kiếm Sư mà chính là Chu Vũ thì không hiểu còn ngạc nhiên đến độ nào ?
Ni Hải lùi lại mấy bước , thần tình hết sức hoảng loạn . Hắn bất quá bản lĩnh cũng chỉ ngang tầm một Đại Kiếm Sư , vừa rồi người kia đã dễ dàng giết chết một Đại Kiếm Sư thì hắn khỏi cần suy nghĩ cũng biết kết quả nếu đứng ra mà thách đấu !
Dương Vũ Thiên sau một hồi ngẩn ngơ thì ánh mắt trở nên cực kỳ thống hận , lão không dưng đã mất đi một trợ thủ đắc lực , thật là có thu được Ma Lão Tinh cũng khó bù vào . Hai tay khẽ phất , bảy võ sỹ đằng sau nhất tề xông đến bọn Đoàn Trường xuất thủ . Ai nấy hoảng kinh vội vung chiêu cản phá.
Nạp Lan bị chúng áp sát thì không thể nào xuất được tên , hắn đeo cung lên vai rút trường kiếm ra tả xung hữu đột , uy vũ như một con hổ , chỉ có điều là hổ cùng đường ...
Đoàn Trường cũng vì lo lắng cho đồng bọn , nhất là Chu Vũ cùng Ny Ti Nhi nên một mình đấu cùng ba tên võ sỹ .
Chúng đều là những kiếm sư tiêu chuẩn , so với Đoàn Trường thật chẳng kém bao nhiêu nên chỉ chốc sau mồ hôi hắn chảy ra đầm đìa ! Cuối cùng đành miễn cưỡng lui lại mà tránh né .
Bọn võ sỹ đằng nào chịu để yên , Đoàn Trường lùi bước nào thì chúng tiến bước đấy , quyết không chịu buông tha đối phương !
Bên kia Nạp Lan còn có thể miễn cưỡng chống lại được chứ huynh đệ Nhược Tư ba người thì khó khăn vô cùng . Nếu tiếp tục thì cái chết đối với năm người này là không thể tránh khỏi !
Cũng vì Đoàn Trường chặn hai tên định truy kích Ny Ti Nhi cùng Chu Vũ lại nên bọn họ không phải đánh đấm gì . Tuy nhiên Ny Ti Nhi nhìn vào cục trường không khỏi hét lên từng tiếng , tâm tình vô cùng lo lắng lẫn hoảng sợ !
Chu Vũ bất nhẫn , ánh mắt hàn quang lấp lánh , chỉ phong đồng thời khởi phát . Sáu gã hán tử trong trường đang hung hăng tấn công liền cảm thấy nhồn nhột , khựng hết người lại . Nạp Lan chớp thời cơ , Long Cung giương lên một tên hán tử chưa kịp định thần đã bị bắt thủng đầu , chết ngay tức khắc !
Đoàn Trường bên kia gần như đã nhắm mắt chờ chết , ba đạo kiếm quang loang loáng đến cổ hắn , kình phong bức nhân , Đoàn Trường ngay cả mở mắt cũng không nổi . Nhưng lúc đấy tự nhiên dư lực tiêu tán , Đoàn Trường kiếm quang đại xuất . Ba gã đại hán chưa hết ngạc nhiên đã bị phân làm sáu mảnh , chết không kịp nhắm mắt !
Đoàn Trường sau lần xuất chiêu ấy thì cơ hồ sức lực cũng cạn sạch , hắn nặng nề đáp xuống đất rồi cắm kiếm mà đứng lên . Kỳ tích lại xảy ra , trong trường ngoài ba tên bị hắn giết , còn lại bốn tên thì Nạp Lan bắt thủng đầu một tên , ba tên còn lại cổ hầu bị kiếm cắt đứt , lần lượt ngã xuống người ba huynh đệ Nhược Tư ! Chuyện này thất khó mà tưởng tượng được !
Đoàn Trường rốt cục cũng hiểu được , trong chuyện này nhất định có cao nhân tương trợ !
Hắn tự mình miễn cưỡng có thể giết được một đại kiếm sư , nhưng còn huynh đệ Nhược Tư mới chỉ đạt đến Tứ Cấp kiếm sư , muốn giết được đại kiếm sư hay kiếm sư thì thật khó hơn lên trời !
Là ai ? Ai đã ra tay trợ giúp cho bọn hắn ? Người này rốt cục dùng thủ pháp gì để giết chết hai đại kiếm sư cùng sáu kiếm sư chỉ trong cái tích tắc ?
Đoàn Trường nhìn chung quanh xem xét , nhưng tuyệt nhiên chẳng hề thấy có gì khác lạ !
Gần bìa rừng , Chu Vũ đang cầm tay Ny Ti Nhi , nàng ta mở to miệng quan sát , dường như cũng ngạc nhiên hết chỗ nói . Nạp Lan , Nhược Tư , hán Tư , Tinh Tư cũng vậy , mặt mày nhăn nhó trông đến kỳ cục !
Hơn hai mươi võ sỹ còn lại bên Dương Vũ Thiên đồng loạt bước lên , ánh mắt kẻ nào cũng sôi sục căm giận , huyết quang bao phủ . Trên mặt đất , xác chết tám đồng bọn đã kích động chúng dữ dội , nhưng những kẻ này tin tưởng vào thực lực , quyết không tin tưởng quỷ thần trợ gúp gì . Tin rằng tất cả cùng lên thì mấy kẻ kia có tài giỏi cũng khó chống !
Đúng lúc chúng sắp xuất thủ thì phía sau truyền đến một tiếng hét lớn :
-Dừng lại !
Kẻ nào kẻ nấy khựng người , nửa bước cũng không dám tiến . Dương Vũ Thiên chậm rãi bước lên , âm thanh phảng phất :
-Tuyệt diệu ! Bản thân ta sống từng này tuổi vẫn chưa thấy qua thứ kiếm thuật nào kinh hồn đến thế !
Đoàn Trường ngẩng đầu nói :
-Ngươi hôm nay khó chiếm được bảo vật , chi bằng bỏ cuộc cho rồi !
Đoàn Trường ban đầu còn sợ hãi lão , nhưng bây giờ biết được có cao nhân trợ giúp nên lòng can đảm lấy lại , âm thanh xuất ra mang đầy hùng khí , hơn nữa còn có vài phần thần bí !
Dương Vũ Thiên cười lạnh :
-Lão phu còn muốn lãnh giáo các ngươi ... Ma Pháp !
Môi khẽ lay động đọc chú ngữ , lập tức cuồng phong nổi lên dữ dội ! lá rừng rụng xuống như mưa . Khung cảnh xung quanh nhất thời chìm trong lá cây lẫn cát bụi mù mịt . Dương Vũ Thiên đứng trong đám lốc xoáy cười cuồng dại .
Từ trong cát bụi mù mịt , ba khối cầu bay ra , vần vũ như sa luân , đi đến đâu cây cối đổ rạp đến đấy , khung cảnh đầy màu chết chóc , tốc độ khủng bố , địch nhân dù có muốn cũng không chạy thóat !
-Tam Hoàn Thao Nguyệt ! Nhật Nguyệt Vô Quang !
Đây đích thị là thứ võ công bá đạo của đại ma pháp sư phong hệ , tuy rằng khó bề so sánh cùng Đại ma Đạo Sư nhưng cũng có cùng một điểm mà ai cũng biết , sức hủy diệt khủng bố !
Dương Vũ Thiên lơ lửng giữa tầng không niệm chú , nhưng phong ba bão táp dữ dội như vậy mà vẫn chẳng hề thấy tiếng kêu la nào của địch nhân vang lên , lão còn chưa hết ngạc nhiên thì bên hông nghe nhói bút !
Lão giật mình , chao đảo đáp xuống đất , chưởng phong theo đó tan biến , lá cây cũng phảng phất mà đáp xuống đất . Trước mặt lão bảy người kia vẫn an toàn tuyệt đối , chẳng hề trầy da tróc vảy !
Là kẻ nào đã ra tay ám toán lão ? Thân pháp ảo diệu vô song , ma pháp của lão vừa rồi uy lực tuyệt nhiên không có nhỏ ! Vậy mà hắn vô thanh vô thức áp sát , lại còn xuất thủ ngăn cản rồi biến mất trong cái tích tắc , thật đáng sợ !
Nhất định là Ma Thần ! Chỉ có Ma Thần mới đủ khả năng vượt qua chưởng phong của lão dễ dàng như vậy ! Nhưng đã mười năm nay hắn không hề xuất hiện , bây giờ mặc nhiên ở đây là có ý gì ?
Đoàn Trường không hiểu chuyện gì xảy ra ở trong khối cuồng phong ấy , tuy nhiên hắn cũng lờ mờ đoán được vị ân nhân giấu mặt nhất định lại ra tay tương trợ , lòng không khỏi cảm khái !
Hơn hai mươi võ sỹ của Dương Vũ Thiên căn bản chẳng rõ chuyện gì xảy ra , tự nhiên chủ nhân chúng đích thân ra tay , nhưng cuối cùng lại ngồi bệt xuống đất xuất thần . Còn đối thủ chả mảy may thương tổn gì ! Chuyện này là thế nào ? Một gã trong số ấy lên tiếng :
-Chủ nhân ! Để huynh đệ thuộc hạ đi giết chúng !
Dương Vũ Thiên vung tay tát thẳng vào mặt hắn một cái . Tên này vốn dĩ có khả năng né tránh vì cái tát ấy không quá nhanh , thế nhưng hắn không dám ! Má bên phải lập tức sưng vù lên !
Dương Vũ Thiên ôm quyền hướng vào không trung nói :
-Vãn bối về căn bản không biết tiền bối ở đây nên mới hành động lỗ mãng ! Mong được lượng thứ ! Bây giờ cũng xin cáo lui !
Bọn võ sĩ kinh ngạc hỏi :
-Chủ nhân ! Người đó là ai ?
Dương vũ Thiên không đáp , lão chậm rãi bước đi , Ni Hải cùng bọn đệ tử thấy thần sắc lão nghiêm trọng thì cũng tái mặt mà chạy theo . Tám cái xác đồng đội cũng không dám thu hồi !
Ni Hải vừa đi vừa hỏi :
-Đại ca , rốt cục thì người trong rừng là ai ?
Dương Vũ Thiên trầm ngâm đáp :
-Ma Thần !
Ni Hải nhảy dựng lên :
-Cái gì ?
-Chỉ có Ma Thần mới có khả năng vượt qua Tam Hoàn Thao Nguyệt của ta , cũng chỉ Ma Thần mới tiếp cận ta mà không gây tiếng động và cũng chỉ Ma Thần mới vô thanh vô thức giết chết hai đại kiếm sư và sáu Kiếm Sư !
Ni Hải chậm rãi gật đầu :
-Tiểu đệ cũng thấy tám vị huynh đệ chết một cách rất kỳ quái , nếu như đích thị là Ma Thần thì mọi chuyện xem ra rất hợp lý , ông ta đã ra tay thì chúng ta có lên cả một lượt cũng khó thắng ... Nhưng cũng có thể là Kiếm Thần lắm chứ ?
Dương Vũ Thiên ngẩng đầu :
-Không phải có thể như ngươi nghĩ , thực tế là không thể , bởi vì ta căn bản không nhìn thấy kiếm quang !
Ni Hải lắc đầu :
-Lý lẻ này xem ra không hợp lý , Kiếm Thần luyện kiếm đến cảnh giới , đương nhiên cũng vô thanh vô thức !
Dương Vũ Thiên suy nghĩ một lúc nói :
-Dù cho là Kiếm Thần hay Ma Thần một khi đã nhúng tay vào thì mình coi như bỏ cuộc vậy !
Ni Hải nhíu mày :
-Bất kể lý do gì thì đệ vẫn không tin một trong hai người này bỗng dưng đi bảo vệ mấy tên oắt con đó !
Câu nói này khiến Dương Vũ Thiên suy nghĩ rất lâu , lão thở dài nói :
-Bọn này có thể an toàn mà ra khỏi Ma Thú Rừng rậm thì chẳng hề tầm thường . Tuy nhiên để giết được Ma Lão cùng Thị Phi Thứu thì chưa đủ lực . Nhất định có người tương trợ . Hơn nữa chúng so với những đoàn mạo hiểm bình thường thì có cái gì đấy không ổn , công phu của chúng kỳ quái , hình như không phải do tự mình rèn luyện mà là do tình cờ gặp được kỳ duyên ... Lý do gì đi nữa thì ta nghĩ Ma Thần hoặc Kiếm Thần nhất định cần dùng bọn này cho nên mới ra tay bảo vệ !
Ni Hải hai mắt sáng lên :
-Đúng vậy ! Nhưng có thể là chuyện gì đây ?
Dương vũ Thiên ánh mắt cũng có ánh quang :
-Nếu đã cùng hai người này liên quan thì đưong nhiên việc không hề nhỏ . Đối với Ma Thần hay Kiếm Thần mà nói Ma Thú Rừng giống như gia viên vậy . bọn ma thú chẳng qua chỉ là mấy con gia súc , gia cầm . Để mấy tên tiểu tử kia hỗ trợ cho mình , nhất định sẽ tặng chúng những thứ tốt nhất , đúng không ?
Ni Hải mỉm cười :
-Đại ca nói rất đúng , trên người mấy tên oắt con kia nhất định có bảo vật !
Dương vũ Thiên gật đầu :
-Hơn nữa bảo vật không hề tầm thường !
Ni Hải chân diện trở nên ảm đạm :
-Chỉ đáng tiếc chẳng ai dám đụng đến chúng ...!
Dương vũ Thiên cười :
-Hai người này thần thông , đâu có chuyện gì là không giải quyết được ? nếu đã nhờ đến sự trợ giúp của bọn kia thì chỉ có lý do duy nhất : Họ không muốn rời khỏi rừng rậm !
Ni Hải cuống quít gật đầu :
-Đúng vậy ! Chỉ cần bọn chúng đi khỏi rừng rậm thì chúng ta sẽ ra tay ! Ai biết đấy là đâu ?
Last edited by Iori Yagami; 18-01-2009 at 10:04 PM.
Dương Vũ Thiên cảnh giác nhìn tứ phương , sau đấy hạ thấp giọng chỉ để Ni Hải nghe được :
-Đừng có lớn tiếng như thế ! Chúng ta chẳng những không nên hạ thủ nơi này , mà xung quanh cũng vậy , muốn hành động phải đợi chúng ra ngoài phạm vi ba trăm dặm , hiểu không ?
Ni Hải cuống quít gật đầu , khí thế bừng bừng . Cũng chẳng thèm để tâm đến tám gã thuộc hạ đã chết rất bi thảm kia nữa . Xem ra tiền tài và bảo vật đích thị khiến người ta quên đi hết mọi tình nghĩa trên thế gian rồi !
Hai lão suy đoán một hồi thì nghĩ rằng không thể có nguyên nhân nào khác nữa , dương dương tự đắc mà cho mình thông minh ! Nhưng có biết đâu rằng mình đã đoán sai cả tám dặm ? Người ta nói tính tự đại dễ hại chết người cũng không có sai .
Tuy nhiên hai lão cũng đoán được một phần đúng , đấy là bảy người này đích thị có bảo vật , hơn nữa lại là bảo vật không hề tầm thường !
Mọi người trong Nghĩa Khí Đoàn như vừa thoát cơn mộng mị , họ ngơ ngẩn nhìn tám cái xác mà không thốt nỗi nên lời . Cũng chẳng hiểu được vì sao chúng chết , chả lẽ là do chính tay mình giết hay sao ? Chuyện này nếu lưu truyền ra ngoài thì thật là một trò cười cho thiên hạ . Tuy nhiên trong cái ngạc nhiên cũng có niềm vui tột cùng , dù bất cứ nguyên nhân nào nhưng khiến bọn này chết thì cũng là sự may mắn đối với họ !
Ny Ti Nhi mở to con mắt , hết nhìn người này tới nhìn người kia , cuối cùng nhịn không được mới hỏi :
-Này , rốt cục mọi chuyện là thế nào đây ?
Đoàn Trường nhẹ nhàng xoay người lại , song mục hướng thẳng vào rừng rậm nói :
-Vị ân nhân nào đã ra tay tương trợ , xin bước ra để bọn tại hạ được diện kiến !
Bên trong chẳng thấy động tĩnh gì , Đoàn Trường sốt ruột , lại mở miệng :
-Ân nhân nếu đã ra tay tương trợ thì nhất định biết ta là ai , xin hãy ra đi , ta có chuyện muốn thương lượng !
Lời này nghe thật kỳ quái ! Nói như vậy thì rốt cục hắn là ai ? Chuyện gì cần thương lượng ? Chu Vũ có chút kinh ngạc nhưng nhất thời không tiện mở miệng !
Trong rừng tuyệt nhiên vẫn chẳng có gì thay đổi , Đoàn Trường chờ không được đành băng mình mà chạy vào lục soát , nhưng tìm kiếm một hồi vẫn chẳng thấy gì . Hắn đành thở dài bước ra ngòai , tâm trạng xem chừng mấy bề thất vọng , khom người về phía rừng sâu cúi chào !
Mọi người thấy vậy cũng nhất tề bước lại , ai nấy vái chào mấy cái hết sức thành kính . Đoàn Trường chậm rãi nói :
-Đi thôi !
Chúng nhân đi được mấy trăm thước thì phía trước không gian quang đãng , xanh mát . Đích thị là đã ra khỏi Ma Thú Rừng rậm . Nạp Lan quay nhìn lại khu rừng hỏi :
-Đoàn Trường , thật sự là có người đã giúp chúng ta sao ?
Đoàn Trường lẳng lặng gật đầu , cũng chẳng nói thêm gì !
Nạp Lan phỏng đoán :
-Ta ngờ rằng người này cũng chính là vị ân nhân đã giúp chúng ta trong Ma Thú rừng qua mấy trận tai kiếp vừa rồi đấy !
Nguyên lai trước kia hắn cho rằng là Thần Thú , nhưng vừa rồi ân nhân đó đã giết chết tám gã võ sĩ bằng võ công . Như vậy thì nhất định là người rồi !
Nhược Tư nhíu mày :
-Là ai mà có thể sở hữu loại võ công kỳ tuyệt đến vậy đây ? Giết chết tám cao thủ mà không hề xuất hiện , trong cái loáng mắt đánh bại Dương Vũ Thiên , cũng chẳng lưu tung tích ! Rõ ràng Ma Vũ song tu đã đạt đến xuất quỷ nhập thần !
Nạp Lan lắc đầu :
-Vị tất đã cần Ma Vũ song tu ? Ma Pháp hay võ thuật khi đạt đến cảnh giới thì đều xuất thủ vô ảnh vô tung . Nhưng để đạt đến trình độ này thì ngàn năm nay chỉ có hai người , đâu phải dễ ?
Đoàn Trường khựng người lại :
-Ngươi cũng nghĩ rằng là một trong hai người bọn hắn ?
Nạp lan cười gượng :
-Ta tuyệt nhiên không nghĩ ra được người nào khác có bản lãnh như vậy !
Chu Vũ ngạc nhiên hỏi :
-Là hai người nào ?
Khi nãy hắn đã nghe Dương vũ Thiên gọi người kia bằng "Tiền bối" , thái độ mười phần nhún nhường . Bây giờ sáu người này cũng hết sức tôn xưng , rốt cục kẻ đó là ai ? Chu Vũ chưa biết !
Hắn đã tự mình ra tay , tuy vậy lại nhường cho người khác ghánh hộ mỹ danh , điều đấy không quan trọng với hắn . Nhưng ít ra hắn phải biết kẻ ghánh mỹ danh cho mình là người thế nào !
Ny Ti Nhi liếc mắt lườm hắn :
-Hai người này là ai mà ngươi cũng không biết , thế mà dám xưng mình là du thi nhân !
Nguyên do du thi nhân là những kẻ lang bạt đây đó , tất nhiên kiến thức rất rộng , mọi chuyện trên trời dưới đất đều nắm trong lòng bàn tay . Tuy nhiên Chu vũ thì dường như cái gì cũng chẳng biết , tất nhiên khiên nàng ta ngạc nhiên cũng là phải !
Chu Vũ nghiêng người :
-Xin được thỉnh giáo Ny Ti Nhi tiểu thư , ta còn nhiều điều bỡ ngỡ !
Ny Ti Nhi cười đắc ý :
-Hai người này đương nhiên là trong thiên hạ ai cũng từng nghe danh , Kiếm Thần , Ma Thần ! Đúng không Đoàn Trường ?
Đoàn Trường thở dài :
-Đúng vậy ! Người này hết lần này đến lần khác cứu chúng ta , nhưng cuối cùng lại không chịu ra gặp mặt . Chẳng hiểu Người này có ý tứ gì đây ?
Lời nói càng ngày càng nhỏ , tựa như chỉ lẩm nhẩm cho mình nghe vậy !
Chu Vũ có chút ngạc nhiên , nghe qua lời nói của Đoàn Trường thì hình như hai nhân vật lợi hại kia hắn có quen biết , thật kỳ lạ ! Xem ra thân thế tên này chẳng hề đơn giản chút nào !
Bọn Chũ Vũ đi không bao lâu thì tiếp nhập Mộ Nguyệt Thành . Đây là một thành thị hết sức sầm uất , trên đường phố chúng nhân đi lại như nước .
Có đủ mọi hạng người như Ma pháp sư , võ sĩ và đa số là chúng dân . Bộ dạng mỗi người cũng hết sức khác nhau , bọn Võ Sĩ mang đầy thần khí , Ma Pháp sư thì lại có vẻ thần bí . Còn chúng dân thì ai nấy khiêm nhường , cung kính , họ chính là những tầng lớp cuối của xã hội , tuy có yếu đuối nhưng lại là phần tử không thể thiếu !
Phía trước lúc này hiện ra một căn nhà có cái cổng đá khá đẹp , hai bên cổng cây cối phủ bóng . Bảy người bước qua cổng đá vào nhà . Chu Vũ hiểu rõ họ vào đây làm gì , nhất định là cứu tên đồng bọn có cái tên Lạc Sâm !
Đến một căn phòng nhỏ , Đoàn Trường dừng lại gõ cửa , bên trong một lão nhân tuổi tác già nua , da mặt nhăn nheo chảy xuống bước ra . Lão mỉm cười :
-Các vị cuối cùng đã về tới !
Nạp Lan tiến lên hỏi :
-Bằng hữu của bọn ta còn sống chứ ?
Lão nhân cuống quít gật đầu :
-Vẫn còng sống , có điều thần sắc đã rất thảm hại rồi , các người có tìm được vật đó không ?
Đoàn Trường gật đầu nói :
-Chúng ta đi xem hắn thế nào !
Mọi người bước vào trong , bên một cái giường nhỏ vương vất mùi thảo được , một hán tử tuổi tương đối trẻ , tuy rằng ốm yêú nhưng thân hình chẳng hề bé , điều đấy chứng tỏ nếu khỏe mạnh hắn đích thị rất mập mạp . Trên mặt hán tử vài mảng u khí bao trùm , hơi thở mỏng manh như không còn sự sống .
Lão nhân dẫn mọi người vào xong thì cũng bước ra cửa đứng , Đoàn Trường quan sát một lượt , đoạn lật tay lấy ra một viên Ma Xà Tinh nói :
-Ny Ti Nhi , hãy dùng nó chữa trị cho Lạc Sâm !
Ny Ti Nhi gật đầu , nàng đưa tay nhận lấy Ma Xà Tinh rồi đặt lên trán Lạc Sâm . Tiếp đấy chắp tay lầm rầm niệm chú , lập tức hai bàn tay bạch quang trong suốt xuất hiện , chân diện nàng chìm trong làn bạch sắc chói ngời ấy . Trông đã kiều diễm lại thêm mấy phần thánh khiết .
Ma Xà Tinh bắt đầu bay lên khỏi trán Lạc Sâm , tiếp đấy vần vũ quanh song thủ Ny Ti Nhi , thân hình Lạc Sâm phát ra một luồng hắc khí , Ma Xà Tinh tiếp tục xoay chuyển tạo ra hai vùng không gian đối ngược . Bên phần Ny Ti Nhi thì trong sáng như thiên thần còn phần Lạc Sâm hắc khí bao phủ , trông vừa kì bí lại vừa quỷ dị !
Chu Vũ quan sát không khỏi ngạc nhiên , đúng là ở thế giới tà môn này ngay cả việc chữa bệnh cũng chẳng giống ai !
Hắc khí từ từ bị hấp thu vào Ma Xà Tinh . Cùng với sự hấp thu ấy , làn da Lạc Sâm bắt đầu biến chuyển , dần dần xuất hiện hồng sắc ... Nhưng Ny Ti Nhi thì ngọc diện ngày càng tái xanh , mồ hôi trên trán lấm tấm rịn ...
cuối cùng Lạc Sâm cũng chuyển động , hắn mỉm cười nhìn mọi người :
-Các ngươi cũng trở lại rồi !
Mọi người nghe hắn nói thì tất thảy đều nhìn nhau cười , vậy là chuyến đi mạo hiểm này đã thành công mỹ mãn , thật không gì vui mừng bằng !
Ny Ti Nhi thu Ma Xà Tinh vào lòng bàn tay , nàng nhìn Đoàn Trường tươi cười nói :
-Này , lạc Sâm thuộc về Thổ Hệ pháp sư , Ma Xà Tinh chính là thứ hắn cần đấy !
Lạc Sâm sắc mặt có chút đỏ lên , dường như rất kích động , Ma Xà Tinh đích thị là vật trân quý đối với Thổ Hệ pháp sư , nó có thể tăng công lực lên rất nhiều lần . Nhưng Đoàn Trường có đồng ý không ?
Đoàn Trường chậm rãi lắc đầu , trên mặt Lạc sâm dường như mấy phần thất vọng . Đoàn Trường là thủ lĩnh , đương nhiên Ma Xà Tinh do hắn giữ , một viên đáng giá vô cùng , hắn có không muốn cho thì Lạc Sâm cũng không thể trách được !
Đoàn Trường thản nhiên nói :
-Lạc Sâm là Ma Pháp Sư của Nghĩa Khí Đoàn ... Dùng cái này mới tốt !
Nói đoạn bàn tay khẽ lật , trên ấy liền xuất hiện một hạt châu , cũng có màu đen , nhưng lại trong suốt , trông rất quỷ dị !
Lạc Sâm mở to hai mắt hỏi :
-Này , đây là cái gì ?
Đoàn Trường bình tĩnh nói :
-Ma Xà Vương Tinh !
Lạc Sâm kêu lớn , âm thanh tựa như không phải của kẻ vừa mang bệnh nặng :
-Cái gì ? Ma Xà Vương Tinh ? Điều này sao có thể ?
Nạp lan cười to :
-Ngươi cho rằng chúng ta không có khả năng lấy được bảo bối này hay sao ? Nói cho Lạc Sâm ngươi biết , lần này không đi Ma Thú Rừng thì thật là việc đáng tiếc nhất cuộc đời ngươi ! Chúng ta không những thâu được ma Xà Vương Tinh mà còn kiếm được vô số bảo vật khác ...
Nói đoạn kể qua mọi chuyện cho lạc Sâm nghe , theo từng lời nói của Nạp lan , khuôn mặt Lạc Sâm biến đổi liên hồi , hai mắt như muốn bung khỏi bờ mi . Hắn không ngờ được rằng bằng hữu của mình lại thu được mấy trăm Thị Phi Thứu Tinh , Ma Xà Tinh , ... Còn có cả thịt Rồng , trời ơi ! Đúng là sự việc có một không hai !
Lạc Sâm sau một hồi lầm rầm ngạc nhiên cũng tiếp nhận Ma Xà Vương Tinh từ tay Đoàn Trường , thở dài :
-Đoàn Trường , vốn dĩ ta định nói với ngươi vật này trân quý ta không thể nhận , nhưng có lẽ bây giờ ...
Đoàn Trường chậm rãi nói :
-Đúng vậy ! Viên Ma Tinh này ở trong tay ngươi thì phát huy tối đa uy lực , ngươi mạnh thì Nghĩa Khí Đoàn cũng mạnh theo vậy !
Lạc Sâm nghiêm nghị nói :
-Được , ta nhất định sẽ vì đoàn đội mà chiến đấu , có chết cũng không hối hận !
Những lời này vừa phát ra thì bất giác trong phòng ngập tràn hùng khí , ai nấy thần sắc trang nghiêm . Tuy nhiên Ny Ti Nhi nói một câu làm cái không khí ấy tiêu tán :
-Tất cả chúng ta bây giờ đều rất lợi hại , ma Xà Vương Tinh này cho ngươi chẳng qua cũng là chiếu cố vì thấy ngươi đáng thương thôi !
Lạc Sâm liếc mắt nhìn nàng :
-Tất cả mọi người nhưng trừ ngươi ra chứ gì ?
Ny Ti Nhi cười khanh khách nói :
-Không trừ , bây giờ ta so với ngươi cũng lợi hại hơn nhiều lắm !... Ngươi nhiều nhất chỉ so với hắn , hắn được mỗi cái thổi sáo rất hay khiến mọi người thư thái , còn lại bản lãnh thì không ăn thua ! Hai ngươi cùng nhau cố gắng để Nghĩa Khí Đoàn thêm mạnh !
Trước kia nàng là người bản lãnh thấp nhất đoàn , bây giờ tự nhiên có hai người đứng sau (kỳ thực Lạc Sâm cũng là Ngũ Cấp Pháp Sư , chỉ là Ny Ti Nhi cậy mình có công nên không để hắn vào mắt )thì lấy đó làm cao hứng , hoa chân múa tay nói cười tự đắc !
Lạc Sâm nhìn theo ngón tay Ny Ti Nhi chỉ về phía Chu Vũ , bây giờ hắn mới để ý thấy người lạ , mở to miệng hỏi :
-Vị huynh đệ này ...
Nạp Lan cười :
-Gới thiệu một chút , đây là Chu Vũ , một du thi nhân , mới gia nhập Nghĩa Khí Đoàn !
Lạc Sâm trên giường khẽ vươn tay , thái độ chân thành nói :
-Hoan nghênh bằng hữu gia nhập Nghĩa Khí Đoàn !
Chu Vũ cũng mỉm cười :
-Ta cũng chúc mừng ngươi đã khỏi bệnh !
Lạc Sâm cười to :
-Đoàn Trường , xem ra bây giờ Nghĩa Khí Đoàn tập trung đủ mọi hạng người rồi , nào là Pháp Sư , Kiếm Sỹ rồi du thi nhân !
Đoàn Trường gật đầu :
-Lạc Sâm tiếp tục dưỡng thương , Nạp lan , ba huynh đệ Nhược Tư theo ta đến Mạo Hiểm Công Hội !
Nạp lan bước lại hỏi :
-Ngươi muốn đem bảo vật này đi bán sao ?
Đoàn Trường gật đầu :
-Đúng vậy ! Chúng ta cầm nhiều bảo vật như vậy trên người cũng không an toàn , chi bằng bán bớt cho đỡ lo . Hơn nữa chúng ta cũng phải đến đấy để thăng cấp lên Tứ Cấp Mạo Hiểm Đoàn !
Lạc Sâm mở to mắt hỏi :
-Tứ Cấp Mạo Hiểm Đoàn ? lẽ nào ngươi đã đạt đến bậc Kiếm Sư Tiêu Chuẩn rồi sao ?
Mạo Hiểm Đoàn muốn đạt đến Tứ cấp thì thủ lĩnh nhất định phải đạt đến bậc kiếm dư tiêu chuẩn hoặc mà pháp sư tiêu chuẩn !
Nạp Lan cười :
-Long Huyết rất diệu dụng , lẽ nào ngươi không biết ? Chẳng những Đoàn Trường đạt đến cấp kiếm sư tiêu chuẩn , mà chúng ta ai nấy cũng đại tiến . Huynh đệ Nhược Tư đã đạt đến Tứ Cấp Kiếm Sư tiêu chuẩn , Ny Ti Nhi cũng có cấp bậc ma pháp sư . Vừa rồi mặc dù lời nói đầy tiếu ý nhưng hoàn toàn là sự thật đấy ! Giờ ngươi bị bỏ lại sau cùng rồi , hãy cố gắng , ha ha ...
Lạc Sâm ngơ ngác nhìn Nạp lan , trong lòng hối tiếc muốn chết đi được , tại sao lại trúng độc đúng lúc đó cơ chứ ? Nếu như không trúng độc thì đảm bảo công phu cũng đại tiến rồi . Hắn đang là Ngũ cấp Ma Pháp Sư , nếu như uống thêm Huyết Long sẽ tiến vào Tứ Cấp , con đường đến Trung Cấp chẳng còn bao xa , thật là một bước lên mây ...
-Thật khổ sở cho ngươi , chỉ đáng tiếc Long Huyết không đem về được , nếu không ngươi cũng có thể uống rồi ... Nhưng không sao , chúng ta nhường cho ngươi ăn nhiều thịt Rồng , tuy rằng không sánh được với Long huyết nhưng cũng là bảo vật có một không hai !
Chu vũ nhìn vẻ mặt uể oải của hắn vỗ về :
-Ngươi không cần phải bận tâm , sau này hãy còn nhiều cơ hội , nhất định sẽ tiến bộ !
Ny Ti Nhi quay đầu lại nói :
-Đúng vậy ! Ngươi khổ sở cái gì chứ ? Tất cả cũng vì ngươi ngã bệnh cho nên mới phải vào Ma Thú rừng , người khác nghĩ thông , sao ngươi lại không nghĩ được ?
Lạc Sâm nổi giận :
-Ny Ti Nhi , đừng có tưởng một bước tiến bộ mà ta không làm gì nổi nha ! lại đây ta với ngươi đấu thử !
Ny Ti Nhi cười duyên :
-Bổn tiểu thư vừa trị bệnh cho ngươi xong mà không biết điều , hơn nữa ta cũng không muốn đấu với người vừa ốm dậy đâu !
Lạc Sâm ngửa mặt một cái rồi nằm xuống nói :
-Sợ ngươi thật , vì bằng hữu trị thương một lần mà kể lể cả đời , lần sau bất luận thế nào ta cũng không thèm nhờ ngươi !
Ny Ti Nhi vẫn cười nói :
-Không cần lần sau , chỉ cần lần này thôi cũng đủ , từ nay về sau bổn tiểu thư bảo ngươi đi về tây thì cấm ngươi đi về đông , biết không ?
Lạc Sâm vốn dĩ đã ôm tai chui vào chăn , những lời này đương nhiên hắn không nghe thấy . Trước đây hắn pháp thuật còn cao hơn nàng nhưng khẩu chiến lần nào thua lần đấy . Bây giờ nàng ta pháp thuật đã ngang ngửa thì càng nói càng thua thiệt mà thôi !
Nhìn Ny Ti Nhi còn có vẻ chưa chịu bỏ qua , Vũ Vũ bước lại nói :
-Ny Ti Nhi , nếu có giáo đấu pháp thuật thì hãy chờ ngươì ta cơ thể khỏe lại đã nha , bây giờ chúng ta ra ngoài để hắn nghỉ ngơi một chút !
Hai người sóng vai bước ra
Lạc Sâm thở phào , hắn chui đầu ra khỏi chăn thì nghe thanh âm của Ny Ti Nhi từ xa truyền đến :
-Ngươi không biết đâu , tên tiểu mập này trước đây toàn khi dễ ta thôi ...
Lạc Sâm kêu to :
-Ny Ti Nhi , ngươi quay lại đây cho ta hỏi rõ ... Là ta khi dễ ngươi hay ngươi khi dễ ta ?
Ny Ti Nhi xa xa quay đầu lại , làm mặt xấu :
-Ta khi dễ ngươi cũng được , trước kia thì không thỏai mái , bây giờ thống khóai nhiều lắm , vui vui , tiểu heo mập , lêu lêu ...!
Last edited by Văn Càn Khôn; 17-01-2009 at 06:26 AM.