Môn học ngày thứ hai vẫn là ma pháp triết học nhưng giáo viên là Riley, là "kẻ nào đó trong tòa ma pháp tháp này".
Riley vóc người cao gầy, ma pháp kính viền vàng không che đi được đôi mắt thâm thúy như nhìn thấu thế giới của hắn, khi hắn đứng trên đài giảng, phòng học vẫn im phăng phắc. Hắn là đại ma pháp sư mười bảy cấp chỉ còn kém ma đạo sư một cấp, có thể vĩnh viễn không thể tăng cấp, có thể tăng cấp chỉ trong một đêm. So với đại ma pháp sư mười sáu cấp, hắn có thể dùng thêm một ma pháp cấp tám, chiến đấu giữa kẻ có hai ma pháp cấp tám và ba ma pháp cấp tám thì đứa trẻ mười tuổi cũng biết phần thắng thuộc về ai, đấy là còn chưa kể số lượng ma pháp cấp thấp chênh lệch, dù cho ma pháp cấp thấp không có ưu thế lớn lắm nhưng dù sao cũng vẫn là ưu thế.
Cho nên khi Riley đạt mười bảy cấp, ở phương diện nào đó, phong độ của hắn đã biến thành hoàn mỹ, không cần quan tâm đến chuột trũi trong miệng kẻ nào đó, cũng không treo hai từ lợn rừng bên miệng nữa.
Khi đứng trên đài giảng, cảm giác của Riley vô cùng tốt. Chí ít hiện tại phong không gian này, hắn là chí cao vô thượng, hắn điều khiển tất cả. Nếu như có thể không nghĩ đến nữ nhân tên là Tô Hải Luân, vậy thì càng thêm hoàn mỹ.
Thanh âm Riley êm nhẹ nhưng vang lên bên tai mỗi người: "Mọi chuyện đều có cơ sở, như thế giới dựng trên điểm tựa, vị diện và quy tắc chung bước vậy. Chúng ta, bất kể là ai đều sinh tồn trên vị diện. Chúng ta tuy nhỏ yếu nhưng không hèn mọn. Trên thế giới không có hai linh hồn giống nhau, tương tự không có hai người giống nhau. Ý nghĩa tồn tại của chúng ta là gì, là tìm hiểu thế giới, trở nên mạnh mẽ, giành được tài nguyên và tự do tương xứng. Thế giới của chúng ta là do kẻ mạnh khống chế, pháp luật là do họ dựng nên. Nó cách xa quy tắc đơn giản nhưng lại quyết định vận mệnh đại đa số người trong chúng ta. Là kẻ yếu, các ngươi không cần phải xâm phạm quy tắc cơ bản làm gì, chỉ vần vi phạm pháp luật là đủ tự hủy diệt rồi."
Các học viên nghe giảng đại đa gật đầu, nhất là những lão pháp sư tuổi cao. So với buổi học hôm trước bị mạnh mẽ ấn vào đầu, buổi học hôm nay có tính tương tác cao hơn nhiều. Nhìn thấy biểu hiện của họ, Riley chỉ khẽ cười thong dong nói: "Chỉ có ma đạo sư mới có thể cảm thụ quy tắc đơn giản, mà chưa đến cảnh giới truyền kỳ thì không hiểu được ý nghĩa quy tắc. Đối với chúng ta, liệu có mấy người đạt tới ma đạo sư? Cho dù là thiên tài cũng có bao nhiêu kẻ chết giữa đường? Cơ sở thế giới, quy tắc vị diện, những thứ này ta có thể giảng cho các ngươi nhưng nó không có ý nghĩa với các ngươi. Nhưng là, trong thế giới ma pháp, điều gì cũng có thể xảy ra, chỉ cần có đủ lực lượng. Mà lực lượng đến từ đâu? Đến từ hiểu rõ bản thân, đến từ lợi dụng hoàn cảnh. Thật ra mỗi người là một thể phức tạp, hiểu rõ bản thân là một nhiệm vụ phức tạp, rất có thể cả đời mới hoàn thành. Cho nên, muốn tăng trưởng lực lượng thì phải từng bước tiến lên, từ từ hiểu rõ bản thân. Từ dưới mà lên mới có thể nắm giữ vận mệnh."
Riley vung tay lên, trước mặt hắn xuất hiện hình ảnh giả lập của nhân loại. Hắn chỉ vào mấy phần thân thể rồi nói: "Lực lượng cũng không phức tạp, nhưng không đơn giản như nhiều hơn mấy cái pháp thuật. Tuy có thể khẳng định ba pháp thuật cấp tám mạnh hơn hai pháp thuật cấp tám nhưng cũng không thể bỏ qua các yếu tố khác. Tổng hợp mà nói lực lượng cá nhân chia làm bốn phần là thuộc tính, trang bị, kỹ năng và huyết mạch. Không, thật ra còn có một phần nữa là trí tuệ! Đó là khác biệt rất lớn, nhưng chỉ chính các ngươi mới hiểu được, ở đây ta không giảng thứ này. Như vậy chúng ta nói về thuộc tính trước, đầu tiên là tinh thần lực…"
Buổi học này giúp Richard thu hoạch lớn, lần đầu tiên hắn biết tinh thần lực là lực lượng của linh hồn, ma lực là nguồn suối thi triển ma pháp. Võ giả chủ yếu dựa vào tu luyện cơ thể mà thần chức giả dựa vào tín ngưỡng. Nhưng là sau khi tiến vào truyền kỳ, chức nghiệp nào cũng dần mượn lực lượng quy tắc, có thể mượn bao nhiêu quyết định sức mạnh đến đâu.
Cuối buổi học, Riley đầy phong độ nói: "Không nên tham lam những thứ không với tới, phải tiến từng bước vững chắc, đây mới là con đường các ngươi nên đi. Điều khác không nói, lực lượng tăng lên sẽ tăng thêm sinh mạng cho các ngươi, các ngươi sẽ có thêm thời gian truy cầu lực lượng mạnh hơn. Cho nên hiểu rõ bản thân, hiểu rõ hoàn cảnh, phân phối tài nguyên, làm mạnh lực lượng bản thân nhất. Con đường cường giả càng đi càng quan trọng. Chênh lệch giữa ma pháp sư mười bảy cấp và mười sáu cấp cũng không nhỏ như mọi người tưởng tượng."
Richard cố gắng ghi nhớ lại hai phương pháp tư duy đối ngược nhau, còn chưa kịp cẩn thận suy ngẫm thì khóa học ngày thứ ba đã bắt đầu, Phil đại sư lại đưa ra phương thức tư duy mới. Ví như, đại sư vẽ một vòng tròn trên không, vạch một đường chia đôi, thế là bên trái màu hồng, bên phải màu xanh.
"Thế giới kỳ diệu vô cùng, chúng ta có thể biết hết được không? Đây là câu hỏi cơ bản phân chia chúng ta, có người cho rằng có thể, rất nhiều ma pháp sư đều nghĩ như vậy. Mà có người cho rằng không thể, bọn họ thường cho rằng chỉ có thần mới có thể, tín đồ và thần chức giả thuộc về loại này."
Phil đại sư tách biệt hai bên ra, điều này không đại biểu bên nào nhiều hơn, mà ý của đại sư là hắn sẽ chỉ đứng ở giữa đánh giá về hai phương thức suy nghĩ này. Sau khi nói rất lâu về hai phương thức suy nghĩ này, Phil đại sư lại đưa ra tiếp mười mấy quan điểm trái ngược nhau. Giống với Richard, đại đa số người không hiểu. Nghi hoặc lớn nhất trong lòng họ là, thứ này có tác dụng gì? Thứ này không thể tăng trưởng ma pháp.
Nhưng không ai dám nói ra. Phil là ma đạo sư mười tám cấp, nhìn thì chỉ lớn hơn mười bảy cấp một cấp. Tỉ mỉ mà nói thì khác biệt giữa ma đạo sư mà pháp sư mười bảy cấp chỉ là có thêm một cái ma pháp cấp chín mà thôi. Một cái ma pháp cấp chín… mà thôi. Cho nên không ai dám hoài nghi Phil đại sư, mỗi người đều nỗ lực chăm chú lắng nghe. Trong mười pháp sư chưa hẳn có một người được nghe ma đạo sư giảng bài, tuy nội dung giảng bài có vẻ… không thực tế cho lắm.
Ngày hôm sau, Theodore mặt đờ đẫn bước lên đài giảng, giống với Phil đại sư, hắn cũng vẽ ra một vòng tròn, cũng vạch một đường phân chia, nhưng vị trí vạch thì khác. Màu hồng đại biểu không biết chiếm phần nhiều, chỉ để lại một chút cho màu lam.
"Thế giới này vô cùng kỳ diệu, chúng ta không thể biết hết được, chỉ có thần mới có thể biết…"
Sau đó Richard mới biết được Theodore không phải pháp sư mà là thần thuật sư, cấp bậc đại khái mười sáu mười bảy cấp. Trong thế giới ma pháp Thâm Lam xuất hiện thần thuật sư đã vô cùng kỳ diệu, càng kỳ diệu là Theodore không phải chỉ có một tín ngưỡng, hắn đồng thời tín ngưỡng ba vị thần hơn nữa ba tín ngưỡng này không xung đột lẫn nhau. Điều này giúp hắn có thể sử dụng ba thể hệ thần thuật khác nhau, chiến lực vượt xa thần thuật sư cùng cấp. Nhưng theo phân tích của Richard, có thể tín ngưỡng ba vị thần chỉ có một phương pháp, chính là lừa gạt! Lừa gạt thần, lại còn lừa gạt ba vị? Bởi thế Richard biết Theodore không đơn giản.
Ngày thứ năm, Sili lại vẽ một vòng tròn, nhưng phần có thể nhận biết chiếm phần lớn, Richard lập tức biết hắn là pháp sư. Phán đoán chuẩn xác mau lẹ như vậy, hình như… cũng không có tác dụng gì.
Ngày thứ sáu, Foggia đại sư chỉ vào một đống con số không chút quy luật nói: "Nếu như các ngươi có thể nhìn thấy vẻ đẹp của những con số này, như vậy các ngươi đã thành công một nửa trên con đường số học."
Ngày thứ bảy, Kemu đại sư yêu cầu từ đồ hình đẹp đẽ nhìn ra các con số, đơn giản là biến vẻ đẹp trừ tượng thành những con số, đây là tiêu chí nhập môn của môn không gian vị diện.
Sau đó Richard liền rơi vào vòng tròn tuần hoàn khó thoát từ đồ hình nhìn ra số, từ số nhìn ra đồ hình…
…
Một tháng lặng lẽ trôi qua, tiểu Richard học tập đều là các dạng tri thức lý luận, trong đó đại đa không liên quan đến ma pháp, chí ít là không liên quan đến trực tiếp sử dụng ma pháp mà lại có rất nhiều nội dung mâu thuẫn. Trong lượng tin tức đa dạng, hỗn loạn mà phức tạp đó, những từ tần suất xuất hiện cao như Tô Hải Luân, bà chủ, chưởng khống tất cả, vị diện, quy tắc… in lại dấu ấn sâu đậm trong đầu Richard. Mà những vị giáo viên giảng bài, từ Popovich đến Kemu đều thích dùng câu "thế giới đơn giản như vậy" để kết thúc buổi học, câu nói này gần như trở thành tiêu chí của Thâm Lam.
Thế giới đơn giản như vậy nhưng lại làm Richard triệt để rối loạn. Nhưng là không phải hắn không có thu hoạch, dưới tình huống vô cùng ngẫu nhiên, con đường ma pháp của hắn tiến một bước dài vô cùng thực chất. Hắn học được hỏa cầu thuật!
Chính xác mà nói thì là Richard học được hỏa cầu thuật mà lại học được hỏa cầu thuật lúc hắn mới cấp một.
Hỏa cầu thuật là một ma pháp cấp ba truyền kỳ, địa vị của nó ở trong những ma pháp cấp thấp là độc nhất vô nhị, giống như Tô Hải Luân ở Thâm Lam vậy. Truyền thuyết và châm ngôn về hỏa cầu thuật thì có rất nhiều nhưng câu hay gặp nhất là pháp sư chỉ biết dùng hỏa cầu thuật không phải pháp sư giỏi. Nhưng dù dùng góc độ nào để giải thích thì cũng không thể phủ nhận tính đặc thù và duy nhất của hỏa cầu thuật.
Câu nói này ra đời vì hỏa cầu thuật quá quan trọng với ma pháp sư cấp thấp, bởi vì nhờ hỏa cầu thuật ma pháp sư cấp sáu trở xuống mới có địa vị trong chiến tranh. Khi mỗi vị ma pháp sư lên cấp năm, khi có thể nghiên cứu ma pháp cấp ba đều sẽ lựa chọn nghiên cứu hỏa cầu thuật. Thời gian làm phép hỏa cầu thuật không quá dài, chỉ có ba giây mà có đủ ưu thế như tầm bắn ba mươi mét, phạm vi sát thương năm mét xung quanh, đối với chiến sĩ may mắn trong phạm vi thì bị thương nhẹ, chiến sĩ bình thường thì thương nặng còn kẻ xui xẻo thì bị nổ chết, điều này giúp nó dẫn đầu trong hàng ngũ ma pháp cùng cấp. Điều này giúp ma pháp sư có lợi khí khi đối đầu với chiến sĩ mà trong giai đoạn đầu chiến sĩ chỉ có thể kiếm từng kiếm đâm hướng ma pháp sư, điều này vô cùng nguy hiểm và thường thường không được chết già.
Chính vì hỏa cầu thuật uy lực như vậy nên xuất hiện một nhóm ma pháp sư cấp thấp cực đoan chỉ nghiên cứu hỏa cầu thuật, vì thế mới có câu châm ngôn ở trên. Thời đại đỉnh điểm là khi bút ký của một vị ma pháp sư cấp tám được công bố: "Luận khả năng năm hỏa cầu nổ chết ma đạo sư."
Đây là một bài bút ký cải biến lịch sử, nó sở hữu tất cả yếu tố giúp lưu truyền như tên hấp dẫn, logic tính toán và kết luận đáng sợ! Trên thực tế cái tên gốc của nó là 'khám phá hiệu ứng chồng thêm của hỏa cầu thuật trong không gian kín', kết luận là nếu mười hai hỏa cầu thuật cùng nổ thì dù là ma đạo sư mười tám cấp cũng khó chống lại, mà nếu dưới điều kiện cực đoan như vị ma đạo sư mười tám cấp kia cực kỳ xui xẻo đến nỗi mỗi hỏa cầu đều sản sinh hiệu quả bạo kích, lại trong một không gian kín đặc thù, vị trí đứng nằm ở nơi phản xạ năng lượng thì chỉ cần năm hỏa cầu là đủ rồi!
Bài bút ký này mới đầu không ai biết đến, nhưng khi bị kẻ nào đó sửa tên thành "năm hỏa cầu nổ chết ma đạo sư" thì lập tức nổi danh!
Mà để ma đạo sư tức giận là ngoài cái tên chú ý nhắm vào họ ra thì bài viết này được tính toán vô cùng cẩn thận, logic chuẩn xác vì vậy kết luận cũng có tính chính xác cao dù cho gần như không có ý nghĩa hiện thực nào. Có ma đạo sư nào đứng ở trong không gian kín chịu năm hỏa cầu thuật không? Mà bản thân ma đạo sư sở hữu ma lực mạnh mẽ và tinh thần lực cao cường sẽ làm ảnh hưởng ma pháp cấp thấp làm hỏa cầu thuật gần như không thể phát sinh bạo kích. Mà dưới một loạt điều kiện cực đoan thì năm hỏa cầu thuật mới cùng xảy ra bạo kích. Nhưng đối với những ma pháp sư cấp thấp thì họ không quan tâm những điều này, trong mắt bọn họ chỉ có một câu năm hỏa cầu thuật nổ chết ma đạo sư!
Điều này cũng làm hết cách để nói nếu như một ma đạo sư đứng ra tranh cãi cùng một đám ma pháp sư cấp thấp thì quả thật vị ma đạo sư đó rất ngu xuẩn.
Chuyên nghiên cứu ma pháp sẽ làm hại tính đa dạng của ma pháp. Bởi thế, lúc đó một vị đại ma đạo sư cùng vài trăm học đồ của mình, dùng thời gian ba năm để tổng hợp, điều tra nghiên cứu cuối cùng được đến kết luận quá độ nghiên cứu hỏa cầu thuật sẽ làm ma pháp sư khó tiến cấp thậm chí còn làm họ dừng bước!
Kết luận này vừa được đưa ra lập tức đưa đến tranh luận. Vô số người nảy sinh hoài nghi với số liệu thống kê. Vấn đề chính là những con số thống kê này dù có vô số lỗ hổng, dù cho không hợp logic nhưng những pháp sư cấp thấp cũng không tìm được số liệu nào khác để tham khảo, càng không có khả năng tự mình thu thập số liệu. Cho nên dù là ủng hộ hay phản đối thì cũng không thể không sử dụng số liệu thống kê này để duy trì luận điểm bản thân. Số liệu được trích dẫn nhiều nghiễm nhiên biến thành sự thực. Nếu như hiện thực khác những số liệu này, như vậy… nhất định hiện thực sai!
Dù cho những pháp sư cấp thấp tức giận như nào cũng không thể không tiếp nhận hiện thực. Mà dù bọn họ có phẫn nộ thì cũng phải lo sợ đến tương lai tăng cấp của bản thân. Bản thân vị đại ma đạo sư đó cũng không có uy tín là bao nhưng hắn đại biểu những ma pháp sư cấp cao, những người này cũng lo lắng đến tiền đồ học trò của mình. Thế là tình huống chuyên nghiên hỏa cầu thuật dần biến mất. Đối với phát triển ma pháp văn minh thì đây lại là chuyện tốt.
Nhưng cả quá trình còn chứng minh một chuyện, đó là số lượng ma pháp sư không quan trọng, quan trọng là cấp bậc!
Dù sao thì hỏa cầu thuật vẫn là đặc thù, dù cho ai sùng bái hay phản đối nó! Cho dù đại ma đạo sư hai mươi cấp lên chiến trường đối mặt với hàng ngàn hàng vạn binh sĩ phổ thông, sợ rằng phản ứng đầu tiên là ném hỏa cầu! Mà trải qua nhiều năm nghiên cứu, kỹ xảo, tốc độ làm phép, khống chế, tăng cấp pháp thuật… của hỏa cầu thuật đều được nghiên cứu đến gần như hoàn mỹ, thậm chí không có ma pháp dưới cấp năm nào có thể sánh được với hỏa cầu thuật.
Phong trào hỏa cầu thuật cũng dần tắt, vị pháp sư cấp thấp dẫn lên phong trào cũng dần đi vào quên lãng. Nhờ lợi ích ở tàng thư phong phú của Thâm Lam, sau khi học xong hỏa cầu thuật, Richard cũng được biết đoạn lịch sử phức tạp này.
Trong một tháng này, những môn hắn học liên quan trực tiếp đến ma pháp chỉ có phân loại ma pháp cấp thấp, nhập môn ma pháp cấp thấp và minh tưởng, tổng cộng chỉ có ba ngày học. Giáo viên giảng phân loại ma pháp cấp thấp là một vị ma đạo sư, nội dung bài giảng phần nhiều là lý luận nguyên tố bình hành, thủ thế chú ngữ của những ma pháp cấp thấp, chỉ bảo học sinh tự mình học tập ở tàng thư. Trải qua một tháng học tập, Richard phát hiện ma pháp sư giảng bài ở Thâm Lam có một điểm chung là nói rất nhiều về lý luận, càng liên quan đến lý luận càng nói nhiều, không chút quan tâm đến kỹ xảo ma pháp thực tế, cũng lười giảng những thứ này, đại đa yêu cầu học sinh tự lĩnh ngộ.
Nếu như là ở nơi khác, nhất định sẽ coi những ma pháp sư này là lừa đảo hoặc chỉ hiểu lý luận. Nhưng ở Thâm Lam, lý luận lại được đặt ở vị trí vô cùng cao, nghiên cứu tốt lý luận là đường tắt để lấy lòng Tô Hải Luân. Mà ngoài lão pháp sư giảng lịch sử Thâm Lam ra, những giáo viên có thể lên lớp đều là đại ma pháp sư mười bốn cấp trở lên, điều này lấp kín hoài nghi.
Richard học được hỏa cầu thuật chính là nhờ quyển sách trong tay. Thật ra phóng thích hỏa cầu thuật không khó, nó bị đặt là ma pháp cấp ba chủ yếu vì yêu cầu ma lực cao.
Sau mỗi lớp học ngoài thời gian minh tưởng cần thiết ra, Richard hoàn toàn tập trung luyện tập ma pháp. Hắn dùng mười lăm ngày nắm giữ sáu ma pháp cấp 0 phổ thông sau đó không ngừng thuần thục. Trong quá trình thuần thục, Richard cũng không ngừng học ma pháp cấp ba trở xuống để hiểu rõ ma pháp cấp thấp hơn, cũng tuyển chọn ma pháp cấp một đầu tiên mình học. Thiên phú trí tuệ không chỗ không xuất hiện, Richard phát hiện bản thân nhanh chóng hiểu thấu triệt ma pháp cấp thấp, trên cơ bản xem qua mấy lần là hiểu. Nhưng là trong quá trình này, Richard kinh ngạc phát hiện hỏa cầu thuật vô cùng đơn giản thậm chí còn đơn giản hơn ma pháp cấp một.
Thật ra điều này cũng có nguyên nhân, trải qua vô số người không ngừng mài dũa cả nghìn năm, hỏa cầu thuật đã gần như hoàn mỹ. Phương thức làm phép vô cùng đơn giản. Richard còn là một thiếu niên, lòng hiếu kỳ vô cùng cao nên khi hắn tính ra ma lực bản thân vừa đủ phóng thích hỏa cầu thuật tâm tình đã không chịu khống chế, liên tục kích động.
Thật ra trong mắt tiểu Richard, thế giới xung quanh đã sớm số liệu hóa. Sau khi trải qua những ngày hỗn loạn hiện tại Richard đã học được cách lợi dụng những con số này. Ví như nhờ thiên phú chân thực, Richard có thể cảm nhận được ma lực của một ma pháp sư cấp một bình thường, hắn đặt đó làm 10 điểm, sau đó tham chiếu với thực lực bản thân được đến ma lực bản thân hiện tại là 8 điểm. Chính hắn cũng không biết hành động này của hắn có ý nghĩa vô cùng lớn, điều này mở ra thời kỳ số liệu hóa ma pháp.
Yêu cầu của hỏa cầu thuật là 15 ma lực, mà ma pháp cấp 3 bình thường đều yêu cầu trên dưới 20. Có thể thấy nhờ vào tiêu hao ma lực ít, phương thức thi triển đơn giản, uy lực to lớn mà hỏa cầu thuật nổi bật trong hàng ma pháp cấp thấp. Trong quá trình thi triển ma pháp không thể tránh được tổn hao ma lựcmà ma pháp sư cũng không thể dùng hết ma lực vào một ma pháp được, như vậy sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến thân thể. Cho nên, Richard bằng bản năng phát hiện tiêu chuẩn hỏa cầu thuật thật ra vẫn có thể sửa đôi.
Trải qua nhiều đêm không ngủ tính toán, Richard phát hiện ra sau khi cải tiến, tiêu hao hỏa cầu thuật là 8 đơn vị ma lực nếu như quá trình làm phép rất hoàn mỹ và không tiết kiệm ba giây làm phép. Mà hạ thấp ma lực tiêu hao xuống 8 điểm nhưng uy lực từ 15 điểm chỉ hạ xuống 10 điểm nên loại hỏa cầu thuật mới này ưu việt hơn cũ. Mà so với những ma pháp cấp một nhiều lắm chỉ tạo ra được 5 điểm uy lực thì hỏa cầu thuật vẫn mang tính áp đảo.
Kích động là ma quỷ, buổi tối hôm sau Richard không nhịn được bắt đầu thí nghiệm hỏa cầu thuật mà lại thành công. Richard khẩn trương vô cùng đến nỗi tim gần như ngừng đập nhìn hỏa cầu nhỏ hơn hỏa cầu bình thường, màu sắc đỏ tươi hơn chậm rì rì bay về phía tượng sắt cách đó hai mươi lăm mét.
Hỏa cầu ầm ầm nổ tung, hoa lửa bắn tung tóe đến cả Richard đứng phía xa cũng cảm thấy khí nóng ập đến. Dưới sóng nhiệt và nổ cung xung kích, tượng sắt cũng có chút biến hình mà bên trên còn cháy chút lửa ma pháp. Tượng sắt này có được lực phòng ngự như người mặc giáp trên nhờ đó có tác dụng kiểm tra uy lực ma pháp. Có thể tưởng tượng nếu như là một chiến sĩ mặc giáp trên đứng đó thì hỏa cầu này đã lấy đi tính mạng hắn.
Thành công! Đây là ma pháp đầu tiên Richard thi triển, vui sướng nháy mắt ập đến làm hắn rất muốn nhảy lên hoan hô nhưng hai đùi mềm nhũn, cả người đổ trên tường rồi dần trượt xuống sàn nhà. Thân thể hắn nháy mắt không thể động, tựa như toàn thân hắn chống đối lại hắn vậy, ngay cả nhấc một ngón tay lên cũng không được.
Cái giá của thi triển thành công là Richard nằm nửa đêm trên nền đất lạnh lẽo. Khi hoàn thành ma pháp đầu tiên trong đời, Richard cũng được cảm nhận tư vị ma lực tiêu hao sạch sẽ. Hao hết ma lực làm Richard không thể minh tưởng chỉ có thể tĩnh lặng chờ đợi hồi phục.
Chỉ cần nằm ba giờ sáu phút ma lực sẽ khôi phục 1 điểm, đây là đáp án 'chân thực' đưa ra cho hắn. Lúc đó Richard đã có thể đứng lên, bắt đầu minh tưởng khôi phục ma lực.
Trong quá trình ba giờ chờ thể lực và ma lực khôi phục, Richard vô cùng buồn chán, bắt đầu dứt khoát tìm tòi tri thức ma pháp cơ sở. Hắn phát hiện ra tinh thần lực càng cao thì tiêu hao ma lực càng giảm đi. Đây là nhờ tinh thần lực cao có thể khống chế ma pháp tỉ mỉ hơn từ đó có thể cải tiến ma pháp nhiều hơn. Đó cũng là lý do vì sao những kỹ năng siêu cấp lại cần tinh thần lực nhất định mới có thể sử dụng.
Ví như nói hỏa cầu thuật, vừa rồi Richard có thể sửa đổi 16 chỗ, trong đó có 4 chỗ có thể giúp tiết kiệm ma lực, 3 chỗ có thể tăng thêm uy lực… Sau một hồi cân nhắc, Richard quyết định tính toán những chỗ có thể tiết kiệm ma lực trước. Tiếp theo là quá trình tính toán dài lâu khô khan, lúc này hắn mới nhận thức được tầm quan trọng của số học. Trải qua hơn nửa giờ tính toán, Richard cuối cùng thành công chỉnh sửa được một chỗ, đưa ma lực tiêu hao của hỏa cầu thuật xuống còn 7 điểm mà uy lực không chút giảm đi.
Điều này ý nghĩa sau khi thi triển hỏa cầu thuật hắn còn có thể đứng lên thậm chí chạy mấy bước mà không phải nằm bệt trên đất nữa. Đây chính là chỗ tốt thiên phú 'chân thực' mang lại, Richard có thể nắm giữ tình huống bản thân thậm chí nếu cho hắn đủ tham chiếu, hắn còn có thể số liệu hóa tinh thần lực.
Lúc này trong lòng Richard tràn ngập vui vẻ, hắn tràn đầy mong đợi muốn khôi phục đầy ma lực, thử tiếp hỏa cầu thuật đã cải tiến. Thăm dò lĩnh vực mới luôn đầy vui vẻ, vui vẻ này như ánh sáng đầu tiên chiếu đến tâm hồn u ám hơn tháng nay của tiểu Richard. Tiểu Richard lần đầu tiên phát hiện thế giới ma pháp thần kỳ mà phức tạp như thế mà nó lại rộng lớn đến không thể thăm dò hết.
Ma lực chậm chạp tăng lên, cuối cùng đạt đến 1 điểm. Richard giãy dụa đứng lên đi vào phòng minh tưởng, lập tức uống một bình dược tề khôi phục ma lực rồi mới minh tưởng. Mấy giờ qua đi, khi ma lực đã đầy, Richard lại vội vàng chạy đi thí nghiệm, ném một hỏa cầu thuật vào tượng sắt.
Theo hỏa cầu dần hình thành, ma lực trong thân thể Richard nhanh chóng hạ thấp, trong nháy mắt lại cạn kiệt. Hỏa cầu cũng run rẩy sáng tắt bất ổn, nhưng cuối cùng cũng rời tay Richard bay hướng tượng sắt. Một lần nữa thí nghiệm thành công chứng minh phương hướng cải tiến của Richard là chính xác, chỉ là trong quá trình làm phép do tâm tình kích động đưa đến sai lầm nhỏ vì thế lại làm hao sạch ma lực của hắn. Cho nên khi hỏa cầu thứ hai bắn ra, Richard lại nằm bệt xuống đất. Cũng may lọ dược tề khôi phục ma lực kia là thời gian dài, có thể tăng nhanh tốc độ khôi phục ma lực trong một ngày, cho nên lần này hắn chỉ nằm một giờ trên đất là đã có thể đứng lên. Một giờ này Richard cũng không ngừng tính toán. Khi hắn đứng lên được thì trời đã sáng.
Lần đầu tiên Richard chăm chú lắng nghe ma pháp số học như thế, thậm chí hắn còn tìm ra thú vị từ những con số khô khan kia, cũng không phải Richard đã biến thái được như Foggia mà là hắn đã biết tác dụng của số học trong cuộc sống. Hơn nữa, hắn còn đang sống trong thế giới chữ số.
Khóa học kéo dài cả ngày, tiểu Richard không ngừng suy nghĩ hoàn toàn không chút mệt mỏi. Nội dung bài giảng cũng không khó nhưng nhìn bộ dáng mờ mịt, khổ sở suy nghĩ của các bạn học thì xem ra cũng không đơn giản như Richard nghĩ. Xem ra thiên phú trí tuệ nguyệt thần Lucia ban cho cũng có hiệu quả.
Hôm nay đã là cuối tháng, khi Richard quay về khu vực của hắn, thiếu nữ ma pháp học đồ từng dẫn hắn tìm hiểu Thâm Lam đã đứng ở cửa chờ hắn sẵn. Nhìn thấy Richard, nàng đầy ngọt ngào cười đưa huy chương bạc trong tay cho Richard, nói trong này chưa tình huống thu chi của hắn, có thể kiểm tra trên đài luyện kim ở phòng thí nghiệm, hoặc có thể đưa ma lực vào là nhìn thấy nội dung bên trong.
Tướng mạo thiếu nữ vô cùng ôn nhu, nàng lại mặc váy trắng khẽ đứng nơi đó làm nổi bật vẻ ôn nhu xinh đẹp của nàng. Nhưng Richard chỉ đón lấy huy chương chỉ nhìn nàng một cái, nói câu cảm ơn rồi đi vào khu vực của mình.
Nhìn vào hai cánh cửa kim loại dày nặng dần đóng lại, thiếu nữ tức giận đến hung hăng dậm chân. Nàng có xung động muốn dùng ma pháp phá vỡ hai cánh cửa kia nhưng nàng biết cửa kim loại có đông đảo ma pháp trận phòng hộ, đừng nói là toan dịch tiễn cấp hai nàng có dù là phân ly thuật cấp sáu cũng không thể làm gì hai cửa sắt trước mặt nàng. Chỉ riêng hai cửa sắt này giá trị đã không thấp càng đừng nói đến không gian phía sau. Dù cho bên trong chỉ là đất trống, lấy giá đất tấc đất tấc vàng của Thâm Lam thì khu vực bên trong cũng vẫn giá trị liên thành.
"Hừ, ngươi đã gặp ta hai lần sao còn không nhớ được tên ta chứ?" Thiếu nữ phẫn nộ tự nói. Nàng lập tức nhớ tới Richard mới mười tuổi, lứa tuổi này với học tập ma pháp là hơi lớn nhưng với nam nhân thì còn hơi nhỏ. Cho nên nàng cũng chỉ đành chịu lắc lắc đầu đầy căm hận rời đi. Có thể làm gì bây giờ, đợi khi Richard có năng lực nam nhân mới xuống tay thì muộn mất rồi, căn bản không đến lượt nàng.
Richard trực tiếp đi vào phòng thí nghiệm, cắm huy chương vào đài luyện kim, một hình ảnh ma pháp rõ nét hiện ra ghi lại tình huống thu chi của Richard. Trên đài luyện kim có ma lực thủy tinh cung cấp ma lực mà để kích phát huy chương cần 5 điểm ma lực, hiện tại Richard cần dùng ma lực để luyện tập ma pháp cho nên không thể lãng phí trên huy chương được.
Khi nhìn thấy dòng đầu tiên ở khoản thu thì Richard không khỏi há hốc mồm, hàng chữ ghi tượng sắt ma pháp: 1 cái, 1600 kim tệ.
Tượng sắt ma pháp chính là đối tượng để Richard luyện tập thí nghiệm ma pháp. Khi tạt qua phòng thí nghiệm, hắn nhìn thấy một bức tượng mới tinh. Chỉ một thứ như vậy mà cần đến 1600 kim tệ sao? Richard còn chưa hiểu nhiều về tiền tệ, trước kia sống trong thôn cùng mẹ hắn thì toàn bộ tiền dự trữ cũng chỉ có mấy kim tệ. Một tấm da ma thú cũng chỉ có giá hai kim tệ mà muốn săn được cần trả giá không biết bao nhiêu thợ săn trưởng thành. Có lẽ thôn trưởng giàu có nhất thôn cũng chỉ có trên trăm kim tệ mà trong đó phần lớn là tiền tích lũy khi ông còn trong quân đội.
Chính mình mới bắn hai cái hỏa cầu liền nổ bay 1600 kim tệ? Hắn bắt đầu cẩn thận suy nghĩ các chi tiết về tượng sắt, sau đó phát hiện ngoài lực phòng ngự giống hệt người mặc giáp trên ra thì không có gì xuất chúng. Tiểu Richard còn chưa hiểu chính xác chính là thứ làm nên giá cả của những bức tượng đó. Tượng ma pháp dùng trong quân đội cho phép sai lệch hai cấp mà ở Thâm Lam độ sai lệch này chỉ có một phần mười cấp, sai lệch như vậy tạo thành giá cả gấp mười lần nhau. Một cấp sai lệch là chỉ khoảng năng lượng dùng cho ma pháp cấp một tiêu chuẩn.
Mồ hôi lạnh không ngừng chảy xuống từ trán hắn, những con số khổng lồ ép đến hắn không thể thở nổi. Trong thôn Ruttheran, mọi người cũng dùng tiền tệ chung của Thần Thánh Đồng Minh đế quốc cũng tương đương với Thâm Lam. 1600 kim tệ với Richard hiện tại mà nói thì là một khoản nợ không trả nổi. Hắn không thích thiếu nợ, đây là tính cách di truyền từ mẹ hắn - Yilan, tế tự nguyệt thần không thích thiếu nợ ai cả. Áp lực tâm lý khổng lồ làm hai mắt Richard tối sầm, thật không dễ dàng mới tỉnh táo lại được, hắn tiếp tục nhìn xuống dưới. Quả nhiên đúng như hắn nghĩ giá vật phẩm ở đây cao đến kinh người. Ví như bình dược tề khôi phục ma lực kia cao đến 500 kim tệ. Nhìn thấy vậy thì cảm nghĩ của hắn đối với những bình ma pháp dược tề trong phòng minh tưởng kia đã hoàn toàn khác. Những dược tề đó đều được đánh nhãn, đánh dấu cách dùng cẩn thận, đại đa trong số chúng đều là dược tề phụ trợ được dùng trong quá trình tu luyện.
Hơn một tháng trước, Richard còn chưa hiểu thế giới bên ngoài. Khi mới tới Ashan, hắn đã bị giá cả cao đến kinh người ở đây hù dọa nhưng so với Thâm Lam, giá cả ở đó còn rẻ như bèo! Như một bình khôi phục ma lực ở Ashan chỉ 10 kim tệ nhưng ở Thâm Lam lại là 500 kim tệ, giá cả gấp mười lần.
Nhưng là tiểu Richard không biết là bình khôi phục ma lực ở Ashan chỉ có hiệu lực ba giờ mà tốc độ tăng thêm cũng chỉ là 50%. Mà bình dược tề hắn uống kéo dài tận 24 giờ, mà tốc độ tăng thêm là 100%. Như vậy tổng hợp tính năng cao gấp 16 lần vì vậy giá cả cũng tăng gấp 50 lần.
Luyện chế dược tề, thậm chí tất cả các ngành nghề, càng tăng cấp càng khó, mỗi tiến một bước cần trả giá cao. Cho nên kết cấu kim tự tháp là kết cấu tiêu chuẩn cho tất cả lĩnh vực mà tiểu Richard còn chưa học được khái niệm này. Sau cùng của trang đầu tiên, Richard nhìn thấy con số chi trong tháng của bản thân: tổng cộng 18.000 kim tệ.
Mà trang thứ hai là thu nhập, bên trên chỉ có một hàng có số là bổ trợ học phí, tổng cộng là 30.000 kim tệ. Dù cho đã quen nhìn những khoản tiền lớn nhưng hắn vẫn bị một dòng bổ trợ này dọa kinh hãi. Đừng nói 30.000 kim tệ, chỉ một ngày trước thôi thì 30 kim tệ với hắn cũng là một khoản tiền lớn đến nỗi không biết phải tiêu như nào. Sinh hoạt trong núi là tự cấp tự túc, ngoài vải vóc phải mua của bên ngoài ra, Richard không nghĩ ra được nơi có thể tiêu tiền.
30.000 kim tệ có thể trải kín cả phòng thí nghiệm này a, hắn còn chưa thoát được trạng thái mê muội, nhìn quanh phòng thí nghiệm khổng lồ suy nghĩ. Nhưng là khi ánh mắt hắn quét xong tất cả ngóc ngách trong phòng thì 'chân thực' lại đưa ra đáp án chính xác cho hắn, nếu trải kín gian phòng bằng kim tệ đế quốc thì phải cần 33.330 kim tệ.
Tiểu Richard không khỏi lắc lắc đầu vứt đi hết những phiều não này. Dù là 3.000 hay 30.000 thì cũng không có gì khác biệt, dù sao cũng là một khoản tiền quá lớn với hắn. Mà 30.000 kim tệ chỉ là khoản mở đầu, ở trang thứ hai còn có những dòng trắng chỉ có tên mà không có thu nhập, sau này hẳn chúng sẽ là nguồn thu chủ yếu của hắn. Nhưng là dòng cuối cùng lại làm Richard khó mà hiểu nổi, 'Tô Hải Luân vui vẻ', đây là loại thu nhập gì chứ?
Sau khi tỉnh táo lại Richard liền phát hiện 3 vạn kim tệ bổ trợ thật ra cũng không nhiều. Ở Thâm Lam có rất nhiều việc phải tiêu tiền mà đây mới chỉ là tháng đầu hắn học ở đây. Phần lớn thời gian của hắn dành cho lên lớp, còn chưa chính thức tập luyện ma pháp, tài nguyên và vật tư tiêu hao còn ít mà đã tiêu đến 18.000 kim tệ. Có thể xác định một điều là tháng tiếp theo hắn có khả năng miễn cưỡng cân bằng thu chi, lại qua một tháng khẳng định 3 vạn kim tệ không đủ.
Richard cũng không nghĩ nhiều nữa, hiện tại tuy hắn còn chưa có khái niệm về tiền nhưng chí ít hắn biết mỗi ngày học ở Thâm Lam tiêu tốn nhiều tiền. Tuy có 3 vạn kim tệ bổ trợ nhưng Richard không cho rằng thứ này không phải trả giá. Hắn có thể tiến vào Thâm Lam học, có thể làm đệ tử của pháp sư truyền kỳ chắc chắn là nhờ Gordon hầu tước dùng lượng lớn tài nguyên trả giá nhưng nguyên nhân càng sâu là mẹ hắn dùng sinh mạng đánh đổi. Lịch sử đại lục gắn liền với chính trị, đó cũng là môn học cần học cho nên Richard cũng ít nhiều hiểu rõ Noland. Chí ít hắn biết vị trí đệ tử của pháp sư truyền kỳ có vô số người mơ tưởng, thực lực và địa vị của Gordon hầu tước cũng không quá xuất chúng, ông có thể giành lấy cơ hội này chắc chắn phải trả giá nhiều hơn người khác.
Thăm dò trong thế giới ma pháp vĩnh viễn không dừng lại, Richard lặng lẽ dừng lại hình ảnh bởi vì hắn cần trả tiền cho ma lực thủy tinh tiêu hao. Hắn đặt huy chương lên một vị trí bắt mắt, ghi nhớ lại tất cả các hạng thu chi vào thật sâu thậm chí còn sâu hơn cả ma pháp học được.
Nháy mắt hai tháng trôi qua, mỗi ngày Richard đắm chìm trong thế giới ma pháp và chữ số, hắn gần như không cảm giác được thời gian trôi đi. Hiện tại hắn đã có thể nắm chắc hai thiên phú trí tuệ và chân thực, thế giới chữ số không hề chỉ có khô khan trong đó còn có rất nhiều chỗ tốt.
Ví như trong phạm vi nhìn của hắn, Richard có thể hiểu rõ thực lực của người khác. Ví dụ như Minnie và Randolph là hai học sinh khác của Tô Hải Luân, hiện tại là pháp sư cấp năm và cấp sáu, cả hai đều chỉ mười bốn tuổi. Ma lực của Minnie là 70, còn của Randolph là cao đến kinh người 110, nếu chỉ luận trị số ma lực thì đã là ma pháp sư cấp bảy. Hai người đều có ma lực hơn xa pháp sư cùng cấp, điều này ý nghĩa bọn họ nếu chiến đấu với pháp sư cùng cấp sẽ thi triển được nhiều ma pháp hơn, đây là chênh lệch trực tiếp. Huống hồ có thể trở thành đệ tử của Tô Hải Luân, huyết mạch bản thân cũng nhất định đặc thù, sở hữu năng lực cường đại, đây cũng là điểm mấu chốt trong rất nhiều trận chiến.
Chỉ là buổi sáng mỗi ngày, Richard lại không nhịn được nhớ đến hình ảnh căn nhà rực lửa cháy, hình dáng mẹ hắn ngẫu nhiên hiện ra. Ngẫu nhiên cũng có vết máu lưu lại trên chăn, chính là lúc hắn cắn rách môi trong lúc ngủ mơ.
Trong quá trình học tập, Richard phát hiện bản thân giỏi hơn hẳn trong lĩnh vực số học, kết cấu, khống chế động tác… Những công thức phức tạp đó hắn vừa nhìn là hiểu nhưng là càng học nhiều hắn càng cảm thấy thế giới ma pháp vô cùng kỳ ảo, càng làm hắn cảm giác bản thân còn hiểu biết ít. Richard rất chuyên chú cũng chịu đựng được khô khan. Hiện tại trong sinh hoạt của hắn chỉ có ma pháp, không còn gì khác.
Trong nháy mắt đã là mùa đông, hắn thậm chí còn không biết tuyết đã rơi. Không khí bên ngoài rất lạnh nhưng khí hậu Thâm Lam vẫn ấm áp như mùa xuân. Sau khi sinh hoạt ở đây mấy tháng liền, giờ hắn cũng đã quen với không khí ấm áp nơi này.
Đêm nay, một sao chổi quẹt phá nơi xa xông qua tuyết rơi đầy trời dừng hướng trên đỉnh Thâm Lam. Đã có ba vị ma đạo sư mang theo hai mươi ma pháp sư cung kính đứng chờ sẵn hoàn toàn không để ý đến gió lớn và mưa tuyết xung quanh.
Ầm, thân ảnh nho nhỏ của Tô Hải Luân hiện ra, lập tức có hai nữ ma pháp sư trẻ tuổi tiến lên khoác áo da lông cho nàng. Lại có bốn ma pháp sư trải thảm hồng dưới chân nàng, thảm sàn không ngừng tiến về phía trước, đợi khi Tô Hải Luân đi qua lại có ma pháp sư cuộn thảm lên. Từ khi hạ xuống cho đến lúc tiến vào, hai chân nàng chưa từng chạm đất.
Ba vị ma đạo sư bước nhanh theo gót Tô Hải Luân, cả ba vừa đi vừa nhanh chóng báo cáo sự vụ Thâm Lam những ngày nàng vắng mặt. Tô Hải Luân lộ rõ vẻ lười biếng lắng nghe, xem ra nàng cũng không có hứng thú với những chuyện này. Nhưng khi vị ma đạo sư thứ ba nói về tình huống giảng bài và nhân tài, hai mắt nàng đột nhiên sáng ngời lên nói: “Ngươi nói tiểu Richard có thiên phú ở ma pháp trận?”
Bị ánh mắt sáng ngời của nàng nhìn chằm chằm làm vị ma đạo sư kia toàn thân căng cứng, liên tục đổ mồ hôi lạnh. Cao giai pháp sư đều biết cảm giác bị pháp sư truyền kỳ chú ý không dễ chịu chút nào, cảm giác ấy như ếch xanh bị rắn nhìn chằm chằm vậy. Mà tinh thần lực chênh lệch làm ma pháp sư cấp thấp chịu uy áp không kém hơn long uy là bao. Hắn không ngờ Tô Hải Luân lại để ý chuyện này, cũng may là hắn có chuẩn bị đầy đủ nên vội vã lấy ra hai bức ma pháp trận Richard vẽ đưa cho Tô Hải Luân.
Ánh mắt Tô Hải Luân tập trung trên bức vẽ, nàng lập tức bị hấp dẫn thậm chí cả bước chân cũng chậm lại rồi sau dứt khoát dừng lại, liên tục lật đi lật lại xem hai bức vẽ.
Vị ma đạo sư này không ngừng đổ mồ hôi lạnh lo sợ, theo hắn nghĩ hai bức vẽ này vô cùng phổ thông, chẳng qua là hai ma pháp trận nhập môn mà thôi, không có chút sáng tạo nào. Trên thực tế, ma pháp trận này kết cấu đơn giản, nguyên lý rõ nét, tác dụng cũng có hạn nên cũng không cần thiết phải sáng tạo hay cải tiến gì. Richard vẽ chỉ là tiêu chuẩn ma pháp, hắn sở dĩ báo cáo chuyện này với Tô Hải Luân là vì nàng từng biểu lộ hứng thú đối với Richard thậm chí xem xét toàn bộ quá trình kiểm tra thiên phú.
Đó là mấy giờ liền! Thời gian chủ vị diện! Thời gian của pháp sư truyền kỳ đáng quý như nào chứ bởi thế hắn ngầm đoán nàng coi trọng Richard, vì vậy hắn cũng một mực để ý Richard. Hiện tại, Richard lấy được chút tiến bộ hắn liền lập tức coi đây là chuyện quan trọng báo cáo lên trên. Trên bản chất, vị ma đạo sư này chỉ muốn lấy lòng Tô Hải Luân mà thôi, bởi vì khoản tiền ‘Tô Hải Luân vui vẻ’ mỗi tháng vô cùng quan trọng với hắn.
Thật ra đây chỉ là một điểm tiến bộ mà thôi, Richard vẽ ma pháp trận không chút sai lầm nhưng chỉ đến vậy mà thôi. Mỗi ma pháp sư được huấn luyện tốt đều vẽ được ma pháp trận tiêu chuẩn nhưng đây là lần đầu tiên Richard vẽ ma pháp trận, điều này mới khó. Nhưng là có thể trở thành ma đạo sư thì có thể có người kém cỏi sao? Trong mắt vị ma đạo sư này thành tựu như vậy còn không đáng vào đâu. Đương nhiên hai ma pháp trận này có độ chính xác cao đến kinh người nhưng vẽ ma pháp trận không phải luyện kim, độ chính xác chỉ cần đạt đến tiêu chuyển là được, cao hơn cũng không có ý nghĩa. Nếu như lệch 1 centimét không ảnh hưởng gì ma pháp trận thì cần gì phải cố gắng để lệch dưới 1 centimét chứ.
Nếu như Richard có thể sửa đổi hai ma pháp trận này thì hắn mới kính trọng nhưng muốn sửa đổi ma pháp trận thì không phải ma pháp sư dưới cấp mười có thể làm được. Nhưng là Tô Hải Luân nhìn lâu như vậy làm hắn cảm thấy lo lắng, thầm nghi hoặc bản thân, hai bức vẽ này có gì đó không đơn giản sao? Nhưng là hắn nhìn lâu như vậy cũng không tìm được điểm đặc biệt.
“Thật không tồi!” Tô Hải Luân vươn tay khẽ vỗ lên vai vị ma đạo sư. Nhưng là thân hình nàng nho nhỏ mà vị ma đạo sư kia khá cao lớn, muốn vỗ đến vai cũng không dễ dàng nên vị ma đạo sư kia lập tức khom mình xuống.
Ầm, bàn tay nhỏ nhắn của nàng hung hăng vỗ lên vai vị ma đạo sư, vị ma đạo sư này bỗng cảm giác mình như bị cự long trảo trúng, không thể đề kháng ngã phịch xuống đất!
Tô Hải Luân khẽ kinh hô, vung tay dùng ma pháp nâng ma đạo sư lên nói: “Vừa rồi quá vui, xuống tay nặng chút.”
“Không nặng, không nặng!” Gương mặt già nua của vị ma đạo sư tươi tắn như hoa tươi sau gió mưa.
Tô Hải Luân cao hứng khua múa hai bức vẽ trong tay nói: “Thật không ngờ ngươi cũng nhìn ra được hai bản vẽ này bất thường. Ha ha ha, ngươi thông minh hơn rồi đấy, gần đây đã ăn gì vậy?”
“Đều là nhờ ngài chỉ đạo.” Vị ma đạo sư này khiêm tốn cười nói, không chút nào nhìn ra được là chính hắn cũng không biết hai bản vẽ này có chỗ nào xuất sắc. Có thể lên đến ma đạo sư không có ai là nhân vật đơn giản. Nhưng là trái tim của hắn không khỏi gia tốc bởi vì tiếng cười vui vẻ của nàng ý nghĩa tháng này khoản tiền ‘Tô Hải Luân vui vẻ’ của hắn sẽ rất cao.
Tô Hải Luân như một nữ hài vội vã chia sẻ hứng thú bản thân, nàng vội vã trải hai bản vẽ ra cho ba vị ma đạo sư xem: “Các ngươi xem, hai bản vẽ này giống hệt phiên bản tiêu chuẩn!” Nàng nhấn mạnh vào hai chữ giống hệt làm ba vị ma đạo sư cùng nhìn bản vẽ rồi chợt lộ ra biểu tình đã hiểu.
“Hai bản vẽ này chỉ sai bản vẽ tiêu chuẩn 0,01 centimet, mà độ sai lệch rất đều. Độ chính xác ổn định như vậy phải cần ma pháp sư cấp mười hơn nữa còn được huấn luyện nghiêm khắc mới làm được. Mà Richard mới cấp mấy chứ, hắn mới cấp một.” Tô Hải Luân tiếp tục nói.
Một vị ma đạo sư chợt hiểu nói: “Đây là thiên phú khó gặp, mà hắn còn có tinh thần lực ưu tú…”
Một vị ma đạo sư khác cướp lời: “Thiên phú các phương diện khác của hắn rất đều, không có điểm yếu đặc biệt…”
Vị thứ ba cũng là người đưa hai bức vẽ nói với giọng khó mà tin nổi: “Chúng ta có một vị ma văn cấu trang sư?”
“Đúng là như vậy!” Tô Hải Luân vui vẻ nói.
Cấu trang kỵ sĩ là vũ lực cấp cao của nhân loại, thực tế được chia thành tiễn thủ, thuẫn vệ, phá giáp… thậm chí còn có cả pháp sư ma công. Nhưng đặc điểm chung của các chức nghiệp này là có thể chịu được ít nhất ba ma văn cấu trang. Một trung đẳng ma văn cấu trang có thể tăng thêm 30% chiến lực, cho nên cấu trang kỵ sĩ mười ba mười bốn cấp có thể đấu với kỵ sĩ mười bảy cấp mà trên chiến trường cấu trang kỵ sĩ còn phát huy ưu thế lớn hơn nhiều. Chức nghiệp nào cũng tuân thủ hình kim tự thấp, cấp bậc càng cao thì số lượng càng ít, cấp bậc đủ cao sẽ trở thành cường giả được các thế lực chen nhau mời, ai cũng không muốn đi vào quân đội liều mạng. Nhưng những cấu trang kỵ sĩ này chiến lực không kém hơn cường giả thánh vực, lại có thể kết đội xung phong chém giết trên chiến trường vì vậy có thể xoay chuyển cục diện trận chiến.
Từ khi cấu trang kỵ sĩ lên chiến trường, một câu nói nổi tiếng cũng theo đó ra đời: chỉ có cấu trang kỵ sĩ mới đối phó được cấu trang kỵ sĩ. Mà người sáng tạo kỳ tích này chính là ma văn cấu trang sư.
Cường giả thánh vực là có hạn nhưng chiến sĩ mười ba mười bốn cấp là đếm không hết. Nhưng số lượng cấu trang kỵ sĩ của Thần Thánh Đồng Minh cũng chỉ khoảng trên dưới một ngàn, thời kỳ huy hoàng nhất cũng chỉ là ba ngàn, sở dĩ có chuyện này là vì số lượng hiếm hoi của ma văn cấu trang sư.
Nếu như nói cấu trang kỵ sĩ là lực lượng mang tính chiến lược, pháp sư truyền kỳ mang tính uy hiếp chiến lược thì ma văn cấu trang sư lại là người tạo dựng ưu thế. Nhưng là yêu cầu để trở thành ma văn cấu trang sư vô cùng hà khắc, không những cần ma pháp thiên phú, lực khống chế và sáng tạo cũng phải cao hơn nữa còn cần kiên nhẫn. Có những cấu trang kỵ sĩ bộ phận có thể chịu tải ma văn vô cùng nhỏ, ma văn cấu trang sư thường phải thu hẹp ma pháp trận lại chỉ còn cỡ nắm tay sau đó vẽ lên phần cắm hoặc trực tiếp vẽ lên thân thể cấu trang kỵ sĩ. Tác phẩm cao cấp của ma văn cấu trang sư tinh mịn đến mức mắt thường khó mà thấy rõ, những cấu trang mang theo công năng cường đại thường thường cần tốn đến mấy tháng để chế tạo.
Làm một trong ba đại đế quốc của nhân tộc, hiện tại số lượng cấu trang sư tính cả sơ cấp của Thần Thánh Đồng Minh chỉ có mười người, đó là đối tượng mà mỗi hoàng tộc hay đại quý tộc đều tranh đoạt. Cho dù là cấu trang sư sơ cấp cũng ý nghĩa một tiểu đội cấu trang kỵ sĩ vào mười năm sau, đối với những người nắm quyền thì đây là dụ hoặc không thể cự tuyệt. Vì vậy địa vị của cấu trang sư cao cấp còn không kém hơn pháp sư truyền kỳ là bao. Richard biểu hiện ra thiên phú quan trọng nhất của một cấu trang sư chính là tinh tế tỉ mỉ.
Cầm lấy hai bản vẽ, Tô Hải Luân càng xem càng yêu thích cười vang thành tiếng, tiếng cười của nàng không ngừng vang xa thậm chí dần hướng xuống Thâm Lam bên dưới.
“Thật là…” Ba vị ma đạo sư đều khẽ nghĩ nhưng bề ngoài vẫn cùng Tô Hải Luân cười, mà lại cười rất hân hoan tự nhiên như thể vị cấu trang sư tương lai Richard này là con của bọn họ vậy.
“Thật không nhịn được cười mà!” Tô Hải Luân đột nhiên cảm thán nói rồi lại tiếp tục cười to.
Tô Hải Luân không chút hứng thú với quyền lợi thế tục, cấu trang kỵ sĩ với nàng cũng không có lực hấp dẫn lớn. Ba vị ma đạo sư đều là người theo nàng đã lâu, cũng biết nguyên nhân nàng cười vui vẻ như vậy là vì nàng trở thành sư phụ của một cấu trang sư. Trước đây học sinh của nàng đều có thiên phú ma pháp nhưng không ai có thiên phú cấu trang sư, đây cũng là điều làm nàng căm hận không thôi. Năm xưa nàng từng đắc tội với một vị cấu trang sư mà hiện tại đối phương đã thành đại cấu trang sư là bảo vật trấn quốc của Thánh Thụ Vương Triều – một trong ba đại đế quốc nên dù nàng là pháp sư truyền kỳ cũng không thể làm gì đối phương, chỉ có thể đứng từ xa khinh thường lẫn nhau vì vậy mối thù này vẫn ghi lại đến hôm nay. Hiện tại có Richard lại giúp Tô Hải Luân có thể được như ý nguyện chỉ là không biết nàng sẽ biểu hiện vui vẻ của mình như nào trên người tiểu Richard nhỏ bé đáng thương.
Đây hoàn toàn là tự sướng nhưng không ai dám nói ra trừ phi hắn không muốn khoản tiền “Tô Hải Luân vui vẻ” nữa. Vị pháp sư truyền kỳ thật không dễ dàng mới ngưng cười được, cuối cùng vô cùng nghiêm túc nói: “Bắt đầu từ hôm nay toàn lực bồi dưỡng Richard trở thành cấu trang sư! Còn có, chuyện này nhất định phải bảo mật, ngoài các ngươi ra ta không hy vọng có người khác biết.”
Ba vị ma đạo sư, bao gồm cả những pháp sư khác tại trường đều thầm oán tiếng cười của nàng vừa rồi vang xa như vậy mà khẳng định chính nàng sẽ không kiềm chế được đắc ý trong lòng sẽ tuyên dương chuyện này cho thiên hạ biết nhưng là hiện tại tất cả đều chăm chú nghiêm túc gật đầu.
Hôm nay lại là cuối tháng, Richard lê thân thể mệt mỏi trở về khu vực của mình. Thiếu nữ kia đã đứng ở cửa chờ sẵn, theo lệ đưa huy chương cho hắn, hắn cũng theo thói quen không hỏi tên nàng.
Trên đài luyện kim, Richard mở ra huy chương rồi nhanh chóng nhìn qua nội dung. Đúng như hắn suy đoán, theo quá trình học tiền phí cũng tăng lên. Tháng trước miễn cưỡng thu chi cân bằng mà tháng này đã vượt quá ba vạn tiền bổ trợ, cũng triệt để ăn sạch tiền dư tháng đầu. Tháng sau Richard sẽ phải lựa chọn hoặc là hạ thấp tốc độ tu luyện, hoặc là nghĩ biện pháp kiếm càng nhiều tiền. Nhưng ngoài khoản bổ trợ cố định ra, hắn không biết phải kiếm tiền như nào. Richard mới chỉ mười tuổi mà cũng chỉ là ma pháp sư cấp một. Ở bên ngoài ma pháp sư cấp một đã là ma pháp sư nhưng ở Thâm Lam dưới cấp ba đều là ma pháp học đồ.
Ngay khi Richard còn đang lo lắng về thu chi tháng sau, đột nhiên khoản bổ trợ lại thêm một dòng. Đó là ‘Tô Hải Luân vui vẻ’, mức tiền là 50 vạn kim tệ. Quả nhiên là Tô Hải Luân vui vẻ rất đáng tiền! Đây là cách nghĩ duy nhất trong đầu óc trống rỗng của hắn!