31-05-2008, 08:42 PM
57991135 Cạch !
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: VN
Bà i gởi: 1,152
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 14 giá»
Thanks: 359
Thanked 1,686 Times in 186 Posts
Äoạn Hồn Tuyệt Cung
- Cổ Long -
ChÆ°Æ¡ng: 16
Tứ Dị Lão Ma
--------------------------------------------------------------------------------
Thị trấn thà nh Khai phong tháºt sầm uất, ngÆ°á»i ngÆ°á»i đông đảo tấp náºp mua bán.
NÆ¡i đây cÅ©ng là tiện Ä‘Æ°á»ng cho khách giang hồ dừng chân.
Trong những khách sạn cÅ©ng nhÆ° các tá»u lâu Ä‘á»u cháºt chá»— đông ngÆ°á»á»‹ Song từng lá»›p ngÆ°á»i ngá»±a vẫn lÆ¡i cÆ°Æ¡ng thả bÆ°á»›c và o ná»™i thà nh tìm khách sạn hay tá»u lâu, thá»±c Ä‘iếm.
Mặt trá»i đã lên đến đỉnh đầu, ánh nắng gay gắt đốt cháy da ngÆ°á»i nên thị trấn đã hÆ¡i vắng vẻ ngoà i Ä‘Æ°á»ng lá»™. Chỉ có trong các tá»u quán là ồn à o náo nhiệt.
NhÆ°ng dÆ°á»›i ánh mặt trá»i gay gắt đó, má»™t con huyết mã thả từng bÆ°á»›c má»™t gõ Ä‘á»u Ä‘á»u trên Ä‘Æ°á»ng đá. Má»™t chà ng thÆ° sinh vá»›i trang phục trắng toát má»™t mà u, lÆ°ng thắt chiếc sáo ngá»c, vân xanh Ä‘á» hiếm có trên Ä‘á»á»‹ tay lại phe phẩy chiếc quạt, nhÆ° xua Ä‘uổi sức nóng nhÆ° thiêu đốt giữa trÆ°a của mặt trá»á»‹
Äến trÆ°á»›c má»™t đại tá»u Ä‘iếm, chà ng thanh niên dừng ngá»±a tức thì đã có mấy tên Ä‘iếm nhị chạy ra lăn xăn han há»i má»i má»c.
Chà ng trao cương cho một tên điếm nhị bảo:
- Chá»n thóc tốt và trá»™n và o má»™t Ãt máºt ong cho con ngá»±a nà y ăn trÆ°á»›c khi cho nó ăn cá» non.
Thấy con ngá»±a quá hùng vÄ© và mặt lạnh nhÆ° tiá»n của chà ng thÆ° sinh chủ nhân nên tên Ä‘iếm nhị liá»n dẫn ngá»±a săn sóc không dám há»i han Ä‘iá»u gì.
Chà ng thanh niên bÆ°á»›c và o đại tá»u Ä‘iếm, Ä‘Æ°a mắt nhìn khắp nÆ¡i, thấy bà n nà o cÅ©ng đầy thá»±c khách.
Chà ng há»i tên Ä‘iếm nhị:
- Trên lầu còn chỗ không?
- ThÆ°a còn, má»i công tá» lên trên.
Chà ng thanh niên bước thẳng và o rồi đi lên cầu thang bỗng có tiếng xì xầm:
- á»ng sáo ngá»c và chiếc quạt.
- MÃ saá»
- Có thể là hắn.
- Có chắc không?
- Hắn mặc bạch bà o, ngay cả đôi ủng nơi chân cũng trắng tuyết.
- Phải là m sao đâỷ
- ChỠxem động tĩnh hẳn haỵ
Chà ng thanh niên cứ thản nhiên đi lên thang lầu thì không còn nghe bà n tán gì nữa cả.
Lên đến thang lầu nà y, bà n ghế có vẻ sang trá»ng hÆ¡n và cÅ©ng khoáng đạt hÆ¡n. Thá»±c khách tuy đông song gian lầu tháºt rá»™ng rãi nên vẫn còn nhiá»u bà n chÆ°a có thá»±c khách.
Chà ng thanh niên chá»n má»™t chiếc bà n cạnh cá»a sổ, nhìn được ra ngoà i lá»™ rồi nói vá»›i Ä‘iếm nhị:
- Cho ta thức ăn.
- Rượu không công t�
- Có, một bình nhỠnhưng thứ lâu năm.
Äiếm nhị vâng dạ rồi nhanh nhẹn rút luị
Chà ng thanh niên Ä‘Æ°a mắt nhìn thoáng qua thá»±c khách trong nà ỵ Chà ng nháºn thấy thá»±c khách gồm đủ các hạng ngÆ°á»á»‹
Khi đó tên điếm nhị đã bưng bình rượu lên đặt trên bà n, thì chà ng nói:
- Cứ để đó cho tạ
Chà ng tự rót rượu lấy nhấm nháp chỠthức ăn.
Nhưng chỉ trong chốc lát, thức ăn cũng được đem đến. Một bữa ăn ngon là nh lại đến với chà ng.
Bá»—ng chà ng liếc nhìn xuống Ä‘Æ°á»ng lá»™ thấy lố nhố má»™t số ngÆ°á»i trang phục toà n Ä‘en. Chà ng lẩm bẩm:
- Hừ! Lại gặp bá»n Hắc thạch ma Ä‘á»™ng?
Äể tránh sá»± thiệt hại cho chủ quán nên chà ng gá»i Ä‘iếm nhị đến trả tiá»n.
CÅ©ng vừa lúc ấy, bá»n Hắc thạch ma Ä‘á»™ng ùn ùn kéo lên. Chà ng bảo nhanh vá»›i tên Ä‘iếm nhị:
- Hãy cất tiá»n ngay đị
- Còn tiá»n thốỉ
- Cho ngươi luôn.
Tên Ä‘iếm nhị rút lui lẹ là ng thì bá»n Hắc thạch ma Ä‘á»™ng đã trà n đến đứng vây quanh chiếc bà n của chà ng thanh niên.
Thá»±c khách thấy có biến nên vá»™i và ng rá»i bà n ùn ùn chạy xuống từng dướị
Riêng những ngÆ°á»i thuá»™c giá»›i võ lâm thì vẫn còn ngồi lại bà n nhÆ°ng di chuyển xa nÆ¡i Äông BÃch.
Má»™t lão già dị diện trong bá»n Hắc thạch ma Ä‘á»™ng tiến lên nói:
- Tiểu tá», ngÆ°Æ¡i có phải là Bạch y thÆ° sinh không?
Chà ng thanh niên hừ một tiếng rồi đáp:
- Gần đây ta có nghe Hắc thạch ma Ä‘á»™ng đã nuôi bá»n Tứ dị lão ma, nhÆ°ng giỠđây nhìn khuôn mặt ná»a Ä‘en, ná»a trắng của ngÆ°Æ¡i thì chÃnh là bá»n ngÆ°Æ¡i rồi phải không?
Lão nà y ngÆ°á»›c mặt cÆ°á»i má»™t trà ng dà i nói:
- Hà ! Hà ! Hà ! NgÆ°Æ¡i cÅ©ng có mắt đấy, nếu chÆ°a rà nh rẽ ta giá»›i thiệu đại danh váºá»µ
Không cần chà ng thanh niên có muốn nghe hay không, lão ma vẫn lá»›n giá»ng giá»›i thiệụ Lão chỉ từng ngÆ°á»i nói:
- Äây là lão nhị Tam sa thủ Bắc Khâu, có những ba bà n tay thì ngÆ°Æ¡i hết chạy trốn.
lão nói tiếp:
- Äây là lão tam Äá»™c bứu LÆ°u Tán Nghị thì dầu ngÆ°Æ¡i có mình đồng da sắt mà trúng phải Ä‘á»™c chủy của cục bứu trên chiếc lÆ°ng gù đó thì tức khắc tan ra nÆ°á»›c.
Lão lại huênh hoan nói tiếp:
- Còn đây là lão tứ Äá»™c nhỡn Nhâm Tấn lợi hại vá»›i song chùỵ
Rồi lão cÆ°á»i hắc hắc vá»— ngá»±c:
- Và ta là lão đại Hắc bạch diện Mông Äiển Hạc sẽ cho ngÆ°Æ¡i nếm ngá»n Âm sát chưởng.
Chà ng thanh niên vẫn ngồi Ä‘iá»m tÄ©nh nhắm rượu mặc cho lão ma huyên thuyên.
Chà ng Ä‘á»™t nhiên há»i:
- Äã đủ chưả
- Hừ! Má»™t lần nữa ta há»i ngÆ°Æ¡i có phải là Bạch y thÆ° sinh không?
- NgÆ°Æ¡i há»i là m gì?
- Äể đòi nợ.
- Ta nợ ngươỉ
- Không nợ ta nhưng nợ động chủ.
- Nợ động chủ?
- Äúng váºá»µ
- Nhưng ta nợ cái gì?
- Miếng ngá»c hình bát giác.
- Miếng ngá»c hình bát giác?
- Äúng.
Chà ng thanh niên nhếch mép cÆ°á»i khì:
- NhÆ° váºy lão ma đã biết ta là ai chưả
- Bạch y thÆ° sinh Äông BÃch.
Chà ng thanh niên thoáng vẻ ngạc nhiên gắt giá»ng:
- Äúng, chÃnh ta là Bạch y thÆ° sinh Äông BÃch.
- Váºy ngÆ°Æ¡i hãy trả miếng ngá»c cho Ä‘á»™ng chủ.
- Hoà i vá»ng.
- Ngươi dám cải lệnh?
- Ngươi sẽ thấỵ
Lão đại của Tứ dị lão ma nhìn bá»n bá»™ hạ hét:
- Hãy bắt nó.
Lệnh lão vừa ban ra, tức thì hÆ¡n mÆ°á»i tên bá»™ hạ tuốt Ä‘ao cùng má»™t lượt tấn công Äông BÃch.
Chà ng vẫn ngồi, chá» bá»n chúng đến gần chém sả xuống thì nhanh nhÆ° chá»›p, chiếc quạt chà ng quét thà nh má»™t vòng tròn nhÆ° ánh chá»›p.
Tháºt là má»™t cảnh hãi hùng chÆ°a từng thấỵ Tất cả hÆ¡n mÆ°á»i tên áo Ä‘en Ä‘á»u ngã báºt trở ra chết má»™t cách khủng khiếp vá»›i hà ng trà ng tiếng hét rùng rợn.
Tứ dị lão ma cà ng kinh khiếp khi nhìn thấy bá»™ hạ mình, tên nà o cÅ©ng bị đứt bụng, cụt tay, chết sắp thà nh má»™t vòng tròn quanh chá»— ngồi của Äông BÃch.
Chà ng cất giá»ng Ä‘anh thép:
- Nếu muốn theo bá»n chúng, hãy Ä‘á»™ng thủ.
Äại lão dị ma Äiá»n Hạc rÃt giá»ng:
- Ngươi đừng khoe khoan, hãy đỡ chưởng.
Lão vừa nói xong là song chưởng đẩy ra má»™t cách im lặng nhÆ°ng Äông BÃch vung chưởng quay má»™t vòng tròn hóa giải má»™t cách vô hình, chà ng quát:
- Hãy ra khá»i đại tá»u rồi xuất thủ.
Bị hóa giải chưởng lực, lão đại có phần nao núng nên ra hiệu cho ba lão ma còn lại rồi nói:
- Äược lắm! Hãy đị
Äông BÃch chỉ ngại nếu xuất thủ nÆ¡i đây sẽ gây thiệt hại cho tá»u Ä‘iếm nên khi nghe chúng nói chà ng láºp tức phi thân qua cá»a sổ bay xuống lá»™, là m ngÆ°Æ¡i Ä‘i Ä‘Æ°á»ng nhốn nháo cả lên.
Thấy thế Äông BÃch vun vút lao Ä‘i nói vá»ng lại:
- Hãy ra nÆ¡i mé rừng phÃa nam.
Bốn bóng ngÆ°á»i phÃa sau Ä‘uổi gấp theo Äông BÃch.
Äến má»™t bãi đất trống vắng vẻ cạnh khu rừng, Äông BÃch liá»n dừng chân, thì Tứ dị lão ma cÅ©ng đến theá»
Bốn lão ma chia ra bốn hÆ°á»›ng vây quanh Äông BÃch.
Chà ng cất tiếng:
- Các lão ma vẫn còn nuôi ý định xuất thủ cùng ta chứ?
Lão đại bÆ°á»›c tá»›i hai bÆ°á»›c thủ thế váºn công hét:
- Hãy đỡ chưởng.
Tức thì lão ma đầu đẩy âm sát chưởng âm thầm trùm lấy Äông BÃch, nhÆ°ng chà ng chỉ vung tay đẩy ra năm thà nh công lá»±c.
Ầm ....
Tiếng chưởng phong chấn Ä‘á»™ng rung rinh cây rừng lá đổ. Lão ma đầu bị bứt lui ba bÆ°á»›c má»›i đứng vững trong khi đó Äông BÃch vẫn an nhiên nhÆ° thần tượng.
Äông BÃch quát lên:
- Tất cả Tứ dị lão ma cùng lên đị
Thấy nếu không cùng hợp lá»±c tất phải thảm bại nên cả bốn lão ma mặt đầy sát khà trông cà ng gá»›m ghiếc cho từng khuôn mặt và thân ngÆ°á»i dị hợm.
Bốn vị lão ma liên kết lại như một bức thà nh cùng tiến lên và sau một tiếng hô:
- Giết ....
Là tất cả Ä‘á»u Ä‘em hết tuyệt chiêu công lá»±c hợp công Äông BÃch. TrÆ°á»›c khà thế dÅ©ng mãnh đó, Äông BÃch liá»n sá» dụng Thần ảnh phi thiên nhoáng lên đã ở phÃa sau địch nhân.
Bốn lão ma thảy Ä‘á»u lỡ chiêu, tấn công hụt và o không khà và không thấy bằng cách gì Äông BÃch đã lẫn vá» phÃa sau lÆ°ng bá»n chúng, nên hết sức hoang mang.
Äông BÃch lại trầm giá»ng há»i:
- Tứ dị lão ma, tại sao Hắc thạch ma Ä‘á»™ng cứ cố công tranh Ä‘oạt miếng ngá»c bÃch đó mãi váºá»·
- Hừ! tháºt ngÆ°Æ¡i quá ngây thÆ¡. Trong giang hồ võ lâm nà y ai còn không biết là nếu tìm đủ tám miếng ngá»c bÃch hình bát giác đó sẽ nắm được chìa khóa để lấy Bà kÃp toà n thÆ°.
- NhÆ°ng Bà kÃp toà n thÆ° nà y của aỉ
- Cách đây gần hai mÆ°Æ¡i năm nó ở trong tay đôi vợ chồng Thánh kiếm Nam Chánh Hùng và BÃch Lạc Tiên CÆ¡.
- Thế tại sao lại rơi ra ngoà ỉ
- Hừ! Äiá»u đó ngÆ°Æ¡i hãy ná»i Ä‘á»™ng chủ Thạch ma Ä‘á»™ng má»›i biết được.
- Váºy là các ngÆ°Æ¡i không biết?
- Cái biết mơ hồ.
- Thế là nghĩa gì?
Lão tam hằn há»c quát:
- Thôi! Hãy chỠchết!
Thân hình gù còng của lão nhoáng lên má»™t mà n hÆ¡i nÆ°á»›c từ sau cục bứu nÆ¡i lÆ°ng lão vá»t ra rải xuống ngÆ°á»i Äông BÃch.
Chà ng chỉ ngá»i thấy má»™t mùi hôi tanh phải lặng ngÆ°á»i sá» dụng cá»u thức bá»™ hình đồng thá»i đẩy chưởng đánh tan vùng nÆ°á»›c Ä‘á»™c đó.
CÅ©ng trong khi đó, đôi chùy của lão tứ Ä‘á»™c nhỡn theo thế liên hoà n tấn công và o mé sÆ°á»n của chà ng.
Äông BÃch thấy sức chùy tháºt nguy hiểm định chuyển bá»™ nhÆ°ng lúc đó lão nhị và lão đại cùng hợp công vá»›i Tam sa thủ và Âm sát chưởng vá»›i toà n bá»™ công lá»±c.
Sá»± hợp công của Tứ dị lão ma tháºt hữu hiệu nên đã dồn Äông BÃch và o thế tứ bá» thá» công.
Trước sư nguy cơ hiểm hóc đó, tức thì chỉ thấy chiếc quạt kỳ diệu của chà ng tung ra tuyệt chiêu thì một tiếng la thảm khốc:
- Ã ....
Và tháºt không ngá» trong lúc đó Äông BÃch lại vút ngÆ°á»i lên đạp và o song chưởng bÆ°á»›c ra ngoà i vùng chưởng phong.
Tại đấu trÆ°á»ng chỉ thấy ba lão ma mở mắt kinh ngạc.
Vì lão tứ Äá»™c nhãn Nhâm Tấn bụng bị đứt lìa vá»›i cánh tay mặt, Ä‘ang tiêu thà nh nÆ°á»›c và ng, vì rÆ¡i và o vùng nÆ°á»›c Ä‘á»™c của lão tứ ma Äá»™c bứu LÆ°u Tấn Nghị.
Ba lão ma còn lại tóc tai dá»±ng ngược tức giáºn gầm thét:
- Bạch y thÆ° sinh, ngÆ°Æ¡i phải Ä‘á»n mạng.
Cả ba liá»n liên tay sá» dụng sáu chưởng phong cùng má»™t lúc, Ä‘em hết cả toà n bá»™ công lá»±c, quyết má»™t mất má»™t còn vá»›i Äông BÃch.
Äông BÃch cÅ©ng nháºn thấy ba lão ma nà y khi mà hợp công thì sức công phá tháºt đáng kiêng dè, hÆ¡n nữa nháºn thấy mấy lão ma đầu nà y quá liá»u lÄ©nh nên chà ng nghÄ© rằng nhân dịp nà y sá» dụng Âm dÆ°Æ¡ng thiên toà n chưởng pháp há»c được nÆ¡i Thiên hạ đệ nhất nhân Chung Nháºt SÆ¡n ra thà nghiệm để biết công lá»±c.
Nên khi thấy bóng sáu chưởng trùng trùng mạnh nhÆ° bà i hải chụp tá»›i thì chà ng liá»n sá» dụng Lục quang nhất thức vá»›i sức nóng kinh ngÆ°á»i toát ra từ vùng chưởng quang Ä‘á» nhÆ° huyết.
Bình .... bình .... bình ....
Chưởng phong thoát ra khi nhiệt đẩy ba lão ma xa hơn ba trượng nằm co quắp lạị
Äông BÃch sững sá» vì không ngá» rằng chưởng pháp nà y quá sức lợi hại mà không dè công lá»±c của mình ngà y nay quá mãnh liệt đến thế.
Nhìn ba lão ma bị cháy Ä‘en mà lòng chà ng vừa thÆ°Æ¡ng hại buồn buồn vừa mừng thầm vì đã mang trong ngÆ°á»i má»™t công lá»±c chưởng pháp khủng khiếp, nhÆ° váºy má»›i mong đụng Ä‘á»™ vá»›i những võ công phức tạp trên giang hồ truy tìm ra thân thế mịt má» mà chà ng có linh cảm là sá»± bà máºt đó phải liên quan đến tám miếng ngá»c bÃch hình bát giác mà chà ng đã Ä‘eo từ nhá» sÆ¡ sanh.
Chà ng thở dà i rồi biến ngÆ°á»i và o mé rừng vì nghe nhÆ° có tiếng chân ngÆ°á»i Ä‘i lạị
Sau khi Äông BÃch ẩn và o mé rừng thì má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà cÅ©ng mặc đồ Ä‘en tay cầm miếng ngá»c tiêu lÆ°á»›t mình đến.
Bà ta cúi ngÆ°á»i quan sát thi thể Tứ dị lão ma rồi nhÃu mà y lẩm bẩm:
- Tháºt khủng khiếp! Võ công và chưởng lá»±c của kẻ nà o đả tỠđược Tứ dị lão ma nà y đáng cho Ä‘á»™ng chủ của ta lo lắng. Ta phải phi báo gấp má»›i kịp.
Nói xong bà ta trổ thuáºt khinh công cháºp chá»n lao đị
Äông BÃch cÅ©ng rá»i chá»— núp, láºp tức sá» dụng khinh công nhÆ° bóng ma cháºp chá»n theo dấu ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà .
Chà ng nhủ thầm:
- Như thế nà y ta đở tấn công tìm Hắc thạch ma động.
NgÆ°á»i Ä‘Ã n bà cứ mãi miết Ä‘i thỉnh thoảng lại quan sát chung quanh sợ ngÆ°á»i theo dõị NhÆ°ng bà ta có ngỠđâu đã bị Äông BÃch bám sát mà bà ta vẫn không phát hiện được.
Có nhiá»u khi bà ta ngồi nghÄ© nhÆ°ng mục Ä‘Ãch là để tìm xem có dấu hiệu nà o có ngÆ°á»i theo dõi không?
Bà ta lại mãi miết Ä‘i xuyên núi băng rừng, cho đến khi đến vùng núi âm u thì bà ta dừng lại nhìn trÆ°á»›c nhìn sau rồi rẽ sang triá»n núi bên trái Ä‘i lần tớị Khi và o Ä‘á»™ hai mÆ°Æ¡i trượng nữa là cùng Ä‘Æ°á»ng, trÆ°á»›c mắt có má»™t bức vách bằng đá trắng cản lối đị
Bà ta liá»n bÆ°á»›c đến gốc tòng già , Ä‘Æ°a tay phủi lá»›p lá khô phủ trên mặt đất, để lá»™ ra phiến đá Ä‘en kịt chừng ba tấc vuông. Bà ta Ä‘Æ°a tay nâng phiến đá nà y để vẹt qua má»™t bên lại thấy má»™t sợi xÃch sắc bằng ngón chân nằm dÆ°á»›i phiến đá cÅ©ng mà u Ä‘en.
Cúi xuống lấy dây xÃch sắt bà ta giáºt mạnh ba cáị
Coong! Coong! Coong!
Ba tiếng quái lạ nổi lên, bức vách đá khổng lồ vụt nức ra má»™t khuôn cá»a nhá», đủ hai ngÆ°á»i chui và á»
Äông BÃch ẩn thân nhìn từng hà nh Ä‘á»™ng của ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà và nhủ thầm:
- Có lẽ đây là con Ä‘Æ°á»ng bà máºt dẫn và o Hắc thạch ma Ä‘á»™ng, nếu không may mắn theo chân ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà nà y thì khó lòng mà truy tìm ra nÆ¡i tá»a lạc nà ỵ
- Vừa khi đó, ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà trang phục mà u Ä‘en lách mình bÆ°á»›c và o thì ô cá»a đá cÅ©ng tá»± Ä‘á»™ng khép lạị
Äông BÃch thấy váºy cÅ©ng tiến ra là m lại những Ä‘á»™ng tác mà lúc nãy bà ta đã là m.
Khi ô cá»a đá xịch mở, Äông BÃch lách nhanh ngÆ°á»i và o thì thấy con Ä‘Æ°á»ng bên trong là má»™t cái hang ngoằn ngoèo, loang lá»—, chia ra nhiá»u ngách lắm khe tÆ°Æ¡ng tợ nhÆ° tổ ong.
Nhá» chà ng theo sát bà ta nên tránh được những bẩy ráºp hiểm nghèá»
Chà ng tiếp tục theo bám sát trong khi bà ta không há» hay biết vì Äông BÃch đã Ä‘em tuyệt kỹ khinh công nên không gây má»™t tiếng Ä‘á»™ng nhá» nà á»
Chà ng lại theo lần và o trong chừng mÆ°á»i trượng, mặt Ä‘Æ°á»ng lại đổi khác và dốc đá cao lên, bá»—ng thấy má»™t bá»±c thá»m cao vút cháºn ngang trÆ°á»›c mặt.
Äông BÃch chú trá»ng quan sát thấy bà ta cứ lầm lủi bÆ°á»›c lên từng báºc má»™t.
Äợi cho bà ta Ä‘i hết bá»±c thá»m cuối cùng khi thân ngÆ°á»i bà ta vừa khuất thì Äông BÃch liá»n lần theo Ä‘i lên.
CÅ©ng nhá» con Ä‘Æ°á»ng hầm nà y có nhiá»u tảng đá nhô ra hụp và o nên Äông BÃch dá»… dà ng ẩn theo bà tạ
Khi đến hết bá»±c thá»m gồm có ba mÆ°Æ¡i hai bá»±c thì con Ä‘Æ°á»ng liá»n dẫn và o má»™t Ä‘Æ°á»ng quanh, hai bên là hang hố và má»™t phiến đá hình tròn che trên đầu nhÆ° cây lá»ng khổng lồ. Äông BÃch nhìn theo giáºt mình, ngỡ là đã bị nghẽn Ä‘Æ°á»ng hay đã bị bà ta Ä‘Æ°a và o cạm bẩỵ
Chà ng Ä‘ang lo âu thì ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà nà y Ä‘Æ°a tay sá» và o vách đá, tìm ấn nhẹ và o má»™t viên đá Ä‘en tròn, đó là chốt của má»™t cÆ¡ quan. Bá»—ng nghe má»™t tiếng "oong" nổi lên nhÆ° tiếng chuông bị vỡ váºá»µ
Âm ba ngân oong .... Oong ....chÆ°a dứt thì phiến đá hình lá»ng trên đầu bà ta đã xê dịch mạnh, để lá»™ má»™t lá»— hổng thông thiên.
Chà ng thấy bà ta uốn mình nhÆ° và nh cung vá»t mạnh qua lá»— hổng thông thiên.
Äông BÃch đứng núp chá» trong giây lát rồi cÅ©ng theo lá»— hổng thông thiên vá»t lên trên.
Khi rÆ¡i xuống mặt đất, trÆ°á»›c mặt chà ng đã hiện ra mấy dãy nhà san sát nhaụ Chà ng Ä‘Æ°a mắt quan sát thì thấy vùng nà y là má»™t thung lÅ©ng mà chung quanh được bao bá»c bởi vòng núi đá Ä‘en.
Äông BÃch mon men Ä‘i vòng vá» phÃa mấy dãy nhà đó.
NgÆ°á»i Ä‘Ã n bà cÅ©ng đã mất bóng, Äông BÃch liá»n trổ thuáºt khinh công tuyệt đỉnh băng ngÆ°á»i xâm nháºp và o dãy nhà phÃa đông. Chà ng đã thấy có nhiá»u tên thuá»™c hạ Hắc thạch ma Ä‘á»™ng canh gác cẩn máºt khắp nơị NhÆ°ng vá» hÆ°á»›ng chà ng lại hình nhÆ° không mấy chú ý.
Vì váºy chà ng cÅ©ng dá»… dà ng hÆ¡n lúc xâm nháºp và á»
Chà ng đến gian đầu của dãy nhà ngang, men theo hà nh lang vắng lặng bá»—ng có tiếng ngÆ°á»i Ä‘i tớị Chà ng vá»™i tung ngÆ°á»i nằm rạp trên mái ngóị
Chà ng áp tai nghe ngóng bên trong. Bá»—ng có tiếng trong phòng vá»ng lên:
- Ngà y trÆ°á»›c, tháºp tam sứ giả của Hắc thánh ma Ä‘á»™ng nà y đã bị tên già Thần ảnh VÆ°Æ¡ng bất lão sát hại chỉ vì thằng bé Äông BÃch có được miếng ngá»c bÃch hình bát giác. Nay thằng bé đó lá»›n lên và mang danh hiệu Bạch y thÆ° sinh mà võ công nghe đâu cÅ©ng khủng khiếp lắm.
Một tên khác nói tiếp:
- CÅ©ng vì váºy mà động chủ đã sai phái tứ dị lão ma bắt hắn vá».
- Nhưng không hiểu tứ dị lão ma có là m được việc không?
- Tứ dị lão ma võ công chỉ kém hÆ¡n tháºp tam sứ giả chúng ta ngà y nay, chứ gấp bá»™i tháºp tam sứ giả ngà y trÆ°á»›c.
- Nhưng vẫn chưa có tin tức gì của Tứ dị lão ma cả.
Vá» phần võ công, cây có thể tin tưởng bốn lão ma ấy được. nhÆ°ng chẳng hiểu có lấy được miếng ngá»c vá» không?
- Nhưng hình như động chủ hiện đang có giữ một miếng thì phảỉ
- Äúng nhÆ° váºy!
- Mà theo ta biết thì có tám miếng ngá»c nhÆ°ng chÆ°a chắc miếng nà o tháºt miếng nà o giả hay muốn cần đủ cả tám miếng Ä‘iá»u ấy chÆ°a ai biết. Song ta vẫn thắc mắc là Thánh kiếm Nam chÃnh Hùng và BÃch Lạc Tiên CÆ¡ tại sao đã có bà kÃp toà n thÆ° mà đem chôn dấu Ä‘i lại lÆ°u lại những tám miếng ngá»c nhÆ° chìa khóa để tìm quyển toà n thÆ° ấỵ
- Có lẽ cặp vợ chồng đó muốn gây rắc rối cho kẻ khác váºy mà .
Äông BÃch cứ nằm im trên mái ngói và khi nghe đến Ä‘iá»u nà y thì tim chà ng Ä‘áºp thình thình tháºt hồi há»™p vì chà ng nghÄ© rằng miếng ngá»c tất phải mang nguồn tÃch vá» thân pháºn mình.
Rồi chà ng nghe tiếp:
- Câu chuyện nà y muốn rõ chỉ có động chủ mới biết câu chuyện hai mươi năm vỠtrước.
- Nháºn thấy không cần nghe nữa, nên chà ng liá»n phi thân chuyển sang căn nhà kế cáºn.
NhÆ°ng bá»—ng có tiếng má» báo Ä‘á»™ng dồn dáºp, rồi ngÆ°á»i chạy lăn xăn. Äông BÃch vá»™i quay ngÆ°á»i vá» con Ä‘Æ°á»ng cÅ© nhÆ°ng khi đến chá»— phiến đá hình lá»ng thì chá»— nà y đã bÃt lốị chà ng loay hoay mãi chÆ°a tìm cách mở ra được thì có tiếng ngÆ°á»i quát to:
- Ngươi là aỉ
Äông BÃch khá»±ng lại và quay nhìn ba tên áo Ä‘en thì má»™t tên đã hốt hoảng la lên:
- Bạch y thư sinh.
La xong chúng chạy ra ba hướng khác nhau để báo động.
Hiệu báo Ä‘á»™ng giây chuyá»n và có lẽ đây là lần báo Ä‘á»™ng khẩn cấp nhất mà xÆ°a nay chÆ°a từng có trong Hắc thạch ma Ä‘á»™ng.
Äá»™ng chủ Hắc thạch ma Ä‘á»™ng cùng vá»›i ba tên bá»™ hạ lúc nà o cÅ©ng Ä‘i sát vá»›i Ä‘á»™ng chủ là Tam đại hùng và phó há»™i Ä‘Ã n chủ là má»™t nữ nhân cùng các cao thủ của Hắc thạch ma Ä‘á»™ng vô cùng khẩn trÆ°Æ¡ng, ai nấy Ä‘á»u nai nịt chỉnh tá» chuẩn bị ứng phó vì há» Ä‘oán biết sắp có tai biến không vừạ
Äá»™ng chủ Hắc thạch ma Ä‘á»™ng vừa bÆ°á»›c ra khá»i phòng đã thấy má»™t tên bá»™ hạ hÆ¡ hãi chạy và o tâu:
- Bẩm Ä‘á»™ng chủ, có kẻ vừa xâm nháºp bổn Ä‘á»™ng. Hắn vừa bị phát giác là đã ra tay giết những ngÆ°á»i ngăn cản, bây giá» hắn sắp đến đây, xin Ä‘á»™ng chủ liệu định.
Äá»™ng chủ lá»a giáºn bốc lên ngùn ngụt nghién răng há»i:
- Hắn là ai ngươi biết không?
Tên bộ hạ đáp:
- Hắn tự xưng là Bạch y thư sinh.
- Bạch y thư sinh?
- Hắn còn bảo ....
Tên bộ hạ ấp úng thì động chủ đã hét:
- Hắn bảo cái gì?
Tên bá»™ hạ sợ quá nên nói liá»u:
- Dạ, hắn bảo động chủ phải ra tiếp rước hắn nếu không ....
Tên nà y lại má»™t lần nữa ngáºp ngừng thì đã nghe Ä‘á»™ng chủ Hắc thạch ma Ä‘á»™ng quát lên nhÆ° sấm:
- Nếu không thế nà á»
Tên bá»™ hạ sợ quá nói tháºt nhanh:
- Nếu không thì hắn sẽ tà n sát và phá phách sạch Hắc thạch ma động.
Lão Ä‘á»™ng chủ nghe nói sắc mặt tÃm bầm, tên bá»™ hạ lại nói tiếp:
- ThÆ°a Ä‘á»™ng chủ, hắn bảo Ä‘á»™ng chủ phải dâng miếng ngá»c bÃch hiện ở trong tay Ä‘á»™ng chủ cho hắn.
Lão Ä‘á»™ng chủ lÆ°á»m tên bá»™ hạ má»™t cái rồi nạt lá»›n:
- Nói báºy, bổn Ä‘á»™ng chủ sẽ trừng trị tên háºu sanh hổn láo ấy!
Tên bá»™ hạ thấy Ä‘á»™ng chủ của hắn tức giáºn nên cả sợ run lẩy bẩy thối lui hai ba bÆ°á»›c láºp báºp nói:
- Thuộc hạ xin cáo luị
Lão Ä‘á»™ng chủ nhÆ°á»›ng đôi mà y dầy ráºm to tiếng quát bảo:
NgÆ°Æ¡i hãy láºp tức Ä‘i má»i Tháºp tam sứ giả đến đây gấp cho tạ
Tên bá»™ hạ cúi đầu dạ lia lịa rồi chạy Ä‘i ngaỵ Chẳng bao lâu đã có mÆ°á»i ba vị sứ giả đến chầụ
Tháºp tam sứ giả đứng sắp hà ng thà nh chữa nhất cúi đầu thi lá»…, chÆ°a kịp mở lá»i thì lão Ä‘á»™ng chủ lên tiếng:
- Tên Bạch y thÆ° sinh mà dám đến đây thì chúng ta đừng khinh thÆ°á»ng hắn. Câu hồn Ä‘iện cÅ©ng tan nát vì tay hắn váºy tất cả hãy chu đáá»
Một tên sứ giả nói:
- Hắn Ä‘ang phá phách giết chóc phÃa ngoà i, có lẽ cÅ©ng sắp xâm nháºp và o đâỵ
Lão động chủ lạnh lùng đáp:
- Các ngươi hãy yên tâm, bổn động chủ sẽ có cách đối phó với hắn.
- Nhưng thưa động chủ, nghe nói công lực của tên thư sinh ấy không vừạ
Lão Ä‘á»™ng chủ ngÆ°á»›c mặt lên trá»i cÆ°á»i khanh khách bằng giá»ng ngạo nghá»…:
- Ngà y xÆ°a vợ chồng Nam ChÃnh Hùng mà cÅ©ng phải tuyệt mạng thì nay, thằng bé nà y ta sẽ sá»a trị hắn má»™t phen.
Rồi lão ra lệnh:
- Äược, tất cả hãy yên tâm theo ta ra xem thằng nhá» tác quái thế nà á»
Nói xong là lão Ä‘á»™ng chủ nhắm cá»a đông môn thẳng tớị
Vừa Ä‘i được mÆ°á»i trượng đã nghe văng vẳng có tiếng chưởng phong à o à o lẫn tiếng rú kinh hồn.
Lão Ä‘á»™ng chủ còn Ä‘ang ngÆ¡ ngác bá»—ng thấy mÆ°á»i mấy tay cao thủ của Hắc thạch ma Ä‘á»™ng, trong số ấy có má»™t nà ng áo Ä‘en mà Äông BÃch theo dấu vỠđây, hốt hoảng chạy và ỠLão Ä‘á»™ng chủ cháºn lại quát há»i:
- Việc gì lại kinh hoà ng đến thế? Thằng nhãi ấy hiện giỠở đâủ
- Bá»n nà y cÅ©ng đã có mấy tên bị thÆ°Æ¡ng, máu me đầy mình, chân Ä‘i kháºp khểnh. NgÆ°á»i Ä‘Ã n bà ấy nói trong hÆ¡i thở:
- Bẩm Ä‘á»™ng chủ, có rất nhiá»u cao thủ của bổn Ä‘á»™ng đã bị diệt dÆ°á»›i chưởng lá»±c quá ác nghiệt của tên tiểu cuồng mạ Hiện giá» tên ma đầu ấy Ä‘ang tiến vá» hÆ°á»›ng nà y ....
Lão động chủ quắc mắt nhìn bà ta:
- Tứ dị lão ma chắc cũng bị tên nà y sát hại phải không?
- Có thể nhÆ° váºá»µ
- Tại sao Ngá»c tiêu bà bà lại không sá» dụng âm ma đối địch vá»›i hắn xem saá»
NgÆ°á»i Ä‘Ã n bà nà y chÃnh là Ngá»c tiêu bà bà , mà ma âm của bà đã là m khiếp mặt võ lâm. Nên nghe lão Ä‘á»™ng chủ há»i liá»n đáp:
- Nếu sá» dụng chỉ sợ ma âm ảnh hưởng đến những ngÆ°á»i quanh nÆ¡i đấu trÆ°á»ng mà di hại cho ngÆ°á»i bổn Ä‘á»™ng nên Ngá»c tiêu nà y chÆ°a có dịp sá» dụng.
Lão Ä‘á»™ng chủ nhÃu mà y rồi nói:
Bây giá» nÆ¡i nà y thuáºn lợi rồi đó, chúng ta ở sau bức vách kia để ngÆ°Æ¡i tỉ thà ma âm vá»›i hắn. Nếu có gì, chúng ta sẽ trợ lá»±c chá»
NgÆ°á»i Ä‘Ã n bà vui vẻ:
- Cảm Æ¡n Ä‘á»™ng chủ. Xin ngÆ°á»i lui gót để tôi đối phó.
Lão Ä‘á»™ng chủ cùng vá»›i Tháºp tam sứ giả và mấy tay cao thủ lần thoát và o trong thì có tiếng Ä‘á»™ng:
- Soạt!
Ngá»c tiêu bà bà thất kinh thấy má»™t bóng trắng thấp thoáng. Thì ra Bạch y thÆ° sinh đã từ trên mái nhà nhảy tung ngÆ°á»i xuống lanh lẹ nhẹ nhà ng nhÆ° chiếc lá rơị
Äôi mắt Äông BÃch sáng quắt quét nhìn bốn phÃa, chỉ thấy Ngá»c tiêu bà bà thì quát lá»›n:
- Lão động chủ đâủ Nói maụ
Ngá»c tiêu bà bà giá»ng kiêu ngạo:
- Tiểu tá», ngÆ°Æ¡i biết ta là ai rồi chứ?
Äông BÃch nhÃu mà y lắc đầu:
- Không cần biết.
- Nhưng ngươi phải biết.
- Äể là m gì?
- Äể ngÆ°Æ¡i có chết Ä‘i đừng trách ta rằng không biết kẻ nà o đã Ä‘Æ°a hồn mình.
Äông BÃch cÆ°á»i ha hả:
- Lão bà , ta là Bạch y thÆ° sinh đây, lão bà định bắt ta nghe Ä‘iá»u gì đây, hãy nói mau, ta không nhiá»u thì giá»!
Ngá»c tiêu bà bà lấy chiếc tiêu ngá»c cầm tay rồi nói:
- Âm ma chiếc sáo nà y sẽ tiễn đưa hồn ngươi vỠDiêm vương.
Äông BÃch cÅ©ng lấy ống sáo ngá»c ra cÆ°á»i gằn.
- Äược lắm, ta sẽ hợp tấu vá»›i bà bà .
Thấy chiếc sáo ngá»c của Äông BÃch, Ngá»c tiêu bà bà thoáng nét giáºt mình rồi trầm giá»ng:
- Hừ! Tiểu tỠngươi định dùng âm ba đối địch với ta à !
Äông BÃch bình thản:
- Äừng nói nhiá»u lá»i, hãy tấu khúc đị
Ngá»c tiêu bà bà liá»n bÆ°á»›c lui năm bÆ°á»›c Ä‘Æ°a sáo lên miệng hòa hợp ná»™i công chân lá»±c truyá»n và o sáo ngá»c.
Tiếng sáo vút lên lúc trầm lúc bá»—ng nhÆ° muốn xé nát thịt da ngÆ°á»i nghẹ
Äông BÃch thấy cần phải thanh toán lão bà nà y nếu không sẽ bị cản trở mà tên Ä‘á»™ng chủ lủi trốn thì há»ng sá»±. Vì váºy chà ng cÅ©ng từ từ Ä‘Æ°a ngá»c tiêu lên miệng.
Tiếng tiêu của chà ng thoát ra nhÆ° tìm cách len lá»i và o âm ba của Ngá»c tiêu bà bà , nhÆ°ng âm ma của bà ta tháºt hi hữu thế gian, khó có ngÆ°á»i sá» dụng âm luáºt tuyệt vá»i nhÆ° bà tạ
Tuy gặp phải đối thủ, nhÆ°ng Ngá»c tiêu bà bà vẫn bình tÄ©nh Ä‘iá»u khiển ma âm lồng lá»™n nhÆ° là m tan nát kinh mạch đối phÆ°Æ¡ng.
Tiếng tiêu của bà ta cao dần cao dần nhÆ° vút táºn chÃn tầng mấy xanh nhÆ°ng rồi thá»i gian trôi Ä‘i, chân lá»±c của bà yếu dần và trong giây phút đó tiếng sáo của Äông BÃch từ đâu đến giá» vẫn quyện vá»›i ma âm của Ngá»c tiêu bà bà thì Ä‘á»™t nhiên chà ng sá» dụng tấu khúc TÆ°Æ¡ng âm diệt ma mà chà ng đã táºp luyện trong quyển âm phổ của Bá Nhược Du Kiến Anh.
Âm ba sáo ngá»c của Äông BÃch Ä‘á»™t khởi nhÆ° lấn áp ma âm của Ngá»c tiêu bà bà rồi trong phút chốc, tiếng sáo ngá»c của chà ng vụt lên cao ngất thảnh thoát má»™t mình.
Tiếng sáo còn lồng lá»™ng trong không gian trong khi âm ma của Ngá»c tiêu bà bà im bặt.
Äông BÃch liá»n ngÆ°ng thổi thì Ngá»c tiêu bà bà cÅ©ng buông rá»i chiếc tiêu đánh xoảng xuống mặt đá vỡ vụn. Còn bà ta lảo đảo miệng phun ra má»™t búng máụ Bà ta thốt nghẹn ngà á»
- Tiểu tá», má»™t Ä‘á»i âm ma của chiếc ngá»c tiêu, bây giá» Ä‘Ã nh chôn vùi dÆ°á»›i âm ba của ngươị
bà ta gượng gạo hốt hết những mảnh vụn của chiếc tiêu ngá»c rồi bất thình lình thu tà n lá»±c tung vá» phÃa Äông BÃch gà o lên:
- Äây, cho ngÆ°Æ¡i!
Tháºt là kinh khiếp, lối dùng mảnh ngá»c tiêu để là m ám khà theo thuáºt Thiên hoa láºp vÅ© phủ chụp vá» Äông BÃch.
Äông BÃch khen thầm lối sá» dụng ám khà ấy nhÆ°ng sức lá»±c không đủ để khai diá»…n uy lá»±c của nó nên chà ng liá»n lấy chiếc quạt quay má»™t vòng là thâu tất cả các mảnh tiêu ngá»c và o, chà ng hét lên:
- Trả cho ngươị
Vô số miếng ngá»c thoát ra và tiếng Ngá»c tiêu bà bà hét lên:
- à .... á ....
Thân hình bà ta bị những mảnh ngá»c vỡ ghim đầy, Ä‘Ã nh ngã gục trên vÅ©ng máu sau tiếng hét kinh hồn.
Vừa lúc đó, từ phÃa sau bức vách dầy, lão Ä‘á»™ng chủ cùng Tháºp tam sứ giả xuất hiện.
Lão Ä‘á»™ng chủ quắc mắt nhìn Äông BÃch rồi nhìn Ngá»c tiêu bà bà nằm chết thảm khốc. Lão gằn giá»ng:
- Bạch y thư sinh, ngươi ra tay tà n ác lắm. Bổn động chủ sẽ đòi món nợ nà ỵ
Äông BÃch bÆ°á»›c tá»›i hai bÆ°á»›c hiên ngang gáºt gù:
- Hừ! Lão Ä‘á»™ng chủ, gặp ngÆ°Æ¡i ở đây tháºt tốt lắm. Ta cÅ©ng có Ä‘iá»u muốn há»i ngươị
Lão Ä‘á»™ng chủ gắt giá»ng:
- NgÆ°Æ¡i muốn há»i gì hãy nói mau, để rồi chết?
Äông BÃch gằn giá»ng:
- Tại sao ngÆ°Æ¡i cứ nằng nặc đòi cÆ°á»›p miếng ngá»c hình bát giác mãi váºá»·
Lão Ä‘á»™ng chủ cÆ°á»i ngất nghẻo:
- Ta không hẹp hòi gì vì những miếng ngá»c đó là của Nam ChÃnh Hùng và BÃch Lạc Tiên CÆ¡.
- NhÆ°ng tại sao các ngÆ°á»i lại muốn cÆ°á»›p ngá»c của ngÆ°á»i tả
- Chẳng qua đó là của báu thiên hạ, ai có được nó sẽ là m bá chủ võ lâm.
- Còn lý do tại sao vợ chồng Nam ChÃnh Hùng và BÃch Lạc Tiên CÆ¡ phải hà nh Ä‘á»™ng nhÆ° thế.
Lão Ä‘á»™ng chủ cất tiếng cÆ°á»i sang sảng:
- Chuyện ấy xa vá»i lắm, ngÆ°Æ¡i há»i là m gì.
- Nhưng ta muốn biết.
- Äáng tiếc, đáng tiếc, nếu ngÆ°Æ¡i có mặt trÆ°á»›c đây gần hai mÆ°Æ¡i năm thì ngÆ°Æ¡i sẽ rõ hÆ¡n, ngÆ°Æ¡i sẽ chứng kiến đêm oanh liệt đó nÆ¡i đỉnh Băng sÆ¡n.
- Äỉnh Băng sÆ¡n?
- Äúng váºá»µ
Äông BÃch nghe hai tiếng Băng sÆ¡n chợt liên nghÄ© đến lúc chà ng mÆ°á»i ba tuổi được Ngá»± Thanh Y Lang Ä‘Æ°a ra thị trấn sắm xuân nhÆ°ng cÅ©ng chuyến Ä‘i đó Ngá»± Thanh Y Lang phải vong mạng, và cái đêm ông ta tâm sá»± vá»›i Túy Hồ Lão Tá» Giang Thượng Khả, chà ng đã giả đồng ngủ để được nghe chuyện thì chà ng chợt nghÄ©:
- Có thể mình và vợ chồng Thánh kiếm Nam ChÃnh Hùng và BÃch Lạc Tiên CÆ¡ có liên hệ vá»›i nhau vì ngoại ta lượm được ta trong Äá»™c cốc dÆ°á»›i chân đỉnh Băng sÆ¡n trong thá»i gian đó.
Chà ng đang miên man suy nghĩ thì tiếng động chủ quát:
- Nà y tiểu tá»! Miếng ngá»c ngà y xÆ°a ở đâủ
Äông BÃch nổi giáºn hầm hầm, rồi chà ng thò tay và o túi lấy ra luôn bốn miếng ngá»c hình bát giác nói:
- Äây có những bốn miếng.
Lão Ä‘á»™ng chủ thấy bốn miếng ngá»c thì đôi mắt lão mở to vá»›i sá»± thèm thuồng. Hắn quát:
- Ngươi hãy trao đây!
Lão sá»a soạn tấn công thì Äông BÃch đã hét lên:
- Hãy khoan.
- Tại saá»
Äông BÃch cất bốn miếng ngá»c bÃch rồi nói:
- Hiện giá» ngÆ°Æ¡i có giữ miếng ngá»c nà o đó không?
- Có! Nhưng để là m gì?
- Äể lấy thêm má»™t miếng nữạ
- Phách lối!
lão Ä‘á»™ng chủ vừa hét vừa đẩy song chưởng áºp và o Äông BÃch, chà ng tiến lên má»™t bÆ°á»›c phất ngang hữu chưởng công tá»›i má»™t luồng kình lá»±c nặng nhÆ° núi Thái sÆ¡n.
- Ầm! ....
Hai luồng chưởng lá»±c tuyệt kỹ chạm nahu gây nên má»™t vùng chưởng phong mịt mù. Chỉ thấy thân hình lão Ä‘á»™ng chủ văng lui má»™t trượng, miệng rỉ máu, còn Äông BÃch cÅ©ng bị chấn Ä‘á»™ng thối lui ba bÆ°á»›c rồi đứng sững lại nhÆ° thÆ°á»ng, đủ biết công lá»±c chà ng lúc nà y dồi dà o khủng khiếp.
Lá»›p bụi mù vừa hạ xuống bởi chưởng phong thì thấp thoáng bóng Tháºp tam sứ giả thoát ra, thân pháp lanh lẹ vô cùng.
Một tên lớn tiếng nói:
- Äá»™ng chủ khá»i báºn tâm, đã có Tháºp tam sứ giả chúng tôị
Äông BÃch mặt đầy sát khÃ:
- Ngà y trÆ°á»›c, Tháºp tam sứ giả đã bị xóa tên trong giá»›i giang hồ bởi Thần ảnh VÆ°Æ¡ng bất lão, ngà y nay chúng bây muốn thep vết xe cÅ© chăng?
- Chưa chắc, tiểu ác ma đừng ngông cuồng. Ngà y nay không phải là ngà y xưạ
- Váºy hãy Ä‘á»™ng thủ Ä‘i thôi!
Tháºp tam sứ giả không chần chá», liá»n tung mình lÆ°á»›t và o tấn công Äông BÃch. Tháºp tam sứ giả nà y được kết hợp bởi những cao thủ võ lâm của giá»›i tà đạo ma mà lão Ä‘á»™ng chủ đã chú tâm khuyến dụ chúng vá» tùy phục Hắc thạch ma Ä‘á»™ng.
CÅ©ng vì thế nên võ công của bá»n nà y, không phải tầm thÆ°á»ng, hÆ¡n nữa sá»± hợp công đã gia tăng uy lá»±c cuồn cuá»™n nhắm và o Äông BÃch.
Äông BÃch chẳng cháºm má»™t giây, liá»n vung chiếc quạt ra phản kÃch.
Qua hÆ¡n mÆ°á»i hiệp, Tháºp tam sứ giả liá»n thay đổi chiến thuáºt, dùng liên hợp chưởng tấn công chà ng liên miên bất táºn.
Thấy không thể nÆ°Æ¡ng tay được nÅ©a, Äông BÃch liá»n vung tay, song chưởng đẩy ra vá»›i năm thà nh công lá»±c tá»a ra trà n đến nhÆ° nÆ°á»›c vỡ bỠđể nghinh địch.
Ầm .... Ầm .... Ầm ....
Những tiếng nổ rá»n vang, áp khà chạm nhau là m tung đá bụi má» mịt cả đấu trÆ°á»ng. Äông BÃch kêu há»± lên má»™t tiếng, bị thối lui năm bÆ°á»›c, miệng rỉ máụ Trong lúc đó cả Tháºp tam sứ giả chỉ lắc lÆ° đứng nguyên tại chá»—.
Chà ng thầm nghĩ:
- Không ngỠta khinh địch suýt nữa phải mạng nguỵ
Bá»—ng nghe tiếng cÆ°á»i đắc ý của bá»n Tháºp tam sứ giả. Má»™t tên trầm giá»ng há»i:
- Nếu ngÆ°Æ¡i biết sá»± lợi hại của Tháºp tam sứ giả thì hãy giao những miếng ngá»c hiện có lại cho Ä‘á»™ng chủ thì chúng ta sẽ tha chết cho ngươị
Äông BÃch nổi giáºn quát ầm lên:
- Bá»n ma đầụ Các ngÆ°Æ¡i sẽ chết, chá»› nên tá»± đắc.
Lá»i nói vừa dứt, chưởng pháp Äông BÃch đã đánh ra vá»›i bốn chiêu thuá»™c bốn loại chưởng pháp khác nhau nhÆ°ng Ä‘á»u mang má»™t sức công phá khủng khiếp.
Chưởng phong hai bên vừa giao nhau, thì áp khà tại đấu trÆ°á»ng xoáy tròn từng đợt má»™t nhÆ° cÆ¡n bão lốc.
Theo lá»›p chưởng phong đã có bốn tên trong Tháºp tam sứ giả văng tuốt ra xa có hÆ¡n mấy trượng nằm yên bất Ä‘á»™ng.
Vừa lúc đó bỗng nghe tiếng quát lanh lãnh:
- Tiểu ác mạ Bổn động chủ sẽ thà mạng với ngươị
Câu nói vừa dứt là chưởng phong ùn ùn nổi lên nhÆ° ngá»n gió lốc phủ trùm Äông BÃch. Chẳng những thế mà bá»n Tháºp tam sứ giả còn lại cÅ©ng lẹ là ng tung chưởng hợp công từ bốn mặt. Äông BÃch lần nà y cả giáºn nạt lá»›n, ngầm váºn ná»™i lá»±c tung ra mấy chiêu sát chưởng đẩy báºt bá»n Hắc thạch ma Ä‘á»™ng dạt vá» má»™t phÃa, miệng ngÆ°á»i nà o cÅ©ng rỉ máụ
Thấy nguy cÆ¡, lão Ä‘á»™ng chủ liá»n Ä‘Æ°a mắt ra hiệu cho bá»n môn hạ rồi bất thình lình đánh má»™t chưởng vá»›i toà n bá»™ công lá»±c và o Äông BÃch.
Sau má»™t tiếng nổ vang, cát bụi lẫn khói má» từ phÃa bức thà nh tá»a ra nghi ngút. Äến khi nhìn lại tại đấu trÆ°á»ng, tất cả bá»n Hắc thạch ma Ä‘á»™ng Ä‘á»u biến mất. Chà ng vá»™i Ä‘uổi theo vá» phÃa gian nhà trÆ°á»›c mặt.
NhÆ°ng khi chà ng mãi miết chạy lá»t và o má»™t gian nhà đá rá»™ng mênh mông thì bá»—ng cái cá»a chÃnh đóng sầm lại bằng má»™t cá»a sắt dầỵ
Bá»—ng má»™t tiếng cÆ°á»i lồng lá»™ng vang lên vá»›i giá»ng nói của Hắc thạch Ä‘á»™ng chủ:
- Bạch y thư sinh, nơi đây là mồ chôn của ngươị Ngươi chết đi hãy đừng oán trách động chủ Hắc chưởng Ma Vạn Quân.
Giá»ng nói oang oang tá»± đắc:
- Chỉ trong hai khắc nữa ngươi sẽ chết ngạt trong gian độc lao nà ỵ
Tiếng nói Ä‘á»™t nhiên dứt hẳn thì khá»i Ä‘á»™c tá»a ra khắp bốn góc phòng, trong chốc lát Ä‘á»™c lao đã trở nên mù mịt.
Tuy không sợ Ä‘á»™c khÃ, nhÆ°ng Äông BÃch thầm nghÄ©:
- Nếu ta không ra khá»i Ä‘á»™c lao nà y thì bá»n chúng sẽ tiếp tục giỡ trò ma giáo khác.
CÅ©ng vì váºy, chà ng láºp tức váºn công sá» dụng huyết quang nhất thức, đẩy sức nóng đốt Ä‘á» cánh cá»a sắt, nhÆ°ng không là m sao cho cánh cá»a sắt ngã ra, chà ng liá»n sữ dụng Âm dÆ°Æ¡ng Thiên toà n chưởng đẩy ra vá»›i mÆ°á»i thà nh công lá»±c.
Bùng .... Bùng .... Bùng ....
Tiếng chưởng phong chấn Ä‘á»™ng vang rá»n, nhức óc rồi bao nhiêu khói Ä‘á»™c cuồn cuá»™n xoáy vá» cá»a sắt đã bị đánh ngã.
Äông BÃch lần đầu tiên sá» dụng chưởng pháp nà y và thấy sá»± kinh khiếp của nó mà nhủ thầm:
- Pho chưởng pháp Âm dÆ°Æ¡ng thiên toà n tháºt quá hãi hùng. Từ nay, vạn bất đắc dÄ© lắm ta má»›i sá» dụng đến nó. Tá»± hứa vá»›i lòng nhÆ° váºy rồi, Äông BÃch vá»™i thoát ra ngoà i thì đã thấy bóng Ä‘á»™ng chủ Ma Vạn Quân và môn hạ lão ta thấp thoáng sau mấy dãy núi đá Ä‘en mất dạng.
Äông BÃch thấy tứ bá» vắng lặng nên chà ng nghÄ© rằng có Ä‘uổi theo bá»n chúng cÅ©ng không được nên chà ng định quay ngÆ°á»i bÆ°á»›c ra, nhÆ°ng lúc đó chà ng thấy má»™t con Ä‘Æ°á»ng lá»›n ở phÃa trÆ°á»›c và trên hai chiếc cá»™t bằng đá Ä‘en có má»™t cái bảng cÅ©ng bằng đá ghi rõ mấy chữ "Hắc thạch ma Ä‘á»™ng".
Chà ng nghĩ thầm:
- á»’! Con Ä‘Æ°á»ng lúc ta và o là má»™t con Ä‘Æ°á»ng hầm bà máºt của chúng rồị Và con Ä‘Æ°á»ng chÃnh là đi từ thung lÅ©ng ngoà i kia và á»
Chà ng do dá»± rồi quay trở lại con Ä‘Æ°á»ng bà máºt mà xác chết của bá»n Hắc thạch ma Ä‘á»™ng còn rải rác lúc nãy bị chà ng hạ sát còn lại nÆ¡i đó.
Äông BÃch liá»n phá hết những Ä‘Æ°á»ng cÆ¡ quan thì những tiếng nổ long trá»i lở đất từ Ä‘Æ°á»ng hầm phát rạ
Rồi chà ng quay trở lại phóng lá»a thiêu hủy hết những dãy nhà nÆ¡i đâỵ
Ngá»n lá»a cuốn lên ngất trá»i, cháy rụi má»i cÆ¡ cấu của Hắc thạch ma Ä‘á»™ng ....
Äông BÃch quay ngÆ°á»i bÆ°á»›c Ä‘i và khi nhìn thấy bảng đá khắc tên của Ä‘á»™ng nà y thì chà ng tung ra má»™t chưởng phá nát thà nh bụi cám.
Hắc thạch ma động từ đây đã xóa tên trên chốn giang hồ.
Äông BÃch nhắm hÆ°á»›ng thung lÅ©ng tung mình chạy Ä‘i ....
Tà i sản của The Creator
Chữ ký của The Creator
31-05-2008, 08:43 PM
57991135 Cạch !
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: VN
Bà i gởi: 1,152
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 14 giá»
Thanks: 359
Thanked 1,686 Times in 186 Posts
Äoạn Hồn Tuyệt Cung
- Cổ Long -
ChÆ°Æ¡ng: 17
TỠHồn Cốc
--------------------------------------------------------------------------------
Sau khi rá»i Hắc thạch ma Ä‘á»™ng, Äông BÃch thấy lòng hoang mang giao Ä‘á»™ng. Bao nhiêu ý thức vá» thân pháºn, lai lịch chÃnh bản thân nhÆ° thúc dục chà ng phải hà nh Ä‘á»™ng, phải quyết tâm truy tìm ra thân thế, chứ không thể im lặng mịt má» mãị
Cái Ä‘á»™ng lá»±c đó thúc dục chà ng nên Äông BÃch quyết định:
- Ta phải trở lại đỉnh Băng SÆ¡n may ra tìm ra dấu tÃch nà o không.
Mặc dù đó là má»™t ý tưởng mÆ¡ hồ nhÆ°ng không là m không được. Do đó, chà ng mãi miết tìm Ä‘Æ°á»ng vá» Băng SÆ¡n.
Má»™t đêm ná» , ná»n trá»i không có má»™t vì sao!
Mặt trăng gói kÃn trong những đám mây Ä‘en.
Äêm tối nhÆ° má»±c đến nổi ngữa bà n tay cÅ©ng không thấỵ Sấm chá»›p nổi lên từng luồng ngoằn ngoèo liên tục, chiếu sáng má»™t cánh rừng hoang, phút chốc tắt lịm nhÆ°á»ng lại cho mà u Ä‘en.
Cái mà u đen hãi hùng bao trùm cả vũ trụ.
Cảnh váºt nhÆ° Ä‘ang nép mình run sợ dÆ°á»›i là n sấm chá»›p phủ phà ng của trá»i khuyạ
Tuy nhiên, má»—i luồng chá»›p nổi lên, lại hiện rõ trên con Ä‘Æ°á»ng nhá» má»™t bóng ngÆ°á»i Ä‘ang cháºp chùng tiến bÆ°á»›c nhÆ° baỵ
Bóng đó là má»™t chà ng trai tuấn thiếu, mà giang hồ gần đây đã nức tiếng, không ai khác hÆ¡n là Bạch y thÆ° sinh Äông BÃch.
Trá»i bá»—ng vần vÅ© hÆ¡n. Chà ng lẩm bẩm:
- Hình nhÆ° trá»i sắp mÆ°a lá»›n rồi!
Rồi má»™t luồng chá»›p chiếu sáng lòạ Tiếp theo má»™t tiếng sấm nhÆ° long trá»i lở đất.
Trá»i bắt đầu mưạ Từng giá»t mÆ°a nặng trÄ©u và o mặt chà ng.
Chà ng dừng lại nhìn Ä‘oạn Ä‘Æ°á»ng đã qua rồi nhủ thầm:
- Äúng là dÆ°á»›i chân dãy Băng SÆ¡n rồi!
Chà ng ngÆ°á»›c nhìn phÃa xa là đỉnh núi phủ trắng mây má» tiếng lạnh rồi nhìn lại chá»— chà ng Ä‘ang đứng nói nhá»:
- Äầm dạ mục ta nhá»› rồi và cả Ä‘á»™c cốc nữa, ngÆ°á»i ta đã bảo cÅ©ng nhÆ° ngoại ta đã Ä‘á» cáºp tá»›i hai địa danh nà y, ta phải tìm ra trÆ°á»›c khi đặt chân lên đỉnh Băng SÆ¡n má»›i được, nhÆ°ng trá»i mÆ°a thế nà y tháºt bất tiện.
Tuy nghÄ© váºy, chà ng vẫn thoăn thoắt lao vá» hÆ°á»›ng núi sầm khuất trÆ°á»›c mặt.
Tiếng sấm chá»›p vẫn không dứt, tiếng nà y hết, tiếng khác đã nổi lên. Những lằn chá»›p nối nhau xé khung trá»i Ä‘en kịt.
Bây giá» trá»i mÆ°a nhÆ° trút nÆ°á»›c. Trong sấm chá»›p, bóng Äông BÃch cứ băng qua các vÅ©ng lầy mà đi, không cần phải chá»n lá»±a con Ä‘Æ°á»ng tốt hÆ¡n.
Qua khá»i khu rừng quanh chân núi, phÃa trÆ°á»›c mặt là má»™t cái đầm rá»™ng mênh mông. Từ mặt nÆ°á»›c, sÆ°Æ¡ng mù tá»a giăng trắng đục dẫu cho mÆ°a thi nhau rÆ¡i xuống, những cây lá cao và to, thân mÆ°á»›t tháºt nhiá»á»¥
Äông BÃch đứng lại lẩm bẩm:
- Äúng rồi, đây là đầm Dạ mục.
Rồi chà ng đi vòng quanh quan sát. Chỉ thấy cây khô lá mục phủ đầy mặt đất hoang vụ
Chà ng cà ng Ä‘i nhanh hÆ¡n thì có ngá»n đồi thoai thoải chạy dà i theo bỠđầm. Äông BÃch cứ theo Ä‘Æ°á»ng đồi đó mà đị
Bấy giá» mÆ°a đã tạnh, sấm ngÆ°ng, chà ng thanh niên nét mặt đăm chiêu nhìn và o con Ä‘Æ°á»ng đá nhá» rồi chà ng nói trong sá»± thoải máị
- Äá»™c cốc đây rồi! ChÃnh nÆ¡i nà y ngoại ta đã nhặt ta mà nuôi dưỡng cho đến ngà y naỵ
Chà ng cứ tiếp tục đi và o trong độc cốc.
Mây mù đã tan dần, mặt trăng lố dạng. Ãnh sáng và ng nhạt tá»a xuống, xuyên qua cà nh cây kẻ lá, rÆ¡i lạc trong vùng Ä‘á»™c cốc. Những cà nh cây lá phủ um tùm lắc lÆ° theo ngá»n gió, cháºp chá»n nhÆ° muôn vạn bóng ma ẩn hiện.
Bá»—ng chân chà ng nhÆ° chạm phải má»™t váºt gì là lạ, chà ng cúi đầu nhìn xuống, bất giác lạnh cả mình, rởn tóc gáỵ
Thì ra, đó là má»™t bá»™ xÆ°Æ¡ng ngÆ°á»i trắng hếụ
Dá»c theo Ä‘á»™c cốc, trong mấy lùm cá» xanh, trên bỠđá, trong góc khe rải rác đây đó từng bá»™ xÆ°Æ¡ng. Chà ng lẩm bẩm đếm:
- Má»™t bá»™! Hai bá»™! Ba bá»™! ....
Rồi nhiá»u bá»™ xÆ°Æ¡ng nữa Ä‘á»u trắng hếu, đã rã ra tá»± bao giá» rồị Có những bá»™ xÆ°Æ¡ng thiếu mất và i phần trong cÆ¡ thể, hay có bá»™ cÅ©ng đã chá»›m mục vì thá»i gian.
Chà ng thấy ngần ngại:
- Äá»™c cốc hoang vu, không ngÆ°á»i lui tá»›i, mà sao xÆ°Æ¡ng trắng chất đầy, tháºt lạ lùng.
Rồi chà ng lại suy luáºn, lại Ä‘Æ°a ra giả thuyết, kếp nạp vá»›i những Ä‘iá»u tai nghe mắt thấy rồi nhủ thầm:
Biết đâu đây chẳng phải là tráºn tranh hùng giữa vợ chồng Nam ChÃnh Hùng, BÃch Lạc Tiên CÆ¡ vá»›i bá»n quần tà , mà ta phải tìm cho ra tông tÃch Thánh kiếm Nam ChÃnh Hùng hay BÃch Lạc Tiên CÆ¡ má»›i hy vá»ng hiểu biết vá» mấy miếng ngá»c bÃch và thân thế của tạ
à nghÄ© đó, kết luáºn đó, nhÆ° thúc dục chà ng phải kiên trì quyết chà để đạt cho được mục Ä‘Ãch.
Xa xa, thỉnh thoảng có và i đóm lá»a láºp lòe nhÆ° bóng ma trÆ¡i chá»›p nháy rồi tắt lịm.
Cảnh đêm giữa núi rừng hoang vu tháºt là rùng rợn, chà ng cứ Ä‘i rồi lại bắt gặp thêm má»™t bá»™ xÆ°Æ¡ng trắng nữa theo con Ä‘Æ°á»ng lên trên đỉnh núị
NhÆ°ng con Ä‘Æ°á»ng lại bị tắt nghẽn, trÆ°á»›c mặt chỉ là núi đá dá»±ng cao vá»›i các bóng cây cá»— thụ im lìm ma quáị
Mỗi đám mây đen kéo lại che phủ mặt trăng, là m cho cảnh rừng trở nên đen tốị
Má»™t ngá»n gió lá»›n cuốn lên cuồng phong à o ạt đổ dồn tớị
Chà ng nhìn lại y phục đã đẫm Æ°á»›c vì đám mÆ°a lúc nãy, giỠđây gió rÃt lên lạnh đến thân ngÆ°á»i, hÆ¡n nữa vùng núi trÆ°á»›c mặt quá trÆ¡n Æ°á»›t mà ban đêm lên trên đó tháºt nguy hiểm dù chà ng đã có khinh công tá»™t đỉnh, song cẩn tháºn vẫn hÆ¡n.
Do đó, chà ng tự quyết định:
- Ta và o trong cốc tạm trú cho qua đêm nay, rồi mai sáng sẽ tiếp tục hà nh trình.
Äông BÃch liá»n quay trở lại Ä‘á»™c cốc.
Cuồng phong lại thổi mạnh thêm lên và mang theo sức lạnh buốt giá.
Những cây rừng nghiêng ngã ....
Một và i cà nh đã gãy lung tung.
Chà ng nhủ thầm:
- Gió lốc nhÆ° cÆ¡n bãá»
Chà ng thi triển khinh công vút vá» Äá»™c cốc. chà ng dò dẫm Ä‘i sâu và ỠÄÆ°á»ng và o cốc cà ng sâu cà ng ngoằn ngoèo mà lúc nãy chà ng chÆ°a Ä‘i đến. Bá» núi đá lồi lõm, nhấp nhô hang hốc nhÆ° hình tượng ma quáị
Bỗng chà ng thấy có một hốc đá lớn nên dừng chân chui và o và tìm chỗ ngồi nghĩ.
Gió bên ngoà i cà ng lớn dần, lớn dần.
Chà ng bảo thầm:
- Ta hãy nghÄ© cho qua đêm nay, tránh gió lá»›n rồi sáng mai sẽ tÃnh.
Thế là Äông BÃch tìm chá»— ngồi tá»a công cho qua đêm giông tố hãi hùng.
Má»™t đêm lặng lẽ cháºp chá»n trôi quạ
Äến khi trong Äá»™c cốc ánh sáng đã chiếu sáng le lói thì Äông BÃch má»›i đứng dáºá»µ
Ão quần cÅ©ng đã khô, chà ng sá»a soạn xong sẽ tiếp tục Ä‘i và o trong Äá»™c cốc.
Äông BÃch ngÆ°á»›c mặt nhìn quanh, chợt thấy trên má»™t vách đá cao, sừng sững ở miệng cốc có khắc ba chữ rất lá»›n:
TỠHồn Cốc Chà ng hết sức ngạc nhiên và óc tò mò thúc dục chà ng bước tớị
Äến khoảng cốc đạo, tuy là ban ngà y, nhÆ°ng ánh sáng rất yếu á»›t tá» má», tháºt là quạnh quẻ, đìu hiụ
Chà ng bÆ°á»›c và o phÃa trong, gió lạnh lại thổi lên từng cÆ¡n hiu hắt.
ÄÆ°á»ng cốc vẫn dà i và hẹp, uốn ẹo nhÆ° má»™t con rắn dà i chui qua các kẹt đá âm ụ
Äâu đâu cÅ©ng có vách đứng thẳng tắp trông tháºt hiểm nghèá»
Con Ä‘Æ°á»ng rêu phong kÃn mÃt, không có má»™t dấu chân ngÆ°á»i hay thú váºt.
Tháºt hoang vu khiến Äông BÃch cảm thấy là nh lạnh.
Chà ng chạy qua khá»i ba khúc Ä‘Æ°á»ng quanh thì đến miệng cốc thứ haị
Trên một tấm đá lớn lại viết mấy chữ:
"ÄÆ°á»ng chết! NghÄ©a địa cho ai Ä‘i và á»" Nét chữ nhÆ° hăm dá»a, nhÆ° khủng bố, khiến Äông BÃch không muốn nhìn lâụ
Chà ng nhÃu mà y, dáng cÆ°Æ¡ng quyết, cắm đầu chạy và á»
Một luồng gió thổi ngược ra, bốc lên một mùi tanh khôn tả.
Mùi tá» khà ngáºp trà n.
Äông BÃch vá»™i dừng chân, Ä‘Æ°a mắt quét qua má»™t vòng.
Trước mặt chà ng hiện ra một cảnh tượng vô cùng kinh hãị
Äây đó rải rác từng bá»™ xÆ°Æ¡ng khô, lá»›p đã mục, lá»›p còn má»›i, nằm có, ngồi có, đủ kiểu!
Ãnh sáng nÆ¡i nà y hầu nhÆ° là ban đêm. Vì cả khúc cốc đạo nà y đã tối mò. Chỉ có và i chá»— ánh sáng lá»t và o loang lá»—.
Gió lạnh!
Xương trắng!
Thây thối!
Bao nhiêu hình ảnh diá»…n ra trong má»™t khung cảnh hoang vu lạnh lẽá»
Äông BÃch cÅ©ng phải chùn bÆ°á»›c lại, thắc mắc và lẩm bẩm:
- NhÆ°ng bá»™ xÆ°Æ¡ng trắng nà y có lẽ toà n những nhân váºt tên tuổi trong giang hồ. Há» muốn Ä‘i tìm cái bà máºt trong cốc nà y để rồi phải chịu phÆ¡i thây trong hiểm địa chăng?
Chà ng có cảm giác rằng lần nà y chà ng sẽ góp thêm và o đây Ãt bá»™ xÆ°Æ¡ng ngÆ°á»i nữa trong cốc đạo còn lạị
NhÆ°ng không phải Ãt bá»™ mà nhiá»u hÆ¡n chà ng tưởng.
Chà ng dẫm chân trên mấy đống xÆ°Æ¡ng ngÆ°á»i gần đấy, theo con Ä‘Æ°á»ng hẹp tiến và á»
ChÃnh chà ng cÅ©ng không biết được những bá»™ xÆ°Æ¡ng Ä‘ang nằm dÆ°á»›i đất kia đã chết bằng cách nà á»
Äi được má»™t lúc, qua khá»i mấy khúc quanh thì trÆ°á»›c mặt chà ng lại lá»™ ra má»™t miệng cốc nữạ
Trên miệng cốc lại cũng có viết chữ:
"Tá» Hồn cốc! Vùng cấm địa! Và o tất phải chết!" Nét chữ nhÆ° hung hăng, nhảy múa vừa hăm dá»a, vừa khÃch lệ những kẻ yếu tinh thần.
Äông BÃch đã quyết đến đây rồi thì chà ng không bao giá» ngần ngại trÆ°á»›c má»i nguy nan nữạ
Chà ng lách mình qua khá»i miệng cốc rồi tiến và o, bá» lại Ä‘Ã ng sau những bá»™ xÆ°Æ¡ng trắng Ä‘ang đìu hiu vá»›i gió lạnh.
Và o khá»i miệng cốc thứ ba thì quang cảnh đổi khác.
Ở đây không có xÆ°Æ¡ng trắng, thây thối, gió lạnh, mà là má»™t bầu trá»i ấm áp thanh nhã. Hai bên cá» cây xanh tÆ°Æ¡i, bông hoa đủ mà u phÆ¡i sắc.
Chà ng ồ một tiếng và tự nhủ:
- Äá»™c cốc rồi lại có Tá» hồn cốc! Sao lại có thể chứa má»™t bầu vÅ© trụ huy hoà ng trong cái thế giá»›i đáng sợ nà y!
Chà ng lần bước tiến mãi!
Và qua má»™t lúc, chà ng đã rá»i khung cảnh tÆ°Æ¡i đẹp kia, tiến tá»›i má»™t nÆ¡i hoang vu cô tịch khác.
Ở đây không có xÆ°Æ¡ng, thây ngÆ°á»i, cÅ©ng không có bông hoa Ä‘ua nở mà chỉ có những rặng thông cao vút trá»i, gió thổi réo rắc nhÆ° những tiếng ma sầu quỉ khóc.
Cứ từng lúc, quang cảnh trong cốc lại thay đổi, chẳng khác những bức tranh diễn ra trước mặt.
Chà ng Ä‘ang ngÆ¡ ngác thì có má»™t giá»ng cÆ°á»i lanh lãnh từ trong thâm cốc theo gió tạt rạ
Äó là tiếng cÆ°á»i, nhÆ°ng không phải là tiếng cÆ°á»i, mà giống nhÆ° những tiếng rÃt của hai váºt cứng cá» và o nhau, kéo dà i nghe rùng rợn là m saá»
Tiếng cÆ°á»i rùng rợn đó vang lên là m cho không khà trong cốc cà ng thêm phần nặng ná», khủng khiếp.
Tiếng cÆ°á»i vừa dứt, thì tiếp theo má»™t giá»ng nói là nh lạnh vang tớị
- Mi .... không .... cút .... đi .... thì .... phải .... chết! Mi .... không .... cút .... đi .... thì .... phải .... chết!
Má»™t giá»ng nói rùng rợn, não nùng nhÆ° quỉ khóc vang lên, kéo dà i từ nhặt đến khoang rồi mất hẳn, khiến chà ng cảm thấy nhÆ° lạc và o địa ngục. Xung quanh chà ng không khà đầy Ä‘e dá»a, chết chóc ....
Bá»—ng má»™t giá»ng cÆ°á»i lanh lãnh nhÆ° chuông reá» Tiếp theo là má»™t giá»ng nói âm ấm:
- Cho mi một cơ hội chót nữa! Cút ra .... Cho mi một cơ hội chót nữa! Cút ra ....
Giá»ng nói nà y lại ghê tởm hÆ¡n nữạ NhÆ°ng Äông BÃch bá»—ng cÆ°á»i ha hả nói:
- Nếu ta không ra thì saá»
Ä‘á»™t nhiên vá»ng đến tiếng nghiến răng ken két nói:
- Chết! Chết! Chết!.. Chà ng buông má»™t trà ng cÆ°á»i dà i nói lá»›n:
- Ngươi là aỉ Tại sao lại không cho ta và o cốc?
- Ha Ha Ha .... Ta là ai mi sẽ biết! Cốc nà y là của ta, không ai được và o cả.
Má»™t giá»ng nói sắc sảo nhÆ° dao liếc và o đá, Äông BÃch hÃt má»™t hÆ¡i dà i rồi vÆ°Æ¡n mình lÆ°á»›t thẳng và o trong cốc.
Chà ng chạy qua má»™t Ä‘oạn Ä‘Æ°á»ng đá lồi lởm chởm, mùi hôi thối xông lên nồng nặc. DÆ°á»›i chân có má»™t lá»›p trÆ¡n trợt, nhá»›t nhão là nh lạnh ghê tởm.
Bỗng trước mặt chà ng hiện lên một tòa nhà cỗ sát đứng sừng sững trong lớp rêu phủ lên đen sạm.
Chà ng đứng lại hét lớn:
- Chủ nhân TỠhồn cốc, hãy ra đây mau!
Tiếng cÆ°á»i lạnh ngắt lẫn tiếng răng nghiến ken két từ trong cá»— sát vá»ng rạ Má»™t luồng gió lạnh thấu xÆ°Æ¡ng không biết từ đâu Ä‘Æ°a đến hòa lẫn má»™t mùi âm khà rùng rợn.
Chà ng ngÆ°á»›c mặt lên thấy phÃa trên cá»a cá»— sát có vẽ má»™t bá»™ xÆ°Æ¡ng khô trắng hếu và má»™t chiếc quan tà i bằng máu tÆ°Æ¡i Ä‘á» loét.
Hình ảnh nà y nói lên một ý nghĩa ghê hồn khiến chà ng cảm thấy là nh lạnh, chà ng thầm nghĩ:
- Ôi! Tá» hồn cốc hiểm hóc nhÆ° thế nà y mà chủ nhân ở đây vá»›i mục Ä‘Ãch gì chứ? Tại sao không chịu ra mặt? Chả lẽ mình lại dùng lá»±c để ép buá»™c khi mình chÆ°a biết chủ nhân ở đây là kẻ gian ác hay là ẩn sÄ©?
NghÄ© đến đây, chà ng cÆ°á»i gằn rồi tiến thẳng và o cá»— sát.
Trong cá»— sát tro bụi bay ngáºp trá»i, chà ng vừa má»›i bÆ°á»›c chân và o thì hÃt phải má»™t khà lạnh rùng mình. Chà ng thụt chân lại, dòm xuống đất thấy má»™t chữ "Tá»" sắp bằng xÆ°Æ¡ng trắng.
BÆ°á»›c tá»›i Ä‘á»™ mÆ°á»i bÆ°á»›c nữa thì thấy hai bên đại Ä‘iện có tám xác chết còn đầy máu treo lủng lẳng, tám cái lưỡi thè ra xanh dá»n, chÃnh giữa có đặt ba cái hòm mà u Ä‘á».
Sá»± rùng rợn của cá»— sát lại thêm và o xÆ°Æ¡ng trắng, thây thể và quan tà ị Váºt nà o mà không khiến cho ngÆ°á»i ta lạnh mình lên chứ?
Chà ng quay đầu lại thì trong cốc tối Ä‘en nhÆ° má»±c, tiếng chúng kêu não nuá»™t, lá»a đóm láºp lòe nhÆ° quỉ ma ẩn hiện.
Tuy chà ng không bao giá» sợ sệt, song đứng trÆ°á»›c cảnh tượng quá hãi hùng cÅ©ng là m cho chà ng suy nghÄ© và có nhiá»u nghi vấn.
Bá»™p! Bá»™p! Bá»™p!
Có tiếng chân Ä‘i chầm cháºm từ xa đến gần, không biết tiếng chân nà y phát xuất từ đâụ
Chà ng rùng mình, có lẽ giỠphút nà y là giỠphút sắp diễn biến các quái lạ trong cỗ sát nà y!
Mặc dù mang má»™t thân võ công cao tuyệt nhÆ°ng vá»›i bản tÃnh suy nghÄ©, đắn Ä‘o cẩn tháºn nên chà ng không muốn hà nh Ä‘á»™ng bá»™p chá»™p để là m há»ng việc sau nà ỵ
Vì thế chà ng cứ bình tÄ©nh theo dõi má»i diá»…n biến kỳ quặc mà chuẩn bị sẵn sà ng để tùy thá»i cÆ¡ mà ứng phó.
Trong tâm tư cà ng thắc mắc thì ngoà i diện cà ng thấy kỳ lạ.
Chà ng thầm nghĩ:
- Nếu kẻ nà o yếu tinh thần và o đây ắt phải điên lên.
Mặc dù chà ng không sợ hãi nhưng cũng phải rùng mình.
Tịch! Tịch! Tịch!
Những giá»t nÆ°á»›c nong nóng rÆ¡i lên cổ chà ng, chà ng Ä‘Æ°a tay lên cổ vuốt xem, bá»—ng chà ng hừ lên má»™t tiếng căm giáºn:
- Äây là máu, máu Ä‘á» tÆ°Æ¡i!
Chà ng thấy váºy, đôi chân nhÆ° muốn sá» dụng tuyệt kỹ khinh công và đôi tay nhÆ° muốn tung chưởng phong tà n phá cá»— sát. NhÆ°ng chà ng dằn lòng chịu Ä‘á»±ng để xem những trò gì nữa sẽ xảy ra nÆ¡i đâỵ
Bỗng từ trên mái nhà lăn xuống mấy xác chết.
Bịch! Bịch!
Chà ng là ngÆ°á»i can đảm chá»±c chỠđón nháºn sá»± lạ lùng mà cÅ©ng phải khủng khiếp thay, huống chi con ngÆ°á»i tầm thÆ°á»ng thì là m sao có thể chịu Ä‘á»±ng được cảnh tượng khủng khiếp nà ỷ Chỉ có những con ngÆ°á»i không kể chết nữa má»›i chịu nổi mà thôị
Tiếng cÆ°á»i quái dị lại nổi lên.
NhÆ°ng Äông BÃch bá»—ng cÆ°á»i há»a theo rồi nói:
- Chủ nhân Tá» hồn cốc, hãy ra đây! Cần gì phải là m ma quỉ để hù nhát ngÆ°á»i chứ?
Vẫn không ai đáp cả, chà ng lại hét lớn:
- Chẳng lẽ ta lại không thể thấy được chủ nhân Tá» hồn cốc saá»
Bốp! Bốp! Bốp!
BÆ°á»›c chân Ä‘i nhÆ° Ä‘e dá»a khi nãy lại vang lên từ sau lÆ°ng chà ng Ä‘i tớị Äông BÃch vẫn bình tÄ©nh và nhanh nhẹn quay lại thì thấy mấy bóng cây lắc lÆ° nhÆ° bóng quỉ hiện hình.
Chà ng hét lớn:
- Chủ nhân TỠhồn cốc, ta đã đến đây rồi, nếu ngươi không xuất hiện thì đừng trách ta!
Vẫn im lặng không má»™t lá»i đáp lạị
Chà ng nổi giáºn:
- Nếu không mở miệng, không ai bước ra đây, thì ta sẽ tà n phá nơi nà y ....
Qua má»™t lúc lâu vẫn không thấy trả lá»á»‹
Chà ng nghiến răng lẩm bẩm:
- Äược, ta sẽ và o cá»— sát bắt ngươị
Chà ng từ từ bước và o cỗ sát, bỗng có một luồng gió lạnh thổi và o mặt chà ng. Chà ng hét lớn:
- Chủ nhân Tá» hồn cốc hãy ra đây! Äừng để ta gây phiá»n phức!
Bá»—ng má»™t trà ng cÆ°á»i lạnh ngắt nổi lên và má»™t giá»ng nói rùng rợn Ä‘Æ°a đến.
- Tiểu tá»! Mi lá»›n gan đấy!
- Ngươi không thể hù nhát được ta đâu!
- Mi đến đây nạp mạng! á»’, tuổi còn nhá» nhÆ° váºy mà chết Ä‘i thì uổng quá!
Chà ng vẫn giá»ng bình thản:
- Chưa chắc ngươi có thể giết ta được mà mộng tưởng!
- Ha ha ha .... Tiểu tá»! NgÆ°Æ¡i lá»›n lối lắm!
- Äừng nói nhiá»u, hãy ra mặt Ä‘i, hay ngÆ°Æ¡i sợ ta rồi!
- Ồ! Mi là gì mà ta phải sợ?
- Vì ngươi không dám ra mặt!
- Ta muốn những kẻ nà o muốn tìm hiểu TỠhồn cốc nà y cũng phải nếm mùi khủng khiếp nơi đây, trước khi chết! Ha ha ha ....
Chà ng cÆ°á»i gằn:
- Nhưng ta có bao giỠsợ đâụ Chỉ có ngươi sợ ta nên không dám lộ diện mà thôi!
Lá»i nói chà ng chÆ°a dứt, thì có tiếng bá»™p bá»™p vang lên, chà ng Ä‘Æ°a mắt để ý xem, thì bá»—ng chà ng lùi lại bốn bÆ°á»›c nhìn sá»ng sốt.
Chiếc hòm đỠđể ở giữa từ từ mở nắo lên caá» Má»™t bóng Ä‘en to lá»›n vô cùng đứng phắt dáºy, cÆ°á»i khanh khách nói:
- Ông bạn nhỠơi! Nạp mạng đây!
Bộp! Bộp! Bộp!.. Tiếng chân của đối phương tiến tới trước mặt chà ng đứng sừng sững như pho tượng thần.
Chà ng vẫn bình tĩnh chỠđợi, chứ không tấn công địch.
Chà ng nhìn thẳng và o mặt đối phÆ°Æ¡ng thì vô cùng ghê rợn, đôi mắt nhÆ° hai cục than lá»a Ä‘á». Hai gò má nhÆ° tổ ong, hai hà m răng nhÆ° những mÅ©i dao nhá»n chÄ©a ra là m hai và nh môi phải cách ra xa lắc.
Lão há»i:
- Ông bạn nhá»! Muốn ta ra tay không?
Chà ng vẫn đứng im không nóị
Lão hừ một tiếng rồi nói:
- Ngươi còn muốn di ngôn gì không?
- Không!
- Hì hì. Äó là luáºt của Tá» hồn cốc, mi chá»› trách ta, hì hì hì ....
Bỗng một luồng gió mạnh tạt tớị
Biết đối phương đã phát chưởng tấn công nên chà ng cũng huy động chưởng phong đối địch, nhưng với ba thà nh công lực để thăm dò.
Bùng!
Chưởng phong va chạm, chà ng hự lên một tiếng thối lui lại năm bước loạng choạng.
- Ha ha ha ....
Bóng Ä‘en cÆ°á»i đắc ý, Ä‘Æ°a tay ra chụp mạnh và o ngá»±c chà ng, nhÆ°ng chà ng liá»n lắc ngÆ°á»i nên bóng Ä‘en chụp và o không khÃ.
- Ha ha ha ....
Tiếng cÆ°á»i ghê rợn vang lên.
Bỗng nhiên ....
Bóng Ä‘en kia chợt lặng câm bÆ°á»›c lui bốn bÆ°á»›c sá»ng sốt ....
Trong Tá» hồn cốc lúc bấy giá» trở nên hoà n toà n vắng lặng, chỉ còn nghe tiếng gió lạnh thổi lên, chà ng há»i:
- Tại sao ngÆ°Æ¡i ngẩn ngÆ°á»i ra chứ?
Chủ nhân Tá» hồn cốc lại cất tiếng cÆ°á»i vang Ä‘á»™ng:
- Ha ha .... tháºt ta không ngá»! Tiểu tá», võ công của ngÆ°Æ¡i thuá»™c và o loại thượng thừa rồi đấy! Hèn nà o .... hèn nà o ngÆ°Æ¡i bạo dạn và o đây ....
Rồi giá»ng cÆ°á»i im bặt, lão cất tiếng há»i:
- Nhưng ngươi và o đây là m gì?
Äông BÃch nhÃch bÆ°á»›c cÆ°á»i hiá»n hòa:
- Ta và o đây là do ngẫu nhiên mà cÅ©ng do có mục Ä‘Ãch.
Lão chủ nhân Tá» hồn cốc nhìn chà ng chăm chú rồi nhÆ° suy tÆ° táºn đâu đâu, thỉnh thoảng lão lại gáºt gù, nhếch mép cÆ°á»i tháºt là quái dị.
Lão hình nhÆ° chẳng nghe câu nói của Äông BÃch, nhÆ°ng bá»—ng Äông BÃch gá»i, lão má»›i giáºt mình:
- Chủ nhân Tá» hồn cốc, ta muốn há»i ngÆ°Æ¡i má»™t và i Ä‘iá»á»§
Lão lưỡng lá»± rồi cất giá»ng, giảm bá»›t phần gay gắt:
- Cứ nói ta nghẹ
Äông BÃch thong thả há»i:
- Cốc nà y ngươi chiếm cứ từ bao lâụ
- Gần hai mươi năm naỷ
- Gần hai mươi năm?
- Äúng!
- Nơi đây đã có những gì xảy rả
- Nhiá»u, nhiá»u lắm, những tên ma đầu cố tình Ä‘á»™t nháºp và o cốc nà y Ä‘á»u phải trở thà nh những bá»™ xÆ°Æ¡ng trắng, chắc ngÆ°Æ¡i đã thấỷ
- NhÆ°ng há» và o đây vá»›i mục Ä‘Ãch gì?
- Cũng như ngươị
- Không đúng.
- Tại saá»
- Vì ta đi tìm một lai lịch.
- Lai lịch?
- Äúng váºá»µ
- Mà lai lịch gì?
- Lai lịch của ngÆ°á»i gần hai mÆ°Æ¡i năm vá» trÆ°á»›c.
- Aỉ
- Thánh kiếm Nam ChÃnh Hùng và BÃch Lạc Tiên CÆ¡.
Tiếng cÆ°á»i của lão lồng lá»™ng rồi lão Ä‘á»™t nhiên hét:
- Äỡ chưởng.
Song chưởng của lão như bão tố cuồn cuộn tốc lên từ đôi tay khẳng khiu của chủ nhân TỠhồn cốc một cách khủng khiếp.
Äông BÃch cÅ©ng không dám cháºm trá»…, liá»n vung song chưởng vá»›i tám thà nh công lá»±c phản công.
- Ầm! Ào .... à o ....
Chưởng phong cuốn xoáy thốc luôn mấy bá»™ xÆ°Æ¡ng ngÆ°á»i rÆ¡i lả tả khắp nơị
Chủ nhân Tá» hồn côc bị chấn Ä‘á»™ng lùi lại hÆ¡n năm bÆ°á»›c má»›i đứng vững. Trong khi đó Äông BÃch vẫn đứng sừng sững tại chá»—.
Lão ngạc nhiên cùng độ:
- Không ngá»! Tháºt không ngá» tiểu tá» công lá»±c thâm háºu đến thế!
Äông BÃch cÅ©ng nghÄ© thầm:
- Lão nà y công lá»±c cÅ©ng ghê gá»›m lắm. NhÆ°ng tại sao ta há»i đến Thánh kiếm Nam ChÃnh Hùng và BÃch Lạc Tiên CÆ¡ thì lão liá»n tấn công ngay, hay là ....
Chà ng Ä‘ang suy nghÄ© thì tiếng lão há»i vang lên:
- Tiểu tá», ngÆ°Æ¡i há»i Thánh kiếm Nam ChÃnh Hùng và BÃch Lạc Tiên CÆ¡ vá»›i mục Ä‘Ãch gì?
- Ta đã nói rồị
- Nghĩa là ngươi chỉ tìm lai lịch.
- Äúng!
- Nhưng để là m gì?
- Äể biết xem cách đây mÆ°á»i tám năm hai ngÆ°á»i ấy có huyết chiến trên đỉnh Băng sÆ¡n không?
Lão chủ nhân Tá» hồn cốc nhÆ° rúng Ä‘á»™ng há»i lại:
- Ngươi quen biết?
- Không!
- Váºy há»i để là m gì?
- Äể được ngÆ°á»i xác nháºn xem có phải là chủ nhân của những miếng ngá»c bÃch hình bát giác nà y không?
Chà ng vừa nói vừa lấy bốn miếng ngá»c bÃch hình bát giác trÆ°á»›c cái nhìn tháºt kinh ngạc của lão chủ nhân Tá» hồn cốc.
Cốc chủ lạc giá»ng vì khÃch Ä‘á»™ng:
- Của ngươỉ
- Của ta nhưng không phải của tạ
- Thế là nghÄ©a là m saá»
- Ta chỉ có má»™t mà được ngÆ°á»i ta tặng thêm ba miếng nữạ
- Ủa!
- Ngươi ngạc nhiên à ?
lão bÆ°á»›c tá»›i má»™t bÆ°á»›c há»i gấp:
- Má»™t miếng ngá»c của ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i có tá»± bao giá»?
- Từ lúc sơ sinh.
- Từ lúc sơ sinh?
- Äúng rồi!
- Váºy ta há»i ngÆ°Æ¡i, BÃch Lạc Tiên CÆ¡ là gì vá»›i ngươỉ
- BÃch Lạc Tiên CÆ¡?
- Äúng!
Chà ng sá»ng sốt trÆ°á»›c câu há»i Ä‘á»™t ngá»™t đó và miên man suy nghÄ© ....
Lão lạnh lùng hét:
- Nói mau, BÃch Lạc Tiên CÆ¡ là gì vá»›i ngươỉ
Chà ng lẩm bẩm:
- Ta biết tên bà là BÃch Lạc Tiên CÆ¡ nhÆ°ng đâu có là gì vá»›i tạ
- Saá» NgÆ°Æ¡i không quen vá»›i BÃch Lạc Tiên CÆ¡?
- Không quen!
Lão cau mà y nhìn sững Äông BÃch má»™t lúc lão nói:
- Có lẽ đâu BÃch Lạc Tiên CÆ¡ không phải là mẹ của ngÆ°Æ¡i saá»
Äông BÃch ngạc nhiên cùng cá»±c há»i lại:
- NgÆ°Æ¡i bảo BÃch Lạc Tiên CÆ¡ là .... mẹ của ta saá»
Câu há»i của chà ng khiến lão cà ng thêm sá»ng sốt:
- Ta há»i ngÆ°Æ¡i kia mà !
- Ta không biết!
- Saá» Không biết! NgÆ°Æ¡i không biết BÃch Lạc Tiên CÆ¡ là mẹ của ngươỉ
- Äúng!
- Thế thì mẹ của ngươi là aỉ
Chà ng nghe lão nói thì nhìn xa xăm buồn bã nói:
- Ta không biết.
- Ngươi không biết mẹ của ngươi là aỉ
- Äúng!
- Nói báºy! Con mà không biết mẹ là ai hả?
- Tin hay không tùy ngươi!
Lão biến sắc há»i:
- Váºy những miếng ngá»c đó do đâu mà có?
Chà ng nghÄ© tá»›i miếng bÃch ngá»c của chà ng đã Ä‘eo từ lúc nhá» rồi lại ngẫu nhiên được tặng thêm ba miếng ngá»c bÃch nữa cÅ©ng giống hệt. Chà ng Ä‘ang suy nghÄ© .... thì lão hét to:
- Nói đi!
- Ngươi chớ vộị
- Ta muốn biết ngaỵ
- Thì của tạ
- Nhưng ai cho ngươỉ
- Ta không biết.
- Sao lại không biết?
- Vì miếng ngá»c đó đã Ä‘eo ở cổ của ta từ lúc còn bé.
- Váºy mẹ ngÆ°Æ¡i Ä‘eo cho ngÆ°Æ¡i chứ aỉ
- Ta không biết.
- Tại saá»
- Vì lúc ta mới sinh ra đã không biết mẹ rồị
- Váºy sao ngÆ°Æ¡i sống đến ngà y naỵ
- Thì ngoại ta nuôị
- Ngoại ngươi là aỉ
- Ngự Thanh Y Lang La Hồng Chấn.
Cốc chủ thoáng nét suy nghÄ© gáºt gù bảo:
- Thế ra ngoại ngươi là thánh dược trong thiên hạ.
- NgÆ°Æ¡i cÅ©ng biết saá»
- Tại sao không?
Rồi bá»—ng lão ta há»i:
- Bây giỠngoại ngươi ở đâủ
- Chết rồi!
- Chết rồỉ
- Äúng váºá»µ
- Từ bao gi�
- Äã năm năm quạ
- Tại sao chết?
- Bị ngÆ°á»i ta giết.
- Ai giết?
- Hà n độc ma tôn.
- Tên ma đầu ấy có thù vá»›i ngoại ngÆ°Æ¡i saá»
Äông BÃch lắc đầu buồn bã:
- Không thù, nhưng hắn cứ ra tay sát hạị
Cốc chủ gục gặt đầu rồi đổi giá»ng há»i:
- Thế ngoại ngÆ°Æ¡i không nói rõ thân thế của ngÆ°Æ¡i saá»
- Hừ! Ngoại ta chỉ nhặt ta và o một sáng mùa đông ngoà i nơi độc cốc nà ỵ
Lão cốc chủ xúc Ä‘á»™ng há»i:
- Tháºt váºy saá»
Äông BÃch gáºt đầu:
- Ừ! Ngoại ta nhặt ra ở dÆ°á»›i bụng ngá»±a, và ở cổ ta đã có miếng ngá»c nà ỵ
Lão lẩm bẩm:
- MÆ°á»i tám năm vá» trÆ°á»›c. Có lẽ .... chÃnh là ngươị
- Lão nói saá» Cái gì chÃnh là tả
Lão buồn thảm gượng cÆ°á»i nói:
- Ta đang nghĩ đến thân thế của ngươị
Äông BÃch xúc Ä‘á»™ng há»i dồn:
- Lão biết được thân thế của ta saá»
Lão cốc chủ gáºt đầu:
- Có thể. Nếu sá»± tháºt đúng nhÆ° ngÆ°Æ¡i vừa kể.
- Ta đã kể sá»± việc hoà n toà n không sai má»™t mảy may nà á»
Lão cốc chủ lại há»i tiếp:
- NhÆ° váºy nhà ngÆ°Æ¡i và o đây vá»›i mục Ä‘Ãch tìm hiểu thân thế?
- Ta đến đây để tìm dấu vết Nam ChÃnh Hùng và BÃch Lạc Tiên CÆ¡, để há»i xem những miếng ngá»c nà y có phải của há» không?
- NhÆ°ng ngÆ°Æ¡i có biết chắc hai ngÆ°á»i đó còn sống chăng?
- CÅ©ng vì váºy mà ta và o đây để há»i ngÆ°Æ¡i, chứ nếu biết thì ta đã Ä‘i tìm há» rồị
Lão cốc chủ cất tiếng cÆ°á»i vang, tiếng cÆ°á»i tháºt to nhÆ°ng đượm vẻ não ná», ai oán.
- NgÆ°Æ¡i muốn biết vá» BÃch Lạc Tiên CÆ¡?
Äông BÃch nghe lão há»i vá»›i giá»ng xúc Ä‘á»™ng nên chà ng lo lắng há»i:
- Sao .... ngươi biết bà ta à ?
- Biết.
Tiếng trả lá»i của cốc chủ nhÆ° chấn Ä‘á»™ng tiếng chà ng nên Äông BÃch há»i dồn:
- Bà ấy hiện giỠở đâủ Ngươi có quen biết với bà ta không?
- Phải ta có quen.
Lão hình nhÆ° quá cảm Ä‘á»™ng nên nghẹn ngà o, nói không ra lá»á»‹
- Trá»i Æ¡i! Thảm cảnh Ä‘au buồn quá, là m sao lão quên được? Nay ngÆ°Æ¡i đứng trÆ°á»›c mặt ta có thể là con của bà tạ
- Con?
- Äúng!
- Là tả
- Phảị
- Cái gì là m bằng cớ?
- Miếng ngá»c mà ngÆ°Æ¡i có.
- Miếng ngá»c?
- Äúng váºá»µ
Äông BÃch giá»ng run run tim chà ng Ä‘áºp mạnh:
- BÃch Lạc Tiên CÆ¡. Mẹ ta, có thể nhÆ° thế saá»
- Ta chắc thế.
Äông BÃch vẫn còn hồ nghi nên há»i lại:
- Váºy ta muốn biết đại danh của cốc chủ, và sá»± liên quan vá»›i BÃch Lạc Tiên CÆ¡?
Lão cốc chủ gáºt đầu:
- Äược, ta sẽ cho ngÆ°Æ¡i biết, nhÆ°ng ngÆ°Æ¡i tên gì?
- Bạch y thÆ° sinh Äông BÃch.
- NgÆ°Æ¡i há» Äông?
Äông BÃch lắc đầu:
- Äông BÃch là tên của ngoại ta đặt. Chứ không phải cha mẹ ta đặt, vì thế ta không biết há» tháºt của ta là gì?
- À! Phải thế mới đúng.
Lão cốc chủ vừa nói vừa quay ngÆ°á»i Ä‘Æ°a tay gỡ chiếc mặt nạ da ngÆ°á»i mà lão Ä‘ang mang rồi quay lại nhìn Äông BÃch.
- NgÆ°Æ¡i thấy ta ra saá»
Äông BÃch hết sức ngạc nhiên khi chủ nhân Tá» hồn cốc vứt bá» mặt nạ để lá»™ nguyên bá»™ mặt phúc háºu mà trÆ°á»›c đây giống nhÆ° mặt ác quỉ trong Ä‘á»™ng tốị
Chà ng lúng túng thì cốc chủ nói:
- Ta là sÆ° huynh của Nam ChÃnh Hùng.
- SÆ° huynh?
- Äúng váºá»µ
Äông BÃch tháºt không ngỠđến nên chà ng hết sức lúng túng và ấp úng:
- ThÆ°a .... thÆ°a lão tiá»n bối ....
Lão cốc chủ mỉm cÆ°á»i hiá»n hòa:
- Hiá»n Ä‘iệt cứ tạm gá»i ta là sÆ° bá.
- Tạm gá»á»‰
- Phải, vì hiá»n Ä‘iệt chÆ°a tin mình là con của Thánh kiếm Nam ChÃnh Hùng và BÃch Lạc Tiên CÆ¡.
Äông BÃch cúi đầu suy gẫm rồi chợt nói:
- Dù sao tiểu Ä‘iệt cÅ©ng phải gặp qua hai vị tiá»n bối ấy má»›i có thể xác nháºn những Ä‘iá»u sÆ° bá nóị
- NgÆ°Æ¡i cẩn tháºn váºy thì tốt.
- Hiá»n Ä‘iệt muốn thỉnh danh sÆ° bá để tiện xÆ°ng hô.
Ông ta nhìn xa xôi rồi nói:
- Giang hồ thÆ°á»ng gá»i ta là Lãng nhân Cao Thiên Äạt.
- Câu chuyện ngà y xÆ°a xảy ra nhÆ° thế nà o, xin Cao sÆ° bá nói rõ cho hiá»n Ä‘iệt biết đị
- Äược, để sÆ° bá kể cho hiá»n Ä‘iệt biết.
Cốc chủ trầm tư một lúc rồi thủng thẳng nói:
- Tuy cùng má»™t sÆ° môn vá»›i Nam ChÃnh Hùng sÆ° đệ, nhÆ°ng ta là kẻ Ä‘á»™c thân, Ä‘Æ¡n lẻ phiêu bạc giang hồ theo má»™ng hải hồ từ sá»›m nên không gần gÅ©i vá»›i sÆ° đệ. Rồi sau nà y má»›i hay tin sÆ° đệ và BÃch Lạc Tiên CÆ¡ kết duyên cùng nhaụ Ngà y ấy cÅ©ng là ngà y hạnh phúc nhất của đôi trai tà i gái sắc.
Lão dừng lại như hồi tưởng rồi tiếp:
- Và cÅ©ng từ ngà y đó ta má»›i dừng chân giang hồ, vui vá»›i hỠđược má»™t thá»i gian ngắn rồi Ä‘Æ°á»ng cÅ© lại quen quen nên rá»i gót phiêu du, ta tái nháºp giang hồ võ lâm.
Thá»i gian sau, nghÄ©a là cách đây mÆ°á»i tám năm ta hay tin gia đình sÆ° đệ ta bị bá»n quần ma âm mÆ°u ám hại để Ä‘oạt bà kÃp toà n thÆ° và toà n gia bị thảm sát trên đỉnh Băng sÆ¡n.
Hay tin đó, ta bôn ba tìm vá» ngá»n núi tuyết quanh năm ấy để may ra tìm được dấu vết vợ chồng sÆ° đệ thân yêu của tạ
ChÃnh trong sá»± kiên tâm trì chà của ta gần hai năm mà trá»i cao dun rủi cho ta tìm được BÃch Lạc Tiên CÆ¡.
Äông BÃch nghe tá»›i đây liá»n cháºn há»i:
- SÆ° bá tìm được BÃch Lạc Tiên CÆ¡?
- Äúng!
- Hiện giá» ngÆ°á»i ở đâủ
- Tại đâỵ
Äông BÃch run giá»ng nói:
- SÆ° bá có thể cho tiểu Ä‘iệt gặp ngÆ°á»i ngay được chăng?
Ông ta gáºt đầu:
- Äược! nhÆ°ng ngÆ°Æ¡i hãy Ä‘Æ°a cho ta má»™t miếng ngá»c bÃch để sÆ° muá»™i ta xem có bằng lòng gặp ngay hiá»n Ä‘iệt không?
Äông BÃch không ngần ngừ, liá»n trao cho Lãng nhân Cao Thiên Äạt má»™t miếng ngá»c bÃch hình bát giác.
Lão ta liá»n quay và o trong gá»i lá»›n:
- A Châu .... A Châu ....
- SÆ° bá gá»i ai thế?
- Má»™t cô bé mồ côi mà BÃch Lạc Tiên CÆ¡ đã nuôi từ lúc và o ở trong cốc nà ỵ
Vừa khi đó, má»™t thiếu nữ kiá»u diá»…m trạc tuổi Äông BÃch nhà nhảnh băng ngÆ°á»i từ trong lòng cốc tuôn ra:
- ThÆ°a, sÆ° bá gá»i Ä‘iệt nữ?
- Chứ gá»i aỉ
Cô gái A Châu định nÅ©ng nịu vá»›i sÆ° bá cô ta nhÆ°ng chợt nhìn thấy Äông BÃch, cô bẽn lẽn mân mê tà áo nói là nhÃ:
- SÆ° bá .... ngÆ°á»i đó .... là ai váºá»·
- Là sư huynh của điệt nữ đó.
A Châu giá»ng xúc Ä‘á»™ng:
- Trá»i! SÆ° huynh của Ä‘iệt nữ còn sống đây saá» Nếu váºy thì bá mẫu sẽ vui mừng biết mấỵ
Sá»± đối đáp của hai ngÆ°á»i là m cho Äông BÃch bồi hồi xúc Ä‘á»™ng vá»›i nổi vui mừng và lo âu lẫn lá»™n.
Lão cốc chủ nói với A Châu:
- Äiệt nữ hãy mang miếng ngá»c nà y và o thỉnh ý bá mẫu của cháụ
A Châu nháºn miếng ngá»c, rồi liếc nhìn Äông BÃch vá»›i ánh mắt đầy cảm tình và tha thiết rồi má»›i quay gót chạy vút và o lòng cốc.
Äông BÃch nhìn theo bóng dáng thoăn thoắt của A Châu mà lòng dâng lên má»™t tình cảm má»›i lạ.
Chà ng Ä‘ang mê man trong nhiá»u ý tưởng phức tạp vá» cuá»™c Ä‘á»i, thân thế, cha mẹ, sÆ° thù, ân tình xáo trá»™n lẫn bóng dáng Tô Tiểu Bình, Chiêu Hạ cÅ©ng nhÆ° những cô gái đã gặp qua vá»›i những cá» chỉ lạ lùng nhÆ° nà ng quáºn chúa Sa Ly rồi giỠđây không khá»i bồi hồi trÆ°á»›c đôi mắt chứa chan tình cảm của A Châu ....
Vừa lúc đó A Châu từ trong phóng ra với thân pháp tuyệt đẹp mừng rỡ la lớn:
- SÆ° bá! Bá mẫu bảo Ä‘Æ°a ngay ngÆ°á»i ấy và á»
Lão cốc chủ quay sang nói vá»›i Äông BÃch:
- Hiá»n Ä‘iệt hãy theo ta ....
Cả ba ngÆ°á»i vá»™i vã Ä‘i và o trong ....
Tà i sản của The Creator
31-05-2008, 08:43 PM
57991135 Cạch !
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: VN
Bà i gởi: 1,152
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 14 giá»
Thanks: 359
Thanked 1,686 Times in 186 Posts
Äoạn Hồn Tuyệt Cung
- Cổ Long -
ChÆ°Æ¡ng: 18
Sôi sục háºn thù
--------------------------------------------------------------------------------
Qua má»™t khúc tháºt quanh co, cháºt hẹp, có nhiá»u chá»— phải khom ngÆ°á»i chui qua thì cốc đạo trở lại rá»™ng lá»›n, bằng phẳng.
Äông BÃch vẫn yên lặng tiến bÆ°á»›c. Äá»™t nhiên trÆ°á»›c mặt là mấy dãy nhà đá thiên nhiên hay nói má»™t cách khác, có những thạch Ä‘á»™ng nối liá»n nhau tháºt khéo léá»
Chà ng Ä‘ang thầm khen cảnh trà nÆ¡i nà y tháºt lý tưởng cho kẻ nà o muốn tu dưỡng tâm thần, thì Lãng tá» Cao Thiên Äạt nói vá»›i chà ng:
- Gian thạch Ä‘á»™ng ở giữa đó là nÆ¡i trú ngụ của BÃch Lạc Tiên CÆ¡ đó.
Äã hồi há»™p, giỠđây chà ng cà ng hồi há»™p thêm. Má»™t sá»± xúc Ä‘á»™ng vô hình nhÆ° muốn là m máu chà ng ngừng chảỵ Huyết quản nhÆ° căng thẳng hÆ¡n, Äông BÃch không thốt má»™t lá»i nà o, mà chỉ lẳng lặng theo gót chủ nhân Tá» hồn cốc.
Äến trÆ°á»›c gian thạch Ä‘á»™ng, nà ng A Châu chạy và o trÆ°á»›c, Äông BÃch theo sau cốc chủ tiến và á»
Ở trong phòng, ánh sáng không nhÆ° phÃa ngoà i, song vẫn đủ thấy rõ rà ng, chà ng vừa bÆ°á»›c và o bá»—ng khá»±ng lại vì trên má»™t chiếc xe có thể đẩy được má»™t lão bà tóc bạc phÆ¡ được bá»›i ngược ra phÃa sau, để lá»™ gÆ°Æ¡ng mặt Ä‘á»™ tứ tuần tháºt còn trẻ và tháºt đẹp. Äôi mắt vẫn còn long lanh tuyệt đẹp, cái vẻ đẹp trung niên ấy mà lại có má»™t mái tóc bạc phÆ¡, nên là m Äông BÃch ngạc nhiên không Ãt.
Mỹ phụ hình như hai chân không cỠđộng được nên ngồi yên trên một cái xe được A Châu đẩy rạ
Hơn nữa mỹ phụ nà y cũng đã mất đi một cánh tay trái mà chỉ có tay áo phất phơ theo từng nhịp xe đẩỵ
Những hình ảnh đó, Ä‘áºp nhanh và o mắt chà ng, chà ng cảm thấy lòng bồi hồi lên nên lững thững bÆ°á»›c đến, chỉ có tiếng Cao Thiên Äạt nói:
- SÆ° muá»™i, đây là hiá»n Ä‘iệt Äông BÃch, ngÆ°á»i có miếng ngá»c nhÆ° miếng ngá»c của sÆ° muộị
Mỹ phụ nà y, tay cầm hai miếng ngá»c hình bát giác, sá»ng sốt nhìn Äông BÃch rồi bà ta cất giá»ng run run:
- Có phải nơi ngực ngươi có ba nốt ruồi son chụm lại và có xâm hình một cương kiếm và một nhuyễn kiếm không?
Lúc nà y Äông BÃch xúc Ä‘á»™ng tá»™t cùng, vì dấu vết nà y chỉ mình chà ng biết mà sao bà nà y lại nói rà nh rá»i thế.
Chà ng ngẩn ngÆ°á»i rồi Ä‘á»™t nhiên mở áo ra để lá»™ cái ngá»±c mang dấu vết nhÆ° bà ta đã nóị
Mỹ phụ vừa nhìn thấy đã dang hai tay gá»i nghẹn ngà o:
- Con .... con của mẹ.
Äông BÃch thấy váºy không còn hồ nghi nữa nên quá xúc Ä‘á»™ng, chà ng chỉ biết sà và o lòng mẹ, chà ng thốt:
- Mẹ .... mẹ của con.
Giá» phút thiêng liêng không sao nói hết được. chà ng chỉ còn biết ôm lấy mẹ mà hai dòng lệ vui mừng tá»± nhiên tuôn trà o, chà ng nghe lòng lâng lâng trà n dâng má»™t thứ tình mẫu tá» thiêng liêng mà chà ng đã âm thầm khao khát suốt mÆ°á»i năm quạ
Mỹ phụ thì cà ng tha thiết hÆ¡n, tha thiết của má»™t ngÆ°á»i mẹ mà mÆ°á»i tám năm qua khắc khoải mong chá», cầu mong thượng đế cho được ngà y nà y là bà ta mãn nguyện lắm rồị
Suối lệ tuôn trà n khắc khoảị Bà muốn san sẻ hết cho con bà những tình cảm Æ°Æ¡m ấp từ mÆ°á»i tám năm quạ
Lãng tá» Cao Thiên Äạt và A Châu chứng kiến cảnh trùng phùng nà y mà lòng thấy vui lâỵ má»™t niá»m vui chân tháºt mà há» cố tạo từ hÆ¡n mÆ°á»i mấy năm rồị
Qua giây phút xúc Ä‘á»™ng bồi hồi ấy, Äông BÃch lau nhanh nÆ°á»›c mắt nhìn chằm chặp và o mỹ phụ, cÆ°á»i há»i âu yếm:
- Mẹ .... mẹ là BÃch Lạc Tiên CÆ¡?
Mỹ phụ xoa đầu Äông BÃch cÆ°á»i gáºt đầu:
- Phải, tên của mẹ đấỵ
Chợt chà ng chụp cánh tay áo trái rồi nhìn cái xe mà BÃch Lạc Tiên CÆ¡ Ä‘ang ngồi, chà ng há»i:
- Mẹ! Mẹ biết mất một cánh tay!
Bà ta vẫn cÆ°á»i gáºt gù:
- Äã mất từ đêm hãi hùng trên đỉnh Băng sÆ¡n.
- Mà đôi chân của mẹ sao thế nà ỷ
- Chiêu vì đêm ấy cả.
- Phải đấy con, cả cha con nữạ
- Cả cha con? Cha con đâủ
Vừa nói Äông BÃch vừa đứng phắt dáºy nhìn A Châu rồi nhìn Lãng tá» Cao thiên Äạt.
NhÆ°ng giá»ng BÃch Lạc Tiên CÆ¡ nhẹ nhà ng nổi lên:
- Con à , không biết giá» nà y cha con có còn sống hay đã chết rồi, chứ sÆ° bá con đã hết lòng tìm kiếm cÅ©ng nhÆ° chăm sóc cho mẹ cùng A Châu nà y hÆ¡n mÆ°á»i mấy năm rồi nhÆ°ng vẫn không tìm được cha con.
Äông BÃch vá»™i há»i:
- Thưa mẹ, cha con bị như thế nà o, mẹ có thể kể cho con nghe được không?
Bà ta ngÆ°á»›c nhìn xa xôi rồi giá»ng u buồn kể theo mắt lệ:
- Câu chuyện xảy ra mÆ°á»i tám năm vá» trÆ°á»›c, lúc đó mẹ mang thai con gần đến ngà y sinh nở.
bá»—ng má»™t đêm và o mùa đông, mÆ°a tuyết rÆ¡i đầy trong dãy trÆ°á»ng Ä‘á»™c phong sÆ¡n. Cha mẹ hay tin quần ma quyết tâm sát hại cha mẹ vì mấy quyển Bà kÃp toà n thÆ°, tháºt ra bà kÃp nà y trong má»™t sá»± tình cá» mà cha con có được và sau khi xem xét nháºn thấy rằng nó đáng là má»™t váºt quà báu trong thiên hạ vì nó ghi chép lại tất cả những tuyệt chiêu bà truyá»n của các loại võ công của các môn phái trong giang hồ.
Cha con thÆ°á»ng nói:
- Nếu váºt nà y mà và o tay bá»n gian tà ắt là má»™t đại há»a cho võ lâm. Vì thế cha con quyết định Ä‘em chôn dấu má»™t nÆ¡i kÃn đáo hầu nhÆ° để tránh sá»± tranh dà nh của quần tà , vì cha con lúc thụ giáo sÆ° môn, vá»›i lá»i trá»ng thá» là không được há»c thêm bất cứ má»™t võ công nà o khác ngoà i võ công của sÆ° môn.
NhÆ°ng cha con nghÄ© đến bà o thai trong bụng mẹ mà quyết tâm ghi lại nÆ¡i chôn dấu bà kÃp trong má»™t miếng ngá»c, nhÆ°ng để Ä‘á» phòng quần tà tìm ra nên cha con đã là m ra tám miếng khác hình dáng và chất ngá»c giống nhÆ° miếng tháºt. NhÆ°ng công dụng chỉ có miếng ngá»c duy nhất mà mẹ đã mang cho con lúc má»›i sinh được má»™t ngà ỵ
Äông BÃch chăm chú nghe, thì giá»ng bà đá»u Ä‘á»u:
- ChÃnh cái đêm mà bá»n quần ma vây công, ta phải mÆ°u để dấu con dÆ°á»›i bụng ngá»±a để hy vá»ng ân trá»i cho có ngÆ°á»i gặp được con, Æ°á»›c nguyện đó đã thấu đến trá»i xanh nên má»›i có ngà y hôm naỵ
Äông BÃch nôn nóng há»i:
- Còn cha con thì saá»
- Cha con và mẹ giao đấu vá»›i bá»n quần tà từ đầm Dạ mục và o trong Ä‘á»™c cốc rồi khi lên đến đỉnh Băng sÆ¡n thì đã kiệt lá»±c mà lại gặp năm tên đại ma đầụ ChÃnh trong tráºn nà y mẹ bị chúng chặt đứt má»™t cánh tay và bị đánh lá»t xuống địa huyệt ở mé đông. NhÆ°ng nhá» sá»± may mắn nên mẹ không chết và hai năm sau sÆ° bá con tìm ra mẹ và đưa và o nÆ¡i đây ẩn thân.
Äông BÃch lại há»i nữa:
- Còn cha con thì saá»
- Lúc mẹ bị đánh rÆ¡i xuống vá»±c thì cha con vẫn còn chiến đấu và số pháºn nhÆ° thế nà o mẹ không thể biết được. NhÆ°ng ....
- NhÆ°ng cha con là kẻ hà o hùng, chắc là sẽ tá» chiến đến giá»t máu cuối cùng hoặc là bị chúng đánh rÆ¡i và o địa huyệt ngà n trùng nÆ¡i phÃa tây của đỉnh Băng sÆ¡n.
Äông BÃch giá»ng căm há»n hét:
- Giết! Giết hết!
BÃch Lạc Tiên CÆ¡ vá»™i nắm lấy tay chà ng kéo gần vá»— vá»:
- Con, con chà hiếu lắm, nhÆ°ng phải tìm ra dấu tÃch cha con. Nếu cần thì sẽ trả thù sau vì phải tìm cách sá» dụng miếng ngá»c để tìm ra chá»— cất dấu bà kÃp bởi cha con chÆ°a kịp cho mẹ biết thì đã xảy ra cá»› sá»± rồị
Äông BÃch nói thổn thức:
- Mẹ! Mẹ, con sẽ tìm ra phụ thân, bằng má»i giá.
Rồi chà ng chợt nhìn mẹ chà ng, mắt Ä‘á» hoe há»i dồn:
- Thưa mẹ .... những tên ma đầu nà o đã nhúng tay và o đêm sát hại mẹ chả
BÃch Lạc Tiên CÆ¡ giá»ng êm ả:
- Äêm đó đông lắm, có trăm mạng, nhÆ°ng có lẽ là những đồng lõa, đáng Ä‘á» cáºp đến là bá»n Nhị Ä‘iện chủ và Tam Ä‘á»™ng chủ.
Äông BÃch ngắt lá»i:
- Trong nhị điện có phải là Câu hồn điện và U hồn ảo điện không hả mẹ?
- Äúng đấỵ
Äông BÃch thở phà o:
- Váºy là má»™t kẻ tá» thù đã chết bởi tay con.
- Aỉ
- Câu hồn điện chủ.
BÃch Lạc Tiên CÆ¡ nhÃu mà y:
- NhÆ°ng bá»n đó, theo mẹ biết chỉ là kẻ đồng lõa ra mặt chứ kẻ chủ mÆ°u thì chÆ°a ra mặt.
- Còn tam động có phải là Hắc thạch ma động, Hoà ng giáp động phủ và Huyết hoa động?
- Äúng nhÆ° váºá»µ
- Thế mà con giết hụt tên Hắc thạch ma động song sà o huyệt hắn con đã thiêu hủỵ
Rồi Ä‘á»™t nhiên bà há»i:
- Nà y con, thân thế con từ ngà y ấu thơ đến giỠđã trải qua những cay đắng, vui mừng nà o con kể đi, kể cho mẹ nghe đị
Äông BÃch gáºt đầu:
- Con xin kể cho mẹ nghe .... và rồi chà ng tỉ mỉ kể lại những gì ngoại chà ng đã nói lại và tiếp theo là sóng gió giang hồ, những gặp gỡ kỳ duyên cho đến hôm naỵ
Nghe con kể mà BÃch Lạc Tiên CÆ¡ cÅ©ng có lúc lo lắng, lúc vui mừng theo từng câu chuyện.
Kể xong chà ng há»i mẹ:
- Thưa mẹ, con muốn đi tìm cha con ngay hôm naỵ
Lúc nà y Lãng tá» Cao Thiên Äạt má»›i xen và o:
- Hiá»n Ä‘iệt, việc truy tìm phụ thân cháu, sÆ° bá cÅ©ng đã bao phen suy nghÄ© cÅ©ng nhÆ° đã không ngại hiểm nguy nhÆ°ng vẫn không tìm rạ Hiện nay chỉ còn má»™t địa Ä‘iểm duy nhất ở mé tây của dãy Băng sÆ¡n, song sÆ° bá chÆ°a có cách gì xâm nháºp và o địa huyệt đó.
- Tại sao váºy sÆ° bá?
- Bởi vì địa huyệt sâu chÆ°a ai biết là đáy sâu tá»›i đâu vì sâu quá sức tưởng tượng, mà quanh năm suốt tháng, sÆ°Æ¡ng mù dà y đặc mà hÆ¡i lạnh tuôn lên buốt da thịt. HÆ¡n thế nữa, vách đá bao quanh địa huyệt thẳng đứng mà trÆ¡n nhÆ° bôi mở nên đã hÆ¡n mÆ°á»i mấy năm qua mà sÆ° bá không thể xuống được. Mà cÅ©ng có chắc gì phụ thân cháu rÆ¡i xuống đó, mà rÆ¡i xuống chắc gì mà sống sót.
Äông BÃch thấy bâng khuâng má»™t ná»—i niá»m héo hắc.
Bỗng chà ng nói với mẹ:
- Äược rồi, trÆ°á»›c hết con sẽ chữa cho mẹ được là nh lặn đôi chân để có thể Ä‘i đứng được, dù ngà y nay mẹ đã mất võ công nhÆ°ng Ä‘iá»u đó không đáng buồn.
BÃch Lạc Tiên CÆ¡ xúc Ä‘á»™ng:
- Nhưng đã lâu rồi không biết con chữa được không?
- Dạ thÆ°a mẹ đừng lo, con đã có má»™t số linh được của Thánh dược Äá»™c Cô SÄ© ban tặng có thể phục hồi đôi chân cho mẹ, còn nếu không, con sẽ Ä‘i thỉnh ngÆ°á»i vá» chữa cho mẹ.
- Con của mẹ quá lo ....
A Châu bây giá» cÅ©ng góp lá»i nhẹ nhà ng:
- Bá mẫu cứ tin tà i Äông ca con đị Vì đệ tá» của Ngá»± Thanh Y Lang và đã có thuốc của Thánh dược Äá»™c cô sÄ© thì cứ yên tâm. HÆ¡n nữa .... hÆ¡n nữa ....
Nà ng nói đến đó rồi ấp úng thì BÃch Lạc Tiên CÆ¡ há»i tiếp:
- Hơn nữa thế nà o hả A Châủ
- Dạ, con định nói là nếu Äông ca cần đến, con xin giúp sức.
BÃch Lạc Tiên CÆ¡ cÆ°á»i vui trách yêu:
- Cô bé nà y tháºt ....
Rồi bà ta lại tiếp:
- À, mà từ đây ta muốn lấy há» chÃnh thức cho Äông BÃch nhé.
Äông BÃch vá»™i đáp vui mừng:
- Phải đó mẹ, từ nay con có cha và có mẹ rồi, váºy con tên là Nam Äông BÃch hở mẹ?
- Äúng váºy, con há» Nam, con của Nam ChÃnh Hùng.
Tháºt không gì sung sÆ°á»›ng hÆ¡n cho chà ng lúc bấy giá», chà ng lẩm bẩm:
- Từ nay ta đã có mẹ và ta sẽ tìm cha ta ....
Chà ng đột nhiên quay nói với mẹ:
- Thưa mẹ, hôm nay hãy bắt tay và o việc chữa trị đôi chân của mẹ nhé!
Bà ta chưa nói gì thì A Châu đã lên tiếng:
- Phải đó Äông ca, ủa Nam ca, vì cà ng sá»›m ngà y nà o bá mẫu đỡ ngà y đó.
Thế là chà ng bắt tay và o việc chữa trị cho mẹ, vá»›i niá»m vui bao la ngẫu nhiên trà n ngáºp trong Tá» hồn cốc, trong cuá»™c Ä‘oà n viên sau mÆ°á»i tám năm xa cách ....
Trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i, lòng chà ng nhÆ° dao cắt, cà ng nghÄ© cà ng thêm Ä‘au lòng, đôi dòng lệ tá»± nhiên tuôn trà á»
Cuá»™c Ä‘i thám hiểm địa huyệt mé phÃa tây dãy Băng sÆ¡n nà y chà ng đã quyết tâm truy tìm cho ra dấu tÃch phụ thân chà ng. rồi ngà y nà o đó chà ng phải lấy đầu từng tên nhúng tay và o đêm sát hại gia đình chà ng, và sẽ là m cho Nhị Ä‘iện và Tam Ä‘á»™ng trở thà nh bình địa nhÆ° chà ng đã hà nh Ä‘á»™ng. nhÆ°ng đứng trÆ°á»›c địa thế quá Æ° phức tạp và nguy hiểm nhÆ° thế nà y, chà ng cảm thấy chua cay tá»± há»i:
- SÆ° bá đã tốn bao công lao mà không thá»±c hiện được váºy thì ta còn có cách gì nữa để xuống địa huyệt nà y đâụ
Äiá»u cản trở lá»›n nhất là lá»›p sÆ°Æ¡ng mù và khà lạnh.
Bao nhiêu thắc mắc cứ vÆ°Æ¡ng vấn trong đầu óc chà ng, không sao giải đáp được. Chà ng ngữa mặt lên trá»i thở dà i rồi tá»± nhủ:
- Ta cà ng nghÄ© đến việc nà y lại cà ng thêm rắc rối, chi bằng đừng nghÄ© nhiá»u thì hÆ¡n, cứ tìm xem rồi sẽ hay, mặc dù mấy ngà y trÆ°á»›c sÆ° bá ta đã đến đây cùng ta quan sát nhÆ°ng cuối cùng Ä‘Ã nh thất vá»ng quay vá».
Äông BÃch cứ Ä‘i vòng quanh miệng địa huyệt mênh mông, vách đá trÆ¡n Æ°á»›t và má»™t mùi lãnh khà lạnh bốc lên ngùn ngụt. Hôm nay chà ng âm thầm ra Ä‘i má»™t mình rồi cÅ©ng tiếp tục tìm tòi quan sát địa thế từng vùng nhá».
Chà ng tiếp tục Ä‘Æ°a mắt quan sát bốn bá». Bá»—ng chà ng thấy phÃa trÆ°á»›c có má»™t Ä‘oạn bá» nhÆ° có bá»±c đá Ä‘i xuống khi những vùng sÆ°Æ¡ng mù chợt loãng Ä‘i để lá»™ rạ
Bỗng chà ng buộc miệng reo lên:
- Ồ! Nơi nà y có thể xuống được!
Thì ra nơi nà y là một bỠcủa địa huyệt, bốn bỠvách đá dựng đứng, những khoảng sương mù dầy đặc, thỉnh thoảng có lúc loãng ra và chú ý lắm mới thấy được bực đá đi xuống.
Äông BÃch liá»n mon men đến, chà ng dẫm bÆ°á»›c dò lần từng báºc đá Ä‘i từng bÆ°á»›c má»™t.
- Một bước. Hai bước. Ba bước. Bốn bước.
Thân hình chẳng đã ngáºp trong vùng sÆ°Æ¡ng mù lạnh là m buốc xÆ°Æ¡ng.
Rồi chà ng bước thêm .... bước thêm.
ChÃn bÆ°á»›c. MÆ°á»i bÆ°á»›c.
Bỗng lúc đó thân chà ng chao mạnh và rơi nhanh và o trong lòng địa huyệt.
Äông BÃch tháºt không ngỠđến phÃa dÆ°á»›i bá»—ng hết bá»±c đá và trÆ¡n nhÆ° thoa mỡ nên chà ng hụt chân rÆ¡i xuống địa huyệt.
Lấy lại bình tÄ©nh thì thân ngÆ°á»i chà ng đã rÆ¡i sâu có gần năm mÆ°Æ¡i trượng, chà ng vẫn Ä‘á» khà nhÆ°ng chÆ°a biết bấu vÃu và o đâu, hÆ¡n nữa sÆ°Æ¡ng mù dầy quá không tà i nà o nhìn thấy bá» núi đá, chà ng Ä‘ang lo thì bá»—ng nhiên sÆ°Æ¡ng mù tan hẳn, và chà ng thấy đáy huyệt còn tháºt sâu, phÃa dÆ°á»›i vẫn sáng sủa và sÆ°Æ¡ng mù cÅ©ng nhÆ° khà lạnh dứt hẳn.
Từ khoảng hết sÆ°Æ¡ng mù trở xuống là tuyệt cốc vẫn sáng sủạ Äến lúc nà y, Äông BÃch đã nháºn định vị trà tuyệt cốc. Chà ng nhìn thoáng gần đáy tuyệt cốc lại có cây cối má»c chìa ra từ mé tuyệt cốc, nên chà ng hÃt má»™t hÆ¡i dà i rồi chao ngÆ°á»i là vá» phÃa mé cốc chá»™p cà nh câỵ NhÆ°ng vì sức rÆ¡i quá nặng nên khi chà ng chá»™p và o, cà nh cây liá»n gãy và cÅ©ng nhá» váºy sức rá»›t giảm bá»›t, chà ng liá»n chá»™p hai ba cà nh cây nhÆ° váºy má»›i nÃu được.
Chà ng thở ra nhÆ° trút được cÆ¡n nguy hiểm sát ká».
Chà ng tiếp tục quan sát thấy phÃa dÆ°á»›i vẫn có cây cối um tùm, Ä‘ang Ä‘Æ¡m bông kết quả, phÃa dÆ°á»›i rá»™ng thênh thang và lại nghe tiếng nÆ°á»›c chảy réo rắc.
Chà ng không còn cách nà o hÆ¡n là cứ cho ngÆ°á»i rá»›t từ từ xuống phÃa dÆ°á»›i nhá» những cà nh cây chìa ra bá» tuyệt cốc.
Dưới đáy cốc là một vùng bùn lầy nên dù ở trên có ném một tảng đá vẫn không nghe tiếng dội lên nên ở trên miệng cốc cứ ngỡ tuyệt cốc nà y sâu ngà n trượng.
HÆ¡n nữa khà lạnh, sÆ°Æ¡ng mù và bỠđá trÆ¡n Æ°á»›t chỉ có ở phÃa trên do các khe mạch trong băng thạch.
Chà ng phải tháºt khó khăn lắm má»›i xuống được phÃa dướị
Chà ng đảo mắt nhìn quanh bá»—ng tìm thấy trong đám cá» um tùm ráºm rạp có má»™t sÆ¡n huyệt. Chà ng liá»n bÆ°á»›c và o và má»›i rõ sÆ¡n Ä‘á»™ng nà y sâu vô cùng, Ä‘i không đến đâu là đâu cả. Lại có tiếng gió thổi vù vù, tiếng nÆ°á»›c chảy róc rách nữạ
Chà ng nghĩ thầm:
- Bốn phÃa tuyệt cốc nà y vách đá dá»±ng đứng cao trăm trượng mà phÃa trên sÆ°Æ¡ng mù, khà lạnh, vách đá trÆ¡n trợt thế kia thì tháºt là hết phÆ°Æ¡ng thoát khá»i tuyệt cốc nà ỵ Bây giá» ta hãy thám xét nếu có Ä‘Æ°á»ng ra thì ta má»›i an tâm ở đây tìm kiếm lục lá»i, mau ra tìm được vết tÃch gì không.
NghÄ© váºy, chà ng cất bÆ°á»›c Ä‘i sâu và o trong sÆ¡n huyệt. NÆ¡i đây cảnh trà thiên nhiên vô cùng hiểm trở. Chá»— thì đá dá»±ng cháºp chùng, chá»— thì đá dá»±ng cháºp chùng, chá»— thì ghá»nh thác khó đị Có nÆ¡i cây cối um tùm, âm u, tịch mịch trong tháºt hãi hùng.
Äá»™ nữa giá» sau, chà ng Ä‘i được mÆ°á»i mấy dặm, bá»—ng thấy phÃa trÆ°á»›c có ánh sáng, chà ng biết ngay nÆ¡i đây ăn thông vá»›i bên ngoà i, liá»n bÆ°á»›c nhanh đến chá»— thoát ra sÆ¡n huyệt. chà ng đảo mắt nhìn quanh thì trÆ°á»›c mặt là má»™t đám cây cối hoang vụ Tiếng côn trùng hòa lẫn vá»›i tiếng dế than nghe não ruá»™t.
DÆ°á»›i ánh trăng lá» má», chà ng nháºn thấy trong bụi cá» hoang lấp loáng má»™t thứ ánh sáng mà u xanh, quan sát kỹ má»›i nháºn ra được trong đám cá» hoang ấy toà n những ngồi má»™ hoang, đất lấp vẫn còn mớị Ngổn ngang trên mặt đất là những mảnh quan tà i bị Ä‘áºp phá bể nát và vô số xÆ°Æ¡ng ngÆ°á»i cÅ©ng những chiếc đầu lâu trong gá»›m vô cùng.
Äông BÃch bÆ°á»›c lần tá»›i, lại thấy bên mấy ngôi má»™ hoang nà y có má»™t cái hang Ä‘á»™ng Ä‘en thuị
Chà ng thầm nghĩ:
- Tại sao lại có những bá»™ xÆ°Æ¡ng ngÆ°á»i nằm la liệt trên mặt đất nhÆ° thế nà ỷ Nhất định là các ngôi má»™ nà y đã có ngÆ°á»i má»›i moi lên, nhÆ°ng sao nÆ¡i đây lại có ngÆ°á»á»‰ và sao lại moi má»™ ngÆ°á»i ta nhÆ° váºá»µ
Chà ng đặt nhiá»u câu há»i, đầy thắc mắc mà không thể nà o giải đáp được.
Bất giác Ä‘á»™ng tÃnh hiếu kỳ, chà ng tiếp tục tiến tớị
Vượt qua má»—i khoảng Ä‘Æ°á»ng khá dà i nữa, nhÆ°ng đâu đâu chà ng cÅ©ng thấy má»™ hoang và má»™ nà o cÅ©ng bị ngÆ°á»i ta Ä‘Ã o lên, bá» rải rác những xÆ°Æ¡ng trắng, đầu lâu, chà ng lấy là m kinh dị vô cùng.
Äông BÃch Ä‘ang còn thÆ¡ thẩn, bá»—ng nghe má»™t âm thanh quái dị từ trong má»™ hoang trÆ°á»›c mặt chà ng vá»ng rạ
Chà ng cắn răng là m bạo, lần tá»›i nghe ngóng má»›i rõ là có tiếng Ä‘áºp phá quan tà i trong mồ hoang.
Äông BÃch váºn công lá»±c Ä‘á» phòng, định và o xem từ bên trong bá»—ng vang lên những tiếng "ồ, ồ" rồi từ trong huyệt má»™ bò ra má»™t quái nhân.
Vừa trông thấy, chà ng không khá»i rùng mình rởn óc. Chà ng thối lui mấy bÆ°á»›c. Thì ra quái váºt từ trong Ä‘á»™ng bò ra giống nhÆ° ngÆ°á»i nhÆ°ng chỉ còn má»™t bá»™ xÆ°Æ¡ng trắng hếu, da thịt đã bị thối nát tá»± bao giá». Trên hai cánh tay chỉ còn đôi chút thịt khô mà thôị Chiếc đầu cÅ©ng bị bóc ra để lá»™ chiếc sá» bóng loáng, tai mắt mÅ©i chỉ còn là những lá»— hổng.
Trên tay quái váºt ấy còn nắm má»™t mảnh quan tà i và má»™t mẫu xÆ°Æ¡ng trắng.
Chà ng tá»± há»i:
- NgÆ°á»i hay là quỉ?
Hắn vừa bò ra khá»i huyệt má»™, bá»—ng nhiên hắn quăng khúc xÆ°Æ¡ng trên tay và buông lá»i than thở:
- Trá»i Æ¡i! Chẳng lẽ ta đã Ä‘i và o tuyệt lá»™ rồi saá»
Dứt lá»i hắn cất lên má»™t giá»ng than ai oán. má»™t hồi lâu, hắn ngÆ°á»›c mặt lên và trong thấy Äông BÃch.
Hắn ngÆ°ng khóc và trổi lên má»™t chuá»—i cÆ°á»i nhÆ° ma hú, khiến cho Äông BÃch dù gan lì đến đâu cÅ©ng phải lạnh mình.
- Hay lắm, ngÆ°Æ¡i đến đây tháºt đúng lúc. Quả là trá»i đã giúp tạ
Äông BÃch còn Ä‘ang kinh ngạc thì quái váºt ấy đã nhảy tá»›i Ä‘Æ°a mÆ°á»i ngón tay chá»™p và o ngÆ°á»i chà ng. Thân pháp của hắn nhanh không thể tả được. Äông BÃch cÅ©ng phản ứng tháºt nhanh nhẹn bằng Cá»u thức bá»™ hình lách ngÆ°á»i tránh né.
Hắn chá»™p hụt liá»n liên bá»™ chụp luôn má»™t thế nữa, nhÆ°ng cÅ©ng Ä‘á»u vô dụng bởi Äông BÃch đã lách mình má»™t cách tà i tình và tuyệt diệụ
Hắn thấy chụp mấy thế mà không đụng được ngÆ°á»i của Äông BÃch nên hắn khá»±ng lại rồi cÆ°á»i lên giá»ng ma quáị Rồi hắn thốt lên:
- Ôi! Ta là kẻ sắp chết! Mà giây phút nà y gặp được má»™t thiếu niên võ công xuất chúng váºy là tâm nguyện ta sắp được hoà n thà nh rồị
Mấy câu nói sau cùng của quái váºt là m cho chà ng biết ngay hắn không phải là ma quỉ gì cả mà là má»™t ngÆ°á»i Ä‘ang gặp má»™t cảnh ngá»™ Ä‘au thÆ°Æ¡ng, ngÆ°á»i nà y lại là má»™t kẻ có thiện tâm và đang mang má»™t niá»m ao Æ°á»›c gì đâỵ
Chà ng bình thản bước tới, lễ phép nói:
- ThÆ°a lão tiá»n bối, hình nhÆ° lão có Ä‘iá»u gì muốn nóỉ
Quái nhân vội quay lại nói:
- Thiếu niên kia, ngươi không ghê tởm ta ư?
Äông BÃch vẫn thản nhiên:
- Lão tiá»n bối, nếu vãn bối nói không sai thì chắc chắn lão tiá»n bối Ä‘ang gặp má»™t hoà n cảnh quá Ä‘au thÆ°Æ¡ng?
Quái nhân suy nghĩ hồi lâu rồi than dà i nói:
- Hỡi thiếu niên thông minh kia, ngÆ°Æ¡i nháºn xét rất đúng. Sở dÄ© lão phu đây gặp phải thảm cảnh nhÆ° thế nà y cÅ©ng bởi vì trúng phải Ä‘oạn hồn chưởng của Thác Kha Lợị
Äông BÃch nghe nói giáºt mình nghÄ© thầm:
- Ta còn nhá»› thiên hạ đệ nhất nhân Chung nháºt SÆ¡n cÅ©ng đã bị tên nà y hãm hại mà phải má»™t Ä‘á»i chôn thân nÆ¡i huyệt lạnh.
NghÄ© váºy chà ng vá»™i há»i:
- ThÆ°a lão tiá»n bối, tại sao lại xảy ra chuyện đó?
Nghe chà ng há»i, quái nhân nhÆ° còn căm tức chuyện xÆ°a nên trong đôi lá»— mắt sâu hoắc của lão rá»i ra hai đạo quang khiếp ngÆ°á»i hằn há»c thốt ra:
- Chuyện mÆ°á»i tám năm vá» trÆ°á»›c ta là Thần Ä‘ao Kiá»u Lân là bạn thân của Thánh kiếm Nam ChÃnh Hùng. Sau khi được tin bá»n đại ma đầu váºy công sát hại ngÆ°á»i bạn chà thân thì lão láºp tức quay vỠđây và sau má»™t tráºn huyết chiến vá»›i bá»n ma đầu, lão đã bị Thác Kha Lợi đánh trúng má»™t chưởng Ä‘oạn hồn rÆ¡i xuống đáy tuyệt cốc nà ỵ
Äông BÃch nghe nhắc đến tên của phụ thân và biết ngÆ°á»i nà y là bạn thân của thân phụ chà ng nên Äông BÃch rất có cảm tình vá»›i lão, chà ng há»i:
- Thế lão tiá»n bối ở trong cốc nà y đã có hÆ¡n mÆ°á»i mấy năm rồi phải không?
- Äúng mÆ°á»i tám năm rồị
- Váºy lão tiá»n bối có tìm thấy gì nÆ¡i tuyệt cốc nà y không?
Lão quái nhân cÆ°á»i ha hả rồi chỉ những bá»™ xÆ°Æ¡ng trắng nói:
- Chỉ có những xác ngÆ°á»i rÆ¡i xuống đây là m thá»±c phẩm cho ta sống đến ngà y naỵ
Äông BÃch nghe váºy cÅ©ng phải rợn ngÆ°á»i, song chà ng vẫn bình thản há»i tiếp:
- Mục Ä‘Ãch của lão tiá»n bối đến nÆ¡i vùng tuyệt cốc nà y để là m gì?
- Muốn tìm dấu tÃch ngÆ°á»i bạn thân.
- NÆ¡i tuyệt cốc nà y lão tiá»n bối đã tìm được Ä‘iá»u gì khác hÆ¡n mấy bá»™ xÆ°Æ¡ng kia không?
- Có chứ?
- Äiá»u gì thế?
- NgÆ°á»i bạn thân của tạ
- Thánh kiếm Nam ChÃnh Hùng?
- Äúng!
Äông BÃch nghe váºy rúng Ä‘á»™ng cả tâm thần, chà ng hồi há»™p run giá»ng há»i:
- Váºy giỠđây ngÆ°á»i ấy ở đâủ
- NgÆ°Æ¡i há»i để là m gì?
- Vì vãn bối Ä‘i tìm tông tÃch ngÆ°á»i!
- NgÆ°Æ¡i liên hệ thế nà o vá»›i Nam ChÃnh Hùng?
- Con.
- Con?
- Äúng váºy!
Quái nhân tỠvẻ hết sức ngạc nhiên rồi đáp:
- Có đúng váºy không?
- Vãn bối không có Ä‘iá»u gì dối trá.
Quái nhân cảm thấy chà ng thanh niên võ công cao siêu và đối đáp cÅ©ng nhÆ° thái Ä‘á»™ và dáng dấp tháºt hiá»n từ nên lão nói:
- Nam ChÃnh Hùng đã chết.
- Äã chết?
Chà ng thốt lá»i vá»›i tất cả ná»—i bà ng hoà ng xúc Ä‘á»™ng, mắt nhòe rÆ°ng lệ, chân lê bÆ°á»›c đến cạnh quái nhân nói vang lên:
- Tiá»n bối, thân phụ vãn bối chết nÆ¡i đâu, xin tiá»n bối chỉ há»™.
Quái nhân vùng quay ngÆ°á»i bÆ°á»›c thẳng và o trong huyệt Ä‘á»™ng trÆ°á»›c mắt và nói:
- Hãy theo tạ
Äông BÃch chân bÆ°á»›c nặng ná» vì xúc Ä‘á»™ng nối gót theo sau bóng quái nhân Ä‘ang cháºp chá»n Ä‘i trong huyệt Ä‘á»™ng gáºp ghá»nh.
Äi má»™t khoảng xa, hai ngÆ°á»i đến má»™t mô đá to lá»›n. quái nhân nhÆ° đã quen thuá»™c nÆ¡i nà y liá»n chui và o má»™t ngôi nhà mồ. Äông BÃch cÅ©ng liá»n chui theá» Bên trong ngôi nhà mồ rất rá»™ng rãi, bốn phÃa Ä‘á»u là loại băng thạch của vùng núi đá nÆ¡i địa huyệt nà ỵ ChÃnh giữa có má»™t chiếc quan tà i đúc bằng đá, dÆ°á»›i đất ngổn ngang những xÆ°Æ¡ng ngÆ°á»i, trên vách còn treo tòn ten má»™t bá»™ xÆ°Æ¡ng, thịt rã chÆ°a hết, xông lên má»™t mùi hôi thối nồng nặc.
Quái nhân ngồi bên cạnh chiếc quan tà i đá rồi gá»i Äông BÃch đến ngồi bên và nói:
- Trong quan tà i nà y là nÆ¡i an nghÄ© của Thánh kiếm Nam ChÃnh Hùng.
Äông BÃch hốt hoảng vừa Ä‘Æ°a tay định giỡ nắp quan tà i thì quái nhân đã cháºn lại nói:
- Äừng, giỠđây ngÆ°á»i bạn của ta chỉ còn có bá»™ xÆ°Æ¡ng.
Äông BÃch há»i lại:
- Có đúng là Thánh kiếm Nam ChÃnh Hùng trong quan tà i nà y không?
Giá»ng lão quái nhân trở nên buồn bã khẩn thiết đáp:
- Chỉ vì má»™t sá»± việc vô cùng bà ẩn mà trÆ°á»›c khi chết, ngÆ°á»i bạn của ta nhá» ta hoà n tất nên ta phải nhẫn nại kéo lê kiếp sống cho đến ngà y hôm naỵ
Äông BÃch vá»™i há»i:
- Sá»± việc thế nà o, xin lão tiá»n bối có thể tiết lá»™ cho vãn bối nghe qua được không?
Lão gáºt đầu giá»ng Ä‘á»u Ä‘á»u:
- Khi ta rÆ¡i xuống địa huyệt nà y may mắn không thiệt mạng nhÆ°ng võ công đã mất, lúc đó ta tìm gặp Nam ChÃnh Hùng nÆ¡i đây trong giây phút hấp hối và ngÆ°á»i bạn của ta đã trao lại cho ta má»™t miếng ngá»c hình bát giác và má»™t tá» ghi chú phÆ°Æ¡ng thức sá» dụng và những nguyện Æ°á»›c cho kẻ tiếp được di váºt nà ỵ
Lão tiếp:
- Äã mÆ°á»i tám năm rồi, lão phu má»›i khôi phục võ công thì cÅ©ng là ngà y mà lão phu sắp gởi xác thân mục rã nà y nÆ¡i tuyệt cốc, thì may mắn lại gặp ngÆ°Æ¡i, hÆ¡n nữa ngÆ°Æ¡i lại là hiá»n tá» của Nam ChÃnh Hùng, nên ta giao lại tất cả di váºt cho ngươị
Lão liá»n lấy những di váºt ấy giao lại cho Äông BÃch rồi tiếp lá»i:
- Trong thá»i gian ta sống nÆ¡i tuyệt cốc nà y, ta cÅ©ng đã tìm ra tuyệt đạo khả dÄ© lên trên mặt đất không gặp khó khăn lắm đối vá»›i ngÆ°á»i có võ công nhÆ° ngươị Váºy sau khi ngÆ°Æ¡i rá»i khá»i nÆ¡i nà y hãy cố gắng hoà n tất những Æ°á»›c nguyện của thân phụ ngươị
Äông BÃch hết sức cảm Ä‘á»™ng trÆ°á»›c cá» chỉ vì bạn của Thần Ä‘ao Kiá»u Lân nên chà ng bÆ°á»›c tá»›i là m lá»… cảm tại hạ và nói:
- Vãn bối và phụ thân của vãn bối xin chân thà nh ghi ân của lão tiá»n bốị
Quái nhân cất tiếng cÆ°á»i sang sảng nói:
- Äừng, đừng là m thế, hôm nay gặp được ngÆ°Æ¡i là ta mãn nguyện rồi, nhÆ° thế để khá»i uổng công ta chỠđợị
Không đợi cho Äông BÃch nói thêm lá»i nà o, quái nhân kéo chà ng ra phÃa ngoà i nhà mồ chỉ vá» phÃa bên phảị
- Nơi đó là huyệt đạo, ngươi có thể tìm vỠmặt đất.
Nói xong lão quay và o nhà mồ, thì Äông BÃch cÅ©ng chạy theo nói:
- Lão tiá»n bối cùng lên mặt đất vá»›i vãn bối chứ?
Quái nhân lắc đầu quầy quáºy:
- Không, ngươi hãy đi đi, ta sắp vỠbên kia thế giới rồị
Nói xong, lão ta cháºp choạng bÆ°á»›c đến ngồi tỉnh tá»a trên má»™t phiến đá trong nhà mồ, không nói Äông BÃch má»™t lá»i nà o nữạ
Chà ng Ä‘i đến bên chiếc hòm đá, để nhÆ° được gần gÅ©i vá»›i ngÆ°á»i cha chÆ°a bao giá» và không bao giỠđược nháºn diện. Ná»—i căm há»n lại trà o dâng trong lòng chà ng. Chà ng lẩm bẩm:
- Xin phụ thân linh thiêng phò hộ cho con trả được mối thù nà ỵ
Äông BÃch lại nức nỡ bên quan tà i không biết đến bao lâu thì chà ng sá»±c nhá»› đến lão quái nhân nên bÆ°á»›c đến thì hỡi ôi! Lão đã chết tá»± bao giá».
Sá»± căm há»n trà n ngáºp ....
à tưởng sục sôi háºn thù ....
Chà ng tuôn ra khá»i nhà mồ.
Chà ng hét lên một tiếng, nhảy vút và o huyệt địa cạnh nhà mồ thoăn thoắt lao đị
Tà i sản của The Creator
31-05-2008, 08:43 PM
57991135 Cạch !
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: VN
Bà i gởi: 1,152
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 14 giá»
Thanks: 359
Thanked 1,686 Times in 186 Posts
Äoạn Hồn Tuyệt Cung
- Cổ Long -
ChÆ°Æ¡ng: 19
Lạc Và o Sa Mạc Gặp Cung Ma
--------------------------------------------------------------------------------
Ná»—i căm há»n uất ức của Äông BÃch khi chà ng thoát ra khá»i tuyệt cốc sÆ°Æ¡ng mù cà ng tăng thêm khi nghÄ© đến những tên tá» thù đã tà n sát gia đình, giết cha, hại mẹ chà ng.
Chà ng nhủ thầm:
- Ta gặp mẹ ta và sÆ° bá rồi sẽ haỵ Ta quyết tìm những tên tá» thù nà y mà giỠđây, theo tin má»›i nhất, bá»n chúng Ä‘á»u nấp dÆ°á»›i bóng Tuyệt cung.
Chà ng vừa đi vừa suy nghĩ:
- Tuyệt cung, ta Ä‘i chá»— nà o rồi cÅ©ng chỉ biết có Tuyệt cung sau khi đụng Ä‘á»™ vá»›i chúng. Chúng Ä‘á»u nói là lệnh cung chủ và muốn bắt sống tạ Ngay cả mấy lúc gần đây, bá»n NgÅ© hoang biên trấn cÅ©ng xuất hiện cố ý tìm ta khiêu chiến.
Vừa lao mình đi vừa nghĩ đến không biết bao nhiêu vấn đỠvà rồi chà ng đến TỠhồn cốc lúc nà o chẳng haỵ
Chà ng ngần ngừ trÆ°á»›c cá»a cốc ngẫm nghÄ©:
- Äược tin cha ta đã chết, thì chắc mẹ ta sầu bi vô hạn mà ngay cả sÆ° bá ta chắc cÅ©ng bi lụy lắm.
Nhưng rồi chà ng cương quyết:
- Sá»± tháºt nà y không thể dấu được.
Chà ng lững thững Ä‘i và o cốc đạá»
DÆ°á»›i chân dãy TrÆ°á»ng Ä‘á»™c phong sÆ¡n, má»™t chà ng thanh niên trang phục mà u trắng, nhảy lên ngá»±a, tra roi nhắm vá» hÆ°á»›ng tây nam thẳng tớị
Chà ng nói thầm:
- Nam Äông BÃch nà y sẽ tìm cho bằng được Tuyệt cung để vấn tá»™i hắn.
Thế rồi con ngá»±a sải vó phi nhanh, mang Äông BÃch biá»n biệt ra Ä‘i tìm kẻ tá» thù.
Dầm mÆ°a dãi nắng, Ä‘á»™i nguyệt mang sao suốt hai mÆ°Æ¡i ngà y ròng rã. Äông BÃch vượt qua khá»i tỉnh Cam túc đến tỉnh Tân cÆ°Æ¡ng thì chà ng được tin của Cái Bang cho hay là Tuyệt cung tá»a lạc nÆ¡i Thiên sÆ¡n lãnh địa mà muốn đến vùng nà y phải vượt qua bãi sa mạc Äại diên tán rá»™ng mênh mông.
Äông BÃch mua sắm lÆ°Æ¡ng khô, nÆ°á»›c uống dá»± trữ.
Tuy sa mạc Äại diên tán dà i ngà n dặm nhÆ°ng tuấn mã chỉ cần chạy ròng rã ba ngà y là đến chân núi Thiên sÆ¡n. NhÆ°ng trên Ä‘á»i có lắm sá»± bất ngá», mấy ai Ä‘oán trÆ°á»›c được. Äông BÃch đặt chân và o bãi sac mạc, lại gặp mùa gió lá»™ng, bão cát thổi liên miên. Chà ng thúc ngá»±a Ä‘i dÆ°á»›i cÆ¡n bão mù trá»á»‹
Suốt ba ngà y ròng rã, phần thì ngược gió, phần thì cát nóng lún, nên tuấn mã chỉ vượt qua chừng hÆ¡n trăm dặm Ä‘Æ°á»ng ngắn ngũị
Ngà y thứ năm, bão tố tung hoà nh rất dữ dá»™i, gió xoáy cát bay đến Ä‘á»™ kinh hồn, vó ngá»±a kháºp khểnh bÆ°á»›c má»™t lui hai, khó khăn đến cùng cá»±c.
Ngà y thứ sáu lại cà ng ảm đạm hơn nữa, bão cát lên đến độ kinh hoà ng, ngựa không chống nổi cuồng phong nên không thể gắng gượng đi được nữạ
Việc Ä‘á»i may rủi không lÆ°á»ng, Äông BÃch chuẩn bị năm ngà y lÆ°Æ¡ng khô, nÆ°á»›c uống, tuy chà ng cố nhịn ăn bá»›t uống song đến ngà y thứ sáu, thứ bảy thì hết sạch.
Ôi! LÆ°Æ¡ng cạn, nÆ°á»›c khô, ngÆ°á»i mòn, ngá»±a chết, hoà n cảnh tháºt biết đát khôn cùng.
Cát và ng che mất thái dÆ°Æ¡ng, bão tố thổi à o à o nhÆ° mÆ°a gà o gió khóc. TrÆ°á»›c chẳng thấy xóm thôn, sau không có nhà cá»áº¡ Toà n là bãi sa mạc mênh mông, chỉ thấy cát và trá»i, không má»™t lùm cây, bụi cá» hay Ä‘á»™ng váºt, cầm thú, tháºt là quạnh hiu vắng vẻ.
NhÆ°ng Äông BÃch có sức mạnh phi thÆ°á»ng, chà ng không bị cÆ¡n bão cát và sá»± đói khát dà y vò, chinh phục.
Tiến lên, chà ng ngẩng mặt nhìn vá» phÃa tây tiếp tục cuá»™c hà nh trình.
Thêm má»™t ngà y, hai ngà y rồi đến ba ngà y, đói khát không là m cho chà ng nản chÃ, cát bụi không xóa tan được sá»± cÆ°Æ¡ng quyết của chà ng, đó là nghị lá»±c tinh thần và lòng kiêu hãnh của chà ng.
NhÆ°ng khổ thay, sức ngÆ°á»i có hạn, mÆ°á»i ngà y qua thân chà ng và ng võ tá»±a nhÆ° khúc cây khô bị tráºn bão cát lôi cuốn hoà n toà n.
NhÆ°ng Äông BÃch vẫn không nản lòng thối chÃ, chà ng chép miệng nhủ thầm:
- Äông BÃch nà y, hãy tiến lên, hãy can đảm cho đến hÆ¡i thở cuối cùng, quyết không để hoà n cảnh chinh phục, không khi nà o đầu hà ng bá» cuá»™c. Nếu má»™t mai sức má»i, hÆ¡i tà n, có bá» thây nÆ¡i bãi sa mạc nà y âu cÅ©ng là số mệnh.
Nhưng hiện mà y còn thở thì hãy tiến lên, tiến lên mãi mãị
Những lá»i cá»— tục nói chẳng ngoa, "ngÆ°á»i hiá»n ắt có bá sinh phò trợ, trá»i cao có mắt Ä‘oái thÆ°Æ¡ng".
Äông BÃch nhá» lòng kiêu hãnh và nghị lá»±c thúc đẩy, chà ng vượt thêm ba bốn dặm Ä‘Æ°á»ng kế tiếp, bá»—ng nhiên có má»™t bãi cá» xanh mÆ°á»›t vụt hiện ra trÆ°á»›c mặt chà ng.
Äông BÃch trông thấy giữa bãi cá» có má»™t cái ao hình chữ nháºt, nÆ°á»›c trong veo nhìn thấy đáy, mừng rỡ reo lên:
- NÆ°á»›c!
Dứt lá»i, chà ng đã chạy đến bá» ao, nằm sấp xuống, hai tay vốc nÆ°á»›c uống ừng á»±c. Dòng nÆ°á»›c mát rÆ°á»i rượi chảy đến đâu, Äông BÃch cảm thấy khoan khoái đến đó. Sá»± đói khát cÆ¡ hồ không còn nữa, sau khi uống má»™t bụng no óc, chà ng ngồi dáºy tì tay và o bá» ao lẩm bẩm:
- Trá»i đã cứu mạng, ta được sống còn!
Dứt lá»i, chà ng toan cúi xuống vốc nÆ°á»›c uống thêm, bá»—ng nghe nhiá»u tiếng chân ngÆ°á»i Ä‘á»™ng nhẹ phÃa sau lÆ°ng. Äông BÃch quay phắt ngÆ°á»i ra phÃa sau quan sát, chà ng trông thấy năm ngÆ°á»i đứng cách chà ng năm trượng, dẫn đầu là má»™t vị lão nhân, mặt mà y rất hung ác, mà y to mắt lá»™, miệng rá»™ng răng dà i, đầu Ä‘á»™i chiếc nón dạ, mình khoát y phục ngắn bằng da gấu, Ä‘en mịn nhÆ° nhung, phÃa sau lÆ°ng có bốn tên Phiên tá»™c theo hầụ
Äông BÃch trông thấy thất kinh vá»™i uể oải đứng dáºy nhìn nhóm ngÆ°á»i lạ.
Lão nhân đầu lãnh bá»n Phiên tá»™c Ä‘Æ°a mắt nhìn Äông BÃch cÆ°á»i hô hố bằng giá»ng lÆ¡ lá»› nói má»™t trà ng dà i vá»›i bốn tên bá»™ hạ của y, Ä‘oạn bốn tên nà y la ó vang trá»i, chia nhau ra đứng bốn góc vây quanh Äông BÃch và o giữạ
Äông BÃch trông thấy chuyện chẳng là nh, bèn quắc mắt nhìn lão nhân ngÆ°á»i Phiên trầm giá»ng há»i:
- Ngươi có biết tiếng Hán không?
Lão Phiên nhân gáºt đầu lia lịa rồi hắn phá lên cÆ°á»i khanh khách đáp:
- Ta không phải dân Hán tá»™c, song hiểu nhiá»u Hán ngữ, tiểu tá» ngÆ°Æ¡i há»i để là m gì?
- Xin há»i tôn danh của các hạ là chỉ
- Ta tên Khâm Thố Mân!
- Kha Bố Hản?
- Phải đấy!
- Các hạ là cao đồ của Tuyệt cung?
Khâm Thố Mân nghe qua tức giáºn nhÆ°á»›ng mà y trợn mắt hét to:
- Äừng nói báºy! Ta là chúa tể Sa mạc, Sa mạc vÆ°Æ¡ng.
- A! Sa mạc vÆ°Æ¡ng! Thế có phải là các hạ thống trị Sa mạc Äại Diên Tán nà y không?
- Äúng!
Sa mạc vÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°a mắt nhìn bốn tên thuá»™c hạ ra hiệu rồi quay lại nhìn Äông BÃch há»i:
- Tiểu hà i nhi, mi tên hỠlà gì, hãy bẩm báo cho ông rõ.
- Tiểu sinh tên gá»i Äông BÃch.
- Mi là Äông BÃch?
- Vâng, tại hạ chÃnh là Äông BÃch. Thế nà o, các hạ có nghe ngÆ°á»i ta nói qua tên tuổi của tại hạ chưả
- Phải đấy, bổn vương nghe đã lâu lắm, mãi cho đến nay mới được gặp mặt ngươị
- Có phải các hạ nghe tuyệt cung đồ đồn đãi chăng?
- Hừ, bổn vÆ°Æ¡ng chỉ tá»± nghe tá»± biết thôi, ngÆ°Æ¡i chá»› lắm lá»i, bổn vÆ°Æ¡ng há»i tháºt ngÆ°Æ¡i, tại sao ngÆ°Æ¡i Ä‘i và o vùng sa mạc nà ỵ
- Tại hạ muốn băng qua sa mạc để đến chân núi Thiên sÆ¡n, tìm nÆ¡i tá»a lạc của Tuyệt cung.
- Thế bây giỠngươi muốn là m gì đâỷ
- Tại hạ chỉ muốn uống qua và i há»›p nÆ°á»›c, tìm chút thá»±c váºt để lót dạ thôị
- Không được.
- Không được! Ngươi đã cấu kết với Tuyệt cung ư?
- Tầm báºy, bổn vÆ°Æ¡ng là chúa tể má»™t vùng sa mạc nà y, đối vá»›i Tuyệt cung hay ai khác, bổn vÆ°Æ¡ng không cần biết tớị
- Thế tại sao các hạ không cho tại hạ tìm thức ăn nước uống? Vì đây là phần đất của các hạ kia mà ?
- Phải, chÃnh bổn vÆ°Æ¡ng là chúa tể đất Ä‘ai nà y, nên cấm tất cả những ngÆ°á»i ngoà i và o đây, dù má»™t cá»ng rau giá»t nÆ°á»›c cÅ©ng không được lấỵ
- Lạ tháºt, nÆ°á»›c nà y là nÆ°á»›c của trá»i sanh, nà o phải váºt tÆ° hữu của quà vÆ°Æ¡ng, xin đừng cấm Ä‘oán nhÆ° thế.
- Hừ! Trong toà n lãnh địa sa mạc Äại Diên Tán nà y, từ hóc đá, giá»t nÆ°á»›c cho đến hạt cát hòa đất Ä‘á»u là váºt sở hữu của bổn vÆ°Æ¡ng, không ai được tá»± tiện lấy dùng cả.
- Và nhÆ° có ngÆ°á»i lấy dùng thì saá»
- Nếu lạm dụng phải trả má»™t giá rất đắc, bằng không thì bồi thÆ°á»ng bằng mạng sống.
- Thế các hạ đòi há»i váºt chi để đánh đổi thức ăn, nÆ°á»›c uống, các hạ cứ nói rõ thá» xem.
Khâm Thố Mân quắc mắt tròn xoe nhìn Äông BÃch nói gằn từng tiếng má»™t:
- Nà y tiểu tá» Äông BÃch, nếu ngÆ°Æ¡i vui lòng tặng cho bổn vÆ°Æ¡ng mấy miếng ngá»c bÃch hình bát giác, chẳng những bổn vÆ°Æ¡ng thiết tiệc đãi ngÆ°Æ¡i ăn uống mà còn phái thủ hạ Ä‘Æ°a ngÆ°Æ¡i đến chân núi Thiên sÆ¡n.
- NgÆ°Æ¡i nói saá» NgÆ°Æ¡i muốn đổi má»™t Ãt thá»±c váºt và và i há»›p nÆ°á»›c để lấy ngá»c bÃch của tả
- Phải đấy, ngÆ°Æ¡i không đồng ý saá»
- Không!
- Nếu ngÆ°Æ¡i không đồng ý, tất nhiên ngÆ°Æ¡i chá»n Ä‘Æ°á»ng tá» huyệt.
- Thế nà ỠNgươi muốn động võ ư?
- Bổn vương muốn là được!
- Hừ! Äừng to mồm lá»›n tiếng, tại hạ không tin má»™t tên vua má»i là m được sá»± gì, phiên bang Thổ đế công lá»±c có là bao ....
Sa mạc vương Khâm Thổ Mân không đợi chà ng nói dứt, hắn vẫy tay ra hiệu cho bốn tên thủ hạ.
Bốn tên nà y được lệnh la hét huyên thuyên. Tất cả Ä‘á»u vÆ°Æ¡n tay nhắm Äông BÃch nhảy sấn tớị
Äông BÃch nổi giáºn xung thiên, muốn giỡ tuyệt đỉnh công phu ra liá»u mạng đấu vá»›i bá»n chúng.
NgỠđâu chÃnh chà ng đã bị đói khát lẫn bão táp, dang nắng gần nữa tháng trá»i, công lá»±c đã hoà n toà n tiêu tán. Nếu không nhá» uống được và i há»›p nÆ°á»›c, chÆ°a chắc đã nói chuyện được vá»›i Khâm Thổ Mân đừng nói đến ra tay tranh đấu vá»›i bốn tên Phiên lá»±c lưỡng. à niệm liá»u lÄ©nh của chà ng vừa lóe lên đã bị hai cánh tay vạm vỡ của tên Phiên ká»m chặt lấy cổ chà ng, vòng tay tên Phiên xiết dần.
Äông BÃch ré lên má»™t tiếng rồi nhắm mắt mê man.
Thá»i gian qua không rõ bao lâu, Äông BÃch choà ng tỉnh dáºy, nhÆ°á»›ng mắt nhìn bốn phÃa, chà ng có cảm giác mình Ä‘ang nằm trên chiếc giÆ°á»ng đá giữa má»™t gian thạch thất tối om, cánh cá»a sắt đóng kÃn mÃt xung quanh, chẳng có má»™t bóng ngÆ°á»á»‹
Chà ng nhá»› lại cuá»™c đấu khẩu vá»›i tên Sa mạc Khâm Thố Mân, vá»™i thò tay và o bá»c tìm xem mấy miếng ngá»c bÃch và tá» ghi chú cách sá» dụng của phụ thân chà ng. Không ngá» haiváºt báu tùy thân không cánh mà bay mất dạng, nên lấy là m chua xót vô cùng, bất giác hai giòng lệ từ từ chảy ra khóe mắt.
Qua và i giây xúc Ä‘á»™ng, chà ng bèn ngầm váºn công lá»±c, thì chà ng cảm thấy ná»™i lá»±c xung mãn nhÆ° xưạ Sá»± đói khát và uể oải không còn nữạ
Äông BÃch nháºn thấy sá»± việc xảy ra rất quái dị, chà ng nghÄ© thầm:
- Quái lạ, tại sao ta biến thà nh kẻ khác như thế nà ỷ
Chẳng lẽ có ngÆ°á»i ngầm trợ giúp ta Æ°? Hay là ta đã bị Sa mạc vÆ°Æ¡ng cầm giữ và được ngÆ°á»i cứu thoát? á»’! Chẳng lẽ ....
Äông BÃch suy nghÄ© miên man, chà ng không biết đây là đâủ Kẻ cứu trợ chà ng là aỉ Tại sao chà ng bị nhốt trong gian nhà đá nà ỷ Không biết my viên ngá»c bÃch và tá» ghi chú có phải Sa mạc vÆ°Æ¡ng Khâm Thố Mân lấy hay chăng?
Chà ng miên man suy nghÄ©, nhÆ°ng rốt cuá»™c không tìm ra giải đáp nà o thá»a mãn chà ng!
Tà i sản của The Creator
31-05-2008, 08:44 PM
57991135 Cạch !
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: VN
Bà i gởi: 1,152
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 14 giá»
Thanks: 359
Thanked 1,686 Times in 186 Posts
Äoạn Hồn Tuyệt Cung
- Cổ Long -
ChÆ°Æ¡ng: 20
VỠNguồn
--------------------------------------------------------------------------------
Äông BÃch Ä‘ang bà ng hoà ng ngÆ¡ ngác, chÆ°a rõ mình hiện Ä‘ang ở đâụ
Bá»—ng nghe tiếng ken két vang lên, cánh cá»a sắt hé mở, từ ngoà i bÆ°á»›c và o má»™t thiếu phụ đẹp nhÆ° tiên ngạ
Thiếu phụ bÆ°á»›c nhanh đến thạch sà ng mỉm cÆ°á»i nhìn Äông BÃch há»i:
- Công tỠđẫ tỉnh lại rồi Æ°? Bây giá» công tá» thấy trong mình có khá»e không?
Äông BÃch giáºt mình, không rõ mỹ thiếu phụ thù hay là bạn nên buông giá»ng cho xuôi:
- Tại hạ đã khá»e nhiá»u, xin há»i .... không biết nÆ¡i đây là đâu nhỉ.
- Sa mạc cung!
- Sa mạc cung? Thế có phải là chỗ ở của Sa mạc vương Khâm Thố Mân chăng?
- Äúng rồi công tỠạ!
Äông BÃch nghe qua tỉnh ngá»™, trầm giá»ng há»i tiếp:
- Có phải Sa mạc vương Khâm Thố Mân đã bắt cóc ta đem vỠnơi đây chăng?
Mỹ thiếu phụ chá»›p nhanh đôi mắt mỉm cÆ°á»i duyên dáng bảo:
- ChÃnh thế!
Äông BÃch nháºn thấy thiếu phụ trạc ba mÆ°Æ¡i tuổi, nhan sắc tuyệt đẹp, song viá»n mi ẩn chứa đầy vẻ u buồn, chà ng cất tiếng há»i tiếp:
- Tại hạ bị nhốt nơi đây đã bao lâu rồỉ
- Vừa đúng bảy ngà y!
- Bây giỠlà mấy gi�
- Giá» ngá», ba khắc, khoảng trÆ°a đấy công tỠạ!
- Thế à ! Nà y vị cô nÆ°Æ¡ng, tại hạ xin vô phép há»i, có phải cô nÆ°Æ¡ng mặc y phục hán tá»™c không? Tại hạ nháºn thấy cô nÆ°Æ¡ng không phải là ngÆ°á»i Phiên quốc?
- Äúng, công tá» nháºn xét đúng đấy, xiêm phục thiếp mặc đây là hán phục.
- Cô nÆ°Æ¡ng lại nói tiếng Hán quá trôi chảy, chẳng hay cô nÆ°Æ¡ng thuá»™c bá»™ tá»™c nà á»
- Chẳng dấu chi công tá», thiếp đây vốn là ngÆ°á»i Hán chứ không phải là Phiên.
- Cô nÆ°Æ¡ng là ngÆ°á»i Hán Æ°?
Mỹ phụ chá»›p mắt u buồn, cất giá»ng êm Ä‘á»m đáp:
- ChÃnh thế! Thiếp là ngÆ°á»i Hán tá»™c, sinh trưởng tại Trung Nguyên.
Äông BÃch nghe qua còn thêm kinh ngạc, vá»™i lên tiếng há»i tiếp:
- Chẳng hay cô nương lãnh nhiệm vụ gì trong Sa mạc cung nà ỷ
- Thiếp là chánh thê của Sa mạc vương Khâm Thố Mân.
Äông BÃch rú lên má»™t tiếng rÃu lưỡi há»i:
- Có tháºt váºy chăng?
Mỹ thiếu phụ gáºt đầu không trả lá»i:
Äá»™t nhiên bên ngoà i chạy xồng xá»™c và o má»™t đứa bé trạc mÆ°á»i ba tuổi, mình mặc y phục Phiên quốc, miệng nói lÃu lo, cả trà ng tiếng Phiên quốc, sắc mặc Ä‘anh ác và xảo trá vô cùng, vừa đẩy cá»a sắt bÆ°á»›c và o, đứa bé nhìn thiếu phụ quát to lên:
- Má, má dám phản bội phụ vương con, dám tư thông với Hán tộc.
Thiếu phụ nghe qua thất kinh, vá»™i lên tiếng ngắt lá»i:
- Hà i nhi! Con đừng nói năng láo khoét nhÆ° thế, mẹ bao giá» cÅ©ng trung tÃn vá»›i Sa mạc vÆ°Æ¡ng phụ vÆ°Æ¡ng của con!
- Hừ! Mẹ nói ai tin được? Mẹ đừng chối gạt nữa, mẹ là ngÆ°á»i Hán, là dân Trung Nguyên, con rõ từ lâu, mà nà o có thÆ°Æ¡ng gì phụ vÆ°Æ¡ng con, kể từ ngà y thằng Äông BÃch bị phụ vÆ°Æ¡ng bắt nhốt và o đây, con thấy mẹ nữa đêm hôm thanh vắng, lẻn và o đây, nà o cho nó uống linh Ä‘Æ¡n, nà o cho nó uống từng chén sâm nóng thÆ¡m phứt! Mẹ là ....
Äông BÃch nghe qua nhÆ° ngÆ°á»i tỉnh má»™ng, rúng Ä‘á»™ng tâm can.
Mỹ phụ giáºn xung thiên, cao giá»ng cÆ°á»›p lá»i đứa bé:
- Hà i nhi, ngươi có câm mồm lại không? Nếu ngươi nói lải nhải thì chớ trách mẹ sao vô tình nghe không?
Äứa bé ngổ nghịch, Ä‘Æ°a tay chỉ và o mặt thiếu phụ nói to:
- Mẹ đừng tưởng dá»a nạt con được đâu! Con đâu đánh lại mẹ nhÆ°ng phụ vÆ°Æ¡ng con võ nghệ rất cao và lợi hại .... Con Ä‘i mách cha con chuyện mẹ đã là m để ngÆ°á»i giết mẹ thì hay hÆ¡n!
Vừa nói dứt, đứa bé xô cá»a sắt bÆ°á»›c ra ngoà ị
- Hà i nhi, ngÆ°Æ¡i tháºt là súc sanh, ác Ä‘á»™c, buá»™c lòng ta phải ....
Lá»i nói chÆ°a dứt, má»™t tiếng "vụt" nổi lên, mỹ phụ đã đẩy nhanh song chưởng và o đầu đứa bé.
Bốp!
Má»™t tiếng khô khan, đứa bé bị song chưởng trúng và o đầu vỡ sá» chết tốt, thân mình thon nhá» dãy Ä‘Ã nh đạch nhÆ° con thá» bị dáºp đầụ
Mỹ phụ thấy con mình bị chết đau đớn bèn ôm mặt khóc rống lên.
Äông BÃch nhìn thấy câu chuyện xảy ra quá Ä‘á»™t ngá»™t nên lấy là m khó nghÄ© vô cùng, bèn bÆ°á»›c đến bên mỹ phụ cất giá»ng há»i nhá»:
- Nữ hiệp! Xin phép nữ hiệp, cáºu bé nà y có phải là con ruá»™t của nữ hiệp chăng?
Mỹ phụ nghe qua gượng dằn từng tiếng khóc nức nỡ đáp:
- Äúng công tá»! Äứa bé nà y chÃnh là con ruá»™t của ta và Sa mạc vÆ°Æ¡ng Khâm Thố Mân!
Äông BÃch nghe nói, bà ng hoà ng khẽ há»i:
- Nếu là con ruá»™t máu mủ, tại sao ngÆ°á»i nỡ nhẫn tâm ....
Mỹ phụ nghẹn ngà o đỡ lá»i:
- Äà nh rằng tiện thiếp quá nhẫn tâm, nhÆ°ng tiểu hiệp đâu rõ chÃnh thiếp đâu có bằng lòng lấy tên Sa mạc vÆ°Æ¡ng, mà bị hắn bắt cóc vỠđây, cưỡng bức thiếp thà nh hôn, thà nh thá» cuá»™c sống của chúng tôi là má»™t chuá»—i ngà y dà i cừu háºn, tuyệt không có Ä‘iểm ái tình nhân nghÄ©a nà o, đứa bé giống hệt nhÆ° cha nó, hung hăng và tà n bạo vô cùng. ChÃnh đứa bé đối đãi vá»›i thiếp là mẹ sanh ra mà nó xem thiếp nhÆ° nô tỳ sai việc, chÃnh tiểu anh hùng đã thấy qua thái Ä‘á»™ của nó đấỵ Lấy lòng thà nh tháºt mà nói, tiện thiếp có ý trừ khá» cả cha lẫn con để lẫn trốn và trở vỠở Trung nguyên, trên đất nÆ°á»›c ông cha!
Äông BÃch nghe qua thở dà i, dịu giá»ng há»i:
- Nữ hiệp, nữ hiệp có lòng như thế tại sao nữ hiệp lại bi ai thống khổ?
Mỹ phụ nghe qua sa sầm nét mặt, bằng giá»ng nói trầm trầm bảo:
- Hừ! Tiểu anh hùng, ngÆ°á»i còn trẻ ngÆ°á»i non dạ, đâu thấu hiểu ý nghÄ©a của cuá»™c Ä‘á»á»‹ Phà m kẻ là m cha mẹ thÆ°Æ¡ng mến con cái nhÆ° biển rá»™ng, sông dà i, tuy con ta hung dữ bạo ngược, lại vô tình nhÆ° cha nó, nhÆ°ng giá»t máu Ä‘Ã o hÆ¡n ao nÆ°á»›c lã, pháºn là m mẹ ta quá nhẫn tâm thấy con ta chết thê thảm, ta là m sao không thống khổ sao được.
Nói đến đây bà xúc động ôm mặt khóc òạ
Äông BÃch cố dùng lá»i an ủi, má»™t khắc sau ná»—i thống khổ của mỹ phụ đã nguôi được phần nà o, chà ng cất tiếng há»i:
- Nữ anh hùng, xin ngÆ°á»i vui lòng cho biết quà tánh cao danh là chỉ Mãi mói chuyện đâu đâu, tại hạ quên hẳn lá»i thăm há»á»‹
Mỹ phụ lau nhanh hai hà ng ngấn lệ dÆ°á»›i viá»n mi tuyệt đẹp bằng giá»ng u buồn đáp:
- Tiện thiếp tên Lâm Thi, vốn là thuộc hạ môn phái Côn Lôn.
Äông BÃch nghe nói, cúi đầu nghÄ© ngợi má»™t khắc sau má»›i há»i to:
- Lâm nữ hiệp, xin nữ hiệp cho biết Sa mạc vương Khâm Thố Mân bắt cóc nữ hiệp tại đâủ
Lâm Thi chớp mắt nghĩ ngợi và buồn bã đáp:
- Thiếp vốn pháºn gái Ä‘Æ¡n côi, hai mÆ°Æ¡i năm vá» trÆ°á»›c lúc thiếp được bảy tuổi, cha mẹ bị kẻ thù sát hại nên thiếp và o đạo trà ng Côn Lôn phái xin há»c võ thuáºt. Bằng chà hÆ°á»›ng báo thù tiết háºn ngà y nên công thà nh nghệ, thiếp được sÆ° phụ cho xuống núị Kể từ khi rá»i khá»i Trung nguyên, thiếp dò la tin tức má»›i hay tên nà y đã phục dịch dÆ°á»›i trÆ°á»›ng Sa mạc vÆ°Æ¡ng cho nên thiếp vượt qua Sa mạc Äại Diên Tán tìm kẻ thù ....
- Lâm nữ hiệp có tìm được chăng?
- Không!
- Thế thì kẻ thù của nữ hiệp vẫn sống an nhiên tự tại ư?
- Không hẳn thế, sau mấy tráºn ác chiếc, ta má»›i tìm thấy thân xác hắn sau bãi chiến trÆ°á»ng!
- Rồi vỠsau ra saủ
- Sau khi ta gặp thân xác tên cừu địch, ta lấy là m hoan hỉ , giữa lúc ta đang chuẩn bị vỠTrung nguyên thì tên Sa mạc vương Khâm Thố Mân kéo rốc toà n bộ đến vây đánh, sau cùng ta bị bại rồi cầm tù.
- Võ công Sa mạc vÆ°Æ¡ng thế nà á»
- Tương đối cao diệụ
- Hắn đã dùng uy lực bức bách nữ hiệp để kết hôn?
- Phải, lúc đầu ta cÆ°Æ¡ng quyết từ chối, thá» chết để bảo vệ tiết ngá»c giá trong, nà o ngá» hắn là má»™t lão yêu hồ quỉ mị, tinh thông cả tà giáo dược thuáºt, hắn đã dùng thuốc tà mê cho ta uống .... Sau khi ta tỉnh dáºy thì đã muá»™n, ván đã đóng thuyá»n, gạo sống thổi nên cÆ¡m, ta nuôi má»™ng báo thù, bèn ẩn nhẫn sống ká» bên hắn, đến sau, sanh được hà i nhi, ta lại hy vá»ng ký thác và o dòng máu của mình.
Äông BÃch nghe ngóng đến Ä‘á»™ say mê, cà ng nghe cà ng xúc cảm.
Mỹ phụ Lâm Thi lại tiếp tục nói:
- Ta quá thất vá»ng, cây đắng không sanh trái ngá»t bao giá», hà i nhi tÃnh tình giống cha nhÆ° đúc, hung ác gian ngoan, ta quyết Ä‘em hết tâm trà mình rèn luyện nó suốt mÆ°á»i ba năm chẳng, kết cục chứng nà o táºt ấy, "ngá»— nghịch hoà n sanh ngá»— nghịch nhi". Hy vá»ng của ta hoà n toà n tan rã, bấy giá» ta đổi quyết định tìm cÆ¡ há»™i trốn vá» Trung nguyên má»™t mình. Không ngá» câu chuyện hôm nay diá»…n ra trở nên bi thảm ....
- Lâm nữ hiệp, con tạo quá trá»› trêu! Lá»—i lầm nà y Ä‘á»u do hoà n cảnh. Riêng phần Äông BÃch nà y xin hứa tá»± nguyện sẽ xả thân giúp sức cho nữ hiệp sá»›m rá»i khá»i ma cung trở vá» bản thổ.
- Lâm Thi nà y xin Ä‘ang tạ tiểu anh hùng có lá»i hứa giúp đỡ.
- Mong nữ hiệp chá»› nói váºá»µ Nếu không có nữ hiệp ngầm cho uống linh Ä‘Æ¡n và sâm nóng, e giá» nà y tại hạ đã bá» mạng rồi, tại hạ chÆ°a có lá»i cảm tạ, đâu dám nháºn sá»± tri ân của nữ anh hùng.
Dứt lá»i chà ng sụp xuống đất vòng tay lạy ba lạy trả ân.
Mỹ phụ nhân Lâm Thi khoát tay từ chối và nghiêm sắc mặt nhìn Äông BÃch bảo:
- Nà y Äông công tá», ngÆ°Æ¡i ngồi đây chỠđợi ta trong khoảng má»™t khắc, để ta Ä‘em chôn dấu hà i nhi kẻo bá»n thủ hạ Sa mạc vÆ°Æ¡ng trông thấy ắt háºu quả không thể lÆ°á»ng được.
Không đợi Äông BÃch trả lá»i, bà ta cúi xuống xốc đứa bé quầy quả bÆ°á»›c ra ngoà ị
Hồi lâu, mỹ phụ bÆ°ng má»™t mâm cÆ¡m thịnh soạn đặt trÆ°á»›c mặt Äông BÃch dịu dà ng bảo:
- Lá»i tục có nói:
"ngÆ°á»i là thiết, cÆ¡m là đồng", tiểu hiệp hãy dùng bữa cho no, hầu chuẩn bị đối phó má»™t tráºn chiến thảm liệt sắp xảy rạ
Äông BÃch cảm thấy bụng đói nhÆ° cà o, chà ng gáºt đầu cảm tạ rồi ngồi xuống ăn ngon là nh.
Ngay lúc đó, mỹ phụ nhân Lâm Thi thò tay trong bá»c lôi ra hai món đồ Ä‘Æ°a trÆ°á»›c mặt chà ng há»i:
- Hai váºt nà y có phải của Äông tiểu hiệp chăng?
Äông BÃch nuốt á»±c miếng cÆ¡m cuối cùng rồi Ä‘Æ°a mắt nhìn xem thì thấy đó là tá» ghi chú của phụ thân chà ng lÆ°u lại và mấy miếng ngá»c bÃch, nên lấy là m kinh hãi nói nhanh:
- Phải, đấy chÃnh là váºt sở hữu của tại hạ, chẳng rõ Lâm Nữ hiệp nháºn được ở đâủ
- Ta đánh cắp của Sa mạc vÆ°Æ¡ng, Äông tiểu hiệp hãy nháºn đã, xem thá» có là m lá»™n tà nà o chăng?
Äông BÃch Ä‘Æ°a hai tay đón lấy mấy miếng ngá»c bÃch óng ánh mà u xanh không sức mảy may, ghi chú còn nguyên vẹn, chà ng tá» ra cảm Ä‘á»™ng nói:
- Không bao giá» lầm lẫn, chÃnh là váºt sở hữu của tại hạ.
Nói đến đây, chà ng sá»±c nhá»› ra má»™t việc là m nên lên tiếng há»i tiếp:
Trong lúc tại hạ bị bất tỉnh năm bảy ngà y tại Sa mạc cung, tại sao Sa mạc vương Khâm Thố Mân không sát hại tại hạ?
Lâm Thi đáp:
- Nguyên do cÅ©ng tại hai việc nà y, nghÄ©a là mấy miếng ngá»c bÃch và tá» ghi chú đã duy trì tÃnh mạng của tiểu hiệp đấy!
- Tại sao thế?
- Không có gì lạ lắm. Sau khi bắt được tiểu hiệp, Sa mạc vÆ°Æ¡ng soát lấy mấy miếng ngá»c bÃch và tá» ghi chú, tuy hắn biết rà nh vá» Hán tá»±, nhÆ°ng không hiểu thấu triệt nghÄ©a ghi chú trên hai bảo váºt nà ỵ Do đó lão lÆ°u lại mạng sống của ngÆ°Æ¡i, chá» cho ngÆ°Æ¡i lai tỉnh, lão sẽ bắt tra vấn, buá»™c ngÆ°Æ¡i giảng nghÄ©a mấy hà ng chữ ghi trên đó. Nếu Khâm Thố Mân không mê võ công chắc giá» nà y tiểu hiệp đã an thân dÆ°á»›i suối và ng.
- À, ra thế! NhÆ°ng Khâm Thố Mân vốn tánh nóng nảy, lẽ nà o hắn chịu chỠđợi hằng bảy ngà y trá»i saá»
- Việc nà y tại do ta sắp đặt kế hoạch!
- Lâm nữ hiệp cho tại hạ biết thế nà á»
- Chỉ vì Sa mạc vÆ°Æ¡ng cứ tưởng ta yêu hắn tá»™t bá»±c mà ta là ngÆ°á»i Hán tức nhiên tinh thông Hán ngữ, cho nên hắn giao cho ta trách nhiệm canh giữ ngÆ°Æ¡i, không cho má»™t kẻ thứ hai lai vãn gần nhà ngục.
Äông BÃch buá»™c miệng kêu lên má»™t tiếng a ngạc nhiên.
Mỹ phụ nhân Lâm Thi lại thong thả kể tiếp:
- Lúc đó ngÆ°Æ¡i quá kiệt sức vì đói khát, hÆ¡i thở chỉ còn thoi thóp nhÆ° ngÆ°á»i sắp chết, ta nháºn thấy nếu để cho ngÆ°Æ¡i tỉnh lại mà công lá»±c chÆ°a bình phục hẳn thì là m sao đối phó vá»›i lão hồ lấy ấỵ HÆ¡n nữa ta dÆ° hiểu lão ta rất nóng tÃnh và hung bạo, nếu công lá»±c ngÆ°Æ¡i chÆ°a được bình phục thì thế nà o ngÆ°Æ¡i cÅ©ng bị hại vì lão, vì váºy mà ta nảy ra má»™t kế má»n là điểm bế các đạo huyệt của ngÆ°Æ¡i hầu che dấu cặp mắt cú vá» của Khâm Thố Mân. Bá» ngoà i là nhÆ° thế, nhÆ°ng má»—i lúc đêm vá», ta lén Khâm Thố Mân Ä‘em linh dược và sâm nóng cho ngÆ°Æ¡i uống đồng thá»i truyá»n ná»™i lá»±c chân nguyên cho ngÆ°Æ¡i để giúp khà huyết lÆ°u thông lạị Ta cố tạo cho ngÆ°Æ¡i công lá»±c hoà n toà n khôi phục rồi má»›i giải huyệt đạo cho ngÆ°Æ¡i hồi tỉnh và o ngà y thứ bảy là thế.
Äông BÃch nghe nói vô cùng xúc Ä‘á»™ng , chà ng nói:
- Xin cảm tại hạ Lâm nữ hiệp, ngÆ°á»i đã hết lòng chăm sóc khiến tại hạ vô cùng biết Æ¡n.
Mỹ phụ Lâm Thi nghiêm trang bảo:
- Tiểu anh hùng không nên nói thế, Ä‘Ã nh rằng ta không nỡ để ngÆ°Æ¡i chết dÆ°á»›i bà n tay Ä‘á»™c ác của Sa mạc vÆ°Æ¡ng nhÆ°ng sá»± cứu mạng công tá» không chỉ vì lòng nhân đạo mà còn vì mục Ä‘Ãch ta muốn thoát lấy Sa mạc cung, muốn nhá» ngÆ°Æ¡i trợ lá»±c Ä‘Æ°a ta vá» Trung nguyên đó thôị
Äông BÃch suy tÆ° hồi lâu, rồi ngẩn mặt nhìn mỹ phụ há»i:
- Chẳng hay Lâm nữ hiệp có phương pháp gì đối phó với địch nhân không?
Lâm Thi chép miệng thở dà i bằng giá»ng trầm trầm đáp:
- Võ công của Khâm Thố Mân đến Ä‘á»™ xuất quá»· nháºp thần, không dá»… gì đối phó vá»›i hắn, hÆ¡n nữa bá»n côn đồ sa mạc công lá»±c cao siêu, khà thế rất hùng háºu mà Äông tiểu hiệp lại cô Ä‘Æ¡n nên phần bại sẽ nắm chắc trong taỵ Dù tiểu hiệp công lá»±c có thể thâm háºu đến đâu nhÆ°ng mãnh hổ nan địch quần hồ nên theo thiển kiến của ta thì phải dùng thế tá lá»±c diệt địch má»›i được.
- Thế nà o là "Tá lực diệt địch"?
- Tá lá»±c diệt địch nghÄ©a là dùng sức ngÆ°á»i là m sức mình, theo sá»± xếp đặt của ta, thì trÆ°á»›c tiên ta dẫn dụ cầm chân Sa mạc vÆ°Æ¡ng Khâm Thố Mân, còn bên ngoà i thì tiểu anh hùng phó há»a đốt Sa mạc cung, má»™t là khủng bố nhân tâm bá»n chúng, tạo nên má»™t cảnh hổn loạn trong ma cung là m hảng ngÅ© phân tán để dá»… bá» tiêu diệt chúng, đồng thá»i phá hoại được hang ổ là m cho cho chúng không nÆ¡i nÆ°Æ¡ng tá»±a vá» lâu dà ị Chẳng hay thiếu hiệp nghÄ© saá»
Äông BÃch nghe qua gáºt đầu tán thà nh ngay:
- Lâm nữ hiệp đặt kế hoạch rất hay, tại hạ không còn nghĩ gì hơn được nữa, chẳng hay nữ hiệp định chừng nà o mới hà nh động?
- Nếu thiếu hiệp đồng ý thì chúng ta phải hà nh Ä‘á»™ng ngay tức khắc. Äông thiếu hiệp cứ phóng há»a đốt ma cung còn ta dẫn dụ Khâm Thố Mân.
Dứt lá»i, mỹ phụ Lâm Thi Ä‘Æ°a cho Äông BÃch mấy bó Ä‘uốc và đồ dẫn há»a, Ä‘oạn bÆ°á»›c nhanh ra khá»i gian nhà đá.
Äông BÃch nháºn lấy mấy món đồ dẫn há»a rồi tức khắc bÆ°á»›c ra ngoà ị Chà ng ngẩn mặt quan sát bốn phÃa, bá»—ng thấy má»™t tòa cung Ä‘iện hùng vÄ©, nguy nga nằm ngạo nghể giữa lÆ°ng chừng đồi, ẩn mình dÆ°á»›i đám cây xanh biếc, cách gian nhà đá giam cầm chà ng chừng má»™t trăm trượng.
Mỹ phụ Lâm Thi có nhiệm vụ hà nh động trước nên đã sớm biến mình trong rặng cây thưạ
Äông BÃch thong thả vượt qua năm mÆ°Æ¡i trượng, chợt thấy má»™t ngôi nhà lầu nằm Ä‘Æ¡n Ä‘á»™c dá»±a ven Ä‘Æ°á»ng. Lầu nà y cao vút năm tầng nhÆ°ng trông rất vắng vẻ. Chà ng nhất định dùng lá»a đốt gian nhà nà y trÆ°á»›c nên láºp tức đẩy cá»a bÆ°á»›c và o trong. Chà ng váºn ná»™i lá»±c rón rén lên thang lầu, cố không gây tiếng Ä‘á»™ng.
Lạ thay, Äông BÃch lần lượt lên đến thang lầu thứ ba mà vẫn không thấy má»™t bóng ngÆ°á»i, chỉ thấy bà n ghế để ngổn ngang cùng những cây gá»— bá» rải rác khắp nơị
Äông BÃch mừng thầm, vá»™i gom nhặt cây gá»— bà n ghế lại má»™t đống rồi phóng há»a đốt ngaỵ
Bà n ghế, cây gá»— dá»… bén lá»a, lại gặp cÆ¡n gió Sa mạc thổi vá», ngá»n lá»a bốc lên cao ngất. Chẳng bao lâu, tòa lầu biến thà nh ngá»n lá»a Ä‘á» cao ngất, đứng ngoà i mÆ°á»i dặm vẫn trông thấy rõ rà ng. Gió cà ng mạnh, thế lá»a cằng hăng, tiếng nhói nổ lốp đốp hòa lẫn vá»›i tiếng gá»— cây lách tách, ngá»n lá»a phừng phừng nhiá»u âm thanh ầm ỉ, chẳng mấy chốc đã là m kinh Ä‘á»™ng bá»n Phiên nhân ở Sa mạc cung.
Lúc ấy tiếng tù và báo Ä‘á»™ng rú lên inh á»i, lẫn vá»›i tiếng kêu gá»i nhau là m náo Ä‘á»™ng cả lên, từ trong ma cung chạy ra vô số ngÆ°á»i, chạy vá» phÃa ngồi nhà cháỵ
Khi thấy bá»n chúng đến gần, Äông BÃch ẩn mình và o trong, đồng thá»i váºn song chưởng chỠđợị
Má»™t tên vừa bÆ°á»›c và o ngưỡng cá»a lầu đã bị chà ng quáºt chưởng giết chết rồi hai, ba tên xông và o nữa cÅ©ng chịu chung số pháºn nhÆ° đồng bá»n. Chỉ trong nháy mắt mÆ°á»i mấy tên Phiên nhân bị đẩy báºt ra sân chết tốt.
Bá»n Phiên nhân đến sau, trông thấy hể ai vừa xông và o ngưỡng cá»a là bị đẩy ngược ra chết ngay nên chúng nhao nhao kêu lên kinh ngạc, má»™t tên Phiên nhân áo Ä‘á» quay sang đồng bá»n nói lên má»™t trà ng tiếng lÃu lo Ä‘oạn vẫy tay dẫn đồng bá»n xông và o má»™t lượt.
Äông BÃch không nói ná»a lá»i, song chưởng lay Ä‘á»™ng, chỉ trong chá»›p mắt chà ng đã tung ra mÆ°á»i mấy chiêu chưởng nhÆ° sấm sét.
Ầm! Ầm! Ầm!
Chưởng phong cuồn cuá»™n liên hồi tạo nên muá»™i âm thanh Ä‘inh tai, tiếp theo nhiá»u tiếng rống thảm thiết vang lên không dứt, kình phong tá»a mù trá»á»‹
NgÆ°á»i đến trÆ°á»›c vong mạng, kể đến sau tan xác, chẳng bao lâu nhóm Phiên nhân Ä‘i cứu há»a bị giết sạch. Lúc bấy giá» thế lá»a bốc lên mãnh liệt, tòa lâu Ä‘Ã i rung chuyển lắc lÆ° chá»±c sụp đổ. Bất đắc dÄ© lắm Äông BÃch má»›i phóng mình ra ngoà ị
Chà ng quét mắt nhìn bốn phÃa, chợt thấy mấy chục tên Phiên nhân chạy đến rồi chia ra là m hai bên tả hữu, tay bÆ°ng thùng nÆ°á»›c tạt và o lá»a, đồng thá»i vung chưởng tấn công Äông BÃch thế chưởng mạnh nhÆ° thác lÅ©.
Äông BÃch ná»™ khà xung thiên, hét lên má»™t tiếng lá»›n, hai tay đẩy song chưởng nghinh địch, chiêu thế chà ng nặng có thể bà i sÆ¡n đảo hải, mạnh nhÆ° cuồng phong, tiếng hét la rùng rợn, thịt rÆ¡i tung tóe, số ngÆ°á»i sống sót còn lại rất Ãt.
Äông BÃch cà ng giáºn, sát khà cà ng tăng, chỉ trong chốc lát, mấy chục tên Phiên nhân đã bá» xác tại đấu trÆ°á»ng. Vừa thanh toán xong bá»n nà y thì có bá»n khác từ trong Sa mạc cung ùa ra nhÆ° nÆ°á»›c vỡ bá» tấn công Äông BÃch.
Äông BÃch thấy bá»n Phiên nhân ùa đến má»—i lúc má»™t đông lại thấy tòa lầu lắc lÆ°, ngá»n lá»a phừng phừng bốc lên. Chà ng bèn nảy ra má»™t kế hoạch, chá»n ngay địa Ä‘iểm tiện lợi để chống trả lại số đông.
Hể vừa có tên Phiên nhân nà o trá» tá»›i là chà ng tung chưởng đẩy ngay chúng và o lá»a, lÆ°ng chà ng dá»±a và o vách đá đứng nhÆ° pho tượng.
Bá»n Phiên nhân lao mình tá»›i vùn vụt, chà ng quát lên má»™t tiếng nhÆ° sấm nổ, tả hữu chưởng tung ra rất nhanh. Chưởng phong vừa cuồn cuá»™n tuôn ra, là tiếng rú thất thanh Ä‘ua nhau trổi dáºá»µ Từng tên Phiên nhân má»™t bị chưởng pháp của chà ng đánh nhà o và o biển lá»áº¡ Thá»i gian Ä‘á»™ hâm nóng ná»a canh trà , Ä‘oà n Phiên nhân đã bị há»a táng không còn sót má»™t tên. Mùi khói khét lẹt xông lên muốn nôn má»áº¡
Äông BÃch vừa thâu hồi chưởng lá»±c, toan chạy thẳng lên Sa mạc cung, bá»—ng nhiên chà ng trông thấy Sa mạc vÆ°Æ¡ng Khâm Thố Mân đầu tóc rối bá»i, mặt Ä‘á» gay nhÆ° trái táo, toà n thân có vá»n vẹn chiếc khăn Ä‘Æ¡n sÆ¡. Hắn từ trong Sa mạc cung chạy đâm sầm xuống nÆ¡i há»a hoạn trùng trùng.
Äông BÃch vừa trông thấy vô cùng kinh ngạc, chà ng chép miệng mắng thầm:
- Quái lạ! Tháºt là giống man di má»i rợ, giữa ban ngà y ban mặt mà lão hồ lấy lại trần truồng nhÆ° nhá»™ng thế kia .... chẳng lẽ ban ngà y mà lão ....
Chà ng vừa nghĩ đến đây, Sa mạc vương Khâm Thố Mân đã chạy sộc đến trước mặt.
Äông BÃch nói thầm:
- Hắn lợi hại lắm, ta phải tìm cách đối phó mới xong.
Lão phừng phừng sắc giáºn, đôi mắt nẩy lá»a nhìn Äông BÃch quát:
- Hay cho tiểu tá»! Ta nghe báo nÆ¡i đây lá»a dáºy, không ngá» ngÆ°Æ¡i lại hà lá»™ng nhÆ° thế nà ỵ
Nói đến đây, lão chợt thấy toà n thể bộ hạ nằm chết ngổn ngang, máu đổ thây phơi rất bi thảm.
Lão chỉ đống thây ngÆ°á»i và nhìn Äông BÃch há»i tiếp:
- Tiểu ác ma! Ai tạo ra tráºn kiếp sát nà ỷ
Äông BÃch nhếch môi cÆ°á»i lạt đáp:
- ChÃnh tại hạ.
Khâm Thố Mân giáºn tÃm mặt, sát khà má» cả mắt, lão thét:
- Tiểu tá», aỉ Ai đã giúp ngÆ°Æ¡i thoát khá»i gian nhà đá đó? Ai, nói maụ
Äông BÃch phá lên cÆ°á»i ro trầm giá»ng đáp:
- Lão hồ ly, gian nhà đá của mi chỉ để nuôi heo nhốt chó và nhốt lÅ© mi, chứ giữ là m sao nổi Äông BÃch nà ỵ
- Hừ! Tiểu tá», ta há»i tháºt ngÆ°Æ¡i, ai giúp ngÆ°Æ¡i phá ngục?
- Khâm Thố Mân, sá chi nhà đá cá»n con đó. Dù có thiên la, địa võng cÅ©ng không cầm giữ ta được, ngÆ°Æ¡i chá»› há»i lắm lá»á»‹
Rồi Äông BÃch cÆ°á»i gằn há»i tiếp:
- Giá» ta há»i ngÆ°Æ¡i đâỵ NgÆ°Æ¡i có chịu quỳ xuống nạp mạng hay không thì bảá»
- Ha .... ha .... tiểu tá» chá»› ngông cuồng. Bằng tà i bá»™ của ngÆ°Æ¡i mà dám phạm ngôn. Hừ! Äừng già u tưởng tượng.
- Lão hồ lỵ Ta không nói khoát đâụ Ngươi chống mắt mà xem ta lấy mạng.
- Câm mồm! Súc sanh hãy đỡ chưởng của tạ
Lá»i nói chÆ°a dứt, chưởng lá»±c đã thà nh hình, Thố Mân lanh lẹ phi thÆ°á»ng, chỉ vung tay má»™t cái mà tá»a ra ba đạo cÆ°Æ¡ng phong tấn công ngay Äông BÃch.
Äông BÃch mỉm môi cÆ°á»i nhạt, tả phong, hữu chưởng quáºt nhanh ra hai chiêu đón tiếp luồng kình lá»±c của Khâm Thố Mân.
Bùng!
Tiếng nổ xé không gian, hai luồng áp khà chỉ chạm và o nhau đã khiến hai ngÆ°á»i thối lui ra sau ná»a trượng.
Sa mạc vÆ°Æ¡ng Khâm Thố Mân ngạc nhiên đến ngá»› ngẩn, miệng lÃu lo tru tréo má»™t trà ng Phiên ngữ, có lẽ hắn thầm phục đối phÆ°Æ¡ng quá hùng mạnh.
Äông BÃch vốn nặng lo vá» Tuyệt cung nên muốn thoát khá»i nÆ¡i đây cà ng sá»›m cà ng tốt, cho nên vừa đẩy ra má»™t chưởng vô hiệu quả chà ng vá»™i đổi ngay thế đánh. Chà ng Ä‘em Âm dÆ°Æ¡ng thiên toà n chưởng pháp ra toan tấn công Khâm Thố Mân.
Chưa kịp xuất thủ đã thấy Khâm Thố Mân bước sấn tới quát:
- Tiểu tá», bổn vÆ°Æ¡ng không ngá» tuổi ngÆ°Æ¡i còn quá trẻ mà công lá»±c đã phi thÆ°á»ng nhÆ° váºá»µ Lại đây bổn vÆ°Æ¡ng hầu tiếp ngÆ°Æ¡i ba chưởng nữạ
Dứt lá»i, lão nghiêng mình chồm tá»›i trÆ°á»›c đẩy ngay hai luồng chưởng lá»±c vá»›i hai mÆ°Æ¡i lăm thà nh công lá»±c. Chưởng phong nhÆ° núi nhắm và o Äông BÃch tấn công.
Thấy thế, Äông BÃch mỉm cÆ°á»i, tả chưởng vung ra rất nhịp nhà ng má»™t chưởng vá»›i ba chiêu liên tiếp:
Bùng!
Má»™t tiếng nổ kinh hồn rúng Ä‘á»™ng cả mặt đất. Sa mạc vÆ°Æ¡ng kêu há»± má»™t tiếng, thân hình lão quay tÃt nhÆ° con vụ, ngã nhoà i ra hà ng trượng xa, còn Äông BÃch lảo đảo lui ra sau ba bÆ°á»›c.
Sa mạc vÆ°Æ¡ng cố gượng lên cho khá»i ngã, toà n thân run lên bần báºt, sắc mặt tái xanh, nét kinh hoà ng còn in rõ trên nét mặt.
Äông BÃch vừa đứng vững đã hét lên má»™t tiếng tháºt lá»›n, hai tay đẩy song chưởng tấn công liên tiếp.
Sa mạc vương Khâm Thố Mân không tà i nà o né tránh kịp nữa, chỉ nghe một tiếng "bộp" khô khan, hai tay lão ôm lấy ngực lảo đảo lùi lại mấy bước nữa, khà huyết trà o lên khiến lão há miệng phun ra một đống máu tươi, toà n thân rung lên.
Äông BÃch Ä‘á»™ng lòng trắc ẩn, muốn ngÆ°ng chưởng nhÆ°ng không thể được, muốn tha hắn lại không tiện, nên chà ng buá»™c miệng hét lá»›n:
- Hãy đỡ chiêụ
Chà ng vừa quát vừa huy Ä‘á»™ng chiếc quạt bắn mạnh tá»›i Thố Mân, không khà kêu len réo réá»
Bóng quạt vừa chá»›p nhoáng, mÆ°a máu đã bắn lên trá»i, Sa mạc vÆ°Æ¡ng Khâm Thố Mân chỉ kịp kêu lên hai tiếng thất thanh rồi ngã quỵ trên mặt đất.
Äông BÃch ngừng tay thu hồi chiếc quạt, chà ng thấy Sa mạc vÆ°Æ¡ng còn thoi thóp thở, chà ng ná»™ khà hét to:
- Hay cho lão hồ lỵ Mạng sống của ngÆ°Æ¡i rất trÆ°á»ng thá», nay ta sẽ há»a táng giúp mị
Vừa dứt lá»i, chà ng đã công chân đá mạnh và o thân lão má»™t cÆ°á»›c, tấm thân đồ sá»™ của lão bay văng và p biển lá»a ngaỵ
Chà ng nhìn quanh rồi chợt chạy nhặt hết những xác chết còn lại ném và o ngá»n lá»a thiêu rụị
Tà i sản của The Creator