05-02-2009, 09:26 PM
Nháºp Môn Tu Luyện
Tham gia: Jul 2008
Bà i gởi: 53
Thá»i gian online: 1 tháng 2 tuần 6 ngà y
Thanks: 2
Thanked 2 Times in 2 Posts
Táºp 1: Côn Lôn Tiên Phủ
Chương 4: Quái Thai (2)
Nguyên tác: Yến Minh.
Dịch thuáºt: Văn Äà n Việt Nam
NÆ¡i vách đá trên Ngá»c Tiêu Phong.
PhÃa đông vách núi, trong khe đá má»c lên má»™t gốc cổ tùng vạn năm, trong đám cà nh lá phủ đầy tuyết của nó thấp thoáng hai bóng ngÆ°á»i ẩn nấp, lặng lẽ chỠđợi.
Cái khe đá nà y rá»™ng chừng hai trượng, sâu năm trượng, hai bên vách má»c lên mấy mảng nấm mà u tÃa, má»—i cây lá»›n thì bằng Ä‘Ã i sen, nhá» cỡ miệng chén, chen chúc nhau thà nh từng búi, những cái rá»… mà u và ng đỠđâm xuyên và o vách đá má»™t cách chắc chắn, trên mÅ© nấm còn Ä‘á»ng đầy những hạt sÆ°Æ¡ng long lanh, trên cuống thân thon thon má»c ra má»™t trái nhá» mà u Ä‘á» sẫm, từ xa đã có thể ngá»i thấy mùi thÆ¡m nức, mÆ°á»i phần hấp dẫn.
Lúc nà y, vầng trăng lưỡi liá»m vẫn còn treo trên bầu trá»i, mạn phÃa đông vầng thái dÆ°Æ¡ng vừa má»›i nhô lên, nháºt nguyệt cùng chiếu, bầu trá»i xanh ngặt ngặt, yên tÄ©nh phi thÆ°á»ng.
Khắp trên đỉnh núi tuyết phủ mênh mông một mà u trắng xóa, chỉ có vực sâu vạn trượng bên dưới là tối tăm mù mịt.
"Ãch xì...!" DÆ°Æ¡ng Chân vô ý hÃt phải má»™t chút bụi tuyết, nhịn không nổi liá»n hắt hÆ¡i má»™t cái, Ä‘ang lúc chuẩn bị hắt hÆ¡i thêm cái nữa chợt má»™t bà n tay nhá» nhắn hồng hà o Ä‘Æ°a ra bịt lấy miệng hắn.
Cà nh tùng xao động, bụi tuyết lại rơi xuống lắc rắc lả tả xuống cả bên trong lần bên ngoà i khe núi.
"Ãc...h...!" Thân thể má»m mại sát bên cạnh khiến DÆ°Æ¡ng Chân khẽ run, bất giác xÃch ra má»™t chút, liên tiếp hÃt và o hai hÆ¡i dà i, cùng lúc đó hai ngÆ°á»i quay đầu lại thà nh ra mặt ká» mặt, ngay cả tiếng hô hấp cÅ©ng nghe rõ, khuôn mặt bên kia hình nhÆ° cÅ©ng có mấy phần thẹn thùng, hai bên Ä‘á»u vá»™i ngoảnh đầu quay ra.
Không gian tĩnh lặng hồi lâu.
"Nguyệt sÆ° tá»·, trá»i sáng mau quá, cứ đợi thế ngà y không phải là cách đâu, còn phải là m thêm cái bẫy nữa má»›i được." DÆ°Æ¡ng Chân nhìn lên trên vách của khe đá, nhìn tá»›i chăm chăm không chá»›p khiến cho hai mắt cay xè, đã ra ngoà i phạm vi của Tụ DÆ°Æ¡ng Tráºn trên Thiên trì, bên ngoà i đặc biệt lạnh giá.
"Hừ, Linh thú trên Côn Lôn SÆ¡n đâu phải là đám váºt thÆ°á»ng dÆ°á»›i núi của các ngÆ°Æ¡i mà bắt chÆ°á»›c, đợi thêm chút, ta đã sá»›m bố trà má»™t cái tráºn tiểu Phược Long, cho dù là thứ gì cÅ©ng không thoát khá»i bà n tay của ta được." Tiêu Nguyệt Nhi không giấu được sá»± đắc ý.
"Äã váºy thì má»™t mình sÆ° tá»· là được rồi, còn kêu ta là m chi nữa, sÆ° đệ chân cháºm tay vụng, khinh công Ä‘á»u không thể..." DÆ°Æ¡ng Chân hạ giá»ng oán trách, còn mấy lá»i khó chịu nữa chÆ°a kịp nói ra.
"SÆ° tá»· gá»i ngÆ°Æ¡i tá»›i là để ngÆ°Æ¡i được vui vẻ má»™t chút, tháºt là không hiểu lòng tốt của ngÆ°á»i ta." Tiêu Nguyệt Nhi há»n mát giÆ¡ tay gõ nhẹ cho DÆ°Æ¡ng Chân má»™t cái.
"Chịu khổ sở như vầy còn chưa đủ hay sao..." Bất quá, Dương Chân cũng chỉ dám nghĩ như thế chứ nà o dám nói ra miệng, bằng không hắn chẳng biết vị sư tỷ bướng bỉnh nà y sẽ còn gây ra chuyện gì nữa.
Từ ngà y DÆ°Æ¡ng Chân lên núi tá»›i nay, liá»n trở thà nh đối tượng trêu chá»c má»›i của Tiêu Nguyệt Nhi, đại sÆ° huynh cùng nhị sÆ° huynh má»—i ngÆ°á»i Ä‘á»u có việc riêng, cả ngà y chúi đầu và o việc tu luyện, là m gì có ai bồi tiếp ả nha đầu bát nháo nhÆ° nà ng ta? Tiêu Thanh Nhi tá»· tá»· của nà ng tÃnh tình Ä‘iá»m đạm cÅ©ng chẳng hùa theo nà ng là m mấy chuyện nghịch ngợm vô Ãch. Ngá»c Tiêu Phong sừng sững cô Ä‘á»™c, Tiêu Nguyệt Nhi cÅ©ng khó mà tìm những đồng môn ở chi phái khác. Hiện tại lại có má»™t tiểu sÆ° đệ còn nhá» hÆ¡n nà ng nữa ở đây, việc sai bảo gã tá»± nhiên là điá»u rất hứng thú.
Trá»i dần dần sáng trắng, mặt trá»i tá»a những tia ánh sáng và ng vạn trượng chiếu xuống Côn Lôn Tiên Phủ, rá»±c rỡ vô cùng.
Ngá»› ngẩn trên ngá»n tùng thoáng cái đã má»™t canh giá» trôi qua, Tu vi của DÆ°Æ¡ng Chân vốn còn chÆ°a đạt tá»›i trình Ä‘á»™ không sợ lạnh, thá»±c tại đã có vẻ không chịu nổi nữa. Hắn liếc vá» phÃa Tiêu Nguyệt Nhi bên cạnh má»™t cái, cặp mắt của nà ng ta vẫn Ä‘ang lấp loáng tinh quang nhìn chăm chú xuống dÆ°á»›i vách đá.
Lúc nà y, có má»™t tiếng rÃt cao vút vang vá»ng phÃa bên ngoà i, má»™t con chim lá»›n mà u xanh giang cánh lượn vòng trên không trung, bay qua vách đá.
Äá»™t nhiên dÆ°á»ng nhÆ° phát hiện ra thứ gì đó khiến nó vui mừng khôn xiết, liá»n từ từ liệng xuống, hai cánh vá»— phà nh phạch ngay phÃa trên khe núi, tốc Ä‘á»™ hạ xuống cháºm tá»›i mức khiến ngÆ°á»i ta tưởng nó Ä‘ang được treo lÆ¡ lá»ng giữa từng không.
Hai ngÆ°á»i trên cây vô cùng bất ngá», linh Ä‘iêu đâu chẳng thấy, tá»± nhiên lại nhảy ra má»™t con quái Ä‘iểu, bất quá hai ngÆ°á»i ngược lại cà ng thÃch thú hÆ¡n. Con thanh Ä‘iểu nà y từ thần khà tá»›i hình dạng Ä‘á»u rõ rà ng không phải tầm thÆ°á»ng.
DÆ°Æ¡ng Chân nắm chặt lòng bà n tay Æ°á»›t mồ hôi, nÃn thở chỠđợi. Tiêu Nguyệt Nhi cà ng khẩn trÆ°Æ¡ng, nà ng ta trụ chân giống nhÆ° linh miêu nhá»m dáºy, má»™t tay nắm pháp quyết, tay kia rút ra má»™t cái túi dệt bằng tÆ¡ mà u và ng, thủ thế sẵn sà ng phát Ä‘á»™ng.
Con chim lá»›n mà u xanh kia rÃt lên má»™t tiếng, Ä‘á»™t nhiên thu cánh rất nhanh, thân hình đã lao xuống vách núi nhÆ° chá»›p giáºt.
Từ cá»±c tÄ©nh tá»›i cá»±c Ä‘á»™ng, tất cả Ä‘á»u rất bất ngá», không há» có má»™t dấu hiệu nà o báo trÆ°á»›c.
Thoáng cái, đã có sáu bảy Tuyết Chi Quả ở trong khe núi bị nó ăn mất.
Sau khi nuốt chá»ng đám quả, cái đầu chim to đùng của nó đảo qua đảo lại má»™t hồi, rồi chợt rÃt lên má»™t tiếng quái dị, giang rá»™ng đôi cạnh định bay ra.
Tiêu Nguyệt Nhi lúc nà y má»›i kịp phản ứng, tức thì nhanh chóng khá»›p pháp quyết, khởi Ä‘á»™ng tráºn pháp.
Nháy mắt, trên vách núi má»™t luồng ánh sáng mà u và ng thổ à o át phát ra, mấy con tiểu thổ long (rồng đất nhá») bay lượn Ä‘an xen, cuốn thà nh má»™t cái quang tráo chụp lấy con quái Ä‘iểu Ä‘ang Ä‘inh bay lên.
Tiêu Nguyệt Nhi hoan hô má»™t tiếng rồi nhảy xuống gốc cổ tùng, Ä‘á»™t nhiên má»™t luồng ánh sáng mà u xanh lóe lên, "chát chát" mấy tiếng phá rách quang tráo, con đại Ä‘iểu theo đó lao vá»t lên không, trên ngÆ°á»i còn mang theo mấy luồng thổ linh quang vấn vÃt phÃa sau cái Ä‘uôi dà i.
Lúc nà y má»™t đạo kiếm khà trắng toát rÃt lên bắn vá»t lÆ°ng chừng không, vừa vặn chặn đứng hÆ°á»›ng bay lên cao của quái Ä‘iểu. Chợt thấy con quái Ä‘iểu quác lên má»™t tiếng, đảo lá»™n trên không má»™t vòng Ä‘á»™t nhiên đổi hÆ°á»›ng lao vá» phÃa bức vách đối diện thẳng tá»›i gốc cổ tùng.
Äạo kiếm khà kia đánh trượt con quái Ä‘iá»u trong Ä‘Æ°á»ng tÆ¡ kẽ tóc, vừa vặn đánh và o phÃa trên của tiểu Phược Long tráºn, cả hai Ä‘á»u biến mất trong tiếng nổ ầm ầm.
Äám linh chi sắc tÃa kia tá»± nhiên gặp tai bay vạ gió, bị hủy hoại má»™t đám lá»›n.
"Triá»n Ti Tráo, nhanh!"
Theo tiếng chân ngôn quát lên, ngà n vạn đạo kim ti rá»±c rõ phóng ra đầy trá»i, y nhÆ° má»™t vầng mây và ng chói. Mắt thấy con quái Ä‘iểu Ä‘ang bay rất nhanh Ä‘á»™t nhiên bị má»™t luồng kim quang cuồn cuá»™n chụp lấy, rốt cục rÆ¡i xuống mặt tuyết không Ä‘á»™ng Ä‘áºy nổi, nó đã bị má»™t cái kén mà u và ng bao bá»c hoà n toà n.
"Xem ngÆ°Æ¡i còn chạy Ä‘i đâu, chú nhóc ngoan ngoãn của ta." Bóng áo tÃm phất phÆ¡ trong không trung, Tiêu Nguyệt Nhi bấy giá» má»›i hạ xuống mặt đất, vuốt thẳng tay áo trở lại.
Cả quá trình nhanh nhÆ° Ä‘iện quang há»a thạch, tá»›i táºn lúc nà y DÆ°Æ¡ng Chân má»›i có phản ứng, tá»± trên cáºy tụt xuống, chui ra khá»i khe núi, đạp lên đống bùn tuyết dà y đặc chạy qua.
Tiêu Nguyệt Nhi cẩn tháºn từ từ thu ấn quyết, triệu hồi pháp bảo, đồng thá»i tóm lấy con đại Ä‘iểu nằm gá»n trong cái kén và ng, ôm con chim dà i tá»›i hÆ¡n ba thÆ°á»›c và o trong lòng, vẻ mặt vô cùng đắc ý.
"Äẹp lắm!" DÆ°Æ¡ng Chân chạy tá»›i má»™t bên, chỉ thấy con quái Ä‘iểu toà n thân mà u xanh rá»±c rỡ, cái đầu nhÆ° đầu chim phượng mà u và ng, má» Ä‘á» vuốt và ng, cái Ä‘uôi dà i mà u Ä‘á» nhÆ° lá»a không ngừng cục cá»±a, có vẻ không cam tâm.
Kỳ dị nhất là hai con mắt của nó Ä‘á» khé nhÆ° bảo thạch, linh Ä‘á»™ng vô cùng. Lúc nà y nó Ä‘ang ná»a nhắm ná»a mở, phát ra linh quang lấp lánh nhÆ° có trà tuệ, khiến ngÆ°á»i ta không thể xem thÆ°á»ng.
"Cái thứ nà y nhất định là thà nh tinh rồi, nói không chừng còn đã tu luyện thà nh yêu Ä‘an, ngay cả tiểu Phược long tráºn của ta cÅ©ng không bắt nổi nó, may mà có pháp bảo mà mẫu thân cho ta, hừ hừ." Tiêu Nguyệt Nhi má»™t mặt trách mắng, má»™t mặt tóm chặt lấy con quái Ä‘iểu trông nhÆ° muốn thuần phục nó.
"Nó là yêu tinh gì? Tá»· xem là m sao mà giữ được nó đây?" DÆ°Æ¡ng Chân Ä‘Æ°a tay nắm lấy cái Ä‘uôi của con quái Ä‘iểu, Ä‘á»™t ngá»™t há»i.
"À phải, sÆ° tá»· còn chÆ°a nghÄ© ra." Tiêu Nguyệt Nhi tức thì trở thà nh ảo nảo, chau mà y nghÄ© ngợi rồi mở bừng mắt cÆ°á»i nói: "Ta là m má»™t cái lồng sắt, xem nó là m sao thoát được?"
"Không được." DÆ°Æ¡ng Chân đối vá»›i táºp tÃnh của phi cầm lại hiểu rất rõ, liá»n giải thÃch: "Äây là linh váºt phi cầm, là m nhÆ° váºy thì còn gì là ý nghÄ©a?"
"CÅ©ng phải, con quái Ä‘iểu nà y là váºt thông linh, phải thuần phục được nó thì má»›i xong." Giá»ng nó của Tiêu Nguyệt Nhi có đôi chút chán nản.
Lúc nà y phÃa ngoà i lá»›n chợt truyá»n lại má»™t tiếng rÃt lá»›n.
Hai ngÆ°á»i đồng thá»i quay đầu nhìn lại, chỉ thấy má»™t luồng hồng quang xoay chuyển trong ráng mây và ng rá»±c, nháy mắt đã xông tá»›i phÃa trên Ngá»c Tiêu Phong.
"Ôi trá»i Æ¡i." DÆ°Æ¡ng Chân Ä‘á»™t nhiên nhá»› tá»›i lá»i sÆ° phụ dặn dò, không được tùy ý hiện thân trÆ°á»›c mặt ngÆ°á»i bên ngoà i, liá»n trông trái trông phải nhÆ°ng chẳng thấy chá»— nà o có thể nấp được, liá»n khẩn trÆ°Æ¡ng nhìn vá» phÃa Tiêu Nguyệt Nhi cầu cứu, chợt thấy ánh mắt nà ng ta lá»™ rõ vẻ khinh khỉnh, kiêu ngạo.
NgÆ°á»i vừa đến thu kiếm quang trở lại, hạ xuống chá»— cách hai ngÆ°á»i Tiêu Nguyệt Nhi không xa, rõ rà ng đã nhìn thấy bá»n há» từ lâu.
"Ta còn tưởng có chuyện gì lá»›n, té ra là Nguyệt Nhi Tiên Tá» so tà i vá»›i ngÆ°á»i ta đấy Æ°?" NgÆ°á»i vừa đến y phục mà u xanh, thắt lÆ°ng Ä‘eo má»™t cái ngá»c đái, trên ngá»±c phải thêu hai thanh tiểu kiếm mà u và ng chéo nhau, biểu tượng đó là tượng trÆ°ng cho đệ tá» chi phái Pháp tông của Côn Lôn phái, hình dạng anh tuấn, mắt lá»›n mi dà i, khuôn mặt tÆ°Æ¡i cÆ°á»i ôn hòa nhÆ° gió xuân, là má»™t tiên gia đệ tá» rất khả ái.
"Lục Cà n Khôn, sao mới sáng sớm đã tới nơi nà y thế?" Tiêu Nguyệt Nhi nói, thần sắc có chút không vui.
"Hôm nay là phiên tuần sÆ¡n của Lục má»—, nghe thấy có Ä‘á»™ng tÄ©nh liá»n chạy tá»›i, hắc." Lục Cà n Khôn lúng túng nói.
"NgÆ°Æ¡i có lẽ là hÆ¡i nhiá»u chuyện đấy, hừ!" Tiêu Nguyệt Nhi tức thì ôm chặt quái Ä‘iểu, giá»ng nói có mấy phần bá»±c dá»c.
"CÅ©ng là nhiệm vụ thôi, xin Nguyệt Nhi sÆ° muá»™i lượng thứ cho." Lục Cà n Khôn chẳng há» giáºn dữ đáp lá»i, ánh mắt chuyển sang DÆ°Æ¡ng Chân bên cạnh nói tiếp: "Vị đồng môn nà y, hình nhÆ° hÆ¡i lạ mặt, phải chăng là đệ tá» của Ngá»c Tiêu Phong?"
"Äây là đạo đồng mà cha ta má»›i thu nháºn trong lúc hạ sÆ¡n tên DÆ°Æ¡ng Chân." Tiêu Nguyêt Nhi tuy hà nh Ä‘á»™ng lá»— mãng nhÆ°ng đâu phải là ngốc nghếch, Côn Lôn SÆ¡n má»—i năm Ä‘á»u hạ sÆ¡n tuyển chá»n môn nhân, má»™t khi không đủ tu vi để đăng Ä‘Æ°á»ng nháºp thất, phần lá»›n là bị trả vá» thế tục, nhÆ°ng vẫn có má»™t và i ngÆ°á»i được lÆ°u là m đạo đồng tạp vụ.
"á»’! DÆ°Æ¡ng Chân?" Lục Cà n Khôn nhìn trên nhìn dÆ°á»›i DÆ°Æ¡ng Chân mấy lần, chỉ thấy hắn mặc áo lam, trÆ°á»›c ngá»±c có thêu hai thanh tiểu kiếm chéo nhau, nhÆ°ng mà mà u tÃm, lẽ nà o là đệ tá» Äạo tông? Trong lòng nảy sinh nghi ngá», chỉ là không tiện vạch trần trÆ°á»›c mặt.
Ãnh mắt Tiêu Nguyệt Nhi đảo má»™t cái, chợt phát hiện ra huyá»n cÆ¡, liá»n đẩy quái Ä‘iểu và o tay DÆ°Æ¡ng Chân, lạnh lùng quát: "Cầm lấy, là m ta phát mệt, thôi theo ta vá»." mấy từ cuối cùng lại hạ giá»ng xuống má»™t chút.
DÆ°Æ¡ng Chân bị ánh mắt lạnh lẽo của Tiêu Nguyệt Nhi là m cho giáºt nảy mình. "Quác" con quái Ä‘iểu kêu thảm má»™t tiếng, hắn Ä‘á»™t nhiên phát hiện trên tay đã xuất hiện má»™t vệt máu, tức thì kinh hãi nói: "Nó bị thÆ°Æ¡ng rồi... giải khai pháp thuáºt cho nó có được không?
Tiêu Nguyệt Nhi liếc mắt nhìn qua, sắc mặt chợt biến, nhÆ°ng miệng vẫn nói cứng: "Äem nó vá» trị thÆ°Æ¡ng."
Nói Ä‘oạn khoa thay bắt quyết, những sợi kim ti chá»›p chá»›p Ä‘iện quang, Triá»n Ti Tráo liá»n được giải trừ.
Bà n tay DÆ°Æ¡ng Chân tức thì cảm thấy nóng hâm hấp, nhẹ nhà ng vuốt thân hình má»m mại của con quái Ä‘iểu, thấy thân nó hÆ¡i run rẩy, cặp mắt giống nhÆ° thủy tinh nhìn hắn, mà u và ng trong mắt trầm tối, khiến lòng hắn chợt thấy dấy lên má»™t ná»—i bi ai.
Chẳng hiểu vì sao, rõ rà ng hắn có thể Ä‘á»c được ý tứ trong mắt của con quái Ä‘iểu.
Nó lẽ nà o lại bi thÆ°Æ¡ng thống khổ nhÆ° váºy? DÆ°Æ¡ng Chân không kìm chế được câu há»i trong lòng.
Lòng hắn túc thì bắt đầu rối loạn, má»™t sinh váºt khả ái thế nà y, chả lẽ lại tÆ°á»›c Ä‘oạt tá»± do của nó?
Tiêu Nguyệt Nhi nhìn thấy vẻ kỳ lạ của DÆ°Æ¡ng Chân dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘ang lo lắng tá»›i thÆ°Æ¡ng thế của con chim, lá»a giáºn bốc lên đầu Ä‘ang định trách mắng.
Lục Cà n Khôn lúc nà y chợt nhÆ° bừng tỉnh nói: "Nguyệt Nhi sÆ° muá»™i, té ra là tá»›i đây bắt linh Ä‘iểu, xem ra thì cÅ©ng khó khăn lắm má»›i được nhỉ, bất quá cho dù bắt được mà không thuần phục được nó, nó cÅ©ng không dá»… dà ng nháºn chủ đâu."
Tiêu Nguyệt Nhi đột nhiên nổi hứng, kỳ quái nói: "Lẽ nà o ngươi hiểu được đạo thuần dưỡng linh thú hay sao?"
"Ta thì không biết, nhÆ°ng ta biết có má»™t vị tiá»n bối trong Tiên Phủ tinh thông đạo thuáºt nà y." Lục Cà n Khôn là m ra vẻ thần bà nói.
"Váºy có thể giá»›i thiệu cho ta không, Lục sÆ° huynh?" Tiêu Nguyệt Nhi tức thì tÆ°Æ¡i cÆ°á»i nhÆ° hoa.
Lục Cà n Khôn trầm ngâm giây lát rồi gáºt gáºt đầu, nhÆ°ng lại nói: "SÆ° huynh vừa má»›i nghe được má»™t chuyện, sÆ° muá»™i chắc chắn là rất hứng thú."
Ãnh mắt "Tiêu Nguyệt Nhi phát ra sắc thái kì dị, vá»™i và ng truy vấn.
Lục Cà n Khôn chỉ vá» phÃa đông nói: "ÄÆ¡n DÆ°Æ¡ng Tông trên ÄÆ¡n DÆ°Æ¡ng Phong Ä‘ang yên Ä‘ang là nh, vừa rồi lại bị sÆ° phụ hắn phạt xuống Vạn Thanh Cốc ba năm, ha ha."
Tiêu Nguyệt Nhi hÆ¡i ngẩn ngÆ°á»i ra, tức thì báºt cÆ°á»i sằng sặc, toà n thân rung lên bần báºt, cả ná»a ngà y má»›i thở hổn hển nói: "Gã há»—n đản tiểu tỠđó rốt cục cÅ©ng có báo ứng rồi." Thần sắc cá»±c kỳ vui vẻ, rõ rà ng hai ngÆ°á»i trÆ°á»›c đây từng có hiá»m khÃch.
Lục Cà n Khôn thấy váºy trong lòng mừng rỡ, rốt cục cÅ©ng có cÆ¡ há»™i tiếp cáºn giai nhân, liá»n tiến lên trÆ°á»›c nói: "Tiêu sÆ° muá»™i, hiện tại có rảnh thì theo sÆ° huynh má»™t chuyến, không chừng có thể gặp được vị tiá»n bối kia."
Tiêu Nguyệt Nhi Ä‘ang định đáp ứng, Ä‘á»™t nhiên kinh ngạc tá»™t Ä‘á»™, má»™t đạo ánh sáng xanh lét đã vá»t lên không nhÆ° chá»›p, gió lá»›n quạt phần pháºt vượt qua đỉnh đầu nà ng, nháy mắt đã bay lên trá»i cao lượn vòng xung quanh.
"Äồ ngốc, đồ ngốc..." Má»™t âm thanh cổ quái từ trong không trung vá»ng xuống.
Ba ngÆ°á»i tức thì mắt chữ a mồm chữ o ngÆ¡ ngẩn nhìn con quái Ä‘iểu trên cao, tiếng ngÆ°á»i nói kia là từ miệng nó phát ra Æ°?
"Nó biết nói?" giá»ng nói của DÆ°Æ¡ng Chân chẳng biết là kinh ngạc hay mừng rỡ.
"Bản Ä‘iểu sẽ quay lại báo cừu, quác." Con quái Ä‘iểu lại lượn má»™t vòng lá»›n trên đầu ba ngÆ°á»i, Ä‘e dá»a thêm lần nữa rồi má»›i ngang nhiên lao lên cao, nháy mắt đã biến mất trong biển mây.
"NgÆ°Æ¡i..." Tiêu Nguyệt Nhi mặt hoa thoáng lạnh, cÆ¡n giáºn nhÆ° chá»±c bùng phát, trừng trừng nhìn DÆ°Æ¡ng Chân Ä‘ang luống cuống, Ä‘oạn phất tay áo má»™t cái phi thân phát Ä‘á»™ng tiên kiếm Ä‘uổi theo. Lục Cà n Khôn cÅ©ng theo đó phóng lên không.
Trong khoảng uống cạn chung trà , Tiêu Nguyệt Nhi đã quay trở vá», hai tay rá»—ng không.
"Có đuổi được không?" Dương Chân tiến lên đón.
"Äuổi được má»›i là lạ đó." Tiêu Nguyệt Nhi mặt đầy nét giáºn. "Äá»u là tại ngÆ°Æ¡i, con chim đó dã thà nh tinh, sau nà y là m gì còn cÆ¡ há»™i nữa..." Vừa nói, hai mắt nà ng đã ngân ngấn nÆ°á»›c, hÆ¡i thở hổn hển.
Lại má»™t đạo kiếm quang bay tá»›i hạ xuống, chÃnh là kẻ vừa má»›i Ä‘uổi theo Lục Cà n Khôn. Tiêu Nguyệt Nhi kỳ vá»ng nhìn qua, tức thì thần sắc lại trở thà nh ảm đạm nhÆ° cÅ©.
"Con chim đó e rằng cÅ©ng phải có trăm năm đạo hạnh, phen nà y đúng là bị nó hà lá»™ng rồi." Lục Cà n Khôn phủ phủ tay áo, miệng cÆ°á»i mỉa mai.
Tiêu Nguyệt Nhi nghe thấy váºy cà ng thêm hối háºn, cÆ¡n giáºn đùng đùng đổ hết và o DÆ°Æ¡ng Chân, nhìn thấy bá»™ giạng ná»a tin ná»a ngá» của hắn, cảm thấy tức chÆ°a từng có. "Bách" đã giÆ¡ tay tát cho DÆ°Æ¡ng Chân má»™t chưởng.
DÆ°Æ¡ng Chân lảo đảo lùi lại sau hai bÆ°á»›c, trên mặt nóng bừng Ä‘au rát, đầu váng ong ong không ngừng, ngẩng lên nhìn Tiêu Nguyệt Nhi, lá»a giáºn trong lòng nhÆ° thiêu nhÆ° đốt, giằng xé má»™t hồi rốt cục Ä‘Ã nh chịu thua, cúi đầu hạ giá»ng nói: "Xin lá»—i!"
"Xin lá»—i thì được cái gì?" Tiêu Nguyệt Nhi vẫn không chịu thôi, giáºn dữ nói: "Loại linh cầm nà y gặp được hoà n toà n là nhá» cÆ¡ duyên, má»™t khi đã lỡ, ai còn bắt được nó nữa? Äã dặn Ä‘i dặn lại ngÆ°Æ¡i rồi mà vẫn còn tá»± ý là m báºy, đại sÆ° huynh Ä‘Æ°a cái đồ phế váºt ngÆ°Æ¡i hồi sÆ¡n là m gì cÆ¡ chứ?!"
DÆ°Æ¡ng Chân nghiến răng gằn giá»ng: "Ta, ta cảm thấy nó đáng thÆ°Æ¡ng..."
"Äáng thÆ°Æ¡ng?" Tiêu Nguyệt Nhi trợn mắt, đợi hắn Ä‘i qua liá»n nhắm DÆ°Æ¡ng Chân tung ra má»™t cÆ°á»›c. "Bụp...!" NgÆ°á»i hắn bay xa tá»›i ba trượng, thẳng cẳng lao ngáºp và o trong đống tuyết.
"Tiêu sÆ° muá»™i không cần phải giáºn, đợi tá»›i lúc gặp được vị tiá»n bối kia, khi cao hứng không chừng ngÆ°á»i sẽ truyá»n thụ cho muá»™i pháp môn đó, vá» sau muốn bắt gì cÅ©ng được hết, trong Tiên Phủ của Côn Lôn SÆ¡n, trân cầm dị thú còn nhiá»u vô kể." Lục Cà n Khôn ở bên cạnh khuyên nhủ.
"Chá» tá»›i mai kêu đại sÆ° huynh trả ngÆ°Æ¡i xuống núi cho xong." Tiêu Nguyệt Nhi hÆ¡i giáºn còn chÆ°a tan, xoay đầu hÆ°á»›ng vá» phÃa Lục Cà n Khôn nói: "Chúng ta Ä‘i!" Dứt lá»i liá»n phát Ä‘á»™ng tiên kiếm, phi không lÆ°á»›t lên trÆ°á»›c, Lục Cà n Khôn nhìn DÆ°Æ¡ng Chân vẫn còn nằm trong đống tuyết má»™t cái đầy thâm ý rồi cÅ©ng theo đó Ä‘i mất.
Hai ngÆ°á»i nháy mắt đã biến mất và o trong mây.
Ãnh nắng thu chiếu xuống ngÆ°á»i DÆ°Æ¡ng Chân, nhÆ°ng hắn lại chẳng thấy ấm áp chút nà o. Trong đầu hắn chỉ còn vang vá»ng mãi những "phế váºt", những "trả ngÆ°Æ¡i xuống núi", hai câu đó cứ nhÆ° mÅ©i dùi đâm và o tai hắn Ä‘au Ä‘á»›n vô cùng.
Hắn nằm trong lá»›p tuyết vừa sâu vừa dà y, chợt gầm lên má»™t tiếng Ä‘á»™t nhiên vùng ngồi thẳng dáºy, song thủ nắm lại thà nh quyá»n Ä‘iên loạn đấm xuống mặt tuyết, bùn tuyết bắn tung tóe, hắn cứ vừa đấm vừa gầm lên nhÆ° váºy.
Ta không phải phế váºt, ta không phải phế váºt!
Ta không muốn hạ sơn, ta không muốn hạ sơn!
Gã thiếu niên không biết Ä‘iên loạn phát tiết trong bao lâu, bà n tay tóe máu là m Ä‘á» bầm cả bùn tuyết, hắn chỉ cảm thấy má»™t cÆ¡n mệt má»i rã rá»i áºp đến, liá»n buông ngÆ°á»i nằm váºt trên mặt tuyết, chẳng buồn Ä‘á»™ng Ä‘áºy gì hết.
Trong lúc ngÆ¡ ngẩn, Ä‘á»™t nhiên má»™t tiếng tiêu má»ng manh vấn vÃt từ trên đỉnh núi vá»ng tá»›i, xuyên suốt cả vá»±c núi biển mây. Khi thông suốt lÆ°u loát giống nhÆ° cao sÆ¡n lÆ°u thủy, khi phẳng lặng mát lạnh nhÆ° mặt nÆ°á»›c, khi lại vi vu phiêu hốt nhÆ° gió núi. Âm thanh nhÆ° thần tiên biến ảo khôn lÆ°á»ng Ä‘Æ°a ngÆ°á»i ta và o má»™t thế giá»›i trữ tình trong sáng vô cùng. Tiếng tiêu vang vá»ng cao vút tá»±a hồ từ chÃn tầng trá»i vá»ng xuống, tiếng tiêu trầm hạ lại giống nhÆ° xuyên xuống vá»±c sâu không thấy đáy.
Từng nốt từng nốt nhạc trá»n vẹn khắc và o đất trá»i, hòa và o linh hồn của DÆ°Æ¡ng Chân, tiếng tiêu y nhÆ° váºn mệnh bao bá»c lấy tâm thần của hắn, lại y nhÆ° cuồn cuá»™n trong sâu thẳm cõi lòng hắn, không sao thoát ra được.
Không biết trải qua bao lâu, mặt trá»i đã lên rất cao.
Tiếng tiêu chợt tan biến. Hắn cÅ©ng Ä‘á»™t nhiên bừng tỉnh, toà n thân Ä‘au Ä‘á»›n lạnh lẽo má»i mệt vô cùng, rên lên mấy tiếng, khó khăn lắm má»›i từ từ ngồi dáºy được, ngÆ¡ ngẩn nhìn ra phÃa bên ngoà i núi.
Lúc nà y, má»™t tráºn gió núi lạnh thấu xÆ°Æ¡ng nghẹn ngà o thổi tá»›i, cà o lên mặt đất, cuốn tung bụi tuyết bay khắp nÆ¡i.
Thân thể tê cứng của hắn nằm giữa cÆ¡n gió lạnh, tà áo tung bay phần pháºt, hai cánh tay bầm tÃm sÆ°ng phù.
Bà n tay hắn đặt lên ngá»±c, nÆ¡i đó có má»™t váºt rất cứng. Giây lát sau liá»n rút ra má»™t cái tượng gá»— nhá», nhẹ nhà ng nâng niu trong lòng bà n tay.
Äá»™t nhiên hai dòng lệ châu long lanh từ mặt hắn rÆ¡i xuống, tan và o trong gió, tan và o trong tim.
Gã thiếu niên thở dà i u oán, chân nam đá chân chiêu rá»i khá»i vách núi. Thân hình gầy gò nhanh chóng tan biến và o trong mà n tuyết trắng xóa.
Tà i sản của Phong Ma Vũ
Chữ ký của Phong Ma Vũ
05-02-2009, 09:27 PM
Nháºp Môn Tu Luyện
Tham gia: Jul 2008
Bà i gởi: 53
Thá»i gian online: 1 tháng 2 tuần 6 ngà y
Thanks: 2
Thanked 2 Times in 2 Posts
Táºp 1: Côn Lôn Tiên Phủ
Chương 4: Quái Thai (3)
Nguyên tác: Yến Minh.
Dịch thuáºt: Văn Äà n Việt Nam
DÆ°Æ¡ng Chân trở vá» Ngá»c Tiêu Trì, chợt nhìn thấy có má»™t thiếu nữ cầm cây tiêu ở vách đá phÃa nam bên hồ, thân hình đẹp đẽ tiêu diêu thÆ° thái. Nà ng ta ngồi lên trên lan can của cây cầu, bà n chân nhá» nhắn Ä‘ong Ä‘Æ°a tá» ra mấy phần nhà n nhã thoải mái.
Hắn Ä‘ang định tránh qua nÆ¡i khác, thì Tiêu Thanh Nhi đã cất tiếng gá»i lại.
"SÆ° tá»·, vừa rồi ngÆ°á»i thổi tiêu tháºt hay lắm." DÆ°Æ¡ng Chân gắng gượng tinh thần, vượt qua cánh cổng của sÆ° môn bÆ°á»›c lên cây cầu ngá»c tiến và o trong sân.
"À, nhất thá»i nổi hứng, tùy tiện thổi lên thôi, ngÆ°Æ¡i nghe được bao nhiêu mà đã khen hay." Tiêu Thanh Nhi vuốt vuốt lá»n tóc trÆ°á»›c ngá»±c, nhìn DÆ°Æ¡ng Chân Ä‘á»™t nhiên há»i: "Mặt ngÆ°Æ¡i bị là m sao váºy?"
"Không, không có gì." DÆ°Æ¡ng Chân sợ hãi lùi lại, tay xua loạn xạ che Ä‘i khuôn mặt rồi nhá» giá»ng nói: "Vừa rồi không cẩn tháºn bị ngã má»™t cái."
Tiêu Thanh Nhi nhÆ° đám mây nhá» phiêu liá»…u hạ xuống, y phục phất phÆ¡, mái tóc tung bay mang theo hÆ°Æ¡ng thÆ¡m phảng phất, thoáng cái đã tá»›i trÆ°á»›c mặt DÆ°Æ¡ng Chân, nhìn hắn má»™t cách kỹ cà ng, tinh thần chợt biến, giáºn dá»—i nói: "Rõ rà ng là vết tay, còn muốn lừa ngÆ°á»i ta, ái chà ... NgÆ°Æ¡i xem, tay ngÆ°Æ¡i còn chảy máu nữa kìa..."
Dương Chân cắn răng lắc đầu.
Má»™t năm qua, trừ Bá Vân Äình quan tâm tá»›i cuá»™c sống của hắn, Tiêu Thanh Nhi có ngẫu nhiên chỉ Ä‘iểm cho hắn má»™t lần, hai ngÆ°á»i cÅ©ng cảm thấy không hợp lắm.
"Lúc sá»›m tiểu muá»™i nói muốn Ä‘i bắt linh Ä‘iêu, việc nà y nó đã nói nhiá»u ngà y nay rồi." Tiêu Thanh Nhi nói tá»›i đây liá»n dừng lại má»™t chút, thấy sắc mặt DÆ°Æ¡ng Chân thay đổi bất định, trong lòng liá»n rõ ngay, bất giác nói: "Nguyệt Nhi tuy nóng nảy, tâm tÃnh ngược lại rất hiá»n hòa, ngÆ°Æ¡i đừng có để bụng. Äể rồi xem sÆ° tá»· thay ngÆ°Æ¡i giáo huấn nó."
"Không liên quan tá»›i Nguyệt sÆ° tá»·, là ta không tốt thôi." DÆ°Æ¡ng Chân là nhà nói, đầu cúi gằm nhìn xuống dÆ°á»›i chân, tâm tÆ° y nhÆ° lá»›p sÆ°Æ¡ng má» lất phất trên ná»n gạch xanh, phiêu du bất định.
"Äể sÆ° tá»· Ä‘i lấy thuốc cho ngÆ°Æ¡i thoa, ngÆ°Æ¡i đợi má»™t chút." Tiêu Thanh Nhi nói Ä‘oạn đã nhÆ° cÆ¡n gió lÆ°á»›t Ä‘i, nháy mắt đã tá»›i hà nh lang Thiên Äiện phÃa tây, câu nói vẫn còn văng vẳng: "Äừng Ä‘i đâu nhé."
Giây lát sau, Tiêu Thanh Nhi đã quay trở lại, tay cầm má»™t chiếc bình ngá»c nho nhá».
"Không được Ä‘á»™ng Ä‘áºy." Tiêu Thanh Nhi mở nút bình, nhẹ nhà ng đổ ra má»™t chút nÆ°á»›c thÆ¡m ngát và o lòng bà n tay, dịu dà ng thoa lên mặt của DÆ°Æ¡ng Chân. DÆ°Æ¡ng Chân nhìn thấy kÄ©nh hãi định tránh.
"Sư tỷ, ta tự mình là m được." Dương Chân xấu hổ nói.
"Nghe nà y, chẳng lẽ đợi sÆ° tá»· tố cáo hết vá»›i cha thì ngÆ°Æ¡i má»›i cam tâm hay sao?" Tiêu Thanh Nhi sắc mặt hÆ¡i trầm xuống, liếc nhìn DÆ°Æ¡ng Chân, thấy hắn ngoan ngoãn Ä‘Æ°a mặt ra má»›i mỉm cÆ°á»i. "Váºy má»›i ngoan chứ."
Ngón tay má»m mại lay Ä‘á»™ng, những nÆ¡i bầm dáºp liá»n có cảm giác mát rượi êm ái, lại có chút nhá»™t nhạt ngứa ngáy khiến cho lông tóc của hắn dá»±ng ngược, tinh thần của hắn ấm áp thÆ° thái. Äầu tiên là mặt, sau đó là hai tay, Ä‘á»u cảm thấy ôn nhu nhÆ° váºy. Mùi hÆ°Æ¡ng thÆ¡m ngát phả và o mÅ©i, khuôn mặt ngá»c ngà ngẩn ngÆ¡ trÆ°á»›c mắt khiến DÆ°Æ¡ng Chân háºn không thể kéo dà i khoảnh khắc nà y thà nh mãi mãi.
"Äược rồi." Tiêu Thanh Nhi giống nhÆ° đã hoà n thà nh má»™t kiệt tác, cẩn tháºn quan sát má»™t hồi má»›i chịu thu tay. "Bình NhÆ° Ngá»c Cao nà y cho ngÆ°Æ¡i luôn, hãy giữ cho cẩn tháºn."
DÆ°Æ¡ng Chân ngÆ¡ ngẩn nháºn lấy, chiếc bình trong tay còn phảng phất hÆ¡i ấm, tinh thần thoáng dấy lên má»™t cảm giác êm ái, sóng lòng xao Ä‘á»™ng, trÆ°á»›c mắt chợt nhÆ° nhòa Ä‘i, những hạt lệ châu không ngừng tuôn rÆ¡i lã chã.
"Úy, ngÆ°Æ¡i khóc rồi." giá»ng Tiêu Thanh Nhi đầy vẻ sá»ng sốt, thấy DÆ°Æ¡ng Chân giÆ¡ tay định lau liá»n ngăn lại. "Äừng có Ä‘á»™ng và o."
DÆ°Æ¡ng Chân nghe thấy váºy lại cà ng gấp, vá»™i và ng dùng tay lau mặt, Tiêu Thanh Nhi tóm chặt lấy tay hắn, hai ngÆ°á»i giằng co môt lúc má»›i giáºt mình buông tay. Hồi lâu vẫn không nói câu nà o.
"Tháºt là ngốc." Tiêu Thanh Nhi băng tuyết thông minh, tá»± nhiên tinh thần tỉnh táo rất nhanh, còn cất giá»ng trêu chá»c: "Nam tá» hán đại phu quân (**), sao có thể tùy tiện khóc nhè được."
"Ai khóc đâu, ta... ta bị cát bay và o mắt thôi." DÆ°Æ¡ng Chân ngẩn ra má»™t chút rồi cất giá»ng tranh biện.
"Thì ra Côn Lôn Tiên Phủ còn có gió cát, Thanh Nhi ở đây hai mÆ°Æ¡i mấy năm lần đầu tiên má»›i nghe nói đấy." Tiêu Thanh Nhi xoay ngÆ°á»i không muốn là m hắn khó xá», chỉ là khóe miệng vẫn không sao kìm được nụ cÆ°á»i.
DÆ°á»›i ánh nắng mặt trá»i, cả Ngá»c Tiêu Trì được bao bá»c trong má»™t tầng mây khói bảy mà u, Tiêu Ngá»c Cung trở nên trong sáng vô cùng. Tiêu Thanh Nhi đứng nÆ¡i lan can, duyên dáng mỉm cÆ°á»i, toà n thân đẹp đẽ y nhÆ° thiên tiên.
DÆ°Æ¡ng Chân đứng mÆ¡ hồ ngÆ¡ ngẩn, chỉ cảm thấy thiếu nữ trÆ°á»›c mắt nhÆ° đóa phù dung trên mặt nÆ°á»›c, thiên nhiên đã chạm khắc nên má»™t vẻ đẹp tá»›i phi thÆ°á»ng.
"Lại phát ngốc ra rồi, chẳng trách Nguyệt Nhi cÅ©ng bắt nạt ngÆ°Æ¡i." Tiêu Thanh Nhi Ä‘á»™t nhiên ngoái lại, trong giá»ng nói có chút giáºn.
"SÆ° tá»·, ngÆ°á»i tháºt là đẹp." DÆ°Æ¡ng Chân buá»™t miệng, lá»i vừa nói ra má»›i thấy hối háºn, chỉ thấy khuôn mặt thanh nhã nhÆ° cái trứng ngá»—ng của Tiêu Thanh Nhi chợt nổi lên hai đóa hồng vân.
"Không ngá» tiểu sÆ° đệ còn có thể ba hoa, thá»±c là nằm ngoà i dá»± Ä‘oán của ngÆ°á»i ta, hừ." Tiêu Thanh Nhi lắc đầu nghiêm mặt.
DÆ°Æ¡ng Chân cÆ°á»i ngẩn ngÆ¡, rồi chợt xoay ngÆ°á»i chạy thẳng và o trong là n mây khói, thoáng cái đã biến mất.
Tiêu Thanh Nhi khẽ thở ra má»™t hÆ¡i, Ä‘á»™t nhiên xoay đầu, không sao che dấu được nụ cÆ°á»i ngá»t ngà o rạng rỡ nhÆ° hoa.
Hết chương 4
Ghi chú:
Câu nà y nghÄ©a là há»… nổi lá»a nhóm lò là lại bị tắt. Tuy nhiên đây là ám chỉ việc váºn chuyển chân khà của DÆ°Æ¡ng Chân không thể hoà n thà nh giai Ä‘oạn Lô Chiếu (đốt lò - giai Ä‘oạn bắt đầu, còn nói nhÆ° tá»›i cảnh giá»›i cao thủ kiếm hiệp là Lô há»a thuần thanh - lá»a trong lò đã thà nh xanh lè rồi), do váºy dịch giả để nguyên là lô khởi yên diệt.
(**) NgÆ°á»i ta thÆ°á»ng nói "nam tá» hán đại trượng phu", thế mà ở đây Tiêu Thanh Nhi lại nói "nam tá» hán đại phu quân" không biết còn có ý đồ gì khác không. Äoạn nà y dịch giả cảm thấy rất thú vị (lá»i ngÆ°á»i dịch).
Tà i sản của Phong Ma Vũ
05-02-2009, 09:28 PM
Nháºp Môn Tu Luyện
Tham gia: Jul 2008
Bà i gởi: 53
Thá»i gian online: 1 tháng 2 tuần 6 ngà y
Thanks: 2
Thanked 2 Times in 2 Posts
Táºp 1: Côn Lôn Tiên Phủ
ChÆ°Æ¡ng 5: Sinh Phi
Nguyên tác: Yến Minh.
Dịch thuáºt: Văn Äà n Việt Nam
Thấm thoắt lại ná»a tháng trôi qua.
Hôm đó DÆ°Æ¡ng Chân vừa má»›i hoà n thà nh buổi táºp sá»›m thì bị tiếng huyên náo bên ngoà i là m kinh Ä‘á»™ng, liá»n gấp quyển Hồng Hoang Dị Chà lại, đẩy cá»a bÆ°á»›c ra. Äáºp ngay và o mắt là hai cái bóng má»™t tÃm má»™t xanh, lá»›n nhá» khác nhau Ä‘ang Ä‘uổi nhau không ngừng dÆ°á»›i sân giáo trÆ°á»ng.
"Trả lại cho ta, con chim chết dịch nhà ngươi!"
"Nha đầu ngốc, tới đây bắt ta đi, tới đây bắt ta nà o."
Cái giá»ng quái dị khản đặc loáng thoáng khiến DÆ°Æ¡ng Chân má»›i nhìn liá»n nháºn ra ngay, đó chÃnh là con quái Ä‘iểu đã chạy thoát hôm trÆ°á»›c, nó thá»±c Ä‘ang quay lại báo cừu Æ°?
Ở gần căn phòng của DÆ°Æ¡ng Chân là chá»— ở của Bá Vân Äình, lúc nà y chà ng cÅ©ng Ä‘ang đứng trên hà nh lang, thoáng má»™t cái cÅ©ng đã thấy Lãnh Phong khoanh tay đứng táºn đầu hà nh lang đằng xa.
"Con chim nà y nhìn quen lắm, hình nhÆ° đã từng nhìn thấy ở đâu đó?" Bá Vân Äình thầm nghÄ©, vừa gãi gãi đám râu lún phún.
"Äại sÆ° huynh, con chim nà y đã tu thà nh tinh rồi phải không?" DÆ°Æ¡ng Chân tiến đến đứng bên cạnh đại sÆ° huynh.
"Còn hÆ¡n thế, đạo hạnh của nó cÅ©ng không vừa đâu." Bá Vân Äình quan sát nhÆ°ng không há» có ý xuất thủ tÆ°Æ¡ng trợ.
"Con chim chết toi, có bản lÄ©nh thì xuống đây cùng bà cô ngÆ°Æ¡i đánh má»™t tráºn." Tiêu Nguyệt Nhi dừng thân pháp thở hổn hà hổn hển, tóc tai y phục rối bá»i.
"Nha đầu ngốc, có bản lÄ©nh thì bay lên đây đánh vá»›i bản Ä‘iểu má»™t tráºn." Cái bóng xanh Ä‘á»™t nhiên dừng lại giữa chừng không, ngẩng cao cái đầu chim, giang cánh quạt má»™t cái, má»™t luồng gió nhÆ° hữu hình cuồn cuá»™n đánh xuống Tiêu Nguyệt Nhi.
Trong khoảnh khắc, Tiêu Nguyệt Nhi liá»n bị luồng gió xoáy kì quái đó liên tiếp đẩy lùi mấy lần, suýt nữa thì bị ngã lá»™n nhà o xuống Ngá»c Tiêu Trì.
Tiêu Nguyệt Nhi nản quá hóa giáºn, liá»n đứng vững thân hình, vung tay bắt quyết phát Ä‘á»™ng tiên kiếm, "Lên nà o!" Má»™t đạo quang mang hồng bạch bùng phát, bắn tá»›i con quái Ä‘iểu Ä‘ang dÆ°Æ¡ng dÆ°Æ¡ng đắc ý nhÆ° Ä‘iện chá»›p.
"Nha đầu ngu, nha đầu ngốc..." Con quái Ä‘iểu chẳng thèm để mắt tá»›i thanh tiên kiếm Ä‘ang lao tá»›i, chỉ kêu lên má»™t tiếng "quác" rợn ngÆ°á»i, thân hình nó chợt hóa thà nh luồng thanh quang nho nhá» xoáy tròn má»™t cái, linh Ä‘á»™ng vô cùng. Thanh kiếm bay tá»›i khà thế tháºp phần hung hiểm liá»n bị nó tránh thoát dá»… dà ng.
Trên sân, luồng thanh quang vá»›i hồng bạch quang trông giống nhÆ° kiá»u long vá»›i linh xà , uốn lượn giao đấu, không ngừng quấn riết lấy nhau, tá»±a hồ nhÆ° du long hà phượng, tiếng kiếm khà cùng tiếng quát tháo liên miên không dứt.
Äá»™t nhiên vang lên má»™t tiếng rÃt lảnh lót, luồng thanh quang vá»t lên cao trở lại nguyên hình, má»™t váºt mà u hồng phấn từ vuốt nó rÆ¡i xuống vừa vặn đón đầu luồng kiếm quang Ä‘ang Ä‘uổi tá»›i. Váºt hồng hồng kia Ä‘á»™t nhiên nổ bung ra tứ phÃa, bay lả tả khắp nÆ¡i.
Tiêu Nguyệt Nhi sững sỠnhìn những mảnh vải hồng bay tán loạn, đà nh thu hồi phi kiếm.
Con quái Ä‘iểu chao lượn má»™t vòng rồi bay vá» phÃa DÆ°Æ¡ng Chân, chá»›p mắt đã tá»›i trÆ°á»›c mặt hắn, chỉ thấy nó kêu lên quái dị: "Äồ ngốc, lại gặp nhau rồi."
DÆ°Æ¡ng Chân ngá»› ngÆ°á»i, mắt thấy con chim đó bay vá»t Ä‘i rồi, lúc đó má»›i nghÄ© ra "đồ ngốc" mà nó nói chÃnh là chỉ mình, tức thì thà nh ra dở khóc dở cÆ°á»i.
"Nha đầu ngốc, sau nà y sẽ kiếm ngÆ°Æ¡i giỡn chÆ¡i, bản Ä‘iểu Ä‘i đây." Con quái Ä‘iểu đó chợt nhÆ° gặp gió là phình lên, nháy mắt đã biến thà nh má»™t con đại bà ng dà i tá»›i hai trượng bay thẳng lên trá»i, nhanh chóng hóa thà nh má»™t Ä‘iểm Ä‘en nhá» xÃu biến mất và o trong mây.
"Cái gì đây?" DÆ°Æ¡ng Chân Ä‘Æ°a tay chụp lấy má»™t mảnh vải mà u hồng bay bay trong không trung, má»™t miếng lụa nhá» má»m mại, còn phảng phất u hÆ°Æ¡ng.
Bá Vân Äình đón lấy xem, thần sắc có chút cổ quái, lắc lắc đầu không nói gì.
"Thần Ä‘iểu của VÆ°Æ¡ng Mẫu Phong." Tiếng Lãnh Phong vá»ng tá»›i.
"Phải, ta nhá»› ra rồi, năm sá»›m sÆ° tôn mang ta tá»›i VÆ°Æ¡ng Mẫu Phong, đã từng thấy qua má»™t lần, chỉ là so vá»›i lúc nà y thì lá»›n hÆ¡n nhiá»u." Bá Vân Äình giáºt mình bừng tỉnh.
"Oa..." Tiêu Nguyệt Nhi thấy con quái Ä‘iểu bay mất, liá»n ngồi phệt xuống đất ấm ức khóc, tiểu thÆ° nà y từ bé đã cao ngạo thà nh tÃnh, sao có thể chịu nổi bị vÅ© nhục nhÆ° váºy?
"Thì ra là Thanh Äiểu, muá»™i muá»™i sao lại gây hấn vá»›i nó váºy?" Tiêu Thanh Nhi không biết đã tá»›i bên cạnh Tiêu Nguyệt Nhi từ lúc nà o, ôn tồn an ủi muá»™i muá»™i.
"Các ngÆ°á»i Ä‘á»u không giúp ta, đứng xem nó khi phụ ta, oa..." Vừa nói Tiêu Nguyệt Nhi vừa khóc tÆ°á»›ng lên.
Bá Vân Äình cùng Lãnh Phong nhìn nhau má»™t cái, Ä‘Ã nh cÆ°á»i khổ, trong lòng thầm nghÄ© chỉ sợ nhúng tay và o thì nà ng tiểu thÆ° lại không cao hứng ấy chứ.
"Khóc lóc cái gì, chẳng ra thể thống gì hết?" Má»™t giá»ng nói nữ nhân lạnh lùng vang lên bên tai, ẩn chứa mấy phần uy nghiêm.
TrÆ°á»›c Ngá»c Tiêu Lâu xuất hiện hai ngÆ°á»i, chÃnh là phu phụ Tiêu Vân Vong.
"SÆ° phụ, sÆ° nÆ°Æ¡ng xuất quan rồi Æ°?" Bá Vân Äình phản ứng trÆ°á»›c nhất.
Kế đó Dương Chân cũng theo Lãnh Phong đến hà nh lễ.
Tiêu Vân Vong bÆ°á»›c xuống báºc thá»m, liếc nhìn nữ nhi Ä‘ang khóc bát nháo đằng xa má»™t cái, rồi nói: "Các ngÆ°Æ¡i Ä‘á»u tá»›i cả rồi, sÆ° phụ cùng sÆ° nÆ°Æ¡ng cả năm vừa rồi đã nghiên cứu má»™t pho kiếm quyết, gần đây cÅ©ng có chút thà nh tá»±u, sắp tá»›i sẽ truyá»n cho các ngÆ°Æ¡i."
Bá Vân Äình vá»›i Lãnh Phong nhìn nhau, sắc mặt Ä‘á»u lá»™ vẻ vui mừng. Còn DÆ°Æ¡ng Chân thì vui trÆ°á»›c buồn sau.
Tà i sản của Phong Ma Vũ
05-02-2009, 09:28 PM
Nháºp Môn Tu Luyện
Tham gia: Jul 2008
Bà i gởi: 53
Thá»i gian online: 1 tháng 2 tuần 6 ngà y
Thanks: 2
Thanked 2 Times in 2 Posts
Táºp 1: Côn Lôn Tiên Phủ
ChÆ°Æ¡ng 5: Sinh Phi (2)
Nguyên tác: Yến Minh.
Dịch thuáºt: Văn Äà n Việt Nam
Trong Ngá»c Tiêu Lâu, tất cả Ä‘á»u tá» tụ đông đủ.
"Cá»u Diện Phi Tiên Quyết?" Má»i ngÆ°á»i đồng thanh há»i.
"Phải, nó là từ tiên kiếm kỳ quyết Cá»u NgÆ°ng Quy Chân Quyết của Äạo tông Côn Lôn Phái thoát thai mà ra, tá»± tạo má»™t Ä‘Æ°á»ng riêng. Phà m những ngÆ°á»i đã đạt tá»›i cảnh giá»›i Kim Ä‘an Ä‘á»u có thể tu luyện, tá»· muá»™i Thanh Nhi cÅ©ng nhanh thôi." ánh mắt Tiêu Vân Vong phát ra thần quang lấp lánh, thản nhiên nói.
"SÆ° phụ cùng sÆ° nÆ°Æ¡ng quả nhiên là thiên địa kỳ tà i, má»›i có thể tá»± phá ra Ä‘Æ°á»ng lối riêng, bá»n đệ tá» vô cùng kÃnh phục." Bá Vân Äình nói giá»ng ngưỡng má»™ hết sức.
"Äược rồi, cái tên tháºt thà nhÆ° Vân Äình gần đây cÅ©ng biến thà nh lẻo mép, kiếm quyết nà y là do sÆ° phụ ngÆ°Æ¡i sáng tạo ra, sÆ° nÆ°Æ¡ng bất quá chỉ là theo đó nghiên cứu, chẳng dám kể công." PhÆ°Æ¡ng Lam cÆ°á»i cÆ°á»i khẽ mắng.
Khuôn mặt chất phác của Bá Vân Äình thoáng Ä‘á», tá» ra rất lúng túng.
Ãnh mắt băng lạnh của Lãnh Phong cÅ©ng thoáng lá»™ tia cuồng nhiệt, hÆ°á»›ng vá» phÃa sÆ° phụ há»i: "Không biết kiếm quyết nà y có chá»— nà o Ä‘á»™c đáo?"
Tiêu Vân Vong liếc ái thê má»™t cái rồi nghiêm trang đáp: "Lấy tên là Cá»u Diệu thì cÅ©ng không ngoà i việc mượn sức mạnh cá»±c kỳ dồi dà o của Thiên Äịa. Kiếm quyết có ngà n vạn biến hóa, chân tÆ°á»›ng cÅ©ng quy vá» má»™t mối, cùng vá»›i Cá»u NgÆ°ng Quyết đại đồng mà tiểu dị. Chá»— Ä‘á»™c đáo là nằm ở cảnh giá»›i tối cao có thể dẫn xuất sức mạnh Cá»u Thiên Tinh Thần, nếu nhÆ° phân thần hóa thân còn có thể tá»± tạo thà nh kiếm tráºn, uy lá»±c má»—i phân thần không há» giảm sút. Còn những cái khác, các ngÆ°Æ¡i sẽ từ từ ngá»™ ra trong lúc tu luyện."
Ngoại trừ DÆ°Æ¡ng Chân là mÆ¡ mÆ¡ hồ hồ, đệ tá» trong phòng Ä‘á»u tá» ra hết sức nôn nóng.
Tiêu Nguyệt Nhi bên dÆ°á»›i vẫn còn buồn bá»±c không vui, đảo mắt má»™t cái nhõng nhẽo nói: "Cha à , ngÆ°á»i sau khi xuất quan phải giúp nữ nhi giải tá»a cÆ¡n giáºn nà y, con chim chết dẫm ở VÆ°Æ¡ng Mẫu Phong khi phụ nữ nhi."
"VÆ°Æ¡ng Mẫu Phong?" Tiêu Vân Vong vô cùng kinh ngạc, suy nghÄ© giây lát rồi nhÆ° bừng tỉnh nói: "Thanh Äiểu tiá»n bối tÃnh tình ham chÆ¡i, đạo hạnh của ngà i so vá»›i tổ sÆ° gia khai sÆ¡n của Côn Lôn còn cao hÆ¡n nhiá»u, sợ rằng cÅ©ng sống tá»›i mấy vạn năm rồi."
"Nói váºy là đã có chuyện gì?" PhÆ°Æ¡ng Lam sắc mặt nghiêm trang. "Không chừng mẹ có thể thay ngÆ°Æ¡i là m chủ, con chim đó tuy là thần Ä‘iểu cÅ©ng chẳng so được vá»›i ngÆ°á»i, mẹ cà ng không tin không thu tháºp được nó."
"Chỉ có mẹ là tốt nhất." Tiêu Nguyệt Nhi tìm được chá»— dá»±a vững chắc, tức thì lòng vui nhÆ° hoa nở, liá»n háºm há»±c nói: "Hôm trÆ°á»›c tên Lục Cà n Khôn đó dẫn con Ä‘i tìm gã quái nhân kia, xin Ä‘i xin lại hắn ta cÅ©ng không chịu dạy cho con Thông Linh Pháp, tháºt là đáng ghét."
Tiêu Vân Vong cÆ°á»i khổ đáp: "Thanh Äiểu là thượng cổ thần Ä‘iểu, đạo hạnh khó dò, đã mấy trăm năm chÆ°a từng xuất hiện, lá»›p trẻ trên Côn Lôn Ä‘á»u không biết được lại lịch của ngà i, hai mẹ con các ngÆ°Æ¡i tuyệt đối không thể là m báºy." Những lá»i cuối cùng giá»ng nói trở thà nh rất nghiêm nghị.
Phượng Lam không khá»i hừ lạnh má»™t tiếng, tá» vẻ không đồng ý, nhÆ°ng cÅ©ng không trÆ°á»›c mặt đệ tá» phản bác lại phu quân, liá»n quay lại Tiêu Nguyệt Nhi nói: "Má»™t gã quái nhân? NgÆ°Æ¡i nói có phải là vị tiá»n bối ở Vạn Thú Cốc phÃa nam Côn Lôn không?"
"Phải đó, gã đó nuôi rất nhiá»u linh thú kì quặc, tháºt là tà i giá»i." Vẻ mặt Tiêu Nguyệt Nhi đầy sá»± hâm má»™, cÅ©ng có mấy phần căm tức bất bình.
"Bất cứ việc gì Ä‘á»u có duyên pháºn, miá»…n cưỡng cÅ©ng chẳng được, vị tiá»n bối đó lại lịch thần bÃ, cùng vá»›i Côn Lôn Tiên Phủ có quan hệ rất lá»›n, đạo hạnh cao không thể tưởng, chỉ là ông ta má»™t lòng ẩn cÆ° má»™t chá»— rất hiếm có ngÆ°á»i lai vãng, thà nh ra lá»›p trẻ rất Ãt ngÆ°á»i biết được." Tiêu Vân Vong khẽ nạt: "NgÆ°Æ¡i yên tâm mà tu luyện, đừng để tá»›i đại há»™i Côn Lôn sÆ¡n bảy năm sau là m cha mẹ mất mặt là được rồi."
"Äúng váºy, Nguyệt Nhi, hai tá»· muá»™i các ngÆ°Æ¡i thiên tÆ° trác việt, khoảng cách Ä‘á»™t phá cảnh giá»›i trÆ°á»ng sinh chẳng còn xa nữa, hiện tại cÅ©ng gần đạt tá»›i Kim Ä‘an rồi, không nên hoang phà tinh lá»±c và o những môn kỳ đạo." Phượng Lam gáºt đầu tán đồng.
"Äá»u là tại cái tên xú tiểu tá» trên Äan DÆ°Æ¡ng Phong đó, không thì đã có Thiên Kim Äan tÆ°Æ¡ng trợ, ta vá»›i tá»· tá»· đã đạt tá»›i há»a hầu từ tháng trÆ°á»›c rồi." Tiêu Nguyệt Nhi nghiến răng căm giáºn nói.
"Nhá» và o ngoại lá»±c rốt cục cÅ©ng không phải là đạo tu chân, là m sai lẽ thÆ°á»ng ắt là há»ng hết." Tiêu Vân Vong nói giá»ng đầy thâm ý.
"Hiểu rồi ạ, hiểu rồi ạ." Tiêu Nguyệt Nhi mặt đầy vẻ sốt ruá»™t, quay đầu lải nhải: "Con vẫn muốn có má»™t con linh thú cÆ¡, giống nhÆ° Thanh Äiểu có thể hiểu tiếng ngÆ°á»i, nói tiếng ngÆ°á»i thì cà ng tốt..."
Thanh âm của nà ng tuy nhá», nhÆ°ng má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u nghe thấy rõ rà ng từng chữ, tất cả Ä‘á»u buồn cÆ°á»i cho tÃnh trẻ con của nà ng ta.
"Tứ sÆ° tá»·." DÆ°Æ¡ng Chân nhá» giá»ng nói: "Sau nà y sÆ° đệ nhất định sẽ thay ngÆ°á»i bắt vá» má»™t con linh thú xinh đẹp ngoan ngoãn."
"Lại ngÆ°Æ¡i?" Tiêu Nguyệt Nhi nghạo nghá»… liếc nhìn DÆ°Æ¡ng Chân má»™t cái, nói giá»ng chẳng thèm: "Ngay cả cái ngưỡng Dưỡng Khà cÅ©ng không vượt qua nổi, không chừng có ngà y bị Ä‘uổi khá»i Côn Lôn SÆ¡n đó."
Hai phu phụ ngồi trên cùng lộ vẻ kinh ngạc.
"Ta, ta nhất định sẽ cố gắng gấp trăm lần." DÆ°Æ¡ng Chân lắp bắp nói nhÆ°ng vẫn cố gượng cÆ°á»i.
"Chim sẻ có cố bay cÅ©ng chẳng thà nh được phượng hoà ng, hừ." Tiêu Nguyệt Nhi khinh khỉnh, láºp tức đả kÃch chẳng há» nÆ°Æ¡ng tay. Nà ng ta vẫn còn căm tức việc hắn hôm trÆ°á»›c thả Thanh Äiểu ra, chỉ là nà ng ta chÆ°a từng suy nghÄ© lại, con Thanh Äiểu hôm đó thần thông quảng đại, thá»±c sá»± nà ng ta sao có thể thu phục nổi?
Dương Chân lén nhìn sư phụ ngồi bên trên một cái, cả mặt đỠbừng cúi gằm xuống, không dám hé răng.
Bao nhiêu ngà y qua, hắn kiên nhẫn ngồi suy ngẫm váºn khÃ, thất bại má»™t lần thì thá» lại má»™t lần, so vá»›i những bà i táºp Bá Vân Äình sắp xếp luôn cố gắng là m hÆ¡n gấp mấy lần. Cho dù nhÆ° váºy, ông trá»i trÆ°á»›c nay cÅ©ng chẳng thèm đặt hắn và o mắt, thủy chung vẫn nhÆ° lúc đầu, không há» tiến triển phân nà o.
"Nguyệt Nhi, ngÆ°Æ¡i có phần quá rồi đó." Tiêu Thanh Nhi trầm giá»ng nói.
"Vân Äình?" ánh mắt Tiêu Vân Vong nhìn vá» hÆ°á»›ng bên trái.
Bá Vân Äình nhìn tiểu sÆ° đệ Ä‘ang rúm ró bất an, thở dà i má»™t hÆ¡i rồi Ä‘em việc DÆ°Æ¡ng Chân tu luyện xuất hiện dị chứng kể ra tÆ°á»ng táºn.
Trầm ngâm hồi lâu, Tiêu Vân Vong mới kêu Dương Chân tiến lên, bắt mạch kiểm tra.
DÆ°Æ¡ng Chân rụt rè đứng trÆ°á»›c mặt sÆ° phụ, nhÆ°ng vẫn không dám ngẩng đầu nhìn lên, hắn từ nÆ¡i đại sÆ° huynh cÅ©ng hiểu khá rõ vá» sÆ° phụ, lại cà ng thêm kÃnh sợ, chỉ e là m tổn thÆ°Æ¡ng tá»›i ông.
"Tới ngồi trước mặt ta đây."
"Ngẩng đầu lên."
DÆ°Æ¡ng Chân nhất nhất là m theo, ngay ngắn cẩn tháºn ngồi xuống cách sÆ° phụ hÆ¡n má»™t thÆ°á»›c.
Tiêu Vân Vong vốn không coi trá»ng lá»… pháp, thấy váºy ná»a cÆ°á»i ná»a giáºn, thở dà i thốt: "Tôn sÆ° trá»ng đạo là đạo lý thông thÆ°á»ng của nhân gian, nhÆ°ng đối vá»›i thiên đạo thì chẳng có quan hệ gì. Ta thà có má»™t gã đệ tá» ngông cuồng vô lá»… mà thá»±c sá»± có tâm còn hÆ¡n là má»™t gã đệ tá» khom lÆ°ng bó gối, ngÆ°Æ¡i rõ chÆ°a?"
"Dạ... sÆ° phụ." DÆ°Æ¡ng Chân nghe thấy khẽ run, từ từ thẳng lÆ°ng nhìn và o ánh mắt đầy khÃch lệ và kỳ vá»ng của sÆ° phụ, trong lòng cảm Ä‘á»™ng khôn tả. Äối vá»›i hắn sÆ° phụ luôn tạo ra má»™t cảm giác ấm áp, hiện tại lại cà ng tá» ra ngưỡng má»™.
"NgÆ°á»i ở tại nÆ¡i đứng đầu đại địa bách tá»™c sinh linh là ngÆ°á»i có trà tuệ, cà ng phải là ngÆ°á»i hiểu được lẽ biến hóa; Tu đạo phải rõ được cái tâm của mình, suy nghÄ© nhất định phải chân tháºt, ngay cả cá» chỉ Ä‘á»u không câu nệ, nếu không sao có thể dung nạp thiên địa và o trong ngÆ°á»i? Là m sao có thể ngá»™ được Chân Äại Äạo?" Tiêu Vân Vong nhân dịp liá»n hÆ°á»›ng xuống dÆ°á»›i răn dạy.
Bá»n Bá Vân Äình trong lòng cÅ©ng có sở ngá»™, tất cả Ä‘á»u gáºt đầu.
Tiêu Vân Vong nhìn tất cả má»i ngÆ°á»i má»™t vòng gáºt đầu vừa ý, rồi Ä‘Æ°a tay đặt lên trên mạch của DÆ°Æ¡ng Chân, pháp lá»±c tinh tu hà ng trăm năm của ông nhÆ° linh tuyá»n cuá»™n chảy, vấn vÃt thà nh sợi tÆ¡ cẩn tháºn thâm nháºm và o bách khiếu há»—n Ä‘á»™n chÆ°a thông của hắn. Kiểm tra mấy lần, pháp lá»±c má»™t khi chạy tá»›i Ä‘an Ä‘iá»n Ä‘á»u nhÆ° trâu đất xuống biển, mặc dù Tiêu Vân Vong kiến thức sâu rá»™ng cÅ©ng không hiểu ra là m sao.
"SÆ° phụ, ra sao rồi?" Bá Vân Äình thấy sÆ° phụ thu tay, vá»™i và ng há»i.
Tiêu Thanh Nhi bên dÆ°á»›i thần sắc cÅ©ng có chút khẩn trÆ°Æ¡ng, DÆ°Æ¡ng Chân lại cà ng nóng nảy bất an, giống nhÆ° phạm nhân chỠán chém trÆ°á»›c pháp trÆ°á»ng váºy.
"Cổ quái, lúc má»›i gặp cách đây bốn năm, tuyệt không có khác lạ nhÆ° thế nà y." Tiêu Vân Vong chau mà y, suy nghÄ© mông lung, Ä‘á»™t nhiên há»i: "Chân nhi, ngÆ°Æ¡i có từng gặp chuyện gì đặc biệt chăng?"
Trong đầu DÆ°Æ¡ng Chân thoáng nhá»› lại lúc hôn mê ngoà i núi hồi năm ngoái, mê má»™t mạch là qua bảy ngà y liá»n, do dá»± hồi lâu rồi Ä‘em tất cả kể lại.
Má»i ngÆ°á»i trong phòng nghe xong chợt thấy nhÆ° bị mây mù che phủ.
"Phổ Tế của Thiên Pháºt tá»± truy Ä‘uổi má»™t gã yêu ma tá»›i dÆ°á»›i núi Côn Lôn, sá»± tình xem ra không phải Ä‘Æ¡n giản." Phượng Lam nháºn định.
Bá Vân Äình Ä‘á»™t nhiên nhá»› lại cảnh tượng kỳ quái ngà y đó tại đỉnh núi, cÅ©ng kể hết ra.
"Vân Äỉnh SÆ¡n trÆ°á»›c đây cÅ©ng có chút Ä‘á»™ng tÄ©nh, chỉ là bá»n há» nằm ở Cung Châu phÃa đông nam, cách xa Trung thổ, cÅ©ng chẳng có qua hệ vá»›i Côn Lôn ta, váºy..." Tiêu Vân Vong trầm ngâm giây lát, chợt nói: "Tình trạng đặc biệt của Chân nhi ắt có liên quan tá»›i việc gặp gỡ ngà y đó, bất quá đạo môn ta cùng Thiên Pháºt tá»± hiếm khi qua lại, bây giá» thá»±c cÅ©ng chẳng có cách nà o."
PhÆ°Æ¡ng Lam cÅ©ng gá»i DÆ°Æ¡ng Chân qua bắt mạch cẩn tháºn má»™t hồi, cả ná»a ngà y rồi Ä‘Ã nh chau mà y buông ra.
Phu phụ Tiêu Vân Vong nhìn nhau má»™t cái, Ä‘á»u lắc đầu.
Hai ngÆ°á»i Bá Vân Äình vá»›i Tiêu Thanh Nhi thấy váºy nét mặt Ä‘á»u lá»™ vẻ u ám, Lãnh Phong cùng Tiêu Nguyệt Nhi má»—i ngÆ°á»i má»™t vẻ, má»™t tá» ra lạnh lùng, má»™t tá» ra chế giá»…u.
Phép luyện Äạo môn là phải cùng tu luyện song song vá»›i tÃnh mệnh, đệ tá» sÆ¡ nháºp chÆ°a thể kết nối vá»›i bản nguyên sức mạnh của thiên địa, chỉ có lấy bản thể luyện khÃ, dưỡng nguyên củng cố bản thân, sau khi đạt tá»›i Dữ thiên đồng tức (hÃt thở cùng trá»i) tiến và o tiên thiên cảnh giá»›i rồi má»›i có thể nháºp môn tu luyện.
Äối vá»›i đại Ä‘a số ngÆ°á»i phà m mà nói, đây là quan ải đầu tiên cÅ©ng là khó nhất không thể tránh né của đạo môn, tiá»m chất có thể tu nháºp tiên thiên cảnh giá»›i trong vạn ngÆ°á»i má»›i có được má»™t, nếu không thể vượt qua cá»a ải đầu tiên nà y thì cả Ä‘á»i đừng có vá»ng tưởng.
Dương Chân thấy thần tình sư phụ cùng sư nương, tâm tình tức thì như rơi xuống đáy vực, không kìm nổi những suy nghĩ hỗn loạn.
Ãnh mắt hắn xoay chuyển chợt nhìn thấy khuôn mặt cÆ°á»i cợt chế diá»…u ngạo mạn của Tiêu Nguyệt Nhi, lòng hắn bất giác nhÆ° co rúm lại, những lá»i hôm trÆ°á»›c của nà ng ta lại lần nữa vang lên trong đầu hắn, tức thì sinh ra chán nản vô cùng, toà n thân phiêu đãng vô lá»±c.
Ta thá»±c sá»± là má»™t phế váºt Æ°?
Trả xuống dưới núi...
Chẳng lẽ váºn mạng ta phải nhÆ° váºy hay sao?
Trong lúc DÆ°Æ¡ng Chân còn Ä‘ang cảm thấy có chút hối háºn, Tiêu Vân Vong Ä‘á»™t nhiên đứng dáºy, ánh mắc chợt nhìn vá» khoảng không trÆ°á»›c cá»a, Phượng Lam cÅ©ng đứng lên theo.
"Tá» Äình sÆ° huynh đã đến, tiểu đệ cảm thấy vô cùng hân hạnh." Giá»ng nói trong trẻo vấn vÃt truyá»n ra ngoà i.
"SÆ° đệ quả nhiên bất phà m." NgÆ°á»i má»›i đến hà o hứng đáp lá»i.
DÆ° âm còn chÆ°a dứt, thân hình Tiêu Vân Vong đã lay Ä‘á»™ng, biến mất khá»i căn phòng.
Sau đó Phượng Lam cÅ©ng dẫn đám đệ tá» theo ra ngoà i, chỉ còn má»™t mình DÆ°Æ¡ng Chân lẻ loi cô Ä‘á»™c đứng giữa Ngá»c Tiêu Lâu.
Tà i sản của Phong Ma Vũ
05-02-2009, 09:29 PM
Nháºp Môn Tu Luyện
Tham gia: Jul 2008
Bà i gởi: 53
Thá»i gian online: 1 tháng 2 tuần 6 ngà y
Thanks: 2
Thanked 2 Times in 2 Posts
Táºp 1: Côn Lôn Tiên Phủ
ChÆ°Æ¡ng 5: Sinh Phi (3)
Nguyên tác: Yến Minh.
Dịch thuáºt: Văn Äà n Việt Nam
Ngá»c Tiêu trì, trÆ°á»›c sÆ¡n môn.
Một vị đạo nhân mặc tỠkim bà o thong dong đứng trước vách đá ngay dưới sơn môn.
Phu phụ Tiêu Vân Vong dẫn đám đệ tá» tiến lên phÃa trÆ°á»›c.
NgÆ°á»i má»›i tá»›i thân hình khôi ngô, tóc búi cao, mặt Ä‘á» nhÆ° trái bồ quân, mÅ©i thẳng xuống miệng, râu dà i đạo mạo, tay cầm má»™t chiếc lệnh bà i dà i dà i mà u Ä‘en, cùng vá»›i Tiêu Vân Vong hà nh lá»… qua lại trong giây lát rồi rảo bÆ°á»›c tiến vá» khoảng sân rá»™ng.
"SÆ° huynh lẽ nà o hôm nay lại rá»—i rãi đại giá quang lâm tá»›i Ngá»c Tiêu Phong, ắt phải có việc quan trá»ng?" ánh mắt Tiêu Vân Vong liếc xuống Chưởng luáºt lệnh trên tay ngÆ°á»i kia.
"ÄÃch xác có việc má»›i tá»›i." Tá» Äình Chân Nhân Ä‘Æ°a mắt quét qua tất cả má»i ngÆ°á»i.
Phu phụ Tiêu Vân Vong tỠvẻ rất ngạc nhiên.
"Xin chà o Tá» Kiểm (**) sÆ° bá!" Tiêu Nguyệt Nhi cùng tá»· tá»· tiếng liên trÆ°á»›c cÆ°á»i hi hi nói.
"Nguyệt Nhi đó hả, toà n bá»™ trên dÆ°á»›i Côn Lôn chỉ có ngÆ°Æ¡i là nghịch ngợm nhất thôi, ha ha ha." Tá» Äình Chân Nhân ánh mắt hấp háy vuốt râu cÆ°á»i.
Lúc nà y bá»n Bá Vân Äình cÅ©ng lần lượt tiến lên hà nh lá»….
"Vân Vong, mấy đệ tá» nà y Ä‘á»u là anh tà i đó, còn mạnh gấp bá»™i so vá»›i mấy tên không nên hồn của sÆ° huynh." Tá» Äình Chân Nhân vuốt râu nói giá»ng cảm khái.
"Môn hạ của sÆ° huynh có mấy đệ tá», thanh danh còn vượt cả Vân Vong năm xÆ°a đó chứ." Phượng Lam mỉm cÆ°á»i thốt.
Tá» Äình Chân Nhân ngẩng mặt cÆ°á»i cÆ°á»i không đáp.
"SÆ° huynh, xin má»i." Tiêu Vân Vong lùi lại má»™t bÆ°á»›c.
"SÆ° đệ thần quang ẩn và o trong, trên đầu phát ra tam hoa ngÅ© khÃ, e rằng đã đạt tá»›i cảnh giá»›i HÆ° cá»±c rồi, hắc hắc." Tá» Äình Chân Nhân cất tấm huyá»n bà i và o trong tay áo lá»›n, Ä‘Æ°a ánh mắc sắc bén quay sang nhìn Phượng Lam, cân nhắc giây lát rồi nói: "Phượng sÆ° muá»™i phong thái cà ng vượt xa trÆ°á»›c, phu phụ các ngÆ°á»i tháºt khiến cả Côn Lôn hâm má»™."
"SÆ° huynh chê cÆ°á»i rồi." Nét mặt Phượng Lam thoáng Ä‘á», lùi lại má»™t bên rồi Ä‘Æ°a tay cung kÃnh.
Tá» Äình Chân Nhân cÅ©ng chẳng khách khÃ, tiến thẳng lên trÆ°á»›c sánh vai cùng Tiêu Vân Vong Ä‘i và o, qua vách bình phong bÆ°á»›c thẳng vá» hÆ°á»›ng giáo trÆ°á»ng.
"Vân Vong, nghe nói ngÆ°Æ¡i gần đây có hạ sÆ¡n thu nháºn đệ tá» phải không?"
"Việc nà y, sư huynh cũng nghe qua rồi ư?"
Phu phụ Tiêu Vân Vong tức thì minh bạch vị chân nhân giữ chức Chưởng Luáºt của Côn Lôn vốn ở trên Thái Hạo Phong nà y vì sao lại tá»›i đây.
* * * ※※※ * * *
Trong Ngá»c Tiêu Lâu, má»i ngÆ°á»i phân chủ khách rồi ngồi xuống.
Trong phòng, tất cả ánh mắt Ä‘á»u Ä‘ang táºp trung và o DÆ°Æ¡ng Chân Ä‘ang quỳ ở giữa.
"Äã nhÆ° váºy, sÆ° đệ nên trả xuống núi, hết thảy việc tại Chưởng Luáºt ÄÆ°á»ng sẽ do lão phu thu xếp, thế nà o?" Tá» Äình Chân Nhân Ä‘á» nghị.
Vẻ mặt Tiêu Vân Vong không có biểu tình gì, từ từ đứng dáºy, chắp tay sau lÆ°ng ngẩng mặt nhìn trá»i hồi lâu không nói.
"Dám há»i tin tức của sÆ° huynh có được từ đâu?" Phượng Lam ngồi ở mé bên phải phÃa dÆ°á»›i lãnh đạm há»i.
"Phượng sÆ° muá»™i, quy tắc tuyển chá»n của Côn Lôn là do khai sÆ¡n tổ sÆ° định ra từ hÆ¡n ba ngà n năm nay. Vạn Thanh Cốc thứ nhất là để tránh việc tốt xấu lẫn lá»™n, bà i trừ gian tế; thứ hai là có thể đảm bảo công bằng cho tất cả các chi trong cùng tông phái; thứ ba cÅ©ng có thể mà i dÅ©a tâm tÃnh cho những đệ tá» trẻ tuổi." Tá» Äình Chân Nhân kiên nhẫn giải thÃch.
"Nguyệt Nhi biết là ai rồi." Tiêu Nguyệt Nhi đứng bên dÆ°á»›i thu lại ánh mắt Ä‘ang nhìn DÆ°Æ¡ng Chân, quay lại nói tiếp: "Là tiểu tá» Lục Cà n Khôn của Pháp tông, tháºt đáng ghét..."
"Cho dù thế nà o chăng nữa, sÆ° đệ cÅ©ng đã phạm và o tông chế luáºt lệnh, chúng ta tuy là đồng môn đồng mạch, nhÆ°ng cÅ©ng không thể thiên vị." giá»ng Tá» Äình Chân Nhân vang nhÆ° tiếng chuông đồng, lý lẽ kiên quyết.
Không khà trong phòng chợt trở thà nh căng thẳng.
DÆ°Æ¡ng Chân Ä‘á»™t nhiên đứng dáºy, toà n thân nhÆ° cái xác không hồn đổ uỵch trÆ°á»›c mặt Tiêu Vân Vong nói: "Äệ tá» vô dụng, đã phụ sá»± kỳ vá»ng của sÆ° tôn, kiếp nà y vô duyên vá»›i tiên đạo, đệ tá» cÅ©ng chẳng oán chẳng hối, chỉ mong tá»›i kiếp sau có thể nối tiếp tiá»n duyên." Nói Ä‘oạn hắn khấu đầu liên tiếp chÃn cái rồi đứng dáºy, mặc nhiên Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c mặt đại sÆ° huynh Bá Vân Äình nói: "Phiá»n Bá đại ca Ä‘Æ°a DÆ°Æ¡ng Chân má»™t Ä‘oạn."
"SÆ° đệ!" Bá Vân Äình Ä‘á»™t nhiên đứng dáºy.
Cùng sống trong những ngà y qua, chà ng rất yêu mến gã tiểu sÆ° đệ thông minh lanh lợi nà y, hÆ¡n nữa thân thế của tiểu sÆ° đệ nhiá»u tai lắm nạn, lại cà ng thÆ°Æ¡ng cảm gấp bá»™i. Mắt thấy tình hình thà nh ra nhÆ° váºy, trong lòng chà ng vẫn tuyệt đối không chịu chấp nháºn.
Những ngÆ°á»i ngồi trên Ä‘á»™t nhên cÅ©ng cảm thấy rất cảm Ä‘á»™ng, nhÆ°ng vẫn không nói câu nà o.
Bá Vân Äình kéo DÆ°Æ¡ng Chân tiến lên phÃa trÆ°á»›c, dùng sức giữ chặt thân hình gầy gò của hắn trong tay ngÆ°á»›c nhìn sÆ° phụ, nhÆ°ng không thấy vẻ mặt ông có biểu tình gì, lại nhìn xuống DÆ°Æ¡ng Chân, khuôn mặt của chà ng dần trở nên kiên nghị, khóe mắt Ä‘á» hoe, cổ há»ng nhÆ° tắc nghẹn không thốt được tiếng nà o, nhất thá»i cứ đứng ngây ra tại tráºn.
Trong phòng đến tiếng kim rơi cũng có thể nghe thấy rõ rà ng.
"Cha..." Tiêu Thanh Nhi chợt đứng dáºy.
"Tiểu tá» nà y không có gì sai, Ä‘Æ°a hắn xuống núi cÅ©ng chÆ°a chắc đã là không may mắn. Thiên đạo tuy tốt mà từ cổ tá»›i nay cÅ©ng có bao nhiêu ngÆ°á»i theo được tá»›i chá»— sau cùng đâu?" Tá» Äình Chân Nhân khẽ cất giá»ng, thở dà i cảm khái.
"Thiên đạo, thiên đạo..." Tiêu Vân Vong lầm bầm trong miệng, Ä‘á»™t nhiên quay ngoắt lại nhÆ° cÆ¡n gió, má»™t tay chỉ thẳng lên trá»i, quay mặt vá» phÃa Tá» Äình Chân Nhân nói lá»›n: "Thiên đạo vốn đã là nghịch thiên chi đạo, tiểu tá» nà y lên núi là do duyên pháºn, cho dù không hợp đạo thì Tiêu má»— nghịch thiên má»™t lần cÅ©ng đã là m sao?"
"SÆ° phụ..."Bá Vân Äình run giá»ng, không dám tin và o những gì nghe thấy, chỉ biết nhìn Tiêu Vân Vong Ä‘ang khà thế bừng bừng.
Tá» Äình Chân Nhân vốn hiểu rất rõ tÃnh nết của sÆ° đệ cá»±c kỳ cố chấp, má»™t khi đã có quyết định cho dù chÃn con trâu cÅ©ng chẳng lay chuyển được. Ông liá»n đứng dáºy nói: "SÆ° đệ, chỉ có nhÆ° váºy má»›i là kế sách lưỡng toà n, ngÆ°Æ¡i không phải muốn là m khó cÆ°Æ¡ng vị Chưởng Luáºt Chân Nhân của sÆ° huynh đó Æ°?"
Tiêu Vân Vong kéo DÆ°Æ¡ng Chân qua má»™t bên, nhìn hắn quả quyết nói: "Vi sÆ° Ä‘Æ°a ngÆ°Æ¡i tá»›i Vạn Thanh Cốc, nếu trong năm năm ngÆ°Æ¡i có thể đạt được tu vi đăng Ä‘Æ°á»ng nháºp thất láºp tức Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng chÃnh chÃnh quay vá» môn phái, nếu quả năm năm không xong, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng chẳng cần phải quay lại là m gì. Äây là cÆ¡ há»™i cuối cùng, ngÆ°Æ¡i có nguyện ý không?"
Cõi lòng nguá»™i lạnh của DÆ°Æ¡ng Chân nghe thấy tưởng nhÆ° được mở tung gút thắt, nhÆ° chết Ä‘uối vá»› được cá»c, lại nhìn thấy ánh mắt khÃch lệ của đại sÆ° huynh bên cạnh, hắn liá»n kiên quyết gáºt đầu.
Tá» Äình Chân Nhân vá»— tay nói: "NhÆ° váºy cÅ©ng dá»… dà ng cho sÆ° huynh, nếu không mấy lão già dịch Pháp tông sẽ lại kiếm chuyện lằng nhằng vá»›i ta chứ không thôi." Nói Ä‘oạn liá»n cáo từ rá»i khá»i.
Trên dÆ°á»›i Ngá»c Tiêu Phong Ä‘Æ°a tiá»…n DÆ°Æ¡ng Chân trong không khi ủ dá»™t.
"Tiểu sÆ° đệ, ngÆ°Æ¡i phải cố gắng lên, ngÆ°Æ¡i còn thiếu ta má»™t cái tượng gá»— đó." Tiêu Thanh Nhi mỉm cÆ°á»i nhìn DÆ°Æ¡ng Chân Ä‘ang bị đám ngÆ°á»i vây quanh, giá»ng nói có mấy phần khÃch lệ.
"SÆ° tá»·, ta nhất định sẽ trở vá»!" DÆ°Æ¡ng Chân nuốt lệ son sắt thốt.
"Vân Äình, ngÆ°Æ¡i Ä‘Æ°a Chân nhi tá»›i Vạn Thanh Cốc, cầm theo mấy viên Bồi Nguyên Äan." Tiêu Vân Vong phẩy tay thở dà i.
Bá Vân Äình gáºp ngÆ°á»i lÄ©nh mệnh.
"Äợi đã." Tiêu Vân Vong Ä‘á»™t nhiên nhá»› ra Ä‘iá»u gì, quay vá» phÃa DÆ°Æ¡ng Chân nói: "Cứ nhÆ° tình trạng của ngÆ°Æ¡i hiện nay, mÆ°á»i năm cÅ©ng chẳng có tác dụng gì."
"Cha, ngÆ°á»i phải nghÄ© ra biện pháp gì chứ." Tiêu Thanh Nhi bên cạnh nói giá»ng giáºn dá»—i.
Tiêu Vân Vong từ trong phòng bÆ°á»›c ra, từ từ nói: "Côn Lôn phái là trá»±c hệ huyá»n tông từ thượng cổ, tâm pháp đã biến đổi qua hà ng ngà n năm đã sinh ra rất nhiá»u Ä‘iểm dÆ° thừa cÅ©ng nhÆ° mất Ä‘i không Ãt tinh hoa. Äạo môn tâm pháp hiện nay không ngoà i việc luyện tinh hóa khÃ, luyện khà hóa thần, luyá»n thần thà nh hÆ° không rồi luyện hÆ° không hợp thà nh đạo, chia thà nh bốn giai Ä‘oạn nhÆ° váºy, từ từ mà tiến lên. Thế nhÆ°ng rất Ãt ngÆ°á»i biết được tháºt ra thượng cổ tâm pháp lại trá»±c tiếp luyện thần để tiến thẳng tá»›i đạo hÆ° không, sá»± tháºt là má»™t số kẻ trong yêu tá»™c có thiên phú bẩm sinh tá»± nhiên thu được sức mạnh của trá»i đất mà thà nh ra thần thông quảng đại, so vá»›i tâm pháp đó quả là tình cá» trùng hợp."
Tất cả má»i ngÆ°á»i trong phòng Ä‘á»u chú ý lắng nghe, ngay cả Phượng Lam cÅ©ng không ngoại lệ.
"Chân nhi không thể luyện khÃ, dưỡng khÃ, dÄ© nhiên chẳng có cách nà o đạt được thượng thể thiên tâm, ngá»™ ra tiên thiên chân cảnh, cà ng không thể dẫn khà và o trong ngÆ°á»i để đạt tá»›i cảnh giá»›i thần minh Thiên Äịa Äồng Quy. Chi bằng trá»±c tiếp luyện thần, chỉ là con Ä‘Æ°á»ng nà y tháºt là gian nan vô cùng, hung hiểm khó dò y nhÆ° sức đứa trẻ mà kéo con voi váºy... Vi sÆ° ngẫu nhiên có được má»™t quyển tà n biên của Tiệt Thần Äạo tuy không đầy đủ, nhÆ°ng không chừng có thể giúp được cho ngÆ°Æ¡i phần nà o."
Tiêu Vân Vong nói Ä‘oạn tiến đến phÃa DÆ°Æ¡ng Chân, không biết từ đâu lôi ra má»™t cuốn ngá»c Ä‘iệp (***) bóng loáng, trong suốt lấp lánh, đặt trong lòng bà n tay, bên trên có những kim văn cổ chú.
"Vân Vong, ông hồ đồ rồi Æ°?" Phượng Lam ở bên cạnh Ä‘ang bị tá»· muá»™i Tiêu Nguyệt Nhi bao quanh nói giá»ng thảng thốt.
Tiêu Vân Vong tức thì giáºt mình cÆ°á»i khổ má»™t cái, ngÆ°ng thần quan sát ngá»c Ä‘iệp giây lát rồi Ä‘á»™t nhiên Ä‘iểm lên chÃnh giữa ấn Ä‘Æ°á»ng của DÆ°Æ¡ng Chân má»™t chỉ. Má»™t luồng bạch quang lóe lên. Sau đó ông thu tay lại.
Trong cÆ¡n hoảng hốt, DÆ°Æ¡ng Chân cảm thấy giống nhÆ° trong đầu có vô số kinh văn khẩu quyết, chợt nhá»› chuyện nà y đã nghe sÆ° huynh nói qua, gá»i là Thần Thức Truyá»n Tâm Thuáºt.
"Äó là Tiệt Thần Äạo, so vá»›i Pháºt Môn Minh Tâm Kiến TÃnh hết thảy cÅ©ng có mấy Ä‘iểm tÆ°Æ¡ng đồng, không cần phải nhá» váºt ngoà i thân mà tá»± thà nh thiên địa, rốt cục là tuy khác Ä‘Æ°á»ng mà cùng mục Ä‘Ãch.' Tiêu Vân Vong trầm ngâm nói.
"Nói nhÆ° váºy, pháºt môn tâm pháp so vá»›i đạo môn tâm pháp lại thâm sâu hÆ¡n?" Lãnh Phong Ä‘ang đứng khoanh tay má»™t bên Ä‘á»™t nhiên há»i.
Phượng Lam khẽ hừ má»™t tiếng, lá»›n giá»ng đáp: "Thiên Pháºt tá»± mở mồm ra là duy tâm duy ngã, chỉ cầu bản thân, cắt đứt thất tình lục dục, so vá»›i đạo môn trái ngược hoà n toà n, tu luyện còn là ngÆ°á»i được Æ°?"
Bá Vân Äình nhìn nụ cÆ°á»i cổ quái của sÆ° phụ, liá»n tâng bốc: "SÆ° phụ vá»›i sÆ° nÆ°Æ¡ng phu thê ân ái, cùng cầu thiên đạo, tÆ°Æ¡ng lai nói không chừng còn muốn lên thiên giá»›i là m thà nh má»™t đôi thần tiên quyến lữ, tiên phà m Ä‘á»u hâm má»™." Lúc nà y cảnh ngá»™ của DÆ°Æ¡ng Chân có cÆ¡ há»™i thay đổi, tâm tình chà ng cảm thấy vui vẻ nên má»›i hÆ°á»›ng vá» phÃa sÆ° phụ sÆ° nÆ°Æ¡ng mà cÆ°á»i đùa phá tan không khÃ.
Lá»i nà y vừa nói ra, tất cả má»i ngÆ°á»i trong phòng Ä‘á»u trợn hết cả mắt.
Äôi mắt phượng của Phượng Lam đầy vẻ nghiêm nghị, trừng nhìn Bá Vân Äình má»™t cái giÆ¡ tay định đánh, Bá Vân Äình là m ra cái mặt nhăn nhó, vá»™i và ng chạy tránh ra sau. Tiêu Nguyệt Nhi tức thì theo đó cÆ°á»i ầm lên, cả phòng cùng cÆ°á»i loạn má»™t hồi.
Tiêu Vân Vong thấy tình hình nhÆ° váºy, cÅ©ng mỉm cÆ°á»i nhìn ái thê, chạm phải ánh mắt ôn nhu tình cảm của Phượng Lam, khuôn mặt lá»n thoáng nhÆ° hồng vân, giữa hai ngÆ°á»i tá»±a nhÆ° xua hết khúc mắc.
DÆ°Æ¡ng Chân đứng bên cạnh lại trÆ¡ ra nhÆ° gá»—, hồn phách Ä‘ang ở táºn đâu đâu, chẳng biết Ä‘ang nghÄ© gì nữa.
Trong thâm tâm hắn vô cùng lÆ°u luyến ngôi nhà Ngá»c Tiêu Phong, lần nà y rá»i khá»i không biết bao giá» má»›i có thể trở lại, tinh thần khó tránh tá» ra buồn bã.
Váºn mệnh ngÆ°á»i ta rốt cục cÅ©ng giống nhÆ° bèo nÆ°á»›c, thân bất do ká»·, vÄ©nh viên không biết rồi sẽ lÆ°u lạc tá»›i nÆ¡i nà o.
Hết chương 5
Chú thÃch:
Sinh phi: phát sinh chuyện thị phi.
(**) Tá» kiểm, nghÄ©a là mặt tÃm, là cách gá»i nghịch ngợm của Tiêu Nguyệt Nhi vá»›i Tá» Äình chân nhân.
(***) Äiệp, má»™t loại sách ghi chép thá»i cổ.
Tà i sản của Phong Ma Vũ
Từ khóa được google tìm thấy
âèäåî , áîäèáèëäèíã , ãîðÿùèé , áðèòíè , êàðòèíû , ëèòåðàòóðà , ìàðãàðèòà , ñïîðòà , tách newtap , thiên ngân , thiên ngân ******.vn , thiên ngân chuong 20 , thiên ngân chuÆ¡ng 49 , thiên ngân chÆ°Æ¡ng 48 , thiên ngân chÆ°Æ¡ng 49 , thiên ngân táºp 49 , thiên ngân văn Ä‘Ã n , thiên ngân yên minh , thiên ngân yến minh , thien ngan - yen minh , thien ngan 4vn , thien ngan chap 47 , thiên ngân chu , thien ngan chuong 18 , thien ngan chuong 21 , thien ngan chuong 26 , thien ngan chuong 38 , thien ngan chuong 42 , thien ngan chuong 43 , thien ngan chuong 47 , thien ngan chuong 48 , thien ngan chuong 49 , thien ngan chuong 50 , thien ngan chuong 51 , thien ngan tac ta dich , thien ngan tap 4 , thien ngan truyen , thien ngan yen minh , thien ngan yen minh full , thien ngan yet minh , thien ngân chÆ°Æ¡ng 49 , thien nhan 4vn , thienngan 4vn.eu , thiennganchuong49 , truyen thiên ngân , truyen thien ngan , truyen thien ngan 4vn , truyen thien ngan tap 18 , truyen thien ngan tap 48 , truyen thien ngan tap 5 , truyen thien ngan tap 50 , truyenthienngan , vet thuong cua chang , ðàñêðàñêè