20. Chết đi sống lại - Nghìn đắng trăm cay
Từng đợt sóng... từng đợt sóng à o ạt đổ xô tới như thà nh nghiêng, như núi sụp.
ÄÆ°á»ng Luân không còn sức lá»±c nà o để chống cá»± vá»›i những lượn sóng thần đó nữa, mắt hoa đầu váng... má»™t lượn sóng chá»™p tá»›i, cuốn chà ng Ä‘i sâu và o lòng biển cả.
ÄÆ°á»ng Luân than thầm :
- Thôi... chuyến nà y tháºt là hết Ä‘á»i!
Trong giây phút sắp sá»a giả biệt cõi trần, trong đầu chà ng nổi lên rất nhiá»u hình ảnh, những hình ảnh đó quay cuồng há»—n loạn trong bá»™ óc rối loạn của chà ng.
Trong những nhân váºt quay cuồng há»—n loạn đó, chà ng mÆ¡ hồ trông thấy hình ảnh diá»…m kiá»u bá»±c nhất thiên hạ của BÃch CÆ¡ Ma Nữ. Chà ng mÆ¡ mà ng thoáng thấy nụ cÆ°á»i duyên dáng và ngá»t ngà o của nà ng.
Chà ng thầm nghĩ :
- Chỉ cần có bà n tay búp măng trắng muốt của nà ng vuốt mặt của mình, thì mình chết cũng được nhắm mắt...
Nhưng rồi chà ng nghĩ lại :
- Nhưng nà ng đã có vị hôn phu, hoa kia đã có chủ. Biết đâu rằng mối tình của nà ng đối với mình là chân hay là giả. Biết đâu nà ng đang đóng kịch với mình, và mình là món đồ chơi thú vị của nà ng mà thôi...
NghÄ© đến đây chà ng tuyệt vá»ng lắm. Chà ng thở phà o má»™t hÆ¡i thán khà trong Ä‘an Ä‘iá»n của mình ra để rồi nuốt và o bụng mình từng ngụm, từng ngụm nÆ°á»›c biển mặn và chát. Chà ng nhắm nghiá»n cặp mắt để cho những lượn sóng dồi dáºp thể xác của mình đến má»™t nÆ¡i vô định.
NhÆ°ng bá»—ng má»™t nguồn ý niệm cầu sinh bừng bừng nổi lên trong trÃ, chà ng tá»± nói vá»›i mình :
- Mình vốn là tay sắt thép nổi danh, đã từng trải không biết bao nhiêu ba đà o sóng gió, chẳng lẽ hôm nay lại khuất phục trước định mệnh.
à chà của chà ng vùng vẫy kịch liệt, nhÆ°ng thể xác của chà ng đã rá»i rã không tuân theo ý chà của chà ng.
Trong Ä‘an Ä‘iá»n của chà ng chỉ còn má»™t hÆ¡i thở mong manh. Chà ng biết rằng mình hắt hÆ¡i thở nà y ra thì chÃnh là lúc mình phải vÄ©nh biệt cõi Ä‘á»i.
Nhắm nghiá»n cặp mắt, ém là n hÆ¡i cuối cùng và o táºn Ä‘an Ä‘iá»n, chà ng xuôi tay nhắm mắt, để mặc thể xác của mình cho cÆ¡n hải triá»u mặc tình dồi dáºp...
Chà ng nghe thấy thân hình của mình theo đợt sóng mà trồi lên, rồi lại sụp xuống, rồi lại trồi lên, đem đến cho thần kinh của chà ng một cảm giác cực kỳ hỗn loạn...
Rồi chà ng mê man Ä‘i lúc nà o không biết, chỉ còn mÆ¡ mà ng cảm giác thân hình của mình cứ dồi dáºp liên miên trÆ°á»›c cÆ¡n bão táp phong ba.
Tai ù thêm...
Mắt mỠthêm...
Tứ chi rã rá»i...
Thần trà mơ mà ng...
* * * * *
BÃch CÆ¡ vốn là ngÆ°á»i quen sống vùng bá» biển nên biết rằng xác của ngÆ°á»i chết Ä‘uối trông dá»… sợ lắm, nà ng muốn má»™t mình nà ng chuốc lấy cái lo sợ hão huyá»n đó.
Quay đầu lại, thấy Má»™ Dung Ngá»c Ä‘ang cÆ°á»i nham nhở, nà ng khẽ cau mà y bảo :
- Má»™ Dung Ngá»c, ta và Lệ Quân Ä‘i xem ngÆ°á»i chết Ä‘uối, mi Ä‘i hay không thì bảo?
Má»™ Dung Ngá»c vuốt lấy những giá»t nÆ°á»›c lấm tấm trên mặt mình, nói rằng :
- Nhị vị cô nương có đi thì tôi cũng theo cho vui.
BÃch CÆ¡ nhoẻn miệng cÆ°á»i rồi khoát tay Tần Lệ Quân. NhÆ° hai con bÆ°á»›m, hai nà ng lượn nhanh vá» phÃa trÆ°á»›c. Má»™ Dung Ngá»c lủi thủi bÆ°á»›c theo sau.
Ngắm nhìn mái tóc huyá»n buông xuống hai bá» vai tròn trịa của Tần Lệ Quân, Má»™ Dung Ngá»c liếm môi mình mà nghÄ© :
- Hừ! Tuyệt đẹp! Vị hôn thê của ta tuy là ngÆ°á»i đẹp nhÆ°ng khó tÃnh quá. NhÆ° má»™t đóa hoa hồng có gai, không biết chừng nà o má»›i hái được. Con nhá» nà y ngây thÆ¡ ngá»™ nghÄ©nh, để ta thá» má»™t vố xem sao...
Hắn khe khẽ huýt gió qua một thái độ cực kỳ khinh bạc, và tất tả chạy theo...
Trong chá»›p mắt, cả ba ngÆ°á»i Ä‘á»u qua bên kia ven rừng. BÃch CÆ¡ nhác trông thấy gÆ°Æ¡ng mặt của ngÆ°á»i chết Ä‘uối bất giác rụng rá»i. Nà ng nghÄ© :
- Trá»i... sao mà giống ÄÆ°á»ng Luân đến thế.
Tần Lệ Quân lo lắng nói :
- Biết đâu hắn chưa chết!
Má»™ Dung Ngá»c cÆ°á»›p lá»i :
- Nếu nó còn một hơi thở, thì ngu huynh có cách cứu sống.
Lệ Quân quay phắt lại há»i :
- Tháºt Æ°?
Má»™ Dung Ngá»c trả lá»i đầy tin tưởng :
- Tháºt chứ!
Dứt lá»i, chà ng cúi xuống láºt ngá»a ÄÆ°á»ng Luân ra và sá»a cho tay chân ngay lại.
BÃch CÆ¡ kêu lên má»™t tiếng kinh hoà ng, vì cái xác chết kia chÃnh tháºt là ÄÆ°á»ng Luân.
Tần Lệ Quân cũng hốt hoảng nói :
- À! Thì ra là hắn...
Rồi nà ng cúi xuống, áp tai và o ngá»±c của ÄÆ°á»ng Luân mà lắng tai nghe ngóng. Mái tóc Ä‘en huyá»n của nà ng xõa lên lồng ngá»±c Æ°á»›t men của ÄÆ°á»ng Luân. Má»™ Dung Ngá»c thấy váºy rùng vai tá» vẻ bá»±c tức.
Trên gÆ°Æ¡ng mặt Ä‘ang ứa lệ của BÃch CÆ¡ cÅ©ng thoáng hiện lên và i nét kinh hoà ng.
Tim nà ng Ä‘áºp mạnh, nà ng hối háºn lắm vì rằng trÆ°á»›c đây không lâu, nà ng còn Ä‘ang oán trách ÄÆ°á»ng Luân.
Bây giá» thì ÄÆ°á»ng Luân chết tháºt rồi, nà ng nghe thấy tâm can của mình tan nát...
Chợt Tần Lệ Quân ngẩng đầu dáºy, cặp mắt của nà ng long lên, thốt ra mắt tiếng mừng rỡ :
- Tim hắn hãy còn Ä‘áºp...
Nhảy nhổm lên nhÆ° ngÆ°á»i bị Ä‘iện giáºt, má»™t nguồn hy vá»ng Ä‘em đến sinh lá»±c và phấn khởi cho BÃch CÆ¡. Nà ng bay vù tá»›i trÆ°á»›c mặt ÄÆ°á»ng Luân nhÆ° má»™t cánh bÆ°á»›m, nÃu cánh tay xanh xao giá lạnh của chà ng, BÃch CÆ¡ bắt đầu bắt mạch.
Sắc mặt của nà ng từ từ mừng rỡ, lẩm bẩm nói :
- Quả tháºt còn sống!
Tần Lệ Quân thò tay ra vuốt mặt của ÄÆ°á»ng Luân mà nói :
- À... hắn ta Ä‘ang cÆ°á»i!
Má»™ Dung Ngá»c huýt lên má»™t tiếng sáo, háºm há»±c nói :
- Tháºt là má»™t tay hảo hán!
BÃch CÆ¡ liếc nhìn Tần Lệ Quân, trong lòng nà ng nghi ngại lắm. Cá» chỉ thân máºt của Tần Lệ Quân là m cho nà ng pháºp phồng lo sợ.
Khẽ cau mà y, BÃch CÆ¡ há»i :
- Lệ Quân, mi quen biết vá»›i ngÆ°á»i nà y?
Tần Lệ Quân không biết nói dối, khai ngay :
- Quen chứ!
BÃch CÆ¡ mỉm cÆ°á»i chua chát và đầy vẻ ma quái :
- Nó đối với mi thế nà o?
Lệ Quân đã từng nghe cha mình hình dung nụ cÆ°á»i ma quái của BÃch CÆ¡, nên má»—i khi thấy BÃch CÆ¡ cÆ°á»i là thấp thá»m lo âu, vá»™i và ng ngoảnh nhìn sang chá»— khác.
Äôi mắt của nà ng nhìn và o khuôn mặt của ÄÆ°á»ng Luân, nà ng thÆ¡ ngây trả lá»i :
- Hắn đối vá»›i tôi tốt lắm nhÆ°ng mà cha tôi chẳng thÃch hắn, bảo tôi không nên đến gần hắn!
NgÆ°á»i nói thì vô tình, mà kẻ nghe lại cố ý. BÃch CÆ¡ Ma nữ lại mỉm cÆ°á»i, nhÆ°ng tháºt ra trong lòng Ä‘au Ä‘á»›n lắm. Nà ng thoáng nghÄ© tháºt nhanh, ngà y hôm ấy sở dÄ© ÄÆ°á»ng Luân không đếm xỉa đến mình có lẽ vì chà ng đã quen biết Tần Lệ Quân thì phải...
Ngá»n lá»a ghen tức lại dâng lên trong lòng, BÃch CÆ¡ háºm há»±c liếc nhìn Tần Lệ Quân, nói thầm trong dạ :
- Nà ng có đẹp chá»— nà o đâu? Tóc tai rối bên, quần áo xốc xếch, tháºt là man rợ! À... hay là ÄÆ°á»ng Luân mê chá»— thÆ¡ ngây của con nà y, nó đã từng bảo ta là chua ngoa, quá»· quyệt kia mà ...
Nghiến răng kèn kẹt, BÃch CÆ¡ bá» Ä‘i, nà ng không đếm xỉa đến ÄÆ°á»ng Luân nữa.
NhÆ°ng khi nhìn thấy cái xác đầm đìa những nÆ°á»›c, máu me be bét của ÄÆ°á»ng Luân, hÆ¡i giáºn của nà ng dịu xuống. Nà ng thở dà i, quay lại bảo :
- Má»™ Dung Ngá»c, mi bảo rằng mi có thể cứu sống ngÆ°á»i nà y?
Má»™ Dung Ngá»c cÆ°á»i niá»m nở :
- Việc nà y dễ giải quyết.
BÃch CÆ¡ khoát tay truyá»n lệnh :
- Thôi đừng huênh hoang, khoác lác. Dá»i hắn ra sau háºu viện trÆ°á»›c đã.
Má»™ Dung Ngá»c không bằng lòng, nhÆ°ng lại không muốn nghịch ý ngÆ°á»i đẹp, miá»…n cưỡng cúi xuống nhặt cái xác ÄÆ°á»ng Luân.
Tần Lệ Quân vuốt mái tóc của chà ng, lo lắng nói :
- Mộ Dung ca ca, đừng kẹp chặt lắm...
Má»™ Dung Ngá»c cÆ°á»i há» há», nói rằng :
- Cô cứ yên chÃ, tôi bảo đảm không kẹp chết “vị hôn phu†của cô đâu mà sợ.
Tần Lệ Quân mặc dầu thÆ¡ ngây nhÆ°ng cÅ©ng nghe thấy mình hổ thẹn, Ä‘á» bừng đôi má, quắc mắt nhìn Má»™ Dung Ngá»c.
Hắn lại buông ra má»™t chuá»—i cÆ°á»i thÃch thú là m nhÆ° đổ thêm dầu và o ngá»n lá»a Ä‘ang bừng cháy trong thâm tâm của BÃch CÆ¡.
Má»™ Dung Ngá»c vác ÄÆ°á»ng Luân lên vai, chạy vá» phÃa háºu viện, vừa Ä‘i hắn vừa nghÄ© thầm :
- Cái thằng nà y ta quen mặt lắm, dÆ°á»ng nhÆ° đã từng gặp ở đâu thì phải... May phÆ°á»›c cho mà y, ngÆ°á»i thân máºt vá»›i mà y là Lệ Quân chá»› không phải BÃch CÆ¡, nếu vị hôn thê của ta mà tá» vẻ quyến luyến vá»›i mi nhÆ° thế thì ta nhất quyết lấy mạng mi má»›i nghe...
Thần trà của ÄÆ°á»ng Luân lần lần tỉnh táo, mÆ¡ mà ng nhÆ°á»›ng mắt lên, chà ng lấy là m lạ...
Chà ng còn nhá»› mình rã rá»i cÆ¡ thể, trôi nổi trong cÆ¡n sóng gió nhÆ°ng bây giá» cá»› sao thân hình của mình ấm áp dị thÆ°á»ng.
Chà ng còn nhá»›, tai mình, miệng mình, mÅ©i mình thảy Ä‘á»u chứa đầy những dòng nÆ°á»›c biển mặn mòi, chua chát. NhÆ°ng cá»› sao bây giá» chà ng lại mÆ¡ mà ng dÆ°á»ng nhÆ° ngá»i thấy má»™t là n hÆ°Æ¡ng thoang thoảng.
TrÆ°á»›c mắt chà ng là má»™t chiếc giÆ°á»ng ngà xinh xắn, bốn bá» trÆ°á»›ng phủ mà n che.
Trên tÆ°á»ng treo đầy những tranh quà giá, do thủ bút của những tay há»a sÄ© nổi danh Ä‘Æ°Æ¡ng thá»i.
Trong má»™t góc tÆ°á»ng có má»™t chiếc trÆ°á»ng ká»·, chạm trổ theo kiểu TÆ°Æ¡ng Phi. Bà n ghế toà n là danh má»™c, trong má»™t chiếc lá» sứ Ä‘á»i nhà Tống cắm mai rá»±c rỡ, tô Ä‘iểm cho gian phòng thêm phần xinh lịch.
ÄÆ°á»ng Luân tá»± há»i mình :
- Äây là đâu? Tại sao ta lạc đến đây?
Sá» lại thân mình, ban nãy Æ°á»›t loi ngoi lóp ngóp mà bây giá» lại mặc má»™t bá»™ quần áo khô ráo. Chà ng muốn trá»—i dáºy nhÆ°ng mà tứ chi rá»i rã nên lại nằm yên.
Chà ng nghe thấy mình đói lắm, bao tỠréo lên ầm ĩ... chà ng cần phải ăn...
Má»™t mùi thÆ¡m của cÆ¡m cháo phất ngang qua mÅ©i. Quay đầu nhìn lại, chà ng thấy bên giÆ°á»ng trên má»™t chiếc ká»· trà đặt má»™t chén cháo hÆ°Æ¡ng thÆ¡m phÆ°ng phức.
Không khách khứa nữa, ÄÆ°á»ng Luân run rẩy thò tay ra bÆ°ng lấy chén cháo và ăn thẳng má»™t hÆ¡i cạn chén.
NgÆ°á»i đầu bếp tháºt khéo tay. Chén cháo nà y há»™t nà o há»™t nấy to nhÆ° há»™t ngá»c, trong bát cháo trắng lại Ä‘iểm thêm và i hạt nông liên, và i miếng long nhãn, đôi ba cà nh hoa ngá»c lan và kèm thêm mấy quả táo. Bát cháo tháºt Ä‘em đến nhiá»u công hiệu...
Vừa nuốt xong, ÄÆ°á»ng Luân nghe thấy Ä‘an Ä‘iá»n của mình ấm áp dị thÆ°á»ng, thần trà bắt đầu tỉnh táo hÆ¡n xÆ°a.
Chà ng đảo mắt nhìn quanh bốn bỠđể khảo sát gian phòng một lần nữa.
Bá»—ng chà ng giáºt nẩy mình, vì chà ng nhá»› bên lÆ°ng mình còn má»™t váºt quan trá»ng. Thò tay ra phÃa sau, hú hồn... võ gÆ°Æ¡m Há»a Long thần kiếm vẫn còn Ä‘eo bên mình, lóng lánh sáng ngá»i.
ÄÆ°á»ng Luân thở phà o má»™t hÆ¡i nhẹ nhõm, vừa muốn trồi dáºy thì bên tai chà ng vang lên má»™t câu nói thanh tao trong trẻo, nhÆ° tiếng oanh, tiếng yến hót trên đầu ngá»n liá»…u :
- Chắc giỠnà y... hắn đã thức?
ÄÆ°á»ng Luân nghe có tiếng ngÆ°á»i, vá»™i và ng nằm yên trở lại trên mặt giÆ°á»ng, giả vá» ngủ say, nhÆ°ng khẽ hé mà mắt ra để nhìn ngÆ°á»i má»›i đến.
Thế rồi bức mà ng nhẹ nhà ng khoát lên, có hai đứa nữ tỳ áo trắng, vẻ mặt dÆ°á»ng nhÆ° quen thuá»™c lắm thì phải.
Má»™t đứa tay nâng má»™t chiếc mâm Ä‘Ã n hÆ°Æ¡ng, bên trên có đặt má»™t bát cháo, khói lên nghi ngút. Còn má»™t đứa thì tay cầm má»™t lưỡi Ä‘oản kiếm sáng ngá»i, thần sắc không được bình tÄ©nh.
ÄÆ°á»ng Luân trống ngá»±c đánh thình thịch, vá»™i và ng nắm chặc bà n tay lại, để hết tinh thần chỠđợi ứng chiến...
Chợt nghe một nà ng nói :
- Ủa... hắn còn ngủ!
Có tiếng tặc lưỡi :
- Äừng là m huyên náo, hắn vừa má»›i thức đấy, mi xem bát cháo kia còn đâu?
Má»™t là n hÆ°Æ¡ng thoang thoảng xông và o mÅ©i của ÄÆ°á»ng Luân, thÃnh giác và khứu giác cho chà ng biết hai nà ng thiếu nữ kia Ä‘ang tiến đến bên giÆ°á»ng.
Bỗng một trong hai nà ng thở dà i, nói :
- NgÆ°á»i tháºt đẹp, hèn chi mà ta xem thần sắc của tiểu thÆ° cùng Tần cô nÆ°Æ¡ng thảy Ä‘á»u có vẻ lạ.
Má»™t đứa tỳ nữ cắm chặt lưỡi kiếm trên bà n, Ä‘oạn quay lại véo tai của đứa kia, cÆ°á»i rằng :
- Mi chớ có nói nhảm, ta vỠthưa lại với tiểu thư thì mi tan xác!
Có tiếng trả lá»i :
- Ta nói tháºt đấy chứ. Xem khà sắc của tiểu thÆ° dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘au buồn lắm. Tiểu thÆ° bảo ta mang lưỡi Ä‘oản kiếm nà y đến đây không biết có ý gì.
- Ta Ä‘oán thì không sai, nhÆ°ng nói cho mi biết, mi đừng Ä‘a sá»±, kể lại cho ngÆ°á»i khác nghe. Nếu tiểu thÆ° mà bắt được ắt hai đứa ta mất mạng.
- Tôi tuyệt đối giữ bà máºt, chị cứ yên chÃ!
- Mi kỠtai sang đây!
ÄÆ°á»ng Luân vá»™i và ng vểnh tai lên nghe ngóng, cố nuốt lấy từng chữ, từng chữ của đứa nữ tỳ kia :
- ... theo sá»± nháºn xét của ta thì dÆ°á»ng nhÆ° hai chị em của tiểu thÆ° thảy Ä‘á»u quen biết vá»›i cáºu nà y... vì váºy mà cả hai Ä‘á»u đạp đổ cái ghè tÆ°Æ¡ng chứ gì...?
Có tiếng cÆ°á»i nhÆ° nắc nẻ :
- À! Thì ra thế!
Hai ngÆ°á»i ôm bụng cÆ°á»i rÅ© rượi, bốn con mắt đăm đăm nhìn khuôn mặt khôi ngô Ä‘Ä©nh đạc của ÄÆ°á»ng Luân, rồi lại xầm xì và i câu mà ÄÆ°á»ng Luân nghe không rõ. Äoạn hai ngÆ°á»i má»›i nÃu kéo nhau mà bÆ°á»›c ra ngoà i.
Lắng tai nghe, chá» cho bÆ°á»›c chân hỠđã Ä‘i xa lắm rồi ÄÆ°á»ng Luân má»›i trở mình ngồi dáºy. Chà ng vá»› lấy bát cháo hÆ°Æ¡ng thÆ¡m ngà o ngạt kia nuốt lấy nuốt để má»™t hÆ¡i ngon là nh rồi má»›i thò tay lên bà n nhổ lấy thanh Ä‘oản kiếm.
Kiếm và o tay là ÄÆ°á»ng Luân giáºt mình đánh thót, vì rằng đó chÃnh là lưỡi Thủy Vân mà chà ng đã trân trá»ng tặng cho ngÆ°á»i yêu của mình là BÃch CÆ¡.
Vừa mừng, vừa sợ...
Mừng là mừng cho mình đã thoát khá»i cảnh bão tố phong ba mà sống trở lại trên dÆ°Æ¡ng thế, lại lá»t và o nhà của BÃch CÆ¡.
Sợ là sợ cho BÃch CÆ¡ đã trao trả lại lưỡi Thủy Vân Ä‘oản kiếm cho mình. Äây là má»™t sá»± tượng trÆ°ng cho mối tình của chà ng và nà ng... Hay là nà ng đã quyết định trao thân cho Má»™ Dung Ngá»c?
ÄÆ°á»ng Luân cắn chặt môi mình, cố gắng đè nén nguồn tâm tÆ° hoảng loạn. Châu thân Ä‘au Ä‘á»›n nhÆ° dần, chà ng cảm thấy mình mệt mõi lắm.
Trầm ngâm má»™t chút, ÄÆ°á»ng Luân gắng gượng sá»a soạn lại quần áo của mình, cầm lấy võ thanh Há»a Long thần kiếm, rón rén bÆ°á»›c ra ngoà i.
TrÆ°á»›c khi Ä‘i, chà ng xếp gá»n mùng má»n lại thoáng trông dÆ°á»ng nhÆ° chà ng còn nằm ở trong mùng.
Nhẹ nhà ng đẩy cá»a ra, má»™t vùng cảnh trà xanh tÆ°Æ¡i bên ngoà i liá»n Ä‘áºp và o mắt của chà ng... đó là khu vÆ°á»n hoa xinh tÆ°Æ¡i, cảnh váºt nghìn tÃa muôn hồng. Äá»n Ä‘Ã i lâu các thảy Ä‘á»u kiến trúc tinh vi, sÆ¡n phết huy hoà ng, tráng lệ.
Nhún mình bay lên má»™t bồn cá», trông theo hình thế bà n cá». Chân vừa đứng vững chà ng định rảo bÆ°á»›c vá» phÃa cá»a vòng nguyệt để tìm lối ra, bá»—ng thoáng nghe có tiếng má»™t ngÆ°á»i thiếu nữ kêu lên má»™t tiếng kinh hoà ng.
ÄÆ°á»ng Luân vá»™i và ng rạp mình xuống, bò và o má»™t khóm hoa gần đó, sẽ lén nhìn ra ngoà i.
Chà ng nhác trông thấy trên má»™t con Ä‘Æ°á»ng lát đá hoa rá»™ng rãi có má»™t cặp trai gái ăn mặt cá»±c kỳ diá»…m lệ, Ä‘ang tần ngần đứng đấy.
Bên lÆ°ng của chà ng thiếu niên kia có Ä‘eo má»™t thanh kiếm cổ. Thái Ä‘á»™ của ngÆ°á»i nà y cá»±c kỳ hà o hoa phong nhã. Nà ng thiếu nữ kia khẽ nạt má»™t tiếng, ÄÆ°á»ng Luân giáºt mình nhìn kỹ, thì ra đó là ngÆ°á»i đẹp Tần Lệ Quân.
Má»™ Dung Ngá»c huýt lên má»™t tiếng sáo cá»±c kỳ khinh bạc, cÆ°á»i hi hi nói :
- Lệ Quân em ơi, đi đâu đó?
Lệ Quân châu má», há»n dá»—i trả lá»i :
- Ta muốn đi đâu thì đi, mi không cần phải biết.
Má»™ Dung Ngá»c lại cÆ°á»i nhăn nhó :
- Thôi thì ta không cần biết, nhÆ°ng mà nÆ¡i đây vắng vẻ không ngÆ°á»i, chúng ta tâm tình má»™t chút thì có sao?
Tần Lệ Quân lắc đầu lia lịa :
- Không có gì đáng để tâm tình!
Dứt lá»i, bằng má»™t Ä‘á»™ng tác vô cùng lanh lẹ, nà ng lÆ°á»›t xéo qua trÆ°á»›c mặt của Má»™ Dung Ngá»c định trốn...
NhÆ°ng mà ... nà ng nhanh, Má»™ Dung Ngá»c còn nhanh hÆ¡n nữa. Trong má»™t cái chá»›p mắt, hắn đã đảo mình, cháºn đầu lấy Tần Lệ Quân.
Má»™ Dung Ngá»c cÆ°á»i nham nhở, nói rằng :
- Nghe đâu lệnh Ä‘Æ°á»ng khi còn trẻ, dung nhan đẹp đẽ hÆ¡n cô bá»™i phần phải chăng?
Tần Lệ Quân hÆ¡i giáºn trút trà n hông, thình lình mở bừng cặp mắt, há»i :
- Sao mi biết? Äẹp nhÆ° thế nà o?
Má»™ Dung Ngá»c vui vẻ trả lá»i :
- Äẹp nhÆ° cô nÆ°Æ¡ng bây giá» váºy, nghÄ©a là có má»™t cặp mắt to, má»™t đôi môi Ä‘á» và ...
Tần Lệ Quân nạt :
- Dang ra, đừng nói nhảm...
Nói rồi bất thần thò cánh tay ra xô mạnh má»™t cái và o giữa ngá»±c của Má»™ Dung Ngá»c, định cÆ°á»›p lấy con Ä‘Æ°á»ng mà đi...
NhÆ°ng cánh tay ngà ngá»c của nà ng vừa vÆ°Æ¡n ra thì Má»™ Dung Ngá»c đã nhanh nhÆ° chá»›p, dùng thế Tiểu cầm nã khóa chặt lấy mạch máu của nà ng và bà n tay của hắn lại tiếp tục thò ra, chá»™p lấy cánh tay còn lại của Tần Lệ Quân, rồi khóa trái ra phÃa sau bằng má»™t Ä‘á»™ng tác vô cùng lanh lẹ.
Hắn cÆ°á»i há»nh hệch và o tai của Tần Lệ Quân mà bảo nhá» :
- Cô muốn tôi thả cô ra cÅ©ng được, nhÆ°ng phải thuáºn vá»›i tôi má»™t Ä‘iá»u kiện.
Tần Lệ Quân vừa định kêu lên ầm Ä©, nhÆ°ng liếc thấy sắc mặt của Má»™ Dung Ngá»c vui vẻ mỉm cÆ°á»i, không lá»™ vẻ ác ý. Vả lại, nà ng Ä‘ang là m má»™t việc lén lút nên không muốn kinh Ä‘á»™ng má»i ngÆ°á»i.
Nà ng thở dà i há»i :
- Äiá»u kiện gì?
Má»™ Dung Ngá»c khẽ nhÆ°á»›ng chân mà y, phì cÆ°á»i nói :
- Cô cho tôi hôn một miếng...
Tần Lệ Quân Ä‘á» bừng sắc mặt. Nằm gá»n trong cái thế Tiểu cầm nã mà trống ngá»±c đánh rầm rầm.
Nà ng vùng dáºy, trong hai cánh tay sắt thép của Má»™ Dung Ngá»c mà kêu lên :
- Buông ta ra... bằng không ta kêu to lên tiếng bây giá».
Má»™ Dung Ngá»c rùng vai, bÄ©u môi nói :
- Kêu lên Ä‘i... hừ... nếu cô không bằng lòng cho tôi hôn, không những tôi không buông ra mà còn Ä‘i mách vá»›i phụ thân cô rằng cô và con BÃch CÆ¡ cứu thằng nhá» kia, dấu ở sau háºu viện.
Câu nói nà y quả nhiên có hiệu lá»±c. Tần Lệ Quân giá»±t mình rồi nằm êm trong tay của Má»™ Dung Ngá»c, đầu cúi xuống mà đôi má Ä‘á» bừng.
ÄÆ°á»ng Luân thấy váºy, máu nóng bừng bừng sôi lên, chà ng nhìn gã thanh niên đó, chÃnh là ngÆ°á»i mà mình thoáng trông thấy qua má»™t lần :
Má»™ Dung Ngá»c!
Chà ng vốn cho vị hôn phu của BÃch CÆ¡ là má»™t ngÆ°á»i Ä‘oan trang, chÃnh chắn, nà o ngá» bây giá» rõ lại, chẳng qua là má»™t thằng vô lại, thuá»™c phÆ°Æ¡ng vấn liá»…u, tầm hoa...
ÄÆ°á»ng Luân nắm chặt má»™t hòn đá trong tay, mồ hôi toát ra nhÆ° tắm...
Má»™ Dung Ngá»c há»i gằn lại :
- Cô bằng lòng hay không thì bảo.
Tần Lệ Quân gượng gạo gáºt đầu, trả lá»i nho nhá» :
- Bằng lòng...
Má»™ Dung Ngá»c ha hả cÆ°á»i, chÃnh và o lúc anh ta ghì sát thân hình kiá»u diá»…m của Tần Lệ Quân và o lòng và chÃnh và o lúc hòn đá trong tay của ÄÆ°á»ng Luân sắp sá»a bay và o đầu của Má»™ Dung Ngá»c thì bá»—ng... Tần Lệ Quân ngẩng phắt đầu dáºy, cô chá»›p nhanh cặp mắt bồ câu Æ°á»›t rượt, đẩy nhẹ Má»™ Dung Ngá»c ra rồi nói nho nhá» :
- Mi chỠmột chút...
Má»™ Dung Ngá»c trố mắt :
NgÆ°á»i đẹp hối háºn rồi Æ°?
Tần Lệ Quân trao cho tên sở khanh má»™t cái nhìn huyá»n bÃ, Ä‘oạn nói :
- Ta không hối háºn...
Nói rồi quay đầu đi chỗ khác...
ÄÆ°á»ng Luân bá»—ng nghe nà ng huýt lên má»™t hồi còi lanh lảnh. Hồi còi lúc bổng lúc trầm, lúc nhặt lúc khoan...
ÄÆ°á»ng Luân giáºt mình, vì chÃnh chà ng đã nghe táºn tai tiếng còi nà y dÆ°á»›i hầm sâu khi chà ng chạm mặt Tần Lệ Quân lần thứ nhất.
Còn đang ngẩn ngơ vừa đúng lúc tiếng còi chấm dứt.
Tần Lệ Quân vuốt tóc mình, nhoẻn má»™t nụ cÆ°á»i tÆ°Æ¡i hÆ¡n hoa, từ từ khép nhẹ hai hà ng mi cong vút, bảo nho nhá» :
- Nà o, muốn hôn thì cứ hôn đi.
Bá»™ Ä‘iệu của nà ng cá»±c kỳ khiêu gợi, là m cho Má»™ Dung Ngá»c hồn phách dáºt dá»... phi thÆ°á»ng đắc ý, hắn buông ra mấy tiếng cÆ°á»i khoái trá, rồi thò tay ra ghì chặt lấy vai của Tần Lệ Quân và từ từ cuối xuống...
ChÃnh và o lúc bốn và nh môi sắp sá»a gắn chặt và o nhau, bá»—ng nhiên... Má»™ Dung Ngá»c nhảy nhổm lên, rú lên má»™t tiếng kinh hoà ng...
Buông vá»™i ngÆ°á»i ngá»c ra, hắn nhìn xuống, thấy má»™t con rắn chiá»u dà i hÆ¡n hai thÆ°á»›c, Ä‘ang quấn chặt và o bắp vế của mình, phùng mang trợn mắt, thè lưỡi ra chá»±c Ä‘á»›p.
Má»™ Dung Ngá»c bay hồn bạt vÃa, kêu trá»i ầm Ä©.
Hắn vốn là má»™t tay danh gia cao thủ, từng trải không biết bao nhiêu trÆ°á»ng tranh đấu, gian nan nguy hiểm khôn lÆ°á»ng mà không há» chồn lòng, chá»™t dạ, nhÆ°ng có tánh hay sợ rắn. Bây giá» bất thần bị nó quấn chặt nên chỉ có nÆ°á»›c run rẩy mà than trá»i...
Tần Lệ Quân trổ má»™t ngón khinh công tuyệt diệu tháo lui ba bÆ°á»›c, ôm bụng cÆ°á»i ngặt ngoẻo. Nà ng nói qua tiếng cÆ°á»i dòn nhÆ° bắp :
- Má»™ Dung Ngá»c... mi trúng kế rồi!
Má»™ Dung Ngá»c mặt mà y tái mét, nói lá»›n tiếng :
- Trá»i Æ¡i! Lệ Quân Æ¡i... ta đùa tà thôi, ngÆ°á»i đẹp mau Ä‘uổi nó Ä‘i, bằng không... tôi kêu cứu bây giá»!
Tần Lệ Quân vừa cÆ°á»i vừa nói :
- Ai bao mi cắt cớ? Ta không đuổi!
Nói rồi xoay mình lại, định Ä‘i vá» phÃa cá»a vòng bán nguyệt. Má»™ Dung Ngá»c réo ầm Ä© :
- Lệ Quân ơi! Cứu ta...
Tần Lệ Quân vốn ngÆ°á»i có tâm địa nhân từ, vừa má»m lòng, định quay lại Ä‘uổi rắn, chợt nghe má»™t tiếng hét vang lừng trá»—i dáºy :
- Äồ vô dụng!
Rồi má»™t chiếc bóng má» thoạt hiện bên cá»a và lÆ°á»›t ngang qua mặt của Tần Lệ Quân nhanh không thể tả...
Rồi má»™t Ä‘Æ°á»ng gÆ°Æ¡m sáng ngá»i lóe lên, quấn chặt lấy thân hình của Má»™ Dung Ngá»c...
Quay đầu nhìn lại, Tần Lệ Quân thấy con rắn yêu của mình lả tả đứt ra hÆ¡n mÆ°á»i Ä‘oạn...
ÄÆ°á»ng Luân giáºt mình đánh thót, vì Ä‘Æ°á»ng gÆ°Æ¡m khéo léo kia không há» chạm đến má»™t chút da thịt của Má»™ Dung Ngá»c.
ÄÆ°á»ng gÆ°Æ¡m khéo léo đó, nếu không là má»™t tay cao thủ thượng thừa thì không thể nà o sá» dụng được nổi. Không cần suy nghÄ© cÅ©ng có thể Ä‘oán ngay ra ngÆ°á»i ấy chÃnh là Tây PhÆ°Æ¡ng Kiếm Thánh Má»™ Dung Kim.
Má»™ Dung Kim quắc mắt nhìn Tần Lệ Quân má»™t cách giáºn dữ rồi quay sang hét Má»™ Dung Ngá»c.
- Äồ vô dụng, đến má»™t con nhá» miệng còn hôi sữa nhÆ° váºy mà giải quyết không xong thì tháºt hổ mang danh là con của Tây PhÆ°Æ¡ng Kiếm Thánh. Ngà y thÆ°á»ng ta dạy mi những gì?
Má»™ Dung Ngá»c xuôi tay, hổ thẹn thÆ°a rằng :
- Phụ thân dạy con tay phải lanh, mắt phải lẹ, để dụ đối phương và o tỠđịa...
Tây PhÆ°Æ¡ng Kiếm Thánh gáºt gù :
- Váºy mà mi giải quyết con nhá» nà y không xong thì tháºt là đồ vô dụng.
Nói rồi lại lÆ°á»m lÆ°á»m nhìn Tần Lệ Quân không chá»›p mắt.
Tần Lệ Quân kinh hãi, thối lùi tháºt xa.
NhÆ°ng chợt có má»™t chuá»—i cÆ°á»i ha hả vang lên, má»™t chiếc bóng má» thoáng hiện. Và khi dừng gót, ngÆ°á»i ta thấy đó là má»™t gã trung niên có má»™t tÆ° thái khà độ hà o hoa phong nhã.
Tần Lệ Quân kêu lên một tiếng :
- Cha Æ¡i...
Rồi bay vù tá»›i nép mình bên cạnh của Ngá»c Diện Phan An.
Tần Kiệt nắm lấy tay con mình vuốt mái tóc quấn, an ủi, đồng thá»i trợn mắt nhìn Tây PhÆ°Æ¡ng Kiếm Thánh, ông ta nói :
- Hay cho Má»™ Dung Ngá»c, may rằng con gái của nhà há» Tần không chết trong tay của nhà Má»™ Dung, bằng không thì...
Mộ Dung Kim khẽ cau mà y, quay lại bảo con mình :
- Mi có nghe không, mau bÆ°á»›c ra mà tạ tá»™i vá»›i Tần tiá»n bối.
Má»™ Dung Ngá»c rùng vai, mà vẫn đứng im không nhúc nhÃch, thái Ä‘á»™ cá»±c kỳ cao ngạo.
Tần Kiệt trong lòng căm giáºn lắm, nhÆ°ng vẫn nể cái tên Tây PhÆ°Æ¡ng Kiếm Thánh nên không dám lá»™ sắc giáºn ra ngoà i nét mặt.
Vả lại chuyến Ä‘i nà y của ông ta cốt muốn tìm Hải Ma để thanh toán, để báo mối thù mà mình vẫn căm há»n Kim Ngá»c Kỳ HÆ°Æ¡ng. Má»™t mình Hải Ma đã là má»™t việc đáng lo, bây giá» xÃch mÃch thêm vá»›i Tây PhÆ°Æ¡ng Kiếm Thánh, váºy chẳng hóa ra kế hoạch của mình sẽ tiêu tan thà nh mây khói.
Chợt nghe Má»™ Dung Kim nói vá»›i Má»™ Dung Ngá»c rằng :
- Ta bảo mi đồ vô dụng thì quả tháºt là đồ vô dụng, cứ lo trò chuyện vá»›i gái mà quên Ä‘iá»u cần thiết của ngÆ°á»i luyện võ là tai nghe tám phÆ°Æ¡ng, mắt trông bốn hÆ°á»›ng. Mi có biết rằng có kẻ Ä‘ang ẩn nấp gần đây chăng?
Má»™ Dung Ngá»c kinh ngạc trả lá»i :
- Con... con không biết!
Má»™ Dung Kim háºm há»±c, rút từ trong ống tay áo của mình ra ba mÅ©i kim nhá» mà dà i.
Bằng má»™t Ä‘á»™ng tác nhanh không thể tả, ông ta ném vù vá» phÃa hòn giả sÆ¡n, miệng thét :
- Äồ khốn kiếp, bò ra đây!
Ba mÅ©i kim thoát khá»i lòng bà n tay của lão, xé gió bay tá»›i vèo vèo, khà thế mãnh liệt còn hÆ¡n ba Ä‘Æ°á»ng tên bắn.
ÄÆ°á»ng Luân nấp sau hòn giả sÆ¡n, thấy ba mÅ©i kim chiếu thẳng và o ba đại huyệt của mình, chiá»u hÆ°á»›ng cá»±c kỳ chÃnh xác, bất giác trong dạ hãi kinh.
Tình thế bất đắc dÄ©, ÄÆ°á»ng Luân phải tung mình nhảy vá»t ra chá»— trống...
Má»™ Dung Kim không chá» cho hai chân ÄÆ°á»ng Luân chấm đất, lại tiếp tục ném thêm ba mÅ©i kim nữa, chia ra ba Ä‘Æ°á»ng thượng, trung và hạ Ä‘i tá»›i nhanh nhÆ° ba tia chá»›p.
ÄÆ°á»ng Luân cất lên má»™t tiếng hú tháºt dà i, vá»™i rút chiếc vá» Há»a Long thần kiếm, uốn mình theo Ä‘iệu NgÅ© hà nh bay vù ra xa hÆ¡n má»™t trượng.
Ở giữa không trung, chà ng xuống má»™t cái tấn Tiểu nã đảnh để nhÆ°á»ng cho hai mÅ©i trung và thượng lÆ°á»›t qua, rồi dùng vá» gÆ°Æ¡m gạt bắn mÅ©i kim Ä‘Æ°á»ng hạ Ä‘ang vèo vèo bay thẳng và o yết hầu.
Má»™t tiếng “cảng†vang lên, mÅ©i kim bị gạt bắn ra xa ba thÆ°á»›c mà ÄÆ°á»ng Luân nghe thấy tái tê hổ khẩu. Chà ng thở phà o má»™t hÆ¡i nhẹ nhõm, nghÄ© thầm :
- “Má»™ Dung Kim quả tháºt không hổ danh là Tây PhÆ°Æ¡ng Kiếm Thánh. Má»™t mÅ©i kim của nó cÅ©ng đủ là m cho ta phải e sợâ€.
ÄÆ°á»ng Luân bất thần xuất hiện là m cho Tần Lệ Quân mặt hoa thất sắc. Còn Tần Kiệt cà ng thêm kinh dị, ông ta không biết vì sao mà ÄÆ°á»ng Luân không chết?
Thế rồi cÆ¡n giáºn của ông Ä‘á»u trút hết lên đầu của ÄÆ°á»ng Luân.
Cánh tay ông ta Ä‘ang nắm Lệ Quân kia cà ng thêm xiết chặt, dÆ°á»ng nhÆ° có cảm tưởng sợ thằng ÄÆ°á»ng Luân cÆ°á»›p lấy đứa con gái thân yêu của mình.
Má»™ Dung Kim trợn mắt, hằn há»c há»i :
- Mi là ai mà dám cả gan lẻn và o vÆ°á»n hoa? Mi muốn gì?
ÄÆ°á»ng Luân nghiêm sắc mặt, trả lá»i :
- Tôi há» ÄÆ°á»ng, tên Luân, Ä‘i ngang qua đây vì có chút tánh hiếu kỳ nên và o dạo vÆ°á»n hoa, không ngá» gặp ông, xin ông thứ cho...
Tần Kiệt thét :
- Äồ láo...
Lệ Quân ngây thơ, ngăn cha mình lại :
- Cha... hắn nói tháºt đấy, có láo đâu...
Tần Kiệt trừng mắt, nhìn con mình :
- Sao mi biết nó nói tháºt?
Lệ Quân hai má đỠbừng :
- Con đoán thế thôi.
Tần Kiệt là ngÆ°á»i đứng tuổi, đã Ä‘oán biết tâm trạng của con mình. Ông ta thở dà i nghÄ© thầm :
- Con gái lớn rồi, muốn bỠcha mà nhìn kẻ khác.
Trong lòng ông ta lại nổi cÆ¡n lá»a giáºn, ông ta tháºt muốn biếu cho ÄÆ°á»ng Luân má»™t chưởng để nó chết cho rồi.
ÄÆ°á»ng Luân mỉm cÆ°á»i, chắp tay xá chà o má»™t vòng, Ä‘oạn nói :
- Thằng há» ÄÆ°á»ng nà y có chá»— nà o không phải, kÃnh xin chÆ° vị tiá»n bối Ä‘á»™ lượng thứ cho... Vì chÆ° vị Ä‘á»u là những nhân váºt khôi nguyên trong là ng võ, chẳng lẽ Ä‘i hÆ¡n thua vá»›i má»™t thằng con trẻ. KÃnh chúc chÆ° vị an khang, ÄÆ°á»ng Luân xin giã biệt.
Nói rồi chà ng quay lưng đi thẳng.
NhÆ°ng Má»™ Dung Ngá»c buông ra hai tiếng lạnh lùng :
- Äứng im! Mi lảm nhảm dà i dòng định qua mặt ta, nhÆ°ng vải thÆ°a là m sao che được mắt thánh. TÆ° gia của Hải Ma đây, và o thì dá»… chứ ra thì khó lắm... con ạ!
ÄÆ°á»ng Luân cau mà y nhìn lại :
- Tiểu bối bảo sao?
Má»™ Dung Kim cÆ°á»i khắc bạc :
- Mi muốn Ä‘i khá»i nÆ¡i đây cÅ©ng được, nhÆ°ng hãy trao vá» Há»a Long thần kiếm và cả lưỡi gÆ°Æ¡m cho ta.
ÄÆ°á»ng Luân giáºt mình, nghÄ© rằng con mắt của lão già nà y tháºt tinh Ä‘á»i, thoáng nhìn qua đã biết đây là vá» lưỡi Há»a Long thần kiếm.
Lẽ ra chà ng được lá»i dặn của Nga Mi Nữ trao lưỡi gÆ°Æ¡m nà y táºn tay Má»™ Dung Ngá»c, nhÆ°ng bây giá» gÆ°Æ¡m đã nằm trong tay của Ngá»c Äảnh chân nhân, chỉ còn chiếc vá» nà y thì không tiện bá» trao trả.
Vả lại, lá»i nói của Má»™ Dung Kim đầy vẻ khinh bạc, nếu mình trao vá» gÆ°Æ¡m ra tá» ra mình là ngÆ°á»i nhu nhược.
Vì váºy mà chà ng cả cÆ°á»i bảo rằng :
- Ông là má»™t danh gia kiếm thủ, tất phải biết câu khuôn và ng thÆ°á»›c ngá»c của ngÆ°á»i cầm kiếm :
kiếm còn thì ngÆ°á»i còn, kiếm mất thì ngÆ°á»i mất chứ?
Má»™ Dung Kim lại cÆ°á»i Ä‘anh ác :
- Khẩu khà tháºt là cuồng loạn... Ngá»c đâu, bÆ°á»›c bắt nó cho ta.
Má»™ Dung Ngá»c cÆ°á»i rằng :
- Việc nà y dễ lắm.
Má»™ Dung Ngá»c Ä‘ang sôi sục căm há»n vì hắn vừa để sẩy má»™t con cừu non, nên tất cả mối giáºn thảy Ä‘á»u trút lên đầu của ÄÆ°á»ng Luân. Lại nữa, sẵn dịp trÆ°á»›c mắt mỹ nhân, hắn quyết trổ hết bình sanh sở há»c, nhồi ÄÆ°á»ng Luân má»™t tráºn, vừa để hả hÆ¡i vừa để lấy lòng ngÆ°á»i đẹp.
Vì váºy mà câu nói của Má»™ Dung Kim chÆ°a dứt thì thân hình của hắn đã lÆ°á»›t tá»›i nhÆ° bay, hai bà n tay thủ má»™t thế Phi ấn bản hiện, lÆ°á»›t sát và o Hồng môn của ÄÆ°á»ng Luân nhanh không thể tả...
Bằng má»™t Ä‘á»™ng tác vô cùng lanh lẹ, hắn trổ ra má»™t đòn, chụp và o giữa ngá»±c của ÄÆ°á»ng Luân, miệng hét :
- Nằm xuống, đồ khốn kiếp!
ÄÆ°á»ng Luân cắm vá»™i vá» gÆ°Æ¡m Há»a Long thần kiếm và o khe đá của hòn giả sÆ¡n rồi chá» cho hai bà n tay của đối phÆ°Æ¡ng sắp vừa va chạm đến mình, Ä‘oạn bất thần tạt sang cánh phải ba bÆ°á»›c...
Nhanh nhÆ° Ä‘iện, chà ng lánh khá»i miếng đòn cay Ä‘á»™c, rồi tung ra má»™t ngá»n Cổn Äại Tảo ÄÆ°á»ng cÆ°á»›c, cố tình là m cho Má»™ Dung Ngá»c phải cất mình lên ba thÆ°á»›c để trốn đòn.
Chỉ chá» có bấy nhiêu đó, ÄÆ°á»ng Luân bất thình lình trổ ra má»™t thế Hoà nh SÆ¡n Äả Bản, xỉa má»™t Ä‘Æ°á»ng thần tốc và o huyệt Âm Nang dÆ°á»›i rún của đối phÆ°Æ¡ng.
Má»™ Dung Ngá»c mặt mà y thất sắc, tức tối đổi trảo thà nh chỉ, vừa tá»± là m tan miếng đòn của mình để thừa thế chạm nhẹ và o tay của ÄÆ°á»ng Luân, mượn sức mạnh đó mà bay vù ra xa hÆ¡n má»™t trượng.
ÄÆ°á»ng Luân hú lên má»™t tiếng hà o hùng, bay mình theo truy kÃch nhanh nhÆ° má»™t tia chá»›p.
Má»™ Dung Kim đứng ngoà i lược tráºn, gáºt gù bảo :
- CÅ©ng còn và i miếng... Ngá»c nhi, đừng lôi thôi dà i dòng nữa, dùng Äại La Kim Cang quyá»n thanh toán nó!
ÄÆ°á»ng Luân giáºt mình thất sắc, tá»± nói vá»›i mình :
- Ta há»c được Ä‘Æ°á»ng gÆ°Æ¡m Äại La Kim Cang kiếm, không ngá» quyá»n pháp lại có tên Äại La Kim Cang quyá»n.
NghÄ© đến đây thì Má»™ Dung Ngá»c dạ ran má»™t tiếng, rồi đại khởi thế công, nắm tay của hắn Ä‘i vù vù nhÆ° vÅ© bão, khà thế cá»±c kỳ hung bạo.
ChÆ°a đầy mÆ°á»i hiệp thì ÄÆ°á»ng Luân liên tiếp thối lui, mồ hôi trán vã nhÆ° tắm.
ChÃnh và o lúc chà ng thối lui và o sát giả sÆ¡n, rồi má»™t ý nghÄ© nảy ra trong trà chà ng nhanh nhÆ° má»™t tia chá»›p, vì ÄÆ°á»ng Luân vừa phát giác những thế võ Kim Cang quyá»n và Kim Cang kiếm có chá»— giống nhau nhÆ° khuôn đúc...
Má»™ Dung Ngá»c thét lên má»™t tiếng vang lừng :
- Ngã... đồ khốn kiếp!
ÄÆ°á»ng Luân cÅ©ng thét lên má»™t tiếng rợn ngÆ°á»i :
- Ngã... đồ khốn kiếp!
Tiếng thét vừa dứt thì má»™t miếng thạch nhÅ© sau lÆ°ng của ÄÆ°á»ng Luân trúng đòn ngã gục, má»™t tiếng “rốp†rợn ngÆ°á»i vang lên và cát đá bắn ra nghe rà o rà o.
Cùng trong lúc đó, Má»™ Dung Ngá»c cÅ©ng trúng đòn của ÄÆ°á»ng Luân lá»™n mèo ra phÃa sau hÆ¡n bảy thÆ°á»›c...
Thì ra ÄÆ°á»ng Luân nhanh trÃ, trong cÆ¡n nguy cấp, quyá»n biến xá» má»™t thế Äại La Kim Cang quyá»n vô cùng khéo léo là m cho Má»™ Dung Ngá»c bất ngá» mà vô phÆ°Æ¡ng trốn tránh.
Trên vai của hắn lãnh lấy má»™t quyá»n, lá»™n mèo ra phÃa sau, chân vừa đứng vững thì trên vai đã nổi lên má»™t dấu bầm tÃm.
Má»™ Dung Kim tức tối, giáºm chân bình bịch mà nói rằng :
- Tay chân của mi tháºt là cháºm lụt, quyết lấy Äại La Kim Cang quyá»n thủ thắng, nhanh lên!
Má»™ Dung Ngá»c cố gắng dấu cÆ¡n Ä‘au Ä‘á»›n, soạt chân xuống tấn, rồi bất thình lình thét lên má»™t tiếng rợn ngÆ°á»i, nhảy xổ tá»›i nhÆ° má»™t con hổ đói mồi, trong cái thế Kim Cang Thác Thiên...
ÄÆ°á»ng Luân má»™t đòn thắng thế, tinh thần Ä‘á»™t nhiên phấn chấn, cất lên má»™t tiếng hú vang lừng, ứng chiến tÆ°ng bừng vá»›i Má»™ Dung Ngá»c.
Gần mÆ°á»i hiệp nữa lại nặng ná» trôi qua mà chÆ°a có vẻ bên nà o thắng phụ. Kim Cang quyá»n của Má»™ Dung Ngá»c tuôn ra à o à o nhÆ° mÆ°a bắn , khà thế tợ bão táp sao sa, nhÆ°ng không là m há» hấn gì ÄÆ°á»ng Luân được.
Thỉnh thoảng ÄÆ°á»ng Luân lại tung ra má»™t đòn Tiểu cầm nã thủ, dÆ°á»›i chân bÆ°á»›c thoăn thoắt theo lối Thất tinh liên hoà n bá»™ để là m rối mắt đối phÆ°Æ¡ng.
Võ công đôi bên tháºt ra thì đồng ngang ngá»a, nhÆ°ng khi xáp tráºn, cần sá»± biện trá của ngÆ°á»i trong cuá»™c.
Má»™ Dung Ngá»c là má»™t ngÆ°á»i đã Ä‘a Ä‘oan, xảo trá khôn lÆ°á»ng, nếu gặp ngÆ°á»i khác thì sẽ mất mạng trong tay hắn nhÆ° chÆ¡i.
Không ngá»... ngà y hôm nay vô tình gặp phải ÄÆ°á»ng Luân, cÅ©ng là ngÆ°á»i thông minh đáo để, há»c Ãt biết nhiá»u, quyá»n biến lanh lẹ.
Nên bao nhiêu bình sanh sở há»c của chà ng thảy Ä‘á»u đổ dốc ra để chống trả kịch liệt vá»›i Má»™ Dung Ngá»c.
Thà nh thá» lối đánh của ÄÆ°á»ng Luân thiên hình vạn trạng, thỉnh thoảng lại kèm và o má»™t đòn Äại La Kim Cang quyá»n, khà thế nhÆ° sấm sét.
Có lúc chà ng lại dá»±ng bà n tay lên, dùng tay thế cho kiếm, phối hợp vá»›i cánh tay tả là Äại La Kim Cang quyá»n.
Nhá» váºy mà đôi bên dằng công hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i hiệp vẫn chÆ°a phân thắng bại.
Chiến cuá»™c Ä‘ang hồi sôi Ä‘á»™ng, Má»™ Dung Ngá»c bất thình lình xá» ra má»™t đòn Kim Cang Thác Thiên.
ÄÆ°á»ng Luân thấy váºy, quyết liá»u mạng vá»›i tên nà y trong má»™t đòn quyết định. Bá»—ng nghe chà ng thét lên má»™t tiếng vang lừng, hai cánh tay chia ra là m hai ngón, xá» má»™t lượt hai đòn Kim Cang Thác Thiên.
Má»™ Dung Ngá»c kinh tâm tán đởm, không ngỠđối phÆ°Æ¡ng lại liá»u lÄ©nh đến thế. Hắn Ä‘Ã nh phải rút lui hai bÆ°á»›c để tránh khá»i cái thế gá»ng ká»m...
ÄÆ°á»ng Luân chỉ chá» bao nhiêu đó, hai mÅ©i võ hà i của chà ng trượt nhanh vá» phÃa trÆ°á»›c nhÆ° má»™t ánh sao sa... dá»±ng hai bà n tay lên, thà nh hai mÅ©i kiếm, để tiếp tục trổ ra má»™t ngón Kim Cang Khóa Hải bằng kiếm pháp...
Äứng bên ngoà i lược tráºn, Má»™ Dung Kim bay hồn bạt vÃa, hô to :
- Má»™ Dung Ngá»c, trốn sang cánh tay tả, tấn công và o hữu tâm của nó.
NhÆ°ng lá»i nhắc của Tây PhÆ°Æ¡ng Kiếm Thánh đã trá»…... hai đòn Kim Cang Khóa Hải của ÄÆ°á»ng Luân bay tá»›i má»™t cách thần tốc, Ä‘Æ°a Má»™ Dung Ngá»c và o má»™t chá»— tấn thối lưỡng nan.
Còn đang bần thần vì lối đánh kỳ quặc đó, thì trên vai tả của hắn trúng phải một “gươm†đau thấu tâm can...
ChÆ°a kịp rút lui để trốn đòn thì hai bà n chân của ÄÆ°á»ng Luân lại bay à o à o, biến ảo khôn lÆ°á»ng trong cái thế Kim Cang Giáng Long.
Chỉ gượng gạo trốn thoát được má»™t đá, còn đá thứ hai Ä‘Ã nh phải lãnh lấy trá»n vẹn, vì rằng nãy giá» ÄÆ°á»ng Luân tiếp tục buông ra bao nhiêu thế võ đó, cÆ¡ hồ cố tâm dồn đối phÆ°Æ¡ng và o bÆ°á»›c Ä‘Æ°á»ng cùng nà y, để thanh toán bằng chiếc đá Kim Cang Giáng Long.
Tây PhÆ°Æ¡ng Kiếm Thánh là Má»™ Dung Kim sắc mặt không còn chút máu, ông không ngá» ÄÆ°á»ng Luân bất thần tung ra những thế võ lạ nà y để láºt ngược tình thế...
Tần Lệ Quân hốt hoảng, lắc vai cha mình mà nói :
- Cha ơi! Bảo hỠđừng đấu với nhau nữa, kinh khủng quá...
Câu nói vừa đến đây thì má»™t tiếng “bùng†kinh khủng vang lên. Má»™ Dung Ngá»c lá»™n mèo mấy vòng rồi nằm sóng soà i cách đó hÆ¡n hai trượng.
Tần Kiệt quay lại, quắc mắt bảo :
- Äồ ngu... mi quên rằng cha con chúng ta đến đây để là m gì Æ°? Äấu nhau bằng quyá»n cÆ°á»›c mà còn sợ thì là m sao giết được ngÆ°á»i?
Tần Lệ Quân chÆ°a bao giá» thấy cha mình lạnh lùng khó tÃnh nhÆ° ngà y hôm nay, trong lòng cả sợ, không dám năn nỉ nữa.
Chợt sau lÆ°ng mình có tiếng cÆ°á»i sang sảng, và có tiếng nói lanh lảnh cất lên :
- Tần huynh muốn giết ai đó? Tôi hết lòng tiếp tay cho!
Tần Kiệt giáºt mình, quay đầu nhìn lại, thấy đó là Liên Hải Thiên cùng vá»›i đứa con gái thiên kiá»u bá mị là BÃch CÆ¡, sánh vai nhau từ trong cánh cá»a vòng nguyệt bÆ°á»›c ra.
Tần Kiệt cÆ°á»i khan, trả lá»i :
- Việc của tiểu đệ thì xin để tiểu đệ thanh toán, không dám phiá»n lụy tá»›i Liên huynh.
Liên Hải Thiên trả lá»i bằng má»™t nụ cÆ°á»i khó hiểu, và BÃch CÆ¡ Ma nữ bấy giá» ngoảnh đầu nhìn sang, thấy ÄÆ°á»ng Luân mặt mà y tái mét, Ä‘ang cùng vá»›i Má»™ Dung Kim ghìm nhau nhÆ° bao áp trên và nh cứng, sắp sá»a bắn vù ra để tái đấu.
Nhìn quần áo ÄÆ°á»ng Luân bê bết, BÃch CÆ¡ đã biết chà ng vừa thi đấu qua má»™t trÆ°á»ng ác liệt.
Má»™ Dung Kim lần từng bÆ°á»›c... từng bÆ°á»›c má»™t vá» phÃa của ÄÆ°á»ng Luân, nói má»™t câu chua chát :
- Xem quyá»n cÆ°á»›c của mi quả là má»™t ngÆ°á»i có lai lịch không phải tầm thÆ°á»ng, váºy hãy nói rõ thầy mi là ai, để ta khá»i phải giết oan.
Bất ngá» ÄÆ°á»ng Luân trả lá»i má»™t câu quyết liệt :
- Con không nói tên cha, trò không nói tên thầy, đó là phép trong là ng võ, các hạ quên ư?
Má»™ Dung Kim nở má»™t nụ cÆ°á»i đầy nham hiểm :
- Ta bất chấp những phép đó, mi...
Vừa nói đến đây bá»—ng bị má»™t tiếng cÆ°á»i khô khan của Liên Hải Thiên cắt đứt, nhÆ°ng ông ta giả vá» không nghe thấy, tiếp tục bảo rằng :
- Mi hãy nói rõ tên hỠcủa thầy mi, bằng không chớ trách ta chẳng dung tình. Ta sẽ phanh thây mi là m muôn đoạn.
- Dĩ khả sát, bất khả khuất!
Má»™ Dung Kim mỉm cÆ°á»i chua chát :
- Tháºt là má»™t thằng không biết thá»i vụ...
Chữ “vụ†chÆ°a thoát ra khá»i cá»a há»ng thì hai bà n tay của lão đã chia ra hai Ä‘Æ°á»ng tả hữu, xòe ra nhanh nhÆ° hai lưỡi kÃch, đánh ép và o huyệt KhÆ°u VÄ© của ÄÆ°á»ng Luân.
Äòn Ä‘i cháºm lắm, nhÆ°ng hÆ¡i gió tạt ra nghe à o ạt, oai thế cá»±c kỳ bén nhá»n.
ÄÆ°á»ng Luân thấy thế nguy, ngá»a mặt lên trá»i há»›p má»™t hÆ¡i dà i dưỡng khÃ, dồn xuống táºn Ä‘an Ä‘iá»n, chuẩn bị dùng má»™t thế võ trong Hồi Quang Phản Chiếu để tá» chiến.
Nà o ngá» má»™t tiếng “khoan†thanh tao trá»—i dáºy, má»™t mùi hÆ°Æ¡ng tá»a ra thoang thoảng, má»™t chiếc bóng hồng bay vù tá»›i...
Thế võ của Tây PhÆ°Æ¡ng Kiếm Thánh Ä‘ang buông ra ná»a chừng tức tốc ghìm trở lại, vì rằng chiếc bóng hồng đó chÃnh là BÃch CÆ¡, đứa con dâu tÆ°Æ¡ng lai của ông ta.
Vì váºy mà ông ta không dám để nà ng bị thá» thÆ°Æ¡ng. Vá»›i má»™t cá» Ä‘á»™ng cá»±c kỳ nhanh nhẹn, nà ng đã lẫn và o đứng chắn giữa hai ngÆ°á»i.
Má»™ Dung Kim dịu giá»ng :
- Việc gì thế, Cơ nhi?
BÃch CÆ¡ bình thản trả lá»i :
- Gia gia là má»™t ngÆ°á»i tiếng tăm lừng lẫy, mang biệt hiểu Tây PhÆ°Æ¡ng Kiếm Thánh, lại Ä‘i so tà i vá»›i má»™t thằng con nÃt chÆ°a rõ lai lịch, e cho phải mất thể diện Ä‘i, vì váºy mà tôi...
Tây PhÆ°Æ¡ng Kiếm Thánh cắt ngang há»i :
- Sao?
BÃch CÆ¡ vuốt mái tóc của mình, trả lá»i má»™t câu trầm tÄ©nh :
- Gia gia hãy nhÆ°á»ng nó để cho tôi thanh toán...
Má»™ Dung Kim cÆ°á»i ha hả, rằng :
- Mi tháºt có hiếu... so vá»›i thằng Ngá»c của ta hÆ¡n nhiá»u lắm!
Má»™ Dung Ngá»c lúc đó đã tỉnh lại, vá»™i và ng khoác tay lia lịa :
- Cơ muội... không nên đâu... công lực của thằng nà y đáng sợ.
BÃch CÆ¡ quay lại, ngắm nhìn Má»™ Dung Ngá»c má»™t cách khinh bỉ :
- Mi hãy xem... ta tặng nó mấy cái tát tai xem nó có dám kháng cự không nà o.
Câu nói chÆ°a dứt thì thân hình của nà ng lả lÆ°á»›t bay vù tá»›i trÆ°á»›c mặt ÄÆ°á»ng Luân nhÆ° má»™t cánh bÆ°á»›m.
Hai mÅ©i võ hà i chÆ°a chấm đất, BÃch CÆ¡ khẽ cắn môi mình, bà n tay ngá»c của nà ng vung ra nhanh nhÆ° chá»›p.
Sá»± xuất đầu lá»™ diện Ä‘á»™t ngá»™t của BÃch CÆ¡ Ma nữ là m cho ÄÆ°á»ng Luân bần thần Ä‘iên đảo, tiếp theo đó là mùi hÆ°Æ¡ng thoang thoảng của nà ng là m cho chà ng đê mê ngất ngây.
Mùi hÆ°Æ¡ng đó Ä‘em lại má»™t nguồn sinh lá»±c dồi dà o cho ÄÆ°á»ng Luân, chà ng mÆ¡ hồ quên mất hết tất cả những vết thÆ°Æ¡ng Ä‘au Ä‘á»›n ê chá» khắp châu thân chà ng.
Chà ng có cảm tưởng rằng, giá bây giỠmà có thiên quân vạn mã ùa tới đi nữa, chà ng không bao giỠnao núng.
Thế rồi thái Ä‘á»™ lạnh nhạt của BÃch CÆ¡ nhÆ° những gáo nÆ°á»›c lạnh dá»™i và o đầu chà ng, là m cho chà ng cảm thấy vô cùng bỡ ngỡ...
Rồi BÃch CÆ¡ xen và o cuá»™c chiến, và sau mẫu đối thoại ngăn ngắn vá»›i Má»™ Dung Kim, nà ng bất thình lình bay vụt tá»›i...
ChÆ°a kịp định thần thì bà n tay ngá»c đã đánh phủ đầu chà ng, hai tiếng “bốp bốp†dòn tan vang lên. ÄÆ°á»ng Luân láºp tức nổ Ä‘om đóm mắt.
Trên sắc mặt xanh xao của ÄÆ°á»ng Luân tức khắc nổi lên mÆ°á»i nét Ä‘á» rá»±c, chà ng giáºt mình thối lui hai bÆ°á»›c, sá»ng sá» kinh dị.
Trong lúc đó thì Tần Lệ Quân rú lên :
- CÆ¡ muá»™i...
ÄÆ°á»ng Luân cÅ©ng ấp úng hai tiếng :
- BÃch CÆ¡...
NhÆ°ng BÃch CÆ¡ nhìn thẳng và o mặt chà ng, hai mắt nhÆ° đổ lá»a, trong lòng nà ng dâng lên ngổn ngang trăm mối. Nà ng tháºt muốn thừa lúc nà y mà tiến tá»›i tặng thêm mấy trăm cái tát nữa...
NhÆ°ng nhìn thấy bá»™ giá»ng thiểu não của ÄÆ°á»ng Luân, cánh tay của nà ng uể oải buông xuôi xuống...
Nà ng lạnh lùng nói :
- ÄÆ°á»ng đại chưởng môn của Thiên Äá»™c môn, chÆ°a trả đòn còn đợi chừng nà o?
ÄÆ°á»ng Luân bất giác giáºt mình, nhÆ° ngÆ°á»i sá»±c tỉnh cÆ¡n mê, chà ng Ä‘á»™ chừng rằng BÃch CÆ¡ Ä‘ang dùng khổ nhục kế để mở má»™t con Ä‘Æ°á»ng sinh lá»™ cho mình...
Lấy lại sắc thái trầm hùng của má»™t báºc Chưởng môn, ÄÆ°á»ng Luân cÆ°á»i sang sảng, trả lá»i má»™t câu hóm hỉnh :
- Ta tuy bất tà i nhÆ°ng cÅ©ng là nhất môn chi chủ, đâu thể hạ mình Ä‘i so tà i vá»›i má»™t ngÆ°á»i quần váºn yếm mang!
BÃch CÆ¡ suýt nữa báºt phì cÆ°á»i, nhÆ°ng vẫn giả vá» thắc mắc :
- Khẩu khà tháºt là cuồng loạn! Dù sao... thì mi cÅ©ng là ngÆ°á»i háºu sinh đối vá»›i báºc cha ta, vá»›i những môn võ công thÆ°á»ng của mi đó chÆ°a chắc thắng nổi ta đâu, đỡ...
Äến đây, việc tháºt đã rõ rà ng. ÄÆ°á»ng Luân thấy BÃch CÆ¡ quả tháºt có ý ngầm mở má»™t con Ä‘Æ°á»ng sinh lá»™ cho mình. Vì váºy mà hai cái tát tai nóng bá»ng ban nãy, bây giá» chà ng nghe thấy êm dịu lắm, cÆ¡ hồ không còn Ä‘au Ä‘á»›n nữa.
Chà ng nhìn nà ng bằng má»™t ánh mắt biết Æ¡n nhÆ°ng BÃch CÆ¡ trừng trợn rồi nà ng quay lại nói vá»›i Má»™ Dung Kim rằng :
- Má»™ Dung gia gia, ai cÅ©ng bảo gia gia là thiên hạ đệ nhất cao thủ, váºy gia gia hãy xem tráºn nà y ai thắng!
Má»™ Dung Kim cÆ°á»i hể hả :
- Con cứ yên chÃ, thằng nà y tan xác là phần chắc.
Nà o ngá» BÃch CÆ¡ Ma Nữ lại nói thêm má»™t câu :
- Gia gia nói sao?
Liên Hải Thiên nghe con mình thình lình há»i má»™t câu Ä‘á»™t ngá»™t, biết rằng con bé nà y sắp sá»a giở trò chua ngoa nhÆ°ng vì muốn giữ thể diện cho con mình nên ông ta cứ lá» Ä‘i.
BÃch CÆ¡ Ma Nữ thong thả quay đầu lại liếc cha con Tần Kiệt bằng má»™t ánh mắt khinh bỉ rồi lại nhìn ÄÆ°á»ng Luân trừng trừng :
- Mi chuẩn bị đấu chiến, để rồi sang bên kia nhé...
ÄÆ°á»ng Luân cÅ©ng giả vỠđóng kịch, hất hà m trả lá»i má»™t câu tháºt oai :
- Ta sẵn sà ng!