Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #16  
Old 20-05-2008, 04:49 PM
gacon's Avatar
gacon gacon is offline
Trợ Lý Tổng Giám Äốc 4vn-Bank
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 79
Thá»i gian online: 1 giá» 4 phút 11 giây
Xu: 0
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi 16

Tiếp nhận công phu nhận lệnh phù.
Rá»i Ä‘á»™c lao thá»±c hiện di mệnh.


Tác giả: Trần Thanh Vân



Chàng suýt nữa đã hét lên, "Tiá»n bối, Cao tá»· tá»· có nói gia sÆ° bá vốn Ä‘ang ẩn thân tại VÔ Tâm cốc, và ngoại hiệu của tiá»n bối là VÔ tâm tiên tá»­, không lẽ tiá»n bối đây chính là ân sÆ° của Cao tá»· tá»·?"
Chàng thì mừng còn VÔ tâm tiên tá»­ vẫn dá»­ng dÆ°ng, "Ãến lúc này ngÆ°Æ¡i má»›i biết Æ°?"
Không để ý đến thái Ä‘á»™ dá»­ng dÆ°ng của VÔ tâm tiên tá»­, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ cứ sụp ngÆ°á»i xuống hành đại lá»…, "SÆ° bá ở thượng vị nhận lá»… tham kiến của Tiểu Ä‘iệt VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ.?"
"Hừ, ngươi mừng cứ như thật vậy. Nhưng ta vẫn chưa tin vào ngươi đâu.?"
chàng bối rối nói, "Sư bá muốn Tiểu điệt phải làm gì cho sư bá tin đây?"
Ãúng là không có cách nào buá»™c VÔ tâm tiên tá»­ phải thở dài, "Ta đã lầm khi tin vá»™i vàng vào lá»i lẽ ngon ngá»t của Tôn Lãnh Thu, đến ná»—i phải nhận kết cục bi thảm này. Không lẽ cao xanh lại khiến ta phải lầm má»™t lần nữa sao? Hà, ngÆ°Æ¡i hãy tiến lại gần ta xem nào.?"
Ãợi cho chàng tiến lại, VÔ tâm tiên tá»­ nghiêm giá»ng bảo, "Ta muốn ngÆ°Æ¡i phải lập trá»ng thệ là phải giết cho bằng được Tôn Lãnh Thu.
Ngươi có thực hiện thì ta mới tin.?"
VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ bèn phát thệ, "Trên có hoàng thiên, dÆ°á»›i có hậu thổ. Nếu VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ không giết Tôn Lãnh Thu, không báo gia thù, không chấn hÆ°ng Hoa SÆ¡n phái thì xin chịu trá»i tru đất diệt, ngÅ© lôi phanh thây.?"
Buá»™c chàng thá» chỉ má»™t Ä‘iá»u, chàng lại thá» những ba. VÔ tâm tiên tá»­ không thể không tin.
"ÃƯỢC lắm, ta sẽ có cách giúp ngÆ°Æ¡i mau khôi phục được bổn phái và vạch trần tá»™i lá»—i của Tôn Lãnh Thu. TrÆ°á»›c hết, ngÆ°Æ¡i cần phải biết tất cả má»i công phu của bổn phái nếu ngÆ°Æ¡i muốn nhận mình là ngÆ°á»i của phái Hoa SÆ¡n. NgÆ°Æ¡i vốn có ná»™i lá»±c uyên thâm, chỉ cần ngÆ°Æ¡i lÆ°u tâm há»c và hiểu được má»i khẩu quyết thì kể nhÆ° ngÆ°Æ¡i đã là ngÆ°á»i của Hoa SÆ¡n phái rồi. Chú ý và nghe đây.?"
NhÆ° có việc gì đó rất cấp bách nên VÔ tâm tiên tá»­ không muốn phí thá»i gian dù chỉ là chút ít. VÔ tâm tiên tá»­ tuần tá»± Ä‘á»c cho chàng nghe má»i khẩu quyết của các loại công phu thuá»™c vá» Hoa SÆ¡n phái. Và quan trá»ng nhất chính là công phu Tá»­ dÆ°Æ¡ng thần chưởng.
Và đúng như VÔ tâm tiên tử đã nói, do Vương Thế Kỳ có sẵn nội lực uyên thâm và lại có tâm tư thông tuệ nên chỉ trải qua đúng hai lần nhận thức ăn được ném xuống từ bên trên, mỗi lần cho một ngày, vì vậy khi Vương Thế Kỳ bị rơi xuống, VÔ tâm tiên tử lầm tưởng là thức ăn nên cho là một ngày trôi qua, Vương Thế Kỳ đã biến thành một môn đồ Hoa Sơn phái thực thụ.
Hơn nữa, theo VÔ tâm tiên tử, Vương Thế Kỳ khi thi triển Tử dương thần chưởng thì uy lực quả là cao minh, trước đây ở Hoa Sơn phái chưa có ai đạt được mức độ thành tựu như chàng.
Sau đó, VÔ tâm tiên tá»­ còn gấp rút hÆ¡n khi lên tiếng bảo chàng, "Kỳ nhi, hoặc là ngÆ°Æ¡i giả vá» thật khéo khiến ta phải lầm, hoặc ngÆ°Æ¡i đúng là ngÆ°á»i nhÆ° ngÆ°Æ¡i tá»± nhận. NgÆ°Æ¡i đã tiếp nhận chân truyá»n của Hoa SÆ¡n phái nhÆ° ngÆ°á»i lần đầu tiên chấp nhận. Không há» có dấu hiệu nào cho ta biết là ngÆ°Æ¡i đã từng được luyện qua công phu của bổn phái. Mong sao ta đã nghi ngá» sai. Còn bây giá», ngÆ°Æ¡i hãy mau quỳ xuống nghe ta truyá»n đạt di mệnh của chưởng môn đây.?"
"Chưởng môn? Ãây hẳn phải là di mệnh của chưởng môn sÆ° tổ chứ không thể của Tôn Lãnh Thu được," vừa thầm suy Ä‘oán VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ vừa quỳ xuống theo lá»i VÔ tâm tiên tá»­ vừa bảo.
Nâng cao ở trên tay má»™t vật vuông vức, nhá» bằng ná»­a lòng bàn tay và có màu Ä‘en sì. VÔ Tâm tiên tá»­ cao giá»ng truyá»n đạt di mệnh.
"Theo di mệnh của tiên chưởng môn. Ta, ngÆ°á»i tạm tiếp chưởng lệnh phù ra lệnh. VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ từ hôm nay chấp chưởng quyá»n chưởng môn Ä‘á»i thứ hai mÆ°Æ¡i mốt của bản phái Hoa SÆ¡n. Ngay khi chấp chưởng cÆ°Æ¡ng vị, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ phải lãnh nhận trá»ng trách thanh lý môn há»™ và chấn hÆ°ng môn phái. Nếu vi lệnh ắt bị thảm tá»­.?"
Trịnh trá»ng đặt lệnh phù vào hai bàn tay Ä‘ang mở ra của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ, VÔ Tâm tiên tá»­ lại run giá»ng lên tiếng, "Ãệ tá»­ là Huỳnh Ãại Mỹ, môn nhân Ä‘á»i thứ hai mÆ°Æ¡i xin tham kiến chưởng môn. Vì bị phản đồ hãm hại, đệ tá»­ không tiện hành lá»… mong chưởng môn tha thứ.?"
Biết đây là lá»…, không thể không thể không có. VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ chá» cho VÔ Tâm tiên tá»­ dứt lá»i, bèn dùng giá»ng nghiêm nghị bảo, "Bổn chưởng môn hiểu rồi, sÆ° bá chá»› nên Ä‘a lá»….?"
"Tạ ơn chưởng môn.?"
Cất lệnh phù vào bá»c áo, chàng sà xuống ngồi cạnh VÔ Tâm tiên tá»­ và bảo, "Tại sao sÆ° bá mấy ngày nay lại tá» ra khẩn trÆ°Æ¡ng nhÆ° vậy?"
VÔ Tâm tiên tá»­ rít lên, "Kỳ nhi, ngÆ°Æ¡i có biết nÆ¡i này được Tôn Lãnh Thu gá»i là gì không?"
"Là Câu hồn tuyệt độc lao. Qua những gì ngươi đã nói thì khi Tôn Lãnh Thu quay lại lão sẽ không tha cho ngươi. Lão sẽ tuôn chất kịch độc vào đây nhằm hủy diệt ta và ngươi.?"
"Chất kịch Ä‘á»™c Æ°? Sao sÆ° bá biết tÆ°á»ng tận nhÆ° vậy?"
"Tôn Lãnh Thu đã từng hăm dá»a ta nhÆ° vậy khi ép ta phải tìm cho bằng được lệnh phù và giao cho lão.?"
"Lão làm cách nào để biết sư bá có lệnh phù chưởng môn?"
VÔ Tâm tiên tá»­ thở dài và nói những lá»i đầy căm phẫn, "Ba năm trÆ°á»›c, lúc lão đã lừa được ta để ta phải rá»i VÔ Tâm cốc và Ä‘i vá»›i lão, ta đã bị lão bất ngá» không chế huyệt đạo và Ä‘Æ°a vào Câu hồn tuyệt Ä‘á»™c lao này. Ãến lúc đó ta má»›i biết chưởng môn Ä‘á»i trÆ°á»›c vốn đã bị lão hãm hại và giam cầm cÅ©ng chính ở nÆ¡i này. Lão hy vá»ng gặp được ta, chưởng môn sẽ thổ lá»™ chá»— cất giấu lệnh phù chưởng môn cho ta biết và qua sá»± ngấm ngầm giám sát lão sẽ có được lệnh phù. NhÆ°ng lão đâu ngá» chưởng môn còn tinh khôn hÆ¡n lão, chưởng môn chá» khi biết chắc ta không phải là phÆ°á»ng bá»™i bạc, cá mè má»™t lứa vá»›i Tôn Lãnh Thu. Chưởng môn má»›i ám thị cho ta biết chá»— cất dấu lệnh phù.
Sau đó...?"
"Sau đó thế nào, sư bá?"
"Hừ, sau đó tuy chưởng môn phải mệnh chung nhÆ°ng Tôn Lãnh Thu vẫn hoài công vô ích. Lệnh phù chưởng môn rốt cuá»™c cÅ©ng đã vào tay ngÆ°á»i xứng đáng. Là ngÆ°á»i đó, Kỳ nhi.?"
"SÆ° bá yên tâm! Kỳ nhi quyết không phụ lòng mong đợi của sÆ° bá và sÆ° tổ Phen này sÆ° bá sẽ được nhìn thấy Tôn Lãnh Thu Ä‘á»n tá»™i.?"
VÔ Tâm tiên từ chậm rãi lắc đầu, "Chỉ cần ngÆ°Æ¡i thá»±c hiện lá»i ngÆ°Æ¡i đã hứa là ta đủ mãn nguyện rồi. Ta đâu dám mong có ngày ta nhìn thấy kẻ phản đồ phải Ä‘á»n tá»™i.?"
"SÆ° bá đừng vá»™i nản lòng. Kỳ nhi sẽ tìm được cách thoát khá»i chốn này và sẽ Ä‘Æ°a sÆ° bá cùng Ä‘i.?"
"Ngươi nói như vậy là đánh giá quá thấp vỠTôn Lãnh Thu rồi. CÓ thoát được chăng ta e chỉ có mỗi mình ngươi mà thôi.?"
Nhưng Vương Thế Kỳ vẫn khăng khăng, "Thoát thì thoát hết, Kỳ nhi nỡ lòng nào bỠmặc sư bá?"
Nở má»™t nụ cÆ°á»i héo hắt, VÔ Tâm tiên tá»­ đáp, "NgÆ°Æ¡i đừng quá mÆ¡ má»™ng kẻo phải thất vá»ng đó.?"
Ãúng lúc đó, má»™t giá»ng nói âm trầm nham hiểm vẫn từng ám ảnh VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ suốt năm năm qua bá»—ng xuất hiện, "Phải đó tiểu tá»­, đã lá»t vào câu hồn tuyệt Ä‘á»™c lao mà ngÆ°Æ¡i còn vá»ng tưởng đến việc thoát ra Æ°? Ãúng là ngÆ°Æ¡i đã quá mÆ¡ má»™ng. Ha ha ha... ?"
Vương Thế Kỳ vùng dậy thật nhanh và quát lên, "Tôn Lãnh Thu ta đang chỠlão đây. Lão có gan hãy bước vào đây xem nào.?"
Giá»ng nói của Tá»­ dÆ°Æ¡ng thủ Tôn Lãnh Thu lại vang lên nhÆ°ng dÆ°á»ng nhÆ° không há» rõ hÆ°á»›ng xuất phát, "Ha ha ha... Ta cần gì phải phí lá»±c để bÆ°á»›c vào đó chứ? VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ, năm năm trÆ°á»›c ngÆ°Æ¡i có cái may mắn ngoài sức tưởng của ta. GiỠđây, chính ngÆ°Æ¡i chán sống má»›i tá»± chui đầu vào lÆ°á»›i. Câu hồn tuyệt Ä‘á»™c lao chính là ngưỡng cá»­a Ä‘Æ°a ngÆ°Æ¡i và mụ VÔ tâm kia bÆ°á»›c vào Quá»· môn quan đó! Ha ha ha...?"
Chàng thoắt động nộ, "Tôn Lãnh Thu, lệnh phù chưởng môn ta đang giữ đây, ngươi không muốn chiếm lấy lệnh phù sao?"
"Ha ha ha... chá» khi ngÆ°Æ¡i và mụ kia chết đã. Lúc đó, lo gì lệnh phù chưởng môn không lá»t vào tay ta?"
"Tôn ác tặc, nếu ta chết thì lệnh phù này cũng sẽ bị hủy diệt theo ta, ngươi... ?"
Chàng đang quát bỗng phải bỠgiữa chừng. Một phần vì VÔ tâm tiên tử chợt đưa tay chạm vào chàng một cái để ra hiệu, phần khác là vì Tôn Lãnh Thu đã lớn tiếng mắng át đi, "Vương Thế Kỳ, đối với ta lệnh phù chưởng môn bắt đầu từ hôm nay đã trở nên vô ích rồi. Ta bây giỠđã là phó bảo chủ Tam Tuyệt bảo. Ta đâu cần phải dùng đến cái phế vật đó? Ngươi cứ giữ nó đi nếu ngươi thích. Ha ha ha... ?"
Trong tràng cÆ°á»i vang dá»™i của Tôn Lãnh Thu, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ phải chú tâm lắm má»›i nghe được những lá»i thì thào của VÔ Tâm tiên tá»­, "Ta đã Ä‘oán không sai. Tôn Lãnh Thu quyết không buông tha cho ngÆ°Æ¡i. TrÆ°á»›c lúc Tôn Lãnh Thu phóng ra Ä‘á»™c vụ câu hồn, ngÆ°Æ¡i hãy nghe cho kỹ đây. Vá»›i Ä‘á»™c vụ này, ngÆ°Æ¡i có bế quan cÅ©ng chỉ là vô ích.
Vì Ä‘á»™c vụ cÅ©ng sẽ làm cho da thịt ngÆ°Æ¡i rữa nát. ÃÓ là ta chỉ nói theo lẽ thÆ°á»ng tình. Ta hy vá»ng ngÆ°Æ¡i sẽ vượt qua được Ä‘á»™c vụ nếu ngÆ°Æ¡i đã từng bình yên vô sá»± vá»›i Ä‘á»™c thủy ở Thủy trung nhược thủy đầm.
Ngươi phải giả chết và chỠđể lúc Tôn Lãnh Thu vào đây thu hồi lệnh phù hãy ra tay. Ngươi đã nghe kỹ rồi chứ?"
Vương Thế kỳ chỉ dám gật đầu.
"Tôn lãnh thu Ä‘ang tuôn Ä‘á»™c vụ câu hồn vào đó. NgÆ°Æ¡i không được quên lá»i ta căn dặn. Há»±.?"
Tai nghe rành rá»t tiếng nấc nghẹn chót cùng của sÆ° bá, nhÆ°ng VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ Ä‘Æ°a mắt nhìn cÅ©ng không dám. Vì chung quanh chàng lúc này đâu đâu cÅ©ng là lá»›p sÆ°Æ¡ng vụ mà sÆ° bá có nói là Ä‘á»™c vụ câu hồn. Vá»›i lá»›p sÆ°Æ¡ng vụ dày đặc này, chính VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ cÅ©ng không dám tin tưởng vào khả năng kháng Ä‘á»™c của chàng nên nói gì đến việc chàng ám hé miện ghé mắt, tá»±u trung là để lá»™ ngÅ© quan.
Bế khí, bế kín ngÅ© quan, đó là Ä‘iá»u VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ Ä‘ang thá»±c hiện.
Nhưng chàng vẫn đang âm thầm lo lắng vì không hiểu liệu chàng có qua được vụ độc câu hồn như sư bá tin tưởng không?
Phó mặc cho số mệnh. VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ hầu nhÆ° là nhập định, dù không cam tâm cÅ©ng phải đợi những Ä‘iá»u sẽ xảy đến dẫu kết cục là tốt hay xấu.
Lâu thật lâu, ngỡ như là chưa có hoặc không bao giỠxảy đến, chàng bỗng nghe một câu nói mơ hồ và một tiếng độc cũng mơ hồ không kém.
"Mau lên đi tứ sư đệ, sư phụ đang chỠlệnh phù để bắt đầu khai diễn đại điển lễ kìa.?"
Một luồng ánh áng mỠnhạt chợt chiếu thẳng vào chỗ Vương Thế Kỳ đang ngồi im như pho tượng.
"Ãại sÆ° ca, sao thi thể của VÆ°Æ¡ng tiểu tá»­ vẫn còn nguyên?"
"Ãúng là Hoàng Thông và tứ sÆ° đệ hắn Ä‘ang tìm đến.?"
chàng nhận định thầm là vậy ngay trÆ°á»›c khi âm thanh giá»ng nói của Hoàng Thông lại vang lên, "Ãệ lại đùa vá»›i ta sao? Thi thể nào lại không rữa nát khi đã bị Ä‘á»™c vụ câu hồn ngấm vào?"
"Ãệ không đùa đâu, đại sÆ° ca không tin thì hãi nhìn thá»­ xem.?"
"Vút ?"
Toàn thân của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ vụt chá»›p Ä‘á»™ng, và chàng Ä‘á»™t ngá»™t xuất hiện ngay trÆ°á»›c mặt hai nhân vật Ä‘ang lom lom nhìn vào Câu hồn tuyệt Ä‘á»™c lao từ má»™t cá»­a ngách ngầm dÆ°á»›i má»™t luồng sáng nhợt nhạt từ đâu đó chiếu rá»i vào.
"Không cần phải xem lại. Là ta đây," vừa nói VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ vừa vÆ°Æ¡n tay Ä‘iểm vào huyệt đạo của hai tên ná».
Tay chàng vừa chạm vào cà hai tiếng hú liá»n vang lên nghe thật thảm khốc.
chàng kinh ngạc. Chàng đâu có làm gì cả hai mà cả hai phải kêu lên như vậy?
"Phịch, phịch.?"
Cả hai chợt ngã ra và từ từ tan biến trước mắt chàng.
Nhìn vào tay của chính mình, chàng lẩm bẩm, "Ãá»™c vụ câu hồn chỉ từ tay ta truyá»n sang bá»n chúng mà lợi hại đến thế sao? Ãây đúng là gậy ông đập lÆ°ng ông rồi.?"
"Vút ?"
VÆ°Æ¡ng Thế kỳ liá»n thoát Ä‘i theo cá»­a ngầm.
Chàng đứng nhìn trân trân vào má»™t hốc đá nhầm chứa đầy nÆ°á»›c có ở bên trong má»™t gian phòng nằm ở cuối con Ä‘Æ°á»ng ngầm.
"Chỗ nước này không phải vô duyên vô cớ được đặt ở đây. NÓ phải có một hiệu dụng nào đấy.?"
xoay Chuyển ý nghÄ© thật nhanh VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ chợt lao cả ngÆ°á»i vào hốc đá chứa đầy nÆ°á»›c. Vì chàng nghÄ© chá»— nÆ°á»›c này ngoài tác dụng tẩy rá»­a chất Ä‘á»™c Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên phải là lệnh phù hoặc vật gì khác mà Tôn Lãnh Thu muốn lấy Ä‘i thì không còn có bất kỳ tác dụng nào khác Ãúng hay sai, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ chÆ°a rõ nhÆ°ng chàng có phần nào yên tâm hÆ¡n khi nghÄ© Ä‘á»™c vụ câu hồn vừa ngấm vào y phục và vào da thì chàng giỠđã không còn nữa.
Và khi chàng bÆ°á»›c ra khá»i gian phòng, những tiếng huyên náo từ phía xa vá»ng lại, báo hiệu đại Ä‘iển lá»… của Hoa SÆ¡n phái sắp đến lúc bắt đầu.
Vương Thế Kỳ bất giác nộ khí xung thiên khi nghĩ đến bao nhiêu tội ác chất chồng của Tôn Lãnh Thu. Và tội ác gần đây nhất là cái chết cực kỳ thảm khốc của VÔ tâm tiên tử do chính Tôn Lãnh Thu trực tiếp gây ra.
chấn hưng môn phái.
Thanh lý môn hộ.
Báo phục gia thù.
Tuy đây chỉ là những ý tưởng đang xuất hiện trong tâm trí chàng nhưng nó như là tiếng kêu gào của những oan hồn uổng tử đang ong ong vang lên bên tai chàng, thúc giục Vương Thế Kỳ mau mau hành động.
Chàng mím môi, lóng mắt nhìn vỠphía phát ra tiếng huyên náo.
"Vút ?"
Chàng chạy biến đi.
Tài sản của gacon

  #17  
Old 20-05-2008, 04:50 PM
gacon's Avatar
gacon gacon is offline
Trợ Lý Tổng Giám Äốc 4vn-Bank
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 79
Thá»i gian online: 1 giá» 4 phút 11 giây
Xu: 0
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi 17

Phá huỷ đại điển lỠdiệt môn.
Kế ly gián của Huỳnh Liên giáo.


Tác giả : Trần Thanh Vân



Ãúng là đại Ä‘iển lá»… sắp sá»­a tiến hành. Vì tuần tá»± danh tánh của những nhân vật quan trá»ng Ä‘ang được ngÆ°á»i của Hoa SÆ¡n phái xÆ°á»›ng lên và má»i những nhân vật đó lên khu vá»±c hành lá»….
"Má»i VÔ Trần đại sÆ°, phÆ°Æ¡ng trượng Thiếu Lâm phái bÆ°á»›c đến tá»a vị ?"
"Má»i Thái Huyá»n đạo trưởng, chưởng môn VÕ Ãang phái.?"
VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ chợt nhìn thấy Cao PhÆ°Æ¡ng Ä‘ang lăng xăng Ä‘i bên Tần Quỳ và Ä‘ang rá»i khu vá»±c chính diện.?"
"Má»i Lâm Vân sÆ° thái, chưởng môn Nga Mi phái.?"
Vương Thế Kỳ vội vàng đi theo Cao Phương lẫn Tần Quỳ.
chàng nghe Tần Quỳ càu nhàu, "Ãại sÆ° ca chỉ má»—i việc Ä‘i lấy lệnh phù mà cÅ©ng không xong. Chẳng trách chưởng môn vẫn chê đại sÆ° ca là thiếu cả tài lẫn đức, không xứng vá»›i cÆ°Æ¡ng vị má»™t đại sÆ° ca.?"
Cao PhÆ°Æ¡ng chỉ mỉm cÆ°á»i nhiá»u lẽ mà không nói gì.
Tần Quỳ được dịp tá»± tâng bốc, "Cao sÆ° tá»· nói có đúng không? Nếu không nhá» Tần Quỳ này, đại sÆ° ca làm gì có dịp lên mặt tá»± nhận là có công trong việc giam giữ tiểu tá»­ há» VÆ°Æ¡ng vào Ä‘á»™c lao vá»›i chưởng môn sÆ° phụ? Ãệ lại phải má»™t phen chịu thiệt vì bị đại sÆ° ca cÆ°á»›p công.?"
ở khu vục chính diện, sự huyên náo vẫn còn vang lên.
"Má»i Há»—n Nguyên tam chưởng Ãàm Gia Thạch, chưởng môn Không Ãá»™ng phái.?"
Tần Quỳ phổng mÅ©i nói, "Không biết đến lúc nào đệ má»›i được má»i ngÆ°á»i trá»ng vá»ng và xÆ°á»›ng lên nhÆ° bá»n há»? Ãến lúc đó... ?"
Tần Quỳ còn Ä‘ang nói bá»—ng giật mình đánh thót lên má»™t lượt khi nghe có má»™t giá»ng nói từ phía sau đến, "Thì Diêm vÆ°Æ¡ng đã xÆ°á»›ng tên ngÆ°Æ¡i rồi đó.?"
Cùng quay lại thật nhanh. Cao Phương và Tần Quỳ cùng kêu lên một lượt, "Vương THẾ Kỳ!?"
Sau tiếng kêu này, phản ứng của cả hai hoàn toàn trái ngược nhau.
Cao phương thì sững sở đến không nói cũng không thể khích động được Còn Tần Quỳ thì dồn toàn bộ chân nguyên vào cước lực để bỠchạy thật nhanh.
"Vút ?"
Không chậm, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ liá»n thi triển bá»™ pháp Nhất ma chi vạn ma và chân ngay trÆ°á»›c mặt Tần Quỳ.
"Ãố ngÆ°Æ¡i chạy thoát đó.?"
Tần Quỳ kinh hoàng hé miệng chực hô hoán lên.
vương Thế Kỳ nạt khẽ, "Ngươi thử kêu lên một tiếng xem, hừ.?"
DÆ°á»›i ánh mắt đầy vẻ rá»n rợn của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ, Tần Quỳ quả nhiên không dám lên tiếng. Hắn lùi dần theo từng bÆ°á»›c chân tiến lên của VÆ°Æ¡ng THẾ Kỳ.
Hắn chợt giật mình sửng sốt khi bước chân đang lùi của hắn lại va vào chính Cao Phương. Hắn như có được chút can đảm khi ở bên hắn lúc này là đồng môn của hắn, "Cao sư tỷ hãy giúp đệ một tay nào.?"
Cao PhÆ°Æ¡ng vẫn bất Ä‘á»™ng vì VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ dang nói thật rõ ràng, "Tần Quỳ, ngÆ°Æ¡i có biết ở trong Câu hồn tuyệt Ä‘á»™c lao còn có má»™t ngÆ°á»i có ngoại hiệu là VÔ tâm tiên tá»­ không? Và VÔ tâm tiên tá»­ phải chuốc lấy hậu quả gì khi bá»n ác nhân các ngÆ°Æ¡i phóng Ä‘á»™c vụ câu hồn vào Ä‘á»™c lao?"
Tần Quỳ rúng động, "Ta... ta... ?"
cao PhÆ°Æ¡ng đã xuất kỳ bất ý vá»— vào thiên linh cái của Tần Quỳ má»™t chưởng, khiến Tần Quỳ phải chết ngay dÆ°Æ¡ng trÆ°á»ng.
"Vương Thế Kỳ, ngươi đã gặp gia sư ư? Ngươi ở đây còn gia sư đâu?"
Chàng không đáp. Chỉ khi cầm được lệnh phù chưởng môn trên tay chàng mới bảo, "Lệnh phù chưởng môn đây, Cao Phương hãy nghe lệnh.?"
Cao PhÆ°Æ¡ng au má»™t thoáng chấn Ä‘á»™ng, liá»n nói, "Ãệ tá»­ Cao PhÆ°Æ¡ng xin tham kiến chưởng môn.?"
Chàng dõng dạc nói, "Hãy quay lại và giúp bổn chưởng môn trong việc thanh lý môn hộ. ChỠxong việc bổn chưởng môn sẽ tự tay mang đầu Tôn Lãnh Thu để bái tế vong linh của lệnh sư.?"
Hai mắt đõ hoe, Cao PhÆ°Æ¡ng chỠđến khi VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ thu lại lệnh phù má»›i dám há»i, "Chưởng môn, gia sÆ°... ?"
TrÆ°á»›c mối chân tình của Cao PhÆ°Æ¡ng đối vá»›i sÆ° phụ, chàng không thể không dá»™ng lòng trắc ẩn. Vắn tắt thuật qua cho Cao PhÆ°Æ¡ng nghe, sau đó chàng lại nói trong ná»—i niá»m ân hận, "Tá»· tá»·, lúc lâm vào tình trạng đó, thật lòng đệ không dám nghÄ© đến chuyện vẫn còn sống.
Ãệ cảm thấy áy náy khi biết sÆ° bá Ä‘ang chết ở ngay bên mà không giúp được gì. Tá»· tá»· có hiểu cho đệ không?"
ÃÆ°a tay gạt ngang dòng lệ thảm, Cao PhÆ°Æ¡ng hết sức phẫn ná»™, "Ta hiểu và ta không trách gì ngÆ°Æ¡i. Dẫu sao thì tâm nguyện của gia sÆ° cÅ©ng đã có kết quả. Hoa SÆ¡n phái đã có má»™t vị chưởng môn. Ãi, ta muốn tá»± tay lấy mạng tên Tôn lão tặc.?"
Cao Phương xăm xăm đi trước.
Lúc đó, Tiếng xướng danh vẫn còn tiếp diễn.
"Tiếp đến là má»i bảo chủ Tam Tuyệt bảo LÆ°u Dung Khổng.?"
Và Cao PhÆ°Æ¡ng khi đếm đủ quan khách liá»n cao giá»ng xÆ°á»›ng danh, "Sau cùng là má»i chưởng môn nhân phái Hoa SÆ¡n VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ đến đăng đàn tiếp vị.?"
CÓ là tiếng sấm nổ giữa trá»i quang cÅ©ng không gây kinh ngạc bằng giá»ng nói lảnh lót của Cao PhÆ°Æ¡ng.
Tất cả cùng nghe rõ lá»i này và cùng quay lại để nhìn vào Cao PhÆ°Æ¡ng và má»™t nhân vật nữa Ä‘i ở phía sau.
ở bên trên, Ä‘ang chá»…m chệ tá»a vị, Tôn Lãnh Thu chợt gầm lên, "Cao PhÆ°Æ¡ng! Ai cho ngÆ°Æ¡i đến đây gây náo loạn nhÆ° thế?

Vương Thế Kỳ xê mình vỠphía trước. Vừa đồng hành cùng Cao Phương, chàng vừa vận lực quát lên, "Là ta, Tôn Lãnh Thu, lệnh phù chưởng môn đây, ngươi còn chỠgì nữa mà không cúi đầu nhận tội?"
Tuy chÆ°a biết mồm ngang mÅ©i dá»c của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ là thế nào nhÆ°ng vá»›i lệnh phù đó và vá»›i sá»± xÆ°á»›ng danh vừa rồi của Cao PhÆ°Æ¡ng, Tôn Lãnh Thu buá»™c phải nhìn vào VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ mà cÆ°á»i lên, "Ha ha ha... hóa ra chính ngÆ°Æ¡i đã đánh cắp lệnh phù của bổn Chưởng môn.?"
Sau khi dặn khẽ Cao PhÆ°Æ¡ng là hãy tá»± bảo trá»ng, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ phóng ngÆ°á»i lao nhanh tốc đến khu vá»±c hành lá»….
"Vút ?"
Bình ổn xong cước bộ, Vương Thế Kỳ lại quát, "Tôn Lãnh Thu, ngươi đợi bổn chưởng môn ra tay rồi mới chịu hành lễ trước lệnh phù của tổ sư sao?"
Thất sắc, Tôn Lãnh Thu không ngá» VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ lại dùng lá»i lẽ này để Ä‘Æ°a lão vào tình trạng khốn đốn trÆ°á»›c mặt giang hồ đồng đạo.
Hành lễ thì kém thế, còn không chịu hành lễ thì phải ăn nói sao đây trước bao vị nhất môn chi chủ đang nhìn vào lão?
Bắt gặp ánh mắt nhìn ám thị của bao chủ Tam Tuyệt bảo LÆ°u Dung Khổng. Tôn Lãnh Thu bèn quát lên, "Ãược, bổn chưởng môn sẽ trị tá»™i nghịch đồ trÆ°á»›c, sau sẽ tạ tá»™i vá»›i tổ sÆ°. Tiểu tá»­, dỡ.?"
"vù vù ?"
vầng chưởng quang mang màu tím nhạt liá»n xuất hiện ngay khi Tôn Lãnh Thu vẫy tay xô kình.
Chuyển lệnh phù sang tả thủ VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ hất mạnh hữu thủ vá»›i tiếng nạt đầy uy lá»±c, "Phản đồ muốn chết! Ãỡ.?"
"Vù vù ?"
Chưởng kình của Vương thế Kỳ cũng ánh lên một màu tím, nhưng xem ra màu tím đó sậm hơn so với của Tôn Lãnh Thu.
Ãâu đó có ngÆ°á»i thì thào, "Tá»­ dÆ°Æ¡ng thần chưởng.?"
"ào ào ?"
"ầm.?"
Tôn Lãnh Thu lùi dài với huyết khí nhộn nhạo.
NhÆ° bóng vá»›i hình, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ lÆ°á»›t ngÆ°á»i tá»›i, "Nằm xuống nào.?"
"vù vù ?"
Thấy VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ niên ká»· chỉ Ä‘á»™ mÆ°á»i bảy, mÆ°á»i tám, nhÆ°ng chỉ vá»›i má»™t lần ra tay đã Ä‘Æ°a má»™t cao thủ hữu danh là Tá»­ dÆ°Æ¡ng thủ Tôn Lãnh Thu rÆ¡i vào thế hạ phong, quần hùng Ä‘ang quan chiến Ä‘á»u kinh ngạc đến sững ngÆ°á»i.
Và ngÆ°á»i kinh ngạc nhất phải kể là bảo chủ Tam Tuyệt bảo LÆ°u Dung Khổng. Vá»›i thân pháp quán tuyệt, LÆ°u Dung Khổng vừa lÆ°á»›t vá»™i đến vừa hô hoán ầm lên, "Chuyện đã thế này rồi thì phải ra tay thôi. Tiểu tá»­ kia, tiếp kiếm.?"
Bất chấp những lá»i đàm tiếu chắc chắn sẽ có ở quần hùng, LÆ°u Dung Khổng ngang nhiên vận dụng kiếm pháp đã thành danh là kiếm tuyên nhất tuyệt trong tam tuyệt cùng liên tay vá»›i Tôn Lãnh Thu tiến đánh vá»›i má»™t mình VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ.
Mưu đồ giữa Tôn Lãnh Thu và Tam Tuyệt bảo ra sao thì chàng đã rõ nên chàng không hỠkinh ngạc khi nghe tiếng kiếm khí rít véo ở phía sau.
Chàng chỉ thật sá»± kinh ngạc khi nghe há»— quần hùng Ä‘ang tá»a vị có nhiá»u tiếng kêu la hoảng loạn:
"Sư thái, sao lại động thủ với bần đạo?"
"A di đà phật, đàm chưởng môn đã phát rồ rồi sao?"
"Ha ha ha... hôm nay nếu ai không quy thuận Tam Tuyệt bảo, thì đừng mong toàn mạng. Ãệ tá»­ Không Ãá»™ng phái đâu, Ä‘á»™ng thủ.?"
"Ãệ tá»­ Nga My phái, tiến lên.?"
"Choang choang... ?"
"Keng... ?"
"ào ào ?"
"ám, ầm.?"
Vương Thế Kỳ vừa đỡ xong một chưởng của Tôn Lãnh Thu phải vội vàng quay lại diện đối diện với chiêu kiếm lăng lệ của bảo chủ Tam Tuyệt bảo.
Chàng lại hất ra má»™t kình Tá»­ dÆ°Æ¡ng thần chưởng vá»›i tiếng hét phẫn ná»™, "Hóa ra bảo chủ đã có mÆ°u toan từ trÆ°á»›c, cố tình nhúng tay xen vào ná»™i tình của bổn phái. Ãược lắm, Vậy thì đừng trách VÆ°Æ¡ng THẾ Kỳ này. Ãỡ.?"
Vẫn cuá»™n thẳng vầng kiếm quang vào luồng chưởng kình mang màu tím sậm của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ, bảo chủ Tam Tuyệt bảo cao ngạo cÆ°á»i lên vang dá»™i, "Tiểu tá»­, kể từ hôm nay làm gì còn Hoa SÆ¡n phái nữa. Thuận ta thì sống, nghịch ta thì chết.?"
"Soạt vù ?"
"ám, ầm.?"
Lưu Dung Khổng thoáng biến sắc vì không ngỠbản lãnh của Vương ThỠKỳ lại cao hơn lão tưởng. Chẳng trách Tôn Lãnh Thu chỉ mới một chiêu đã phải ở thế hạ phong.
LÆ°u Dung Khổng quát ầm lên, "Toàn thể môn hạ Hoa SÆ¡n phái nghe đây. NgÆ°á»i nào muốn được tồn vong cùng bổn bảo, trung thành vá»›i Tôn chưởng môn thì hãy mau liên tay diệt trừ tiểu tá»­ này.?"
Không ngá» LÆ°u Dung Khổng lại định lung lạc đệ tá»­ bản phái bằng lá»i lẽ khích ná»™ này, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ vá»™i nâng lệnh phù lên cao và cả tiếng kêu gá»i, "Ãệ tá»­ bản phái nghe lệnh. Tôn Lãnh Thu là phản đồ của bản phái. Ngoài việc khi sÆ° diệt tổ. Tôn lão tặc còn định tâm phế bá» toàn bá»™ tâm huyết bao Ä‘á»i nay của tổ sÆ° bản phái. Hãy bắt giữ Tôn Lãnh Thu và chống trả Tam Tuyệt bảo đến cùng. Tiến lên.?"
Ngay sau lá»i kêu gá»i của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ, môn nhân đệ tá»­ Hoa SÆ¡n phái chợt phân làm hai phe và tạo nên má»™t quang cảnh há»—n loạn khiến cho Ä‘Æ°Æ¡ng trÆ°á»ng đã nhiệt náo lại càng thêm náo nhiệt.
Quét mắt nhìn quanh khắp lượt, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ bất giác ná»™ khí xung thiên. Chàng nhận ra số môn nhân đã tá»­ trung kiên của bản phái vốn đã ít á»i và Ä‘ang phải vất vả vá»›i bá»n đồng môn nhÆ°ng lại vá» hùa vá»›i Tôn Lãnh Thu, giá» lại lâm vào tình huống nguy cấp hÆ¡n bá»™i phần bởi lá»±c lượng của hai phái Không Ãá»™ng và Nga My.
Ãúng nhÆ° nhận định trÆ°á»›c đây của giáo chủ Huỳnh Liên giáo, hai phái Không Ãá»™ng và Nga My đã cam tâm vá» cùng má»™t phe vá»›i Tam Tuyệt bảo.
TrÆ°á»›c tình thế này và Ä‘ang bị quấn chân vá»›i hai nhân vật cao thủ là LÆ°u Dung Khổng và Tôn Lãnh Thu, chàng định lá»›n tiếng kêu gá»i các phái cùng hiệp lá»±c vá»›i Hoa SÆ¡n phái để diệt trừ Tam Tuyệt bảo thế nào cÅ©ng trở thành mối hậu há»a của võ lâm Ä‘ang có Không Ãá»™ng và Nga My hai phái làm vây cánh thì từ phía xa chợt vang lên những tiếng la hét làm náo Ä‘á»™ng cả má»™t góc trá»i.
Nổi bật lên trên tất cả má»i sá»± huyên náo là những trành cÆ°á»i dài Chói tai.
"Ha ha ha... ?"
" HỠhố hố... ?"
âm thanh của những trành cÆ°á»i này vừa lá»t đến tai tất cả má»i ngÆ°á»i tại khu vá»±c chính Ä‘iện của Hoa SÆ¡n phái tình thế lại má»™t phen nữa biến đổi.
Bá»n môn nhân phái Hoa SÆ¡n thuá»™c phe của Tôn Lãnh Thu, môn nhân đệ tá»­ của hai phái Không Ãá»™ng và Nga My, tất cả Ä‘ang hùng hùng hổ hổ ập đánh vào số môn nhân trung thành của Hoa SÆ¡n phái liá»n bị tập kích bởi bá»n môn hạ của hai phái Côn Luân và Tuyết SÆ¡n.
Ãiá»u này khiến cho đấu trÆ°á»ng Ä‘ang há»—n loạn lại càng thêm há»—n loạn Lâm Vân sÆ° thái, chưởng môn phái Nga My và Há»—n nguyên tam chưởng Ãàm Gia Thạch, chưởng môn phái Không Ãá»™ng, cả hai Ä‘ang giao đấu vá»›i hai vị chưởng môn của hai đại phái Thiếu Lâm và VÕ Ãang TrÆ°á»›c sá»± biến đổi của tình hình rõ ràng là Ä‘ang nguy cấp cho môn nhân đệ tá»­ hai phái này, cả hai cùng gầm lên và quát há»i.
"Hạ chưởng môn, sao lại để cho môn nhân Côn Luân phái tàn sát đệ tử bồn phái?"
"Ngụy Bất Túc, nếu ngÆ°Æ¡i không gá»i ngÆ°á»i Tuyết SÆ¡n phái ngừng tay lại ngay thì đừng trách Ãàm má»— trở mặt, đồi bạn thành thù.?"
Hạ Ãiá»n, chính là chưởng môn nhân phái Côn Luân liá»n cÆ°á»i lên, "SÆ° thái, chuyện xảy ra chỉ là bình thÆ°á»ng mà thôi. SÆ° thái thì hợp tung vá»›i Tam Tuyệt bảo, bổn tá»a thì vá» phe vá»›i U Linh giáo. Nếu sÆ° thái không muốn đệ tá»­ bị tàn sát, thì còn chần chừ gì nữa mà không lui Ä‘i Ha ha ha...?"
Chưởng môn của phái Tuyết SÆ¡n là Bất Kiếm bất câu Nguy Bất Túc vừa vÅ© lá»™ng má»™t loại khí giá»›i kỳ lạ không thành kiếm cÅ©ng không là Câu kiếm đánh vào má»™t tên đệ tá»­ của phái Không Ãá»™ng vừa phàn bác lại lá»i hăm doạ của Há»—n Nguyên tam chưởng Ãàm Gia Thạch.
"Ãàm lão huynh, ngay từ lúc Ãàm lão Huynh cúc cung tận tụy vá»›i lão há» LÆ°u, Ãàm lão huynh hãy tá»± trách mình trÆ°á»›c, chứ đừng trách Ngụy má»— trở mặt.?"
Ngay tức khắc, vì muốn giải nguy cho bá»n đệ tá»­ dÆ°á»›i quyá»n, Lâm Vân sÆ° thái liá»n buông bá» Thái Huyá»n đạo trưởng và quấn lấy Hạ Ãiá»n.
TÆ°Æ¡ng Tá»±, Ãàm Gia Thạch vá»™i vá»™i vàng vàng thoát ra khá»i trận chiến vá»›i VÔ trần đại sÆ° để vung hết lượt chưởng này đến lượt chưởng khác vào vầng kiếm quang quái dị của Bất kiếm bất câu Ngụy Bất Túc.
Ãang khi VÔ Trần đại sÆ° và Thái Huyá»n đạo trưởng ngÆ¡ ngẩn vì diá»…n biến này. Tôn Lãnh Thu và LÆ°u Dung Khổng cÅ©ng bối rối không kém.
Cả hai hoàn toàn bất ngá» trÆ°á»›c sá»± xuất hiện của má»™t tốp ngÆ°á»i lạ mặt cùng vá»›i sá»± xuất thủ của hai phái Tuyết SÆ¡n và Côn Luân khiến mÆ°u đồ của hai lão phải đổ sông đổ biển nên hoàn toàn quên rằng cạnh cả hai Ä‘ang hiện diện má»™t vị sát tinh cá»±c kỳ lợi hại là VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ.
Không bá» lỡ cÆ¡ há»™i, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ sau khi cất lại lệnh phù vào bá»c áo liá»n vung cả song chưởng Tá»­ dÆ°Æ¡ng quật thẳng cánh vào Tôn LÆ°u hai lão. Tả chưởng cho Tôn Lãnh Thu phản đồ. Hữu chưởng cho bảo chủ Tam Tuyệt bảo vá»›i mÆ°u đồ Ä‘á»™c bá võ lâm.
"Tôn phản đồ, Lưu thất phu, tiếp chưởng của bổn chưởng môn này.?"
"Vù vù ?"
"ào ào ?"
Giật mình bởi tiếng gầm đầy uy lực của Vương Thế Kỳ, khi hai lão kịp nhận ra tình thế thì hai bóng chưởng tím sậm của Vương Thế Kỳ đã như hai trái núi cuộn vào hai lão rồi.
Dồn toàn bá»™ chân lá»±c vào song chưởng. Tôn Lãnh Thu nghiến răng nghiến lợi khi đỡ thẳng vào Tá»­ DÆ°Æ¡ng thần chưởng của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ. Bằng vào hành Ä‘á»™ng này Tôn Lãnh Thu chỉ mong đợi có má»—i má»™t Ä‘iá»u là nếu lão có chết ngay dÆ°á»›i chưởng của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ thì chí ít lão cÅ©ng làm cho VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ phải khốn đốn. Huống chi, ngoài lão còn có LÆ°u bảo chủ nữa chi.
Quả nhiên, LÆ°u Dung Khổng vá»›i tâm tưởng được ăn cả ngã vá» không, kiếm quang rừng rá»±c những sát khí liá»n được LÆ°u Dung Khổng tận bình sinh bủa thẳng vào chưởng kình của VÆ°Æ¡ng THẾ Kỳ.
Còn lợi hại hÆ¡n, LÆ°u Dung Khổng ngoài việc Ä‘á»™ng thủ còn Ä‘á»™ng luôn cả khẩu LÆ°u Dung Khổng rít lên, "VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ, ngÆ°Æ¡i mắng Tôn chưởng môn là phản đồ vì đã Ä‘Æ°a Hoa SÆ¡n phái vào làm má»™t vá»›i bản bảo, còn ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i sẽ bị má»i ngÆ°á»i gán cho tá»™i danh gì khi ngÆ°Æ¡i cam tâm vá» hùa vá»›i U Linh giáo và Huỳnh Liên giáo?"
áp lực của chưởng và kiếm do Tôn Lãnh Thu, Lưu Dung Khổng đang tung vỠphía chàng, chàng không coi là gì. Nhưng áp lực của câu nói của Lưu Dung Khổng và hậu quả sau đó mới khiến Vương Thế Kỳ kham không nổi.
Bá»n đệ tá»­ Hoa SÆ¡n phái, những tên vá» hùa vá»›i Tôn Lãnh Thu, khi nghe được lá»i này của LÆ°u Dung Khổng liá»n ca tiếng kêu lên vang trá»i.
"VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ chính là ngÆ°á»i của U Linh giáo.?"
"Chính VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ đã mở Ä‘Æ°á»ng cho bá»n Huỳnh Liên giáo kia đến đây.?"
"Ãúng rồi, vì yêu nữ ở Huỳnh liên giáo chính là mẫu thân của hắn mà.?"
"Hắn là phản đổ, chính hắn là phản đồ.?"
"Là hắn chứ không phải bổn chưởng môn hủy hoại tâm huyết bao Ä‘á»i nay của tổ sÆ° bản phái.?"
Khó có thể kể hết sá»± hoang mang dao Ä‘á»™ng của những môn nhân đệ tá»­ trung thành vá»›i phái Hoa SÆ¡n do Cao PhÆ°Æ¡ng là ngÆ°á»i Ä‘ang cầm đầu.
Ãúng là bá»n Huỳnh Liên giáo vừa từ dÆ°á»›i chân núi xông lên tận nÆ¡i này.
Ãúng là Côn Luân và Tuyết SÆ¡n Ä‘ang phối hợp nhịp nhàng vá»›i Huỳnh Liên giáo.
Mà nhÆ° lá»i của Hạ Ãiá»n vừa nói thì Côn Luân đã là ngÆ°á»i cùng phe vá»›i U Linh giáo. Vậy thì đúng là Huỳnh Liên giáo cùng ở má»™t phe vá»›i Linh giáo.
và Ä‘iá»u đúng nhất, đáng nói nhất ở đây khi mẫu thân của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ chính là môn nhân của Huỳnh Liên giáo. CÅ©ng may mà chàng chÆ°a má»™t lần dùng đến Thập chỉ truy hồn là công phu của Huỳnh Liên giáo.
HỌ hoang mang má»™t thì VÔ Trần đại sÆ° và Thái Huyá»n đạo trưởng hoang mang đến hai. Ãồng thá»i chính VÆ°Æ¡ng Thế kỳ lại hoang mang đến mÆ°á»i lần hÆ¡n so vá»›i bá»n đệ tá»­ trung thành vá»›i Hoa SÆ¡n phái.
Ãể tất cả cùng thá»i hoang mang, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ chỉ còn má»—i má»™t cách thu hồi song chưởng ngay lập tức, nhún mình lao Ä‘i, đảo mắt tìm Huỳnh Liên giáo giáo chủ và quát ầm lên. Bấy nhiêu Ä‘á»™ng tác đó VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ thá»±c hiện thật nhanh, nhanh ngoài sức tưởng tượng của Tôn Lãnh Thu và LÆ°u Dung Khổng.
VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ quát, "Hồ giáo chủ, thế này là thế nào đây? Tại sao giáo chủ lại cố tình quên Ä‘i lá»i nói của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ này?"
Lúc đó, giáo chủ Huỳnh Liên giáo tuy có Ä‘Æ°a bá»n giáo đồ đến nhÆ°ng tất cả hầu nhÆ° chỉ tụ thủ bàng quan, đứng nhìn trÆ°á»ng há»—n loạn Ä‘ang diá»…n khai giữa võ lâm các phái ở Trung nguyên mà thôi.
Giáo chủ Huỳnh Liên giáo ngoác mồm ra cÆ°á»i, "Ha ha ha... sao VÆ°Æ¡ng chưởng môn lại trách ta? không phải chính nhá» sá»± xuất hiện của bổn giáo mà VÆ°Æ¡ng chưởng môn và số môn nhân ít á»i của quý phái đã vãn hồi được thế trận sao? Ha ha ha... ?"
Xét lá»i lẽ của giáo chủ Huỳnh Liên giáo, vì lá»i nói của Lão đúng má»™t phần nào nên VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ có muốn Ä‘á»™ng thủ cÅ©ng khó coi.
NhÆ°ng nếu xét kỹ hÆ¡n, vì lá»i lẽ này quá mập má» dá»… tạo hiểu lầm cho má»i ngÆ°á»i nên chàng không thể không hăm dá»a.
"Hồ giáo chủ, bổn chưởng môn xin nói trÆ°á»›c, bổn chưởng môn không há» cảm kích Huỳnh Liên giáo vá» bất kỳ phÆ°Æ¡ng diện gì. Nếu ngÆ°á»i của Huỳnh Liên giáo có má»™t hành Ä‘á»™ng nào gây nguy hại cho bổn phái, bổn chưởng môn quyết không nÆ°Æ¡ng tay đâu, hừ.?"
Giáo chủ Huỳnh Liên giáo càng cÆ°á»i lá»›n hÆ¡n, "Ha ha ha... được, được Hiện tình của quý phái giỠđã yên ổn rồi, ngÆ°á»i của bổn giáo đâu cần phải lÆ°u lại nữa, cáo biệt. Chúng ta sẽ gặp lại nhau sau, ha ha ha...?"
Ãứng sá»­ng nhÆ° trá»i trồng, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ nhìn giáo chủ Huỳnh Liên giáo Ä‘ang dẫn bá»n giáo đồ xuống núi. Vì há» là những ngÆ°á»i cuối cùng rá»i khá»i sÆ¡n môn của Hoa SÆ¡n phái. TrÆ°á»›c há», không hiểu từ lúc nào và theo phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng nào, môn nhân đệ tá»­ của sáu phái Thiếu Lâm, VÕ Ãang, Không Ãá»™ng, Nga My, Côn Luân và Tuyết SÆ¡n đã Ä‘i sạch. Còn số đệ tá»­ Hoa SÆ¡n phái vá» hùa vá»›i Tôn Lãnh Thu thì Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên còn lẹ chân hÆ¡n để nối gót Tôn Lãnh Thu và Ä‘i theo bá»n Tam Tuyệt bảo.
Quanh VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ lúc này là má»™t bầu không khí lạnh tanh và ngá»™t ngạt, dù vẫn còn gần năm mÆ°Æ¡i ngÆ°á»i, Ä‘á»u là số đệ tá»­ trung thành vá»›i bản phái Ä‘ang đứng thành má»™t nhóm vá»›i Cao PhÆ°Æ¡ng.
sá»± ngá»™t ngạt này hiện diện không phải do trÆ°á»›c đó có đến mấy trăm ngÆ°á»i giá» chỉ còn xấp xỉ năm mÆ°Æ¡i ngÆ°á»i. Mà là do gần má»™t trăm cặp mắt Ä‘ang chăm chú nhìn vào VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ nhÆ° Ä‘ang nhìn vào má»™t quái nhân.
Vì không một ai lên tiếng nên bầu không khí không thể không vắng lặng. Và vì hỠđang nhìn chàng một cách hoang mang, ngỠvực, bất tín nhiệm nên không khí không thể không ngột ngạt.
VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ cảm nhận được những Ä‘iá»u đó qua những cặp mắt Ä‘ang nhìn chàng, nhất là cặp mắt của Cao PhÆ°Æ¡ng.
Ãể giải toả những nghi ky này, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ chỉ còn duy nhất má»™t biện pháp.
Không hiểu từ lúc nào, chàng bắt đầu thuật lại cho bá»n há» nghe những gì Huỳnh Liên giáo giáo chủ đã nói vá»›i chàng. Và chàng cÅ©ng thuật lại những gì đã xảy ra sau đó. Khi chàng không chấp thuận những lá»i Ä‘Æ°á»ng mật của giáo chủ Huỳnh Liên giáo.
cả hai đã giao đấu vá»›i nhau nhÆ° thế nào, giáo chủ Huỳnh Liên giáo đã dùng ám khí tẩm chất Ä‘á»™c Bạch thiết mao diêm vÆ°Æ¡ng Ä‘iểm để ám toán chàng ra sao, và giáo chủ Huỳnh Liên giáo tại sao lại có hành vi quái đản nhÆ° bá»n há» vừa thấy, nhất nhất chàng Ä‘á»u nói cho bá»n há» nghe.
Tin hay không tin là quyá»n của há». VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ chỉ biết tiếp tục thuật lại những gì chàng đã cùng Cao PhÆ°Æ¡ng bàn định những nguy hiểm chàng đã nếm trải tại Câu hồn tuyệt Ä‘á»™c lao của Tôn Lãnh Thu cho há» nghe.
Chàng đã dứt lá»i từ lâu nhÆ°ng bá»n há» không má»™t ai chịu lên tiếng.
Và biện pháp cuối cùng liá»n được VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ thá»±c hiện. Chàng lấy trong bá»c áo ra mảnh lệnh phù. Chàng trịnh trá»ng đặt lệnh phù lên má»™t chiếc bàn duy nhất may mắn vẫn còn nguyên vẹn.
Chàng lùi lại.
Chàng quay mặt vá» phía há».
chàng nhìn há» nhÆ°ng lại nói vá»›i Cao PhÆ°Æ¡ng, "Cao tá»· tá»·, những gì đệ đã hứa vá»›i VÔ tâm tiên tứ sÆ° bá, đệ quyết sẽ hoàn thành. Chỉ khi nào đệ diệt trừ xong phản đồ Tôn Lãnh Thu, giải toả má»i dị nghị của má»i ngÆ°á»i và đồng đạo giang hồ vá» mối tÆ°Æ¡ng quan giữa đệ và Huỳnh Liên giáo hoặc U Linh giáo và chỉ khi toàn thể môn nhân đệ tá»­ bản phái tin tưởng và trao trá»ng trách cho đệ, đệ má»›i nhận lại Lệnh phù này. Æ  đây, chỉ có Cao tá»· tá»· là ngÆ°á»i có bối phận cao nhất, đệ xin giao lại Lệnh phù cho tá»· tá»·. Trá»ng trách bảo vệ sÆ¡n môn rất nặng ná», đệ tin rằng Cao tá»· tá»· sẽ được má»i ngÆ°á»i ủng há»™ và hiệp lá»±c.
Cao tá»· tá»· bảo trá»ng, má»i ngÆ°á»i xin hãy bảo trá»ng, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ xin Ä‘i đây ?"
Nếu lúc đến sÆ¡n môn Hoa SÆ¡n phái VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ hăm hở nhÆ° thế nào thì bây giá», lúc ly khai, chàng lại chùng lòng còn hÆ¡n thế ấy.
VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ của ba ngày trÆ°á»›c đã chết Ä‘i, chỉ còn lại VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ của ngày hôm nay. HÆ¡n thế nữa, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ của ngày hôm nay, ngoài những căm phẫn đến tá»™t cùng còn là má»™t ngÆ°á»i hoàn toàn trầm tÄ©nh. Vá»›i những mÆ°u ma chÆ°á»›c quá»· chàng đã nếm trải từ khi thoát khá»i đầm Thủy trung nhược Thủy, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ nhÆ° đã tinh khôn bằng má»™t ngÆ°á»i có đến ba mÆ°Æ¡i niên ká»· hoặc hÆ¡n. VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ đã lá»™t xác hoàn toàn không còn nhÆ° trÆ°á»›c nữa.
Tài sản của gacon

  #18  
Old 20-05-2008, 04:50 PM
gacon's Avatar
gacon gacon is offline
Trợ Lý Tổng Giám Äốc 4vn-Bank
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 79
Thá»i gian online: 1 giá» 4 phút 11 giây
Xu: 0
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi 18

Giang hồ cấp bách nhị phái nghị bàn.
Giang hồ loạn ma trảo tái hiện.


Tác giả: Trần Thanh Vân



Dừng lại trÆ°á»›c má»™t ngôi miếu hoang, Thái Huyá»n đạo trưởng chợt lên tiếng, "Chưởng môn phÆ°Æ¡ng trượng. Ãàng nào thì đêm nay chúng ta cÅ©ng không Ä‘i kịp đến Tung sÆ¡n, chưởng môn nghÄ© sao nếu chúng ta cùng vào đây để nghỉ cho lại sức?"
VÔ Trần đại sÆ° hầu nhÆ° cÅ©ng cùng ý nghÄ© vá»›i chưởng môn VÕ Ãang phái nên vá»™i đáp, "A di đà phật! Y của chưởng môn hay lắm!
Chính bần tăng cũng đang có ý định này.?"
Ngay khi VÔ Trần đại sÆ° ngõ lá»i tán thành, hai vị đạo nhân cùng Ä‘i vá»›i Thái Huyá»n đạo trưởng liá»n tung ngÆ°á»i lÆ°á»›t vào bên trong ngôi hoang miếu.
Không bao lâu, hai vị đạo nhân cùng bước ra.
cả hai tuy không nói má»™t lá»i nào, cứ đứng yên nhÆ° hai pho tượng ở hai bên ngưỡng cá»­a của ngôi miếu hoang nhÆ° hai vị môn thần nhÆ°ng VÔ Trần đại sÆ° cÅ©ng hiểu là đệ tá»­ VÕ Ãang phái khi vào trÆ°á»›c đã rà xét qua má»™t lượt và đã quét dá»n xong bên trong ngôi miếu hoang.
VÔ Trần đại sÆ° khẽ hắng giá»ng má»™t tiếng, hai vị tăng nhân cùng Ä‘i vá»›i đại sÆ° liá»n lạng ngÆ°á»i ra phía sau ngôi sÆ¡n miếu. Bằng vào hành Ä‘á»™ng này của hai vị đạo nhân và hai vị tăng nhân, vô hình chung ngôi miếu hoang lập tức biến thành má»™t nÆ¡i trá»ng địa được bảo vệ nghiêm ngặt, khiến bất kỳ nhân vật võ lâm nào nếu muốn xông bừa vào ngôi miếu hoang cÅ©ng đành phải bá» dở ý định. Vì tuy ở phía trÆ°á»›c lẫn phía sau chỉ có bốn ngÆ°á»i trấn giữ, nhÆ°ng dù là thiên binh vạn mã cÅ©ng khó xông pha được những cá»­a ải này.
Bởi bốn vị này Ä‘á»u là những nhân vật có bản lãnh bất phàm mà bất kỳ ai khi nghe đến danh xÆ°ng của cả bốn tất cÅ©ng phải kinh hồn khiếp vía. HỌ chính là...
cùng ngồi tá»a thiá»n má»™t lượt nhÆ°ng ngÆ°á»i lên tiếng trÆ°á»›c chính là Thái Huyá»n đạo trưởng.
"Vô lượng thỠphật, hai vị phật môn đệ tử cùng đi với phương trượng nếu bần đạo suy đoán không lầm thì chính là Kim Cang La hán, VÔ ức và VÔ Biên, hai vị tiểu trưởng lão của quý phái phải không?"
VÔ Trần đại sÆ° khẽ mỉm cÆ°á»i, "A di đà phật! Chưởng môn Ä‘oán không lầm và bần tăng cÅ©ng biết là không thể nào che dấu được chưởng môn. CÓ hai vị tiểu sÆ° đệ cùng Ä‘i, bần tăng nhỠđó má»›i an tâm đến Hoa SÆ¡n phái để dá»± đại Ä‘iển lá»….?"
Ngừng lá»i má»™t thoáng, đến lượt VÔ Trần đại sÆ° há»i, "Còn chưởng môn, chưởng môn dám đến Hoa SÆ¡n phái mà chỉ có hai ngÆ°á»i tùy tùng, chẳng phải hai vị này chính là tiểu sÆ° thúc của quý chưởng môn sao?"
Thái Huyá»n đạo trưởng cÆ°á»i khiêm tốn, "Vô lượng thá» phật! Hoá ra giữa bần đạo và phÆ°Æ¡ng trượng lại cùng chung má»™t cảm nghÄ©. Lần đến Hoa SÆ¡n phái này, nếu bần đạo mang theo nhiá»u đệ tá»­ thì không tránh khá»i sá»± nghi ngá» của các phái. Và nếu không thể mang theo nhiá»u ngÆ°á»i, bần đạo còn cách nào khác hÆ¡n là phải phiá»n nhiá»…u đến nhị vị tiểu sÆ° thúc?"
VÔ Trần đại sÆ° cảm khái thở dài, "A di đà phật! VÕ Ãang nhị tÆ°á»›ng, bần tăng đã từng nghe danh nay má»›i có dịp tÆ°Æ¡ng kiến.
Nhưng thoạt nhìn qua niên kỷ của nghị tướng, bần tăng khó có thể tin hỠchính là tiểu sư thúc của quý chưởng môn.?"
"Vô Lượng thá» phật! Phàm ngÆ°á»i tài thì không cần đợi đến tuổi, CÅ©ng nhÆ° nhị vị sÆ° đệ của phÆ°Æ¡ng trượng vậy bần đạo dù có bạo gan suy Ä‘oán nhÆ°ng nếu không được phÆ°Æ¡ng trượng lên tiếng xác nhận thì bần đạo khó có thể tin chắc đủ mÆ°á»i phần đấy chính là Thiếu lâm Kim Cang la hán nhị phật.?"
Má»—i ngÆ°á»i có má»™t lối tán dÆ°Æ¡ng và khi tán dÆ°Æ¡ng lẫn nhau xong, nhÆ°ng mục quang của hai bên chạm vào nhau thì giữa hai vị chưởng môn của hai đại phái liá»n phát sinh mối đồng cảm.
VÔ Trần đại sÆ° buá»™t miệng khen, "Nếu bần tăng Ä‘oán không lầm thì đêm nay chưởng môn Ä‘ang có Ä‘iá»u muốn nghị bàn cùng bần tăng thì phải?"
Vẫn nhìn vào mắt VÔ Trần đại sÆ°, Thái Huyá»n cÅ©ng há»i, "Vậy phÆ°Æ¡ng trượng có tán thành việc chúng ta cần phải nghị bàn không?"
Nhận được cái gật đầu của VÔ Trần đại sÆ°, kể nhÆ° hai ngÆ°á»i không còn sá»± ngăn cách nào nữa, Thái Huyá»n đạo trưởng há»i luôn má»™t hồi dài, "Nếu vậy, có lẽ cảm nhận của bần đạo vá» hiện tình võ lâm chắc cÅ©ng là cảm nhận của phÆ°Æ¡ng trượng. Vậy bần đạo xin nói thẳng, hai phái Thiếu Lâm và VÕ Ãang chúng ta nếu không liên thủ và không đứng lên cùng triệu hiệu giang hồ đồng đạo thì đừng nói gì đến sá»± an nguy của chúng ta mà sá»± an nguy của giang hồ kể nhÆ° không còn nữa.
Ãiá»u này nếu trÆ°á»›c đây bần đạo còn phần nào nghi ngá» thì qua việc của Hoa SÆ¡n phái lần này bần đạo đành phải tin vào Ä‘iá»u đó. VÔ Lượng thá» phật! Bần đạo không ngá» ngoài Tam Tuyệt bảo bảo chủ có dã tâm Ä‘á»™c bá quần hùng cón có cả U Linh giáo thông đồng vá»›i Huỳnh Liên giáo nữa. Ãứng trÆ°á»›c tình hình này nếu hai phái chúng ta chậm chân trong việc hiệp lá»±c dù chỉ là má»™t ngày thì bần đạo tin rằng hai phái chúng ta sẽ bị cô lập và rÆ¡i vào tình trạng vô phÆ°Æ¡ng vãn hồi! PhÆ°Æ¡ng trượng nghÄ© sao?"
Ãược nghe những lá»i bá»™c bạch của chưởng môn VÕ Ãang phái. VÔ Trần đại sÆ° không thể không tán thành.
"A di đà phật! Ngay khi còn ở hoa sÆ¡n phái, bần tăng đã nghÄ© đến việc này rồi, nay có lá»i của chưởng môn, bần tăng cảm thấy khắp ngÆ°á»i nhẹ hẳn Ä‘i. Ãúng lắm! Chúng ta tuyệt đối không để chậm chân được GiỠđã có ở phía trÆ°á»›c là VÕ Ãang nhị tÆ°á»›ng, phía sau là nhị phật kim cang la hán, chúng ta cần phải tiến hành nghị bàn ngay bất tất phải e ngại.?"
Hai vị chưởng môn của hai đại phái Thiếu Lâm và VÕ Ãang vừa nhận được sá»± cần thiết của việc nghị bàn và Ä‘ang hoàn toàn yên tâm vá» bốn nhân vật trấn giữ ở bên ngoài thì từ ở phía trÆ°á»›c chợt có má»™t tràng cÆ°á»i vang vào, "Ha ha ha... lão trá»c VÔ Trần và lão đạo lá»— mÅ©i trâu Thái Huyá»n, bây giá» bá»n ngÆ°Æ¡i má»›i nghÄ© đến nghị bàn thì đã là chậm chân lắm rồi đó. Ha ha ha...?"
Liá»n sau tràng cÆ°á»i đầy cao ngạo VÕ Ãang nhị tÆ°á»›ng cùng quát lên.
"Tặc nhân nào dám vô lễ với bổn chưởng môn?"
"Ãồ chuá»™t nhắt, dám đến đây thám thính Æ°?"
"Vút, vút ?"
CÓ lẽ chủ nhân của tràng cÆ°á»i nỠđã hiện thân ở đâu đó phía trÆ°á»›c nên VÔ Trần đại sÆ° và Thái Huyá»n đạo trưởng cùng nghe được tiếng thân lao Ä‘i của VÕ Ãang nhị tÆ°á»›ng.
Tiếp đó, trong sá»± nghi hoặc của hai vị chưởng môn, âm thanh của ngÆ°á»i vừa xuất hiện chợt vang lên.
"Lui, VÕ Ãang nhị tÆ°á»›ng chÆ°a đủ tÆ° cách để chận lối bổn giáo chủ đâu ?"
Cùng vá»›i câu quát, hai tiếng chấn kình liá»n ầm ầm vang lên.
"Bùng, bùng.?"
"Thịch... thịch... ?"
Vá»›i khẩu khí kia và vá»›i những tiếng bÆ°á»›c chân Ä‘ang giẫm thình thịch vừa vang lên, hai vị chưởng môn của hai đại phái dù không muốn tin cÅ©ng phải mÆ°á»ng tượng đến việc VÕ Ãang nhị tÆ°á»›ng vừa bị chấn lùi sau khi cùng vá»›i đối phÆ°Æ¡ng chạm nhau chỉ có má»™t chưởng.
Trên giang hồ tìm được má»™t nhân vật đủ bản lãnh để Ä‘Æ°Æ¡ng đầu cùng má»™t lúc vá»›i VÕ Ãang nhị tÆ°á»›ng đâu phải là chuyện dá»…. Kinh nghi trùng trùng, không hẹn mà VÔ Trần và Thái Huyá»n cùng Ä‘á»™ng thân lao ra.
"vút, vút ?"
DÆ°á»›i ánh trăng thượng tuần cả hai vị chưởng môn Ä‘á»u nhìn thấy VÕ Ãang nhị tÆ°á»›ng Ä‘ang diện đối diện vá»›i má»™t lão nhân khoác trÆ°á»ng bào màu Ä‘en, khiến cho mái tóc bạc trắng được để xá»a của lão nhân chợt nổi bật lên và đập ngay vào mắt.
ở phía sau bạch phát lão nhân còn có những mÆ°á»i mấy ngÆ°á»i, trong đó có cả Huỳnh Liên giáo chủ mà cả hai đã thấy xuất hiện ở Hoa SÆ¡n phái.
Huyết khí vừa ổn định sao má»™t lúc Ä‘iá»u tức, VÕ Ãang nhị tÆ°á»›ng liá»n Ä‘Æ°a tay rút trÆ°á»ng kiếm ra.
"Choang, choang.?"
Bạch phát lão nhân trÆ°á»›c hành Ä‘á»™ng của VÕ Ãang nhị tÆ°á»›ng chỉ mỉm cÆ°á»i lá»™ vẻ thích thú.
Nghi hoặc, Thái Huyá»n đạo trưởng vụt lên tiếng, "Nhị vị sÆ° thúc khoan Ä‘á»™ng thủ vá»™i.?"
Bạch phát lão nhân bật lên tiếng khen, "Quả là biết ngÆ°á»i biết của, Thái Huyá»n ngÆ°Æ¡i thật không hổ danh là chưởng môn của phái VÕ Ãang ?"
Thái Huyá»n nghiêm mặt lại, "Tôn giá là ai? Cùng xuất hiện vá»›i tôn giá Ä‘á»u là những nhân vật ở Huỳnh Liên giáo, lại có cả sá»± xuất hiện của giáo chủ Huỳnh Liên giáo, tôn giá tá»± xÆ°ng là bổn giáo chủ vậy chẳng lẽ tôn giá chính là giáo chủ U Linh giáo?"
Ãể đáp lại lá»i Thái Huyá»n đạo trưởng Bạch Phát lão nhân vụt cÆ°á»i dài, "Ha ha ha...?"
âm thanh của tràng cÆ°á»i này lập tức xoáy vào tai của má»i ngÆ°á»i, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên, chứng tá» ná»™i lá»±c của Bạch Phát lão nhân quả là vô tiá»n khoáng hậu.
Giáo chủ Huỳnh Liên giáo và bá»n thuá»™c hạ buá»™c phải lùi dần vá» phía sau.
VÕ Ãang nhị tÆ°á»›ng và hai vị chưởng môn tuy cố đứng nguyên vị nhÆ°ng cả bốn không thể che dấu được sá»± biến sắc của há» trÆ°á»›c uy lá»±c kinh nhân của tràng cÆ°á»i. Từ ở phía sau, hai vị tăng nhân cÅ©ng phải Ä‘á»™ng thân lao vá» phía trÆ°á»›c.
Chá» cho hai vị tăng nhân này ổn định xong cÆ°á»›c bá»™, bạch phát lão nhân má»›i thôi cÆ°á»i. Tiếp đó, lão nói, "Không sai! Lão phu chính là U Linh giáo giáo chủ.?"
Thái Huyá»n và VÔ Trần Ä‘Æ°a ánh mắt đầy kinh ngạc để nhìn nhau.
Cả hai không ngỠnhân vật có thân thủ bất phàm đó lại chính là giáo chủ U Linh giáo. HỌ không ngỠgiáo chủ U Linh giáo lại có được thân thủ như thế này.
Ãoán được tâm trạng của cả hai. Bạch Phát lão nhân lại cÆ°á»i, "Ha ha ha... hai ngÆ°Æ¡i bất ngá» phải không? Và hai ngÆ°Æ¡i thật sá»± không nhận ra lão phu là ai sao? Ha ha ha...?"
Cả hai nghe giáo chủ U Linh giáo há»i há» bằng giá»ng Ä‘iệu này, há» không thể không có má»™t sá»± mÆ¡ hồ vá» việc cả hai phải từng biết đến giáo chủ U Linh giáo nói lên tiếng há»i nhÆ° thế.
Cả hai giÆ°Æ¡ng mắt ngắm nhìn bạch phát lão nhân vá»›i hy vá»ng là sẽ biết được bạch phát lão nhân là ai.
Bạch phát lão nhân lắc đầu chê trách, "Hừ, trí nhớ của hai ngươi kém thế sao? Hãy nhìn lại xem nào?" Vừa nói bạch Phát lão nhân vừa xòe rộng hữu thủ cho tất cả nhìn thấy bàn tay không đủ năm ngón của lão.
VÔ Trần đại sư thoáng giật mình nói, "Cửu chỉ ma trảo?"
Nghe thế, Thái Huyá»n đạo trưởng buá»™c phải há»i gặng, "Là Cá»­u chỉ ma trảo Æ°? VÔ lý, ma đầu này đã chết tính đến nay đã ngoài ba mÆ°Æ¡i năm rồi còn gì?"
Ãược dịp, Bạch phát lão nhân lại cÆ°á»i rá»™ lên, "Ha ha ha... chết Æ°u?
Ai bảo lão phu đã chết? Không phải lão phu đang đứng ngay sỠsỠtrước mặt hai ngươi sao?"
Cùng thối lùi ba bÆ°á»›c dài VÔ Trần và Thái Huyá»n cùng kêu lên lo sợ, "Bất sát phi nhân lão ma đầu ngÆ°Æ¡i vẫn còn chÆ°a chết Æ°?"
"Ha ha ha... nếu lão phu thật sá»± chết Ä‘i thì món nợ ba mÆ°Æ¡i năm trÆ°á»›c ai sẽ thay lão phu thanh toán vá»›i bá»n giang hồ thất đại môn phái đây?"
Tiếp tục lùi thêm hai bÆ°á»›c nữa, VÔ trần đại sÆ° liá»n lấy mắt ra hiệu cho hai vị tiểu sÆ° đệ là Kim cang la hán nhị phật. CÅ©ng má»™t Ä‘á»™ng tác tÆ°Æ¡ng tá»±, Thái Huyá»n đạo trưởng cÅ©ng ra hiệu cho VÕ Ãang nhị tÆ°á»›ng.
Nhận được ám hiệu, hai tăng nhân đạo liá»n dịch ngÆ°á»i đứng hợp vá»›i hai vị chưởng môn thành hình má»™t Ä‘oá hoa vá»›i bốn góc vá»›i bốn vị ná» còn trung tâm là hai vị chưởng môn nhân.
Không há» vá»™i vã, Bất sát phi nhân chá» bá»n há» sắp xếp xong má»›i Cao ngạo bảo, "Thù phải báo, oán phải trả, Bất sát phi nhân này phải nói tất phải làm. NhÆ°ng lão phu sẽ cho bá»n ngÆ°Æ¡i má»™t cÆ¡ há»™i. Bá»n ngÆ°Æ¡i có muốn nghe không?"
VÔ Trần đại sư ứng tiếng đáp, "A di đà phật! Buông đao đồ tể sẽ thành phật. Bất sát phi nhân các hạ nếu vẫn giữ nguyên hung tàng như lúc trước thì chuyện năm xưa khó tránh được việc tái diễn. Bần tăng thành tâm khuyên các hạ mau hồi đầu hướng thiện kẻo... ?"
"Câm! Lão trá»c ngÆ°Æ¡i nếu muốn lão phu hồi đầu hÆ°á»›ng thiện chẳng khác nào nằm mÆ¡ giữa ban ngày! Trừ phi... phải, trừ phi ngÆ°Æ¡i bảo lão Khổ Ai sÆ° phụ ngÆ°Æ¡i Ä‘á»™i mồ sống lại, lúc đó lão phu có thể nhượng cho ba phần. Còn bây giá», bá»n ngÆ°Æ¡i hãy nghe đây. Nếu hai phái Thiếu Lâm và VÕ Ãang không thuận phục lão phu nhÆ° hai phái Côn Luân và Tuyết SÆ¡n thì đừng trách lão phu lại tạo nên thảm cảnh.?"
Bị tiếng nạt của Bất sát phi nhân làm cho phải nín lặng, VÔ Trần đại sÆ° buá»™c phải biến sắc thêm má»™t lần nữa khi nghe lão ác ma nói những lá»i hăm dá»a này.
Vá»›i tâm trạng tÆ°Æ¡ng tá»±, Thái Huyá»n đạo trưởng cố nói cứng, "Bất sát phi nhân, Lão đừng mÆ¡ má»™ng hão huyá»n! Hai phái chúng ta dù chết cÅ©ng không cam tâm tiếp tay cho kẻ ác nhÆ° lão đâu.?"
"Ha ha ha... hai ngươi cho rằng sẽ chống được lão phu ư?"
VÔ Trần đại sÆ° cảm thấy phấn chấn và tá»± tin khi nghe Thái Huyá»n đạo trưởng bảo thế. Ãại sÆ° để lá»™ vẻ ung dung, "A di đà phật! Ãể đối phó vá»›i hạng tà ma nhÆ° Bất sát phi nhân các hạ, bá»n bần tăng buá»™c phải liên tay mà thôi. Ãiá»u này các hạ không thể trách bần tăng được ?"
Không chút nao núng. Bất sát phi nhân càng ung dung hÆ¡n khi lên tiếng Ä‘á» xuất, "Ãây chính là cÆ¡ há»™i mà lão phu khi nãy đã nói là sẽ dành cho bá»n ngÆ°Æ¡i!?"
"A di đà phật! Các hạ dám ư?"
Bất sát phi nhân mỉm cÆ°á»i, "Có gì mà không dám? Lão phu chỉ e bá»n ngÆ°Æ¡i không dám mà thôi!?"
"Vô lượng thá» phật! Nói nhÆ° lão thì dÆ°á»ng nhÆ° lão định đặt Ä‘iá»u kiện vá»›i bá»n bần đạo thì phải?"
Bất sát phi nhân gật đầu khen, "Ãây là lần thứ hai tên đạo sÄ© lá»— mÅ©i trâu ngÆ°Æ¡i tá» rõ được cÆ¡ trí hÆ¡n ngÆ°á»i! Không sai, đúng là lão phu muốn cùng bá»n ngÆ°Æ¡i đánh cược.?"
"Là cược gì?"
Quét mắt nhìn ba tăng ba đạo, Bất sát phi nhân bảo, "Lão đánh cược là má»™t mình là sẽ đánh thắng được bá»n ngÆ°Æ¡i sáu ngÆ°á»i cùng liên tay.?"
Không tin vào Ä‘iá»u này. Thái Huyá»n đạo trưởng kêu lên, "Cả sáu cùng liên tay Æ°?"
Bất sát phi nhân gật đầu, "Ãúng vậy! Và lão phu sẽ thắng!?"
"Nếu lão không thắng thì sao?"
Bất sát phi nhân hừ lạnh, "Không phải bá»n ngÆ°Æ¡i Ä‘ang muốn ra tay diệt trừ lão phu là gì? Hừ, nếu bá»n ngÆ°Æ¡i hÆ¡n lão phu ná»­a chiêu má»™t thức, lão phu chấp nhận chịu má»i sá»± xá»­ trí của bá»n ngÆ°Æ¡i! Ãược không nào? ?"
Tuy mừng rỡ nhÆ°ng Thái Huyá»n đạo trưởng không thể không thắc thá»m, "Vừa rồi lão có nói là lão muốn đánh cược, vậy nếu bá»n ta không may thì sao?"
Bất sát phi nhân lÆ°á»m Thái Huyá»n đạo trưởng má»™t cái, "Ngược lại, nếu bá»n ngÆ°Æ¡i chịu thua lão phu, bá»n ngÆ°Æ¡i có hai Ä‘iá»u phải chá»n lá»±a.?"
"A di đà phật! Là hai Ä‘iá»u gì? Xin các hạ cứ nói.?"
Dằn giá»ng. Bất sát phi nhân cao giá»ng nêu ra: "Bá»n ngÆ°Æ¡i phải thuận phục lão phu.?"
"Ãó là Ä‘iá»u kiện thứ nhất Æ°?"
Gật đầu vá»›i Thái Huyá»n, Bất sát phi nhân lại nói, "Nếu bá»n ngÆ°Æ¡i không chấp nhận Ä‘iá»u thứ nhất thì còn Ä‘iá»u thứ hai.?"
"A di đà phật! Bần tăng đang chỠnghe đây.?"
Giật mình đánh thót má»™t cái, VÔ Trần đại sÆ° sau khi trấn định liá»n cúi đầu niệm phật, "A di đà phật! Mong phật tổ từ bi cứu khổ cứu nạn.?"
Thái Huyá»n đạo trưởng thì rút trÆ°á»ng kiếm ra.
"Choang.?"
"Ãược, để sau khi giao đấu xong, bần đạo sẽ cho lão biết sá»± chá»n lá»±a của chúng ta. Bây giá» thì ra tay Ä‘i.?"
Vá»›i sở trÆ°á»ng là kiếm Thái Huyá»n đạo trưởng sau khi nói xong liá»n ngang nhiên bÆ°á»›c ra. Ãạo trưởng và VÕ Ãang nhị tÆ°á»›ng liá»n tập hợp lại tạo thành hình chữ phẩm, đứng vây quanh ba vị tăng nhân lại.
Hiểu được ý tứ của Thái Huyá»n, VÔ Trần đại sÆ° và kim cang. La hán nhị phật liá»n trụ bá»™ ngay phía sau ba vị đạo nhân.
Khi đã sắp xếp xong. VÔ Trần đại sÆ° lên tiếng, "A di đà phật! Bá»n bần tăng đã chuẩn bị xong, má»i các hạ.?"
Khoan thai và Ä‘iá»m tÄ©nh. Bất sát phi nhân liá»n lấn tá»›i. Dừng ngay trÆ°á»›c mặt Thái Huyá»n, Bất sát phi nhân gầm lên, "Ãỡ ma trảo này.?"
"Vù vù ?"
Hữu trảo tuy chỉ còn bốn ngón nhÆ°ng chiêu công của Bất sát phi nhân khi nhằm vào Thái Huyá»n liá»n uy hiếp hầu khắp các trá»ng huyệt của Thái Huyá»n.
Tâm lý tÆ°Æ¡ng thông. Thái Huyá»n nhÆ° không để tâm đến chiêu trảo của Bất sát phi nhân! Thái Huyá»n nhanh nhẹn khoa kiếm, thích vào các bá»™ vị trá»ng yếu của đối phÆ°Æ¡ng.
Trong khi đó, từ phía sau, một trong hai vị Kim Cang, La Hán nhị phật bỗng đưa tay ra và xô vào hữu trảo của Bất sát phi nhân cũng một chiêu trảo.
TrÆ°á»›c cách ứng phó này, Bất sát phi nhân lá»›n tiếng khen ngợi, "Tuyệt bá»™ long chảo thủ đúng là lợi hại. NhÆ°ng xem đây." Hữu trảo chợt lay Ä‘á»™ng, Bất sát phi nhân khẽ uốn cổ tay và chá»™p hữu trảo vào tay cầm kiếm của Thái Huyá»n. Ãồng thá»i, tả trảo của Bất sát phi nhân liá»n cuá»™n vút vào má»™t trong võ Ä‘ang nhị tÆ°á»›ng.
"Vù vù ?"
Giữ vững thế kiếm, Thái Huyá»n đạo trưởng nạt lên, "Còn không lùi lại?"
"Soạt, vù ?"
Kim cang phật cÅ©ng lay Ä‘á»™ng tay và chá»™p nhanh vào uyển mạch của Bất sát phi nhân vá»›i tiếng quát dằn giá»ng, "Trúng.?"
Bên kia, má»™t trong VÕ Ãang nhị tÆ°á»›ng khi phát hiện tả trảo của đối phÆ°Æ¡ng cÅ©ng thá»±c hiện má»™t cung cách nhÆ° Thái Huyá»n. Kiếm cứ xuất ra, mặc cho chiêu trảo của đối phÆ°Æ¡ng công đến.
VÔ Trần đại sÆ° cho tay ra phía trÆ°á»›c và quát lên, "Ãỡ.?"
"Vù vù ?"
"ào ào ?"
"Bùng, bùng.?"
"Vút ?"
Rốt cuá»™c, hai chiêu trảo của Bất sát phi nhân tuy đánh vào hai nhân vật VÕ Ãang nhÆ°ng lại đối đầu vá»›i công phu của Thiếu Lâm phái.
Hai tiếng chấn kình vừa vang ra, Bất sát phi nhân vụt đảo ngÆ°á»i má»™t lượt. Lão vừa tránh hai chiêu kiếm đánh vào lão vừa vung song trảo chá»™p vào cả má»™t trong VÕ Ãang nhị tÆ°á»›ng còn lại.
Do Kim cang phật và VÔ Trần đại sÆ° phải bị chấn Ä‘á»™ng sau lần chạm kình, đồng thá»i Thái Huyá»n và vị tiểu sÆ° thúc kia phải hụt kiếm chiêu nên La hán phật và vị tiểu sÆ° thúc còn lại phải chia nhau ra đón đỡ hai trảo của lão ác ma.
Lâm vào tình trạng này, tuy mang tiếng là sáu ngÆ°á»i cùng vây công nhÆ°ng thá»±c chất chỉ còn là hai ngÆ°á»i má»™t. NhÆ° trÆ°á»›c đó VÕ Ãang nhị phái đã chạm chưởng vá»›i đối phÆ°Æ¡ng ở lần đầu tiên xuất hiện.
"Vù vù ?"
"Choang, véo...?"
"Bùng, bùng.?"
La Hán phật và vị tiểu sÆ° thúc của Thái Huyá»n buá»™c phải phân khai khiến cho thế hợp công của hai phái liá»n tan vỡ.
Hóa hổ bất thành. Kim Cang phật và VÔ Trần đại sư cùng lao lên.
"A di đà phật! Tiếp chưởng.?"
"Ngã phật vô biên. Ãỡ.?"
"Vù vù ?"
"ào ào ?"
Bất sát phi nhân cÆ°á»i rống lên, "Ha ha ha... Kim Cang chưởng và Ãại Ban nhược thần công Æ°? Xem trảo này.?"
"Vù vù ?"
"Bùng, bùng.?"
Ãến lượt VÔ Trần và Kim Cang bị chấn lùi trÆ°á»›c ná»™i lá»±c kinh nhân của Bất sát phi nhân.
Khoa kiếm lên vun vút, Thái Huyá»n đạo trưởng chợt hô hoán, "Mạc Phi sÆ° thúc, Lưỡng Nghi kiếm trận, mau.?"
"Véo véo ?"
Hai ngÆ°á»i hai kiếm, Thái Huyá»n và Mạc Vân hi vá»ng ngăn cản được đòn truy sát của Bất sát phi nhân Ä‘ang nhằm vào Kim Cang phật và VÔ Trần đại sÆ°.
Bất sát phi nhân trước Lưỡng Nghi kiếm trận đành phải dừng lại và quay nhanh song trảo khắp toàn thân.
"Ãịnh dùng kiếm trận Æ°? Chỉ là vô ích thôi. Ãỡ, đỡ.?"
"Vù vù ?"
"ào ào ?"
"Choang, bùng.?"
"Choang, bùng.?"
Há»” khẩu tuy bị chấn Ä‘á»™ng, Thái Huyá»n và Mạc Vân thoáng núng thế. NhÆ°ng trÆ°á»›c khi Bất sát phi nhân kịp ra chiêu tối hậu, buá»™c cả hai phải buông kiếm thì Mạc Ãại vị nhị tÆ°á»›ng còn lại, đã lao đến vá»›i tiếng gầm giận dữ, "ác ma, chá»› đắc ý vá»™i, xem kiếm của VÕ Ãang phái này.?"
"véo véo ?"
Má»™t mình má»™t kiếm, Mạc Ãại đúng là liá»u lÄ©nh. Thái Huyá»n hoảng sợ vá»™i xông bừa đến.
"SÆ° thúc hãy cẩn trá»ng!?"
"Véo véo ?"
Không chậm so vá»›i Thái Huyá»n VÔ Trần đại sÆ° cÅ©ng kịp ào lên, "A di đà phật! Hãy xem Niêm Hoa chỉ của Ãạt Ma sÆ° tổ đây!?"
"Víu víu ?"
Kim Cang phật và La Hán phật cũng quát lớn.
"Ãc nhân! Xem chưởng!?"
"Bất sát phi nhân! Nạp mạng đi nào!?"
"Vù vù ?"
"ào ào ?"
TrÆ°á»›c năm loạt chiêu công vá»›i đủ loại công phu, Bất sát phi nhân không những không nao núng mà còn cÆ°á»i lên thích ý:
"Ha ha ha... thú quá, thú vị quá. Ãánh nhÆ° thế má»›i gá»i là đánh chứ! Xem này!?"
"Vù vù ?"
"ào ào ?"
Vá»›i bóng trảo chập trùng. Bất sát phi nhân ngang nhiên chống lại đủ loại công phu do năm ngÆ°á»i hiệp lá»±c công vào.
"Bùng, bùng, bùng.?"
"Choang, choang.?"
Và kết quả không ngoài sá»± ngạo mạn đã nói trÆ°á»›c của Bất sát phi nhân Sá»± hiệp lá»±c của năm ngÆ°á»i cùng má»™t lúc vẫn không gây cho Bất sát phi nhân má»™t chút khó khăn nào.
Ãã thế, Bất sát phi nhân còn sặc sụa cÆ°á»i lên, "Ha ha ha... đã lâu lắm rồi, lão phu má»›i được má»™t phen hứng thú nhÆ° thế này. Tiến lên Ä‘i! Tất cả cùng tiến lên nào!?"
VÔ Trần đại sÆ° vá»›i nét mặt đăm chiêu vụt lá»›n tiếng kêu lên, "A di đà phật! Chuyện đã đến thế này rồi, dù sống hay chết chúng ta cÅ©ng phải tận lá»±c bình sinh thôi! Ngã phật từ bi! Ãỡ!?"
"Vù vù ?"
Thái Huyá»n đạo trưởng thì vá»›i thần tình chấn Ä‘á»™ng cÅ©ng hô hoán, "Vô lượng thá» phật! Vì sá»± an nguy của giang hồ, chúng ta đành phải liá»u mạng thôi! Tất cả hãy xông lên!?"
"Veo veo...?"
Kim Cang phật và La Hán phật, Mạc Phù và Mạc Ãại nhị tÆ°á»›ng, tất cả liá»n tận lá»±c bình sinh xông lên cùng má»™t lúc vá»›i hai vị chưởng môn! HỌ quyết liá»u sinh tá»­ vá»›i Bất sát phi nhân, má»™t ma đầu vẫn tồn tại dù ba mÆ°Æ¡i hai năm trÆ°á»›c tưởng đâu đã bị diệt trừ.
vô hình chung, thế vây công của cả sáu ngÆ°á»i đã biến thành má»™t trận quần công. Hay gá»i cho đúng hÆ¡n thì đó chính là má»™t trận đánh loạn đả loạn đấu bất thành chưởng pháp. Mạnh ngÆ°á»i nào ngÆ°á»i đấy đánh theo sở trÆ°á»ng sở năng của má»—i ngÆ°á»i. Ãiá»u cốt yếu quan trá»ng nhất của há» bây giá» là cố giữ làm sao cho đừng có bại trận! Vì bại trận tức là diệt vong!
"ào ào ?"
"Choang, vù.?"
"Véo véo ?"
"Bùng, bùng.?"
"Chong, chong, véo...?"
Sáu đánh má»™t, cục diện Ä‘Æ°Æ¡ng trÆ°á»ng đúng là đất phải thảm trá»i phải sầu. Hai mÆ°Æ¡i hiệp qua Ä‘i, cả sáu ngÆ°á»i càng ra sức càng cảm thấy bất ổn. Vì hai mÆ°Æ¡i hiệp tận lá»±c bình sinh thì Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là há» phải giảm dần sức lá»±c. Tuy nhiên, Bất sát phi nhân lại xem hai mÆ°Æ¡i hiệp đó cứ nhÆ° má»™t trò đùa. Lão càng đánh càng tăng uy lá»±c. Và uy lá»±c của Cá»­u chỉ ma trảo càng tăng bao nhiêu thì sá»± hung hãn của Bất sát phi nhân càng tăng đến bấy nhiêu. Chính những tiếng nạt ná»™ tiếng gầm thét của Bất sát phi nhân càng lúc càng tăng đã minh chứng cho Ä‘iá»u này!
"Lão trá»c VÔ Trần! Ãại Ban Nhược của Thiếu Lâm chỉ nhÆ° thế này thôi sao?"
"ào ào ?"
"Bùng bùng...?"
"Lão đạo lá»— mÅ©i trâu kia! Ãây mà lại là VÕ Ãang kiếm pháp à? Kém cá»i thế sao? ?"
"Vù vù ?"
"ào ào ?"
"Bùng, choang, bùng.?"
"Hừ, bá»n ngÆ°Æ¡i đúng là không biết sống chết gì nữa sao? Ãịnh liá»u mạng à? Ha ha ha... đáng chết!?"
"Vù vù ?"
"ám ầm... ?"
"Cổ nhân nói, thức thá»i vi giả vì tuấn kiệt! Bá»n ngÆ°Æ¡i đúng là má»™t lÅ© ngu muá»™i! Nằm xuống nào!?"
"ào ào ?"
"ám, ầm.?"
"Choang, choang.?"
"Vù vù ?"
"Ãược! Ãã thế thì đừng trách lão phu sao lại không dung tình!
Xem đây!?"
"Vù vù ?"
"ào ào ?"
"ầm. Hự.?"
"ầm. Hự.?"
"Choang, choang, choang.?"
Nhìn cả sáu ngÆ°á»i Ä‘ang phải gắng gượng lắm má»›i đứng vững được.
Bất sát phi nhân ngẩng mặt lên trá»i và cÆ°á»i dài, "Ha ha ha... ba mÆ°Æ¡i chiêu! Chỉ vá»n vẹn ba mÆ°Æ¡i chiêu bổn giáo chủ đã Ä‘Æ°a hai phái Thiếu Lâm và VÕ Ãang đến chá»— bại trận, ha ha ha... ?"
Thái Huyá»n và hai vị tiểu sÆ° thúc Mạc Phù, Mạc Ãại, cả ba cùng có sắc mặt nhợt nhạt vá»›i ba thanh trÆ°á»ng kiếm Ä‘ang nằm dài trên mặt đất CÅ©ng chung má»™t tình trang, VÔ Trần đại sÆ° cùng Kim Cang, La Hán nhị phật vá»›i những hÆ¡i thở phập phồng Ä‘ang trông trá» từng Ä‘á»™ng thái của đối phÆ°Æ¡ng là Bất sát phi nhân.
Sau khi cÆ°á»i xong, Bất sát phi nhân chợt lá»›n tiếng gặng há»i, "Thế nào? Ãã không muốn thuận phục bổn giáo chủ thì bá»n ngÆ°Æ¡i còn chá» gì nữa mà không tá»± tuyệt hết Ä‘i?"
Sáu đôi mắt Ä‘ang mở bừng cùng khép chặt lại trong má»™t sá»± quyết tâm. Rồi sáu cánh tay cùng nhoáng lên. HỌ định tá»± vá»— chưởng vào đỉnh đầu của há». HỌ thà chết chứ không cam tâm tiếp tay cho kẻ ác.
Sáu cánh tay cùng giáng xuống.
NhÆ°ng, cùng má»™t lúc cả sáu cánh tay cùng chững lại khi có má»™t tiếng quát long trá»i lở đất bá»—ng vang lên...
Tài sản của gacon

  #19  
Old 20-05-2008, 04:51 PM
gacon's Avatar
gacon gacon is offline
Trợ Lý Tổng Giám Äốc 4vn-Bank
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 79
Thá»i gian online: 1 giá» 4 phút 11 giây
Xu: 0
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi 19

Với một chưởng cứu nguy nhị phái.
Hết U Linh lại đến Tam Tuyệt


Tác giả: Trần Thanh Vân



"Dừng tay!?"
Dư âm của tiếng quát này còn đó thì một tiếng quát khác hung hãn hơn đã vang lên tiếp nối, "Kẻ nào to gan dám bảo dừng?"
"Vút ?"
Má»™t bóng nhân ảnh chợt xuất hiện tại Ä‘Æ°Æ¡ng trÆ°á»ng. Và từ miệng của bóng nhân ảnh này liá»n vang lên tiếng đáp trả, "Là ta đây! ?"
Bất sát phi nhân giÆ°Æ¡ng mắt nhìn chòng chá»c vào bóng nhân ảnh đó, Ä‘oạn cÆ°á»i rÅ© lên nhÆ° không còn việc gì khác đáng cÆ°á»i hÆ¡n, "Ha ha ha... là ngÆ°Æ¡i? Má»™t tiểu oa nhi còn chÆ°a ráo máu đầu Æ°? Ha ha ha...?"
Tuy nhiên, ngược lại hẳn vá»›i thái Ä‘á»™ cÆ°á»i cợt của Bất sát phi nhân, giáo chủ U Linh giáo, bá»n Huỳnh Liên giáo kể cả Há»’ giáo Ä‘á»u phải giật mình khi nhìn ra bóng nhân ảnh vừa xuất hiện chính là ai. HỌ kêu lên, "Là VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ.?"
Không chậm hÆ¡n bá»n Huỳnh Liên giáo, sáu ngÆ°á»i thuá»™c hai phái Thiếu Lâm và VÕ Ãang cÅ©ng phải sững sá» và thốt lên những lá»i khá kỳ dị.
"Là Vương tiểu tử?"
"Lại là hắn ư? Như vậy là thế nào đây?"
Dù là giật mình hay là sững sá» khó tin thì những tiếng kêu này cÅ©ng phải khiến cho Bất sát phi nhân lÆ°u tâm. Lão há»i khi đã thôi cÆ°á»i, "Tiểu oa nhi, ngÆ°Æ¡i là ai?"
VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ, ngÆ°á»i vá» xuất hiện lạnh giá»ng đáp lại, "Lão đã nghe rồi đó, ta là VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ.?"
Nhíu mày kinh ngạc, Bất sát phi nhân vì không Ä‘oán ra vì nguyên do nào bá»n Huỳnh Liên giáo có vẻ ngán sợ VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ, kể cả giáo chủ Huỳnh Liên giáo. Lão bất giác há»i thêm, "VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ, sÆ° thừa của ngÆ°Æ¡i ra sao, mau khai báo cho bổn giáo chủ nghe qua nào?"
VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ đáp ngắn gá»n, "Vô môn vô phái và không có sÆ° thừa.?"
Trố mắt nhìn chòng chá»c vào VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ, Bất sát phi nhân lại bật cÆ°á»i, "Ha ha ha... là má»™t tiểu oa nhi, lại vô môn vô phái, ngÆ°Æ¡i được bao nhiêu bản lãnh mà dám xuất hiện và xen vào việc của bổn giáo chủ. Ha ha ha...?"
VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ vốn đã đến đây từ lâu kể từ khi chàng nghe được những chàng cÆ°á»i đầu tiên của lão ác ma, chá» cho Bất sát phi nhân cÆ°á»i xong bèn ỡm Ờ há»i, "Theo lão, liệu sau mấy chiêu lão sẽ thắng được ta nhÆ° đã thắng sáu nhân vật này?"
Trước khi giáo chủ Huỳnh Liên giáo kịp lên tiếng đỠtỉnh thì Bất sát phi nhân đã quát, "Ngươi ư? Chỉ một chiêu thôi, tiểu oa nhi ạ.?"
Ãến lúc đó giáo chủ Huỳnh Liên giáo má»›i nói, "Giáo chủ xin chá»› xem thÆ°á»ng tiểu tá»­.?"
NhÆ°ng Bất sát phi nhân lại cÆ°á»i rống lên, "Ha ha ha... Há»’ VÄ©nh Tân, ngÆ°Æ¡i làm sao vậy? Chính ngÆ°Æ¡i đã xem thÆ°á»ng bổn giáo chủ thì có ?"
Giấu kín trong lòng sá»± vui mừng khấp khởi, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ hất hàm há»i lại, "Chỉ má»™t chiêu thôi Æ°?"
Mắt lá»™ hung quang, râu tóc dá»±ng đứng, Bất sát phi nhân gằn giá»ng đáp lại, "Là má»™t! Chỉ cần má»™t là đã đủ Ä‘Æ°a tiểu oa nhi ngÆ°Æ¡i vào quá»· môn quan rồi. Lão phu sẽ phải giết ngÆ°Æ¡i trÆ°á»›c, sau sẽ há»i đến bá»n ngu xuẩn kia.?"
Dịch chân bước tới, Bất sát phi nhân lại lên tiếng khi lão đã giương đủ song trảo, "Chuẩn bị đi tiểu oa nhi, lão phu ra tay đây!?"
Hoàn toàn trầm tĩnh, Vương Thế Kỳ đưa tay ngăn lại, "Khoan đã nào.?"
Ãang Ä‘á»™ng ná»™ đến khắp ngÆ°á»i phải run lên, Bất sát phi nhân liá»n gầm lên, "Còn gì nữa. Tiểu oa nhi, ngÆ°Æ¡i còn chÆ°a giã biệt thân mẫu Khóe miệng chợt nhích Ä‘á»™ng, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ suýt nữa đã quát trả nếu nhÆ° chàng không kịp nhá»› đến ý định của chàng khi chàng cố tình lá»™ diện.
Thở ra má»™t hÆ¡i dài nhè nhẹ, chàng cố giữ giá»ng ôn tồn khi lên tiếng há»i lão ác ma, "Lão có muốn cùng ta đánh cược không?"
Bất sát phi nhân Ä‘á»™ng tâm, "Ãánh cược? Vá» việc gì?"
Chàng đáp, "VỠcái hẹn một chiêu!?"
Lão ngá»› ngÆ°á»i ra, "NgÆ°Æ¡i muốn Ä‘em sinh mạng của ngÆ°Æ¡i ra để đánh cược Æ°?"
chàng đáp gá»n, "Ãúng.?"
"Ãể đổi lấy cái gì?"
Chàng đủng đỉnh giải thích, "Nếu lão thắng thì không có gì để nói.
Ngược lại, nếu ta thắng...?"
"Không bao giá» có chuyện đó, ngÆ°Æ¡i đừng có nuôi ảo vá»ng.?"
Lắc đầu nhÆ° không lÆ°u tâm đến sá»± phản bác đầy khích ná»™ của Bất sát phi nhân, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ Ä‘iá»m nhiên nói tiếp, "Nếu ta thắng thì lão không được há»i đến chuyện đánh cược vừa rồi vá»›i sáu vị này nữa.
Lão nghĩ sao?"
Ba tăng và ba đạo của hai phái Thiếu Lâm và VÕ Ãang nhất má»±c bàng hoàng khi nghe VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ tá»± dÆ°ng nghÄ© đến chuyện cứu nguy cho há». HỌ bàng hoàng đến Ä‘á»™ không thốt lên được lá»i nào.
Và hỠcàng bàng hoàng hơn khi nghe Bất sát phi nhân đáp ứng, "Ha ha ha... lại thêm một tên không biết thế nào là sống chết nữa.
Ãược, lão phu chấp thuận. NgÆ°Æ¡i còn muốn nói gì nữa không, tiểu oa nhi?"
vương Thế Kỳ một lần nữa phải cố hết sức để che giấu đi sự vui mừng.
"Không, lão động thủ được rồi đó.?"
Song chảo lại chá»n vá»n, Bất sát phi nhân ná»­a châm biếm ná»­a nghi ngá» há»i, "Ãến má»™t lá»i vÄ©nh biệt cÅ©ng không Æ°, tiểu oa nhi?"
Chàng Ä‘anh mặt lại, "Không, má»i!?"
Thần sắc ngÆ°ng Ä‘á»ng. Bất sát phi nhân bá»—ng gầm lên, "Ãược! Ãỡ!?"
"Vút ?"
"Vù vù ?"
Vương Thế Kỳ bỗng động thân lao ngược vào lão, với một tiếng quát kinh thiên động địa.
"Ãỡ thì đỡ! Này!?"
"vút ?"
"vù vù ?"
"ào ào ?"
vá»›i Cách giao đấu này thì chỉ không đầy má»™t cái chá»›p mắt kết quả liá»n hiển hiện.
"ầm.?"
Sau tiếng chấn kình long trá»i lở đất, Bất sát phi nhân giÆ°Æ¡ng hai hốc mắt tròn xoe nhìn trừng trừng vào VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ vẫn bình yên vô sá»± dù chàng Ä‘ang phải lảo đảo lắc lÆ°.
Không những thế, Bất sát phi nhân còn kinh ngạc đến tột cùng khi lão nghe Vương Thế Kỳ ngang nhiên phát thoại.
"Má»™t chiêu đã xong. Ta hy vá»ng lão sẽ giữ lá»i nhÆ° há» từng có ý giữ lá»i vá»›i lão ?"
Không phải là một câu ngắn ngủi mà là cả một câu dài mà hắn nói.
Ãiá»u này chứng tá» rằng tuy VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ không được bao nhiêu niên ká»· nhÆ°ng công phu sở há»c của chàng lại xấp xỉ vá»›i lão đệ nhất ma Cá»­u chỉ ma trảo Bất sát phi nhân. Không sao tin nổi vào hiện tình trÆ°á»›c mắt, Bất sát phi nhân mãi vẫn không nói được lá»i nào.
VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ khẽ lấy mắt làm hiệu cho bá»n ngÆ°á»i Thiếu Lâm và VÕ Ãang. Cả sáu ngÆ°á»i liá»n dợm chân định bá» Ä‘i. Tuy nhiên, tiếng quát nạt giận dữ của Bất sát phi nhân liá»n xuất hiện.
"Ãứng lại.?"
Ba tăng, ba đạo vốn Ä‘ang khiếp vía liá»n đứng sững lại, dù cho VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ cÅ©ng Ä‘ang quát, "Lão định nuốt lá»i Æ°?"
Bất sát phi nhân bật cÆ°á»i nhÆ° phát cuồng, "Ha ha ha... Ai dám bảo lão phu nuốt lá»i?"
"Vậy sao lão lại ngăn hỠlại, không cho hỠđi?"
"Hừ, lão phu đã hứa gì với ngươi nào?"
chàng lập lại, "Hủy bỠlần đánh cược vừa rồi giữa hỠvà lão.?"
Lão gật đầu nói, "Không sai! Và lão đương nhiên là phải hủy bỠlần đánh cược vừa rồi.?"
"Vậy cớ gì lão lại không cho hỠđi?"
"Vì lão phu đâu có hứa là phải buông tha cho bá»n chúng.?"
Chàng tái mặt, "Lão nói như thế là có ý gì?"
Bất sát phi nhân giÆ°Æ¡ng những tia nhìn đầy hung quang vá» phía há», "Do lão phu giữ lá»i nên bá»n chúng không cần phải tá»± tuyệt. Còn chuyện sống chết của bá»n chúng, bá»n chúng phải trông mong vào khí số mà trá»i đất giành cho chúng mà thôi.?"
Lão vẫy tay một cái.
Bá»n Huỳnh Liên giáo do Há»’ VÄ©nh Tân, giáo chủ Huỳnh Liên giáo cầm đầu liá»n tiến đến bao vây bá»n Thiếu Lâm, VÕ Ãang sáu ngÆ°á»i.
Vương Thế Kỳ cả giận nạt to, "Hồ giáo chủ, lão thật sự muốn khiêu Chiến với Vương Thế Kỳ này ư?"
Há»’ VÄ©nh Tân chÆ°a kịp đáp lá»i, thì Bất sát phi nhân đã nói, "Tiểu oa nhi, ngÆ°Æ¡i hãy tá»± lo cho bản thân thì tốt hÆ¡n. Khí số của ngÆ°Æ¡i đã tuyệt nên má»›i gặp phải Bất sát phi nhân này.?"
VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ thật sá»± Ä‘á»™ng ná»™ khi nhìn thấy bá»n Huỳnh Liên giáo, trong đó có hai vị lệnh sứ mà chàng đáng lý phải gá»i bằng đại bá và nhị bá vẫn ngang nhiên giao thủ vá»›i sáu nhân vật kia.
Chàng không ká»m nén được nữa, liá»n quát lên, "Bất sát phi nhân, ai bảo gặp lão là ta phải tuyệt mạng? Không phải ta đã từng gặp lão rồi sao? Hừ, lão đừng á»· trượng vào Vạn Niên Tuyệt Ãịa Quả mà tưởng rằng ta sợ lão. Ta...?"
Chàng chÆ°a nói cho hết những gì chàng định nói, Bất sát phi nhân chợt kinh ngạc gầm lên, "Tiểu oa nhi, làm sao ngÆ°Æ¡i biết tÆ°á»ng tận vá» lão phu nhÆ° vậy? NgÆ°Æ¡i thật sá»± là ai? SÆ° phụ ngÆ°Æ¡i là ai?"
chàng nhếch môi cÆ°á»i diá»…u cợt, "Không phải là ta đã nói rồi sao?
Ta là Vương Thế Kỳ. Vì vô môn vô phái nên ta không có sư phụ.?"
"Câm! Ngươi có được bản lãnh này mà lại bảo là không có sư phụ ư? Lão phu không tin!?"
Lúc đó, sáu nhân vật thuá»™c hai phái Thiếu Lâm và VÕ Ãang do đã bị thÆ°Æ¡ng trÆ°á»›c đó sau lần giao đấu vá»›i Bất sát phi nhân nên phải cố lắm má»›i giữ được thế quân bình tạm thá»i trÆ°á»›c sá»± vây công của bá»n Huỳnh Liên giáo.
Vương Thế Kỳ nhân câu nói của Bất sát phi nhân chợt nảy ra một ý Chàng vỠỡm Ờ bảo, "Tin hay không tùy lão. Ta bảo ta không có sư phụ là không có sư phụ.?"
Ãúng nhÆ° dá»± định của chàng, Bất sát phi nhân Ä‘á»™t nhiên quát lên, "Hừ, lão phu không tin rằng lão phu không nhìn ra lai lịch và sÆ° thừa của ngÆ°Æ¡i.?"
Chá»›p luôn cân nói đó, chàng há»i, "Nếu lão vẫn không biết thì sao?"
Bất sát phi nhân đỠquyết, "Không thể nào có được.?"
Chàng khích lão, "Lão lại định đánh cược nữa ư?"
Giận quá mất khôn, Bất sát phi nhân liá»n rÆ¡i vào mÆ°u định của chàng. Lão bảo, "Hừ, cược thì cược. Ãỡ.?"
"Vù vù ?"
Ngay lúc lão phát chiêu, chàng quát vá»™i, "Khoan đã! Cược nhÆ° thế nào má»›i được?" Vừa quát, chàng vừa dịch ngÆ°á»i đảo bá»™, lách tránh chiêu trảo của lão.
Bị hụt chiêu, lão giận dữ, "Ngươi muốn sao?"
Chàng nói, "Nếu lão không nói được sư thừa của ta, lão phải lập tức lui ngay, không được gây khó khăn cho hỠnữa.?"
"Ãược! Lão phu chấp thuận. Ãỡ!?"
NhÆ°ng lần này chàng cÅ©ng lách ngÆ°á»i và kêu lên, "Khoan!?"
Bất sát phi nhân thập phần tức tối, "Ngươi còn muốn gì nữa đây?"
chàng ung dung há»i lão, "Lão định sau bao nhiêu chiêu là sẽ nói được lai lịch sÆ° thừa của ta?"
Lão thoáng ngần ngừ rồi lại bảo, "MÆ°á»i chiêu! Ãúng mÆ°á»i chiêu lão phu sẽ nói được sÆ° thừa của ngÆ°Æ¡i.?"
Chàng mỉm cÆ°á»i, "MÆ°á»i chiêu Æ°? Ta e là ít quá đấy!?"
"NgÆ°Æ¡i... ?"
Chàng tiếp lá»i, không cho lão nói trá»n câu có lẽ rất khó nghe, "Ta không muốn chiếm phần hÆ¡n của lão. Ta cho lão hai mÆ°Æ¡i chiêu đó.
Lão thấy thế nào?"
Bất sát phi nhân liá»n chá»›p Ä‘á»™ng thân hình vá»›i tràng cÆ°á»i vang dá»™i, "Ha ha ha... là do ngÆ°Æ¡i chứ không phải do lão phu. Ãược! Hai mÆ°Æ¡i thì hai mÆ°Æ¡i. Xem này!?"
"Vút ?"
"Vù vù ?"
vÆ°Æ¡ng Thế Kỳ vá»›i ý đồ có sẵn liá»n thi triển Nhất ma chi vạn ma bá»™ pháp và lồng lá»™ng đếm.
"Chiêu thứ nhất.?"
"Vút ?"
"Vù vù ?"
"Chiêu thứ hai.?"
Bằng vào bộ pháp này, Vương Thế Kỳ đã khiến lão Bất sát phi nhân vừa cuống cuồng vừa giận đến tím tái nét mặt.
"Chiêu thứ năm.?"
Chàng vừa đếm xong, Bất sát phi nhân bèn quát, "Tiểu oa nhi, ngươi không chịu ra chiêu xuất thủ thì lần đánh cược này lão phu phải...?"
Không để lão nói hết, chàng cÆ°á»i lên giòn giã, "Ha ha ha... không phải ta Ä‘ang xuất chiêu đây là gì?"
Hàng ma đệ nhất chưởng liá»n được VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ thi triển.
"Vù vù ?"
"ào ào ?"
Không nhìn ra đây là loại chưởng phái gì, Bất sát phi nhân hậm hực đánh hết chiêu này đến chiêu kia.
"Chiêu thứ tám.?"
"Chiêu thứ chín! Sao rồi? Lão đã đoán được chưa?"
"Vút ?"
Cứ chám chiêu vá»›i lão ma chừng đôi ba lượt, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ vì huyết khí sôi Ä‘á»™c nên phải lẩn trách chiêu kế bằng bá»™ pháp Nhất ma chi vạn ma. Ãiá»u này càng khiến lão Bất sát phi nhân tức giận. Lần lượt VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ đã lẩn tránh thêm năm lượt nữa vị chi là mÆ°á»i và chàng cÅ©ng đã dùng đến chiêu thứ chín của Thập bát hàng ma Chưởng để đấu vá»›i lão ma ở lần thứ mÆ°á»i chín.
Chàng đến rành rá»t, "Chiêu thứ mÆ°á»i chín.?"
Lập tức, Bất sát phi nhân gầm lên, "Chiêu cuối cùng này.?"
"Vù vù ?"
Bóng trảo từ bên trên cuộn ngay xuống bộ vị của Vương Thế Kỳ với khí thế thần sầu quỷ khốc đến vô tưởng.
Không cần nói Vương Thế Kỳ cũng đoán biết được tâm ý của lão ma. Ơ chiêu tối hậu này, lão hầu như không còn muốn bận lòng để phải suy đoán lai lịch và sư thừa của chàng nữa. Ngược lại, lão chỉ muốn hủy diệt chàng mà thôi.
Bởi Ä‘oán biết được Ä‘iá»u này và biết rằng hiện giá» vẫn chÆ°a là đối thủ của lão, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ nhanh nhẹn đánh ra má»™t lúc những hai chưởng Hàng ma. ÃÓ là chiêu cuối cùng mà chàng luyện được trong mÆ°á»i tám chiêu Thập bát hàng ma chưởng: Chiêu thứ mÆ°á»i ba và Chiêu thứ mÆ°á»i bốn.
"Vù vù ?"
"ào ào ?"
Trước lúc công phu của song phương va vào nhau, Vương Thế Kỳ còn nhìn được đôi mục quang cực kỳ độc ác của lão Bất sát phi nhân.
Chàng mím chặt đôi môi trong chiêu sinh tử cuối cùng.
"Bùng.?"
"ám, ầm.?"
Chàng bị chấn lùi đến nửa trượng.
Bất sát phi nhân giương mắt nhìn chàng mà không biết phải nói sao.
Tuy không thể nhìn được sắc diện của chính mình, nhÆ°ng VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ biết sắc diện của chàng Ä‘ang có Ä‘iá»u bất ổn kia mà.
Tuy nhiên, khi những tiếng gầm thét cuồng loạn từ trận chiến giữa bá»n Huỳnh Liên giáo và sáu ngÆ°á»i thuá»™c hai phái Thiếu Lâm, VÕ Ãang lá»t vào tai chàng, chàng vẫn gắng gượng lên tiếng há»i lão Bất sát phi nhân, "Thế nào? Lão có Ä‘oán được sÆ° thừa cùng lai lịch của ta không?"
Chàng ngạc nhiên khi nghe được âm thanh giá»ng nói của chính chàng. Chàng không ngá» cái âm thanh khàn khàn đó lại chính là âm thanh của chính chàng. Dẫu vậy, chàng vẫn phần nào mãn nguyện khi nghe lão Bất sát phi nhân lá»›n tiếng hô hoán, "Dừng tay," rồi nói, "Lui.?"
Lão lui trong ná»—i niá»m cay đắng và luyến tiếc. Bởi không làm gì được nữa cho dù chính VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ lẫn bá»n ngÆ°á»i Thiếu Lâm và VÕ Ãang Ä‘ang nhÆ° thứ nằm trong bẫy rập của chính lão giÆ°Æ¡ng ra.
Lão và bá»n Huỳnh Liên giáo cứ thế bá» Ä‘i.
Cứ nhìn vào đôi mắt của lão khi ném cho Vương Thế Kỳ trước lúc bỠđi cũng đủ biết lão hậm hực đến thế nào rồi.
Bởi đó, chính vô Trần đại sÆ° đã tiến đến và nói, "A di đà phật! ân cứu mạng của VÆ°Æ¡ng thí chủ, Thiếu Lâm phái nguyện ghi lòng tạc Thái Huyá»n đạo trưởng cÅ©ng trịnh trá»ng nói lá»i cảm kích, "Vô lượng thá» phật! Việc bạt Ä‘ao tÆ°Æ¡ng trợ của VÆ°Æ¡ng thiếu hiệp, bần đạo và toàn thể môn nhân VÕ Ãang suốt Ä‘á»i không quên.?"
Chàng mỉm cÆ°á»i lắc đầu. Rồi không há» mở miệng, chàng lảo đảo bÆ°á»›c Ä‘i.
Thấy thế, đến năm trong sáu ngÆ°á»i Ä‘á»u âm thầm giận dữ trÆ°á»›c thái Ä‘á»™ dÆ°á»ng nhÆ° khinh khi của chàng. Chỉ có VÔ Trần đại sÆ° Ä‘oán được phần nào sá»± thể qua những bÆ°á»›c Ä‘i khó nhá»c của chàng, "A di đà phật! VÆ°Æ¡ng thí chủ đã bị ná»™i thÆ°Æ¡ng trầm trá»ng rồi Æ°?"
Di chuyển được hai bÆ°á»›c, chàng nghe VÔ Trần đại sÆ° há»i má»™t cách quan tâm bèn gắng gượng mở miệng, "Ãa tạ đại sÆ° đã... ụa.?"
Nhìn VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ thổ huyết ra có vòi, năm ngÆ°á»i còn lại má»›i biết là hỠđã trách lầm.
Thái Huyá»n đạo trưởng lăng xăng há»i, "VÆ°Æ¡ng thiếu hiệp đã làm sao rồi? Liệu có chi trì được không? VÆ°Æ¡ng thiếu hiệp có linh Ä‘an trị thÆ°Æ¡ng không? Sao không lấy ra mà dùng Ä‘i?"
Ãang khi đó, Kim Cang Phật tuy chÆ°a được lệnh của phÆ°Æ¡ng trượng đã tá»± ý lấy từ trong ngÆ°á»i ra má»™t hoàn linh Ä‘an. Vừa giao cho chàng, Kim Cang Phật vừa lo lắng bảo, "Ãây là Cá»­u Chuyển hồi nguyên Ä‘an, má»™t linh dược trấn sÆ¡n của tệ phái. VÆ°Æ¡ng thí chủ hãy thá»­ dùng xem nào.?"
Ãến lúc đó, Thái Huyá»n đạo trưởng má»›i nhận ra sá»± sÆ¡ sót của đạo trưởng, mải há»i mà quên việc giúp VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ trị liệu thÆ°Æ¡ng thế.
Ãạo trưởng vá»™i nói thêm vào, "Phải đấy VÆ°Æ¡ng thiếu hiệp! Thiếu Lâm và VÕ Ãang có qua được kiếp nạn này cÅ©ng là nhỠở VÆ°Æ¡ng thiếu hiệp. Tệ phái cÅ©ng có Cá» Nguyên Ä‘an khá linh nghiệm, để bần đạo lấy ra cho thiếu hiệp dùng.?"
CÓ đến hai ngÆ°á»i cùng Ä‘Æ°a linh dược của bản phái ra khiến VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ phải phân vân, chÆ°a biết phải nhận linh Ä‘an của ngÆ°á»i nào.
Thái Huyá»n đạo trưởng và Kim Cang Phật còn Ä‘ang hy vá»ng VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ sẽ nhận phần linh Ä‘an của mình thì không khí khẽ xao Ä‘á»™ng má»™t lượt.
"Vút ?"
Và khi cả hai kịp nhận ra Cá»­u Chuyển hồi nguyên Ä‘an và Cá» Nguyên Ä‘an không còn ở trên tay má»—i ngÆ°á»i nữa. Má»™t tràng cÆ°á»i chợt xé toang màn đêm đập vào thính nhÄ© của má»i ngÆ°á»i.
"Ha ha ha... ?"
Sáu ngÆ°á»i thuá»™c hai phái liá»n biến sắc, "Là ai?"
"A di đà phật! Không lẽ lão ác ma Bất sát phi nhân đã quay lại?"
NhÆ°ng lung linh dÆ°á»›i ánh trăng thượng tuần sắp lẫn khuất vào chân trá»i má»™t bóng nhân ảnh đã ung dung xuất hiện.
Thái Huyá»n đạo trưởng thất sắc kêu lên, "LÆ°u Dung Khổng? Bảo chủ làm thế này là có ý gì?"
Ãang khi Thái Huyá»n đạo trưởng lên tiếng há»i, VÕ Ãang nhị tÆ°á»›ng là Mạc Phù và Mạc Ãại nhị đạo trưởng do muốn Ä‘á» phòng sá»± biến bèn bÆ°á»›c đến định nhặt kiếm của há» lên.
Bảo chủ Tam Tuyệt bảo càng cÆ°á»i to hÆ¡n.
"Vút ?"
"Ha ha ha... ?"
"Cạch, cạch, cạch.?"
Bằng khinh thân pháp đã thành danh là đệ nhất khinh công, LÆ°u Dung Khổng không những đã lÆ°á»›t ngÆ°á»i đến trÆ°á»›c cả VÕ Ãang nhị tÆ°á»›ng mà còn vận lá»±c vào cÆ°á»›c chân để giẫm vào các thanh kiếm, khiến cho cả ba thanh kiếm Ä‘á»u bị ná»™i lá»±c uyên thâm của LÆ°u Dung Khổng Ä‘oạn gãy.
VÕ Ãang nhị tÆ°á»›ng thoáng Ä‘á»™ng ná»™. Cả hai đồng loạt tiến lên và khoa nhanh má»—i ngÆ°á»i má»™t chưởng định quật vào bóng nhân ảnh má» nhạt củ a há» LÆ°u.
Thái Huyá»n đạo trưởng mÆ¡ hồ Ä‘oán được nguyên do sá»± xuất hiện của LÆ°u Dung Khổng bèn Ä‘á»™ng tâm kêu to, "Nhị vị sÆ° thúc! Dừng lại! Ãừng Ä‘uổi theo lão!?"
Dù là tiểu sÆ° thúc của Thái Huyá»n đạo trưởng, nhÆ°ng Thái Huyá»n dù sao cÅ©ng là chưởng môn nên VÕ Ãang nhị tÆ°á»›ng không thể không tuân lệnh Cả hai vừa hồi bá»™ thì LÆ°u Dung Khổng liá»n an nhiên hiện thân.
Ãồng thá»i vá»›i Ä‘á»™ng tác của LÆ°u Dung Khổng, ở phía mà LÆ°u Dung Khổng định dẫn dụ VÕ Ãang nhị tÆ°á»›ng Ä‘uổi theo chợt xuất hiện rất nhiá»u ngÆ°á»i. Và những ngÆ°á»i này chính là Lâm Vân sÆ° thái, Há»—n Nguyên tam chưởng Ãàm Gia Thạch cùng bá»n môn nhân đệ tá»­ của hai phái Nga My và Không Ãá»™ng.
Ãá»™ng dung, VÔ Trần đại sÆ° sau khi cùng năm ngÆ°á»i còn lại bao quanh VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ nhằm bảo há»™ cho chàng, vá»t miệng há»i, "A di đà phật! Ra là nhị vị chưởng môn và LÆ°u bảo chủ. Chẳng hay chÆ° vị vì sao lại có hành Ä‘á»™ng này?"
LÆ°u Dung Khổng vá»›i gÆ°Æ¡ng mặt Ä‘ang tá» lá»™ sá»± đắc ý bá»—ng cÆ°á»i rá»™ tiếp, "Ha ha ha... Ãại sÆ° vá» không hiểu hay không hiểu thật? Ãêm nay đúng là trá»i già đã không phụ lòng mong đợi của LÆ°u má»— rồi. Ha ha ha...?"
Thái Huyá»n đạo trưởng thế là đã hiểu. Ãạo trưởng quát lên phẫn ná»™, "LÆ°u Dung Khổng! NgÆ°Æ¡i định nhân lúc chúng ta bị mất khá nhiá»u nguyên khí để dùng thủ Ä‘oạn này Æ°? Hành vi này có xứng đáng vá»›i cÆ°Æ¡ng vị má»™t bảo chủ nhÆ° ngÆ°Æ¡i không?"
LÆ°u Dung Khổng chÆ°a kịp đáp lá»i thì từ phía sau ngôi miếu hoang có mÆ°á»i mấy bóng ngÆ°á»i xuất hiện. Nhân vật dẫn đầu tốp ngÆ°á»i này đã ngang nhiên phát thoại, "Vô Ä‘á»™c bất trượng phu! Ai bảo hành vi của LÆ°u bảo chủ lại không xứng đáng chứ?"
CÓ thêm sá»± hiện diện của nhân vật này nữa, sáu ngÆ°á»i của hai phái lại cảm nhận được mối nguy hiểm Ä‘ang đè nặng trên bá»n há». VÔ Trần đại sÆ° dù là bậc chân tu đắc đạo cÅ©ng phải buông lung ná»™ khí, "Tôn Lãnh Thu! Tất cả Ä‘á»u do há» Tôn ngÆ°Æ¡i sắp bày Æ°? Hết phá hủy Hoa SÆ¡n phái, ngÆ°Æ¡i lại Ä‘ang tâm hại nhị phái Thiếu Lâm và VÕ Ãang sao?"
LÆ°u Dung Khổng lại cÆ°á»i, "Ha ha ha... Ãại sÆ° sao lại nói những lá»i này? LÆ°u má»— và tam vị trưởng môn đây nào có ý hãm hại Thiếu Lâm và võ Ãang nhị phái? LÆ°u má»— có lá»i này, không hiểu đại sÆ° và Thái Huyá»n đạo trưởng có chịu nghe không?"
"Hừ! Lưu Dung Khổng ngươi không cần phải nói, bần đạo và phương trượng Thiếu Lâm phái đã hiểu tất cả rồi. CÓ phải ngươi định khuyến dụ chúng ta cùng vỠphe với ngươi như ba môn phái kia không?"
LÆ°u Dung Khổng ngạo mạn đáp lá»i, "Không sai! Là đại trượng phu, ân oán phải phân minh và rạch ròi. LÆ°u má»— không cần phải úp úp mở mở. Nếu nhị vị chưởng môn chịu thuần phục và suy tôn LÆ°u má»— là minh chủ võ lâm, nhị vị chỉ cần hứa má»™t lá»i. LÆ°u má»— tất sẽ bảo lÆ°u tánh mạng cho nhị vị và bốn ngÆ°á»i theo chân. Bằng ngược lại... ?"
"Ngược lại thế nào?"
Mỉm cÆ°á»i khinh khỉnh, LÆ°u Dung Khổng cất giá»ng thâm trầm đáp lá»i Thái Huyá»n đạo trưởng, "Ngược lại nhÆ° thế nào không lẽ đạo trưởng không Ä‘oán được Æ°? Hừ! Không những đêm nay cả sáu vị cÅ©ng chết mà hai phái Thiếu Lâm và VÕ Ãang từ nay sẽ không còn tồn tại trên giang hồ nữa. Nhị vị đã nghe rõ chÆ°a?"
Thái Huyá»n cả giận nạt lên, "LÆ°u Dung Khổng! Bằng vào má»™t Tam Tuyệt bảo bé xíu mà ngÆ°Æ¡i dám nói những lá»i này Æ°? Nếu ngÆ°Æ¡i thật sá»± có hùng tâm tráng khí, ngÆ°Æ¡i có dám cùng bần đạo so tài cao hạ má»™t cách công bằng không?"
"Ha ha ha... Má»™t ngÆ°á»i đã có hùng tâm cao vạn trượng nhÆ° LÆ°u má»— thì đâu có câu nệ những tiểu tiết vá»›i những thủ Ä‘oạn. LÆ°u má»— đâu dại gì làm những việc vừa phí sức vừa vô bổ?"
Nhìn thấy Thái Huyá»n đạo trưởng và VÕ Ãang nhị tÆ°á»›ng Ä‘ang tá» lá»™ sá»± phẫn ná»™ đến cùng cá»±c, LÆ°u Dung Khổng còn nói thêm, "NhÆ°ng muốn đạo trưởng muốn biết rõ vá» công phu sở há»c của LÆ°u má»— để thá»±c sá»± tâm phục và khẩu phục, đạo trưởng cứ há»i tam vị chưởng môn đây.?"
ÃÆ°a tay chỉ vá» Há»—n Nguyên tam chưởng Ãàm Gia Thạch và Lâm Vân sÆ° thái, LÆ°u Dung Khổng nói rõ từng lá»i, "Chỉ sau ba chưởng, Ãàm chưởng môn vá»›i Há»—n Nguyên tam chưởng đã là bại tÆ°á»›ng dÆ°á»›i tay nam tá»­ của LÆ°u má»—. Lâm Vân sÆ° thái cÅ©ng chung má»™t tình trạng nhÆ° Ãàm chưởng môn. Nhận thức được sá»± lợi hại của bổn môn, chính Tôn chưởng môn đã tá»± nguyện bái phục. Thế nào? Ãạo trưởng không tin thì cứ há»i xem.?"
Vá»›i thÆ°Æ¡ng thế khá trầm trá»ng, tuy Ä‘ang vật vá» ná»­a tỉnh ná»­a mê nhÆ°ng VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ vẫn nghe không sót bất kỳ lá»i nào của LÆ°u Dung Khổng. Và chàng là ngÆ°á»i duy nhất hiểu rõ căn nguyên tại sao thiếu bảo chủ Tam Tuyệt bảo lại có được bản lãnh này. Tất cả chỉ là vì LÆ°u Trúc Hàn, thiếu bảo chủ Tam Tuyệt bảo, chính là má»™t Vạn thế ma quân tái hiện.
NghÄ© đến Ä‘iá»u này, chàng chợt nhá»› đến bá»™ pháp Nhất ma chi vạn ma. Chàng nghiêng đầu khẽ thì thào phụ nhÄ© vá»›i VÔ Trần đại sÆ°, "Ãại sÆ°! Bản lãnh thá»±c thụ trÆ°á»›c đây của LÆ°u Dung Khổng so vá»›i đại sÆ° thế nào? ?"
VÔ Trần đại sÆ° dù không muốn cÅ©ng phải bá»™c lá»™ chút hào khí, "ÃÆ°Æ¡ng nhiên bần tăng không thể kém LÆ°u Dung Khổng rồi. NhÆ°ng cứ nhÆ° lá»i LÆ°u Dung Khổng vừa nói... ?"
Chàng gạt ngang, "Ãại sÆ° bất tất phải lÆ°u tâm đến Ä‘iá»u LÆ°u Dung Khổng vừa nói. Ãại sÆ° hãy cho tại hạ biết nếu LÆ°u Dung Khổng vẫn không hÆ¡n gì trÆ°á»›c đây thì liệu đại sÆ° và năm vị còn lại có thoát được bá»n chúng không?"
VÔ Trần đại sư ngạc nhiên, "Lưu Dung Khổng đã khoa trương à?"
Chàng lắc đầu, "Ãại sÆ° hãy đáp lá»i tại hạ Ä‘i đã!?"
VÔ Trần đại sư sau một lúc ngập ngừng lại tỠra băn khoăn, "Nếu là vậy thì có thể! Nhưng bần tăng đâu có thể thoát đi một mình và bỠthí chủ ở lại?"
Không lý gì đến sá»± lo lắng rất chân thành của VÔ Trần đại sÆ°, chàng nói, "Vậy thì ổn rồi. Tại hạ tuy không còn năng lá»±c giao chiến nhÆ°ng để thoát thân thì tại hạ vẫn còn cách." Chàng lại há»i, "Ãại sÆ° có còn hoàn Cá»­u Chuyển hồi nguyên Ä‘an nào không?"
Vẫn không hiểu chàng muốn gì nhÆ°ng VÔ Trần đại sÆ° vẫn Ä‘Æ°a cho chàng má»™t hoàn Cá»­u Chuyển hồi nguyên Ä‘an, "Ãây thí chủ hãy cầm lấy! NhÆ°ng nếu thí chủ muốn khôi phục nguyên trạng thì cần ít lắm phải là năm canh giá». Liệu thí chủ có chi trì được lâu đến thế không?"
Chàng mỉm cÆ°á»i không đáp, chỉ Ä‘Æ°a tay nhận lấy hoàn linh Ä‘an ná».
Nhưng khi tay chàng sắp sửa chạm được vào hoàn linh đan thì một tiếng quát cực lớn chợt vang lên, "Tiểu tử! Ngươi không có phúc phận đó đâu!?"
"Vút ?"
Ngay tức khắc, tiếng quát của Kim Cang Phật liá»n vang lên, "Tôn Lãnh Thu! Ãón chưởng!?"
"Vù vù ?"
Không ngỠlại có diễn biến này, chưởng Kim Cang sắp va vào chưởng Tử Dương mang màu tím nhạt, Lưu Dung Khổng vội vàng phi thân lao đến với tiếng gầm vang dậy...
Tài sản của gacon

  #20  
Old 20-05-2008, 04:51 PM
gacon's Avatar
gacon gacon is offline
Trợ Lý Tổng Giám Äốc 4vn-Bank
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 79
Thá»i gian online: 1 giá» 4 phút 11 giây
Xu: 0
Thanks: 2
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi 20

Vương Thế kỳ suýt mất tính mạng.
Vì bộ pháp lại gây hiểu lầm.


Tác giả: Trần Thanh Vân



Tiếng gầm của Lưu Dung Khổng tràn đầy ngạo khí, "Vô Trần!
NgÆ°Æ¡i thật sá»± muốn Thiếu Lâm phái bị tiêu diệt sao?" Vá»›i má»™t sá»± cố gắng phi thÆ°á»ng, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ chá»™p vá»™i hoàn linh Ä‘an Ä‘ang ở trên tay VÔ Trần đại sÆ°.
"ầm.?"
Kim Cang chưởng và Tá»­ DÆ°Æ¡ng chưởng chợt va vào nhau. Sau tiếng chấn kình thì dÆ° kình liá»n xuất hiện. Chỉ là phần dÆ° kình còn sót lại của hai loại công phu nhÆ°ng cÅ©ng đủ quật VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ ngã lăn ra đất.
Tuy Ä‘ang phải cảnh hồn bất phụ thể, nhÆ°ng VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ vẫn có được hoàn linh Ä‘an ná». Chàng vừa định cho hoàn thuốc vào miệng thì tiếng quát của LÆ°u Dung Khổng đã ở ká» bên tai, "VÆ°Æ¡ng tiểu tá»­!
Mạng ngươi đã tuyệt rồi! Dù là đại la kim tiên cũng không cứu được tính mạng của ngươi. Xem này!?"
Dù không tin tưởng lắm vào những gì Vương Thế Kỳ vừa nói, nhưng VÔ Trần đại sư có lý nào lại khoanh tay đứng nhìn Lưu Dung Khổng đoạt mạng Vương Thế Kỳ. VÔ Trần đại sư cau mày nạt lên, "A di đà phật! Lưu bảo chủ xin nhẹ tay cho!?"
Miệng nói còn tay thì vung chưởng, VÔ Trần đại sÆ° thắt thá»m chá» xem kết quả của má»™t chưởng này. Nếu sau chưởng này đại sÆ° vẫn toàn mạng thì lá»i của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ là đúng. Ngược lại, đại sÆ° chỉ còn biết phó thác cho Phật Tá»” từ bi mà thôi.
"Vù vù ?"
"ào ào ?"
"ầm.?"
vừa lùi lại má»™t bÆ°á»›c, VÔ Trần đại sÆ° chợt hiểu ra. Và đại sÆ° không thể không kêu lên, "Thái Huyá»n chưởng môn! Ãá»™ng thủ Ä‘i!
Ngay tức khắc Thái Huyá»n cÅ©ng mÆ¡ hồ cảm nhận có Ä‘iá»u khác lạ.
Ãạo trưởng liá»n xông lên cùng má»™t lúc vá»›i VÕ Ãang nhị tÆ°á»›ng.
"Vù vù ?"
"ào ào ?"
Thái Huyá»n ngay khi ra chiêu đã có đối thủ là Lâm Vân sÆ° thái.
Mạc Phù đạo trưởng thì so tài vá»›i Ãàm Gia Thạch. Mạc Ãại đạo trưởng thì hăm hở xông vào bá»n môn nhân đệ tá»­ của ba phái kia cùng vá»›i sá»± liên tay của La Hán Phật.
Trận há»—n chiến liá»n khai diá»…n trong sá»± hoang mang lo ngại của ba tăng ba đạo.
HỌ hoang mang vì vá»›i thÆ°Æ¡ng thế của má»—i ngÆ°á»i trÆ°á»›c đó khó có thể chi trì được lâu vá»›i cục diện này. Trừ phi há» phải bá» mặc VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ để chạy, lo giữ lấy thân. Do đó, Thái Huyá»n đạo trưởng vừa giao đấu vá»›i Lâm Vân sÆ° thái vừa liếc chừng vá» phía VÔ Trần đại sÆ°.
Còn VÔ Trần đại sư thì lại nhìn chừng vỠphía Vương Thế Kỳ.
Vì sá»± phân thần này nên VÔ Trần đại sÆ° càng lúc càng bị LÆ°u Dung Khổng dồn vào thế hạ phong. Ãến Ä‘á»—i La Hán Phật phải quay vá» tiếp ứng cho chưởng môn sÆ° huynh. Nhân cÆ¡ há»™i đó, bá»n môn nhân đệ tá»­ Hoa SÆ¡n phái Ä‘á»u là đệ tá»­ của Tôn Lãnh Thu, cùng kéo ùa vá» phía VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ.
Tuy đã uống xong hoàn linh Ä‘an Cá»­u Chuyển hồi nguyên, nhÆ°ng linh Ä‘an chÆ°a kịp phát huy tác dụng thì VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ đã bị nguy đến tính mạng bởi bá»n phản đồ. Chàng chÆ°a biết phải trông mong vào ai hoặc phải làm gì trong hoàn cảnh thập tá»­ nhất sinh này thì bá»n phản đồ đã áp đến.
"Giết chết tiểu tử đi!?"
"Phải đấy, chính hắn đã đẩy chúng ta vào cảnh cùng khổ này. Tiểu tử, đỡ ?"
"chết này.?"
"Vù vù ?"
"ào ào ?"
Dù đã cố sức nhiá»u lần, nhÆ°ng VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ vẫn hoàn toàn tuyệt vá»ng vì chân khí ná»™i thể của chàng cho đến lúc này cứ tản mác khắp nÆ¡i, không thể nào gom tụ lại được.
Nhắm mắt và chấp nhận cái chết, Ä‘iá»u này đối vá»›i VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ quả là ngoài sức chịu Ä‘á»±ng. NhÆ°ng nếu không phải vậy thì chàng đâu có cách nào khác.
Tuy nhiên, đúng là hoàng thiên hữu nhãn, ngay khi những loạt chưởng kình của bá»n phản đồ Hoa SÆ¡n phái chỉ còn trong gang tấc là Ä‘oạt được mạng của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ, cứu tinh chợt xuất hiện, "LÅ© cuồng đồ khốn nạn! Lui!?"
"ám, ầm, ầm.?"
Tiếng quát tháo đã Ä‘á»™t ngá»™t lại còn má»™t chuá»—i chấn kình vang dá»™i khiến Tôn Lãnh Thu và LÆ°u Dung Khổng quát há»i.
"Là nhân vật nào xen vào việc của Tôn mỗ?"
"Bằng hữu nào đó? Không biết đây là việc riêng của bổn bảo sao?"
Ãáp lại cả hai là má»™t tràng cÆ°á»i hết sức quái dị, "Ha ha ha... Chỉ là má»™t việc cá»n con, Vệ má»— không ngá» lại đụng chạm cùng lúc vá»›i Hoa SÆ¡n phái và Tam Tuyệt bảo. Nếu là vậy thì Vệ má»— không kham nổi đâu Tiểu tá»­! NgÆ°Æ¡i đành cam chịu vận mạng đã đặt để cho ngÆ°Æ¡i mà thôi. Ha ha ha...?"
Tôn Lãnh Thu vẫn đang giao đấu với Kim Cang Phật, nhưng lại liếc mắt nhìn vào nhân vật vừa xuất hiện. Lão kêu lên thất thanh, "Vệ HỒ Hiệp? Bang chủ Cái Bang!?"
Nghe thế, Lưu Dung Khổng vụt quát lên, "Tên ăn mà kia! Ngươi có mấy cái đầu mà dám can thiệp vào việc của bổn bảo?"
ÃÆ°a mắt nhìn sang vị cứu tinh, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ không ngá» má»™t nhân vật có uy danh lẫy lừng là Thần Cái lại có niên ká»· chÆ°a đến tam tuần Không trách Thần Cái Nhất Chưởng Bạt SÆ¡n Vệ Há»’ Hiệp vừa nghe LÆ°u Dung Khổng nạt há»i nhÆ° thế đã vá»™i rút đầu thè lưỡi, "ấy chết! Xin bảo chủ chá»› nổi cÆ¡n lôi đình. Vệ má»— cÅ©ng chỉ có má»™t cái đầu mà thôi!?"
Sự khiếp nhược của bang chủ Cái Bang làm cho Lưu Dung Khổng càng thêm cao ngạo. Lưu Dung Khổng vừa giao chiến với hai vị cao tăng là VÔ Trần đại sư và La Hán Phật, vừa hống hách xua đuổi Vệ HỒ Hiệp, "Nếu đã biết sợ thì ngươi còn chỠgì nữa mà không cút đi?"
Vệ Há»’ Hiệp tuy ăn vận rách rÆ°á»›i nhÆ° bao đệ tá»­ Cái Bang, nhÆ°ng xem ra y phục y vẫn phần nào sạch sẽ. Tuy vậy vệ Há»’ Hiệp vẫn Ä‘Æ°a tay gãi sá»™t soạt khắp ngÆ°á»i. Vừa gãi, Vệ Há»’ Hiệp vừa há»i VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ, "Tiểu tá»­ kia! Không phải là Vệ má»— không muốn cứu ngÆ°Æ¡i, nhÆ°ng sá»± thật là Vệ má»— không dám chá»c giận LÆ°u bảo chủ. NgÆ°Æ¡i thì đàng nào cÅ©ng chết, vá»›i má»™t chưởng cứu mạng vừa rồi của Vệ má»—, ngÆ°Æ¡i CÓ thể giao lại cho Vệ má»— những kim ngân tài vận Ä‘ang còn trong ngÆ°á»i không?"
Chàng mỉm cÆ°á»i yếu á»›t, "Bang chủ nói đúng lắm! Ãàng nào thì tại hạ cÅ©ng chết, có muốn mang theo kim ngân hoặc tài vật cÅ©ng không thể được. NhÆ°ng thật là đáng tiếc!?"
Vệ Há»’ Hiệp càng gãi nhiá»u hÆ¡n, "Ãáng tiếc thế nào?"
Chàng thở dài, "Ãáng tiếc là tại hạ không há» có kim ngân hoặc tài vật gì cả!?"
Vừa nhăn nhó vừa nhảy dựng, Vệ HỒ Hiệp la Ó lên, "Không có?
Một trang nam tử thanh tú và bảnh bao như ngươi mà không có mang theo kim ngân ư? Ngươi đừng hòng nói dối được Vệ mỗ! ?"
"Tại hạ không có thật mà! ?"
Vệ HỒ Hiệp nổi đóa, "Như vậy là thế nào? Không lẽ một chưởng vừa rồi của Vệ mỗ hóa ra là lãng phí ư? Không được! Nếu ngươi không mang kim ngân sẵn bên mình, hẳn là ngươi cất giấu ở đâu đó!
Vệ mỗ phải mang ngươi đi để buộc ngươi phải chỉ chỗ cất giấu cho Vệ mỗ!?"
Nghe thế, Vương Thế Kỳ nửa giận vì lòng tham kỳ quặc của Vệ HỒ Hiệp, nửa hoang mang bởi việc Vệ HỒ Hiệp định mang chàng đi.
Chính Lưu Dung Khổng cũng hoang mang không kém. Lão quát lên lồng lộng, "Tên ăn mày kia! Ngươi nói như thế là thế nào?"
Vệ HỒ Hiệp luống cuống phân minh, "Lưu bảo chủ xin đừng trách vội! Là Vệ mỗ chỉ muốn đòi lại sự công bằng mà thôi! Một chưởng của Vệ mỗ ít nhất cũng phải đổi được dăm ba lạng bạc chứ?"
Lưu Dung Khổng gầm lên, "Nhưng tiểu tử đã bảo là không có sẵn kim ngân kia mà?"
Vệ HỒ Hiệp nhăn nhó, "Vì tiểu tử nói vậy nên Vệ mỗ mới không tin? Tiểu tử nhất định phải cất giấu ở nơi nào đó!?"
"Hừ, nhưng bổn bảo chủ lại không muốn tên ăn mày ngươi đưa tiểu tử đi ?"
Vệ Há»’ Hiệp càng nhăn nhó nhiá»u hÆ¡n, "NhÆ° vậy cÅ©ng được! Vệ má»— nào dám bất tuân lệnh dụ của LÆ°u bảo chủ! Chỉ có Ä‘iá»u... ?"
"Ãiá»u gì nữa?"
Vệ HỒ Hiệp lo ngại ra mặt đáp, "Vệ mỗ chỉ mong Lưu bảo chủ rủ lòng thương, mở hầu bao bố thí cho Vệ mỗ dăm ba lạng bạc. Vệ mỗ đã mấy ngày rồi vẫn chưa có chút gì cho vào bụng cả.?"
Lưu Dung Khổng rít lên, "Vệ HỒ Hiệp! Ngươi dám hí lộng ta ư.?"
Hoảng sợ, Vệ HỒ Hiệp cố nài nỉ, "Vệ mỗ không dám, Vệ mỗ không dám thật mà! Nhưng đúng là Vệ mỗ đang đói đây! ?"
"Hừ! Vậy thì ngÆ°Æ¡i cứ chá» Ä‘i! Ãợi khi bổn bảo chủ thanh toán xong bá»n này sẽ lấy bạc mà bố thí cho ngÆ°Æ¡i! ?"
"LÆ°u bảo chủ bảo Vệ má»— phải chá» Æ°? Không được đâu! Tốt hÆ¡n hết bảo chủ hãy trao bạc ngay bây giá»!?"
"Hừ! Sao lại thế? Ngươi không thấy bổn bảo chủ đang bận tay bận chân đây sao?"
Vệ Há»’ Hiệp chợt cÆ°á»i hì hì, "Bởi vì LÆ°u bảo chủ Ä‘ang phải bận tay bận chân nên Vệ má»— má»›i dám mở miệng xin bạc. Chá»› để khi LÆ°u bảo chủ rảnh ta rảnh chân, Vệ má»— ắt hết Ä‘Æ°á»ng!?"
"Ngươi nói vậy là hàm ý gì? Không lẽ bổn bảo chủ không thể cho ngươi bạc được sao?"
Vệ Há»’ Hiệp đáp lại thẳng thừng, "ÃÆ°Æ¡ng nhiên là không! LÆ°u bảo chủ vốn là ngÆ°á»i hay lật lá»ng. Vệ má»— chẳng thể nào tin được ở bảo chủ. Nếu LÆ°u bảo chủ không giao bạc ngay bây giá» thì Vệ má»— đành phải Ä‘Æ°a tiểu tá»­ Ä‘i vậy!?"
Lưu Dung Khổng làm sao chịu đựng nổi câu nói này của Vệ HỒ Hiệp. Lão gầm lên, "Hay cho Vệ HỒ Hiệp! Ngươi dám nói vỠbổn bảo Chủ như thế sao? ?"
"Vệ mỗ thật sự là không dám, nhưng cái bụng của Vệ mỗ vì đói nên đành phải tuôn ra những gì chất chứa trong lòng. Lưu bảo chủ dù không ngửi được cũng cố mà ngửi vậy! ?"
Nghe đến đây, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ má»›i hiểu là bang chủ Cái Bang Ä‘ang cố tình châm chá»c và chÆ¡i khăm LÆ°u Dung Khổng, chứ chÆ°a chắc Vệ Há»’ Hiệp lại hoảng sợ má»™t bảo chủ Tam Tuyệt bảo nhÆ° chàng thoạt đầu đã nhìn thấy và đã tưởng.
Cùng lúc đó, Cá»­u Chuyển Hồi Nguyên Ä‘an đã phần nào có tác dụng. VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ gắng gượng đứng lên khi thấy bang chủ Cái Bang Vệ Há»’ Hiệp tiến đến và định Ä‘Æ°a chàng Ä‘i. CÅ©ng gắng gượng nhÆ° vậy, chàng nói, "Ãa tạ bang chủ đã cÆ°u mang. Tại hạ giỠđã ổn rồi! Bang chủ bất tất phải làm mất lòng LÆ°u bảo chủ.?"
Nói xong, chàng còn cÆ°á»i nhÆ° tỠý đã hiểu trò đùa cợt của Thất Cái Nhất Chưởng Bạt SÆ¡n Vệ Há»’ Hiệp vừa rồi.
Vệ Há»’ Hiệp kinh nghi há»i thật nhá», "NgÆ°Æ¡i thật sá»± ổn rồi chứ?" Và khi nhận được cái gật đầu của chàng, Vệ Há»’ Hiệp chợt lá»›n tiếng hét lên, "Ai cÆ°u mang cho ngÆ°Æ¡i chứ, tiểu tá»­? Nếu ngÆ°Æ¡i mà không giao bạc cho Vệ má»— thì Vệ má»— cứ bá» mặc ngÆ°Æ¡i cho LÆ°u bảo chủ xá»­ trí đó!?"
Chàng phụ há»a theo, "Nếu bang chủ muốn lấy bạc thì cứ bắt được tại hạ trÆ°á»›c đã!?"
Nói xong VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ lạng ngÆ°á»i lách sang má»™t bên. Y của chàng là muốn cho Vệ Há»’ Hiệp biết chàng đã thật sá»± ổn, chàng thừa năng lá»±c để thoát thân. Nào ngá» Vệ Há»’ Hiệp lại Ä‘uổi theo chàng thật.
"ÃÆ°Æ¡ng nhiên là Vệ má»— phải bắt giữ ngÆ°Æ¡i rồi! Bằng không, Vệ má»— biết đòi bạc ở ai đây?"
"Vút ?"
Kẻ trÆ°á»›c ngÆ°á»i sau, cả hai tha hồ luồn lách giữa đám môn nhân đệ tá»­ của ba phái Hoa SÆ¡n, Nga My và Không Ãá»™ng.
Vá»›i bá»™ pháp Nhất ma chi vạn ma, dù chân nguyên ná»™i thể của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ má»›i khôi phục lại được hai phần, nhÆ°ng chàng vẫn ung dung giữ má»™t khoảng cách cố định so vá»›i Vệ Há»’ Hiệp. Và Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là chàng cách biệt so vá»›i bá»n môn nhân đệ tá»­ của ba phái kia.
Không những thế, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ còn thuận tay Ä‘iểm vào huyệt đạo của má»™t số tên hòng cất Ä‘i gánh nặng cho Mạc Ãại đạo trưởng, Ä‘ang phải má»™t mình quần thảo vá»›i bá»n chúng.
Vệ HỒ Hiệp vì có ý riêng nên cứ bám đuổi theo Vương Thế Kỳ.
Khi đã chế trụ được không ít tên, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ cố tình lạng ngÆ°á»i chen vào giữa những trận giao đấu sinh tá»­ của Thái Huyá»n, Mạc Phù, VÔ Trần, Kim Càng và La Hán Phật nữa.
Vá»›i sá»± phá bÄ©nh của chàng, khiến cho Lâm Vân sÆ° thái, Ãàm Gia Thạch, Tôn Lãnh Thu và LÆ°u Dung Khổng phải loạn nhãn, những vị kia liá»n nhân đó đánh cho chúng phải thất Ä‘iên bát đảo.
"Vù vù ?"
"ào ào ?"
"ám, ầm, ầm.?"
Quá đỗi tức giận và không tin chỉ mới đó Vương Thế Kỳ đã phục hồi chân lực, Lưu Dung Khổng vội buông bỠVÔ Trần đại sư và La Hán Phật để lao đuổi theo Vương Thế Kỳ.
Lão vừa vận dụng khinh thân pháp đã vang danh bốn bể là Ãệ Nhất Tuyệt khinh công, vừa vá»›i tay rút kiếm. Lão quát, "VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ! Ãêm nay nếu bổn bảo chủ không thu thập được ngÆ°Æ¡i thì sao xứng là bảo chủ Tam Tuyệt bảo. Ãỡ kiếm!?"
"Véo véo ?"
Trước tình thế này, trong khi Vệ HỒ Hiệp phải lùi sang một bên, vương Thế Kỳ chỉ còn biết trông mong vào bộ pháp Nhất ma chi vạn ma mà thôi.
Ngay khi VÔ Trần và La Hán Phật được rảnh tay, bá»n Tôn Lãnh Thu, Ãàm Gia Thạch và Lâm Vân sÆ° thái biết ngay bá»n chúng Ä‘ang ở vào thế kém bèn dừng tay lại và co cụm vá»›i nhau ở má»™t chá»—.
Cùng vá»›i sáu nhân vật ở hai phái Thiếu Lâm và VÕ Ãang, Vệ Há»’ Hiệp cùng Ä‘Æ°a mắt nhìn cảnh đùa bỡn giữa bảo chủ Tam Tuyệt bảo LÆ°u Dung Khổng và má»™t bên là ngÆ°á»i rõ ràng là Ä‘ang mang thÆ°Æ¡ng thế trầm trầm là VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ.
Tất cả cùng nhìn mà không tin vào cái mà hỠđang nhìn. Một Vương Thế Kỳ chợt biến thành trăm thành ngàn Vương Thế Kỳ.
Không thể biết đâu là Vương Thế Kỳ thật và đâu là Vương Thế Kỳ giả.
HỌ đã thế thì Lưu Dung Khổng cũng phải thế. Lão tuy nổi danh là đệ nhị tuyệt kiếm pháp nhưng một kiếm của lão làm sao ngăn đón nổi một lúc những trăm những ngàn Vương Thế Kỳ?
Lão đã thi triển toàn bá»™ kiếm pháp thành danh của lão, lão đã vận dụng toàn bá»™ chân lá»±c của lão, nhÆ°ng tất cả những chiêu những thức của lão Ä‘á»u rÆ¡i vào khoảng không. Sau cùng LÆ°u Dung Khổng vẫn phải công cốc. Lão không thể không há»i, "Là công phu gì đây?
Cả trăm cả ngàn VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ cùng mỉm cÆ°á»i và cùng lên tiếng.
NhÆ°ng không phải để đáp lá»i LÆ°u Dung Khổng mà là nói vá»›i VÔ Trần đại sÆ°, "Ãại sÆ°, đạo trưởng! Nhị vị còn chá» gì nữa mà không Ä‘i Ä‘i?"
Nghe thế, VÔ Trần đại sÆ° má»›i nhá»› lại lá»i của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ đã nói trÆ°á»›c đó. VÔ Trần đại sÆ° bèn lá»›n tiếng đáp tạ, "A di đà phật! Thân thủ của VÆ°Æ¡ng thí chủ quả bất phàm, bần tăng dù có lÆ°u lại cÅ©ng không giúp được gì cho VÆ°Æ¡ng thí chủ! Bá»n bần tăng xin cáo biệt vậy ?"
Tuy nhiên, đúng vào lúc VÔ Trần đại sÆ° nói xong và chÆ°a kịp bá» Ä‘i, lão LÆ°u Dung Khổng chợt kêu lên thất thanh, "Ãúng rồi! Là bá»™ pháp Nhất ma vạn chi ma của Vạn thế ma quân. Tiểu tá»­ ngÆ°Æ¡i cÅ©ng được chân truyá»n của Vạn thế ma quân rồi sao?"
Ãoạn không chá» VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ lên tiếng dù là xác nhận hay phản bác, LÆ°u Dung Khổng vụt quay ngÆ°á»i bá» chạy. Lão chỉ kịp ném lại má»™t câu, "Chạy mau! Là Vạn thế ma quân đó!?"
"Vút ?"
Hồn bất phụ thể bởi danh xÆ°ng này, bá»n ngÆ°á»i của ba phái Nga Mỹ, Hoa SÆ¡n và Không Ãá»™ng cÅ©ng đùng đùng bá» chạy. Riêng bá»n ngÆ°á»i Thiếu Lâm phái, VÕ Ãang phái và bang chủ Cái Bang Vệ Há»’ Hiệp thì kinh nghi đứng thừ ngÆ°á»i.
Tuy có nhận ra Ä‘iá»u này nhÆ°ng VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ vì vô tâm nên cứ thản nhiên há»i, "ChÆ° vị làm sao rồi? Hà! May mà bá»n chúng bá» Ä‘i trÆ°á»›c, bằng không, nếu muốn thoát thân được không phải là chuyện dá»…!?"
VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ càng cảm thấy nhẹ nhõm chừng nào thì tâm tÆ° của bảy ngÆ°á»i còn lại càng nặng ná» chừng nấy.
Ãến ná»—i VÔ Trần đại sÆ° buá»™c phải lên tiếng, "A di đà phật! Bần tăng muốn há»i VÆ°Æ¡ng thí chủ, mong VÆ°Æ¡ng thí chủ thật tâm hồi đáp.?"
Ãá»™ng tâm, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ đã há»i trÆ°á»›c, "Có phải đại sÆ° muốn há»i vá» bá»™ pháp lúc nãy của tại hạ?"
VÔ Trần đại sư với bộ mặt nghiêm trang, vừa gật đầu vừa đáp, "đúng vậy!?"
Chàng lại há»i, "Ãại sÆ° cho rằng tại hạ chính là truyá»n nhân của Vạn thế ma quân?"
Khó thể quyết Ä‘oán trÆ°á»›c lá»i há»i của VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ, VÔ Trần đại sÆ° chỉ biết cúi đầu niệm phật hiệu, "A di đà phật!?"
NhÆ°ng Thái Huyá»n đạo trưởng vì nôn nóng muốn biết được sá»± thật nên nhanh nhảu bảo, "Vì không tin nên bá»n bần đạo muốn được nghe VÆ°Æ¡ng thiếu hiệp minh định má»™t lá»i.?"
Chàng thở dài đáp rõ, "Tại hạ xin minh định rằng tại hạ không há» là truyá»n nhân của vạn thế ma quân.?"
Thái Huyá»n đạo trưởng kinh nghi, "Vậy tại sao LÆ°u Dung Khổng lại hô hoán lên nhÆ° vậy?"
Chàng nhún vai tá» vẻ không hiểu. Thật sá»±, chỉ vì lá»i lập thệ trÆ°á»›c đây nên chàng không muốn nhắc đến những Ä‘iá»u có liên quan đến Vạn thế ma quân lẫn chuyện ở Cá»­u U Ãịa Khuyết.
Không nghe chàng có má»™t lá»i nào để giải thích cho rõ ràng, đến lượt Thần Cái Nhất Chưởng Bạt SÆ¡n Vệ Há»’ Hiệp lên tiếng, "VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ! Vậy ngÆ°Æ¡i có thể nói bá»™ pháp mà ngÆ°Æ¡i vừa thi triển là bá»™ pháp gì và ngÆ°Æ¡i đã há»c được ở đâu không?"
Chàng chậm rãi đáp, "Tại hạ không thể nói được. Mong bang chủ xá tội Cho!?"
Nghi hoặc, Vệ Há»’ Hiệp há»i, "Không thể nói được, thật Æ°? Tại sao?"
Chàng vẫn đáp, "Không tại sao cả! Vì tại hạ không thể nói, vậy thôi!?"
"Hừ! Liệu đó có phải là bộ pháp Nhất ma vạn chi ma của Vạn thế ma quân không?"
Chàng vẫn một mực đáp, "Tại hạ không thể nói!?"
Bực tức, Vệ HỒ Hiệp quát lên, "Phải thì bảo là phải, không thì đáp là không, có gì mà ngươi không thể nói chứ?"
Chàng khăng khăng, "Không thể nói là không thể nói! Bang chủ có nói gì cũng vô ích thôi! Trừ phi... ?"
"Trừ phi thế nào?"
Sá»± nôn nóng của Vệ Há»’ Hiệp khiến VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ Ä‘i đến má»™t quyết định Chàng bảo, "Trừ phi bang chủ Ä‘Æ°a tại hạ đến vá»›i má»™t ngÆ°á»i. Lúc đó tại hạ sẽ có lá»i giải thích minh bạch.?"
Vệ HỒ Hiệp kinh nghi, "Là ai?"
Chàng đáp, "Ãà chủ Du Hải Ãà Trình Hồng Quân của quý bang.?"
Vệ HỒ Hiệp kinh ngạc, "Tại sao ngươi muốn gặp Trình Hồng Quân?"
"Tại sao thì đến lúc đó tại hạ sẽ giải thích luôn thể.?"
"Phải gặp Trình Hồng Quân thì ngươi mới chịu nói ư?"
Chàng gật đầu, "Không sai!?"
"Tại sao? Vệ mỗ là bang chủ, thân phận còn trên bậc Trình Hồng Quân, không lẽ Vệ mỗ không đáng để nghe ngươi nói sao?"
Chàng lắc đầu, "Bang chủ xin đừng hiểu lầm. NhÆ°ng thật sá»± trên Ä‘á»i này chỉ có má»—i má»™t mình Trình đà chủ là có thể nghe tại hạ giải thích mà thôi.?"
GiÆ°Æ¡ng mắt nhìn chòng chá»c vào chàng, Vệ Há»’ Hiệp há»i, "Không ai có thể thay thế được sao? ?"
"Không một ai!?"
Vệ HỒ Hiệp nói với khóe môi giần giật, "Vậy thì ngươi đừng mong gì tìm gặp Trình Hồng Quân nữa! ?"
Chàng giật mình, "Bang chủ! Sao lại không gặp?"
Vệ HỒ Hiệp rít lên, "Vì Trình Hồng Quân đã chết!?"
"Chết! Ai đã giết Trình đà chủ?"
"Chính Vệ mỗ đang truy nguyên việc đó đây! ?"
Chàng mÆ¡ hồ Ä‘oán được hung thủ! Ãể minh định cho chắc chắn hÆ¡n, chàng chợt há»i, "Trình đà chủ đã chết lúc nào?"
Vệ HỒ Hiệp đáp lại trong sự phẫn nộ, "Năm năm trước!?"
"Năm năm? Sao lại là năm năm?"
Kinh nghi, Vệ Há»’ Hiệp buá»™t miệng há»i ngược lại, "Năm năm thì có sao? Tại sao ngÆ°Æ¡i lại ngạc nhiên khi biết Trình Hồng Quân đã chết được năm năm?"
Chàng lúng túng tìm cách giải bày, "Chỉ vì... chỉ vì... ?"
Vệ HỒ Hiệp nạt lên, quên cả giữ ý, "Vì sao chứ?"
Túng thế, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ đành phải nói ra chuyện của năm năm vá» trÆ°á»›c cho Vệ Há»’ Hiệp và má»i ngÆ°á»i nghe, lúc chàng đồng thá»i chạm mặt LÆ°u Trúc Hàn và Trình Hồng Quân.
Thuật xong, chàng còn nói, "Nếu lúc đó, tại hạ cứ thuận theo lá»i Trình đà chủ, có lẽ giữa tại hạ và bang chủ đã có danh phận khác rồi.?"
Vệ Há»’ Hiệp không lÆ°u tâm đến Ä‘iá»u này mà là Ä‘iá»u khác, "Nếu vậy, phải chăng ngÆ°Æ¡i đã kết nghÄ©a kim bằng vá»›i thiếu bảo chủ Tam Tuyệt bảo?"
chàng lắc đầu, "Theo lý, phải là như vậy! Nhưng sự thật lại không hỠcó chuyện đó!?"
"Tại sao?"
"Vì Lưu Trúc Hàn chỉ muốn lợi dụng tại hạ mà thôi!?"
"Lợi dụng? Ngươi có gì đáng để Lưu thiếu bảo chủ phải lợi dụng?"
Trở lại chuyện có liên quan đến Vạn thế ma quân, chàng lắc đầu, "Tại hạ không thể nói.?"
Vệ Há»’ Hiệp gằn giá»ng, "VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ! NgÆ°Æ¡i có hiểu đây là chuyện hệ trá»ng liên quan đến việc giang hồ nhìn nhận ngÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i nhÆ° thế nào không?"
Chàng thoáng nao núng khi nhớ đến những gì Trình Hồng Quân đã nói vỠVạn thế ma quân! Nếu so sánh ác danh giữa Vạn thế ma quân và Bất Sát Phi Nhân thì định kiến của võ lâm vỠVạn thế ma quân rõ ràng là kinh khiếp hơn Bất Sát Phi Nhân.
Tuy nhiên, VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ quyết không vì thế mà trở thành má»™t kẻ bá»™i tín dù là bá»™i tín vá»›i ngÆ°á»i đã khuất là Trình Hồng Quân. Chàng dõng dạc nói, "ÃÆ°Æ¡ng nhiên là tại hạ biết. Vì thế, tại hạ xin minh định rõ ràng má»™t lần nữa tại hạ không phải là truyá»n nhân của Vạn thế ma quân!?"
"Vậy tôn sư là ai?"
Chàng cÆ°á»i thảm hại, "NhÆ° VÔ Trần đại sÆ° và Thái Huyá»n đạo trưởng đã biết câu trả lá»i của tại hạ trÆ°á»›c khi lão ác ma Bất Sát Phi Nhân đã dò há»i chính câu này, tại hạ không có sÆ° phụ!?"
Nhận được những cái gật đầu thật khẽ của hai vị chưởng môn, Vệ Há»’ Hiệp kinh ngạc kêu lên, "Không có sÆ° phụ? Vậy công phu của ngÆ°Æ¡i từ đâu mà có? NgÆ°Æ¡i thật sá»± là ai? Và bá»™ pháp kia tại sao lại trông thấy chính LÆ°u Dung Khổng gá»i đích danh là bá»™ pháp Nhất ma vạn chi ma của Vạn thế ma quân?"
Vá»›i những câu vấn nạn của Vệ Há»’ Hiệp tuy chỉ má»—i câu sau cùng là Chàng không thể trả lá»i, nhÆ°ng nếu chàng giải thích những câu trÆ°á»›c thì theo trình tá»± những diá»…n biến vừa xảy ra ắt Vệ Há»’ Hiệp sẽ há»i phăng lần đến những chuyện liên quan tá»›i Vạn thế ma quân. Do vậy, chàng thủy chung chỉ đáp, "Nếu Trình Hồng Quân đã không còn thì kiếp này tại hạ đành chôn chặt những gì tại hạ không thể nói vào đáy lòng mà thôi.?"
"Hừ! Hay chính ngươi đã hãm hại Trình Hồng Quân nên ngươi mới biết và đem chính Trình Hồng Quân làm bình phong cho ngươi?"
Chàng giật mình biến sắc, "Bang chủ! Năm năm trước, tại hạ chỉ còn là một đứa bé con, không tự bảo vệ được sinh mạng. Xin bang chủ đừng vì một chút hiểu lầm mà đổ vấy lên đầu tại hạ! ?"
Nghe thế, Vệ Há»’ Hiệp thoáng Ä‘á» mặt vì VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ nói không sai. Tuy nhiên, Vệ Há»’ Hiệp vẫn băn khoăn, "Ãúng là Vệ má»— đã nói sai Ä‘iá»u này, nhÆ°ng ngÆ°Æ¡i thá»­ nói xem tại sao ngay khi gặp ngÆ°Æ¡i và LÆ°u Trúc Hàn tại Há» Thủy, Trình Hồng Quân đã gặp tai kiếp đến phải bá» mạng?"
Chàng một lần nữa lại động dung, "Trình đà chủ đã chết tại HỠThủy ư?"
"Không sai!?"
Chàng gật đầu và quả quyết bảo, "Vậy thì tại hạ đã biết nguyên nhân dẫn đến cái chết của Trình đà chủ rồi!?"
"Nguyên nhân gì?"
Chàng vá» nhÆ° không nghe câu há»i này của Vệ Há»’ Hiệp, chàng thản nhiên tiếp lá»i, "CÅ©ng nhÆ° ai đã giết Trình đà chủ, tại hạ cÅ©ng đã có má»™t nhân định! Bang chủ! Tại hạ xin nhận vá» phần mình trách nhiệm trả thù cho Trình đà chủ, bang chủ cứ yên tâm.?"
Thất Cái Nhất Chưởng Bạt SÆ¡n Vệ Há»’ Hiệp đến lúc này má»›i lá»™ ra uy quyá»n của má»™t vị bang chủ. Vệ Há»’ Hiệp gầm lên, "Không cần!
Trình Hồng Quân là đệ tá»­ của bổn bang, trách nhiệm trả thù cho Trình Hồng Quân, bổn bang chủ không cần nhỠđến ngÆ°á»i ngoài!
Hu ống chi... ?"
Khẩu ngữ của bang chủ Cái Bang khiến cho Vương Thế Kỳ lo ngại.
Chàng lặng im chá» Vệ Há»’ Hiệp nói tiếp. Và Vệ Há»’ Hiệp phải nói những lá»i trÆ°á»›c sau gì cÅ©ng nói, "Huống chi ngÆ°á»i ngoài đó rất có thể là má»™t Vạn thế ma quân! Hừ!?"
"Vút ?"
Nhìn bang chủ Cái Bang Vệ HỒ Hiệp tức giận bỠđi, Vương Thế Kỳ thoáng áy náy.
Chàng nhìn lại sáu ngÆ°á»i thuá»™c Thiếu Lâm, VÕ Ãang nhị phái.
Ngoài VÔ Trần đại sÆ° tá» ra phần nào tin ở chàng, năm ngÆ°á»i còn lại cứ dá»±a theo sắc mặt thì bá»n há» vẫn cứ nghi ngá» chàng là má»™t Vạn thế ma quân.
chàng ná»­a phân minh ná»­a van nài, "ChÆ° vị! Chuyện nhÆ° thế nào và tại hạ là ngÆ°á»i ra sao, sau này tất chÆ° vị sẽ hiểu! Tại hạ chỉ mong chÆ° vị minh xét và đừng bao giá» nghÄ© vá» tại hạ nhÆ° Vệ bang chủ đã nghÄ© là được rồi. ChÆ° vị có muốn hồi sÆ¡n xin cứ tá»± tiện. Tại hạ cÅ©ng có việc phải Ä‘i đây! ?"
Nhìn Vương Thế Kỳ thất thểu bỠđi, VÔ Trần đại sư thoáng ái ngại, "Vương thí chủ! Thương thế thí chủ... ?"
Chàng lên tiếng đáp lại, "Tại hạ tá»± lo liệu được! Ãại sÆ° cứ yên tâm.?"
Thái Huyá»n đạo trưởng bá»—ng lên tiếng nói vá»›i theo khi VÆ°Æ¡ng Thế Kỳ Ä‘i đã ngoài năm trượng, "VÆ°Æ¡ng thiếu hiệp! Bần đạo tạm tin vào lá»i thiếu hiệp nói! Bần đạo chỉ mong rằng VÆ°Æ¡ng thiếu hiệp đừng Ä‘Æ°a bần đạo vào tình thế khó xá»­!?"
Chàng gật đầu và mong rằng Thái Huyá»n đạo trưởng vẫn đủ tinh tÆ°á»ng để nhìn thấy cái gật đầu của chàng. Ãoạn chàng dịch chân Ä‘i luôn vào cánh rừng ở mé tả.
Tài sản của gacon

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
âíåøòîðãáàíê, çàðàáîòîê, cuu u ma dong, ïðàçäíèêîâ, truyen cuu u ma dong 4vn, xem phim cuu u ma dong, ÷àñòóøêè


©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu của ngÆ°á»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™