26-04-2008, 06:20 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 960
Thá»i gian online: 1 ngà y 14 giá» 25 phút
Thanks: 0
Thanked 156 Times in 8 Posts
Hồi 16
Kẻ Ä‘iên dại không má»i mà đến
Biến cố bất ngỠấy khiến cho tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u giáºt mình, Tiêu Dao Tá» cháºm rãi bÆ°á»›c tá»›i, Ä‘Æ°a tay chụp lấy cổ tay trái của Ngôn Lăng Phủ, ngón trá» và ngón giữa đè nhẹ lên mạch môn của ông ta, má»™t lát sau má»›i buông ra, thở dà i nói:
“Sao mạch Ä‘áºp của kẻ nà y lại yếu nhÆ° thế?†Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° vá»™i và ng há»i:
“Tiêu huynh tinh thông y lý, xem thỠcó cứu được ông ta hay không?†Tiêu Dao TỠnói:
“Hình nhÆ° ông ta đã hao tâm tổn trà quá Ä‘á»™, lại thêm không kịp thá»i nghỉ ngÆ¡i cho nên sức khá»e yếu Ä‘uối, song má»™t ngÆ°á»i có võ công thượng thừa nếu không phải gặp phải chuyện Ä‘au khổ tá»™t cùng, thá»i gian kéo dà i, ắt hẳn không trở nên nhÆ° thế ...â€.
Thần Äao La Côn Ä‘á»™t nhiên chen và o nói:
“Và i tháng gần đây ở vùng Giang Nam đồn đại, Huyết Trì đồ xuất hiện, Ngôn Lăng Phủ là truyá»n nhân duy nhất của chủ nhân Huyết Trì đồ là La Huyá»n. Thủ lÄ©nh của giá»›i hắc đạo Giang Nam là Tiếu Diện Nhất Hiêu Viên Cá»u Quỳ đã cùng thuá»™c hạ đến núi Cá»u Cung, lão hủ và Thiên Phong đạo trưởng cÅ©ng lên Ä‘Æ°á»ng đến đấy vì chuyện nà y, đã gặp ông ta, lúc đó ông ta đã đầu tóc rối bá»i, áo quần rách rÆ°á»›i, lá»i nói hà nh Ä‘á»™ng đã hÆ¡i Ä‘iên cuồng ...†ông ta tuy muốn cố nói chuyện nà y rõ rà ng hÆ¡n, nhÆ°ng hiểu biết thì có hạn cho nên nói đến đây thì im lặng.
Ông ta quay đầu nhìn Phương Triệu Nam nói tiếp:
“Tiểu huynh đệ chắc là biết nhiá»u hÆ¡n lão hủ, có thể nói ra những chuyện đã thấy hay không?†PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam nghÄ© bụng chuyện nà y khó mà giấu nữa, nếu không nói thá»±c thì sẽ khiến cho anh hùng trong thiên hạ nghi ngá», chỉ Ä‘Ã nh kể những câu chuyện mình đã gặp trong khoảng thá»i gian ấy ra, nhÆ°ng lại giấu kỹ chuyện có liên quan đến Huyết Trì đồ.
Những lá»i chà ng nói má»™t ná»a là giả, má»™t ná»a là tháºt, nhÆ°ng nhá» cẩn tháºn nên không ai thấy sÆ¡ hở. Trong lúc chà ng kể lại má»i chuyện thì Tiêu Dao TỠđã váºn ná»™i lá»±c xoa bóp mấy đại huyệt cho Ngôn Lăng Phủ.
Ná»™i lá»±c của ông ta thâm háºu, chân khà đầy đủ, Ngôn Lăng Phủ láºp tức cảm thấy má»™t luồng khà nóng từ kinh mạch đánh thẳng và o trong ná»™i phủ, thúc đẩy huyết lÆ°u, hé mắt ra thấy Tiêu Dao TỠđã bá» cổ tay của mình ra, thế rồi tá»± ngồi xếp bằng nhắm mắt Ä‘iá»u tức.
Trong Ä‘iện tạm thá»i đã im ắng, nhÆ°ng tâm trạng má»i ngÆ°á»i thì không thể nà o ổn định được, không khà căng thẳng đã bao trùm lên cả căn Ä‘iện, tá»±a nhÆ° Ä‘á»u Ä‘ang chỠđợi Ngôn Lăng Phủ tỉnh dáºy. Chỉ có PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam thầm cầu khẩn Ngôn Lăng Phủ đừng tỉnh táo, chỉ cần Ngôn Lăng Phủ có thể nhá»› lại chuyện xÆ°a, chỉ mấy câu thôi thì sẽ láºp tức khiến cho chà ng và Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng trở thà nh cái bia cho má»i mÅ©i tên.
Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° nhẹ giá»ng căn dặn tiểu hòa thượng ở bên cạnh, bÆ°ng lên thức ăn chay và rượu, sau đó chắp tay trÆ°á»›c ngá»±c nói:
“Chắc các vị đã đói bụng, má»i hãy ngồi xuống, rượu thịt sẽ dá»n lên ngay, chỉ là chốn hoang vu không có thức ngon đãi khách, mong các vị bá» lá»—iâ€. Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° má»i má»i ngÆ°á»i ngồi xuống, Tiêu Dao Tá» bÆ°á»›c tá»›i ngồi đối diện vá»›i PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam. Má»i ngÆ°á»i vừa ngồi xuống thì thức ăn đã được dá»n lên. Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° ngồi và o vị trà chÃnh, bÆ°ng chén rượu trên bà n nói:
“Bần tăng từ nhỠđã thụ giá»›i, bình sinh không uống rượu, nay phá lệ kÃnh các vị má»™t chén, vì võ lâm đồng đạo ngà n năm của chúng ta và vì thiên hạ chúng sinh, mong Pháºt ta Ä‘á»™ trì, bần tăng nguyện bá» thân nà y ở chốn Minh Nhạc ...†mấy câu nói ấy đã khiến cho quần hà o cảm Ä‘á»™ng, cả kẻ lạnh lùng quái dị nhÆ° Tụ Thủ Tiá»u Ẩn cÅ©ng bất giác nâng chén rượu trong tay uống cạn.
Chợt thấy Tri CÆ¡ Tá» Ngôn Lăng Phủ Ä‘ang ngồi Ä‘iá»u tức váºn khà đột nhiên đứng dáºy, chen và o giữa má»i ngÆ°á»i, chụp đôi Ä‘Å©a rồi ăn uống nhồm nhoà m. Quần hà o thấy ông ta nhÆ° thế Ä‘á»u ngạc nhiên quay đầu lại nhìn. Tiêu Dao Tá» Ä‘á»™t nhiên lên tiếng:
“Lão hủ cÅ©ng từng nghe những truyá»n thuyết vá» La Huyá»n, đáng tiếc những ngÆ°á»i ở đây không ai chứng thá»±c cho lá»i ấy, nếu quả tháºt có ngÆ°á»i tên là La Huyá»n, váºy ả yêu phụ dùng Thất Xảo Thoa có thể có mối liên hệ vá»›i La Huyá»n ...†PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam nén không được đứng dáºy, định kể lại chuyện Châu Bá»™i bị hại và bà máºt vá» Huyết Trì đồ, nhÆ°ng chà ng chợt kìm lại. Chà ng thầm nhủ:
“Chuyện hệ trá»ng nhÆ° thế nà y, nếu tùy tiện nói ra, nếu nói sai má»™t lá»i, thì sẽ chuốc rất nhiá»u phiá»n phứcâ€. Y nghÄ© ấy lÆ°á»›t qua, chà ng chÆ°a nói lá»i gì thì đã cháºm rãi ngồi xuống.
Tiêu Dao TỠtiếp tục nói:
“Năm xÆ°a lão hủ và cao nhân bốn đại môn phái giao đấu vá»›i ả yêu phụ ấy, lão hủ đã từng để ý kiếm thế của mụ ta, lúc thì tuyệt há»c của Hoa SÆ¡n, lúc thì tuyệt chiêu của Cô Luân. Tá»±a nhÆ° trong má»™t bá»™ kiếm thuáºt có cả tuyệt há»c của các đại môn phái, đại đồng mà tiểu dị vá»›i kiếm chiêu của vị tiểu huynh đệ nà y, chỉ là ná»™i lá»±c của ả yêu phụ thâm háºu hÆ¡n y, biến hóa quái dị hÆ¡n ...†ánh mắt sáng quắc nhìn lên mặt PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam.
Tất cả những ngÆ°á»i trong trÆ°á»ng Ä‘á»u nhìn theo ánh mắt của Tiêu Dao Tá».
PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam quay đầu lại liếc Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng, chỉ thấy mặt nà ng đầy vẻ hoang mang, ánh mắt trong trẻo cÅ©ng nhìn vá» phÃa mình. Tiêu Dao Tá» ho má»™t tiếng, ho má»™t tiếng, nói:
“Nhất là chiêu kiếm lúc nãy vị tiểu huynh đệ nà y dùng ép lui lão hủ hoà n toà n giống vá»›i chiêu kiếm ả yêu phụ đâm và o mắt trái của ta, nếu Minh Nhạc Nhạc chủ là ả yêu phụ năm xÆ°a đã dùng tiếp xúc, chắc chắn có liên quan đến vị tiểu huynh đệ nà y, Ãt nhất võ há»c cÅ©ng cùng má»™t nguồnâ€. Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng kéo tay áo PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam, thì thầm há»i:
“Nam ca ca, kiếm chiêu lúc nãy huynh dùng có phải là do gia gia truyá»n thụ không?†PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam mặt mÅ©i nặng ná», gáºt đầu nói:
“Äúng váºy, lúc nãy kiếm chiêu huynh sá» dụng toà n là do Trần lão tiá»n bối truyá»n thụâ€. Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng suy nghÄ© má»™t hồi rồi nói:
“Chả lẽ gia gia có mối liên hệ vá»›i ả yêu phụ sá» dụng Thất Xảo Thoa?†quần hà o nghe nà ng cÅ©ng mắng yêu phụ, bất giác Ä‘á»u quay đầu nhìn vá» phÃa nà ng.
PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam đứng dáºy nói:
“CÅ©ng khó trách Tiêu lão tiá»n bối nghi ngá», vãn bối không dám nói kiếm chiêu lúc nãy có liên quan đến võ công của Minh Nhạc, cÅ©ng không dám nói không có liên quan ...†chà ng Ä‘Æ°a mắt nhìn Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng rồi nói tiếp:
“NhÆ°ng kiếm chiêu lúc nãy vãn bối sá» dụng Ä‘á»u là do tổ phụ của vị Trần cô nÆ°Æ¡ng nà y truyá»n thụ, đáng tiếc ông ta tuy mang trong ngÆ°á»i tuyệt thế võ công nhÆ°ng đã bị ná»™i thÆ°Æ¡ng rất nặng. Các vị ở đây Ä‘á»u là đại hiệp má»™t thá»i, hiểu biết rõ rà ng, chỉ cần có ngÆ°á»i biết lai lịch của Trần lão tiá»n bối, sẽ dá»… dà ng phá giải bà máºt đóâ€. Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° chắp tay nói:
“Tiểu thà chủ nói không saiâ€.
Tiêu Dao TỠnói:
“Äáng tiếc trong số những ngÆ°á»i chúng ta không ai có thể xác nháºn được kẻ Ä‘iên rồ trÆ°á»›c mặt nà y có phải là Tri CÆ¡ Tá» Ngôn Lăng Phủ hay không, bởi vì trên Ä‘á»i nà y chỉ có má»™t mình hắn ta thấy La Huyá»nâ€. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam Ä‘Æ°a mắt nhìn Ngôn Lăng Phủ rồi má»›i cháºm rãi nói:
“Kẻ nà y đúng là Tri CÆ¡ Tá» Ngôn Lăng Phủ, song ...†láºp tức má»i ngÆ°á»i xì xầm bà n tán, cắt đứt lá»i của PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam.
Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° trầm giá»ng há»i:
“Tiểu thà chủ hãy nhìn kỹ lại xem, ông ta có phải là Ngôn Lăng Phủ không?†mấy mÆ°Æ¡i ánh mắt Ä‘á»u nhìn vá» phÃa PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam, tá»±a nhÆ° Ä‘ang trông đợi câu trả lá»i. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam nghiêm mặt nói:
“Không sai tý nà o, chÃnh là Ngôn Lăng Phủ, mấy tháng trÆ°á»›c vãn bối đã Ä‘Ã m đạo rất lâu vá»›i ông ta trên gác nổi ở đầm Hà n Thủy tại núi Cá»u Cung, song ông ta đã là ngÆ°á»i Ä‘iên, chỉ e không thể nhá»› lại chuyện xÆ°a ...†chợt má»™t ý nghÄ© lÆ°á»›t qua, chà ng thầm nhủ:
“Xem ra ông ta vẫn chÆ°a hết Ä‘iên, không biết ai đã thay đồ má»›i Ä‘Æ°a ông ta đến đây, má»™t kẻ giở Ä‘iện giở dại không thể tá»± tìm đến đỉnh Minh Nguyệt đượcâ€.
Lúc nà y, tất cả những ngÆ°á»i trong trÆ°á»ng Ä‘á»u rúng Ä‘á»™ng trÆ°á»›c lá»›i nói của PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam và võ công của chà ng, cho nên không còn coi thÆ°á»ng chà ng nữa, chỉ thấy chà ng thiếu niên nà y rất kỳ lạ, đầy vẻ bà ẩn. Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° thấy chà ng nói chÆ°a xong, Ä‘á»™t nhiên im lặng, tá»±a nhÆ° Ä‘ang suy nghÄ© má»™t Ä‘iá»u gì đó, nén không được há»i:
“Tiểu thà chủ đã nháºn ra được ngÆ°á»i nà y, váºy xin hãy kể tÆ°á»ng táºnâ€.
PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam ôm quyá»n nói:
“Vãn bối chợt nhá»› lại má»™t chuyện, mong đại sÆ° nhá»c lòng Ä‘iá»u tra giùmâ€. Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° nói:
“Tiểu thà chủ cứ nói, lão nạp sẽ cố gắng!†Phương Triệu Nam đưa mắt nhìn Ngôn Lăng Phủ nói:
“Kẻ nà y vẫn chÆ°a hết Ä‘iên dại, mà lại đến đúng lúc tiệc đã mở?†Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° hÆ¡i ngạc nhiên, Ä‘ang định căn dặn tiểu hòa thượng bên cạnh Ä‘i tìm hiểu chuyện nà y. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam đã nói:
“Nếu không ai Ä‘Æ°a ông ta đến đây, chứng Ä‘iên dại của ông ta chắc chắn có vấn Ä‘á», nếu có ngÆ°á»i Ä‘Æ°a ông ta đến đây, váºy ngÆ°á»i đó là má»™t manh mối rất tốtâ€.
Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° nói:
“Tiểu thà chủ Ä‘Æ°a ra cao kiến, lão nạp rất bá»™i phụcâ€.
Thế rồi thì thầm căn dặn tiểu hòa thượng bên cạnh mấy câu, tiểu hòa thượng ấy láºp tức chạy ra ngoà i. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam ngồi xuống. Quần hà o nghe PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam nói nhÆ° thế Ä‘á»u cảm thấy có lý, chỉ có cách nà y má»›i có thể biết được Ngôn Lăng Phủ là điên tháºt hay Ä‘iên giả, do đó Ä‘á»u nóng lòng biết kết quả.
Một lát sau, tiểu hòa thượng ấy dắt theo một tên tiểu đồng mặc áo quần rách rưới, mặt mũi đầy bùn đất bước và o, sau lưng tiểu đồng ấy là hai hòa thượng cao lớn lưng mang giới đao.
Tiểu đồng ấy tuy ăn mặc rách rÆ°á»›i nhÆ°ng rất lá»›n gan, dÆ°á»›i hà ng chục ánh mắt sắc nhÆ° Ä‘iện, vẫn không há» có ý sợ hãi, vẫn ung dung cháºm rãi bÆ°á»›c và o trong Ä‘iện.
Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° nhÆ°á»›ng mà y, há»i:
“Tiểu huynh đệ hãy đến đây, lão nạp có mấy câu muốn há»iâ€.
Tiểu đồng ấy xem ra tuổi không quá mÆ°á»i lăm, nhÆ°ng thần thái thâm trầm, tá»±a nhÆ° ngÆ°á»i Ä‘i trên giang hồ đã lâu, chỉ thấy y hÆ¡i cúi đầu, bÆ°á»›c thẳng vá» phÃa Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ°. Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° thấy vẻ mặt tiểu đồng ấy ung dung, không khá»i nghi ngá». Ông ta thầm nhủ:
“Äứa trẻ nà y mắt nhÆ° hà n tinh, khà độ phi phà m, sao lại ăn mặc rách rÆ°á»›i nhÆ° thế nà y, chả lẽ trong đó có Ä‘iá»u gì mỠám?†thế rồi ngầm váºn khà há»™ thân.
Tiểu đồng ấy bÆ°á»›c đến phÃa trÆ°á»›c Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° khoảng hai ba thÆ°á»›c má»›i dừng lại, Ä‘Æ°a mắt nhìn quần hà o trong Ä‘iện, Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° để y đứng má»™t lúc rồi má»›i mỉm cÆ°á»i chỉ Ngôn Lăng Phủ há»i:
“Tiểu thà chủ có nháºn ra ngÆ°á»i nà y không?†Tiểu đồng ấy gáºt đầu hai ba lượt nhÆ°ng không nói lá»i nà o. Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° nhÃu mà y, trầm ngâm má»™t há»i há»i:
“NgÆ°Æ¡i đã dắt ông ta đến đây, váºy có biết há» tên ông ta không?†lần nà y tiểu đồng ấy lắc đầu lia lịa. Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° lại cao giá»ng há»i:
“NgÆ°Æ¡i sao không nói chuyện, chả lẽ là má»™t ngÆ°á»i câm?†tiểu đồng ấy Ä‘Æ°a tay chỉ và o miệng mình lại lắc đầu. Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° thở dà i, nói:
“Lão nạp chẳng qua không muốn đả thÆ°Æ¡ng ngÆ°á»i mà thôi, bá»™ dạng vá» vịt của ngÆ°Æ¡i là m sao lừa được lão nạp?†tiểu đồng ấy vẫn không nói má»™t lá»i, đứng thản nhiên nhÆ° không, tá»±a nhÆ° không há» nghe Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° nói gì. Ông ta là chưởng môn của má»™t phái, thân pháºn rất cao vá»i, không muốn ra tay vá»›i má»™t đứa trẻ mÆ°á»i lăm tuổi, tuy đã thấy rất nhiá»u sÆ¡ hở nhÆ°ng cÅ©ng chẳng là m được gì cả.
Cá»u Tinh Truy Hồn Hầu Chấn PhÆ°Æ¡ng chợt lên tiếng:
“Äại sÆ° hãy giao cho tại hạ tra há»i thì tốt hÆ¡nâ€. Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° nòi:
“Váºy còn gì bằng, đứa trẻ nà y trông rất thông minh, không giống nhÆ° ngÆ°á»i câm Ä‘iếc, Hầu huynh phải cẩn tháºnâ€. Hầu Chấn PhÆ°Æ¡ng cÆ°á»i nói:
“Há»… là ngÆ°á»i câm thì chắc chắn phải Ä‘iếc, y nghe rất rõ rà ng nhÆ° thế, không giống nhÆ° kẻ Ä‘iếc, chắc chắn là giả vá»!†y hÆ¡i ngáºp ngừng rồi vá»— tay lên bà n quát lá»›n:
“Äến đây!†tiểu đồng ấy vẫn thản nhiên nhìn y, nhÆ°ng vẫn bÆ°á»›c tá»›i.
Hầu Chấn PhÆ°Æ¡ng thấy y vẫn ung dung cháºm bÆ°á»›c, không khá»i ngạc nhiên nhủ thầm:
“Má»™t đứa trẻ mÆ°á»i lăm tuổi sao lại có thể bình tÄ©nh nhÆ° thế, chuyện nà y e rằng có Ä‘iá»u gì mỠámâ€. Hầu Chấn PhÆ°Æ¡ng ngầm cảnh giác, đến khi y cách mình còn ba bốn thÆ°á»›c thì Ä‘á»™t nhiên quát lá»›n:
“Äứng lại!†chỉ thấy đôi mắt trong vắt của tên tiểu đồng ấy nhìn thẳng và o y, không há» có vẻ sợ hãi. Hầu Chấn PhÆ°Æ¡ng cÆ°á»i lạnh má»™t tiếng nói:
“Äứa nhá» kia, hãy mở mắt ra nhìn đây, tất cả những ngÆ°á»i ở đây là những nhân váºt nà o, là m sao dá»… dà ng bị ngÆ°Æ¡i gạt được ...†y ngáºp ngừng rồi lại nói tiếp:
“Nếu ngÆ°Æ¡i không chịu nói tháºt, hôm nay sẽ tá»± chuốc lấy khổ!†tên tiểu đồng ấy Ä‘Æ°a mắt nhìn PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam rồi Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng, tá»±a nhÆ° không hỠđể ý đến tiếng quát của Hầu Chấn PhÆ°Æ¡ng. Hầu Chấn PhÆ°Æ¡ng rất tức giáºn, tay phải chụp nhanh và o cổ tay của tên tiểu đồng.
Khi tên tiểu đồng thấy y sắp chụp đến tay mình thì Ä‘á»™t nhiên né qua má»™t bên, nhẹ nhà ng tránh được má»™t chiêu cầm nã của y. Hầu Chấn PhÆ°Æ¡ng không những ra tay nhanh nhẹn mà trong đó có chứa mấy lần biến hóa, dù là má»™t võ sÆ° giang hồ cÅ©ng khó né tránh được. Thế nhÆ°ng tên tiểu đồng ấy có thể nhẹ nhà ng né qua, ánh mắt vẫn nhìn lên mặt PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam tá»±a nhÆ° chẳng có chuyện gì cả. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam chợt nghi ngá», nhủ rằng:
“Sao tên tiểu đồng nà y cứ nhìn mình mãi như thế?†định thần nhìn lại chỉ cảm thấy trong ánh mắt của y đầy tình ý, tựa như đã gặp ở đâu ...
Tên tiểu đồng ấy nhìn PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam má»™t hồi, tá»±a nhÆ° Ä‘ang suy nghÄ© gì đó chợt nhoẻn miệng cÆ°á»i, để lá»™ hai hà m răng Ä‘á»u tăm tắp. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam cảm thấy nụ cÆ°á»i của y rất quen thuá»™c, trong lòng sinh cảm giác kỳ lạ. Chà ng thầm nhủ:
“Chẳng lẽ mình tháºt sá»± quen biết y?â€.
Chợt thấy Tiêu Dao Tá» rá»i chá»— ngồi, cÆ°á»i rằng:
“Thân pháp của tiểu huynh đệ tháºt linh hoạt ...†tiểu đồng ấy Ä‘á»™t nhiên lắc hai vai, ngÆ°á»i lÆ°á»›t ra xa đến bốn năm thÆ°á»›c, tránh đòn cầm nã của Tiêu Dao Tá». Tất cả những ngÆ°á»i trong trÆ°á»ng Ä‘á»u nháºn ra tên tiểu đồng đó không phải là ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng, má»™t kẻ có công lá»±c thâm háºu nhÆ° Tiêu Dao Tá» mà không thể bắt được y, bất giác Ä‘á»u đứng dáºy, chuẩn bị ngăn cản.
Té ra má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u cảm thấy đây là mấu chốt duy nhất, không những có thể há»i tên tiểu đồng nà y Ngôn Lăng Phủ là điên tháºt hay Ä‘iên giả, nói không chừng còn có thể biết được Minh Nhạc nữa.
Quần hà o không ai nói vá»›i nhau má»™t lá»i nhÆ°ng Ä‘á»u có cùng suy nghÄ©. Cho nên tất cả những ngÆ°á»i trong Ä‘iện Ä‘á»u đứng dáºy cả. Chỉ có Tụ Thủ Tiá»u Ẩn Sá» MÆ°u Äá»™n vẫn ngồi yên chá»— cÅ©, nhÆ°ng đôi mắt ông ta cứ nhìn lên tiêu tiểu đồng ấy. Chỉ thấy bóng ngÆ°á»i lÆ°á»›t tá»›i, trong khoảnh khắc tên tiểu đồng đã bị bao vây ở giữa. Dù cho cao thủ trong giang hồ gặp phải tình thế nà y cÅ©ng phải thầm kinh hãi, nhÆ°ng tên tiểu đồng ấy vẫn thản nhiên đứng giữa vòng vây.
Cá»u Tinh Truy Hồn Hầu Chấn PhÆ°Æ¡ng Ä‘á»™t nhiên tiến tá»›i phÃa trÆ°á»›c ná»a bÆ°á»›c, hạ giá»ng quát:
“Thằng nhá», còn giả vá» câm Ä‘iếc, đúng là tá»± chuốc lấy khổ!†đang quát thì tay phải đã vÆ°Æ¡n ra chụp tháºt nhanh và o vai phải của tên tiểu đồng, tên tiểu đồng Ä‘á»™t nhiên vÆ°Æ¡n ngÆ°á»i, nhÆ°ng chân không thấy dá»i bÆ°á»›c, gối không thấy khuỵu xuống, thân ngÆ°á»i lại lÆ°á»›t vá» phÃa trÆ°á»›c, lao thẳng tá»›i chá»— PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam. Quần hà o táºn mắt thấy võ công của chà ng, biết chà ng bản lÄ©nh cao cÆ°á»ng, nghÄ© bụng tên tiểu đồng lao vá» phÃa chá»— của chà ng, chắc chắn là tìm Ä‘Æ°á»ng chết. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam thấy đối phÆ°Æ¡ng lao đến tháºt nhanh, hạ giá»ng quát:
“Quay trở vá»!†tay phải đẩy ngang ra má»™t chiêu Thôi Ba Trợ Lan. Chỉ thấy tên tiểu đồng ấy mỉm cÆ°á»i, tay trái Ä‘á»™t nhiên phất tá»›i, chụp và o cổ tay phải của PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam.
Chiêu ấy rất nhanh, PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam vừa khinh địch, muốn né tránh cÅ©ng đã không kịp nữa, chỉ thấy bà n tay giÆ¡ bản của đối phÆ°Æ¡ng đã phất và o tay phải nhanh nhÆ° Ä‘iện xẹt. Trong lòng chà ng không khá»i kinh hãi, nhủ thầm:
“Kẻ nà y ra tay tháºt nhanh, ná»™i kình chắc hẳn không kém, chiêu nà y mà bị phất trúng thì cổ tay phải chắc chắn bị thÆ°Æ¡ngâ€. Trong lòng chà ng tuy nghÄ© nhÆ° thế, nhÆ°ng không thể nà o né tránh đòn đánh quái dị của đối phÆ°Æ¡ng, chỉ cảm thấy cổ tay phải nóng ran, ngón tay đã bị ngÆ°á»i ta bóp nhẹ, đến khi chà ng váºn lá»±c phản kÃch lại, đối phÆ°Æ¡ng đã mau chóng lÆ°á»›t qua má»™t bên, hạ xuống cách đó bốn thÆ°á»›c.
Tên tiểu đồng ấy bóp nhẹ tay phải của PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam, hai tay đồng thá»i lắc mạnh, y ra tay rất nhanh chóng, ngÆ°á»i khác cứ tưởng rằng y đã bị PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam váºn lá»±c phản công đánh báºt ra, nhÆ°ng không ngá» rằng y vừa bóp tay phải của PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam vừa tá»± phóng lui qua má»™t bên. Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng đứng sánh vai vá»›i PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam, thấy tÆ°Æ¡ng đối rõ hÆ¡n má»i ngÆ°á»i, nhÆ°ng nà ng cÅ©ng không biết nguyên nhân, chỉ tưởng rằng mình hoa mắt, cÅ©ng chÆ°a kịp lên tiếng há»i. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam thấy tay mình cÅ©ng bị lấm lem giÆ¡ bẩn, không khá»i ngạc nhiên nhủ thầm:
“Rõ rà ng y có thể đả thÆ°Æ¡ng cổ tay phải của mình, không biết cá»› gì lại nÆ°Æ¡ng tay nhÆ° thếâ€.
Nhìn kỹ lại, chỉ thấy tên tiểu đồng mặt cÆ°á»i mà nhÆ° không cÆ°á»i, Ä‘ang nhìn chà ng say đắm, trong mắt đầy tình ý, trong lòng cảm thấy ngạc nhiên, không khá»i nhìn thêm mấy lần. Chà ng thấy hình nhÆ° đã gặp bá»™ mặt thanh tú ấy ở đâu, thân hình lại nhá» nhắn, nhÆ°ng trong nhất thá»i không nhá»› được.
Chợt Truy Phong Äiêu NgÅ© Tông NghÄ©a quát lá»›n má»™t tiếng, chém vù má»™t chưởng vá» phÃa tiểu đồng ấy. Chưởng thế đã đánh ra, chợt nghÄ© đến thân pháºn của mình đâu thể nà o ám toán má»™t tiểu đồng mÆ°á»i mấy tuổi, thế là vá»™i và ng quát má»™t tiếng, tiếng quát ra khá»i miệng thì chưởng đã đến, má»™t luồng kình khà xé gió lao tá»›i, là m áo quần đối phÆ°Æ¡ng tung bay. Trong khoảnh khắc chưởng phong sắp đến, tiểu đồng ấy chợt phóng ngÆ°á»i lên lui ra phÃa sau, tÆ° thế rất đẹp đẽ. Y đã lÆ°á»›t theo gió nhÆ° má»™t nà ng tiên.
PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam chợt giáºt mình, thầm nhủ:
“Chả lẽ nà ng đã cải trang thà nh tên tiểu đồng nà y?†chỉ thấy đôi má nóng ran, Ä‘Æ°a mắt nhìn Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng. Chợt nghe Thần Äao La Côn quát lá»›n:
“Nếu ngÆ°Æ¡i không chịu nói thá»±c, đừng trách chúng ta lá»›n mà hiếp nhá»â€. GiÆ¡ tay đấm thẳng tá»›i má»™t quyá»n. Ông ta biết rõ võ công của đối phÆ°Æ¡ng cao cÆ°á»ng, có thể thắng được mình, nhÆ°ng đó là má»™t đứa trẻ nên cảm thấy có chút ái ngại, vì thế đã lên tiếng nói trÆ°á»›c mấy câu rồi má»›i đánh ra.
Té ra Thần Äao La Côn ngoại trừ thÃch nói chuyện, bụng dạ cÅ©ng tốt, đầy khà chất hà o hiệp, cảm thấy mấy mÆ°Æ¡i cao thủ võ lâm đối phó vá»›i má»™t đứa tiểu đồng tháºt là không công bằng. Tên tiểu đồng ấy Ä‘ang lÆ°á»›t ra sau, Ä‘á»™t nhiên ngừng lại, rồi lại phóng lên, cho đến khi sắp đụng trần nhà rồi má»›i cháºm rãi đáp xuống. Các cao thủ nhìn thấy khinh công tuyệt thế nà y Ä‘á»u lặng ngÆ°á»i ra, má»™t lát sau Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° má»›i chắp tay niệm má»™t tiếng Pháºt hiệu, nói:
“Hay cho má»™t chiêu Pháºt Bá»™ Liên Äà i!â€.
Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng cháºm rãi bÆ°á»›c đến bên cạnh PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam, hạ giá»ng nói:
“Nam ca ca, khinh công tên tiểu đồng nà y sá» dụng muá»™i cÅ©ng biếtâ€. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam Ä‘ang suy nghÄ© chuyện của tên tiểu đồng, chợt nghe loáng thoáng hai câu, không hiểu nà ng Ä‘ang nói gì, quay mặt mỉm cÆ°á»i ừ má»™t tiếng. Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng ra Ä‘á»i chÆ°a lâu, cÅ©ng không chú ý đến vẻ mặt của PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam, thấy chà ng quay đầu nhìn mình mỉm cÆ°á»i thì cÅ©ng nhoẻn cÆ°á»i trở lại.
Quay đầu nhìn Ä‘i, chỉ thấy tên tiểu đồng ấy vẫn mở to mắt nhìn PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam, trong lòng cảm thấy ngạc nhiên lắm. Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng há»i:
“Nam ca ca, y quen biết huynh Æ°? Tại sao y lại cứ trố mắt nhìn huynh thế?†PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam vẫn chÆ°a đáp lại, Tụ Thủ Tiá»u Ẩn đã bÆ°á»›c đến gần, Ä‘Æ°a tay chụp má»™t cái, PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam không Ä‘á» phòng bị y chụp trúng. Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng quát lá»›n má»™t tiếng, tay trái phất ra, ngón giữa và ngón trá» xỉa và o hai mắt Tụ Thủ Tiá»u Ẩn, miệng thì quát lá»›n:
“Buông tay!†nà ng ra tay rất nhanh, vừa xẹt lên đã tới, hai luồng chỉ phong đã lướt tới.
Trong lúc lo lắng, nà ng đã váºn kình rất mạnh, đến ná»—i má»™t ngÆ°á»i có võ công nhÆ° Tụ Thủ Tiá»u Ẩn mà cÅ©ng không khá»i kinh hãi, vá»™i và ng Ä‘á» chân khà lÆ°á»›t ra bên cạnh hai bÆ°á»›c. Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng má»™t đòn đánh hụt, láºp tức lÆ°á»›t lên, chưởng chỉ Ä‘á»u đánh cả ra, trong chốc lát đã đánh ra bốn chiêu. Bốn chiêu nà y nhanh chóng, quá»· dị, toà n là đánh và o những đại huyệt trên ngÆ°á»i Tụ Thủ Tiá»u Ẩn. Tụ Thủ Tiá»u Ẩn tuy có tuyệt kỹ Thất Tinh Tuần Hình nhÆ°ng vì tay phải chụp và o cổ tay PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam, xoay chuyển không tiện, không thể nà o váºn dụng tá»± nhiên được cho nên né tránh hÆ¡i cháºm chạp.
Ông ta bị ngón tay của Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng quét trúng và o vai phải, chỉ cảm thấy kinh mạch trên cánh tay phải tê rần, năm ngón tay Ä‘ang chụp cổ tay PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam Ä‘á»™t nhiên lá»ng ra, PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam láºp tức vùng ra, lÆ°á»›t ra đến ba thÆ°á»›c. Sau khi PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam lÆ°á»›t ra, Tụ Thủ Tiá»u Ẩn đã xoay chuyển linh hoạt hÆ¡n, bắt đầu thi triển thân pháp Thất Tinh Tuần Hình, cÅ©ng đã né tránh được những đòn tấn công của Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng. Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng đánh hụt, e rằng đối phÆ°Æ¡ng sẽ thừa thế phản công, cho nên ngá»a ngÆ°á»i ra sau, lÆ°á»›t ra sau đến ba thÆ°á»›c.
PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam vặn ngÆ°á»i cho thÆ° giãn gân cốt rồi cung tay nói:
“Sá» lão tiá»n bối là ngÆ°á»i có địa vị trong võ lâm, không nói má»™t lá»i mà đã tấn công nhÆ° thế, không thấy mất thân pháºn sao?†Tụ Thủ Tiá»u Ẩn sau khi tránh được đòn tấn công của Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng, cảm thấy nÆ¡i vai phải Ä‘au nhói, vá»™i và ng váºn khà điá»u tức, lòng thầm nhủ:
“Má»™t ả nha đầu sao lại có công lá»±c nhÆ° thế?†y Ä‘ang váºn khà điá»u tức nên không tiện lên tiếng, chẳng thể nà o đáp được câu há»i của PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam, chỉ có thể quay đầu lại, lạnh lùng nhìn PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam.
Tất cả những ngÆ°á»i trong trÆ°á»ng Ä‘á»u là những kẻ già dặn, hiểu biết rá»™ng rãi, Ä‘á»u nháºn ra tên tiểu đồng ấy hình nhÆ° có quen biết vá»›i PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam, ai nấy Ä‘á»u hoà i nghi. Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° hạ giá»ng căn dặn tiểu hòa thượng bên cạnh mấy câu, tiểu hòa thượng ấy vá»™i và ng chạy ra. Tiêu Dao Tá» Ä‘á»™t nhiên lÆ°á»›t tá»›i phÃa trÆ°á»›c mấy bÆ°á»›c, đến gần tiểu đồng ấy nói:
“Ngôn Lăng Phủ tháºt đã Ä‘i đâu?†câu há»i nà y rất bất ngá», dù cho tên tiểu đồng ấy lanh trà cÅ©ng không khá»i ngẩn ngÆ°á»i ra, mở miệng định trả lá»i. NhÆ°ng y rốt cuá»™c là ngÆ°á»i thông minh tuyệt đỉnh, vừa mở miệng ra thì đã ngáºm lại, không nói lá»i nà o.
Tiêu Dao TỠđã thấy sÆ¡ hở, thế rồi mỉm cÆ°á»i nói:
“Tiểu huynh đệ không phải câm cÅ©ng chẳng phải Ä‘iếc, ngÆ°á»i mang tuyệt kỹ nhÆ° thế, vả lại mặt thanh mà y tú nhÆ° thế, dù cho có bôi bùn sình lên, mặc quần áo rách rÆ°á»›i cÅ©ng khó che Ä‘áºy được mặt tháºtâ€. Tiểu đồng ấy đảo mắt nhìn quần hà o rồi cháºm rãi nhắm mắt lại, không nói lá»i nà o cả.
Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° nhÃu mà y, bÆ°á»›c tá»›i chá»— ông già đang ngồi yên, chắp tay nói:
“Thà chủ có phải là thần y Ngôn Lăng Phủ không?†ông già ấy xoay đầu lại nhìn Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ°, mặt lá»™t vẻ hoang mang. Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° nhủ thầm:
“Kẻ nà y không phải giả vá», không phải bị ngÆ°á»i ta Ä‘iểm huyệt đạo thì bị tổn thÆ°Æ¡ng bởi ná»™i công hoặc thuốc, nếu có thể cứu được ông ta, có lẽ sẽ biết được nhiá»u bà máºt, nếu thá»±c sá»± là Tri CÆ¡ Tá» Ngôn Lăng Phủ, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên má»i việc sẽ phÆ¡i bà y, dù không phải cÅ©ng có thể cứu được má»™t ngÆ°á»i vô tá»™i bị hạiâ€.
Thế rồi láºp tức ngầm váºn công lá»±c, quát lá»›n má»™t tiếng, vá»— mạnh má»™t chưởng và o Thiên Linh huyệt của ông già nà y. chưởng nà y đánh ra rất nhanh, ông già lại Ä‘ang ngồi yên, không biết né tránh, cho nên đã trúng thẳng và o huyệt Thiên Linh. Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° mau chóng chụp lấy ông già đang ngá»a ra sau, kéo dáºy, tay phải thì mau chóng đè lên huyệt Huyá»n CÆ¡ ở trÆ°á»›c ngá»±c ông ta, rồi lÆ°á»›t ngÆ°á»i thối lui ra sau.
Chỉ trong chá»›p mắt, quần hà o định thần nhìn lại, chỉ thấy ông già mặc trÆ°á»ng sam tay vẫn cầm cây gáºy trúc ngồi ngay ngắn ở trên ghế. Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° đứng lặng má»™t bên, trên đỉnh đầu xuất hiện mồ hôi. Té ra chiêu võ công mà Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° dùng để cứu Ngôn Lăng Phủ chÃnh là ná»™i tâm pháp trong phái thượng thừa tên gá»i La Hán Truyá»n Äăng. Trong các Ä‘á»i, ngoại trừ phÆ°Æ¡ng trượng chưởng môn, cả trụ trì Äạt Ma viện, trưởng lão giám viện, chẳng ai được há»c môn tâm pháp nà y.
Trong Ä‘iện im lặng nhÆ° tá», cả mấy chục ánh mắt Ä‘á»u nhìn vá» phÃa ông già mặc trÆ°á»ng sam ấy. Tên tiểu đồng ấy nhân lúc quần hà o Ä‘ang phân tán tinh thần, Ä‘á»™t nhiên giÆ°Æ¡ng tay búng mạnh má»™t cái, má»™t chấm mà u trắng bay thẳng vá» phÃa PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam. Kình đạo y búng ra là dùng lá»±c âm nhu, cho nên không há» nghe tiếng gió.
PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam chụp lấy, cảm thấy hÆ¡i má»m, té ra là má»™t cuá»™n vải trắng, thế rồi má»›i xoay lÆ°ng Ä‘i mở ra nhìn, chỉ thấy trên đó viết:
“Huyết Trì đồ may trên áo Ngôn Lăng Phủ đã không còn nữaâ€. PhÃa dÆ°á»›i ký tên:
“Thiếp Tuyếtâ€. Hai chữ cuối cùng trà n trá» tÃnh ý ấy Ä‘áºp và o trong mắt PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam khiến cho chà ng nhÆ° cảm thấy sấm nổ ngang tai, PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam nhất thá»i kinh hãi. Chà ng thầm nhủ:
“Chuyện kết thá» dÆ°á»›i trăng ở đầm Hà n Thủy đã qua từ lâu, nà ng ta lại xÆ°ng là thiếp nhÆ° thế nà y, chả lẽ cho rằng đó là sá»± tháºt?†chợt nghe Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng há»i:
“Nam ca ca, cho muá»™i xem được không?†trên Ä‘á»i nà y, PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam là ngÆ°á»i nà ng quan tâm đến nhất, quần hà o Ä‘á»u nhìn vá» phÃa Ngôn Lăng Phủ, chỉ có nà ng vẫn để ý hà nh Ä‘á»™ng của PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam, thấy chà ng sau khi nháºn được miếng vải trắng ấy, ngÆ°á»i ngẩn ra, trong lòng quan tâm lắm. Nếu mình không Ä‘Æ°a cho nà ng xem, chắc chắn sẽ khiến cho nà ng nghi ngá»â€.
Thế rồi Ä‘Æ°a tấm vải ấy cho Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng. Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng mỉm cÆ°á»i, Ä‘Æ°a tay nháºn lấy, ngón tay chÆ°a kịp chạm vá»›i tấm vải trắng thì Ä‘á»™t nhiên có má»™t bà n tay chụp lấy tấm vải trắng. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam kịp thá»i cảnh giác, rút tay lại ra phÃa sau, nhÆ°ng bà n tay ấy rất nhanh nhẹn, má»—i bên đã kịp xé má»™t ná»a tấm vải trắng ấy.
PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam lÆ°á»›t mắt nhìn má»™t ná»a tấm vải trắng trong tay, chỉ còn lại mấy chữ Huyết Trì đồ và thiếp Tuyết. Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng giáºn dữ mắng:
“Lão tiá»u phu kia, cÆ°á»›p đồ của ngÆ°á»i khác tháºt là vô sỉ!†thế rồi má»™t chưởng chém tá»›i. Tụ Thủ Tiá»u Ẩn lạnh lùng hừ má»™t tiếng, tay trái đánh ra má»™t chưởng Am Vân Phong Nguyệt, chặn thế công của Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng lại, tay phải nhét ná»a mảnh vải trắng và o trong lòng.
Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng bị má»™t chiêm Am Vân Phong Nguyệt đánh thối lui má»™t bÆ°á»›c, trong lòng rất bá»±c bá»™i. Nà ng thầm nhủ:
“Nếu mình không đòi xem mảnh vải trắng trong tay Nam ca ca, lão tiá»u phu nà y không thể giáºt mất má»™t ná»a, mình không giáºt lại, Nam ca ca sẽ rất giáºn mìnhâ€.
Thế rồi nà ng quyết định liá»u mạng, ngầm Ä‘á» chân khÃ, phóng thẳng tá»›i Tụ Thủ Tiá»u Ẩn. Quần hà o Ä‘á»u bị kinh Ä‘á»™ng bởi tiếng mắng của Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng cho nên quay đầu lại nhìn. Tụ Thủ Tiá»u Ẩn tuy không biết Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng đã đánh thông Sinh Tá» Huyá»n Quang, huyá»n thiên chân khà đã đạt đến cảnh giá»›i lÆ° há»a thuần thanh, nhÆ°ng thấy nà ng phóng tá»›i nhanh nhÆ° thế, tá»±a nhÆ° là liá»u mạng. Tụ Thủ Tiá»u Ẩn thi triển thân pháp Thất Tinh Tuần Hình, ngÆ°á»i lách hai lần thì đã tránh được Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng. Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng thấy Tụ Thủ Tiá»u Ẩn né được, trong lòng sinh kinh hãi. Nà ng vá»™i và ng Ä‘á» khà ở Äan Äiá»n, rồi Ä‘á»™t nhiên dừng lại, thầm váºn chân lá»±c của toà n thân táºp trung lên chưởng phải định phóng chưởng ra.
Tụ Thủ Tiá»u Ẩn né tránh được Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng, vừa má»›i dừng lại thì chợt thấy má»™t bóng ngÆ°á»i xẹt lên phÃa trÆ°á»›c mặt, tên tiểu đồng ấy đã lÆ°á»›t tá»›i rất nhanh.
Äến khi y đã nháºn ra, tên tiểu đồng ấy đã đến bên cạnh, chưởng trái chém và o mặt, lá»±c đạo rất mạnh, trong chưởng mang theo cả tiếng gió. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam mau chóng cất ná»a mảnh vải và o trong ngÆ°á»i, tung ngÆ°á»i vá»t đến bên cạnh Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng, thì thầm nói:
“SÆ° muá»™i, kẻ nà y rất khó đối phó, đừng mạo hiểm ra tayâ€.
Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng tuổi hãy còn nhá», rất Ãt ra tay vá»›i ngÆ°á»i ta, lại thấy thân pháp của Tụ Thủ Tiá»u Ẩn nhanh chóng kỳ ảo, chỉ nghÄ© rằng PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam lo mình đánh không lại, khuyên mình không ra tay, trong lòng cảm kÃch lắm. Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng nhẹ thở dà i, quay đầu lại nói:
“Y đã cÆ°á»›p mảnh vải trong tay của sÆ° huynh, nếu muá»™i không Ä‘oạt lại, huynh có giáºn muá»™i không?†khi Ä‘ang nói thì mặt lá»™ vẻ áy náy. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam mỉm cÆ°á»i:
“Äừng nghÄ© ngợi nhiá»u nữa! Sao huynh lại giáºn muá»™i chứ?†Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng nhoẻn miệng cÆ°á»i:
“Váºy thì muá»™i yên tâm!†khi hai ngÆ°á»i Ä‘ang nói chuyện, Tụ Thủ Tiá»u Ẩn và tên tiểu đồng ấy đã ra tay rất kịch liệt.
Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u biết ông là cao thủ thuá»™c hà ng số má»™t trên võ lâm, phÆ°Æ¡ng trượng chùa Thiếu Lâm cÅ©ng phải nể mặt, nhÆ°ng đã đánh hai ba mÆ°Æ¡i chiêu mà vẫn chÆ°a thể phân thắng bại vá»›i má»™t tên tiểu đồng. Quần hà o Ä‘á»u kinh hãi, thầm nhủ:
“Ba thanh niên nam nữ hôm nay Ä‘á»u mang võ công tuyệt thế trong ngÆ°á»i!†chỉ thấy Tụ Thủ Tiá»u Ẩn sắc mặt cà ng lúc cà ng nặng ná», ra tay trở nên cháºm chạp, tá»±a nhÆ° cứ má»—i chiêu Ä‘á»u phải suy nghÄ©. Thế công của tiểu đồng ấy cÅ©ng không giống nhÆ° lúc má»›i ra tay nữa, đòn nà o cÅ©ng hiểm hóc, chiêu số cà ng lúc cà ng quái dị.
Chợt nghe Ngôn Lăng Phủ quát lớn:
“Huyết Trì đồ, Huyết Trì đồ ...†ông ta đứng báºt dáºy, lao vá» phÃa Tụ Thủ Tiá»u Ẩn và tên tiểu đồng. Cá»u Tinh Truy Hồn Hầu Chấn PhÆ°Æ¡ng lÆ°á»›t ra, kêu lên:
“Äứng lại!†Ngôn Lăng Phủ Ä‘á»™t nhiên đánh cây trượng ra, uy thế kinh ngÆ°á»i, cây trượng kêu vù má»™t tiếng. Hầu Chấn PhÆ°Æ¡ng không ngỠông ta không nói má»™t lá»i mà đã ra tay, vá»™i và ng né qua má»™t bên, tránh được thế trượng ấy.
Tà i sản của ngocvosong1986
Chữ ký của ngocvosong1986
26-04-2008, 06:22 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 960
Thá»i gian online: 1 ngà y 14 giá» 25 phút
Thanks: 0
Thanked 156 Times in 8 Posts
Hồi 17
Vô ảnh quyá»n đại triển thần oai
Ngôn Lăng Phủ tuy đánh không trúng, nhÆ°ng đã đánh lui Cá»u Tinh Truy Hồn Hầu Chấn PhÆ°Æ¡ng sang má»™t bên, xông thẳng và o trong trÆ°á»ng, quét cây gáºy trúc vá» phÃa Tụ Thủ Tiá»u Ẩn. Tụ Thủ Tiá»u Ẩn Ä‘ang lúc đấu rất gấp vá»›i tên tiểu đồng ấy, trÆ°á»›c mặt cao thủ trong thiên hạ, ông ta không muốn dùng Thất Tinh Tuần Hình để né tránh đòn tấn công của đối phÆ°Æ¡ng mà muốn nhá» và o ná»™i lá»±c thâm háºu của mình cùng vá»›i quyá»n thế kỳ ảo để thắng đối phÆ°Æ¡ng.
Nà o ngá» sá»± việc lại ngoà i dá»± liệu của ông ta, không những quyá»n chưởng chiêu thuáºt của đối phÆ°Æ¡ng kỳ ảo mà công lá»±c cÅ©ng rất thâm háºu. Hai bên đã thà nh thế cưỡi trên lÆ°ng cá»p, chỉ Ä‘Ã nh dốc hết toà n lá»±c, không ngừng tung ra quyá»n chưởng đánh và o những chá»— yếu hại trên ngÆ°á»i đối phÆ°Æ¡ng. Tụ Thủ Tiá»u Ẩn tuy cảm thấy má»™t luồng kình phong quét tá»›i, nhÆ°ng hai chưởng của tiểu đồng kia cÅ©ng Ä‘ang tuôn tá»›i. Chưởng trái thì phát ra kình dÆ°Æ¡ng cÆ°Æ¡ng, lá»±c đạo xé gió, chưởng phải phát ra lá»±c âm nhu, trông cứ nhẹ nhà ng nhÆ° không có lá»±c. Tụ Thủ Tiá»u Ẩn trÆ°á»›c sau Ä‘á»u bị tấn công, nhÆ°ng ông ta biết rõ tên tiểu đồng phÃa trÆ°á»›c mặt võ công cao cÆ°á»ng, không thể xem thÆ°á»ng được, nếu trúng má»™t chưởng hay má»™t cÆ°á»›c chắc chắn sẽ bị trá»ng thÆ°Æ¡ng ngay tại chá»—. Tuy biết rõ phÃa sau lÆ°ng có ngÆ°á»i đánh lén, nhÆ°ng cÅ©ng không dám phân tâm, thế là hai chưởng chắp lại là m má»™t, đẩy thẳng ra phÃa trÆ°á»›c ngá»±c, đến khi hai tay vÆ°Æ¡n thẳng thì Ä‘á»™t nhiên hai chưởng tách ra, tâm chưởng hÆ°á»›ng ra ngoà i, tiếp lấy hai chưởng của tên tiểu đồng, rồi ngầm váºn khà và o trong lÆ°ng, tiếp lấy trượng thế đánh tá»›i.
Chợt nghe má»™t ngÆ°á»i lạnh lùng nói:
“Ngôn đại hiệp là báºc thần y trong giang hồ, sao lại ám toán nhÆ° thế!†rồi má»™t cánh tay vÆ°Æ¡n tá»›i chụp cây trượng đánh và o Tụ Thủ Tiá»u Ẩn. NgÆ°á»i nà y ra tay rất nhanh, lá»i vừa má»›i nói thì đã chụp được cây trượng của Ngôn Lăng Phủ. Quay đầu nhìn lại, thì ra ngÆ°á»i ra tay chÃnh là Tiêu Dao Tá». Chợt nghe bình má»™t tiếng, chưởng lá»±c hai bên chạm và o nhau, tiểu đồng ấy bị chấn Ä‘á»™ng đến thối lùi liá»n ba bÆ°á»›c, Tụ Thủ Tiá»u Ẩn cÅ©ng bị chấn Ä‘á»™ng đến ngÆ°á»i lắc lÆ°. Hai ngÆ°á»i đã dốc hết toà n lá»±c để đánh ra chiêu nà y, trong nhất thá»i không ai còn sức tấn công nữa, cả hai Ä‘á»u đứng yên tại chá»— váºn khà điá»u tức.
Ngôn Lăng Phủ vẫn chÆ°a hết Ä‘iên, bị ngÆ°á»i ta chụp cây trượng, đứng sững ngay tại tráºn, tá»± nhiên không biết ứng phó thế nà o, má»™t hồi má»›i nghÄ© đến việc váºn lá»±c giáºt lại cây trượng. NhÆ°ng Tiêu Dao Tá» công lá»±c thâm háºu, chụp chắc cây trượng nhÆ° kìm sắt, Ngôn Lăng Phủ hai lần giáºt lại nhÆ°ng không được, còn Tiêu Dao Tá» thì chẳng há» lay Ä‘á»™ng. Ngôn Lăng Phủ liên tục giáºt hai lần nữa nhÆ°ng vẫn không được, Ä‘á»™t nhiên buông hai tay, quát lá»›n:
“Huyết Trì đồ ...†rồi lao vá» phÃa Tụ Thủ Tiá»u Ẩn. Hà nh Ä‘á»™ng nà y ngoà i dá»± liệu của Tiêu Dao Tá», khi muốn Ä‘Æ°a tay cản lại đã không kịp nữa.
Tụ Thủ Tiá»u Ẩn và tên tiểu đồng ấy đã hao phà chân lá»±c rất nhiá»u, Ä‘ang lúc váºn khà điá»u tức, chợt cảm thấy má»™t luồng kình phong cuá»™n đến bên cạnh. Ông ta Ä‘ang váºn khà đi toà n thân, bị quấy nhiá»…u nhÆ° thế không khá»i nổi giáºn cÆ°á»i lạnh má»™t tiếng, nói má»™t câu:
“Tá»± tìm cái chết, đừng trách lão phu Ä‘á»™c ác!†Tụ Thủ Tiá»u Ẩn thi triển thân pháp Thất Tinh Tuần Hình, tránh xa ra ba thÆ°á»›c, láºt tay vá»— lên má»™t chưởng.
Ngôn Lăng Phủ thần trà vẫn chÆ°a bình thÆ°á»ng, nhÆ°ng võ công vẫn còn, Ä‘Ã lao tá»›i rất nhanh, nà o ngá» vừa má»›i ra tay thì Ä‘á»™t nhiên chẳng thấy Tụ Thủ Tiá»u Ẩn nữa. Ông ta toà n lá»±c lao vá» phÃa trÆ°á»›c, trong nhất thá»i không kịp thâu thế, cho nên va thẳng và o PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam. Tụ Thủ Tiá»u Ẩn vá»— ra má»™t chưởng, rÆ¡i và o lÆ°ng ông ta, chưởng nà y có uy thế rất ghê gá»›m, nếu bị đánh trúng, Ngôn Lăng Phủ chắc chắn sẽ bị trá»ng thÆ°Æ¡ng ngay tại tráºn.
Chợt nghe Phương Triệu Nam quát lớn:
“Lão tiá»n bối hãy nÆ°Æ¡ng tay!†rồi tung mình vá»t má»™t cái lao thẳng tá»›i.
Tụ Thủ Tiá»u Ẩn nghe chà ng quát nhÆ° thế, bất giác chưởng thế cháºm lại, chưởng thế vừa má»›i cháºm lại thì PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam đã lao tá»›i, lÆ°á»›t qua Tri CÆ¡ Tá» Ngôn Lăng Phủ, chặn Tụ Thủ Tiá»u Ẩn lại. Nếu theo võ công của Sá» MÆ°u Äá»™n mà luáºn, dù cho PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam ra tay tÆ°Æ¡ng cứu, Ngôn Lăng Phủ cÅ©ng khó thoát được má»™t chưởng nà y. NhÆ°ng ông ta nhìn kỹ lại thấy đó chÃnh là Tri CÆ¡ Tá» Ngôn Lăng Phủ, lòng thầm nhủ:
“Ngôn Lăng Phủ nổi danh thiên hạ, nếu mình đánh y bị thÆ°Æ¡ng, chỉ e sẽ khiến cho má»i ngÆ°á»i tức giáºnâ€.
Thế là trong lòng chần chừ, lại nghe PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam quát lá»›n má»™t tiếng, chưởng thế không khá»i cháºm lại. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam ôm quyá»n nói:
“Äa tạ lão tiá»n bối nể mặtâ€. Tụ Thủ Tiá»u Ẩn lạnh lùng hừ má»™t tiếng:
“Phải chăng ngÆ°Æ¡i muốn ra mặt cho y?†PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam cÆ°á»i nói:
“Vãn bối nà o dám Ä‘á»™ng thủ vá»›i lão tiá»n bối, song ngÆ°á»i nà y thần trà há»—n loạn, tuy công lá»±c vẫn chÆ°a mất hết, nhÆ°ng giở Ä‘iên giở dại, ra tay bừa bãi, nếu giết ông ta, danh dá»± của lão tiá»n bối cÅ©ng sẽ bị sứt mẻâ€. Tụ Thủ Tiá»u Ẩn nổi giáºn nói:
“Y đã ám toán ta, nếu ta né không kịp, bị thÆ°Æ¡ng trong tay y, lúc đó ta tìm ai tÃnh sổ?†PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam cÆ°á»i nói:
“Sá» lão tiá»n bối võ công cao cÆ°á»ng, sao có thể bị thÆ°Æ¡ng trong tay ngÆ°á»i khác được?†hai câu nà y rất có tác dụng, lá»a giáºn của Tụ Thủ Tiá»u Ẩn láºp tức giảm Ä‘i má»™t ná»a, nhÆ°ng vẫn lạnh lùng nói:
“Lão phu không thÃch nói đùa vá»›i ngÆ°á»i khácâ€.
Chợt nghe Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng quát lá»›n má»™t tiếng, ngÆ°á»i lách má»™t cái lÆ°á»›t tá»›i, nói:
“Ai nói đùa vá»›i lão, Nam ca ca đừng để ý đến lão nữa!†PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam đã nháºn ra tên tiểu đồng ấy chÃnh là Mai Giáng Tuyết cải trang, nhìn đôi mắt đầy tình cảm của nà ng, tá»±a nhÆ° nà ng coi chuyện kết thá» dÆ°á»›i trăng ở đầm Hà n Thủy ngà y ấy rất thá»±c lòng. Sá»± việc thế nà o Ä‘i chăng nữa, bản thân đã cùng nà ng kết thá», coi nhÆ° cÅ©ng đã có tiếng là phu thê, nếu nà ng cho là tháºt thì rất phiá»n toái. Trong nhất thá»i hà ng trăm ý nghÄ© lÆ°á»›t qua đầu, chà ng không biết nên nói thế nà o.
Ngôn Lăng Phủ thần trà mê loạn, tránh được má»™t chưởng mà bản thân cÅ©ng không biết, cứ lao thẳng ra ngoà i Ä‘iện. Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° phất tay trái, láºp tức có mấy hòa thượng tung mình vá»t ra xếp thà nh hình chữ nhất chặn lại. Ngôn Lăng Phủ vừa thấy có ngÆ°á»i chặn lại thì láºp tức tung má»™t quyá»n ra. Những hòa thượng ấy chỉ cản Ä‘Æ°á»ng, khi Ngôn Lăng Phủ phóng ra ngoà i, há» chỉ đẩy ông ta lui và o trong chứ không tấn công tá»›i. Ngôn Lăng Phủ cứ xông ra nhÆ°ng không được, Ä‘Ã nh quay đầu xông vá» phÃa hÆ°á»›ng của Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ°.
Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° hạ giá»ng niệm:
“A di dà Pháºt!†rồi hai chưởng chắp lại, đẩy thẳng ngang ra ngá»±c. Má»™t luồng ám kình cÆ°Æ¡ng mãnh lao ra, Ngôn Lăng Phủ tiếp lấy má»™t chưởng, láºp tức bị chấn Ä‘á»™ng đến thối lui ba bÆ°á»›c.
Tên tiểu đồng ấy sau khi Ä‘iá»u tức má»™t hồi, ngÆ°á»i đã khá»e lại, Ä‘á»™t nhiên lắc hai vai lÆ°á»›t tá»›i Tụ Thủ Tiá»u Ẩn. Tiêu Dao TỠđứng gần Tụ Thủ Tiá»u Ẩn, nghe tiếng áo quần phất phá»›i, láºt tay phất ra má»™t chưởng. Tên tiểu đồng ấy thấy Tiêu Dao TỠđánh ra má»™t chưởng, kình đạo rất cÆ°Æ¡ng mãnh, không muốn tiếp lấy chưởng ấy, ngÆ°á»i né qua má»™t bên.
Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° Ä‘á»™t nhiên phất tay, cao giá»ng nói:
“Các vị hãy tạm thá»i ngừng tay, nghe lão nạp nói và i câuâ€.
Quần hà o Ä‘á»u kÃnh nể phÆ°Æ¡ng trượng của chùa Thiếu Lâm, thấy ông ta hÆ¡i giáºn thì quả nhiên Ä‘á»u im lặng. Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° Ä‘Æ°a mắt nhìn quần hà o má»™t hồi, trầm giá»ng nói:
“Các vị chịu nể mặt lão nạp đến Thái SÆ¡n, đó là má»™t chuyện đại nhân đại từ, mong các vị bá» thà nh kiến cùng tìm cách cứu vá»›t võ lâm ...†ông ta ngáºp ngừng rồi lại nói tiếp:
“Chùa Thiếu Lâm chúng tôi từ ngà y Äạt Ma sÆ° tổ sáng láºp đến nay, tuy đã trải qua nhiá»u biến cố nhÆ°ng may nhá» trưởng lão của các Ä‘á»i đồng tâm hiệp lá»±c tìm cách vượt qua muôn và n khó khăn ...†ông ta thở dà i nhẹ má»™t tiếng rồi nói:
“Song, chuyện lần nà y là má»™t kiếp nạn chÆ°a từng có của võ lâm chúng ta, đó không phải là chuyện sống chết của má»™t ngÆ°á»i, chuyện hÆ°ng suy của má»™t phái, vì thế lão nạp kÃnh mong các vị bá» thà nh kiến của sÆ° muôn và những ân ân oán oán của riêng tÆ° cùng nhau tìm cách đối phó vá»›i kẻ thùâ€.
Những câu ấy rất thà nh khẩn, ngÆ°á»i trong toà n trÆ°á»ng Ä‘á»u cúi đầu lắng nghe chứ không nói gì. Chợt thấy Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° đến sát Tụ Thủ Tiá»u Ẩn, chắp tay nói:
“Sá» huynh có tiếng tăm vang lừng, lão nạp ngưỡng má»™ đã lâuâ€.
Tụ Thủ Tiá»u Ẩn không dám thất dám thất lá»… vá»›i chưởng môn của phái Thiếu Lâm, hÆ¡i cúi đầu nói:
“Quá khen, quá khen! Lão thiá»n sÆ° có gì căn dặn, xin hãy cứ nói raâ€.
Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° nói:
“Lão nạp to gan muốn mượn ná»a mảnh khăn mà Sá» huynh Ä‘oạt được lúc nãy xem thá»â€. Tụ Thủ Tiá»u Ẩn lạnh lùng nói:
“Äiá»u nà y ...â€.
Tiêu Dao TỠbiến sắc, nói tiếp:
“Sá» huynh đã chịu đến đây tham gia đại há»™i anh hùng cÅ©ng nên má»™t lòng má»™t ý đối xá» chân thà nh vá»›i nhau, tình thế trÆ°á»›c mắt không phải là tranh Ä‘oạt địa vị hay danh dá»± cho riêng mình mà là má»™t cuá»™c đại quyết đấu vì cái chung. Không phải lão hủ tá»± là m nhụt chà mình, năm xÆ°a má»i ngÆ°á»i toà n là tinh anh của tứ đại môn phái nhÆ°ng cÅ©ng không thể tiêu diệt được ả yêu phụ ấy. Nay nếu Nhạc chủ của Minh Nhạc chÃnh là ả yêu phụ sá» dụng Thất Xảo Thoa năm xÆ°a, tất cả những cao thủ ở đây có phải là địch thủ của ả hay không vẫn còn khó dá»± liệu, nếu chúng ta không má»™t lòng hợp tác, chắc chắn sẽ bại dÆ°á»›i tay kẻ địch. Äiá»u đó không những phụ lòng Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ°, mà lão phu có thể Ä‘oán rằng võ lâm ngà y sau chắc chắn sẽ dáºy lên má»™t tráºn đại đồ sát, gió tanh mÆ°a máu, không ai có thể sống yênâ€.
Quần hà o nghe xong ai cÅ©ng thấy cảm Ä‘á»™ng, Ä‘Æ°a mắt nhìn Tụ Thủ Tiá»u Ẩn, trên mặt lá»™ vẻ tức giáºn. Tụ Thủ Tiá»u Ẩn ho nhẹ má»™t tiếng, cháºm rãi lấy ra ná»a tấm khăn, giao cho Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ°.
Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° mở tấm vải trắng ra nhìn, chỉ thấy viết rằng:
“ ... muá»™i may trên áo Ngôn Lăng Phủ ...†phÃa dÆ°á»›i vẫn còn hai chữ, nhÆ°ng đã bị xé mất má»™t ná»a, trong nhất thá»i chẳng biết viết cái gì. Ông ta cháºm rãi ngẩng đầu lên, nhìn ông già ngÆ°á»i mặc trÆ°á»ng sam, tay cầm gáºy trúc rồi lòng thầm nhủ:
“Xem ra ngÆ°á»i nà y tháºt sá»± là Ngôn Lăng Phủ! Thế rồi cháºm rãi bÆ°á»›c đến bên cạnh PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam, Ä‘Æ°a tay ra nói:
“Hãy cho lão nạp xem ná»a tấm khăn còn lại!â€.
PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam trong lòng rất khó xá», nhủ thầm:
“Nếu mình không lấy ná»a tấm khăn ra chắc chắn sẽ khiến cho má»i ngÆ°á»i tức giáºn, Huyết Trì đồ Ä‘ang ở trong ngÆ°á»i mình, Ä‘Æ°a tấm vải cho ông ta xem thá» cÅ©ng chẳng sao, nhÆ°ng chỉ e nà ng lại không vui. Bất giác ngẩng đầu lên nhìn vá» phÃa tên tiểu đồng ấy. Tiêu Dao Tá» Ä‘á»™t nhiên lÆ°á»›t vá» phÃa trÆ°á»›c hai bÆ°á»›c, lạnh lùng há»i:
“Äại giá rốt cuá»™c là ai? Hãy mau nói ra, nếu giấu giếm, đừng trách chúng tôi vây đánhâ€.
Phương Triệu Nam thấy tên tiểu đồng ấy vẫn lạnh lùng, lòng nhủ thầm:
“Xem ra nà ng không có ý cản trở, mình cÅ©ng không cần khiến cho quần hà o hiểu nhầmâ€. Thế rồi cho tay và o trong lòng, lấy ra ná»a tấm khăn. Chợt nghe Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng kêu:
“Nam ca ca, đừng Ä‘Æ°a cho há»!†PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam quay đầu lại nói:
“Không sao, miếng khăn nà y cÅ©ng chẳng có Ä‘iá»u gì bà máºt, cứ Ä‘Æ°a cho bá»n há» xemâ€. Chà ng chợt nhá»› trên tấm khăn có hai chữ thiếp Tuyết, bất giác hÆ¡i chần chừ, nhÆ°ng chà ng đã cầm mảnh khăn trong tay, nếu muốn hủy Ä‘i hai chữ thiếp Tuyết, chắc chắn sẽ khiến cho quần hà o nghi ngá», PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam hÆ¡i trầm tÆ°, nói:
“Äại sÆ° là báºc cao tăng hiểu lý lẽ, tại hạ tin tưởng ...†chà ng vốn định giải thÃch rõ rà ng hai chữ thiếp Tuyết, nhÆ°ng nghÄ© lại là m thế chẳng khác gì bịt tai trá»™m chuông khiến cho ngÆ°á»i ta nghi ngá», cho nên nói được má»™t ná»a thì im bặt. Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° ngạc nhiên, lại không tiện há»i tá»›i, thế rồi nháºn lấy tấm khăn, lấy má»™t ná»a tấm khăn từ Tụ Thủ Tiá»u Ẩn ghép lại vá»›i nhau, chỉ thấy phÃa trên viết rằng:
“Huyết Trì đồ muá»™i may trên áo Ngôn Lăng Phủ đã mất, thiếp Tuyếtâ€. Có không Ãt ngÆ°á»i xung quanh bÆ°á»›c tá»›i gần thò đầu nhìn, Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° vừa nhìn thấy hai chữ thiếp Tuyết thì láºp tức hiểu ý của PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam, cho nên hạ giá»ng nói:
“A di Ä‘Ã Pháºt!†rồi mau chóng gấp tấm khăn trong tay lại, quay đầu lại nói vá»›i Tụ Thủ Tiá»u Ẩn:
“Äây là váºt Sá» huynh Ä‘oạt được của ngÆ°á»i ta, lão nạp sẽ trả lại chủ cÅ© giùm ông!†rồi Ä‘Æ°a cả hai mảnh khăn cho PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam.
PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam nháºn lấy tấm khăn cúi ngÆ°á»i nói:
“Äại sÆ° quả nhiên có phong Ä‘á»™ của má»™t đại tôn sÆ°, tại hạ khâm phục vô cùngâ€. Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° cÆ°á»i lạnh, nói:
“Lão nạp Ãt khi Ä‘i lại trên giang hồ, hiểu biết không nhiá»u vá» chuyện Huyết Trì đồ, mong tiểu thà chủ hãy giải thÃch bà máºt nà yâ€. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam nhủ thầm:
“Mình đã Ä‘Æ°a tấm khăn cho Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° xem, Mai Giáng Tuyết chắc chắn sẽ giáºn mình, nếu tiết lá»™ bà máºt Huyết Trì đồ của nà ng, chỉ e sẽ láºp tức đổi mặt thà nh thùâ€.
Thế là chà ng không biết trả lá»i thế nà o, đứng ngẩn ra ngay tại chá»—. ÄÆ°a mắt nhìn qua, chỉ thấy tên tiểu đồng vẫn đứng yên, mặt không có ý giáºn dữ, cÅ©ng chẳng có vẻ vui mừng, vẫn cứ lạnh lùng nhÆ° thế, khiến cho ngÆ°á»i ta khó mà đoán được nà ng Ä‘ang nghÄ© gì trong lòng.
Trong Ä‘iện nhất thá»i im ắng, nhÆ°ng trên mặt của má»—i ngÆ°á»i Ä‘á»u nhÆ° phủ má»™t lá»›p sÆ°Æ¡ng lạnh, những ánh mắt lạnh lẽo Ä‘á»u nhìn vá» phÃa PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam. Huyết Trì đồ là váºt mà anh hùng trong thiên hạ Ä‘á»u quan tâm, cho nên khi Äại PhÆ°Æ¡ng nhắc tá»›i, ai nấy cÅ©ng có những toan tÃnh trong lòng, cà ng để ý hÆ¡n đến lá»i nói lẫn hà nh Ä‘á»™ng của PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam cÅ©ng cảm thấy tình thế đã đến lúc căng thẳng, nếu lá»i nói và hà nh Ä‘á»™ng của mình hÆ¡i sai sót thì sẽ ảnh hưởng đến đại cục, láºp tức sẽ phân ra địch ta. Hà ng trăm ý nghÄ© lÆ°á»›t qua trong đầu, chà ng không biết xá» lý thế nà o cục diện nà y, tình thế rất căng thẳng, chợt nghe NgÅ© Tông NghÄ©a cao giá»ng nói:
“Váºy là đã rõ rà ng, tên tiểu tá» nà y nếu không phải là ngÆ°á»i trong Minh Nhạc, chắc chắn có mối liên hệ vá»›i ngÆ°á»i trong Minh Nhạc. Huynh đệ tuy không biết nguyên nhân ở đâu, nhÆ°ng Ä‘oán rằng chắc là có liên quan đến lá»i đồn Huyết Trì đồ, giỠđây Huyết Trì đồ đã xuất hiện, Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° cà ng không nên hai tay dâng cho ngÆ°á»i ...†khi y nói thì ánh mắt cứ nhìn chằm chằm và o hai mảnh khăn trên tay PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam, tá»±a nhÆ° có ý muốn cÆ°á»›p giáºt. Té ra y đã hiểu nhầm hai mảnh khăn trong tay PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam là Huyết Trì đồ.
Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° lắc đầu cÆ°á»i nói:
“Lão nạp đã xem tấm khăn trong tay tiểu huynh đệ nà y, đó chẳng phải là Huyết Trì đồ nhÆ° lá»i đồn, nếu là Huyết Trì đồ, lão nạp là m sao dám trả lại?â€.
NgÅ© Tông NghÄ©a nghe thế thì sững ra, im lặng không nói. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam Ä‘Æ°a mắt lÆ°á»›t nhìn quần hà o, nhÆ°ng thấy ai nấy Ä‘á»u nhÆ° chuẩn bị xông tá»›i, tình thế đã đến lúc kiếm rút cung căng, nghÄ© bụng nếu không lên tiếng thì chẳng kết thúc được.
Chà ng giả vá» cố trấn tÄ©nh nở nụ cÆ°á»i, nói vá»›i Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ°:
“Vãn bối đã nói nhiá»u lần, không những chẳng có mối quan hệ gì vá»›i ngÆ°á»i trong Minh Nhạc, vả lại còn có mối thù không Ä‘á»™i trá»i chung vá»›i há». Cả nhà gia sÆ° bị Ä‘uổi giết, buá»™c sÆ° muá»™i của tại hạ phải chạy đến bãi Triá»u DÆ°Æ¡ng nhá» vả Sá» lão tiá»n bối, nếu đại sÆ° không tin thì hãy há»i Sá» lão tiá»n bối!â€.
Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° Ä‘Æ°a mắt nhìn Tụ Thủ Tiá»u Ẩn há»i:
“Sá» huynh, chuyện nà y có thá»±c không?â€.
Tụ Thủ Tiá»u Ẩn lạnh lùng nói:
“TrÆ°á»›c khi lão hủ quy ẩn đã từng trả hết nợ năm đồng tiá»n đòi Æ¡n, há»… những ngÆ°á»i có đồng tiá»n nà y, lão hủ sẽ là m cho y má»™t chuyện, còn thân thế lai lịch của ngÆ°á»i đó thì không bao giá» há»i, chỉ cần đồng tiá»n đòi Æ¡n không phải là váºt giả tạo là đượcâ€. Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° chắp tay nói:
“Thiên hạ có ai không biết danh Sá» huynh, nếu có ngÆ°á»i hâm má»™ đại danh của Sá» huynh, đến cầu xin má»™t Ãt lợi Ãch, chỉ cần là m má»™t đồng tiá»n đòi Æ¡n thì sẽ được nhÆ° ý muốnâ€. Tụ Thủ Tiá»u Ẩn nói:
“Lão hủ chỉ nháºn đồng tiá»n đòi Æ¡n chứ không bao giá» há»i lai lịch của đồng tiá»n nhÆ° thế nà o!†Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° chỉ cảm thấy tÃnh tình của ngÆ°á»i nà y ngoan cố, không thông tình đạt lý, bất giác có chút giáºn giữ, nghiêm mặt nói:
“Sá» huynh nợ Æ¡n của ngÆ°á»i, tặng tiá»n cho ngÆ°á»i để trả Æ¡n, lão nạp rất kÃnh phục. NhÆ°ng nếu vì đồng tiá»n đòi Æ¡n mà mất mạng, Sá» huynh lại không há»i đến, đó không nên kêu là đồng tiá»n đòi Æ¡n ...†chợt nghe có ngÆ°á»i chen và o:
“Äã là nhÆ° thế, đồng tiá»n đòi Æ¡n của Sá» huynh sao không đổi lại thà nh là đồng tiá»n đòi mạng thì đúng hÆ¡nâ€.
Xoay đầu nhìn qua, chỉ thấy ngÆ°á»i lên tiếng là má»™t ông già tuổi khoảng lục tuần, ngÆ°á»i mặc trÆ°á»ng bà o mà u xanh nhạt, râu trắng đến táºn ngá»±c, mặt vuông, mắt tròn trông trung háºu và uy võ. Tụ Thủ Tiá»u Ẩn giáºn dữ nói:
“Cả má»™t đồng tiá»n đòi Æ¡n nhá» bé mà không giữ được, dù có bị ngÆ°á»i giết chết cÅ©ng chẳng đáng tiếcâ€.
Ông già má»›i lên tiếng lúc nãy tá»±a nhÆ° đã nổi giáºn trÆ°á»›c mấy lá»i của Tụ Thủ Tiá»u Ẩn, mặt biến sắc nói:
“Äã từ lâu huynh đệ nghe tiếng Sá» huynh là kẻ không thông tình đạt lý nhất trong chốn võ lâm, nay được gặp quả nhiên không saiâ€.
Tụ Thủ Tiá»u Ẩn cÆ°á»i lạnh má»™t tiếng:
“Äiá»u đó cần gì ông phải nói? Lão phu xÆ°a nay không thÃch nhiá»u lá»i vá»›i ngÆ°á»i khác, nếu ông không phục thì cứ mang binh khà raâ€.
Ông già kia giáºn dữ nói:
“NgÆ°á»i khác sợ Tụ Thủ Tiá»u Ẩn, ta thì không ...†đang nói thì bÆ°á»›c ra.
Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° Ä‘á»™t nhiên bÆ°á»›c vá» phÃa trÆ°á»›c hai bÆ°á»›c, chặn ở giữa hai ngÆ°á»i nói:
“Xin hai vị hãy nể mặt lão nạp, má»—i ngÆ°á»i nhÆ°á»ng má»™t bÆ°á»›câ€.
Ông già ấy rất tôn trá»ng Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° cho nên dừng bÆ°á»›c lại. Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° thở dà i nhẹ má»™t tiếng, nhìn Tụ Thủ Tiá»u Ẩn nói:
“Sá» huynh lui ẩn giang hồ đã lâu, vị TrÆ°Æ¡ng huynh nà y cÅ©ng rất Ãt Ä‘i lại trên giang hồ, lão nạp sẽ giá»›i thiệu cho hai ngÆ°á»i ...†ông ta hÆ¡i ngừng rồi lại nói:
“Hai ngÆ°á»i tuy chÆ°a gặp nhau, nhÆ°ng e rằng đã sá»›m nghe danh của nhau, vị TrÆ°Æ¡ng huynh nà y chÃnh là TrÆ°Æ¡ng Phụng Các TrÆ°Æ¡ng đại hiệp được ngÆ°á»i ta gá»i là Tam Kiếm Nhất Bútâ€.
Lá»i ấy vừa nói ra, quần hà o Ä‘á»u không khá»i quay mặt vá» phÃa ông già áo bà o mà u xanh ấy. Kẻ nà y mÆ°á»i năm trÆ°á»›c đã nổi danh, nhiá»u ngÆ°á»i kÃnh ngưỡng ông ta, nhÆ°ng rất Ãt ngÆ°á»i thấy được mặt tháºt của ông ta. Bởi vì ông ta tÃnh tình trung háºu, không quen đối mặt vá»›i hiểm trá trên giang hồ, hổ thẹn vá»›i đồng đạo trên giang hồ cho nên chế ra má»™t cái mặt nạ rồi Ä‘eo lên mặt. Há»… khi Ä‘á»™ng thủ vá»›i ai thì trÆ°á»›c tiên tháo mặt nạ ra sau đó má»›i ra tay, hà nh hiệp ở Trung Nguyên, cứu khổ phò nguy, không biết đã đánh bại bao nhiêu cao thủ lục lâm, ông ta là m thế chỉ vì muốn yên lòng chứ không cầu danh. Ông ta võ công cao cÆ°á»ng, binh khà rất đặc biệt, ngÆ°á»i biết ba chữ TrÆ°Æ¡ng Phụng Các không nhiá»u, nhÆ°ng cái tên Tam Kiếm Nhất Bút thì đã được đồn đãi trên giang hồ.
Ông ta tÃnh tình nhân háºu, đối vá»›i kẻ ác cÅ©ng không ra tay Ä‘á»™c ác, cho nên kẻ bại trong tay ông ta tuy nhiá»u nhÆ°ng không ai bị thÆ°Æ¡ng bởi kiếm. Những kẻ bại dÆ°á»›i tay ông ta không những không căm thù ông ta mà ngược lại còn kÃnh phục, tìm má»i cách đến thăm ông ta nhÆ°ng không hỠđược gặp.
Thá»±c ra ông ta vẫn thÆ°á»ng Ä‘i lại trên giang hồ, chỉ vì không ai nháºn ra mà thôi, quần hà o ở đây Ä‘á»u nghe đến cái tên Tam Kiếm Nhất Bút, nhÆ°ng có ai gặp được ngÆ°á»i nà y, cho nên nghe Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° nói nhÆ° thế thì Ä‘á»u xoay mặt lại nhìn.
Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° lo lắng hai ngÆ°á»i vẫn chÆ°a hết giáºn, lại tranh cãi vá»›i nhau nữa cho nên không đợi hai ngÆ°á»i lên tiếng thì đã cÆ°á»›p lá»i:
“Hai vị Ä‘á»u là ngÆ°á»i lão nạp muốn má»i đến để mượn chút sức xóa tan hà o kiếp cho võ lâm, mong hai vị đừng là m khó lão nạpâ€.
Tụ Thủ Tiá»u Ẩn lạnh lùng hừ má»™t tiếng, quay đầu Ä‘i. Tam Kiếm Nhất Bút TrÆ°Æ¡ng Phụng Các thì mỉm cÆ°á»i, nói:
“Huynh đệ được má»i đến đây chÆ°a là m gì đã khiến cho thiá»n sÆ° lo lắng, huynh đệ cảm thấy trong lòng không yênâ€.
Tiêu Dao Tá» cháºm rãi bÆ°á»›c ra, nói:
“Chuyện quan trá»ng trÆ°á»›c mắt là phải dẹp bá» thế cuá»™c há»—n loạn ...†rồi ông ta lÆ°á»›t mắt nhìn PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam, Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng và tên tiểu đồng rồi má»›i nói tiếp:
“Lão hủ đã nhiá»u phen suy nghÄ©, cảm thấy kiếm chiêu của vị PhÆ°Æ¡ng huynh lúc nãy giống vá»›i kiếm pháp của ả yêu phụ sá» dụng Thất Xảo Thoa năm xÆ°a. Tên tiểu đồng kia thì cà ng đáng nghi ngá» hÆ¡n, lão hủ tuy không dám nói y là ngÆ°á»i trong Minh Nhạc, nhÆ°ng chúng ta không thể không Ä‘oán nhÆ° thếâ€.
Trong tình cảnh nà y, dù cho PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam cÆ¡ trà tuyệt luân, miệng lưỡi lanh lẹ cÅ©ng cảm thấy khó có lá»i đối đáp, chà ng chỉ nhủ thầm:
“Tình cảnh trÆ°á»›c mắt nguy hiểm muôn phần, nếu sá» sá»± không đúng thì sẽ láºp tức bị quần hà o vây côngâ€. NghÄ© đến đây, chà ng quay đầu nhìn Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng và tên tiểu đồng ấy. Chỉ thấy tên tiểu đồng ấy mặt vẫn bình thản, đứng yên ngay tại chá»—, tá»±a nhÆ° không há» nghe quần hà o bà n bạc, Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng thì Ä‘ang ngÆ°ng thần váºn khà chuẩn bị ra tay.
Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° quay đầu lại, mặt đầy vẻ trang nghiêm nhìn PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam, nói rằng:
“Tiểu thà chủ rõ rà ng biết rất nhiá»u bà máºt, không biết tại sao không thể nói thẳng ra?â€.
Phương Triệu Nam đưa mắt nhìn quần hà o rồi nói:
“Äúng váºy, vãn bối có rất nhiá»u bà máºt, nhÆ°ng những bà máºt nà y chẳng có liên quan gì đến các vị, tại hạ đã hứa vá»›i ngÆ°á»i khác là không bao giá» tiết lá»™â€.
Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° nói:
“Nếu tiểu thà chủ không thể nói ra, lão nạp cÅ©ng khó bảo vệâ€.
Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng chợt chặn phÃa trÆ°á»›c PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam rồi nói:
“Ông cứ há»i cặn kẽ nhÆ° thế, chúng tôi không nói thì ông là m thế nà o? â€Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° trầm giá»ng nói:
“Chuyện nà y liên quan đến sá»± sống chết của hà ng ngà n ngÆ°á»i trong võ lâm, chẳng phải chuyện chÆ¡i, lão nạp không há» có ý tranh cãi vá»›i hai vị, mong hai vị nghÄ© lại cho kỹâ€.
PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam nhẹ kéo áo Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng, thì thầm:
“Lão thiá»n sÆ° đức cao vá»ng trá»ng, sÆ° muá»™i không được vô lá»…â€. Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng hÆ¡i ngạc nhiên, thế rồi mỉm cÆ°á»i lui ra sau PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam.
Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° thở dà i nói:
“Lúc nãy tiểu thà chủ đã nghe Tiêu lão tiá»n bối kể chuyện Thất Xảo Thoa năm xÆ°a, chỉ má»™t cây thoa nhá» bé thôi cÅ©ng đã khuấy Ä‘á»™ng giang hồ. Nay Thất Xảo Thoa xuất hiện trở lại, chỉ e giang hồ lại dáºy sóng. Nếu tiểu thà chủ là ngÆ°á»i trong Minh Nhạc, lão nạp Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không tiện ép ngÆ°Æ¡i phản bá»™i sÆ° môn, nếu tiểu thà chủ không phải là ngÆ°á»i trong Minh Nhạc, mong hãy lo nghÄ© cho sinh mạng của võ lâm đồng đạoâ€. Lá»i nà y nghe ra rất khéo léo, nhÆ°ng PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam cÅ©ng hiểu được những câu ấy đã nói rõ, nếu không phải là bạn chắc chắn là địch. Nếu mình không kể những bà máºt trong lòng ra, đối phÆ°Æ¡ng sẽ coi mình là ngÆ°á»i trong Minh Nhạc đến đây dò thám. Trong nhất thá»i chà ng cảm thấy khó xá» lắm.
Äang lúc suy nghÄ© thì ở ngoà i Ä‘iện chợt vang lên trà ng tiếng bÆ°á»›c chân, má»™t ngÆ°á»i sải bÆ°á»›c và o. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam vừa thấy ngÆ°á»i ấy thì láºp tức ôm quyá»n nói:
“TrÆ°Æ¡ng sÆ° bá đến tháºt đúng lúc, đệ tá» bị ngÆ°á»i ta nghi rằng là kẻ dò thám trong Minh Nhạc phái đến, sÆ° bá hãy là m chủ cho đệ tá»â€. NgÆ°á»i nà y tuổi khoảng năm mÆ°Æ¡i trở lên, trên mặt lá»™ vẻ rất mệt má»i, đó chÃnh là má»™t trong Giang Nam Tứ kiếm tên gá»i TrÆ°Æ¡ng Nhất Bình. Ông ta vừa bÆ°á»›c và o Ä‘iện, Ä‘Æ°a mắt nhìn tên tiểu đồng, nghe PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam nói xong thì má»›i quay đầu lại nói:
“Trong võ lâm vùng Giang Nam, có ai không biết ngÆ°Æ¡i là đệ tá» của Châu Bá»™i ...â€.
PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam tiếp lá»i:
“Äệ tỠđã ba lần bốn lượt nói vá»›i các vị lão tiá»n bối chuyện nà y, nhÆ°ng rốt cuá»™c vẫn không ai tinâ€. Chợt nhá»› lại khi mình và Châu Huệ Anh rÆ¡i và o trong thạch Ä‘á»™ng, ông ta vẫn còn bị thÆ°Æ¡ng, không biết tại sao có thể thoát khá»i tay ngÆ°á»i của Minh Nhạc? Bụng thì nghÄ© thế, miệng lại há»i thêm má»™t câu:
“ThÆ°Æ¡ng thế của sÆ° bá đã thế nà o tồi?â€.
TrÆ°Æ¡ng Nhất Bình vừa gáºt đầu vừa cháºm rãi bÆ°á»›c đến bên cạnh PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam, Ä‘Æ°a mắt nhìn Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng há»i:
“Ả nha đầu nà y là ai?†hai ngÆ°á»i vừa má»›i thoát khá»i đại nạn, sau khi gặp lại lẽ ra phải thăm há»i nhau má»›i đúng, thế nhÆ°ng TrÆ°Æ¡ng Nhất Bình lại tá» ra vẻ lạnh lùng. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam thầm cảm thấy kỳ quái nhÆ°ng vẫn cung kÃnh đáp rằng:
“Trần cô nÆ°Æ¡ng nà y có Æ¡n cứu mạng đối vá»›i đệ tá», chúng tôi đã nháºn nhau là huynh muá»™iâ€. TrÆ°Æ¡ng Nhất Bình lạnh lùng cÆ°á»i:
“NgÆ°Æ¡i đã có sÆ° muá»™i xinh đẹp nhÆ° thế, chả trách nà o ngÆ°á»i đã quên sÆ° muá»™i khácâ€. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam ngạc nhiên:
“SÆ° bá nói thế, đệ tá» tháºt sá»± không hiểu ...†TrÆ°Æ¡ng Nhất Bình nói:
“Có gì mà không hiểu, gặp vị sÆ° muá»™i nà y thì quên vị sÆ° muá»™i kia, cÅ©ng không phải là chuyện lạ gì, chỉ đáng tiếc nghÄ©a đệ của ta đã tin lầm ngÆ°Æ¡i là báºc quân tá», không những truyá»n thụ bản lÄ©nh cho ngÆ°Æ¡i, mà trÆ°á»›c khi chết còn để lại di thÆ° muốn ta và Thùy Äiếu Dáºt Ông Lâm Thanh Tiêu gả đứa con gái Ä‘á»™c nhất của y cho ngÆ°Æ¡i, chỉ trách y có mặt không tròng, nhìn lầm ngÆ°á»i ...â€.
Phương Triệu Nam cà ng nghe cà ng cảm thấy không ổn, vội và ng nói:
“SÆ° bá có lá»i gì dạy bảo xin hãy cứ nói thẳng, đệ tá» sẽ nghe theo, những lá»i quanh co nhÆ° thế tháºt khiến cho đệ tá» khó hiểu đượcâ€. TrÆ°Æ¡ng Nhất Bình tá»±a nhÆ° cảm thấy mấy câu nói của mình quá nóng vá»™i khiến cho ngÆ°á»i ta khó hiểu, sắc mặt má»›i giãn ra, nói tiếp:
“Nói như thế ngươi vẫn còn nhớ Châu sư muội của ngươi sao?†Phương Triệu Nam buồn bã nói:
“SÆ° môn bất hạnh, sÆ° muá»™i tuy thoát được nhÆ°ng rÆ¡i và o tay của yêu phụ Du Giao Thoa, đệ tỠđã Ä‘Ãch thân chôn xác nà ng ở trong má»™t sÆ¡n cốc dÆ°á»›i bãi Triá»u DÆ°Æ¡ng.
Du Giao Thoa là yêu cÆ¡ má»™t thá»i trên giang hồ, những ngÆ°á»i đứng ở đây Ä‘á»u nghe tiếng, vừa nghe PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam chợt nhắc đến ngÆ°á»i nà y thì không khá»i giáºt mình, ngừng thần lắng nghe. Chỉ thấy Tiêu Dao Tá» bÆ°á»›c sát đến PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam, há»i:
“Ả vẫn còn sống trên Ä‘á»i Æ°? NgÆ°Æ¡i đã gặp ả ở đâu ...†chợt thấy vẻ mặt nôn nóng của mình sẽ khiến cho anh hùng trong thiên hạ nghi ngá», thế là im bặt.
Phương Triệu Nam hợi trầm ngâm, nói:
“Lão tiá»n bối cÅ©ng quen biết Ngá»c Cốt Yêu CÆ¡ Du Giao Thoa?†Tiêu Dao Tá» tuy không muốn trả lá»i nhÆ°ng buá»™t miệng nói:
“Sao không quen biết? Dù cho ả có hóa thà nh xÆ°Æ¡ng trắng ta cÅ©ng nháºn ra ...†chỉ cảm thấy trong lòng dâng lên ná»—i kÃch Ä‘á»™ng, cho nên buá»™t miệng nói ra, đến khi phát giác được thì đã nói ra quá ná»a.
Trương Nhất Bình đột nhiên chen và o nói:
“Du lão tiá»n bối lúc còn sống có công cÅ©ng có tá»™i, ngÆ°á»i trong võ lâm khó mà phán xét bà ta, má»™t đứa trẻ sao lại có thể tùy tiện mắng ngÆ°á»i ta nhÆ° thếâ€. Lá»i nói của ông ta lại rất cung kÃnh Ngá»c Cốt Yêu CÆ¡.
Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° hạ giá»ng niệm má»™t tiếng Pháºt hiệu, nói:
“GiỠđây Du Anh Hoa sống chết vẫn chÆ°a biết, cho nên khó mà phán xét bà taâ€. Chợt thấy Tiêu Dao Tá» hÆ¡i run ngÆ°á»i, nhìn PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam:
“Du Anh Hoa còn sống không?†Phương Triệu Nam đáp:
“Chết rồi ...†Tiêu Dao Tá» tá»±a nhÆ° giáºt mình, đứng sững ra rồi lại há»i:
“Chết lúc nà o, xÆ°Æ¡ng cốt bây giỠở đâu?†PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam nghe ông ta há»i nhÆ° thế thì đầy vẻ quan tâm, lòng thầm nhủ:
“Mụ quái bà ấy tuy có nhiá»u Ä‘iểm giống Ngá»c Cốt Yêu CÆ¡ Du Giao Thoa, nhÆ°ng bà ta vẫn chÆ°a chÃnh miệng kể lại thân thế, cho nên cÅ©ng rất khó nói, trong nhất thá»i chần chừ không trả lá»i.
Tiêu Dao Tá» lại lá»›n giá»ng nói:
“Ta há»i ngÆ°Æ¡i xÆ°Æ¡ng cốt bà ta ở đâu, ngÆ°Æ¡i có nghe không?†PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam thấy bá»™ dạng nôn nóng của ông ta, là m ra vẻ bình tÄ©nh mà nói:
“NgÆ°á»i ấy rốt cuá»™c có phải là Ngá»c Cốt Yêu CÆ¡ hay không, vãn bối cÅ©ng khó khẳng định, chỉ là nghi ngá» mà thôi!†Tiêu Dao Tá» rốt cuá»™c là ngÆ°á»i có định lá»±c thâm háºu, tuy Ä‘ang lúc kÃch Ä‘á»™ng cá»±c Ä‘á»™ nhÆ°ng vẫn cố giữ bình tÄ©nh, thế rồi chẳng nói gì nữa, ngầm váºn khà điá»u tức để cho tinh thần dần dần bình tÄ©nh trở lại. Quần hà o Ä‘á»u nghÄ© rằng giữa Ngá»c Cốt Yêu CÆ¡ và Tiêu Dao Tá» có liên quan vá»›i nhau, nhÆ°ng không ai lên tiếng há»i.
PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam thấy ông ta không há»i nữa thì vui mừng, quay lại nhìn TrÆ°Æ¡ng Nhất Bình nói:
“SÆ° bá vẫn khá»e chứ?†TrÆ°Æ¡ng Nhất Bình nói:
“Ngà y tháng tuy ngắn, nhÆ°ng có nhiá»u việc xảy ra, lát nữa chúng ta hãy nói tiếp!†cÅ©ng không đợi PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam trả lá»i, quay đầu lại nhìn Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° nói:
“NgÆ°á»i nà y Ä‘Ãch tháºt là đệ tá» dÆ°á»›i trÆ°á»›ng Châu Bá»™i, không những chẳng có liên quan gì vá»›i ngÆ°á»i trong Minh Nhạc mà còn có má»™t mối huyết hải thâm thù, Ä‘iểm nà y lão hủ có thể là m chứngâ€.
Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° nói:
“Lòng ngÆ°á»i khó Ä‘oán, sá»± Ä‘á»i vô thÆ°á»ng, vị tiểu thà chủ nà y tuy xuất thân từ môn phái của Châu Bá»™i, nhÆ°ng cÅ©ng đã chia tay nhiá»u tháng vá»›i TrÆ°Æ¡ng đại hiệp, không thể chắc chắn rằng trong mấy tháng đó y không thay đổi ...â€.
Ông ta đã nghi ngá» phát triển cho nên chẳng tin lá»i TrÆ°Æ¡ng Nhất Bình.
Phương Triệu Nam nói:
“Nếu lão thiá»n sÆ° không chịu tin thì cÅ©ng Ä‘Ã nh chịu ...â€.
Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° chợt cao giá»ng nói:
“Ả thiếu nữ cải nam trang kia là ai, dù cho giả câm Ä‘iếc, nhÆ°ng cÅ©ng khó lừa gạt hai mắt của lão nạpâ€. Vừa nói xong thì quần hà o Ä‘á»u sững sá», quay mặt nhìn sang tên tiểu đồng.
Phương Triệu Nam nhủ thầm:
“Vị lão hòa thượng nà y đã nháºn ra Mai Giáng Tuyết, chỉ e nà ng chắc chắn oán háºn mìnhâ€. Äó là má»™t cảm giác rất kỳ lạ, chà ng tuy biết rõ chuyện kết thá» dÆ°á»›i trăng không phải ý mình muốn, nhÆ°ng trong vô thức vẫn thừa nháºn Mai Giáng Tuyết là thê tá» của mình, chà ng tuy không nghÄ© đến nhÆ° thế, nhÆ°ng có cảm giác nhÆ° thế, cảm giác nà y khiến cho chà ng do dá»± lo lắng, không thể tá»± là m chủ.
Tên tiểu đồng ấy tá»±a nhÆ° đã thấy sá»± lúng túng của PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam, Ä‘á»™t nhiên nhoẻn miệng cÆ°á»i nhìn Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° nói:
“Hừ! Ông có thể trong chốc lát mà nháºn ra ta là nữ giả nam, tại sao không nói ra sá»›m?â€.
Tụ Thủ Tiá»u Ẩn lạnh lùng nói:
“Lão phu từ lúc má»i gặp ngÆ°Æ¡i đã nháºn ra ngÆ°Æ¡i là ả nha đầu mặc đồ trắng của Minh Nhạc ...â€.
Mai Giáng Tuyết giở tay áo xoa lên mặt má»™t cái, lá»›p bùn giÆ¡ trên mặt rÆ¡i xuống, lá»™ ra lá»™ ra bá»™ mặt á»ng hồng, lạnh lùng nói:
“Lão tiá»u phu chỉ thÃch nói khoác, nếu đã nháºn ra tại sao không nói sá»›m?†Tụ Thủ Tiá»u Ẩn giáºn dữ nói:
“Lão phu chỉ là muốn xem ngÆ°Æ¡i đã giở trò gì cho nên không lá»™t mặt nạ của ngÆ°Æ¡i mà thôi!†Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° nói:
“Sá» huynh, vị nữ thà chủ nà y có thá»±c là ngÆ°á»i trong Minh Nhạc không?â€.
Tụ Thủ Tiá»u Ẩn nói:
“Äúng váºy, ả không những là ngÆ°á»i của Minh Nhạc mà còn tá»± xÆ°ng là đệ tá» của Nhạc chủ Minh Nhạcâ€.
Mai Giáng Tuyết giáºt mình, nhủ thầm:
“Sao lão tiá»u phu nà y lại biết?†trong lòng tuy muốn há»i lắm nhÆ°ng chỉ e lại đối chá»i vá»›i ngÆ°á»i nà y, nà ng từ nhỠđã sống trong cảnh bất bình thÆ°á»ng, tÃnh tình lạnh lùng nhÆ° băng tuyết, nhÆ°ng tÃnh thiện lÆ°Æ¡ng vẫn chÆ°a mất hết, vả lại nà ng rốt cuá»™c vẫn là má»™t thiếu nữ mÆ°á»i tám mÆ°Æ¡i chÃn tuổi, do đó vẫn còn có lòng tò mò đối vá»›i chuyện Ä‘á»i. Cho nên sau hình nghe Tụ Thủ Tiá»u Ẩn bảo mình là đệ tá» của Nhạc chủ Minh Nhạc, trong lòng rất ngạc nhiên.
Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° nghiêm mặt nói:
“Chuyện nà y quan hệ rất lá»›n, mong Sá» huynh đừng coi là trò đùaâ€. Tụ Thủ Tiá»u Ẩn tÃnh tình lạnh lùng, cÅ©ng không khá»i tức giáºn, thế rồi má»›i đáp:
“Tại hạ nói quyết không sai, lão thiá»n sÆ° hãy yên tâmâ€.
PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam thấy bá»™ mặt trang nghiêm của Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ°, trong lòng cÅ©ng hÆ¡i lo lắng, tuy muốn nói giúp Mai Giáng Tuyết và i câu, hoặc tỠý bảo nà ng trốn chạy, nhÆ°ng cÅ©ng khó nói ra miệng.
Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° chắp tay trÆ°á»›c ngá»±c, trợn mắt há»i:
“Không biết tại sao Sá» huynh lại biết kẻ nà y chÃnh là đệ tá» của Nhạc chủ Minh Nhạc?†Tụ Thủ Tiá»u Ẩn tá»±a nhÆ° bá»±c bá»™i trÆ°á»›c mấy câu há»i của Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ°, ngẩng đầu nhìn lên trần nhà , lạnh lùng nói:
“Năm xÆ°a cao thủ bốn phái cùng nhau vây đánh ả yêu phụ sá» dụng Thất Xảo Thoa là chuyện chấn Ä‘á»™ng giang hồ. NhÆ°ng Sá» má»— đã má»™t mình đánh nhau má»™t đêm vá»›i ả yêu phụ ấy, tuy bị thÆ°Æ¡ng trong tay ả, nhÆ°ng không há» cần ai giúp đỡ, chỉ nhá» và o sức má»™t mình Sá» má»— nà y. Khi ả nha đầu Ä‘á»™ng thủ vá»›i ta, lá»™ số võ công hoà n toà n giống vá»›i ả yêu phụ năm xÆ°a, ả nha đầu nà y tuổi chỉ má»›i hai mÆ°Æ¡i, mà võ công lại giống vá»›i mụ ta, tất nhiên là được mụ ta truyá»n thụ ...†ông ta rất khâm phục võ công của Mai Giáng Tuyết nhÆ°ng không chịu nói ra miệng.
Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° xoay ngÆ°á»i nhìn Mai Giáng Tuyết:
“Nữ thà chủ đã dám đến, tất nhiên không nên che giấu thân pháºn nữa, vị SỠđại hiệp nà y nói có đúng không?â€.
Mai Giáng Tuyết cháºm rãi Ä‘Æ°a tay cởi áo khoác ngoà i. Tất cả những ngÆ°á»i trong trÆ°á»ng Ä‘á»u là kẻ có thân pháºn, thấy nà ng cởi áo nhÆ° thế Ä‘á»u ái ngại không muốn nhìn.
Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° hạ giá»ng niệm má»™t tiếng Pháºt hiệu:
“A di Ä‘Ã Pháºt!†rồi quay đầu Ä‘i trÆ°á»›c, quần hà o cÅ©ng quay đầu Ä‘i, chỉ có Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng mở to hai mắt mà nhìn. Mai Giáng Tuyết ra tay rất nhanh, trong chá»›p mắt đã cởi lá»›p áo bên ngoà i, mở búi tóc ra, lau sạch bá»™ mặt.
Chỉ thấy một thiếu nữ áo trắng tóc rũ vai, mặt lạnh lùng đang đứng trong điện, vừa đưa tay vuốt tóc, vừa thản nhiên nói:
“Äúng thì thế nà o, không đúng thì thế nà o?â€.
nà ng đứng giữa vòng vây của hà ng chục cao thủ mà vẫn ung dung thản nhiên, không hỠcó ý sợ hãi.
Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° mỉm cÆ°á»i:
“Nữ thà chủ đảm khà hÆ¡n ngÆ°á»i, quả là hiếm có trên Ä‘á»i, lão nạp rất khâm phục, tất cả những ngÆ°á»i ở đây Ä‘á»u được lệnh sÆ° dùng thoa má»i đến dá»± tiệc Chiêu Hồn ở Tuyệt Mệnh cốc, nhÆ°ng lão nạp đã Ä‘iá»u tra, rốt cuá»™c vẫn chÆ°a biết nÆ¡i nà o là Minh Nhạc, không biết nữ thà chủ có thể chỉ Ä‘Æ°á»ng hay không?†Mai Giáng Tuyết lạnh lùng nói:
“Tuyệt Mệnh cốc, tiệc Chiêu Hồn, mây sầu che phủ, có Ä‘i không vá», ta thấy các ngÆ°á»i đừng Ä‘i thì tốt hÆ¡nâ€. Những câu ấy chẳng có ná»™i dung gì cả, nghe ná»a tháºt ná»a giả, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u ngạc nhiên.
Tiêu Dao TỠlạnh lùng nói:
“Lá»i của cô nÆ°Æ¡ng tháºt khiến cho ngÆ°á»i ta khó hiểu, nếu không chịu chỉ Ä‘Æ°á»ng, váºy chúng tôi Ä‘Ã nh phải giữ nà ng ở đây để dẫn Ä‘Æ°á»ng cho chúng tôiâ€. Mai Giáng Tuyết vẫn lạnh lẽo, há» hững nói:
“Nếu các ngÆ°á»i nhất định muốn Ä‘i chết, váºy hãy cứ yên tâm mà chỠđợi, đến lúc đó sẽ có ngÆ°á»i đến dắt Ä‘i ...â€.
nà ng hơi suy nghĩ rồi lại nói:
“Tuyệt Mệnh không nÆ¡i, Chiêu Hồn có hÆ°á»›ng, các ngÆ°á»i vẫn còn sống được hai tháng nữa ...â€.
Chợt nghe ở góc Ä‘iện có ngÆ°á»i quát lá»›n:
“Ả nha đầu đừng dùng lá»i dá»a dẫm, lão phu không tin trên Ä‘á»i nà y có chuyện tà quái nhÆ° thế!†má»i ngÆ°á»i quay đầu nhìn lại, chỉ thấy ngÆ°á»i lên tiếng là má»™t ông già mặc trÆ°á»ng sam rách rÆ°á»›i, ngÆ°á»i rất thấp chỉ khoảng ba thÆ°á»›c ngồi ở góc Ä‘iện, nếu ông ta không lên tiếng thì không ai chú ý có ngÆ°á»i ngồi ở đấy. Mai Giáng Tuyết thấy ông ta tai dà i đến vai, hai mắt ná»a nhắm ná»a mở, muá»™i tẹt, chần mà y ngắn, vừa lùn lại vừa máºp, trông rất xấu xÃ, thế rồi nhoẻn miệng cÆ°á»i:
“Ông cÅ©ng muốn đến dá»± tiệc Chiêu Hồn Æ°?†ngÆ°á»i lùn ấy lạnh lùng nói:
“Lão phu bình sinh ghét nhất là nhìn thấy Ä‘Ã n bà cÆ°á»i, ngÆ°Æ¡i nói thì cứ nói, nếu mở miệng cÆ°á»i nữa thì đừng trách lão phu Ä‘á»™c ácâ€. Mai Giáng Tuyết nói:
“Ta phải cÆ°á»i cho ông xem, ông là m thế nà o?†nà ng Ä‘Æ°a tay vuốt tóc, ngÆ°á»i xoay qua, lại nhoẻn miệng cÆ°á»i. Nà ng vốn đã xinh đẹp tuyệt thế, chỉ là bình thÆ°á»ng giữ bá»™ mặt lạnh lùng, nhìn chẳng hÆ¡n ai, nhÆ°ng lúc nà y môi lại mỉm cÆ°á»i, vẻ mặt thay đổi rất nhiá»u trông cứ giống nhÆ° hoa xuân nợ rá»™ khiến cho ngÆ°á»i ta lÆ°u luyến. Chỉ nghe ông già lùn ấy lạnh lùng hừ má»™t tiếng, tay phải hÆ¡i phất nhẹ, nụ cÆ°á»i Mai Giáng Tuyết đã tắt, nà ng vá»™i và ng lui đến mấy bÆ°á»›c.
Tiêu Dao Tá» lá»›n giá»ng kêu lên:
“Vô Ảnh thần quyá»n?†ông già lùn ấy không thèm để ý đến Tiêu Dao Tá», ngÆ°á»i hÆ¡i lách má»™t cái lÆ°á»›t tá»›i năm thÆ°á»›c, tay phải hÆ¡i phất ra, Mai Giáng Tuyết láºp tức lại lui ra phÃa sau nữa. TrÆ°á»›c khi lui, ngÆ°á»i nà ng chợt run lên má»™t cái, tá»±a nhÆ° đã bị trúng đòn của ngÆ°á»i ta. Ông già lùn ấy mặt đầy sát cÆ¡, cháºm rãi bÆ°á»›c vá» phÃa trÆ°á»›c. Lúc nà y Mai Giáng Tuyết đã đứng không vững nữa, ngÆ°á»i tá»±a nhÆ° lảo đảo, mặt ngá»c trắng bệch, ở khóe miệng đã chảy máu. Chỉ cần ông già lùn ấy lại đánh ra má»™t đòn Vô Ảnh thần quyá»n nữa, Mai Giáng Tuyết sẽ chết ngay tại tráºn. NhÆ°ng nà ng là ngÆ°á»i tÃnh tình cứng cá»i, tuy đứng giữa ranh giá»›i giữa cái chết và sá»± sống, nhÆ°ng vẫn không há» có ý van nà i, lại lui bốn năm bÆ°á»›c nữa má»›i ngừng lại.
Phương Triệu Nam thấy mặt nà ng trắng bệch như thế, ở khóe miệng lại chảy máu, lòng nhủ thầm:
“Dù là thá»±c hay giả, chúng ta cÅ©ng coi nhÆ° là phu thê, huống chi nà ng có Æ¡n cứu mạng vá»›i mình, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không thể ngồi yên mà nhìnâ€. Thế rồi ngầm Ä‘á» chân khÃ, chuẩn bị ra tay tÆ°Æ¡ng cứu.
Chỉ thấy ông già lùn ấy lại cháºm rãi giở tay, đẩy vá» phÃa trÆ°á»›c. Äòn thế của ngÆ°á»i nà y rất kỳ quái, không há» nghe có tiếng quyá»n phong, cÅ©ng không thấy ông ta dùng lá»±c, chỉ hÆ¡i phất nhẹ tay tá»±a nhÆ° có luồng ám kình đánh ra, nhÆ°ng chỉ thấy có ngÆ°á»i bị trúng quyá»n.
PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam đã dồn sẵn công lá»±c, vừa thấy ông ta giở tay lên thì láºp tức quát lá»›n má»™t tiếng, phóng vá» phÃa trÆ°á»›c, chưởng phải đẩy ra. Äây chÃnh là chiêu Pháºt Pháp Vô Biên mà ông già gù đã truyá»n thụ, trong đó hà m chứa sá»± biến hóa kỳ ảo.
Ông già lùn nà y á»· võ công tuyệt thế, chẳng thèm để ý đến PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam, cÆ°á»i lạnh má»™t tiếng giÆ¡ tay gạt ra. Nà o ngá» chưởng thế của PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam Ä‘á»™t nhiên trầm xuống, cổ tay vặn hai lần, lÆ°á»›t qua tay phải của ông già lùn, tâm chưởng đánh thẳng và o trÆ°á»›c ngá»±c. Sá»± biến hóa khó Ä‘oán nà y khiến cho quần hà o Ä‘á»u sững ngÆ°á»i ra. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam tuy đã đặt chưởng và o trÆ°á»›c ngá»±c ông già lùn, nhÆ°ng vẫn giữ kình lá»±c chứ không nhả ra, thì thầm nói:
“Lão tiá»n bối hãy nể mặt vãn bối, nÆ°Æ¡ng tay cho vị cô nÆ°Æ¡ng nà yâ€.
Ông già lùn ấy sắc mặt thay đổi, mặc cho Phương Triệu Nam đặt tay lên trước ngực, ông ta không thối lui cũng không trả đòn. Ông ta chỉ lạnh lùng nói:
“Lão phu Ä‘á»™ng thủ vá»›i ngÆ°á»i ta, xÆ°a nay luôn có quy tắc, há»… là những kẻ có thể thắng được lão phu, lão phu sẽ hứa là m cho y má»™t chuyện, má»™t chút công lá»±c của ngÆ°Æ¡i, dù cho quyá»n chưởng có tinh kỳ hÆ¡n, cÅ©ng khó đả thÆ°Æ¡ng lão phu. NhÆ°ng ngÆ°Æ¡i có thể đặt chưởng thế trÆ°á»›c ngá»±c của ta, tháºt là hiếm có, lão phu chịu nháºn thua, trong Ä‘á»i của ta, ngÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i thứ hai thắng được taâ€. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam thâu chưởng thế, nói:
“Vãn bối không có Ä‘iá»u gì cầu xin cả, chỉ mong tiá»n bối tha cho vị cô nÆ°Æ¡ng áo trắng nà yâ€. Ông già lùn nói:
“Thắng lão phu má»™t lần, lão phu chỉ có thể hứa vá»›i ngÆ°Æ¡i má»™t chuyện, nếu ta hứa thả cho ả Ä‘i, chúng ta coi nhÆ° đã trừ hết nợ, sau nà y ngÆ°Æ¡i đừng hối háºn!†PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam nói:
“Quân tỠđã nói ra lá»i sao lại hối háºn?â€.
Ông già lùn ấy cho tay và o trong lòng, lấy ra má»™t bình ngá»c, đổ ra má»™t viên thuốc mà u trắng, nhìn Mai Giáng Tuyết nói:
“NgÆ°Æ¡i đã trúng của ta hai đòn Vô Ảnh thần quyá»n, ná»™i phủ đã bị chấn thÆ°Æ¡ng, uống viên thuốc nà y thì sẽ khá»iâ€. Mai Giáng Tuyết lạnh lùng nói:
“Ai cần uống thuốc của ngÆ°Æ¡i?†ông già lùn ấy tức giáºn nói:
“Không uống, ngÆ°Æ¡i đừng sống quá ba thángâ€. Mai Giáng Tuyết nói:
“Chết có gì đáng lo†thế rồi xoay ngÆ°á»i chạy ra phÃa ngoà i. NgÅ© Tông Hán, Hầu Chấn PhÆ°Æ¡ng Ä‘ang đứng ở cá»a, thấy Mai Giáng Tuyết chạy ra thì láºp tức bÆ°á»›c ngang ra hai bÆ°á»›c, đứng sánh vai ở cá»a, chặn Mai Giáng Tuyết lại.
PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam biết nà ng bị thÆ°Æ¡ng nặng, không thể thoát ra được, thế rồi tung ngÆ°á»i nhảy vá»t lên phÃa trÆ°á»›c. Chợt thấy Nhất Chưởng Trấn Tam TÆ°Æ¡ng NgÅ© Tông Hán há»± má»™t tiếng, thối lui qua má»™t bên. Bên tai vang lên tiếng cÆ°á»i lạnh của ông già lùn:
“Ai dám cản Ä‘Æ°á»ng của ả, hãy thá» Vô Ảnh thần quyá»n của lão phu!â€.
Phương Triệu Nam đã đến bên cạnh Mai Giáng Tuyết, thấy Nhất Chưởng Trấn Tam Tương Ngũ Tông Hán tự dưng lại thối lui ra sau, thì biết ông già lùn ấy đã ra tay giúp đỡ, thì thầm nói với Mai Giáng Tuyết:
“Cô nÆ°Æ¡ng hãy mau rá»i khá»i nÆ¡i thị phi nà yâ€.
Mai Giáng Tuyết thở dà i nhẹ má»™t tiếng, mặt đầy vẻ u oán, muốn nói gì đó nhÆ°ng lại thôi. Chợt thấy má»™t bóng ngÆ°á»i lÆ°á»›t tá»›i, đỡ NgÅ© Tông Hán Ä‘ang lảo đảo, lo lắng nói:
“Ông bị thÆ°Æ¡ng có nặng không?â€.
PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam thấy ngÆ°á»i nà y rất giống NgÅ© Tông Hán mà tuổi tác lại cÅ©ng không hÆ¡n kém bao nhiêu, nếu không để ý thì cứ tưởng rằng hai ngÆ°á»i là má»™t, nhìn kỹ lại thì đó chÃnh là Truy Phong Äiêu NgÅ© Tông NghÄ©a. Ông ta và NgÅ© Tông NghÄ©a vốn cùng má»™t mẹ sinh ra, bá» ngoà i lại rất giống nhau, chỉ là NgÅ© Tông Hán lá»›n hÆ¡n và i tuổi, trông có vẻ già hÆ¡n. Hai anh em ngÆ°á»i nà y, má»™t ngÆ°á»i trấn giữ ở Tam TÆ°Æ¡ng, là thủ lãnh của các nhân váºt võ lâm vùng Tam TÆ°Æ¡ng Thất Trạch, còn NgÅ© Tông NghÄ©a thì Ä‘i lại trên giang hồ.
Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° Ä‘á»™t nhiên bÆ°á»›c tá»›i hai bÆ°á»›c, nhìn ông già lùn nói:
“Lão tiá»n bối có phải là Vô Ảnh thần quyá»n nổi tiếng trên giang hồ hay không?†ông già lùn ấy Ä‘á»™t nhiên xoay đầu lại, nói:
“Chuyện nà y rất kỳ lạ, ngÆ°á»i ấy không giống có mÆ°u đồ từ trÆ°á»›c, cÅ©ng không phải đến đây bà o thùâ€. Ông ta cố ý nói chuyện vá»›i PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam, không thèm đáp câu há»i của Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ°.
Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° vẫn không nổi giáºn, cháºm rãi đến phÃa trÆ°á»›c mặt ông già lùn ấy, chắp tay trÆ°á»›c ngá»±c, chÆ°a kịp lên tiếng thì ông già lùn ấy lại nói:
“NgÆ°Æ¡i lại chặn Ä‘Æ°á»ng của ả, không coi ta ra gì chăng?†chỉ nghe há»± má»™t tiếng, Hầu Chấn PhÆ°Æ¡ng đã vá»™i và ng né sang má»™t bên.
Phương Triệu Nam đỡ lấy nà ng, nói:
“Chạy mau!†rồi đẩy mạnh má»™t cái, Mai Giáng Tuyết lÆ°á»›t ra ngoà i cá»a Ä‘iện đến ba bốn thÆ°á»›c. Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° Ä‘á»™t nhiên cao giá»ng nói:
“Ả đã bị thÆ°Æ¡ng, có lẽ khó thoát khá»i đỉnh Minh Nguyệtâ€.
à ông ta muốn nói xung quanh đỉnh Minh Nguyệt Ä‘á»u có cao thủ phái Thiếu Lâm mai phục. Ông già lùn ấy cÆ°á»i lạnh má»™t tiếng:
“Ai muốn ngăn cản ả thì coi nhÆ° đã chán sốngâ€. Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° giáºn dữ nói:
“Lão nạp từ lâu đã nghe tiếng Vô Ảnh thần quyá»n, hôm nay đã có thể mở rá»™ng tầm mắt ...†ông già lùn ấy cÆ°á»i rá»™, cắt lá»i Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ°:
“Lão phu từ lâu sống ở Tây Vá»±c, Ãt khi bÆ°á»›c chân và o Trung Nguyên, tuy ở nÆ¡i xa xôi nhÆ°ng thÆ°á»ng nghe ngÆ°á»i ta bảo rằng võ lâm Trung Nguyên có nhiá»u báºc kỳ tà i. Nghe nói Thiếu Lâm có Äạt Ma Dịch cân kinh và bảy mÆ°Æ¡i hai môn tuyệt kỹ, là lãnh tụ của võ lâm Trung Nguyên, nếu hôm nay có thể lãnh giáo và i chiêu thì tháºt tốt còn gì bằngâ€.
Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° không hổ danh là chưởng môn của má»™t phái, tuy ông già lùn ấy mỉa mai, nhÆ°ng không há» nổi giáºn mà rất bình tÄ©nh. Ông ta chỉ mỉm cÆ°á»i mà nói rằng:
“Thà chủ đã quá khen, lão nạp đâu dám nháºn, lão nạp tuy là chưởng môn phái Thiếu Lâm, nhÆ°ng tá»± biết đức hèn tà i má»n, không đủ gánh vác trách nhiệm ...†ông già lùn cÆ°á»i lạnh má»™t tiếng nói:
“Ở đây ngoà i cao thủ trong phái Thiếu Lâm, tất cả các cao nhân trong võ lâm Trung Nguyên Ä‘á»u tụ táºp ở đây, nếu vị nà o có hứng tá»· thà và i chiêu vá»›i lão phu, lão phu cÅ©ng phụng bồi!†ngÆ°á»i nà y hình nhÆ° rất thÃch đánh nhau, câu nà o cÅ©ng đầy ý khiêu chiến.
Tam Kiếm Nhất Bút TrÆ°Æ¡ng Phụng Các nghe thế thì tức giáºn, nhủ thầm:
“Kẻ nà y cuồng vá»ng nhÆ° thế, dám miệt thị ngÆ°á»i trong võ lâm Trung Nguyên, nếu không dạy cho y má»™t bà i há»c, chỉ e y sẽ cà ng ngạo mạn hÆ¡nâ€. Không đợi Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° lên tiếng, ông ta đã cÆ°á»›p lá»i:
“Tại hạ nghe ngÆ°á»i ta nói, trong võ há»c có má»™t môn võ công gá»i là Vô Ảnh thần quyá»n, nghe nói khi quyá»n xuất ra không há» có tiếng, ngÆ°á»i ta bị thÆ°Æ¡ng mà không há» biết, vả lại không biết quyá»n kình của đối phÆ°Æ¡ng sẽ đánh ở đâu, cho nên rất khó né tránh ...â€.
Ông già lùn ấy lạnh lùng nói:
“NgÆ°Æ¡i là ai, có muốn thá» Vô Ảnh thần quyá»n của lão phu không?†Tam Kiếm Nhất Bút TrÆ°Æ¡ng Phụng Các thấy ông ta ra tay đả thÆ°Æ¡ng Mai Giáng Tuyết, NgÅ© Tông Hán và Hầu Chấn PhÆ°Æ¡ng, trong lòng đã sá»›m có kế hoạch đối địch, thế rồi cho tay và o trong lòng rút ra ba thanh Ä‘oản kiếm dà i khoảng má»™t thÆ°á»›c năm tấc, tay trái rút ra thanh phán quan bút trên lÆ°ng, nói:
“Äược các hạ coi trá»ng, tại hạ rất muốn lãnh giáo cao chiêu, song mấy món binh khà trong tay của tại hạ chỉ là trò trẻ con, nếu không hay mong được thứ lá»—i choâ€.
Ông già lùn ấy lạnh lùng nói:
“Dù ngÆ°Æ¡i dùng binh khà gì, chỉ cần đả thÆ°Æ¡ng được lão phu, lão phu sẽ nháºn thua ngay tại chá»— ...†rồi lÆ°á»›t mắt nhìn ra, thấy Mai Giáng Tuyết nhẹ nhà ng bÆ°á»›c Ä‘i, trong lòng sinh cảm giác bất an.
Tam Kiếm Nhất Bút TrÆ°Æ¡ng Phụng Các đã ngầm Ä‘á» tụ chân khÃ. Từ ngà y lui ẩn giang hồ, ông ta đã luyện được má»™t môn công phu ná»™i gia thượng thừa, trên giang hồ hiếm có ai biết. Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° ngoà i tinh thông Pháºt há»c còn nghiên cứu sâu võ công của các môn phái. Ngoại trừ sÆ° phụ của ông ta, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u không biết võ công của ông ta nhÆ° thế nà o. Mấy chục năm nay, ông ta chÆ°a từng ra tay, má»i ngÆ°á»i cÅ©ng không biết võ công của ông nhÆ° thế nà o. Ông ta vừa nhìn thấy Tam Kiếm Nhất Bút sắp Ä‘á»™ng thủ vá»›i ông già lùn, trong lòng rất kinh hãi, thầm váºn công lá»±c chuẩn bị khi cần thiết thì ra tay tÆ°Æ¡ng cứu.
Ông già lùn thấy Tam Kiếm Nhất Bút giở binh khà trong tay, chuẩn bị ra đòn mà không lên tiếng, láºp tức cÆ°á»i lạnh má»™t tiếng, chưởng phải phất nhẹ ra, không há» nghe tiếng gió, cÅ©ng không cảm thấy có luồng ám kÃnh phóng tá»›i, nhÆ°ng TrÆ°Æ¡ng Phụng Các hình nhÆ° đã trúng phải má»™t lá»±c ép rất lá»›n, toà n thân lắc lÆ°.
Tà i sản của ngocvosong1986
26-04-2008, 06:29 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 960
Thá»i gian online: 1 ngà y 14 giá» 25 phút
Thanks: 0
Thanked 156 Times in 8 Posts
Hồi 18
Mai Giáng Tuyết dâng lên Huyết Trì đồ
Tất cả những ngÆ°á»i trong trÆ°á»ng chÆ°a bao giá» thấy võ công kỳ ảo nhÆ° thế, ai nấy Ä‘á»u trố mắt nhìn và o trong trÆ°á»ng. Sau khi Tam Kiếm Nhất Bút trúng má»™t quyá»n, ông ta Ä‘á»™t nhiên nhả khÃ, tay phải vẫy má»™t cái, ba thanh Ä‘oản kiếm, hai thanh phÃa trÆ°á»›c, má»™t thanh ở phÃa sau phóng tá»›i ông già lùn nhanh nhÆ° Ä‘iện chá»›p.
Trong má»™t tay mà cầm ba món binh khÃ, đã là chuyện hiếm thấy, nhÆ°ng phóng ra má»™t lần ba món ám khà là chuyện cà ng hiếm hÆ¡n. Chỉ thấy ba luồng hà n quang phóng nhanh nhÆ° Ä‘iện chá»›p tá»›i phÃa trÆ°á»›c ngá»±c ông già lùn. Ông già lùn ấy tá»±a nhÆ° không thèm để ý đến kiếm thế, cho đến khi kiếm đến sát thân thì má»›i Ä‘á»™t nhiên phất tay phải má»™t cái, ba thanh Ä‘oản kiếm Ä‘á»™t nhiên bay vá» phÃa Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ°. Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° cao giá»ng niệm má»™t tiếng:
“A di Ä‘Ã Pháºt!†rồi ống tay áo tung ra, má»™t tráºn cuồng phong nổi lên, ba thanh Ä‘oản kiếm bị ná»™i lá»±c trong ống tay áo ông ta phất ra, bay thẳng lên trần nhà .
Té ra ná»™i kình của hai ngÆ°á»i Ä‘á»u ngang bằng nhau, không ai có thể đánh ngược ba thanh Ä‘oản kiếm ấy trở lại, hai luồng ná»™i kình chạm và o nhau, khiến cho ba thanh Ä‘oản kiếm phóng thẳng lên không. Tam Kiếm Nhất Bút TrÆ°Æ¡ng Phụng Các Ä‘á»™t nhiên quát lá»›n má»™t tiếng, cổ tay phải gáºp lại, ba thanh Ä‘oản kiếm Ä‘ang bay lên thì bị ông ta thu trở vá». Äó chẳng qua chỉ là chuyện trong chá»›p mắt. Ông già lùn, Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ°, Tam Kiếm Nhất Bút Ä‘á»u để lá»™ võ công của mình khiến cho cao thủ trong toà n trÆ°á»ng Ä‘á»u đứng lặng mà nhìn.
PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam nhân lúc má»i ngÆ°á»i Ä‘ang để ý đến cuá»™c chiến, chà ng lÆ°á»›t ngÆ°á»i đến bên cạnh Mai Giáng Tuyết, thì thầm rằng:
“Nà ng không nhân dịp nà y bá» trốn, còn đợi gì nữa?†Mai Giáng Tuyết ngá»a mặt nhìn áng mây trắng trên trá»i, thản nhiên đáp:
“NgÆ°á»i phải chạy trốn không phải là muá»™i ...†PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam hừ nhẹ má»™t tiếng:
“Không phải là muá»™i, chẳng lẽ là ta?†Mai Giáng Tuyết Ä‘Æ°a tay lau vệt máu trên khóe miệng, mỉm cÆ°á»i:
“Huynh, còn vị sÆ° muá»™i của huynh nữa, nhân lúc nà y vẫn còn sá»›m, các ngÆ°á»i hãy chạy cho mau! Muá»™i đã là thê tá» của huynh! ÄÆ°Æ¡ng nhiên không nói gạt huynhâ€.
Mấy câu ấy nghe rất bình tÄ©nh, không há» có ý ghen tuông, lá»i nói lại rất chân thà nh, nhÆ°ng bá»™ mặt của nà ng vẫn lạnh lẽo, chẳng há» có vẻ yêu thÆ°Æ¡ng gì cả. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam nghe thế thì ngạc nhiên, nhủ thầm:
“Không ngá» trong tình cảnh nà y mà nà ng vẫn không há» lo sợ. TrÆ°á»›c đây nà ng có Æ¡n cứu mạng đối vá»›i mình, sao có thể không báo được, mình phải khuyên nà ng rá»i khá»i chá»— nà y má»›i được ...†PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam Ä‘ang suy nghÄ© thì Mai Giáng Tuyết lại nói:
“Sau khi rá»i khá»i chốn nà y, nếu muốn sống bình yên thì phải tìm nÆ¡i thâm sÆ¡n cùng cốc, không có ngÆ°á»i đến mai danh ẩn tÃch, từ nay vá» sau không xuất hiện trên giang hồ. Nếu hùng tâm vẫn chÆ°a chết, muốn để tiếng lại cho ngà n Ä‘á»i, chà ng phải tìm tung tÃch Huyết Trì đồ. Chỉ có tìm di váºt của La Huyá»n má»›i có cÆ¡ há»™i thắng được sÆ° phụ của muá»™i, muá»™i tuy là thê tá» của huynh, nhÆ°ng không thể Ä‘i cùng huynh, bởi vì nếu muá»™i mất tÃch, sÆ° phụ và các vị sÆ° tá»· muá»™i sẽ láºt tung võ lâm Trung Nguyên lên, dấy lên má»™t cuá»™c đồ sát. Tuy kiếp nà y không thể Ä‘i bên cạnh huynh, nhÆ°ng muá»™i vẫn giữ tấm thân trong sạch, đến kiếp sau lại sẽ cùng nhau là m phu thê, tình nà y lòng nà y, trá»i đất chứng giámâ€. Những lá»i ấy nghe trà n trá» tình ý, nhÆ°ng khuôn mặt nà ng vẫn lạnh lẽo nhÆ° thÆ°á»ng.
Những câu nói thỠnon hẹn biển như thế hình như chẳng hợp với nà ng tý nà o.
Phương Triệu Nam nghe thế thì cảm động vô cùng, nhưng nhìn vẻ mặt lạnh lẽo như băng tuyết của nà ng, lòng chợt lạnh xuống, nhủ thầm:
“Nà ng nói cứ nhÆ° Ä‘á»c sách, không há» có chút tình ý, sao mình có thể tin lá»i nà ng!†đến đó thì lá»a giáºn bốc lên, cÆ°á»i lạnh má»™t tiếng nói:
“Dù cô nÆ°Æ¡ng có nói thế nà o Ä‘i chăng nữa, PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam nà y cÅ©ng coi đó là lá»i giả dối. Tại hạ cảm kÃch Æ¡n cứu mạng của cô nÆ°Æ¡ng, cho nên không ngại bị quần hùng thiên hạ nghi ngá», giúp cô nÆ°Æ¡ng chạy ra nÆ¡i nà y, cô nÆ°Æ¡ng nếu không muốn chạy nữa, tại hạ cÅ©ng không épâ€. Nói xong xoay đầu bÆ°á»›c và o.
Chợt nghe Mai Giáng Tuyết lẩm bẩm:
“Là m thê tá» của ngÆ°á»i ta, trÆ°á»›c tiên phải hiếu thuáºn vá»›i cha mẹ, phục tùng trượng phu, dù huynh có mắng muá»™i, đánh muá»™i muá»™i vẫn không nói ná»a lá»iâ€. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam nén không được dừng bÆ°á»›c, quay đầu lại chỉ thấy nà ng đứng lặng ở nÆ¡i ấy, chà ng cảm thấy ngạc nhiên. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam hÆ¡i chần chừ, thế rồi Ä‘á» chân khÃ, nhảy vá»t và o trong Ä‘iện. Chỉ trong khoảnh khắc thế mà tình thế trong Ä‘iện đã trở thà nh kiếm rút cung căng.
Chỉ nghe ông già lùn ấy cÆ°á»i lạnh má»™t hồi, Ä‘Æ°a mắt nhìn Tam Kiếm Nhất Bút TrÆ°Æ¡ng Phụng Các nói:
“Má»™t tý võ công của ngÆ°Æ¡i đâu phải là địch thủ của lão phu, chi bằng cứ đứng ở đấy mà nhìn váºy!†rồi quay đầu lại nhìn Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° nói:
“Võ công của hòa thượng Thiếu Lâm không phải danh hão, lần nà y kẻ kình địch nhÆ° ngÆ°Æ¡i, ta không uổng chuyến Ä‘i nà yâ€.
Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° nhủ thầm:
“Kẻ nà y không biết đã xông và o trong Ä‘iện từ lúc nà o mà đệ tá» căn giữ ở ngoà i không biết, nếu được y giúp đỡ thì còn gì tốt bằng, không thể đối địch vá»›i y đượcâ€. à nghÄ© ấy lÆ°á»›t qua, thế rồi chắp tay nói:
“Thà chủ võ công cao cÆ°á»ng, lão nạp Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không phải là địch thủ!†ông già lùn ấy tức giáºn nói:
“Chúng ta vẫn chÆ°a ra tay, sao ngÆ°Æ¡i biết không đánh lại ta?†thế rồi tay phải hÆ¡i giở lên, đánh ra Vô Ảnh thần quyá»n. Äã có mấy ngÆ°á»i bị thÆ°Æ¡ng bởi ông ta, cho nên ai nấy Ä‘á»u lo lắng cho Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ°. NhÆ°ng Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° chắp hai tay, cúi ngÆ°á»i nói:
“Vô Ảnh thần quyá»n của thà chủ tháºt là hiếm có trên Ä‘á»i, lão nạp là m sao chống trả nổi?†tháºt ra ông ta đã sá»›m váºn công giá»›i bị, khi cúi ngÆ°á»i xuống thì đã váºn thiá»n công bảo vệ lấy thân. Má»i ngÆ°á»i chỉ thấy bá»™ tăng bà o rõ rà ng của Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° không có gió mà căng lên, toà n thân nhÆ° có sóng dáºp dá»n, nhÆ°ng trong khoảnh khắc thì đã trở lại bình thÆ°á»ng.
Chợt nghe ông già lùn ấy cÆ°á»i rá»™ má»™t tráºn rồi nói:
“Võ há»c của Thiếu Lâm tá»± không phải là hÆ° danh, lão phu may mắn có thể giao đấu vá»›i phÆ°Æ¡ng trượng chưởng môn ...†nói chÆ°a xong thì hai tay đã giở lên, đánh ra hai chiêu Vô Ảnh thần quyá»n.
Loại võ công nà y toà n là nhá» chân khà tiên thiên phất ra lá»±c âm nhu, cho đến khi lá»±c ám kình ấy đánh và o ngÆ°á»i của đối thủ má»›i sinh ra lá»±c chấn Ä‘á»™ng mạnh mẽ vô cùng, là m bị thÆ°Æ¡ng ná»™i tạng của ngÆ°á»i ta. vì trÆ°á»›c khi luồng ám kình đánh ra không há» có hiện tượng gì, dù cho ngÆ°á»i có võ công tuyệt thế cÅ©ng không thể Ä‘oán được, cho nên loại võ công nà y nếu dùng đánh lén thì lợi hại vô cùng.
Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° cao giá»ng nói:
“Thà chủ hãy khoan ra tay, lão nạp có lá»i muốn nóiâ€. Rồi ngầm váºn Ban Nhược thiá»n công há»™ thân, hai chân bấu xuống đất, ngá»±c ưỡn vá» phÃa trÆ°á»›c chịu hai đòn Vô Ảnh thần quyá»n của ông già lùn ấy. Ông ta tuy lá»›n giá»ng kêu ông già lùn ngừng tay, nhÆ°ng trong lòng đã biết kẻ nà y cuồng ngạo vô cùng, nếu không để ông ta chiếm má»™t chút phần hÆ¡n, hoặc để lá»™ má»™t Ãt công phu cho ông ta thấy, ông ta sẽ không chịu ngừng tay. Cho nên, Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° đã váºn công lá»±c của toà n thân, muốn mượn lá»±c phản chấn cho ông ta biết tay!
Chợt nghe ông già lùn há»± nhẹ má»™t tiếng, vai lách hai cái rồi thối lui ra sau hai bÆ°á»›c. Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° Ä‘á»™t nhiên ngÆ°á»i nhÆ° bị lùn Ä‘i ba tấc, miệng cao giá»ng Ä‘á»c Pháºt hiệu:
“Lão nạp đã lãnh giáo Vô Ảnh thần quyá»n của thà chủ, quả là võ công hiếm có trên Ä‘á»i, lão nạp tá»± biết không phải là địch thủ, xin hãy mau dừng tay để cho lão nạp nói và i câu, lúc đó thà chủ nếu muốn đánh nữa thì cÅ©ng không muá»™n!†quần hà o nhìn kỹ lại, thấy Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° hai chân đã lún sâu xuống đất ba tấc, chả trách nà o ông ta lùn Ä‘i ba tấc. Ông già lùn ấy vốn tá»± phụ cÆ°á»ng ngạo, nhÆ°ng sau khi đánh ra hai quyá»n thì tá»± nhủ rằng:
“NgÆ°á»i ta đồn rằng võ lâm Trung Nguyên có lắm ngÆ°á»i tà i, xem ra lá»i đồn không ngoa, Vô Ảnh thần quyá»n của mình đã đến cảnh giá»›i trong vòng hai trượng có thể đấm nát đá gãy cây, không những chẳng là m ông ta bị thÆ°Æ¡ng mà ngược lại còn bị lá»±c phản chấn đẩy lui mấy bÆ°á»›câ€.
Tiêu Dao TỠcũng sinh lòng thán phục, nhủ rằng:
“Xem ra phái Thiếu Lâm tà i giá»i hÆ¡n phái Võ Äang mình không Ãt, so sánh vá» tuổi tác, Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° nà y chỉ e trẻ hÆ¡n mình mÆ°á»i tuổi, nhÆ°ng ná»™i công, võ há»c của ông ta e rằng hÆ¡n hẳn mìnhâ€.
Lòng tin thắng ngÆ°á»i ta của ông già lùn đã giao Ä‘á»™ng, đã không còn cuồng ngạo nhÆ° trÆ°á»›c, quả nhiên ngừng tay lại nói:
“Có lá»i gì hãy mau nói?†Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° rút hai chân lên, bÆ°á»›c vá» phÃa trÆ°á»›c mấy bÆ°á»›c rồi nói:
“Thà chủ từ Tây Vực ngà n dặm xa xôi đến Trung Nguyên, có phải muốn tranh danh với đồng đạo võ lâm Trung Nguyên hay không?†ông già lùn ấy hơi trầm ngâm rồi nói:
“Tuy không phải vì tranh danh mà đến, nhÆ°ng muốn gặp gỡ cao thủ võ lâm Trung Nguyên cÅ©ng là má»™t trong những tâm nguyện của lão phuâ€. Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° nói:
“Xin thứ cho lão nạp to gan há»i:
“Ngoà i chuyện tranh danh, không biết thà chủ còn có tâm nguyện gì khác?â€.
ông già lùn ấy nói:
“Äiá»u nà y không thể nói đượcâ€.
Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° tuy chÆ°a thể đạt tá»›i cảnh giá»›i vô sân vô niệm, nhÆ°ng lòng tranh danh đã không còn nữa, thế rồi má»›i mỉm cÆ°á»i:
“Khi lão nạp còn nhá», đã từng nghe gia sÆ° nhắc đến võ công của các môn phái trong thiên hạ, có má»™t môn võ công kỳ ảo nhất, đả thÆ°Æ¡ng ngÆ°á»i mà ngÆ°á»i ta không biết, gá»i là Vô Ảnh thần quyá»n, lão nạp khi má»›i nghe gia Æ° nói, trong lòng đã thầm sinh ngưỡng má»™, mÆ¡ rằng có má»™t ngà y được táºn mắt thấy tuyệt kỹ Vô Ảnh thần quyá»n ...†ông già lùn ấy lạnh lùng hừ má»™t tiếng, nói:
“Lão phu Ä‘ang ở đây, chi bằng ông cứ giở hết tuyệt kỹ của phái Thiếu Lâm ra để cho ta xem thá»â€.
Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° tuy bị mỉa mai, nhÆ°ng không há» có ý tức giáºn, vẫn mỉm cÆ°á»i nói:
“Lúc ấy tuổi hãy còn trẻ, hiểu biết thô thiển, trong lòng quả thá»±c có ý muốn lãnh giáo Vô Ảnh thần quyá»n, nhÆ°ng nay tuổi đã già , hùng tâm ấy đã bị năm tháng mà i mòn, hóa thà nh mây trôiâ€. Ông già lùn ấy lạnh lùng nói:
“NhÆ°ng lão phu vẫn chÆ°a hết lòng tranh danh, hôm nay chi bằng chúng ta hãy phân cao thấp!†các nhà sÆ° Thiếu Lâm trong Ä‘iện nghe ông già lùn cứ nhiá»u lần đối chá»i vá»›i phÆ°Æ¡ng trượng chưởng môn, ai nấy Ä‘á»u lá»™ vẻ tức giáºn muốn xông ra.
Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° không há» có ý trách cứ, cÆ°á»i ha ha mà rằng:
“Thà chủ đã mang theo tuyệt kỹ đến đây, chuẩn bị tranh bá trong giang hồ, dù dụng tâm thế nà o cÅ©ng là chuyện hiếm có. Nếu là má»™t ngà y bình thÆ°á»ng lão nạp sẽ toà n lá»±c giúp đỡ cho chuyện nà y, má»i hết anh hùng trong thiên hạ đến, có thể tạo ra má»™t chuyện khuấy Ä‘á»™ng giang hồ, đáng tiếc thà chủ đến không đúng lúc, Ä‘Ã nh phụ má»™t tấm hùng tâm!â€.
ông già lùn túc giáºn nói:
“Có gì mà không đúng lúc, ngÆ°á»i võ lâm Trung Nguyên Ä‘á»u tụ táºp ở Thái SÆ¡n, cao thủ trong thiên hạ Ä‘á»u ở đây cả, đây quả là má»™t cÆ¡ há»™i ngà n năm hiếm có ...†Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° nói tiếp:
“Äúng váºy, tuy ở đây chÆ°a chắc có đủ cao thủ võ lâm Trung Nguyên, nhÆ°ng tất cả những ngÆ°á»i ở đây Ä‘á»u là ngÆ°á»i có danh tiếng. Song đại há»™i lần nà y không phải lấy võ kết bạn, cÅ©ng không phải bình luáºn chuyện thị phi trong giang hồ, chúng tôi chỉ bà n cách tá»± cứu, giúp nhau toát khá»i má»™t tráºn hà o kiếp, trÆ°á»›c mắt chúng tôi tá»± cứu vẫn còn chÆ°a kịp, đâu có còn lòng nà o tranh danh tá»· võ vá»›i thà chủ nữa!†ông già lùn hÆ¡i trầm ngâm nói:
“Chuyện võ lâm Trung Nguyên tà n sát lẫn nhau đâu có liên quan gì đến ta?â€.
Phương Triệu Nam đột nhiên chen và o nói:
“Lão tiá»n bối lần nà y đến Trung Nguyên có phải là muốn tá»· thà vá»›i những ngÆ°á»i xuất sắc ở đây hay không?†ông già lùn ấy bị chà ng há»i má»™t câu, trong nhất thá»i không nghÄ© ra lá»i đối đáp, sững ngÆ°á»i ra Ä‘á»™t nhiên tức giáºn nói:
“Lúc nãy lão phu chẳng qua trong má»™t lúc không để ý mà bị ngÆ°Æ¡i cÆ°á»›p mất tiên cÆ¡, vả lại ta đã hứa vá»›i ngÆ°Æ¡i má»™t chuyện, nay ân oán đã không còn, nếu ngÆ°Æ¡i không phục thì chúng ta lại đấu thêm má»™t tráºn xem thá»!†kẻ nà y tuổi tuy đã lá»›n, nhÆ°ng há»a khà thì không nhá», không những không chịu nháºn thua mà rất ham thÃch đánh nhau.
PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam mỉm cÆ°á»i:
“Lão tiá»n bối đã quá lá»i, vãn bối lúc nãy chẳng qua má»™t lúc may mắn, thá»±c ra công lá»±c của vãn bối là m sao có thể chống nổi má»™t đòn của lão tiá»n bối!†ông già lùn ấy tuy ngang ngược, nhÆ°ng vì từ lâu đã sống ở Tây Vá»±c, những ngÆ°á»i tiếp xúc thÆ°á»ng ngà y Ä‘á»u là hai tá»™c Hồi và Mông hung hãn, thuần phát, suy nghÄ© không nhanh nhạy nhÆ° ngÆ°á»i Hán tá»™c, bị PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam vừa khen vừa khÃch, thế là cứng há»ng, chẳng nói được gì chỉ hừ má»™t tiếng. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam không để ông ta nghÄ© ngợi nhiá»u, tiếp tục nói:
“Những ngÆ°á»i ở đây tuy là cao thủ nổi danh má»™t thá»i ở võ lâm Trung Nguyên, nhÆ°ng Ä‘á»u không phải là nhân váºt xuất sắcâ€.
Lá»i ấy vừa nói ra, quần hà o Ä‘á»u biến sắc, Ä‘Æ°a mắt nhìn PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam.
PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam Ä‘iá»m nhiên mỉm cÆ°á»i, lại nói:
“NgÆ°á»i thá»±c sá»± có võ công cao nhất không tham gia đại há»™i Thái SÆ¡n lần nà y. Nếu lão tiá»n bối muốn để lại danh tiếng ở võ lâm Trung Nguyên, chỉ cần thắng má»™t mình y thì có thể thắng tất cả những ngÆ°á»i chúng tôi ở đây!†ông già lùn bị PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam nói khÃch cho hà o khà đại phát, hừ má»™t tiếng nói:
“NgÆ°á»i đó Ä‘ang ở đâu? Ta phải đấu vá»›i y má»™t tráºn!†PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam nói:
“NgÆ°á»i ấy võ công cao cÆ°á»ng, được võ lâm Trung Nguyên chúng tôi gá»i là đệ nhất cao thủ, là m sao dá»… dà ng gặp được y? Hiện nay những ngÆ°á»i tham gia đại há»™i anh hùng ở Thái SÆ¡n Ä‘á»u nháºn được thÆ° má»i của y, giỠđây vẫn còn hai tháng nữa má»›i tá»›i kỳ hạn, nếu lão tiá»n bối sợ hãi thì hãy mau trở vá» Tây Vá»±c, đừng ở lại Trung Nguyên là m gì, nếu có lòng tranh danh thì hãy chỠđợi hai tháng, đến lúc đó chỉ cần thắng được y thì coi nhÆ° đã dà nh được má»™t ná»a các vinh dá»± võ công đệ nhấtâ€.
Lúc nà y má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u đã hiểu dụng tâm của PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam, đó là muốn mượn sức ông già lùn nà y để chống lại Nhạc chủ Minh Nhạc, nếu bình thÆ°á»ng tất cả những ngÆ°á»i ở đây sẽ chẳng ai đồng ý lá»i nói của PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam. Thế là những nhân váºt kiêu ngạo nhÆ° Tiêu Dao Tá», Tụ Thủ Tiá»u Ẩn cÅ©ng không lên tiếng phản bác. Ông già lùn trầm ngâm má»™t lúc rồi nói:
“Thá»i gian hai tháng quá dà i, lão phu là m sao có thể đợi được?â€.
Chợt nghe má»™t giá»ng nói trong trẻo, nhÆ°ng lạnh lùng nhÆ° băng tuyết vang lên:
“Nếu ngÆ°Æ¡i muốn chết sá»›m má»™t tý, Ä‘iá»u đó cÅ©ng đâu có khó gì, trong Tuyệt Mệnh cốc đã chuẩn bị sẵn tiệc Chiêu Hồn, nếu ai có hứng thì hãy đến sá»›m dá»± há»™i!†PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam không quay đầu lại cÅ©ng biết ngÆ°á»i đó là ai, không khá»i nhÃu mà y nói:
“Sao nà ng vẫn chÆ°a Ä‘i?â€.
Quần hà o nhất tá» quay mặt nhìn lại, nà ng thiếu nữ áo trắng mặt lạnh nhÆ° băng tuyết cháºm rãi bÆ°á»›c và o. Nà ng ta Ä‘iá»m nhiên trả lá»i:
“Tại sao muá»™i phải Ä‘i? Các ngÆ°á»i ai nấy cÅ©ng Ä‘á»u đòi chết, chẳng qua muá»™i chỉ là m má»™t chút chuyện tốt, sá»›m Ä‘Æ°a các ngÆ°á»i đến Tuyệt Mệnh cốc, cÅ©ng là má»™t chuyện công đức vô lượngâ€. Lá»i nói lạnh lẽo ấy phất ra từ miệng của má»™t thiếu nữ xinh đẹp tuyệt luân, tuy mắt thấy tai nghe nhÆ°ng ngÆ°á»i ta khó mà tin được.
Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° chắp tay nói:
“A di Ä‘Ã Pháºt! Nếu nữ thà chủ đã tá»± nháºn là ngÆ°á»i trong Minh Nhạc, không biết có thể cho biết Minh Nhạc Nhạc chủ có phải là ngÆ°á»i sá» dụng Thất Xảo Thoa năm xÆ°a hay không ...†ông ta vốn định nói ả yêu phụ, nhÆ°ng khi nói ra miệng thì Ä‘á»™t nhiên cảm thấy không ổn cho nên, cho nên im bặt.
Thiếu nữ áo trắng ấy lạnh lùng đáp:
“Phải và không phải có Ä‘iá»u gì khác nhau, chuyện trÆ°á»›c mắt của các ngÆ°á»i là phải tìm cho ra má»™t con Ä‘Æ°á»ng sống ...†nà ng hÆ¡i ngáºp ngừng rồi lại nói:
“TrÆ°á»›c ngà y Tết Äoan DÆ°Æ¡ng mùng năm tháng năm, các ngÆ°á»i đến dá»± há»™i, sẽ có lợi hại gì, ta đã nghÄ© giùm cho các ngÆ°á»i! Các ngÆ°á»i đã không thể thoát khá»i tráºn kiếp nạn nà y, chỉ có cách cố gắng truyá»n võ công cho môn hạ đệ tá» hoặc ghi chép để truyá»n cho háºu nhân, để khá»i sau khi các ngÆ°á»i chết ráo cả khiến cho hà ng trăm môn võ công thất truyá»n cùng má»™t lúc ...â€.
Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° mỉm cÆ°á»i, nói:
“Nếu quả tháºt chúng tôi phải mất mạng trong tiệc Chiêu Hồn, cách nà y của nữ thà chủ tháºt là cao minhâ€. Thiếu nữ áo trắng lạnh lùng nói:
“Các ngÆ°á»i không chịu tin, ta cÅ©ng Ä‘Ã nh chịuâ€. Tiêu Dao Tá» chợt chen và o nói:
“Váºy ả yêu phụ Nhạc chủ Minh Nhạc có phải là sÆ° phụ của cô nÆ°Æ¡ng không?†lần nà y thì Mai Giáng Tuyết gáºt đầu khiến cho ai nấy cÅ©ng bất ngá»:
“Äúng váºy ...†Tiêu Dao Tá» nói:
“Lệnh sư không có thù không có oán với chúng tôi, tại sao phải đặt tiệc Chiêu Hồn để là m khó thiên hạ anh hùng?†Mai Giáng Tuyết nói:
“Hừ!
Có gì là lạ! Giết hết bá»n các ngÆ°á»i, trên Ä‘á»i nà y không còn ai dám đối địch vá»›i ngÆ°á»i nữa, võ lâm thiên hạ sẽ do Minh Nhạc chúng tôi thống lÄ©nh, ngÆ°á»i có muốn là m hoà ng đế cÅ©ng không ai ngăn cảnâ€.
Tụ Thủ Tiá»u Ẩn vẫn đứng lặng yên, chợt chen và o má»™t câu:
“Äạo võ há»c vô bá» bến, sÆ° phụ của ngÆ°Æ¡i dù cho võ công có cao hÆ¡n nữa, cÅ©ng không thể biết hết tất cả các loại võ công trong thiên hạ, muốn má»™t mẻ lÆ°á»›i quét sách thiên hạ anh hùng, đó đâu phải là chuyện nằm mÆ¡â€. Mai Giáng Tuyết không thèm để ý đến lá»i nói của Tụ Thủ Tiá»u Ẩn, ngá»a mặt nhìn mái nhà , suy nghÄ© má»™t hồi rồi cháºm rãi nói:
“Có lẽ các ngÆ°Æ¡i nên truyá»n hết tuyệt kỹ của má»—i ngÆ°á»i cho má»™t ngÆ°á»i, có lẽ có thể còn chống lại được sÆ° phụ của ta, song tá»· số thắng thua vẫn còn cách má»™t khoảng rất xa, theo ta thấy cÆ¡ há»™i chiến thắng của các ngÆ°á»i không lá»›n ...†nà ng chợt mỉm cÆ°á»i thê lÆ°Æ¡ng, nói:
“NhÆ°ng nếu các ngÆ°á»i không chịu đến Tuyệt Mệnh cốc, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên cà ng khó thoát kiếp nạn hÆ¡n, ta đã nói cho các ngÆ°á»i nghe quá nhiá»u, hỡi Æ¡i! NhÆ°ng ta biết, những lá»i nà y chẳng giúp Ãch gì cho các ngÆ°á»iâ€.
Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° chắp tay trÆ°á»›c ngá»±c, cúi ngÆ°á»i nói:
“Äa tạ nữ thà chủ chỉ Ä‘iểm huyá»n cÆ¡, nếu bá»n lão nạp có thể thoát khá»i kiếp nạn trong Tuyệt Mệnh cốc, công đức của nữ thà chủ rất lá»›n ...†từ là kẻ địch của quần hà o, nay nà ng Ä‘á»™t nhiên trở thà nh ngÆ°á»i được kÃnh trá»ng, những ngÆ°á»i trong trÆ°á»ng Ä‘á»u nhìn nà ng vá»›i con mắt khác. Chỉ thấy nà ng bÆ°á»›c đến bên cạnh Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ°, cháºm rãi lấy ra má»™t tấm khăn, nói:
“Ta đã vẽ rất rõ rà ng tình thế ở trong cốc, các ngÆ°á»i cứ theo tấm bản đồ nà y mà đến Tuyệt Mệnh cốc trÆ°á»›c tết Äoan Ngá» hãy tranh thủ thá»i gian, đến cà ng sá»›m cà ng tốtâ€.
Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° nháºn lấy tấm khăn rồi cho và o trong lòng, định nói mấy câu cảm tạ nhÆ°ng không biết nói nhÆ° thế nà o. Mai Giáng Tuyết vẫn lạnh lùng, Ä‘Æ°a mắt cháºm rãi lÆ°á»›t nhìn quần hà o rồi Ä‘i thẳng vá» phÃa PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam. Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng Ä‘á»™t nhiên bÆ°á»›c ngang ra, chặn phÃa trÆ°á»›c ngÆ°á»i PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam, nắm lấy tay PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam, đôi mắt mở to nhìn lên mặt Mai Giáng Tuyết, tá» vẻ lo lắng và kinh ngạc, tá»±a nhÆ° sợ Mai Giáng Tuyết sẽ cÆ°á»›p mắt PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam.
Mai Giáng Tuyết thấy bá»™ mặt căng thẳng của Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng nhÆ° thế thì Ä‘á»™t nhiên nhoẻn miệng cÆ°á»i:
“NgÆ°Æ¡i phải giữ chà ng cho kỹ, đừng để chà ng bị ngÆ°á»i ta cÆ°á»›p mất!†giữa chốn đông ngÆ°á»i mà nà ng lại có thể nói ra lá»i trêu đùa nhÆ° thế.
PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam nhÃu mà y:
“Cô nÆ°Æ¡ng đừng nói đùaâ€. Mai Giáng Tuyết nghe thế thì hÆ¡i ngạc nhiên, cÆ°á»i rằng:
“Chà ng e ngại Æ°?†PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam định cãi lại, chợt thấy Mai Giáng Tuyết giở tay phải, rút bảo kiếm trên lÆ°ng của chà ng, rồi láºt tại đâm và o vai trái của mình, má»™t dòng máu tÆ°Æ¡i phun ra đến bốn năm thÆ°á»›c. Trong chá»›p mắt, bá»™ y phục mà u trắng đã đẫm máu.
Hà nh Ä‘á»™ng nà y khiến cho quần hà o Ä‘á»u bất ngá», xung quanh Ä‘á»u là cao thủ nhÆ°ng không ai kịp thá»i giáºt được thanh kiếm trong tay của nà ng. Mai Giáng Tuyết sau khi đâm bị thÆ°Æ¡ng vai trái, cháºm rãi trả kiếm lại. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam nháºn lấy thanh kiếm, thấy nà ng chảy máu, trong lòng cảm thấy bất nhẫn, thế là kéo vạt áo xé toạc má»™t cái, bÆ°á»›c tá»›i nói:
“Sao nà ng lại chịu khổ như thế?†thế rồi băng bó vết thương cho nà ng.
Mai Giáng Tuyết ngầm váºn khÃ, phong huyệt đạo vai trái lại, máu láºp tức ngừng chảy, nà ng xoay ngÆ°á»i tránh ra rồi nói:
“Huynh là m gì?†PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam vốn có lòng tốt bị nà ng há»i ngược lại nhÆ° thế, không khá»i ngạc nhiên đứng ngây tại chá»— nói:
“Chả lẽ nà ng không biết ta muốn băng bó vết thương cho nà ng?†Mai Giáng Tuyết kéo y phục của mình, xé một mảnh nói:
“Hãy dùng cái nà y băng cho muá»™i!†khi nà ng nói, bá»™ mặt vẫn cứ lạnh lẽo, dÆ°á»›i ánh mắt má»i ngÆ°á»i, PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam có cảm giác ái ngại, chà ng hÆ¡i do dá»± má»™t lát rồi nháºn lấy mảnh áo trong tay nà ng, băng vết thÆ°Æ¡ng cho nà ng.
Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng lúc đầu thì còn lặng im đứng nhìn, sau má»™t lúc thì đã giúp đỡ cho PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam, băng bó vết thÆ°Æ¡ng cho Mai Giáng Tuyết. Mai Giáng Tuyết cÅ©ng không nói lá»i cảm tạ, chỉ hÆ¡i gáºt đầu vá»›i hai ngÆ°á»i rồi xoay mình cháºm bÆ°á»›c ra ngoà i. Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° chắp hai tay trÆ°á»›c ngá»±c:
“Nếu Pháºt ta có linh thiêng thì hãy phù há»™ cho thÆ°Æ¡ng thế của nữ thà chủ sá»›m khá»iâ€. Cháºm rãi bÆ°á»›c theo sau lÆ°ng nà ng, cho đến khi Ä‘Æ°a ra khá»i Ä‘iện thì má»›i hạ giá»ng há»i:
“Khổ nhục kế của nữ thà chủ có giấu được lệnh sư không?†Mai Giáng Tuyết nói:
“Äừng nói là sÆ° phụ, dù cho hai vị tá»· muá»™i cÅ©ng e rằng khó giấu được!†Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° nói:
“Äã nhÆ° thế, cô nÆ°Æ¡ng cần gì phải dùng hạ sách nà y để chịu khổ?†Mai Giáng Tuyết Ä‘á»™t nhiên cÆ°á»i:
“Nếu ông chịu ra tay tÆ°Æ¡ng cứu, không những có thể giấu được hai vị sÆ° tá»· muá»™i mà còn muốn giấu sÆ° phụ của ta cÅ©ng không khó!†Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° nói:
“Nếu lão nạp có thể là m được, chắc chắn sẽ dốc hết toà n lá»±c, cô nÆ°Æ¡ng hãy cứ căn dặnâ€.
Mai Giáng Tuyết nói:
“Äã từ lâu ta nghe nói rằng trong phái Thiếu Lâm có má»™t môn là Äại Lá»±c Kim CÆ°Æ¡ng chưởng đúng không?†Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° nói:
“Äúng váºy, thủ pháp nà y là má»™t trong bảy mÆ°Æ¡i hai tuyệt kỹ của phái Thiếu Lâm, nếu cô nÆ°Æ¡ng muốn há»c, lão nạp sẽ nguyện dốc hết lòngâ€.
Mai Giáng Tuyết nói:
“Váºy thì ông hãy thi triển Äại Lá»±c Kim CÆ°Æ¡ng chưởng pháp đánh ta má»™t chưởng, tốt nhất là hãy đánh gãy hai xÆ°Æ¡ng sÆ°á»n của taâ€. Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° hÆ¡i trầm ngâm, đã hiểu tâm ý của nà ng, thế rồi chép miệng thở dà i:
“Cô nÆ°Æ¡ng bá» thân vì ngÆ°á»i, đại nhân đại nghÄ©a, để lại tiếng thÆ¡m cho trăm năm sau trong chốn võ lâm, lão nạp cung kinh chi bằng tuân lệnhâ€. Thế rồi giở tay phải, đánh má»™t chưởng và o sÆ°á»n phải của Mai Giáng Tuyết.
Chỉ thấy thân ngÆ°á»i Mai Giáng Tuyết bay lên, té xuống cách đó đến sáu bảy thÆ°á»›c. Té ra nà ng đã muốn bị thÆ°Æ¡ng, cho nên không váºn khà chống đỡ. Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° thầm niệm má»™t tiếng:
“A di Ä‘Ã Pháºt!†rồi phóng ngÆ°á»i đến chá»— Mai Giáng Tuyết, đỡ nà ng dáºy hạ giá»ng há»i:
“ThÆ°Æ¡ng thế có nặng không?†lúc đó Mai Giáng Tuyết sắc mặt đã tái nhợt, Ä‘iá»m nhiên mỉm cÆ°á»i, bảo rằng:
“Nếu Ngôn Lăng Phủ tỉnh táo trở lại, hãy há»i tung tÃch Huyết Trì đồ, chỉ có bảo tà ng trong Huyết Trì đồ má»›i có thể khắc chế võ công của sÆ° phụ taâ€.
Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° nói:
“Äa tạ đã chỉ Ä‘iểm huyá»n cÆ¡, lão nạp sẽ cố gắng, trÆ°á»›c mắt võ lâm cao thủ đông đúc, dù cho lệnh sÆ° có mang tuyệt thế võ công trong ngÆ°á»i cÅ©ng chÆ°a chắc quét sạch được hết chúng tôi, cô nÆ°Æ¡ng đã bị thÆ°Æ¡ng không nhẹ, có cần lão nạp sai ngÆ°á»i há»™ tống má»™t Ä‘oạn không?..â€. Mai Giáng Tuyết lắc đầu:
“Không cần! Ở dÆ°á»›i núi đã có ngÆ°á»i đón ta ...†nà ng thở dà i rồi lại nói:
“Trong tấm bản đồ của ta, có chứa má»™t mảnh giấy, lão thiá»n sÆ° sau khi Ä‘á»c thì có thể biết rất nhiá»u Ä‘iá»u bà máºt, chuyện tà n khốc trong Minh Nhạc, ta Ä‘i đâyâ€. Nói xong thì Ä‘á»™t nhiên vá»t ngÆ°á»i má»™t cái phóng Ä‘i. Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° sau khi nhìn theo bóng dáng nhá» nhắn của nà ng thì má»›i buồn bã chép miệng má»™t tiếng, xoay ngÆ°á»i bÆ°á»›c và o trong Ä‘iện.
Trải qua nhiá»u thay đổi, tâm trạng của tất cả những ngÆ°á»i trong Ä‘iện Ä‘á»u nhÆ° nặng ná», sắc mặt ai nấy Ä‘á»u trang nghiêm, Ä‘Æ°a mắt nhìn Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ°. Tiêu Dao Tá» hạ giá»ng há»i:
“Cô nÆ°Æ¡ng ấy đã Ä‘i chÆ°a?†Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° nói:
“Äi rồi!â€.
ông già lùn ấy đột nhiên chen và o nói:
“Ả đã nói vá»›i ông những gì?†ông già lùn ấy tá»±a nhÆ° đã không còn đối chá»i vá»›i quần hà o nữa, Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° nói:
“Thiếu nữ ấy bảo chúng ta hãy sá»›m đến Minh Nhạc, trÆ°á»›c khi ả yêu phụ ấy sắp xếp má»i chuyện, ra tay trÆ°á»›c khiến cho ả trở tay không kịpâ€.
Tụ Thủ Tiá»u Ẩn lúc nà y chợt nhÆ° thay đổi, tiếp lá»i:
“Nếu Minh Nhạc Nhạc chủ đó chÃnh là ả yêu phụ năm xÆ°a sá» dụng Thất Xảo Thoa, theo ta thấy không có gì đáng sợ!†Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° nói:
“Mong được nghe cao kiếnâ€. Tụ Thủ Tiá»u Ẩn nhìn quần hà o rồi lại nói:
“Kẻ nà y rốt cuá»™c vẫn là thân máu thịt, dù võ công của mụ ta cao cÆ°á»ng đến mức nà o, ná»™i công tinh thâm đến mức nà o cÅ©ng không thể tinh thông hết tuyệt há»c của các môn các phái. Tuy nhiên, nếu đánh riêng lẻ, chúng ta ở đây Ä‘á»u chẳng phải là địch thủ của mụ ta. NhÆ°ng nếu có thể chá»n ra má»™t và i ngÆ°á»i biết má»—i môn võ công khác nhau, liên thủ đối phó vá»›i mụ ta, chắc không đến ná»—i đánh không lại mụ taâ€.
Ông ta suy nghÄ© hồi lâu rồi Ä‘á»™t nhiên quay sang Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° nói:
“Giang hồ Ä‘á»u công nháºn phái Thiếu Lâm của các ngÆ°á»i là lãnh tụ võ lâm, không biết võ lâm đồng đạo đã phê bình gì đối vá»›i Sá» má»— nà y?†Äại PhÆ°Æ¡ng sÆ° nói:
“Nếu Sá» huynh há»i tháºt lòng, lão nạp sẽ nói thẳng những Ä‘iá»u được nghe!†Tụ Thủ Tiá»u Ẩn nói:
“Tốt nhất đừng nể mặt ta, dù cho đó là lá»i không hay cÅ©ng hãy cứ nói thá»±c!†Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° nói:
“Lão nạp có thể dùng mÆ°á»i sáu chữâ€. Ông ta trầm ngâm má»™t lúc rồi nói:
“Má»™t Ä‘á»i quái kiệt, đạm bạc tá»± cam, trảm tình diệt tình, Ä‘oạn nghÄ©a tuyệt thânâ€.
Tụ Thủ Tiá»u Ẩn buông giá»ng cÆ°á»i rá»™:
“Tám chữ trÆ°á»›c là lão thiá»n sÆ° có ý ca ngợ ta, tám chữ sau quả không sai tý nà o, trảm tình diệt tình, Ä‘oạn nghÄ©a tuyệt thân, lão tiá»u phu nà y từ nhá» chÆ°a táºn hiếu cha mẹ, lá»›n lên không có vợ sinh con để nối tiếp hÆ°Æ¡ng há»a nhà há» Sá». Chỉ có lòng háo ác, không có tâm thị phi, Ä‘á»™c lai Ä‘á»™c vãn, vô thân vô hữu, chÆ°a bao giá» là m chuyện gì cho ngÆ°á»i Ä‘á»i nhá»›â€. Ông ta lại chép miệng:
“Lão phu xÆ°a nay ngoan cố, lúc nãy ả thiếu nữ ấy tá»± đâm mình bị thÆ°Æ¡ng chợt khiến cho trái tim nhân từ thức tỉnh. Chao ôi! Ả thiếu nữ ấy mặt lạnh lùng nhÆ° băng tuyết rất giống vá»›i lão phu, nhÆ°ng tấm lòng thiện lÆ°Æ¡ng của ả khác hẳn vá»›i hà nh Ä‘á»™ng của lão phu, thá»±c khiến cho lão phu hổ thẹn!â€.
Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° quay đầu căn dặn tiểu hòa thượng bên cạnh thu dá»n bà n ghế gãy, sắp xếp lại chén bát, rồi má»i quần hà o ngồi và o ghế. Ông ta bÆ°ng chén rượu, Ä‘Æ°a mắt nhìn Tụ Thủ Tiá»u Ẩn nói:
“Sá» huynh đã thay đổi, nguyện hiến thân cứu vá»›t cho võ lâm, lão nạp cảm kÃch vô cùng, xin mượn chén rượu nà y để tá» tấm lòng thà nhâ€.
Rồi bữa tiệc cÅ©ng qua mau, má»i ngÆ°á»i lại quay sang bà n chuyện Nhạc chủ của Minh Nhạc.
Tiêu Dao Tá» nói vá»›i Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ°:
“Lúc nãy lão hủ suy nghÄ© đã rất lâu, cảm thấy hà nh Ä‘á»™ng của ả thiếu nữ áo trắng ấy quá bất ngá», chúng ta tuy không coi ả là kẻ địch, nhÆ°ng không thể không Ä‘á» phòngâ€. Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° nói:
“Tiêu lão tiá»n bối nói cÅ©ng phải, lòng hại ngÆ°á»i không thể có, lòng phòng ngÆ°á»i không thể không ...â€.
Chợt ông già lùn lúc nãy đứng dáºy:
“Ta không thể ở nÆ¡i nà y, khi nà o các ngÆ°á»i đến Minh Nhạc, lão phu là ngÆ°á»i trÆ°á»›c tiên lãnh giáo mấy chiêu tuyệt há»c của Nhạc chủ Minh Nhạc. Song nếu trong vòng mÆ°á»i ngà y mà má»i ngÆ°á»i vẫn chÆ°a Ä‘i, xin thứ tại hạ không thể phụng bồiâ€.
Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° thầm nhủ:
“Kẻ nà y võ công cao cÆ°á»ng, dù thế nà o Ä‘i nữa cÅ©ng phải tìm cách giữ y lạiâ€. Y nghÄ© ấy lÆ°á»›t qua, thế rồi ông ta mỉm cÆ°á»i:
“Thà chủ hãy yên tâm, không cần đến mÆ°á»i ngà y, chúng tôi sẽ má»i thì chủ cùng đến Tuyệt Mệnh cốcâ€. Ông già lùn ấy cÆ°á»i rá»™:
“Trong Tuyệt Mệnh cốc chắc chắn có nhiá»u chuyện lạ, chỉ Ä‘iểm nà y thôi cÅ©ng khiến cho lão phu có hứng đến đấyâ€. Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° nghe ông ta thá»±c sá»± muốn ở lại trong lòng rất vui mừng, Tụ Thủ Tiá»u Ẩn Ä‘á»™t nhiên thay đổi khiến cho tình thế cÅ©ng thay đổi rất nhiá»u. Hiá»m khÃch giữa má»i ngÆ°á»i tá»±a nhÆ° đã tiêu biến, Ä‘iá»u đó đã khiến cho ý chà chiến đấu của quần hà o tăng lên. Äại PhÆ°Æ¡ng đại sÆ° quay mặt sang nhìn Tụ Thủ Tiá»u Ẩn nói:
“Lúc nãy Sá» huynh nhắc đến chuyện liên thủ đối phó vá»›i ả yêu phụ, không biết có thể giải thÃch má»™t lượt khôngâ€.
Tụ Thủ Tiá»u Ẩn mỉm cÆ°á»i:
“Nói ra chẳng phải bản lÄ©nh tháºt sá»± gì, ý của lão phu là hãy chá»n ra sáu ngÆ°á»i trong số các cao nhân cùng vá»›i lão phu công lại là bảy ngÆ°á»i.
TrÆ°á»›c tiên tại hạ sẽ truyá»n thụ thân pháp Thất Tinh Äá»™n Hình cho sáu vị, sau đó dùng sá»± biến hóa của Thất Tinh Äá»™n Hình Ä‘á»™ng thủ vá»›i Nhạc chủ Minh Nhạc ...†Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° nói:
“Lão nạp từ lâu đã nghe đến thân pháp Thất Tinh Äá»™n Hình là môn tuyệt há»c trên võ lâm, nếu Sá» huynh chịu phá lệ truyá»n thụ tháºt là hiếm cóâ€. Tụ Thủ Tiá»u Ẩn nhẹ vuốt râu, cÆ°á»i rằng:
“Hiện nay võ lâm tuy biết thân pháp Thất Tinh Äá»™n Hình của lão phu dùng để né tránh kẻ địch, nhÆ°ng lại không biết vẫn còn có thể dùng để tấn công. Chỉ cần thông thạo sá»± biến hóa của thân pháp, bốn ngÆ°á»i luân phiên tấn công, trÆ°á»›c sau và hai bên ứng cứu lẫn nhau, ngÆ°á»i tấn công không sợ kẻ địch trả đòn. Trong sáu ngÆ°á»i được chá»n, tốt nhất là phải có võ công cao cÆ°á»ng, bảy ngÆ°á»i hợp là m má»™t, má»—i ngÆ°á»i Ä‘á»u có sở trÆ°á»ng, dù cho kẻ địch có ghê gá»›m hÆ¡n nữa cÅ©ng chẳng sợ! ...â€, ông ta hÆ¡i ngáºp ngừng rồi lại nói:
“NhÆ°ng vá» mặt nhân thủ, mong lão thiá»n sÆ° hãy quyết địnhâ€.
Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° ngạc nhiên, trầm ngâm má»™t lúc lâu rồi không lên tiếng. Bởi vì tất cả má»i ngÆ°á»i có thể nói chẳng ai là tay kém cá»i, muốn chá»n ra sáu ngÆ°á»i thá»±c khó, cho nên trong nhất thá»i khó mà trả lá»i. Tiêu Dao Tá» hình nhÆ° đã biết chá»— khó của Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ°, đứng dáºy nói:
“Chúng ta nay đã ngồi chung má»™t con thuyá»n, nhÆ°ng việc chá»n lá»±c rất khó, lão hủ Ä‘á» nghị chuyện nà y do Sá» huynh và Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° bà n bạc tuyển lá»±a, không biết ý các vị thế nà o?†quần hà o Ä‘á»u im lặng, không ai hưởng ứng cÅ©ng không ai phản đối. Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° thầm nhủ:
“Cứ kéo dà i nhÆ° thế nà y cÅ©ng không phải là cách, chi bằng cứ trá»±c tiếp nói ra thì hÆ¡nâ€. Thế rồi đứng dáºy nói:
“Äã nhÆ° thế, lão nạp Ä‘Ã nh tá»± Ä‘Æ°a ra ý kiến, nếu có chá»— nà o không ổn, xin hãy cứ bà n bạc!†quần hà o Ä‘Æ°a mắt nhìn nhau, không ai nói gì cả.
Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° lại niệm má»™t tiếng Pháºt hiệu:
“A di Ä‘Ã Pháºt!†rồi lá»›n giá»ng nói:
“Lão huynh lá»›n gan xin má»i Cát thà chủ, NgÅ© Thị Côn Trá»ng và TrÆ°Æ¡ng huynh, Hầu huynh, Thiên Phong đạo hữu cùng vá»›i Sá» huynh nghiên cứu Thất Tinh Äá»™n Hình, không biết các vị có cao kiến gì?â€.
Nhất Bút Phiên Thiên Cát Thiên Bằng có duyên gặp mặt và i lần vá»›i Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ°, lòng nhủ thầm:
“Nếu mình không chịu đứng ra giải vây cho lão hòa thượng, chỉ e lại rÆ¡i và o bế tắcâ€. Cát Thiên Bằng đứng dáºy trÆ°á»›c nói:
“Lão thiá»n sÆ° bôn ba vì hà ng trăm ngà n sinh linh trong chốn võ lâm, tại hạ cung kÃnh chi bằng tuân lệnhâ€.
Cá»u Tinh Truy Hồn Hầu Chấn PhÆ°Æ¡ng lại nói:
“Cát huynh nói đúng lắm, huynh đệ cÅ©ng nguyện ra hết sức vì võ lâmâ€.
Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° nhìn anh em há» NgÅ©, mặt tá» vẻ lo lắng. Nhất Chưởng Trấn Tam TÆ°Æ¡ng NgÅ© Tông Hán, Truy Phong Äiêu NgÅ© Tông NghÄ©a Ä‘Æ°a mắt nhìn nhau, cả hai đứng dáºy nói:
“Huynh đệ chúng tôi cung kÃnh nháºn lệnh của đại sÆ°â€. Thiên Phong đạo trưởng và Tam Kiếm Nhất Bút TrÆ°Æ¡ng Phụng Các cÅ©ng đứng dáºy:
“Thân pháp Thất Tinh Tuần Hình của Sá» huynh từ lâu đã vang danh thiên hạ, bá»n chúng tôi được há»c môn tuyệt kỹ nà y, cảm thấy rất vinh hạnhâ€.
Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° thầm thở pháp, quay đầu lại nhìn Tụ Thủ Tiá»u Ẩn:
“Không biết tráºn thế Thất Tinh Äá»™n Hình của Sá» huynh mất bao lâu thì nhuần nhuyá»…n?†Tụ Thủ Tiá»u Ẩn hÆ¡i mỉm cÆ°á»i:
“Äiá»u nà y rất khó nói, nếu muốn biến hóa vô cùng thì phải mất mÆ°á»i năm, nếu muốn phối hợp khắc địch thì bảy ngà y đã coi nhÆ° đủâ€. Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° Ä‘á»™t nhiên đứng dáºy, nói:
“Trong chùa đã chuẩn bị nÆ¡i nghỉ ngÆ¡i cho các vị, các vị từ xa đến đây chắc là đã mệt má»i, trÆ°á»›c tiên hãy nghỉ ngÆ¡i má»™t đêm, sáng mai lại má»i các vị cùng bà n chuyện lá»›nâ€. Nói xong thì phất tay ra ngoà i cá»a, bảy tám tiểu hòa thượng bÆ°á»›c và o chia nhau dẫn Ä‘Æ°á»ng, Ä‘Æ°a quần hà o đến nÆ¡i ở. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam và Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng được má»™t tiểu hòa thượng Ä‘Æ°a đến má»™t gian nhà im ắng, tiểu hòa thượng ấy chắp tay nói:
“NÆ¡i nà y có hai căn phòng Äông Tây, xin má»i hai vị má»—i ngÆ°á»i chá»n má»™t phòngâ€.
Té ra quy định của chùa Thiếu Lâm rất nghiêm ngặt, phụ nữ không được và o trong chùa, đây là phân viện của chùa Thiếu Lâm tại Äông Nhạc, tuy không nghiêm khắc nhÆ° ở chùa Thiếu Lâm, nhÆ°ng cÅ©ng không cho nam nữ cùng ở chung.
Trái tim của Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng từ lâu đã thuá»™c vá» tình lang, cho nên có Ä‘iá»u không hiểu chuyện giữa nam nữ, lại thêm từ nhá» sống trong cảnh vắng vẻ, không biết lá»… giáo ở chốn phà m tục nhÆ° thiếu nữ bình thÆ°á»ng. Nà ng nghe xong tiểu hòa thượng nói thì ngạc nhiên, thế rồi nhoẻn miệng cÆ°á»i, nhìn PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam nói:
“Tiểu hòa thượng tháºt lắm chuyện!†PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam Ä‘á» á»ng mặt vì mấy câu nói của tiểu hòa thượng ấy, Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng thấy mặt chà ng Ä‘á» á»ng, ngÆ°á»i ngẩn ra, cÅ©ng không biết trong lòng chà ng giáºn hay vui, thế rồi nắm tay chà ng nói:
“Nam ca ca, huynh Ä‘ang nghÄ© gì?†PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam Ä‘ang rầu rÄ©, nghe nà ng há»i nhÆ° thế thì thở dà i má»™t tiếng nói:
“Chúng ta cứ gần gÅ©i nhÆ° thế nà y mãi, tháºt sá»± không phải là cách ...†Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng nói:
“Äúng thế! Sau khi là m xong má»i chuyện, chúng ta hãy tìm má»™t nÆ¡i có cảnh sắc đẹp đẽ mà sinh sống, mấy ngà y hôm nay muá»™i cÅ©ng nghÄ© đến chuyện nà y ...â€.
má»™t là n gió thổi qua, thổi bay mái tóc lòa xòa trÆ°á»›c trán nà ng, khuôn mặt của nà ng lá»™ vẻ e thẹn chÆ°a bao giá» có, nà ng cháºm rãi cúi đầu nhìn xuống.
PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam giáºt mình, nói:
“Mấy ngà y nay muá»™i Ä‘ang nghÄ© gì?†Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng nhắm hai mắt, cháºm rãi ngẩng đầu lên nói:
“Huynh tháºt sá»± không biết sao?†lúc nà y nà ng vừa thẹn vừa mừng, lá»i nói thì cứ ấp úng. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam chỉ liếc chứ không dám nhìn lâu, vá»™i và ng quay Ä‘i, nói:
“Huynh là m sao biết tâm sá»± của muá»™i?â€.
Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng nhá»n miệng cÆ°á»i:
“Huynh đấy! Huynh có lúc thông minh hÆ¡n ngÆ°á»i, nhÆ°ng có lúc tháºt là ngốc, muá»™i Ä‘ang nhá»› đến lá»i của gia gia!†PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam thầm nhủ:
“Tình nghÄ©a ông già ấy đối vá»›i mình nặng nhÆ° núi, trong vòng ná»a tháng mà đã giúp mình trở thà nh má»™t cao thủ trong võ lâm, chỉ Ä‘iểm nà y, mình cÅ©ng không thể đối xá» tệ vá»›i ngÆ°á»i thân duy nhất trên Ä‘á»i của ông ta†thế rồi nà ng nói:
“Muá»™i Ä‘ang nhá»› lá»i nà o của Trần lão tiá»n bối?†Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng nói:
“Gia gia bảo muá»™i là má»™t thiếu nữ, thế nhÆ°ng Ä‘em thân và o chốn giang hồ là điá»u bất tiện, lúc ấy muá»™i không nghe, giỠđây nhá»› lại thá»±c sá»± chẳng sai tý nà oâ€. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam kêu ồ má»™t tiếng:
“Giang hồ hiểm trá vô cùng, đúng là thân nữ nhi không nên bôn baâ€. Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng nói:
“Chao ôi! GiỠđây muá»™i má»›i hối háºn tại sao đã há»c võ công, nếu muá»™i không biết võ công thì cÅ©ng nhÆ° các thiếu nữ khác, có thể yên tâm ở trong nhà , chăm chồng dạy con, dặt áo nấu cÆ¡mâ€.
PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam nghe thế thì hÆ¡i giáºt mình, cÆ°á»i rằng:
“Má»—i ngÆ°á»i má»—i cảnh ngá»™, sÆ° muá»™i không phải là ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng, cuá»™c sống Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không thể bì vá»›i ngÆ°á»i bình thÆ°á»ngâ€. Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng cÆ°á»i nói:
“Muá»™i là m sao, khác gì vá»›i thiếu nữ nhà khác?†nà ng nhẹ nhà ng ngả lên ngÆ°á»i PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam, mặt lá»™ vẻ e thẹn, tá»±a nhÆ° vui mà không phải vui.
PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam vốn muốn đẩy nà ng ra, nhÆ°ng thấy nà ng từ từ nhắm mắt lại, tá»±a nhÆ° biết chắc rằng PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam không đẩy nà ng ra. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam giáºt mình, nhủ thầm:
“GiỠđây nà ng bÆ¡ vÆ¡ trÆ¡ trá»i, chẳng nÆ¡i nÆ°Æ¡ng tá»±a, đã coi mình là ngÆ°á»i thân duy nhất, lúc nà y nếu mình đẩy nà ng ra chỉ e là m nà ng Ä‘au lòngâ€. Y nghÄ© ấy lÆ°á»›t qua, thế rồi nói nhá»:
“Mấy ngà y hôm nay, chúng ta vẫn chÆ°a được nghỉ ngÆ¡i, lúc nãy lại Ä‘á»™ng thủ vá»›i ngÆ°á»i ta, chắc sÆ° muá»™i đã mệt má»iâ€. Thế rồi Ä‘Æ°a tay đỡ nà ng dá»±a lên vai phải của mình.
Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng Ä‘á»™t nhiên mở mắt nói:
“Nam ca ca, thiếu nữ áo trắng lúc nãy là ngÆ°á»i thế nà o vá»›i huynh? Hình nhÆ° huynh quen biết vá»›i rất nhiá»u thiếu nữ?â€.
PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam không ngá» nà ng chợt há»i má»™t câu nhÆ° thế, nhất thá»i sững ra, cÆ°á»i rằng:
“Khi còn ở núi Cá»u Cung, huynh đã có duyên gặp mặt và i lần vá»›i nà ng cho nên đôi bên Ä‘á»u quen biếtâ€. Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng nói:
“Nà ng đối xỠvới huynh có tốt không?†Phương Triệu Nam nói:
“Nà ng có Æ¡n cứu mạng vá»›i ta!†Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng chợt quay mặt lại, chá»›p mắt há»i:
“Tại sao nà ng lại cứu huynh?†PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam bị nà ng há»i đến ná»—i chẳng tìm lá»i nà o đáp được, thế là đứng ngây ngÆ°á»i ra.
Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng chợt nhoẻn miệng cÆ°á»i:
“Muá»™i phải cảm tạ nà ng vá»›i đúng, nếu chẳng phải nà ng cứu huynh chỉ e chúng ta đã không gặp nhauâ€. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam nghe nà ng nói thế thì trong lòng cảm Ä‘á»™ng lắm nhÆ°ng lại e ngại, thầm nghÄ© rằng:
“Nà ng là ngÆ°á»i yêu ghét rõ rà ng, hình nhÆ° không phải là kẻ dá»… dãi ...†Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng thấy chà ng vẫn cúi đầu trầm tÆ°, im lặng chẳng nói gì, trong lòng sinh ra cảm giác bất an, thì thầm há»i:
“Nam ca ca, phải chăng muá»™i đã nói sai Ä‘iá»u gì?†PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam nói:
“Không có!†Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng nói:
“Váºy tai sao huynh không lên tiếng?†PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam nói:
“Huynh Ä‘ang nghÄ© phải nói thế nà o đây!†Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng định tiếp lá»i, chợt nghe má»™t tiếng ho rất lá»›n. Quay đầu nhìn lại chỉ thấy hai tiểu hòa thượng mặt mà y thanh tú, má»—i ngÆ°á»i trong tay bÆ°ng má»™t khay trà đi và o trong hai căn phòng rồi lui ra.
Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng nhìn bóng hai ngÆ°á»i ấy khuất dần má»›i cÆ°á»i nói:
“Hòa thượng trong chùa sao mà nhiá»u quy củ thếâ€. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam nói:
“Giá»›i quy trong chốn cá»a Pháºt rất nghiêm khắc, chúng ta là m khách ở đây Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên phải tuân theo gia quy của ngÆ°á»i ta, mau chóng hãy chá»n má»™t phòng, chúng ta hãy nên nghỉ ngÆ¡i, có chuyện sau nà y hãy tÃnh tiếp!†Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng gáºt nhẹ đầu:
“Khi tá»· thà kiếm thuáºt vá»›i lão già chá»™t mắt, sÆ° huynh đã tốn rất nhiá»u công lá»±c, cÅ©ng nên nghỉ ngÆ¡i sá»›m!â€.
nói rồi cháºm rãi bÆ°á»›c và o căn phòng bên trái.
PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam nhìn nà ng bÆ°á»›c và o trong phòng rồi má»›i xoay ngÆ°á»i bÆ°á»›c và o căn tịnh thất bên phải, căn phòng bà y biện rất Ä‘Æ¡n giản nhÆ°ng sạch sẽ, trên cái giÆ°á»ng gá»— thông sát vách đã chuẩn bị sẵn má»n gối, trên cái bà n bằng tre đặt ở cá»a sổ đã có bình trà và má»™t ly trà . PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam bất giác cÆ°á»i, thầm nhủ:
“Những hòa thượng nà y đã quá cẩn tháºn, không cho nam nữ ở cùng thì cứ nói má»™t tiếng, cả chén trà cÅ©ng chỉ Ä‘em đến má»™t cái. Nếu có ngÆ°á»i đến thăm, cả chén trà đãi khách cÅ©ng chẳng cóâ€.
Äang suy nghÄ© thì đã bÆ°á»›c đến phÃa trÆ°á»›c cái bà n tre, thuáºn tay bÆ°ng bình trà , rót má»™t ly trà rồi uống, sau đó cháºm rãi ngồi xuống giÆ°á»ng váºn khà điá»u tức. Khà huyết Ä‘i má»™t vòng trong toà n thân thì tinh thần đã tốt hÆ¡n nhiá»u. Rồi chà ng thay áo nằm xuống, nhá»› lại nhiá»u chuyện xảy ra trong mấy tháng nay. Chỉ cảm thấy tất cả nhÆ° má»™t cÆ¡n mÆ¡, trông rất kỳ dị thần bÃ, lại vừa rất căng thẳng.
Tà i sản của ngocvosong1986
26-04-2008, 06:34 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 960
Thá»i gian online: 1 ngà y 14 giá» 25 phút
Thanks: 0
Thanked 156 Times in 8 Posts
Hồi 19
Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng đêm mÆ°a nhá»› tình
PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam nhá»› đến ông già gù đã chết, tại sao ông ta có võ công tuyệt thế mà lại không tá»± trị vết thÆ°Æ¡ng cho mình đến ná»—i phải chịu nổi Ä‘au khổ dà y vò trong mấy mÆ°Æ¡i năm? Tại sao trong ngÆ°á»i mang bệnh mà còn đến núi Cá»u Cung tìm tung tÃch Huyết Trì đồ? Ông ta tá»±a nhÆ° mang trong ngÆ°á»i mối huyết hải thâm thù, lại sợ có ngÆ°á»i phát hiện nÆ¡i ẩn thân, tại sao không chịu cho ngÆ°á»i thân duy nhất của ông biết gia thế, lại sắp xếp cho nà ng rất nhiá»u chuyện kỳ dị. Äó là bảo nà ng dùng má»™t cây thoa gãy đến đầm Hắc Long để đòi lại cây long thiệp kiếm.
Cha mẹ Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng ở đâu? Dù đã chết cÅ©ng phải cho nà ng biết nÆ¡i chôn thân? ... Còn chiêu kiếm Xảo Äoạt Tạo Hóa mà chà ng dùng đã bị Tiêu Dao Tá» cho rằng là môn tuyệt há»c của ả yêu phụ năm xÆ°a. Chiêu kiếm uy lá»±c kinh ngÆ°á»i nà y tá»±a nhÆ° đã khiến cho tÃnh cách của Tiêu Dao Tá» thay đổi, nếu ông ta nói không sai, chắc chắn ông già nà y có ná»—i khổ không thể cho ngÆ°á»i ta biết. Chà ng lại nhá»› đến nà ng Mai Giáng Tuyết xinh đẹp tuyệt trần nhÆ°ng mặt lạnh nhÆ° băng, chà ng cÅ©ng nhá»› đến Tụ Thủ Tiá»u Ẩn vì hà nh Ä‘á»™ng của Mai Giáng Tuyết mà đã hối háºn vá» những lá»—i lầm của mình. Còn thần y Ngôn Lăng Phủ đáng thÆ°Æ¡ng thì vẫn chìm trong cÆ¡n Ä‘iên dại ... Tất cả những chuyện chà ng gặp trong mấy tháng qua Ä‘á»u hiện rõ rà ng lên trong đầu.
Trong lúc xuất thần, chợt nghe má»™t tiếng A di Ä‘Ã Pháºt vang lên ở trÆ°á»›c giÆ°á»ng.
Äịnh thần nhìn lại, chà ng thấy má»™t tiểu hòa thượng Ä‘ang đứng chắp tay đứng đó hai thÆ°á»›c. Chà ng chỉ lo nhá»› lại những chuyện vừa xảy ra, không há» biết tiểu hòa thượng ấy đã đến bên cạnh từ lúc nà o, thế rồi ngồi dáºy nói:
“Tiểu sÆ° phụ có chuyện gì?â€.
Tiểu hòa thượng ấy cúi ngÆ°á»i đáp:
“Gia sÆ° má»i tiểu thà chủ đến phòng phÆ°Æ¡ng trượng gặp gỡ, có chuyện cần thỉnh giáo!†PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam nói:
“Là m phiá»n tiểu sÆ° phụ gá»i Trần cô nÆ°Æ¡ng má»™t tiếng ...†tiểu hòa thượng hạ giá»ng nói:
“Gia sÆ° chỉ má»i má»™t mình tiểu thà chủâ€.
Phương Triệu Nam ngạc nhiên:
“Chỉ má»™t mình tại hạ Æ°?†tiểu hòa thượng cung kÃnh đáp:
“Thà chủ yên tâm, tiểu tăng theo sÆ° phụ đã lâu, chÆ°a bao giá» nghe sai má»™t câuâ€. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam cảm thấy nghi ngá», nhủ rằng:
“Chả lẽ há» nghi ngá» mình, muốn tách mình và sÆ° muá»™i ra để giảm thá»±c lá»±c rồi chia nhau Ä‘á»™ng thủ?†trong lòng tuy nghi ngá», nhÆ°ng bá» ngoà i vẫn bình tÄ©nh, mỉm cÆ°á»i rằng:
“Tiểu sÆ° phụ năm nay bao nhiêu tuổi?†tiểu hòa thượng ấy rất lanh lẹ, tá»±a nhÆ° đã thấy PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam nghi ngá», thế rồi mỉm cÆ°á»i nói:
“Tiểu tăng năm nay đã mÆ°á»i lăm tuổi, thà chủ hãy yên tâm, gia sÆ° là ngÆ°á»i nhân từ, là m việc quang minh chÃnh đại, tiểu thà chủ cứ việc Ä‘i, quyết chẳng có hà nh Ä‘á»™ng gì bất lợi đối vá»›i tiểu thà chủâ€. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam bị y nói trúng tim Ä‘en, thế là cảm thấy ái ngại, nhủ rằng:
“Phái Thiếu Lâm nổi danh trên giang hồ, ông ta là phÆ°Æ¡ng trượng chùa Thiếu Lâm chắc không đến ná»—i dùng thủ Ä‘oạn hạ lÆ°u đối phó vá»›i chúng ta, dù biết rõ có mai phục, mình cÅ©ng không nên tá» ra yếu hènâ€. Thế rồi cất bÆ°á»›c ra ngoà i.
Tiểu hòa thượng ấy vượt lên phÃa trÆ°á»›c dắt Ä‘Æ°á»ng cho PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam, Ä‘i qua khoảnh sân, men theo con Ä‘Æ°á»ng bằng đá trắng, Ä‘i thẳng vá» phÃa trÆ°á»›c. Äi hai góc phòng thì đến má»™t tòa lầu kinh. Tiểu hòa thượng ấy chắp tay, lui qua má»™t bên nói:
“Gia sÆ° Ä‘ang chỠở phÃa trong, tiểu tăng không được tá»± tiện và o bên trong, xin má»i thà chủ!â€.
PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam thấy hai cánh cá»a mà u Ä‘en ná»a đóng ná»a mở, không thể nhìn được và o bên trong, hÆ¡i chần chừ, quay mặt sang nói vá»›i tiểu hòa thượng:
“Tại hạ tuy không phải là đệ tá» của cá»a Pháºt, nhÆ°ng không đến ná»—i không thể biết thanh quy của chốn tá»± viện, nhÆ°ng không hiểu sao phòng phÆ°Æ¡ng trượng lại ở trong Tà ng Kinh lâu nhÆ° thế nà y?†tiểu hòa thượng ấy Ä‘á» mặt nói:
“Tiểu tăng đã lỡ lá»i, thà chủ đừng để trong lòng, nÆ¡i nà y là phân viện của chùa Thiếu Lâm tại Äông Nhạc, không phải là bổn viện tại Tung SÆ¡n, gia sÆ° Ä‘ang ở trong Tà ng Kinh lâuâ€. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam thầm nhủ:
“CÅ©ng đúng, nghe đồn rằng Tà ng Kinh lâu là nÆ¡i cá»±c kỳ quan trá»ng trong chốn chùa chiá»n, phÆ°Æ¡ng trượng của chùa Thiếu Lâm ở trong Tà ng Kinh lâu cÅ©ng chẳng phải là chuyện lạ gì ...â€.
Chà ng Ä‘ang suy nghÄ© thì hai cánh cá»a sÆ¡n mà u Ä‘en Ä‘á»™t nhiên mở to ra, hai nhà sÆ° tuổi khoảng tam tuần, lÆ°ng cắm giá»›i Ä‘ao sánh vai bÆ°á»›c ra, cùng chắp tay nói:
“Tệ phÆ°Æ¡ng trượng đợi ngà i đã lâuâ€. Nói xong thì má»—i ngÆ°á»i thối lui má»™t bÆ°á»›c, cúi mình nhÆ°á»ng khách. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam hÆ¡i gáºt đầu, bÆ°á»›c thẳng và o trong phòng.
Äi được năm sáu bÆ°á»›c, đến nÆ¡i chân cầu thang, chà ng bất nhất chần chừ nhủ thầm:
“Tà ng Kinh lâu là nÆ¡i quan trá»ng trong chùa, nếu mình tá»± tiện xông lên, Ä‘i nhầm thì chỉ e chẳng hay ho gìâ€. Trong lòng hÆ¡i do dá»±, chân thì ngừng bÆ°á»›c.
Chợt nghe má»™t tiếng Pháºt hiệu, bên tai vang lên tiếng cÆ°á»i của Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ°:
“Tiểu thà chủ trẻ tuổi mà già dặn, thá»±c khiến cho lão nạp kÃnh phụcâ€. Tiếng vừa dứt, cánh cá»a bên cạnh cầu thang đã mở ra, phÆ°Æ¡ng trượng thiá»n sÆ° chắp tay mỉm cÆ°á»i đứng ở đấy. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam thấy bên trong cánh cá»a tối Ä‘en, lòng nhủ thầm:
“Chùa chiá»n là nÆ¡i trang nghiêm, không biết sao lại có má»™t căn máºt thất thế nà y?â€.
thế rồi nghiêm mặt nói:
“Lão thiá»n sÆ° cho gá»i tại hạ, không biết có gì căn dặn?†Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° đã sá»›m hiểu PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam nghi ngá» Ä‘iá»u gì, vì thế ông ta mỉm cÆ°á»i nói:
“Tiểu thà chủ nhìn thấy Tà ng Kinh lâu nà y của chúng tôi có nhiá»u cá»a, chắc là trong lòng đã nghi ngá», lát ná»a lão phu sẽ từ từ nói rõ nguyên nhân, má»i và o trong ngồi xuống, lão nạp còn có chuyện thỉnh giáoâ€. Nói xong lách ngÆ°á»i nhÆ°á»ng ra má»™t lối.
PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam ưỡn ngá»±c bÆ°á»›c sải vá» phÃa trÆ°á»›c, chà ng tuy tinh mắt nhÆ°ng chẳng thấy gì cả, Ä‘i được sáu bảy ngã rẽ thì trÆ°á»›c mắt sáng bừng lên. Chỉ thấy trong căn đại sảnh, Tiêu Dao Tá» Ä‘ang ngồi ở đấy, bên cạnh ông ta là Ngôn Lăng Phủ tay cầm gáºy trúc. Bá»™ dạng giở Ä‘iên giở dại của ông ta vẫn chÆ°a hết, ông ta ngồi ngay ngắn trên ghế, bá»™ mặt ngẩn ngÆ¡, PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam bÆ°á»›c và o trong sảnh, ông ta chẳng thèm quay đầu lại.
Ở má»™t góc sảnh có má»™t cái kim đỉnh, khói thÆ¡m từ trong kim đỉnh bốc ra, mùi u hÆ°Æ¡ng trà n ngáºp trong phòng. Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° bÆ°á»›c tá»›i trÆ°á»›c rồi nói:
“Tiểu thà chủ ngà y đêm Ä‘i Ä‘Æ°á»ng đã mệt nhá»c, lão nạp vốn không nên quấy nhiá»…u nữa nhÆ°ng có má»™t và i chuyện thắc mắc, cho nên Ä‘Ã nh phải má»i thà chủ đến đâyâ€. Vừa nói thì vừa ngồi xuống chá»—.
Phương Triệu Nam trả lễ, ngồi xuống rồi nói:
“Không biết đại sÆ° có gì dạy bảo, nếu tại hạ có thể nói được thì quyết không giấu giếmâ€. Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° nói:
“Lá»i của lão nạp có lẽ có và i chá»— thất thố, song đây không phải là chuyện má»™t hai ngÆ°á»i chết mà là hà o kiếp của võ lâm, mong tiểu thà chủ có thể nghÄ© đến đại cuá»™c mà trả lá»iâ€. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam nói:
“Má»i lão thiá»n sÆ° cứ há»i!†Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° thấy chà ng rốt cuá»™c vẫn không chịu hứa trả lá»i những Ä‘iá»u đã biết, chỉ thở dà i nhẹ má»™t tiếng rồi nói:
“Ông già tay cầm gáºy trúc nà y có phải là Ngôn Lăng Phủ không?â€.
Phương Triệu Nam nói:
“Äúng váºy, vãn bối đã từng Ä‘Ã m đạo vá»›i ông ta rất lâu, cho nên không thể nhìn lầm đượcâ€. Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° nói:
“Tiểu thà chủ có thể kể lại tình huống đã gặp Ngôn Lăng Phủ không?†Phương Triệu Nam hơi trầm tư rồi nói:
“Äược thôi!†thế rồi kể hết những chuyện có liên quan đến Ngôn Lăng Phủ.
Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° mỉm cÆ°á»i:
“Thà chủ trả lá»i rất mau mắn, lão nạp rất cảm kÃchâ€. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam nói:
“Äâu dám, đâu dám, không biết đại sÆ° có gì há»i nữa chăng?†Tiêu Dao Tá» Ä‘á»™t nhiên chen và o nói:
“Ả thiếu nữ áo trắng có thá»±c sá»± là ngÆ°á»i trong Minh Nhạc không?†PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam nói:
“Theo vãn bối biết nà ng quả thá»±c là đệ tá» của Nhạc chủ Minh Nhạc!†Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° hạ giá»ng niệm má»™t tiếng A di Ä‘Ã Pháºt, nói:
“Lão nạp vốn không nên Ä‘em lòng tiểu nhân mà nghi ngá» ngÆ°á»i khác, nhÆ°ng vì sá»± việc quá lá»›n lao, Ä‘Ã nh phải há»i mấy câu. Thiếu nữ áo trắng ấy không biết có quan hệ gì vá»›i tiểu thà chủ?â€.
Phương Triệu Nam nhủ thầm:
“Hai chữ thiếp Tuyết nà ng viết trên mảnh vải trắng, Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° đã thấy, nếu mình còn giấu giếm thì sẽ khiến cho há» cà ng nghi ngá», chi bằng cứ nói thẳng ra cho xongâ€. Y nghÄ© ấy lÆ°á»›t qua, thế rồi nói:
“Chắc là sau khi nhìn thấy tên của nà ng, đại sÆ° đã nghi ngá», tháºt ra chuyện nà y rất buồn cÆ°á»i, khiến cho vãn bối khó mà kể lại đượcâ€. Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° nói:
“Lão nạp không có ý xen và o chuyện riêng của ngÆ°á»i ta, trong lòng cÅ©ng cảm thấy bất an ...â€.
PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam mỉm cÆ°á»i, nói tiếp:
“Äiá»u đó cÅ©ng không cần, nà ng chẳng qua chỉ là má»™t lúc bốc đồng, tá»± quyết định chuyện hôn nhân, tháºt ra ngÆ°á»i trong Minh Nhạc đã quen thói dâm loạn, vãn bối sao có thể cùng má»™t giuá»™c vá»›i nà ng?†Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° nhắm hai mắt, nghiêm mặt nói:
“Hai chữ trinh tiết đức hạnh đối vá»›i nữ nhi còn quan trá»ng hÆ¡n cả tÃnh mệnh, sao có thể dá»… dà ng khinh miệt? Theo lão nạp thấy, thiếu nữ áo trắng ấy dung mạo Ä‘oan chÃnh, ngÆ°á»i vẫn chÆ°a lấm bùn nhÆ¡ thà chủ đừng nên nói thế!†PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam mỉm cÆ°á»i:
“Chẳng có tam mai lục trÆ°ng, chỉ mấy câu nói bằng miệng thì là m sao có thể cho là tháºt?â€.
Chà ng thấy Tiêu Dao TỠnói với vẻ rất thà nh thực:
“Lệnh cha mẹ, lá»i mai mối chỉ là chuyện thế tục, võ lâm chúng ta má»™t lá»i hứa nặng nhÆ° ngà n và ng, mãi mãi không thay đổi, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là khác!â€.
Phương Triệu Nam hơi ngạc nhiên, nhủ thầm:
“Kỳ lạ tháºt? Sao hai vị cao nhân đức cao vá»ng trá»ng, danh lừng võ lâm lại nói đến chuyện nam nữ, mà lá»i nói thì rất nghiêm túc, chân thà nh ...â€.
Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° chợt chắp tay mỉm cÆ°á»i:
“Lão nạp từ năm tuổi đã và o chùa, chÃn tuổi đã thà phát, mÆ°á»i má»™t tuổi đã may mắn được chá»n là m đệ tá» của chưởng môn Ä‘á»i trÆ°á»›c, chẳng há» biết chuyện yêu Ä‘Æ°Æ¡ng của nam nữ, vốn không nên nhiá»u lá»i, nhÆ°ng vì chuyện nà y liên quan đến võ lâm chúng ta, vì thế lão nạp Ä‘Ã nh phải há»i thêm má»™t câu, bởi vì tình nà ng tháºt hay giả có liên hệ rất lá»›n đối vá»›i võ lâm chúng taâ€. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam nhÃu mà y:
“Xin thứ cho vãn bối ngu muá»™i, không hiểu hà m ý của lão thiá»n sÆ°â€.
Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° lấy ra tấm khăn, trải ở trên bà n nói:
“Tấm khăn nà y là bản đồ của vị cô nÆ°Æ¡ng đó để lại, bên trong tấm khăn có mảnh giấy kể lại những chuyện tà n khốc trong Minh Nhạc, thà chủ hãy Ä‘á»c qua rồi tÃnh tiếpâ€.
PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam cúi đầu, chỉ thấy trong má»™t sÆ¡n cốc có trồng đầy cây cối, nhÆ°ng hình dạng của đóa hoa thì chÆ°a bao giá» thấy, ở giữa có má»™t bãi cá» Ä‘á» tám chữ nhá»:
“Trong cốc Tuyệt mệnh, có tiệc Chiêu Hồn, há»… đến dá»± há»™i, có Ä‘i không vá»â€.
Xung quanh là vách núi nhô cao chứ chẳng có gì cả. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam nhìn má»™t hồi lâu, chẳng thấy Ä‘iá»u gì nguy hiểm, nén không được há»i:
“Lão thiá»n sÆ° há»c rá»™ng hiểu nhiá»u, không biết đã nhìn ra chá»— nà o đáng nghi trong tấm bản đồ nà y?†Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° lắc đầu chép miệng:
“Lúc ban đầu lão nạp còn tưởng có Ä‘iá»u gì kỳ lạ cho nên má»i Tiêu lão tiá»n bối đến cùng nghiên cứu. Nà o ngá» má»™t lúc lâu vẫn không tìm ra Ä‘iểm đáng nghi, nhÆ°ng hình dạng của đóa hoa khiến cho lão nạp nghi ngá», lão nạp từ nhỠđã sống trong chùa Thiếu Lâm, gia sÆ° lại rất thÃch trồng hoa và cây cá», trong chùa Thiếu Lâm tuy không dám nói có đầy các loại kỳ hoa dị thảo trong thiên hạ, nhÆ°ng lão nạp Ä‘á»u đã nhìn thấy các loại hoa, dù không nhìn thấy cÅ©ng đã nghe ngÆ°á»i ta nói đến. NhÆ°ng hình dạng của hoa ở đây không giống nhÆ° thÆ°á»ng tình, chắc trên đóa hoa có Ä‘iá»u gì khác lạ, nếu là các loại ám khà nhÆ° Ä‘á»™c thủy, Ä‘á»™c tiá»…n thì chẳng có Ä‘iá»u gì đáng lo! â€.
Tiêu Dao TỠnói:
“Lão hủ ẩn cÆ° trong chốn thâm sÆ¡n, biết rất nhiá»u các loại kỳ hoa dị thảo, nhÆ°ng chÆ°a bao giá» thấy loại hoa nà y, nay đã xác định Nhạc chủ của Minh Nhạc chÃnh là mụ yêu phụ đã sá» dụng Thất Xảo Thoa năm xÆ°a, nếu quả tháºt là mụ ta, chắc chắn trên những cà nh hoa hoặc cây cối ở đây chẳng có vấn Ä‘á» gì ...†ông ta hÆ¡i trầm ngâm rồi nói:
“Song trong Tuyệt Mệnh cốc ngoại trừ trồng hoa và cây cối, chẳng thấy có sắp đặt gì khác, Ä‘iá»u nà y khiến cho ngÆ°á»i ta rất thắc mắcâ€.
Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° nhẹ nhà ng tách tấm vải ra, rút ra má»™t phong thÆ° đã được đóng kÃn, Ä‘Æ°a cho PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam rồi nói:
“Trên phong thÆ° nà y có Ä‘á» mấy chữ phải Ä‘Æ°a cho thà chủ táºn tay mở, lão nạp không dám tá»± tiệnâ€. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam nháºn lấy bức thÆ°, trên bức thÆ° có Ä‘á»:
“PhÆ°Æ¡ng lang Ä‘Ãch thân mở raâ€. Thế rồi chà ng giáºt mình, ngẩn ra má»™t hồi rồi má»›i tiếp tục nhìn xuống, phÃa dÆ°á»›i có Ä‘á» rằng:
“Vá»ng môn hà n thiếp Mai Giáng Tuyết kÃnh gá»iâ€. Kiểu xÆ°ng hô cung kÃnh nà y, từng chữ nhÆ° Ä‘ao đâm và o trong tim PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam, chà ng thầm nhủ:
“Xem ra nà ng đã coi chuyện kết thá» dÆ°á»›i trăng ở đầm Hà n Thủy là tháºtâ€. Thế rồi chà ng mở bức thÆ°, bên trong có má»™t tá» giấy mà u trắng, trên giấy Ä‘á» rằng:
“Thiếp từ nhá» tuy sống ở chốn lang sói, tai nghe mắt thấy toà n những Ä‘iá»u tà n khốc, nhÆ°ng má»™t chút thiên lÆ°Æ¡ng vẫn chÆ°a hết, lá»i mẹ dặn vẫn còn Ä‘áºm trong tim thiếp, chuyện trinh tiết tam tòng của nữ nhi vẫn còn vang bên tai, từ đêm kết thá» dÆ°á»›i trăng ở đầm Hà n Thủy, cuá»™c Ä‘á»i nà y thiếp đã là ngÆ°á»i của há» PhÆ°Æ¡ng, tiếc vì thân thiếp vẫn còn nhiá»u chuyện, e rằng không thể hầu hạ bên chà ng, nhÆ°ng vô háºu là má»™t trong ba Ä‘iá»u bất hiếu, thiếp đã vì chà ng nghÄ© đến chuyện nạp thiếp, Ä‘Ã n ông trên thế gian nà y đâu thiếu ngÆ°á»i tam thê tứ thiếp, chà ng không nên vì thiếp mà chần chừ ...†PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam nhìn song thì lắc đầu thở dà i:
“Toà n là những lá»i hoang Ä‘Æ°á»ng, tá»±a nhÆ° phải nhÆ°ng lại sai, khiến cho ngÆ°á»i ta khó hiểu ...†Tiêu Dao Tá» nhÃu mà y, nói tiếp:
“Bức thÆ° nói gì?â€.
PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam trong nhất thá»i không đáp được, chỉ Ä‘Ã nh lắc đầu thở dà i.
Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° nói:
“Thà chủ xem xong, nếu có gì đáng nghi, chúng ta sẽ bà n bạc vá»›i nhauâ€.
Phương Triệu Nam tiếp tục xem:
“Cạm bẫy trong Tuyệt Mệnh cốc, không ai có thể tưởng tượng nổi, cả thiếp cÅ©ng không biết, Ä‘Æ°á»ng xa mệt nhá»c, đã biết không thể là m gì được, cá»› gì phải lấy trứng chá»i đá, nếu Ä‘i cùng vá»›i ngÆ°á»i thì cÆ¡ há»™i sống còn sẽ rất Ãt, nay vì tình riêng thiếp mong chà ng đừng Ä‘i theo ngÆ°á»i, lòng nà y thiếp nguyện chúc phúc cho chà ng ...†PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam nhủ thầm:
“Nà ng đối vá»›i mình tình thâm ý trá»ng nhÆ° thế, mình lại không há» biết gìâ€. Tiếp tục xem, lá»i lẽ trong bức thÆ° chợt thay đổi:
“Chứng Ä‘iên cuồng của Ngôn Lăng Phủ tuy khó trị, nhÆ°ng cÅ©ng không đến ná»—i không còn hy vá»ng, nếu có thể chữa trị cho ông ta, tìm ra tung tÃch của Huyết Trì đồ, cứ theo bản đồ mà tìm di váºt của La Huyá»n, thì có thể cứu được võ lâm. NhÆ°ng thá»i gian ngắn ngủi, tết Äoan NgỠđã sắp đến, thiếp đã nghÄ© giùm cho chà ng, chi bằng hãy chia nhau lẩn trốn, tìm cách trị hết chứng Ä‘iên cuồng cho Ngôn Lăng Phủ rồi Ä‘i tim di váºt của La Huyá»n. NhÆ°ng chuyện nà y phải bà máºt, má»™t khi để lá»™ ra thì chẳng còn sinh cÆ¡, nếu chứng Ä‘iên cuồng của Ngôn Lăng Phủ không hết, váºy hãy sá»›m trừ khá» ngÆ°á»i nà y để gia sÆ° khá»i tìm được manh mối của Huyết Trì đồ. Theo thiếp biết, trÆ°á»›c khi gia sÆ° tìm được Huyết Trì đồ vẫn còn mấy phần e ngại, má»™t khi đã già nh được thì bà ta chẳng sợ gì trên thế gian nà y, ngÆ°á»i trong võ lâm chắc chắn sẽ rÆ¡i và o tay bà taâ€. Äến đây lá»i chợt hết, không biết cá»› gì nà ng không tiếp tục viết nữa.
PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam suy nghÄ© hồi lâu, Ä‘Æ°a bức thÆ° cho Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ°:
“Không ngá» Mai cô nÆ°Æ¡ng lại thà nh tháºt nhÆ° thế. Song giang hồ hiểm ác, lòng ngÆ°á»i khó lÆ°á»ng, là tháºt hay giả cÅ©ng rất khó Ä‘oán, đại sÆ° hiểu biết rõ rà ng, nên xá» lý thế nà o thì cứ toà n quyá»n quyết định, vãn bối ngu si tháºt khó phân biệt tháºt giảâ€.
Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° nháºn lấy bức thÆ°, xem kỹ má»™t hồi, nhÃu mà y rồi nói:
“Theo thÆ° nà y tá»±a nhÆ° là tháºt, nhÆ°ng chuyện nà y quan hệ trá»ng đại, trong má»™t lúc lão nạp cÅ©ng khó phân biệt. Tiêu lão tiá»n bối võ công và trà mÆ°u Ä‘á»u hÆ¡n lão nạp, có lẽ sẽ nháºn ra được tháºt giảâ€.
PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam thông minh hÆ¡n ngÆ°á»i, là m sao không hiểu ý Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ°, thế rồi má»›i mỉm cÆ°á»i nói:
“Tất cả Ä‘á»u do đại sÆ° là m chủâ€.
Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° trao bức thÆ° cho Tiêu Dao Tá», nói:
“Tiêu huynh hãy xem qua, lão nạp chỠđợi ý kiếnâ€. Tiêu Dao Tá» xem rất kỹ cà ng, má»™t hồi lầu rồi má»›i trao cho bức thÆ° lại cho Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° nói:
“TrÆ°á»›c mắt vẫn còn hai tháng nữa má»›i đến tết Äoan Ngá», nếu trong vòng má»™t tháng có thể tìm ra Huyết Trì đồ, chúng ta hãy chia nhau tìm di váºt của La Huyá»n. NhÆ°ng tia hy vá»ng nà y rất mong manh, chuyện quan trá»ng trÆ°á»›c mắt là phải trị bệnh cho Ngôn Lăng Phủâ€. Ông ta quay đầu nhìn sang, chỉ thấy Ngôn Lăng Phủ ngồi yên ở đấy, tá»±a nhÆ° chẳng nghe há» nói gì cả.
Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° trao bức thÆ° cho PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam nói:
“Ngôn Lăng Phủ vì mất bản đồ mà điên, chỉ e chẳng có thuốc nà o trị đượcâ€. Tiêu Dao Tá» nói:
“Äại sÆ° nói không sai, trÆ°á»›c tiên chúng ta hãy đả thông kinh mạch và huyệt đạo quan trá»ng trên ngÆ°á»i ông ta xem thừ rồi má»›i quyết định sauâ€. Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° trầm ngâm má»™t lúc rồi nói:
“TrÆ°á»›c khi bá» Ä‘i thiếu nữ áo trắng đã từng dặn lão nạp, nếu không nắm chắc phần thắng thì tốt nhất phải đến trÆ°á»›c kỳ hẹnâ€. Tiêu Dao Tá» nói:
“Chuyện đến Minh Nhạc rất khó quyết định, lão hủ sẽ đả thông kinh mạch huyệt đạo của Ngôn Lăng Phủâ€. Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° chắp tay nói vá»›i PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam:
“Là m phiá»n thà chủ lão nạp cÅ©ng rất ái ngại, chuyện cứu chữa Ngôn Lăng Phủ không dám phiá»n nữa, má»i thà chủ hãy quay vá» nghỉ ngÆ¡i! Nếu có gì cần, lão nạp sẽ sai ngÆ°á»i đến má»iâ€.
PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam đứng dáºy nói:
“Là m phiên hai lão tiá»n bốiâ€. Rồi xoay ngÆ°á»i bÆ°á»›c ra ngoà i.
Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° đứng dáºy, sánh vai bÆ°á»›c ra cùng vá»›i PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam:
“NÆ¡i giữ kinh của bất cứ chùa chiá»n nà o cÅ©ng Ä‘á»u phải xây dá»±ng kiên cố và bà máºt, phòng nà y lúc má»›i đầu ở nÆ¡i hoang vắng, vì muốn Ä‘á» phòng ngÆ°á»i và mãnh thú cho nên má»›i là m nhiá»u lá»›p cá»a nhÆ° thế nà yâ€. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam nói:
“Äại sÆ° đã quá tá»· mỉ, phái Thiếu Lâm danh dá»± thanh cao, vãn bối nà o dám Ä‘a nghiâ€. Chà ng Ä‘ang nói thì hai ngÆ°á»i đã bÆ°á»›c ra khá»i tà ng kinh lầu, Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° dừng bÆ°á»›c, chắp tay nói:
“Ngoà i Tà ng Kinh lâu sẽ có ngÆ°á»i dẫn Ä‘Æ°á»ng cho thà chủ, lão nạp không tiá»…n nữa!â€.
PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam vái dà i tạm biệt, lui ra khá»i cá»a, láºp tức có má»™t tiểu hòa thượng bÆ°á»›c tá»›i dẫn Ä‘Æ°á»ng, Ä‘Æ°a chà ng vá» phòng rồi má»›i chắp tay cáo lui. Chà ng nhìn qua chỉ thấy má»™t thiếu nữ toà n thân mặc đồ Ä‘en đứng dá»±a và o gốc tùng, gió đêm thổi tà áo của nà ng bay phất phÆ¡. Nà ng Ä‘ang suy nghÄ© chuyện gì đấy. Tiểu hòa thượng dắt PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam bÆ°á»›c và o mà nà ng không há» bÆ°á»›c. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam vừa nhìn thấy bóng dáng quen thuá»™c ấy thì đã biết là ai, cháºm rãi bÆ°á»›c tá»›i thì thầm:
“SÆ°Æ¡ng muá»™i muá»™i, muá»™i Ä‘ang nghÄ© gì?†thiếu nữ áo Ä‘en ấy chÃnh là Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng, nà ng cháºm rãi quay mặt ra, buồn bã nói:
“SÆ° huynh Ä‘i đâu đấy, muá»™i phải tìm huynh đến khổâ€. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam cÆ°á»i ái ngại:
“Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° sai ngÆ°á»i tìm huynh, bà n bạc má»™t chuyện quan trá»ng khiến cho sÆ° muá»™i phải chá» lâu, sao muá»™i không nghỉ ngÆ¡i?†Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng nói:
“Muá»™i vốn sắp ngủ nhÆ°ng chợt nhá»› lại má»™t chuyện vì thế chạy đến há»i huynh, nhÆ°ng lại không gặpâ€. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam nói:
“Chuyện gì quan trá»ng?†Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng nói:
“Muá»™i chợt nhá»› đến chuyện Huyết Trì đồ!â€.
Phương Triệu Nam thất kinh nói:
“Huyết Trì đồ thế nà o?†chà ng chỉ nghÄ© chuyện mình giấu Huyết Trì đồ trong ngÆ°á»i đã bị Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng biết cho nên trong lòng không yên. Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng thấy chà ng không đáp thế rồi lại nói:
“Huynh đã thấy Huyết Trì đồ chÆ°a?â€.
Phương Triệu Nam nhủ thầm:
“Bức Huyết Trì đồ hiện nay Ä‘ang ở trên ngÆ°á»i mình, nếu nói thá»±c vá»›i nà ng, chỉ e nà ng sẽ vô tình để lá»™ ra, nhÆ°ng không thể giấu nà ng đượcâ€. Suy nghÄ© rất lâu, tá»±a nhÆ° không biết đáp thế nà o. Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng Ä‘á»™t nhiên giÆ¡ tay lên Ä‘Æ°a trÆ°á»›c mặt PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam, nói:
“Nam ca ca, huynh có thấy ngón tay của muá»™i không?â€.
PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam mỉm cÆ°á»i nói:
“SÆ° muá»™i đừng lo lắng cho huynh, hãy mau nghỉ ngÆ¡i thôi!†Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng mỉm cÆ°á»i:
“Muá»™i còn tưởng huynh không nói chuyện nữa, muá»™i chẳng mệt tý nà o cả, lại thêm có tâm sá»± nên khó ngủâ€. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam nói:
“Chuyện nà y đã là m muá»™i khó ngủ?†Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng giÆ¡ tay, vuốt lại mái tóc rối:
“Lúc nãy trong Ä‘iện nghe ngÆ°á»i ta nhắc đến Huyết Trì đồ, muá»™i chợt nhá»› khi còn nhá», đã từng nghe gia gia kể lại chuyện nà y. NgÆ°á»i vốn không chịu cho muá»™i biết những chuyện nà y, nhÆ°ng không biết cá»› gì lại kể ra, đáng tiếc muá»™i không còn nhá»› kỹ nữa!†PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam vốn muốn vá» phòng sá»›m để suy nghÄ© xem nên xá» lý Huyết Trì đồ thế nà o, huống chi bản đồ nà y đã thuá»™c vá» Mai Giáng Tuyết, nếu không trả lại cho nà ng thì cÅ©ng thấy ái ngại, nhÆ°ng chuyện nà y quan hệ rất lá»›n, không phải là trò đùa, cho nên thà bá»™i Æ°á»›c chứ không thể dá»… dà ng trả lại cho nà ng. Lúc nà y nghe Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng nhắc, nén không được má»›i há»i:
“Trần lão tiá»n bối nói gì, sÆ° muá»™i có thể cho huynh biết không?â€.
Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng cÆ°á»i nói:
“Sao huynh há»i ngốc thế? Muá»™i không nói cho huynh biết thì tìm huynh là m gì?†PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam Ä‘Æ°a mắt nhìn xung quanh, nhủ thầm:
“Äây không phải là nÆ¡i nói chuyện, nhÆ°ng quy tắc trong chùa rất nghiêm, không thể kêu nà ng và o phòng được, chỉ Ä‘Ã nh ngồi xuống đâyâ€. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam cÆ°á»i nói:
“Váºy chúng ta hãy nói ở đây!†Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng mỉm cÆ°á»i, ngồi dá»±a xuống gốc tùng rồi nói:
“Nam ca ca, chúng ta có cần theo hỠđến Tuyệt Mệnh cốc không?†Phương Triệu Nam nói:
“Chuyện nà y vẫn chÆ°a quyết định được, cứ tùy cÆ¡ mà ứng biếnâ€. Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng cháºm rãi dá»±a ngÆ°á»i lên vai PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam:
“Khi gia gia kể chuyện Huyết Trì đồ, muá»™i chỉ má»›i mÆ°á»i hai tuổi, lúc đó ná»™i thÆ°Æ¡ng của ngÆ°á»i đã rất nghiêm trá»ng, ngÆ°á»i bảo rằng không còn sống được bao lâu nữa, ngoại trừ tìm Huyết Trì đồ, lúc ấy muá»™i rất ngạc nhiên, tưởng rằng Huyết Trì đồ là má»™t loại thuốc nà o đó, thế là cứ há»i cho ra lẽ ...†PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam nói:
“Không biết Trần lão tiá»n bối nói gì?†Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng nói:
“Gia gia nghe muá»™i há»i thì hình nhÆ° không muốn cho muá»™i biết, ngÆ°á»i trầm tÆ° má»™t lúc lâu má»›i kể lại chuyện Huyết Trì đồâ€. Nà ng quay mặt sang nhìn PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam rồi nói:
“Gia gia nói ngÆ°á»i vẽ nên bức Huyết Trì đồ nà y là má»™t vị cao nhân tiá»n bối, đáng tiếc muá»™i không nhá»› tên ông taâ€. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam nói:
“Trần lão tiá»n bối có gặp vị kỳ nhân nà y chÆ°a?â€.
Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng gáºt đầu:
“Äã gặp, gia gia tuy không bảo vá»›i muá»™i đã từng gặp ngÆ°á»i nà y, nhÆ°ng má»—i lần nhắc đến vẻ mặt của gia gia rất trang trá»ng, cùng kÃnh, nếu chÆ°a gặp qua thì là m sao tôn kÃnh ông ta nhÆ° thếâ€. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam mỉm cÆ°á»i:
“Mấy tháng nay, muá»™i đã hiểu biết nhiá»u hÆ¡n ...†Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng nghe chà ng khen ngợi, ở trong lòng rất vui sÆ°á»›ng, nhẹ lắc đầu nói:
“Chuyện muá»™i không biết rất nhiá»u! NhÆ°ng muá»™i sẽ để ý há»c ...†rồi đôi má nà ng Ä‘á» á»ng, nhìn PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam vá»›i đôi mắt đầy tình cảm. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam nhủ thầm:
“Nà ng đã xem mình là ngÆ°á»i thân duy nhất trên Ä‘á»i, nếu mình không đối xá» tốt vá»›i nà ng, chỉ e sẽ khiến nà ng Ä‘au lòng ...†NghÄ© đến đây, chà ng bất giác Ä‘Æ°a tay lên ôm nhẹ vai nà ng, cúi đầu nói:
“Muá»™i là ngÆ°á»i thông minh, chỉ cần há»c thì sẽ đượcâ€.
Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng nợ nụ cÆ°á»i vui sÆ°á»›ng, nói:
“Gia gia bảo vị ky nhân kia không những võ công tuyệt thế, mà y thuáºt cÅ©ng rất cao minh. Ông ta có nhiá»u loại thuốc quý để trị bệnh cho ngÆ°á»i khác, chÆ°a bao giỠđược trị bệnh thì không biết đã chịu Æ¡n ông ta, ông ta chỉ ầm thầm tặng thuốc cho ngÆ°á»i ta, sau nà y ông ta đã Ä‘á»™t nhiên quy ẩnâ€. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam nói:
“Váºy vị kỳ nhân ấy có còn sống trên Ä‘á»i không?†Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng lắc đầu:
“Äiá»u đó muá»™i không biết, vị tiá»n bối nà y không vì cá»› gì mà đã tuyệt tÃch, ngÆ°á»i Ä‘á»i Ä‘á»u không biết ông ta Ä‘i đâu. Sau đó trên giang hồ có lá»i đồn vá» Huyết Trì đồ, lúc đó gia gia không há» tin, sau nà y ngÆ°á»i đã táºn mắt thấy Huyết Trì đồ cho nên má»›i biết lá»i đồn không ngoa ...†nà ng nhẹ thở dà i má»™t tiếng rồi nói:
“Äây Ä‘á»u là chuyện mấy mÆ°Æ¡i năm trÆ°á»›c, lúc đó trên Ä‘á»i nà y vẫn chÆ°a có muá»™i!†PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam nghe nà ng nói thẳng thắn nhÆ° thế, không há» có ý kiêng dè, thế rồi thì thầm há»i:
“Gia gia có lấy Huyết Trì đồ không?†Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng nói:
“Không nhớ!
NhÆ°ng muá»™i nghÄ© ngÆ°á»i không lấy được, nếu đã lấy được tại sao không trị thÆ°Æ¡ng cho mình?â€.
Phương Triệu Nam nhủ thầm:
“Nói thế cÅ©ng đúng, nhÆ°ng chắc là ông ta đã thá»±c sá»± nhìn thấy Huyết Trì đồ, nhÆ°ng đã không già nh được Huyết Trì đồ cho mình, xem ra bức bản đồ nà y đã trải qua rất nhiá»u kiếp nạn ...†đột nhiên chà ng nhá»› lại cả nhà sÆ° phụ của mình, nếu ông ta không lấy được bức bản đồ cÅ©ng không đến ná»—i rÆ¡i và o tình cảnh thê thảm nhÆ° thế nà y ... chỉ nghe Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng thở dà i nhẹ má»™t tiếng rồi nói:
“Nam ca ca, muá»™i không nhá»› được, chúng ta đừng nói chuyện nà y nữa!†PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam cháºm rãi đứng dáºy:
“Muá»™i hãy từ từ nhá»›, nhá»› lại rồi kể cho huynh biếtâ€.
Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng đứng dáºy theo chà ng, nói:
“Muá»™i đã có má»™t chuyện không hiểu, không biết có thể nói cho huynh nghe không?†PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam nghe thế thì giáºt mình, nói:
“Chuyện gì cứ nói! Nói sai cÅ©ng không saoâ€. Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng từ từ cúi đầu, buồn bã nói:
“Không biết cá»› gì khi muá»™i gặp huynh và thiếu nữ áo trắng ấy đứng vá»›i nhau, trong lòng cảm thấy không yênâ€.
Phương Triệu Nam ngạc nhiên, nói:
“Chúng ta Ä‘i lại trên giang hồ, phải ứng phó vá»›i rất nhiá»u ngÆ°á»i, sau nà y muá»™i sẽ từ từ hiểu!†Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng chép miệng:
“Chao Æ¡i! Muá»™i cÅ©ng biết Ä‘iá»u đó là không nên nhÆ°ng khi thấy huynh Ä‘i cùng vá»›i thiếu nữ áo trắng, trong lòng lại thấy rất khó chịu, cứ muốn giết phăng nà ng cho xong!†PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam ngạc nhiên nói:
“Cái gì?†Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng chợt chá»›p mắt, hai dòng nÆ°á»›c mắt rÆ¡i xuống, buồn bã nói:
“Nam ca ca, nếu muá»™i giết nà ng ta, huynh có háºn muá»™i không?†PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam thở dà i:
“Nà ng ta là ngÆ°á»i tốt, muá»™i giết nà ng ta là ngÆ°á»i không nênâ€.
Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng cÆ°á»i buồn bã:
“Nếu ngÆ°á»i khác giết muá»™i, huynh có buồn không?†PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam trầm ngâm má»™t hồi:
“ÄÆ°Æ¡ng nhiên rất buồnâ€. Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng chợt nhÆ°á»›ng mà y, nghiêm mặt nói:
“Nếu có ngÆ°á»i giết huynh, huynh Ä‘oán thá» muá»™i có buồn không?†PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam cÆ°á»i nói:
“Huynh Ä‘oán không ra!†Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng nói nhÆ° chém Ä‘inh chặt sắt:
“Muá»™i không buồn, muá»™i phải bắt kẻ đã giết huynh, từ từ giết chết y, sau đó Ä‘em xác của huynh đến má»™t sÆ¡n Ä‘á»™ng không có ngÆ°á»i, muá»™i sẽ canh giữ xác huynh ...†rồi trên mặt nà ng đầy vẻ chân tình, nói từng chữ:
“Chết cùng vá»›i huynh†câu nói ấy cứ nhÆ° búa tạ giáng và o ngá»±c PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam, PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam chÆ°a biết trả lá»i Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng thế nà o, nà ng đã quay ngÆ°á»i cháºm rãi bÆ°á»›c vá» phÃa trÆ°á»›c.
Lòng yêu ghét của thiếu nữ nà y mạnh mẽ vô cùng, lá»i nói rất kiên quyết, tuy là chuyện nghÄ© trong lòng nhÆ°ng khiến cho ngÆ°á»i ta tin rằng nà ng chắc chắn sẽ là m thế.
PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam nhìn theo bóng dáng của nà ng, nghÄ© bụng muốn trêu nà ng nhÆ°ng lá»i ra đến miệng thì Ä‘á»™t nhiên nén lại. Chà ng thầm nhủ:
“Nếu mình gá»i nà ng quay lại nói và i câu an ủi, chỉ e sẽ khiến cho nà ng hiểu nhầm, chi bằng sau nà y hãy tìm cách khuyên giải thì tốt hÆ¡nâ€.
Chỉ thấy bóng dáng yểu Ä‘iệu của Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng dần khuất xa, PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam nhẹ thở dà i, trở vá» phòng của mình. Chà ng nằm lặng trên giÆ°á»ng, nhá»› lại cảnh ngá»™ của mấy tháng qua cứ nhÆ° cÆ¡n mÆ¡, chỉ trong má»™t khoảng thá»i gian ngắn mà chà ng đã gặp rất nhiá»u cao nhân trong võ lâm. Còn bản thân chà ng từ má»™t kẻ vô danh đã trở thà nh má»™t võ lâm cao thủ. Tình cảnh ấy, nếu bản thân không trải qua thì cÅ©ng khó tưởng tượng nổi ...
Chợt chà ng nhá»› đến TrÆ°Æ¡ng Nhất Bình, ông ta đã mang trá»ng thÆ°Æ¡ng, không biết tại sao có thể đến đỉnh Minh Nguyệt để dá»± đại há»™i anh hùng. Nhá»› lại cách đối xá» của ông ta đối vá»›i mình trong đại diện, hình nhÆ° ông ta đã trở thà nh má»™t ngÆ°á»i khác, trong đó chắc chắn có Ä‘iá»u gì bà máºt ... cà ng nghÄ© cà ng cảm thấy đáng ngá», chà ng háºn không láºp tức tìm TrÆ°Æ¡ng Nhất Bình há»i cho rõ rà ng, thế là ngồi phắt dáºy chạy ra ngoà i! Chỉ thấy má»™t vệt nắng chiếu ngược trở lại, trá»i đã sắp đến hoà ng hôn.
Chà ng chợt nghĩ lại, nhủ rằng:
“Ngoà i hòa thượng trong chùa, chỉ e không biết ông ta Ä‘ang ở đâu, giỠđây trá»i đã tối, nếu mình cứ chạy bừa chỉ e khiến cho ngÆ°á»i ta nghi ngá»â€. à nghÄ© ấy lÆ°á»›t qua, chà ng cháºm rãi lui và o trong phòng, để nguyên quần áo mà nằm xuống, bất giác đã chìm và o giấc ngủ.
Chà ng ngủ rất say, đến khi tỉnh dáºy thì đã ná»a đêm, căn phòng tối om, Ä‘Æ°a tay ra cÅ©ng khó thấy năm ngón. Bên tai có tiếng gió vi vút, lại có tiếng mÆ°a tà tách, không biết trá»i đã đổ mÆ°a từ lúc nà o. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam ngồi dáºy, lấy tay dụi mắt rồi lần mò Ä‘i ra phÃa trÆ°á»›c. Chà ng nhá»› bên cạnh vách tÆ°á»ng có cái bà n trà , đến khi tỉnh dáºy thì miệng khát khô, thế là chà ng Ä‘i vá» phÃa trÆ°á»›c. Chà ng vốn rất tinh mắt, chỉ hÆ¡i ngừng lại nghÄ© thì đã nháºn ra má»i váºt trong phòng, chà ng Ä‘Æ°a tay bÆ°ng lấy bình trà rót má»™t bát rồi uống cạn.
Vừa uống xong ngụm trà cÆ¡n buồn ngủ đã tan biến, đầu óc tỉnh táo hẳn. Chỉ nghe gió giáºt mÆ°a rÆ¡i, bên ngoà i hình nhÆ° gió rất lá»›n. Chà ng đứng yên má»™t hồi, định trở lại giÆ°á»ng ngồi tịnh tá»a váºn công, chợt thấy có má»™t luồng ánh sáng lóe lên, chà ng bất giác quay đầu ra ngoà i nhìn. Tiếp theo là sấm sét ầm ầm, chà ng cảm thấy hình nhÆ° bên ngoà i cá»a sổ có thấp thoáng bóng ngÆ°á»i. Thế là lòng nghi ngá» nổi lên, chà ng cháºm rãi bÆ°á»›c tá»›i, đẩy nhẹ cá»a sổ, chợt cảm thấy má»™t luồng gió lạnh phả và o mặt, mang theo từng giá»t mÆ°a.
Lại má»™t ánh chá»›p nổi lên, quả nhiên chà ng thấy ở dÆ°á»›i cÆ¡n mÆ°a có má»™t thiếu nữ tóc phủ vai Ä‘ang đứng. Trong mÆ°a gió thế nà y, các nhà sÆ° Thiếu Lâm canh giữ rất nghiêm ngặt, dù cho có ngÆ°á»i ngoà i đến cÅ©ng không thể thoát khá»i tầm mắt của há», cho nên ngÆ°á»i ấy tám phần là Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng. Má»™t ý nghÄ© lÆ°á»›t qua, chà ng mặc cho gió mÆ°a áo à o, vẫn tung ngÆ°á»i vá»t má»™t cái ra cá»a sổ, mÆ°a nhÆ° trút nÆ°á»›c xuống ngÆ°á»i, trong khoảnh khắc chà ng đã Æ°á»›t đẫm ngÆ°á»i.
Chà ng tuy Ä‘oán thiếu nữ ở dÆ°á»›i mÆ°a ấy tám phần là là Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng cÅ©ng không dám lÆ¡i lá»ng, chà ng ngầm váºn khà rồi cháºm rãi bÆ°á»›c tá»›i. Thiếu nữ tóc phủ vai ấy hình nhÆ° đã nháºn ra có ngÆ°á»i bÆ°á»›c vá» phÃa mình cho nên cháºm rãi quay lại.
MÆ°a trút nÆ°á»›c, cho nên hai ngÆ°á»i tuy đứng không quá bốn năm thÆ°á»›c, nhÆ°ng PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam vẫn không nhìn rõ mặt của đối phÆ°Æ¡ng. Chỉ nghe má»™t giá»ng nói nhá» nhẹ vang lên:
“Nam ca ca, huynh thức rồi sao?†giá»ng nói ấy truyá»n và o trong tai, PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam láºp tức nháºn ra đó là ai, chà ng vá»™i và ng bÆ°á»›c tá»›i:
“SÆ°Æ¡ng sÆ° muá»™i Æ°? Trong đêm mÆ°a gió thế nà y mà muá»™i không nghỉ ngÆ¡i chạy ra đây là gì?â€.
muá»™i không ngủ được, đứng rất lâu ở trÆ°á»›c cá»a sổ của huynh! Thấy huynh ngủ ngon, không nỡ kêu huynhâ€. Mấy câu ấy tình ý sâu sắc, còn hÆ¡n cả hà ng ngà n hà ng vạn lá»i thá».
Phương Triệu Nam mới cảm động, nắm lấy tay áo của nà ng nói:
“Äêm mÆ°a lạnh lẽo, đứng ở đây sẽ sinh bệnh, hãy mau và o trong phòng!†rồi chà ng nắm tay chà ng bÆ°á»›c và o trong phòng.
PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam đã nhảy vá»t ra từ cá»a sổ, cá»a phòng vẫn còn đóng, cho nên vừa đẩy má»™t cái thì cá»a không mở má»›i nhá»› lại cá»a phòng vẫn còn bị khóa, chà ng mỉm cÆ°á»i nói:
“Huynh cÅ©ng tháºt lẩm cẩm! Quên mở cá»a phòng, chúng ta hãy trèo cá»a sổ và o!†hai ngÆ°á»i và o đến phòng thì PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam đóng cá»a sổ lại, lấy đá lá»a châm đèn lên, trong phòng sáng bừng. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam đã Æ°á»›t đẫm ngÆ°á»i.
Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng chợt trang trá»ng nói:
“Nam ca ca, huynh hãy mau ngồi xuống ghếâ€. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam tuy không biết nà ng có dụng ý gì, nhÆ°ng thấy nà ng nói trịnh trá»ng nhÆ° thế cÅ©ng ngồi xuống. Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng hạ giá»ng:
“Dù muá»™i là m gì, huynh cÅ©ng phải ngồi yên!†PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam hÆ¡i trầm ngâm, cÆ°á»i rằng:
“Thôi được!â€.
Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng tá»±a nhÆ° rất vui mừng, nhoẻn miệng cÆ°á»i:
“Nếu huynh nhúc nhÃch muá»™i sẽ giáºn đấy!†Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng quay ngÆ°á»i Ä‘i, bÆ°á»›c đến bên giÆ°á»ng lấy y phục của PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam ra bÆ°á»›c tá»›i bên cạnh chà ng ngồi xuống rồi ngẩng đầu lên nói vá»›i vẻ không yên tâm:
“Äừng gạt muá»™iâ€. Rồi giở má»™t chân của PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam lên, thay chiếc già y Æ°á»›t cho chà ng.
Phương Triệu Nam cảm thấy ái ngại, mặt nóng bừng, nói:
“Chuyện nà y là m sao dám phiá»n đến sÆ° muá»™i, hãy để huynh tá»± là m!†Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng vừa lau nÆ°á»›c trên chân chà ng vừa nói:
“Chà ng đã hứa ngồi yênâ€. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam nghiêm mặt nói:
“SÆ°Æ¡ng muá»™i đã là má»™t thiếu nữ, ta cÅ©ng đã lá»›n, chúng ta không phải là trẻ con, nắm tay cÆ°á»i đùa cÅ©ng đã không nên, là m sao có thể vượt qua lá»… giáo nam nữ?†rồi đứng phắt dáºy.
Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng cháºm rãi ngẩng đầu:
“Chả lẽ sau nà y huynh không muốn lấy muá»™i sao?†những lá»i nhÆ° thế mà nà ng có thể nói ra được, mà bá»™ mặt thì rất trạng trá»ng, tá»±a nhÆ° nà ng đã coi PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam là trượng phu trong tÆ°Æ¡ng lai. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam nghe thế thì ngạc nhiên:
“Chuyện lá»›n cả Ä‘á»i đâu phải là chuyện đùa, không có lệnh của cha mẹ, không có mai mối là m sao quyết định sÆ¡ sà i được?†Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng ngẩng mặt suy nghÄ© má»™t hồi rồi nói:
“Chao ôi! Từ nhá» muá»™i không được dạy dá»—, có rất nhiá»u chuyện không biết, muá»™i nghÄ© sau nà y sẽ là thê tá» của huynh, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên phải hầu hạ cho huynh. NhÆ°ng muá»™i chÆ°a bao giá» là m những chuyện nà y, sau nà y sợ là m không tốt, lúc nà y thấy huynh Æ°á»›t đẫm, chợt muốn thay y phục cho huynh, chả lẽ muá»™i là m không đúng sao?†những câu nà y của nà ng đầy tình ý và rất chân thà nh, nghe cÅ©ng rất tá»± nhiên, không há» có ý giả vá».
Phương Triệu Nam nhủ thầm:
“Mình đã trở thà nh ngÆ°á»i nà ng tin cáºy nhất trên Ä‘á»i. Là m sao có thể trách nà ng không hiểu lá»… tục, huống chi trong mấy tháng qua, lá»i nói hà nh Ä‘á»™ng của mình đối vá»›i nà ng đã vượt qua lá»… giáo, Ä‘iá»u đó chả trách nà ng nghÄ© ngợi lung tung ...†ý nghÄ© ấy lÆ°á»›t qua, lòng cảm thấy tá»™i nghiệp, chà ng nhẹ vuốt mái tóc đầy nÆ°á»›c mÆ°a của nà ng rồi nói:
“Trên Ä‘á»i nà y có rất nhiá»u lá»… tục, nếu không hiểu sẽ đắc tá»™i vá»›i ngÆ°á»i, sau nà y muá»™i sẽ dần dần biết. Chúng ta tuy là ngÆ°á»i trong võ lâm, nhÆ°ng cÅ©ng không nên quá phóng túng. Muá»™i hãy mau vá» phòng thay quần áo Æ°á»›t rồi nghỉ ngÆ¡i cho sá»›m nếu không sẽ sinh bệnh, có chuyện gì ngà y mai chúng ta hãy nóiâ€. Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng nghÄ© ngợi má»™t hồi rồi nói:
“Ôi! Có lẽ và i năm nữa muá»™i sẽ không ngốc nhÆ° thếâ€. Äá»™t nhiên hai tay bÆ°ng mặt chạy ra ngoà i.
Phương Triệu Nam vội đuổi theo, nhưng nà ng đã chạy và o phòng của mình.
Chà ng đứng tá»±a và o cá»a, nhìn theo bóng dáng của nà ng, trong lòng rối bá»i, suýt tý nữa đã Ä‘uổi theo. Chà ng biết những lá»i vừa rồi đã khiến cho nà ng Ä‘au lòng, nhÆ°ng cuối cùng chà ng đã kìm nén xuống được, chà ng biết nếu lúc nà y không thể kìm được lòng mình, chỉ e sau nà y khó ăn nói vá»›i nà ng ... chà ng không còn lòng dạ nà o ngồi váºn công Ä‘iá»u tức nữa, thế là thay quần áo Æ°á»›t nằm trên giÆ°á»ng, trong đầu rối bá»i.
Trong lòng chà ng dâng lên má»™t ý nghÄ© rất kỳ lạ, chà ng đối vá»›i Mai Giáng Tuyết có thể nói là chẳng có tình ý gì cả, nhÆ°ng trong lòng thì cảm thấy chuyện kết thá» dÆ°á»›i trăng ở đầm Hà n Thủy đêm ấy đã trở thà nh xiá»ng xÃch khiến chà ng không thể nà o thoát được. Äó là má»™t cảm giác rất vi diệu, chỉ vì lá»i thá» bất đắc dÄ© mà chà ng nhÆ° cảm thấy có má»™t gánh nặng đè lên vai, má»—i khi bên cạnh Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng, chà ng lại thấy gánh nặng ấy nhÆ° tăng lên, khiến cho chà ng bất an ...
Má»™t đêm trôi qua, khi trá»i vừa sáng thì có tiểu hòa thượng Ä‘em thức ăn đến.
Chà ng đang có tâm sự trong lòng, quay đầu nhìn tiểu hòa thượng ấy cũng không để ý đến y, ngẩng mặt nhìn lên trần nhà . Tiểu hòa thượng thấy quần áo ướt của Phương Triệu Nam thay ra, thế là tiện tay cầm lấy, nói:
“Äể tiểu tăng giặt giÅ© quần áo cho tiểu thà chủâ€. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam chỉ ừ má»™t tiếng, cÅ©ng không thèm nhìn đến.
Cho đến ná»a canh giá» sau chà ng chợt nhá»› bức Huyết Trì đồ trên ngÆ°á»i, đến khi tìm bá»™ quần áo Æ°á»›t thì đã không thấy nữa, trong lòng lo lắng lắm. lúc nà y trá»i đã sáng, PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam vá»™i và ng chạy ra ngoà i Ä‘i tìm. Chà ng vốn muốn tìm tiểu hòa thượng để đòi lại quần áo Æ°á»›t, nhÆ°ng chà ng lại không nhá»› bá»™ dạng của y ra sao, chà ng cÅ©ng Ä‘Ã nh Ä‘i há»i dò nhÆ°ng cÅ©ng chẳng được, Ä‘ang lúc rối bá»i, chà ng chợt nhủ rằng:
“Sao mình ngốc thế, cứ đến nhà bếp há»i tiểu hòa thượng nà o đã Ä‘em thức ăn đến là đượcâ€. à nghÄ© ấy lÆ°á»›t qua, chà ng chạy vá»™i xuống nhà bếp.
Khi xuống tá»›i nhà bếp, PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam chỉ thấy má»™t nhà sÆ° tuổi hÆ¡n năm mÆ°Æ¡i Ä‘ang rá»a bát Ä‘Å©a, ngoà i nhà sÆ° ấy trong nhà bếp chẳng có ai nữa, chắc là m bữa sáng xong, nhà sÆ° nấu bếp đã nghỉ ngÆ¡i. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam chạy đến, ôm quyá»n là m má»™t lá»… há»i:
“Xin há»i đại sÆ° phụ!†nhà sÆ° ấy lau tay và o tạp dá» rồi chắp tay trÆ°á»›c ngá»±c:
“Thà chủ có gì cần há»i?†PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam nói:
“Các vị tiểu sÆ° phụ Ä‘em thức ăn sáng hôm nay không biết Ä‘ang ở đâu?†nhà sÆ° ấy cÆ°á»i nói:
“Có mÆ°á»i hai tiểu hòa thượng Ä‘Æ°a cÆ¡m, không biết thà chủ há»i ai?†PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam sững ngÆ°á»i, nói:
“Là vị tiểu sÆ° phụ Ä‘Æ°a cÆ¡m ở dãy nhà phÃa Äôngâ€. Nhà sÆ° già ấy lắc đầu, cÆ°á»i rằng:
“Ở phÃa Äông có ba dãy nhà , không biết là nÆ¡i nà o, vả lại há» tá»± chia nhau Ä‘Æ°a cÆ¡m, cho nên không ai biết được, thà chủ có chuyện gì?†PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam lo lắng nói:
“Tôi có má»™t váºt đã mấtâ€.
Vị hòa thượng ấy ngạc nhiên, nói:
“Trong chùa canh phòng rất nghiêm cẩn, là m sao có thể mất đồ, mÆ°á»i hai tiểu hòa thượng ấy Ä‘á»u là do phÆ°Æ¡ng trượng chủ trì của tệ tá»± dắt từ chùa tà ng kinh lâu Tung SÆ¡n đến đây, chắc chắn không lấy cắp đồ của thà chủ†PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam nói:
“Không phải đánh cắp, hỠđã lấy quần áo của tôi thay raâ€. Nhà sÆ° ấy cúi ngÆ°á»i nói:
“Äã không phải ăn cắp thì đừng lo, nếu hỠđã lấy Ä‘i thì sẽ Ä‘Æ°a đến, chắc là hỠđã Ä‘Æ°a Ä‘i dặt!†PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam nói:
“Trong quần áo của vãn bối có má»™t váºt, nếu y không biết mà cho và o nÆ°á»›c thì há»ng bétâ€. Nhà sÆ° ấy hÆ¡i trầm tÆ°, lắc đầu nói:
“Chỉ e đã muá»™n! NÆ¡i giặt đồ là ở háºu viện của nhà bếp, ở đó có má»™t lối dẫn đến con suối, thà chủ cứ ra háºu viện xem thá» có kịp Ä‘uổi theo hay khôngâ€.
PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam không nói vá»›i nhà sÆ° ấy nữa, thế là rá»i khá»i nhà bếp, chạy thẳng xuống háºu viện. Chạy qua má»™t lá»›p cá»a tròn, quả nhiên thấy má»™t cái sân sau rá»™ng khoảng ba mẫu, trong sân trồng nhiá»u hoa cá», má»™t con suối từ bên ngoà i chảy ngang qua, nÆ°á»›c suối chảy róc rách nghe nhÆ° tiếng hoà n bá»™i. Ở trên cây ven suối có hÆ¡n ba chục bá»™ đồ Ä‘ang phÆ¡i, PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam vừa nhìn thì đã nháºn ra bá»™ đồ của mình, vá»™i và ng chạy tá»›i.
Từ trong bụi cây có hai tiểu hòa thượng chạy ra chặn Ä‘Æ°á»ng:
“Thà chủ muốn lấy lại quần áo Æ°?†hai ngÆ°á»i nà y rất thông minh, vừa nhìn thì đã Ä‘oán PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam đến lấy quần áo. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam đáp:
“Äúng váºy, trong túi áo của tại hạ có chứa má»™t váºt ...†kẻ hòa thượng bên trái không đợi PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam nói xong thì đã cÆ°á»›p lá»i:
“Thà chủ hãy yên tâm, há»… có váºt để quên ở trong túi áo, chúng tôi Ä‘á»u lấy ra cả, đến khi quần áo giặt xong thì sẽ bá» lại trong túi, nếu lúc nà y thà chủ đến lấy thì sẽ khiến cho đồ đạc lá»™n xá»™nâ€. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam vá»™i và ng nói:
“Tại hạ chỉ xem mà thôiâ€. Nói rồi chà ng đến chá»— phÆ¡i quần áo.
Hai tiểu hòa thượng ấy không cản chà ng nữa, chỉ Ä‘Ã nh Ä‘i theo phÃa sau. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam chạy đến chá»— phÆ¡i y phục của mình, tìm kiếm má»™t hồi, quả nhiên đã không thấy Huyết Trì đồ nữa, thế là sắc mặt thay đổi. NhÆ°ng chà ng là ngÆ°á»i thông minh, biết rằng dù lo lắng cÅ©ng chẳng Ãch gì, ngược lại sẽ khiến ngÆ°á»i ta nghi ngá» hÆ¡n.
ÄÆ°a mắt nhìn qua, chỉ thấy hai nhà sÆ° Ä‘ang nhìn nhau, trong lòng tá»±a nhÆ° đã nghi ngá». PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam cố gắng nói bằng giá»ng bình tÄ©nh:
“Tại hạ sợ váºt trong túi bị Æ°á»›t cho nên vá»™i và ng chạy đến đây, không ngá» các vị tiểu sÆ° phụ đã cất giùm, không biết váºt đó Ä‘ang ở đâu?†chà ng nói dối rất hợp tình hợp lý khiến cho hai nhà sÆ° ấy không nghi ngá» nữa. Má»™t tiểu hòa thượng chỉ và o căn nhà ở trong lùm cây, cÆ°á»i rằng:
“Chúng tôi đã cất và o trong căn nhà đá ở đó, còn chia ngÆ°á»i canh giữ, nếu thà chủ muốn lấy váºt đã để quên, xin má»i hãy và o trong nhà đá xem thá»!†PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam ôm quyá»n nói:
“Äã là m phiá»n†rồi chà ng quay đầu chạy vá» phÃa đấy.
Căn nhà đá đó rá»™ng khoảng ba gian, khi PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam chạy đến nÆ¡i thì trong căn nhà đã có ngÆ°á»i, chà ng nhìn kỹ lại không khá»i giáºt mình! Té ra ngÆ°á»i đứng trong căn nhà đá chÃnh là TrÆ°Æ¡ng Nhất Bình và Tụ Thủ Tiá»u Ẩn, bên cạnh hai ngÆ°á»i có má»™t vị tiểu hòa thượng dang đứng ngây ra, tá»±a nhÆ° đã bị Ä‘iểm huyệt đạo. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam định thần lại, ôm quyá»n vái dà i TrÆ°Æ¡ng Nhất Bình và Tụ Thủ Tiá»u Ẩn, chÆ°a kịp lên tiếng thì TrÆ°Æ¡ng Nhất Bình đã cÆ°á»›p lá»i:
“NgÆ°Æ¡i đến đây là m gì?†vẻ mặt rất lạnh lùng, tá»±a nhÆ° đã trở thà nh má»™t ngÆ°á»i khác. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam ngạc nhiên, đáp:
“Äệ tỠđến tìm má»™t váºt, TrÆ°Æ¡ng sÆ° bá ...†TrÆ°Æ¡ng Nhất Bình cÆ°á»i lạnh, nói tiếp:
“Tìm cái gì?†PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam cảm thấy lá»i nói của ông ta đầy địch ý, lại không khá»i sững ngÆ°á»i ra.
Tụ Thủ Tiá»u Ẩn Ä‘Æ°a tay vá»— lên lÆ°ng tiểu hòa thượng má»™t cái, liếc nhìn PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam rồi thối lui ra sau mấy bÆ°á»›c đứng chặn ở cá»a. Chợt tiểu hòa thượng ấy thở phì má»™t cái, mở mắt ra hoang mang nhìn bá»n há» rồi quay đầu nhìn đống đồ ở trên cái bà n gá»—. Tụ Thủ Tiá»u Ẩn lạnh lùng nói:
“Ai đã Ä‘iểm huyệt đạo của ngÆ°Æ¡i, váºt trong căn phòng nà y có mất thứ gì không?â€.
PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam vốn nghÄ© tiểu hòa thượng đã bị má»™t trong hai ngÆ°á»i Ä‘iểm huyệt đạo, nhÆ°ng nghe Tụ Thủ Tiá»u Ẩn há»i nhÆ° thế má»›i biết TrÆ°Æ¡ng Nhất Bình và ông ta không phải ngÆ°á»i cùng Ä‘Æ°á»ng. Tiểu hòa thượng nhìn ba ngÆ°á»i má»™t hồi lắc đầu:
“Tiểu tăng không thấy mặt mÅ©i của ngÆ°á»i ấy, đồ đạc trên bà n ...†y nhìn kỹ đống đồ trên bà n rồi nói:
“Hình nhÆ° mất má»™t tấm bản đồ ...â€.
PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam chợt trở nên căng thẳng, há»i dấn tá»›i:
“Tiểu hòa thượng có nhá»› hình dáng của ngÆ°á»i ấy không?†tiểu hòa thượng lắc đầu:
“NgÆ°á»i ấy đến nhanh nhÆ° gió, đến khi tiểu tăng phát giác thì huyệt đạo đã bị Ä‘iểmâ€.
Tụ Thủ Tiá»u Ẩn lạnh lùng nói:
“Hãy mau bẩm cáo sÆ° phụ, bảo ông ta mau đến đâyâ€.
Trương Nhất Bình liếc mắt nhìn Phương Triệu Nam:
“Váºt sÆ° muá»™i trao cho ngÆ°Æ¡i, có còn không?â€.
Phương Triệu Nam thầm nhủ:
“Chỉ có mấy tháng ngắn ngủi không gặp, TrÆ°Æ¡ng sÆ° bá hình nhÆ° đã thay đổi, Tụ Thủ Tiá»u Ẩn cÅ©ng có ở đây, là m sao có thể cho ông ta biết chuyện Huyết Trì đồ đã bị đánh cắp?†chà ng Ä‘ang có thể khó xá», chợt nghe tiếng bÆ°á»›c chân truyá»n và o trong tai. Ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° cùng vá»›i Tiêu Dao Tá» sánh vai Ä‘i đến, sau lÆ°ng hai ngÆ°á»i là bốn vị há»™ pháp mặc cà sa mà u và ng. Té ra khi PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam chạy đến há»i nhà sÆ° già rá»a chén, đã có hòa thượng ngầm thông báo cho Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ°. Cho nên khi Tụ Thủ Tiá»u Ẩn sai tiểu hòa thượng Ä‘i bẩm cáo vá»›i Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ°, tiểu hòa thượng ấy vẫn chÆ°a cất bÆ°á»›c thì Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° và Tiêu Dao Tá» cùng bốn há»™ pháp đã chạy đến.
Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° nhìn tình hình trong căn phòng rồi nói:
“Các vị không nghỉ ngơi mà đến đây là m gì?†Phương Triệu Nam nói:
“Vãn bối tìm má»™t món đồ để quên trong túi áoâ€. Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° trầm giá»ng há»i:
“Có tìm ra chÆ°a?†PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam chỉ đáp ngắn gá»n:
“ChÆ°aâ€. Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° nhÆ°á»›ng mà y, nói:
“Không biết thà thủ mất cái gì?†Phương Triệu Nam trầm ngâm một hồi rồi nói:
“Hãy để vãn bối nhá»› lại rồi nói cho lão tiá»n bối!â€.
Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° quả nhiên rá»™ng lượng, quay mặt sang TrÆ°Æ¡ng Nhất Bình nó:
“Thà chủ tuy chÆ°a được thÆ° má»i của lão nạp nhÆ°ng đã xông qua mÆ°á»i ba trạm ngăn cản ở tiá»n sÆ¡n, cÅ©ng là khách quý trong chùa chúng tôiâ€. TrÆ°Æ¡ng Nhất Bình cÆ°á»i lạnh, chẳng đáp lá»i nà o. Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° hÆ¡i ngáºp ngừng rồi nói:
“Thà chủ cÅ©ng tìm váºt để quên trong túi Æ°?†TrÆ°Æ¡ng Nhất Bình nói:
“Không phải tại hạ Ä‘ang tìm di váºt của má»™t ngÆ°á»i bạn đã mấtâ€. Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° trầm giá»ng niệm má»™t tiếng Pháºt hiệu:
“Không biết váºt đó tại sao ở đây?†TrÆ°Æ¡ng Nhất Bình lạnh lùng nhìn PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam rồi nói:
“Váºt đó tên đệ tá» vong ân bá»™i nghÄ©a của ông ta nuốt trá»n, tại hạ đã từ núi Cá»u Cung Ä‘uổi đến nÆ¡i nà yâ€. Ông ta tuy không chỉ rõ há» tên của PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam, nhÆ°ng má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u biết ông ta nói đến chà ng, không khá»i nhìn PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam.
PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam chợt nổi giáºn, Ä‘ang định cãi lại thì Ä‘á»™t nhiên nhủ rằng:
“TrÆ°Æ¡ng sÆ° bá xÆ°a nay đối xá» vá»›i mình rất tốt, nhÆ°ng lần nà y lại coi mình nhÆ° kẻ địch, chắc là có nguyên nhân gì đó, ông ta là báºc trưởng bối, có mắng và i câu cÅ©ng chẳng sao “. Thế rồi cố nhìn Ä‘i. Äại PhÆ°Æ¡ng quay sang nhìn Tụ Thủ Tiá»u Ẩn rồi nói:
“Sao Sá» huynh lại đến đây?†Tụ Thủ Tiá»u Ẩn chỉ TrÆ°Æ¡ng Nhất Bình nói:
“Lão phu Ä‘uổi theo kẻ nà y, nhÆ°ng vẫn trá»… má»™t bÆ°á»›c đến ná»—i vị tiểu sÆ° phụ đã bị ngÆ°á»i ta Ä‘iểm huyệt đạoâ€.
Hôm qua ông ta đã được Äại PhÆ°Æ¡ng thuyết phục, láºp chà là m má»™t chút chuyện tốt cho háºu bối võ lâm, quả nhiên tÃnh cách lạnh lùng kiêu ngạo đã thay đổi không Ãt.
Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° quay đầu lại nhìn bốn hòa thượng há»™ pháp mặc cà sa và ng:
“Truyá»n lệnh xuống, Ä‘iá»u tra các trạm canh gác đêm qua có phát hiện ngÆ°á»i đáng nghi và o núi hay không!†bốn há»™ pháp nháºn lệnh chắp tay trÆ°á»›c ngá»±c rồi nói:
“KÃnh nháºn pháp dụâ€. Rồi xoay ngÆ°á»i bÆ°á»›c Ä‘i. Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° cao giá»ng nói:
“Cần phải Ä‘iá»u tra rõ rà ng, dù cho có chút đáng nghi ngá» cÅ©ng phải báo lạiâ€. Bốn nhà sÆ° cao giá»ng nói:
“Äệ tá» tuân lệnh!â€.
Thế rồi Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° quay sang PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam:
“Nếu đêm qua không có ngÆ°á»i và o núi, di váºt của thà chủ vẫn còn trong chùa, nhÆ°ng xin hãy nói váºt đó là gì? Lão nạp Ä‘iá»u tra sẽ dá»… dà ng hÆ¡nâ€. Khi ông ta nói, không những mặt mÅ©i trang nghiêm mà ánh mắt sáng quắc, rõ rà ng chuyện nà y đã khiến cho ông ta phải nổi giáºn.
Phương Triệu Nam thầm nhủ:
“Tình thế nà y không nói cÅ©ng không được, nhÆ°ng nói ra thì lại phải dấy lên má»™t tráºn phong baâ€. Trong nhất thá»i, chà ng không biết thế nà o má»›i phải, cho nên chần chừ không quyết định được. Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° nhìn PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam nghiêm túc nói:
“Tiểu thà chủ tuổi tuy còn nhá» nhÆ°ng có lắm trò, nếu váºt đã mất là của riêng thà chủ, lão nạp truy tìm ra thì sẽ trả lại cho chủ cÅ©.
NhÆ°ng nếu váºt ấy liên quan đến an nguy của võ lâm đồng đạo, lão nạp sẽ tạm thá»i giữ lại, lão nạp nói trÆ°á»›c nhÆ° thế để khá»i đến khi đó trách lão nạp không biết đến tình ngÆ°á»i!†PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam trầm ngâm má»™t hồi:
“Lão thiá»n sÆ° đức cao vá»ng trá»ng, vãn bối tuy không muốn nhÆ°ng cÅ©ng không tiện mất lòng lão thiá»n sÆ°â€.
Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° tức giáºn hừ má»™t tiếng, quay sang nhìn TrÆ°Æ¡ng Nhất Bình:
“Thà chủ Ä‘i lung tung khắp nÆ¡i, không biết có ý gì?†TrÆ°Æ¡ng Nhất Bình nhÃu mà y:
“Cá»a Pháºt là nÆ¡i thanh tịnh, chả lẽ có chuyện không thể cho ngÆ°á»i khác biết?†Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° nghiêm mặt, trong mắt lá»™ vẻ giáºn dữ, nhÆ°ng ông ta vẫn có thể nén lại, nghiêm nghị nói:
“Chùa Thiếu Lâm chúng tôi thanh quy nghiêm ngặt, thiên hạ Ä‘á»u biết, nhÆ°ng cÅ©ng không để cho ngÆ°á»i khác tá»± tiện là m loạn ...†ông ta hÆ¡i ngừng rồi lại nói tiếp:
“Nếu lão nạp xá» lý thà chủ chắc thà chủ sẽ không phục, cho nên lão nạp sẽ Ä‘Æ°a ra cho má»i ngÆ°á»i quyết định!†Tiêu Dao Tá» Ä‘á»™t nhiên chen và o:
“Chuyện trÆ°á»›c mắt là phải tìm lại váºt đã mất, theo ý lão hủ, đại sÆ° trÆ°á»›c tiên hãy há»i váºt đã mất là gì?â€.
Phương Triệu Nam thở dà i nhẹ một tiếng, nói:
“Lão tiá»n bối nhất định phải há»i Æ°?†Tiêu Dao Tá» nói:
“Nếu không há»i ra váºt đó là gì, là m sao Ä‘iá»u tra được?†PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam ngẩng đầu, chần chừ má»™t lúc rồi cháºm rãi nói:
“Nếu các vị tiá»n bối đã há»i nhÆ° thế, vãn bối chỉ Ä‘Ã nh nói ra, váºt đó chÃnh là ...†trong lòng chợt do dá»± rồi chà ng im bặt.
Tụ Thủ Tiá»u Ẩn nổi giáºn:
“Rốt cuá»™c là váºt gì, ngÆ°Æ¡i cứ ấp a ấp úng nhÆ° thế đâu phải là hà nh vi võ công đại trượng phu?â€.
PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam nhìn Tụ Thủ Tiá»u Ẩn rồi lạnh lùng đáp:
“Huyết Trì đồ!â€.
Trừ TrÆ°Æ¡ng Nhất Bình, tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u ngạc nhiên, Tiêu Dao Tá» vuốt râu, nói:
“Có thực không?†Phương Triệu Nam nói:
“Không giả tý nà oâ€. Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° nói:
“Bức Huyết Trì đồ ấy trên ngÆ°á»i của thà chủ, tại sao không nói sá»›m?†PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam nói:
“Tuy váºt nà y trên ngÆ°á»i vãn bối, nhÆ°ng không phải của riêng vãn bốiâ€. TrÆ°Æ¡ng Nhất Bình Ä‘á»™t nhiên chen và o:
“Lá»i nà y vẫn còn có chút tình ngÆ°á»i, bản đồ là của sÆ° phụ ngÆ°Æ¡i, nay sÆ° phụ ngÆ°Æ¡i đã chết, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên thuá»™c vá» con gái của ông taâ€. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam nói:
“Äáng tiếc sÆ° muá»™i không còn trên Ä‘á»i nữaâ€. Thế rồi mặt mà y buồn bã, nÆ°á»›c mắt tuôn ra. TrÆ°Æ¡ng Nhất Bình mấp máy tá»±a nhÆ° muốn nói lá»i gì đó.
Phương Triệu Nam lại chép miệng:
“Dù cho sÆ° phụ của tại hạ không còn trên Ä‘á»i nữa, bức Huyết Trì đồ nà y cÅ©ng không tÃnh là của nà ngâ€. TrÆ°Æ¡ng Nhất Bình giáºn dữ nói:
“Chẳng lẽ là của ngươi?†Phương Triệu Nam nói:
“Nói thá»±c ra, bức Huyết Trì đồ nà y phải thuá»™c vá» Tri CÆ¡ Tá» Ngôn Lăng Phủâ€. Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° nói:
“Bức Huyết Trì đồ đã là của Ngôn Lăng Phủ, tại sao không biết trên ngÆ°á»i của thà chủ†ông ta chợt nhá»› lại bức thÆ° thiếu nữ áo trắng ấy Ä‘Æ°a cho PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam, đã từng nhắc rằng Huyết Trì đồ Ä‘ang ở trên mình Ngôn Lăng Phủ, nhÆ°ng không hiểu sao PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam lại cất giữ.
Phương Triệu Nam nói:
“Äại sÆ° há»i đúng lắm, bản đồ không phải của vãn bối, nhÆ°ng do vãn bối cất giữâ€. Chà ng thở dà i má»™t tiếng nói:
“Bức Huyết Trì đồ nà y vốn là của ai, vãn bối không biết, nhÆ°ng sÆ° phụ của vãn bối đã gặp nạn vì nó. Gia sÆ° đã chuẩn bị trÆ°á»›c, trao bức Huyết Trì đồ cho sÆ° muá»™i, bảo sÆ° muá»™i lẩn trốn tại bãi Triá»u DÆ°Æ¡ng của Sá» tiá»n bối, vốn là muốn nhá» sức của Sá» tiá»n bối bảo vệ cho, nà o ngá» ngÆ°á»i trong Minh Nhạc đã âm thầm Ä‘uổi theo ...†chà ng nhìn Tụ Thủ Tiá»u Ẩn rồi nói:
“Sá» tiá»n bối không chịu ra tay, khiến cho háºu viện của kẻ địch kéo đến, má»™t tráºn huyết chiến xảy ra, Sá» lão tiá»n bối tuy đã giết chết ba ngÆ°á»i của Minh Nhạc, nhÆ°ng đáng tiếc ra tay quá muá»™n, háºu viện của kẻ địch cá»±c kỳ hung hăng, lúc ấy vãn bối võ công có hạn không thể giúp đỡ, cho nên cùng sÆ° muá»™i chạy ra háºu sÆ¡n của bãi Triá»u DÆ°Æ¡ng, nà o ngá» lá»t và o trong má»™t máºt thất, lại gặp má»™t quái nhân tiá»n bối!â€.
Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° Ä‘Æ°a mắt nhìn Tụ Thủ Tiá»u Ẩn, nói:
“Sá» huynh, những lá»i PhÆ°Æ¡ng thà chủ nói có đúng không?â€.
Sá» MÆ°u Äá»™n gáºt đầu:
“Äúng váºyâ€.
PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam mỉm cÆ°á»i, nói tiếp:
“Vị tiá»n bối ấy đã bị ngÆ°á»i ta bôi thuốc tiêu da tan xÆ°Æ¡ng, không thể xuất hiện dÆ°á»›i ánh mặt trá»i, ná»a thân dÆ°á»›i đã bị tiêu hết da thịt, chỉ còn lại hai cái xÆ°Æ¡ng chân khô đét.
Tà i sản của ngocvosong1986
26-04-2008, 06:37 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 960
Thá»i gian online: 1 ngà y 14 giá» 25 phút
Thanks: 0
Thanked 156 Times in 8 Posts
Hồi 20
Äến Minh Nhạc chÃnh tà quyết chiến
NhÆ°ng bà ta vẫn chÆ°a chết, võ công vẫn còn, bà ta đã Ä‘iểm huyệt đạo hai chúng tôi, tìm được Huyết Trì đồ từ trên ngÆ°á»i sÆ° muá»™i, giữ sÆ° muá»™i ở lại là m con tin, buá»™c tại hạ Ä‘em bản đồ đến núi Cá»u Cung tìm Tri CÆ¡ Tá» Ngôn Lăng Phủ để đổi lấy thuốc liá»n da. Vãn bối chỉ Ä‘Ã nh đến núi Cá»u Cung tìm Ngôn Lăng Phủ, dùng bản đồ đổi thuốc cho nên bản đồ lẽ ra thuá»™c vá» Ngôn Lăng Phủ!â€.
Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° lạnh lùng há»i:
“Thà chủ đã dùng bản đồ đổi thuốc, tại sao bản đồ vẫn còn trên ngÆ°á»i thà chủ?â€.
Phương Triệu Nam nói:
“Sau khi Ngôn Lăng Phủ được bản đồ, khi Ä‘Æ°a vãn bối ra khá»i đầm Hà n Tuyá»n, đã bị vị Mai cô nÆ°Æ¡ng ấy Ä‘á»™t nháºp và o trong gác nổi, đánh cắp ...â€.
Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° nói:
“Mai cô nÆ°Æ¡ng là ai?â€.
Phương Triệu Nam nói:
“Äó chÃnh là thiếu nữ áo trắng đêm quaâ€.
Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° chắp tay trÆ°á»›c ngá»±c, hạ giá»ng nói:
“A di Ä‘Ã Pháºt! Vị cô nÆ°Æ¡ng ấy thá»±c là má»™t ngÆ°á»i đáng kÃnh đáng trá»ng!â€.
Phương Triệu Nam nói:
“Ngôn Lăng Phủ trở vá» trong gác nổi, thấy Huyết Trì đồ Ä‘á»™t nhiên biến mất, lại buá»™c tại hạ trở vá», nhÆ°ng khi vỠđến đầm Hà n Tuyá»n thì lò luyện thuốc đã bị phá hủy, trong lúc lo lắng đã nổi Ä‘iên ...†thế rồi chà ng kể hết má»i chuyện ra, nhÆ°ng giấu chuyện đã kết thá» vá»›i Mai Giáng Tuyết.
Tiêu Dao Tá» nghe xong thì chen miệng và o há»i:
“NgÆ°Æ¡i nói cả buổi, nhÆ°ng vẫn chÆ°a nói há» tên của quái nhân trong thạch Ä‘á»™ngâ€.
Phương Triệu Nam nói:
“Lúc đó vãn bối không biết tên của bà ta, sau nà y từ trong di váºt của bà ta để lại, má»›i phát giác bà ta chÃnh là nữ ma đầu Du Anh Hoa đã nổi danh giang hồ và o hai mÆ°Æ¡i năm trÆ°á»›câ€.
Tiêu Dao TỠđột nhiên rùng mình một cái, nói:
“Bà ta thá»±c sá»± đã chết?â€.
Phương Triệu Nam buồn bã nói:
“Khi vãn bối quay vá» thì bà ta đã chết, cả sÆ° muá»™i của vãn bối cÅ©ng bị bà ta hại chết trong Ä‘á»™ng, chắc là trÆ°á»›c khi vết thÆ°Æ¡ng trở nặng, bà ta đã ra tay hãm hại sÆ° muá»™i của vãn bối. Nữ ma đầu nà y đã là m không biết bao nhiêu chuyện ác ôn trong Ä‘á»i, trÆ°á»›c khi chết còn ra tay hại ngÆ°á»i, thá»±c là đến chết vẫn không biết hối cãi, bà ta bị ná»—i Ä‘au khổ dà y vò suốt mấy mÆ°Æ¡i năm cÅ©ng coi nhÆ° là báo ứngâ€.
Tiêu Dao Tá» ho nhẹ má»™t tiếng, nhìn Tụ Thủ Tiá»u Ẩn:
“Sá» huynh ẩn cÆ° ở bãi Triá»u DÆ°Æ¡ng mấy mÆ°Æ¡i năm, chắc là biết chuyện nà y ...â€.
Tụ Thủ Tiá»u Ẩn lắc đầu đáp:
“Nói ra tháºt hổ thẹn, tại hạ đã sống ở bãi Triá»u DÆ°Æ¡ng mấy mÆ°Æ¡i năm, thế mà không biết đỉnh đỉnh đại danh Ngá»c Cốt Yêu CÆ¡ là hà ng xóm của mìnhâ€.
Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° thở dà i nhẹ má»™t tiếng, nhìn PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam:
“Hỡi ơi!
Sao trong lòng thà chủ có nhiá»u bà máºt nhÆ° thế mà không chịu nói sá»›m? Nay bản đồ đã mất, tìm lại cÅ©ng khó khăn vô cùng!†PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam cúi đầu, im lặng không nói. Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° đứng ở trÆ°á»›c cá»a căn thạch thất, nhắm mắt chắp tay. Căn thạch thất chợt trở nên tÄ©nh lặng, má»™t lúc lâu sau vẫn không ai lên tiếng.
Trương Nhất Bình đứng một bên, đột nhiên phóng ra ngoà i, miệng quát lớn:
“Äại sÆ° hãy nhÆ°á»ng Ä‘Æ°á»ngâ€. Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° hạ giá»ng nói:
“Tạm thá»i là m phiá»n đại giá, đợi má»™t lát nữa Ä‘i cÅ©ng không muá»™nâ€.
TrÆ°Æ¡ng Nhất Bình cÆ°á»i lạnh má»™t tiếng, há»i:
“Tại sao?†rồi giÆ¡ tay đẩy vá» phÃa Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ°. Lá»±c đạo phát ra rất mạnh, đẩy thẳng và o huyệt Kim TÄ©nh trên vai trái của Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ°. Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° Ä‘á»™t nhiên mở mắt, lÆ°á»›t nhìn TrÆ°Æ¡ng Nhất Bình vá»›i ánh mắt sáng quắc:
“A di Ä‘Ã Pháºt! Thà chủ muốn ra tay vá»›i lão nạp Æ°?†rồi lách vai má»™t cái, tiếp của TrÆ°Æ¡ng Nhất Bình má»™t chưởng. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam thì nhìn Tụ Thủ Tiá»u Ẩn, tá»±a nhÆ° muốn nói gì đó nhÆ°ng lại thôi.
Tiêu Dao TỠlạnh lùng hừ một tiếng:
“Nếu tá»± tin là trong sạch, váºy hãy đợi má»™t lát rồi Ä‘i cÅ©ng không muá»™n, nếu tá»± tiện ra tay, chắc chắn sẽ tá»± chuốc lấy khổ!â€.
TrÆ°Æ¡ng Nhất Bình đánh má»™t chưởng và o vai Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° cứ nhÆ° đánh và o sắt đá, không những chẳng là m bị thÆ°Æ¡ng đối phÆ°Æ¡ng mà còn cảm thấy má»™t lá»±c phản chấn báºt ngược trở lại rất mạnh mẽ, không khá»i đứng sững ra.
Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° chợt nhìn Tụ Thủ Tiá»u Ẩn nói:
“Sá» huynh, sau khi vị TrÆ°Æ¡ng thà chủ nà y dưỡng thÆ°Æ¡ng trên bãi Triá»u DÆ°Æ¡ng của ông, phải chăng đã tá»± bá» Ä‘i?†đó chÃnh là lá»i PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam muốn há»i, cho nên chà ng lắng tai nghe. Tụ Thủ Tiá»u Ẩn suy nghÄ© má»™t hồi rồi nói:
“Lúc đó tại hạ giao đấu vá»›i háºu viện của bá»n Minh Nhạc rất kịch liệt, ngÆ°á»i nà y ngồi má»™t bên vừa trị thÆ°Æ¡ng vừa quan sát, sau má»™t hồi kịch chiến thì kẻ địch Ä‘á»™t nhiên tá»± Ä‘á»™ng rút Ä‘i. NgÆ°á»i nà y lại ở trên bãi Triá»u DÆ°Æ¡ng của tại hạ khoảng mÆ°á»i ngà y, khi thÆ°Æ¡ng tÃch chuyển biến tốt thì tá»± bá» Ä‘i, song lúc đó tại hạ không há»i hà nh tung của ông taâ€.
Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° im lặng không nói, nheo mắt trầm tÆ°. Lại má»™t lát sau, bốn hòa thượng ngÆ°á»i khoác cà sa mà u và ng vá»™i và ng chạy và o. Khi cách Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° khoảng năm bÆ°á»›c thì Ä‘á»u ngừng lại, chắp tay cúi ngÆ°á»i nói:
“Bá»n đệ tỠđã chia nhau tra há»i, đêm qua không phát hiện có ai lên núiâ€.
Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° sắc mặt nặng ná», cÆ°á»i lạnh má»™t tiếng nhìn TrÆ°Æ¡ng Nhất Bình:
“Trong số những ngÆ°á»i chúng ta, thà chủ là kẻ đáng nghi ngá» nhất, nhÆ°ng lão nạp chÆ°a bao giỠép ngÆ°á»i quá đáng, mong thà chủ hãy suy nghÄ© cho kỹ rồi trả lá»i câu há»i của lão nạpâ€.
Trương Nhất Bình lạnh lùng nói:
“Äại sÆ° nói nhÆ° thế không biết có ý gì?â€.
Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° nhắm mắt, không trả lá»i câu há»i của TrÆ°Æ¡ng Nhất Bình, trong miệng thầm Ä‘á»c đại bi kinh. Äoạn kinh nà y ca tụng sá»± đại từ đại bi của Pháºt ta, nghe ra rất trang nghiêm, giống nhÆ° chuông sá»›m trống chiá»u, khiến cho ngÆ°á»i ta tỉnh giấc. Äá»c xong Ä‘oạn kinh, sắc mặt Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° cÅ©ng trở nên ôn hòa, ông ta cháºm rãi Ä‘Æ°a tay ra, mỉm cÆ°á»i nói:
“Chuyện sống chết của võ lâm đồng đạo không thể coi thÆ°á»ng, sao thà chủ không Ä‘em thiện niệm ra?â€.
Trương Nhất Bình thối lui một bước, nói:
“Äem cái gì?â€.
Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° nói:
“Huyết Trì đồ!â€.
TrÆ°Æ¡ng Nhất Bình lắc đầu cÆ°á»i lạnh:
“Äại sÆ° đừng ngáºm máu phun ngÆ°á»i!â€.
Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° hÆ¡i nhÃu mà y, nói vá»›i vẻ trang nghiêm:
“Nếu thà chủ không chịu lấy bản đồ ra, đừng trách lão nạp thất lá»…â€.
Trương Nhất Bình nói:
“Ông định là m gì?â€.
Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° hÆ¡i có sắc giáºn, nói:
“Chẳng lẽ lão nạp không thể lục soát ngÆ°á»i ông?â€.
Trương Nhất Bình đưa hai tay, nói:
“Nếu đại sÆ° có lòng nghi ngá», váºy xin má»i hãy lục soátâ€.
Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° hÆ¡i chần chừ, quay đầu nhìn bốn hòa thượng mặc cà sa mà u và ng:
“Các ngÆ°á»i hãy lục soát kỹ cà ng trên ngÆ°á»i vị thà chủ nà y, nhÆ°ng không được thô lá»—â€.
Bốn nhà sÆ° ấy cúi ngÆ°á»i nháºn lệnh, cùng bÆ°á»›c tá»›i bên cạnh TrÆ°Æ¡ng Nhất Bình.
TrÆ°Æ¡ng Nhất Bình chẳng thèm để ý, vén áo lên nói; “Má»i bốn vị đại sÆ° cứ lục soát cho kỹâ€.
Bốn nhà sÆ° cùng ra tay, nhÆ°ng cÅ©ng chẳng thấy gì. TrÆ°Æ¡ng Nhất Bình đợi bốn nhà sÆ° lục soát xong thì má»›i cÆ°á»i lạnh má»™t tiếng:
“Bốn vị sÆ° phụ có cần lục soát dÆ°á»›i vá»› của tại hạ không?â€.
Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° là báºc chưởng môn của má»™t phái, bao giá» cÅ©ng là ngÆ°á»i quang minh chÃnh đại, nghe lá»i mỉa mai của TrÆ°Æ¡ng Nhất Bình thì không khá»i hÆ¡i nóng mặt, lòng thầm nhủ:
“Huyết Trì đồ liên quan đến sá»± tồn vong giữa chÃnh và tà trong võ lâm, không thể coi thÆ°á»ng. Dù cho ngà y sau có bị võ lâm đồng đạo chê trách, cÅ©ng phải là m cho rõ rà ngâ€. Thế rồi má»›i nghiến răng, nói:
“Nếu thà chủ đã nói nhÆ° thế, lão nạp cung kÃnh không bằng tuân lệnhâ€.
Lá»i nói khiến cho má»i ngÆ°á»i trong trÆ°á»ng Ä‘á»u bất ngá», bốn nhà sÆ° mình khoác cà sa và ng cà ng ngạc nhiên hÆ¡n, chỉ cảm thấy lá»i nói của chưởng môn lúc nà y rất khác vá»›i ngà y thÆ°á»ng. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam chợt sinh cảm giác bất an, nhủ thầm:
“Dù TrÆ°Æ¡ng Nhất Bình có lấy Huyết Trì đồ hay không, nhÆ°ng ông ta là ngÆ°á»i có danh tiếng trong võ lâm Giang Nam, ná»—i nhục cởi già y nà y là m sao có thể nuốt trôi được?â€.
Ä‘ang định lên tiếng ngăn cản, chợt nghe Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° nói vá»›i bốn hòa thượng mặc cà sa và ng:
“Sao các ngÆ°á»i vẫn đứng yên đấy, chả lẽ không nghe lệnh của ta?â€.
TrÆ°Æ¡ng Nhất Bình vốn chỉ nghÄ© mỉa mai Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ°, nhÆ°ng nà o ngá» khéo quá hóa vụng, bị má»™t báºc cao tăng được võ lâm đồng đạo kÃnh ngưỡng nhÆ° Thái SÆ¡n Bắc Äẩu ra lệnh lục soát già y của ông ta, trong lòng cảm thấy rất khó chịu.
NhÆ°ng lúc nãy bản thân ông ta vừa má»›i nói ra lá»i ấy, cho nên chỉ Ä‘Ã nh cởi già y ra.
Trương Nhất Bình cởi già y ra, giơ cao trong tay, lạnh lùng nói:
“Các vị hãy xem kỹ đây, có chá»— nà o cần lục soát nữa không?â€.
Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° quay mặt sang má»™t tiểu hòa thượng, lạnh lùng nói:
“Là m mất đồ đạc của khách, không thể bù tá»™i được, tạm ghi hình phạt ba năm diện bÃch, mau trở vá» núi Tung SÆ¡n, láºp tức giao cho giá»›i trì viện xá» lýâ€.
Tiểu hòa thượng ấy chắp tay cúi ngÆ°á»i:
“Äệ tá» tạ sÆ° tôn từ biâ€.
Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° Ä‘Æ°a mắt nhìn Tụ Thủ Tiá»u Ẩn, nói:
“Sao Sá» huynh đến đây?â€.
Tụ Thủ Tiá»u Ẩn nghe thế thì mặt lá»™ vẻ giáºn dữ, nhÃu mà y Ä‘ang định tổ cái giáºn ra, chợt thở dà i má»™t tiếng:
“Äại sÆ° có còn nhá»› lão tiá»u tỠđã nói chăng, tại hạ đã Ä‘uổi theo kẻ nà yâ€, rồi ông ta Ä‘Æ°a tay chỉ vá» phÃa TrÆ°Æ¡ng Nhất Bình. Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° lại quay sang nhìn tiểu hòa thượng ấy nói:
“NgÆ°Æ¡i đã Ä‘i đâu?â€.
Tiểu hòa thượng ấy nói:
“Äệ tá» không rá»i nÆ¡i nà y má»™t tấcâ€.
Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° cÆ°á»i lạnh nói:
“Äã má»™t tấc không rá»i, tại sao không biết đồ đạc bị mất?â€.
Tiểu hòa thượng ấy đáp:
“Äệ tá» bị ngÆ°á»i ta Ä‘iểu huyệt đạoâ€.
Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° cao giá»ng há»i:
“Ai đã Ä‘iểm huyệt đạo ngÆ°Æ¡i, chả lẽ ngÆ°Æ¡i không nhá»› gì cả sao?â€.
Tiểu hòa thượng ấy cúi đầu đáp:
“NgÆ°á»i ấy ra tay rất nhanh, đệ tá» chỉ nghe được tiếng gió, chÆ°a kịp quay đầu lại thì huyệt đạo đã bị Ä‘iểmâ€.
Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° lá»™ vẻ buồn bã trên mặt, im lặng chẳng nói gì cả.
Tất cả những ngÆ°á»i ở đây Ä‘á»u là báºc cao nhân trong võ lâm, bất cứ ai cÅ©ng không thể nén ná»—i cái nhục bị kẻ gian đánh cắp đồ đạc nhÆ° trÆ°á»›c mÅ©i. Äã không tìm được manh mối từ tiểu hòa thượng ấy, nhÆ°ng lại không thể lục soát hết tất cả má»i ngÆ°á»i, chỉ e rằng nếu xá» lý có sai sót, chắc chắn sẽ dẫn đến thế cuá»™c tà n sát lẫn nhau.
Tiêu Dao Tá», Tụ Thủ Tiá»u Ẩn tá»±a nhÆ° đã thấy chá»— khó của Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ°, đồng thanh nói:
“Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° không cần Æ°u phiá»n chuyện nà y, việc gấp rút trÆ°á»›c mắt là phải ứng phó vá»›i bá»n Minh Nhạc, dù tung tÃch Huyết Trì đồ ở đâu, chúng ta hãy đợi sau đại há»™i Minh Nhạc rồi tìm cÅ©ng không muá»™nâ€.
Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° chợt mỉm cÆ°á»i:
“Hai vị nói rất phải ...â€.
TrÆ°Æ¡ng Nhất Bình chợt cÆ°á»i lá»›n:
“Tại hạ có thể rá»i khá»i nÆ¡i đây rồi chứ!†nói xong thì phóng ra ngoà i. Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° giÆ¡ ngang tay phải ra định cản Ä‘Æ°á»ng, nhÆ°ng không biết cá»› gì lại rụt tay trở vá». Tụ Thủ Tiá»u Ẩn cÆ°á»i lạnh má»™t tiếng, Ä‘iểm và o lÆ°ng TrÆ°Æ¡ng Nhất Bình má»™t cái, má»™t luồng chỉ phong phóng ra. Chợt thấy TrÆ°Æ¡ng Nhất Bình hÆ¡i rung ngÆ°á»i, Ä‘á»™t nhiên dừng lại, quay đầu nhìn bá»n há» rồi bÆ°á»›c nhanh ra. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam nghÄ© đến tình xÆ°a, vá»™i và ng chạy Ä‘uổi theo.
Chỉ thấy bóng ngÆ°á»i lÆ°á»›t má»™t cái, Tụ Thủ Tiá»u Ẩn chợt rê ngang qua nhanh nhÆ° cÆ¡n gió, chặn lại nói:
“Y đã bi ta dùng Há»—n Nguyên khà công phóng ra má»™t luồng chỉ phong, từ xa đánh và o huyệt Trung Ủy trên Thái Âm Phế Kinh, sau mÆ°á»i hai canh giá» thÆ°Æ¡ng thế sẽ phát tác. Dù cho được cứu chữa đúng cách, cÅ©ng phải mất ba tháng trở lên má»›i có thể đả thông kinh mạch, lúc đó chúng ta đã đến dá»± đại há»™i ở Minh Nhạc, sống chết thắng thua đã phân, lại tìm đến y cÅ©ng không muá»™n, giỠđây cứ thả cho y Ä‘i thôi!â€.
Phương Triệu Nam thở dà i, buồn bã nói:
“Tại hạ không phải Ä‘uổi theo ông taâ€.
Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° nhìn thẳng và o PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam, nghiêm mặt nói:
“Lão nạp có má»™t chuyện muốn thÆ°Æ¡ng lượng vá»›i thà chủâ€.
Phương Triệu Nam nói:
“Lão thiá»n sÆ° hãy chỉ giáo, chỉ cần tại hạ là m được, quyết không từ chốiâ€.
Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° nói:
“Thà chủ hãy tạm thá»i giữ bà máºt chuyện Huyết Trì đồ bị mất, lão nạp vẫn âm thầm tìm cho thà chủ, nếu có manh mối sẽ thông báo ngay cho thà chủ. Nếu chuyện nà y để lá»™ ra chỉ e sẽ dấy lên má»™t cuá»™c há»—n loạn, lão nạp cÅ©ng biết chuyện nà y có lẽ đã không hợp tình hợp lý, nhÆ°ng mong thà chủ hãy vì đại cuá»™c mà chấp nháºn yêu cầu của lão nạp.
Phương Triệu Nam thầm nhủ:
“Huyết Trì đồ ấy đã mất, hy vá»ng tìm được rất mong manh, nếu để lá»™ ra cÅ©ng chẳng Ãch gì, chi bằng cứ chấp nháºn cho xongâ€. Thế rồi má»›i ôm quyá»n nói:
“Lão thiá»n sÆ° đã căn dặn nhÆ° thế, vãn bối nà o dám không ngheâ€.
Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° chắp tay cÆ°á»i rằng:
“Thà chủ biết đến đại cuá»™c nhÆ° thế, lão nạp cảm kÃch không nguôi, nay sắp đến đại há»™i Minh Nhạc, thá»i gian quý báu, có nhiá»u chuyện cần phải giải quyết, chỉ e khó tìm ra tung tÃch Huyết Trì đồ trÆ°á»›c khi đến dá»± đại há»™i Minh Nhạc ...†ông ta hÆ¡i thở dà i, nói:
“Nếu chúng ta có thể thuáºn lợi vượt qua đại há»™i Minh Nhạc, lão nạp sẽ ra lệnh cho đệ tá» toà n phái Thiếu Lâm dốc hết sức mình truy tìm bản đồ nà y, má»™t khi tìm được chắc chắn sẽ trả lại cho thà chủâ€.
PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam chợt cảm thấy trong mấy đêm ngắn ngủi nà y, địa vị và thân pháºn của mình trong võ lâm đã tăng lên rất nhiá»u. NgÆ°á»i trong võ lâm thiên hạ có thể được chưởng môn phÆ°Æ¡ng trượng của chùa Thiếu Lâm tôn trá»ng nhÆ° thế có thể trên đầu ngón tay, cho nên chà ng má»›i ôm quyá»n nói:
“Lão thiá»n sÆ° má»™t lá»i nặng nhÆ° chÃn đỉnh, vãn bối xin bái tạ trÆ°á»›câ€.
Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° quay đầu lại nhìn Tụ Thủ Tiá»u Ẩn cÆ°á»i:
“Thất Tinh tráºn thế của Sá» huynh không biết phải mất bao lâu má»›i táºp được, đại há»™i Minh Nhạc lần nà y phải mượn rất nhiá»u sức, hy vá»ng rằng ...â€.
Tụ Thủ Tiá»u Ẩn nghiêm trang nói:
“Trong Ä‘á»i lão Tiá»u tá» nà y chÆ°a bao giỠđể lại chuyện khiến cho ngÆ°á»i ta nhá»› trong lòng, đầy là lần đầu tiên lão Tiá»u tá» là m chuyện vì ngÆ°á»i khác. Äại sÆ° hãy yên tâm, chỉ cần thá»i gian năm ngà y, tráºn thế nà y sẽ được hoà n thà nhâ€.
Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° chắp tay cÆ°á»i:
“Thá»i gian của Sá» huynh rất quý báu, lão nạp không dám là m phiá»n nữaâ€. Thế rồi má»›i chắp tay là m lá»…, cùng Tiêu Dao Tá» sánh vai bÆ°á»›c ra.
Khi PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam trở vá» trong phòng, Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng đã đứng đợi, chỉ thấy nà ng ngẩng đầu nhìn trần nhà , mặt mỉm cÆ°á»i, tá»±a nhÆ° trong lòng Ä‘ang có chuyện rất vui sÆ°á»›ng. PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam không khá»i nhÃu mà y, há»i:
“SÆ°Æ¡ng sÆ° muá»™i, muá»™i Ä‘ang có chuyện gì vui thế?â€.
Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng mỉm cÆ°á»i, cháºm rãi đứng dáºy, không đáp câu há»i ấy mà nói rằng:
“Khi sÆ° muá»™i của huynh còn sống, hai ngÆ°á»i chắc là thân thiết nhau lắm đúng không?â€.
Câu há»i ấy rất bất ngá», dù cho PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam là ngÆ°á»i lanh lẹ cÅ©ng phải đứng ngây ra má»™t lúc rồi má»›i đáp:
“Äúng váºy, sao sÆ° muá»™i chợt nói đến chuyện nà y?â€.
Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng thản nhiên cÆ°á»i:
“Äáng tiếc là nà ng ta đã chết!â€.
Phương Triệu Nam lại ngạc nhiên, nói:
“Chúng ta đã chôn xác nà ng ở Bão Mục CÆ°Æ¡ng, chả lẽ sÆ° muá»™i đã quên?â€.
Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng chợt nghiêm mặt, há»i rõ rà ng từng chữ:
“Nếu ở núi Cá»u Cung, muá»™i không ra tay cứu huynh, huynh có còn sống đến ngà y nay không?â€.
PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam chỉ cảm thấy sát cÆ¡ của nà ng Ä‘á»™t nhiên nặng ná», trong lòng không khá»i kinh hãi, thầm nhủ:
“Nà ng vốn là má»™t thiếu nữ trong sáng ngây thÆ¡ không hiểu đến chuyện hiểm ác của giang hồ, tuy lòng yêu háºn mạnh hÆ¡n ngÆ°á»i thÆ°á»ng, hÆ°á»›ng cÅ©ng không đến ná»—i chợt vui chợt giáºn nhÆ° thế nà y, không biết có phải vì bị gió lạnh đêm qua mà đã sinh bệnh hay không?†nhÆ°ng miệng thì nói rằng:
“Äúng váºy, nếu không phải SÆ°Æ¡ng sÆ° muá»™i ra tay tÆ°Æ¡ng cứu, huynh đã sá»›m chôn xác ở núi Cá»u Cungâ€.
Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng lạnh lùng nói:
“Gia gia của muá»™i đã truyá»n võ công cho huynh, giúp huynh chỉ trong mấy ngà y ngắn ngủi mà trở thà nh má»™t cao thủ thuá»™c hà ng nhất lÆ°u trên võ lâm, Æ¡n đó đối vá»›i sÆ° huynh có lá»›n không?â€.
Phương Triệu Nam nói:
â€œÆ n truyá»n võ nghệ của Trần lão tiá»n bối nặng nhÆ° núi, suốt Ä‘á»i huynh cÅ©ng khó quên!â€.
Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng nhìn thẳng và o mặt PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam má»™t hồi rồi chợt tuôn hai dòng nÆ°á»›c mắt, buồn bã nói:
“Äó Ä‘á»u là chuyện quá khứ, nhắc lại cÅ©ng vô dụngâ€.
PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam vẫn chÆ°a hết lo lắng vì thấy Ngôn Lăng Phủ vì mất bản đồ, lò luyện Ä‘Æ¡n bị phá hủy, bá»±c tức đến ná»—i phát Ä‘iên, nay thấy Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng chợt vui chợt giáºn nhÆ° thế, trong lòng lo lắng lắm. thế rồi má»›i nắm đôi bà n tay má»m mại của nà ng, hạ giá»ng nói:
“SÆ°Æ¡ng sÆ° muá»™i, huynh có chá»— nà o không đúng?â€.
Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng ngẩn ngÆ°á»i ra, ấp úng chứ không nói được má»™t lá»i nà o, má»™t lát sau má»›i buồn bã nói:
“Muá»™i đã nghÄ© suốt đêm má»›i ra được ...â€.
Phương Triệu Nam ngạc nhiên:
“Muá»™i đã nghÄ© ra Ä‘iá»u gì?â€.
Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng nói:
“Muá»™i nghÄ© thiếu nữ áo trắng đêm qua trong đại Ä‘iện trông rất xinh đẹpâ€.
PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam hiểu ngay ý nà ng, tim Ä‘áºp thình má»™t cái, định lên tiếng, Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng đã cÆ°á»›p lá»i:
“Có phải nà ng ta đối vá»›i huynh rất tốt không?â€.
Phương Triệu Nam thầm nhủ:
“Lúc nà y nà ng Ä‘ang kÃch Ä‘á»™ng, ngà n vạn lần không thể là m tổn thÆ°Æ¡ng trái tim nà ngâ€. Thế rồi má»›i cÆ°á»i:
“Chúng tôi tuy có duyên gặp mặt và i lần ...â€.
Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng nói:
“Cho nên huynh không cần muá»™i nữa, nếu biết sá»›m nhÆ° thế muá»™i đã không cứu huynh trong núi Cá»u Cung, trÆ°á»›c tiên để ngÆ°á»i khác giết huynh, sau đó muá»™i lại giết chúng báo thù cho huynhâ€.
PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam giáºt mình, nhủ thầm:
“Nà ng tÃnh tình bốc đồng nhÆ° thế sau nà y sống vá»›i nhau chắc chắn sẽ khó ứng phó ...â€.
Chợt Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng thở dà i má»™t tiếng:
“Sau nà y khi gặp lại thiếu nữ áo trắng ấy, muá»™i sẽ vạch và i Ä‘Æ°á»ng trên khuôn mặt ả, xem ả có còn đẹp hay không!â€.
PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam vốn định cãi lại mấy câu, nhÆ°ng chợt nhá»› lại đêm qua mình thá»±c sá»± lạnh nhạt vá»›i nà ng, cÅ©ng khó trách nà ng Ä‘au lòng, trong lòng không khá»i áy náy. Trong trong nhất thá»i chà ng không nghÄ© ra được lá»i nà o an ủi, trầm ngâm má»™t hồi rồi má»›i nói:
“TrÆ°á»›c mắt trong võ lâm đầy sát cÆ¡, thiên hạ cao thủ Ä‘á»u vượt bỠân oán cá nhân vì đại há»™i Minh Nhạc. Nay chúng ta đã dá»± đại há»™i Thái SÆ¡n, chắc chắn sẽ Ä‘i cùng quần hà o đến Minh Nhạc, chuyến Ä‘i nà y sống chết chÆ°a biết được, đâu thể nghÄ© đến chuyên nhi nữ tÆ° tình, huynh dù cho muốn suốt Ä‘á»i sống cùng sÆ° muá»™i, chỉ e cÅ©ng khó được nhÆ° ý muốnâ€.
Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng chÆ°a hiểu việc Ä‘á»i, đâu biết được đó là những lá»i lấp liếm của chà ng, chỉ hÆ¡i trầm ngâm, nở nụ cÆ°á»i nói:
“Gia gia của muá»™i có má»™t bá»™ kiếm pháp uy lá»±c rất lá»›n. NhÆ°ng hai ngÆ°á»i cùng dùng má»›i được, chúng ta hãy mau chóng luyện táºp bá»™ kiếm pháp nà y, khi đến Minh Nhạc có thể cùng dùng để khắc địchâ€.
PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam cÆ°á»i:
“Muá»™i đã há»c được bá»™ kiếm pháp nà y từ lúc nà o, sao huynh không biết?â€.
Chà ng chỉ muốn tạm thá»i là m cho nà ng vui cho nên lá»i nói rất dịu dà ng, Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng rốt cuá»™c vẫn chÆ°a hết tÃnh trẻ con, thấy chà ng nhÆ° thế thì chợt cảm thấy vui sÆ°á»›ng, nghiêng ngÆ°á»i nép và o lòng PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam cÆ°á»i rằng:
“Nam ca ca, huynh có thá»±c sá»± thÃch muá»™i không?â€.
Phương Triệu Nam nói:
“ÄÆ°Æ¡ng nhiên tháºt sá»± thÃch muá»™iâ€.
Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng nói:
“Äêm qua huynh đối vá»›i muá»™i lạnh nhạt, muá»™i cà ng nghÄ© cà ng giáºn, chợt nhá»› lúc trÆ°á»›c huynh đối vá»›i muá»™i rất tốt, tại sao lúc nà y lại hÆ° nhÆ° thế? Chắc chắn là vì thiếu nữ áo trắng, ả xinh xắn nhÆ° thế, dù ai thấy cÅ©ng thÃch, muá»™i suốt đêm qua không ngủ, định tìm huynh gây má»™t tráºn ...â€.
PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam mỉm cÆ°á»i, nói:
“Lúc nà y muá»™i còn giáºn không?â€.
Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng lắc đầu, nói:
“Muá»™i biết huynh quan tâm muá»™i nhÆ° thế, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không giáºn nữaâ€. Nà ng hÆ¡i ngáºp ngừng rồi lại nói:
“Khi đến tìm huynh, muá»™i đã tÃnh sẵn trÆ°á»›c! Muá»™i sẽ cố ý gây vá»›i huynh má»™t tráºn, nếu huynh tháºt sá»± không thÃch muá»™i, muá»™i sẽ rá»i khá»i nÆ¡i nà y ...â€.
PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam cÆ°á»i rằng:
“Thế gian rá»™ng lá»›n, má»™t mình muá»™i sẽ Ä‘i đâu?â€.
Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng chá»›p mắt, cÆ°á»i rằng:
“ÄÆ°Æ¡ng nhiên là có nÆ¡i Ä‘i, muá»™i sẽ tìm má»™t nÆ¡i không có ngÆ°á»i đến, luyện võ công cho tháºt tốt rồi ra giang hồ, trÆ°á»›c tiên tìm ả thiếu nữ áo trắng ấy giết chết ả Ä‘i, sau đó tìm đến huynh ...â€.
Phương Triệu Nam nói:
“Muá»™i tìm thiếu nữ áo trắng, váºy có cần giết huynh không?â€.
Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng nói:
“Äiá»u đó muá»™i không biết, trong lòng muá»™i chắc chắn sẽ háºn huynh, hỡi Æ¡i! NhÆ°ng không biết có giết được huynh không ...†nà ng chợt báºt cÆ°á»i, nói:
“Dù cho không giết huynh, muá»™i cÅ©ng sẽ tìm má»™t nÆ¡i thâm sÆ¡n cùng cốc, nhốt huynh ở đấy, không cho huynh ra giang hồ nữaâ€.
Phương Triệu Nam nghe thế thì trong lòng chợt run sợ, nhủ thầm:
“Lòng yêu háºn của thiếu nữ nà y tháºt mạnh mẽ, nếu không phải bạn thì tức là địch, tình yêu cà ng sâu, lòng ghen tuông cà ng nặng ...â€.
Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng thấy chà ng trầm ngâm không nói, dịu dà ng há»i:
“Nam ca ca, huynh có sợ không?â€.
PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam mỉm cÆ°á»i:
“Muá»™i nhốt huynh ở chốn thâm sÆ¡n cùng cốc, có để huynh chết đói không?â€.
Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng lắc đầu:
“Muá»™i sẽ ở cùng vá»›i huynh, má»—i ngà y sẽ là m cÆ¡m ngon nhất cho huynh ăn, chúng ta suốt Ä‘á»i sẽ không ra khá»i sÆ¡n cốcâ€.
Phương Triệu Nam nói:
“Chả lẽ muá»™i bắt huynh phải ở suốt Ä‘á»i trong sÆ¡n cốc sao?â€.
Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng nói:
“Chúng ta sẽ bạc đầu bên nhau, đồng sinh cá»™ng tá», nếu huynh chết trÆ°á»›c, muá»™i sẽ tá»± sát bên cạnh huynhâ€.
PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam nhÃu mà y:
“Váºy nếu muá»™i chết trÆ°á»›c thì sao?â€.
Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng nói:
“TrÆ°á»›c tiên muá»™i sẽ giết chết huynh, sau đó má»›i chết!â€.
Phương Triệu Nam trong lòng cảm động lắm, nhưng lại kinh sợ, nhủ rằng:
“NgÆ°á»i nhÆ° nà ng trên dá»i tháºt hiếm có, chỉ là thủ Ä‘oạn có chút tà n khốc. Nếu nà ng cứ nghÄ© mãi nhÆ° thế, cÅ©ng khó đảm bảo nà ng sẽ không là m Ä‘iá»u nà y, sau nà y phải tìm cách sá»a đổi tÃnh tình bốc đồng nà y của nà ng má»›i đượcâ€. Má»™t ý nghÄ© lÆ°á»›t qua, thế rồi má»›i mỉm cÆ°á»i nói:
“Äại há»™i Minh Nhạc lần nà y không những có liên quan đến đại cuá»™c võ lâm vá» sau, cÅ©ng liên quan đến sá»± sống chết của chúng ta, những ngÆ°á»i tham gia đại há»™i lần nà y Ä‘á»u là báºc cao thủ. Trần lão tiá»n bối chỉ truyá»n võ công cho huynh có ná»a tháng nhÆ°ng đã khiến huynh từ má»™t kẻ vô danh tiểu tốt trở thà nh báºc cao thủ, sÆ° muá»™i từ nhá» Ä‘i theo ông ta, chắc chắn đã há»c được rất nhiá»u võ công kỳ ảo, mong rằng trong kỳ đại há»™i nà y có thể đại triển thần oai, nhất cá» thà nh danhâ€.
Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng nhÆ°á»›ng mà y, nhoẻn miệng cÆ°á»i:
“Bá»™ kiếm thuáºt song kiếm hợp bÃch ấy uy lá»±c rất lá»›n, chúng ta hãy mau luyện táºp cho thà nh thục, đến lúc ấy sẽ liên thủ ra tayâ€.
Nói xong kéo PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam chạy ra, vừa Ä‘á»c kiếm quyết, vừa múa kiếm thế từng chiêu cháºm rãi đánh ra.
Thá»i gian qua rất mau, chỉ trong chá»›p mắt mà đã mÆ°á»i ngà y.
Trong mÆ°á»i ngà y ấy, PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam và Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng sá»›m tối khổ luyện kiếm thuáºt, chẳng rá»i má»™t bÆ°á»›c khá»i nÆ¡i mình ở, thức ăn và đồ dùng Ä‘á»u do tiểu hòa thượng ấy Ä‘em tá»›i. Tháºt ra trong vòng mÆ°á»i ngà y, quần hà o Ä‘a số Ä‘á»u luyện lại tuyệt kỹ, trên đỉnh Minh Nguyệt, kiếm khà ngất trá»i.
Hôm nay trá»i đã vá» chiá»u, Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng và PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam Ä‘ang luyện kiếm pháp thì chợt má»™t tiểu hòa thượng vá»™i và ng chạy tá»›i, chắp tay nói vá»›i hai ngÆ°á»i:
“Tệ phÆ°Æ¡ng trượng bà y yến ở trong Ä‘iện, má»i hai vị đến dá»±â€.
Phương Triệu Nam cúi đầu nói:
“Chúng tôi sẽ láºp tức đếnâ€.
Tiểu hòa thượng ấy lại chắp tay, thối lui ra, nhÆ°ng vẫn chÆ°a Ä‘i, xem bá»™ là muốn đợi hai ngÆ°á»i cùng Ä‘i.
Phương Triệu Nam nhìn tiểu hòa thượng ấy, lòng thầm nhủ:
“Nhìn bá»™ dạng của hắn ta, chắc là có chuyện gì gấp gápâ€. Thế rồi má»›i kéo Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng nói:
“Äi thôi!†tiểu hòa thượng ấy xoay ngÆ°á»i dẫn Ä‘Æ°á»ng chạy vá»™i ra, hai ngÆ°á»i Ä‘uổi sát theo sau đến Ä‘iện chÃnh.
Trong Ä‘iện đèn Ä‘uốc sáng trÆ°ng, yến tiệc đã bà y sẵn, ở ngoà i Ä‘iện toà n là tăng lữ Thiếu Lâm, má»—i ngÆ°á»i tay Ä‘á»u cầm binh Ä‘ao, canh giữ rất nghiêm ngặt nhÆ° Ä‘ang chỠđại địch đến.
Quần hà o đã ngồi và o chá»—, Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° mặt trang nghiêm, chắp tay chà o hai ngÆ°á»i.
PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam kéo tay áo Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng, hai ngÆ°á»i đến chá»— trống trong Ä‘iện ngồi xuống.
Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° bÆ°ng chén rượu trÆ°á»›c mặt, trầm giá»ng nói:
“Trong những ngà y nà y, lão nạp đã sai đệ tá» Ä‘i khắp nÆ¡i thám thÃnh tung tÃch Minh Nhạc, hôm nay có tin vá», đã tìm được hai nÆ¡i đáng nghi ngá», tuy bốn đệ tỠđã mất mạng, nhÆ°ng coi nhÆ° cÅ©ng tìm ra được má»™t chút manh mốiâ€.
Quần hà o ai nấy Ä‘á»u phấn chấn, ngÆ°ng thần lắng nghe. Bởi vì những ngÆ°á»i nà y Ä‘á»u là những kẻ Ä‘i nhiá»u hiểu nhiá»u, nhÆ°ng chẳng ai biết gì vá» Minh Nhạc.
Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° Ä‘Æ°a mắt nhìn quần hà o má»™t vòng rồi trang nghiêm nói:
“GiỠđây vẫn còn cách tết Äoan Ngá» hÆ¡n bốn mÆ°Æ¡i ngà y, nhÆ°ng tráºn Thất Tinh Äá»™n Hình của Sá» huynh đã luyện táºp thà nh thục, các vị Ä‘á»u là bá chủ má»™t phÆ°Æ¡ng, chuyện trong nhà chắc báºn rá»™n lắm. Theo ý lão nạp nghÄ©, chúng ta nên đến Minh Nhạc trÆ°á»›c kỳ hẹn, má»™t là có thể cắt đứt được cuá»™c thị phi nà y, phân ra thắng bại, các vị cÅ©ng sẽ sá»›m trở vá» nhà , hai là đến sá»›m sẽ khiến cho kẻ địch trở tay không kịpâ€.
Tụ Thủ Tiá»u Ẩn chợt đứng dáºy:
“Không biết đệ tá» của quý phái tìm ra được hai nÆ¡i đáng nghi nà o, cách đây bao xa?â€.
Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° thở dà i:
“Nếu không phải nhá» tấm bản đồ thiếu nữ áo trắng để lại, chỉ e chúng ta cÅ©ng khò tìm được Minh Nhạc. Nói ra các vị cÅ©ng sẽ cảm thấy bất ngá», Minh Nhạc ấy chÃnh là má»™t u cốc cách đây không xa, cho nên lão nạp muốn sau buổi tiệc nà y, chúng ta hãy đến đấy ngayâ€.
Chợt má»™t ông già máºp lùn đứng dáºy nói:
“Lão phu đã chỠđợi ở đây cả mÆ°á»i ngà y, nếu các ngÆ°á»i không sá»›m ngà y tìm ra Minh Nhạc, xin thứ lão phu không thể đợi nữa. Hai năm sau, tại hạ sẽ dắt cao thủ Tây Vá»±c trÆ°á»›c tiên tìm đến chùa Thiếu Lâm Tung SÆ¡n, nếu có thể thắng được phái Thiếu Lâm các ngÆ°á»i, rồi sẽ đại chiến quần hà o Trung Nguyên các ngÆ°á»i, nếu lão phu không thể thắng được đảm bảo trong vòng má»™t trăm năm ngÆ°á»i Tây Vá»±c không bÆ°á»›c và o Trung Nguyên má»™t bÆ°á»›câ€.
Quần hà o quay đầu nhìn lại, thấy ngÆ°á»i Ä‘ang lên tiếng chÃnh là kẻ đã thi triển Vô Ảnh thần quyá»n, quần hà o biết tÃnh tình lão ta rất nóng nảy, nếu má»™t lá»i không hợp tai thì sẽ láºp tức ra tay. Tuy cảm thấy khẩu khà của lão ta cuồng vá»ng, nhÆ°ng cÅ©ng chẳng ai lên tiếng.
Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° uống cạn chén rượu trong tay rồi nói:
“Nếu đêm nay lão nạp không thể tìm ra Minh Nhạc, xin má»i thà chủ cứ tùy tiện, chùa Thiếu Lâm sẽ đợi cái hẹn hai năm ấyâ€.
Quần hà o Ä‘á»u bÆ°ng rượu trÆ°á»›c mặt uống cạn.
PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam Ä‘Æ°a mắt nhìn quanh, quần hà o Ä‘á»u tá» tá»±u đầy đủ nhÆ°ng lại không thấy Tri CÆ¡ Tá» Ngôn Lăng Phủ, nén không được há»i:
“Không biết Tri CÆ¡ Tá» Ngôn Lăng Phủ Ä‘i đâu rồi?â€.
Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° nói:
“Chứng Ä‘iên loạn của Ngôn Lăng Phủ không thể trị khá»i trong khoảng thá»i gian ngắn, ở lại đây cÅ©ng vô dụng, đã được lão nạp sai ngÆ°á»i Ä‘Æ°a vá» chùa Thiếu Lâm ở Tung SÆ¡n ...†ông ta hÆ¡i ngừng rồi nói:
“Các vị hãy ăn cho no, lão nạp định đến canh má»™t sẽ đến Tuyệt Mệnh cốcâ€.
Quần hà o Ä‘á»u nâng Ä‘Å©a, bữa ăn ấy trôi qua lặng lẽ, đến khi ăn xong thì trá»i vẫn chÆ°a đến canh má»™t. Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° suy nghÄ© chu đáo, đã sá»›m sai ngÆ°á»i chuẩn bị bình nÆ°á»›c, lÆ°Æ¡ng khô, má»—i ngÆ°á»i má»™t phần đủ dùng trong vòng ba ngà y.
PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam lấy hai phần, hạ giá»ng nói vá»›i Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng:
“SÆ° muá»™i, còn có thứ gì cần dùng hãy mau lấy đến, chúng ta sắp lên Ä‘Æ°á»ngâ€.
Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng lắc đầu cÆ°á»i:
“Muá»™i đã chuẩn bị xong xuôi cả!â€.
Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° cháºm rãi đứng dáºy, cÅ©ng lấy má»™t phần lÆ°Æ¡ng khô, miệng nói rằng:
“Lão nạp e rằng thức ăn trong Minh Nhạc có Ä‘á»™c, cho nên đã chuẩn bị ba ngà y lÆ°Æ¡ng khô, má»—i ngÆ°á»i lấy má»™t phần ...†ông ta thở dà i nhẹ má»™t tiếng rồi nói:
“Thá»i gian ba ngà y đã đủ phân thắng bại tồn vong, lão nạp sẽ Ä‘i trÆ°á»›c dẫn Ä‘Æ°á»ng cho má»i ngÆ°á»iâ€. Quần hà o đầu đứng dáºy, bÆ°á»›c theo sau Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ°.
PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam, Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng Ä‘i cùng vá»›i Cát Hoà ng, Cát VÄ©, mÆ°á»i tám nhà sÆ° khoác cà sa mà u và ng, tay cầm thiá»n trượng và mÆ°á»i tám nhà sÆ° khoác cà sa mà u Ä‘á» lÆ°ng cắm giá»›i Ä‘ao Ä‘i sau cùng.
Äi qua hai rặng núi, Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° chợt nhanh bÆ°á»›c, quần hà o Ä‘i cùng ai nấy cÅ©ng thi triển khinh công vá»t qua những nÆ¡i gáºp ghá»nh.
Má»i ngÆ°á»i tuy đông nhÆ°ng Ä‘á»u là cao thủ thuá»™c hà ng nhất lÆ°u trong võ lâm, cho nên tốc Ä‘á»™ tuy nhanh nhÆ°ng không há» phát ra tiếng Ä‘á»™ng. Chỉ cảm thấy thế núi cà ng lúc cà ng hiểm trở, má»™t con Ä‘Æ°á»ng nhÆ° sợi dây cứ vắt lòng vòng giữa vách núi cheo leo, gió núi thổi mạnh nhÆ° sóng vá»— và o trong tai, tiếng bÆ°á»›c chân chốc chốc lại đánh Ä‘á»™ng bá»n rắn rết từ trong phóng ra, lÆ°á»›t qua ngÆ°á»i. Lại Ä‘i khoảng má»™t bữa cÆ¡m, quần hà o Ä‘i đến má»™t cá»a cốc địa thế hiểm trở.
Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° dừng bÆ°á»›c, quần hà o bÆ°á»›c lên vây quanh. Lúc nà y đêm đã cà ng khuya, má»™t vầng trăng cong bị mây che khuất, trÆ°á»›c mặt là má»™t khoảng không hoang vắng, gió núi thối qua áo quần bay phất phá»›i.
Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° cháºm rãi lấy mảnh khăn mà u trắng, nhìn kỹ ở dÆ°á»›i ánh trăng má»™t hồi rồi xé vụn tấm bản đồ ấy, ném và o trong bụi cá», nói:
“ChÃnh là sÆ¡n cốc nà y ...†rồi cất bÆ°á»›c Ä‘i trÆ°á»›c.
Quần hà o nối đuôi theo sau, đi và o trong cốc.
Äá»™t nhiên bốn nhà sÆ° từ ở phÃa sau phóng nhanh tá»›i, bảo vệ hai bên Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ°.
SÆ¡n cốc nà y hoang vắng lạ thÆ°á»ng, Ä‘i được hai mÆ°Æ¡i trượng, láºp tức cảm thấy gió rét căm căm. Lúc nà y, tâm trạng quần hà o cÅ©ng rất phức tạp, nhÆ°ng không ai lên tiếng, trong sá»± im lặng ấy ẩn chứa ná»—i lo lắng khôn cùng. Äi được mấy ngã núi, địa thế chợt thay đổi, những dãy núi nhô cao đã che khuất vầng trăng cong, sÆ¡n cốc chợt trở nên tối tăm. Ở nÆ¡i sâu thẳm của sÆ¡n cốc, ngá»n gió lạnh đêm khuya thổi tá»›i là m cá» cây hai bên Ä‘Æ°á»ng kêu là o xà o. Chợt nghe Tiêu Dao Tá» kêu à má»™t tiếng, Ä‘Æ°a tay chỉ ngá»n núi ở phÃa trÆ°á»›c nói:
“Äó là gì?â€.
Quần hà o Ä‘á»u nheo mắt nhìn tá»›i, chỉ thấy trên vách núi có ẩn hiện mấy chữ:
“Tá» Vong chi cốc!†trong đêm tối, dòng chữ ấy phát ra ánh sáng lấp lánh cà ng tăng thêm không khà kinh dị. Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° chắp tay trÆ°á»›c ngá»±c, hạ giá»ng niệm má»™t tiếng Pháºt hiệu, rồi nói:
“Chắc là không sai!†rồi Ä‘á»™t nhiên bÆ°á»›c nhanh tá»›i phÃa trÆ°á»›c. Quần hà o theo sát ở phÃa sau.
Sau má»™t hồi thì má»i ngÆ°á»i đến dÆ°á»›i chân dãy núi, má»™t vách núi nhá» chắn ngang Ä‘Æ°á»ng. Ngẩng đầu nhìn lên, vẫn là bốn chữ “Tá» Vong chi cốc†đang phát ra ánh sáng lấp lánh, chỉ là dòng chữ ấy được treo cao đến hà ng trăm trượng cho nên không biết là váºt gì tạo thà nh. Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° ngá»a mặt thở dà i má»™t hÆ¡i, trầm ngâm không nói.
Tiêu Dao Tá» chợt hạ giá»ng nói:
“Bây giá» là lúc nà o?†Tụ Thủ Tiá»u Ẩn đứng má»™t bên ngẩng đầu nhìn sắc trá»i, nói rằng:
“Äã đến canh baâ€.
Tiêu Dao TỠnói:
“Bốn chữ 'Tá» Vong chi cốc' rõ rà ng do ngÆ°á»i tạo thà nh, nếu ta nghÄ© không lầm, nÆ¡i nà y tám phần chÃnh là Minh Nhạc mà chúng ta muốn tìm!â€.
Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° nói tiếp:
“Không biết tại sao lại đến ngõ cụt, không còn Ä‘Æ°á»ng và o núi nữaâ€.
Tiêu Dao TỠnói:
“Lúc nà y trá»i đã khuya, địch tối ta sáng, dù cho có tìm ra Ä‘Æ°á»ng và o núi cÅ©ng không nên Ä‘i và o nữa, chi bằng hãy nghỉ ngÆ¡i ở đây đợi lúc trá»i sáng thì sẽ tìm Ä‘Æ°á»ng và o cốc cÅ©ng không muá»™nâ€.
Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° hÆ¡i trầm ngâm rồi nói:
“Tiêu huynh nói không sai, chúng ta hãy nghỉ ngÆ¡i ở đây!†thế rồi ngồi xuống xếp bằng trÆ°á»›c, váºn khà điá»u tức. Quần hà o Ä‘á»u ngồi xuống ngay tại chá»—, ai nấy Ä‘á»u nhắm mắt dưỡng thần.
PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam và Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng ngồi sánh vai bên nhau, nhắm mắt Ä‘iá»u tức má»™t hồi Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng chợt ghé và o tai PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam, thì thầm rằng:
“Nam ca ca, trong lòng muá»™i có má»™t chuyện, không cho ca ca biết, cứ cảm thấy không anâ€.
Phương Triệu Nam ngạc nhiên:
“Chuyện gì?â€.
Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng thì thầm cÆ°á»i:
“ChÃnh muá»™i đã lấy Huyết Trì đồ!â€.
PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam giáºt mình, nói:
“Cái gì?â€.
Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng mỉm cÆ°á»i, ghé và o tai chà ng nói:
“Huynh đừng lo, không phải muá»™i đánh cắp của huynh, mà muá»™i đã đánh cắp từ tay ngÆ°á»i khác!â€.
Phương Triệu Nam nói:
“Ai?â€.
Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng nói:
“ChÃnh là vị TrÆ°Æ¡ng sÆ° bá của huynh!â€.
Hai ngÆ°á»i nói chuyên tuy nhá», nhÆ°ng những ngÆ°á»i trong trÆ°á»ng Ä‘á»u là những kẻ mắt sáng tai thÃnh, không Ãt ngÆ°á»i quay đầu nhìn vá» phÃa bá»n há». Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng nói:
“Äừng nói nữa! NgÆ°á»i ta Ä‘ang nhìn!â€.
PhÆ°Æ¡ng Triệu Nam cÅ©ng cảm thấy đây là chuyện rất lá»›n, nếu tiết lá»™ ra lúc nà y thì sẽ dẫn tá»›i má»™t tráºn phong ba, chà ng hÆ¡i gáºt đầu rồi không há»i tiếp nữa.
Trong sÆ¡n cốc tuy có năm, sáu mÆ°Æ¡i ngÆ°á»i, nhÆ°ng chẳng nghe má»™t tiếng hÆ¡i thở nà o cả. Các nhà sÆ° mình khoác cà sa mà u và ng, tay cầm thiá»n trượng chia nhau tản ra canh giữ bốn bên quần hà o. Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u chuẩn bị tâm lý cho má»™t cuá»™c quyết đấu sinh tá» tồn vong, thá»i gian ná»a đêm nà y vá» mặt cảm giác rất quan trá»ng. Cho nên ai nấy Ä‘á»u ngÆ°ng thần váºn khÃ, Ä‘iá»u tức tinh thần.
Chỉ có Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° bá» ngoà i vẫn nhắm mắt váºn khà dưỡng hÆ¡i thở, nhÆ°ng thá»±c tế ông ta Ä‘ang suy nghÄ© tấm bản đồ mà Mai Giáng Tuyết đã trao cho. Ông ta tuy đã xé vụn tấm bản đồ ấy, nhÆ°ng đã ghi nhá»› má»—i chi tiết nhá» trên tấm bản đồ, ngồi ngẫm nghÄ© má»™t hồi, quả nhiên ông ta đã nhá»› được má»™t chút manh mối. Mở mắt nhìn ra, thấy quần hà o Ä‘á»u Ä‘ang nhắm mắt dưỡng hÆ¡i thở, ông ta nhủ thầm:
“Ở đây Ä‘á»u là những nhân váºt nổi danh trên giang hồ, dù cho Nhạc chủ Minh Nhạc là kẻ ba đầu sáu tay, chỉ e cÅ©ng khó chống nổi sá»± liên thủ của nhiá»u cao nhân nhÆ° thế nà yâ€.
NghÄ© đến đây, trong lòng cảm thấy an ủi lắm, ông ta cháºm rãi nhắm mắt lại, váºn khà hà nh công.
Ông ta công lá»±c thâm háºu, chỉ trong chốc lát thì đã cảm thấy tinh thần phấn chấn.
Mở mắt nhìn ra, trá»i đã á»ng sáng, ở đằng Äông má»™t mảng mà u bạc xuất hiện, quần hà o Ä‘á»u đã váºn công xong má»™t vòng, ai nấy tinh thần xung mãn, mặt mà y rạng rỡ.
Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° đứng dáºy, ngẩng đầu nhìn thế núi trÆ°á»›c mặt, quả nhiên thấy ở trong mảnh rừng hoang xuất hiện có má»™t hà ng thÆ°Æ¡ng tùng Ä‘á»u tăm tắp, tá»±a nhÆ° có ngÆ°á»i trồng.
Hà ng thÆ°Æ¡ng tùng ấy chẳng khác gì vá»›i đám cây má»c trên sÆ°á»n đồi, nếu không phải Mai Giáng Tuyết đã chỉ trÆ°á»›c trong bản đồ, dù ngÆ°á»i thông minh cÅ©ng khó nháºn ra. Quần hà o đứng dáºy, ai nấy mặt lá»™ vẻ trang nghiêm, không há» nghe má»™t tiếng gì.
Tiêu Dao Tá» cháºm rãi bÆ°á»›c đến bên cạnh Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ°, hạ giá»ng nói:
“Äại sÆ° đã nghÄ© ra Ä‘Æ°á»ng và o núi chÆ°a?â€.
Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° mỉm cÆ°á»i:
“ChÃnh là hà ng thÆ°Æ¡ng tùng dẫn thẳng lên núi kia!†Tiêu Dao Tá» nheo mắt nhìn má»™t hồi rồi nói:
“Äúng váºy, hà ng thÆ°Æ¡ng tùng ấy cứ kéo dà i liên tiếp, tá»±a nhÆ° có ngÆ°á»i trồngâ€.
Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° quay đầu lại nhìn quần hà o má»™t vòng rồi cai giá»ng nói:
“Lão nạp Ä‘i trÆ°á»›c má»™t bÆ°á»›c, dẫn Ä‘Æ°á»ng cho các vịâ€. Nói xong thì bÆ°á»›c thẳng vá» phÃa trÆ°á»›c.
Trong số quần hà o, ngoại trừ Tiêu Dao Tá», Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ°, tất cả Ä‘á»u không biết Ä‘Æ°á»ng và o núi, chỉ Ä‘Ã nh nối Ä‘uôi theo sau Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ°.
Äoạn Ä‘Æ°á»ng ấy hoang vắng vô cùng, dÆ°á»›i đất toà n là cá» dại cao đến đầu gối và các loại cây tạp cao từ má»™t trượng trở lên, cả má»™t con Ä‘Æ°á»ng nhá» cÅ©ng chẳng thấy. Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° âm thầm để ý, vừa đếm số cây tùng, vừa cháºm rãi bÆ°á»›c vá» phÃa trÆ°á»›c, quả nhiên đã phát giác được má»™t bà máºt. Té ra những cây tùng cách nhau má»™t khoảng nhất định, tuy có chút sai biệt, nhÆ°ng mức Ä‘á»™ không lá»›n.
Vượt qua má»™t ngá»n núi, địa thế chợt thay đổi, chỉ thấy hai bên là vách núi dá»±ng đứng cao ngà n trượng, ở giữa là má»™t sÆ¡n cốc rá»™ng không qua ba thÆ°á»›c. Trên vách núi toà n là rêu xanh, ngoại trừ ven theo vách núi mà đi chẳng ai có thể thi triển được khinh công.
Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° thầm nhủ:
“Nếu ở hai bên tuyệt cốc nà y mà có ngÆ°á»i mai phục, đến khi chúng ta Ä‘i qua được má»™t ná»a thì Ä‘á»™t nhiên ra tay, dù cho chúng ta võ công có cao cÆ°á»ng hÆ¡n nữa cÅ©ng khó né tránhâ€. Y nghÄ© ấy lÆ°á»›t qua, ông ta quay đầu lại nói vá»›i quần hà o:
“Các vị hãy đợi ở đây chốc lát, sau khi lão nạp vượt qua sẽ quay lại đón các vị ...†rồi cất bÆ°á»›c Ä‘i thẳng vá» phÃa trÆ°á»›c.
Nà o ngá» sá»± việc lại ngoà i dá»± liệu, Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° cháºm rãi vượt qua sÆ¡n cốc hiểm trở ấy mà vẫn bình an, không há» gặp nguy hiểm gì. Quần hà o ai nấy Ä‘á»u Ä‘á» khà giá»›i bị, nối Ä‘uôi nhau kéo qua sÆ¡n cốc nhá» hẹp ấy. SÆ¡n cốc nhá» hẹp mà hiểm trở nà y dà i khoảng má»™t trăm trượng, nếu có ngÆ°á»i đứng hai vách núi mà lăn đá xuống hoặc đánh bằng há»a công, quần hà o tuy Ä‘á»u là những ngÆ°á»i võ công kinh ngÆ°á»i, cÅ©ng phải bị thÆ°Æ¡ng quá ná»a.
Ra khá»i sÆ¡n cốc, địa thế lại thay đổi, chỉ thấy mấy tượng đá mặt mà y hung tợn đứng cản ngang Ä‘Æ°á»ng. Tượng đá cao nhất trong số đó tay cầm má»™t mảnh thạch bà i, trên có ghi rằng:
“Mảnh bà i chiêu hồn, má»i ngÆ°á»i đến sá»›m!†tám chữ nà y Ä‘á»u viết bằng loại má»±c Ä‘á» nhÆ° máu.
Sau lưng tượng đá ấy có một thạch đà i cao khoảng một trượng, trên thạch đà i là một quái nhân toà n thân mặc đồ đen, tay cầm một cây phướn, tấm phướn tung bay trong gió. Chỉ thấy trên tấm phướn có viết mấy chữ lớn:
“Lúc đến có Ä‘Æ°á»ng, lúc vá» không lối!†tuy giữa thanh thiên bạch nháºt, nhÆ°ng tình cảnh ấy cÅ©ng khiến cho ngÆ°á»i ta kinh khiếp, có cảm giác nhÆ° và o trong cõi địa ngục.
Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng ngẩng đầu nhìn bốn bức tượng mặt mà y hung dữ ấy, không khá»i nhÃu mà y nói:
“Nam ca ca, nÆ¡i đây tháºt ghê rợnâ€. Nói xong thì cúi đầu không dám nhìn nữa.
Phương Triệu Nam nói:
“NÆ¡i đây gá»i là Minh Nhạc, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là ghê rợn âm u, muá»™i đã sợ Æ°?â€.
Trần Huyá»n SÆ°Æ¡ng hÆ¡i gáºt đầu, nép và o ngÆ°á»i chà ng.
Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° lách ngÆ°á»i bÆ°á»›c qua mấy tượng đá ấy, nhÆ°ng ông ta vẫn để ý bức tượng toà n thân mặc đồ Ä‘en, tay cầm cây phÆ°á»›n dà i mà u trắng. Ông ta hạ giá»ng nói vá»›i Tiêu Dao Tá»:
“Tiêu huynh, huynh hãy nhìn ngÆ°á»i cầm cây phÆ°á»›n kia có phải là tượng đá không?†Tiêu Dao Tá» ngẩng đầu lên nhìn, lắc đầu:
“Xem ra có chút không giốngâ€.
Chợt nghe Cá»u Tinh Truy Hồn Hầu Chấn PhÆ°Æ¡ng quát lá»›n má»™t tiếng, tay phải đánh ra má»™t chiêu, má»™t cái vòng và ng phóng ra, bay thẳng đến hình nhân mặc đồ Ä‘en tay cầm phÆ°á»›n ấy, thế bay cá»±c kỳ nhanh, trong giống nhÆ° Ä‘iện chá»›p, khi bay có cả tiếng gió nữa. NgÆ°á»i mặc đồ Ä‘en ngồi trên thạch Ä‘Ã i chợt hú dà i má»™t tiếng, vung cây phÆ°á»›n ở trong tay, đánh ra má»™t luồng kình phong cuá»™n cái vòng và ng Ä‘ang bay tá»›i và o trong cây phÆ°á»›n mà không há» phát ra âm thanh gì. Hầu Chấn PhÆ°Æ¡ng thầm thất kinh, Ä‘ang định phải tay nữa thì Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° đã cao giá»ng nói:
“Tại hạ là Äại PhÆ°Æ¡ng ở chùa Thiếu Lâm, nháºn được cây thoa của Nhạc chủ quý nhạc, táºp hợp anh hùng khắp nÆ¡i đến đây phó Æ°á»›c, xin hãy thông báo giùm cho má»™t tiếngâ€.
NgÆ°á»i mặc đồ Ä‘en tay cầm cây phÆ°á»›n lạnh lùng đáp:
“Giá» nà y vẫn chÆ°a đến tết Äoan Ngá», chả lẽ các ngÆ°á»i Ä‘á»u đã chán sống đến đây chịu chết trÆ°á»›c thá»i hạn Æ°?â€.
Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° nghiêm nghị nói:
“Kỳ hạn tết Äoạn Ngá» là nhÆ°ng Nhạc chủ của quý nhạc định ra, bá»n lão nạp vẫn chÆ°a chấp nháºn, cho nên không cần phải tuân thủâ€.
NgÆ°á»i mặc áo Ä‘en ấy phất cây phÆ°á»›n dà i trong tay, phát ra má»™t tráºn cuồng phong, lạnh lùng nói:
“TrÆ°á»›c khi được giáo chủ bổn nhạc truyá»n lệnh, bất cứ ai cÅ©ng không được tá»± tiện bÆ°á»›c và o má»™t bÆ°á»›c, hay là các ngÆ°á»i hãy tạm thá»i lui vá», sống thêm và i ngà y nữa, đợi đến kỳ hạn thì đến chịu chết cÅ©ng chÆ°a muá»™nâ€.
Äại PhÆ°Æ¡ng thiá»n sÆ° định đáp lá»i, Nhất Chưởng Trấn Tam TÆ°Æ¡ng NgÅ© Tông Hán đã nén không được, cao giá»ng quát:
“Äại sÆ° cần gì phải nhiá»u lá»i vá»›i hạng ngÆ°á»i nà y, chúng ta đã đến đúng hẹn, chả lẽ còn sợ bá»n chúngâ€. Y vừa nói vừa phóng tá»›i, giÆ¡ tay bổ ra má»™t chưởng từ xa.
Tà i sản của ngocvosong1986
Từ khóa được google tìm thấy
áàëëîâ , àâòîçâóê , ãðóçîâîçîôô , cha cua mai giang tuyet , doc truyen huyet tri do , dong nhan giang tuyet , êîìñîìîëåö , êðóïíåéøèé , giang tuyet buyen suong , giang tuyet huy suong , giang tuyet huyen suon , giang tuyet huyen suonb , giang tuyet huyen suong , giang tuyet huyen suong. , giang tuyet huyen sÆ°ong , giang tuyet huyen xuong , giang tuyet quyen suong , giang tyet huyen suong , giangtuyêthuyênsuong , giangtuyethuyensuong , giáng tuyet huyen suong , ging tuyet huyen suong , gjang tuyet huyen xuong , hinh cua mai giang tuyet , huyết trì đồ , huyen suong giang tuyet , huyen suong va trieu nam , ìàìáà , îáúÿâëåíèé , ìàðàôîí , ìóðìàíñê , ïóøêèí , mai gang tuyet , mai giaÌng tuyêÌt , mai giaÌng tuyet , mai giang tuyet , mai giang tuyet la ai? , mai giáng tuyết , ñïàðòàê , ñòðèïòèç , phim mai giang tuyet , phimgiangtuyethuyensuong , suong mai giang tuyet , ten cua mai giang tuyet , tran huyen suong , trần huyá»n sÆ°Æ¡ng , truyen huyen suong giang , truyen huyet tri do , truyen huyet trj do , truyen tuyet giang tuyet , tuyết huyá»n sÆ°Æ¡ng , tuyet hoa than kiem , xem hinh mai giang tuyet