Liếc nhìn cột năng lượng của mình, Hans có chút lo lắng.
Đám này bám dai như đỉa, không cho cậu chút thời gian nghỉ ngơi nào để sử dụng bình tiếp tế năng lượng. Cột năng lượng này bao hàm hết cả thể lực, khả năng sử dụng phép thuật – nội lực cung cấp cho mỗi đòn đánh. Nếu đã chuyển sang màu đỏ, đồng nghĩa với việc thể lực giảm sút, tốc độ chậm lại, nói chung làm gì cũng khó khăn. Đến khi tụt về không thì đến nhấc ngón tay cũng không có sức nữa.
“Lilith, bản đồ.” Hans thở ra một hơi nặng nhọc, nói.
“Đây.” Lilith biết lúc này đang gấp gáp vô cùng, cũng không trêu trọc cậu ta như thường lệ nữa.
Sử dụng hack thế này đúng là không tốt, nhưng vì tiền đồ của một game thủ, Hans đành phá lệ một lần. Toàn bộ địa hình 10km xung quanh đây, qua cái chỉ tay nhẹ nhàng của Lilith, đều được truyền tải rõ ràng vào trong đầu Hans, thậm chí cả vị trí của mấy người đang truy đuổi cũng được gửi đến.
Phía trước có một cầu treo dài khoảng 100m.
Chính là nó.
Hans mừng rỡ, dồn hết sức lực phóng đến vị trí cầu treo bắc ngang hai sườn núi.
Phía sau là đám Roland theo sát không rời.
...
Vài phút sau.
“Sao mấy người không nhảy qua đi, còn chần chừ gì thế !?” Hans thản nhiên tu một lọ thuốc hồi phục năng lượng lớn, cảm giác sung sướng như khi nhìn xăng đầy bình mà không phải móc ví. Hans ngồi bệt xuống bên kia con vực, cái cầu treo đã bị chặt đứt từ khi nào. Dù rằng mấy ngày nữa sẽ có người đến sửa, nhưng ít nhất là lúc này thì đã hết đường bộ đi sang vách bên kia.
“Chú tưởng bọn anh ngu chắc !? Nhảy sang để chú bắn rụng từng thằng chứ gì !?” Roland nghiến răng ken két.
“Nhưng không nhảy sang thì bắt tôi kiểu gì !?” Hans nhún vai tùy ý đáp. Ở bên cạnh, Lilith cười duyên, đấm đấm xoa bóp vai cho cậu, dáng vẻ nhu thuận vô cùng. Làm đám Roland tức nổ đom đóm mắt, nhưng vẫn cứ chần chừ.
Hai bên đang giằng co ở hai bờ vực, Hans mà chạy thì đám kia sẽ nhảy sang ngay, cuộc truy đuổi lại tiếp tục, nếu ở lại thì lại chẳng tên nào muốn nhảy sang, dù sao level này công ty cũng chỉ cung cấp một lần, mất là mất vĩnh viễn, chỉ còn cách cày lại từ đầu. Nghe nói do ngài chủ tịch cầm mã khóa cao cấp nhất để can thiệp vào hệ thống, các nhân viên khác cũng chẳng có cách nào, GM ở thế giới thứ hai cũng chỉ là một tổ hợp của đám player cấp cao, được phát level từ trước mà thôi. Ai cũng không muốn thử.
6 người đành chụm đầu vào bàn bạc, bên kia thì vẫn thong dong phất phơ như vậy, hứng thú nhìn bọn họ bày mưu tính kế.
Sau cùng cũng đưa ra quyết định, cả đám sẽ cùng nhảy sang một lượt, để ý kỹ tay bắn cung của Hans, tên bay đến thì gạt đỡ. Còn mũi tên đặc biệt không thể ngăn cản như Chasing arrow chỉ có một, ai dính coi như người đó xui xẻo. Ở trên không mà trúng tên tuy không mất máu mấy, nhưng sẽ bị khựng lại vài giây, quá đủ để rơi thẳng xuống vực.
“Sẵn sàng chưa !?” Roland hét lớn, khí thế vô cùng.
“Sẵn sàng.”
“Nhất trí chưa !?”
“Nhất chí.”
“Tiến lên....” Roland rút kiếm, chỉ thẳng về phía trước, rống to, những người còn lại cũng hét lớn, cùng xông lên một lượt.
Vụt vụt vụt.
Năm bóng người trong trạng thái wind speed cùng bật sang, tràng cảnh đẹp mắt vô cùng, và có chút chói sáng.
Không sai.
Đúng là chói sáng.
Ngay khi đám người nhảy sang, Hans cũng quăng nốt viên Flash bang rune cuối cùng của mình ra. Cùng lúc đó, câu căng cây cung màu bạc, nhắm chuẩn trước khi nhắm mắt, kích hoạt flash bang rune cùng lúc đọc:
Skill: unlimited arrows work (Chém đấy =)) )
Xoẹt.
“Á á á... mắt tôi.”
Mấy bóng người trên không cùng lúc kêu thảm, lúc nào cũng phải tập trung chú ý vào Hans, làm quên khuấy mất thứ hại người hại mắt kia, ánh sáng chói lóa làm cả đám cùng co tay lên ôm mắt liên tục, người vẫn còn đang bật sang.
Đúng lúc này, từ cây cung màu bạc, hàng loạt tia sáng bắn ra như mưa, đây là chiêu đánh đông mạnh nhất và cũng là duy nhất của Hans, bắn ra một loạt mũi tên nhỏ, sát thương không cao, nhưng diện tích có thể bao trùm 10m vuông.
Phập phập phập.
Vốn trong trạng thái bình thường còn có thể đỡ được, nhưng mắt đang đau thì đỡ bằng gì !? Cả đám trúng tên như mấy con nhím, dừng lại giữa trời vài % giây, trước khi hét thảm rơi xuống.
Bên này Hans cũng bất ngờ vô cùng, không ngờ vẫn có cá lọt lưới. Nhưng nếu chỉ có một thì skill chasing arrows cũng đủ cho hắn rơi tự do lúc nhảy sang rồi, cậu cũng không lo lắm. Và nhìn mặt hắn thì chắc chắn là không dám đuổi theo nữa rồi.
Roland sắc mặt đổi như con tắc kè, cả đội còn mỗi mình hắn. Đội trưởng - sếp Marcrot không ngờ lại ra đi sớm nhất, sau đó là vài ba đồng nghiệp, đến cả bạn thân Smith cũng xong đời. Nếu không phải hắn thông minh, hét lớn mà không xông lên, chắc cũng chung số phận. Đột nhiên, bên tai Roland vang lên một âm thanh lạnh lẽo:
“Đúng là mất mặt tập đoàn, Roland, ngươi bị sa thải.” Theo sau đó, Roland cảm thấy mông mình nhói đau, và cả người bay thẳng về phía trước.
Hans thở dài, phủi phủi bụi trên người đứng lên định bỏ đi thì bên tai nghe tiếng kêu thảm của Roland.
Ngạc nhiên nhìn lại thì tên kiếm thủ khôn ngoan ấy đang rơi tự do và biến mất hút sau tầng mây trắng tinh dưới vực.
Nhìn sang bờ đối diện, một thanh niên trang phục gọn nhẹ màu lam, cổ áo vát chéo đặc trưng của trung quốc đã đứng đó từ lúc nào, khuôn mặt anh tuấn, cao ngạo vô cùng. Trên lưng hắn đeo một cây trường cung lớn, cùng một bó tên khoảng 20 mũi.
"Gì đây !? Hidden boss (trùm ẩn) à !?"
Hans bỗng có cảm giác nguy hiểm không sao kể siết.
Hàng trăm ngàn người cùng tụ họp tại quảng trường lớn, như một đấu trường la mã cổ đại, la ó không thôi.
“Chẳng phải bảo hôm nay Lilith Ren sẽ đến đây hay sao !?” Một thanh niên văng nước miếng, quăng chai nước giải khát xuống dưới sân khấu.
“Đúng vậy, lừa người sao !?”
“*********(ô ngôn uế ngữ) “
“*********(ô ngôn uế ngữ) “
“*********(ô ngôn uế ngữ) “
Hàng loạt tiếng chửi bới vang vọng khắp quảng trường, dọa cho người cầm đá phát thanh phía dưới sợ hãi không thôi, hắn biết nếu còn cô gắng câu giờ bằng mấy ca sĩ khác nữa thì đám người đang điên cuồng kia sẽ nhào lên xé xác hắn thật sự. May sao, vừa rồi có người liên lạc đã trấn an hắn bằng một tin lành:
“Mọi người bình tĩnh, bình tĩnh...”
“*********(ô ngôn uế ngữ) “
“*********(ô ngôn uế ngữ) “
“Cô ấy đến rồi đây.” Hết cách, hắn đành phải nói liều.
Yên lặng.
Ngó nghiêng.
Đám đông chuẩn bị nổi giận lần hai, đúng lúc này thì pháp trận che phủ đấu trường bật mở, để lộ ra bầu trời trong xanh phía trên, theo sau đó mọi người cùng thấy một bóng người được những tia sét bao quanh, đáp xuống quảng trường, để lại những tia loẹt xoẹt không thôi. Đây là tàn ảnh để lại mỗi khi sử dụng skill Light speed. Qua đó có thể thấy: cô gái này ít nhất đã đạt level 90 ở TGTH.
Những mảnh tinh thể màu lam trải khắp sân vận động lớn bị một lực lượng đặc biệt hấp dẫn, cùng bắn thẳng lên khỏi mặt đất, sau đó lả lả rơi xuống, lam sắc óng ánh, như một cơn mưa màu nhiệm, tô điểm cho cô gái mới đến này.
4 kị sĩ level 50 đứng bốn góc thấy thế đồng loạt rút kiếm của mình ra, thiêu đốt năng lượng, cùng đánh một kích chỉ thiên, để lại bốn cột sáng rực rỡ khắp sân khấu, báo hiệu giờ khai mạc đã điểm.
Cô gái được bao phủ trong những luồng sáng rực rỡ ấy như thiên thần, bộ dáng hối lỗi, khả ái vô cùng, nhẹ giọng nói:
“Thành thật xin lỗi mọi người, làm chút việc cho gia đình lên đến trễ.”
Gào....
Chẳng biết ai là người đầu tiên hét lên, sự kích động lan tỏa khắp nơi, không phải vì tức giận, mà là vì vui mừng, bởi cô ấy – nhân vật chính cho buổi diễn ngày hôm nay đã tới. Tiếp đó là hàng loạt tiếng an ủi lịch sự, tiếng tỏ tình táo bạo, đan xen tiếng hét của mấy fan cuồng.
Làm ca sĩ mà được như thế này, có thể nói là đã khá thành công rồi.
Nếu Hans ở đây, chắc sẽ ngạc nhiên đến rớt quai hàm. Cô ca sĩ có tên Lilith Ren này, không chỉ trùng tên, mà ngoại hình cũng giống Lilith đến ba phần. Tiếc thay mấy năm nay cậu vùi đầu luyện cấp, chu du khắp nơi trên thế giới thứ hai, hoàn toàn quên mất không gian ảo này còn là một mạng xã hội với đủ loại nghề nghiệp giống y như thế giới thật nữa. Hans làm gì có thời gian để nghe hát mà nhận biết mấy ca sĩ kiểu này.
...
Phật.
Phủi tay một cái, đánh tan pháp trận truyền hình ảnh và tin tức, vầng trán cao cao của Stellar đã điểm xuyết chút gân xanh. Tay cầm cốc cafe rung lên liên tục, hiển nhiên đang kềm nén cơn tức giận. Nếu trước mặt là cái ti vi thì cô đã quăng thẳng cái điều khiển vào rồi.
Cô thư ký đứng bên cạnh cũng cười khổ không thôi, chị em nhà này có vẻ không hợp nhau lắm thì phải. Một người chăm lo cho lợi ích tập đoàn, quên ăn quên ngủ, dùng luôn cả thời gian ở thế giới thứ hai để làm việc. Một người tung tăng suốt ngày, dạo chơi khắp trái đất và mặt trăng, vào thế giới thứ hai thì lại thành một minh tinh nổi tiếng. Nghệ thuật và kinh thương cùng chính trị, trước giờ vốn đã không hòa hợp.
“Gọi tất cả các trưởng lão, bắt nó về đây cho ta.” Giọng Stellar đã có chút khàn khàn.
“Thưa cô, việc cũng không nghiêm trọng đến vậy đâu ạ !”
“Hử.” Cặp mắt Stellar sắc lạnh, làm nữ thư ký không tự chủ được phải lùi lại mấy bước, tim đập mạnh gấp ba lần. Hệt như lần đầu đi tỏ tình với trai.
“Cô ấy đã bàn giao việc cho Thần tiễn, đảm bảo nhiệm vụ cô giao vẫn được hoàn thành mới chạy đến buổi diễn này đấy chứ.” Nữ thư ký khó khăn đáp.
“Vâng, đây là tư liệu về cậu ta.” Nữ thư ký cuối cùng cũng lấy lại bình tĩnh, nắm tay vào quả cầu lớn trên bàn làm việc của Stellar, theo sau đó, những tin tức cô ta muốn đưa ra đều được hiển thị trên một cửa sổ lớn, trong suốt:
Trích:
Trích:
“Thần tiễn – nam – 18 tuổi.”
“Quốc tịch: Trung Quốc.”
“12 tuổi được Queen thứ ba của IMI nhặt về ở Bắc Kinh – Trung Quốc, sau đó được Trương Chân ở núi Thanh Phong nhận làm đệ tử - cùng lúc đó trở thành thành viên ký danh, hoạt động bên ngoài của IMI”
“15 tuổi rời núi, hoạt động trong quân đội trung quốc.”
(phía dưới là những thành tích đạt được cho quân đội – chạm vào để đọc tiếp)
“Từng tham gia 109 trận chiến lớn nhỏ ở những vùng khai thác năng lượng trên khắp thiên hà.”
(phía dưới là tư liệu những trận chiến đã tham gia – chạm vào để đọc tiếp)
“Khả năng chiến đấu ngang ngửa với Minamoto Takeshi – truyền nhân của gia tộc thủ hộ nhật bản – Là đối thủ trên nhiều phương diện của người này.”
(Bên dưới là tổng hợp những kỹ năng chiến đấu – chạm để thu gọn)
[Kỹ năng võ thuật: tinh thông 13 loại võ thuật cận chiến trong quân đội – nhưng tập trung vào cước pháp (kỹ năng sử dụng chân để tấn công).
Vũ khí: Có thể sử dụng bất kỳ loại vũ khí nào, nhưng chủ yếu dùng cung tên....]
“Tính cách: cao ngạo – độc đoán – rất cô chấp.”
Phần tư liệu còn kéo rất dài xuống dưới, đến cả số đo ba vòng hay số giày của thanh niên này cũng được kể ra chi tiết vô cùng. Stellar vẻ mặt đã giãn ra một chút, nhàn nhạt nói:
“Có lẽ được việc.” Sau đó cô lại nhấp thêm một ngụm cafe đắng ngắt, dù chỉ là số liệu cấu thành, nhưng cảm giác cũng không khác gì thật, và cũng có khả năng giúp người ta tỉnh táo ở thế giới thứ hai.
Thư ký mỉm cười gật đầu, sau đó bổ xung.
“Chỉ mất 6 năm đã đạt được thành tích như vậy, có thể nói, cậu ta là người ưu tú nhất trong số lớp thanh niên trẻ tuổi trên thế giới hiện nay, ít nhất là trên phương diện chiến đấu. Phòng thiết kế ứng dụng mã siêu tần đã viết cho cậu ta một bộ số liệu riêng ở thế giới thứ hai, chắc chắn sẽ không bị bug mà mục tiêu sở hữu ảnh hưởng. Cậu ta là người thích hợp nhất cho nhiệm vụ này.”
“Một điểm đáng chú ý nữa là hình như cậu ta thích Ren tiểu thư, chắc chắn sẽ nhân cơ hội này để thể hiện, không làm cô ấy thất vọng đâu.”
“Cái này mà cô cũng biết.” Stellar ngạc nhiên.
“Trực giác phụ nữ mà.”
...
Bên kia, sâu trong khu rừng, đứng hai bên vách núi, Hans và Thần tiễn đã chạm mặt, bốn con mắt đánh giá nhau không ngừng.
Phản ứng đầu tiên của Hans khi nhìn thấy thanh niên vẻ mặt cao ngạo đối diện là công kích ngay lập tức. Bản năng trải qua hàng trăm trận chiến lớn nhỏ trong thế giới thứ hai của cậu mách bảo rằng con người này cực kỳ nguy hiểm.
Toác.
Mũi tên bay được nửa đường thì nứt toác, bị chẻ làm đôi.
Bởi một mũi tên khác, mạnh hơn, chuẩn hơn, bá đạo hơn. Không chỉ vậy, mũi tên bắn ra từ phía Thần Tiễn nhắm thẳng đến giữa trán của Hans, không lệch một ly nào.
“Chậc.”
Hans cũng chẳng quá ngạc nhiên, nếu một chút thủ đoạn cũng không có thì cậu cũng chẳng có cảm giác nguy hiểm với người này, bắn một tên đó chỉ để thử nghiệm thôi. Hans cằn nhằn một câu rồi nghiêng người tránh né. Động tác đảm bảo tiêu chuẩn, nắm bắt đúng thời cơ, nhuần nhuyễn không thể chê trách gì được. Muốn trở thành cung thủ xuất sắc trước hết phải học cách né tên đã. Vì trên chiến trường, người đối đầu với bạn chắc chắn sẽ là một cung thủ khác.
Nhưng bất ngờ, mũi tên đáng lẽ phải bay ngang qua mặt Hans đột ngột đổi hướng một cách quỷ dị, xoay sang ngang 180 độ - nhanh như chớp.
Xoẹt.
Chỉ một giây bất cẩn, trên mặt Hans đã có một vệt sước dài, cột máu giảm đi 5 đơn vị. Nếu ở thế giới thật thì giờ này mặt cậu đã máu me be bét.
Nghiến răng nhìn lại, mũi tên làm Hans bị thương vẫn còn đang xoay xoay mấy vòng trước khi nằm im trên mặt đất. Đáng nói là cây cổ thụ phía sau đang có một mũi tên khác cắm lên, đuôi tên rung lên không ngừng. Hans nhanh chóng ngộ ra cảnh tượng vừa rồi.
Mũi tên đáng lẽ bay trượt qua mặt mình bị một mũi tên khác bắn vào đuôi với góc 45 độ, vì thế quay ngoắt sang ngang, để lại cho mình một vệt sước nhớ đời.
Bắn hai mũi tên liên tiếp. Độ chuẩn xác không giảm chút nào, thời gian, góc độ đều hoàn hảo.
Cung thủ này quá đáng sợ.
Quan trọng là hắn không hề đọc tên skill, cũng tức là hắn chỉ sử dụng kỹ thuật cùng với kinh nghiệm của bản thân.
“Loại quái thai gì đây chứ !?”
Hans cảm thán, nhưng cố làm vẻ mặt bình thản, nói với người đối diện:
“Xem ra IMI nhất quyết bắt bằng được tôi rồi nhỉ !?”
“Ngươi chạy không thoát đâu.” Thần tiễn lạnh nhạt nói, ánh mắt nhìn Hans như nhìn con kiến đáng thương, đang giãy dụa muốn trốn khỏi tay phật tổ vậy.
“Cái đó còn phải xem khả năng của anh đã.”
Skill: chasing arrows.
“Vô ích.” Thần tiễn nhạt giọng, tay nhanh như chớp rút mũi tên sau lưng, căng cung, mũi tên cùng lúc bắn ra khi Hans đọc xong skill.
Bùm.
Chasing arrows nổ tung giữa trời, hoàn toàn mất đi hiệu ứng tìm diệt vốn có. Để lại giữa hai vách núi một đoạn khói nhỏ.
“Vậy là gã này thật sự bắn được tên đang bay tới nhỉ.” Hans bực mình. Tên quái thai này mọc đâu ra vậy !?
“Vậy thế này thì sao !?”
Skill...
Bốp.
Một cú đá như sao xẹt – ngang mặt, Hans chỉ kịp nhấc cây cung lên đỡ lấy, skill đang khởi động cũng bị dừng lại.
Uỳnh.
Dính trọn một cú đá, Hans bay đi như con diều đứt dây thẳng sâu vào trong cánh rừng, cột máu lập tức giảm xuống vạch vàng. Chênh lệch về điểm sức mạnh quá lớn, chỉ một đòn tùy ý của đối phương cũng có thể đánh cho Hans trọng thương được. Biết vậy trước đó đã không dùng skill light speed để đấu với vua sư tử hai đầu. Cái giá phải trả quá đắt. Thời gian bị chia đôi level có lẽ còn khoảng nửa ngày nữa, đúng là họa vô đơn chí.
Thần tiễn cũng có chút ngạc nhiên vì một cú đá của mình không phá tan cây cung màu bạc nhìn mỏng manh vô cùng kia. Xem ra ở thế giới ảo này, sức mạnh của hắn cũng bị giảm xuống khá nhiều. Số liệu được viết riêng cho Thần tiễn, cấu thành thân thể của hắn ở thế giới này là dựa trên thông tin của một player cấp 5x khác, vậy nên dù có sử dụng bộ mã đặc biệt, các chỉ số của hắn cũng không hơn một player cấp 5x là bao. Hơn nữa, hắn tự tin vô cùng vào sức mạnh và kỹ thuật của bản thân nên không hề học một skill nào. Cú đá đó chỉ thuần túy dùng sức mạnh thì không thể nào đá gãy cây cung dành cho player cấp 5x của Hans được.
“Khụ... không dùng skill mà vẫn nhanh và mạnh như vậy, đúng là quái thai.” Hans chật vật đứng dậy từ đống đổ nát, khó khăn nói.
“Tôi tưởng anh là cung thủ !?”
“Cung thủ muốn sống trên chiến trường thì cần luyện cho tốt đôi chân trước. Kỹ năng ta vừa dùng để tiếp cận ngươi gọi là khinh công. Còn cú đá vừa rồi nằm trong cước pháp ở quân thể quyền.” Thần tiễn từ từ tiến tới chỗ Hans, bình tĩnh giải thích.
“Quân thể quyền !? Nói vậy anh là người từ quân đội chính gốc rồi. Từ bao giờ quân nhân cũng tham gia thế giới thứ hai vậy !? Rảnh rỗi quá à !?” Hans rút ra một bình HP, cứ thế mà bình tĩnh uống vào. Nhìn bộ dáng cao cao tại thượng của Thần tiễn, Hans chắc chắn tên này chẳng có hứng thú ngăn cản mình tu máu tý xíu nào. Với hắn, Hans lúc này đã như cá trên thớt rồi.
“Ừ, lệnh điều động đặc biệt, vốn còn có một người nữa tham gia truy bắt ngươi, nhưng thứ rác rưởi như thế này, chỉ cần mình ta là đủ rồi.”
Quả nhiên Hans đoán đúng, Thần tiễn cũng lười cản trở cậu. Có dùng hết lọ HP để hồi phục, hắn đá cho hai cú nữa thì cậu cũng vẫn liểng xiểng như thường.
Trận chiến này, Thần tiễn nắm chắc phần thắng.
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của zozohoho
“Lilith, giúp anh nào.” Hans hét lớn, nhân cơ hội Thần tiễn còn đang khinh miệt giảng giải, cậu đọc gấp:
Skill : butterfly effect.
Không gian xung quanh Hans dường như gấp khúc lại, vặn xoắn một cách quỷ dị, đến khi cảnh vật xung quanh trở lại bình thường thì trước mặt Thần Tiễn đã có hơn 30 Hans đang đứng đó, cười lạnh nhìn hắn.
“Giờ đoán xem, ai là thật nào.”
30 Hans đồng thanh hét lớn, sau đó cùng nhào về phía Thần Tiễn.
Vốn dĩ skill butterfly effect chỉ có thể gọi ra 3-4 phân thân tạo ra từ tàn ảnh lúc player di chuyển với tốc độ cao. Nhưng với sự giúp đỡ của Lilith, hiệu ứng phân thân này được nhân lên với con số khủng khiếp. 30 cái bóng chuyển động với tốc độ cao, cùng để lại tàn ảnh liên tục, nhìn sơ qua thôi cũng đã thấy váng đầu hoa mắt.
Nhưng Thần tiễn không buồn nhíu mày lấy một cái, hai tay hắn hoa lên, mũi tên đã ở trên dây cung từ lúc nào. Thân cung bằng gỗ uốn cong tưởng chừng như sắp gãy, hắn nhanh chóng thả tay, để lại tiếng dây cung phần phật trong không khí, còn mũi tên cứ thế xé gió lao đi. Đâm xuyên qua vài thế thân của Hans cũng không dừng lại, một đường mạnh mẽ phóng tới, không gì cản trở.
Chỉ nghe một tiếng phập thật lớn, cùng với tiếng hét thảm. 30 bóng ảnh cùng lúc tan biến. Hans đã bị mũi tên gim lên một thân cây lớn từ lúc nào. Khuôn mặt cậu tái mét, tràn ngập vẻ không thể tin tưởng. Lilith lại hiện ra, phiêu phù bên cạnh, vẻ mặt lo lắng không thôi, ái ngại nhìn về phía Thần Tiễn. Hắn vẫn đang chầm chậm bước tới.
Vừa rồi họ sử dụng hơn 30 thế thân để đánh lạc hướng, nhưng một chút cũng không lừa được người này. Hans chỉ chạy được ba bước đã trúng tên của hắn. Cột máu khó khăn lắm mới chuyển xanh đã lập tức rơi vào trạng thái đỏ. Không biết hắn nương tay hay sao mà không bắn trúng chỗ hiểm, chỉ cố định Hans trên cành cây này. Nếu không một mũi tên trúng giữa ngực thôi thì toàn bộ thế giới thứ hai của Hans sẽ biến mất hết.
“Làm sao anh phát hiện ra được vậy !?” Hans cười khổ.
“Tất cả hiệu ứng của đống số liệu hỗn tạp kia không thể ảnh hưởng tới ta. Vậy nên ta chỉ thấy có 4 thế thân thôi. Còn lại dựa vào trực giác.”
“A... bản antivirus này đến cũng thật đúng lúc, có vẻ còn được cập nhật thường xuyên nữa. Nhưng mà trực giác có thể chuẩn xác đến vậy sao !?” Hans lẩm bẩm...
Thần tiễn vẻ mặt lạnh lùng, tiến đến chỗ cậu, lúc này Hans cũng chẳng còn sức đâu mà phản kháng. Hắn bóp mạnh vào cổ Hans, thô bạo nhấc cậu lên cao, vẻ mặt lạnh lùng vô cùng. Mũi tên vẫn ở trên vai Hans bị hắn mạnh mẽ kéo ra, để lại là tiếng cột máu giảm dần đến sát vạch số không lạnh lẽo.
“Đó là điểm khác nhau giữa ta và ngươi.”
“Ngươi chỉ là một con khỉ nhảy nhót trong trò chơi của đám thiếu niên ở đô thị mà thôi. Hoàn toàn không hiểu thực chất việc chiến đấu là gì.”
“Ngươi chưa bao giờ phải trải qua cảm giác khiêu vũ trên mũi đao, cận kề với sinh tử thật sự. Nói xem, ngươi biết gì về trực giác nào !?”
Vụt.
Hắn cầm lấy cổ Hans, xoay người ném mạnh cậu ra phía sau. Sức mạnh của Thần tiễn tương đương với một player cấp 5x, một cú ném vật nặng khoảng 50 cân có thể bay được vài trăm mét.
Hans kêu lên một tiếng đau đớn, cả người như con diều đứt dây văng đi, lăn lông lốc vài vòng đã trở lại bên bờ vực thẳm như lúc đầu.
“Hans.” Lilith lo lắng hét lớn.
“Ở yên đó, đồ rác rưởi.”
Keng keng.
Trên tay Thần Tiễn từ lúc nào đã cầm một sợi xích thật lớn, quấn qua cổ Lilith, lôi cô gái đi như chủ nô kéo nô lệ. Lilith bị sợi dây này quấn trúng, hoàn toàn chẳng làm được phản kháng gì có hiệu quả, bị lôi xềnh xệch mấy trăm mét, theo nhịp chân đều đặn của Thần Tiễn đến chỗ Hans.
“Thả... cô ấy ra...” Hans yếu ớt nói. Cột máu của cậu gần như đã trở về vạch số không, kéo theo đó là mọi chức năng của cơ thể ảo này đều giảm dần. Đến cả việc nói và hít thở cũng trở nên khó khăn. Khi cột máu của player bị chuyển thành màu đỏ, nó sẽ tự động giảm dần, mỗi mười giây một đơn vị. Hans còn khoảng 60 đơn vị máu, nghĩa là cậu chỉ còn tồn tại được 10 phút nữa, trước khi tan tành thành từng điểm sáng nhỏ, sau đó bị cưỡng chế rời khỏi thế giới thứ hai.
Cái chết ở thế giới thứ hai không mấy đáng sợ, nhưng nếu bạn là một player cấp cao, mới cảm nhận được điều này đáng buồn ra sao. Item mất hết, Level bị reset về 0, toàn bộ danh sách bạn bè cũng bị xóa sạch, mà cũng chẳng còn player cấp cao này muốn giao du với đám cấp 0 cả. Địa vị hai bên cách nhau quá xa. Có thể nói chết ở thế giới thứ hai thì mọi thứ hiện tại của anh gần như sẽ mất hết, phải làm lại từ đầu tất cả. Nếu không có Lilith, Hans muốn trở lại cấp độ hiện tại có lẽ cần khoảng 10 năm thời gian miệt mài cày cuốc. Thế giới thứ hai với cậu xem như đã kết thúc.
“Cô ấy !? Ý ngươi nói là đống số liệu hỗn tạp này !?” Thần Tiễn cười lạnh vung tay.
Sợi xích quấn quanh cổ Lilith kêu leng keng mấy tiếng lạnh lẽo rồi mang theo thân hình nhỏ nhắn của cô gái, vụt bay đến trước mặt Hans, cả hai cùng nằm trước vực thẳm, mặt đối mặt.
Bốn mắt nhìn nhau trân chối.
...
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của zozohoho
“Số liệu hỗn tạp, ngươi có ý gì !?” Hans nghiến răng nói.
“Cố ý không hiểu sao !?” Thần Tiễn cười lạnh, dẵm lên người Lilith, ấn mạnh chân xuống.
Uỳnh.
Mặt đất nứt toác, Lilith bị Thần Tiễn dẵn lún xuống đất, hoàn toàn chẳng phản kháng được chút nào, ở bên cạnh, Hans đã kêu gào khản cổ, hỏi thăm mười tám đời tổ tông nhà Thần Tiễn một lượt, nhưng cũng chẳng làm được gì. Thời gian cậu còn sống cũng chỉ tính từng phút mà thôi.
Cách cách.
Thần Tiễn kéo mạnh sợi dây xích trên tay, khuôn mặt nhỏ nhắn của Lilith khổ sở vì đau đớn, cổ ngẩng lên cao theo đà kéo tay của hắn. Thần Tiễn nhạt giọng:
“Không chỉ ăn cắp khuôn mặt mà còn cái tên của cô ấy, không biết xấu hổ.”
“Đủ rồi...” Hans la lớn, nặng nhọc chống tay đứng thẳng dậy, ánh mắt phẫn nộ nhìn về phía Thần Tiễn.
“Ngươi thương tiếc nó !?”
“Nói thừa, cô ấy ở bên ta hai năm nay... là người thân duy nhất của ta ở thế giới thứ hai này, buông ra... ngươi còn hành hạ cô ấy... khụ...”
Hans chỉ cứng miệng được một hồi, rồi lại lảo đảo ngã xuống. Thế giới thứ hai này không giống thế giới thật, mọi thứ đều được quy định bằng số liệu, không thể có chuyện tiềm năng bùng phát mà biến thành siêu nhân, sau đó sống mãi với kẻ địch được. Số liệu đã chỉ định cậu phải kiệt sức thì cậu phải kiệt sức.
“Người thân duy nhất !?” Thần Tiễn khuôn mặt hầm hầm, một tay còn rảnh rang cầm cổ áo Hans lên, nhấc bổng cậu trước vực thẳm.
Lilith thấy vậy, bất chấp toàn thân đau đớn, bò đến muốn níu chân Thần Tiễn.
“Hans.... Thả ra... thả anh ấy r...”
Bốp.
Lại một cú đá không khoan nhượng, Lilith bị đánh trúng mặt, bay thẳng ra xa, nhưng Thần Tiễn chỉ vung tay một cái, sợi xích lại động, kéo xềnh xệch cô ấy trở về.
“Ta hỏi ngươi một chuyện.” Thần Tiễn nói với Hans.
“Nếu một con lợn đội lốt da người lên, muốn làm bạn với ngươi, ngươi có đồng ý không !?”
Khuôn mặt tái mét của Hans chợt xa xầm, không biết trả lời ra sao. Chỉ nghiến răng không thôi.
“Tương tự như vậy, nếu một đống số liệu, mô phỏng tên và khuôn mặt của người khác để có thể giống như loài người, ở bên cạnh ngươi... ngươi thật sự có thể coi nó như con người không !?”
Thần Tiễn tiếp tục cao giọng chất vấn, còn Hans chỉ im lặng. Lilith nghe vậy cũng im thin thít, không dám ngẩng mặt lên, nước mắt chảy ra không ngừng. Thần tiễn thấy vậy, cau mày nói:
“Nước mắt, ngươi dùng bao nhiêu kb để mô phỏng ra hình ảnh này !? Đừng làm trò trước mặt ta nữa.” Thần Tiễn vung tay, định đánh tiếp một đòn nữa. Lilith là số liệu đặc biệt, nếu không đưa về tổng bộ thì không thể xóa được, vậy nên hắn ra tay chẳng kiêng nể gì. Muốn giả dạng con người, lại dám mô phỏng khuôn mặt của cô ấy, để Thần Tiễn gặp được, thuần túy là muốn chết. Nếu có thể giết được cái bug bẩn thỉu này, hắn đã giết Lilith mấy trăm lần rồi.
Lilith đáng thương, không ngờ mình lựa chọn một ca sĩ mới nổi hai năm trước làm hình mẫu để xuất hiện trước mặt Hans, muốn cho cậu vui vẻ một chút, nào ngờ chọc phải sát thần này.
Đúng lúc Thần Tiễn muốn đáng tiếp xuống thì hắn chợt khựng lại, khuôn mặt nghiêm túc nhìn về phía Hans, cả người cậu không hiểu sao lại đang được bao phủ trong một lớp màn ánh sáng nhu hòa, lấp lánh không ngừng. Hans gằn giọng từng từ:
“Cô ấy sống cùng ta một hai năm trời, có vui vẻ, có khát khao.
...
Cô ấy giống một thiên thần bé nhỏ, cái gì cũng tò mò. Dễ ngại ngùng.
...
Và các người gọi những cảm xúc đó là số liệu !? Là bug của thế giới thứ hai !?
...
ĐỪNG ĐÙA VỚI TAO !!! THẰNG KHỐN NẠN !!”
XOẸT.
Ánh sáng chói mắt tỏa ra, toàn bộ vết thương của Hans như đều lành lại, cột máu hồi phục đến 2987/5600 đơn vị. Vượt qua mức 2800 được, nói lên một điều, level cũ của Hans đã khôi phục. Thời gian chịu hiệu ứng chia đôi level do cưỡng chế sử dụng light speed đã kết thúc. Áp lực từ Hans tỏa ra khiến Thần Tiễn cũng phải nhíu mày, lùi lại một bước. Dù sao level của hai người lúc này cũng gần như là ngang ngửa.
Hans cầm lấy cánh tay Thần Tiễn, bóp mạnh vào, điểm sức mạnh đã hồi phục, cú bóp này khiến Thần Tiễn lập tức cảm nhận được cơn đau nhức, nhưng hắn cứng rắn không buông Hans ra chút nào.
Hans cũng không gia tăng sức lực, chỉ nheo nheo mắt nhìn hắn:
“Hiệp hai bắt đầu.”
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của zozohoho