28-10-2011, 12:06 PM
♥Äừng Thần Tượng Ka ♥ ♥♥ Ka Mãi Chỉ Là Má»™t Truyá»n Thuyết !!! ♥♥ Cuocsongcogivuikhongem@yahoo.com
Tham gia: Sep 2008
Äến từ: tp ho chi minh
Bà i gởi: 16,884
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 3 ngà y
Thanks: 6,551
Thanked 135,107 Times in 8,897 Posts
Bộ Bộ Kinh Tâm
Tác giả: Äồng Hoa
------oo0oo-----
Hồi 15.
Dịch: Äà o Bạch Liên (Alex)
Nguồn: Blog.daobachlien.com
Sắp đến Tết, ai cÅ©ng ngong ngóng chá» mong. Nhược Hi thì má»—i ngà y má»™t ủ rÅ©, nghÄ© tá»›i ăn Tết xong, qua Nguyên tiêu là đến lúc tuyển tú nữ, tÃnh ra chÆ°a đầy má»™t tháng nữa, lòng không háo hức vá»›i dịp lá»… lạt nà y chút nà o, ngược lại còn cầu cho nó đừng bao giỠđến. Song trên Ä‘á»i rất Ãt việc được nhÆ° ý ngÆ°á»i ta, dù không muốn, Nhược Hi vẫn phải đón chà o năm Khang Hy thứ bốn mÆ°Æ¡i tÆ°.
Tết Nguyên đán, trong cung tổ chức tÆ°ng bừng. Gần ná»a năm nay, tiệc lá»›n tiệc nhá» của hoà ng thất, Nhược Hi đã tham gia đến mấy lần liá»n, giá» cÅ©ng không còn háo hức nhÆ° lúc má»›i và o nữa, lại thêm lòng sẵn nặng tâm sá»± nên cà ng có chiá»u uể oải. Äến hôm chÃnh lá»…, Nhược Hi để mặc Äông Vân trang Ä‘iểm phục sức, rồi theo Bối lặc gia và Nhược Lan và o cung.
Lòng u ám, mắt nhìn mà không ý thức được xung quanh trang hoà ng lá»™ng lẫy tinh tế nhÆ°á»ng nà o, bảo lạy thì lạy, cho ngồi thì ngồi, nhất cá» nhất Ä‘á»™ng của Nhược Hi Ä‘á»u máy móc ráºp khuôn má»i ngÆ°á»i, nhÆ°ng cÅ©ng không phạm phải Ä‘iá»u gì sÆ¡ suất.
Yến tiệc lần nà y vượt xa dịp Trung thu, rất đông đại thần và gia quyến tham dự, khung cảnh vô cùng náo nhiệt, Nhược Hi thầm nghĩ thế lại hay, chẳng ai chú ý đến ta, cà ng tự do đắm chìm suy tưởng.
NhÆ°ng cổ nhân bảo thế nà o nhỉ? Äá»i ngÆ°á»i, mÆ°á»i việc thì hết tám chÃn việc là bất nhÆ° ý. Tháºp a ca và Tháºp phúc tấn chÃnh là hai tay đầu sá» thúc đẩy quá trình biến câu nói nà y thà nh hiện thá»±c. Vừa trông thấy Nhược Hi, Tháºp a ca liá»n phá»›t lá» luôn phúc tấn bên cạnh, cứ mải miết ngắm cô. Váºy là , Nhược Hi buá»™c phải chịu Ä‘á»±ng bốn luồng mắt săm soi, hai luồng nồng nhiệt, hai luồng lạnh băng, cảm giác khốn khổ vì bị nÆ°á»›c lá»a giao tranh già y vò khiến Nhược Hi nhấp nhổm nhÆ° ngồi trên tổ kiến. Vá» sau không nhịn nổi, cô ngẩng phắt lên hằm hằm nhìn Tháºp a ca. Trông bá»™ dạng cô nhÆ° muốn ăn tÆ°Æ¡i nuốt sống mình, Tháºp a ca Ä‘Ã nh phải nhìn lảng Ä‘i. Thấy chồng không ngắm Nhược Hi nữa, Minh Ngá»c bèn ném cho cô má»™t ánh nhìn khinh miệt rồi cÅ©ng dá»i mắt Ä‘i chá»— khác.
Cuối cùng thế giá»›i cÅ©ng hòa bình! Nhược Hi thở dà i, tiếp tục ngồi thừ ra, nhÆ°ng chÆ°a được bao lâu lại có cảm giác gai gai, cô giáºn Ä‘iên lên. Lão Tháºp, ngÆ°Æ¡i có thôi Ä‘i hay không đây? Nhược Hi ngẩng lên, phóng ra ánh mắt dữ dằn nhất mà cô có thể nhà o nặn được, nhÆ°ng lại chạm ngay phải khuôn mặt há»›n hở nhiệt thà nh thân thiện của Tháºp tam a ca. Ãnh mắt dữ dằn khiến vẻ nhiệt thà nh thân thiện ấy láºp tức đông cứng lại. Nhược Hi vá»™i nhoẻn miệng cÆ°á»i, biểu cảm thay đổi Ä‘á»™t ngá»™t khiến cÆ¡ mặt giáºt lên Ä‘au nhói. CÆ°á»i xong, Nhược Hi là m ra vẻ miá»…n cưỡng, chẳng rõ Tháºp tam có hiểu hay không, nhÆ°ng thấy gã cÆ°á»i đáp lại, nâng chén vá»›i mình, Nhược Hi cÅ©ng vui vẻ nâng chén chúc tụng từ xa.
Uống xong chén rượu, Nhược Hi định cúi đầu tiếp tục suy tÆ° thì phát hiện ra Bát a ca Ä‘ang Ä‘Æ°a mắt nhìn, khóe miệng nhênh nhếch. Không biết là m thế nà o má»›i phải, Nhược Hi Ä‘Ã nh hấp tấp rót rượu, nâng chén mừng chà ng. Bát a ca mỉm cÆ°á»i, cÅ©ng giÆ¡ chén cụng lại từ xa.
Äặt chén xuống rồi, Nhược Hi nhủ bụng, giá» thì ta được yên ổn nghỉ ngÆ¡i chÆ°a đây? Cô lÆ°á»›t mắt má»™t vòng, nháºn ra Tháºp tứ Ä‘ang nhìn nhÆ° đóng Ä‘inh và o mình, vẻ suy nghÄ©. Nhược Hi không hiểu gã suy nghÄ© Ä‘iá»u gì, mà cÅ©ng chẳng buồn phá»ng Ä‘oán, Ä‘Ã nh nhe răng nheo mắt trêu cho qua chuyện. Tháºp tứ ngó bá»™ mặt ấy, hÆ¡i lắc lắc đầu, rồi cong môi lên cÆ°á»i. Nhược Hi cÅ©ng cÆ°á»i trả, Ä‘oạn mang vẻ tÆ°Æ¡i tỉnh ngoảnh đầu Ä‘i thì phát hiện ra Tứ a ca, Ä‘ang ngồi ở bà n cạnh Tháºp tứ a ca, đã trông thấy hết cả mà n biểu diá»…n ấy rồi. Nét mặt chà ng tuy lạnh lùng, nhÆ°ng sâu trong mắt lại ánh lên vẻ thú vị. Nhược Hi nghÄ© thầm, nhất định phải tránh là m mếch lòng nhân váºt nà y, bằng không mai sau chết ra sao cÅ©ng không biết được. Cô vá»™i mỉm cÆ°á»i ngá»t ngà o, rồi quay mặt Ä‘i.
oOo
Tiệc tan, vỠđến phủ, Nhược Hi mệt bã cả ngÆ°á»i, lòng thầm cám cảnh, cái trò đầu mà y cuối mắt nà y tháºt chẳng có gì vui, nhất là khi phải Ä‘em ra dùng vá»›i đám con vua cháu chúa ấy!
Theo Nhược Lan vỠđến phòng rồi, Nhược Hi vá»™i bảo bá»n a hoà n sá»a soạn cho mình rá»a mặt. Trông bá»™ dạng sốt sắng nhÆ° thể đã ba trăm năm chÆ°a nhìn thấy giÆ°á»ng ngủ của Nhược Hi, Nhược Lan nén cÆ°á»i bảo:
- Tối nay không được ngủ sớm thế đâu, phải đón giao thừa chứ!
Nhược Hi ngẩn ngÆ°á»i. Nhiá»u năm qua cô không thức đến mÆ°á»i hai giỠđêm trừ tịch. NhÆ°ng đã vá» thá»i xa xÆ°a thì cÅ©ng nên theo lệ cổ váºy!
Nhược Lan bảo a hoà n bÆ°ng bánh trái hoa quả đã chuẩn bị sẵn ra, kéo cả Xảo Tuệ Äông Vân lại ngồi cùng, vừa chuyện trò vừa đợi năm má»›i sang. Thấy Nhược Hi lừ đừ quá, Xảo Tuệ bèn Ä‘i lấy má»™t sợi dây sặc sỡ, rủ cô chÆ¡i Ä‘an dây tạo hình. Thế là hai ngÆ°á»i thay nhau lá»™n móc đủ kiểu đủ dạng. Nhược Lan và Äông Vân vừa trò chuyện vừa xem Nhược Hi và Xảo Tuệ Ä‘an dây.
Bá»—ng dÆ°ng có tiếng a hoà n bé ngoà i cá»a:
- Bối lặc gia cát tÆ°á»ng!
Äông Vân và Xảo Tuệ giáºt bắn, vá»™i đứng lên. Nhược Lan và Nhược Hi ngạc nhiên nhìn nhau, rồi cÅ©ng đứng dáºy.
Bát a ca cÆ°á»i bảo má»i ngÆ°á»i bình thân. Xảo Tuệ và Äông Vân lui ra. Nhược Lan và Nhược Hi vẫn đứng bất Ä‘á»™ng, Bát a ca bèn nói:
- Ta đến đón giao thừa với hai chị em, không hoan nghênh à ?
Nhược Lan vội đáp:
- Chỉ vì bất ngỠquá, nên thiếp kinh ngạc mà thôi.
Vừa nói, nà ng vừa má»i Bát a ca ngồi xuống. Bát a ca cÆ°á»i bảo:
- Ngồi cả đi, chẳng mấy khi cùng nhau đón năm mới.
Nhược Hi im lìm ngồi xuống, tiện tay nhón một miếng bánh ăn.
Bát a ca trao đổi và i câu vá»›i Nhược Lan, nhÆ°ng vì Nhược Lan im lặng là chÃnh, lên tiếng là phụ, cả hai dần dần nÃn bặt. Ba ngÆ°á»i ngồi trong trầm mặc, Nhược Hi thấy đầu nằng nặng, cứ nghiêng bên ná» chúi bên kia, rồi bắt đầu gà gáºt. Thấy cô buồn ngủ quá mức, Nhược Lan bèn kéo sang lòng mình:
- Chợp mắt chút Ä‘i! Lát nữa chị gá»i dáºy.
Nhược Hi liá»n tá»±a và o chị ngủ thiếp Ä‘i.
ÄÆ°Æ¡ng khi mÆ¡ mÆ¡ mà ng mà ng, chợt nghe bên ngoà i có tiếng pháo nổ giòn tan, Nhược Hi ngồi báºt dáºy trên lòng chị. Nhược Lan vén gá»n tóc lại cho em:
- Năm mới đến rồi!
Bát a ca cÅ©ng cÆ°á»i:
- Ừ!
Nhược Hi vội đứng lên:
- Hay quá, thế là đón giao thừa xong, em đi ngủ đây!
Nói Ä‘oạn, không đợi ai trả lá»i, cô mải mốt chạy vá» phòng, nhảy tót lên giÆ°á»ng, vùi đầu ngủ thiếp Ä‘i.
Hôm sau thức dáºy, Nhược Hi má»›i ý thức được rằng mình đã đón cái Tết đầu tiên của thá»i xÆ°a má»™t cách quá Ä‘á»—i bình lặng, ngẫm lại cÅ©ng tiêng tiếc, song nghÄ© rằng nếu vá» sau Tết năm nà o cÅ©ng có thể trôi qua yên ổn thế nà y thì chÆ°a hẳn là không may mắn.
Cô há»i Äông Vân, lúc ấy Ä‘ang đứng sau lÆ°ng chải đầu cho cô:
- Äêm qua Bối lặc gia có nghỉ lại đây không?
Äông Vân ngừng tay, thở dà i:
- Không, tiểu thư vỠphòng rồi, chẳng bao lâu Bối lặc gia cũng đi luôn.
Nhược Hi lặng nhìn mình trong gÆ°Æ¡ng, không há»i han gì nữa.
oOo
Không khà tết nhất rá»™n rà ng chÆ°a vãn, Rằm tháng Giêng đã đến nÆ¡i. Nhược Hi lòng sầu trăm mối, nhÆ°ng vẫn thấy hứng thú vá»›i tiết Nguyên tiêu. Nguyên tiêu còn gá»i là tết đèn Thượng nguyên, trong dịp nà y, nhà nà o cÅ©ng giăng kết hoa đăng, đêm khuya còn múa sÆ° tá», múa đèn rồng, chÆ¡i đố chữ, thả pháo hoa. Äêm xuống, các khuê nữ ngà y thÆ°á»ng Ãt ra khá»i cá»a còn được Ä‘i chÆ¡i cùng bạn, ngắm đèn Ä‘oán chữ, bởi váºy có thể nói đây đúng là ngà y lá»… mà các cô gái mong chá» nhất. Nhược Hi cÅ©ng không phải ngoại lệ, nhất là còn bị lôi cuốn bởi những cảnh tà i tá» giai nhân gặp gỡ dÆ°á»›i trăng mà thi từ thá»i cổ thÆ°á»ng miêu tả, nên cà ng thêm ngóng đợi.
Trá»i chÆ°a tối hẳn, cô đã giục Äông Vân búi cho mình kiểu đầu cánh phượng, mặc tấm áo mà u hoà ng yến mÆ¡i má»›i, rồi rối rÃt bảo Xảo Tuệ mau thay quần áo. Xảo Tuệ cÆ°á»i nói:
- Cô nương của tôi ơi! Phải tối mới ngắm đèn đoán chữ được chứ!
Nhược Hi không đôi co, cứ hối thúc luôn miệng, Xảo Tuệ bị giục giã quá, Ä‘Ã nh mau chóng thay quần áo, lại cầm thêm hai chiếc áo choà ng cùng Nhược Hi rá»i phủ.
Äi chÆ°a bao xa đã nghe sau lÆ°ng có tiếng gá»i: “Nà ng Liá»u!â€, Nhược Hi bất giác cau mà y, nghÄ© bụng dù ai trong Tá» Cấm thà nh cÅ©ng biết ngoại hiệu nà y, nhÆ°ng chÆ°a kẻ nà o dám ngông cuồng gá»i thẳng mặt mình nhÆ° váºy. Cô quay ngoắt lại thì nháºn ra Tháºp tam a ca, mình váºn áo dà i thÆ° sinh giản dị mà u xanh nhạt, bên cạnh có má»™t tên hầu nhá» mặt mÅ©i rất thanh tú. Cả hai Ä‘ang thong thả tá»›i gần. Gặp Tháºp tam, Nhược Hi rất vui, bèn cÆ°á»i há»i:
- Sao khéo thế nà y?
Tháºp tam a ca cÆ°á»i đáp:
- Cố tình thì đương nhiên là khéo rồi.
Nghe váºy, Nhược Hi má»›i biết là gã có ý đến chá» mình, liá»n há»i:
- Sao anh biết hôm nay tôi sẽ ra ngoà i chơi?
Tháºp tam báºt cÆ°á»i:
- Một ngà y vui thế nà y, cô lại chịu ngồi yên trong nhà hay sao?
Hai ngÆ°á»i sánh vai bÆ°á»›c, Xảo Tuệ và tên hầu nhá» theo sau. Äi được má»™t lúc, Tháºp tam nói:
- Ta má»i Lục Vu cô nÆ°Æ¡ng cùng đến ngắm đèn đấy!
Nhược Hi ngẫm nghĩ:
- Chủ nhân của căn phòng mà lần trước chúng ta ghé qua phải không?
Tháºp tam gáºt đầu, Nhược Hi cÆ°á»i nói:
- Hay quá! Äang cảm thấy Ãt ngÆ°á»i thì không vui đây. Huống hồ lần trÆ°á»›c tôi mượn áo choà ng của chị ấy, đến giá» vẫn chÆ°a trá»±c tiếp cảm Æ¡n được.
Tháºp tam nghe xong, dừng chân ngoái đầu bảo tên hầu nhá»:
- Ta nói đúng chưa nà o?
Nhược Hi dừng lại theo, nghi hoặc ngoảnh nhìn.
Tên hầu nhỠtiến tới, chắp tay thi lễ:
- Tháºp tam gia nói cô nÆ°Æ¡ng không phải ngÆ°á»i tầm thÆ°á»ng, tôi còn chÆ°a tin. Hôm nay được gặp má»›i biết anh ta không nhìn lầm.
Nhược Hi cÅ©ng cÆ°á»i:
- Chắc đây là chị Lục Vu rồi! Chẳng ngá» chị đến, nếu không tôi đã Ä‘em áo choà ng ra trả – Vừa nói vừa thầm nghÄ©, trông cách bà i trà căn phòng lần trÆ°á»›c, đủ biết cô ta lÆ°u lạc chốn phong trần nhÆ°ng là ngÆ°á»i tâm cao khà ngạo, ban nãy chắc hẳn sợ bị xem thÆ°á»ng nên không muốn lá»™ diện ngay.
Trá»i tối dần, Ä‘Æ°á»ng sá cà ng lúc cà ng đông. Nhìn dá»c phố, hai bên lỠđèn giăng ngút ngát nhÆ° biển sao. NgÆ°á»i qua lại nÆ°á»m nượp, tiếng nói cÆ°á»i liên miên không dứt. Nhược Hi háo hức ngắm nghÃa, ngắm cả những cô gái lÆ°á»›t qua bên mình, ba ngÆ°á»i kia cÆ°á»i rá»™, Lục Vu hà i hÆ°á»›c bảo:
- Trông cô cứ như chưa bát phố bao giỠấy!
Nhược Hi thở dà i, lắc đầu nói:
- Lại chẳng? Cả ngà y như ngồi tù.
Lục Vu ngẩn ngÆ°á»i, rồi cÆ°á»i phá lên.
Nhược Hi vốn không giá»i giải đố chữ nên chỉ ngắm hoa đăng. Tháºp tam và Lục Vu thì chẳng chú ý mấy, rõ rà ng cÅ©ng không hứng thú vá»›i các câu đố, bởi váºy bốn ngÆ°á»i cứ vừa Ä‘i vừa nhìn ngó lung tung.
Tháºp tam dẫn cả bá»n lên má»™t tá»u lâu. Tiểu nhị hiển nhiên đã quen mặt gã, vá»™i tìm má»™t chá»— gần cá»a sổ, xếp dá»n để há» ngồi xuống:
- Lát nữa Ä‘oà n múa rồng và sÆ° tá» sẽ Ä‘i qua bên dÆ°á»›i đây, các vị ngồi chá»— nà y xem rõ mà khá»i phải chen chúc.
Bốn ngÆ°á»i vừa trò chuyện vừa ngó xuống Ä‘Æ°á»ng nhìn khách bá»™ hà nh qua lại, chợt nghe có tiếng há»i:
- Tháºp tam ca cÅ©ng ở đây à ?
Nhược Hi ngoái đầu, nháºn ra Tháºp tứ a ca và mấy thiếu niên Ä‘ang đứng sau lÆ°ng bá»n há». Bá»n thiếu niên nhanh nhảu cúi mình trÆ°á»›c Tháºp tam, Nhược Hi và Xảo Tuệ thì vá»™i đứng dáºy định thỉnh an Tháºp tứ, khung cảnh nhất thá»i nhá»™n nhạo hết cả lên. Song Tháºp tam và Tháºp tứ không để má»i ngÆ°á»i kịp tung hô, đã xua tay cắt ngang:
- Äá»u mặc quần áo dân thÆ°á»ng, đừng phép tắc nhiá»u nhÆ° thế!
Không khà hÆ¡i lắng lại, Lục Vu đứng bên Nhược Hi, ngoảnh mặt nhìn ra cá»a sổ. Xảo Tuệ thì cúi đầu đứng im. Nhược Hi nhìn hết Tháºp tam sang Tháºp tứ. Hai ngÆ°á»i tuy Ä‘á»u Ä‘ang cÆ°á»i, nhÆ°ng nụ cÆ°á»i rất khác nhau, Tháºp tam thì lÆ¡ đãng bất cần, Tháºp tứ thì lạnh lùng lịch sá»±. Thấy Nhược Hi nhìn mình, Tháºp tứ a ca trừng mắt nhìn lại, Nhược Hi dẩu môi, Ä‘oạn cúi mặt xuống.
ÄÆ°Æ¡ng lúc ấy, má»™t thiếu niên gầy gò cùng nhóm Tháºp tứ bá»—ng há»i:
- Äây chẳng phải Lục Vu cô nÆ°Æ¡ng Æ°?
Bấy giá» Lục Vu má»›i ngoảnh và o, ngó ngÆ°á»i vừa lên tiếng, sắc mặt lãnh đạm, không nói không rằng, rồi hÆ°á»›ng ánh nhìn xuống đất. Tháºp tứ lúc nà y má»›i nháºn ra Lục Vu là nữ nhi, bất giác ngắm kỹ thêm má»™t chút. Lục Vu cứ cúi đầu, vẻ mặt há» hững, Nhược Hi thò tay xuống gầm bà n siết nhẹ tay nà ng. Nà ng ngoảnh sang nhìn, Nhược Hi hé miệng cÆ°á»i, rồi buông tay nà ng ra.
Một thiếu niên béo lùn lộ vẻ chế giễu:
- Äúng là Không ăn chÆ¡i phà đá»i tuổi trẻ! Tháºp tam gia trái ấp phải ôm, tháºt lắm diá»…m phúc quá!
Hắn vừa dứt lá»i, mặt Tháºp tam đã lạnh hẳn Ä‘i, nhÆ°ng gã chÆ°a kịp tá» thái Ä‘á»™, Tháºp tứ đã hừ mÅ©i mắng át:
- Sát Sát Lâm, ngươi nói lăng nhăng gì thế?
Sát Sát Lâm hiển nhiên không hiểu vì sao ngón bợ đỡ của mình lại khiến Tháºp tứ gia bá»±c bá»™i, hắn vô cùng thắc mắc, cứ đứng nhÆ° trá»i trồng. Bên cạnh có ngÆ°á»i nháºn ra Nhược Hi, muốn nhắc nhở Sát Sát Lâm nhÆ°ng đã muá»™n.
Nhược Hi vẫn cúi mặt, nhếch miệng cÆ°á»i, rồi ngẩng lên há»i:
- Các vị ra ngắm đèn hay ngắm ngÆ°á»i đây?
Bấy giá» cả bá»n má»›i lục tục ngồi xuống.
Múa sÆ° tá» rất nhá»™n nhịp, múa rồng cÅ©ng rá»™n rà ng, nhÆ°ng trong những ngÆ°á»i có mặt, chỉ mình Nhược Hi và Xảo Tuệ là tháºt sá»± thưởng thức. Những ngÆ°á»i khác hoặc là trầm ngâm nghÄ© ngợi, hoặc là len lén dò xét Nhược Hi, có và i ngÆ°á»i cứ nhìn Lục Vu chằm chằm.
Äêm vá» khuya, đèn đã ngắm xong chÆ¡i đã thá»a, Nhược Hi rục rịch đứng dáºy. Tháºp tứ nói ngay:
- Äể em Ä‘Æ°a Nhược Hi vá».
Nhược Hi nghe váºy, nhân lúc Tháºp tứ không để ý, kÃn đáo nhún vai vá»›i Tháºp tam a ca. Tháºp tam phì cÆ°á»i. Cuối cùng gã tiá»…n Lục Vu, Tháºp tứ há»™ tống Nhược Hi và Xảo Tuệ, những kẻ khác tá»± Ä‘á»™ng ai vá» nhà nấy.
Trá»i hÆ¡i lạnh, Xảo Tuệ lấy áo choà ng đã mang sẵn khoác lên vai Nhược Hi rồi lùi lại Ä‘i sau, để Nhược Hi sóng bÆ°á»›c vá»›i Tháºp tứ a ca. VỠđến táºn cổng phủ, cả hai vẫn không nói câu nà o.
Tên hầu nhá» ra mở cá»a, thấy Nhược Hi và Tháºp tứ a ca thì tÆ°Æ¡i cÆ°á»i thỉnh an, Ä‘oạn nói:
- Tiểu thÆ° đấy ạ? Lan chủ tá» sai ngÆ°á»i ra há»i mấy lần rồi!
Tháºp tứ cho tên hầu bình thân:
- Bát ca có nhà không?
Tên nỠvội đáp:
- Chắc Ä‘ang ở chá»— Ä‘Ãch phúc tấn. Äể tiểu nhân Ä‘i báo nhé?
Tháºp tứ vừa tiến và o vừa bảo:
- Nói với Bát ca là ta đợi trong thư phòng.
Nhược Hi định quay vá» chá»— Nhược Lan thì Tháºp tứ gá»i lại, Ä‘anh mặt bảo:
- Äi vá»›i ta tá»›i thÆ° phòng.
Nhược Hi ngẫm nghÄ©, cho rằng Ä‘i cùng gã má»™t chuyến thì đã là m sao? Bèn gáºt đầu, cho Xảo Tuệ vá» trÆ°á»›c báo vá»›i Nhược Lan, còn mình thì theo Tháºp tứ đến thÆ° phòng.
Hai ngÆ°á»i ngồi chÆ°a ấm chá»—, Lý Phúc đã nâng rèm lên, Bát a ca tÆ°Æ¡i cÆ°á»i bÆ°á»›c và o. Thấy Nhược Hi cÅ©ng có mặt, chà ng thoáng vẻ ngạc nhiên.
Tháºp a ca chẳng chà o há»i gì, đứng ngay dáºy là m má»™t câu:
- Anh đoán xem, hôm nay em gặp Nhược Hi đi cùng ai?
Bát a ca vẫn giữ nụ cÆ°á»i, Ä‘Æ°a mắt ra hiệu cho Lý Phúc, hắn ta láºp tức lui ra, Ä‘Æ°a tay khép cá»a. Bát a ca ngồi xuống, mỉm cÆ°á»i há»i:
- Cùng ai?
Tháºp tứ ngó Nhược Hi:
- Cùng Tháºp tam đấy! Tháºt chẳng biết cô ta thân vá»›i hắn tá»± lúc nà o – Gã hừ mÅ©i, Ä‘oạn tiếp – Thế đã Ä‘i má»™t nhẽ, đằng nà y cô ta còn đánh bạn vá»›i cả gái lầu xanh.
Nhược Hi đâm bá»±c. Gã nà y là gì của ta, việc nhà ta lại đến lượt cái mặt gã giám sát à ? Cô bèn há»i vặn:
- Äi cùng Tháºp tam thì sao? Äánh bạn vá»›i gái lầu xanh thì sao?
Tháºp tứ cáu kỉnh nhìn cô, xẵng giá»ng:
- Sao à ? Cô có thấy tiểu thư hay cách cách nà o trong TỠCấm thà nh lại đi chung với kỹ nữ lầu xanh không?
Nhược Hi cà ng giáºn, đứng báºt dáºy cÆ°á»i nhạt:
- Tôi chỉ biết, kỹ nữ có ngÆ°á»i nhÆ° Lục Châu, nhảy lầu Ä‘á»n đáp tình yêu; có ngÆ°á»i nhÆ° LÆ°Æ¡ng Hồng Ngá»c, đánh trống kháng Kim; có ngÆ°á»i nhÆ° Lý SÆ° SÆ°, thà nuốt và ng tá»± tá» chứ không thị hầu quân Kim; có ngÆ°á»i nhÆ° Quá»· Hoạch tÆ°á»›ng quân Lâm tứ nÆ°Æ¡ng, liá»u chết cứu Hà nh vÆ°Æ¡ng; có ngÆ°á»i nhÆ° Viên Bảo Nhi, khẳng khái cất tiếng hát bi thÆ°Æ¡ng, mất mạng không hối háºn…
Nói đến đây, sá»±c nhá»› ra Viên Bảo Nhi là ngÆ°á»i chống đối quân Thanh cuối Ä‘á»i Minh, Nhược Hi vá»™i nÃn lại, nhÆ°ng vẫn hầm hầm nhìn Tháºp tứ a ca.
Tháºp tứ hiển nhiên không ngá» chỉ hai câu của mình lại khiến Nhược Hi tuôn ra má»™t trà ng nhÆ° váºy, gã vừa cáu vừa tá»± ái, nhất thá»i không biết phản bác thế nà o, Ä‘Ã nh nghiến răng gáºt đầu, trừng trừng nhìn trả.
Thấy đôi bên lá»i qua tiếng lại rồi sá»ng cồ gÆ°á»m nhau nhÆ° hai con gà chá»i, Bát a ca không nhịn được, Ä‘Ã nh lắc đầu can:
- Äừng lÆ°á»m nguýt nữa! Tháºp tứ đệ hẵng vá» Ä‘i! Việc của Nhược Hi, để ta xá» lý.
Tháºp tứ trợn mắt ngó Nhược Hi rồi ngoảnh sang Bát a ca, chá»±c nói lại thôi, cuối cùng ngoắt đầu nhìn Nhược Hi thêm lần nữa, Ä‘oạn phất tay áo bá» Ä‘i.
Äối vá»›i Tháºp tứ, Nhược Hi chẳng há» sợ hãi, nhÆ°ng gã vừa rá»i khá»i, chỉ còn mình cô vá»›i Bát a ca, cô lại bắt đầu căng thẳng, bèn cúi mặt, tay vò vò dải áo, không biết nên là m thế nà o má»›i phải.
Bát a ca nhìn cô má»™t chốc, cÆ°á»i bảo:
- Thái tá» gia nói đùa mà chuẩn xác ghê. Ta thấy em không chỉ giống Tháºp tam đệ ở chá»— liá»u lÄ©nh, mà còn ở chá»— sùng bái Kê Khang, rồi há»c theo tác phong tá»± do khoáng hoạt của các danh sÄ© nữa – Chà ng nhắc – Äừng đứng mãi thế!
Nhược Hi cháºm chạp định ngồi, Bát a ca bèn bảo:
- Ngồi dịch lại đây, có chuyện muốn nói với em.
Nhược Hi cà ng thêm hồi há»™p, nhÆ°ng chẳng còn cách nà o khác, Ä‘Ã nh lÃu rÃu bÆ°á»›c lại, cúi mặt ngồi xuống cạnh chà ng.
Äợi cô yên vị rồi, Bát a ca thở dà i, quay mặt nhìn thẳng ra phÃa trÆ°á»›c, nÃn lặng. Hai ngÆ°á»i ngồi im hồi lâu, Bát a ca chợt há»i:
- Có sợ không?
Nhược Hi ngẩn ngÆ°á»i, không hiểu chà ng muốn nhắc tá»›i chuyện gì, mắt mở to thắc mắc. Bát a ca ngoảnh lại:
- Việc tuyển tú nữ đấy, em có sợ không?
Nhược Hi nghe há»i, cảm thấy ná»—i buồn chan chứa bấy lâu lại được dịp phun trà o, cô lẳng lặng gáºt đầu, chau mà y cúi mặt.
Im lìm chốc lát, Bát a ca bỗng lẩm bẩm:
- Lần đầu ta gặp chị em là lúc, nà ng mÆ°á»i lăm tuổi.
Nhược Hi vội gác sầu khổ sang một bên, chăm chú lắng nghe.
- Năm ấy, a ma em vá» kinh nháºm chức, chị em cÅ©ng Ä‘i theo. Äang giữa ngà y xuân, thá»i tiết đẹp lạ thÆ°á»ng, da trá»i xanh ngắt nhÆ° má»›i gá»™t, gió nhẹ thoảng hÆ°Æ¡ng hoa khiến tâm hồn phÆ¡i phá»›i. Ta và hai tên hầu cáºn ra ngoại ô cưỡi ngá»±a, trông thấy má»™t cô bé phi ngá»±a trên triá»n đồi đằng xa – Chà ng báºt cÆ°á»i – Em cÅ©ng táºn mắt chứng kiến tà i cưỡi ngá»±a của Nhược Lan rồi, có thể hình dung lúc ấy trông nà ng diá»…m lệ và khiến lòng ngÆ°á»i rung Ä‘á»™ng tá»›i mức nà o.
Nhược Hi hồi tưởng tÆ° thái thoát tục của Nhược Lan hôm ở trÆ°á»ng Ä‘ua, bất giác gáºt gáºt đầu. Bát a ca tiếp:
- Bữa ấy nà ng phi ngá»±a còn ấn tượng hÆ¡n hôm ở bãi Ä‘ua nhiá»u, tiếng cÆ°á»i thì lảnh lót nhÆ° chuông bạc, vá»ng vang khắp núi rừng, dà o dạt toà n vui sÆ°á»›ng, khiến ai nghe thấy cÅ©ng hân hoan, cÅ©ng muốn cÆ°á»i theo – Chà ng trầm ngâm – Lúc đó ta không dám tin và o mắt mình. Tá» Cấm thà nh rất nhiá»u ngÆ°á»i đẹp, nhÆ°ng chẳng ai giống Nhược Lan.
Nhược Hi thầm nghÄ©, Nhược Lan hồi ấy còn là thiếu nữ hạnh phúc vì tình, tưởng mình và ngÆ°á»i yêu sẽ được sóng bay tá»›i chÃn tầng trá»i. Niá»m vui của nà ng tá»a ra từ táºn đáy lòng, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên khác hẳn những cô gái cả Ä‘á»i chÆ°a chắc được má»™t mảnh tình vắt vai trong Tá» Cấm thà nh.
Bát a ca kể:
- VỠđến nhà , ta vá»™i và ng Ä‘i dò tin tức của chị em, lại nghÄ© cách xin Hoà ng a ma ban nà ng cho ta. ÄÆ°Æ¡ng lúc bà kế thì ngạch nÆ°Æ¡ng báo Hoà ng a ma muốn láºp con gái lá»›n nhà Mã Nhi Thái là m trắc phúc tấn của ta. Tháºt sá»±, ta cảm thấy cả Ä‘á»i mình chÆ°a bao giá» sung sÆ°á»›ng đến váºy. Sau hôm Hoà ng a ma giáng chỉ, ta đã chạy khắp kinh thà nh, mất hÆ¡n ná»a năm má»›i tìm được má»™t chiếc vòng ngá»c Phượng huyết, định tặng chị em trong ngà y thà nh thân.
Nhược Hi cúi nhìn chiếc vòng ở cổ tay, không nhịn được giÆ¡ lên há»i:
- Äây hả? Äây là chiếc vòng định tặng chị em?
Bát a ca ngắm chiếc vòng trên cổ tay Nhược Hi, đoạn đưa tay nắm tay cô, nói tiếp:
- Ta sá»›m mong chiá»u ngóng, cuối cùng ngà y đại hỉ cÅ©ng đến. NhÆ°ng khi vén tấm khăn che mặt tân nÆ°Æ¡ng, ta cảm thấy sá»± việc không nhÆ° mình chỠđợi. NgÆ°á»i trÆ°á»›c mặt ta không còn giống ngÆ°á»i khiến ta tÆ°Æ¡ng tÆ° suốt hai năm trá»i nữa. Nà ng chẳng bao giá» cưỡi ngá»±a, cÅ©ng hiếm khi hé cÆ°á»i. Ta cứ tá»± há»i mình, rốt cục là thế nà o? Chẳng lẽ ta nháºn lầm? Vá» sau ta cho thuá»™c hạ Ä‘i dò la khắp chốn, vất vả lắm má»›i biết được nguyên nhân.
Chà ng cÆ°á»i khổ, không nói rõ hÆ¡n. Nhược Hi thầm thở dà i, trá»i già sao khéo trêu ngÆ°Æ¡i! NghÄ© ngợi chốc lát, Ä‘á»™t nhiên tim Ä‘áºp Ä‘iên cuồng, cô nÃn thở, e ngại há»i:
- NgÆ°á»i đó vì sao mà chết?
Bát a ca im lặng, rồi hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu:
- NgÆ°á»i mà ta phái Ä‘i Ä‘iá»u tra đã sÆ¡ suất đánh Ä‘á»™ng cha em. Ông muốn tay binh sÄ© ná» tránh xa, bèn cá» hắn là m tiên phong, vá» sau… – Chà ng ngÆ°ng ngang, không nói hết.
Nhược Hi cảm thấy tim mình Ä‘áºp má»—i lúc má»™t mạnh. Cô rút tay ra, toan tháo chiếc vòng trả cho Bát a ca, chà ng liá»n nắm lại:
- Äừng tháo!
Nhược Hi cúi mặt, trân trân nhìn chiếc vòng:
- Äây là quà tặng chị mà .
Bát a ca siết tay cô chặt hơn, thì thầm:
- Äây là quà tặng cho ngÆ°á»i ta thÆ°Æ¡ng – Nói Ä‘oạn, chà ng Ä‘Æ°a tay còn lại nâng cằm Nhược Hi, nhìn sâu và o mắt cô – Hứa vá»›i ta, đừng bao giá» tháo ra!
Nhược Hi nhìn và o đôi mắt Ä‘en thăm thẳm của Bát a ca, cảm nháºn được trong đó Ä‘ong đầy sá»± dịu dà ng má»›i mẻ, cÅ©ng đầy ná»—i bi thÆ°Æ¡ng sâu xa, đầy đến ná»—i tưởng chừng sắp trà n cả ra. Cô bá»—ng thấy lòng xao xuyến pha lẫn thÆ°Æ¡ng cảm, bèn cháºm rãi gáºt đầu. Thấy cô nháºn lá»i, Bát a ca mỉm cÆ°á»i buông tay. Má»™t lúc lâu sau, chà ng bảo:
- Äừng sợ! Ta sẽ nghÄ© cách, thể nà o cÅ©ng có cách để Hoà ng a ma ban em cho ta.
Nhược Hi “Æmá»™t tiếng, sá»ng sốt nhìn chà ng. Bát a ca lại cÆ°á»i. Nhược Hi lắc đầu quầy quáºy:
- Không!
Bát A nhìn cô, vẻ cÆ°á»i dần dần tan biến, mặt sắt cả lại, chà ng dữ dá»™i há»i:
- Chẳng lẽ em muốn là m ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà của Hoà ng a ma?
Nhược Hi phát hoảng, vá»™i vã lắc đầu, cô không muốn, không muốn gì cả, cô chỉ muốn sống má»™t Ä‘á»i yên ổn, tìm má»™t ngÆ°á»i tháºt sá»± yêu thÆ°Æ¡ng quý trá»ng và bảo vệ cô, chứ không phải sống để ngÆ°á»i ta thưởng ngoạn những lúc thÆ° nhà n.
Thấy Nhược Hi cứ lắc đầu đau khổ, Bát a ca vụt đưa tay ôm đầu cô:
- Äừng lắc nữa!
Hai mắt đầy lệ rÆ°ng rÆ°ng chá»±c tuôn, Nhược Hi chua xót, cứ đăm đăm nhìn Bát a ca. Chà ng cÅ©ng ngắm cô má»™t lát, bá»—ng nhắm mắt, hÃt má»™t hÆ¡i sâu, rồi lại mở mắt, thở dà i:
- Theo ý em váºy! – Ngừng má»™t lát, chà ng thêm – Ta vẫn sẽ nghÄ© cách.
Chà ng buông Nhược Hi, gá»i Lý Phúc Ä‘Æ°a cô vá» chá»— Nhược Lan. Khi Nhược Hi ra đến cá»a, chà ng nói vá»ng theo:
- Và o cung rồi, nhá»› đừng trang Ä‘iểm nhÆ° hôm sinh nháºt Tháºp đệ nữa.
Nhược Hi không hiểu, dừng lại ngoái nhìn, Bát a ca hạ mắt xuống ná»n nhà , cháºm rãi bảo:
- Äẹp nhÆ° váºy, lóa mắt lắm!
Bấy giá» Nhược Hi má»›i hiểu, nhất thá»i không xác định được mình vui hay buồn, chỉ khẽ “ừm†má»™t tiếng, rồi quay ra Ä‘i theo Lý Phúc.
Thấy em vá» tá»›i nhà , mặt mÅ©i xanh tái, tưởng lại bị Bát a ca mắng nữa, Nhược Lan bèn khẽ vuốt má cô rồi thở dà i, bảo Äông Vân Ä‘Æ°a cô Ä‘i ngủ.
Nhược Hi nằm trên giÆ°á»ng, trằn trá»c khó Ä‘Æ°a giấc, lúc nghÄ© tá»›i chị, khi ngẫm vá» mình. Cô cứ băn khoăn mãi, Nhược Lan có biết tình cảm Bát a ca dà nh cho nà ng không? Rồi lại tá»± mắng mình ngốc, bao nhiêu việc đã chứng tá» tấm lòng chà ng dà nh cho nà ng rồi. Và dụ, khi gặp Nhược Hi lần đầu, chà ng đã rất ngạc nhiên; Nhược Lan chẳng mấy khi sang thăm há»i Ä‘Ãch phúc tấn, nhÆ°ng cô ta chÆ°a trá»±c tiếp gây khó dá»… cho nà ng bao giá». Lại và dụ, trông bá» ngoà i tưởng chừng Nhược Lan không được sủng ái, bá»n ngÆ°á»i dÆ°á»›i cÅ©ng xì xà o nói vụng, nhÆ°ng từ đồ ăn thức mặc tá»›i nÆ¡i ở váºt dùng, đám thái giám a hoà n chÆ°a bao giá» dám để nà ng thiếu thốn… Cà ng nghÄ©, Nhược Hi cà ng cảm thấy, rất nhiá»u Ä‘iá»u hiển hiện trÆ°á»›c mắt lâu nay, chỉ hiá»m cô chÆ°a từng suy xét kỹ.
Còn cô? Cô thì là gì đây? Thế thân của Nhược Lan? Tại sao cô còn giữ chiếc vòng? Tại sao không trả cho Bát a ca? Chỉ vì một thoáng xao lòng ư?
Cứ thế…
Không sao ngủ được.
Tà i sản của baongoc
Chữ ký của baongoc Nụ Hồng Trắng Ngẩn NgÆ¡ Xuân MÆ°á»i ChÃn
Nhá»› én CHợt Vá» Mang Äến Tuổi Äôi MÆ°Æ¡i
Äã có 6 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của baongoc
28-10-2011, 12:43 PM
♥Äừng Thần Tượng Ka ♥ ♥♥ Ka Mãi Chỉ Là Má»™t Truyá»n Thuyết !!! ♥♥ Cuocsongcogivuikhongem@yahoo.com
Tham gia: Sep 2008
Äến từ: tp ho chi minh
Bà i gởi: 16,884
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 3 ngà y
Thanks: 6,551
Thanked 135,107 Times in 8,897 Posts
Bộ Bộ Kinh Tâm
Tác giả: Äồng Hoa
------oo0oo-----
Hồi 16.
Dịch: Äà o Bạch Liên (Alex)
Nguồn: Blog.daobachlien.com
Äầu hạ, hoa cá» sặc sỡ đã tà n, chỉ còn sắc lá Ä‘áºm nhạt Ä‘ua chen. Thá»i tiết bắt đầu oi ả, nhÆ°ng vá» chiá»u tối, khà trá»i vẫn vÆ°Æ¡ng vất lạnh.
Nhược Hi đứng tựa thà nh cầu, ngắm bóng trăng loang theo sóng, lẩm bẩm: “Vừa đón xuân tới, lại tiễn xuân đi.†Xuân qua xuân lại, nà ng và o cung đã được ba năm rồi.
Hồi tuyển tú nữ, Nhược Hi những tưởng Khang Hy sẽ Ä‘Ãch thân chá»n lá»±a, nhÆ°ng không phải. Äầu tiên, ngÆ°á»i có địa vị cao nhất trong háºu cung bấy giá» là Quý phi Äông Giai và và i hoà ng phi tôn quý khác cùng xem xét soạn ra má»™t danh sách thÃch hợp đệ lên. Khang Hy duyệt xong, phê chuẩn rồi má»›i tiến hà nh chá»n lá»c. ChÃnh ở vòng phê chuẩn nà y, Nhược Hi bị loại.
Vá» sau, khi nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng các cung chá»n nữ quan, lại có hai bà không hẹn mà cùng chấm Nhược Hi. Má»™t bà là Huệ phi Nạp Lạt, mẹ đẻ của Äại a ca, bà còn lại là Äức phi Ô Nhã, mẹ đẻ của Tứ và Tháºp tứ a ca. Thái giám lo việc tuyển tú nữ cảm thấy khó xá», Ä‘Ã nh trình lên Quý phi Äông Giai. Quý phi ngẫm nghÄ© hồi lâu, cuối cùng sắp xếp để Nhược Hi đến lo việc hầu trà cho Khang Hy ở cung Cà n Thanh.
Trà nÆ°á»›c, nhìn qua tưởng rất Ä‘Æ¡n giản, nhÆ°ng đã là việc liên quan đến Hoà ng đế thì Ä‘Æ¡n giản đến đâu cÅ©ng thà nh phức tạp. Nhược Hi vốn biết thưởng trà là má»™t nghệ thuáºt, nhÆ°ng không thể ngá» lại nhiá»u quy tắc đến thế. Nà ng phải há»c từ đầu, từng Ä‘iá»u má»™t, cách phân biệt lá trà , đánh giá nÆ°á»›c hãm, kiểm soát nhiệt Ä‘á»™, chá»n lá»±a ấm chén, phÆ°Æ¡ng pháp thá» Ä‘á»™c, tÆ° thế rót trà , dáng Ä‘iệu bÆ°ng trà , và phải ghi nhá»› cả những sở thÃch đặc biệt của Khang Hy, tuyệt đối không được phép phạm phải má»™t chút sai lầm nà o. Há»c mất ba tháng liá»n, thầy dạy má»›i gáºt đầu Æ°ng ý.
Má»™t mặt, việc Nhược Hi đến cung Cà n Thanh có vẻ hÆ¡i kỳ lạ, bởi váºy thái giám cung nữ từ nhỠđến lá»›n Ä‘á»u không muốn là m mếch lòng nà ng, cÆ° xá» vá»›i nà ng rất thân thiện; mặt khác, bản thân Nhược Hi cÅ©ng hết sức cẩn trá»ng lá»i nói việc là m, thái Ä‘á»™ lại khiêm nhÆ°á»ng hòa nhã, chẳng bao lâu đã được má»i ngÆ°á»i xung quanh đón nháºn. Äến năm nay, Nhược Hi đã đứng đầu má»™t nhóm mÆ°á»i hai cung nữ lo việc trà nÆ°á»›c và sinh hoạt hằng ngà y cho cung Cà n Thanh.
Nhá»› lại ba năm vừa qua, Nhược Hi bất giác thở dà i vá»›i bóng trăng dÆ°á»›i nÆ°á»›c rồi quay mình cháºm chạp Ä‘i vá» phòng. Mai còn phải trá»±c nữa!
oOo
Nhược Hi Ä‘ang ở chái sảnh, chỉ dẫn Vân HÆ°Æ¡ng và Ngá»c Äà n chá»n trà thì tiểu thái giám VÆ°Æ¡ng Hỉ rảo chân Ä‘i và o, cúi chà o qua quýt rồi hấp tấp nói:
- Vạn tuế gia vừa tan triá»u!
Nhược Hi mỉm cÆ°á»i:
- Tan triá»u thì tan triá»u! Cáºu rối rÃt thế là m gì? Cẩn tháºn kẻo bị sÆ° phụ trông thấy thì lại ăn mắng!
Vương Hỉ thở mạnh:
- Lần nà y chÃnh sÆ° phụ sai tôi vá» trÆ°á»›c, dặn chị chú ý thị hầu đấy! Hôm nay trên triá»u có ngÆ°á»i dâng tấu vạch tá»™i thái tá».
Nghe váºy, Nhược Hi không còn dám cÆ°á»i nữa:
- Thay tôi Ä‘a tạ sÆ° phụ cáºu!
VÆ°Æ¡ng Hỉ chà o vá»™i rồi chạy biến Ä‘i. Nhược Hi quay lại bảo Vân HÆ°Æ¡ng Ngá»c Äà n:
- Các chị nghe cả chÆ°a? Hôm nay táºp trung toà n bá»™ tinh thần mà phục thị cho cẩn tháºn.
Hai ngÆ°á»i liá»n vâng dạ.
Nhược Hi thầm nghÄ©, từ khi cáºu ruá»™t của thái tá» Dáºn NhÆ°ng là Sách Ngạch Äồ mÆ°u phản bất thà nh bị bắt giam, tuy bá» ngoà i không liên Ä‘á»›i đến thái tá», song vị trà của y không được vững và ng nhÆ° trÆ°á»›c nữa. Dáºn NhÆ°ng là đứa con mà Khang Hy yêu thÃch nhất, lại do Khang Hy Ä‘Ãch thân dạy dá»— từ nhá», nhÆ°ng có lẽ cÅ©ng vì được nuông chiá»u đặc biệt nên so vá»›i các a ca khác, tà i đức y chẳng lấy gì là m xuất chúng, chÆ°a kể các a ca cứ lăm le dòm dá» vị trà của y, nói chung cái ghế của y lung lay lắm rồi.
GiỠđây, Khang Hy Ä‘ang phải đấu tranh giữa tình cảm và lý trÃ. Má»™t mặt, ông đã nháºn ra Dáºn NhÆ°ng không phải nhân tuyển phù hợp để kế thừa đế vị, song mặt khác, Dáºn NhÆ°ng lại là đứa con duy nhất ông giữ bên cạnh tá»± tay nuôi dưỡng. Thêm và o đó, tình cảm vá»›i ngÆ°á»i vợ se tÆ¡ kết tóc là Hiếu Thà nh Nhân hoà ng háºu Hách Xá Là khiến Khang Hy còn băn khoăn chÆ°a quyết vá» việc phế bá». NghÄ© Ä‘oạn, Nhược Hi không nén được tiếng thở dà i, hôm nay Khang Hy phải trá»±c tiếp đối mặt vá»›i quyết định khó khăn nà y rồi.
Bên ngoà i chợt vang tiếng tiếp giá, biết Khang Hy đã vá» tá»›i nÆ¡i, Nhược Hi vá»™i bảo Vân HÆ°Æ¡ng súc trà . Vân HÆ°Æ¡ng Ngá»c Äà n cuống quýt cả lên, Nhược Hi thì lo chuẩn bị ấm chén. NghÄ© hôm nay Khang Hy không vui, chắc hẳn không muốn trông thấy các mà u rá»±c rỡ, nà ng bèn chá»n bá»™ đồ trà men lam vân cúc. Theo tâm lý há»c hiện đại thì mà u xanh lam có thể khiến ngÆ°á»i ta trấn tÄ©nh bình tâm.
Nhược Hi bÆ°ng khay trà thong thả Ä‘i và o phòng, thấy các ghế xung quanh Ä‘á»u có ngÆ°á»i ngồi, nhÆ°ng bầu không khà lặng phắc nhÆ° tá». Nà ng không dám liếc ngang liếc dá»c, tá»›i gần bà n Khang Hy thì nhẹ nhà ng hạ chén xuống, rồi cúi đầu chầm cháºm lui ra.
Ra khá»i rèm, Nhược Hi má»›i thôi nÃn thở. Nà ng nhá» giá»ng há»i thái giám gần đấy:
- Những ai trong phòng váºy?
Tiểu thái giám thì thà o đáp:
- Tứ gia, Bát gia, Cá»u gia, Tháºp gia, Tháºp tam gia, Tháºp tứ gia.
Nhược Hi nghÄ© thầm, chÆ°a bao giá» tá» tá»±u đông đủ thế nà y, xem ra Khang Hy định há»i ý kiến bá»n hỠđây. Nà ng hấp tấp Ä‘i xuống, định bảo Vân HÆ°Æ¡ng Ngá»c Äà n chuẩn bị trà , nhÆ°ng chÆ°a kịp mở miệng, Ngá»c Äà n đã cÆ°á»i nói:
- Xong xuôi hết rồi. Lúc nãy chị vừa ra, VÆ°Æ¡ng Hỉ liá»n và o báo các a ca đến, bởi váºy tôi vá»™i và ng sắp xếp trÆ°á»›c.
Nhược Hi gáºt đầu ra ý tán thưởng, Ä‘oạn lại gần xem xét. Äang xem thì Ngá»c Äà n lại nhanh nhảu:
- Nhá»› hết quy tắc rồi! Tứ a ca thÃch Thái bình hầu khôi, Bát a ca thÃch Nháºt chú tuyết nha, Cá»u a ca thÃch Minh tiá»n long tỉnh, Tháºp a ca thế nà o cÅ©ng xong, Tháºp tam a ca thÃch…
Nhược Hi báºt cÆ°á»i xua tay:
- Äủ rồi, đủ rồi! Chị nhá»› là được!
Vân HÆ°Æ¡ng cÆ°á»i nói:
- Chả trách ngÆ°á»i trong cung Ä‘á»u khen Mã Nhi Thái cô nÆ°Æ¡ng chu đáo. NgÆ°á»i hầu trà ngá»± phòng trÆ°á»›c đây chỉ chú ý tá»›i sở thÃch của Vạn tuế gia, giá» chị lại dặn chúng tôi phải ghi nhá»› cả khẩu vị của các a ca.
Nhược Hi vừa sắp chén, vừa nghÄ© thầm, tôi là m thế là có lý do riêng, chỉ hiá»m không thể nói rõ mà thôi.
Vân HÆ°Æ¡ng bÆ°ng khay trà theo Nhược Hi. Hai ngÆ°á»i tá»›i trÆ°á»›c rèm sa thì nghe tiếng Khang Hy:
- Các con nghÄ© thế nà o vá» tấu chÆ°Æ¡ng của Lá»… bá»™ trên triá»u hôm nay?
Nhược Hi bất thần dừng chân, bụng bảo dạ, lá»—i lầm của thái tá» thì vô khối, lần nà y lại gây ra chuyện gì đây? Thấy Nhược Hi đứng yên, thái giám vén rèm không kiá»m được ánh mắt ngạc nhiên. Nhược Hi vá»™i bÆ°á»›c và o, thong thả Ä‘i đến bên Tứ a ca, nhẹ nhà ng đặt trà của chà ng xuống bà n, Ä‘oạn xoay mình đến trÆ°á»›c bà n Bát a ca, Ä‘ang cúi mặt đặt trà thì nghe Tứ a ca cháºm rãi thÆ°a:
- Theo nhi thần, xÆ°a nay Nhị ca thÆ°á»ng đối xá» vá»›i thuá»™c hạ quá Ä‘á»—i khoan dung, có khi má»™t kẻ không biết Ä‘iá»u hÆ¡n lẽ thiệt trong số đó đã lén lút dùng danh nghÄ©a Nhị ca mà ăn của đút.
Khang Hy vừa nghe vừa gáºt gù. Nhược Hi thầm nghÄ©, chắc là vụ thái tá» tÆ° túi má»™t phần cống phẩm của Khang Hy. Lịch sá» có chép, Khang Hy vô cùng tức giáºn vá» hà nh Ä‘á»™ng của Dáºn NhÆ°ng, nhÆ°ng cuối cùng không trừng phạt y mà chỉ xá» lý những kẻ liên quan khác. Xem chừng lần nà y tình cảm của ông đã thắng thế.
Lúc Nhược Hi Ä‘Æ°a trà đến chá»— Cá»u a ca cÅ©ng là lúc Tứ a ca nói dứt câu. Tháºp a ca đế và o ngay:
- Má»™t tên nô tà i, cho dù gan to bằng giá»i mà không có ngÆ°á»i chống lÆ°ng thì cÅ©ng chẳng dám bừa bãi bá»›t xén cống phẩm dâng lên cho Hoà ng a ma đâu!
Nhược Hi thở dà i, cái tên anh MÆ°á»i nà y, lúc nà o cÅ©ng bá»™p chá»™p! Nà ng chuyển bÆ°á»›c đến gần Tháºp a ca, Ä‘oạn quay lại cái khay Vân HÆ°Æ¡ng Ä‘ang bÆ°ng, nhấc chén trà dà nh riêng cho gã, toan đặt xuống bà n thì lại nghe gã tiếp tục:
- Tứ ca nói phi lý lắm! Ngà y thÆ°á»ng Tứ ca rất thân vá»›i Nhị ca, chÆ°a chừng vụ nà y Tứ ca cÅ©ng…
Äang thao thao, gã bá»—ng kêu lên, nhảy báºt khá»i ghế.
Số là khi nhấc chén xuống, Nhược Hi đã bất cẩn đổ trà nóng và o tay Tháºp a ca. Tiểu thái giám đứng hầu gần đấy liá»n chạy tá»›i lau giúp và kiểm tra xem gã có bị bá»ng không. Nhược Hi thụp ngay xuống đất:
- Nô tỳ đáng chết! Nô tỳ đáng chết!
NhÆ°ng trong lòng nà ng lại nhủ: “NgÆ°Æ¡i đắc tá»™i vá»›i thái tá» cÅ©ng chẳng sao, sá»›m muá»™n gì y cÅ©ng bị phế truất, song đắc tá»™i vá»›i Tứ a ca thì háºu quả thê thảm khôn lÆ°á»ng. Tuy ta không thể xoay chuyển kết cục, nhÆ°ng ta không nỡ lòng nà o trÆ¡ mắt nhìn bi kịch ấy diá»…n ra.†Và thầm than: “Ngăn chặn được chút nà o hay chút ấy váºy.â€
Tháºp a ca nhìn Nhược Hi, giáºn lắm nhÆ°ng không tá» thái Ä‘á»™, chỉ sợ là m rùm beng lên thì nà ng lại bị trị tá»™i, bèn bảo:
- Không sao đâu!
Bấy giá», đại thái giám hầu cáºn Khang Hy là tổng quản Lý Äức Toà n bÆ°á»›c lại mắng:
- Chân tay háºu Ä‘áºu, còn không lui ra Ä‘i!
Khang Hy vẫn trầm tÆ° mặc tưởng, tá»±a hồ chẳng báºn tâm đến sá»± việc ầm Ä© nà y.
Nhược Hi đứng dáºy lui ra, tá»›i ngoà i rèm thì nghe Khang Hy bảo:
- Hôm nay trẫm hơi mệt, các con vỠđi!
Nhược Hi nghÄ© bụng: “Váºy là quyết định rồi đấy!â€, và an tâm quay lại phòng trà . Nà ng vá» tá»›i nÆ¡i chÆ°a bao lâu thì Vân HÆ°Æ¡ng bÆ°ng khay và o, mặt có nét kinh hãi:
- Vừa nãy chị sao thế? Là m tôi sợ chết khiếp đi!
Nhược Hi cúi đầu ngồi im, không nói không rằng, nghÄ© thầm Khang Hy là đấng quân vÆ°Æ¡ng nhân từ, miá»…n là bá» tôi đừng vi phạm quy tắc thì ông đối xá» rất khoan dung, hai nữa, ngÆ°á»i bị bá»ng là Tháºp a ca, bất luáºn ra sao gã cÅ©ng sẽ xin tá»™i há»™ nà ng. Bởi váºy tuy dạ bồn chồn, nhÆ°ng nà ng cho rằng nghiêm trá»ng lắm thì chỉ tá»›i mức bị lôi ra đánh roi mà thôi, không phải lo lắng đến tÃnh mạng. Vả chăng lúc ấy ruá»™t gan rối bá»i, những muốn giải quyết ngay vấn Ä‘á» trÆ°á»›c mắt nên không kịp cân nhắc háºu quả.
Nhược Hi đang ngồi lặng thinh thì Vương Hỉ và o tới, bước đến gần bảo:
- Chị à , sÆ° phụ tôi gá»i chị đấy!
Vân HÆ°Æ¡ng và Ngá»c Äà n nghe váºy Ä‘á»u lá»™ vẻ hoảng hốt, đứng báºt cả dáºy. Nhược Hi không nhìn bá»n há», đứng lên theo VÆ°Æ¡ng Hỉ ra khá»i chái sảnh.
VÆ°Æ¡ng Hỉ dẫn Nhược Hi đến tán cây phÃa trÆ°á»›c, nÆ¡i Lý Äức Toà n Ä‘ang đợi. ÄÆ°a Nhược Hi tá»›i xong, VÆ°Æ¡ng Hỉ rút lui. Nhược Hi bái chà o rồi đứng im. Má»™t lúc lâu sau, Lý Äức Toà n hắng giá»ng:
- Ta thấy cô xÆ°a rà y rất má»±c cẩn tháºn, vì sao hôm nay lại vụng vá» thế?
Nhược Hi chỉ đáp:
- Xin an đạt trách phạt!
Lý Äức Toà n thở dà i, bảo:
- Trừ hết lương tháng tới!
Nhược Hi vội nhún gối:
- Äa tạ an đạt!
Lý Äức Toà n không để ý đến nà ng nữa, quay mình bá» Ä‘i, giá»ng khẽ buông lại nhÆ° vô tình:
- Sống trong cung nà y, chẳng được nhiá»u lần may mắn nhÆ° thế đâu!
Lý Äức Toà n Ä‘i rồi, Nhược Hi vẫn đứng nguyên tại chá»—, ná»—i bi ai xen lẫn sợ hãi rịn dần ra khá»i tim, từ từ tuôn Ä‘i khắp châu thân, gặm nhấm sức lá»±c nà ng. Cảm thấy không đứng vững được nữa, nà ng loạng choạng mấy bÆ°á»›c rồi ngồi bệt xuống, úp mặt và o gối, hai tay ôm đầu, cắn chặt môi dÆ°á»›i, nÆ°á»›c mắt mấp mé hà ng mi, nhÆ°ng gắng nén lại không để trà o ra. Äang gục đầu nghÄ© ngợi, Nhược Hi chợt nghe bên trên có tiếng há»i:
- Ngồi đây là m gì?
Nháºn ra giá»ng Tháºp a ca, Nhược Hi không buồn phản ứng, vẫn vùi đầu ngồi yên. Tháºp a ca ngồi xổm xuống bên cạnh:
- Ê! Ta còn chÆ°a trách cô là m ta bị bá»ng, cô lại đã lên nÆ°á»›c là sao?
Nhược Hi vẫn không đếm xỉa. Tháºp a ca yên lặng chốc lát, chợt cảm thấy bất an, bèn Ä‘Æ°a tay nâng đầu Nhược Hi lên, rồi lá»™ vẻ sá»ng sốt, há»i to:
- Sao lại cắn môi đến báºt cả máu thế nà y? Lý Äức Toà n trách phạt ra sao?
Nhược Hi ngẩng đầu, phát hiện không chỉ có Tháºp a ca mà Tứ a ca, Bát a ca, Cá»u a ca, Tháºp tam và Tháºp tứ a ca Ä‘á»u Ä‘ang đứng xung quanh. Nà ng hoảng hồn, vá»™i Ä‘Æ°a tay quệt môi, láºp cáºp nhá»m dáºy thỉnh an.
Tháºp a ca thấy nà ng chỉ lo cúi chà o, không trả lá»i câu há»i của mình thì bá»±c bá»™i nói:
- Äể ta Ä‘i tìm Lý Äức Toà n há»i cho ngá»n ngà nh.
Äoạn cất bÆ°á»›c định Ä‘i, Nhược Hi bèn gá»i khẽ:
- Quay lại đây!
Tháºp a ca dừng chân:
- Váºy nói xem!
Nhược Hi nhìn Tháºp a ca, tâm trạng hết sức phức tạp, buồn vì thói bá»™p chá»™p của gã, mà cÅ©ng cảm Ä‘á»™ng vì thói bá»™p chá»™p của gã. Nà ng đăm đăm nhìn má»™t lúc, cuối cùng vừa lÆ°á»m vừa đáp:
- Phạt một tháng lương của tôi.
Tháºp a ca vá»— đùi kêu lên:
- Vì má»™t tháng lÆ°Æ¡ng mà cô giáºn đến ná»—i nà y?
Nhược Hi dẩu môi:
- Sao lại không đến nỗi? Chút bạc ấy chẳng là gì với anh, nhưng tôi thì mong ngóng lắm. Hơn nữa, tôi chưa bị phạt bao giỠnên cũng thấy muối mặt.
Tháºp a ca cÆ°á»i an ủi:
- Äược rồi, nguôi giáºn Ä‘i! Cô vá» nghÄ© xem có thÃch đồ chÆ¡i hiếm lạ gì không, ta mua và o cho.
Nhược Hi mỉm cÆ°á»i không đáp. Nà ng đứng im, các a ca cÅ©ng chẳng nói chẳng rằng. Tứ a ca và Bát a ca vẫn giữ vẻ mặt lãnh đạm dá»ng dÆ°ng và ôn hòa nhã nhặn thÆ°á»ng trá»±c, Cá»u a ca u ám quan sát Nhược Hi. Tháºp tam a ca thì cÆ°á»i nháy mắt, còn là m ra vẻ rất chi bất lá»±c, Nhược Hi cÆ°á»i đáp lại gã. Tháºp tứ thì nhÃu mà y, Æ°u tÆ° ngó sang chá»— khác.
Nhược Hi lÆ°á»›t mắt má»™t vòng, thấy không ai buồn nói năng, bèn cÆ°á»i ngá»t ngà o:
- Các vị a ca, nếu không có gì sai bảo, nô tỳ xin vỠtrước.
Tứ a ca nhạt nhẽo đáp:
- Äi Ä‘i!
Nhược Hi cúi mình thỉnh an, rồi đi.
Tà i sản của baongoc
Äã có 7 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của baongoc
28-10-2011, 12:44 PM
♥Äừng Thần Tượng Ka ♥ ♥♥ Ka Mãi Chỉ Là Má»™t Truyá»n Thuyết !!! ♥♥ Cuocsongcogivuikhongem@yahoo.com
Tham gia: Sep 2008
Äến từ: tp ho chi minh
Bà i gởi: 16,884
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 3 ngà y
Thanks: 6,551
Thanked 135,107 Times in 8,897 Posts
Bộ Bộ Kinh Tâm
Tác giả: Äồng Hoa
------oo0oo-----
Hồi 17.
Dịch: Äà o Bạch Liên (Alex)
Nguồn: Blog.daobachlien.com
Hôm qua Nhược Hi trá»±c đêm đến táºn sáng, vá» nhà cÅ©ng đã ngủ bù mà vẫn cảm thấy thiếu ngủ, lại không dám ngủ ngà y quá nhiá»u, sợ đêm mất giấc thì mai sẽ mệt má»i. Nà ng ná»a nằm ná»a ngồi trên sáºp, tiện tay lấy cuốn trà phổ Chá» tuyá»n tiểu phẩm của Äiá»n Nghệ Hoà nh thá»i Minh rồi nghiêng lại gần đèn, chăm chú Ä‘á»c.
Sách chất trên án chủ yếu Ä‘á»u là sách vá» trà . Hiện giá» Nhược Hi đã coi việc trà nÆ°á»›c cho Hoà ng đế là má»™t công việc thá»±c sá»±, ngÆ°á»i ta bao ăn, bao ở, tiá»n lÆ°Æ¡ng phúc lợi Ä‘á»u rất háºu hÄ©. Công việc tuy hÆ¡i mất tá»± do, phép tắc lại nghiêm, há»… phạm sai sót là phải chịu phạt, tháºm chà còn nguy hiểm đến tÃnh mạng, song thá»i gian ba năm qua đã giúp nà ng tìm ra quy luáºt của trò chÆ¡i, tìm thấy tá»± do trong khuôn khổ. Nà ng tâm niệm đã là m thì phải là m cho tháºt tốt, tuy và o nghá» muá»™n, nhÆ°ng tÃnh trong cung hiện nay, nếu nói vá» trà , ai cÅ©ng phải nể Nhược Hi.
Nà ng Ä‘ang Ä‘á»c dở Ä‘oạn: “NgÆ°á»i nay má»i trà , thÆ°á»ng cho thêm Ä‘Æ°á»ng hay kẹo, e rằng không được nhã. ÄÆ°á»ng, kẹo dẫu ngon đến đâu Ä‘i nữa thì cÅ©ng ảnh hưởng, có khi còn là m mất hẳn hÆ°Æ¡ng vị nguyên sÆ¡ của trà . Ngoà i ra, Ä‘á»™ng tá»›i Ä‘Æ°á»ng, kẹo là phải dùng thìa, thìa và ng thìa bạc thì thiếu thanh tịnh, thìa đồng thì nhiá»…m mùi tanh, Ä‘á»u không được cả…â€, chợt nghe VÆ°Æ¡ng Hỉ gá»i ngoà i cá»a:
- Chị ơi, có nhà không đấy?
Nhược Hi ngồi thẳng dáºy:
- Äèn sáng thì Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là có ngÆ°á»i ở nhà rồi. Chuyện gì váºy?
Vương Hỉ đáp:
- SÆ° phụ tôi gá»i chị sang.
Nhược Hi vá»™i buông sách, đến trÆ°á»›c gÆ°Æ¡ng chải qua tóc, chỉnh trang y phục, thổi tắt đèn rồi kéo cá»a bÆ°á»›c ra.
Thấy nà ng, Vương Hỉ cúi mình vẩy tay chà o, đoạn vừa quay đi vừa bảo:
- Vạn tuế gia cứ mải báºn bịu vá»›i cái gì đấy mà ngÆ°á»i Tây dÆ°Æ¡ng dạy cho, đã mấy lần sÆ° phụ tôi Æ°á»›m há»i bảo dá»n cÆ¡m, Vạn tuế gia chỉ ừ hữ, nhÆ°ng chẳng chịu đứng lên. GiỠđã muá»™n rồi, sÆ° phụ tôi nói má»i chị sang nghÄ© cách.
Nhược Hi cÆ°á»i nụ, đúng là “tháo vát thì lắm nhá»c nhằnâ€. Còn nhá»› hồi và o cung được hÆ¡n ná»a năm, má»™t tối nà ng trá»±c trong phòng ấm, Khang Hy thì phê duyệt tấu chÆ°Æ¡ng đến táºn ná»a đêm. TrÆ°á»›c đây chÆ°a bao giỠông là m việc khuya khoắt đến váºy, nhÆ°ng dạo ấy ba bốn ngà y liá»n ông Ä‘á»u thức đêm giải quyết giấy tá», thái giám hầu cáºn là Lý Äức Toà n vừa lo cho sức khá»e chủ nhân, lại vừa không dám lên tiếng can ngăn, đứng hầu bên cạnh mà mặt mà y nhăn nhó.
Lúc ấy Nhược Hi cÅ©ng rất bỡ ngỡ, thầm thừa nháºn muốn là m má»™t vị vua sáng ngà n Ä‘á»i kể cÅ©ng vất vả tháºt, nà ng len lén quan sát Khang Hy. Äã quá ngÅ© tuần, mấy đêm liá»n Ä‘á»u ngủ muá»™n, sáng ra còn dáºy tháºt sá»›m lên triá»u, khuôn mặt ông không giấu được vẻ mệt má»i. Chẳng hiểu ma xui quá»· khiến hay thế nà o, lúc ấy mắt cay cay, nà ng bá»—ng nhá»› lại cảnh cha mình, má»™t giáo viên lá»›p MÆ°á»i hai, thÆ°á»ng phải chấm bà i soạn giáo án đến táºn đêm khuya. Nhiá»u khi mẹ lo lắng quá, bèn tắt luôn đèn, buá»™c cha phải Ä‘i ngủ. Khang Hy thì chắc chẳng có ngÆ°á»i vợ nà o nhÆ° váºy.
Vẩn vơ nghĩ ngợi mãi, tự dưng không hiểu tại sao đầu óc mơ mà ng, nà ng buột miệng giục:
- Muộn lắm rồi, nghỉ đi kẻo ốm thì lại cà ng nhỡ việc!
Nhược Hi dứt lá»i, trong phòng tịch mịch, ai nấy cùng trợn mắt khiếp đảm nhìn nà ng, bầu không khà vẩn lên má»™t mùi hãi hùng đáng sợ. Nhược Hi cÅ©ng sá»±c tỉnh, tá»± nhiên rÆ°á»›c há»a và o thân! Nà ng thụp ngay xuống đất. Lý Äức Toà n nghiêm mặt toan trách mắng, chợt nghe Khang Hy thở dà i rồi mỉm cÆ°á»i bảo:
- Hồi chÆ°a xuất cung, Tháºp cách cách của trẫm cÅ©ng luôn cằn nhằn bắt trẫm Ä‘i ngủ – Ông nghiêng đầu, thẫn thá» nghÄ© ngợi chốc lát rồi khẽ lắc đầu, bảo Lý Äức Toà n – Thu dá»n tấu chÆ°Æ¡ng lại, hôm nay hẵng nghỉ váºy!
Lý Äức Toà n nở nang mà y mặt, liá»n cao giá»ng đáp: “Vâng!†và mau mắn đỡ Khang Hy đứng dáºy.
Nhược Hi vẫn quỳ dưới đất. Lúc đi qua nà ng, Khang Hy nhìn thoáng rồi bảo:
- Äứng lên!
Nhược Hi khấu đầu: “Tạ Æ¡n hoà ng thượng!†và đứng lên. Khang Hy ngắm nghÃa nà ng má»™t lát, cÆ°á»i há»i Lý Äức Toà n:
- Äây chẳng phải là “Nà ng Liá»u†nhà Mã Nhi Thái hay sao?
Lý Äức Toà n vá»™i đáp là đúng. Khang Hy không nói gì nữa, Ä‘i thẳng ra ngoà i, bấy giá» Nhược Hi má»›i biết lÆ°ng mình đã Æ°á»›t đẫm. Thì ra nà ng cÅ©ng sợ chết đến thế, lòng thầm cảm Æ¡n cô Tháºp cách cách chÆ°a từng gặp mặt, xem ra Khang Hy rất thÆ°Æ¡ng yêu cô ta.
Từ sau vụ ấy, Lý Äức Toà n nghiá»…m nhiên coi Nhược Hi là “phúc thần†của mình, Ä‘á»™ng đến những việc tÆ°Æ¡ng tá»± là bảo nà ng nghÄ© cách. CÅ©ng may tuy phải nghÄ© nát cả óc, lại rất nhiá»u rủi ro, nhÆ°ng nói chung hiệu quả lần nà o cÅ©ng nhÆ° ý.
Vương Hỉ dừng chân, khẽ nói:
- Chị tự và o đi!
Nhược Hi gáºt đầu, rón rén tiến và o phòng.
Và o tá»›i nÆ¡i, bắt gặp Lý Äức Toà n, lúc ấy Ä‘ang đứng chếch sau lÆ°ng Khang Hy, nháy mắt vá»›i mình, Nhược Hi gáºt đầu rất nhẹ đáp lại và khẽ khà ng tá»›i gần nhà vua, là m Ä‘á»™ng tác nhÆ° định thay trà . Nà ng nhấc chén lên, liếc nhanh xuống bà i toán hình há»c Khang Hy Ä‘ang giải, rồi cháºm rãi lui ra.
Nhược Hi và o phòng trà , vừa súc trà vừa nghÄ©, nhìn qua thì Ä‘á» bà i đó không phải là khó, vấn đỠở chá»— Ä‘Æ°á»ng thẳng phụ mà Khang Hy kẻ thêm lại sai vị trà mất rồi. NhÆ°ng chứng minh hình há»c là thế, má»™t khi đã bà thì phải mất đôi chút thá»i gian má»›i nháºn ra được. Kỳ thá»±c nếu bây giỠông cứ tạm gác đấy đừng là m nữa, có khi ngà y mai nhìn lại Ä‘á» bà i sẽ thở dà i tá»± thán sao hôm qua mình ngốc thế, không biết chỉ cần sá»a Ä‘Æ°á»ng kẻ phụ là xong luôn.
NghÄ© là nghÄ© váºy, Nhược Hi cÅ©ng không thể và o khuyên Khang Hy nên vẽ Ä‘Æ°á»ng phụ theo hÆ°á»›ng nà y hÆ°á»›ng ấy, hoặc là chứng minh theo cách ná» cách kia. Nà ng có được bá»n giáo sÄ© Thiên chúa Joachim Bouvet, Jean Franois Gerbillon của Pháp hay Thomas Pereira của Bồ Äà o Nha dạy toán nhÆ° Khang Hy đâu. Nhỡ ông há»i tại sao nà ng giải được, nà ng biết trả lá»i thế nà o?
Khẽ đặt trà xuống bà n xong, Nhược Hi trấn tÄ©nh rồi nhẹ nhà ng gá»i:
- Hoà ng thượng!
Khang Hy không ngẩng đầu lên, chỉ “ừm†một tiếng. Ngần ngừ chốc lát, Nhược Hi tiếp tục:
- Thế nà y thì chỉ e vá» sau mấy ông Tây dÆ°Æ¡ng ấy chẳng dám giảng hình há»c cho Hoà ng thượng nữa.
Khang Hy lại “ừmâ€, mắt vẫn thẫn thá» ngó Ä‘á» bà i. NhÆ°ng gần nhÆ° ngay láºp tức, ông chợt ngẩng lên nhìn. Nhược Hi khom mình, nhẹ nhà ng thÆ°a:
- HỠđể Hoà ng thượng là m quen vá»›i những bà i toán, chắc cÅ©ng tưởng là việc hay, nhÆ°ng Hoà ng thượng lại cặm cụi giải đến bá» bê cÆ¡m nÆ°á»›c, tổn hại bản thân, chẳng phải vô tình biến bá»n há» thà nh kẻ có tá»™i hay sao? – Ngừng má»™t thoáng, thấy Khang Hy không biểu lá»™ gì, Nhược Hi bèn tiếp – Huống hồ mấy ngÆ°á»i ấy cÅ©ng nói, nếu để thá»i gian tÄ©nh tâm suy nghÄ©, chÆ°a chừng sẽ tìm được đáp án dá»… dà ng hÆ¡n.
Nói xong, tim Ä‘áºp thùm thụp, mồ hôi túa ra. Khang Hy ném bút xuống, đứng dáºy vÆ°Æ¡n vai:
- Lý Äức Toà n, lại ngÆ°Æ¡i bà y trò đây!
Lý Äức Toà n cúi mình cÆ°á»i mÆ¡n:
- Thá»±c bụng, nô tà i chỉ lo cho sức khá»e của Hoà ng thượng.
Khang Hy mỉm cÆ°á»i:
- Äược rồi! Dá»n cÆ¡m Ä‘i!
Lý Äức Toà n hô “Vâng†má»™t tiếng, xong Ä‘i nhanh ra phân phó VÆ°Æ¡ng Hỉ.
Khang Hy cúi nhìn Nhược Hi:
- Cà ng lúc cà ng táo gan, Ä‘á»u Lý Äức Toà n dung túng cả.
Nhược Hi vội quỳ xuống đất:
- Nô tỳ cÅ©ng lo cho long thể Hoà ng thượng mà – Nói Ä‘oạn dáºp đầu.
Khang Hy bảo:
- Äứng dáºy!
Nhược Hi đứng dáºy. Khang Hy nháºn xét:
- NgÆ°Æ¡i hay lÆ°u tâm nhỉ! Ra và o phục dịch và i lần mà nhá»› hết những lá»i ấy.
Nhược Hi bèn thưa:
- Chẳng qua toà n Ä‘iá»u má»›i mẻ, nên má»›i chú ý mà thôi.
Khang Hy không gặng há»i nữa, vừa bÆ°á»›c ra ngoà i vừa bâng quÆ¡:
- Nếu Äại Thanh ta ai cÅ©ng có lòng há»c há»i những Ä‘iá»u má»›i mẻ nhÆ° váºy, lo gì bốn bể chẳng cúi đầu?
Nói xong, ngÆ°á»i đã khuất dạng ngoà i cá»a. Nhược Hi thở dà i, nói nghe má»›i dá»… dà ng sao. Trung Quốc mấy ngà n năm luôn tá»± hà o nÆ°á»›c lá»›n dân già u, coi bản thân mình là trung tâm thế giá»›i, tÆ° tưởng ấy khó lòng thay đổi chỉ nhá» phấn khÃch nhất thá»i của má»™t quân vÆ°Æ¡ng. Mãi sau nà y trải qua ná»—i Ä‘au ghi xÆ°Æ¡ng tạc dạ, suýt nữa thà nh nô lệ mất nÆ°á»›c, Trung Quốc má»›i nghiêm túc ý thức được rằng thì ra chúng ta cần phải há»c há»i thế giá»›i bên ngoà i. Khang Hy cô Ä‘Æ¡n không phải chỉ vì trÆ¡ trá»i má»™t mình trên ngôi cao, mà còn vì ông hiểu biết quá nhiá»u, tầm mắt nhìn quá xa so vá»›i thá»i đại. Từ xÆ°a tá»›i nay, báºc trà giả vốn Ä‘á»u cô Ä‘á»™c, huống hồ ông lại còn là hoà ng đế!
oOo
Äúng ra hôm nay không phải phiên trá»±c của Nhược Hi, nhÆ°ng bá»—ng nhá»› ra buổi chiá»u ngÆ°á»i ta Ä‘Æ°a và o cung mấy loại trà má»›i, sợ Vân HÆ°Æ¡ng, Ngá»c Äà n thu cất không đúng lại ảnh hưởng đến hÆ°Æ¡ng vị, Nhược Hi hấp tấp rá»i nhà sang kiểm tra. Äang bÆ°á»›c men theo con Ä‘Æ°á»ng nhá» ven rừng cây thì trông thấy Tháºp a ca và Tháºp tứ a ca Ä‘i ngược lại, nà ng bèn đứng nép bên lá», nhún gối thỉnh an. Tháºp a ca trách:
- Ở đây chẳng có ngÆ°á»i ngoà i, cô Ä‘a lá»… thế là m gì?
Tháºp tứ a ca thì chỉ hừ mÅ©i, không nói không rằng. Nhược Hi đứng thẳng dáºy, tủm tỉm há»i Tháºp a ca:
- Anh vỠphủ đấy à ?
Tháºp a ca cÆ°á»i đáp:
- Rá»i cung thôi, chÆ°a vá» phủ, lại đằng Bát ca đã.
Nhược Hi ngẫm nghĩ, đoạn nói:
- CÅ©ng lâu rồi không gặp Bát a ca, nhá» anh chuyển lá»i há»i thăm sức khá»e há»™ tôi nhé!
Tháºp a ca chÆ°a kịp đáp, thì Tháºp tứ lạnh lùng đứng bên nãy giỠđã xen ngang:
- Nếu cô thá»±c lòng nhá»› Bát ca, cần chi mấy trò há»i thăm vá» vịt ấy? Nếu tim cô đã có kẻ khác, vất vả gì mà phải giả bá»™ để lòe ngÆ°á»i ta?
Nhược Hi và Tháºp a ca Ä‘á»u ngá»› ngÆ°á»i, không hiểu Tháºp tứ nghÄ© thế nà o mà tuôn ra những lá»i nhÆ° váºy. Hai ngÆ°á»i nhìn nhau nghi hoặc, rồi lại thắc mắc nhìn Tháºp tứ. Tháºp tứ a ca nói xong, ra chiá»u sốt ruá»™t giục giã:
- Tháºp ca, rốt cuá»™c anh có Ä‘i không? Nếu không, tôi Ä‘i trÆ°á»›c.
Dứt lá»i, gã không đợi anh trai phản ứng, đã rảo chân Ä‘i liá»n.
Tháºp a ca ném cho Nhược Hi má»™t cái nhìn khó hiểu, Ä‘oạn nhá»›n nhác chạy theo Tháºp tứ. Nhược Hi quay mình, chau mà y nhìn bóng hai anh em xa dần, tá»± há»i nà ng đắc tá»™i vá»›i tên MÆ°á»i bốn nà y lúc nà o? Chẳng lẽ là vì Tháºp tam? NhÆ°ng mấy năm qua, Tháºp tứ thừa biết nà ng và Tháºp tam rất thân nhau rồi, bá»—ng dÆ°ng lại nổi giáºn là sao đây?
Nhược Hi bÆ°á»›c Ä‘i, vô thức lần đến chiếc vòng ngá»c nÆ¡i cổ tay. Suy cho cùng, ta có nhá»› chà ng không? Câu há»i mà hằng năm chà ng Ä‘á»u Ä‘Æ°a ra ấy, năm nay ta sẽ trả lá»i thế nà o? Hoặc giả, chà ng đã há»i đến ba năm, năm nay liệu chà ng còn há»i không? Biết đâu chà ng đã mệt má»i rồi thì sao!
Äang thất thần nghÄ© ngợi, Nhược Hi xô phải má»™t ngÆ°á»i, mất Ä‘Ã suýt ngã ngá»a, cÅ©ng may ngÆ°á»i ná» giÆ¡ tay ra giữ kịp, nà ng má»›i đứng vững. Nháºn ra Tháºp tam, nà ng không nhịn được trách móc:
- Anh! Cái đồ tai quái, trông thấy tôi mà không buồn đánh tiếng.
Tháºp tam cÆ°á»i xòa:
- Thấy cô mải nghÄ© ngợi quá, ta nghÄ© để xem có xô phải ta không nà o, nhÆ° thế cô má»›i tỉnh ngá»™ được – Ngừng má»™t lát, gã nắm tay chống cằm, nén cÆ°á»i bảo – Muốn được ôm ấp nên lao và o lòng ta thì cÅ©ng chẳng sao, nhÆ°ng má»™t đại mỹ nhân thế nà y mà thình lình nhảy bổ và o lòng ngÆ°á»i khác, thiên hạ sẽ nghÄ© xiên nghÄ© xẹo đấy.
Nhược Hi dẩu môi lÆ°á»m Tháºp tam, không nói không rằng. Tháºp tam há»i:
- Nghĩ gì thế?
- Không cho anh biết – Nhược Hi đáp – Thôi, tôi còn việc quan trá»ng phải là m, không tán nhảm vá»›i anh nữa.
Tháºp tam cÆ°á»i bảo:
- Äi Ä‘i, nhÆ°ng đừng vừa Ä‘i vừa nghÄ©.
Nhược Hi không trả lá»i, nhấc gót Ä‘i luôn, lúc ngang qua Tháºp tam, không nhịn được co khuá»·u tay thúc gã má»™t cái. Nghe gã “á»i da!†má»™t cách khoa trÆ°Æ¡ng, nà ng cÆ°á»i nụ, rảo bÆ°á»›c Ä‘i mau, bá» lại đằng sau má»™t trà ng cÆ°á»i.
Äi chÆ°a bao xa, chợt nghe tiếng chân dồn tá»›i sau lÆ°ng, Nhược Hi ngoái đầu trông thì thấy Tháºp tam Ä‘ang sải bÆ°á»›c vá» phÃa mình. Nà ng ngá» vá»±c há»i gã:
- Chuyện gì đây?
Tháºp tam bÆ°á»›c mấy bÆ°á»›c cuối tháºt nhanh, đến gần thì dừng lại bảo:
- Muốn há»i cô má»™t chuyện, nhÆ°ng Ä‘á»™ nà y chẳng có dịp nà o thÃch hợp nên suýt quên.
- Há»i Ä‘i!
Tháºp tam cÆ°á»i cÆ°á»i:
- Vì sao lần trước cô muốn giúp Tứ ca?
Nhược Hi ngẩn ra, lục lá»i đầu óc mãi vẫn không hiểu Tháºp tam Ä‘ang nói chuyện gì, Ä‘Ã nh há»i:
- Tôi giúp Tứ gia lúc nà o nhỉ?
Tháºp tam mỉm cÆ°á»i, lắc lắc đầu:
- Vụ cống phẩm, cô đổ nÆ°á»›c trà và o ngÆ°á»i anh MÆ°á»i đó.
Nhược Hi hÃt ngược, miệng hÆ¡i há ra, trố mắt nhìn Tháºp tam a ca. CÅ©ng lúc ấy, trong đầu nà ng nổ rầm má»™t tiếng, vỡ lẽ vì sao Tháºp tứ gặp mình lại khó chịu nhÆ° váºy.
Một lúc lâu sau, hệt như bong bóng xì hơi, Nhược Hi ỉu xìu nói:
- Äấy vốn dÄ© là do vô tâm, vừa khéo trùng hợp mà thôi.
Tháºp tam cÆ°á»i:
- Bất kể vô tâm hay hữu tâm, tiện đây ta cÅ©ng muốn cảm Æ¡n cô. Nếu không nhá» cô, chẳng biết cái miệng Tháºp ca còn bẻo lẻo những gì. Không phải là sợ anh ấy, mà sợ giải thÃch vá»›i Hoà ng a ma nó lằng nhằng ra – Nói xong, đợi má»™t chốc không thấy Nhược Hi hé răng, gã bèn bảo – Ta vỠđây, cô cÅ©ng Ä‘i lo việc của mình Ä‘i nhé!
Nhược Hi máy móc gáºt đầu, xoay mình cháºm chạp bá» Ä‘i. Chẳng biết đầu óc nghÄ© gì, chỉ biết tay lại lần đến chiếc vòng Phượng huyết, chân bÆ°á»›c nặng ná». Äến má»™t lúc bừng tỉnh, nháºn ra mình đã Ä‘i lạc hÆ°á»›ng, cách xa cung Cà n Thanh tá»± khi nà o rồi, nà ng thầm thở dà i, chẳng còn tâm trà đâu lo việc trà má»›i nữa, bèn trở gót vá» phòng.
Tà i sản của baongoc
Äã có 6 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của baongoc
28-10-2011, 12:45 PM
♥Äừng Thần Tượng Ka ♥ ♥♥ Ka Mãi Chỉ Là Má»™t Truyá»n Thuyết !!! ♥♥ Cuocsongcogivuikhongem@yahoo.com
Tham gia: Sep 2008
Äến từ: tp ho chi minh
Bà i gởi: 16,884
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 3 ngà y
Thanks: 6,551
Thanked 135,107 Times in 8,897 Posts
Bộ Bộ Kinh Tâm
Tác giả: Äồng Hoa
------oo0oo-----
Hồi 18.
Dịch: Äà o Bạch Liên (Alex)
Nguồn: Blog.daobachlien.com
Mặt trá»i dần ngả vá» tây, Nhược Hi ngồi trên tảng đá, lÆ°ng tá»±a và o thân cây liá»…u, mắt lim dim nhìn đôi bÆ°á»›m ráºp rá»n trong bụi hoa trÆ°á»›c mặt. Những đóa diên vÄ© tÃm xen lẫn trắng Ä‘ang tà n dần, không còn mang vẻ đáng yêu nhÆ° khi nở rá»™ nữa. Song nhỠđôi bÆ°á»›m sặc sỡ thoắt bay thoắt Ä‘áºu giữa hoa, quấn quýt xuống lên trông nhu tình vô hạn dÆ°á»›i tịch dÆ°Æ¡ng, ngÆ°á»i ta lại cảm thấy cảnh tượng nà y tháºt là diá»…m lệ.
Bá»—ng má»™t giá»ng non ná»›t vang lên lanh lảnh:
- NgÆ°Æ¡i là m gì thế? Sao bất Ä‘á»™ng váºy?
Nhược Hi ngoảnh ra nhìn, thấy má»™t thằng bé mÅ©m mÄ©m dá»… thÆ°Æ¡ng chừng sáu, bảy tuổi, phục sức tá» rõ là con nhà quyá»n quý. Nhược Hi trá» tay vá» trÆ°á»›c:
- Ngắm hồ điệp!
Thằng bé bước đến gần nà ng, liếc đôi bướm:
- Có gì hay mà ngắm, bắt lấy mới vui.
Nhược Hi mỉm cÆ°á»i không đáp. Thằng bé há»i tiếp:
- NgÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i cung nà o?
Vẫn theo dõi đôi bÆ°á»›m, Nhược Hi hững há» há»i ngược lại:
- NgÆ°Æ¡i thì là ngÆ°á»i ở đâu?
Thằng bé phản đối:
- Ta há»i ngÆ°Æ¡i trÆ°á»›c cÆ¡ mà .
Nhược Hi không trả lá»i, tiếp tục quan sát đôi bÆ°á»›m, chúng Ä‘uổi theo nhau, lần lượt bay Ä‘i xa. Giá ta cÅ©ng được bay Ä‘i thế kia thì hay biết bao nhiêu! Thằng bé đợi má»™t chốc, thấy Nhược Hi không đếm xỉa đến mình, Ä‘Ã nh nói:
- Ta là Ãi Tân Giác La Hoằng Thá»i.
Nhược Hi giáºt mình, vá»™i ngoảnh lại nhìn kỹ. Hoằng Thá»i là đứa con vá» sau bị Ung ChÃnh biếm là m thứ dân đây mà ! Nhìn nó má»™t chốc, nà ng uể oải quay mặt Ä‘i.
- NgÆ°Æ¡i không cúi chà o ta à ? – Hoằng Thá»i há»i.
Nhược Hi ngoảnh ra nhìn thằng bé, tá»± nhủ, má»›i bằng ngần nà y đã há»c đòi phân biệt chủ tá»›. Nà ng tủm tỉm bảo:
- Bây giỠthì chưa đâu, đợi ngươi lớn lên rồi ta sẽ cúi chà o.
Hoằng Thá»i nghiêng đầu nhìn Nhược Hi:
- Các cung nữ khác giỠđã cúi chà o ta rồi đấy.
Nhược Hi mỉm cÆ°á»i, lại há»i:
- Ai dẫn ngươi và o cung? Sao chỉ đi có một mình thế nà y?
Hoằng Thá»i không trả lá»i, cứ khăng khăng:
- Ngươi là ai?
Nhược Hi ngẩn ra, chưa kịp đáp thì thằng bé đã ré lên lần nữa:
- Ngươi là ai?
Nhược Hi ngoảnh Ä‘i, nhìn bụi hoa lạc lõng tịch mịch dÆ°á»›i tà huy, lẩm bẩm: “Ta là ai?†Là Mã Nhi Thái Nhược Hi hay TrÆ°Æ¡ng Tiểu Văn? Là cung nữ nhà Thanh hay nhân viên văn phòng hiện đại? Nhất thá»i ruá»™t rối nhÆ° tÆ¡.
- Ừ nhỉ! Ta là ai đây? Ta cÅ©ng không biết mình là ai nữa – Trông thằng bé ngÆ¡ ngác, Nhược Hi nghiêng đầu cÆ°á»i – Ta không biết ta là ai cả.
Chừng hÆ¡i hoảng vì kiểu cÆ°á»i của Nhược Hi, Hoằng Thá»i thuá»—n mặt ra nhìn nà ng.
Trông thái Ä‘á»™ thằng nhá», Nhược Hi bừng tỉnh, vá»™i nặn ra má»™t nụ cÆ°á»i thân thiện, định dá»— dà nh nó đôi câu. Äằng nà o cÅ©ng không nên để con trẻ hết hồn vì má»™t phút thất thố của mình. Äúng lúc ấy má»™t thái giám há»›t hải chạy đến:
- á»i chao! Chủ tá», nô tà i tìm ngÆ°á»i mãi! Là m sao mà thoáng má»™t cái đã chạy xa thế nà y?
Nhược Hi nhìn sang, thấy Tứ a ca Ä‘ang rảo chân tá»›i phÃa sau thái giám, bèn đứng ngay dáºy hà nh lá»…. Tứ a ca lại gần, liếc Hoằng Thá»i, lạnh lùng há»i:
- Sao đây?
Hoằng Thá»i chừng hÆ¡i sợ, là nhà đáp:
- Con nói chuyện vá»›i cô nà y má»™t lát thôi – Bá»—ng nhÆ° sá»±c nhá»›, nó cao giá»ng – A ma, cô ta không chịu chà o con, còn nói không biết bản thân là ai.
Nhược Hi nghe tố, chỉ muốn ngất xỉu. Cái đồ ngồi lê đôi mách, chả trách bị ngÆ°á»i ta ghét! Không biết nên phản ứng thế nà o, Ä‘Ã nh chá»n cách không phản ứng, nà ng cứ đứng im.
Tứ a ca bảo thái giám:
- ÄÆ°a Hoằng Thá»i sang chá»— nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng Ä‘i!
Thái giám lÄ©nh mệnh, vá»™i ngồi nhón gót để Hoằng Thá»i trèo lên lÆ°ng. TrÆ°á»›c khi Ä‘i, thằng bé liếc Nhược Hi nhÆ° định nói Ä‘iá»u gì, nhÆ°ng ngó phụ thân thấy sắc mặt lạnh lùng quá, cuối cùng nó không hó hé câu nà o, ngoan ngoãn theo thái giám rá»i Ä‘i.
Nhược Hi những tưởng Dáºn Chân sẽ Ä‘i luôn vá»›i ông con, không ngá» chà ng vẫn đứng nguyên tại chá»—. Cho rằng có xin rút lui cÅ©ng chÆ°a chắc được nhÆ° nguyện, Nhược Hi bèn quyết định nán lại nghe xem Tứ a ca định nói gì. Nà ng đứng lặng, cúi đầu nhìn bóng đổ của cây liá»…u Ä‘ang bị kéo dà i ra dÆ°á»›i nắng chiá»u.
Tứ a ca trầm ngâm một lát, rồi lãnh đạm bảo:
- Báºn sau, nếu còn muốn biết thêm thông tin riêng tÆ° nà o vá» ta thì cứ há»i thẳng.
Nhược Hi thót tim, thầm oán Tháºp tam. Cá»› sao nhá» gã tìm hiểu và i việc vá» Tứ a ca, gã chẳng giải đáp được mấy câu nên hồn, ngược lại còn để lá»™ ra vá»›i chà ng thế nà y! Sá»›m biết thì đã không nhá». Bây giá» là m thế nà o cho phải đây?
Thấy Nhược Hi không trả lá»i cÅ©ng không giải thÃch, Tứ a ca Ä‘Æ°a tay nhấc vạt áo, buông mình xuống tảng đá Nhược Hi ngồi lúc nãy, him mắt ngắm bụi hoa trÆ°á»›c mặt, giá»ng Ä‘á»u Ä‘á»u:
- Trà ta thÃch uống nhất là Thái bình hầu khôi. Äồ ăn vặt ta thÃch nhất là bánh nÆ°á»›ng Ä‘áºu khấu. Mà u ta yêu thÃch nhất là da trá»i xanh ngắt sau mÆ°a. Kiểu dáng đồ sứ mà ta thÃch dùng nhất là men trắng in hình hoa bÆ°á»›m. Ta thÃch chó, ghét mèo, thÃch ăn cay, không Æ°a uống quá nhiá»u rượu… – Chà ng lưỡng lá»±, ngẫm nghÄ© rồi tiếp – Những Ä‘iá»u nà y chắc Tháºp tam đệ đã thuáºt lại vá»›i cô cả. NhÆ°ng câu há»i cô đặt ra nhiá»u quá, bây giá» ta chỉ nhá»› được chừng ấy thôi. Còn muốn biết gì thì há»i luôn Ä‘i!
Nhược Hi đứng ngây Ä‘uá»—n, không biết ăn là m sao nói là m sao. Thái Ä‘á»™ của Tứ a ca là nhằm mục Ä‘Ãch gì đây? Nà ng có cần quỳ xuống nháºn tá»™i xin được tha bổng không? Hay nên nhân cÆ¡ há»™i nà y há»i cho rõ rà ng? Thá»±c ra suy nghÄ© của Nhược Hi rất Ä‘Æ¡n giản, nà ng xác định trong cung có hai ngÆ°á»i tuyệt đối không được là m mếch lòng, má»™t là Khang Hy, hai là Dáºn Chân. Khang Hy thÃch gì ghét gì, các thầy truyá»n nghá» Ä‘á»u đã dặn dò kỹ cà ng, nhÆ°ng Dáºn Chân thÃch gì ghét gì, thì chẳng ai biết cả. Thấy Tháºp tam thân vá»›i Tứ a ca, Ä‘oán chừng gã biết, Nhược Hi bèn Ä‘em thắc mắc ra há»i. Tháºp tam kinh ngạc nói:
- Ta Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng má»™t đại trượng phu, để ý đâu những Ä‘iá»u vặt vãnh ấy?
Nhược Hi ăn vạ:
- Kệ! Anh phải giúp tôi tìm hiểu xem.
Và nà ng cẩn tháºn dặn thêm là tìm hiểu kÃn đáo thôi, không được cho ai biết. Kết quả? Kết quả tên MÆ°á»i ba đã là m má»i chuyện bung bét thế nà y! Ôi!
NghÄ© tá»›i đây, Nhược Hi cảm thấy đằng nà o sá»± cÅ©ng đã rồi, cứ dứt khoát thẳng thắn má»™t lần cho xong, dẫu sao má»i việc cÅ©ng không thể tai hại hÆ¡n được nữa.Váºy là nà ng lầm lì há»i:
- Mà u ghét nhất?
Tứ a ca ngẩn ra, chắc không ngá» Nhược Hi lại dám há»i tháºt. Chà ng ngoảnh mặt sang, chăm chú nhìn nà ng má»™t lúc, cuối cùng quay lên phÃa trÆ°á»›c nhÆ° cÅ©, vẫn giá»ng Ä‘á»u Ä‘á»u:
- Äen.
Nhược Hi gáºt đầu, tiếp tục:
- Mùi ghét nhất?
Tứ a ca đáp ngay:
- Dà nh dà nh.
- Hoa thÃch nhất?
- Má»™c lan nÆ°á»›c.
- Quả thÃch nhất?
- Nho.
- Trá»i thế nà o thì vui vẻ nhất?
- Mưa phùn.
- Trá»i thế nà o thì khó chịu nhất?
- Nắng gắt.
…
Nhược Hi cÅ©ng không hiểu mình nghÄ© gì nữa, chắc xem lý lịch trÃch ngang của các thần tượng hiện đại nhiá»u quá nên cà ng há»i cà ng có nhiá»u câu để há»i, vá» sau còn bắt đầu lan man đến nÆ¡i muốn Ä‘i nhất, ká»· niệm vui vẻ nhất lúc nhá», tình huống khó xá» nhất vân vân… Mà Tứ a ca trả lá»i chẳng thiếu câu nà o, cuối cùng Nhược Hi cảm thấy đầu óc ngồn ngá»™n má»™t đống thông tin, không biết liệu có ghi nhá»› hết không nữa. Äến khi đã cạn thắc mắc để há»i, nà ng bặm môi ngừng lại.
Bấy giá» trá»i đã nhá nhem, hai ngÆ°á»i im lặng má»™t hồi, rồi Nhược Hi phục xuống hà nh lá»…:
- Những Ä‘iá»u muốn biết, nô tỳ Ä‘á»u đã há»i cả. Nếu Bối lặc gia không có gì sai bảo, nô tỳ xin cáo lui.
Tứ a ca đứng lên, nhìn cô gái đang nhún gối trước mình, ngẫm nghĩ một chốc, lãnh đạm bảo:
- Äi Ä‘i!
Nhược Hi bèn nhá»m dáºy, đầu óc bần thần, quay ngÆ°á»i bÆ°á»›c Ä‘i.
oOo
Äã sắp sang thu mà trá»i vẫn không bá»›t nóng, tháºm chà còn hầm háºp thêm. Khang Hy quyết định ra bãi săn ở biên giá»›i, má»™t là nghỉ mát, hai là váºn Ä‘á»™ng thân thể, coi nhÆ° nhắc nhở con cháu đừng quên nguồn gốc ngÆ°á»i Mãn của mình. Theo sá» chép thì sẽ có má»™t biến cố xảy ra trong chuyến Ä‘i nà y, nhÆ°ng Nhược Hi nhá»› láng máng là ngoà i Thái tá» và Äại a ca bị ngá»™ Ä‘á»™c, những ngÆ°á»i khác chỉ má»™t phen kinh hoảng chứ không việc gì, miá»…n là cẩn tháºn thì chắc không gặp rắc rối. NghÄ© đến thá»i tiết mát mẻ và cảnh đẹp nÆ¡i tái ngoại, nà ng hi vá»ng mình sẽ được Ä‘i theo. ÄÆ°Æ¡ng tìm kế xin Lý Äức Toà n cho Ä‘i cùng, đã thấy VÆ°Æ¡ng Hỉ sang bảo chuẩn bị đồ trà để theo Hoà ng đế ra biên cÆ°Æ¡ng, Nhược Hi thầm khen đúng là cầu được Æ°á»›c thấy, bèn hồ hởi Ä‘i sá»a soạn hà nh lý. Nhân hôm nay không phải trá»±c, nà ng bèn lôi tất cả đồ đạc định mang theo ra. Äang cắm cúi gấp quần áo, nghe ngoà i cá»a có tiếng gõ nhẹ nhÆ°ng rà nh rá»t, nà ng vừa tiếp tục gấp vừa đáp:
- VÃ o Ä‘i!
Không nhÆ° nà ng nghÄ©, cá»a cứ đóng im ỉm. Nhược Hi buông quần áo xuống, nhìn cánh cá»a, nhắc lại:
- Và o đi mà !
PhÃa kia vẫn không mảy may Ä‘á»™ng tÄ©nh, Nhược Hi bá»±c mình đứng dáºy kéo cá»a. Nắng từ ngoà i ùa và o rèm mi nà ng, mang theo hình dáng Bát a ca. Chà ng đứng dÆ°á»›i gốc quế trong sân, mình váºn tấm áo xanh lục, tÆ° thái nhà n nhã, mỉm cÆ°á»i nhìn Nhược Hi Ä‘ang vịn tay nÆ¡i cá»a. Nắng lá»t qua tán lá, tá»a xuống mặt, khiến nụ cÆ°á»i của chà ng cà ng thêm nồng nà n, và khiến trái tim ngÆ°á»i đối diện cÅ©ng nhÆ° được sưởi ấm.
Nhược Hi ngẩn ra nÆ¡i báºu cá»a, đăm đăm ngó Bát a ca má»™t lúc, chà ng lặng lẽ nhìn lại. Lát sau, chừng nhÆ° choà ng tỉnh, Nhược Hi vá»™i tiến đến thỉnh an. Bát a ca mỉm cÆ°á»i bảo:
- Äây là lần đầu tiên đến thăm nÆ¡i ở của em. Yên tÄ©nh đấy nhỉ!
Giá»ng Nhược Hi có phần tá»± hà o:
- Xấu tốt gì giỠem cũng là nữ quan, không thể ở chỗ úi xùi quá được.
Bát a ca cúi mặt cÆ°á»i khẽ, Nhược Hi không nhịn được, cÅ©ng báºt cÆ°á»i theo. Má»™t lúc sau, nà ng nói:
- Em ở chung vá»›i Ngá»c Äà n, nhÆ°ng hôm nay chị ấy Ä‘i trá»±c.
Nói xong, cảm thấy nhÆ° mình Ä‘ang ngụ ý Ä‘iá»u gì, Nhược Hi bất giác Ä‘á» bừng cả mặt. Bát a ca cÆ°á»i đáp:
- Ta biết.
Nhược Hi “ừm†khẽ, lòng cà ng ngượng thêm, giả cách lÆ¡ đãng nhặt má»™t chiếc lá rụng dÆ°á»›i đất lên nghịch. Nhá»› tá»›i thái Ä‘á»™ phá»›t lá» của Tháºp tứ mấy ngà y qua, lại trông vẻ mặt ôn hòa nhÆ° thÆ°á»ng của Bát a ca, nà ng chỉ muốn nhân đây há»i xem chà ng nghÄ© thế nà o. NhÆ°ng được ở bên chà ng, trong má»™t lúc hiếm hoi có riêng hai ngÆ°á»i vá»›i nhau, lại thêm nắng hè khiến ngÆ°á»i uể oải dá»… chịu, nà ng tháºt chẳng muốn báºn lòng chi cho nhiá»u.
Bát a ca nói:
- Dịp đi săn nà y, ta phải ở lại kinh thà nh.
Nhược Hi “ừ†khẽ, Bát a ca dặn:
- Äây là lần đầu tiên em theo Hoà ng a ma Ä‘i xa, lại Ä‘i lâu, nhá»› cẩn tháºn má»i bá».
Nhược Hi “ừ†tiếp, nghĩ ngợi một lúc, nà ng ngẩng lên nghiêm trang nói:
- Bối lặc gia yên tâm! Em ở trong cung đã ba năm, không còn là tiểu a đầu má»›i và o cái gì cÅ©ng bỡ ngỡ cái gì cÅ©ng cần dạy dá»— nữa. Äiá»u nên là m và không nên là m, em nhá»› cả mà .
Bát a ca nhìn và o mắt Nhược Hi, mỉm cÆ°á»i gáºt đầu, rồi Ä‘Æ°a ánh mắt Ä‘i xa hÆ¡n, dõi ra phÃa sau nà ng:
- Mấy năm nay, những việc em là m xuất sắc hÆ¡n ta tưởng nhiá»u. Ta chÆ°a bao giá» ngá» rằng có lúc Hoà ng a ma và Lý Äức Toà n lại coi trá»ng em đến váºy – Ngừng má»™t lát, chà ng thu ánh mắt vá», dừng ở nà ng, cÆ°á»i bảo – NhÆ°ng ta vẫn lo lắng lắm. Lo má»™t ngà y nà o đó em lại nổi tÃnh Æ°Æ¡ng.
Nhược Hi nÃn lặng má»™t hồi, Ä‘oạn thở dà i:
- Là m tốt thì má»›i thu hoạch nhiá»u – Nà ng nhoẻn cÆ°á»i – Chừng ná»a năm trÆ°á»›c mà anh lại, em là m gì đã được ở đây, là m gì được đứng thảnh thÆ¡i mà nói chuyện thế nà y.
Bát a ca mỉm cÆ°á»i, buông má»™t câu:
- Muốn có gặt hái, thì phải gắng công.
Tim nảy lên, Nhược Hi chỉ chá»±c há»i xem chà ng muốn gặt hái thứ gì, và định gắng công thế nà o. NhÆ°ng nhìn nét cÆ°á»i của chà ng, nà ng không há»i nữa, cÅ©ng mỉm cÆ°á»i cùng chà ng.
Hai ngÆ°á»i Ä‘Æ°Æ¡ng nhìn nhau cÆ°á»i thì má»™t tên thái giám lấp ló ở cổng, gá»i: “Bát gia!†Gá»i xong, hắn chẳng chá» nghe chủ há»i han, đã trở gót Ä‘i luôn. Bát a ca bảo:
- Ta phải vỠđây!
Nhược Hi gáºt đầu, không nói không rằng. Bát a ca nhìn sâu và o mắt nà ng, rồi quay mình rá»i Ä‘i.
Nhược Hi Ä‘Æ°a mắt nhìn theo bóng chà ng biến dần ngoà i cổng, Ä‘oạn lùi lại mấy bÆ°á»›c, tá»±a đầu và o thân cây, lặng lẽ thở dà i. Phải, ngay bản thân nà ng cÅ©ng không ngá» rằng và o cung, nà ng lại xốc vác năng Ä‘á»™ng đến thế. Lúc má»›i tá»›i, vì ghi nhá»› ti vi và lịch sá» liên tục nhấn mạnh hoà ng cung là má»™t nÆ¡i đáng sợ, nà ng ôm đầy má»™t bụng dè dặt tháºn trá»ng. Những Ä‘iá»u trông thấy, những chuyện nghe thấy Ä‘á»u nhắc nhở nà ng không được phạm sai lầm, tuyệt đối không được. Thoạt tiên, nà ng tâm tâm niệm niệm rằng đừng bao giá» mắc lá»—i, nhÆ°ng dần dần cảm thấy nếu muốn sống cho dá»… thở thì phải là m sao để số ngÆ°á»i sai phái giám sát được mình cà ng Ãt cà ng tốt, nhÆ° thế má»›i có đôi chút tá»± do. Quyết định váºy rồi, nà ng gắng sức phấn đấu cho bản thân, gắng sức già nh lấy tá»± chủ và tôn nghiêm ở mức cao nhất giữa bá»™n bá» ngặt nghèo quy củ.
Äang trầm tÆ° mặc tưởng, chợt nghe tiếng Vân HÆ°Æ¡ng: “Cô nÆ°Æ¡ng cát tÆ°á»ng!â€, Nhược Hi bèn đứng thẳng dáºy. Vân HÆ°Æ¡ng không hiểu đã và o sân tá»± khi nà o, Ä‘ang nhún mình thỉnh an. Nhược Hi vá»™i cho cô đứng lên. Vân HÆ°Æ¡ng cÆ°á»i tÆ°Æ¡i:
- Hà nh lý của tôi gá»n nhẹ, đã sá»a soạn xong rồi. Vì thế tôi sang xem chị có cần giúp đỡ gì không?
Nhược Hi mỉm cÆ°á»i má»i cô và o nhà :
- Tôi cũng chỉ mang theo và i ba món thôi, nhưng chị đến rất đúng lúc, giúp tôi soát xem có sót thứ nà o không.
Tà i sản của baongoc
Äã có 6 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của baongoc
28-10-2011, 12:46 PM
♥Äừng Thần Tượng Ka ♥ ♥♥ Ka Mãi Chỉ Là Má»™t Truyá»n Thuyết !!! ♥♥ Cuocsongcogivuikhongem@yahoo.com
Tham gia: Sep 2008
Äến từ: tp ho chi minh
Bà i gởi: 16,884
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 3 ngà y
Thanks: 6,551
Thanked 135,107 Times in 8,897 Posts
Bộ Bộ Kinh Tâm
Tác giả: Äồng Hoa
------oo0oo-----
Hồi 19.
Dịch: Äà o Bạch Liên (Alex)
Nguồn: Blog.daobachlien.com
Các a ca tùy giá lần nà y là Thái tá» gia, Äại a ca, Tứ a ca và Tháºp tam a ca, Ä‘á»u là những tay cưỡi hay bắn giá»i. Äến thảo nguyên “trá»i bát ngát đất mênh mangâ€, má»›i hay dòng máu du mục vẫn chảy trong huyết quản há». Nhìn các a ca thúc ngá»±a xông xáo trên đồng cá», Nhược Hi cảm thấy mái nhà thá»±c sá»± của há» chÃnh là đây. Kỳ thá»±c trong cốt tủy những ngÆ°á»i nà y hằng tồn tại má»™t thứ khoáng hoạt hoang dã, chỉ hiá»m thÆ°á»ng ngà y Ä‘á»u bị Tá» Cấm thà nh lá»›p lá»›p tÆ°á»ng cao kiá»m chế lại rồi.
Nhược Hi Ä‘ang say mê theo dõi thì Ngá»c Äà n bÆ°á»›c đến bên há»i:
- Chị thÃch cưỡi ngá»±a lắm à ?
Nhược Hi vẫn chong mắt ra xa:
- Ừ! ThÃch lắm, cảm thấy cưỡi ngá»±a giống nhÆ° bay trong gió ấy – Nà ng thở dà i – NhÆ°ng tôi không biết cưỡi.
Ngá»c Äà n mỉm cÆ°á»i:
- Tôi cÅ©ng váºy. Ở đây cả ngà y Ä‘á»u nhìn thấy ngá»±a, mà tiếc thay không có dịp nà o để há»c.
Nhược Hi vừa nghÄ© “muôn sá»± tại ngÆ°á»iâ€, vừa ngoái đầu lại há»i:
- Má»i thứ sắp xếp ổn chÆ°a?
Ngá»c Äà n đáp:
- Chị yên tâm! Kiểm xong rồi, mà sắp xếp cũng ổn rồi.
NghÄ© thế nà o, Nhược Hi lại há»i:
- Tôi có dặn là m đá, đã ai đưa đến chưa?
Ngá»c Äà n đáp:
- Vừa sai tiểu thái giám xuống giục.
Nhược Hi gáºt đầu, ngoảnh ra nhìn những bóng ngÆ°á»i phi nhÆ° bay giữa cá» xanh trá»i biếc, Ä‘oạn quay mình Ä‘i và o phòng trà . Äám thái giám Ä‘ang lúi húi công việc trông thấy nà ng Ä‘á»u dừng lại hà nh lá»…. Nhược Hi bảo bá»n há» tiếp tục, rồi đến xem qua hoa quả các loại Ä‘Æ°Æ¡ng bà y trên án.
Liếc dãy hoa quả, Ngá»c Äà n cÆ°á»i há»i:
- Chị định là m chè trái cây ướp lạnh phải không?
Nhược Hi nhoẻn cÆ°á»i:
- Phải, mà cũng không phải.
Hai ngÆ°á»i xắn áo, rá»a sạch tay, bấy giỠđá cây cÅ©ng được Ä‘Æ°a tá»›i. Nhược Hi bảo thái giám Ä‘em bà o bà o má»ng đá ra, xúc và o bát Ä‘Ä©a các loại đã chuẩn bị, xong đặt cả lên trên đá cây để giữ lạnh. Kế đó, nà ng sai bá»n há» mang các thứ nÆ°á»›c quả đã dùng vải mịn vắt lúc trÆ°á»›c, rót và o bát theo cách phối mà u nghÄ© sẵn. Cuối cùng lại nhón những cánh hoa khô vừa ngâm nÆ°á»›c ấm cho nở, khéo léo xếp và o từng bát má»™t.
Nhược Hi đang cặm cụi là m thì Vương Hỉ chạy xuống báo:
- Vạn tuế gia và các a ca vỠđấy nhé!
Nhược Hi không ngẩng đầu, chỉ đáp:
- Sang bây giỠđây.
Khi nà ng hoà n thà nh, Ngá»c Äà n cÅ©ng vừa pha trà xong, bèn lại ngó nghiêng, khen:
- Tinh tế đẹp mắt quá! Nhìn qua đã thấy mát rượi cả ngÆ°á»i.
Nhược Hi ngẩng đầu lên cÆ°á»i, sai thái giám bÆ°ng khay và Ngá»c Äà n bÆ°ng trà cùng mình và o trÆ°á»›ng.
ChÆ°a tá»›i nÆ¡i đã nghe tiếng cÆ°á»i vá»ng ra, xem chừng hôm nay Khang Hy khá vui vẻ. Nhược Hi tiến và o, thấy Khang Hy ngồi chÃnh giữa, các a ca ngồi hai bên. Nhược Hi hà nh lá»… trÆ°á»›c Khang Hy, dâng trà , Ä‘oạn cÆ°á»i há»i:
- NghÄ© chắc Hoà ng thượng phi ngá»±a sẽ nóng ngÆ°á»i, nô tỳ có chuẩn bị Ãt nÆ°á»›c trái cây Æ°á»›p lạnh. Chẳng rõ Hoà ng thượng có muốn thá» xem tay nghá» của nô tỳ không?
Khang Hi cÆ°á»i đáp:
- Thì cứ đưa lên đây. Khéo sẽ có thưởng, vụng phải phạt!
Thấy Khang Hy cao hứng, Lý Äức Toà n liá»n tiến tá»›i đón lấy bá»™ bát và đĩa Nhược Hi Ä‘ang cầm, chuyển xuống bà n nhà vua.
ÄÄ©a hình lá cúc, mà u xanh lục, bát thì có dáng má»™t đóa cúc nở và ng tÆ°Æ¡i, nÆ°á»›c lê trong má» nằm xâm xấp lÆ°ng chừng bát, dáºp dá»nh mấy lát đá bà o, trên cùng Ä‘iểm xuyết và i cánh hoa cúc và ng óng. Khang Hy ngó xuống, nháºn xét:
- Mất nhiá»u công sức ghê!
Nhược Hi Ä‘Æ°a hai chiếc thìa bạc cho Lý Äức Toà n. Hắn nếm má»™t miếng trÆ°á»›c, rồi nhấc Ä‘Ä©a lên Ä‘Æ°a cho chủ nhân. Khang Hy há»›p má»™t ngụm, gáºt đầu nói:
- ChÆ°a bao giỠăn kiểu nà y – và ngoảnh sang bảo Lý Äức Toà n – ÄÆ°a Nhược Hi theo là đúng.
Lý Äức Toà n vá»™i gáºt đầu đáp phải.
Thấy Khang Hy vừa ý, Nhược Hi má»›i quay lại dâng hầu các a ca. Dà nh cho Tứ a ca là bá»™ Ä‘Ä©a mà u hồ thủy và bát trắng hình má»™c lan, Ä‘Ä©a gợi liên tưởng đến sóng xanh, còn bát vừa khéo lại là má»™t đóa bạch má»™c lan tÆ°Æ¡i tắn nổi trên sóng ấy; bát Ä‘á»±ng nÆ°á»›c nho xanh lục, Ä‘iểm thêm mấy cánh là i trắng. Tứ a ca nhìn Ä‘Ä©a bát, vẻ mặt vẫn lãnh đạm, nhÆ°ng trong mắt thoáng nét cÆ°á»i. Chà ng liếc nà ng, rồi cầm thìa bạc lên.
Khang Hy trông những thức uống dá»n ra, thấy má»—i bà n má»™t khác: thái tá» là mẫu Ä‘Æ¡n, Äại a ca là tÆ°á»ng vi, Tứ a ca là má»™c lan, ông lấy là m thÃch thú, vừa cÆ°á»i vừa ngóng đến bà n Tháºp tam:
- Äể xem xem ngÆ°Æ¡i dùng chiêu gì ở đây?
Nhược Hi nhún gối đáp:
- Miễn là Vạn tuế gia vui, thì dẫu không có chiêu gì cũng phải nghĩ ra bằng được.
Nói Ä‘oạn, nà ng quay lại cái khay thái giám Ä‘ang bÆ°ng đằng sau, nhấc lên má»™t bá»™ bạch tuyết hồng mai cho Tháºp tam a ca. ÄÄ©a có hình bông tuyết lung linh, bát là đóa mai thắm kiêu hãnh, trong bát cÅ©ng Ä‘á»±ng nÆ°á»›c lê, bên trên thả nhẹ mấy cánh mai Ä‘á». Tháºp tam a ca gáºt đầu vá»›i Nhược Hi, rồi cầm thìa bạc.
Khang Hy cÆ°á»i há»i:
- Sao chưa nhìn thấy mớ bát đĩa nà y bao giỠnhỉ?
Nhược Hi ngó Lý Äức Toà n, Ä‘ang định trả lá»i thì hắn đã khom lÆ°ng đáp thay:
- ÄÄ©a bát nà y là năm ngoái Nhược Hi vẽ kiểu dáng, nô tà i thấy cÅ©ng má»›i mẻ thú vị, bèn bảo thái giám lo việc mua bán cầm mẫu Ä‘i lò gốm chiếu theo thế mà là m.
Khang Hy lại há»i:
- Là m tất cả mấy loại?
- Tất cả ba mươi sáu loại – Nhược Hi đáp – Nhưng chuyến nà y đi chỉ mang và i bộ đây thôi.
Khang Hy cÆ°á»i bảo:
- Khi nà o tiện trẫm phải ngó đám còn lại xem có những hoa cá» gì – Ông gáºt gù – Mất công ngÆ°Æ¡i quá, ngÆ°Æ¡i muốn trẫm thưởng thế nà o?
Nhược Hi khom mình đáp:
- Äây tuy là chủ ý của nô tỳ, nhÆ°ng những ngÆ°á»i khác cÅ©ng giúp ráºp không Ãt. Nô tỳ không dám má»™t mình nháºn công lÄ©nh thưởng.
- Thế thì thưởng hết.
Nhược Hi liá»n quỳ xuống tạ Æ¡n, Ngá»c Äà n và thái giám đứng đằng sau cÅ©ng quỳ xuống tạ Æ¡n, vẻ hân hoan.
Khang Hy há»i:
- GiỠnói xem ngươi muốn thưởng gì?
Nhược Hi ngẫm nghĩ, rồi thưa:
- Nô tỳ trông dáng vẻ hiên ngang dẻo dai trên lÆ°ng ngá»±a của Vạn tuế gia, lòng vô cùng ngưỡng má»™, vì váºy muốn há»c cưỡi ngá»±a. Chẳng dám mÆ¡ đạt được má»™t phần vạn của ngÆ°á»i, chỉ mong cưỡi được là mãn nguyện lắm rồi, thế má»›i không uổng bản sắc của nữ nhi Mãn tá»™c.
Nói xong, Nhược Hi thầm chê trách bản thân trÆ°á»›c nhất, các a ca ngồi hai bên Ä‘á»u cÆ°á»i vang, ngay cả Tứ a ca ngà y thÆ°á»ng mặt lạnh nhÆ° tiá»n giá» cÅ©ng nhếch mép. Khang Hy cÆ°á»i nói:
- Ngá»t ngà o đủ Ä‘iá»u nhÆ° váºy, trẫm không bằng lòng cÅ©ng không được. Chuẩn y!
Nhược Hi dáºp đầu tạ Æ¡n, rồi dẫn Ngá»c Äà n và thái giám bÆ°ng khay lui ra. Trên Ä‘Æ°á»ng vá», hai ngÆ°á»i luôn mồm cảm Æ¡n Nhược Hi.
- Tiá»n bạc đáng kể gì, thể diện má»›i quan trá»ng. Äây là phần thưởng Vạn tuế gia Ä‘Ãch thân ban mà – Thái giám cÆ°á»i nói – Lát nữa bá»n dÆ°á»›i kia biết được, thể nà o cÅ©ng vui đến nổ trá»i. Tôi và o cung từ nhá», hôm nay má»›i là lần đầu được Vạn tuế gia thưởng công.
Nói xong hắn cứ cảm Æ¡n lia lịa. Nhược Hi nghÄ© thầm, không chia sẻ vá»›i các ngÆ°Æ¡i chút lợi Ãch, là m sao các ngÆ°Æ¡i táºn tâm giúp việc ta? Nà ng đã thấm thÃa chân lý nà y từ hồi còn ganh Ä‘ua đấu đá ở công ty, vỠđây cà ng bắt buá»™c phải tiếp tục phát huy. Tuy không thể đảm bảo ai cÅ©ng là bạn mình, nhÆ°ng chà Ãt cÅ©ng giảm bá»›t được thù địch.
oOo
Nhược Hi Ä‘ang ngồi hóng gió ngoà i lán thì thấy VÆ°Æ¡ng Hỉ và Ngá»c Äà n há»›n hở chạy lại, bèn há»i:
- Äược thưởng gì mà vui thế nà y?
Hai ngÆ°á»i tủm tỉm cúi chà o:
- Chúng tôi mà có được thưởng thì cũng không dám tỠra vênh vang trước mặt chị. Chuyện là vương gia Mông Cổ yết kiến Hoà ng thượng, đem dâng hai con bảo mã, nghe đồn quý giá lắm. Hoà ng thượng đẹp lòng, bèn dặn tối nay mở tiệc.
Nhược Hi nghe váºy, đứng lên cÆ°á»i nói:
- Äáng để vui tháºt, ngÆ°á»i nÆ¡i biên tái hà o sảng nhiệt tình, lại giá»i ca vÅ©, tối nay chắc sôi Ä‘á»™ng lắm đây!
Ngá»c Äà n vá»— tay cÆ°á»i:
- Tôi biết thể nà o chị cÅ©ng thÃch mà .
oOo
Äèn Hệ thống cấm nói báºyg thắp sáng, rượu ngon bà y ra, tiếng cÆ°á»i tiếng ca tiếng chuyện trò rá»™n rã, mùi thịt nÆ°á»›ng quyện hÆ°Æ¡ng rượu nồng lãng đãng lan xa dÆ°á»›i trá»i sao chi chÃt. Nhược Hi và Ngá»c Äà n vô cùng hà o hứng. Yến ẩm thế nà y hay ho hÆ¡n nhiá»u những bữa tiệc nghiêm cẩn lá»… quân thần trong Tá» Cấm thà nh.
Äêm nay Khang Hy uống rượu là chÃnh, vì váºy Nhược Hi chỉ cắt má»™t tiểu thái giám ở gần trông lò để lúc nà o cÅ©ng sẵn nÆ°á»›c dùng, và dặn Vân HÆ°Æ¡ng chuẩn bị bá»™ đồ trà để há»… Vạn tuế gia muốn uống là dâng hầu ngay. Những việc khác Lý Äức Toà n đã lo liệu hết, Nhược Hi cứ thảnh thÆ¡i chÆ¡i.
Má»™t thiếu nữ đẹp váºn bá»™ váy áo Mông Cổ hoa lệ mà u đá Ä‘á» Ä‘ang bÆ°ng bát rượu, nhún gối trÆ°á»›c bà n thái tá», hát bà i Chúc tá»u ca. Nhược Hi nghe không hiểu, chỉ cảm thấy nồng nà n du dÆ°Æ¡ng khó tả, thái tá» thì vừa lúng túng vừa vui vẻ, chăm chú lắng nghe. Khúc hát kết thúc, thái tỠđón lấy bát rượu, uống má»™t hÆ¡i cạn ráo, xung quanh rá»™ lên tiếng cÆ°á»i và khen ngợi. Khang Hy ngồi ghế trên, tÆ°Æ¡i tỉnh ngoảnh sang nói gì đó vá»›i vị vÆ°Æ¡ng gia Mông Cổ ngồi chếch bên dÆ°á»›i. VÆ°Æ¡ng gia láºp tức nâng bát đứng dáºy cúi chà o Khang Hy theo kiểu Mông Cổ, rồi ngá»a cổ uống cạn cả bát.
Bấy giá» thiếu nữ xinh đẹp nỠđã tiến đến bên bà n Tứ a ca, cất tiếng hát khúc ca rung Ä‘á»™ng, lại còn uốn hông nhảy má»™t Ä‘iệu vÅ© Ä‘Æ¡n giản trÆ°á»›c mặt chà ng. Nhược Hi cảm thấy buồn cÆ°á»i quá sức, đợi xem con ngÆ°á»i lúc nà o cÅ©ng lạnh lùng ấy sẽ chống cưỡng ra sao trÆ°á»›c nhiệt tình cháy bá»ng nà y. Nà ng vừa chăm chú theo dõi, vừa nhá» giá»ng nhá» Ngá»c Äà n:
- Chị Ä‘i há»i há»™ xem cô nÆ°Æ¡ng kia là ai?
Tháºt chẳng ngá», thái Ä‘á»™ của Tứ a ca y hệt núi tuyết trắng toát ngà n năm không tan trên cao nguyên Thanh Tạng. Vẻ mặt nhÆ° thÆ°á»ng, chà ng lãnh đạm nghe má»™t Ä‘oạn rồi đứng lên đón bát rượu, ngÆ°á»i ta chÆ°a hát xong chà ng đã uống cạn sạch, chẳng mảy may xúc cảm. Nhược Hi lắc đầu thầm nhủ, tôi phục ông rồi!
Khi Ä‘Æ°a trả cái bát cho thiếu nữ, Tứ a ca nháºn ra Nhược Hi Ä‘ang nhìn mình, bèn mỉm cÆ°á»i lắc lắc đầu, mắt thoáng qua má»™t tia giá»…u cợt, liếc nà ng rồi ngồi xuống.
Thiếu nữ Mông Cổ lại chuyển sang bà n Tháºp tam, vẫn cất tiếng hát, tay ngay ngắn nâng rượu, mặt vừa tÆ°Æ¡i tắn vừa kiêu hãnh. Ngá»c Äà n mau mắn chạy trở lại, ghé tai Nhược Hi bảo:
- Tô Hoà n Qua Nhĩ Giai Mẫn Mẫn, con gái của vương gia Mông Cổ, một mỹ nữ nổi tiếng trên thảo nguyên.
Thảo nà o, Nhược Hi nghÄ© bụng, được chúc rượu các a ca. Äúng lúc ấy, nà ng trông thấy Tháºp tam đã đứng lên, tÆ°Æ¡i cÆ°á»i đón rượu cạn má»™t hÆ¡i. Uống xong, gã không trả bát cho Mẫn Mẫn nhÆ° các a ca khác, mà vẫy tay gá»i tên hầu gần đấy rót đầy rượu và o bát cho mình. Gã trân trá»ng nâng bát, tủm tỉm cao giá»ng hát bà i chúc rượu Mẫn Mẫn cách cách. Hà nh Ä‘á»™ng bất ngá» nà y đã thu hút sá»± chú ý của tất cả má»i ngÆ°á»i, ai nấy Ä‘á»u dừng chuyện. Nhược Hi chẳng biết Tháºp tam hát tiếng Mông hay tiếng Mãn, đằng nà o nà ng cÅ©ng không hiểu, nhÆ°ng ngôn ngữ không hỠảnh hưởng đến sá»± quyến rÅ© trong giá»ng ca của gã.
Tháºp tam a ca: tÆ° thái Ä‘Ä©nh đạc, khuôn mặt sáng sủa, nụ cÆ°á»i nồng nhiệt thoáng phần phóng túng, tiếng hát trầm lắng mà vang dá»™i lan Ä‘i xa trong trá»i đêm tịch mịch, tưởng chừng đây là âm thanh duy nhất từ xÆ°a tá»›i nay trên thảo nguyên. Gã cÅ©ng nhÆ° ngá»±a trá»i trong truyá»n thuyết nÆ¡i nà y, vừa hiện ra, chỉ hai cú nhảy đã khiến tất cả bà ng hoà ng chấn Ä‘á»™ng. Má»i ngÆ°á»i vốn dÄ© đã chú ý xem Mẫn Mẫn cách cách chúc rượu, bây giá» thì ai nấy cà ng trố mắt nhìn, dá»ng tai lên nghe. Nhược Hi nở từng khúc ruá»™t, mặt mà y sung sÆ°á»›ng, thầm khen, Tháºp tam, giá»i lắm!
Mẫn Mẫn cách cách hÆ¡i Ä‘á» mặt, lại hÆ¡i kinh ngạc nữa, nhÆ°ng nhanh chóng lấy lại vẻ mặt tủm tỉm, nghe hát má»™t lúc thì nụ cÆ°á»i nở ra rạng rỡ, cô chìa tay đón bát, cÅ©ng ngá»a mặt uống cạn. Tháºp tam cÆ°á»i vang, vá»— tay lá»™p bá»™p.
Hòa theo tiếng cÆ°á»i và tiếng vá»— tay của Tháºp tam a ca, tất cả những ngÆ°á»i có mặt cÅ©ng cÆ°á»i phá lên, lẫn vá»›i tiếng vá»— tay và tiếng khen ngợi. Nhược Hi cÅ©ng vá»— tay lia lịa, cảm thán:
- Äúng là nữ nhi của đại thảo nguyên!
Mẫn Mẫn uống xong, tiện tay Ä‘Æ°a bát cho má»™t ngÆ°á»i hầu đứng đấy, Ä‘oạn quay vá» phÃa Khang Hy, quỳ xuống cất giá»ng rà nh rá»t:
- Mong bệ hạ cho phép Mẫn Mẫn dâng một điệu vũ.
Khang Hy mỉm cÆ°á»i chuẩn y.
Mẫn Mẫn đứng lên, hÆ¡i cúi mình xuống, tạo tÆ° thế nhÆ° phi ngá»±a, lặng lẽ đứng yên. Má»i ngÆ°á»i im bặt theo dõi. Mẫn Mẫn vá»— hai tay và o nhau. Cùng vá»›i tiếng vá»— tay giòn giã, vÅ© khúc thảo nguyên phấn khÃch hân hoan trá»—i dáºy. Mẫn Mẫn bắt đầu chuyển Ä‘á»™ng. Cúi xuống, ngá»a lên, quay nghiêng, xoay tròn, búng chân, ưỡn hông, dùng hết những tÆ° thế tá»± do mãnh liệt để thể hiện phong cách riêng có của nhi nữ thảo nguyên. Há» là hùng Æ°ng, là tuấn mã, là con gái của đất trá»i nà y. Những ngÆ°á»i Mông Cổ Ä‘ang có mặt bắt đầu vá»— tay theo tiết tấu, có ngÆ°á»i còn cất tiếng hát theo giai Ä‘iệu, dần dần, tiếng vá»— tay cà ng lúc cà ng vang, bá»n há» Ä‘á»u rạo rá»±c vì ngá»n lá»a Ä‘á» Ä‘ang nhảy múa giữa bãi. Khi Mẫn Mẫn xoáy ngÆ°á»i qua bà n thái tá», y hÆ¡i ngá»› ra, rồi cÅ©ng vá»— tay theo nhạc. Mẫn Mẫn lÆ°á»›t tá»›i bà n nà o, là thắp lên ngá»n lá»a ở bà n ấy, trừ Tứ a ca. Lúc cô đảo qua bà n, chà ng có vá»— tay và i cái, nhÆ°ng mặt vẫn má»™t vẻ dá»ng dÆ°ng.
Äiệu vÅ© kết thúc, tiếng hoan hô dáºy lên nhÆ° sấm. Mẫn Mẫn mỉm cÆ°á»i nhìn quanh má»™t vòng, ánh mắt hÆ¡i dừng ở Tháºp tam a ca, rồi quay vá» phÃa Khang Hy, đặt tay phải lên ngá»±c, hà nh lá»… vá»›i ông. Khang Hy vừa chìa tay ra cho bình thân, vừa gáºt đầu cÆ°á»i nói vá»›i vÆ°Æ¡ng gia Mông Cổ. Xem đến đây, Nhược thầm Hi thở dà i, dặn Ngá»c Äà n:
- Tôi hơi mệt, vỠtrước đây. Tuy đã có Vân Hương đợi hầu Hoà ng thượng, nhưng chị cũng nên chú ý một tà nhé.
Ngá»c Äà n cÆ°á»i đáp:
- Chị cứ yên tâm. Äảm bảo không để xảy ra sai sót.
Nhược Hi gáºt đầu rồi chen ra khá»i đám đông.
Nà ng Ä‘i ra xa, tiếng cÆ°á»i nói chìm dần lại đằng sau. Äám binh sÄ© Ä‘i tuần gặp nà ng Ä‘á»u đứng tránh sang nhÆ°á»ng Ä‘Æ°á»ng. Lòng Nhược Hi Ä‘ang cồn cà o, nên chẳng để ý đến ai, cứ lẳng lặng Ä‘i.
Nà ng cÅ©ng có lần trải qua cảm giác lay Ä‘á»™ng bao ngÆ°á»i bằng má»™t Ä‘iệu vÅ©. Nà ng lá»›n lên ở Tân CÆ°Æ¡ng, múa Ä‘iệu múa của tá»™c Duy Ngô NhÄ© không há» thua kém những thiếu nữ Duy Ngô NhÄ© giá»i ca vÅ© nhất, song vẫn không mấy nổi trá»™i vì ở Tân CÆ°Æ¡ng ngÆ°á»i biết nhảy múa rất nhiá»u. Lúc Tiểu Văn lên trung há»c, cha nà ng kiếm được má»™t chân giảng dạy ở Bắc Kinh, bèn Ä‘Æ°a cả nhà dá»i đến đây. Và o đêm liên hoan cắm trại của năm, Tiểu Văn khoác lên mình trang phục Duy Ngô NhÄ©, say sÆ°a múa má»™t Ä‘iệu, tất cả những ngÆ°á»i có mặt Ä‘á»u vá»— tay reo hò. NgÆ°á»i ấy thá»±c sá»± chú ý đến nà ng chắc chÃnh là và o lúc nà y, tuy trÆ°á»›c đấy vì thi thoảng nà ng già nh mất ngôi đầu của hắn, hắn cÅ©ng có liếc mắt trông khi hai bên Ä‘i ngang qua nhau. Cha mẹ nà ng và cha mẹ hắn Ä‘á»u nổi giáºn vì các con yêu Ä‘Æ°Æ¡ng quá sá»›m, không hiểu là m sao mà hai há»c sinh Æ°u tú lại phá hoại khuôn khổ tá»›i mức ấy, công nhiên nắm tay nhau Ä‘i trong trÆ°á»ng, ăn cÆ¡m vẫn tay cầm tay (để là m được thế hắn mau chóng luyện ăn bằng tay trái). Äằm thắm đến váºy, rồi thế nà o? Cuối cùng hắn bá» Tiểu Văn lại, vượt đại dÆ°Æ¡ng Ä‘i xa, còn nà ng, chỉ có nÆ°á»›c rá»i Bắc Kinh để tìm quên lãng.
Nhược Hi nằm trên thảm cá» dốc, ngắm trá»i sao rủ thấp, tá»± nhủ hóa ra mình còn nhá»› hết. Những tưởng tất cả đã là chuyện kiếp trÆ°á»›c, thì đêm nay chỉ má»™t Ä‘iệu múa cÅ©ng đủ khÆ¡i nguồn cho má»i sá»± ùa vá». Nhược Hi bấu chặt hai tay và o cá», nÆ°á»›c mắt từ từ lăn sang hai bên. Nếu biết cuá»™c Ä‘á»i thà nh ra thế nà y, nà ng sẽ không bao giá», tuyệt đối không bao giá» rá»i xa cha mẹ. Giá trong thá»i gian ba năm ấy nà ng cứ ở cùng há», có khi ngà y nay nà ng sẽ bá»›t hối tiếc nhiá»u. Chỉ vì má»™t chút buồn bã của bản thân, lại Ä‘i gây tổn thÆ°Æ¡ng ghê gá»›m cho những ngÆ°á»i tha thiết yêu mình.
Nhược Hi khóc má»™t hồi, tâm trạng dần dần yên ổn lại. Nà ng thở dà i thÆ°á»n thượt, ngồi dáºy, quỳ trên đất, lòng thầm nguyện cầu: Trá»i Æ¡i, bất kể ông bạc đãi tôi ra sao, cÅ©ng mong ông nhân từ vá»›i cha mẹ tôi. Anh trai và chị dâu, em trông cáºy cả và o anh chị! Khấn xong, Nhược Hi cúi mình khấu đầu ba cái, lại thẫn thá» quỳ thêm má»™t lúc rồi má»›i cháºm chạp đứng lên.
Khi quay mình lại, nà ng trông thấy Tứ a ca và Tháºp tam a ca lặng lẽ đứng gần đấy. Mà n đêm bao trùm, không nhìn rõ vẻ mặt há» ra sao, Nhược Hi hÆ¡i lúng túng, cúi mình thỉnh an xong, nhất thá»i ba ngÆ°á»i cùng nÃn lặng. Tháºp tam bÆ°á»›c nhanh tá»›i. Äến trÆ°á»›c mặt Nhược Hi, gã nhẹ nhà ng há»i:
- Có việc gì khó khăn à ?
Tứ a ca cÅ©ng cháºm rãi tiến lại, đứng bên Tháºp tam. Nhược Hi gượng cÆ°á»i:
- Chỉ là nhớ cha mẹ, trong lòng nghẹn ngà o quá!
Tháºp tam nghe váºy, vẻ mặt u ám, không há»i nữa. Tứ a ca nhìn em, rồi Ä‘Æ°a tay vá»— nhẹ và o lÆ°ng gã.
Nhược Hi nói lảng đi:
- Sao hai ngÆ°á»i lại ra đây?
Tháºp a ca lấy lại vẻ mặt bình thÆ°á»ng:
- Vừa uống rượu liá»n tù tì, nên ra ngoà i dạo quanh cho tỉnh.
Nhược Hi “Ồ†một tiếng:
- Mấy cái hÅ© chìm Mông Cổ ấy cÅ©ng bằng lòng để hai ngÆ°á»i Ä‘i à ?
Tháºp tam cÆ°á»i nói:
- NgÆ°á»i ta có ba cái mót, không bằng lòng cÅ©ng không được.
Nhược Hi bÄ©u môi phì cÆ°á»i, không nói gì nữa. Im lặng má»™t lát, nà ng bảo:
- Ra ngoà i cũng lâu rồi, tôi phải vỠthôi.
Tháºp tam nhìn Tứ a ca, nói:
- Chúng ta cÅ©ng vá».
Thế là ba ngÆ°á»i cùng quay lại khu trại. Trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i, Tháºp tam bá»—ng há»i:
- Hôm ấy, sao cô lại chá»n mai Ä‘á» cho ta?
Nhược Hi nghÄ© bụng, vì mai đây anh sẽ bị giam cầm mÆ°á»i năm, nhÆ°ng sau đó lại được hưởng vinh hoa phú quý, chẳng phải rất giống hoa mai nở rá»™ từ giá rét đấy Æ°? NhÆ°ng ngoà i miệng, nà ng chỉ đáp:
- Mai là má»™t trong tứ quân tá», anh không thÃch à ?
Tháºp tam cÆ°á»i nói:
- Tại thấy cô cho Tứ ca hoa má»™c lan, là thứ hoa anh ấy yêu thÃch nhất, nên ta tiện thể há»i váºy thôi.
Gã không động đến còn đỡ, gã động đến, Nhược Hi lại nộ khà xung thiên, bèn buột miệng:
- Lúc đầu há»i thì anh mÃt đặc, giá» cái gì cÅ©ng biết tuốt – Nà ng lẩm bẩm – Là m việc không đáng tin cáºy chút nà o.
Tháºp tam lúng túng nhìn Nhược Hi, rồi lại nhìn Tứ a ca, cÆ°á»i lấy lòng:
- ChÃnh vì ta gắng công gắng sức há»i han giúp cô, nên má»›i bị Tứ ca phát giác ra đấy.
Nhược Hi lạnh lùng hừ mÅ©i, không nói không rằng. Tháºp tam cÆ°á»i toe:
- Hôm nay nhân có mặt anh Tư, cô thỠnói xem, vì sao cô lại tìm hiểu những… những…
Gã nghÄ© chán chê, chừng nhÆ° không tìm thấy từ diá»…n tả thÃch hợp, nên không nói nốt, Ä‘Æ°a mắt nhìn xéo Nhược Hi. Nà ng ngó lá»u trại xung quanh, bảo:
- Thôi, tôi vỠlán nghỉ đây. Ngà i mau đi uống rượu tiếp đi! Nô tỳ xin cáo lui.
Nói Ä‘oạn, không đợi Tháºp tam trả lá»i, nà ng nhún gối chà o Tứ a ca rồi rảo chân rẽ sang phải, còn nghe sau lÆ°ng Tháºp tam cÆ°á»i khẽ và xì xà o gì đó vá»›i anh trai.
Tà i sản của baongoc
Äã có 5 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của baongoc
Từ khóa được google tìm thấy
áåçïëàòíî , äåíüãè , aáîðò , áåñïëàòíîå , àëåíà , àóäèîêíèãè , bá»™ bá»™ kinh tâm , bá»™ bá»™ kinh tâm 4vn , bá»™ bá»™ kinh tâm-4vn , bá»™i bá»™i kinh tâm , bo bo kinh tam , bo bo kinh tam alex , bo bo kinh tam alex dich , bo bo kinh tam doanh thu , èãðóøêè , èíöåñò , huyen ao bo bo kinh tam , ìàñòåð , íàòàëè , ìåòàëëîïðîêàò , ïëèòêà , ïðîåêòû , ñïèðñ , òðóäîâîé , pham nhan tu tien , sat than , truyen huyen ao tron bo , ýëåêòðè÷åê , øàíñîí