Không ngờ tiếng gõ cửa trong lúc này vang lên. Thân mình của Natsuhi giật bắn. Không biết từ đâu Natsuhi rút ra một thanh Kunai đặt ở phía trước của mình đề phòng. Ánh mắt nhìn chăm chú về phía cánh cửa. Nàng rất sợ hắn sẽ lên tiếng yêu cầu nàng ra bên ngoài hoặc hắn trực tiếp phá cửa vào đem nàng gian dâm.
Một thân hình xuyên qua cánh cửa làm cho nàng giật mình. Bởi vì dù nàng đã khóa chặt cánh cửa lại nhưng hắn lại có thể dễ dàng đi xuyên qua cánh cửa. Điều này làm cho nàng hoàn toàn không dám tin mở tròn mắt lại. Hắn nhìn về phía Natsuhi, nàng dường như thông qua chiếc mặt nạ thấy được hắn đang mỉm cười nói: “Một con mèo con sợ hãi đang run rẩy a! Nàng sợ ta ăn hết nàng sao? Yên tâm đi, ta còn chưa có rảnh rỗi đến mức như vậy!”
Bàn chân của người thanh niên này đáp xuống dưới sàn nhà. Thân hình của hắn hoàn hảo giống như không có việc gì. Bàn tay hắn đem cánh cửa mở ra. Hắn đem cánh cửa mở ra, hắn quay đầu nhìn về phía làng nói: “Natsuhi, em hẳn là đã đối rồi! Có hay không muốn ăn gì đó?”
“Ta… ta…” Nghe được lời này thì Natsuhi ngẩn người ra. Nàng có chút không hiểu nhìn về phía người thanh niên đang đeo mặt nạ này. Natsuhi hô hấp có chút dồn dập, nàng mở miệng nói: “Ta… không đói!” Nàng vừa mở miệng đáp mình không có đói thì từ bụng của nàng phát ra tiếng sôi òng ọc. Nghe được tiếng này thì từ trong chiếc mặt nạ hồ ly kia phát ra một tiếng phì cười. Thấy được như vậy thì khuôn mặt của Natsuhi xuất hiện hai rặng mây đỏ.
Hắn bình thản nói: “Này… này… một cô bé nói dối như vậy không phải là một cô bé ngoan đâu nhé! Nếu em muốn chạy trốn hoặc ám sát anh hoặc có ý định nào khác nữa thì bụng no mới có thể làm được a…” Nói xong hắn xoay người rời đi trong khi cánh cửa vẫn để mở.
Natsuhi nghe được lời nói của thanh niên này thì khuôn mặt rơi vào trầm tư. Không ai biết được nàng đang suy nghĩ gì trong đầu. Tuy nhiên nàng đem thanh kunai thu lại, thân mình từ từ rời giường. Thân mình của nàng bước khỏi phòng đầu ngẩng ra phía ngoài. Ánh mắt của nàng quét qua thì thấy được không có người nào cả. Mặc dù không có ái nhưng một mùi hương lan tràn khiến cho chiếc mũi của nàng không nhịn được hích hích lên… Bụng của nàng bắt đầu phát ra tiếng sôi: “Ọc, ọc…”
Cố gắng giữ vững tinh thần của mình. Thân mình của nàng bắt đầu di chuyển. Bước chân của nàng cực kỳ chậm và cẩn thận dò tìm nơi phát ra mùi hương. Bước chân của nàng từ trên lầu hai chuyển bước xuống dưới lầu một. Khi nàng mở ra cánh cửa của một căn phòng thì ánh mắt nàng thấy được một người thanh niên đang đứng trước một cái bàn ăn. Phía xa có một cái bếp dựng nên bằng đá, củi ở bên trong đang bốc lên.
Phía trên chiếc bàn gỗ của xuất hiện một đám thức ăn vô cùng ngon miệng. Nàng không nghĩ ra được tại sao mà không có bất cứ những thứ gì như đồ nấu nướng v.v… Hắn lại có thể làm ra được những món ăn trông ngon miệng như vậy. Miệng nàng không thể tự chủ được nuốt một ngụm nước miếng: “Ực…”
Từ chiếc mặt nạ hồ ly kia, một âm thanh phát ra đều đều: “Nàng không định đứng đó đây chứ? Đến đây đi, đồ ăn không có độc! Ta đánh bại nàng còn cần phải dùng đến thuốc độc gì đó sao?”
Thân mình của Natsuhi từ từ đi đến phía chiếc bàn gỗ thấp. Nàng ngồi khoanh chân trên một cái tọa. Ánh mắt nàng đảo qua thì phát hiện được một đám bát đũa ở đây đều được làm bằng gỗ. Mặc dù được làm bằng gỗ nhưng chúng cũng rất sạch sẽ không hề bám một chút bụi nào. Điều này làm cho nàng kinh ngạc. Ánh mắt của nàng đảo qua mấy món ăn, hai tay chắp lại nói: “Chúc ăn ngon miệng (Itadakimasu)”
Đôi tay thon dài của nàng cầm lấy một cái bát cùng với một cây đũa bằng gỗ bắt đầu ăn những thức ăn mà người thanh niên tóc vàng này nấu nướng. Quả thực lời hắn nói không sai, nếu hắn muốn giết nàng quá dễ dàng. Chỉ là nàng thắc mắc tại sao hắn bắt cóc nàng. Nếu như chỉ vì dâm dục thì đáng lẽ hắn đã cưỡng dâm nàng rồi mới đúng. Nàng suy nghĩ chẳng lẽ hắn muốn cưỡng dâm người nữ nhân xinh đẹp tóc vàng kia sau đó mới đến nàng.
Thức ăn này quả thực rất ngon, Natsuhi không nghĩ đến người thanh niên này không những là một Ninja có thực lực cao cường lại là người nam nhân có khả năng nấu nướng. Bàn tay nàng không nhịn được bắt đầu gắp rất nhiều món ăn để vào bát của mình mà ăn uống. Tuy nhiên trong khi nàng đang ăn thì đều thấy ánh mắt si mê của người thanh niên tóc vàng nhìn về phía nàng.
Trong lòng Natsuhi không hiểu tại sao lại xuất hiện thêm cái cảm giác kỳ quái. Một cảm giác giống như một con nai bơ vợ, trái tim liên tục nhảy loạn. Nàng mở miệng nói: “Tại sao ngươi không ăn? Ngươi chẳng lẽ không đói!”
Từ trong mặt nạ hồ ly xuất hiện một âm thanh bình thản mà nhàn nhã: “Không cần! Chỉ cần nhìn nàng ăn là đã quá đủ với ta rồi…”
Nghe thấy vậy thì Nastuhi hơi ngẩn người, nàng cảm giác được người nam nhân này quá thực quá quái lạ. Giống như trên người của hắn tràn ngập những bí mật khiến cho nàng tò mò. Natsuhi mở miệng nói: “người… người… Ninja nữ kia đâu rồi?”
“A…” Nghe được lời này thì trong chiếc mặt nạ hồ ly xuất hiện một âm thanh giống như đang cười nói: “Thế nào cô bé ngôi sao? Ta có thể coi như đây là một biểu hiện của sự ghen tuông sao?”
Nghe được lời này thì Natsuhi ngẩn người ra: “ngươi…”
Người thanh niên tóc vàng nhún nhún vai cười nói: “Chuyện này không có gì! Anh cùng với người nữ Ninja tóc vàng này có mối quan hệ cực kỳ mật thiết. Tuy nhiên không giống như em nghĩ đâu. Dù có động đến toàn bộ nữ nhân thế giới này ta cũng không dám động tới vị nữ ninja này một chút nào. Ta còn muốn sống a. Hahaha… Được rồi, không hỏi chuyện này nữa. Em hiện giờ tính toán gì sao?”
Thấy được nụ cười này của người thanh niên thì Natsuhi càng cảm giác tò mò, bất chợt Natsuhi mở miệng khiến cho người thanh niên tóc vàng kinh ngạc: “ngươi… ngươi tại sao lại mang ta đi theo!? Dường như ta cũng không có nhiều hữu ích với ngươi đi?”
“A” Nghe được lời này thì người thanh niên tóc vàng đeo mặt nạ hồ ly đột nhiên mở miệng đáp lại. Hắn bình thản nhìn về phía người thiếu nữ Natsuhi mở miệng nói: “Vậy mà anh nghĩ em sẽ hỏi lý do tại sao ta ăn cắp Ngôi Sao của làng Tinh Tú càng nàng cơ đây?”
“Nói sao nhỉ?” Hắn đưa tay lên sờ sờ cắm của mình sau đó chăm chú nhìn về phía Natsuhi đột nhiên mở miệng nói: “Em rất xinh đẹp. Ngay từ lúc gặp nhau lần đầu anh đã rất thích em rồi. Bởi vì như vậy lên anh tuyệt đối sẽ không để em chết.”
Nghe được lời này thì trên vẻ mặt Natsuhi xuất hiện sự ngạc nhiên và tò mò, nàng ngay lập tức hỏi: “Ngươi… ngươi… thứ này có liên quan gì tới việc ngươi trộm Ngôi Sao của làng chúng ta!?”
Đầu người thanh niên tóc vàng này nhẹ nhàng lắc lắc, hắn cười nhạt nói: “Natsuhi-chan, xem ra em không rõ gì về ngôi sao đúng không? Mặc dù Ngôi Sao đó có thể giúp chakra của các Ninja làng Tinh Tú rất nhiều nhưng là… Em chẳng lẽ không biết được năng lượng từ ngôi sao sẽ xâm nhập cơ thể đem cơ thể các Ninja tàn phá. Một số người có sức sống dài lâu có lẽ sẽ sống được lâu nhưng những người có sinh mệnh lực yếu kém rất nhanh sẽ bị tác dụng phụ của Ngôi Sao ảnh hưởng. Họ rất có thể sẽ chết. Anh đoán có lẽ em đã từng nhìn thấy được có người đã chết bởi vì luyện tập với Ngôi Sao đi!”
Nghe thấy lời của người thanh niên tóc vàng này thì Natsuhi mới giật mình. Nàng nhớ lại khung cảnh của những người bạn bè tập luyện với Ngôi Sao. Dường như có rất nhiều người đã ngất đi. Một số người đã chết trong khi luyện tập với Ngôi Sao. Tuy nhiên rõ ràng Hoshikage đã nói họ bị bệnh lên mới chết hoặc viện một cớ nào đó như ra ngoài làm nhiệm vụ bị địch giết chết. Chẳng lẽ người thanh niên này đang nói chính là sự thật.
“Hài…” Sau chiếc mặt nạ hồ ly kia, Natsuhi nghe rõ ràng được tiếng thở dài của người thanh niên này. Hắn mở miệng nói: “Có lẽ về mặt ngắn hạn thì Ngôi Sao sẽ tăng lên sức mạnh cho làng Tinh Tú tuy nhiên về mặt lâu dài nó chưa chắc đã là một việc tốt. Việc anh ăn cắp Ngôi Sao của làng em là không đúng nhưng chí ít về mặt lâu dài đối với làng em là một việc tốt!”
Đôi mắt xinh đẹp màu xanh của Natsuhi hơi run lên, nàng mở miệng nói: “Ngươi… nói là sự thật?”
Hai vai của hắn nhún nhún, hắn bình thản đáp lại: “Lời này không giả chút nào!” Nói đến đây hắn phẩy phẩy tay một cái sau đó một giọng nói mang theo thích thú từ sau chiếc mặt nạ hồ ly xuất hiện: “Natsuhi-chan, chúng ta không nói đến việc này trước được không? Hiện giờ chúng ta nói đến việc của chúng ta thế nào!”
Nghe được lời này thì thân mình Natsuhi run lên, nàng run run miệng tò mò hỏi: “Việc ta và ngươi… Chung ta có việc gì sao?” Nói đến đây nàng nâng bát canh lên uống một hớp cố gắng trấn tĩnh tinh thần mình
Đầu của người thanh niên tóc vàng khẽ gật xuống, ngón tay chỏ hắn chỉ hướng chéo lên trần nhà mở miệng nói: “Đúng rồi, nói tới việc anh lên cưỡng dâm em trước sau đó chinh phục trái tim em hay là chinh phục trái tim em trước rồi mới đem em ngủ?”
Phụt!
Từ miệng của Natsuhi khôn ngờ phụt ra một ngụm nước bắn thẳng vào mặt của hắn. Hắn không chuẩn bị kỹ bị nước canh phun đầy mặt. Hai má của Natsuhi đỏ bừng như người say rượu. Natsuhi mở miệng nói: “ngươi… ngươi đang nói gì vậy? Ngươi… ngươi sẽ không làm vậy chứ?”
Bàn tay của người thanh niên này lấy ra một tấm giấy mềm lau đi nước canh ở trên mặt nạ của mìnj. Hắn mở miệng nói: “Cái này sao? Cha anh đã từng nói chinh phục nữ nhân cách nhanh nhất là qua âm đạo của họ. Nếu như dặn anh muốn chinh phục cô gái nào chỉ cần đem họ ngủ vài lần sau đó đối tốt với họ như vậy là được… Mặc dù cha anh nói làm như vậy rất có thể để lại bóng ma trong lòng họ nhưng cách này chinh phục nhanh hơn nhiều so với cánh chinh phục trái tim của họ trước sau đó mới đem họ ngủ!”
Natsuhi hoàn toàn cứng đơ người vì những lời nói này. Nàng chưa từng bao giờ gặp phải người nam nhân có vài phần điên điên như vậy. Tuy nhiên thực lực của hắn hoàn toàn quá mạnh mẽ dù cho nàng muốn chạy trốn cũng khó mà làm được.
Bất chợt tiếng bước chân vang lên làm cho Natsuhi giật mình lại. Một thanh niên có mái tóc vàng, khuôn mặt cực kỳ anh tuấn bước vào trong phòng. Natsuhi hoàn toàn ngây ngẩn nhìn về phía người thanh niên này. Bởi vì khuôn mặt của hắn quá tuấn tú khiến cho trái tim nàng có chút sao động. Bất chợt người thanh niên này mở miệng nói: “Em ăn xong rồi sao? Anh có việc cần nhờ em giúp đỡ đây bởi vì dù sao em cũng là nữ nhân mà!”
Người thanh niên đeo mặt nạ hồ ly nói: “Được rồi! Thật sự là nhàm chán đây… Công việc kia làm xong rồi sao?”
Đầu của người thanh niên nhẹ nhàng gật xuống, hai tay hắn kết ấn một cái. Natsuhi biết được đây chính là giải ấn của thuật phân thân. Khi thanh niên này hoàn tất ấn thì một tiếng: “Phanh!“ vang lên. Người thanh niên tóc vàng đeo mặt nạ biến mất.
Natsuhi giật mình, hiện giờ nàng mới tỉnh lại. Ánh mắt quét về phía người thanh niên tóc vàng này. Thì ra hắn chính là bản thể thực sự trong đám người này. Nãy giờ nàng đang nói chuyện chỉ là phân thân của hắn mà thôi. Khuôn mặt cực kỳ đẹp trai này làm cho tim của nàng giống như nai con nhảy loạn. Làm một Ninja, nàng được dạy không được phép có tình cảm với địch nhân nhưng dường như nam nhân trước mặt này khiến cho lòng nàng xao động.
Thân mình của nàng không tự chủ bước theo bước chân của người thanh niên này. Cánh cửa bị hắn đẩy ra. Một người nữ nhân xinh đẹp tóc vàng cả người tràn ngập mồ hôi bẩn thỉu, cả người được bao phủ một lớp vảy màu đen đang nằm bất tỉnh trên giường. Thấy được hình ảnh này không hiểu sao miệng của Natsuhi lại liên tục co quắp. Nàng cảm giác được một mùi hôi thối sực vào mũi của nàng khiến nàng không nhịn được dùng tay bịt lấy mũi của mình.
Con mắt Natsuhi trợn tròn nhìn về phía người nữ nhân ở trên giường. Bao quanh cơ thể của nàng là một thứ chất nhày bẩn thỉu màu đen. Mùi hương hôi thối nồng nặc từ người nàng bay ra. Ở cách xa đó là một cái bồn bằng gỗ lớn, từ bồn gỗ thấy được một lớp hơi nước nhè nhẹ bay lên. Hiển nhiên đây là nước nóng phát ra.
“Khụ, khụ…” Bàn tay người thanh niên tóc vàng nắm lại đặt ở miệng của mình. Một tiếng ho nhẹ khiến cho Natsuhi hơi ngẩn người lại. Khi mà đầu nàng quay sang nhìn về phía hắn thì cũng là lúc hắn mở miệng đáp lại: “Không như ngươi nghĩ được chứ? Hiện giờ toàn thân nữ Ninja này chứa đầy chất bẩn, nguyên do sao? Này rất khó giải thích… Ừ, đơn giản một chút em cũng là nữ nhân nên việc tắm rửa cho nữ ninja này hợp hơn anh!”
Natsuhi còn chưa có mở miệng phản bác lời của người thanh niên tóc vàng lại đeo mặt nạ hồ ly sau đó hắn lùi lại thân mình bước ra ngoài cửa đem cánh cửa đóng lại. Đầu hơi lắc lắc, khóe miệng mở ra, hơi thở nhè nhẹ phát ra sau lớp mặt nạ. Người thanh niên tóc vàng từ từ bước về phía cầu thang. Thân mình hắn chuyển động về phía căn phòng.
Cánh cửa mở ra, hắn trực tiếp tiến vào trong căn phòng. Mình ngồi trên cái bàn tọa, hai tay chắp lại: “Chúc ăn ngon miệng (Itadakimasu)!” Ngay sau đó hắn bắt đầu động đũa. Khi miếng thức ăn cuối cùng được hắn bỏ vào miệng thì đôi mắt hắn hơi nhíu lại. Hắn lẳng lặng ngẩng đầu lên nhìn về phía cái cửa gỗ.
Roạt!
Cánh cửa mở ra, thân hình một thiếu nữ với mái tóc hơi đỏ hướng tím bước vào. Nàng ngồi xuống phía dưới đối diện với hắn. Trong nhất thời hai người nhìn về phía nhau. Trong lúc này hình ảnh thiếu nữ hiện lên trong mắt hắn, hai má của nàng trở nên hơi ửng đỏ. Bất chợt hắn nghe được âm thanh của nàng lên tiếng nói: “Xin lỗi!”
“Hả…” Từ miệng của người thanh niên tóc vàng vang lên âm thanh hả, bộ mặt của hắn cứng đơ lại. Khuôn mặt hắn đang trong trạng thái ngạc nhiên sau một lúc chuyển sang trạng thái tò mò, đôi mắt nhìn về phía thiếu nữ hỏi: “Xin lỗi anh, vì việc gì?”
Đôi môi thiếu nữ hơi mín lại, nàng chăm chú quan sát người thanh niên tóc vàng đang đeo mặt nạ hồ ly này. Không biết từ bao giờ chiếc mặt nạ đã bị hắn kéo xuống che kín mặt. Thiếu nữ đáp lại lời của nó: “Xin lỗi bởi vì ta đã hiểu lầm ngươi!”
“Hiểu lầm, Natsuhi, việc gì cơ?” Nghe thấy lời này thì người thanh niên tóc vàng càng không hiểu được bất đắc dĩ phải mở lời đáp lại.
Hai má thiếu nữ lại trở nên đẹp hơn, nàng lên tiếng nói: “Ngươi không có làm gì vì nữ Ninja kia sao? Bởi vì ta hiểu lầm ngươi nên muốn đối với ngươi nói lời xin lỗi!”
Hai vai người thanh niên nhún nhún, từ đằng sau chiếc mặt nạ phát ra tiếng khe khẽ thở dài, hắn lên tiếng nói: “Anh là loại người phía dưới là động vật, em nghĩ như vậy sao Natsuhi?” Nghe được lời này thì thiếu nữ Natsuhi cũng không đáp lại chỉ có đỏ mặt xấu hổ. Nàng không có dám đáp lại lời của người thanh niên tóc vàng. Tuy nhiên lời nói tiếp theo của người thanh niên tóc vàng đeo mặt nạ hồ ly, ẩn ẩn sau chiếc mặt nạ là gương mặt cực kỳ đẹp trai khiến cho lòng nàng có chút loạn.
Hắn khoanh tay trước ngực bình thản đáp lại: “Mặc dù cưỡng hiếp nữ nhân khi các nàng chống cứ rất có khoái cảm rất có thành tựu đi. Ừ, cha anh cũng nói quả thực cưỡng hiếp nư nhân khi các nàng chống cự kịch liệt là khoái cảm dâng cao nhất. Mặc dù nó hơn xa thể loại tự nguyện nhưng cha anh nói tự nguyện vẫn là tôt hơn. Một nam nhân chân chính đó chính là để cho nữ nhân tự nguyện leo lên giường của mình mà không phải cưỡng dâm họ. Chính là chiếm trái tim của họ trước sau đó chiếm lấy thân xác của họ mà không phải chiếm thể xác họ thông qua âm đạo rồi mới tới trái tim. Chỉ loại nam nhân không có bản lãnh mới thông qua con đường âm đạo mà thôi!”
Lời lẽ hiên ngang đầy chính nghĩa từ miệng của thanh niên tóc vàng này khiến nàng muốn mửa. Nàng chưa từng bao giờ gặp phải loại nam nhân vô sỉ và mặt dày như thế, ngoài ra hắn còn rất biến thái nữa. Bàn tay hắn đột nhiên đưa lên sờ cằm nói: “Có phải em bây giờ đang nghĩ anh là một tên biến thái đúng hay không? Tốt thôi… Cái này anh cũng không ngại. Nam nhân chính là như thế biến thải bỉ ổi, nhiều người mặt ngoài thì cao quý sang trọng mặt trong thì bỉ ổi dâm đãng!”
Con mắt Natsuhi trợn tròn, nàng hoàn toàn trong trạng thái cứng người nhìn về phía hắn. Bất chợt lại nghe được hắn phẩy phẩy tay sau đó đáp lại: “Đùa như vậy đủ rồi! Hahaha… Được rồi nói đến thân thể của em đi!”
Nghe thấy lời này thì Natsuhi cảm giác toàn bộ ánh mắt của hắn đang săm soi nhìn về phía mình. Đôi mắt với con ngươi màu đỏ cùng với cái đồ án kỳ dị màu đen in trong mắt khiến cho nàng cực kỳ kinh ngạc. Con ngươi chăm chú nhìn về phía thân thể của Natsuhi. Natsuhi theo bản năng dùng tay che lại thân thể của mình. Nàng cảm giác được ánh mắt hắn giống như đang thị dâm nàng vậy. Thân thể nàng không nhịn được bắt đầu run lên.
Đôi mắt người thanh niên tóc vàng đeo mặt nạ hồ ly nhìn về phía người thiếu nữ xinh đẹp Natsuhi. Toàn thân thể của nàng giống như bị nhìn xuyên thấu. Thân thể của nàng khác hắn với người bình thường nói dung hơn chính là nguồn chakra. Thông thường khi dùng con mắt Mangekyou Sharingan nhìn về phía người đồng thời xác định chakra thì chakra của họ theo lý phải có màu xanh lam. Tuy nhiên chakra của người làng Tinh Tú tu luyện với ngôi sao lại có màu hồng. Tu luyện nhiều sẽ dần chuyển sang màu hơi tím.
Thân thể Natsuhi giống như thấy được có vài vết giống như vết mực loang lổ trên cơ thể nàng. Tuy nhiên vết mực này lại lấp lóe huyền ảo màu hồng, xanh nước biển cùng với màu tím. Mấy màu đều liên tục thay đổi trong ba màu này.
Hắn đáp lại lời của Natsuhi nói: “Sinh mệnh lực của em rất ngoan cường mới chống lại sự ảnh hưởng của Ngôi sao lâu như vậy! Nếu như không phải sinh mệnh lực của em ngoan cường em đã sơm chết rồi. Theo như anh biết thì em có lẽ đã tập luyện với Ngôi Sao từ rất sớm so với bạn cùng lứa tuổi sớm hơn rất nhiều đúng không?”
Nghe được lời này thì Natsuhi cực kỳ kinh ngạc. Nàng cũng biết tập luyện với Ngôi Sao sẽ xuất hiện nhiều phản ứng phụ gây tác động xấu. Tuy nhiên nàng không nghĩ rằng hắn chỉ nhìn qua lại biết được việc nàng luyện tập rất sớm với Ngôi Sao? Phải biết được rằng có rất nhiều Kunoichi của làng đã kiểm tra thân thể của nàng mới đưa ra kết luận này.
Người thanh niên tóc vàng lại bình thản tiếp tục nói tiếp: “Anh sẽ chữa trị bệnh cho em coi như lời cảm ơn đi!”
“Cảm ơn!?” Từ miệng của người thanh niên không ngờ lại phát ra tiếng cảm ơn khiến cho Natsuhi có cảm giác kỳ quái khiến nàng không nhịn được sự tò mò mở tiếng hỏi: “Vì sao ngươi cần cảm ơn ta!”
Hai vai nhún nhún hắn cười, ẩn dưới mặt nạ kia là một nụ cười có vài phần dâm đãng nói: “Cảm ơn em vì đã cho anh chiếm tiện nghi a! Đôi môi của em quả thực rất mềm đây…”
Lời này vừa ra từ miệng của hắn thì hai má của nàng trở nên đỏ chót. Nàng khe khẽ hừ lạnh một tiếng nhìn về phía hắn. Đôi lông mày cong nhỏ mịn của nàng nhìn về phía hắn, nàng có chút tò mò, đôi môi hơi hồng của nàng đáp lại: “Ngươi… tên ngươi là gì?”
“Uchiha… Uchiha Nawaki” Hắn mỉm cười nhìn về phía người thiếu nữ với mái tóc màu tím, hắn đáp lại: “Đây là mẹ của anh đặt tên cho anh khi nhớ đến cậu của anh!”
Nghe được lời này thì Natsuhi cực kỳ ngạc nhiên. Nàng sực nhớ trong khi tắm rửa cho người thiếu nữ xinh đẹp có mái tóc vàng kia cực kỳ giống nhau. Khuôn mặt của hai người giống nhau gần như là một khuôn đúc ra. Natsuhi mở miệng hỏi: “Ngươi, rất giống người ở trên kia?”
“Em muốn nói đến cô gái Ninja mà anh đã bắt về hay sao?” Người thanh niên tóc vàng mở miệng lên tiếng hỏi.
“Ừ” Thiếu nữ Natsuhi khe khẽ gật đầu một cái. Sau đó nàng dường như rơi vào trầm tư, một lúc sau nàng lên tiếng nói: “Chị ấy, tên là…”
“Tsunade” Từ sau chiếc mặt nạ kia phát ra âm thanh đáp lại lời của nàng: “Tên đầy đủ của nàng là Senju Tsunade!”
“A” Nghe được lời này thì khuôn mặt Natsuhi kinh ngạc hoàn toàn đơ lại. Nàng tò mò lên tiếng hỏi: “Chị ấy là một trong sannin huyền thoại công chúa Sên Tsunade!?”
Đầu người thanh niên Nawaki nhẹ nhàng gật xuống đồng ý nói: “Không sai, một trong sannin huyền thoại công chúa Sên Tsunade của làng Lá!”
Nói đến lúc này thì khuôn mặt của Natsuhi mới tái lại. Một trong sannin huyền thoại chiến đấu với người thanh niên tóc vàng này lại không chịu nổi một đòn. Dường như còn gia nhập một đám người khác có thực lực không kém. Người thanh niên tóc vàng này rốt cuộc là ai. Nàng không nhịn được tò mò hỏi: “Ngươi… ngươi rốt cuộc là ai? Thực lực của ngươi rất mạnh. Tại sao ta chưa từng nghe thấy tên tuổi của ngươi tại nhẫn giới?”
“Hahaha,,,” Từ miệng của người thanh niên tóc vàng này phát ra một âm thanh cười nhàn nhạt. Hắn đáp lại: “Nếu như anh nói anh là con trai của công chúa Sên Tsunade, em có tin hay không?”
Đầu của thiếu nữ Natsuhi liên tục lắc lắc. Nàng làm sao có thể tin tưởng được lời của người thanh niên này. Người thanh niên này tuổi tác rõ ràng hơn nàng, có lẽ nàng đoán hắn cũng ngang tuổi mình. Công chúa Tsunade thì cũng chắc chỉ hơn nàng mười tuổi là cùng. Nàng chưa từng bao giờ nghe nói tại độ tuổi mười tuổi công chúa Tsunade sinh con. Ngoài ra trong lúc nàng tắm cho Tsunade phát hiện được Tsunade vẫn còn là xử nử làm sao mà có con trai bằng tuổi này cơ được. Nói như vậy thì ai tin được lời này.
Hai vai của người thanh niên tóc vàng nhún nhún vai, hắn cười nói: “Nữ nhân a! Khi nam nhân nói thật thì các nàng lại nghĩ rằng họ nói dối! Khi mà nam nhân nói dối thì các nàng cứ nghĩ là nói thật! Thật sự là…” Hai tay của người thanh niên tóc vàng kết ấn. Một đám gỗ xuất hiện đem đám thức ăn nuốt vào trong lòng đất.
“A” Khuôn mặt của Natsuhi cực kỳ ngạc nhiên khi phát hiện được hắn lại có thể sử dụng độn Mộc để đem toàn bộ thức ăn thừa cuốn xuống lòng đất.
Đôi môi của hắn hơi hấp háy, hắn cười gian đáp lại Natsuhi nói: “Natsuhi, hiện giờ đã tối rồi! Có phải đã đến lúc chúng ta cùng nhau đi nghỉ ngơi hay không?”
Thân mình Natsuhi run bắn lên khi nghe được những lời này. Nàng có chút kinh hãi mở miệng đáp lại: “Ngươi, ngươi… muốn làm gì?” Thân mình không tự chủ được hơi lùi lại.
Bàn tay người thanh niên Nawaki đưa lên sờ sờ cằm của mình sau đó mỉm cười nói: “Làm gì! Theo chiến tranh em chẳng lẽ không biết sao? Ninja tù binh nữ khi bị bắt thường thường sẽ bị hiếp dâm sau đó giết chết. Anh mặc dù cũng sẽ hiếp dâm nhưng yên tâm anh muốn giữ em bên cạnh nên tính mạng em hoàn toàn an toàn không có việc gì!”
Nghe được lời nói cực kỳ vô lại, vô liêm sỉ từ miệng Nawaki bắn ra thì thân mình của Natsuhi có chút sợ hãi lùi lại. Mặc dù có lẽ sâu trong thâm tâm nàng từng nghĩ nếu như bị cưỡng dâm hy vọng là một nam nhân đẹp trai cưỡng dâm nàng. Tuy nhiên khi đối mặt với tình hình này nàng hoàn toàn để lộ ra bản chất nhát gan và sợ hãi của nàng. Thân mình của Nawaki giống như một con liệp báo bay vù lên trực tiếp vồ lấy nàng.
“Không…” Từ miệng của Natsuhi phát ra âm thanh tiếng kêu khe khẽ. Đôi môi của nàng trực tiếp bị hắn áp lên. Chiếc mặt nạ hồ ly đã bị hắn tháo xuống. Con mắt của nàng trợn tròn nhìn về phía Nawaki. Một đôi mắt màu đen nhánh thâm thủy chăm chú nhìn về phía nàng. Nàng cảm giác được hơi thở nóng bỏng của nam nhân phả vào mũi của nàng. Chiếc lưỡi mềm mại của hắn đang cố gắng tách miệng của nàng ra sau đó luồn vào bên trong.
“Oanh!” Một âm thanh vang dội trong tâm trí nàng. Nàng cảm giác được đôi môi truyền tới cảm giác tê dại. Chiếc lưỡi của hắn đã cạy được miệng của nàng ra tiến vào bên trong. Nó đang càn quét ở bên trong. Nó liên tục cuốn hút lấy chiếc lưỡi mềm mại của nàng. Một cảm giác lan tràn khắp toàn thân. Nàng cố gắng chống cự dãy dụa nhưng hai tay hắn trực tiếp ép hai tay của nàng lên sàn nhà đồng thời đôi môi của hắn cưỡng dâm đôi môi của nàng.
Khi hai người tách ra thì hai má của Natsuhi đỏ hồng giống như người ốm, miệng nàng vẫn còn dính chút nước bọt. Hơi thở của nàng phát ra hổn hển. Nàng cảm giác được có cái vật to lớn cứng cứng nóng hổi áo lên bụng của nàng. Bất chợt hắn nhẹ nhàng hôn lên trán của Natsuhi một cái sau đó nói nhẹ: “Ngủ ngon, Natsuhi chan!”
Thân mình của hắn xuất hiện một đám gợn sóng sau đó biến mất trước mặt nàng. Natsuhi thấy được cảnh này thì có chút kinh ngạc. Mặc dù vừa rồi nàng cực kỳ sợ hãi tuy nhiên không hiểu sao khi hắn không có làm gì nàng thì trong thâm tâm nàng lại cảm giác được có gì đó mất mát trong lòng.
Nawaki trở lại phòng của mình, Hắn nhìn về phía một cái giường gỗ, thân mình của hắn trực tiếp nằm lên cái giường gỗ lớn này. Hắn hơi nhắm mắt lại. Bất chợt thân mình của hắn toát ra ánh sáng màu vàng. Mái tóc cũng hơi tung bay nhè nhẹ. Hắn mỉm cười nói: “Đã phát hiện ra manh mối mình để lại rồi sao! Có lẽ sớm nhất là sáng ngày mai họ sẽ đến tiến hành tấn công mình như vậy thiết kế một kế hoạch thật tốt là được!”
Ở ngoài, Nawaki cảm giác được có vài con cóc đang núp dưới tán cây chăm chú nhìn về phía căn nhà của nó. Theo ánh mắt của con cóc hiển nhiên đây không phải là một con cóc bình thường. Ánh mắt của nó giống như đang dò xét căn nhà mà Nawaki đang ở.
Oap!
Con cóc nhảy mạnh đem thân mình lẻn vào trong rừng. Nó liên tục nhảy đi sau một lúc nó dừng chân lại trước mặt một người thanh niên ngoài hai mươi có cái mái tóc bạch kim. Đám người trước mặt này có tám người tất cả. Con cóc không ngờ lại mở tiếng người đáp lại: “Jiraiya, phía trước có một căn nhà bằng gỗ lớn. Quả thực nó chính là nơi ở của kẻ đã lấy trộm Ngôi Sao của làng Tinh Tú!”
Jiraiya rơi vào trầm tư, hắn mở miệng nói: “Địch nhân có bao nhiêu người tất cả?”
Con cóc mở miệng nói: “Địch nhân chỉ có một người. Một người trong đó là ngài Tsunade, một người khác chính là Ninja làng Tinh Tú. Một người còn lại chính là kẻ lấy cắp Ngôi Sao của làng Tinh Tú!”
Đầu Jiraiya quay về phía một người thanh niên tầm đôi mươi mặc một thân quần áo Ninja, ở bên trong mặc một bộ áo lưới, ánh mắt của hắn tràn ngập ra trí tuệ. Hắn buộc đuôi gà ra phía sau lởm chởm như cái chổi, trên cằm có một chút râu nhỏ. Jiraiya mở miệng nói: “Shikaku, cậu thấy thế nào?”
Người thanh niên này niên này đáp lời nói: “Ngài Jiraiya, nhiệm vụ của chúng ta lần này quả thực rất khó khăn. Thực lực người này sợ rằng đã vượt qua một Kage. Nếu như nhiệm vụ của chúng ta chỉ là giải cứu ngài Tsunade như vậy còn dễ dàng. Nếu như chúng ta muốn đòi lại viên đá ngôi sao cho làng Tinh Tú sợ rằng rất khó!”
Đứng bên cạnh Jiraiya là một thanh niên tóc dài con mắt giống như rắn, chiếc lưỡi nhẹ nhàng thè dài ra liếm một cái: “Jiraiya, ta rất muốn biết thực lực của người thanh niên này là như thế nào? Hắn thực sự là mạnh như vậy?”
Một thiếu niễn có mái tóc bạch kim, hắn thở dài ra một hơi nhẹ nhàng cắn răng mở miệng nói: “Nara Shikaku, không phải trí tuệ của anh từ trước đến nay rất tốt sao? Chẳng lẽ không có cách nào đánh bại hắn hay sao?”
Đầu của người thanh niên Shikaku nhẹ nhàng lắc lắc, hắn mở miệng nói: “Cũng không phải là không có cách nào! Chỉ là đến khi đó sợ rằng tất cả chúng ta gặp phải nguy hiểm. Phải biết rằng trí giả cũng không phải là vô địch. Trong trường hợp thực lực chênh nhau không quá nhiều thì trí giả mới có tác dụng hữu ích. Tuy nhiên trường hợp chênh lệch thực lực quá lớn thì dù có trí giả cũng vô dụng!”
Khóe miệng Akira nhếch lên liên tục giật giật, hắn mở miệng hỏi: “Ba người các ngươi không phải là bộ ba Ino-Shika-Cho hay sao?”
Người thanh niên tóc vàng Minato đáp lại lời của Akira: “Akira, Shikaku lần này nói không sai! Thực lực của đối phương quá mạnh hơn xa chúng ta. Chúng ta muốn chiến thắng hắn là chuyện rất khó khăn. Chúng ta cần một kế hoạch thật tốt!”
“Hừ” Akira hừ lạnh một tiếng sau đó lên tiếng nói: “Minato, người bị bắt cóc là cô giáo của tôi mà không phải người yêu Kushina của cậu. Cậu đương nhiên không lo lắng rồi!” Trong giọng nói của Akira tràn ngập khó chịu và tức giận.
Người thanh niên béo tốt Choza đứng ở bên cạnh nói: “Akira, nhiệm vụ chúng ta bây giờ là tìm cách cứu ngài Tsunade cùng với lấy lại Ngôi Sao cho làng Tinh Tú. Cậu không nên bị tình cảm chi phối nhiệm vu lần này!”
Khóe miệng của Akira liên tục giật giật, hắn hừ lạnh một tiếng. Orochimaru tò mò nhìn về phía Akira hỏi: “Thương thế của cậu thế nào? Có thể hay không tham chiến?”
“Đừng quên tôi là một Kunoichi!” Bàn tay của Akira vươn lên nhẹ nhàng vận động. Hắn cười nhạt đáp lại: “Y thuật của tôi hiện giờ tự nhân không kém chút nào cô giáo Tsunade. Nếu nói một cách tự phụ là y thuật của tôi so với Tsunade còn giỏi hơn kia. Thương thế đã sớm khỏi hắn chỉ cần nghỉ vài giờ khôi phục là đạt đến mười phần chiến lực!”
Nghe được lời này thì tất cả đều nhìn về phía Akira như nhìn một con quái vật. Orochimaru nhẹ nhàng liếm môi nói: “Akira-kun, tôi quả thực rất hứng thú với cơ thể của cậu. Cơ thể của cậu không ngờ lại có tốc độ khôi phục nhanh như vậy sợ rằng so với ngài Hokage đệ nhất Senju Hashirama cũng không kém đi!” Lời của Orochimaru rơi vào tai của Akira khiến cho hắn rùng mình một cái. Hắn cảm tưởng như mình bắt gặp phải tên gay chính cống.
Vài tháng trước, tại vương quốc Rouran trong vụng sa mạc gần Phong Quốc. Nó nằm gần sát biên giới giữa Hỏa Quốc và Phong Quốc. Nó chẳng qua chỉ là một nước nhỏ nằm tại nơi đó.
Một người thanh niên tóc vàng đột nhiên mở ra đôi mắt của mình. Hắn chớp chớp nhẹ đôi mắt của mình. Bàn tay của hắn day day huyệt thái dương của mình. Hắn cảm giác được một trận choáng váng đầu óc. Vừa rồi chuyện xảy ra khiến cho đầu óc của hắn có vài phần nhức nhối. Hắn khe khẽ lẩm bẩm: “Cha thực phiền phức quá đi!”
Khi hắn mở miệng nói ra câu này thì đôi mắt hắn nhíu mày lại. Hắn nghe được âm thanh của một thiếu nữ đang ca hát. Một thiếu nữ có mái tóc màu đỏ, đôi mắt màu tím trong sáng và làn da hồng. Nàng mặc một chiếc áo khoác màu tím, mặc một cái quần cụt khá đáng yêu. Môt đôi tất chân màu đen cùng với một chiếc dày màu hồng xinh xắn. Khuôn mặt xinh đep khiến cho người thanh niên không nhịn được dùng hai tay chắp lại trước ngực nắng nghe bài ca của nàng.
“Con đường của rồng sẽ được bảo vệ. Xuyên thủng bằng ánh kiếm nhìn lên bầu trời. Cát gió đang vùng vẫy dữ dội, ra hoa… Ánh sáng mặt trời nhún nhảy trong hoa và không bao giờ tà cả. Ánh sáng chảy theo hình xoắn ốc…”
Thấy được trên mắt của thiếu nữ chảy ra dòng lệ, nàng ngồi trên một bệ đá cất cao giọng hát người thanh niên mỉm cười nói: “Này, cho hỏi…”
Thấy được sự xuất hiện của người thanh niên đẹp trai với mái tóc màu vàng nhẹ nhàng phất phơ. Hắn luôn tự tin được rằng mình sẽ đứng trước nữ nhân đều đã hớp hồn các nàng. Tuy nhiên khiến cho hắn giật mình là nữ nhân này lại quay lại nhìn hắn. Bộ dạng của nàng có chút hốt hoảng ngay lập tức nhảy vọt xuống phía dưới đất. Thân thể nàng giống như con sóc nhanh chóng vọt về phía cửa ngầm phía dưới.
Người thanh niên tóc vàng với khuôn mặt đẹp trai dùng ngón tay gãi gãi sống mũi của mình sau đó nói: “Hài… là như cha nói hay sao? Thật là…”
Hai tay của hắn chống eo sau đó hắn ngẩng đầu lên quan sát thì thấy được ở trên trần nhà của nơi này thì có tất cả năm cái lỗ tròn ánh sáng chiếu xuống. Xem ra hình như hắn đang ở dưới đất sâu hoặc là ở một tòa tháp bị che kín. Hắn nhìn quanh thì nơi này chính là một đống đá vụn.
Bất chợt hai mắt của người thanh niên tóc vàng nheo lại. Hắn nhìn về phía cửa ngầm. Từ cửa ngầm trong lúc này không ngờ đã đứng chắn hai con rối. Thiếu nữ xinh đẹp khoảng mười sáu mười bảy tuổi vừa nãy đang bộ mặt tò mò nhìn về phía hắn. Đột nhiên hai con rồi sắt có hình người đưa tay lên. Từ tay của chúng mở ra một đám phi tiêu bay về phía người thanh niên tóc vàng.
Tuy nhiên dường như nó va đập vào một cái màn sáng màu tím sau đó cả phi tiêu bị cắt thành mấy mảnh. Khóe miệng người thanh niên tóc vàng đẹp trai hơi nhếch lên: “Kết giới!”
Thân mình của hai con rối sắt nhanh chóng bay về phía người thanh niên tóc vàng. Tuy nhiên nó va đập phải kết giới nhanh chóng bị hủy thành nhiều món. Người thanh niên tóc vàng cau mày lại nhìn về phía người thiếu nữ đang dùng tay nắm lại đặt lên miệng ngơ ngác nhìn về phía mình. Bất chợt cơ quan ầm ầm khởi động. Cánh cửa đá nhanh chóng đóng lại chặn nối đi trước mặt người thanh niên và thiếu nữ.
“Hử…” Người thanh niên tóc vàng cực kỳ cao ngạo mở miệng một tiếng. Sau đó hắn nhìn về phía trên đỉnh đầu. Đôi mắt hắn hơi nhắm lại. Dưới chân súc thế, thân mình của hắn bắn nhanh giống như một viên đan. Từ dưới nền đất nơi hắn đứng xuất hiện nứt vỡ như một cái mạng nhện.
Choang!
Thân mình của hắn đánh tan lớp thủy tinh phóng ra bên ngoài. Bàn chân nhẹ nhàng đạp lên mặt đất. Hai bàn tay nhẹ nhàng vỗ vỗ đầu ngước nhìn lên phía bên ngoài tò mò nói: “Vậy cha muốn nói đây là ta đã trở lại hơn hai mươi nắm trước sao? Nhiệm vụ lần này đúng là rắc rối thật đấy!”
Chân hắn đang đạp trên một thảm cỏ xanh, trung quanh là những cây cối khá lớn. Khiến cho hắn cực kỳ kinh ngạc là những chiếc tháp cực kỳ cao lớn khiến cho tầm mắt của hắn bị chú ý. Bàn tay hắn đưa lên đặt ngang mắt của mình vẻ mặt tràn ngập ngạc nhiên nói: “Thế nào nhỉ? Đây là Rouran thật sao?”
Thân mình của người thanh niên tóc vàng nhanh như con sóc đạp chân trên những tán cây phóng về phía thành phố. Hắn vừa đi vừa quan sát nơi này. Nơi này kiến trúc bởi những tòa tháp cao ngập trời khiến cho người người ngạc nhiên. Không ngờ trên sa mạc lại tồn tại một thành phố như thế này.
“Hử…” Bất chợt người thanh niên tóc vàng ngẩn ra. Bởi vì từ đằng xa đột nhiên bay tới một đám con rối sắt. Nếu như người hiện đại ở đây nhất định sẽ nhận định đám này là robot hình người mới đúng. Cả ba con rối ngay lập tức đáp xuống bên cạnh người thanh niên tóc vàng đem hắn vây lại bên trong.
Miệng người thanh niên tóc vàng nhếch lên, hắn mở ra đôi mắt của mình. Một đôi con người với tròng mắt màu đỏ có hình dạng đồ án kỳ lạ. Sau đó đồ án lại tiếp tục thay đổi. Nó chuyển thành một con tròng mắt với cái dòng xoáy tròn. Đó là những đường tròn đồng tâm, mắt của hắn hơi có màu tím.
Những con rối sắt có hình dáng to béo kia ngay lập tức muốn tấn công người thanh niên. Bàn tay của hắn đưa ra sau đó thét nhỏ một tiếng: “Thần La Thiên Chinh!” Một cỗ bài xích lực cực mạnh đem cả ba con rối đánh bắn ra.
Thân mình của mấy con rối bị đánh bay, nó lê dài trên đất của mình. Thân mình của hắn lóe ra những tia chớp màu tím sau đó chúng bốc chay rồi nổ tung. Khóe miệng của người thanh niên lại liên tục giật giật. Hắn mở miệng nói: “Có ý gì đây?”
Một đám robot liên tục bay về phía người thanh niên tóc vàng. Từ trên người chúng một đám tia chớp màu tím lóe lên. Ngay sau đó một đám tên lửa từ hông của chúng được khởi động. Đám súng này trực tiếp hướng về phía thanh niên tóc vàng bắn đi.
Oanh!
Đám tên lửa bay về phía người thanh niên, chúng phát ra một tiếng nổ cực kỳ lớn. Nhìn thấy vụ nổ nhất thời đám rối ngay lập tức dừng lại. Bụi mù tản đi để hiện ra một bộ xương đỏ rực bao lây cơ thẻ của người thanh niên kia. Bộ xương dần dần hình thành cơ xương sau đó bao phủ thành một cái hình nửa người hoàn chỉnh. Một cái nửa người có ba đầu sáu tay.
Người thanh niên ngạo nghễ nhìn về phía đám người máy này lẩm bẩm nói: “Thật là phiền phức!” Từ trong tay của người khổng lồ bằng lửa màu đỏ xuất hiện một tia sáng. Một thanh kiếm dài xuất hiện trong tay hắn. Thanh kiếm trực tiếp vươn ra chém với tốc độ cực nhanh. Đám người máy ngay lập tức bị chém éo.
Thân mình ngay sau đó rơi lả tả xuống dưới đất. Có con bị chém trúng vị trí yếu hại thì ngay lập tức bị đánh nát.
Đôi mắt hắn mở ra nhìn chăm chú lên bầu trời. Ở trên bầu trời có một đám rối đúng hơn người máy lại bay tới nơi này. Hắn nhíu mày lại mở miệng nói: “Thật sự là một đám phiền phức mà!” Ngay lập tức thân mình của hắn biến mất tại vị trí của mình.
Một đám người máy bay về phía vị trí đứng của người thanh niên tóc vàng. Sau đó cả đám ngơ ngác nhìn về phía xung quanh. Bởi vì họ không có phát hiện được bất cứ dấu hiệu gì của sự sống cả. Sau khi bọn chúng quan sát một lúc thì mới bay đi.
Tại vị trí nền đất đá có hình dạng kỳ dị, một người nam nhân trung tuôi ngồi ở trên ghế đá. Đầu hắn quấn khăn, thân mình to béo mặc y phục màu đen cùng với áo choàng màu trắng. Con mắt to tròn mở ra. Hắn có một bộ râu quai nón và râu mép khá dài. Hắn đột nhiên mở miệng nói: “Hắn thực sự là ai? Tại sao lại có đôi mắt kinh dị như vậy? Hắn lại có thể dễ dàng đánh bại đám Ninja hình nhân. Ánh mắt đó là…”
Tại một khu vực khác người thanh niên tóc vàng ngạo nghễ đứng ở trên tháp nhìn về phía trước. Đột nhiên hắn nhíu mày lại bởi vì hắn nghe thấy được tiếng pháo hoa đang nở rộ đồng thời tiếng gọi của người dân: “Nữ hoàng, nữ hoàng…”
Thân mình của người thanh niên tóc vàng lóe lên. Hắn đạp chân thân mình phóng đi cực kỳ nhanh trên các bức tường của các tòa nhà trọc trời. Bất chợt đôi mắt hắn nheo lại cẩn thận nhìn xuống phía dưới.
Ở phía quảng trường lớn chẳng khác nào một lễ hội mở ra, người người đều đưa tay lên liên tục hô hào. Đồng thời pháo hoa bắn rộ vang giống như chào mừng vị nữ hoàng của họ. Con mắt của người thanh niên mở ra. Một ánh mắt vòng tròn đồng tâm có màu tím thâm thúy nhìn về phía dưới. Đôi mắt của người thanh niên nhìn về phía đám người liên tục đưa tay lên hô hào: “Nữ hoàng!” Khóe miệng người thanh niên nhếch lên cười nói: “Một đám con rối huh!?”
Trong một tòa tháp được thiết kế như là lễ cầu nguyện của người Đạo giáo. Tuy nhiên lại có một chiếc ghế ngồi ở phía cao tượng trưng cho thân phận của nữ hoàng. Một thiếu nữ xinh đẹp với mái tóc màu đỏ lẳng lặng quỳ xuống ở dưới đất giống như đang cầu nguyện cái gì đó. Ánh sáng từ những tấm kính chiếu lên thân mình nhỏ bé của nàng.
Đột nhiên đôi mắt của nàng mở ra. Trong đôi mắt ấy tràn ngập tang thương nhìn chăm chú về phía cái ghế màu vàng được lát thảm đỏ nói: “Mẹ ơi!” Nàng hít nhè nhẹ hơi muốn cất tiếng ca: “Ánh sáng xuyên qua ngọn tháp. Mặt trời chói sáng và lộng lẫy…” Những ký ức xưa kia lại hiện lên trong ký ức của nàng.
Một cô bé với mái tóc màu đỏ ngoan ngoãn nằm gác đầu ở chân một thiếu phụ xinh đẹp có mái tóc màu đen. “Nhảy múa trong muôn hoa và không bao giờ tàn”
Thiếu phụ mặc y phục màu tím, trong tay cầm một cây đàn nguyệt đang dùng những ngón tay trắng hồng và mềm mại của nàng nhẹ nhàng gảy lên trên những cung đàn phát ra âm thanh tuyệt đẹp. Nàng vừa hát vừa gẩy đàn dưới ánh sáng nhẹ dịu từ trên cao chiếu lên thân mình của nàng và con gái nàng.
Sau khi kết thúc bài hát cô bé con với mái tóc màu đỏ ngẩng dậy nhìn về phía thiếu phụ. Đôi môi đỏ mọng của thiếu phụ chớp động mở miệng nói: “Sara. Một ngày nào đó con sẽ phải hát… Bài hát này vì sự bình yên và hạnh phúc của người dân ”
Cô bé nghe được những lời này thì hơi ngẩn người ra đáp lại: “Dạ…”
Vẻ mặt của thiếu phụ trở nên ôn hòa, nàng hơi di chuyển nhẹ nhàng đầu mình sau đó mở miệng đáp lại: “Lại đây hát cùng với mẹ nào!”
Cô bé ngoan ngoãn đáp lại: “Dạ, thưa mẹ!”
Thiếu phụ bắt đầu gẩy đàn đồng thời cô bé cũng bắt đầu mở miệng ca hát cùng với nàng: “Ánh sáng xuôi theo hình xoắn ốc.” Thiếu nữ trầm ngâm nhớ lại những đoạn ký ức: “Đến khu vườn không còn nanh vuốt của Rồng…” Bất chợt một âm thanh vang lên đánh ngắt quoãng những suy nghĩ của nàng.
“Két”
Cánh cửa gỗ từ từ mở ra, một người nam nhân trung tuổi bước về phía bên trong. Vẻ mặt của hắn béo tốt nhưng ánh mắt tràn ngập âm trầm. Hắn mở miệng hỏi: “Nữ hoàng Sara, cô đang làm gì vậy?” Sau đó hắn từ từ bước về phía thiếu nữ, vừa đi hắn vừa mở miệng: “Dân chúng đang chờ để nghe bài ca tôn kính của ngài. Xin ngài hãy mỉm cười với những người dân tôn thờ ngài và mẹ của ngài vì đã xây dựng thành phố Rouran tươi đẹp này. Ngài sẽ thay mặt mẹ của mình cai quản nơi đây”
Bàn tay của thiếu nữ nhẹ nhàng đưa lên lau đi khóe mắt của mình. Trên mặt của nàng cố gắng nặn ra nụ cười: “Vâng Anrokuzan”. Nâng lên thân mình của mình, nàng xoay người sau đó vội vàng chạy đi thay đổi y phục của mình. Người nam nhân gọi là Anrokuzan kia âm trầm nhìn về phía người thiếu nữ rời đi. Trong con mắt của hắn lóe lên một tia sát khí.
…
Đám người rối ở phía dưới liên tục đưa tay ra vẫy vẫy: “Nữ hoàng!” Nếu như nhìn bình thường thì chúng chẳng khác nào người thật cả. Dường như chúng đã dùng một thuật biến hình nào đó.
Tứ phía cánh cửa gỗ ở trên tháp cao từ từ mở ra, thiếu nữ với mái tóc màu đỏ ăn mặc một thân quần áo nữ hoàng. Nàng đội một cái mũ trắng. Ánh mắt người thanh niên nheo lại nhìn về phía trước mặt người thiếu nữ đang ở phía đài cao lẩm bẩm nói: “Cô bé này… là nữ hoàng sao huh?”
Đám người rối rối rít với nhau kêu gào: “Nữ hoàng Sara, nữ hoàng Sara…”
“Hả…” Hai tay của thanh niên tóc vàng khoanh trước ngực. Hắn cực kỳ ngão nghễ đáp lại: “Nữ hoàng Sara sao? Cái tên không tệ rất đáng yêu đây!” Khóe miệng hắn hơi nhếch lên, ngón tay nhẹ nhàng vân vê đôi môi của mình. Ánh mắt chăm chú nhìn về phía thiếu nữ cảm giác được nàng quả thực có vài phần làm cho hắn cảm giác vui vẻ.
Hắn quả thực không nghĩ đến khi cô bé này ăn mặc sang trọng lạ toát ra vẻ khí thế như vậy. Cả người tỏa ra vài phần khí thế quý phái. Bất chợt hắn mở miệng đáp: “Với Yukie-chan và Haruna-chan cũng không kém là bao a! Xem ra đều là nữ hoàng mà. Chỉ là không biết trên giường nàng có thể so sánh được với Yukie cùng Haruna mặt ngoài cao ngạo nhưng trên giường thì điên cuồng không đây?” Trên mặt của hắn xuất hiện một nụ cười tà. Phía dưới hạ thể của hắn bắt đầu hơi nhổng lên theo phản ứng sinh lý.
Phía sau nàng lẳng lặng đi theo hai Ninja con rối. Đứng trước bục lớn, bàn tay của nàng lẳng lặng đưa ra kính chào người dân của mình. Đôi mắt của người thanh niên tóc vàng nheo lại, hắn nhìn thấy được từ đằng sau một bàn tay đưa ra đẩy thiếu nữ về phía trước. “Hơ…” Thiếu nữ giật mình, thân mình lảo đảo đi về phía trước.
Khi mà nàng dẵm chân về phía trước gần bục lan can thì không ngờ đám lan can nhanh chóng sụp đổ. Khóe miệng của người thanh niên cong lên cười gằn nói: “Anrokuzan sao? Hay ta gọi người với một cái tên khác nhỉ?”
“A…” Thiếu nữ hét thảm lên một tiếng. Thân mình của nàng rơi xuống phía dưới, con mắt mở lớn đầy kinh hoàng và sợ hãi. Bởi vì quá sợ hãi nên ngay lập tức nàng nhắm mắt lại. Nàng không biết mình đã chết chưa nữa. Hai mắt nàng nhắm nghiền lại không dám mở ra chút nào. Tuy nhiên âm thanh của một thanh niên đã cắt đứt suy nghĩ của nàng.
“Uy, né nữ hoàng bé con! Em không sao chứ?”
Bất chợt nàng mở ra đôi mắt của mình, một người thanh niên tuấn tú đang nhìn về phía nàng. Mặc dù hắn rất tuấn tú nhưng nàng vẫn theo bản năng giật mình. Trong thoáng chốc hai má của nàng ửng hồng. Tuy nhiên nhớ tới cái gì đó thì thân mình của nàng co lại sau đó vươn tay ra muốn tung một cú tát cực mạnh lên mặt của người thanh niên tóc vàng này.
Bàn tay của nàng ngay lập tức bị hắn bắt lấy, hắn mở miệng nói: “Đây là cách mà các nữ hoàng giống như nàng cảm ơn với người đã cứu mình sao hả bé con xinh đẹp và đáng yêu!”
Cảm giác được mặt có chút đỏ, trái tim của nàng chợt rung động, nàng ngay lập tức dãy dụa ra. Hiện giờ nàng đang bị hắn bế kiểu công chúa. Hai bàn tay của nàng liên tục rùng rắng cố gắng thoát ra việc mình bị hắn ôm chặt lấy. Miệng của nàng phản bác nói: “Bỏ ta ra… Đồ xấc xược… ”
“Uy, này… này…” Dường như thiếu nữ dãy dụa quá mạnh mẽ khiến cho hắn rất khó lòng không buông được nàng ra. Cảm giác được trong lòng mình có cỗ lửa giận. Phải biết được rằng hắn chính là người vừa rồi đã cứu nàng vậy mà cô bé này lại không biết cảm ơn hắn. Thế là sao đây?
“Ư…” Con mắt của thiếu nữ mở cực lớn nhìn chăm chú trước mặt. Bởi vì trong lúc này đôi môi của hắn đã trực tiếp áp lên đôi môi của nàng. Đôi môi mềm mại của hắn áp lên đôi môi của nàng. Nàng chỉ cảm giác được trong đầu của nàng phát ra một tiếng. Hắn hôn một nụ hôn cực kỳ sâu vào đôi môi của nàng. Nàng chỉ cảm giác được trên môi truyền đến cảm giác tê dại sau đó chiếc lưỡi của hắn trực tiếp càn quét vào bên trong.
Thanh niên cảm giác được một mùi hương thơm ngát của xử nữ truyền vào mùi của mình. Chiếc lưỡi đinh hương của thiếu nữ trực tiếp bị hắn càn quét. Vị nước miếng thơm ngon của nàng có vị thơm nhẹ nhẹ. Hắn tham lam bú mút lấy. Sau một hồi lâu hắn mới tách ra, đôi mắt hắn ngạo nghễ nhìn về phía ánh mắt ngơ ngác của thiếu nữ nói: “Xem ra em đã bình tĩnh lại rồi! Chúng ta nói chuyện một chút được chứ?”
Đôi mắt thiếu nữ mở to hơi rung rung một lúc sau nàng hét lớn một tiếng: “Aaaa… Đồ biến thái!” Hai tay của nàng trực tiếp đặt trước ngực. Bàn chân của nàng liên tục muốn dãy dụa.
Âm thanh cực lớn từ miệng của nàng phát ra chấn đau cả màng nhĩ của hắn. Hắn không nhịn được bất đắc dĩ phải nhắm lại một bên mắt đầu hơi lùi về phía sau. Thân mình của thiếu nữ dãy ra nhanh chóng thoát được kiểu bế công chúa của hắn. Hai bàn tay của nàng đặt trước ngực thân mình lùi về phía sau cảnh giác nhìn về phía hắn.
“Ha…” Bàn tay của thanh niên tóc vàng đưa ra phẩy phẩy. Hắn chớp nhẹ một bên mắt nhìn về phía thiếu nữ nói: “Bé con, tiếng gào của em lớn thật đấy. Giọng em lớn như vậy thảo nào tiếng ca của em tốt như vậy a! Hử…” Bất chợt hắn phát hiện được một đám Ninja con rối đang ở đằng xa bay tới nơi này.
“Hơ…” Thân mình của hắn lóe lên xuất hiện ở trước mặt nàng. Ngay sau đó hắn đem nàng bế lên sau đó thân mình của nàng lóe lên rồi biến mất.
Thân mình của hai người lại hiện ra dưới một cái cây có tán cực kỳ um tùm. Hắn lẳng lặng đem Sara đặt xuống phía dưới sau đó mỉm cười nhìn về phía làng nói: “Đúng rồi chúng ta nói chuyện một chút được chứ?”
Bốp!
Bàn tay của Sara đưa ra tung ra một cái tát trời giáng vào mặt của người thanh niên tóc vàng và đẹp trai này. Tuy nhiên da mặt của người thanh niên tóc vàng này quá dày khiến cho bàn tay của nàng có chút đau. Dường như hắn lẳng lặng nhìn nàng một cái sau đó bàn tay ngày lập tức nắm lấy tay của nàng. Đôi môi hắn trực tiếp bá đạo hôn lên môi của nàng một nụ hôn thật sâu nữa.
Bốp!
Lại một cú tát như trời dáng từ bàn tay của Sara đánh mạnh lên mặt của người thanh niên sau nụ hôn sâu đó. Người thanh niên tóc vàng lại không chịu thua liền tặng cho nàng một nụ hôn thật sâu.
Bốp!
Lại một cái tát vang lên. Hắn lại cưỡng hôn nàng một nụ hôn thật sâu khác. Hai người một người thì đánh một người thì hôn.
Đến gần nữa ngày thì hai người mới kết thúc tuy nhiên phần thua thuộc về Sara bởi vì bàn tay của nàng đã đỏ bừng trong khi mặt của hắn vẫn trơ ra như đá. Hắn mỉm cười có vài phần đắc thắng. Trong lòng Sara tràn ngập giận dữ thầm nghĩ: “Đúng là tên vô lại!” Tuy nhiên nàng không phủ nhận được rằng hắn quả thực rất đẹp trai nhưng hắn lại dám mạo phạm một nữ hoàng như nàng hiển nhiên trong lòng nàng lúc này vô cùng tức giận
Hai vai người thanh niên nhún nhún vai cười nói: “Được rồi, em tên là Sara đồng thời cũng là nữ hoàng của đất nước này đúng không?”
Sara chăm chú nhìn về phía người thanh niên tóc vàng nói: “Tôi là nữ hoàng của đất nước Rouran, Sara…” Trong giọng nói đầy trịnh trọng và tự hào.
Người thanh niên tóc vàng mỉm cười đáp lại: “Tên của anh là Uchiha Nawaki, một Ninja… Đồng thời cũng là Ninja mạnh nhất thế giới hiện nay!” Hắn ngước lên trời nhìn xung quanh nói: “Vậy thực sự nơi này chính là Rouran sao?”
Trong lòng của Sara thầm nghĩ: “Tên này thật sự khoác loác!” Đầu của người thiếu nữ nhẹ nhàng gật đầu nói: “Đúng vậy, nơi này là Rouran. Với tôi, Rouran còn quý hơn cả mạng sống của tôi, tôi được thừa hưởng nó từ mẹ tôi đó…”
“Ha, vậy sao?” Hai vai của người thanh niên hơi nhún nhún sau đó hai tay rang rộng. Hắn tò mò mở miệng hỏi: “Đúng rồi em có biết được tại sao mình rơi từ trên tháp cao xuống hay không?” Ánh mắt của hắn liếc về phía trên đài cao. Có lẽ Nawaki đã nhìn được người nào làm nhưng hắn không có ý định đi vạch trần người nam nhân có cái tên giả Anrokuzan kia.
“A” Nghe được lời của Nawaki, nhất thời Sara ngẩn người ra. Đầu nàng ngay lập tức ngẩng lên nhìn về cái tháp ở phía xa sau đó nói: “Tôi bị ai đó đẩy từ phía sau…”
“Ra là vậy sao?” Ngón tay của hắn gãi gãi sống mũi của mình nhàn nhã nhìn về phía thiếu nữ nói: “Vậy ra là ai đó đang muốn giết em sao hả bé con?”
Nghe được lời nói của Nawaki thì ngay lập tức Sara có vài phần tức giạn phản bác lại: “Không thể! Tại đó không có ai muốn giết tôi cả. Anh cũng thấy rồi đó. Mọi người ở đây đều chào đón tôi một cách nồng nhiệt. Còn nữa đừng gọi tôi là bé con!” Bàn tay của nàng đưa ra gạt phắt muốn biểu lộ ra bất mãn của mình.
Đầu của người thanh niên tóc vàng đẹp trai tên Nawaki kia nghếch lên tò mò nhìn về phía thiếu nữ nói: “Vậy tại sao có người muốn từ đằng sau đẩy em đây? Kẻ nào có vấn đề về tâm lý muốn mưu sát nữ hoàng sao?”
Nghe thấy lời của người thanh niên này đầu nàng hơi cúi xuống, thân mình nàng rơi vào trầm tư. Sau một lúc suy nghĩ nàng mới mở miệng nói: “Đó… Có thể do tôi bất cẩn trượt chân té!”
“Ha…” Hắn khoanh tay trước ngực sau đó cười nhạt nói: “Trượt chân té sao, huh!?” Ánh mắt của hắn tò mò quan sát về phía thiếu nữ sau đó mở miệng đáp lại: “Vậy anh chỉ nói mấy điều như sau cho em biết! Ân, nói đúng hơn là một người tên Mukade…”
Hai tay của Nawaki khoanh lại chăm chú nhìn về phía thiếu nữ với mái tóc màu đỏ xinh đẹp Sara: “Người này là một Ninja tên là Mukade. Hắn vốn là một Ninja bỏ trốn khỏi làng Cát thuộc Phong Quốc. Khả năng của hắn là chế tạo và điều khiển các Ninja con rối. Hắn quả thực rất có tài năng…” Ngón tay Nawaki nhẹ nhàng bóp mũi của mình sau đó mỉm cười: “Bởi vì một ngày kia Mukade đã phát hiện được một bí mật mà đất nước Rouran ẩn dấu cực kỳ kỹ Ryuumyaku một nguồn năng lượng bổn nguyên gần như vô cùng vô tận…”
Nghe thấy lời này nói của Nawaki thì khuôn mặt của Sara xuất hiện sự thất thố. Hắn bình thản nhẹ nhàng di chuyển sau đó vừa đi vừa vung vẩy tay. Hắn mở miệng đáp lại: “Mỗi một thời đại người có huyết mạch hoàng gia của Rouran, họ đều có khả năng cảm nhận và kiểm xoát được Ryuumyaku. Đây có thể coi là khả năng mà tất cả các nữ hoàng vương quốc Rouran có được. Họ còn có thể phong ấn loại sức mạnh này để tránh nó làm hại đến người dân.”
“Bởi vì Mukade không thể tự mình mở ra Ryuumyaku phát triển sức mạnh thuật con rối của hắn nên hắn đã đi gặp nữ hoàng của Rouuran. Bởi vì lời nói ngon ngọt của hắn sẽ sử dụng sức mạnh của mình giúp đỡ nữ hoàng xây dựng đất nước Rouuran này mà bà đã đồng ý. Tuy nhiên sự thực rằng hắn tạo ra những con rối chỉ để phục vụ chính những lợi ích muốn xâm chiếm đất nước khác mà thôi. Những con rối của hắn dùng để phục vụ chiến tranh mà không phải là phục vụ hòa bình và xây dựng đất nước Rouuran. Sợ rằng ngay cả cái chết bất hạnh ngoài ý muốn của vị nữ hoàng kia cũng có liên quan tới hắn.“
“Im hết đi!” Đột nhiên Sara khó chịu mở miệng quát lạnh phản bác những lời của Nawaki. Nghe được lời này thì Nawaki nhất thời im lặng tò mò nhìn về phía Sara. Khuôn mặt của hắn bình thản giống như không có bất cứ điều gì xảy ra cả. Hắn chăm chú xem xét biểu hiện của Sara. Bộ mặt của nàng lúc này rõ ràng biểu đạt không tin tưởng nói đúng hơn là tự lừa mình dối người.
Thiếu nữ Sara mở to mắt đồng thời trong giọng nói nàng mang theo gắt gỏng: “Nói dối đủ rồi đấy! Ở Rouuran này không có xuất hiện một Ninja nào tên Mukade cả…” Hai tay nàng nắm chặt sau nó hất xuống khẳng định lời nói của mình: “Nhưng xuất hiện một người vĩ đại tên Anrokuzan.” Nàng bước tới gần Nawaki sau đó lại một lần nữa khẳng định: “Anrokuzan bây giờ đang làm hết sức để thành phố này tốt đẹp hơn cùng với linh hồn của mẹ tôi. Tôi khôn thể tưởng tượng được một người yêu hòa bình như ông ta lại phát triển vũ khí…” Bàn tay nàng nắm chặt đặt trước ngực sau đó gạt ra.
“Ha…” Thân mình của Nawaki nhẹ nhàng đi về phía Sara nhất thời thân mình của Sara theo bản năng đi giật lùi lại. Đến khi nàng bị ép sát vào gốc cây, bàn tay của hắn mới đặt ngang lên bên canh đầu của nàng, cả năm ngón tay ấn lên chiếc cây sau đó lẳng lặng nhìn nàng mở miệng nói: “Nữ nhân ngốc nghếch! Cô đã bị hắn lừa mà không biết… Thật sự là ngốc nghếch. Huh…”
Tuy nhiên đáp lại lời của hắn lại là phản ứng kịch liệt của nàng, hai tay của Sara nắm chặt lại, khuôn mặt có vài phần tức giận nói: “Ta không tin ngươi.” Ngón tay chỏ mềm mại chỉ thẳng về phía Nawaki nói: “Ngươi còn đáng ngờ hơn nhiều.” Nói xong nàng muốn quay người rời đi.
Ai ngờ bàn tay của nàng ngay lập tức bị nắm lấy, nàng bị hắn kéo lại sau đó áp vào cây. Ngay lập tức nàng dùng rằng khó chịu phản bác nói: “Buông ta ra…”
“Ha…” Người thanh niên tóc vàng đẹp trai Nawaki mỉm cười nhìn về phía nàng nói: “Xem ra em không tin anh rồi đúng không cô bé. Vậy được rồi… Chúng ta cá cược một chút đi!” Dường như mặt của Nawaki lại áp lại gần hơn Sara. Ánh mắt của hắn tràn ngập tự tin và hấp dẫn khiến cho trái tim của Sara đập loạn nên giống như nai con ngơ ngác bơ vơ trong rừng rậm, lạc lối không biết tìm được đường về. Từ miệng của hắn phát ra những lời đầy khiêu khích: “Thế nào? Đường đường là nữ hoàng của Rouuran cũng không dám đánh cá với anh sao?“
“Đánh cá? Có gì mà không dám!” Bàn tay của Sara gạt phắt ra khẳng định sự tự tin của mình.
“Được! Chúng ta sẽ cá cược xem người em tin tưởng Anrokuzan có trung thành giống như em nói hay không?” Thân mình của Nawaki hơi lùi lại: “Nếu như anh thắng như vậy em sẽ phải đưa cho anh một thứ em có hiện nay. Nếu như anh thua anh sẽ tùy tiện để em xử lý!? Như thế nào? Dám sao?”
“Hừ…” Thiếu nữ Sara hừ lạnh một tiếng sau đó quay người rời đi cũng không biết là đáp ứng người thanh niên tóc vàng Nawaki còn là không đáp ứng hắn.
Bàn tay của Nawaki đưa ra mở miệng hỏi: “Này, em muốn đi đâu vậy? Chẳng lẽ không dám đánh cược!”
“Ai nói ta không chấp nhận đánh cuộc?” Đầu nàng quay lại, ánh mắt nhìn về phía Nawaki. Đồng thời nàng cũng mở miệng đáp lại: “Ta sẽ đi và hỏi ông ta…” Nói xong nàng xoay người bỏ chạy.
Hai tay của Nawaki khoanh trước ngực của mình, từ miệng của hắn phát ra tiếng khe khẽ thở dài. Ánh mắt của hắn nhìn về phía xa thân hình màu hồng đang chạy. Trên lưng áo của nàng vẫn còn khắc một cái ấn ký nho nhỏ. Cái ấn ký này chính là Phi Lôi Thần Thuật dùng phương thức nghịch chuyển thông linh thuật và định vị không gian tiến hành dịch chuyển tức thời.
Nàng trực tiếp quay trở lại khu vực tháp cao nhất cũng là nơi mà nàng ở. Ánh trời chiều chiếu lên tòa tháp cao tiến vào chiếc thang máy nho nhỏ quả thực khiến cho người khác có một phen tâm tình. Thiếu nữ lẳng lặng ở trong thang máy tựa lưng về phía sau.
Hai tay để sau lưng, trong lòng nàng thầm nghĩ: “Nawaki, hắn chẳng biết gì về Anrokuzan cả. Sao hắn dám nói như vậy về ông ấy chứ?” Lên đến một tầng cao, cánh cửa thang máy mở ra. Thân mình Sara trực tiếp bước ra ngoài. Vừa đi nàng vừa trầm ngâm suy nghĩ cách nào để chứng minh sự trong sạch của Anrokuzan: “Ta sẽ chứng minh cho hắn thấy Anrokuzan trong sạch!”
Đứng ở trên đài cao, ánh mắt của Nawaki chăm chú nhìn về phía thân mình của Sara đang đi phía trên hành lang thông qua những tấm kính trong suốt. Bất chợt từ trong phía căn phòng một bóng đen vươn tay ra đem nàng trực tiếp kéo vào bên trong. Thiếu nữ Sara kinh hãi mở miệng hét lên: “A…” Ánh mắt của Nawaki hơi có giật mình một cái.
Sara bị lôi tuột vào trong một căn phòng tối với ánh sáng lờ mờ. Ánh mắt của nàng quét qua thì thấy được một đám người đang bịt mặt có đầy đủ cao thấp. Trong tay mỗi người đều cầm một cây nông cụ làm vũ khí. Ánh mắt của Sara có vài phần kinh ngạc thầm nghĩ: “Những người này…” Sau đó nàng che miệng thầm nghĩ: “Những người này là những người muốn ám sát mình!?”
Thân mình của một cô gái có vài phần vóc dáng thon thả và cao lớn đi về phía Sara mở miệng nói: “Cô có thực là Sara?”
Vụt!
Đột nhiên thân hình giống như bóng ma xuất hiện chắn trước người nữ nhân đeo mặt nạ. Tất cả đám người ở đây đều giật mình kinh hãi hô lên: “Aaa…” Ngay cả Sara cũng không ngoại lệ kinh ngạc hô lên một tiếng. Cô gái đeo khăn bịt mặt màu đen kia theo bản năng lùi lại.
Một thanh niên tóc vàng cực kỳ đẹp trai xuất hiện trước mặt của mọi người, hắn tò mò nói: “Các ngươi là ai?” Ánh mắt của Nawaki mang theo sát khí trực tiếp nhìn về phía đám người kia. Nhất thời đám người lùi lại.
Một người béo tốt hơi lùn phát ra tiếng kêu kinh hãi nói: “Cứu với! Làm ơn tha mạng!”
Nghe được lời này thì Nawaki giật mình kinh ngạc bởi giọng người này không ngờ lại phát ra là nữ nhân. Nữ nhân có vóc người cao thon thả đột nhiên mở miệng nói: “Xin chờ đã…”
Giống như có một người nào đó nhanh chóng bật điện lên. Tất cả mọi người ở đây đều lấy khăn bịt mặt xuống. Cầm đầu là một cô gái trẻ tầm ngoài hai mươi đeo một cái duy băng màu xanh. Lông mày hơi đậm, mắt to mầu nâu nhạt, cái mũi thon dài và đôi môi hơi dày hồng hào. Làn da trắng nõn hồng hào. Người này cũng coi như là một mỹ nữ. Thấy được những người này thì Sara kinh ngạc mở miện nói: “Cái gì! Các ngươi là…”
Ở đây không ngờ có đủ tuổi tất cả nữ nhân từ trẻ con đến người già trong đó có một vài đứa bé nam. Ánh mắt của Nawaki nheo lại tò mò nhìn về phía đám người.
Cô bé xấu xí béo tốt với cái răng vẩu to, bộ mặt béo và con mắt to bước về phía trước lẳng lặng nói: “Em là Sarai một trong những người xấu”
Người nữ nhân xinh đẹp nhất mở miệng nói: “Tôi xin lỗi! Tôi là Masako” Nói xong nàng cúi đầu hành lễ trước hai người.
Người nữ nhân béo tốt và lùn xấu đưa tay lên đầu xoa xoa sau đó mở miệng nói: “Chúng tôi có việc cầu xin nữ hoàng Sara!”
“Các ngươi muốn gì ở nữ hoàng Sara?” Nghe được lời này thì hai hàng lông mày của Nawaki nhìu mày lại nhìn về phía đám người. Trong ánh mắt của hắn xuất hiện sự tò mò.
Người thiếu nữ xinh đẹp nhất mở miệng nói: “Xin trả lại nó cho chúng tôi? Chúng tôi nói nghiêm túc đấy!”
“Hả? Trả lại nó?” Trên khuôn mặt của nữ hoàng Sara xuất hiện vẻ mặt ngạc nhiên. Sau đó nàng tò mò hỏi lại: “Các ngươi muốn tôi trả lại các ngươi cái gì đây?” Nghe được lời này chính Nawaki cũng nhíu mày lại chăm chú nhìn về phía đám người này.
Trời bắt đầu về tối, một đám con rối được thiết kế giống như người bình thường. Cả đám tiến ở phía dưới quảng trường liên tục đưa tay hô hào: “Nữ hoàng Sara…” Cảnh diễn ra giống như một lễ hội. Một đám pháo hoa được bắn lên cực kỳ rực rỡ. Bất cứ ai ở đây cũng sẽ bị ánh sáng tràn ngập nơi này mà khiến cho mình có cảm giác kỳ quái giống như lạc vào một lễ hội lớn vậy.
Tại trong góc tối của một đường cống ngầm, miệng cống thông lên trên bị di chuyển. Nắp cống bằng sắt hơi hé mở. Một bàn tay đem nó đẩy ra phía ngoài. Một thân hình to béo di chuyển về phía trước. Theo sau đó là đoán người thiếu nữ cũng chồi lên sau đó lấp vào một cây cột. Nawaki cũng mang theo thiếu nữ Sara nhanh chóng tiến lên xem mọi thứ nhộn nhịp và giả tạo này.
Thấy được ánh đèn màu và phát ra hoa rực rỡ, bàn tay của Sara nắm lại sau đó với vẻ mặt ngạc nhiên kinh hô một tiếng: “Đẹp quá!”
“Hử?” Nawaki nghe được câu này thì ngạc nhiên quay sang nhìn Sara. Hắn không nghĩ được cô bé này lại ngây thơ và dễ thương như vậy. Ánh mắt quét về phía đám lễ hội phía trước. Sau đó thấy được Nawaki nhìn về phía mình, hai má của nữ hoàng Sara hơi đỏ lên.
Sara nhìn về phía lễ hội mở miệng nói một cách tự hào: “Buổi chào mừng được xem từ đây rất đẹp nhỉ?” Hai tay của nàng chắp lại sau đó tự tin nhìn về phía trước.
“Hài…” Hai tay của Nawaki khoanh lại trước ngực sau đó mở miệng nói: “Không sai quả là rất đẹp!”
Sara chắp lại hai tay đặt trước ngực sau đó mỉm cười nói: “Buổi chào mừng này được tổ chức bởi Anrokuzan. Nó đã khích lệ tinh thần của tôi và mọi người về cái chết đột ngột của mẹ tôi”
Cô gái xấu xí béo tốt quay lại nhìn thấy được vẻ mặt biểu hiện của Sara thì nàng mới quay đầu đi khinh khỉnh nói: “Thật là…”
Thấy được bộ dạng như vậy của cô gái xấu xí này, trên khuôn mặt của Sara xuất hiện sự không vui, Nàng ngay lập tức quay ra mở miệng hỏi: “Sao thế?”
Đầu cô gái xấu xí quay lại nhìn về phía Sara mở miệng đáp lại: “Mọi người nói về nữ hoàng Sara là một con rối!”
Nghe được lời này thì Sara xuất hiện sự ngạc nhiên biểu lộ rõ ràng trên khuôn mặt. Con mắt của nàng mở lớn, cái miệng mở ra kinh ngạc nhìn về phía cô gái xấu xí. Nàng khe khẽ lẩm bẩm nói: “Con rối?”
Nghe được lời này thì thiếu nữ xinh đẹp vội vã dùng tay túm lấy bả vai của cô gái nói: “Tên điên mau ngậm miệng lại!”
Ánh mắt Nawaki quan sát được đây rõ ràng không phải là lời nói dối. Xem ra Anrokuzan thực sự muốn dùng con rối để thay thế Sara hay sao? Khóe miệng hắn hơi nhếch lên. Miệng của cô gái xấu xí mở ra đáp lời người thiếu nữ xinh đẹp Masako: “Xin lỗi!” Sau đó bộ mặt quay đi không thèm để ý.
Thấy được biểu hiện của cô gái xấu xí như vậy thì thiếu nữ Masako chỉ cười khổ trong lòng. Khuôn mặt của nàng ảm đạm cúi đầu xuống, nàng mở miệng đáp lại Sara: “Xin lỗi nữ hoàng nhưng những lời của Sarai nói là sự thật!” Đầu nàng ngẩng lên con mắt mở to chăm chú nhìn về phía Sara tiếp tục khẳng định lời của mình: “Mọi người có gia đình đã bị bắt đi vào buổi sáng đã đượcnói rằng đó là mệnh lệnh của nữ hoàng Sara…”
Đầu của Nawaki quay sang, vẻ mặt của hắn cực kỳ hứng thú nhìn về phía Sara nói: “Chuyện này là sao nhỉ?”
Ngay lập tức Sara gắt gỏng lên phản bác: “Đó là nói dối! Tôi không bao giờ ra lệnh như vậy.”
“Đó là sự thật!” Một âm thanh mở miệng đánh ngang lời nói của nàng. Nhất thời cả hai người Sara và Nawaki nhìn về phía âm thanh phát ra. Sarai tiếp tục mở miệng nói: “Cha và anh của tôi đã bị bắt đi!”
Trên mặt của Masako xuất hiện vẻ túng quẫn, nàng tiếp lời của Sarai: “Có tin đồn rằng vũ khí đang được phát triển để tiến hành chiến tranh trên đất nước của chúng ta. Vậy là mọi người ở đây để cầu xin nữ hoàng Sara…”
Nawaki mỉm cười nói: “Vậy em còn không tin tưởng anh sao? Nữ hoàng bé nhỏ?”
“Nói dối!” Đầu của Sara quay lại sau đó gắt gỏng mở miệng lại. Nàng hướng về phía Nawaki hỏi: “Có phải ngươi đã liên kết những người ở đây bày ra màn kịch như vậy hay không?” Nàng chăm chú quan sát biểu hiện Nawaki đồng thời hai tay nắm chặt, cơ kéo căng đặt thẳng phía dưới nhìn chăm chú về phía Nawaki mở miệng: “Vậy tại sao tất cả mọi người ở đây đều chào mừng ta nồng nhiệt như vậy?”
Đầu Sarai quay về phía Sara với vẻ mặt coi thường nói: “Không có ai vui vẻ cả”
Sara thấy vậy cực kỳ khó chịu quay lại chất vấn Sarai nói: “Em nói cái gì đó?” Bàn tay của nàng lại gạt ra phía trước khẳng định lời của mình: “Có rất nhiều người đang vui vẻ tự nhiên đấy thôi!”
Khóe miệng Nawaki hơi nhếch lên tò mò nhìn về phía Sara hỏi: “Ý em là đám rối gỗ ấy hả?” Nghe thấy lời của Nawaki nhất thời trên mặt của Sara xuất hiện vẻ kinh ngạc. Bàn tay của Nawaki đưa ra, hắn khẽ hô rất nhỏ: ”Vạn tượng thiên dẫn!” Đôi mắt của hắn trong nhất thời biến thành màu hơ tím đồng thời có các đường tròn đồng tâm. Một đám rối gỗ bị hút về phía Nawaki. Thuật biến hình của đám rối gỗ nhất thời biến mất để hiện ra thân mình của mình.
Nawaki đưa chân lên nhẹ nhàng đá con rối gỗ về phía trước mặt Sara nói: “Vậy cô bé theo như em nói thì đây chính là người mà em nói là chào mừng em sao? Có cần anh lấy thêm vài người khác thử chứng minh cho em hay không hả bé con nữ hoàng của anh?”
Bàn chân hắn đi đến dùng chân của mình dẵm lên bụng con rối sau đó mỉm cười nói: “Bé con, em nhìn rõ lại sự thật đi!” Chân của hắn phát ra một luồng chakra truyền vào con rối. Nhất thời đám dây nối với mấy cái ống ngay lập tức truyền chakra của hắn lan tràn khắp cái ống cùng với đám đám rối. Nhất thời xuất hiện mấy vụ nổ nhỏ. Đám rối toàn bộ phục hồi nguyên vẹn hình dáng của mình
Vừa nhìn về phía cái ống Nawaki vừa mở miệng đáp lại: “Những thứ này chính là những con rối gỗ. Chúng được nối bằng một loại sợi dây đặc biệt với cái ống đó. Cái ông đó có chứa một loại năng lượng…”
Nghe được lời này thì Sara ngạc nhiên sau đó mở miệng đáp lại: “Cái ống đó được chứa đựng sức mạnh của Ryuumyaku. Thông qua cái ống đó, năng lượng của Ryuumyaku được truyền khắp thành phố!”
“Ra là vậy!” Dường như sáng tỏ điều gì, Nawaki tự mình đáp lại lời của Sara sau đó mở miệng tiếp tục nói: “Chúng thông qua chiếc ống cung cấp năng lượng cho những con rối sao?”
Bất chợt tiếng kèn phát ra khiến cho đám người ngẩn ra. Đó là tiếng kèn chào mững nữ hoàng Sara. Một con rối gỗ giống như nữ hoàng Sara từ trong đi ra theo sau nó là hai Ninja rối hộ vệ phía sau. Bàn tay của rối gỗ Sara liên tuc đưa ra chào đám người rối gô ở phía dưới.
Khuôn mặt của Sara xuất hiện sự ngạc nhiên, thân mình của nàng đến gần hơn để nhìn cho rõ đồng thời nàng nói: “Nó là… gì vậy?”
“Bé con xem ra trận này anh đã thắng a!” Hai vai của Nawaki nhún nhún vai mỉm cười nhìn về phía Sara sau đó hắn tiếp tục nói: “Như vậy đây? Em nghĩ sao khi vị Anrokuzan kia lại có vấn đề gì khi tạo ra một con rối gỗ có hình dáng của em đây? Đừng nói với anh rằng hắn có vấn đề tâm lý muốn biến vị nữ hoàng của chúng ta thành một con rối gỗ!” Trong giọng nói của Nawaki tràn ngập sự châm chọc.
Bàn tay Sara nắm lại, đầu nàng liên tục lắc lắc phản bác nói: “Không! Đó là nói dối. Anrokuzan không bao giờ làm như vậy” Nói xong nàng xoay người bỏ chạy. Thân mình của nàng xuyên vào trong đám rối gỗ.
“Hài…” Nawaki khoanh tay trước ngực thở dài một hơi. Xem ra mức cố chấp của cô bé đáng yêu này cao hơn hắn nghĩ nhiều. Rõ ràng sự thật trước mắt bày dành dành ra những nàng vẫn không tin. Đây rõ ràng là tự lừa mình dối người.
Sau khi xem những thứ này thì sự thực đã chứng minh cho nàng, con mắt của nàng mở lớn nhìn về phía thân mình của con rối Sara ở phía trên. Ngay sau đó nàng xoay người bỏ chạy. Nawaki lẳng lặng đi theo phía sau. Sara lấp vào trong một cái góc tối nhỏ nàng lẳng lặng mở miệng hát: “Con đường của rồng sẽ được bảo vệ…”
“Hài…” Một tiếng thở dài khiến cho Sara ngạc nhiên nàng nhìn thấy được Nawaki đang bước về phía mình, Hắn mở miệng hỏi: “Đó là bài hát đầu tiên khi anh gặp mặt em đúng hay không?”
Sara ngẩn đầu lên với vẻ mặt buồn bã nhìn về phía hắn nói: “Đó là bài hát mẹ tôi thường hay ngân nga…” Sau đó nàng kể với Nawaki: “Anrokuran là người đề nghị mẹ tôi sử dụng sức mạnh của Ryuumyaku để phục vụ cho dân chúng. Với khả năng điều khiển sức mạnh Ryuumyaku của mẹ tôi và kỹ thuật của Anrokuzan, Rouuran đã phát triển thành thành phố nghìn tháp nhanh chóng. Nhưng mẹ tôi đã ra đi khi ước nguyện còn dang dở. Anrokuzan là người luôn bên cạnh tôi. Không còn ai… Không còn cha mẹ…”
Bàn tay của Nawaki vươn ra nhẹ nhàng kéo thiếu nữ vào trong lòng. Hắn mỉm cười nói: “Đừng nói ngốc nghếch như vậy? Mặc dù mẹ em ra đi nhưng hẳn bà ấy cũng rất hy vọng em sẽ kế thừa ý chí của bà ấy đúng hay không? Bà hẳn mong muốn em sẽ đem lại sự an bình cho nhân dân của mình?”
“Ừm!” Hai má của Sara hơi đỏ lên.
Ngón tay của Nawaki nhẹ nhàng nâng lên cằm của Sara. Lần này đôi mắt của Sara bị Nawaki nhìn chằm chằm nhất thời trắm loại cảm xúc đan xen. Đôi mắt của Sara hơi rung lên. Đôi mắt của người thanh niên đẹp trai này lại càng gần nàng hơn. Mắt của Sara nhẹ nhàng nhắm lại. Đôi môi của nàng cảm thụ được đôi môi của hắn đã nhẹ nhàng hôn lên đôi môi của nàng.
Hai tay của Sara bất chi bất giác vòng qua nhẹ nhàng ôm lấy cổ của Nawaki. Một nụ hôn sâu giữa hai người xảy ra. Nàng chỉ cảm giác được sự mềm mại và chiếc lưỡi bá đạo đó cuốn lấy chiếc lưỡi của nàng. Một cảm giác tê dại từ đầu lưỡi lan tràn đến toàn thân.
Nàng hơi ngẩn ra bởi vì phát hiện bàn tay của hắn lúc này đã ôm éo kéo sát thân mình của nàng về phía bên trong, Phía dưới bụng của nàng phát hiện được một vật thể khá cứng và lớn nàng không biết được nó là thứ gì nữa. Hai má của nàng ửng đỏ khi bị ánh mắt của Nawaki nhìn chăm chú.
Trong lúc này hai người tách ra, đầu hắn nhẹ nhàng đặt chiếc trán của mình lên trán của nàng sau đó nói: “Sara, chúng ta cũng nhau đi tìm tên Anrokuzan sau đó đánh bại hắn được không?”
“Ừm!” Đầu của Sara nhẹ nhàng gật xuống. Nàng không biết cảm giác này là cảm giác gì. Trái tim của nàng vẫn đậu cực kỳ nhanh. Người thanh niên này khiến cho nàng có cảm giác được vô cùng kỳ dị. Một cảm giác vui vẻ lan tràn toàn thân của nàng. Nàng mê mẩn trong cái cảm xúc này.
Khi mà bàn tay của hắn nắm lấy tay của nàng kéo đi, toàn thân của Sara cảm giác được một trận tê dại lan tràn dọc theo cánh tay đánh vào não của nàng. Nàng hơi ngẩn người sau đó đã bị Nawaki kéo đi. Nawaki nhìn về phía đường ống sau đó mở miệng nói: “Chúng ta cần tìm nơi cung cấp năng lượng Ryuumyaku sau đó đem nó đóng lại! Nhất định tên Anrokuzan cũng ở nơi đó…”
“Việc này để cho em!” Sara tự tin khẳng định lời nói của mình. Sau đó nàng ngẩng đầu lên nhìn về phía đường ống nói: “Nữ hoàng chúng tôi có khả năng cảm nhận được dòng chảy của Ryuumyaku. Nếu chúng ta có thể biết được chỗ nào đường ống đó nối tới, sau đó… em sẽ đem nó đóng lại!”
Đám người Masako cùng với Nawaki và Sara lần mò theo đường ống. Họ mò đến một nơi hình bánh xe nằm ngang. Một đám ống dẫn kết nối tới nơi này. Cả bốn người chạy tới nơi này. Sara mở miệng đáp lại: “Đường ống này là điểm dẫn chúng ta theo dòng chảy của Ryuumyaku.”
Đầu của Nawaki nhẹ nhàng gật xuống, hắn quay về phía hai người nói: “Hai người ở lại đây đi! Chúng tôi sẽ xuống dưới đó. Nếu như gặp phải gia đình của mọi người chúng tôi sẽ đem họ cứu ra được chứ?”
“Thật không?” Trên khuôn mặt của Sarai xuất hiện sự vui mừng của Nawaki.
Sara nhẹ nhàng cười, bàn tay đặt lên ngực thề: “Chị thề trên danh dự của nữ hoàng”
Masako gật đầu sau đó đồng ý với ý kiến của Sara, nàng hướng về phía Sarai ra mệnh lệnh: “Hãy quay lại thôi!”
Đầu Sarai nhẹ nhàng gật xuống sau đó chạy theo Masako khi đi còn không quên mở miệng nói: “Đó là một lời hứa đúng không?”
“Ừ” Đầu của Nawaki gật nhẹ, hắn mỉm cười nói: “Tất nhiên rồi!” Bàn tay của hắn vươn ra đem lưới sắt chắn ở phía dưới đất mở ra. Phía dưới tối om cùng với một bậc thang bằng sắt được gắn vào tường. Nawaki quay đầu nhìn về phía Sara nói: “Sara, chúng ta đi thôi!”
Đầu của thiếu nữ nhẹ nhàng gật xuống, đôi môi đỏ mọng nhẹ nhàng hé mở: “Được!”
Nawaki bế theo Sara theo kiẻu bế công chúa. Ban chân hắn đạp nhẹ xuống mặt đất. Phía dưới tràn ngập mùi sắt thép. Khắp nơi khói mù giống hệt như đang ở trong một nhà máy chuyên sản xuất cơ khí vậy. Cả hai người nhìn thấy được một đám người nam nhân đang kéo một cái bánh xe xoay cực lớn. Một con Ninja rối đang canh trừng đám người bọn họ.
Đám nam nhân này bị xích hai chân lại với nhau. Họ ăn mặc rách rưới, trên mặt tràn ngập vẻ không cam lòng. Mặt của họ dường như bị bỏ đói nhiều ngày. Mỗi người đều có vẻ tiều tụy và gầy gò. Đó là một cố máy chuyên lắp giáp những con rối gỗ. Nawaki tự lẩm bẩm nói: “Những thứ này là…”
Ánh mắt của Sara cũng tràn ngập ngạc nhiên, nàng mở miệng nói: “Không thể tin được…” Trong mắt của nàng lưu giữ từng khoảnh khắc hình ảnh. Đám rối gỗ liên tục được gia công bởi cỗ máy. Sara mở miệng tiếp tục nói: “Mọi người đã bị bắt cóc để làm việc ở đây. Hãy ngăn chúng lại…”
“Được!” Nawaki gật đầu đáp ứng. Sau đó hắn mở miệng nói: “Trước đó chúng ta hãy đi tìm Ryuumyaku đem nó đóng lại đã”
Sara nhẹ nhàng gật đầu. Đầu của nàng đảo qua, ngón tay chỉ về phía một chỗ sau đó mở miệng đáp lại: “Đưa em đến nơi đó!” Quay đầu lại nhìn về phía Nawaki nói: “Xin nhờ anh Nawaki! Ryuumyaku có thể được ngăn chặn từ đây!”
“Được thôi, nữ hoàng bé nhỏ của anh!” Thân mình của Sara bị Nawaki trực tiếp bế lên kiểu công chúa. Nhất thời hai má của nàng xuất hiện vẻ ửng đỏ. Nàng quay đầu đi không dám đối mặt với ánh mắt của Nawaki. Nawaki chỉ mỉm cười một cách tự tin. Thân mình của hắn lóe lên rồi biến mất.
Phía dưới là bốn bức tượng đứng ở bốn góc. Ở dưới thấp hơn chính là một cái đồ án có hình vuông. Hình vuông được xây dựng thấp xuống. Trong cái đồ án hình vuông này lại thêm một cái đồ án hình phi tiêu bốn cánh. Một con mắt ở giữa trung tâm nó.
Sara vươn nhẹ tay ra ngăn cản lại Nawaki nói: “Hãy lùi lại chờ em ở đây!” Đầu Nawaki nhẹ nhàng gật xuống đồng ý.
Thân mình Sara từ từ tiến về phía dưới. Ánh mắt của nàng chăm chú nhìn về phía con mắt. Đứng trước con mắt, hai gối từ từ quỳ xuống, hai tay chắp lại giống như đang cầu nguyện. Từ miệng của nàng phát ra âm thanh nhỏ nhẹ giống như mệnh lệnh: “Đây là mệnh lệnh của nữ hoàng, hãy dừng dòng chảy Ryuumyaku lại!” Hai tay nàng rang rộng đặt ở phía trên con mắt.
Bất chợt dưới mệnh lệnh của Sara, một vòng ánh sáng màu hồng hơi ngả vào màu tím bao lấy con mắt. Sara tiếp tục nói: “Kyuu Kyuu Noritsuyo!” Đôi mắt nhắm lại, bàn tay từ từ tiếp xúc với con mắt. Khi bàn tay Sara chạm vào con mắt thì đám ánh sang ngay lập tức lan tràn giống như gợn sóng. Con mắt cùng đồ án sáng rực lên. Ánh mắt đột nhiên nhắm lại ngay sau đó đồ án cùng với con mắt thu nhỏ lại đồng thời biến mất.
Bởi vì chiếc máy không lấy được nguồn năng lượng Ryuumyaku cung cấp nên ngay lập tức nó ngưng hẳn. Nawaki đi về phía Sara tò mò nhìn về phía xung quanh. Sara mở miệng nói với Nawaki: “Xong rồi! Em đã dừng dòng chảy Ryuumyaku tới nhà máy này rồi!”
Đầu Nawaki nhẹ nhàng gật xuống hắn mở miệng nói: “Trước rời đi rồi hãy nói! Hừ…” Đột nhiên mấy dây chakra màu tím lóe lên. Những con rối lại được tiếp tục cung cấp năng lượng. Chúng nhanh chóng ghép lại với nhau trước con mắt của Nawaki và Sara.
Một âm thanh vang lên: “Người đang làm gì ở đây thế, nữ hoàng của tôi?”
Một người đan ông to béo đội trên đầu một cái mũ kỳ quái đứng ở lan can nhìn về phía đám người Nawaki. Thấy được người này thì Sara mở miệng nói: “Anrokuzan!”
“Ngươi là Anrokuzan, ta nghi ngờ về cái tên này của ngươi!” Nawaki khoanh tay ngạo nghễ trước Anrokuzan. Điều này hiển nhiên khiến cho Anrokuzan nhíu mày lại. Hắn thực sự không thích người thanh niên này chút nào cả.
Ngay lúc ấy Sara nắm chặt tay bước tới ngẩng thẳng đầu nhìn về phía Anrokuzan nói: “Ta đã dừng dòng chảy của Ryuumyaku lại. Ta không để người dùng nó cho mục đích chiến tranh đâu. Ta ra lệnh cho ngươi với tư cách một nữ hoàng hãy ngừng sản xuất quân đội rối và thả họ ra!”
Khuôn mặt của Anrokuzan xuất hiện vẻ bình thản nói: “Ồ, vậy cô đã biết hết rồi… Như vậy ta cũng không thể để ngươi sống được. Một con rối là đủ để thay thế ngươi. Khi mà đội quân rối hoàn thành, ta không cần ngươi điều khiển Ryuumyaku nữa!”
“Ha…” Ánh mắt Nawaki ngước nhìn về phía đám Ninja rối đang dần dần đi về phía mình. Hắn mở miệng nói: “ngươi là Mukade đi, từ khi nào ngươi trở thành con lợn béo thế hả?”
“Ngươi là…” Mukade ngạc nhiên nhìn về phía Nawaki sau đó mở miệng nói: “Ninja? Ngươi đã nói những thông tin vớ vẩn với nữ hoàng. Tính ra là sáu năm đúng không?”
Đầu Nawaki lắc lắc hắn mở miệng nói: ”Sai rồi còn khoảng hơn hai tháng nữa mới tới sáu năm. Ngươi lại tính sai nữa rồi đó con lợn béo Mukade ạ?” Ngón tay của Nawaki chỉ thẳng về phía hắn nói: “Nếu như ta là ngươi ta sẽ không ngại mua thêm mấy cái máy tập thể hình đâu. Chưa có một Ninja sử dụng con rối lại béo tốt như ngươi. Ta đang thắc mắc có phải mấy con Ninja rối này theo hình dáng ngươi tạo ra mà lại có thiết kế xấu như vậy?”
Tay của Nawaki phẩy phẩy sau đó tự chỉ vào chính mình nói: “Thẩm mỹ của ngươi quá kém đi! Nếu như ngươi không ngại có thể đến tìm ta bái ta làm thầy, được chứ?” Trong giọng nói tràn ngâp coi thường và khinh bỉ nhìn về phía Mukade.
“Mukade hả?” Nghe được lời này thì Mukade khinh bỉ nhìn về phía Nawaki nói: “Ta đã quên cái tên cùi bắp đó rồi!” Con mắt của hắn trợn to nhìn về phía Nawaki đồng thời hai tay rang rộng: “Ta là người điều hành Chatango, ngài Anrokuzan”
Đầu của Nawaki liên tục lắc lăc, hắn cười nhạt sau đó mở miệng nói: “Ngươi vẫn không hiểu được chênh lệch của chúng ta đúng không? Hài được rồi… nếu không để cho ngươi biết chút thực lực của ta có lẽ ngươi vẫn không hiểu mức độ chênh lệch của chúng ta lớn đến bao nhiêu!”
Bàn tay của Nawaki kéo Sara lại sát gần người. Sara có chút hoảng hốt nhìn về phía đám người máy đáng tiến lại gần mình. Nawaki cười nhạo nhìn về phía lão già béo tốt Anrokuzan kia khẽ mở miệng: “Ngươi đã từng nghe tới sức mạnh của gia tộc Uchiha và gia tộc Senju hay chưa? Ta là người được kế thừa hai nguồn sức mạnh của hai gia tộc này hoàn mỹ nhất. Thân mình của ta mang hai huyết kế giới hạn. Thú vui thích nhất của ta đó chính là đem thực lực mạnh nhất ra nghiền ép đối thủ. Hy vọng thân thể ngươi sau khi biến thành con rối sẽ khiến cho ta có một chút vui vẻ…”
“Susanoo…” Theo một tiếng vang lên từ miệng của Nawaki một bộ xương khổng lồ được dựng lên. Bộ xương đỏ rực như lửa. Toàn thân bốc ra ngọn lửa đỏ rực. Ba cái đầu lâu hiện lên. Khung xương bao lấy Nawaki cùng với Sara. Dưới mức chakra này nó nhanh chóng hoàn thành tái tạo. Một nửa người được tạo thành.
Trên khuôn mặt của Sara tràn ngập kinh ngạc. Nàng dùng ánh mắt ngơ ngác quan sát mọi thứ. Nàng không ngờ mình quả thực sống ở trong một bộ xương. Sara mở miệng nói: “Thứ này là…”
“Áo nghĩa cuối cùng của gia tộc Uchiha với cái tên Susanoo” Nawaki mỉm cười bình thản nhìn về phía Sara. Trong lúc này bộ xương Susanoo đã thành hình, nó vung ra một cây kiếm chém cắt ngang đám Ninja rối thành một đám thiết bị sắt vụn. Nawaki mỉm cười nói: “Xem ra đám rối của ngươi chẳng khác nào một đám giấy vụn cả!”
Khóe miệng Mukade liên tục co quắp: “Lượng chakra này thật sự khủng bố! Ngươi, ngươi…”
Khóe miệng Nawaki nhếch lên cười cực kỳ ngạo nghễ. Hai bàn tay hắn kết ấn sau đó nói: “Thứ này ta gọi là phân thân Mộc Độn!” Ba Nawaki đột nhiên xuất hiện ở ba phía. Chúng do đám cây cối mọc lên sau đó hóa thành một Nawaki giống hệt hắn. Ánh mắt Nawaki nhìn về phía Mukade mở miệng đáp lại: “Ngươi đoán xem phân thân Mộc Đôn của ta có thể sử dụng Susanoo hay là không?”
“Hống!” Bất chợt Mukade gầm lên một tiếng lớn. Thân mình của hắn phình to lên, nó biến thành một con rối nhệ với hình dáng kinh khủng. Hắn gào lớn: “Ta là vô địch, ta là bất bại!”
Phanh!
Sự thật vẫn luôn là sự thật. Từ một phân thân Mộc Độn một quyền đưa ra đánh bay Mukade. Thân mình của hắn bay ra đập mạnh vào tường sau đó phát ra một tiếng phanh. Bàn tay Susanoo túm lấy hắn. Ngón tay của Nawaki đưa lên bịt một mắt. Trong không khí dường như xuất hiện một cái gợn sóng. Bàn tay của Susanoo trực tiếp ném con rối gỗ vào phía bên trong.
Hai tay của Nawaki nhẹ nhàng vỗ vỗ, hắn thu hồi Susanoo và phân thân của mình sau đó mỉm cười nói: “Quá dễ cho một trận chiến!” Đầu của hắn quay về phía Sara mỉm cười nói: “Sara, em đi giải cứu mọi người đi được chứ?”
Đầu của Sara nhẹ nhàng gật xuống một cái. Ánh mắt của Nawaki lẳng lặng nhìn về phía chiếc máy khổng lồ này. Khóe miệng của Nawaki hơi nhếch lên sau đó lẩm bẩm nói: “Tại sao cha lại muốn mình lấy hết kiến thức của tên Mukade cùng với quá trình sản xuất của hắn đây. Thực là phiền phức chỉ cần một phát Mộc Độn là xong mà! Tại sao mình lại phải mang thứ của nợ này về cơ chứ?” Hắn nhìn về phía cỗ máy khổng lồ lắc lắc đầu biểu hiện sự bất mãn của mình.
Thực sự việc chênh lệch giữa hắn và Mukade vốn không phải là một tầng thứ vậy mà cha của hắn Uchiha Akira lại muốn hắn mang những thứ này về quá khứ rồi lại còn mang mấy thứ từ quá khứ trở về thực tại. Thật sự là quá đáng hết sức. Nếu như không phải muốn hắn nhiệm vụ hoàn mỹ có lẽ hắn muốn đùa với Mukade một chút.
Ánh mắt Nawaki nhìn về phía Sara đang giải cứu người dân thì khóe miệng Nawaki xuất hiện một nụ cười. Hắn lại nhớ đến nhiệm vụ của cha hắn đưa tới. Từ trong tay áo Nawaki lấy ra một tấm giấy cuộn khá lớn. Hắn mở ra nhìn về phía tấm giấy thì đột nhiên con mắt của hắn mở lớn cực kỳ kinh hãi. Khóe miệng của hắn lẩm bẩm nói: “Những thứ này là… Chẳng lẽ cha lại muốn sáng tạo món đồ kinh khủng đó. Cha thật sự là…” Hắn hít một hơi khí lạnh sau đó phả ra.
…
Một thiếu nữ với mái tóc màu đỏ mặc một chiếc váy màu hồng, ở trên mặc chiếc áo màu đen đi về phía ban công. Nàng để hở hai vai trắng nõn. Đi bên cạnh nàng là một thanh niên với mái tóc màu vàng cực ky đẹp trai. Thiếu nữ dùng hai tay chống lại ban công nói: “Cảm ơn anh, Nawaki!”
“Không có gì! Nó là những điều mà anh cần phải làm… Sara” Nói xong Nawaki dùng tay bắt lấy tay của thiếu nữ khiến hai má của nàng trở nên đỏ ửng.
Thiếu nữ chăm chú nhìn về phía Nawaki sau đó mở miệng nói: “Nawaki, anh sẽ ở lại nơi này cùng em trị vì vương quốc Rouuran khiến cho nó trở nên lớn mạnh chứ?”
Nghe được lời này thì Nawaki hơi ngẩn người ra, ngay sau đó hắn mỉm cười nói: “Sara, sau này có lẽ em thực sự là một nữ hoàng tốt! Chắc em đã đoán được rồi. Anh là người của hai mươi năm sau trở lại nơi này. Có lẽ anh sẽ không dừng lại ở đây lâu!”
“Vậy chúng ta sẽ phải chia tay nhau sao?” Trên mặt của Sara xuất hiện sự buồn bã.
Đầu Nawaki lắc lắc, hắn mỉm cười nói: “Có lẽ anh cũng không biết nữa! Tuy nhiên có lẽ anh sẽ tìm được cách giải quyết cũng không chừng.” Nói đến đây hắn tiến gần tới Sara, bàn tay đưa ra gạt tóc của nàng sau đó nói: “Nhớ vụ cá cược của chúng ta không? Đến giờ anh muốn lấy một thứ từ em?”
Nghe được lời này thì trên mặt của Sara ngày càng trở nên đỏ hơn, đầu nàng quay đi chỗ khác cố gắng lẩn tránh ánh mắt của hắn. Sara tò mò hỏi: “Anh muốn lấy thứ gì?”
“Ánh muốn lấy thứ…” Trên khuôn mặt của Nawaki xuất hiện một nụ cười giống như mặt trời. Hắn mở miệng nói: “Một thứ quý giá hơn cả Rouuran…” nghe được lời này thì Sara có phần ngạc nhiên. Nàng suy ngẫm đến một chút hắn chẳng nhẽ nó đến Ryuumyaku. Tuy nhiên lời tiếp theo khiến cho nàng ngẩn người ra: “Đó chính là em!”
Bàn tay của Nawaki nhẹ nhàng nắm lấy bả vai của Sara, đôi môi của nàng ngay lập tức bị hắn trực tiếp hôn lên. Hắn cảm giác được đôi môi mềm mại và ướt át của Sara. Chiếc lưỡi của nàng đáp lại chiếc lưỡi của hắn có chút ngượng ngùng và vụng về. Tuy nhiên nàng bắt đầu thở ra những hơi nóng cho thấy được nàng đã có chút động tình.
Khi hai người tách nhau ra thì miệng của Sara phát ra hơi thở hồng hộc. Bàn tay của Nawaki đưa ra trực tiếp bế Sara lên kiểu công chúa. Sara có chút giật mình kêu lên: “A…” Thân mình của họ trực tiếp biến mất tại chỗ.
Trong một căn phòng ngủ sang trọng, không khí bắt đầu sao động. Thân mình của hai người một nam một nữ xuất hiện trong không khí. Nam trực tiếp ôm lấy thiếu nữ, thiếu nữ trực tiếp bá vào cổ của hắn. Bàn tay của người thanh niên nhẹ nhàng ôm lấy thiếu nữ đặt lên giường của nàng.
Hắn từ từ trèo lên người của nàng. Tim của Sara có chút đập nhanh. Ánh mắt của hắn chăm chú nhìn về phía nàng tràn ngập yêu thương. Hai tay của nàng trực tiếp bị hắn túm lấy đặt lên phía trên. Sau đó hắn mở miệng nói: “Sara, anh thích em!”
“Thích em… thích em… thích em…” Âm thanh giống như vang vọng trong tai của nàng. Không biết trong lúc nào hắn đã trực tiếp trèo được lên người của nàng. Đôi môi của hắn lần nữa hôn lên môi của nàng một nụ hôn thật sâu. Nàng chỉ cảm giác được đôi môi cùng chiếc lưới truyền đến cảm giác tê dại. Hai mắt của nàng nhắm nghiền xuống bắt đầu cảm nhận được từng trận tê dại truyền vào não của nàng. Hai chiếc lưỡi giống như hai con du long liên tục quấn quýt với nhau.
Từng trận cảm xúc tê dài truyền lên não của nàng. Nàng cảm giác được hạ thể bắt đầu nóng lên và có cảm giác ngưa ngứa. Không ngờ nàng lại muốn đi tiểu tuy nhiên một nữ hoàng cao quý giống như nàng không dám nói chuyện này trước mặt hắn.
“Hộc, hộc…” Hai người tách nhau ra. Cả bốn mắt nhìn về phía nhau. Từ làn da của Sara đã biến thành đỏ hồng. Làn da đỏ hồng lan tới tận mang tai.
Đôi môi Nawaki nhẹ nhàng hôn lên vành tai của nàng. Sara chỉ cảm giác được cảm giác tê dại từ vành tai truyền đến. Làn da nàng càng trở nên đỏ hồng hơn. Làm cảm giác được cảm giác sướng khoái từ vành tai truyền tới. Không ngờ từ miệng của nàng lại phát ra được tiếng rên nho nhỏ: “Ư…”
Tham lam hít khí xử nữ từ cơ thể của Sara tỏa ra, Nawaki dùng chiếc lưỡi liên tục bú mút rồi đá vành tai của Sara. Dường như Sara cảm nhận được ban đầu là hơi buồn buồn sau đó là cảm giác tê sướng. Hiện giờ rõ ràng là nơi nhạy cảm của Sara. Hắn bắt đầu tham lam liên tục bú mút nơi này của nàng.
“A, ư…” Sara cực kỳ xấu hổ. Nàng không hiểu được tại sao từ miệng của mình lại phát ra những tiếng rên như vậy. Nàng chỉ cảm thấy được hắn làm như vậy với nàng rất thoải mái rất sảng khoái, rất thoải mái. Bất chợt khiến cho nàng giật mình bởi nàng cảm giác được một bàn tay trực tiếp chộp lên ngực của nàng.
Tay Nawaki trực tiếp biến thành trảo chộp lên ngực của Sara. Hắn cảm giác được bàn tay truyền đến cảm giác tê dại mềm mại đến bất ngờ. Hắn không nghĩ rằng bộ ngực của Sara không lớn những lại mềm mại như thế. Hắn bắt đầu nhẹ nhàng xoa bóp nơi này.
Con mắt của Sara mở lớn, bàn tay vội vàng đưa xuống ngăn cản. Bàn tây mềm mại trắng nõn ngọc ngà của nàng vội vàng túm lấy cánh tay của Nawaki mở miệng ngăn cản nói: “Không!”
Tuy nhiên Nawaki cũng tạm thời dừng lại nhưng rất nhanh sau đó hắn phản ứng lại, hắn nhẹ nhàng nói nhỏ vào tai Sara: “Sara anh thích em, anh thích em!” Đồng thời hắn lại nhẹ nhàng một lần nữa hôn lên môi của Sara. Bàn tay của Sara trở nên lỏng hơn nhưng vẫn nắm lấy tay của hắn. Tuy nhiên hắn bắt đầu có thể xoa bóp nhẹ nhàng một bên vú của nàng. Xem ra Sara đã đồng ý để hắn bóp vú của nàng.
Sara chỉ cảm giác được từ ngực của mình truyền đến cảm giác tê dại. Một cỗ lửa nóng từ phía dưới bụng của nàng đánh thẳng vào *m đạo khiến cho *m đạo của nàng truyền đến ẩm ướt và nóng bức. Nàng chưa bao giờ gặp phải tình trạng này cả.
Hai bàn tay của nàng trực tiếp bị một tay hắn nắm tới sau đó đặt lên phía trên đầu giường. Đột nhiên nàng cảm nhận được gì đó, nàng giật mình hô lên: “A…” Đầu nàng nhìn xuống dưới thấy được bàn tay củ hắn trực tiếp kéo áo của nàng xuống để lộ ra một cái áo lót vú màu hồng. Ánh mắt của hắn hau háu nhìn vào bộ ngực mới lớn của nàng.
Sara chỉ cảm giác được mình cực kỳ xẩu hổ, nàng lên tiếng nói: “Không! Nawaki, đừng nhìn…”
“Không đâu!” Nawaki cảm giác được hai tay nàng muốn dãy dụa, hắn không muốn nàng bị đau đành buông tay ra. Sara vội vã dùng tay che đi bộ ngực của mình. Nawaki mỉm cười nói: “Bộ ngực của Sara rất đẹp. Anh rất thích chúng. Sara đừng xấu hổ. Anh thực sự thích em!”
Lời nói của Nawaki tràn đầy mê lực, hai tay của hắn trực tiếp đem hai tay của Sara một lần nữa kéo lên phía trên đầu giường. Sara cực kỳ xấu hổ. Nàng chưa bao giờ gặp phải tình trạng này. Cơ thể của nàng đang run rẩy vì sợ hãi. Dù sao đây cũng là lần đầu của nàng. Nawaki lại mở miệng an ủi nói: “Sara, mọi việc có anh được chứ?” Đầu của Sara đang quay đi vì xẩu hổ, nàng nhẹ nhàng ưm lai lời của hắn.
Tuy nhiên ánh mắt của nàng vẫn len lèn nhín vè phía hắn. Hắn trong lúc này dùng hai tay đặt hai tay của nàng lên đầu giường. Đầu hắn từ từ cúi xuống, trong con mắt ngạc nhiên của Sara, Nawaki cúi đầu xuống dùng miệng nhè nhàng kéo đi chiếc áo lót của Sara. Sara chỉ cảm giác được vú của mình truyền đến cảm giác tê dại.
Hai vú cao ngất, mặc dù không lớn nhưng cực kỳ săn chắc lại mềm mại. Ở giữa xuất hiện hai hạt anh đào hồng hồng. Ánh sáng lờ mờ chiếu lên bộ ngực khiến cho nó càng trở nên mê người hơn. Trước ánh mắt đầy xấu hổ không ngờ Nawaki lại dùng mũi của mình ngửi bộ ngực của nàng sau đó mở miệng nói: “Sara em thật là thơm a! (Itadakimasu)” Hắn trực tiếp giống như một đứa trẻ ngậm lấy đầu vú của nàng.
Một cảm giác tê dại từ đầu vú của nàng truyền tới. Một bên ngực khác của nàng không ngờ đã bọ hắn trực tiếp dùng tay bóp lấy. Hai tay của nàng thì bị một tay của hắn giữ lại. Má của Sara trở nên ửng đỏ như ứ máu. Đôi môi đỏ mọng mềm mại hé ra đồng thời cũng phả ra hơi nóng. Miệng của nàng rên lên từng tiếng cực kỳ dâm đãng: “A, ư…”
Nawaki tham làm hít mùi thơm cơ thể của Sara đồng thời hắn chẳng khác gì trẻ con khát sữa liên tục bú mút một bên ngực của Sara, bên kia còn trực tiếp dùng tay nhào lặn. Sau một lúc không ngờ bộ ngực của Sara đã trở nên cương cứng. Mặt của nàng đã trở thành hồng như đánh lên một lớp phấn vậy.
Sara cảm giác được bàn chân nhột nhột. Thân mình của nàng run lên. Bởi vì trong lúc này Nawaki dừng tay lại bóp vú của nàng nhưng bàn tay đó còn lớn mật hơn. Nó trực tiếp vén váy của nàng sau đó tiến vào bên trong. Nó tại nơi tư mật nhất của nữ nhân, *m đạo tiến hành nhẹ nhàng vân vê. Sara run lên, nàng cảm giác được nơi đó bây giờ đã ướt nhẹp và ngưa ngưa.
Bàn tay đó đang nhẹ nhàng vuốt ve thông qua chiếc quần lót của nàng. Miệng nàng mở nói: “Nawaki! Ha… a… Nawaki…”
Những đáp lại lời của nàng chỉ là những cú bú ngực càng thêm điêu luyện và nhanh chóng. Hai bàn tay của nàng vội vã dùng tay kéo váy mình xuống đồng thời ngăn cản hắn sờ nơi này của nàng. Tuy nhiên nàng không ngờ khi nàng vừa dùng tay kéo váy xuống thì hắn đã dùng tay trui tọt vào trong quần lót tiến hành miết nhẹ *m đạo của nàng.
Nawaki cảm giác được phía trong tràn ngập lầy lội và nóng bỏng. Ở phía trong xuất hiện một đám lông mềm mại cùng với nhớp nháp. Ngón tay của hắn thích thú nhẹ nhàng vân vê miệng của *m đạo, cái khe rãnh cùng với chiếu hột bé xinh cứng rắn.
Thân mình Sara vặn vẹo giống như một con rắn. Nàng cảm giác được từng trận khoái cảm giống như sóng chiều từ *m đạo cùng vú của nàng truyền tới. Nàng cảm giác được phiêu phiêu dục tiên dục tử, Khắp làn da trắng của nàng trở nên hồng nên trông cực kỳ mê người. Miệng của nàng phả ra hơi càng nóng: “A, a, ư…”
Đôi môi của hắn lại kề sát tai của nàng sau đó nhẹ giọng thủ thỉ: “Sara, anh thích em! Anh muốn em!” Đáp lại sự yêu thương của Nawaki thì Sara chỉ quay đầu đi xấu hổ không dám đối mặt với hắn.
Thân mình của hắn từ từ tiến về phía dưới giường của nàng. Hai bàn tay của hắn vậy mà đem chiếc quần lót của nàng kéo xuống. Sara cố gắng ngăn cản dãy dụa nhè nhẹ cơ thể của mình: “Nawaki! Không…”
Tuy nhiên hắn cũng không có ý định dừng lại. Bàn tay đưa ra đem chiếc quần lót lột khỏi cả chân của nàng. Chiếc quần lót vẫn còn một ống ở bên chân phải của nàng. Tuy nhiên điều này cũng không khiến cho nàng sững sờ mà điều làm cho nàng sững sờ là hắn lại dám dùng hai tay tách hai chân của nàng ra sau đó vùi đầu vào *m đạo của nàng. Thấy như vậy thì Sara vội vàng dùng tay ngăn lại đầu của hắn: “Đừng, anh Nawaki… a, ư…”
Mặc dù hai tay của nàng muốn ngăn cản nhưng toàn thân nàng giống như không có sức lực. Hai tay của nàng trực tiếp bị hắn ngăn cản sau đó đầu của hắn chúi vào *m đạo của nàng. Nàng chỉ cảm giác được có thứ gì đó mềm mại ướt át bắt đầu liếm láp nơi này của nàng. Nó tách hai cánh *m đạo đồng thời liếm láp vào bên trong. Đặc biệt nó tập trung nơi hột cứng nhạy cảm nhất của nàng.
Rõ ràng Nawaki còn đang dùng miệng hút vú của nàng giống như thế đem hút lấy hột cứng của nàng, Đồng thời chiếc lưỡi liên tục đá cái thứ nhạy cảm của nàng.
Ánh mắt của Nawaki tràn ngập tơ máu đỏ bừng. Hắn cực kỳ hưng phấn. Hiện giờ d*ơng vật của hắn đã to tướng nổi lên đầy gân. Nó thẳng đờ cứng rắn đủ để xuyên sắt phá thép. Hai cánh thịt của Sara không ngờ lại khít đến mức hắn chỉ nhìn rõ một cái khe hẹp. Dưới ánh trắng nhàn nhạt phủ lên lớp dịch một lớp bóng lóng. *m đạo của Sara càng trở nên mê người. Đặc biệt bộ lông nơi *m đạo cũng không ngờ giống như tóc của nàng cũng có màu đỏ.
“A, ư, ư…” Miệng Sara phát ra những tiếng kêu cực kỳ dâm đàng. Bàn tay của nàng không có ngăn cản Nawaki mà túm chặt chăn của hai bên mặc hắn dùng miệng đi thưởng thức *m đạo của nàng. Dù sao thì nàng biết sớm có ngày nàng phải lấy chồng cùng làm việc này với chống nhưng mà nàng không biết việc sẽ diễn ra sớm và làm như thế nào mà thôi.
*m đạo của nàng truyền tới những cảm giác đê mê đến bất tận. Hai thành thịt của nàng rõ ràng bị tách ra dưới chiếc lưỡi cực kỳ bá đạo. Nó liếm từ nơi thấp nhất đem cánh thịt tách ra. Đầu lưỡi hơi đâm vào trong *m đạo của nàng sau đó truyền dần lên phía trên. Sau đó chiếc lưỡi lướt mạnh qua chiếc hột cứng. Rõ ràng hai thành thịt biến dạng trước lực liếm của chiếc lưỡi Nawaki.
Hai chân nàng muốn khép lại, miệng nàng thì liên tục rên rỉ ra những tiếng không có ý nghĩa, thân mình uốn éo vặn vẹo giống như con rắn. Nawaki chỉ cảm giác được mùi hương xử nữ từ *m đạo của Sara truyền đến làm hắn say mê. Khi mà hắn liếm *m dịch của nàng chảy ra mùi hương quả thực rất tuyệt. Dù sao *m đạo xử nử sau khi bị phá thường ngày sẽ có mùi dần dần khác đi. Hiện giờ mùi của nơi này cũng không quá nồng. Nó có vị hơi tanh nhẹ nhẹ, một vị ngọ nhẹ cùng với vị mặn và chua hỗn hợp. Mùi vị này quả thực ngon hơn vài vị *m đạo mà hắn đã từng được ăn qua.
Thân mình Sara ngày trở nên đỏ bừng. Hai thành thịt đã đỏ bừng hiển nhiên do máu dồn vào nơi này nhiều. Nawaki cũng đem quần áo của mình chút bỏ. Một bộ ngực săn chắc, cơ bụng khỏe mạnh… Một thân hình hoàn mỹ xuất hiện trước mặt của Sara.
Khiến cho Sara không khỏi len lén nhìn về phía thân mình của Nawaki. Mặc dù rất xấu hổ nhưng nàng vẫn muốn len lén nhìn. Đặc biệt là cơ bắp kia. Thứ hút nhất đối với nàng là nơi hạ thể của hắn. Hắn so với khác hẳn của nàng. Đó là một cây gậy vừa to vừa lớn. Nó làm bằng thịt. Tuy nhiên không giống như nàng nó hoàn toan trụi lũi.
Hai hạt thịt to lớn nhưng lại không lủng lẳng chút nào treo ở dưới. Nó to nhưng cực kỳ rắn chắc. Từ phía cây cộn thịt từng đợt gân cuồn cuộn bao quanh nó. Làn da nó đỏ bừng như lửa. Nó ngạo nghễ vươn mình trong gió chọc thẳng lên trời.
Nawaki lại lẳng lặng cúi xuống ôm nàng. Bàn tay của hắn nhanh chóng đem mọi y phục của nàng ngay cả quần tất cũng cởi bỏ toàn bộ. Sara có chút sợ hãi vội vã chúi vào bên trong. Tuy nhiên *m đạo của nàng hiện giờ có cảm giác trống rỗng và ngưa ngứa. Nàng mặc dù ít trải qua việc làm nữ nhưng với hình dáng cây gậy kia cùng với hạ thể của nàng có lỗ, hắn còn tận tình muốn bú mút nơi đó của nàng như vậy phải chăng cậy gậy dùng để đút vào nơi đó của nàng.
Nghĩ tới đây nàng có chút sợ hãi bởi vì thứ đó to như vậy trong khí lỗ của nàng nhỏ như vậy liệu nó có đút vừa hay không. Nếu không nàng sợ rằng bị cây gây đó đâm chết mất.
Thấy vẻ mặt sợ hãi của Sara, Nawaki cười khổ. Quả thực thứ này rất to. Phải biết được rằng hắn được thừa kế ba phần khuôn mặt từ cha hắn còn thứ này thì hắn được kế thừa chín phần mưới từ cha của hắn. Mặc dù hắn có lẽ thua kém cha của hắn một chút nhưng hắn tự tin hắn không thua bất cứ nam nhân nào ngoài cha của hắn cả.
Hình ảnh một cậu bé đi tiểu cùng với cha của hắn. Cậu bé tò mò chỉ vào d*ơng vật của mình nói: “Cha ơi, tại sao chỗ này của cha cũng giống như của con? Sao chỗ này của mẹ lại khác chúng ta thế?”
Vừa đi tiểu khóe miệng của người thanh niên tóc bạch kim kia vừa nhếch lên: “Bởi vì mẹ con là nữ nhân còn chúng ta là nam nhân!”
Hai hàng lông mày của cậu bé nhíu lại, nó nhìn d*ơng vật của mình một chút sau đó lại quay sang nhìn ông bố của mình. Vẻ mặt của hắn tò mò không hiểu nói: “Cha ơi của cha sao lại to như thế? To hơn của con rất nhiều?”
“À, thì…” Người thanh niên tóc bạc thở dài một hơi sau đó nói: “Bởi vì mẹ con thích của cha to lên của cha mới to như thế?”
“A” Nghe được lời này thì cậu bé lại ngạc nhiên hỏi tiếp: “Vậy của con to như vậy mẹ có hay không yêu Nawaki đây?”
Nghe được lời này thì người thanh niên tóc bác liên tục giật giật khóe miệng. Hắn cười khổ bất đắc dĩ phải trả lời: “Dù của Nawaki to hay bé thì cha mẹ cũng đều yêu Nawaki cả! Thế nên Nawaki đừng lo lắng mấy điều này. Sau này Nawaki sẽ phải có bạn gái đến lúc đó sao? Có lẽ bạn nữ của Nawaki sẽ rất thích nếu như đồ của Nawaki to hơn của cha!”
Thấy được khích lệ thì ánh mắt của cậu bé sáng lên, sau đó cậu bé mỉm cười nói: “Cha, cha yên tâm con nhất định sẽ phấn đấu để cho của con to hơn của cha! Đồng thời con nhất đinh sẽ trở thành một Vi Tiểu Bảo thứ hai. Không phải là so với Vi Tiểu Bảo còn giỏi hơn. Bởi vì còn chính là con cha mà…”
Khóe miệng người thanh niên tóc bạc liên tục giât giật, hắn cười khổ gật đầu: “Ân, Vi Tiểu Bảo…”
Nawaki cẩn thận chui vào trong chăn. Hắn trực tiếp đè lên thân thể của Sara, Sara cảm giác được hơi thở nóng bỏng của Nawaki truyền đến. Nawaki nhỏ giọng nói: “Sara, anh thích em! Anh thích em!”
Sara mở miệng đáp lại: “Em cũng yêu anh, Nawaki!”
“Sẽ hơi đau một chút! Sara em cố nhịn một chút. Sẽ qua rất nhanh…” Hắn nhẹ nhàng ôm hôn lấy Sara. Sara nhẹ nhàng cắn răng một cái chấp nhận để cho hắn đút cây côn thịt to tướng ấy vào cái lỗ bé xíu đánh yêu của nàng. Nàng cũng không tin nó to như vậy có thể đút vào vừa của nàng được.
Nàng chỉ cảm giác được có cái gì đó mềm mại mơn ướt lên lên xuống xuống ở cửa miẹng *m đạo của nàng. Một cảm giác tê dại từ *m đạo truyền đến. Tuy nhiên sau đó nàng cảm giác được có vật gì đó rõ ràng đâm vào phía trong *m đạo của nàng. Một cảm giác chật ních khiến cho nàng có chút đau đớn. Nó giống như cố gắng len vào bên trong chui vào phía sâu *m đạo của nàng.
Hông của nàng bị Nawaki túm lấy. Sau đó hắn nhanh chóng dùng tốc độc nhanh nhất đẩy mạnh thân mình tiến tới. Một cảm giác vô cùng đau đớn từ *m đạo truyền thẳng vào não của nàng. Nàng cảm giác được giống như có người vừa dùng kiếm đấm vào người nàng một cái. Miệng của nàng phát ra âm thanh chói tai: “Aaaa… Đau quá…”
Nawaki nhìn thấy được thân thể của Sara run lên, hai tay nắm chặt đệm hai bên. Mắt của nàng run lên nhắm nghiền lại tuy nhiên hai giọt lện lăn tăn từ khóe mắt hai bên chảy xuống. Nawaki vội vã dùng tay của mình đặt hai bên đầu của Sara. Đôi môi nhanh chóng hôn lên mắt của nàng đem từng giọt lệ hôn được sạch sẽ.
Vừa rồi *m đạo của Sara bị dị vật lần đầu tiên xuất hiện lên nó liên tục co bóp bài xích cây d*ơng vật của Nawaki ra ngoài. Dù sao cây d*ơng vật là muốn phá màng trinh của Sara đâm sâu vào bên trong. Đó là một cảm giác trật ních, ẩm ướt và nóng. Hai thành thịt co bóp siết cặt lấy cây d*ơng vật làm cho Nawaki có cảm giác tê dại.
Hắn biết thà rằng đau lớn trong khoảnh khắc ngắn còn hơn đau dài và âm ỉ. Hắn dùng sức toàn lực đẩy thân mình về phía trước. Cây d*ơng vật mang theo sức xuyên sơn phá giáp chạm được một tấm màng mỏng manh sau đó đâm ngập cán. Khi đầu nó chạm vào miệng của t* cung cũng là lúc mà từ phía trong chảy theo một dòng máu đỏ tươi bao phủ lấy cả cây dương vật to lớn.
Hai thành thịt mở rộng đã nuốt trọn cây d*ơng vật của Nawaki vào phía bên trong. Sara chỉ cảm giác được toàn thân đau đớn. Nàng cảm giac được rõ ràng toàn thân nàng bị đau nhức. Đột nhiên nàng cảm giác được một chút mát mẻ. Cảm giác sướng khoái từ *m đạo của nàng truyền tới. Cơn đau không ngờ nhanh chóng chôi qua.
Một lớp ánh sáng màu xanh lòe lòe ở tay Nawaki phát ra. Nó áp vào bụng của nàng. Không ngờ thương thế của nàng sau khi bị phá trinh lại có thể trữ trị khỏi mặc dù cây côn thịt cũng đang ở trong *m đạo của nàng.
Sau khi chữa trị khỏi, Nawaki bắt đầu hôn Sara, đồng thời hắn liên tục di chuyển hông nhẹ nhàng. Cây d*ơng vật cũng chỉ di chuyển nhẹ nhàng ra vào, vào ra *m đạo của Sara mà thôi. Mặc dù Sara vẫn cảm giác đau đớn nhưng nàng vẫn có cảm giác được một chút sung sướng. Miệng của nàng phát ra tiếng rên cực kỳ dâm đãng: “A, ư, ư…”
Nawaki di chuyển rất nhẹ nhàng tuy nhiên hắn cảm giác được trong *m đạo của nàng rõ ràng càng ngày càng lầy lội hơn. Di chuyểncủa d*ơng vật trong *m đạo có thể ra vào dễ dàng hơn. Tốc độ Nawaki bắt đầu tăng nhanh.
Thân thể Sara bắt đầu biết phối hợp bởi những cú đụng nhanh chóng của Nawaki. Hai chân nàng mở rộng đón lấy sụ trùng kích của Nawaki. Một lúc sau nàng toàn thân run lên bần bật. Nàng cảm giác được thân mình giống như bay trên chín từng mây. Nàng rên lên một tiếng cực dài: “Aaaa…” Sau đó toàn thân của nàng điên cuồng co rút giống như điện giật. Miệng nàng thở ra hồng hộc, làn da toàn thân trở nên ửng đỏ.
Nawaki cũng cảm giác được hai thành thịt điên cuồng co bóp thiết chặt lấy cây côn thịt của hắn. Sau đó một cỗ dịch nóng phun ra tưới thẳng lên côn thịt của hắn. Nawaki lắc đầu cười khổ vì hắn không nghĩ đến nàng nhanh như vậy đã đạt đến cực sướng rồi.
So với cha hắn thì Nawaki đều có tự tin hơn nhiều. Mặc dù thực lực cha của hắn mạnh hơn hắn nhiều. Tuy nhiên một lần hắn len lén rình được cha của hắn cùng mẹ của hắn và mẹ hai tiến tới làm tình. Thực lực này làm cho Nawaki có vài phần khinh bỉ. Bởi vì cha chỉ có thể đưa được hai mẹ cùng đạt cực đỉnh đồng thời khi hai người mềm oặt ra thì cha cũng ỉu xỉu đầu hàng phất cờ chào thua. So với hắn kém quá xa. Hắn một lần có thể làm được bốn người đầu hàng chào thua nhưng kim thương vẫn bất đảo.
Nawaki dùng miệng lại bú mút ngực của Sara để cho nàng hứng tính lên. Một lúc sau Sara đã bắt đầu trở nên hứng tình. Hắn lại ra sức cày cấy.
Lần thứ tư, miệng của Sara liên tục cầu xin nói: “Anh Nawaki, em… em không được rồi… Ha… ha… a ư…” Miệng nàng phả ra đầy hơi nóng, miệng rên rỉ không dứt. Với tốc độ trùng kích cao của Nawaki cảm xúc Sara lại tăng mạnh. Thân mình của nàng liên tục nghênh đón sức trùng kích cao triều. Dưới giường đã ướt nhẹp dính đầy vết nhớp nháp máu đỏ và dịch keo. Trong phòng tràn ngập mùi giao hoan cùng với mùi mô hồi của hai người.
“Aaaa…” Sara lại một lần nữa đạt được cao chiều. Toàn thân run lên bần bật. Nawaki lại ra sức cày cấy. Đến cuối cùng hắn cũng bắn được một lượng lớn tinh nguyên lần đầu vào trong cơ thể Sara. Sara chỉ nghe được hắn gầm nhẹ một tiếng. Sau đó một cỗ tinh nguyên nóng bỏng bắn lên miệng t* cung của nàng. nàng rõ ràng cảm ngận được khi đầu cây d*ơng vật đâm vào sâu nhất nó ép nút cán đồng thời đầu d*ơng vật chạm vào miệng tử cung thì nó run lên bần bật. Sau đó nó bắn ra một thứ chất nhầy nóng ẩm ướt và kéo vào trong bụng của nàng.
Nàng có cảm giác được có thứ gì đó chui vào trong bụng của nàng vậy. Sara chỉ thở ra hồng hộc. Nàng bắt đầu cảm nhận lại những dư âm cao triều mà Nawaki đem lại cho nàng. Khiến cho Sara có vài phần kinh hãi không ngờ được khi Nawaki rút cây d*ơng vật khỏi cơ thể của nàng thì nó vẫn còn cương cứng. Một đám nhớp nháp bao quanh cây d*ơng vật của hắn. Hiển nhiên thứ này bao bọc phần lớn là dịch *m đạo của nàng. Điều này làm cho nàng cực kỳ xấu hổ.
Phải biết được nàng là một nữ hoàng không ngờ lại trở nên dâm đãng như vậy còn hô to gọi nhỏ hắn nhanh hơn nữa. Phải biết hắn làm cho nàng đạt đến bốn lần đỉnh của cao triều. Cơ thể cùng với trí não của nàng hoàn toàn si mê người thanh niên tóc vàng và đẹp trai này. Nàng cũng có vài phần bất ngờ khi *m đạo của mình lại có thể chứa được cây d*ơng vật to như thế.