24-04-2009, 02:39 PM
Nguyễn Gia Lão Tam
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Q4, TpHCM, VN
Bà i gởi: 1,740
Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
Thanks: 2
Thanked 4 Times in 4 Posts
Hồi 16
Phùng Máºu mÆ°u trá»™m sách bà thÆ¡
Kim ÄÃnh khá»i nạn trừ yêu đạo
Tác giả: Vô Danh
Dịch Thuáºt: Má»™ng Bình SÆ¡n
Äả tá»±: ChacCaDao
Nguồn: Nhạn Môn Quan
Cao Hoà i Äức và các tÆ°á»›ng nghe Phùng Máºu có phép cứu đặng mÆ°á»i hai vị tÆ°á»›ng mừng rỡ vô cùng. Cha con Cao Hoà i Äức năn nỉ Phùng Máºu trong đêm phải Ä‘i trá»™m sách để kịp thá»i cứu LÆ°u tiểu thÆ¡. Tống Thái Tổ cÅ©ng kêu Phùng Máºu nói:
- Khanh lo cứu cháu trẫm cho mau kẻo LÆ°u Kim ÄÃnh bịnh tình quá nặng, nếu được thà nh công, trẫm trá»ng thưởng.
Äêm ấy, Phùng máºu đợi tá»›i canh hai Ä‘á»™n thổ thẳng qua dinh ÄÆ°á»ng. Äến nÆ¡i, vừa ló đầu lên thấy giáo gÆ°Æ¡m tá» chỉnh, đèn Ä‘uốc sáng lóa. Vua Nam ÄÆ°á»ng ngôi ngá»± trên ngai, còn DÆ° Hồng và các quan Ä‘á»u chầu chá»±c. Phùng Máºu thấy váºy sụp xuống đất, lần lại chá»— vua ngồi để nghe ngóng má»i việc. Vua ÄÆ°á»ng phán:
- Ban ngà y trẫm bị thÃch khách, thiếu chút nữa là mất mạng. Còn quân sÆ° bị đánh gãy răng, trẫm oán háºn thằng lùn đó mà không biết là m sao trừ được. DÆ° Hồng tâu:
- Nếu bệ hạ gắn chà bá»n lòng, thì tôi cÅ©ng liá»u mình giúp nÆ°á»›c. Tôi đã dùng phép trù yếm LÆ°u Kim ÄÃnh cÅ©ng đã gần miá»n, mÆ°á»i hai tÆ°á»›ng Tống cÅ©ng còn nằm đó dầu gỡ bùa mà đốt cÅ©ng còn dại dại Ä‘iên Ä‘iên, trừ ra có sách Thất bá»u coi trong đó mà cứu thì má»›i tỉnh. Nay tôi tuy thất tráºn, song chẳng nên phiá»n muá»™n là m gì. Vua ÄÆ°á»ng tin DÆ° Hồng là báºc thần thông quảng đại, nên phán:
- Cái thằng lùn ban ngà y đó coi nhÆ° con nÃt thÆ¡ ngây, không dè nó lại tà i cao phép trá»ng, Ä‘áºp nát lạc hồn chiêng không phải là tÆ°á»›ng tầm thÆ°á»ng. Nếu ngà y mai có giao phong quân sÆ° phải giữ gìn cho lắm! DÆ° Hồng tâu:
- Tuy Tống có nhiá»u tÆ°á»›ng giá»i, mà bạn hữu tôi cÅ©ng nhiá»u vị thần thông nếu má»™t mình tôi là m không xong, thì thỉnh anh em trợ chiến có lo chi không trừ được tÆ°á»›ng Tống.
Phùng Máºu Ä‘ang núp dÆ°á»›i đất nghe rõ má»i Ä‘iá»u, nép mình đợi DÆ° Hồng ngủ mê đặng lén qua phÃa Äông Bắc hà nh sá»±. Äến nÆ¡i, thấy Ä‘Ã i rá»™ng, dÆ°á»›i có ba mÆ°Æ¡i sáu đồng tá» mặc đồ chế, cầm gáºy tang, dÆ°á»ng nhÆ° má»™t đám trẻ Ä‘ang đợi lệnh.
Qua đến ná»a canh ba thấy chúng nó ngủ gục, Phùng Máºu thừa dịp thổi và o mặt chúng những luồng hÆ¡i mê rồi ló đầu lên thấy có bốn vị hung thần giữ tráºn, bèn niệm thần chú, rồi cầm gÆ°Æ¡m chỉ bốn vị thần tÆ°á»›ng hét lá»›n:
- Các thần kia sao dám vâng lá»i yêu đạo mà hại nữ tÆ°á»›ng của trá»i sai, không sợ mang tá»™i hay sao? Bốn vị thần đáp:
- Chúng tôi vâng lệnh DÆ° đại nhân cÅ©ng chẳng qua vì pháp thuáºt, đâu dám nghịch lòng trá»i. Nay pháp sÆ° đã quở nhÆ° váºy, chúng tôi xin dá»i gót.
Nói rồi bốn vị thần tÆ°á»›ng bay thẳng lên mây. Phùng Máºu bÆ°á»›c lên Ä‘Ã n, thấy hÆ°Æ¡ng khói má» mịt, chÃnh giữa có má»™t cái mái, Trên nắp Ä‘áºy có niêm phong. Phùng Máºu không rõ yêu đạo là m phép gì mà giở nắp không nổi. Bá»—ng thấy cây gÆ°Æ¡m phép để trên Ä‘Ã i, liá»n lấy gÆ°Æ¡m chém và o chá»— niêm phong, tức thì nắp mái văng ra, hà o quang trong mái vụt bay trên mây, ấy là sao Nữ ma, bổn mạng của LÆ°u Kim ÄÃnh Sau đó Phùng Máºu ngó thấy trên đầu cá»™t có má»™t con bù nhìn bằng cá», mặc y giáp tháºt, hai mất Ä‘á»u bị tên, dÆ°á»›i lÆ° hÆ°Æ¡ng có để má»™t cuốn sách. Phùng Máºu lấy ra xem, thấy Ä‘á» mấy chữ: "Thất Tiá»…n Äinh Äầu Thôi", mở ra xem thì đó là sách dạy trù yếm, và bà y đồ cúng tế, có đủ các câu thần chú thỉnh tÆ°á»›ng sai ma, chứ không dạy phép chi giải cứu. Phùng Máºu than:
- Sách dạy phép trù mà không dạy phép giải, thì là m sao cứu ngÆ°á»i?
Liá»n Ä‘Æ°a tay nhổ bốn mÅ©i tên cho con bù nhìn, cất sách và gÆ°Æ¡m xong, lấy bù nhìn Ä‘em đốt, bốn mÆ°Æ¡i chÃn ngá»n đèn Ä‘ang cháy lan ra, Phùng Máºu thất kinh nhảy xuống đất đốt cháy luôn ba mÆ°Æ¡i sáu đồng nhi. Lúc ấy trống trở canh ba, quân tuần trông thấy Ä‘á»u kinh hãi chạy và o báo DÆ° Hồng. Äêm ấy ÄÆ° Hồng Ä‘ang say rượu ngủ mê, kêu mãi má»›i tỉnh dáºy, nghe quân báo bà n trù bị cháy thì giáºm đất than:
- Không xong rồi. Chúng nó không kỹ cà ng là m hÆ° má»i việc.
DÆ° Hồng nhảy ra chữa lá»a thì mÆ°á»i phần cháy hết tám, các thần tÆ°á»›ng Ä‘i đâu mất và cuốn sách đã ra tro. Chẳng ngá» Phùng Máºu lấy sách và gÆ°Æ¡m còn Ä‘ang ở dÆ°á»›i đất chá» nghe tin cho rõ, khi nghe DÆ° Hồng nói Phùng Máºu nghÄ© rằng:
- Chúng nó Ä‘ang bối rối vá»›i nhau, mình thừa dịp nà y lấy sách cứu ngÆ°á»i luôn thể.
NghÄ© rồi Ä‘á»™n và o phòng DÆ° Hồng, thấy đèn chong chÆ°a tất, có má»™t cái gối sÆ¡n Ä‘en. Phùng Máºu Ä‘áºp nát gối lấy được sách "Thất Bá»u bà thÆ°", liá»n cất và o túi áo rồi ra sau tìm mÆ°á»i hai tÆ°á»›ng, thấy tất cả Ä‘á»u ngủ ngáy pho pho. Phùng Máºu nghÄ© rằng:
- MÆ°á»i hai tÆ°á»›ng mê man nhÆ° váºy biết cứu là m sao?
Liá»n giở Thất bÆ°u bà thÆ° ra xem thấy có lá»i giải rằng: trÆ°á»›c phải niệm chú nhÆ° vầy. . rồi đốt lá bùa trên đầu tá»± nhiên tỉnh lại. Phùng Máºu là m y nhÆ° váºy, tức thì mÆ°á»i hai tÆ°á»›ng tỉnh liá»n. Phùng Máºu kể chuyện cho các tÆ°á»›ng nghe, ai nấy Ä‘á»u nổi giáºn, nguyá»n rủa DÆ° Hồng. Phùng Máºu nói:
- Chúng ta cÅ©ng nên đồng tâm hiệp lá»±c, giải phá mà vá» thà nh lại e mÆ°á»i hai ông má»›i mạnh cá»± không lại tÆ°á»›ng ÄÆ°á»ng, chắc khó ra. Thái Thạch Hùng và Sá» Khuê bà n:
- Váºy thì công tá» hãy vá» trÆ°á»›c mà cất sách và gÆ°Æ¡m, rồi dẫn binh qua ngoại công, trong chúng tôi ná»™i ứng, cứ nổi pháo là m hiệu lệnh, đồng má»™t lượt kéo ra, nhÆ° váºy thì mÆ°á»i phần vẹn có.
Phùng Máºu khen phải, bèn nhà o xuống đất biến Ä‘i, mÆ°á»i hai vị tÆ°á»›ng quân Ä‘á»u trầm trồ phép lạ. Phùng Máºu địa hà nh vá» dinh Tống thì chÆ°a hết canh tÆ°, liá»n tâu các việc. Tống Thái Tổ và Cao Hoà i Äức mừng rỡ vô cùng. Xảy thấy Cao Quân Bảo tâu:
- Vợ tôi hồi đầu canh tÆ° đã tỉnh lại, con mắt sáng nhÆ° thÆ°á»ng, vai và chân cÅ©ng hết nhức, mÆ°á»i phần mạnh mẽ nhÆ° xÆ°a. Tống Thái Tổ nghe tâu, mừng rỡ khen rằng:
- Nhá» ngá»± Ä‘iệt cứu cháu dâu trẫm đặng là nh, công lao đáng ghi nháºn.
Sau đó, Cao Hoà i Äức chá»n năm vạn binh mã, truyá»n các tÆ°á»›ng ra thà nh, có má»™t mình Tống Thái Tổ và quân sÆ° ở lại. Phùng Máºu dẫn lá»™ kéo binh thầm lén đến dinh ÄÆ°á»ng. Lúc ấy trăng ná»a tá» ná»a má», binh tợ rồng tợ cá»p. Phùng Máºu địa hà nh nhÆ° trÆ°á»›c, liá»n mở cá»a thà nh, binh tÆ°á»›ng Tống kẻo và o, quân ÄÆ°á»ng chạy tản. Vì cá»› nà o và o thà nh dá»… nhÆ° váºy. Bởi các tÆ°á»›ng lúc ấy Ä‘i chữa lá»a. Vua Nam ÄÆ°á»ng cÅ©ng ra xem. DÆ° Hồng than:
- Rủi có má»™t giá», uổng công khó bấy lâu là m phép! Tức vì cháy sách báu, hết thông dụng phép mầu.
Lá»i bà n: Kẻ có táºt có tà i lá»i ngÆ°á»i xÆ°a để lại không sai. DÆ° Hồng là má»™t tên đại tÆ°á»›ng khét tiếng trong thiên hạ, thế mà khiếp sợ trÆ°á»›c má»™t anh chà ng Phùng Máºu lùn tịt nhÆ° má»™t đứa con nÃt chẳng những thua vá» tà i năng lại thua vá» trà tuệ, mất cả gÆ°Æ¡m báu mất cả sách binh thÆ¡. Cái gì bất thÆ°á»ng trong cuá»™c sống thì nó cÅ©ng hà nh Ä‘á»™ng bất thÆ°á»ng trong cuá»™c đấu tranh già nh quyá»n lại. Phùng Máºu má»™t tÆ°á»›ng thân xác không bình thÆ°á»ng đã dùng cái hình xác không bình thÆ°á»ng ấy là m những chuyện không bình thÆ°á»ng, đến má»i ngÆ°á»i không lÆ°á»ng trÆ°á»›c được. Những cái gì bình thÆ°á»ng trong cuá»™c sống Ä‘á»u không nguy hiểm lắm, vì má»i ngÆ°á»i đã biết đến nó, còn những ai không bình thÆ°á»ng, thì má»i ngÆ°á»i chÆ°a ai biết đến, vì váºy muốn chiến thắng má»i việc trong thiên hạ, nên Ä‘á» phòng những cái bất bình thÆ°á»ng có thể xảy ra.-oOo-
- Hết hồi 16 :2 (15):
Tà i sản của bagiatam
24-04-2009, 02:41 PM
Nguyễn Gia Lão Tam
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Q4, TpHCM, VN
Bà i gởi: 1,740
Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
Thanks: 2
Thanked 4 Times in 4 Posts
Hồi 17
Láºp công cao, Phùng Máºu đặng Phong vÆ°Æ¡ng
Mất báu váºt, DÆ° Hồng dùng quạt phép
Tác giả: Vô Danh
Dịch Thuáºt: Má»™ng Bình SÆ¡n
Äả tá»±: ChacCaDao
Nguồn: Nhạn Môn Quan
Chúa tôi đang buồn rầu, xảy nghe trong dinh pháo nổ, tiếng binh la ó vang đầy. Kế quân báo rằng:
- Binh tÆ°á»›ng Tống đến cÆ°á»›p dinh, quân gia hao nhiá»u lắm.
DÆ° Hồng nghe báo kinh hãi, liá»n trở vá» dinh, ngó thấy mÆ°á»i hai tÆ°á»›ng Tống đã tỉnh, đồng cầm khà giá»›i cỡi ngá»±a bÆ°á»›c ra. DÆ° Hồng không rõ vì cá»› nà o mà mÆ°á»i hai tÆ°á»›ng tỉnh đặng! Còn binh ÄÆ°á»ng kinh hãi, vỡ chạy nhÆ° ong. DÆ° Hồng sảng sất nghẹn ngà o, tuy có phép cÅ©ng nhÆ° ngÆ°á»i không phép.
Bên Tống thắng tráºn rồi kéo vá», không ai ngăn trở. Vua Nam ÄÆ°á»ng nghe báo ngỡ là bên Tống thấy lá»a cháy mà thừa cÆ¡ đến cÆ°á»›p dinh ÄÆ°á»ng và o lúc canh năm, vua Nam ÄÆ°á»ng cà ng sợ hãi. Lại nghe quân báo nữa:
- MÆ°á»i hai tÆ°á»›ng Tống đã tỉnh dáºy trốn Ä‘i rồi! Vua Nam ÄÆ°á»ng hoảng kinh, bèn há»i quân sÆ°.
- Vì cá»› nà o lạ váºy? DÆ° Hồng cÅ©ng không biết tại đâu, xảy thấy tÆ°á»›ng ÄÆ°á»ng đến tâu:
- Binh hao tÃnh năm ngà n có lẽ! Vua Nam ÄÆ°á»ng cà ng thêm buồn bá»±c, phán:
- Thiệt mạng Tống chÆ°a cùng, công việc gần xong mà hóa ra uổng công vô Ãch, ấy là thiên số định nhÆ° váºy, nghịch ý trá»i thì hao binh tổn tÆ°á»›ng. Thà chịu thua đầu Tống cho xong!
DÆ° Hồng thấy vua ÄÆ°á»ng than trách thì hổ thẹn trăm bá», liá»n bói má»™t quẻ vì cá»› nà o kẻo tức. Trang quẻ xong xuôi, DÆ° Hồng má»›i vá»— ghế mà nói:
- Không xong rồi! Té ra thằng lùn đốt bà n trù, ăn trá»™m gÆ°Æ¡m linh và sách báu, lại giải cho mÆ°á»i hai tÆ°á»›ng tỉnh hồn. Nếu Tống Thái Tổ có ngÆ°á»i giá»i nhÆ° váºy, thiệt trá»i hại ta đó. Song mÆ°á»i hai tÆ°á»›ng bị phù mê lâu lắm. Lẽ nà o mau tỉnh nhÆ° váºy? Thiệt nghÄ© không ra cách ấy.
Nói rồi ngồi lÆ¡ láo suy nghÄ©. Vua Nam ÄÆ°á»ng thì rầu rÄ© không nói tá»›i quân sÆ°. DÆ° Hồng hổ ngÆ°Æ¡i Ä‘i và o phòng má»™t nÆ°á»›c, ngồi trong phòng mà nghÄ©:
- TÆ°á»›ng lùn phép tắc tà i năng nhÆ° váºy, ta khó nổi phò ÄÆ°á»ng, chi bằng vá» núi mà tu luyện cho xong, khá»i buá»™c Ä‘iá»u phiá»n não.
NghÄ© nhÆ° váºy bèn khoác mà n và o ngủ cho khá»e tinh thần, và o phòng kiếm hoà i không đặng cái gối, ngó xuống dÆ°á»›i giÆ°á»ng thấy gối rách tan má»™t đống DÆ° Hồng lấy lên coi đã mất sách rồi, thất kinh nổi giáºn hét:
- Chẳng biết Ä‘á»i trÆ°á»›c ta thù oán chi vá»›i thằng lùn nà y mà nay nó hại ta đến thế! Nay nó xé gối mà lấy sách nên má»›i giải bùa mê cho mÆ°á»i hai tÆ°á»›ng. Nay ta quyết vá»›i nó má»™t còn má»™t mất, không chịu nhịn tÆ°á»›ng lùn.
DÆ° quân sÆ° ngồi buồn rầu, tức mình ngủ không đặng, chá» cho trá»i sáng lo mÆ°u. Sáng ra cÆ¡m nÆ°á»›c xong xuôi, DÆ° Hồng dẫn binh Ä‘i khiêu chiến. Lúc các tÆ°á»›ng Tống kéo vá» Thá» Châu đồng ra mắt Thái Tổ. Tống Thái Tổ mừng rỡ khen:
- Chúa tôi hiệp mặt. Cháu dâu trẫm cÅ©ng đặng toà n sinh, thì Ä‘á»u nhá» công linh Phùng Máºu. Nay trẫm phong cho má»™t chức xứng đáng là Bình Nam vÆ°Æ¡ng.
Phùng Máºu lạy tạ Æ¡n, coi bá»™ vui mừng lắm. Cao Hoà i Äức và Cao Quân Bảo cÅ©ng tạ Æ¡n Phùng Máºu vì đã cứu LÆ°u phu nhân. Ngà y ấy Thái Tổ truyá»n dá»n yến thưởng công và ăn mừng thắng tráºn, sau bữa mừng cháu dâu nạn khá»i tai qua, cho tá»›i tam quân cÅ©ng nhá» ngá»± tá»u. Quan binh Ä‘á»u chúc tụng muôn năm. Äến trÆ°a có quân và o báo:
- Có DÆ° Hồng đến khiêu chiến, quyết má»i Bình Nam vÆ°Æ¡ng ra tráºn mà thôi!
Phùng Máºu nghe báo, liá»n để chén rượu xuống, xin ra cá»± chiến vá»›i DÆ° Hồng. Tống Thái Tổ phán:
- DÆ° Hồng bị ngá»± Ä‘iệt lấy sách báu, nên nổi xung tá»›i là m quá»· chắc là dụng phép mầu kế Ä‘á»™c, quyết trả cho đặng thù. Sách binh thÆ¡ có nói rằng. Giặc giáºn cùng thì mình phải tránh. Chi bằng giả Ä‘iếc là m lÆ¡, nó Ä‘Æ°Æ¡ng hăng chẳng nên cá»± địch, đợi Ãt ngà y LÆ°u phu nhân thiệt mạnh sẽ hiệp công má»™t tráºn, cÅ©ng chẳng muá»™n gì.
Phùng Máºu vâng lá»i không dám nghịch chỉ, Tống Thái Tổ truyá»n Ä‘em thêm rượu, chúa tôi cứ việc uống hoà i. Kế quần và o báo nữa:
- DÆ° Hồng phá thà nh gấp quá, má»™t hai kêu cho đặng Bình Nam vÆ°Æ¡ng. Phụng Máºu tâu:
- Bệ hạ dạy đừng đánh vá»›i giặc giáºn cùng, thiệt là phải phép. Vả chăng DÆ° Hồng yêu đạo, bất quá sở cáºy ở Lạc hồn la và bá»u kiếm mà thôi chá»› nhÆ° hú gió kêu mÆ°a, dá»i non trút biển, sái Ä‘áºu thà nh binh, chỉ có hóa hình, các phép ấy đạo tiên gá»i là thÆ°á»ng sá»±, dầu có phép báu chi lạ nữa, nhá» hồng phÆ°á»›c bệ hạ cho tôi ra tráºn má»™t phen, đánh Ä‘uổi yêu đạo há»a may Lý Kiên vỡ máºt mà chịu đầu hà ng, nếu để DÆ° Hồng ở chá» ngà y, sợ bà y thêm kế khác. Xin bệ hạ cho tôi giao chiến, kẻo nó dá»… ngÆ°Æ¡i!
Cao Quân Bảo cÅ©ng tâu xin theo, hiệp lá»±c đánh Ä‘uổi yêu đạo. Tống Thái Tổ y lá»i tâu, Phùng Máºu cùng Cao Quân Bảo nai nịt, dẫn má»™t muôn binh mã ra thà nh. DÆ° Hồng thấy Phùng Máºu bÆ°á»›c ra trÆ°á»›c, bèn nổi giáºn trợn con mắt và mắng:
- Thằng giặc lùn quen nghá» cấp trá»™m, không ra tráºn cho phân minh, táºp thói Ä‘Ã o hầm, theo loà i khoét vách? Bởi Kim ÄÃnh chÆ°a tá»›i số nên ngÆ°á»i là m lén mà nên công. Ta cÅ©ng bá» qua không bắt mà y tá»™i gian giảo song hai cuốn sách và má»™t cây gÆ°Æ¡m, là của thầy ta cho để là m ká»· niệm, phải mau mau trả lại cho ta, nếu để trá»… lâu thì ná»™i dinh Tống thà nh Ä‘á»u chết chém! Phùng Máºu cÆ°á»i nói:
- Ta cÅ©ng muốn vị tình thầy ngÆ°Æ¡i mà trả sách và gÆ°Æ¡m lại. Song ngÆ°Æ¡i nói năng vô lá»… nên ta không trả sách, lại quyết lấy đầu ngÆ°Æ¡i. Nếu dung nhà ngÆ°Æ¡i, thì ngÆ°Æ¡i xúi giục Nam ÄÆ°á»ng nghịch thiên cá»± Tống.
DÆ° Hồng nghe nói nổi xung đánh Phùng Máºu má»™t gáºy. Phùng Máºu Ä‘Æ°a thÆ°á»›c ra đó. Hai ngÆ°á»i há»—n chiến má»™t hồi. DÆ° Hồng biết đánh không lại Phùng Máºu nên tÃnh phải dùng quạt phép má»›i xong, liá»n giục cá»p trá bại. Phùng Máºu tưởng DÆ° Hồng hết phép, đánh không lại nên chạy dà i. Quyết đánh Ä‘uổi DÆ° Hồng cho vua Nam ÄÆ°á»ng thất kinh mà đầu Tống. Chẳng ngá» DÆ° Hồng còn Phong há»a phiến, quạt núi thì núi ngã, quạt đất thì đất tan, còn ngÆ°á»i thì tiêu hóa ra tro bụi. Phùng Máºu ngó trá»™m hết phép của DÆ° Hồng rồi nên giục thần nha theo Ä‘uổi. DÆ° Hồng quạt Phùng Máºu má»™t quạt, lá»a cháy rần rần. Phùng Máºu thất kinh giục thần nha bay bổng. DÆ° Hồng quạt bồi Ãt quạt nữa, bá»—ng nổi gió đùng đùng. Phùng Máºu nhÆ° diá»u bông, hay biệt mù hết thấy phần bị hÆ¡i lá»a nên Phùng Máºu hôn mê.
Còn Cao Quân Bảo trÆ°á»›c khi thấy DÆ° Hồng quạt Phùng Máºu bay cao bốn trượng, thì kẻo binh tá»›i tiếp nhau. Xảy thấy binh trÆ°á»›c bị thiêu cả ngà n, kinh hãi thu binh bại tẩu và o thà nh tâu các việc vá»›i Thái Tổ. Tống Thái Tổ nghe báo thất kinh, còn Phùng Ãch nghe con bị gió thổi lá»a thiêu, không rõ mất còn mÆ°á»i phần sầu thảm. Cao Hoà i Äức Ä‘iểm binh lại, hao hÆ¡n má»™t ngà n.
Quạt phép của DÆ° Hồng quạt bay xa ngà n dặm. Bởi Phùng Máºu có thần nha là quạ lá»a tu luyện lâu năm, nên không sợ lá»a. Nhá» có nó bay mau quá nên Phùng Máºu khá»i chết thiêu. Bay đặng mấy dặm rồi thần nha sa xuống ngồi nÆ¡i vÆ°á»n há» Ngại. Rạng đông, gia Ä‘inh ngó thấy má»™t thằng con nÃt chừng mÆ°á»i hai tuổi nằm chết trong vÆ°á»n, chúng nó bà n:
- Cá»a vÆ°á»n chÆ°a mở, sao lại có thây ma ở đây, chắc là đồ yêu quái!
Bà n váºy rồi chúng thất kinh và o báo cho chủ hay. Nguyên chủ vÆ°á»n ấy há» Ngại, tên chữ Vạn Thanh, cÅ©ng là ngÆ°á»i nÆ°á»›c Nam ÄÆ°á»ng, không có con cái chi hết, khi trÆ°á»›c cÅ©ng là m quan, vì không trai nên từ chức ở ẩn theo ruá»™ng vÆ°á»n, sau hạ sánh má»™t gái, tên là Ngân Bình. Tiểu thÆ¡ nay mÆ°á»i lăm tuổi mà chÆ°a nÆ¡i kết tóc xe tÆ¡. Ngại Vạn Thanh cÆ°ng con lắm.
Khi gia Ä‘inh và o báo rằng có má»™t váºt quái gở chết tại sau vÆ°á»n thì cha con lấy là m lạ đồng bÆ°á»›c ra xem thá», coi lại là đứa con nÃt chết hồi nà o không biết, chá»› không phải váºt quái gở gì, thấy thây nó nằm sải tay, mặt nhÆ° trái táo. Ngại Vạn Thanh không rõ vì cá»› nà o, bèn lại gần mà coi thá» thì còn thở tHồi thóp, liá»n truyá»n cho gia Ä‘inh đổ thuốc. Giây phút, Phùng Máºu tỉnh lần, ngồi dáºy mở mắt ra, thấy có má»™t già và má»™t ngÆ°á»i con gái, nghe gia Ä‘inh nói rằng:
- Chết rồi nhá» ngÆ°á»i ta cứu sống lại mà không tạ Æ¡n còn bá» Ä‘i chá»›? Phùng Máºu đứng dáºy thÆ°a:
- Tôi bị mê man không rõ, chẳng biết ai đã là m phÆ°á»›c cứu tôi. Ngại Vạn Thanh thuáºt lại đầu Ä‘uôi câu chuyện, Phùng Máºu liá»n lạy tạ Ngại Vạn Thanh há»i thăm nguyên nhân vì sao xiêu lạc đến đây? Phùng Máºu nói:
- Tôi là tướng bên Tống, đánh với Dư Hồng bị quạt phép của nó nên bay đến đây, nhỠơn ông cứu mạng.
Phùng Máºu nói chÆ°a dứt tiếng thì thấy có má»™t ngÆ°á»i con gái chạy và o nhà trong, rồi nai nịt chỉnh tá», cầm thÆ°Æ¡ng bÆ°á»›c ra xốc tá»›i đâm Phùng Máºu. Phùng Máºu kinh hãi, tránh qua má»™t bên há»i:
- Ân nhân cứu tôi, sao lại muốn giết. Cô gái đáp:
- Cha ta là m quan nÆ°á»›c Äại ÄÆ°á»ng, vì triá»u đình nghe lá»i quân sÆ° nên bị nÆ°á»›c Tống giết tÆ°á»›ng, Ä‘oạt thà nh. Váºy nay ngÆ°Æ¡i là cừu địch của ta. Ta quyết bắt ngÆ°Æ¡i cho táºn trung vá»›i chúa.
Phùng Máºu nghe rõ liá»n rút cặp thÆ°á»›c đánh vá»›i cô gái hÆ¡n mÆ°á»i hiệp. Cô gái nà y tên là Ngại Ngân Bình, không địch lại Phùng Máºu nên bá» chạy. Phùng Máºu giục quạ Ä‘uổi theo, Ngại Ngân Bình liá»n quăng Hồng sắc lên, hà o quang chiếu sáng, trói chặt Phùng Máºu, là m cho Phùng Máºu sa xuống đất, còn con quạ bay bổng lên không trung. Ngại Vạn Thanh thấy con mình bắt được Phùng Máºu liá»n quyá»n gia Ä‘inh dẫn và o nhà trong. Phùng Máºu tỉnh lại má»›i biết cô gái đó có phép thuáºt liá»n than:
- Má»›i khá»i nạn DÆ° Hồng, lại mắc và o tay nữ tÆ°á»›ng, mÆ°á»i phần chắc chết mà thôi. Ngại Vạn Thanh truyá»n Ä‘em Phùng Máºu ra chém. Phùng Máºu mừng thầm:
- Ta biết phép độn thổ, đợi khi đem chém ta sẽ trốn đi.
Quả nhiên, bá»n gia Ä‘inh vừa má»›i khai Ä‘ao thì Phùng Máºu đã chui xuống đất. Cha con Ngại Vạn Thanh lấy là m lạ, nói:
- Má»›i thấy đó nó liá»n biến mất, chắc là há»c trò của thần tiên.
Còn Phùng Máºu Ä‘á»™n thổ trốn Ä‘i rồi tÃnh trở lại lấy cặp thÆ°á»›c, nên cởi quạ lá»a bay và o quyết đánh má»™t tráºn nữa. Cha con Ngại Ngân Bình thấy tÆ°á»›ng lùn biến Ä‘i rồi trở lại. Láºp tức bủa lÆ°á»›i bao vây. Ngại Ngân Bình vừa xông ra thấy Phùng Máºu thì cÆ°á»i lá»›n:
- TÆ°á»›ng bại tráºn còn dám á»· mạnh, không sợ bị trói nữa hay sao? Phùng Máºu hét lá»›n:
- Tiện tỳ phen nà y chắc ngươi không còn tánh mạng.
Ngại Ngân Bình không thèm trả lá»i. Äánh vá»›i Phùng Máºu Ãt hiệp, rồi giả thua chạy và o nhà khách. Phùng Máºu nghi ngá». Chắc là trá bại đặng quăng giây Hồng sắc bắt mình, chá»› không có gì lạ. Nếu nó dùng phép đó thì ta Ä‘á»™n thổ là xong. Ngại Ngân Bình nói khÃch:
- Tên tÆ°á»›ng lùn? NgÆ°Æ¡i có giá»i thì đến đây đánh chÆ¡i vá»›i ta Ãt hiệp nữa.
Phùng Máºu giục thần nha và o thá»m. Thì con quạ đã mắc lÆ°á»›i bay lên không nổi. Phùng Máºu biết trúng kế liá»n giục quạ bay lên không, móng chân quạ sắc nhÆ° gÆ°Æ¡m, giáºt đứt lÆ°á»›i bay bổng, còn Phùng Máºu ngồi không vững, té xuống bị lÆ°á»›i quấn khắp mình. Thần nha bay lên mây nhìn chủ có vẻ chỠđợi.
Lá»i bà n: Không nên tin chắc và o cái gì mình đã dá»± liệu, mà nên Ä‘á» phòng, những cái bất trắc xảy ra. DÆ° Hồng dùng phép trấn yếm tÆ°á»›ng tà i của nÆ°á»›c Tống, Ä‘inh ninh rằng số mạng những tÆ°á»›ng ấy sẽ bị mai má»™t. Äó chỉ là lòng tin, mà việc Ä‘á»i không chỉ diá»…n biến theo lòng tin. Má»i việc Ä‘á»u có thể xảy đến bất ngá». ChÃnh lòng tin của DÆ° Hông vá» pháp thuáºt đã Ä‘Æ°a DÆ° Hông Ä‘i và o con Ä‘Æ°á»ng thất bại. Vua tôi nhà ÄÆ°á»ng cÅ©ng chÃnh là tin và o tà i năng của DÆ° Hông mà đưa đến những thất vá»ng ê chá», không thể cứu vãn kịp Ngạc nhiên, hối háºn, là hai trạng thái mà ngÆ°á»i Ä‘á»i thÆ°á»ng gặp chÃnh là lòng tin tưởng, bởi sá»± suy Ä‘oán của mình, không chịu Ä‘á» phòng, đến lúc xảy ra sá»± cố thì má»›i chán nản, hối háºn. Nguyên nhân sá»± chán nản và hối háºn con ngÆ°á»i chÃnh là lòng tin tưởng thiếu suy xét và đỠphòng những biến cố có thể xảy ra.-oOo-
- Hết hồi 17 :0 (27):
Tà i sản của bagiatam
24-04-2009, 02:42 PM
Nguyễn Gia Lão Tam
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Q4, TpHCM, VN
Bà i gởi: 1,740
Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
Thanks: 2
Thanked 4 Times in 4 Posts
Hồi 18
Phùng Máºu bị treo vì á»· thế
Ngân Bình gá nghĩa bị rượu say
Tác giả: Vô Danh
Dịch Thuáºt: Má»™ng Bình SÆ¡n
Äả tá»±: ChacCaDao
Nguồn: Nhạn Môn Quan
Khi Phùng Máºu mắc lÆ°á»›i, thì gia Ä‘inh áp tá»›i trói bá»n. Phùng Máºu nghÄ© thầm:
- Nếu biết nà ng có phép thuáºt, thì ta chẳng trở lại là m chi cho mắc lÆ°á»›i. Nay đã bị trói, ăn năn thì đã lỡ, chỉ còn có má»™t kế là tìm cách trốn thoát. Ngại Vạn Thanh nói vá»›i Ngại Ngân Bình:
- Tướng lùn không chịu phép, con định xỠlà m sao? Ngại Ngân Bình thưa:
- Con nhắm tÆ°á»›ng ấy có nhiá»u phép tắc, không phải tầm thÆ°á»ng, nếu giết cách nà o nó trốn cÅ©ng được, váºy để ngà y mai giải nó đến nạp triá»u đình thì cha sẽ được trá»ng thưởng, bằng nóng giáºn để nó trốn Ä‘i thì uổng lắm.
Ngại Vạn Thanh khen phải, truyá»n cho gia tÆ°á»›ng giữ gìn. Chiá»u hôm ấy, trong lúc Ä‘ang ăn uống, cha con vì mừng rỡ nên Ä‘em rượu ra uống đến say mèm. Ngại Vạn Thanh há»i con rằng:
- Äêm nay con tÃnh thế nà o mà giữ gìn tên tÆ°á»›ng lùn ấy. Ngại Ngân Bình thÆ°a:
- Xin cha đừng lo, con có cách giữ gìn chắc chắn lắm.
Phùng Máºu lắng tai nghe, không biết nà ng ấy là m cách nà o, nên trong lòng rất lo sợ. Khi đã quá canh hai, tiểu thÆ¡ truyá»n a hoà n Ä‘em cái túi lá»›n ra. Phùng Máºu xem thấy nghÄ© thầm: Không lẽ nó bá» mình và o cái túi ấy mà quăng xuống nÆ°á»›c? Nếu quăng xuống nÆ°á»›c thì Ä‘á»™n thủy trốn Ä‘i, chỉ sợ không ai mở trói. Trong lúc Ä‘ang lo lắng, nghe Ngại Ngân Bình truyá»n cắt dây bá» và o túi rồi gút miệng lại, trên yếm má»™t lá bùa, và dặn:
- TÆ°á»›ng nà y không phải tầm thÆ°á»ng, các ngÆ°Æ¡i không giữ được phải Ä‘em treo giữa buồng ta, để ta coi chừng, đợi ngà y mai sẽ giải Ä‘i.
Các con a hoà n vâng lệnh Ä‘em Phùng Máºu treo lủng lẳng giữa phòng. Phùng Máºu lấy là m đắc ý, vì thân xác Phùng Máºu thì nhá» mà cái túi thì lá»›n, không tù túng chút nà o, ở trong dòm thấy bá»n a hoà n di tản hết, chỉ còn Ngại Ngân Bình cởi hết già y áo, mình mẩy mảnh mai, mặt hoa da tuyết, trông rất dịu dà ng. Ở trong dòm ra, Phùng Máºu rất đắc ý, kiếm cá»› lên tiếng nói:
- Phùng Máºu nà y không ngá» chết vì tay con gái, nhÆ° váºy thầy mình hại mình rồi.
Ngại Ngân Bình khi trÆ°á»›c không rõ há» tên Phùng Máºu, chỉ biết Phùng Máºu bị DÆ° Hồng dùng quạt phép, nên ngỡ là giặc, nay nghe xÆ°ng tên thì giáºt mình, nghÄ© thầm:
- Ta nghe Phùng Máºu há»c đạo tại núi Huỳnh Hoa, lẽ nà o đến Thá» Châu mà bị DÆ° Hồng đánh Ä‘uổi? Phùng Máºu ở trong túi nói tiếp:
- Ta là Phùng Máºu, đệ tá» của Huỳnh Thạch Công, bởi ta sÆ¡ ý nên bị nà ng bắt được, chá»› ta không phải là kẻ bất tà i.
Ngại Ngân Bình nghe nói sững sá», hÆ¡i rượu thấm và o ngÆ°á»i, nên buồn ngủ nằm sải trên giÆ°á»ng mà ngủ say. Phùng Máºu muốn mở túi mà ra, ngặt có lá bùa yếm chặt túng thế phải dùng phép chuá»™t, dùng răng cắn túi vải chui ra. Khi đã thoát ra khá»i, Phùng Máºu lén mở cá»a phòng mà chạy, nhÆ°ng nợ tình quấn quÃt, đã Ä‘i khá»i cá»a rồi, Phùng Máºu còn nghÄ© thầm:
- Ban ngà y nó bắt ta trói mèo, rất nên xấu hổ, váºy bây giá» ta phải trở và o phòng phá nó má»™t hồi cho bá» ghét. Nếu nó chịu là m vợ mình, thì ta có phÆ°á»›c biết chừng nà o. Bởi vì nó có phép thần thông lại thêm nhan sắc.
NghÄ© rồi liá»n trở lại, sẽ lén bÆ°á»›c lên giÆ°á»ng, nhá» Ngân Bình quá say, nên Phùng Máºu mặc tình là m mÆ°a là m gió. Ngại Ngân Bình khi tỉnh rượu, giáºt mình khi biết hoa kia ong đã nếm nhụy, nhÆ°ng tay chân rÅ© liệt, không cục cá»±a nổi, má»›i giả bá»™ hô hoán lên. Phùng Máºu liá»m bụm miệng cô gái và nói nhá»:
- Tiểu tÆ°á»›ng là há»c trò Huỳnh Thạch Công, vâng lệnh thầy đến đây ấy cÅ©ng là lÆ°Æ¡ng duyên do túc đế, xin tiểu thÆ¡ xét lại, kẻ chân trá»i ngÆ°á»i góc biển mà được hiệp há»™i nhÆ° vầy, không lẽ đổi dá»i duyên khác, xin dung tha tá»™i lá»— mãng, cho thá»a nợ ba sinh. Tôi thiệt lòng và ng đá, không phải loà i bÆ°á»›m hoa, xin tiểu thÆ¡ suy xét. Ngại Ngân Bình mắc cỡ, là m mặt giáºn nói:
- NgÆ°Æ¡i thiệt nhá» mình mà lá»›n máºt? Khen cho mặt dạn mà y dà y. NgÆ°Æ¡i xÆ°ng là há»c trò của má»™t vị tiên, lẽ nà o không biết lá»… phép. Ôi dầu vì danh tiết mà bÆ°ng kÃn miệng mình, thì cha tôi lẽ nà o dung thứ. Tủi pháºn tôi mồ côi mẹ từ thuở bé, má»™t cha dạy dá»— lá»… nghi, nay rủi hÆ° thân, còn mặt nà o nhìn cha sao đặng? Ngân Bình nói rồi sụt sùi khóc. Phùng Máºu năn nỉ:
- Tôi là trai chÆ°a vợ, lẽ nà o thấy gái sắc không thÆ°Æ¡ng. Vả lại nÆ°á»›c Nam ÄÆ°á»ng khà số đã tuyệt, Tống Thái Tổ chánh vị hoà ng đế ra Ä‘á»i, má»™t tay thu hết giang san, bá» tôi sau nà y được mão và ng Ä‘ai ngá»c. Tôi vá»›i tiểu thÆ¡ vốn có duyên cầm sắc, không phải thói mây mÆ°a, xin tiểu thÆ¡ xét lại. Ngại Ngân Bình nghe nói, thở dà i than:
- Tuy váºy cÅ©ng duyên trá»i, thầy ta đã cho biết trÆ°á»›c. Nay đã rõ há» tên, việc đã lỡ rồi, thôi thì y lá»i Thánh mẫu. Song xin chà ng trÆ°á»›c sau má»™t dạ, chá»› có vong tình. Phùng Máºu nghe nói nhÆ° cởi mở tấc lòng, mừng rỡ đáp:
- Mong tiểu thÆ¡ không chê ngÆ°á»i tà i sÆ¡ đức bạc, nỡ nà o tôi Ä‘em dạ phÅ© phà ng. Xin nà ng đừng nghi ngại. Hai bên tâm sá»± đến đây thì trống đã trở canh tÆ° Phùng Máºu má»›i há»i nhá» tiểu thÆ¡:
- Vì cá»› nà o mà nà ng có nhiá»u phép quá váºy? Ngại Ngân Bình nói:
- Thiếp là há»c trò của Kim Quang Thánh mẫu, các phép ấy Ä‘á»u là của thầy cho. Phùng Máºu nghe nói mừng rỡ:
- Nay nà ng đã cùng ta trá»i xui giai ngẫu, váºy phải đầu Tống láºp công cho thuáºn lòng trá»i, cho tổ tông nhá» tiếng. Ngại Ngân Bình nói:
- Äã Ä‘Ã nh là vợ thì phải tùng phu, song phải giấu cho tôi má»›i đặng, vả chăng lúc ban ngà y tôi có nói mai đây giải công tỠđến Ä‘Æ¡n trì. Bây giá» tÆ° tình kết nghÄ©a vá»›i nhau, không biết cha thÆ°Æ¡ng hay ghét, nếu hay mà quở phạt thì khó dá»… nhiá»u bá», thà tôi giả đò Ä‘i giải rồi thẳng qua dinh Tống má»›i tiện hÆ¡n. Khi cứu chúa xong rồi, sẽ lo kế rÆ°á»›c cha má»›i tiện.
Phùng Máºu khen kế rất hay. Ngại Ngân Bình thấy trá»i gần sáng sợ a hoà n và o phòng ngó thấy nên phải biểu chồng chui vô túi may lại rồi rút lên nhÆ° cÅ©. Rạng ngà y a hoà n pha nÆ°á»›c Ä‘em và o cho tiểu thÆ¡ rá»a mặt, Ngại Ngân Bình giả Ä‘au nói:
- Trong mình ta bữa nay có bịnh, hãy thưa lại với ông xin đình chỉ việc giải tướng giặc lại.
A hoà n ra thÆ°a lại vá»›i Ngại Vạn Thanh. Ngại Vạn Thanh ngỡ là con mình vì đánh vá»›i Phùng Máºu mà bải hoải tứ chi, liá»n bÆ°á»›c và o phòng thăm viếng và than:
- Không dè con bệnh thình lình, chắc là trễ việc giải phạm nhân. Ngại Ngân Bình bèn thưa:
- Nhắm thế nó có cánh cÅ©ng khó bay, cha lo là m chi cho mệt, đợi và i ngà y con là nh bệnh, sẽ giải đến cho thiên nhan, nhắm chẳng trá»… gì song phải cho nó ăn, giải tÆ°á»›ng sống má»›i lá»›n công, chá»› giải tÆ°á»›ng chết vô Ãch.
Ngại Vạn Thanh khen phải, rồi dặn a hoà n lo săn sóc tiểu thÆ¡. Äêm ấy tiểu thÆ¡ truyá»n cho a hoà n để mình nghỉ an, thiệt sáng sẽ và o phòng, kẻo xao Ä‘á»™ng tiếng ngÆ°á»i ngủ không an giấc. A hoà n tưởng thiệt, chẳng dám cãi lá»i.
Lúc ban ngà y thì Ngại Ngân Bình nằm liệt, còn ban đêm đóng cá»a phòng lại, mở túi cà n khôn thả Phùng Máºu ra ăn uống nghỉ ngÆ¡i. Phùng Máºu ban ngà y tuy bị treo song ban đêm thong thả vô cùng, phỉ tình phong nguyệt nặng tình non sông. Phùng Máºu nhá»› sá»±c lại con thần nha, má»›i há»i:
- Không biết con thần nha của tôi nó ở đâu? Ngại Ngân Bình nói:
- Con quạ ấy vốn váºt linh, khi chà ng bị bắt thì nó bay liệng rên không mà ngó chừng hoà i, đến khi chúng ta gá nghÄ©a vá»›i nhau thì nó lại trà trá»™n ở chung vá»›i gà vịt. Phùng Máºu mừng rỡ và nói:
- Con quạ ấy của thầy cho mà đỡ chân, bởi nó thuá»™c há»a má»›i chịu nổi quạt phép của DÆ° Hồng.
Từ ấy vá» sau, hai vợ chồng khi chén rượu khi cuá»™c cá», khi xem hoa nở khi chá» trăng lên. Tháºt là ba sinh đã phỉ lá»i nguyá»n. Còn Phùng Ãch cha Phùng Máºu ở trong thà nh ngà y đêm trông đợi con vá», mà cà ng trông cà ng bặt tin nên thảm sầu than khóc?
-oOo-
Nói vá» Nhữ Nam vÆ°Æ¡ng Trịnh Ấn, từ khi vâng lệnh quân sÆ° Ä‘i lên Thạch Châu (San Háºu) viện binh, bởi tánh Trịnh Ấn cá»™c cằn lá»— mãng, há»… nghe sai thì Ä‘i liá»n, không há»i lại cho rõ rà ng, được lệnh thì vụt ra Ä‘i nhÆ° cÆ¡n gió xoáy, không Ä‘em tiá»n lá»™ phà tùy thân, cÅ©ng không biết Ä‘Æ°á»ng biết nẻo, nên Ä‘i lẩn quẩn trong đất Kim Lăng hoà i. Ä‚n đã hết cÆ¡m khô mà đi chÆ°a tá»›i chá»—. Trịnh Ấn túng phải nhịn đói, há»i thăm Ä‘Æ°á»ng sá, Ä‘i bất kể ngà y đêm.
Ngà y kia đến má»™t chá»— ná» phồn hoa thị tứ, Trịnh Ấn thấy có tiệm cÆ¡m, quán rượu rất nhiá»u, muốn và o đó ăn uống nhÆ°ng ngại vì túi rá»—ng, tháºt là tấn thối lưỡng nan, lại ngẫm nghÄ©:
- Thiên hạ Ä‘á»u phải nạp lÆ°Æ¡ng đóng thuế nhà vua, vả lại mình cÅ©ng là má»™t vị vÆ°Æ¡ng, quyá»n hà nh rất lá»›n, dầu ăn không của bá tánh, rồi tha thuế mà trừ cÅ©ng xong? Huống chi mình vâng lệnh vua sai, quan sở tại còn phải đãi đằng, huống chi là dân sá»±!
Nghĩ rồi Trịnh Ấn chăm chỉ và o quán cơm.
Lá»i bà n: Trong sá»± khôn ngoan thÆ°á»ng khi bị những tình trạng lắt léo phản lại. Lá»i xÆ°a nói: Kẻ thông minh, tà i trà thÆ°á»ng hay bị những việc rất tầm thÆ°á»ng phản ứng. Bởi vì kẻ thông minh thÆ°á»ng nghÄ© đến chuyện quá sâu xa mà không Ä‘á» phòng những việc tầm thÆ°á»ng trÆ°á»›c mắt. Ngại Ngân Bình bắt được Phùng Máºu, má»™t thằng lùn tịt những tưởng dá»… sá»a trị, nhÆ°ng Ä‘iá»u Ngại Ngân Bình Ä‘á» phòng Phùng Máºu là sợ Phùng Máºu trốn Ä‘i, nên bắt bá» và o túi Ä‘em treo trên xà nhà , nhÆ°ng còn sợ không ai đủ sức canh giữ nên truyá»n Ä‘em treo trong phòng ngủ của mình, để đến ná»—i Phùng Máºu thoát ra, là m những Ä‘iá»u ô nhục. Ấy váºy Ngại Ngân Bình tuy là kẻ có tà i trà tuyệt vá»i, nhÆ°ng không nghÄ© đến má»™t chuyện rất bình thÆ°á»ng, mà ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng má»›i Ä‘á» phòng được. Phùng Máºu là má»™t tên hà i hÆ°á»›c, đã trốn được lại còn nghÄ© đến hà nh Ä‘á»™ng chá»c phá thiên hạ, tháºt đáng buồn cÆ°á»i nhÆ°ng buồn cÆ°á»i hÆ¡n cả là sá»± việc đã dÄ© lỡ, khiến cho thân pháºn má»™t cô gái tà i sắc tuyệt trần kết duyên vá»›i má»™t thằng lùn xấu xÃ. Nếu đó là má»™t tÆ°Æ¡ng duyên trá»i định thì cÅ©ng oái oăm lắm!-oOo-
- Hết hồi 18 :2 (38):
Tà i sản của bagiatam
24-04-2009, 02:43 PM
Nguyễn Gia Lão Tam
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Q4, TpHCM, VN
Bà i gởi: 1,740
Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
Thanks: 2
Thanked 4 Times in 4 Posts
Hồi 19
Bởi lơ đễnh Trịnh, Cao bị bắt
Biết máy thÆ¡, Tiêu, Úc tùng quyá»n
Tác giả: Vô Danh
Dịch Thuáºt: Má»™ng Bình SÆ¡n
Äả tá»±: ChacCaDao
Nguồn: Nhạn Môn Quan
Nói vá» Trịnh Ấn tÃnh xà m trong lòng, nên mang túi rá»—ng và o tiệm kêu tá»u bảo biểu Ä‘em rượu ngá»t và đồ ngon. Tá»u bảo coi bá»™ quan khách to lá»›n lại cao, biết sức ăn uống nhÆ° rồng nhÆ° cá»p, liá»n Ä‘em ra Ãt bầu rượu và dá»n đủ đồ ngon. Trịnh Ấn ăn uống trá»™i hÆ¡n ngà y thÆ°á»ng, vì nhịn đói đã má»™t ngà y rưỡi, ăn uống má»™t hồi lại kêu thêm rượu, hối đồ ăn. Tá»u bảo thấy khách y phục Ä‘oan trang, ngỡ tiá»n lÆ°ng nhiá»u lắm, nên lá»±a toà n món ngon váºt lạ, lại trông cho khách ăn ráng cho nhiá»u. Tuy nghe tiếng Trịnh Ấn nói khác tiếng mình, song thấy mặc sắc phục nhà vua nên tá»u bảo không dám tra há»i. Khi Trịnh Ấn ăn no say và trà nÆ°á»›c xong thì sá»a soạn xuống lầu không nói gì đến việc tiá»n bạc. Tá»u bảo thấy váºy liá»n nghÄ©:
- Bá»™ ngÆ°á»i nà y tÃnh ăn lÆ°á»ng, nên cố thá»±c quá, ăn rồi mà không nói đến việc bạc tiá»n, lại coi bá»™ muốn lên lÆ°ng ngá»±a mà đi! NghÄ© rồi, bèn đón lại đòi tiá»n. Trịnh Ấn nói:
- Nhữ Nam vÆ°Æ¡ng có ăn uống bao nhiêu thì bổn địa phải chịu, ngÆ°Æ¡i còn đòi bạc gì? Thôi bao nhiêu thì ngÆ°Æ¡i tÃnh Ä‘i, tá»›i ngà y trừ bạc thuế, hay là muốn đến trình huyện mà lấy của công nho, hai lẽ ngÆ°Æ¡i muốn lẽ nà o?
Chủ quán nghe ra má»›i biết là má»™t vị vÆ°Æ¡ng hầu bên Tống, cừu địch vá»›i nÆ°á»›c mình, nên tÃnh Ä‘i báo quan mà lãnh bạc thưởng, liá»n nạt tá»u bảo rồi là m bá»™ vui vẻ thÆ°a:
- Khi nãy thằng bạn tôi con mắt mù quáng, không biết đại vÆ°Æ¡ng, nó thất lá»… mÆ°á»i phần, tôi xin cam chịu lá»—i.
Nói rồi liá»n cúi lạy, Trịnh Ấn mừng rỡ khi thấy chủ quán tôn kÃnh mình. Còn chủ quán thì hối các tá»u bảo Ä‘em trà thÆ¡m ra đãi, còn là m bá»™ giả lả đãi đằng chu đáo gấp đôi khi trÆ°á»›c rồi nói:
- Tôi có mắt mà nhÆ° mù, không biết đại vÆ°Æ¡ng, nay nhá» Æ¡n bá» trên cho tÃnh tiá»n trừ thuế. Song vÆ°Æ¡ng gia nói miệng, sợ quan thâu thuế không tin, vì chẳng có dấu chi là m cá»›, váºy xin đại vÆ°Æ¡ng phê cho Ãt chữ và đóng ấn và o, ngà y sau có quan thâu thuế đến, tôi chiếu giấy mà trừ, thiệt Æ¡n đại vÆ°Æ¡ng sánh tá»±a non biển. Trịnh Ấn nghe nịnh êm tai thì khen rằng:
- Chủ quán thiệt là ngÆ°á»i có trÃ, ta khá khen cho đó!
Nói rồi biểu Ä‘em giấy má»±c ra. Trịnh Ấn Ä‘á» rằng: "Phải chiếu theo giấy nà y trừ thuế cho thân tá»™c tiệm nà y mÆ°á»i năm." rồi ký tên đóng dấu kỹ lưỡng. Chủ tiệm là m bá»™ mừng rỡ cúi lạy tạ Æ¡n, rồi truyá»n cho tá»u bảo Ä‘em rượu tốt và đồ ăn ngon no đủ má»i món, nà o thịt rừng nà o cá biển. Trịnh Ấn thấy đãi những món mỹ vị thì ráng ăn uống thêm. Chủ quán thì cà ng ân cần khuyên ép, rồi bÆ°á»›c và o nhà trong sai bạn Ä‘i mách vá»›i quan Tổng binh, dặn rồi trở ra hầu rượu. Tổng binh xứ ná» há» Tiêu tên chữ là Hóa Long, nghe gia tÆ°á»›ng của chủ quán đến bẩm:
- Chủ tôi phục rượu cho một vị vương nước Tống, còn ngồi trong quán, coi bộ đã say, nên chủ tôi sai đến bẩm với ông, xin đem binh đến bắt.
Tiêu Hóa Long nghe báo mừng rỡ vô cùng, dẫn năm ngà n binh mã ra Ä‘i. Äến quán thì Trịnh Ấn Ä‘ang uống rượu. Tiêu Hóa Long hét lá»›n:
- Khen cho Tống tặc cả gan còn ngồi uống rượu!
Trịnh Ấn nghe rõ má»›i hay mình còn ở trong địa pháºn đất Kiên Lăng, bị chủ quán là m mÆ°u sai ngÆ°á»i Ä‘i báo cáo. Muốn cầm roi lên ngá»±a, mà cá»± vá»›i tÆ°á»›ng ÄÆ°á»ng, ngặt say quá nên tay chân rã rượi, Trịnh Ấn túng thế thót lên ngá»±a mà chạy. Binh Nam ÄÆ°á»ng vây phủ quá đông. Trịnh Ấn ngồi không vững và ng liá»n nhà o xuống ngá»±a, quân Nam ÄÆ°á»ng áp lại bắt trói Trịnh Ấn. Tiêu Hóa Long mừng rỡ mÆ°á»i phần, liá»n thÆ°á»ng quán nhân năm trăm lạng bạc. Chủ quán mừng rỡ tạ Æ¡n. Tiêu Hóa Long truyá»n quân dẫn Tống tặc vỠải. VỠđến ải, Tiêu Hóa Long truyá»n Ä‘em giam Tống tặc được Ãt ngà y đêm giải mà láºp công.
Bởi qua bữa sau là trung thu trăng tá», bạn đồng liêu thăm viếng chÆ¡i bá»i, tại nhà quan nên việc ăn chÆ¡i trá»ng thể lắm! Ngà y ấy có ngÆ°á»i đồng liêu thiết nghÄ©a vá»›i Tiêu Hóa Long là Úc Thoại là m chức Trấn quốc tÆ°á»›ng công, có ngÆ°á»i con gái là Úc Sanh HÆ°Æ¡ng, tà i cao phép lạ. Hai cha con hỠÚc Ä‘i giải má»™t tên tá»™i phạm, thuáºn Ä‘Æ°á»ng ghé viếng Tiêu Hóa Long, tên phạm ấy cÅ©ng là tÆ°á»›ng bên Tống. Tiêu Hóa Long tiếp đãi Úc Thoại và há»i thăm vì cá»› nà o mà bắt được Tống tÆ°á»›ng. Úc Thoại nói:
- Tống tÆ°á»›ng há» Cao tên Quân Bá»™i, đêm hôm qua Ä‘Æ¡n thÆ°Æ¡ng Ä‘á»™c mã đến bắn tên lá»a và o thà nh quyết đốt kho lÆ°Æ¡ng, may trá»i khiến tôi hay đặng Ä‘em binh ra vây nó. Không dè nó tÆ°á»›ng nhá» mà sức mạnh nhÆ° thần, đánh nhằm cánh tay tôi bị thÆ°Æ¡ng. Khi quân báo lại con gái tôi là Sanh HÆ°Æ¡ng ra đánh bắt nó Ä‘em vá». Tôi tÃnh giải nó đến vua, trÆ°á»›c là láºp công sau là báo thù roi sắt, e Tống tÆ°á»›ng đón Ä‘Æ°á»ng cÆ°á»›p giá»±t, bởi khi trÆ°á»›c khi có chiếu truyá»n rút binh các ải vá» thủ thà nh vua, nên binh tôi mÆ°á»i phần nay còn có má»™t. Nay má»›i giải Tống tÆ°á»›ng, có năm trăm binh mà thôi, nên ghé lại Tổng binh mượn thêm nhân mã ba ngà n đặng Ä‘i giải, chẳng hay Tổng binh có Ä‘Ã nh chăng? Tiêu Hóa Long nghe nói:
- Không dè anh cÅ©ng nhÆ° em, đồng bắt được tÆ°á»›ng Tống. Nói rồi thuáºt chuyện bắt Trịnh Ấn. Úc Thoại nghe qua mừng vá»™i. Tiêu Hóa Long nói:
- Tôi cÅ©ng định giải nó Ä‘i, may gặp anh Ä‘i giải cùng Ä‘Æ°á»ng, song đêm nay là đêm Trung thu, má»i anh ở lại vui chÆ¡i, rồi ngà y mai anh em ta cùng Ä‘i giải, cÅ©ng không trá»… nải chi. Úc Thoại là con sâu rượu, nghe bạn má»i ăn tiệc liá»n bằng lòng.
Nói vá» Tiêu Dẫn Phụng là con gái Tiêu Hóa Long, lại là em bạn vá»›i Úc Sanh HÆ°Æ¡ng tình chi lan nhÆ° keo sÆ¡n gắn chặt. Tiêu Dẫn Phụng cÅ©ng là con má»™t nhÆ° Úc Sanh HÆ°Æ¡ng, nghe tin chị em đến thì mừng rỡ, lại nghe cha má»i ở lại ăn tết Trung thu, Tiêu Dẫn Phụng lại mừng nhiá»u hÆ¡n nữa.
Äêm ấy chị em lên lầu, xem trăng uống rượu, nói chuyện đến khuya, lúc đó má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u ngủ hết, chỉ còn hai chị em còn thưởng nguyệt. Xảy nghe có tiếng than thở, hai chị em Ä‘á»u lén Ä‘i rình nghe thì thấy hai ngÆ°á»i nói chuyện vá»›i nhau trong tù xa nhÆ° vầy:
- Äại trượng phu chết giữa chiến trÆ°á»ng thì rạng danh nhÆ° nháºt nguyệt, ngặt vì thÆ°Æ¡ng ná»—i mẹ già cui cút, ngà y sau trăm tuổi già không ai thá» chế cÆ° tang. Kế nghe ngÆ°á»i khác nói:
- Phà m con ngÆ°á»i ở Ä‘á»i há»… đặng thảo mất ngay, đặng ngay mất thảo, mấy ai mà đặng trung hiếu lưỡng toà n! Chúng ta không phải thÆ°á»ng tình nhi nữ? NgÆ°á»i kia đáp lại:
- Anh Trịnh, anh nói cÅ©ng phải, song ta nghÄ© lại giáºn Miêu quân sÆ°, không chịu sai tÆ°á»›ng khác, quyết ép tôi và o chốn hang cá»p miệng hùm, chắc là không còn tÃnh mạng. Quân sÆ° có Ä‘Æ°a cho tôi má»™t phong thÆ°, dặn đêm trung thu gặp anh sẽ giở ra xem dầu bị tai nạn cÅ©ng khá»i. Song bị buá»™c tay chân thì là m sao mà lấy được thÆ¡ trong túi mà xem thì chắc tai qua nạn khá»i.
Hai tÆ°á»›ng nói chuyện thì hai chị em nghe rõ rà ng, hai nà ng bèn trở lại Bá Hoa Äình xem hoa thưởng nguyệt. Tiêu Dẫn Phụng nói vá»›i Úc Sanh HÆ°Æ¡ng:
- Chị ôi. Lúc em ở núi vá», Thánh mẫu có dặn, sau hai chị em sẽ kết duyên cùng trai Tống. Nay nghe hai tÆ°á»›ng Tống nói chuyện: Miêu quân sÆ° có Ä‘Æ°a bức thÆ° chi, dặn coi thì khá»i nạn, chi bằng ta sai con đòi thừa dịp nà y mà móc túi, lấy thÆ° coi thá» nói những chuyện gì. Chị xét lại thá» coi có đáng hay là không đáng?
Úc Sanh Hương khen phải, Tiêu Dẫn Phụng sai con đầy tớ tâm phúc đến lục túi lấy thơ. Trịnh Ấn không cho, là m bộ quỷ thần nạt nộ. Cao Quân Bội nói:
- Mình có thÆ¡ mà coi không được, cÅ©ng nên để cho ngÆ°á»i ta coi, hoặc tai qua nạn khá»i, nên đừng trở ngại!
Trịnh Ấn giáºn là m thinh không thèm nói lại. Con đòi lục túi Cao Quân Bá»™i, lấy được phong thÆ¡ mừng rỡ láºt Ä‘áºt Ä‘em vá» cho chủ. Tiêu Dẫn Phụng thấy phong thÆ¡ Ä‘iểm kỹ cà ng, khai ra thấy tám câu thÆ¡ nhÆ° sau:
"Nhân duyên ngà n dặm Tống hòa ÄÆ°á»ng,
Căn dặn gia nhân phải chủ trương.
Äẹp pháºn Trịnh vÆ°Æ¡ng cùng Dẫn Phụng,
Phỉ nguyá»n Quân Bá»™i vá»›i Sanh HÆ°Æ¡ng,
Tù xa khá»i nạn hÆ°Æ¡ng thêm đượm.
Vừng nguyệt là m mai lá»a cháy hÆ°á»ng,
Má»›i biết duyên trá»i đà định trÆ°á»›c,
Phần ai nấy gặp bởi tơ vương."
Hai chị em xem thÆ¡ nghÄ© giáºt mình. Tiêu Dẫn Phụng nói:
- Bà i thÆ¡ nà y nói rõ tên hỠđôi lứa của chúng ta, nhÆ° lá»i Thánh mẫu đã dạy. Nay đã gặp gỡ lẽ nà o dám trái lòng trá»i mà nỡ cãi lá»i thầy cho được! Chị tÃnh thế nà o bây giá»? Úc Sanh HÆ°Æ¡ng nói:
- Phải thuáºn sẽ trá»i, nghe lá»i thầy chá»›, duyên là nh dá»… kiếm hay sao? Tiêu Dẫn Phụng nói:
- Äã biết váºy mà bây giá» vâng lá»i thầy lại mang tiếng là bá» cha phản chúa, tá»™i bất trung bất hiếu, sao mặt nà o dám ngó cha già ? Úc Sanh HÆ°Æ¡ng nói:
- NgÆ°á»i phải có kinh có quyá»n, không phải giữ hoà i má»™t má»±c, nay coi Tống hÆ°ng thạnh. Nay chị em ta vâng lá»i thầy lén cha mà kết tóc cùng tÆ°á»›ng Tống, cứ theo lẽ thì ta bất hiếu bất trung, song ngà y sau mình phò Tống cứu cha, cÅ©ng đã Ä‘em công mà trừ tá»™i, lại đặng hưởng vinh hoa phú quý, không uổng công ăn há»c thuở nay cho nên nay là bất hiếu sau đặng trá»n thảo trá»n ngay. Nếu phò Nam ÄÆ°á»ng mà chết cả dòng, má»›i gá»i là hiếu hay sao? Tiêu Dẫn Phụng nghe nói khen:
- Lá»i luáºn tùng quyá»n của chị hay lắm!
Hai chị em bà n luáºn rồi cấm a hoà n chá»› nên tiết láºu. Truyá»n đóng cá»a vÆ°á»n lại hối con đòi tâm phúc ra tháo tù xa; thuáºt các việc cho hai tÆ°á»›ng ấy nghe, rồi mở đây rÆ°á»›c và o thÆ°Æ¡ng nghị, a hoà n vâng lệnh, y theo lá»i dạy mà là m, mở tù xa và mở trói cho hai tÆ°á»›ng rồi má»i Ä‘i theo mình đến ra mắt nhị tiểu thÆ¡. Hai nà ng thấy mặt tÆ°á»›ng Tống thì hổ thẹn, song gượng nói:
- Xin nhị vị công từ hãy xem thÆ¡ của Quân sÆ° rồi sẽ tÃnh lẽ nà o cho chị em tôi biết vá»›i!
Nói rồi sai con đòi Ä‘Æ°a thÆ¡ cho nhị vị công tá». Cao Quân Bá»™i liá»n xem thÆ¡. Còn Trịnh Ấn chÆ°a kịp coi nên là m dữ, mắng ngÆ°á»i sao vô lá»… xem thÆ¡ của mình. Cao Quân Bá»™i lắc đầu rồi trao thÆ¡ cho Trịnh Ấn. Trịnh Ấn xem rồi khen thầm Quân sÆ° tuyên thánh, nhân duyên trÆ°á»›c mặt, há» tên ngà y tháng rà nh rà nh. Lúc ấy, hai nà ng cúi mặt xuống và nói:
- Tuy bà i thÆ¡ ấy của Quân sÆ°, nhị vị công tá» Ä‘á»c xong rất hiệp vá»›i lá»i dặn của thầy tôi là Kim Hoa Thánh mẫu nên không cãi lẽ trá»i cho đặng, váºy chẳng hay hai vị công tá» chÆ°á»›c lượng là m sao?
Cao Quân Bá»™i thấy hai nà ng hữu tình, cứu mình trong cÆ¡n hoạn nạn, nếu nghịch mà không chịu, chắc là bị giải đến vua Nam ÄÆ°á»ng, thì tánh mạng mÆ°á»i phần còn má»™t, mình chết không tiếc, riêng thÆ°Æ¡ng ná»—i mẹ không kẻ phụng thá». Huống chi Quân sÆ° Ä‘á» tên há» rõ rà ng, không phải tá»™i nÆ¡i mình là m mà sợ? NghÄ© rồi nói hÆ¡n thiệt cho Trịnh Ấn nghe, anh em cùng bằng lòng nhÆ° má»™t. Tiêu Dẫn Phụng nói:
- Bây giỠđã thuáºn cả, má»›i nhất định đôi lứa là m sao? Úc Sanh HÆ°Æ¡ng sợ Tiêu Dẫn Phụng dà nh ngÆ°á»i trắng trẻo của mình, liá»n đáp:
- Lá»i xÆ°a có nói: "Vợ chồng là căn nợ" và sách có câu: "Vô ân trái bất thà nh phu phụ, há»… tÆ°á»›ng nà o của ai bắt đặng là duyên nấy, còn nghị luáºn là m chi! Ban đầu Tiêu Dẫn Phụng chê Trịnh Ấn mặt mà y nhÆ° quá»·, sao bằng Cao Quân Bá»™i tốt trai, nay nghe Úc Sanh HÆ°Æ¡ng cắt nghÄ©a cÅ©ng phải, vả lại trong thÆ¡ có Ä‘á» vợ nà o chồng nấy, nếu đổi chá»n đặng sao? Tuy Trịnh Ấn xấu tÆ°á»›ng mặc lòng, mà quyá»n cao chức lá»›n, vợ cÅ©ng là má»™t vị vÆ°Æ¡ng phi, bù Ä‘i chế lại cÅ©ng vừa, nên thuáºn theo thÆ¡ ấy. Bốn ngÆ°á»i cứ theo thÆ¡ mà là m chồng vợ, đồng thá» thốt và giao của tin. Rồi hai nà ng than:
- Äêm nay thá» thốt giao Æ°á»›c nhÆ° váºy mà không biết nhị công tá» ngà y sau giữ lá»i quân tá» hay không? Cao Quân Bá»™i và Trịnh Ấn đồng nói:
- Äại trượng phu chẳng há» thất tÃn, hẹn việc nhá» cÅ©ng không sai, huống chi việc vợ chồng là việc trăm năm, lại cÅ©ng đứng và o hà ng tam cang nữa, lẽ nà o xuất hồ nhÄ© phản hồ nhÄ© sao? Xin tiểu thÆ¡ chá»› nghi ngại!
Hai nà ng nghe nói Ä‘á»u tin bằng lá»i, liá»n truyá»n cho a hoà n dá»n rượu cÆ¡m thết đãi. Hai ngÆ°á»i ăn uống xong. Trịnh Ấn nói:
- Hai nà ng gá nghÄ©a vá»›i hai ta, thì phải bá» ÄÆ°á»ng đầu Tống, đặng ta vá» tâu lại vá»›i chúa và thÆ°a vá»›i cha mẹ. Ngặt lịnh tôn công đã nhất định giải hai ta tá»›i vua ÄÆ°á»ng, váºy biết tÃnh là m sao cho đặng? Hai nà ng ngồi ngẫm nghÄ© má»™t hồi rồi đáp:
- Ngà y mai chúng ta là m như vầy, như vầy. . . thì lo chi công tỠthoát thân không đặng?
Cao công tá» nghe kế mừng rỡ, rồi cùng nhau uống rượu tá»›i canh tÆ°. Lúc ấy hai nà ng nói vá»›i hai công tá», xin chịu phiá»n vế chốn tù xa và cÅ©ng phải chịu trói kẻo lá»™. Hai ngÆ°á»i y nhÆ° lá»i dặn còn chị em và o phòng nghỉ ngÆ¡i.
Nói vá» Tiêu Hóa Long vá»›i Úc Thoại mắc say mèm ngủ ngáy pho pho, nên chuyện của nhị tiểu thÆ¡ không ai hay biết, ấy cÅ©ng là trá»i đất khiến xui, nên má»›i gặp cÆ¡ há»™i may nhÆ° vầy.
Sáng sá»›m ai nấy Ä‘á»u thức dáºy, có má»™t mình Úc Thoại còn ngủ mê man vì bị Cao Quân Bá»™i đánh má»™t roi, Ä‘au nhức chá»— vết rên siết nằm hoà i. Úc Sanh HÆ°Æ¡ng và o thăm cha mà Úc Thoại dáºy không nổi. Tiêu Hóa Long cÅ©ng lại xem trong mình nguyên tại chứng chi? Úc Thoại nằm mà đáp:
- Tôi sẵn bị thÆ°Æ¡ng, nay lại uống rượu nhiá»u nên phát bệnh, giá» phải uống thuốc má»™t bữa thì mạnh, nhắm chẳng há» chi, ngặt má»™t Ä‘iá»u, Ä‘i giải Tống tÆ°á»›ng không đặng. . . Tiêu Dẫn Phụng thừa dịp thÆ°a:
- Xin bác đừng lo việc ấy, chị em tôi sức chẳng thua ai, xin lãnh phần giải tá»™i cho, còn bác ở đây mà dưỡng bệnh, cha tôi ở nhà mà lo thuốc rÆ°á»›c thầy, chắc chị em tôi Ä‘i lo kham má»i việc. Tiêu Hóa Long cÅ©ng khen phải và nói:
- Anh hãy ở đây dưỡng bệnh chừng thuốc thang là nh bệnh sẽ vá». Úc Thoại bằng lòng và dặn:
- Äi giải giặc chứ không phải tù thÆ°á»ng phải cẩn tháºn cho lắm! Úc Sanh HÆ°Æ¡ng thÆ°a:
- Xin cha an lòng dưỡng bệnh, việc nà y con biết đỠphòng không sao. Tiểu Dẫn Phụng thưa:
- Con gái lá»™n vá»›i con trai lấy là m khó lắm, tôi có hai trăm nữ binh, táºp luyện nhuần nhã. Chị Sanh HÆ°Æ¡ng cÅ©ng có hai trăm nữ binh, võ nghệ tinh thông, sức má»™t đứa cá»± nổi má»™t trăm, ôi giải bấy nhiêu cÅ©ng đủ. Bởi vì mình ở trong địa pháºn đất mình nhắm không đến ná»—i nà o.
Tiêu Hóa Long và Úc Thoại Ä‘á»u bằng lòng. Hai nà ng mừng rỡ đồng thay quần áo con trai, Ä‘á»™i kim khôi, mang thiết giáp, kéo nữ binh Ä‘i giải Tống tÆ°á»›ng. Äi má»™t hồi ra khá»i ải, cả bá»n nhắm Thá» Châu thẳng tá»›i. Khi đã đỠđèn đã ghé và o quán, xảy thấy sau lÆ°ng có má»™t Ä‘á»™i nhÆ¡n mã rượt theo, hai nà ng kinh hãi:
- Có khi đã lá»™ việc rồi nên có binh gia theo bắt! A Hoà n trở lại thám thÃnh, giây phút vá» báo:
- Xin tiểu thÆ¡ đừng lo sợ, ấy là đạo binh của Ngại Ngân Bình. Cao Quân Bá»™i nghe báo há»i thăm:
- Nữ tÆ°á»›ng ấy là ngÆ°á»i ở đâu váºy? Úc Sanh HÆ°Æ¡ng nói:
- Nà ng ấy là con gái Ngại Vạn Thanh, cÅ©ng là ngÆ°á»i bổn quốc, là há»c trò Kim Quang Thánh mẫu, nà ng ấy tên Ngại Ngân Bình, tuy vẫn khác há» tình quá ruá»™t rà , nay không biết Ä‘i chuyện chi mà cÅ©ng kéo binh và o quán. Xin hai vị công tỠẩn mặt đằng sau, đặng tôi má»i nà ng ấy đến đây há»i thăm cho biết.
Hai anh em nghe nói, liá»n ẩn mặt phÃa sau. Úc Sanh HÆ°Æ¡ng sai a hoà n má»i Ngại tiểu thÆ¡, Ngại Ngân Bình nghe má»i liá»n Ä‘i qua. Hai nà ng chà o mừng Ä‘Ã m đạo tá» ná»—i hà n huyên song giấu má»™t Ä‘iá»u là đầu Tống, cứ nói Ä‘i giải tá»™i mà thôi còn Ngại Ngân Bình cÅ©ng nói Ä‘i giải Phùng Máºu. Nói chuyện giây lâu, Ngại Ngân Bình liá»n kiếu vá» phòng cÆ¡m nÆ°á»›c.
Còn Cao Quân Bá»™i và Trịnh Ấn lóng tai nghe rõ má»i Ä‘iá»u, liá»n năn nỉ vá»›i hai nà ng, cáºy nói vá»›i Ngại Ngân Bình xin tha Phùng Máºu, vì ngÆ°á»i ấy là anh em vá»›i mình, sau thấy hai công tá» cầu khẩn hết lòng, vị tình phải chịu, song không dám kể chắc, chừng nà o nói đặng sẽ hay. Hai ngÆ°á»i ra sau ẩn mặt, Tiêu Dẫn Phụng sai thế nữ má»i Ngại tiểu thÆ¡ trở qua nói chuyện. Ngại Ngân Bình vừa má»›i ăn cÆ¡m tối, thấy a hoà n qua nói tiểu thÆ¡ má»i thì Ngại Ngân Bình qua và há»i:
- Chẳng hay chị má»i tôi qua đây có chuyện chi? Tiêu Dẫn Phụng nói:
- Lâu nay gặp hiá»n muá»™i, không ngá» tình cá» há»™i ngá»™ giữa Ä‘Ã ng, nên má»i qua nói chuyện cho phỉ tình, kẻo chị Sanh HÆ°Æ¡ng cÅ©ng ao Æ°á»›c, chá»› thiệt tình không có chuyện chi. Ngại Ngân Bình đáp:
- Tôi đội ơn hai chị có tình thương tưởng.
Rồi cùng nhau ngồi nói chuyện, uống rượu tá»›i canh ba. Tiêu Dẫn Phụng bÆ°ng chén rượu đầy, hai tay Ä‘Æ°a cho Ngại Ngân Bình và nói: Hiá»n muá»™i hãy uống rượu mừng nà y cho cạn. Ngại Ngân Bình cÆ°á»i chúm chÃm rồi há»i:
- Tôi có chuyện chi mà mừng? Tiêu Dẫn Phụng nói:
- Hiá»n muá»™i bắt đặng Tống tÆ°á»›ng, ngà y mai dẫn đến trà o ÄÆ°á»ng mà lãnh công thì chắc là lệnh tôn công và hiá»n muá»™i đặng trá»ng thưởng, cho nên tôi phải dâng chén rượu mừng. Ngại Ngân Bình nói:
- Tôi nghe nói hai chị cÅ©ng bắt được hai Tống tÆ°á»›ng, cÅ©ng Ä‘i giải nhÆ° nhau, váºy thì ba chị em Ä‘á»u có má»™t công hết mà mừng má»™t mình tôi sao phải?
Nói rồi cùng rót rượu dâng lại, cùng nhau chén tạc chén thù và đà m đạo cho tới canh tư. Tiêu Dẫn Phụng nói:
- Mai ba chị em ta Ä‘i má»™t lượt vá»›i nhau cho có bạn. Ngại Ngân Bình sợ láºu tiếng, liá»n đáp lại:
- Tôi còn đợi cha tôi Ä‘i cùng, hai chị Ä‘i trÆ°á»›c, nếu đợi tôi thì trá»… ngà y giá», lúc vá» thì tôi sẽ ghé thăm hai chị. Tiêu Dẫn Phụng nghe nói nghÄ© thầm:
- Ngại Ngân Bình bắt được tÆ°á»›ng Tống, sao còn do dá»± đợi cha là m cho chắc là có ý gì đây. NghÄ© rồi há»i thá».
- Tôi muốn bà y tỠđôi lá»i, chỉ sợ hiá»n muá»™i tiết lá»™ thì khó lòng. Ngại Ngân bình nói:
- Ba chị em mình, đồng lòng kết nghÄ©a, lẽ nà o dám tiết lá»™ những chuyện riêng, dù quan trá»ng đến đâu chị cứ nói chẳng há» gì. Tiêu Dẫn Phụng lấn cấn mãi không chịu nói. Ngại Ngân Bình há»i:
- Chị nghi bụng tôi nhÆ° váºy mà bấy lâu nay tôi lại tin lòng chị. NhÆ° váºy uổng biết chừng nà o? Úc Sanh HÆ°Æ¡ng khuyên giải:
- Ngại hiá»n muá»™i là ngÆ°á»i trung tÃn, chẳng phải nhÆ° kẻ khác mà hồ nghi. Tiêu Dẫn Phụng sai con đòi thân tÃn ra ngoà i xem có ai nghe lén không, rồi má»›i dám nói:
- Tôi má»i hiá»n muá»™i qua đây, mục Ä‘Ãch là bà y tá» việc nà y: Tôi nghe đồn Phùng Máºu là há»c trò giá»i của Huỳnh Thạch Công, phò Tống được phong vÆ°Æ¡ng, nay lại vá» tay hiá»n muá»™i, ấy là trá»i định lÆ°Æ¡ng duyên, sao hiá»n muá»™i chẳng giao kết là m vợ chồng, lại Ä‘i nạp là m chi váºy. Nhà Tống Ä‘ang thịnh trị, còn Nam ÄÆ°á»ng thì khà số má»ng manh, mình lánh nạn cứu cha là tốt, biết cÆ¡ trá»i thì má»›i hiển vinh, chỉ sợ hiá»n muá»™i được ngá»c mà bá» Ä‘i, đến sau ăn năn không kịp. Hiá»n muá»™i hãy suy Ä‘i nghÄ© lại cho kỹ.
Ngại Ngân Bình nghe nói trúng ý, nên thẹn đỠmặt, ngồi ngẫm nghĩ một lúc rồi đáp:
- Chị khuyên em cÅ©ng phải. Váºy hai chị bắt được hai tÆ°á»›ng Tống sao lại không kết duyên? Tiêu Dẫn Phụng không biết nói sao, ngồi cÆ°á»i chúm chÃm bị Ngại Ngân Bình há»i thét, túng quá phải nói:
- Ba chị em ta nhÆ° thể ruá»™t rà , lẽ nà o dám giấu. Hai chị em tôi cÅ©ng tÃnh việc đó mà tìm mÆ°u đặng theo vá» Tống. Ngại Ngân Bình nghe Tiêu Dẫn Phụng nói thì biết ý, đáp:
- Tôi cũng có ý đó, song không dám cãi lệnh mẹ cha. Úc Sanh Hương nói:
- Gặp biến phải tùng quyá»n, há»… là quân bất minh, thần đầu tha quốc. Ngại Ngân Bình nói:
- Hai chị tháºt là ngÆ°á»i thấy xa hiểu rá»™ng. Tiêu Dẫn Phụng nói:
- Tháºt tình hai chị em tôi đã biển hẹn non thá», thuáºn lòng trút bá» chá»— tối theo vá» chá»— sáng, cùng nhau đầu Tống láºp công, sau vinh hiển má»™t nhà .
Ngại Ngân Bình nghe Tiêu Dẫn Phụng tá» hết tâm tình, liá»n đáp:
- Cảm Æ¡n hai chị, phần em cÅ©ng đã thá» nguyá»n hôm trÆ°á»›c rồi.
Má»i Ä‘iá»u tâm sá»± đã được bà y tá», song Ngại Ngân Bình chỉ giấu có má»™t Ä‘iá»u là Phùng Máºu đã là m há»—n mà thôi. Úc Sanh HÆ°Æ¡ng vá»— tay cÆ°á»i nói:
- à chúng ta đã má»™t lòng, há»… là ngÆ°á»i trà thì sá»›m gặp nhau. Nói rồi hai nà ng láºt Ä‘áºt và o thuáºt chuyện lại cho hai tÆ°á»›ng hay:
- Hai chị em tôi nói vá»›i Ngại Ngân Bình và má»i việc đã xếp đặt xong, váºy xin hai chà ng cùng ra ngoà i đặng thỉnh Phùng Máºu qua cho gặp mặt.
Hai anh em nghe nói công việc đã tÃnh xong, cùng nhau mừng rỡ bÆ°á»›c ra. Tiêu Dẫn Phụng nhá» Ngại Ngân Bình vá» má»i Phùng Máºu đến để gặp mặt nhau, kẻo hai chà ng còn nghi ngại. Ngại Ngân Bình vá» thuáºt chuyện vá»›i Phùng Máºu rồi cùng Phùng Máºu đến gặp mặt. Ba anh em gặp nhau mừng rỡ, thuáºt chuyện cho nhau nghe:
- Chẳng qua việc nà y là thiên số, lá»i Quân sÆ° đã Ä‘oán trÆ°á»›c chẳng sai.
Sau đó ba anh em mở tiệc chuyện trò, còn ba chị em cũng đà m đạo với nhau suốt đêm không ngủ.
Lá»i bà n: Trong má»i sinh váºt, cái gì bị tiêu diệt thì cÅ©ng có mầm sống vÆ°Æ¡n lên. Chiến tráºn xảy ra liên miên, ngÆ°á»i chết ngã gục không kể hết, đó là má»™t thảm há»a. NhÆ°ng trong mầm há»a ấy sẽ nảy ra những chồi xanh, những cặp hôn nhân cÅ©ng luôn luôn được nảy nở nhÆ° các chà ng trai nÆ°á»›c Tống, lại kết duyên vá»›i các cô gái nÆ°á»›c ÄÆ°á»ng. NhÆ° váºy, trong hủy diệt có phát sinh. Äó là lẽ tuần hoà n của tạo hóa cấu tạo quy luáºt sanh diệt trong con ngÆ°á»i. Ở đây tác giả đã Ä‘Æ°a quan niệm ấy để diá»…n tả luáºt sanh tồn của vÅ© trụ má»™t cách tá»± nhiên, theo quan niệm triết há»c Äông phÆ°Æ¡ng, phải giá»›i thiệu cho ngÆ°á»i Ä‘á»i thấy luôn luôn trong cái buồn có cái vui, trong nÆ°á»›c mắt có nụ cÆ°á»i, trong hủy diệt có sá»± sống. Cuá»™c sống con ngÆ°á»i sở dÄ© tồn tại là do luáºt sanh tồn của thiên nhiên, mà quy luáºt ấy vẫn là muôn thuở.-oOo-
- Hết hồi 19 :0 (156):
Tà i sản của bagiatam
24-04-2009, 02:44 PM
Nguyễn Gia Lão Tam
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Q4, TpHCM, VN
Bà i gởi: 1,740
Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
Thanks: 2
Thanked 4 Times in 4 Posts
Hồi 20
Cao, Phùng, Trịnh, vâng chỉ thà nh hôn
Nghiệp, Duyên, Hoa cướp dinh phá giặc
Tác giả: Vô Danh
Dịch Thuáºt: Má»™ng Bình SÆ¡n
Äả tá»±: ChacCaDao
Nguồn: Nhạn Môn Quan
Sáng hôm sau, cÆ¡m nÆ°á»›c xong ba ngÆ°á»i đồng Ä‘i má»™t Ä‘Æ°á»ng, bất luáºn ngà y đêm trở vá» thà nh Thá» Châu. Khi đến nÆ¡i, ba tÆ°á»›ng và o tâu tá»± sá»± cho Tống Thái Tổ hay và thú tá»™i rằng:
- Vì muốn hoà n thiện công việc nên phải quyá»n biến. Tống Thái Tổ phán:
- Nhân duyên ba ngÆ°á»i chẳng khác vá»›i Cao Quân Bảo vá»›i LÆ°u Kim ÄÃnh trÆ°á»›c đây, trẫm không là m tá»™i mà lại cho phụng chỉ kết hôn.
Nói rồi, truyá»n chỉ cho ba vị nữ anh hùng và o ra mắt. Ba nà ng được lệnh rất mừng, liá»n và o tung hô vạn tuế. Tống Thái Tổ phong cho ba nà ng nhất phẩm phu nhân, và bà y tiệc Ä‘uốc hoa cho ba tÆ°á»›ng thà nh hôn. Ba vợ chồng đồng bái lạy tạ Æ¡n. Tống Thái Tổ phán:
- TÆ°á»›ng ngÅ© âm nay đã đủ bốn, chỉ còn thiếu má»™t nà ng, song tráºn trÆ°á»›c mình hao binh quá nhiá»u, nay phải qua San Háºu mượn thêm binh má»›i phá Nam ÄÆ°á»ng nổi.
Cao Quân Bá»™i bÆ°á»›c ra lãnh lệnh Ä‘i viện binh. Tống Thái Tổ chấp thuáºn, vì biết rằng Cao Quân Bá»™i tuy nhá» tuổi song trà vẫn có thừa. Cao Quân Bá»™i Ä‘i tá»›i Thạch Châu, liá»n kêu quân và o phi báo. DÆ°Æ¡ng Nghiệp nghe Tống Thái Tổ sai ngÆ°á»i tá»›i trại, liá»n ra nghênh tiếp, thấy Cao Quân Bá»™i há»i thăm má»i việc. Cao Quân Bá»™i bà y tá» sá»± tình, DÆ°Æ¡ng Nghiệp nói:
- Nay cháu Ä‘Æ°á»ng xa đến đây chẳng hay có việc chi? Cao Quân Bá»™i thÆ°a:
- Nay Thái Tổ bị vây tại Thá» Châu, sai cháu đến mượn năm vạn binh để phá Nam ÄÆ°á»ng, ngặt Ä‘Æ°á»ng sá xa xôi, nên khó Ä‘em theo lá»… váºt. DÆ°Æ¡ng Nghiệp nói:
- XÆ°a cha ngÆ°Æ¡i là m quan binh Tống, nay ngÆ°Æ¡i cÅ©ng phò Tống mà đặng hiển vinh, bởi Nam ÄÆ°á»ng không chịu phục tùng nên tranh Ä‘ua vá»›i Tống, lẽ thì sẽ sai ngÆ°á»i đến trợ chiến mà phá Nam ÄÆ°á»ng cần gì phải có lá»… váºt má»›i giúp sức. Cao Quân Bá»™i thÆ°a:
- Chúa tôi có dặn phải năn nỉ hết lá»i, để xin binh cầu cứu.
DÆ°Æ¡ng Nghiệp dá»n tiệc đãi đằng, cả nhà ăn uống. Äêm ấy Cao Quân Bá»™i chuyện vãn rồi nghỉ ngÆ¡i. Hôm sau, DÆ°Æ¡ng Nghiệp và vợ là DÆ° Thái Hoa cùng cháu trai lá»›n là Diên Bình Ä‘em năm vạn quân qua Thá» Châu ứng tiếp. Cao Quân Bá»™i tạ Æ¡n rồi Ä‘i trÆ°á»›c dẫn lá»™, ngà y Ä‘i đêm nghỉ chẳng bao lâu đã tá»›i Thá» Châu. Tống Thái Tổ nghe tin liá»n truyá»n bá quan văn võ ra nghênh tiếp. DÆ°Æ¡ng Nghiệp kéo binh và o thà nh ra mắt Tống Thái Tổ và tâu:
- Tôi muốn vỠBiện Kinh mà phò chúa, gặp cha tôi tuổi tác đã già , không lẽ bỠmà đi cho đà nh. Tống Thái Tổ phán:
- Lệnh tôn xÆ°a kia từng trải việc chiến binh nay còn sức khá»e, tháºt là phÆ°á»›c tÆ°á»ng, nay chốc đã ngoà i chÃn mÆ°Æ¡i. DÆ°Æ¡ng Nghiệp tâu:
- Cha tôi năm nay chÃn mÆ°Æ¡i tuổi mà không bệnh chi cho lắm.
Tống Thải Tổ truyá»n lệnh dá»n tiệc đãi đằng vợ chồng DÆ°Æ¡ng Nghiệp rất long trá»ng. Bấy giá», tại Thá» Châu trÆ°á»›c đã có LÆ°u Kim ÄÃnh, Trịnh Ấn, Phùng Máºu, là những tÆ°á»›ng có phép tiên, nay lại được thêm ba nà ng thần thông quảng đại nữa là Ngại Ngân Bình, Tiêu Dẫn Phụng, và Úc Sanh HÆ°Æ¡ng mÆ°á»i phần thanh thế. Tống Thái Tổ thấy đã có thêm vây cánh, nhắm dẹp Nam ÄÆ°á»ng chẳng khó, liá»n truyá»n lệnh dẫn binh Ä‘i khiêu chiến.
Bấy giá» vá» phÃa Nam ÄÆ°á»ng thấy binh Tống treo miá»…n chiến bà i đã hÆ¡n mÆ°á»i bữa, nay lại thấy Ä‘em binh khiêu chiến, liá»n thỉnh Quân sÆ° luáºn bà n kế sách. DÆ° Hồng tâu:
- Äể tôi ra tráºn xem sao? Nói rồi cưỡi cá»p phát pháo khai thà nh, nhÆ°ng lại nghÄ© thầm:
- TrÆ°á»›c đây mình dùng phép gì cÅ©ng bị Kim ÄÃnh phá hết, sau đó dùng Phong há»a phiến quạt Phùng Máºu, té ra quạt ấy cÅ©ng hết linh. NghÄ© chừng nà o cà ng giáºn chừng ấy, nên vừa cưỡi cá»p ra thấy Phùng Máºu liá»n thét lá»›n:
- Thằng lùn! Mà y là tên trá»™m cắp, vua Tống dùng mà y không biết xấu, váºy nay hãy trả gÆ°Æ¡m và sách lại thì ta bá» qua, nếu trái lá»i thì ta vá» thỉnh lão tổ xuống đây, bắt ngÆ°Æ¡i lóc từng miếng thịt. Phùng Máºu cÆ°á»i lá»›n nói:
- DÆ° Hồng! NgÆ°Æ¡i muốn ta trả gÆ°Æ¡m và sách cÅ©ng chẳng khó gì, hãy vá» bảo vua Nam ÄÆ°á»ng đầu hà ng thì ta trả lại, nếu không nghe lá»i thì ta lấy đầu ngÆ°Æ¡i, chẳng những là gÆ°Æ¡m sách mà thôi.
DÆ° Hồng nổi giáºn Ä‘áºp Phùng Máºu má»™t gáºy, Phùng Máºu dùng cặp thÆ°á»›c đánh DÆ° Hồng đỡ không kịp, nên DÆ° Hồng bị trúng má»™t cây thÆ°á»›c Ä‘au quá té xuống lÆ°ng cá»p, tức thì binh Tống bắt trói. Bởi Ä‘au quá nên DÆ° Hồng Ä‘á»™n thổ không kịp. LÆ°u Kim ÄÃnh sợ DÆ° Hồng biến hóa liá»n bÆ°á»›c tá»›i Ä‘Æ°a cho Phùng Máºu má»™t lá bùa bảo cà i lên mão của DÆ° Hồng rồi truyá»n lệnh thâu quân trở vá». Các tÆ°á»›ng thấy bắt được DÆ° Hồng ai nấy Ä‘á»u vui mừng. Phùng Máºu dẫn DÆ° Hồng yêu đạo và o thà nh, quan thấy yêu đạo trợn mắt nghiến răng Ä‘á»u ghê sợ. Phùng Máºu biết ý tâu vá»›i vua Thái Tổ rằng:
- Lúc xuống núi thầy tôi có dặn chẳng nên giết DÆ° Hồng, nếu giết nó thì thầy nó là XÃch Mi lão tổ nổi giáºn xuống đây, e bệ hạ không còn xã tắc. Xin bệ hạ hãy tha cho nó trở vá», may ra nó biết ăn năn mà khuyên vua ÄÆ°á»ng đầu hà ng nÆ°á»›c Tống. Nếu nó còn cá»± địch thì lần sau bắt được sẽ giết Ä‘i, thì nó không còn chá»— nà o oán trách. Tống Thái Tổ nghe Phùng Máºu xin tha cho DÆ° Hồng thì nghÄ© thầm:
- Ta cÅ©ng từng nghe danh ông XÃch Mi lão tổ là thần thông quảng đại, kẻ nà o dám giết há»c trò của ông ấy mà gây thù oán. Vả lại binh tÆ°á»›ng Tống đã đông, lại nhiá»u ngÆ°á»i có tà i phép, nhắm tha DÆ° Hồng cÅ©ng không đến ná»—i gì.
NghÄ© rồi truyá»n dẫn DÆ° Hồng đến. Cao Hoà i Äức nghe Thái Tổ muốn tha DÆ° Hồng, liá»n quỳ tâu:
- Vua Nam ÄÆ°á»ng cáºy có DÆ° Hồng má»›i dám cá»± Tống. Nay đã bắt được nó, xin bệ hạ giết Ä‘i. Tống Thái Tổ chỉ mặt DÆ° Hồng nói:
- Yêu đạo to gan? Dám nghịch mạng trá»i, hại binh tÆ°á»›ng tá» tráºn quá nhiá»u. Nay đã bị bắt rồi tá»™i đáng phanh thây xẻ thịt. Trẫm nay vị tình XÃch Mi lão tổ dung cho ngÆ°Æ¡i đặng toà n thân, song phải mau vá» bảo Lý Cảnh đầu hà ng, kẻo muôn dân đồ thán. Nếu ngÆ°Æ¡i không y lá»i dặn, ta bắt được má»™t lần nữa, thì chặt đầu chẳng tha.
Phán rồi, Thái Tổ truyá»n mở trói cho DÆ° Hồng mà thả vá». Lúc nà y vua Nam ÄÆ°á»ng nghe tin DÆ° Hồng bị bắt thì chắc là không thể toà n mạng, nên lo bá» bá» khà giá»›i đầu hà ng để cho nhân dân lạc nghiệp. Bá»—ng thấy DÆ° Hồng vá» thà nh, ná»a mừng ná»a sợ, phán nói:
- Quân sư đã bị bắt, vì sao trở vỠđược?
DÆ° Hồng thấy vua ÄÆ°á»ng trá»ng đãi mình, nên hổ thẹn, sợ nói thiệt thì mất thể diện, nên kiếm cá»› nói:
- Tống triá»u là m chi tôi được, vừa bắt và o thà nh tôi Ä‘á»™n thổ bá» Ä‘i, là m cho chúng nó thất kinh.
Vua Nam ÄÆ°á»ng mở tiệc, giải lao, lo bá» cố thủ. DÆ° Hồng vốn có tánh háo thắng, lại có tà i nói dối, nên vua Nam ÄÆ°á»ng không hay việc Tống Thái Tổ rá»™ng lượng thả vá», nên đã không biết Æ¡n, lại còn tìm mÆ°u đánh Tống.
Cách mấy hôm, Tống Thái Tổ không thấy Nam ÄÆ°á»ng dâng hà ng thÆ¡ liá»n sai Phùng Máºu Ä‘i vấn tá»™i. Phùng Máºu Ä‘em quân đến khiêu chiến. DÆ° Hồng túng phải ra tráºn. Phùng Máºu trông thấy DÆ° Hồng cÆ°á»i lá»›n:
- Hôm trÆ°á»›c ngÆ°Æ¡i bị ta Ä‘áºp má»™t thÆ°á»›c nhà o xuống đất, ta bắt trói Ä‘em và o thà nh, thiếu chút nữa cái đầu đã rụng. Nhá» Æ¡n chúa ta rá»™ng lượng tha cho vá». Chẳng ngá» ngÆ°Æ¡i khá»i chết lại là m thinh, không khuyên vua ÄÆ°á»ng dâng hà ng biểu, nếu nay ta bắt được ngÆ°Æ¡i, thì không thể tha được nữa.
DÆ° Hồng bị Phùng Máºu mắng trÆ°á»›c ba quân, hổ thẹn xông tá»›i đánh cho đỡ xấu. Vừa giao tranh được Ãt hiệp, DÆ° Hồng nhÆ° chim bị ná, giáºt mình bá» chạy. Phùng Máºu quyết bắt DÆ° Hồng, không ngá» DÆ° Hồng đã chạy mất, cá»±c chẳng đã phải thu quân vá» trại. DÆ° Hồng chạy được má»™t lúc, nghÄ© thầm:
- Các phép hay Ä‘á»u bị Phùng Máºu lấy cắp, còn các phép khác thì trị không nổi thằng lùn. Ta cÅ©ng muốn vá» non cho rảnh, ngặt vì oán cừu chÆ°a trả, pháp thuáºt không còn. Thì ăn năn đã muá»™n.
Bá»—ng sá»±c nhá»› lại có bạn đồng song là DÆ° Triệu, nguyên trÆ°á»›c là con quạ thà nh tinh, tu luyện ngà n năm, thần thông quảng đại, chi bằng thỉnh DÆ° Triệu xuống giúp mình thì xong việc. NghÄ© rồi, DÆ° Hồng đằng vân bay qua Ä‘á»™ng Há»a Long. Äến nÆ¡i được DÆ° Triệu ra nghênh tiếp. Hai ngÆ°á»i dắt tay và o Ä‘á»™ng. DÆ° Triệu chê DÆ° Hồng vì ham muốn công danh phú quý nên láºn Ä‘áºn lao Ä‘ao. DÆ° Hồng nói:
- Nếu biết trÆ°á»›c sá»± việc khó khăn nà y, tôi đã không vâng lá»i sÆ° phụ. DÆ° Triệu nói:
- Tôi nghe đạo huynh là m Quân sÆ° cho ÄÆ°á»ng chúa, chắc là sung sÆ°á»›ng lắm. DÆ° Hồng bèn thuáºt hết má»i việc. DÆ° Triệu nói:
- Nếu nÆ°á»›c Tống có nhiá»u ngÆ°á»i tà i phép nhÆ° váºy, thì đạo hữu cÅ©ng nên lui vá» núi, ham mê là m chi cõi hồng trần cho mang nhục, lại mất cả bá»u bối. Vả lại, đạo hữu phạm tá»™i sát sanh nhiá»u lắm, vì hôm trÆ°á»›c thầy có truyá»n lệnh cho tôi xuống bắt đạo huynh vá», song vì tình nghÄ©a bạn bè cùng há»c má»™t trÆ°á»ng, nên xin thầy hoãn lại Ãt hôm, chắc nay mai cÅ©ng có lệnh thúc tôi Ä‘i bắt đạo huynh nữa. DÆ° Hồng nói:
- NhÆ° váºy thầy mình nói lôi thôi lắm. TrÆ°á»›c đây thầy sai xuống phò ÄÆ°á»ng đánh Tống, không ngá» bà Lê SÆ¡n Thánh mẫu sai há»c trò là LÆ°u Kim ÄÃnh xuống phá ÄÆ°á»ng. Trần Äoà n lão tổ ở núi Hoa SÆ¡n lại sai Trịnh Ấn xuống trợ Tống nữa. Còn Huỳnh Hoa SÆ¡n, Huỳnh Thạch Công cÅ©ng sai Phùng Máºu xuống đánh tôi. Bởi chúng nó đông quá, má»™t mình tôi thiếu sức, không cá»± nổi. Nay thầy không giáºn chúng nó lại bắt há»c trò vá». Tháºt là chúng nó có thầy còn anh em mình không ai binh vá»±c. Thôi, tôi vá» núi cho thầy hà nh tá»™i, dẫu kẻ có lòng thà nh cÅ©ng không dám theo thầy mà tu nữa.
Nói rồi, DÆ° Hồng là m bá»™ há»n tủi, đứng dáºy giã từ. Thá»±c ra XÃch Mi lão tổ không có sai DÆ° Triệu bắt DÆ° Hồng vá» chỉ vì DÆ° Triệu đặt Ä‘iá»u mà há»i DÆ° Hồng cho rõ. Bấy giá» DÆ° Triệu nắm tay DÆ° Hồng, nói:
- Äạo quân khoan Ä‘i đã! Lẽ nà o Phùng Máºu dám khi dá»… chúng ta nhÆ° váºy? Hay là đạo quân đã phán Ä‘oán sai. DÆ° Hồng trợn mắt nói lá»›n:
- Äừng có nói nhiá»u lá»i. Thầy đã chịu nhục thì chúng ta Ä‘Ã nh bá» mạng. Không nghÄ© lại bạn hữu là bạn đồng song, nên nói cho hay trÆ°á»›c mà giữ mình, nếu để nÆ°á»›c dâng tá»›i, nhảy sao cho kịp. Thôi tôi vá» núi mà chịu tá»™i. DÆ° Triệu nghe DÆ° Hồng nói nổi giáºn:
- Quả chúng nó khinh chúng ta nhÆ° váºy sao? DÆ° Hồng nói:
- Tôi không há» nói dối. Äạo hữu không tin thì cứ dò há»i ở nÆ¡i khác. DÆ° Triệu nổi nóng hét:
- Nếu quả nhÆ° váºy thì chúng nó là cừu địch vá»›i anh em mình. Anh đừng vá» núi là m chi, để tôi xuống ra mắt vua ÄÆ°á»ng mà trừ chúng nó, kẻo ngà y sau mang khốn. DÆ° Hồng biết ý DÆ° Triệu đã quyết, nên nói khÃch:
- Ta đã chịu Æ¡n ÄÆ°á»ng chúa háºu đãi, phải có lệnh thầy sai khiến, dầu mệt nhá»c hay sống chết cÅ©ng không phiá»n. Còn sÆ° đệ đã gần thà nh tiên lẽ nà o xuống cõi hồng trần cho mang khổ. Huống chi Phùng Máºu, Trịnh Ấn, LÆ°u Kim ÄÃnh, Ä‘á»u là những tên có pháp thuáºt cao cÆ°á»ng, nếu xuống mà không nên việc e chúng nó chê cÆ°á»i. DÆ° Triệu nói:
- Thầy nó hay, thầy mình cÅ©ng không dở, chúng nó dù giá»i chúng ta cÅ©ng chẳng thua, lẽ nà o chịu hổ mặt. Em quyết trổ tà i chúng nó được biết tà i cao hay thấp, dù không thà nh chánh quả cÅ©ng được.
DÆ° Hồng nghe nói mừng thầm. Còn DÆ° Triệu thu nhặt các bá»u pháp Ä‘em theo, rồi dặn há»c trò giữ Ä‘á»™ng. Hai anh em đồng đằng vân xuống Thá» Châu. Äến nÆ¡i, DÆ° Hồng và o trÆ°á»›c, tâu vá»›i vua ÄÆ°á»ng:
- Bần đạo má»™t mình khó cá»± vá»›i số đông, nay bần đạo đã thỉnh được má»™t đạo hữu đồng song, ngÆ°á»i ấy tà i phép vô cùng, chắc là dẹp nổi binh Tống, xin bệ hạ truyá»n cho bá quan ra nghênh tiếp, cho rõ ý cầu hiá»n.
Vua Nam ÄÆ°á»ng mừng rỡ, truyá»n các quan ra ngoà i thà nh. DÆ° Triệu và o bái yết, vua Nam ÄÆ°á»ng bÆ°á»›c xuống ngai phán:
- Xin thượng tiên ngồi cùng trẫm thương nghị việc đánh Tống.
Lá»i bà n: KhÃch tÆ°á»›ng là kế sách của xÆ°a dùng là m cho lòng tá»± ái của ngÆ°á»i khác phải tùng phục chủ trÆ°Æ¡ng của mình. DÆ° Triệu là bạn của DÆ° Hồng, đã biết DÆ° Hồng là m trái ý trá»i phạm tá»™i sát sinh, lại không thắng nổi kẻ địch, có ý khuyên DÆ° Hồng vá» núi để tránh tai nạn, thế mà DÆ° Hồng khÃch lệ, là m cho DÆ° Triệu quên hết những gian nan nguy hiểm có thể xảy đến cho bản thân, tình nguyện dấn thân và o con Ä‘Æ°á»ng nguy hiểm. NhÆ° váºy, trÆ°á»›c khi nghe lá»i khÃch lệ của DÆ° Hồng thì DÆ° Triệu bình tÄ©nh và sáng suốt, còn sau lá»i khÃch lệ của DÆ° Hồng, thì DÆ° Triệu đã bị mù quáng, không còn biết suy tÃnh lợi hại. Bởi váºy lá»i khÃch lệ là má»™t liá»u thuốc Ä‘á»™c, là m cho con ngÆ°á»i vì tá»± cao tá»± phụ mất cả lÆ°Æ¡ng tri. Trong con ngÆ°á»i, tÃnh tá»± cao tá»± phụ là nguồn gốc giúp cho kẻ lợi dụng sai khiến mình, mà mình không biết cho đó là chuyện tình nguyện đảm Ä‘Æ°Æ¡ng.-oOo-
- Hết hồi 20 :0 (91):
Tà i sản của bagiatam
Từ khóa được google tìm thấy
bo phim tam ha nam duong , caylienra , êîâðîâ , gia ban tam ha nam duong , íàðàùèâàíèå , ïëèòêà , íîâîñòðîéêà , ñåðãåé , phim bo tam ha nam duong , phim tam ha nam duong , phimtayhanamduong , tam h , tam ha nam duong , tam ha nam duong phim , tam ha nam duong tap 1 , tam ha nam duong truyen , tam hạ nam Ä‘Æ°á»ng , tamha namduong , tamhanamduong , truyen tam ha nam duong