26-08-2012, 10:59 PM
Rá»a tay gác kiếmI ♥ Myself
Tham gia: Jul 2011
Bà i gởi: 18,755
Thá»i gian online: 4 tháng 2 tuần 0 ngà y
Thanks: 907
Thanked 288,902 Times in 11,108 Posts
Siêu Cấp Gia Äinh
Tác giả: TỠVi
Chương 16: Giáo huấn
Nhóm Dịch: ShenYi
Nguồn: Mê Truyện
Trần Băng thá» Æ¡ lạnh nhạt, thầm than, cái ý đồ của lão phu nhân nà y tháºt ghê gá»›m, hôm nay những ngÆ°á»i ngồi đây là chứng cứ sống rồi, bà phÆ°Æ¡ng gia truyá»n bị tiết lá»™ nhất định là do hai anh em Chu Bình là m rồi.
Chu Bình thấy những ánh mắt Ä‘á»u dồn vá» phÃa mình, nhất là ánh mắt sắc bén nhÆ° lữa dao của lão phu nhân, cứ nhìn chằm chằm và o mình, trong lòng hắn thấy vô cùng đè nén, vừa rồi bị nÆ°á»›ng trên lá»a xong rồi, lần nà y lại đặt mình lên má»™t ngá»n núi, không may té ngã xuống thì chỉ có tan xÆ°Æ¡ng nát thịt, những ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng là m sao mà chịu Ä‘á»±ng được chứ, hắn vá»™i và ng thanh minh:
- Máºt phÆ°Æ¡ng là do tổ tiên mấy Ä‘á»i của Chu gia chúng ta truyá»n lại, vô duyên vô cá»› gì mà đưa nó cho ngÆ°á»i ngoà i chứ, tuy ta vá»›i Lý gia quan hệ cÅ©ng tốt, nhÆ°ng công tÆ° vẫn phân biệt rõ rà ng, là m sao dám hồ đồ nhÆ° váºy được chứ, bây giá» ta có thể thá» trÆ°á»›c bà i vị các vị tổ tiên, nếu ta Ä‘em máºt phÆ°Æ¡ng tiết lá»™ ra bên ngoà i, sẽ bị trá»i đánh thánh váºt.
Chu Bình hùng hổ nói.
- ÄÆ°á»ng huynh, không cần phải nhÆ° váºy đâu, tuy anh và Lý gia giao thiệp rất tốt, nhÆ°ng em tin anh mà . Những cái gì cần là m, những cái gì không cần là m, em nghÄ© anh Ä‘á»u hiểu rõ, dù sao anh cÅ©ng là ngÆ°á»i của Chu gia, ăn cÆ¡m nhà Chu gia, uống nÆ°á»›c nhà Chu gia, lại dùng tiá»n của Chu gia, là m sao có thể ăn cây táo rà o cây sung được chứ.
Lão phu nhân mỉm cÆ°á»i nói, Ä‘iá»u bà cần chÃnh là nhÆ° váºy, cổ nhân xem việc thá» thốt rất quan trá»ng, rất hiếm ngÆ°á»i dám là m trái lại lá»i thá», thấy Chu Bình nói ra những câu thá» Ä‘á»™c nhÆ° váºy, trong lòng lão phu nhân cÅ©ng thấy yên tâm rồi.
- Äúng, nhị tẩu nói rất đúng.
Chu Bình hôm nay xem nhÆ° lÄ©nh giáo được sá»± uy nghiêm của lão phu nhân, không khá»i không cúi đầu, hắn thầm thá» rằng, mối thù nà y không báo thá» không là ngÆ°á»i, cái ả Ä‘Ã n bà đáng chết nà y, hôm nay hạ nhục mình nhÆ° váºy, mẹ kiếp, ông à y nhất định sẽ trả thù.
Quả thá»±c trong lòng Trần Băng thấy thái Ä‘á»™ cứng rắn mạnh mẽ của lão phu nhân ầm thầm lắc đầu, tuy trong ánh mắt của lão phu nhân, Chu Bình và Chu VÅ© cÅ©ng chỉ nhÆ° những diá»…n viên há» mà thôi, nhÆ°ng thêm má»™t kẻ địch không bằng có thêm má»™t ngÆ°á»i bạn, hai cái nà y khác xa nhÆ° nhiá»u, vốn dÄ© Chu Bình và Chu VÅ© đứng hai bên khiến chiếc ghế mình ngồi không được vững chắc và ổn định, trải qua những câu giáo huấn của lão phu nhân đã đẩy hai anh em há» sang phe của địch, hai anh em vá» sau chắc chắn sẽ ghi mối háºn trong lòng, sẽ trở mặt thà nh thù vá»›i lão phu nhân.
NhÆ°ng đây cÅ©ng là tÃnh cách riêng của bà , cách xá» lý của má»—i ngÆ°á»i không giống nhau, nên hiệu quả cÅ©ng khác nhau, Trần Băng tuy rằng không phủ nháºn nhÆ°ng cÅ©ng không so Ä‘o quá mức, dù sao lão phu nhân cÅ©ng có cách nghÄ© riêng của bà . HÆ¡n nữa, mình là cái thá»› gì chứ, nhiá»u nhất thì cÅ©ng coi nhÆ° thầy dáºy của Chu Ngô Năng thôi, cứ nghÄ© tá»›i cái tên thầy giáo nà y, trong lòng Trần Băng thấy buồn bá»±c thế nà o ý, sao tá»± nhiên mình lại có cái tên gá»i thầy giáo nà y chứ, nếu váºy chắc cÅ©ng phải trả công cho mình chứ, Trần Băng ngẫm nghÄ©, không ngá» sau khi mình xuyên việt tá»›i đây, công việc mình tìm được lại nhÆ° vầy, nhÆ°ng cấp báºc cÅ©ng chỉ là ngÆ°á»i trợ giáo mà thôi, đâu giống nhÆ° kiếp trÆ°á»›c, đứng trÆ°á»›c đám nhân tà i toát mồ hôi ra để bôn ba đâu.
Lão phu nhân rất hà i lòng vá»›i phản ứng của má»i ngÆ°á»i, mắt thấy việc đánh trâu cách núi của mình thà nh công, coi nhÆ° ná»—i lo của mình cÅ©ng đã được giải quyết, rồi lại hăng hái nói:
- Chu gia có máºt phÆ°Æ¡ng, có cá»a hà ng, lại còn có tiếng tăm tốt, sợ gì ai chứ? Nếu Lý gia dám là m vải vóc gốm sứ thì ta sẽ mở tiệm thuốc và ngân hà ng tÆ° nhân, để Lý gia biết sá»± lợi hại của lão phu nhân nà y.
Äám đại chưởng quỹ Ä‘á»u xôn xao phụ há»a thêm, giống nhÆ° má»™t đám đồng tâm hiệp lá»±c váºy, mặt mà y Song Nhi cÅ©ng rất vui vẻ, cảm giác vô cùng khát khao. Chỉ có Trần Băng vá»›i vẻ mặt chán nản ngồi đó, thá» Æ¡ thầm nghÄ©, thế lá»±c đằng sau của lão phu nhân rất mạnh mẽ đó mà , mang Ä‘áºm chất Ä‘á» nén quyá»n lá»±c, tuy rằng mồm miệng hô to nhÆ° váºy, nhÆ°ng khi thá»±c thi thì không dá»… dà ng gì đâu.
Lão phu nhân uống má»™t ngụm trà , thầm nghÄ©, lý tưởng tuy tốt đấy, nguyện vá»ng thì cÅ©ng rất cao xa, nhÆ°ng kỳ thá»±c khó che Ä‘áºy được cách nghÄ© thá»±c sá»± trong ná»™i tâm của bà , nếu quả thá»±c Lý gia muốn chen và o là m trong lÄ©nh vá»±c tÆ¡ lụa, dá»±a và o tiá»m lá»±c tà i chÃnh hùng háºu của bá»n há», lại có sá»± háºu thuẫn của đám quan viên, không biết chừng sẽ đẩy việc kinh doanh tÆ¡ lụa của Chu gia ra khá»i thà nh Hà ng Châu ý chứ, còn Chu gia mà tấn công và o lÄ©nh vá»±c ngân hà ng tÆ° nhân và dược liệu, bất kể là quan hệ hay là tiá»n bạc Ä‘á»u không thể bằng hỠđược. NhÆ°ng thân là bá» trên, là ngÆ°á»i gánh vạc việc của Chu gia, thân là chá»— dá»±a tinh thần cho Chu gia, nên bà không muốn thể hiện sá»± lo lắng lên trên khuôn mặt, bà phải luôn giữ được bá»™ mặt hừng há»±c tiến lên phÃa trÆ°á»›c.
Trong lòng bà có rất nhiá»u sá»± cô Ä‘Æ¡n không nói lên lá»i, Ä‘Æ°a ánh mắt nhìn vá» tứ phÃa, chỉ thấy trong đám ngÆ°á»i hoan hô cổ vÅ© đó có má»—i Trần Băng là thá»±c thà ngồi đó, vẻ mặt rất thản nhiên, trong lòng bà không khá»i thấy vui vui, giống nhÆ° Columbus phát hiện ra má»™t đại lục má»›i váºy. Hai tay bà xua xua, đám ngÆ°á»i láºp tức im lặng, bà cÆ°á»i ha hả nói vá»›i Trần Băng:
- Trần công tỠđã là thầy giáo má»›i của Ngô Năng, má»i lát nữa đến chà o há»i hai vị ân sÆ° của Ngô Năng má»™t chút nhé, hai vị ân sÆ° của Ngô Năng Ä‘á»u là những vị nhân tà i hiếm có Ä‘Æ°Æ¡ng đại, ta tin rằng Trần công tá» chắc chắn sẽ há»c há»i được nhiá»u Ä‘iá»u.
Rồi bà lại quay đầu nói với Song Nhi:
- Song Nhi, ngươi dẫn Trần công tỠđi nhé.
- Nhân tà i hiếm có của Ä‘Æ°Æ¡ng đại sao? Còn hiếm có hÆ¡n cả ngÆ°á»i xuyên việt nhÆ° mình sao?
Trần Băng không khá»i lắc đầu cÆ°á»i khắc khổ, đã rÆ¡i và o thế nà y rồi thì cÅ©ng mặc kệ thôi, rồi Ä‘i theo Song Nhi.
Lão phu nhân thấy bóng dáng của Trần Băng đã rá»i Ä‘i xa, trên khóe miệng lại hiện lên má»™t tia mỉm cÆ°á»i, quay đầu nói vá»›i đám chưởng quỹ và những dị lão từng câu từng chữ nói:
- Gió thổi mÆ°a giông trÆ°á»›c cÆ¡n bão, ta muốn xem có kẻ nà o dám Ä‘á»™ng và o ta nà o, tuy ta đã già cả nhÆ° cây khô, nhÆ°ng trái tim thì vẫn nhÆ° ánh mặt trá»i váºy, cái gì tá»›i thì sẽ tá»›i, không thể tránh được, chỉ biết nghênh đón mà thôi, phải thu phục hắn, để hắn là m kẻ phục vụ cho Chu gia chúng ta, cả Ä‘á»i không thể ngóc đầu lên được. Äể cho hắn biết rằng, Chu gia mãi mãi là vô địch, luôn luôn hÆ°á»›ng lên phÃa trÆ°á»›c, chỉ cần ta còn sống, còn má»™t hÆ¡i thở, ta sẽ cúc cung táºn tụy vá»›i Chu gia tá»›i cùng, các vị nghe rõ rà ng rồi chứ?
Yên tĩnh, vẻ yên tĩnh tới thần kỳ, chẳng ai dám hé răng ra nói câu nà o.
Má»i ngÆ°á»i nghe thấy váºy nhÆ° tuyên truyá»n giác ngá»™, tuy thanh âm không lá»›n, nhÆ°ng cÅ©ng giống nhÆ° sét đánh ngang tai. Những dị lão trung thà nh thì nhÆ° được uống má»™t loại thuốc kÃch thÃch váºy, vô cùng tá»± tin. Trong đó có má»™t số Ãt kẻ tiểu nhân nghe được thì thấy kinh hãi khiếp đảm, toà n thân ná»—i hết da gà lên, anh em nhà Chu Bình nghe thấy váºy, giống nhÆ° trá»i đông giá rét buốt thấu xÆ°Æ¡ng váºy, toà n thân run rẩy, còn trên trán thì toát hết mồ hôi há»™t. Cái mụ Ä‘Ã n bà đáng chết nà y, chẳng nhẽ cứ muốn dạo chết ta má»›i được sao?
Lão phu nhân rất hà i lòng vá»›i hiệu quả vừa rồi, nhìn xa tứ phÃa, thay và o đó là vẻ mặt hiá»n hòa dá»… gần nói:
- Má»i ngÆ°á»i giải tán Ä‘i, Chu gia là đại nghiệp của má»i ngÆ°á»i, còn có rất nhiá»u việc đợi các vị là m đó, chỉ cần các vị tháºt tâm muốn là m việc của Chu gia, thì Chu gia sẽ không bạc đãi các vị đâu.
Lão phu nhân lại quay đầu nhìn Chu Ngô Năng, thở phì phà o nói:
- Nghịch tá», Ä‘i theo ta.
Chu Ngô Năng thở phà o nhẹ nhõm, tuy nhìn vẻ ngoà i của hắn thoạt nhìn nhÆ° vô hại, không có tâm địa gì, nhÆ°ng thất khiếu thì rất lả lÆ°á»›t linh hoạt, hắn cÅ©ng biết mục Ä‘Ãch hôm nay của hai anh em nhà Chu Bình và Chu VÅ© muốn lấy chuyện của mình để gây thanh thế, tuy vẻ ngoà i là muốn trừng phạt hắn, nhÆ°ng trên thá»±c tế là muốn đâm thẳng mÅ©i tên kia và o tim lão nÆ°Æ¡ng của mình, rồi tá»± trách mình, sao lại để cho anh em nhà Chu Bình Chu VÅ© có cái cá»› để hại mình và mẹ mình chứ?
Trong lòng hắn vừa háºn lại vừa Ä‘au, chịu Ä‘á»±ng má»™t tráºn gia pháp, diện bÃch và ăn đánh thì cÅ©ng là chuyện nhá» thôi, nhÆ°ng nếu ảnh hưởng tá»›i quyá»n lợi của Chu gia thì không thể chịu nổi, ảnh hưởng tá»›i quyá»n uy vô thượng của mẫu thân thì cà ng không thể dung tha, đó má»›i là điá»u khiến hắn Ä‘au lòng nhất.
NhÆ°ng không ngá» cái tên nhãi nhép Trần Băng xuất hiện, lại khiến má»™t chuyện rất khó giải quyết thì hắn lại giây vây má»™t cách rất hoà n mỹ, giống nhÆ° lôi hắn từ địa ngục lên thiên Ä‘Æ°á»ng váºy.
Bá» ngoà i vừa to vừa béo, nhÆ°ng trong lòng hắn hì vô cùng khôn khéo, từ chuyện nà y đã thể nghiệm được chá»— thần ký của Trần Băng rồi, lại thêm việc hôm qua giúp mình giải vây tráºn cá», sâu chuá»—i những tình tiêt rồi những luáºn Ä‘iểm có thể thấy Trần Băng là má»™t nhân tà i hiếm có. Trong lòng hắn thầm thá» rằng, nhất định phải tên thần giáo má»›i nà y bên ngÆ°á»i mình, dạy mình tán gái, đấm đá, cá» bạc, có hắn thì sẽ cà ng thêm náo nhiệt thôi.
Mắt thấy lão nÆ°Æ¡ng triệu táºp mình, trong lòng cÅ©ng thấy thoải mái nhiá»u rồi, vá»™i và ng dạ vâng rồi cắp Ä‘Ãt chạy theo lão phu nhân.
Má»i ngÆ°á»i và o và o đây ủng há»™ để truyện ra nhanh hÆ¡n nà o
Tà i sản của Hina
Chữ ký của Hina I can FLY ~~~ (â—ï¼¾oï¼¾â—)
Äã có 17 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Hina
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
damtacvuong ,
dietthankiem ,
hoc2k ,
hungbathien ,
khd42 ,
kimkwanlee ,
minhhung ,
monkeydragon ,
namplhn2 ,
ngochung_pham ,
saokyvayne ,
soidoihandoi ,
star6006 ,
the_dragon ,
vinhphuc8703 ,
vjpxjnh ,
windmillpro
26-08-2012, 10:59 PM
Rá»a tay gác kiếmI ♥ Myself
Tham gia: Jul 2011
Bà i gởi: 18,755
Thá»i gian online: 4 tháng 2 tuần 0 ngà y
Thanks: 907
Thanked 288,902 Times in 11,108 Posts
Siêu Cấp Gia Äinh
Tác giả: TỠVi
ChÆ°Æ¡ng 17: Tình huống khó xá»
Nhóm Dịch: ShenYi
Nguồn: Mê Truyện
Trong lòng Trần Băng thá»±c ra không muốn là m cái nghá» dáºy dá»— khỉ gió nà y đâu, nói lịch sá»± thì gá»i là dáºy há»c nhÆ°ng nói tục tỉu má»™t chút thì đó cÅ©ng chỉ là trợ giúp cao cấp mà thôi, so vá»›i lão phu nhân, thì địa vị của mình còn cách xa mÆ°á»i vạn tám ngà n dặm cÆ¡, haizz, nể mặt Chu huynh lắm đó, mình vẫn cố chịu nhục chút váºy, tạm thá»i cứ là m và i hôm thầy dáºy há»c đã, cÅ©ng tránh cho Chu huynh khó xá», đợi mấy bữa nữa sẽ kiếm cá»› để từ chức nà y Ä‘i, nhÆ° váºy cÅ©ng coi nhÆ° không có lá»—i gì vá»›i Chu huynh rồi.
Trần Băng cảm thấy gặp hai lão phu tá» kia thì cÅ©ng chẳng sao cả, chỉ có Ä‘iá»u trải qua chuyện đêm qua giữa Song Nhi và Äan Nhi, đúng là phát Ä‘iên lên được, toà n thân mệt má»i ê chá», lại thêm hai ngÆ°á»i han huyên ân cần thăm há»i, rồi cÅ©ng đôi lúc xảy ra xung Ä‘á»™t nhá», cÅ©ng may là có Song Nhi ngồi bên cạnh xoa bóp cho mình nên má»›i chìm và o giấc ngủ được, nếu không bây giá» Trần đại công tá» nà y đã tìm má»™t đống cá» nà o đó để ngủ bù rồi.
- Song Nhi, Chu gia má»i hai vị thầy dáºy há»c có lai lịch thế nà o, cô nói ta nghe xem nà o.
- Công tá», Chu gia má»i hai thầy dáºy há»c là bác há»c đại nho nổi tiếp khắp thà nh Hn nà y, há»c vấn rất uyên thâm.
Song Nhi nói.
- Uyên thâm đến Ä‘á»™ nà o cÆ¡? Uyên thâm tá»›i táºn xÆ°Æ¡ng thủy không?
Trần Băng Ä‘Ã u cÆ°á»i nói.
- Công tá», ngÆ°á»i chỉ thÃch đùa thôi.
Song Nhi liếc nhìn Trần Băng một cái, khuôn mặt nhỠnhắn ngẩng lên nói:
- Hai vị đó, má»™t ngÆ°á»i tên là Hà n Mặc Tuân, còn vị kia tên là Khổng Nghi Tần, trên thông thiên vawnm dÆ°á»›i thấu địa lý, thi từ ca phú Ä‘á»u giá»i cả, còn cầm kỳ thi há»a thì khá»i phải nói rồi. Trong thà nh Hà ng Châu nà y cÅ©ng được coi là những nhân váºt phong vân, Khổng Nghi Tần thì giá»i vá» thÆ¡, Hà n Mặc Tuân thì giá»i vá» cá», trong thà nh Hà ng Châu nà y cÅ©ng rất có tiếng tăm.
Song Nhi nói vẻ rất sùng bái.
Lại là hai lão đồ toà n năng đó chứ, nhân vô tháºp toà n mà , không thể nà o vạn sá»± thông được, nhiá»u nhất thì cÅ©ng chỉ biết má»™t chút gì đó trong lÄ©nh vá»±c của mình thôi, nếu không thì đã không có cuốn sách viết vá» hà ng vạn hà ng ngà n câu vì sao. Trong lòng Trần Băng thầm phủ định, trong lòng cÅ©ng thấy đố kỵ.
- HÆ¡n nữa tiếng tăm của hai vị nà y cÅ©ng lan xa, tá»± mệnh thanh cao, đức cao vá»ng trá»ng, cho dù có tiá»n có thế lá»±c cÅ©ng chÆ°a chắc má»i được há», đây cÅ©ng là do lão phu nhân ba lần bảy lượt đến má»i thì há» má»›i chịu tá»›i đó.
Vẻ mặt rất hâm mộ nói.
- Tiểu nha đầu, quả tháºt truyá»n kỳ nhÆ° cô nói không váºy? Nói thế là m ta cÅ©ng thấy khâm phục rồi đó, rất muốn diện kiến bá»n há».
- Äúng rồi, công tá», còn má»™t chuyện nữa thiếp muốn dặn dò ngà i.
Vẻ mặt rất nghiêm túc của Song Nhi nói:
- TÃnh cách của hai vị nà y rất cổ quái, ngà i đừng có Ä‘á»™ng và o miệng cá»p khiến bá»n há» nổi đóa lên là nguy đó.
Trần Băng mỉm cÆ°á»i rồi gáºt đầu đồng ý, văn nhân mà , tÃnh nết cÅ©ng có chút cổ quái, cÅ©ng dể hiểu thôi mà , không cổ quái thì là m sao chứng minh được thanh cao chứ? Không thanh cao thì là m sao thể hiện được sá»± bác há»c chứ? Äây cÅ©ng là má»™t phạm trù cổ quái của văn hóa mà , những văn nhân hầu nhÆ° Ä‘á»u nhÆ° váºy hết, bất luáºn cổ kim. Còn mình chỉ là má»™t thầy dạy há»c bình thÆ°á»ng, cÅ©ng chẳng phải tranh già nh gì miếng cÆ¡m manh áo của bá»n há» cả, các ngÆ°á»i ngồi thì ta đứng, ta cÅ©ng chẳng thèm để ý tá»›i thân pháºn là m gì, nhÆ° váºy chắc không xảy ra mâu thuẫn gì chứ? Trần Băng cứ ngẫm nghÄ© nhÆ° váºy.
Chu gia không hổ thẹn là đại gia đại tá»™c, những kiến trúc đâu đâu cÅ©ng khác ngÆ°á»i, có má»™t phong cách riêng, Trần Băng nhìn vá» phÃa xa xa, thÆ° phòng bị má»™t tòa núi nhân tạo nÆ°á»›c chảy đá mòn vây quanh, lại còn có má»™t cảm giác nhÆ° ngoại Ä‘Ã o viên váºy, tÄ©nh tâm lắng nghe, những tiếng Ä‘Ã n cổ thanh tao nhã nhặn uyển chuyển.
Äi và o há»c Ä‘Æ°á»ng, Trần Băng trái phải quét nhìn má»™t lượt, có chừng ba bốn mÆ°Æ¡i đồng tá» Ä‘ang lắc lÆ° đầu để Ä‘á»c thÆ¡ Ä‘á»c sách, chắc bá»n chúng Ä‘á»u là con cháu của Chu gia, thì má»›i được hưởng sá»± đãi ngá»™ nà y chứ.
- Công tá», Ä‘i bên nà y.
Song Nhi vặn vẹo vòng eo rồi dẫn Trần Băng Ä‘i vá» phÃa đông. Trần Băng ngoan ngoãn Ä‘i theo sau cô, đôi mắt vẻ hổn xược nhìn sau lÆ°ng Song Nhi vẻ du đãng nói:
- Tiểu ni tá» nà y, chiếc eo thon má»m mại Ä‘ong Ä‘Æ°a, vô cùng sống Ä‘á»™ng, chiếc mông cÅ©ng vênh váo ra phết đó chứ, nếu hai năm sau, trưởng thà nh lên chút nữa, thì chắc sẽ trở thà nh má»™t đại giai nhân ý chứ.
Trần Băng Ä‘ang ngẫm nghÄ© sau nà y tiểu cô nÆ°Æ¡ng nà y lá»›n lên thì sẽ là m khuynh đảo bao nhiêu ngÆ°á»i đây, không há» phát hiện Song Nhi đã đừng lại trÆ°á»›c cá»a, hắn không ngỠđược rằng, cứ thẳng tiến rồi va vạo những phần má»m má»m của Song Nhi, dáng vẻ Song Nhi nhá» nhắn, là m sao mà chịu được cú va nà y của Trần Băng chứ, rồi kinh hãi kêu lên, tiếp theo thần hình nhá» nhắn đó ngã nhà o vá» phÃa trÆ°á»›c.
Lúc nà y Trần Băng má»›i định thần lại, tá» vẻ rất khó xá», vá»™i dang rá»™ng đôi tay ôm Song Nhi và o lòng, nhÆ°ng cái tên Trần Băng nà y lại vô tình ôm và o chÃnh bá»™ ngá»±c má»m mại non nót của Song Nhi chứ.
Tình cảnh trong nháy mắt nhÆ° đứng im lại, Song Nhi vốn dÄ© đã tá»›i cá»a phòng của hai vị thầy đồ, dừng lại chuẩn bị bẩm báo má»™t tiếng rồi má»›i bÆ°á»›c và o, đây cÅ©ng là bổn pháºn của những ngÆ°á»i là m nha hoà n, sá»± việc xảy ra Ä‘á»™t nhiên quá, không kịp để phản ứng, Song Nhi cảm giác có má»™t bá» vai ấm áp Ä‘ang ghì chặt lấy mình, cá»± ly nà y khiến nà ng cảm nháºn được hÆ¡i thở của má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông trưởng thà nh, cái cảm giác đó tháºt say mê, trong lòng bá»—ng cứ há»—n loạn lên, còn đôi gò bồng thì bị đôi tay to lá»›n dịu dà ng ôm lấy, đôi tay đó nhÆ° Ä‘ang Ä‘á»™ng Ä‘á»™ng, giống nhÆ° bị Ä‘iện giáºt váºy, Song Nhi ngưỡng chỉ muốn chui xuống đất thôi, chỉ muốn ngất luôn tại chá»—.
- Công tá», mau buông thiếp ra.
Song Nhi ngượng ngùng nói.
Trần Băng cÅ©ng biết mình va phải Song Nhi đã là má»™t sai lầm rồi, sợ Song Nhi nhã sấp xuống, trong giây lát liá»n ôm chầm lấy cô, nhÆ°ng lần nà y lại khiến cô ấy hiểu lầm thêm nữa, ai mà ngỠđược đôi tay của mình lại ôm đúng và o đôi gò bồng của cô ấy chứ. Äôi gò bồng của Song Nhi khi ôm và o cảm giác má»m má»m ấm ấm, Trần Băng là má»™t gã Ä‘Ã n ông bình thÆ°á»ng, không nhÆ°ng thế còn là má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông Æ°u tú nữa là khác, xuyên việt qua thá»i cổ nà y, không tránh khá»i những tình huống khiếm nhã được, cÅ©ng thuáºn theo tá»± nhiên, đôi tay Ä‘ang ôm trá»n bầu ngá»±c của Song Nhi liá»n khẽ vân vê, sau đó buông Song Nhi ra, cái cảm giác đó, sung sÆ°á»›ng nhÆ° phát Ä‘iên lên được.
Khuôn mặt của Song Nhi Ä‘á» bừng lên, ngÆ°á»i tránh và o má»™t bên, thân là nha hoà n, là m sao có quyá»n giáp huyến dạy dá»— công tá» chứ, Trần công tá» không đáng ghét tháºm chà còn có chút thÃch thú ý chứ, huống chi vừa nãy Trần công tá» chỉ sợ mình ngã xuống nên má»›i vá»™i và ng ôm lấy mình thôi, Song Nhi cứ nghÄ© váºy, cảm giác nhÆ° Ä‘ang say váºy, còn Trần Băng ngá»i thấy trên tay mình vẫn còn lÆ°u lại mùi hÆ°Æ¡ng trên ngÆ°á»i Song Nhi, liá»n nhìn khuôn mặt Ä‘ang ngượng ngùng của nà ng, cảm thấy rất thi vị.
Vốn chuyện nà y chỉ là má»™t chuyện khó xỠđôi chút thôi, do giữa nha hoà n và công tá» thì không khá»i tránh những chút va chạm nhá» nà y, hoặc cái cảm giác khó xá» ngượng ngùng nà y, nhÆ°ng nó lại mang lái cái cảm giác sung mãm ấm áp, nhu tình và ngá»t ngà o nữa. HÆ¡n nữa, từ những tình tiết nhá» nà y sẽ xảy ra nhiá»u chuyện tình kinh Ä‘iển tiếp theo nữa.
NhÆ°ng không nhÆ° váºy thì đã không nên truyện, những chuyện hiểu lầm Ä‘ang chỠđợi hắn, từ thá»i khắc Trần Băng ôm chầm lấy Song Nhi, có hai vị cÅ©ng đã qua tuổi hoa giáp liá»n dùng ánh mắt kinh ngạc, ngạc nhiên, và phẩn ná»™ nhìn đôi nam nữa đồi bại mỹ tục nà y.
Hai ngÆ°á»i Ä‘ang ngồi trong phòng tÆ° thân dưỡng tÃnh, nói chuyện cổ kim, đôi bên trao đổi những há»c thuáºn lẫn nhau, đây cÅ©ng là thói quen mà hai ngÆ°á»i hỠđã nuôi dưỡng trong bao nhiêu năm qua, nhÆ°ng Ä‘á»™t nhiên nghe thấy má»™t tiếng kêu kinh hãi, bá»n há» vá»ng theo tiếng kêu đó ngoái đầu nhìn, thấy má»™t chà ng tai phong Ä‘á»™ tuấn tú Ä‘ang ôm chầm lấy má»™t cô nÆ°Æ¡ng ngay trÆ°á»›c cá»a phong của mình, là m sao hai vị há»c giả uyên thâm, giữ ná»n giữ nối nhÆ° há» chịu được chứ.
Má»i ngÆ°á»i và o và o đây ủng há»™ để truyện ra nhanh hÆ¡n nà o
Tà i sản của Hina
Äã có 19 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Hina
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
blacksun ,
damtacvuong ,
dietthankiem ,
hoc2k ,
hungbathien ,
khd42 ,
kimkwanlee ,
langtu1226 ,
mavantai_003 ,
minhhung ,
monkeydragon ,
namplhn2 ,
ngochung_pham ,
saokyvayne ,
star6006 ,
the_dragon ,
vinhphuc8703 ,
vjpxjnh ,
windmillpro
26-08-2012, 11:00 PM
Rá»a tay gác kiếmI ♥ Myself
Tham gia: Jul 2011
Bà i gởi: 18,755
Thá»i gian online: 4 tháng 2 tuần 0 ngà y
Thanks: 907
Thanked 288,902 Times in 11,108 Posts
Siêu Cấp Gia Äinh
Tác giả: TỠVi
Chương 18: Mong tiên sinh chỉ giáo
Nhóm Dịch: ShenYi
Nguồn: Mê Truyện
- NgÆ°Æ¡i là ai, không ngá» lại thÆ°Æ¡ng phong bại tục nhÆ° váºy, thanh thiên bạch nháºt thế nà y, lại đùa giỡ nha hoà n ngay trÆ°á»›c cá»a thÆ° phòng, ôm ấp nhÆ° váºy thì ra thể thống gì nữa. Äúng là sỉ nhục văn nho quá rồi.
Hà n Mặc Tuân chống gáºy thong thả bÆ°á»›c Ä‘i, tức giáºn nói. Lão vốn là má»™t ngÆ°á»i rất quy củ, được thừa hưởng những truyá»n thống đạo đức cổ xÆ°a, thêm và o đó tá»± thân cÅ©ng đã đủ sá»± nghiêm nghị rồi, giữ mình trong sạch, chuyên nghiên cứu thị phi lá»… nghÄ©a, vô cùng nghiêm khắc ká»· luáºt, ngay cả má»™t giá»t rượu còn chẳng Ä‘á»™ng và o huống chi nói tá»›i chuyện tầm hoa vấn liá»…u chứ, đúng là trò há».
Khổng Nghi Tần cÅ©ng ngẩn ngÆ°á»i ra, liá»n vuốt vuốt râu, rồi nhìn hắn từ trên xuống dÆ°á»›i, ánh mắt lá»™ ra nụ cÆ°á»i của má»™t nam nhân, cái ý đó muốn nói rằng, anh bạn, anh cÅ©ng tháºt ghê gá»›m đó. Lão Khổng không phải nhÆ° Hà n Mặc Tuân cứng nhắc lá»… nghi, không những thế còn đối nghịch vá»›i lão, chắc hồi còn trẻ lão cÅ©ng mãnh liệt hả hê lắm đây, hồi trẻ cÅ©ng yêu Æ°Æ¡ng phong nguyệt hoa lầu đó, lấy rượu là m niá»m vui, lấy thÆ¡ ca để giải khuây, đã từng là m rÆ¡i lệ thÆ°Æ¡ng tình bao nhiêu thiếu nữ rồi, nên cÅ©ng chẳng để ý gì tá»›i những trò trêu đùa mỠám nà y.
Trần Băng ý thức được sá»± tình có chút phức tạp, trÆ°á»›c mặt Hà n Mặc Tuân thì hắn từ má»™t chà ng thanh thiên Ä‘Ã ng hoà ng biến thà nh má»™t đồ tá» chuyên đùa giỡn trêu ghẹo nha hoà n, hai vị lão phu tá» nà y cÅ©ng tháºt là biết xem kịch đó, chẳng xem mở đầu mà chỉ xem kết cục thôi, thảo nà o bá»n há» hiểu lầm là phải. Trong lòng Trần Băng vô cùng buồn bá»±c, lần nà y chắc nhảy xuống sông hoà ng hà cÅ©ng không rá»a sạch được ná»—i nhục nà y, lá»i đồn thì truyá»n Ä‘i rất nhanh, trở thà nh Ä‘á» tà i Ä‘á» má»i ngÆ°á»i giá»…u cợt, cái danh vị thầy giáo dáºy há»c nà y là do Chu công tỠép phải là m, cÅ©ng may có cái cá»› nà y để từ bá» cái chức vị vá»› vẩn nà y. NhÆ°ng Trần Băng lo lắng chÃnh là Song Nhi, ngÆ°á»i ta là má»™t tiểu cô nÆ°Æ¡ng trong trắng, chỉ do má»™t tình huống ngẫu nhiên mà mình ôm cô và o lòng trÆ°á»›c hai vị lão phu tá» nà y, nếu cái tin nà y truyá»n ra ngoà i, thì sau nà y tiểu cô nÆ°Æ¡ng nà y là m sao còn có mặt mÅ©i nà o nhìn những ngÆ°á»i trong Chu gia nữa chứ.
Song Nhi cà ng thêm xấu hổ, bối rối, không biết lúc nà y phải giải thÃch thế nà o nữa, cho dù có giải thÃch thì cà ng khiến ngÆ°á»i khác tưởng tượng thêm nhiá»u cái không hay thôi, khiến nà ng cà ng thêm phiá»n não, cÅ©ng vì lý do nà y mà quên béng việc giá»›i thiệu Trần Băng vá»›i hai vị lão phu tá» nà y.
Trần Băng ngẫm nghÄ© là m thế nà o để giải thÃch chuyện nà y, nhÆ°ng thấy khó nhÆ° lên trá»i váºy, muốn tìm lý do gì để bịt miệng hai vị lão phu tá» nà y, rồi hắn chỉnh sá»a lại quần áo, bÆ°á»›c và o cá»a thở dà i nói:
- Tại hạ Trần Băng, là thầy dáºy há»c má»›i được Chu công tá» má»i vá», đã nghe tên tuổi của hai bị rất lâu rồi, nhân gian hiếm có, nên đến để nghe lá»i dạy dá»— của hai vị, đúng là tâm sinh hữu hạnh, Ä‘á»i nà y nhÆ° váºy là cÅ©ng thá»a mãn lắm rồi.
- NgÆ°Æ¡i chÃnh là Trần Băng sao?
Hà n Mặc Tuân nhìn Trần Băng từ trên xuống dÆ°á»›i, chuyện lúc sáng lão cÅ©ng đã nghe qua rồi, Chu Ngô Năng vì đắc tá»™i vá»›i Lý gia công tá» bị luáºn tá»™i ở từ Ä‘Æ°á»ng, vốn sẽ bị phạt theo gia pháp, diện bÃch ba tháng, tuy lão phu tá» tức giáºn lắm, dù sao cÅ©ng thÆ°Æ¡ng cho há»c trò của mình, muốn ra mặt để nói đỡ cho, nhÆ°ng ngẫm Ä‘i ngẫm lại, việc của nhà há» Chu, mình là ngÆ°á»i ngoà i nhúng tay và o thì không hay lắm mà cÅ©ng khó giải quyết được vấn Ä‘á» gì, còn Ä‘iá»u quan trá»ng nữa, vá»›i trà tuệ của lão phu tá» thì đã Ä‘oán ra được lần luáºn tá»™i ở từ Ä‘Æ°á»ng nà y mục Ä‘Ãch là hai anh em Chu Bình và Chu VÅ© định tranh quyá»n vá»›i lão phu nhân là chÃnh, tuy lão phu nhân rất kÃnh trá»ng lão, Æ¡n tri ngá»™. NhÆ°ng bản thân cÅ©ng nháºn không Ãt sá»± giúp đỡ của Chu Bình và Chu VÅ©, nên lúc nà y chỉ biết bảo vệ bản thân mình thôi, đỡ phải gây bất hòa giữa hai thế lá»±c.
NhÆ°ng ngang trá»i xuất thế nhất thiếu niên, tên là Trần Băng, dá»±a và o miệng lưỡi không xÆ°Æ¡ng ba tấc của mình mà giải nguy được cái nạn lá»›n nà y cho Chu Ngô Năng, thủ Ä‘oạn, tà i ăn nói, và suy nghÄ© tháºt khiến ngÆ°á»i khác phải tán thưởng. NhÆ°ng nà o ngá», bây giá» lại hà i hÆ°á»›c nhÆ° váºy, từ chá»— Trần Băng ôm ngÆ°á»i đẹp khiến ngÆ°á»i khác phải ngẩn ngÆ¡, rõ rà ng tên nhãi nà y có tà i mà không có đức rồi. Hà n Mặc Tuân chắc chắn là đang nghÄ© nhÆ° váºy.
- Vãn sinh chÃnh là Trần Băng. Có lá»i chà o hai vị.
Trần Băng mỉm cÆ°á»i, vẻ mặt không có chút khó xá» nà o cả, khiến toà n thân Hà n Mặc Tuân cứng Ä‘á» ra, không biết phải bắt đầu nói từ đâu nữa, thấy tên nhãi nà y là m những việc là m mất hết thuần phong mỹ tục nhÆ°ng vẻ mặt thần thái lại rất thản nhiên nhÆ° váºy, định giáo huấn tên nà y và i câu, nhÆ°ng cố nhẫn lại, chỉ quay đầu lại cÆ°á»i chừ má»™t tiếng, coi nhÆ° dùng cái mông chà o há»i Trần Băng rồi.
Khổng Nghi Tần thì không cố chấp nhÆ° váºy, trái lại còn có vẻ thưởng thức sá»± tá»± nhiên của Trần Băng nữa. Hồi đó, Khổng Nghi Tần cÅ©ng là má»™t nhân váºt phong lÆ°u tà i tá» nhÆ° Liá»…u VÄ©nh, tuy tà i tình không thể nà o so được vá»›i Liá»…u VÄ©nh, nhÆ°ng Ä‘á»™ hà o hoa thì có khi còn vượt qua cÆ¡, ngâm thÆ¡ là m phú, thể hiện mình cÅ©ng là má»™t phong lÆ°u tà i tá». Vá» phần thÆ¡ văn thì hÆ¡i hÆ°Æ¡ng diá»…m má»™t chút, tuôn chảy nhÆ° tiểu kiá»u lÆ°u thủy váºy, có thể nói là nhân váºt phong nguyệt giai nhân Ä‘iển hình. Từng có biệt hiệu là Không tà i tá» lá»—i lạc Thám Hoa lầu, nhÆ°ng hiện tại cÅ©ng đã luống tuổi, cÅ©ng đã trải qua thế gian bách thái, nên không còn có tâm tÆ° tiếu ngạo vui chÆ¡i nhÆ° hồi xÆ°a nữa rồi.
Còn Hà n Mặc Tuân là ngÆ°á»i rất coi trá»ng ná» nối gia phép, nói năng rất tháºn trá»ng, rất coi trá»ng lá»i nói cá» chỉ và thế tục lá»… tiết, luôn chú ý tá»›i sá»± trang nghiêm, hình sá»± rất có phép tắc quy củ, phà m truyện gì cÅ©ng lấy lá»… pháp tổ tiên ra để nói, ngay cả những lúc hà há»ng của vợ và tiểu thiếp cÅ©ng không bỠđược cái tÃnh cổ hủ nà y.
Cứ nghÄ© nhân váºt phong lÆ°u tà i tá» nhÆ° Khổng Nghi Tần và nhân váºt luôn coi trá»ng lá»… nghi gia giáo nà y cùng nhau dáºy dá»— cho ngÆ°á»i khác quả tháºt buồn cÆ°á»i, tuy hai ngÆ°á»i trên lÄ©nh vá»±c cầm kỳ thi há»a thì Ä‘á»u không ai chịu thua kém ai cả, nên dù sao trong phÆ°Æ¡ng diện nà y cÅ©ng có tiếng nói chung.
Còn chuyện Trần Băng ngay trÆ°á»›c cá»a há»c Ä‘Æ°á»ng còn ôm ấp ngÆ°á»i đẹp cÅ©ng khiến cho Khổng Nghi Tần có chút ngạc nhiên, rất lâu rồi má»›i nhìn thấy má»™t cuồng đồ to gan nhÆ° thế nà y, cùng vá»›i những tâm trạng đó còn có sá»± đồng cảm và tán thưởng những ngÆ°á»i đồng đạo trÆ°á»›c kia, không khá»i cảm thán TrÆ°á»ng Giang sóng sau đè sóng trÆ°á»›c, thế hệ má»›i vượt thế hệ cÅ©, không ngá» cái tên tiểu tá» nà y còn Ä‘iên cuồng hÆ¡n cả mình trÆ°á»›c kia nữa.
Khổng Nghi Tần cầm quạt tiến lên trÆ°á»›c hà n huyên cÆ°á»i nói vá»›i Trần Băng:
- Vừa nãy nghe qua đại danh của Trần công tá», quả thá»±c vô cùng ngưỡng má»™, nếu ngÆ°á»i không tá»›i, thì ta nhất định sẽ tá»›i tìm Trần công tỠđể gặp mặt má»™t lần, muốn xem Trần công tá» là má»™t nhân váºt tà i hoa nhÆ° thế nà o, không ngá» có những lá»i nói và tố chất hÆ¡n ngÆ°á»i nhÆ° váºy, khiến ngÆ°á»i khác phải thán phục.
Khổng Nghi Tần cầm chiếc quạt vá»— nhẹ và o lòng bà n tay của mình, trong lá»i nói cÅ©ng tá» ra rất kịch Ä‘á»™ng.
Trần Băng không khá»i sá»ng sốt, thấy trÆ°á»›c mắt mình má»™t lão phòng lÆ°u tà i tá», mặt mà y hà i hòa còn mỉm cÆ°á»i vá»›i mình, tá» ra khà chất của má»™t nhà nho lá»›n, cÅ©ng là má»™t phong lÆ°u tà i tá» quá Ä‘á»™.
Nhìn lão còn có vẻ hợp duyên với mình nữa chứ, Trần Băng cũng chẳng thèm để ý tới vẻ mặt khó coi của Hà n Mặc Tuân nữa, nói với Khổng Nghi Tần:
- Khổng phu tá» quá khen rồi, cÅ©ng chỉ lấy lợi thế nhất thá»i thôi mà , cÅ©ng chẳng có gì to tát lắm, hÆ¡n nữa vãn bối coi trá»ng chÃnh nghÄ©a, cÅ©ng có thể nói là Otman, má»™t siêu nhân của nhân loại, là m sao mà có thể để yên cho trắng Ä‘en lẫn lá»™n được chứ? Ta chỉ muốn trắng cà ng trắng hÆ¡n, Ä‘en thì cà ng Ä‘en hÆ¡n mà thôi, phân biệt rõ rà ng hÆ¡n thôi.
Khổng Nghi Tần là m sao biết được Otman là gì chứ, cái gì là siêu nhân của nhân loại chứ, nhưng xem ra tiểu đệ nà y nói cũng rất khôi hà i đó chứ, lão lại vỗ quạt và o lòng bà n tay nói:
- Tiểu huynh đệ, không cần phải quá khiêm tốn, kỳ tÆ° diệu tưởng, không ngá» lại giải nguy được ná»—i khó của lão phu nhân, lại có thể áp được sÄ© khà của hai anh em Chu Bình và Chu VÅ©, khiến Chu công tá» từ thế Ä‘uối bá»—ng chốc trở lên đại nhân đại nghÄ©a, má»™t cốt cách của anh hùng, đúng là má»™t mÅ©i tên trúng ba Ä‘Ãch, không ngá» mÅ©i tên đó được phát ra từ tay của Trần công tá», khiến lão phu cà ng thêm khâm phục.
Trần Băng không khá»i vui mừng, lão Khổng đúng là ngÆ°á»i dá»… gần, chỉ nói chuyện vá»›i nhau và i câu, không ngỠđã đổi cách xÆ°ng hô từ má»™t ngÆ°á»i xa lạ thà nh tiểu huynh đệ và lão phu rồi, Trần Băng liá»n chắp tay mỉm cÆ°á»i nói:
- Äó cÅ©ng chỉ là chút tà i má»n của tại hạ mà thôi, cÅ©ng phải nói Chu công tá» có háºu phúc, thế má»›i may mắn giải nguy được thôi, thá»±c ra danh tiếng của Khá»—ng lão tá» nhÆ° sấm rá»n vang tai, phong hoa tuyết nguyệt, khiến ngÆ°á»i khác phải kÃnh nể. Giang Nam sÄ© tá», ai cÅ©ng lấy tấm dÆ°Æ¡ng của Khổng lão tá» là m bảng nhãn, vãn bối chỉ là háºu bối không thể so vá»›i Khá»—ng lão tỠđược.
- Äâu có đâu có, cÅ©ng chỉ là lá»i danh đồn thôi mà .
Khổng Nghi Tần nghe xong, vẻ khiêm tốn, vẻ mặt hiá»n hòa mỉm cÆ°á»i, những lá»i nịnh ná»t của Trần Băng nà y cÅ©ng khiến cho Khá»—ng lão tiên sinh đón nháºn rồi.
Kỳ thá»±c hắn cÅ©ng chẳng biết cái đại danh của Khổng Nghi Tần là gì đâu, hắn má»›i xuyên việt tá»›i đây có mÆ°á»i mấy ngà y, chỉ lúc tá»›i đây Song Nhi nói qua cho hắn biết thôi, trà nhá»› của Trần Băng cÅ©ng tÆ°Æ¡ng đối tốt, nên má»›i nói ra những lá»i nịnh bợ nhÆ° vayjam quả tháºt cÅ©ng có chút hiệu quả đó chứ. Trần Băng không khá»i mừng thầm, từ cổ chà kim ai chẳng thÃch nghe những lá»i nịnh bợ chứ.
Mấy câu hà n huyên nà y, khiến khoảng cách giữa hai ngÆ°á»i xÃch lại gần nhau hÆ¡n, tuy Khổng Nghi Tần có tà i năng tháºt, nhÆ°ng do thá»i trai trẻ Ä‘á»™ phong lÆ°u tà i tá» nhiá»u khi cÅ©ng hÆ¡i quá khieensn hững nhân váºt tầm cỡ lúc đó chê cÆ°á»i chế giá»…u, khiến lão có chút phẫn uất, nghe nói Trần Băng là má»™t nhân váºt vượt hắn lão hồi còn trai trẻ, hÆ¡n nữa những lá»i nói cá» chỉ không có chút giả dối gì, không ngá» phát ta từ ná»™i tâm những lá»i tán thưởng đó, trong long cÅ©ng không khá»i kÃch Ä‘á»™ng, nhÆ° vẻ tìm lại được thá»i trai trẻ của mình váºy, rồi cầm lấy tay Trần Băng rồi tiếp tục chém gió.
- Nà o, ngồi xuống uống trà .
Tinh thần Khổng Nghi Tần rất hưng phấn, chỉ và o chiếc ghế tựa bảo ngồi và o đó rồi pha một ấm trà .
- Khổng lão tá», gặp được ngÆ°á»i đúngl à tam sinh hữu hạnh, mạt há»c háºu tiến, quả tháºt muốn biết là m cách nà o để chiếm được trái tim của mỹ nhân váºy?
Trần Băng thực lòng muốn thỉnh giáo.
- Chỉ có tấm lóng thôi.
Khổng Nghi Tần vuốt vuốt những sợi râu thơ thớt, chỉ và o ngực, dương dương tự đắc nói:
- Cầu mỹ nhân và cầu công danh Ä‘á»u nhÆ° nhau cả, phải đặt mỹ nhân là má»™t môn há»c vấn, phải cần cù siêng năng há»c táºp nghiên cứu, nhÆ° váºy má»›i có thể tiến và o đại đạo được.
- Mong tiên sinh chỉ giáo.
Trần Băng rất cung kÃnh nói, tuy trà tuệ của hắn rất cao siêu, còn trong tình thÆ°Æ¡ng thì lại quá non ná»›t, thấy cao nhân ở đây, là m sao không kiếm cá»› để thỉnh giáo chứ, hắn Ä‘ang nghÄ© là m thế nà o để cÆ°a đứt được ma nữ Äan Nhi kia, để trả thù, ai bảo ả dám coi thÆ°á»ng mình chứ.
Má»i ngÆ°á»i và o và o đây ủng há»™ để truyện ra nhanh hÆ¡n nà o
Tà i sản của Hina
Äã có 17 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Hina
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
damtacvuong ,
dietthankiem ,
hang_thieu_long ,
hungbathien ,
kimkwanlee ,
langtu1226 ,
mavantai_003 ,
minhhung ,
monkeydragon ,
namplhn2 ,
ngochung_pham ,
saokyvayne ,
star6006 ,
the_dragon ,
vinhphuc8703 ,
vjpxjnh ,
windmillpro
26-08-2012, 11:00 PM
Rá»a tay gác kiếmI ♥ Myself
Tham gia: Jul 2011
Bà i gởi: 18,755
Thá»i gian online: 4 tháng 2 tuần 0 ngà y
Thanks: 907
Thanked 288,902 Times in 11,108 Posts
Siêu Cấp Gia Äinh
Tác giả: TỠVi
Chương 19: Dạy ngươi tuyệt kỹ tán gái
Nhóm Dịch: ShenYi
Nguồn: Mê Truyện
Song Nhi thấy má»™t già má»™t trẻ Ä‘ang nói những chuyện nam nữ ở yêu Ä‘Æ°Æ¡ng ở đây, tim cứ Ä‘áºp thình thịch lên, mặt mà y Ä‘á» á»ng, cÅ©ng muốn ở đây nghe và i câu chuyện, nhÆ°ng sợ ngÆ°á»i khác chê cÆ°á»i, nên muốn ra ngoà i, nhÆ°ng trong lòng lại không muốn thế, thá»±c sá»± muốn nghe Khổng lão tá» bà n kinh luáºn đạo. Trong lúc do dÆ° chÆ°a biết quyết thế nà o, Khổng lão tá» bắt đầu và o câu chuyện. Song Nhi vá»™i và ng rá»ng tai lên nghe, nhÆ°ng không biết vì sao Song Nhi Ä‘á»™t nhiên lại mắt sáng tai thÃnh, cho dù không muốn nghe, nhÆ°ng những đạo lý của Khổng lão tá» và o rót và o tai nà ng.
- Mỹ nhân nhÆ° hoa, nếu muốn bông hoa tÆ°Æ¡i đó nở rá»™, không thể thiếu được tá»± thân thể nghiệm, phải bá» chút tâm tÆ°, phải chăm bón phân tÆ°á»›i nÆ°á»›c, má»›i có thể khiến bông hoa đó trưởng thà nh khá»e mạnh được, nhÆ°ng những cái đó chỉ là cÆ¡ sở thôi, ai cÅ©ng biết hết.
Khổng lão tá» lại há»i ngược lại:
- NgÆ°Æ¡i phải biết tỉa tót cà nh lá cho nà ng, phải để cho nà ng duyên dáng yêu kiá»u, thÆ°á»›t tha muôn vẻ, ngÆ°Æ¡i phải biết xá»›i đất là m cá» cho nà ng, để nà ng trở nên rất sung mãn trà n trá», ngÆ°Æ¡i phải biết khi gió hà n tá»›i phải sá»a ấm cho nà ng, ngÆ°Æ¡i phải biết trá»i hè nóng bức phải che chở cho nà ng, ngÆ°Æ¡i phải biết giông tố nổi lên phải là sứ giả bảo bệ bông hoa đó, ở phÆ°Æ¡ng diện nà o cÅ©ng phải chu đáo, dùng cái tâm để quan tâm chăm sóc nà ng, là m nhÆ° váºy má»›i có thể nhìn thấy bông hoa đó nở rá»™ chứ, má»›i ngá»i thấy hÆ°Æ¡ng thÆ¡m toát ra từ bông hoa đó.
- Ãi dà , tiên sinh đúng là đại tà i, từng câu và ng ngá»c, lấy hoa để và ngÆ°á»i. Vãn sinh đúng là được thụ giáo rồi.
Trần Băng nói, thầm nghĩ, cái lão Khỗng nà y chắc hồi trai trẻ cũng đã cà y cấy không biết bao nhiêu con gái nhà là nh rồi.
- Äừng vá»™i, chÆ°a hết đâu.
Khổng Nghi Tần lắc đầu than thở nói:
- Những Ä‘iá»u vừa nói chỉ nhấn mịnh việc chủ Ä‘á»™ng để khiến nà ng má»m lòng, Ä‘iá»u quan trá»ng vẫn là trái tim, nhÆ°ng má»—i bông hoa lại có sá»± khác biệt riêng, hoa mai nở rá»™ và o mùa giá rét, hoa mẫu Ä‘Æ¡n thì nở và o mùa ấm áp, hoà n cảnh rồi thổ nhưỡng không giống nhau, nên phải tạo ra hoà n cảnh khác nhau. Cái nà y cÅ©ng giống nhÆ° tÃnh cahcs và sá»± yêu thÃch của giai nhân váºy cÅ©ng không ai giống ai cả, tuy chúng ta có tấm lòng có trái tim, nhÆ°ng là m cách nà o để biểu lá»™ tấm lòng của mình ra cÆ¡, cái nà y đòi há»i phải có má»™t kỹ xảo rất tinh vi, và nhÆ° lạt má»m buá»™c chặt, nhòm râu gắp thịt, đục nÆ°á»›c béo cò, trên cây nở hoa vân vân.
- Những kỹ xảo ở trên, tùy và o từng ngÆ°á»i mà dùng những thủ Ä‘oạn khác nhau, có ngÆ°á»i thÃch khen mình nhÆ° má»™t đại mỹ nhân thì rất vui sÆ°á»›ng, có ngÆ°á»i lại thÃch có nhiá»u và ng bạc châu báu thì vui cÆ¡, nhÆ°ng ta lại dùng thÆ¡ ca của ta để bà i tá» tấm lòng của ta...
Má»™t rừng hoa nhÆ°ng có táºn ba mÆ°Æ¡i sáu kế, khiến Trần Băng vò đầu bứt tai, nhÆ° vẻ chÆ°a bao giá» nghe thấy váºy, Song Nhi cÅ©ng mÆ¡ mÆ¡ mà ng mà ng nghe được rất nhiá»u, mà cÅ©ng có hiểu gì lắm đâu, thầm thở dà i, lấy hoa để và dụ cho giai nhân mỹ cÆ¡ thì cÅ©ng có thể dùng để và cho tà i tá» thÆ° sinh, mắt thấy Trần Băng má»™t dáng ngÆ°á»i thanh tú kia, trong lòng Ä‘ang nghÄ© không biết Trần công tá» kia rốt cuá»™c phải và nhÆ° loại hoa nà o đây? Äinh hÆ°Æ¡ng chăng? Hay là Quân Tá» Lan? Không phải là Tiên Nhân Chưởng chứ? Tá»± nhiên nghÄ© tá»›i đây mặt mà y Ä‘á» á»ng hết cả lên, tim cứ Ä‘áºp loạn xị ngáºu lên, đúng là ngượng chết Ä‘i được.
- Nghe những lá»i của tiên sinh còn hÆ¡n cả Ä‘á»c mÆ°á»i năm sách thánh hiá»n, tiên sinh cao tà i, cả Ä‘á»i là tinh hoa, đúng là thÆ¡ ca Ä‘i cùng mỹ nhân thì má»›i bà y tỠđược má»™t Ä‘á»i của tiên sinh.
Trần Băng tán thưởng nói.
“ ThÆ¡ ca Ä‘i cùng mỹ nhânâ€, ánh mắt Khổng Nghi Tần bừng sáng lên, vá»— mạnh xuống bà n, sáng khoái cÆ°á»i nói:
- Hay, hay, câu nà y tháºt hay đó, “ thÆ¡ ca Ä‘i cùng mỹ nhân†nói hay lắm, tiểu huynh đệ, ngÆ°Æ¡i dùng câu nà y cÅ©ng tháºt tinh diệu đó, đúng là không hổ danh ta gá»i ngÆ°Æ¡i má»™t tiếng tiểu huynh đệ.
Hai ngÆ°á»i tiếp tục Ä‘Ã m luáºn hoa và mỹ nhân, má»—i lần Khổng Nghi Tần nói ra má»™t đạo lý lá»›n nà o, Trần Băng không lúc nà o là không kịp thá»i tán thưởng, những sá»± tán thưởng đó phải nói phát ra từ ná»™i tâm hắn, hÆ¡n nữa những câu tán thưởng có cánh của Trần Băng khiến Khổng Nghi Tần vô cùng kÃch Ä‘á»™ng, có lẽ phải thốt lên rằng, trên Ä‘á»i nà y ngÆ°á»i hiểu ta nhất chÃnh là Trần Băng. Nên cÅ©ng chẳng thèm để ý tá»›i lão Hà n Mặc Tuân Ä‘ang ngồi ở đây gì cả.
Hà n Mặc Tuân vẫn tá» bá»™ mặt đáng ghét đó, tuy trong lòng rất ngưỡng má»™ Trần Băng đã giải nguy vụ ở từ Ä‘Æ°á»ng, nhÆ°ng vừa nãy Trần Băng ôm chầm lấy giai nhân ngay trÆ°á»›c cá»a thÆ° phòng và trÆ°á»›c mặt lão đúng là quá Ä‘Æ°á»ng Ä‘á»™t rồi, quả tháºt đây là má»™t sá»± xỉ nhục lá»›n đối vá»›i lão. Thấy lão Khổng Nghi Tần Ä‘ang nói chuyện rất rôm rả vá»›i tên Trần Băng kia, lại bà n tán những chuyện nam nữ hỉ lạc kia nữa chứ, hÆ¡n nữa còn chẳng coi má»™t ngÆ°á»i coi trá»ng lá»… nghi nhÆ° lão ra gì cả, trong lòng không khá»i bá»±c tức, cái lão nà y đúng là bản tÃnh cÅ© vẫn không cải được, nhÆ° chó không cải được ăn ***, ong không cải được hút máºt hoa, cứ gặp những ngÆ°á»i đồng đạo, thì sẽ lòi cái Ä‘uôi của má»™t gã phong tình ra ngay.
- Cũng chỉ là nhanh mồm nhanh miệng, cũng chỉ được lúc nà y mà thôi.
Hà n Mặc Tuân lạnh lùng nói:
- Mạc há»c háºu bối, đừng có Ä‘i lầm Ä‘Æ°á»ng lạc lối, đức là thứ nhất, tà i khà còn xếp sau cÆ¡, có đức mà không có tà i thì cÅ©ng vứt, có tà i mà không có đức thì là đồ bá» Ä‘i, lúc còn trẻ hãy chịu khó há»c táºp giữ lấy cái đức hạnh của mình, đừng có bôi nhá» những ngÆ°á»i Ä‘á»c sách thánh hiá»n.
Hà n Mặc Tuân dù gì cÅ©ng là má»™t nhà nho chân chÃnh, cÅ©ng là má»™t nhân váºt có không Ãt ngÆ°á»i phải ngưỡng má»™, trong đó môn sinh cÅ©ng có ngÆ°á»i quan to, già u có, cà ng khiến tiếng tăm của lão được tăng lên, thấy Khổng Nghi Tần và Trần Băng Ä‘ang nói những chuyện nóng bá»ng đó, trong lòng cÅ©ng cảm thấy không cam lòng, dÆ°á»ng nhÆ° chẳng có chút coi trá»ng gì hắn cả, cÅ©ng chẳng coi hắn là má»™t ngÆ°á»i Ä‘á»c sách thánh hiá»n gì cả, cái lão tiể tá» Khổng Nghi Tần tuy là cÅ©ng có nhiá»u tà i tình đó, lại còn có rất nhiá»u ngÆ°á»i ngưỡng má»™ nữa chứ, nhÆ°ng cÅ©ng chẳng ná» hà gì lão cả, nhÆ°ng Trần Băng chỉ là má»™t thằng nhãi nhép tiểu tá», chẳng có chút quan hệ móc nối nà o cả, thân pháºn địa vị thì cÅ©ng chẳng có gì đáng nói cả, thế mà cÅ©ng dám không coi mình ra gì sao? Äúng là không biết trá»i cao đất dầy là gì rồi, dù sao cÅ©ng phải giáo huấn ngÆ°Æ¡i và i câu má»›i được.
Trần Băng nghe xong những lá»i giáo huấn đó liá»n nói vá»›i Hà n Mặc Tuân:
- Vãn sinh xin thụ giáo.
Rồi ngoảng đầu lại tiếp tục chém gió cùng Lnt, đúng là quá khoái trà rồi.
Hà n Mặc Tuân thấy tÆ° thái của Trần Băng nhÆ° váºy, vô cùng tức giáºn, giống nhÆ° ăn cÆ¡m có má»™t con ruồi cứ bâu và o miệng váºy. Thầm nói, thụ giáo cái Ä‘Ãt ý à , đây chẳng phải mình tá»± thụ giáo đó sao, những lá»i mình vừa nói ra đúng là chẳng có chút ý nghÄ©a gì cả, mẹ kiếp, đúng là đánh rắm thì cÅ©ng phải có tiếng chứ, đằng nà y mình đánh rắm mà lại là rắm xịt má»›i Ä‘au chứ.
Hà n Mặc Tuân cứ nghÄ© rằng, tên tiểu tá» nà y nghe được những lá»i giáo huấn của mình sẽ có thể kiá»m chế má»™t chút, nhÆ° vẻ nháºn được những lá»i thụ giáo váºy, nhÆ° váºy cÅ©ng coi nhÆ° cÅ©ng biết tôn trá»ng bản thân mình, không ngá» trong mắt tên Trần Băng nà y dÆ°á»ng nhÆ° không coi lão ra gì cả, nhÆ° không có lão ngồi ở đây váºy, cÅ©ng muốn giáo huấn hắn và i câu nữa, nhÆ°ng lại sợ tên tiểu tá» nà y mặt dạn mà y dầy, nghe rồi nhÆ°ng giả bá»™ nhÆ° chÆ°a nghe váºy, thì lúc đó khiến không khà cà ng khó xá» hÆ¡n, cứ nghÄ© dù gì mình cÅ©ng là má»™t ngÆ°á»i tà i cao đức trá»ng, môn sinh Ä‘á»u thà nh đạt thà nh tà i cả, không ngá» lại bị tên tiểu tá» nà y coi nhÆ° không tồn tại ở đây váºy, cục tức trong lòng dÆ°á»ng nhÆ° chuẩn bị bá»™c phát rồi, mẹ kiếp chứ, cÆ¡ trà quá»· biện có lẽ lão phu không bằng ngÆ°Æ¡i, nhÆ°ng thÆ¡ ca văn chÆ°Æ¡ng chẳng nhẽ lão còn sợ ngÆ°Æ¡i sao?
Lão tiện tay lấy má»™t bà i thÆ¡ vừa viết còn thiếu, liá»n tiến tá»›i trÆ°á»›c mặt Trần Băng cÆ°á»i nói:
- Vừa nãy nghe công tá» nói, thầm nghÄ© chắc cÅ©ng là báºc tà i tình, lão phu rất vui mừng. Vừa may lão Ä‘ang không có việc gì, má»›i là m được má»™t ná»a vế của bà i thÆ¡, thấy viện trưởng cÅ©ng không có việc gì, chi bằng phiá»n công tá» tiếp tục viết tiếp vế kia, cÅ©ng để cho đám há»c tá» của Chu gia biết được tà i thÆ¡ ca văn chÆ°Æ¡ng của công tá», ngÆ°Æ¡i thấy thế nà o?
Trần Băng thấy vẻ mặt cÆ°á»i nhÆ° không cÆ°á»i của lão phu tá» nà y cÅ©ng biết rằng lão Ä‘ang định lấy sở trÆ°á»ng của mình để trị mình đây mà , vốn dÄ© hắn cÅ©ng không có gì muốn Hà n Mặc Tuân khó xá» cả, cứ nghÄ© mình chỉ là đám Ä‘iá»u đâu đánh đó, bị ép nên không còn cách gì chối từ được, cÅ©ng là nể mặt Chu công tá» lắm đó. NhÆ°ng Hà n Mặc Tuân lão phu tá» nà y cáºy đức cao vá»ng trá»ng, lấy già ức trẻ, không hiểu được tình hình thá»±c tế đã là m khó mình thế nà y, nhìn cái thái Ä‘á»™ đó đã khiến ngÆ°á»i khác khó mà gần gÅ©i được rồi, nhìn Ä‘iệu cÆ°á»i rất quỉ dị của lão, nhếch nhếch mép, trong lòng cà ng thêm khẳng định, lão tiể tá» nà y Ä‘ang nhằm và o mình rồi đây.
- ThÆ¡ ca của Hà n lão tá» tiếng tăm khắp thiên hạ, ta chỉ là má»™t mạt há»c háºu tiến, há»c hà nh thiển cạn, cÅ©ng chẳng được Ä‘á»c sách nhiá»u, là m sao dám là m vế sau bà i thÆ¡ của ngÆ°á»i chứ, nên cÅ©ng không muốn để lão cÆ°á»i chê vãn sinh.
Trần Băng thầm nghÄ©, nhiá»u chuyện không bằng Ãt chuyện, lùi má»™t bÆ°á»›c trá»i cao biển rá»™ng, hÆ¡n nữa, nói chuyện vá»›i vị Khổng lão tá» nà y Ä‘ang có hứng, gì còn thá»i gian thÆ¡ ca vá»›i lão chứ, mau đứng sang má»™t bên lắng nghe Ä‘i.
May cho cái tên tiểu tá» nhà ngÆ°Æ¡i cÅ©ng biết mình là ai, nếu là m tiếp vế sau, thì ngÆ°Æ¡i đã không phải ngồi đây chém gió bừa bãi nhÆ° nà y rồi, Hà n Mặc Tuân thấy Trần Băng cÅ©ng đã biết má»m vá»›i mình nên cục tức trong ngÆ°á»i cÅ©ng đã tiêu tan Ä‘i má»™t ná»a rồi, vẻ đắc ý lại hiển hiện lên, vô cùng tá»± tin đắc ý nói:
- Háºu bối ngÆ°Æ¡i cÅ©ng biết mình là ai đó, tuy thÆ¡ ca của ta cÅ©ng không ghê gá»›m gì lắm, nhÆ°ng cÅ©ng không phải những tà i tá» the sinh tầm thÆ°á»ng có thể sánh bằng, nhÆ°ng ngÆ°á»i trẻ tuổi nhÆ° ngÆ°Æ¡i có thái Ä‘á»™ khiêm tốn nhÆ° váºy là cÅ©ng tốt lắm rồi, xem ra ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không phải là loại không có thuốc chữa, cÅ©ng biết mình thế nà o nhÆ° váºy là tốt rồi, chà ng trai, cố gắng là m má»™t ngÆ°á»i tốt Ä‘i, sau nà y chúng ta có duyên, ta có thể chỉ bảo ngÆ°Æ¡i chút đỉnh.
Äây là những lý lẽ chó má gì thế nà y, ta chá»c giáºn ngÆ°Æ¡i, là m gì ngÆ°Æ¡i mà ngÆ°Æ¡i cứ thÃch lên mặt vá»›i ta thế nhỉ, lại còn giả nhân giả nghÄ©a dạy dá»— ta nữa chứ. Trần Băng cảm thấy rất buồn bá»±c, trong lòng thì cứ chá»i thầm tám Ä‘á»i tổ tông nhà lão Hà n Mặc Tuân, nhÆ°ng hắn thấy lão nhÆ° váºy nên cÅ©ng chẳng thèm chống đối là m gì cho mệt.
Không ngỠKhổng Nghi Tần lại cầm tỠgiấy trên tay Hà n Mặc Tuân rồi đặt trước mặt Trần Băng, vô cùng nhiệt tình nói:
- Tiểu huynh đệ, ngÆ°Æ¡i không cần phải nhún nhÆ°á»ng nhÆ° váºy đâu, ngÆ°Æ¡i không chỉ nhanh nhẹn sáng dạ, hÆ¡n nữa chỉ cần dá»±a và o cái tà i ăn nói của ngÆ°Æ¡i thì nhất định sẽ viết ra được những vần thÆ¡ tuyệt đỉnh, ngÆ°Æ¡i cứ thá» Ä‘i, để cho lão tá» nà y mở to mắt ra, không thì, ngÆ°Æ¡i đã quá coi thÆ°á»ng ta rồi, không nể lão tá» chút mặt mÅ©i nà o cả.
Khổng Nghi Tần là ngÆ°á»i cho dù thế nà o cÅ©ng không hoang mang, hÆ¡n nữa sinh thá»i lão đã rất thÃch thÆ¡ ca, thÃch mỹ cÆ¡, đây là hai sở thÃch của lão, có khi cả Ä‘á»i nà y cÅ©ng không thể thay đổi được, nhÆ°ng trong đó thÆ¡ ca thì có vẻ tá»± ti hÆ¡n má»™t chút, nhất là diá»…m thi mỹ từ không thể sánh vá»›i việc lấy lòng hay tán gái được, thấy Hà n Mặc Tuân cầm nữa vế của má»™t bà i thÆ¡ ra để thá» tà i Trần Băng, không khá»i có chút ngứa ngáy, muốn xem cái chà ng trai mồm mép tép nhảy nà y có thể viết ra được những vần thÆ¡ thế nà o nà o.
- Tại hạ là m soa biết ngâm thơ là m phú gì đâu, với trình của tại hạ thì cũng chỉ lòe được trẻ con mà thôi, sao dám huênh hoang trước mặt hai vị chứ.
Trần Băng nghe thấy váºy đã thấy á»›n rồi, cái lão Khổng nà y cÅ©ng thÃch chêm chá»c ngÆ°á»i khác quá nhỉ, trong tình cảnh nà y, háo chiến háo thắng thì có ý nghÄ©a gì chứ, có khi còn khiến mình bị coi là tên bất nghÄ©a ý chứ, hừ, ta cÅ©ng chẳng thèm so Ä‘o vá»›i lão nữa.
- Haizz, tiểu huynh đệ, nếu ngÆ°Æ¡i nói nhÆ° váºy, thì ta thá»±c sá»± tức giáºn rồi đó, dù gì vừa nãy ta cÅ©ng truyá»n dạy ngÆ°Æ¡i không Ãt kỹ xảo, mà cÅ©ng không câu nệ lá»… nghÄ©a vá»›i ngÆ°Æ¡i, hừ, nếu ngÆ°Æ¡i cảm thấy không là m được thì cứ nói vá»›i ta má»™t câu ta giúp ngÆ°Æ¡i, gì phải xoắn thế chứ.
Khổng Nghi Tần rất muốn Trần Băng viết tiếp vế sau bà i thÆ¡ đó, nên cố tình kÃch hắn.
Má»i ngÆ°á»i và o và o đây ủng há»™ để truyện ra nhanh hÆ¡n nà o
Tà i sản của Hina
Äã có 16 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Hina
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
damtacvuong ,
dietthankiem ,
hungbathien ,
khd42 ,
kimkwanlee ,
langtu1226 ,
minhhung ,
monkeydragon ,
namplhn2 ,
saokyvayne ,
star6006 ,
the_dragon ,
vinhphuc8703 ,
vjpxjnh ,
windmillpro ,
zhaozheng
26-08-2012, 11:01 PM
Rá»a tay gác kiếmI ♥ Myself
Tham gia: Jul 2011
Bà i gởi: 18,755
Thá»i gian online: 4 tháng 2 tuần 0 ngà y
Thanks: 907
Thanked 288,902 Times in 11,108 Posts
Siêu Cấp Gia Äinh
Tác giả: TỠVi
Chương 20: Ngẫu hứng đối thơ
Nhóm Dịch: ShenYi
Nguồn: Mê Truyện
- Cái nà y không được hay cho lắm.
Trần Băng do dá»± nói. Nói vá» thÆ¡ ca gì đó thì quả thá»±c hắn không biết, tuy trà nhá»› của hắn rất tốt, chỉ số thông minh cÅ©ng tÆ°Æ¡ng đối cao, có khi còn gá»i là biến thái nữa ý, ngay cả dùng bá»™ máy tÃnh để phân tÃch chỉ số thông minh của Trần Băng thì cÅ©ng khó mà chuẩn xác được. NhÆ°ng thÆ¡ ca thì không liên quan tẹo nà o tá»›i trà thông minh cả, cái đó chỉ cần ý cảnh và linh cảm, nói thẳng ra là cần phải “ Ngá»™â€, cho dù há»c táo lý hóa có mù tịt đến đâu nhÆ°ng vá» văn há»c thì cÅ©ng có ối ngÆ°á»i nổi tiếng nổi danh đó chứ. NhÆ°ng nếu để hắn há»c thuá»™c thÆ¡, thì đúng là có liên quan tá»›i trà thông minh, trà nhá»›, đầu óc của Trần Băng nhÆ° má»™t bá»™ máy tÃnh cấu hình cao váºy. Vá»›i trà nhá»› của Trần Băng, đã từng Ä‘á»c lÆ°á»›t qua rất nhiá»u lÄ©nh vá»±c, nên để há»c thuá»™c thÆ¡ ca thì cÅ©ng chỉ là con tép mà thôi, những thÆ¡ ÄÆ°á»ng, thÆ¡ Tống rồi thÆ¡ Nguyên, Ä‘á»u nằm hết trong não hắn rồi, hoà n toà n cÅ©ng chẳng phải ôn táºp là m gì, khi cần vẫn có thể nhá»› từng câu từng từ.
Hà n Mặc Tuân thấy Khổng Nghi Tần đứng đó kÃch Ä‘á»™ng, cÅ©ng thấy tức giáºn, thấy lão Khổng nà y, ngà y ngà y chỉ lúc nà o cÅ©ng ngâm gió ngợi trăng, thÆ°Æ¡ng xuân thu buồn, trong đầu lúc nà o cÅ©ng nhá»› nhung tá»›i mỹ nữ hoa lầu, dù sao cÅ©ng chỉ là má»™t văn nhân trong phạm vi tình ái yêu Ä‘Æ°Æ¡ng mà thôi, trong lòng thấy không coi lão Khổng ra gì, liá»n mỉm cÆ°á»i nói vá»›i Khổng Nghi Tần:
- Khổng phu tá» không ngá» lại có hứng nhÆ° váºy, chi bằng lão và vị Trần công tá» nà y cùng là m thÆ¡ cho vui, thÆ¡ ca của Khổng lão tá» cÅ©ng rất nổi tiếng, chắc thêm má»™t và i câu vế tiếp theo chẳng thà nh vấn Ä‘á» gì.
ThÆ°á»ng ngà y Khổng Nghi Tần và Hà n Mặc Tuân cÅ©ng đấu đá nhau, cÅ©ng biết lão Hà n nà y văn thÆ¡ lai láng, có sở trÆ°á»ng vá» viết thÆ¡ văn đối đáp, khà thế rất ghê gá»›m, rất có âm yêu sát phạt quyết Ä‘oán, nhÆ°ng mình thì là má»™t văn sÄ© chỉ thiên vá» nam nữ hoa lâu, nên văn thÆ¡ có vẻ đối láºp nhau, nhÆ°ng nếu luáºn trong ý cảnh thì cÅ©ng sà n sà n nhau thôi, khó phân thấp cao.
Bây giá» Hà n Mặc Tuân Ä‘ang có ý muốn thá» tà i văn chÆ°Æ¡ng của Khổng Nghi Tần, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên Khổng Nghi Tần không há» cá»± tuyệt rồi, lúc đó liá»n xem qua má»™t lượt rất tỉ mỉ vế thÆ¡ trÆ°á»›c, trong lòng không khá»i toát mồ hôi há»™t, thầm than rằng, lão tiểu tá» nà y đúng là cÅ©ng có và n phần công lá»±c đó chứ. Vế trên Ä‘á» rằng:
Nam nhi hùng trà phá biên quan.
Ngá»±a chiến phong hà nh ngáºp trá»i xanh.
Äây là cảnh miêu tả quân nhân Ä‘ang tá» chà khà và quyết tâm trên sa trÆ°á»ng, tuy chỉ có hai câu ngắn ngủi đó thôi, nhÆ°ng cái ý của nó còn kéo dà i ngà n dặm, trong đó ẩn chứa cả má»™t thiên hạ, dá»±a và o cảnh giá»›i nà y thì đúng là vượt quá phạm vi thá»±c tế rồi, hoà n toà n là ngá»™ tÃnh của tâm linh, đây không phải là những hứng thú vụt lên ngâu nhiên đâu, rõ rà ng là những vần thÆ¡ nà y đã từng ngẫm nghÄ© suy sét rât lâu rồi, cái tên lão tiểu tá» Hà n Mặc Tuân đáng ghét nà y, lão cố ý giả ngây giả ngô để hạ uy thế của ta chứ gì.
Khổng Nghi Tần ung dung lắc lÆ° đầu, lão vốn không có sở trÆ°á»ng vá» là m thÆ¡ vế nhÆ° váºy, hÆ¡n nữa cảnh giá»›i của câu thÆ¡ nà y quá cao siêu, khà độ nhÆ° những ngá»n núi má» mỠảo ảo. Lão định thần lượn lá» quanh thÆ° phòng và i vòng, nghÄ© được và i câu nối vế, định viết và o, nhÆ°ng lại cảm thấy ý tứ không đủ Ä‘á»™, rồi lại ngoảnh đầu lại ngẫm nghÄ©, bá»—ng nhiên linh cảm lại tá»›i, lại định cầm bút lên viết, nhÆ°ng trong lòng vẫn cảm thấy không được hoà n mỹ cho lắm, lại đặt bút xuống, tiếp tục ngẫm nghÄ©, thi thoảng lại lầu bà lầu bầu, tá»± nhÆ° tên ngốc váºy.
Vẻ mặt Hà n Mặc Tuân mỉm cÆ°á»i, dÆ°Æ¡ng dÆ°Æ¡ng tá»± đắc uống má»™t ngụm trà , cÅ©ng chẳng thèm đảo mắt nhìn mặt mà y Æ°á»›t đẩm mồ hôi của Khổng Nghi Tần lấy má»™t cái, trong lòng không khá»i hừ lạnh lùng, để cho lão tiểu tá» nhÆ° ngÆ°Æ¡i còn dám cáºy tà i khinh ngÆ°á»i nữa không, ngẫu nhiên ta má»›i nghÄ© ra được hai câu thÆ¡ tuyệt diệu nhÆ° váºy, còn vế sau tá»›i táºn bây giá» ta còn chÆ°a tìm ra được câu nà y để hợp vế nữa là , Ä‘ang định xem xem tà i năng của lão tiểu tá» ngÆ°Æ¡i thế nà o nà o, thá» xem lúc nữa ngÆ°Æ¡i có viết ra được vế sau không?
Äôi mắt của Trần Băng cứ trừng mắt nhìn Khổng Nghi Tần, không biết tá»± bao giá» lão tiểu tá» nà y lại giống nhÆ° má»™t con khỉ Ä‘i Ä‘i lại lại khắp thÆ° phòng nà y chứ, hÆ¡n nữa cà ng lượn lá» cà ng nhanh hÆ¡n, lẽ nà o cái vế sau khó nhÆ° váºy sao? Hắn Ä‘i tá»›i bên án thÆ° xem, thấy nét chữ rất ngay thẳng, nhìn thì nét chữ đẹp đó, nhÆ°ng trong những nét chữ đó nhìn ra được sá»± cổ quái tá» khÃ, quả tháºt nét chữ nhÆ° nét ngÆ°á»i. Nhìn thấy câu thÆ¡ không khá»i lạnh hết ngÆ°á»i, vá»›i trà thông minh và ngá»™ tÃnh siêu cÆ°á»ng của hắn, cÅ©ng nháºn thấy trong đó có manh mối gì đó. Hắn ngẩng đầu lên nhìn thấy vẻ amwtj tá»± cao tá»± đắc của Hà n Mặc Tuân, rồi lại nhìn Khổng Nghi Tần cứ lượn lá» khắp thÆ° phòng nà y, trong lòng không khá»i buồn cÆ°á»i, hai lão nà y, đấu đá nhau nhÆ° cÆ¡m bữa váºy, thần tiên chiến đấu thì đừng có hại tá»›i ngÆ°á»i vô tá»™i nhé, mình vẫn nên tránh ra xa là hay nhất.
Song Nhi cÅ©ng là ngÆ°á»i được Ä‘á»c qua sách thánh hiá»n, rồi lò dò Ä‘i tá»›i bên cạnh Trần Băng, lúc nà y cÅ©ng đã quên tình cảnh khó xá» trÆ°á»›c kia rồi, nhìn câu thÆ¡ đó, ngẫm nghÄ© tỉ mỉ, cÅ©ng cảm thấy hà m ý cao sâu, không khá»i khẽ lè lưỡi ra, rồi khẽ mỉm cÆ°á»i nói vá»›i Trần Băng:
- Công tá», ngÆ°á»i có đối được vế sau không?
Song Nhi mỉm cÆ°á»i, nhÆ°ng nhìn bá»™ dạng vẫn còn thẹn thùng lắm, Trần Băng thấy vẻ mặt nhá» nhắn đáng yêu của Song Nhi, trong lòng thấy vô cùng lẳng lÆ¡, quả tháºt cÅ©ng muốn vuốt ve má»™t chút, để cảm nháºn sá»± má»m mại mịn mà ng đó, má»™t cô gái đáng yêu nhÆ° váºy, đúng là khiến ngÆ°á»i khác thèm muốn à . Mình nhất định phải là m theo những gì Khổng Nghi Tần dạy bảo, sá»›m muốn gì cÅ©ng há»c được ba mÆ°Æ¡i sáu kế để ngắt được hoa tÆ°Æ¡i, để từ biệt Ä‘á»i trai tân của mình, trong lòng Trần Băng thầm thá», nhìn Song Nhi nói:
- Tiểu Song Nhi, nếu ta mà há»c được những kế đó, thì nà ng nhất định phải đồng ý vá»›i ta má»™t việc nhé?
Tim Song Nhi Ä‘áºp thình thịch, chá»›p chá»›p rồi há»i Trần Băng:
- Công tá», ngÆ°á»i có là m được không váºy?
- Cũng qua loa thôi.
- Công tá» muốn Song Nhi đồng ý chuyện gì váºy?
Song Nhi hiếu kỳ há»i.
- Bây giỠta vẫn chưa nghĩ ra, đợi ta nghĩ ra sẽ nói với cô.
Trần Băng giảo hoạt nói.
- Váºy không được, bây giá» ngÆ°á»i nói má»›i được, nếu không thiếp sẽ không là m đâu, Song Nhi bÆ°ng trà rót nÆ°á»›c cho ngÆ°á»i thì không soa cả, nhÆ°ng ngÆ°á»i muốn Song Nhi là m những việc thẹm vá»›i lòng ngÆ°á»i thì Song Nhi không là m đâu.
Nói tá»›i đây, bá»—ng nhá»› lại cảnh ôm ấp vừa nãy, không khá»i Ä‘á» bừng cả mặt.
Cái cô gái nà y ngà y cà ng hiểu biết phong tình rồi đó. ta cÅ©ng không có khả năng nhÆ° phong hoa tuyết nguyệt mà , thế mà cái cô gái nà y đã biết phòng bị rồi đó, hÆ¡n nữa bản công tá» là ngÆ°á»i thế nà o chứ? Ta cÅ©ng không phải là dạng vá»› vẩn mà .
- Yên tâm Ä‘i, Song Nhi, sẽ không là m cô khó xỠđâu, cô phải tin ta, biết chÆ°a? Bản công tá» là má»™t ngÆ°á»i tốt, cá»±c tốt.
Trần Băng trợn trừng mắt lên, nhìn vẻ xấu hổ của Song Nhi.
Song Nhi không thể ngăn được ánh mắt trong suốt của Trần Băng, ngượng ngùng cúi gầm mặt xuống, đôi tay nhỠnhắn cứ bứt bứt vạt áo, thầm nói:
- Váºy được, Song Nhi đồng ý vá»›i ngÆ°á»i.
Tiếp đó nhìn thấy trong ánh mắt trong sáng của Trần Băng có Ä‘iệu cÆ°á»i giảo hoạt, đôi tay của Song Nhi bá»—ng chốc lạnh buốt ra, cảm giác mình nhÆ° má»™t con dê má»m nhÅ©n không có xÆ°Æ¡ng cốt gì váºy.
- Công tá», ngÆ°á»i mau là m thÆ¡ Ä‘i, là m ra vần thÆ¡ xuất chúng thì má»›i tÃnh đó nha.
Song Nhi cảm thấy hÆ¡i hối háºn vì không hiểu gì đã đồng ý ngay vá»›i hắn rồi, bây giá» trong lòng lại không há» muốn Trần Băng là m được vế sau, nhÆ° váºy thì nà ng má»›i cảm thấy đỡ lo lắng.
Tuy trình đô là m thÆ¡ của Trần Băng không cao gì, nhÆ°ng, ngÆ°á»i nhÆ° hắn nhÆ° váºy rồi nên cÅ©ng chẳng phải nghÄ© ngợi là m gì nhiá»u, vá»›i trà nhá»› siêu phà m của Trần Băng, lại là m trong cục an ninh quốc gia, văn hóa năm ngà n năm Ä‘á»u nằm trong đầu hắn hết rồi. Trong lúc nà y, cho dù thÆ¡ ca của Lý Bạch, Äá»— Phủ, Tô Thức... chỉ có hắn biết mà thôi, nên hiện giá» hắn giống nhÆ° má»™t chiếc máy tÃnh váºy, phân tÃch từng từ từng chữ trong hai vần thÆ¡ đó, bá»—ng nhiên Trần Băng cÆ°á»ng ngây ngo, thốt lên:
- Có rồi!
- Khổng lão tá», lão cÅ©ng không cần phải nhá»… nhại mồ hôi Ä‘i vòng vòng quanh đây là m gì nữa, còn lão Hà n, lão cÅ©ng đừng giả bá»™ Ä‘ang thưởng thức trà đạo là m gì nữa, ta đã nghÄ© ra má»™t vế sau rồi, không biết có viên mãn không, hai vị tham khảo giúp ta nhé. Song Nhi, mà i má»±c cho ta.
Trần Băng mỉm cÆ°á»i nói.
- Cái gì, nghÄ© ra nhanh nhÆ° váºy rồi sao?
Hai lão cùng sá»ng sốt. Khổng Nghi Tần nhanh chóng chạy tá»›i trÆ°á»›c mặt Trần Băng, rất vui mừng nói:
- Tiểu huynh đệ, ngÆ°Æ¡i quả tháºt nghÄ© ra rồi sao? Câu thÆ¡ nà y cảnh giá»›i rất cao đó, thế mà cÅ©ng không là m khó được ngÆ°Æ¡i sao, trong chốc lát mà đã nghÄ© ra vế sau rồi. Ta ngẫm nghÄ© lát cả óc ra cÅ©ng không tìm ra được câu nà o vừa ý nhất, ngÆ°Æ¡i mau viết ra Ä‘i, để ta thưởng mạn má»™t chút.
Còn Hà n Mặc Tuân tá» ra rất kinh ngạc nhÆ°ng vẫn giữ thái Ä‘á»™ đó, thÆ¡ ca là phải có ý cảnh, không có ngá»™ tÃnh nhất định, ngay cả đại sÆ° Khổng Nghi Tần cÅ©ng không nghÄ© ra, cho rằng rất khó, cho dù ngay cả Hà n Mặc Tuân bản thân còn chÆ°a nghÄ© ra được vế sau. Cái tên tiểu tá» nhÆ° ngÆ°Æ¡i đúng là không biết trá»i cao đất dầy là gì, cho rằng cứ viết bừa hai câu thÆ¡ và o vế sau là coi nhÆ° qua rồi sao? Hà n Mặc Tuân nghÄ© tá»›i đây, cÅ©ng chẳng thèm phản bác là m gì nữa, cứ xem tên Trần Băng nà y có là m ra cái trò gì nữa không nà o.
- Chỉ là tá»± nhiên trong chốc lát, nghÄ© ra, không biết có được hay không nữa, mong hai vị đừng chê cÆ°á»i nhé.
Nói xong liá»n cầm bút viết lên hai câu đối vế.
- Chữ đẹp quá đẹp quá, còn hơn cả nhà thư pháp ý chứ.
Khổng Nghi Tần thốt ra tá»± đáy lòng, đúng là nét ngÆ°á»i nét chữ, chỉ cần nhìn và o chữ đã biết Trần Băng nhất định không phải là ngÆ°á»i phà m rồi.
Tướng quân hùng trà phá biên quan.
Ngá»±a chiến phòng hà nh ngáºp trá»i xanh.
Chôn xÆ°Æ¡ng vùi cốt ná»›i khách ngÆ°á»i.
Nhân sinh đâu đâu cũng là Thanh Sơn.
Hiển nhiên hai câu sau là do Trần Băng viết, vá» hoà i bão, vá» chà khÃ, hai câu thÆ¡ vế sau đúng là thăng hoa, tuy nhiên đối không được tinh tế cho lắm, nhÆ°ng xét vá» cảnh giá»›i ý cảnh thì cÅ©ng Ä‘at tá»›i cảnh giá»›i cao ngất rồi.
Khổng Nghi Tần vỗ và o án tán dương nói:
- Thơ hay thơ hay.
Rồi hưng phấn ôm trầm lấy bả vai của Trần Băng nói:
- Tiểu huynh đệ, quả nhiên là diệu thủ ngẫu hứng, đúng là ý cảnh không bằng ngá»™ tÃnh.
- Trần công tá» má»i ngồi, má»i uống trà .
Khổng Nghi Tần vội và ng kêu tiểu đồng mang một chiếc ghế và o đây rồi tiến lên đổ bã trà trước đi thay và o đó là một loại trà khác.
Trong lòng Trần Băng cảm thấy có chút buồn cÆ°á»i, quả tháºt hắn cÅ©ng chỉ tùy tiện viết lên hai câu đó thôi, cÅ©ng may trong đầu Trần Băng cÅ©ng đã có đủ loại thÆ¡ ca trù phú của các đại danh trong đầu rồi, nhÆ°ng danh nhân nà y chỉ cần tùy ý lấy ra má»™t và i câu thÆ¡ thì là m sao không khiến ngÆ°á»i khác phải tán thưởng được chứ.
- Câu thơ nà y quá hay, nên đặt cho cái tên hay mới đây, hay là đặt tên là †Tướng quân lệnh†thế nà o?
Khổng Nghi Tần ngâm một hồi rồi nói.
- Tên hay đó, cứ đặt là Tướng quân lệnh đi.
Trần Băng liá»n phụ há»a thêm nói.
Má»i ngÆ°á»i và o và o đây ủng há»™ để truyện ra nhanh hÆ¡n nà o
Tà i sản của Hina
Äã có 19 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Hina
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
damtacvuong ,
dietthankiem ,
hungbathien ,
khd42 ,
kimkwanlee ,
langtu1226 ,
mavantai_003 ,
minhhung ,
monkeydragon ,
namplhn2 ,
ngochung_pham ,
saokyvayne ,
star6006 ,
the_dragon ,
totuananh70 ,
vinhphuc8703 ,
vjpxjnh ,
windmillpro ,
zhaozheng
Từ khóa được google tìm thấy
4eu sieu cap gia dinh , ãàçåòà , benh hoa mai , dinh cap gia dinh , down sieu cap gia dinh , ëîãîòèï , gia dinh sieu cap , gia dinh sieu cap hix , giai ma con so 09876 , giá không lịch sá» , hong mong sieu cap gia , hs sieu cap gia dinh , ieu cap gia dinh , mông đẫy Ä‘Ã hixx , monkey4vn , nhi tieu thu nung lon , ñòàâêà , òåëåâèçîðû , siau cap gia dinh , siêu cấp gia Äinh , siêu cấp gia định , siêu cấp gia Ä‘inh , sieu cap gia boc , sieu cap gia dinh , sieu cap gia dinh 296 , sieu cap gia dinh 33 4vn , sieu cap gia dinh 370 , sieu cap gia dinh 4vn , sieu cap gia dinh c 260 , sieu cap gia dinh ebook , sieu cap gia dinh full , sieu cap gia dinh full\ , sieu cap gia dinh hixx , sieu cap gia dinh o 4vn , sieu cap gia dinh online , sieu cap gia dinh q2 , sieu cap gia dinh truyen , sieu cap gia dinh tu vi , sieu cap giai dinh , sieu cap ia dinh , sieu capgia dinh , sieu cấp gia Ä‘inh , sieu.cap.gia.dinh , sieucapgiadinh , truyen sieu cap 98 , truyen sieu cap gia dinh , truyen tu chan full