Hồi 17
Vô Diện thư sinh
Mãi rồi Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc cùng tìm thấy Mã Nguyên VÅ© sau khi đã chạy loạn khắp nÆ¡i và phát hiện không biết cÆ¡ man nà o là những thi thể toà n là lÅ© Kim Sa há»™i vá»›i đủ má»i loạn tá» trạng. NhÆ°ng rõ nhất vẫn là những thi thể bị chết bởi vá»n vẹn má»™t thủ pháp duy nhất của Mã Nguyên VÅ© là những thi thể bị chết vì bị quáºt nát đầu và o nhau.
NÆ¡i Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc Ä‘ang dừng chân là má»™t vùng cốc núi hoang vu, chỉ toà n là loạn thạch và không có bất kỳ má»™t bóng cây hoặc má»™t nÆ¡i nà o đủ kÃn đáo để cả hai tạm thá»i lánh thân.
Há» muốn lánh thân vì ở giữa vùng cốc núi toà n loạn thạch lổn nhổn nà y không phải chỉ có má»™t mình Mã Nguyên VÅ© hiên diện. Còn má»™t nhân váºt nữa nhÆ°ng toà n thân từ đầu chà chân Ä‘á»u được trùm kÃn bằng má»™t túi lụa Ä‘en kỳ quặc.
Do không có chá»— lánh thân, Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc vì đã lỡ chạy trỠđến nên Ä‘Ã nh đứng chôn chân tại chá»—, trố mắt nhìn và o diá»…n biến lạ lùng Ä‘ang xảy ra giữa nhân váºt ná» và Mã Nguyên VÅ©.
Bảo là lạ lùng vì dÆ°á»ng nhÆ° nhân váºt ná» Ä‘ang cố thoát Ä‘i nhÆ°ng dù có dịch chuyện đến đâu thì thủy chung vẫn bị Mã Nguyên VÅ© có lối dịch chuyển thượng thừa hÆ¡n kịp ngăn Ä‘Æ°á»ng chặn lối.
Thấy thoát không xong, nhân váºt ná» lên giá»ng :
- Lão phu đã gia ân giải thoát ngÆ°Æ¡i từ má»™t tráºn đồ lợi hại, đây là cách ngÆ°Æ¡i báo đáp ân cứu mạng đấy Æ°?
Mã Nguyên VÅ© dÄ© nhiên vẫn thủy chung không lên tiếng, khiến nhân váºt ná» cÆ°á»i lạt.
- Nếu không nể tình ngÆ°Æ¡i thá»i gian vừa qua đã thay lão phu trừ gian diệt ác, Vô Diện thÆ° sinh nà y ắt đã xuất thủ hạ sát ngÆ°Æ¡i. Hãy tránh Ä‘Æ°á»ng nhÆ°á»ng lối mau.
Công Tôn Quỳnh và Bạnh Cúc nhìn nhau. Vì vừa nghe nhân váºt ná» bảo là đã giải thoát Mã Nguyên VÅ© từ má»™t tráºn đồ, cả hai đã hồ nghi đấy là nhân váºt Vô Diện thÆ° sinh.
Nà o ngá» lại nghe thêm nhân váºt nỠđã tá»± miệng thừa nháºn là Vô Diện thÆ° sinh, hai nà ng không kinh hoà ng sao được. Tuy vây lạ nhất là Mã Nguyên VÅ© vẫn thủy chung không nhượng Ä‘Æ°á»ng, cứ nhÆ° thể Vô Diện thÆ° sinh muốn dá»a ai thì dá»a nhÆ°ng đừng mong dá»a được Mã Nguyên VÅ©, đúng là ngÆ°á»i từng bị nhiá»u ngÆ°á»i ngá»™ nháºn là Vô Diện thÆ° sinh.
Có lẽ cÅ©ng hiểu nhÆ° thế nên nhân váºt Vô Diện thÆ° sinh báºt cÆ°á»i :
- Thá» Ä‘á»™i lốt hổ đã quen nên mãi rồi cÅ©ng hoang tưởng ngỡ mình là hổ tháºt. Có phải đây là ý nghÄ© của ngÆ°Æ¡i và ngÆ°Æ¡i cho rằng ngÆ°Æ¡i là Vô Diện thÆ° sinh thiệt còn lão phu chỉ là kẻ mạo nhân? NgÆ°Æ¡i tháºt ngông cuồng. Ha...ha...
Vẫn không má»™t lá»i thốt ra, Mã Nguyên VÅ© chợt xuất kỳ bất y vÆ°Æ¡n tay chá»™p má»™t cái cách không và o Vô Diện thÆ° sinh.
Vù...
Äó là má»™t hấp lá»±c và Công Tôn Quỳnh cùng Bạch Cá»±c biết Mã Nguyên VÅ© có ý định lá»™t bá» túi lụa trùm kÃn ngÆ°á»i của nhân váºt ná» Ä‘á» minh bạch nhân váºt nà o là Vô Diện thÆ° sinh.
Vì từ lâu đã có ý tìm Vô Diện thÆ° sinh nên hà nh Ä‘á»™ng nà y của Mã Nguyên VÅ© láºp tức là m cho Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc cùng nôn nao chá», hy vá»ng sẽ có má»™t cÆ¡ há»™i hãn hÆ°u được thìn thấy lÆ° sÆ¡n nhân diện mục của Vô Diện thÆ° sinh.
NhÆ°ng vá»›i má»™t nhân váºt từ lâu đã được má»i ngÆ°á»i ban cho hai chữ Vô Diện, vì chÆ°a ai được má»™t lần nhìn thấy mặt thì dá»… gì Vô Diện thÆ° sinh lại chịu thất thủ, để lá»™ diện trÆ°á»›c mặt những ba ngÆ°á»i là Mã Nguyên VÅ© và tá»· muá»™i Công Tôn Quỳnh.
Vô Diện thÆ° sinh hừ lạnh và là m nhÆ° bị hấp lá»±c của Mã Nguyên VÅ© tác Ä‘á»™ng, toà n thân liá»n lao bắn đến gần Mã Nguyên VÅ© :
- NgÆ°Æ¡i tháºt sá»± muốn bị lão phu hạ thủ Æ°? Váº? thì ngÆ°Æ¡i sẽ được toại nguyện. Äỡ!
Ào...
Công phu của Vô Diện thÆ° sinh quả nhiên đã đạt đến mức thượng thừa và má»™t kình nỠđã láºp tức dụ Mã Nguyên VÅ© và o tình thế hoà n toà n bị Ä‘á»™ng.
Ầm...
Nhìn Mã Nguyên VÅ© bị hứng trá»n má»™t kình của Vô Diện thÆ° sinh, Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc suýt báºt kêu thà nh tiếng, nếu nhÆ° cả hai không kịp nghe Vô Diện thÆ° sinh báºt kêu trÆ°á»›c cả hai nà ng :
- Úy?
Äó là tiếng kêu kinh ngạc. Và cÅ©ng phải thôi má»™t khi Mã Nguyên VÅ© tuy bị trúng kình nhÆ°ng đến má»™t bÆ°á»›c chân bị đẩy lùi cÅ©ng không há» có.
Không những thế Mã Nguyên VÅ© vẫn bình chân nhÆ° vại vá»›i má»™t váºt không hiểu là váºt gì Ä‘ang được Mã Nguồn VÅ© nắm trong tay và còn cố tình Ä‘Æ°a ra, mở he hé cho Vô Diện thÆ° sinh nhìn thấy váºt đó.
Vô Diện thÆ° sinh thối lùi, hai mắt cứ nhìn trừng trừng và o váºt ná», chứng tá» tiếng kêu kinh ngạc khi nãy nếu bị Vô Diện thÆ° sinh thốt ra thì cÅ©ng là do nhìn thấy váºt Ä‘ang trong lòng bà n tay nắm gá»n của Mã Nguyên VÅ©.
Có thể là m cho Vô Diện thÆ° sinh hoảng sợ và phải bÆ°á»›c lùi từng bÆ°á»›c, Mã Nguyên VÅ© dÄ© nhiên rất mãn nguyện nên vừa từ tốn cất váºt ná» và o bá»c áo vừa tiến lên theo từng bÆ°á»›c lùi của Vô Diện thÆ° sinh.
Bị Mã Nguyên Vũ dồn ép mãi, Vô Diện thư sinh vụt gầm vang :
- Hãy đỡ!
Và má»™t luồng lá»±c đạo cá»±c kỳ uy mãnh liá»n xuất kỳ bất ý lao và o Mã Nguyên VÅ©.
Nhưng ngay khi Mã Nguyên Vũ toan hất tay xô kình đối kháng thì chẳng hiếu sao Vô Diện thư sinh bỗng đột ngột thu kình và quay đầu tháo chạy.
Vút...
Phát hiện Vô Diện thÆ° sinh nhÆ° cố ý lao vá» phÃa Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc, Mã Nguyên VÅ© láºp tức lao theo và giÆ°Æ¡ng ngón tay toan phát xạ má»™t tia chỉ kình.
NhÆ°ng tháºt lạ thay, nếu Vô Diên ThÆ° Sinh cứ thẳng Ä‘Æ°á»ng mà chạy, chỉ lao qua mà không Ä‘á»™ng phạm gì đến Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc, thì Mã Nguyên VÅ© cÅ©ng có cá» chi lạ lùng không kém là đã Ä‘á»™t ngá»™t dừng lại hà nh vi lao Ä‘uổi theo Vá»™ Diện ThÆ° Sinh, cÅ©ng không phát xạ chi kình nữa.
Mã Nguyên Vũ dừng chân ngay bên cạnh hai nà ng. Và hai nà ng chợt hiểu vì sao Mã Nguyên Vũ không muốn đuổi theo Vô Diện thư sinh.
Äó là vì Mã Nguyên VÅ© chợt gãy gáºp ngÆ°á»i là m đôi, ho khan và i tiếng và bất ngá» thổ ra má»™t ngụm huyết.
Vì đã mục kÃch lần nà y là lần thứ hai Mã Nguyên VÅ© bà thổ huyết nhÆ° thế nà y, Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc cùng kinh tâm, luống cuống đứng vây quanh Mã Nguyên VÅ© :
- Chà ng đã bị ná»™i thÆ°Æ¡ng? Có nghiêm trá»ng lắm không? Sao lúc nãy chà ng nhân nhượng, hứng chịu là m gì má»™t chưởng kình của Vô Diện thÆ° sinh?
Äáp lá»i cả hai là trà ng cÆ°á»i lanh lảnh đúng là của nhân váºt nhị nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng phát ra :
- Y không bị ná»™i thÆ°Æ¡ng đâu. Mà đấy là do y đã miá»…n cưỡng luyện theo công phu Nghịch Hà nh Chuyển Dịch công, bất chấp ná»™i lá»±c há»a hầu hãy còn non kém. Äấy là tại y tá»± chuốc há»a và o thân. Ha... ha...
Thêm một thanh âm nữa cũng do nữ nhân phát ra :
- Và cho dù y đủ ná»™i lá»±c há»a hầu thì công phu y nếu có thể sánh bằng lão Vô Diện thÆ° sinh đã ngần ấy năm là m khiếp đảm toà n thể võ lâm Trung Nguyên sao? Äúng là lấy trứng chá»i đá mặc dù bổn há»™i rất mong muốn y có đủ bản lãnh đả bại hoặc cầm chân Vô Diện thÆ° sinh há»™ bổn há»™i. Tháºt đáng tiếc cho y. Ha... ha ChÃnh loạt cÆ°á»i thứ hai là m Công Tôn Quỳnh và Bạnh Cúc cùng phẫn ná»™, quát và o mặt hai phụ nhân xinh đẹp vừa xuất hiện :
- Mụ Vô Vi Tiên TỠvô sỉ. Chà ng cùng ở hỠMã như mụ, là tiểu điệt thâm tình cốt nhục với mụ, sao mụ nhẫn tâm trở mặt phản lại Mã gia, vỠhùa với Thần Long hội, cố tình sát hại Mã Nguyên Vũ?
Trong khi đó Mã Nguyên VÅ© vì đã ổn định ngÆ°Æ¡n thần, đã đứng ngay ngÆ°á»i lên, nên cứ Ä‘au đáu nhìn và o phụ nhân thứ hai Ä‘ang nhởn nhÆ¡ nét mặt, xuất hiện cạnh Vô Vi Tiên Tá».
Phụ nhân nà y chợt phá lên cÆ°á»i :
- NgÆ°Æ¡i nhìn gì ta, Mã Nguyên VÅ©? NgÆ°Æ¡i tá»± phụ là thông tuệ váºy thì đáp Ä‘i, đáp những nghi vấn rất hay do lÅ© nha đầu kia vừa nêu ra. Mà thôi, ha... ha... vì cuá»™c chÆ¡i đến đây là kết thúc, ngÆ°á»i không là Vô Vi Tiên Tá», nên ta không cần che giấu sÆ° tháºt nữa. Hãy xem ta là ai?
Phụ nhân nà y sau má»™t lúc rất khó khăn má»›i lá»™t bá» má»™t lá»›p giả diện cá»±c má»ng có lẽ đã lâu lắm rồi phụ nhân chÆ°a má»™t lần gỡ ra, để lá»™ má»™t diện mạo khác cÅ©ng mỹ miá»u nhÆ°ng sắc sảo hÆ¡n bá»™i phần.
Phụ nhân bảo :
- Hy vá»ng ngÆ°Æ¡i cùng còn giữ má»™t chút khái niệm vê diện mạo tháºt mà ta Ä‘ang phÆ¡i bà y trÆ°á»›c mắt ngÆ°Æ¡i.
Mã Nguyên VÅ© tháºp phần bà ng hoà ng, nhìn mãi và o diện mao nà y, đúng là vẫn còn má»™t phần nà o đó ấn tượng đã khắc ghi và o ký ức từ thuở nhá» của Mã Nguyên VÅ©.
Phụ nhân lại cÆ°á»i :
- NgÆ°Æ¡i vẫn nhá»› cÆ¡ đấy, thế là tốt. Không sai chút nà o vá»›i trà nhá»› khá là sắc sảo của ngÆ°Æ¡i đấy. Ta chÃnh là Mã phu nhân, là ngÆ°á»i mà từ mÆ°á»i tám năm trÆ°á»›c ngÆ°Æ¡i đã báºp bẹ gá»i là mẫu thân. Khoan, đừng vá»™i kinh hoà ng nhÆ° váºy, vì ngÆ°Æ¡i đâu phải Mã Nguyên VÅ©, ý ta muốn nói ngÆ°Æ¡i không ở há» Mã, dÄ© nhiên không là cốt nhục của tên thất phu Mã Bình SÆ¡n và đương nhiên Vô Vi Tiên Tá» Mã Nguyệt Hằng và ngÆ°Æ¡i không cùng chung huyết thống.
Mã Nguyên VÅ© hụt hẫng ngÆ°á»i, chao đảo và chá»±c khuỵu xuống.
Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc thất kinh xốc đỡ Mã Nguyên Vũ lên.
Mã phu nhân cÆ°á»i khinh khinh :
- Ta hiểu rất rõ tâm trạng của ngÆ°Æ¡i lúc nà y. Không bà ng hoà ng sao được má»™t khi ngÆ°Æ¡i Ä‘ang là ngÆ°á»i có xuất xứ lai lịch rõ rà ng lại Ä‘á»™t nhiên hóa thà nh má»™t ngÆ°á»i hoà n toà n không có thân thế, chẳng biết do ai sinh ra, là má»™t tên tiểu tạp chủng không hÆ¡n không kém.
Thá» há»i ai lại không hụt hẫng khi chủ Ä‘Ãch bấy lâu nay luôn Ä‘eo Ä‘uổi chỉ chá»›p mắt biến thà nh hÆ° vô, không còn gì để mà hoà i bão, mà ấp ủ. Ha... ha...
Công Tôn Quỳnh phẫn nộ tột cùng :
- Mã phu nhân muốn giết cứ giết, muốn nói cho hả hê thì cứ việc, xin đừng hà nh hạ theo cách nà y đối vá»›i ngÆ°á»i Ä‘ang tá»™t cùng bi thÆ°Æ¡ng là ngÆ°á»i từng gá»i phu nhân là mẫu thân.
Mã phu nhân tá» ra thÆ°Æ¡ng hại, dù là giả vá» thì chà Ãt đấy cÅ©ng là hà nh vi tạm gá»i là buông tha Mã Nguyện VÅ© theo lá»i thỉnh cầu của Công Tôn Quỳnh. Mã phu nhân thố lá»™ :
- Ta chỉ háºn má»—i má»™t mình Vô Diện thÆ° sinh. Äó là nguyên nhân duy nhất luôn thúc bách ta, khiến ta xem thÆ°á»ng cả sinh mạng lẫn trinh tiết, tá»± gá nghÄ©a vá»›i Mã Bình SÆ¡n vì nghÄ© y là Vô Diện thÆ° sinh. Sau đó, vá»›i diện mạo đã tá»± là m cho biến đối, chỉ ngay sau khi Mã gia lâm thảm biến, má»™t lần nữa ta nguyện ý xin là m tỳ thiếp cho lão thất phu Hồng Khắc Ngụy vì có nhiá»u dấu hiệu cho thấy lão có thể là Vô Diện thÆ° sinh.
Äến đây thì Còng Tôn Quỳnh và Bạch Cúc cùng hiểu nguyên nhân vì sao Mã Nguyên VÅ© vừa thoạt nhìn thấy má»™t phụ nhân nữa xuất hiện cạnh Vô Vi Tiên Tá» là cứ Ä‘au đáu nhìn.
Hóa ra phụ nhân vá»›i gÆ°Æ¡ng mặt lúc nãy chÃnh là Hồng phu nhân, là Bảo chủ phu nhân Hồng gia bảo.
Công Tôn Quỳnh vì theo kịp mạch chuyện của Mã phu nhân nên Ä‘á»™t ngá»™t há»i :
- Cốt nhục của Mã gia đâu? Hay phu nhân từng bị Mã Bình SÆ¡n tiá»n bối hà nh hạ ngược đãi, vì quá phẫn ná»™ nên đã...
Mã phu nhân phẩy tay, nhÆ° muốn xua bá» Ä‘i má»™t thứ phế váºt mụ chẳng cần :
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên ta đã hạ sát, lÆ°u là m gì thứ nghiệt chủng đó.
Bạch Cúc tháºt sá»± bà ng hoà ng, liếc nhìn Mã Nguyên VÅ© :
- Váºy còn chà ng?
Mã phu nhân cÆ°á»i khẩy :
- Muốn Vô Diện thư sinh phải xuất đầu lộ diện, ta đâu còn phương kế nà o khác ngoà i việc tìm một đứa bé khác, giết cả song thân phụ mẫu của nó, đi lén nuôi dưỡng nó cho đến lúc lên năm và còn phải giấu sao cho Hồng Khắc Ngụy đừng phát hiện.
Và Mã phu nhân đắc ý nhìn Mã Nguyên Vũ :
- NgÆ°Æ¡i rất háºn ta? NhÆ°ng ngÆ°Æ¡i dám giết ta chăng nếu chỉ có ta là ngÆ°á»i duy nhất trôn Ä‘á»i nà y biết rõ ngÆ°Æ¡i có tÃnh danh là gì? Äừng, đừng nhìn ta nhÆ° váºy vì má»™t là ngÆ°Æ¡i lúc nà y hoà n toà n không có tÆ° cách gá»i là đối thủ của ta. Và hai là , ha ha... nếu ngÆ°Æ¡i muốn biết tÃnh danh tháºt của ngÆ°Æ¡i thì hãy ngoan ngoãn đáp ứng ta má»™t và i Ä‘iá»u kiện. Nói Ä‘i, váºt gì lúc nà y ngÆ°Æ¡i đã Ä‘oạt từ Vô Diện thÆ° sinh? Ằt là nhá» váºt đó ngÆ°Æ¡i đã biết Vô Diện thÆ° sinh là ai. Äó là điá»u ta cần. Nếu ngÆ°Æ¡i không thể nói thì cứ giao váºt đó cho ta, thế nà o?
Mã phu nhân vừa dứt lá»i, chợt từ phÃa xa bá»—ng có tiếng gá»i hốt hoảng vang đến :
- Mẫu thân! Nghe bảo Vô Diện thư sinh có xuất hiện, mẫu thân có việc gì không?
Theo âm thanh của tiếng gá»i, má»™t trang nam nhân tuấn tú chợt xuất hiện.
Vừa nhìn thấy nam nhân nà y, Công Tôn Quỳnh thất kinh :
- Thiếu há»™i chủ! Hóa ra chữ há»™i đây là ám chỉ Thần Lá»™ng há»™i và thiếu gia chÃnh là cốt nhục của Há»™i chủ há»™i Thần Long, cÅ©ng nhÆ° lệnh Ä‘Æ°á»ng là ...
Mã phu nhân âu yếm lấy tay phủi qua từng hạt bụi bẩn vô hình không há» bám dÃnh trên y phục xa hoa và tháºt là sạch đẹp của nam nhân Thiếu há»™i chủ :
- Tiểu nha đầu đừng hồ đồ. Hồng Phi Ngá»c tuy là cốt nhục của Hồng Khắc Ngụy nhÆ°ng từ khi biết chÃnh ta là hung thủ sát hại thân phu cÅ©ng là thân phụ của y; do hiểu ta ngá»™ nháºn phụ thân y là Vô Diện thÆ° sinh nên có lầm lẫn đáng tiếc. Phi Ngá»c hoà n toà n cảm thông và tha thứ cho ta. ChÃnh vì thế Phi Ngá»c má»›i Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng là Thiếu há»™i chủ Thần Long há»™i mà ta là Há»™i chủ phu nhân. Có phải thế chăng Phi Ngá»c?
Nam nhân Thiếu há»™i chủ Hồng Phi Ngá»c liá»n cÆ°á»i lạt, bÄ©u môi nhìn Mã Nguyên VÅ© có đến hai mỹ nhân hầu cáºn :
- Hoà ng Hạ! Bổn thiếu gia từng ngá» lá»i cầu hôn vá»›i nà ng. Bị nà ng khÆ°á»›c từ, bổn thiếu gia nếu chỉ háºn má»™t thì lúc nà y cà ng háºn nhiá»u hÆ¡n khi thấy nà ng chá»n má»™t kẻ ngÆ°á»i chẳng ra ngÆ°á»i ngợm chẳng ra ngợm để nguyện ý nâng khăn sá»a gối. Nà ng đúng là kẻ có phúc không biết hưởng. Hừ!
Mã phu nhân thoáng kinh ngạc, sau đó phá lên cÆ°á»i :
- Ra nha đầu Công Tôn Quỳnh trÆ°á»›c kia từng có tên gá»i khác là Hoà ng Hạ. Là nà ng đó Æ°, Phi Ngá»c? NgÆ°á»i mà chỉ sau má»™t lần gặp mặt hà i tỠđã vá» nói vá»›i ta, đã nằng nặc xin ta cho hà i tá» và nà ng nên đôi phu phụ đó Æ°? Ha... ha...
Hồng Phi Ngá»c phẩy tay, cÅ©ng là cung cách nhÆ° mẫu thân y khi muốn ám chỉ định phế bá» má»™t váºt gì đó rất vô dụng :
- CÅ©ng may đã có mẫu thân ngăn cản hà i nhi. Bằng không, hừ, nà ng ta tháºt không đáng.
Công Tôn Quỳnh phừng phừng lá»a giáºn :
- Ta không đáng hay là ngÆ°Æ¡i, kẻ Ä‘ang tâm quên Ä‘i phụ thù, đã thế còn gá»i hung thủ Ä‘Ãch thá»±c đã giết thân phụ là nghÄ©a phụ?
Hồng Phi Ngá»c tái mặt, vừa lÆ°á»m lÆ°á»m nhìn Công Tôn Quỳnh vừa tức tối ngó mẫu thân :
- Ả bảo ai là hung thủ Ä‘Ãch thá»±c váºy mẫu thân?
Mã phu nhân cÆ°á»i lạt :
- Äừng nghe theo ả. Vì ả ngỡ hà i tá» gá»i Há»™i chủ là nghÄ©a phụ. Ả muốn ám chỉ sÆ° phụ của hà i tỠđấy.
Hồng Phi Ngá»c cả giáºn, báºt tung ngÆ°á»i lao đến chá»— Công Tôn Quỳnh :
- Tiện tỳ ngươi dám nhục mạ gia sư Hội chủ ư? Ta giết ngươi.
Vút...
Mã phu nhân thất kinh lao theo :
- Dừng lại ngay, hà i tá»! Ôi... thôi rồi...
Mã phu nhân bủn rủn tay chân và lảo đảo lùi lại Vì Hồng Phi Ngá»c đã bị Mã Nguyên VÅ© quá nhanh tay chế ngá»±.
Äang bủn rủn là thế, Mã phu nhân còn giáºt nảy ngÆ°á»i khi nghe có tiếng Vô Vi Tiên Tá» gà o thét :
- Yêu phụ độc ác! Là ta đã bị ngươi lừa một cách thảm hại thế sao? Ta giết ngươi!
Mã phu nhân nà o phải ngẫu nhiên mang thân pháºn phu nhân Há»™i chủ Thần Long há»™i.
Nhưng khi định tung kình, hoặc để đối đầu hoặc để hạ thủ ngay Vô Vi Tiên TỠthì Mã phu nhân chợt gà o vang :
- Bá»n súc sinh các ngÆ°Æ¡i định Ä‘Æ°a Phi Ngá»c Ä‘i đâu? Äứng lại?
Khi đó, vá»›i cốt nhục của Mã phu nhân là Hồng Phi Ngá»c trong tay, Mã Nguyên VÅ© đã ngang nhiên Ä‘Æ°a Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc ly khai dần vùng cốc núi hoang vắng chỉ toà n là loạn thạch.
Thấy đã kêu nhÆ°ng bá»n Mã Nguyên VÅ© vẫn không chịu dừng, Mã phu nhân thịnh ná»™ vừa quáºt kình liên tục và o Vô Vi Tiên Tá» vừa quát ầm lên :
- Nếu ngÆ°Æ¡i không giao Phi Ngá»c lại cho ta, Mã Nguyên VÅ©, ta sẽ hạ sát ngay mụ Mã Nguyệt Hằng chÃnh là cô cô cốt nhục tháºt sá»± của ngÆ°Æ¡i. Hãy xem đây?
Ầm! Ầm!
Mã Nguyên Vũ vẫn đi, huống hồ còn nghe mụ Vô Vi Tiên TỠcũng gà o vang động :
- Tiểu tá» kia. Ta sai lầm, mạng ta có mất cÅ©ng là đáng, ngÆ°Æ¡i đừng tin lá»i ma mị và dối trá của yêu phụ sát phu sát tá» nà y, ngÆ°Æ¡i không phải há» Mã là sá»± tháºt, tÃnh danh tháºt của ngÆ°Æ¡i là ...
Mã phu nhân thét vang :
- Mụ ma bà xuẩn động. Là ý mụ muốn chết...
Ầm...
- A... a...
Xen lẫn và o tiếng gà o bi thảm của mụ ma bà xuẩn Ä‘á»™ng Vô Vi Tiên Tá» là tiếng quát thét hăm dá»a của Mã phu nhân, yêu phụ sát tá» sát phu :
- NgÆ°Æ¡i sẽ vÄ©nh viá»…n không thể biết thân thế lai lịch, nếu Phi Ngá»c có mệnh hệ gì.
NhÆ° thấy chÆ°a đủ, Mã phu phân hăm dá»a thêm :
- Quanh đây mÆ°á»i dặm đã có ngÆ°á»i của bổn há»™i mai phục, tráºn thế kỳ môn cùng được bố trà sẵn, lÅ© oa nhi bá»n ngÆ°Æ¡i đừng mong thoát.
Công Tôn Quỳnh liếc nhìn Hồng Phi Ngá»c. Y cứ câng câng nét mặt, tá» ra không chút sợ hãi, cho dù sinh mạng y Ä‘ang bị Mã Nguyên VÅ© nắm gá»n và o tay và nhất là Mã Nguyên VÅ© lúc nà y cứ luôn miệng Ä‘iểm má»™t nụ cÆ°á»i lạnh.
Công Tôn Quỳnh rất giáºn nhÆ°ng Ä‘Ã nh cố ká»m nén, nhỠđó cÅ©ng là m cho Bạch Cúc thêm nhẫn nại, cứ Ä‘i theo mà không há» biết Mã Nguyên VÅ© định Ä‘Æ°a đến đâu.
Äược má»™t lúc chÃnh Công Tôn Quỳnh phát hiện má»™t chuyện lạ. Và chuyện đó đầu tiên là phát xuất từ tiếng Bạch Cúc kêu lo lắng khi phát hiện ở ná»n trá»i Tây có má»™t đốm há»a quang nổ tung toé tạo thà nh những tia ánh hồng đầy Ä‘e dá»a :
- Hôm qua cÅ©ng những loại pháo hiệu nà y là m má»i nẻo thoát Ä‘i của chúng ta Ä‘á»u bị ngÆ°á»i Kim Sa há»™i phong toả. Không lẽ hôm nay chuyện đó lại tái diá»…n?
Và Công Tôn Quỳnh hoà i nghi khi phát giác nét mặt của Hồng Phi Ngá»c liá»n tá» ra căm phẫn :
- ChÃnh là Hồng Vụ Phi Há»a Quang. Bá»n há» tháºt là ... Há»±!
Há» là ai và há» tháºt là thế nà o thì Hồng Phi Ngá»c không còn cÆ¡ há»™i để nói trá»n ý trá»n câu, vì y đã bị Mã Nguyên VÅ© láºp tức chế ngá»± á huyệt.
Do hoà i nghi nên Công Tôn Quỳnh báºt há»i :
- Thần Long há»™i phát lệnh cho Kim Sa há»™i vây chặt chúng ta Æ°? Há» không ngại nếu chúng ta tuyệt Ä‘Æ°á»ng thì sinh mệnh gã Hồng Phi Ngá»c nà y lâm nguy sao?
Äáp lại nà ng Mã Nguyên VÅ© vẫn giữ nguyên nụ cÆ°á»i sắc lạnh.
NhÆ°ng khác vá»›i hôm qua, nếu vẫn vá»›i Hồng Vụ Phi Há»a Quang nà y là m cho Mã Nguyên VÅ© lo lắng phải gấp rút tìm nÆ¡i kÃn đáo đế cả ba ngÆ°Æ¡i ẩn nấp thì hôm nay Mã Nguyên VÅ© vẫn ung dung Ä‘i dẫn đầu.
Váºy là Công lôn Quỳnh hiểu, đó là do Mã Nguyên VÅ© đã có chủ ý, đã biết sinh mệnh của thiếu há»™i chú Thần Long há»™i là Hồng Phi Ngá»c trong tay.
Mã nguyên Vũ hầu như chưa bao giỠđịnh đoạt sai lầm. Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc vì cùng có ý nghĩ như thế nên cà ng theo chân cà ng thêm vững tâm.
Chợt...
Soạt... soạt...
TrÆ°á»›c mặt há» có năm nhân váºt che kÃn mặt xuất hiện.
Mã Nguyên.VÅ© vá»™i lấy mắt ra hiệu cho Công Tôn Quỳnh và còn đặt bà n tay hữu đè lên Bắc Há»™i huyệt của Hồng Phi Ngá»c.
Hồng Phi Ngá»c thở dà i và từ từ nhắm mắt lại.
Công Tôn Quỳnh cÆ°á»i lạnh và lên tiếng vá»›i năm nhân váºt che kÃn mặt kia :
- ChÆ° vị nếu ngoan ngoãn tránh ra má»™t bên và nhượng Ä‘Æ°á»ng, có lẽ sinh mạng của gã nà y vẫn còn cÆ¡ may vãn hồi.
Äáp lại Công Tôn Quỳnh, năm nhân váºt che kÃn mặt đồng loạt tuốt kiếm, chỉ có má»™t nhân váºt là hạ cố cho Công Tôn Quỳnh biết chủ ý của há» :
- Gã kia không liên quan đến bá»n ta. Äem gã ra uy hiếp là bá»n ngÆ°Æ¡i lầm. Lên!
HỠđồng loạt xuất thủ tháºt là m cho Công Tôn Quỳnh vừa thất kinh vừa phẫn ná»™ thét vang :
- ChÆ° vị không phải ngÆ°á»i của Thần Long há»™i? Nếu là váºy, có oán thù gì chÆ° vị Ä‘á»™t nhiên có hà nh Ä‘á»™ng nà y? Bạch Cúc, đánh!
Thấy Mã Nguyên VÅ© vẫn đứng yên, Bạch Cúc hiểu ý láºp tức cùng Công Tôn Quỳnh xông lên.
Năm nhân váºt ná» Ä‘ang đồng loạt xông đến chợt tản khai chỉ lÆ°u lại hai ngÆ°á»i để đối phó vá»›i Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc. Còn ba nhân váºt kia thì vÅ© lá»™ng kiếm à o à o vây kÃn xung quanh Mã Nguyên VÅ©.
Vù...
Ào...
NhÆ°ng kiếm chiêu của ba nhân váºt ná» dù lợi hại đến đâu thì cuối cùng cÅ©ng xuất thủ đánh và o má»™t chá»— trống không. Bởi bóng nhân ảnh của Mã Nguyên VÅ© đã mất hút...
Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc vì cÅ©ng nhìn thấy Mã Nguyên VÅ© biệt dạng, cả hai nghÄ©, váºy là Mã Nguyên VÅ© có lẽ vì ná»™i thÆ°Æ¡ng nghiêm trá»ng, bản lãnh sở há»c không còn bao nhiêu, đúng nhÆ° lá»i Mã phu nhân lúc nãy đã nói, nên lúc nà y Mã Nguyên VÅ© Ä‘Ã nh nhá» há»™ pháp kỳ ảo, cố chi trì và kéo dà i thá»i gian, chỉ hy vá»ng và chá» hai nà ng sau khi hạ thủ xong hai kẻ địch sẽ quay qua tiếp lá»±c há»— trợ Mã Nguyên VÅ©.
Công Tôn Quỳnh báºt thét :
- Chúng ta phải táºn lá»±c thôi Bạch Cúc muá»™i. Vì đây là lúc chà ng tháºt sá»± Ä‘ang cần đến má»i ná»— lá»±c của chúng ta. Cuồng đồ che giấu mặt, đỡ chiêu!
Ào...
Bạch Cúc cung gầm vang :
- Nguyên VÅ© chà ng hãy cứ chi trì. Nếu tiện, cứ quáºt nát đầu lÅ© che giấu mặt nà y cho xong. Tên kia, đỡ?
Vù...
Ba nhân váºt ná» sau má»™t lúc loanh quanh tìm nhÆ°ng không thấy Mã Nguyên VÅ© đâu, láºp tức rÆ¡i và o tâm trạng hoảng loạn. Há» hoảng loạn đến Ä‘á»™ há»… nghe soạt má»™t tiếng, dù là ở đâu cả ba cÅ©ng láºp tức chong kiếm quay phắt vế phÃa đó.
NhÆ°ng nÆ¡i nà y đã là ven má»™t bìa rừng, những tiếng Ä‘á»™ng khả nghi cứ luôn luôn xuất hiện. Vì thế, ba nhân váºt ná» sau má»™t lúc quay qua quay lại đến cuống cuồng, chuyện há» chong kiếm chÄ©a lẫn và o nhau cuối cùng vẫn xảy ra. Vá»›i tâm trạng cà ng lúc cà ng hoảng loạn đã có má»™t nhân váºt do kém công phu hà m dưỡng nên bá»±c bá»™i quát và o má»™t đồng bá»n :
- Sao ngươi không lo tìm tiểu t� Cứ nhăm nhe chong kiếm của ngươi và o ta là m gì?
Vì cả ba Ä‘á»u có tâm trạng hoảng loạn nhÆ° nhau, chỉ hÆ¡n kém phần nà o là tuỳ và o công phu hà m dưỡng, do váºy tiếng quát của nhân váºt ná» chÃnh là giá»t nÆ°á»›c cuối cùng là m trà n ly vốn đã Ä‘ong đầy sá»± hoảng loạn.
Nhân váºt ná» vặc lại :
- Có ngươi cứ nhăm nhe chong kiếm và o ta mãi thì đúng hơn.
Nhân váºt thứ ba cố can ngăn cả hai :
- Thôi, hãy tản khai ra, má»—i ngÆ°á»i tìm má»—i hÆ°á»›ng. NhÆ°ng nhá»›, tiểu tá» có cách sát nhân hại mạng rất tà n khốc, đừng Ä‘i quá cách xa nhau. NgÆ°á»i nà y chú tâm quan sát há»™ ngÆ°á»i kia.
Äi nà o!
NhÆ°ng nhân váºt nà y chỉ nói cho có nói. Vì chẳng thà y không nói thì không sao, y vừa nói xong, cả ba Ä‘á»u nhất loạt Ä‘i sát và o nhau, có bản lãnh đâu mà há» dám tách ra Ä‘i má»™t mình.
Soạt...
Lại má»™t tiếng Ä‘á»™ng bình thÆ°á»ng nữa vốn vẫn luôn xuất hiện ở má»™t nÆ¡i đầy tiếng Ä‘á»™ng nhÆ° ở vùng ven bìa rừng nà y chợt vang lên.
Cả ba hến hoảng loạn quay ngÆ°á»i nhìn tứ tung.
Thanh kiếm vẫn chong chong vá» phÃa trÆ°á»›c của nhân váºt nà y Ä‘á»™t ngá»™t chạm và o kiếm cÅ©ng luôn chong chong của nhân váºt kia.
Choang...
Tiếng kim thiết dù vô tình va và o nhau vẫn là m cho cả ba giáºt thót mình, nhất là hai nhân váºt đã để kiếm chạm lẫn nhau.
Cả hai cùng quát, cùng tranh phần phải vỠbản thân :
- Sao ngươi chạm kiếm và o kiếm của ta?
- Sao ngươi để kiếm hớ hênh và bừa bãi như thế?
Do cùng quát nên cả hai không thể không cùng nghe. Váºy là cả hai cùng Ä‘á»™ng ná»™, loang kiếm đánh và o nhau :
- Là ngươi thì có.
- Là ngÆ°Æ¡i thì đúng hÆ¡n. Äỡ!
Choang... choang...
Nhân váºt thÆ° ba kinh tâm vá»™i tiến đến, vừa loang kiếm vừa quát ngăn cả hai :
- Hai ngÆ°Æ¡i hóa rồ rồi sao? ChÆ°a đối phó xong tiểu tá», hai ngÆ°Æ¡i đã đối đầu nhau, có biết háºu quả sẽ nhÆ° thế nà o không? Dừng tay ngay. Dừng!
Tháºt báºt ngá», hai nhân váºt ná» bá»—ng dÆ°ng cùng đổi hÆ°á»›ng kiếm chiêu, cùng hợp lá»±c vây đánh nhân váºt thứ ba vừa xen và o. Cả hai lần lượt cÆ°á»i tức giáºn :
- NgÆ°Æ¡i lúc nà o cÅ©ng luôn ngăn cản ta. NgÆ°Æ¡i nghÄ© ngÆ°Æ¡i là ai. Hừ! Hôm nay ta không thể không cho ngÆ°Æ¡i má»™t bà i há»c. Äỡ!
- Ta tùng phục mệnh lệnh của ngÆ°Æ¡i đến lúc nà y là quá đủ rồi. Giá» là lúc ngÆ°Æ¡i phải tá» rõ bản lÄ©nh. Xem ngÆ°Æ¡i có tÆ° cách gì mà luôn bảo ta phải là m thế nà y, không được là m thế khác. Äỡ!
Vù...
Äá»™t nhiên bị vây công, nhân váºt ná» phát hoảng, kêu ầm lên :
- Phải rồi, phải rồi. Bá»n ngÆ°Æ¡i có biết bất kỳ ai phản lại bổn há»™i sẽ chịu háºu quả nhÆ° thế nà o không? Äừng xuẩn Ä‘á»™ng, tá»± chuốc há»a và o thân. Dừng lại ngay, dừng ngay... ối...
Hai nhân váºt Ä‘ang phân khai giao đấu vá»›i Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc dù nghe rõ và biết những diá»…n biến gì Ä‘ang xảy ra nhÆ°ng vẫn không có cách nà o ngăn cản, không để những đồng bá»n vì chuyện bất hòa không đáng mà trở mặt vá»›i nhau. Và nguyên do chỉ vì cả hai Ä‘ang bị Công Tôn Quỳnh cùng Bạch Cúc nhÆ° hai kẻ phát cuồng cứ bám mãi và ráo riết tấn công.
Và đến lúc tiếng gà o thét bi thảm má»™t đồng bá»n vang lên, hai nhân váºt nà y thừa hiểu chuyện trở mặt giao đấu lẫn nhau của những nhân váºt kia đã Ä‘i quá xa, không còn gì có thể cứu vãn được nữa, cả hai vô tình Ä‘Æ°a mắt nhìn và o mắt nhau.
NhÆ° Ä‘á»c được ý nghÄ© của nhau, cả hai cùng gáºt đầu. Và “Vút... Vút...†hai tiếng, cả hai chợt bá» dở tráºn đấu vá»›i Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc để cùng má»™t loạt chạy đến chá»— má»™t đồng bá»n đã bị thảm tá».
Äược dịp ngÆ¡i tay, Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc thay vì Ä‘uổi theo há», hoặc lo Ä‘iá»u hòa khi huyết ổn định chân nguyên thì cả hai lại cứ Ä‘Æ°a mắt tìm quanh. Mã Nguyên VÅ© đâu rồi?
Äang hoang mang tìm Mã Nguyên VÅ©, Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc cùng kinh tâm khi nghe bốn nhân váºt kia oang oang bà n định. Má»™t nhân váºt há»i :
- Sao nhị vị trở mặt, tà n sát lẫn nhau? Tin nà y nếu để Há»™i chủ biết, liệu cả bốn ngÆ°á»i chúng ta được yên thân sao?
Nhân váºt khác bảo :
- Chuyện đã dĩ lỡ rồi, thay vì oán trách lẫn nhau hãy lo nghĩ cách, tìm phương vãn hồi thì hơn.
Hai nhân váºt đã lỡ sát hại đồng bá»n bây giá» má»›i biết sợ, chợt cùng tranh nhau há»i, tranh nhau hiến kế :
- Liệu còn phương cứu vãn ư? Nếu có, mong nhị vị chỉ giáo, giúp cho.
- Hay là thế nà y. Cứ ngụy tạo cho gã kia, sao cho cái chết của gã giống như là đã bị Mã tiểu tỠhạ thủ, nhị vị nghĩ sao?
Và tất cả cùng tán thà nh :
- Quả là diệu kế... Có như thế dù Hội chủ có thần thông quảng đại đến mấy cũng không thể nà o phát hiện.
- Äúng váºy, huống chi trÆ°á»›c sau gì ná»™i nháºt ngà y hôm nay Mã tiểu tá» cÅ©ng bị mất mạng. TỠđối chứng, còn ai biết Ä‘Æ°á»ng đâu mà lần. Thá»±c hiện Ä‘i.
NhÆ°ng khi hai nhân váºt đã lỡ tay sát hại đồng bá»n, vì tá»± tay gây ra nên cùng phải tá»± tay nguỵ tạo chứng tÃch giả, Ä‘ang lom khom định tìm cách quáºt nát đầu nhân váºt xấu số, thì hai nhân váºt còn lại đã nhất loạt xuất thủ, hạ sát ngay hai nhân váºt kia.
Há» ra tay tháºt gá»n, má»—i ngÆ°á»i chỉ hạ kiếm má»™t nhát là đầu hai nhân váºt ná» liá»n lìa khá»i cổ. Không những thế, hai nhân váºt nà y còn nhanh tay đỡ lấy hai thi thể không đầu, Ä‘oạn cầm dốc ngược trở lên sao cho máu huyết của hai thi thể ná» không tuôn Æ°á»›t, thấm nhuá»™m và o dù là y phục của hai thi thể nà y hay lỡ để dÃnh và o y phục của thi thể ngÆ°á»i thứ nhất đã bị sát hại.
Mục kÃch hà nh vi vừa dã man vừa kỳ lạ của hai nhân váºt nà y, Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc tuy có đến bảy tám phần thất kinh nhÆ°ng cÅ©ng còn má»™t đôi phần hoang mang ngÆ¡ ngác.
Vẫn giữ tÆ° thế cho má»™t thi thể luôn dốc ngược, má»™t nhân váºt chợt tá»± tay kéo bá» lá»›p lụa che mặt và lên tiếng nói vá»›i hai nà ng :
- Äừng thất kinh, cÅ©ng đừng gây náo Ä‘á»™ng. Nhị vị cô nÆ°Æ¡ng hãy mau tay lá»™t bá» y phục của hai gã có tâm địa Ä‘á»™c ác nà y. Nhanh lên, hãy hóa trang giống nhÆ° bá»n tại hạ, nhanh lên.
Äá»c rõ ná»—i nghi hoặc Ä‘ang hiển hiện trong những ánh mắt nhìn của hai nà ng, nhân váºt còn lại cùng phÆ¡i bà y diện mạo tháºt của bản thân :
- Huynh đệ tại hạ Ä‘á»u là ngÆ°á»i Côn Luân phái. Gia nháºp Thần Long há»™i là có chủ ý riêng. Nhị vi cô nÆ°Æ¡ng nếu muốn thoát khá»i thiên la địa võng nà y, chỉ còn má»—i má»™t cách nhÆ° tệ sÆ° đệ vừa nói thôi. Mã Nguyá»…n VÅ© đâu?
Dù ná»a tin ná»a ngá» nhÆ°ng vì nháºn thấy rõ sá»± thà nh tâm của hai nhân váºt ná» nên Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc Ä‘Ã nh hối hả thá»±c hiện.
Vừa khoác lá»›p y phục nguỵ trang ra bên ngoà i, che đây y phục tháºt ở bên trong, Công Tôn Quỳnh vừa lắc đầu đáp :
- Có lẽ chà ng Ä‘ang dùng nhục hình cáºt vấn và tra há»i gã Hồng Phi Ngá»c Thiếu há»™i chủ cÅ©ng nên.
Hai nhân váºt ná» nhìn nhau :
- Thủ Ä‘oạn của Mã thiếu hiệp tuy tà n Ä‘á»™c nhÆ°ng có là m nhÆ° thế cÅ©ng đúng thôi. Thảo nà o Mã thiếu hiệp đã lánh Ä‘i, vì không muốn bất kỳ ai mục kÃch cảnh trạng không thể nà o tưởng tượng được đó.
Äoạn há» tá»± tay lá»™t bá» y phục của thi thể đầu tiên và giao cho Công Tôn Quỳnh :
- Giả nhÆ° Mã thiếu hiệp bất ngá» quay lại, hy vá»ng cô nÆ°Æ¡ng nên tháºt nhanh miệng và giải thÃch há»™. Bá»n tại hạ tháºt chẳng muốn mất mạng chút nà o, nhất là chết dÆ°á»›i tay Mã thiếu hiệp theo má»™t cung cách gá»i là tá» bất thà nh nhân dạng. Bá»™ y phục nà y là dà nh cho Mã thiếu hiệp, nếu Mã thiếu hiệp tháºt sá»± cần đến.
Nhân váºt thứ hai bắt đầu cá»™t lại vuông lụa che mặt :
- Nà o, là m Ä‘i nhị vị cô nÆ°Æ¡ng, chỉ cần che kÃn diện mạo nhÆ° thế nà y là chẳng còn lo có ngÆ°á»i nháºn ra. Äược rồi chứ? Äi!
Tuy đã ngụy trang xong nhÆ°ng tiếng “đi†của nhân váºt ná» cÅ©ng là m cho Bạch Cúc giáºt nảy ngÆ°á»i :
- Äi đâu? Nhỡ đây là kế của nhị vị, là m thế nà y để Mã Nguyên VÅ© dù có quay lại vì không nháºn ra nên không thể giải nguy cho bá»n tiểu nữ thì sao?
Há» khom ngÆ°á»i nhặt lấy hai thanh kiếm, vừa trao cho Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc vừa bảo :
- Nhị vị cô nÆ°Æ¡ng cứ giữ lấy và đi ngay phÃa sau bá»n tại hạ, nếu phát hiện Ä‘iá»u gì khả nghi cứ ra tay, nhị vị cô nÆ°Æ¡ng yên tâm chứ?
Công Tôn Quỳnh tin thì có tin nhưng lại lo lắng :
- Nhưng chúng chưa quay lại, chúng ta đi được sao?
Há» mỉm cÆ°á»i :
- Bình sinh bá»n tại hạ chÆ°a từng ngưỡng má»™ bất kỳ nhân váºt nà o nhÆ° Ä‘ang ngưỡng má»™ Mã thiếu hiệp lúc nà y. Nhị vị từng gần gÅ©i Mã thiếu hiệp, lẽ nà o không tin tưởng hoặc không nghÄ© nếu Mã thiếu hiệp chỉ có má»™t mình sẽ dá»… thoát hÆ¡n?
Bạch Cúc thở dà i :
- Tin thì tin nhÆ°ng lại e chà ng vì không thấy bá»n tiểu nữ vị tất sẽ chịu bá» thoát Ä‘i má»™t mình.
Hai nhân váºt ná» thoáng ngá»› ngÆ°á»i. Äoạn má»™t nhân váºt chợt bảo :
- Hãy giả định nhị vị cô nÆ°Æ¡ng đã có ngÆ°á»i giải cứu, liệu có cách nà o lÆ°u tin cho Mã thiếu hiệp biết để khá»i vất vả tìm nhị vị cô nÆ°Æ¡ng?
Công Tôn Quỳnh ngẫm nghÄ© má»™t lúc bá»—ng gáºt đầu :
- Có thì có. Là thế nà y...
Và nà ng nhanh tay dùng kiếm vạch và o má»™t cá»™i cây ven rừng lÆ°u lại hai chữ “Phạm Hoà ngâ€. Äến cây khác, nà ng lÆ°u lại vá»n vẹn má»™t chữ “quênâ€.
Hai nhân váºt ná» kinh nghi :
- Chỉ có thế thôi sao?
- Là ý gì?
Công Tôn Quỳnh nhìn Bạch Cúc.
Bạch Cúc gáºt đầu, mắt rÆ°á»›m rÆ°á»›m lệ và xoay ngÆ°á»i bÆ°á»›c Ä‘i :
- Nhị vị bất tất phải há»i. Chúng ta có thể Ä‘i được rồi.
Há» chÆ°a kịp Ä‘i thì từ má»™t nÆ¡i tháºt xa chợt văng vẳng vang đến tai há» từng loạt từng loạt những tiếng gà o bi thảm cách quãng nhau :
- A... a...
- A... a...
Bạch Cúc đưa mắt dõi nhìn vỠhướng đó.
Công Tôn Quỳnh thì thở dà i và nhún vai :
- ChÃnh là chà ng. CÅ©ng má»™t cách nhÆ° đã từng hạ thủ mÆ°á»i má»™t gia nhân của KhÆ°u gia.
Hai nhân váºt ná» giáºt mình, sững sá» nhìn hai nà ng :
- Là Mã thiếu hiệp đã hạ thủ những nhân váºt đó Æ°?
Và há» nhìn nhau, sắc thái tháºt khẩn trÆ°Æ¡ng :
- Äừng cháºm trá»… nữa. Äi!
Và há» Ä‘i tháºt nhanh. NhÆ°ng chÃnh vì Ä‘i nhanh nên không ai trong há» phát hiện đã có má»™t bóng Ä‘en có lẽ cÅ©ng vừa má»›i âm thần xuất hiện ở cách đấy không xa, trong bìa rừng.
Và lúc nà y, bóng Ä‘en đó Ä‘ang nhìn theo há» vá»›i nhiêu lần tá»± gáºt đầu tá» ra rất đắc ý.
Sau đó bóng đen cũng bỠđi mất dạng.
Mã Nguyên VÅ© xuất hiện cháºm hÆ¡n bóng Ä‘en ná» má»™t Ãt.
Và thoạt đến, Mã Nguyên VÅ© liá»n nhìn thấy được ngay những tá»± dạng được khắc trên hai cá»™i cây. Kế đó là thấy ba thi thể không còn y phục.
Mã Nguyên VÅ© gáºt đầu và dùng công phu thượng thừa để hủy bá» những tá»± dạng ná» cÅ©ng là phá hủy luôn ba thi thể kia. Sau đó Mã Nguyên VÅ© âm thầm bám theo bóng dáng của bốn nhân váºt vẫn còn nhìn thấy xa xa.
Và vá»›i mục lá»±c tinh tÆ°á»ng, cuối cùng Mã Nguyên VÅ© cÅ©ng nháºn ra trong bốn nhân váºt ná» có đến hai ngÆ°á»i đã phần nà o để lá»™ nhiá»u cá» chỉ thiếu tá»± nhiên, nếu không muốn nói là ở hai nhân váºt nà y cứ thỉnh thoảng đế lá»™ và i cá» chỉ má»m mại, tháºt khó tin đó là hà nh vi tá»± phát từ nam nhân. Có nghÄ©a há» là nữ nhân cải nam trang.
Từ đấy Mã Nguyên VÅ© dá»… dà ng láºp luáºn, hai nữ nhân cải dạng nam trang chÃnh là Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc. Và vá»›i tá»± dạng do hai nà ng tá»± lÆ°u lại cho thấy hai nà ng theo chân hai nhân váºt Ä‘i trÆ°á»›c chÃnh là tá»± nguyện. Bởi nếu không phải thế, giả là hai nà ng bị địch nhân khống chế, má»™t là hai nà ng không thể Ä‘i phÃa sau nhÆ° thế kia và hai là địch nhân là m gì biết hoặc hiểu ý nghÄ©a của những tá»± dạng ná» mà bắt buá»™c hai nà ng lÆ°u tá»±. Váºy hai nhân váºt ná» không phải địch nhân, ắt phải là bằng hữu và bằng hữu nà o xuất hiện ở đây nếu không phải ở trong Thần Long há»™i lúc nà y Ä‘ang có Ãt nhất là hai nhân váºt Ä‘ang có mÆ°u đồ bất lợi cho chÃnh Thần Long há»™i.
Hiểu được nhÆ° thế, Mã Nguyên VÅ© mỉm cÆ°á»i và tiếp tục bám theo, chỉ là âm thầm há»— trợ chuyến Ä‘Ã o tẩu khá là thú vị của bốn nhân váºt ná».
Äến má»™t nÆ¡i những tưởng là an toà n bốn nhân váºt ná» dừng chân. Và vì thế, hai nữ nhân cải nam trang cÅ©ng vá»™i và ng trút bá» lá»›p y phục nguỵ trang, có lẽ Ä‘ang là m hai nà ng vÆ°á»›ng vÃu khó chịu Äá»™t ngá»™t từ má»™t nÆ¡i lẩn khuất, chợt có tiếng quát vang lên :
- Lũ nha đầu đây rồi. Hai tên kia còn không mau chạy? Lũ nha đầu đã cải dạng, lẻn bám theo hai ngươi kìa.
CÅ©ng may hai nhân váºt ná» vẫn còn giữ nguyên lá»›p lụa che kÃn diện mạo và còn may hÆ¡n là cả hai cÅ©ng đã kịp lao ngÆ°á»i tháºt nhanh đến chá»— vừa phát ra tiếng hô hoán. Vì nếu cả hai cháºm chân có lẽ đã bị Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc đâm mạnh cả hai thanh kiếm và o háºu tâm há», do nghÄ© cả hai đã bị hai nhân váºt nà y lừa và o cạm bẫy.
Diá»…n biến xảy ra tháºt nhanh và hai nhân váºt nỠđã thần tốc hạ thủ kẻ vừa từ chá»— ẩn bất ngá» phát lên tiếng hô hoán đó.
HỠquay lại nhìn và phân minh với Công Tôn Quỳnh va Bạch Cúc :
- Chỉ là bá»n tại hạ không ngỠở táºn mãi đây Thần Long há»™i cÅ©ng đặt ngÆ°á»i cảnh giá»›i.
Nhị vị cô nÆ°Æ¡ng đừng quá Ä‘a nghi, vì nếu lỡ bá»n tại hạ thiệt mạng thì chẳng hay chút nà o.
Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc lúc bấy giá» má»i thở phà o nhẹ nhõm.
Nhưng lại có tiếng quát khác, vang lên :
- Bá»n ngÆ°á»i tháºt to gan dám phản lại bổn há»™i Æ°?
Và hai nhân váºt ná» cÅ©ng nhÆ° Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc cùng thất sắc khi phát hiện ở hÆ°á»›ng vừa có tiếng quát bá»—ng có má»™t váºt xé gió bay vút lên.
NhÆ°ng may thay, từ má»™t nÆ¡i khác, gần vá»›i nÆ¡i Ä‘ang có váºt xé gió bay lên, chợt có má»™t bóng nhân ảnh vá»›i thuáºt phi thân thượng thừa đã thần tốc lao vút theo vệt ná». Và cÅ©ng nhanh tÆ°Æ¡ng tá»±, bóng nhân ảnh chá»™p luôn váºt ná» và o tay, sau đó táºn lá»±c ném mạnh trở lại vị trà xuất phát.
Váºt ná» bị va chạm liá»n phát nổ bắn tung ra nhiá»u loạt tia hồng quang lạ kỳ. Và sức nổ cá»™ng vá»›i những tia hồng quang của váºt ná» láºp tức chấn vỡ và thiêu hủy toà n thân kẻ vừa ném váºt ná» bay lên.
Ầm...
Nhìn thấy bóng nhân ảnh có bản lãnh thượng thừa đó, Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc cùng mừng rỡ kêu :
- Mã Nguyên Vũ?
- Là chà ng?
Hai nhân váºt ná» vì cÅ©ng nghi nhÆ° thế nên vá»™i và ng nhắc hai nà ng :
- Äừng quên rằng nhị vị cô nÆ°Æ¡ng còn phải nhanh miệng giải thÃch há»™ bá»n tại hạ, nếu không...
Mã Nguyên VÅ© đến quá nhanh, trÆ°á»›c khi nhân váºt ná» kịp nói dứt lá»i. NhÆ°ng vì đã Ä‘oán biết hai nhân váºt nà y là thế nà o vá»›i Thần Long há»™i, lại vừa mục kÃch cảnh há» má»›i trở mặt ra tay hạ thủ má»™t nhân váºt Thần Long há»™i đã lá»›n tiếng hô hoán, nên Mã Nguyên VÅ© vừa gáºt đầu nhìn cả bốn, vừa phất tay ra hiệu cho há» cùng Ä‘i.
Có Mã Nguyên VÅ© Ä‘i trÆ°á»›c mở Ä‘Æ°á»ng, hai nhân váºt ná» cà ng lúc cà ng yên tâm và đã len lén vứt bá» hai vuông lụa che mặt có thể là m cả hai bị lÅ© Thần Long há»™i nhỡ có lén bám theo ắt sẽ phát hiện hà nh vi bá»™i phản của há».
Tuy cÅ©ng Ä‘i theo Mã Nguyên VÅ© nhÆ° hai nhân váºt nà y nhÆ°ng Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc cà ng Ä‘i cà ng kinh nghi.
Cả hai nhìn nhau và sau khi ngấm ngầm cùng hiểu rằng ná»—i nghi ngá» của cả hai Ä‘á»u giống nhau, Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc láºp tức lÆ°á»›t nhanh ra phÃa trÆ°á»›c, cố tình ngán Ä‘Æ°á»ng Mã Nguyên VÅ© :
- Hãy cháºm lại đã!
Tuy nhiên, vẫn vá»›i dáng vẻ khẩn trÆ°Æ¡ng và không mở miệng thốt lên bất kỳ lá»i nói nà o, Mã Nguyên VÅ© đã ung dung lÆ°á»›t qua cả hai, đồng thá»i còn phất tay ra hiệu, hà m ý bảo má»i ngÆ°á»i nguy hiểm vẫn còn và đây là nÆ¡i tuyệt đối chÆ°a thể dừng chân.
Công Tôn Quỳnh cà ng thêm kinh nghi, vội lấy mắt ra hiệu cho Bạch Cúc, cùng Bạch Cúc thi triển khinh thân pháp, cố bám sát theo sau Mã Nguyên Vũ.
Dáng vẻ khẩn trÆ°Æ¡ng của Mã Nguyên VÅ© nếu đã được Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc Ä‘ang biểu lá»™ thái Ä‘á»™ tÆ°Æ¡ng ứng thì hai nhân váºt ná» nà o dám chần chừ, cÅ©ng vá»™i và ng thi triển khinh công bám theo.
NhÆ°ng có má»™t Ä‘iá»u khác lạ là dÆ°á»ng nhÆ° Mã Nguyên VÅ© không muốn Công Tôn Quỳnh cùng Bạch Cúc Ä‘i bên cạnh thì phải. Vì Mã Nguyên VÅ© cÅ©ng tăng nhanh cÆ°á»›c lá»±c, không quá nhanh để hai nà ng không Ä‘uổi kịp nhÆ°ng là vừa đủ để hai nà ng vẫn mãi mãi bám phÃa sau.
Diá»…n biến nà y kéo dà i thêm má»™t lúc nữa và đến má»™t nÆ¡i tháºt thanh vắng, khi Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc vì Ä‘uổi mãi không kịp toan mở miệng lên tiếng thì Mã Nguyên VÅ© bất ngá» dừng nhân.
Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc vì không ngỠở Mã Nguyên Vũ lại có động thái nà y nên không kịp dừng, chỉ suýt nữa là hai nà ng va luôn và o lưng Mã Nguyên Vũ.
Và là thêm má»™t Ä‘iá»u khác lạ nữa lại xảy đến, khiến hai nhân váºt ná» nếu lúc nãy nghi ngá» má»™t thì lúc nà y há» nghi ngỠđến bá»™i phần nhiá»u hÆ¡n.
Äó là há» thấy Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc nhÆ° rất sợ bi va phải và o lÆ°ng Mã Nguyên VÅ©. Bằng chứng là cả hai nếu nhÆ° không thể kìm hãm lại đã Ä‘ang chạy đến thì ngay lúc nà y, cả hai đã nhanh nhẹn chuyển Ä‘Ã chạy thà nh những lần ngoặt ngÆ°á»i tháºt linh hoạt, vừa để tránh va và o lÆ°ng Mã Nguyên VÅ© vừa trá» luôn ngÆ°á»i vá» phÃa trÆ°á»›c để diá»…n lại, cảnh ngăn Ä‘Æ°á»ng cản lối Mã Nguyên VÅ© mà khi nãy cả hai toan thá»±c hiện nhÆ°ng đã bất thà nh.
Không những thế, mệt thì có mệt, nhÆ°ng cả hai vẫn cứ hồng há»™c vừa thở vừa quát há»i Mã Nguyên VÅ© :
- NgÆ°Æ¡i là ai? Sao dám mạo nháºn Mã Nguyên VÅ©?
- Có phải ngươi đã dùng thủ đoạn hãm hại chà ng? Cả y phục lẫn lớp giả diện nà y của chà ng ngươi cũng chiếm đoạt? Nói, ngươi là ai? Và chà ng đâu?
Hai nhân váºt ná» giáºt nảy ngÆ°á»i, cÅ©ng láºp tức xông đến, chặn đứng lối thoát của nhân váºt dám giả là m Mã Nguyên VÅ© từ phÃa sau và cùng quát :
- NgÆ°Æ¡i không phải Mã thiếu hiệp tháºt sao?
- Nói mau. Ngươi là ai trong Thần Long hội?
Bị vây tứ bá». Mã Nguyên VÅ© Ä‘á»™t ngá»™t lên tiếng. NhÆ°ng thay vì đáp lại bất kỳ má»™t trong bốn câu nghi vấn vừa nghe, Mã Nguyên VÅ© cứ Ä‘iá»m nhiên há»i ngược lại Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc :
- Nhị vị tiểu cô nÆ°Æ¡ng ắt hắn vẫn còn nhá»› thanh âm giá»ng nói của lão phu?
Lối xưng hô quả là khác lạ, cộng thêm và o là thanh âm vừa nghe là m cho Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc cùng một lúc nhảy lùi lại :
- Vô Diện thư sinh?!
Hai nhân váºt ở phÃa sau cÅ©ng nhảy lùi tÆ°Æ¡ng tá»±. Há» sững sá» nhìn và o lÆ°ng của nhân váºt từ lâu đã trở nên huyá»n thoại.
Nhân váºt dám mạo nháºn Mã Nguyên VÅ© liá»n gáºt đầu thừa nháºn :
- Không sai. CÅ©ng may nhị vị tiểu cô nÆ°Æ¡ng vẫn còn nhá»› thanh âm giá»ng nói của lão phu. Bằng không cái án giết ngÆ°á»i nhị vị tiểu cô nÆ°Æ¡ng vừa gán cho ắt hẳn đã là m nhÆ¡ uế thanh danh bấy lâu nay của lão phu. Äây. Có váºt nà y dà nh cho nhị vị tiểu cô nÆ°Æ¡ng. Cứ chá» xem xong đã, sau muốn há»i gì thì há»i.
Sau khi ném cho Công Tôn Quỳnh má»™t mảnh lụa, có lẽ được xé ra từ y phục đẹp đẽ của gã Thiếu há»™i chủ Hồng Phi Ngá»c, vá»›i nhiá»u tá»± dạng được ghi chi chÃt trên đấy, Vô Diện thÆ° sinh chợt quay ngÆ°á»i lại, ung dung diện đối diện vá»›i hai nhân váºt ná» :
- Bá»n ngÆ°Æ¡i cÅ©ng khá to gan đấy, dám tiá»m nháºp Thần Long há»™i để dò xét nhÆ°ng là m nhÆ° thế để là m gì nếu suốt thá»i gian dà i chÃnh lão phu cÅ©ng thá» là m nhÆ°ng không thu được bất kỳ kết quả nà o dù nhá»? Bá»n ngÆ°Æ¡i nên khôn hồn ngừng ngay hà nh Ä‘á»™ng vừa rồ dại vừa quá Æ° mạo hiểm nà y, nghe không?
Hai nhân váºt ná» rúng Ä‘á»™ng :
- Là tiến bối cÅ©ng đã từng tiá»m nháºp và o Thần Long há»™i? Vá»›i bản lãnh nhÆ° tiá»n bối, không lẽ...
Vô Diện thư sinh thở dà i :
- Äừng nghÄ© lão phu chuyên sÃnh trò đồ sát, giết ngÆ°á»i mà không cho ngÆ°á»i cÆ¡ há»™i buông Ä‘ao đồ tể, láºp địa thà nh pháºt. Kỳ thá»±c đó chỉ là những kẻ không bao giá» biết đến hai chữ hối háºn là gì. Mà cÅ©ng lạ, Há»™i chủ Thần Long há»™i là nhân váºt nà o, có uy lá»±c ra sao để có thể khiến bất kỳ ai bị nhân váºt nà y thu phục Ä‘á»u má»™t lòng má»™t dạ trung thà nh, bảo giết ngÆ°á»i là giết, bảo gây thảm há»a thì cứ thế thi hà nh, không còn nhân tÃnh, cÅ©ng không bao giá» hối.
Và nhÆ° có đôi mắt khác ở phÃa sau, Vô Diện thÆ° sinh chợt quay lại vừa đúng lúc Công Tôn Quỳnh và Bạch Cúc cÅ©ng vừa vặn xem xong má»i tá»± dạng có ghi trên manh lụa. Vô Diện thÆ° sinh báºt há»i :
- Hai ngÆ°Æ¡i muốn há»i lão phu vá» nÆ¡i Mã tiểu tá» Ä‘ang lẳng lặng ẩn mình chá» chết? Nếu là váºy, hai ngÆ°Æ¡i Ä‘Ã nh phải thất vá»ng thôi. Vì má»™t là Mã tiểu tá» không thổ lá»™ cho lão phu biết chút gì vá» chủ ý của y. Và hai là Mã tiểu tỠđã có lá»i căn dặn, không lẽ hai ngÆ°Æ¡i nhẫn tâm bá» qua tâm niệm cuối cùng của y? Äây là váºt y nhá» lão phu giao cho hai ngÆ°Æ¡i. Hãy nháºn lấy và đừng phụ lòng y. Rõ chÆ°a?
Công Tôn Quỳnh nháºn má»™t quyển kinh sách mà nghe lòng quặn Ä‘au :
- Chà ng không căn dặn gì thêm ngoà i quyển Thiên Cang bà lục nà y sao?
Vô Diện thÆ° sinh báºt cÆ°á»i :
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên là có. Y bảo hai ngÆ°Æ¡i cứ yên tâm, vì chÆ°a bao giá» có chuyện há»… luyện theo Thiên Cang bà lục là hóa thà nh kẻ bán nam bán nữ. Y còn nói vì quá trân trá»ng hai ngÆ°Æ¡i, lại do vai mang nặng gia thù nên y đã nhiá»u lần cố kìm chế, không dám xúc phạm cÅ©ng nhÆ° Ä‘Ã nh phải phụ lòng cả hai. Và câu cuối cùng của y là hẹn kiếp lai sinh.
Nghe đến đây, cả Bạnh Cúc lẫn Công Tôn Quỳnh bá»—ng đồng loạt kêu rú lên và ngã váºt ra ngất lịm.
Vô Diện thÆ° sinh thở dà i, dùng chỉ pháp thượng thừa giúp há» tỉnh lại, sau đó quay qua căn dặn hai nhân váºt ná» :
- Phiá»n hai ngÆ°Æ¡i chăm sóc há»™.
Vút...
Vô Diện thÆ° sinh Ä‘i mất, là m hai nhân váºt ná» nhá» nhìn theo nên mãi lúc nà y má»›i nháºn ra sá»± khác biệt giữa Mã Nguyên VÅ© tháºt và Mã Nguyên VÅ© giả.
Äấy là vì Mã Nguyên VÅ© tháºt gần đây rất gầy, không nhÆ° tạng ngÆ°á»i xÆ°Æ¡ng xÆ°Æ¡ng của Vô Diện thÆ° sinh đã cố ý giả là m Mã Nguyên VÅ©, cho dù có mang giả diện lẫn y phục của Mã Nguyên VÅ©. Và há» quay lại, cÅ©ng vừa lúc thấy Bạch Cúc và Công Tôn Quỳnh tuy đã tỉnh lại nhÆ°ng vẫn cứ khóc vùi.