Tiểu hắc huyết lúc này đang hả to mồm uống từng ngụm máu đang chảy ra dưới hòn đá. Vẻ mắt lúc này tràn đầy sự thỏa mãn giống như đang làm tình với một con trư cái vậy, nhìn thấy mà ghét a.
- Tiểu hắc huyết à, cái thứ này mày uống cũng được hay sao. Thiệt là kinh quá đi.
Tuy nói thế nhưng ta cũng mặc kệ. Hoàng kim boss hành động so với ma thú bình thường thì khác rất xa, một khi đã làm thì điều có nguyên nhân trong đó, những ma thú bình thường chỉ có thể làm một số công việc đơn giản ví dụ như tấn công kẻ thù, bảo vệ lãnh thổ của chúng nó ngay cả boss thường và boss xanh cũng chỉ có thể làm thêm một số hoạt động mà thôi.
Nhưng nhưng từ hoàng kim boss, tiên thú và lên tới cuối cùng là thần thú thì khác xa, nếu nói ma thú bình thường là một cái máy cứng ngắc thì hoàng kim boss, tiên thú, thần thú lại sở hữu trí tuệ gần bằng thậm chí vượt cả con người, cấp độ càng cao thì trí tuệ cũng theo đó mà tăng lên. Sở hữu trí tuệ từ hoàng kim boss trở lên cũng khác với trí tuệ của NPC, tuy NPC có thể trao đổi được với người chơi nhưng vẫn bị hạn chế rất nhiều, chỉ ngoại trừ một số NPC đặc biệt, nhưng hoàng kim boss thì khác a, chúng nó có thể di chuyển khắp nơi tùy thích, có thể chiếm lĩnh địa bàn của kẻ khác thành địa bàn của mình, tranh đấu với hoàng kim boss khác chiếm kì trân dị bảo, và cũng có nhất định chỉ số tình cảm. Nếu Đông Huyễn đại lục chia thành hoàng thất, quang minh thần điện, hắc ám thần môn, ma tộc đối chọi lẫn nhau thì ma thú chính là lực lượng thứ năm nhưng chỉ thiếu kẻ lãnh đạo mà thôi.
Nhưng thế lực này cũng không tạo được sự uy hiếp gì cho hai thế lực kia vì bản tính ma thú chính là tàn bạo và thị huyết, chúng không bao giờ có khái niệm hợp tác với nhau cho nên mãi mãi ma thú vẫn bị quang minh, hắc ám lợi dụng vào cuộc chiến của họ mà thôi.
Ta tiếp tục quan sát tiểu hắc huyết, nhận ra những vết thương trên người của nó đã nhạt đi, không còn ứa máu như lúc đầu ta gặp, và thân người của nó hình như đã phình to ra, ta không có hoa mắt a, rõ ràng là nó to hơn mới khi nãy một tí. Đôi mắt đen nhánh của nó lóa lên tia sáng, nhìn càng thêm uy mãnh.
- Hì hì, mày uống cái thứ này xem ra cũng hiệu quả ghê đó chứ, nhưng tao sẽ không uống đâu, tao mập thế này uống vào lỡ phì ra nữa thì rất nguy hiểm a.
Từ khi gặp tiểu hắc huyết thì ta luôn coi nó như một người bạn mà đối xử, vì ta biết cho dù thế giới này là ảo, một thế giới do con người cố ý tạo ra, nhưng nó vẫn có trí tuệ và tình cảm lại là sự thật, nó cũng có thể coi như một vật sống chỉ duy nhất là không có thân thể xác thịt.
Tiểu hắc huyết cũng chẳng thèm nghe ta nói nhảm, nó cố gắng hết sức uống cứ như sẽ chết tới nơi vậy. Một lúc sau, bộ lông màu đen của nó dần dần chuyển sang màu đỏ, cả người tiểu hắc huyết từ từ phát ra ánh sáng óng ánh, cuối cùng ánh sáng bao phủ cả thân người của nó lại thành một quả cầu màu vàng rực rỡ , ánh sáng từ kim cầu phát ra làm sáng cả hang động.
- Ặc, chuyện gì xảy ra đây.
Ta nhìn vòng cầu bao quanh tiểu hắc huyết, ngày càng phát ra ánh sáng chói mắt, trong lòng thấp thỏm không yên. Ta rất lo cho tiểu hắc huyết, bây giờ mà nó xảy ra chuyện gì trong động này thì lấy ai dẫn ta ra ngoài đây.
Ta chỉ lo quan sát thân thể của tiểu hắc huyết mà không nhận ra, ánh sáng phát ra từ kim cầu đã làm cho một vật gì đó thức tỉnh sau cơn ngủ say. Từ đằng xa bỗng nhiên xuất hiện hai ánh đỏ nhìn thẳng về phía chúng ta, đây là đôi mắt của một con thạch thử, từ lúc vào hang động này tới đây ta đã chứng kiến không biết bao nhiều lần rồi, ta khẳng định là mình không nhầm lẫn, nhưng đôi mắt này cơ hồ to gấp chục lần so với những đôi mắt xung quanh nó, làm cho ta phải nghi ngờ rằng sự phán đoán của mình là đúng hay sai đây. Và nó đang chạy về phía bọn ta với tốc độ rất nhanh.
Ta vội vàng dùng tiềm ẩn thuật, chạy tới núp phía sau quả cầu vàng bao bọc tiểu hắc huyết. Cho dù nó là vật gì đi nữa thì cảm giác cũng cho ta biết rằng con vật đó cực kì nguy hiểm, ít nhất với sức mạnh của ta hiện nay cũng chẳng thể nào chống cự lại được.
Con thạch thử nhanh chóng bơi qua huyết hồ tới tiểu đảo, từ dưới nước nó từ từ trồi lên. Qủa đúng như ta tưởng tượng a, con thạch thử này to gấp mấy chục lần những con khác, nhìn từ xa cứ như là một hòn núi di động vậy.
Nhìn trộm : Thạch thử vương, hoàng kim boss, đẳng cấp : ???, huyết lượng : ???
Ánh sáng từ kim cầu giúp ta thấy rõ diện mạo của con thạch thử vương này.
Ngay khi tới gần kẻ xâm nhập, thạch thử vương lập tức rít lên một tràng dài. Tiếng rít chói tai cùng với đôi mắt đỏ lòm làm cho kẻ thù đứng trước mặt nó phải choáng váng, run sợ. Hoàng kim boss lúc nào cũng tỏa ra khí thế chấn nhiếp người khác như vậy.
Hai chiếc răng to như bản lề xe hơi lồi ra từ miệng, đôi móng vuốt dài có thể để lại vết lõm thật sâu trên mặt đá, cái đuôi dài thô ráp cứng như thép nguội khi quất vào thì đá tảng cũng đành vỡ vụn, cuối cùng là bộ lông màu đỏ tươi của máu, rất cứng chắc chịu được hầu hết sức công kích của kẻ thù. Những thứ này đều là vũ khí lợi hại nhất của thạch thử vương. Hang động là địa bàn của nó, thế mà có kẻ dám xâm nhập vào đây. Lại còn chiếm lấy huyết linh tuyền mà nó yêu thích nhất nữa chứ. Vốn nó đang nằm nghỉ ngơi nhưng cái thứ ánh sáng vàng chói mắt ấy làm cho nó tỉnh dậy.
Xâm phạm địa bàn, chiếm huyết linh tuyền, làm nó không ngủ được, bất cứ nguyên nhân nào trong đây cũng làm cho thạch thử vương trở nên cuồng nộ. Một bản án duy nhất dành cho những kẻ này : tử. Máu, đúng vậy, chỉ có máu của kẻ thù mới có thể làm cho nó bình tĩnh lại mà thôi.
Thạc thử huyết vương lao tới, nó nhỏm cả thân người lên cao, đứng bằng hai chân sau, rồi dùng sức bổ một đạo móng vuốt vào kim cầu.
Choang
Móng vuốt của thử vương dội ngược lại sau, nó cảm thấy bất ngờ vì sự cứng rắn của kim cầu quái đản này. Nhưng đều đó chỉ càng kích phát chiến ý trong người nó lên cao mà thôi. Thử vương điên cuồng cào cấu kim cầu,hai cánh tay chém xuống liên tục, cái đuôi to dài cũng được nó huy động tối đa, cái đuôi như một chiếc roi da quất choang choang vào kim cầu. Một lần không phá được không có nghĩa vạn lần không nát, nó thề phải đem kim cầu bể tan tành mới cam lòng.
Kim cầu cũng phản ứng trước sự tấn công dũng mãnh này, cả quả cầu run lên theo từng cú tập kích của thử vương, kim cầu càng tỏa ra ánh sáng càng chói mắt dị thường để ngăn cản kẻ thù. Ngay cả ta đứng rất xa cũng không dám nhìn thẳng vào vì sơ mù mắt.
Nhưng có lẽ ánh sáng cuối cùng chỉ là ánh sáng mà thôi, không mang theo một tí lực công kích nào cả. Sau một đoạn thời gian, cuối cùng kim cầu chỉ còn phát ra vài tia sáng yếu ớt mà thôi.
- Quang minh nữ thần phù hộ a, đừng để cho tiểu hắc huyết xảy ra chuyện gì, nếu không cái mạng nhỏ của ta chắc chắn sẽ đem cúng cho hắc ám nữ thần.
Ta tuy không phải sợ chết, nhưng ít ra cũng hy sinh trên sa trường thì mới oanh liệt một tí. Còn đằng này trong cái hang hôi thối, bị con chuột hôi thối miểu sát. Không thể chấp nhận, nhưng như thế thì có thể làm gì được bây giờ, số phận của kẻ yêu luôn là để kẻ mạnh chà đạp dưới chân mà thôi, cho dù trong ‘’Chân Đế’’ hay ngoài đời đạo lý này luôn đúng, chỉ khác nhau là kẻ mạnh dùng thứ gì để chà đạp kẻ hèn mọn mà thôi.
Hừ, nếu có một ngày ta trở thành cường giả thì tụi hoàng kim boss chúng mày, con đực sẽ bị ta chặt trụi ngũ chi đem làm bánh bao nhân thịt hết còn con cái thì đem thì đem cho hoàng kim boss khác hiếp tới chết.
Ài, mơ mộng đủ rồi, ta thở dài ngao ngán, dù sao cũng phải chết, thôi thì chết sớm một tí về tân thủ thôn hoàn thành nhiệm vụ lão Thất cho rồi.
Ngay chính lúc ta rút ngọn trủy thủ từ trong tay ra hướng về phía thạch thử vương đâm tới thì kim cầu bỗng xuất hiện một vết nứt. Ánh sáng phát ra mãnh liệt từ khe nứt ấy còn hơn khi nãy nhiều lần. Ta vội lấy tay che mắt lại, khe nứt ấy sau đó chạy dài và lan tỏa ra khắp mọi nơi trên kim cầu, rồi bỗng nhiên
Gràooooooooooo
Tiếng gào thét bất ngờ của ma thú làm ta hoảng sợ ngồi phịch xuống đất. Và khi ta nhìn một lần nữa, ta thấy được đằng xa chẳng biết từ đâu xuất hiện một con huyết trư đang dùng cặp nanh dài của nó đâm sâu vào bụng của thử vương.
- Tiểu hắc huyết.
Ta thét lên vui mừng. Ha ha cuối cùng thì cái con yêu trư này cũng chịu chui ra, làm ta nãy giờ cứ mãi lo lắng cho nó. Nhưng hình dáng bây giờ của tiểu hắc huyết không giống khi nãy.
Tiểu hắc huyết bây giờ to gấp đôi lúc nãy, toàn thân màu đen lúc trước được thay thế bởi đám lông màu huyết tươi gần giống như thạch thử vương vậy, khác một đều là chạy dọc từ sống lưng lên tới đỉnh đầu của nó là ba vạch lông màu đen. Đôi mắt đen nhánh trước kia cũng trở nên đỏ thẳm. Toàn thân tiểu hắc huyết được bao bọc bởi mày huyết đỏ, chỉ có duy nhất hai chiếc nanh trắng ngà khi xưa thì nay chuyển thành đen tuyền.
- Wow, quá cá tính- ta giơ ngón tay cái lên- không ngờ mày cũng bắt chước mấy thằng choai choai, mày làm tao mở rộng tầm nhìn a, heo cũng biết đi nhuộm lông, thế giới này đã điên rồi.
Ta tiếp tục đứng sau tảng đá, quan sát cuộc chiến giữa hai con hoàng kim boss này. Tuy đòn đánh bất ngờ lúc nãy, hai chiếc nanh dài đâm vào bụng của thử vương, nhưng cũng không tạo thành vết thương chí mạng.
Vết thương không chí mạng ấy cũng đã làm thạch thử vương đau đớn kịch liệt, chẳng biết con trư này chui từ đâu ra làm nó bị thương, đã lâu lắm rồi chẳng có kẻ nào có thể làm nó bị một vết xước chứ đừng nói là đổ máu nhiều như vậy. Thạch thử vương dùng hàm răng cắn trả tiểu hắc huyết. Ngay lập tức hàm răng của nó ngập sâu vào lưng của tiểu hắc huyết. Một vòi máu phun ra, gương mặt của tiểu hắc huyết run lên vì đau nhưng nó vẫn cố gắng xoáy sâu chiếc nanh ngọn vào bụng thử vương. Rời đi thân thể của thạch thử vương chính là làm mất tiên cơ khi nãy nó đã tạo ra, tiểu hắc huyết cũng không nắm chắc có thể tiêu diệt được thử vương được hay không, chỉ có liều mạng.
Thạch thử vương cũng không phải là loại hiền lành gì, nó dùng móng vuốt đâm vào miệng vết thương trên lưng tiểu hắc huyết, rồi dùng sức banh miệng vết thương rộng ra, tiểu hắc huyết rống lên vì đau đớn, ta đứng đằng xa nhìn thấy cũng xót thay cho nó.
- Con mẹ nó, đúng là thứ độc ác mà.
Nhìn miệng vết thương bầy nhầy máu trộn với thịt của tiểu hắc huyết, khuôn mặt quằn quại đi, ta nhịn không được nữa.
- Chết thì chết, dù sao không có tiểu hắc huyết giúp ta tới nơi này, ta cũng không thể hoàn thành nhiệm vụ của lão Thất, coi như trả ơn cho nó cũng được.
Nếu gặp người chơi khác thì họ cầu trốn đi còn không kịp, trận chiến của những ma thú cấp cao những kẻ đứng gần rất dễ bị năng lượng dư chấn từ tuyệt kĩ của bọn chúng miểu sát oan ức, chỉ có ta là điên cuồng lao tới mà thôi, vì tình hay vì lợi đều chỉ có duy nhất một con đường cho ta lựa chọn, đi giết hoặc bị giết.
Khi ta tiến tới gần sát bọn chúng, đất đá bắn tung tóe khắp nơi vì bị cái đuôi của thử vương quất phải, đừng coi thường a, tuy chỉ là đá bình thường thôi nhưng bay thẳng tới va vào thân thể cũng làm huyết lượng của ta giảm xuống nhanh chóng.
- Hic, quả là nguy hiểm a.
Ta nhảy qua một bên chú ý tránh cái đuôi chết tiệt ấy, đất đá va vào người thì còn thiết tiên đan, còn nếu cái đuôi cứng như thép nguội ấy mà quất vào người là ói ỉa luôn cho xem. Ta nhanh chóng vòng từ sau lưng của thử vương tới trước mặt nó, vì dùng tiềm ẩn thuật nên nó vẫn chưa phát giác sự có mặt của ta. Ta nhanh chóng hét lên, dồn hết sức vào hai tay thẳng hướng mắt phải của thử vương mà đâm tới.
- Đánh lén
Phốc xích
Ta đã thành công, thanh trủy thủ đã cắm sâu vào tròng mắt của thử vương, máu cùng với niêm dịch trắng trắng chảy ra, thử vương đã bị ta đâm mù mắt. Bình thường hoàng kim boss miễn dịch với hầu hết các trạng thái nhưng xui cho nó ta chọn bộ vị yếu hại nhất trên cơ thể : con mắt. Cho dù khắp cả người thử vương có rắn chắc như thế nào đi nữa thì con mắt của nó vẫn bị ta đâm thủng, bình thường người khác muốn gây thương tổn cho nơi này cũng là cực kì khó khăn. Thử vương thân hình khổng lồ, đã vậy tốc độ di chuyển cực nhanh, muốn chém vào người nó đã là khó chứ đừng nói làm bị thương. Nhưng hôm nay, thạch thử vương bị hai chiếc nanh dài của tiểu hắc huyết giữ chặt nên ta mới có thể ngư ông đắc lợi như thế. Cú ra đòn hiểm ác của ta đã khiến thử vương choáng trong vòng 5 giây.
Tiểu hắc huyết cảm nhận thử vương bỗng ngừng cử động, vết thương trên lưng nó cũng không còn bị thử vương cấu xé nữa. Tiểu hắc huyết cũng không chần chừ, chộp lấy cơ hội ngàn vàng, nó dồn hết sức vào cặp nanh, đẩy bay thử vương ra đằng xa. Thân thể không lồ của thử vương bị hất bay cao lên không trung, hai lỗ thủng trên bụng của nó ngay khi rời đi bắt đầu phun máu xối xả.
Rầm
Thạch thử vương lượn một vòng cung hoàn mỹ trên không, cuối cùng rơi xuống va phải tảng đá giữa tiểu đảo, thân hình cồng kềnh của thử vương khiến cho tảng đá ấy đổ nhào khỏi vị trí cũ, và lăn ầm ầm xuống hồ huyết, bọt nước cũng theo đó văng lên tung tóe.
Thử vương lăn kềnh ra đất chưa kịp hồi tỉnh,thì tiểu hắc huyết đã gào lên, hắc ám khí mang theo nhiều hơn những tia huyết nhanh chóng tràn ra cuộn lấy nanh nó tạo thành một ngọn thương đen xì xì dài quá hai mét. Ngay khi thanh thương vừa tạo hình xong, tiểu hắc huyết dậm mạnh chân xuống đất, lấy đà lao tới như một con chiến mã, ngọn hắc thương đã chỉa thẳng vào đầu thử vương đang nằm đằng xa kia. Tuy thấy khí thế kinh người tỏa ra từ tiểu hắc huyết nhưng thử vương cũng không thể né tránh, bởi vì trạng thái choáng váng mà ta gây ra vẫn chưa hết hiệu quả.
Phốc
Thanh thương xuyên lủng hai vai thử vương, nó rít lên trong đau đớn. Nhưng tiểu hắc huyết vẫn không buông tha, nó tiếp tục dồn hết lực lượng còn lại vào phía trước, sau đó từ từ nâng cả thân thể thử vương lên cao. Sức nặng của thử vương bây giờ quay lại hại nó, thanh thương lún càng sâu vào hai đầu vai.
Hai tay thạch thử vương vung lên loạn xạ trên không, nhưng móng vuốt của nó không cách nào với tới được thân thể tiểu hắc huyết, chỉ có cái đuôi kia may mắn gây vài đạo vết thương không đáng kể cho tiểu hắc huyết mà thôi. Hai mắt thử vương đang mờ dần, máu từ trong thân thể của nó thông qua hai lỗ trên bụng làm ướt đẫm thân thể tiểu hắc huyết. Ngoài ra hai thanh thương cắm sâu vào vai nó đang cuồn cuộn hấp từng đạo huyết chảy ra.
Một hồi lâu sau đó, thử vương chỉ còn có thể vung vẩy cái đuôi của nó mà thôi, nó đã khô kiệt tất cả huyết lượng trong cơ thể. Tiểu hắc huyết thấy vậy liền hất mạnh thanh thương làm cho thạch thử vương một lần nữa bay vọt lên không trung.
Ầm
Cả người của thử vương rơi mạnh xuống mặt đá làm cho cả tiểu đảo run lên vì chấn động. Thử vương lăn vòng vòng dưới đất, tạo thành một vệt máu thật dài, cuối cùng cả thân thể nửa chìm xuống huyết hồ, nửa còn lại thì nằm trên tiểu đảo, nó há cái mồm đỏ như máu của mình thở dốc liên hồi. Con mắt dòn lại tràn đầy căm hận của thử vương nhìn chằm chằm vào tiểu hắc huyết.
Ta bây giờ đứng ở bên cạnh tiểu hắc huyết. Ngay khi vừa hất bay thử vương, thanh thương màu đen nhanh chóng hóa thành mê vụ rồi tan biến trong hư không, tiểu hắc huyết cũng ngã quỵ xuống đất. Nó đã dùng cạn hết sức lực. Khi nãy uống huyết linh nước suối không những giúp nó liệu thương còn kích cho tiềm năng trong người tiểu hắc huyết bộc phát. Nhưng trong lúc chuyển sinh xui xẻo bị thạch thử vương quấy rầy làm gián đoạn, khiến cho chuyển sinh của nó không hoàn toàn thành công.
Sức mạnh của tiểu hắc huyết sau khi phá vỡ kim cầu đúng là có hồi phục một tí lại bị thử vương công kích làm cho nó một lần nữa bị thương năng. Nó bắt buộc dùng tuyệt kĩ mới lĩnh hội: ám ma hấp huyết thương. Vết thương cũ, vết thương mới, chuyển sinh không thành công, tuyệt kĩ sau khi sử dụng cắn trả, lại phải chiến đấu với đại địch đã vắt kiệt hết huyết lượng cũng như ma pháp lực của nó.
Tiểu hắc huyết quay đầu lại nhìn ta, ánh mắt nó giờ phút này ẩn chứa một tia thân tình nhưng ta lại không để ý. Ta lúc này đang cố gắng dùng tay ấn chặt vết thương đang chảy máu trên lưng của tiểu hắc huyết.
- Ây da, cái con chuột thối tha, móng tay cũng nhọn thật đấy, làm cho tiểu hắc huyết của ta thương nặng như thế, chờ đấy, lát nữa ta qua sử mày, đồ chuột cống.
Tiểu hắc huyết cũng không để ý nhiều tới thương thế của bản thân, nó loạng choạng đứng dậy, lê bước tới giữa tiểu đảo. Khi nãy thử vương va vào, tảng đá giửa tiểu đảo lăn xuống huyết hồ làm lộ ra một cái vũng huyết.
Huyết linh tuyền cùng với huyết linh hồ được hình thành bởi cái vũng huyết này. Từng đạo huyết từ nơi ấy chảy ra liên tục khắp nơi cuối cùng trôi vào huyết hồ khổng lồ này. Nhìn thấy cảnh tương này làm ta cũng cảm than không thôi, huyết linh tuyền thật ra không lớn lắm, không biết phải qua bao nhiêu năm tháng tích lũy mới có thể tạo được một cái huyết hồ như bây giờ a.
Ta cũng không ngăn cản tiểu hắc huyết, chắc có lẽ nó muốn tiếp tục uống cái thứ nước này để trị thương. Mà vũng huyết giữa hồ này rất khác a, màu đỏ tươi óng ánh, pha với vài tia màu vàng càng thêm huyển ảo và yêu dị, ở nơi khác thì huyết đã chuyển thành màu đỏ đậm rồi, xem ra chất lượng không đâu bằng thương nguồn.
Ta chỉ lo chú ý tới vũng huyết mà lơ đãng quên đi thạch thử vương, quên đi công hiệu trị thương của huyết hồ. Bây giờ nó đang vục đầu xuống huyết hồ hấp thụ điên cuồng năng lượng trong hồ, nó biết bản thân sẽ bị những tên xâm nhập kia giết chết, chính vậy nó dùng một chút hơi tàn còn lại để trả thù. Cuối cùng thử vương cũng đã khôi phục một phần sức mạnh, nhưng không vội vàng, nó đem hết năng lượng trong cơ dồn hết vào tay phải. Cánh tay từ từ trương phình ra gấp đôi, ba chiếc móng vuốt cũng mọc dài ra, đây là đòn tất sát cuối cùng, thử vương quyết đem kẻ thù bồi xác cùng nó.
Chính là lúc này, hai tên đáng ghét không hề chú ý tới nó chỉ mải mê nhìn phía khác. Thạch thử vương bật người dậy, dùng hết tia lực lượng cuối cùng lao thẳng tới giửa tiểu đạo.
Hai mươi bước… mười bước… năm … bốn … ba… hai… một bước, thử vương đã đứng phía sau lưng kẻ thù, nó nhổm dậy đứng trên hai chân sau, từ trên cao nó thấy rõ ràng một lỗ vết thương to đùng khi nãy nó tạo ra trên lưng của tiểu hắc huyết. Chính xác đây là mục tiêu mà nó đang nhắm tới, thử vương giơ cao cánh tay phải mang theo những chiếc móng thật dài lên thật cao, rồi đâm mạnh thẳng xuống với tốc độ kinh người.
Khi bàn tay gần đâm thủng người tiểu hắc huyết thì bỗng nhiên thử vương cảm giác nó đã xuyên qua một vật gì đó vô hình, từ giữa hư không xuất hiện một vòi máu. Dưới móng vuốt của nó một thân ảnh mờ ảo từ từ hiện ra.
- Chết tiệt
Ta chỉ kịp hét lên một tiếng rồi nhảy tới dùng thân thể chặn đứng một kích đánh lén này của thử vương. Ngay từ lúc nó bật người dậy và chạy tới hướng này thì ta đã nhanh chóng dùng tiềm ẩn thuật giấu đi thân thể. Lúc thấy nó giơ cao móng vuốt lên nhắm vào tiểu hắc huyết tấn công thì ta không do dự dùng cả thân thể che miệng vết thương trên lưng tiểu hắc huyết lại, đây là chỗ yếu duy nhất mà thử vương nhất định nhắm vào.
Qủa nhiên đúng như ta dự đoán, móng vuốt của thử vương đã xuyên thủng ba lỗ trên bụng ta, cơn đau xé da xé thịt truyền lên đại não, làm cho ý thức của ta mơ hồ. Chỉ là trò chơi thôi có cần đau như vậy không, miệng của ta đã tuôn huyết, nhìn cảnh này ta không kiềm được nhớ tới mấy cảnh chưởng chưởng trong phim kiếm hiệp của tụi Trung Quốc, lúc bị đánh cũng hộc máu như thế này, tụi nó một tay ôm ngực một tay cầm kiếm nhìn rất có cá tính. Cơ hội thế này không phải lúc nào cũng có a.
Konia cười!
Ta nhanh chóng chụp lại một pô ảnh cảnh ta xả thân cứu tiểu hắc huyết bị thử vương đâm lòi ruột, hàm răng cắn lại thật chặt, khóe miệng đã ứa huyết, hai cánh tay của ta giữ chặt lấy ba đạo móng vuốt của thử vương không cho nó rút ra, còn ánh mắt nhìn thẳng kẻ thù mang theo một tia chấn nhiếp. Sau này nhìn lại bức ảnh này ta cũng cảm thán hoài, sao lúc đó mình đẹp trai và oai phong tới như vậy.
Đinh Đông - Người chơi Nhìn Cái Gì đã bị thạch thử vương miểu sát, xin hãy chờ đợi trong vòng nửa tiếng sẽ được truyền tống về thôn trấn gần nhất.
Hệ thống đã phát lên đề kì, ta đã bị miểu sát. Thạch thử vương nhận ra có kẻ cản trở làm nó điên cuồng, nó cố rút tay khỏi thân thể của ta nhưng bị ta giữ chặt lại, không cách nào rút ra được. Thử vương nâng cả thân thể ta lên cao rồi quật xuống. Thiệt đáng thương a, ta đã chết rồi mà con chuột cống này hành hạ xác chết của ta như thế.
Cú vụt xuống thật mạnh làm hai tay ta đang giữ chặt bị cứa nát bởi móng vuốt của thạch thử vương. Cuối cùng nó cũng đã rút tay ra được. Cả người ta như con diều đứt dây, đập thẳng xuống mặt đá, nẩy lên vài lần cuối cùng cả người ta rơi tỏm xuống vũng máu ở giửa tiểu đảo khi nãy.
May là ta đã đi chầu trời rồi nên không còn đau đớn gì nữa, đồ chuột cống thích thì mày cứ tiếp tục cắn đi hà hà ta không có sợ đâu. Ài cuối cùng cũng bị giết, tuy vậy ta không có hối hận khi cứu tiểu hắc huyết, dù sao tới được nơi này, làm xong nhiệm vụ, lên tới cấp 10 nếu không có sự giúp đỡ của nó thì ta có thể làm được như vậy sao? Đáp án là không thể.
Vả lại dù sao ta là một nguời chơi, cho dù chết đi cũng có thể hồi sinh lại, cùng lắm là bị giảm cấp mà thôi. Nhưng tiểu hắc huyết lại khác, nó là boss hoàng kim nếu bị chết đi thì sẽ thật sự tử vong, cho dù được soát tân thì những kí ức trải qua khó khăn hoạn nạn giữa ta và nó sẽ hoàn toàn mất sạch. Dù sao đi nữa coi như ta cứu nó một mạng chính là trả ơn cho nó cũng được, bây giờ chỉ hy vọng tiểu hắc huyết chưa bị con chuột cống đó giết chết.
Ta bởi vì rớt xuống vũng huyết nên không thể quan sát được hoàn cảnh xung quanh, cái vũng này tuy không to nhưng thật sự là sâu như một cái giếng vậy. Thân thể ta chìm xuống rất lâu rồi nhưng vẫn chưa đụng đấy a.
Khắp nơi đều là màu đỏ tươi pha lẫn kim sắc, chính ta lúc này cũng không biết ba đạo vết thương trên bụng do thử vương gây ra, lúc này đang bị boa bọc bởi những sơi tơ màu vàng óng này. Một lúc sau, miệng vết thương đã hoàn toàn được bọc bởi ánh kim lóng lánh. Những sơi tơ vàng này nhanh chóng tụ trước bụng ta, cuối cùng chúng nó vung vẫy uốn éo rồi chui hẳn vào trong thân thể cứ như mấy con giun chỉ hay sán sơ mít vậy, may mà lúc này ta không nhìn thấy nếu không cơm trưa cũng ọc cả ra.
Không biết bao lâu thì cả người ta chạm khẽ vào mặt đất. Nằm dưới đáy giếng này, ta lờ mờ nhìn thấy một vật dài bằng cánh tay có màu đen được cắm thẳng đứng. Đây là vật gì thế nhỉ? Trong lúc ta thắc mắc thì bỗng nhiên nghe được
Đinh Đông – Chúc mừng người chơi Nhìn Cái Gì hấp thụ thành công linh khí từ huyết linh tuyền, vết thương hoàn toàn được trị liệu, huyết lượng gia tăng 500, phòng thủ gia tăng 50, lĩnh ngộ kĩ chủ động: Nhiệt huyết dâng trào.
Ngay sau đó, ta cũng lấy được lại quyền điều khiển thân thể, không tin được a, hệ thống đề kì vừa kết thúc ta vui mừng muốn nhảy dựng cả lên. Lò mò làm sao bị miểu sát rớt xuống cái giếng này, cuối cùng may mắn hấp thụ huyết linh nước suối thoát khỏi một kiếp, không những thế còn gia tăng năng lực, ngoại ngạch thêm một kĩ năng, tuy ta còn không biết là tác dụng gì nhưng chắc chắn không phải là hàng kém chất lượng.
Ta nhanh chóng trồi lên khỏi mặt nước, dù sao tính chân thật trong “Chân Đế” là rất cao, ai biết được ở lâu dưới nước có bị ngộp thở rồi nghẻo một lần nữa hay không. Rồi còn tiểu hắc huyết nữa chứ, khi nãy chìm xuống dưới này ta không biết phía trên ấy tình cảnh bây giờ ra sao, không biết từ lúc nào ta đã coi tiểu hắc huyết như một người bạn đồng hành của ta rồi.
Khi thân thể vừa ra khỏi mặt nước, ta liền đụng phải khuôn mặt của tiểu hắc huyết đang nhìn trừng trừng vào ta.
- Ác, mày làm tao hết hồn à.
Nhìn thấy ta còn chưa có chết, tiểu hắc huyết cũng kích động không kém, vừa nãy nó nhìn thấy móng vuốt của thử vương xuyên thấu người ta, với kẻ khác thì chắn chắc chầu trời nhưng cái tên này vẫn còn sống nhăn răng mà còn đùa giỡn với nó. Đối với tên nhân loại này nó cũng có rất nhiều tư vị không thể diễn giải được.
Lúc đầu chẳng biết hắn từ cái xó nào nhảy ra giúp nó đánh chết biến dị ong mật phong, rồi cho nó uống thiết tiên đan liệu thương. Tên người này sau đó vẫn lỳ lợm bám theo nó vào động quật, chai mặt lượm hết vật phẩm bạo suất từ những con quái nó sát. Mặc dù như thế tiểu hắc huyết cũng không cảm thấy khó chịu vì những hành động vô sỉ của hắn, tên nhân loại này cũng đã giúp đỡ nó rất nhiều, nếu không có hắn dự trữ thiết tiên đan, cam thảo lộ rồi còn sát những con thạch thử đánh lén sau lưng nó. Cuối cùng, hắn đã không tiếc mạng mạng sống chính mình nhảy lên hứng trọn đòn tất sát của thử vương.
Chỉ có sinh tử mới thấy rõ chân tình, tiểu hắc huyết bây giờ đã hoàn toàn tin tưởng ta. Nó lấy cặp nanh dài cạ cạ vào người ta, biểu lộ thâm tình, ta cũng không ngần ngại vuốt ve lại cái đầu to lớn của tiểu hắc huyết.
- Hì hì, mày bị cái gì thế, tự nhiên lại đổi tính như vậy.
Ta nhìn xung quanh tìm kiếm thạch thử vương, nhìn thấy nó bây giờ đã nằm một đống ở đằng xa kia, cả người không còn động đậy. Khi nãy bị miểu sát rớt xuống giếng, cho nên ta không chứng kiến được, sau khi thử vương rút được móng vuốt ra khỏi, nó định tái tấn công. Nó một lần nữa dồn hết tinh lực vào cánh tay phải, nhưng thật không may cơ thể của nó đã không còn chịu nổi cuối cùng tay phải của thử vương tự bạo thành ngàn mảnh nhỏ văng khắp nơi, và nó cũng ngã quỵ xuống đất không nhúc nhích.
- Hà hà, đồ chuột cống chết tiệt, hồi nãy ngon lắm mà, giờ làm sao vậy, nhìn cái gì, tao biết tao đẹp trai anh tuấn đừng nhìn với ánh mắt như thế.
Ta lấy chân đạp thật mạnh vào đầu thạch thử vương, cảm giác chà đạp kẻ khác đúng là sảng a. Thạch thử vương còn chưa có chết bởi vì bình thường boss bị giết sau khoảng thời gian ngắn xác của nó sẽ biến mất. Còn sống là tốt hà hà một con mồi béo ú trước mặt mà không xơi thì quá có lỗi với bản thân, ta rút thành trủy thủ từ sau lưng ra chém mạnh xuống.
- Khảm kích
Coong
-1 toát ra trên đỉnh đầu của thử vương.
- Ặc, có nhầm không vậy. Như thế nào mà sát thương lực ít tới như vậy.
Ta thầm than trong lòng. Bình thường khi đánh vào bất cứ ma thú nào thì người chơi vẫn ít nhất gây sát thương -1 cơ bản. Xem ra còn thạch thử vương đẳng cấp cao hơn ta gấp nhiều lần, sức mạnh của ta hoàn toàn không làm tổn thương tới một cộng lông của nó nữa.
Tuy vậy ta vẫn quyết tâm không bỏ cuộc, -1 thì -1, ta không tin đâm ngươi ngàn nhát trảm ngươi vạn đao mà ngươi vẫn còn sống. Đẳng cấp càng cao thì sau khi bị người chơi giết chết, ma thú đó sẽ cho kinh nghiệm thưởng thêm, mà đây lại là hoàng kim boss, ngoại trừ thưởng thêm kinh nghiệm cực nhiều gấp mấy lần bình thường, còn có thể bạo suất nhiều vật phẩm tuyệt đối trân quý. Nghĩ tới cảnh báu vật sáng loang loáng rơi ra đầy đất, ta không kiềm lòng nuốt ực một ngụm nước bọt.
Nhưng ta cũng không vội vàng công kích thử vương. Mạng nó đã bị ta cầm chặt, trừ phi nó tự chết đi ngoài ra không còn cách nào thoát khỏi tay ta cả. Đều quan trọng bây giờ là phải xem xét bản thân lại cái đã.
Ta nhanh chóng mở bảng kĩ năng xem xét kĩ năng mới học được khi ở dưới giếng huyết khi nãy.
Nhiệt huyết sôi trào: chủ động kĩ, chỉ duy nhất người chơi Nhìn Cái Gì có thể lãnh hội và thi triển. Bởi tác dụng của linh khí ẩn chứa tại huyết linh tuyền vô tình kích phát tiềm năng của người chơi Nhìn Cái Gì làm cho máu huyết có thể tùy ý bộc phát hết sức mạnh trong cơ thể.Hiệu quả: duy trì 3 giây trạng thái phòng ngự vô địch, kéo dài trạng thái huyết lượng gia tăng 10% trong vòng 30 phút.
Đây là kĩ năng biến thái gì đây, trời ạ! 3 giây phòng ngự vô địch. Điều này có nghĩa là sao? trong vòng 3 giây cho dù tiên thú, thần thú có đánh đập chém chọt cỡ nào đi nữa thì ta vẫn còn sống nhăn răng. 3 giây nói ít không ít bảo nhiều cũng không nhiều nhưng nếu có thể vận dụng linh hoạt, chuyển bại thành thắng trước kẻ thù cường đại trong đường tơ kẻ tóc, hoặc tránh khỏi một kiếp nạn cũng không có vấn đề gì. Ta cười tới không ngậm miệng lại được, tiếp tục mở bảng thuộc tính ra xem xét lại thuộc tính sau khi hấp thụ huyết linh tuyền.
Di động: 2
Người chơi: Nhìn Cái Gì
Chức nghiệp: Tiểu Lưu Manh
Phụ trợ nghề nghiệp: Không có
Cấp bậc: 10
Huyết lượng: 710
Ma pháp: 100
Sức lực: 31
Thể lực: 21
Trí lực: 1
Mẫn Lực: 1
May mắn: 1
Mị lực: -1
Sững sờ, bây huyết lượng một hơi nhảy lên thành 710 điểm. Ta thật sự đã trở thành siêu cấp biến thái a. Nên biết một nghề nghiệp nào cũng có ưu khuyết riêng. Làm một kẻ chiến sĩ thành công sát thương của hắn phải cao, máu phải nhiều, cộng thêm những kĩ năng cực mạnh là kẻ cực kì đáng sợ trên chiến trường, nhưng tiếc là phòng thủ không cao, tuy có thể bù vào trang bị nhưng gặp phải cung thủ hoặc ma pháp sư đánh cự ly xa thì chỉ chờ chết mà thôi. Pháp sư sát thương cực khủng, nhưng thể chất quá yếu nhược gặp cận công kích cũng phải chết. Kị sĩ huyết lượng cộng với phòng thủ cao một tảng đá biết đi, đánh mãi không chết, điểm yếu công kích thấp kém cũng là đồ vô dụng. Đạo tặc cao nhanh nhẹn và né tránh, đánh lén thì tuyệt nhưng cận chiến chỉ có đi lót xác.
Nhưng ta lại khác, ta bây giờ nói cho sang thì nghề nghiệp là tiểu lưu manh chứ nói trắng ra là còn đang thất nghiệp. Nhưng sức công kích cùng huyết lượng của ta còn cao hơn chiến sĩ, phòng thủ cũng vượt trội bọn kị sĩ cấp 20 bình thường. Có thể nói ta là hoàn mĩ chiến sĩ. Đó là chưa nói nếu ta thăng lên cấp cao hơn cộng với kĩ nhiệt huyết sôi trào tăng 10% huyết lượng thì huyết của ta cũng theo đó càng thêm cường hãn. Vả lại ta còn tiềm ẩn thuật và đánh lén, hai kĩ năng của bọn đạo tặc nữa chứ.
Trên chiến trường ta có thể tiêu sái trăm thước lấy đầu kẻ địch, khi đánh lén, một chiêu liền tiễn một em lên đường. Với sức mạnh hiện nay, ta tự tin mình có thể nhanh chóng gia tăng cấp độ đuổi kịp Đức và Tiến, bù lại khoảng thời gian đã mất.
- Thôi cũng đã tới lúc rồi.
Ta cố dồn nén kích động lại. Quay sang nhìn về phía thạch thử vương.
- Kinh nghiệm ơi, ta tới đây.
Trủy thủ cầm chắc trên tay, nhưng lần này vị trí là hai đầu vai khi nãy bị tiểu hắc huyết làm bị thương. Ta liên tục đâm vào, vì đây là phần yếu hại nên sát thương quả nhiên cao hơn khi nãy rất nhiều.
-10,-11,-8,-10 ….
Không biết trải qua bao lâu thì ta nghe hệ thống đề kì
Đinh Đông – Chúc mừng người chơi Nhìn Cái Gì giết chết ám kim boss Thạch Thử Vương, danh vọng thưởng cho 100
Đinh Đông - Chúc mừng người chơi Nhìn Cái Gì thăng lên cấp 11, được 5 điểm tiềm năng tự do phân phối.
Đinh Đông - Chúc mừng người chơi Nhìn Cái Gì thăng lên cấp 12, được 5 điểm tiềm năng tự do phân phối.
Đinh Đông - Chúc mừng người chơi Nhìn Cái Gì thăng lên cấp 13, được 5 điểm tiềm năng tự do phân phối.
Đinh Đông - Chúc mừng người chơi Nhìn Cái Gì thăng lên cấp 14, được 5 điểm tiềm năng tự do phân phối.
Đinh Đông - Chúc mừng người chơi Nhìn Cái Gì thăng lên cấp 15, được 5 điểm tiềm năng tự do phân phối.
Một lúc thăng 5 cấp, trời ơi, ta tiếp tục choáng. Hệ thống vừa đề kì xong ta cũng té ngã xuống đất. Hôm nay là ngày gì đây, may mắn cứ dồn dập bay tới, vui mừng, sợ hãi, kích động trong lòng ta xen lẫn nhiều tư vị như thế đấy. Ám kim boss quả thật không hổ danh, đẳng cấp của ám kim boss chỉ thua tiên thú một bậc mà thôi. Thế mà trời xui đất khiến giúp ta không tốn bao nhiêu công sức đã sát được một con. Nhanh chóng thu thập tất cả vật phẩm bạo suất từ thạch thử vương ta chạy tới bên cạnh tiểu hắc huyết.
- Tiểu hắc huyết người xem ta lên cấp rồi, chúng ta rời khỏi hang động thôi. Này, tiểu hắc huyết.
Ta vỗ vỗ đầu nó nhưng tiểu hắc huyết vẫn nằm yên bất động. Ta trong lòng dâng lên cảm giác một điều lo lắng.
- Tiểu hắc huyết, tỉnh dậy đi, tỉnh dậy.
Ta cố sức lay mạnh cả người nó, nhưng tiểu hắc huyết vẫn nhắm nghiền hai mắt, cả người đã lạnh đi từ lúc nào không biết.
- Ngươi đừng có chết mà, người chết ai dẫn ta ra khỏi chỗ này bây giờ.
Mặt ta mếu máo như muốn khóc, mặc cho ta lay đủ kiểu đánh đá đủ chỗ, tiểu hắc huyết vẫn cứ nằm như thế. Trong lúc ta giết thử vương, nó đã chết vì vết thương quá nặng, vậy mà ta không hề hay biết.
- Hic, ta yếu thế này còn chưa chết, mạnh như ngươi tại sao lại chết chứ, thật không đáng mà.
Hai tay ta ôm chặt cả người tiểu hắc huyết mà than thở. Tuy ta biết đây chỉ là một phần của trò chơi được lập trình nhưng … khi biết nó đã tử vong thì lòng ta thập phần khó chịu, cảm giác bản thân dường như mất đi một phần quan trọng trong cơ thể vậy.
- Không được, ta nhất định phải cứu nó, chẳng phải lúc này ta cũng bị miểu sát đó sao. Nhờ huyết linh tuyền mà hồi sinh, nếu bây giờ ta sử dụng lại có lẽ sẽ xuất hiện kì tích.
Nghĩ là làm, ta bật dạy chạy tới cái giếng khi nãy, dùng ống trúc hứng đầy thứ huyết kì lạ này đổ vào miệng của tiểu hắc huyết. Nhưng tiểu hắc huyết đã tử vong nên cho dù đổ vào bao nhiêu thì bị tràn ra bấy nhiêu.
Ta không bỏ cuộc, lại dùng huyết thủy rưới lên khắp người của nó, ta tập trung đổ thật nhiều vào những vết thương.
Một giờ, hai giờ, rồi nửa ngày trôi qua, thương thể của tiểu hắc huyết vẫn không hề chuyển biến.
Tuyệt vọng, chán chường.
Ta gục cả thân thể xuống phía trước tiểu hắc huyết, chính lúc ấy ta thấy trong miệng của nó đang ngặm một viên cầu màu đen. Đây là vật gì đây, ta dùng tay rút thật mạnh viên cầu ấy, cầm trên tay quan sát thật kĩ.
Viên cầu to bằng một nắm tay, nhìn kĩ đây là một quả thủy tinh, bên trong ẩn chứa một đồ án kì lạ lâu lâu thì lóe lên ánh xanh lục huyền bí, hắc vụ cuồn cuộn bay xung quanh đồ án ấy.
Đây là vật gì đây, ta thử sử dụng nhìn trộm lên quả cầu kì lạ này.
Phong ấn cầu: vật phẩm luôn mang theo trong người của hắc huyết yêu trư, nghe đồn là bên trong phong ấn linh hồn của yêu ma tà ác, tác dụng: không rõ, không thể sử dụng.
Phong ấn yêu ma à! nghe có vẻ thú vị đây nhưng đáng tiếc là ta không biết cách sử dụng, nên vật này đối với ta là vô dụng.
Trước khi chết tại sao tiểu hắc huyết lại ngậm quả cầu này trong miệng nhỉ? Trong đầu ta hiện lại câu nghi vấn, chẳng lẽ nó đang muốn làm gì với vật này hay sao, từ lúc ta đi chung với nó tới bây giờ ta không hề thấy, phong ấn yêu ma à.
Suy nghĩ một hồi hậu, ta cũng đã hiểu nguyên nhân tại sao. Có lẽ mục đích của tiểu hắc huyết là đem quả cầu vào nơi này để giải phong ấn, giết biến bị ong vương cản đường, sấn vào động quật thạch thử đông nhung nhúc, đại chiến thạch thử vương cuồng bạo. Nhưng cuối cùng tiểu hắc huyết đã trút hơi thở cuối cùng khi còn cách mặt giếng một mét. Nó đã không hoàn thành trọng trách nó mang theo
- Ta sẽ giúp ngươi hoàn thành di nguyện này.
Ta tiến sát gần huyết giếng, thả quả cầu xuống dưới. Phong ấn cầu nhanh chóng chìm sâu xuống đáy. Thế là xong chuyện, tiểu hắc huyết à, ta phải đi rồi, vuốt ve tấm thân của nó một chốc rồi quay lưng bước đi.
Phong ấn cầu sau khi thả xuống, nó nhanh chóng cuốn lấy linh khí xung quanh, cuồn cuộn hút vào trong. Hắc ám vụ chuyện động điên cuồng cắn xé khắp nơi như muốn phá vỡ phong ấn cầu. Những sợi kim ti trong huyết linh giếng cũng bị hấp thụ vào.
Trước sự xâm nhập dồn dập của những kim ti, đồ án bí ẩn phát ra ánh sáng xanh nhạt càng gấp gáp hơn, nhanh chóng đẩy lùi kim ti. Theo thời gian, kim ti xâm nhập vào phong ấn cầu ngày càng nhiều, chúng tràn ngập phong ấn cầu, chúng cuộn chặt đồ án làm cho đồ án nọ trở nên vặn vẹo hẳn đi.
Cuối cùng một sợi kim ti thành công vượt qua đồ án đi vào bên trong phong ấn cầu, sơi kim ti tới gần một viên tinh thạch màu tím hình lục giác nhanh chóng bị tinh thạch thôn phệ. Một sợi vượt qua, không lâu sau đó sợi thứ hai rồi thứ ba cũng đột phá đồ án chui vào để cho tinh thạch thôn phệ.
Càng nhiều kim ti bị thôn phệ, tinh thạch bắt đầu chớp lòe ánh tím ra, nhìn cứ như một trái tim đang đập vậy.
Oanh long
Ngay khi ta định nhảy xuống huyết hồ thì một tiếng nổ phát ra sau lưng. Ta quay đầu nhìn lại, một cột huyết thật cao bắn lên không trung hơn ba mét, rồi rơi xuống ào ào như mưa rào tháng ba vậy.
Ta không biết chuyện gì xảy ra nhưng vẫn cứ tiềm ẩn thuật trước tiên để bảo vệ tính mạng là hay hơn. Nhanh chóng sau đó ta nghe thấy tiếng cười như của u linh ma quái, từ một nơi nào đó xa thăm thẳm vang vọng khắp nơi
- Ha ha ha ha ha ha ha, ngàn năm, đã ngàn năm rồi, cuối cùng ta cũng đã hồi sinh.
Huyết vụ khi nãy bắn lên không trung nhanh chóng tụ hợp lại xung quanh phong ấn cầu tạo thành một thân ảnh lăng không bay cách mặt đất một mét. Hắn quan sát thân thể tạo bằng huyết của mình sau đó gật gù nhìn có vẻ hài lòng. Chính lúc này hắn quay sang phía ta đang ẩn núp
- Này tiểu tử, hiện thân ra đây, đừng có mà dùng trò mèo ấy qua mắt ta.
Nghe hắn nói xong, cả người ta giật bắn, hắn có thể nhìn xuyên thấu tiềm ẩn thuật của ta sao. Từ khi có được kĩ năng này ta dùng chưa bao giờ bị phát hiện nhưng bây giờ lại bị huyết nhân kia phát hiện, nếu vậy đằng cấp của hắn đã đạt tới mức độ siêu vượt sự tưởng tượng của ta. Đã bị phát hiện thì ta cũng không cần phải ẩn núp nữa, giải bỏ tiềm ẩn thuật ta nhìn thẳng vào huyết nhân .
Huyết nhân không trả lời ta, hắn dùng ánh mắt kì dị quan sát ta từ trên xuống dưới, làm gai ốc trên người ta nổi tùm lum. Trời đất, ngươi không phải đồ đồng tính đó chứ, trinh tiết ta giữ gìn mấy chục năm nay hôm nay sẽ bị cưỡng đoạt đi sao, không thể được à nha.
Ta bất giác lùi về sau không dám nhìn thẳng vào hắn nữa.
- Hà hà hà, thú vị thú vị, trước giờ dám nói chuyện hỗn xược như thế với ta cũng không có nhiều lắm đâu, đa số thì chúng nó đã đi bán muối cả rồi. Làm gì thế tiểu tử, tính chạy trốn à. Ngươi dám lùi một bước nữa ta sẽ lấy ngay cái mạng nhỏ của ngươi.
- Cuối cùng ngươi muốn cái gì đây- nước mắt ta gần trào cả ra mắt- ta chỉ là người qua đường mà thôi, xin đại gia hãy tha cho ta, nhà ta còn có mẹ già tám chục tuổi, và bà vợ mười tám tuổi, ý lộn không phải bầy con tám tuổi mới đúng.
- Ngươi đang nói linh tinh cái gì vậy, im ngay nếu không ta cắt cái lưỡi của ngươi ngay.
- Vâng vâng, ta im đây.
Huyết nhân bay tới trước mặt ta
- Ta bây giờ hỏi ngươi, hãy thành thật trả lời, ta đã theo dõi ngươi ngay từ lúc đầu rồi. Nếu dám nói dối nữa lời thì ta e rằng thân thể người sẽ không được thoải mái đâu, rõ rồi chứ.
Bàn tay hắn vung lên, một đạo huyết huyễn hóa thành cây roi quật thẳng vào tảng đá gần đó, làm cho nó vỡ tan thành từng mảnh. Uy hiếp, tuyệt đối là uy hiếp, tránh vỏ dưa bây giờ ta lại gặp vỏ dừa, biết thế khi nãy chẳng giúp mi đâu, đúng làm làm ơn mắc oán mà, bây giờ ta có chút hối hận.
- Tại sao ngươi cứ mãi đi theo hắc huyết yêu trư, mục đích của ngươi là gì.
Giọng hắn vang lên nhỏ nhẹ, từ tốn nhưng mang trong đó khí thế bá đạo trấn nhiếp kẻ khác. Hừ, chỉ là NPC mà dám lên oai với ta sao, được đằng chân lại lấn lên đầu, đừng chọc cười ta chứ, tuy có e dè hắn lúc đầu nhưng bây giờ ta cũng đã không còn hoảng hốt nữa, để xem ai cuồng ngạo hơn ai nào. Ánh mắt liếc nhìn huyết nhân khinh bỉ.
- Ta thích đi theo tiểu hắc huyết, ngươi làm gì được ta nào.
- Tiểu hắc huyết? ý người là hắc huyết yêu trư sao. Hì hì- huyết nhân giơ tay che miệng người tủm tỉm- ngươi càng ngày làm ta cảm thấy hứng thú rồi đấy, ngay cả cái tên đáng yêu như thế mà cũng nghĩ ra được.
- Nhưng quả thật tiểu hắc huyết nhìn rất dễ thương đấy chứ.
Ta ương bướng cãi lại.
- Đúng đúng, nếu như nó không từng giết hơn mấy vạn nhân loại, hấp huyết vạn yêu ma thì có lẽ cũng rất đáng yêu đấy chứ.
- Giết mấy vạn người…- Nghe huyết nhân thì thầm ta càng cảm thấy khó tin, và tò mò hơn về thân phận của tên này- tại sao ngươi biết những điều này, không phải ngươi bịa ra đó chứ.
Giọng ta mang theo vài tia giễu cợt. Ta cố ý khích tướng hắn, quả nhiên một con nai ngơ ngác đã lọt vào bẫy mà ta giăng ra.
- Thần ma yêu thú sư – Vạn Vô Yên ta đây mà phải bịa đặt với người sao, chắc có lẽ ngươi đã từng nghe danh ta chứ?
Ngoắy ngoắy mũi, búng búng …(từ này thô bỉ quá không điền vào được) mũi, ta trả lời bình tĩnh như không còn bình tĩnh hơn được nữa
- Chưa hề nghe bao giờ.
Không thể trách ta à nha, dù gì ta cũng mới cấp 15 thôi, còn chưa ra khỏi tân thủ thôn thì làm sao mà biết được những tên tai to mặt lớn được chứ. Nghe câu trả lời của ta huyết nhân hắn rít lên như sấm gầm.
- Ngươi….
- Ngươi, ngươi cái gì. Không biết thì nói không biết thôi, ta đẳng cấp bèo nhèo thế này, làm sao biết ngươi được chứ. Vả lại ngươi còn bị phong ấn trong quả cầu ngàn năm rồi, nếu không nhờ ta thì đỉnh định đại nhân vật như ngài – yêu ma thần thú sư nãi còn nằm trong đó ngồi tụng kinh.
- Ngươi… ta là thần ma yêu thú sư –Vạn Vô Yên không phải sư nãi.
Vạn Vô Yên tiếp tục gầm lên rung chuyển cả hang động.
- Thì thần ma gì cũng được. Hừ, cái gì mà Vạn Vô Yên, đàn ông con trai gì mà tên như mấy đứa con gái vậy, thiệt là kinh tởm quá đi.
Lần này thì Vạn Vô Yên quả thật thất khiếu ra khói, bàn tay hắn vươn dài ra bóp chặt cổ ta nâng lên không trung.
- Ngươi vừa nói ta là gì.
Ngàn trăm trước, cho dù thần yêu đứng trước mặt hắn ngay cả hít thở mạnh còn không dám, nhân loại à chỉ là đám kiến hôi mà thôi. Nhưng bây giờ kẻ nhân loại này không những ngạo mạn mà nhiều lần khiêu khích uy quyền của hắn. Không cho tên này một bài học thì sau này còn ai phục tùng hắn nữa.
- Ặc, ặc, ngươi bỏ tay ra. Khục khục, nói ngươi kinh tởm không đúng hay sao.
- Trước những chữ đó.
Vạn Vô Yên nghiến răng ken két
- Chẳng lẽ là khục khục đàn ông con trai.
Nghẹt thở, ta khó khăn nặn ra từng chữ.
- Hừ, này thì đàn ông, này thì con trai.
Mỗi một chữ tuôn ra, một cái tát giáng thẳng vào mặt của ta, huyết lượng còn ta sau những cái tát trời giáng ấy chỉ còn đúng một giọt, làm ta không khỏi ngạc nhiên về sự chuẩn xác trong việc điều chỉnh sức mạnh của hắn và ta cũng hiểu ra quả thật hắn có tư cách để hăm dọa ta.
- Nếu ngươi còn dám gọi bổn tiểu thư một lần như thế nữa thì cái mạng nhỏ của ngươi coi như xong rồi, đừng nghĩ ngươi đã giúp ta thì ta không dám giết ngươi.
- Ác, tiểu thư…. Có nghĩa ngươi là con gái sao ?
- Hừ, con mắt nào ngươi thấy ta giống bọn đàn ông hạ tiện đó.
- Cả hai con đều nhìn thấy nhìn như thế - ta chỉ vào đôi mắt của ta – vậy ngươi có chỗ nào giống con gái đâu, chỉ ta xem thử đi, cả người ngươi được tạo bằng đống máu, giọng nói thì ồm ồm như mấy lão già gần xuống lỗ, cho ta thêm mấy con mắt nữa ta nhìn cũng chả biết.
Ta nói toàn bộ đều là sự thật, hắn, à không bây giờ nên đổi thành nàng ta, ngực không có mông chẳng thấy, khuôn mặt thì mờ mờ ảo ảo, tóc tai cũng không một cọng, ta mà đoán ra được nàng là con gái thì ta có thể chuyển thành nghề thầy xem tướng số là vừa.
Thấy ta nói cũng có lý nàng không tìm được cớ nào bắt bẻ ta nên đành hanh hừ trong miệng mà thôi.
- Ngươi còn chưa trả lời ta tại sao mãi cứ bám theo hắc huyết yêu trư.
- Ta đã bảo rồi, lúc đầu vô tình gặp tiểu hắc huyết. Ta cứu nó, rồi thấy có hảo cảm với nhau, nên đi theo nó tới bây giờ. Ta chả có mục đích gì cả.
Giọng ta tràn đầy khẳng định, ánh mắt nghiêm nghị nhìn thẳng vào Vạn Vô Yên.
- Ừ thì, ta quả thật có hôi của, có giành boss hoàng kim với tiểu hắc huyết nhưng chỉ là thuận tay dắt dê thôi. Vả lại cũng không thể gọi là lợi dụng vì ta cùng tiểu hắc huyết là họp tác song phương cùng có lợi, ta coi nó là đồng đội. Hừ, ngươi nói ngươi quan sát ta từ rất lâu đúng không? thế chắc ngươi cũng nhìn thấy nếu ta có suy nghĩ bất chính với tiểu hắc huyết thì nó có mười cái mạng cũng không đủ cho ta giết.
Vạn Vô Yên nghe ta nói xong liền trầm tư không nói gì, nàng vẫn dùng đôi mắt toàn huyết ấy mà nhìn ta. Một hồi lâu sau nàng lại lên tiếng
- Nhân loại vốn là hiếu sát, tham lam, tàn bạo, các ngươi dùng những cách ngụy trang khéo léo, dụng những thứ đạo đức thối nát mê hoặc nhân tâm, che đi hành động xấu xa bỉ ổi của mình. Lời nói của ngươi chưa đủ làm ta tin tưởng.
- Ngươi nói vậy chẳng lẽ ngươi không phải nhân loại hay sao ? Chẵng lẽ ngươi là người của hắc ám thần môn.
Ta thắc mắc hỏi ngược lại Vạn Vô Yên.
- Hắc ám thần môn ? Đừng đánh đồng ta với những tông giáo thấp kém đó. Quang minh thần điện hay hắc ám thần môn đều là nhân loại, chỉ là nhân loại có sức mạnh vượt trội người thường. Nếu có sự khác biệt thì là do các ngươi sử dụng sức mạnh đối lập nhau, cung phụng những cường giả vốn là kẻ thù với nhau mà thôi. Ngươi có lẽ nhận ra quang minh nữ thần hay hắc ám nữ thần đều có hình dáng rất giống con người. Đó chính là bằng chứng tốt nhất chứng minh lời ta nói.
Nhìn thấy ta ngơ ngác suy nghĩ thì Vạn Vô Yên mỉm cười nói tiếp.
- Những cuộc chiến hàng ngàn năm qua của nhân loại các người chính là phục vụ cho những đấng thần linh mà các người hàng ngày thờ phụng. Bọn chúng cần sự tín ngưỡng, cần linh hồn lực của các người để nâng cao sức mạnh của chính bản thân bọn chúng. Chỉ có chiến tranh thì bọn dân đen mới cầu mong sự che chở của thần linh, và càng nhiều người chết đi linh hồn thu được cũng nhiều hơn. Trong mắt của bọn chúng, các ngươi chỉ là đám kiến hôi chết bao nhiêu cũng không đáng tiếc.
- Ta không tin những lời này đâu, ai biết được có phải chính ngươi mới đang mê hoặc ta.
Vạn Vô Yên vẫn không hề tức giận mà cười càng lớn hơn.
- Ha ha ha, đối với ta ngươi cũng chỉ là một con kiến hôi mà thôi, ta cần gì phải gạt ngươi. Ta sẽ nói cho ngươi biết một bí mật, ngay cả quang minh và hắc ám nữ thần cũng chỉ là con chốt cho kẻ khác sai khiến mà thôi. Chủ thần thật sự chính là hai lão già đáng ghét Minh Thần và Nguyệt Thần. Đáng thương cho quang minh nữ thần và hắc ám nữ thần vì hai lão chết tiệt này mà đánh nhau lưỡng bại câu thương cuối cùng mạng sống gần như không còn.
Mê vụ, ta hoàn toàn rối tung cả lên. Thời gian ta chơi chỉ vỏn vẹn hai ngày thì không cách nào mà có thông tin đầy đủ về ‘’ Chân Đế’’ nhưng ít ra ta biết quang minh, hắc ám là hai nữ thần mạnh nhất tuy hiện giờ không ai biết tung tích của bọn họ nhưng những dấu tích họ để lại đủ chứng minh sức mạnh kinh khủng của bọn họ. Nhưng giờ đây những gì ta nghe từ Vạn Vô Yên gần như phản bác tất cả.