07-12-2010, 05:59 PM
Cẩm Y Vệ Vừa già vừa nhà nhảnh
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: HN
Bà i gởi: 1,283
Thá»i gian online: 1 ngà y 17 giá» 4 phút
Thanks: 818
Thanked 14,978 Times in 1,114 Posts
Y Äạo Quan Äồ
Tác giả: Thạch Chương Ngư
Chương 6: Nghé con mới sinh không sợ hổ.(1)
Nhóm dịch: Thiên Äịa Môn
Nguồn: sưu tầm bởi me :P
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng ngẩn ngÆ°á»i má»™t lúc, hắn cÅ©ng không có từ trong miệng ngÆ°á»i kia hiểu được bà thÆ° đến tá»™t cùng là ngÆ°á»i nà o? Chỉ là hắn ngay sau đó nghÄ© ngợi má»™t lúc má»›i nhá»› ra là bà thÆ° huyện ủy Lý TrÆ°á»ng VÅ©. Hắn không khá»i nở má»™t nụ cÆ°á»i, kỳ thá»±c hắn cÅ©ng đã sá»›m Ä‘oán được Lý TrÆ°á»ng VÅ© có thể sẽ chủ Ä‘á»™ng đến đây tìm hắn, chỉ là tháºt không ngá» má»›i đó mà đã nhiá»u ngà y nhÆ° váºy rồi.
LÆ°u Hải Äà o là tà i xế của bà thÆ° huyện ủy Lý TrÆ°á»ng VÅ©, qua ánh mắt cÅ©ng chứng tỠđược hắn là má»™t ngÆ°á»i khá linh hoạt, tại xã há»™i hiện nay, tà i xế của lãnh đạo không phải chỉ có kỹ năng lái xe thà nh thạo mà còn phải biết Ä‘oán được tâm ý sếp nhÆ° thế nà o nữa, vì là ngÆ°á»i thân cáºn bên cạnh lãnh đạo nên có rất nhiá»u chuyện tà i xế của lãnh đạo biết mà ngÆ°á»i ngoà i không biết, lại thÆ°á»ng Ä‘i là m há»™ lãnh đạo những chuyện mà “ngÆ°á»i khác không biết“ đó. Váºy nên cảm tình giữa lãnh đạo vá»›i tà i xế thÆ°á»ng rất sâu sắc, tháºm chà có nhiá»u ngÆ°á»i còn coi tà i xế nhÆ° ngÆ°á»i nhà mình nữa váºy.
LÆ°u Hải Äà o từ khi sinh ra đã được trá»i sinh má»™t khuôn mặt luôn tÆ°Æ¡i cÆ°á»i nhÆ° váºy, cho nên cÅ©ng rất phù hợp vá»›i cái nghá» nà y. Nhìn quanh má»™t chút căn nhà nhá» bé của TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, không khá»i cảm thán má»™t câu: “Äiá»u kiện sinh hoạt cÅ©ng rất thiếu thốn đó!â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÅ©ng không nghÄ© là thiếu thốn lắm, vẫn Ä‘ang ngồi cắn hạt dÆ°a ở trên giÆ°á»ng: “Tiểu LÆ°u, ngÆ°Æ¡i tìm ta có chuyện gì váºy?â€
LÆ°u Hải Äà o nghe thấy đối phÆ°Æ¡ng mở miệng ra là gá»i tiểu LÆ°u ngay, chẳng có chút khách khà nà o cả, trong lòng cÅ©ng có chút để ý. ThÆ°á»ng ngà y hắn Ä‘i ra ngoà i, ngÆ°á»i nà o mà không gá»i hắn má»™t tiếng LÆ°u khoa, tiểu tá» ngÆ°Æ¡i tà i nhiá»u, ta đối vá»›i ngÆ°Æ¡i khách khà nhÆ° váºy mà ngÆ°Æ¡i lại dám diá»…u cợt ta. Tuy rằng trong lòng LÆ°u Hải Äà o có chút bất mãn nhÆ°ng biểu hiện ngoà i mặt vẫn là khuôn mặt tÆ°Æ¡i cÆ°á»i nhÆ° lúc má»›i bÆ°á»›c và o: “TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, bà thÆ° Lý má»i ngÆ°Æ¡i dùng cÆ¡m.†Nói ra những lá»i nà y thì chút bất mãn của hắn vá»›i TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÅ©ng tiêu tan thà nh mây khói. Có thể cùng Lý bà thÆ° dùng cÆ¡m, thì chắc hẳn ngÆ°á»i đó cÅ©ng không phải nhân váºt bình thÆ°á»ng, váºy mà tiểu tá» nà y lại có thể được chÃnh Lý bà thÆ° má»i dùng cÆ¡m thì sợ rằng hắn không Ä‘Æ¡n giản nhÆ° bá» ngoà i.
LÆ°u Hải Äà o Ä‘ang tá»± nhắc nhở chÃnh bản thân mình, không biết tiểu tá» nà y cùng Lý bà thÆ° rốt cục là có quan hệ gì, tuy rằng Lý bà thÆ° cÅ©ng nói qua, hắn là bạn há»c của con gái ông ấy, cân nhắc suy nghÄ© lại thì cÅ©ng có thể là bạn trai của tiểu thÆ°. NhÆ°ng mà LÆ°u Hải Äà o lại có cảm giác Ä‘iá»u đó cÅ©ng không phải lắm, nếu nhÆ° là bạn trai của tiểu thÆ° thì cÅ©ng chỉ cần gá»i má»™t cú Ä‘iện thoại là xong sao, sao phải thần thần bà bà nhÆ° váºy nhỉ? Hiện tại chÃnh Lý bà thÆ° kêu mình đánh xe Ä‘i đón tiểu tá» nà y, hÆ¡n nữa nÆ¡i đến lại không phải là trụ sở huyện ủy.
Trụ sở huyện ủy là chá»— của thị trưởng phu nhân, nhÆ°ng mà Lý bà thÆ° lại nói LÆ°u Hải Äà o chở TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng đến má»™t tiểu khu tên là Vi Viên ở phÃa đông nam thị trấn, chá»— đó ngay cả thị trưởng phu nhân cÅ©ng không biết Lý bà thÆ° còn má»™t ngôi nhà ở đó.
Sở dÄ© LÆ°u Hải Äà o suy sét lại má»™t chút cÅ©ng là bình thÆ°á»ng, tiểu tá» nà y có nên chăng là con riêng của Lý bà thÆ° không nhỉ? Trong lòng tuy vẫn còn thắc mắc không biết sá»± tình nhÆ° thế nà o, nhÆ°ng mà những chuyện nhÆ° thế nà y thì tốt nhất là nên nghÄ© ở trong đầu, chỉ được để ở trong lòng mà thôi, khẳng định là không dám nói ra ná»a lá»i, nếu nhÆ° mà để Lý bà thÆ° biết được hắn hiện tại Ä‘ang nghÄ© những gì, thì chắc chắc ngay ngà y mai hắn phải cuốn gói chăn mà n ra Ä‘i, vì là m cái nghá» tà i xế riêng cho lãnh đạo nhÆ° thế nà y, gặp biết bao trÆ°á»ng hợp rồi, nên hắn má»›i thấm nhuần thế nà o là “cóc chết tại miệngâ€.
Váºy là TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng từ lúc sinh ra tá»›i nay má»›i được trải nghiệm cái cảm giác ngồi trong ô tô, LÆ°u Hải Äà o có ý trÆ°á»›c tiên cứ dùng lá»… đối đãi vá»›i tiểu tá» không rõ thân pháºn nà y, hay là muốn dùng tiêu chuẩn đối đãi vá»›i thái tá» gia. NhÆ°ng TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÅ©ng không có biết cảm kÃch, tại hắn vẫn cứ tưởng,trÆ°á»›c kia chẳng phải chỉ những ai có thân pháºn cao hÆ¡n thì Ä‘á»u ngồi ở phÃa trÆ°á»›c, mà hiện tại, ngÆ°á»i kia chỉ là má»™t gã xa phu, dá»±a và o cái gì mà đòi ngồi phÃa trÆ°á»›c ta, khinh thÆ°á»ng ta sao?
LÆ°u Hải Äà o vừa khởi Ä‘á»™ng ô tô, thì bá»—ng dÆ°ng cái máy Ä‘iện thoại bên hông xe cạnh LÆ°u Hải Äà o kêu liên hồi, hắn nhìn má»™t chút dòng tin nhắn trên máy, hóa ra là Lý bà thÆ° chá» lâu quá nên có chút nóng ruá»™t nhắn tin kêu hắn nhanh nhanh lên.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng có chút Æ°á»›c ao nhìn cái máy Ä‘iện thoại của LÆ°u Hải Äà o vừa nói: “Äồ nà y đắt tiá»n lắm phải không?†Trong lòng cÅ©ng tÃnh toán má»™t hồi, rốt cuá»™c cÅ©ng là huyện thái gia, đến cả xa phu cÅ©ng có Ä‘iện thoại riêng nữa.
LÆ°u Hải Äà o cÆ°á»i hÆ¡i chút mất tá»± nhiên: “À, là của Lý bà thÆ° cho ấy mà , thá»±c sá»± là cÅ©ng được lãnh đạo quan tâm ..†Còn chÆ°a rõ thân pháºn ngÆ°á»i kia, LÆ°u Hải Äà o nói năng Ä‘á»u rất cẩn tháºn. NhÆ°ng mà LÆ°u Hải Äà o từ khi nhân được cái Ä‘iện thoại của Lý bà thÆ° cho, lúc đầu hắn cÅ©ng sÆ°á»›ng đến chết Ä‘i được, phải nói rằng những năm 90 thì Ä‘iện thoại cầm tay cÅ©ng được coi là hà ng hiếm, váºy mà hắn, má»™t tên lái xe riêng cho lãnh đạo mà cÅ©ng có má»™t chiếc thì cÅ©ng là ngÆ°á»i có chút danh tiếng rồi. NhÆ°ng rồi rất nhanh sau đó, hắn liá»n phát hiện được nháºn cái đồ nà y cÅ©ng chẳng phải tốt đẹp gì lắm, bởi vì trÆ°á»›c kia, lúc chÆ°a có cái Ä‘iện thoại nà y thì hắn thỉnh thoảng có thể Ä‘Ã o ngÅ© được má»™t lúc, nhÆ°ng mà từ lúc nháºn được cái đồ nà y thì lại chẳng khác gì nhÆ° má»™t cái còng tay vô hình của Lý bà thÆ° Ä‘eo cho hắn cả. Lúc nà o Lý bà thÆ° cần dùng hắn thì lúc chỉ cần nhắn tin hay gá»i má»™t cú Ä‘iện thoại là hắn phải láºp tức tá»›i liá»n, cho dù là bão táp mÆ°a sa, cho dù là ngà y hay đêm, tháºm chà nhiá»u lúc Ä‘ang cùng lão bà nảy lá»a, nhÆ°ng há»… Ä‘iện thoại kêu lên là phải ngay láºp tức co vòi chạy đến chá»— Lý bà thÆ°. NgÆ°á»i khác nhìn thấy hắn bên ngoà i cÅ©ng oai phong lắm, nhÆ°ng ai biết phÃa sau cÅ©ng nhiá»u chua sót khổ sở lắm chứ, nghÄ© tá»›i đây LÆ°u Hải Äà o không khá»i có chút thÆ°Æ¡ng tâm chÃnh bản thân mình.
Vừa Ä‘i được má»™t Ä‘oạn, vượt qua đèn Ä‘á» ngã tÆ°, má»™t cảnh sát giao thông liá»n tuýt còi chỉ và o xe LÆ°u Hải Äà o, LÆ°u Hải Äà o hạ xuống ná»a Ä‘oạn cá»a sổ xe, mở miệng cái là mắng chá»i: “NgÆ°Æ¡i, con mẹ nó mắt mù rồi phải không, nhìn không thấy biển số xe nà o hả?â€
Gã cảnh sát giao thông ná» má»›i và o ngà nh được má»™t hai ngà y, chÃnh xác không có nháºn ra biển số xe của huyện thái gia, lại bị LÆ°u Hải Äà o mở miệng ra cái là mắng nhiếc hắn ngay, Ä‘ang muốn xông lên nói lý, nhÆ°ng sá»›m có má»™t gã cảnh sát giao thông trông già dặn hÆ¡n vá»t tá»›i chắn trÆ°á»›c mặt gã, cho gã má»™t phát và o đầu, rồi hÆ°á»›ng đến bên nà y cÆ°á»i cÆ°á»i chà o há»i và i câu.
LÆ°u Hải Äà o nhÆ°á»›ng mà y nhìn lại bên đó: “Lão Tống, thủ hạ của ngÆ°Æ¡i đúng là tố chất cÅ©ng quá kém đó, có khi phải dạy dá»— hắn lại cho cẩn tháºn Ä‘i.â€
Tống lão cảnh sát giao thông chỉ hÆ°á»›ng bên nà y cÆ°á»i cÆ°á»i nói: “LÆ°u khoa, tiểu tá» nà y má»›i và o ngà nh có và i ngà y, không có hiểu biết gì cả, lần sau nhất định chú ý, nhất định chú ý.â€
LÆ°u Hải Äảo ngá»a đầu nhìn đèn giao thông, cháºm rãi cho xe chạy qua. Giá» khắc nà y TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng rõ rà ng cảm giác được từ trên ngÆ°á»i TrÆ°Æ¡ng Hải Äà o phát tán, tản mát ra khà chất hÆ¡n ngÆ°á»i, có Ä‘iá»u cÅ©ng chỉ là thoáng qua má»™t chút mà thôi. Vừa qua khá»i đèn đèn giao thông, LÆ°u Hải Äà o ý thức được mình biểu hiện dÆ°á»ng nhÆ° có phần hÆ¡i quá, hÆ°á»›ng đến TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng lá»™ ra nụ cÆ°á»i khiêm tốn: “Những ngÆ°á»i nà y … bình thÆ°á»ng cÅ©ng quá kiêu ngạo, ngay cả xe của Lý bà thÆ° mà cÅ©ng dám chặn lại, nhất định phải giáo huấn bá»n chúng má»™t phen má»›i được.â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÅ©ng chỉ ừ má»™t tiếng cho qua chuyện, rồi lại nhắm hai mắt lại, trong đầu nhá»› lại cảnh LÆ°u Hải Äà o nổi giáºn mắng nhiếc gã cảnh sát giao thông ná», coi bá»™ hắn cÅ©ng có chút uy phong.
Chiếc xe Santana maÌ€u Ä‘en tÆ°Ì€ tÆ°Ì€ Ä‘i vaÌ€o tiểu khu tên Vi Viên. Những năm 90, Trung Quốc còn chÆ°a có chÃnh thức cải cách nhà ở, buôn bán nhà còn chÆ°a có phổ biến, tiểu khu nà y là cục dân chÃnh huyện bá» vốn xây dá»±ng, ý định ban đầu là muốn xây má»™t trại an dưỡng dà nh cho những cán bá»™ kỳ cá»±u của cục đã nghỉ hÆ°u, nhÆ°ng lúc xây xong, bởi vì chá»— nà y địa thế thanh tịnh, hoà n cảnh xung quanh cÅ©ng khá đẹp mắt, nên bị huyện ủy nhìn trúng, trá»±c tiếp trÆ°ng dụng trở thà nh nÆ¡i nghỉ ngÆ¡i của cấp lãnh đạo huyện, cÅ©ng là nÆ¡i cấp lãnh đạo huyện chiêu đãi khách.
LÆ°u Hải Äà o trá»±c tiếp cho xe chạy đến trÆ°á»›c má»™t tòa biệt thá»± nhá» mà u trắng hai tầng, lúc ô tô dừng hẳn lại rồi, LÆ°u Hải Äà o xuống xe trá»±c tiếp mở cá»a xe cho TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng: “Lý bà thÆ° đợi ngÆ°Æ¡i ở bên trong.â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng gáºt đầu, cÅ©ng không có cùng LÆ°u Hải Äà o nói thêm gì, hÆ°á»›ng đến cá»a chÃnh bÆ°á»›c tá»›i.
Vừa Ä‘i đến trÆ°á»›c cá»a, cá»a nhà tá»± Ä‘á»™ng mở ra, má»™t vị lão thái thái khuôn mặt hiá»n hòa xuất hiện trÆ°á»›c mặt. Vị lão thái thái nà y há» Tô, là chị dâu của thị trưởng Lý, sau nà y TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng má»›i biết được, bà thÆ° Lý TrÆ°á»ng VÅ© thủa nhá» cha mẹ mất sá»›m, là hắn được anh chị dâu nuôi lá»›n thà nh tà i, sau nà y trở nên già u có, cÅ©ng không quên ân tình anh chị trÆ°á»›c đây, đáng tiếc anh hai lại mất sá»›m, chỉ còn lại mình chị dâu sống ở quê nhà , ba đứa con gái của anh chị Ä‘á»u đã láºp gia đình.
Lý TrÆ°á»ng VÅ© cÅ©ng được coi là ngÆ°á»i có lÆ°Æ¡ng tâm, đón chị dâu đến ở cùng, nhÆ°ng đáng tiếc là bà vợ của ông ta đối vá»›i vị chị dâu nà y lại lạnh nhạt, suốt ngà y toà n châm chá»c nói móc, có lúc lại cãi nhau, thế nên Lý thị trưởng phải lén lút an bà i vị đại tẩu nà y tại đây.
Tô lão thái thái cưởi tủm tỉm nhìn TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nói: “Là TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng phải không, hai ngà y nay ta Ä‘á»u nghe Lý thúc nói vá» ngÆ°Æ¡i, còn không mau và o Ä‘i, hắn chá» ngÆ°Æ¡i sốt ruá»™t lắm rồi đó.†Lão thái thái liá»n lôi TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng Ä‘i và o.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng vừa tức giáºn lại vừa buồn cÆ°á»i, đây rõ rà ng là Lý TrÆ°á»ng VÅ© chiếm tiện nghi của mình, ta nguyên là TrÆ°Æ¡ng thần y má»™t nghìn có lẻ tuổi, ngÆ°Æ¡i mà đòi là m thúc của ta sao?
Bên trong ngôi nhà cÅ©ng không có giống nhÆ° trong tưởng tượng của TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, chẳng có gì xa hoa tráng lệ cả, chỉ là gạch men đá ốp sà n phổ thông, giữa phòng khách cÅ©ng chỉ má»™t bá»™ ghế xô pha bằng gá»— Ä‘Æ¡n giản, TV cÅ©ng là đồ sản xuất trong nÆ°á»›c, từ đó cÅ©ng có thể nhìn ra vị Lý bà thÆ° nà y cÅ©ng là má»™t ngÆ°á»i thanh liêm.
“TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, ngÆ°Æ¡i ngồi xuống đó Ä‘i! Ta Ä‘i gá»i Lý thúc ngÆ°Æ¡i ...†Tô lão thái thái rất nhiệt tình vá»›i TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, cÅ©ng vì thÆ°á»ng ngà y ở đây, cÅ©ng rất neo ngÆ°á»i, ngoại trừ những ngà y lá»… tết, ngà y nghỉ thì Lý bà thÆ° má»›i đến đây thăm há»i chị dâu, lão thái thái Ä‘á»u là sống má»™t mình ở đây. Thá»i gian rá»—i không có việc gì là m, Tô lão liá»n là m má»™t mảnh vÆ°á»n nhá» trồng rau, còn cả mấy cái chuồng gà nữa. Theo lý mà nói, tiểu khu cao cấp nà y là không cho phép là m nhÆ° váºy, thế nhÆ°ng nhân viên quản lý biết đây là biệt thá»± của Lý bà thÆ° huyện ủy, ai còn dám can thiệp và o.
“TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng ngÆ°Æ¡i đã tá»›i!†Lý TrÆ°á»ng VÅ© dáng ngÆ°á»i thấp bé đứng ở cầu thang phÃa góc phòng, trên mặt hắn mang theo má»™t nụ cÆ°á»i niá»m nở, hai tay để sau lÆ°ng nhìn nhìn TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, mà TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng hiện đứng ở bên dÆ°á»›i cÅ©ng Ä‘ang nhìn kỹ lại vị bà thÆ° huyện ủy nà y. Ãnh mắt hai ngÆ°á»i ở trên không trung gặp nhau, hai bên Ä‘á»u lá»™ ra má»™t dáng tÆ°Æ¡i cÆ°á»i đầy thâm ý.
Lý TrÆ°á»ng VÅ© gáºt đầu, hà m nghÄ©a trong đó cÅ©ng chỉ có hai ngÆ°á»i bá»n há» má»›i hiểu được: “Äại tẩu, nhanh nhanh Ä‘i là m cÆ¡m, ta cùng TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng ở trên lầu nói chuyện má»™t lúc.â€
Tô lão vô cùng cao hứng trả lá»i má»™t câu rồi Ä‘i là m cÆ¡m. Lão thái thái thá»±c là má»™t ngÆ°á»i không thÃch ngồi yên má»™t chá»—, thÆ°á»ng ngà y, chỉ cần có ngÆ°á»i đến chÆ¡i là Tô lão đã vui mừng phấn khÃch nhÆ° ăn tết váºy. CÅ©ng bởi vì ở đây Tô lão chỉ có má»™t mình, chẳng có ai bầu bạn, nên có chút không chịu được.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cháºm rãi Ä‘i lên cầu thang lên lầu, theo Lý TrÆ°á»ng VÅ© tá»›i phòng là m việc. Lý TrÆ°á»ng VÅ© đóng cá»a phòng lại, Ä‘i tá»›i bà n là m việc, ngồi xuống, chỉ chỉ và o ghế sofa đối diện: “Ngồi Ä‘i, không cần khách khà là m gì!â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nhìn chiếc ghế sofa má»™t chút, ngồi ở dÆ°á»›i nà y chẳng phải là thấp hÆ¡n lão má»™t Ä‘oạn sao? Cái vị Lý bà thÆ° nà y có đúng hay không cố tình muốn váºy nhỉ? Chẳng nhẽ bởi vì thân cao không bằng ngÆ°á»i khác nên má»›i cố ý bắt mình ngồi ở dÆ°á»›i nhÆ° váºy. TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng vốn dÄ© là TrÆ°Æ¡ng thần y cao cao tại thượng, mà giỠđây lại phải ngồi bên dÆ°á»›i cái gã Lý bà thÆ° nà y sao? NgÆ°Æ¡i muốn ta ngồi, ta lại cứ đứng ở đây, chÃnh ta muốn từ trên mà nhìn xuống ngÆ°Æ¡i đó, đòi dùng tiếng là m quan mà hách dịch sao?
Thấy TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng vẫn Ä‘ang đứng nguyên ở chá»— đó nhìn chằm chằm mình, Lý TrÆ°á»ng VÅ© có chút xấu hổ mà gượng cÆ°á»i. Dù sao lăn lá»™n trên quan trÆ°á»ng cÅ©ng đã nhiá»u năm, vá» nắm bắt tâm lý đối phÆ°Æ¡ng hắn cÅ©ng có đôi chút kinh nghiệm, hắn có thể cảm thấy rõ rà ng trong mắt TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng có chút gì đó bất mãn nhÆ°ng không hiểu nguyên nhân vì sao cả.
Lý TrÆ°á»ng VÅ© cÅ©ng là má»™t con ngÆ°á»i nhanh nhạy, Ä‘á»™ng tác kế tiếp của hắn cÅ©ng vô cùng nhuần nhuyá»…n và cẩn tháºn. Hắn nhiệt tình đứng lên hai tay cầm cánh tay TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng vừa kéo ngồi xuống vừa nói: “Khách khà cái gì , đã đến đây rồi thì cứ coi nhÆ° ngÆ°á»i má»™t nhà đi, nà o, nhanh ngồi xuống Ä‘i!†TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÅ©ng không có ý muốn tránh né, cÅ©ng cùng ngồi xuống, nếu nhÆ° hắn muốn phản kháng, thì cái cánh tay nhá» bé nà y của Lý TrÆ°á»ng VÅ©, hắn cÅ©ng dá»… dà ng khoát tay nhẹ má»™t cái cÅ©ng đủ là m lão ta bay ra ngoà i cá»a sổ rồi.
Thà nh công để Trương Dương ngồi ở vị trà trên rồi, Lý bà thư cũng ngồi xuống bên cạnh hắn, tiểu tỠngươi không phải nghĩ ta ngồi trên cao nhìn xuống sao? Hiện giỠta cùng ngươi ngồi sofa, giỠthì ngươi với ta ngang hà ng rồi chứ.
Vì sao lại có buổi gặp mặt ngà y hôm nay, hai ngÆ°á»i trong lòng Ä‘á»u biết rõ, nếu nhÆ° không ai chủ Ä‘á»™ng nói toạc ra, thì chắc là vẫn cứ ngồi trầm mặc nhÆ° váºy cả buổi mất. TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng chÃnh là má»™t ngÆ°á»i rất thÃch lấy tịnh chế Ä‘á»™ng, tÄ©nh quan kỳ biến, nên hắn cÅ©ng không có mở miệng nói trÆ°á»›c câu nà o, cứ thế trầm ngâm suốt.
Lý bà thÆ° sau khi đã suy ngẫm cặn kẽ má»i Ä‘iá»u má»›i chủ Ä‘á»™ng xuất kÃch, trong thá»i gian rất ngắn đã tìm được nhược Ä‘iểm của đối phÆ°Æ¡ng. Hắn cầm lấy ấm trà bình tÄ©nh rót đầy hai chén đã để sẵn trên bà n, có vẻ nhÆ° đã được Lý bà thÆ° chuẩn bị sẵn cho buổi gặp mặt nà y từ trÆ°á»›c rồi.
Cầm chén trà lên, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng lại Ä‘á»™t nhiên nhá»› lại ngà y trÆ°á»›c chẳng phải Tùy DÆ°Æ¡ng đế từng ban chén rượu Ä‘á»™c cho hắn cÅ©ng giống nhÆ° cái chén nà y sao, nghÄ© đến đây tay hắn không tá»± chủ được mà run rẩy má»™t chút, là m má»™t Ãt nÆ°á»›c trà bị bắn ra ngoà i.
Lý bà thÆ° thấy rõ rà ng vừa rồi trong mắt TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng thoáng có má»™t tia sợ hãi, khóe môi không tá»± chủ được toát ra nụ cÆ°á»i nhạt, ngÆ°á»i trẻ tuổi dù sao cÅ©ng là ngÆ°á»i trẻ tuổi mà thôi, tuy rằng bên ngoà i giả bá»™ mạnh mẽ cứng rắn, nhÆ°ng vẫn còn thiếu sót nhiá»u lắm, má»›i chỉ có má»™t chút xÃu nhÆ° váºy mà đã sợ hãi rồi.
LÆ°u TrÆ°á»ng VÅ© đâu biết rằng, ngÆ°á»i trẻ tuổi kia đâu phải vì hắn mà sợ, mà là xúc cảnh sinh tình, nhá»› lại cảnh mình bị giết oan uổng bằng thuốc Ä‘á»™c trong cái chén cÅ©ng y chang nhÆ° thế nà y.
Trà là loại trà cao cấp, lá trà mà u xanh ngá»c, mà u sắc nÆ°á»›c trà trong trẻo, mùi hÆ°Æ¡ng thÆ¡m nhè nhẹ trong mÅ©i, uống rồi mà vị ngá»t thanh vẫn giữ trong miệng. TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng trÆ°á»›c cÅ©ng là má»™t ngÆ°á»i sống biết hưởng thụ, nếu nhÆ° là trÆ°á»›c kia, uống được loại trà ngon nhÆ° thế nà y thì hắn không khá»i có hứng mà là m thÆ¡, vẩy má»±c múa bút viết và i bà i, tuy rằng hắn từ trÆ°á»›c tá»›i giá» viết văn, là m thÆ¡ cÅ©ng không có được tốt lắm, nhÆ°ng hắn vẫn khoái cái loại nhã hứng đầy vẻ tao nhã nà y. Thế nhÆ°ng hiện tại hắn không có cái tâm tình kia, tháºm chà má»™t tiếng khen trà ngon cÅ©ng không có, chỉ cháºm rãi buông chén trà đặt xuống bà n.
LÆ°u TrÆ°á»ng VÅ© là ngÆ°á»i ở trong quan trÆ°á»ng lâu năm, lại leo lên được cái chức bà thÆ° huyện ủy nà y nữa, váºy nên nghiá»…m nhiên trong giá»ng Ä‘iệu vẫn không tránh khá»i có chút khà thế bao hà m ở bên trong, tuy rằng hắn đã kiệt lá»±c gắng sức là m ra vẻ hòa ái dá»… gần vá»›i TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng: “TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, chuyện tình ngà y đó ta cÅ©ng phải Ä‘a tạ ngÆ°Æ¡i.†Nói lá»i cảm Æ¡n là không thể thiếu được, bất kể trong đó có bao hà m má»™t chút ẩn ý, nhÆ°ng dù sao ngÆ°á»i ta cÅ©ng là ân nhân cứu mạng, Ä‘iểm nà y Lý TrÆ°á»ng VÅ© cÅ©ng không có chối bá». Lý TrÆ°á»ng VÅ© luôn luôn tá»± nhân mình là má»™t ngÆ°á»i tri ân báo đáp, có Æ¡n trả Æ¡n, nhÆ° việc hắn đối xá» rất tá» tế vá»›i ngÆ°á»i chị dâu trÆ°á»›c đây có công nuôi lá»›n dưỡng dục hắn thà nh ngÆ°á»i.
thấy hay thì thanks cổ vÅ© nha cả nhÃ
Tà i sản của Ms Mèo
Chữ ký của Ms Mèo [B][COLOR="Red"]Just gonna stand there and watch me burn! But that's alright because I like the way it hurts. Just gonna stand there and hear me cry. But that's alright because I love the way you lie. I love the way you lie...[/COLOR][/B]
Äã có 8 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Ms Mèo
07-12-2010, 06:00 PM
Cẩm Y Vệ Vừa già vừa nhà nhảnh
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: HN
Bà i gởi: 1,283
Thá»i gian online: 1 ngà y 17 giá» 4 phút
Thanks: 818
Thanked 14,978 Times in 1,114 Posts
Y Äạo Quan Äồ
Tác giả: Thạch Chương Ngư
Chương 6: Nghé con mới sinh không sợ hổ.(2)
Nhóm dịch: Thiên Äịa Môn
Nguồn: sưu tầm bởi me :P
Nếu nhÆ° lúc mà TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cứu hắn, không có thấy cái tình cảnh đáng xấu hổ nhÆ° váºy, thì hắn đối vá»›i TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng là tháºt lòng cảm kÃch, mối quan hệ giữa hai ngÆ°á»i cÅ©ng sẽ Ä‘Æ¡n giản hÆ¡n bây giá» rất nhiá»u. Thế nhÆ°ng có những việc không thể quay ngược lại được, tuy rằng TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng là ân nhân đã cứu mạng hắn, nhÆ°ng bình tÄ©nh xem xét lại, thì hắn đối vá»›i TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cảm giác căm thù và cảnh giác lại nhiá»u hÆ¡n cảm tạ.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng thản nhiên cÆ°á»i nhạt, ánh mắt tuy không có nhìn Lý TrÆ°á»ng VÅ©, thế nhÆ°ng hắn có thể cảm nháºn được Lý TrÆ°á»ng VÅ© lúc nà y trong lòng Ä‘ang trà n đầy thấp thá»m cùng bất an, bị ngÆ°á»i khác nắm được gáy đúng là không có dá»… chịu má»™t chút nà o, mà nhất lại là những ngÆ°á»i giống nhÆ° Lý TrÆ°á»ng VÅ© nà y, những ngÆ°á»i có thân pháºn, có địa vị lại cà ng sợ những chuyện mất mặt nhÆ° váºy lá»™ ra, mà cà ng lo lắng, cà ng thấp thá»m bất ai thì lại cà ng không thể nháºn ra được bản chất tháºt sá»± của sá»± tình.
Thế nhÆ°ng TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng lại xem cái chuyện nà y rất chi là đơn giản, ta cứu ngÆ°Æ¡i má»™t mạng, ngÆ°Æ¡i trả Æ¡n ta là được mà , tuy rằng Lý bà thÆ° đã Ä‘Æ°a má»™t vạn tệ, nhÆ°ng mà vá» Ä‘iểm nà y TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng lại có vẻ nhÆ° hÆ¡i Ãt quá không, phải biết rằng lúc còn ở Tùy triá»u, lão tá» tiện tay xuống má»™t châm cÅ©ng Ä‘á»u phải có giá má»™t trăm lượng hoà ng kim, má»™t trăm lượng đó! Huống chi ta lại là cứu mạng của ngÆ°Æ¡i, mạng sống có thể mua được không? TÃnh sÆ¡ sÆ¡ ra thì cÅ©ng phải đến hÆ¡n má»™t vạn lượng hoà ng kim rồi, nhÆ°ng vì ngÆ°Æ¡i là quan thanh liên thôi thì tÃnh cho ngÆ°Æ¡i năm nghìn vạn nhân dân tệ Ä‘i. NhÆ°ng mà nhìn ngang nhìn dá»c thế nà o, cÅ©ng không có thấy hắn giống quan thanh liêm gì cả? Không có má»™t ức ( trăm triệu ) thì đừng có hòng Ä‘uổi ta Ä‘i được nhé.
Thế nhÆ°ng Lý bà thÆ° lại không có nghÄ© má»i chuyện lại chỉ nhÆ° váºy, hắn vẫn cứ canh cánh trong lòng chÃnh là cái quan hệ máºp má» của hắn vá»›i Cát Xuân Lệ bị TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nhìn thấy, cho rằng TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng là muốn lợi dụng Ä‘iểm yếu nà y để uy hiếp nhằm chiếm được lợi Ãch lá»›n nhất, nhÆ°ng không có nghÄ© Ä‘Æ¡n giản chỉ là ngÆ°á»i ta muốn cứu hắn nên má»›i ra tay châm cứu, cứu hắn má»™t mạng.
Trầm mặc cũng là một loại giao chiến tâm lý tinh thần tà n khốc, Lý bà thư cùng Trương Dương cũng đang giao chiến tinh thần với nhau
Lý bà thÆ° nhìn biểu tình bất Ä‘á»™ng nhÆ° núi của TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, không khá»i sinh ra niá»m Æ°ng ý hà i lòng vá»›i thanh niên trÆ°á»›c mặt nà y, hắn má»›i chỉ hai mÆ°Æ¡i thôi chứ mấy, váºy mà đã có thể kiên định trầm ổn nhÆ° váºy thì cÅ©ng rất khó gặp rồi, tố chất cÅ©ng rất khá. Thế nhÆ°ng nà o hắn có biết rằng, cái ngÆ°á»i trẻ tuổi trÆ°á»›c mặt nà y, váºy mà kể cả là những kẻ tai to mặt lá»›n hắn đã từng gặp qua không biết bao nhiá»u lần rồi, đừng nói là má»™t huyện thái gia nhÆ° ngÆ°Æ¡i, mà ngay cả Ä‘Æ°Æ¡ng kim hoà ng đế hắn cÅ©ng đã từng diện kiến không Ãt. Váºy nên hắn là m sao mà có thể bị cái uy của lão là m cho hắn sợ được cÆ¡ chứ.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng không nói lá»i nà o, là m Lý bà thÆ° tưởng rằng hắn muốn chÃnh bản thân mình nói ra Ä‘iá»u kiện trÆ°á»›c, Ä‘Ã nh ho khan và i tiếng:†Tiểu TrÆ°Æ¡ng, ngà y hôm qua ta đến bệnh viện huyện kiểm tra sức khá»e toà n diện, kết quả là ta hoà n toà n khá»e mạnh, ha, ha ...†Lý TrÆ°á»ng VÅ© cÆ°á»i to hai tiếng, nhÆ°ng phát hiện ra khuôn mặt TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng vẫn không có biến hóa gì, khóe môi không khá»i hÆ¡i nở ra má»™t nụ cÆ°á»i khinh thÆ°á»ng, tuy rằng chỉ là má»™t chút đó thôi, thế nhÆ°ng lão vẫn để ý TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng má»™t chút thay đổi vẫn không có, tiểu tá» nà y là váºt gì váºy, quả nhiên là vẫn còn khinh thÆ°á»ng ta.
Lý TrÆ°á»ng VÅ© rất Ãt khi tức giáºn, mà có tức giáºn lão cÅ©ng không có để biểu hiện ra bên ngoà i, hắn luôn luôn cho rằng, tức giáºn chÃnh là biểu hiện của sá»± thiếu kiên nhẫn, là má»™t ngÆ°á»i thà nh thục, lại là má»™t chÃnh khách cấp cao nhÆ° hắn thì chắc chắn không được phạm và o cái loại cảm giác cấp thấp nà y, hắn từ lâu đã đạt tá»›i cảnh giá»›i buồn vui gì cÅ©ng không thay đổi sắc mặt. Chỉ tiếc rằng, từ cái sá»± kiện bên bá» sông Xuân Thủy ngà y đó, má»™t Lý bà thÆ° bình tÄ©nh trầm ổn tâm trà kiên định mà giỠđây đã có sá»± biến hóa to lá»›n. Sá»± việc đã bại lá»™ thì không sợ, mà chân chÃnh nÆ¡p ná»›p sợ hãi lại là không biết bao giá» sá»± việc đó bị bại lá»™. Mà đáng sợ nhất lại là tiểu tá» Ä‘ang ngồi trÆ°á»›c mặt hiện giá», hắn là ngÆ°á»i du nhất biết được cái sá»± tình ngà y hôm đó, hắn ta chẳng khác nao má»™t quả bom hẹn giá», là m Lý bà thÆ° cứ lo lắng không biết bao giá» quả bom nà y sẽ nổ.
Lý TrÆ°á»ng VÅ© hai ngà y nà y cÅ©ng đã suy nghÄ© đến rất nhiá»u khả năng, cứ coi nhÆ° là tiểu tá» nà y Ä‘em chuyện ngà y hôm đó nói ra ngoà i Ä‘i, thì cÅ©ng là m sao? Má»™t ngÆ°á»i há»c sinh Vệ giáo, má»™t ngÆ°á»i xuất thân gia đình công nhân phổ thông, hắn nói ra thì có được mấy ai tin lá»i hắn nà o? Trong khi ta đệ nhất huyện ủy bà thÆ° huyện Xuân DÆ°Æ¡ng, cho dù hắn có nói ra thì ngÆ°á»i ta cÅ©ng chỉ cho rằng là hắn chá»i bá»›i bôi nhá» nhân cách của ta mà thôi, Lý TrÆ°á»ng VÅ© đối vá»›i uy tÃn của chÃnh mình rất tá»± tin.
Mấy năm nay tại huyện Xuân DÆ°Æ¡ng nà y hắn Ä‘á»u má»™t lòng chuyên tâm công tác, những chiến tÃch của hắn cÅ©ng rõ nhÆ° ban ngà y, tuy nhiên đã là m công tác xã há»™i, đắc tá»™i vá»›i ngÆ°á»i khác là khó tránh khá»i, váºy nên có ngÆ°á»i chá»i bá»›i, đặt Ä‘iá»u vu khống nhân phẩm của mình cÅ©ng là điá»u bình thÆ°á»ng. Lý TrÆ°á»ng VÅ© vẫn Ä‘ang miên man tá»± suy ngẫm lại.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng vẫn cứ thong thả đùa bỡn đám khói bay lên từ bà n trà , chỉ thá» Æ¡ nói: “Äám giang hồ lang băm đó thì hiểu được cái gì?†Chỉ má»™t câu nói mà đã phủ nháºn hoà n toà n kết quả kiểm tra của má»™t bệnh viện cấp huyện.
Lý TrÆ°á»ng VÅ© vừa tức giáºn vừa buồn cÆ°á»i, đó Ä‘á»u là những chuyên gia có tiếng của bệnh viện. hÆ¡n nữa há» Ä‘á»u là thầy của ngÆ°Æ¡i đó, còn ngÆ°Æ¡i, cùng lắm thì chỉ là má»™t giáo sinh thá»±c táºp Vệ giáo mà thôi, dá»±a và o cái gì mà nói ngÆ°á»i ta? :â€Tiểu TrÆ°Æ¡ng à ! Y há»c là phải có căn cứ chuẩn Ä‘oán Ä‘Ã ng hoà ng, mà đa số chuyên gia của bệnh viện Ä‘á»u đã nói kết quả nhÆ° váºy, tuy rằng ngÆ°Æ¡i cÅ©ng có chút tà i năng, thế nhÆ°ng vẫn còn quá trẻ.â€
Những lá»i nà y thá»±c sá»± là uy hiếp trần trụi, tiểu tá» ngÆ°Æ¡i thì đã là cái gì nà o? Cứ cho là ngÆ°Æ¡i nắm được nhược Ä‘iểm của ta Ä‘i, nhÆ°ng mà ngÆ°Æ¡i có chứng cá»› sao? NgÆ°Æ¡i Ä‘em chuyện tối hôm đó ra nói thì có ai tin ngÆ°Æ¡i không? Lý TrÆ°á»ng VÅ© tuy lá»i nói vẫn rất uyển chuyển, thế nhÆ°ng hắn lại chuyển xÆ°ng hô vá»›i TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng thà nh “Tiểu TrÆ°Æ¡ngâ€, vì váºy giá»ng Ä‘iệu cÅ©ng có chút thay đổi, đó là sá»± uy hiếp, uy hiếp trắng trợn, mà những kẻ ngu si cÅ©ng có thể nháºn ra được.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng tất nhiên dá»… dà ng nháºn ra được cái ý tứ kia của hắn, nhÆ°ng biểu tình hắn vẫn không có chút gì biến hóa, vẫn nhÆ° thÆ°á»ng, chỉ lãnh đạm nói: “Thượng mã phong†nếu nhÆ° không được cứu trị đúng lúc hẳn phải chết không nghi ngá», mà cứ coi nhÆ° cấp cứu kịp Ä‘i chăng nữa, nếu không có gặp được ta, thì nhất định cÅ©ng gặp tai há»a mà thôi.â€
Lý TrÆ°á»ng VÅ© lạnh toát cả ngÆ°á»i, quả nhiên, thằng nhãi nà y có ý định muốn uy hiếp mình.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng không có nghịch khói trà nữa mà để nó bay thẳng lên, cháºm rãi nói: “NgÆ°Æ¡i lấy tay ấn thá» và o xÆ°Æ¡ng sÆ°á»n thứ ba bên ngá»±c trái Ä‘i.â€
Lý TrÆ°á»ng VÅ© vẻ mặt hoà i nghi nhìn hắn, cÅ©ng không có là m theo lá»i TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nói, căn bản hắn cÅ©ng đâu biết xÆ°Æ¡ng sÆ°á»n số ba là ở chá»— nà o đâu. TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng lắc lắc đầu, dùng ngón tay Ä‘iểm Ä‘iểm và o má»™t chá»— trên ngá»±c trái Lý TrÆ°á»ng VÅ©. Lý TrÆ°á»ng VÅ© cÅ©ng khép hai ngón trá» và ngón giữa lại, ấn xuống chá»— TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng vừa Ä‘iểm và o, chỉ cảm thấy má»™t cảm giác Ä‘au nhói nhÆ° bị kim châm, cÆ¡n Ä‘au lại từ chá»— hắn vừa ấn xuống mà lan trà n Ä‘i khắp toà n thân. Sắc mắt mặt Lý TrÆ°á»ng VÅ© nhất thá»i đại biến.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng lại chỉ chỉ và o má»™t chá»— phÃa sau tai bên phải của Lý TrÆ°á»ng VÅ©. Lý TrÆ°á»ng VÅ© lại theo chỉ dẫn, xoa xoa má»™t chút chá»— đó, bá»—ng nhiên trÆ°á»›c mặt hắn tối sầm lại, tim hắn trong nháy mắt Ä‘áºp nhanh hÆ¡n bình thÆ°á»ng gấp mấy lần, gần nhÆ° muốn từ trong ngá»±c hắn trá»±c tiếp nhảy ra bên ngoà i. Lý TrÆ°á»ng VÅ© theo bản năng lấy tay đặt trÆ°á»›c ngá»±c, che phần tim lại, sắc mặt trở nên trắng bệch, tái nhợt nhÆ° tá» giấy.
Kỳ thá»±c, ngay đêm đó hắn cÅ©ng đã tìm má»i tÆ° liệu liên quan đến “thượng mã phongâ€, tìm hiểu má»™t lúc lâu, hắn cÅ©ng nắm được chút Ãt, “thượng mã phong†thuá»™c vá» bệnh bá»™c phát nặng, nguy nhiểm cÅ©ng tÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°Æ¡ng nhÆ° bệnh xuất huyết não, vì váºy ngay ngà y hôm sau hắn đã đến bệnh viện để tổng kiểm tra lại toà n thân thể, khiến hắn vui mừng là kết quả rất khả quan, không thấy có triệu chứng gì, hắn đã rất vui mừng vá»›i kết quả đó.
Váºy nên hắn vẫn cho rằng TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng hôm đó chỉ là đúng dịp cứu mình mà thôi, vá»›i lại thể chất của mình cÅ©ng không đến ná»—i kém, cho nên má»›i không có lÆ°u lại di chứng gì đúng nhÆ° theo kết quả má»›i nháºn được của bệnh viện. NhÆ°ng lá»i vừa rồi của TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÅ©ng không phải là đe dá»a gì, váºy mà hắn vừa rồi má»›i chỉ chỉ sÆ¡ qua má»™t chút mà đã là m hắn phải giáºt mình ngẫm lại, chỉ Ä‘iá»u đó thôi cÅ©ng đủ xác định cái ngÆ°á»i thanh niên trẻ tuổi trÆ°á»›c mặt nà y có nhiá»u Ä‘iểm bà hiểm vẫn chÆ°a để lá»™ ra.
Lý TrÆ°á»ng VÅ© thấp giá»ng há»i: “Tại sao lại có thể nhÆ° váºy?†Thanh âm của hắn đã có chút run rẩy, phải biết rằng năm nay hắn má»›i có bốn mÆ°Æ¡i bốn tuổi, còn xa má»›i phải nghỉ hÆ°u, hÆ¡n nữa hắn tại huyện Xuân DÆ°Æ¡ng nà y cÅ©ng đóng góp khá nhiá»u công sức, cÅ©ng có nhiá»u chiến tÃch hiển hách được các cấp lãnh đạo thà nh phố khen thưởng, chỉ cần cố gắng thêm Ãt lâu nữa, thì giấc má»™ng trở thà nh má»™t cao cấp lãnh đạo thà nh phố cÅ©ng không còn xa vá»i nữa. NhÆ°ng tất cả những Ä‘iá»u đó cÅ©ng còn cần phải có má»™t ná»n tảng sức khá»e tốt, nếu thân thể xong rồi, thì tất cả cÅ©ng xong luôn, cho dù năng lá»±c của ngÆ°Æ¡i có giá»i nhÆ° thế nà o Ä‘i chăng nữa, cho dù quan hệ của ngÆ°Æ¡i đến đâu Ä‘i chăng nữa, sức khá»e, thân thể của ngÆ°Æ¡i không còn, thì có cho ngÆ°Æ¡i quyá»n lá»±c nhiá»u hÆ¡n nữa thì còn ý nghÄ©a gì nữa?
Chá»— nà o có ngÆ°á»i thì chá»— đó có đấu tranh, vốn nhìn hai ngÆ°á»i Lý TrÆ°á»ng VÅ© và TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng chỉ là ngồi cùng nhau, mắt đối mắt, nhÆ°ng mà tháºt ra đó lại là má»™t cuá»™c đấu trÃ, tuy rằng loại nà y không có tiếng Ä‘á»™ng, vô thanh vô thức, nhÆ°ng lại không thể che giấu được sá»± tà n khốc và giả dối trong đó.
Lý TrÆ°á»ng VÅ© ngay từ đầu đã chá»n phÆ°Æ¡ng pháp tranh đấu bằng chÃnh trị tiếp đón TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, hắn hiện tại Ä‘ang ná»— lá»±c dùng chÃnh trị cấp cao mà uy áp thanh niên trÆ°á»›c mặt nà y khuất phục. Thế nhÆ°ng căn bản TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng không có tiếp chiêu của đối phÆ°Æ¡ng, đối phó vá»›i Lý bà thÆ° nà y, hắn chỉ cần dùng má»™t thủ Ä‘oạn nho nhá» là cÅ©ng đủ rồi, ngÆ°Æ¡i thì là cái gì? Trong mắt ta, ngÆ°Æ¡i chỉ là bệnh nhân thôi, mà bệnh nhân thì là có bệnh, chỉ là bệnh đó chỉ có ta có thể trị được giúp ngÆ°Æ¡i. NgÆ°Æ¡i tưởng ngÆ°Æ¡i đã khá»i rồi sao? Tưởng mình sống rồi chắc? Nhất định rồi cÅ©ng phải cúi đầu trÆ°á»›c ta mà cầu xin thôi.
Bệnh nhân tại trÆ°á»›c mặt bác sÄ© thì không có bất luáºn cái gì gá»i là cÆ°á»ng thế cả, mà nhất lại là vị bác sÄ© đã cứu chÃnh tÃnh mệnh mình, hÆ¡n nữa, sức khá»e của mình hiện vẫn Ä‘ang nằm trên tay của ngÆ°á»i ta. Lý TrÆ°á»ng VÅ© rất nhanh đã nháºn ra được vấn Ä‘á» nà y, liá»n đó, lại là cái khuôn mặt luôn tÆ°Æ¡i cÆ°á»i niá»m nở hòa ái chân thà nh nhÆ° má»i khi của LÆ°u TrÆ°á»ng VÅ©, nhiệt tình bắt chuyện lại: “TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, nà o, ngồi xuống Ä‘i! Uống trà trÆ°á»›c đã!â€
Nắm giữ lại quyá»n chủ Ä‘á»™ng chỉ là bÆ°á»›c đầu tiên của TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, tiếp đó Ä‘iá»u hắn cần phải là m bây giá» là thừa thắng xông lên, từng bÆ°á»›c từng bÆ°á»›c đánh sụp đổ từng phòng tuyến tâm lý của Lý bà thÆ°, để rồi đạt được mục Ä‘Ãch cuối cùng là muốn hắn phải cúi đầu xÆ°ng thần trÆ°á»›c mình.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cứ đăm đăm chiêu chiêu suy nghÄ© nhÆ° Ä‘ang đắn Ä‘o Ä‘iá»u chi. Nhìn thấy bá»™ dạng đó của thằng nhãi kia, mà LÆ°u TrÆ°á»ng VÅ© cà ng thêm uất háºn, hắn thì là m gì biết cái gì gá»i là đồng tình, cái biểu tình đó của hắn tháºt không đúng chá»— tẹo nà o, đó mà là đồng tình sao, đồng tình không phải là cái cái thái Ä‘á»™ từ trên cao nhìn xuống, mà đó là khinh bỉ ngÆ°á»i khác.
Lý bà thÆ° rất căm giáºn, nhÆ°ng thủy chung cÅ©ng không dám phát tác. NghÄ© Ä‘i nghÄ© lại thì chÃnh mình bị hắn khinh bỉ cÅ©ng không phải là má»™t hai lần gì cho cam, nhÆ°ng mà thằng nhãi ranh nà y dá»±a và o cái gì? Má»™t tiểu tá» miệng còn hôi sữa ... hổ lạc Bình DÆ°Æ¡ng a! (hổ xuống đồng bằng) Lý bà thÆ° buồn rầu sầu não thở dà i, bất quá sầu nà o thì cÅ©ng chỉ có thể để ở trong lòng mà thôi, trên mặt vẫn luôn giữ cái nụ cÆ°á»i hòa ái thân thiết đó, là má»™t cán bá»™ cấp cao kỳ cá»±u thì đó nhÆ° là má»™t tố chất chung mà những ngÆ°á»i nhÆ° hắn Ä‘á»u phải có.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng thấp giá»ng nói: “Ở đây không có ngÆ°á»i ngoà i, ta cÅ©ng nói thẳng luôn.â€
“Äược, rất tốt! Ta cÅ©ng thÃch Ä‘i thẳng và o vấn Ä‘á»!†Lý bà thÆ° thá»±c sá»± chịu không nổi cái kiểu loanh quanh vòng vo mãi nhÆ° váºy nữa, vốn cùng ngÆ°á»i khác chÆ¡i đùa kiểu mèo vá»n chuá»™t đó là sở trÆ°á»ng của hắn, nhÆ°ng mà hiện tại tình thế nhÆ° váºy thì hắn lại là chuá»™t để ngÆ°á»i ta đùa bỡn rồi, nếu nhÆ° tiếp tục cùng ngÆ°á»i ta chÆ¡i đùa thì chẳng phải là tá»± là m khổ bản thân mình sao?
“Mấy ngà y nay ngÆ°Æ¡i không đủ sức giao hợp được đúng không?â€
“Cái gì?†Lý bà thÆ° thấy nao nao, láºp tức phản ứng lại câu há»i của TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cho rằng là hắn nghe không hiểu, láºp tức sá»a lại ná»™i dung, lá»i lẽ dá»… hiểu hÆ¡n: “NgÆ°Æ¡i không thể cÆ°Æ¡ng cứng được đúng không?â€
Lý bà thÆ° nét mặt già nua nóng lên, thầm mắng chá»i TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng há»—n đản, cái loại nà y thì phải nói uyển chuyển má»™t chút chứ, ta là hạng ngÆ°á»i có thân pháºn, tiểu tá» ngÆ°Æ¡i má»™t chút mặt mÅ©i cÅ©ng không cấp cho ta phải không? Tỉnh táo suy ngẫm lại, hai ngà y nay hắn cÅ©ng không có là m cái sá»± tình ấy nữa, có Ä‘iá»u buổi tối ngà y hôm đó tại bá» sông Xuân Thủy bị “thượng mã phongâ€, chuyện đó dù sao cÅ©ng lÆ°u lại trong lòng Lý bà thÆ° má»™t bóng ma. Chuyện hôm đó tuy rằng rất sảng khoái, nhÆ°ng Lý bà thÆ° cÅ©ng là má»™t ngÆ°á»i biết nặng nhẹ, dù sao cÅ©ng không thể vì má»™t chút khoái cảm mà mất cả tÃnh mạng được.
thấy hay thì thanks cổ vÅ© nha cả nhÃ
Tà i sản của Ms Mèo
Äã có 10 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Ms Mèo
07-12-2010, 06:01 PM
Cẩm Y Vệ Vừa già vừa nhà nhảnh
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: HN
Bà i gởi: 1,283
Thá»i gian online: 1 ngà y 17 giá» 4 phút
Thanks: 818
Thanked 14,978 Times in 1,114 Posts
Y Äạo Quan Äồ
Tác giả: Thạch Chương Ngư
Chương 6: Nghé con mới sinh không sợ hổ.(3)
Nhóm dịch: Thiên Äịa Môn
Nguồn: sưu tầm bởi me :P
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng vẫn thấy hắn đứng mãi đó mà chÆ°a trả lá»i, hắn vẫn kiên nhẫn há»i tiếp: “Có hay không cÆ°Æ¡ng cứng được?â€
Bởi vì đã thấu hiểu được Ãt nhiá»u rồi nên khuôn mặt của Lý bà thÆ° trở nên tá»± nhiên hÆ¡n rất nhiá»u, thở dà i nói: “Äúng là năm tháng không có buông tha con ngÆ°á»i, có chút phÆ°Æ¡ng diện vá»›i mấy ngÆ°á»i trẻ tuổi tháºt sá»± là không bằng được.â€
Nói những Ä‘iá»u nà y, sâu trong ná»™i tâm Lý bà thÆ° cÅ©ng rất xấu hổ, tại phÆ°Æ¡ng diện nà y hắn từ trÆ°á»›c tá»›i giá» cÅ©ng còn thiếu sót nhiá»u, không có được nhÆ° ý muốn.
Nghe được Lý TrÆ°á»ng VÅ© trả lá»i nhÆ° váºy, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nhịn không được nở nụ cÆ°á»i: “Äó chÃnh là nói mấy ngà y nay ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không có là m được chuyện ấy, tháºm chà ngay cả nghÄ© đến phÆ°Æ¡ng diện nà y ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không có nghÄ© tá»›i, đúng không?â€
Nghe xong, Lý TrÆ°á»ng VÅ© cÅ©ng ngẫm lại, tháºt đúng là nhÆ° váºy, từ cái buổi tối hôm đó đến nay, mình tuyệt nhiên cÅ©ng không còn có nghÄ© tá»›i cái phÆ°Æ¡ng diện nà y nữa, mình thế nà o lại Ä‘á»™t nhiên thanh tâm quả dục nhÆ° váºy nhỉ?
Ngón tay TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng để và o phÃa bụng dÆ°á»›i cách rốn ba thốn của Lý TrÆ°á»ng VÅ©, ấn nhẹ má»™t cái, váºy mà Lý TrÆ°á»ng VÅ© liá»n cảm thấy hạ thân má»™t tráºn Ä‘au nhức khó chịu, hắn hai mắt trợn tròn lá»™ rõ vẻ mặt khinh ngạc hoảng sợ.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng mỉm cÆ°á»i nói: “Ta nói rồi, ngÆ°Æ¡i hiện giá» trên ngÆ°á»i có nhiá»u chá»— kinh mạch bị tắc nghẽn, nếu nhÆ° Ä‘iá»u trị cháºm, chỉ sợ ngÆ°Æ¡i sẽ lại bị hiện tượng trúng gió lại thôi.†Ãnh mắt hắn liếc xuống phần hạ thể của Lý TrÆ°á»ng VÅ©: “Thì là trong khoảng thá»i gian ngắn tất sẽ phát sinh trúng gió, nếu nhÆ° không đả thông kinh mạch, ngÆ°Æ¡i sau đó cÅ©ng vô pháp sinh hoạt vợ chồng được, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên ngÆ°Æ¡i là Lý bà thÆ° chắc hẳn không có chú ý tá»›i chuyện nà y.â€
Lý TrÆ°á»ng VÅ© trên trán đã toát ra đầy mồ hôi lạnh, ai nói ta không để ý, ta hiện má»›i có bốn mÆ°Æ¡i bốn tuổi, để là m má»™t bà thÆ° huyện cho đến bây giá» có thể dá»… dà ng lắm hay sao? Ta má»›i có ná»a Ä‘á»i nam nhân, nói mẹ nó cái gì thà nh thái giám thì thái giám tháºt sao, thá» há»i nhÆ° thế ngÆ°á»i ta cÅ©ng không thể chịu được.
Trong lòng trà n đầy uất ức, nhÆ°ng Lý bà thÆ° cÅ©ng rất nhanh chấp nháºn cái sá»± thá»±c ấy, chỉ có đối mặt vá»›i hiện thá»±c má»›i có thể nghÄ© được những phÆ°Æ¡ng pháp giải quyết vấn Ä‘á» triệt để, chứ không vẫn cứ u u mê mê thiếu tÃnh quyết Ä‘oán thì hắn cÅ©ng đã không có được thà nh công nhÆ° ngà y hôm nay. Lý TrÆ°á»ng VÅ© cÅ©ng đã lăn lá»™n trên quan trÆ°á»ng hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i năm rồi, khứu giác chÃnh trị hắn cÅ©ng rất nhanh nhạy, hắn rất nhanh hiểu được rõ rằng, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng từ trÆ°á»›c tá»›i giá» không phải là lá»›n tiếng Ä‘e dá»a mình, có lẽ trong ngÆ°á»i mình có bệnh tháºt, mà lại là bệnh rất nặng nữa, đến ngay cả những giáo sÆ° có tiếng của bệnh viện huyện mà cÅ©ng không có phát hiện ra được Ä‘iá»u gì, nhÆ°ng mình vẫn còn có thể được cứu, mà ngÆ°á»i có thể cứu chÃnh mình lại là vị thanh niên trẻ tuổi trÆ°á»›c mặt nà y.
NghÄ© thông suốt được rồi, ánh mắt Lý bà thÆ° nhìn TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÅ©ng thay đổi hoà n toà n, vì sao ngÆ°á»i trẻ tuổi trÆ°á»›c mặt mình mà vẫn thản nhiên nhÆ° váºy, thì ra ngÆ°á»i ta đúng là cao nhân, ngÆ°á»i ta thá»±c sá»± có tÆ° cách cùng mình nói chuyện.
Lý bà thÆ° hoà n toà n hiểu được mình bây giá» Ä‘ang ở trong hoà n cảnh bị Ä‘á»™ng, thế nhÆ°ng cần phải biết được Ä‘iểm mấu chốt của vấn Ä‘á» là ngÆ°á»i ta muốn cái gì? NhÆ° thế nà o má»›i chịu giúp mình chữa bệnh? Thế nhÆ°ng trá»±c tiếp mở miệng cầu xin ngÆ°á»i ta lại rất là mất mặt!
Tuy chỉ là má»™t cán bá»™ cấp huyện, thế nhÆ°ng cái nghệ thuáºt ám chỉ cùng thá»a hiệp trong lá»i nói thì Lý TrÆ°á»ng VÅ© đã sá» dụng đến Ä‘á»™ lô há»a thuần thanh rồi. Hắn cháºm rãi nâng chén trà lên, nhẹ nhà ng thổi thổi, tuy rằng trên mặt nÆ°á»›c không có má»™t chút lá trà nhá» nà o, cái hà nh Ä‘á»™ng hết má»±c nho nhã nà y của hắn nhÆ° muốn nói nói, ta đây không có sợ, ta vẫn rất trấn định a.
Äối vá»›i mấy cái tình tiết nhá» nà y TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng rất Ãt khi có chú ý đến, hÆ¡n nữa hiện giá» trong mắt hắn, Lý TrÆ°á»ng VÅ© đã ở trong tay mình rồi, cho dù hắn có biểu hiện nhÆ° thế nà o Ä‘i chăng nữa, thì ta đây cÅ©ng chẳng cần phải thèm quan tâm là m gì. CÅ©ng giống nhÆ° quan hệ giữa lãnh đạo vá»›i cấp dÆ°á»›i, lãnh đạo thì việc quái gì phải quan tâm tá»›i cảm nháºn của cấp dÆ°á»›i? NhÆ°ng mà bây giá» tình thế đã được đảo ngược TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng là lãnh đạo còn Lý TrÆ°á»ng VÅ© lại là cấp dÆ°á»›i.
Ngoà i mặt lý bà thÆ° vẫn không có chút hoang mang lo lắng nà o, vẫn bình thản nhÆ° thÆ°á»ng, đây cÅ©ng nhÆ° là má»™t loại thói quen mang tÃnh hình thức của má»™t quan chức cấp cao, đó cÅ©ng là má»™t cách tá»± Ä‘iá»u chỉnh tâm lý, thá»i gian Lý bà thÆ° tá»± Ä‘iá»u chỉnh tâm tình mình cÅ©ng không lâu lắm, cháºm rãi nói: “TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, ngÆ°Æ¡i năm nay tốt nghiệp phải không?â€
Là m ngÆ°á»i lãnh đạo, thì dẫn dắt vấn Ä‘á» là má»™t trong những thủ Ä‘oạn chÃnh trị cÆ¡ bản nhất, Lý bà thÆ° đối vá»›i những việc nhÆ° thế nà y tá»± nhiên là quen biết khá nhiá»u, váºy nên hà nh Ä‘á»™ng, lá»i nói cÅ©ng uyển chuyển hÆ¡n bình thÆ°á»ng. Nếu TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng không muốn chủ Ä‘á»™ng Ä‘Æ°a ra Ä‘iá»u kiện, nhÆ° váºy thì Lý bà thÆ° đây cÅ©ng Ä‘Ã nh phải ra tay dẫn dắt chỉ đạo hắn đôi chút rồi, vì đối vá»›i má»™t ngÆ°á»i thá»±c táºp sinh mà nói thì cái quan trá»ng nhất là gì? ÄÆ°Æ¡ng nhiên là vấn Ä‘á» phân phối công tác nhân sá»±.
Lý TrÆ°á»ng vÅ© tuy chỉ là má»™t bà thÆ° huyện ủy, thế nhÆ°ng tại phạm vi cái huyện Xuân DÆ°Æ¡ng nà y, thì lá»i hắn nói cÅ©ng có má»™t chút trá»ng lượng. Tốt nghiệp vệ giáo, bằng cấp chÃnh xác là thấp má»™t tÃ, cho dù sinh viên tốt nghiệp ra trÆ°á»ng mà và o bệnh viện huyện thì cÅ©ng chỉ là má»™t chân chạy việc trong đó mà thôi, nhÆ°ng mà nếu muốn và o đó thì cÅ©ng phải có má»™t số phÆ°Æ¡ng pháp nhất định, thế nhÆ°ng chỉ cần bà thÆ° huyện ủy nhÆ° hắn mở lá»i thì bất kỳ phòng ban nà o trong bệnh viện huyện cÅ©ng Ä‘á»u cho hắn được má»™t vị trà lại còn có được những đãi ngá»™ hÆ¡n ngÆ°á»i nữa chứ. Äiá»u đó cÅ©ng nhÆ° cấp cho hắn má»™t cái chén và ng to bá»±, so vá»›i trá»±c tiếp trả thù lao thì còn muốn hấp dẫn hÆ¡n rất nhiá»u lần.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên biết Lý TrÆ°á»ng VÅ© có cái chủ ý gì. NhÆ°ng mà đối vá»›i hắn thì cái việc phân phối công tác nhân sá»± thì là cái khái niệm trá»i Æ¡i đất hỡi nà o, nà o hắn có biết gì đâu, vá»›i lại việc là m đối vá»›i vị thần y vừa má»›i Ä‘i tá»›i những năm 90 nhÆ° hắn thì cÅ©ng không có ý nghÄ©a đặc biệt gì cả, ngoà i bệnh viện huyện, hắn hoà n toà n không biết cái Vệ giáo là cái gì nữa cÆ¡, nhÆ°ng mà TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng vẫn tinh tÆ°á»ng, từ lúc đến cái thá»i đại nà y, được gặp má»™t số quan chức cao cấp, hắn đối vá»›i là m quan cÅ©ng phi thÆ°á»ng có hứng thú, váºy nên mục Ä‘Ãch hôm nay gặp Lý TrÆ°á»ng VÅ© cÅ©ng chÃnh là điá»u nà y.
“Ta muốn là m quan!†TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng không cần suy nghÄ© nhiá»u, nói thẳng luôn ra.
Lý TrÆ°á»ng VÅ© ngẩn ngÆ°á»i, sau má»™t lúc trên mặt lại xuất hiện nụ cÆ°á»i nhẹ, hắn nguyên vốn tưởng rằng TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng còn có công phu sÆ° tá» ngoạm, Ä‘Æ°a ra má»™t cái yêu cầu gây khó dá»… cho mình, thế nhÆ°ng không nghÄ© tá»›i hắn lại Ä‘Æ°a ra cái yêu cầu nà y.
Lý bà thÆ° rút cục cÅ©ng buông được tảng đá đè nặng trong lòng, chỉ cần đối phÆ°Æ¡ng có Ä‘iá»u kiện, thì chÃnh mình vẫn còn có thể trao đổi Ä‘iá»u kiện vá»›i hắn được. Thế nhÆ°ng má»™t thá»±c táºp sinh Vệ giáo muốn là m quan, quả tháºt là có chút rắc rối đây, huống chi hắn vẫn còn chÆ°a có tốt nghiệp Vệ giáo nữa, ngẫm lại chÃnh mình cÅ©ng không có cái năng lá»±c là m hắn má»™t bÆ°á»›c lên trá»i nhÆ° thế được.
Lý TrÆ°á»ng VÅ© trầm tÆ° suy nghÄ© cặn kẽ má»™t chút, sau đó nhá» giá»ng trả lá»i: “Chá» ngÆ°Æ¡i năm nay tốt nghiệp xong Vệ giáo, ta sẽ bố trÃ.â€
“Ta đợi chá» là má»™t vấn Ä‘á», thế nhÆ°ng bệnh tình của Lý bà thÆ° thì lại không thể chỠđược má»™t thá»i gian dà i nhÆ° váºy a!â€
Lý TrÆ°á»ng VÅ© nhìn thấy nụ cÆ°á»i giảo hoạt của TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, hắn đã có chút phẫn ná»™, không kìm chế được mình nữa, đó chẳng phải là uy hiếp mình sao, uy hiếp trần trụi.Tiểu tá» nà y, đầu óc có phải có vấn Ä‘á» rồi hay không, ngÆ°Æ¡i chỉ là má»™t ngÆ°á»i gã thá»±c táºp sinh Vệ giáo, đã váºy lại còn chÆ°a ra trÆ°á»ng nữa. Ta cÅ©ng không có thể dá»±ng ngÆ°Æ¡i được. Lý TrÆ°á»ng VÅ© Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên hiểu rõ, yêu cầu của hắn cÅ©ng thuá»™c trong phạm vi của mình, thế nhÆ°ng khẳng định là không phải chỉ muốn là m má»™t cái cán bá»™ Ä‘Æ¡n giản nhÆ° váºy.
Nếu nhÆ° là ngà y xÆ°a, có ngÆ°á»i dám trÆ°á»›c mặt hắn yêu cầu, đặt Ä‘iá»u kiện muốn là m quan nhÆ° váºy, thì hắn không có chần chừ mà tặng đối phÆ°Æ¡ng má»™t cái tát rồi, thế nhÆ°ng hiện tại, vá»›i cái gã trẻ tuổi trÆ°á»›c mặt nà y, thì hắn không thể là m nhÆ° thế được, Ä‘Ã nh phải nén cÆ¡n tức giáºn trong lòng lại, lại nở cái nụ cÆ°á»i hòa ái, thân thiện thÆ°á»ng ngà y của hắn: “TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng à , ngÆ°Æ¡i muốn giữ chức vụ gì?†Lý TrÆ°á»ng VÅ© bị ngÆ°á»i ta bắt được khuyết Ä‘iểm, hôm nay chỉ Ä‘Ã nh không ngÆ°á»i mà nhượng bá»™ thá»a hiệp.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng gãi gãi đầu, hắn tuy rằng quyết định phải là m quan, thế nhÆ°ng đúng tháºt là hắn chÆ°a từng nghÄ© ra sẽ là m quan gì. Huyện thái gia đúng là rất uy phong, có hay không Lý TrÆ°á»ng VÅ© cÅ©ng là huyện thái gia nhỉ? Hắn cÅ©ng không thể Ä‘em tất cả tặng cho mình được, hÆ¡n nữa, nếu hắn có cam tâm tình nguyện, thì cÅ©ng còn phải lo lắng cảm nháºn của những ngÆ°á»i khác nữa chứ.
NghÄ© tá»›i nghÄ© lui chÃnh mình cÅ©ng không biết muốn là m quan gì nữa, bá»—ng nhiên TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng lại nhá»› tá»›i cái vị Chu phó viện trưởng bệnh viện huyện kia, cÅ©ng rất là uy phong lắm, trong lòng nhất thá»i có chủ ý: “Không bằng nhÆ° váºy Ä‘i, ngÆ°Æ¡i để ta là m viện trưởng bệnh viện nhân dân huyện Ä‘i!â€
Lý TrÆ°á»ng VÅ© thiếu chút nữa mà nhà o ra khá»i ghế xofa xông tá»›i cho thằng nhãi con kia má»™t tráºn, hắn rốt cục cÅ©ng được thưởng thức cái công phu sÆ° tá» ngoạm kia rồi, xem ra thằng nhãi nà y bị bệnh ấm đầu không phải là nhẹ rồi. Lý TrÆ°á»ng VÅ© ta cÅ©ng chỉ là má»™t bà thÆ° huyện mà thôi, còn cái ghế viện truyển bệnh viện nhân dân huyện kia là chá»— nà o, ta muốn là có thể cho ngÆ°Æ¡i ngồi và o đó được luôn hay sao? NgÆ°Æ¡i, cái con mẹ nó, đã quá coi trá»ng ta rồi đó.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng phát hiện được vẻ mặt thay đổi khác thÆ°á»ng của Lý TrÆ°á»ng VÅ©, hắn cÅ©ng ý thức được chuyện nà y cÅ©ng hÆ¡i là m khó hắn, vá»›i lại hắn, TrÆ°Æ¡ng đại thần y cÅ©ng không phải là ngÆ°á»i không giảng đạo lý bao giá»i, những Ä‘iá»u to tát quá thì có muốn cÅ©ng không được, nhất định chỉ có thể ở trong phạm vi quyá»n lá»±c của ngÆ°á»i ta thôi. TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nghÄ© má»™t hồi Ä‘Ã nh nhượng bá»™ má»™t chút: “NgÆ°Æ¡i nếu nhÆ° có chút khó xá», hay là trÆ°á»›c tiên cứ cấp cho ta cái chức bà thÆ° là m cÅ©ng được!â€
Lý TrÆ°á»ng VÅ© lúc nà y thá»±c sá»± là tức giáºn rồi, hắn đã là m chÃnh trị hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i năm, gặp qua không Ãt loại ngÆ°á»i rồi, thế nhÆ°ng má»™t kẻ vô sỉ, đại vô sỉ nhÆ° TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nà y thì đúng là hắn má»›i thấy lần đầu. Âm thầm suy tÆ°: “Tiểu từ nà y nếu không phải là suy nghÄ© bất bình thÆ°á»ng, thì có hay không cố ý muốn ngoạm ta.â€
Tuy trong lòng nghÄ© nhÆ° váºy nhÆ°ng ngoà i mặt hắn vẫn cứ giữ nụ cÆ°á»i, chỉ là hiện tại nụ cÆ°á»i đó đã méo xệch Ä‘i, khuôn mặt cÅ©ng nhăn nhó lại: “TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng à , ngÆ°Æ¡i có là đảng viên không?â€
Trương Dương lắc đầu.
Nếu nhÆ° là đảng viên thì cÅ©ng con mẹ nó không thể là m cái chức bà thÆ° nà y ngay được. Lý TrÆ°á»ng VÅ© bao nhiêu oán giáºn thì cÅ©ng chỉ dám để trong lòng, hắn kiên trì giải thÃch: “Cái nghá» là m quan, cÅ©ng không có Ä‘Æ¡n giản nhÆ° ngÆ°Æ¡i nghÄ© đâu, muốn tiến thêm má»™t bÆ°á»›c thì Ä‘á»u phải ná»— ná»±c hết mình, cÅ©ng còn phải kèm theo má»™t cái giá rất đắt đó ...â€
Lúc Lý TrÆ°á»ng VÅ© nói những lá»i nà y, trong lòng hắn cÅ©ng không khá»i thấy chua xót, lần nà y có lẽ hắn sẽ phải trả má»™t cái giá khá đắt, cÅ©ng không biết vì sao, hắn má» mỠảo ảo thấy được đây nhÆ° má»›i chỉ là bắt đầu thôi, phÃa sau không biết còn bao nhiêu phiá»n não chá» hắn nữa.
“Quan trÆ°á»ng có quy củ của quan trÆ°á»ng, không có khả năng má»™t bÆ°á»›c lên trá»i, nếu cá»™ng thêm cả ta táºn lá»±c giúp đỡ ngÆ°Æ¡i, thì ngÆ°Æ¡i cÅ©ng cần phải tÃch góp từng tà má»™t công lao thì má»›i được chứ.†Lý TrÆ°á»ng VÅ© biểu tình tháºp phần chăm chú giải thÃch, giá» phút nà y hắn cÅ©ng không thể dối trá được.
Äúng lúc nà y thì có tiếng Tô lão dÆ°á»›i nhà gá»i bá»n hắn xuống ăn cÆ¡m.
Lý TrÆ°á»ng VÅ© bất đắc dÄ© cÆ°á»i cÆ°á»i lấy lệ.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÅ©ng mỉm cÆ°á»i: “Chuyện nà y cứ để sau Ä‘i, chúng ta xuống ăn cÆ¡m trÆ°á»›c!â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÅ©ng có thể cảm thụ được sá»± nhiệt tình của Tô lão trong bữa cÆ¡m, Tô lão đã là m riêng cho hắn má»™t Ä‘Ä©a rau, đối đãi nhÆ° váºy tháºt sá»± là đã coi hắn nhÆ° ngÆ°á»i trong nhà rồi.
Lý TrÆ°á»ng VÅ© vẫn thấp thá»m bất an, thế nhÆ°ng thấy biểu hiện nho nhã lá»… Ä‘á»™ của TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, cÅ©ng không thấy hăn trong bữa cÆ¡m có nói cái gì khác cả, dần dần cÅ©ng yên tâm hÆ¡n được phần nà o, Lý TrÆ°á»ng VÅ© luôn cho rằng đạo lý là m ngÆ°á»i cÅ©ng có cao thấp. Biểu hiện ngà y hôm nay của TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng là m hắn thấy cảnh giác, tức giáºn, bất an, cÅ©ng có lúc lại là m hắn thấy vui mừng. Cái khác tạm thá»i không nói, chỉ cần cái công phu diá»…n trò của hắn ngà y hôm nay cÅ©ng có thể nhìn ra được tiá»m chất là m quan của hắn.
Tay nghá» của Tô lão thá»±c sá»± là rất khá, thế nhÆ°ng Lý Triá»u VÅ© bản thân vẫn còn canh cánh lo lắng, má»™t mặt lại Ä‘á» phòng vạn nhất TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng lá»™ ra Ä‘iá»u gì nên ăn cÅ©ng không thấy ngon, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng thì thản nhiên ăn hai bát cÆ¡m, cùng vá»›i Ä‘Ä©a rau trên bà n chén sạch.
Tô lão ngà y thÆ°á»ng rất Ãt khi được gặp ngÆ°á»i khác lắm, nếu nhÆ° thỉnh thoảng Lý TrÆ°á»ng VÅ© có má»i ngÆ°á»i đến ăn cÆ¡m, thì biểu hiện vẫn hết sức ngại ngùng, không dám nói năng hay ăn uống gì cả, toà n khép nép sợ sệt, chứ không nhÆ° TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nà y, ăn uống rất tá»± nhiên, lại ăn rất nhiá»u, rất nhanh nữa chứ, Ä‘iá»u đó chẳng phải chứng minh được tay nghá» của Tô lão hay sao? Tô lão thấy tháºt vui mừng a.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng sau khi ăn xong, nháºn lấy khăn của Lý TrÆ°á»ng VÅ© Ä‘Æ°a lau miệng, tháºt lòng khen: “Äại nÆ°Æ¡ng, ta đã lâu rồi không có ăn được ngon nhÆ° váºy, tháºt cảm Æ¡n!â€
“ThÃch ăn thì thÆ°á»ng xuyên đến đây là m khách Ä‘i, ta thÆ°á»ng ngà y cÅ©ng nhà n rá»—i, chẳng có việc gì là m cả.â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng còn chÆ°a có trả lá»i, Lý TrÆ°á»ng VÅ© đã tiếp lá»i trÆ°á»›c: “Chị dâu, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng bình thÆ°á»ng việc há»c táºp ở trÆ°á»ng còn rất báºn, là m gì còn nhiá»u thá»i gian nhÆ° váºy.â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng âm thầm cÆ°á»i nhạt, cái gã Lý bà thÆ° nà y rõ rà ng vẫn còn rất Ä‘á» phòng mình.
Tô lão cÅ©ng không cam tâm tình nguyện mất Ä‘i má»™t ngÆ°á»i biết thưởng thức đồ ăn nhÆ° váºy: “Là m việc thì cÅ©ng phải có lúc nghỉ ngÆ¡i chứ? Há»c táºp thì cÅ©ng phải ăn cÆ¡m chứ? Sau nà y, cứ đến cuối tuần, để LÆ°u Hải Äà o đến đón ngÆ°Æ¡i Ä‘i, đến chá»— Tô đại nÆ°Æ¡ng ăn cÆ¡m, ngÆ°Æ¡i lá»›n nhÆ° váºy mà trông gầy quá, chẳng khác nà o còn má»—i xÆ°Æ¡ng không.â€
Lý TrÆ°á»ng VÅ© cÅ©ng chỉ còn biết cÆ°á»i khổ, chị dâu tháºt sá»± là không có biết, căn bản tiểu tá» nà y vá»›i hắn là khắc tinh.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÅ©ng không phải là ngÆ°á»i biết khách khÃ: “Tháºt tốt! Sau nà y ta sẽ thÆ°á»ng tá»›i chá»— đại nÆ°Æ¡ng ăn cÆ¡m, chỉ sợ ngÆ°á»i chê ta phiá»n phức thôi.â€
“Äại nÆ°Æ¡ng vui vẻ còn không kịp nữa là , thế nà o lại phiá»n phức được? TrÆ°á»ng VÅ©, má»™t chút nữa ăn xong ngÆ°Æ¡i cấp cho TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cái giấy thông hà nh, để những lúc hắn đến đây cÅ©ng không có bị ngÆ°á»i ta há»i nữa.â€
Lý TrÆ°á»ng VÅ© trợn mắt há mồm ngây ngốc, ta con mẹ nó nhÆ° váºy có phải là bị coi thÆ°á»ng rồi hay không? Hôm nay nghÄ© nhÆ° thế nà o, chỉ có má»i má»™t thằng nhãi đến nhà mà lại có lắm chuyện phiá»n phức đến nhÆ° váºy nhỉ? Thằng nhãi nà y tám chÃn phần là có ý định muốn biến nÆ¡i nà y thà nh căn cứ cách mạng rồi. Äúng là “thỉnh thần dá»…, tiá»…n thần khó†a!â€
Tô lão thấy biểu tình Lý TrÆ°á»ng VÅ© nhÆ° váºy, còn tưởng hắn không vui, trừng mắt liếc hắn mấy cái, Tô lão biết cái thằng em nà y ngà y thÆ°á»ng vẫn thủy chung vẫn luôn giữ cái Ä‘iệu bá»™ kiểu cách nhà quan nhÆ° váºy, Ãt khi thấy hắn lá»™ ra khuôn mặt tÆ°Æ¡i cÆ°á»i, bạn há»c con gái đến nhà ăn cÆ¡m mấy bữa thì đã tÃnh là cái gì mà lại có cái biểu tình nhÆ° váºy? Äang muốn mắng hắn mấy câu cho đỡ bá»±c tức, thế nhÆ°ng bá»—ng nhiên lại nhÃu nhÃu máy, tay chân loạng quạng, suýt tà nữa thì té ngã, may mà TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nhanh tay đỡ lấy: “Äại nÆ°Æ¡ng, ngÆ°á»i là m sao váºy?â€
thấy hay thì thanks cổ vÅ© nha cả nhÃ
Tà i sản của Ms Mèo
Äã có 8 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Ms Mèo
07-12-2010, 06:02 PM
Cẩm Y Vệ Vừa già vừa nhà nhảnh
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: HN
Bà i gởi: 1,283
Thá»i gian online: 1 ngà y 17 giá» 4 phút
Thanks: 818
Thanked 14,978 Times in 1,114 Posts
Y Äạo Quan Äồ
Tác giả: Thạch Chương Ngư
ChÆ°Æ¡ng 7
Cô em gái từ trên trá»i rÆ¡i xuống(1)
Nhóm dịch: Thiên Äịa Môn
Nguồn: sưu tầm bởi me :P
Lý TrÆ°á»ng VÅ© cuống cuồng chạy tá»›i, cùng TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng hai ngÆ°á»i đỡ Tô lão ngồi xuống ghế xofa.
Tô lão cÆ°á»i khổ: “Äau ná»a đầu ấy mà , bệnh cÅ© rồi, má»™t lúc là sẽ đỡ thôi ...†Nói tuy dá»… dà ng nhÆ° váºy, thế nhÆ°ng sắc mặt của Tô lão lại cà ng lúc cà ng xấu, tá»± hồ nhÆ° cÆ¡n Ä‘au cà ng ngà y cà ng nặng thêm, lâu nay, má»—i lần bệnh phát tác thì Ä‘á»u duy trì liên tục cả ná»a ngà y, vì thế Lý TrÆ°á»ng VÅ© cÅ©ng đã mất không Ãt công sức má»i các chuyên gia vá» chữa bệnh cho Tô lão. Äáng tiếc, bệnh tình vẫn không chuyển biến tốt hÆ¡n, hÆ¡n thế nữa má»—i năm bệnh tình lại phát tác cà ng lúc cà ng nhiá»u hÆ¡n, cà ng lúc cà ng nặng hÆ¡n.
Lý TrÆ°á»ng VÅ© thở dà i nói: “Em Ä‘i lấy thuốc cho chị!â€
TÃnh tình Tô lão cÅ©ng rất quáºt cÆ°á»ng, chịu Ä‘au lắc đầu nói: “Ta không uống cái thứ thuốc bá» Ä‘i đó, gá»i Ä‘iện thoại cho bác sÄ© Từ, bảo cô ấy đến châm cho ta mấy mÅ©i là được rồi.â€
Lý TrÆ°á»ng VÅ© hiển nhiên đối vá»›i vị Từ bác sÄ© kia không có mấy tin tưởng lắm: “Chị dâu, cô ta cÅ©ng đã chữa cho chị năm lần rồi còn gì, váºy mà bệnh tình cÅ©ng có thuyên giảm đâu? Ta xem ra cô ta cÅ©ng chỉ là bá»n lang băm giang hồ bịp bợp mà thôi, má»™t Ä‘iểm bản lÄ©nh tháºt sá»± cÅ©ng không có.†Lúc nói ra những lá»i nà y, Lý TrÆ°á»ng VÅ© cÅ©ng không tá»± chủ được mà liếc mắt qua nhìn TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng má»™t chút. NhÆ°ng đáp lại ánh mắt đó, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng lại chỉ cÆ°á»i nhạt không nói là m cho Lý TrÆ°á»ng VÅ© không khá»i thấy á»›n lạnh, có cảm giác bất an. Thằng nhãi nà y sẽ không nghÄ© lầm là ta Ä‘ang nói hắn đấy chứ?
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng chỉ cÆ°á»i cÆ°á»i há»i: “Lý ... Lý thúc. Trong nhà có châm phải không?†Ban đầu, theo bản năng hắn vốn định gá»i thẳng tên Lý TrÆ°á»ng VÅ©, thế nhÆ°ng trÆ°á»›c mặt vị Tô lão nà y, biểu hiện hÆ¡i quá pháºn đó của hắn coi bá»™ không có được hay cho lắm. Thôi thì chịu thiệt thòi má»™t lần váºy, cÅ©ng coi nhÆ° là cấp cho hắn chút mặt mÅ©i Ä‘i.
Lý TrÆ°á»ng VÅ© cÅ©ng ngây ngÆ°á»i, hắn cÅ©ng không có ngá» TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng lại gá»i hắn là Lý thúc, nói tháºt, hắn cÅ©ng không ngá» lại có thể chiếm được cái tiện nghi lá»›n nhÆ° thế nà y từ cái thằng nhãi con kia, nếu nhÆ° là lúc nãy, hắn chịu gá»i mình má»™t tiếng Lý thúc, thì có mất bao nhiêu tiá»n hắn cÅ©ng chịu. NhÆ°ng rồi Lý TrÆ°á»ng VÅ© cÅ©ng nhanh chóng bình tÄ©nh lại, suy nghÄ© xem xem nhà có châm hay không.
“Có! Có! “ Lý TrÆ°á»ng VÅ© gáºt đầu, lần trÆ°á»›c bác sÄ© Từ châm cứu cho Tô lão xong, nhân tiện để luôn má»™t bá»™ châm ở đây để những lần sau còn tá»›i châm cứu cho Tô lão, dù sao cÆ¡ há»™i để quen biết được vá»›i vị Lý bà thÆ° nà y cÅ©ng không có nhiá»u lắm, nên cô ta cố ý lÆ°u lại má»™t bá»™ châm cÅ©ng là có ý đồ còn muốn quay lại nhiá»u lần nữa.
Lý TrÆ°á»ng VÅ© Ä‘i ra lấy há»™p Ä‘á»±ng châm, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng từ trong há»™p lấy ra má»™t cây ngân châm, hÆ¡ hÆ¡ trên ngá»n lá»a cồn má»™t lúc.
Tuy Tô lão tÃnh tình quáºt cÆ°á»ng, vẫn cố chịu Ä‘au từ nãy tá»›i giá», nhÆ°ng bây giá» cÅ©ng không chịu được nữa phải rên lên mấy tiếng, sắc mặt từ trắng bệch chuyển qua và ng. Lý TrÆ°á»ng VÅ© thấy váºy không khá»i sợ hãi, cuống quýt chạy đến chá»— Ä‘iện thoại, bệnh tình của Tô lão để lâu sợ rằng sẽ chuyên biến xấu hÆ¡n nữa, hắn cÅ©ng chỉ có còn má»™t ngÆ°á»i chị dâu nà y nữa thôi.
“Lý thúc ...†Tiếng gá»i của TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng đằng sau vang lên, khiến Lý TrÆ°á»ng VÅ© phải dừng quay đầu nhìn lại.
Vẻ mặt TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng lại rất ung dung thoải mái, hoà n toà n không coi bệnh tình của Tô lão hiện giỠđể và o trong mắt, chỉ thản nhiên nói: “Giúp ta đỡ lấy đại nÆ°Æ¡ng!â€
Lý TrÆ°á»ng VÅ© cắn cắn môi dÆ°á»›i do dá»±, cháºm rãi Ä‘i lại đó, dù sao bệnh Ä‘au ná»a đầu cÅ©ng không có là m chết ngÆ°á»i, hắn cÅ©ng đã bá»›t lo lắng hÆ¡n rất nhiá»u.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng lúc nãy đã âm thầm bắt mạch cho Tô lão, biết được Tô lão bị Ä‘au ná»a đầu là do “can tháºn âm hÆ°â€, hắn liá»n hạ châm và o huyệt ngoại quan nằm ở giữa hai chỉ tay trên mu bà n tay trái Tô lão. Hắn chỉ châm má»™t châm cÅ©ng là có ý đồ muốn khoe khoang tà i năng của mình trÆ°á»›c mặt Lý TrÆ°á»ng VÅ©, tuy rằng chỉ là má»™t châm Ä‘Æ¡n giản nhÆ° váºy, nhÆ°ng hắn là thông qua châm nà y truyá»n khà và o ngÆ°á»i Tô lão, tuy rằng chỉ má»™t châm mà có thể khá»i bệnh cÅ©ng là hÆ¡i quá, nhÆ°ng mà cÅ©ng đủ để giảm bá»›t Ä‘au Ä‘á»›n cho Tô lão.
Má»™t châm vừa hạ xuống, nhất thá»i cÆ¡n Ä‘au ná»a đầu của Tô lão bá»—ng chốc biến đâu mất, ánh mắt Tô lão có chút kinh ngạc pha lẫn cảm kÃch nhìn TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng: “A! Thá»±c sá»± là thần kỳ, thế nà o mà má»™t chút Ä‘au cÅ©ng không còn thấy nữa váºy?â€
Lý TrÆ°á»ng VÅ© giÆ°Æ¡ng mắt đỠđẵn, chết lặng ngÆ°á»i. Nếu nhÆ° Ä‘iá»u nà y không phải là táºn mắt nhìn thấy thì có đánh chết hắn, hắn cÅ©ng nhất quyết không tin, hắn tuyệt đối không thể tin được chỉ má»™t châm mà thần kỳ đến váºy. Nếu nhÆ° lúc ở trên phòng là m việc, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng chỉ cho hắn thấy hắn trong ngÆ°á»i Ä‘ang mang bênh, thì hắn vẫn còn bán tÃn bán nghi, nhÆ°ng hiện tại, hắn đã dùng hà nh Ä‘á»™ng chứng thá»±c được tất cả, ngÆ°á»i ta đúng là cao nhân a! Ngay sau đó hắn liá»n nhá»› tá»›i thân thể của mình, suy sét lại lá»i của TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng thì đúng tháºt là trong ngÆ°á»i mình có bệnh tháºt, hắn không có lừa mình.
Ãnh mắt Tô lão nhìn TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÅ©ng có biến đổi, vừa rồi ánh mắt Tô lão dà nh cho hắn chỉ là yêu mến má»™t ngÆ°á»i bạn há»c của cháu mình, vá»›i cả vui vẻ vì gặp được má»™t ngÆ°á»i biết thưởng thức thức ăn do mình nấu. Còn bây giỠánh mắt đó lại thêm và i phần cảm kÃch cùng sùng bái. Lý TrÆ°á»ng VÅ© từ nhỠđã sống cùng ngÆ°á»i chị dâu nà y, đối vá»›i chị dâu hắn cá»±c kỳ hiểu rõ, ngay đến chÃnh cả bản thân mình hay ngÆ°á»i nà o khác trong gia đình cÅ©ng Ä‘á»u không có được chị dâu yêu mến nhÆ° váºy. Trong lòng thầm than má»™t tiếng, xem ra cái giấy thông hà nh kia chắc chắn phải là m rồi.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng kê cho Tô lão má»™t Ä‘Æ¡n thuốc, rồi dặn Lý TrÆ°á»ng VÅ© cách dùng, còn nói sau bảy ngà y châm cứu thêm má»™t lần nữa là bệnh Ä‘au ná»a đầu của Tô lão có thể tiệt trừ táºt gốc.
Tô lão mặt mà y rạng rỡ vui mừng, bất quá trong lòng vẫn cứ bán tÃn bán nghi, còn Lý TrÆ°á»ng VÅ©, kết hợp vá»›i những Ä‘iá»u TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng thể hiện trÆ°á»›c đó thì hiện tại hắn đã hoà n toà n tin tưởng và o năng lá»±c của TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, Ä‘Ãch thị là cao nhân.
Lúc TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng rá»i Ä‘i, Lý TrÆ°á»ng VÅ© đã ra táºn cá»a tiá»…n: “Ân … TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, chuyện của ngÆ°Æ¡i ta sẽ mau chóng sắp xếp.â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng lá»™ ra nụ cÆ°á»i đầy thâm ý: “Không vá»™i!â€
Lý TrÆ°á»ng VÅ© trong lòng lại thầm chá»i, ngÆ°Æ¡i con mẹ nó không vá»™i, ta khinh. NgÆ°Æ¡i không vá»™i, nhÆ°ng ta vá»™i. Ta sao có thể cả Ä‘á»i không thể là m cái chuyện của nam nhân ấy được? Tuy thống háºn, thầm chá»i trong lòng, nhÆ°ng trên mặt Lý TrÆ°á»ng VÅ© vẫn là nụ cÆ°á»i hòa ái đó, nhÆ°ng lại có chút nhăn nhó khó coi: “Cái kia … Cuối tuần lại đến ăn cÆ¡m Ä‘i …†Mẹ nó chứ, từ trÆ°á»›c tá»›i giá» có bao giá» nguyên bà thÆ° huyện ủy nhÆ° mình đây phải khúm núm nịnh bợ ngÆ°á»i ta nhÆ° váºy đâu?
“Äến lúc đó hẵng hay Ä‘i, công việc Ä‘ang báºn, e rằng không có nhiá»u thá»i gian!†Chiếm được chút tiện nghi của ngÆ°á»i khác, là TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng lại bá»™c lá»™ cái tÃnh cao cao tại thượng của mình ngay láºp tức.
Nghe thấy cái thằng nhãi con nà y lại được thể là m cao, Lý bà thÆ° sắp uất ức đến mức không thể chịu được nữa rồi, nhÆ°ng vì tÆ°Æ¡ng lai sau nà y của mình, vẫn Ä‘Ã nh phải nén hết lại trong lòng không dám có má»™t tia bất mãn nà o ra mặt, chỉ cÆ°á»i cÆ°á»i cầm tay TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng: “NgÆ°Æ¡i nhất định phải tá»›i đó, không thì Tô đại nÆ°Æ¡ng sẽ nhá»› ngÆ°Æ¡i lắm đó.â€
“Váºy được rồi ...†TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng là m ra vẻ mặt nhÆ° cố gắng gượng lắm, nhÆ°ng tháºt ra trong bụng đã mở cá» hoan hỉ từ lâu rồi.
Lúc TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng rá»i Ä‘i, Lý TrÆ°á»ng VÅ© Ä‘em số Ä‘iện thoại của tà i xế tiểu LÆ°u cho TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, tưởng nhÆ° là vì muốn được sá»›m gặp lại nên hắn má»›i là m nhÆ° váºy. NhÆ°ng tháºt ra hắn lại là má»™t ngÆ°á»i lòng dạ hẹp hòi, số Ä‘iện thoại của chÃnh mình thì không có Ä‘Æ°a cho TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, đây là sợ TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng không có việc gì lại quấy rầy hắn. Hiện tại tâm tình hắn cÅ©ng rất mâu thuẫn, hiện giá» hắn vá»›i tiểu tá» nà y không có khả năng chặt đứt quan hệ được, thế nhÆ°ng lại cà ng không thể có cái loại quan hệ thân thiết vÄ©nh viá»…n, dù sao hắn cÅ©ng biết quá nhiá»u bà máºt, tá»· nhÆ° má»™t quả bom nổ cháºm váºy, không biết khi nà o thì mất kiểm soát rồi phát nổ lung tung.
Lúc TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng trở lại ký túc xá thì cÅ©ng đã là ba giá» chiá»u rồi, thấy đứng chắn trÆ°á»›c cá»a phòng 103 là má»™t tiểu cô nÆ°Æ¡ng cao gầy, bởi vì nà ng ta đứng chắn trÆ°á»›c của phòng, nên trÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng không nhịn được phải nhìn ngó nà ng ta má»™t chút. Tiểu cô nÆ°Æ¡ng nà y mặc má»™t chiếc áo jacket mà u lam, tuy rằng nhìn có vẻ má»›i, nhÆ°ng mà hình nhÆ° lại hÆ¡i rá»™ng thùng thình, nà ng ta nhìn thấy TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, đôi mắt nâu to tròn không khá»i mở lá»›n thêm, nhÆ° Ä‘ang nhìn má»™t thứ gì đó không thể tưởng tượng nổi, nhìn từ đầu tá»›i chân, rồi lại từ chân lên tá»›i đầu.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng trong lòng lại có chút bất an, Ä‘ang định há»i nà ng ta, thì nà ng ta lại nhÆ° vừa vui vừa sợ kêu lên má»™t tiếng: “Tiểu ca!â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng không khá»i rùng mình má»™t cái, cảm giác không sai chút nà o, thế nà o lại có má»™t ngÆ°á»i em gái ở đâu ra thế nà y?
Äó chÃnh xác là đứa em gái Triệu TÄ©nh của TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng mà nà ng ta vá»›i TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng lại không có quan hệ huyết thống gì cả, nà ng ta là đứa con gái duy nhất của mẹ TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng là Từ Láºp Hoa cùng bố dượng Triệu Thiết Sinh, năm nay mÆ°á»i bảy tuổi, hiện Ä‘ang là há»c sinh cấp ba, thà nh tÃch tuy rằng chỉ là trung bình, nhÆ°ng mà lại là ngÆ°á»i có hi vá»ng và o đại há»c cao nhất của Triệu gia. TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng đối vá»›i gia đình hiện tại của mình hầu hết Ä‘á»u thông qua cuốn nháºt ký của bản thân mình trÆ°á»›c kia, hắn cÅ©ng biết đứa em gái nà y là ngÆ°á»i duy nhất đối tốt vá»›i bản thân mình, còn hai ngÆ°á»i anh của nà ng ta là Triệu Láºp Quân và anh hai Triệu Láºp Võ thì những dòng chữ trong quyển nháºt ký của hắn nói vá» hai ngÆ°á»i nà y lại toát ra toà n là oán háºn, vì váºy TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng hiển nhiên cÅ©ng không có chút ấn tượng tốt đẹp nà o vá» bá»n há» cả.
Triệu TÄ©nh kêu má»™t tiếng tiểu ca, nhÆ°ng lại thấy TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng không có chút phản ứng gì cả, còn tưởng rằng mình nháºn sai ngÆ°á»i nữa chứ, cÅ©ng bởi vì hiện tại TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng giỠăn mặc khá mode, trên thì mặc áo khoác da báo mà u nâu, dÆ°á»›i thì quần jean vá»›i già y thể thao, chẳng qua đó Ä‘á»u là hà ng hiệu đắt tiá»n, tất cả cÅ©ng phải đến mấy ngà n tệ chứ không Ãt, mà nà ng ta lại biết được sinh hoạt phà của TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng má»—i tháng chỉ vá»n vẹn có hai mÆ°Æ¡i tệ, so vá»›i chÃnh mình còn Ãt hÆ¡n má»™t ná»a, thế nà o mà lại có thể mua được những đồ đắt tiá»n nhÆ° váºy. Vì váºy Triệu TÄ©nh cÅ©ng ngá» ngợ không dám chắc ngÆ°á»i trÆ°á»›c mặt mình có phải tiểu ca hay không nữa.
Từ ánh mắt có phần mê mẩn của Triệu TÄ©nh, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng liá»n Ä‘oán phải chăng mình có chá»— nà o sÆ¡ hở bị tiểu nha đầu nà y phát hiện chân tÆ°á»›ng, Ä‘Ã nh ha ha cÆ°á»i to má»™t tiếng: “Tiểu TÄ©nh a, em tá»›i ký túc xá từ lúc nà o váºy?†Hắn vừa nói vừa móc ra chìa khóa mở cá»a phòng.
thấy hay thì thanks cổ vÅ© nha cả nhÃ
Tà i sản của Ms Mèo
Äã có 9 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Ms Mèo
07-12-2010, 06:03 PM
Cẩm Y Vệ Vừa già vừa nhà nhảnh
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: HN
Bà i gởi: 1,283
Thá»i gian online: 1 ngà y 17 giá» 4 phút
Thanks: 818
Thanked 14,978 Times in 1,114 Posts
Y Äạo Quan Äồ
Tác giả: Thạch Chương Ngư
ChÆ°Æ¡ng 7
Cô em gái từ trên trá»i rÆ¡i xuống(2)
Nhóm dịch: Thiên Äịa Môn
Nguồn: sưu tầm bởi me :P
Triệu TÄ©nh bị má»™t tiếng gá»i “tiểu TÄ©nh†đó của TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng kéo ra khá»i dòng suy nghÄ© của mình, bình thÆ°á»ng tiểu ca cÅ©ng gá»i mình nhÆ° váºy, chỉ tại bá»™ dạng của tiểu ca lúc nà y có hÆ¡i khang khác chút Ãt mà thôi, nhÆ°ng nhìn kỹ lại thì quả không sai, chÃnh là vị tiểu ca của mình. Khi đã thá»±c sá»± nháºn ra được đúng là vị tiểu ca của mình, nà ng ta phấn khÃch hét lên má»™t tiếng vá»t tá»›i trÆ°á»›c gắt gao ôm chặt cánh tay của TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng. TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÅ©ng bị phản ứng mạnh mẽ của cô em gái nà y đâm ra có chút hoảng sợ: “Ta nói tiểu nha đầu ngÆ°Æ¡i, chá»› có là m nhÆ° váºy nữa, muốn hù dá»a chết vị ca ca nà y phải không?â€
Triệu TÄ©nh nhẹ nhà nh vuốt ve cái áo khoác da báo mà u nâu đắt tiá»n của TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, đôi mắt to trà n đầy hÆ°ng phấn cùng hâm má»™ Æ°á»›c ao: “Ca, ca! Quần áo nà y là mượn của ai váºy?â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng vừa nghe xong thì choáng váng đầu óc, ta Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng là má»™t vị đại thần y công danh hiển hách mà phải Ä‘i mượn quần áo của ngÆ°á»i khác hay sao? Ta tá»± mình mua không được sao? Thế nhÆ°ng hắn rất nhanh ngẫm lại má»™t chút, quả tháºt “mình†trÆ°á»›c kia thì không có khả năng mua được mấy thứ nà y tháºt, nhÆ°ng mà nha đầu kia không nói mình Ä‘i “trá»™m†mà là “mượnâ€, xem ra cÅ©ng còn có chút tình nghÄ©a đây.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nở nụ cÆ°á»i hắc hắc má»™t tiếng: “Tiểu nha đầu ngÆ°Æ¡i cÅ©ng có chút bản lÄ©nh đó, liếc mắt má»™t cái là nháºn ra ngay được quần áo nà y không phải là của ta.â€
“Äó là ... May mà ta biết ca ca cÅ©ng là má»™t ngÆ°á»i tháºt thà , chứ không nếu là ngÆ°á»i khác thì nhất định là nghÄ© ca ca Ä‘i ăn trá»™m rồi.â€
Trương Dương khóc không ra nước mắt, nói đi nói lại cả buổi, vẫn cứ nghi ngỠmình đi trộm đồ sao?
Và o trong nhà , ánh mắt Triệu TÄ©nh rÆ¡i và o chiếc xe đạp địa hình có bá»™ pháºn chuyển tốc ở góc phòng: “Oa! Xe thể thao, tháºt là đẹp a! Có thể đổi được mÆ°á»i tám tốc Ä‘á»™ láºn nữa, tháºt sá»± là rất tuyệt!†Hai tròng mắt của cô em gái nhá» nà y thiếu chút nữa đã lòi hẳn ra rồi.
“Là của bạn cùng há»c mua.†Có kinh nghiệm vừa rồi, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÅ©ng không có nháºn là của mình mà lại đổ hết cho cái ngÆ°á»i “bạn cùng há»c†kia.
“Biết là của bạn cùng há»c rồi, anh mà cÅ©ng đòi mua được sao?†Triệu TÄ©nh cầm tay lái, nghịch nghịch bá»™ pháºn đổi tốc Ä‘á»™ của xe: “Tháºt tốt! Tiểu ca, anh nói xem, khi nà o thì chúng ta có thể mua được má»™t chiếc nhÆ° váºy?â€
“Nếu ngÆ°Æ¡i đã thÃch, cứ lấy Ä‘i thá» má»™t chút cÅ©ng được, dù sao cÅ©ng không có ai thấy.â€
Triệu TÄ©nh hung hăng trừng mắt nhìn TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng: “Tiểu ca, anh tháºt là mất mặt quá Ä‘i, chung ta tuy rằng không có tiá»n, nhÆ°ng mà những chuyện đáng xấu hổ nhÆ° váºy thì nhất định không được là m.â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÅ©ng phát giác mình giỠđây đối vá»›i đứa em gái nà y cÅ©ng có chút hảo cảm: “Tiểu tÄ©nh, tìm anh có việc gì váºy?â€
Triệu TÄ©nh tiếc nuối bá» tay ra khá»i tay xe đạp, có chút bất mãn nhìn TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng: “Anh là m nhÆ° váºy mà coi được à ? Äã nói là hôm nay vá» thăm nhà , cÆ¡m trÆ°a mẹ là m nhiá»u đồ ăn nhÆ° váºy, cứ mong ngóng anh vá» mãi, váºy mà đến bây giá» cÅ©ng chÆ°a có thấy mặt mÅ©i đâu cả, thá»±c sá»± là m cha tức giáºn lắm đó.â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng bây giỠđã hiểu mục Ä‘Ãch cô em gái đến đây hôm nay. ngẫm lại tháºt sá»± là đau đầu, thế nhÆ°ng cứ tránh né mãi cÅ©ng không phải là biện pháp lâu dà i, nếu thân pháºn bây giá» là “conâ€, thì nhất định phải diá»…n cho tháºt tốt cái vai “con†nà y má»›i được.
Triệu TÄ©nh đến bên cạnh hắn ngồi xuống, ôm cánh tay hắn là m nÅ©ng: “Anh trai tốt, Ä‘i thôi, anh Ä‘á»u là hai tuần vá» thăm nhà má»™t lần, mẹ cÅ©ng thÆ°á»ng lén chúng ta khóc mấy lần đó, anh không có cảm tình vá»›i ngÆ°á»i khác, thì cÅ©ng phải thÆ°Æ¡ng mẹ chứ?â€
“Äó là !â€
“Coi nhÆ° anh vẫn còn có chút lÆ°Æ¡ng tâm, Ä‘i thôi!†Triệu TÄ©nh lôi kéo TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng đứng dáºy.
Triệu TÄ©nh đến đây là bằng chiếc xe đạp Phượng Hoà ng cÅ©ng còn má»›i đến tám phần của mình, mở khóa xe ra, Ä‘em xe đẩy đến trÆ°á»›c mặt TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng: “Tiểu ca, anh lai em nhé!†Anh trai lai em gái Ä‘i thì cÅ©ng là chuyện bình thÆ°á»ng, Triệu TÄ©nh cÅ©ng vô tâm, không để ý gì cả cứ nói luôn nhÆ° váºy, thế nhÆ°ng vô hình trung lại là bắt chẹt là m khó TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng. Bởi vì TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÅ©ng chỉ là vừa má»›i há»c được cách Ä‘i xe đạp, Ä‘i má»™t mình mà cÅ©ng còn không vững, tuy không còn bị ngã nhÆ° trÆ°á»›c nữa thế nhÆ°ng vẫn cứ rung lắc Ä‘i xiên vẹo liên tục, váºy thì là m gì có khả năng mà lai ngÆ°á»i được nữa chứ?
“Hay là em lai anh nha! Anh hôm trước bị ngã, bây giỠvẫn còn đau.†Trương Dương vẻ mặt nhăn nhó thống khổ nói.
Triệu TÄ©nh vẫn chỉ là má»™t tiểu nha đầu Ä‘Æ¡n thuần, đâu có nghÄ© đến là tiểu ca sẽ lừa mình đâu, chỉ gáºt đầu, hÆ°á»›ng vá» phÃa khu nhà ở táºp thể của công nhân viên nhà máy cÆ¡ khà nông nghiệp lai TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng vá» nhà .
Khu nhà ở táºp thể của công nhân viên nhà máy cÆ¡ khà nông nghiệp cách bệnh viện nhân dân huyện cÅ©ng không có xa lắm, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng là con trai, so vá»›i Triệu TÄ©nh vóc ngÆ°á»i nhá» bé mảnh mai thì lá»›n hÆ¡n không Ãt, lại còn ngồi đằng sau để Triệu TÄ©nh lai, vì váºy dá»c Ä‘Æ°á»ng cÅ©ng bị không Ãt ngÆ°á»i thấy cảnh nà y chỉ chỉ trá» trá» bà n luáºn má»™t hồi. Bị ngÆ°á»i ta nói xấu đúng là không mấy dá»… chịu gì cả, TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng thầm hạ quyết tâm, cuối tuần nà y, dù bất luáºn thế nà o Ä‘i chăng nữa thì cÅ©ng phải há»c xong cái môn Ä‘i xe đạp nà y má»›i được.
Äi và o đến khu nhà ở của công nhân viên nhà máy cÆ¡ khà nông nghiệp, trên Ä‘Æ°á»ng cÅ©ng gặp không Ãt ngÆ°á»i quen, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng cÅ©ng không có nháºn ra được ai cả, má»i ngÆ°á»i thấy hắn trở vá» cÅ©ng nhiệt tình bắt chuyện chà o há»i: “Tiểu tam đã trở vá» rồi đấy à !â€
“Gần đây ngÆ°Æ¡i Ä‘i đâu váºy, lâu rồi cÅ©ng không có gặp ngÆ°Æ¡i.â€
“Tiểu tam đó à , còn tưởng là ngÆ°Æ¡i đã ra nÆ°á»›c ngoà i rồi nữa chứ.â€
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng vẫn duy trì bá»™ dạng tÆ°Æ¡i cÆ°á»i vui vẻ vì được vá» nhà trên mặt, nhÆ°ng hắn lại thầm kêu khổ, nhiá»u ngÆ°á»i quen nhÆ° váºy chẳng biết ai và o vá»›i ai nữa cả. Má»™t ngÆ°á»i hắn cÅ©ng không có nháºn ra được, có Ä‘iá»u hắn nháºn thấy được hắn tại đây cÅ©ng có chút tiếng tăm, má»i ngÆ°á»i ai cÅ©ng biết mặt hắn hết.
KyÌ tuÌc xaÌ xưởng cÆ¡ khiÌ nông nghiệp chỉ coÌ hai tầng lầu, Ä‘oÌ laÌ€ nÆ¡i để cho caÌc caÌn bộ trung tầng của nhà máy ở laÌ£i, cha dÆ°Æ¡Ì£ng của TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng laÌ€ Triệu ThiêÌt Sinh laÌ€ một tiểu tổ trưởng của phân xÆ°Æ¡ng gia cuÌ£, cho nên gần năm mÆ°Æ¡i tuổi coÌ€n không coÌ Ä‘Æ°Æ¡Ì£c căn phoÌ€ng trên lầu, một nhaÌ€ ba ngÆ°Æ¡Ì€i truÌ taÌ£i một căn nhaÌ€ trệt ở phiÌa nam, trÆ°Æ¡Ìc cửa coÌ một caÌi sân nhỏ hÆ¡n ba mÆ°Æ¡i meÌt vuông, dÆ°Ì£a vaÌ€o vaÌch tÆ°Æ¡Ì€ng phiÌa đông laÌ€ nửa gian nhaÌ€ bêÌp do miÌ€nh xây nên, trong caÌi sân nhỏ coÌ một khoảng đâÌt duÌ€ng để trồng rau, bên trong trồng một iÌt haÌ€nh laÌ vaÌ€ tỏi non
Lúc TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng Ä‘i và o sân, trong nhà chỉ có má»™t ngÆ°á»i phụ nữ trung tuổi, Ä‘ang cắm cúi giáºt quần áo ở trong má»™t cái cháºu gá»— to, ánh nắng và ng buổi chiá»u tà nhÆ° vá»n xung quanh cái thân hình gầy gầy nhá» bé đó, nà ng ta từng chút từng chút má»™t chà sát quần áo, gân xanh cổ tay nà ng cÅ©ng theo đó mà nhô lên má»™t chút, tuy rằng má»›i chỉ bốn mÆ°Æ¡i tuổi, nhÆ°ng tóc trên đầu đã ngả sang mà u hoa dâm, và i sợi tóc dà i tuá»™t khá»i kẹp tóc rÆ¡i xuống trán nà ng, má»™t lúc sau nà ng giÆ¡ tay trái lên, dùng ống tay áo lau Ä‘i mồ hôi trên trán, lúc đó má»›i phát giác có ngÆ°á»i đã đứng trong sân tá»± lúc nà o.
Từ Láºp Hoa nhìn thấy đứa con trai của mình mà vẻ mặt vẫn không có chút thay đổi nà o, qua má»™t lúc lâu má»›i giáºt mình, ánh mắt nhìn đứa con trai mình đầy vẻ dịu dà ng yêu thÆ°Æ¡ng.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nhìn chÃnh mẹ của “mìnhâ€, nhìn nà ng ta dung nhan tiá»u tụy, ná»™i tâm không khá»i nổi lên ná»—i chua sót khổ sở, trÆ°á»›c khi tá»›i đây hắn cÅ©ng đã nghÄ© qua nên đối phó vá»›i ba mẹ ra sao, nhÆ°ng giá» phút nà y hắn lại không có chút do dá»± nà o, thấp giá»ng gá»i má»™t tiếng tá»± đáy lòng: “Mẹ ...†Lúc gá»i má»™t tiếng nà y, trong lòng hắn lâu lắm rồi má»›i có được cảm giác ấm áp cùng hạnh phúc nhÆ° váºy, bất kể là có chuyện gì Ä‘i chăng nữa, hắn Ä‘á»u sẽ không phủ nháºn ngÆ°á»i phụ nữ trÆ°á»›c mặt mình bây giá» là mẹ cả.
Từ Láºp Hoa nhìn con trai mình má»™t chút, sau đó lại cúi đầu xuống, tiếp tục công việc giặt quần áo của mình: “A Tam, và o trong nhà xem tivi trÆ°á»›c Ä‘i, chá» mẹ giặt nốt chá»— quần áo nà y rồi và o là m cÆ¡m cho.â€
“Dạ!†TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng theo sau Triệu TÄ©nh và o giữa căn nhà trệt, bên trong chiếc tivi mÆ°á»i bốn tấc Ä‘ang chiếu lại vở kịch truyá»n hình Khát Vá»ng. Những năm 90 thì tivi mà n hình huỳnh quang thÆ°á»ng chỉ chiếu những vở bi kịch vá» tình yêu Ä‘au khổ. Má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông trung niên vóc ngÆ°á»i cÅ©ng trung bình Ä‘ang ngồi ở ghế sofa trÆ°á»›c mà n hình tivi, vì tivi nằm ở gần cá»a ra và o nên lúc TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng bÆ°á»›c và o ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông trung niên nà y cÅ©ng đã nhìn thấy hắn, cÅ©ng không có cá» chỉ gì khác vẫn thản nhiên tá»±a lÆ°ng và o ghế xem tivi, tay phải cầm má»™t chiếc cốc uống trà loại to, mặt trên chiếc cốc có hà ng chữ của nhà máy cÆ¡ khà nông nghiệp “Cuá»™c thi Ä‘ua tay nghá» lần thứ 5â€. NgÆ°á»i Ä‘Ã n ông trung niên Ä‘ang ngồi trên ghế đó là cha dượng TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng tên Triệu Thiết Sinh.
Triệu Thiết Sinh giÆ¡ cốc trà lên uống má»™t ngụm lá»›n, sau đó lại ngáp má»™t cái rõ to rồi nhÃu nhÃu mà y nhìn TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng, giÆ¡ cốc trà vá» hÆ°á»›ng hắn ý muốn kêu hắn Ä‘i lấy thêm trà cho hắn.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng vẫn cứ đứng nguyên tại chá»— không có chút phản ứng gì, Triệu TÄ©nh cuống quÃt chạy tá»›i cầm cốc trà đi lấy thêm, nà ng cÅ©ng không nghÄ© tá»›i sẽ đụng mặt cha giá» nà y, vá»™i và ng chạy Ä‘i lấy thêm trà . Lần thứ hai Triệu Thiết Sinh cÅ©ng hÆ°á»›ng đến TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng giÆ¡ cốc trà lên, ý lại kêu hắn Ä‘i lấy trà nữa, lần nà y Triệu TÄ©nh cÅ©ng không có dám qua lấy cốc trà nữa. TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng nhìn có chút hứng thú vá»›i ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông trung niên trÆ°á»›c mắt nà y.
Triệu Thiết Sinh tuy rằng vẫn Ä‘ang ngồi ở trên ghế sofa, thế nhÆ°ng ánh mắt hắn trà n ngáºp vẻ cao ngạo, cả ngÆ°á»i toát ra khà thế mà trong nhà nà y không có ai bì được hắn, ông mà y là chủ cái gia đình nà y, trong cái nhà nà y ông mà y là ngÆ°á»i có quyá»n thế tối cao, ông mà y sẽ lấy thế áp chế ngÆ°á»i khác, đây là cÆ°á»ng thế.
TrÆ°Æ¡ng DÆ°Æ¡ng vẫn không há» Ä‘á»™ng Ä‘áºy.
thấy hay thì thanks cổ vÅ© nha cả nhÃ
Tà i sản của Ms Mèo
Äã có 9 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của Ms Mèo
Từ khóa được google tìm thấy
4vn y dao quan do , doc truyen y dao quan do , doc truyen y quan dao do , doctruyenydaoquando , dou ydaoquando , download y dao quan do , ëþäåé , hỉ boot tg 234 , lonely angiaphat , luan y đạo quan đồ , pham nhan tu tien , quan đạo y đồ , quan y tuchangioi , tai ydaoquando , thach chuong ngu , thao luan y dao quan do , truyen y Ä‘ao quan đồ , truyen y dao quan do , truyen y dao quan do 4vn , truyen y do quan dao , vuanhoangcung , y ÄẠo quan Äá»’ , y Äạo quan Äồ , y Äạo quan Äồ - , y Ä‘aÌ£o quan đồ , y Ä‘ao quan đồ , y đạo Ä‘an đồ , y đạo quan ôồ , y đạo quan đồ , y đạo quan đồ 224 , y đạo quan đồ 4vn , y đạo quan đồ full , y Ä‘eạo quan đồ , y dao dan do , y dao qua do , y dao quan đồ , y dao quan Ä‘o , y dao quan do , y dao quan do - 4vn , y dao quan do 185 , y dao quan do 188 , y dao quan do 195 , y dao quan do 234 , y dao quan do 4vn , y dao quan do app , y dao quan do cau bao tu , y dao quan do chuong 145 , y dao quan do chuong 189 , y dao quan do chuong 195 , y dao quan do chuong80 , y dao quan do convert , y dao quan do full , y dao quan do luong son , y dao quan do tron bo , y dao quan doi ********* , y dao quan gdo , y dao quando , y dao quang do , y dao uan do , y daoo quan đồ , y dap quan do , y dạo quan đồ , y do quan dao , y quan đạo đồ prc , y quan dao do , y quan dao do 4vn , y.dao.quan.do , ya dao quan do , ydaoquando , ydaoquando full , ydaoquando prc , ydaoquando prc full