Ghi chú đến thành viên
Gởi Ãá» Tài Má»›i Trả lá»i
 
Ãiá»u Chỉnh
  #16  
Old 25-07-2008, 07:54 PM
truongkimthang truongkimthang is offline
Phá Quan Hạ Sơn
 
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Tp.HCM
Bài gởi: 40
Thá»i gian online: 23 giá» 38 phút 57 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi Thứ Mưá»i Sáu



Bá Linh mình hãm Kim Sa trận
Ba trò bỠmạng cửa Tru tiên



Nói vá» Tôn Tẩn xem thấy chúng há»c trò xin theo phá trận, thì nạt lá»›n rằng: "Rất chướng cho bá»n mi, không phải là ngưá»i má»i ta Ä‘i ăn tiệc, mà hòng đòi theo, ta đã dạy chúng ngươi coi dinh ngăn ngừa binh Tần đến phá là việc rất trá»ng". Chúng tướng nghe nói chẳng dám xin theo, phát ba tiếng pháo, cá» dẫn tiên Ä‘i trước, chúng há»c trò phân ứng hai bên, Tôn Tẩn cỡi trâu xuống đến trước trận, xem thấymá»™t ngưá»i đạo nhÆ¡n, mặt như mãn nguyệt, hạc phát đồng nhan (nghÄ©a là tóc bạc mà sắc còn trẻ) cỡi nai cầm trượng, thì biết là Ngụy Thiên Dân bèn vòng tay nói: "Xin chào chÆ¡n nhÆ¡n, chẳng hay chÆ¡n nhÆ¡n tu luyện núi nào? Äạo hiệu là chi?" thiên Dân cÅ©ng vòng tay đáp lá»…, há»i rằng: "Có phải là Nam quân vương Tôn Tẩn đó chăng? Tôi vẫn ở núi Vạn Huê, động Vạn Huê, Luyện khí tên Ngụy Thiên Dân". Tôn Tẩn nói: "Té ra Ngụy chÆ¡n nhÆ¡n đó, tôi có lòng ngưỡng má»™ đã lâu, chẳng hay tôi có Ä‘iá»u chi lá»—i, xúc phạm chÆ¡n nhÆ¡n, đến ná»—i chÆ¡n nhÆ¡n xuống núi, cùng tôi đối địch". Thiên Dân đáp rằng: "Nam quân vương! Vốn ngưá»i không có canphạm chi đến ta, mà cÅ©ng không có lá»—i chi vá»›i ngươi, nguyên vì Tần Thá»§y Hoàng vâng sắc Ngá»c đế, cùng phật Ä‘iệp, dấy binh gồm thâu sáu nước, vây thành Dịch châu, ngươi lại dám cãi trá»i, á»· có thần thông phó giúp giang san nước Yên, gậy đánh Vương Tiển, lá»­a đốt Tá»­ Lăng, lạilàm cho Huỳnh Thúc ÄÆ°Æ¡ng cả thua, khi ngưá»i đồng đạo thì cÅ©ng đủ rõ cái tài giá»i cá»§a ngươi rồi, nay ta xuống đây, khuyên ngươi vá» dinh bảo Chiêu Vương nạp biểu xưng dân đồ thán". Tôn Tẩn cưá»i rằng: "Ngươi biết có má»™t, chá»› chẳng biết hai; số là cha, anh, cháu cá»§a tôi, má»™t nhà bốn mạng, Ä‘á»u chết nÆ¡i tay Vương Tiển, nay tôi xuống núi, chẳng dám nói đến việc trả thù nhà, vì mẹ già tuổi lá»›n, nên xuống đây mai táng cha, anh xong rồi thì trở vỠđộng, chẳng dè Vương Tiển Ä‘em binh đến cùng tôi giao chiến, tôi há dung được sao, vốn nhân việc cha, anh nên phải xuống phàm, lại xuống chi chốn hồng trần, cÅ©ng vì má»™t lá»i nói, giận àm xuống núi tranh danh Ä‘oạt lợi, há chẳng phải là dại sao, phải chi tôi thì chẳng làm như vậy". Ngụy Thiên Dân nói: "Mi chá»› già hàm nói phách, ta chẳng thèm cùng mi đánh đập làm chi, nay ta có bày má»™t trận nhá» nÆ¡i góc đông nam, nếu có tài chí giá»i, dám vào trong trận ta, rồi trở ra cho được, thì ta tâu cùng Thá»§y Hoàng, rút binh giải hòa, bằng ra không khá»i trận, chá»› trách lòng ta sao độc hiểm". Tôn Tẩn nghe nói giận lắm, nạt rằng: "Nhà ngươi tài phép bao nhiêu, dám buông lá»i nói phách, hãy dẫn đưá»ng cho mau, nếu ta không phá cái trận này, thì chẳng phải động Thiên Thai Quản văn tá»­". Ngụy Thiên Dân nghe nói, liá»n quày mai huê lá»™c chạy vá» cá»­a trận. Tôn Tẩn giục thanh ngưu rượt theo, bá»—ng nghe sau lưng lạc ngá»±a vang tai, quay đầu xem thấy mưá»i hai tên há»c trò chạy theo. Tôn Tẩn nạt lên rằng: "Bá»n ngươi chá»› theo, nếu bá»n ngươi chẳng chịu giữ dinh, để ta đánh trước bá»n ngươi má»™t gậy, thà chết nÆ¡i tay ta còn hÆ¡n chết nÆ¡i tay ngưá»i khác". Chúng nhân nghe nói, dừng ngá»±a chẳng dám chạy theo, còn Tôn Tẩn cứ ruợt theo Ngụy Thiên Dân. Lúc ấy có ngưá»i báo cùng Vương Tiển, Vương Tiển nghe báo rất mừng nói: "Thằng cụt hôm nay trúng kế cá»§a ChÆ¡n nhÆ¡n ta rồi". Truyá»n lệnh ba quân tránh đưá»ng, Tôn Tẩn quất trâu qua khá»i vòng ngoài trận tru tiên. Lúc ấy Thiên Dân Ä‘i trước Tôn Tẩn theo sau, nhắm phía đông thẳng tá»›i. Thiên Dân Ä‘i tuốt lên pháp đài, nắm cá» thất tinh phất luôn ba cái, tức thì trong trận trá»i đất tối tăm, giÆ¡ tay chẳng thấy. Tôn Tẩn vá»™i vàng lấy cây Hạnh huỳnh kỳ, phất ra chói sáng má»™t đưá»ng, xem thấy trận tu tiên quả nhiên lợi hại, gió lạnh lùng thâu cốt, khí thảm thiết mịt trá»i, bốn phương tám hướng Ä‘á»u có thần tướng ngăn giữ, bốn cá»­a treo bốn cái bá»­u bối. Tôn Tẩn nạt rằng: "Yêu đạo ta cùng mi vốn chẳng cứu thù, sao mi lại lập má»™t tòa ác trận như vầy, phải chi ngưá»i khác vào trận, thì ắt khôn toàn tánh mạng". Nói rồi quay đầu ngó giữa trung ương, xem thấy trước pháp đài có má»™t cái hầm rất sâu, bốn phía có bốn vị thiên vương trấn giữ, trên có ông Thác thiên vương. Tôn Tẩn giận nói: "Cái hầm này là hầm tru tiên, tánh mạng ta phải khồn tại chá»— này". Lại thấy dưới pháp dài bốn mươi chín tên quân, tay cầm cá» giấy, trên đài kêu Tôn Tẩn, dưới đáp tá»›i rồi. Tôn Tẩn thấy vậy trong lòng giận lắm, nói: "Ta không mất hồn, sao bây kêu réo tên há» ta như vậy? Äây là yêu đạo nó làm phép cho đó". Ngó thấy Thái Bạch tinh quân, Ä‘ang giữ má»™t cái há»™p nhá». Tôn Tẩn nghÄ© thầm rằng: "Trong cái há»™p này, chắc là sao bổn mạng cá»§a ta, chi bằng ta tuốt lên, đánh Ngụy Thiên Dân, giở há»™p ra thả sao bổn mạng vá» trá»i, thì ta ra trận rất dá»…". NghÄ© rồi giục thanh ngưu tuốt lên pháp đài, Thiên Dân xem thấy, nói: "Thằng Cụt, mi tưởng lên đây mà đánh được ta sao?". Liá»n giở há»™p lấy má»™t há»™t kim sa, cầm nÆ¡i tay nạt lá»›n rằng: "Tôn Tẩn chá»› nên vô lá»…, hãy coi kim sa cá»§a ta". Nói rồi liệng giữa thinh không xem thấy muôn đưá»ng chói sáng, nhắm Tôn Tẩn bay lại, Tôn Tẩn xem thấy nhìn biết kim sa là vật báu, lật đật lấy hạnh huỳnh kỳ phất lên, hào quang sáng ngá»i, ngăn đỡ kim sa, Ngụy Thiên Dân xem thấy cả kinh, nói: "Thằng cụt rất nên lợi hại, quả thật phép lá»±c thần thông". Bèn vá»™i vàng lấy kim sa liệng nữa. Tôn Tẩn thấy hạnh huỳnh kỳ chẳng lui đặng kim sa, duy ngăn đỡ mà thôi, trong lòng hoảng kinh, lại thấy trên pháp đài, kim sa bay xuống như mưa, thì là xong, vá»™i vàng lấy huỳnh kỳ phất luôn ba cái, nguyên cá»› hạnh huỳnh lui chẳng nổi kim sa, song cÅ©ng che đỡ được, bỡi vì Tôn Tẩn có nạn ấy, vốn kim sa là đồ phật môn rất báu. Thiên Dân liệng luôn ba bá»™t, cá» hạnh huỳnh ngăn đỡ không kịp. Xảy nghe má»™t tiếng vang rân, Tôn Tẩn ngưá»i và trâu Ä‘á»u rÆ¡i xuống hầm vãi xuống, giây phút thành ra má»™t tòa núi đất, bốn phía Ä‘á»u có thần tướng trấn giữ.

Ngụy Thiên Dân Ä‘em bá»­u pháp đè lên, rồi lạy Châu, Tần Huỳnh, Kim, bốn vị đạo nhÆ¡n gìn giữ bốn cá»­a, phòng bị ngưá»i tiên đến cứu, thiệt là tháp cánh khó bay khá»i đặng, Thiên Dân thót lên mai huê lá»™c ra khá»i trận trở vá» dinh Tần, ra mắt Thá»§y Hoàng Ä‘em việc vây cầm Tôn Tẩn, mà thuật hết má»™t hồi. Thá»§y Hoàng há»i: "Có làm cho Tôn Tẩn chết thiệt được chăng?". Thiên Dân nói: "Như kế phàm nhân mà mắc kim sa trong má»™t khắc liá»n tiêu ra máu má»§, còn như Tôn Tẩn là thiên hạ đại tiên, hay vận khí tàng hình, lại có cá» hạnh huỳnh há»™ thân nên không làm cho nó chết gấp được, để tôi má»—i ngày vào trận đánh nó ba há»™t kim sa, chẳng qua sáu ngày, không còn tánh mạng". Thá»§y Hoàng nghe nói rất mừng, liá»n truyá»n bày tiệc chay thết đãi.

Nói vá» bên dinh Yên, mưá»i hai tên há»c trò cùng má»™t phe hổ tướng, xem thấy Nam quận vương vào trận, má»™t ngày má»™t đêm chẳng thấy ra, ngưá»i ngưá»i Ä‘á»u sợ. Lý Tòng nói vá»›i chúng tướng rằng: "Sư phụ vào phá trận đã má»™t ngày má»™t đêm, bặt âm vô tín, các anh để vậy ngồi mà ngó sao? Tôi tình nguyện đánh vào trận đặng thăm nghe tin tức sư phụ kiết hung thế nào?". Khoái Văn Thông nói: "Lý tướng quân không nên vá»™i gấp, tôi tưởng có khi sư bá vào trận, chẳng có hại gì, lúc sư bá ra trận thì dặn dò đôi ba phen, bảo chúng tướng giữ gìn đại binh chẳng cho vào trận, sợ e sa cÆ¡ thất thế, tướng quân chá»› Ä‘i thì hay hÆ¡n, và có má»™t lá thiệp cá»§a sư bá để lại, qua má»™t ngày nữa sẽ giở ra xem, chúng ta cứ theo trong thiệp mà làm thì xong". Lý Tòng nói: "Ngươi phân lá»i ấy chẳng là thong thả lắm sao? Nếu sư phụ ngươi bị ngưá»i ta vây khốn thì ngươi có nóng hay là chẳng nóng? Nay thầy mắc nạn bá»n ta là há»c trò chẳngÄ‘i cứu giúp thì dùng bá»n ta làm gì?". Chúng tướng nói: "Lá»i Lý ca rất phải, thôi bá»n ta phải Ä‘i hết má»™t lượt má»›i xong". Lý Tòng nói: "Liệt vị chẳng nên Ä‘i hêt má»™t lượt, hãy ở lại giữ gìn đại dinh, để tôi vào trước thăm nghe sư phụ ở chá»— nào, bằng cứu ra không được, khi ấy kiệt vị sẽ Ä‘i, cÅ©ng chẳng muá»™n chi". Văn Thông nói: "Lý tướng quân chá»› Ä‘i thì hay hÆ¡n, tướng quân hãy xem nÆ¡i trận đó mà coi, hào quang xông ra lên chẳng dứt, không phải là việc chÆ¡i đâu". Lý Tòng đâu khứng nghe theo, bèn má»™t mình nhắm trận tru tiên chạy tá»›i miệng kêu lá»›n rằng: "Hãy thả thầy ta ra, thì muôn việc Ä‘á»u thôi bằng để chậm trá»…, ắt bá»n ngươi ngưá»i ngưá»i Ä‘á»u làm quá»· không đầu". Quân giữ dinh xin chúa tướng liệu định". Yên Dịch nghe báo, vá»™i vàng đỠthương lên ngá»±a, phát pháo ra dinh, xem thấy Lý Tòng thì nạt rằng: "Cả gan cho tướng Yên! Sao dám đến đây phá trận, hãy không tên đã". Lý Tòng xem thấy má»™t viên tướng Tần, thương dài ngá»±a Ä‘en, oai phong lẫm lẫm, sát khí đằng đằng bèn nạt rằng: "Ta ở động Thiên Thai há»c trò á»§a ông Liá»…u nhứt chÆ¡n nhÆ¡n, là hổ tướng Lý Tòng, Tần tặc, mau thả thầy ta ra thì thôi, bằng để diên trì ắt đầu ngươi phải đứt dưới cây Ä‘ao này". Yên Dịch cả giận, đáp rằng: "Thằng thất phu! Thầy mi đã chết trong trận rồi, mi có tài chi giá»i, dám đến đây phá trận". Nói dứt lá»i hươi thương đâm tá»›i, Lý Tòng đỡ khá»i, vá»™i vàng rước đánh, đánh được vài mươi hiệp, Yên Dịch thua chạy vá» dinh. Lý Tòng chẳng rượt theo, xông phá binh Tần, chạy riết vào trận, chạy tá»›i cá»­a trận, xem tối tăm mù mịt chẳng biết đông, tây, bèn nghÄ© thầm rằng: "Trong này sao lại tối tắm lắm vậy, thôi chẳng kể đến việc ấy, ta hãy tuốt vào coi thá»­ thế nào". Vừa muốn cất chân, bá»—ng nghe pháo nổ, xông ra má»™t con mãnh hổ, ngồi trên má»™t ngưá»i đạo nhÆ¡n, tay cầm liên huê kiếm, nạt rằng: "Thằngnào mà dám xông vào trận ta?". Lý Tòng đáp rằng: "Ta là hổ tướng Lý Tòng đây, yêu đạo, mi bắt thầy ta Ä‘em Ä‘i chá»— nào?". Huệ Trân nói: "Mi há»i thầy mi, vậy mi hãy coi nÆ¡i đó". Lý Tòng giận lắm nạt rằng: "Mi chá»› nói bậy". Liá»n xốc tá»›i hươu Ä‘ao đánh nhàu. Huệ Trân hươi kiếm rước đánh, hai ngưá»i đánh chưa được và hiệp, Huệ Trân quày cá»p chạy vào trận, Lý Tòng chẳng rõ lợi hại, co giò rượt theo, vừa đến cá»­a hãm tiên, xảy thấy âm phong thăm thẳm, sát khí đằng đằng, xem thấy má»™t vị thần, mình cao hai trượng, cỡingá»±a ô chùy, mặt áo bào Ä‘en, mặt Ä‘en như sắt, xông ra đón đưá»ng, Lý Tòng xem thấy, hồn vía Ä‘á»u bay, quay mình bá» chạy, , Huệ Trân xem thấy rõ ràng liá»n đốt linh phù, cầm cây lạc hồn phong, nhằm ngay Lý Tòng phất luôn ba cái, giây phút Lý Tòng đầu nặng chân nhẹ, hôn mê bất tỉnh, té nhào xuống đất, làm cho kinh động mấy con quá»· bị chôn khí ấy, áp ra bắt Lý Tòng, kẻ trì ngưá»i kéo, Huệ Trân xông ra hươi Ä‘ao nhắm thẳng ngay đầu chém xuống. Hỡi ôi! Anh hùng chưa bước lăng vân các, hồn phách sá»›m vá» hãm tiên môn. Tôn Tẩn đương ở dưới kim sa trong lòng hồi há»™p lần tay Ä‘oán biết khóc rống lên rằng: "Khá thương ngưá»i cái thế anh hùng chẳng nghe lá»i ta dạy bảo, đến ná»—i bị chết nÆ¡i cá»­a hãm tiên, lại hết má»™t cánh tay ta rồi.

Nói vá» trong dinh Yên mưá»i hai tên há»c trò, xem thấy Lý Tòng vào trận chẳng thấy trở ra, ngưá»i ngưá»i Ä‘á»u nóng nảy muốn cùng nhau áp ra phá trận, ngặt vì Văn Thông thay việc quân tình, nên chúng anh hùng chẳng dám tá»± chuyên, Ä‘á»u tá»›i trước mặt Văn Thông, xin lịnh đồng Ä‘i phá trận, Văn Thông nói: "Không nên, không nên, nay Lý tướng quân vào trận, ắt hung nhiá»u hiết ít, theo trí má»n tôi tưởng, thì chúng vị tướng quân không nên vào trận đâu, chi bằng nghe theo lá»i sư bá, chỠđến ngày mai giở thiệp ra coi, dạy bảo thế nào rồi sẽ toan liệu". Chúng tưởng cầu xin nói rằng: "Sư thúc bá chẳng biết nhà nghèo sanh con hiếu, nước loạn có tôi ngay, hôm nay sư phục gặp nạn, vả lại Lý sư huynh Ä‘i chẳng thấy vá», mà bá»n ta khoanh tay ngồi ngó, ngưá»i ta há chẳng chê cưá»i sao? Nếu chẳng cho bá»n tôi Ä‘i, thì bá»n tôi cÅ©ng xin chết má»™t lượt nÆ¡i trước trướng". Văn Thông thấy vậy trong lòng rất lấy làm khó, ngầm nghÄ© rồi nói rằng: "Chúng vị tướng quân cÅ©ng khăng khăng quyết Ä‘i phá trận thì thôi, tôi cÅ©ng chẳng dám hết lá»i ngăn cản, song dữ dinh là việc rất trá»ng, hoặc là má»™t hai ngưá»i vào trận, còn bao nhiêu ở lại giữ dinh, ấy là vạn toàn chi thế đó". Chúng tướng nói: "Lá»i sư huynh phân rất phải". Rồi ngưá»i này đòi Ä‘i, ngưá»i kia đòi Ä‘i, giành nhau mà Ä‘i hết. Văn Thông nói: "Chúng tướng chá»› tranh luận làm chi, thôi để tôi viết tên các vị vào giấy, rồi cuốn lại, trá»™n lại mà bá» trong bình chúc cáo trá»i đất, lấy đũa gắp ra nhằm tên ai thì ngưá»i ấy sẽ Ä‘i". Chúng tưởng nghe nói cả mừng, Khoái Văn Thông vá»™i vàng cuốn giấy mà bá» vào binh, truyá»n bày hương án, bổn thân khấn vái má»™t hồi, dùng đũa gắp ra hai cái, chúng nhân đứng vây chung quanh, giở ra xem thấy tên ngô Thắng, mã Thắng (vốn hai ngưá»i ấy đại số tá»›i rồi) nên trong lòng vui mừng nói rằng: "Chúng vị anh em, không được giành nữa". Chúng tướng nói: "Hai vị có Ä‘i phá trận, thì phải hết lòng gìn giữ, nếu nghe được tin sư phụ, cùng sư huynh ở chốn nào, mau vá» thông báo, cho bá»n tôi an lòng". Hai ngưá»i ừ chịu từ biệt ra Ä‘i. Văn Thông lại dặn dò đôi ba phen giữ gìn cho lắm. Hai ngưá»i xuống trướng nai nịt dẫn nhân mã nhắm trận xông tá»›i (Ä‘i phen này chẳng khác ong vào lưới nhện), có quân báo cho Chương Hàng. Chương Hàng vá»™i kéo binh ra dinh, xem thấy hai tướng xông tá»›i như bay, bèn nạt lá»›n rằng: "Tướng Yên kia, chá»› tá»›i phá dinh bổn soái". Hai ngưá»i chẳng đáp lại, cứ hươi Ä‘ao chém nhầu, đánh vá»›i Chương Hàng chưa được vài hiệp. Chương Hàng gạt Ä‘ao ra má»™t cái, binh Tần tránh vẹt hai bên, hai tướng xông qua dinh Tần, chạy tá»›i trận tru tiên, đến cá»­a trảm tiên môn, ngó vô trong trận, mây Ä‘en mù mịt, mặt nhá»±t tối tăm. Mã Thăng nói vá»›i Ngô Thắng rằng: "Trong trận này sư huynh ở chá»— nào?". Ngô Thắng nói: "Ta kêu lên thì xong". Nói rồi hai ngưá»i cất tiếng cả kêu: "Sư phụ, sư huynh tôi là Mã Thăng và Ngô Thăng đến đây, thầy cùng anh ở chá»— nào?". Tiếng kêu inh á»i, làm cho vang động trong trận, Tá»­ Lăng đốt má»™t Ä‘ao linh phù, xông ra má»™t vị quá»· vương, tóc Ä‘á», mặt xanh tá»±a chàm, tay cầm ngân nha bổng, sau lưng theo má»™t bầy quá»· hồn, con trai, con gái, gà, chó, ngá»±a, trâu, bị giết chôn lúc ná» ngăn cản đưá»ng Ä‘i, hai tướng xem thấy thất kinh, hồn bất phụ thể, vừa muốn quay ngá»±a bá» chạy, xảy nghe má»™t tiếng chuông kêu, Kim Tá»­ Lăng niệm chú, đánh luôn vài tiếng kim chung, hai tướng ngồi không vững té nhào xuống ngá»±a. Tá»­ Lăng xốc tá»›i chém đầu. Hỡi ôi! Ngô Thắng, Mã Thăng ở nước Tá», lập bấy nhiêu công cán, ngày nay Ä‘á»u chết dưới kim chung. Kim Tá»­ Lăng trở ra đánh giết binh Yên, bêu thá»§ cấp hai tướng rồi trở vào.

Lúc ấy binh Yên chạy vá» phi báo. Chúng tướng Toàn SÆ¡n nghe báo cả khóc. Tôn Yêngiận lắm nói: "Yêu trận lợi hại như vầy, ta tuốt đến coi hư thiệt, đặng cố nghe tam thúc sống thác thế nào". Nói rồi chẳng tuân lệnh Văn Thông, trở vá» dinh đội mão mặc giáp, nai nịt tá» chỉnh thót lên bạch long câu, má»™t ngưá»i má»™t ngá»±a, xông qua trận giặc. Quân vào báo vá»›i Văn Thông, Văn Thông chẳng biết làm sao, túng phải để cho va Ä‘i, rồi dặn ngưá»i thám nghe trở vá» phí báo.

Nói vá» Tôn Yên đơn thương độc mã, nhắm tru tiên trận thẳng tá»›i, má»™t con ngá»±a má»™t cây thương, gặp binh chém binh gặp tướng chém tướng, đánh má»™t trận phá tandinh Tần, binh Tần nhìn biết Tôn Yên, Ä‘á»u la: "Không xong. Tên tiểu tướng phá dinh ta, phải mau vào báo vá»›i hầu gia má»›i xong". Nói rồi quất ngá»±a như bay, vào báo cùng Vương Tiển. Vương Tiển nghe báo cả mừng nói: "Thằng oai gia hôm nay phá trận, ấy là số nó tá»›i rồi. Chẳng cho ba quân ngăn trở, để cho hắn vào". Binh Tần nghe lịnh truyá»n ra, có ai mà dám chá»c vá»›i Tôn Yên, la lên má»™t tiếng tránh vẹt hai bên. Tôn Yên rất mừng, giục ngá»±a long câu qua khá»i dinh Tần nhắm trận tru tiên xông tá»›i, chẳng biết lành dữ thể nào, đánh phá vào trong xem thấy phong âm lạnh lẽo, cả mình chÆ¡n lông Ä‘á»u dá»±ng chẳng khác ná»­a đêm trá»i tối giÆ¡ tay mà chẳng thấy bàn tay, trong lòng hoảng kinh nói: "Trong trận làm sao tối Ä‘en mù mịt như vầy, nếu có binh tướng tá»›i đành khó bá» ngăn cá»±". Liá»n gò ngá»±a long câu. Tôn Yên nói: "Trận này rất nên lợi hại, khó tìm tam thúc, chi bằng trở ra thì xong". Liá»n quày ngá»±a chạy trở ra, bá»—ng nghe má»™t tiếng chuông kêu, má»™t tên đạo nhÆ¡n đón đưá»ng nạt lá»›n rằng: "Yên tướng chạy đâu?". Tôn Yên giả không nghe, nhắm ngoài trận bá» chạy. Huỳnh đạo nhÆ¡n vá»™i vàng đốt lịnh phù, tức thì cây tru tiên kiếm bay xuống, Tôn Yên xem thấy hào quanh sáng ngá»i, có má»™t cây bá»­u kiếm nhắm ngay đầu rá»›t xuống thì nói: "Mạng ta phải khốn rồi". Tức thì trên đầu hiện ra má»™t con rồng vàng trương nanh vut mà đỡ cây gươm. Huỳnh Thúc ÄÆ°Æ¡ng xem thấy cây tru tiên kiếm không giết đặng Tôn Yên, trong lòng thất kinh, vá»™i vàng giục nai tá»›i đánh. Lúc ấy Tôn Yên chẳng thấy bá»­u kiếm, bèn hươi xốc tá»›i, đánh trận, Tôn Yên muốn rượt theo, sợ lợi hại gì". NghÄ© rồi giục ngá»±a long câu, nạt rằng: "Yêu đạo, chạy đâu". Äang rượt, bá»—ng thấy lá»™ ra muôn Ä‘ao kim quang, má»™t tòa pháp đài, tức thì chẳng thấy đạo nhÆ¡n, Tôn Yên dừng ngá»±a ngừng thương xem thấy trong chá»— sáng ấy, có má»™t tòa núi đất nhá», trên để má»™t hòn núi đất, có bốn vị thiên tướng trấn giữ, mình cao vài trượng lá»›n như cây đại thá». Tôn Yên sợ lắm, giục ngá»±a long câu, nhắm phía nam cá»­a triệt tiên thẳng tá»›i, nguyên Tần Mãnh trấn giữ cá»­a này, xem thấy Tôn Yên tá»›i cá»­a mình muốn phá mà ra, vá»™i vàng đốt linh phù, tức thì Tiêu diện quá»· vương, dẫn các quá»· hồn xông rađón đưá»ng, tiếng khóc than thảm thiết, ngá»±a long câu thất kinh, ré hí mà chẳng dám Ä‘i, lạithấy má»™t vị thiên thần, tóc Ä‘á», râu hồng, bốn cái răng cá»­a Ä‘á»u lá»™, tay cầm Há»— ngươn, xông ra đón đưá»ng. Tôn Yên thất kinh Ä‘ang lúc bối rối, bá»—ng nghe má»™t tiếng chuông kêu, chạy tá»›i má»™t ngưá»i đạo nhÆ¡n, đầu đội kim thiếp, mặt như trùng táo, tay cầm lang nha bổng kêu lá»›n rằng: "Yên tướng chạy đâu dá»›n dác vậy? Có ta đến đây". Tôn Yên nói: "Yêu đạo, chá»› đón đưá»ng ta, hãy thông tên há» mi cho ta rõ". Tần Mãnh nói: "Ta ở nui Linh Cầu, động Linh Cầu, Luyện khí sÄ© Tần Mãnh đây, hôm nay mi vào cá»­a tru tiên này, thì chẳng khác dê kia vào hang cá»p, chá»› trông ra đặng, ta thấy mi còn thÆ¡ ấu, khá tiếc cho tánh mạng mi, chi bằng nghe lá»i má»— xuống ngá»±a đầu hàng đặng ta tâu cùng Thá»§y Hoàng thì mi cÅ©ng đặng lên chức quan nhá» má»n, nếu còn hung hăng thì ắt mạng ngươi chết liá»n trước mắt". Tôn Yên cúi đầu ngầm nghÄ© má»™t hồi, nói thầm rằng: "Thằng yêu đạo này kiếm lá»i dụ đỗ cho ta vỠđâu, thì ta cÅ©ng tương mưu kế gạt nó đặng cố thăm nghe tam thúc ra thế nào, rồi gạt nó mà ra sẽ lo liệu mưu toan".
Tài sản của truongkimthang

Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
  #17  
Old 25-07-2008, 07:55 PM
truongkimthang truongkimthang is offline
Phá Quan Hạ Sơn
 
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Tp.HCM
Bài gởi: 40
Thá»i gian online: 23 giá» 38 phút 57 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi Thứ Mưá»i Bảy



Xông trận dữ, Tôn Yên vỠdinh,
Nghe tin hương, Mã Linh kiến tử.



Nói vá» Tôn Yên thấy Tần Mãnh khuyên dá»— vỠđầu, bèn đáp rằng: "Tiên trưởng! Tôi là Tôn Yên, cháu cá»§a Tôn Tẩn đây, nếu tiên trưởng kêu đặng chú tôi ra cho tôi thấy mặt, và ngưá»i phá trận bữa trước là Lý Tòng ra đây đặng tá» cùng tôi cho minh bạch, rồi tiên trưởng đặt tôi ra khá»i trận thì tôi vỠđâu". Tần Mãnh cưá»i rằng: "Mi muốn thấy chú mi, thì hãy xem giữa tòa thổ sÆ¡n kia, chú mi bị chôn nÆ¡i dưới ấy". Tôn Yên nói: "Chú ta tài hay dá»i non đổi biển, có lẽ đâu má»™t cái tòa thổ sÆ¡n nho nhá» há Ä‘i đè nặng chú ta sao? Mi chá»› gạt ta" Tần Mãnh nói: "Mi đâu rõ vật báu cá»§a đạo tiên ta, hòn núi ấy vốn là kim sa hóa ra đó, tuy có phép ngÅ© độn tam sát Ä‘i nữa cÅ©ng chẳng ra khá»i đặng, còn Lý Tòng lúc đánh phá trận chẳng có Ä‘i ngang phần đất ta giữ nên ta không biết, tưởng khi nó là đứa phàm phu có đâu mà ra khá»i đặng". Tôn Yên nói: "Nếu vậy ngươi hãy dẫn đưá»ng cho ta ra khá»i trận". Tân Mãnh cưá»i rằng: "Lá»i ngươi phân rất dá»…, muốn cho ta dẫn ra khá»i trận, trước phải xuống ngá»±a chỉ trá»i nguyện, ta sẽ dẫn ra". Tôn Yên nói: "Ta cÅ©ng muốn ngá»±a thỠđó chút, ngặt vì cái này cá»§a ta nó không chịu". Tần Mãnh há»i: "Cái gì cá»§a mi không chịu". Nói dứt lá»i nhắm ngay mặt Tần Mãnh đâm tá»›i, Tần Mãnh giận lắm hươi lắm bá»—ng đỡ khá»i, hai ngưá»i đánh vùi đến mưá»i hiệp. Tần Mãnh cả thua bá» chạy, Tôn Yên giục ngá»±a Ä‘uổi theo, Tần Mãnh vá»™i vàng lấy đá nhá»§ quang liệng lên, kêu lá»›n rằng: "Tôn Yên, hãy coi bá»­u bối cá»§a ta". Tôn Yên xoay đầu ngó thấy năm sắc chói sáng, nhắm ngay đầu bay lại, liá»n la: "Không xong". rồi cúi đầu chịu chết, lòng Ä‘ang bấn loạn, phút đâu trên thiá»n môn, chÆ¡n thần xuất hiện đánh thần thạch rá»›t xuống. Tần Mãnh xem thấy cả kinh giục thú nhắm trúng ương chạy tuốt, Tôn Yên rượt theo, nghÄ© thầm rằng: Ở trước có thần tướng ngăn giữ, liệu bá» khó ra khá»i đặng, chi bằng ta qua phía bắc xong hÆ¡n". Bèn giục ngá»±a long câu nhắn trên núi thổ sÆ¡n chạy ngang qua phía bắc. Äang chạy bá»—ng có má»™t luồng gió, nghe có tiếng ngưá»i kêu nói rằng: "Tiểu tướng quân, có má»— là Lý Tòng đây, bị kim sa đè, song chưa chết, nay ta hiện hồn giúp ngươi mà xua Ä‘uổi những oan hồn tan hết, thì ngươi ra trận rất dá»…". Nói rồi luồng gió bay nhập vào trên mão Tôn Yên, cái hồn Lý Tòng làm cho kinh động nÆ¡i chá»— thiên môn cá»§a Tôn Yên xẹt ra má»™t lần bạch khí chói sáng ngá»i ngá»i. Lúc ấy Tôn Yên ngó thấy xa đặng trước ngá»±a có má»™t vầng hắc khí, thì biết đó là hồn phách Lý Tòng, bèn kêu rằng: "Lý tướng quân, lòng trung vì nước bảo há»™ giúp ta, xin nhá» thần oai tướng quân đánh ra khá»i trận, vá» trào ta sẽ tâu cùng yên vương, lập miá»…n đèn công cho tướng quân". Nói rồi giục ngá»±a long câu nhắm phía bắc chạy nhầu, lúc ấy Châu Huệ Trân biết rằng: "Tôn Yên phá tru tiên trận ra không đặng, chắc làm sao cÅ©ng phá tá»›i cá»­a mình, bèn đốt linh phù cầm cá» lạc hôn nÆ¡i tay mà phất, ngó thấy Tôn Yên đến gần liá»n hươi cÆ¡ phất luôn ba cái, nạt rằng: "Tôn Yên sao chẳng xuống ngá»±a còn đợi chừng nào?". Xem thấy Tôn Yên ngồi tá»± nhiên trên ngá»±a, chăng Ä‘i động chút nào (vốn Tôn Yên nhá» có ngươn thần xuất hiện bảo há»™ trong mình, còn ngoài thì có Lý Tòng phụ giúp nên chẳng há» chi) thì giận bá» cá» lạc hồn quất cá»p hươi gươm ra đánh Tôn Yên, hai ngưá»i đánh đến vài mươi hiệp, Tôn Yên là má»™t viên chiến tướng mạnh suốt ba quân, Huệ Trân không phải là ngưá»i đối thá»§, tay đỡ ngân kích cá»§a Tôn Yên trong bụng nghÄ© thầm rằng: "Thằng tiểu tá»­ này, võ nghệ cao cưá»ng khó bá» hÆ¡n đặng, chi bằng dùng pháp bá»­u giết nó hay hÆ¡n". NghÄ© rồi vá»™i vàng lấy há»a lô miệng niệm chÆ¡n ngôn, vá»±c lá»­a ra đốt Tôn Yên, Lý Tòng thấy lá»­a rất nên hung ác, nhắm ngoài trận quất ngá»±a chạy tuốt. Huệ Trân ở sau rượt tá»›i, Lý Tòng vá»™i vàng cản chẳng cho quá»· hồn ngăn đón.

Lúc ấy thiên binh tướng xem thấy trên đầu Tôn Yên rồng vàng xuất hiện, thì biết va ngay sau ắt có đại phước, Ä‘á»u tránh vẹt hai bên, Tôn Yên má»™t ngưá»i má»™t ngá»±a xông ra khá»i trận, khá thương cho Tôn Yên ở giữa trận rá»™n ràng mồ hôi ướt giáp, Huệ Trân thấy Tôn Yên phá ra khá»i trận, thì chẳng rượt theo nữa, quày cá»p trở vá» lá» má» chẳng thấy, bèn nhắm mặt định thần, lúc ấy ngươn thần nhập vào mở mắt xem thấy mặt trá»i chói sáng, trong lòng rất mừng, tinh thần càng thêm mạnh mẽ, hét lên má»™t tiếng, giục ngá»±a hươi thương chạy xông qua dinh Tần, binh vào phi báo vá»›i Yên Dịch, nói: "Không xong, thằng Tôn Yên xông ra khá»i trận Du Tiên, bây giá» chạy đến phần đất lão gia, phải ra mau mà bắt nó". Yên Dịch nghe nói thất kinh, sai ngưá»i chạy vào báo cho ba trại hay, còn mình dẫn binh ra phá»§ vây Tôn Yên, đánh giết má»™t trận rất nên dữ tợn, Ä‘ang đánh bá»—ng nghe pháo nổ liên thinh, tiếng quân la dậy, xem thấy Vương Tiển dẫn binh phía đông đánh tá»›i. Chương Hàng dẫn binh phía tây đánh lại, còn phía nam Anh Bố kéo binh đánh vào, vây phá»§ bịt bùng. Tôn Yên má»™t tay thì hươi thương, má»™t tay thì cầm ngân trang giản, trên che mình, dưới che ngá»±a, thiệt là má»™t đứa liá»u mình, muôn ngưá»i khó cá»±. Tôn Yên ở trong dinh Tần giết má»™t vòng, còn má»™t vòng ngoài nữa, binh Tần chẳng chịu thối lui. Tôn Yên cả giận, nạt rằng: "Thiệt rất chướng cho đồ thất phu, rất đỗi thiên thần thiên tướng trấn giữ bốn cá»­a tru tiên, phép lá»±c dưá»ng nào ta còn phá ra được thay, huống gì bá»n bây là loài chuá»™t lÅ© chồn, mà dám ngăn cản ta". Nói rồi ra sức đánh vùi.

Nói vá» Tần Thá»§y Hoàng cùng Ngụy Thiên Dân Ä‘ang ở trong dinh, bàn luận việc thuật phép trưá»ng sanh, xảy thấy quân vào báo nói: "Có Tôn Yên phá ra khá»i trận tru tiên, xin bệ hạ định liệu". Thá»§y Hoàng nghe báo, thất kinh nói rằng: "Tôn Yên chẳng qua là má»™t tên dõng phu mà thôi, làm sao mà nó xông được trận tu tiên, trẫm tưởng lại Tôn Tẩn có ba cuốn thiên biến vạn hóa, còn phải mắc trong trận mà ra chẳng đặng thay, nay thằng tiểu tướng này, chạy ra khá»i được vây binh tướng phải đỠphòng mà bắt nó má»›i xong". Ngụy Thiên Dân nghe nói, lần tay Ä‘oán biết, nói rằng: "Bên hạ chưa rõ, vốn Tôn Yên mạng phước lá»›n lắm, các thần chẳng dám trái lá»i làm quấy, xin bệ hạ kíp sai binh ra mà vây nó, nếu bắt sống được Tôn Yên, thì Chiêu Vương tá»± nhiên vỠđâu". Thá»§y Hoàng liá»n truyá»n chỉ bốn mươi tên địa tướng vâng mạng để Ä‘ao lên ngá»±a, xông ra trợ chiến.

Nói vá» bá»n Vương Tiển vây Tôn Yên ở giữa, bị Tôn Yên tả xông hữu đột, đánh giết rất hăng, ngá»±a ngã ngưá»i nghiêng, miệng đà thở dốc, xảy đâu có đạo binh má»›i, áp vào vây đánh, làm cho Tôn Yên mÅ©i thương lết bết, chân ngá»±a thối lui, trong lòng bấn loạn, tưởng rằng: "Mạng ta phen này hết rồi". Äang lúc nguy cấp, xảy thấy trước đầu mùi mịt, cát bay đá liệng, binh Tần vỡ chạy, bá»n Chương Hàng cùng bốn mươi đại tướng, mở mắt không ra, bị đá liệng thương tích rất nhiá»u, la lên má»™t tiếng rút binh lui hết, Tôn Yên rất mừng, xem thấy gió càng trong, ở trước đầu ngá»±a, binh Tần đứng không vững, té lăn dồn cục. Tôn Yên giục ngá»±a đánh nhàu mà chạy. Yên Dịch bị thua chạy trước, Tôn Yên ở sau Ä‘uổi tá»›i, bá»—ng thấy luồng gió trước đầu ngá»±a xô sấp Yên Dịch té nhào xuống đất, Tôn Yên bước tá»›i hươi kích nhắm ngay yết hầu, đâm vào chết tốt, tức thì luồng gió lặng trang Tôn Yên quất ngá»±a chạy tuốt vá» dinh.

Nói vá» chung tướng bên Tần bị thua, chạy vá» dinh tâu rằng: "Tôn Yên chạy khá»i, còn Yên Dịch bị thác nÆ¡i giữa trận rồi". Thá»§y Hoàng nghe tâu cả kinh, bèn dạy Lý Thiệt, ra thống lãnh binh mã nÆ¡i phía bắc, mà thế cho Yên Dịch.

Nói vá» Khoái Văn Thông, thấy Tôn Yên Ä‘i trá»n ngày mà chẳng vá» dinh, trong lòng kinh sợ không xiết, giây phút quân vào báo nói: "Tôn tướng quân phá dinh Tần đã vá», còn Ä‘ang xuống ngá»±a nÆ¡i ngoài cá»­a dinh". Van Thông bước ra nghinh tiếp, xem thấy Tôn Yên trên dưới cả mình những máu, con bạch long mã cÅ©ng hóa ra con xích quá»· mã, chúng tướng lật đật phò vào đại tướng, ngưá»i ngưá»i xúm lại thế cho Tôn Yên cởi chiến bào, ngưá»i rót rượu, kẻ bưng trà, Tôn Yên ngồi xuống, chúng tướng đứng hai hàng lẳng lặng trông nghe, Khoái Văn Thông chá» cho Tôn Yên bá»›t mệt rồi há»i rằng: "Tiểu tướng quân vào trận, thăm nghe tam thúc thế nào, và Lý Tòng ở đâu?". Tôn Yên nghe há»i hai hàng nước mắt tuôn rÆ¡i, đáp rằng: "Liệt vị tướng quân Æ¡i! Tiểu đệ lúc vào trận, khác nào xuống miá»n địa phá»§, trá»i đất tối tăm, ở giữa có má»™t tòa thổ sÆ¡n, hào quang chói sáng, xem thấy hình thế ngăn đưá»ng, quá»· hồn đông vô số, chính giữa má»™t tòa tháp đài, phía trên có má»™t hòn thổ sÆ¡n, bốn phía thổ sÆ¡n có bốn vị thần tương trấn giữ, trên hòn thổ sÆ¡n, bốn phía thổ sÆ¡n có má»™t cái tháp nhá», tháp ấy hào quang chói sáng, gió lạnh thấu xương, rất nên lợi hại tôi kêu réo má»™t hồi chẳng thấy ngưá»i lên tiếng, xảy nghe tiếng chíu chít, khóc than rất thê thảm, lúc ấy lòng tôi thấy kinh sợ, tính quày ngá»±a chạy ra, không dè gặp thiên tướng đón đưá»ng, có quá»· vương dẫn má»™t lÅ© quá»· hồn, áp lại phá»§ vây, con ngá»±a tôi đâu dám Ä‘i tá»›i, xảy nghe má»™t tiếng chuông kêu, xông ra má»™t g đạo nhÆ¡n, cùng tôi giao chiến, đánh chưa được mấy hiệp, tên đạo nhÆ¡n liệng bá»­u bối mà hại tá»™i, may nhá» phò há»™, nên bá»­u bối ấy không há» rÆ¡i xuống, rồi tôi thua chạy qua cá»­a thứ hai mà ra, không dè nÆ¡i ấy cÅ©ng giống như cá»­a trước, gặp má»™t ngưá»i đạo nhÆ¡n, khuyên dá»— tôi vỠđầu, khi ấy tôigạt nó há»i thăm tin tức, má»›i hay tam thúc bị hãm kimsa, ở dưới hòn thổ sÆ¡n, mà không biết sống chết thế nào? Còn Lý Tòng thì bị chết trong trận đã rồi, tôi trở mặt đánh cùng nó, nó liệng bá»­u bối, tôi thua chạy qua cá»­a khác, thật cÅ©ng nên quái lạ, bá»—ng có má»™t luồng gió xoay vần, nghe tiếng ngưá»i nói bên tai xưng là Lý Tòng, hiện ám trợ Ä‘em tôi ra trận. Rồi gặp Huệ Trân nó dùng bá»­u bối, mà chẳng thấy linh nghiệm, tôi tưởng có khi âm linh Lý Tòng trừ phá Ä‘i chăng, lại xông ra má»™t đưá»ng sáng trước đầu ngá»±a, làm cho thầnthánh cùng ma quá»· Ä‘á»u tránh vẹt, tôi nhỠđó má»›i thoát ra khá»i trận, lại gặp bá»n Yên Dịch vây phá»§ bịt bùng, Ä‘ang lúc bối rối, không há» ngăn đỡ, xảy đâu trước đầu ngá»±a nổi lên má»™t trận gió xoay vần, cát bay đá chạy, đánh lui binh Tần, rồi đâm chết Yên Dịch mà chạy vỠđây". Chúng tướng nghe nói, Ä‘á»u khen ngợi Tôn Yên thiệt là anh hùng hào kiệt, mạng trong phước lá»›n. Văn Thông tuyá»n bày tiệc cho Tôn Yên giải lao. Tôn Yên nói: "Khoan uống rượu đã, bữa nay đủ ba ngày rồi, hãy giở thiệp ra coi, đặng toan liệu cứu tam thúc làm trá»ng". Văn Thông nghe nói liá»n dạy quân vào bày hương án, bản thân đốt hương, dẫn chúng tướng vào lạy xong rồi, lấy thiệp để trên bàn, giở ra xem thấy trong thiệp dạy rằng: "Thỉnh Chiêu Vương đến trướng, đốt hương vái trá»i cầu cứu, như trong sáu ngày có ngưá»i tiên xuống thì mạng ta cứu được, nếu ngoài sáu ngày không ngưá»i đến cứu, ắt là ta phải chết nÆ¡i trận tru tiên". Văn Thông nói: "Việc này không nên chậm trể, có vị nào khứng vào thành thỉnh giá chăng? '. Tôn Yên xin Ä‘i. Văn Thông nói: "Tướng quân đánh trận nhá»c nhằn, hãy ở trong dinh an nghỉ". Tôn Yên nói: "Vào thành thỉnh giá (là má»i vua) là việc cứu tam thúc tôi, vả lại đánh cÅ©ng không mệt má»i gì". Nói rồi từ biệt chúng tướng, bay ngá»±a vào thành, ra mắt Chiêu Vương bày tá» các việc. Chiêu Vương nghe tâu cả kinh nói: "Nam quận vương có nạn, sao không nói sá»›m cho trẫm khấn vái trá»i đất, xin ngưá»i cứu giúp, để chi diên trì đến mấy ngày". Tôn Yên tâu rằng: "Ấy là lá»i cá»§a chú tôi dặn bảo như vậy". Chiêu Vương truyá»n chỉ gát xe, dẫn văn bá quan ra khá»i tây môn, nhắm dinh thẳng tá»›i. Tôn Yên vá» trước, dá»n bày bông huê đèn Ä‘uốc, trong dinh rá»±c rỡ, chúng tướng lá»›n nhá» Ä‘á»u nai nịt đứng chá», giây phút Chiêu Vương đến nÆ¡i. Khoái Văn Thông cùng Tôn Yên dẫn chúng tướng chầu lạy xong rồi, Chiêu Vương há»i rằng: "Khoái tướng quân! Vậy chá»› cái thiệp cá»§a á phụ trẩm ở đâu?". Văn Thông nghe há»i, liá»n lấy thiệp hai tay dâng lên. Chiêu Vương coi rồinói: "à phụ vào trận đã hai ngày hai đêm, vậy không nên chậm trá»…, liá»n dạy dá»n bàn hương án cho mau". Äồ đã sắm saÜn, tức thì khiêngvào đại trướng. Chiêu Vương đốt hương vái lạy, chúc cáo rằng: "Tôi nối dá»±ng giang san cá»§a tổ phụ, phận mình đức bạc, cho nên khiến ra nhà Tần dấy động Ä‘ao binh, đến ná»—i Tôn Tẩn bị nÆ¡i kim sa trận, xin hoàng thiên hương tưởng, như nước Yên chưa dứt, thì khiến cho Tôn Tẩn đừng chết, xin cho ChÆ¡n nhÆ¡n các nÆ¡i danh sÆ¡n động phá»§, xuống cho chóng, thiệt là xã tắc nhÆ¡n dân má»i lòng trông đợi". Chiêu Vương vái thầm má»™t hồi, xem thấy khói hương vần kết bay bổng lên mây. Chiêu Vương cùng chúng tướng vui mừng chẳng xiết.

Nói vá» vầng khói hương bay tuốt lên mây, xảy gặp du thần thâu tiếp Ä‘em đến khe Nhạn Sầu Giảng, vốn khe Nhạn Sầu này ở trong núi Vạn SÆ¡n có má»™t vòng khe thăm thẳm, sâu ước muôn trượng, trong suốt ngó thấu dưới đáy, chim nhạn thưá»ng đến nÆ¡i ấy xem coi, thấy bóng mình dưới nước, tưởng là nhạn kia ở dưới thì nhào xuống đó mà chết, cho nên đặt tên là Nhạn Sầu giảng, trong động ấy có má»™t con vượn mẹ tên là Mã Linh, nhá» tinh khí trá»i đất, chói sáng mặt nhá»±t, mặt nguyệt, tu luyện nhiá»u năm, thần thông quảng đại, lại biết những việc vị bốc tiên tri, sanh đặng má»™t con tên là Bạch Viên (uốn là lúc Ä‘á»i chiến quốc, ngưá»i trá»™m tiên đào, cắp thiên thÆ¡, tá»›i dinh nước Ngụy, giá»±t hình nhÆ¡n bằng cá» mà cứu Tôn Tẩn, đến sau vá» núi tu luyện thành tiên, mẹ con ở nÆ¡i Nhạn Sầu giảng mùi khói hương bay vào, hèn bắt khói hương kê nÆ¡i mÅ©i, rồi rõ biết các việc, ngó qua nước Yên than thở rằng: "Liá»…u nhứt chÆ¡n nhÆ¡n! Ngươi không ở núi Thiên Thai tu luyện, xuống chi chốn hồng trần, há chẳng biết Vương Tiển vâng sắc chỉ xuống phàm phò tá Thá»§y Hoàng, gồm thâu sáu nước sao? Khổ vì trái trá»i mà làm như vậy, đến chịu ách kim sa, song cÅ©ng vì bởi mạng ngươi nămnạn chưa mãn, hôm nay khói hương bay tá»›i động ta, ắt muốn cho ta xuống cứu". NghÄ© rồi, trở vào trong động kêu rằng: "Con ta Bạch Viên ở đâu?". Bạch Viên nghe kêu, lật đật quỳ xuống há»i rằng: "Mẹ kêu con có việc chi chăng?" mã Linh nói: "Ngưá»i mà con kết nghÄ©a anh em đó, con có tưởng ngưá»i ấy không?". Bạch Viên nói: "Con kết nghÄ©a đạo viên ấy là Tôn Tẩn tam ca đó, có lẽ nào mà con chẳng tưởng đến ngưá»i nay ngưá»i ở núi Thiên Thai, động Thiên Thai tu chÆ¡n dưỡng tánh, không việc gì, nên con không muốn tá»›i, làm cho ngăn cản công ngưá»i tu luyện". Mã Linh nói: "Vốn là con tưởng ngưá»i ở núi Thiên Thai tu luyện, chá»› không rõ ngưá»i đã xuống núi rồi, nhân vì Vương Tiển là há»c trò cá»§a ông Hải Triá»u thánh nhÆ¡n ở nước Ảo Ly, động Vân Quang, vâng sắc Ngá»c Äế xuống phàm phò Tần gồm thâu sáu nước, binh đánh Dịch Châu giết cha, anh và cháu cá»§a tam ca con, má»™t nhà bốn mạng, lúc ấy có cháu cá»§a ngưá»i là Tôn Yên đến núi Thiên Thai cầu cứu, tam ca con nổi giận xuống núi cùng vá»›i binh Tần giao chiến, làm cho Vương Tiển bị thua, lá»­a đốt Tá»­ Lăng, sanh ra cứu oán, nên Tá»­ Lăng thỉnh mấy vị tiên trưởng xuống phàm, lập ra cái trận, kêu là ngÅ© hành kim sa tru tiên trận, mà chôn tam ca con ở dưới hầm đất ấy, đến nay đã ba ngày rồi, con hãy xuống mau mà cứu ngưá»i, như vậy má»›i trá»n niá»m giao kết, lá»i tục có nói rằng: "Hoạn nạn tướng cứu, là bằng hữu; chết sống chẳng lìa ấy là huynh đệ, con hãy sá»­a soạn cho mau mà xuống núi"
Bạch Viên nói: "Trận kim sa ấy dẫu cho đại la thiên tiên cÅ©ng không vào được, con biết làm sao mà cứu ngưá»i". Mã Linh nói: "Trận Kim sa bốn phía Ä‘á»u có Thiên thần pháp bá»­u trấn động Thanh Phong núi Vân Tịch, ông quá»· cốc, rồi qua núi Linh Lung thỉnh Phổ chÆ¡n nhÆ¡n, Nhị long sÆ¡n, thỉnh Huỳnh Thạch Công, Bạch Hạc sÆ¡n, Triá»u tiên động thỉnh Chưởng giáo Nam Cá»±c, nếu có mấy vị tiên đó, thì má»›i phá được trận ấy, trên ấn đưá»ng con viết sáu chữ chÆ¡n ngôn cá»§a bà Vương mẫu, con từng qua núi Hương sÆ¡n đại thần chẳng dám ngăn trở mà làm hại con đâu, con hãy theo trên không bay xuống, đến trung ương mâu ká»·, có tòa pháp đài, trên đài có cái trang tiên hạp, trong há»™p có hình Tôn Tẩn bằng đất, vì sao bổn mạng cá»§a tam ca con nhập vào hình đất ấy, trên há»™p có đạo lonh phù, Thái Bạch kim tinh gìn giữ, con phải mượn cho được cây quạt cá»§a ông Nam Cá»±c, rồi nhắm cái trang tiên hạp quạt luôn ba cái, làm cho Thái Bạch kim tinh thối lui, con sẽ bước tá»›i vẽ trên lá bùa sáu chữ: Lão quân sắc lệnh tốc khai, thì má»›i giở được, rồi lấy cái hình Tôn Tẩn bằng đất, ôn nÆ¡i bụng, chạy qua phía đông am chừng bảy thước thì dừng lại, hai gót chụm nhau, Ä‘á»c thần chú che sao, mà trả sao bổn mạng cá»§a Tôn tam ca con vá» ngôi cÅ©, rồi con có bảy mươi hai phép biến hóa, chẳng luận biến chi, miá»…n là trá»™m được hết bá»­u bối cá»­a giao cho Nam Cá»±c, thì má»›i phá trận ấy được". Bạch Viên nói: "Con xin Ä‘i thỉnh các tiên". Mã Linh nói: "Chưa được, vì Chiêu vương có lá»i khẩn vái trá»i đất, còn ở dinh Yên trông đợi, con hãy đến đó trước an á»§i lòng vua tôi nước Yên, rồi biểu Chiêu Vương viết má»™t tá» ai biểu (lá tá» biểu năn nỉ, khẩn cầu) chừng đó con sẽ lên núi Vân Tịch cÅ©ng chẳng muá»™n gì". Bạch Viên nghe nói cúi đầu từ biệt mẫu thân, bay xuống Dịch Châu, xảy gặp quân tuần dinh xem thấy nói vá»›i nhau rằng: "Các ngươi hãy xem đó, còn chi chi vậy?". Quân binh nghe nói Ä‘á»u dòm coi, nói rằng: "Mặt miệng giống hình con vượn trắng". Còn Ä‘ang nói thì Bạch Viên Ä‘i đã tá»›i gần, bảo quân sÄ©: "Ngươi mau vào báo, nói có Nhạn Sầu giảng Bạch Viên đến đây". Quân sÄ© nghe nói chạy vào thông báo. Chiêu Vương há»i Văn Thông rằng: "Chẳng hay Bạch Viên ấy là ai vậy?". Văn Thông nói: "Bệ hạ đánh vui mừng chẳng xiết, Bạch Viên đến đây, thì sư bá ắt cứu đặng rồi, vốn ngưá»i này nguyên là con vượn tu luyện thành tiên, cùng sư bá tôi có tình bà bái chi giao, lúc trước giá»±t hình nhân bằng cá», cùng Thất Tiá»…n thiên thÆ¡, mà cứu tánh mạng sư bá tôi, bệ hạ chẳng nên khi ngưá»i". Chiêu vương dẫn các tướng bước xuống nghênh tiếp, làm lá»… xong rồi Chiêu vương má»i Bạch Viên ngồi, truyá»n quân pha trà, Bạch Viên nói: "Tôi không dùng trà". Văn Thông biết ý Bạch Viên ưa rượu, bèn nói rằng: "Viên Tiên chẳng muốn dùng trà, hãy Ä‘em rượu ngon vào đây". Bạch Viên cưá»i rằng: "Hay lắm, chẳng cần rau cá» làm chi, lấy ít trái cây, còn vua tôi thì uống trà mà nói chuyện. Chiêu vương há»i rằng: "Viên Tiên đến đây, chẳng hay có kế chi lui đặng binh Tần, mà cứu á phụ tôi chăng?". Bạch Viên nói: "Tôi vâng lá»i mẹ tôi, xuống đây đặng cứu tam ca tôi". Chiêu vương nghe nói rất mừng liá»n viết tá» ai biểu, trao cho Bạch Viên coi, rồi niêm phong lại, bạch Viên tiếp lấy tá» biểu, đút trong mình, nhậu ít chung rượu, nói: "Bệ hạ ngồi đây tôi Ä‘i má»™t lát". Nói dứt lá»i xẹt lên má»™t đưá»ng kim quang, chẳng thấy hình dạng. Chiêu vương cùng các tướng rất mừng, khi ấy an lòng bá»›t lo.

Nói vá» Bạch Viên bay chưa đầy má»™t khắc, đã đến núi Vân Tịch, động Thá»§y Liêm, xem thấy sÆ¡n mình thá»§y tù như xưa, thì than rằng: "Ta vài mươi năm, chưa đến chá»— này". Bèn bay xuống xem thấy cá»­a động ra má»™t cánh, ở trong bước ra má»™t tên đồng nhi, Bạch Viên nhìn biết Chiêu Hà, bèn vá»™i vàng bước tá»›i cung tay xá, nói rằng: "Sư huynh! Tôi đến đây, muốn ra mắt Tổ sư lão gia". Chiêu Hà quay lại, ngó thấy biết là Bạch Viên, thì nói rằng: "Viên tiên sao không ở nÆ¡i bá»­u động mà tu nhân, đến chá»— này có việc chi chăng?". Bạch Viên đáp rằng: "Tôi vâng thiệp cá»§a tam ca tôi là Tôn Tẩn, cùng tá» ai biểu vua Chiêu vương, cầu thỉnh tổ sư xuống núi, xin phiá»n sư huynh thông báo giùm". Chiêu Hà nghe nói quày quả trở vào, giây lâu ra dẫn Bạch Viên vô động, đến nÆ¡i tam thanh đại Ä‘iện, xem thấy Vương Thuyá»n ngồi trên bồ Ä‘oàn, Bạch Viên rút tá» ai biểu, đưa cho Chiêu Hà rồi quỳ xuống nói rằng: "Tô sư, tôi là Bạch Viên xin ra mắt, cầu cho lão tổ thánh thá» vô cương". Vương Thuyá»n biết trước, há»i rằng: "Bạch Viên! Sao ngươi không ở trong động phụng dưỡng mẹ già, đến động ta có việc chi chăng?". Bạch Viên nghe há»i nước mắt tuôn rÆ¡i, khóc lóc mà Ä‘em việc Tôn Tẩn bị hãm nÆ¡i trậm kim sa, và việc Chiêu Vương đốt hương chúc cáo, thuật lại má»™t hồi, cúi xin lão tổ, xuống núi cứu giúp, Vương Thuyá»n nói: "Vì sao mà thằng nghiệt chướng lại tham luyến hồng trần, tranh danh Ä‘oạt lợi, đã chẳng vâng nghe lá»i vàng đá, hôm nay lại sanh ra cái há»a như vầy, tuy rằng số mạng nó, nạn tai chưa mãn, nếu mà an ngồi nÆ¡i chốn hồ Ä‘oàn thì cÅ©ng tá»± nhiên tránh khá»i, nay nó làm thì nó chịu lấy, ngươi hãy trở vá», lạy tạ Chiêu Vương, nói ta có chịu lá»i thá» khi trước, dứt không xuống núi. Bạch Viên! Ngươi chá»› trá»… nải ngay giá», hãy mau Ä‘i chá»— khác mà cầu thỉnh mấy ngưá»i kia". Bạch Viên nghe nói, dưá»ng như trên đâu ai xối nước lạnh, thất kinh, mắt ngó trân trân, kêu rằng: "Tổ sư xưa nay há»… là ngưá»i xuất gia, thì lấy việc từ bi làm gốc, vả chăng Tôn Tẩn là há»c trò cá»§a Tổ sư, nếu Tổ sư không xuống, thì ai mà khứng cứu ngưá»i". Vương Thuyá»n nói: "Ngưá»i biết má»™t chưa biết hai, ta vì nó mà hết lòg hết dạ, đã đôi phen ba lượt, thiếu chút nữa, bị lá»­a đốt mình, như là trận âm hồn, nếu Nam Cá»±c chưởng giáo không xuống mà phá cái trận dữ ấy, đánh Huỳnh Thúc ÄÆ°Æ¡ng thì mạng ta còn gì, há chẳng biết Vương Tiển là há»c trò ông Thánh nhÆ¡n mà Ä‘i chá»c nó làm chi, cãi nghịch ý trá»i nên phải mắc nạn, dẫu cho nó có chết trong trận kim sa Ä‘i nữa ta cÅ©ng chẳng Ä‘i."
Tài sản của truongkimthang

Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
  #18  
Old 25-07-2008, 07:56 PM
truongkimthang truongkimthang is offline
Phá Quan Hạ Sơn
 
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Tp.HCM
Bài gởi: 40
Thá»i gian online: 23 giá» 38 phút 57 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi Thứ Mưá»i Tám



Bạch Viên giấu biểu Vương Thuyá»n,
Thá» Tính chia hiệp má»i Tiên Tá»­



Nói vể Vương Thuyá»n tổ nói Bạch Viên rằng: "Vương Tiển là há»c trò ông Hải Triá»u thánh nhÆ¡n, vâng chỉ ngá»c đế, phò giúp Tây Tần, gồm thâu sáu nước, thằng nghiệt chướng Tôn Tẩn lẽ nào nó không biết hay sao? CÅ©ng bởi nó vì cái cứu riêng cá»§a cha anh, nghịch trá»i làm quấy, hôm nay dẫu có chết trong trận kim sa Ä‘i nữa, thì bần đạo cÅ©ng vị lòng, Ä‘á»c kinh siêu độ cho nó mà thôi". Bạch Viên nghe nói, cúi đầu sa nước mắt bẩm rằng: "Nếu lão tổ chẳng khứng xuống từ bi cứu ngưá»i má»™t phen, như còn tái phạm nữa, chừng đó sẽ bá» va cho đành dạ". Bạch Viên khóc lóc năn nỉ hết lá»i, chừng đó sẽ bá» va cho đành dạ". Bạch Viên khóc lóc năn nỉ hết lá»i Vương Thuyá»n nói: "Thôi! Bạch Viên chá»› bịnh rịn làm chi, cho trá»… nải ngày giá» cá»§a ngươi, kịp tá»›i các động khác mà thỉnh ngưá»i tiên cứu giúp chẳng là hay hÆ¡n, ở đây năn nỉ nhiá»u lá»i vô ích". Bạch Viên đứng dậy quày quả trở ra. Vương Thuyá»n dạy Chiêu Hà đưa Bạch Viên ra khá»i động, nghe vang má»™t tiếng, cá»­a liá»n đóng chặt. Bạch Viên quay lại lấy tay xô cá»­a nói: "Mi đóng cá»­a rồi, tưởng ta vào không đặng sao?". Thuở nay ta chưa thấy bụng ai độc hiểm như thế, có lẽ nào há»c trò mình để vậy coi chết mà không cứu sao? . Nếu ta trở vá» núi chắc là mạng tam ca phải khốn". Ngẫm nghÄ© nói má»™t mình rằng: "Vương Thuyá»n, ngươi là thầy mà không chịu xuống cứu, thì ta Ä‘i cầu ngưá»i khác làm sao cho đặng". Bèn biến ra má»™t con tiêu liêu trùng đập cánh chung ngang kẹt cá»­a mà vào, bay đến trước thạch sàng (gưá»ng đá).

Lúc ấy Vương Thuyá»n lên tam thanh Ä‘iện Ä‘á»c kinh, tá» biểu chương còn để nÆ¡i thạch sàng. Bạch Viên xem khắp bốn phía không ngưá»i, hiện hình lấy tá» biểu chương Ä‘em ra vưá»n đào chá»— giấu thiên thÆ¡ khi trước, giấu giếm xong rồi, biến con tiêu liêu bay ra cá»­a động gõ cá»­a, lúc ấy Chiêu Hà, Äạp Tiết Ä‘ang ở dưới Ä‘iện, nghe có ngưá»i kêu cá»­a, lóng tai nghe kỹ, biết tiếng Bạch Viên, bèn bước lên Ä‘iện thưa cùng Vương Thuyá»n rằng: "Có Bạch Viên trở lại cá»­a". Lão tổ nghe nói. Xếp kinh mắng rằng: "Äồ nghiệt chướng, ta đã Ä‘uổi ra rồi, sao còn trở lại làm chi? đạp Tiết, ngươi ra mở cá»­a cho hắn vào, coi hắn nó chi cho biết". Äạp Tiết bước ra mở cá»­a, dẫn Bạch Viên vào. Vương Thuyá»n há»i: "Bạch Viên ngươi đã Ä‘i rồi, sao còn trở lại?". Bạch Viên thưa rằng: "Vì đệ tá»­ lòng lo cứu tam ca, nên khi nãy lật đật bá» quên tá» ai biểu nÆ¡i thạch sàng". Vương Thuyá»n nghe nói, hối đồng tá»­ vào lấy tá» biểu chương trả lại cho Bạch Viên. Äạp Tiết vào thạch sàng chẳng thấy biểu chương, kiếm tìm khắp nÆ¡i, không thấy tăm dạng, lật đật lên Ä‘iện bẩm rằng: "Chẳng biết tá» biểu chương ấy đâu mất không có". Vương Thuyá»n nói: "Mi phải kiếm lại cho kỹ lẽ nào mà không thấy". Äạp Tiết lục kiếm má»™t hồi nữa cÅ©ng không có, bèn trở lên Ä‘iện mà há»i Chiêu Hà. Chiêu Hà nói: "Có khi bị trận gió hồi nãy đã bay mất rồi". Bạch Viên nghe nói, vá»™i vàng bước tá»›i nắm áo Vương Thuyá»n há»i rằng: "Ông đã chẳng chịu xuống núi cứu ngưá»i thì thôi, lẽ phải trả tá» biểu chương lại cho tôi, đặng tôi có Ä‘i chá»— khác mà cầu cứu, sao ông giấu mất biểu chương cá»§a tôi vậy? Thôi, ông phải Ä‘i cùng tôi xuống núi Yên nói cho minh bạch, đặng cho Chiêu Vương viết tá» khác cho tôi, nếu chẳng vậy ắt là Chiêu Vương nói tôi bá» rá»›t thì làm sao tôi Ä‘i được".

Vương Thuyá»n cưá»i nói: "Thằng nghiệt chướng, mi dám cả gan ở trong động ta mà rầy rà sao?". Bạch Viên lại núi chặt áo Vương Thuyá»n nói: "Ông không phép đánh tôi đâu. Vương Thuyá»n nói: "Mi chá»› già hàm, ta đánh mi không được sao? Vì tá»™i mi giấu biểu chương trở lại vu cáo cho ta". Còn Ä‘ang cãi lẫy om sòm, làm kinh động đến Vương Ngao ở sau động bước ra há»i: "Việc chi mà anh cùng Bạch Viên níu kéo lăng xăng như vậy?". Vương Thuyá»n nói: "Vì Tần Thá»§y Hoàng gồm thâu sáu nước, vây khổn Yên châu, cha, anh, cùng cháu gái Tôn Tẩn, Ä‘á»u chết nÆ¡i tay Vương Tiển, Tôn Tẩn giận xuống núi trả thù cha anh, dùng trận lá»­a há»a công cả phá binh Tần, Huỳnh Thúc ÄÆ°Æ¡ng thỉnh Ngụy Thiên Dân ở núi Vạn Huê xuống giúp, bày ra má»™t tòa kim sa tru tiên trận, bị kim sa đè, tối sá»›m đây phải chết. Yên Chiêu Vương viết tá» ai biểu sai Bạch Viên đến cầu cứu cùng ta, ta e vì xuống chốn hồng trần, phạm nÆ¡i sát giá»›i, nên chẳng khứng Ä‘i, không dè Bạch Viên lòng sanh ngụy kế, giấu tá» biểu văn, mà vu phản cho ta". Vương Ngao nói: "Ấy cÅ©ng số trá»i đã định, anh em ta trốn đâu cho khá»i sát giá»›i, vả chăng Tôn Tẩn cùng anh em ta vốn có tình nghÄ©a thầy trò, nếu anh em mình không xuống, thì Bạch Viên biết đến động nào thỉnh được, dẫu cho có thỉnh ngưá»i tiên khác, xuống phá trận cứu khá»i Tôn Tẩn, thì anh em ta há tay bước lại trước mặt Vương Ngao, quỳ xuống bẩm rằng: "Lá»i nhị tổ sư (là thầy thứ hai) rất phải, nếu tổ sư không giải cứu, thì có ai khứng lòng giúp sức". Vương Thuyá»n nghe em nói phải, bèn thở dài má»™t tiếng nói rằng: "Thôi anh em mình phải Ä‘i má»›i được". Nói rồi hai anh em ra cá»­a động, Bạch Viên theo sau, Ä‘á»u cưỡi mây má»™t lượt bay xuống nước Yên, chẳng đầy ná»­a khắc đến nÆ¡i, Bạch Viên vào trước, báo cùng Chiêu Vương: "Thầy cá»§a tam ca tôi đến đó". Chiêu Vương nghe nói rất mừng, dưá»ng như trên trá»i xuống phước, vá»™i vàng dẫn bá quan văn võ ra dinh nghinh tiếp, Chiêu Vương cúi mình nói: "Phải chi tôi hay trước hai vị tổ sư đến đây, thì tiểu vương này lẽ phải ra ngoài xa mà nghinh tiếp, nay đến chậm, cầu xin miá»…n chấp". Anh em Vương Thuyá»n lật đật đáp lá»…, nói: "Tôi đâu dám chịu Ä‘iá»u ấy". Rồi dắt nhau vào huỳnh la bá»­u trướng. Vương Thuyá»n nói: "Anh em tôi là ngưá»i xuất gia tu hành, lẽ thì không xuống hồng trần nữa, vì Bạch Viên lãnh biểu văn cá»§a bệ hạ, Ä‘em đến núi tôi, bị gió thổi bay mất, nên tôi phải cùng Bạch Viên đến ra mắt, xin bệ hạ trả tá» biểu khác, đặng cho Bạch Viên đến các núi, cầu thỉnh chư tiên". Chiêu Vương nghe nói, đáp: "Tá» biểu văn ấy là việc nhá», nay tôi có má»™t lá»i xin bẩm cùng hai vị tổ sư, vì tôi tưởng lại á phụ tôi, vốn là há»c trò cá»§a hai vị tổ sư, sách có nói rằng: Thay trò tình như cha con, nay á phụ tôi mắc nạn, bị khổn kim sa tru tiên trận, mà hai vị tổ sư khoanh tay chá» chết, rất đỗi Bạch Vân tiên trưởng, là tình giao kết, còn xuống mà cứu thay huống chi hai vị tổ sư, nỡ lòng nào ngồi xem chẳng cứu, chá»› chi á phụ tôi ở trong trận, mà buông lá»i chi xúc phạm, nên hai vị tổ sư giận ngưá»i chẳng đến thì thôi, vả nay đã đến đây rồi, coi chết mà chẳng cứu sao, như vậy có phải là để tiếng cho ngưá»i chê cưá»i chăng? Tiểu vương phân lá»i ấy tưởng có khi xúc phạm đến hai vị tổ sư, thì tá» lòng soi xét, nếu hai vị khứng lòng giúp sức, thì có ba Æ¡n rất trá»ng, má»™t là cứu nước yên, bá vạn sinh linh, hai là rá»­a cừu oán cho há» Tôn, ba nữa trá»n tình sư đệ". Nói dứt lá»i, nước mắt tuôn ra ướt mặt, quỳ xuống cúi đầu; anh em Vương Thuyá»n vá»™i vàng đáp lá»… nói: "Chúng tôi có tài đức gì đâu mà dám nhận trá»n lá»…, xin chậm rãi, cho tôi thương nghị đã". Vương Ngao nói vá»›i Vương Thuyá»n rằng: "Tôi tưởng Tôn Tẩn bị khốn trong trận, mạng tai sá»›m tối đây nếu có sÆ¡ sẩy Ä‘iá»u gì, thì anh em mình ra chi, vả tại Chiêu Vương là bậc vạn thặng chí tôn (là cái thân ông vua rất trá»ng) nay ngưá»i làm cái lá»… rất trá»ng như vậy, mà năn nỉ khẩn cầu, vậy thì mình cÅ©ng chẳng quản chi đến bậc thần tiên, cùng vá»›i Ngụy Thiên Dân quyết định thư hùng, chẳng biết ý anh thế nào?"

Vương Thuyá»n nói: "Cái trận ấy, chẳng phải là tầm thưá»ng đâu, kim sa là đồ rất báu cá»§a phật, chúng ta làm sao mà phá được. Bạch Viên nói: "Hai vị tổ sư chá»› phiá»n trận ấy là khó, đệ tá»­ cung rõ được má»™t đôi Ä‘iá»u". Vương Ngao nói: "Ngươi có biết trận ấy chăng? Nói hết cho ta nghe thá»­". Bạch Viên nói: "Äệ tá»­ tuy rõ biết các việc trong trận, song không phá được, nguyên trận ấy có bốn cá»­a, má»—i cá»­a có má»™t vật bá»­u bối, bây giá» khó bá» giải phá, phải thỉnh cho được ông Chưởng Giáo, dùng câu tiên bài, cầu thỉnh các vị tiên trưởng ắt là phá được, duy sợ Chưởng Giáo chẳng chịu xuống mà thôi". Vương Ngao nói: "Muôn thỉnh Chưởng Giáo cÅ©ng chẳng khó gì, tá»± nÆ¡i hiá»n vương (Chiêu vương) thành tâm tả má»™t đạo ai biểu để anh em tôi đến đó, lạy lục thỉnh ngưá»i". Chiêu Vương lật đật viết tá» biểu cho Bạch Viên giắt vào lưng, từ biệt Chiêu Vương ra khá»i trướng há»i: "Hiá»n vương hãy ngồi chá» bá»n tôi Ä‘i giây phút sẽ trở vá»". Nói rồi hai anh em Vương Thuyá»n cùng Bạch Viên cỡi mây, bay tuốt thẳng đầy ná»­a khắc, tá»›i núi Bạch Hạc, xuống mây thẳng vào cá»­a động,xem thấy Bạch hồng đồng tá»­ tay cầm má»™t giá» linh chi (cá» chi) dắt con mai huê lá»™c Ä‘i ngang qua núi, Vương Ngao bước tá»›i nói: "Tôi chào sư đệ, chẳng hay tổ sư có ở trong động chăng?". Bạch hạc quay đầu ngó thấy, nhìn biết anh em Vương Thuyá»n cùng Bạch Viên đồng tá»­ cưá»i ha hả nói rằng: "Ba vị đến đây có việc chi chăng?". Vương Thuyá»n nói: "Chúng tôi đến lạy ra mắt tổ sư, xin phiá»n tổ sư Ä‘ang sá»­a soạn qua núi Côn Lôn đánh cá», cÅ©ng gần Ä‘i bây giỠđây". Nói chưa dứt lá»i, xảy nghe tiếng mở cá»­a, có hai tên đồng tá»­ Ä‘i trước, Lão tổ tay cầm như ý theo sau, ra khá»i động, anh em Vương Thuyá»n bước tá»›i quỳ xuống bẩm rằng: "Tổ sư lão gia, đệ tá»­ là Vương Thuyá»n, Vương Ngao chúc cho Lão tổ thánh thá» vô cương". Nam Cá»±c dừng chân ngó thấy anh em há» Vương quỳ trước, Bạch Viên quỳ sau, trên lưng giắt má»™t tá» biểu văn, chẳng rõ ý gì, bèn há»i: "Chúng ngươi sao không ở động tu hành, đến đây có việc chi chăng?". Vương Thuyá»n Ä‘em việc Tôn Tẩn mắc nạn, bẩm hết đầu Ä‘uôi. Nam Cá»±c mỉm cưá»i nói: "Phen này không phải như Huỳnh Thúc ÄÆ°Æ¡ng lúc trước đâu, vốn Vương Tiển mạng trá»i sai khiến, gồm thâu sáu nước, giết chết há» Tôn bốn mạng, ấy là số trá»i đã định, mà thằng nghiệt chướng dám cả gan xuống núi, tráinghịch lòng trá»i, nguyên trá»i đã định trước rồi, bá»n Ngụy Thiên Dân phải chết dưới ngÅ© lôi, bần đạo khá»i xuống chốn hồng trần, thôi chúng ngươi đứng dậy". Bạch Viên lấy biểu văn trình lên. Nam cá»±c xem rồi, dạy Bạch hạc đồng tá»­ vào động, lấy bá»­u bối Ä‘em ra hai tay dâng cho Nam Cá»±c. Nam Cá»±c nói vá»›i đồng tá»­ rằng: "Ngươi hãy theo ta". Bạch Hạc nghe nói, liá»n xăn tay áo, biến ra nguyên hình con hạc trắng. Nam Cá»±c thót lên tiên hạc, dạy đồng tá»­ gìn giữ cá»­a động rồi bay bổng trên mây, anh em há» Vương cùng Bạch viên cỡi kim quang bay theo, chẳng đầy má»™t khắc đá đến Dịch Châu.

Nói vá» Chiêu Vương cùng Khoái Văn Thông Ä‘ang ở trong dinh trông ngó, xảy nghe giữa trởi hạc kêu inh á»i. Khoái Văn Thông biết là Chưởng giáo tổ sư đến, vá»™i vàng tâu rằng: "Chúa ta vui vẻ muôn ngàn, giữa thinh không tiếng hạc kêu reo, ấy là chưởng giáo tổ sư đến đó, vậy xin bệ hạ cùng bá quan mau sắm hương đăng ra dinh nghinh tiếp". Chiêu Vương nghe nói, vui mừng chẳng xiết, truyá»n bày hương án, bổn thân bưng ra dinh tiếp rước, xem thấy giữa thinh không, vầng mây xao xát, sáng chói rỡ ràng. Nam Cá»±c cỡi trên tiên hạc, bá»n Vương Thuyá»n theo sau, Ä‘á»u bay xuống đất. Chiêu Vương bước tá»›i cúi mình, nói rằng: "Chưởng giáo tổ sư giá lâm, tiểu vương tiếp rước". Nam Cá»±c vá»™i vàng đáp lá»…, Chiêu vương má»i ngồi xuống kỳ dư đứng hầu hai bên. Chiêu Vương truyá»n bày yến Ä‘iên, giây phút tiệc dá»n xong rồi, tuy không có quả táo giao lê, song cÅ©ng đủ hết các vật dị phẩm trong nhân dân. Nam Cá»±c nói: "Bần đạo dùng lòng chứng chiếu, thì cÅ©ng đủ rồi". Chiêu vương thấy Nam Cá»±c chẳng hưởng đổ nhân dân thì chẳng dám ép, bèn đứng dậy nói: "Tá» ai biểu cá»§a tôi, thỉnh Tổ sư xuống đây. Vì nhà Tần đánh thâu sáu nước. Cha con há» Tôn Ä‘á»u tá»­ trận, Tôn Tẩn xuống núi, toan tả thù cha anh, không dè nhà Tần thỉnh má»™t ngưá»i đạo nhÆ¡n, tên Ngụy Thiên Dân, bày ra trận tru tiên, mà vây khổn á phụ tôi đã ba ngày, mất còn chưa biết, xin Tổ sư mở lượng từ bi, má»™t là giải ách đảo huyá»n cho lê thứ, hai nữa cứu sầu cảm". Nói rồi khoác áo cúi mình vừa lạy. Nam Cá»±c lật đật lấy tay đỡ lấy, nói: "Hiá»n vương xin ngồi, tôi là ngưá»i xuất gia, chẳng xuống đây thì thôi, nay đã xuống đây rồi có lẽ nào khoanh tay ngồi ngó hay sao? Vậy phải coi xem trận thế cá»§a nó thế nào, rồi sẽ sai tiên đến phá, mà cứu Tôn Tẩn". Chiêu Vương nghe nói, trong lòng cả đẹp. Nam Cá»±c bèn kêu Bạch Viên rằng: "Theo ta xem trận". Nói rồi bước ra cá»­a dinh thót lên tiên hạc. Bạch Viên theo sau, bay trên mây, tuốt qua phía đông.

Lúc ấy trá»i đã chạng vạng, xem thấy cá» xí bốn cá»­a Ä‘á»u có treo lồng đèn, chiêng tuần vang tai, gươm giáo như rừng, ấy là vòng ngoài trận tru tiên đó. Nam Cá»±c dùng phép kim quang che mình (nguyên bốn cá»­a Ä‘á»u có thần tướng trấn giữ, e tẩu lậu phong thanh, nên dùng phép kim quang ẩn mình, cho thần tướng chẳng thấy) rồi xem coi trong trận:

Bốn phương nghi ngút, dạng mây sầu,
Bá»­u bối ngưá»i tiên, thiệt phép màu.
Bổn mạng thâu vào trong hộp báu,
Lá Linh bị hãm, dưới hầm sâu.

Lão tổ xem rồi, gật đầu than thở, nói: "Nghiệt chướng, nay bị chôn dưới kim sa, ấy là mi lam mi chịu". Bèn kêu Bạch Viên, mà rằng: "Ngưá»i mau vào trong trận, đến pháp đài, trá»™m cái há»™p trang tiên cho được". Bạch Viên vâng mạng cỡi kim quang bay vào trận, các thần xem thấy nÆ¡i ấn đưá»ng Bạch Viên, có sáu chữ chÆ¡n ngôn cá»§a bà Thánh Mẫu, thì chẳng dám ngăn trở, Bạch Viên tuốt lên pháp đài, xem thấy há»™p trang tiên, trên niêm ba đạo linh phù, và có Thái Bạch tinh quân ngồi má»™t bên gìn giữ, Bạch Viên chẳng dám lấy, quày quả bay ra, bẩm lại, Nam Cá»±c nói: "Thôi trở vá» dinh hãy toan liệu". Rồi đó hai ngưá»i bay trở vá» dinh, quân sÄ© vá»™i vàng vào báo. Chiêu vương dẫn chúng tướng ra dinh nghinh tiếp vào trướng, Chiêu vương há»i: "Chẳng hay Chưởng giáo tổ sư xem trận thế nào?". Nam Cá»±c nói: "Trận ấy thiệt rất lợi hại, nguyên khi trước Huỳnh Thúc ÄÆ°Æ¡ng bày trận âm hồn, bị tôi đánh nó tám mươi gậy, hóa ra xác phàm, vì Tôn Tẩn có cái cứu ấy, nên nay lập vào trận này, vốn là Huỳnh Thúc ÄÆ°Æ¡ng thỉnh Ngụy Thiên Dân, bày ra đặng cố trả thù cho anh nó, trận tru tiên tuy có phép bá»­u thần tướng song cÅ©ng chẳng khó gì, duy kim sa là đồ báu cá»§a Phật, thiệt rất là nên khó, nay tôi phá không đặng, vậy để thỉnh các động chÆ¡n nhÆ¡n đến, mà thương nghị, thì phá trận cÅ©ng chẳng bao lâu". Nói rồi dạy Ä‘em văn phong tứ bá»­u, bổn thân viết hai phong thÆ¡ giao cho Bạch Viên, dặn rằng: "Cái thÆ¡ này, thì Ä‘em trước qua núi Thiết Ngại sÆ¡, động Vân Quan, Lý chÆ¡n nhÆ¡n, còn má»™t cái thì Ä‘em cho Thổ chÆ¡n nhÆ¡n, ở núi Linh Lung, động Hượt Long". Bạch Viên lãnh thÆ¡ ra khá»i cá»­a dinh, cỡi kim quang Ä‘i tuốt. Nam Cá»±c kêu Bạch Hạc dạy rằng: "Ngươi lãnh câu tiên bài, đế Huỳnh Thạch Công ở núi Nhị Long, ngồi động Xích Tòng biểu ngưá»i phải kíp xuống Dịch Châu, mà thương nghị phá trận". Bạch Hạc vâng mạng, lãnh tiên bài bay bổng trên không, giây phút chẳng thấy hình dạng.

Nói vá» Bạch Viên lãnh thÆ¡, nhắm Thiết Ngại sÆ¡n thẳng tá»›i, giây phút đến núi. Nguyên phong cảnh núi Thiết Ngại này đẹp hÆ¡n các núi khác, Bạch Viên không lòng rảnh xem chÆ¡i, tuốt đến cá»­a động, thấy cá»­a đóng chặt, đứng ngoài gõ cá»­a, đồng tá»­ ở trong há»i rằng: "Vị tiên trưởng nào đến có việc chi vậy?". Bạch Viên nói: "Xin tiên đồng báo giùm, nói có Bạch Viên ở Nhạn Sầu Giảng dâng thÆ¡ Chưởng giáo lão tổ đến đây". Äồng tá»­ nghe nói, liá»n mở cá»­a động, xem thấy Bạch Viên, thì cưá»i nói: "Viên tiên đến đây rất chẳng may, thầy tôi qua núi Lung Linh, cùng Thổ tổ sư đàm đạo, nên không ở động". Bạch Viên cả mừng nói: "Tôi cÅ©ng qua núi Linh Lung bây giá», đặng thỉnh Thổ tổ sư, thôi ngươi đóng cá»­a, ta Ä‘i". Nói rồi bay qua núi Linh Lung, xem thấy cá»­a động mở hoắc, ở trong có má»™t đồng tá»­, tay cầm giá» bông, xăng xái Ä‘i ra, có tiếng kêu, quay đầu nhìn biết Bạch Viên há»i rằng: "Viên huynh đến có việc chi?". Bạch Viên há»i: "Tổ sư có ở trong động chăng?". Tiên đồng nói: "Có, Ä‘ang cùng Trương Mỵ, lão tổ đàm đạo". Bạch Viên nói: "Xin phiá»n ngưá»i thông báo giùm, nói ta là Bạch Viên, dâng thÆ¡ Chưởng giáo, đến đây có việc". Tiên đồng nghe nói vá»™i vàng vào tam thanh Ä‘iện, bẩm rằng: "Ngoài động có Bạch Viên ở Nhạn Sầu Giảng, xưng rằng: "Dâng thÆ¡ Nam Cá»±c, có việc xin vào ra mắt". Thổ chÆ¡n nhÆ¡n cưá»i nói vá»›i Trương Mỵ rằng: "Có khi lão gia này muốn phá cái trận chi đây, nên thỉnh bá»n ta". Trương Mỵ nói: "Hãy kêu Bạch Viên vào đậy thì rõ". Äồng Nhi dẫn Bạch Viên vào Ä‘iện,xem thấy hai vị tổ sư Ä‘ang ngồi chuyện vãn, bèn lấy thÆ¡ dâng lên, hai tiên đứng dậy tiếp thÆ¡, Bạch Viên quỳ xuống nói: "Äệ tá»­ xin ra mắt". Hai vị tổ sư dạy Bạch Viên đứng dậy rồi giở thÆ¡ ra xem, Trương Mỵ nói: "Chưởng giáo thật lòng thay thương xót, Tôn Tẩn chẳng chịu dẹp lui lòng phàm, nay có nạn, thì vachịu đã đúng rồi, sao lại kêu chúng ta làm gì?". Thổ Hành Tôn nói: "Anh dá»… chẳng biết, cái nạn tinh cá»§a Tôn Tẩn chưa mãn, kiếp sát hãy còn, va có cái cứu cha anh, lẽ nào chẳng trả, nay Thá»§y Hoàng dấy binh, tuy rằng lẽ chánh, song tôi tưởng lại Huỳnh Thúc ÄÆ°Æ¡ng. Ngụy Thiên Dân, hai thằng yêu đạo ấy, bày ra ác trận vậy khổn Tôn Tẩn, chẳng qua là nhá» phước lá»›n Thá»§y Hoàng, há chẳng biết Chưởng giáo lợi hại thế nào hay sao, lấy theo lẽ mà nói: "Nếu mình không Ä‘i, thì má»™t là mích lòng Chưởng giáo, hai là Tôn Tẩn chịu oan cả nhà, ba nữa thằng yêu đạo ấy, nó càng hung hăng khi dá»…, chi bằng chúng ta xuống núi, chẳng là hay hÆ¡n. Nói rồi, dạy đồng nhi lui vào sau động, lấy ít vật bá»­u bối cho ta. (Vốn ngưá»i này là há»c trò lá»›n cá»§a ông Cù Lưu Tôn, ở núi ChÆ¡n Bá»­u, động Phi Long.

Lúc hưng Châu diệt Trụ, bị Thất sát tinh, là Trương khuê chém chết, sau phong làm Thổ phá»§ tinh quân, va không lãnh chức Thổ phá»§, nên bá» núi vá»›i thầy, khi ấy Cù Lưu Tôn duy có má»™t ngưá»i há»c trò mà thôi, nên chẳng muốn cho va lãnh chức, bèn lên trá»i tâu cùng ngá»c đế, xin lãnh Thổ Hành Tôn vá» núi, vốn Cù Lao Tôn phép tắc vô cùng, nên luyện cho Thổ Hành Tôn thành đặng hình ngưá»i, nay ở tại núi Linh Lung, động Hượt Long, tu luyện tám trăm năm, tài phép giá»i hÆ¡n khi trước).

Nói vỠđồng nhi vỠđộng, lấy bá»­u bối Ä‘em ra, đưa cho Thổ chÆ¡n nhÆ¡n, Trưá»ng My nói: "Thôi, tôi chẳng cần trở vá» lấy bá»­u bối làm chi, chắc bá»n Thiên Dân tài cán chẳng bao nhiêu, vậy tôi Ä‘i cùng anh luôn thể". Rồi ba ngưá»i ra khá»i cá»­a động, Thổ Hành Tôn nói: "Hai vị thì Ä‘i trên mây, còn tôi Ä‘i khác hÆ¡n mà có khi tôi lại Ä‘i mau hÆ¡n nữa". Nói rồi, ba ngưá»i xá nhau từ biệt. Thổ Hành Tôn co mình chun mất, chẳng thấy hình dạng. Còn Trưá»ng My cùng Bạch Viên vá»™i vàng cỡi mây nhắm Yên Châu bay tá»›i.
Tài sản của truongkimthang

Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
  #19  
Old 25-07-2008, 07:57 PM
truongkimthang truongkimthang is offline
Phá Quan Hạ Sơn
 
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Tp.HCM
Bài gởi: 40
Thá»i gian online: 23 giá» 38 phút 57 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi Thứ Mưá»i Chín



Thổ tiên hai lượt vào kim sa,
Bạch Viên ba phen trộm tiên hạp.



Nói vá» Bạch Hạc lãnh câu tiên bài cá»§a Chưởng giáo lên tá»›i núi Nhị Long, động Xích Tòng, kêu lá»›n rằng: "Trong động có ngưá»i không?". Äồng Nhi giữ động, nghe kêu thì há»i: "Tiên khách ở đâu đến, có việc chi chăng?". Bạch Hạc nói: "Ta vâng mạng Chưởng giáo tổ sư, có câu tiên bài đến đây, mở cá»­a cho mau". Äồng tá»­ nói: "Xin sư huynh hãy chá» tôi vào bẩm cùng thầy tôi, sẽ ra nghinh tiếp". Nói dứt lá»i tuốt vào tam thanh Ä‘iện bẩm rằng: "Nay có Bạch Hạc đồng tá»­ ở ngoài động xưng rằng: "Có đâu tiên bài cá»§a ông Chưởng giáo đến". Huỳnh Thạch Công nghe nói, vá»™i vàng bước ra nghinh tiếp, tá»›i trước tiên bài cúi lạy, nói: "Äệ tá»­ chúc cho Chưởng giáo, thánh thá» vô cương". Nói rồi hai tay tiếp lên tiên bài, giÆ¡ lên cao Ä‘em vào tam bá»­u Ä‘iện rồi ra mắt bạch Hạc đồng tá»­, Huỳnh Thạch Công há»i: "Chẳng hay câu tiên bài cá»§a Chưởng giáo đến, có việc chi vậy?". Bạch Hạc bèn Ä‘em việc Nam Cá»±c muốn cứu Tôn Tẩn, nên cầu thỉnh đạo hữu xuống núi, đồng phá trận tru tiên. Huỳnh Thạch Công nghe rồi ngầm nghÄ© má»™t hồi, lấy làm khó lắm, muốn Ä‘i e thân nhiá»…m hồng trần, sanh lòng phạm tục, còn không Ä‘i, thì khó lá»i từ chối, túng phải Ä‘em ít vật bá»­u bối tùy thân, cùng Bạch Hạc bước ra khá»i động. Huỳnh Thạch Công thót lên kim mao khổng, bay bồng trên không, Bạch hạc cÅ©ng cỡi kim quang nhắm Yên SÆ¡n thẳng tá»›i, giây phút đến dinh Yên, hai ngưá»i xuống mây, quân sÄ© xem thấy chạy vào thông báo, chiêu Vương há»i Lão Tổ rằng: "Chẳng hay ngưá»i cùng Bạch Hạc đồng tá»­ đến đó là ai?". Nam Cá»±c nói: "Núi Nhị Long đưá»ng gần, có khi Huỳnh Thạch Công đến". Chiêu Vương nghe nói, lật đật dẫn bá quan ra dinh tiếp, rước huỳnh Thạch Công vào trướng, ra mắt Nam Cá»±c xong rồi, Ä‘ang bàn luận việc trận tru tiên rất hung ác, xảy thấy dưới đất chun lên má»™t ngưá»i, mình mặc áo bát quái thêu bông kim tuyến, chân Ä‘i giày vô ưu, mặt như huỳnh đơn, râu ria xồm xoàm, vá»— tay cưá»i lá»›n lên rằng: "Sư thúc, ngươi là ngưá»i Bát bá»­u kim thân hay sao, mà chẳng sợ nhiá»…m sát khí hồng trần". Nam Cá»±c coi kỹ lại là Thổ Hành SÆ¡n thì cưá»i nói: "Bần đạo chẳng khứng má»™t mình xông nÆ¡i sát khí, nên làm cho liên lụy đến mấy vị". Thổ Hành Tôn vá»™i vàng bước tá»›i, lạy ra mắt Nam Cá»±c, cùng Vương Thuyá»n rồi há»i: "Vậy chá»› Lý trưá»ng tiên chưa đến hay sao?". Nam Cá»±c nói: "Chưa đến". Vừa nói dứt lá»i, thì Lý Trưá»ng Mỵ cùng Bạch Viên, vừa vào tá»›i trướng, các vị tiên gia Ä‘á»u đãi chúng tiên, chúng tiên chẳng qua vì lòng chứng chiếu mà thôi, giây phút tiệc tan, Nam Cá»±c nói: "Hôm nay hiá»n vương má»i các vị đến đây, nhÆ¡n vì Tôn Tẩn năm nạn chưa mãn, nên mắc tai ương, nay Ngụy Thiên Dân vây tại giữa trận, và Tôn Tẩn ngày sau vào bậc thiên tiên, tôi há khoanh tay ngồi ngó hay sao? . Bá»i thế cho nên tôi không phải xuống đây, khi hôm qua tôi cùng Bạch Viên lén xem trận thế, thấy bá»n ngụy Thiên Dân sát hại sanh linh rất nhiá»u, bày ra cái trận ấy chúng nó ắt phải chết dưới ngÅ© lôi, bốn cá»­a có bá»­u bối, song cÅ©ng chẳng khó chi, duy có kim sa là vật báu cá»­a Phật, phải mất công má»™t chút, vậy có vị chÆ¡n nhÆ¡n nào chẳng nài khó nhá»c, Ä‘i đến Tây phương cá»±c lạc thế giá»›i, đặng cầu Phật tổ Như Lai, mượn bình bát vu, thâu há»™t kim sa, thì phá trận ấy dá»… như trở bàn tay". Bạch Viên nghe nói, bước tá»›i quỳ xuống nói vá»›i Äệ tá»­ xin Ä‘i". Nam Cá»±c rất mừng, nói: "Ngưá»i khứng lòng chịu nhá»c, thì xong lắm". Bèn nói vá»›i Chiêu Vương viết má»™t tá» biểu văn cho Bạch Viên qua phương Tây cầu Phật, Bạch Viên vá»™i vàng tiếp biểu văn giắt vào lưng, từ biệt chúng tiên, cỡi kim quang nhắm hướng Tây phương thẳng đến, chưa đầy má»™t khắc ra xem thấy núi Linh SÆ¡n, xuống mây Ä‘i bá»™, thấy má»™t tòa Lôi âm, rất nên xinh tốt.

Trong Ä‘á»n rá»±c rỡ chiếu hào quang,
Làm những lưu ly hổ phách xoàn,
Vòi vá»i lâu đài cao mấy trượng,
Phật môn rộng rãi biết muôn ngàn.

Bạch Viên Ä‘i tá»›i cá»­a núi, xem thấy Kim Cang giữ cá»­a, liá»n bước đến cúi đầu, bày tá» căn Ä‘o. Kim Cang bảo ở đây chá» lệnh, bèn trở vào, giây phút ra kêu rằng: "Bạch Viên, hãy theo ta vào Ä‘iện. Bạch Viên theo sau, đến Äại Hùng bá»­u Ä‘iện, xem thấy hào quang sáng chói, rá»±c rỡ muôn đưá»ng, vá»™i vàng quỳ xuống, bẩm rằng: "Äệ tá»­ là Bạch Viên, lạy ra mắt". Như Lai há»i: "Vậy chá»› Nam Cá»±c tiên ông sai ngươi đến có việc chi?". Bạch Viên bày tá» các việc sá»± tình, và rút tá» ai biểu, sẽ tương cá»™i rá»…". A Nang Tôn giả tiếp lấy biểu văn, trải trên hương án, Như Lai rá»i mắt ghé xem, vá»— tay nói rằng: "Lành vậy thay, Tần Thá»§y Hoàng gồm thâu sáu nước, ấy là thiên vận xoay vần, vả lại có Ä‘iệp văn Tây phương cá»§a ta, và sắc chỉ Ngá»c Hoàng, Tôn Tẩn lẽ nào không biết, khổ gì mà thưá»ng xuống hồng trần, tá»± chiêu tai há»a, thôi để ta coi đại số thế nào?". Bèn suy xét vị lai, giây phút rõ biết nói vá»›i Bạch Viên rằng: "Ngươi hãy vá» nói vá»›i Nam Cá»±c tiên ông rằng: "Tôn Tẩn tuy mạng trung hữu cá»­u, song nạn ngưá»i chưa mãn, khó ra khá»i trận, vả bình bát vu ấy là vật báu cá»§a Phật, có lẽ đâu khinh cho mượn, chỠđến trong năm ngày, thì có Há»™ pháp già lam, qua Äông thổ thâu kim sa vá»". Bạch Viên nghe nói, lạy tạ Phật tổ, ra khá»i chùa Lôi âm, cỡi kim quang bay vá» Dịch Châu, vào dinh ra mắt Nam Cá»±c, Ä‘em những lá»i Như Lai nói, mà tá» lại cho Nam Cá»±c nghe, chúng tiên ghe nói cả mừng, Nam Cá»±c nói: "Tôn Tẩn bị khốn trong trận, nay bốn ngày tôi tưởng ở trong trận kim sa, chẳng phải tầm thưá»ng, chi bằng Ä‘em cho nó hưá»n linh đơn, thì bình yên vô hại". Bèn kêu Thổ SÆ¡n chân nhân, nói: "Chuyện này ngươi Ä‘i chắc đặng". Rồi lấy ra má»™t hưá»n linh đơn, trao cho Thổ Hành Tôn, Hành Tôn lãnh mạng co giò chun mất, chẳng thấy hình dạng, cả dinh bá quan văn võ, thảy Ä‘á»u khen ngợi. Thổ Hành Tôn vẹt đất Ä‘i mau như tên bắn, nhắm hầm tru tiên tuốt đến, lòng trông đến đó, đặng trao thuốc linh đơn, thăm nghe hư thiệt, Ä‘ang chạy thẳng chẳng đỠphòng thình lình đụng đầu té ngá»­a, mở mắt xem coi, bốn phía cứng như vách đá, chạy vòng xung quanh, không có đưá»ng vô, trong lòng buồn bức, chẳng vui, ngầm nghÄ© má»™t hồi, nói: "Thôi mình chá»› ở đây làm chi cho mất công, sẽ trở vá» sinh sẽ toan liệu". Bèn trở lại đưá»ng cÅ© chun ra, vỠđến trướng Nam Cá»±c xem thấy há»i: "Kiết hung thế nào". Thổ Hành Tôn nói: "Không xong việc chi cả, nguyên xung quanh cái hầm ấy, Ä‘á»u những kim sa, cứng như vách đá, nên vào không đặng". Thổ Hành Tôn nói: "Sư thúc chá»› lo lưá»ng, để tôi vá» Phi Long động, thì chắc có phép mà vào hầm ấy chá»› chẳng khó chi". Nam Cá»±c cho chóng. Thổ Hành Tôn nói: "Sư thúc chá»› lo lưá»ng, để tôi vá» Phi Long động, thì chắc có phép mà vào hầm ấy chá»› chẳng khó chi". Nam Cá»±c nghe nói rất mừng, dặn dò hành Tôn, có Ä‘i thì Ä‘i cho mau, vá» cho chóng. Thổ Hành Tôn nói: "Sư thúc chá»› lo". Bèn chun xuống đất, tuốt lên Phi Long động, giây phút đến động, chun lên gõ cá»­a, kêu rằng: "Sư đệ mở cá»­a cho mau, có tôi đến đây". Äồng Nhi mở cá»­a bước ra, xem thấy cưá»i rằng: "Quả thiệt sư huynh đã đến, sư phụ ở trên Ä‘iện, bảo tôi mở cá»­a múc nước, và nói có anh đến, quả thiệt chẳng sai". Thổ Hành Tôn không rảnh đáp lại, tuốt vào đại Ä‘iện, quỳ xuống bẩm rằng: "Sư phụ, đệ tá»­ lạy ra mắt". Vốn ông Cù Lưu Tôn này, Ä‘á»i Tam Hoàng hắc đạo thành tiên, phép lá»±c vô cùng, lòng động biết trước, cùng vá»›i Nam Cá»±c là bá»n há»c trò cá»§a ông Ngươn Thá»§y thiên tôn.

Lúc ấy lão tổ ngồi trên Ä‘iện cưá»i nói: "Thổ Hành Tôn sao ngươi không ở trong động tu hành, lại xuống núi Ä‘i làm thế công chuyện cho ngưá»i như vậy, ngươi tá»›i việc gì ta đã biết hết". Bèn dạy đồng nhi vào sau động, lấy má»™t lá bùa, trong cái há»™p đá, mà Ä‘em đây, đồng tá»­ vâng mạng, lấy ra má»™t đạo linh phù. Lão tổ trao cho Thổ Hành Tôn dặn rằng: "Ngươi lấy lá bùa này dán trên đầu, và ta dạy cho ngươi bốn chữ chÆ¡n ngôn, thì vào đặng kim sa". Hành Tôn cúi vâng nghe mấy lá»i dạy bảo, rồi lạy từ sư phụ ra khá»i động, chun vào đất Ä‘i như bay, vá» tá»›i dinh Yên chun lên ra mắt Nam Cá»±c, Ä‘em việc thầy cho bùa và dạy phù chút thuật lại má»™thồi. Nam Cức trao linh đơn cho Thổ Hành Tôn, hành Tôn dán bùa trên đầu, chun tuốt xuống đất, thẳng tá»›i kim sa niệm bốn chữ chÆ¡n ngôn, chun qua dá»… như rồng ràng vào động, xem thấy Tôn Tẩn ở giữa hầm, ngồi cúi đầu dưỡng khí định thần. Thổ Hành Tôn tá»›i trước kêu rằng: "Liểu nhứt chÆ¡n nhÆ¡n". Tôn Tẩn nghe có ngưá»i kêu, mở mắt nhìn biết Thổ Hành Tôn, liá»n vá»™i vàng đứng dậy, cúi đầu há»i rằng: "Lão tổ Ä‘i đâu mà đến chốn này?". Thổ Hành Tôn cưá»i nói: "Ngươi chẳng biết hay sao, nay có Chưởng giáo cùng sư thúc cá»§a ngươi, và các tiên ông Ä‘á»u đến phụ giúp, sai ta Ä‘em linh đơn cho ngưá»i bảo há»™ thân, rồi cùng chúng tiên ở ngoài phá trận". Tôn Tẩn nghe nói, cúi đầu lạy, hai hàng nước mắt nhá» sa nói: "Tôi là Tôn Tẩn, má»—i khi gặp nguy nan, Ä‘á»u mong chá» Chưởng giáo tổ sư cứu giúp, cám đội Æ¡n sâu, xin lão tổ vá» dinh bẩm vá»›i Chưởng giáo rằng: Tôi ở trong kim sa cúi lạy chúng tiên ông, cùng sư phụ, sư thúc tôi, nếu tôi ra khá»i trận rồi thì phụng linh cứu cha anh tôi lên núi cao, mai táng xong việc, tôi trở vá» Thiên Thai, quyết chẳng xuống hồng trần nữa". Thổ Hành Tôn nghe rồi nói: "Tôn Bá Linh ngươi hãy chịu phiá»nngồi đây, đặng tôi trở vá»". Tôn Tẩn lật đật nắm lại nói: "Xin Chưởng giáo Nam Cá»±c rằng: "Trên pháp đài có má»™t cái há»™p trang tiên, trong há»™p ấy nhốt vì sao bổn mạng cá»§a tôi, xin Chưởng giáo trước sai Bạch Viên, trá»™m cái há»™p ấy thả sao bổn mạng tôi trở vá», dẫu phá trận có chậm trá»… Ä‘i nữa, thì mạng tôi ắt chẳng há» chi". Thổ Hành Tôn nói: "Ngươi hãy an lòng ở lại đặng tôi trở vá», tôi cùng Ä‘em hết má»i lá»i mà tá» cùng Chưởng giáo". Nói rồi chun khá»i kim sa, vẹt đất chạy vá» dinh Yên chun lên, Nam Cá»±c xem thấy há»i: "Tôn Tẩn tánh mạng thế nào?". Thổ Hành Tôn nói: "Trong hầm kim sa tuy rằng lợi hại, song tánh Tôn Tẩn cÅ©ng chẳng há» chi". Và Ä‘em lá»i Tôn Tẩn dặn dò, mà tá» hết cho Nam Cá»±c nghe, Nam Cá»±c kêu Bạch Viên dạy rằng: "Ngươi phải lập tức vào trận má»™t lần, và có Thái Bạch kim tinh gìn giữ cái há»™p trang tiên, nên khó hạ thá»§ (lấy trá»™m) phen này vào trá»™m phải có cây quạt nga mi đặng tôi quạt lui Kim tinh, thì má»›i trá»™m cái há»™p ấy đặng". Nam Cá»±c bèn trao cây quạt nga mi cho Bạch Viên.

Bạch Viên hai tay tiếp lấy, ra khá»i dinh, bay thẳng tá»›i trận xuống trên pháp đài, nhắm ngay Thái Bạch quạt luôn ba cái, Kim tinh thối lui. Bạch Viên bay đáp trên há»™p trang tiên viết sáu chữ Lão quân sắc lịnh tốc khai, ngỡ là giÆ¡ há»™p ra đặng, nào hay cứng như má»c rá»…, trong lòng bắn loạn, làm phép ẩn thân, trở xuống pháp đài, nghÄ© thầm rằng: "Cái há»™p trang tiên này chắc có vật chi yểm trấn, nếu không vậy, tại làm sao viết mấy chữ bùa giở ra không đặng". à muốn trở lên xem coi cho minh bạch, ngặt vì Thái Bạch Kim tinh, đã trở lại chá»—cÅ© rồi, muốn quạt nữa, song e tiết lậu cÆ¡ mưu, nghÄ© rồi bay trở vá» dinh, bẩm hết các việc, Nam Cá»±c nói: "Có lý nào mà cổ quái như thế, Vương Thuyá»n ngươi Ä‘oán coi, vì cá»› chi vậy?". Vương Thuyá»n lần tay suy tính nói: "Trên há»™p ấy có kim sa giăng dậy, nên mở ra không đặng, song hôm nay vua Tần vào trận, giở cái há»™p trang tiên ra coi, thì sao bổn mạng Tôn Tẩn đặng trở vá» trá»i, ấy là cái Ä‘iá»m rất tốt". Nam Cá»±c nói: "Hay lắm, hay lắm, phải làm như vầy". Bèn kêu Bạch Viên lại gần ká» tai nói nhá», Bạch Viên lãnh pháp bá»­u ra dinh Ä‘i tuốt, Nam Cá»±c kêu Văn Thông dặn rằng: "Ngươi phải làm như vầy, như vầy". Văn Thông vâng mạng, lật đật trở vá» dinh mình, truyá»n lịnh đánh trống, chúng tưởng các dinh nai nịt vào trướng, đứng phân hai hàng, Khoái Văn Thông lên trướng, chúng tưởng vòng tay há»i: "Sư huynh đánh trống có việc quân tình chi chăng?". Văn Thông vòng tay nói: "Tôi vâng mạng Chưởng giáo, nhóm chúng tướng mà nghe lịnh". Khoái Văn Thông kêu lá»›n rằng: "Tôn tướng quân hãy lãnh năm trăm binh ra phía đông cách dinh Vương Tiển năm dặm, há»… thấy trong trận có kim quang bay lên, thì tức tốc kéo binh đến dinh Tần, há»… trương thanh thế, chẳng nên vào trận, há»… nghe tiếng chiêng thì rút binh trở vá»". Tôn Yên lãnh mạng lui ra, bèn dạy Triển Äắc Năng dẫn năm trăm binh, ra phía nam ngoài dinh Tần dồn binh nÆ¡i ấy, há»… thấy kim quang xẹt lên trá»i, thì la hét đánh phía ngoài dinh, chẳng nên vào trận, há»… nghe tiếng chiêng liá»n thâu binh trở lại và sai Triển Äắc Thắng dẫn năm trâm binh, giả cướp dinh Tần nÆ¡i phía bắc, há»… thấy kim quang thì tá»›i nghe tiếng chiêng lui vá», chẳng được tham công đánh vào trận nó. Lại sai Giải Tính kéo năm trăm nhÆ¡n mã cướp đánh phía tây, há»… thấy kim quang thì la ó lên, nghe tiếng chiêng kịp thâu binh vá», các tướng lãnh mạng, dẫn binh ra Ä‘i.

Nói vá» Ngụy Thiên Dân đến giá» tý ngá», vào trận dùng kim sa liệng đánh Tôn Tẩn, còn các giá» khác, thì ở trong dinh cùng Thá»§y Hoàng đàm luận: Ngày kia Thá»§y Hoàng há»i Thiên Dân rằng: "Tôn Tẩn bị nhốt trong trận đã bốn ngày rồi, chẳng biết nó đã chết hay chưa?". Thiên Dân nói: "Hồn Tôn Tẩn tôi thâu vào trong há»™p báu, chưa qua bảy ngày bổn mạng tính phải dứt, ngày mai ắt chết trong kim sa". Thá»§y Hoàng nói: "Trẫm nghe Tôn Tẩn là ngưá»i đại la thần tiên, tài phép quãng đại, nay ra không khá»i kim sa, chẳng biết kim sa hóa ra Thổ sÆ¡n thế nào? Trẫm muốn vào trận xem coi, chẳng biết nên chăng?". Vốn Thiên Dân đã saÜn lòng, muốn Thá»§y Hoàng vào trận, cho rõ tài thá»§ Ä‘oạn cá»§a mình, Thá»§y Hoàng cả mừng, truyá»n chỉ thắng ngá»±a, còn Ngụy Thiên Dân cỡi mai huê lá»™c, hai ngưá»i ra khá»i cá»­a dinh, nhắm phía đông trận tru tiên thẳng tá»›i, Ä‘i đến vòng ngoài thì có Vương Tiển nghinh tiếp, Thá»§y Hoàng truyá»n chỉ Äiện tây hầu, chẳng cần phải Ä‘i bảo giá làm chi, hãy giữ phần đất là việc trá»ng, qua khá»i dinh bàn, vào đến cá»­a trụ tiên, Thá»§y Hoàng xem thấy bốn hướng tám phương, âm phong phảng phất, khí lạnh lạ lùng, ngó lên xảy thấy hào quanh rá»±c rỡ, chói sáng ngá»i ngá»i, giữa trung ương có tòa pháp đài, trên đài cặm cá» giấy phất phÆ¡, lại có vài mươi quân sÄ©, kêu tên Tôn Tẩn, hai ngưá»i Ä‘i đến dưới đài, Thiên Dân nhưá»ng cho Thá»§y Hoàng Ä‘i trước, mình xuống huê lá»™c theo sau, Thá»§y Hoàng bước lên, thấy cái há»™p trang tiên, thì há»i: "Cái há»™p này để dùng làm chi?". Thiên Dân nói: "Cái đó để nhồt vì sao bổn mạng cá»§a Tôn Tẩn". Thá»§y Hoàng lại gần xem kỹ, thấy trên nắp có bùa niêm phong thì há»i: "Trong ấy quả có vì sao chăng?". Thiên Dân nói: "Trong đó có hình Tôn Tẩn bằng đất, cái sao bổn mạng cÅ©ng ở trong hình đất". Thá»§y Hoàng nói: "Trẫm muốn coi thá»­ ra thế nào?". Thiên Dân nghe nói, miệng niệm chÆ¡n ngôn, giở há»™p kim sa, gỡ bùa thái sÆ¡n, giở nắp há»™p ra, Thá»§y Hoàng lại gần, coi kỹ thấy má»™t hình bình nhÆ¡n bằng đất, lá»›n chừng ba tấc, mặt mày giống in Tôn Tẩn chẳng sai, trên đầu có dạng sáng chói, Thiên Dân ngó thấy sáng cả kinh, tưởng thầm rằng: "Rất lợi hại cho thằng cụt, có khi nó ở dưới hầm làm phép gì đó, nên chưa chết".

Nói vá» Bạch Viên vâng lá»i Nam Cá»±c đến pháp đài dùng phép ẩn thân, xem thấy rõ ràng Ngụy Thiên Dân giở há»™p trang tiên vá»™i vàng lấy thái cá»±c đồ cá»§a ông Nam Cá»±c giở ra, tức thì kim quang sáng ngá»i, đỠnhư cục lá»­a, bay bổng trên không.

Lúc ấy bốn tướng bên Yên ở ngoài trận, xem thấy kim quang bay lên, nhắm dinh Tần xông vào, Thá»§y Hoàng nghe ngoài dinh pháo nổ rá»n trá»i, tiếng la chẳng dứt, thất kinh nói: "Không xong rồi, binh Yên đến phá trận đó, phải Ä‘i cho mau". Thiên Dân rá»™n ràng không tính được việc chi, lật đật lấy nắp há»™p, chẳng kịp niêm phong niệm chú, phò Thá»§y Hoàng trở xuống pháp đài. Bạch Viên xem thấy, lòng rất vui mừng, vá»™i vàng bước tá»›i, quạt lui Kim tinh, viết sáu chữ lão quân sắc lệnh tốc khai, giở nắp há»™p ra, nhẹ tay lấy cái hình đất, rồi nhổ má»™t cái lông đâu, bá» trong há»™p, thổi hÆ¡i tiên khí, tức thì biến hình Tôn Tẩn bằng đất thế vào, lật đật bước xuống pháp đài, chạy qua Äông nam, được bảy bước, đứng dá»±ng chân chữ bát Ä‘á»c chú ẩn tính (che sao bổn mạng) rồi gói hình đất trong thái cá»±c đồ, cỡi mây vá» dinh.

Nói vá» bốn tướng bên Yên, gióng trống phất cá» la hét vang rân giả tá»›i phá dinh Tần, chúng tưởng bên Tần lật đật dẫn binh ngăn cá»±, binh Yên chẳng dám tá»›i trước cứ ở xa xa đánh trống la hét, muôn tên bắn vãi, binh Tần lấy bia đỡ tên, kêu binh cung thá»§ ráp tên bắn vãi, binh Tần lấy bia ra đỡ tên, kêu binh cung thá»§ ráp tên bắn lại, còn Bạch Viên vào trướng Ä‘em cái hình đất giao cho Nam Cá»±c, Nam Cá»±c miệng niệm chÆ¡n ngôn, lấy tay vá»— trên đầu cái hình đất, nạt rằng: "Tính quang cao không trở vá», còn đợi chừng nào?". Tức thì trên đầu cái hình đất, xông ra má»™t lằn hào quang, bay tuốt lên trá»i, Nam Cá»±c dạy Bạch Yên ra trận đánh chiêng thâu binh, binh tướng bên Yên nghe trong dinh mìmh đánh chiêng, Ä‘á»u kéo binh trở vá», Chiêu Vương thấy Bạch Viên trá»™m được há»™p trang tiên, thì nói vá»›i Nam Cá»±c rằng: "Há»™p trang tiên đã lấy rồi, xin lão tổ toan mưu phá trận". Nam Cá»±c nói: "Hãy còn kiếm bốn món trấn vật, rồi sau má»›i phá được trận ấy". Vừa lúc Khoái Văn Thông dắt bốn tướng, vào tướng phục lệnh. Nam Cá»±c nói: "Chư vị tướng quân chá»› nài khó nhá»c, tôi có ba lá thiệp này, vậy ba vị tướng quân má»—i ngưá»i lãnh má»™t lá chia nhau ra Ä‘i, khá»i dinh năm dặm giở coi theo trong lá thiệp mà làm, chẳng được trái lệnh". Ba tướng lãnh thiệp ra Ä‘i, Nam Cá»±c lấy má»™t lá thiệp, kêu Văn Thông dạy rằng: "Ngươi hãy giao ấn lệnh cho thiệp, này, và ta cho ngươi má»™t lá Tôn Yên thay thế, ngươi lãnh thiệp này, và ta cho ngươi má»™t lá bùa thần hành dán nÆ¡i bắp vế cháy tá»›i nÆ¡i Hàng, sẽ giở lá thiệp ra coi mà lấy vật ấy Ä‘em vá» cho, chẳng được chậm trá»…". Văn Thông vá»™i vàng lãnh thần phù, ra dinh dám trên bắp vế, tức thì Ä‘i như tên bắn, nhắm nước hàng thẳng tá»›i.

Lúc ấy Xích Mỵ nói vá»›i Nam Cá»±c rằng: "Tôi tưởng lại bá»n Ngụy Thiên Dân, Ä‘á»u thuá»™c vá» hạ giáo (là há»c trò ở dưới tay mình) chẳng dùng câu tiên bài bắt nó tá»›i, mà dạy nó bãi trận, thì chẳng hay hÆ¡n". Nam Cá»±c nói: "Tôi há chẳng biết biết sao, nhÆ¡n Ä‘á»i thất quốc phá trận âm hồn, đánh Huỳnh Thúc ÄÆ°Æ¡ng, các động ai ai cÅ©ng Ä‘á»u nghe tiếng, nếu nay đòi nó không tá»›i, như vậy có phải là làm cho ngưá»i chê cưá»i mình chăng?". Chúng tiên nghe nói lẳng lặng làm thinh.

Nói vỠNgụy Thiên Dân bảo hộ Thủy Hoàng vỠdinh, đến nơi thì binh Yên lui hết, bèn trở vào trận, lên pháp đài, giở hộp trang tiên ra coi, thấy trên đầu cái hình đất còn chói sáng như khi trước, trong lòng rất mừng, bèn dùng phu chú niêm phong, không dè Bạch Viên hóa cái hình giả mà để đó.

Lúc ấy vừa chạng vạng, Thiên Dân lên đài, ngồi chá» qua giá» tỵ, đặng có dùng kim sa mà liệng Tôn Tẩn, bá»—ng quay đầu ngó thấy ngoài dinh, chiếu sáng đỠtrá»i trong lòng cả nghi, vá»™i vàng xuống đài ra ngoài trận, ngước mặt lên xem, thấy bên dinh Tần năm sáu đạo hào quang xông lên sáng rỡ, bèn ngó trên trá»i, thấy sao bổn mạng Tôn Tẩn ở bên sông thiên hà, sáng chói rỡ ràng, trong lòng cả kinh, lật đật lần tay Ä‘oán coi nói: "Không xong, Nam Cá»±c xuống núi rồi". Trong lòng vừa giận vừa sợ, vá»™i vàng vào trận má»i Tần, Châu, Kim, Huỳnh, bốn vị đạo nhÆ¡n tá»›i nÆ¡i nói: "Liệt vị đạo hữu ôi, không xong rồi, nay có Triá»u tiên động, Chưởng giáo xuống cứu Tôn Tẩn, bá»n ta phải giữ gìn cho lắm". Chúng tiên nghe nói cả kinh há»i vì sao biết được Thiên Dân nói: "Liệt vị hãy coi nÆ¡i dinh Yên, hào quang ánh trá»i, còn bên sông Thiên hà không phải là sao bổn mạng cá»§a Tôn Tẩn đó sao? Ta Ä‘oán quẻ biết là Nam Cá»±c sai Nhạn Sầu Giảng Bạch Viên đến ăn trá»™m, nó tuy biết trá»™m, ta cÅ©ng biết câu, để ta câu má»™t lần nữa coi nó làm sao mà trá»™m được cho biết". Bốn ngưá»i ngó qua dinh Yên, thấy mây tốt phá»§ giăng, hào quang sáng rỡ biết là Chưởng giáo ở đó, ngưá»i ngưá»i Ä‘á»u thất kinh, nói vá»›i nhau rằng: "Chưởng giáo xuống núi ắt trận này liệu khó giữ đặng, biết làmsao bây giá»". Ngụy Thiên Dân nói: "Nhứt bất tố, nhị bất hữu, chưởng giáo tuy có thần thông quãng đại, cÅ©ng chẳng dám trái trá»i đâu". Châu Tần, Kim, Huỳnh nói: "Tuy sư huynh nói làm vậy chá»› phép lá»±c bá»n ta không phải là tay đối thá»§ vá»›i ngưá»i". Ngụy Thiên Dân nói: "Äể mặc tôi toan liệu, các ngươi chá»› lo, giữ gìn cho cẩn thận mà thôi". Bốn ngưá»i Ä‘á»u trở ra trấn giữ.

Lúc ấy Ngụy Thiên Dân miệng tuy nói vậy, trong lòng lo sợ chẳng yên, ý muốn bãi trận thả Tôn Tẩn vá» ngặt lòng chẳng chịu còn muốn cùng nam Cá»±c chống trả, lại sợ mình không phải là địch thá»§, nghÄ© Ä‘i nghÄ© lại tá»›i lui hai lẽ khó phân, bèn thở dài má»™t tiếng nói: "Chẳng dè mấy trăm năm tu luyện, hôm nay Ä‘á»u thả dòng sông". NghÄ© rồi bèn nổi xung lên, Ä‘em kim sa liệng đánh Tôn Tẩn.
Tài sản của truongkimthang

Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
  #20  
Old 25-07-2008, 07:58 PM
truongkimthang truongkimthang is offline
Phá Quan Hạ Sơn
 
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Tp.HCM
Bài gởi: 40
Thá»i gian online: 23 giá» 38 phút 57 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi Thứ Hai Mươi



Nam Cực cả phá trận Tru Tiên,
Hải Triá»u giận cho Tản thiên tiá»…n



Nói vá» Ngụy Thiên Dân biết Nam Cá»±c xuống núi á»· có kim sa, song lòng rất kinh sợ, tưởng thầm rằng: "Cái trận này đã vây cầm Tôn Tẩn đặng rồi, vậy thỉnh thêm thần tướng gìn giữ thì má»›i khá»i lo". Bèn bá» tóc xõa, cầm gươm, đốt bùa niệm chú tức thì bay xuống bốn vị lôi bá»™, Thiên Dân phân phát bốn cá»­a, phụ thêm trấn giữ.

Nói vá» Khoái Văn Thông lãnh pháp chỉ Nam Cá»±c, làm phép thần hành (Ä‘i mau như thần), chẳng đầy ba khắc Ä‘i đến nước Hàng, tá»›i thành Hàng, Ä‘ang giở thiệp ra xem, trong thiệp dạy tá»›i phá»§ Vương Tôn mà lấy lạc sản thảo (là cá» lót đẻ). Khoái Văn Thông coi rồi, Ä‘i dá»c đưá»ng há»i thăm chá»— phá»§ Vương Tôn, đến cá»­a tá» hết các việc, gia tướng chạy vào thông báo. Hàng Vương Tôn nghe nói, ngưá»i bên nước Yên đến, vá»™i vàng sá»­a áo bước ra nghinh tiếp vào giữa đại đưá»ng. Hàng Vương Tôn há»i: "Chẳng hay đại phu đến đây có việc ci chăng?". Văn Thông há»i: "Hiá»n vương má»›i thêm đặng má»™t vì Vương tá»­ nữa phải chăng?". Vương Tôn thất kinh há»i: "Sao đại phu rõ biết, đêm hôm qua vợ tôi đẻ đặng má»™t đứa con trai, nay má»›i vừa hai ngày". Văn Thông nghe nói rất mừng, nói: "Tôi tá»›i đây vốn là xin cá» lạc thai đặng phá trận Kim sa". Vương Tôn nghe nói liá»n kêu gia đình vào trong lấy ra, dùng vải gói lại trao cho Văn Thông, Văn Thông lấy rồi lạy từ hàng Tôn Vương ra khá»i thành, làm phép thần hành, chạy tuốt vá» dinh hịch lịnh.

Nói vá» Giải Tính má»™t ngưá»i má»™t ngá»±a, Ä‘i vòng qua dinh Tần nhắm theo đưá»ng cái, Ä‘i hoài vừa đặng năm mươi dặm, dừng ngá»±a giở thiệp ra coi, thì thấy dạy: "Lấy cho đặng thá»§ cấp Bát bại tướng quân". Trong lòng lấy làm khó, nói: "Ta đâu biết Bát bại tướng quân là ngưá»i gì, biết Ä‘i chá»— nào mà tìm kiếm bây giá»". Bèn gò ngá»±a Ä‘i chậm rãi má»™t hồi, tá»›i nÆ¡i làng kia, xem thấy lương dân đông vô số, đứng vây xung quanh má»™t ngưá»i cao lá»›n, mắng nói: "Ta không cầu ngươi mở miệng nói xàm". Lại có ngưá»i nói: "Nếu ngươi nói Ä‘iá»u bất lợi, chúng ta chết chẳng dung". Ngưá»i cao lá»›n ấy chẳng nói Ä‘i, cÅ©ng không đáp lại, Giải tính thấy vậy, cá»™t ngá»±a dưới nhành cây tòng, bước lại chen lấn vào trong, há»i dân rằng: "Chúng ngươi vây ngưá»i đó làm gì?". Ngưá»i cao lá»›n ấy, thấy Giải Tính thì chạy nhào, miệng la chẳng dứt, nói: "Không xong, đại nạn ta tá»›i rồi". Giải Tính chẳng rõ cá»› gì, bèn há»i mấy ngưá»i dặn, trong ấy có má»™t ông già nói: "Tướng quân chưa rõ, va là má»™t vị thần trong làng tôi nên rất linh hiá»n, há»… va nói gì thì có nấy, má»—i năm đến trong làng tôi má»™t lần, cho nên ngưá»i trong làng, chẳng dám khi dá»…, lập va má»™t cái miá»…u, há»… năm nào tá»›i nói việc tốt, thì năm ấy mưa hòa gió thuận, mùa đặng lúa nhiá»u, nếu nói việc xấu thì thất mùa đói khát, cho nên cầu va nói tốt, mà va chẳng chịu". Giải Tính nghe rồi, nói: "Có việc quái lạ như vậy, thiệt cÅ©ng rất kỳ, vậy chá»› miá»…u va ở chá»— nào, kêu tên há» gì?". Ông già đáp rằng: "Cái miá»…u ở trong cụm rừng trước kia, va kêu là Bát Bại tướng quân". Giải Tính nghe nói, rất mừng vá»™i vàng từ biệt chúng nhÆ¡n, tá»›i dưới cây tòng, dắt ngá»±a thót lên, chạy vào rừng ngó thấy ngưá»i cao lá»›n, khi nãy dừng trước cá»­a miá»…u, kêu lá»›n rằng: "Giải Tính nước Tá», ngươi hãy vào đây mà lấy đầu ta, ngươi phải nói vá»›i Nam Cá»±c, biểu ngưá»i tụng kinh siêu độ cho ta". Nói dứt lá»i, Ä‘i tuốt trong miá»…u. Giải Tính lật đật dắt ngá»±a chạy theo, Ä‘i vừa tá»›i miá»…u nghe trong miá»…u khua má»™t tiếng liệng ra cái đầu ngưá»i, máu chảy dầm dá». Giải Tính xách lên cắt vạt áo chiến bào gói lại, rồi thót lên ngá»±a trở lai đưá»ng cá»§, Ä‘i vòng qua dinh Tần, mà vá» vừa tá»›i ngã ba đưá»ng, xảy gặp Triển Äắc Năng. Äắc Năn thấy Giải Tính cỡi ngá»±a bên kia Ä‘ilại bèn kêu lá»›n rằng: "Giải Tính Æ¡i! Việc cá»§a anh thế nào?". Giải Tính nói: "Kiếm đặng rồi, còn em làm sao?". Triển Äắc Năng nói: "Tôi cÅ©ng có rồi, trong thiệp cá»§a tôi dạy, lấy bát phụ huyết (là máu cá»§a ngưá»i đàn bà dữ tợn há»—n hào), anh nghÄ© mà coi, trong thiên hạ thiếu chi những ngưá»i đàn bà dữ, tôi tá»›i trong làng ấy, há»i thăm cô bà già kia dữ tợn, hổn hào, há» dẫn đưá»ng tôi tá»›i đó, tôi nó vâng chỉ Yên Chiêu Vương sai đến giết ngưá»i đàn bà dữ ấy, mà răng chúng, chẳng đợi phân nói tiếng chi, tôi liá»n chém quách, lấy bình đựng huyết Ä‘em vỠđây, còn cá»§a anh vật chi đó vậy?". Giải Tính nói: "Việc tôi thiệt rất nên khó". Bèn Ä‘em việc giết Bát Bại tướng quân, mà thuật lại má»™t hồi. Hai ngưá»i mừng rỡ, kéo nhau vá» dinh hịch lệnh.

Nói vá» Triển Äắc Thắng lãnh thiệp cá»§a ông Nam Cá»±c, ra khá»i dinh nhắm phía tây, Ä‘i hÆ¡n năm chục dặm, giở thiệp ra coi, nguyên trong thiệp dạy kiếm độc nữ tâm, trong lòng nghÄ© thầm rằng: "Lão đạo sỉ này thiệt rất chướng, ta đâu biết độc nữ là ngưá»i gì mà không chỉ rõ ở chá»— nào, ta biết đâu tìm đặng". Vừa Ä‘i vừa nghÄ© xảy thấy má»™t cái am lá»›n, Ä‘ang lúc khát nước, bèn gõ cá»­a am, trong ấy bước ra má»™t ngưá»i đạo cô (là bà vải) há»i: "Tướng quân đến am có việc chi chăng". Triển Äắc Thắng nói: "Tôi nhÆ¡n có việc quan, Ä‘i ngang qua đây, muốn xin uống thuốc cho đở khát, chẳng biết đạo cô có khứng chăng? Äạo cô nói: "Tôi là ngưá»i xuất gia, lấy việc phương tiện (há»… có việc ai muốn xin thì cÅ©ng cho) làm gốc". Triển Äắc Thắng nghe nói bước vào cá»­a am, đạo cô Ä‘i trước dẫn tá»›i khách đưá»ng ngồi xuống, thật là sạch sẽ u nhân, đạo cô quay vào trong, kêu rằng: "Äá»™c nữ có khách, hãy bưng trà ra cho mau". Triển Äắc Thắng nghe nói thất kinh, nghÄ© thầm rằng: "Không dè có ngưá»i tên Äá»™c nữ, song không biết làm sao giết nó đặng". NghÄ© rồi sanh ra má»™t kế, xem thấy trong ấy bước ra má»™t ngưá»i già.

Óm tợ cây không, giống tạc hình.
Da nhăn mặt xấu, thấy nên kính.
Tóc bạc như tơ, ngoài sáu chục,
Già tuy già vậy hãy còn nên trinh.

Ngưá»i con gái già ấy, bưng trà trao cho Triển Äắc Thắng. Äắc Thắng tiếp lấy chung trà, há»i đạo cô rằng: "Vị linh đồ (là tiếng kỉnh há»c trò cá»§a đạo cô ấy) mày sao kêu độc nữ?". Äạo cô nói: "Tướng quân chưa rõ, nó năm nay sáu mươi tám tuổi, mà hãy còn con gái, vì đã chịu góa sáu lần, há»… ngưá»i nào Ä‘i há»i nó thì chết, cho nên không ai cưá»i đặng, cha mẹ khuất sá»›m, mồ côi má»™t mình, và nó là má»™t ngưá»i tánh tình hung dữ, má»—i việc má»—i tranh Ä‘ua, nếu ngưá»i ta hÆ¡n thì nó sanh lòng ghen ghét, cho nên ngưá»i ta kêu là Äá»™c nữ, nay tuổi tác đã già, tay không tiá»n cá»§a má»›i kiếm chá»— toàn thân cho khá»i ngưá»i làm hại, vào đây xin làm đệ tá»­". Triển Äắc Thắng nói: "Tôi muốn mượn thùng cho ngá»±a uống nước, song chẳng biết am này có giết hay không?". Äạo cô nói: "Có giếng sau ma này". Triển Äắc Thắng cả dạy Äá»™c nữ dẫn tướng quân ra sau hậu viên, Ä‘i gần tá»›i giếng, Triển Äắc Thắng rút gươm xuất kỳ bất ý chặt má»™t gươm té nhào xuống đất, vén áo mổ hông, cắt lấy trái tim, rồi chấm máu đỠnÆ¡i vách rằng: "Tướng Tá» là Triển Äắc Thắng, vâng mạng Chiêu Vương đến lấy tim nàng Äá»™c nữ, đặng làm phép yểm trấn, như có ai sanh chuyện gì, thì chá»§ am kíp tá»›i Dịch Châu khống cáo, tá»± nhiên vô sá»±". Viết rồi cắt vạt áo chiến bào, gói trái tim, lên trở ra cá»­a trước, thót lên ngá»±a quất vài roi, chạy như bay, giây phút vỠđến dinh.

Lúc ấy bốn ngưá»i đã vỠđủ hết, Nam Cá»±c dạy vá» dinh tạm nghỉ, ngày mai nai nịt vào trướng nghe sai khiến đánh trận kim sa, chúng tướng nghe nói, ngưá»i ngưá»i vui mừng, kéo nhau ra vá». Qua ngày thứ Nam Cá»±c cùng Chiêu Vương lên trướng, chúng tướng giáp trụ tá» chỉnh, đứng chầu ha bên, Nam Cá»±c kêu rằng: "Khoái Văn Thông, Tôn Yên, Triển Äắc Thắng, Triển Äắc Năng, Tôn Long, Ngụy Hổ, Giải Tính, ngô Quan tám ngưá»i tiên phụ giúp, chúng ngươi bốn phía trận vật (là mấy vật để phá phép) tá»›i trước cá»­a trận, nghe theo tiên nhÆ¡n Ä‘iá»u khiển, chẳng đặng trái lệnh". Tám tướng vâng mạng ra trướng, chia nhau bốn cá»­a, dẫn binh xông tá»›i dinh Tần. Nam Cá»±c bèn sai: "Trưá»ng Mỵ, quá»· Cốc, Huỳnh Thạch Công, Vương Ngao, bốn ngưá»i theo phụ tiếp cho tám tướng, như giết tan binh Tần rồi lại tá»›i trước trận giÆ¡ những đồ trấn vật trên cao, kêu lá»›n rằng: "Chư thần hãy lui vá», nay ta vâng mạng Nam Cá»±c, có đồ trấn vật đánh vào trận sợ e nhÆ¡ uế như thần. Nói rồi thì dùng đồ trấn vật đánh vào mấy cái bá»­u bối treo nÆ¡i bốn cá»­a, dùng phép bắt mấy tên đạo nhân giữ trận, tuốt vào hầm kim sa đứng vây bốn phía phòng giữ, kẻo Ngụy Thiên Dân chạy khá»i, chá» ta vào trận rồi ra sức bắt nó, còn Bạch Viên thì dùng phép phân thân (là má»™t mình chia làm bốn cá»­a) Ä‘uổi những âm hồn ma quá»· ra ngoài trận, tuốt lên pháp đài, bắt Ngụy Thiên Dân, Nam Cá»±c kêu Thổ Hành Tôn nói: "ChÆ¡n nhÆ¡n, ngươi chịu phiá»n Ä‘i dưới đất, trước vào hầm kim sa, bảo há»™ Tôn Tẩn, chá» Như Lai thâu kim sa rồi, thì Tôn Tẩn ra khá»i trận". Thổ Hành Tôn lãnh việc phá trận mà thuật lại cho Tôn Tẩn nghe. Tôn Tẩn nghe nói rất mừng, rồi hai ngưá»i ngồi trong hầm chá» Phật thâu kim sa, đặng ra mà hiệp sức bắt Ngụy Thiên Dân.

Nói vá» Khoái Văn Thông cùng tôn Yên, phá dinh Vương Tiển, Tôn Yên Ä‘i trước, Văn Thông theo sau, la ó lên rằng: "Äạp phá dinh phiên". Vương Tiển lật đật dẫn binh giao chiến, binh Yên đánh giết quân Tần, kêu la chẳng dứt, bốn phía vỡ chạy, Vương Tiển thua chạy, vừa muốn dùngbá»­u kiếm mà giết Tôn Yên, xảy gặp Trưá»ng Mỵ, cỡi mai huệ lá»™c xông ra chặn đưá»ng, thấy Vương Tiển muốn dùng bá»­u kiếm bèn dá»±ng lông mày lên, trong lông mày bay ra hai cục lá»­a Ä‘á», đánh nhằm mặt Vương Tiển Ä‘au quá cá»± không nổi bá» chạy, Trưá»ng Mỵ giục nai tá»›i trước, Khoái Văn Thông cầm cá» lạc thai dẫn binh tá»›i cá»­a trận, Trưá»ng Mỵ kêu lá»›n rằng: "Các thần hãy nghe truyá»n nói, nay tôi vâng phép Nam Cá»±c lão tổ và Ä‘em đồ trấn vật đến phá, e làm nhÆ¡ uế chư thần, xin tránh trước xong hÆ¡n".

Lúc ấy chư thần tướng nghe có trấn vật đánh vào, sợ nhiá»…m nhằm thân thể, lật đật tránh vẹt hai bên, Trưá»ng Mỵ xem thấy vá»™i vàng cỡi nai chạy mất, Khoái Văn Thông lướt tá»›i, hai tay nắm cá» lạc thai vãi rá»™ng vào trận, nghe nổ vang má»™t tiếng, cây tru tiên kiếm liá»n rá»›t xuống đất. Khoái Văn Thông cùng Tôn Yên ở giữ ngoài trận, Trưá»ng Mỵ giục mai chạy tuốt vào trong.

Lúc ấy Bạch Viên dùng phép phân thân Ä‘uổi chúng quá»· hồn ra khá»i trận, bị mặt trá»i chiếu quá»· hồn Ä‘á»u tan vào đất, chẳng thấy hình dạng, Trưá»ng Mỵ vào cá»­a tru tiên vừa muốn đến hầm kim sa, xảy gặp Huỳnh Thúc ÄÆ°Æ¡ng ngăn đón, nạt rằng: "Lý Trưá»ng Mỵ không đặng á»· tài, có ta ở đây". Liá»n hươi trà Ä‘iá»u trượng đánh tá»›i, Trưá»ng Mỵ hươi gươm rước đánh, hai bên ở trong trận đánh đến mưá»i hiệp, Huỳnh Thúc ÄÆ°Æ¡ng lấy kim chuyên cầm nÆ¡i tay, liệng giữa không trung, hóa ra má»™t vầng năm sắc chói sáng, nhắm ngay đầu Trưá»ng Mỵ đánh xuống. Trưá»ng Mỵ xem thấy cưá»i rằng: "Yêu đạo, mi có pháp bá»­u bao nhiêu, liệng ra cho hết. Nói rồi ngước mắt nhìn lên, dá»­ng hai bá»™ lông mày tức thì bay ra hai cục lá»­a xông lên đở cái kim chuyên. Nguyên hai cục lá»­a ấy vốnvà tam muá»™i chÆ¡n há»a luyện thành. Giây phút cái kim chuyên tiêu mất, Trưá»ng Mỵ lấy gươm giÆ¡ lên, ngoắc má»™t cái mà chỉ Huỳnh Thúc ÄÆ°Æ¡ng, lúc ấy Huỳnh Thúc ÄÆ°Æ¡ng thấy phép mình bị phá vừa muốn cá»­ trượng tá»›i đánh, bá»—ng thấy hai cục lá»­a bay tá»›i gần, liá»n nghiêng mình tránh qua bị đánh nhằm vai té nhào xuống lá»™c, vừa muốn độn thổ chạy trốn, chẳng dè bị Trưá»ng Mỵ đánh má»™t cái chưởng tâm lôi (là phép sấm sét trong bàn tay đánh ra) nhằm đầu chết tốt! Hỡi Æ¡i! Má»™t vị chÆ¡n tiên, chẳng khá»i chết dưới chưởng tâm lôi. Trưá»ng Mỵ thâu há»a cầu (cục lá»­a) giục mai chạy đến hầm kim sa, đứng phía đông mà chá».

Nói vá» Triển Äắc Nang, cùng Tống Long, xông vào dinh Lý Thiệt, nhá» phép lá»±c ông Huỳnh Thạch Công, đánh Lý Thiệt thua chạy, rượt giết binh Tần, Huỳnh Thạch Công dạy Triển Äắc Năng Ä‘em đồ trấn vật vào trận rồi kêu lá»›n rằng: "Chư thần lui vá» cho chóng, có trấn vật đến đây, nếu chẳng chịu lui e vấy đồ nhÆ¡ uế mà vá» trá»i không được, chá»› trách tôi sao không nói trước". Thần binh, thần tướng, ai mà chẳng sợ đồ nhÆ¡ uế, nghe nói Ä‘á»u bay tuốt, Triển Äắc Năng dùng máu vãi đùa vào trận, nghe vang má»™t tiếng, cây cá» Lạc hồn rá»›t xuống đất. Huỳnh Thạch Công giục Kim Mao không vào cá»­a hãm tiên, gặp Châu Huệ Trân cỡi cá»p chạy ra, kêu lá»›n rằng: "Huỳnh Thạch Công sao cả gan dám vào trận ta, chá»› mong chạy thoát, có ta đến đây". Nói rồi hươi gươm chém nhàu, Huỳnh Thạch Công cá»­ gươm lên đỡ, hai ngưá»i đánh hÆ¡n mưá»i hiệp, Huỳnh Thạch Công lén lấy Như ý đánh tá»›i, Huệ Trân tránh không kịp, trúng nhằm mang tang té nhào xuống cá»p, Huỳnh Thạch Công lướt tá»›i đâm má»™t gươm chết tốt. Khá thương:

Trăm năm tu luyện bay đâu mất,
Cửa quỷ một mình lạnh lẽo thay.

Huỳnh Thạch Công đâm chêt Huệ Trân, rồi giục Kim Mao khổng vào phía bắc hầm km sa đứng chá».

Nói vá» Vương Ngao cỡi hắc hổ, dẫn Ngô Quang, Giải Tính phá dinh Chương Hàng. Chương Hàng lãnh binh đối địch chưa mấy hiệp bị Vương Ngao liệng cái tụ tiên bài, đánh trúng Chương Hàng gần nhào xuống ngá»±a, thổ huyết nằm trên yên chạy dài. Vương Ngao chẳng rượt hteo; dạy Giải Tính Ä‘em đồ uế vật tá»›i trước, kêu lá»›n rằng: "Chư thần mau mau lui vá», nay có đồ ô uế đánh vào trận, hãy tránh cho mau". Chúng thầnnghe nói lật đật bay tuốt, Giải Tính hai tay đưa cái đầu ngưá»i lên cao, liệng nhầu vào trận tức thì kim chung bị đồ dÆ¡ liá»n rá»›t xuống đất. Vương Ngao xông vào cá»­a trảm tiên môn, xảy gặp Kim Tá»­ Lăng đón đưá»ng, nạt lá»›n rằng: "Vương Ngao chá»› chạy, có ta đây". Vương Ngao cưá»i nói: "Mi có phép lá»±c bao nhiêu dám ngăn đón đưá»ng ta". Nói rồi hươi búa tá»›i chém Tá»­ Lăng, hai ngưá»i đánh vùi đến ba mươi hiệp, chẳng phân hÆ¡i thua. Vương Ngao cả giận nạt rằng: "Äồ yêu đạo, sao dám ra sức chết mà đánh vá»›i ta". Bèn lấy tụ tiên bài, vừa muốn liệng lên, bên kia Tá»­ Lăng biết cái tên bài rất lợi hại liá»n nhảy xuống lá»™c, độn thổ chạy mất. Vương Ngao quất cá»p vào phía tây hầm kim sa đứng đợi.

Nói vá» Triển Äắc Thắng cùng Ngụy Hổ hai tướng đánh Anh Bố thua chạy, rượt tàn binh tần, phá lá»›p vây ngoài, Vương Thuyá»n dạy Triển Äắc Thắng, theo đếncá»­a trận, kêu lá»›n rằng: "Chư thần tránh đưá»ng, có đồ trấnvật đến phá trận". Chúng thần lật đật tránh hết, Triển Äắc Thắng la lên má»™t tiếng, liệng trái tim Äá»™c nữ vào trận, tức thì ngá»c khánh liá»n rá»›t xuống đất, Vương Thuyá»n tuốt vào cá»­a triệt tiênmôn, thấy Tần Mãnh hươi lăng nha bổng đón đưá»ng, hai ngưá»i đón đánh chưa mấy hiệp. Vương Thuyá»n liệng chưởng tâm lôi đánh Tần Mãnh. Tần Mãnh biết lợi hại, bèn cỡi kim quang bay bổng lên không, bị Bạch Hạc đồng tá»­, đánh má»™t cái kim như ý, té nhào xuống đất. Vương Thuyá»n liệng chưởng tâm lôi đánh tiếp, khá thương Tần Mảnh bị chưởng tâm lôi đánh bể óc, hồn theo Châu, Huỳnh đạo nhÆ¡n Ä‘i tuốt, Vương Thuyá»n giục mai vào phía nam hầm kim sa.

Lúc ấy bốn vị tiên trưởng Ä‘á»u tá»›i đủ còn chá» Chưởng Giáo đến phá trận mà thôi.

Nói vỠNgụy Thiên Dân ở trên pháp đài, ngó thấy bốn vị tiên trưởng tới đứng vây bốn phía, hoảng kinh than dài một tiếng, nói: "Không xong, mạng ta phen này hết rồi". Vội vàng lấy hột kim sa vừa muốn liệng bốn tiên cho nhào xuống hầm, bỗng đâu Nam Cực cùng Bạch Hạc ở trên không bay xuống. Ngụy Thiên Dân nói: "Không xong". Vội vàng lấy kim sa liệng lên. Nam Cực thấy kim sa tới rất dữ tợn, lật đật lấy quạt ga mi, quạt ra hai cái bay tuốt lên không.

Lúc ấy Há»™ pháp già lam cầm chén kim bát úp xuống, rút kim sa vào binh. Thiên Dân kim sa bay lên Ä‘i mất, chẳng thấy hình dạng, trong lòng hoảng kinh, liệng luôn mưá»i măm há»™t kim sa má»™t lượt, Nam Cá»±c thấy kim sa bay tá»›i, rất nên lợi hại, lật đật quạt luôn ít quạt, bay tuốt lêntrên, lá»›n như cây lá»ngvàng, ở trên đánh xuống. Nam Cá»±c vừa muốn quạt nữa, xảy thấy Há» pháp già lam ở trong vầng mây, kêu nói: "Nam Cá»±c tiên ông, nay tôi vâng mạng Phật tổ, đến thâu kim sa". Nói rồi liệng bình bát vu, kim sa Ä‘á»u thâu vào hết, Há»™ pháp cỡi mây bay vá» Tây phương, Nam Cá»±c thấy già lam thâu hết kim sa, vá»™i vàng lấy quạt nga mi, nhắm ngay Ngụy Thiên Dân quạt ra ra má»™t cái, Thiên Dân làm sao mà cá»± cho nổi, túng phải hóa kim quang, bay bổng trên không, Nam Cá»±c ngó thấy liá»n liệng chưởng tâm lôi, đánh Ngụy Thiên Dân rá»›t xuống đất, Bạch Viên xông tá»›i đâm má»™t gươm chết tốt, Nam Cá»±c liệng luông ít cái chưởng tâm lôi lên vang trá»i.

Lúc ấy Thổ Hành Tôn cùng Tôn Tẩn, Ä‘ang ở dưới hầm, nghe sấm nổ liên thinh, thì biết là Chưởng giáo đã phá trận rồi, lúc ấy Nam Cá»±c ở trên pháp đài, dùng nga mi phiến quạt bay núi Thổ sÆ¡n. Tôn Tẩn ngó thấy mặt trá»i lật đật thót lên thanh ngưu cùng Thổ Hành Tôn nhảy ra khá»i hầm, Nam Cá»±c cùng chúng tiên niệm chú lui thần, đưa thiên binh tướng vá» trá»i, rồi truyá»n quân dùng lá»­a đốt tòa tru tiên này, giây phút cháy tiêu, các tiên kéo vá» dinh Yên. Tôn Tẩn tá»›i trước lạy Nam Cá»±c, nhá» Æ¡n cứu sống. Nam Cá»±c nói: "Ngươi lòng phàm chưa hết dứt, thưá»ng lưu luyến hồng trần, ta đã hai phen xuống núi, cứu tánh mạng ngươi khá»i chết, từ rày vá» sau, nếu còn mắc nạn, ta chẳng cứu đâu". Nói rồi từ biệt Chiêu Vương ra khá»i dinh, cùng Bạch Hạc cỡi mây Ä‘i tuốt, Tôn Tẩn lạy tạ sư phụ, sư thúc, cùng các tiên ông. Trưá»ng Mỵ nói: "Tôn Tẩn, ngươi lo cho xong việc lá»›n cá»§a ngươi, rồi mau trở vá» núi, chá»› làm mất cái công phu ngươi tu luyện". Tôn Tẩn dạ dạ xin vâng, Vương Thuyá»n nắm tay Tôn Tẩn nói rằng: "Quản Văn Tá»­ có nghe lá»i ông Chưởng giáo nói khi nãy đó chăng, nếu ngươi còn lưu luyến hồng trần, mà mắc tai nạn nữa, thì chá»› trách ta sao chẳng cứu, rất đỗi phép lá»±c như ta, còn chẳng trái trá»i được thay huống gì là ngươi". Tôn Tẩn quỳ xuống bẩm rằng: "Vì đệ tá»­ làm cho liên lụy đến tổ sư xuống núi đã đôi phen, ba lượt, tôi há chẳng biết sao, nếu tôi mai táng cha anh xong rồi, không dám tái phạm phép trá»i, mình nhiá»…m hồng trần nữa". Các tiên nói: "Như vậy má»›i là phải cho". Các tiên từ biệt Chiêu Vương, Ä‘á»u bay vá» núi, Bạch Viên vừa muốn cáo từ, Tôn Tẩn rÆ¡i lụy nói: "Mang Æ¡n hiá»n đệ xuống núi, thỉnh tiên giải cứu, thì cái Æ¡n đức ấy biết chừng nào anh trả đặng". Bạch Viên nói: "Tam ca chá»› phân lá»i ấy, nay em vá» núi chẳng biết ngày nào tụ há»™i nhau được nữa, song cầu ước cho anh các việc chá»› nên á»· tài, mà mắc tai há»a". Tôn Tẩn đáp: "Lá»i cá»§a em như vàng đá, anh xin ghi nhá»›, chừng em vá» tá»›i Nhạn Sầu Giang xin thế cho anh gởi lá»i thămbác bình an". Bạch Viên gật đầu, sa nước mắt bước tá»›i từ biệt Chiêu Vương rồi báo từ Tôn Tẩn mà dặn rằng: "Anh hãy giữ mnh làm trá»ng". Tôn Tẩn nói: "Hiá»n đệ chá»› lo, chừng anh mai táng phụ huynh anh xong liá»n trở vá» Thiên Thai". Hai ngưá»i dắt tay ra khá»i cá»­a dinh, rÆ¡i lụy phân nhau. Tôn Tẩn thấy Bạch Viên Ä‘i xa bèn trở vào trướng. Chiêu Vương truyá»n chỉ bày yến cùng á phụ ăn mừng.

Nói vá» Vương Tiển thua chạy vá» dinh, Ä‘em việc bị phá trận mà bẩm hết cho Thá»§y Hoàng nghe, Thá»§y Hoàng cả kinh thất sắc, truyá»n lệnh ba quân nhổ trại lui binh cho chóng. Lệnh truyá»n rồi, Vương Tiển chẳng dám ngăn trở, phải lui ra truyá»n cho quân binh nổ ra ba tiếng pháo, đâu đó có Ä‘á»u nhổ trại má»™t lượt, suốt đêm kéo vá», Ä‘i riết hÆ¡n vài trăm dặm, bèn đóng dinh hạ trại; quân vào báo nói: "Có quân sư ở ngoài cá»­a dinh hầu chỉ". Thá»§y Hoàng bảo má»i vào cho mau, giây phút Tá»­ Lăng vào đến đại trướng, quỳ xuống tâu rằng: "Tá»™i đáng muôn thác, bại binh phục quốc, cầu xin chúa thượng nhiêu dung". Thá»§y Hoàng khiến đứng há»i rằng: "Ngụy Thiên Dân va nói cái trận kim sa lợi hại như vậy, mà sao còn bị ngưá»i phá được, bây giá» va Ä‘i đâu rồi?". Tá»­ Lăng tâu rằng: "Vì Yên Chiêu Vương đốt hương cầu khẩn, thỉnh Chưởng giáo Nam Cá»±c xuống núi, va phép lá»±c vô cùng, Ngụy Thiên Dân, cùng bá»n tôi đâu phải là đối thá»§ vá»›i va, rất thương cho Châu, Huỳnh, Tần, Ngụy bốn vị đạo nhân Ä‘á»u tá»­ vu phi mạng, may tôi thoát khá»i độn thổ trốn vỠđây". Thá»§y Hoàng nói: "Vậy thì khí số nước Yên binh vá» nước, chá» thá»i dấy động thì hay hÆ¡n". Tá»­ Lăng quỳ xuống tâu rằng: "Xin bệ hạ cho tôi đêm nay đảo cáo trá»i đất, nếu ngày mai không có ngưá»i tiên đến giúp, chừng đó sẽ lui binh chẳng muá»™n". Thá»§y Hoàng túng phải nghe theo, truyá»n cho ba quân tạm nghỉ, sáng ngày sẽ Ä‘i.

Nói vỠKim Tử Lăng qua đến canh ba đốt nhang quay qua phía nước Ảo Ly, vái lay một hồi rồi vào dinh an nghỉ.

Nói vá» Hải Triá»u thánh nhÆ¡n Ä‘ang ngồi ở Vân Quan động xảy đâu trong lòng hồi há»™p co tay suy tính rõ hết các việc, giận lắm, nói: "Nam Cá»±c rất nên vô lá»…. Tôn Tẩn trái lá»i làm bậy, sao còn cứu nó, ngươi phụ giúp đạo ngươi, ta lại chẳng biết bênh vá»±c há»c trò ta sao, nay ta cho Vương Tiển má»™t cái bá»­u bối, thá»­ coi thằng cụt làm sao phá được". Bèn kêu Ngân Liên Tá»­ nói rằng: "Sư đệ cá»§a mi là Vương Tiển ở nước Tần bị thua Tôn Tẩn ở núi kim sa tru tiên, vậy Tôn Tẩn trong trận vừa được sáu ngày, bị Nam Cá»±c xuống phá trận ấy, cứu Ä‘em Tôn Tẩn ra khá»i, Ngụy Thiên Dân, Châu, Tần, Huỳnh bốn ngưá»i Ä‘á»u chết dưới chưởng tâm lôi, sư đệ cá»§a mi là Kim Tá»­ Lăng ở trong dinh Tần, đốt hương cầu cứu, ta tưởng lại Nam Cá»±c xuống cứu Tôn Tẩn ấy là trái nghịch ý trá»i, vả lại va cÅ©ng biết Kim Tá»­ Lăng, Vương Tiển là há»c trò cá»§a ta, mà còn mốn làm hại nó, như vậy chẳng là khi dá»… ta lắm. Nay muốn sai mi xuống núi, Ä‘em cái bá»­u bối này cho sư đệ mi là Vương Tiển, dạy nó cứ theo phép mà làm, coi thằng cụt còn chi chống cá»± ngươi hãy theo ta". Nói dứt lá»i bước xuống pháp tòa dắt vào phía sau, Hải Triá»u lấy cái há»™p bằng vàng, giở ra, trong há»™p có má»™t cái như cây đàng hương mà nhá»n, dài chừng bảy tấc, đưa cho Ngân Liên Tá»­ há»i rằng: "Hiá»n đồ, ngươi có biết tên cái bá»­u bối này chăng? . Nguyên bá»­u bối này tên là tản thiên tiá»…n (là cái tên bay trên trá»i, Ä‘i kiếm ngưá»i mà đâm). Ấy là vật tiên thiên rất báu, há»… đến giá» tý, ngá» liệng giữa không trung, tuy xa ngàn dặm, cÅ©ng hay đâm đặng đầu ngưá»i. Äại la thiên tiên, ngươi Ä‘em đến dinh Tần mà giao cho Vương Tiển bảo nó cách dinh liệng lên, tá»± nhiên giết đặng Tôn Tẩn, và Ä‘em mấy câu phù chú truyá»n dạy rõ ràng, ngươi đến nÆ¡i đó trao cho nó rồi, thì trở vá» núi cho mau, đặnc chẳng chậm trá»…". ngân Liên Tá»­ lạy từ thánh nhÆ¡n, ra khá»i động cỡi mây nhắm Dịch Châu bay tá»›i. Dưới thế gian nhân dân Ä‘i hÆ¡n vài năm, còn Thần tiên không đầy má»™t khắc. Tá»›i nÆ¡i, bay xuống dinh Tần, bảo quân vào báo cùng quân sư và Äiện tây hầu hay rằng: "Có nước Ảo Ly động Vận Quan, há»c trò ông Hải Triá»u thánh nhÆ¡n là Ngân Liên Tá»­, muốn vào ra mắt". Quân sÄ© nghe nói, chạy vào phi báo.
Tài sản của truongkimthang

Trả Lá»i Vá»›i Trích Dẫn
Trả lá»i

Từ khóa được google tìm thấy
äèñêè, àêöèÿ, èãðóøêè, êëóáíè÷êà, êîòòåäæ, hoi thu 12, ïåñíÿ, ïåðååçä, ìåðñåäåñ, ïèñüêè, ìèòñóáèñè, íîóòáóê, ïðîäâèæåíèå, phong kiem xuan thu 4vn, phong kiem xuan thu.4vn



©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu cá»§a ngưá»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™