Biển lại dịu dàng đến bên em
Ghé vào tai em thì thầm tiếng sóng
Răng trời xanh là của mình ta
Rằng ngọn gió vẫn phảng phất cùng nghe
Hơi em có biết chăng biển rì rào mãi
Hát mãi câu tình yêu không đổi thay,
Trọn đời chỉ mình em một mối tình
Để em mãi là của rieng biển anh...
Sắp xếp công ăn với chuyện làm
Sang tuần nghe đi biển thấy ham
Nhất định hải đăng nghe biển hát
Bao nhiêu khó nhọc cũng phải cam
Đầu tiên có đặt được chỗ đâu
Khách sạn đâu đâu cũng ngập đầu
Ba chục cuộc gọi toàn từ chối
Hết phòng xin hẹn lại tuần sau...
Khổ nữa cánh ngầm hết vé luôn
Đoàn đi sáu đứa bốn đứa buồn
Đứa đi hai rưỡi đứa bốn rưỡi
Thế là thôi rồi cái hội buôn ( chuyện)
Cánh ngầm nhẽ ra phải chạy nhanh
Không biết tại sao giống...tu hành
Túc tắc từ từ từng tí một
Mọi người bàn tán bảo mất phanh :)
Lại có một ông to béo ghê
Ồm ồm ông bảo phải quay về
Có ba cánh quạt hai gãy tiệt
Nghe ông ấy nói thấy mà ghê
Té ra rong cuốn cánh quạt thôi
Chạy tới chạy lui sút ra rồi
Bậy giờ ta lại tăng tốc độ
Gió mát ra ngoài cho thảnh thơi
Ra tới Vũng tàu bon và chen
Từ ăn tới tắm tới thăm đền
Leo lên tượng chúa không xuống được
Ấy thế người ta vẫn cứ len
Biển hát chắc theo nhạc rock rồi
Hết "ùm" lại "tủm" khắp mọi nơi
Lâu lâu lại cát bay phèn phẹt
Mấy đứa nô đùa ném nhau thôi
Biển hát ...thôi rồi mộng ước xưa
Giờ nghe biển hét thật như đùa
Biển ơi tôi thèm nghe tiếng biển
Xe lăn bánh rồi, chưa vẫn chưa....
Bác Aidzay làm thơ rất tuyệt. Em chỉ nhái thôi :
Tôi tin thiên phóng sự về biển đến đây chưa chấm dứt. Vì cái gì còn trăn trở trúc trắc trục trặc chẳng trơn tru lại không trong trắng thì sẽ khối nhà thi sĩ trầm trồ để trở trăn vì tâm hồn trông trống, thi văn sẽ trào trào trùng trùng mà ra .... .Cứ chầm chậm chờ mà xem !!! ( nhái câu vĩ thanh của thơ Nguyễn Nhược Pháp - tiền bối miễn chấp )