Trong pháp môn Đại Nhật Như Lai Kim Thân vốn đã có bí pháp rút tinh huyết để tôi luyện kim thân.
Trong trận chiến với Tô Quân Ninh hồi đó, thực lực của Dũng Tín đại sư vốn còn cách Võ Tôn rất xa, Đại Nhật Như Lai Kim Thân cũng còn xa mới đạt được cảnh giới đại thành.
Nhưng để chặn Đại Thiên Âm Chưởng của Tô Quân Ninh, đại sư vẫn cố rút tinh huyết trong cơ thể, ngưng tụ thành Đại Nhật Như Lai Kim Thân, đồng thời cho kim thân xuất khiếu đâm thẳng vào Đại Thiên Âm Chưởng. Nhưng đáng tiếc kim thân của Dũng Tín đại sư đã vỡ tan tành, khí huyết tiêu tan, rốt cuộc vẫn viên tịch...
Dương Thạc đã được truyền thừa công pháp Đại Nhật Như Lai Kim Thân, đương nhiên cũng thi triển được bí pháp này. Bí pháp rút tinh huyết tăng cường kim thân cũng chỉ sử dụng khi liều mạng vào thời khắc quan trọng, trước đó đương nhiên Dương Thạc chưa từng dùng tới.
Giờ Cửu Dương Chân Thân của hắn đã chui vào nhục thân của Ẩn Giao Vương. Nhục thân Ẩn Giao Vương đã không còn sinh cơ nữa, khí huyết không ngừng chảy đi, cứ để thế thì cũng lãng phí, chi bằng rút ra để tôi luyện Cửu Dương Chân Thân đệ nhất trùng.
- Giờ rút thôi!
Dương Thạc cũng không chần chừ, lập tức thực hiện.
Trước đó đả thương Lý Vi Nghĩa, giết Lý Trung, Dương Liệt, hắn có lần nào chần chừ chứ?
Lúc trước Ẩn Giao Vương định bóp chết Tô Quân Ninh, Dương Thạc có thể không chút do dự cho kim thân xuất khiếu chiếm cứ nhục thân Ẩn Giao Vương quyết đấu. Giờ Ẩn Giao Vương chết rồi, muốn rút tinh huyết của hắn cũng chẳng phải lo lắng gì.
Cửu Dương Chân Thân đệ nhất ở trong nhục thân Ẩn Giao Vương tâm niệm khẽ động, vận chuyển Đại Nhật Như Lai Kim Thân, bắt đầu điên cuồng rút tinh huyết trong cơ thể Ẩn Giao Vương.
- Cảm giác này...thật dễ chịu...
Vừa bắt đầu Dương Thạc đã cảm thấy ngay một lượng lớn tinh khí không ngừng chảy vào Cửu Dương Chân Thân của mình. Hắn cảm giác như toàn thân trên dưới Cửu Dương Chân Thân thoải mái khó tả, không kìm được mà rên rỉ mấy tiếng.
Cảm giác đó thế nào? Thoải mái?
Phiêu phiêu như sắp thành tiên?
Thành tiên, có được sức mạnh cường đại, đại não vốn không tỉnh táo sẽ lập tức tỉnh táo, vốn không nghe thấy, không nhìn thấy, không làm được thì sẽ lập tức được ngay. Đó chính là thoải mái! Chính là sảng khoái! Giờ Cửu Dương Chân Thân của Dương Thạc có được lượng lớn sức mạnh khí huyết, năng lượng không ngừng được tăng cường, đó chính là một thứ cảm giác sảng khoái!
- Lạc đà chết cũng to hơn ngựa, nhục thân Ẩn Giao Vương dù có bị tàn phá hơn nữa, bị nghiền nát thành đống bầy nhầy thì sức mạnh khí huyết trong nó cũng hơn hẳn cường giả bình thường. Ít nhất thì cũng là Đại Tông Sư.
Không ngừng hấp thú sức mạnh khí huyết, Dương Thạc cảm giác được sức mạnh Cửu Dương Chân Thân của mình đang không ngừng được tăng cường.
Rắc rắc...
Đồng thời nhục thân của Ẩn Giao Vương cũng không ngừng ro rút, khô héo đi.
Một lúc sau biến thành một cái xác khô, không còn chút sức mạnh khí huyết nào nữa.
Dương Thạc đoán rằng chỉ cần Thái Dương Chân Hoả thiêu một chút là nhục thân Ẩn Giao Vương tan thành tro bụi.
- Sức mạnh lớn thật!
Cửu Dương Chân Thân chui ra khỏi cái xác khô Ẩn Giao Vương rồi biến lớn dần, cao đến hơn mười trượng, sức mạnh khí huyết hùng hậu bọc quanh Cửu Dương Chân Thân.
- Cửu Dương Chân Thân giờ ít nhất cũng là Đại Tông Sư sơ giới.
Cảm nhận sức mạnh trong Cửu Dương Chân Thân, Dương Thạc nghĩ bụng.
Nhưng ngay sau đó sức mạnh trong Cửu Dương Chân Thân của Dương Thạc lại nhanh chóng dần tiêu biến...
Bí pháp Đại Nhật Như Lai Kim Thân rút tinh huyết dung nhập vào Cửu Dương Chân Thân cũng không phải vĩnh cửu. Khoảng một khắc sau thì năng lượng sẽ dần biến mất. Cuối cùng năng lượng tinh huyết còn lại được một phần mười cũng là không tồi rồi.
- Không phải sức mạnh của mình, không cần phải luyến tiếc.
Dương Thạc cũng không tham số năng lượng Đại Tông Sư đấy. Phần lớn nnăg lượng đã biến mất trong hư không chỉ sau một khắc.
Nhưng vẫn còn một phần rất nhỏ đã chui vào hơn một vạn sáu nghìn huyệt khiếu trong Cửu Dương Chân Thân của Dương Thạc. Không phải khí huyết tắc nghẽn ở huyệt khiếu như Đại Chuyển Sinh Thuật của Gia La Minh, mà là dung nhập vào trong huyệt khiếu tăng cường sức mạnh cho huyệt khiếu.
Chỗ năng lượng dung nhập vào huyệt khiếu Cửu Dương Chân Thân mới là lượng sức mạnh mà Dương Thạc thật sự có được và có thể khống chế.
Sau khi dung nhập lượng khí huyết đó, huyệt khiếu Cửu Dương Huyền Công lập tức bắt đầu đập thình thịch như những quả tim nhỏ vậy.
Đây chính là biểu hiện khi khí huyết vượng thịnh!
Khí huyệt vượng thịnh đến một mức độ nào đó, cắt một mẩu thịt đi, chỗ đó sẽ tự nhu động vào lành lại.
Giống như tim của loài rắn khi móc ra rồi, trong một khoảng thời gian vẫn đập.
Ngoài ra, khi khí huyết vượng thịnh thì cơ thể sẽ có độ dung hợp cực lớn.
Ví dụ như khi trên người bị một vết thương, khí huyết nếu đủ vượng, đạt đến trình độ như La Tư Phật, hai bên vết thương sẽ nhu động và liền vết thương, không chảy máu nữa, sau một thời gian vết thương sẽ tự lành.
Hay như chín nhờ có khí huyết nhiều mà Bạch Hổ và Hoả La Mã có thể dung hợp với nhau, sinh ra một loài thú mới trong bụng Hoả La Mã, Hoả La Phiên Sơn Thú!
Khí huyết đủ vượng thì mọi thứ đều có thể!
Giờ hấp thụ một lượng lớn khí huyết, tuy sức mạnh bản thân Cửu Dương Chân Thân không tăng lên nhưng hơn một vạn sáu nghìn huyết khiếu trên Cửu Dương Chân Thân đều đập thình thình, khí huyết vô cùng vượng thịnh!
Đột nhiên, hơn một vạn sáu nghìn huyệt khiếu của Cửu Dương Chân Thân dường như có lực hút, chia thành từng cặp xích lại gần nhau.
Trở thành hơn tám nghìn huyệt khiếu!
Sau đó Dương Thạc kinh ngạc phát hiện ra rằng, mỗi hai huyệt khiếu đó lại dung hợp vào nhau, dường như hai huyệt khiếu muốn dung hợp làm một vậy.
- Hai huyệt khiếu dung hợp? Đây là...sắp bước lên tầng thứ Võ Tôn?
Dương Thạc lập tức nghĩ.
Sau khi ngưng thành, Cửu Dương Chân Thân đệ nhất trùng là Võ Sư đỉnh phong, sau khi củng cố là Võ Tôn, sau đó vẫn có thể tu luyện dần dần rồi đến Võ Tôn đỉnh phong. Sau thì không thể tu luyện thêm nữa.
Cửu Dương Chân Thân của Dương Thạc vừa được ngưng thành đương nhiên là thuộc tầng thứ Võ Sư đỉnh phong. Toàn bộ hơn một vạn sáu nghìn huyệt khiếu đều thông suốt.
Giờ hấp thụ lượng lớn khí huyết từ nhục thân Ẩn Giao Vương, số huyệt khiếu này dung hợp hai cái một, trở thành hơn tám nghìn huyệt khiếu. Một khi dung hợp thành công thì Cửu Dương Chân Thân của hắn sẽ bước vào tầng thứ Võ Tôn.
- Thế này...
Dương Thạc kinh ngạc.
Mấy khắc trước trong cơ thể hắn vẫn là Thuần Dương Kim Thân thuộc tầng thứ Võ Tôn, khi có Xá Lợi trợ giúp miễn cường là Võ Tôn. Sau đó ngưng thành Cửu Dương Chân Thân đệ nhất trùng, đả thông hơn một vạn sáu nghìn huyệt khiếu, trở thành Võ Sư đỉnh phong. Giờ còn chưa qua một giờ đã lại đột phá, huyệt khiếu dung hợp, hoàn toàn bước lên tầng thứ Võ Tôn.
Tốc độ này đúng là biến thái!
- Cửu Dương Chân Thân đệ nhất trùng vốn là chân thân Võ Tôn. Chỉ khi bước lên tầng thứ Võ Tôn thì mới được tính là Cửu Dương Chân Thân đệ nhất trùng thật sự.
Dương huyệt dung hipwj, Cửu Dương Chân Thân từ Võ Sư đỉnh phong bước lên Võ Tôn, ngoài kinh ngạc ra Dương Thạc còn vô cùng sung sướng.
Trước đó, nhờ có Xá Lợi, Thuần Dương Kim Thân cũng từng đạt lên tầng thứ Võ Tôn, dựa vào nó Dương Thạc đã giết được Lý Vi Nghĩa, cao thủ võ đạo tầng thứ Võ Tôn. Giờ Cửu Dương Chân Thân cường hãn hơn Thuần Dương Kim Thân, cộng với đặc tính bất tử bất diệt, dù là khả năng sinh tồn hay chiến đấu đều thêm phần bưu hãn.
Ít nhất, nếu lại đối mặt với Lý Vi Nghĩa, với quân sĩ nam tỉnh, Cửu Dương Chân Thân sẽ không sợ cung tiễn của quân sĩ nam tỉnh nữa.
Cung tiễn sẽ không bắn tan được Cửu Dương Chân Thân!
Trong trường hợp này, một khi Cửu Dương Chân Thân bước lên tầng thứ Võ Tôn, sẽ mạnh hơn Thuần Dương Kim Thân không chỉ một bậc.
Đối mặt với cao thủ võ đạo có thể không cần sợ gì cả!
- Cửu Dương Chân Thân này khi trở thành Võ Tôn sẽ là vũ khí bí mật lớn của mình!
Dương Thạc nghĩ bụng.
Trước đó vũ khí bí mật của hắn là Thuần Dương Kim Thân, Thái Dương Chân Hoả. Nhưng đáng tiếc trận đấu ở Ngọc Mạt Lâu đã lộ hết cả rồi.
Dương Thạc không thể ngờ lần này bị Ẩn Giao Vương bắt đi lại là trong hoạ có phúc, ngưng thành Cửu Dương Chân Thân đệ nhất trùng, lại bước lên tầng thứ Võ Tôn. Đây sẽ là món võ khí bí mật của hắn.
Dù sao thì chưa ai thấy Cửu Dương Chân Thân của hắn cả.
Ngay cả Tô Quân Ninh cũng chỉ biết kim thân của Dương Thạc chiếm nhục thể Ẩn Giao Vương, cũng không biết đến uy thế, đặc tnhs của Cửu Dương Chân Thân.
Cửu Dương Chân Thân khi thể hiện đặt tính bất tử bất diệt là ở trong nhục thể của Ẩn Giao Vương.
Tô Quân Ninh và Tẩy Nguyệt mấy cao thủ Thiên Âm Môn cũng không biết đặc tính này. Thậm chí họ còn không biết cái “kim thân” kia có đẳng cấp gì. Tuy nhiên khi tấn công nhục thân Ẩn Giao Vương nhưng không ảnh hưởng đến kim thân Dương Thạc, họ nghĩ chăc do nhục thân Ẩn Giao Vương bảo vệ mà thôi.
Trong ấn tượng của họ, kim thân của Dương Thạc vẫn là Võ Tôn, kèm theo Thái Dương Chân Hoả thì nhiều nhất cũng chỉ có thêm một đặc tính nào đó, chứ không thể đạt tới tầng thứ Võ Tôn.
Sau này trong những trận chiến ác liệt, vào khoảnh khắc quan trọng, Cửu Dương Chân Thân của Dương Thạc sẽ có tác dụng bất ngờ...
Uỳnh uỳnh uỳnh!
Dương Thạc đang suy nghĩ thì huyệt khiếu trên Cửu Dương Chân Thân bắt đầu dung hợp.
Uỳnh uỳnh mấy tiếng, hơn một vạn sáu nghìn huyệt khiếu dung hợp thành hơn tám nghìn huyệt khiếu.
Phù!
Đồng thời khi huyệt khiếu dung hợp, trên Cửu Dương Chân Thân của Dương Thạc, Thái Dương Chân Hoả bỗng chốc cháy mãnh liệt hơn hẳn.
Sức mạnh đại tăng.
Hoàn toàn bước lên tầng thứ Võ Tôn!
Đã có 8 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba
Cả Cửu Dương Chân Thân phát ra từng trận âm thanh giòn tan.
Chính là vừa rồi khi dương khiếu dung hợp bước lên tầng thứ Võ Tôn, Dương Thạc cảm nhận rõ ràng rằng Cửu Dương Chân Thân đã có thay đổi vượt bậc.
Không chỉ đơn giản là năng lượng được nâng lên vài phần.
Hắn phát hiện Cửu Dương Chân Thân không phải được cấu thành từ một tầng chân khí mà do hàng nghìn hàng vạn mảnh vật thể như kim cương cấu thành.
Cửu Dương Chân Thân giống như Giao Vương Kim Thân của Ẩn Giao Vương chỉ cấu thành từ một tầng chân khí, hình thành vẻ bên ngoài của chân thân mà thôi
Còn Cửu Dương Chân Thân được tạo nên từ tinh thể thì không chỉ cấu thành ngoại hình chân thân cho Dương Thạc mà bên trong cũng có khung xương từ những tinh thể kia. Thậm chí trên khung xương còn có máu thịt. Những tinh thể kia không đơn giản chỉ tạo nên bề ngoài mà cấu thành cả một người thật sự.
- Đây chính là...sự ảo diệu của chân thân?
Cảm giác được tình huống này, Dương Thạc chấn kinh.
Chân thân...kim thân...
Trước đó lĩnh ngộ của Dương Thạc về hai từ này không sâu sắc lắm, cho rằng chúng cũng gần như nhau, chỉ là cách nói khác nhau mà thôi.
Giờ hắn nhận ra mình đã sai!
Dù là Thuần Dương Kim Thân hay Đại Nhật Như Lai Kim Thân, đều chỉ là cái vỏ được tạo nên từ chân khí chứ không thể coi là cơ thể thật sự. Còn Cửu Dương Chân Thân hiẹn nay thì được cấu thành từ vô số tinh thể nhỏ, tạo nên xương cốt, thông qua đó sinh ra máu thịt, nội tạng, kinh mạch...hình thành một cơ thể hoàn chỉnh. Đây mới thực sự là “chân thân”
Đương nhiên, Cửu Dương Chân Thân Võ Tôn hiện giờ vẫn chỉ là cái vỏ rất đơn giản, bộ xương, nội tạng, kinh mạch bên trong đều chưa được sinh ra.
Nhưng Dương Thạc dự đoán, khi thực lực của hắn được nâng dần lên, tầng thứ Cửu Dương Chân Thân được nâng cao, chân thân sẽ ngày càng tinh thâm.
- Nếu luyện thành được chín trùng của Cửu Dương Huyền Công, có lẽ Cửu Dương Chân Thân mới đạt đến đỉnh cao, giống hệt với cơ thể con người thật sự, thậm chí còn hoàn hảo hơn cơ thể con người.
Dương Thạc nghĩ bụng.
- Giao Vương Kim Thân của Ẩn Giao Vương dường như cũng chỉ có cái vỏ, không có xương thịt.
Dương Thạc lại nhớ tới Giao Vương Kim Thân của Ẩn Giao Vương.
Khi cỗ kim thân đó bị đánh tan tành, Dương Thạc cảm nhận được rõ ràng đó chỉ là cái vỏ, bên trong không hề có xương thịt gì.
- Chẳng trách mà Tô Quân Ninh nói Giao Vương Kim Thân của Ẩn Giao Vương không hoàn chỉnh...
Dương Thạc đại khái cũng hiểu ra.
Ẩn Giao Vương của Ẩn Giao Vương thoát thai từ Cửu Dương Huyền Công đệ tam trùng, đệ nhất trùng là cơ sở của bộ công pháp này, không có đệ nhất trùng mà đã tu luyện đệ tam trùng, dù Ẩn Giao Vương có miễn cưỡng ngưng tụ được Giao Vương Kim Thân, hơn nữa Giao Vương Kim Thân cũng được cấu thành từ tinh thể, nhưng không thể hình thành xương cốt, máu thịt khiến Giao Vương Kim Thân chỉ là “kim thân” chứ không phải “chân thân”.
- Chẳng trách mà Ẩn Giao Vương vẫn luôn muốn có Cửu Dương Huyền Công đệ nhất trùng để hoàn thiện kim thân. Hắn bắt được mình, chỉ thiếu chút nữa là có được Cửu Dương Huyền Công đệ nhất rùng rồi...Đáng tiếc vì mình mà hắn chết.
Dương Thạc thở dài một tiếng nghĩ.
- Nói chung là Ẩn Giao Vương đã chết rồi.
- Trong không gian Thập Phương Cà Sa, mình là chủ nhân tuyệt đối! Vẫn chưa kiểm tra không gian này kỹ một lượng. Giờ đi xem sao.
Nghĩ thế, Cửu Dương Chân Thân của Dương Thạc liền chui vào nhục thân của mình đang ngồi dưới dòng sông nhỏ kia.
- Cửu Dương Huyền Công dù sao cũng là chân thân Võ Tôn, nhục thân của mình chỉ là lk đỉnh phong, hơn kém nhau hẳn một tầng Võ Sư. Nhục thân của mình không thể chịu nổi chân thân Võ Tôn. Xem ra sau này phải luyện thêm sức mạnh nhục thân, đả thông âm khiếu toàn thân, cố gắng nâng cao sức mạnh, không thể để lạc hậu quá nhiều.
Dương Thạc nghĩ bụng.
Dù có Cửu Dương Chân Thân thuộc tầng thứ Võ Tôn, nhưng nhục thân vẫn là sự tồn tại chính của Dương Thạc.
Ít nhất thì Cửu Dương Chân Thân hiện nay chỉ là cái vỏ kim thân, cùng lắm là bên trong có thêm một chút xương cốt. Cửu Dương Chân Thân bị vỡ còn có cách ngưng tụ lại, còn nhục thân mà mất thì khó lòng tạo lại cái khác được.
Có lẽ chỉ khi tu thành toàn bộ Cửu Dương Huyền Công thì mới dễ dàng tạo được một cỗ nhục thân...
Tu thành toàn bộ Cửu Dương Huyền Công là chuyện xa vời đến thế nào chứ?
Lắc lắc đầu, Dương Thạc không nghĩ tới những điều đó nữa, nhục thân đứng dậy khỏi dòng sông, chuẩn bị đi khám phá không gian trong Thập Phương Cà Sa.
- Ẩn Giao Vương đã hoàn toàn chết đi, thần hôn, nhục thân đều đã tan tành, Thập Phương Cà Sa cũng thành vật vô chủ rồi. Nghe nói bảo vật loại này cũng là nhỏ máu nhận chủ.
Trong máu có mang thông tin sức mạnh, thậm chí một phần thần hồn cũng tồn tại trong máu.
Vì thế cái gọi là “nhỏ máu nhận chủ”, Dương Thạc cảm thấy là chính xác, có thể thực hiện.
Nghĩ thế, Dương Thạc dứt khoát lấy ra con dao găm vẫn mang theo bên người khẽ cứa ngón tay, khi máu chảy ra thì hắn ấn ngón tay xuống đất.
Uỳnh! Uỳnh!
Rồi Dương Thạc cảm nhận thấy không gian trong Thập Phương Cà Sa bắt đầu hấp thụ máu của hắn.
Cả không gian bắt đầu rung chuyển dữ dội.
Dương Thạc có thể cảm nhận rõ ràng cùng lúc với máu thấm xuống đất, không gian Thập Phương Cà Sa liên kết chặt chẽ với hắn, cả không gian dường như biến thành một phần của thân thể hắn, đã mang dấu ấn của chính hắn.
- Đây là... Thập Phương Cà Sa nhận chủ thành công rồi?
Vừa nghĩ Dương Thạc vừa nhắm mắt lại.
Trong đầu hắn hiện ra toàn bộ hình ảnh của không gian trong Thập Phương Cà Sa.
Không gian này có chu vi đến năm trăm dặm, chủ thể là một dãy sơn mạch nhỏ. Nơi Dương Thạc đang đứng là trong một sơn cốc ở trung tâm của dãy sơn mạch đó.
Giữa sơn cốc chảy qua một dòng sông nhỏ, chính là con sông nhục thân Ẩn Giao Vương xuất hiện. Nước trong sông này có khí tức khá âm lạnh mà cổ quái.
Nước sông chảy xuống từ rìa phía tây của không gian rồi chảy vào rìa phía đông, ra khỏi không gian này cũng biến mất.
- Không gian thật huyền diệu!
- Nếu chỉ là một không gian bình thường cũng chẳng có gì. Nhưng chỉ từ con sông kia cũng thấy, trong không gian này còn nối liền với một số không gian để dẫn nước sông từ đó vào, đồng thời nước sông cũng chảy tới không gian khác...
Đây đều là những điều Dương Thạc hiện nay chưa thể khám phá.
Hắn cũng không quản nhiều những điều đó, tiếp tục khám phá không gian Thập Phương Cà Sa này.
Trong không gian này, đúng như Dương Thạc đoán, trong sơn cốc còn có không ít các loài thú nhỏ, nhưng không có dị thú dữ. Những loài mạnh chỉ là một con mãnh hổ Luyện Thể bình thường.
- Bao lâu nay Ẩn Giao Vương đã đánh lén vô số cao thủ, chắc hẳn có được không ít bảo vật. Không biết hắn để chúng ở đâu.
Dương Thạc tiếp tục tìm kiếm.
- Ủa? Trên sườn núi này có một cái sơn động nhỏ, hình như có cất thứ gì...
Thập Phương Cà Sa đã nhận chủ, Dương Thạc chỉ cần động tâm niệm là cả không gian hiển hiện trong đầu, chỗ nào có sơn động bí mật, bên trong có cất thứ gì đều có thể nhìn thấy. Dương Thạc rất nhanh đã tìm được sơn động cất bảo vật của Ẩn Giao Vương.
Cách chỗ hắn đang đứng khoảng hơn trăm dặm, cũng không xa lắm.
- Qua đó xem sao.
Nghĩ vậy, Dương Thạc chạy thẳng tới sơn cốc.
Chỉ một lát sau hắn đã tới dưới chân núi, ngẩng lên nhìn thì thấy sơn động kia ở trên cao khoảng hơn hai trăm trượng.
- Trèo lên thì quá phiền phức, dùng Cửu Dương Chân Thân lên xem vậy.
Dương Thạc cho Cửu Dương Chân Thân xuất khiếu, chỉ một lát đã tới trước sơn động.
Dương Thạc đã kiểm tra rồi, trong sơn động không có nguy hiểm.
Vút!
Không do dự nữa, Cửu Dương Chân Thân lập tức bay vào trong.
- Bảo vật đúng là có không ít!
Vào bên trong, Dương Thạc lập tức nhìn thấy dưới mặt đất để đầy bảo vật như vũ khí, áo giáp các loại. Trong đó có rất nhiều món toả ra sát khí tanh nồng. Rõ ràng đó đều không phải vật thường, kém cũng là thần binh lợi khí như con dao găm của Dương Thạc.
Nhưng hắn đã có Huyền Ưng Đoạn Trảo, cũng không thấy hứng thú lắm với những món vũ khí này.
- Đáng tiếc ở đây không có linh dược, linh quả... Dù đã từng có thì chắc cũng bị Ẩn Giao Vương ăn hết lâu rồi.
Dương Thạc lắc đầu tiếc nuối.
Tiến về phía trước, khi gần đi hết sơn động, trước mặt Dương Thạc xuất hiện một cuộn da thú.
Ầm!
Vừa nhìn thấy nó, Dương Thạc lập tức cảm nhận được một luồng áp lực dồi dào. Nó gần giống với áp lực toả ra từ nhục thân của Ẩn Giao Vương. Đương nhiên, với Cửu Dương Chân Thân hiện nay thì uy lực này chỉ là chuyện nhỏ, không thể tổn thương được gì.
Cầm lấy cuộn da thú mở ra, Dương Thạc nhìn thấy trên đó viết đầy những thứ chữ mà hắn không hiểu, hình như là chữ của Nê La Quốc.
- Đây là da trên lưng Bạch Viên Vương!
Sắc mặt Dương Thạc trở nên ngưng trọng.
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba
- Đây chính là...mảnh da sau lưng Bạch Viên Vương?
Gần như ngay khi cầm trong tay cuộn da thú này Dương Thạc lập tức nghĩ ngay tới điều đó.
Từ cuộn da thú này toả ra thứ uy lực của Võ Thánh, rõ ràng là một phần của võ giả hoặc dị thú thuộc tầng thứ Võ Thánh. Thiên hạ lớn thế này, tuy dị thú Võ Thánh có không ít nhưng nổi tiếng thì cũng chỉ có Thập Đại Yêu Thánh. Trong đó, ba mươi năm trước Bạch Viên Võ Thánh bị Thiên Canh Thập Tam Sát giết, để lại thi thể trên lưng có kinh văn của Nê La Quốc. Thi thể này cuối cùng bị Ẩn Giao Vương cướp đi.
Giờ trong không gian Thập Phương Cà Sa tìm được một miếng da trên đó có chữ của Nê La Quốc, không phải da lưng của Bạch Viên Vương thì còn là gì?
Cầm trong tay tấm da thú này, Dương Thạc không khỏi kích động.
Da lưng của Bạch Viên Vương?
Trên này có ghi chép về pháp môn ngưng luyện Cửu Dương Huyền Công đệ tam trùng, Xá Lợi Chân Thân!
Vốn dĩ Dương Thạc còn sợ sau khi Ẩn Giao Vương ghi nhớ Cửu Dương Huyền Công đệ tam trùng xong sẽ huỷ tấm da của Bạch Viên Vương đi.
Nếu thật sự như thế thì khi giết Ẩn Giao Vương, Cửu Dương Huyền Công đệ tam trùng sẽ thất truyền mãi mãi...
Cũng may là không như vậy!
- Trong không gian Thập Phương Cà Sa này, Ẩn Giao Vương chính là kẻ thống trị, trừ phi hắn chết đi, nếu không thì tất cả những thứ để trong Thập Phương Cà Sa này đều tuyệt đối an toàn. Cũng chính vì thế hắn mới cất da Bạch Viên Vương ở đây.
Dương Thạc nghĩ bụng.
Tấm da Bạch Viên Vương đặt trong này thì chỉ cần Ẩn Giao Vương còn sống thì không ai có thể đoạt đi được.
Nếu Ẩn Giao Vương chết, có bị lấy đi hay không cũng chẳng còn ý nghĩa gì với hắn nữa...
- Đáng tiếc, Cửu Dương Huyền Công đệ tam trùng viết bằng tiếng Nê La Quốc, mình không đọc được, phải tìm người dịch ra...
Dương Thạc chẳng biết một chữ nào viết trên tấm da. Thỉnh thoảng cũng có chữ tương tự như của Đại Châu, nhưng cũng chỉ là giống hình, còn ý nghĩa thì có thể khác một trời một vực, Dương Thạc cũng không dám đoán bừa.
- Ủa?
Mở được một nửa thì bên trong rơi ra hai cuộn sách nhỏ.
Dương Thạc vội cầm hai cuộn sách kia lên xem.
- Cửu Dương Huyền Công đệ tam trùng? Huyền Thuỷ Ngưng Thân Quyết?
Dương Thạc lập tức nhìn thấy bên ngoài lớp bọc có viết chữ Đại Châu.
Trong đó một cuốn là bí tịch Cửu Dương Huyền Công đệ tam trùng.
- Nghe nói Ẩn Giao Vương là dị thù trong Bát Xuyên Nguyên Bạch Long Hà, cũng là “nhân sĩ Đại Châu” rồi. Hắn cũng chỉ hiểu chữ Đại Châu chứ không hiểu chữ Nê La Quốc. Hẳn là sau khi có được tấm da Bạch Viên Vương này hắn cũng tìm người dịch rồi viết lại bằng chữ Đại Châu.
Dương Thạc nghĩ bụng rồi mở bí tịch Cửu Dương Huyền Công đệ tam trùng ra xem.
Quả nhiên phần đầu đúng như lão tăng Thiên Canh Thập Tam Sát nói, ghi chép về số lượng Xá Lợi cần để ngưng luyện Xá Lợi Chân Thân, 56 viên tam sắc, 18 viên ngũ sắc và 3 viên thất sắc.
Phần sau chính là pháp môn ngưng luyện cụ thể.
- Xá Lợi Chân Thân này là chân thân Võ Thánh? Ngưng thành Xá Lợi Chân Thân, trong chân thân sẽ có huyết quản, kinh mạch, lục phủ ngũ tạng. Nhưng Xá Lợi Chân Thân phải tu luyện trên cơ sở Cửu Dương Huyền Công đệ nhất, nhị trùng mới có thể ngưng thành Xá Lợi Chân Thân thật sự...
Dương Thạc đọc hết bộ công pháp này mọt lượt cũng hiểu đại khái.
Cửu Dương Chân Thân đệ tam trùng, phải tu luyện trên cơ sở đệ nhất, nhị trùng.
Cửu Dương Chân Thân đệ nhất trùng, những tinh thể cấu thành chân thân sẽ ngưng thành xương cốt, máu thịt.
Cửu Dương Chân Thân đệ nhị trùng, những tinh thể kia có thể ngưng tụ thành máu thịt, gân, da...
Đến Cửu Dương Chân Thân đệ tam trùng mới có huyết quản, mạch máu, ngưng thành lục phủ ngũ tạng.
...
Từng bước cuối cùng ngưng thành một cỗ “chân thân” hoàn hảo.
Cũng chính vì thế, tu luyện Cửu Dương Huyền Công phải tuân theo trình tự, từ đệ nhất trùng rồi đệ nhị trùng, cứ thế tiến dần.
Ẩn Giao Vương có được bí tịch đệ tam trùng liền miễn cưỡng ngưng thành kim thần. Nhưng vì không có đệ nhất, nhị trùng nên không có xương cốt, máu thịt, sao có thể có được huyết quản, nội tạng?
Vì thế Giao Vương Kim Thân của hắn chỉ là cái vỏ kim thân mà thôi.
- Cửu Dương Huyền Công đệ tam trùng, mình vẫn chưa tu luyện được, cứ cất đi đã.
Dương Thạc đặt bộ công pháp này xuống.
Chưa nói đến việc Cửu Dương Chân Thân đệ nhất, nhị trùng chưa ngưng luyện xong, dù có rồi nhưng không có đủ Xá Lợi thì cũng không thể ngưng luyện Cửu Dương Huyền Công đệ tam trùng.
Trước đó hắn có được một số viên Xá Lợi từ Nam Lâm Tự, nhưng khi đoạt nhục thân Ẩn Giao Vương hắn đã dùng mất một ít. Số Xá Lợi này đã cạn hết tinh nguyên, chỉ còn là viên đá vô dụng. Giờ trong tay Dương Thạc chỉ còn khoảng mười viên Xá Lợi tam sắc, hai viên ngũ sắc và một viên thất sắc.
Còn thiếu rất nhiều!
Ít nhất thì cũng phải gom đủ lượng Xá Lợi đã rồi mới nghĩ đến việc tu luyện bộ công pháp này.
Buông Cửu Dương Huyền Công đệ tam trùng xuống, Dương Thạc cầm cuốn sách kia lên.
- Huyền Thuỷ Ngưng Thần Quyết?
Nhìn tên của nó đã thấy không liên quan gì đến Cửu Dương Huyền Công, không biết tại sao lại để cùng nhau?
Đọc một lúc thì Dương Thạc phát hiện bộ công pháp này là một bộ pháp môn luyện thể hấp thụ huyền âm khí, tôi luyện nhục thân.
- Lúc trước nhục thân Ẩn Giao Vương nằm dưới sông hấp thụ âm khí, hẳn là hắn tu luyện bộ Huyền Thuỷ Ngưng Thân Quyết này rồi.
Dương Thạc nghĩ.
- Huyền Thuỷ Ngưng Thân Quyết, mức độ phù hợp nhục thân, mười điểm! Mức độ phù hợp chân thân, không điểm?
Chỉ đọc vài trang, trong đầu Dương Thạc lập tức xuất hiện độ phù hợp của bộ công pháp này.
- Độ phù hợp nhục thân và chân thân?
Dương Thạc khựng người.
Mức độ phù hợp lại chia thành với nhục thân và chân thân sao?
Với nhục thân độ phù hợp là mười nhưng với chân thân lại là không...Trước kia độ phù hợp của công pháp đều không phân nhục thân với chân thân, sao lần này lại vậy?
Lẽ nào...vì hắn đã tu luyện được Cửu Dương Chân Thân, âm dương khiếu tách ra?
Huyền Thuỷ Ngưng Thân Quyết là công pháp hấp thụ huyền âm khí, nhục thân Dương Thạc toàn bộ đều là âm khiếu, đương nhiên độ phù hợp sẽ cao. Còn chân thân lại toàn dương khiếu, đương nhiên độ phù hợp sẽ cực thấp.
Đem theo sự nghi hoặc, Dương Thạc thầm nhẩm các công pháp Thông Khiếu, Thuần Dương Đồng Công.
- Thông Khiếu, độ phù hợp nhục thân, bảy điểm; phù hợp chân thân, bảy điểm!
- Thuần Dương Đồng Công, phù hợp nhục thân, không; phù hợp chân thân, mười!
Khi hiện ra trong đầu những con số này, Dương Thạc ngoài kinh ngạc ra cũng hiểu ra.
- Mười bốn điểm phù hợp của Thông Khiếu vốn là điểm tổng của cả nhục thân và chân thân. Còn công pháp loai Thuần Dương Đồng Công thì độ phù hợp với chân thân là mười, với nhục thân là không.
Dương Thạc nhận ra, trong số công pháp hắn luyện, tuy có loại độ phù hợp tới mười ba mười bốn điểm, nhưng nếu chỉ tính riêng nhục thân hoặc chân thân thì cao nhất là mười hai điểm.
Giống như Thuần Dương Đồng Công, độ phù hợp chân thân là mười, sau đó dung hợp Lục Dương Huyền Ưng Kình, đạt tới mười ba điểm. Thực tế là chỉ dung hợp ba điểm phù hợp nhục thân trong Huyền Ưng Kình mà thôi.
- Giờ nhục thân, chân thân của mình tách ra, chân thân có Cửu Dương Huyền Công có thể tu luyện, nhưng nhục thân thì không có công pháp gì mạnh rồi... Bộ Huyền Thuỷ Ngưng Thân Quyết này có thể cho nhục thân tu luyện.
Dương Thạc nghĩ bụng.
Huyền Thuỷ Ngưng Thân Quyết là công pháp Ẩn Giao Vương tu luyện. Dù gì hắn cũng là cường giả Võ Thánh, công pháp hắn tu luyện phần lớn đều là thần công bí điển.
Có lẽ có khoảng cách cực lớn với Vị Diện, nhưng út nhất thì cũng không thua kém Vân Hoang Đạp Lãng Quyết bao nhiêu.
- Không biết bão trên biển bao giờ kết thúc. Thời gian này mình cứ ở trong không gian này tu luyện Huyền Thuỷ Ngưng Thân Quyết là được.
Dương Thạc quyết định.
Hắn ngồi dưới dòng sông, hấp thụ huyền âm khí trong nước sông, tu luyện Huyền Thuỷ Ngưng Thân Quyết.
Cửu Dương Chân Thân đạt đến Võ Tôn sơ cấp, nhục thân cũng bắt buộc phải được nâng lên. Dù sao thì nhục thân mới là căn bản của Dương Thạc.
- Ngoài ra sẽ có một bộ khải giáp bảo vệ nhục thân.
Dương Thạc nghĩ, Cửu Dương Chân Thân của mình càng mạnh thì nhục thân càng được bảo vệ.
Kẻ địch không thể đánh thắng được nhưng rất có thể lấy nhục thân của hắn là điểm đột phá, huỷ nhục thân của hắn. Đến lúc đó Cửu Dương Chân Thân không có chỗ dung thân, chắc chắn sẽ chết...
Trước đó Dương Thạc không muốn mặc khải giáp, nhưng giờ không thể không nghĩ cách để có một bộ.
- Trong sơn động hình như cũng có không ít giải giáp.
Dương Thạc điều khiển Cửu Dương Huyền Công tiếp tục kiểm tra trang bị dạng khải giáp trong sơn động.
Những bộ trọng giáp nặng nề loại bỏ.
Loại giáp mềm nhẹ cũng có thể dùng, mặc vào bên ngoài mặc trường bào sẽ không quá nổi bật.
- Ủa bộ này cũng khá được...
Tìm một lúc, Dương Thạc tìm thấy một bộ khải giáp toà thân. Thậm chí nó có cả giày, mũ.
Nói là giáp toàn thân nhưng thực tế chỉ có cánh tay, đầu gối, lườn, đầu gối, ngực, tim là có một lớp khải giáp mỏng. Còn những chỗ khác đều là bộ giáp mềm làm từ da động vật. Đương nhiên da động vật cũng rất cứng cáp, có thể phòng hộ khá tốt!
Giống như cái mũ, thực tế chỉ là một cái vòng tròn kim loại chẳng có gì nổi bật, bảo vệ trán.
Ngoài ra còn có giáp mềm bảo vệ phần cổ họng.
Mặc bộ khải giáp này vào không quá quái dị mà còn thêm cho Dương Thạc một chút anh khí.
Rẹt!
Huyền Ưng Đoạn Trảo rạch một đường lên bộ giáp nhưng chỉ để lại một dấu ấn mờ mờ.
- Tam cấp thần binh trở xuống không phá được phòng ngự của nó? Giá trị của bộ giáp này ít nhất cũng hàng trăm vạn vàng. So ra, bộ Băng Bách Giáp của Gia La Minh căn bản chỉ là rác rưởi. Không biết chủ nhân trước của nó là ai. Hẳn là ít nhất cũng phải là cường giả Đại Tông Sư. Chắc là bị Ẩn Giao Vương đánh lén rồi cướp về đây.
Dương Thạc nghĩ bụng.
- Về vũ khí mình đã có Huyền Ưng Đoạn Trảo, cũng không cần cái khác nữa. Ừm...gọi nó là Huyền Ưng Giáp được rồi, đi cùng với Huyền Ưng Đoạn Trảo thành một bộ.
Tên cũ của bộ khải giáp này Dương Thạc không biết.
Hắn liền lấy cho nó một cái tên dễ nhớ, hô ứng với Huyền Ưng Đoạn Trảo, vậy thì gọi là Huyền Ưng Giáp.
- Khải giáp, công pháp đều đã có. Giờ thì phải tu luyện!
Đem theo một số thứ, Cửu Dương Chân Thân của Dương Thạc bay khỏi sơn động về hướng nhục thân
Đã có 9 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba
Xuân đi thu lại đến, thời gian trôi đi như thoi đưa.
Trận chiến Nam Lâm Tự diễn ra vào đầu hạ, nay đã ba bốn tháng qua rồi, chớp mắt đã vào giữa thu.
Kinh thành Đại Châu vô cùng yên tĩnh.
Sau khi Ngọc Mạt Lâu bị huỷ, trong kinh thành Đại Châu lại có một vài chốn phong nhã khác nổi lên. Tuy không thể sánh bằng thiên hạ đệ nhất lâu Ngọc Mạt Lâu hồi xưa nhưng cũng không kém là mấy. Đạt quan quý nhân, văn nhân hiệp khách trong kinh thành vẫn có nơi để phong lưu…
Ngoài kinh thành ba mươi dặm, trong phủ Trấn Quốc Công cũng vô cùng an tĩnh.
Tuy trong trận chiến Ngọc Mạt Lâu, Phụ Chính Vương Càn Minh Vũ và Tô Thanh Như đã trở mặt với nhau, nhưng hoàng thất Đại Châu dù gì vẫn không có chứng cứ về việc Trấn Quốc Công mưu phản, vì thế phủ Trấn Quốc Công vẫn đứng vững.
Đương nhiên Trấn Quốc Công Dương Thiên đã không còn trong phủ từ lâu rồi, Dương Mặc cũng ở phương nam, câu kết với tổng binh tam quân nam tỉnh là Lạc Bằng, gần như nắm hết quân quyền của nam tỉnh. Trong phủ Trấn Quốc Công giờ cũng chỉ còn Dương Hy bị mất tay. Cho dù Phụ Chính Vương xuất binh bao vây phủ Trấn Quốc Công cũng chẳng có ý nghĩa gì.
Giờ vẫn chưa phải thời cơ tốt nhất.
Dù là Dương Thiên hay hoàng thất Đại Châu thì đều không chắc chắn sẽ chiến thắng đối phương. Cả hai bên đều đang tập trung sức mạnh.
Vì thế trong kinh thành tạm thời vẫn yên bình, tuy rằng đó chỉ là sự yên bình trước phong ba…
---
Tại vùng ven Yên Sơn, hơn ba mươi dặm về phía bắc Đại Châu.
Hây! Hây! Hây!
Một trận tiếng hô vọng lại từ phía xa.
Mười mấy con tuấn mã từ bên ngoài Yên Sơn chạy vào trong núi. Tốc độ của những con tuấn mã này tuy không thể bằng được Hoả La Phiên Sơn Thú, nhưng cũng không quá chậm, chỉ chớp mắt đã vượt qua một đỉnh núi nhỏ.
Trên ngựa phần lớn là những người khoảng ba mươi tuổi, sắc mặt hơi đen, khá gầy, hốc mắt hõm cả xuống. Tuy tổng thể nhìn không khác người Đại Châu là mấy nhưng nhìn kỹ sẽ thấy có vài điểm khác biệt rõ ràng.
Người Nê La Quốc!
Nếu có người biết nhiều về người Nê La Quốc ở đây thì họ chắc chắn sẽ nhận ra những người kia đều thuộc huyết thống Nê La Quốc.
Tất cả mười hai mười ba người, khí huyết đều thu lại, trong mắt bao hàm tinh quang, đều là cường giả võ đạo thuộc tầng thứ Võ Sư.
Cường giả Võ Sư ở Đại Châu cũng là võ giả có địa vị khá cao rồi.
Ngay một số đại quan nhất phẩm đương triều Đại Châu, trong phủ nhiều nhất cũng chỉ có hơn chục môn khách thuộc tầng thứ Võ Sư. Dù là nhà hào môn công hầu thì môn khách Võ Sư trong phủ cũng không vượt quá trăm người.
Giờ mười hai mười ba cường giả Võ Sư cùng vào Yên Sơn, đó là động tĩnh rất lớn!
Qua một ngọn núi nhỏ, kẻ dẫn đầu ghìm cương cho ngựa dừng lại.
Những người đằng sau cũng dừng theo.
Kẻ dẫn đầu lấy ra từ trong áo một cái la bàn, sau khi xác định phương hướng thì chỉ về hướng bắc hơi lệch đông một chút, hạ giọng nói:
- Chính là hướng đó, sâu trong Yên Sơn cách đây hai trăm dặm chính là nơi ẩn náu của hai tiểu nha đầu đó. Chúng ta đi bắt chúng rồi lập tức quay về.
- Sự việc lần này do chính A Mục Đạt Vượng đại sư dặn dò, tuyệt đối không được để có sai sót!
Vừa lao đi kẻ dẫn đầu vừa trầm giọng nói.
- Gia La Minh sư đệ đã bị tên Dương Thạc đó giết ở kinh thành Đại Châu. Việc này đã kinh động đến Phật sống A Lai của Mật Tông chúng ta. Bao năm nay Kim Phật Tự Mật Tông ta đều bị Hiển Tông áp chế, khó khăn lắm mới có tuyệt đỉnh thiên tài như Gia La Minh sư đệ rời khỏi Hiển Tông đến Mật Tông ta. Phật sống A Lai luôn coi trọng đệ ấy, để tránh cao thủ Hiển Tông giết hại Gia La Minh sư đệ mà Phật sống A Lai thậm chí đã đưa đệ ấy đến kinh thành Đại Châu…
- Không ngờ Gia La Minh sư đệ lại chết trong tay Dương Thạc ở võ cử Đại Châu!
Hắn vừa nói ánh mắt vừa đầy hận ý.
Những Võ Sư Nê La Quốc này đều là cao thủ trong Kim Phật Tự của Nê La Quốc, nói chính xác thì là cao thủ Mật Tông Kim Phật Tự.
Hơn một trăm ba mươi năm trước, Kim Phật Tự Mật Tông Hoạt Phật và Đại Yên Triều Nho Môn Đại Tông Sư Vương Chấn giao đấu, cuối cùng bị Vương Chấn giết, truyền thừa Mật Tông mười mấy đời huỷ trong một ngày, từ đó Kim Phật Tự Mật Tông bắt đầu suy yếu.
Giờ Phật sống Mật Tông “A Lai” chỉ là Phật sống chuyển thế thứ hai, coi như Phật sống đời thứ ba mà thôi, tu vi cũng chỉ ở tầng thứ Võ Thánh sơ giới.
Trong Kim Phật Tự, Mật Tông bị Hiển Tông áp chế mạnh mẽ.
Cũng chính vì thế thiên tài như Gia La Minh từ Hiển Tông sang với Mật Tông, Phật sống A Lai rất coi trọng.
Để tránh việc cao thủ Hiển Tông hãm hại Gia La Minh, Phật sống A Lai đã đưa Gia Lai Minh đến Đại Châu. Ở kinh thành Đại Châu, tốt xấu gì Gia Lai Minh cũng là sứ giả ngoại quốc, Kim Phật Tự Hiển Tông cao thủ có ngông cuồng thế nào cũng không dám giết Gia La Minh ở kinh thành Đại Châu.
Nhưng đáng tiếc, người tính không bằng trời tính, Gia La Minh vẫn chết trong tay Dương Thạc.
- Lần này Phật sống A Lai phải A Mục Đạt Vượng đại sư dẫn chúng ta tới để điều tra nguyên nhân cái chết của Gia La Minh sư đệ, báo thù cho đệ ấy! Trước đó A Mục Đạt Vượng đại sư đã gặp Đại Châu An Võ Hầu Trình Ngọc, được biết sư đệ chính là bị giết bởi Dương Thạc!
- Tên Dương Thạc này tuy là tử đệ trong phủ Trấn Quốc Công nhưng quan hệ với phu nhân Trấn Quốc Công rất xấu, cũng có thủ oán lớn với con trưởng, con thứ của Trấn Quốc Công…Vì thế lần này chúng ta đến Đại Châu, dù giết Dương Thạc thì Trấn Quốc Công cũng sẽ không làm khó chúng ta!
Tên dẫn đầu kia nói, vẻ mặt đầy sát ý.
- Đáng tiếc giờ Dương Thạc không ở kinh thành Đại Châu! Nghe nói hai tháng trước hắn xuất hiện ở nam tỉnh, gần với Nam Lâm Tự ở Huyền Di Sơn, nhưng sau đó đã bị Ẩn Giao Vương bắt đi. Giờ hắn ở đâu không ai rõ. Ngay Đại Thiên Thị Thính Thuật của A Mục Đạt Vượng đại sư cũng không thể biết được vị trí của hắn.
- Không tìm được Dương Thạc thì chúng ta đành khai đao với những người thân cận hắn vậy. Người thân cận với hắn một là Trấn Quốc Công Dương Thành, một là Hoả La Quốc công chú Đại Lâm Nhi. Nhưng đáng tiếc hai người này một thì đi theo Đại Châu Phụ Chính Vương, một người thân phận cao quý, chúng ta đều không thể động vào được…
- Cũng may Dương Thạc còn có hai thị nữ theo sát mình, chính là hai nha đầu trốn trong Yên Sơn. Hôm qua A Mục Đạt Vượng đại sư đã dùng Đại Thiên Thị Địa Thính Thuật tìm ra vị trí của chúng. Giờ chúng ta sẽ vào Yên Sơn bắt chúng về giao cho A Mục Đạt Vượng đại sư xử trí!
Tên dẫn đầu nói.
Chúng đến kinh thành Đại Châu là để báo thù cho Gia La Minh, nhưng Dương Thạc lại không có ở kinh thành. Trong trường hợp này, chúng đành ra tay với những người thân cận với hắn. Ngoài Dương Thành và Đại Lâm Nhi ra cũng chỉ còn hai thị nữ Hồng Phỉ và Lục Thuý thôi.
Đại Thiên Thị Địa Thính Thuật của A Mục Đạt Vượng đại sư cũng tương tự như Thiên Nhãn Thần Thông của Lôi Điêu Vương, đều là bí pháp có thể tìm được vị trí cụ thể của một người.
Lần này A Mục Đạt Vượng đại sư đã dùng bí pháp này để tìm Hồng Phỉ và Lục Thuý, bảo cao thủ Kim Phật Tự đến bắt họ.
- Hề hề, Ca Phổ La đại ca, giết gà đâu cần dao mổ trâu. Hai tiểu nha đầu Luyện Khí có cần mười mấy người chúng ta ra mặt không?
Tên cầm đầu vừa dứt lời thì một người dung mạo xấu xí, thúc ngựa tiến lên nói.
- Ta thấy hai nha đầu đó chỉ một mình ta là bắt được.
Kẻ đó cười hề hề, gương mặt đầy vẻ dâm tà.
- Hửm?
Ca Phổ La nhíu mày nhìn tên đang cười dê kia một cái, sắc mặt hắn tối lại:
- Nê La, ta khuyên ngươi đừng có suy nghĩ khác, hai nha đầu này dùng để dụ rắn ra khỏi hang, là dụ Dương Thạc ra. Dù không dụ được Dương Thạc thì cũng phải đưa chúng về Kim Phật Tự giao cho Phật sống A Lai xử trí. Nếu không A Mục Đạt Vượng đại sư trách tội, e là người không dễ chịu gì đâu.
Ca Phổ La lạnh băng băng nói.
Nghe Ca Phổ La nhắc đến A Mục Đạt Vượng đại sư, Nê La lập tức ngậm mồm.
A Mục Đạt đại sư có tu vi Võ Tôn đỉnh phong, là một trong Tứ đại hộ pháp dưới trướng Phật sống A Lai, là cao thủ xếp hạng năm trong Mật Tông.
Lần này Phật sống A Lai phái A Mục Đạt Vượng đi, đủ để thấy hắn coi trọng việc này thế nào. Những Võ Sư Kim Phật Tự như Ca Phổ La, Nê La làm việc cho A Mục Đạt Vượng đại sư chỉ có chút sai sót thôi e là cũng sẽ bị trách phạt vô cùng nghiêm khắc...
- Được rồi, không cần nói nhiều, xốc tinh thần lên cho ta! Nghe nói trong Yên Sơn còn có con Huyền Ưng là sủng thú của Dương Thạc, cũng đạt đến tầng thứ Võ Sư. Lần này, bắt hai tiểu nha đầu đó đơn giản nhưng không được sơ xuất đối với con Huyền Ưng kia.
Ca Phổ La trầm giọng nói.
---
Trong sơn động dưới chân một ngọn núi nhỏ ở sâu trong Yên Sơn ,hai người Hồng Phỉ, Lục Thuý đang ngồi khoanh chân tu luyện.
- Hơn ba tháng rồi vẫn chưa đột phá, hẳn là thiếu gia đã đột phá đến Luyện Khí cao giới, thậm chí là tầng thứ cao hơn rồi nhỉ? Chúng ta vẫn ở Luyện Khí trung giới, cứ thế này thiếu gia càng ngày càng mạnh, khoảng cách với chúng ta càng ngày càng lớn, chúng ta không thể giúp được thiếu gia nữa, sẽ thành đồ phế vật…
Ba tháng nay, dù Hồng Phỉ, Lục Thuý có nỗ lực thế nào cũng vẫn cách Luyện Khí cao giới một chút.
Thực tế là tốc độ tu luyện của họ cũng không chậm, chỉ là toàn bộ công pháp mà Dương Thạc tu luyện đều có độ phù hợp từ mười trở lên, nhiều lần gặp kỳ ngộ, nhiều lần trong hoạ lại gặp phúc, giờ Cửu Dương Chân Thân là Võ Tôn, nhục thân là Luyện Khí đỉnh phong, hắn đã bỏ họ ở xa phía sau rồi.
Cứ thế này thì khoảng cách sẽ càng ngày càng lớn.
Hai người Hồng Phỉ, Lục Thuý sợ sẽ thật sự trở thành thị nữ bưng trà rót rượu cho Dương Thạc chứ không thể trợ giúp gì cho hắn trong chiến đấu nữa…
- Nhất định phải nỗ lực hơn nữa!
Hai người họ nghĩ, đều nghiến răng không dám thả lỏng.
Đúng lúc đó ở cửa động vọng vào tiếng kêu của Hoả La Phiên Sơn Thú.
Lộp cộp, lộp cộp!
Rồi tiếng ngựa chạy gấp gáp truyền tới.
- Có người tới!
Hồng Phỉ, Lục Thuý lập tức mở mắt, nhìn nhau, vẻ mặt đều trở nên ngưng trọng.
Nếu Dương Thạc đến thì sẽ cưỡi Huyết Phi chứ không phải cưỡi ngựa. Hơn nữa tiếng ngựa ngoài kia rất dày, ít nhất cũng phải chục con.
Họ lập tức đoán ra lần này không phải Dương Thạc tới rồi…
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba
Hơn chục cường giả Nê La Quốc thuộc tầng thứ Võ Sư cưỡi tuấn mã, giống như trận cuồng phong, nháy mắt đã tới gần ngọn núi nhỏ kia.
- Vị trí của hai thị nữ của Dương Thạc mà A Mục Đạt Vượng đại sư tìm thấy chính là ở gần đây.
Thủ lĩnh nhóm cường giả Ca Phổ La tay cầm la bàn nói.
- Ủa, ở kia hình như có sơn động.
- Là Hoả La Phiên Sơn Thú, là dị thú toạ kỵ của Hoả La Quốc.
Bên cạnh Ca Phổ La, hai võ giả tinh mắt lập tức phát hiện ra dưới chân núi có một cái sơn động không lớn, và bên ngoài có buộc con dị thú tuấn mã cao lớn, trên người có vằn của bạch hổ.
Hoả La Phiên Sơn Thú!
- Quả nhiên là Hoả La Phiên Sơn Thú!
Vừa thấy con Hoả La Phiên Sơn Thú đó, Ca Phổ La lập tức sáng mắt lên.
- Từ lâu đã nghe tin đồn, tên Dương Thạc đó được Hoả La công chúa Đại Lâm Nhi tặng một con Hoả La Phiên Sơn Thú. Chính nhờ nó mà hắn mới thắng được Gia La Minh sư đệ, trở thành đệ nhất nhân trong võ cử Đại Châu…Giờ Hoả La Phiên Sơn Thú ở trước sơn động kia, chắc chắn hai thị nữ của hắn ở trong kia rồi!
Ca Phổ La lẩm bẩm.
Hoả La Phiên Sơn Thú, dù là ở Hoả La Quốc cũng là loài dị thú hiếm gặp. Phối trăm lần giữa bạch hổ và Hoả La Mã, dùng bí pháp truyền lượng lớn sức mạnh khí huyết vào bụng ngựa mẹ cũng chưa chắc có được một con Hoả La Phiên Sơn Thú.
Mà trong địa vực Đại Châu, Hoả La Phiên Sơn Thú cũng chỉ có một con, chính là con mà Đại Lâm Nhi tặng cho Dương Thạc.
- Chính là ở đây!
- Đi thôi!
- Xông tới bắt hai tiểu nha đầu đó!
Mười hai cường giả Võ Sư của Nê La Quốc cùng thúc ngựa nhanh chóng lao về phía sơn động.
- Hề hề, Ca Phổ La đại ca, hai tiểu nha đầu này cứ để mình ta vào bắt được rồi.
Phía sau, tên Nê La dâm tà cười hề hề rồi thúc mạnh bụng ngựa, con ngự hí lên rồi chạy nhanh gấp đôi, dẫn đầu đoàn người tới trước sơn động.
Thấy Nê La xông tới, con Hoả La Phiên Sơn Thú kêu lên một tiếng, ánh mắt lộ hung quang, rồi nhảy chồm lên lao về phía Nê La.
Binh!
Một tiếng trầm đục vang lên, Nê La và cả con ngựa bị húc ngã lăn ra đất.
- Con Hoả La Phiên Sơn Thú hung hãn thật, không chỉ có thể làm toạ kỵ mà có thể coi như chó trông nhà. Đáng tiếc hôm nay ngươi gặp phải gia gia, ngoan ngoãn nằm xuống cho ta!
Nê La tuy bị ngã nhưng hắn gầy gò, thân hình linh hoạt đến cực điểm, lật người một cái nhảy được lên lưng Hoả La Phiên Sơn Thú, ghì chặt cổ nó. Con Hoả La Phiên Sơn Thú gầm lên liên hồi, căn bản không chịu nổi, uỳnh một cái quỳ xuống.
- Bắt hai nha đầu kia trước đã, dù sao thì cũng tóm được Hoả La Phiên Sơn Thú đây rồi, không chạy nổi đâu.
Chốc lát đã áp đảo được Hoả La Phiên Sơn Thú, Nê La không lập tức hàng phục nó mà cười dâm đãng, nhảy khỏi lưng Hoả La Phiên Sơn Thú rồi chạy vào sơn động.
So với việc hàng phục Hoả La Phiên Sơn Thú, rõ ràng bắt Hồng Phỉ, Lục Thuý quan trọng hơn.
- Tiểu thị nữ của Trấn Quốc Công hẳn là sẽ không tồi. Tuy không thể chơi một chút nhưng khi bắt động tay động chân một chút cũng được.
Vừa nghĩ, Nê La đã vào trong sơn động.
- Kẻ nào?!
Đúng lúc đó, một tiếng quát vọng ra từ trong sơn động.
Uỳnh uỳnh!
Ngay khi Nê La vào trong sơn động thì một thân ảnh màu đỏ lao ra, một quyền tung thẳng về phía ngực hắn.
- Đanh đá quá đấy!
Nê La không thể ngờ hắn vừa vào thì thị nữ của Dương Thạc đã lập tức động thủ.
Thân hình lùi về sau tránh được quyền của Hồng Phỉ.
- Hề hề, tiểu mỹ nhân…
Tránh được một quyền, Nê La định tiến lên thì đột nhiên cảm nhận phía sau có tiếng xé gió, rõ ràng tiểu thị nữ còn lại đã trốn gần cửa động, khi Nê La bước vào, Hồng Phỉ hét lên đánh lạc hướng rồi Lục Thuý mới ra tay đánh lén Nê La.
Nê La cũng coi như kẻ hám sắc, lúc này chỉ nhớ bắt Hồng Phỉ mà mất cảnh giác, đến khi Lục Thuý tấn công thì hắn muốn cũng không tránh nổi nữa.
Chỉ có thể nghiêng đầu tránh bị đánh trúng chỗ hiểm.
Binh!
Nắm đấm Lục Thuý rơi đúng sau tai Nê La.
U u u…
Nê La lập tức cảm giác đầu mình ong lên.
Dù hắn là cao thủ Võ Sư, dù Lục Thuý chỉ là Luyện Khí trung giới, nhưng bị đánh lén một quyền trúng sau tai, đầu Nê La cũng lập tức bị chấn động.
- Muốn chết hả!
Dường như là phản ứng theo bản năng, Nê La quay người lại tung quyền về phía Lục Thuý.
Uỳnh uỳnh!
Một quyền mang phẫn nộ của cường giả Võ Sư tạo ra cả tiếng nổ.
Dù là cường giả Võ Sư đối mặt với một quyền này cũng phải ngưng thần đối phó. Lục Thuý chỉ là một nha đầu Luyện Khí trung giới, sao có thể chống đỡ nổi? Binh một tiếng, nắm đấm Nê La đánh trúng bụng Lục Thuý, sức mạnh cuồng bạo ngưng tụ chui vào cơ thể Lục Thuý.
Rắc rắc!
Xương cốt trong người Lục Thuý phát ra những tiếng răng rắc, không chỉ gãy một cái.
Phụt!
Một ngụm máu tươi phụt ra.
Lục Thuý bay ngược về sau, rầm một tiếng đâm sầm lên vách sơn động, thân thể mềm oặt trượt xuống, miệng mũi chảy đầy máu…
- Lục Thuý!
Thấy Lục Thuý bị một quyền đánh trọng thương, sắc mặt Hồng Phỉ biến đổi, lao tới trước mặt Nê La tung quyền nhằm thẳng cổ họng hắn, đồng thời đầu gối thúc lên đánh vào bộ phận phía dưới của hắn.
Nê La lúc này, do cú đấm của Lục Thuý mà đầu óc vẫn chưa tỉnh hẳn, đối mặt với công kích của Hồng Phỉ chỉ có thể tránh cho cổ hỏng, còn công kích ở phía dưới thì không chú ý.
Binh!
Nê La dính đòn, hít vào một hơi khí lạnh.
- Ngươi muốn chết đúng không!
Với Nê La mà nói, hạ thân chính là thứ còn quan trọng hơn cả tính mạng. Bị Hồng Phỉ đánh trúng, hắn bạo nộ, hai tay quấn chặt quanh người Hồng Phỉ, dùng lực một cái, tiếng răng rắc vang lên, xương cốt của Hồng Phỉ cũng gãy cả, nội tạng cũng bị nghiền nát, miệng hộc máu tươi.
- Không giết ngươi khó lòng khiến ta hả giận!
Nê La thò tay bóp cổ Hồng Phỉ.
Rắc rắc!
Không đợi Nê La bóp nát cổ thì hai mắt Hồng Phỉ đã nhanh chóng mất đi thần thái, cả đầu mềm oặt sang một bên.
- Nê La, còn không dừng tay!
Đúng lúc ấy một tiếng quát vang lên từ phía sau Nê La.
Binh!
Một quyền đánh trúng vai hắn.
Nê La chỉ thấy vai mình đau nhói, cả cánh tay như mất hết lực, không giữ được Hồng Phỉ nữa. Hồng Phỉ mềm oặt ngã ra đất, thất khiếu không ngừng chảy máu…
- Nê La, A Mục Đạt Vượng đại sư đã dặn dò thế nào, ngươi quên rồi sao? Phải đưa hai thị nữ này về nguyên vẹn, giờ thì sao?
Vừa rồi chính là Ca Phổ La.
Ca Phổ La quát, Nê La lúc này mới sực tỉnh, sắc mặt hắn đại biến.
- Hai…hai nha đầu này…
Liếc nhìn Hồng Phỉ và Lục Thuý dưới đất, sắc mặt Nê La trở nên vô cùng khó coi.
- Hừ!
Ca Phổ La hừ lạnh một tiếng, vội cúi xuống ấn lên người Hồng Phỉ, Lục Thuý mấy cái.
Cả hai người căn bản không có sức để phản ứng.
Ca Phổ La cũng cảm nhận được sinh cơ của hai người họ đang nhanh chóng mất đi, sức mạnh khí huyết mất đi một lượng lớn…
- Chết rồi sao?
Sắc mặt Ca Phổ La cũng trở nên khó coi như Nê La.
Nghe thế, cả người Nê La run lên.
- Nê La, về gặp A Mục Đạt Vượng đại sư cùng ta!
Ca Phổ La đứng dậy, sắc mặt cực kỳ nghiêm trọng.
- Hai thị nữ này sinh cơ đã đoạn tuyệt, không thể sống được nữa. A Mục Đạt Vượng đại sư bảo chúng ta đưa chúng về, lẽ nào ta mang thi thể về?
Nhìn thi thể hai người, sắc mặt Ca Phổ La tối sầm lại, trừng mắt nhìn Nê La.
Trên mặt đất, từ cơ thể Hồng Phỉ và Lục Thuý vẫn không ngừng chảy máu, sắc mặt họ tái trắng đến cực điểm. Dù cả hai không bị thương, nội tạng không bị tổn hại, chỉ mất từng đó máu cũng không thể duy trì sự sống rồi…Huống hồ họ đều bị cường giả Vị Diện đánh trúng, xương cốt gãy hết, nội tạng nát vụng, huyết mạch đứt hết, dù Thượng Cổ đại năng có hồi sinh, có cứu được hay không cũng chưa biết được…
Đã có 12 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba