Chương 192 : Đại sư huynh xấu xa, đại sư huynh dâm tặc ………………
Tác giả : Ant
Trương Văn Minh sở dĩ phải nói như thế chính là vì lão quá hiểu đại đồ đệ của mình là cái mặt hàng nào . Nếu con gái hắn tới thăm anh nó thì tất nhiên là phải tới trường DongDa, và tất nhiên cũng sẽ gặp mặt Lâm Quân .
Vì quá hiểu rõ Lâm Quân nên thú thực là Trương Văn Minh có chút hơi sờ sợ, bởi vì Lâm Quân ngoài võ công các kiểu ra thì cực kỳ biến thái, rất tinh thông tình dục học . Hắn sợ con gái mình sẽ bị cái thằng biến thái đó dạy cho hư nên cảnh cáo từ trước .
Chỉ là, Trương Văn Minh không có biết, trẻ con hễ cái gì càng cấm thì chúng nó lại càng hứng thú . Vì vậy tuy Tiểu Công Chúa của chúng ta mặt ngoài có vẻ nhu thuận gật đầu nhưng trong ánh mắt thì dâng lên hứng thú rất nồng đậm .
Nàng quyết tâm rồi, xưa giờ chưa biết ác ma nó như nào . Bây giờ có dịp thì tại sao không xem thử nhỉ .
……………………………
Lại nói về trường DongDa, nơi có nhân vật chính của chúng ta …
Lúc này đã là 10 giờ sáng, những bạn học sinh quá chén đã lục tục tỉnh dậy từ lâu . Ai đi làm việc của mình, và không quên dọn dẹp buổi chiến trường của tối hôm qua .
Sau buổi dạ tiệc đêm qua thì Trương Văn Long và các thầy cô nhất trí cho học sinh nghỉ trong vòng 1 tuần lễ, nếu có thể thì hãy đi về nhà . Một tuần sau trở lại học tập tiếp . Bởi vì lúc này trường DongDa sau vụ khủng bố đêm qua thì một số dãy nhà đã bị tàn phá nghiêm trọng bởi Lâm Quân . Và hầu hết mọi học sinh trải qua trận chiến đêm qua đều thương tích đầy mình, thần trí không rõ ràng .
Vì vậy, sau khi quyết định thì họ đã thông báo cho các học sinh nghỉ học, một là để các nạn nhân tỉnh dưỡng hồi phục chức năng, còn hai chính là có thể sửa sang lại trường học . Nhưng thực ra, cái nguyên nhân chủ cmn yếu nhất chính là có thời gian học công pháp bí kíp mới do Lâm Quân tuồn cho ……
……………………
Lớp A2,
_ Này, Lâm Quân, khi nào chúng ta về ?
Đặng Tùng xoa xoa đầu mình, vừa tu một lon bò húc vừa quay sang hỏi Lâm Quân . Từ lúc nãy khi cái thông báo nghỉ học vừa đưa ra thì thằng này có vẻ mất tinh thần lắm, cứ ngồi ngẩn ngơ nãy giờ .
_ Hả ? Lát nữa về .
Lâm Quân nghe thế giật mình theo quán tính nói .
_ Thế có cần chuẩn bị gì không ? Mà mày bị quái gì mà cứ ngu ngơ như bị mất sổ gạo thế ? Lại chuyện Kim Linh à ?
_ À không, tao chỉ nghĩ là ………..
Lâm Quân nghe thế thì trả lời, nhưng chưa kịp nói hết câu thì Thiên Vũ đã chen miệng vào .
_ À, hắn không nghĩ Kim Linh thì nghĩ ai nữa ? Ngày hôm nay Kim Linh không đi học nha, không biết nàng ta đang ở đâu nhỉ ? Hắc hắc, cái này gọi là trai yêu gái, một khắc rời xa ngỡ ngàn thu cách biệt . Một phút không gặp ngỡ đã qua ngàn năm … Hắc hắc .
Vừa nói tên này vừa tỏ ra rất khoa trương, châm chọc Lâm Quân .
Lâm Quân đúng là nghĩ tới Kim Linh, hắn tìm khắp cả trường rồi mà vẫn không gặp được . Đang buồn bực trong lòng thì đột nhiên có cái thằng “ có gấu “ châm chọc hắn, làm máu gato trong người Lâm Quân lập tức nổi lên .
_ Ai nha nha, đây không phải Thiên Vũ đỉnh đỉnh đại danh sao ? Sao rồi ku, anh nhớ mày từng thế lập chiến tích tán 1000 em nữ, sao tán tới đâu rồi ?
Lâm Quân lập tức tựa tiếu phi tiếu nói .
_ Ách, ta đâu có tán em nào, ta có mình Tuyên thôi mà …
_ Phải không ta ? Ngày hôm qua thằng nào say rượu, ôm vai tao bảo “ anh nói chú mày, anh mê nhất là gái bưởi to, chân dài, cặp mông nở . Thú thật thì anh đếch ham con nào lùn mà chân ngắn “ .
Lâm Quân nhại giọng Thiên Vũ giống y chang, vừa nói vừa đánh mắt tìm kiếm Cát Tuyên trong lớp học . Đúng là chú em xui, ai bảo hôm qua nói thế làm cm gì, anh nhắc lại thôi nhá .
_ Ơ, tao có nói vậy đâu .
_ Thế hả ? thế thằng nào nói “ anh nói chú chứ, anh yêu Tuyên là thật lòng, nhưng mà giá như chân em nó dài hơn chút …… “
Lâm Quân lấp lửng nói thêm một câu thì đã thấy Cát Tuyên từ xa tiến tới gần, mặt mũi nàng lúc này cũng tràn đầy giận dữ .
_ Còn nữa nhá “ Cát Tuyên khuôn mặt xinh thật nhưng mắt bên to bên nhỏ, hắc hắc, chú có cách nào sửa không ? Nếu được anh ….. “ .
Lâm Quân thấy Cát Tuyên đã tới bên cạnh Thiên Vũ rồi thì nói rõ to, nhưng đó hắn giả vờ nhìn Cát Tuyên, sau đó nói :
_ Ấy, mình lỡ mồm . Mình đi trước nhá, các bạn cứ từ từ …….
Lâm Quân nói xong đứng dậy kéo Đặng Tùng chạy ra ngoài, 36 kế, chuồn là thượng sách . Lâm Quân hắn nhìn khuôn mặt đen như đít nồi của Cát Tuyên thì hắn hiểu là thằng Vũ thảm cmn rồi, nhưng ai bảo dám châm chọc hắn làm gì . Mày ỷ mày có gấu thì lên mặt à, anh nói trước anh gato lắm .
Y như rằng, hắn và Đặng Tùng vừa chạy ra ngoài thì từ trong lớp học vang lên một tiếng kêu thảm thiết rung trời :
_ Ngaoooooo, tha cho anh, tha cho anh, anh biết sai rồi ………………….
…………………………..
Vừa ra tới ngay cửa thì Đặng Tùng đã ôm bụng cười ngất :
_ Lâm Quân, mày thật vờ lờ, biết rõ Cát Tuyên đứng bên cạnh mà còn nói thế . Sặc sặc, thật tội, RIP thằng Vũ .
_ Hắc hắc, ai bảo nó dám chọc anh, biết anh đang điên mà còn . Muahahaha .
_ Mà nè, thực ra Kim Linh đi đâu rồi ?
Đặng Tùng cười một lúc rồi hỏi, hắn cũng thắc mắc nãy giờ .
_ Tao không biết, tao nghĩ chắc cô ấy biết tin đi về nhà rồi .
Nghĩ tới Kim Linh thì Lâm Quân mặt mày ủ dột nói . Trong lòng hắn thú thật cũng hơi lo lắng cho Kim Linh . Nếu mà biết trước có khi Lâm Quân kiếm người canh chừng nàng ta rồi, làm gì mà Kim Linh chạy đi đâu cũng không rõ .
_ Thôi, đừng buồn . Không có em này có em khác . Chú mày đúng là diễm phúc bất tận, thôi anh đi nhé .
Đặng Tùng nghe thế thì an ủi nói, sau đó hắn lại quay lưng đi vào lớp . Chỉ để lại một mình Lâm Quân đứng ngơ ngác . Không có em này có em khác là thế nào ..
Vừa nghĩ như thế thì lập tức sau lưng Lâm Quân vang lên một giọng nói :
_ Đại sư huynh, ta có chuyện muốn bàn với ngươi .
Quay lại nhìn thì chỉ thấy Nhật Quỳnh, không biết đã ở sau lưng Lâm Quân từ lúc nào . Nàng ta từ lúc nghe Lâm Quân chém gió cái chuyện đời tư bí mật xong thì lúc nhìn hắn có vẻ hơi khác khác . Và cũng sửa thành gọi hắn là “ đại sư huynh “ . Giọng điệu tuy vẫn còn lạnh như trước nhưng Lâm Quân lại cảm giác có gì đó không đúng . Hình như ngoài lạnh còn có thêm cái chút gì đó nữa .
_ Nhị sư muội, có chuyện gì sao ?
Lâm Quân quay lại hỏi, hắn cũng gọi Nhật Quỳnh thành sư muội luôn, cho dù nàng ta có là con gái của Thất Sư Phụ thì về vai vế Lâm Quân vẫn được các sư phụ ưu ái nhất .
_ À, chuyện là vầy ………
_ Trường đột nhiên cho nghỉ tới 7 ngày, bình thường thì các bạn được về nhà, nhưng muội nghĩ có vài bạn nhà xa quá về không được . Với lại chỉ hai tháng nữa là tết nên muội nghĩ lúc đó nên về nhà thì tốt hơn . Còn bây giờ thì muội tính toán tổ chức cho các bạn đi du lịch một chuyến . Để mà hiểu nhau hơn và thân thiết với nhau hơn .
_ Ơ, nhưng chuyện đó tại sao lại nói với ta ?
Lâm Quân nghe thế thì cảm giác hơi hợp lý, đúng là Nhật Quỳnh suy nghĩ sâu xa thật, tới cái vấn đề này mà cũng nghĩ ra .
_ Bởi vì muội muốn đưa các bạn đi du lịch hai nơi là DaLat và NhaTrang, và nghe nói sư huynh chính là Thổ Hoàng Đế tại DaLat thành nên muội nghĩ không biết các bạn có vinh dự được sư huynh dẫn về thăm nhà huynh không thôi ?
_ Ơ, thế hả ? Tất nhiên là được chứ . Nhưng NhaTrang tuy có biển nhưng nguy hiểm lắm, muội chắc chắn là chúng ta đi NhaTrang ?
Lâm Quân tất nhiên là đồng ý, nhưng nhớ tới NhaTrang thì hỏi lại . NhaTrang là một thành phố giáp biến của Việt Quốc . Tuy rằng biển NhaTrang rất đẹp nhưng mà cũng có rất nhiều ma thú biển, hoặc thỉnh thoảng là những bộ tộc dưới nước cũng có người lên bờ . Chỗ này nói chung là thuộc dạng nguy hiểm nhất Việt Quốc . Tuy rằng lúc nào cũng có trọng binh trấn giữ nhưng người chết vẫn rất nhiều .
_ Vì vậy muội mới muốn nhờ sư huynh thêm một điều, hướng Tứ sư phụ nhờ người giúp đỡ .
Nhật Quỳnh cười cười rồi hướng Lâm Quân nói . Vì nàng là con của một trong các sư phụ nên hiển nhiên là biết Võ Tinh Cung đang ở trong SaiGon thành, chỉ là không biết chỗ nào thôi nên mới nhờ Lâm Quân giúp đỡ .
_ Ừm, vậy cũng được .
Lâm Quân ngẫm nghĩ một lát rồi cũng gật đầu đồng ý . Cái chuyện này với hắn thì cũng dễ dàng thôi, dù sao Tứ sư phụ cũng rất cưng hắn cơ mà .
_ Vậy trăm sự nhờ huynh giúp đỡ . Muội đi vào lớp nói với các bạn đây .
Thấy Lâm Quân gật đầu đồng ý thì Nhật Quỳnh nói, sau đó bước đi .
Nhưng chưa đi được bước nào thì Lâm Quân đã chụp tay nàng lại, thì thầm vào tai nàng nói :
_ Muội, huynh có một vấn đề nữa muốn thỉnh giáo muội .
_ Hả ? Vấn đề gì ?
Nhật Quỳnh cảm giác hơi thở của đàn ông bên tai thì lập tức đỏ mặt lên, nhưng vẫn hỏi .
_ Muội có cần thêm hai trái bưởi không ? Ta bảo đảm hàng xịn .
Lâm Quân dâm đãng thì thầm . Hắn chợt nhớ khi đi biển thì phải mặc áo tắm, nhưng mà Nhật Quỳnh LCD thế thì mặc như nào . Vì vậy mới tỏ vẻ tốt bụng hỏi nàng cần bưởi không .
_ Bưởi gì cơ ?
Nhật Quỳnh khó hiểu hỏi, xét cho cùng nàng chỉ là một cô gái còn ngây thơ nên tất nhiên là không hiểu rồi .
_ Là thế này…..thế này…….sau đó thế này……nói chung là hàng xịn…….có cần không ?
Lâm Quân dâm đãng thì thầm giải thích, hắn vừa giải thích tới đâu thì Nhật Quỳnh càng đỏ mặt tới đó . Sau cùng, khi nói xong thì Lâm Quân chốt lại một câu :
_ Sao ? bưởi năm roi nhé, bảo đảm muội sẽ được chú mục nhất…..hắc hắc hắc ……
_ Bốp …..
Lâm Quân vừa nói xong thì ngay lập tức nhận một cái tát vào mặt . Ngay sau đó Nhật Quỳnh chạy đi, vừa chạy vừa nói :
_ Đại sư huynh xấu xa, đại sư huynh dâm tặc ………………
p/s : 10 chương đã hết mong anh em hài lòng vài ngày nữa sẽ post thêm 10 c cảm ơn các anh em đã ủng hộ
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Antkyg
_ Hớ, sao lại tát ta .
Lâm Quân ngạc nhiên sờ sờ má mình lẩm bẩm . Hắn chỉ có lòng tốt thôi mà, không cảm ơn thì chớ, tại sao lại tát người ta chứ hả . Đúng là phụ nữ thật khó hiểu .
Nhưng mặc dù là thế nhưng Lâm Quân cảm giác Nhật Quỳnh tát mình hơi bị nhẹ, hình như là vuốt má thì đúng hơn . Chậc, khó hiểu, lúc trước còn đánh mình như đánh boxing cơ mà . Sao hôm nay em nó hiền thế không biết .
Nghĩ thế được một lát thì Lâm Quân triệu hồi Eagle ra từ thế giới TLBB, bảo nó chở mình tới chỗ Tứ sư phụ xin giúp đỡ …
…………………………..
Sau bữa ăn trưa thì Lâm Quân cũng trở về trường với cái bụng đói rã rời . Sở dĩ như thế là hắn đã ở chỗ Tứ sư phụ mình cả buổi sáng tới giờ . Mặc dù thuyết phục Tứ sư phụ giúp đỡ không có bao lâu nhưng do là vì tò mò . Lâm Quân vẫn còn thắc mắc chuyện tối hôm qua cho nên là hắn truy hỏi Tứ sư phụ .
Nhưng ai dè Võ Tinh Cung dụ dỗ mãi mà không nói, chỉ bảo “ khi nào con mạnh lên thì ta sẽ cho con biết, giờ thì đi học võ đi “ . Lúc đó thì Lâm Quân bó tay, tính chuồn về nhưng ai dè Tứ sư phụ chộp lại .
Sau đó chính là khoảng thời gian hơi bị đau khổ của Lâm Quân, vì Võ Tinh Cung lôi ra một đống sách vở về cách lĩnh ngộ thuộc tính, bắt Lâm Quân xem thuộc rồi mới cho đi . Dù rằng là Lâm Quân tuy nhờ khoa học kĩ thuật và tiếp xúc với khoa học ở Địa Cầu cũng khá nhiều nhưng vẫn phải mất vài tiếng đồng hồ để học xong cái đống đó . Vì duyên cớ đó cho nên tới bây giờ hắn mới về tới trường .
_ Kiếm gì ăn đã . Đói bome .
Lâm Quân nói rồi chạy thẳng vào căn tin của trường . Đúng là hôm qua chơi quá tay nên tài khoản của hắn giờ cạn sạch cmnr . Không còn xu nào đổi đồ ăn từ Tiểu Thần Đèn nên phải đi kiếm đồ ăn thôi .
……………………………..
Xử lý xong cái bụng phiền hà thì Lâm Quân đi kiếm Nhật Quỳnh hỏi về chuyện du lịch . Kết quả là cả lớp nghe đại sư huynh hào phóng bao đi chơi thì ai nấy đều đồng ý . Còn cái chuyện Lâm Quân bao trọn gói chính là do Nhật Quỳnh tức Lâm Quân chuyện lúc sáng nên phịa ra .
Sau khi biết cái vụ này thì Lâm Quân cũng chỉ cười khổ và chấp nhận sự thật .
Vậy là lớp 80 người thì cả nam và nữ đều đi hết . Còn mục tiêu đầu tiên chính là về nhà đại sư huynh xem 3 ngày, sau đó sẽ đi Nha Trang du lịch 3 ngày . Ngày cuối cùng là trở về trường . Và chiều nay 3 giờ sẽ bắt đầu xuất phát . Còn toàn bộ tư trang đồ đạc là do đám Hắc Long và Ảnh Long vác theo . Còn tất cả các bạn sẽ di chuyển bằng Hắc Giáp Sư và Thất Thải Điểu nhận được từ dạ tiệc .
Nguyên do Lâm Quân dẫn theo hai đội quân con cưng của mình chính là để huấn luyện bọn chúng một thể . Nhất là Hắc Long Quân, dù sao thì đội quân này chưa tiếp nhận huấn luyện về súng ống bao giờ nên bất đắc dĩ Lâm Quân phải dẫn theo ….
…………………….
3 giờ chiều .
Tất cả học sinh lớp A2 đều đã nai nịt gọn gàng đứng tập trung tại cổng trường DongDa, phía sau lưng họ chính là đám Ảnh Long và Hắc Long . Bọn này thì vác một mớ đồ to tổ bố gọi là tập thể lực trên đường đi . Nếu tên nào mà vác của con trai thì rất thoải mái, nhưng hễ tên nào vác phải đồ của con gái thì phải nói là suýt rơi lệ . Cho dù bọn hắn có luyện tập nhiều lần nhưng thú thật là chưa có cái gì nặng như cái đống hổ lốn này .
Nghĩ sao chứ . Chị đi du lịch thì mang quần áo là đúng rồi, nhưng chị có cần thiết phải mang gần trăm bộ đồ theo không . Còn đồ ăn, bà mẹ nó, ăn trên đường được rồi, cần quái gì mang đồ ăn vặt . Còn đồ trang điểm, con mẹ nó, tôi nói đi du lịch chứ đếch phải đi diễn thời trang đâu, trang điểm làm cái quái gì …………. Bla….bla……..
Nói chung là đám Hắc Long cực kỳ bi phẫn và bất mãn rủa thầm trong lòng . Có vài thằng thì tính toán dụ dỗ đồng đội nhận cho một ít nhưng rất tiếc là chả thằng nào chịu nhận cả . Và xui xẻo thay cái đám Hắc Long này thằng nào vác đồ con gái đều là những thằng yếu nhất và đều bị các đồng đội mạnh hơn chèn ép nên cũng bất lực bó tay .
Bọn chúng chỉ hy vọng bang chủ khi tới, thấy các anh em khổ thế này thì giảm bớt đi một chút, chứ bọn hắn rơi cmn lệ rồi …..
………………………
Cả đám học sinh đứng đợi gần 10 phút thì Lâm Quân cũng chạy tới, hắn thì hắn phải đi sắp xếp một số việc nên tới hơi bị trễ . Khi tới nơi thì Lâm Quân thấy các anh em đứng chờ từ lâu, vội vàng xin lỗi nói :
_ Xin lỗi nhé, ta có chút việc nên tới trễ . Đủ rồi chứ hả ?
_ Đủ cmn rồi, chờ mình mày thôi đó . Chúng ta xuất phát mau không trễ cmn bây giờ .
Đặng Tùng bất mãn quay sang hối thúc mau lên đường cho kịp giờ .
_ Okê, xong ngay .
Lâm Quân nghe thế thì triệu hồi Panda ra ngoài, nhảy lên lưng nó ngồi . Nhưng khi đang tính toán nói “ xuất phát “ thì hắn thấy có vài đội viên Hắc Long Quân đưa đôi mắt tràn đầy nước nhìn hắn .
_ Sao ? các chú có chuyện gì mà nhìn như sắp khóc thế ?
Lâm Quân tò mò quay sang nhìn một tên Hắc Long hỏi . Tên được hỏi chính là tên nhỏ nhất trong quân, xếp thứ 100 . Tên này có ngoại hiệu, Hắc Bách ( bách tức là 100 ) .
_ Bẩm bang chủ, bọn em vác đồ mệt quá .
Tên này cung kính nói, hắn là thằng xếp cuối cùng nên tất nhiên là yếu nhất trong quân . Vì thế cho nên cái đống đồ hắn vác cũng là nhiều nhất .
Lâm Quân nghe thế thì nhìn từ đầu đến chân thằng này, sau khi quan sát cái đống đồ thằng này vác thì cũng hít một hơi lạnh . Cái đống đồ thằng này vác to như một ngọn núi nhỏ, chắc cũng phải cao tới 10m . Khỏi phải nói trong đó nhiều đồ và nặng như nào .
Chắc chắn là đồ của gái .
Lâm Quân nghĩ thế rồi truyền âm cho thằng này, nói : “ chú khờ thế, vác đồ của gái tuy nặng nhưng mà có cơ hội gần các em, chú mày phải biết là, ngàn vàn dễ kiếm, một gái khó cầu nghe chưa . Lũ kia không vác thì không có cơ hội ráng chịu “ .
_ Ách, bang chủ, ngài nói chí lý, nhưng mà em yếu bị bắt nạt . Các anh kia vác nhẹ nhàng thế thì em không cam tâm .
Tên Hắc Bách nghe thế thì thả đống đồ như quả núi xuống, sau đó chạy tới nói nhỏ vào tai Lâm Quân .
_ À hiểu, anh có lo liệu .
Lâm Quân nghe thế thì gật đầu, đúng là cái đội quân mới thành lập chả biết cái gì gọi là đồng cam cộng khổ . Hắn phải rèn một phát mới được .
Nghĩ thế Lâm Quân ra hiệu cho tên này lui ra, sau đó quay sang toàn bộ Hắc Long và Ảnh Long nói :
_ Ngày hôm nay tuy anh có thể thu hết đồ vào nhẫn trữ vật nhưng mục đích chủ yếu của lần này chính là để các ngươi rèn luyện . Sau khi Hắc Bách báo cáo là việc này không có khó khăn gì hết . Vì thế ta quyết định nâng mức huấn luyện lên . Ai thực lực mạnh hơn thì vác nặng hơn . Có ai có ý kiến gì không ?
Im lặng .
_ Vậy được, ai thực lực cao hơn vác nhiều hơn . Mức vác là : Võ Quân tổng cộng 2500kg, Võ Tướng tổng cộng 2000 kg, Võ Sư 1800 kg, tính toán trọng lượng túi đồ rồi thêm tạ vào . Nếu ai đủ thì khỏi cần thêm, còn nữa . Hôm nay tổ chức chạy đua, thằng nào về đích trước anh có thưởng . Còn về bét thì …….. hắc hắc hắc …….
Lâm Quân tà ác cười nói làm những người ở đây đều hít một hơi khí lạnh . Cái mức này cao lắm, cho dù là người ở thế giới này mạnh hơn người Trái Đất rất nhiều nhưng chẳng mấy thằng vác được chừng đó mà chạy đâu . Cao lắm cũng chỉ kéo từ từ thôi . Cho dù là túi đồ lúc này Hắc Bách vác thì cũng chỉ tầm 1000 kg là hết đát . Làm quái gì nhiều được chừng đó . Cho dù là Cẩu Thánh và Vô Văn Dương thì chỉ cho vác khoảng người 900kg thôi . Giờ phút này nghe Lâm Quân tuyên bố thì Hắc Bách cảm giác trong lòng xui cmn xẻo, biết thế hắn không nói thì hơn .
Đúng lúc hắn hối hận thì một giọng nói vang lên bên tai : “ chú đừng trách anh, phải nhớ, đã là đồng đội thì không được ghen ăn tức ở, nếu chú không nói thì anh chỉ trừng phạt đám kia thôi . Còn cái này chính là vì chú mày quá vớ vẩn “ .
_ Vâng, bang chủ nói đúng .
Hắc Bách nghe thế thì tự vấn trong lòng, cảm giác Lâm Quân nói đúng nên chỉ gật đầu một cái tỏ vẻ hối lỗi .
_ Được rồi . Vì hôm nay chính là tập luyện, và để cho công bằng nên anh cũng tập cùng chúng mày . Lần này thì đừng nói là không làm được, riêng anh thì anh vác 3000kg, có ai dị nghị không ?
Lâm Quân nói rồi nhảy xuống từ lưng Panda, lôi ra một đống tạ 500kg vác lên vai .
_ Không có, thưa bang chủ .
Toàn bộ đám Hắc Long và Ám Long nghe thế thì đồng thanh hô . Bọn hắn thấy bang chủ cũng làm thì còn gì để nói, chỉ là trong lòng hơi giận tên Hắc Bách lắm chuyện .
_ Vậy tới đây nhận tạ đi .
Lâm Quân nghe thế thì hài lòng gật đầu, nhưng vẫn thu hết những phản ứng của đám này vào mắt . Trong lòng thầm ghi nhớ tính cách của đám này để mà từ từ dạy dỗ .
_ Khoan đã, đại sư huynh, chúng ta cũng muốn đeo .
Nhật Quỳnh nghe thế thì cũng nhảy từ trên lưng Thất Thải Điểu xuống, nhìn Lâm Quân nói . Nàng cảm giác cả đám vác tạ chạy mà mình ngồi lưng ma thú thì cảm giác sao sao đó . Thêm nữa là nàng cũng cảm giác luyện tập thế này có lẽ sẽ giúp các bạn gần nhau hơn .
_ Nhưng muội nói trước là muội không đeo nhiều vậy đâu nhé .
_ Ừ, không sao, cứ tùy theo sức đi, đeo được bao nhiêu thì đeo .
Lâm Quân thấy thế cười nói . Sau khi hắn nói xong thì toàn bộ các bạn cũng nhảy khỏi lưng ma thú, hiển nhiên họ muốn làm gì thì ai cũng biết .
Khi tất cả đã đeo tạ xong thì lần này, Lâm Quân mới cười to nói :
_ Các anh em, đại sư huynh hôm nay không keo kiệt . Ai về đích là BaoLoc thành trước thì sẽ có một phần thưởng đặc biệt . Bảo đảm hài cmn lòng . Nào, lên đường thôi ……….
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Antkyg
Lâm Quân hét một tiếng rồi dẫn đầu chạy đi, cả đám phía sau thấy thế thì cũng lết lết theo sau . Lớp A2 thì còn đỡ vì chỉ mang để tập luyện, còn đám Thiên Long Quân thì thảm rồi, mang tạ để hành xác nên bước đi rất chậm .
Cuối cùng sau đít bọn chúng thì chính là Võ Tinh Cung, lão không có xuất hiện mà lặng lẽ đi tuốt đằng sau . Nhiệm vụ hôm nay của lão là bảo vệ mọi người . Nhưng tại cái đám Thiên Long Quân càng ngày càng tụt lại nên lão cũng chỉ đi ở đằng sau, còn bàn tay thì đánh ra một cái hình chiếu quan sát Lâm Quân đang chạy phía trước .
_ Chậc, hình như thằng nhóc Lâm Quân này ghi thù khắp nơi, vừa bước ra đã có người tìm tới cửa rồi . Hắc hắc hắc, ngày hôm nay không tính là nhàm chán …….
Khi quan sát trong hình chiếu thì Võ Tinh Cung phát hiện một đám người như ma quỷ ẩn hiện trong lùm cây, tựa tiếu phi tiếu than nhẹ một tiếng . Khuôn mặt trông có vẻ cực kỳ hứng thú …
……………………
Trong những tàng cây phía trên cao, nếu để ý thật kỹ thì có thể phát hiện được có chừng 10 bóng người, từ khi Lâm Quân xuất hiện thì đã bám theo Lâm Quân nửa bước không rời . 10 người này đều mặc một bộ quần áo màu xanh lá, như hoà với các tán cây xung quanh nên rất không dễ phát hiện, chỉ chừa ra hai đôi mắt để quan sát mọi động tĩnh ở phía dưới .
10 người này thân pháp cực kỳ linh hoạt, di chuyển trên các tán cây cao cao như những con linh hầu . Đồng thời thực lực của họ có vẻ cũng rất mạnh . Đều thu liễm khí tức của mình lại, cho dù là lướt qua bên cạnh các loài chim hoặc côn trùng thì chúng nó cũng không có một chút nào phát hiện ra .
Dẫn đầu đám người này có vẻ là một người con gái, cô ta tuy cũng che mặt lại nhưng nhìn 3 vòng nóng bỏng lộ rõ qua trang phục thì cũng đủ biết đây chính là một người con gái . Cô ta sau khi nhẹ nhàng nhảy qua một cành cây thì truyền âm cho 9 người phía sau nói : “ Các ngươi nghe cho rõ, mục tiêu chúng ta hôm nay chính là thằng nhóc con đi phía trước nhất . Nhưng chỉ hành hạ, không được giết . Đã nghe rõ chưa ? “ .
9 người còn lại nghe thế đồng thời gật đầu, truyền âm trở lại : “ tiểu thư, chúng thuộc hạ đã hiểu “ . Trong số này, có một người thực lực có vẻ là cao cường nhất, sau khi đáp ứng thì hỏi thêm một câu : “ tiểu thư, ngoài kia có một gã Võ Thánh, hình như là cùng phe với tên nhóc này, chúng ta có đánh thằng cha đó không ? “ .
“ Không cần thiết, lão chính là Tiễn Thần Phi Thiên Miêu, chúng ta không cần động, và lão cũng sẽ không ngăn cản chúng ta giáo huấn thằng nhóc này “ . Cô gái dẫn đầu nghĩ một lát rồi truyền âm trở lại . Khi tới đây trả thù vì cái mối nhục tối qua thì nàng cũng đã cân nhắc rất kĩ rồi . Nàng biết tuy hai người có mối quan hệ thầy trò nhưng nếu Lâm Quân không bị uy hiếp tới tính mạng thì chắc chắn Võ Tinh Cung cũng sẽ không ra tay . Lão này đang tính rèn giũa tên nhóc Lâm Quân nên chắc chắn là như thế .
“ Tiểu thư, thuộc hạ hiểu “ . Người kia gật đầu một cái đáp, nhưng trong lòng kinh hãi không thôi . Thì ra người ta là Tiễn Thần, mẹ nó, may mà chưa vác xác chạy qua đập . Nếu không chắc chắn toi quá .
…………………………………….
DienBien chính là một tỉnh thành nằm ở vùng tây bắc, miền bắc Việt Quốc, giáp với tỉnh Vân Nam của Tung Quốc .
Đây chính là một trong những trọng địa, một điểm tụ tập binh lực, và là một doanh trại quân đội lớn nhất của Việt Quốc .
Nơi đây từ lúc hoàng đế Trương Văn Minh thống nhất hai miền Việt Quốc, khi trải qua chiến thắng DienBien Phủ trên không một thời thì hắn cũng nhận ra nơi này có một vị trí địa lý hết sức quan trọng . Phía bắc giáp với Tung Quốc, phía tây và tây nam đều giáp với Lao Quốc . Chính vì hiểu những điều đó nên chưa bao giờ Trương Văn Minh xao nhãng nơi đây .
Lúc nào cũng có trọng binh trấn giữ, thậm chí còn đổ tiền huấn luyện mua trang thiết bị …. Chưa nói đến chính là Trương Văn Minh cho con trai trưởng của mình, Trương Vô Đối thủ hộ tại đây .
Trương Vô Đối chính là thái tử đương triều, chưa nói tới uy danh thân thế hiển hách thì chỉ cần một thân thực lực của mình cũng đã làm kinh sợ biết bao nhiêu đối thủ . Năm nay Trương Vô Đối chỉ mới 30 tuổi nhưng đã có thực lực đỉnh cao Thiên Không Võ Sĩ, tuỳ thời có thể tiến vào Võ Thánh .
Tuy chỉ mới là Thiên Không Võ Sĩ đỉnh cao nhưng thân thể tên này có tới 3 thuộc tính là Hoả, Lôi và Quang Minh . Nghe nói hắn có chiến lực đánh nhau vượt cấp, có thể liều mạng với Võ Thánh . Nhưng chẳng qua là tên này rất ít khi ra tay nên không ai biết thực hư thế nào . Chỉ biết là, Thiên Không Võ Sĩ, trong tay thằng này không khác gì một con gà . Hắn có thể giết bất cứ lúc nào ….
Lúc này, trong trướng bồng giữa doanh trại của mình . Trương Vô Đối đang ngồi đối ẩm với vị huynh đệ vào sinh ra tử của mình . Chính là phó tướng Trần Phan Long . Nhưng có vẻ cảm giác vị huynh đệ của mình ngày hôm nay tâm trạng có vẻ không vui, sau khi nhấp một ngụm rượu thì hắn mới mở miệng :
_ Long huynh, ngày hôm nay ngươi sao thế ? Có tâm trạng ?
_ Haiz, Vô Đối huynh, ta chỉ là suy nghĩ vài việc thôi .
Trần Phan Long là một gã, không tính là cao to nhưng thân hình cũng đầy đủ cân đối . Khuôn mặt có vẻ tuấn mỹ, điều đặc biệt nhất là gã này có một mái tóc màu vàng choé, không biết nhuộm hay chính là tự nhiên mà có .
_ Long huynh, ngươi cứ nói, chúng ta là huynh đệ nối khố từ nhỏ . Ta chưa thấy huynh như vậy bao giờ .
Trương Vô Đối cười nói, hắn là con trai của Trương Văn Minh nên có tám phần giống cha của mình . Chẳng qua Trương Văn Minh chính là một người có đại trí tuệ, thu liễm bên trong mà không bộc phát ra ngoài . Còn Trương Vô Đối vừa nhìn thì có cảm giác hắn chính là một tên hào sảng, một tên cực kỳ rộng rãi không để ý tới tiểu tiết và không giỏi che giấu ý nghĩ trong lòng mình .
_ Haiz…….
Trần Phan Long thở dài một tiếng, sau đó bất đắc dĩ bắt đầu kể :
_ Huynh cũng biết ta đã đính hôn một người con gái của Hồ Gia, nàng tên Hồ Kim Linh . Ta thì trước giờ chưa có một mảnh tình vắt vai, và rất không hiểu về con gái nhưng sau khi thấy nàng thì ta như điên cuồng . Con tim ta đã bị nàng lấy đi mất, và ta biết nàng chính là người con gái mà ta tìm kiếm bấy lâu …
Trương Vô Đối nghe tới đây thì nghi hoặc hỏi :
_ Cái này ta biết, không phải huynh với cô ta có hôn ước sao . Nếu Hồ Gia dám chối bỏ nó ta sẽ diệt Hồ Gia .
Nói tới đây thỉ vẻ mặt Trương Vô Đối đanh lại, hai bàn tay đan vào nhau bẻ crăng crắc .
_ Ách, Vô Đối Huynh, không phải Hồ Gia huỷ hôn ước, vấn đề là ở chỗ Kim Linh .
_ Hả ? Vấn đề mẹ gì ? Có phải cô ta từ chối không ? Nếu thế mai ta kêu người tóm cô ta mang tới cho đệ .
Trương Vô Đối hung ác cười nói, thằng này là hoàng tử nên có nhiều cái rất gan lỳ, thích cái gì làm cái đó .
_ Ách, huynh, nghe ta nói hết cái đã ….
Trần Phan Long đổ mồ hôi nói, hắn biết cái huynh đệ của hắn là một thằng hơi ngu và hơi điên, cái gì cũng dám làm nên vội vàng nói . Sự thực thì hắn chả muốn kể đâu nhưng cứ để trong lòng thì mệt quá nên bất đắc dĩ kể .
_ Ờ, nói đi ….
Trương Vô Đối nghe thế ngồi xuống, không cho là đúng nói . Đối với hắn, đàn bà chính là phần thưởng cho đàn ông, làm sao quan trọng bằng huynh đệ được . Thích chơi như thế nào thì cứ chơi là được rồi .
_ Haiz, ta bên Kim Linh khoảng được 1 năm, tuy nàng không nói yêu ta nhưng hai chúng ta vẫn tiếp xúc rất đầy đủ . Đi chơi hai tặng quà nàng cũng đều không từ chối, đôi khi nàng còn cười với ta một cái . Lúc đó thì ta cảm giác thực vui vẻ . Nhưng bấc đắc dĩ là, thời gian chưa được bao lâu . Sau khi ta tốt nghiệp đại học Hoàng Gia thì cha ta bắt ta tới chỗ này với huynh, đã qua 5 tháng rồi mà ta chưa gặp lại nàng …….
_ Theo tin tình báo ta vừa nhận được thì Kim Linh đã vào học tại trường DongDa, chỉ là ….. dạo này có một thằng nhóc không biết điều tán tỉnh nàng . Còn Kim Linh thì có vẻ hơi xiêu lòng . Tuy rằng ta rất muốn giết thằng đó, nhưng theo tình báo thì thằng này có hậu trường cực kỳ mạnh . Vì thế cho nên ……. Ta muốn rời khỏi doanh trại một thời gian để đi tìm nàng …….
Trần Phan Long nới tới đây rồi im bặt, hắn đưa mắt quan sát Trương Vô Đối . Vì dạo này tình hình bắt đầu bất ổn cho nên hắn, thân là phó tướng không thể nào rời khỏi đây được . Lần này hắn chỉ mong Vô Đối giúp hắn .
_ Ý huynh là tìm Kim Linh để cạnh tranh công bằng ? Không phải chứ ? Đừng nói là huynh sợ thằng nhóc kia thành công nhé .
Trương Vô Đối ngẫm nghĩ một lát rồi hỏi lại, trong lòng tràn đầy ngạc nhiên . Hắn biết tên Long này chính là một thằng tự phụ xưa nay . Bây giờ lại sợ gái của mình rơi vào tay thằng khác . Cái này đúng là lạ thật .
_ Không, ta không phải sợ hắn . Ta chỉ muốn đấu với hắn thôi . Huynh cũng biết tâm pháp ta học rất kỳ lạ, nếu gặp đối thủ càng mạnh thì càng tu luyện nhanh . Ta sở dĩ muốn đi tìm hắn chính là vì việc này . Tu vi ta qua 5 tháng nhưng vẫn dậm chân tại Thiên Không Võ Sĩ, không có chút tiến bộ nào …
_ Vậy bây giờ huynh muốn đi ?
Trương Vô Đối gật đầu, cái này thì hắn cũng biết là Trần Phan Long nói thật .
_ Đúng, huynh giúp ta được chứ ?
p/s : mẹ nó viết hơn 10c rồi mà máy hư, ghost lại cái mất sạch giờ phải chém lại từ đầu anh em thông cảm
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Antkyg
Chương 195 : Cứ coi em như một cơn gió …….chỉ ngang qua đời anh ………..
Tác giả : Ant
Trương Vô Đối nhíu mày suy nghĩ mà không trả lời . Dạo này hắn cảm giác bên phía Vân Nam của Tung Quốc có một chút dị động, về lý thì không thể nào cho Trần Phan Long rời khỏi, dù gì thì hắn cũng là phó tướng . Nhưng về tình thì hắn lại là huynh đệ vào sinh ra tử của Trương Vô Đối . Nếu huynh đệ cần giúp mà không giúp đỡ thì không nói nổi .
Đấu tranh tư tưởng một lúc thật lâu, sau đó Trương Vô Đối ngẩng đầu, hai ánh mắt chạm vào nhau, khó khăn nói :
_ Ta sẽ giúp huynh, nhưng huynh chỉ có thời gian là 7 ngày ….
……………………………..
_ Haiz, mã mẹ nó . Nặng vãi hàng .
Lâm Quân vác 3000kg đi trước nhất thì thầm một tiếng bực tức . Chính hắn cũng chả ngờ cái đống này nó lại nặng thật, biết thế cũng chả thèm vác làm gì rồi .
Tính toán thì đám người Lâm Quân đã đi được hơn 3 tiếng đồng hồ, lúc này thì bọn hắn cũng đã đi được khoảng chừng 1 phần 5 quãng đường . Còn nhanh hơn lúc Lâm Quân hắn và đám Đặng Tùng đi từ DaLat tới SaiGon lần trước .
Lúc trước thì đám Lâm Quân bị vướng phải nhiều chuyện nên đi rất chậm, nhưng lúc này thì cả đám đều quyết tâm muốn về nhà mình nên ai cũng đi nhanh, cho dù trên lưng có vác thêm vài vật nặng nề nhưng cũng không có ảnh hưởng mấy .
Lâm Quân nặng nề bước đi nhưng trong lòng thì không để tại nơi đây . Hắn đang nhớ tới Kim Linh . Trong lòng thì không hiểu tại sao nàng ta lại bỏ đi không nói một câu nào .
…………………………
“ Cần tìm bx đây, có ai không pm đi “ .
“ Anh, em đang cô đơn . Em làm bx anh nhé “ .
“ Hả ? Em 15 rồi hả ? Sặc, anh mới có 13 thôi . Mà anh vẫn gọi em là em nhá bx “ .
“ Ứ, gọi bằng chị đi nhóc con . Hehe, ox làm em trai đi . “
“ Ox, mình cưới nhau nhé ? “ .
“ Okê cưới thì cưới, không những cưới ox trong game mà gặp ngoài đời cũng phải cưới nhé “ .
“ Nếu em trai có bản lĩnh thì chị sẵn sàng thôi “ .
………………………………….
Những ký ức ùa về như nước lũ, Lâm Quân nghĩ một lát không nhịn được nở nụ cười . Đó chính là lúc hắn đang chơi game TLBB, hắn và Kim Linh đã quen biết nhau như thế . Thời gian đó chính là thời gian mà Lâm Quân cảm giác vui nhất trong đời, lần đầu tiên hắn có một tình yêu đầu tiên .
………………………………….
“ Em trai, em có phải là ox không thế ? Ăn gì mà cao thế hửm ? “ .
Trong một quán Café, hắn và Kim Linh gặp nhau . Lần đầu Kim Linh đưa một khuôn mặt kinh ngạc nhìn hắn .
Lâm Quân lập tức đanh mặt lại, ưỡng bộ ngực ra vẻ hùng dũng :
“ Gọi là ox, không được gọi là em trai, không tối về đánh đòn bây giờ “ .
“ Ớ, hihi, ox ác quá nhe, ít tuổi mà sao hổ báo thế ? “ .
Tiếng cười như chuông bạc vang lên . Lần đầu tiên gặp mặt, nhưng……Lâm Quân biết mình đã yêu cô gái này rồi .
…………………………………
“ Ox, năm nay em phải tập trung thi lớp 9, không gặp anh được nữa, anh chơi game 1 mình đừng buồn nhé “ .
“ Ừm, Bx, em cố lên . Anh sẽ không buồn đâu “ .
…………………………………
“ Ox, tại sao anh qua sever khác mà không nói với em ? Anh có ai khác rồi phải không ? “ .
“ Ơ, đâu có, anh thấy bạn bè qua thì cũng qua thôi . Em đừng buồn “ .
“ Hừ, không ngờ không online mấy ngày mà anh chuồn đi rồi . Coi chừng em, 2 tháng nữa em thi xong mà có con nào là chết với em “ .
“ Ơ, bx, ox hứa nè “ .
…………………………………
“ Ox, tại sao anh cưới con khác hả ? “
“ Xin lỗi, anh đùa vui thôi mà “ .
“ Hừ, vậy em cũng cưới thằng khác cho coi “ .
“ Ừm, cũng được, mà mình vẫn yêu nhau nhé “ .
“ Không thèm yêu anh đâu, đồ ox trẻ con đa tình “ .
…………………………………….
“ Bx, em chia tay thằng đó rồi hả ? “
“ Hừ, thì sao hả ? Thằng đó chỉ lừa đồ em thôi “ .
“ Ơ thì anh cũng bỏ con nhỏ kia rồi, mình yêu nhau nhé “ .
“ Hừ, cho một cơ hội đó, đồ ngốc . Không ai tốt như em trai của chị hết “ .
“ Sặc, gọi là anh “ .
.............................................
“ Ox, anh có ước mơ không ? “
“ Có, chính là cưới em về làm vợ, hê hê “ .
“ Vậy anh nhỏ hơn em thì nuôi em bằng gì đây ? “ .
“ Ơ, tiểu nhân chỉ có một thân xác yếu mềm này thôi . Nguyện dâng cho đại nhân cái thân xác của mình, hê hê, có lấy không ? “ .
“ Ứ thèm, cao thì cao thật nhưng yếu lắm, hihi, anh không chịu nổi em đâu “ .
“ Nha, 18 cm có đủ không ? “ .
“ Ơ…….đồ chết dẫm………em nói chịu không nổi em tiêu xài cơ mà, anh nghĩ cái quái gì thế ……. ? “ .
“ Sai lầm, chỉ là sai lầm thôi ……. “
…………………………………………
Hai năm trôi qua trong yên ả, Lâm Quân và Kim Linh tuy chỉ gặp mặt nhau qua game nhưng tình cảm ngày một tiến triển . Hai con người tuổi trẻ trâu cô đơn, chưa rõ ràng tình yêu là cái gì . Nhưng chỉ cần họ ở bên nhau ngày qua ngày, niềm vui càng ngày càng nhiều thì họ đều hết lòng vì nhau .
Lâm Quân thỉnh thoảng lấy vai anh, nghe Kim Linh tâm sự việc nhà việc lớp, tuy trẻ tuổi nhưng đưa ra lời khuyên rất hữu ích . Còn Kim Linh, là một cô gái ngoan hiền học giỏi . Đôi khi lấy vai chị chỉ bày cho thằng em trai ngu ngốc những công thức toán đau đầu, những câu tiếng Anh hóc búa ………..
Ngày qua ngày, tình yêu của họ càng ngày càng lớn dần lên . Tuy hai người chỉ gặp nhau trong game, 1 ngày 3 tiếng nhưng trái tim của họ càng ngày càng chung nhịp đập . Chỉ cho đến một ngày …………
…………………………………
“ Em nói sao ? Em phải đi du học ? “ .
Lâm Quân hét toáng lên trong quán café, đây là lần thứ hai hắn và Kim Linh gặp nhau, nhưng không ngờ vừa gặp thì nàng đã cho hắn một trái boom .
“ Em xin lỗi, cha mẹ em muốn em có một tương lai tốt hơn . Nhưng em vẫn yêu anh mà, ox …. “ .
“ Vậy khi nào em trở về ? “
“ Chắc chỉ hai năm thôi . Ox, anh có thể đợi em không ? “ .
“ Anh sẽ đợi em, nhưng mà em có còn chơi game không ? Ít nhất mình còn có thể gặp nhau “ .
“ Xin lỗi, em không chơi được “ .
“ Ừm vậy em đi đi, anh chúc em thành công, anh sẽ đợi em “ .
“ Hihi, em biết mà . Ox, em yêu anh lắm “ .
Kim Linh nói rồi ôm chầm lấy hắn, để lên má hắn một nụ hôn nồng cháy .
…………………………………
Kim Linh đi rồi, ngày chia tay thì Lâm Quân cũng không tiễn nàng được vì hắn phải đi học . Hắn chỉ tặng nàng một sợi dây chuyền rẻ tiền hình trái tim mua được ở vỉa hè . Lâm Quân lúc đó thầm hứa sẽ đợi nàng mãi . Nàng, chính là mối tình đầu của hắn ….
Lâm Quân thời gian đó châu đầu vào học, hắn không quan tâm tới bất cứ chuyện gì khác . Hắn chỉ cầu mong thời gian 2 năm sẽ trôi qua nhanh chóng . Hắn chỉ muốn gặp lại Kim Linh …
……………………….
Nhưng, 1 năm, 2 năm cũng trôi qua . Hàng ngày Lâm Quân vẫn lên mạng, vẫn bật nick yahoo, vẫn bật game Thiên Long Bát Bộ . Nhưng tuyệt nhiên, Kim Linh vẫn bặt vô âm tính . Nàng phảng phất như đã biến mất khỏi đời hắn và không bao giờ xuất hiện lại .
Cho đến một ngày, vào hôm sinh nhật của hắn năm 17 tuổi . Hắn nhận được một món quà . Khi mở ra thì chỉ thấy sợi dây chuyền hình trái tim hắn đã tặng Kim Linh . Kèm theo đó là một tờ giấy, nét chữ rất đẹp và hắn cũng rất quen thuộc .
“ Ox, em xin lỗi . Em biết anh vẫn chờ em 2 năm nay, nhưng em xin lỗi . Hãy quên em đi ……. Cứ coi em như một cơn gió …….chỉ ngang qua đời anh ………..em xin lỗi vì đã bắt anh chờ em ………em xin lỗi ……….. “ .
“ Không …………tại sao………..Kim Linh………..tại sao………..tại sao…………em lại bắt anh phải quên em đi …………..tại sao …………… “ .
…………………………………
Lâm Quân nhớ lại những chuyện đó mà tâm tình càng trầm trọng . Sau bức thư đó thì hắn như một thằng điên, tìm kiếm Kim Linh khắp mọi nơi . Nhưng tìm hoài tìm hoài, mà hắn vẫn không biết Kim Linh ở đâu hay làm gì …..
Kim Linh phảng phất như đã biến mất hoàn toàn . Sau đó, vài năm trôi qua thì chuyện về Kim Linh cũng nhạt phai trong lòng hắn . Nhưng mà, hắn mãi không bao giờ quên được, hình ảnh người con gái đó, hình ảnh đẹp đẽ về mối tình đầu của hắn ………
……………………………………….
_ Kim Linh . Anh đã mất em một lần . Lần này anh sẽ không để mất em nữa .
Lâm Quân nghĩ tới đây thì nắm chặt tay hạ quyết tâm . Kiếp trước đã quá hối hận vì tình yêu mình không nắm chặt trong tay, nếu kiếp này còn sai lầm như thế thì hắn thà chết còn hơn . Mặc dù hắn biết rõ Kim Linh cũng đã có hôn phu . Nhưng vì tình cảm mãi chưa phai trong lòng mà Lâm Quân vẫn tán tỉnh nàng .
Hắn đã quyết tâm, cái mục tiêu cao xa tìm đường về nhà thì chắc hẳn khó làm lắm . Còn mục tiêu phá bỏ những khúc mắt trước kia thì dễ dàng hơn . Vì thế cho nên, hắn làm cái nào dễ dàng trước . Cái khó để từ từ .
Dù sao thì, tán gái, cũng chính là một mục tiêu lớn nhất của đàn ông . Nếu chỉ tăng tiến sức mạnh mà không có gái gú, bạn bè gì thì cũng là một cuộc sống thật thất bại .
Nghĩ thầm trong lòng và bước đi nhưng Lâm Quân không hay biết mình đã lọt vào ám toán từ lúc nào . Nếu để ý kĩ thì có thể thấy, mặt đất dưới chân hắn rất khác lạ . Như đã được đào bới từ lâu và có cơ quan .
Y như rằng, Lâm Quân vừa bước vào chính giữa thì ……..” Rầm “ …. Một tiếng . Mặt đất dưới chân hắn có một vài tia sáng loé lên ……..
Kèm theo đó chính là một tiếng hét của phụ nữ :
_ Các trưởng lão, lên ……… hành hạ thằng nhóc này cho ta …………..
p/s : cái này viết theo tình cảm thật của mình . Nhưng mà cũng thêm bớt vào . Sỡ dĩ sử dụng từ " bx ", " ox " chính là để nội dung thật hơn . Cái này các bạn nào quen nhau trong game chắc cũng có 1 thời từng xài nó ^^ .
Last edited by Antkyg; 15-01-2014 at 01:19 AM.
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Antkyg
Các bạn góp ý thì mình cũng vui nhưng đôi khi mình cũng khó khăn lắm chuyển tùm lum tà la haiz thời gian thì không có, công việc gia đình còn quấn thân có đôi khi cũng nản nhưng mà vẫn cố gắng ra chương cho các bạn có điều tk với cm thì ít quá
Các bạn nên biết là muốn có một bộ truyện tới kết thúc cuối cùng thì hãy ủng hộ mình dù sao mình cũng ra 1 ngày 1 chương mà Nói cái gì mà muốn có truyện Việt đọc nhưng có ra thì bảo chưa full, lười đọc, bla, bla .......... Đại khái là các bạn có ủng hộ thì mình mới có thể viết hay viết tốt được, chứ cứ như này thì mình nản vl
Nhìn lại một năm viết truyện thì muốn chia sẻ đôi điều vậy thôi, anh em đọc có chối tai thì đừng ném đá . Năm cũ kết thúc, năm mới đã tới . Chúc anh em năm mới vui vẻ, gặp nhiều may mắn thành công trong cuộc sống và tiền tài tới tấp, tình cảm hạnh phúc, gia đình êm ấm ...........
Và lời cuối cùng, xin chân thành cảm ơn các bạn : hailam1991, congthin, bjetthjsao, Luckyheo, XX_OO, daylaai, Triệu Vô Lại, Cưa Gái Toàn Miss, unholy182, Tiểu Long, soiden1010, acmakeke1111, hanin, Huyền Vũ, red_bos, Tề Thiên, luigiliop, Gấu Lười, ChUmEoDiHia, tukimlong93, Dionysus, Cường Thuần Khiết, nhatkimdzu, DDVjnh, hunter76, ansu16, loptiep, PhongCaCa, Dương Thiên Mạc, holuuna .......... 175 bạn đã đánh giá truyện của mình, và là các bạn không có nick 4vn nhưng dùng nick FB pm cho mình . Chính những lời khen chê, động viên của các bạn mới làm mình trầy trật viết tới ngày hôm nay . Chính các bạn đã làm cho động lực của mình không tắt đi .
Vậy xin cảm ơn các bạn một lần nữa, đặc biệt là hailam1991, DDVjnh và tukimlong93, các bạn chính là những người hay góp ý cho mình nhất .
Năm cũ đã qua, bộ truyện của mình đã đi được 1 phần 5 quãng đường Nếu anh em muốn truyện này vừa hay vừa đi tới kết thúc thì mong các bạn tiếp tục ủng hộ mình Anh em càng ủng hộ nhiều thì mình càng vui, mà càng vui thì tinh thần càng dạt dào mà thế thì sẽ viết được nhiều chương hơn ( mình là người làm việc theo cảm tính nhé ) ............
À còn nữa, cũng gửi lời xin lỗi tới anh em trong những lần không đúng hẹn ra chương, những lần thất hứa, ......... mình xin chịu phạt 1 ly Và hứa là sẽ cải thiện trong năm mới
p/s : đáng ra tính đăng trước giao thừa cơ, mà vừa nhận được tin mừng là tết đi du lịch nên viết trước còn vài ngày nữa thì mình sẽ đi, nhưng trong thời gian này sẽ làm vài quả pháo tép chúc anh em ăn tết vui cmn vẻ à nhớ lì xì ít tk cho mình nhé
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của Antkyg