Hồi 195
Vi khâm sai từ biệt mẫu thân
Vi Tiểu Bảo tưởng ngÆ°á»i ta cÅ©ng nhÆ° mình, nên cho việc giả văn thÆ¡ rất khó khăn. NhÆ°ng Cố Viêm Võ, Tra Y Hoà ng, Lữ LÆ°u LÆ°Æ¡ng Ä‘á»u là những danh sÄ© Ä‘Æ°Æ¡ng thá»i, cầm bút viết thÆ¡ dá»… dà ng chẳng khác gì gieo thò lò, đánh bà i cầu, nói má»™t cách khác chỉ nhÆ° ngÆ°á»i ăn cÆ¡m bữa, chẳng có chi đáng kể.
Tra Y Hoà ng cầm bút toan viết thÆ¡, bá»—ng cất tiếng há»i :
-Không hiểu ngoại hiệu của tên cẩu quan Ngô Chi Vinh là gì? Ngô Tam Quế viết thơ cho hắn mà dùng ngoại hiệu cà ng tỠra thân thiết.
Vi Tiểu Bảo nhìn Cao Ngạn Siêu nói :
-Cao đại ca! xin đại ca Ä‘i há»i tên cẩu quan đó giùm cho.
Cao Ngạn Siêu liá»n xuống đông sảnh há»i rồi chạy vá» vừa cÆ°á»i vừa nói :
-Tên cẩu quan đó ngoại hiệu là Hiển DÆ°Æ¡ng. Hắn há»i thuá»™c hạ lấy ngoại hiệu của hắn là m chỉ Thuá»™c hạ bảo hắn là Khâm sai đại nhân muốn viết thÆ¡ vá» triá»u cho ba vị thượng thÆ° bá»™ Lá»…, bá»™ Lại và bá»™ Hình để ca ngợi công lao của hắn má»™t cách tÆ°á»ng táºn. Tên cẩu quan đó sÆ°á»›ng quá há hốc miệng ra mà cÆ°á»i, cÆ¡ hồ không ngáºm lại được nữa. Hắn còn thưởng cho thuá»™c hạ mÆ°á»i lạng bạc.
Cao Ngạn Siêu nói rồi cầm đĩnh bạc liệng đi.
Quần hùng cÆ°á»i ồ.
Tra Y Hoà ng chỉ múa bút má»™t lúc là xong. Tiên sinh trao thÆ¡ cho Cố Viêm Võ há»i :
- Äinh Lâm huynh! Huynh Ä‘Ã i thá» coi xem đã được chÆ°a?
Cố Viêm Võ đón lấy thư, Lữ Lưu Lương cũng ngó coi. Cả hai vị đồng thanh đáp :
-Hay lắm! Tháºt là tuyệt hảo! Lữ LÆ°u LÆ°Æ¡ng cÆ°á»i nói tiếp :
-Câu "NgỠđâu đức Thái tổ Cao Hoà ng đế của chúng ta lúc ban đầu xưng là "Ngô Quốc" lại ứng và o tên hỠcủa chú cháu ta sau ba trăm năm. Một chữ "Ngô" nà y đủ buộc chết chúng rồi, có muốn cãi cũng không được nữa.
Cố Viêm Võ vừa cÆ°á»i vừa giải thÃch thêm :
-Còn hai câu "Dục trảm bạch xà nhi phú đại phong, nguyện Ngô điệt thu?
thà nh ý chi tÆ°á»›c", thì lấy ý ở trong câu "Dục đồ sÆ¡n, Khai binh chi vỹ nghiệp, phi Thanh Äiá»n tiên sinh váºn trù bất vi công" của Lục Kỳ huynh mà phô diá»…n bằng lá»i văn khác.
Tra Y Hoà ng cÆ°á»i đáp :
- Äúng thế! Tiểu đệ cứ theo Ä‘Æ°á»ng cÅ© mà phô diá»…n.
Quần hùng trong Thiên Äịa Há»™i ngÆ¡ ngác nhìn nhau, chẳng hiểu ba nhà văn nói chuyện trên trá»i dÆ°á»›i đất gì.
Cố Viêm Võ thấy má»i ngÆ°á»i ngÆ¡ ngác liá»n giải thÃch :
Minh thái tổ Chu Nguyên ChÆ°Æ¡ng khởi sá»± lúc ban đầu tá»± xÆ°ng là "Ngô Quốc Công", sau lại xÆ°ng là "Ngô VÆ°Æ¡ng". Chữ "Ngô" trúng và o tên há» của Ngô Tam Quế và Ngô Chi Vinh. "Còn trảm bạch xà , nhi phú đại phong" là sá»± tÃch Hán LÆ°u Bang chén rắn cắn khởi nghÄ©a. Sau hết "Di hạ nạp lý" là sá»± tÃch TrÆ°Æ¡ng LÆ°Æ¡ng lượm giầy dÆ°á»›i gầm cầu rồi được tiên nhân cho quyển thiên thá»± Chu Nguyên ChÆ°Æ¡ng khởi nghÄ©a ở Hà o Thượng đóng đô ở ứng Thiên, phong tÆ°á»›c cho LÆ°u Bá Ôn là m Thà nh ý Bá.
Vi Tiểu Bảo vỗ tay khen :
-Lá thÆ¡ nà y còn hay hÆ¡n cả Ngô Lục Kỳ đại cạ Có Ä‘iá»u Ngô Tam Quế lên là m Hoà ng đế mà đem so hắn vá»›i Hán Cao Tổ và Chu Nguyên ChÆ°Æ¡ng là đỠcao hắn thái quá.
Cố Viêm Võ cÆ°á»i nói :
- Äây là Ngô Tam Quế tá»± tâng bốc mình, chứ không phải Tra tiên sinh tâng bốc hắn.
Vi Tiểu Bảo cÆ°á»i đáp :
-Phải rồi! Phải rồi! Tiểu đệ quên mất đây là thở của Ngô Tam Quế viết ra.
Tra Y Hoà ng há»i :
-Cuối thơ thư danh thế nà o cho phải?
Cố Viêm Võ đáp :
-Bất luáºn ai coi phong thÆ¡ nà y cÅ©ng hiểu là lá»i lẽ của Ngô Tam Quế, váºy thÆ° danh má»™t cách hà m hồ cà ng tá» ra chân thá»±c. Tưởng lấy ngay bốn chứ "Thúc tây thu?
trát" cũng được.
Tiên sinh nhìn Tiá»n lão bản nối tiếp :
-Tiá»n huynh! Bốn chữ nà y xin Tiá»n huynh viết và o giùm, vì chữ viết của thÆ° sinh nhÆ° bá»n tại hạ, không giống nét bút của nhà võ.
Tiá»n lão bản cầm bút rụt rè viết chữ và o rồi, bẽn lẽn nói :
-Bốn chữ nà y xiêu vẹo coi chán quá.
Cố Viêm Võ nói :
-Ngô Tam Quế là võ tướng, thơ của hắn sai thơ ký viết chỠCòn bốn chữ thư danh không và o kiểu cách nà o, nhưng gân guốc thế nà y mới đúng là chữ của con nhà võ.
Tra Y Hoà ng lại lấy bao thơ đỠhà ng chữ :
"Thân gá»i DÆ°Æ¡ng Châu tri phủ lão gia nhã giám" Tiên sinh đút thÆ¡ và o bao trao cho Vi Tiểu Bảo rồi mỉm cÆ°á»i nói :
-Ngụy tạo thÆ¡ tÃn, không khá»i tổn thÆ°Æ¡ng âm đức mà chẳng phải hà nh vi của báºc chÃnh nhân quân tá». Có Ä‘iá»u phục hÆ°ng đại nghiệp là việc lá»›n, không nên câu nệ tiểu tiết.
Vi Tiểu Bảo nghĩ thầm :
-Là m má»™t cái thÆ¡ giả để đối phó vá»›i tên cẩu tặc Ngô Chà Vinh thì có chi đáng kể đến khà tiết. Mấy ông nhà nho tháºt gà n hết chá»— nói.
Gã thu lấy thÆ¡ rồi cất tiếng má»i :
-Vụ nà y xong xuôi rồi. Chúng ta cùng nhau uống chung rượu gá»i là tiếp phong ba vị tiên sinh.
Cố Viêm Võ nói :
-Vi huynh đệ và Lục Kỳ huynh má»™t bên văn, má»™t bên võ, Ä‘á»u là trụ thạch trong công cuá»™c phục hÆ°ng Minh thất. Äặng Cao Máºt, Quách Phần DÆ°Æ¡ng cÅ©ng chỉ nhÆ° váºy mà thôi. Nếu chúng ta láºt được tên lão tặc Ngô Tam Quế, tức là chặt má»™t cánh tay của bá»n Thát Äát đó. Vi huynh đệ! Chung rượu nà y chá» sau khi đại công cáo thà nh sẽ uống. Bây giá» bá»n tại hạ ba ngÆ°á»i hãy xin cáo biệt, kẻo ở đây lâu có thể tiết lá»™ phong thnh là m hÆ° đại sá»±.
Vi Tiểu Bảo tuy trong lòng rất kÃnh trá»ng bá»n Cố Viêm Võ, nhÆ°ng ba vị nà y là danh sÄ© chuyên nhai văn nhấm chữ, nói câu nà o cÅ©ng đầy Ä‘iển cố mà phải tiếp chuyện há» lâu, cảm thấy có Ä‘iá»u câu thúc không được tá»± dá» Gã nghe bá»n ho.
cáo từ bất giác mừng thầm quá sự mong đợi.
Gã lẩm bẩm :
-Ba vị lão tiên sinh nà y nhất định không thÃch đánh bạc, mà có ngó thấy các cô gái đẹp nhÆ° tiên sa trong kỹ viện cÅ©ng hồn bay phách tán. Mình có lỡ miệng tuôn ra má»™t câu "Con mẹ nó", tất các vị phải trợn mắt phá» râu. Các vị bá» Ä‘i là phÆ°á»›c cho mình.
Gã lấy ra má»™t táºp ngân phiếu chia tặng cho má»—i vị ba ngà n lạng bạc để là m tiá»n lá»™ phÃ.
Gã lại sai Từ Thiên Xuyên và Cao Ngạn Siêu hộ tống khách ra ngoà i thà nh.
Cố Viêm Võ, Tra Y Hoà ng, Lữ LÆ°u LÆ°Æ¡ng Ä‘i khá»i rồi, Vi Tiểu Bảo khoan khoái nghÄ© bụng :
- Ở triá»u đình những ngÆ°á»i là m quan văn Ä‘á»u là tay giá»i chữ nghÄ©a. NhÆ°ng chẳng có việc gì thÃch thú. Mấy quan lá»›n ở DÆ°Æ¡ng Châu nhÆ° Tổng Äốc, Tuần Phu?
coi bá»™ còn đỡ hÆ¡n bá»n Cố tiên sinh, Tra tiên sinh, Lữ tiên sinh. Nếu bà n đến chuyện kết giao bằng hữu, tưởng chÆ¡i vá»›i tên cẩu quan Ngô Chi Vinh lại hay hÆ¡n Cố tiên sinh.
Vi Tiểu Bảo còn đang ngẫm nghĩ, bỗng thấy thân binh và o bẩm có quan tổng đốc và quan tuần phủ đến xin ra mắt.
Vi Tiểu Bảo liá»n ra sảnh Ä‘Æ°á»ng tiếp khách. Gã thấy vẻ mặt hai ngÆ°á»i rất nghiêm trá»ng, không khá»i hồi há»™p trong lòng.
Chủ khách hà nh lá»… an tá»a rồi, viên Tổng đốc lấy trong tay áo ra má»™t đạo công văn, cầm hai tay đứng dáºy dâng lên nói :
-Thưa Khâm sai đại nhân! Xẩy ra việc lớn rồi.
Vi Tiểu Bảo đón lấy công văn đưa cho Tuần phủ nói :
-Tiểu đệ không biết mấy vá» văn tá»±, xin lão huynh Ä‘á»c giùm cho.
Viên tuần phủ đáp :
- Dạ! Y mở công văn ra nhÆ°ng đã hiểu ná»™i dung rồi, liá»n nói ngay :
-Thưa đại nhân! Bộ Binh ở trong kinh đưa văn thư đến các cấp báo phải cho đại nhân biết ngay là tên nghịch tặc Ngô Tam Quế đã dấy binh tạo phản.
Vi Tiểu Bảo nghe nói cả mừng, gã không nhịn được vừa nhảy lên như con choi choi, vừa la :
-Con mẹ nó! Lão tiểu tỠnà y quả nhiên khởi sự rồi.
Tổng đốc và Tuần phủ ngÆ¡ ngác nhìn nhau. Hai ngÆ°á»i tuy đã biết vị Khâm sai đại nhân nà y được đức Hoà ng đế rất sủng ái và gã là kẻ bất há»c võ thuáºt, nhÆ°ng gã nghe tin Ngô Tam Quế tạo phản là má»™t việc Ä‘á»™ng trá»i mà sao gã lại mừng nhÆ° Ä‘iên thì tháºt là má»™t chuyện không ai hiểu được gã có dụng ý gì?
Vi Tiểu Bảo thấy Tổng đốc và Tuần phủ vẻ mặt ngÆ¡ ngác, liá»n cÆ°á»i nói:
-Hoà ng thượng thần cÆ¡ diệu toán đã tiên liệu vụ nà y rồi. Hai vị bất tất phải hoang mang. Binh mã, lÆ°Æ¡ng thảo, súng ống thuyá»n bè của nhà vua đã chuẩn bi.
đâu và o đấy. Lão tiểu tỠNgô Tam Quế không động thủ thì thôi, hắn mà tạo phản thì nhất định chúng ta bắt cho bằng được Trần Viên Viên của hắn.
Tổng đốc và Tuần phủ nghe Vi Tiểu Bảo nói ba hoa chẳng đâu và o đâu, nhưng biết Hoà ng đế đã chuẩn bị đầy đủ cũng yên tâm được một phần.
Nên biết Ngô Tam Quế là má»™t tuy giá»i nghá» dùng binh, dÆ°á»›i trÆ°á»›ng toà n những binh cÆ°á»ng mã tráng, nổi danh thiên hạ từ lâu. Các quan nghe tin hắn dấy binh tạo phản, chẳng ai là không kinh hồn bạt vÃa, chỉ lo cho cái mÅ© cánh chuồn Ä‘á»™i trên đầu khó bá» giữ vững.
Vi Tiểu Bảo lại nói tiếp :
-Chỉ còn má»™t Ä‘iá»u rất kỳ quái.
Hai ngÆ°á»i há»i ngay :
-Xin đại nhân cho biết tÆ°á»ng táºn được chăng?
Vi Tiểu Bảo liá»n há»i :
-Hai vị vừa mới được tin nà y phải không?
Tổng đốc đáp :
-ThÆ°a phải! Ty chức vừa tiếp được công văn Binh bá»™ gởi đến láºp tức cùng phủ Ä‘Ã i đến hà nh viên báo cáo vá»›i Äại nhân.
Vi Tiểu Bảo há»i :
-ChÆ°a tiết lá»™ ra ngoà i tháºt chứ?
Hai ngÆ°á»i đồng thanh đáp :
- Äây là quân quốc đại sá»± há phải tầm thÆ°á»ng? Bá»n ty chức khi nà o dám tiết lá»™, phải chạy đến ngay trình đại nhân định Ä‘oạt.
Vi Tiểu Bảo há»i :
-Thế mà viên tri phủ ở DÆ°Æ¡ng Châu sao đã biết rồi? Vụ nà y tháºt là cổ quái! Tổng đốc và tuần phủ Ä‘Æ°a mắt nhìn nhau. Cả hai cùng lá»™ vẻ kinh hãi.
Tổng đốc nói :
-Không hiểu Ngô tri phủ đã nói gì? Xin đại nhân cho biết.
Vi Tiểu Bảo đáp :
-Y vừa úp úp mở mở đến đây cho tiểu đệ hay là phÆ°Æ¡ng tây nam sắp xẩy chuyện lá»›n. Có ngÆ°á»i muốn là m Chu Nguyên ChÆ°Æ¡ng, còn hắn cÅ©ng muốn là m LÆ°u Bá Ôn. Hắn khuyên tiểu đệ nên biết thá»i vụ và bắt hai vị tức khắc. Tiểu đệ chẳng hiểu Chu Nguyên ChÆ°Æ¡ng, LÆ°u Bá Ôn là những nhân váºt nhÆ° thế nà o. Thấy hắn nói cà n nói báºy, tiểu đệ toan trách mạ hắn, thì hai vị tá»›i đây.
Tổng đốc và Tuần phủ giạt minh kinh hãi sắc mặt tái mét.
Tổng đốc là ngÆ°á»i tâm cÆ¡ rất tầm thÆ°á»ng. Viên tuần phủ có tà i ứng biến, liá»n nói :
-Ngô phủ tôn mà nói váºy là có ý xúi giục đại nhân tạo phản. Hắn không muốn giữ vững cái đầu nữa rồi.
Vi Tiểu Bảo há»i :
-Tiểu đệ không hiểu hắn có chủ ý gì, muốn há»i cho minh bạch, thì hắn nói rất văn hoa, những gì tiên sinh phát háºu phát? Tại hạ liá»n há»i hắn :
Lão gia nhỠtuổi mà đã là m nên quan lớn, vẫn chưa đáng kể là tiên phát hay sao?
Tổng đốc và tuần phủ Ä‘á»u nghÄ© bụng :
-Những từ ngữ "Tiên phát, háºu phát" mà Ngô tri phủ nói đó là "tiên phát chế nhân háºu phát chế Æ° nhân" nghÄ©a là phát Ä‘á»™ng trÆ°á»›c thì kiá»m chế được ngÆ°á»i, nếu phát Ä‘á»™ng sau tất bị ngÆ°á»i kiá»m chế. Khâm sai đại nhân Ãt há»c vấn lại hiểu chữ "phát" nghÄ©a là phát đạt.
Hai ngÆ°á»i Ä‘á»u là tay lão luyện, tuy nghÄ© váºy mà không nói ra. Sá»± thá»±c thà nh ngữ "Tiên phát chế nhân" Vi Tiểu Bảo đã được nghe thầy đồ nhắc tá»›i không biết bao nhiêu lần, có Ä‘iá»u gã giả vá» ngây ngô, ngá»› ngẩn mà thôi.
Tuần phủ há»i :
-Ngô tri phủ tháºt là lá»›n máºt! Không hiểu y còn ở đây chăng?
Vi Tiểu Bảo đáp :
-Y còn ở đây chá» thÆ°Æ¡ng nghị kế hoạch vá»›i tiểu đệ. Hừ! Y bất quá là má»™t viên tri phủ nhá» má»n thì có kế hoạch gì đáng thÆ°Æ¡ng nghị vá»›i tiểu đệ. Äánh dẹp Ngô Tam Quế là má»™t việc lá»›n, tiểu đệ chỉ có thể xin bà n vá»›i hai vị, chẳng khi nà o lại Ä‘i nghe luáºn Ä‘iệu ba hoa của má»™t tên tri phủ.
Tuần phủ nói :
- Dạ dạ! Ty chức muốn thỉnh cầu đại nhân cho kêu tri phủ ra đây để há»i hắn mấy câu được chăng?
Vi Tiểu Bảo đáp :
-Nếu váºy cà ng hay.
Gã quay lại bảo thân binh Ä‘i má»i Ngô tri phủ.
Ngô Chi Vinh lên nhà đại sảnh thấy Tổng đốc, Tuần phủ ngồi cả đó, không khá»i giáºt mình. Gã vừa mừng vừa lá» Mừng ở chá»— Khâm sai đại thần coi những Ä‘iá»u máºt báo của hắn là quan trá»ng phải triệu Tổng đốc, Tuần phủ đến để cùng nhau thÆ°Æ¡ng nghị đại sá»±. Hắn lo vì tin tức nà y tiết lá»™ thì Tổng đốc và Tuần phủ thế nà o cÅ©ng chia sá»›t mất má»™t phần đại công của hắn Ngô Chi Vinh tiến lên Ä‘Æ°a lá»i thỉnh an, là m lá»… tham kiến rồi thòng tay đứng thi.
láºp má»™t bên.
Vi Tiểu Bảo cÆ°á»i nói :
-Má»i Ngô phủ tôn an tá»a.
Ngô Chi Vinh đáp :
- Dạ dạ! Äa tạ đại nhân.
Hắn ghé Ä‘Ãt khép nép ngồi xuống cạnh ghế.
Vi Tiểu Bảo nói :
-Ngô tri phủ! Tri phủ có việc lá»›n đến đây thÆ°Æ¡ng nghị vá»›i huynh đệ, phủ tôn đã dặn Ä‘i dặn lại huynh đệ nên kÃn chuyện, đừng để Tổng đốc đại nhân Tuần phu?
đại nhân hay biết, nhÆ°ng huynh đệ nháºn thấy vụ nà y trá»ng đại vô cùng, cần má»i hai vị đại nhân đến bà n định, xin phủ tôn miá»…n trách.
Ngô Chi Vinh cá»±c kỳ bẽn lẽn, vá»™i đứng váºy nhìn Vi Tiểu Bảo và Tổng đốc, Tuần phủ thỉnh an lần nữa rồi cÆ°á»i nói :
-Ty chức tháºt là lá»›n máºt! Xin ba vị đại nhân đại lượng xét soi vụ nà y... vu.
nà y...
Hắn định tìm lá»i che lấp, nhÆ°ng Vi Tiểu Bảo đã nói huỵch toẹt rồi, hắn có nói gì cÅ©ng không bÆ°ng bÃt được nữa, thà nh ra ấp úng nói không thốt nên lá»i.
Tổng đốc và Tuần phủ tức giáºn Ngô Chi Vinh là thuá»™c hạ mà dám qua mặt, sắc diện hai vị đã khó coi cà ng khó coi hÆ¡n.
Vi Tiểu Bảo mỉm cÆ°á»i nói :
-Nguồn tin của Ngô tri phủ rất Ä‘á»—i linh thông. Äại nhân bảo ở tây phÆ°Æ¡ng Tây nam có má»™t vị võ tÆ°á»›ng trong tay nắm giữ binh quyá»n trá»ng đại, chỉ ná»™i nháºt ngà y hôm nay dấy binh tạo phản. Vụ nà y xẩy ra tháºt là khốn đốn, có thể là m chấn Ä‘á»™ng thiên hạ. Äến mức Hoà ng thượng ở chốn long đình còn không ngồi yên được thì cái đầu chúng ta không chừng sẽ bị rá»›t hết. Phải váºy chăng?
Ngô Chi Vinh đáp :
- Dạ! NhÆ°ng ba vị đại nhân hồng phúc tầy trá»i, việc gì cÅ©ng phùng hung hoá cát, tai nạn trở nên Ä‘iá»m là nh, nhất định chẳng có Ä‘iá»u chi đáng ngại.
Vi Tiểu Bảo nói :
- Äó là nhá» hồng phúc của Ngô đại nhân. Ngô đại nhân Æ¡i! Vị võ tÆ°á»›ng đó đồng tôn vá»›i đại nhân và cùng ở há» Ngô phải không?
Ngô Chi Vinh đáp :
Dạ! Y cùng tôn tộc với ty chức...
Vi Tiểu Bảo cÆ°á»›p lá»i :
-Phong thÆ¡ của tên võ tÆ°á»›ng mà đại nhân lấy được chÃnh là bút tÃch của y viết ra, nhất định không phải chuyện giả mạo chứ?
Ngô Chi Vinh đáp :
-Cái đó đúng cả trăm phần trăm nhất quyết không giả dối được.
Vi Tiểu Bảo gáºt đầu nói :
-Trong bức thÆ¡ đó tuy không nói đến việc khởi binh, chỉ nắc tá»›i chuyện Chu Nguyên ChÆ°Æ¡ng, LÆ°u Bá Ôn gì gì, tiểu đệ không Ä‘á»c được sách, chẳng hiểu ý tứ trong thÆ¡ nói sao? Ngô đại nhân đã giải thÃch tÆ°á»ng táºn và yêu cầu huynh đệ hà nh Ä‘á»™ng láºp tức. Äại nhân còn nói đây là cÆ¡ há»™i ngà n năm má»™t thưở... má»™t trÆ°á»ng phú quý nhất định lá»t và o taỵ Huynh đệ có thể được phong vÆ°Æ¡ng, mà Ngô đại nhân cÅ©ng được phong tÆ°á»›c bá. Có đúng thế không?
Ngô Chi Vinh đáp :
-ý kiến thô thiển của ty chức là nhÆ° váºy. Äại nhân Ä‘oán việc cao thâm gấp trăm ty chức chắc đã biết rõ. Còn những lá»i viết trong thÆ¡ quả đúng nhÆ° váºy.
Vi Tiểu Bảo rút trong áo ra phong thÆ¡ của Ngô Lục Kỳ bÆ°á»›c tá»›i trÆ°á»›c mặt Ngô Chi Vinh quay lÆ°ng vá» phÃa Tổng đốc, Tuần phủ để che khuất lá thÆ¡ rồi há»i :
-Phong thÆ¡ nà y phải không? Äại nhân coi cho rõ, chá»› để lầm lá»™n.
Ngô Chi Vinh đáp :
- Dạ dạ! Äúng phong thÆ¡ nà y, quyết không lầm được.
Vi Tiểu Bảo nói :
-Hay lắm! Gã cất thơ và o trong tay áo, trở vỠghế ngồi, nói :
-Ngô tri phủ! Xin đại nhân hãy lui ra để huynh đệ thÆ°Æ¡ng nghị cùng hai vị đại nhân đây. Xem chừng công danh phú quý của ba chúng ta hoà n toà n trông cáºy và o Ngô đại nhân. Ha hạ..
Gã nói rồi nổi lên trà ng cÆ°á»i ha ha?
Ngô Chi Vinh trong lòng cao hứng, vẻ đắc ý lá»™ ra ngoà i mặt. Hắn nhìn ba ngÆ°á»i thỉnh an nói :
-Ty chức hoà n toà n trông cáºy và o sá»± tà i bồi của ba vị đại nhân.
Rồi nghiêng mình khép nép rút lui.
Vi Tiểu Bảo chá» Ngô Chi Vinh ra đến cá»a má»›i há»i :
-Ngô đại nhân! Biệt hiệu của đại nhân là gì?
Ngô Chi Vinh đáp :
-Không dám! Ty chức tên là Chi Vinh, tiểu tự là Lệnh Dự, biệt hiệu là Hiển Dương.
Vi Tiểu Bảo gáºt đầu nói :
-Váºy là đúng rồi.
Lúc Vi Tiểu Bảo gạn há»i Ngô Chi Vinh, Tổng đốc và Tuần phủ đã tức giáºn vô cùng. NhÆ°ng theo lá» luáºt quan trÆ°á»ng thì khi thượng quan Ä‘ang nói, kẻ thuá»™c ha.
không dám xen và o.
Tổng đốc vốn tÃnh nóng nẩy toan trách mắng Ngô Chi Vinh, thì Vi Tiểu Bảo đã bảo hắn lui ra. Bất giác trán hắn nổi gân xanh, mặt Ä‘á» bừng lên.
Vi Tiểu Bảo lấy phong thơ giả của Tra Y Hoà ng viết ở trong tay áo bên trái ra, nói :
-Hai vị hãy coi bức thÆ¡ nà y! Thằng cha Ngô Chi Vinh bảo là má»™t tin ghê gá»›m lắm! Tiểu đệ chÆ°a Ä‘á»c qua, chẳng hiểu những lá»i hắn nói chân hay giả.
Tổng đốc đón lấy thơ thấy ngoà i phong bì đỠ:
-"Thân gá»i DÆ°Æ¡ng Châu phủ tri phủ lão gia khai khán". Lão rút lá thÆ¡ bên trong ra cùng tuần phủ xem xét, thấy mà o đầu ngay bốn chữ "Hiển DÆ°Æ¡ng hiá»n diệt" Hai ngÆ°á»i cà ng coi xuống cà ng tức giáºn.
Tổng đốc chưa coi hết lá thơ đã vô án la :
-Tên chó má nà y tháºt là lá»›n máºt! Ta phải chém hắn má»™t Ä‘ao cho rồi Ä‘á»i.
Tuần phủ tinh tế hÆ¡n. Y thấy chuyện Ngô Chi Vinh dám cả gan công nhiên khuyến cáo thượng quan tạo phản tháºt có Ä‘iá»u không hợp lý, nhÆ°ng vừa rồi Vi Tiểu Bảo chất vấn Ngô Chà Vinh y đã nghe rõ hai bên đối đáp thì vụ nà y chẳng còn Ä‘iá»u chi hoà i nghi nữa. Vả hôm trÆ°á»›c các quan thưởng hoa thược dược Æ¡?
trÆ°á»›c chùa Thiên TrÃ, Ngô Chi Vinh đã nói ra miệng Ngô Tam Quế là chú há» hắn, y cho rằng Ngô Chi Vinh nắm chắc cuá»™c tạo phản của Ngô Tam Quế sẽ thà nh công, nên hắn cao hứng đến Ä‘á»™ quên hết má»i sá»± vá» lá» luáºt và hà nh Ä‘á»™ng táo bạo không còn ủy kỵ gì nữa.
Vi Tiểu Bảo nói :
-Phong thư nà y phải chăng đúng là Ngô Tam Quế viết ra?
Tổng đốc đáp :
-Tên chó má kia đã quả quyết đúng cả trăm phần trăm thì còn tráºt thế nà o được?
Vi Tiểu Bảo lại há»i :
-Bức thÆ¡ nà y là má»™t thiên đại luân trÆ°á»ng giang, không hiểu viết những gì?
Tiểu đệ phiá»n hai vị giải thÃch cho nghe.
Tuần phủ liá»n giải thÃch từng câu "Trảm bạch xà nhi phú trÆ°á»ng nong", "Nạp chi hạ chi lý", "Phấn Ä‘Ã o thÆ°Æ¡ng nhi đô ứng thiên", "Thủ thà nh ý chi tÆ°á»›c" gì gì, ý nghÄ©a là m sao, Ä‘iển cố thế nà o, bất nhất giảng giải minh bạch.
Tổng đốc nói thêm :
-Nguyên một câu "Ngã Thây Tổ Cao Hoà ng đế chủ xưng Ngô Quốc" là đu?
khiến cho hắn phải tru di tam tộc.
Tuần phủ gáºt đầu nói :
-Việc tên nghịch tặc há» Ngô khởi sá»± nghe nói hắn đã dùng lá»i hiệu triệu của Chu Tam Thái tá» nà o đó, tuyên bố là khôi phục nhà Minh.
Ba ngÆ°á»i Ä‘ang nghị luáºn, bá»—ng nghe báo có ngá»± tiá»n thị vệ từ Äông kinh Ä‘Æ°a thánh chỉ tá»›i.
Vi Tiểu Bảo cùng Tổng đốc, Tuần phủ láºt Ä‘áºt quỳ xuống nghênh tiếp thánh chỉ.
Äây là chỉ dụ của Vua Khang Hy tuyên triệu Vi Tiểu Bảo phải cấp tốc hồi kinh đồng thá»i là sắc lệnh giao công việc kiến tạo Trung liệt từ ở DÆ°Æ¡ng Châu cho Äá»— chánh ty tỉnh Giang TÔ biện lý.
Vi Tiểu Bảo cả mừng nghĩ bụng :
-Tiểu hoà ng đế khởi binh đánh dẹp Ngô Tam Quế mà phái ta là m Äại nguyên soái thì oai phong biết mấy! Tổng đốc và Tuần phủ nghe giá»ng văn trong thượng dụ thì hiển nhiên Hoà ng đế triệu Vi Tiểu Bảo hồi kinh là để giao trá»ng nhiệm cho gã, liá»n ngá» lá»i chúc hạ, cung há»· gã gia quan tấn tÆ°á»›c.
Vi Tiểu Bảo cÆ°á»i nói :
-Khi tiểu đệ bái kiến Hoà ng thượng, dÄ© nhiên sẽ ca ngợi công cuá»™c trá»ng đại của nhị vị. Có Ä‘iá»u nhị vị là m quan đặc sắc ở Ä‘iểm nà o, nói ra lại xấu hổ, tiểu đê.
tháºt chÆ°a hiểu rõ lắm. Váºy xin nhị vị nói cho tại hạ nghe, để liệu bỠđấu đối.
Tổng đốc và Tuần phủ mừng rỡ khôn xiết, chắp tay cảm tạ.
Tổng đốc liá»n khoa trÆ°Æ¡ng thà nh tÃch của Tổng đốc, nà o là cố sức tìm hiểu tÃnh tình của nhà vua để là m việc cho đắc lá»±c, nà o là chuyên cần chÃnh sá»±, thÆ°Æ¡ng yêu bách tÃnh, nà o là tuyên giáo đức hóa của triá»u đình tá»›i nhân dân. Thá»±c ra mÆ°á»i phần có đến chÃn phần là giả dối.
Tổng đốc thấy Vi Tiểu Bảo chú ý lắng nghe lại gáºt đầu lia lịa tá» vẻ đồng tình, y sung sÆ°á»›ng toét miệng ra mà cÆ°á»i, không ngáºm lại được.
Tiếp theo Tuần phủ cÅ©ng kể mấy thà nh tÃch đắc ý nhất của mình. Tuy y nói má»™t cách Ä‘Æ¡n giản mà công lao không phải tầm thÆ°á»ng.
Vi Tiểu Bảo nói :
-Những Ä‘iá»u Tuần phủ đại nhân nói đây, tiểu đệ Ä‘á»u ghi nhá»› cả rồi. Tưởng chúng ta nên thêm và o má»™t công cuá»™c to lá»›n nữa là việc Ngô tặc tạo phản là m cho Äức Hoà ng thượng thống háºn đến cùng cá»±c. Ngoà i ra Ngô Chi Vinh toan là m ná»™i ứng cho lão có ý hiệu triệu văn võ quan viên toà n tỉnh Giang Tô theo chúng phản nghịch. May mà ba chúng ta tra xét ra được. Vụ nà y tâu lên thì việc phong thưởng chúng ta không chạy đâu mất được. Sáng mai tiểu đệ thượng lá»™ vá» kinh, xin hai vị viết bản tâu Ä‘i.
Tổng đốc và Tuần phủ đồng thanh đáp :
- Äây là đại công của Vi đại nhân, bá»n ty chức không dám xen lấn và o.
Vi Tiểu Bảo nói :
-Nhị vị bất tất phải khách sáo. Vụ nà y kể nhÆ° công lao của cả ba ngÆ°á»i chúng ta.
Tổng đốc và Tuần phủ lại tạ Æ n lần nữa rồi má»›i cáo từ lui ra.
Vi Tiểu Bảo kêu bá»n Từ Thiên Xuyên cá»™t Ngô Chi Vinh lại, nhét giẻ và o miệng hắn khiến hắn không nói được.
Ngô Chi Vinh trong lòng rất lấy là m kỳ, hắn vừa lo sợ vừa kinh ngạc không biết thế nà o mà kể.
Vi Tiểu Bảo sai thân binh đến Lệ Xuân viện đón mẫu thân tá»›i. Gã cải trang là m thÆ°á»ng dân cùng mẫu thân tÆ°Æ¡ng kiến.
Vi Xuân PhÆ°Æ¡ng không biết con mình đã là m quan to, bà cho là gã cá» gian bạc láºn được má»™t món tiá»n lá»›n. Bà nghe gã nói muốn đón mình vá» Bắc Kinh an hưởng phú quý, liá»n lắc đầu đáp :
-Tiá»n cá» bạc nay được mai thuạ Ta theo ngÆ°Æ¡i đến Bắc Kinh rồi ngÆ°Æ¡i thua hết sạch sà nh sanh, có khi phải Ä‘em bán lão nÆ°Æ¡ng và o nhà chứa cÅ©ng chÆ°a biết chừng. Lão nÆ°Æ¡ng là m ăn ở DÆ°Æ¡ng Châu đã quen rồi và dá»… chịu hÆ¡n. Bây giá» lên Bắc Kinh nghe ngÆ°á»i ta nói tiếng trá» trẹ theo lối quan thoại, lão nÆ°Æ¡ng khó mà hiểu được.
Vi Tiểu Bảo cÆ°á»i nói :
-Má má cứ yên trà đi, không phải lo lắng chi cả. Äến Bắc Kinh rồi má má được ăn sung mặc sÆ°á»›ng, ăn toà n cao lÆ°Æ¡ng mỹ vị, mặc toà n theo lụa lượt là , lại có nha đầu, lẫu ẩu hầu hạ, chẳng phải là m má»™t việc gì. Tiá»n bạc của hà i nhi hiện nay đánh bạc suốt Ä‘á»i cÅ©ng không thua hết.
Vi Xuân PhÆ°Æ¡ng lắc đầu quầy quáºy đáp :
-Ä‚n rồi ngồi không lại cà ng buồn chết ngÆ°á»i. Còn kẻ hầu ngÆ°á»i hạ thì lão nÆ°Æ¡ng không có phúc pháºn để mà thừa hưởng. Lão nÆ°Æ¡ng đến Bắc Kinh thì chi?
không đầy ba ngà y là muốn bỠđi.
Vi Tiểu Bảo đã biết tÃnh nết mẫu thân, gã cÅ©ng nghÄ© rằng nếu ăn rồi ngồi rú rú trong phòng viện rá»™ng thênh thang quả là vô vị tháºt.
Gã liá»n lấy ra má»™t táºp ngân phiếu cá»™ng năm vạn lạng bạc Ä‘Æ°a cho mẫu thân, nói :
-Má má! Má má dùng số tiá»n nà y để mua lại viện Lệ xuân tá»± mình đúng là m chu?
nhân.
Gã dừng lại một chút rồi tiếp :
-Hà i nhi tìm mua thêm cho má má ba kỹ viện nữa để mở Lệ Hạ viện, Lệ Thu viện, Lệ Äông viện. Thế mà má»™t năm bốn mùa Xuân, Hạ, Thu, Äông Ä‘á»u được phát tà i.
Vi Xuân PhÆ°Æ¡ng không hoà i bão chà lá»›n, bà cÆ°á»i đáp :
-Ta Ä‘i kêu ngÆ°á»i coi lại xem táºp ngân phiếu nà y là chân hay giả đã. Nếu đúng của tháºt đổi được tiá»n thì lão nÆ°Æ¡ng mở má»™t viện nho nhá» cÅ©ng đủ thá»a mãn rồi.
Còn muốn mở lớn thì chỠngươi trưởng thà nh sẽ liệu.
Vi Tiểu Bảo cÆ°á»i rồi Ä‘Æ°a mẫu thân ra vá».
Vi Xuân PhÆ°Æ¡ng ra đến cá»a, dừng bÆ°á»›c lại khẽ há»i :
-Tiểu Bảo! NgÆ°Æ¡i là m gì mà lắm tiá»n thế? Có phải ngÆ°Æ¡i Ä‘i ăn cắp của ngÆ°á»i ta không?
Vi Tiểu Bảo lấy bốn hạt xúc xắc trong túi áo ra, miệng hô :
-Mãn Ä‘Æ°á»ng hồng! Gã gieo bá»™ xúc xắc xuống bà n. Quả nhiên con nà o cÅ©ng hÆ°á»›ng mặt "tứ Ä‘iểm" lên.
Vi Xuân PhÆ°Æ¡ng mừng rỡ vô cùng. Bây giá» bà má»›i yên lòng cÆ°á»i nói :
-Thằng láu cá nà y đã có bảnh lãnh vá» nghá» bạc bịp thì không bao giá» thua hết tiá»n tháºt.
Dứt lá»i bà thoăn thoắt Ä‘i ngay.
Lúc nà y các văn võ quan viên thà nh DÆ°Æ¡ng Châu đã đứng sắp theo thứ tá»± Æ ?
ngoà i sảnh Ä‘Æ°á»ng để đón chá» Khâm sai đại nhân.
NgÆ°á»i nà o cÅ©ng Ä‘Æ°a má»™t phần lá»… trá»ng để tiá»…n chân.
DÆ°Æ¡ng Châu là đất bá» xôi ruá»™ng máºt. Ai đến là m quan ở đây cÅ©ng không mong thăng quan để khá»i phải chuyển Ä‘i nÆ¡i khác. Há» chỉ cần Khâm sai đại nhân vá» tá»›i Bắc Kinh nói mấy câu tá» tế, để được ở lại DÆ°Æ¡ng Châu là m thêm mấy năm là trong lòng thá»a mãn lắm rồi.
Tổng đốc và Tuần phủ dÄ© nhiên phần nghi trình cà ng long trá»ng hÆ¡n.
Việc miá»…n lÆ°Æ¡ng tiá»n cho nhân dân phủ DÆ°Æ¡ng Châu dÄ© nhiên có phần khấu trừ cho những tay kinh doanh. Vi Tiểu Bảo không kịp tá»± mình biện sá»±, nhÆ°ng Tổng đốc, Tuần phủ đã Ä‘em phần đáng được khấu trừ dâng lên má»™t cách ổn thá»a.
Vi Tiểu Bảo Ä‘em má»™t số võ tÆ°á»›ng cùng kẻ thân tùy, ngÆ°á»i nà o cÅ©ng được dÆ°.
phần lá»… háºu.
Viên Tuần phủ đã viết xong tấu chương để Vi Tiểu Bảo điện tâu Hoà ng đế.
Trong bản tấu chÆ°Æ¡ng nói tá»· mỉ những công cuá»™c ngấm ngầm thám phá»ng và công nhiên tra xét. Khâm sai phải dấn thân và o nÆ¡i hiểm địa má»›i khám phá ra được những hà nh Ä‘á»™ng của Ngô Tam Quế. Trong tấu chÆ°Æ¡ng còn khoa trÆ°Æ¡ng những máºt mÆ°u của Ngô Chi Vinh mà Tuần phủ và Tổng đốc đã phụ giúp và đáng được hưởng công lao đôi chút.
Tuần phủ lại nói :
-Nay Hoà ng thượng hÆ°ng binh đánh dẹp nghịch tặc Ngô Tam Quế, đáng tiếc ty chức là văn quan, không thể ra tráºn giết giặc. Trong vòng mÆ°á»i ngà y ty chức sẽ áp giải lÆ°Æ¡ng thá»±c Ä‘Æ°a đến Hồ Nam để Hoà ng thượng xá» dụng.
Vi Tiểu Bảo vui mừng đáp :
- Äại quân chÆ°a tá»›i nÆ¡i đã s½n sà ng lÆ°Æ¡ng thảo là hay lắm! Các huynh lo nghÄ© chu đáo nhÆ° váºy, nhất định sẽ là m cho Hoà ng thượng được hà i lòng.
Hôm sau Vi Tiểu Bảo cùng bá»n tùy tùng và binh mã lên Ä‘Æ°á»ng áp giải cả Ngô Chi Vinh và Mao Äông Châu dá»i khá»i DÆ°Æ¡ng Châu trở vá» Bắc Kinh.
Vì Äức vua ban thượng dụ tuyên triệu khẩn cấp nên Ä‘oà n ngÆ°á»i ngá»±a không dám chần chỠở dá»c Ä‘Æ°á»ng, bá» mất cÆ¡ há»™i thâu lượm lá»… váºt trong háºu cùng của đút.
Trong khi Ä‘i Ä‘Æ°á»ng, Vi Tiểu Bảo được tin Ngô Tam Quế khởi binh rồi, đỠđốc Vân Nam là TrÆ°Æ¡ng Quế Trụ. Tuần Phủ Qúy là Tà o Thân Cát đỠđốc là Lý Bản Thâm Ä‘á»u phụ giúp Ngô Tam Quế. Tổng đốc Vân Qúy là Cam Văn Côn tá»± sát.
Má»™t hôm Ä‘i tá»›i địa giá»›i tỉnh SÆ¡n Äông thì thấy chiếu văn của Vua Khang Hy thống trách Ngô Tam Quế.
Äịa phÆ°Æ¡ng quan sao bảng văn trình lên Khâm sai đại thần.
Vi Tiểu Bảo kêu sÆ° gia Ä‘á»c chiếu văn và giải thÃch.
SÆ° gia liá»n Ä‘á»c chiếu :
"Tên nghịch tặc Ngô Tam Quế lâm và o bÆ°á»›c Ä‘Æ°á»ng cùng chạy đến quy thuáºn.
Äức thế tổ ChÆ°Æ¡ng hoà ng đế nghÄ© tình hắn tâm đầu hà ng, trao cho nắm giữ binh quyá»n lại phong vÆ°Æ¡ng tÆ°á»›c. Hắn đã minh thệ buá»™c mình và o vá»›i sÆ¡n hà . Những tÆ°á»›ng thuá»™c hạ của hắn cÅ©ng được phong quan Ä‘á»i Ä‘á»i hưởng lá»™c. Äức thế tổ đối vá»›i hắn nhÆ° váºy tưởng là ơn đức tầy non" "Ngô Tam Quế trá»ng trấn đất Äiá»n Nam được triá»u đình dốc lòng tin cáºy. Khi trẫm lên ngôi lại đặc biệt thăng cho hắn là m Thân vÆ°Æ¡ng, coi chẳng khác kẻ tâm phúc, ủy thác giữ vững thà nh trì. Lòng Æ°u ái đến thế là cùng cá»±c, cổ kim hãn hữu" Vi Tiểu Bảo nghe Ä‘á»c Ä‘á»an chiếu nà y cùng những lá»i giải thÃch của gia sÆ°, gã không ngá»›t lẩm nhẩm gáºt đầu nói :
Äức Hoà ng thượng đối đãi vá»›i tên phản tặc nà y nhÆ° váºy qủa là trá»ng háºu, tuyện không nói quá chút nà o. NhÆ°ng ta đây đối vá»›i Hoà ng thượng dốc lòng hai chữ trung trinh mà má»›i được phong tÆ°á»›c Bá. Từ tÆ°á»›c Bá lên đến thân vÆ°Æ¡ng còn cách má»™t Ä‘oạn Ä‘Æ°á»ng dà i.
Gia sÆ° lại Ä‘á»c tiếp :
"Ai ngá» Ngô Tam Quế tÃnh nết kỳ khôi, đầy lòng man trá. Hắn được sủng ái, sinh ra kiêu ngạo, ngấm ngầm mÆ°u đồ phản nghịch".
"Tháng bảy năm nay hắn thỉnh cầu di chuyển vá» nÆ¡i khác. Trẫm tưởng rằng lá»i thỉnh cầu của hắn do lòng thà nh thá»±c, lại nghÄ© tá»›i hắn tuổi già suy nhược mà thầy trò hắn viá»…n tú xa xăm đã lâu ngà y nên phê chuẩn cho hắn toại nguyện đặng nghi?
ngÆ¡i trong lúc tuổi già . Äồng thá»i trẫm sức cho các chức ty địa phÆ°Æ¡ng phải sắp đặt chu đáo, khá»i gây xáo trá»™n".
"Trẫm lại đặc biệt phái đại thần đến nÆ¡i để Ä‘á»c chỉ dụ tuyên lá»i ủy lạo".
"Tóm lại, trẫm đối vá»›i Ngô Tam Quế hết lòng hết dạ vỠđủ má»i phÆ°Æ¡ng diện, không còn thế nà o là m hÆ¡n được nữa".
"Mới đây Tổng đốc Xuyên Hồ là Thái Dục Vinh tâu rằng :
"Ngô Tam Quế là m Ä‘iá»u phản bạn, vong ân phụ nghÄ©a mấy Ä‘á»i triá»u đình đã chà tình trá»ng háºu vá»›i hắn. Nhất đán hắn á»· thế mạnh của loại diá»u hâu là m Ä‘iá»u hung nghịch khiến cho trăm há» lầm than, quá»· thần cÅ©ng phải phẫn ná»™, phép nÆ°á»›c không thể dung tha".
Vi Tiểu Bảo nghe Ä‘á»c má»™t câu lại ca ngợi má»™t câu. Gã nói :
- Äức Hoà ng thượng khoan hồng đại Ä‘á»™. Ngô Tam Quế là m Ä‘iá»u vô thiên vô phép mà ngà y không chưởi bá»›i con bà nó, vẫn dùng lá»i lịch sá»±. Tháºt là môt đấng nhân quân.
Bá»n TrÆ°Æ¡ng DÅ©ng, VÆ°Æ¡ng Tiến Bảo, Triệu LÆ°Æ¡ng Äống, Tôn TÆ° Khắc và anh em Thiên Äịa Há»™i đứng nghe, Ä‘á»u nghÄ© thầm :
Trong chiếu văn chỉ nói đến Hoà ng đế đối đãi vá»›i Ngô Tam Quế rất má»±c Æ°u đãi và trách hắn vong ân bá»™i nghÄ©a, tuyệt không nhắc đến kẻ Mãn ngÆ°á»i Hán mà cÅ©ng không Ä‘á» cáºp tá»›i việc hắn sát hại vÆ°Æ¡ng thất Minh triá»u thì tháºt là cao minh.
Có thế má»›i khiến cho thiên hạ Ä‘á»u giác ngá»™ việc Ngô Tam Quế tạo phản là hà nh Ä‘á»™ng không thể tha thứ được.
SÆ° gia tiếp tục Ä‘á»c xuống dÆ°á»›i. Phần nà y chỉ khuyên nhủ quan địa phÆ°Æ¡ng không được theo hùa nghịch tặc. Cả những ai đã lầm theo tặc đảng thì mau mau hối cải trở vá» quy thuáºn sẽ được triá»u đình bá» Ä‘i không xét lá»—i lầm. Bất luáºn những ngÆ°á»i há» hà ng thân thÃch nà o vá»›i Ngô Tam Quế là m quan ở các tÃnh, nhất luáºt không bị liên quan.
Trong chỉ dụ còn nói :
"Ai có tà i bắt được Ngô Tam Quế nạp ở quân trung sẽ được phong tÆ°á»›c thay cho hắn. Còn những ngÆ°á»i hoặc bắt hoặc giết nghịch đảng, hoặc Ä‘em binh mã cùng thà nh trì của chúng quy thuáºn triá»u đình sẽ luáºn công thăng thưởng.
Quyết không sai lá»i".
Vi Tiểu Bảo nghe Ä‘oạn chót gia sÆ° giải thÃch :
-Hoà ng thượng đã Æ°ng thuáºn cho ai bắt buá»™c Ngô Tam Quế Ä‘em và o quân trÆ°á»›ng là ngà i phong cho chức Bình Tây Thân VÆ°Æ¡ng.
Gã không khá»i ngứa ngáy trong lòng, quay lại ngó bá»n Từ Thiên Xuyên nói :
-Chúng ta đi bắt Ngô Tam Quế để là m Bình Tây Vương môt phen kể ra cũng thú.
Quần hùng Ä‘á»u khen phải.
Bá»n võ tÆ°á»›ng TrÆ°Æ¡ng DÅ©ng nghÄ© thầm trong bụng :
- DÆ°á»›i trÆ°á»›ng Ngô Tam Quế rất nhiá»u binh hùng tÆ°á»›ng mạnh bắt hắn đâu phải chuyện dá»… dà ng?
Bá»n Tứ Thiên Xuyên lại nghÄ© khác :
-Bá»n ta có giết Ngô Tam Quế cÅ©ng chỉ vì hắn là m nghiêng ngá»a giang sÆ¡n của ngÆ°á»i Hán chứ đâu phải vì Hoà ng đế Thát Äát mà ra sức?
Vi Tiểu Bảo nghe được chiếu văn xong liá»n hạ lệnh lên Ä‘Æ°á»ng láºp tức. Gã chỉ mong vá» tá»›i Bắc Kinh cho sá»›m, vì gã sợ vá» cháºm sẽ có ngÆ°á»i Ä‘oạt mất công đầu nà y. Ai mà bắt được Ngô Tam Quế thì chức Bình Tây VÆ°Æ¡ng không vá» tay gã nữa.
Dá»c Ä‘Æ°á»ng không có sá»± gì xảy ra. Má»™t hôm vá» tá»›i HÆ°Æ¡ng Hà gần Bắc Kinh.
Vi Tiểu Bảo dặn bá»n TrÆ°Æ¡ng DÅ©ng thống lãnh đại Ä‘á»™i ở đại đây chỠđợi. Gã cùng Song Nhi và quần hùng Thiên Äịa Há»™i áp giải Ngô Chi Vinh rẽ vá» hÆ°á»›ng Tây Nam.
Tòa nhà lá»›n của Trang gia ở phÃa Tây thà nh Bắc Kinh. Ngà y trÆ°á»›c Vi Tiểu Bảo vâng lệnh Äức Hoà ng đế lên NgÅ© Äà i SÆ¡n thuá»™c tỉnh SÆ¡n Tây, nhân và o đó trú mÆ°a mà gặp má»™t phen kỳ ngá»™.
Trá»i đã xế chiá»u, Ä‘oà n ngÆ°á»i đến má»™t tòa thị trấn cách Trang gia chừng hai chục dặm, liá»n tìm đến phạm Ä‘iếm ăn uống.
Lúc nà y má»i ngÆ°á»i đã thay mặc quần áo thÆ°á»ng, lại Ä‘iểm và o á huyệt Ngô Chi Vinh, cởi trói để hắn Ä‘i lại nhÆ° thÆ°á»ng cho ngÆ°á»i ta khá»i nghi ngá».
Quần hà o và o ngồi xuống bên hai cái bà n gỗ, nhưng không ai muốn ngồi chung với Ngô Chi Vinh. Chỉ có Song Nhi sợ hắn trốn mất nên thị ngồi cùng bà n với hắng để tiện viện giám thị.
CÆ¡m rượu Ä‘Æ°a tá»›i, má»i ngÆ°á»i Ä‘ang ngồi ăn uống, bá»—ng ngoà i Ä‘iếm có mÆ°á»i mấy ngÆ°á»i Ä‘i tá»›i.