06-10-2008, 01:08 PM
Nhất Vợ Nhì Ông Ngoại Viện Trưởng Viện Tâm Thần Tộc trưởng Thú nhân tộc
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 466
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 21 giá»
Thanks: 3,592
Thanked 196 Times in 126 Posts
Chương 180: Khinh Thải Giải Ngữ Hoa
Phần II
Dịch: calvindam, lanhdiendiemla
Biên dịch: Melly
Biên táºp: vodanh84
Nguồn: Tà ng Thư Viện
“Tuyệt đẹp, tuyệt đẹp a!†Lâm Vãn Vinh ngây ngốc nhìn cÆ¡ thể hoà n mỹ cá»§a nà ng, trong lòng không cầm được tiếng cảm thán: “Ông trá»i đối đãi vá»›i ta tháºt không bạc, trước có Thanh Tuyá»n, giá» là Xảo Xảo, có các nà ng, cả Ä‘á»i ta quả không uổng phÃ.
Xảo Xảo vừa thẹn vừa bối rối, liá»n lại vá»™i và ng thụt ngưá»i và o trong nước che ná»a thân xuân, nhưng vẫn nắm chặt tay Lâm Vãn Vinh:
- Äại ca, còn chưa tá»›i lúc và o kinh, huynh phải Ä‘i đâu váºy? Huynh không còn cần Xảo Xảo nữa sao?
Thấy lệ châu đã đẫm nhòa trong mắt nà ng, Lâm Vãn Vinh không chịu nổi nữa đà nh cưá»i khổ: “Con bé dại dá»™t nà y, cÅ©ng chưa tá»›i lúc đó mà đã suy nghÄ© lung tung.†Hắn cưá»i ha ha, ghé lại gần bên tai nà ng dịu dà ng nói:
- Nha đầu ngốc, nà ng xem thần sắc mê mẩn của đại ca thế nà y, là m sao mà không cần nà ng cho được đây?
- Äại ca…
Xảo Xảo vừa kinh ngạc vừa vui mừng, nhưng nước mắt vẫn tuôn rơi, nức nở nói:
- Huynh muốn đi đâu, muội sẽ cùng đi với huynh.
- Nha đầu ngốc, đại ca là đi là m má»™t chuyện trá»ng yếu, là để giúp cho tiểu bảo bối cá»§a ta sau nà y không phải âu lo gì nữa.
Lâm Vãn Vinh cưá»i nói:
- Nà ng Ä‘i theo cÅ©ng không giúp được gì, chi bằng ở nhà trông coi tiểu lâu cá»§a chúng ta cẩn tháºn, đợi đại ca trở vá» sẽ lại cùng nà ng yêu thương nồng thắm.
Äôi mắt Xảo Xảo rưng rưng lệ, cắn chặt hà m răng ngá»c, dứt khoát đứng lên khá»i bồn tắm, thân hình xinh đẹp ngạo nhân liá»n hoà n toà n hiện ra trước mắt hắn. Khuôn mặt nà ng nóng bá»ng như lá»a, đỉnh ngá»c nhÅ© rung động, trong mắt lá»™ ra má»™t tia nhìn thâm tình như biển cả:
- Äại ca, muốn Xảo Xảo không?
Lâm Vãn Vinh ‘xoạt’ má»™t cái đã ôm ngang thân thể tiểu ny tá» nà y, Xảo Xảo kêu má»™t tiếng kinh hãi, hai chân khép chặt, hai tay che ở giữa đùi, gương mặt đỠbừng như lá»a đốt. Toà n thân trên dưới cá»§a nà ng Ä‘á»u lóng lánh nước, nhất thá»i là m toà n bá»™ thân thể hai ngưá»i ướt sÅ©ng. Thân hình má»m mại như không xương cá»§a Xảo Xảo dá»±a sát và o lòng Lâm Vãn Vinh, gương mặt mỹ lệ thổn thức áp trên lồng ngá»±c hắn, khe khẽ run rẩy, là n da non mịn sáng trong như ngá»c, ánh lên mà u hồng dụ nhân.
Lâm Vãn Vinh mỉm cưá»i, lấy từ bên ngưá»i ra má»™t chiếc khăn tắm, nhẹ nhà ng trùm lên ngá»c thể mỹ lệ linh lung cá»§a nà ng,.
- Äại ca…
Xảo Xảo cả kinh há»i:
- Huynh không muốn muội sao?
- Nha đầu ngốc.
Lâm Vãn Vinh nhẹ nhà ng vuốt chiếc mÅ©i nhá» nhắn cá»§a nà ng, cưá»i nói:
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên là muốn rồi, bất quá nà ng là bảo bối cá»§a đại ca, đại ca là m sao có thể khiến nà ng chịu á»§y khuất được.
Hắn lấy ra bá»™ y phục mà u hồng nhạt mà Lạc Ngưng đã chuẩn bị cho Xảo Xảo, khoác chiếc áo dà i lên vai nà ng, mỉm cưá»i nói khẽ và o tai Xảo Xảo đôi câu.
Xảo Xảo cắn chặt đôi môi, trên mặt ánh lên nét hồng, lệ hoa trong mắt lóe lên, dụi đầu và o ngực hắn:
- Äại ca, huynh đối vá»›i muá»™i tháºt là tốt.
“Xấu hổ quá Ä‘i, con bé nà y tháºt quá dá»… lừa mà !†Lâm Vãn Vinh tá»± khinh bỉ mình má»™t chút.
Xảo Xảo nghe xong sá»± phân phó cá»§a hắn, gót sen nhẹ nhà ng bước ra, mặt hoa đỠrá»±c, tìm trong tá»§ được hai cặp nến hồng to, đưa cho hắn. Lâm Vãn Vinh liá»n nhẹ nhà ng thắp cặp nến lên, tiếng lá»a cháy lách tách nhè nhẹ vang lên, ánh sáng dịu nhạt liá»n chiếu lên khuôn mặt kiá»u diá»…m cá»§a Xảo Xảo.
Lâm Vãn Vinh kéo Xảo Xảo lại, hai ngưá»i liá»n quỳ trước ngá»n nến, chỉ nghe hắn lá»›n tiếng nói:
- Ta Lâm Vãn Vinh trước trá»i phát ra lá»i thá», Ä‘á»i nà y kiếp nà y mãi đối đãi tốt vá»›i Xảo Xảo, chăm sóc Xảo Xảo, nếu không tuân theo lá»i thá», thiên lôi đánh xuống, không thể tá» tế …
Xảo Xảo vội và ng bụm miệng hắn lại, ôn nhu nói:
- Äại ca, không cần thá» như váºy. Cho dù huynh có đối đãi thế nà o vá»›i Xảo Xảo, muá»™i cÅ©ng không oán không háºn đâu.
Hai ngưá»i hướng vỠđôi nến lạy hai cái, rồi lại lạy nhau má»™t cái, váºy đại lá»… liá»n coi như xong rồi. Xảo Xảo vừa mừng lại vừa thẹn, nghi thức mặc dù đơn giản, nhưng có trá»i đất là m chứng, kiếp nà y mình là ngưá»i cá»§a đại ca rồi. Nà ng vốn tưởng đêm nay sẽ tá»± mình trao cho đại ca, nà o biết đại ca lại trá»ng tình trá»ng nghÄ©a như thế, nà ng lại tranh trước vá»›i Tiếu Thanh Tuyá»n cùng vá»›i hắn bái thiên địa, Ä‘iá»u nà y là m sao chẳng khiến nà ng vui mừng, ba lạy nà y, dù là chết cÅ©ng đáng rồi.
Lâm Vãn Vinh hôn trên ngưá»i nà ng má»™t cái, nhẹ nhà ng nói:
- Tiểu bảo bối, việc hôm nay là m có vá»™i vã má»™t chút, á»§y khuất nà ng rồi. Äợi khi tìm được Thanh Tuyá»n rồi, ta lại phong phong quang quang đón các nà ng quá môn.
Xảo Xảo nép mình ở trong ngực hắn, ngượng ngùng nói:
- Äại ca, huynh đối vá»›i muá»™i tình thâm ý trá»ng, Xảo Xảo nguyện ý Ä‘á»i Ä‘á»i kiếp kiếp hầu hạ đại ca.
Hai tay Lâm Vãn Vinh liá»n cởi bá» chiếc khăn tắm ra khá»i ngưá»i nà ng, nhẹ nhà ng vuốt ve chiếc lưng bóng loáng, cÆ¡ thể má»m mại vừa má»›i được tắm rá»a xong còn vương má»™t chút hương hoa thoang thoảng, tháºt là thấm và o lòng ngưá»i.
Khuôn mặt Xảo Xảo đỠlên, chiếc miệng anh đà o nhá» nhắn khẽ hé ra. Má»™t luồng hương lan thÆ¡m ngát xá»™c và o trong mÅ©i Lâm Vãn Vinh, cà ng là m hắn há»a dục dâng trà o như thá»§y triá»u. Bà n tay hắn sống sượng miết theo chiếc lưng nhu nhuyá»…n, cháºm chạp trưá»n xuống, bóp nhẹ má»™t cái, xiết chặt lên mỹ đồn thÆ¡m tho trÆ¡n nhẵn cá»§a Xảo Xảo.
- A…!
Xảo Xảo duyên dáng kêu lên, đầu mà y khẽ nhÃu lại, hà m răng trắng sáng Ä‘á»u đặn cắn chặt bá» môi nhá» tươi thắm. Hương sen khẽ tá»a ra từ hÆ¡i thở dồn dáºp. Trên khuôn mặt nà ng hiện lên áng mây hồng mÆ¡ mà ng, mắt khép lại như sợi tÆ¡, mở mà như nhắm. Xuân ý nồng nà n trà n ngáºp trong cÆ¡ thể dâng lên. Lại cảm thấy bà n tay kia ở trên tiểu đồn cá»§a mình nhẹ nhà ng xoa nắn, luồng lá»a nhiệt như xuyên qua da thịt truyá»n và o trong cÆ¡ thể. Xảo Xảo toà n thân trên dưới như bị lá»a thiêu đốt, chiếc eo thon nhá» tá»±a như không chịu ná»—i những cái âu yếm đã bất giác vặn vẹo. Từ trong cổ há»ng vô thức phát ra tiếng rên rỉ, giống như giãy giụa, cà ng giống như khiêu khÃch.
Hai ngưá»i sau khi bái thiên địa thì đã chÃnh thức trở thà nh vợ chồng, Lâm Vãn Vinh cÅ©ng không còn cố kỵ nữa, má»™t tay đặt tại kiá»u đồn xinh đẹp cá»§a nà ng, tay kia thu vá», hai ngón tay chụm lại, liá»n nâng chiếc cằm xinh đẹp cá»§a Xảo Xảo lên.
Xảo Xảo ngẩng mặt lên, thấy ánh mắt thiêu đốt cá»§a hắn, mặt mÅ©i nóng rang, môi nhỠđỠmá»ng như anh đà o khe khẽ mấy máy, tá»± như muốn nói lòng mình đã không còn nhẫn chịu ná»—i nữa rồi. Äối diện vá»›i mỹ cảnh như thế, Lâm Vãn Vinh nà o còn nhịn được, cùi đầu xuống hôn lên hai cánh môi hồng xinh đẹp.
Trong miệng tiểu ny tá» còn vương theo hương hoa nhà n nhạt, tháºt là dụ hoặc mê ngưá»i. Lâm Vãn Vinh tham lam nút hai cánh môi má»m mại như hoa cá»§a nà ng, chỉ thấy vừa nhu nhuyá»…n mà lại trÆ¡n mịn, hắn sá»›m là tay là nh nghá», đẩy hà m răng ngá»c cắn chặt mở ra, tìm ra đầu lưỡi e lệ kia mút lấy, và i tia nước ngá»t ngà o thÆ¡m ngát, từng chút từng chút má»™t thấm và o táºn tâm can.
Má»™t tay cá»§a hắn dùng sức, len và o giữ hai nhánh hương đồn nhu nhuyá»…n Ä‘ang khép chặt kia, Trong mÅ©i Xảo Xảo khẽ rên má»™t tiếng, chiếc cổ thon dà i vươn lên cao, liá»u mạng quấn lấy đầu lưỡi cá»§a đại ca, hÆ¡i thở nóng bá»ng phả và o mặt hắn, thân thể cà ng trở nên nóng bá»ng, nà ng đã sá»›m quên cả tránh né, cánh tay thon thả quấn chặt thân thể cá»§a đại ca, đắm chìm trong mỹ cảnh hoan du cá»§a đôi nam nữ.
- Tiểu bảo bối, bái thiên địa xong rồi, tiếp theo chúng ta phải thực hiện cho hết nhé ?
Lâm Vãn Vinh kéo thân thể Xảo Xảo ép chặt và o ngá»±c mình, đưa đầu lưỡi tá»›i bên tai nóng bá»ng cá»§a nà ng khẽ thổi má»™t hÆ¡i. Xảo Xảo ‘a’ má»™t tiếng, giống như bị má»™t dòng Ä‘iện xuyên qua toà n thân, thân hình yêu kiá»u tê dại, toà n thân căng cứng, không nói nên lá»i.
- Äại ca…
Xảo Xảo dùng tá»›i nghị lá»±c lá»›n nhất khống chế bản thân, không dám nhìn hắn, nhẹ giá»ng nói:
- Lạc Ngưng tỷ vẫn còn ở dưới đó.
“Tháºt là hảo tá»· muá»™i a! Äá»™ng phòng rồi mà vẫn còn có thể nghÄ© đến nà ng được.†Lâm Vãn Vinh cưá»i hắc hắc, nói nhá» bên tai nà ng:
- Không sao, nếu nà ng ấy đi lên, chúng ta sẽ cùng nhau động phòng luôn?
Xảo Xảo sợ hãi kêu lên má»™t tiếng, ngá»c thá»§ nhá» nhắn ôm chặt hai gò má đỠbừng:
- Äại ca, huynh tháºt là đáng ghét, ai muốn động phòng vá»›i huynh chứ…
Nói đến hai chữ động phòng, nà ng dưá»ng như bá»§n rá»§n cả ngưá»i, thanh âm có chút run rẩy, liá»n quay ngưá»i lại bước và o phòng trong.
Rõ rà ng là đang dẫn đưá»ng rồi, Lâm Vãn Vinh nếu mà nhìn không ra thì là m sao sau nà y còn là m ăn được. Cưá»i hắc hắc và i tiếng. Lâm Vãn Vinh vén rèm bước và o theo, miệng thì kêu lên:
- Sư thái, lão nạp tới rồi…
Trong phòng chÃnh là chá»— ở Xảo Xảo cố ý chuẩn bị cho Lâm Vãn Vinh, chỉ là hắn rất Ãt khi ở lại, lúc Lạc Ngưng tá»›i đây, nÆ¡i đây liá»n là khuê phòng cá»§a Xảo Xảo, cÅ©ng chÃnh là không gian riêng tư cá»§a nà ng cùng đại ca, đêm nay cÅ©ng sẽ chứng kiến thá»i khắc quan trá»ng nhất trong cuá»™c Ä‘á»i cá»§a nà ng.
Lâm Vãn Vinh ngâm nga má»™t bà i hát dâm dáºt bước và o trong phòng, má»™t cá»— u hương ngà o ngạt, nhẹ nhà ng bay và o mÅ©i hắn. Mùi hương nà y tươi trẻ đạm nhã, mang theo chút mùi vị thiếu nữ sau khi tắm gá»™i, là m hắn không nhịn được hÃt hà mấy cái, há»a tâm liá»n tăng lên mấy phần. Má»™t là n đà n hương cháºm rãi bốc lên, khói xanh phÆ¡ phất, khung cảnh u nhã cà ng tăng thêm phần quyến rÅ©.
Chiếc mà n hồng nhẹ nhà ng rÅ© xuống, bao phá»§ lên giưá»ng hoa ấm áp, thÆ¡m nồng. Trên giưá»ng, gối đệm sạch sẽ như má»›i, không nhiá»…m chút bụi. Má»™t thân hình xinh tươi sá»›m đã chui và o trong chăn, bá»™ ngá»±c căng tròn Ä‘ang rung động kịch liệt, là m cho mảnh chăn lụa má»m mại cÅ©ng không giữ lại ná»—i, tháºm chà có thể in lên hai khối tròn rõ rà ng.
Äôi chân nhá» cá»§a tiểu ny tá» khẩn trương cong trá»›n, là m chiếc chăn lụa Ä‘ang đắp khẽ láºt qua, hé ra những tia xuân sắc như ẩn như hiện, má»™t đôi chân thon thả lá»™ ra ngoà i, như má»™t khối ngá»c tinh xảo mê ngưá»i. Xảo Xảo sá»›m đã ngượng ngùng dùng chăn má»m che gương mặt lại. Mái tóc như mây buông thả trên gối ngá»c, ngá»c thá»§ trắng nõn không tỳ vết nắm chặt mép chăn, má»™t ná»a tiểu đồn thấp thoáng hiện ra ngoà i, trÆ¡n mịn như ngá»c thạch.
Nhìn hình dạng cá»§a chiếc chăn lụa má»m mại trên giưá»ng hoa kia, có thể tưởng tưởng được đỉnh đồi cao Ä‘ang pháºp phồng, thân hình quá»· dị uốn lượn cá»§a Xảo Xảo thướt tha nhu nhuyá»…n cỡ nà o.
Mà n hồng, chăn gấm, dưới lá»›p lụa má»m thân hình thiếu nữ má»m mại Ä‘ang run rẩy, chÃnh là loại thuốc kÃch thÃch tốt nhất. Lâm Vãn Vinh vá»™i và ng nuốt nước bá»t khe khẽ gạt chăn ra, ôn nhu nói:
- Tiểu bảo bối, ta tới đây...
- Äại ca…
Xảo xảo kêu lên má»™t tiếng duyên dáng, liá»n nhắm chặt đôi mắt, hai tay Ä‘ang cố che chắn hai chân, cả ngưá»i run rẩy, phô bà y lõa thể hoà n mỹ cá»§a mình trước mặt hắn.
Tiểu mỹ nhân trước mắt, mặt trắng như phấn, ngá»c thể lá»™ mở, má»™t thân hình má»m mại trắng nõn, khi sương thắng tuyết. Phong loan mỹ cảnh nà y không tà i nà o dùng lá»i tả hết, ngá»c phong ngạo nghá»… run rẩy vươn cao, đỉnh núi đỠhồng xinh đẹp kiá»u diá»…m, ánh lên tia sáng dụ ngưá»i, chấn nhiếp hồn phách, má»™t cặp chân thon láng mịn, nhu nhuyá»…n quấn lấy, như muốn che lấp ánh xuân quang cuối cùng kia. Là n da mịn mà ng trắng hồng, trên ngưá»i còn tá»a ra hương thÆ¡m tươi mát thoang thoảng, cá»±c kỳ quyá»n rÅ©, dụ nhân.
NÆ¡i nà y chÃnh là khuê phòng cá»§a mình, cÅ©ng là căn phòng hạnh phúc cá»§a mình và đại ca, cảm thụ được ánh mắt như lá»a cá»§a đại ca xâm chiếm, Xảo Xảo hÃt thở dồn dáºp, khuôn mặt say đắm kia cà ng thêm phần lá»™ng lẫy.
Lâm Vãn Vinh cÅ©ng thở gấp, hai tay nhẹ nhà ng vuốt ve đôi chân thon thả săn chắc kia, từ tốn tiến tá»›i bên trong đùi trên cá»§a nà ng. Cảm giác trÆ¡n mịn nhẵn nhụa như ngá»c, nhất thá»i truyá»n khắp đáy lòng, mang theo hương thÆ¡m nồng Ä‘áºm, là m ngưá»i ta chìm đắm mê hoặc.
- A, đại ca...
Äôi mắt đẹp cá»§a Xảo Xảo khép há», cảm thụ bà n tay lá»a nóng kia đè lên đôi tay nhá» bé cá»§a mình, Ä‘ang muốn mở ra phòng tuyến cuối cùng, nà ng nắm chặt lấy chiếc gối uyên ương kia, không nhịn được khe khẽ mấp mấy, phần dưới cÆ¡ thể mỹ diệu tuyệt luân như ý thức được nảy lên, phát ra tiếng rên rÄ© động lòng ngưá»i. Nà ng giống như nhảy và o đống lá»a, toà n thân ná»ng bóng, má»™t dòng suối ấm theo dòng chảy ra, thấm ướt giữa hai chân.
Lâm Vãn Vinh hôn lên cái miệng nhá» nhắn sáng bóng cá»§a nà ng, la cà trên phong đỉnh nà ng má»™t tráºn, mặc cho tiên nhÅ© trong tay hình dạng biến ảo, nhuá»™m má»™t tầng mà u nhan sắc tú lệ.
Thân thể má»m mại cá»§a Xảo Xảo run rẩy, đôi mắt xinh đẹp thiếu chút nữa phụt ra lá»a, thân thể khe khẽ cong lên, gắt gao ứng đón vá»›i động tác cá»§a đại ca, miệng liên tục hổn hển, xuân tình thiêu đốt, sá»›m là m nà ng buông xuôi tất cả.
- Äại ca…
Xảo Xảo kêu lên má»™t tiếng kinh hãi, nhưng hai tay Lâm Vãn Vinh đã Ä‘em nà ng láºt lại xoay lưng vá» phÃa hắn, hai ma thá»§ kia nhà o nặn dà y vò trên cặp tiểu đồn nhu nhuyá»…n trÆ¡n mịn cá»§a nà ng.
Nữ tá» thuần khiết kia nà y là m sao mà chịu ná»—i những hà nh động sá»— sà ng như thế, trên mặt Xảo Xảo giống như lá»a, nằm co quắp trên giưá»ng, Lâm Vãn Vinh vuốt dá»c lên cổ đồn, xiết nà ng và o lòng:
- Bảo bối, ta tới đây…
Khe khẽ ưỡn lên, Lâm Vãn Vinh liá»n tiến và o thân thể má»m mại cá»§a nà ng, má»™t đóa hoa nhá» sáng bóng, nở rá»™ ở trên khăn tay trắng sáng.
Xảo Xảo ừ nhẹ một tiếng, trên mặt hiện lên nét thống khổ kèm theo tia hạnh phúc, dựa sát và o lồng ngực đại ca, rơi nước mắt đầy hãnh diện:
- Äại ca, Xảo Xảo mãi mãi là cá»§a huynh...!
Tà i sản của SongTrang
Chữ ký của SongTrang
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a SongTrang
07-10-2008, 04:28 PM
Nhất Vợ Nhì Ông Ngoại Viện Trưởng Viện Tâm Thần Tộc trưởng Thú nhân tộc
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 466
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 21 giá»
Thanks: 3,592
Thanked 196 Times in 126 Posts
Chương 181: Khiêu Ä‘áºu
Phần I
Dịch: lanhdiendiemla
Biên dịch: hoangtuech12
Biên táºp asin
Hiệu Ä‘Ãnh: Melly
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Trướng hoa ấm nồng, mà ng hồng bay bay, hạnh phúc dâng trà o theo từng đợt sóng tình. Xảo Xảo quấn chặt và o ngưá»i hắn, cuối cùng nà ng đã từ thiếu nữ trở thà nh má»™t nữ nhân chân chÃnh.
Nà ng cá»±c kỳ thoả mãn nằm ỉ ôi trong lòng Lâm Vãn Vinh, thân thể má»m mại trắng nõn vẫn còn vương lại chút xuân sắc sau cÆ¡n hoan lạc, khuôn mặt nhá» nhắn đỠbừng vẫn nép và o lồng ngá»±c hắn, thổn thức những lá»i yêu thương nồng thắm:
- Äại ca, Xảo Xảo là nữ nhân hạnh phúc nhất trên Ä‘á»i nà y ….
Lâm Vãn Vinh xiết chặt tấm thân nà ng vá»— vá», để mặc đôi gò đồi má»m mại kia tì sát lên ngá»±c, mỉm cưá»i nói:
- Tiểu bảo bối, vừa rồi má»›i chỉ là bắt đầu, cuá»™c sống tốt đẹp còn ở tương lai, đợi đến khi nà ng chÃn mươi tuổi, răng cá» cÅ©ng rụng sạch trÆ¡n, lúc đó hãy lặp lại những lá»i nà y, má»›i chân chÃnh là hạnh phúc.
Xảo Xảo cưá»i sung sướng, chui rúc và o trong lòng hắn thá» thẻ:
- Äại ca, muá»™i thÃch nhất được nghe huynh nói chuyện.
“Tháºt là dư thừa, mấy ai không thÃch những lá»i đưá»ng máºt chứ?â€
Khuôn mặt nhá» nhắn cá»§a Xảo Xảo lại lại bừng lên ánh hồn, cưá»i tươi như hoa nở, bầu ngá»±c căng tròn non tÆ¡ ép đến phÃa trước, cÆ¡ thể đầy đặn, quyến rÅ© ấy nhè nhẹ chà xát và o da thịt hắn, là m dục há»a vừa má»›i nguá»™i lạnh lại từ từ bùng phát.
Xảo Xảo Ä‘ang cùng hắn thân máºt trò chuyện thì cảm giác há»a nhiệt cá»§a hắn chợt dâng lên, nà ng khẽ thốt má»™t tiếng, vá»™i và ng vùi khuôn mặt đỠbừng và o sâu trong hắn hắn.
Lâm Vãn Vinh cưá»i khan hai tiếng, ká» và o và nh tai nóng bá»ng cá»§a Xảo Xảo, thì thầm:
- Tiểu bảo bối, cảm giác mới vừa rồi thế nà o, có được thoải mái không?
Xảo Xảo khẽ ư há» má»™t tiếng, không dám ngẩng đầu lên, khuôn mặt nhá» nhắn ngượng ngùng, cất giá»ng là nhà nói:
- Äại ca, huynh tháºt xấu quá Ä‘i, vừa rồi trêu đùa muá»™i như váºy, tháºt là xấu hổ chết mà !
Lâm Vãn Vinh cưá»i ha ha, dịu dà ng vuốt ve nhà o nặn trên phấn đồn cá»§a nà ng, đôi mắt lim dim mÆ¡ mà ng táºn hưởng:
- Tiểu bảo bối, như váºy đâu phải là trêu đùa? Äó là niá»m vui sướng tá»™t đỉnh cá»§a phu thê nÆ¡i khuê phòng, là tâm sinh lý bình thưá»ng cá»§a má»i ngưá»i, ngay cả những thánh nhân cÅ©ng Ä‘á»u thÃch việc nà y mà .
Xảo Xảo nghe Lâm Vãn Vinh hồ ngôn loạn ngữ má»™t hồi thì cà ng e thẹn, chỉ biết xiết chặt lấy hắn. Hắn là ngưá»i nà ng thương yêu nhất thì nói gì nà ng cÅ©ng Ä‘á»u thÃch thú.
Lâm Vãn Vinh thò tay và o trong áo lấy ra má»™t quyển sách nhá» mà u mè, rồi cháºm rãi mở ra xem, chÃnh là Song Tu Xuân Cung mà Nguỵ lão đầu đưa cho.
- Äại ca, Huynh xem cái gì váºy?
Xảo Xảo vươn đầu bé nhá» lên há»i.
Lâm Vãn Vinh cưá»i khắc hắc:
- Ta đang xem một quyển sách hay, hắc hắc … ngà y đó muội đã thấy qua rồi.
Xảo Xảo liếc mắt coi trá»™m thì thấy trên quyển sách kia có hai hình ngưá»i nhá» lõa thể, nà ng kêu lên má»™t tiếng yêu kiá»u rồi vá»™i và ng vùi mặt trốn Ä‘i, không dám ngẩng đầu lên. Quyển sách nhá» nà y nà ng đúng là đã thấy qua, cÅ©ng là lần đại ca giở trò xấu, giá» nhìn lại, vẫn cảm thấy e lệ dị thưá»ng.
Lâm Vãn Vinh biết tiểu bảo bối nà y da mặt má»ng, khẳng định sẽ không dám cùng hắn nghiên cứu quyển sách viết tay mà u và ng nà y: “Ài, phải vất vả nhiá»u hÆ¡n, xem ra chỉ có cách là khi mình há»c xong, sau đó sẽ cùng tiểu bảo bối trải nghiệm má»™t phen váºy.â€
Xảo Xảo che hai gò má nói:
- Äại ca, huynh sau nà y đừng xem cái nà y nữa, ngượng chết Ä‘i được!
Lâm Vãn Vinh thở dà i nói:
- Tiểu bảo bối, muá»™i cÅ©ng biết đại ca vốn là ngưá»i siêng năng há»c há»i, đối vá»›i tri thức má»›i trà n đầy khát vá»ng, giống như khát vá»ng đối vá»›i tiểu bảo bối váºy, vừa say mê chân thà nh, lại yêu mến không thôi.
Những lá»i ngá»t ngà o cá»§a hắn đối vá»›i Xảo Xảo chÃnh là độc dược chà mạng. Xảo Xảo hoan hỉ mà ôm chặt lấy hắn, đôi mắt mỹ lệ long lanh, nước mắt như sắp tuôn rÆ¡i.
- Cổ nhân có nói, há»c há»c nữa há»c mãi, như hôm nay khám phá những tri thức má»›i mà bản thân không hiểu biết, chúng ta mãi dáºm chân tại chá»— sao? ÄÆ°Æ¡ng nhiên phải hấp thụ nó như hấp thụ chất dinh dưỡng váºy.
Hắn nói lưu loát trÆ¡n tru, bèn láºt sách ra xem, rồi kiên nhẫn hướng dẫn Xảo Xảo:
- Hôm nay, giữ đêm tối cảm xúc Ä‘ang dâng trà o, đã thế chúng ta lại cùng tá»± nhiên nằm đây, cho nên hãy cùng nhau nghiên cứu há»c vấn nà y nhé. Ài, đã lâu không có xem lại, tháºt không quen lắm, hôm nay chỉ dùng mãi má»™t loại tư thế, thất bại quá!
Xảo Xảo trên mặt đỠbừng, cà ng dán mặt sâu và o lồng ngá»±c hắn, cả ngưá»i nóng bừng như lá»a đốt, dịu dà ng nói:
- Äại ca, huynh muốn xem thì cứ xem Ä‘i.
Nà ng che đôi gò má lại, thẹn thùng nói tiếp:
- Huynh muốn hà lá»™ng thế nà o, Xảo Xảo Ä‘á»u thuáºn theo.
Äêm nay quả tháºt tốt hÆ¡n những lần trước, Lâm Vãn Vinh nghiêng ngưá»i đè lên ngưá»i nà ng, hôn nhẹ lên cái miệng nhá» cá»§a nà ng má»™t cái, cưá»i hì hì:
- Tiểu bảo bối, tư thế vừa rồi cá»§a chúng ta gá»i là ‘Thiá»n phụ’, vẫn còn tư thế hay hÆ¡n nữa …
Xảo Xảo bị hắn đè lên ngưá»i, cho đến hôm nay nà ng má»›i trở thà nh má»™t tân phụ*, toà n thân trên dưới Ä‘á»u vô cùng mẫn cảm, hai ngưá»i lại tình ý nồng Ä‘áºm, má»™t phen tiếp xúc lõa thể, cà ng khÆ¡i dáºy há»a dục lên cao, cái miệng anh đà o đỠtươi khẽ mấp mấy, thở hổn hển gấp gáp, run rẩy nói:
- Äại ca, Xảo Xảo vÄ©nh viá»…n là cá»§a huynh …
Äối diện vá»›i tiểu ny tá» nhu thuáºn đáng yêu như thế, Lâm Vãn Vinh còn có thể nói gì, hắn vẫn triá»n miên thưởng thức đôi môi anh đà o cá»§a tiểu ny tá», đôi tay cÅ©ng thà nh thục dị thưá»ng, ôm chặt nà ng trong lòng, âu yếm vuốt ve. Xảo Xảo hÆ¡i thở Ä‘ang nặng nhá»c khó khăn, đợi ná»a ngà y không thấy động tÄ©nh gì, mở mắt ra ngó, đã thấy đại ca mỉm cưá»i nhìn mình, Lâm Vãn Vinh vuốt ve mái tóc nà ng má»™t cách yêu thương, dịu dà ng khẽ nói và o tai nà ng:
- Nha đầu lém lỉnh, hôm nay là lần đầu tiên cá»§a muá»™i, đại ca là dạng ngưá»i không biết thương hoa tiếc ngá»c thế sao?
- Äại ca…
Xảo Xảo vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ, những giá»t nước mắt hân hoan ngáºp trà n nÆ¡i khóe mắt, trên khuôn mặt lại hiện ra niá»m hạnh phúc vô bá», nà ng cảm thấy mình được gả cho phu quân tốt nhất thiên hạ.
“Tiểu ny tá» nà y tháºt sá»± là dá»… thá»a mãn a!†Lâm Văn Vinh trong lòng cảm thán má»™t tiếng, Xảo Xảo vừa má»›i trải qua lần đầu hoan lạc trở thà nh nữ nhân, như thế nà o có thể tiếp nháºn đợt “nghiên cứu há»c vấn†khác, cùng nà ng nói chuyện cÅ©ng là gia tăng chút tình thú khuê phòng. Hắn tuy là ở đâu cÅ©ng mồm miệng ba hoa, nhưng đối vá»›i cô gái nà y thương yêu từ táºn đáy lòng.
Lâm Vãn Vinh mỉm cưá»i, ôm Xảo Xảo và o lòng, mÆ¡n trá»›n phÃa sau ngá»c thối láng mịn mà chiếm chút tiểu tiện nghi. Hai ngưá»i thá»§ thỉ những lá»i ngá»t ngà o tri tâm, là m cho tiểu ny tá» nà y vừa thẹn vừa ngá»t ngà o, cà ng thêm si mê quấn chặt lấy hắn như hoa giải ngữ, tình nồng ý Ä‘áºm.
Nghe những lá»i nói dịu dà ng cá»§a Xảo Xảo bên tai, Lâm Văn Vinh có loại cảm giác vô cùng thá»a mãn ung dung. Äá»i ngưá»i còn cần gì nữa? Äây má»›i chÃnh là vui sướng giản dị nhất, đây má»›i là hạnh phúc trân quý đầy đủ nhất. Hắn thầm thở dà i rồi hôn nhẹ lên khuôn mặt nhá» nhắn cá»§a Xảo Xảo, trong tim dâng trà o tình ý vô hạn, má»™t đêm mê hoặc ôn nhu như thế, tá»± nhiên là không đủ vá»›i đạo là m ngưá»i.
Sáng hôm sau, Xảo Xảo tuy thế vẫn dáºy từ rất sá»›m, ngồi trước bà n trang Ä‘iểm mà gương mặt vẫn còn chút ngượn ngùng, mặc y phục và o rồi từ tốn chải mái tóc dà i óng mượt. Từ ngà y hôm nay trở Ä‘i, nà ng tháºt sá»± trở thà nh thiếu phụ rồi. Trên mặt nà ng nở má»™t nụ cưá»i e thẹn, đôi mà y dà i má»m mại, hai má nhuốm hồng, đôi mắt long lanh như nước xuân, ánh mắt dịu dà ng trong trẻo còn vương chút xuân tình vẫn chưa tan. Chỉ sau má»™t đêm, tâm lý sinh lý cá»§a Xảo Xảo đã đổi khác, vốn đã mê hoặc, nay lại và i phần thêm và i phần thà nh thục quyến rÅ©. Mi mục còn nồng Ä‘áºm nét xuân sắc, đặc biệt kÃch động lòng ngưá»i, so vá»›i tiểu ny tá» non ná»›t trước đó, hoà n toà n là hai dáng vẻ khác nhau.
Lâm Vãn Vinh nhìn thân thể khêu gợi mỹ diệu ẩn giấu sau chiếc áo, bá»™ ngá»±c nhô cao, kiá»u đồn nhấp nhô uốn lượn, còn phảng phất hương vị nồng nà n đêm qua. Tưởng tượng thân thể ôn nhu má»m mại sau lá»›p áo thì hắn nhịn không được nuốt nước miếng: “Tiểu bảo bối cá»§a ta, như thế nà o trong má»™t đêm lại có phong váºn mê ngưá»i như thế ? Lão tá» chỉ vun tưới má»™t lần mà kết quả tháºt sá»± kinh ngưá»i a!â€
Xảo Xảo tá»±a hồ cảm giác được cái nhìn chăm chú cá»§a hắn, quay lại mỉm cưá»i:
- Äại ca, huynh tỉnh rồi?
Môi nà ng đánh lên chút son Ä‘á», tươi sáng mê hoặc, đưá»ng cong uốn lượn trên thân thể tháºt sá»± mỹ diệu. “Má»›i đêm qua cùng ta nồng thắm như thế, nha đầu nà y không phải là dẫn dụ ta nữa sao? Không biết rằng sáng sá»›m là lúc mà dương khà thịnh nhất à ?†Lâm Vãn Vinh Ä‘i tá»›i phÃa sau Xảo Xảo, ôm lấy chiếc eo thanh mảnh, khẽ cưá»i nói:
- Bảo bối, muội cực kì xinh đẹp a!
Xảo Xảo cùng hắn đã thà nh phu thê, nhưn nghe những lá»i tình thoại nóng bá»ng cá»§a hắn, trong lòng vẫn kinh ngạc hân hoa, lại vừa ngượng ngùng:
- Äại ca sao sá»›m thế đã tỉnh rồi, không ngá»§ thêm Ä‘i.
Lâm Vãn Vinh đưa tay tiến và o trong tiểu y cá»§a nà ng, vuốt ve hương nhÅ© má»m mại kia nhẹ nhà ng ấn má»™t cái:
- Ta muốn nhìn thấy tiểu bảo bối.
Xảo Xảo khẽ a má»™t tiếng, cả ngưá»i yếu á»›t. Nà ng đã thôi không còn là xá» nữ không hiểu thế sá»±, tráºn phong tình vô hạn đêm qua đã sá»›m nhóm lên ngá»n lá»a trong lòng nà ng, lúc nà y lại là sáng sá»›m sau tân hôn, đối diện vá»›i hai tay tác quái cá»§a đại ca, nà ng nà o còn sức lá»±c hoà n thá»§. Xảo Xảo thở hổn hển, mùi hương thÆ¡m ngát xá»™c và o mÅ©i Lâm Vãn Vinh:
- Äại ca … không nên … A, hình như Ngưng tá»· tá»· sá»›m đã dáºy rồi, nà ng ta sẽ chê cưá»i muá»™i đó…a….
Lâm Vãn Vinh vốn là dương khà dâng cao, Ä‘ang muốn cùng tiểu bảo bối là m chút váºn động sáng sá»›m, nghe được lá»i ấy cá»§a Xảo Xbox thì lúc nà y má»›i nhá»› tá»›i Lạc Ngưng ở dưới lầu. “Chao ôi, tiểu nữ kia hóa ra đêm qua nghỉ ở dưới lầu sao? Như thế khổ cho nà ng rồi, lão tá» là m chÃnh sá»±, há»a lá»±c lại luôn luôn cưá»ng hãn, nà ng ta không chừng có thể cảm nháºn được sà n nhà chấn động.â€
- Muá»™i là m sao biết nà ng ấy dáºy rồi?
Lâm Vãn Vinh dừng bà n tay Ä‘ang tác quái lại, cưá»i nói:
- Chẳng lẽ lại có xuyên thấu nhãn phải không?
Xảo Xảo nghiêng ngưá»i đưa tay lấy trưá»ng sam, ôn nhu giúp hắn mặc và o, dịu dà ng nói:
- Muá»™i cùng Ngưng tá»· tá»· quen biết nhiá»u năm, tá»± nhiên biết thói quen cá»§a nhau rồi, nà ng má»—i ngà y Ä‘á»u dáºy sá»›m viết viết vẽ vẽ, khi nà o tâm tình không tốt còn đánh đà n nữa. Muá»™i vừa rồi nghe được tiếng tiếng nà ng Ä‘i trên cầu thang, vốn nghÄ© Ä‘i ra gặp nà ng, nhưng là …
Nà ng hÆ¡i đỠmặt, nói không hết ý, Lâm Vãn Vinh cÅ©ng hiểu ra: “Tiểu ny tá» nà y thẹn thùng, trong khuê phòng cá»§a hảo hữu là m việc không đứng đắn, nay lại cùng đại ca ân ân ái ái, là m tân nương, tá»± nhiên cảm thấy e thẹn rồi. Hắn kéo cánh tay nhá» bé cá»§a nà ng, âu yếm vuốt ve mái tóc nà ng, cưá»i nói:
- Có gì mà phải ngượng, chúng ta sinh ra để cho nhau, có mai mối cho phép, không việc gì phải ngại ai hết.
“Cái gì mà có mai mối cho phép, đại ca nói khó nghe chết Ä‘i được!†Xảo Xảo mặt đỠnhư huyết ngá»c, khẽ nắm lấy tay đại ca, đôi mắt đẹp bất giác nhìn hắn, nhưng lá»t và o trong mắt Lâm Vãn Vinh thì ý vị hoà n toà n biến đổi, hắn chỉ nhìn thấy hai chữ… khiêu khÃch!
Tà i sản của SongTrang
Last edited by SongTrang; 07-10-2008 at 04:35 PM .
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a SongTrang
07-10-2008, 06:22 PM
Nhất Vợ Nhì Ông Ngoại Viện Trưởng Viện Tâm Thần Tộc trưởng Thú nhân tộc
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 466
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 21 giá»
Thanks: 3,592
Thanked 196 Times in 126 Posts
Chương 181: Khiêu Ä‘áºu
Phần II
Dịch: lanhdiendiemla
Biên dịch: hoangtuech12
Biên táºp asin
Hiệu Ä‘Ãnh: Melly
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Trong lúc hai ngưá»i âu âu yếm yếm, Xảo Xảo giúp hắn thay y phục, lại chu đáo vuốt phẳng những nếp nhăn. Lâm Vãn Vinh Ä‘ang muốn lôi kéo trêu chá»c nà ng lần nữa, bá»—ng nghe má»™t tiếng đà n khẽ vang lên, má»™t thanh âm u uất cá»§a nữ tá» từ đâu vá»ng đến, nhẹ nhà ng truyá»n và o tai hắn:
“Quyển tẫn sầu vân, dạ tân sơ tẩy.
Ãm trần bất khởi, tô nhuáºn lăng ba địa.
Liá»…n lá»™ trá»ng lai, phảng pháºt đăng tiá»n sá»±.
Tình như thá»§, tiểu lâu huân bị, xuân má»™ng ca sinh lý.â€
(Thà đăng dạ sơ tình - Ngô Văn Anh (Tống từ) )
Hội đèn rằm sau cơn mưa
Mây sầu tan Ä‘i, hằng nga tắm đêm sáng rá»i
Bụi trần vấn vương, quấn quÃt giăng mắc nhân gian
Dưới ánh đèn rằm, con đưá»ng mÆ¡ mà ng dÄ© vãng
Tình như nước, ngáºp lầu xuân, trong má»™ng hát tên ai...
(hieusol)
Má»™t khúc khuê trung oán, vang lên dìu dặt u sầu, như chìm sâu trong ná»—i khổ Ä‘au vô bá», lại tá»±a lá»i than thở bên tai, khiến ngưá»i ta mÆ¡ hồ có thể thấy hai dòng nước mắt chảy dà i Ä‘ang trên gương mặt nà ng. Xảo Xảo khẽ nói:
- Ngưng tỷ tỷ sao lại hát khúc nà y?
Lâm Văn Vinh cả kinh há»i:
- Äây chÃnh là Lạc Ngưng hát ư?
Xảo Xảo gáºt đầu, kéo tay hắn nói:
- Äại ca, Ngưng tá»· tá»· tá»±a hồ có rất nhiá»u tâm sá»±, chúng ta xuống trò chuyện vá»›i nà ng ấy Ä‘i.
“Không có tâm sá»± má»›i lạ đó, nếu là nà ng xem ta trên giưá»ng vá»›i Lạc Ngưng, khẳng định là nà ng chịu không ná»—i đâu!†Lâm Vãn Vinh thầm thở dà i: â€Cô nà ng Lạc Ngưng nà y cÅ©ng tháºt là , không có việc gì lại nghe ngưá»i ta hú hà trên giưá»ng. Giá» thì hay ho rồi, đúng là tá»± chuốc lấy khó chịu. Nhưng nói cho cùng thì ta cÅ©ng có phần trách nhiệm, chỉ tại năng lá»±c quá xuất chúng, nam nhân quá mạnh mẽ cÅ©ng là má»™t cái tá»™i a!â€
Xảo Xảo kéo tay hắn, cả hai cùng xuống lầu.
Lạc Ngưng ngồi ngay ngắn đối mặt vá»›i song cá»a, cây đà n đặt trên đầu gối, mưá»i ngón tay xinh xinh khẽ lướt trên dây đà n, đôi mắt trong vắt như là n nước mùa thu Ä‘ang có má»™t tầng sương má» bao phá»§, khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần mang theo má»™t chút Ä‘au thương, lẳng lặng nhìn ra phÃa xa xa ngoà i cá»a sổ.
Lâm Vãn Vinh tá»± nhiên hiểu được tâm sá»± cá»§a nà ng, chỉ là việc nà y không thể trách được, Xảo Xảo và hắn là phu thê, hai ngưá»i sá»›m muá»™n cÅ©ng sẽ có ngà y nà y, đêm qua bất quá là là m trước thá»i hạn, hÆ¡n nữa lại có Ä‘iểm hÆ¡i lá»›n tiếng, không may Lạc Ngưng ở đây lại nghe thấy hết mà thôi.
- Ngưng tỷ tỷ …
Xảo Xảo sắc mặt đỠbừng khẽ kêu lên, thân thể má»m mại cá»§a Lạc Ngưng liá»n chấn động, cháºm rãi xoay ngưá»i lại, phản chiếu trong cái nhìn đầu tiên cá»§a nà ng là mái tóc vấn cao cá»§a Xảo Xảo.
Nà ng đưa ánh mắt đầy phức tạp liếc nhìn Lâm Vãn Vinh rồi mở đôi môi đỠtươi nhẹ nhà ng nói:
- Xảo Xảo muội muội, chúc mừng!
Xảo Xảo ầm ừ má»™t tiếng, mặt đỠtáºn tai, tay ngá»c rÅ© xuống, nhịn không được bước nhanh tá»›i hai bước nắm lấy tay nà ng, khẽ gắt:
- Ngưng tỷ tỷ, tỷ cũng giễu cợt ta ư!
Nà ng trở nên bẽn lẽn, mi mục như hoa, dung nhan cà ng trở nên xinh đẹp, trên gương mặt mang theo vui sướng xen lẫn ngượng ngùng, từ trong khóe mắt vô ý tá»a ra nét xuân sắc nồng Ä‘áºm. Trong má»™t đêm ngắn ngá»§i, từ má»™t thiếu nữ non ná»›t trở thà nh má»™t thiếu phụ rạng rỡ quyến rÅ©, chuyển biến nà y là m Lạc Ngưng vốn quen thuá»™c vá»›i nà ng cÅ©ng phải chấn động: “Vá»›i bá»™ dạng quyến rÅ© mà thanh khiết nà y cá»§a Xảo Xảo, chinh phục bất kì nam nhân nà o nà o có gì khó, nhìn ánh mắt mÆ¡ mà ng say đắm cá»§a Lâm Vãn Vinh thì biết.â€
http://4vn.eu/forum/showthread.php?p=151353#post151353
Lạc Ngưng cưá»i khổ má»™t tiếng, ánh mắt trá»™m liếc qua Lâm Vãn Vinh má»™t cái, đầy thâm ý nói:
- Ta đâu có giễu cợt, trông thấy dáng vẻ hạnh phúc hân hoan của Xảo Xảo muội muội, ta hâm mộ còn không kịp nữa là .
Xảo Xảo không rõ ý tứ trong lá»i nói cá»§a nà ng, nhưng vừa rồi nghe khúc hát vừa rồi, liá»n biết vị Ngưng tá»· tá»· nà y có tâm sá»±, láºp tức nắm tay nà ng, nén ná»—i e thẹn nói:
- Tá»· tá»·, ngưá»i vừa xinh đẹp, lại được tôn là tà i nữ, cần gì phải hâm má»™ ngưá»i khác? Chỉ cần tá»· ra nói má»™t tiếng, những đấng lang quân tốt ở Kim Lăng cả thảy Ä‘á»u đợi tá»· tá»· chá»n lá»±a, e là tá»· phải chá»n đến hoa mắt má»›i thôi.
Thấy khuôn mặt nhá» nhắn hạnh phúc cá»§a ngưá»i tá»· muá»™i chốn khuê phòng, Lạc Ngưng môi mấp máy và i cái, muốn nói chuyện gì đó, cuối cùng không dám mở miệng.
“Cô nà ng nà y vẫn còn quá thiếu dÅ©ng khà a, nếu đổi lại là ta, ta liá»n kéo Xảo Xảo lá»›n tiếng nói, ‘ta Ä‘á»u không thÃch tất cả bá»n há», ta thÃch lão công cá»§a nà ng, ta muốn cùng nà ng tranh Ä‘oạt lão công.’ Như váºy cÅ©ng hÆ¡i là m khó Xảo Xảo tiểu bảo bối cá»§a ta. Nhưng vá»›i tÃnh cách cá»§a tiểu bảo bối, nà ng tất nhiên sẽ không cùng vá»›i Lạc Ngưng già nh giưt, khẳng định sẽ nói: ‘Ngưng tá»· tá»· nếu tá»· thÃch đại ca, không bằng chúng ta cùng nhau chiếm hữu chà ng, má»™t mình ta không chịu ná»—i chà ng, chà ng hôm qua hết lần nà y đến lần khác hà nh hạ ta đến ná»a đêm, ô ô, ngượng chết được. Chúng ta hai ngưá»i thá» chung má»™t chồng, thà nh má»™t giai thoại đồng sà ng cá»™ng chẩm, tá»· xem có tốt không.†Lâm Vãn Vinh trên mặt đầy xuân quang, má»›i nghÄ© đến má»™t chút, láºp tức lại cả kinh: “Ta ngất, nếu tiểu nữu Lạc Ngưng nà y theo ta, ta chẳng phải là ngá»§ vá»›i Xảo Xảo má»™t ngà y, tiếp theo ngá»§ vá»›i Lạc Ngưng má»™t ngà y? Tháºt sá»± khó a! Chi bằng ba ngưá»i ba ngưá»i cùng chung má»™t giưá»ng thì hay hÆ¡n...!†Hắn nhếch miệng cưá»i dâm đãng, nhìn lại thì thấy Lạc Ngưng cùng Xảo Xảo Ä‘á»u Ä‘ang kinh ngạc.
- Äại ca, huynh cưá»i gì váºy?
Xảo Xảo thấy đại ca thá»§y chung không nói lá»i nà o, kỳ quái há»i.
- Cùng nhau ngá»§ ..à .. thi há»™i, ta nói chÃnh là thi há»™i, tá»›i lúc đó Lạc tiểu thư nhất định có giai tế, sẽ hà i lòng thá»a mãn thôi.
Lâm Vãn Vinh tìm cách cứu vãn đến toát mồ hôi lạnh: “May mà ta thông minh, nếu không lá»™n xá»™n hết cả.â€
Xảo Xảo vui vẻ nói:
- Äại ca nói tháºt đúng, thi há»™i nà y vô số tà i tá», Ngưng tá»· tá»· nhất định có thể thá»a mãn mong ước rồi, tiểu muá»™i chá» tin tốt là nh cá»§a tá»·.
Nghe Lâm Vãn Vinh nhắc tá»›i thi há»™i, Lạc Ngưng nhất thá»i nhá»› đến việc hắn đã đáp ứng đêm qua, trong lòng cÅ©ng cảm thấy tốt hÆ¡n rất nhiá»u. Nà ng kéo tay Xảo Xảo, ánh mắt dừng lại trên ngưá»i Lâm Vãn Vinh, khuôn mặt chợt đỠá»ng, khẽ cắn đôi môi hồng, ngượng ngùng nói:
- Lâm đại ca, lá»i huynh nói qua vá»›i Ngưng Nhi, Ngưng nhi vẫn ghi tạc trong lòng.
- Äại ca, huynh nói gì vá»›i Ngưng tá»· tá»·, mà nà ng luôn ghi nhá»› trong lòng vây?
Xảo Xảo nghịch ngợm cưá»i nói.
Lâm Vãn Vinh đỉnh đạc cưá»i:
- Ồ, không có gì, chỉ là dặn nà ng ấy sớm ngủ ngon thôi.
Nhắc đến ngá»§ ngon, Lạc Ngưng tá»±a như là nhá»› tá»›i cái gì, trong miệng nhẹ ‘ô’ má»™t tiếng, trên mặt lại như có thêm ánh lá»a. “Quả nhiên là bị tiểu nữu nà y nghe thấy rồi, mẹ nó, lão tá» ta đã lá»›n tiếng quá rồi!†Lâm Vãn Vinh hắc hắc cưá»i thầm, Xảo Xảo căn bản là không nghÄ© tá»›i Lạc Ngưng lại nghe lén hảo sá»± cá»§a mình, thấy Lạc Ngưng e thẹn không chịu nổi, nà ng nhịn không được há»i:
- Ngưng tá»· tá»·, tá»· là m sao váºy?
Lạc Ngưng nà o dám ngẩng đầu lên, trên mặt đỠrực, vội và ng nói:
- Ồ không có gì, Lâm đại ca, huynh đêm qua có ngủ ngon không?
“Vấn đỠnà y tá»±a hồ không phải chuyện nà ng nên há»i chứ.†Lâm Vãn Vinh khó xá» nhìn Xảo Xảo má»™t cái, khẽ cưá»i nói:
- Tiểu bảo bối, nà ng đêm qua có ngủ ngon không?
- A..!
Cả hai nữ tỠđồng thá»i kinh hãi kêu lên, mặt đỠquá mang tai, Xảo Xảo rúc và o lòng Lâm Vãn Vinh, cÅ©ng không dám ngẩng đầu lên. gương mặt Lạc Ngưng đỠrá»±c, không biết lấy dÅ©ng khà từ đâu, tiểu thá»§ vươn ra, trong lúc Xảo Xảo không nhìn thấy mà len lén véo và o lưng Lâm Vãn Vinh má»™t cái, tay nà ng nhá» bé ấm áp, mịn mà ng còn mang theo má»™t chút run rẩy, đúng là là m tiêu tán hồn phách, xương cốt toà n thân Lâm Vãn Vinh Ä‘á»u trở nên nhÅ©n ra.
“Quá lắm rồi, quá lắm rồi, tiểu nương tá» cá»§a ta còn ở bên cạnh mà nà ng lại công khai khiêu khÃch ta như thế ? Sao bây giá» lại có dạng nữ tá» như thế? Nhưng lão tá» ta là ngưá»i đứng đắn, tốt xấu gì cÅ©ng phải đợi tiểu nương tá» cá»§a ta Ä‘i đã rồi hãy là m chứ.â€
Không khà trong phòng trà n đầy vẻ thẹn thùng lẫn sá»± mê hoặc, đối vá»›i Lâm Vãn Vinh mà nói cà ng kÃch thÃch: “Trá»™m tình, chưa kể còn là trá»™m tình trước mặt tiểu thê tá», nam nhân nà o cÅ©ng không thể chịu được a!â€
Lạc Ngưng cÅ©ng tá»± mình cảm nháºn được loại không khà nà y, thân thể má»m mại run rẩy, cả ngưá»i má»m nhÅ©n, liá»n muốn ngã và o lòng hắn.
- Äại ca, đại ca…
Dưới lâu đột nhiên truyá»n đến má»™t tráºn hô hoán, tức thì là m hai ngưá»i nữ tá» Ä‘ang chìm trong mê đắm chợp bừng tỉnh. Lạc Ngưng sắc mặt đỠbừng, láºp tức đứng thẳng lên, vá»™i và ng nói:
- Äại ca, ta trở vá» trước.
Nà ng không dám để Xảo Xảo nhìn thấy sắc mặt của mình, đôi chân uyển chuyển khẽ xoay lại, chạy vội xuống lầu.
Tà i sản của SongTrang
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a SongTrang
08-10-2008, 09:09 PM
Nhất Vợ Nhì Ông Ngoại Viện Trưởng Viện Tâm Thần Tộc trưởng Thú nhân tộc
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 466
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 21 giá»
Thanks: 3,592
Thanked 196 Times in 126 Posts
Chương 182 Giấc mộng quái lạ
Phần 1
Dịch: lanhdiendiemla
Biên dịch: hoangtuech12
Biên táºp: asin
Hiệu Ä‘Ãnh: Melly
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Lâm Vãn Vinh ngá»a mặt lên trá»i thở dà i: “Cái tên tiểu tá» ngốc nghếch Thanh SÆ¡n, đến muá»™n má»™t chút không được sao? Khó khăn lắm má»›i có cÆ¡ há»™i trái ôm phải ấp như thế, lại bị ngươi xen và o, cÆ¡ há»™i ngà n năm có má»™t như thế ta dá»… dà ng tìm lại được à ?â€
Äổng Xảo Xảo nhìn theo bóng dáng dần khuất xa cá»§a Lạc Ngưng, chau mà y nói:
- Ngưng tỷ tỷ hôm nay vô cùng khác lạ, vừa rồi còn ẩn chứa bao tâm sự, sao trong phút chốc đã đổi khác rồi.
Lâm Vãn Vinh cưá»i ha hả, nắm lấy bà n tay cá»§a nà ng rồi nói:
- Có gì đâu khác lạ, nữ nhân ấy mà , má»—i tháng luôn có và i ngà y như váºy, nó đã trở thà nh táºp quán rồi.
Äổng Thanh SÆ¡n trà n đầy hưng phấn đứng ở dưới lầu, nhìn thấy Lâm Vãn Vinh, liá»n phấn khÃch nói:
- Äại ca, huynh quả nhiên ở đây, đệ vừa rồi nghe phụ thân nói, huynh cả đêm không trở vá», ta cÅ©ng chẳng tin lắm, đại ca sao có thể là ngưá»i tùy tiện như váºy.
Toát cả mồ hôi há»™t, câu cuối cùng cá»§a ngươi, ta rất tán thà nh, Lâm Vãn Vinh cưá»i hắc hắc nói:
- Thanh SÆ¡n, cả đêm hôm qua là m gì không vá», lúc ta đến không há» trông thấy ngươi.
Äổng Thanh SÆ¡n cưá»i ngượng ngáºp, hạ thấp giá»ng nói:
- Äại ca, ngưá»i biết không, nghe nói cái tên há» Ngô kia cho đến bây giá» còn chưa tỉnh lại, tương lai cho dù có tỉnh Ä‘i nữa cÅ©ng chỉ có thể là má»™t ngưá»i ngá»› ngẩn. Tên tiểu tá» nà y coi như hoà n toà n bị phế rồi.
“Ngất, cái nà y ta lại có thể không biết sao, Ä‘á»u là mấy tên tiểu tá» các ngươi ban cho.†Lâm Vãn Vinh gáºt đầu nói:
- Ta đã nghe rồi… à i… ta là ngưá»i lương thiện, luôn luôn không chá»§ trương sá» dụng thá»§ Ä‘oạn bạo lá»±c, phát triển hòa bình là phương ngôn cá»§a chúng ta. Há» Ngô kia tuy nói lúc bình thưá»ng hoà nh hà nh bá đạo không việc ác nà o không là m, nhưng thân thể cÅ©ng do phụ mẫu sinh thà nh, rÆ¡i và o tình trạng như thế nà y, tháºt sá»± là m cho ngưá»i ta Ä‘au lòng. Thanh SÆ¡n, ngà y mai đệ cho gia đình hắn hai chục lượng bạc an á»§i há» nhé. Tốt xấu gì cÅ©ng là đồng đạo, chúng ta phải giúp đỡ má»›i có đạo nghÄ©a.
Äổng Thanh SÆ¡n đưa ngón tay cái lên tán thưởng:
- Äại ca quả nhiên nhân nghÄ©a, chúng ta luôn luôn kế thừa tôn chỉ hòa bình phát triển nên được sá»± ca ngợi tán dương toà n thể má»i ngưá»i trong thà nh Kim Lăng.
Cả hai đồng thanh cưá»i ha hả, Thanh SÆ¡n đắc ý nói tiếp:
- Äêm qua các huynh đệ đã biết tin, trong lòng cao hứng nên nghÄ© đến việc tìm đại ca ra ngoà i vui vẻ. Váºy mà tá»›i Tiêu gia, bá»n há» lại nói đại ca Ä‘i rồi, đệ không thể là m gì khác hÆ¡n là cùng tiểu Lạc dẫn huynh đệ đến sông Tần Hoà i bao mấy chiếc hoa thuyá»n, uống chút hảo tá»u, rồi ca hát say sưa, lại…
Khuôn mặt anh tuấn cá»§a Thanh SÆ¡n đỠbừng lên, ngượng ngịu lúng túng. Lâm Vãn Vinh liá»n tỉnh ngá»™: “Tiểu tá» nà y, không phải say rượu bị ngưá»i ta lấy mất thân đồng nam sao?†Xảo Xảo nhÃu đôi mi thanh tú nhẹ giá»ng nói:
- Thanh SÆ¡n, đệ như thế nà o có thể ra ngoà i lêu lổng như váºy! Äại ca, chà ng phải chỉ bảo Thanh SÆ¡n a.
“Ny tá» nà y, lại là m nÅ©ng a, vừa trở thà nh tân nương đã muốn lão công quản giáo cá»u tá» rồi.â€Lâm Văn Vinh cưá»i ha ha hai tiếng:
- Thanh SÆ¡n đã lá»›n rồi, hắn tá»± biết mình là m gì, nà ng không nên xem hắn như tiểu hà i tá». HÆ¡n nữa, ta phá»ng Ä‘oán đêm qua Thanh SÆ¡n cÅ©ng chỉ uống rượu mà thôi, sẽ không gây chuyện gì đâu. Äệ nói xem đúng hay không hả, Thanh SÆ¡n?
Hắn vừa nói xong vừa nháy mắt vá»›i Thanh SÆ¡n, Thanh SÆ¡n vá»™i và ng cưá»i tiếp lá»i:
- Sao có thể như thế được? Äệ hôm qua chỉ uống rượu say thôi, cùng tiểu Lạc và và i ngưá»i ở trên hoa thuyá»n, ngá»§ tháºt là ngon là nh.
“Ta ngất, ta ở chá»— nà y bồi tiếp tá»· tá»· cá»§a hai ngưá»i các ngươi, các ngươi lại ở ngoà i phong lưu khoái lạc, là m sao xứng đáng vá»›i sá»± khổ cá»±c bồi dưỡng cá»§a ta? Chuyện tốt như thế cÅ©ng không chừa phần ta.â€
Äổng Thanh SÆ¡n nhìn lướt qua Xảo Xảo, đột nhiên kinh ngạc nói:
- Ai dà , tỷ tỷ, tỷ có vẻ thay đổi rồi.
Xảo Xảo vá»™i và ng há»i:
- Thay đổi à , thay đổi thế nà o?
Äổng Thanh SÆ¡n xoa đầu gáºt gù:
- Không thể nói, hình như cà ng lúc cà ng đẹp hÆ¡n, đại ca, huynh có động tay động chân gì đó vá»›i tá»· tá»· hay không, nếu không thì sau má»™t đêm không gặp, tá»· ấy lại trở nên xinh đẹp như váºy.
Hắn đột nhiên chợt hiểu ra chỉ và o hai ngưá»i nói:
- A.. hiểu rồi, huynh có phải đã là m tỷ phu của ta?
Mặt Äổng Xảo Xảo đỠbừng, e thẹn không thể tả xiết, gắt gá»ng:
- Tên nhóc nà y, nói năng báºy bạ gì thể?
Tiểu hà i tá» nà y tháºt quá thẳng thắn, Lâm Vãn Vinh cưá»i ha ha, kéo tay Xảo Xảo:
- Thanh Sơn, đệ yên tâm, sau nà y tỷ tỷ của đệ sẽ cà ng trở nên đẹp hơn nữa.
Äổng Thanh SÆ¡n mặc dù cảm thấy bất ngá», nhưng nhìn khuôn mặt tươi cưá»i rạng rỡ vô cùng hạnh phúc cá»§a tá»· tá»· thì trong lòng cÅ©ng cảm thấy xúc động, nắm chặt tay Lâm Vãn Vinh kÃch động nói:
- Äại ca , cám Æ¡n huynh, nhà chúng ta có ngà y hôm nay, Ä‘á»u là do huynh ban cho.
Xảo Xảo cũng ôm chặt lấy cánh tay Lâm Vãn Vinh, hắn vỗ vỠbỠvai nà ng, ôn nhu nói:
- Chúng ta bây giá» Ä‘á»u là ngưá»i má»™t nhà , còn nói những lá»i khách sáo là m gì.
Xảo Xảo nhìn đại ca trà n đầy thâm ý, khẽ ừm má»™t tiếng , cưá»i ngá»t ngà o, nhà o và o lòng đại ca.
- Thanh SÆ¡n, ta ngà y mai rá»i khá»i Kim Lăng, chuyện ở tá»u lâu nà y cùng Hồng Hưng, đệ cùng vá»›i tiểu Lạc cần cẩn tháºn ứng phó.
Lâm Vãn Vinh nghiêm mặt nói:
- Äừng tưởng rằng Ngô Chánh Hổ ngã rồi thì chúng ta không phải lo lắng nữa, đừng quên sau lưng bá»n há» còn có Trình Äức. Vì sá»± tồn tại cá»§a Hắc Long Há»™i, Hồng Hưng trở thà nh mục tiêu rõ rà ng, sá»± chú ý cá»§a bá»n Trình Äức khẳng định là chuyển toà n bá»™ lên ngưá»i đệ và tiểu Lạc, các ngươi nhất định cần phải chú ý.
Äổng Thanh SÆ¡n gáºt đầu:
- Äại ca, huynh muốn Ä‘i đâu ? Sao trước kia đệ chưa từng nghe huynh nhắc đến?
Lâm Vãn Vinh cưá»i nói:
- Ta Ä‘i là m má»™t đại sá»±, rất kÃch thÃch mà cÅ©ng vô cùng thú vị.
Thanh SÆ¡n láºp tức trở nên hăng hái:
- Äại ca, việc thú vị gì váºy, có thể dẫn ta Ä‘i theo hay không? Ta Ä‘em theo các huynh đệ há»™ giá cho huynh?
“Ra chiến trưá»ng mang theo xã há»™i Ä‘en? Toát cả mồ hôi, ý tưởng nà y tháºt sáng tạo a, không biết Từ lão đầu kia nghÄ© gì.†Hắn cưá»i hắc hắc nói:
- Ta cÅ©ng là đáp ứng giúp ngưá»i khác má»™t chút việc, nếu mang các ngươi theo, còn ra thể thống gì nữa?
Äổng Thanh SÆ¡n ngượng ngùng cưá»i ha hả, Lâm Vãn Vinh cưá»i an á»§i:
- Tiểu tá» ngươi nên nghỉ ngÆ¡i Ä‘i, cùng vá»›i tiểu Lạc ở nhà canh phòng Trình Äức, bảo vệ tốt tá»· tá»· cá»§a ngươi cùng tá»u lâu, đỡ cho ta má»™t mối lo phÃa sau, đó đã là giúp ta nhất rồi.
Äổng Thanh SÆ¡n đáp ứng:
- Äại ca, đệ đã hiểu, Trình Äức kia hiện tại chắc chắn xem chúng ta như cái gai trong và o mắt, bất quá chúng ta cÅ©ng không sợ hắn. Trình Äức đối đầu vá»›i Lạc đại nhân, hắn nếu muốn động thá»§ vá»›i chúng ta, cÅ©ng phải suy Ä‘i nghÄ© lại kỹ cà ng.
Lâm Vãn Vinh cưá»i nói:
- Không sai, Trình Äức hiện tại không dám công khai động thá»§, nhưng cÅ©ng phải phòng hắn đánh lén, các ngươi cẩn tháºn nhiá»u hÆ¡n là được. Tên gian tặc Trình Äức nà y cÅ©ng chẳng nhởn nhÆ¡ được bao ngà y nữa.
Xảo Xảo rúc trong lòng hắn, nghe hai ngưá»i bá»n há» nói chuyện, tuy nghe không hiểu bao nhiêu, trong lòng cÅ©ng cảm thấy rất là ngá»t ngà o. Phu xướng phụ tùy đại loại là như thế nà y đấy.
Lâm Vãn Vinh mang theo Xảo Xảo xuống lầu bái kiến lão Äổng. Má»i ngưá»i trong lòng Ä‘á»u hiểu rõ, tân nữ tế là m đại lá»… vá»›i lão trượng nhân, Lão Äổng đương nhiên nháºn lấy, vá»— vá»— bả vai Lâm Vãn Vinh:
- Vãn Vinh à , ta chỉ có má»™t đứa con gái, nha đầu kia tÃnh tình tháºt thà , dá»… bị ngưá»i khác khi phụ, ngươi cần phải đối đãi nó tháºt tốt.
Lâm Vãn Vinh cưá»i nói:
- Nhạc phụ đại nhân yên tâm, con nhất định đối đãi Xảo Xảo tháºt tốt. Những ngà y gần đây có nhiá»u việc xảy ra nên má»›i để nà ng chịu uá»· khuất. Äợi sang năm từ kinh thà nh trở vá», con nhất định phong phong quang quang đón Xảo Xảo quá môn.
Lão Äổng cao hứng nói:
- Tốt tốt, để Xảo Xảo sá»›m vì Lâm gia ngươi sinh và i tiểu hà i tá», ta cÅ©ng an lòng.
- Phụ thân…
Xảo Xảo khẽ kêu một tiếng, trên mặt đỠhồng, núp sau lưng đại ca.
Sau tân hôn phải cùng Xảo Xảo ly biệt, trong lòng Lâm Văn Vinh có chút không đà nh, nhưng vì sá»± bình yên lâu dà i, cÅ©ng chỉ có thể tạm thá»i ly khai. Äến chÃnh ngá», Xảo Xảo chuẩn bị má»i váºt dụng cho và o má»™t túi lá»›n, hắn nhìn rồi cưá»i khổ nói:
- Tiểu bảo bối, đại ca phải Ä‘i hà nh quân, không phải du lịch, mang má»™t cái bao to như váºy, ta đứng còn không được, mang lên ngá»±a chở cÅ©ng không được đâu.
Xảo Xảo đưa mắt nhìn cái bao cháºt nÃch, mặt tá» vẻ buồn rầu nói:
- Váºy phải là m sao bây giá»? Äây Ä‘á»u là những váºt đại ca thưá»ng dùng, quần áo già y dép má»›i để thay đổi hà ng ngà y, khăn lau áo choà ng dùng tắm rá»a buổi tối, hai bánh xà phòng thÆ¡m, ba cái thá»§y đại, tấm chăn trải giưá»ng hai cái, còn có chút rượu chữa thương, cao dán …
Lâm Vãn Vinh toà n thân toát mồ hôi lạnh: “Ta ngất, cả cao dán cÅ©ng có nữa, đây là thu tháºp hà nh lý để chuyển nhà ! Tiểu ny tá» nà y, tháºt là quá yêu thương lão tá».â€
- Tiểu bảo bối…
Lâm Vãn Vinh từ phÃa sau vòng tay ôm lấy chiếc eo thon nhá» nhắn cá»§a Xảo Xảo, đôi tay nhẹ nhà ng vuốt ve tiểu phúc láng mịn quyến rÅ© cá»§a nà ng, dịu dà ng nói:
- Ta mang theo hai bá»™ y phục là đủ, không nên phô trương như váºy. Ta chỉ là hán tá» thô lá»—, đâu phải hạng công tá» danh gia vá»ng tá»™c quen sống trong nhung lụa.
Xảo Xảo đột nhiên xoay ngưá»i ôm chặt lấy hắn, khuôn mặt nhá» nhắn dán chặt và o ngá»±c hắn, nước mắt tuôn rÆ¡i lã chả nức nở:
- Äại ca, ngưá»i nhất định trở vá» sá»›m nhé, muá»™i má»™t khắc cÅ©ng không thể sống thiếu huynh.
“Ài, tiểu ny tá», sao có thể như thế được. Má»›i chỉ là đi và i ngà y, đến lúc tá»›i kinh thà nh, nà ng chẳng phải không còn mạng hay sao?†Lâm Vãn Vinh vá»— nhẹ lên kiá»u đồn cá»§a nà ng, rồi thá»§ thỉ và o bên tại nà ng:
- Tiểu bảo bối, mau nghe lá»i Ä‘i, đại ca sá»›m quay vá» thôi. Sau đó chúng ta là m má»™t chút chuyện …a… chÃnh là giống như việc vui sướng đêm qua, tiểu bảo bối cá»§a ta sinh cho ta mấy đứa nhóc, chẳng phải là vô cùng tuyệt vá»i sao….
Xảo Xảo nà o chịu được sá»± quấy rối liên tục như váºy! Nghe hắn nói mấy câu toà n thân đã trở nên nóng bóng, má»m mại nép và o trong lòng hắn, đôi môi hồng hé mở, hô hấp liên tục, để mặc cho song thá»§ hắn tá»± do tác quái, tùy tâm sở dục ….
Tà i sản của SongTrang
Last edited by hoangcongthanh; 12-10-2008 at 03:04 AM .
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a SongTrang
09-10-2008, 01:09 PM
Nháºp Môn Tu Luyện
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: VN
Bà i gởi: 5
Thá»i gian online: 23 giá» 37 phút 50 giây
Thanks: 0
Thanked 3 Times in 3 Posts
Chương 182 Giấc mộng quái lạ
Phần 2
Dịch: lanhdiendiemla
Biên dịch: hoangtuech12
Biên táºp: asin
Hiệu Ä‘Ãnh: Melly
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Khi Lâm Vãn Vinh rá»i khá»i tá»u lâu, cả thân thể Ä‘á»u bay bổng: “Hoan ái giữa thanh thiên bạch nháºt tháºt là sảng khoái a.†Trong khuê phòng Xảo Xảo, không có ai quấy rầy, tiểu ny tá» nà y dẹp bá» Ä‘i sá»± ngượng ngùng, hết lần nà y đến lần khác â€thá»a mãn†hắn. Lại má»™t lần nữa cùng nhau trải nghiệm qua cảm giác hoan lạc tá»™t cùng đêm qua. Tưởng tượng lại cảnh tiểu ny tá» uyển chuyển rên xiết trên thân mình, bá»™ dạng’ khắc ý thừa hoan’* trong lòng hắn nhịn không được lại nóng bừng bừng. Nếu thêm lần nữa thì hắn dám chắc, sáng mai đến Ä‘i cÅ©ng không nổi. “Ai, tá»›i quân ngÅ© cÅ©ng giống như và o chùa hòa thượng, nếu lại muốn hưởng thụ ôn nhu như váºy, tháºt là si tâm vá»ng tưởng.â€
Tiểu ny tá» bị hắn “hà nh hạ†chiếm tiệm nghi đã thiếp Ä‘i tÄ©nh dưỡng, hắn len lén trở dáºy rá»i tá»u lâu, lúc trở lại Tiêu gia thì đã xế chiá»u.
Lâm Vãn Vinh không ngừng thúc ngá»±a phóng đến gá»i Tứ Äức, Tiêu Phong, Thúc bá mấy ngưá»i lại rồi cẩn tháºn bà n giao công việc vá» nước hoa, xà phòng thÆ¡m tránh xảy ra vấn đỠsau khi hắn ly khai. Hiện tại công xưởng váºn hà nh bình thưá»ng, hết thẩy Ä‘á»u có phương pháp tiến hà nh, hắn má»›i yên lòng.
- ÄÆ°á»£c rồi, Äại tiểu thư đã Ä‘i đâu? Sao cả ngà y không thấy nà ng?
Cuối cùng hắn kéo Tứ Äức lại há»i nhá».
Tứ Äức kỳ quái há»i:
- Má»™t ngà y không gặp? Không phải a, ta vừa rồi còn và o bẩm báo vá»›i ngưá»i vá» tiến độ công xưởng, ngưá»i còn há»i ta, sao má»™t ngà y rồi không thấy Tam ca?
“Toát cả mồ hôi a, tiểu nữ nà y không ngá» chá»§ động há»i thăm ta? Äoán chừng lại muốn tra há»i ta xem có lưá»i biếng hay không.†Lâm Vãn Vinh nét mặt á»ng hồng, hôm nay cả ngà y Ä‘á»u ở tá»u lâu, buổi chiá»u còn cùng Xảo Xảo ân ân ái ái, ‘hoạt động thể lá»±c’ khá nhiá»u, cái gì mà ‘má»™t ngà y không thấy Äại tiểu thư…’ kia tháºt là dối trá.â€
- Tam ca, có muốn ta bẩm báo vá»›i Äại tiểu thư má»™t tiếng rằng huynh đã trở vá» không?
Tứ Äức vừa nói vừa quan sát biểu tình cá»§a hắn.
- Cái nà y, không cần đâu
Lâm Vãn Vinh cưá»i hắc hắc:
- Chá»› quên nguyên tắc là m ngưá»i cá»§a ta, khiêm tốn, nhất định cần khiêm tốn.
Chỉ bảo mấy ngưá»i nà y, hắn cÅ©ng thấy mệt má»i. Theo ước định vá»›i Từ Vị, sáng sá»›m ngà y mai Cao Tù đến má»i hắn, sau đó hai ngưá»i ra khá»i thà nh. Lâm Vãn Vinh Ä‘em cái bao Xảo Xảo thu xếp ra kiểm lại má»™t chút, há»a sách, mông hãn dược, như lai pháºt côn, súng ống, trâm độc Tần Tiên Nhi tặng, đó Ä‘á»u là pháp bảo há»™ thân, không thể thiếu. Äem đồ váºt nà y gói gắm xong, Ä‘ang ngồi nhà m chán lại nghÄ© có nên hay không trêu chá»c Ä‘i trêu chá»c Äại tiểu thư. Thì hắn đã thấy hai cánh tay nhá» má»m mại ấm áp, nhẹ nhà ng che trước mắt mình, má»™t âm thanh êm ái vang lên bên tai:
- Äoán xem ta là ai, chỉ có má»™t cÆ¡ há»™i thôi a.
- A Hoa ?!!!
Lâm Vãn Vinh kinh ngạc há»i.
Trên lưng hắn bị một bà n tay nhỠbé hung hăng cấu véo, tiểu ny tỠđó phẫn nộ nói:
- A Hoa là ai? Lại cho ngươi một cơ hội nữa.
- Như Ngá»c!!?
Tiểu nữ tựa như bùng nổ, tay giữ chặt da thịt trên lưng hắn không buông, hung ác nói:
- Như Ngá»c là con hồ ly tinh nà o, bổn tiểu thư cho ngươi má»™t cÆ¡ há»™i cuối cùng.
- Gia Hân?
- Dương Nhị?
- Phù Dung?!
Tiểu nữu kia hét lên má»™t tiếng, cả ngưá»i run rẩy, buông tay nhá» bé Ä‘ang che mắt hắn ra, ôm mặt khóc ầm lên. “Nha đầu nà y không mà chịu được hù dá»a a!†Lâm Vãn Vinh hắc hắc cưá»i nói:
- Nhị tiểu thư, mau ngừng khóc, ta chỉ muốn trêu nà ng một chút thôi.
Tiêu Ngá»c Sương thấy hắn nói ra tên mình, trong lòng á»§y khuất, nhìn không được đánh khẽ lên lưng hắn má»™t cái, khóc ồ ồ nói:
- Chà ng đúng là kẻ nhẫn tâm, ngay cả thiếp còn không nghĩ ra, là m sao lại đối xỠvới ta thế ?
Nữa rồi nữa rồi lại nữa rồi, con bé nà y không phải là cả ngà y trốn trong phòng Ä‘á»c tiểu thuyết tình yêu a. Nếu không thế nà o mở miêng ra khiến cho ngưá»i ta chết lặng, Lâm Vãn Vinh vươn tay ôm nà ng và o lòng cưá»i nói:
- Quên nà ng? Quên mất nà ng thì thà quên luôn bản thân ta còn hơn.
Tiêu Ngá»c Sương nghe lá»i nói ngá»t ngà o cá»§a hắn, tim Ä‘áºp thình thịch, sắc mặt đỠbừng, khó khăn lắm má»›i ngừng khóc, trừng mắt nhìn hắn, chu cái miệng nhá» nhắn há»i:
- Váºy chà ng tại sao kêu tên nhiá»u nữ nhân váºy, hết lần nà y tá»›i lần khác cÅ©ng không gá»i tên thiếp?
- Äây chỉ là ta đùa vá»›i nà ng thôi mà !
Lam Vãn Vinh nghiêm mặt nói:
- Quên ai còn có thể chứ sao lại quên tiểu Ngá»c Sương cá»§a ta được, đôi tay nà ng vừa nhá» nhắn vừa má»m mại lại trắng trẻo, ánh mắt thuần khiết sáng ngá»i, nà ng chÃnh là Nhị tiểu thư độc nhất vô nhị cái thế vô song, ta thế nà o lại có thể không nháºn ra nà ng chứ?
- Thiếp chÃnh là thÃch nghe chà ng nói những lá»i như váºy đó.
Khuôn mặt nhá» nhắn cá»§a Tiêu Ngá»c Sương đỠbừng lên, nà ng nhẹ nhà ng tiếp:
- Chà ng nói những lá»i dá»… nghe đó chỉ để đánh lừa thiếp thôi.
- Cái nà y, Nhị tiểu thư, nà ng cũng biết mà .
Lâm Vãn Vinh nghiêm mặt nói:
- Con ngưá»i cá»§a ta luôn luôn chÃnh trá»±c, cho tá»›i bây giá» chưa từng nói những lá»i lừa dối, những lá»i vừa rồi phát xuất táºn đáy lòng, nà ng không tin? Ta có thể phát thệ, nói ra lá»i thỠước rất độc …
Nhị tiểu thư trên mặt đỠứng, tấm thân bé nhá» rúc và o lòng hắn, ngón tay má»m mại chặn trên môi hắn ngăn cản:
- Không cần thá», thiếp vÄ©nh viá»…n tin tưởng chà ng.
Mặt mÅ©i nà ng tuy có chút non ná»›t, nhưng thân thể đã phát dục thà nh thục, cái đáng to tháºt to, cái đáng nở tháºt nở, giống như má»™t quả táo xanh mê hoặc bao ngưá»i.
Lâm Vãn Vinh hôm nay cùng vá»›i Xảo Xảo nồng nhiệt vui vẻ, lúc nà y lại ôm ấp Nhị tiểu thư, tá»± nhiên dương khà cá»±c thịnh, xiết chặt thân thể má»m mại cá»§a nà ng, vuốt ve âu yếm tấm lưng mịn mà ng cá»§a nà ng, khẽ cưá»i há»i:
- Nhị tiểu thư, sao nà ng lại tới đây?
Tiêu Ngá»c sương cảm giác được hai bà n tay hắn Ä‘ang trên lưng cá»§a mình lướt dần xuống dưới, hướng tá»›i chân ngá»c cá»§a nà ng, nhịn không được yêu kiá»u kêu lên má»™t tiếng thối lùi, khuôn mặt nhá» nhắn đỠbừng nói:
- Cái tên sắc lang bại hoại chà ng đó!
Lâm Vãn Vinh cưá»i hắc hắc, Nhị tiểu thư cháºm rãi Ä‘i đến bên ngưá»i hắn, ngồi xuống ngay bên cạnh, ngượng ngáºp nói:
- Ta nghe mẫu thân nói, ngà y mai chà ng ra ngoà i là m việc, có phải không?
Lâm Vãn Vinh gáºt đầu nói:
- Äúng thế, có thể phải Ä‘i nhiá»u ngà y, nà ng là vì chuyện nà y mà tá»›i gặp ta sao?
Nhị tiểu thư trên mặt tá» vẻ buồn rầu, khẽ gáºt đầu:
- Phải trở vỠsớm nhé, chớ có trì hoãn ở bên ngoà i, thiếp…
Nà ng lặng lẽ cúi đầu nhẹ giá»ng nói:
- Thiếp sẽ nhá»› chà ng rất nhiá»u
Mặt nà ng biểu lộ vẻ ngượng ngùng, ánh mắt lại trà n đầy thà nh ý.
- Ta cũng sẽ nhớ đến nà ng
Hắn mỉm cưá»i:
- Cô bé ngoan, nà ng hãy ngồi gần ta, hai ngưá»i chúng ta cùng nhau trò chuyện thân máºt nhé.
Nhị tiểu thư ừ nhẹ một tiếng, uyển chuyển đến sát hắn thêm một chút, Lâm Vãn Vinh lắc đầu nói:
- Không được, vẫn còn cách xa quá, ta để nà ng thỠcảm giác ngồi trên chiếc ghế ba chân của ta.
Hắn vỗ vỗ lên hai chân nói:
- Ngồi ở đây nà y
Tiêu Ngá»c Sương trên mặt như có đám mây hồng, nhìn hắn má»™t cái nhá» giá»ng hừm nói:
- Bại hoại.
Tuy nói váºy nhưng nà ng vẫn Ä‘i tá»›i, trên mặt á»ng hồng ngồi lên hai chân hắn. Nhị tiểu thư tuổi tuy còn nhá», cả ngưá»i cÅ©ng đã khá nẩy nở, tiểu kiá»n đồn nhu nhuyá»…n cá»§a nà ng đặt lên ngưá»i hắn, Lâm Vãn Vinh láºp tức hừ nhẹ má»™t tiếng thoải mái: “Nha đầu nà y da thịt tháºt là nhẵn nhụi a!â€
- Rõ rà ng là chỉ là hai chân ghế, sao lại nói là ba chân?
Tiêu Ngá»c Sương ôm lấy hắn, thân thể bé nhá» rúc và o lòng hắn, cái miệng hừ nhẹ má»™t tiếng há»i.
- Cái nà y, láºp tức sẽ thà nh ba cái chân
Lâm Vãn Vinh hắc hắc cưá»i dâm, Nhị tiểu thư còn Ä‘ang nghi hoặc, đã cảm giác được giữa hai chân hắn nóng lên, quả nhiên chân thứ ba nhô ra ngoà i.
- A…
Tiêu Ngá»c Sương kinh hô má»™t tiếng, từ trên đùi hắn phóng vá»™i ra ngoà i, bà n tay nhá» bé đưa lên che lấy đôi gò má đã á»ng hồng vì ngượng ngịu:
- Xấu xa xấu xa đại xấu xa, lại khi phụ ta.
- Cái nà y không thể trách ta, ai bảo Ngá»c Sương ngoan ngoãn cá»§a ta, sinh ra đã đẹp như váºy.
Da mặt Lâm Vãn Vinh dà y cà ng dà y thêm, thiên hạ vô địch, kéo Nhị tiểu thư trở lại trên đùi mình, nói lảng sang chuyện khác:
- Nà ng hôm nay đặc biệt đến thăm ta sao?
Nghe hắn nói đến vấn đỠchÃnh, sá»± ngượng ngùng trong lòng Tiêu Ngá»c Sương đã vÆ¡i bá»›t Ä‘i. Nà ng gáºt đầu nói:
- Không phải đặc biệt vì chà ng mà tá»›i thì vì ai? Váºy mà tìm từ đêm qua cho tá»›i hôm nay, ngay cả cái bóng cá»§a cÅ©ng không thấy. Chà ng là đồ nhẫn tâm, cÅ©ng không biết là đã đến nÆ¡i nà o phong lưu khoái hoạt. Có lúc nà o nhá»› tá»›i thiếp đâu?
Tiểu nữ nà y bắt đầu từ lúc nà o lá»i lẽ trở nên u oán váºy, “ba cái chân†cá»§a Lâm Vãn Vinh đồng thá»i tiếp xúc vá»›i kiá»n đồn cá»§a nà ng, hắn cưá»i hi hi nói:
- Lúc nà o ta đã Ä‘i phong lưu khoái hoạt chứ, bất qua là đi giải quyết chút vấn đỠthông thưá»ng thôi.
Tiêu Ngá»c Sương dưới sá»± trêu ghẹo cá»§a hắn, sắc mặt đỠbừng như lá»a đốt, liếc mắt nhìn hắn buồn bã nói:
- Chà ng nói sao thì là thế đó, dù sao ta Ä‘á»i nà y đã nhất định là theo chà ng rồi, đừng mÆ¡ tưởng rá»i bỠđược thiếp. Hừm, nếu chà ng dám khi phụ ta, thiếp liá»n để cho tá»· tá»· thu tháºp. Tá»· tá»· nói rồi, ngưá»i chà ng sợ nhất là tá»· ấy.
“Toát mồ hồi, có lá»i nà y sao? Äại tiểu thư, ta thấy quá đáng rồi đó nha.†Lâm Vãn Vinh vuốt ve khuôn mặt nhá» nhắn má»m mại cá»§a nà ng, khinh bạc nói:
- Ta hiện tại lại khi phụ nà ng, nà ng đi nói với tỷ tỷ của mình sao?
- Äáng ghét!
Nhị tiểu thư mặt xinh xinh như đóa anh đà o chá»›m nụ, tiểu đồn xinh đẹp ở trên chân hắn ép xuống má»™t chút, tay nhá» bé liên tục Ä‘áºp lên ngá»±c hắn, miệng hừ má»™t tiếng:
- Äợi khi phụ xong rồi, thiếp phải Ä‘i nói cho tá»· tá»·.
“Hắc hắc, nha đầu nà y tháºt là ‘khẩu thị tâm phi’, e rằng cố ý khiêu khÃch ta. Bà ná»™i nó, thà nh thục hÆ¡n so vá»›i tuổi, cừu non dâng đến táºn miệng sói, lão tá» lại chỉ có thể nhìn không thể ăn! Bá»±c mình quá! Nhị tiểu thư tuổi còn quá nhá», không nên đắm chìm quá sá»›m và o chuyện nam nữ, phải đợi đến khi thá»i cÆ¡ chÃn muồi má»›i thưởng thức, mùi vị má»›i là tuyệt diệu nhất. Bất quá, cùng vá»›i quả táo xanh nà y trêu đùa khiêu khÃch má»™t chút, tiểu muá»™i muá»™i nà y ta xem chÃn mà chưa chÃn, cà ng có tư vị.â€
- Bại hoại!
Nhị tiểu thư thấy khóe miệng hắn nhá»…u nước miếng lại thêm vá»›i kiểu cưá»i dâm đãng cá»§a hắn, nhịn không được ngượng ngùng “hừ†má»™t tiếng. Nà ng đưa tiểu thá»§ bé nhá», từ trên cổ lấy xuống má»™t khối ngá»c thạch, đặt và o trong tay Lâm Vãn Vinh:
- Cái nà y, chà ng đeo và o!
- Äây là cái gì?
Lâm Vãn Vinh kỳ quái há»i, ngá»c thạch nà y trắng sáng trong suốt, cầm trên tay ấm áp, còn mang theo mùi hương nhà n nhạt trên ngưá»i cá»§a tiểu ny tá».
- Äây là ngá»c phù há»™ thân thiếp mang trên ngưá»i từ nhá», là mẫu thân cho thiếp cùng tá»· tá»·. Ngà y mai chà ng phải Ä‘i xa, ngá»c phù nà y Ä‘eo trên ngưá»i sẽ phù há»™ chà ng bình an, sá»›m ngà y trở lại
Nhị tiểu thư nhìn hắn, dịu dà ng nói.
- Cái nà y còn chưa cần đâu, ta phúc lớn mạng lớn, cái gì cũng không sợ.
Lâm Vãn Vinh cầm bà n tay nhỠbé của nà ng nói.
-Không được.
Tiêu Ngá»c Sương bÄ©u môi:
- Chà ng nhất định phải Ä‘eo nó, nhìn thấy nó cÅ©ng như nhìn thấy thiếp váºy.
“Nha đầu nà y tháºt bá đạo mà !†Lâm Vãn Vinh bất đắc dÄ© lắc đầu, để Tiêu Ngá»c Sương mang ngá»c phù Ä‘eo lên trên cổ mình. Nhị tiểu thư cầm ngá»c phù Ä‘eo và o, ánh mắt liếc qua, đã thấy trên cổ hắn lá»™ ra má»™t khoảng ngá»c thạch trong suốt, nhìn mà u sắc chất liệu, Ä‘á»u rất phi phà m.
Trong mắt nà ng nổi lên má»™t mảng sương mù, chu cái miệng nhá», á»§y khuất nói:
- Bại hoại, khó trách không muốn ngá»c phù cá»§a ta, nguyên lai sá»›m đã có ngưá»i tặng cho rồi, ngá»c thạch nà y là ai tặng cho? Nói mau, đó là cá»§a Dương Nhị hay Phù Dung gì đó phải không?
“Ta ngất, lá»i nà y không thể nói lung tung, nếu đồn ra, ta cùng vá»›i nhị vị tá»· tá»· hoà n toà n trong sạch như Ä‘áºu hÅ© a!†Lâm Vãn Vinh hắc hắc cưá»i nói:
- Không phải là các nà ng, tuyệt đối không phải cáấyc nà ng. Phải nói là , tặng cho ta viên ngá»c nà y chÃnh là tá»· tá»· cá»§a nà ng.
- Nói lăng nhăng, tá»· tá»· không thể tặng chà ng váºt nà y.
Nhị tiểu thư hừm nói.
Lâm Vãn Vinh cưá»i nói:
- Ta không phải nói Äại tiểu thư, ngưá»i tặng cho ta ngá»c thạch nà y, nà ng tương lai sau khi quá môn, cÅ©ng phải gá»i là tá»· tá»·.
Nói tá»›i quá môn, Nhị tiểu thư nhất thá»i khuôn mặt như đám mây hồng, giấu đầu và o trong lòng ngá»±c hắn, nhẹ giá»ng nói:
- Äồ bại hoại, cÅ©ng không biết là đã câu dẫn bao nhiêu nữ tá», chỉ là thiếp cÅ©ng bị giam hãm trong số đó không thể tá»± mình thoát ra. Vị tá»· tá»· nà y tặng cho chà ng ngá»c thạch trân quý như váºy thì đối vá»›i chà ng tháºt là tình thâm ý trá»ng, chá»› có phụ lòng ngưá»i ta đó
- Cô bé ngoan cá»§a ta đối vá»›i ta tháºt tốt a!
Lâm Vãn Vinh hôn lên khuôn mặt nhá» nhắn cá»§a nà ng, nói nhá»:
- Yên tâm đi, tương lai nà ng quá môn, ta nhất định đối xỠngang nhau, nà ng cũng biết, ta rất là bác ái mà .
Sau khi khó nhá»c thông tình đạt lý cho Nhị tiểu thư má»™t hồi lâu, Lâm Vãn Vinh tá»± nhiên cao hứng vạn phần, ôm nà ng nói những lá»i ngá»t ngà o là m cho nha đầu nà y ngoan ngoãn vâng lá»i. Äiá»u duy nhất tiếc nuối là , tuy chiếm đủ tiện nghi thân thể, trông bá»™ dạng cá»§a tiểu nha đầu nà y sẵn sà ng được hái xuống nhưng nhá»› tá»›i tuổi cá»§a nà ng, hắn chỉ đà nh Ä‘em dâm tâm áp chế.
Suốt cả đêm, Lâm Vãn Vinh có giấc má»™ng đẹp rất kỳ quái, mÆ¡ thấy hắn cùng Thanh Tuyá»n, Xảo Xảo, còn có Nhị tiểu thư Ä‘ang bái đưá»ng thà nh thân. Äá»™t nhiên có má»™t nữ tá» xông và o, nói rõ rà ng muốn đưa ngưá»i con gái bị ép hôn vá», ngưá»i cướp Ä‘oạt không phải ai khác, chÃnh là tân lang há» Lâm. Hắn cố gắng nhìn rõ khuôn mặt nữ tỠđó, nhưng mÆ¡ mÆ¡ hồ hồ, như thế nà o cÅ©ng nhìn không rõ rà ng lắm.
Hắn giáºn dữ, đứng thẳng ngưá»i lại, cÅ©ng từ trong mÆ¡ tỉnh lại, toà n thân ướt đẫm mồ hôi lạnh, vẫn chẳng biết nữ tỠđó là thần thà nh phương nà o. HÃt má»™t hÆ¡i, nhìn thoáng qua ngoà i cá»a sổ, phương đông đã hiện ra má»™t tia sáng bình mình, thá»i gian xuất phát rốt cuá»™c đã đến rồi.
*hà nh động kiên trì là m tất cả cho “đối tác†thá»a mãn ….
Tà i sản của monk
Last edited by hoangcongthanh; 12-10-2008 at 03:01 AM .
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a monk
Từ khóa được google tìm thấy
4vn cuc pham gia dinh , 4vn gia dinh , 4vn.eu cuc pham gia dinh , 4vneu cuc pham gia dinh , ãàäàíèÿ , ãàçåòà , åãèïòà , âëàãàëèùå , âèäåîêëèïû , äîìîäåäîâî , àóäèî , çàâîä , cac pham gia dinh 4vn , cac pham gia dinh 4vn\ , cá»±c phẩm gia Ä‘inh , cá»±c phẩm gja Ä‘inh , cpgd 4vn , cu ham gia dinh 4vn , cu pham gia dinh 4vn , cuc dinh gia dinh 4vn , cuc pha? gia dinh 4vn , cuc pham gi dinh 4vn , cuc pham gia dình 4vn , cuc pham gia dih , cuc pham gia dinb 4vn , cuc pham gia ding 4vn , cuc pham gia dinh , cuc pham gia dinh - 4vn , cuc pham gia dinh 111 , cuc pham gia dinh 130 , cuc pham gia dinh 374 , cuc pham gia dinh 4 vn , cuc pham gia dinh 4.vn , cuc pham gia dinh 4cn , cuc pham gia dinh 4eu , cuc pham gia dinh 4eu.vn , cuc pham gia dinh 4v , cuc pham gia dinh 4v. , cuc pham gia dinh 4vb , cuc pham gia dinh 4vn , cuc pham gia dinh 4vn eu , cuc pham gia dinh 4vn.eu , cuc pham gia dinh 4vn.ru , cuc pham gia dinh 4vneu , cuc pham gia dinh 68 , cuc pham gia dinh 95 , cuc pham gia dinh e4vn , cuc pham gia dinh full , cuc pham gia dinh iphone , cuc pham gia dinh pdf , cuc pham gia dinh. 4vn , cuc pham gia dinh.4vn.eu , cuc pham gia dinh4vn , cuc pham gia dinh\ , cuc pham gja dinh 4vn , cuc pham gja djnh 4vn , cuc phan gia dinh 4vn , cuc phap gia dinh 4vn , cuc phzm gia dinh 4vn , cucphamgiadinh 4vn , cuu pham gia dinh 4vn , êåðàìè÷åñêàÿ , êðóïíåéøèé , gia dinh 4vn , google , hai gia dinhtron bo , hau cuc pham gia dinh , ïåðåâîä , ïåðåâîäîâ , ïèööû , ïñîðèàç , ïðàâîñëàâèå , ïðàéñ , ïðîäàæà , òåàòð , òåêñò , truyen cuc pham gia dinh , ýâàêóàòîð , ðîñòåëåêîì