Ngạo Thế Đan Thần
Tác Giả: Tịch Tiểu Tặc
------oo0oo-----
Chương 199: Thủy lộ
Nguồn: MT
Sưu Tầm Goncopius -- 4vn
Trầm Tường cùng Liễu Mộng Nhi ở trên thuyền nhỏ, huy động thần binh lợi khí trong tay, khảm, đâm công kích những Thiên Huyền Thử bay đến kia, mà thuyền nhỏ cũng ở Liễu Mộng Nhi dùng thần thức thôi thúc, đã rời xa bờ song, trên thuyền cũng tràn đầy huyết dịch của Thiên Huyền Thử, mà trên người của Trầm Tường cũng là máu me đầm đìa, nhưng trên quần áo trắng noãn kia của Liễu Mộng Nhi lại không hề có một vết máu, vừa nãy Trầm Tường cũng chú ý tới, trên quần áo bó của nàng có một loại lực lượng kỳ lạ, có thể ngăn cản những huyết dịnh nhỏ kia bay tới.
Thuyền nhỏ đã rời xa bờ sông, đi tới giữa sông, những Thiên Huyền Thử kia chỉ có thể ở bờ sông hí dài, không dám hạ sông, trên sông cũng trôi rất nhiều thi thể Thiên Huyền Thử, Trầm Tường biết những cái này đều có thể đổi thành tinh thạch, dùng một đại đao vớt những thi thể kia, hắn phát hiện mình ngốc lâu với Chu Vinh, cũng có một phong cách làm việc như Chu Vinh.
- Khẩn trương kiểm tra thân thể của ngươi đi!
Liễu Mộng Nhi thấy những Thiên Huyền Thử kia không thể đuổi theo, thở phào nhẹ nhõm:
- Đúng rồi, đem cây đao kia của ngươi cho ta nhìn một cái.
- Không được, cây đao này rất nặng, lấy ra sẽ làm thuyền trầm đi!
Trầm Tường vừa lên thuyền liền thay đổi một Linh khí tam đoạn thấp kém, hắn bây giờ nhảy xuống sông, ở trong sông thoát đến tinh quang, thanh tẩy thân thể. Sau đó lại bảo Liễu Mộng Nhi xoay người sang chỗ khác, để hắn bò lên mặc quần áo.
Sau khi biết phía sau có một nam nhân thân thể trần truồng, mặt Liễu Mộng Nhi rất là nóng, e thẹn không ngớt, nàng phát hiện cùng Trầm Tường sống chung một chỗ trong khoảng thời gian ngắn ngủi, liền làm nàng trải qua rất nhiều sự tình mà nàng sống hơn vạn năm cũng không có trải qua.
- Ở trong sông an toàn không?
Liễu Mộng Nhi nhìn nước sông chậm rãi chảy xuôi, trong lòng có chút lo lắng, nắm thật chặt bạch cốt trường thương trong tay, đứng ở mặt trên đầu thuyền.
Trầm Tường buông tay, bất đắc dĩ nói:
- Ta cũng không biết, nói chung có một gia hoả nói cho ta biết, đi thủy lộ sẽ an toàn!
- Mộng Nhi tỷ, cây trường thương này của tỷ rất đẹp, tên là gì? Thời điểm giết chuột cũng không dính huyết, hơn nữa thời điểm tỷ dùng thương đúng là đẹp mắt, rất dễ nhìn!
Trầm Tường tán dương, hắn nói là thật sự, chỉ bất quá vừa nãy hắn dùng đao đi chém giết Thiên Huyền Thử, làm cho nữ đế này không thể không ra chút phong thái.
- Ngọc Long chi hôn!
Liễu Mộng Nhi nắm trường thương, uy phong lẫm lẫm đứng ở đầu thuyền, mặt lành lạnh mà nhìn về phía mặt sông, lạnh nhạt nói:
- Lúc ta chiếm được đã tổn hại, ta dùng thời gian 3000 năm mới chữa trị tốt, cấp bậc rất cao, không phải phàm vật!
Trong giọng nói mang theo một cỗ kiêu ngạo, bởi vì có thể chữa trị loại binh khí cấp bậc này, là một sự tình rất đáng giá kiêu ngạo.
Danh tự này rất đẹp, nhưng Trầm Tường biết, nếu như bị “ Hôn “ đến, vậy thì không đẹp rồi!
- Cây đao kia của ngươi thì sao?
Liễu Mộng Nhi hỏi.
- Thanh Long đồ ma đao, chỗ lợi hại nhất là có thể theo chân khí rót vào mà tăng nặng rất nhiều lần, nhưng người cầm đao lại không cảm giác được trọng lượng, khà khà, lợi hại không?
Trầm Tường cười nói.
- Rất lợi hại!
Liễu Mộng Nhi gật đầu nói, trong lòng âm thầm kinh ngạc.
Đột nhiên, một trận tiếng gào giống như sấm sét cuồn cuộn từ trên bờ truyền đến, Trầm Tường cùng Liễu Mộng Nhi lập tức nhìn tới, nhất thời sống lưng lạnh cả người, đầy mặt sợ hãi, bởi vì trên bờ tụ tập lít nha lít nhít các loại yêu thú, xa xa xem lên, cực kỳ chấn động, giống như là con kiến lít nha lít nhít trên bờ.
Trầm Tường nuốt nuốt nước miếng:
- Xem ra sau đó sẽ có một hồi tinh phong huyết vũ a! Chờ ta bắt được Huyền Vũ kim cương giáp kia, nhất định không thể để cho Tiên Tiên đi vào, này quá nguy hiểm!
- Không sai, dưới tình huống không thể dùng chân khí, đây quả thật là nguy hiểm, vạn năm qua, dĩ nhiên dưỡng dục ra nhiều yêu thú như vậy, thế nhưng vì sao lại có một loại sức mạnh khác phong ấn chân khí chúng ta đây?
Liễu Mộng Nhi cũng không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh, nếu như lúc này bọn họ vẫn ở trên bờ, vậy nhất định dữ nhiều lành ít.
- Giết chết ba mươi con Thiên Huyền Thử, dĩ nhiên không có một con có yêu đan!
Trầm Tường thất vọng nói.
- Yêu thú có yêu đan quá ít, những thi thể này có thể bán được 10 ngàn tinh thạch một đầu, cũng xem là không tệ!
Liễu Mộng Nhi nói, đối với chút tiền nhỏ ấy, nàng không có quan tâm chút nào.
Trời dần dần sáng, bất quá vẫn rất mờ mịt, yêu thú hai bên bờ sông cũng dần ít đi, Trầm Tường cùng Liễu Mộng Nhi cả đêm đều lo lắng đề phòng những yêu thú kia, lo lắng những yêu thú kia sẽ đột nhiên nhảy lên đây, bất quá những yêu thú này hình như đều rất sợ nước, một chút cũng không dám lại gần sông.
Mười ngày trôi qua, yêu thú hai bên bờ sông đạt đến số lượng làm cho Trầm Tường cùng Liễu Mộng Nhi tê cả da đầu, bất quá linh khí bên trong Huyền Vũ Huyền Cảnh này so với bên ngoài nồng nặc hơn rất nhiều lần, trong vòng vạn năm dưỡng dục ra nhiều linh thú như vậy cũng chẳng có gì lạ, hơn nữa lại không có nhân loại tới quấy rầy.
- Phía trước không đường!
Đột nhiên Liễu Mộng Nhi nói, Trầm Tường chỉ nhìn thấy phía trước con sông này là một mảnh núi đá, mà nước sông giống như có thể xông vào bên trong núi đá.
Trầm Tường nhìn chung quanh, phát hiện một con đường tràn đầy bùn nhão, mặt trên cũng có một chút nước, bất quá lại tràn ngập một cỗ tanh tưởi.
- Bên kia, đây hẳn là một thủy lộ!
Trầm Tường chỉ chỉ vũng bùn như sông kia.
Mặc dù Liễu Mộng Nhi có chút không muốn, nhưng hiện tại đã nghiệm chứng Trầm Tường nói là đúng, đi thủy lộ rất an toàn! Nàng lấy ra hai mái chèo, cùng Trầm Tường chèo thuyền nhỏ.
- Có thể cùng Mộng Nhi tỷ chèo thuyền, thực sự là một việc vui lớn trong nhân sinh, ha ha...
Trầm Tường hài lòng cười.
- Lẽ nào ngươi không thể khẩn trương một chút sao?
Liễu Mộng Nhi nói một cách lạnh lùng, từ tối hôm qua đến bây giờ, nàng đều nghiêm mặt, một khắc cũng không có thư giãn xuống, ngược lại là Trầm Tường chỉ luôn cợt nhả.
- Mộng Nhi tỷ cũng biết hưởng thụ chứ nhỉ, bên trong pháp bảo chứa đồ lại có loại đồ vật này, nhất định tỷ thường xuyên đi chơi cùng Tiên Tiên.
Trầm Tường cười nói.
- Hừ, đều là tiểu nha đầu kia dạy ta, nàng cũng không ít trò.
Liễu Mộng Nhi nói, ở chung một chỗ cùng Tiên Tiên, nàng cũng cảm thấy thập phần vui vẻ.
- Khà khà, đây đều là ta dạy cho nàng.
Trầm Tường cười nói, nhớ tới khi còn bé cả ngày cùng Tiết Tiên Tiên ở chung một chỗ, trên mặt hắn tràn đầy tiếu dung.
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 12 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kimnambin
Ngạo Thế Đan Thần
Tác Giả: Tịch Tiểu Tặc
------oo0oo-----
Chương 200: Cảnh trong cảnh
Nguồn: MT
Sưu Tầm Goncopius -- 4vn
Tiến vào con đường như vũng bùn, đi đến có chút gian nan, bất quá Trầm Tường cùng Liễu Mộng Nhi đều có lực lượng rất lớn, hơn nữa bên người Trầm Tường mang theo không ít đan dược để bổ sung, nên lực lượng của bọn hắn không có chút suy giảm.
- Xem kìa!
Trầm Tường lập tức kinh hô, chỉ nhìn thấy hai bên bờ sông này, đột nhiên tràn đầy đồ vật lít nha lít nhít, nhìn kỹ, những thứ này đều là độc vật như rết, nhện, bò cạp, cóc,… cực lớn, nhìn ra khiến người ta tê cả da đầu, phát lạnh cả người, đặc biệt là những thứ này còn lớn hơn cả thân người, vừa nhìn là biết độc không thể tả.
Liễu Mộng Nhi nhíu mày, trên mặt tràn đầy chán ghét, nếu như bây giờ nàng có thể dùng chân khí, sợ rằng hai bờ sông đã sớm bốc cháy lên liệt hỏa.
- Mộng Nhi tỷ, tỷ cùng Đan trưởng lão quan hệ như thế nào?
Trầm Tường vì phân tán lực chú ý, nói.
Độc vật hai bờ sông lít nha lít nhít, nhiều không cách nào tính toán, nhưng đều không dám tiến vào vũng bùn, điều này làm cho Liễu Mộng Nhi yên tâm không ít.
- Nàng thường dùng đan dược cùng ta trao đổi một ít linh khí, quan hệ cũng rất tốt, bất quá xưa nay ta chưa từng thấy mặt thật của nàng.
Liễu Mộng Nhi đối với việc này cũng hết sức tò mò, quấy nhiễu nàng mấy ngàn năm.
- Còn chưởng giáo của Đan Hương Đào Nguyên? Tỷ tiếp xúc qua chưa?
Trầm Tường lại hỏi.
- Không có, ta từ trước tới nay chưa từng gặp qua, bất quá bình thường đều là một nha hoàn của nàng đến đàm luận cùng ta, tất cả sự vụ trong Đan Hương Đào Nguyên đều là nha hoàn kia phụ trách quản lý!
Liễu Mộng Nhi lại nói, nàng biết Trầm Tường đang suy nghĩ cái gì, bởi vì nàng cũng cho rằng chưởng giáo Đan Hương Đào Nguyên cùng Đan trưởng lão nhất định có quan hệ, hai người này đều là người phi thường thần bí.
- Nha hoàn tỷ nói là Hương Hoa Nguyệt?
Trong lòng Trầm Tường cả kinh, hắn không nghĩ tới quyền lực của Hương Hoa Nguyệt sẽ lớn như vậy, dĩ nhiên chưởng quản toàn bộ Đan Hương Đào Nguyên.
- Nữ nhân ngươi biết cũng không ít nhỉ!
Liễu Mộng Nhi hừ nói.
Đột nhiên, độc vật hai bờ sông đều dồn dập tản ra, một trận tiếng gào kèm theo run rẩy kịch liệt truyền đến, giống như toàn bộ Huyền Vũ Huyền Cảnh đều lay động vậy, mà tiếng gào kia nghe tới vô cùng khàn khàn, mang theo một loại tang tóc cùng bi thương.
- Huyền Cảnh này sắp mở ra! Nhanh chóng đạt được Huyền Vũ kim cương giáp kia một chút!
Trầm Tường rốt cục có chút khẩn trương.
Liễu Mộng Nhi gật đầu, cùng Trầm Tường tăng nhanh tốc độ, để thuyền nhỏ nhanh chóng về phía trước.
- Thanh Long đồ ma đao, Huyền Vũ kim cương giáp, đây đều là lấy tên bốn thần thú, chẳng lẽ trong chuyện này có chút liên quan?
Liễu Mộng Nhi trầm ngâm nói.
Trầm Tường cười hì hì:
- Mộng Nhi tỷ, nghe nói tỷ cũng có một thần binh tên là Chu Tước, có thể lấy ra cho ta mở mang tầm mắt không?
Nghe được Trầm Tường nói, Liễu Mộng Nhi thay đổi sắc mặt, run lẩy bẩy cả linh hồn, nhíu chặt đôi mi thanh tú nhìn Trầm Tường, lạnh giọng hỏi:
- Ngươi là nghe ai nói? Chuyện này phi thường bí ẩn, người biết chỉ có ba cái, chỉ có ta và cha mẹ ta! Cha mẹ ta đã phi thăng Thiên Giới rồi!
Trầm Tường là nghe Tô Mị Dao nói, mà Tô Mị Dao cũng là nghe nàng sư phụ nói, sư phụ của Tô Mị Dao cùng Bạch U U bởi vì tu luyện Vô Tình Ma Công, đã tự chịu diệt vong, mà các nàng cũng không có nói cho Trầm Tường lai lịch sư phó của các nàng là gì.
- Cái này...
Trầm Tường không nghĩ tới Liễu Mộng Nhi nắm giữ sự tình Chu Tước thần binh lại thần bí như vậy, hắn nhanh chóng nghĩ lý do, nói:
- Là một tiền bối nói cho ta biết, tỷ phải biết ta có thể ở phương diện luyện đan cùng thực lực có loại thành tựu này, không phải ta một người tìm tòi ra, là đạt được một tiền bối tương truyền, bất quá ta cũng không biết lai lịch tiền bối kia.
Liễu Mộng Nhi gật đầu, nàng tin tưởng Trầm Tường, bên trong Phàm giới to lớn như vậy, ngọa hổ tàng long cũng không phải là không thể nào, lúc này nàng phát hiện bí mật trên người Trầm Tường càng ngày càng nhiều.
- Ta quả thật có một đồ vật có quan hệ cùng Chu Tước, chỉ bất quá ta không biết dùng như thế nào, hơn nữa hiện tại cũng nằm ở một loại trạng thái phong ấn, không thể theo tâm ý ta chưởng khống, ta cũng nhỏ máu nhận chủ, nhưng một chút tác dụng cũng không có, ngươi đối với sự tình phương diện này đến cùng biết bao nhiêu?
Liễu Mộng Nhi thẳng thắn nói, nàng muốn biết rõ ràng lai lịch những thần binh không rõ này, bất quá chuyện này ngay cả cha mẹ nàng cũng không biết.
Trầm Tường cân nhắc, đồng thời hỏi thăm Tô Mị Dao một thoáng, hỏi nàng có thể nói sự tình Tứ Tượng thần binh cho Liễu Mộng Nhi này hay không.
Thông qua quãng thời gian Trầm Tường cùng Liễu Mộng Nhi ở chung này, Tô Mị Dao và Bạch U U cũng biết Liễu Mộng Nhi này vẫn tính là người không tệ, đối với Trầm Tường cùng Tiết Tiên Tiên xác thực rất tốt, bằng không Trầm Tường chiếm tiện nghi người ta như thế, đùa giỡn như thế, sớm đã bị oanh thành cặn bả.
- Nói cho nàng biết đi! Bất quá bảo nàng bảo mật, đừng ngoại truyền, chuyện này đối với ngươi bất lợi!
Tô Mị Dao dặn dò.
Trầm Tường hơi hít một hơi, nói:
- Thanh Long đồ ma đao, Huyền Vũ kim cương giáp, đồ vật có quan hệ tới Chu Tước kia của tỷ, còn có một đồ vật tên Bạch Hổ, tổng cộng có bốn cái, cái này gọi là Tứ Tượng thần binh, đều là Thần khí!
Thần khí! Liễu Mộng Nhi run lẩy bẩy cả linh hồn, cơ thể hơi lay lên, nàng hít sâu một hơi, than thở:
- Khó trách cây đao kia của ngươi uy lực cường đại như vậy, nguyên lai là Thần khí đến từ Thiên giới!
- Thế nhưng ta lại không dùng được!
Liễu Mộng Nhi có chút mất mát nói:
- Ta dùng hết biện pháp, cũng không thể rõ ràng ta chiếm được vật kia là cái gì!
- Có thể cho ta nhìn một chút không?
Trầm Tường hỏi.
Không biết tại sao, gò má của Liễu Mộng Nhi hơi đỏ lên, cũng không có nói gì, nàng trầm ngâm nửa ngày, nói :
- Chờ ngươi bắt được Huyền Vũ kim cương giáp lại nói, ta muốn nhìn Tứ Tượng thần binh này phải thu phục thế nào.
Thu phục Tứ Tượng thần binh cần phải tu luyện Tứ Tượng thần công, mà Tứ Tượng thần công là công pháp phi thường lợi hại, mặc dù là từ bên trong Thái Cực Hàng Long Công nghiên cứu sáng chế ra, nhưng cũng có thể so với Thái Cực Hàng Long Công, Trầm Tường suy đoán khả năng này là có một ít nhân vật phi thường lợi hại nghiên cứu sáng chế ra, bởi vì này liên quan đến Tứ Tượng thần binh thần bí, kể cả vị trí Tứ Tượng thần binh bây giờ mà xem, liền biết người luyện chế Tứ Tượng thần binh đều không đơn giản, dĩ nhiên có thể sử dụng Huyền Cảnh đến tàng bảo!
Huyền Vũ Huyền Cảnh thỉnh thoảng sẽ sản sinh một trận lay động kịch liệt, liên tiếp kéo dài hơn hai mươi ngày, bất quá Trầm Tường cùng Liễu Mộng Nhi không còn nghe được tiếng gào như viễn cổ cự thú nữa.
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 12 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kimnambin
Ngạo Thế Đan Thần
Tác Giả: Tịch Tiểu Tặc
------oo0oo-----
Chương 201: Kim Cương Ngạc Mãng
Nguồn: MT
Sưu Tầm Goncopius -- 4vn
Nguyên bản đứt quãng lay động, biến thành mãnh liệt run rẩy liên tục không ngừng, Trầm Tường cùng Liễu Mộng Nhi ở bên trong Huyền Vũ Huyền Cảnh đã hơn một tháng, bọn họ rời khỏi vũng bùn kia, lại tiến vào một đại giang hắc thủy, sau đó lại là một hẻm núi lớn, dọc theo đường đi đều gặp phải rất nhiều yêu thú cùng các loại độc vật, nhưng bọn hắn theo thủy lộ, nên không có bị công kích.
Hiện tại bọn họ ở một con sông nhỏ quanh co khúc khuỷu, phần cuối sông nhỏ là một ngọn núi, trên vách núi đá có một sơn động, từ xa nhìn lại, còn có thể thấy sơn động kia tản ra một loại quang hà màu xanh lam.
Lúc này Long Tuyết Di ngưng trọng nói:
- Huyền Vũ Huyền Cảnh mở ra, một cỗ lực lượng không gian cùng sóng thời gian rất mạnh chấn động, thời gian bên ngoài cùng trong này không giống, từ sóng thời gian chấn động đến xem, nơi này ba mươi ngày hẳn là tương đương với ba ngày bên ngoài!
Gấp mười lần thời gian! Bất quá chuyện này ở bên trong Huyền Cảnh thì không quá ngạc nhiên, thế giới bên trong Huyền Cảnh cùng thế giới bình thường vốn là có chênh lệch rất lớn.
- Sóng không gian chấn động rất mạnh, xem ra cửa sắp mở rồi! Hi vọng Tiên Tiên không vào, ta nghĩ bởi vì duyên cớ chân khí bị phong ấn, rất nhiều người sẽ không vào!
Liễu Mộng Nhi có chút lo lắng nói.
Trầm Tường cùng Liễu Mộng Nhi tăng nhanh tốc độ chèo thuyền, hướng về sơn động tản ra hào quang kia, Huyền Vũ Huyền Cảnh này rất lớn, hơn nữa phi thường mỹ lệ, chỉ bất quá yêu thú rất nhiều, bị phong ấn chân khí, có thể nói là phi thường nguy hiểm, nếu như là một người đối mặt đám kia yêu thú, chắc chắn phải chết!
Rốt cục tiến vào sơn động kia, nước trong sơn động rất trong, mang theo một loại sức mạnh kỳ lạ, phần cuối sơn động là một trận Bạch Quang, như là một lối vào đặc thù, Trầm Tường cùng Liễu Mộng Nhi đều hơi kích động, bọn họ vững tin ở trong đó là địa phương cất giấu Huyền Vũ kim cương giáp.
- Chúng ta vào đi thôi! Cẩn trọng một chút!
Liễu Mộng Nhi hơi hít một hơi, cảnh giác nhìn về phía trước, một mặt nghiêm túc nói.
Trầm Tường gật đầu, đung đưa mái chèo, đưa thuyền nhỏ đi vào trong đó!
Kèm theo một trận run rẩy mãnh liệt bên trong Huyền Vũ Huyền Cảnh, thuyền nhỏ của Trầm Tường xuyên qua màn ánh sáng kia.
Một mùi thơm xông vào mũi, làm cho Trầm Tường cùng Liễu Mộng Nhi tâm thần sảng khoái, xuất hiện ở trước mặt bọn hắn lại là một thế giới khác, một thủy thế giới, bất quá ở trên mặt nước lại có rất nhiều cỏ nổi lơ lửng, mặt trên nở đầy đóa hoa đẹp đẽ, mà ở phía trước cách đó không xa, có một tiểu đảo, hòn đảo nhỏ này nhìn qua giống như là một con cự quy phủ phục ở trong biển.
- Bên trong Huyền Cảnh làm sao còn có một Huyền Cảnh? Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?
Liễu Mộng Nhi nhìn bốn phía, linh khí trong này so với bên ngoài càng thêm nồng nặc, tình huống cảnh bên trong cảnh này là nàng xưa nay chưa từng nghe nói.
- Nói chung ta cảm thấy địa phương tràn đầy yêu thú bên ngoài kia rất không tầm thường!
Trầm Tường nói, hắn tăng nhanh tốc độ, đưa thuyền nhỏ bơi về phía tiểu đảo kia.
- Mộng Nhi tỷ, tình huống xung quanh như thế nào?
Trầm Tường hỏi, lúc này bọn họ còn không dám rời khỏi thuyền nhỏ, mấy ngày qua, ở trên nước để bọn hắn cảm thấy càng thêm an toàn, tuy bọn họ lại đến bên trong một cái Huyền Cảnh, nhưng chân khí của bọn hắn vẫn không có được giải phong ấn.
- Tạm thời không có phát hiện nguy hiểm, đã tới đây, chúng ta liền lên thôi!
Liễu Mộng Nhi nhẹ nhàng nhảy một cái, bay xuống ở trên bờ, vô cùng mỹ lệ, khiến người ta vui tai vui mắt.
Trầm Tường hì hì nở nụ cười, cũng nhảy lên bờ, Liễu Mộng Nhi thu thuyền nhỏ lại, vòng quanh ở bên bờ, bên trong tiểu đảo là một khu rừng rậm rạp, tuy rằng bây giờ là trời xanh mây trắng, hơn nữa còn có gió mát nhẹ nhàng khoan khoái, nhưng rừng rậm này lại làm cho người ta có một cảm giác cực kỳ nguy hiểm.
Tiểu đảo không quá lớn, Trầm Tường cùng Liễu Mộng Nhi chỉ dùng hơn nửa giờ, liền đi một vòng vòng quanh bên bờ tiểu đảo, cũng không có vết chân yêu thú cùng tình huống nguy hiểm khác.
Lúc này bọn hắn đều không thể dùng chân khí, hành sự phi thường cẩn thận!
Nhìn rừng rậm âm trầm kia, Trầm Tường cùng Liễu Mộng Nhi nhìn nhau, gật đầu đi tới, đúng lúc này, tiếng hú mang theo thê lương lần thứ hai truyền đến, vang vọng ở bên tai bọn hắn!
Tiếng gào kia giống như là một con viễn cổ cự thú phát ra, mang theo thê lương cùng tang thương, hơn nữa còn tràn ngập uy nghiêm, khiến người ta sợ hãi.
Trầm Tường cùng Liễu Mộng Nhi đều dừng bước, bọn họ âm thầm lo lắng bên trong hòn đảo nhỏ này có một con viễn cổ hung thú lợi hại, hiện tại bọn họ không thể dùng chân khí, gặp phải yêu thú lợi hại công kích, cũng chỉ có thể đào tẩu.
Liễu Mộng Nhi cầm trường thương, đi ở phía trước, một mặt sâm nghiêm, nàng cau mày nói:
- Cẩn trọng một ít, nếu như có yêu thú lợi hại công kích, ngươi cứ việc trốn là được, đừng để ý tới ta! Ta có biện pháp ứng phó!
Trầm Tường không hề trả lời, chỉ một mặt nghiêm túc cảnh giác bốn phía, bọn họ đã tiến vào trong rừng rậm, trong này rất yên tĩnh, yên tĩnh đến khiến người ta có chút sợ hãi.
Trong này cỏ dại rất nhiều, hơn nữa rất khó chặt đứt, sức sống phi thường ngoan cường, thân cây cây cối cũng rất thô, làm cho Trầm Tường có chút không rõ chính là, ở địa phương linh khí nồng nặc như vậy, dĩ nhiên không có dưỡng dục ra kỳ hoa dị thảo, tất cả đều là một ít cỏ dại.
- Có động tĩnh!
Đột nhiên Liễu Mộng Nhi dừng lại, nắm chặt trường thương, tùy thời ra tay.
Hiện tại bọn họ đã tiến vào rừng rậm gần nửa canh giờ, chẳng mấy chốc sẽ đến trung tâm! Đến nơi đây, thần kinh bọn họ căng ra càng chặt, một khi có gió thổi cỏ lay gì, bọn hắn đều có thể biết!
- Cẩn thận!
Trầm Tường cùng Liễu Mộng Nhi đồng thời phát ra một tiếng gọi gấp, nhanh chóng huy động binh khí trong tay, trường thương của Liễu Mộng Nhi đâm ra, đồng thời đại đao của Trầm Tường cũng đã chém tới, bọn họ công kích đều là cùng một phương hướng, đều đồng dạng sử dụng lực lượng mạnh nhất.
Ở bọn hắn cho rằng, cho dù là Linh thú lợi hại cũng sẽ bị hai Thần binh này của bọn họ kích thương, nhưng ai biết chỉ là bùng nổ ra một trận Hỏa tinh, cùng “ Coong “ một tiếng vang giòn, bọn họ cảm giác binh khí của mình công kích một đồ vật phi thường cứng ngắc!
Trầm Tường kinh hãi không ngớt, tuy rằng Thanh Long đồ ma đao của hắn không có rót chân khí vào, nhưng cũng phi thường sắc bén, dựa vào thân thể cường hãn kia của hắn huy động cây đao này, cho dù là Linh thú tam phẩm cũng có thể bị hắn dễ dàng chém giết. Liễu Mộng Nhi cũng kinh ngạc như thế, Ngọc Long chi hôn của nàng đã từng đâm thủng qua rất nhiều thân thể Linh thú cường hãn, nhưng hiện tại đâm tới đồ vật này, lại dị thường kiên cố, làm cho nàng bị một lực phản chấn trở về, tay ngọc tê dại.
Trầm Tường cùng Liễu Mộng Nhi đồng loạt nhảy lên, lúc này bọn hắn đều thấy đồ vật đột nhiên công kích bọn họ kia là cái gì, cái kia dĩ nhiên là một đồ vật như cự mãng.
- Đây là yêu thú thời kì Thái cổ, tên là Kim Cương Ngạc Mãng!
Ngữ khí Liễu Mộng Nhi ngưng trọng nói.
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 12 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kimnambin
Ngạo Thế Đan Thần
Tác Giả: Tịch Tiểu Tặc
------oo0oo-----
Chương 202: Kim Cương Ngạc Mãng (2)
Nguồn: MT
Sưu Tầm Goncopius -- 4vn
Kim Cương Ngạc Mãng này có thân thể thô như vại nước, một cái đầu lâu giống như cá sấu, trên người có từng mảng từng mảng vảy màu xám, xem ra có chút giống da cá sấu.
Kim Cương Ngạc Mãng đang dùng một đôi mắt màu vàng óng nhìn Trầm Tường cùng Liễu Mộng Nhi, nó đột nhiên ngoác to miệng, lộ ra một hàm răng sắc nhọn, vô cùng đáng sợ.
Bọn họ có thể xác định, thú hống thần bí kia cũng không phải là Kim Cương Ngạc Mãng này phát sinh!
Trải qua công kích vừa nãy, Trầm Tường cùng Liễu Mộng Nhi liền biết binh khí trong tay bọn họ đối với Kim Cương Ngạc Mãng này không hề có hiệu quả, đồ vật này khắp toàn thân đều cứng rắn như kim cương!
Mặc dù gia hoả này có thân thể tráng kiện, nhưng không có chút trì độn nào, thời điểm Trầm Tường cùng Liễu Mộng Nhi đề phòng, Kim Cương Ngạc Mãng này liền nhanh chóng vung vẩy cái đuôi lanh lảnh kia, lúc này cái đuôi kia giống như gai nhọn vậy, đâm thẳng tới Trầm Tường, đồng thời còn dùng cái đầu lâu to lớn kia, táp về phía Liễu Mộng Nhi.
Kim Cương Ngạc Mãng này dĩ nhiên có thể cùng sử dụng đầu đuôi, đồng thời công kích hai địch nhân, bởi vì cả người nó đều kiên cố như cương, vì lẽ đó cũng không sợ thân thể cực đại kia của mình bị công kích.
Lúc này Trầm Tường cùng Liễu Mộng Nhi chỉ có thể né tránh, nếu như bọn họ có chân khí, lúc này sẽ không gian nan như vậy! Bất quá mảnh giáp trên người Kim Cương Ngạc Mãng này lại làm cho Liễu Mộng Nhi thập phần hưng phấn, đây là tài liệu luyện khí tốt, bất kể là luyện chế bảo giáp hay là vũ khí, đều là tài liệu thượng thừa.
- Quả nhiên là yêu thú thời Thái cổ, mặc dù chỉ là Linh thú bốn, năm phẩm, nhưng dựa vào mảnh giáp từ lúc sinh ra đã mang theo, cứng rắn không thể phá vỡ, cũng làm người ta không có chỗ xuống tay!
Lúc này Long Tuyết Di dĩ nhiên còn thập phần hưng phấn, điều này làm cho Trầm Tường âm thầm mắng, Tô Mị Dao cùng Bạch U U cũng đang nghĩ biện pháp đối phó Kim Cương Ngạc Mãng này.
Tương truyền ở thời kì Thái cổ, linh khí trong thiên địa dồi dào, cường giả như mây, yêu thú vì sinh tồn, vì có thể thu được thực lực càng mạnh mẽ hơn, đều sẽ đi tìm một ít yêu thú có thể bù đắp khuyết điểm bản thân để kết hợp, sau khi sinh ra ấu thú, sẽ biến thành dị chủng, phi thường cường hãn, đại đa số Thái cổ dị thú đều là như vậy.
Bất quá theo linh khí mỏng manh, nhân loại có công pháp tu luyện càng ngày càng cường đại, Thái cổ dị chủng đều chậm rãi biến mất, yêu thú cũng thoái hóa đi rất nhiều, đại đa số yêu thú bây giờ đều là do một ít dã thú trong núi sâu tiến hóa mà thành.
- Gia hoả này không có nhược điểm sao? Tiếp tục như vậy không phải biện pháp, sẽ tiêu hao hết thể lực của chúng ta!
Trầm Tường không thể huy đao chém vào thân thể cứng ngắc kia, chỉ có thể lắc mình tránh né.
Kim Cương Ngạc Mãng này đầu đuôi công kích, đồng thời thân thể lại có thể nhanh chóng di chuyển, làm cho hai người Trầm Tường liên tục lùi về phía sau, cũng phá hủy rất nhiều cây cối to lớn!
Liễu Mộng Nhi cũng ứng phó rất vất vả, bởi vì Kim Cương Ngạc Mãng này còn có thể từ trong miệng phun ra từng đợt nọc độc tanh tưởi, cây cối bị phun đến đều sẽ trong nháy mắt hòa tan, độc tính phi thường cường liệt.
- Ngu ngốc, không phải nhân loại các ngươi có câu nói đánh rắn đánh giập đầu sao! Tuy rằng con rắn này rất lớn, bất quá cũng có chỗ yếu như rắn bình thường, ngươi xem chuẩn địa phương mà đánh đi!
Long Tuyết Di hô:
- Ta còn tưởng rằng các ngươi biết chứ, khó trách các ngươi đều không ra tay, nguyên lai là các ngươi không biết!
Trong lòng Trầm Tường cả kinh, trước hắn cũng nghĩ tới, chỉ bất quá hắn cảm thấy chuyện này không hiện thực trên người Kim Cương Ngạc Mãng, phải biết trên người Kim Cương Ngạc Mãng này đều là giáp mảnh cứng ngắc, huy đao khảm tới, đều là bùng nổ ra từng trận Hỏa tinh, hơn nữa lực lượng của Kim Cương Ngạc Mãng này cũng rất lớn.
- Mộng Nhi tỷ, bảy tấc!
Trầm Tường hô, lúc này hắn cũng chỉ có thể dựa theo Long Tuyết Di nói đi làm, Liễu Mộng Nhi thấy Trầm Tường đã chuẩn bị kỹ càng, lúc này cũng không cân nhắc được nhiều như vậy, cũng theo Trầm Tường thử xem.
Dưới chân Trầm Tường trượt đi, thân hình như xà vọt đến địa phương bảy tấc sau đầu của Kim Cương Ngạc Mãng, cắn chặt hàm răng, giơ Thanh Long đồ ma đao lên cao, dùng hết sức mạnh, như tia chớp chém xuống.
Bảy tấc chỉ là một khái niệm, là chỉ chỗ yếu của rắn, tuy rằng Kim Cương Ngạc Mãng này rất lớn, nhưng Trầm Tường là luyện đan sư, vẫn có thể phán đoán ra địa phương “ bảy tấc “ của con rắn này ở nơi nào.
“ Coong “ một tiếng vang giòn, tuy rằng vẫn là như cũ, nhưng một đao kia của hắn cũng làm cho thân thể Kim Cương Ngạc Mãng điên cuồng giẫy giụa, thân thể to như vậy ở trong rừng lăn lộn giãy dụa, làm một mảnh cây cối bị san thành bình địa.
Liễu Mộng Nhi thấy có hiệu quả, nhẹ nhàng nhảy một cái, nhảy đến không trung, xem chuẩn địa phương bảy tấc của Kim Cương Ngạc Mãng, thẳng tắp hạ xuống, bạch ngọc Long cốt luyện chế thành đầu thương nhất thời đâm vào trong thân thể Kim Cương Ngạc Mãng kia.
Kim Cương Ngạc Mãng giãy dụa càng kịch liệt hơn, địa phương bị đâm không ngừng dâng trào máu tươi, Liễu Mộng Nhi đâm một cái đắc thủ, lập tức lui lại, mà Trầm Tường lại lần thứ hai lao tới, huy đao chém mạnh, tuy rằng hắn không thể chặt đứt, nhưng nguồn lực lượng kia trùng kích có thể làm cho Kim Cương Ngạc Mãng kịch liệt đau nhức.
Cứ như vậy, Liễu Mộng Nhi cùng Trầm Tường một người một thoáng, liên tục không ngừng công kích chỗ yếu hại của Kim Cương Ngạc Mãng, chỉ một lát sau, mặt trên liền nhiều thêm rất nhiều cái lỗ thủng, chỗ kia càng trở nên yếu đuối, theo Trầm Tường ra sức một đao, thân thể Kim Cương Ngạc Mãng bị chém thành hai phần.
Kim Cương Ngạc Mãng bị cắt thành hai đoạn vùng vẫy trong chốc lát, liền không hề nhúc nhích, Trầm Tường cùng Liễu Mộng Nhi đều thở phào nhẹ nhõm, cẩn thận đi tới, xác nhận Kim Cương Ngạc Mãng này có chết hay không.
- Thật không dễ dàng a!
Trầm Tường thở dài một hơi, nếu như không có Liễu Mộng Nhi phối hợp, e rằng hắn rất khó giết chết gia hoả này, hơn nữa hắn cũng nhìn ra thực lực của mình cùng Liễu Mộng Nhi có chênh lệch rất lớn, bởi vì Liễu Mộng Nhi có thể đâm thủng thân thể của Kim Cương Ngạc Mãng này, mà hắn thì không thể, chính là bởi vì Liễu Mộng Nhi đâm ra rất nhiều lỗ máu, hắn mới có thể chặt đứt.
- Một người một nửa!
Liễu Mộng Nhi nói.
- Nếu như ta muốn yêu đan thì sao?
Trầm Tường hỏi, đây là vật phi thường có giá trị.
- Ta nói rồi một người một nửa, yêu đan cũng có thể cắt thành hai nửa!
Liễu Mộng Nhi nói, liền thu Kim Cương Ngạc Mãng vào trong trữ vật giới chỉ của nàng:
- Trước tiên cho ta bảo quản, chờ ngươi bắt được Huyền Vũ kim cương giáp kia, ra bên ngoài ta lại cho ngươi một phần kia! Ngươi hẳn phải biết bằng thực lực của chúng ta bây giờ, rất khó cắt gia hoả này!
Trầm Tường gật đầu, cho dù hắn có thể dùng chân khí, đánh bại Kim Cương Ngạc Mãng này cũng phi thường khó khăn, dù sao đây cũng là Thái cổ dị chủng!
Liễu Mộng Nhi xuất lực nhiều nhất, Trầm Tường có thể phân đến một nửa đã xem như rất tốt, trong lòng hắn cũng âm thầm hài lòng, dĩ nhiên chiếm tiện nghi to lớn như vậy, bất quá nếu như không phải hắn nghĩ kế, Liễu Mộng Nhi còn không biết phải đánh tới khi nào.
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 12 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kimnambin
Ngạo Thế Đan Thần
Tác Giả: Tịch Tiểu Tặc
------oo0oo-----
Chương 203: Thần Giáp tới tay
Nguồn: MT
Sưu Tầm Goncopius -- 4vn
Bọn họ tiếp tục chạy đi, lúc này đã tới gần trung tâm tiểu đảo, hai người có thể thấy phía trước có một ngọn núi nhỏ, hình thái ngọn núi nhỏ này rất giống tiểu đảo, cũng rất giống Huyền Vũ sơn, như là Huyền Vũ sơn thu nhỏ lại vậy, ở bên dưới núi nhỏ có một sơn động!
Thấy sơn động kia, Trầm Tường cùng Liễu Mộng Nhi bước nhanh hơn, bọn họ cảm giác càng ngày càng tới gần Huyền Vũ kim cương giáp rồi!
Bọn họ chỉ đứng ở cửa sơn động nhìn một chút, liền cẩn thận đi vào, đã đến nơi đây, mặc dù phía trước là đầm rồng hang hổ, bọn họ cũng phải tiếp tục đi tới.
Trong sơn động rất hôn ám, Liễu Mộng Nhi đi ở phía trước, đi rất chậm, gần như là mỗi một bước đều phải dừng lại để xem thử, nàng lo lắng sẽ có cơ quan gì.
Nửa canh giờ trôi qua, cuối cùng bọn họ đã tới cuối sơn động, ở nơi này có một cái quan tài đá!
- Đồng thời mở ra!
Liễu Mộng Nhi đi tới một mặt của quan tài đá, âm thanh có chút kích động nói, bởi vì bên trong rất có thể sẽ lưu giữ một Thần khí.
Trầm Tường gật đầu, cũng kích động như thế.
Hai người đồng thời dùng sức, xốc nắp quan tài lên, một trận Bạch Quang mãnh liệt tuôn ra, đâm nhói hai mắt của Trầm Tường cùng Liễu Mộng Nhi, Bạch Quang rất nhanh biến mất, hai người lập tức nhìn vào bên trong quan tài đá, chỉ thấy bên trong còn có một cái rương bằng thủy tinh trong suốt, giống y hệt như thời điểm Trầm Tường đạt được Thanh Long đồ ma đao vậy.
Bên trong rương thủy tinh có một bộ quần áo giống như là dùng vảy màu vàng kim nhạt chế thành, có quần cùng áo, bên trong rương còn có một cái hộp nhỏ, Trầm Tường suy đoán đó là một hạt đan dược, hơn nữa còn có một tấm da thú.
Liễu Mộng Nhi hít sâu một hơi, khuôn mặt mang theo hưng phấn cùng khiếp sợ:
- Ngươi xem trên những mảnh vảy kia kìa, mỗi một mảnh vảy đều có vô số linh văn, đây rốt cuộc là làm sao luyện chế thành?
Nói xong, nàng đưa tay đi vuốt ve cái rương thủy tinh kia, nhưng ngay thời điểm tay ngọc của nàng vừa chạm vào, nàng phát ra một tiếng kiều gọi, đột nhiên thu tay ngọc về, trên mặt tràn đầy thống khổ, nhìn ra làm cho người ta đau lòng.
- Không có sao chứ?
Trầm Tường thân thiết hỏi.
Liễu Mộng Nhi cắn môi, chậm rãi lắc đầu, hơi thở hổn hển nói:
- Mặt trên có lực lượng bài xích rất cường đại, nếu như ta sờ lâu một chút nữa, chỉ sợ sẽ tan thành mây khói! Ngươi cẩn thận một chút, ngay cả ta cũng không chịu nổi, ngươi có Bạch Ngọc Tán không?
Trầm Tường gật đầu, vội vàng lấy ra hai hộp đưa tới:
- Rất nghiêm trọng sao?
- Cũng còn tốt, chỉ là kinh mạch cùng bắp thịt bị một chút tổn thương, có Bạch Ngọc Tán, có thể khôi phục rất nhanh!
Sắc mặt Liễu Mộng Nhi có chút tái nhợt, trông rất suy yếu, điều này làm cho Trầm Tường rất lo lắng.
- Huyền Vũ kim cương giáp này quả nhiên không phải tùy tùy tiện tiện liền có thể lấy đi!
Trên mặt Liễu Mộng Nhi mang theo sợ hãi nói, nàng dám khẳng định, mặc dù nàng có thể dùng chân khí, cũng không dám lần thứ hai đi thử nghiệm đụng vào thủy tinh kia.
Trầm Tường không phải lần đầu tiên thấy cái rương thủy tinh kia, khi hắn chiếm được Thanh Long đồ ma đao cũng đã chạm qua, khi đó hắn trực tiếp lấy Thanh Long đồ ma đao ra, bất quá bây giờ hắn thấy Liễu Mộng Nhi như vậy, cũng không dám dễ dàng thử nghiệm.
Hiện tại hắn có thể xác định chính là, có một người thực lực rất cường đại, cố ý để Tứ Tượng thần binh ở lại Thần Vũ đại lục, mà Chu Tước thần binh ở rất lâu trước đó đã bị cha mẹ Liễu Mộng Nhi đạt được.
- Ngươi tu luyện Tứ Tượng thần công, ta nghĩ đây hẳn là lưu cho người tu luyện loại công pháp này, bất quá hiện tại ngươi không thể dùng chân khí, cũng khó có thể xác định.
Tô Mị Dao nói, nàng cũng không quyết định chắc chắn được.
Trầm Tường hơi hít một hơi, lấy ra một mảnh Địa ngục linh ngậm trong miệng, Liễu Mộng Nhi vội vàng khuyên can:
- Ngươi vẫn là không nên thử, rất nguy hiểm!
Nhưng Trầm Tường vẫn đưa tay chạm vào cái rương thủy tinh kia, lấy nó ra khỏi quan tài!
- Ha ha, Huyền Vũ kim cương giáp là của ta rồi!
Trầm Tường đột nhiên cười như điên, Liễu Mộng Nhi khó có thể tin mà nhìn về phía Trầm Tường, không khỏi đưa tay đi sờ sờ cái rương thủy tinh kia, nàng lại lần thứ hai phát ra một tiếng rít gào, thân như sét đánh đau nhức, khóe miệng đã tràn ra huyết dịch.
Trầm Tường vội vàng thả cái rương thủy tinh xuống, ôm thân thể mềm mại của Liễu Mộng Nhi, lấy ra một mảng nhỏ Địa ngục linh chi cho nàng ăn, mới làm cho sắc mặt nàng thay đổi tốt hơn rất nhiều, từ từ tỉnh lại.
- Cảm tạ!
Liễu Mộng Nhi khẽ thở dài, một mặt quái dị mà nhìn về phía Trầm Tường, bởi vì Trầm Tường đụng cái rương kia thì không có chuyện gì, nhưng thời điểm nàng đụng tới thì suýt chút nữa lấy mạng của nàng.
Trầm Tường hì hì nở nụ cười:
- Tỷ làm ta lãng phí một mẩu Địa Ngục linh chi, quay đầu lại thời điểm chia Kim Cương Ngạc Mãng kia, tỷ phải phân nhiều cho ta một chút!
Liễu Mộng Nhi hừ nói:
- Hừ, thật hẹp hòi!
Nàng kiến thức rộng rãi, cũng khó có thể giải thích loại hiện tượng kỳ lạ này, nàng không thể làm gì khác hơn là cho rằng trên người Trầm Tường có rất nhiều bí mật.
Vừa nãy nàng giống như sắp chết rồi vậy, nếu như không phải Trầm Tường cho Địa Ngục linh đúng lúc, sợ là nàng sớm đã chết rồi, Trầm Tường cứu nàng một mạng! Nàng không thể không thừa nhận sự thực này.
Một màn sau đó làm cho Liễu Mộng Nhi nhìn mà chắc lưỡi, chỉ thấy Trầm Tường vung nắm đấm lên, đập mạnh xuống rương thủy tinh kia, đánh nó nát bét, sau đó lấy bộ quần áo kia ra.
Đụng chạm đến Huyền Vũ kim cương giáp, Trầm Tường run lẩy bẩy cả linh hồn, Huyền Vũ chân khí trong cơ thể cuồn cuộn không ngừng chảy vào bên trong Huyền Vũ kim cương giáp, làm cho Huyền Vũ kim cương giáp nhất thời nhấp nhoáng kim mang chân thực.
Liễu Mộng Nhi một mực nhìn xem, nhưng cũng không nhìn ra Trầm Tường dùng thủ đoạn gì, Trầm Tường không có nhỏ máu nhận chủ, cũng không có tế luyện, chỉ là cầm trong tay liền làm cho Huyền Vũ kim cương giáp sinh ra dị tượng, giống như đồ vật này nhận định Trầm Tường vậy.
Phía dưới một màn, càng làm cho Liễu Mộng Nhi khiếp sợ không thôi, Huyền Vũ kim cương giáp tản ra kim quang đột nhiên bắt đầu lay động, như nước chậm rãi tan vào thân thể Trầm Tường, mà lúc này Trầm Tường cũng nhắm mắt lại, rơi vào một loại trạng thái kỳ lạ.
Môi anh đào của Liễu Mộng Nhi khẽ nhếch, trừng lớn đôi mắt đẹp, nhìn Huyền Vũ kim cương giáp kia lưu chuyển khắp cả toàn thân Trầm Tường, bỗng nhiên chậm rãi rót vào trong quần áo hắn, hào quang dần dần ảm đạm xuống, nàng cũng đã được nghe nói Huyền Vũ kim cương giáp này mỗi một vạn năm thức tỉnh một lần chính là vì tìm kiếm chủ nhân, bây giờ xem ra, Trầm Tường chính là chủ nhân mà Huyền Vũ kim cương giáp chờ đợi nhiều năm!
Này là chuyện gì xảy ra? Liễu Mộng Nhi nghĩ không hiểu, nàng chỉ cảm thấy bí mật trên người Trầm Tường nhiều lắm!
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào
Đã có 10 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của kimnambin