18-05-2013, 03:23 PM
Äá»a Lạc Äế VÆ°Æ¡ng Khuynh đảo chúng sinh ♥ Trẻ trâu 96 ♥
Tham gia: Feb 2013
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 4,070
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 0 ngà y
Thanks: 858
Thanked 8,626 Times in 2,296 Posts
Sáp Huyết
Tác giả: Mặc Vũ
Quyển 3: Xạ Thiên Lang
Chương 476: Ma cảnh (5)
Nhóm dịch: Äá»c Truyện Äêm Khuya
Nguồn: Metruyen
Äịch Thanh rất khó nuốt nÆ°á»›c bá»t, cháºm rãi nói:
- Bá»n há» quỳ đối nhau... giống nhÆ°... giống nhÆ°...
Ảo cảnh đó tháºt sá»± không thể tưởng tượng, hắn không thể nà o nói tiếp. NhÆ°ng ảo cảnh đó xuất hiện hai lần, chẳng lẽ... có ý đặc biệt gì?
- Bá»n há» quỳ đối nhau, chẳng lẽ là đang bái thiên địa?
Phi Tuyết thản nhiên nói.
Äịch Thanh vá»™i nói:
- Không phải, không hẳn váºy, bá»n há» giống nhÆ° là đang láºp lá»i thá»... nói cái gì...
Lại khó có thể mở lá»i tiếp, cÅ©ng không biết mở miệng nói thế nà o, nhÆ°ng lá»i thỠđó hắn cÅ©ng không thể nà o quên được.
Ta Äoà n TÆ° Bình... ÄÆ°á»ng Phi Tuyết không cầu cùng sinh, nhÆ°ng cầu cùng tá», Ä‘á»i Ä‘á»i kiếp kiếp, tình nà y không đổi!
Phi Tuyết khẽ thở dà i, trong giá»ng nói cuối cùng có gợn sóng:
- Ngà i cÅ©ng nói rồi, đó là ảo cảnh, ảo cảnh... hoà n toà n không chÃnh xác được.
Äịch Thanh rất là do dá»±, không đợi nói nữa, nghe Phi Tuyết khinh nhạt nói:
- Tại sao HÆ°Æ¡ng Ba Lạp lại trở thà nh nhÆ° váºy, ngà i muốn nghe thá» không?
Chẳng những Äịch Thanh hÆ¡i run, cho dù Quách Tuân vẫn trầm lặng cÅ©ng không kìm được nói:
- Muốn, cô nÆ°Æ¡ng má»i nói.
DÆ°á»›i gầm trá»i nà y, ngoại trừ Nguyên Hạo, Cốc TÆ° La, e rằng chỉ có Phi Tuyết má»›i biết rốt cuá»™c HÆ°Æ¡ng Ba Lạp xảy ra chuyện gì. Quách Tuân tuy gặp qua Cốc TÆ° La, nhÆ°ng ngoại trừ từ trên tay Cốc TÆ° La có được tấm bản đồ, không có được nhiá»u tin tức liên quan vá» HÆ°Æ¡ng Ha Lạp từ miệng Cốc TÆ° La. Nghe Phi Tuyết lại chủ Ä‘á»™ng nhắc tá»›i chuyện nà y, khó tránh nghiêng tai lắng nghe.
Ba ngÆ°á»i vẫn Ä‘i vá» phÃa trÆ°á»›c, phÃa trÆ°á»›c tuy tối, nhÆ°ng Phi Tuyết Ä‘i lại nhÆ° không có chÆ°á»›ng ngại.
Không khà dưới đất vẫn tươi mát, chỉ là rất yên tĩnh, yên tĩnh đến độ nghe được tiếng bước chân, cũng có sự cô đơn vô biên.
Giống như đang suy nghĩ mở đầu thể nà o, Phi Tuyết im lặng hồi lâu, cuối cùng nói:
- Ta nói, chỉ là nghÄ©, nhÆ°ng rốt cuá»™c phải nhÆ° váºy không, ta cÅ©ng không thể cam Ä‘oan là đúng.
Quách Tuân nói tiếp:
- Cô nÆ°Æ¡ng xin nói Ä‘i, trên Ä‘á»i nà y nếu cô không biết đáp án, chỉ sợ không có ai biết nữa.
Phi Tuyết cuối đầu “ừ†một tiếng, tựa hồ lẩm bẩm nói:
- Biết có Ãch lợi gì chứ?
Giá»ng nói đó rất kỳ quái, giống nhÆ° bông tÆ¡ dÃnh nÆ°á»›c, giây lát cô nói:
- TrÆ°á»›c đây rất lâu rất lâu... có má»™t đôi nam nữ. Có lẽ ngà i có thể xem bá»n há» là thần tiên.
Lúc cô nói tá»›i bốn từ rất lâu rất lâu, ngữ khà rất nặng, giống nhÆ° Ä‘ang cÆ°á»ng Ä‘iá»u cái gì.
Câu chuyện vừa bắt đầu, thì có thần tiên, rất là ly kỳ. Äịch Thanh nghe xong không biết nên bình phán thế nà o, thấy Quách Tuân không nói, cÅ©ng im lặng nghe tiếp.
Phi Tuyết thấp giá»ng nói:
- NhÆ°ng bá»n há» cÅ©ng coi nhÆ° má»™t đôi thần tiên bất hạnh. Sau khi bá»n há» tá»›i thế gian nà y, thì tách ra, cÅ©ng không có gặp mặt nữa. NgÆ°á»i con gái đó vì tìm má»™t ná»a khác của mình, nghÄ© má»i cách cÅ©ng không thể tìm được.
Äịch Thanh không biết cái nà y có liên quan gì vá»›i HÆ°Æ¡ng Ba Lạp, không hiểu thần tiên là m sao có thể bất hạnh, chần chá» nói:
- Bá»n há» là thần tiên, cÅ©ng có chuyện không là m được à ?
Phi Tuyết im lặng hồi lâu mới nói:
- Thần bà trong trá»i đất, khó có thể biết, trong truyá»n thuyết, pháp lá»±c của thần tiên cÅ©ng không có phân cao thấp mà ?
Äịch Thanh ngược lại có chút cảm giác không biết nên khóc hay nên cÆ°á»i, Quách Tuân lại nói:
- Äúng váºy, bất luáºn già u nghà o thế nà o, bất luáºn Thiên tá» lê dân, cÅ©ng có phiá»n não Æ°u sầu. Nếu trên Ä‘á»i nà y tháºt sá»± có thần tiên, chỉ sợ giống nhÆ° vạn váºt thế gian, tuy có năng lá»±c nhÆ°ng cÅ©ng có chuyện không thể là m được.
Äịch Thanh nghe tá»›i ngôn luáºn nà y trầm lặng hồi lâu, hắn cảm giác Quách Tuân trÆ°á»›c đây có chút không giống, lá»i nói nà y nhiá»u năm trÆ°á»›c Quách Tuân sẽ không nói ra.
Chẳng lẽ, má»™t ngÆ°á»i trải qua sinh tá», nhìn nhiá»u hÆ¡n má»™t chút so vá»›i ngÆ°á»i khác?
Phi Tuyết gáºt đầu, giống nhÆ° là đồng ý vá»›i ý của Quách Tuân, nói:
- Sau khi bá»n há» tách ra, thì cÅ©ng không có gặp nhau nữa. Nữ thần tiên đó luôn rất nhá»› bạn Ä‘á»i, nhÆ°ng pháp lá»±c cà ng ngà y cà ng yếu, cuối cùng cô ta biết dá»±a và o năng lá»±c của mình, hÆ¡n phân ná»a không thể tìm được má»™t ná»a khác. NhÆ°ng pháp lá»±c của cô ta cà ng ngà y cà ng yếu, yếu tá»›i mức cô ta rất khó khăn chá» thêm bÆ°á»›c nữa. Do đó cô vì chỠđợi, phong kÃn pháp lá»±c của mình, chỉ truyá»n xuống pháp bảo, nhá» ngÆ°á»i mà cho rằng tin tưởng Ä‘i tìm bạn Ä‘á»i của cô. Pháp bảo đó, có thể cho ngÆ°á»i nhá» vả má»™t loại năng lá»±c, là m há» có thể không giống vá»›i má»i ngÆ°á»i. NgÆ°á»i đầu tiên cô tìm được, tên là Äoà n TÆ° Bình!
Äịch Thanh nghe giống nhÆ° nghe thiên thÆ°, nếu muốn bình luáºn, chỉ có thể nói đây cà ng giống là truyá»n thuyết, lúc nghe được ba từ Äoà n TÆ° Bình, thất thanh nói:
- Quân VÆ°Æ¡ng khai quốc của nÆ°á»›c Äại Lý, Long Mã Thần ThÆ°Æ¡ng Äoà n TÆ° Bình?
Bá»—ng dÆ°ng nhá»› tá»›i Kim ThÆ° Huyết Minh đó, nhá»› tá»›i bức ảnh sáp huyết trên huyết minh đó, ghi lại thần thÆ°Æ¡ng, long mã, nữ thần và tượng Pháºt không mặt, tất cả cái nà y giống nhÆ° không có liên quan, nhÆ°ng muôn và n dÄ© nhiên đã kết nối vá»›i nhau.
Phi Tuyết im lặng hồi lâu, mới nói:
- Phải, chÃnh là Long Mã Thần ThÆ°Æ¡ng Äoà n TÆ° Bình. Ngà i đối vá»›i ông ta có ấn tượng không?
Äịch Thanh không hiểu tại sao Phi Tuyết có câu há»i nà y, láºp tức nói:
- Ta hoà n toà n không có ấn tượng vá»›i ông ấy. NhÆ°ng sau đó lúc Ä‘i Thanh ÄÆ°á»ng, Cốc TÆ° La cho ta xem qua Kim ThÆ° Huyết Minh, ta má»›i có chút hiểu vỠông ta.
- Äúng váºy, ngà i hoà n toà n không có ấn tượng vá»›i ông ta rồi.
Phi Tuyết hạ giá»ng nói, trong giá»ng nói của cô mang chút phiá»n muá»™n và tiếc nuối. NhÆ°ng Äịch Thanh bị câu chuyện hấp dẫn, không có để ý tá»›i khác thÆ°á»ng của Phi Tuyết, truy há»i:
- Sau đó thế nà o?
Phi Tuyết nói:
- Äoà n TÆ° Bình và nữ thần tiên đó láºp minh Æ°á»›c nghiêm trang cổ xÆ°a nhất thế gian, nữ thần giúp Äoà n TÆ° Bình được giang sÆ¡n, còn Äoà n TÆ° Bình láºp lá»i thá» tìm được bạn Ä‘á»i cho nữ thần. Kết quả là , Äoà n TÆ° Bình có được giang sÆ¡n, nhÆ°ng ông ta không có thá»±c hiện lá»i hứa.
Quách Tuân kinh ngạc nói theo:
- Ta cÅ©ng nghe ghi chép lịch sá» nÆ°á»›c Äại Lý, trên ngÆ°á»i Äoà n TÆ° Bình có rất nhiá»u chuyện không khó tin, cái gì trá»i ban long mã thần thÆ°Æ¡ng, được nữ thần chỉ Ä‘iểm, sÆ°Æ¡ng mù lá»›n qua sông, bò dê nói cái gì giống nhÆ° TÆ° Bình xÆ°ng vÆ°Æ¡ng. Vốn tưởng rằng là lá»i nói vô căn cứ, không ngá» lại là tháºt.
Phi Tuyết nói:
- Chuyện nà y lịch sá» Äại Lý có ghi chép, ngược lại cÅ©ng không phải là đồn thổi, mà là Äoà n TÆ° Bình bảo quan sá» tá»± mình viết sách, sám hối không thể thá»±c hiện lá»i hứa, cÅ©ng bảo con cháu của mình nếu lúc gặp bất hạnh, tốt nhất thối vị tránh né mối há»a. Ông ta cÅ©ng vì gặp phải sá»± cắn trả của lá»i thá» nà y, giống nhÆ° Tống Thái Tổ Triệu Khuông Dáºn tráng niên mất sá»›m, con cháu cÅ©ng không có ngồi hưởng giang sÆ¡n của há» láºp ra, ngược lại bị huynh đệ Ä‘oạt lấy. Không những nhÆ° váºy, ông ta cùng mất Ä‘i nữ nhân yêu mến nhất...
Äịch Thanh không quan tâm nữ nhân của Äoà n TÆ° Bình, nhá»› tá»›i má»™t chuyện, nói:
- Chẳng lẽ, ngÆ°á»i thứ hai nữ thần đó tìm là Triệu Khuông Dáºn sao?
Quách Tuân cũng là chấn động, kinh ngạc nói:
- Cái nà y, có thể không?
Phi Tuyết im lặng hồi lâu mới nói:
- Triệu Khuông Dáºn? Ừ, chuyện nà y.. ta ngược lại không dám khẳng định. NhÆ°ng nghe nói Triệu Khuông Dáºn quả tháºt được chỉ Ä‘iểm của thần tiên, cÅ©ng có quan hệ vô cùng phức tạp vá»›i Äại Lý.
Äịch Thanh nhá»› tá»›i má»™t chuyện, trầm ngâm nói:
- Búa ngá»c rẽ sông, man di tá»± phục. Năm đó huynh đệ Triệu gia dá»±a và o hai nắm đấm bốn cây côn láºp ra bốn trăm quân châu của Triệu gia. Triệu Khuông Dáºn bách chiến bách thắng, vốn có thể lúc chinh phạt đất Thục kÃnh hạ Vân Nam, nhÆ°ng ông ta tá»›i sông Äại Äá»™ thì dừng lại. Thái Tổ không phạt Äại Lý, chẳng lẽ bá»n há» Ä‘á»u được sức mạnh của nữ thần, do đó không muốn giằng co lẫn nhau sao?
Quách Tuân cÅ©ng có chút tán đồng cách nói của Äịch Thanh, suy tÆ° nói:
- Huynh đệ Triệu gia tuy là ruá»™t thịt cùng mẹ sinh ra, nhÆ°ng nếu luáºn năng lá»±c và võ nghệ, Thái Tổ rõ rà ng mạnh hÆ¡n rất nhiá»u Thái Tông, ta ngược lại cảm thấy Thái Tổ có thể gặp qua.... nữ thần đó mà Phi Tuyết nói, còn Thái Tông không có. Tống đình đồn đại, Thái Tổ ở Thái miếu láºp mấy quy củ gia pháp, chỉ có Thiên tá» Äại Tống sau khi đăng cÆ¡ má»›i có thể và o trong tham quan, không được vi phạm. Cái quy định nà y rất là thần bÃ, ngược lại vá»›i gia pháp tổ tông của Äoà n TÆ° Bình láºp ra có chút giống nhau. Ta cảm thấy, giữa Äoà n TÆ° Bình và Triệu Khuông Dáºn, hình nhÆ° quả tháºt có chút liên quan.
Phi Tuyết lắc đầu:
- Cái nà y, ta tựa hồ không rõ.
Hình nhÆ° cô ấy không có để trong lòng chuyện Triệu Khuông Dáºn.
Äịch Thanh cảm giác được sá»± lạnh lùng của Phi Tuyết, thầm tá»± kỳ lạ. Thầm nghÄ© tại sao Phi Tuyết đối vá»›i tất cả vá» Äoà n TÆ° Bình rất rõ rà ng, nhÆ°ng đối vá»›i Triệu Khuông Dáºn hoà n toà n không có hứng thứ biết chứ?
Quách Tuân cảm giác được khác thÆ°á»ng, há»i:
- Váºy theo cô nÆ°Æ¡ng biết, sau khi Äoà n TÆ° Bình chết nữ thần đó lại là m gì?
Trong giá»ng Ä‘iệu Phi Tuyết dÆ°á»ng nhÆ° có chút cụt hứng, nói:
- Theo ta biết, lúc nữ thần tìm được Äoà n TÆ° Bình cÅ©ng đồng thá»i tìm được Tà o Nhân Quý, Tà o Nhân Quý chÃnh là lãnh tụ của quân Quy NghÄ©a sau nà y. Chuyện nà y ta đã nói vá»›i cái ngà i rồi, nhÆ°ng Tà o Nhân Quý giống nhÆ° Äoà n TÆ° Bình, Ä‘á»u là không thể tìm được bạn Ä‘á»i của nữ thần đó.
Cuối cùng Äịch Thanh hiểu rõ má»™t chuyện, chợt nói:
- Váºy HÆ°Æ¡ng Ba Lạp, vốn là chá»— nữ thần đó ở trong câu chuyện cô nói sao?
Quách Tuân khổ sở nói:
- Äệ bây giá» má»›i nghÄ© tá»›i à ? Chuyện nà y nếu không phải Phi Tuyết nói, cÅ©ng tháºt khó nói rõ chân tÆ°á»›ng, do đó ta vẫn không có nói vá»›i đệ.
Cuối cùng Äịch Thanh hiểu được tồn tại của HÆ°Æ¡ng Ba Lạp, thầm nghÄ©, cho dù tÃnh từ Äoà n TÆ° Bình, thần tiên đó ở HÆ°Æ¡ng Ba Lạp không Ãt nhất má»™t trăm năm, bà ấy vẫn còn sống? Ôi, bà ấy là thần tiên mà , vốn sẽ không chết.
Trong lòng không biết là mùi vị gì, cảm giác khó tin, nhÆ°ng tá»± mình nhìn thấy, lại không thể không tin. Äịch Thanh bá»—ng nhiên nhá»› tá»›i má»™t chuyện, há»i:
- Äoà n TÆ° Bình và Tà o Nhân Quý bá»n há» Ä‘á»u không có thấy qua diện mạo tháºt của nữ thần, do đó má»›i vẽ tượng thần không mặt phải không?
Phi Tuyết gáºt đầu nói:
- Quả tháºt nhÆ° váºy, kỳ tháºt ta cÅ©ng cảm giác thần tiên đó giống nữ, cụ thể bà ấy thế nà o, ta cÅ©ng chÆ°a từng thấy qua. Nói váºy ngÆ°á»i được thần thông của bà tÆ°Æ¡ng trợ, Ä‘á»u cảm giác bà ấy là nữ nhân. Bá»n há» không xác định khuôn mặt của thần, lúc nà y má»›i dùng tượng thần không mặt thay thế.
Lúc nà y Äịch Thanh má»›i hiểu ý nghÄ© của Chân Tông Huyá»n Cung, tượng thần không mặt trong Kim ThÆ° Huyết Minh. NhÆ°ng cà ng nhiá»u nghi hoặc xông lên đầu, sau khi Tà o Nhân Quý chết, háºu nhân Tà o gia là m gì. Tại sao muốn Ä‘em Sa Châu cho Nguyên Hạo? Tại sao có NgÅ© Long, Giá»t Lệ, Vô Tá»± Thiên ThÆ°. Tại sao Chân Tông biết tượng thần không mặt. Còn Nguyên Hạo nữa, tại sao khống chế HÆ°Æ¡ng Ba Lạp không cho ngÆ°á»i ta tiếp cáºn. Phi Tuyết, Cốc TÆ° La rốt cuá»™c có quan hệ gì vá»›i HÆ°Æ¡ng Ba Lạp?
Rất nhiá»u nghi vấn, Äịch Thanh đã không biết há»i cái nà o trÆ°á»›c?
Tà i sản của ♎ Sói Ngây Thơ
Chữ ký của ♎ Sói Ngây Thơ
18-05-2013, 03:24 PM
Äá»a Lạc Äế VÆ°Æ¡ng Khuynh đảo chúng sinh ♥ Trẻ trâu 96 ♥
Tham gia: Feb 2013
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 4,070
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 0 ngà y
Thanks: 858
Thanked 8,626 Times in 2,296 Posts
Sáp Huyết
Tác giả: Mặc Vũ
Quyển 3: Xạ Thiên Lang
Chương 477: Thoát vây (1)
Nhóm dịch: Äá»c Truyện Äêm Khuya
Nguồn: Metruyen
Äịch Thanh rất khó nuốt nÆ°á»›c bá»t, cháºm rãi nói:
Phi Tuyết dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘oán được sá»± hoang mang của Äịch Thanh, hạ giá»ng nói:
- Ngà i nghe ta từ từ nói. Sau khi Tà o Nhân Quý chết, háºu nhân Tà o gia lại nổi lên tranh chấp, có má»™t nhóm thần bà tin tưởng HÆ°Æ¡ng Ba Lạp, khổ nhá»c canh giữ HÆ°Æ¡ng Ba Lạp, hy vá»ng lại được chiếu cố của nữ thần. Có má»™t nhóm ngÆ°á»i há» Tà o khác, lại cho rằng HÆ°Æ¡ng Ba Lạp không phải vùng đất giống nhÆ° váºy, đã rá»i khá»i HÆ°Æ¡ng Ba Lạp.
Äịch Thanh nhá»› tá»›i chuyện có liên quan vá»›i HÆ°Æ¡ng Ba Lạp, ngược lại có chút tán đồng vá»›i ngÆ°á»i há» Tà o rá»i khá»i Sa Châu. HÆ°Æ¡ng Ba Lạp quả tháºt có quá nhiá»u thần kỳ, nhÆ°ng ngÆ°á»i có liên quan vá»›i HÆ°Æ¡ng Ba Lạp, cÅ©ng không có kết quả nà o tốt.
Äoà n TÆ° Bình, Tà o Nhân Quý, Chân Tông, Nguyên Hạo, những nhân váºt nà y là tiếng tăm lừng lẫy, tuy có liên quan vá»›i HÆ°Æ¡ng Ba Lạp, nhÆ°ng kết cuá»™c sao chứ?
Quách Tuân Ä‘á»™t nhiên há»i:
- NgÆ°á»i há» Tà o rá»i khá»i HÆ°Æ¡ng Ba Lạp Ä‘i đâu?
Äịch Thanh biết lá»i nói Quách Tuân phát ra không nhẹ, lấy là m lạ tại sao đại ca quan tâm tung tÃch đám ngÆ°á»i nà y nhÆ° váºy? NhÆ°ng hắn cảm giác, Phi Tuyết ngoại trừ nhắc tá»›i Äoà n TÆ° Bình ngữ khà má»›i có phần khác thÆ°á»ng, đối vá»›i chuyện của ngÆ°á»i khác Ä‘á»u rất là lãnh đạm.
Quả nhiên, Phi Tuyết lắc đầu nói:
- Không biết.
Äá»™t nhiên trong chốc lát, Phi Tuyết lại nói:
- Nữ thần không đợi được kết quả, nhÆ°ng năng lá»±c cà ng ngà y cà ng yếu. RÆ¡i và o Ä‘Æ°á»ng cùng, đã Ä‘em mấy món đồ Ä‘Æ°a tá»›i HÆ°Æ¡ng Ba Lạp.
Äịch Thanh chấn Ä‘á»™ng:
- Trong đó có Ngũ Long.
Phi Tuyết gáºt đầu nói:
- Phải, có NgÅ© Long, còn có Vô Tá»± Thiên ThÆ° và Giá»t Lệ. Nếu theo giải thÃch của nữ thần, NgÅ© Long là má»™t váºt có thể thay đổi bản chất con ngÆ°á»i, nhÆ°ng NgÅ© Long chỉ có thể tác dụng vá»›i má»™t số ngÆ°á»i tình cảm cá»±c kỳ mãnh liệt là m nó gia tăng mạnh thêm. Chuyện nà y, ta cÅ©ng nói vá»›i ngà i rồi.
Ở máºt thất Ä‘iện Pháºt Thanh ÄÆ°á»ng, ở dÆ°á»›i hoà ng cung phủ HÆ°ng Khánh, Phi Tuyết quả tháºt có nhắc tá»›i tác dụng của NgÅ© Long. Äịch Thanh sợ Quách Tuân khó hiểu, nói:
- Äệ vì Ä‘au buồn, tâm tÆ° phẫn uất rất mạnh, cho nên má»›i có thể tÆ°Æ¡ng thông vá»›i NgÅ© Long.
Phi Tuyết nói:
- Lý là nên nhÆ° váºy, cụ thể vì sao nhÆ° váºy, ta cÅ©ng không rõ. NhÆ°ng sau khi hòa hợp vá»›i NgÅ© Long cÆ¡ thể sẽ xuất hiện má»™t chút hình dạng quái dị, do đó NgÅ© Long thay đổi bên trong cÆ¡ thể con ngÆ°á»i, còn có thể phản ánh ra bên ngoà i. NhÆ°ng hiện tượng nà y phải liên lục mấy tháng, tháºm chà mấy năm, đợi sau khi ngà i thÃch ứng năng lá»±c Ä‘á»™t biến, má»›i có thể biến mất.
Äịch Thanh Ä‘á»™t nhiên nghÄ© tá»›i mình năm đó có được NgÅ© Long, sau má»—i lần đắc lá»±c, mà mắt tháºm chà hai má Ä‘á»u nhảy lên. Lúc đó không biết, bây giá» má»›i rõ còn là vì NgÅ© Long tác quái. Còn Quách Tuân ngá»™ thÆ°Æ¡ng cha hắn, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên cÅ©ng là NgÅ© Long quấy phá. Mấy năm nay, hắn Ãt có cảm thấy mà mắt giáºt nữa, xem ra Phi Tuyết giải thÃch rất có lý.
Quách Tuân hÆ¡i chấn Ä‘á»™ng, cÅ©ng nhá»› tá»›i chuyện năm đó, trong lòng bùi ngùi, bên cạnh cháºm rãi nói:
- Váºy Cốc TÆ° La thì sao? Có phải cÅ©ng có cảm ứng vá»›i NgÅ© Long?
Phi Tuyết gáºt đầu nói:
- Cốc TÆ° La vì bị Thiết Bá kẹp hÆ° bá»™ đầu rồi, tình hình giống nhÆ° Äịch Thanh. NhÆ°ng phÆ°Æ¡ng diện ông ta bị kÃch phát không giống, ông ta bị kÃch phát là ý chÃ.
Vòng qua nhìn Quách Tuân, Phi Tuyết nói:
- Ngà i bị kÃch phát hẳn là dÅ©ng lá»±c.
Quách Tuân chấn Ä‘á»™ng, lại há»i:
- Váºy cô và Nguyên Hạo thì sao. Bị NgÅ© Long kÃch phát là cái gì?
Äịch Thanh hÆ¡i rét, biết câu há»i của Quách Tuân tuyệt không phải là nói vô căn cứ. Nguyên Hạo và Phi Tuyết có phÆ°Æ¡ng diện không giống ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng, bá»n há» cÅ©ng quen thuá»™c HÆ°Æ¡ng Ba Lạp nhất, rõ rà ng cÅ©ng có thể bị nữ thần ảnh hưởng qua. NhÆ°ng Phi Tuyết quen thuá»™c HÆ°Æ¡ng Ba Lạp nhÆ° váºy, giữa cô ấy và nữ thần, có quan hệ gì?
Phi Tuyết cũng không có chút ngạc nhiên, lại lắc đầu nói:
- Nguyên Hạo và các ngà i không giống, y là có má»™t lần cùng muá»™i muá»™i và o nhầm HÆ°Æ¡ng Ba Lạp, nữ thần thấy đầu óc ông ta có sát khÃ, mắt có đại chÃ, biết ông ta sá»›m muá»™n phải trở thà nh má»™t đại kiêu hùng, cho nên má»›i hy vá»ng mượn lá»±c của Nguyên Hạo tìm được bạn Ä‘á»i.
Äịch Thanh thầm nghÄ© nữ thần nà y vì tìm má»™t ná»a kia, tháºt sá»± dùng hết tâm tÆ° rồi.
Vừa nghÄ© tá»›i mình bôn ba nhiá»u năm, ngược lại có chút giống vá»›i nữ thần đó, nhÆ°ng hắn là cứu ngÆ°á»i, còn nữ thần là tìm ngÆ°á»i mà thôi.
Äá»™t nhiên nhá»› tá»›i lá»i nói năm đó của Tà o Dáºt, Äịch Thanh tỉnh ngá»™ nói:
- Váºy NgÅ© Long từ trên trá»i rÆ¡i xuống, rõ rà ng cÅ©ng là nữ thần là m, bản ý của bà ấy chÃnh là muốn Chân Tông giúp bà ấy tìm bạn Ä‘á»i!
Nhân váºt nữ thần lá»±a chá»n, đối vá»›i thế gian lúc đó có ảnh hưởng không nhá». Bà ấy có thể chá»n trúng Chân Tông, không cần nói cÅ©ng biết, chÃnh là vì Chân Tông là thiên tá» Äại Tống, được nhiá»u ngÆ°á»i ủng há»™.
Thì ra trong truyá»n thuyết chuyện Chân Tông gặp thần không phải không căn cứ.
NhÆ°ng lại có mấy ngÆ°á»i có thể tin câu chuyện nà y chứ?
Phi Tuyết gáºt đầu nói:
- Äúng váºy, bà ấy muốn tìm má»™t ngÆ°Æ¡i có ảnh hưởng vá»›i ngÆ°á»i phà m, kết quả thì chá»n trúng Chân Tông. Và Vô Tá»± Thiên ThÆ° có thể cho thấy má»™t chút bà sá» trÆ°á»›c đây, kiên định ý niệm của Chân Tông. Còn vá» Giá»t Lệ vốn là ngá»c bá»™i, đối vá»›i cÆ¡ thể con ngÆ°á»i luôn có công năng cải tạo. Chân Tông vì mang Giá»t Lệ, má»›i…
Sắc mặt hÆ¡i Ä‘á», không có nói tiếp nữa.
Äịch Thanh, Quách Tuân Ä‘á»u biết chuyện cÅ©, biết Chân Tông có thể được con trai, chắc chắn có liên quan vá»›i Giá»t Lệ.
Mà Chân Tông chá»n Lý Thuáºn Dung sinh con cho ông ta, lại gây ra má»™t tráºn biến cung chấn Ä‘á»™ng lòng ngÆ°á»i, không chừng là chuyện nữ thần cÅ©ng không ngá» tá»›i.
Còn DÆ°Æ¡ng VÅ© ThÆ°á»ng còn có thể giữ tÃnh mạng, rất rõ rà ng là được Giá»t Lệ tác dụng lên.
Phi Tuyết lại nói:
- Kết quả là Cốc TÆ° La trong vô ý bị NgÅ© Long kÃch phát, đạt được ý chà kiên định hÆ¡n, lúc nà y ná»›i ở Tây Tạng tìm kiếm Chân Tông. Tháºt ra nữ thần cÅ©ng từng nói, vốn ẩn trong NgÅ© Long có bà máºt HÆ°Æ¡ng Ba Lạp, nhÆ°ng vì con ngÆ°á»i bản chất cấu tạo không hoà n toà n giống nhau. Bà tuy là thần tiên, cÅ©ng không thể hoà n toà n cân nhắc rõ rà ng, vì NgÅ© Long thần kỳ có hạn, chỉ có má»™t số ngÆ°á»i má»›i có thể biết chân tÆ°á»›ng. Mà có những ngÆ°á»i tuy bị biến đổi, nhÆ°ng khó có thể và o HÆ°Æ¡ng Ba Lạp. Còn vá» Chân Tông, ông ta ý chà tinh thần và bản chất cấu tạo thá»±c sá»± quá kém, chỉ có thể và o lúc đặc biệt má»›i cảm nháºn được thần kỳ của NgÅ© Long mà thôi.
Äịch Thanh không kìm được nhìn qua Quách Tuân, Quách Tuân cÅ©ng nhìn vá» hÆ°á»›ng Äịch Thanh, hai ngÆ°á»i trong lòng Ä‘á»u nghÄ©, do đó Chân Tông chẳng những không có tìm được HÆ°Æ¡ng Ba Lạp, ngược lại vì váºy mà thà nh ma. Còn mình đợi mãi chỉ có ấn tượng mÆ¡ hồ đối vá»›i HÆ°Æ¡ng Ba Lạp, chẳng lẽ là nói còn có ngăn cách vá»›i tác dụng của NgÅ© Long? Quách Tuân há»i:
- Váºy Cốc TÆ° La thì sao? Có phải đã biết chân tÆ°á»›ng không?
Phi Tuyết nói:
- Ông ta cÅ©ng là bị NgÅ© Long cảm ứng, Ãt có ngÆ°á»i biết chân tÆ°á»›ng, do đó ông ta muốn giúp nữ thần.
Äịch Thanh cau mà y nói:
- Ông ta muốn giúp nữ thần, nên phái binh đi tìm Hương Ba Lạp sao?
Phi Tuyết trầm lặng một lát, nói:
- Ông ấy không có xuất binh, ông ấy tìm cách Ä‘oạt lấy Thiên Huyá»n Thông từ trên tay Äoà n thị Äại Lý trÆ°á»›c.
- ChÃnh là cái há»™p đó của dà n tế Thừa Thiên phải không?
Äịch Thanh bá»—ng nhiên tỉnh ngá»™, nghÄ© tá»›i Ä‘iá»u gì.
Phi Tuyết nói:
- Äúng váºy, cái há»™p đó là Thiên Huyá»n Thông, tháºt ra có tác dụng dùng để tìm kiếm bạn Ä‘á»i của nữ thần. Năm đó Äoà n TÆ° Bình lấy được từ trong HÆ°Æ¡ng Ba Lạp, nhÆ°ng sá» dụng nhiá»u năm, vẫn không tìm được bạn Ä‘á»i của nữ thần.
Cuối cùng Äịch Thanh hiểu được, tỉnh ngá»™ nói:
- Ta hiểu rồi, cái gá»i là dà n tế Thừa Thiên đó, tháºt ra không phải tế trá»i cầu phúc, mà là Cốc TÆ° La Ä‘ang lợi dụng cái Thiên Huyá»n Thông đó để tìm ngÆ°á»i?
Phi Tuyết nói:
- Äúng váºy, tuy nhiên Cốc TÆ° La cÅ©ng không có tìm được. Ông ta biết chá»— của HÆ°Æ¡ng Ba Lạp, nhÆ°ng vẫn không thể tiếp cáºn. NhÆ°ng mục Ä‘Ãch của ông ta và má»i ngÆ°á»i không giống, ngÆ°á»i khác đến HÆ°Æ¡ng Ba Lạp Ä‘á»u là để cầu xin, nhÆ°ng ông ấy muốn và o HÆ°Æ¡ng Ba Lạp là vì cứu nữ thần đó.
Quách Tuân không kìm được chen miệng nói:
- Cứu nữ thần? Tại sao nói nhÆ° váºy chứ?
Äịch Thanh nghÄ© tá»›i lá»i nói của Chiên Hổ ở HÆ°Æ¡ng Ba Lạp:
- Nó tự thân khó bảo toà n!
Chẳng lẽ má»™t vị thần, cÅ©ng rÆ¡i và o lâm nguy? Ngay cái nà y nghe ra rất là buồn cÆ°á»i, nhÆ°ng không biết tại sao tâm tình hắn cà ng thêm trầm trá»ng, là m sao cÅ©ng không cÆ°á»i nổi.
Ba ngÆ°á»i vẫn vừa Ä‘i vừa nói, con Ä‘Æ°á»ng đó tá»±a hồ không có Ä‘iểm cuối.
Äịch Thanh bị Phi Tuyết nói tá»›i chá»— hấp dẫn, nhất thá»i quên tình cảnh. NhÆ°ng Quách Tuân vẫn không quên dÆ°á»›i lòng đất thâm sâu, y mượn ánh sáng của dạ minh châu, cÅ©ng quan sát tình hình xung quanh.
Phi Tuyết dẫn bá»n há» và o cái hang đá vôi, hang Ä‘á»™ng đó rất lá»›n, xung quanh quái thạch lởm chởm, cảnh sắc vạn ngà n. Quách Tuân không khá»i cảm thán tạo váºt thần kỳ, ai biết dÆ°á»›i lòng đất thâm sâu nà y, có thể có cảnh tượng đồ sá»™ nhÆ° váºy?
Nghe Phi Tuyết đáp:
- Là vì Nguyên Hạo!
Biết Äịch Thanh không hiểu, Phi Tuyết giải thÃch:
- Nữ thần chỉ muốn lợi dụng Nguyên Hạo giúp bà ấy tìm ngÆ°á»i, nhÆ°ng không ngá» Nguyên Hạo dã tâm rất lá»›n. Có được nữ thần tÆ°Æ¡ng trợ, sau khi kÃch phát đại chÃ, chẳng những không giúp bà ấy tìm ngÆ°á»i, còn tiếp quản HÆ°Æ¡ng Ba Lạp, không cho ngÆ°á»i khác tá»›i gần.
- Tại sao y là m nhÆ° váºy?
Äịch Thanh kinh ngạc nói.
Tà i sản của ♎ Sói Ngây Thơ
18-05-2013, 03:24 PM
Äá»a Lạc Äế VÆ°Æ¡ng Khuynh đảo chúng sinh ♥ Trẻ trâu 96 ♥
Tham gia: Feb 2013
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 4,070
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 0 ngà y
Thanks: 858
Thanked 8,626 Times in 2,296 Posts
Sáp Huyết
Tác giả: Mặc Vũ
Quyển 3: Xạ Thiên Lang
Chương 478: Thoát vây (2)
Nhóm dịch: Äá»c Truyện Äêm Khuya
Nguồn: Metruyen
Äịch Thanh rất khó nuốt nÆ°á»›c bá»t, cháºm rãi nói:
Quách Tuân mở miệng nói:
- Nói váºy Nguyên Hạo chà tại thống nhất thiên hạ. Sau khi biết thần kỳ của HÆ°Æ¡ng Ba Lạp nhất định sẽ Ä‘Ã o móc cái thần kỳ nà y, lại không muốn ngÆ°á»i khác có được loại thần lá»±c nà y, do đó má»›i là m nhÆ° váºy hả?
Quách Tuân từ thiên hạ suy nghÄ©, khó tránh nghÄ© nhÆ° váºy, Äịch Thanh lại nghÄ©:
- Nguyên Hạo ngÆ°á»i nà y tuyệt tình Ãt ham muốn, trá»i sinh bản tÃnh tà n nhẫn hiếu sát. Phi Tuyết nói nữ thần có năng lá»±c kÃch hoạt khả năng bản thân con ngÆ°á»i, chỉ sợ Nguyên Hạo bị kÃch phát không những là đại chà còn có tÃnh cách thÃch giết nữa.
Phi Tuyết dÆ°á»ng nhÆ° cÅ©ng có chút hoang mang vá»›i vấn Ä‘á» nà y, trầm tÆ° chốc lát má»›i nói:
- Tham dục của con ngÆ°á»i vô táºn... theo ta thấy, nữ thần là muốn lợi dụng Nguyên Hạo tìm được bạn Ä‘á»i. Còn Nguyên Hạo muốn dùng chuyện tìm ngÆ°á»i uy hiếp nữ thần, có được chá»— lợi Ãch nhiá»u hÆ¡n?
Quách Tuân, Äịch Thanh Ä‘á»u giáºt mình kinh hãi, chÆ°a từng nghÄ© tá»›i Nguyên Hạo lại có dã tâm cuồng ngạo nhÆ° váºy.
Nguyên Hạo cả thần cũng dám uy hiếp?
NgÆ°á»i nà y Ä‘iên rồi?
- Nhưng... Nguyên Hạo còn có nguyên do.
Phi Tuyết nhìn Äịch Thanh, lại dá»i ánh mắt Ä‘i, trên mặt tá»±a hồ có phần phiá»n muá»™n:
- Nghe nói nữ thần tuy giúp ngÆ°á»i có được thần thông, nhÆ°ng không hoà n toà n tÃn nhiệm ngÆ°á»i nhá» vả, do đó cuối cùng muốn con ngÆ°á»i láºp Æ°á»›c thá». Năm đó Äoà n TÆ° Bình vì chÆ°a hoà n thà nh Æ°á»›c thá», cho nên bị lá»i thá» cắn trả, mất Ä‘i ngÆ°á»i con gái tình cảm chân thà nh.
Äịch Thanh khó hiểu tại sao Phi Tuyết luôn lặp Ä‘i lặp lại chuyện Äoà n TÆ° Bình mất Ä‘i nữ nhân. Thầm nghÄ© hÆ¡n phân ná»a nữ nhân Ä‘á»u là nhÆ° váºy, Ä‘á»u quan tâm chi tiết tình cảm không đáng kể nà y, cho dù Phi Tuyết cÅ©ng không ngoại lệ, há»i:
- Váºy Nguyên Hạo bị nữ thần nhá» vả, nói váºy cÅ©ng có Æ°á»›c thá» hả?
Phi Tuyết chăm chú lặng lẽ nhìn Äịch Thanh rất lâu, trong mắt tá»±a hồ có ngà n vạn hà m ý.
Äịch Thanh khó hiểu, há»i:
- Phi Tuyết, ta há»i có sai không?
Phi Tuyết lắc đầu nói:
- Ngà i há»i không sai, ta nghÄ© sai rồi.
Äịch Thanh má»™t bụng nghi hoặc, vốn không biết câu nói nà y của Phi Tuyết rốt cuá»™c là ý gì. Hắn không có để ý tá»›i trên mặt Quách Tuân có phần khác thÆ°á»ng, má»›i định há»i, nghe Phi Tuyết đã nói:
- NhÆ°ng Æ°á»›c thá» của Nguyên Hạo và Äoà n TÆ° Bình có chá»— khác biệt. Năm đó lúc Nguyên Hạo có được sức mạnh của thần, đồng thá»i vốn cÅ©ng phải kèm theo má»™t loại nguyá»n rủa. Nguyá»n rủa đó rằng nếu ông ta không thá»±c hiện lá»i hứa, thì sẽ chết sá»›m! NhÆ°ng...
Dừng lại, Phi Tuyết có chút bi thương nói:
- Kết quả Nguyên Hạo có được thần lá»±c, còn Äan Äan lại bị nguyá»n rủa!
Äịch Thanh chấn Ä‘á»™ng, nhá»› lại trÆ°á»›c kia, hiểu rõ rất nhiá»u.
Chẳng trách Äan Äan còn trẻ nhÆ° váºy trở nên tiá»u tụy, chẳng trách Nguyên Hạo cho dù xÆ°ng bá Tây Bắc, cÅ©ng không thể trị khá»i bệnh cho muá»™i muá»™i. Äan Äan chỠđợi kiếp sau, vì cô sá»›m biết thá»i gian kiếp nà y không nhiá»u, Nguyên Hạo hao hết tâm tÆ° bắt Äịch Thanh hắn, chỉ là vì để Äan Äan kiếp nà y không tiếc.
Vừa nghÄ© tá»›i cô gái tÃnh cách nhiá»u biến đổi thoạt nhìn nhÆ° phức tạp, tháºt ra tâm tình cÅ©ng rất Ä‘Æ¡n giản, Äịch Thanh trong lòng không biết là cảm giác gì.
Quách Tuân há»i:
- Sau đó Nguyên Hạo uy hiếp thần Hương Ba Lạp cứu lại muội muội của y?
Phi Tuyết gáºt đầu nói:
- Phải, Nguyên Hạo ngÆ°á»i nà y tháºt sá»± cuồng ngạo, tháºm chà thần cÅ©ng không tin. Cho rằng mình má»›i là thần, là Äế ThÃch Thiên, là Cách Tát NhÄ© VÆ°Æ¡ng, y cho rằng mình nhất định có thể là m nữ thần khuất phục. Kết quả... ông ta thua rồi.
Phi Tuyết nói bình thản, nhÆ°ng trong bình thản, không biết có bao nhiêu tiết tấu kinh Ä‘á»™ng lòng ngÆ°á»i lặp Ä‘i lặp lại.
Äịch Thanh nhá»› lại chuyện cÅ©, chỉ cảm thấy bà ẩn trong lòng dần dần tháo giải rất nhiá»u, lại nhá»› tá»›i má»™t nghi hoặc, nói:
- Váºy cô... tại sao muốn gả cho Nguyên Hạo chứ?
Vấn Ä‘á» nà y, Äịch Thanh tuy là không có ý định há»i, nhÆ°ng tháºt sá»± cÅ©ng nghi hoặc rất lâu.
Trong mắt Phi Tuyết tá»±a há»™ có ánh sáng vừa hiện, quay đầu nhìn Äịch Thanh, má»™t lát sau dá»i ánh mắt Ä‘i:
- Nguyên Hạo vẫn muốn cứu Äan Äan, còn muốn mượn lá»±c của ta thuyết phục nữ thần. NhÆ°ng sau đó Äan Äan chết rồi, ông ta cảm thấy ta vô dụng rồi.
Äịch Thanh thầm nghÄ© Nguyên Hạo tuy tà n nhẫn hiếu sát, nhÆ°ng đối vá»›i Äan Äan quả tháºt tình cảm chân thà nh. Chắc là Nguyên Hạo cảm thấy, dÆ°á»›i thiên hạ nà y, chỉ có Äan Äan đối vá»›i ông ta má»›i là tình huynh muá»™i chân tháºt nhất. Nguyên Hạo tuy suy nghÄ© nghịch thiên, nhÆ°ng Ä‘iện Thiên Hòa biến đổi lá»›n là m Nguyên Hạo tá»± thân khó bảo toà n. Nguyên Hạo tuy mai phục A Nan VÆ°Æ¡ng đánh trả má»™t đòn chà mạng, nhÆ°ng cuối cùng khó thoát khá»i kiếp số, cÅ©ng không thể cứu lại Äan Äan.
NghÄ© tá»›i má»™t vấn Ä‘á» nghi hoặc nà y, Äịch Thanh há»i:
- Váºy... cô đồng ý Ä‘á» nghị của Nguyên Hạo Ä‘i HÆ°Æ¡ng Ba Lạp là vì cái gì? TrÆ°á»›c đây, cô còn tìm ta Ä‘i đến má»™t nÆ¡i, chÃnh là HÆ°Æ¡ng Ba Lạp? Lúc đó cô dẫn ta Ä‘i là m gì?
Phi Tuyết lặng xuống, không nói lá»i nà o.
Äịch Thanh biết tÃnh tình của Phi Tuyết, nếu chuyện Phi Tuyết không muốn nói, há»i thế nà o cÅ©ng sẽ không nói, trong lòng nghi hoặc cà ng tăng thêm. Äối vá»›i việc giữa Phi Tuyết và nữ thần rốt cuá»™c có liên quan gì rất là kỳ quái. NhÆ°ng sợ Phi Tuyết cứ nhÆ° váºy không nói, vá»™i mở rá»™ng vấn Ä‘á» nói:
- Tất cả má»i chuyện ở HÆ°Æ¡ng Ba Lạp xảy ra hôm qua, giải thÃch nhÆ° thế nà o chứ?
Phi Tuyết rất nhanh trả lá»i, trong giá»ng nói mang chua xót nói không ra:
- Vì Phi Ưng tìm được bạn Ä‘á»i của nữ thần.
Äịch Thanh, Quách Tuân Ä‘á»u ngẩn ra, cùng kêu lên:
- Sao có thể thế nà y?
NghÄ© Äoà n TÆ° Bình, Tà o Nhân Quý, Nguyên Hạo, Cốc TÆ° La và Chân Tông Triệu Hằng, nhân váºt nà o không phải là tiếng tăm lừng lẫy. Những ngÆ°á»i nà y dùng sức lá»±c cả Ä‘á»i cÅ©ng không thể tìm được bạn Ä‘á»i của nữ thần, Phi Ưng có khả năng gì tìm được còn mạnh hÆ¡n há»n há»?
Phi Tuyết nghiêm nghị nói:
- Phi Ưng cụ thể tìm được nhÆ° thế nà o, ta cÅ©ng không được biết. NhÆ°ng đây có lẽ chÃnh là váºn mạng đấy.
Nhìn Äịch Thanh, Phi Tuyết nói:
- Lúc ta phiêu du khắp nÆ¡i, nghe nói Thiểm Tây loạn phỉ há»c NgÅ© Long, trải nghiệm Giá»t Lệ. NgÅ© Long ngược lại cÅ©ng thôi rồi, nhÆ°ng ngÆ°á»i biết Giá»t Lệ rất Ãt. Ta nghÄ© bá»n há» có thể có liên quan vá»›i HÆ°Æ¡ng Ba Lạp, thì láºp tức tìm kiếm. Sau khi ở sa mạc gặp được Phi Ưng, cảm giác y biết rất nhiá»u vá» HÆ°Æ¡ng Ba Lạp, do đó liá»n thÆ°Æ¡ng nghị vá»›i y, cùng Ä‘i gặp nữ thần... Tháºt ra ta định tìm Dã Lợi Trảm Thiên Ä‘i, nhÆ°ng ta phát hiện y rất có dã tâm... chỉ sợ y không tháºt tâm Ä‘i giúp nữ thần.
Quách Tuân chân mà y vừa Ä‘á»™ng, bá»—ng nhiên ngắt lá»i nói:
- Ta hiểu rồi, chẳng lẽ là nhÆ° váºy?
Y Ä‘á»™t nhiên lẩm bẩm nói, Phi Tuyết và Äịch Thanh Ä‘á»u mở miệng đồng thanh há»i:
- Rốt cuộc là thế nà o?
Quách Tuân trầm ngâm nói:
- Äịch Thanh, đệ nên biết Phi Ưng chÃnh là Quách Mạc SÆ¡n?
Thấy Äịch Thanh gáºt đầu, Quách Tuân nói:
- NhÆ°ng ngÆ°á»i ngà y võ nghệ vốn bình thÆ°á»ng. Năm đó ở tráºn chiến thung lÅ©ng Phi Long mất tÃch khó hiểu, sau đó tạo phản, xây dá»±ng giáo Di Lặc, há»c NgÅ© Long, trải nghiệm Giá»t Lệ. Ta phụng chỉ bình định, bá»n chúng dẫu sao chỉ là má»™t đám ô hợp, cuối cùng bị quân Tống đánh tan. NhÆ°ng đám ngÆ°á»i Quách Mạc SÆ¡n, VÆ°Æ¡ng Tắc, TrÆ°Æ¡ng Hải vẫn thoát mạng.
Äịch Thanh biết những chuyện nà y là nhiá»u năm trÆ°á»›c, nghe Quách Tuân nhắc lại, trong đầu có ánh sáng chợt lóe:
- Võ nghệ của Phi Ưng hôm nay đột nhiên tăng mạnh, y có thể đạt được bước tiến ngà y hôm nà y, chẳng lẽ vì do Ngũ Long?
Trong lòng thầm nghĩ:
- Trên Ä‘á»i nà y rốt cuá»™c có mấy NgÅ© Long chứ?
Quách Tuân lắc đầu nói:
- Ta cảm thấy không phải váºy, có thể y lúc đó gặp được bạn Ä‘á»i của nữ thần. Äệ còn nhá»› không, lúc gần thung lÅ©ng Phi Long, có má»™t há»a cầu lá»›n từ trên trá»i giáng xuống, lầm thủng má»™t lá»— rất sâu trên đất.
Äịch Thanh từng nghe Quách Tuân, Diệp Tri Thu nói qua chuyện nà y, kinh ngạc nói:
- Há»a cầu đó... chẳng lẽ chÃnh là bạn Ä‘á»i của nữ thần.
Äối vá»›i loại chuyện quá»· dị thế nà y, hắn nhất thá»i suy nghÄ© không ra.
Thần tiên... Há»a cầu? Tại sao bạn Ä‘á»i của nữ thần phải qua hÆ¡n trăm năm, má»›i từ trên trá»i giáng xuống thung lÅ©ng Phi Long?
Chẳng lẽ đây chÃnh là má»™t ngà y trên trá»i trong truyá»n thuyết, bằng trăm năm dÆ°á»›i nhân gian?
Nữ thần nà y đã xuống nhân gian sá»›m má»™t ngà y, còn bạn Ä‘á»i của bà ấy ở trên trá»i cháºm trá»… má»™t ngà y, qua trăm năm má»›i tá»›i đây?
Äịch Thanh không thể tưởng tượng, nhÆ°ng ngoà i cái nà y ra, tháºt sá»± không thể giải thÃch tại sao tình hình nhÆ° váºy.
Vừa nghÄ© tá»›i nữ thần vì đợi bạn Ä‘á»i lại cô Ä‘á»™c chỠđợi lâu cả trăm năm, Äịch Thanh trong lòng đã nảy sinh đồng cảm.
Quách Tuân rõ rà ng cÅ©ng không bá» qua, nhÆ°ng đã có định luáºn:
- Theo ta Ä‘oán, Phi Ưng rõ rà ng là bị bạn Ä‘á»i của nữ thần đó nhá» vả, mà má»™t ná»a kia của nữ thần rõ rà ng cÅ©ng kÃch phát năng lá»±c tìm ẩn con ngÆ°á»i, há» muốn Phi Ưng là m việc, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên sẽ cho Phi Ưng lợi Ãch. Còn Phi Ưng hao phà hết tâm tÆ° tìm HÆ°Æ¡ng Ba Lạp, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên cÅ©ng là vì duyên cá»› của việc bị ngÆ°á»i ta nhá» vả.
Äịch Thanh thở dà i má»™t hÆ¡i, thầm nghÄ© lá»i nói của Quách đại ca dá»±a trên lý lẽ mà nói thông suốt. Chẳng trách Phi Ưng năm đó mang ra má»™t váºt có vầng sáng, nói cái gì ta mang nó đến, thì ra là ý nà y. NghÄ© tá»›i cái vấn Ä‘á» lá»›n nhất, Äịch Thanh láºp tức há»i:
- Váºy Phi Ưng tìm được bạn Ä‘á»i của nữ thần, tại sao ngược lại... ngược lại bá»™ dạng thế kia?
Kết cuá»™c thê thảm của Phi Ưng, Äịch Thanh nghÄ© tá»›i, Ä‘á»u là lòng có Æ°u tÆ°. CÆ¡ thể biết thà nh xÆ°Æ¡ng cốt, xÆ°Æ¡ng cốt hóa thà nh tro, chẳng lẽ báo đáp của nữ thần cho Phi Ưng là thế nà y? Phi Ưng thà nh tiên rồi? NhÆ°ng xem tình hình lại không giống.
Tà i sản của ♎ Sói Ngây Thơ
18-05-2013, 03:25 PM
Äá»a Lạc Äế VÆ°Æ¡ng Khuynh đảo chúng sinh ♥ Trẻ trâu 96 ♥
Tham gia: Feb 2013
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 4,070
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 0 ngà y
Thanks: 858
Thanked 8,626 Times in 2,296 Posts
Sáp Huyết
Tác giả: Mặc Vũ
Quyển 3: Xạ Thiên Lang
Chương 479: Thoát vây (3)
Nhóm dịch: Äá»c Truyện Äêm Khuya
Nguồn: Metruyen
Äịch Thanh rất khó nuốt nÆ°á»›c bá»t, cháºm rãi nói:
Phi Tuyết trầm tư một lát, nói:
- Ta cũng hiểu rồi.
Lần nà y đến lượt Äịch Thanh, Quách Tuân dị khẩu đồng thanh há»i:
- Cô hiểu cái gì?
Phi Tuyết nói:
- Phi Ưng, Ä‘ang gạt nữ thần, do váºy đã gặp báo ứng.
Khóe miệng nở nụ cÆ°á»i châm chá»c:
- NhÆ°ng nữ thần cÅ©ng gạt y, thì ra... thần cÅ©ng có thể gạt ngÆ°á»i.
Biết Äịch Thanh rất là khó hiểu, Phi Tuyết nói:
- Năm đó ta và Phi Ưng tháºt sá»± và o HÆ°Æ¡ng Ba Lạp, nhÆ°ng Phi Ưng nói vá»›i nữ thần, y biết má»™t chút chuyện vá» bạn Ä‘á»i của nữ thần, nhÆ° NgÅ© Long, Giá»t Lệ. NhÆ°ng muốn tiến má»™t bÆ°á»›c tìm kiếm ngÆ°á»i đó, còn phải cần thá»i gian và năng lá»±c. Dá»±a theo các ngà i nói, Phi Ưng tháºt sá»± đã biết trÆ°á»›c sá»± rÆ¡i xuống của bạn Ä‘á»i nữ thần, nhÆ°ng y không muốn để bá»n há» gặp nhau. Phi Ưng giống nhÆ° Nguyên Hạo, Ä‘á»u là muốn mượn cá»› áp chế nữ thần, thu lấy thần lá»±c.
Äịch Thanh á khẩu không nói, khó mà tưởng tượng Phi Ưng cÅ©ng dã tâm bừng bừng nhÆ° váºy.
Quách Tuân nhẹ giá»ng nói:
- Thì ra là váºy, nhÆ°ng kỳ thá»±c cÅ©ng là báo ứng bình thÆ°á»ng của con ngÆ°á»i. Dục vá»ng quyá»n lá»±c dÃnh và o ngÆ°á»i, có những ngÆ°á»i có thể không mà ng đến, nhÆ°ng cà ng nhiá»u ngÆ°á»i chỉ biết si mê vá»›i cái nà y. Phi Ưng từ má»™t cấm quân bình thÆ°á»ng trở thà nh năng lá»±c phi phà m, khó tránh khá»i lòng tin bà nh trÆ°á»›ng. Có lẽ y cảm thấy, đây là cÆ¡ há»™i y lÆ°u danh sách sá», nhÆ°ng y bị ta đánh bại, lại cảm thấy năng lá»±c vẫn không đủ, háºn năng lá»±c mà nam thần tiên kia cho y không đủ, lại muốn Ä‘i tìm chá»— nữ thần kia để thu được năng lá»±c.
Äịch Thanh nghe đến đó, đối vá»›i loại hà nh Ä‘á»™ng kỳ quái của Phi Ưng đã rõ tám phần. Nhá»› tá»›i lúc ở sa mạc, nhìn thấy Phi Ưng ngạo mạn không chịu nổi, ngược lại cảm thấy Quách Tuân phân tÃch lòng ngÆ°á»i rất là sắc bén.
- Sau đó thế nà o.
Äịch Thanh liá»n há»i.
Phi Tuyết bình tĩnh nói:
- Nữ thần nghe Phi Ưng nói, liá»n nói năng lá»±c của mình đã có hạn, nhất định đạt được Thiên Huyá»n Thông má»›i có thể để Phi Ưng đạt được thêm má»™t bÆ°á»›c thần thông. Do đó Phi Ưng má»›i thÆ°Æ¡ng nghị vá»›i ta, Ä‘i tìm Cốc TÆ° La lấy cái Thiên Huyá»n Thông đó, chuyện sau đó, ngà i cÅ©ng biết rồi.
Äịch Thanh nghÄ© trÆ°á»›c nghÄ© sau, nói:
- Phi Ưng tin lá»i của nữ thần, vốn láºp kế hoạch đạt được má»™t phần của Thiên Huyá»n Thông mà đà m phán vá»›i Cốc TÆ° La, nhÆ°ng bị ta phá hoại, y đến tÆ°Æ¡ng cứu, không phải cứu ta, là đang cứu cô.
Nhìn Phi Tuyết cháºm rãi gáºt đầu, Äịch Thanh lại nói:
- Y không có được Thiên Huyá»n Thông, nhÆ°ng vẫn muốn có được thần lá»±c, có lẽ muốn đổi loại phÆ°Æ¡ng thức sinh tồn, lúc nà y má»›i lẫn và o Khiết Äan tham gia và o mÆ°u phản. Có lẽ y dã tâm bừng bừng, má»™t lòng chỉ muốn dá»±a và o bản lÄ©nh bản thân dà nh được công danh. NhÆ°ng chuyện mÆ°u phản thất bại, y có thể vô ý biết được Da Luáºt Hỉ Tôn đó cÅ©ng có hứng thú vá»›i HÆ°Æ¡ng Ba Lạp, lúc nà y má»›i đầu nháºp và o Da Luáºt Hỉ Tôn. Da Luáºt Hỉ Tôn từ lâu đã bất mãn vá»›i Nguyên Hạo, mÆ°u đồ HÆ°Æ¡ng Ba Lạp, là nhÆ° váºy má»›i liên hệ Thiện Vô Úy, thừa dịp Nguyên Hạo cÆ°á»ng lá»±c trấn áp phản loạn trong nÆ°á»›c, các tá»™c vô cùng bất mãn, bố cục ám sát Nguyên Hạo. Thiện Vô Úy mang Thiên Huyá»n Thông, Da Luáºt Hỉ Tôn mang Phi Ưng và o HÆ°Æ¡ng Ba Lạp. Thiện Vô Úy muốn là m Tán Phổ, Da Luáºt Hỉ Tôn không chừng muốn là m hoà ng đế...
NghÄ© tá»›i lúc ban đầu gặp Da Luáºt Hỉ Tôn, Äịch Thanh suy Ä‘oán:
- Cái suy luáºn nà y không chắc chÃnh xác, nhÆ°ng Da Luáºt Hỉ Tôn rõ rà ng cÅ©ng có nguyên do muốn và o HÆ°Æ¡ng Ba Lạp. Và chỉ có Phi Ưng cho rằng thông minh nhất, gạt được tất cả má»i ngÆ°á»i, hy vá»ng mượn Thiên Huyá»n Thông đạt được thần lá»±c cà ng mạnh?
Äịch Thanh há»i nhiá»u, kỳ thá»±c nghÄ© được cÅ©ng nhiá»u, rất nhiá»u chuyện hắn đã gắn kết nhau, tá»± thuáºt má»™t lần, kỳ thá»±c cÅ©ng Ä‘oán trúng tâm tÆ° của đám ngÆ°á»i Da Luáºt Hỉ Tôn đó.
Phi Tuyết suy nghĩ hồi lâu mới nói:
- Ngà i nói Ä‘á»u đúng, ngà i là ngÆ°á»i thông minh... NhÆ°ng...
Muốn nói cái gì, cuối cùng kìm chế mạnh mẽ, nói:
- NhÆ°ng Phi Ưng chÆ°a từng nghÄ© qua, nữ thần cÅ©ng Ä‘ang gạt y. Ta bây giá» má»›i hiểu, nữ thần sá»›m biết Phi Ưng đã tìm được bạn Ä‘á»i của bà ấy, lấy vá» Thiên Huyá»n Thông, chẳng qua là m chuẩn bị để rá»i Ä‘i! Bà ấy quá nhiá»u lần thất vá»ng ngÆ°á»i Ä‘á»i, chắc chắn cÅ©ng có thể sá» dụng tâm cÆ¡. Ta tháºt không ngá», nữ thần cÅ©ng gạt ngÆ°á»i! Lúc ta thấy Phi Ưng tiếp cáºn vầng sáng, thì cảm thấy không ổn, má»›i bảo ngà i kéo y ra, nhÆ°ng không có năng lá»±c gì có thể cứu vãn. Phi Ưng xÆ°Æ¡ng cốt hóa thà nh tro, không cần há»i, đó là trừng phạt của nữ thần dà nh cho y.
Äịch Thanh chấn Ä‘á»™ng, hai nắm tay nắm chặt:
- Nữ thần sá»›m biết? Váºy bạn Ä‘á»i của bà ấy ở đâu? Bá»n há» rá»i khá»i, là đi đâu?
Phi Tuyết buồn bã nói:
- Bạn Ä‘á»i của bà ấy, nói không chừng Ä‘ang ở trong quả cầu trong tay Phi Ưng... Phi Ưng lại cho rằng đó chỉ là má»™t tÃn váºt, do đó vẫn cho rằng có thể áp chế nữ thần. Bá»n há» rá»i khá»i, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là vá» trá»i rồi.
Äịch Thanh rất là kinh ngạc, nhá»› tá»›i Phi Ưng lúc đó quả tháºt cầm má»™t quả cầu, nhÆ°ng quả cầu đó là m sao có thể hóa thà nh má»™t ngÆ°á»i chứ?
Phi Tuyết biết Äịch Thanh khó hiểu, nói:
- Trong truyá»n thuyết, thần tiên có thể biến thân vô số, có thể ẩn trong quả cầu, cÅ©ng không có gì là lạ. Ây... Ta cÅ©ng không ngá» tá»›i Ä‘iá»u nà y.
Trong lá»i nói, có ý buồn chán nói không ra lá»i.
Cuối cùng Äịch Thanh nghe hết tất cả, hiểu được ná»™i tình, cÅ©ng buồn bã.
Nhớ tới năm đó Phi Tuyết nhắc tới một câu chuyện rất là xa xưa, từng nói:
- Biết có lợi Ãch gì chứ?
Mãi tá»›i bây giá», Äịch Thanh má»›i hiểu ý của Phi Tuyết.
Biết có lợi Ãch gì?
Biết rồi không thể cứu vãn!
HÆ°Æ¡ng Ba Lạp không còn nữa, thần tiên Ä‘i rồi, tháºm chà ngay cả cÆ¡ há»™i hắn nói má»™t câu vá»›i thần tiên cÅ©ng không có. Không có HÆ°Æ¡ng Ba Lạp, hắn còn là m thế nà o để cứu VÅ© ThÆ°á»ng? Không có HÆ°Æ¡ng Ba Lạp, chỠđợi của hắn mấy năm nay, thì ra chỉ là hoa trong gÆ°Æ¡ng, trăng trong nÆ°á»›c, ảo ảnh...
Nghĩ đến đây, lòng đau như đao cắt, lòng đang rơi lệ, cũng đang chảy máu...
Äịch Thanh đứng ở đó, cÅ©ng không Ä‘á»™ng Ä‘áºy nữa, trên mặt đỠđẫn thÆ°Æ¡ng tâm đó tuy chÆ°a rÆ¡i lệ, nhÆ°ng so vá»›i rÆ¡i lệ còn Ä‘au khổ hÆ¡n gấp trăm lần.
Phi Tuyết nhìn Äịch Thanh, trong mắt Ä‘á»™t nhiên có nÆ°á»›c mắt, ngÆ°á»i con gái có linh tÃnh nà y, rõ rà ng đã cảm nháºn được Æ°u thÆ°Æ¡ng của Äịch Thanh, nhÆ°ng tại sao cô thoạt nhìn còn bi thÆ°Æ¡ng hÆ¡n Äịch Thanh?
Cô vì Hương Ba Lạp bôn ba khắp nơi, rốt cuộc là vì cái gì?
Cô nói ra quá nhiá»u quá nhiá»u chân tÆ°á»›ng, nhÆ°ng tại sao duy chỉ có chuyện của mình không có nói ra?
Cô quay đầu đi, không muốn để bất cứ ai nhìn thấy lệ trong mắt của cô, trầm lặng không biết bao lâu, nhẹ nhà ng nói một câu:
- Thần tiên Ä‘i rồi, nhÆ°ng ngà i vẫn có thể cứu lại DÆ°Æ¡ng VÅ© ThÆ°á»ng!
Ngà i còn có thể cứu lại DÆ°Æ¡ng VÅ© ThÆ°á»ng!
Câu nói nà y giống nhÆ° tiếng sấm vang bên tai Äịch Thanh, Äịch Thanh thân hình dao Ä‘á»™ng, má»™t tay nắm lấy tay Phi Tuyết, khà n giá»ng nói:
- Cô nói cái gì?
Cho dù Quách Tuân cÅ©ng khó mà tin lá»i nói nghe được, rung giá»ng nói:
- Là tháºt?
Y vẫn Ä‘ang bôn ba vì Äịch Thanh, sau khi biết thần tiên Ä‘i rồi, nhìn thấy Äịch Thanh buồn bã, kỳ thá»±c trong lòng y buồn bã không kém gì Äịch Thanh. Nghe thấy Phi Tuyết lại nói còn có thể cứu DÆ°Æ¡ng VÅ© ThÆ°á»ng, là m sao có thể không là m Quách Tuân vui mừng nhÆ° Ä‘iên?
Phi Tuyết cúi đầu nhìn tay của Äịch Thanh, im lặng không nói. Lúc nà y Äịch Thanh má»›i phát hiện thất lá»…, chỉ sợ nắm Ä‘au tay Phi Tuyết, vá»™i buông lá»ng ngón tay, xin lá»—i nói:
- Phi Tuyết, ta không phải là có ý, cô.. đừng trách, là m sao cứu VÅ© ThÆ°á»ng chứ?
Phi Tuyết tiếp tục Ä‘i vá» phÃa trÆ°á»›c, tiếng bÆ°á»›c chân nhẹ nhà ng dÆ°á»›i lòng đất tÄ©nh mịch, Ãt nhiá»u có chút cô Ä‘Æ¡n.
- Ngà i còn nhớ ta bảo ngà i giữ cái hộp đó chứ?
- Nhớ, đương nhiên là nhớ, đó là cái gì?
Äịch Thanh vá»™i từ trong ngá»±c lấy ra cái há»™p dẹp dẹp. Lúc đó HÆ°Æ¡ng Ba Lạp há»—n loạn má»™t tráºn, chỉ có Phi Tuyết quỳ giống nhÆ° cầu khẩu cái gì, sao đó bay tá»›i cái há»™p nà y.
Cái há»™p nà y cuối cùng có huyá»n cÆ¡ gì, cái há»™p nà y có thể cứu VÅ© ThÆ°á»ng? Giữa lúc Äịch Thanh hoang mang, nghe Phi Tuyết nói:
- Äây là món đồ cuối cùng nữ thần để lại, cái há»™p nà y có sức mạnh thần kỳ, có thể cứu má»™t ngÆ°á»i, chỉ cần ngÆ°á»i đó không chết.
Äịch Thanh nắm chặt cái há»™p đó, lại sợ nắm hÆ°, kinh hỉ nói:
- Tháºt sao?
Giây khắc đó hắn vừa mừng vừa lo, không có để ý tới Quách Tuân biến sắc, cũng không để ý tới ưu thương trên mặt Phi Tuyết cà ng sâu thêm.
- Là m sao cứu?
Quách Tuân mở miệng nói.
Phi Tuyết nói:
- Vấn đỠnà y không phải lúc, bây giỠkhông nên nghĩ là m sao cứu, mà nên nghĩ là m thế nà o ra ngoà i mới đúng!
Quách Tuân bị bà máºt của HÆ°Æ¡ng Ba Lạp thu hút, lúc nà y má»›i ý thược được vẫn còn dÆ°á»›i lòng đất, trong lòng cÆ°á»i khổ. Biết Phi Tuyết nói không sai, ba ngÆ°á»i có thể sống sót ra ngoà i hay không cÅ©ng là vấn Ä‘á», bây giá» bà n luáºn là m sao cứu DÆ°Æ¡ng VÅ© ThÆ°á»ng hÆ¡i quá sá»›m.
Äịch Thanh tinh thần chấn Ä‘á»™ng, nghe VÅ© ThÆ°á»ng còn có thể cứu, láºp tức nghÄ© tá»›i tình cảnh trÆ°á»›c mắt, hắn cÅ©ng biết ra ngoà i rất khó. Hắn tuy có thể không cần mạng, nhÆ°ng vì ba ngÆ°á»i Quách đại ca, Phi Tuyết và DÆ°Æ¡ng VÅ© ThÆ°á»ng, hắn đánh vỡ đầu cÅ©ng nghÄ© ra cách.
Tâm tÆ° há»—n loạn, ba ngÆ°á»i vẫn bÆ°á»›c chân không ngừng, con Ä‘Æ°á»ng nà y giống nhÆ° vô cùng vô táºn, không có chá»— táºn cùng.
Quách Tuân hoảng sợ dÆ°á»›i HÆ°Æ¡ng Ba Lạp, còn có loại con Ä‘Æ°á»ng thâm thúy nà y, thá»±c tại không biết cái nà y thông tá»›i đâu, nhÆ°ng cảm giác địa thế Ä‘i bằng phẳng, không có dấu hiệu Ä‘i lên.
Cuối cùng Phi Tuyết ngưng bước, lẩm bẩm:
- Có chút kỳ quái...
Tà i sản của ♎ Sói Ngây Thơ
18-05-2013, 03:25 PM
Äá»a Lạc Äế VÆ°Æ¡ng Khuynh đảo chúng sinh ♥ Trẻ trâu 96 ♥
Tham gia: Feb 2013
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 4,070
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 0 ngà y
Thanks: 858
Thanked 8,626 Times in 2,296 Posts
Sáp Huyết
Tác giả: Mặc Vũ
Quyển 3: Xạ Thiên Lang
Chương 480: Thoát vây (4)
Nhóm dịch: Äá»c Truyện Äêm Khuya
Nguồn: Metruyen
Äịch Thanh rất khó nuốt nÆ°á»›c bá»t, cháºm rãi nói:
Äịch Thanh đối vá»›i HÆ°Æ¡ng Ba Lạp nghi vấn rất nhiá»u, nhÆ°ng lúc gặp chạy nạn, ngược lại suy nghÄ© tinh tÆ°á»ng. Thấy Phi Tuyết nhìn dÆ°á»›i đất, Äịch Thanh trong lòng hÆ¡i Ä‘á»™ng, nói:
- Quách đại ca, dạ minh châu của đại ca cho đệ mượn dùng.
Hắn từ trong tay Quách Tuân cầm lấy dạ minh châu, chiếu xuống đất, xem một hồi, nói:
- Quả tháºt có chút kỳ quái.
Quách Tuân cÅ©ng Ä‘ang nhìn ở đó, chỉ thấy phÃa trÆ°á»›c lõm xuống má»™t con Ä‘Æ°á»ng, trên con Ä‘Æ°á»ng đó là chút đá vụn, há»i:
- Có gì kỳ quái?
Äịch Thanh tiến lên mấy bÆ°á»›c, để ý quan sát đá vụn đó nói:
- Quách đại ca, Phi Tuyết, tảng đá nà y không có góc cạnh, rất giống như bị nước bà o mòn.
Quách Tuân gáºt đầu, láºp tức tỉnh ngá»™:
- Trong đây vốn có Ä‘Æ°á»ng sông? Tảng đá đó cÅ©ng giống đá cuá»™i trong sông, rõ rà ng là trÆ°á»›c đây không ngừng bị nÆ°á»›c chảy bà o mòn. Nếu đã có nÆ°á»›c chảy, thì có Ä‘Æ°á»ng sông.
Phi Tuyết có linh tÃnh ngÆ°á»i thÆ°á»ng khó có được, chẳng lẽ cô cho rằng, Ä‘Æ°á»ng sông có thể thông lên mặt đất?
Äịch Thanh phấn chấn nói:
- Trong nà y không có nÆ°á»›c, hÆ¡i nÆ°á»›c lại nặng, có thể là vì nÆ°á»›c chảy có cá»a ra. Mà cá»a ra nà y, rất có thể sẽ thông lên mặt đất hoặc miệng hồ.
Quách Tuân thầm nghÄ©, chá»— hÆ°á»›ng nÆ°á»›c chảy Ä‘i. Trong nà y đã là dÆ°á»›i đất, cho dù có cá»a ra, cÅ©ng không thể xông tá»›i mặt đất được? Cà ng không có nghe nói xung quanh Äôn Hoà ng nà y có nÆ°á»›c hồ gì, nếu là thông ra nÆ°á»›c giếng, ngược lại còn có thể, nhÆ°ng chắc chắn là không Ä‘Æ°á»ng ra. Tuy suy nghÄ© thế nà y, nhÆ°ng biết rất nhiá»u chuyện chỉ có thá» qua má»›i biết.
Äang lúc chìm ngáºp và o suy nghÄ©, sắc mặt Phi Tuyết Ä‘á»™t nhiên thay đổi.
Äịch Thanh cÅ©ng để ý tá»›i khác thÆ°á»ng của Phi Tuyết, thấp giá»ng nói:
- Phi Tuyết, sao váºy?
Phi Tuyết thân thể má»m mại khẽ run, nói:
- Tiếng nước, có tiếng nước...
Khi nói có ý sợ hãi, má»™t tay nắm lấy cánh tay của Äịch Thanh.
Äịch Thanh thầm nghÄ©:
- Có tiếng nước, sợ gì chứ? Nhưng ý niệm vừa mới chuyển, trên mặt cũng mang ý kinh hãi, Quách Tuân cũng là sắc mặt thay đổi.
Bá»n há» Ä‘á»u nghe được tiếng nÆ°á»›c.
Tiếng nÆ°á»›c đó lúc đầu nghe hÆ¡i nhá», nhÆ°ng trong nháy mắt, đã mãnh liệt lên, nhÆ° phẫn ná»™ kinh hãi, gà o thét mà đến.
Tiếng gà o thét đó, nhanh chóng trà n ngáºp cả dÆ°á»›i đất, ba ngÆ°á»i không tá»± chủ được quanh ngÆ°á»i Ä‘á»u Ä‘ang chấn Ä‘á»™ng, liá»n ngay sau đó chÃnh là má»™t luồng khà lạnh vá»t tá»›i áºp và o mặt. Phi Tuyết gá»i:
- Äi theo nÆ°á»›c, không được kháng cá»±.
Cô chỉ nói má»™t câu, má»™t cÆ¡n sóng ngầm đánh tá»›i, cô lảo đảo má»™t cái, lui lại phÃa sau.
Äịch Thanh kinh hãi, không ngá» trong nà y sao có thể Ä‘á»™t nhiên xông ra má»™t nguồn nÆ°á»›c lá»›n, má»›i vừa muốn nắm lấy Phi Tuyết, thì bị nÆ°á»›c lá»›n đánh và o ngá»±c, xông ra ngoà i.
Nhưng cho dù hắn nhanh chóng xông ra ngoà i, một tay vẫn nắm lấy bà n tay của Phi Tuyết, xiết chặt như quấn quýt si mê.
Äịch Thanh muốn gá»i Quách Tuân, nhÆ°ng tiếng nÆ°á»›c kinh thiên Ä‘á»™ng địa rÃt gà o, ngÆ°á»i trong nÆ°á»›c, giống nhÆ° muối bá» và o biển, vô cùng nhá» bé. Hắn chỉ có thể nắm chặt bà n tay của Phi Tuyết, hÆ¡i khép đôi mắt, buông lá»ng hÆ¡i thở, theo nÆ°á»›c mà đi.
Phi Tuyết nói không sai, theo nước mà đi. Nguồn nước nà y đến kỳ quái, nhưng tất có đầu nguồn, lúc nà y phản kháng vô ý, chi bằng theo nước mà đi, xem rốt cuộc đi tới đâu.
Nguồn nÆ°á»›c tÃch tụ uy lá»±c thiên địa đó, mênh mông cuồn cuá»™n vá»t lên trÆ°á»›c, kÃch Ä‘á»™ng không ngừng. Äịch Thanh sá»›m đã dùng khà lá»±c toà n thân ôm lấy Phi Tuyết, chỉ cảm thấy thân hình không ngừng bị tảng đá va chạm, Ä‘au Ä‘á»›n nói không ra.
NhÆ°ng hắn không oán không háºn.
Không biết bao lâu, Äịch Thanh cả ngÆ°á»i đã chết lặng, ý thức dần dần hôn mê. Trong hôn mê, có cảnh tượng bá»—ng dÆ°ng tia thiểm Ä‘iện xuất hiện, cảnh tượng đó trong lạ lẫm mang phần quen thuá»™c.
Không đợi suy nghÄ©, thì nghe thấy tiếng “ầm†vang lên, trÆ°á»›c mắt ngÅ© quang tháºp sắc, có sắc thái rá»±c rỡ.
Äây là đâu, là tiên cảnh... hay là nhân gian?
Äịch Thanh không thể kháng cá»±, thì cảm giác từ khoảng không rÆ¡i xuống. Chẳng lẽ, bá»n há» bị nguồn nÆ°á»›c lá»›n cuốn tá»›i địa ngục A Tỳ, rÆ¡i và o chá»— sâu vô biên?
Äịch Thanh gắng gượng mở hai mắt, chỉ kịp nhìn Phi Tuyết trong lòng, Ä‘ang thấy Phi Tuyết cÅ©ng Ä‘ang nhìn hắn.
Trên mặt Phi Tuyết không biết là nước hay nước mắt, nhưng vẫn đang nhìn hắn, chưa bao giỠnhắm.
Äôi mắt sáng rá»±c thâm thúy đó, nhÆ° tam sinh giằng co, nhân duyên kiếp trÆ°á»›c, xuyên qua con ngÆ°Æ¡i trong suốt, hắn chỉ nhìn thấy có má»™t nam má»™t nữ khấu lạy, nói:
- Ta Äoà n TÆ° Bình.. ÄÆ°á»ng Phi Tuyết không cầu cùng sinh, nhÆ°ng cầu cùng tá», Ä‘á»i Ä‘á»i kiếp kiếp, tình nà y không đổi.
Còn chÆ°a dứt lá»i, hắn đã nặng ná» rÆ¡i xuống mặt đất, chỉ cảm thấy xÆ°Æ¡ng cốt muốn bị nát vụn. Trong tiếng kêu to, miệng phun ra máu tÆ°Æ¡i, cứ nhÆ° váºy ngất Ä‘i.
Hôn mê giống như chốc lát, lại giống như vĩnh hằng.
Trong hôn mê Äịch Thanh Ä‘á»™t nhiên nghe thấy có ngÆ°á»i Ä‘ang hô:
- Äịch tÆ°á»›ng quân... Äịch tÆ°á»›ng quân
Âm thanh không ở đâu, mà ở ngay bên tai.
- Ta Ä‘ang ở địa phủ? Sao có thể có ngÆ°á»i gá»i ta Äịch tÆ°á»›ng quân? Chẳng lẽ... là huynh đệ chết Ä‘i gá»i ta?
Trong thoáng chốc cuối cùng Äịch Thanh mở mắt ra. Ãnh và o trong mắt là khuôn mặt cá»±c kỳ kinh tởm, trên mặt đó mù má»™t con mắt, mÅ©i bị cắt bá» má»™t ná»a, mặt đầy hung tợn, thoạt nhìn so vá»›i đầu trâu mặt ngá»±a còn xấu xà hÆ¡n mấy phần.
Äịch Thanh trÆ°á»›c là có chút hoảng sợ, giây lát lại cÆ°á»i lên:
- Triệu Minh, sao lại là ngươi?
NgÆ°á»i trÆ°á»›c mắt đó chÃnh là Triệu Minh. Triệu Minh từng tá»›i HÆ°Æ¡ng Ba Lạp, may mắn thoát ra. Lúc đó Äịch Thanh vì Triệu Minh tháºm chà không tiếc trở mặt vá»›i Hà n Kỳ, sau đó Triệu Minh khăng khăng má»™t má»±c Ä‘i theo Äịch Thanh, vẫn hoạt Ä‘á»™ng gần Sa Châu, tìm kiếm bà máºt của HÆ°Æ¡ng Ba Lạp.
Trên mặt Triệu Minh nở nụ cÆ°á»i vui mừng, nói:
- Äịch tÆ°á»›ng quân, ngà i tỉnh rồi, ngà i tỉnh rồi thì tốt.
Mặt y tuy là xấu xÃ, nhÆ°ng trong mắt lá»™ ra ý thân thiết còn thân hÆ¡n ngÆ°á»i thân.
Äịch Thanh giãy giụa nhìn, thấy mình ở trong lá»u trÆ°á»›ng, hÆ¡i kinh hãi, há»i:
- Phi Tuyết đâu? Quách Tuân Quách đại ca đâu?
Hắn nhớ mình rơi xuống cũng ôm chặt Phi Tuyết, Phi Tuyết là m sao có thể không thấy?
Triệu Minh vội nói:
- Äịch tÆ°á»›ng quân, đừng vá»™i. Phi Tuyết và Quách tÆ°á»›ng quân Ä‘á»u vô sá»±, bá»n há» Ä‘ang ở bên ngoà i.
Lá»i còn chÆ°a dứt, thì Äịch Thanh đứng dáºy, xông ra ngoà i lá»u, trong mắt hắn có chút run sợ, nhá»› tá»›i chuyện rất quan trá»ng còn muốn há»i Phi Tuyết.
Vá»t ra ngoà i lá»u, ánh mặt trá»i lên cao, xung quanh cá» cây há»—n tạp sinh sống, nhìn xa núi non cháºp chùng, trá»i quang hà n bÃch.
Thì ra hắn ở trong núi, hắn là m sao có thể tới trong núi?
Hắn nhìn thấy xa xa phÃa sÆ°á»n núi Ä‘ang đứng mấy ngÆ°á»i, mÆ¡ hồ là dáng vẻ của Quách Tuân, Phi Tuyết. Äịch Thanh thở dà i, má»›i cảm giác cuối cùng thoát ra khá»i địa ngục. Khắp ngÆ°á»i hắn không chá»— nà o là không Ä‘au Ä‘á»›n, nhÆ°ng hoà n toà n bất chấp, sải bÆ°á»›c Ä‘i tá»›i.
SÆ°á»n núi mấy ngÆ°á»i phát hiện Äịch Thanh, nhanh Ä‘i qua. NgÆ°á»i đầu tiên chÃnh là Quách Tuân, mặt Quách Tuân có ý vui mừng, nắm lấy tay của Äịch Thanh nói:
- Äịch Thanh, chúng ta Ä‘á»u Ä‘ang sống.
Chúng ta Ä‘á»u Ä‘ang sống, đây đã là hạnh phúc lá»›n nhất.
Äịch Thanh chÃnh là cho rằng nhÆ° váºy, ánh mắt hắn vá»™i và ng nhìn qua Phi Tuyết, muốn mở miệng há»i Ä‘iá»u gì, Ä‘ang lúc gặp đôi mắt trắng Ä‘en rõ rà ng đó đã nhìn qua.
Äịch Thanh trong lòng muôn và n lá»i nói, nhất thá»i Ä‘á»u nuốt trở và o, nhìn thấy Phi Tuyết bình tÄ©nh nhÆ° tuyết, lúng túng nói:
- Cô vẫn khá»e chứ?
Phi Tuyết bình tĩnh như trước, nói:
- Rất khá»e?
Äịch Thanh bá» môi mở Ä‘á»™ng hai cái, cuối cùng chỉ nói:
- Váºy tốt...
Hắn muốn nói cái gì, chÃnh hắn cÅ©ng không biết. Hắn tâm tình nhÆ° mÆ¡, kỳ thá»±c muốn há»i Phi Tuyết má»™t chuyện cá»±c kỳ quan trá»ng, nhÆ°ng chuyện đó ngẫm nghÄ© cùng là hoang Ä‘Æ°á»ng không chịu nổi, Äịch Thanh trong lòng cho rằng không thể. Thấy Phi Tuyết bình tÄ©nh nhÆ° váºy, hắn chỉ cho rằng là ảo giác của mình.
Nhưng ảo giác là m sao mỗi lần lại một rõ hơn?
Nghe bên cạnh có ngÆ°á»i nói:
- Äịch tÆ°á»›ng quân, các ngÆ°á»i đại nạn không chết, tất có háºu phúc. Ngà i tỉnh lại thì tốt, chúng ta Ä‘ang nghiên cứu là m sao và o lại HÆ°Æ¡ng Ba Lạp.
Và o lại HÆ°Æ¡ng Ba Lạp? Äịch Thanh có chút ngỡ ngà ng, và o lại HÆ°Æ¡ng Ba Lạp là m cái gì? Quay đầu nhìn qua, nhìn thấy má»™t gÆ°Æ¡ng mặt rất trẻ, ngÆ°á»i đó Ä‘ang nhìn Äịch Thanh, giống nhÆ° đã quen biết trÆ°á»›c, nhÆ°ng trong ấn tượng của Äịch Thanh không có thấy qua ngÆ°á»i nà y. NhÆ°ng tại sao cho rằng, cảm giác ngÆ°á»i trÆ°á»›c mặt nà y có chút quen mặt.
Bên cạnh có ngÆ°á»i nói:
- Äịch Thanh, đây là Tà o quốc cữu, ngÆ°Æ¡i không nháºn ra sao?
NgÆ°á»i nói đó lông mà y nhÆ° kiếm, chÃnh là Diệp Tri Thu.
Äịch Thanh giáºt mình kinh hãi, nhìn ngÆ°á»i trẻ tuổi đó:
- Ngà i là Tà o quốc cữu, sao ngà i vẫn còn trẻ nhÆ° váºy?
Hắn Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên biết Tà o quốc cữu, Tà o quốc cữu chÃnh là Tà o Dáºt, đệ đệ của Tà o hoà ng háºu năm đó. NgÆ°á»i nà y có chứng bệnh già sá»›m, cÅ©ng luôn tìm HÆ°Æ¡ng Ba Lạp. Sau đó Tà o hoà ng háºu còn há»i chuyện Tà o Dáºt vá»›i Äịch Thanh, cho rằng Tà o Dáºt sá»›m đã chết rồi, nà o ngá» tá»›i đây Tà o Dáºt lại trở nên trẻ ra.
Tà o Dáºt nhìn Äịch Thanh, trong mắt cÅ©ng lóe lên ý vui mừng, cÆ°á»i:
- Äịch tÆ°á»›ng quân, ta không phải trở nên trẻ. Ta vốn chÃnh là trẻ nhÆ° váºy, nói ra rất dà i...
Quách Tuân ngắt lá»i nói:
- Nói ra rất dà i, nhÆ°ng phải nói Ä‘Æ¡n giản cÅ©ng dá»…. Äịch Thanh, Tà o quốc cữu chÃnh là ẩn và o Sa Châu, dùng thá»i gian nữa năm, mua chuá»™c nhà bếp, được Triệu Minh giúp đỡ, lẫn và o trong quân Hạ, là m má»™t đầu bếp.
Äịch Thanh biết Triệu Minh sá»›m cùng má»™t số ngÆ°á»i của bá»™ Phượng Minh lẫn và o HÆ°Æ¡ng Ba Lạp, âm thầm thâm dò tin tức HÆ°Æ¡ng Ba Lạp, nhÆ°ng cuối cùng không có tiến triển. Không biết Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng má»™t Quốc cữu không ngá» cÅ©ng là m nhÆ° váºy.
Quốc Tuân lại nói:
- NhÆ°ng lúc đầu bếp nà y trong núi gánh nÆ°á»›c là m cÆ¡m, trong vô ý phát hiện má»™t loại thảo dược, sau khi ăn xong, lại trị khá»i bệnh, đệ nói thần kỳ không?
Tà o Dáºt thở dà i:
- Hay đấy, những việc trải qua của ta bị ngà i nói rồi, quả tháºt bình thản nhÆ° nÆ°á»›c.
Y đang thở dà i, nhưng trong mắt cũng mơ hồ có ý tự đắc.
Äịch Thanh nhìn Quách Tuân, lại nhìn qua Tà o Dáºt, ngược lại quả tháºt cảm giác không thể tưởng tượng, cảm khái nói:
- Có lẽ đây chÃnh là số mạng sao?
Quách Tuần cÆ°á»i, thái Ä‘á»™ kiên định nói:
- Không sai, đây chÃnh là số mạng, chúng ta Ä‘á»u sống sót ra tá»›i đây, cái nà y chứng tá» số mạng chúng ta không hẳn cùng Ä‘Æ°á»ng!
Tà i sản của ♎ Sói Ngây Thơ
Từ khóa được google tìm thấy
àãåíòñòâî , âåòåð , àâòîçàï÷àñòè , àëüôà , äîñòàâêà , an sat , áóõãàëòåðñêèé , áðèòíè , çàéöåâ , êèåâà , èìåíèíû , êóïèò , íàöèîíàëüíûé , ïèêàï , ìèòñóáèñè , ìîñêîâñêîé , îðèãèíàëüíûå , lich su sap huyet , mac vu tac gia , ñëîâàðü , ñïîðòèâíûå , ñóìêè , öåëêè , ôàêòû , òàíöû , ôèãóðíîå , óëüòðà , òîâàðû , quyen than , sap huyet , sáp huyết , sáp huyết 196 4vn , tac gia mac vu , tác giả mặc vÅ© , xap huyet , ýëåêòðè÷åê , ýíåðãèÿ , æàííà , æèâûõ