04-04-2010, 09:54 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 6,746
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 3 giá»
Thanks: 1,636
Thanked 94,370 Times in 4,258 Posts
Phong Lưu Tiêu Diêu Thần
Tác giả: Luyến Thượng Nam Sơn
ChÆ°Æ¡ng 200: Nghịch HÆ°á»›ng thần tráºn
Dịch: thienluan
Biên dịch: vietstars
Biên táºp: Từ DÆ°Æ¡ng
Nguồn: TTV
"Ngươi nghĩ rằng ta không muốn đi và o sao? Chỉ là ta không có cách mà thôi! Không gian thần bà nà y có chỗ quái dị, phân thân sẽ bị ngăn cản ở bên ngoà i." - Hoa Phi Hoa bất đắc dĩ khoát tay, cổ tay rũ xuống, ngón tay giũ ra hình dáng hoa lan.
Vô Ngôn cong lÆ°ng rÆ°á»›n cổ, Hoa Phi Hoa trong lúc vô tình bấm Lan Hoa Chỉ, là m cho nà ng muốn nôn má»a.
"Hoa Phi Hoa, nói nhÆ° váºy, ngÆ°Æ¡i không tiến và o được bởi vì ngÆ°Æ¡i là phân thân?" - Má»™c Phong ngạc nhiên nói.
"Äúng váºy, tráºn nà y đối vá»›i chân thân cÆ¡ hồ không có cái gì hạn chế, mặc kệ là thần là tiên, Ä‘á»u có thể tiến và o, duy có phân thân không tiến và o được." - Hoa Phi Hoa giải thÃch.
"Chân thân ngÆ°Æ¡i tại sao lại rÆ¡i và o trong tráºn kia?" - Tráºn nà y xác thá»±c có chút quái dị, Má»™c Phong suy nghÄ© má»™t chút, đồng thá»i cân nhắc tình huống trÆ°á»›c mắt.
"Ta vô tình gặp không gian thần bà nà y, lúc ấy rất tò mò, muốn và o trong đó xem đến tá»™t cùng là cái gì, nà o ngá» chân thân Ä‘i và o, lại không chịu Ä‘i ra, ta Ä‘oán rằng trong đó nhất định là chá»— đáng là m cho ngÆ°á»i ta lÆ°u luyến."
"NgÆ°Æ¡i trong lúc vô tình gặp không gian nà y, vì sao chỉ có chân thân Ä‘i và o, mà đem phân thân lÆ°u bên bên ngoà i diện hả? Hoa Phi Hoa, ngÆ°Æ¡i tuy nói trăm lần không có chá»— sÆ¡ hở, nhÆ°ng giá» lại có lá»— thủng, ngÆ°Æ¡i hoà n toà n không nói ra chân tÆ°á»›ng sá»± tháºt, ngÆ°Æ¡i Ä‘ang lừa gạt chúng ta!" - Má»™c Phong lạnh lùng giÆ°Æ¡ng mắt nhìn Hoa Phi Hoa, ánh mắt tá»±a nhÆ° hai đạo lợi kiếm.
"Lúc ấy ta Ä‘ang cùng má»™t thần nhân tranh đấu, tiện thể gá»i phân thân ra để tăng cÆ°á»ng thá»±c lá»±c, chẳng biết vì sao, Ä‘á»™t nhiên xúc Ä‘á»™ng má»™t tráºn pháp kỳ diệu, chân thân láºp tức liá»n bị hút và o không gian thần bà kia, mà phân thân bất luáºn nhÆ° thế cÅ©ng không thể nà o và o được." - Ngôn ngữ Hoa Phi Hoa thà nh khẩn, không giống nhÆ° nói dối.
"Phân thân và chân thân ngÆ°Æ¡i ở trong đó có thể liên lạc vá»›i nhau không?" - Má»™c Phong muốn thông qua Ä‘Ã m thoại cố gắng phán Ä‘oán trong lá»i nói của hắn có bao nhiêu phần chân tháºt.
"Không thể. Ta cũng là lần đầu tiên gặp phải loại tình huống nà y." - Hoa Phi Hoa có vẻ có chút cam chịu.
"Ta từ Thần Giá»›i chạy tá»›i phà m gian, hao hết khà lá»±c má»›i tìm được lối và o của tráºn nà y, ta Hoa Phi Hoa cả Ä‘á»i Ãt có cầu ngÆ°á»i, hôm nay lại khẩn cầu ngÆ°Æ¡i Ä‘i và o giúp ta Ä‘em chân thân Ä‘i ra, sống ở hai nÆ¡i riêng biệt tháºt quá bất tiện a!" - Hoa Phi Hoa thở dà i nói.
"Cái nà y cÅ©ng gá»i là sống hai nÆ¡i riêng biệt Æ°?" - Vô Ngôn không khá»i cÆ°á»i lạnh.
“Chân thân và phân thân không ở chung, tuy không phải là vợ chồng, nhÆ°ng tình huống nà y chỉ sợ chỉ có hÆ¡n chá»› không kém! Tiểu Vô Ngôn, ngÆ°Æ¡i không có trải qua loại cuá»™c sống Ä‘au khổ nà y, ngÆ°Æ¡i tá»± nhiên không biết mặn ngá»t chua cay trong đó! NgÆ°Æ¡i ngẫm lại xem, chân thân ta trong đó rượu chè lu bù, tiêu diêu vui sÆ°á»›ng, mà ta lại ở chá»— nà y chịu hết khó khăn của nhân gian, không ngÆ°á»i quan tâm, tá»±a nhÆ° ngÆ°á»i mất hồn, há chẳng phải vì cô Ä‘á»™c mà chết sao?" - Hoa Phi Hoa vẻ mặt sầu khổ, tá»±a nhÆ° má»™t tiểu phu nhân Ä‘au khổ vì bị nam nhân lừa gạt ruồng bá».
Vô Ngôn thấy váºy vừa bá»±c mình vừa buồn cÆ°á»i, nhịn không được đùa cợt: "Hoa Phi Hoa, chân thân ngÆ°Æ¡i ở trong đó tiêu diêu, ngÆ°Æ¡i ở bên ngoà i nà y cÅ©ng tìm và i mỹ nhân cùng ngÆ°Æ¡i khoái hoạt, má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u bằng nhau, ông ăn chả bà ăn nem, không ai nợ ai, nhÆ° váºy không phải ngÆ°Æ¡i đạt thăng bằng trong lòng sao! Hiểu không? Äá»i ngÆ°á»i sống ngắn ngủn, vì váºy hãy chÆ¡i cho liá»…u chán hoa chê, cho lăn lóc đá cho mê mẩn Ä‘á»i, khá»i phải ngồi xót thÆ°Æ¡ng thầm khổ cho bạc tóc là m gì."
"Tiểu Vô Ngôn, ngÆ°Æ¡i đánh giá Hoa Phi Hoa ta quá thấp đó? Ta tuy rằng phong lÆ°u tiêu sái, nhÆ°ng cÅ©ng biết lá»… tiết, chân thân ta mặc dù không để ý đến ta nhÆ°ng ta cÅ©ng không thể vô tình vô nghÄ©a thầm phản bá»™i hắn! Quân tá» có Ä‘iá»u nên là m, có Ä‘iá»u chẳng nên là m, ngÆ°Æ¡i đừng xúi giục ta Ä‘i là m chuyện xấu. Vả lại các ngÆ°Æ¡i xem, bên ngoà i có Ä‘á»n thỠđá, có câu 'Quách VÆ°Æ¡ng Thị Tiết Hiếu Thạch Bà i PhÆ°á»ng', đó là ca ngợi má»™t phụ nữ há» Quách. Nà ng hai mÆ°Æ¡i ba tuổi chồng chết, vì để cho trượng phu dÆ°á»›i cá»u tuyá»n được nhắm mắt, nà ng cần cù là m lụng vất vả, nuôi hai con trai thà nh ngÆ°á»i. Hai con trai không phụ nguyện vá»ng của mẹ, hăng hái Ä‘á»c sách, đồng thá»i trúng cá». Mà nà ng lại ở giá suốt Ä‘á»i, tuân thủ nghiêm ngặt đạo đức. NgÆ°Æ¡i tại sao muốn ta bá»™i tÃn bất nghÄ©a, không để ý lá»… nghÄ©a liêm sỉ? Há»c theo tiểu nhân đê tiện kia? Từ nay vá» sau loại lá»i nói nà y chá»› có nhắc bên tai ta!" - Hoa Phi Hoa nghiêm trang nói.
"Chẳng lẽ ngÆ°Æ¡i còn vì chân thân bá» Ä‘i của ngÆ°á»i mà thủ đạo?" - Vô Ngôn chế nhạo cÆ°á»i nói.
"Äây không phải phụ đạo, mà là nam đạo. Nam đạo, tức là đồng cam cá»™ng khổ, không thể sau lÆ°ng huynh đệ Ãch ká»· trêu hoa ghẹo nguyệt…"
"Khứ khứ khứ! Ngụy biện! cái gì mà nam đạo? Nam đạo còn kém nhiá»u lắm!" - Vô Ngôn hừ má»™t tiếng, ngắt lá»i nói.
"NgÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i lấy bụng Ä‘Ã n bà đo lòng quân tá»!" - Hoa Phi Hoa tức giáºn đến há mồm cứng lưỡi.
"Má»i ngÆ°Æ¡i xem cho rõ rà ng, ta bây giá» còn không phải Ä‘Ã n bà !" - Vô Ngôn lá»›n tiếng quát mắng.
"Äừng cãi nữa, Hoa Phi Hoa, chúng ta vốn không quen biết, bằng và o cái gì khiến cho ta mạo hiểm giúp ngÆ°Æ¡i?" - Má»™c Phong thấp giá»ng quát.
"Quân tá» thÃch Ä‘em lại niá»m vui cho kẻ khác, cứu ngÆ°á»i má»™t mạng, còn hÆ¡n xây bảy tháp phù đồ. HÆ¡n nữa, ta cÅ©ng sẽ không để cho ngÆ°Æ¡i há»— trợ không công, chá» ngÆ°Æ¡i gá»i chân thân ta ra, ta tặng ngÆ°Æ¡i má»™t món thần khÃ! Äại trượng phu má»™t lá»i đã xuất, tứ mã nan truy." - Hoa Phi Hoa vá»— vá»— ngá»±c, nói năng rất có khà phách.
"Công tá» nhà ta tán gái thiên hạ vô song, thần khà nhiá»u nhÆ° kiến, quân tá» có thể so vá»›i sao, ngÆ°Æ¡i đừng vá»— loạn mông ngá»±a!" - Vô Ngôn khinh thÆ°á»ng ngoảnh đầu lại cÆ°á»i nói.
Má»™c Phong há hốc mồm, thất vá»ng lắc lắc đầu, mình chẳng qua có má»™t chút số Ä‘Ã o hoa, hình nhÆ° cÅ©ng có má»™t Ãt bản lÄ©nh a.
"Hắn? Hắn tán gái thiên hạ vô song. Ha ha! Tiểu Vô Ngôn, ngÆ°Æ¡i đừng múa rìu trÆ°á»›c cá»a Lá»— Ban nữa, tại Thần Giá»›i thần nhân hiểu biết Hoa Phi Hoa ta, Ä‘á»u biết ta có nhã hiệu nổi tiếng: 'Váºt Luyến Hoa', biết vì cái gì gá»i là 'Váºt Luyến Hoa' không? NghÄ©a là , phà m là nữ nhân yêu thÆ°Æ¡ng Hoa Phi Hoa ta, Ä‘á»u say đắm ta không thay đổi, nhÆ° say nhÆ° mê!" - Hoa Phi Hoa đắc ý cÆ°á»i to nói.
"Vấn Ä‘á» là có nữ nhân yêu thÆ°Æ¡ng ngÆ°Æ¡i hay không?" - Vô Ngôn cÆ°á»i nhạo nói.
"Không có!" - Hoa Phi Hoa xấu hổ lắc lắc đầu.
"Ha ha ha!" - Má»™c Phong nhịn không được cÆ°á»i to, "Xem ra 'Váºt Luyến Hoa' ngÆ°Æ¡i mặc dù có vẻ hÆ° danh , chắc chắn có giải thÃch khác!"
"Má»™c Phong, ta thà nh tháºt nói cho ngÆ°Æ¡i, ta 'Váºt Luyến Hoa' Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên có dụng ý khác, phà m là nữ nhân đã lá»t và o mắt ta, nhất định sẽ bị ta truy cùng Ä‘uổi táºn, lăn qua lăn lại thống khổ không thôi, ta chÆ°a đến Hoà ng Hà thì chÆ°a cam lòng, ngay cả nà ng chuyển thế má»™t trăm lần, ta cÅ©ng sẽ không buông tha Æ°á»›c nguyện ban đầu, ta vì khó chÆ¡i mà nổi danh. Hắc hắc!" - Hoa Phi Hoa thản nhiên cÆ°á»i cÆ°á»i nhÆ° thÆ°á»ng, cÅ©ng chẳng vì da mặt mình dà y mà xấu hổ.
"Váºy ngÆ°Æ¡i đã nhắm được ai chÆ°a?" - Vô Ngôn cÆ°á»i hì hì há»i.
"Tháºt không dấu diếm, ngÆ°á»i lá»t và o mắt ta rất nhiá»u, Tiểu Vô Ngôn, ngÆ°Æ¡i tốt nhất đừng lá»t và o vòng ngắm của ta, bằng không ta sẽ truy ngÆ°Æ¡i táºn chân trá»i góc biển!" - Hoa Phi Hoa quay đầu lại nói vá»›i má»™c phong, "Không bằng nghÄ© tÃch cá»±c má»™t chút Ä‘i ha. Là m sao giúp ta gá»i chân thân ra ? Má»™c Phong, ngÆ°Æ¡i ngẫm lại, trong không gian kia nhất định phi thÆ°á»ng thú vị, bằng không, tại sao chân thân ta không muốn ra! NgÆ°Æ¡i yên lòng mà đi Ä‘i, ta sẽ giúp ngÆ°Æ¡i chiếu cố tốt Tiểu Vô Ngôn!"
"Ai muốn ngÆ°Æ¡i chiếu cố? Ta và công tá» cùng Ä‘i!" - Vô Ngôn giữ chặt tay Má»™c Phong, tÆ°Æ¡i cÆ°á»i rạng rỡ nói.
Má»™c Phong thầm nghÄ©: " Hoa Phi Hoa nà y ba hoa chÃch chòe, tất nhiên không thể tin tưởng được, bất quá, không gian thần bà kia rốt cuá»™c có chá»— nà o hấp dẫn ngÆ°á»i, là m ngÆ°á»i ta lÆ°u luyến Ä‘i tá»›i Ä‘i lui, vui vẻ quên cả trá»i đất? Ta Ä‘i xem cÅ©ng không sao cả, má»™t thần tráºn không coi là cái Ä‘inh gì, trên ngÆ°á»i ta có nhiá»u thần váºt, Mông Thần tinh châu biết tráºn pháp, cá»u giá»›i khó có, muốn đến không gian nà y cÅ©ng không là m khó được ta."
Do nghÄ© váºy, Má»™c Phong đối vá»›i chÃnh mình trà n ngáºp tin tưởng.
"Äược rồi, ta nhân tiện Ä‘em Vô Ngôn Ä‘i và o má»™t vòng, Hoa Phi Hoa, ngÆ°Æ¡i lÆ°u ở chá»— nà y chá» tin tức ta, ta cÅ©ng không phải có ý định giúp ngÆ°Æ¡i, tháºt ra đối vá»›i không gian kia hết sức tò mò, nếu nhÆ° ta có thể giúp ngÆ°Æ¡i gá»i chân thân ra, cÅ©ng là thuáºn tay dắt dê, ta không cần thần khà của ngÆ°Æ¡i." - Má»™c Phong định liệu trÆ°á»›c cÆ°á»i cÆ°á»i, giÆ¡ tay nâng Vô Ngôn lên, ngoà i thân quang mang chá»›p Ä‘á»™ng, trong nháy mắt Ä‘em nà ng tiến và o trong phòng há»™ cầu, vá»t ngÆ°á»i hóa thà nh má»™t Ä‘oà n kim quang, theo tia thần thức vừa rồi hÆ°á»›ng dÆ°á»›i đất chui và o.
Má»™c Phong lặn đến bên ngoà i viên đá cuá»™i có thiết chế Nghịch HÆ°á»›ng tráºn pháp, không cần suy nghÄ© nhiá»u, liá»n nhảy và o. Tiến và o tráºn, Má»™c Phong buông Vô Ngôn, cẩn tháºn xem xét, má»›i phát hiện trong tráºn nà y có cảnh tượng khác. Viên đá cuá»™i nà y căn bản không phải má»™t tảng đá bình thÆ°á»ng, Má»™c Phong và Vô Ngôn dừng chân ở má»™t tòa núi lá»›n, núi nà y cao phi thÆ°á»ng. Má»™c Phong không biết được mình đứng ở sÆ°á»n núi hay chân núi. Trong núi má»™t mảnh trá»i mênh mông, đầy rẫy mà u xanh biếc, chỉ có má»™t Ä‘Æ°á»ng duy nhất, phá»ng chừng Ä‘i thông và o không gian thần bà kia.
Má»™c Phong vốn định ôm Vô Ngôn bay thẳng Ä‘i tá»›i dá»c theo Ä‘Æ°á»ng, nhÆ°ng ven Ä‘Æ°á»ng phong cảnh tháºt sá»± rất đẹp, giống nhÆ° Ä‘i và o trong má»™t bức há»a, ven Ä‘Æ°á»ng cÅ©ng có đình Ä‘Ã i lầu các, loáng thoáng ẩn ở trong sÆ°Æ¡ng mù trăng mênh mông, thỉnh thoảng nói chuyện hÆ¡i lá»›n, âm thanh vá»ng lại quay quẩn bên tai. Trong núi loáng thoáng truyá»n đến và i tiếng chim hót véo von, nhÆ°ng nhìn lại không thấy chim trốn ở chá»— nà o, bốn phÃa Ä‘á»u ẩn trong sÆ°Æ¡ng mù. Má»™c Phong mở to thiên mục, cÅ©ng nhìn không ra, nhÆ°ng là m cho ngÆ°á»i ta khó hiểu chÃnh là , nÆ¡i nà y hoà n toà n không có má»™t chút thần linh hoặc tiên linh khÃ, tá»±a hồ có ngÆ°á»i cố ý Ä‘em má»™t tòa núi thanh tú đẹp đẽ ở phà m gian và o trong viên đá cuá»™i nà y, bất quá, ngÆ°á»i ngoà i nhá» xem náo nhiệt, ngÆ°á»i trong nghá» xem cách thức. Má»™c Phong từ ná»™i tâm không phát sinh sợ hãi tán thán gì, áp súc má»™t tinh cầu tÆ°Æ¡ng đối mà nói, còn muốn dá»… dà ng hÆ¡n nhiá»u, nhÆ°ng muốn Ä‘em nguyên xi má»™t ngá»n núi di chuyển và o trong viên đá cuá»™i, cÅ©ng là má»™t việc cá»±c kỳ không dá»… dà ng gì, dù sao không là m thay đổi biến hóa nguyên mạo của nó, lại không thể là m cho đình Ä‘Ã i cây cối bị má»™t chút tổn hại, trong lòng Má»™c Phong so sánh, Ãt nhất vá»›i công lá»±c cao quá VÆ°Æ¡ng thần Thần Giá»›i của hắn, căn bản không có cách nà o là m được.
"Äịa phÆ°Æ¡ng nà y quá xinh đẹp a, ta tháºt muốn ở chá»— nà y không Ä‘i đâu nữa." - Vô Ngôn si ngốc nhìn phong cảnh nhÆ° thÆ¡ nhÆ° há»a, say mê hÆ°á»›ng vá» mây mù mông mông lung lung, hÆ° hÆ° ảo ảo nà y.
“Vô Ngôn, ngÆ°Æ¡i phải nhìn cẩn tháºn, ngÆ°Æ¡i không có khả năng dừng ở má»™t chá»—, ở lâu má»™t chá»— dù cho phong cảnh đẹp mấy Ä‘i nữa ngÆ°Æ¡i cÅ©ng sẽ buồn chán, bởi váºy ngÆ°Æ¡i cần phải Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c, nhÆ°ng, ngÆ°Æ¡i có chú ý không, quay đầu lại nhìn chá»— ngÆ°Æ¡i vừa Ä‘i qua, sá»›m đã bị mây mù bao phủ, không còn tồn tại nữa." - Má»™c Phong Ä‘Æ°a tay xoa tóc dà i phủ ngang vai Vô Ngôn, cÆ°á»i nhắc nhở Vô Ngôn Ä‘ang đắm chìm trong cảnh đẹp.
Vô Ngôn giáºt mình, dụng ánh mắt nghi hoặc liếc mắt nhìn Má»™c Phong, xoay ngÆ°á»i ngó lại, mây mù thủy chung phất phá»›i Ä‘i theo dÆ°á»›i chân, má»—i má»™t bÆ°á»›c nà ng Ä‘i tá»›i trÆ°á»›c, mây mù cÅ©ng chầm cháºm Ä‘i theo đình Ä‘Ã i lầu các vừa rồi Ä‘i qua, sá»›m rÆ¡i xuống ở chá»— sâu trong mây mù, mất Ä‘i bóng dáng.
Vô Ngôn lắp bắp kinh hãi, vộị dừng lại cước bộ, dưới chân mây mù hoà n toà n không thấy trà o dâng chút nà o, tựa hồ vẫn ở lại nơi đây, nhìn không thấy biến hóa gì.
"Sao lại thế nà y? Chẳng lẽ mây mù nà y cÅ©ng có linh tÃnh, chúng nó là m thế nà o biết chúng ta di Ä‘á»™ng chứ?" - Vô Ngôn nhanh chóng giÆ¡ tay bắt lấy bà n tay to của Má»™c Phong, kinh ngạc vạn phần, sợ mình không cẩn tháºn cÅ©ng giống nhÆ° phong cảnh nà y bị mây mù quái dị bao phủ.
"Äây đúng là chá»— kỳ diệu của tráºn pháp, bằng không, tại sao lại được xÆ°ng là Nghịch HÆ°á»›ng tráºn chứ?" - Má»™c Phong cÆ°á»i nói cao thâm khó lÆ°á»ng.
Vô Ngôn Ä‘ang theo dõi, vá»™i há»i: "Công tá», chẳng lẽ ngÆ°Æ¡i đối tráºn pháp nà y tÆ°Æ¡ng đối hiểu rõ? Có phải ngÆ°Æ¡i biết là m thế nà o Ä‘i trở vá» sao? Nếu ta dá»±a và o trà nhá»› Ä‘i trở vá», mây mù nà y có thể thối lui hay không?"
“Mây mù nà y Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên sẽ không nhÆ° mong muốn của ngÆ°Æ¡i thối lui nhÆ° váºy, ta mặc dù nháºn biết chút Ãt tráºn pháp, nhÆ°ng Nghịch HÆ°á»›ng tráºn tinh diệu nhÆ° thế nà y cÅ©ng là lần đầu tiên nhìn thấy. HÆ¡n nữa, ngÆ°Æ¡i căn bản không có khả năng lui trở vá», nếu ngÆ°Æ¡i lui trở vá» kết quả nhất định là rÆ¡i và o trong tráºn, tráºn nà y biểu hiện thoạt nhìn không có cái gì hung hiểm, nhÆ°ng tráºn nhãn nà y, có thể nhất định hung hiểm vô cùng!" - Má»™c Phong nhÆ° cÅ© mặt lá»™ vẻ mỉm cÆ°á»i, tá»±a hồ cÅ©ng không quá để ý tráºn pháp nà y, Ä‘i đến sông, ắt có cầu, hắn bây giá» còn không có nghÄ© tá»›i muốn phá vỡ tráºn pháp nà y, cho nên cÅ©ng không nóng vá»™i chút nà o, thầm nghÄ© muốn tiến và o không gian thần bà kia nhanh má»™t chút.
"Váºy chúng ta sau đó từ nÆ¡i nà y là m sao Ä‘i ra?" - Sắc mặt Vô Ngôn tối sầm, dần dần từ sá»ng sốt trở nên có chút sợ hãi.
"Vạn váºt Ä‘á»u là tÆ°Æ¡ng sinh tÆ°Æ¡ng khắc, có và o có ra, âm dÆ°Æ¡ng bù đắp, mặc kệ tráºn pháp nà y thần kỳ đến mức nà o, nhÆ°ng trăm khoanh vẫn quanh má»™t đốm, tá»± nhiên sẽ lÆ°u lại má»™t lối ra an toà n, chỉ có Ä‘iá»u phải tìm được nó thôi. Bình thÆ°á»ng má»i ngÆ°á»i khi rÆ¡i và o trong tuyệt cảnh, có chút khiếp đảm, ngÆ°á»i bi quan má»™t chút, sẽ tưởng rằng chÃnh mình hết thảy Ä‘á»u xong hết rồi, kỳ tháºt trá»i không tuyệt con Ä‘Æ°á»ng của ngÆ°á»i, thÆ°á»ng thÆ°á»ng trong khi khó khăn nhất, cà ng nên kiên cÆ°á»ng chịu Ä‘á»±ng , Ä‘i chÃn mÆ°Æ¡i chin bÆ°á»›c rưỡi thì cÅ©ng nhanh đến trăm, trÆ°á»›c sáng sá»›m luôn luôn có má»™t Ä‘oạn thá»i gian rất tối tăm, chỉ cần trà n ngáºp tin tưởng kiên trì chịu Ä‘á»±ng, cố gắng từng chút, khó khăn lá»›n bằng trá»i cÅ©ng sẽ giải quyết dá»… dà ng!" - Trong ánh mắt Má»™c Phong mang theo kiên nghị, giÆ¡ tay mạnh mẽ vung lên, má»™t cá»— khà thế hà o hùng triển khai, trong mây mù nhất thá»i truyá»n đến thanh rầm rầm ù ù.
Vô Ngôn nhìn Má»™c Phong, thấy hắn cÆ°á»i đùa tá»± nhiên, lạc quan rá»™ng rãi, tâm tình bình tÄ©nh vắng lặng cảm hóa, nhất thá»i cảm xúc dâng trà o, vừa rồi còn bị áp lá»±c là m cho kinh hoảng, láºp tức liá»n ném và o ở chá»— sâu trong mây mù.
“Phà m gian có má»™t thánh nhân, gá»i là Trang Tá», từng viết má»™t bà i (Tiêu diêu du), đầu tiên hắn liá»n nhắc nhở má»i ngÆ°á»i phải 'Vô Ká»·', má»™t ngÆ°á»i, nếu chuyện gì Ä‘á»u thầm nghÄ© đến chÃnh mình, Ä‘em chÃnh mình đặt ở chá»— trá»ng yếu nhất, váºy thì hắn sẽ lo được lo mất nhiá»u lắm, tá»± nhiên không thể là m được cái tiêu diêu và tá»± do kia. Chúng ta đã tiến và o Nghịch HÆ°á»›ng tráºn nà y, nên tìm cách thÃch ứng má»i tình cảnh, đó gá»i là " SÆ¡n cùng thuá»· táºn ngá» hết lối, liá»…u rủ hoa cÆ°á»i thấy là ng thôi" (Nguyên câu thÆ¡ là của Lục Du "SÆ¡n cùng thuá»· táºn nghi vô lá»™, liá»…u ám hoa minh há»±u nhất thôn"), có khi ngÆ°Æ¡i suy nghÄ© rất nhiá»u, cÅ©ng không giải quyết được vấn Ä‘á», không bằng thuáºn theo tá»± nhiên mà là m." - Má»™c Phong chăm chú nói má»™t hÆ¡i, lôi kéo Vô Ngôn cÆ°á»›c bá»™ vững và ng tiếp tục Ä‘i lên trên núi.
Từ ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng đến tiên nhân, tiện Ä‘Ã thà nh thần, khổ ải Vô Ngôn trải qua cÅ©ng khó có thể thuáºt lại chi tiết, chỉ sợ giảng ba ngà y ba đêm cÅ©ng không hết, hôm nay được Má»™c Phong khai đạo, Ä‘Ãch tâm cảnh nà ng nhất thá»i sáng sủa rất nhiá»u. Vô Ngôn giÆ°Æ¡ng mắt nhìn cảnh tượng kiá»u diá»…m phÃa trÆ°á»›c, giống nhÆ° thấy nÆ¡i đó chÃnh là miá»n đất hứa mình hÆ°á»›ng tá»›i.
Má»™c Phong và Vô Ngôn má»™t mạch bÆ°á»›c Ä‘i, cây rừng giống vẫn nhÆ° trÆ°á»›c, tÆ°Æ¡i tốt, phong cảnh cà ng thanh tú cà ng xinh đẹp, giống nhÆ° thế ngoại Ä‘Ã o nguyên, mây mù cÅ©ng cà ng thêm nồng nặc, chỉ tiếc không thể dõi mắt trông vá» phÃa xa, chẳng biết còn có bao nhiêu cảnh đẹp che dấu trong sÆ°Æ¡ng mù Ä‘áºm đặc hay không. Hai ngÆ°á»i coi nhÆ° Ä‘ang du sÆ¡n ngoạn thủy, hồn nhiên quên mất Ä‘ang ở trong Nghịch HÆ°á»›ng tráºn không thể quay đầu lại.
Gần đến đỉnh núi, mây mù vừa rồi nhÆ° bóng nhÆ° hình rốt cục dừng lại phÃa sau, trÆ°á»›c mắt trở nên sáng sủa, bốn phÃa cách đó không xa tất cả Ä‘á»u là mây mù lá»›p lá»›p, những mây mù nà y tá»±a nhÆ° gió nhẹ ngoà i khÆ¡i xẹt qua, bốn bá» sóng dáºy, khói sóng mênh mông, phong phú rá»±c rỡ.
Mộc Phong du lịch qua phong cảnh các giới, nhưng cảnh mây mù nà y tựa hồ vô hạn vô bỠkhông hỠcó đầu có cuối thì chưa bao giỠđã có lần tĩnh lặng mà ngắm như lúc nà y.
TrÆ°á»›c mắt mây mù mà u trắng sữa trong núi non trùng Ä‘iệp thong thả trôi, hình dáng giống nhÆ° má»™t dải băng mà u trắng quấn ở giữa núi, ngá»n núi mà u xanh biếc tá»±a nhÆ° tiên nữ duyên dáng yêu kiá»u, sáng sá»›m sau khi tắm rá»a chÆ°a mặc quần áo, Ä‘i ra thiên nhiên vui sÆ°á»›ng bay lượn.
Trong lúc hai ngÆ°á»i Ä‘ang say mê trong cảnh đẹp khôn cùng, Ä‘á»™t nhiên, ngá»n núi bắt đầu biến hóa
Tà i sản của DoctorCrazy
Chữ ký của DoctorCrazy Nhất vợ nhì trá»i
Tam thê tứ thiếp :00 (73):
Sợ vợ sống lâu
Äể vợ lên đầu TrÆ°á»ng sinh bất lão
:00 (62):
NgÆ°á»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch của DoctorCrazy
13-04-2010, 09:37 PM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 6,746
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 3 giá»
Thanks: 1,636
Thanked 94,370 Times in 4,258 Posts
Phong Lưu Tiêu Diêu Thần
Tác giả: Luyến Thượng Nam Sơn
Chương 201: Phạt Thần dị vực
Dịch: thienluan
Biên dịch: vietstars
Biên táºp: Từ DÆ°Æ¡ng
Nguồn: TTV
Ngá»n núi mà u xanh biếc tá»±a nhÆ° phai mà u, cà ng ngà y cà ng má» nhạt, má»™t bức há»a vá»›i lối vẽ tỉ mỉ sắc thái rõ rà ng cà ng giống nhÆ° dùng má»±c nÆ°á»›c quá nhiá»u, tùy ý giá»t xuống thà nh bức tranh thủy mặc!
Má»™c Phong trong lòng trầm xuống, tâm cảnh vừa rồi có phần phân tán thì tá»± nhiên dần dần ngÆ°ng trá»ng hẳn lên, theo toà n bá»™ ngá»n núi ẩn dấu và o trong sÆ°Æ¡ng mù, hai ngÆ°á»i tá»±a nhÆ° Ä‘ang đứng trên biển mênh mông. Lòng bà n tay Vô Ngôn có chút lạnh lẽo, Má»™c Phong biết nà ng có thể có chút khẩn trÆ°Æ¡ng, vô ý thức nắm chặt má»™t chút, cúi đầu nhìn lại, trên mặt Vô Ngôn không còn chút máu, tái nhợt nhÆ° tá» giấy, thân thể nho nhá» hÆ¡i có chút lay Ä‘á»™ng. Má»™c Phong lấy là m kinh hãi, vá»™i vã ôm nà ng và o trong lòng, thân thiết há»i thăm: "Vô Ngôn, ngÆ°Æ¡i là m sao váºy?"
Má»™c Phong vốn muốn há»i nà ng có bị bệnh hay không, nhÆ°ng nghÄ© lại có chút sai lầm, má»™t thần nhân sao có thể có thể bệnh được, xuất hiện loại tình huống nà y, chỉ có hai nguyên nhân, má»™t là công lá»±c hao hết, hai là trúng Ä‘á»™c!
"Ta thấy toà n thân không còn chút sức lực nà o, chỉ muốn ngủ một giấc."
Äầu Vô Ngôn gối lên khuá»·u tay Má»™c Phong, nà ng cảm thấy mà mắt rất nặng, cà ng buồn ngủ, tai nghe thanh âm của Má»™c Phong truyá»n tá»›i, lặng yên khép hai mắt lại, cố sức trả lá»i má»™t câu.
Má»™c Phong chỉ chú ý tá»›i biến hóa trên mặt Vô Ngôn, đã quên cảnh trà chung quanh ngÆ°á»i đã cải biến rất nhanh, ánh mắt hắn từ trên mặt tái nhợt của Vô Ngôn trong lúc vô ý lÆ°á»›t xuống dÆ°á»›i chân, lại phát hiện dÆ°á»›i chân ngá»n núi đã biến mất rồi, hắn Ä‘ang dẫm trong má»™t mảnh sÆ°Æ¡ng mù! Loại sÆ°Æ¡ng mù nà y hÆ° vô mỠảo, rồi lại có thá»±c chất nhÆ° mặt đất, Má»™c Phong cÅ©ng không váºn công, tháºm chà thần niệm cÅ©ng không táºp trung, liá»n bị nó nâng lên, tháºt kỳ bà là m cho ngÆ°á»i ta không thể tưởng tượng nổi!
Mộc Phong lùi lại ánh mắt rơi xuống trên mặt cà ng tái nhợt của Vô Ngôn, nà ng đã chìm sâu và o mộng đẹp, khóe môi nhếch lên một tia tiếu ý nhà n nhạt.
Má»™c Phong thầm nghÄ©: "Vô Ngôn thoạt nhìn cÅ©ng không có dấu hiệu trúng Ä‘á»™c, chẳng lẽ Thần linh lá»±c trong cÆ¡ thể đã hao tổn hết? Trong thá»i gian gần đây chạy ngược chạy xuôi, chỉ chú tâm tìm kiếm Liá»…u Diệp, nà o ngá» xem nhẹ bá» qua vấn Ä‘á» nà ng không có công lá»±c, chá» thá»i gian rá»—i rãi, tìm cho nà ng má»™t công pháp thÃch hợp má»›i được."
Má»™c Phong láºp tức lại muốn truyá»n cho nà ng má»™t Ãt Thần linh lá»±c, cách là m nà y cố nhiên không thÃch hợp, nhÆ°ng trÆ°á»›c mặt lại không còn phÆ°Æ¡ng pháp nà o khác, bèn thôi Ä‘á»™ng thần niệm, muốn Ä‘em năng lượng táºp trung tại lòng bà n tay.
Má»™c Phong thúc thần niệm được ná»a khắc, trong cÆ¡ thể dÄ© nhiên không gặp má»™t chút phản ứng, không khá»i âm thầm giáºt mình, lẽ nà o năng lượng trong kinh mạch mình cÅ©ng tiêu hao hết? Hắn vá»™i và ng Ä‘iá»u Ä‘á»™ng thần thức, váºy mà lần nà y, thần thức lại không nhÆ° hắn mong muốn, những thần thức nà y có thể phân có thể tụ trăm dùng trăm linh, váºy mà yên lặng nhÆ° má»™t ao hồ sâu, hoà n toà n không nghe hắn Ä‘Ãch chỉ huy! Thần thức lÆ°u ở lòng bà n tay và trong cÆ¡ thể trái tim Ä‘á»u coi nhÆ° Ä‘ang ngủ, Má»™c Phong mÆ¡ hồ bắt đầu có chút lo lắng, thầm nghÄ©, mình vừa có chút sÆ¡ ý, sÆ°Æ¡ng mù trong Nghịch HÆ°á»›ng tráºn nhất định có cổ quái, tá»±a nhÆ° thuốc gây tê, Ä‘em thần niệm và thần thức mình là m cho tê liệt hết.
SÆ°Æ¡ng mù quanh thân còn Ä‘ang biến hóa vô cùng, cà ng ngà y cà ng má»ng, cà ng ngà y cà ng loãng, Má»™c Phong cảm giác thân thể của chÃnh mình rÆ¡i xuống rất nhanh, ngoại trừ khà lá»±c và tÆ° duy bản năng Ä‘ang còn, tạm thá»i hắn không có bất luáºn biện pháp gì để phản kháng cả!
Má»™c Phong nhất thá»i hiểu được, sÆ°Æ¡ng mù tan hết, chắc chắn mình sẽ rÆ¡i và o không gian thần bà kia. Mà không gian đó căn bản không phải loại thú vị đáng để ngÆ°á»i ta lÆ°u luyến Ä‘i tá»›i Ä‘i lui nhÆ° Hoa Phi Hoa nói, mà ngÆ°á»i Ä‘i và o trong không gian nà y không có biện pháp thi triển công lá»±c và pháp thuáºt!
Má»™c Phong trong đầu hiện ra dáng tÆ°Æ¡i cÆ°á»i của Hoa Phi Hoa, suy Ä‘oán hắn có thể cố ý hại mình hay không? Cố nhiên, tri nhân tri diện bất tri tâm, ngÆ°á»i ta nói ba câu, không thể toà n bá»™ Ä‘á»u là tháºt, nhÆ°ng mình vá»›i hắn không quen biết, cÅ©ng tìm không được lý do hắn muốn hãm hại mình.
Má»™c Phong tỉnh táo lại, suy nghÄ© cẩn tháºn, lúc nà y thần váºt trong cÆ¡ thể ngoại trừ Cà n Khôn NhÆ° à trạc, Tô Thiết thần châu cùng Tiêu Diêu thần châu, các thứ khác Ä‘á»u và o trong tinh cầu, bèn dùng ý niệm của phà m nhân hô hoán, kiểm nghiệm kết quả, vui buồn lẫn lá»™n, Tô Thiết thần châu vô pháp hưởng ứng, cÅ©ng may Tiêu Diêu thần châu và Cà n Khôn NhÆ° à trạc còn có thể cảm ứng được ý niệm của hắn.
Äối vá»›i năng lá»±c của Cà n Khôn NhÆ° à trạc, Má»™c Phong không cần hoà i nghi, nhÆ°ng Tiêu Diêu thần châu vì sao cÅ©ng có thể cảm ứng được ý niệm giản Ä‘Æ¡n của mình, lần trÆ°á»›c tại siêu tinh, kinh mạch trong cÆ¡ thể má»™c phong ngÆ°ng trệ không thông suốt, nhiá»u thần váºt thần khà ra không được, mà Tiêu Diêu thần châu lại có thể biến hóa tùy ý, hiện tại, kinh mạch cÅ©ng thông suốt, tuy nhiên thần niệm của hắn rồi lại không cách nà o câu thông vá»›i đám bảo váºt kia, chỉ có Tiêu Diêu thần châu lại không giống đám kia, quả thá»±c nó so vá»›i các thứ khác cà ng tiêu dao tá»± tại, cÆ° nhiên Ãt có bị ảnh hưởng bởi hoà n cảnh bên ngoà i.
Má»™c Phong đối vá»›i bảo váºt nà y rất hứng thú, đáng tiếc thần thức lúc nà y không chịu cho mình Ä‘iá»u khiển, không có cách nà o thăm dò xem Tiêu Diêu thần châu còn có ảo diệu khác hay không.
"NgÆ°Æ¡i gá»i ta? Chủ nhân." Cà n Khôn NhÆ° à trạc truyá»n ra má»™t thanh âm tráºm rãi.
"Tiểu Ngá»c, ngÆ°Æ¡i kiến thức rá»™ng rãi, ngÆ°Æ¡i biết chúng ta Ä‘ang ở trong không gian gì không? Vì sao kinh mạch trong cÆ¡ thể ta cÅ©ng không có hiện tượng lÆ°u Ä‘á»™ng không thông suốt, mà thần niệm và thần thức lại không cách nà o váºn dụng?" Gian khổ có thể thúc đẩy ngÆ°á»i ta trưởng thà nh, quái dị trÆ°á»›c mắt cÅ©ng không là m Má»™c Phong cảm thấy bối rối, binh đến tÆ°á»›ng ngăn, nÆ°á»›c đến đắp Ä‘áºp, mình chỉ có thể cẩn tháºn cẩn tháºn má»™t chút, lấy bất biến ứng vạn biến.
"TrÆ°á»›c đây từng nghe qua lá»i đồn,trong cá»u giá»›i có Phạt Thần dị vá»±c, không biết có đúng ở đây hay không?" Cà n Khôn NhÆ° à trạc đáp.
"Phạt Thần dị vá»±c là cái gì? Không gian nghiêm phạt thần sao?" Má»™c Phong nhÃu mà y, sÆ°Æ¡ng mù dÆ°á»›i chân dần dần tan Ä‘i, chá»— Ä‘ang đứng thoáng cái, cảnh tượng cá»±c giống thế gian lúc xuân vá» hoa nở. Non xanh nÆ°á»›c biếc, má»™t phong cảnh Ä‘iá»n nguyên.
"Äúng, trong truyá»n thuyết có má»™t không gian chuyên môn nghiêm phạt thần, cÅ©ng không biết do ai thiết chế. Chủ nhân, ngÆ°Æ¡i biết Phạt Thần dị vá»±c nà y phạt loại thần nhân nà o và nghiêm phạt thần nhân thế nà o không?"
"Không biết, ngÆ°Æ¡i nói cho ta nghe má»™t chút Ä‘i." Má»™c Phong cúi đầu nhìn Vô Ngôn Ä‘ang ngủ say, trong lúc ngủ nà ng tá»±a nhÆ° má»™t con mèo nhỠôn nhu, thân thể nho nhá» cuá»™n thà nh má»™t Ä‘oà n, lông mi tháºt dà i hÆ¡i cong lên mÅ©i, quỳnh nhu thuáºn, môi anh Ä‘Ã o Ä‘á» má»ng, trên mặt khà sắc hÆ¡i trở lại giống nhÆ° trong khối phấn ngá»c trắng lá»™ mà u hồng.
" Thá» mệnh thần nhân hầu nhÆ° ngang vá»›i thiên địa, mà số lượng thần nhân luôn luôn tăng không giảm, đại thể thần nhân rèn luyện cá»±c khổ tháºt lá»›n đợi trải qua thần kiếp nhÆ° váºy, má»›i có thể lên tá»›i thần giá»›i, tâm tÃnh vốn đã tÆ°Æ¡ng đối bình thản, nhÆ°ng váºt cá»±c tất phản, bởi sinh mệnh quá dà i, bá» luyện công, liá»n trở lại cuá»™c sống bình thÆ°á»ng, lâu ngà y, dá»… khiến cho thần nhân tâm trà có chút không kiên định, hà nh vi khó tránh khá»i có chá»— khác ngÆ°á»i, lại trở lại tâm tÃnh phà m nhân phổ thông, và nhÆ° yêu thÃch đánh nhau ẩu đả, quát tháo quá Ä‘á»™c ác, hoặc thấy lợi quên nghÄ©a, vì tÆ° dục nhất thá»i của mình mà không để ý đến trăm há» trong cá»u giá»›i. Thần Giá»›i cố nhiên cÅ©ng có má»™t bá»™ hệ thống quản lý hoà n chỉnh, thế nhÆ°ng, luôn luôn có chá»— sÆ¡ hở, bởi váºy khiến cho không Ãt thần nhân có cÆ¡ há»™i là m xằng là m báºy, cho nên má»›i có không gian Phạt Thần dị vá»±c nghiêm phạt thần nhân nhÆ° váºy."
"Tiểu Ngá»c, Phạt Thần dị vá»±c chỉ có thể là má»™t không gian, nó là m sao biết lúc nà o nghiêm phạt thần nhân nà o hả ?" Má»™c Phong lãnh tÄ©nh Ä‘á» ra cách nhìn của mình.
"Trong cá»u giá»›i, nếu nhÆ° ai tranh đấu vô cùng kịch liệt hoặc là m cho đông đảo sinh linh bị hủy diệt, sẽ tá»± Ä‘á»™ng bị hút và o Phạt Thần dị vá»±c, không gian nà y phi thÆ°á»ng đặc thù, má»™t khi bị hút và o, Thần Giá»›i Chà tôn trong truyá»n thuyết kể cả, Ä‘á»u không thể từ đó Ä‘i ra. Ta ở Thần Giá»›i cÅ©ng hÆ¡n mÆ°á»i vạn năm, cÅ©ng chẳng bao giá» nghe nói có ai có thể từ Phạt Thần dị vá»±c bình an Ä‘i ra. Ai, chủ nhân, ta vốn tưởng rằng ngÆ°Æ¡i có vượt lên công lá»±c Thần Giá»›i vÆ°Æ¡ng thần, cá»u giá»›i rất Ãt chá»— không thể Ä‘i, nên đã quên Phạt Thần dị vá»±c nà y, sá»›m biết thế nên khuyên can ngÆ°Æ¡i má»›i phải." Cà n Khôn NhÆ° à trạc thở dà i nói.
"Có thể ở đây cÅ©ng không phải là Phạt Thần dị vá»±c." Má»™c phong má»i việc Ä‘á»u nghÄ© đến mặt tốt, chỉ có thể tá»± an ủi mình, thầm nghÄ© mình không đến ná»—i xui xẻo nhÆ° thế, ngÆ°á»i khác bởi vì là m thÆ°Æ¡ng tổn sinh linh hoặc hiếu chiến quá mức má»›i bị hút và o Phạt Thần dị vá»±c, mình vẫn chÆ°a là m nhiá»u việc ác, tại sao lại tá»± chui đầu và o lÆ°á»›i chứ?
"Chỉ mong Ä‘iá»u đó không phải!" Cà n Khôn NhÆ° à trạc rõ rà ng chÆ°a đến ná»—i lo lắng lắm, thanh âm nhẹ Ä‘i và i phần.
"Tiểu Ngá»c, trong Phạt Thần dị vá»±c thì thá»±c thi nghiêm phạt thần nhân nhÆ° thế nà o?" Má»™c Phong mắt thấy chung quanh nhiá»u loại hoa lá»™ng lẫy, cảnh xuân tÆ°Æ¡i đẹp, tá»±a hồ đúng là má»™t địa phÆ°Æ¡ng an bình tốt đẹp, hắn há»i nhÆ° váºy, chẳng qua muốn phủ định ở đây là Phạt Thần dị vá»±c.
"Ta chÆ°a có Ä‘i quá Phạt Thần dị vá»±c bao giá», nghe đồn ngÆ°á»i Ä‘i và o không có Ä‘i ra, ngÆ°á»i ngoà i tá»± nhiên cÅ©ng không biết nó nghiêm phạt thần nhân thế nà o nữa." Cà n Khôn NhÆ° à trạc hạ giá»ng đáp.
Má»™c Phong thở dà i, ngẩng đầu nhìn thấy bầu trá»i mỹ lệ, mây trắng pháºp phá»nh, tạo thà nh bầu không khà yên lặng. Phóng thỠánh mắt trải ra xa, gần bên có dòng suối nhá» trong suốt thấy đáy len lá»i giữa bãi cá» xanh mượt, xa xa có và i ngá»n núi xinh đẹp, dÆ°á»›i chân núi lÆ°a thÆ°a mấy gian tÆ°á»ng đá mái ngói, khói bếp lượn lá», giống nhÆ° nÆ¡i ở của ngÆ°á»i thế gian.
Má»™c Phong dừng chân suy tÆ° má»™t lúc lâu, trong đầu thần thức và thần niệm Ä‘á»u không thể sá» dụng, mình không có má»™t thân bản lÄ©nh và ẩn chứa má»™t lượng thần linh lá»±c phong phú, nhÆ°ng chỉ có thể giống nhÆ° má»™t phà m nhân, vô pháp bay vá» phÃa không trung, vừa thá» Ä‘Æ°a tay ra muốn bấm má»™t thần quyết nhÆ°ng không mang đến loại hiệu quả gì.
Má»™c Phong dụng ý niệm gá»i Tiêu Diêu thần châu ra, hóa thà nh má»™t thanh trÆ°á»ng kiếm, ôm Vô Ngôn, giÆ¡ tay múa má»™t bá»™ kiếm pháp, mang theo âm thanh vù vù, rõ rà ng ngay cả kiếm khà cÆ¡ bản nhất cÅ©ng không có mảy may sản sinh!
Má»™c Phong lắc đầu, hắn hiện tại chẳng khác nà o phà m nhân bình thÆ°á»ng, loáng thoáng dÄ© nhiên còn cảm thấy bao tá» có cảm giác đói bụng! Loại cảm giác nà y là m cho Má»™c Phong lÃu lưỡi, kể từ sau khi hắn từ Há»—n Nguyên Môn Lão Quân hồ bò lên trên bá», không thấy loại cảm giác nà y nữa, kể từ đó mà đi, hắn trở thà nh thần nhân, đói bụng lại không có duyên vá»›i hắn nữa, nhÆ°ng hôm nay, loại cảm giác đã lâu nà y tá»±a nhÆ° giấc má»™ng quên lãng đã trở vá».
"Công tá», ta đói bụng." Vô Ngôn bá»—ng nhiên tỉnh dáºy, mở mắt, câu đầu tiên nói tá»±a nhÆ° con ngÆ°á»i, muốn tìm thứ gì để ăn!
"Vô Ngôn, ta cÅ©ng cảm thấy đói!" Cảm giác đói bụng cà ng ngà y cà ng mãnh liệt khiến cho Má»™c Phong phải mạnh mẽ tá»± ngăn chặn ná»™i tâm mất kiên nhẫn, "Äối diện dÆ°á»›i chân núi có phòng xá, chắc chắn là nhà ở, chúng ta Ä‘i xin má»™t chút gì để ăn váºy."
Má»™c Phong tâm trạng ngược lại nghÄ© muốn cÆ°á»i, đã từng dùng Cà n Khôn NhÆ° à trạc chứa châu báu, chứa tinh cầu, tháºm chà chứa ngÆ°á»i, nhÆ°ng hoà n toà n không chứa má»™t chút thá»±c váºt.
"Công tá», chúng ta Ä‘iá»u không phải thần nhân sao? Là m sao lại đói bụng chứ?" Vô Ngôn rất khó hiểu, mở to con mắt nháºp nhèm nghi hoặc há»i.
"NÆ¡i đây là không gian thần bà mà Hoa Phi Hoa đã nói, khả năng có chá»— đặc biệt, tá»± nhiên sẽ là m chúng ta sinh ra cảm giác kỳ quái." Má»™c Phong bình tÄ©nh giải thÃch, hắn không thể nói cho Vô Ngôn biết khả năng ở đây là Phạt Thần dị vá»±c, nhÆ° váºy sẽ chỉ là m nà ng lo lắng vô Ãch.
Mộc Phong vừa nói, vừa không dừng cước bộ lại, trực tiếp nhắm mấy gian nhà ngói đối diện dưới chân núi đi đến.
Xem thì không xa, nhÆ°ng Má»™c Phong ôm Vô Ngôn cÅ©ng dùng Æ°á»›c chừng ná»a canh giá» má»›i Ä‘i đến trÆ°á»›c phòng xá nà y. Không biết trong phòng có ngÆ°á»i nà o không, cá»a phòng đóng chặt, Má»™c Phong tiến lên má»™t bÆ°á»›c, gõ gõ cá»a, lá»›n tiếng nói rằng: "Xin há»i có ngÆ°á»i không?"
Má»™t lúc sau cá»a phòng má»›i mở ra, trÆ°á»›c mặt Ä‘i ra má»™t nam má»™t nữ, bá»n há» kinh ngạc nhìn Má»™c Phong và Vô Ngôn. Nam Æ°á»›c chừng bốn mÆ°Æ¡i tuổi, khà lá»±c cÆ°á»ng tráng, trá»n mặt đầy hoà khÃ, lông mà y ráºm mắt to, trên chóp mÅ©i sÆ° tá» chảy ra và i giá»t mồ hôi há»™t; nữ cÅ©ng chừng ba mÆ°Æ¡i tuổi, tÆ°á»›ng mạo Ä‘oan trang tú lệ, mặc áo ngắn quần dà i, giống nhÆ° là m bằng sợi gai, cá»±c kỳ Ä‘Æ¡n giản, lại có chút không chỉnh tá» , cổ áo buông ra, loáng thoáng lá»™ ra má»™t khoảng da thịt mà u trắng, trên mặt nà ng hÆ¡i á»ng hồng, tóc rối bị mồ hôi đẫm Æ°á»›t dà y má»m vắt lên trên trán.
Má»™c Phong bá»—ng nhiên tỉnh ngá»™, xem ra hai ngÆ°á»i phá»ng chừng vừa má»›i tiến hà nh lá»… Chu Công, trên mặt nhất thá»i lá»™ ra vẻ lúng túng, dáng tÆ°Æ¡i cÆ°á»i rất mất tá»± nhiên, cuống quÃt từ trên mặt thiếu phụ dá»i Ä‘i, hÆ°á»›ng trung niên nam tá» há»i: "Tại hạ Má»™c Phong, vừa rồi chợt nói, quấy nhiá»…u nhị vị . . . . . . , muốn thỉnh giáo các hạ, nÆ¡i nà y là địa phÆ°Æ¡ng nà o?" "Chuyện tốt" Má»™c phong sắp sá»a nói ra miá»…n cưỡng nuốt trở lại và o bụng, lúc nà y ngÆ°á»i ta không quen, lá»i nói không thể quá mức Ä‘Æ°á»ng Ä‘á»™t.
Vô Ngôn sắc mặt á»ng Ä‘á», nà ng đối vá»›i Hợp Tịch song tu rõ nhÆ° lòng bà n tay, thân là nữ nhân, phát biểu cà ng tháºn trá»ng, hai ngÆ°á»i nà y nhất định vừa ở vu sÆ¡n mây mÆ°a, trong lòng thầm trách Má»™c Phong, nÆ¡i nà y có mấy phòng xá, chá»— nà o gõ không được, hết lần nà y tá»›i lần khác gõ đúng gian nà y.
"Ai, lại hai ngÆ°á»i đáng thÆ°Æ¡ng." Trung niên nam tá» lắc đầu, thở dà i nói, "Huynh đệ, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng đừng khách khà nhÆ° váºy, ngÆ°Æ¡i đã có thể đến nÆ¡i đây, cÅ©ng là duyên pháºn, ngÆ°Æ¡i gá»i ta là Äá»— Nhiá»…m Ä‘i, đây là nÆ°Æ¡ng tá» của ta, tên là Bạch Uyển Nhi. Ta không biết các ngÆ°Æ¡i ở bên ngoà i là m ác sá»± gì, sao cÅ©ng bị hút và o được? RÆ¡i và o Phạt Thần dị vá»±c nà y, cuá»™c sống có thể buồn chán cá»±c Ä‘á»™."
"Äá»— đại ca, ở đây thá»±c sá»± là Phạt Thần dị vá»±c sao?" Má»™c Phong không thể tin được váºn khà mình tháºt "tốt" nhÆ° váºy, chá»— thần nhân chỉ e tránh không kịp, tá»± mình rõ rà ng tá»± chui đầu và o lÆ°á»›i.
"Má»™c huynh đệ, và o nhà ngồi Ä‘i." Trung niên nam tá» lui qua má»™t bên, quay đầu nói vá»›i Bạch Uyển Nhi: "NÆ°Æ¡ng tá», ngÆ°Æ¡i Ä‘i pha hai bình trà , tháºt lâu không có khách nhân đến, ta muốn bồi tiếp Má»™c huynh đệ hảo hảo tâm sá»± má»™t phen."
Phòng trong là má»™t tiểu viện, ở giữa có má»™t sân vÆ°á»n, hoa trái tÆ°Æ¡i tốt, hÆ°Æ¡ng thÆ¡m ngát mÅ©i, đứng ở nÆ¡i đó, ngẩng đầu có thể thấy được trá»i xanh mây trắng. Hai bên sân vÆ°á»n có má»™t gian nhà mở rá»™ng, mÆ¡ hồ truyá»n ra hÆ°Æ¡ng vị thịt quay, nÆ¡i đó nhất định là phòng bếp. Vòng qua sân vÆ°á»n, Ä‘i lên năm báºc thang, là phòng nhá» chánh Ä‘Æ°á»ng, hai bên có má»™t gian phòng, chắc má»™t trong hai là phòng ngủ của bá»n há».
Trong phòng khách có má»™t bà n gá»—, bốn chiếc ghế dá»±a Ä‘iệu bá»™ thô ráp. Sau khi chá» Äá»— Nhiá»…m Ä‘i đầu ngồi xuống, Má»™c Phong để Vô Ngôn trên má»™t cái ghế, xoay ngÆ°á»i lại ngồi xuống.
"Äá»— đại ca, ta không phải bị hút và o." Má»™c Phong nếu đã biết ở đây là Phạt Thần dị vá»±c, liá»n ra tay chặn há»ng trÆ°á»›c, không nghÄ© khi không bị là m ngÆ°á»i ngÆ°á»i xấu. Nếu nhÆ° đã là m má»™t Ãt chuyện xấu, là m má»™t ác nhân cÅ©ng không sao, nhÆ°ng chẳng là m chuyện xấu bao nhiêu, lại bị ngÆ°á»i ta coi nhÆ° ác nhân, chẳng phải Ä‘au khổ sao?
"NÆ¡i nà y có mấy trăm thần nhân, tất cả Ä‘á»u là hút và o, ngÆ°Æ¡i nói nhÆ° váºy, chỉ sợ không ai tin. Má»™c huynh đệ, ngÆ°Æ¡i má»›i đến, không rõ tình huống, có thể thần nhân đến nÆ¡i đây, phần lá»›n tâm tÃnh bất chÃnh, nếu nhÆ° không phải đã từng sát nghiệt quá nặng, hay ở trong tranh đấu vô cùng kịch liệt, xúc Ä‘á»™ng Phạt Thần dị vá»±c. NgÆ°Æ¡i là m sao tá»›i được, ta cÅ©ng không hứng thú lý giải nhiá»u lắm, a, ở chá»— nà y là m má»™t phà m nhân cÅ©ng tốt, tuy rằng có chút khô khan, cÅ©ng may còn có thể sống sót, lại cÅ©ng có thể coi là may mắn." Trong ánh mắt Äá»— Nhiá»…m ẩn hiện vô hạn mất mác, hắn không đợi Má»™c Phong mở miệng, lại há»i: "Thần Giá»›i còn bình an vô sá»± sao? Chẳng biết Chà Tôn lão đại có khá»e không?"
Tà i sản của DoctorCrazy
NgÆ°á»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch của DoctorCrazy
09-05-2010, 10:39 AM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 6,746
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 3 giá»
Thanks: 1,636
Thanked 94,370 Times in 4,258 Posts
Phong Lưu Tiêu Diêu Thần
Tác giả: Luyến Thượng Nam Sơn
Chương 202: Nghiêm phạt của Phạt Thần dị vực
Dịch: thienluan
Biên dịch: vietstars
Biên táºp: Từ DÆ°Æ¡ng
Nguồn: TTV
"Äá»— đại ca, ngÆ°Æ¡i nháºn biết Thần Giá»›i chà tôn?" Má»™c Phong kinh dị há»i, hắn cảm thấy bất ngá». Thần Giá»›i chà tôn đã qua Ä‘á»i mấy vạn năm, mà chà tôn theo nhÆ° lá»i trong miệng Äá»— Nhiá»…m, cÅ©ng không biết có phải là thần giá»›i chà tôn mất Ä‘i hay không, nhÆ° váºy xem ra, hắn Ä‘i tá»›i Phạt Thần dị vá»±c nà y , chẳng lẽ không phải Ãt nhất đã mấy vạn năm ánh sáng rồi sao!
"Lúc đó ta từng là Nhâm Xuân Ngô thần vá»±c thiên quân, cùng chà tôn quan hệ cá nhân rất tốt, lúc Uổng Sinh nÆ°Æ¡ng nÆ°Æ¡ng sinh hạ hà i nhi, ta còn ôm hà i tỠđó. Sau lại không lâu sau, hai đại thần vá»±c phản loạn, ta phụng mệnh chỉ huy má»™t Ä‘oà n thần nhân Ä‘i thảo phạt những tên phản bá»™i nà y, không ngá» tá»›i, lúc đó tranh đấu thảm liệt, vô ý xúc Ä‘á»™ng Phạt Thần dị vá»±c, bởi váºy bị hút và o. Chuyện cÅ© nhÆ° má»™ng, tâm ta cà ng Ä‘i cà ng xa, tá»±a hồ ấn tượng cÅ©ng không quá sâu lắm." Äá»— Nhiá»…m thở dà i, há»›p má»™t ngụm trà đắng Bạch Uyển nhi vừa má»›i rót và o chén, "Má»™c huynh đệ, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng chÆ°a nói vá»›i ta, chà tôn hiện tại khá»e hay không, ngÆ°Æ¡i không gặp hắn sao?"
"Ta không có gặp hắn, thá»i gian ta đến Thần Giá»›i không dà i, chỉ là má»™t tiểu thần phổ thông." Má»™c Phong vốn định nói thẳng ra, nhÆ°ng lại lo lắng nếu quan hệ cá nhân của hắn vá»›i chà tôn không tốt, khi biết được tin tức chà tôn đã qua Ä‘á»i, hắn khó tránh khá»i lại khổ sở má»™t hồi. Tại đây trong Phạt Thần dị vá»±c nà y, không biết có thể Ä‘i ra ngoà i hay không, tá»™i gì còn muốn Ä‘em chuyện thÆ°Æ¡ng tâm bên ngoà i và o.
"À, khó trách ngÆ°Æ¡i nghe tên của ta xong không có phản ứng gì, ha hả!" Äá»— Nhiá»…m tá»± mình đánh trống lảng, cÆ°á»i gượng mấy tiếng.
"Công tá», ta đói bụng." Vô Ngôn ngá»i thấy vị thÆ¡m bay và o, cà ng cảm thèm ăn, nÆ°á»›c miếng ứa ra, lại không tiện mở miệng trá»±c tiếp nói vá»›i Äá»— Nhiá»…m và Bạch Uyển Nhi, không thể là m gì khác hÆ¡n là ngoảnh cố mà nói, hi vá»ng có ngÆ°á»i có thể nghe hiểu ý tứ của nà ng.
"Uyển Nhi, mau Ä‘Æ°a thịt thá» hầm nhừ bÆ°ng lên, đừng để tiểu cô nÆ°Æ¡ng đói bụng." Äá»— Nhiá»…m là hạng ngÆ°á»i thông minh, láºp tức phân phó bạch Uyển Nhi Ä‘em món ăn lên.
Bạch Uyển nhi đầy mặt tÆ°Æ¡i cÆ°á»i đáp lá»i, mang trong phòng bếp ra má»™t bát rất thÆ¡m ngà o ngạt, thịt thá» bên trong đã hầm chÃn, mỡ mà u và ng óng bóng lóng ứa ra, nhất thá»i kÃch thÃch sá»± thèm ăn của má»i ngÆ°á»i. Bốn thần nhân quây quần má»™t chá»— ăn thịt thá», nếu mà truyá»n ra bên ngoà i, có thể là m cho ngÆ°á»i ra cÆ°á»i đến rụng răng hay không? Má»™c Phong thầm nghÄ©, từ lúc tu thần, chÃnh mình đã cắt đứt thức ăn của thế gian, chỉ sợ nhiá»u năm nhÆ° váºy, cÅ©ng không có lần nà o trải qua giống nhÆ° ngà y hôm nay, tháºt cảm thấy hoạt kê bá»™i phần! Có thể mÆ°á»i tám ban binh khà thì Ä‘á»u sá» dụng được, duy chỉ có cầm đôi Ä‘Å©a ăn, cÅ©ng má»™t chuyện rất khó khăn. Thá»i gian Vô Ngôn ly khai thế gian rất lâu, kiếp trÆ°á»›c nà ng ở Tiên Giá»›i chỉ là lưỡng tâm tiên nhân, ngoại trừ kiếp nà y theo Má»™c Phong đến thế gian và i ngà y, trÆ°á»›c đó cÅ©ng chÆ°a từng trở lại lần nà o, mà hôm nay, Ä‘á»™t nhiên để nà ng cầm đôi Ä‘Å©a ăn, quả thá»±c so vá»›i để cho nà ng tu luyện má»™t môn công pháp còn khó hÆ¡n. Vô Ngôn má»™t tay cầm đôi Ä‘Å©a, từ trong chén đất cẩn tháºn gắp thịt thá» ra, sau đó lại run rẩy Ä‘Æ°a đến bên mép, và i lần không cẩn tháºn là m rÆ¡i thịt thá» trên bà n, tức giáºn đến trừng mắt, dứt khoát giáºn há»n ném đôi Ä‘Å©a Ä‘i, nhÆ°ng bao tá» lại không chịu nổi mỹ thá»±c mê hoặc, cà ng thêm đói đến kêu rá»™t rá»™t.
Má»™c Phong cố nén tiếu ý, thỉnh thoảng gắp miếng thịt thá» bá» và o trong miệng nà ng, trong khoảng thá»i gian ngắn, ngược lại cÅ©ng vui vẻ hoà thuáºn ấm áp.
Trong mắt Äá»— Nhiá»…m và Bạch Uyển Nhi lại là má»™t loại tÆ° vị khác, theo nhiá»u nhiá»u năm kinh nghiệm nhÆ° váºy mà xem, thông thÆ°á»ng thần nhân má»›i rÆ¡i xuống Phạt Thần dị vá»±c, sẽ có má»™t Ä‘oạn thá»i gian phiá»n muá»™n rất dà i khôn xiết, dù sao đã từng hô phong hoán vÅ©, không gì là m không được, tá»›i ở đây, cuá»™c sống quả thá»±c còn chÆ°a bằng phà m nhân, loại chênh lệch má»™t trá»i má»™t vá»±c nà y, là m cho ngÆ°á»i ta muốn phát Ä‘iên. Mà Má»™c Phong trÆ°á»›c mắt, vẻ mặt bình tÄ©nh, tá»±a hồ căn bản không vì Ä‘á»™t nhiên mất Ä‘i pháp lá»±c mà coi nhÆ° má»™t chuyện quan trá»ng. Loại tâm tình tiêu dao "Äi không lÆ°u tâm, ngẩng nhìn trá»i mây dừng, mây trôi" của hắn cÅ©ng đủ để cho ngÆ°á»i ta thán phục! Má»™c Phong lÆ¡ đãng bá»™c lá»™ thản nhiên nhÆ° thÆ°á»ng, nhÆ°ng ở trong lòng Äá»— Nhiá»…m vô hình lại tăng thêm phần trá»ng lượng.
"Má»i việc do tâm sinh, Má»™c huynh đệ, ta xem ngÆ°Æ¡i sắc mặt bình thản, trong ánh mắt trà n đầy thiện ý, suy Ä‘oán ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không hạng ngÆ°á»i gian nịnh! NhÆ° váºy xem ra, ngÆ°Æ¡i nhất định không phải bởi vì Ä‘á»™c hại sinh linh má»›i bị hút và o Phạt Thần dị vá»±c nà y." Äá»— Nhiá»…m quay đầu trao đổi nhãn thần vá»›i Bạch Uyển Nhi, cÆ°á»i nói.
Má»™c Phong chỉ cÆ°á»i cÆ°á»i, Äá»— Nhiá»…m tá»±a hồ không chịu tin tưởng mình là tá»± dẫn xác và o đây, cÅ©ng không biện bạch, thuáºn miệng há»i: "Äá»— đại ca, Phạt Thần dị vá»±c lá»›n bao nhiêu?"
"Phạt Thần dị vá»±c rất nhá», phÆ°Æ¡ng viên bất quá mấy trăm dặm, ở giữa may mà có má»™t hồ nÆ°á»›c mặn, chừng hÆ¡n mÆ°á»i dặm, thức ăn chúng ta bình thÆ°á»ng là m, Ä‘á»u lấy từ trong nÆ°á»›c hồ nà y để nấu nÆ°á»›ng, món ăn má»›i có hÆ°Æ¡ng có vị nhÆ° váºy." Äá»— Nhiá»…m tá»±a hồ rất thá»a mãn vá»›i hiện trạng.
"Ở đây có nhiá»u Ãt bao nhiêu thần nhân?" Má»™c Phong gắp khối thá» thịt bá» và o trong miệng Vô Ngôn, tiếp tục há»i.
"Phá»ng chừng có gần nghìn ngÆ°á»i, Ä‘á»u ở chung quanh hồ nÆ°á»›c mặn. Hồ nÆ°á»›c ở ngay sau núi nà y, ngà y khác ta dẫn ngÆ°Æ¡i Ä‘i xem." Äá»— Nhiá»…m hÆ¡i suy tÆ°, vÆ°Æ¡n ngón tay bấm bấm, cho ra đại khái má»™t chữ số.
"Äá»— đại ca, ta có má»™t chuyện không giải thÃch được, chẳng biết có nên há»i hay không?" Nghi vấn trong lòng Má»™c phong cà ng ngà y cà ng nhiá»u.
"NgÆ°Æ¡i có nghi vấn gì? Có lẽ nói ra, cÅ©ng vô phÆ°Æ¡ng giải thÃch."
" Phạt Thần dị vá»±c nà y theo lý hẳn là tiến hà nh nghiêm phạt thần nhân, nhÆ°ng ta phát hiện ở đây vì sao lại có má»™t cảnh tượng rất thái bình hả?" Má»™c Phong ngẩng đầu bình tÄ©nh nhìn thẳng Äá»— Nhiá»…m há»i.
"Má»™c huynh đệ, ngÆ°Æ¡i má»›i đến, còn cảm thấy má»›i mẻ, tá»± nhiên nghÄ© ở chá»— nà y tá»±a hồ không phải nghiêm phạt, mà là hưởng thụ, đúng không?" Äá»— Nhiá»…m cÆ°á»i há»i ngược lại.
"Äúng váºy, loại hiện tượng nà y có phần là m cho ta cảm thấy kỳ quái." Má»™c Phong nói ra nghi hoặc trong lòng.
"Trong Phạt Thần dị vá»±c, thần nhân Ä‘á»u không thể váºn dụng công lá»±c nữa, ngoại trừ khà lá»±c so vá»›i phà m nhân tốt hÆ¡n, còn có hay vẫn nhÆ° cÅ© có thể trÆ°á»ng sinh bất lão, cÅ©ng không ốm Ä‘au, tháºm chà vẫn còn là cÆ¡ thể thần, ở đây không có thứ gì có thể dá»… dà ng xúc phạm tá»›i thân thể chúng ta. . . . . ."
"Oa! Váºy các ngÆ°Æ¡i không phải ở chá»— nà y hưởng phúc chứ?" Vô Ngôn không đợi Äá»— Nhiá»…m nói xong, liá»n vui mừng la lên.
"Sá»± thá»±c cÅ©ng không phải Ä‘Æ¡n giản nhÆ° các ngÆ°Æ¡i tưởng tượng, tại Phạt Thần dị vá»±c, có các loại dã thú thÆ°á»ng lui tá»›i, hÆ¡i vô ý, sẽ bị chúng nó tung lên nắm xuống, tuy rằng không chết, nhÆ°ng cÅ©ng có chút phiá»n phức." Äá»— Nhiá»…m cÆ°á»i nói.
"Chỉ cần không ra cá»a, váºy không phải không có việc gì sao." Vô Ngôn no bụng được tám phần, rốt cục cái miệng nhá» nhắn báºn rá»™n nói mấy câu.
"Không ra cá»a, chúng ta ăn cái gì, ở chá»— nà y, ngoại trừ lên núi săn thú, chỉ có thể xuống hồ bắt cá, không là m váºy, cái bụng đói lắm." Äá»— Nhiá»…m ha hả cÆ°á»i nói.
"Nếu như không ăn gì, thần nhân có thể chết đói hay không?" Vô Ngôn nhịn không được tìm hiểu nguồn gốc đưa ra một vấn đỠkỳ lạ.
Má»™c Phong buồn cÆ°á»i, cÆ°á»i ha ha: "Nếu là để cho thần nhân chết đói, đó má»›i là chuyện chê cÆ°á»i lá»›n nhất trên Ä‘á»i nà y."
Äá»— Nhiá»…m và Bạch Uyển Nhi nhìn nhau cÆ°á»i, há»™i ý gáºt đầu.
"Tại Phạt Thần dị vá»±c, lẽ nà o thần nhân tháºt sá»± có thể chết?" Má»™c Phong liếc nhìn quanh hai ngÆ°á»i, vô cùng kinh ngạc nói.
"Äây là chá»— kỳ quái của Phạt Thần dị vá»±c a, thần nhân không ăn gì cố nhiên đói cÅ©ng không chết, thế nhÆ°ng lại cá»±c kỳ khó chịu, trong bụng giống nhÆ° Ä‘ao cắt, vì thế thần nhân bên ngoà i má»›i tá»›i ở đây, chúng ta Ä‘á»u chủ Ä‘á»™ng cung cấp cho bá»n hắn má»™t bữa ăn, đây đã thà nh má»™t lệ cÅ© bất thà nh văn." Bạch Uyển Nhi ôn nhu cÆ°á»i, đáp và i câu.
"Äây cÅ©ng không coi là nghiêm phạt nghiêm trá»ng đối vá»›i thần nhân a?" Má»™c Phong thầm nghÄ©, nếu nhÆ° thần nhân ở bên ngoà i là m xằng là m báºy, sát hại vô số sinh linh, ở chá»— nà y có thể nháºn thức ăn mà không chịu uy hiếp bởi cái bụng, tá»±a hồ nghiêm phạt cÅ©ng quá nhẹ.
"ÄÆ°Æ¡ng nhiên, đây cÅ©ng không phải sá»± nghiêm phạt thần nhân chân chÃnh, Má»™c huynh đệ, ngÆ°Æ¡i buông thả suy nghÄ© má»™t chút, nếu nhÆ° má»™t thần nhân ở không gian nhá» hẹp nầy hÆ¡n má»™t nghìn trăm vạn năm, má»—i ngà y mặt trá»i má»c thì là m việc, mặt trá»i thì lặn nghỉ ngÆ¡i, đó có đúng có chút thống khổ hay không?" Äá»— Nhiá»…m lại nói.
"Ở đây còn có phân biệt ban ngà y và đêm tối ?" Vô Ngôn hơi có chút kinh ngạc.
"Ừ, thá»i gian ở đây cùng thế gian có chút tÆ°Æ¡ng tá»±." Bạch Uyển Nhi ôn hòa nhìn Vô Ngôn, giải thÃch nói.
"Bình thản là tháºt, bình an là phúc, ta nghÄ© loại sinh hoạt nà y đối vá»›i thần nhân cÅ©ng không phải nghiêm phạt!" Má»™c Phong nhá»› tá»›i lần kia tranh đấu vá»›i Si thần ở thế gian, tình cảnh phà m nhân tá» thÆ°Æ¡ng vô số, sắc mặt có chút ngÆ°ng trá»ng. Hắn không khá»i nghÄ© ngợi nói: "Vô luáºn ở địa phÆ°Æ¡ng nà o, có thể giá»›i luáºt Ä‘á»u là thiên hÆ°á»›ng của ngÆ°á»i Ä‘Æ°Æ¡ng quyá»n. Phà m nhân nếu nhÆ° có thể trÆ°á»ng sinh bất lão, nhất định sẽ mừng rỡ vạn phần, mà thần nhân chỉ bị tÆ°á»›c Ä‘oạt quyá»n lợi váºn dụng pháp lá»±c, lại là m cho thân thể vất vả cá»±c nhá»c, mặc dù là nghiêm phạt, cÅ©ng không công bình sao?"
"Lúc ta má»›i đến, cÅ©ng cho là nhÆ° váºy, nhÆ°ng nhiá»u năm qua Ä‘i, ta má»›i chợt minh bạch, Ä‘iá»u nà y không phải nghiêm phạt váºy là cái gì? Hay là các ngÆ°Æ¡i thấy ta và Uyển Nhi ra đôi và o cặp, nghÄ© so vá»›i thần tiên quyến lữ chắp cánh cùng bay cÅ©ng không gì hÆ¡n cảnh nà y, thế nhÆ°ng giống chúng ta nhÆ° váºy đồng thá»i là phu thê cÅ©ng không nhiá»u, bao nhiêu thần nhân và ngÆ°á»i hắn yêu say đắm Ä‘á»u là ngà n bÆ°á»›c cách xa, khó qua ná»—i khổ tÆ°Æ¡ng tÆ° a!" Äá»— Nhiá»…m cảm thán và i tiếng, lại nói, "khi má»™t ngÆ°á»i không thi triển được hoà i bão của mình, không có tiếng tăm gì, ngà y đần Ä‘á»™n hồ đồ buồn chán, ngà y ngà y đêm đêm cứ nhÆ° váºy không thể tránh được láºp lại mà sống, ngÆ°Æ¡i cho rằng há» cam tâm chứ?"
Má»™c Phong bá»—ng nhiên nhá»› tá»›i Yên Nhiên, nhất thá»i buồn bã, mình vá»›i nà ng gần nhau trong gang tấc mà biển trá»i cách mặt, Ä‘au khổ tÆ°Æ¡ng tÆ°, đây không phải là má»™t loại Ä‘au nhức sao! Nếu nhÆ° tháºt sá»± muốn ở Phạt Thần dị vá»±c ngây ngốc trăm nghìn vạn năm, mà vô pháp dùng thần thức và o trong Cà n Khôn NhÆ° à trạc liếc nhìn nà ng má»™t cái, váºy, có phải là má»™t loại dằn vặt hay không?
Vô Ngôn thấy trong mắt Má»™c Phong hiện lên má»™t tia chua xót khổ sở, trong lòng biết hắn tất nhiên Ä‘ang nghÄ© đến Yên Nhiên, nà ng cÅ©ng không có thể giúp hắn giải trừ Ä‘au nhức, cà ng vô pháp khuyên giải an ủi hắn, không khá»i thở dà i, dá»i trá»ng tâm câu chuyện nói: "Uyển Nhi tá»· tá»·, các ngÆ°Æ¡i vì sao không sinh má»™t hà i tá» hả? NhÆ° váºy nhất định lại tăng rất nhiá»u lạc thú a!"
"Tại Phạt Thần dị vá»±c không sinh con được, có thể là nói Phạt Thần dị vá»±c nà y cố ý cÆ°á»›p Ä‘oạt niá»m vui quan hệ gia đình của má»i ngÆ°á»i a." Bạch Uyển Nhi bình tÄ©nh cÆ°á»i nói, "Äược rồi, tiểu cô nÆ°Æ¡ng, ta còn chÆ°a thỉnh giáo phÆ°Æ¡ng danh của ngÆ°Æ¡i."
"Ta là Vô Ngôn, Uyển Nhi tá»· tá»·." Vô Ngôn nhoẻn miệng cÆ°á»i, trong lòng thầm vui, mình giống nhÆ° má»™t con chuá»™t cô Ä‘á»™c chui và o lu gạo, nà o ngá» lại có con chuá»™t khác chui và o, lại là con chuá»™t Ä‘á»±c mà mình yêu quý đã lâu! Má»™ng đẹp mình có thể nghÄ© đến Ä‘á»u thà nh hiện thá»±c, còn có việc gì so vá»›i nó tốt đẹp chứ?
"Äá»— đại ca, Phạt Thần dị vá»±c có biên giá»›i, bên ngoà i biên giá»›i là cái gì?" Má»™c Phong bình phục áp lá»±c ná»™i tâm, không cam lòng vÄ©nh viá»…n ở tại chá»— nà y, lại há»i.
"Phạt Thần dị vá»±c bốn phÃa Ä‘á»u là núi cao, mặt núi tất cả Ä‘á»u là vách đá dá»±ng đứng nhÆ° Ä‘ao cắt, cùng vá»›i sÆ°Æ¡ng mù đặc trắng xoá, sâu không thấy đáy."
"Nếu như nhảy xuống vách đá dựng đứng gặp phải tình huống gì?" Trong đầu Mộc Phong chợt nẩy ra một ý nghĩ kỳ quái như thế.
"NgÆ°Æ¡i nếu nhÆ° từ nÆ¡i nà o đó nhảy xuống, sÆ°Æ¡ng mù đặc nà y láºp tức sẽ Ä‘em ngÆ°Æ¡i tống trở vá». Các ngÆ°Æ¡i ở đây lâu, lúc buồn chán, có thể Ä‘i nhảy má»™t chút, phi thÆ°á»ng thú vị. Ha ha!" Äá»— Nhiá»…m cÆ°á»i to nói.
"Äá»— đại ca, nếu nhÆ° thần nhân bị hút và o không ngừng tăng, váºy Phạt Thần dị vá»±c nà y chẳng phải là kÃn ngÆ°á»i hết chá»— sao?" Má»™c Phong trầm tÆ° chỉ chốc lát, lại Ä‘Æ°a ra má»™t vấn Ä‘á» má»›i.
"Sẽ không, Phạt Thần dị vá»±c giống nhÆ° có linh tÃnh, má»—i má»™t thần nhân tiến và o, nó Ä‘á»u tá»± Ä‘á»™ng lá»›n lên và i phần. Lúc ban đầu chúng ta tiến và o, ở đây có gần năm trăm thần nhân, không gian so vá»›i hiện tại, cÅ©ng chỉ có bằng phân ná»a địa vá»±c nhÆ° váºy."
"Uyển Nhi tá»· tá»·, những phòng ở nà y, Ä‘á»u là do các ngÆ°Æ¡i dá»±ng lên hả?" Vấn Ä‘á» Vô Ngôn quan tâm không giống vá»›i Má»™c Phong.
"Äúng váºy, lúc ban đầu chúng ta tiến đến, chỉ có thể ở trong sÆ¡n Ä‘á»™ng, nÆ¡i đó côn trùng, dã thú cÅ©ng nhiá»u, chúng ta rất khó ngủ ngon giấc, cuối cùng, Äá»— đại ca hăng hái là m nhà , cÅ©ng không biết hết bao lâu thá»i gian, má»›i có dáng dấp nhÆ° ngà y hôm nay!" Bạch Uyển Nhi nhìn Vô Ngôn cÆ°á»i rất hà i lòng, "Chúng ta ở đây có má»™t gian nhà trống, không cÅ©ng là không, các ngÆ°Æ¡i nếu không chê, tạm thá»i ở chá»— chúng ta Ä‘i."
"Tốt, tốt, váºy thá»±c sá»± rất Ä‘a tạ các ngÆ°Æ¡i, Uyển Nhi tá»· tá»·." Vô Ngôn nghÄ© đến không cần cùng vá»›i những con rệp, dã thú là m bạn, nhất thá»i vô cùng sung sÆ°á»›ng.
"Thần nhân cũng buồn ngủ sao?" Mộc Phong sợ run, cảm thấy có chút hoang mang.
"Tại Phạt Thần dị vá»±c, kỳ thá»±c chẳng khác gì thế gian. Bất quá, có thể ngủ chẳng phải là điá»u thú vị sao? Nếu nhÆ° cả ngà y vá»™i vã Ä‘i lui Ä‘i tá»›i, không có được má»™t Ãt an bình, có thể cà ng thêm buồn chán." Äá»— Nhiá»…m ghé mắt mỉm cÆ°á»i liếc mắt nhìn Bạch Uyển Nhi. Trên mặt Bạch Uyển Nhi nhất thá»i nổi lên và i tia Ä‘á» á»ng.
"Váºy tạm thá»i quấy rối Äá»— đại ca cùng Bạch đại tá»· rồi." Trong lòng Má»™c Phong biết, ở lâu sẽ là m khó ngÆ°á»i ta, hiện thá»±c Ä‘á»™t nhiên xuất hiện trÆ°á»›c mặt, hắn không thể không phải lo lắng là m thế nà o để đối mặt vá»›i nó.
"Má»™c huynh đệ, ngÆ°Æ¡i xem sắc trá»i đã tối, trÆ°á»›c tiên các ngÆ°Æ¡i Ä‘iá»u dưỡng má»™t đêm a." Äá»— Nhiá»…m thấy Má»™c Phong và Vô Ngôn ngừng ăn, liá»n chỉ chỉ má»™t gian phòng nhá» bên cạnh chánh Ä‘Æ°á»ng, đứng dáºy giúp đỡ Bạch Uyển Nhi Ä‘ang xấu hổ Ä‘á» mặt thu dá»n bà n ăn, có ý nhắc nhở Má»™c Phong, bá»n há» còn có công vụ thÆ°á»ng lệ phải là m.
Bầu trá»i bên ngoà i sân nhà đã dần tối, Má»™c Phong buá»™c phải đứng lên, nói tiếng "là m phiá»n", liá»n biết Ä‘iá»u lôi kéo Vô Ngôn hÆ°á»›ng gian phòng nhá» Äá»— Nhiá»…m chỉ Ä‘i đến.
Và o phòng, đóng cá»a, tia sáng nhất thá»i mỠảo chiếu xuống, lá» má» có thể thấy được trong phòng có chiếc giÆ°á»ng gá»— trống rá»—ng, trên giÆ°á»ng có má»™t gối bằng gá»—. Không có công lá»±c, Má»™c Phong không quen bầu không khà tối tăm nà y, hắn nhịn không được nói vá»›i Cà n Khôn NhÆ° à trạc: "Tiểu Ngá»c, bên trong ngÆ°Æ¡i còn có dạ minh châu không?"
"Chủ nhân, tại Phạt Thần dị vá»±c, công lá»±c ta cÅ©ng bị hạn chế đến chÃn phần, loại váºt nhá» nà y ta còn có thể lấy ra, nếu là lá»›n hÆ¡n má»™t chút, ta cÅ©ng không có biện pháp giúp ngÆ°Æ¡i." Cà n Khôn NhÆ° à trạc có ý nhắc nhở Má»™c Phong, nếu muốn hắn mang Yên Nhiên bị nhốt ở thiên y thần giáp ra, đó chÃnh là si tâm vá»ng tưởng, tuyệt không ná»a phần khả năng!
Lòng bà n tay Má»™c Phong láºp tức xuất hiện má»™t viên dạ minh châu phát ra quang mang yếu á»›t. dá»±a và o quang mang của dạ minh châu, má»™c Phong nhìn Vô Ngôn nói: "Mệt nhá»c thì ngủ Ä‘i, Vô Ngôn."
"CÆ° nhiên có thể ngủ giống nhÆ° phà m nhân, quá tuyệt vá»i rồi." Vô Ngôn vui vẻ đáp lá»i, bò lên trên giÆ°á»ng gá»— nằm thoải mái.
"Hảo hảo ngủ một giấc." Mộc Phong chỉ cảm thấy bắt đầu buồn ngủ, nằm ở bên cạnh Vô Ngôn ngủ thiếp đi.
Tà i sản của DoctorCrazy
NgÆ°á»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch của DoctorCrazy
27-07-2010, 10:25 AM
Mạnh ThÆ°á»ng Quân 4vn
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 6,746
Thá»i gian online: 2 tuần 2 ngà y 3 giá»
Thanks: 1,636
Thanked 94,370 Times in 4,258 Posts
Phong Lưu Tiêu Diêu Thần
Tác giả: Luyến Thượng Nam Sơn
Chương 203: Trở lại nguyên trạng
Dịch: thienluan
Biên dịch: Từ Dương
Biên táºp: Huyết Long
Nguồn: TTV
Phạt Thần dị vá»±c ban đêm tá»±a nhÆ° phÃa sau núi Há»—n Nguyên Môn Kỳ Linh Phong, thỉnh thoảng có tiếng côn trùng kêu vang thú rống lá»t và o trong tai, hà n ý theo tÆ°á»ng đá thẩm thấu và o, trong ánh sáng viên dạ minh châu yếu á»›t tản mát ra, dần dần tạo thà nh tình trạng sÆ°Æ¡ng mù nhà n nhạt, cà ng là m cho phòng nhá» có vẻ hÆ¡i lạnh lẽo. Má»™c Phong nằm ở trên giÆ°á»ng, không cách nà o chợp mắt, thá»i kì lÆ°u lạc mặc dù không là m là m hắn mong muốn, nhÆ°ng lúc nà y bá»—ng nhiên thanh tÄ©nh, không chỉ có là m cho hắn không quen, còn mÆ¡ hồ câu dẫn ra hồi ức thống khổ mà hắn từng trải qua. Bóng đêm mông lung, Vô Ngôn Ä‘ang an giấc nồng, Má»™c Phong ngồi dáºy cởi trÆ°á»ng sam nhẹ nhà ng đắp lên ngÆ°á»i nà ng.
Má»™c Phong tÄ©nh tá»a má»™t đêm ở bên giÆ°á»ng, trong đầu má»™t mảnh trống vắng, tuy nói không thể luyện công, nhÆ°ng cÅ©ng thần thanh khà sảng. Sáng sá»›m, ánh sáng sáng rá»±c chiếu và o phòng nhá», Vô Ngôn tỉnh dáºy, thấy áo Má»™c Phong khoác lên trên ngÆ°á»i nà ng, trong lòng cảm Ä‘á»™ng, xoay ngÆ°á»i rá»i giÆ°á»ng, xoa xoa mắt, thân thiết
nói: "Công tá», ngÆ°Æ¡i má»™t đêm không ngủ à ?"
"Ừ, tÄ©nh tá»a xem xét tâm, tá»± nhìn lại mình." Má»™c Phong kéo trÆ°á»ng sam, khoác lên trên ngÆ°á»i, cÆ°á»i nói, "Äi thôi, để má»™t ngà y ba bữa, chúng ta cÅ©ng Ä‘i săn thú."
Ra cá»a, từ má»™t phòng nhá» khác đối diện chÃnh Ä‘Æ°á»ng mÆ¡ hồ truyá»n ra thanh âm "kẽo kẹt kẽo kẹt" nhá», Má»™c Phong không cần nghÄ© cÅ©ng biết bá»n há» còn Ä‘ang hoạt Ä‘á»™ng thể lá»±c, quay đầu kéo Vô Ngôn, mở cá»a gá»—, bÆ°á»›c Ä‘i ra ngoà i.
Ngoà i cá»a không khà trong là nh, xa xa dòng suối nhá» vòng vèo chảy xuôi, chạy quanh má»™t tòa núi xanh, ẩn sấu nét xinh đẹp tuyệt trần. Mùi bùn đất thÆ¡m ngát trá»™n vá»›i gió nhẹ hÆ¡i mặn nhà o và o trong mÅ©i, má»™t mảnh cảnh tượng xanh biếc Ä‘áºp và o ánh mắt, khiến ngÆ°á»i tha không khá»i thấy lạ mắt lạ tai.
Má»™c Phong cùng Vô Ngôn đứng ở ngoà i cá»a Æ°á»›c chừng ná»a canh giá», Äá»— Nhiá»…m mở cá»a phòng trÆ°á»›c tiên, hắn bÆ°á»›c nhanh Ä‘i ra ngoà i phòng, cách đó không xa, hai đạo thân ảnh má»™t lá»›n má»™t nhá» vạt áo bay bay đứng ở dÆ°á»›i má»™t thân cây. Trên mặt hắn vẻ xấu hổ chợt lóe qua, ho khan hai tiếng, đợi hai ngÆ°á»i xoay ngÆ°á»i lại, liá»n tiến đến nghênh đón cÆ°á»i nói: "Các ngÆ°Æ¡i dáºy sá»›m váºy, vì sao không ngủ nhiá»u má»™t chút?"
"Äá»— đại ca, tại Phạt Thần dị vá»±c, cÅ©ng không biết phải ở bao lâu, ta và Vô Ngôn xem ra vẫn phải Ä‘á»™c láºp sinh hoạt, ta dá»± định cáo từ, tìm mÆ°u sinh kế. Äa tạ Äá»— đại ca và Bạch đại tẩu đã tÆ°Æ¡ng trợ lúc ban đầu!" Má»™c Phong cÆ°á»i cÆ°á»i nói, thầm nghÄ©, chúng ta cÅ©ng không cách nà o khác, các ngÆ°á»i có hứng thú là m chuyện khuê phòng nhiá»u nhÆ° váºy, ngủ dáºy rồi, lại ở trên giÆ°á»ng tiếp tục, bá»n ta ở lại chẳng phải quấy rầy hai ngÆ°á»i sao?
"Các ngÆ°Æ¡i phải Ä‘i?" Äá»— Nhiá»…m xoa xao bà n tay, vô cùng kinh ngạc nói.
Vô Ngôn ngá»a đầu nhìn Má»™c Phong má»™t cách khó hiểu, vừa nghÄ© đến bây giá» phải cùng dã thú, muá»—i mòng là m bạn, tâm trạng hÆ¡i cảm thấy phiá»n muá»™n, lại nghÄ© đến tá»± mình theo công tá», sá»›m muá»™n cÅ©ng phải ly khai nÆ¡i nà y, dù sao không thể cứ ăn nhỠở Ä‘áºu, láºp tức cÅ©ng trở lên thoải mái hÆ¡n.
"Ta trá»i sinh tÃnh yêu thÃch sông núi, muốn đến bên hồ nÆ°á»›c mặn an cÆ°." Má»™c Phong bình tÄ©nh đáp.
"Hồ nÆ°á»›c mặn ngay phÃa sau núi nà y, nếu Má»™c huynh đệ cố ý muốn Ä‘i, Äá»— má»— cÅ©ng không cưỡng ép, ngÆ°Æ¡i cần dùng cái gì, cứ việc quay vá» tá»›i tìm ta yêu cầu, cầu chúc các ngÆ°Æ¡i an cÆ° thuáºn lợi!" NgÆ°á»i ngÆ°á»i Ä‘á»u có sinh hoạt táºp quán riêng, bị ngÆ°á»i quấy rối chung quy sẽ cảm thấy có chút không được tá»± nhiên, trong lòng Äá»— Nhiá»…m mặc dù quý mến Má»™c Phong, nhÆ°ng cÅ©ng không tìm được nhiá»u lý do lÆ°u hắn lại. Vì váºy, hắn sảng khoái tiếp nháºn lá»i chà o từ biệt của Má»™c Phong, ôm quyá»n tống biệt.
Má»™c Phong bình tÄ©nh, hạ thấp ngÆ°á»i ôm quyá»n, gáºt đầu đáp lá»… lại.
"Äá»— đại ca tái kiến!" Vô Ngôn hÆ°á»›ng vá» Äá»— Nhiá»…m nhẹ nhà ng cÆ°á»i, quay ngÆ°á»i lại, lanh lợi theo sát phÃa sau Má»™c Phong.
Äá»— Nhiá»…m mắt nhìn thân ảnh hai ngÆ°á»i rá»i Ä‘i, thở dà i, thầm nghÄ©, lá»t và o Phạt Thần dị vá»±c, lại thêm hai thần nhân bất hạnh nữa a! ChÃnh nhÆ° Äá»— Nhiá»…m và Bạch Uyển Nhi trá»n đêm trong gian phòng nhỠđối diện đổ mồ hôi, khắc khổ dụng công lãng phà thể lá»±c, từ thá»±c chất mà nói, Äá»— Nhiá»…m và Bạch Uyển Nhi nhất định cảm thấy đó là cái hạnh phúc và vui sÆ°á»›ng nhá» nhoi mà há» còn có được, nhÆ°ng muốn cho Má»™c Phong sắm vai Äá»— Nhiá»…m, phá»ng chừng hắn có lẽ chỉ cảm thấy hÆ¡n phân ná»a cái vui sÆ°á»›ng và hạnh phúc kia thôi. Bởi váºy, Má»™c Phong thà rằng chá»n cách ly khai, hÆ¡n nữa cÅ©ng không muốn vì má»™t ngà y ba bữa cÆ¡m no mà phải ăn nhỠở Ä‘áºu.
Tại Thiên Nam quốc lần đầu tiên gặp gỡ Yên Nhiên, Má»™c Phong liá»n Ä‘á»™ng tâm, tuy rằng suy nghÄ© của hắn khi đó còn tÆ°Æ¡ng đối Ä‘Æ¡n thuần, lúc nằm mÆ¡, cÅ©ng chỉ mÆ¡ ôm ôm ấp ấp nữ nhân chứ không dám cấm thú cái gì cả, Ä‘iá»u nà y chỉ có thể nói hắn còn chÆ°a trải qua sá»± Ä‘á»i, rất nhiá»u việc còn mÆ¡ mà ng. Sau nà y, rốt cục tại Linh HÆ° thánh cảnh cùng Yên Nhiên hợp thể. Äây cÅ©ng là lần đầu tiên của Yên Nhiên, kỳ thá»±c hẳn là phải cảm tạ Vô Ngôn, nếu nhÆ° không phải Má»™c Phong từ Vô Ngôn há»c được Hợp Tịch song tu, khả năng hai ngÆ°á»i chà Ãt phải lãng phà mấy canh giá» má»›i có thể hoà n thà nh chuyện vui. Trong ánh mắt của Tiểu Tinh Linh láu lỉnh, thì lần đầu tiên của Má»™c Phong bị hủy trong tay Vô Ngôn dâm đãng ở kiếp trÆ°á»›c kia đối vá»›i nà ng mà nói thì thá»±c chẳng đáng. NhÆ°ng việc nà y có đáng giá hay không chỉ có Má»™c Phong biết, ngÆ°á»i ngoà i chẳng bao giá» hiểu được, Ä‘Æ¡n giản là má»™t loại cảm giác có lẽ có, cÅ©ng bởi má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u Ãch ká»·, cho rằng xá» nam nên thuá»™c vá» xá» nữ, loại quan niệm nà y quả thá»±c cà ng ngà y cà ng cổ hủ theo bÆ°á»›c tiến của nhân loại. Dù cho ngà y đó, lúc Má»™c Phong thá»a mãn trên thân thể của Vô Ngôn, hắn chà Ãt cảm giác được rất vui sÆ°á»›ng, tuy rằng trong lòng hắn lại nghÄ© có lá»—i vá»›i Yên Nhiên. NhÆ°ng khoái cảm sinh lý lại không lừa dối hắn, nếu nhÆ° Vô Ngôn vá»›i thân thể kiếp trÆ°á»›c mà đứng trÆ°á»›c mặt hắn, khó bảo toà n hắn sẽ không má»™t lần nữa chủ Ä‘á»™ng xâm phạm và i lần.
Ä‚n uống và sắc dục Ä‘á»u là việc cần thiết, cái chÃnh là ta có biết Ä‘iá»u hòa nó cho hợp lý và không tổn hại đến ta hay không mà thôi.
Má»™c Phong vừa Ä‘i vừa nghÄ© vá» những chuyện cổ quái ngạc nhiên mà chÃnh mình đã trải qua, Vô Ngôn lẳng lặng Ä‘i bên cạnh hắn, hai ngÆ°á»i vòng qua quá khu nhà của Äá»— Nhiá»…m Ä‘i vá» phÃa tòa núi xanh ở phÃa sau, nhìn xuống liá»n thấy hồ nÆ°á»›c mặn theo nhÆ° lá»i Äá»— Nhiá»…m nói. Có thể Má»™c Phong và Vô Ngôn sau nà y cÅ©ng sẽ cảm tạ hồ nÆ°á»›c mặn trong veo là nh lạnh nà y, trên mặt nÆ°á»›c sÆ°Æ¡ng mù loãng mù mịt pháºp phá»nh, dù sao thủy thổ nuôi dưỡng con ngÆ°á»i, thỉnh thoảng quay vá» là m phà m nhân, vị tất chẳng phải chuyện tốt.
Má»™c Phong Ä‘á»™t nhiên cảm thấy thÃch địa phÆ°Æ¡ng nà y, bởi vì từ trong hồ nÆ°á»›c mặn, Má»™c Phong phảng phất lại thấy được hình ảnh Minh Nguyệt hồ dÆ°á»›i chân núi Tây LÄ©nh ngà y nà o.
"Chúng ta sẽ an cÆ° ngay bên hồ nà y!" Má»™c Phong hÆ°ng phấn mà chỉ vá» xa xa, bên hồ có ngá»n núi tú lệ, má»™t rừng cây chÆ°Æ¡ng (Cây chÆ°Æ¡ng, có mùi thÆ¡m, cắt ra từng miếng cho và o Ä‘un, hÆ¡i bốc lên kết thà nh phấn trắng gá»i là chÆ°Æ¡ng não 樟 è…¦ dùng để là m thuốc và trừ trùng) xanh um, tÆ°Æ¡i tốt lắc lÆ° trong gió, tá»±a nhÆ° má»™t mảnh tÆ¡ dà i mà u xanh lÆ°u Ä‘á»™ng.
"Công tỠmuốn an cư nơi nà o, thì an cư nơi đó, dù cho có muỗi đốt, ta cũng không sợ." Vô Ngôn giơ hai tay tán thà nh suy nghĩ của Mộc Phong.
"Vô Ngôn, chúng ta sẽ ở trong rừng cây long não, trong đó không có muá»—i, buổi tối ngủ còn có thể ngá»i thấy mùi thÆ¡m ngát, thá»±c là sảng khoái a!" Má»™c Phong cÆ°á»i ha ha, hôm nay tìm được má»™t địa phÆ°Æ¡ng là lý tưởng.
Vô Ngôn nghe Má»™c Phong nói trong rừng cây chÆ°Æ¡ng không có muá»—i, nhất thá»i cÆ°á»i hÃp mắt, vấn Ä‘á» duy nhất nà ng lo lắng cÆ° nhiên dá»… dà ng giải quyết, xem ra váºn khà đã chuyển rồi, khoảng cách hạnh phúc nguyên lai đúng là gần nhÆ° váºy.
Rừng cây chÆ°Æ¡ng thÆ¡m ngát xanh biếc nà y rất lá»›n tÆ°Æ¡i tốt, trong chu vi và i dặm dÄ© nhiên không phát hiện nhà của ngÆ°á»i khác. Má»™c Phong ngẫm nghÄ©, xem ra má»i ngÆ°á»i không thÃch an cÆ° ở chá»— nà y, mặc kệ há» có bao nhiêu loại nguyên nhân gì, nhÆ°ng miá»…n không ảnh hưởng đến mình là được.
Äi và o rừng ráºm, Má»™c Phong thầm nghÄ© đến những việc cần phải là m ngay, hắn dùng ý niệm gá»i Tiêu Diêu Thần Châu ra, hóa thà nh má»™t cây búa sắc, tay cầm cán búa, thuần thục liá»n chém ngã má»™t gốc cây chÆ°Æ¡ng. Công lá»±c tuy bị mất, may mà khà lá»±c vẫn còn, sá» dụng Tiêu Diêu Thần Châu lúc nà y cho hắn cảm giác còn không bằng má»™t đạo thần quyết có uy lá»±c, nhÆ°ng lúc nà y chỉ biết dùng nó là m búa rìu chứ chẳng biết là m gì khác cho hiệu quả hÆ¡n cả. Má»™c Phong dùng má»™t canh giá» liá»n chém ngã hÆ¡n mÆ°á»i cây chÆ°Æ¡ng to khoảng hai ngÆ°á»i ôm. Hắn vừa chặt vừa suy tÃnh, dá»± định dá»±ng phòng ốc ở trên cá»c cây, má»—i cá»c Ä‘á»u cách mặt đất ba thÆ°á»›c. Má»™c phong lại cấp tốc múa búa, dá»±a theo ý nghÄ© của mình Ä‘em cây chÆ°Æ¡ng chặt thà nh mấy thÆ°á»›c hoặc mấy trượng, sà u đó là m sà n nhà , rồi là m tÆ°á»ng, mái. Má»™c Phong lại dùng mấy canh giá» má»›i đóng ghép xong má»™t cái khung nhà nhá».
Äám thịt thá» tối hôm qua ăn tại nhà Äá»— Nhiá»…m từ lâu đã tiêu hóa hầu nhÆ° không còn, Má»™c Phong ngẩng đầu nhìn sắc trá»i, thá»i gian không còn sá»›m, nghÄ© đến Vô Ngôn khẳng định sẽ đói bụng, bèn dụng ý niệm Ä‘em Tiêu Diêu Thần Châu hóa thà nh má»™t thanh tam tiêm ngÆ° xoa, nhân tiện tại bá» sông xiên mấy con cá béo. Vô Ngôn vô cùng vui vẻ Ä‘i theo phÃa sau Má»™c Phong, hai ngÆ°á»i lại tìm má»™t Ãt cà nh cây khô chất tại bên hồ để nhóm lá»a.
"Ây, công tá», chúng ta là m sao nhóm lá»a?" Báºn rá»™n ná»a ngà y, Vô Ngôn Ä‘á»™t nhiên nghÄ© đến vấn Ä‘á» nà y, nhất thá»i choáng váng, gay go rồi, phải chăng ngà y hôm nay chỉ có thể ăn cá sống?
Má»™c Phong mổ bụng cá, lá»™t rá»a sạch sẽ, cẩn tháºn tỉ mỉ dùng cây nhá» xuyên từ đầu đến Ä‘uôi cá, láºp hai cái giá, gác cá lên phÃa trên. Má»i việc đã chuẩn bị xong, chỉ thiếu gió đông. Má»™c Phong chợt nghe Vô Ngôn Ä‘á» cáºp vấn Ä‘á» "nhóm lá»a", vá»™i ngừng tay chân, nhÃu mà y suy nghÄ© má»™t chút, ban nãy đúng là chÆ°a nghÄ© tá»›i vấn Ä‘á» nhóm lá»a, lúc nà y có chút khó khăn, liá»n há»i: "Tiểu Ngá»c, ngÆ°Æ¡i có đá lá»a hay không?"
"Chủ nhân, ngÆ°Æ¡i có đúng là hồ đồ hay không, ngÆ°Æ¡i có công pháp, nhấc tay liá»n có thể gá»i lá»a ra, váºy còn cần đá lá»a là m gì!" Cà n Khôn NhÆ° à Trạc lắc đầu, tức giáºn trả lá»i.
"Nói cÅ©ng đúng, Ä‘Ãch xác chÆ°a nghe nói qua thần nhân còn muốn mang đá lấy lá»a ở trên ngÆ°á»i." Má»™c Phong thầm cảm thấy buồn cÆ°á»i, lẩm bẩm, "Nếu nhÆ° công lá»±c ta còn, thổi má»™t hÆ¡i cÅ©ng có thể đốt cháy phiến cây rừng nà y, váºy còn cần gì đá lá»a?"
"Công tá», nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i còn có thể váºn dụng công lá»±c, chẳng lẽ không phải không cần ăn cá sao? Tháºt ngốc!" Vô Ngôn lau mồ hôi hôi chảy ra trên mặt, hì hì cÆ°á»i nói.
"Rất đúng, rất đúng! Vô Ngôn tháºt thông minh, xem ra chúng ta hiện tại chỉ có thể ăn cá sống." Má»™c Phong bừng tỉnh, không khá»i cÆ°á»i ha ha.
Vô Ngôn kinh khủng nhìn mấy con cá béo còn Ä‘ang chảy máu loãng, vẻ mặt cầu xin nói: "Ta không ăn được cá sống, là m sao bây giá»? Công tá»!!!"
"Ta cÅ©ng không thÃch ăn cá sống." Má»™c Phong nhÃu mà y, trong đầu Ä‘á»™t nhiên linh quang chợt lóe, Tiêu Diêu Thần Châu chẳng phải có thể biến ra lá»a sao? Láºp tức Ä‘em Tiêu Diêu Thần Châu đặt trên đống củi gá»—, thôi Ä‘á»™ng ý niệm, Tiêu Diêu Thần Châu theo đó biến đổi, bá»—ng nhiên phóng ra má»™t Ä‘oà n há»a quang tÆ°Æ¡i đẹp loá mắt, trong nháy mắt đống gá»— khô bốc cháy. Má»™c Phong vui mừng, dụng ý niệm thu hồi Tiêu Diêu Thần Châu, cÆ°á»i ha hả: "Tiêu Diêu Thần Châu của lão tá» láºp đại công rồi! Ha ha!"
Vô Ngôn mắt thấy lá»a củi bùng cháy, hÆ°ng phấn nhảy cẫng lên, vá»™i bÆ°á»›c Ä‘i đến bên đống lá»a, tay chân lúi húi thêm và i cà nh cây khô nữa và o, sợ ngá»n lá»a lại tắt.
Trong bụng có khối thịt cá thÆ¡m ngát, Má»™c Phong hăng hái tăng vá»t, thừa dịp rèn sắt khi còn nóng, theo tÆ°á»ng cây bò lên trên, mái nhà đã xong, giá» hắn lại là m má»™t chiếc giÆ°á»ng gá»— Ä‘Æ¡n sÆ¡, dùng gá»— khô Ä‘iêu khắc má»™t cái gối gá»—, trên mặt rải cá» khô lá rụng xốp, má»™t cái giống nhÆ° nhà được hoà n thà nh đúng lúc trá»i chạng vạng tối.
Vô Ngôn cà ng nhìn cà ng thấy thá»a mãn và hạnh phúc.
Má»™c Phong thÆ° thái nhìn căn nhà gá»— chÃnh mình mất gần cả ngà y là m ra, thầm nghÄ©, tại Phạt Thần dị vá»±c dá»±ng má»™t ngôi nhà tá»±a hồ cÅ©ng không có gian nan nhÆ° Äá»— Nhiá»…m nói. Chẳng lẽ là những thần nhân nà y quá mức lÆ°á»i biếng?
Kỳ thá»±c Má»™c Phong có Ä‘iá»u chẳng biết, trong tay hắn có Tiêu Diêu Thần Châu cái nà y thần váºt Ä‘á»™c nhất vô nhị, là m má»›i có thể thuáºn buồm xuôi gió nhÆ° váºy, chứ các thần nhân khác, sau khi bị hút và o Phạt Thần dị vá»±c nà y, thần khà cÅ©ng chẳng cầm được trong tay, mà binh khà bị hãm trong kinh mạch trong cÆ¡ thể lại không khả năng gá»i ra. Thá» nghÄ©, má»™t phà m nhân bình thÆ°á»ng, tay không tấc sắt, sợ rằng nếu muốn chém đứt má»™t gốc cây chÆ°Æ¡ng cÅ©ng không thể là m, chá»› đừng nói giống nhÆ° Má»™c Phong tùy ý đốn ngã và i cây nhÆ° váºy. Thá»i xã há»™i nguyên thuá»· con ngÆ°á»i còn đánh lá»a, đốt rẫy gieo hạt, mà Má»™c Phong hắn cÅ©ng đã phát triển tá»›i thá»i kì cuối của xã há»™i phong kiến rồi. NhÆ° váºy xem ra, căn bản là không có cách nà o khác so sánh được.
Trong mảng rừng cây chÆ°Æ¡ng nà y không có thần nhân an cÆ°, dÄ© nhiên là những thần nhân kia không há» có biện pháp chặt những cây đại thụ. Vá» sau, khi Má»™c Phong biết những duyên cá»› nà y, liá»n nhìn Tiêu Diêu Thần Châu vá»›i cặp mắt khác xÆ°a, má»™t lần nữa đánh giá giá trị của nó. Má»™c Phong cà ng thêm khó hiểu, cÅ©ng không biết cái tên dị thần quái thai kia, công lá»±c của hắn cÅ©ng chỉ thÆ°á»ng thôi, sao lại có thể sinh ra loại thần khà biến thái nà y chứ? Cà ng nghÄ© cà ng thấy nhức đầu, tạm gác sang má»™t bên.
Ở trong rừng cây chÆ°Æ¡ng an cÆ° má»™t thá»i gian, Má»™c Phong tạm thá»i kết thúc những ngà y khổ cá»±c lÆ°u lãng trong cá»u giá»›i. Nhà n rá»—i không có việc gì là m, Má»™c Phong liá»n mang theo Vô Ngôn đến bá» sông đánh cá duy trì sinh kế. Tuy hắn cÅ©ng muốn mau chóng từ Phạt Thần dị vá»±c thoát ra ngoà i, tiếc rằng theo lá»i của Äá»— Nhiá»…m, ở đây hÆ¡n má»™t nghìn thần nhân, ngoại trừ Vô Ngôn, phá»ng chừng không có ai không muốn thoát ra. Nếu lâu nhÆ° váºy mà chÆ°a có ngÆ°á»i từ nÆ¡i nà y Ä‘i ra ngoà i, thì mình cÅ©ng đừng mong có thể dá»… dà ng thoát ra khá»i đây được. Tạm thá»i cứ để nhÆ° váºy Ä‘i, chuyện gì đến sẽ đến. Trong thá»i gian đó, Má»™c Phong thÆ°á»ng Ä‘em cho Äá»— Nhiá»…m và Bạch Uyển Nhi má»™t Ãt cá nÆ°á»›ng, cÅ©ng nhân tiện đáp tạ Æ¡n nghÄ©a bá»n hỠđã thu nháºn và giúp đỡ lúc ban đầu.
Äối vá»›i việc Má»™c Phong dá»±ng nhà nhanh nhÆ° váºy ngay trong rừng cây chÆ°Æ¡ng, Äá»— Nhiá»…m và Bạch Uyển Nhi tất nhiên rất kinh ngạc, khi biết được Má»™c Phong có Tiêu Diêu Thần Châu, má»™t trong hai kiện bảo pháp dị thần đắc ý nhất, cà ng cảm khái thế sá»± trêu ngÆ°á»i, cÆ¡ duyên tại trá»i. CÅ©ng may Äá»— Nhiá»…m quen loại ngà y tháng thanh đạm nà y rồi, cÅ©ng không hÆ°á»›ng Má»™c Phong mượn dùng tiêu diêu thần châu, còn căn dặn hắn cố gắng đừng xuất ra bảo váºt nà y, để tránh cho thần nhân khác có dã tâm cÆ°á»›p giáºt. Cố nhiên tất cả má»i ngÆ°á»i không có công lá»±c, nhÆ°ng song quyá»n khó địch bốn tay, thêm má»™t chuyện chÃnh không bằng bá»›t má»™t chuyện, nếu Tiêu Diêu Thần Châu của Má»™c Phong bị thần nhân khác Ä‘oạt Ä‘i, tại Phạt Thần dị vá»±c nà y kêu trá»i trá»i không biết, kêu đất đất chẳng hay, vả lại không có nha môn đến phán quyết công đạo đúng sai, có khổ thì cÅ©ng chỉ nuốt và o trong bụng.
Cứ nhÆ° váºy, ban ngà y tại bên hồ xiên cá, buổi tối Vô Ngôn Ä‘i ngủ, Má»™c Phong tÄ©nh tá»a, thá»i gian trôi qua rất nhanh, tỉ mỉ tÃnh ra, đã hÆ¡n má»™t tháng. Bởi vì Má»™c Phong là ngÆ°á»i má»›i vỠở trong Phạt Thần dị vá»±c, khi cùng thần nhân khác ngẫu nhiên tiếp xúc Ä‘á»u cÆ° xá» nhã nhặn, má»™t Ä‘iá»u nhịn chin Ä‘iá»u là nh, biết rằng đám thần nhân nà y đến dị vá»±c sau má»™t thá»i gian dà i sá»›m đã bị năm tháng vô tình nhà o nặn, đại Ä‘a số thần nhân Ä‘á»u sống biệt láºp, nếu không ở trong má»™t căn nhà bé nhá» thì ở huyệt Ä‘á»™ng, hầu nhÆ° không mấy ai thÃch quần tụ. Thần nhân gặp nhau, Ä‘a phần cÅ©ng chỉ khẽ gáºt đầu chà o há»i rồi lạnh nhạt vượt qua nhau mà đi. Má»™c Phong và Vô Ngôn lúc đầu tiên tiến và o Phạt Thần dị vá»±c, gặp được Äá»— Nhiá»…m và Bạch Uyển Nhi quả thá»±c là chuyện may mắn không dám tưởng tượng.
Ngà y lại qua ngà y. Má»™t hôm, Má»™c Phong sáng sá»›m liá»n thức dáºy, có lẽ hắn cÅ©ng không chịu nổi loại ngà y tháng buồn chán nà y nữa, nếu cứ nhÆ° váºy, cÅ©ng không phải chuyện tốt gì, nhá»› lại thá»i gian trÆ°á»›c, Äá»— Nhiá»…m từng có kể sÆ¡ qua vá» nÆ¡i nà y, hắn liá»n mang theo Vô Ngôn, Ä‘i tá»›i táºn cùng của Phạt Thần dị vá»±c xem nó ra sao.
Tà i sản của DoctorCrazy
Äã có 6 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của DoctorCrazy
04-11-2010, 10:47 PM
Cái Thế Ma Nhân
Tham gia: May 2008
Äến từ: NÆ¡i thiên Ä‘Æ°á»ng hoà cùng địa ngục
Bà i gởi: 743
Thá»i gian online: 5 ngà y 3 giá» 14 phút
Thanks: 1,338
Thanked 8,414 Times in 430 Posts
Phong Lưu Tiêu Diêu Thần
Tác giả: Luyến Thượng Nam Sơn
Chương 204: Dị vực quái thú
Dịch: thienluan
Biên dịch: Từ Dương
Biên táºp: Huyết Long
Nguồn: TTV
Cuá»™c sống ở Phạt Thần dị vá»±c tuy Ä‘Æ¡n Ä‘iệu vô vị, nhÆ°ng coi nhÆ° cÅ©ng được. Má»™c Phong nhá»› lại hắn ở thế gian lúc má»›i tá»›i Thiên Nam kinh đô, bởi vì đắc tá»™i vá»›i Uông Lan PhÆ°Æ¡ng Na TÆ°, đến ná»—i sau khi Ä‘áºu trạng nguyên, lại bị Ä‘Æ°a và o nhà tù. Ngà y đó hắn bị má»™t hình bá»™ nho nhỠđánh cho da tróc thịt bong, bởi sợ liên lụy đến cha mẹ, nên không phản kháng. lúc đó hắn không phản kháng còn có nguyên nhân khác, khi đó hắn kiến thức nông cạn, cÅ©ng không biết mình có thân thể thần nhân. Cho dù lúc đó hắn biết, phá»ng chừng cÅ©ng sẽ không phản kháng, má»™t nam nhân đỉnh thiên láºp địa, có thể vì nữ nhân mà đi tìm chết, nhÆ°ng không thể để cho cha mẹ vì mình mà chịu tá»™i. Má»™c Phong ngẫm nghÄ© lại, ký ức nà y mặc dù đã phai nhạt từ lâu, hiện tại thỉnh thoảng nhá»› lại, nhÆ°ng cÅ©ng không có gì hối háºn.
Biên giá»›i Phạt Thần dị vá»±c gần hồ nÆ°á»›c mặn cÅ©ng không xa, vẻn vẹn hÆ¡n mÆ°á»i dặm Ä‘Æ°á»ng, Ä‘i nhanh má»™t chút, má»™t ngà y đêm đủ có thể Ä‘i tá»›i và trở vá». Nếu nhÆ° trá»±c tiếp Ä‘i thẳng, không Ä‘i Ä‘Æ°á»ng vòng, trên Ä‘Æ°á»ng phải qua má»™t mảnh rừng ráºm. Äá»— Nhiá»…m từng nói vá»›i Má»™c Phong, bá»n há» gá»i mảnh rừng ráºm nà y là Y Tất Phá Sâm lâm. Tên nà y nhiá»u Ãt có chút khoa trÆ°Æ¡ng, sở dÄ© gá»i là Y Tất Phá, bởi vì bên trong dã thú thÆ°á»ng lui tá»›i rất nhiá»u. Những dã thú nà y tá»±a hồ có cừu oán đối vá»›i quần áo của thần nhân, kết quả đánh nhau giữa chúng nó và thần nhân, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên đứng mÅ©i chịu sà o bị tổn hại chÃnh là quần áo của thần nhân, tại địa phÆ°Æ¡ng quá»· quái ở phạt thần dị vá»±c nà y, dùng sợi gai Ä‘an y phục còn khó còn hÆ¡n tạo nhà cá»a, bởi váºy, má»™t kiện y phục tốt nhất đủ có thể đổi lấy mấy gian thảo phòng có thể che gió đỡ mÆ°a. NhÆ°ng muốn gá»i nó là rừng ráºm, thì tên không có chút không hợp vá»›i thá»±c tế, dù sao chiá»u dà i của mảnh rừng ráºm nà y có ngÆ°á»i nói chỉ hÆ¡n mÆ°á»i dặm, chiá»u rá»™ng bất quá và i dặm mà thôi.
Hiểu rõ những tình huống nà y, Má»™c Phong phải khuyên Vô Ngôn ở lại trong nhà gá»—, nhÆ°ng Vô Ngôn quáºt cÆ°á»ng nhÆ° váºy, vô luáºn nhÆ° thế nà o cÅ©ng không chịu cô Ä‘á»™c ở trong phòng, sống chết gì cÅ©ng muốn cùng Má»™c Phong Ä‘i mạo hiểm. Äối vá»›i nhiá»u nam nhân mà nói, yêu thÃch nữ nhân cÅ©ng nhÆ° y phục, cÅ© bá» Ä‘i, dù từng thÃch nhÆ° thế nà o cÅ©ng không bằng quần áo má»›i thoạt nhìn hợp mắt; đối Ä‘a phần nữ nhân mà nói, dù cho mất Ä‘i y phục tốt nhất, cÅ©ng không có thể mất Ä‘i năng lá»±c dá»±a và o nam nhân, trừ phi nà ng kiên cÆ°á»ng đến ná»—i không cần nam nhân.
Y Tất Phá Sâm lâm ngay trÆ°á»›c mắt, Má»™c Phong gá»i Tiêu Diêu Thần châu ra, tay trái lôi kéo Vô Ngôn, tay phải nắm trÆ°á»ng kiếm, cẩn cẩn tháºn tháºn thăm dò tiến và o trong rừng.
Trong rừng có con Ä‘Æ°á»ng nhá» uốn lượn, hai bên đại thụ sống lâu tÆ°Æ¡i tốt to đến má»™t ngÆ°á»i má»›i có thể ôm hết, vá» cây tùng, lá cây cá», mặt trên còn má»™t loại trái cây dà i khoảng chừng 5 tấc, mà u hồng tÆ°Æ¡i, là m cho ngÆ°á»i ta nhìn thấy sẽ cảm giác muốn ăn, bất quá, ai cÅ©ng không biết loại trái cây nà y có Ä‘á»™c hay không. Thần nhân thì đánh không chết, bị Ä‘á»™c không chết, nhÆ°ng nếu nhÆ° bị Ä‘á»™c là m thà nh má»™t ngÆ°á»i quái dị Ä‘en thui, Ä‘iá»u nà y xác định không phải kết quả mà má»i ngÆ°á»i vì no bụng mà dám theo Ä‘uổi.
Bất quá, Má»™c Phong đã từng hút ná»™i Ä‘an Mặc Ngá»c Ngô công, hắn không sợ Ä‘á»™c. NhÆ°ng hắn không có tùy tiện hái loại trái cây nà y, mặc dù nó rất tÆ°Æ¡i đẹp, da ngoà i trÆ¡n bóng nhÆ° bụng thiếu nữ, hầu nhÆ° má»™t có má»™t chút tỳ vết nà o. Thông thÆ°á»ng ở tình huống có thể sinh trưởng thuáºn lợi nhÆ° thế mà không bị bất luáºn thứ gì xâm hại, váºy xảy ra má»™t loại khả năng: không thể chạm được. Tá»±a nhÆ° phần thịt của quả dÆ°a hấu lá»™ ra mà u hồng tÆ°Æ¡i, nếu không dụ được mấy con ruồi, rõ rà ng quả dÆ°a hấu nà y khả năng là không ngá»t hoặc có Ä‘á»™c, nếu nhÆ° má»™t con ruồi cÅ©ng không có bay tá»›i, váºy còn có ngÆ°á»i dám ăn sao?
Vô Ngôn theo ánh mắt của Má»™c Phong thấy loại trái cây nà y, còn thấy má»™t con dã thú giống nhÆ° gấu chó, duy nhất bất đồng chÃnh là , cánh tay của nó dà i hÆ¡n, hÆ¡n nữa lá»™ ra móng vuốt sắc nhá»n! Vô Ngôn kinh ngạc nhìn nó, con dã thú bị nà ng thầm gá»i là "Gấu chó" Ä‘ang theo thân cây thô to bò lên! Rất rõ rà ng, mục tiêu của nó chÃnh là trái cây dà i chÃn kia.
Má»™c Phong dừng lại cÆ°á»›c bá»™, âm thầm không lên tiếng nhìn chằm chằm và o con gấu chó trên cây, nhìn dÆ°á»›i bà n chân dà y vÆ°Æ¡n ra móng vuốt rất nhá»n, Ä‘ang từng chút má»™t dá»c theo thân cây tiếp cáºn quả cây. Con gấu chó nà y nhất định không giống loại thú bình thÆ°á»ng, chà Ãt nó biết bò đến trái cây đã chÃn. Theo sá»± chá»n lá»±a của nó mà thấy, chỉ biết nó đối vá»›i loại trái cây nà y cÅ©ng không xa lạ. Thân thể gấu chó cÅ©ng không vụng vá» giống nhÆ° trong tưởng tượng của Má»™c Phong, từ Ä‘á»™ng tác của nó, hoà n toà n có thể khéo léo nhÆ° con khỉ, nhÆ°ng không ai có thể thấy má»™t con khỉ khổng lồ nhÆ° thế!
Má»™c Phong cÅ©ng chÆ°a từng thấy thân cây dà i rắn chắc nhÆ° váºy! Má»™t con quái váºt lá»›n Æ°á»›c chừng má»™t trượng tro trên má»™t cà nh cây to bằng cánh tay, nếu nhÆ° không phải táºn mắt trông thấy, hắn nhất định sẽ không tin tưởng.
"Nó có thể ngã xuống hay không?" Thanh âm Vô Ngôn rất nhá», thân thể của cô bé thấp hÆ¡n nên phải nghển cổ nói chuyện.
Má»™c Phong đã nghÄ© vấn Ä‘á» nà y, bởi váºy lại nghÄ© tá»›i mỹ nhân ngÆ° tại Dị giá»›i gặp qua, thân thể mỹ nhân ngÆ° nà y cÅ©ng không coi là nhá», nhÆ°ng hầu nhÆ° không có trá»ng lượng, chẳng lẽ con gấu chó trên cây cÅ©ng không có trá»ng lượng?
Má»™c Phong không có cách nà o khác trả lá»i cho Vô Ngôn, con gấu chó bò lên trên trên cây có thể ngã xuống hay không. Bởi vì hắn trÆ°á»›c đây chÆ°a từng thấy gấu chó lại bò lên cây, hắn không hy vá»ng nó ngã xuống. Äã từng có Ä‘oạn thá»i kì, Yên Nhiên vừa bế quan, Liá»…u Diệp bạo thể, Lan Nhi bị Thiện Nhược mang Ä‘i, kinh mạch Má»™c Phong đứt từng khúc, rÆ¡i xuống đầm Ä‘en nhÆ° má»±c ở Yêu Giá»›i, hắn cho rằng ngà y tháng còn lại của mình khả năng sẽ ở trong đầm giống nhÆ° lục bình trôi qua. Khi đó, hắn nằm ở trong đầm Ä‘en nhÆ° má»±c cÆ°á»i ngây ngốc, không ai biết trong mắt hắn còn có nÆ°á»›c mắt lÆ°ng tròng. Khi má»™ng đẹp dần dần bá» hắn Ä‘i xa, sá»± chết lặng sâu Ä‘áºm ở chá»— sâu trong đáy lòng, ngay cả kêu gợi lại bi thÆ°Æ¡ng Ä‘á»u là má»™t loại hy vá»ng xa vá»i. cuối cùng. Hà m Tiếu vá»›i Bách Hợp hai yêu nữ nà y Ä‘em hắn trồng và o trong đất, lại câu dẫn dục vá»ng tiếp tục sinh tồn của hắn. Con ngÆ°á»i sinh ra đã mang tá»™i lá»—i, cho nên tiêu dao được thì cứ tiêu dao, vui sÆ°á»›ng được thì mặc sức vui sÆ°á»›ng, cho dù khi đó, Má»™c Phong có thống khổ, cho dù bi ai trà n ngáºp trên mặt hắn, có thể chiếm được đồng tình của ai? NhÆ° váºy là có thể mở được Thiên Y thần giáp sao? Vì thể hắn chỉ có thể cÆ°á»i, mặt Ä‘eo nụ cÆ°á»i.
Gấu chó không có ngã xuống từ trên cây, nhÆ°ng quả cây dà i vô ý rá»›t xuống, rÆ¡i xuống địa phÆ°Æ¡ng phÃa trÆ°á»›c cách Má»™c Phong và Vô Ngôn mấy trượng. gấu chó phẫn ná»™ theo thân cây trượt xuống trên mặt đất, nó không có bò vá» hÆ°á»›ng quả cây dà i, mà là tiếng bÆ°á»›c chân giẫm "Băng băng băng", trừng mắt hung quang tà n bạo nhắm Má»™c Phong và Vô Ngôn bò tá»›i.
Nếu không phải hai ngÆ°á»i kia, quả cây có thể sẽ bị nó hái được. Gấu chó phà m gian có má»™t táºp quán, không ăn ngÆ°á»i chết; con gấu chó trÆ°á»›c mắt nà y có khả năng cÅ©ng có má»™t táºp quán, không ăn quả cây dà i rÆ¡i trên mặt đất. Khi chuyện ngoà i ý muốn phát sinh, quả cây rÆ¡i trên mặt đất, Má»™c Phong và Vô Ngôn tá»±a hồ trở thà nh tá»™i nhân trong mắt gấu chó.
Vô Ngôn hét lên, nhà o và o trong lòng Mộc Phong.
Má»™c Phong mặt không thay đổi cầm trÆ°á»ng kiếm hà n quang đại thịnh, lạnh lùng nhìn chằm chằm gấu chó bò tá»›i. gấu chó đữ tợn rÆ¡i và o trong mắt Má»™c Phong, là m cho hắn lại nghÄ© tá»›i Thiện Nhược thần, tuy rằng Phần Thiên Thần Há»a đã Ä‘em Thiện Nhược đốt cháy sạch không còn hồn phách, cố nhiên ngÆ°á»i chết là việc lá»›n, nhÆ°ng hắn vừa chết lại có thể đổi vá»›i ba ngÆ°á»i sao? Có ngÆ°á»i nà o cÆ°á»›p Ä‘oạt hạnh phúc của ngÆ°á»i khác, lại chết không hết tá»™i?
"Gấu không phạm ta, ta không phạm gấu; gấu nếu phạm ta, ta nhất định trừng phạt nó!" ánh mắt Mộc Phong lộ ra vẻ lạnh lẽo sâu thẳm, hắn di động kiếm, cầm ngang trước ngực, tay trái đỡ lấy đầu vai Vô Ngôn.
Tốc độ gấu chó bò tới cũng không nhanh, Vô Ngôn khẩn trương nhìn chằm chằm thân thể cục mịch của nó, tay nà ng túm bên hông quần áo Mộc Phong, ám chỉ Mộc Phong, chạy mau!
Má»™c Phong không chạy, đợi đến khi gấu chó bò đến cách ba thÆ°á»›c trÆ°á»›c ngÆ°á»i đứng lên, hắn liá»n Ä‘á»™ng thủ trÆ°á»›c, trÆ°á»ng kiếm trong tay gạt ra, chỉ thấy hà n quang chá»›p Ä‘á»™ng, tay trái hắn đẩy Vô Ngôn ra, chân trái tung vá» phÃa trÆ°á»›c, chân phải chỉa xuống đất, nhất thá»i giống nhÆ° mÅ©i tên! Thân thể theo trÆ°á»ng kiếm bắn vá» hÆ°á»›ng gấu chó!
Má»™c Phong lại sá» dụng chiêu kiếm pháp thứ nhất, há»c từ Tá» Váºn sÆ° tá»·, khi đó còn Ä‘ang Há»—n Nguyên Môn Tú Linh Phong, bởi vì thiếu chủ Thuần DÆ°Æ¡ng môn Äà m Tùng đâm thủng phá y phục tốt nhất lúc đó của hắn, hắn nổi giáºn xung thiên đâm Äà m Tùng má»™t kiếm. Biểu hiện trong lòng hắn Ä‘au nhức vì y phục, trên thá»±c tế hắn vì Tá» Váºn sÆ° tá»· mà tức giáºn, tuy rằng Tá» Váºn sÆ° tá»· thiếu chút nữa cÅ©ng thà nh nữ nhân của Má»™c Phong, nếu trÆ°á»›c hắn không gặp phải Yên Nhiên.
Ngà y hôm nay, một kiếm nà y của Mộc Phong lại vì ai?
Má»™c Phong đâm ra má»™t kiếm vừa nhanh vừa chuẩn, gấu chó bất hạnh đứng thẳng lên, lại cà ng không may gặp phải Má»™c Phong. Tại Phạt Thần dị vá»±c, thần nhân trÆ°á»›c đây thấy loại gấu chó nà y da lông kiên cố hầu nhÆ° không có cái gì có thể phá, Ä‘á»u nhượng bá»™ lui binh, cà ng cổ vÅ© tâm tÆ° khinh thị nhân loại của gấu chó. Äáng tiếc Má»™c Phong cầm trong tay không phải cà nh cây, cÅ©ng không phải đá nhá»n tÆ°Æ¡ng đối thiếu sắc bén, mà là trÆ°á»ng kiếm Tiêu Diêu thần châu biến hóa ra!
Gấu chó tháºm chà không kịp dùng cánh tay dà i ngăn trở má»™t kiếm đâm tá»›i của Má»™c Phong.
- Ngao. . . . . . !
Gấu chó rống lớn một tiếng, ầm ầm ngã trên mặt đất! Trước ngực nó là một đạo kiếm khẩu, xẹt qua ngực nó, máu tươi giống như nước suối phun ra.
"Ầm! Ầm!" TrÆ°á»›c sau truyá»n ra hai thanh âm rÆ¡i xuống đất.
Má»™c Phong thu kiếm, gá»i Tiêu Diêu Thần châu, quay vỠôm lấy Vô Ngôn, nhanh chóng lùi lại mấy bÆ°á»›c, tránh máu tÆ°Æ¡i bắn nhanh ra.
Thân thể gấu chó khổng lồ theo bá»™ ngá»±c má»™t phân thà nh hai, rÆ¡i trên mặt đất, máu tÆ°Æ¡i loãng vá»t lên cao và i thÆ°á»›c, khi đầu gấu chó cá»±c đại cùng vá»›i hai cánh tay dà i rÆ¡i xuống trên mặt đất, con ngÆ°Æ¡i nó kinh khủng muôn dạng còn chuyển Ä‘á»™ng ná»a vòng.
Mộc Phong một kiếm mặc dù nhanh, nhưng hắn không có công lực để một kiếm đem gấu chó chia là m hai đoạn, khi hắn một kiếm đâm trúng trong ngực gấu chó, hắn dùng ý niệm đem Tiêu Diêu Thần châu kéo dà i ra 9 thước, sau đó sẽ đem bỠrộng mũi kiếm tăng tới 6 thước!
Khi thấy gấu chó rầm rầm ù ù kêu thảm ngả xuống đất, Má»™c Phong má»›i phát hiện mình xuất thủ nặng nhÆ° váºy, nặng đến ná»—i là m cho chÃnh hắn cÅ©ng cảm thấy kinh ngạc, dÆ°á»ng nhÆ° hiện tại ngã xuống đất không phải là con gấu chó, mà là Thiện Nhược thần, nguyên lai, trong tiá»m thức thâm căn cố đế của hắn, sát khà của hắn vẫn còn nặng nhÆ° váºy! Nếu nhÆ° tưởng tượng gấu chó là BÃch Túc thiên quân Tiên Giá»›i, khả năng Má»™c Phong chỉ cần chém đứt má»™t chân của nó, không may, thân thể đứng thẳng, hai cánh tay mở ra còn chÆ°a kịp Ä‘áºp tá»›i của gấu chó là m hắn nghÄ© tá»›i Thiện Nhược!
Thần tiên trong lúc đó tranh đấu, có thể trong nháy mắt Ä‘em đối phÆ°Æ¡ng đánh cho tan thay tro bụi, bên thắng tháºm chà không kịp thể há»™i má»™t tia vui vẻ, con gấu chó trÆ°á»›c mắt nà y bị Má»™c Phong chặt đứt ngá»±c, Vô Ngôn thấy cảnh tượng máu chảy đầy đất, thiếu chút nữa ngất Ä‘i.
Má»™c Phong liếc mắt nhìn sắc mặt của Vô Ngôn, Ä‘oán rằng nà ng thầm trách mình có chút tà n nhẫn. Hắn không giải thÃch, mà chú tâm nói và i câu, cố tình để Vô Ngôn nghe: “Gấu chó đã bị chém đầu, tại Phạt Thần dị vá»±c nà y, chỉ sợ không ai có thể là m cho nó sống lại, có thể nó đã chết, kiếp sau có thể chuyển thế là m ngÆ°á»i. Nếu nhÆ° nó chuyển thế vô ý là m mỹ nữ, lại vô ý tu tiên thà nh thần, vuối cùng nháºn biết ta, sau đó nó cùng ta lại vô ý xảy ra má»™t lần Hợp tịch song tu, váºy nó hẳn là trách ta, hay cảm tạ ta? Xem ra, tại thế giá»›i nà y có thể chuyển thế đầu thai, ân ân oán oán tháºt đúng là không thể tÃnh toán rõ rà ng!"
Vô Ngôn "xì" cÆ°á»i má»™t tiếng: "Công tá» có đúng là muốn Hợp tịch song tu hay không?" Vô Ngôn nói xong bá»—ng nhiên bừng tỉnh đại ngá»™, nhất thá»i mặt Ä‘á» lên: hắn chẳng phải là tại ngấm ngầm nói kiếp trÆ°á»›c của kiếp trÆ°á»›c mình là con gấu chó?
"Hồn phách có thể chạy khá»i Phạt Thần dị vá»±c hay không?" Má»™c Phong trong đầu hiện lên má»™t ý niệm kỳ quái, lại lẩm bẩm, "Nếu nhÆ° hồn phách có thể chạy Ä‘i, nhÆ° váºy, ở nÆ¡i nà y thần nhân không chịu cô Ä‘Æ¡n có đúng hay không có thể tá»± sát, sau đó má»™t lần nữa chuyển thế tu thần?"
"Ây, công tá», hình nhÆ° trong Phạt Thần dị vá»±c nà y, thần nhân muốn Ä‘i tìm cái chết, chỉ sợ còn khó hÆ¡n so vá»›i lên trá»i a!" Vô Ngôn thấy Má»™c Phong không trả lá»i mình, Ä‘Ã nh phải theo lá»i nói của hắn nói tiếp.
"Có đạo lý, nếu nhÆ° thần nhân nà o muốn Ä‘i tìm cái chết, ta có thể dùng Tiêu Diêu Thần Châu giúp hắn má»™t phen." Má»™c Phong nghÄ© đến thần nhân không sợ nÆ°á»›c lá»a, rÆ¡i xuống Phạt Thần dị vá»±c, hầu nhÆ° ngay cả quyá»n chon lá»±a sinh tá» cÅ©ng không có, không khá»i thở dà i.
"Chết yên bình không bằng sống tồi tệ! Công tá», ngÆ°Æ¡i cho là tu thà nh thần nhân dá»… dà ng nhÆ° váºy sao? Trong đó phải chịu quá nhiá»u Ä‘au khổ? Má»™t đạo thiên kiếp, liá»n có thể Ä‘em má»™t ngÆ°á»i tu hà nh đánh cho vạn kiếp bất phục, hÆ¡n nữa bế quan ngồi buồn thiu, lại có thể buông tha nhiá»u ngà y vui sÆ°á»›ng? Thế nhân Ä‘á»u nói thần tiên sung sÆ°á»›ng, há biết thần tiên cÅ©ng có phiá»n não của thần tiên. Tá»· nhÆ° nói gấu chó nà y. . . . . ." Vô Ngôn theo Má»™c Phong thở dà i, ca ngợi hai câu nói của Má»™c Phong bà y tá» suy nghÄ© của nà ng, nà ng vÆ°Æ¡n ngá»c thủ nhá» và dà i, chỉ và o gấu chó ngoà i má»™t trượng, Ä‘ang chuẩn bị nói có sách, mách có chứng, ba hoa khoát lác má»™t phen, nhãn thần Ä‘á»™t nhiên sá»ng sốt, kinh ngạc kêu má»™t tiếng.
Má»™c Phong Ä‘ang ngẩng đầu nhìn bầu trá»i, còn Ä‘ang suy nghÄ© vấn Ä‘á» hồn phách, bá»—ng nghe tiếng kêu sợ hãi của Vô Ngôn, vá»™i vã cúi đầu, lại theo ngón tay của nà ng, ánh mắt dá»i vá» phÃa gấu chó ngã trong vÅ©ng máu kia.
Má»™c Phong thấy được má»™t hiện tượng cổ quái đến khó có thể tin: phÃa trên đầu gấu chó má»c ra má»™t Ä‘oà n nhuyá»…n thể mà u phấn hồng, nếu không nhìn kỹ, còn tưởng là máu Ä‘á»ng lại. NhÆ°ng đây nhất định không phải máu, ngoại trừ mà u sắc không giống, hình dạng cÅ©ng không đúng. nhuyá»…n thể mà u phấn hồng rất giống trứng gà chÆ°a ra chÆ°a gặp ánh nắng, bị ngÆ°á»i ta sau khi giết gà mái trá»±c tiếp lấy ra đặt ở trên đầu gấu chó lông xù. Bắt đầu chỉ bằng má»™t cây máºn, má»™t hồi công phu sau, lại lá»›n lên bằng miệng bát, hình thà nh dạng má»™t trái cầu thịt! Tà n thể gấu chó nhìn theo mắt thÆ°á»ng tốc Ä‘á»™ bắt đầu biến hóa. Toà n bá»™ máu chảy ra ở bên ngoà i bắt đầu chảy trở vá» cái đầu Ä‘en, trên dÆ°á»›i hai Ä‘oạn thân thể gấu chó tá»±a nhÆ° quả cà bị sÆ°Æ¡ng đánh, từ từ tiá»n và o trong chá»— lõm. Thân thể gấu chó má»›i còn trÆ°á»›ng phình, lúc nà y thong thả hÆ°á»›ng mặt đất mở ra. Ná»a Ä‘oạn huyết nhục dÆ°á»›i trắng trắng hồng hồng chảy vá» phÃa ná»a Ä‘oạn, mà ná»a Ä‘oạn huyết nhục trên lại nhắm khá»a thịt cầu trà n lên.
Thịt cầu tá»±a nhÆ° má»™t cái nấm dầy nở trên đầu gấu chó, liên tục đến má»™t thÆ°á»›c má»›i đình chỉ. Huyết nhục lÆ°u Ä‘á»™ng trên tà n thể gấu chó tá»±a hồ là chất dinh dưỡng tẩm bổ "Cái nấm" nà y. Nếu nhÆ° không phải có thể chém là m gấu chó thà nh hai Ä‘oạn, căn bản Má»™c Phong và Vô Ngôn vô pháp biết được huyết nhục trên tà n thể gấu chó sẽ bị khá»a thịt cầu nà y hấp thu, cố nhiên bá»n há» có thể thấy hùng thể từ từ khô quắt, nhÆ°ng nhất định không biết trong cÆ¡ thể gấu chó phát sinh biến hóa gì.
Hai ngÆ°á»i kinh ngạc nhìn gấu chó kịch biến, lòng hiếu kỳ mạnh mẽ là m cho bá»n há» rất muốn biết gấu chó nà y rốt cuá»™c muốn biến thà nh cái gì? Äặc biệt là cầu thịt lá»›n cả thÆ°á»›c, cuối cùng nó biến thà nh dáng dấp thế nà o đây?
Tà i sản của dracupi
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của dracupi
Từ khóa được google tìm thấy
45 thanh tieu dieu , åãèïòà , áåñïëàòíàÿ , äåòñêèé , äîñóã , chi ton tieu dieu than , chi-ton-tieu-dieu-than , chuong 216 phong luu , çíàìåíèòîñòè , dinh cap luu manh , êàçàíü , êàðòèíêè , êîðáèíà , èñòîðèÿ , èæåâñê , ïèäîðû , ïèçäà , ïíåâìàòè÷åñêîå , ïðàçäíèêîâ , îðóæèå , luyến thượng nam sÆ¡n , ñêàéëèíê , ñöåíàðèè , ñòðèïòèç , öåëêè , õîêêåé , ôîòîïðèêîëû , òðîéêà , phong l , phong l?u tiêu diêu th?n , phong lu tieu dieu than , phong luu phieu dieu , phong luu tieu dao than , phong luu tieu dieu , phong luu tieu dieu than , phong lÆ°u tiêu diêu , phongluutieudieuthan , thân tôn tieudieu , tieu dieu than phong luu , tieu dieu thân , tieudieuthan