06-12-2012, 07:39 PM
Sáng Thế ÄoÌ£a LaÌ£cCá» non của Chan
Tham gia: Jun 2012
Äến từ: Vô gia cÆ°.
Bà i gởi: 6,716
Thá»i gian online: 3 tháng 1 tuần 2 ngà y
Thanks: 3,360
Thanked 75,248 Times in 4,586 Posts
Dị Giới Dược Sư
Tác giả: Vô Sỉ Äạo Tặc
Quyển 10 – Quan Lại Chi Äồ
Hồi 205 (A): Vu Nữ
Nguồn: phienhylau
Tất cả má»i việc Ä‘á»u xảy ra rất Ä‘á»™t ngá»™t mà không há» có triệu chứng báo trÆ°á»›c gì cả. Ngay và o khoảnh khắc mà ma pháp đăng phụt tắt, thì đó là lúc mà sức phòng bị của Má»™ Dung Thiên trở nên bạc nhược nhất.
Hoà n cảnh trÆ°á»›c và sau khi đèn tắt đã thay đổi quá lá»›n, chú cừu non giỠđây đã hóa thà nh cá»p dữ, còn con cá»p nhe nanh múa vuốt lúc nãy thì bây giá» lại biến thà nh chú cừu non.
Lãnh khà từ món vÅ© khà trên yết hầu truyá»n và o trong ngÆ°á»i, hiển nhiên là nó rất sắc bén, khiến Má»™ Dung Thiên phải rùng mình kinh sợ. Yết hầu là nÆ¡i trà mạng, nó mà bị cắt má»™t nhát thì cả Ä‘an dược cÅ©ng không chữa được. Tên sắc lăng có phần kinh sợ, há»i vá»›i giá»ng đầy khó hiểu:
- Äình Äình tiểu thÆ°, chúng ta vốn không thù không oán kia mà , nà ng muốn thế nà o? TrÆ°á»›c hết hãy bá» Ä‘ao xuống đã, có chuyện gì cứ từ từ mà nói, nếu nà ng muốn tiá»n hay bảo váºt, tất cả Ä‘á»u không thà nh vấn Ä‘á».
Äình Äình mỉm cÆ°á»i nói:
- Ta nà o có hứng thú với những món đó.
Má»™ Dung Thiên nghe váºy thì lại lắp bắp há»i:
- Thế....thế nà ng muốn gì?
Äình Äình không nói gì, nà ng vừa đè chặt cánh tay phải của Má»™ Dung Thiên, còn má»™t tay thì dùng ngón trá» vá»›i ngón giữa ấn lên tÄ©nh mạch trên tay hắn, tá»±a nhÆ° lang trung Ä‘ang chẩn bệnh váºy, má»™t lúc sau nà ng má»›i nói:
- Äan Ni TÆ° đại nhân, xin đừng là m ra chuyện ngu xuẩn gì thêm lần nữa. Ta có đôi ngÆ°Æ¡i nhìn được trong mà n đêm, trong cảnh tối tăm, ta có thể thấy rõ bất luáºn má»™t Ä‘á»™ng tác nhá» nà o của ngà i. TrÆ°á»›c tiên "Linh cảm triệt mạch" của ta sẽ nháºn biết được sá»± di chuyển của linh lá»±c trên mình ngà i, đồng thá»i còn có công hiệu tạm thá»i ngăn cản chúng. Tuy rằng đó chỉ là việc trong nháy mắt, nhÆ°ng vẫn dÆ° sức để ta giết má»™t ngÆ°á»i. Chắc đại nhân sẽ không hoà i nghi Ä‘iá»u đó chứ?
à đồ của Má»™ Dung Thiên vừa bị nà ng khám phá, hắn cÆ°á»i gượng hai tiếng rồi nói:
- Äình Äình tiểu thÆ° mình mang dị thuáºt, lại là ngÆ°á»i tỉ mỉ cẩn tháºn, không có má»™t cá» Ä‘á»™ng nhá» nà o là qua mắt nà ng được, Äan Ni TÆ° quả tháºt bá»™i phục sát đất.
Äình Äình thản nhiên cÆ°á»i nói:
- Không cần phải nịnh hót ta. Äan Ni TÆ° đại nhân, ngà i cứ yên tâm, ta không có ác ý gì đâu, lại cà ng sẽ không gây thÆ°Æ¡ng hại đến ngà i, chẳng qua chỉ là muốn bà n má»™t chuyến giao dịch vá»›i ngà i mà thôi.
Má»™ Dung Thiên nghe váºy thì thầm nghÄ©: "Con bà nó, chủy thủ đã dà sát tại yết hầu mà còn nói là không có ác ý, bá»™ ta còn có đất thể thÆ°Æ¡ng lượng hay sao?"
NhÆ°ng rồi lại nghe Äình Äình nói tiếp:
- Bởi vì ta muốn đảm bảo thà nh công nên má»›i tạm thá»i phải mạo phạm đến ngà i mà thôi.
Má»™ Dung Thiên tức giáºn thốt:
- Nói, giao dịch thế nà o?
Bị ngÆ°á»i ta uy hiếp thì không thể có cảm giác vui vẻ được.
Äình Äình không mà ng thái Ä‘á»™ giáºn dữ của hắn, chỉ thản nhiên nói:
- Xin đại nhân chá» má»™t chút, đừng sốt ruá»™t, Äình Äình sẽ nói cho ngà i biết nhanh lắm thôi, hÆ¡n nữa ta còn dám bảo đảm là ngà i sẽ rất hứng thú nữa đấy. NhÆ°ng trÆ°á»›c đó thì còn phải giải quyết má»™t việc nữa đã.
Sau khi nói xong, Ä‘á»™t nhiên ná»a ngÆ°á»i trên của nà ng có ánh lam quang lóe lên, đôi môi anh Ä‘Ã o khẽ nhếch lên, rồi liá»n đó có má»™t chấm lam quang lÆ°u chuyển rồi không ngừng ngÆ°ng tụ lại. Khuôn mặt mỹ lệ của Äình Äình lúc nà y lại trông nhÆ° có vẻ quá»· bà khó lÆ°á»ng, nó cÅ©ng tá»±a nhÆ° má»™t câu đố không lá»i giải đáp y hệt nhÆ° thân pháºn của nà ng váºy.
Lam quang tắt dần, đôi môi anh Ä‘Ã o của Äình Äình khẽ hé ra, giữa đôi hà m răng của nà ng là má»™t viên dược hoà n mà u lam:
- Äan Ni TÆ° đại nhân, sau khi nuốt viên "Äồng tâm" hoà n nà y và o thì ta sẽ nói ra vụ giao dịch của chúng ta.
Nà ng hơi dừng lại một chút rồi bổ sung thêm:
- Äại nhân, ngà i nên cảm thấy may mắn má»›i đúng, vì viên Äồng Tâm hoà n ở má»™t trình Ä‘á»™ nhất định sẽ nâng cao linh lá»±c của ngà i lên má»™t tầng nữa đấy.
Mộ Dung Thiên hừ một tiếng rồi phản bác:
- Ngoà i việc đỠthăng linh lực ra, e rằng sẽ còn có công hiệu khác nữa phải không?
Äình Äình cÆ°á»i cÆ°á»i không nói gì, tá»±a nhÆ° là đồng ý váºy, lúc nà y nà ng lại cảm thấy bà n tay trái của Má»™ Dung Thiên vốn vẫn đặt ở bá»™ vị mẫn cảm bên trong đùi của mình chợt Ä‘á»™ng Ä‘áºy. Nà ng không cảm thấy được sá»± lÆ°u chuyển của linh lá»±c nên chỉ nghÄ© rằng tên sắc lang nà y Ä‘ang ở trong hoà n cảnh sống chết gần trong gang tấc mà sắc tâm vẫn không chịu nằm yên, lại còn muốn chiếm chút tiện nghi của mình, thế rồi nà ng mỉm cÆ°á»i nói:
- Äan Ni TÆ° đại nhân, không cần gấp gáp, chỉ cần ngà i uống và o viên Ä‘an dược nà y thì đừng nói là sá» mó và i cái, cả thân ta cÅ©ng sẽ thuá»™c vá» ngà i luôn. HÆ¡n nữa, ta vẫn còn là má»™t xá» nữ.
Nói xong, nà ng khẽ uốn lÆ°ng má»™t chút, rồi dùng hà m răng ngáºm viên dược hoà n Ä‘Æ°a đến trÆ°á»›c miệng Má»™ Dung Thiên. Hai tay nà ng lúc nà y Ä‘ang rất báºn rá»™n, coi bá»™ là nà ng muốn dùng miệng để đút thuốc cho hắn rồi.
Má»™ Dung Thiên cÅ©ng không há» khách khÃ, láºp tức chu má» ra nhÆ° muốn hôn nà ng váºy.
Khi miệng của hai ngÆ°á»i gần chạm và o nhau, thấy kế hoạch sắp thà nh công, Äình Äình cảm thấy rất mừng rỡ, nhÆ°ng và o lúc nà y Ä‘á»™t nhiên nà ng lại cảm thấy ở đùi mình lại nổi lên má»™t cÆ¡n tê dại rất cÆ°á»ng liệt, đồng thá»i còn nhanh chóng lan Ä‘i khắp ná»a thân. Thanh chủy thủ Ä‘ang gác tại yết hầu của Má»™ Dung Thiên cÅ©ng cầm không nổi nữa, nên rÆ¡i tuá»™t khá»i cổ hắn mà lăn ra giÆ°á»ng. Sau đó thì trong tiếng kinh hô, thân thể má»m mại của nà ng đã bị Má»™ Dung Thiên dùng đôi tay cứng rắn ôm lấy, rồi hắn láºt ngÆ°á»i lại và nằm đè lên nà ng. Mà ngay trong lúc hắn láºt ngÆ°á»i lại, má»™t tay cÅ©ng thuáºn tiện chụp lấy lưỡi chủy thủ và ká» sát và o yết hầu của nà ng, rồi cÆ°á»i nói:
- Äình Äình tiểu thÆ°, tuy rằng chuyến giao dịch đó có hấp dẫn cỡ nà o thì ta cÅ©ng phải xin lá»—i thôi, ta vốn không thÃch bị uy hiếp mà phải giao dịch vá»›i kẻ khác.
Tình thế lại Ä‘á»™t ngá»™t thay đổi, con cá»p thì ra vẫn là con cá»p, chú cừu non dù thế nà o thì cÅ©ng vẫn là má»™t chú cừu non.
Äình Äình hoa dung thất sắc, nà ng tháºt không ngá» nổi, Má»™ Dung Thiên đã không há» sá» dụng bất cứ má»™t tà linh lá»±c nà o, váºy là m thế nà o mà hắn vẫn có thể phản khách vi chủ được chứ? Lúc nà y ná»a bên mình của nà ng đã bị tê dại, không có cách nà o để hóa giải nó được. Loại kỳ thuáºt nà y quả tháºt không thể tưởng nổi, mà cÅ©ng chÆ°a từng nghe nói tá»›i nữa.
Má»™ Dung Thiên cÆ°á»i ha hả nói:
- Äình Äình tiểu thÆ°, ta Ãt nhất cÅ©ng có những ba biện pháp để thoát ly khá»i sá»± khống chế của nà ng.
Lúc nà y trong ánh mắt của hắn rất lạnh lùng, nà o có ná»a phần mê đắm, cho dù bảo hắn dùng Ä‘ao tá»± tá» thì cÅ©ng sẽ là m ngay mà không chút chần chừ.
Äình Äình thất thanh há»i:
- Thì ra ngà i đã giả bộ?
Mộ Dung Thiên thản nhiên đáp:
- Äà nh chịu thôi, gần đây tại hạ vừa má»›i bị ngÆ°á»i ta ám toán, nên giỠđây phải cẩn tháºn hÆ¡n má»™t tà mà thôi.
Äình Äình sau giây phút kinh hoảng thì cÅ©ng bình tÄ©nh trở lại, thanh sắc không đổi, nhạt nhẽo há»i:
- Ngà i muốn thế nà o?
Má»™ Dung Thiên niệm chú ngữ để báºt đèn lên, để ma pháp đăng lại chiếu sáng toà n bá»™ căn phòng lần nữa, sau đó hắn má»›i rút thanh chủy thủ rá»i khá»i chiếc cổ trắng ngần của mỹ nhân, sau đó má»›i nhảy phốc xuống giÆ°á»ng trong ánh mắt ngạc nhiên của Äình Äình, rồi thản nhiên nói:
- Yên tâm Ä‘i, ta không muốn thế nà o cả. Ta tháºt sá»± là má»™t kẻ ngốc mà , lúc nà o cÅ©ng không thể hạ thủ vùi hoa được.
Nói xong, hắn liá»n mang giầy và o, rồi bÆ°á»›c thẳng ra cá»a.
Äình Äình trợn to hai mắt, lẽ nà o hắn lại bá» qua cho mình nhÆ° thế? Nhìn thấy hắn sắp ra đến cá»a, nà ng vá»™i kêu lên:
- Äại nhân, xin dừng bÆ°á»›c!
Má»™ Dung Thiên sá»›m biết nà ng sẽ lên tiếng giữ mình lại, nên quay lại cÆ°á»i há»i:
- Äình Äình tiểu thÆ°, không biết còn chuyện gì cần ta ra sức nữa chăng?
Äình Äình cÅ©ng ngồi lên giÆ°á»ng, rồi nói:
- Äan Ni TÆ° đại nhân, vụ giao dịch đó, ngà i có thể nghe xong rồi má»›i Ä‘i chăng? Biết đâu sau đó ngà i lại sẽ cảm thấy hứng thú thì sao?
Mộ Dung Thiên lạnh lùng thốt:
- Äược lắm, trÆ°á»›c tiên ta phải há»i mấy vấn đỠđã, nếu nhÆ° ta phát hiện được nà ng có chá»— nà o không thà nh tháºt váºy thì không cần nhắc tá»›i việc hợp tác nữa. Ta ghét nhất là bị kẻ khác lừa gạt mình.
Tên sắc lang nà y thÆ°á»ng ngà y cÆ°á»i hỉ hả nhÆ° không quan tâm tá»›i việc gì, nhÆ°ng má»™t khi hắn đã trở nên nghiêm túc thì tuyệt không nói hai lá»i.
Äình Äình nhìn thấy sắc mặt của hắn thì cÅ©ng nháºn ra được Ä‘iá»u đó, nên nà ng cÅ©ng không chút do dá»±, gáºt đầu ngay:
- Tốt, váºy má»i ngà i cứ há»i!
- Thân pháºn tháºt sá»± của nà ng là gì?
- Hộ quốc Vu nữ của Phương Thốn quốc!
Chỉ má»›i câu trả lá»i đầu tiên thôi mà đã khiến cho Má»™ Dung Thiên phải giáºt mình cả kinh rồi. Vu nữ là má»™t chức nghiệp đặc biệt của PhÆ°Æ¡ng Thốn quốc, so vá»›i những chức nghiệp khác Ä‘á»u không giống nhau. Khi các nà ng vừa sinh ra thì đã tiến hà nh kiểm tra tố chất, nếu nhÆ° thÃch hợp để trở thà nh Vu nữ thì khi vừa đủ lá»›n để hiểu chuyện thì sẽ được bồi dưỡng. Vu nữ có số lượng rất hiếm, tại PhÆ°Æ¡ng Thốn quốc chỉ chiếm má»™t tá»· lệ còn thấp hÆ¡n cả NghÄ© Linh sứ, còn so vá»›i LÄ©nh vá»±c ma pháp sÆ°, LÄ©nh vá»±c ma võ sÄ© cÅ©ng khan hiếm nhÆ° nhau. Tuy khan hiếm nhÆ° váºy nhÆ°ng loại lá»±c lượng nà y tháºt không thể coi thÆ°á»ng, nếu nói há» chÃnh là lÆ°Æ¡ng đống nhân tà i của PhÆ°Æ¡ng Thốn quốc thì cÅ©ng không có gì là quá đáng. Cao cấp Vu nữ ngoà i cầm kỳ thÆ° há»a ca vÅ©, cưỡi ngá»±a bắn cung và thiên văn địa lý ra, các nà ng còn có được những lá»±c lượng và kỹ xảo thần bà khó lÆ°á»ng, tá»· nhÆ° hai môn tuyệt kỹ mà vừa rồi Má»™ Dung Thiên đã được nếm mùi của chúng là "Dạ thị chi đồng" và "Linh cảm triệt mạch". Há»™ quốc Vu nữ trong toà n quốc chỉ có năm ngÆ°á»i, nhÆ°ng trong ngÆ°á»i há» luyện táºp rất nhiá»u môn thần kỳ tháºt khiến ngÆ°á»i ta không thể tin nổi. Tuy nhiên, chức nghiệp đó rất quá»· bÃ, nghe đồn rằng ngoà i các Vu nữ ra, ngay cả ngÆ°á»i dân của PhÆ°Æ¡ng Thốn quốc cÅ©ng không biết được quá trình trưởng thà nh của há» chứ đừng nói gì là ngÆ°á»i ngoà i.
- Viên dược hoà n vừa rồi mà nà ng tÃnh cho ta ăn và o có tác dụng thế nà o?
- Äó là má»™t loại Ä‘an dược chỉ có Há»™ quốc Vu nữ má»›i có. Trong má»™t tiếng đồng hồ, có thể dùng máu huyết của bản thân để chế ra bổn mạng vu Ä‘an. Nếu muốn cho vu Ä‘an có tác dụng thì khi nó kết tụ, Vu nữ phải bảo trì tấm thân xá» nữ của mình. Kỳ tháºt, tên của nó cÅ©ng không phải là Äồng Tâm hoà n, mà là "Äồng sinh cá»™ng tá»", có hai viên thÆ° hùng. Viên mà u lam là hùng Ä‘an, ngÆ°á»i nam tá» sau khi ăn và o ngoà i việc được tăng trưởng linh lá»±c đến má»™t mức Ä‘á»™ nà o đó, còn sinh mạng của y cÅ©ng sẽ nối liá»n vá»›i Vu nữ. So vá»›i "Linh lá»±c phụng hiến" thì còn muốn bá đạo hÆ¡n, hoà n toà n không có phÆ°Æ¡ng pháp hóa giải. Chỉ cần má»™t trong hai ngÆ°á»i chết Ä‘i, váºy thì ngÆ°á»i kia cÅ©ng không thể tiếp tục sống còn. Nó là má»™t loại Ä‘an dược có tác dụng hai chiá»u, ngÆ°á»i kia gặp tao ngá»™ bất hạnh thì ngÆ°á»i nà y cÅ©ng sẽ chết theo; lại nữa, giữa hai ngÆ°á»i còn có thể dùng tinh thần để liên lạc vá»›i nhau trên má»™t diện rá»™ng, có thể hiểu rõ được ý định của đối phÆ°Æ¡ng. Vì váºy má»›i có thể bảo đảm được tÃnh thà nh tháºt trong sá»± hợp tác má»™t trăm phần trăm.
Má»™ Dung Thiên nghe xong thì ngầm kinh hãi. Vu nữ quả nhiên khó thể Ä‘o lÆ°á»ng được, nếu lúc nãy mà mình uống viên thuốc đó và o, váºy thì mình má»›i đúng tháºt là bị nà ng thao túng, bằng không chỉ việc lấy mạng ra uy hiếp thì mình cÅ©ng không thể nà o tránh được.
- Thân pháºn của nà ng và cả những chuyện khác nữa, Ca Ngõa Lợi Phu Nặc có biết hay không? Hay y má»›i chÃnh là chủ não phÃa sau?
Äó là má»™t vấn Ä‘á» then chốt rất quan trá»ng, Má»™ Dung Thiên nhất định phải tìm hiểu cho rõ rà ng, mà ngữ khà cÅ©ng theo đó mà trở nên cứng cõi hÆ¡n. Äình Äình thoáng hÆ¡i do dá»± má»™t chút rồi nói:
- Biết! Mục tiêu của chúng ta tuy không giống nhau, nhÆ°ng Ä‘Æ°á»ng Ä‘i lại không khác mấy. Do đó mà ta cÅ©ng không cần giấu diếm gì. HÆ¡n nữa, ông ta đối vá»›i ta rất tốt, tình cảm phát ra từ ná»™i tâm. Có thể lúc má»›i mang ta vá» thu dưỡng thì ông ta còn có mục Ä‘Ãch khác, nhÆ°ng sau nà y thì đã dần dần chuyển sang thÆ°Æ¡ng yêu tháºt sá»±, chẳng khác nà o thân sinh từ phụ của ta váºy. Trá»±c giác của Vu nữ rất nhạy cảm, sau nhiá»u năm tiếp xúc nhÆ° váºy, tất nhiên ta phải nháºn ra được, tuyệt không lầm chút nà o.
Má»™ Dung Thiên hÆ¡i nhÃu mà y, không biết hắn Ä‘ang suy nghÄ© chuyện gì. Äình Äình nhìn dáng vẻ của hắn mà có cảm giác nhÆ° cao sÆ¡n ức chế. Nà ng biết được má»™t môn tuyệt kỹ rất thần kỳ, có tên gá»i là độc tâm thuáºt [1], tuy không thể nhìn rõ được suy nghÄ© thầm kÃn của má»—i má»™t ngÆ°á»i, nhÆ°ng ở má»™t mức Ä‘á»™ nà o đó thì vẫn có thể Ä‘oán được đại khái. Thế nhÆ°ng từ lúc tiếp xúc vá»›i Má»™ Dung Thiên cho tá»›i nay, tháºm chà là lúc cÆ¡ thể của hai ngÆ°á»i thân máºt ká» sát nhau, váºy mà khi nà ng sá» dụng Ä‘á»™c tâm thuáºt thì chỉ cảm thấy tâm tÆ° của hắn hầu nhÆ° chỉ mông lung mÆ¡ hồ, tá»±a nhÆ° má»™t đám mê vụ váºy, tháºt không thể nhìn ra được nông sâu thế nà o. Sở dÄ© có kết quả nhÆ° váºy thì chỉ có hai trÆ°á»ng hợp xảy ra, má»™t là đối phÆ°Æ¡ng có lá»±c lượng mạnh kinh khủng, hai là trên ngÆ°á»i đối phÆ°Æ¡ng cÅ©ng mang má»™t loại lá»±c lượng kỳ lạ giống nhÆ° nà ng. Do đó mà Äình Äình không dám giấu diếm bất cứ Ä‘iá»u gì, chẳng thà cứ nói thẳng ra hết thì may ra còn được hắn tÃn nhiệm. Äá»™ chừng ná»a tiếng sau, Má»™ Dung Thiên má»›i mở miệng trở lại:
- Câu há»i cuối cùng, rốt cuá»™c mục tiêu của nà ng là gì?
Äình Äình nghe há»i váºy thì hai mắt lóe hà n quang, cháºm rãi thốt từng tiếng:
- Giết chết hội trưởng Liên chức công hội của Lam Nguyệt đế quốc, Cát Tư!
==============================
Chú thÃch
[1] Ä‘á»™c tâm thuáºt: thuáºt Ä‘á»c được tâm tưởng & suy nghÄ© của ngÆ°á»i khác.
Tà i sản của Dương Thiên Mạc
Chữ ký của Dương Thiên Mạc
Äã có 9 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của DÆ°Æ¡ng Thiên MaÌ£c
06-12-2012, 07:39 PM
Sáng Thế ÄoÌ£a LaÌ£cCá» non của Chan
Tham gia: Jun 2012
Äến từ: Vô gia cÆ°.
Bà i gởi: 6,716
Thá»i gian online: 3 tháng 1 tuần 2 ngà y
Thanks: 3,360
Thanked 75,248 Times in 4,586 Posts
Dị Giới Dược Sư
Tác giả: Vô Sỉ Äạo Tặc
Quyển 10 – Quan Lại Chi Äồ
Hồi 205 (B): Thà nh
Nguồn: phienhylau
Má»™ Dung Thiên vừa nghe xong thì giáºt mình kinh hãi, sao lại khéo nhÆ° thế, thiếu gì ngÆ°á»i không căm thù mà nà ng lại Ä‘i thù trúng ngay lão rùa Ä‘en đó chứ. Không biết nà ng Vu nữ của PhÆ°Æ¡ng Thốn quốc nà y là m sao lại kết oán vá»›i lão rùa Ä‘en đó? Nhìn thấy bá»™ dạng nghiến răng nghiến lợi của nà ng thì tá»±a hồ nhÆ° đúng là có mối thù bất cá»™ng đái thiên vá»›i lão rồi.
Thế nhÆ°ng ngoà i mặt thì Má»™ Dung Thiên vẫn giữ nét thản nhiên, lại há»i:
- Việc đó........nà ng có thể nói rõ việc đó hơn một chút được chăng?
Äình Äình cÅ©ng cảm thấy rất kỳ lạ, bởi vì bất luáºn là ai khi nghe đến đại danh của Cát TÆ° thì cÅ©ng Ä‘á»u Ä‘á»™ng dung thất sắc, còn nhÆ° trÆ°á»ng hợp không có chút phản ứng nà o thì đúng là rất hiếm lạ. Sau khi nghe hắn há»i xong, trong mắt nà ng liá»n hằn lên nét oán Ä‘á»™c:
- Cát Tư đã giết sạch toà n bộ quốc dân của bổn quốc.
Má»™ Dung Thiên nhÃu mà y há»i:
- Tháºt váºy sao?
Hắn phải há»i lại cho chắc bởi vì hắn nghe nói PhÆ°Æ¡ng Thốn quốc bị tiêu diệt bởi vì ma thú công thà nh mà thôi. Còn việc Cát TÆ° tà n sát hà ng loạt quốc dân của ngÆ°á»i ta Æ°? Vá»›i thủ Ä‘oạn và tÃnh cách của lão, khả năng có thể là m ra má»™t chuyện ngu xuẩn nhÆ° váºy thì dÆ°á»ng nhÆ° là không lá»›n lắm, phải biết rằng, và o thá»i Ä‘iểm đó thì đại lục vẫn còn nằm trong thá»i kỳ hòa bình kia mà .
Äình Äình giải thÃch:
- Nói chÃnh xác hÆ¡n má»™t chút thì là Cát TÆ° đã gián tiếp khiến cho PhÆ°Æ¡ng Thốn quốc bị diệt vong. Äó là chuyện của bốn năm trÆ°á»›c, lúc đó lão còn chÆ°a có địa vị nhÆ° hôm nay, chẳng qua chỉ là má»™t thà nh chủ nho nhá» tại thà nh La La Äạt NhÄ©, má»™t thà nh thị cấp má»™t của Lam Nguyệt đế quốc, và thà nh đó cÅ©ng nằm giáp ranh vá»›i PhÆ°Æ¡ng Thốn quốc. Lá»±c lượng của bổn quốc tuy bạc nhược, nhÆ°ng may mắn lại chiếm được địa hình thuáºn lợi, coi nhÆ° là tÆ°Æ¡ng đối an toà n. Quan hệ trÆ°á»›c nay vá»›i Lam Nguyệt đế quốc cÅ©ng khá tốt. Sá»± uy hiếp lá»›n nhất của chúng ta luôn luôn nằm ở khu vá»±c giáp ranh vá»›i thà nh La La Äạt NhÄ©, bởi vì nÆ¡i đó có rất đông ma thú biến dị, mà địa hình nÆ¡i đó lại là ốc mã bình nguyên, tháºt rất khó để phòng ngá»±. Má»—i lần ma thú công thà nh, song phÆ°Æ¡ng sẽ Ä‘á»u gặp nguy hiểm nhÆ° nhau, cho nên chúng ta vẫn luôn liên thủ vá»›i quân Ä‘oà n của La La Äạt NhÄ© để tiêu diệt chúng. Do lâu ngà y hợp tác mà tình hữu nghị giữa đôi bên cÅ©ng rất bá»n bÄ©, có thể xem nhÆ° là huynh đệ thân thiết váºy. Lúc bấy giá» Cát TÆ° là tân nhiệm thà nh chủ, lòng nhiệt tình của lão đối vá»›i việc ngoại giao và hữu nghị có vẻ còn nhiá»u hÆ¡n cả vị thà nh chủ cÅ© nữa. Chúng ta những tưởng có thể tiếp tục duy trì mối quan hệ vá»›i vị tân thà nh chủ nà y thì đôi bên sẽ Ä‘á»u vui vẻ, ai ngá».....thì ra đó má»›i là lúc cÆ¡n ác má»™ng bắt đầu.......
Äình Äình thở dà i rồi kể tiếp:
- TrÆ°á»›c khi ma thú công thà nh, chúng ta phối hợp vá»›i La La Äạt NhÄ© thà nh cÅ©ng rất ăn ý. Có má»™t lần chúng ta tổ chức liên thủ để tiêu diệt ma thú ở khu rừng Khảo Tạp Phụ, bởi vì nÆ¡i đó có má»™t số lượng lá»›n ma thú cấp C và không Ãt ma thú cấp B và cấp A. Theo kế hoạch ban đầu thì bổn quốc cùng vá»›i quân Ä‘oà n của La La Äạt NhÄ© cùng tấn công từ hai mặt, thế nhÆ°ng bá»n há» lại thất Æ°á»›c. TrÆ°á»›c đó, lẽ ra thá»±c lá»±c của song phÆ°Æ¡ng gá»™p lại vốn chỉ mạnh hÆ¡n đám ma thú ở đó má»™t chút mà thôi, nếu nhÆ° không có gì xảy ra ngoà i ý muốn thì nhất định sẽ được thà nh công mỹ mãn, sau đó sẽ quay sang đối phó vá»›i đám ma thú khác. NhÆ°ng đến khi hà nh Ä‘á»™ng, thiếu Ä‘i quân Ä‘oà n của La La Äạt NhÄ© thì tình thế cÅ©ng đã khác Ä‘i rất nhiá»u. Háºu phÆ°Æ¡ng thì bị ma thú bÃt kÃn Ä‘Æ°á»ng lui, tiá»n phÆ°Æ¡ng lại phải giáp mặt vá»›i thế lá»±c cân bằng vá»›i mình, hoà n toà n không có cách nà o để tiêu diệt được chúng, thế là đại quân của chúng ta bị vây suốt ba ngà y, đến cuối cùng thì toà n quân bị diệt.
Äình Äình Ä‘au khổ nói tiếp:
- PhÆ°Æ¡ng Thốn quốc của chúng ta tuy nói là má»™t quốc gia, nhÆ°ng kỳ tháºt, vá» mặt diện tÃch và lá»±c lượng, so vá»›i má»™t tòa thà nh cấp má»™t phổ thông khác thì cÅ©ng không khác là bao. Lá»±c lượng thủ thà nh chủ yếu Ä‘á»u táºp trung tại cá»a thà nh giáp vá»›i ốc mã bình nguyên, và cÅ©ng là nÆ¡i giáp giá»›i vá»›i Lam Nguyệt đế quốc. Bởi váºy, tổn thất của đại quân cÅ©ng chÃnh là tổn thất của phân ná»a lá»±c lượng trong toà n quốc. Má»™t đòn nặng ná» nhÆ° thế, chúng ta căn bản là không thể tiếp thụ được, cả thá»i gian để củng cố lá»±c lượng cÅ©ng không có. Thế là ma thú cứ thừa cÆ¡ há»™i đó mà trà n và o từ hÆ°á»›ng bắc của ốc mã bình nguyên. Quốc dân của chúng ta cứ nhÆ° váºy mà từng ngÆ°á»i từng ngÆ°á»i gục xuống trÆ°á»›c lợi chảo hoặc nanh sắc của chúng. Hầu nhÆ° toà n bá»™ quốc dân Ä‘á»u bị đồ sát, những ngÆ°á»i có thể Ä‘Ã o sinh e rằng còn chÆ°a tá»›i được ba trăm ngÆ°á»i.
Äình Äình kể tá»›i đây thì đôi mắt Ä‘á» gay, rõ rà ng là đang nhá»› đến thảm cảnh máu chảy thà nh sông, xÆ°Æ¡ng chất thà nh núi của năm đó. Nà ng hÃt má»™t hÆ¡i tháºt sâu, rồi lại nói tiếp:
- Sau đó Cát TÆ° lại công nhiên phát biểu là trÆ°á»›c lúc xuất quân để phối hợp vá»›i chúng ta, thì La La Äạt NhÄ© nháºn được cấp báo của hai tòa siêu cấp thà nh thị gần đó, nên lão đã phải phái cánh quân đáng lẽ phải phối hợp vá»›i chúng ta để Ä‘i chi viện cho há», để đến ná»—i thảm kịch đã xảy ra. Sau đó, lão còn mượn cá»› là báo thù cho bổn quốc, phát Ä‘á»™ng đại quân nháºp cảnh, giết sạch đám ma thú còn sót lại vốn cÅ©ng đã bị tổn thất nặng ná» sau khi chiến đấu vá»›i bổn quốc, và thế là lão đã danh chÃnh ngôn thuáºn thôn tÃn PhÆ°Æ¡ng Thốn quốc và o túi. Chúng ta chỉ còn sót lại mấy trăm ngÆ°á»i, má»™t quốc gia chỉ có mấy trăm ngÆ°á»i, có thể gá»i là quốc gia được chăng?
Äình Äình hÆ¡i cÆ°á»i khổ má»™t chút rồi tiếp:
- Nguyên bản quan hệ giữa bổn quốc và lão chỉ là quan hệ hợp tác, dù sao thì quốc gia và con dân của mình má»›i là trá»ng yếu. Tuy chúng ta thống háºn lão đã thất tÃn, nhÆ°ng cÅ©ng không thể nói được gì. Huống chi lúc đó nÆ°á»›c đã bị diệt, dù có chỉ trÃch lão thì cÅ©ng vô dụng mà thôi. NhÆ°ng tiên sÆ° là vị Há»™ quốc Vu nữ duy nhất may mắn còn sống sót thì lại cảm thấy rất kỳ quặc, hÆ¡n nữa lão lại hết lòng từ chối gặp mặt tiên sÆ°, cuối cùng ngÆ°á»i đã quyết tâm dùng Tá» vong đại giá»›i để thi triển Ä‘á»™c tâm thuáºt vượt qua cả không gian. Cát TÆ° vốn chỉ là má»™t thÆ°Æ¡ng nhân có võ lá»±c rất thấp, nên tiên sÆ° đã thà nh công. Lão nhân gia đã phát hiện ra âm mÆ°u kinh thiên Ä‘á»™ng địa của lão cáo già đó, kỳ tháºt lão bảo nháºn được cấp báo của hai tòa siêu cấp thà nh thị chỉ là lá»i dối trá, ý đồ tháºt sá»± của lão má»›i là thừa cÆ¡ chiếm Ä‘oạt bổn quốc. Mục Ä‘Ãch của lão quả tháºt đã đạt thà nh, danh chÃnh ngôn thuáºn mà sát nháºp PhÆ°Æ¡ng Thốn quốc và o vùng quản hạt của thà nh La La Äạt NhÄ©, biến nó trở thà nh má»™t siêu cấp thà nh thị, và việc nà y đã giúp cho Cát TÆ° thà nh chủ mở rá»™ng tiá»n đồ trong chÃnh giá»›i. Äịa vị của lão ngà y hôm nay chÃnh là được xây dá»±ng trên bao nhiêu máu huyết của quốc dân PhÆ°Æ¡ng Thốn quốc váºy.
Äình Äình nói tá»›i đây thì ánh mắt của nà ng lại dấy lên ná»—i oán Ä‘á»™c khiến ngÆ°á»i ta nhìn và o là sợ. Má»™t ngÆ°á»i trên thân mang mối huyết hải thâm thù của quốc gia nhÆ° nà ng, quả tháºt chỉ háºn không thể ăn tÆ°Æ¡i nuốt sống Cát TÆ° ngay mà thôi.
Má»™ Dung Thiên nghe xong thiên cố sá»± đó thì lặng lẽ hồi lâu. Lão cáo già Cát TÆ° đó đúng tháºt là tà n nhẫn đến đáng sợ, vì lợi Ãch cá nhân mà lão đã không tiếc hy sinh hà ng mấy trăm vạn sinh mạng, tháºm chà hÆ¡n má»™t ngà n vạn mạng ngÆ°á»i cÅ©ng chỉ bị lão xem là tảng đá để cho lão bÆ°á»›c lên Ä‘Ã i cao của danh vá»ng mà thôi. Quả không hổ là má»™t kiêu hùng. Má»™ Dung Thiên tá»± nghÄ© nếu mình có nghÄ© ra được má»™t Ä‘á»™c kế nhÆ° váºy thì tuyệt đối cÅ©ng không thể hạ thủ được.
Äình Äình đợi cho tâm tình khÃch Ä‘á»™ng của mình dịu lại rồi má»›i nói tiếp:
- Sau khi tiên sÆ° thi triển Không gian Ä‘á»™c tâm thuáºt thì chỉ còn lại hai ngà y thá» mạng. Trong thá»i gian đó, ngÆ°á»i đã dùng "Lạc ấn truyá»n đệ" để Ä‘em hết toà n bá»™ lá»±c lượng, những tuyệt kỹ mà bà biết được, cùng vá»›i âm mÆ°u của Cát TÆ° và những oán háºn tháºt sâu dầy, cùng vá»›i nguyện vá»ng báo thù của bà , tất cả Ä‘á»u dồn hết và o má»™t viên Lạc Ấn chủng tá» rồi trồng lên ngÆ°á»i ta. Sau khi ta trưởng thà nh thì viên chủng tỠđó má»›i nhanh chóng lá»›n dần, cùng vá»›i việc thu được lá»±c lượng của lão nhân gia, ta còn hiểu được tất cả nữa.
Má»™ Dung Thiên nghi hoặc há»i lại:
- Lạc ấn truyá»n đệ?
Äình Äình giải thÃch:
- Äó là má»™t kỹ năng do Vu nữ nhiá»u Ä‘á»i truyá»n lại, ngÆ°á»i không biết thì cho rằng Vu nữ chúng ta Ä‘á»u là những báºc thiên tà i, không có gì là là m không được. NhÆ°ng trên thá»±c tế thì không phải váºy, tất cả Ä‘á»u nhá» và o "Lạc ấn truyá»n đệ", Vu nữ của thế hệ má»›i sau khi tiếp nháºn ký ức của Vu nữ Ä‘á»i trÆ°á»›c, thì lịch trình trưởng thà nh của há» so vá»›i ngÆ°á»i thÆ°á»ng sẽ nhanh hÆ¡n nhiá»u lắm.
Má»™ Dung Thiên nghe váºy thì thầm nghÄ©: "Chức nghiệp thần bà nà y quả nhiên là hiểu được rất nhiá»u kỹ năng lạ kỳ." Sau đó, hắn lại nói:
- Äình Äình tiểu thÆ°, đối vá»›i tao ngá»™ bi thảm của quý quốc, Äan Ni TÆ° rất lấy là m tiếc, nhÆ°ng ta chỉ là má»™t quan viên thấp hèn, không có quyá»n, mà cÅ©ng chẳng có thế. Là m sao có thể giúp được nà ng cái gì chứ? Phải biết rằng, đối phÆ°Æ¡ng là má»™t há»™i trưởng Liên hiệp công há»™i chứ chẳng chÆ¡i đâu.
Không biết có phải là vì đã nháºn được Lạc Ấn từ Vu nữ Ä‘á»i trÆ°á»›c mà Äình Äình trở nên già dặn hÆ¡n tuổi của mình hay không, lúc nà y nà ng đã gạt bá» hết lòng Ä‘au khổ của việc mất nÆ°á»›c, khôi phục lại sá»± trầm tÄ©nh lúc trÆ°á»›c, mỉm cÆ°á»i tÆ°Æ¡i rói và còn giở luôn thủ Ä‘oạn ngoại giao của má»™t nữ đặc vụ ra, rồi nói:
- Äan Ni TÆ° đại nhân, xin ngà i cứ yên tâm. Ngà i là má»™t ngÆ°á»i có Ä‘iá»u kiện đặc biệt và vô hạn tiá»m lá»±c, sau nà y sẽ nhanh chóng có được tất cả thôi. Theo quan nhân thuáºt (thuáºt coi tÆ°á»›ng) của ta, ngà i tuyệt nhiên không phải là má»™t thÆ°á»ng nhân cam chịu yên pháºn đâu. Chẳng hay Äình Äình nói thế có đúng không?
Má»™ Dung Thiên cÆ°á»i cÆ°á»i không nói gì, hắn biết rõ "Ä‘iá»u kiện đặc biệt" mà nà ng vừa nói đến chÃnh là "Kim thÆ°Æ¡ng bất đảo", nó có thể mang đến mối quan hệ rá»™ng lá»›n ở khắp nÆ¡i. Vá» phần dã tâm thì hắn cÅ©ng không trả lá»i nà ng, chỉ thản nhiên há»i lại:
- Äình Äình tiểu thÆ°, nếu nhÆ° có thể giúp cho nà ng hoà n thà nh tâm nguyện, váºy ta sẽ được Ä‘iá»u lợi gì?
Tuy rằng bản thân hắn và Cát TÆ° cÅ©ng có hiá»m khÃch, còn mối huyết hải thâm thù của Äình Äình nếu đúng sá»± tháºt thì cÅ©ng rất đáng thÆ°Æ¡ng cảm. Tuy nhiên, đồng tình thì đồng tình, Má»™ Dung Thiên cÅ©ng không còn là kẻ non ná»›t khá» dại nhÆ° trÆ°á»›c kia nữa, chuyện lấy trứng chá»i đá hắn tuyệt đối sẽ không là m, cho dù là vì những nữ tá» có quan hệ thân máºt nhÆ° Lá»™ Thiến. HÆ¡n nữa, hắn đã từng bị ngÆ°á»i ta ám toán, nên không thể dá»… dà ng tin tưởng ngÆ°á»i khác được. Những lá»i Äình Äình vừa kể thì còn phải chá» hắn xác định tÃnh chân tháºt trong đó rồi má»›i kết luáºn được.
Äình Äình thản nhiên mỉm cÆ°á»i nói:
- Äình Äình có thể giúp cho đại nhân bò lên giá»›i cao tầng của Tát La. Ngoà i ra, ta còn có thể kêu gá»i những ngÆ°á»i còn sống sót của bổn quốc mà tổ chức thà nh má»™t Ä‘á»™i ám sát cao siêu. Phải biết rằng, những ngÆ°á»i có thể sống sót sau tráºn đồ sát năm đó của bổn quốc Ä‘á»u là những nhân váºt tinh anh, có bá»n há» giúp đỡ, những kẻ gây trở ngại cho đại nhân Ä‘á»u có thể biến mất má»™t cách vô thanh vô tức. Äại nhân nói xem, nhÆ° váºy có phải là rất tuyệt diệu hay không?
Hôm nay vấn Ä‘á» lá»›n nhất của tên sắc lang là đang thiếu thốn nhân tà i, Äình Äình vá»›i đám dÅ©ng sÄ© cố quốc của nà ng tháºt giống nhÆ° là của trá»i cho, từ trên trá»i rá»›t xuống váºy. Chỉ vá»›i má»™t Vu nữ thôi cÅ©ng đã là rất sáng giá rồi, nghÄ© tá»›i đây, Má»™ Dung Thiên liá»n sáng mắt lên, nói:
- Quả tháºt là rất tuyệt diệu, nhÆ°ng nếu thủ hạ của nà ng tiết lá»™ sá»± hợp tác của chúng ta, hoặc giả trong tình huống mà há» thất thủ bị bắt, váºy sá»± việc sẽ rất hung hiểm.
Äình Äình cÆ°á»i đáp:
- Äại nhân cứ yên tâm, quốc dân của PhÆ°Æ¡ng Thốn quốc chúng ta từ khi ra Ä‘á»i đã chịu ảnh hưởng cùng sá»± quán triệt tinh thần của Vu nữ, vá»›i má»™t kế thừa giả nhÆ° ta thì há» sẽ tuyệt đối trung thà nh, nhất định sẽ không tiết lá»™ bà máºt. HÆ¡n nữa, bá»n há» Ä‘á»u có tuyệt kỹ tá»± nổ thân xác. Nếu lỡ tay thất thủ thì sẽ chỉ lÆ°u lại cho địch nhân má»™t cái xác không hồn mà thôi. Mà điá»u quan trá»ng hÆ¡n đó là há» sẽ không biết ná»™i tình, chỉ biết y theo lệnh ta mà thá»±c hà nh việc ám sát mà thôi. Äã có ba tầng quan hệ nhÆ° thế, đại nhân còn do dá»± gì nữa?
Má»™ Dung Thiên cÆ°á»i ha hả, há»i:
- Tốt, được lắm, váºy bây giá» ta phải là m thế nà o?
Äình Äình thấy Má»™ Dung Thiên đã Ä‘á»™ng tâm thì nét vui mừng lá»™ ra mắt:
- Äan Ni TÆ° đại nhân, ngà i không cần là m gì cả, cứ việc tiếp tục sinh ý nhÆ° hiện nay, và phát triển thêm vá» mặt ngoại giao, táºn lá»±c móc nối quan hệ khắp nÆ¡i. Ta sẽ âm thầm há»— trợ, vô luáºn là sinh ý hay những việc khác, chỉ cần ngà i phân phó má»™t lá»i là được. Ngà i chẳng những sẽ bò lên cao được, mà còn bò lên rất cao là đằng khác. Ta rất tin tưởng và o Ä‘iá»u đó. Äến khi đại nhân có địa vị thì đó cÅ©ng là cÆ¡ há»™i của ta cÅ©ng sẽ đến.
Mộ Dung Thiên vuốt vuốt cằm, nói:
- Dù có bò lên cao được rồi thì sao? Tát La dù sao cÅ©ng chỉ là má»™t nÆ°á»›c nhá», là m sao có thể so sánh vá»›i Lam Nguyệt đế quốc được? Thân là nhân váºt cao cấp tại Lam Nguyệt, là m sao Cát TÆ° lại để tâm tá»›i má»™t nhân váºt nhÆ° ta chứ, váºy thì cÆ¡ há»™i sẽ ở đâu ra?
Äình Äình mỉm cÆ°á»i há»i lại:
- Không biết là đại nhân Ä‘ang muốn khảo nghiệm trà tuệ hay năng lá»±c của Äình Äình thế? Bởi vì việc ma thú công thà nh cùng vá»›i lá»±c lượng hai phe ở hai bên bá» An Tác Tố đại dÆ°Æ¡ng, tình huống ngà y nay của đại lục rất là vi diệu. Tát La tuy tạm thá»i có thể đặt mình ở bên ngoà i vòng chiến há»a, nhÆ°ng tình thế nà y sá»›m muá»™n gì cÅ©ng sẽ bị phá vỡ, đó chỉ là vấn Ä‘á» thá»i gian mà thôi. Äến lúc đó thì địa vị chiến lược của Tát La sẽ đại tăng, trở thà nh vùng đất giao tranh của binh gia. Bên cạnh đó, Lam Nguyệt rất có thể sẽ thi hà nh chÃnh sách dụ dá»—, khi ấy đại nhân thân là má»™t nhân váºt của giá»›i cao tầng, tất nhiên đó sẽ là vốn liếng để tiếp xúc vá»›i Cát TÆ°, Ãm sát Ä‘oà n của ta sẽ có cÆ¡ há»™i ra tay.
Thấy Mộ Dung Thiên còn chưa hạ quyết định gì, nà ng bỗng nhiên đưa tay tháo dây lưng, rồi cởi chiếc váy đen xuống, tiếp theo đó là những mảnh nội khố cũng lần lượt được tuột xuống, trong nháy mắt đã lộ ra cơ thể khiến bất kể nam nhân nà o vừa nhìn thấy cũng có thể trở nên cuồng dại.
- Äan Ni TÆ° đại nhân, nếu nhÆ° ngà i thấy rằng Äình Äình vẫn còn chÆ°a đủ thà nh ý, váºy giỠđây ta có thể chứng minh ngay cho ngà i thấy!
Tà i sản của Dương Thiên Mạc
Äã có 12 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của DÆ°Æ¡ng Thiên MaÌ£c
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
daidequoc ,
dangbl87 ,
hikatapham ,
IS10 ,
liem_daothanh ,
longnapo2411 ,
ngocson ,
notforget ,
Quang Pham ,
soidencodon ,
thienlinhlong ,
zetannhau
06-12-2012, 07:40 PM
Sáng Thế ÄoÌ£a LaÌ£cCá» non của Chan
Tham gia: Jun 2012
Äến từ: Vô gia cÆ°.
Bà i gởi: 6,716
Thá»i gian online: 3 tháng 1 tuần 2 ngà y
Thanks: 3,360
Thanked 75,248 Times in 4,586 Posts
Dị Giới Dược Sư
Tác giả: Vô Sỉ Äạo Tặc
Quyển 10 – Quan Lại Chi Äồ
Hồi 206: Hùng Tâm
Nguồn: phienhylau
Thân thể trắng muốt má»m mại của Äình Äình bắt đầu tiến lại gần Má»™ Dung Thiên, nhÆ°ng hắn đã bÆ°á»›c lui má»™t bÆ°á»›c rồi nói:
- Äược rồi, ta tin và o thà nh ý của nà ng!
Không phải là hắn không muốn chiếm hữu nữ nhân xinh đẹp và thông minh, đồng thá»i lại còn rất quyết Ä‘oán và nhiá»u tâm kế nà y. Äối vá»›i mỹ sắc, tên sắc lang chẳng bao giá» biết cá»± tuyệt cả, nhÆ°ng vá»›i Ä‘iá»u kiện là phải ở trong tình huống an toà n má»›i được.
Trên ngÆ°á»i nà ng Vu nữ nà y má»—i má»™t nÆ¡i má»™t chá»— Ä‘á»u chứa đầy thần bÃ, ngoà i Ä‘an dược "Äồng sinh cá»™ng tá»" còn bá đạo hÆ¡n cả "Linh lá»±c phụng hiến" ra, ai biết nà ng còn biết được những môn bà thuáºt nà o khác hay không, biết đâu nà ng sẽ thông qua việc ái ân mà thi triển bà thuáºt, lúc đó mình vô ý trúng chiêu váºy thì muốn khóc cÅ©ng không ra nÆ°á»›c mắt được. Do đó mà trÆ°á»›c khi hái hoa, Má»™ Dung Thiên phải quan sát nà ng má»™t thá»i gian đã, xem thỠđóa hoa hồng đó có quay ngược lại đâm và o tay mình hay không.
Hắn đưa một tay ra và nói:
- Äược rồi, ta tin và o thà nh ý của Äình Äình tiểu thÆ°.
Äình Äình cÅ©ng vÆ°Æ¡n bà n tay nhá» nhắn ra nắm lấy tay hắn rồi nói:
- Äan Ni TÆ° đại nhân, hợp tác vui vẻ nhé!
Thế rồi tay nà ng vẫn không chịu an pháºn, còn tá»±a nhÆ° vô ý vẽ lên lòng bà n tay của hắn má»™t vòng nữa.
Má»™ Dung Thiên thoáng rung Ä‘á»™ng trong lòng, quan sát nà ng mỹ nữ ná»™i hà m ở khoảng cách gần, khuôn mặt nhÆ° hoa Ä‘Ã o, Ä‘á» rá»±ng ra tá»›i mang tai, ngá»c thể trắng muốt lồ lá»™ không mảnh vải che thân, thân thể không lá»›n nhÆ°ng đầy đặn, đôi tiểu bạch thố cao vút, cùng vá»›i cánh rừng cấm nÆ¡i hạ thể, tất cả Ä‘á»u thể hiện đầy đủ nét đẹp của phÆ°Æ¡ng Äông.
Äình Äình có vẻ nhÆ° không chịu được ánh mắt của hắn mà thoái lui trở lại, rồi ngượng ngùng thốt:
- Kể từ thá»i khắc hợp tác vá»›i Äan Ni TÆ° đại nhân, ta chÃnh là ngÆ°á»i của ngà i rồi váºy. Chỉ cần ngà i lên tiếng, ngoà i việc giúp ngà i giải quyết những Æ°u phiá»n lo lắng trên thÆ°Æ¡ng trÆ°á»ng và chÃnh trÆ°á»ng, bất cứ lúc nà o Äình Äình cÅ©ng có thể bồi tiếp ca vÅ© Ä‘Ã n hát, cầm kỳ thÆ° há»a, xoa bóp xÆ°Æ¡ng cốt, tháºm chà là hầu hạ giấc ngủ, hì hì....
Giá»ng cÆ°á»i nhÆ° tiếng chuông bạc của nà ng đã gãi trúng ngay chá»— ngứa trong lòng của Má»™ Dung Thiên. Hắn chỉ háºn không thể chiếm hữu được nà ng mỹ nữ xinh đẹp mỹ lệ mà đa tà i Ä‘a nghệ nà y, song hắn phải tá»± trấn định tinh thần, bởi vì lúc nà y Äình Äình rất có thể là đang thi triển mỵ thuáºt, coi nhÆ° là khống chế mình để báo thù, cho nên dù thế nà o cÅ©ng phải Ä‘á» phòng má»›i được. Má»™ Dung Thiên tuyệt đối không để cho kẻ khác thao túng tÆ° tưởng của mình được, đây chÃnh là tÃnh cách của hắn. Trên thá»±c tế, tuy hắn mê sắc nhÆ° mạng, nhÆ°ng cÅ©ng không phải hạng ngu đần, bất cứ ai cho hắn là má»™t kẻ ngu thì ngÆ°á»i đó chắc chắn sẽ phải trả má»™t giá đắt. Hắn sá»›m đã biết Ca Ngõa Lợi Phu Nặc có ý đồ đối vá»›i mình, nhÆ°ng hắn quả tháºt cÅ©ng cần má»™t ngÆ°á»i tinh minh mẫn cán nhÆ° váºy để giúp đỡ, cho dù đôi bên chỉ lợi dụng nhau cÅ©ng tốt lắm rồi.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, trong lúc Ä‘ang gấp rút cần tá»›i nhân tà i thế nà y, nếu hắn có thể thu được má»™t cánh tay đắc lá»±c nhÆ° váºy thì vui mừng không hết, có thể giảm Ä‘i rất nhiá»u công việc cho mình. Từ sá»± thăm dò vừa qua, nà ng quả tháºt là má»™t ngÆ°á»i có kiến giải rất Ä‘á»™c đáo, có lẽ đó là kinh nghiệm tÃch lÅ©y qua các Ä‘á»i Vu nữ và được thừa hưởng thông qua “Lạc ấn truyá»n thừaâ€.
- Äình Äình tiểu thÆ°
- Äình Äình tiểu thÆ°, xin nà ng hãy mặc lại y phục đã, coi chừng bị cảm lạnh đấy.
Má»™ Dung Thiên phải vất vả lắm má»›i thốt ra được mấy lá»i đó. Trên thá»±c tế không phải là hắn sợ nà ng bị cảm lạnh, mà hắn chỉ sợ mình không thể kiá»m chế được bản thân trÆ°á»›c mỵ lá»±c kinh ngÆ°á»i của nà ng. Sau khi nói xong, hắn còn tham lam nhìn chằm chằm và o tấm thân đầy quyến rÅ© đó nữa, trong lòng quả là có chút mâu thuẫn.
Äình Äình nhìn ra sau khi Má»™ Dung Thiên quyết định hợp tác vá»›i nà ng thì tinh thần phòng ngá»± có phần ná»›i lá»ng ra đôi chút, có vẻ nhÆ° khó chống được vá»›i mỵ lá»±c của nà ng, dó đó mà nà ng báºt tiếng cÆ°á»i khanh khách và đắc ý nói:
- Äa tạ đại nhân đã quan tâm!
Nói xong, nà ng nhặt từng mảnh y phục lên rồi mặc và o ngÆ°á»i, má»—i má»™t Ä‘á»™ng tác Ä‘á»u không nhanh không cháºm, hÆ¡n nữa lại còn cố tình cúi ngÆ°á»i hoặc ưỡn ngá»±c, hoặc khoe mông khoe đùi. Má»—i lần tay chân khép mở thì những vị trà riêng tÆ° nhÆ° ẩn nhÆ° hiện, tất cả Ä‘á»u ẩn tà ng mỵ lá»±c khiến ngÆ°á»i ta khó cưỡng lại được.
Má»™ Dung Thiên vẫn chăm chú dán mắt lên ngÆ°á»i nà ng tháºt chặt, thừa dịp cuối mà thu hết bao nhiêu xuân sắc và o ánh mắt. Sau khi nhìn thấy cÆ¡ thể lồ lá»™ của Äình Äình đã được y phục che kÃn, lúc đó hắn má»›i thu hồi lại ánh mắt, rồi nghiêm mặt nói:
- Trở lại việc trÆ°á»›c mắt, nếu nhÆ° ta phát hiện được tiểu thÆ° có bất cứ mÆ°u đồ gì khác, váºy thì sá»± hợp tác giữa chúng ta sẽ đổ vỡ. HÆ¡n nữa, nà ng còn phải giao viên "Äồng sinh cá»™ng tá»" cho ta bảo quản.
Bởi vì Má»™ Dung Thiên phải bảo đảm nà ng ta không thay lòng đổi dạ, không giữa chừng lại dùng Ä‘an dược Ä‘i tìm ngÆ°á»i khác mà phải toà n lá»±c trợ giúp mình, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên dục vá»ng chiếm hữu cÅ©ng là má»™t nguyên nhân trong đó.
Äình Äình cÆ°á»i cÆ°á»i:
- Äan Ni TÆ° đại nhân, nếu lúc nãy ngà i cùng vui đùa vá»›i Äình Äình, thì sau khi ta mất Ä‘i tấm thân xá» nữ, váºy hiệu dụng của Äồng sinh cá»™ng tá» sẽ không còn nữa, tất nhiên nó cÅ©ng sẽ tan Ä‘i mất.
Tuy nói váºy, nà ng vẫn phun ra viên Ä‘an dược mà u lam, rồi vừa giao cho Má»™ Dung Thiên, vừa nhÆ° vô tình, há»i:
- Äan Ni TÆ° đại nhân, kỹ năng vừa rồi ngà i dùng để chế phục ta gá»i là gì thế, có thể cho ta biết được chăng?
Mộ Dung Thiên hơi suy nghĩ một chút, rồi nói:
- Nếu ta Ä‘oán không sai thì nó cÅ©ng có má»™t nguyên lý tÆ°Æ¡ng tá»± nhÆ° triệt mạch thủ pháp của nà ng váºy, nhÆ°ng nó được ta gá»i là "Ä‘iểm huyệt".
Vừa rồi nÆ¡i mà tên sắc lang đã hạ thủ là Quyết Ä‘á»™c huyệt nằm ở bên trong đùi, nếu chỉ xoa nhẹ thì sẽ khiến toà n thân ngÆ°á»i đó nhÆ° có Ä‘iện Ä‘ang chạy rần rần trong ngÆ°á»i, có hiệu quả thôi tình rất tốt, tá»±a nhÆ° việc xoa nắn "tiểu huynh đệ" váºy. Trong những lúc hắn và Lá»™ Thiến thân máºt vá»›i nhau, hắn vẫn thÆ°á»ng là m nhÆ° váºy vá»›i tiểu Lá»™, nhằm giúp nà ng tăng cao tình thú. Thế nhÆ°ng, nếu dùng lá»±c quá mạnh thì má»™t ná»a thân ngÆ°á»i sẽ bị tê cứng, tạm thá»i mất Ä‘i năng lá»±c hà nh Ä‘á»™ng.
Äình Äình thở dà i than:
- Môn tuyệt kỹ đó tháºt là kỳ diệu, không cần dùng tá»›i linh lá»±c mà vẫn có thể chế ngá»± ngÆ°á»i khác được.
Má»™ Dung Thiên ngấm ngầm đắc ý, hắn thầm nghÄ©: "Tuyệt kỹ kỳ diệu ở trên giÆ°á»ng của lão tá» còn nhiá»u lắm, bảo đảm sau khi nà ng được nếm thá» rồi, váºy sau nà y dù chỉ xa ta má»™t ngà y thôi thì cÅ©ng sẽ thấy cuá»™c sống rất buồn tẻ đấy!"
Sau khi thà nh láºp cuá»™c giao dịch có ảnh hưởng đến suốt Ä‘á»i của há», hai ngÆ°á»i Ä‘á»u cảm thấy tâm tình khoái trá, rồi cùng nhau bÆ°á»›c ra khá»i phòng.
Ca Ngõa Lợi Phu Nặc căn bản là không có chuyện quan trá»ng gì phải là m, lúc nà y y Ä‘ang ở trong đại sảnh để đợi tin tức. Khi nhìn thấy Má»™ Dung Thiên vẫn bình yên vô sá»±, chuyện trò vui vẻ bÆ°á»›c ra, thì trên mặt lá»™ vẻ khó hiểu, đồng thá»i y cÅ©ng biết được Äình Äình đã thất bại, nên vá»™i vòng tay lại và nói:
- Äan Ni TÆ° đại nhân, hạ quan đã biết tá»™i. Tại đây xin được biểu lá»™ lòng hối lá»—i vạn phần. Thế nhÆ°ng sở dÄ© hạ quan là m thế là chỉ muốn bảo đảm cho hảo sá»± nà y được thà nh công mà thôi, ta dám cam Ä‘oan là mình đối vá»›i ngà i chỉ có trăm Ä‘iá»u lợi chứ không há» có má»™t Ä‘iá»u hại nà o.
Má»™ Dung Thiên thầm nghÄ© lão cáo già nà y tháºt là gian xảo, mình còn chÆ°a nói gì thì lão đã nháºn hết lá»—i và o ngÆ°á»i. Äáng lẽ hắn còn tÃnh nói mấy câu thị uy, nhÆ°ng lúc nà y cÅ©ng không tiện nữa, thế rồi chỉ Ä‘Ã nh Ä‘i thẳng và o vấn Ä‘á» luôn:
- Ca Ngõa Lợi Phu Nặc đại nhân, tất cả má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u hiểu rõ hết rồi, nên ta cÅ©ng không muốn nói lá»i dÆ° thừa nữa. Chuyện vừa qua, ta không hỠđể trong lòng, giá» ta chỉ muốn biết mục Ä‘Ãch chÃnh mà ngÆ°Æ¡i muốn hợp tác vá»›i ta, và đối vá»›i ta sẽ có Ä‘iá»u lợi gì?
Bất luáºn là ai, sau khi gặp phải hoà n cảnh suýt chút nữa đã bị ám toán và trở thà nh má»™t con rối cho ngÆ°á»i ta thao túng, váºy thì thế nà o cÅ©ng sẽ trở thà nh rất phẫn ná»™, nhÆ°ng Má»™ Dung Thiên lại không nhÆ° váºy, do đó mà Ca Ngõa Lợi Phu Nặc rất kÃnh phục, y nói:
- Äại nhân quả là má»™t ngÆ°á»i phi thÆ°á»ng. Còn mục Ä‘Ãch của hạ quan chÃnh là cải biến thể chế chức nghiệp của đại lục.
Má»™ Dung Thiên nghe váºy thì không khá»i kinh hãi, khẩu khà của y tháºt lá»›n lối!
Ca Ngõa Lợi Phu Nặc nói tiếp:
- Ta không hiểu tại sao bất cứ chức vị trá»ng yếu nà o ở trên đại lục nà y Ä‘á»u lấy võ lá»±c tố chất là m chủ, cả trên những phÆ°Æ¡ng diện không liên quan tá»›i chiến đấu cÅ©ng không há» ngoại lệ. Tá»· nhÆ° thÆ°Æ¡ng nhân chúng ta váºy, chỉ cần bản thân đủ khôn khéo để tiến hà nh sinh ý, có ánh mắt đầu tÆ° sắc bén, có tâm tÆ° cẩn tháºn trong kinh doanh, cùng vá»›i tà i phán Ä‘oán chá»›p nhoáng, váºy thì sẽ có thể giúp cho quốc gia tÃch lÅ©y tà i phú, thúc đẩy cho ná»n kinh tế váºn chuyển, váºt tÆ° giao lÆ°u, tạo ra cống hiến lá»›n không thua gì ma pháp sÆ°. Vá» phần võ lá»±c, việc đó có liên quan gì tá»›i chúng ta? Lại còn việc chỉ huy trong quân Ä‘á»™i nữa, phải do ngÆ°á»i biết bà y mÆ°u tÃnh kế đảm nhiệm má»›i đúng, chứ không phải chỉ là má»™t tên mãng phu có võ lá»±c xuất chúng hÆ¡n ngÆ°á»i được. Hạ quan cho rằng, má»—i má»™t chức nghiệp Ä‘á»u rất quan trá»ng đối vá»›i đế quốc, Ä‘á»u có thể ở trong cÆ°Æ¡ng vị của mình mà phát huy hết tà i năng má»›i phải, nhÆ°ng tại sao kết quả thu hoạch được của các chức nghiệp lại chênh lệch quá nhiá»u nhÆ° váºy? Ông trá»i tháºt bất công, đã ban cho má»—i ngÆ°á»i má»™t tố chất khác nhau, Ä‘iá»u đó ta cÅ©ng không có gì để oán trách, nhÆ°ng Ãt ra cÅ©ng nên cho những ngÆ°á»i khiếm khuyết võ lá»±c tố chất má»™t cÆ¡ há»™i má»›i phải, má»™t cÆ¡ há»™i để há» có thể ná»— lá»±c phấn đấu mà trở thà nh má»™t phần tá» quan trá»ng trong xã há»™i, má»™t cÆ¡ há»™i để trở nên nổi báºt, chứ không phải vừa sinh ra đã có tố chất bình thÆ°á»ng thì suốt Ä‘á»i cÅ©ng chỉ là má»™t ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng! Ta muốn cho má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u biết, số pháºn là phải do chÃnh tay mình xoay chuyển má»›i được.
Ca Ngõa Lợi Phu Nặc cà ng nói cà ng khÃch Ä‘á»™ng:
- Mục tiêu của ta chÃnh là muốn sáng tạo ra má»™t thể chế má»›i, má»™t thể chế chức nghiệp có thể khiến cho má»i ngÆ°á»i dá»±a và o chÃnh đôi tay của mình để cải biến số pháºn của há».
Má»™ Dung Thiên cảm thấy hÆ¡i kinh dị, nếu nhÆ° lá»i của Ca Ngõa Lợi Phu Nặc không giả dối thì tÆ° tưởng của y đã tiến đến gần vá»›i Äịa cầu lắm rồi. Hắn nhÃu mà y há»i:
- Ca Ngõa Lợi Phu Nặc đại nhân, đối vá»›i ý kiến của ngÆ°Æ¡i, ta không dám đồng ý bừa, bởi vì má»—i loại chức nghiệp theo khách quan mà nói thì cÅ©ng Ä‘á»u có giá»›i hạn của nó, nếu muốn hoà n toà n công bình thì là má»™t chuyện không có khả năng, nhÆ°ng nếu ngÆ°Æ¡i muốn kéo cho sá»± chênh lệch đó nhá» lại thì may ra còn có thể.
Vá»›i trình Ä‘á»™ nhân quyá»n và dân chủ ở Äịa cầu nhÆ° váºy mà còn không thể tạo ra má»™t xã há»™i bình đẳng hoà n hảo cho nhân loại, váºy thì Thần Phong đại lục lại cà ng không thể nà o.
Ca Ngõa Lợi Phu Nặc gáºt đầu đồng ý:
- Nháºn xét của đại nhân rất chuẩn xác, quả tháºt là không có khả năng, nhÆ°ng nếu ta có thể sáng tạo ra má»™t cÆ¡ há»™i khiến cho ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng trở thà nh bất bình thÆ°á»ng thì nhÆ° váºy cÅ©ng đủ rồi. Ta muốn giúp cho hắn trèo lên cao, sau đó sẽ tiếp tục giúp hắn nâng đỡ cho những kẻ khác có cùng cảnh ngá»™ vá»›i mình.
Má»™ Dung Thiên nghe váºy thì bất giác gáºt gáºt đầu. Ở Äịa cầu có má»™t số quốc gia của ngÆ°á»i da trắng, còn ngÆ°á»i da Ä‘en của những quốc gia đó vốn đã từng bị kỳ thị nặng ná», nhÆ°ng sau đó nhá» thông qua tổng thống hoặc những nhân váºt trong giá»›i cao tầng khác mà địa vị của há» cÅ©ng từ từ được cải biến. Hiện nay, ngÆ°á»i da Ä‘en đối vá»›i xã há»™i cÅ©ng rất quan trá»ng, không thể thiếu được. Ca Ngõa Lợi Phu Nặc quả là má»™t ngÆ°á»i có tầm nhìn rất xa, nhân tà i nhÆ° váºy mà mình có thể dùng được thì tháºt là tuyệt.
Ca Ngõa Lợi Phu Nặc tiếp tục nói:
- TrÆ°á»›c kia ta cÅ©ng từng rất sùng bái Cát TÆ° há»™i trưởng của Liên hiệp công há»™i tại Lam Nguyệt đế quốc, hắn vốn cÅ©ng từ má»™t võ giả cấp thấp mà láºp nghiệp, nhất thế kiêu hùng. Chỉ đáng tiếc là hắn không thể vượt qua được sá»± bó buá»™c của thế tục, sau khi trèo lên địa vị tối cao, hắn chẳng những không thể tranh thủ lợi Ãch cho giai cấp mà mình đã xuất thân từ đó, trái lại còn trở thà nh má»™t phần tá» bị giá»›i cao tầng đồng hóa nữa.
Nói tới đây, vẻ mặt của y tỠra vô cùng đau khổ, thở dà i một hơi rồi nói:
- Äan Ni TÆ° tiên sinh, có biết vì sao ta lại chá»n ngÆ°Æ¡i hay không? Ngoà i tiá»m lá»±c ra, ta còn nhìn thấy được ngÆ°Æ¡i là má»™t nhân váºt kỳ lạ không há» coi trá»ng giai cấp, nhất định sẽ không trở thà nh má»™t Cát TÆ° khác. Bằng không, ta nguyện suốt Ä‘á»i để cho nguyện vá»ng của mình chết ở trong trứng nÆ°á»›c chứ cÅ©ng không muốn há»— trợ ngÆ°Æ¡i. Rất nhiá»u ngÆ°á»i cho rằng ta mÆ°u cầu danh lợi và quyá»n lá»±c, nhÆ°ng trên thá»±c tế, nếu toà n bá»™ đại lục nà y là má»™t xã há»™i bình đẳng, váºy thì ta cà ng nguyện ý là m má»™t thÆ°Æ¡ng nhân nho nhá» bình thÆ°á»ng suốt Ä‘á»i còn hÆ¡n. NhÆ°ng ông trá»i đã để ta sinh ra và thấy được nhiá»u hoà n cảnh bất bình, nên ta cảm thấy mình nhất định phải là m Ä‘iá»u gì đó cho những ngÆ°á»i dân thuá»™c tầng lá»›p thấp kém nhất trên thế gian nà y. Äan Ni TÆ° tiên sinh, có thể bây giá» ngÆ°Æ¡i còn chÆ°a hoà n toà n tin tưởng ta, nhÆ°ng có má»™t ngà y ngÆ°Æ¡i sẽ biết rõ ta rất chân thà nh!
Mộ Dung Thiên nghe xong thì cũng bị lay động, nói:
- Vô luáºn thế nà o, ta cÅ©ng rất kÃnh phục tiên sinh từ táºn đáy lòng.
Má»™t ngÆ°á»i trong lòng lúc nà o cÅ©ng ôm hoà i bão mÆ°u cầu lợi Ãch cho giá»›i bình dân trong thiên hạ thì quả tháºt rất đáng kÃnh. Dùng hai tiếng "tiên sinh" cÅ©ng là để biểu đạt sá»± thà nh kÃnh xuất phát từ ná»™i tâm của Má»™ Dung Thiên.
Hai bà n tay lá»›n nắm chặt lấy nhau, thế là đã tạo thà nh má»™t tổ hợp có sức ảnh hưởng rất sâu xa đối vá»›i đại lục sau nà y ngay tại trên má»™t tòa thà nh cấp bốn nhá» bé của đảo quốc Tát La. Má»™ Dung Thiên cÅ©ng không ngá» rằng bÆ°á»›c thứ ba trong kế hoạch của mình lại bắt đầu ngay và o ngà y thứ hai sau khi đặt chân đến thà nh Äặc Äốn Lạp TÆ° nà y.
Tà i sản của Dương Thiên Mạc
Äã có 11 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của DÆ°Æ¡ng Thiên MaÌ£c
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
daidequoc ,
dangbl87 ,
hikatapham ,
IS10 ,
liem_daothanh ,
ngocson ,
notforget ,
Quang Pham ,
Siêucấpsắclang ,
soidencodon ,
thienlinhlong
06-12-2012, 07:41 PM
Sáng Thế ÄoÌ£a LaÌ£cCá» non của Chan
Tham gia: Jun 2012
Äến từ: Vô gia cÆ°.
Bà i gởi: 6,716
Thá»i gian online: 3 tháng 1 tuần 2 ngà y
Thanks: 3,360
Thanked 75,248 Times in 4,586 Posts
Dị Giới Dược Sư
Tác giả: Vô Sỉ Äạo Tặc
Quyển 10 – Quan Lại Chi Äồ
Hồi 207: Tương Hội
(Gặp Gỡ)
Nguồn: phienhylau
Khi trá»i đã khuya thì Má»™ Dung Thiên cÅ©ng vỠđến giám sát phủ, toà n thân hắn Ä‘á»u là lá»a, không phải lá»a giáºn, mà là lá»a dục. Bị nà ng Vu nữ còn yêu mỵ hÆ¡n cả hồ ly tinh kia khêu lên lá»a dục hừng há»±c, hắn không thể nà o dáºp tắt được. Trong đầu hắn vẫn còn lởn vởn giá»ng nói và nụ cÆ°á»i đầy nét quyến rÅ© đến táºn xÆ°Æ¡ng tủy của nà ng, má»—i má»™t cái giÆ¡ tay hay nhấc chân Ä‘á»u có thể thu hút hồn phách của ngÆ°á»i ta mà không má»™t ai kháng cá»± nổi. Äến ná»—i mà sau khi Má»™ Dung Thiên quay trở vá» ná»™i viện, thì ma xui quá»· khiến thế nà o mà lại khiến hắn mò và o phòng của hai nà ng tỳ nữ của Yêu tá»™c, lúc nà y Ä‘ang ngủ say, là Lệ Toa và Lạc Na, có lẽ do các nà ng có khà chất hÆ¡i giống vá»›i Äình Äình cÅ©ng nên.
Äến khi Má»™ Dung Thiên phát hiện ra hai nà ng không phải là Äình Äình thì trên ngÆ°á»i ba ngÆ°á»i hỠđã không còn mảnh vải che thân nà o, thế nhÆ°ng lúc nà y thì tên đã giÆ°Æ¡ng, không bắn không được. Vì váºy mà đâm lao phải theo lao, dù gì thì há» sá»›m đã là ngÆ°á»i của hắn, huống chi nếu có an ủi há» má»™t chút vì đã theo hắn lÆ°u lạc tá»›i dị quốc mà không há» có ná»a lá»i than oán cÅ©ng là má»™t việc tốt.
Lệ Toa và Lạc Na bị kinh Ä‘á»™ng mà giáºt mình tỉnh giấc. Há» thấy cảnh tượng trÆ°á»›c mắt mà vừa mừng vừa sợ. Kể từ lúc đến Tát La tá»›i nay, vì Má»™ Dung Thiên quá báºn rá»™n vá»›i việc kinh doanh mà không có thá»i gian dà nh cho há», đến khi hÆ¡i rảnh má»™t chút thì lại phải chuẩn bị cho hải liệp, lúc đó hắn lại phải tranh thủ từng phút từng giây để song tu vá»›i Lá»™ Thiến, rồi từ sau khi tá»›i nháºm chức tại thà nh Äặc Äốn Lạp TÆ°, hắn lại báºn rá»™n công vụ bù đầu bù cổ; vá»›i tÃnh cách của hắn, dÄ© nhiên là sẽ không chiếm hữu lấy hai ngÆ°á»i mà từ lâu đã dà nh trá»n phÆ°Æ¡ng tâm cho hắn.
Nhìn bá»™ dạng Ä‘á»™ng dục dữ dá»™i của Má»™ Dung Thiên, có lẽ đêm nay sẽ là má»™t đêm rất đặc biệt đây. Vì váºy mà hai nà ng Ä‘á»u mang tâm trạng thấp thá»m chá» mong, và đây cÅ©ng là thá»i khắc phải trải qua của nữ nhân. Sau đêm nay, các nà ng sẽ trở thà nh thà nh viên trong há»™i "đùa giỡn" của Má»™ Dung Thiên và Lá»™ Thiến, do đó mà xuân tâm của cả hai Ä‘á»u nhá»™n nhạo mà chÆ°a có chá»— để phát tiết.
NÆ°á»›c da của Lệ Toa ngăm ngăm Ä‘en và lại còn bóng lẫy nữa, tháºt giống nhÆ° ngÆ°á»i ta đã bôi lên đó má»™t lá»›p dầu váºy, lấp la lấp loáng; còn Lạc Na thì da trắng nhÆ° ngá»c, hai nà ng nữ tá» tình nhÆ° tá»· muá»™i nà y lại tạo thà nh hai thái cá»±c trái hẳn nhau. DÆ°á»›i tác dụng chung của Kinh mạch váºn chuyển chu thiên và kết cấu cÆ¡ thể đặc thù của Yêu tá»™c, nó đã sản sinh ra má»™t loại đấu khà có tác dụng khác, nên khiến cho các nà ng còn có sức mỵ hoặc hÆ¡n cả trÆ°á»›c kia nữa. Hai mắt của Má»™ Dung Thiên tá»a sáng, sao trÆ°á»›c đây mình lại không chú ý tá»›i hai viên ngá»c đã được gá»t đẽo rất Ä‘iêu luyện và luôn ở bên cạnh mình váºy chứ nhỉ? Quả tháºt là đáng háºn mà .
Tuy rằng lá»a dục Ä‘ang tuôn trà o, nhÆ°ng Má»™ Dung Thiên lại đặc biệt ôn nhu vá»›i hai nà ng mỹ nữ đã cùng và o sinh ra tá» vá»›i mình. Chỉ má»›i vừa mở mà n, hắn đã khiến hai nà ng mê đắm kinh ngÆ°á»i, sau đó tiếp theo cảm giác Ä‘au Ä‘á»›n khi bị phá xá», lại là niá»m khoái cảm ngút ngà n, từng tráºn áºp đến. Lần đầu được nếm vị ngá»t của ái ân, trong lúc bất tri bất giác, chiếc Ä‘uôi rắn của Lệ Toa liá»n vểnh lên cao, rồi không ngừng vuốt ve ở sau mông, đôi chân, và bá»™ vị thứ ba của hắn, so vá»›i công cụ thôi tình còn hữu hiệu hÆ¡n nhiá»u. Còn Lạc Na thì cÅ©ng tá» ra rất phóng đãng lá»›n máºt, nữ tá» Yêu tá»™c chỉ cần sau khi đánh thông được khoảng cách sau cùng giữa nam và nữ thì sẽ nhanh chóng thÃch ứng và cởi mở cõi lòng để hưởng thụ.
Phấn hồng và chăn đệm chìm ngáºp trong cÆ¡n xuân triá»u gợn sóng, hai nà ng tỳ nữ dÆ°á»›i tuyệt kỹ tay và lưỡi của tên sắc lang, ai nấy cÅ©ng Ä‘á»u đạt được cá»±c khoái, rốt cuá»™c nhịn không được mà phải phát ra những tiếng rên gợi cảm. Lá»™ Thiến và Hải Luân Na sá»›m đã bị hỠđánh thức, nhÆ°ng vẫn phải giả vá» là còn Ä‘ang ngủ. Thế nhÆ°ng bên tai vẫn nghe văng vẳng những thanh âm mê loạn, nên cuối cùng nhịn không được mà thẹn thùng gia nháºp và o chiến Ä‘oà n. Má»™ Dung Thiên lần đầu kiến thức được mỹ nhân ngÆ° Ä‘á»™ng tình thế nà o, nhÆ°ng chỉ tiếc là há» không có bá»™ pháºn tÃnh dục, chỉ có thể dùng miệng và đôi gò bồng đảo cÅ©ng có thể đạt được cao trà o. Tên sắc lang có thể thông qua đôi gò bồng đảo để kÃch thÃch nà ng mỹ nhân ngÆ°, tuy rằng không được hoà n mỹ, nhÆ°ng tÆ° vị đó cÅ©ng rất khác lạ. HÆ¡n nữa, tuy bá» ngoà i có dáng vẻ trưởng thà nh, nhÆ°ng trên thá»±c tế thì Hải Luân Na vẫn còn là má»™t cô bé vị thà nh niên, Má»™ Dung Thiên qua đó cÅ©ng có được má»™t niá»m khoái cảm má»›i lạ khác.
Má»™ Dung Thiên sau khi giải quyết xong vấn Ä‘á» nhức đầu nhất, mắt thấy kế hoạch của mình được phát triển thêm má»™t bÆ°á»›c nữa thì trong lòng không còn lo lắng nữa, áp lá»±c vá» nhu cầu cấp thiết lâu nay cÅ©ng được giải tá»a nốt, do đó mà tráºn đại chiến nà y hắn tả xung hữu Ä‘á»™t cho đến táºn tá» má» sáng má»›i kết thúc, lúc đó cả năm ngÆ°á»i Ä‘á»u mệt lã mà chìm và o giấc ngủ. Ngoà i sinh ý và chÃnh trị ra, cả tình ái cÅ©ng được thuáºn buồm xuôi gió, quả là đột phá rất lá»›n, Má»™ Dung Thiên cảm thấy váºn khà của mình trong thá»i gian gần đây rất được tốt.
Mấy ngà y sau, Má»™ Dung Thiên dùng nhiá»u phÆ°Æ¡ng cách để Ä‘iá»u tra thân thế của Äình Äình, quả tháºt là nà ng từ nhỠđã lÆ°u lạc đến Äặc Äốn Lạp TÆ° rồi trở thà nh nữ nô, sau đó được Ca Ngõa Lợi Phu Nặc Ä‘em vá» thu dưỡng. Äiểm ấy không có gì đáng nghi, bao nhiêu cÆ° dân sống lâu năm ở trong thà nh Ä‘á»u biết. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, Má»™ Dung Thiên cÅ©ng không vì váºy mà hoà n toà n tÃn nhiệm hai ngÆ°á»i há», hắn còn cần thá»i gian để khảo nghiệm há» nữa; vả lại, những việc quan trá»ng nhất thì bất luáºn thế nà o cÅ©ng phải nắm má»i quyá»n trong tay, tá»· nhÆ° "Kim thÆ°Æ¡ng bất đảo" cùng vá»›i việc chi thu của các đại lý lá»›n nhá» tại các siêu cấp thà nh thị và phần lá»›n những thà nh thị cấp má»™t, còn vá» phần sách lược kinh doanh ở các đại lý tại các thà nh thị nhá» thì Ä‘á»u giao cho Ca Ngõa Lợi Phu Nặc quản lý hết. Y quả đúng là má»™t nhân tà i ở trên thÆ°Æ¡ng trÆ°á»ng, là má»™t ngÆ°á»i có ánh mắt và suy nghÄ© rất Ä‘á»™c đáo mà ngÆ°á»i thÆ°á»ng không thể bì kịp, do đó mà Má»™ Dung Thiên cÅ©ng cà ng ngà y cà ng tin tưởng y hÆ¡n, chà Ãt thì vá» phÆ°Æ¡ng diện kinh doanh cÅ©ng không có vấn Ä‘á» gì.
DÆ°á»›i sá»± Ä‘iá»u hà nh của Ca Ngõa Lợi Phu Nặc, sinh ý của tên sắc lang không ngừng phát triển. Mặt khác, vá»›i sá»± bồi dưỡng của Äình Äình, việc Má»™ Dung thiên có thể trá»±c tiếp Ä‘iá»u Ä‘á»™ng lá»±c lượng cÅ©ng không ngừng phát triển. Kể từ ngà y đến thà nh Äặc Äốn Lạp TÆ° tá»›i nay cÅ©ng được má»™t tháng rồi, nếu nhÆ° nói còn có chá»— nà o chÆ°a được hoà n mỹ thì đó là tình cảm bồi dưỡng vá»›i Tân Äịch à mà vẫn không có sá»± tiến triển nà o, tháºm chà còn khiến cho nà ng bị phản cảm nữa là đằng khác. Ở gần thủy lâu đến nhÆ° váºy mà vẫn không thể hái được trăng, Ä‘iá»u đó khiến cho Má»™ Dung Thiên phiá»n muá»™n không thôi, vì sao cÅ©ng cùng má»™t ngÆ°á»i, nhÆ°ng vá»›i hai thân pháºn khác nhau, váºy mà đãi ngá»™ sao lại quá khác biệt đến nhÆ° thế?
Má»™t buổi tối ná», trong lúc Má»™ Dung Thiên Ä‘ang định lợi dụng lúc trá»i tối là khi lá»±c phòng ngá»± của nữ nhân yếu kém nhất, định thi triển "vô địch mặt dầy Ä‘ong gái" đại pháp để xem xem có thể bắt cóc được Tân Äịch à hay không, nhÆ°ng hắn lại bị thất vá»ng ngay, bởi vì khi vừa trở vá» giám sát phủ thì từ viên Linh Tê châu đã truyá»n tá»›i thanh âm trong vút:
- Sá» Máºt TÆ° tiên sinh?
Kể từ lúc cách biệt cho tá»›i nay, đây không phải là lần đầu nà ng đã dùng Linh Tê châu để liên lạc vá»›i hắn, trái lại, đã rất nhiá»u lần rồi nữa, thế nhÆ°ng Má»™ Dung Thiên cứng cổ không muốn để ý tá»›i, bởi vì cái thân pháºn Sá» Máºt TÆ° kia chÃnh là đang gây trở ngại cho đại kế cÆ°a cẩm mỹ nhân của hắn. Nếu nhÆ° Tân Äịch à cà ng nặng tình đối vá»›i "Sá» Máºt TÆ°" thì cÆ¡ há»™i của tên sắc lang Äan Ni TÆ° sẽ cà ng xa vá»i hÆ¡n; còn không thì lỡ nhÆ° má»™t ngà y nà o đó nà ng thông qua Ma bạo phá mà biết được hắn chÃnh là La Äịch, giặc phản quốc của Lam Nguyệt đế quốc, váºy đến chừng đó, biết đâu Cát TÆ° sẽ không bà y ra nghi kế, tung tin thất thiệt là đã phái hắn và o là m gián Ä‘iệp tại Tát La, khi đó sẽ rất là phiá»n phức. Bất cứ là việc gì, má»™t khi đã lên đến tầm cỡ quốc gia thì sẽ không thể suy Ä‘oán theo lẽ thÆ°á»ng được, cho dù hảo cảm có sâu dầy cỡ nà o, tháºm chà đã là phu thê theo đúng luáºt pháp thì cÅ©ng không ngoại lệ.
Thá»i gian gần đây, hắn cà ng ná»— lá»±c theo Ä‘uổi Tân Äịch à nhiá»u hÆ¡n thì bản thân cÅ©ng nháºn được sá»± liên lạc của nà ng thông qua Linh Tê châu cÅ©ng nhiá»u hÆ¡n. Không ngá» sá»± lạnh nhạt của hắn lại không có hiệu quả chút nà o. NghÄ© đến việc Tân Äịch à má»—i ngà y cà ng chán ghét mình hÆ¡n, Má»™ Dung Thiên chỉ Ä‘Ã nh mượn thân pháºn của Sá» Máºt TÆ° để nói và i lá»i tốt cho Äan Ni TÆ° má»›i được, coi nhÆ° là là m mấy chuyện tốt đại loại nhÆ° giúp bà lão băng qua Ä‘Æ°á»ng, hay là nhặt được tiá»n trên Ä‘Æ°á»ng cái thì giao lại cho cảnh sát thúc thúc, ặc, giao cho Di Thất công há»™i [1] má»›i đúng. Ãt ra cÅ©ng sẽ kiếm được và i Ä‘iểm ấn tượng tốt cÅ©ng hay. Lại nữa, Tân Äịch à là má»™t nữ tá» Ä‘á»™c thân sống bên ngoà i, không quen biết ai, quả tháºt là rất cô Ä‘Æ¡n đáng thÆ°Æ¡ng. Tên sắc lang nà y tuy cảm thấy tá»™i nghiệp nà ng Băng SÆ¡n mỹ nữ, nhÆ°ng hắn lại không nghÄ© tá»›i, việc đáng tá»™i nghiệp nhất của nà ng chÃnh là má»—i ngà y phải giáp mặt vá»›i hắn váºy.
Linh Tê châu sẽ có tác dụng ở trong vòng má»™t trăm dặm, hầu nhÆ° đó là khoảng cách của toà n bá»™ Tát La chứ đừng nói gì má»™t cá»± ly ngắn tá»›i đáng thÆ°Æ¡ng nhÆ° bây giá». Hai ngÆ°á»i có thể nà o tấu xảo đến ná»—i lại ở trong phạm vi trăm dặm đó không? Tân Äịch à thở dà i má»™t hÆ¡i. Từ sau khi hai ngÆ°á»i ly biệt, tuy không thể gặp lại nhau, tháºm chà cÅ©ng không nói được ná»a câu hay má»™t lá»i nà o, nhÆ°ng chẳng hiểu sao ná»—i nhá»› nhung lại cà ng ngà y cà ng trở nên sâu Ä‘áºm hÆ¡n. Nhất là má»—i khi nhìn thấy con ruồi đáng ghét nhÆ°ng cÅ©ng là thượng cấp của mình là Äan Ni TÆ°, nà ng lại cà ng cảm thấy cần phải thố lá»™ cùng ai đó nhiá»u hÆ¡n, thế nhÆ°ng hy vá»ng của nà ng lần nà o cÅ©ng bị thất bại, lần nà o truyá»n âm cÅ©ng nhÆ° kim rÆ¡i xuống biển, ngay cả lần nà y nà ng cÅ©ng Ä‘inh ninh là sẽ không ngoại lệ, váºy mà đột nhiên lúc nà y lại nghe được giá»ng nói trầm ổn của nam nhân mà nà ng nhá»› mong ngà y đêm:
- Tân Äịch à tiểu thÆ°, đã lâu không gặp!
Tân Äịch à nghe được lá»i đó thì mừng rỡ không thôi, tháºm chà còn có chút khó tin nữa, nà ng vá»™i há»i:
- Sá» Máºt TÆ° tiên sinh, tháºt là chà ng à ?
Giá»ng nói bên kia lại vang lên:
- Tân Äịnh à tiểu thÆ°, chẳng lẽ còn có thể là ngÆ°á»i khác sao?
Linh Tê châu chỉ láºp khế Æ°á»›c nháºn chủ má»™t lần, vÄ©nh viá»…n không thể giải khai để Ä‘em tặng ngÆ°á»i khác. vì thế nên nó má»›i được xem là tÃn váºt Ä‘Ãnh Æ°á»›c quý giá nhất giữa má»™t đôi tình lữ.
Tân Äịch à cÅ©ng cảm thấy câu há»i vừa rồi của mình tháºt ngu ngốc, nên cÆ°á»i xòa thốt:
- Xin lá»—i tiên sinh, chỉ vì ta cảm thấy hÆ¡i bất ngá» thôi. Hiện nay chà ng Ä‘ang ở đâu thế? Có ở gần thà nh Äặc Äốn Lạp TÆ° không?
Mộ Dung Thiên vỠvịt:
- Tân Äịch à tiểu thÆ°, thì ra nà ng Ä‘ang ở thà nh Äặc Äốn Lạp TÆ° à ? Vừa khéo ta cÅ©ng má»›i đến đây là m chút việc.
Tân Äịch à nghe xong lá»i đó thì không há» nghi ngá» gì, láºp tức nói:
- Sá» Máºt TÆ° tiên sinh, hiện nay ta Ä‘ang là phó giám sát sứ của thà nh Äặc Äốn Lạp TÆ°. Ta muốn gặp mặt chà ng để táºn chút tình địa chủ, chẳng hay chà ng có lúc nà o rảnh rá»—i không?
Mộ Dung Thiên đương nhiên là đồng ý ngay:
- Không thà nh vấn Ä‘á», nhÆ°ng không biết có địa Ä‘iểm nà o thÃch hợp cho chúng ta gặp mặt không nhỉ?
Tân Äịch à cá»±c kỳ khÃch Ä‘á»™ng, thốt:
- Hay lắm, ngay trong thà nh có má»™t nÆ¡i gá»i là "Nhã dạ triá»n miên", đó là má»™t chiếc thuyá»n ở tại La hồ, ngoà i phong vị thức ăn ngon nổi danh của bản địa ra, nó còn có những bao sÆ°Æ¡ng [2] được bao phủ bởi Cách âm kết giá»›i để bảo máºt thân pháºn khách đến đó thưởng ngoạn. Äó là má»™t nÆ¡i rất tốt để gặp mặt, chẳng hay ý kiến của tiên sinh thế nà o?
Trong má»™t tháng qua, Má»™ Dung Thiên sá»›m tối ở trong thà nh hưởng lạc, nÆ¡i nà o cÅ©ng Ä‘á»u nắm rõ nhÆ° lòng bà n tay, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên biết được Nhã dạ triá»n miên là má»™t lá»±a chá»n rất tốt, do đó mà hắn đáp ứng vá»›i nà ng ngay.
oooOooo
La hồ là má»™t cái hồ nhá» nằm bên trong đảo thà nh, khi trá»i vừa sáºp tối thì nó biến thà nh chá»— phong hoa tuyết nguyệt, vui chÆ¡i náo nhiệt nhất trong thà nh. Những chiếc thuyá»n hoa lá»›n nhá» cung cấp thức ăn khuya, thức ăn chÆ¡i, ca vÅ©, tháºm chà bất cứ nhu cầu đặc biệt nà o cÅ©ng có. Vá» tÃnh chất, nó cÅ©ng gần nhÆ° Bồng Thái giang tại TÆ° Ba Äạt Khắc lá»™, là má»™t địa Ä‘iểm tốt để bằng hữu tụ há»™i kết giao và phục vụ các mà n tiêu khiển vỠđêm.
Tối nay bầu trá»i đầy sao, vầng trăng sáng lung linh treo trên cao, dÆ°á»›i hồ thì không ngừng gợn sóng, ven bá» hồ là những hà ng cây ăn quả má»c san sát tạo thà nh bức mà nh che chắn, những luồng gió nhẹ mang theo hÆ°Æ¡ng thÆ¡m ngà o ngạt thổi tá»›i, quả tháºt là phong cảnh hữu tình. Lúc nà y có hai ngÆ°á»i Ä‘ang ngồi ngắm cảnh gần bá» sông, thưởng thức những luồng gió nhẹ Ä‘ang lùa qua cá»a sổ, thÃch thú ngắm nhìn cảnh đêm trong hồ.
Tuy rằng má»—i ngà y Ä‘á»u chạm mặt Tân Äịch Ã, tháºm chà và o ná»a giá» trÆ°á»›c thì tên sắc lang Má»™ Dung Thiên vẫn còn ở trong nhà nà ng, thế nhÆ°ng lúc nà y hắn lại thấy nà ng Băng SÆ¡n mỹ nữ rất lá»™ng lẫy, bởi vì nà ng đã khéo léo trang Ä‘iểm và còn mặc chiếc váy trắng thÆ°á»›t tha, trông rất mỹ lệ. Là n da của nà ng so vá»›i những ná» tá» của thà nh Äặc Äốn Lạp TÆ° còn muốn trắng nõn hÆ¡n, tố chất thì cao nhã nhÆ° tiên nữ giáng trần, khuôn mặt ngá»c lần đầu tiên tô son Ä‘iểm phấn khiến cho đôi gò má Ãt khi á»ng hồng thì nay lại cà ng hồng hà o hÆ¡n. GiỠđây, bao nhiêu nét băng sÆ¡n Ä‘á»u tan biến hết, thay và o đó là nét quyến rÅ© mê ngÆ°á»i. Má»™ Dung Thiên tha hồ ngắm nhìn mỹ nhân đến no mắt, tháºt hiếm có khi nà ng hiển lá»™ xuân sắc kiá»u mỹ đến nhÆ° thế, song đồng thá»i hắn cÅ©ng không khá»i thầm than trách ông trá»i sao lại quá bất công.
Tân Äịch à thấy Má»™ Dung Thiên cứ nhìn mình không chá»›p mắt thì vá»™i và ng cúi đầu, vừa vui mừng vừa thẹn thùng, gá»i khẽ
- Sá» Máºt TÆ° tiên sinh!
Má»™ Dung Thiên nghe gá»i thì má»›i thu hồi lại ánh mắt say đắm của mình, rồi tấm tắc khen:
- Má»™t tháng rồi không gặp, không ngá» tiểu thÆ° lại cà ng xinh đẹp mỹ lệ hÆ¡n trÆ°á»›c. Tháºt xin lá»—i, ta đã thất lá»…!
Nếu nhÆ° lá»i nà y được thốt ra từ miệng của má»™t nam tá» khác, Tân Äịch à nhất định sẽ không vui, nhÆ°ng nam nhân nà y lại là ngÆ°á»i mà nà ng rất có hảo cảm, hÆ¡n nữa lại còn từng và o sinh ra tá» vá»›i mình, vì váºy mà chẳng những nà ng không có ý trách cứ, trái lại còn cảm thấy vui trong lòng nữa. Tân Äịch à nhẹ giá»ng nói:
- Tiên sinh quá khen!
Tuy hai ngÆ°á»i má»›i chia tay không lâu, tÆ°á»›ng mạo của Má»™ Dung Thiên không há» cải biến, nhÆ°ng Tân Äịch à lại không há» hoà i nghi chút nà o, bởi vì trong sá»± cảm nháºn của nà ng, hai ngÆ°á»i đó hoà n toà n khác hẳn nhau, má»™t ngÆ°á»i thì nho nhã lá»… Ä‘á»™, hòa khà văn nhã, ân cần quan tâm, còn má»™t ngÆ°á»i khác thì vô sỉ hạ lÆ°u, hèn má»n xấu xa, da mặt dầy nhÆ° bức tÆ°á»ng. Từ trÆ°á»›c tá»›i nay, nà ng không há» có má»™t tà ý niệm liên tưởng đến việc hai ngÆ°á»i đó tháºt ra chỉ là má»™t ngÆ°á»i mà hai tÃnh cách chút nà o cả.
Sau khi hai ngÆ°á»i đã yên vị, Tân Äịch à đối vá»›i nam nhân kể từ sau lần "ly biệt" gần đây không há» thấy có ná»a Ä‘iểm thay đổi, trái lại nà ng còn cảm thấy nhÆ° gặp lại tri âm rất thân thiết váºy. Thế rồi nà ng kể lại cho hắn nghe việc mình rá»i khá»i sá»± rà ng buá»™c của gia đình thế nà o, cùng vá»›i công tác không hà i lòng ra sao, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên trong đó không thể thiếu việc tên sắc lang thượng cấp ngà y nà o cÅ©ng đến quấy rầy, khiến nà ng đầy bụng oán háºn, vv....
Má»™ Dung Thiên cà ng nghe thì cà ng cảm thấy xấu hổ, cá»±c kỳ xấu hổ, đến cuối cùng thì còn cảm thấy nhÆ° mình đúng là má»™t kẻ táng táºn lÆ°Æ¡ng tâm, tá»™i lá»—i chồng chất, không việc ác nà o là không là m, dÆ°á»ng nhÆ° ngoà i việc cưỡng gian nữ nhân ra, những chuyện xấu khác thì hắn Ä‘á»u từng là m qua hết rồi váºy. Cuối cùng, Má»™ Dung Thiên chỉ biết gáºt đầu lia lịa, nhÆ°ng những lá»i đó Ä‘á»u và o tai trái thì ra tai phải, nếu không thì chỉ e tâm linh yếu Ä‘uối của hắn sẽ chịu không nổi, tá»±a nhÆ° má»™t há»c sinh bị tổn thÆ°Æ¡ng váºy.
- Sá» Máºt TÆ° tiên sinh, chà ng nói xem, có phải gã thượng cấp đó của ta rất đáng ghét hay không?
Má»™ Dung Thiên không ngừng gáºt đầu nhÆ° con gà mổ thóc:
- Ừ, ừ......
- Có đôi lúc ta còn muốn giết phăng hắn đi nữa.
- A.....sao....lại thế?
Hắn sợ hãi lắp bắp:
- Việc đó......trăm ngà n lần không nên đâu.
Tân Äịch à mỉm cÆ°á»i:
- Tiên sinh yên tâm, ta chỉ nói váºy thôi, chứ sẽ không là m chuyện ngu xuẩn nhÆ° váºy đâu. Hắn không đáng để cho ta mạo hiểm nhÆ° váºy.
Nà ng nghÄ© rằng Má»™ Dung Thiên ngăn cản mình là xuất phát từ sá»± quan tâm, sợ mình sẽ gánh vác tá»™i danh hà nh thÃch thượng cấp, chứ nà o biết được căn bản là hắn sợ cái mạng nhá» của mình khó giữ được.
Má»™ Dung Thiên thở phà o, rồi lau mồ hôi trán, hắn vừa định lên tiếng thì từ mÅ©i thuyá»n chợt có tiếng sủng váºt vang lên:
- Gâu!
Tiếng kêu Ä‘á»™c nhất vô nhị đó tất nhiên là của Táºt Phong chứ không còn nghi ngá» gì nữa. Má»™ Dung Thiên còn Ä‘ang cảm thấy kỳ quái sao nó lại có mặt ở tại "Nhã dạ triá»n miên" nà y thì Ä‘á»™t nhiên lại có tiếng nữ tá» hô lá»›n:
- Mau gá»i giám sát sứ của các ngÆ°Æ¡i ra đây, ta biết hắn Ä‘ang ở chá»— nà y.
Má»™ Dung Thiên nghe xong lá»i đó thì giáºt mình kinh hãi, sao Mâu CÆ¡ lại Ä‘á»™t nhiên chạy đến thà nh Äặc Äốn Lạp TÆ° nà y thế.
=============================
Chú thÃch
[1] Di Thất công hội: công hội chuyên thu gom đồ đạc thất lạc.
[2] bao sương: phòng nhỠriêng cho từng nhóm khách.
Tà i sản của Dương Thiên Mạc
Äã có 9 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của DÆ°Æ¡ng Thiên MaÌ£c
06-12-2012, 07:44 PM
Sáng Thế ÄoÌ£a LaÌ£cCá» non của Chan
Tham gia: Jun 2012
Äến từ: Vô gia cÆ°.
Bà i gởi: 6,716
Thá»i gian online: 3 tháng 1 tuần 2 ngà y
Thanks: 3,360
Thanked 75,248 Times in 4,586 Posts
Dị Giới Dược Sư
Tác giả: Vô Sỉ Äạo Tặc
Hồi 208 (A): Há»a Hoa
(Xẹt Lá»a)
Nguồn: phienhylau
Tân Äịch à cÅ©ng cảm thấy kỳ quái, không biết tại sao Mâu CÆ¡ lại chạy tá»›i đây tìm gã thượng cấp hạ lÆ°u kia của mình để là m gì?
Chá»— ngồi của hai ngÆ°á»i đã được che phủ bởi má»™t tầng Âm ba kết giá»›i má»™t chiá»u, mà cá»± ly cách bà n của chưởng quỹ cÅ©ng không xa, bởi váºy nên vẫn nghe được thanh âm nÆ¡m ná»›p lo sợ của lão bản:
- Mâu CÆ¡ tiểu thÆ°, tháºt xin lá»—i, quy củ của tệ Ä‘iếm có ghi rõ là không được tiết lá»™ thân pháºn của bất cứ má»™t vị khách quan nà o đến đây, bởi váºy mà ta cÅ©ng không biết đêm nay giám sát sứ đại nhân có quang lâm đến đây hay không.
Với phong cách của Mâu Cơ, tất nhiên là nổi tiếng toà n quốc, hà huống bên cạnh nà ng còn có con Khiếu Thiên Sư đang gầm gừ ngồi cạnh đó là tiêu chà của nà ng nữa.
Mâu Cơ quả quyết:
- Hắn nhất định là ở chá»— nà y, ta còn có thể lầm được, nhÆ°ng con sủng váºt của hắn là m sao có thể lầm được chứ. Äiếm chủ, không cần phiá»n đến ngÆ°Æ¡i nữa, ta tá»± tìm từng cái bao sÆ°Æ¡ng là được rồi.
Tiếp theo đó chỉ nghe tiếng bÆ°á»›c chân dẫm lên ván thuyá»n, lại còn có tiếng lão bản chạy theo nà i nỉ nữa, có lẽ Mâu CÆ¡ Ä‘ang bắt đầu xông và o rồi. Nếu cứ để nà ng xông và o tìm ngÆ°á»i kiểu nà y, lão bản nhất định không chỉ là phiá»n phức mà thôi, mà lão còn sẽ bị rất nhiá»u phiá»n phức nữa, danh tiếng và sinh ý sau nà y nhất định sẽ tuá»™t dốc thê thảm luôn.
Má»™ Dung Thiên nhất thá»i cÅ©ng thấy nóng nảy, tuy rằng hắn đã dùng dược thủy để cái biến khà tức trên ngÆ°á»i, nhÆ°ng con Táºt Phong nà y là loại sủng váºt đã hóa noãn, có liên hệ rất vi diệu vá»›i chủ nhân, dù là chân trá»i hay góc bể cÅ©ng có thể tìm được hắn dá»… dà ng. Äến chừng đó, nếu để Mâu CÆ¡ phát hiện ra mình ở cùng má»™t chá»— vá»›i Tân Äịch Ã, váºy nhất định thân pháºn của Äan Ni TÆ° sẽ bị vạch trần, và bản thân hắn sẽ gặp phiá»n phức vá»›i cả hai bên.
Trong lúc cấp bách, hắn nói với Băng Sơn mỹ nữ:
- Tân Äịch à tiểu thÆ°, ta phải Ä‘i rồi. Hẹn gặp sau nhé!
Vừa má»›i có được cÆ¡ há»™i để gặp mặt tri ká»·, tâm sá»± còn chÆ°a trút hết, nay thấy hắn lại muốn Ä‘i thì nà ng vá»™i đứng dáºy giữ khách:
- Sá» Máºt TÆ° tiên sinh, sao nhanh váºy? Chà ng.....chà ng không thể ở thêm má»™t chút sao?
Mộ Dung Thiên gấp gáp nói:
- Việc nà y.....tháºt ra ta còn có chút việc gấp phải Ä‘i giải quyết, nhÆ°ng tạm thá»i sẽ còn ở lại thà nh Äặc Äốn Lạp TÆ° má»™t thá»i gian nữa, lần sau chúng ta sẽ gặp lâu hÆ¡n nhé, cáo từ!
Nghe xong lá»i đó, Tân Äịch à má»›i mỉm cÆ°á»i:
- Váºy hay lắm, tiên sinh phải nhá»› tá»›i định Æ°á»›c của chúng ta nhé!
Má»™ Dung Thiên gáºt đầu đồng ý ngay:
- Nhất định, nhất định!
Khi nghe được tiếng chân của Mâu Cơ cà ng lúc cà ng gần, hắn vội nói:
- Tân Äịch à tiểu thÆ°, xin thứ cho ta lần nà y không thể Ä‘Æ°a tiá»…n nà ng vá» táºn phủ.
Tân Äịch à mỉm cÆ°á»i vui vẻ:
- Không sao, tiên sinh cứ lo việc chÃnh quan trá»ng hÆ¡n.
Má»™ Dung Thiên cÅ©ng không muốn dùng dằng thêm, hắn đẩy cá»a lẻn ra ngoà i, men theo bóng đêm tìm tá»›i má»™t nÆ¡i bà ẩn ở phÃa sau thuyá»n rồi thay đổi diện mạo trở lại là Äan Ni TÆ°, đồng thá»i cÅ©ng lấy quan phục mặc và o, sau đó bÆ°á»›c nghênh ngang trở lại mÅ©i thuyá»n.
Lúc nà y Mâu CÆ¡ đã khiến cho toà n bá»™ chiếc thuyá»n bị náo loạn hẳn lên, nếu nhÆ° Ä‘iếm chủ không giải tá»a toà n bá»™ kết giá»›i của những cái bao sÆ°Æ¡ng trên thuyá»n thì nà ng sẽ hủy diệt hết tất cả. Lão bản còn Ä‘ang chÆ°a biết phải là m sao, mắt thấy Mâu CÆ¡ Ä‘ang hùng hổ chuẩn bị xuất thủ thì lão lo đến toát hết cả mồ hôi, nóng nảy tá»±a nhÆ° kiến bò trên chảo nóng váºy.
Bá»—ng nhiên lúc nà y Táºt Phong lại sủa lên mấy tiếng, lão bản cÅ©ng nhìn thấy Má»™ Dung Thiên thong thả bÆ°á»›c ra từ phÃa Ä‘uôi thuyá»n, lão mừng nhÆ° gặp được cứu tinh từ trên trá»i giáng xuống váºy, vá»™i nói liên thanh:
- Mâu CÆ¡ tiểu thÆ°, Mâu CÆ¡ tiểu thÆ°, Äan Ni TÆ° đại nhân Ä‘ang ở bên kia kìa.
Mâu CÆ¡ nghe váºy thì vá»™i quay lại há»i:
- Äâu?
Vừa nhìn thấy Mộ Dung Thiên, Mâu Cơ đã mừng rỡ reo lên:
- Cái tên chết tiệt nà y, chạy đi đâu........
Lúc nà y có không Ãt ngÆ°á»i nghe tiếng ồn à o mà chạy ra xem náo nhiệt. Há» nghe xong lá»i đó của nà ng thì Ä‘á»u tá» vẻ kỳ quái, bởi vì há» nghe ra trong lá»i đó tá»±a nhÆ° có chút tình ý váºy, nhÆ°ng khả năng dÆ°á»ng nhÆ° không lá»›n lắm, vì Mâu CÆ¡ là má»™t nữ nhân tâm cao khà ngạo, là m sao có thể lại Ä‘i xem trá»ng má»™t thÆ°Æ¡ng nhân nhÆ° hắn chứ? Còn nếu nói vá» quan hà m thì lại cà ng không thể, má»™t chức giám sát sứ của má»™t tòa thà nh cấp bốn chỉ bé tà bé teo, là m sao nà ng lại để trong mắt được nhỉ?
Mộ Dung Thiên cảm thấy có phần không ổn, vội ho khan mấy tiếng để đỠtỉnh nà ng.
Mâu CÆ¡ chợt nhá»› ra hoà n cảnh của mình, vá»™i ngáºm miệng lại. Lá»i trách móc nhÆ° váºy có khác nà o là của tình nhân đâu chứ, váºy chẳng phải sẽ khiến cho thiên hạ Ä‘á»u biết quan hệ thá»±c sá»± giữa mình và tên quá»· mặt Ä‘en hay sao?
- Hắc.....à , Äan Ni TÆ° đại nhân, ta tìm ngÆ°Æ¡i có việc!
Thiếu chút nữa thì nà ng lại nói sai, nhÆ°ng cÅ©ng may là sá»a lại kịp.
Lúc nà y lại vừa vặn thấy Tân Äịch à bÆ°á»›c ra cá»a. Sau khi Má»™ Dung Thiên bá» Ä‘i rồi, nà ng cÅ©ng không còn hứng thú để ở lại lâu thêm, do đó lại chạm trán ngay vá»›i Mâu CÆ¡.
- Tân Äịch Ã!
Hai mắt của Mâu CÆ¡ trợn tròn, nà ng nhìn Má»™ Dung Thiên xong lại quay sang nhìn nữ tá» bị nà ng xem là kình địch suốt Ä‘á»i nà y, ánh mắt của nà ng cứ thế mà thay phiên lÆ°u chuyển trên ngÆ°á»i của bá»n há».
Má»™ Dung Thiên trong lòng có quá»·, lại sợ bị nháºn ra được, nên nhất thá»i có hÆ¡i mất tá»± nhiên. Cho dù tà i biểu diá»…n của hắn có cao siêu thế nà o Ä‘i nữa, nhÆ°ng không thể qua mắt được trá»±c giác sắc bén của nữ nhân. Mâu CÆ¡ mÆ¡ hồ cảm thấy giữa hai ngÆ°á»i có quan hệ không tầm thÆ°á»ng nà o đó, tuy không thể nói rõ thà nh lá»i nhÆ°ng cái loại cảm giác nà y khiến nà ng thấy rất khó chịu. Thế là lòng ghen tuông nổi lên, nà ng tá»±a nhÆ° vô tình đứng sát và o bên cạnh Má»™ Dung Thiên, nhÆ° là để thị uy váºy.
Có rất nhiá»u ngÆ°á»i không nháºn ra được má»™t cá» chỉ nhá» nhÆ° thế, nhÆ°ng chỉ có kẻ tỠđối đầu vá»›i Mâu CÆ¡ từ nhá» tá»›i lá»›n, lúc nà o cÅ©ng nhìn đối phÆ°Æ¡ng không thuáºn mắt nhÆ° là Tân Äịch à má»›i chú ý tá»›i. Cổ nhân có má»™t câu nói rất hay "hiểu rõ má»™t ngÆ°á»i nhất không phải là bằng hữu của hắn, mà là đối thủ của hắn." Tân Äịch à là má»™t nữ tá» rất mẫn cảm, nà ng cÅ©ng nghÄ© rằng Mâu CÆ¡ đối vá»›i tên thượng cấp đáng ghét kia có gì đó khác thÆ°á»ng, dÆ°á»ng nhÆ° là đã vượt qua quan hệ chủ khách là m ăn rồi váºy. Tuy không dám khẳng định, nhÆ°ng trong lòng nà ng cÅ©ng cảm thấy kỳ quái, tại sao Mâu CÆ¡ lại chÆ°a từng tá» ra chán ghét tên nam nhân đáng ghét đó?
Hai trang đại mỹ nữ vang danh toà n quốc Ä‘á»u cùng xuất hiện tại má»™t nÆ¡i, quả tháºt là má»™t cÆ¡ há»™i hiếm có, vì váºy mà đám nam nhân có mặt tại đó Ä‘á»u trợn tròn mắt ngắm cho tháºt đã.
Mâu CÆ¡ rút cốt tiên ra, nà ng vung lên má»™t cái rồi há»i:
- Nhìn cái gì, chẳng lẽ các ngươi chê mình sống lâu quá rồi phải không?
Má»i ngÆ°á»i nghe váºy thì Ä‘á»u lãnh giáo tÃnh nóng nảy của nà ng Long nữ nà y, quả nhiên so vá»›i lá»i đồn chỉ có hÆ¡n mà không kém, vì váºy mà ai nấy cÅ©ng Ä‘á»u cúi đầu không dám hó hé gì, dù sao thì cái mạng nhá» của mình cÅ©ng quan trá»ng hÆ¡n.
Mâu CÆ¡ "hừ" má»™t tiếng, rồi lại dồn ánh mắt lên trên ngÆ°á»i của Tân Äịch Ã. Mắt thấy bầu không khà có chút không ổn, tá»±a nhÆ° sẽ phát há»a bất cứ lúc nà o váºy, lão bản thầm kêu khổ trong lòng, cứ lâm râm khấn vái chÆ° thần phù há»™ cho, đừng để hai nà ng thiên chi kiá»u nữ nổi danh đế quốc nà y phải Ä‘á»™ng thủ vá»›i nhau, nếu không thì vá»›i thá»±c lá»±c của há», nhất định sẽ dá»… dà ng hủy Ä‘i toà n bá»™ chiếc thuyá»n nà y chứ chẳng chÆ¡i. Những khách nhân khác Ä‘ang xem náo nhiệt cÅ©ng thấy lo lắng nên Ä‘á»u chuồn Ä‘i hết, để tránh bị tai bay vạ gió.
Có lẽ lá»i cầu khẩn của lão bản đã được đáp ứng, mà cÅ©ng có lẽ vì Tân Äịch à không muốn xen và o việc của ngÆ°á»i khác, nên nà ng chẳng thèm ngó ngà ng tá»›i Mâu CÆ¡, mà cứ bá» Ä‘i thẳng ra ngoà i.
Nếu là lúc khác, Mâu CÆ¡ thấy mình bị coi thÆ°á»ng nhÆ° váºy thì nhất định sẽ nổi giáºn lôi đình cho coi, thế nhÆ°ng lúc nà y nà ng lại thở phà o má»™t tiếng nhẹ nhõm, bởi vì ánh mắt của Tân Äịch à chÆ°a há» liếc sang Má»™ Dung Thiên dù chỉ má»™t cái, Ä‘iá»u đó nói rõ giữa hai ngÆ°á»i vẫn chÆ°a có chuyện gì cả. NhÆ°ng khi nà ng thấy Má»™ Dung Thiên Ä‘Æ°a mắt nhìn theo bóng dáng của Tân Äịch à khuất xa dần thì lòng ghen tuông lại nổi dáºy, nhÆ°ng lúc nà y Ä‘ang ở trÆ°á»›c mặt đông ngÆ°á»i nên không tiện phát tác mà thôi.
Sau khi Má»™ Dung Thiên thu hồi ánh mắt, hắn biết nÆ¡i nà y không thÃch hợp để ở lâu, vì Mâu CÆ¡ là má»™t nữ tá» lá»— mãng không hiểu đại thể, lỡ nhÆ° bất cẩn mà nói ra lá»i thất thố, để rồi nó truyá»n tá»›i tai của Long vÆ°Æ¡ng thì tháºt là không ổn, nói không chừng còn khiến mình đầu rÆ¡i khá»i cổ, dù thiên tiên có xuống cứu cÅ©ng không cứu được. Vì thế hắn má»›i nói:
- Mâu CÆ¡ tiểu thÆ° nếu đã có chuyện cần tìm ta, váºy hay là má»i đến tệ phủ mà bà n được chăng?
Mâu Cơ đáp ngay mà không do dự:
- Äược lắm!
Thế là hai ngÆ°á»i xuống thuyá»n, vừa Ä‘i tá»›i chá»— Ãt ngÆ°á»i, Mâu CÆ¡ liá»n nhéo lên tay hắn má»™t cái rồi hạ giá»ng nói:
- Quá»· mặt Ä‘en, ngÆ°Æ¡i nói mau, sao ngÆ°Æ¡i và Tân Äịch à lại ở cùng má»™t thuyá»n nhÆ° thế?
Khi nà ng gặp được tên sắc lang thì mừng rỡ vô cùng, nhÆ°ng lúc nà y lại bị lá»a ghen thiêu đốt, nhá»› tá»›i ánh mắt mê đắm của hắn khi nhìn bóng lÆ°ng của Tân Äịch à thì lại nhịn không được mà nhéo hắn má»™t cái. Má»™ Dung Thiên ở bên ngoà i ăn chÆ¡i thế nà o thì nà ng cÅ©ng không quản, nhÆ°ng há»… có liên quan đến Tân Äịch à thì nà ng lại trở nên nhá» má»n quá đáng.
Má»™ Dung Thiên bị nà ng nhéo má»™t cái Ä‘au Ä‘iếng, vá»™i hÃt sâu má»™t hÆ¡i, rồi bất đắc dÄ© nói:
- Tiểu thÆ° à , ta đến đó cùng vá»›i các quan viên khác của Äặc Äốn Lạp TÆ°, nà o biết nà ng ta cÅ©ng ở trên thuyá»n đó chứ.
Mâu Cơ lầm bầm trong miệng:
- Ai biết ngÆ°Æ¡i có gạt ngÆ°á»i ta hay không, gặp được ngÆ°á»i ta cÅ©ng không thấy ngÆ°Æ¡i mừng rỡ chút nà o, có phải là suốt ngà y ở bên ngoà i phong lÆ°u bay bÆ°á»›m thá»a thÃch rồi nên đã sá»›m quên ngÆ°á»i ta? Tháºt uổng cho ngÆ°á»i ta sá»›m tối chỉ nhá»› đến tên sắc lang ngÆ°Æ¡i thôi.
Mâu CÆ¡ nói tá»›i đây thì đôi mắt Ä‘á» hoe, bao ná»—i tÆ°Æ¡ng tÆ° trong cả tháng nay Ä‘á»u thổ lá»™ ra hết. Nà ng thiếu nữ ngay thẳng nà y đã bị tiêm nhiá»…m tình yêu rất sâu nặng và nó đã biến nà ng thà nh má»™t ngÆ°á»i Ä‘a sầu Ä‘a cảm, nói váºy cÅ©ng không sai chút nà o.
Má»™ Dung Thiên trong lúc vá»™i vá»™i và ng và ng lo sợ sẽ bị hai nà ng phát hiện ra mình, quả tháºt lúc đó hắn không há» tá» ra vui mừng khi gặp Mâu CÆ¡ chút nà o. GiỠđây nhìn thấy bá»™ dạng sắp khóc của nà ng thì vá»™i nói láo để an ủi nà ng:
- Vừa rồi vì ở trÆ°á»›c mặt đông ngÆ°á»i nên ta không thể tá» ra mừng rỡ được, chứ sao ta lại không nhá»› nà ng được? Má»—i ngà y hai mÆ°Æ¡i bốn tiếng Ä‘á»u nhá»›, cả lúc ăn uống nằm ngồi hay Ä‘i tiêu Ä‘i tiểu cÅ©ng nhá»› luôn.
Mâu CÆ¡ nghe váºy thì lại cÆ°á»i phì má»™t tiếng rồi nói:
- Cả lúc ngÆ°Æ¡i Ä‘i tiêu Ä‘i tiểu thì nhá»› ta là m gì? Tháºt là buồn nôn mà .
Má»™ Dung Thiên thấy cÆ¡n mÆ°a không áºp tá»›i nữa thì thở phà o nhẹ nhõm, nói:
- Chúng ta ở đây trò chuyện không được an toà n, phụ thân của nà ng rất linh thông, sẽ dá»… Ä‘iá»u tra ra được.
Hắn trước sau vẫn rất kiêng kỵ mạng lưới tin tức dầy đặc không kẽ hở của Long vương.
Lúc nà y Mâu CÆ¡ cÅ©ng không nổi tÃnh tiểu thÆ° nữa, chỉ ngoan ngoãn gáºt đầu đồng ý. Má»™ Dung Thiên dÆ°á»ng nhÆ° nhá»› ra Ä‘iá»u gì, vá»™i nói:
- Khoan đã, để ta trở lại cáo từ vá»›i má»i ngÆ°á»i má»™t chút, dù sao thì giỠđây ta cÅ©ng là má»™t quan viên nên không thể thiếu lá»… nghi được.
- Là m quan tháºt là phiá»n phức mà .
Mâu Cơ không kiên nhẫn được, nói tiếp:
- Ngươi đi nhanh vỠnhanh, đừng để ta phải đợi lâu đó.
Má»™ Dung Thiên nở nụ cÆ°á»i tháºt tÆ°Æ¡i:
- Tất cả cÅ©ng là vì nà ng thôi mà , nếu cả Ä‘á»i ta chỉ là má»™t thÆ°Æ¡ng nhân, dù thà nh công cỡ nà o thì phụ thân của nà ng cÅ©ng sẽ không đồng ý hảo sá»± của chúng ta, nà ng biết rất rõ tÃnh tình của ông ta, đúng không?
ÄÆ°Æ¡ng nhiên Má»™ Dung Thiên không phải Ä‘i cáo từ vá»›i những quan viên khác, tháºt ra đó cÅ©ng chỉ là má»™t lá»i nói dối mà thôi, nhÆ°ng hắn phải bảo đảm việc tối nay không thể truyá»n ra ngoà i, bởi vì lúc nãy trong khi vô ý, Mâu CÆ¡ đã để lá»™ ra má»™t tà dấu hiệu rồi.
Khách nhân ở tại Nhã dạ triá»n miên không Ãt thì nhiá»u cÅ©ng Ä‘á»u là ngÆ°á»i có chút thân pháºn, nhÆ°ng địa vị của tên sắc lang là lá»›n nhất, nên khi có lá»i triệu táºp của giám sát sứ thì ai dám không nghe theo. Do đó mà má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u táºp trung hết ở khoang thuyá»n.
Nhìn từng cặp mắt đầy nghi hoặc, Mộ Dung Thiên ho khan và i tiếng rồi nói:
- ChÆ° vị đồng liêu, có lẽ chÆ° vị cÅ©ng biết, trÆ°á»›c đây Mâu CÆ¡ tiểu thÆ° có chút bệnh kÃn không thể nói ra (ý hắn muốn ám chỉ và o bệnh ngá»±c lép của nà ng), mà ta lại là ngÆ°á»i trị được chứng bệnh đó của nà ng; tuy nhiên chắc má»i ngÆ°á»i cÅ©ng hiểu rõ, đây là chuyện khó mở miệng của nữ nhân, mà ta cÅ©ng không muốn cho ngÆ°á»i khác biết, do đó mà ta không mong chuyện đêm nay sẽ truyá»n ra ngoà i, mặc kệ đó là vì say rượu hay vì những nguyên nhân nà o khác, nếu không thì đến má»™t ngà y nà o đó, Mâu CÆ¡ tiểu thÆ° Ä‘á»™t nhiên xuất hiện gõ cá»a của chÆ° vị, chừng đó xin đừng trách là ta đã không nhắc nhở trÆ°á»›c.
Khi hắn nói đến lá»i cuối cùng thì thanh âm cÅ©ng chuyển thà nh nghiêm khắc hÆ¡n.
Má»i ngÆ°á»i nghe váºy thì Ä‘á»u sợ tai há»a giáng xuống ngÆ°á»i, do đó mà ai nấy cÅ©ng Ä‘á»u gáºt đầu, đáp:
- Không dám, không dám!
Trong số ngÆ°á»i có mặt tại đây, có má»™t ngÆ°á»i là kỵ sÄ©, gã suy nghÄ© rất nhanh nhẹn, vá»™i hô lên:
- Äan Ni TÆ° đại nhân, chúng ta đêm nay vốn Ä‘ang ăn uống say sÆ°a tại đây, sao lại có thể gặp được Mâu CÆ¡ tiểu thÆ° chứ? Mâu CÆ¡ tiểu thÆ° là thiên kim tiểu thÆ° đã quen được nuông chiá»u, là m sao lại có mặt ở má»™t địa phÆ°Æ¡ng nhá» bé nhÆ° thà nh Äặc Äốn Lạp TÆ° nà y được, chÆ° vị nói đúng không nà o?
Má»i ngÆ°á»i nghe váºy thì cÅ©ng Ä‘á»u lên tiếng tán đồng, Má»™ Dung Thiên thá»a mãn gáºt gù rồi nhìn qua chức nghiệp phục sức của gã kỵ sÄ© vừa lên tiếng đó, thấy đẳng cấp có vẻ không cao, liá»n há»i:
- Ngươi tên là gì?
Gã kỵ sÄ© đó cung kÃnh đáp lại:
- Äại nhân, ty chức là Ni Cổ Lạp Hy, phó Ä‘á»™i trưởng Thủ vệ quân của tiểu Ä‘á»™i mÆ°á»i sáu.
Ni Cổ Lạp Hy? Má»™ Dung Thiên hÆ¡i ngẩn ngÆ°á»i ra rồi vá»— vai gã, nói:
- Ừm, tên tuy hÆ¡i quái lạ, nhÆ°ng ngÆ°á»i thì xem ra rất có tiá»n đồ. Äược rồi, và i ngà y nữa thì Ä‘á»™i trưởng Lô Khắc Nhân của tiểu Ä‘á»™i hai mÆ°Æ¡i lăm cần phải tạm thá»i rá»i khá»i chức vị, ta sẽ bà n bạc vá»›i La Bá Äặc đại nhân, xem có thể Ä‘iá»u ngÆ°Æ¡i qua đó được không.
Ni Cổ Lạp Hy nghe váºy thì khÃch Ä‘á»™ng đến mức thanh âm cÅ©ng run rẩy, vá»™i nói:
- Äa tạ, Ä‘a tạ đại nhân Ä‘á» bạt!
Có giám sát sứ đại nhân Ä‘Ãch thân xuất mã, nói cho mấy lá»i tốt vá»›i thượng cấp đứng đầu của mình là La Bá Äặc, váºy tất nhiên chuyện nà y sẽ thà nh định cuá»™c chỉ trong sá»›m muá»™n thôi.
Những ngÆ°á»i khác nghe váºy thì cÅ©ng cá»±c kỳ ngưỡng má»™, chỉ háºn sao vừa rồi không biết nắm chặt cÆ¡ há»™i tốt đó mà cầm đầu má»i ngÆ°á»i tá» ra biết Ä‘iá»u vá»›i giám sát sứ đại nhân nhÆ° váºy chứ.
Má»™ Dung Thiên cảm thấy rất sảng khoái, thì ra là m quan lại được sảng khoái tá»›i nhÆ° váºy, thì ra hắn có thể tùy tiện mà quyết định tiá»n đồ của ngÆ°á»i khác dá»… nhÆ° váºy. Thế rồi hắn hiên ngang rá»i khá»i thuyá»n trong lúc má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u hà nh lá»… bái biệt.
oooOooo
Chúng nữ ở trong phủ đã sá»›m gặp được Mâu CÆ¡, chỉ là khi nà ng ta vừa tá»›i thì đã vá»™i vã ôm Táºt Phong chạy ra ngoà i tìm kiếm Má»™ Dung Thiên, tháºm chà cả nói và i ba câu chà o há»i cÅ©ng không kịp nói nữa. Giá» gặp lại thì Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là mừng mừng tủi tủi, ôm nhau chà o há»i thá»a thuê. Mãi đến lúc Ä‘i ngủ thì há» má»›i nhÆ°á»ng cho hai ngÆ°á»i hỠở riêng má»™t nÆ¡i để bù đắp ná»—i tÆ°Æ¡ng tÆ°.
Chuyện ngà y hôm nay Mâu CÆ¡ vẫn còn canh cánh ở trong lòng, lúc nà y nà ng nằm trên giÆ°á»ng cất giá»ng ôn tồn há»i:
- Quá»· mặt Ä‘en, ngÆ°Æ¡i nói xem nà o, tại sao lúc Tân Äịch à bá» Ä‘i thì ngÆ°Æ¡i lại nhìn ả đắm Ä‘uối nhÆ° váºy, là m nhÆ° là muốn ăn tÆ°Æ¡i nuốt sống luôn ả váºy là sao chứ? Các ngÆ°Æ¡i má»—i ngà y Ä‘á»u là m việc chung, lại còn là hà ng xóm vá»›i nhau nữa, có phải là gần thủy lâu [1] lắm rồi không?
Má»™ Dung Thiên rất Ä‘au đầu vá»›i bình dấm chua của Long nữ, nhÆ°ng nói trở lại, hắn quả tháºt cÅ©ng mong được gần thủy lâu mà hái trăng trÆ°á»›c, chỉ tiếc là vẫn chÆ°a thà nh công mà thôi. Thế rồi hắn đảo cặp mắt má»™t vòng rồi nói:
- Nà ng xem ngÆ°á»i ta có thèm để ý đến ta không? Sao lại có quan hệ được chứ?
Mâu Cơ ngẫm lại thấy cũng đúng, nhưng nà ng vẫn không quên nhắc nhở một câu:
- Nếu như ngươi và ả có cái gì đó, thì ta sẽ đem ngươi đi thiến ngay.
Má»™ Dung Thiên nghe váºy thì bất giác Ä‘Æ°a tay che lấy "tiểu huynh đệ" của hắn:
- Phu nhân, nói váºy chẳng lẽ nà ng muốn sống nhÆ° má»™t quả phụ sao?
Mâu Cơ hừ một tiếng rồi nói:
- Äâu có sao, không phải ngÆ°Æ¡i vẫn nói khoác là công phu tay và lưỡi của ngÆ°Æ¡i cÅ©ng rất cao cÆ°á»ng đó sao?
Má»™ Dung Thiên cÆ°á»i hì hì:
- Äúng váºy, đúng váºy, bây giỠđể ta cho nà ng thưởng thức má»™t phen nhé.
Thế rồi trong tiếng kinh hô của Long nữ, hắn liá»n đẩy nà ng nằm ra giÆ°á»ng, sau đó láºp tức hà nh Ä‘á»™ng, đồng thá»i trong bụng cÅ©ng thầm nghÄ©: "Hừ, dám uy hiếp lão tá», đêm nay nếu ta không khiến cho nà ng cầu sống không được, cầu chết không xong thì tên của ta sẽ viết ngược lại cho coi."
Những việc sau đó thì.....tất nhiên là cả phòng trà n ngáºp xuân ý rồi. Trong lòng Má»™ Dung Thiên lúc nà y chợt hiện lên hình ảnh cô Ä‘á»™c tịch mịch của Tân Äịch Ã. Hắn thầm thở dà i, tuy nà ng tạm thá»i được tá»± do bay nhảy, nhÆ°ng dù sao cÅ©ng không thể hoà n toà n thoát khá»i số pháºn bị ngÆ°á»i khác thao túng. Hắn rất thÆ°Æ¡ng cảm cho nà ng, dù có phải mạo hiểm phản bá»™i Long nữ thì nhất định cÅ©ng phải cắt đứt sợi dây thao túng Tân Äịch à má»›i thôi.
=================
Chú thÃch
[1] gần thủy lâu: câu nà y lấy ý từ câu “cáºn thủy lâu thai tiên đắc nguyệtâ€, ý muốn nói nhá» có địa lợi mà có cÆ¡ há»™i để hái trăng trÆ°á»›c.
Tà i sản của Dương Thiên Mạc
Äã có 10 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch của DÆ°Æ¡ng Thiên MaÌ£c
Từ khóa được google tìm thấy
4vn di gioi duoc su , 4vn.eu di gioi duoc su , âèäåîêëèïû , ãîñòèíèöà , Ä‘i gioi duoc su 4vn , bach luyen thanh tien , dị giá»›i dá»±c sÆ° , dị giá»›i dược su , dị giá»›i dược sÆ° , dị giá»›i dược sÆ°- , dị giá»›i dược sÆ°. , dị giá»›i dÆ°Æ¡Ì£c sÆ° , dị gioi duoc sÆ° , di dói dược sÆ° , di dioi duoc su 4vn , di doi duoc su , di doi duoc su 134 , di duoi duoc su , di duong duoc su 4vn , di gi , di giá»›i duoc su , di giá»›i dược su , di giá»›i dược sÆ° , di gioi dai duoc su , di gioi dao tac , di gioi duco su , di gioi duo csu , di gioi duo su 4vn , di gioi duoc , di gioi duoc su , di gioi duoc su 1 , di gioi duoc su 144 , di gioi duoc su 149 , di gioi duoc su 201 , di gioi duoc su 203 , di gioi duoc su 4vn , di gioi duoc su 4vn eu , di gioi duoc su 4vn.eu , di gioi duoc su 5 , di gioi duoc su full , di gioi duoc su full prc , di gioi duoc su hoi 300 , di gioi duoc su hoi 339 , di gioi duoc su luan dam , di gioi duoc su prc , di gioi duoc su prc dich , di gioi duoc su prc full , di gioi duoc su quyen 12 , di gioi duoc su quyen 13 , di gioi duoc su tom tat , di gioi duoc su tulangtu , di gioi duoc su. , di gioi duoc su.4vn , di gioi duocsu , di gioi luyen duoc su , di gioi prc , di gioi thuy , di giÆ¡i dược sÆ° , di goi duoc su , di hioi duoc su , di the duoc su , di the thanh duoc su 4vn , diị giá»›i dược sÆ° , ditheduocsu , doc di gioi duoc su , doc digioi duócu , duoc sÆ° vô si dao tac , dƯỢc sƯ di gioi , êîðáèíà , íèêîëü , ïðåäñêàçàíèÿ , ñòèðàëüíûõ , òåëåôîííûé , phienhykau-digioiduocsu , truyen di gioi duoc su , tuchangioi-digioiduocsu , vo si dao tac , ýëåêòðîìîíòàæ