Vũ Thần Không Gian
Tác giả : Phó Khiếu Trần
-----oo0oo-----
Chương 194 : Nghịch chiến.
Nguồn: Sưu Tầm
Kiếm Ý của Diệp Hi Văn quét ngang, những kiếm quang kia đâm tới lập tức bị chém chết, căn bản không thể tiếp cận thân thể của Diệp Hi Văn, những kiếm khí kia một đạo một đạo bị Diệp Hi Văn tiêu diệt.
Diệp Hi Văn thần sắc lạnh như băng, một cổ khí phách kiên quyết phun ra, tựa như là một Viễn Cổ Bá Vương chuyển sinh vậy.
- Chỉ có như vậy sao? Nếu như chỉ có như vậy, hôm nay cũng không có ai đến cứu được ngươi nữa rồi.
Diệp Hi Văn cười lạnh nói.
Tất cả mọi người đều rung động rồi, bọn họ thật không ngờ hai người có thể chiến đấu đến loại trình độ này, phải biết rằng Phong Không tuy là cấp dưới của Bát hoàng tử, nhưng không hề nghi ngờ, cũng là thế hệ đỉnh cấp cường giả, ngoại trừ không bằng Bát hoàng tử ra, những người khác hắn cũng không kém, nhưng Diệp Hi Văn tại trong ấn tượng của bọn họ, lại không có mạnh như vậy, đây cũng là do Diệp Hi Văn quật khởi thời gian quá ngắn, coi như là Diệp Hi Văn đánh bại La Nhất Phàm, cũng chính là một cái sự tình mà thôi, ngắn ngủi thời gian như vậy, hoàn toàn không có cách nào làm cho bọn họ có ấn tượng được.
Lúc này ở trong ấn tượng của tất cả mọi người, Diệp Hi Văn chỉ có thể ngăn cản mấy chiêu mà thôi.
Trước khi Diệp Hi Văn tuy biểu hiện vô cùng cường thế, nhưng Phong Không Phó thống lĩnh trong ấn tượng của bọn họ là vô địch đều không ứng phó được, nhưng bộ dạng Diệp Hi Văn như vậy, lúc này trong ấn tượng của mọi người, cảm thấy chẳng lẽ là Diệp Hi Văn trong khoảng thời gian này thực lực lại đột nhiên tăng mạnh rồi sao?
Suy bnghix về vấn đề này, mọi người càng muốn tin tưởng, Diệp Hi Văn bảo lưu lại thực lực!
Bất kể thế nào mà nói, có thể cùng Phong Không đánh tới tình trạng như vậy, Diệp Hi Văn tại trong suy nghĩ của mọi người uy nghiêm đã xác lập rồi, cho dù không bằng Bát hoàng tử, cũng không dưới Bát hoàng tử bao nhiêu, cái này còn là vì Diệp Hi Văn lúc tu luyện gian so với những người này đều ít hơn vài chục năm, sau khi qua vài chục năm, thậm chí liên tiếp qua vài thập niên, nói không chừng Diệp Hi Vắn có thể cùng bọn người Bát hoàng tử sánh vai.
Cái gọi là không ai mãi mãi hèn hạ mãi, tại kiếp sống Võ Giả, vài chục năm cũng là trong nháy mắt mà thôi, căn bản là không coi vào đâu, vài thập niên cũng không tính thời gian quá dài, nếu như vài thập niên, Diệp Hi Văn có thể cùng sánh vai với bọn người Bát hoàng tử, điều này chứng tỏ tiềm lực của Diệp Hi Văn xác thực là quá khủng bố rồi.
Thậm chí rất nhiều người đều cảm thấy, mười mấy năm trước Bát hoàng tử, đều chưa hẳn là đối thủ của Diệp Hi Văn.
Phong Không tóc tai lúc này đã mất trật tự, đôi mắt lạnh như băng, ánh mắt như kiếm, gắt gao nhìn chằm chằm vào Diệp Hi Văn:
- Ngươi muốn chết, ta sẽ thanh toàn cho ngươi!
Phong Không đứng ở giữa lôi đài, chân nguyên bắt đầu bạo tạc, hình thành một cái vòng xoáy, đưa hắn vây quanh tại trong đó, trường kiếm lập tức lộ ra, một kiếm bổ ra, lập tức có một loại ảo giác muốn nghiền áp trời cao vậy, một kiếm này, cơ hồ muốn chém nát hư không, kiếm khí khủng bố nhấc lên một hồi kiếm khí, sau đó hướng về phía Diệp Hi Văn lao đến.
Diệp Hi Văn không sợ chút nào, trường kiếm trong tay Kiếm Ý lại một lần nữa bạo phát ra, một đầu Kiếm Ý mang tất cả lực lượng, tùy ý chém giết, một đường vọt vào bên trong kiếm hải thủy triều.
Kiếm khí khủng bố va chạm vào bên trong Kiếm Ý Diệp Hi Văn, nhưng căn bản không nhúc nhích được Diệp Hi Văn mảy may.
Diệp Hi Văn lúc này giống như một chiếc thuyền lá nhỏ, tại bên trong cuồng phong sóng lớn lắc lư, nhưng không bị ngã xuống thuyền.
- Hai người như vậy, tiền đồ tương lai chắc chắn không thể hạn lượng, mà Diệp Hi Văn đánh một trận xong, cũng dương danh thiên hạ.
- Giữa hai người nhất định chỉ có thể có một người sống sót, không có khả năng hai người đều sống sót, các ngươi không thấy được sát ý giữa hai người đã nồng đậm đến thực chất hóa sao? Đây là quyết tâm tất sát đối phương, bàn thạch không thể động được.
Hai người động tác càng lúc càng lớn, uy lực cũng ngày càng mạnh mẽ, rất nhanh, toàn bộ lôi đài đều bị phá hủy rồi, hai người một đường từ trên mặt đất đánh lên thiên không.
Hai người lại từ trên bầu trời giết xuống biển, song phương đều đánh ra sát chiêu, làm cho rất nhiều Võ Giả cùng tới xem cuộc chiến đều ngây người.
Hai người chiến lực đều vô cùng khủng bố, đánh đến mức nước biển đều sôi trào, vô tận nước biển bị bốc hơi, tạo thành một cái chỗ trống.
- Chết đi cho ta!
Phong Không nổi giận gầm lên một tiếng, vô tận linh khí bắt đầu tụ tập, tại phía chân trời tạo thành một thanh Kim Sắc Cự Kiếm, dài đến chừng mười trượng, trường kiếm cực lớn xé rách Thiên Địa, hướng về phía Diệp Hi Văn đâm xuống.
- Oanh!
Diệp Hi Văn chém ra trường kiếm, sau đó đâm lên, lúc này hai thanh trường kiếm khủng bố hung hăng đụng vào nhau.
- Oanh!
Lúc này khí lãng khủng bố lập tức được nhấc lên, tiếng kim loại va chạm chói tai trực tiếp xé rách không khí, làm cho rất nhiều Võ Giả vây xem đều cảm thấy hai lỗ tai mình thống khổ, nếu như là người bình thường, riêng tiếng chói tai bén nhọn này đã làm cho màng nhĩ của bọn họ phát nổ, nhưng mọi người ở đây tu vi cũng không yếu, cho nên cũng không có việc gì.
Nhưng dù là như thế, cũng có một ít đệ tử thực lực yếu kém, trực tiếp thất khiếu chảy máu.
- Thật là đáng sợ, Phong Không Thiên Kiếm Tru Tà, Diệp Hi Văn rõ ràng dám ngạnh kháng, người bình thường chỉ sợ sẽ trực tiếp sụp đổ rồi, Diệp Hi Văn không biết cường hãn đến trình độ nào!
- Diệp Hi Văn thật sự là hắn đáng sợ!
- Nhưng Diệp Hi Văn cũng có nhược điểm, cảnh giới của hắn không bằng Phong Không, Phong Không chỉ sợ cũng đã là Chân Đạo ngũ trọng đỉnh phong rồi, mà Diệp Hi Văn nhìn xem nhiều nhất là Chân Đạo tam trọng, một lát còn nhìn không ra cái chênh lệch gì, nhưng thời gian lâu rồi sẽ xảy ra vấn đề!
- Ân, đúng vậy, Phong Không bây giờ đang ở kéo dài thời gian, muốn kéo dài tới lúc chân nguyên Diệp Hi Văn hao tổn không còn.
- Ta nhìn ngươi có thể chống đỡ tới khi nào!
Phong Không híp mắt, có chút tàn nhẫn cười cười, lúc này hắn đã không có cùng với Diệp Hi Văn đánh một trận chiến công bình, hắn hiểu được rồi, đồng dạng cảnh giới, chỉ sợ hắn sẽ bị Diệp Hi Văn đánh tan, mà còn đánh tan dễ như trở bàn tay.
Cùng nhau share truyện tại 4vn đến tất cả mọi người để cùng nhau thưởng thức nhé
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của prof.
Vũ Thần Không Gian
Tác giả : Phó Khiếu Trần
-----oo0oo-----
Chương 195 : Chém giết Phong Không
Nguồn: Sưu Tầm
Có thể ở cùng cảnh giới cùng hắn đánh một trận chiến, có lẽ cần có Bát hoàng tử xuất mã, người như vậy, để cho hắn phát triển, đối với nghiệp lớn của Bát hoàng tử là một cái uy hiếp cực lớn, cho nên dù là mạo hiểm bị thóa mạ nguy hiểm, cũng muốn đem Diệp Hi Văn chém giết, bất luận có cái gì ảnh hưởng đến nghiệp lớn của Bát hoàng tử, người đó đều phải chết.
- Muốn hao tổn chết ta. . .
Diệp Hi Văn lạnh lùng cười cười, nếu như là những người khác, sách lược này còn hữu dụng, nhưng lúc này chính là Diệp Hi Văn biến thái.
Diệp Hi Văn mỗi một lần đột phá cũng rất gian nan, so với những người khác muốn gian nan gấp 10 lần, gấp trăm lần, nhưng hắn căn trình độ cũng hơn người bình thường gấp 10 lần, gấp trăm lần, muốn hao tổn chết hắn, chỉ sợ Phong Không hao tổn chính mình trước chết rồi.
Diệp Hi Văn không sợ chút nào, trường kiếm trong tay múa ra một đạo Kiếm Ý, quét ngang ra, những cái kiếm khí kia căn bản là không thể tới gần hắn, dùng Kiếm Ý chống lại thanh Cự Kiếm kia.
Hai người một đường chém giết vượt qua 300 hiệp, ngươi tới ta đi, chiến lực vô song, không ngừng tăng vọt.
Mọi người thấy cảnh chiến đấu này, cũng không khỏi kinh hồn táng đảm, đổi thành chính mình, chỉ sợ đã sớm chết từ lâu.
Diệp Hi Văn còn không có có sử xuất toàn lực, còn có Ác Ma Chi Dực cùng bao gồm nhiều thủ đoạn khác không có sử dụng đến, nhưng bậy giờ hắn đều là dùng kiếm đạo ứng đối, hắn không phải không thể sử dụng, mà hắn muốn dùng kiếm đạo đánh tan Phong Không, sau đó đem Phong Không chém giết, Phong Không ngang ngược càn rỡ cùng Bát hoàng tử nhất mạch tương thừa, Diệp Hi Văn so với bọn hắn càng hung hăng càn quấy, càng ương ngạnh hơn, lúc này hắn muốn so ai so với ai càng cuồng bạo hơn.
- Ngươi cũng muốn kéo dài thời gian sao?
Diệp Hi Văn khinh thường cười lạnh.
- Xem ta ngươi am hiểu nhất kiếm đạo, nhưng ta muốn dùng kiếm đạo chém rụng tất cả kiêu ngạo cùng ương ngạnh của ngươi.
- Chỉ bằng ngươi sao.
Phong Không hét lớn một tiếng, trường kiếm trong tay thi triển kiếm khí hào quang vô cùng khủng bố, đem kiếm khí bộc phát đến cực hạn, kiếm pháp của hắn cũng hoa lệ, kiếm đạo của hắn cũng Vô Địch, nhưng hết lần này tới lần khác tại trước mặt Kiếm Ý Diệp Hi Văn không làm gì được, Diệp Hi Văn căn bản không chú ý tới kiếm pháp, mà đơn giản mãnh liệt chém ra.
Lúc này Diệp Hi Vắn hoành hành không sợ, Bá Đạo vô song, loại này tư thế oai hùng này, chỉ ở trên người Bát hoàng tử, nhưng chính là như vậy, trong lồng ngực hắn sát ý càng tăng lên, nhất định phải chém rụng Diệp Hi Vắn ở chỗ này, không thể để cho hắn phát triển, uy hiếp đến Bát hoàng tử được.
Diệp Hi Văn trong tay Kiếm Ý kích bắn ra, Kiếm Ý vô song Bá Đạo, mặc dù không có kiếm khí, nhưng kiếm khí của Phong không vừa chạm vào đã bị đánh bại, bởi vì Diệp Hi Văn đang dùng võ đạo chính mình đánh tan kiếm khí của Phong Không vậy.
Diệp Hi Văn võ đạo là Bá Đạo, Bá Giả vô song, đối chiến bất cứ địch nhân nào đều phải chết, bất kẻ đối thủ nào đều bị chém rơi.
Phong Không nổi giận gầm lên một tiếng, một ngụm máu tươi phụt lên thanh trường kiếm, trường kiếm lập tức bộc phát ra khí thế vô cùng khủng bố, giống như có thể chém rụng Thiên Địa vậy.
Tất cả mọi người đều kinh hô, Phong Không đã phát ra một kích kinh khủng, hắn muốn đem Diệp Hi Văn chém giết.
Cái chiêu khiếm khí này uy lực khủng bố dẫn tới linh khí trong thiên địa đều điên cuồng sóng động, làm cho Diệp Hi Văn đều cảm giác được cảm giác nội tâm rung động.
Diệp Hi Văn cũng không có lui về phía sau, trường kiếm trong tay bạo trán ra Kiếm Ý, nhưng lại rất ngắn, gần kề ba thước mà thôi, dưới chân đạp mạnh, lập tức bay ra, hướng về phía kiếm quang đâm tới.
Trong thiên địa lúc này yên tĩnh trở lại, chỉ có kiếm quang cùng Kiếm Ý hung hăng va đụng vào nhau.
Chỉ trong nháy mắt sau đó, một tiếng bạo nổ cực lớn từ không trung ầm ầm khuếch tán ra.
- Bành!
Lúc này tại bên trong luồng khí xoáy khủng bố, có một thân ảnh trực tiếp bay ra, ngã xuống trên mặt biển.
- Khục khục!
Phong Không lúc này không ngừng ho ra máu tươi, nội tạng hắn đều đã bị chấn thương rồi, nhìn hắn lúc này quả thật có chút chật vật, nhưng trong con mắt sát ý không giảm.
Phong Không sắc mặt có chút trắng bệch, cùng Diệp Hi Văn liều mạng cho nên đã tổn thương nguyên khí rồi, hắn tổn nguyên khí là do công kích vừa rồi, nhưng hắn cũng không nghĩ tới, Diệp Hi Văn sau khi chống đỡ cũng không việc gì.
Sau khi khí lãng tán đi, thân ảnh Diệp Hi Văn cầm kiếm đứng tại trên mặt biển, thân ảnh bá tuyệt hoàn vũ đứng, từng đạo nước biển xoay tròn, xoay tròn quay chung quanh hắn.
- Thật sự là đáng sợ, một chiêu vừa rồi kia chính là chiêu bất truyền bí mật trong sư môn Phong Không, nghe nói thế hệ bọn hắn cũng chỉ truyền thụ cho Phong Không mà thôi, chiêu thức này đã từng giết rất nhiều người rồi, nhưng không nghĩ tới, rõ ràng chém không chết Diệp Hi Văn như vậy.
- Cái chiêu thức gì đó cũng phải xem là ai sử dụng, nếu như là trưởng bối sư môn của hắn, chém giết truyền kỳ cũng không phải là không được, nhưng Phong Không nào có cái công lực kia, nhưng dù vậy, Diệp Hi Văn cũng thật sự là quá kinh khủng.
- Đúng vậy, cái loại chiêu thức khủng bố này mà hắn cũng có thể ngạnh kháng, phần công lực này, ở bên trong những người trẻ tuổi, tuyệt đối là hiếm thấy rồi, khó trách dám cùng Bát hoàng tử khiêu chiến như vậy, phần thực lực này, mười mấy năm trước Bát hoàng tử cũng không phải là đối thủ!
- Ngươi lầm rồi, là Bát hoàng tử muốn chiến hắn, cũng không phải là hắn đi trêu trọc đến Bát hoàng tử!
- Bát hoàng tử muốn coi hắn với tư cách là hòn đá kê chân, hắn muốn chinh phục thiên hạ, chỉ tiếc, xem ra Diệp Hi Văn cũng không đơn giản, muốn dùng hắn làm hòn đá kê chân, chỉ sợ là cũng không suy nghĩ nhiều!
- Ngươi so với ta đoán trước càng mạnh hơn nữa!
Phong Không đứng người lên, sau đó lau máu tươi khóe miệng, lạnh lùng nhìn Diệp Hi Văn nói ra.
- Nhưng cũng chính là vì như vậy, cho nên ngươi mới càng phải chết, nghiệp lớn của Bát hoàng tử, không có người nào có thể ngăn cản, bất luận là ai ngăn cản người, đều phải chết!
Phong Không hét lớn một tiếng, chân nguyên toàn thân bắt đầu toàn lực đánh ra, một cước bước ra, sau đó đạp nát mặt biển, vô hình sát ý ở thời điểm này đều muốn ngưng tụ trở thành sát ý thực chất, sau lưng của hắn một đạo hư ảnh xuất hiện, đó là một đạo hư ảnh cầm kiếm hoành hành trong thiên địa.
Phong Không mỗi một bước đi, hư ảnh sau lưng càng cao hơn lớn một phần, cái đạo hư ảnh này, giống như là theo Viễn Cổ Thần Thoại đi tới, mỗi một bước chân, nước biển đã bị bốc hơi mất một bộ phận lớn, làm cho yêu thú trên biển tử thương vô số, giống như chính là một đầu Viễn Cổ thần thú vậy.
Kiếm chi thần!
Diệp Hi Văn lập tức lông mày nhíu lại, một chiêu này của hắn là cùng Thiên Nguyên kính diễn biến ra Ma ảnh Ma Quân giống nhau, đều có thể triệu hồi ra hư ảnh Viễn Cổ cường giả, nhưng một chiêu này tiêu hao, không có người nào so với hắn rõ ràng hơn, hắn còn khá tốt, là vì có Thiên Nguyên kính phát ra, càng có vô tận linh thạch có thể tiêu hao.
Nhưng là Phong Không thì sao.
Diệp Hi Văn nhìn lại, quả nhiên Phong Không sắc mặt càng thêm trắng bệch, trên mặt tràn đầy mồ hôi đã rơi xuống trên mặt đất, mỗi một bước đi, kiếm chi thần cường đại hơn một phần, càng chạy càng nhanh, tạo ra uy áp khủng bố, hung hăng áp đảo đến trên người Diệp Hi Văn.
Đó là một tên điên, trong đầu Diệp Hi Văn chỉ còn lại có ý nghĩ này.
Kiếm chi thần này, mỗi một bước đi, uy lực lớn hơn một phần, nhưng tiêu hao cũng lớn hơn một phần, loại tiêu hao khủng bố này, Diệp Hi Văn cũng không dám nói chính mình có thể chịu đựng được, nhưng Phong Không lại nhịn được.
Phong Không càng chạy càng nhanh, hiện tại đã không phải là tiêu hao thể nội chân nguyên nữa ồi, mà là đang tiêu hao sinh mệnh lực, tiêu hao tánh mạng của mình.
Phong Không không có nhiều tiền như Diệp Hi Văn, hắn không thể lấy ra được một vạn khối Thượng phẩm linh thạch để có thể chịu được tiêu hao, Thượng Cổ kiếm thần chỉ là hư ảnh, mặc dù không có hư ảnh Ma Quân, nhưng làm cho hắn cũng không thể chịu được gánh nặng tiêu hao.
Diệp Hi Văn cơ hồ có thể nhìn thấy, Phong Không vốn là người tuổi trẻ, lúc này lấy mắt thường có thể thấy được tốc độ chuyển biến thành già lão.
Vì một cái gọi là Bát hoàng tử, có đáng giá như vậy sao? Diệp Hi Văn cũng không rõ.
Lúc này có rất nhiều đệ tử ở chung quanh đang xem cuộc chiến cũng không hiểu, tuy bọn hắn không biết Phong Không tiêu hao đến cùng là bao nhiêu, nhưng nhãn lực của bọn hắn vẫn có, có thể nhìn ra, Phong Không đang tình nguyện tiêu hao tánh mạng của mình, hắn cho dù muốn tiêu hao tánh mạng của mình cũng muốn giết chết Diệp Hi Văn.
Đối với Võ Giả mà nói, thời gian có quý giá vô cùng, tự nhiên không cần phải nói, từng cái giai đoạn Võ Giả, vốn có thời gian dài ngưng nghỉ, Tiên Thiên Cảnh Giới sống hai trăm năm, mà Chân Đạo cao thủ sống năm trăm năm, chỉ có được thời gian đầy đủ, mới có thể làm cho Võ Giả có thể đi xa hơn, cuối cùng thành Bất Tử trong truyền thuyết.
Tuy Bất Tử cũng chỉ là một loại cảnh giới trong truyền thuyết, nhưng mỗi một tầng cảnh giới cũng sẽ tăng thêm tương ứng với cảnh giới, lúc này làm cho rất nhiều người đều tin tưởng, chỉ cần một mực tu luyện, sớm muộn gì cũng có một ngày có thể thành Bất Tử.
Cho nên cho dù là từng phút từng giây, đối với Võ Giả mà nói, đều là phi thường quý giá, chứ không như Phong Không có bộ dạng như vậy là lãng phí tuổi thọ nhiều năm như vậy rồi, cơ hồ là tại một năm một năm thiêu đốt tuổi thọ, loại cách làm điên cuồng này, quả thực làm cho người giận đến líu lưỡi.
Rốt cục, Viễn Cổ kiếm chi thần động thủ, một kiếm mãnh liệt bổ ra, toàn bộ trường kiếm huy động, không khí bị cát liệt rồi, nước biển bị bốc hơi, một cổ cảm giác kinh khủng áp bách oanh đến trên người Diệp Hi Văn.
Tại dưới thân kiếm, Diệp Hi Văn liền giống như là con sâu cái kiến, một cổ thần uy đáng sợ tràn đến.
Diệp Hi Văn trong lòng hơi chấn động, nhưng hắn không có cái lựa chọn nào khác, hắn đạp trên bộ pháp huyền diệu, trong tay Kiếm Ý múa ra, sau đó nghênh đón tiếp lấy.
- Oanh!
- Oanh!
- Oanh!
Mỗi một lần Diệp Hi Văn cùng cái trường kiếm trong tay Viễn Cổ kiếm chi thần va chạm, đều có thể làm cho vô tận không khí bạo tuôn ra, dư ba cuốn theo một hồi Phong Bạo.
Tất cả mọi người ngây ngẩn cả người, Diệp Hi Văn quá kinh khủng, hiện tại đối mặt với loại Công Pháp khủng bố này, rõ ràng còn có thể chống đỡ được, mà vẫn có thể phản kích không ngừng.
Diệp Hi Văn khóe miệng cũng có một tia máu tươi chảy ra, bất quá hắn lại không coi là cái gì, đối phương hiện tại thiêu đốt tánh mạng, hắn chỉ là chảy chút huyết mà thôi, cũng không tính là cái gì.
Loại áp lực khủng bố này, hắn có thể cảm giác được, nếu đổi là người bình thường, sớm đã bị chém thành hai nửa rồi.
Nhưng Diệp Hi Văn có Bá thể quá mức cường đại, Bá Thể Quyết bản thân chính là muốn đem nhục thân luyện thành thân thể còn mạnh hơn Tiên Thiên Thần Ma, điều dó chứng tỏ nhục thân đáng sợ cùng cường đại rồi.
Huống chi bên trong còn có Thiên Nguyên kính lộ thân, chia sẻ đại bộ phận lực đạo, nếu không, Diệp Hi Văn cũng không phải khóe miệng tràn huyết đơn giản như vậy, dù sao Diệp Hi Văn cũng đang cùng người khác liều mạng.
Đây chính là liều mạng thật sự.
Diệp Hi Văn hiện tại đem hết toàn lực, lúc này song phương nhìn xem cũng không kiên trì nổi, Diệp Hi Văn đang đợi, Phong Không vốn là muốn làm hao tổn chết hắn, nhưng hắn rất nhanh liền phát hiện không được, muốn tốc chiến tốc thắng, hiện tại là đến phiên Diệp Hi Văn rồi, lúc này là Diệp Hi Văn muốn hao tổn chết Phong Không.
Hiện tại Diệp Hi Văn đã điều động chân nguyên toàn thân, sau đó đắm chìm tại bên trong kiếm đạo, không bị uy áp ảnh hưởng.
Cổ áp lực này thật sự là đáng sợ, nó giống như là Thiên Nguyên kính áp chế đối với Ma tộc vậy, kiếm chi thần này áp chế đối với kẻ dùng kiếm quả thật khó có thể tưởng tượng được.
Diệp Hi Văn chỉ có thể đắm chìm tại bên trong Kiếm Ý đáng sợ, mượn một đạo Kiếm Ý kia để chống lại, những thứ khác lúc này đều bỏ qua.
Không buồn không vui, không có mảy may tình cảm.
Cùng nhau share truyện tại 4vn đến tất cả mọi người để cùng nhau thưởng thức nhé
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của prof.
Vũ Thần Không Gian
Tác giả : Phó Khiếu Trần
-----oo0oo-----
Chương 196 : Bái Ma Giáo tập kích
Nguồn: Sưu Tầm
- Ngươi nhất định phải chết!
Phong Không lúc này hao tổn máu huyết trong người, sợi tóc bị trắng một nửa rồi, sau lưng kiếm chi thần đột nhiên huy động, sau đó có vô tận kiếm khí hướng về phía Diệp Hi Văn chém xuống.
Những kiếm khí này sáng lạn giống như ngôi sao, tổ hợp thành một đầu kiếm sông, nhấc lên sóng kiếm, hướng về phía Diệp Hi Văn mãnh liệt lao tới.
Tại thời điểm đối mặt với đầu kiếm sóng, Diệp Hi Văn lập tức có một loại cảm giác hít thở không thông vậy, không khí có cảm giác đều bị lập tức bốc hơi.
Kiếm sóng trào lên sau đó lao đến, năng lượng khủng bố áp bức, mỗi một đầu kiếm khí đều ẩn chứa chân lý Vô Thượng kiếm đạo, coi như là cường độ nhục thân của Diệp Hi Văn, đều bị bức đến mức xương cốt kêu lên xoẹt zoẹt xoẹt zoẹt.
Lúc này một đạo hư ảnh đã bị Phong Không thôi phát đến cực hạn, muốn đem Diệp Hi Văn chém giết, trong nháy mắt, trong thiên địa, chỉ còn lại một đạo hư ảnh, cùng kiếm của hắn mà thôi.
- Thật là đáng sợ, một kiếm này, có ai có thể tiếp được đây.
- Phong Không quả nhiên là thiên tư tuyệt đại, là tuyệt thế thiên tài trong môn phái, sức chiến đấu thật sự là đáng sợ đã đến cực hạn rồi, chỉ tiếc cũng chỉ tới mức đó mà thôi, mặc dù hắn có thể chém giết Diệp Hi Văn, nhưng hắn tiêu hao nhiều tánh mạng như vậy, cũng không có cách nào chống được bao lâu rồi!
Lúc này có vô số đệ tử chung quanh sau khi nhìn thấy đều sợ hãi thán phục, bọn hắn đều có thể cảm giác được một đạo hư ảnh kia đáng sợ, nhưng Diệp Hi Văn ở tại ở trong đó, rõ ràng khó có thể kháng trụ được rồi.
Diệp Hi Văn cắn răng, hắn cảm thấy cái phiến Thiên Địa vũ trụ này đều rách nát rồi, tiến nhập Thiên Địa đại Luân Hồi, hắn có cảm giác mặt đất đều bị nứt vỡ rồi.
Diệp Hi Văn không có e ngại, đối phương càng cường đại, Diệp Hi Văn phản kích cũng lại càng cường đại. Diệp Hi Văn cắn răng, hắn đang đợi cơ hội.
- Khục khục!
Rốt cục, Phong Không ho khan một tiếng, tay run lên, toàn bộ hư ảnh, động tác cũng có chỗ đình trệ.
- Ah!
Diệp Hi Văn rít gào một tiếng, Kiếm Ý của hắn lúc này đột nhiên biến lớn, sau đó phóng lên trời, trong khoảnh khắc đó cắn nát tất cả mây trôi, đối với một đạo hư ảnh kia trảm rơi xuống dưới.
- Phốc!
Toàn bộ hư ảnh trong khoảnh khắc đó bị trường kiếm chém thành hai nửa, trong khoảnh khắc đó, bị xuyên thủng, vô tận Kiếm Ý cắn nát một đạo kiếm chi thần hư ảnh này.
Kiếm chi thần hư ảnh tại một sát na kia, ầm ầm sụp đổ, hóa thành ánh sáng lốm đa lốm đốm tán lạc tại giữa thiên địa.
- PHỐC!
Phong Không phun ra một ngụm máu tươi, trên ngực của hắn không biết lúc nào bị đâm vào một thanh bảo kiếm, đúng là thanh bảo kiếm từ trên tay Diệp Hi Văn đâm vào, sinh cơ hắn lúc này bị Kiếm Ý cắn nát, từng điểm từng điểm theo máu tươi chảy ra.
Trong óc hắn, ý thức cũng dần dần mơ hồ, trong mơ hồ hắn còn nghe được mọi người kêu gọi.
Một gương mặt đã từng trải qua cảnh tượng xuất hiện trong đầu.
Hắn xuất thân cô nhi, khi còn bé cùng tranh đoạt ăn với chó, gặp sư phó, được mang về, trở thành thiên tài, lại đến gặp hắn.
- Ngươi theo ta chinh phục thiên hạ, đem thiên hạ được thống nhất!
- Oanh!
Lúc này cả người của Phong Không té xuống, sau đó chậm rãi chìm vào trong nước biển.
Phong Không thi thể chậm rãi rơi vào trong nước, Diệp Hi Văn cũng không có ngăn trở, lúc này hắn thở hổn hển, trước kia Diệp Hi Văn vô cùng chán ghét Phong Không, bởi vì Phong Không Bá Đạo vô cùng, ức hiếp người khác, có lẽ đối với chỉnh thể Vũ lâm quân cùng Bát hoàng tử phong cách hành sự quá chán ghét, nhưng là hắn đến thời khắc cuối cùng cũng không quên muốn chém giết chính mình, tuy là ngu trung, nhưng đối với Diệp Hi Văn mà nói, cũng có chút phong cách.
- Phong Không mặc dù không bằng bọn người Bát hoàng tử, nhưng cũng có thể nói là một đời nhân kiệt, không ngờ cứ như vậy chết ở trên tay Diệp Hi Văn!
- Đi qua, vô luận có nhiều huy hoàng bao nhiêu, cuối cùng cũng vô dụng.
Tất cả mọi người đều chấn động rồi, hai người này chiến đấu đều vượt xa tưởng tượng của mọi người.
Tất cả mọi người cũng không nghĩ tới, nhưng bóng dáng Bát hoàng tử tại bên trong tâm hồn của Vũ lâm quân Đại thống lĩnh lại cao như thế, càng không nghĩ đến, mặc dù hắn mạnh như thế nào, cuối cùng vẫn bị chết ở tại trên tay Diệp Hi Văn, bị Diệp Hi Văn chém giết.
Đáng sợ hơn chính là Diệp Hi Văn, kiếm chi thần đều bị tế đi ra, nhưng vẫn bị Diệp Hi Văn phá hủy, tuy cuối cùng Diệp Hi Văn cũng bị bức rất chật vật, nhưng cũng không thể phủ nhận Diệp Hi Văn cường đại, hoặc là nói, Diệp Hi Văn cường đại, đã vượt xa dự liệu của mọi người rồi.
Trải qua một trận chiến này, Diệp Hi Văn triệt để xây dựng nên uy nghiêm, không ai còn xem thường hắn, mặc dù Diệp Hi Văn không bằng bọn người Bát hoàng tử, cũng là thiên tài đỉnh cấp, tiếp qua vài chục năm, nói không chừng có thể chống lại cùng Bát hoàng tử.
Phong Không cường đại vượt xa dự liệu của hắn.
Nhưng Phong Không cũng đã cường đại như thế rồi, mà Bát hoàng tử cường đại, tự nhiên không cần phải nói, không đủ, hắn vẫn còn chưa đủ, hắn còn muốn tiếp tục đột phá, tại trước khi Bát hoàng tử đến, làm tốt mọi chuẩn bị.
- Diệp Hi Văn, coi chừng!
Lúc này trong óc Diệp Hi Văn, bỗng dưng thoáng truyền đến thanh âm khẩn cấp nhắc nhở của Diệp Mặc.
- Xoát!
Trong giây lát, sát cơ hiện ra, một đạo hàn quang ngăm đen lập tức xuất hiện tại trước mặt Diệp Hi Văn, đó là một thanh chủy thủ, lập tức hướng về phía yết hầu Diệp Hi Văn xẹt qua.
Mọi người lập tức một hồi kinh hô, sau đó hít một hơi lãnh khí, chẳng lẽ Diệp Hi Văn phải chết ở chỗ này sao.
Đã thấy một đạo Kiếm Ý của Diệp Hi Văn đột nhiên chém ra, hung hăng trảm đến thanh chủy thủ kia.
- Đ-A-N-G...G!
Một tiếng vang thật lớn vang lên, Diệp Hi Văn bị đánh bay, sau đó mãnh liệt nhổ ra một ngụm máu tươi.
Nói đến môt kích này thì dài, nhưng kỳ thật chỉ là cái thời gian hô hấp, tốc độ nhanh làm cho người khó có thể tưởng tượng được, Diệp Hi Văn cũng bởi vì đã nhận được Diệp Mặc nhắc nhở, lúc này mới tránh được một kiếp như vậy.
Thanh chủy thủ kia có kịch độc, nếu bị vạch đến, coi như là cương cân thiết cốt cũng bị ăn mòn.
Lúc thời điểm vừa rồi, Diệp Hi Văn trảm ra, một đạo ngăm đen thân ảnh xuất hiện ở trong đó, nhưng lại hiện ra một áo choàng nam tử, một cổ khí tức kinh khủng nguy hiểm giống như độc xà tràn ngập ra.
Ở trên áo choàng kia, thêu lên một đoàn Lôi Điện, tản ra cảm giác nguy hiểm, ánh mắt nhàn nhạt nhìn mọi người, giống như căn bản không có cảm thấy đây là địa phương nguy hiểm vậy.
- Kinh Lôi, ta nhìn ngươi cũng không gì hơn, ngươi không phải tự xưng là Đại Việt Quốc đệ nhất sát thủ sao? Hiện tại ra tay đối phó một vãn bối, rõ ràng thất thủ rồi!
Một tiếng cười to ha ha từ trong hư không truyền đến, tại trong hư không, một đạo nhân ảnh từ trong đó xông ra, đó là Lữ Hồng Uy.
Ngay sau đó cũng xuất hiện một đoàn Bái Ma Giáo đệ tử cùng rất nhiều Ma tộc từ trong đó xông ra, Diệp Hi Văn lập tức căng thẳng lên, người của Bái Ma Giáo rốt cục động thủ, nhìn lướt qua bốn phía, phát hiện ra đệ tử năm thế lực lớn cũng đều nhao nhao kinh hãi, hiển nhiên là bọn họ cũng không biết Bái Ma Giáo đệ tử sẽ đến tập kích như vậy.
Xa xa, Tề Phi Phàm lông mày cau lại, nhưng hắn lập tức triển khai, khóe miệng mang theo nụ cười vui vẻ.
- Kinh Lôi, chẳng lẽ Đại Việt Quốc đệ nhất sát thủ, Kinh Lôi sao?
Một người đệ tử hoảng sợ nói, lập tức mọi người đã minh bạch áo choàng nam tử trước mắt này là người nào, đó là trong truyền thuyết Đại Việt Quốc đệ nhất sát thủ, Kinh Lôi.
Kinh Lôi tại Đại Việt Quốc, cũng là một cái Truyền Kỳ, không có ai biết hắn là người nào, cũng không người nào biết hắn là xuất hiện như thế nào, nhưng tại trăm năm trước, hắn đột nhiên xuất hiện tại Đại Việt Quốc, hơn nữa xây dựng tập xã đệ nhất sát thủ tại Đại Việt Quốc tiếng tăm lừng lẫy, Thiên Nhai Xã.
Thiên Nhai Xã cơ hồ sinh ý gì cũng đều làm, chỉ cần là cho đủ thù lao, bọn hắn cái gì cũng đều làm, cái gì cũng dám làm.
Đối với điểm này, đệ tử Lưu Vân thành cực kỳ biết rõ, bởi vì năm đó, Kinh Lôi thành danh là mưu toan ám sát Lưu Vân thành thành chủ, tuy nhiên kết quả không có thành công, nhưng cuối cùng Kinh Lôi tại cuộc vây công trùng trùng điệp điệp mà toàn thân trở ra, cuối cùng danh chấn thiên hạ, từ sau trận chiến ấy, mà bắt đầu có người gọi hắn là Đại Việt Quốc đệ nhất sát thủ.
Mặc kệ từ chỗ phương diện nào mà nói, Kinh Lôi đều là một cái truyền thuyết, một cái truyền thuyết khủng bố, không có ai biết được lai lịch của hắn, nhưng có một điểm có thể khẳng định, thực lực của hắn chỉ sợ cách Truyền Kỳ cũng chỉ chênh lệch nửa bước mà thôi, mà hắn đã từng giết qua mấy tên nửa bước Truyền Kỳ lão quái vật rồi.
Diệp Hi Văn cũng có chút kinh hồn chưa ổn định lại, nếu như không phải Diệp Mặc sớm nhắc nhở, khẳng định hắn tránh không khỏi tập kích, kết quả cuối cùng, hắn quả thực khó có thể tưởng tượng được ra.
Kinh Lôi lúc này nhàn nhạt liếc qua Diệp Hi Văn, trong mắt khó tránh khỏi có một tia kinh ngạc, không có nghĩ đến tên tiểu tử này bất quá là vừa bước vào Chân Đạo tam trọng, lại có thể tránh thoát được công kích của hắn.
Công kích của hắn, coi như là nửa bước Truyền Kỳ lão già kia đều không có biện pháp tránh thoát.
Lúc này trên mặt biển một hồi sóng to gió lớn vang lên, một đám yêu thú trên biển đem Thiên Ky đảo bao vây, cầm đầu chính là Thâm Thủy Huyền Xà Vương, nửa bước Truyền Kỳ là hóa Giao Thâm Thủy Huyền Xà Vương, thân thể cao lớn thẳng tắp, giống như một ngọn núi vậy, nhìn xem vô cùng đáng sợ.
- Thiên Nhai Xã, không nghĩ tới các ngươi cũng dám cấu kết ma nghiệt, để bổn vương tấu lên thánh thượng, đem các ngươi Xà thần, quét sạch!
Lúc này một thanh âm trung niên nam tử truyền ra, người này mặc áo mãng bào, khí độ ung dung đi nhanh ra, đây là đại biểu hoàng thất, Duệ Thân Vương.
Duệ Thân Vương trước kia đi theo Đại Việt Quốc hoàng đế chinh chiến thiên hạ, đã từng là binh mã thiên hạ phó Đô Đốc, một thân tu vi đã sớm nửa bước Truyền Kỳ, chỉ thiếu chút nữa tiến vào Truyền Kỳ Cảnh giới cao thủ.
Đối với hoàng thất đệ tử mà nói, hắn cũng là một nhân vật Truyền Kỳ.
- Các ngươi hôm nay đừng muốn rời đi rồi!
Lữ Hồng Uy lạnh lùng nói.
- Hôm nay các ngươi đều phải chết ở chỗ này!
- Lữ Hồng Uy, ta nghe nói qua ngươi!
Lúc này Tề Phi Phàm tiến lên nói.
- Ta sớm nghe nói qua đại danh của ngươi, đều nói ngươi là Ma Đạo trẻ tuổi mạnh nhất, ta ngược lại muốn biết một chút về ngươi.
- Ngươi là Tề Phi Phàm? Cửu ngưỡng đại danh, dùng tuổi của ngươi có thể có tu vi như vậy, đã là kinh tài tuyệt diễm rồi, cũng không biết, Nhất Nguyên Tông tổn thất một người như ngươi vậy ử, có thể đau tận xương cốt hay không!
Lữ Hồng Uy quỷ dị cười, lộ ra có vài phần tàn nhẫn, vài phần đáng sợ.
- Ai giết ai còn rất khó nói!
Lúc này có một tiếng thanh âm nhàn nhã truyền ra.
- Phi Phàm, cái đầu người cao to này để cho ta tới đối phó, bắt nó rút gân lột da rồi, còn có thể làm thành một kiện pháp khí!
Mọi người nhìn lại, thấy một thanh niên mặc trường bào màu đỏ, tướng mạo tuấn mỹ tà dị đi ra.
Huyết Linh môn đệ tử lập tức sĩ khí đại chấn, thanh niên tuấn mỹ này chính là Huyết Linh môn Linh Tử.
Huyết Linh môn gọi là Linh Tử cùng linh nữ, Linh Tử là người thừa kế tương lai Huyết Linh môn Môn Chủ, mà linh Nữ là người thừa kế Huyết Linh môn Thánh Cô.
Hắn địa vị thậm chí so với Tề Phi Phàm tại Nhất Nguyên Tông còn lớn hơn, lần này dẫn đội đúng là Huyết Linh môn Linh Tử, Huyết Linh Tử.
Huyết Linh Tử cũng không phải là danh tự của hắn, nhưng phàm là trở thành Linh Tử đệ tử, đều có danh tự mới, đó là biến thành Linh Tử.
Có thể nói Linh Tử là đại đại tương truyền, cơ hồ nhất định là kế tiếp nhiệm Môn Chủ Huyết Linh môn.
- Nhân loại đáng giận, ta muốn đem ngươi bầm thây vạn đoạn!
Thâm Thủy Huyền Xà Vương lập tức nổi giận nói ra, hắn ghét nhất đúng là nhân loại, muốn đem nhân loại toàn bộ chém giết, sau đó yêu thú chiếm lĩnh lục địa.
- Ngươi cho các ngươi còn có cơ hội sao? Hôm nay các ngươi đến đây, ngày mai Thâm Thủy Huyền Xà nhất mạch các ngươi tại Đông Hải đều bị diệt sạch!
Cùng nhau share truyện tại 4vn đến tất cả mọi người để cùng nhau thưởng thức nhé
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của prof.
Vũ Thần Không Gian
Tác giả : Phó Khiếu Trần
-----oo0oo-----
Chương 197 : Ác chiến Ma tộc
Nguồn: Sưu Tầm
Huyết Linh tử quỷ dị cười, nhẹ nói nói, nhưng ngữ khí lại sâm lãnh vô cùng.
- Các ngươi Thâm Thủy Huyền Xà toàn thân đều là bảo vật bối, mà dễ dàng luyện chế trở thành Vạn Linh Huyết Đan!
- Lữ Hồng Uy, Huyết Linh tử này để cho ta tới đối phó, ta muốn giết sạch Huyết Linh môn bọn hắn!
Lúc này với tâm cơ Thâm Thủy Huyền Xà Vương, đã bị Huyết Linh tử chọc cho tức giận.
Diệp Hi Văn ở bên cạnh xem có chút trợn mắt kinh ngạc, đối với tâm cơ Thâm Thủy Huyền Xà Vương, hắn là biết rõ, Lữ Hồng Uy trước khi trêu chọc nó như thế nào, nó đều không có phản ứng gì, nhưng Huyết Linh tử mới nói mấy câu, đã làm hắn bản tính táo bạo bộc lộ ra rồi.
Đây chính là năng trào phúng trong truyền thuyết sao.
- Bớt nói nhảm, hôm nay không phải là muốn đưa bọn chúng toàn bộ giết chết sao?
Lúc này Kinh Lôi có chút không kiên nhẫn nói.
- Ngươi là loạn thần tặc tử, mười năm trước còn muốn xâm nhập hoàng cung đại nội ám sát thánh thượng, hôm nay ngươi chịu trói, đem ngươi ra công lý!
Duệ Thân Vương lập tức gầm lên một tiếng, sau đó hướng về phía Kinh Lôi đánh tới, một chưởng hung hăng đánh ra, chưởng lực khôn cùng lập tức đem Kinh Lôi bao trùm vào trong đó.
Duệ Thân Vương sở học võ công cũng đều là đại khai đại hợp, là võ học trên chiến trường, mà Kinh Lôi cũng càng thêm am hiểu ám sát chi đạo, ngược lại đối với võ học chính diện quyết đấu kém hơn một chút, hai người đụng phải cùng một chỗ, đúng là kỳ phùng địch thủ, chính là lương tài gặp nhau, nhưng dù vậy, hai người đều là nửa bước Truyền Kỳ Cảnh giới cao thủ, giao thủ dư ba hung hăng càn quét tới, có rất nhiều Tiên Thiên Cảnh Giới đệ tử cùng Bái Ma Giáo đệ tử, đều bị oanh bay ra ngoài.
Toàn bộ tràng diện loạn thành một bầy, tất cả đệ tử của năm thế lực lớn đều cùng đệ tử Bái Ma Giáo và yêu thú trong nước chiến thành một đoàn, Tề Phi Phàm cùng Lữ Hồng Uy đánh lên giữa không trung, vòm trời tựa hồ bị đánh văng tung tóe rồi.
Lúc này là một mảnh gió tanh mưa máu hiện ra, mà Huyết Linh tử cùng Thâm Thủy Huyền Xà Vương chiến đấu với nhau, cơ hồ cũng muốn đem toàn bộ mặt biển đều hoàn toàn đánh tan, huyết thủy giàn giụa.
Tiếng kêu vang lên, toàn bộ Thiên Ky đảo hiện lên một mảnh gió tanh mưa máu.
Song phương hung hăng đều chém giết đến cùng một chỗ, không có bất kỳ nương tay nào cả, cũng không có bất kỳ lời nói dư thừa nào, hai bên cùng một chỗ hung hăng chém giết, song phương đã sớm thù hắn nhiều năm rồi.
Từ phía trên trời cho tới dưới mặt đất, khắp nơi đều là chiến đấu, một cỗ một cỗ thi thể từ trên bầu trời rơi xuống, huyết nhục bay tứ tung, mà làm được những điều này đều là Chân Đạo cao thủ.
Một hồi hỗn chiến, tựa như là Chư Thần hoàng hôn vậy, vốn năm thế lực lớn cũng có ý đồ xấu xa, nhưng ở thời điểm này đều hợp tác lẫn nhau, trở thành chiến hữu, ở thời điểm này bọn hắn có thể tin tưởng, hơn nữa hợp tác cũng rất chân thành.
Diệp Hi Văn sát nhập vào bên trong chiến trường, đối với những Bái Ma Giáo đệ tử kia đại khai sát giới, tuy những đệ tử này cũng biết, khả năng bọn họ không quyết định được thắng bại cuối cùng, bởi vì quyết định thắng bại cuối cùng chính là nhóm chiến đấu của đám người Tề Phi Phàm.
Diệp Hi Văn một đường chém giết, cũng không biết giết chết bao nhiêu người, đem một đám Nhất Nguyên Tông đệ tử bảo hộ tại sau lưng, nhất là đám Nội Môn Đệ Tử, tại loại cấp bậc này trong chiến đấu, quá mức yếu ớt rồi.
- Oanh!
Một đạo khí tức khủng bố từ đằng xa truyền đến, sau đó có một bóng người khủng bố bay tới, đó là một đại Ác ma tộc, Đại Ác Ma cấp bậc nửa bước Truyền Kỳ.
Hắn vỗ vội đôi cánh, mỗi một lần vỗ cánh, đều có thể nhấc lên một hồi Phong Bạo đáng sợ, nương theo là những tiếng sấm.
Lúc này tất cả đệ tử sắc mặt đều trắng bệch, bởi vì vì bọn họ rất rõ ràng, ở thời điểm này, nếu cục diện bị phá, đối phương lại xuất hiện một cao thủ nửa bước Truyền Kỳ thì kết quả là dạng khủng bố gì rồi.
Huống chi Ma tộc cao thủ, trời sinh so với nhân loại cao thủ càng thêm hung tàn hơn.
- Nhân Tộc các ngươi không được, sớm muộn cũng đều bị Ma tộc chúng ta thống trị!
Tên cao thủ đại Ác Ma khủng bố này bay vút lên giữa không trung, giống như một Ma Thần đáng sợ.
- Làm sao bây giờ? Chúng ta bên này không có nửa bước Truyền Kỳ cấp bậc cao thủ!
- Làm sao bây giờ, chẳng lẽ chúng ta toàn bộ diệt ở chỗ này sao?
- Nhân loại đều là huyết thực, các con, buông tay ra giết đi.
Tên đại Ác Ma đáng sợ không kiêng nể gì nói.
- Nhân Tộc các ngươi đều chẳng qua là con sâu cái kiến mà thôi!
Một tiếng cười to càn rỡ vang lên, lúc này có một đạo Ma ảnh càn rỡ lao ra, nhưng tên này lại là một Ma tộc cao thủ tuổi trẻ, toàn thân khí thế cường hoành dị thường, không ít đệ tử bị khí thế của hắn mà bị chấn vỡ.
- Ngươi gọi là Diệp Hi Văn đúng không, vừa rồi các ngươi chiến đấu ta đã nhìn thấy, ngươi cũng không tệ lắm, chỉ cần ngươi quỳ xuống, làm nô lệ cho ta, hôm nay ta thu ngươi làm chiến nô, ta sẽ để cho ngươi một con đường sống!
Hắn một mạch liều chết lao đến, Nhân Tộc Võ Giả muốn đi ngăn trở, tất cả đều bị hắn chém giết không còn, hứn có tốc độ cực nhanh, thi triển ra ma công, nhanh chóng liền đem Nhân Tộc Võ Giả hấp thu sạch sẽ, gia tăng công lực của mình.
- Muốn ta làm nô lệ cho ngươi, chỉ bằng ngươi sao?
Diệp Hi Văn cười lạnh, trong tay ngưng tụ ra một đạo Kiếm Ý, trên tay hắn xoay tròn, ông ông tác hưởng.
- Nhân Tộc các ngươi không được, Chân Vũ giới sớm muộn gì cũng bị Ma tộc chúng ta thống trị, đâu chỉ có Chân Vũ giới các ngươi, ngay cả Chư Thiên vạn giới, đều cũng bị Ma tộc chúng ta thống trị, các ngươi bất quá là một trong số đó mà thôi!
Tên Ma tộc tuổi trẻ cao thủ kia cười lạnh nói.
- Chỉ cần làm thịt các ngươi, những người còn lại đều chẳng qua là cừu non thuận theo mà thôi!
Lúc này lời của Na Ma lập tức làm cho vô số người đều oán giận, vô luận bọn họ là đệ tử, nhưng bọn hắn đều có một cái thân phận cộng đồng, đều là nhân loại, những Ma tộc này muốn đem nhân loại làm đầy tớ, đời đời kiếp kiếp là huyết thực của bọn chúng, sao có thể không tức giận đây, lúc này trong lòng của mọi người, lửa giận ngút trời, quả thực muốn thiêu hủy toàn bộ thế giới.
- Ta đi vào nhân gian đã có vài năm rồi, nhưng lại không có thấy cao thủ vừa mắt, ngươi cũng không tệ lắm, bổn vương tử rất thưởng thức ngươi, chỉ cần ngươi chịu thần phục ta, cái gì Bát hoàng tử kia, ta truyền cho ngươi Vô Thượng ma công, muốn chém Bát hoàng tử, bất quá là một lát thời gian mà thôi!
Na Ma cười lạnh nói, hắn căn bản là không đem Bát hoàng tử để vào mắt.
Đây là một Ma tộc cao thủ trẻ tuổi khủng bố.
- Ngươi mới đến Chân Vũ giới vài năm, mới thấy Nhân Tộc ta có mấy cái anh tài mà thôi, mà lúc này cũng đã dám phát ngôn rồi.
Diệp Hi Văn khinh thường nói.
- Nhân Tộc bất quá là con sâu cái kiến mà thôi, đợi chúng ta giết chết các ngươi, sau đó cao thủ trẻ tuổi ta đều muốn chém giết, chém rụng Nhân Tộc kiêu ngạo các ngươi, sau đó các ngươi sẽ cam tâm cho làm nô lệ Ma tộc chúng ta!
Na Ma khóe miệng cười lạnh.
- Ma nghiệt, trước chiến qua ta rồi nói sau!
Giữa không trung Tề Phi Phàm khí thế khủng bố tùy ý tuôn ra, sau đó quay mắt nhìn về phía đối phương, tâm trạng cũng không có luống cuống, trường kiếm trong tay chém ra.
- Vô dụng, nhân loại các ngươi bản không có khả năng cùng Ma tộc chúng ta chống lại!
Tên đại Ác Ma đáng sợ lúc này tự ngạo, hắn cũng không nghĩ cùng Lữ Hồng Uy để chiến đấu với Tề Phi Phàm.
- Ah!
Tề Phi Phàm thét dài một tiếng, âm thanh chqaans toái hoàn vũ, khí như hổ nuốt vạn dặm, tay ở bên trong cầm thanh trường kiếm giống như một đầu Kim Long, chém ra, khí thế vô địch.
Đây là một loại khí thế Bát Hoang Vô Địch, tất cả mọi người lúc này đều sợ ngây người, nhìn qua giữa không trung, Tề Phi Phàm giống như một Kim Sắc Chiến Thần.
Liền một bên Huyết Linh tử đều kinh ngạc nhìn xem Tề Phi Phàm, trong mắt kiêng kị cùng ánh mắt ghen ghét đều chợt lóe lên.
Đã có bao nhiêu năm không gặp Tề Phi Phàm xuất thủ, hắn không có lui bước, mà trong những năm này tiến bộ của hắn rất là kinh người, đã đến cảnh giới vô cùng cao thâm rồi.
Chỉ một kiếm liền đem tên nửa bước truyền kỳ đại Ác Ma cao thủ kia bổ lui về phía sau, làm cho tên này phải có vẻ mặt kinh hãi nhìn xem Tề Phi Phàm bạo phát.
Tề Phi Phàm dáng người to lớn cao ngạo, toàn thân quấn quanh quang mang màu vàng, xa xa nhìn lại, giống như là một Kim Sắc Chiến Thần, đỉnh thiên lập địa ở giữa thiên địa, khí thế Vô Địch, thong dong trấn định.
Sau khi nhìn thấy Tề Phi Phàm có chiến lực đáng sợ, Nhân Tộc Võ Giả lập tức tinh thần đại chấn, chỉ cần Tề Phi Phàm có thể ngăn cản được Na Ma tộc nửa bước truyền kỳ cao thủ, lúc này đều cũng còn có thể cứu chữa.
- Ma nghiệt, hiện tại ta còn có tư cách chiến với hai người các ngươi không.
Tề Phi Phàm ngữ khí lạnh nhạt, nhưng lại có một loại tự tin Vô Địch, song chiến đối phương, hắn đấu với hai tên nửa bước truyền kỳ cao thủ cũng không sợ.
- Muốn chết!
Tên nửa bước truyền kỳ Ma tộc cùng Lữ Hồng Uy liên thủ phát ra một kích, lập tức xé rách hư không, tràn ngập ngôi sao đều muốn trụy lạc, lập tức xuất thế ngang trời cao, sau đó oanh kích đến trước mặt Tề Phi Phàm.
Tề Phi Phàm một kiếm chém ra, sau đó chém ra một cái thế giới, đó là một cái hoàng kim thế giới, sau đó sôi trào, tại diễn biến, lại áp tới.
- Oanh!
Song phương công kích, hung hăng oanh kích đến cùng một chỗ, giống như ngôi sao đều nổ tung, Thiên Địa đều oanh sụp.
Lúc này chiến đấu trên bầu trời đã tiến vào tình trạng gay cấn, ba tên nửa bước Truyền Kỳ Cảnh giới cao thủ hung hăng đánh tới cùng một chỗ, trực tiếp một đường giết đến phía trên trời cao.
Trên mặt đất Diệp Hi Văn Kiếm Ý trong tay lập tức phát huy đến mức tận cùng, sau đó lạnh giọng nói ra:
- Ma tộc chỉ là cộng lông, mẹ nó, còn muốn thu ta làm chiến nô, ta hôm nay thu một tên Ma tộc vương tử làm nô lệ!
Diệp Hi Văn Kiếm Ý phát ra kiếm quang đáng sợ, hướng phía Na Ma chém rụng xuống.
Na Ma toàn thân bộc phát ra ma nguyên vô cùng khủng bố, sau đó bao trùm lấy hắn rồi, một cổ chiến ý kinh khủng, tàn sát bừa bãi tỏa ra, trong tay hắn lúc này lại xuất hiện một cây họa kích, họa kích bộc phát ra khí thế đáng sợ, cùng Kiếm Ý Diệp Hi Văn hung hăng đụng vào nhau.
- Oanh!
Đây là một hồi va chạm Thiên Băng Địa Liệt, một hồi khí mang tản ra, sau lần thứ nhất va chạm, Diệp Hi Văn sơ bộ hiểu rất rõ, Chân Đạo Tiểu Viên Mãn đỉnh phong, so với tên Phong Không còn càng mạnh hơn nữa, mà hắn mạnh hơn không phải nửa lần hay một lần, khó trách hắn tự ngạo như thế, tu vi hắn như vậy, tại cùng cảnh giới, xác thực đủ để quét ngang rồi.
Lúc này khí lãng đáng sợ tỏa ra, chung quanh hai người bọn họ, căn bản cũng không có người nào dám tiếp cận, sợ sẽ bị dư ba đè cho chết.
Diệp Hi Văn liên tiếp lui ra phía sau vài bước, sau đó ngừng lại thân hình, lập tức hướng về phía Na Ma đánh tới, Kiếm Ý quét ngang, sau đó trảm rơi xuống, ngọn núi đều bị bổ ra, nước biển đều có thể khô, Na Ma rít gào một tiếng, họa kích múa ra một loại ma ý khủng bố, khủng bố dị thường.
- Oanh!
Song phương hung hăng đụng vào nhau.
Một kích này không có bất luận kỹ xảo gì, mà thuần túy thực lực va chạm.
Lúc này trên người Diệp Hi Văn bị họa kích đâm thủng một vết thương, Tiên Huyết Phi Tiên, cốt nhục đều bắn ra, máu tươi phun ra.
Nhưng Na Ma cũng không có tốt hơn, Kiếm Ý trực tiếp xuyên thủng nhục thể của hắn, xuyên thủng ra một cái miệng vết thương đáng sợ, so với Diệp Hi Văn thương thế càng lớn hơn.
Đó là một lần va chạm đáng sợ, song phương va chạm không có sức kỹ xảo gì, mà thuần túy thực lực va chạm.
Cùng nhau share truyện tại 4vn đến tất cả mọi người để cùng nhau thưởng thức nhé
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của prof.
Vũ Thần Không Gian
Tác giả : Phó Khiếu Trần
-----oo0oo-----
Chương 198: Đánh tan
Nguồn: Sưu Tầm
- Ngươi cũng dám đả thương ta, ngươi là nhân loại ti tiện, dám đả thương Na Ma vương tử cao quý!
Na Ma nổi giận hô to.
- Tổn thương ngươi thì như thế nào, ngươi bây giờ làm nô lệ cho ta còn kịp, bằng không thì ta chém chết ngươi!
Diệp Hi Văn cười hắc hắc, tác động vết thương trên người, nhưng nụ cười của hắn lại đặc biệt thoải mái.
- Ngươi đây là muốn chết, không ai có thể sau khi bị ta đánh thương, còn có thể đào thoát!
Na Ma trên mặt càng thêm lạnh như băng, giống như dã thú gào thét, ma khí trên người nhanh chóng quấn lên miệng vết thương, sau đó chưuax trị vết thương mà Diệp Hi Văn gây ra, sau đó bắt miệng vết thương có huyết nhục.
Ma tộc có năng lực phục hồi có thể làm cho người ta líu lưỡi, xa xa không phải nhân loại có khả năng bằng được.
Lúc này khí thế trên người hắn rõ ràng đang không ngừng tăng lên, hắn đang hấp thu vô tận ma khí, giống như một Viễn Cổ Chiến Ma, toàn thân ma khí tung hoành, ngưng tụ thành từng bước chiếc đầu lâu.
Những đầu lâu này mạn thiên phi vũ, kêu thảm thiết, tiếng kêu giống như đang lên án Thiên Địa bất công, oán niệm ngập trời.
Lúc này Na Ma sát ý mười phần, ánh mắt như kiếm, gắt gao nhìn chằm chằm vào Diệp Hi Văn, giống như là hắn muốn đem Diệp Hi Văn chém giết vậy.
Hắn chính thức động lực sát cơ rồi.
- Kiếm phá trời cao!
Toàn bộ trời cao lúc này bị trường kiếm vàng óng ánh chém đến, thế giới diễn biến lập tức lan đến hai người Lữ Hồng Uy.
Đây là một kiếm khủng bố, một kích tuyệt thế, Thiên Địa đều bị đánh về trạng thái Luân Hồi.
- Phốc!
Trường kiếm đánh vào trên người tên Ma tộc nửa bước Truyền Kỳ cao thủ kia tạo thành một vết thương đáng sợ, Tiên Huyết phun ra.
Tên Ma tộc nửa bước Truyền Kỳ cao thủ vẻ mặt kinh hãi nhìn về phía Tề Phi Phàm, hắn đã sử dugj Ma tộc Vô Thượng thần thông, nhưng vẫn không ngăn được một kiếm của Tề Phi Phàm, một kiếm này khủng bố vượt xa tưởng tượng của hắn, giống như là toàn bộ vũ trụ đều bị đánh bại vậy.
Tề Phi Phàm đâm ra một kiếm, mang theo một cỗ tín niệm Vô Địch cùng tự tin chém ra, một kích này tuyệt diễm vô cùng.
Lúc này vết thương trên người tên Ma tộc nửa bước Truyền Kỳ cao thủ kia khép lại, nhưng trong lòng hắn kinh hãi không chút nào thay đổi, hắn cảm thấy tên Nhân Tộc này làm sao có thể đáng sợ như vậy.
Loại cảm giác bị thất bại này làm cho hắn phiền muộn muốn nổi giận, thời điểm hắn mới vừa tới nhân gian, thì đã uy phong bực nào, hắn muốn đem tất cả Nhân Tộc trở thành huyết thực, nhưng lúc này hắn thấy tên Nhân Tộc đáng sợ như vậy, rõ ràng có thể một mình đối chiến với hắn và Lữ Hồng Uy mà cũng không phải cố hết sức, còn ánh mắt kia khinh miệt, quả thực làm cho hắn Ma tộc thiên tài, trở thành rác rưởi vậy.
- Hôm nay nếu các ngươi đã tới, thì các ngươi cũng đừng có đi nha!
Tề Phi Phàm khẽ cười một tiếng.
- Nơi này Sơn Minh Thủy Tú, chính là chỗ thích hợp làm mộ địa rồi.
Lúc này thanh trường kiếm trong tay Tề Phi Phàm lại một lần nữa bị thúc dục, thanh kiếm vàng óng ánh chiếu xuống làm cho Tề Phi Phàm giống như một Kim Sắc Chiến Thần, một kiếm này, so với một kiếm vừa rồi càng thêm khổng lồ, càng thêm Vô Địch, Kiếm Ý quét ngang xuống dưới.
Sau đó hướng về phía hai người Lữ Hồng Uy trực tiếp chém xuống.
Hai người cực lực chống cự, Lữ Hồng Uy trong mắt càng vô cùng kinh hãi, vốn hắn cũng không có đem Tề Phi Phàm hậu bối này để vào mắt, thời điểm hắn tung hoành thiên hạ, Tề Phi Phàm cũng còn không ở đâu rồi, cũng chỉ là một cái hậu bối mà thôi, nhưng hiện tại Tề Phi Phàm này quá mức khủng bố rồi.
Giống như là Thần Thoại, Tề Phi Phàm một chiến với hai tên nửa bước Truyền Kỳ, đồng dạng cảnh giớiquả thật Tề Phi Phàm cường hoành không tưởng nổi, khí thế Duy Ngã Độc Tôn quét ngang hết thẩy.
- Ah!
Hai người liên thủ phòng ngự lập tức bị trảm phá, sau đó lập tức kêu thảm một tiếng, hai người công kích toàn bộ bị đẩy lui, máu huyết phun ra.
Lúc này tất cả mọi người còn chú ý, ai nấy đều hít vào một hơi lãnh khí, đồng dạng đều là nửa bước Truyền Kỳ Cảnh giới cao thủ, nhưng chênh lệch cũng quá lớn, Tề Phi Phàm quá mức Vô Địch rồi.
Lập tức nhân loại Võ Giả đều hoan hô tung tăng như chim sẻ, Tề Phi Phàm cường thế, làm cho bọn hắn vô cùng tin tưởng.
- Tốt nhân loại đáng sợ, nhưng chúng ta càng không thể giữ lại, nếu không đối với nghiệp lớn tộc ta là một cái trở ngại cực lớn.
Na Ma nửa bước Truyền Kỳ lóe ra sát ý, thần sắc có chút điên cuồng.
Tề Phi Phàm thần sắc lạnh lùng, ánh mắt lạnh như băng, toàn thân tản ra quang mang màu vàng, toàn thân hắn đều giống như là làm bằng vàng vậy, một hoàng kim Chiến Thần từ Viễn Cổ hiện ra.
- Hôm nay là tử kỳ của các ngươi, Ma tộc các ngươi đều chết ở tại chỗ này!
Tề Phi Phàm cười lạnh một tiếng, một đạo trận pháp chung quanh trong giây lát xuất hiện, vô tận kiếm khí trong thiên địa bay tứ tung, những Bái Ma Giáo đệ tử cùng Ma tộc kia, không kịp đề phòng, cho nên bị giết chết rất nhiều.
- Có mai phục!
Lữ Hồng Uy cùng Na Ma lập tức thần sắc biến đổi, không nghĩ tới Tề Phi Phàm có mai phục, điều này làm cho bọn hắn không trở tay kịp rồi!
Lúc này kế hoạch, rõ ràng đã bị lộ, thời điểm lúc này cũng bất chấp khả năng nội gian là ai, mà là nghĩ phải thoát ly như thế nào.
- Đi mau, toàn bộ bỏ chạy!
Lữ Hồng Uy hét lớn một tiếng, nếu như đã bị đối phương khám phá ra chuyện này rồi, hơn nữa còn thiết hạ mai phục như vậy, nếu cứ tiếp tục chiến đấu xuống thì sẽ bị bất lợi càng lớn.
Lập tức, hai người cầm đầu liên quân, Bái Ma Giáo cùng Ma tộc, cùng với yêu thú trong nước bắt đầu lui lại, Kinh Lôi cùng Thâm Thủy Huyền Xà Vương cũng cố sức thoát khỏi đối thủ, bọn họ đều muốn chạy trốn.
Mà lúc này, Tề Phi Phàm xuất thủ, vẫn là đạo kiếm thường thường không có gì lạ, diễn biến ra một đạo Kiếm Tôn hư ảnh, lăng lệ ác liệt đáng sợ vô cùng, lập tức thẳng hướng Lữ Hồng Uy cùng Ma tộc nửa bước Truyền Kỳ cao thủ đang đào tẩu kia.
Lúc này kiếm quang đáng sợ, vô cùng vô tận, quét ngang một mảnh, biến thành Kim Sắc kiếm hải dương, đây là tuyệt sát kinh khủng nhất.
Mà trên mặt đất, Diệp Hi Văn cười lạnh nhìn Na Ma, Na Ma khí thế đã lên tới cực hạn, tuy tại trong khoảng thời gian ngắn hai bên đã xảy ra biến hóa kinh thiên động địa, nhưng hắn lại không có ý tứ bỏ chạy, ánh mắt như đao, gắt gao nhìn chằm chằm vào Diệp Hi Văn, hắn hận Diệp Hi Văn cực kỳ, mặc dù là bản thân đang ở hiểm cảnh, cũng muốn đem Diệp Hi Văn chém giết.
- Hôm nay ngươi nhất định phải chết!
Trên người hắn tràn đầy khí mê muội, mỗi một tia ma khí đều tràn đầy oán khí, cực kỳ đáng sợ.
- Hiện tại tình thế nghịch chuyển, ngươi còn không đi sao?
Diệp Hi Văn lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Na Ma, hắn đương nhiên không phải hảo tâm để cho Na Ma thoát đi, mà là muốn Na Ma xoay người rời đi, để cho trong nháy mắt đó sẽ có sơ hở, đến lúc đó giết hắn dễ như trở bàn tay.
Diệp Hi Văn chân nguyên trên người càng là khủng bố, hiện tại cuồn cuộn giống như một mảnh nước biển, trong đó có một Bàn Long quay cuồng, giống như một cái vũ trụ cỡ nhỏ, khí thế trùng thiên, một chút cũng không kém hơn Na Ma.
Đây là t lực lượng chí cương chí dươngnhấ, đối với Ma tộc có trời sinh khắc chế, đây là chủng tộc chiến tranh, chỉ cần có thể chém giết hắn, hết thảy biện pháp, Diệp Hi Văn đều có thể dùng.
Long khí trên người Diệp Hi Văn đối với Na Ma tạo thành ưu thế áp đảo, nhưng ma khí trên người Na Ma cũng không đơn giản, huyết dịch cao quý trên người hắn ở thời điểm này hoàn toàn phát rồi, tổ tiên vinh quang, tại thời khắc này gia thân tại trên người hắn.
Lúc này Ma tộc cùng yêu thú trong nước đều rút lui, Diệp Hi Văn cùng Na Ma chiến đấu càng hấp dẫn vô số người chú ý, Na Ma cũng tình nguyện không đi, hắn muốn đánh gục Diệp Hi Văn.
Mà Diệp Hi Văn cũng sát ý mười phần, không người nào dám tiến lên quấy rầy hai người quyết đấu, mặc dù có ít người muốn giúp trợ Diệp Hi Văn cũng không dám quấy rầy quá nhiều.
- Ah!
Na Ma thét dài một tiếng, cả người đều hoàn toàn biến thành đen kịt, ma khí Thông Thiên tỏa ra, một cổ lực lượng kinh khủng tại trên người của hắn cũng tràn ngập ra.
Lực lượng khủng bố làm cho đám đệ tử chung quanh lui lại, lực lượng khủng bố từ Na Ma hướng về phía Diệp Hi Văn công tới, họa kích trong tay lập tức múa ra một đạo Ma Long trùng kích đến.
Diệp Hi Văn Kiếm Ý trong tay sôi trào, trong nháy mắt phóng lên trời, âm thanh ông ông càng lúc càng lớn, cơ hồ muốn khám phá hư không, toàn bộ Kiếm Ý đều muốn hủy diệt cả thiên địa.
Bàn Long trên người Diệp Hi Văn càng ngày càng nhiều, Diệp Hi Văn giống như là một tòa Long Giới di động, vô tận Bàn Long lực lượng toàn bộ đều tập trung vào trên người Diệp Hi Văn, giống như là muốn đem vũ trụ đều chém rụng, hung hăng trảm rơi xuống.
Một đạo hắc quang, một đạo ánh sáng màu xanh, tại dùng thế sét đánh không kịp bưng tai hung hăng đụng vào nhau, tất cả mọi người nhắm mắt lại, cũng không phải là nhẫn tâm, mà căn bản không cách nào nhìn thẳng vào hai cổ hào quang đáng sợ này.
Na Ma đánh bạc tín niệm Vô Địch chính mình, cho dù tất cả mọi người rút đi, hắn đều không đi, mà Diệp Hi Văn càng không thể lui bước, đây là hai chủng tộc va chạm, Diệp Hi Văn muốn chứng minh cho tất cả mọi người xem, Ma tộc chỉ là cộng lông, căn bản chính là rác rưởi mà thôi.
Hắn không thể lui, muốn lui cũng không thể lui.
Một chiêu như vậy, khủng bố dị thường, hai đạo hào quang kinh thiênva chạm vào nhau.
- Oanh!
Một cú va chạm vô cùng khủng bố, làm cho đại địa sụp đổ, bốc hơi nước biển, bạo liệt không khí, vô tận hào quang tại va chạm lẫn nhau, sau đó tan rã.
Khí lãng biến mất, một đạo thân ảnh lập tức bay ra, là Na Ma tộc Tiểu Vương Tử Na Ma, lúc này trước ngực Na Ma cắm một đạo Kiếm Ý đáng sợ, đưa hắn đóng đinh tại trên mặt đất, Kiếm Ý đáng sợ, điên cuồng cắn nuốt tánh mạng của hắn.
Rất nhiều Nhân Tộc Võ Giả thấy Diệp Hi Văn liều lĩnh đáng sợ như vậy, đã chém chết Na Ma dưới thân kiếm, lập tức hoan hô một hồi.
- Diệp Hi Văn quả nhiên đã thắng, ta nói, Ma tộc cũng không có gì!
- Có người nói, Ma tộc tại đồng bậc khó tìm địch thủ, kết quả thế nào, Diệp Hi Văn còn không có là Chân Đạo Tiểu Viên Mãn, mà đã đem hắn chém giết, sự thật chứng minh, Ma tộc Vô Địch trong truyền thuyết đều là cái rắm!
Rất nhiều đệ tử đều ủng hộ, phải biết rằng, bọn hắn từ nhỏ thu được các loại tin tức đều là Ma tộc đáng sợ, phi thường đáng sợ, Nhân Tộc có thể nương tựa theo nhân số nhiều hơn mà gian nan chống cự, nhưng đồng cấp đừng nói một chọi một thì đúng là vô cùng nhỏ bé.
Nhưng hiện tại Tề Phi Phàm đang ở trước mặt tất cả mọi người, trực tiếp đánh tan tên Ma tộc nửa bước Truyền Kỳ cao thủ cùng Lữ Hồng Uy liên thủ, đúng là cái thế Vô Địch.
Mà về sau, Diệp Hi Văn lại dùng cảnh giới thấp hơn đối thủ, sau đó đánh chết Na Ma, điều này làm cho rất nhiều đệ tử đối với việc chiến thắng Ma tộc càng thêm tin tưởng rất nhiều.
Ma tộc không có đáng sợ như vậy, đồng thời cũng bị giết chết, Ma tộc chỉ là cộng lông mà thôi.
Sóng gió tán đi, Diệp Hi Văn đi tới, tuy trên người của hắn lại thêm một vết thương trí mạng, từ bên hông xẹt qua, khủng bố dị thường, nhưng so với Na Ma đang bị đóng đinh trên mặt đất thì mạnh hơn rất nhiều.
- Ta không cam lòng!
Na Ma ánh mắt đang dần dần mất đi hào quang, hắn còn chưa có tung hoành tại Chư Thiên vạn giới thì đã bị chết ở tại nơi này, đã bị chết ở tại trong tay nhân loại mà bọn hắn trước kia vẫn đều xem thường.
- Ngươi có cái gì không cam lòng, Ma tộc các ngươi bất quá là trời sinh thân thể so với nhân loại cường hãn hơn một ít mà thôi, căn bản là một đám dã thú chưa khai hóa, nếu như điều kiện đồng dạng, các ngươi bất quá là cặn bã mà thôi!
Diệp Hi Văn cười lành lạnh nói.
Thiên Ky đảo, liên quân năm thế lực lớn toàn thắng, một lần hành động đem cao thủ Bái Ma Giáo xâm phạm một mẻ hốt gọn, liên quân Bái Ma Giáo, Ma tộc cùng với yêu thú trong nước tử thương vô số, đào tẩu mười người không còn một, còn tên Ma tộc nửa bước Truyền Kỳ cao thủ kia bị Tề Phi Phàm chém giết tại chỗ, Lữ Hồng Uy trọng thương bỏ chạy, Kinh Lôi cùng Thâm Thủy Huyền Xà Vương cũng đều trọng thương mà phải chạy trốn.
Cùng nhau share truyện tại 4vn đến tất cả mọi người để cùng nhau thưởng thức nhé
Đã có 2 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của prof.