Theo tiếng quát chói tai của Đường Tiêu đạo phù triện màu đen lập tức xuất ra Âm Xiên vương tiếng gầm kịch liệt vang lên Âm Xiên vương động tay một phát lấy cứng chọi cứng điên cuồng công kích những hỏa vân này có ý đồ khai thông một con đường, để cho hai đạo phù triện có thể nhanh chóng tiến vào trong dung nham địa hỏa.
Theo hướng về phía bên trong tầng hỏa vân đột kích thân ảnh của Âm Xiên vương dần trở nên phai nhạt hiển nhiên đạo phù triện màu đen đang được lực lượng cường đại bao phủ hết mà Âm Xiên vương thì bám vào thần hồn của Đường Tiêu một mực nhẫn nhịn đau khổ dày vò trong nháy mắt khiến cho Đường Tiêu toàn thân gặp một ảo giác toàn thân nát báy.
- Linh hồn cứng cỏi trọn đời bất diệt tới đây, là vì ta chinh phục chinh phục.
Đường Tiêu rống lên một tiếng xua đi tất cả yếu ớt và hoài nghi của bản thân, một lần nữa nổi lên vạn phần dũng khí và tin tưởng, thắng lợi ở phía trước thời điểm này hắn tuyệt đối không thể buông tha.
Mắt nhìn thấy đạo phù triện màu đen biến ảo thành Âm Xiên vương càng trở nên mờ nhạt, tầng hỏa vân cũng một mực bao trùm hơn nữa ý chí của Đường Tiêu cho dù kiên định lại linh hồn cứng cỏi cũng khó có thể đột phá.
Bởi vì tầng hỏa vân triệt để vây quanh cục diện vạn lôi oanh đỉnh sắp xuất hiện.
Tuy nhiên cục diện ác liệt như vậy đột phá đã không còn hi vọng quá lớn còn gì phải lo lgắn.
Buông tay đánh cược một lần cho mình sinh cơ cuối cùng hi vọng cuối cùng.
Từng là một sát thủ tín niệm là đảm bảo cho tất thắng cho dù hi vọng thành công có một phần van, Đường Tiêu cũng không thể buông tha.
Hỏa vân tinh linh rất lợi hại sao, tầng hoả vân rất lợi hại sao? Hỏa Vân lôi điện rất lợi hại sao, không chém giết một hồi làm sao có thể biết được.
Hào khí của Đường Tiêu lập tức trung thiên sợ hãi rụt rè không phải là bản tính của hắn đại sự muốn thành công thì cần phải trải qua đau khổ mà người bình thường không chịu được, vượt qua nguy hiểm mới trở thành cường giả chân chính.
Quỳ Viên Hạo, bày ra cho ta.
Đường Tiêu rống lớn một tiếng thu hồi phù triện màu đen của Âm Xiên vương sau đó ba đạo phù triện tung bay, ở trong hỏa vân tầng chiếm những vị trí nho nhỏ xung quanh vố số hỏa vân tinh linh giương nanh múa vuốt đánh tới, muốn đem ba đạo phù triện này nuốt chửng vào bụng của chúng.
- Muốn nuốt chửng ta ta còn muốn nuốt chửng các ngươi, xem ai lợi hại hơn Tuyền Qua Tru Sát Trận.
Đường Tiêu một lần nữa rống to ba đạo phù triện kết hợp với nhau ở Hỏa Vân tầng tạo thành một vòng xoáy không hiểu được, vòng xoáy một khi hình thành thì sẽ điên cuồng mà vận chuyển ở trong hoàn cảnh hung hiểm lưu lại khí tức là một chuyện ngu xuẩn.
Càng nhiều hỏa vân tinh linh chạy tới đại bộ phận bị cuốn vào Tuyền Qua Tru Sát Trận, bọn chúng điên cuồng giãy dụa, một bộ phận khá thi xoay quanh Tuyền Qua Tru Sát Trận liều mạng tiến hành công kích ra bên ngoài nhiều khi Đường Tiêu cảm thấy mình không kiên trì nổi nữa thần hồn thống khổ mệt mỏi đến cực điểm, loại cảm giác này giống như là cương châm đâm vào, làm cho thân thể như muốn được nấu nhừ.
Lôi điện hủy diệt chi nguyên đồng thời cũng sáng tạo ra chi nguyên mỗi tấc mỗi tấc địa hỏa lôi điện ba đạo phù triện tới tiến tới biên giới sinh diệt một bộ phnậ phù triện thậm chí bị đánh tan thành khói bụi nhưng kỳ tích cũng có một bộ phận phù triện bắt đầu hấp thu điện quang thoát thai hoán cốt giống như càng cường đại hơn.
Sau một hồi gian khổ giằng co Đường Tiêu đã mệt mỏi đến cực hạn, nhiều lần hắn cũng không nhịn được mà nói với bản thân của mình, cho dù buông tha cho lần sau sẽ có cơ hội đột phá hoặc là sau khi trở về tu dưỡng một thời gian ngắn ăn Địa Nguyên đan đột phá cũng được.
Nhưng thân cả đời làm sát thủ, ở kiếp trước chịu bao nhiêu gian khổ bao nhiêu đường mạo hiểm, hắn không phải cắn răng kiên trì hay sao, vứt bỏ tất cả những suy nghĩ nhu nhược trong lòng, kiên trì đến cùng chiến đấu đến cùng tuyệt không thể bỏ.
Theo ý chí của Đường Tiêu một lần nữa kiên định mấy địa hỏa lôi điện bị gột rửa cũng trở nên long lanh trong suốt hơn,.
Đột phá Địa Nguyên cấp cũng là xâm nhập vào trong lôi điện địa hỏa, cùng địa nguyên ngưng luyện cùng một chỗ, triệt để khu trừ tạp chất bên trong phù triện, khiến nó trở nên thuần sắc và mạnh hơn, phù triện của Đường Tiêu đã mạnh lên gấp bội thậm chí còn biến đổi sắc màu tựa hồ ý nghĩa cho mấy phù triện này đã toàn bộ tấn cấp tới Địa Nguyên.
Tuy nhiên một võ giả Nhân Nguyên muốn hoàn toàn tiến vào Địa Nguyên thì phải sở hữu tất cả phù triện hoàn thành tẩy lễ hiện tại Đường Tiêu ngoại trừ mấy phù triện dị thường lớn mạnh những cái khác đều ảm đạm yếu nhược vô cùng vẫn cần trợ giúp để trở nên mạnh mẽ.
- Nuốt nuốt nuốt.
Đường Tiêu một lần nữa gào lớn, tiếp tục toàn lực thôi động Tuyền Qua Tru Sát Trận đem hỏa vân tinh linh xoắn giết ở trong trận đem toàn bộ tinh hoa Địa Nguyên của chúng chiết xuất làm cho những phù triện yếu ớt càng trở nên cường tráng.
Phù triện óng ánh xuất hiện bên cạnh Tuyền Qua Tru Sát Trận ngày càng nhừ từ lúc đấu có mấy cái biến thành mười cái sau đó là mười mấy hai mươi mấy cái.
Nương theo sự tăng lên của phù triện, Tuyền Qua Tru Sát Trận ngày càng trở nên lớn mạnh lúc trước Tuyền Qua Tru Sát Trận mất nửa phút mới tru sát được một hỏa vân tinh linh hiện tại chỉ cần nửa giây là được rồi.
Dưới sự cường đại của hỏa vân Tuyền Qua Tru Sát Trận không chỉ không bị chôn vùi mà ngày càng trở nên lớn mạnh hỏa vân tinh linh hiện tại cho dù công kích được tiết điểm của Tuyền Qua Tru Sát Trận nhưng không thể làm nó dao động mảy may, Đường Tiêu biết rõ những hỏa vân tinh linh này lúc này không cách nào xúc phạm tới hồn của phù triện nữa, chỉ càng làm cho hồn của phù triện cường đại hơn mà thôi.
Trong chốc lát hỏa vân tinh linh bỏ chạy tứ tán nhìn bọn chúng bỏ chạy Đường Tiêu cũng không đuổi theo hiện tại hắn chỉ có một khát vọng mãnh liệt đó chính là xuyên qua lòng đất tiến hành tẩy lễ dung hợp cùng Địa Nguyên.
Đã không còn hỏa vân tinh linh ngăn trở ba đạo phù triện của Đường Tiêu càng ngày càng óng ánh một đường đâm vào bên trong địa hỏa dung nham.
Ba thanh âm vang lên, giống như ba giọt nước tung tóe rơi vào nồi chảo, vừa tới bên trong dung nham của địa hỏa, Đường Tiêu cảm nhận được sự lợi hại của nó, cơ hồ muốn lập tức hủy diệt hòa tan địa hòa vào bên trong.
Căn cứ theo trí nhớ của Chung Lam và Lưu Đình lưu lại thì phù triện thần hồn đầu tiên đi vào trong dung nham địa hỏa không thể dừng lại quá lâu, nếu không sẽ dễ dàng nổ tung làm cho hồn phi phách tán cảm thụ một lúc sau Đường Tiêu phải thối lui để cho phù triện có thời gian thích ứng.
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba
Giống như một người có một chậu nước nóng đột nhiên bỏ tay vào sẽ bị bỏng rát nhưng hai cánh tay chỉ hơi bỏ vào một thoáng sau đó lập tức lấy ra sẽ chỉ khiến cho bàn tay ửng đỏ, không đến mức bị thương tiếp tục thử thêm mấy lần sẽ không còn khó chịu như trước nữa, đương nhiên đây chính là một tuyệt kỹ mà Lưu Đình tổng hộp được.
Ba đạo phù triện của Đường Tiêu tiến vào trong dung nham của địa hỏa xong lập tức lại từ bên trong bay ra, sau khi bay ra tất cả phù triện đều phát ra thanh âm xì xì cùng lúc đó linh hồn của Đường Tiêu sinh ra một cảm giác ngứa ngáy tới tận xương tận tủy nhưng lại không gãi được khiến cho ý chí của con người ta cơ hồ muốn sụp đổ.
Nhưng sau cơn ngứa thì lại là một cảm giác thoải mái vô cùng, giống như là miệng vết thương được kết vảy rồi vậy làn da bắt đầu tái sinh, điều này cho thấy đã dung hợp quá trình Địa Nguyên thành công.
Cứ như vậy lặn xuống rồi bay lên ba đạo phù triện tổng cộng hai trăm bốn mươi ba miếng phù triện tất cả đều phát ra ánh sáng long lanh thuần túy một bộ phận bên trong còn có điện quang rõ ràng là do kết quả cắn nuốt đại lượng hỏa vân tinh linh, hai canh giờ trôi qua thần hồn của Đường Tiêu đã mệt mỏi cực độ, nhưng ba đạo phù triện vẫn vô cùng lóng lánh ánh sáng hiển nhiên hắn đã đột phá thành công tới Địa Nguyên cấp.
Càng về lúc cuối ba đạo phù triện của Đường Tiêu tiến vào trong dung nham địa hỏa càng dài, lẻn vào trong đó càng sâu, Đường Tiêu cảm nhận được ở trong dung nham địa hỏa có một đồ vật thần bí hắn nhịn không được muốn thâm nhập sâu vào một chút, nghiên cứu một phen.
Sau khi xâm nhập Đường Tiêu nhanh chóng vững tin ở trong đó có đồ vật gì đó, đúng lúc này một đoàn bóng đen đột nhiên đánh tới hắn, càng tới gần càng hiện ra một mặt người dọa cho Đường Tiêu kêu to một tiếng đợi Đường Tiêu muốn đuổi theo thì tất cả các phù triện như muốn văng tung tóe vậy.
Ở sâu bên trong địa hỏa dung nham, đối với thần hồn phù triện bị tổn thương quá lớn chủ nhân ngẫu nhiên vài giây đồng hồ còn chịu được nhưng nếu xuyên vào quá sâu, thần hồn nhất định có thể bị tan thành mây khói, Đường Tiêu đương nhiên minh bạch đạo lý này hơn nữa thần hồn của hắn trải qua thời gian dài tẩy lễ như vậy cũng đã cực độ mệt mỏi, thành công tiến vào Địa Nguyên cập Đường Tiêu cảm thấy mình nên trở về là được.
Không dùng Địa Nguyên đan Đường Tiêu chỉ muốn dò xét một phen không ngờ cứ vậy mà tiến tới mặt đất nuốt chửng Âm Xiên vương cự môi nhân, mi ma và đại lượng hỏa vân tinh linh cuối cùng hắn đã đột phá vào Địa Nguyên.
Từ nay Đường Tiêu chính thức là một cường giả Địa Nguyên ở Áo Bỉ Đảo với ba đạo phù triện của hắn cộng thêm pháp kính cường đại, tất cả cường giả Nhân Nguyên trong mắt hắn như con sâu cái kiến vậy không chịu nổi một đòn duỗi một ngón tay ra là có thể giết chết hiện tại cho dù gặp cường giả Địa Nguyên nhị cấp bình thường cũng có thể dễ dàng chiến thắng.
Tiến vào Địa Nguyên cấp xong Đường Tiêu tin tưởng Luyện Yêu Thối Ma Hồ có biến đổi lớn, hắn cần phải nghiên cứu một phen.
- Tiểu tặc kia rõ ràng đã tiến vào Địa Nguyên cấp.
Chung Lam miệng há hốc giống như cả cằm đều muốn rớt xuống vậy.
- Ngươi khó chịu có cần ta giúp ngươi thoải mái một phen không?
Đường Tiêu nheo đôi mắt lại.
- Chết đi tên dâm tặc.
Chung Lam mắng một tiếng.
- Xem ra bổn công tử không dâm ngươi một phen thì ngươi không chịu thôi.
Đường Tiêu giận dữ hướng gần tới Chung Lam tay khoác lên vai của nàng.
- Ta không muốn... ta sai rồi ta không dám mắng công tử nữa.
Thân thể của Chung Lam không thể động đậy sợ tới mức trắng bệch chỉ đành mở miệng cầu xin Đường Tiêu tha thứ.
- Ngươi nói sai là được sao thấy bổn công tử còn trẻ nên lừa gạt phải không?
Đường Tiêu trượt xuống đầu vai của Chung Lam một chút.
- Ngươi muốn thế nào.
Chung Lam trơ mắt nhìn Đường Tiêu chuẩn bị sờ tới ngực của mình can đảm trong lòng của nàng tan biến hết.
- Quỳ xuống.
Đường Tiêu hướng về phía Chung Lam quát to một tiếng.
Chung Lam kinh ngạc nhìn Đường Tiêu quỳ xuống đúng là rất nhục nhã.
- Không chịu sao?
Đường Tiêu lại tiếp tục đưa tay xuống chuẩn bị chạm vào ngực của nàng rồi.
Chung Lam nhìn thấy Đường Tiêu mắt đầy dục hỏa thì trong lòng đại loạn hiện tại ở chỗ này chỉ có nàng và Đường Tiêu mà thôi quỳ xuống thì thật nhục nhã một khi bị hắn sờ ngực về sau cũng không dám cam đoan hắn có tiến thêm vài bước nữa hay không, tấm thân này bị làm nhục tất cả mọi chuyện đều đã xong.
Dươi sự đe dọa tâm lý cực lớn nàng đành phải quỳ xuống trong lòng giận dữ và xấu hổ vô cùng nhưng cũng không dám mắng Đường Tiêu nữa.
.......
- Đường công tử xin công tử thả chị dâu ta ra.
Hơn mười ngày sau, Đường Tiêu triệu hồi Chung Lam ra một lần nữa chuẩn bị đi tới Từ Vân Tông gây chuyện một phen thì Chung Lam đã xin Đường Tiêu.
- Thả nàng, trừ phi ta điên rồi.
Đường Tiêu biết rõ trong bảy con rối của hắn ngoài Chung Lam còn có một nữ nhân khác.
Nữ nhân kia có tu vi Địa Nguyên nhị cấp là vợ của sư huynh Chung Lam họ Văn tên Oanh là Đường Tiêu lợi dụng nàng lừa gạt ra khỏi núi dùng Luyện Yêu Đại Thủ Ấn mà bắt lấy.
- Nàng ta mang thai đã có thai ba tháng ngươi ngay cả phụ nữ có thai cũng không buông tha sao?
Chung Lam bi phẫn nói với Đường Tiêu một thoáng.
Đường Tiêu ngây cả người không trả lời chất vấn của Chung Lam.
- Đường công tử ta biết ngươi không phải là loại người cùng hung cực ác ta biết trong lòng ngươi vẫn còn thiện tâm, trong bụng của chị dâu ta còn có hải tử vô tội nếu như ngươi hại mạng chị ấy thì chính là hai nhân mạng.
- Thiện tâm nực cười!
Đường Tiêu hừ lạnh một tiếng:
- Ta thả nàng ta ra nàng ta trở về Từ Vân Tông nói hết mọi chuyện các cao thủ tới đây tru sát ta ta còn sống được sao?
- Ta bị ngươi bắt ngay cả trái tim cũng sớm mất còn sống là bởi vì không chết được mà thôi căn bản không chờ đợi có ngày trở về ta chỉ xin ngươi có lòng từ bi cho mẫu tử bọn họ một con đường sống Đường công tử ta biết ngươi không phải người xấu.
- Từ trước tời giờ chưa ai nói qua ta là người tốt ta cũng căn bản không muốn làm người tốt không cần dài dòng ta trực tiếp bỏ nàng ta vào trong dược đỉnh luyện chế là được.
Đường Tiêu cắt đứt lời của Chung Lam mà nói.
Những người ở trong Luyện Yêu Thối Ma Hồ đề biết bí mật Luyện Yêu Thối Ma Hồ của Đường Tiêu cho dù chạy một người Đường Tiêu cũng phải đuổi cùng giết tuyệt, hắn còn không ngốc đến độ vì nhân từ mà bỏ qua tình trạng của bản thân.
- Ngươi đồ trời đánh.
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba
Chung Lam lại mắng tuy nhiên vừa mới ra tới miệng nàng đã im bặt, những ngày nay nàng bị Đường Tiêu không ngừng sửa trị hơi phản kháng chút là sẽ chịu uy hiếp sờ ngực sờ mông, quỳ gối tự bạt tai là chuyện bình thường.
Chung Lam cảm thấy trong tất cả con rối bên trong hắn đặc biệt chiếu cố mình.
Đường Tiêu tâm phiền ý loạn lúc này đây hắn cũng không muốn uy hiếp Chung Lam mà đem nàng thu vào trong Luyện Yêu Thối Ma Hồ.
Theo đạo lý những con rối này có rất nhiều người không phải trực tiếp là địch nhân của hắn hơn nữa cũng không phạm phải tội ác tày trời luyện hóa bọn họ có vẻ lam sát người vô tội nhưng bọn họ là người của Từ Vân Tông là địch của Đường Tiêu đã là địch vậy thì cần phiả tranh giành chiến đấu chém giết với nhau trong chiến trường cũng không thể nói ai là chính nghĩa, được làm vua thua làm giặc mà thôi.
Trong chiến tanh thắng làm vua bại làm nôho nên Đường Tiêu bắt bọn họ thì bọn họ chính là nô lệ của Đường Tiêu thana thể thuộc quyền sở hữu của Đường Tiêu, mặc kệ Đường Tiêu bắt bọn họ làm con rối hay là luyện chế đan dược thì cũng đó là chuyện của hắn giống như hắn lấy được một thanh gỗ hoặc là bắt nó thành củi thiêu hủy hoặc là làm bàn làm ghế toàn bộ theo tâm ý của hắn.
Trái lại nếu như Đường Tiêu bị bọn bắt nội tâm cũng phải ôm tín niệm chết đi bị bọn họ tra tấn cũng là lẽ thường.
Đường Tiêu sau khi thu Chung Lam vào trong Luyện Yêu Thối Ma Hồ liền đem chị dâu của nàng phóng ra ngoài tìm tòi trí nhớ của nàng nửa ngày cuối cùng đã tìm được mục tiêu phù hợp, cần phải cho nàng giả danh lừa bịp đủ tám con rối.
Tám người ở trong gian chữ nhân sáu nam hai nữ giam ba Địa Nguyên nhị cấp năm Địa Nguyên nhất cấp như vậy có thể tạo thành chiến đoàn nho nhỏ rồi, Đường Tiêu đi tới gần tiệm thợ may, cho tám con rối một bộ trang phục màu trăng đen thống nhất lại đeo mặt nạ tránh sau này bỏ ra ngoài có người phát hiện.
......
Lại nói về thất hoàng tử sau khi trở về Nghi Lan thành từ Ngạnh Phương ngư cảng, thất hoàng tử Chu Vũ mấy ngày nay không được chào đón nữa mà đại hoàng tử thế lực càng thịnh, lờn đồn rằng ít ngày nữa sẽ được sắc lập thành thái tử tâm tình của thất hoàng tử vì vậy mà càng thêm buồn bực.
Lan vương làm xong việc ở Thai kinh thành thì liền Nghi Lan thành, thất hoàng tử cũng muốn đồng hành với Lan vương, đi vào trong quân xem Đường Tiêu một chuyến sau đó chu du Áo Bỉ Đảo, giải quyết xong tâm nguyện
Lúc này thất hoàng tử hấp thụ cuộc giáo huấn quân sự lúc trước ngoại trừ hia mươi tên thân vệ bên ngoài còn dẫn theo một đám nội cung võ công tu vi cao đạt tới Địa Nguyên nhị cấp. Dực Thai công chúa nghe nói thất hoàng tử muốn đi Nghi Lan thành sau đó tới Hoa Liên thành tìm Đường Tiêu thì cũng đi theo, thất hoàng tử dĩ nhiên là đồng ý.
Bởi vì thất hoàng tử Chu Vũ biết rõ Chu Kiền là bạn bè của Đường Tiêu vì vậy trước khi đi cung thông báo cho Chu Kiền biết tin tức Chu Kiền ở nhà đã muốn chán ngây rồi nghe nói thất hoàng tử và Dực Thai công chúa muốn đi tìm Đường Tiêu thì cũng thu thập hành lý gia nhập đội ngũ của hắn.
Mấy người bọn họ ở Nghi Lan thành hai ngày sau đó Dực Thai công chúa liền xuất phát, tuy Dực Thai công chúa cực lực khuyến khích nhưng Nghi Lan quận chúa cũng không đồng hành hiện tại nàng trốn Đường Tiêu còn không kịp làm gì có chuyện chủ động đi tìm hắn. Thất hoàng tử Chu Kiền cùng Dực Thai công chúa sau khi tới Nghi Lan thành thì đi qua Hoa Liên thành cũng không chủ động tiếm xúc với Lâm Quý đóng quân ở đây, khoái mã chạng vạng tối đã tới nơi đóng quân ở Phượng Lâm trấn.
Hoàng tử và công chúa đột nhiên giá lâm khiến cho quân tốt kinh hoảng một hồi, tuy nhiên Đường Tiêu lại không có ở đây.
Thất hoàng tử và Dực Thai công chúa hơi thất vọng nhưng hiện tại cũng chỉ có thể tạm thời rời khỏi Phượng Lâm trấn chờ hai ngày nữa có gặp Đường Tiêu hay không rồi quyết định bước tiếp theo.
Ngày hôm sau thất hoàng tử và Dực Thai công chúa hơi thất vọng cũng chỉ có thể chờ Đường Tiêu và Lưu Đình trở về bọn họ đi tới khách sạn ở Phượng Lâm trấn nghỉ ngơi.
Âm Dương tông chủ Nhung Thương mang theo trưởng lão Thiết Vũ cùng với một nghìn sơn tặc ở Đại An sơn ở Phượng Lâm trấn đóng quân phối hợp tác chiến đột nhiên ban đêm đánh lén Phượng Lâm trấn, trong nhất thời đại quân rối loạn cũng không biết bao nhiêu quân giới bị hủy, toàn bộ bị sơn tặc trú đóng.
Đám sơn tặc này khẩu hiệu là bắt sống công chúa và hoàng tử hiển nhiên bọn họ đã được gian tế trong quân báo cho biết thất hoàng tư và Dực Thai công chúa tới đây cho nên mới chủ ý đánh tới.
Cũng có khả năng những sơn tặc này không có được Đường Tiêu liền muốn bắt công chúa và hoàng tử bức bách Đường Tiêu nghe theo mình hoặc trực tiếp trao đổi với Đại Minh vương triều dùng hoàng tử và công chúa trừ bỏ Đường Tiêu, trừ bỏ cừu nhân của bốn trăm huynh đệ bọn họ.
Sự tình phát sinh đột nhiên khiến cho đại bộ phân binh sĩ không hề phòng bị sau khi bị công kích liên tục đầu hàng sơn tặc vào thời khắc mấu chốt mấy trăm tên thân binh mà Hồ Nhuận huấn luyện phát huy tác dụng không nhỏ kết thành trận hình đem hoàng tử và công chúa và đám Chu Kiền vây ở trung tâm bảo vệ an toàn của bọn họ.
- Ta đường đường là hoàng tử của Đại Minh vương triều há có thể bị ai đó tùy ý khi nhục sao?
Thất hoàng tử Chu Vũ vô cùng tức giận hắn ở Ngạnh Phương Ngư Cảng bị hải tộc đột kích đến Phượng Lâm trấn lại bị sơn tặc vây quanh còn lớn tiếng hô hào bắt giam hoang tử khiến cho hắn phiền muộn cực kỳ.
Thất hoàng tư có chỗ không biết những vận rủi này đều là Đường Tiêu ban cho hắn, bất kể ở Ngạnh phương ngư cảng hay là Phượng Lâm đóng quân đều có mặt của Đường Tiêu đương nhiên hiện tại kết giao cùng với Đường Tiêu sẽ so nguy hiểm tuy nhiên sau khi nguy hiểm chính là hồi báo ở tương lai.
Thất hoàng tử nổi giận hắn thỉnh thoảng theo chiến trận xung phong dưới sự bảo vệ của tám gã thiếp thân thị vệ mỗi lần chém giết đều mang về tính mạng của sơn tặc. Hắn hiện tại tu vi tuy chỉ là Nhân Nguyên ngũ cấp đỉnh phong nhưng với pháp khí lợi hại của hắn đối địch với cường giả Nhân Nguyên lục cấp cũng không có vấn đề gì.
Dực Thai công chúa lần nào cũng theo thất hoàng tử đi chém giết có tu vi Nhân Nguyên tứ cấp so với binh lính bình thường cũng mạnh hơn không ít rồi ngẫu nhiên cũng chém giết được một lượng lớn sơn tặc.
Rốt cuộc đám sơn tặc dưới sự chỉ huy của Thiết Vũ đã vây quanh hắn đột nhiên vọt tới thân thể thoát ra một đạo phù triện cường tráng hóa thành cự trảo hướng về phía thất hoàng tử mãnh liệt đánh tới rõ ràng muốn dùng cầm nã thủ pháp bắt thất hoàng tử vào trong tay.
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba
Lão thái giám Dư công công của thất hoàng tử trốn ở đằng sau Hồ Nhuận nhìn cuộc chiến một mực không dám ra tay, lúc này cự trảo của Thiết vũ phong ra trong cơ thể hai đạo phù triện cường tráng của hắn cũng tung bay, hóa thành một cự quyền, một quyền đánh ra lập tức nổ nát cự trảo của Thiết Vũ quyền cương tiếp tục đánh xuống từ trên không trung.
- Lão thái giám này là cao thủ Địa Nguyên nhị cấp sao?
Thiết Vũ sắc mặt trở nên trắng bệch cấp thiết lui ra ngoài trận, đối mặt với hai lão thái giám Địa Nguyên nhị cấp hắn một trảo vừa rồi giống như chộp vào trong tấm thép.
- Nơi này có cao thủ Địa Nguyên nhị cấp sao?
Sơn tạc đầu lĩnh tông chủ Âm Dương Tông Nhung thương lộ vẻ âm trầm bất định.
- Ừ.
Thiết Vũ phun ra một búng máu hướng về phía Nhung Thương mà gật nhẹ đầu.
- Ta sẽ đi gặp bọn hắn.
Nhung Thương cuối cùng cũng ra quyết định hai quân giao chiến với nhau tối trọng yếu nhất là binh sĩ tiểu binh tướng lãnh cấp thấp thăm dò ẩn náu thực lực của đối phương, hiện tại cường giả Địa Nguyên nhị cấp ra tay Nhung Thương không xuất thủ không được.
Nhung Thương xác thực bị người ta sai sử mà tới, nếu như có thể bắt thất hoàng tử và công chúa một phương diện có thể dùng để áp chế Đại Minh vương triều giao ra Đường Tiêu một phương diện có thể có được xa xỉ tài phú .
Bởi vì đối phương có hai cao thủ cùng là Địa Nguyên nhị cấp cho nên lần hành động này không phù hợp với tính toán, theo thám thính Địa Nguyên nhất cấp Lưu Đình trong quân cũng không có ba gã giáo úy đều là tu vi Nhân Nguyên lục cấp trước mặt Nhung Thương giống như là con sâu cái kiếnhiện hắn chỉ cần dốc toàn lực là có thể chế trụ hai Địa Nguyên nhị cấp, còn lại giao cho Thiết Vũ là được.
- Thái giám chết bầm ngươi mau cút ra để ta đấu với đai vương ba trăm hiệp.
- Bản công công ra tay các ngươi còn có mạng sống sao?
Dư công công cũng theo từ trong trận đi ra biết là mình sớm bị phát hiện với tình thế trước mắt sớm muộn gì cũng phải đi ra, hiện tại chủ soái đối phương đã ra muốn giữ được sự an toàn cho hoàng tử và công chúa cũng không nổi rồi. Dư công công cũng chỉ có thể một kích chế trụ đối phương khống chế cục diện mà thôi.
- Nói khoác không biết ngượng ăn một cái búa của ta.
Nhung Thương quát lớn một tiếng thân thể khẽ rung lên, từ trong cơ thể bay ra hai đạo phù triện cức kỳ lớn, biến thành lợi búa sau khi bay lên không trung bổ mạnh xuống không khí phát ra từng thanh âm đứt gãy.
Nhung Thương có võ công là Địa Nguyên nhị cấp trải qua tu luyện đã thay đổi tủy huyết lực đạo ra tay rất mạnh chân khí trong cơ thể cũng hùng hậu hắn vừa ra tay toàn bộ giáo trường có cảm giác rung chuyển .
Lợi búa biến ảo phát ra xem ra Nhung Thương cùng với vị Dư công công này có thực lực tương đương với nhau nhưng Nhung Thương thân là thủ lĩnh sơn tặc kinh nghiệm chiến đấu hẳn là hơn lão thái giám kia rất nhiều.
- Địa Nguyên nhị cấp sơn tặc này tu vi không thấp phải cẩn thận ứng phó mới được.
Kiến thức của Dư công công cũng không tệ hắn lăng không nghiêm nghị nói:
- Huyền Vũ Kim Thuẫn.
Lão thái giám tuy nghiêm nghị nhưng trên mặt cũng toát ra không ít bối rối thong dong tiếp nhân hai đạo phù triện, ngưng tụ thành đường kính vuông vừa vặn ở phía trên hai lưỡi búa.
Lưỡi búa này cũng thế khiên tròn cũng thế, đều chỉ là do song phương thăm dò thực lực của nhau mà thôi dùng phù triện trong cơ thể ngưng tụ mà thành, để đánh giá tu vi nông sâu của đối phương sau khi kiểm tra sẽ quyết định dùng phương pháp đấu với nhau.
- Ầm.
Phù triện hóa thành lợi búa và khiên tròn đều tan biến vô hình, chạm vào nhau tạo thành hư không, đem không gian kịch liệt chấn động, những binh sĩ gần đó đều bị bắn ra ngoài.
Nhung Thương cũng với lão thái giám đều bị bay ra ngoài mấy trượng, lúc này bọn họ mới ổn định thân thể lại, song phương đối binh chứng minh cho thấy thực lực của hai bên ngang nhau, nhưng lực lượng ngang nhau ý nghĩa cho thấy quân đóng ở Phượng Lâm trấn vẫn ở thế hạ phong dù sao đối phương còn có một võ giả Địa Nguyên cấp là Thiết Vũ ở bên cạnh nếu như Nhung Thương và lão thái giám khó phân thắng bại thì hắn sẽ xông vào cải biến chiến cuộc.
- Kết trận bảo hộ hoàng tử và công chúa.
Hồ Nhuận vốn nghĩ rằng đi theo Đường Tiêu và Lưu Đình sẽ được trọng dụng về sau nếu như không xảy ra chuyện bất ngờ hắn sẽ thăng chức càng lúc càng làm cao, nhưng bây giờ nguy cơ lớn đương nhiên hắn chỉ cần bảo vệ an toàn của hoàng tử và công chúa đã là công lớn rồi, nếu như hoàng tử và công chúa không có chuyện gì xảy ra hắn sẽ lập được công.
Muốn thăng chức cơ hội và nguy hiểm luôn tương đồng với nhau, nguy hiểm càng lớn thì cơ hội càng lớn nhưng nguy hiểm quá lớn mình không nắm chắc thì gây chuyện không tốt mình sẽ không còn gì hết.
Song phương đối chiến đều cẩn trọng cả hai đều cảm thán lẫn nhau.
- Thiên uy của Đại Minh vương triều nhật quang phổ chiếu các ngươi là sơn tặc lại dám làm xằng làm bậy, ý đồ cướp bóc ta khích lệ các ngươi mau bỏ vũ khí xuống tự thú khấu tội còn không triều đình mang mấy vạn đại quân tới đây tất cả nhà các ngươi sẽ bị giết sạch.
Dư công công biết rõ tình thế bất lợi liền phát động công kích tâm lý, ý đồ dùng lời nói đánh bại đối phương.
Ở đây một số sơn tặc nghe Dư công công nói cũng hơi run run động tác trên tay trở nên hơi bất lợi.
- Thuế phú trầm trọng dân chúng lầm than, giá hàng lên nhanh thịt heo cũng không mua nổi mà ăn là quan bức dân phản dân không thể không phản vào rừng làm giặc cũng là do các ngươi, chúng ta sinh tử không để ý muốn giết thì cứ giết đi. Ha ha chúng ta là đàn ông tám trượng dưới háng có vận mệnh, cận kề cái chết cũng không khuất phục vì hai chữ tự do há có thể giống cái đồ nam không ra nam nữ không ra nữ cả đời làm nô của ngươi.
Nhung Thương thấy đám thủ hạ nơm nớp lo sợ liền biết bọn họ bị lời nói của lão thái giám này đầu độc, vì vậy liền hùng hồn đáp lại đám sơn tặc nghe xong hắn nói nhiệt huyết trở nên sôi trào, tay cũng trở nên cứng chắc hơn, trái lại mấy trăm binh sĩ Phượng Lâm trấn lại uể oải.
- Các huynh đệ Dực Thai công chúa kia chính là đệ nhất mỹ nữ của Đại Minh vương triều bắt được nàng ta đêm nay mỗi người đều nếm thử tư vị phò mã thế nào?
Thiết Vũ bắt đầu gào to trong đám sơn tặc.
- Đưới ta muốn công chúa.
- Ta cũng muốn.
- Ta cũng muốn.
Đám sơn tặc điên cuồng gào thét hoóc môn xuất hiện toàn bộ ý khiếp đảm liền tiêu tán nguyên một đám dũng mãnh gấp đôi.
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba
Dực Thai công chúa nghe thấy đám sơn tặc gào thét thì khuôn mặt trở nên tái nhợt sợ tới mức không đững vững nổi, trong lòng hắn hiện tại chỉ có hi vọng duy nhất chính là Dư công công có thể đánh bại đầu lĩnh sơn tặc kia, bằng không thì nàng chỉ còn cách rút kiếm tự vẫn.
Những lời của Nhung Thương đã triệt để chọc giận Dư công công hắn tuy ở trong hoàng cung nhưng mọi người ở bên ngoài cũng không có ít người cười nhạo chuyện thái giám không có thứ duy trì nòi giống, lúc này Nhung Thương ở trước mặt mọi người làm nhục, Dư công công làm sao có thể chịu đựng được.
- Tiểu tặc nạp mạng đi.
Lão thái giám run cả người phun ra một đống cát kèm theo một ngụm tinh khí rất nhiều cát vàng óng ánh liền bắn ra.
- Muốn liều mạng già sao? Thử xem Vạn Tiễn Toàn Tâm của ta.
Nhung Thương cười lạnh một tiếng đột nhiên hai tay lộ ra một bộ cung tiễn mạnh mẽ uy vũ đánh ra.
Bị chân khí của lão thái giám thúc giục Vạn Tiễn Toàn Tâm giống như khí cầu từng bước từng bước tấn công.
- Đi.
Lão thái giám gân xanh nổi lên hai đạo phù triện ở trong cơ thể bay ra mang theo chân khí mạnh mẽ quét ngang lập tức đem hơn mười mũi tên triệt để quét sạch.
Mũi tên tan hết Nhung Thương lại từ phía sau lao lên hai đạo phù triện cũng tạo thành hai lợi búa song song dùng thế bài sơn đảo hải chém về phía lão thái giám, hai đạo phù triện của lão thái giám mới thu hồi vội vàng không kịp chuẩn bị tránh né cũng không kịp bị lợi búa này chém tan hộ thể cương khí nặng nề chém tiếp về phía bả vai đứt một cánh tay lùi lại vài bước mới ổn định thân thể.
Một chiêu này đã cho thấy uy lực cao thấp của hai bên, đồng thời cũng cho thấy kinh nghiệm lâm chiến của bọn họ đều là Địa Nguyên nhị cấp nhưng Nhung Thương một lần hành động đã làm đối phương bị thương nặng.
Hồ Nhuận và mấy trăm người của Phượng Lâm quân thấy đại thế đã mất binh lính phía trước liên tục đầu hàng để tự bảo vệ mình, thế trận phòng thủ lập tức rối loạn.
- Đại ca hoàng tử thì cầm lấy để đổi lấy đường tiêu còn công chúa thì cho các huynh đệ thoải mái một đêm.
Thiết Vũ chỉ vào Dực Thai công chúa mà nói với Nhung Thương.
Dực Thai công chúa lộ ra vẻ tuyệt vọng nàng cầm lấy đoản kiếp kề cổ mình định cắt thất hoàng tử và công chúa một trái một phản nhìn nàng tự tận cũng không khuyên bảo.
- Thô bỉ
Nhung Thương cười trách cứ Thiết Vũ một câu, sau đó Phù Triện Kính ra, cưỡng ép đánh rớt đoản kiếm trong tay công chúa Dực Thai:
- Thất hoàng tử điện hạ, công chúa Dực Thai, sự việc hôm nay đã đắc tội nhiều, tuy nhiên bổn Đại Vương lại không có ý làm khó dễ nhị vị, chỉ hận Đường Tiêu đó đã giết huynh đệ nhà ta, hiện tại cho mời hoàng tử công chúa và bổn đại vương đi núi Đại An một chuyến, cho dù nhị vị ăn uống no say trên núi, chỉ cần Đường Tiểu đó mang theo tiền chuộc và cái đầu của hắn tới, Bổn Đại vương cam đoan, nhất định lập tức đưa về Thành Hoa Liên mà nguyên vẹn.
- Đầu của ta, cũng dễ có được sao?
Một giọng nói cực kỳ hùng hồn từ xa truyền lại, giọng nói khiến ý chí đè nén rất mãnh liệt, thoáng qua. Một số võ học võ cấp bậc không cao trong võ đài, dĩ nhiên sắc mặt trắng bạch, có chút đứng không vững vàng.
- Là Đường công tử.
Dực Thai công chúa có phần kích động hô lên, giọng nói này cô ta đã quá quen thuộc rồi.
- Hắn qua đây há chẳng phải tự chui đầu vào dọa sao?
Thất hoàng tử nói thầm một câu, sau đó vội vàng hô lớn lên
- Đường công tử bọn họ đông người, cậu lo cho mình trước đi, những sơn tặc này không dám làm gì chúng ta.
- Có người đập phá võ đài của ta, lừa gạt huynh đệ chúng ta, còn muốn chiếm lấy vợ ta, chẳng lẽ ta có thể đi một mình?
Khi mấy câu nói đó hô lên sau lưng Đường Tiêu, đương nhiên giọng nói rất rõ, tiếng gào uy lực mạnh hơn, một số võ giả cấp bậc thấp trong võ đài đã không thể kiên trì nổ, ôm đầu quỳ trên mặt đất.
- Có bản lĩnh thì đừng giấu đầu hở đuôi, ra quyết một trận với bổn Tông chủ.
Nhung Thương không dấu nổi rất vẻ kinh hãi, hắn nghe ra việc tu vi của Đường Tiêu dường như không phải cấp nhân nguyên đã nghe nói trước đó, nhưng một thiếu niên mười sáu tuổi, thì tiến đến cấp nguyên địa, cũng thực sự quá khó.
Tuy nhiên nghĩ đến tiểu tử này nhiều nhất cũng chỉ là vừa mới tiến lên cấp nguyên địa mà thôi, có một nghìn sơn tặc của Thiết Vũ ở bên cạnh, Nhung Thương không đến mức phải sợ Đường Tiêu.
- Giấu đầu hở đuôi sao?
Ngươi quá đề cao bản thân rồi.
Theo tiếng cười lạnh này của Đường Tiêu, mấy mười tên sơn tặc bị ném lên tận mây xanh, khi ngã trên mặt đất trước mặt Nhung Thương, dĩ nhiên tay chân bị gãy đã cắt đứt đi tất cả nguyên khí.
Lại là một trận kêu gào thảm thiết truyền ra, hơn một nghìn tên sơn tặc xúm lại gần võ đài, cứ như vậy mở ra một con đường máu, Đường Tiêu mặc một áo bào trắng, bên cạnh có tám tên mặc đồ đen đi theo, với cao thủ cấp địa nguyên dùng vải đen che mặt, thì cứ như vậy giết người.
Nhìn thấy Đường Tiêu đột nhiên xuất hiện, còn có tám tên cường giả dùng vải đen che mặt, sắc mặt Nhung Thương trở nên âm u bất ổn, hắn đã cảm nhận được, vị Đường công tử này đến có mục đích, chắc chắn là có chổ dựa nên không sợ, cho nên mới dám xuất hiện với cách bá đạo này.
- Tiếu súc sinh ngươi sử dụng gian kế giết huynh đệ tao, dám một đấu một với tao không?
Thiết Vũ đột nhiên xuất hiện, dùng tay chỉ Đường Tiếu ở phía xa, dường như là kiêng kị tám tên cao thủ áo đen bên cạnh Đường Tiêu, cho nên nói kích hắn.
- Đấu một? Không cần, hai huynh đệ các người cùng xông tên đi.
Sau khi Đường Tiếu quan sát một hồi, trực tiếp thu hai con rối cảnh giới thứ nhất địa nguyên vào luyện dược đỉnh trong Luyện Yêu Thối Ma Hồ, giữ lại sáu con rối áo đen ở tại chổ, tự hắn bay đến chổ Thiết Vũ và Nhung Thương đang đứng cách đó mười mấy mét, với vẻ mặt ngạo nghễ.
- Đường công tử, bọn họ có ý kích công tử, đừng để bọn họ đạt được mục đích.
Thất hoàng tử vội vàng cao giọng nhắc nhở Đường Tiêu một tiếng, hắn nhìn ra được những người áo đen đi theo sau Đường Tiếu đều không phải hạng người bình thường, nhưng Đường Thiếu dấn thân hiểm mình, thoát ly khỏi sự bảo vệ của bọn họ, một mình bay tới trước mắt Thiết Vũ và Nhung Thương.
- Hoàng tử, Chu huynh đường xa đến đây, Đường Tiếu không đón tiếp từ xa, đợi huynh thu xong bọn phỉ này, lại cùng uống rượu mừng với các huynh.
Đường Tiếu hành lễ với Thất công tử, Chu Càn nói mây câu, không để ý đến Nhung Thương và Thiết Vũ. “Thu” chữ này, càng hiện rõ hắn cơ bản không để ý đến hơn một nghìn sơn tặc.
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của huynhba