“ Còn về cái trận củ chuối này……. Hahaha, hôm nay ta sẽ phá giúp ngươi . Ngươi quá coi thường cái Lệnh Bài này rồi ….. “
Tiểu Thần Đèn cười một tiếng thật lớn .
Ngay sau đó, Lâm Quân cảm giáctrong đầu hắn, nơi Thiên Long Lệnh Bài tồn tại đột nhiên bắn ra một tia sángmàu vàng . Tiếp đó, một tiếng rồng gầm đinh tai vang lên .
_ Gràooooooooo .
Một con rồng thật lớn bay ra từ trong đầu Lâm Quân, nó bay tới đâu thì ảo cảnh tan biến tới đó . Ngay cả ba cái hư ảnh dằn vặt hắn từ nãy giờ cũng không khác lắm . Ba hư ảnh sau khi con rồng xuyên qua thì không kịp hú lên một tiếng đã tan biến như không khí .
Những luồng sáng bốn màu từ bốn cây cột ngay lập tức ảm đạm như chịu một đả kích nào đó . Ngay sau khi con rồng bay tới đỉnh đầu Lâm Quân, cào một trảo vào cái pháp khí hình dù lơ lửng nãy giờ thì trận pháp vây khốn hắn phát ra một tiếng nổ thật lớn .
_ Ầm ….
Bốn cây cột khắc hình thú và cây dù ngay lập tức gãy vụn, biến thành tro bụi ngay tắp lự . Còn Lâm Quân thân đứng giữa trận pháp thì không bị sao cả, chỉ có tầm nhìn bị hạn chế một chút mà thôi .
“ Thì ra, cái Lệnh Bài lợi hại như thế . Hình như trước giờ ta chỉ biết được một góc của tảng núi băng “ .
Lâm Quân nhìn tràng cảnh trước mắt mà trân trối há hốc mồm, cái trận pháp vây hắn nãy giờ khi phá lại đơn giản vậy sao .
“ Lâm Quân, ta nói cho ngươi biết . Chỉ cần ngươi có Lệnh Bài và ta thì cơ bản ngươi đã gần như bất tử,không ai có thể đụng được vào ngươi . Chẳng qua bạn bè, người thân, người yêu ngươi thì không được may mắn như thế đâu . Haha ……. Nói thể cũng đủ rồi . Trongvòng mười ngày, ta sẽ phong bế Lệnh Bài lại . Ngươi không thể vào được đâu ……..Hy vọng, mười ngày sau, ta gặp ngươi thì ngươi vẫn còn cười được ……….. “
Tiếng Tiểu Thần Đèn lại vang lên . Ngay lập tức con rồng to lớn kia bay thẳng vào đầu Lâm Quân . Ngay sau khi định thần lại thì Lâm Quân biết Tiểu Thần Đèn làm thật, hắn không thể đưa ra mệnh lệnh tiếng vào thế giới TLBB được nữa . Nhưng chẳng qua, công năng triệu hồi nô lệ, và công năng trữ vật không có bị khoá .
“ Ruốt cuộc ngươi muốn ta làm gì . Ruốt cuộc là tại sao ngươi phải ép ta giết người “ .
Lâm Quân cười khổ lẩm bẩm . Đến lúc này hắn vẫn chưa hiểu tại sao Tiểu Thần Đèn lại làm như thế, tại sao Tiểu Thần Đèn ngày hôm nay lại bỏ công nói với hắn nhiều chuyện như thế . Cũng tại sao tên này nói hắn ở thế bất tử ………………
Lâm Quân day day thái dương, trong lòng phiền muộn không thôi .Nhưng sau khi khói bụi trước mắt hắn tan biến đi, thì hắn lại nghe được tiếngcủa một người con gái vang lên .
_ Đại sư huynh, ngươi khôngsao chứ ?
Giọng nói sau khi vang lên thìmột thân ảnh nhanh như tia chớp nhào vào lòng hắn làm Lâm Quân ngớ người tại chỗ .
Sặc, là……….Nhật Quỳnh ………………
…………………………..
Thế giới TLBB,
Tiểu Thần Đèn đang đứng trong một không gian đặc biệt mà Lâm Quân không biết tên . Sau lưng hắn chính là một cánh cổng màu đen không biết tên . Chỉ thấy cánh cổng cực kỳ to lớn, chắc chắn phải gần cả trăm mét, phía trong cánh cổng là một vòng xoáy thật lớn, không biết là thứ gì .
Chợt .
Từ trong cánh cổng đó có hai thân ảnh xuất hiện . Hai thân ảnh này chỉ có thân dưới là người, còn phần trên thì chính là đầu của hai con động vật . Một thằng đầu trâu, còn một thằng là mặt ngựa .
Hai thằng này mặt mũi nom cực kỳ hung ác, mỗi thằng đều mang những trang thức bằng xương người trang trí khắp người . Bàn tay còn một thanh vũ khí sáng loáng, từ những thanh vũ khí đó có thể cảm giác được tiếng kêu khóc của các linh hồn .
_ Các ngươi đã tới .
Tiểu Thần Đèn không quay đầu, vẫn phong đạm khinh vân lơ lửng tại chỗ, chỉ lạnh lùng nói .
Hai tên Đầu Trâu Mặt Ngựa nghe thế vẫn không phiền lòng, lập tức quỳ rạp xuống, hướng Tiểu Thần Đèn cung kính nói :
_ Thượng Tiên, chúng tôi đã làm theo yêu cầu của ngài . Diêm Vương Gia hy vọngnhững gì ngài nói đều là sự thật .
_ Ừm, tốt lắm . Các ngươi quay lại nói với hắn . Những gì ta nói ta sẽ làm được .
Tiểu Thần Đèn lạnh nhạt nói .
_ Vậy còn thời gian ………
Tên Đầu Trâu nghe thế ấp úng hỏi .
_ Mười năm nữa ……….còn giờ thì cút đi ……….
Tiểu Thần Đèn chưa để hắn nói hết thì đã lạnh lùng quát, áp lực trên người toả ra làm cho hai tên hung thần ác sát khi lập tức sợ hãi .
_ Vâng, chúng tiểu nhân cáo lui ………
Hai tên nói xong lập tức thi lễ, sau đó cắt đít chạy thẳng về phía cánh cổng kia .
Thấy hai tên nhát gan đã khuất bóng thì Tiểu Thần Đèn mới nở một nụ cười, đồng thời hắn nhìn lên trời, lẩm nhẩm :
_ Lâm Quân ………. Hy vọng ngươi lựa chọn đúng ………. Ta chỉ giúp được bấy nhiêuthôi ……….
…………………………….
Tung Quốc, Trường Bạch Sơn .
Trường Bạch Sơn như đã biết,chính là một ngọn núi nằm giữa biên giới Tung Quốc và Triều Quốc . Đồng thời đây cũng chính là một địa phương hái ra tiền, mạo hiểm giả của Tung Quốc và Triều Quốc có thực lực thấp kém thường thường đều rất thích đến đây để thử vận may .
Bình thường, tuy cũng có chút náo nhiệt nhưng hầu hết đều là rất vắng người, bởi vì dù sao chỗ này cũng là chỗ khỉ ho cò gáy, thu hoạch cũng không có cao như những chỗ khác của Tung Quốc.
Nhưng hôm nay thì không giống nữa, bắt đầu từ ba ngày trước . Khi có một vài cái bảo tàng đồ được tung ra bên ngoài thì người người nhà nhà đều kéo nhau tới cái chỗ khỉ ho cò gáy này . Kể cả thập đại môn phái và ngũ đại gia tộc, cũng đều bị kinh động . Ngay cả hoàng thất của Tung Quốc cũng không ngoại lệ .
Tất cả đều có một mục đích chung duy nhất, đó chính là bảo tàng Long Tộc trị giá hơn hai mươi ngàn cây vàng .
Mục tiêu của những cường giả là bảo tàng, còn của những người thực lực thấp kém là xem náo nhiệt, của những thương nhân chính là kinh doanh sinh ý . Vì vậy cho nên, rất dễ hiểu tại saoTrường Bạch Sơn lúc này, dưới chân núi toàn người là người . Ngay cả nhà dân khách sạn đều kín không còn một chỗ trống .
Còn về cái phần bảo tàng có thật hay không, người tung ra có mục đích gì thì thú thật là không mấy ai quan tâm .
…………………………….
_ Theo ý lão huynh, đệ đã tung ra gần trăm bảng phỏng chế của bảo tàng đồ . Vậy tiếp theo bây giờ chúng ta nênlàm gì ?
Trong một khách sạn xa xa chân núi, chủ mưu Lê Dũng hướng lão già đang ngồi báo cáo .
Lão già này mặc một bộ áo trắng, râu tóc cũng đã bạc trắng, nghe Lê Dũng nói thế thì chỉ cười cười nói :
_ Lê Dũng lão đệ, chỉ cần chờ Vô Văn Dương tới thì chúng ta bắt đầu . Chính ta cũng không biết tại sao phải làm vậy . Chính là theo ý của Vô Văn Dương thôi .
_ Vâng, lão ca . Vậy bọn họ đã sắp tới chưa ?
Lê Dũng hỏi lại, người trước mặt này chính là huynh đệ sinh tử của học sinh hắn. Thuộc Thập Nhất Tinh đời thứ mười bảy, có tên gọi Cẩu Thánh . Lão già này không biết thi triển thủ đoạn gì, mà từ Việt Quốc chui qua đây chỉ mất thời gian ba ngày . Nhưng vì không biết nên Lê Dũng rất là kính nể lão già này .
_ Đệ đừng gấp . Sở dĩ ta qua đây trước với đệ chính là vì chuẩn bị chuyện này . Còn Vô Văn Dương và đám bang chúng Thiên Long Bang thì bận chuẩn bị chuyện khác . Chỉ chờ hắn tới thì chúng ta sẽ bắt đầu đào bảo tàng . Còn việc chính bây giờ chính là ……
Cẩu Thánh cười cười, giải thích .
_ Là việc gì hả ?
Một tên mập đứng sau lưng Lê Dũng lên tiếng, tên này chính là Trẩu Tre do Trương Văn Minh phái qua tiếp viện . Tên này thì hắn cũng chả kính trọng lão già trước mặt này lắm . Dù sao thì thực lực cũng ngang cơ nhau cả thôi .
Cẩu Thánh thấy tên Trẩu Tre nói thế thì cũng không chút phật lòng, chỉ cười đáp :
_ Tung tin đồn nhảm, cho đám môn phái và gia tộc của Tung Quốc sứt đầu mẻ trán trước đã .
_ Lão ca, chúng ta tung như nào ?
Trần Tiến, ngoại hiệu Thích Tiền Tướng Quân lên tiếng hỏi, trong đôi mắt loé lên quang mang lập loè . Hắn không như Trẩu Tre, biết người trước mặt mạnh như nào nên vẫn rất cung kính .
_ Đơn giản thôi, chúng ta cứ tung như này ………. Ghé tai vào đây ………
………………………..
Tung Quốc là một đất nước rất to lớn, diện tích hơn Việt Quốc khoảng ba mươi lần, có dân số đông nhất thế giới . Tung Quốc có lịch sử phát triển gần ba ngàn năm trăm năm . Hơn nữa, nó còn là cái nôi của võ học Phương Đông . Kể từ khi vua Tần Hoàng phát hiện ra cách lợi dụng các nguyên tố rèn luyện cơ thể con người thì tới nay đã là một ngàn tám trăm năm .
Từ đó tới nay biết bao nhiêu gia tộc, môn phái và cả các lưu phái võ công xuất hiện liên tiếp . Nhưng, cho đến ngày nay, còn tồn tại chỉ có duy nhất một lưu phái, gọi chung là tu tiên . Người Tung Quốc không coi trọng nâng cao sức mạnh mà coi trọng nhất là tu linh hồn . Linh hồn càng mạnh thì sức chiến đấu của họ càng mạnh . Họ thường chiến đấu bằng pháp khí hoặc pháp bảo .
Sức tấn công của lớp người tu tiên cũng được đánh giá là gần cao nhất trên thế giới, nhưng nó cũng có một khuyết điểm không nhỏ . Đó chính là phải có Mana, à tức là nguyên khí đầy đủ, và phải có pháp bảo loại xịn mới phát huy hết sức được .
Tung Quốc có số dân thuộc hàng đông nhất thế giới, vì vậy cũng dễ hiểu tại sao trong nước của họ có rất nhiều môn phái, gia tộc lớn nhỏ khác nhau .
Nhưng, chỉ có thập đại môn phái và ngũ đại gia tộc đứng trên tất cả . Chỉ dưới hoàng quyền, có thể nói họ“ dưới một người nhưng trên vạn người “ .
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của Antkyg
“ Dưới một người, trên vạn người “ tất nhiên nói thế cũng là có lý do của nó . Bởi vì, thập đại môn phái và ngũ đại gia tộc chỉ nghe theo lệnh của hoàng đế . Còn lại thì cho dù là tể tướng đương triều hay đại tướng, hoàng tử, công chúa gì đó bọn hắn cũng chả đặt vào mắt ….. hay nói thẳng ra là chả ngán bố con thằng nào .
Ngay tại lúc này, dưới chân núi Trường Bạch Sơn đúng là đang diễn ra cái cảnh như thế ……..
………………………
_ Gào………….. Long Tổ các ngươi đừng có khinh người quá đáng, có tin tao lập tức đập chết chúng mày không ?
Trong doanh trại lâm thời được kiến tạo bởi hoàng thất, một gã đàn ông cao to nóng nảy đập bàn, trừng mắt nhìn hai người đeo mặt nạ đầu rồng ngồi ngay trước mặt hắn .
_ Bình tĩnh, đại ca, ngài bình tĩnh đi a, bọn đệ theo lệnh làm việc mà thôi .
Một trong hai tên mặt nạ lên cuống quít lên tiếng, tuy không biết nét mặt của hắn sau mặt nạ như thế nào nhưng cũng có thể thấy hắn cực sợ người đàn ông này .
_ Bình tĩnh cái *beep* ấy, mẹ kiếp . Thằng nào đề ra cái chủ ý thối tha này, có tin ông lột da hắn ra làm diều không ?
Gã đàn ông nghe thế không những không bớt giận mà còn gào lên hung tợn, tay áo xắn lên gần nửa, khuôn mặt đỏ bừng như có thể tiến tới liều mạng bất cứ lúc nào . Nếu không phải cố kỵ hai tên này thuộc Long Tổ, có lẽ gã này lập tức tùng xẻo hai người rồi . Chẳng qua, dù là không dám giết thì cũng làm hai tên đeo mặt nạ sợ tới són ra quần, mùa hôi lạnh túa ra liên tục .
_ Đại ca, ta biết chuyện này khác thường thật, nhưng đây là Long Thánh đại nhân đề ra, tiểu đệ nào dám có nửa lời không phục tùng .
Người đeo mặt nạ lúc nãy nói tiếp . Nhưng trong lòng hắn cảm giác oan ức không thôi . Bà mẹ nó, bố đường đường là thành viên tổ chức bí mật, quan lại bình thường thấy bố cũng nhượng bộ ba phần, không nghỉ tới mày chỉ là một thằng cha giang hồ mà cũng dám hét vào mặt bố . Mẹ kiếp, bố đã gọi mày là đại ca thì phải cho tao mặt mũi mới phải chứ .
Gã đàn ông nghe tới bốn chữ “ Long Thánh Đại Nhân “ thì cũng có chút cố kỵ thật, nhưng sau khi nhìn lại mấy vị ngồi cạnh mình cũng đều đưa nhãn thần ủng hộ nhìn sang thì lập tức hét lên :
_ Mẹ nó, bảo lão Long Thánh có phải già rồi hồ đồ hay không . Lão đùa chúng ta chắc, mẹ kiếp . Bảo tàng ngàn năm có một thì bảo chúng ta bỏ, đã thế còn bắt chúng ta đi qua cái nước Việt Quốc bé tẹo như lỗ mũi bắt một thằng nhóc con về . Mẹ nó, ăn no rững mỡ phải không ?
_ Chuẩn, giải thích đi ……..
_ Đúng, lão già Long Thánh ăn no rững mỡ hả, hay thiếu gái nên sinh bệnh ……..
_ Mịa, tao thì nghĩ lão tới tuổi tiền mãn kinh cmnr ……….
………………………….
Gã này vừa nói xong, lập tức đại diện của các đại gia tộc và các đại môn phái đều nhao nhao đáp ứng, yêu cầu hai tên mặt nạ trước mặt phải giải thích rõ ràng mới xong . Đồng thời cũng không quên châm chọc đá đểu vài câu, nhất là mấy vị thuộc tà phái không sợ trời không sợ đất chửi càng kịch liệt .
Nhất thời làm cho hai tên thuộc Long Tổ không biết phải làm sao . Nói thì nói các bố cũng chả biết thì giải thích thế quái nào được, còn đánh thì cũng đánh đếch lại bất cứ đứa nào trong đám này . Vì thế, hai vị Long Tổ chỉ đành đứng chịu trận tại chỗ, hưởng một tràng nước miếng bay liên tục từ cái đám cường giả này .
Thật ra hai người này cũng rất là nghi hoặc, chính bọn hắn cũng không biết tại sao vị Long Thánh Đại Nhân phải làm thế .
Đáng ra cái kế hoạch thật sự chính là thập đại môn phái và ngũ đại gia tộc hiệp lực giúp Long Tổ thuận lợi chiếm cứ cái bảo tàng lần này, à nói đúng hơn chính là chỉ cần duy nhất một đồ vật trong bảo tàng, còn lại thì các thế lực có quyền tự phân phối .
Đồ vật này là gì thì ngay cả hai tên Long Tổ này cũng chỉ biết đó là một cái đồ vật hình tròn có hoa văn bảy sắc, nhưng bọn hắn nghĩ mục đích chủ yếu của Long Thánh Đại Nhân chính là lấy cớ, còn mục đích chủ yếu chính là cho cái bọn cường giả giang hồ mắt cao hơn trán này tự tàn sát nhau một trận . Đại khái là nhằm giảm bớt lực uy hiếp của bọn chúng .
Còn đám cường giả của mười lăm thế lực này cũng chả phải người ngu, tất nhiên là đoán được Long Thánh chơi cái chiêu gì . Chẳng qua, bọn hắn cũng thích cái bảo tàng của Địa Thánh này vô cùng, đồng thời cũng lợi dụng cái thời cơ lần này để tiêu diệt một vài đối thủ .
Vì thế cho nên là, bọn hắn cũng cực kỳ tình nguyện phối hợp với cái “ dương mưu “ của Long Thánh, đồng thời trong bóng tối cũng thành lập đồng minh, nghĩ đủ mưu hèn kế bẩn để gia hại đối phương, chiếm lấy lợi ích cho riêng mình . Còn cái đồ vật mà Long Thánh bảo cần thì chả ai thèm đi quan tâm, thậm chí trong lòng bọn hắn còn hung hăng khinh bỉ một phen . “ Hình tròn bảy sắc, đếch cần nói cũng biết là trứng rồng rồi, hừ, bọn anh vẫn giao cho lão, chẳng qua chắc chắn là không nở được rồi, hắc hắc hắc …….. “
Nói tóm lại, binh lực đủ, bảo tàng đồ có đủ, âm mưu đủ ……………. Nói chung chỉ cần chờ đợi đám Long Tổ vô dụng xuất động thì bọn hắn sẽ lập tức lộ ra nanh vuốt của mình, lao vào chém giết giành giật bảo tàng có một không hai này ……….
Nhưng có ai mà ngờ, đang lúc hứng trí bừng bừng, thần côn mười tấc đã rút ra khỏi vỏ, sẵn sàng xung trận thì gặp ngay tin dữ, mẹ………..con hàng đó sốt cà chua cmnr ……… không thể gửi nhờ xúc xich được ……..
Khỏi phải nói là đám người của mười lăm thế lực này điên tiết đến mức nào .
Fuck, bắt một thằng nhóc, mà cần tới toàn bộ chúng ta đi . Mẹ nó, bắt gần ba mươi vị Võ Thánh đi bắt một thằng nhóc, có đùa không vậy ………….. Nếu thế thì Long Tổ các ngươi tồn tại làm cm gì, lập tức đập đầu chết hết đi .
…………………….
Nước miếng bay vèo vèo như châu chấu, chẳng mấy chốc hai cái mặt nạ đầu rồng của hai tên thành viên Long Tổ dính đầy nước bọt nhớp nháp đến ghê người . Nhưng bọn hắn cũng chỉ buồn bực trong lòng mà không dám phản kháng lại một chút nào . Dù sao thì đám này đang điên tiết lắm, lỡ nói thêm câu nữa chắc hôm nay xác định thành đầu heo là vừa . Nhất là cái đám tà phái kia, mẹ kiếp, ngay Long Thánh bọn hắn còn dám chửi thì huống gì hai thằng tép riu như bọn mình .
Nhưng, đang buồn bực trong lòng thì đột nhiên một tên đeo mặt nạ nhớ ra một chuyện . Trước khi đi Long Thánh có bảo hắn như này “ Nếu bọn hắn không chịu đi, ngươi cứ nói với bọn hắn : truyền nhân chính thức của mười Nghịch Phái đã xuất hiện . Nên thực hiện lời thề năm xưa đi “ .
Nghĩ tới đây tên mặt nạ đầu rồng vội hô to “ mình ngu thật “, sau đó hắn quát một tiếng :
_ Dừng lại, các đại ca a, tiểu đệ có lời muốn nói .
Nghe tên này nói thế thì nước miếng văng tung tóe lập tức đình chỉ, dù sao bọn này cũng mắng sướng tê cả miệng rồi . Sau đó, gã đàn ông cao to kia, lập tức hất hàm hỏi :
_ Chuyện gì ?
_ Trước khi đi Long Thánh đại nhân có nói ………….
Tên này lập tức truyền đạt lại lời nói trước kia của Long Thánh, trong lòng thầm cầu mong có hiệu lực . Mặc dù chính hắn cũng chả biết “ Mười Nghịch Phái “ hay “ lời thề năm xưa “ là cái con vẹo gì .
Nhưng quả là ngoài dự đoán, sau khi những vị hung hăng trước mặt nghe xong, lập tức im lặng như chết . Thần tình cực kỳ hoảng hốt và kinh dị, nếu để ý kĩ có thể thấy, không ngờ trong mắt cả ba mươi vị Võ Thánh tại đây đều hiện lên nét hoảng sợ tột cùng .
Tên mặt nạ rồng lập tức cảm giác khó hiểu, ruốt cuộc “ Nghịch Phái “ là cái quái gì mà các vị này nó vẻ mặt như thế .
_ Này các vị, làm sao thế ?
Ba mươi vị Võ Thánh im lặng như thóc, không ai thèm trả lời hắn .
Sau cùng, như đã hoàn hồn trở lại, gã đàn ông hung hăng lúc nãy, trầm giọng nói :
_ Lập tức đưa chúng ta toàn bộ tư liệu của tên nhóc con kia .
_ Vâng, đại ca .
Tên Long Tổ tuy không biết chuyện gì nhưng cũng móc trong người một xấp tài liệu đưa sang . Thú thật là khi thấy cái vẻ mặt của các vị này, hắn cảm giác đặc biệt sảng khoái . Hừm, không phải các người coi trời bằng vung sao, thì ra cũng có thứ làm các ngươi phải sợ hãi .
Gã đàn ông không thèm để ý mà lập tức coi tài liệu, sau khi hắn coi xong thì ném sang cho mọi người còn lại .
Trong doanh trại lúc này, ngoài tiếng binh linh đi tuần bên ngoài thì tất cả đều im lặng, không khí trầm trọng đến cực điểm . Tất cả ba mươi vị Võ Thánh đều nhíu mày trầm tư suy nghĩ, thỉnh thoảng chỉ vang lên tiếng lật tài liệu .
_ Các vị, lần này, chúng ta lại sát cánh bên nhau một lần, bỏ qua mọi hiềm khích xưa cũ . Lần này chính là kẻ thù chung của chúng ta . Theo ý ta, nên đi ngay, tránh đêm dài lắm mộng . Các vị, theo ý kiến các vị thì sao ?
Gã đàn ông, sau khi người cuối cùng xem xong tài liệu thì lập tức lên tiếng . Không ngờ lần này giọng nói của hắn không có chút bá đạo càn rỡ nào mà cực kỳ trầm trọng, cũng cực kỳ chân thành .
Hai mươi chín người còn lại, sau khi đánh mắt trao đổi với nhau, lập tức gật đầu thật mạnh .
Chỉ có bọn hắn mới biết, Nghịch Phái, ruốt cuộc là tồn tại cỡ nào .
Ngay lúc địch nhân còn chưa phát triển, tiêu diệt từ trong trứng nước là tốt nhất .
_ Vậy, lên đường thôi .
Gã đàn ông nói dứt lời rồi lắc mình bay thẳng lên không trung, hai mươi chín người còn lại cũng không chịu thua kém .
Ba mươi bóng hình rời đi nhanh như chớp, chỉ để lại hai tên Long Tổ đang ngẩn ngơ, không biết có chuyện gì xảy ra .
p/s : bỏ lâu quá hình như chả ai thèm quan tâm nữa thì phải hầy
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của Antkyg
Ba mươi vị Võ Thánh bay vút đi, trong lòng cực kỳ trầm trọng, bọn hắn không ngờ ruốt cuộc truyền nhân của Nghịch Phái lại xuất hiện một lần nữa . Mặc dù đối phương chỉ là một thằng nhóc lông cánh chưa đầy đủ, nhưng tóm lại là bọn hắn không có một chút khinh thường nào .
Gã đàn ông nóng tính lúc nãy là người bay đầu tiên, phảng phất như chính là thủ lĩnh của đám người đại phái sau lưng . Lúc này, tuy khuôn mặt hắn không còn ngưng trọng và sợ hãi như lúc nãy . Nhưng đôi mắt của hắn lại gắt gao nhìn chằm chằm tài liệu trong tay mình . Hắn muốn ghi nhớ thật kĩ khuôn mặt này, khuôn mặt truyền nhân duy nhất của Nghịch Phái …..
Nếu Lâm Quân giờ phút này xuất hiện tại đây, chắc hẳn hắn sẽ rất kinh ngạc, bởi vì, hình ảnh trong tài liệu, đúng là Lâm Quân hắn ……..
……………………………….
_ Haiz tóm lại cũng là đi rồi .
Sau một lúc ngơ ngác, thì một trong hai tên đeo mặt nạ đầu rồng thở ra một hơi thật dài nói . Đồng thời lấy vạt áo lau lau nước miếng trên cái mặt nạ .
_ Mẹ, các vị này đúng là khó hầu hạ . Nhưng không biết là nhân vật gì mà cả ba mươi vị Võ Thánh này xuất động luôn nhỉ ? Chẳng lẽ địch nhân mạnh lắm sao ?
Tên còn lại cũng cười khổ nói . Trong lòng đúng là tràn ngập thắc mắc .
_ Ta cũng không có biết, nhưng nhìn biểu tưởng cái vị ấy kinh hãi không nhẹ thì ta cũng thực khoái trá, há há há .
_ Chuẩn rồi, thôi chúng ta mau chóng quay về báo lại cho Long Thánh đại nhân thì hơn .
_ Đúng lắm, mau đi thôi .
Nói tới đây thì hai người xốc lại tinh thần, lau sạch nước miếng trên mặt nạ của mình rồi chạy vội ra ngoài . Việc ở đây cũng đã xong, chuyện đào bảo tàng còn lại thì bọn hắn cũng không phải quan tâm, cho nên là mau rời đi là tốt nhất .
……………………….
Sau khi thân ảnh của hai tên Long Tổ biến mất thì trên nóc nhà đột nhiên vang lên tiếng động rất khẽ, tiếp đó, một cái bồn cầu màu đen vô thanh vô tức xuất hiện trên mặt đất .
Người, à cái bồn cầu này chính là Vô Văn Dương, thuộc hạ thân tính có chiến lực mạnh nhất dưới trướng Lâm Quân . Thực ra hắn và Cẩu Thánh, sau khi đá đám Thiên Long Bang ra ngoài tự lịch lãm thì đã cùng nhau tới đây . Bất quá, Cẩu Thánh là ngoài ánh sáng, còn Vô Văn Dương chính là trong bóng tối . Hai người hỗ trợ lẫn nhau, cũng không có nói cho đám người Lê Dũng biết chuyện .
Vô Văn Dương sở dĩ xuất hiện trong này chính là do dự mưu của Cẩu Thánh sai phái hắn đi nghe lén, dù sao thì trình độ ẩn nấp của Vô Văn Dương chính là cao minh nhất . Ừm, một cái bồn cầu có thực lực Võ Thánh, nói không ngoa thì chả ai tưởng tượng được cái bồn cầu biết nghe lén cả . Đã thế thực lực con hàng này trên cả Cẩu Thánh, cho nên hắn đi nghe lén là chuyện thực hợp lý . Chưa biết chừng nếu hôm nay mà đổi lại là Cẩu Thánh thì có khi đã bị phát hiện từ lâu rồi .
_ Nghịch Phái, Long Tổ, hừm, hừm, toàn danh từ quen thuộc cả . Chẳng qua không biết đám này muốn truy sát là ai nhỉ ? Hê hê, nếu không ngại ta giúp thằng xui xẻo đó một chút vậy .
Bồn Cầu đại nhân lắc la lắc lư phiêu phù đến bên cạnh cái bàn duy nhất trong đại sảnh, trên đó còn để một xấp tài liệu của mục tiêu . Bồn cầu đại nhân hứng thú bừng bừng, thi triển thủ đoạn nắm một tờ tài liệu để lên mắt …… à lên cái ……… chả biết là cái gì nên cứ tạm gọi là mắt vậy ………
_ Sặc, sao lại là hắn ………..
Vừa nhìn thấy cái gì trên tài liệu thì ngay lập tức Bồn Cầu đại nhân không tin vào mắt mình, kinh hãi hét lớn . Tiếng hét cao tới cả ngàn đề xi ben vang vọng khắp doanh trại .
……………………………
_ Có địch tập, mau tới lều trại chủ tướng .
Ngay lập tức từ bên ngoài vang lên tiếng hét đồng thời tiếng ầm ầm liên tục . Ngay sau đó có hai võ tướng mặc áo giáp, tay lăm lăm vũ khí đột nhiên đạp cửa tiếng vào .
Hai người này tuy có thực lực Võ Thánh nhưng mặt mũi như lâm đại địch, cẩn thận vung vũ khí tiến vào bên trong, tinh thần đề cao cực độ có thể xuất thủ bất cứ lúc nào . Nhưng không ngờ, khi hai người tiến vào, ngoại trừ một lỗ hổng trên mái nhà và một cái bồn cầu màu đen xuất hiện bất ngờ bên cạnh cái bàn giữa đại sảnh .
_ Lã huynh đệ, hình như lúc trước làm gì có cái bồn cầu này đúng không .
Một trong hai tên ù ù cạc cạc quay sang hỏi người còn lại .
_ Đúng thế, cái bồn cầu tự nhiên xuất hiện này chắc hẳn có chuyện đáng ngờ .
Tên Lã huynh hiển nhiên là lớn tuổi hơn, tinh quang trong mắt lóe một cái, chăm chú đánh giá cái bồn cầu này .
Đúng lúc hắn đang đánh giá thì những binh lính nghe tiếng hét lúc nãy cũng đều đã chạy tới đây, trước sau bao vây cái doanh trại chủ tướng chật như nêm cối, bảo đảm cho dù một con ruồi muốn bay qua cái biển người này chắc chắn cũng sẽ bị ép tới bẹp ruột . Trong đại sảnh cũng xuất hiện thêm ba người nữa, những người này thoạt nhìn là biết đây đều là những hãn tướng .
Sau khi vào trong thì cả ba người đều ngạc nhiên khi thấy hai tên lính trước đang nhíu mày trầm tư quan sát một cái thứ đen đen giữa sảnh, cho nên một tên thoạt nhìn trầm ổn tò mò hướng hai người hỏi :
_ Lã huynh, Huỳnh huynh, chuyện gì xảy ra ?
Họ Lã nghe thế, tinh quang trong mắt thu lại, hướng ba người vừa tới nói :
_ Lúc nãy hai vị đại nhân Long Tổ và các môn phái gia tộc đều rời đi . Trước khi đi họ phân phó chúng ta đứng canh gác đợi tướng quân trở về . Nhưng khi đang gác thì đột nhiên trong này vang lên tiếng kêu như vịt, vì thế chúng ta đành tiến vào xem . Không nghĩ tới ngoài một lỗ hổng và một cái bồn cầu này thì cái gì cũng không thấy .
Vừa nói họ Lã vừa chỉ tay vào cái bồn cầu màu đen trước mặt .
_ Bồn cầu ? Lã huynh, liệu có phải địch nhân đã rời đi không ? Và để quên cái bồn cầu này lại .
Tên trầm ổn tò mò hỏi tiếp . Trong lòng cũng thực kinh ngạc và khó hiểu .
_ Ta không nghĩ thế . Từ lúc tiếng hét vang lên và chúng ta tiến vào phỏng chừng chỉ năm giây, trong thời gian đó liệu có ai có thể không kinh không động qua mắt cả hai người chúng ta để rời đi . Nếu là như thế, thì địch nhân chắc chắn thực lực cực kỳ cường hãn . Mà nếu vậy thì hắn không thể nào phạm hai cái sai lầm sơ đẳng tới vậy được .
Lần này là họ Huỳnh lên tiếng, tên này suy nghĩ phân tích cũng thật thấu đáo, cả bốn người còn lại nghe hắn nói đều gật đầu liên tiếp .
_ Nếu như huynh nói, cái này chắc chắn vấn đề là ở cái bồn cầu đúng không ?
Tên trầm ổn suy nghĩ một lát rồi nói . Cái vấn đề này thực phi thường đơn giản, nếu là vậy thì chắc chắn cái bồn cầu này là vật chứng duy nhất, không thể nào mà nó tự dưng xuất hiện được . Dù sao bồn cầu cũng là thứ xa xỉ nha, chỉ có vương công quý tộc mới có cái tư cách này . Ngay cả bọn hắn cũng đều phải xài hố xí và lá cây còn gì . Có khi nên mang cái bồn cầu này về điều tra nơi sản xuất và người sở hữu luôn quá .
_ Đúng thế, vì vậy ta đề nghị nên đem cái này về điều tra tiếp . Ta nghi ngờ cái này thuộc về một vị cường giả nào đó . Tuy không biết tại sao nó xuất hiện trong này nhưng cứ điều tra thử .
Họ Huỳnh nói xong thì lập tức tiến lên, ý đồ thu thập cái bồn cầu này vào trong nhẫn trữ vật . Nếu tra ra thì tốt mà nếu không thì họ Huỳnh hắn chả tổn thất vẹo gì, tiện thể chiếm làm của riêng là được . Dù sao trong cái lều này chả mất gì quý giá, chắc chả ai quan tâm tới cái bồn cầu này đâu nhỉ .
Nghĩ tới mĩ cảnh ngồi trên nó, họ Huỳnh sướng run cả người . Dục tiên dục tử vừa đi xả nổi buồn vừa cầm sách báo đọc thì thú vị tới cỡ nào, thoải mái tới cỡ nào . Không cần thiết lạnh A** đột ngột khi nước bắn và không tê chân nữa .
Nhưng, trong nháy mắt, cả bốn người còn lại cũng đều nhìn ra cái suy nghĩ của họ Huỳnh, lập tức, cả bốn đều tiến lên, trăm miệng một lời :
_ Huỳnh huynh, cái này không được . Phải giao cho chúng ta mới đúng .
Vừa nói xong thì cả bốn người trong lòng đều cảm giác quái dị, vì thế đều vội vàng đế thêm câu nữa . Không ngờ lần này lại đồng thanh tiếp :
_ Huỳnh huynh, cái bồn cầu này là vật chứng nha, để chúng ta điều tra là tốt rồi, Huỳnh huynh đừng nhọc tâm .
Họ Huỳnh nghe thế thì biết bọn này cũng muốn nhúng chàm, nhưng cái hắn đã muốn thì có ai tranh được, vì thế vội vàng nói :
_ Ấy, các đại ca, tiểu đệ hiểu tâm ý của mọi người . Nhưng hãy để tiểu đệ làm cái việc này . Ài, một cái bồn cầu thôi mà, không khó khăn lắm .
Khó khăn cái * beep * . Cái gì là một cái bồn cầu, cái này là đồ tốt nha . Cho dù không xài thì bán cho cái đám vương công này nọ cũng được, chẹp gần một cây vàng chứ ít mẹ gì . Đủ cho chúng ta khoái hoạt cả tháng . Còn nữa, nếu xài thì sung sướng như tiên rồi, mẹ nó, cái cảm giác cứ đi lộ thiên và xài hố xí bốc mùi kinh khủng đếch thoải mái chút nào nha .
Bốn người đều hung hăng thầm nghĩ, trên mặt hiện lên thần sắc quyết tâm dành bằng được . Họ Lã là người thông minh nhất trong đám này, sau khi cấp tốc suy nghĩ trong đầu thì vội vàng lên tiếng :
_ Huỳnh huynh, chẳng hay huynh có biết cái nguy hiểm khi sử dụng bồn cầu không ?
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của Antkyg
Chương 204 : Tướng quân bị thông, tướng quân đã bị thông, thông thông thông …………
Tác giả : Ant
_ Nguy hiểm khi sử dụng bồn cầu ?
Họ Huỳnh nghe thế thắc mắc hỏi . Ngay lập tức cả ba người còn lại đều ngưng mắt nhìn họ Lã, trong lòng nghĩ không ra đi bồn cầu thì có quái gì nguy hiểm .
Bồn cầu chính là một thứ tiên tiến mới nghiên cứu ra vài năm gần đây, người sản xuất ra nó chính là một nghiên cứu thuật sĩ bên phương tây . Vì đường xá xa xôi và Tung Quốc hạn chế giao thương với nước ngoài nên những cái bồn cầu này phải nói là số lượng rất có hạn . Tuy rằng giá tiền cũng không phải là mắc lắm, nhưng chỉ có những người có thân có phận mới có thể mua được .
Giống như mấy vị tướng quân này, mặc dù chiến lực tu vi rất cao cường nhưng cũng chỉ dám xài hố xí bình thường thôi, chứ làm gì có tư cách mà ngồi lên cái bồn cầu này . Vì thế cho nên, lúc này đột nhiên phát hiện một cái bồn cầu vô chủ thì cả năm người đều kích động không thôi . Ai ai cũng muốn nhét vào túi làm của riêng, cho dù là không xài được thì bán cũng được kha khá tiền còn gì ….
Nhưng ai cũng biết ở đây họ Lã là lớn tuổi nhất, khi nghe hắn nói có nguy hiểm thì đều ngưng thần lắng nghe, dõi mắt nhìn theo .
_ Các ngươi nhớ vụ xảy ra tại quân doanh sáu chín không ? Chỗ có Bách Nhọ Tướng Quân ấy ? Cái chuyên mới diễn ra cách đây khoảng ba ngày trước ấy .
Họ Lã trầm giọng nói, trong mắt lóe lên một ít tinh ranh .
Bốn người còn lại nghe thế đều kinh hãi, không hẹn mà cùng nói :
_ Đừng nói là cái vụ nổ đó là do một cái bồn cầu nhé …..
Họ Lã thấy thế thì hài lòng gật đầu nói :
_ Đúng là do nó ….. chuyện này thì để ta kể cho các ngươi nhe . Ta có một người bạn của ông chú của cậu họ của anh trai mẹ ta nói cho ta nghe ……… chuyện là vầy ………
……………………
Vô Văn Dương đã im lặng nãy giờ, khi nghe tên họ Lã ba hoa chích chòe kể lại chuyện ba ngày trước thì đột nhiên trong lòng thầm buồn cười …….. hình như chủ mưu chính của cái vụ đó là Bồn Cầu đại nhân hắn thì phải .
Ba ngày trước hắn và Cẩu Thánh dẫn đám Thiên Long tiến thẳng lên LangSon của Việt Quốc, ý đồ vượt biên trái phép qua cái đường này .
Lúc ban đầu thì bọn hắn tính toán cường công mà vào, nhưng mà cái Quảng Tây Tung Quốc dường như là tường đồng vách sắt . Ngay cả tên Bách Nhọ tướng quân cũng là một tên cường giả hàng thật giá thật . Nếu như là cường công thật thì chắc phải tổn thất phần lớn mới có thể chui vào Tung Quốc được .
Vì thế cho nên hai lão già âm hiểm Cẩu Thánh và Vô Văn Dương đành sử dụng mưu kế ….. à tức là Vô Văn Dương hút toàn bộ đám người Thiên Long vào cái …….. à chính là trong người hắn ………. Khụ khụ ……. Chính là trong bồn cầu .
Sau đó Vô Văn Dương lơ lửng bay tà tà mặt đất để vượt qua doanh trại . Ai dè khi đến một cái trướng bồng cực to thì phát hiện có cường giả, vì thế nên Vô Văn Dương đành án binh bất động . Nhưng có ai mà ngờ, cái vị cường giả đó chính là tên tướng quân Bách Nhọ kia .
Ừm, tên Bách Nhọ đó thì cũng khá là xui xẻo . Tối hôm đó hình như hắn và thuộc hạ hắn nhậu say một trận, kết quả là bụng toàn nước là nước . Việc dĩ nhiên là phải mắc WC rồi, nhưng có điều là không ngờ con hàng này lại mắc cả hai cái lớn nhỏ ….. khụ khụ ……..
Sau khi thấy trên mặt đất đột nhiên xuất hiện một cái bồn cầu thì tức nhiên là tên này thầm hô may mắn, sau đó u u mê mê vén quần lên rồi .
Nhưng …….. Bồn Cầu đại nhân là ai chứ, chính là cường giả Địa Thánh nha, làm sao chấp nhận một thằng để mông lên mặt mình được . Và tất nhiên là khi vị Bách Nhọ kia đang làm việc xả nước cứu thân, mắt thấy cái mông đen đen sắp đặt lên bồn cầu thì Bồn Cầu Đại Nhân đột nhiên tập kích .
Phát động toàn bộ lực lượng, thi triển một cái vòi rồng thật lớn đánh thằng vào mông tên Bách Nhọ . Run rủi thế nào thì cái chiêu bắn nước này lại chui tọt vào …… à ……… vào cúc hoa của hắn …….
À tất nhiên sau đó Bách Nhọ tướng quân tỉnh cả rượu, điên cuồng ôm mông lăn lộn trên mặt đất . Tiếp đó bộ hạ thân binh của hắn đều tiến tới . Và dĩ nhiên bản tướng quân đang nhục nhã nên không để ai nhìn thấy . Cho nên là ai bước tới đều bị hắn lạnh lùng hạ sát thủ .
Ngay sau đó hắn tức giận đặt mục tiêu sang Vô Văn Dương, mà Vô Văn Dương thì làm sao để cho hắn đánh được, cho nên là phải chạy rồi .
Vì thế sau đó diễn ra một cảnh rượt đuổi như mèo đuổi chuột, làm cho doanh trại gà bay chó sủa khắp nơi . Loạn thành một đoàn như mớ bòng bông . Một cái bồn cầu bay trước và một vị tướng quân ôm mông chạy theo sau . Không những thế Vô Văn Dương còn vừa chạy vừa hét : “ Tướng quân bị thông, tướng quân đã bị thông, thông thông thông ………… “ làm cho tên Bách Nhọ hộc ba lít máu . Sau cùng, vì cúc hoa bị thương quá nặng và quá tức giận nên tăng xông ngất đi . Vì thế cho nên Vô Văn Dương mới toàn thân thoát ra, không sứt mẻ chút nào ……….
……………………
_ Vì thế cho nên, nghe nói đó là một cái bồn cầu màu đen bị ma ám .
Họ Lã cuối cùng thì cũng kể xong, sau đó đúc kết lại một câu làm cho bốn người bên cạnh run sợ đến toát mồ hôi .
_ Lã huynh, huynh nói liệu có phải cái bồn cầu đó là cái này không ?
Tên họ Huỳnh toát mồ hôi run run hỏi lại, sau đó chỉ tay về cái bồn …….. à là Bồn Cầu đại nhân vừa trong hồi ức trở về .
Họ Lã nghe thế thì trong mắt toát ra vẻ đã thực hiện được âm mưu, sau đó gật đầu chắc nịch nói :
_ Chứ còn sao nữa . Huỳnh đệ, ngươi thích cứ cầm đi . Nếu bị “ thông “ thì cố gắng chịu đựng nhé …… há há …….
_ Lã huynh cứ đùa, huynh cầm là được, đệ không dám không dám …….
Họ Huỳnh vội vã xua tay, sau đó lùi về phía sau . Trong lòng thầm nghĩ : “ đùa à, lỡ bị thông thật thì sao, ta có phải Gay đâu “ .
Họ Lã nghe thế cười tít cả mắt, sau đó quay sang ba người còn lại, tỏ vẻ sợ hãi nói :
_ Các vị, các vị đem về điều tra nhé, họ Lã ta cũng không dám sờ đâu . Lỡ như bị gì thì sao .
_ Ấy ấy, Lã huynh chúng ta không cần, vạn lần không cần a ……
Ba vị còn lại cũng xua tay như đuổi tà, đồng thời lùi lại vài ba bước .
_ Vậy ta cũng không khách khí nữa nhé, hé hé ……
Họ Lã thấy thế thì đắc ý cười lớn, sau đó hướng về cái bồn cầu mà đi tới . Lúc này họ Lã chỉ muốn đem cái này thu vào tay . Trong lòng hắn không tin cái bồn cầu này bị ám chút nào . Nhưng bất quá câu truyện lúc nãy hắn kể là thật .
_ Khoan đã Lã huynh ……..
Khi họ Lã đang hứng trí bừng bừng bước tới thì đột nhiên có một giọng nói kéo hắn lại . Quay đầu nhìn lại thì ra người lên tiếng chính là họ Huỳnh .
_ Huỳnh đệ, ngươi có ý kiến gì sao ? Hay là không tin lời vi huynh nói . Đệ cứ đem thử về nhà xài là được .
Họ Lã híp mắt cười hỏi, trong lòng biết chắc tên này không cam tâm .
_ Ta thì không cần, bất quá vẫn thấy chuyện này thật khó tin, hay Lã huynh thử xem coi có phải nó bị ma ám không ?
Họ Huỳnh tuy hơi sợ nhưng cũng không ngu lắm, chớp mắt là đã biết phản ứng như nào .
Họ Lã không tin vào tai, hỏi lại :
_ Ngươi nói ta vén quần lên …….. tại đây ư ?
_ Ừm, đúng rồi . Lã huynh, tuy đệ tin huynh nhưng đệ muốn xem thử cái này có xác thực bị ám không . Bởi vì việc này quá quan trọng . Nghe nói Bách Nhọ tướng quân treo giải thưởng cực lớn cho ai tóm được cái vật đen đen làm hắn bị thương . Tuy trước đệ không biết là cái gì nhưng giờ đệ biết rồi .
Ta fuk, sao lại quên cái này nhỉ .
Họ Lã nghe thế chợt nhớ ra đúng là có chuyện này, giải thưởng tới mười cây vàng . Thế quái nào hắn lại quên mất cái chuyện này nhỉ . Giờ nói ra thì làm sao rút lại bây giờ .
Nhìn xung quanh thì thấy mấy tên còn lại mắt cũng sáng lên, hiển nhiên là cũng nhớ ra .
_ Lã huynh, huynh thử phát đi . Chúng ta tới áp trận, nếu là như thế thì cái này cứ giao cho Bách Nhọ tướng quân được rồi . Mười cây vàng lận đó .
_ Ách ách, lỡ ta bị thông thật thì sao ?
Họ Lã đổ mồ hôi nói, mẹ nó, rõ ràng bắt ta làm đồ thí nghiệm mà .
_ Huynh cứ tỏa lĩnh vực ra bao phủ cái phần ……. Lại, sau đó giả vờ ngồi xuống . Nếu có nước bắn ra thì chúng ta lập tức lao vào . Nói sau nhỉ, nếu huynh bị thương thì chúng ta sẽ chia huynh nhiều chút là được mà .
Họ Huỳnh cười như không cười lên tiếng, sau đó không đợi họ Lã lên tiếng đã quay sang hỏi ba người còn lại :
_ Các huynh xem ta nói đúng không ?
_ Chuẩn cờ mờ nờ rờ .
Ba vị kia lập tức đáp lại, ánh mắt nhìn sang họ Lã có chút vui sướng khi người gặp họa .
Hừ, hừ, tính hù chúng ta hả, cho ngươi chết .
_ Ơ nhưng mà ……..
Họ Lã tắt tiếng lập tức, cái này đúng là hắn dọa người thật . Nhưng biết đâu cái này là thật thì sao, không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất ……… Nếu hắn bị thông thật thì ……….
Đang suy tư tìm đối sách thì đột nhiên họ Lã cảm nhận cúc hoa của mình đột nhiên đau nhức dữ dội, như có một cái gì đó tìm cách đâm vào cái lỗ ……… của hắn ………. Họ Lã đột nhiên rùng mình khó hiểu ………. Hình như là …………
Họ Lã ngay lập tức điên cuồng hét lớn, toả ra lĩnh vực Võ Thánh áp sát vào cúc hoa của mình, ý đồ phản kháng lại cái thứ sắp chui vào kia ….
Nhưng, người hữu tâm tính toán kẻ vô tâm thì làm sao họ Lã có thể chống lại được chứ . Cái lĩnh vực tối cao của hắn vừa chống được chừng hai giây thì dòng nước đột nhiên xoắn ốc lại, dũng mãnh tiến tới, lực lượng này không ngờ ngay cả cái lĩnh vực đã áp súc cực kỳ nhỏ cũng chống không nổi .
Và kết quả tất yếu là ….. dòng nước chui tọt vào cúc hoa của hắn, họ Lã chỉ cảm giác vừa đau vừa thốn vừa rát ……. Dường như có tới một ngàn con kiến có độc đang chui trong cúc hoa hắn cắn xé khắp nơi …….
_ Gào……………..
Họ Lã gầm lên một tiếng đau đớn ngã vật xuống đất, hai tay ôm lấy cái hoa cúc đã nở, lăn lộn trên mặt đất không ngừng .
Ngay khi hắn vừa nằm xuống đất thì bên kia, cả bốn tên còn lại cũng đều gầm lên một tiếng đau đớn, sau đó làm cùng động tác giống tên họ Lã, hiển nhiên là bọn này đều chịu chung tao ngộ . Không hổ là tình huynh đệ như thủ túc, một con ngựa đau cả tàu đành bỏ cỏ ……
Chuyện đệch gì thế này, ta còn chưa có ngồi xuống bồn cầu mà .
Cả năm người đều nghĩ như thế rồi rơi nước mắt, ruốt cuộc là cái chuyện gì xảy ra . Không lẽ cái bồn cầu này bị ma ám thật, mẹ nó . Mẹ nó, nếu ta không tham lam, không tới đây thì lấy gì bị thông cúc hoa, mẹ nó …………
Đúng lúc cả đám đang hối hận thì bồn cầu đại nhân của chúng ta liền chớp lấy thời cơ, bay thẳng lên nóc nhà . Nhảy ra ngoài từ lỗ hổng lúc nãy .
Sau đó cả năm người chỉ nghe được một tiếng kêu to đắc ý truyền lại :
_ Ngũ đại tướng đã bị thông, thông, thông, há há há …….
_ Phụt …….
Năm người nằm trên đất nghe thế rồi đột nhiên tức giận công tâm, phun ra một ngụm máu rồi lâm vào bất tỉnh .
Thế là xong, đời ta xong rồi, danh tiết ta đã mất …………….
………………………..
Vô Văn Dương càn rỡ cười một tiếng rồi lập tức thân pháp nhanh như điện chuồn ra xa tít tắp, trong lòng hắn cũng thực hứng thú vì hôm nay có trò chơi vui như thế, không ngờ cái bản lĩnh ẩn nấp và thông cúc hoa của hắn đã tăng lên một cái cấp bậc mới .
Nhưng, chỉ vui vẻ được một chút thì Vô Văn Dương lập tức cảm giác trong lòng cực kỳ trầm trọng, hắn không ngờ tới truyền nhân của đám Nghịch Phái chính là Lâm Quân, người đang nắm sinh tử của hắn trong tay .
Nếu là Lâm Quân chết thì hắn cũng sẽ teo thôi . Vì vậy cho nên Vô Văn Dương hắn đã quyết định, bỏ mọi kế hoạch của Cẩu Thánh mà cấp tốc lao về Việt Quốc bảo kê Lâm Quân . Hắn biết, giờ phút này bên cạnh Lâm Quân chỉ có hắn và Cẩu Thánh là chiến lực cao cấp nhất . Mà bên địch lại có tới ba mươi tên Võ Thánh ……..
Vô Văn Dương bay như chớp mà không biết rằng, sau khi hắn bay đi thì có hai bóng hình cũng bám sát theo sau mình ……. Chính là hai tên đeo mặt nạ rồng lúc nãy …..
………………………
“ Thật ra đây là cái gì ? Nó phải một cái bồn cầu không vậy ? “
“ Ta không biết, nhưng đúng là Long Thánh đại nhân tiên đoán không sai, đúng là có người nghe lén “ .
“ Hắc hắc, còn phải nói . Không uổng công chúng ta lúc nãy uỷ khuất, chắc có khi thằng này tưởng chúng ta nhát gan lắm không chừng “ .
“ Hê hê, đúng thế . Nhưng cái mối thù văng nước miếng ta không bỏ qua đâu . Mẹ nó, ba mươi tên kia chắc chắn ta sẽ lột da từng đứa cho chó ăn “ .
“ Chuẩn rồi, sau đó chó nó đi “ …. “ ra thì ta lại cho ông già bọn hắn ăn, kaka “ .
Hai tên mặt nạ phía sau truyền âm trong chốc lát rồi lặng lẽ bám theo sau, đáng ngạc nhiên là bồn cầu đại nhân, tuy rằng có linh hồn cực mạnh nhưng cũng không phát hiện ra …….. Nếu là như thế, thì hai tên Long Tổ này chắc chắn phải rất mạnh …..
……………….
Trong một cái khách sạn dưới chân núi Trường Bạch Sơn, Cẩu Thánh vẫy vẫy tay ra lệnh cho ba tên tướng quân và một lão hiệu trưởng ngồi trước mặt :
_ Các đệ bắt đầu hành động đi, phải cẩn thận và càng nhanh càng tốt .
Bốn người kia, lúc này đều đã dịch dung cải trang, biến thành một bộ dáng khác hẳn, nghe thế thì lập tức đáp :
_ Vâng .
Sau đó bốn người đều phóng thân ra ngoài .
Mắt thấy bốn người đã khuất bóng thì Cẩu Thánh mới cười cười, nhẹ giọng than :
_ Chậc, hy vọng cái kế này thành công . Đúng là không dễ dàng gì ……
Chợt, như nghĩ tới điều gì đó, Cẩu Thánh ngước mặt nhìn ra bầu trời trong xanh ngoài cửa sổ, cảm khái :
_ Lâm Quân, trong bang đệ có một đám phản bội . Nhưng liệu đệ có tìm ra được không đây ? Nếu là tìm được, vậy cả đời huynh sẽ theo đệ . Còn nếu là không thì ……..
Cẩu Thánh lắc lắc đầu rồi cũng rời đi, chính lão cũng có nhiệm vụ của mình .
…………………
Trên nóc nhà khách sạn, cũng có hai thân ảnh áp tai nghe lén những lời nói của Cẩu Thánh . Sau khi xác định Cẩu Thánh đã rời khỏi khách sạn thì hai thân ảnh này mới nhẹ nhàng bò xuống dưới .
Chỉ thấy hai người này đều mặc một bộ quần áo màu nâu, rất giống như cỏ khô lót trên nóc khách sạn, nếu không để ý kĩ thì chắc chắn không thể nào phát hiện ra được . Điểm đặc biệt duy nhất là hai người này đeo một cái mặt nạ đầu rồng, khỏi phải nói thì cũng biết hai người này chính là thành viên Long Tổ ……….
“ Chúng ta cũng hành động thôi, lần này Long Thánh đại nhân yêu cầu bắt sống “ .
Một trong hai tên truyền âm nói .
“ Vâng, nhưng đại ca, con trai của “ vị “ kia sắp vi hành tới đây rồi . Liệu có ảnh hưởng gì không ? “ .
“ Cái đó ngươi không cần lo, Long Thánh đại nhân tự khắc sẽ cho người tiếp đón, đi làm việc của mình đi “ .
Tên đó trừng mắt truyền âm, hiển nhiên là đang cảnh báo đồng bọn .
“ Vâng, đại ca, vậy đệ đi lo cái đám gọi là Thiên Long kia vậy . Hắc hắc, dám gọi là Thiên Long sao, chỉ có Long Thánh đại nhân mới có cái đặc quyền đó “ .
Nói rồi tên này phóng vút đi, chỉ để lại một cái tàn ảnh trong không khí . Tên còn lại thấy thế cũng chỉ cười khổ, sau đó đưa ánh mắt như chim ưng về phía đường Cẩu Thánh vừa rời đi …… Không nói hai lời cũng lập tức bám theo ………
…………………….
Gió tanh mưa máu, áp lực của đám người Thiên Long Bang càng ngày càng tăng lên, bọn họ vừa vào Tung Quốc thì ngay lập tức đã bị Long Thánh phát hiện ……. Ngay cả Lâm Quân nơi xa xôi cũng gặp áp lực không nhỏ …….. Hay nói đúng hơn, chính là áp lực sinh tử . Nhưng hiển nhiên là tất cả bọn hắn giờ phút này còn chưa biết gì ………..
…………………….
DaLat thành,
Lâm Quân đã về đây một ngày rồi, lúc đó toàn bộ bang chúng trong bang đều bỏ hết mọi công việc để mà ra ngoài chào đón hắn . Nhìn khuôn mặt từng người kích động như thấy cha thấy mẹ nhưng thú thật là Lâm Quân không có một chút cao hứng nào . Bởi vì hắn vẫn còn lo nghĩ tới việc mà Tiểu Thần Đèn nói .
Trọng điểm trong đó chính là trong bang có kẻ phản bội .
Lâm Quân biết Tiểu Thần Đèn chính là muốn tốt cho mình, dù sao thì hắn là do Thần Đèn phái tới giúp Lâm Quân nên chắc chắn không thể nào hại mình được . Vì vậy, chắc chắn là có người đã phản bội hắn .
Nhưng, nếu tìm ra kẻ này là ai thì sao ? Giết ư ? Đúng, chắc chắn là phải giết hắn, vì anh linh của những người bị hại trên trời chắc chắn đang nhìn Lâm Quân . Nếu như hắn không giết thì làm sao họ có thể nhắm mắt an lành được . Làm sao họ có thể siêu sinh được .
Nhưng, vậy thì ai là người ra tay đây ? Lâm Quân hắn ư ? Làm sao mà hắn có thể ra tay được chứ ? Làm sao hắn có thể giết người mình đã coi như anh em được chứ ? Làm sao hắn có thể giết người mình tự tay đào tạo, tự tay nâng đỡ lên . Làm sao hắn có thể giết người mà hắn đã xem là người trong nhà ? Làm sao có thể ?
Ngay cả một con người cùng hung cực ác, thương thiên hại lý tới cỡ nào Lâm Quân hắn cũng chưa từng giết qua . Vậy thì làm sao hắn có thể ra tay được ? Hắn không muốn tay mình dính máu, bởi vì trong xương trong cốt của hắn chính là một người lương thiện từ đầu tới đuôi . Giết ư ? Lâm Quân tự hỏi là hắn chắc chắn không làm được .
Cái cảm giác một sinh mệnh chết đi trước mặt mình, cảm giác xương cốt gãy rụng, máu thịt bầy nhầy, linh hồn mất đi …… Thực sự là Lâm Quân hắn không thích cảm giác đó một chút nào .
Sinh mệnh trên đời ai không có người nhà, ai không phải do cha mẹ sinh ra, ai không có thân bằng hảo hữu . Nếu là giết đi, vậy sau này người nhà họ thế nào, huynh đệ họ thế nào, cha mẹ họ thế nào ……..
_ Oan oan tương báo tới bao giờ mới giải .
Lâm Quân than nhẹ một hơi . Hắn tự biết cái thế giới này rất tàn khốc, mỗi giây mỗi phút đều có rất nhiều người chết đi . Có người tuổi già sức yếu, có người sinh bệnh mà chết . Nhưng càng nhiều lại là tự tàn hại nhau mà chết ….. Nếu Lâm Quân hắn có thể, thì hắn quyết không bao giờ giết người .
Chẳng qua, thân này trong giang hồ, rất nhiều việc không theo ý mình muốn . Nếu Lâm Quân không giết đi thì tiếp theo chắc chắn là bang hội, hay gia đình của hắn sẽ có người chết đi . Minh chứng rõ ràng nhất là những anh linh kia ……….