Hàng Long Phục Hổ Tác giả: 8nan -----oo0oo-----
Chương 200: Thánh nữ chủ động hôn
Nguồn: Sưu Tầm
Công chúa Trí Nhã lại đưa ra vài đề nghị nhỏ khác, tuy rằng cũng không thể giải quyết hết những khó khăn mà Yêu tộc Tây Hoang gặp phải, nhưng mà dù nhiều dù ít đều có thể có một ít tác dụng.
Sau khi Yến Xích Phi nghe công chúa Trí Nhã nói xong, không đè nén được kích động trong lòng, hướng về công chúa Trí Nhã thật sự làm một đại lễ.
Hai người Tiêu Hltng cùng Thác Bạt Xảo Vân nhìn thấy như thế, Tiêu Hùng bỗng nhiên trong lòng tháy cảm động, mẫu thân mình dường như đã giúp Yêu tộc Tây Hoang rất nhiều, nếu hai năm này, làm theo như biện pháp của mẫu thân mà thu được hữu hiệu, vậy người chính là người có đại ân đối với toàn bộ Yêu tộc Tây Hoang, nếu lấy cái này làm điều kiện tiên quyết, xin đại sư Cổ Tinh Mộc, sư phụ của Yến Xích Phi giúp đỡ, bảo hắn giúp mình cứu mẫu thân, không biết hắn có ra tay không?
Cổ Tinh Mộc làm hộ thần cho toàn bộ yêu tộc, điều muốn giải quyết nhất chính là khốn cảnh Yêu tộc Tây Hoang, nhưng mà mặc dù năng lực của hắn vô cùng lớn, cũng không có cách nào thay đổi, nhưng mẫu thân lại làm được.
Trí tuệ, có đôi khi còn có tác dụng hơn cả võ lực.
Mặc kệ lưu luyến không rời như thế nào, Tiêu Hùng cuối cùng vẫn phải cất bước ra khỏi Bát Giác Linh Lung Tháp, khi quay đầu nhìn lại Bát Giác Linh Lung Tháp, Tiêu Hùng thở dài một hơi.
Mặc kệ là như thế nào, rốt cuộc đã đạt được mục đích lớn nhất khi đến yêu tộc lần này, tuy rằng đã trải qua rất nhiều hung hiểm, nhưng mà tất cả đều đáng giá.
Tiêu Hùng cũng gặp được mẫu thân, phải làm như thế nào mới có cơ hội đem nàng rời khỏi nơi này, có thể thông qua trao đổi, để hoàn thành mục tiêu này?
Chỉ có điều công chúa Trí Nhã lại nói với Tiêu Hùng, muốn làm cho Yêu hoàng, cũng chinh là ngoại công của Tiêu Hùng, mở miệng đáp ứng thả ra nàng, là chuyện tuyệt đối không có khả năng, gần nhất là hắn sẽ không cho nàng đoàn tụ cùng cha conTiêu Hùng, trong mắt hắn, cha con Tiêu Hùng đều là nhân loại, đều là kẻ địch, mình thân là Yêu hoàng, nữ nhi lại thành vợ, chồng với kẻ địch của yêu tộc, cái này giống cái gì?
Còn có nguyên nhân chính là rất nhiều thời điểm Yêu hoàng cũng cần mượn trí tuệ của công chúa Trí Nhã, có đôi khi, không chừng hắn có chủ ý, cũng sẽ nghe một chút ý kiến của công chúa Trí Nhã mới quyết định.
Công chúa Trí Nhã lo lắng nhất là Tiêu Hùng, nay nhìn đến đứa nhỏ đã lớn lên, hơn nữa trở thành nhân tài, trong lòng cũng kiên định rất nhiều, tuy rằng còn không có nhìn thấy Tiêu Hàn, nhưng mà thông qua lời nói của Tiêu Hùng, công chúa Trí Nhã đã vô cùng rõ ràng tình hình mấy năm gần đây của Tiêu Hàn, tuy rằng vẫn vô cùng vướng bận, nhưng trong lòng cũng đã nguôi đi rất nhiều.
Ta nhất định sẽ trở về!
Trong lòng Tiêu Hùng yên lặng nhắc tới một câu liền không nhìn nữa xoay người trực tiếp đi về chỗ ở.
“Chuẩn bị ba ngày sau sẽ khởi hành quay về Tây Hoang”.
Thác Bạt Xảo Vân nhìn chằm chằm Tiêu Hùng, trong ánh mắt có vài phần khác thường, sau khi nàng nhẹ giọng đem kết quả nói cho Tiêu Hùng, nhìn Tiêu Hùng trầm mặc gật đầu, rốt cuộc vẫn nhịn không đượchơi: “Ngươi chừng nào thì đi?”
Tiêu Hùng nghĩ nghĩ nói: “Dù sao cũng phải đi, ta sẽ không kéo dài thời gian, lần này ta đã đi trong khoảng thời gian quá dài, chỉ sợ phụ thân cùng bằng hữu đều sốt ruột nghĩ ta đã chết, chờ đoàn xe rời khỏi thành Phi Nguyệt, ta liền rời khỏi...”
Thác Bạt Xảo Vân nhẹ nhàng gật đầu, nàng tuy rằng rất lưu luyến Tiêu Hùng, nhưng mà cũng biết hắn không thể không rời khỏi.
Chậm rãi hít một hơi, Thác Bạt Xảo Vân nhẹ nhàng cắn môi: “Vậy khi nào ngươi trở về?”
Tiêu Hùng lắc đầu nói: “Không xác định trước được, ta chỉ có thể nói trong vòng hai năm, ta nhất định sẽ trở về”.
Thác Bạt Xảo Vân lẳng lặng gật đầu, không khí nhộn nhạo vài phần ly biệt u sầu.
Tiêu Hùng nhìn khuôn mặt tinh xảo xinh đẹp của Thác Bạt Xảo Vân, trong lúc nhất thời cũng không biết nói cái gì để an ủi Thác Bạt Xảo Vân, nghĩ sau khi trở về Thác Bạt Xảo Vân một mình, lập tức nói: “Sau khi ngươi trở về, nhất định phải cẩn thận, hiện tại ai là nội gian còn không có điều tra ra đâu”.
Nhìn Thác Bạt Xảo Vân vẫn không nói lời nào, Tiêu Hùng bỗng nhiên vươn tay, nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt Thác Bạt Xảo Vân, cười nói: “Cũng không phải sinh ly tử biệt, không cần làm mặt trầm trọng như vậy đâu, ta cũng không phải đi rồi sẽ không trở lại, ta nói rồi, ta sẽ trở về mang cô đi...”
Thác Bạt Xảo Vân không có dự đoán được lá gan của Tiêu Hùng bỗng nhiên trở nên lớn như vậy, cũng dám chủ động như thế, khuôn mặt nhất thời có vài phần ngượng ngùng, cũng có vài phần tức giận, nhìn Tiêu Hùng một cái xem thường nói: “Dù sao ngươi phải nhớ kỹ, ta còn ở Tây Hoang chờ ngươi, nếu ngươi quên, ta nhất định sẽ không bỏ qua cho ngươi.... Ta sẽ cho người đi bắt ngươi, trói lại, xử lý ngươi!”
Tiêu Hùng thấy tâm tình Thác Bạt Xảo Vân đã sáng sủa hơn, trong lòng cũng thoải mái hơn rất nhiều, cười nói: “Tốt, một lời đã định, vì để không bị ngươi trói, ta khẳng định sẽ không quên”.
Ba ngày sau, đoàn xe thần điện Tây Hoang chậm rãi rời khỏi thành Phi Nguyệt, chuyển qua vài ngọn núi lớn, đi tới một lối rẽ, Tiêu Hùng cưỡi ngựa của mình đứng lại.
Bên trái là đường đi về Tây Hoang, bên phải là đường lớn thông hướng biên cảnh, Tiêu Hùng sắp sửa tạm biệt Thác Bạt Xảo Vân ở đấy.
Thác Bạt Xảo Vân từ trong xe ló ra, nhìn Tiêu Hùng giục ngựa đứng im, nhìn hai con đường phía trước, bỗng nhiên khoát tay nói với Tiêu Hùng: “Mộc Lâm, ngươi lên xe ngựa đi”.
Tiêu Hùng có chút kinh ngạc cưỡi ngựa nhích lại gần: “Có chuyện gì sao?”
Ngươi lên đi sẽ biết”.
Nhìn Thác Bạt Xảo Vân nhẹ nhàng cắn môi thần thần bí bí, Tiêu Hùng cũng có chút kỳ quái, đặt chân lên càng xe, sau đó đi vào trong xe ngựa.
Thác Bạt Xảo Vân ngồi ở trong xe, nhìn Tiêu Hùng tiến vào, nhẹ giọng nói: “Đóng cửa lại”.
Tiêu Hùng sửng sốt một chút, nơi này nhiều người như vậy, đóng cửa chỉ sợ không tốt lắm, nhưng mà nghĩ lập tức phải biệt ly, có phải nàng có chút lời muốn nói với mình hay không?
Nghĩ thế, Tiêu Hùng thuận theo nàng, đóng cửa xe ngựa lại, rồi đi qua: “Ngươi có cái gì muốn nói với ta sao?”
Thác Bạt Xảo Vân nhìn Tiêu Hùng, bỗng nhiên đứng lên, đột nhiên một đầu đâm lại, lập tức nhào vào trong lòng Tiêu Hùng.
Bộ ngực mềm mại mà cao ngất của Thác Bạt Xảo Vân đọng lại ở trước ngực Tiêu Hùng, mặt nàng cách mặt Tiêu Hùng không đủ một tấc, nàng hô hấp có chút dồn dập, sắc mặt có chút hồng, ánh mắt cũng có chút bối rối.
Tiêu Hùng bị mãnh lực của Thác Bạt Xảo Vân thu hút, trong xe, Tiêu Hùng không dám quá mức nhúc nhích, chỉ có ôm Thác Bạt Xảo Vân.
Thác Bạt Xảo Vân cắn cắn môi, không đợi Tiêu Hùng mở miệng, đột nhiên đem miệng mình đặt ở ngoái miệng Tiêu Hùng.
Tiêu Hùng bỗng nhiên mở to hai mắt, trong ánh mắt lộ ra vẻ khiếp sợ, chính mình.... Chính mình lại bị Thác Bạt Xảo Vân chủ động....?
Ôn hương nhuyễn ngọc trong ngực, cảm giác rất mềm mại, không khí lạnh lẽo, còn có đầu lưỡi hương, làm cho Tiêu Hùng trong nháy mắt cũng trở nên mê loạn hẳn lên, hắn ngậm miệng Thác Bạt Xảo Vân, dùng đại lực hôn vào.
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của codon.trai
Hàng Long Phục Hổ Tác giả: 8nan -----oo0oo-----
Chương 201: Trở về Hồng Nguyệt.
Nguồn: Sưu Tầm
Cũng không biết triển miên bao lâu, hai người hô hấp cũng trở nên dồn dập, Tiêu Hùng ôm lấy Thác Bạt Xảo Ngọc, tuy rằng cũng không có thò vào trong quần áo, nhưng vẫn có thể cảm giác được sự mềm mại tron nhẵn kia.
Trong lúc nhất thời Tiêu Hùng nhịn không được khát vọng càng ngày càng mạnh đang thiêu đốt ở trong lòng, đưa tay thò vào trong áo choàng của Thác Bạt Xảo Ngọc, Thác Bạt Xảo Ngọc lại dùng tay đè chặt tay của Tiêu Hùng.
Trong ánh mắt hơi khác thường của Tiêu Hùng, Thác Bạt Xảo Ngọc túm lấy tay của Tiêu Hùng, giơ lên cạnh miệng, nhìn Tiêu Hùng, trong mắt mang theo vài phần xin lỗi, sau đó cắn mạnh một nhát.
Tiêu Hùng trừng to hai mắt, nhưng lại không dám phản kháng chút nào, hắn không dám sử dụng chiến ặhí, bởi vì như vậy có thể sẽ làm Thác Bạt Xảo Ngọc bị thương tổn.
Cảm giác đau nhói từ trên bàn tay Tiêu Hùng truyền đến, Tiêu Hùng cắn răng, không kêu lên tiếng nào.
Hắn hiểu được suy nghĩ của Thác Bạt Xảo Ngọc.
Cuối cùng thì Thác Bạt Xảo Ngọc cũng mở miệng ra, bàn tay Tiêu Hùng có một dấu răng thật sâu, ở trên dấu răng kia còn có máu tươi rỉ ra, Thác Bạt Xảo Ngọc cắn một nhát này không hề nhẹ.
“vết thương kia sẽ lưu lại một vết sẹo, ta không cho ngươi dùng bất cứ loại thuốc mỡ gì để xóa vết sẹo...”.
Trong tiếng nói của Thác Bạt Xảo Ngọc có đôi chút hung dữ, nhưng mà Tiêu Hùng có nghe như thế nào, thì đều cảm thấy như một cảm giác bất đắc dĩ.
Vươn tay đem Thác Bạt Xảo Ngọc ôm vào lòng, Tiêu Hùng gật gật đầu rồi hứa: “Được, ta sẽ nhớ rõ, nhìn vết sẹo này, ta sẽ nhớ tới ngươi, nhớ tới ngươi còn muốn đem ta trói lại rồi đánh...”.
Thác Bạt Xảo Ngọc giả bộ hung dữ, nhưng mà nghe thấy Tiêu Hùng nói như vậy, lại nhịn không được bật cười, trong nháy mắt, xinh đẹp vô cùng, Tiêu Hùng ngây ngốc ngắm nhìn.
Thác Bạt Xảo Ngọc đứng dậy, rời khỏi lông ngực của Tiêu Hùng, rút ra một tấm khăn lụa trắng noãn, băng bó bàn tay của Tiêu Hùng lại, sau đó nhìn Tiêu Hùng lưu luyến không rời một chút, rồi nghiêng người: “Ngươi đi đi.”
Tiêu Hùng nhẹ nhàng thở dài một hơi, muốn nói gì đó, nhưng mà ở dưới tình huống như vậy đều có vẻ rất yếu ớt.
“Ngươi bảo trọng, chờ ta.”
Tiêu Hùng nhìn thật kĩ thân hình nhỏ bé và yếu ớt của Thác Bạt Xảo Ngọc, đứng lên xuống xe ngựa, đi nhanh về phía ngựa của hắn.
Yến Xích Phi nhìn thấy Tiêu Hùng trở về, trên tay có thêm một cái khăn lụa, trên khăn lụa còn có vết máu, khóe miệng không khỏi lộ ra nụ cười thản nhiên.
“Yến huynh, bây giờ ta phải đi rồi, sau này còn gặp lại!”.
Tính cách của Yến Xích Phi vốn tiêu sái, đã sớm biết được Tiêu Hùng phải về Học viện Cuồng Sư, vỗ vỗ cánh tay của Tiêu Hùng nói: “Tốt, chờ ngươi trở lại, nhớ rõ mang rượu ngon cho ta, chúng ta không say không về.”.
Tiêu Hùng cười ha hạ, Yến Xích Phi vô cùng thích rượu ngon do nhân loại bên kia sản xuất, trong khoảng thời gian ở chung vừa rồi, phần lớn rượu ngon trong không gian Huyết Giới của Tiêu Hùng, đều chảy vào bụng Yến Xích Phi.
“Yến huynh, ta biết ngươi thích ngao du thiên hạ, nhưng mà hiện tại trong thần điện có chuyện chưa giải quyết, hy vọng ngươi có thể giúp đỡ Xảo Ngọc, uhm, coi như là giúp toàn bộ Tây Hoang Yêu Tộc.”.
Yến Xích Phi gật gật đầu, vung tay lên nói: “Việc này ngươi không cần người nói, ta cũng sẽ làm, ta lần này theo lệnh sư phụ xuống núi, là muốn tìm ra nội gian, sau đó giết chết, trước khi nhiệm vụ này hoàn thành, ta sẽ không rời đi, vả lại, tu luyện ở chỗ nào cũng được, không nhất định phải phiêu bạc khắp nơi...”.
Nghe thấy Yến Xích Phi nói như vậy, Tiêu Hùng lập tức an tâm, có Yến Xích Phi ở đây, so với chính mình còn yên tâm hơn nhiều, Yến Xích Phi không chỉ là đệ tử của Cổ Tinh Mộc Đại sư, bản thân hắn cũng là cường giả Chiến Thánh tứ trọng, mười người như mình gộp lại, cũng không phải là đối thủ của người ta, hắn đã ra tay giúp đỡ, thì không có gì có thể tốt hơn rồi.
Một mình một ngựa, Tiêu Hùng đi liên tục không nghỉ về phía biên cảnh, vì không muốn hấp dẫn sự chú ý, hắn cố gắng đi theo đường nhỏ.
Tật Phong bay ở trên bầu trời cao, theo sau Tiêu Hùng, thời gian gần đây Tật Phong lớn dần rất nhanh, tuy rằng lúc này vẫn chưa trưởng thành, nhưng mà thân hình đã khá lớn, hơn nữa sức chiến đấu cũng đang không ngừng nâng cao, Tiêu Hùng phỏng đoán lúc này sức chiến đấu của Tật Phong đã tương đương với võ giả Chiến Hồn năm sáu trọng.
Tuy rằng Tây Hoang Thần điện cũng có không ít tài nguyên, nhưng mà Tiêu Hùng lại cũng không có khả năng lấy dùng, cho nên Tiêu Hùng quyết định phải quay về Hồng Nguyệt, đến lúc đó nhất định sẽ đem Tật Phong đào tạo thật kĩ, khiến nó tăng mạnh thực lực.
Tuy rằng sư thứu trưởng thành chỉ có thể có được sức chiến đấu ngang võ giả Chiến Linh cấp, nhưng mà đối với Tiêu Hùng mà nói đã là rất tốt, nếu tùy tiện kiếm một con sủng vật ma thú cũng có thể có được thực lực chiến thánh, chỉ sợ rằng trứng của Kim Dực Sư Thứu đản đều đã cường giả cướp sạch rồi, làm sao còn đến lượt hắn.
Thời điểm vượt qua biên cảnh, Tiêu Hùng lặng yên hủy diệt trang phục của hắn, hơn nữa nhớ kỹ cách ăn mặc cùng yêu văn của mình bây giờ, nếu không, sau này hoá trang lần nữa, nếu như hóa trang nhầm, đến lúc đó lại gặp phiền toái.
Tiêu Hùng đem con ngựa kia thả ra, sau đó mua một con ngựa mới ở thành trấn của nhân loại, sau đó mới chạy vội về phía Lam Phong thành.
Đến khi tường thành cao ngất của Lam Phong thành xuất hiện ở trước mặt Tiêu Hùng, thì trong lòng Tiêu Hùng đã kim nén không được sự kích động, từ lần trước rời khỏi, đã qua hơn mấy tháng, chỉ sợ phụ thân cùng đám người Vân Thủy Yên đều lo lắng cho mình rồi.
Tiêu Hùng vào thành, không chề chậm trễ chút nào, trực tiếp phóng thẳng về nhà.
Hắn gõ cửa lớn, phía sau cửa truyền đến thanh âm cảnh giác: “Ai đó?
Trên mặt Tiêu Hùng toát ra vài phần tươi cười, đây là thanh âm của Sắc Vi, Tiêu Hùng vui vẻ trả lời: “Là ta, Tiêu Hùng.”.
Cánh cửa đột nhiên mở ra, dáng người cao gầy của sắc Vi xuất hiện ở trước mặt Tiêu Hùng, trên mặt tràn đầy vui mừng, chờ đến lúc thấy rõ ràng đúng là Tiêu Hùng, sắc Vi đột nhiên quay đầu kêu lên: “Tiểu thư, lão gia, thiếu gia đã trở về!”.
Trong phòng đột nhiên có động tĩnh, Tiêu Hàn cùng Vân Thủy Yên gần như đồng thời xuất hiện ở cửa phòng, ở phía sau Vân Thủy Yên, còn có thân hình nhỏ xinh của Mân Côi.
“Hùng nhi, cuối cùng ngươi cũng đã trở về, ha ha, ngươi làm cho chúng ta lo lắng vô cùng!”.
Trên mặt Tiêu Hàn lộ ra vẻ mặt vui mừng, bước thẳng đến, nhìn hình dáng Tiêu Hùng có vài phần tiều tụy vì phải liên tục di chuyển, vỗ vỗ cánh tay rắn chắc của hắn, cao giọng cười to.
Đôi mắt của Vân Thủy Yên ửng đỏ, đi theo sau lưng Tiêu Hàn, khẽ khẽ cắn môi, rự như sợ chính mình vừa mở miệng thì sẽ khóc thành tiếng.
Tiêu Hùng nhìn ánh mắt ấm áp kia của Tiêu Hùng, trong lòng cũng vô cùng cảm động, quả nhiên là trong nhà vẫn là nơi ấm áp nhất.
“Nghe nói ngươi đi Yêu Tộc hoàn thành nhiệm vụ học viện là tiêu diệt sư thứu phải không? Có phải gặp được phiền toái gì hay không, nếu không tại sao lại chậm trễ lâu như vậy?”.
về tới trong phòng, Tiêu Hùng để cho sắc Vi cùng Mân Côi rời khỏi đây, trong phòng cũng chỉ có cha con Tiêu Hùng cùng với Vân Thủy Yên, Tiêu Hàn mở miệng hỏi, trong ánh mắt có vài phần nghi hoặc.
Tiêu Hùng nhìn phụ thân, lại nhìn Vân Thủy Yên ở bên cạnh một chút, khẽ gật đầu: “Phụ thân, ta đi gặp mẫu thân.”.
Sắc mặt Tiêu Hàn đột nhiên biến đổi, lập tức đứng lên, thậm chí cả người có chút run rẩy, nhìn Tiêu Hùng khó có thể tin được: “Ngươi... Nhìn thấy nàng?”
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của codon.trai
Hàng Long Phục Hổ Tác giả: 8nan -----oo0oo-----
Chương 202: Chứa nhiều biến hóa.(1)
Nguồn: Sưu Tầm
Tiêu Hùng gật gật đầu, từ trong Huyết Giới không gian lấy ra thư do mẫu thân viết cho phụ thân, còn có một con hạc giấy bằng giấy gấp thành: “Đây là do mẫu thân bảo ta đưa cho người...”.
Ánh mắt Tiêu Hàn nhìn về phía con hạc giấy, cả người đã không thể khống chế run rẩy mạnh, run rẩy vươn tay ra, cầm lấy con hạc giấy cùng thư, cũng không vội vả mở thư ra, ngược lại lại cầm lấy con hạc giấy kia, khẽ khẽ thở dài: “Trước kia mẫu thân ngươi thích gấp hạc giấy nhất, đủ loại hạc giấy... Nàng có khỏe không?”
Tiêu Hùng nhẹ nhàng gật đầu: “Trừ bỏ không thể ra khỏi tháp, thì tất cả mọi thứ đều ổn.”. Tiêu Hàn chậm rãi gật đầu, cũng không vội vả mở thư, mà là đem ánh mắt nhìn về phía Tiêu Hùng: “Ngươi làm như thế nào mà có thể vào được Giác Linh Lung Tháp, tòa Bát Giác Linh Lung Tháp kia chính là cấm địa của Yêu Tộc, mà ngay cả Yêu Hoàng cũng thường xuyên tu luyện ố đó, ngoài ra còn có vô số cao thủ...”.
“Ta đã được Yêu Hoàng cho phép, đi gặp mẫu thân, tuy rằng chỉ được một lần.”. Ánh mắt Tiêu Hàn chớp động, vô cùng kinh ngạc: “Ngươi biểu hiện ra thân phận của ngươi?”.
Tiêu Hùng lắc đầu cười nói: “Làm sao có thể, nếu ta biểu hiện ra thân phận, có thể ta đã không có cơ hội trở về nữa rồi, nói không chừng ở ngay trong Bát Giác Linh Lung Tháp làm bạn với mẫu thân...”.
Tiêu Hàn nghe thấy Tiêu Hùng nói như vậy, lập tức thở dài nhẹ nhõm, nhưng mà vẻ mặt lại càng trở nên kỳ quái: “Vậy ngươi làm như thế nào mà được Yêu Hoàng đặc biệt cho phép?”.
“Bởi vì ta đúng lúc cứu được một người, mà người kia lại là thánh nữ của Tây Hoang Yêu Tộc, mà ta lại trở thành người thủ hộ của Tây Hoang thánh nữ...”. sắc mặt Tiêu Hàn bỗng nhiên trở nên có chút quái dị: “Người thủ hộ của thánh nữ, ngươi hiểu ý nghĩa của nó không?”.
Khi nói xong lời này, Tiêu Hàn còn nhìn thoáng qua Vân Thủy Yên ở bên cạnh, Tiêu Hàn cùng mẫu thân của Tiêu Hùng chung sống khá lâu, tự nhiên hiểu biết rất nhiều về Yêu Tộc, cũng biết Tây Hoang Yêu Tộc là chủng tốc bị xem thường, người thủ hộ của thánh nữ thật ra chính là chồng tương lai của thánh nữ...
Tiêu Hùng cũng nhìn thoáng qua Vân Thủy Yên đang ừợn tròn mắt lẳng lặng nghe chính mình kể lại ở bên cạnh, trong lòng có vài phần xin lỗi nàng, gật gật đầu nói: “Ta biết, mà trên thực tế, hắn và một người khác, chính là Yến Xích Phi, là đệ tử của đại sư cổ Tinh Mộc, đều biết được thân phận thật sự của ta, nhờ bọn hắn trợ giúp, ta mới có thể quang minh chính đại tiến vào Bát Giác Linh Lung Tháp, gặp được mẫu thân...”.
Tiêu Hàn càng giật mình, cổ Tinh Mộc, đây chính là một trong vài vị siêu cấp cường giả của Yêu Tộc, Tiêu Hùng lại có thể quen biết đệ tử của hắn, càng quan trọng hơn là bọn họ biết được thân phận của Tiêu Hùng, lại vẫn có thể giúp hắn?
Tiêu Hùng nhìn ánh mắt tò mò của hai người, lập tức kể lại chuyện chính mình tiến vào Yêu Tộc, sau đó gặp được Thác Bạt Xảo Ngọc, đến thần điện, sau đó đến Phi Nguyệt một lần, chỉ là chuyện giữa mình cùng Thác Bạt Xảo Ngọc, Tiêu Hùng cũng không hề nói ra.
Tiêu Hàn cùng Vân Thủy Yên nghe hắn nói giống như nghe truyện thần thoại, nghe Tiêu Hùng kể xong, Tiêu Hàn vô cùng kinh ngạc hỏi: “Bạch Hổ Vương huyết mạch của ngươi cũng đã thức tỉnh?”.
Tiêu Hùng cũng không giải thích gì nhiều, trực tiếp phóng xuất ra song chiến đấu, màu vàng Cửu Dực Thiên Long Chiến Hồn, màu lam Bạch Hổ Vương Chiến Hồn, làm cho kiến thức rộng rãi như Tiêu Hàn đều trợn tròn con mắt.
“Ha ha, San San, ông trời thật đúng là ưu ái chúng ta, tuy rằng chúng ta trải qua đau khổ, nhưng mà đứa nhỏ của chúng ta nhưng lại có được đại cơ duyên, hiện giờ lại có được Song Thánh thú huyết mạch, ta nghĩ, ngày chúng ta gặp lại, sẽ không quá xa!”
Rốt cuộc thì Tiêu Hàn cũng mở lá thư do thê tử gởi, nhìn dáng chữ quen thuộc trên thư, mắt của Tiêu Hàn lập tức đỏ bừng, nhìn một số chỗ có chút mơ hồ trên tờ giấy kia, Tiêu Hàn giống như thấy được hình ảnh thê tử đang rơi lệ.
Khẽ khẽ vuốt vuốt mấy chỗ mơ hồ kia, trong hốc mắt Tiêu Hàn cũng không khỏi mang theo nước mắt. Lá thư này là do Trí Nhã công chúa viết cho Tiêu Hàn, trong đó có một ít kỉ niệm đẹp của ngày xưa, hiện giờ đọc lại, dường như những ngày tuyệt vời kia chỉ mới ngày hôm qua, làm cho người ta nhịn không được phải nhớ lại.
Tiêu Hàn cẩn thận gấp lá thư lại, nhét vào trong bì thư, động tác vô cùng cẩn thận, dường như sợ làm hư mất. cất lá thư xong, Tiêu Hàn mới đem ánh mắt nhìn về phía Tiêu Hùng, ánh mắt này mang theo vô cùng vui mừng, chuyện mà chính mình không thể làm được, mà đứa con còn trẻ như vậy cũng đã làm được.
Không đến hai mươi tuổi, cũng đã là Chiến Linh Vũ Giả, thực lực này ở trong đám bạn cùng lứa tuổi thì cũng không phải là cao nhất, nhưng mà Tiêu Hùng mới bắt đầu tu luyện chính thức trong ngắn thời gian như vậy, thì có được thực lực như thế đã là vô cùng kinh người rồi, có lẽ toàn bộ đại lục đều không có người có thể so sánh, huống chi đứa con vẫn là võ giả có Song Thánh thú huyết mạch, không biết Tiêu gia biết được tin này sẽ có phản ứng như thế nào?
Có thể hối hận vì đã ra quyết định lúc trước không? Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, nếu như không có chuyện lúc trước, thì Tiêu Hùng chắc cũng sẽ không gặp được Phệ Hồn Châu, được đến Hư Nghĩ Không Gian cùng Lai Ân, mặc dù hắn ở lại Tiêu gia, cũng chưa chắc có thể đạt đến thành tựu như bây giờ.
Chẳng lẽ tất cả đều là số mệnh, ôngười lấy đi ngươi của ngươi một thứ gì đó, rồi sẽ bồi thường cho ngươi một thứ khác?”Phụ thân, trong khoảng thời gian này, trong học viện có thay đổi gì không?”.
Tiêu Hàn lắc lắc đầu nói: “Nói thay đổi thì không có thay đổi gì, mấy người bằng hữu của ngươi, đều đang vùi đầu khổ tu, bọn họ cũng đều tới nơí này tìm ngươi, cũng đều biết được ngươi đi hoàn thành nhiệm vụ săn giết sư thứu, cũng đều rất lo lắng cho ngươi, chẳng qua muốn tìm ngươi cũng không thể tìm được...”.
Tiêu Hùng gật gật đầu hỏi: “Đều đã tới tìm, có những ai?”.
“Gia Cát Phong, Cao Phi, Đường Tịch Nhi...”.
Tiêu Hùng ồ lên một tiếng, hắn ở trong học viện cũng không có nhiều bằng hữu, có lẽ ba người Gia Cát Phong chính là bằng hữu có quan hệ tốt nhất mình với mình.
Tiêu Hàn nhìn nhìn Vân Thủy Yên ở bên cạnh, vỗ vỗ cánh tay của Tiêu Hùng nói: “Ngươi nói chuyện với Yên nhi đi, nàng vẫn luôn lo lắng cho ngươi, ngay cả người cũng gầy đi rồi...”.
Tiêu Hàn nói xong lập tức xoay người rời đi, trong phòng chỉ còn lại Tiêu Hùng cùng Vân Thủy Yên. Tiêu Hùng đi lên vài bước, bắt được cánh tay nhỏ bé của Vân Thủy Yên, nhìn khuôn mặt đỏ bừng của Vân Thủy Yên, xin lỗi nói: “Thực xin lỗi... Làm cho ngươi lo lắng...”.
Vân Thủy Yên thoáng cúi đầu, trên mặt có chút ngượng ngùng: “Ngươi an toàn trở về là tốt rồi.”.
Tiêu Hùng hơi do dự một chút, liền tiến tới một bước, nhẹ nhàng đem Vân Thủy Yên ôm vào trong ngực, nghĩ Vân Thủy Yên vì mình mà lo lắng như vậy, giữa mình và Thác Bạt Xảo Ngọc lại có cảm tình, trong lòng không khỏi áy náy.”Thực xin lỗi...”.
Vân Thủy Yên hơi lặng đi một chút, nhìn bộ dáng của Tiêu Hùng thật sự chân thành, hình như đã hơi hiểu ra cái gì, ánh mắt chớp động vài cái, nhưng cuối cùng cũng không nói gì, chỉ vươn hai tay ra, từ phía sau lưng ôm eo Tiêu Hùng thật chặt.”Chỉ cần ngươi ở bên cạnh ta, như vậy là đủ rồi.”.
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của codon.trai
Hàng Long Phục Hổ Tác giả: 8nan -----oo0oo-----
Chương 202: Chứa nhiều biến hóa.(2)
Nguồn: Sưu Tầm
Tiêu Hùng nhẹ nhàng thở dài một tiếng, ôm chặt lấy người đẹp ở trong lòng....
“Hiện tại Bách Thiện Đường như thế nào, cùng Dược Thiện công hội, Gia Cát gia hợp tác có vấn đề gì không?”.
Tiêu Hùng cũng không lo lắng Dược Thiện không bán được, hắn chỉ lo lắng việc hợp tác cùng Dược Thiện công hội và Gia Cát gia sẽ xảy ra vấn đề, dù sao Bách Thiện Đường nhất định sẽ càng ngày càng lớn, cũng dễ dàng làm cho người ta ghen tức, Dược Thiện công hội thì còn tốt, dù sao mình cũng là phó hội trưởng tổng hội Dược Thiện công hội, Dược Thiện công hội muốn lớn mạnh vẫn phải theo dựa vào chính mình, nhưng mà Gia Cát gia lại là một quái vật lớn, nhưng vẫn làm cho người khác có chút bận tâm.
Tuy rằng hắn là bằng hữu tốt với Gia Cát Phong, nhưng nếu Gia Cát gia quyết định chuyện gì, thì Gia Cát Phong cũng không thể ngăn cản được, hắn có vĩ đại hơn nữa, cũng chỉ là một đệ tử trẻ tuổi của Gia Cát gia mà thôi.”Không vấn đề gì, bọn họ cũng không tranh giành quyền quản lý với chúng ta, dù sao bọn họ cũng có người theo dõi thu chi, chỉ cần thu chi rõ ràng, liền không có vấn đề gì.”.
Tiêu Hùng thở dài nhẹ nhõm một hơi nói: “Vậy là tốt rồi, hiện tại Bách Thiện Đường phát triển ra sao?”.
“Dựa theo ý kiến của bá phụ, chúng ta đặt Lam Phong thành làm tổng bộ của Bách Thiện Đường, hướng các nơi trên cả nước kiếm đại lý, tm tức vừa truyền ra, rất nhiều thương nhân chen chúc đến đây, trong những người đó không chỉ có thương hội, mà còn có thế gia, trải qua rất nhiều lần khảo sát, chúng ta đã dựng nên rất nhiều chi nhánh của Bách Thiện Đường ở rất nhiều quận, tất cả giá cả đều là do chúng ta thống nhất quản lý, trước mắt xem ra, hiệu quả vẫn rất tốt, tuy rằng giá cả bị chúng ta khống chế, nhưng vì Dược Thiện của chúng ta luôn ở tình trạng cung không đủ cầu, căn bản sẽ không xuất hiện tình huống dư thừa...”.
Tiêu Hùng sờ sờ mái tóc của Vân Thủy Yên, khẽ thở dài: “Vất vả cho ngươi rồi.”Vân Thủy Yên lắc đầu cười nói: “Ta chỉ quyết định một số vấn đề quan trọng, những việc khác đều có người làm, thật ra ta cũng rất nhẹ nhàng, chủ yếu là do Dược Thiện của chúng ta bán tốt, cho nên liền giảm đi rất nhiều chuyện...”,
“À, đúng rồi, giới thiệu cho ngươi đồng bọn mới...”.
Lôi kéo Vân Thủy Yên ra bên ngoài, Tiêu Hùng ngửa mặt lên trời phát ra một tiếng huýt gió, tiếng huýt gió vừa vang lên, một đạo thân ảnh màu vàng đột nhiên xuất hiện ở phương xa, nhanh chóng bay về phía bên này.
Tiêu Hàn nghe thấy tiếng huýt gió liền đi ra, đúng lúc nhìn thấy Tật Phong từ không trung hạ xuống, Sắc Vi, Mân Côi cũng không biết Tật Phong, nhìn thấy một con ma thú Kim Dực Sư Thứu to lớn từ phía trên hạ xuống, đều vô cùng khiếp sợ, nhanh chóng rút vũ khí ra.
Tiêu Hùng phất tay bảo hai nàng dừng lại, tùy ý Tật Phong hạ xuống ở trước mật mình, sau đó Tật Phong đem đầu cọ cọ lên người Tiêu Hùng.”Đây là Tật Phong... Đồng bọn của ta.”.
Tiêu Hừng nói làm cho sắc Vi, Mân Côi chấn động, không ngờ Tiêu Hùng lại tuần phục một con Kim Dực Sư Thứu!
Chuyện Tiêu Hùng đi săn giết Kim Dực Sư Thứu, các nàng cũng đều biết, nhưng thật không ngờ hắn lại tuần phục một con Kim Dực Sư Thứu làm sủng vật!
Con Kim Dực Sư Thứu trước mặt có vẻ còn chưa có trưởng thành, sắc Vi, Mân Côi đều đoán rằng Tiêu Hùng kiếm được trứng của Kim Dực Sư Thứu, sau đó ấp trứng Kim Dực Sư Thứu rồi thành công tuần phục nó.
Ánh mắt của hai nàng nhìn về phía Tiêu Hùng đều có chút khác thường, nhìn vẻ mặt của hai nàng, Tiêu Hùng chợt nhớ tới cái gì, từ trong Huyết Giới không gian lấy ra hai quyển sách nhỏ, rồi ném cho hai nàng.”Cái này các ngươi cầm đi tu luyện đi, đối với các ngươi chắc là có chút tác dụng.”.
Hai nàng lặng đi một chút, ánh mắt không tự chủ được rơi vào sách nhỏ trước mặt, lật ra nhìn tên sách, hai nàng mới nhìn qua, trong ánh mắt liền toát ra vẻ khiếp sợ vô cùng cùng mừng như điên.
Trong hai quyển sách nhỏ này đều ghi chép một ít vũ kỹ, những vũ kỹ này đều thích hợp với vũ khí của các nàng, hơn nữa những vũ kỹ này cũng đều không phải vật thường.
Địa cấp vũ kỹ! Vũ kỹ trân quý như thế, hắn lại ném cho hai người mình như là ném rác rưởi, hắn làm sao lại có được?
“Tại sao phải cho chúng ta?”.
Tiêu Hùng giống như không có việc gì nói: “Các ngươi tu luyện mạnh mẽ, mới có thể bảo vệ Yên nhi cho tốt, cái này coi như là tiền thưởng cho các ngươi đi.”.
Trên mặt hai nàng đều có chút ngạc nhiên, nhưng nhiều nhất vẫn là vui mừng.
Hai người liếc nhau một cái, liền hiểu rõ suy nghĩ của đối phương, Sắc Vi hướng về phía Tiêu Hùng gật gật đầu nói: “Vậy chúng ta liền nhận rồi, cám ơn thiếu gia.”.
Tiêu Hùng không sao cả gật gật đầu, từ chỗ Lai Ân lấy ra một ít địa cấp vũ kỹ thật sự là rất đơn giản, những vũ kỹ đó cho dù là trong địa cấp vũ kỹ cũng đều rất mạnh, cũng đủ cho hai người sử dụng.
Vân Thủy Yên nhìn Tật Phong đứng đó, trên khuôn mặt nhỏ nhắn lộ ra vài phần vui mừng không hề che dấu, có chút sợ hãi hỏi: “Ta có thể sờ sờ nó sao?”.
Tiêu Hùng cười nói: “Đương nhiên là có thể.”.
Vân Thủy Yên vui vẻ tiến đến sát Tật Phong, Tật Phong nhìn Vân Thủy Yên đang đến gần, trong ánh mắt hiện ra vẻ đề phòng, Tiêu Hùng sờ sờ đầu nó rồi cười nói: “Nàng là người yêu của ta, cũng là bằng hữu của ngươi, sẽ không làm tổn thương ngươi.”.
Được Tiêu Hùng vuốt ve, ánh mắt Tật Phong dần dần bớt đề phòng, rốt cuộc thì bàn tay của Vân Thủy Yên cũng sờ được lông chim ánh vàng rực rỡ của Tật Phong, trên mặt trở nên vô cùng vui vẻ.
Tiêu Hàn ở bên cạnh nhìn Tật Phong, trong ánh mắt cũng có vài phần kinh ngạc, không ngờ đứa con đúng là rất có khả năng....
Tiêu Hùng lại đi vào học viện, lập tức đi về phía phòng của Cao Phi ở ký túc xá nam sinh, rời khỏi học viện khá lâu, trước tiên hắn phải biết rõ mấy tháng này trong học viện có gì thay đổi không, có một số việc đã phải trì hoãn, có chuyện đã bỏ lỡ mất.
Ngày đó Ngô Đông Hạo dùng thực lực Chiến Linh nhất trọng đánh bại chính mình, chính mình đã nói nhanh thì ba tháng, chậm thì nửa năm sẽ lại khiêu chiến cho hắn, hiện giờ bởi vì ở bên Yêu Tộc làm chậm trễ quá nhiều thời gian, cũng đã hơn nửa năm, bất kể như thế nào, chuyện nhục nhã này nhất định phải trả lại.
Tiêu Hùng muốn cho mọi người, bao gồm kẻ đứng sau lưng Ngô Đông Hạo là Tiêu Giáp biết, muốn khi dễ người ta, sẽ không dễ dàng như vậy! Hôm nay là Ngô Đông Dạo, có lẽ kế tiếp chính là Tiêu Giáp!
Thăng linh thất nửa năm một lần mở ra, Tiêu Hùng bỏ lỡ thời gian, cũng không biết rốt cuộc lần này là ai đạt được tư cách sử dụng thăng linh thất...
Trên đường trải qua một tòa lầu nhỏ, Tiêu Hùng chợt nhớ tới, nhiệm vụ sắn giết sư thứu của mình còn chưa có giao, lập tức đi vòng một đoạn, đi về phía lầu nhỏ, dù sao giao một cái nhiệm vụ cũng không mất bao nhiêu thời gian.
Trong phòng, có mười mấy tên đệ tử đang xem xét xem có thể nhận được nhiệm vụ nào hay hoặc là đang trả nhiệm vụ, Tiêu Hùng đi tới đây, những mọi người đều hơi sửng sờ, nhiều người đồng loạt nhận ra Tiêu Hùng, ai kêu Tiêu Hùng đã là nhân vật phong vân của học viện. xếp thứ nhất Niên cấp bảng, thứ nhất Chiến Hồn bảng, còn có nhiều lần chiến đấu ở trong học viện, cũng làm cho người khác không thể không nhớ kỹ tên đệ tử mà mới nhìn qua thì có chút trầm tĩnh, nhưng mà thực tế trong thân thể lại như là ngọn lửa đang bốc cháy, vô cùng lợi hại.
Tiêu Hùng kiên nhẫn chờ một người giáo viên phía trước giao nhiệm vụ, từ trong Huyết Giới không gian lấy ra một đôi Kim Dực Sư Thứu cánh đặt ở trên mặt bàn.”Giao nhiệm vụ, săn giết Kim Dực Sư Thứu.”.
Ánh mắt của đệ tử xung quanh đột nhiên rơi vào vậy đôi cánh kim quang lóng lánh khổng lồ, đang nghi hoặc đây là cánh của ma thú gì, khi nghe thấy Tiêu Hùng nói vậy, sắc mặt cả đám lập tức liền thay đổi.”Kim Dực Sư Thứu!”.
“Nhiệm vụ mà hắn hoàn thành dĩ nhiên là nhiệm vụ khó khăn cao như săn giết Kim Dực Sư Thứu!”.
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của codon.trai
Hàng Long Phục Hổ Tác giả: 8nan -----oo0oo-----
Chương 203: Nhấc lên phong vân lần nữa.
Nguồn: Sưu Tầm
Đối với mọi người sợ hãi kêu lên ở quanh mình, sắc mặt Tiêu Hùng bình tĩnh, chính là im lặng lấy được thù lao của nhiệm vụ trả, sau đó liền xoay người rời khỏi, lưu lại đám người đang vô cùng khiếp sợ.
Thêm số điểm cống hiến vừa được thưởng cho, thì Tiêu Hùng đã có hơn tám mươi vạn điểm cống hiến, hắn vốn điên cuồng kiếm lấy điểm cống hiến là để tranh thủ tư cách sử dụng thăng linh thất, nhưng mà vì gặp Thác Bạt Xảo Ngọc, có Tỉnh Linh Thang, đã hoàn thành việc tấn chức, nên hơn tám mươi vạn điểm cống hiến này dĩ nhiên có thể dùng cho việc khác.
Tiêu Hùng không thiếu vũ kỹ, cũng không thiếu tâm pháp, nhưng vì thực lực tăng lên, vũ khí của hắn cũng đã khó có thể xứng đôi với thực lực của hắn, trong chiến đấu, khó có thể phát huy hoàn toàn sức mạnh của hắn, huống chi gặp được kẻ địch càng mạnh, vũ khí càng mạnh, vũ khí của mình cũng không thể ngăn cản nổi.
Tiêu Hùng tính dùng điểm cống hiến của học viện đổi điểm thứ khác thử, không biết hơn tám mươi vạn điểm cống hiến, có thể đổi một kiện linh binh hay không?
Tiêu Hùng đứng ở cửa phòng của Cao Phi, nhẹ nhàng gõ cửa.
Chỗ ở của Gia Cát Phong cách đây khá xa, nhà Cao Phi ở rất gần nhà của Tiêu Hùng, cho nên Tiêu Hùng lập tức tìm tới Cao Phi, lúc trước Gia Cát Phong rời khỏi học viện đi tu luyện, có lẽ là quay về Gia Cát gia, cũng không biết bây giờ có đang ở trong học viện hay không.
Cửa phòng mở ra, Cao Phi nhìn Tiêu Hùng đứng thẳng ngoài cửa, lập tức hưng phấn mở to hai mắt: “Tiêu Hùng! Ngươi rốt cuộc đã trở lại!”.
Tiêu Hùng đi vào trong phòng của Cao Phi, cười nói: “Gặp được một số việc, làm chậm trễ một ít thời gian, chẳng qua cũng có chút thu hoạch.”.
Cao Phi đóng cửa phòng, ngạc nhiênhói: “Không phải ngươi đi làm nhiệm vụ săn giết Kim Dực Sư Thứu sao, khe sâu kia cách nơi này cũng chỉ hơn nửa tháng, làm sao người lại chậm trễ lâu như vậy?”.
Cao Phi biết được thân phận của Tiêu Hùng, mà hiện tại cũng có rất nhiều người cũng đã biết được thân phận của Tiêu Hùng, hơn nữa thời điểm ban đầu khi đối mặt với Tiêu gia gia chủ cùng trưởng lão, lúc đó Cao Phi không hề lùi bước, còn kiên định đứng ở bên phía Tiêu Hùng, ngay lúc đó, trong lòng Tiêu Hùng càng thêm tin tưởng Cao Phi.
“Ta đi Yêu Tộc hoàng thành gặp mẫu thân của ta.”.
Cao Phi đột nhiên mở to hai mắt, khó có thể tin nhìn chằm chằm Tiêu Hùng: “Không phải đâu, ngươi đi Yêu Tộc hoàng thành? Ngươi không sợ bị người bắt lấy sao?”.
Tiêu Hùng lắc đầu cười cười, kể sơ qua những gì mình trải qua, Cao Phi nghe thấy mở to hai mắt, bộ dáng khó có thể tin được, hắn rất khó để tưởng tượng ra, trong vòng mấy tháng Tiêu Hùng lại có được một thân phận mới trong Yêu Tộc, hơn nữa còn gặp mặt Yêu Hoàng, lại còn gặp được mẫu thân của hắn mà hắn chưa từng gặp qua...
“Đây là chuyện tốt, có thân phận này, về sau ngươi có đi tới Yêu Tộc cũng dễ dàng hơn nhiều, cho dù là đi gặp bá mẫu, cũng là quang minh chính đại... Ta còn đang suy nghĩ, thăng linh thất đã mở ra, tại sao ngươi lại vẫn chưa trở lại, chẳng phải đã bỏ lỡ mất, kết quả ngươi lại có được Tỉnh Linh Thang để hoàn thành huyết mạch thức tỉnh, hắc hắc, không thể không bội phục ngươi.”
Tiêu Hùng cũng không có kể lại chuyện Bạch Hổ Vương huyết mạch của hắn thức tỉnh, chuyện này về sau hắn tự nhiên sẽ biết, nhìn vẻ mặt hưng phấn của Cao Phi, Tiêu Hùng hỏi: “Ngươi thì sao, tu luyện như thế nào rồi, có tiến bộ gì không?”.
Vừa nhắc tới việc này, Cao Phi liền vô cùng hưng phấn: “Hắc hắc, tâm pháp cùng vũ kỹ mà ngươi cho ta thì đều ta đã tu hành rồi, thật sự là rất thích hợp cho Thiểm Điện Kim Ưng gia tộc chúng ta tu hành, trong khoảng thời gian này ta đã khổ tu, thực lực cũng đã tăng lên hai cấp bậc, hiện tại đã là Chiến Hồn bát trọng rồi.”.
“Đúng vậy, mới chỉ qua mấy tháng thôi... Đúng rồi, những người khác đâu, đám người Gia Cát Phong, Đường Tịch Nhi đâu rồi, còn có Thăng Linh Thất là do ai sử dụng?”.
Cao Phi biết được Tiêu Hùng đi xa mấy tháng, đối với chuyện trong học viện cũng không quá rõ ràng, hắn liền giải thích cho Tiêu Hùng từng việc một: “Gia Cát Phong thật sự là thiên tài hiếm thấy, hắn trở về mới mấy mấy tháng, cũng đã đột phá Chiến Linh, đạt đến Chiến Linh nhị trọng cảnh giới, hiện tại hắn thường xuyên tu luyện ở trong Cuồng Sư lâm...”.
Tiêu Hùng lắp bắp kinh hãi, Chiến Linh nhị trọng?
Tên Gia Cát Phong này quả nhiên lợi hại, khó trách Gia Cát gia gia chủ đều rất xem trọng Gia Cát Phong, tốc độ thăng cấp này thật sự quá nhanh!
Đương nhiên, hắn chắc chắn có được sự trợ giúp của Gia Cát gia, bản thân là một trong những nhà giàu có nhất thế giới này, tài nguyên bọn họ có được quả thật là vô cùng khổng lồ, nếu như muốn toàn lực bồi dưỡng một thiên tài mà nói, vây tiu khẳng đinh là phi thường dễ dàng.
“Đường Tịch Nhi hoặc là ở bên ngoài tu luyện, hoặc là ở trong Cuồng Sư Lâm tu luyện, khi trở về đấy, thì trên người đều là vết thương, có một lần trở về, trên mặt không chỉ có một vết sẹo, hắc, chỉ có thể dùng thuốc mỡ trừ sẹo của Bách Thiện Đường, mới tẩy sạch được...”.
Đối với việc Đường Tịch Nhi liều mạng tu luyện như vậy, Tiêu Hùng chỉ có thể cười khổ: “Nàng vẫn liều mạng như vậy hay sao?”.
Trên mặt Cao Phi toát ra vẻ bội phục không chút nào che dấu: “Đúng, ta đối với nàng thì đã bội phục sát đất rồi, hiện tại nàng đã đạt tới Chiến Hồn cửu trọng, đang đợi đến lần huyết mạch thức tỉnh thứ ba rồi.”.
“Người ở trong Thăng Linh Thất trong nữa năm nay có rất nhiều người ngươi cũng không nhận ra, chẳng qua có một ngươi thì ngươi cũng biết...”.
Tiêu Hùng hơi có chút tò mò: “Ai?”.
“Bách Lý Phong Hỏa!”.
Tiêu Hùng ồ một tiếng, lần trước cướp đoạt vị trí thứ nhất của Chiến Hồn bảng, Tiêu Hùng từng khiêu chiến Bách Lý Phong Hỏa, hơn nữa thuận lợi đánh bại đối phương, còn buôn bán lời mấy chục vạn điểm cống hiến, có thể coi là người quen rồi.
“Hắn thăng cấp thành công không?”.
“Thành công, hiện tại hắn cũng là Chiến Linh Vũ Giả, ở Bách Lý gia, hắn vẫn rất được coi trọng.”.
Tiêu Hùng mấp máy miệng, nhíu mày hỏi: “Ngô Đông Hạo đâu rồi, có tin tức của hắn không?”.
Cao Phi nghe thấy Tiêu Hùng hỏi Ngô Đông Hạo, lông mày lập tức dương lên, khuôn mặt hớn hở: “Ha ha, ngươi chuẩn bị thu thập tên kia sao?”.
Tiêu Hùng gật gật đầu nói: “Có việc, sẽ phải làm, tuy rằng thời gian đã muộn một chút.”.
Cao Phi cười hắc hắc nói: “Phía trước có rất nhiều người đều nói rằng, lúc trước ngươi khiêu chiến Bách Lý Phong Hỏa, tất cả mọi người đều suy đoán rằng có khi nào ngươi muốn trực tiếp khiêu chiến Ngô Đông Hạo luôn không, sau đó mọi người luôn chờ đợi, ai biết ngươi lại mất tích, ta nghĩ trong lòng tên Ngô Đông Hạo chắc cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi, ước gì ngươi vĩnh viễn không trở về đây...”.
“Mấy tháng gần đây hắn cũng đang liều mạng tu luyện, ta nghĩ động lực để hắn tu luyện nhất định là ngươi, thực lực bây giờ của hắn là Chiến Linh nhị trọng, nhưng mà ta tin tưởng ngươi có khả năng dễ dàng đánh bại hắn; ngay cả Chiến Linh tứ trọng ngũ trọng cũng không phải là đối thủ của ngươi, chứ đừng nói chi là hắn.”.
Hơi hơi dừng lại một chút, Cao Phi có chút do dự hỏi: “Còn Tiêu Giáp, ngươi tính như thế nào?”.
Tiêu Hùng hít một hơi: “Tạm thời mặc kệ hắn, nếu hắn muốn đứng ra, vậy liền đánh!”.
Cao Phi nhìn về phía Tiêu Hùng cười nói: “Ở bên trong tất cả tân sinh, hiện tại cũng chỉ có ngươi cùng Tiêu Nhận trở thành Chiến Linh Vũ Giả, nhưng mà ta tin tưởng sức chiến đấu của ngươi chắc chắn sẽ hơn hắn. Ngươi có hứng thú ghi tên lên Sư Vương bảng hay không?”.
Ánh mắt Tiêu Hùng sáng lên, suy nghĩ một chút nói: “Nếu có thể tiến vào Sư Vương bảng thì sẽ có ban thưởng không ít, thử xem đi, tuy rằng thứ tự sẽ ở hơi sau một tí, nhưng mà chân muỗi có nhỏ đi nữa thì cũng là thịt.”.
Đã có 6 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của codon.trai