Vũ Nghịch Càn Khôn
Tác giả: Chúc Long Ngữ
-----oo0oo-----
Chương 2152: Tống nhân tình, diệt long hành động!
Nhóm Dịch: Black
Nguồn: Sưu Tầm
Sư phụ của Linh Vân hộc máu thụt lùi, khuôn mặt vốn già nua càng suy nhược nhiều. Một kích liều mạng của sư phụ của Linh Vân mặc dù yếu thế nhưng mặt nàng hiện ra nụ cười, lòng kiếp sợ. Sư phụ của Linh Vân kiếp sợ là tại sao Sở Nam sửa lại đại lục chi mệnh đều không có đã bị phản phệ, mà nàng chỉ làm Thiên Khôi chậm một bước đã bị phản phệ khủng bố.
Tuy chỉ một bước, kết quả cũng là cách biệt một trời một vực.
Trước một bước, Thiên Khôi có tin tưởng trước khi truyền tống môn truyền tống ra ngoài ý muốn thì gã đã hủy nó đi, bóp chết ngoài ý muốn từ trong trứng nước. Nhưng sau một bước thì lòng Thiên Khôi khủng hoảng, bởi vì truyền tống môn đã chấn động.
Thiên Khôi cố nén lòng cuống cuồng, cố nén muốn giết chết sư phụ của Linh Vân làm gã chậm một bước. Thiên Khôi dốc hết sức đánh vào truyền tống môn. Ngay khi công kích ẩn chứa thời gian bao phủ truyền tống môn thì bóng dáng Sở Nam bước ra.
Sở Nam lập tức đánh ra một quyền, đồng thời thi triển ra "Thời gian thác loạn". Thiên Khôi bị thương nặng đánh ra công kích thời gian toàn diện hỏng mất. Thiên Khôi nhìn thấy Sở Nam bước ra từ thời gian, trong lòng bối rối lập tức biến thành sợ hãi, ngọn nguồn sợ hãi đến từ Sở Nam có thể luyện hóa không gian kia. Thiên Khôi tự nhận là mình không đối phó được không gian kia, Sở Nam có thể luyện nó thì muốn đối phó với hắn dễ như trở bàn tay.
Bởi vậy phản ứng đầu tiên của Thiên Khôi là trốn. Gã nghĩ lưu lại thanh sơn, còn muốn ngóc đầu trở lại. Lúc trốn, những người bị Thiên Khôi khống chế đều nổ tung, uy lực nổ mạnh không tấn công Sở Nam mà là sư phụ của Linh Vân, đám người Thường Danh Ca.
Thiên Khôi và Sở Nam nam giao thủ mấy lần, cũng biết nguyên tắc làm người của hắn. Thiên Khôi tin tưởng, so với chém giết chính mình thì Sở Nam chắc chắn sẽ cứu người yêu, huynh đệ của mình. Thiên Khôi ra chiêu này đúng là thành công, Sở Nam dùng tốc độ nhanh nhất đem sư phụ của Linh Vân, đám người Cửu Võ cứu ra. Không chờ Sở Nam thả lỏng, toàn bộ đại lục lại chấn động, băng liệt, Sở Nam vội vàng nuốt mệnh luyện hóa.
Thiên Khôi lấy cái giá toàn bộ đại lục ngăn cản Sở Nam, thi triển bí pháp huyết bỏ chạy.
Sở Nam cực kỳ muốn bắt Thiên Khôi, chủ yếu là vì gã rất nguy hiểm. Nếu không phải Trọng Kiếm, Tiểu Lam đang lột xác thì Sở Nam đã có thể giữ lại Thiên Khôi rồi.
Tuy rằng thực đáng tiếc, nhưng Sở Nam không buồn rầu bao lâu, thầm nhủ.
"Hôm nay có thể ở trong này gặp Thiên Khôi thì còn sẽ có lần sau. Tiếp theo Thiên Khôi sẽ không có may mắn như vậy.
Đám người Thiên Nhiên, Linh Vân thấy Sở Nam đột nhiên xuất hiện, ngăn cơn sóng dữ, trong lòng vui sướng khôn cùng. Nhưng chậm rãi nụ cười của các nàng biến mất, vì mọi người đều nhìn ra Sở Nam vẻ mặt càng ngày càng trầm trọng.
Sở Nam trầm trọng là vì luyện hóa đại lục này. Mặc dù đại lục nàyh ơi lã nhưng tuyệt đối không mạnh bằng không gian kia. Mới bắt đầu Sở Nam nuốt mệnh, luyện hóa vân vân rất bình thường, mới tiến hành đến một nửa thì hắn phát hiện ra vấn đề. Sở Nam thả mệnh lực, tra xét vài lần, hắn cảm giác được giống như có cái gì tranh đoạt mệnh lực, linh khí, sinh mệnh của đại lục này với hắn.
Cái này cũng chưa tính cái gì, khiến Sở Nam lấy làm lạ là đối phương cho hắn cảm giác rất quen thuộc, cảm giác không nguy hiểm chút nào.
Sở Nam hỏi
- Đối phương là ai?
Suy nghĩ nửa ngày không ra kết quả, Sở Nam quyết định không tranh đoạt với đối phương, dù hắn luyện hóa đại lục này thì thực lực cũng không thể gia tăng bao nhiêu, còn không bằng cho đối phương một nhân tình, đến khi gặp nhau cũng có một phần tình nghĩa ở.
Nếu đã quyết định rồi thì Sở Nam quyết định làm người tốt phải tới cùng, giúp đối phương đem còn lại đại lục luyện hóa rồi truyền tống cho đối phương. Sở Nam còn tự đưa ra một ít, vì muốn ban ơn lấy lòng nên hắn không có theo dõi, điều tra. Nếu làm như vậy chẳng những không có tình nghĩa ở, ngược lại còn bị cho rằng là bụng dạ khó lường, như thế, còn không bằng làm được rõ ràng một chút.
Sau đó Sở Nam mang theo mọi người rời đi, ở trên hư không mở ra chỗ yên tĩnh, sắp xếp mọi người. Sở Nam xem vết thương sư phụ của Linh Vân, tạm thời không có cách, chỉ giúp rót vào một ít mệnh lực quỹ tích, ngăn cản phản phệ. Sau đó hai bên kể cho nhau nghe chuyện sau khi chia tay.
Sở Nam chú ý về Thiên Khôi, nói:
- Không biết Thiên Khôi còn có bao nhiêu đại lục giống như vậy, nếu có cách tìm được chúng thì tốt rồi.
Trong lúc Sở Nam suy nghĩ thì Mộng nhi, Linh Vân, Thiên Nhiên đứng chung với nhau. Ba cô gái một tuồng kịch, các nàng cũng không ngoại lệ. Chẳng qua, các nàng diễn coi như hòa hợp.
Mộng nhi nói:
- Nếu Điệp Y cũng tới thì đầy đủ. Phải rồi, hình như Lôi tộc còn có một cô nương suy tình.
...........
Sở Nam lại lại lên đường, chạy tới Thiên Võ đại lục, Lôi Nhụy trong miệng Mộng nhi cũng đã tới bên ngoài Thiên Võ đại lục nhưng không vào.
Cùng thời gian, mắt trận nào đó trong Thiên Võ đại lục đã xảy ra kịch liệt biến hóa, bên trong tồn tại mệnh long tăng cường rất nhiều. Tuy nhiên không ai biết điều này, chẳng qua mắt trận kịch liệt dao động khiến nhiều người chú ý, trong đó có Quái Nhân.
Quái Nhân lập tức lẻn vào nghiên cứu, đến bây giờ gã vẫn không có cách bài trừ kết cấu hiện tại của Thiên Võ đại lục. Thiên Tử đã không thể chờ nữa, nghe Quái Nhân trả lời vẫn chịu bó tay.
Thiên Tử nói:
- Nếu không thể thay đổi, không thể cho ta sử dụng, vậy phá hư đi. Đem tất cả không thích hợp hủy đi hết, rồi lại bố trí kết cấu của ngươi.
Quái Nhân hơi phản đối lời của Thiên Tử, nhưng không dám nêu lên, chỉ lên tiếng trả lời tuân mệnh.
Thiên Tử lại ra lệnh:
- Nếu chỗ đó phát sinh biến hóa, diệt long hành động liền bắt đâu từ chỗ kia đi. Ngoài ra, tất cả về Sở Nam và pho tượng con thỏ đó đều phải bị phá huỷ! Không chừa một cái!
Thiên Tử lại ra tay, trong lòng thì thầm:
- Sở Nam, hủy hết những thứ này, không biết ngươi trở về nhìn đến sẽ có cảm giác gì!
Sau đó Thiên Tử nhìn chỗ Sở Thiên Phong, đây mới là đại con bài chưa lật của Thiên Tử.
Đám Sở Thiên Phong không hề sợ hãi, tin tưởng nhi tử sẽ trở về cứu họ. Mặt khác, thỏ ngọc tộc nhóm Tiểu Tinh trong lòng rất vui vẻ, vì bọn họ vừa đến Thiên Võ đại lục không hiểu sao cảm giác được thân thiết, ngoài ra, thực lực lại vô duyên vô cớ tăng trưởng mảng lớn. Quan trọng nhất là bọn họ phát hiện tín ngưỡng của mình đậm hơn lúc khác.
Đám Tiểu Tinh làm những biến đổi này rất bí ẩn, Thiên Tử đa phần không chú ý vào thỏ ngọc tộc, vì vậy gã tạm thời còn không biết được. Giờ phút này Thiên Tử nhíu chặt mày, thế cục phát triển quá nhanh, gã vốn nghĩ vén màn bí mật của Thiên Võ đại lục còn cần mấy ngàn năm, có ai ngờ mới mấy chục năm đã đi tới bước này?
- Lý do như vậy là tại Sở Nam!
Thiên Tử căm hận lầm bầm, dựa theo kịch bản của gã thì trước khi vén màn Sở Nam nên bị gã đùa chết. Còn gã hùng hổ bước ra, bản thân có đủ thực lực làm vai chính, lại có đại nhân giúp đỡ, có được thu hoạch lớn nhất. Nhưng hiện tại, kịch bản còn tại tiếp tục mà không diễn theo ý của Thiên Tử. Thực lực của Thiên Tử cũng không có tăng trưởng, toàn dựa vào ngoại lực.
- Nếu hiện tại chứa chấm dứt thì cuối cùng chúng ta cùng nhau chấm dứt, đến lúc đó ta cũng có thể trực tiếp nhập vũ!
Thiên Tử tự cổ vũ mình, hiện tại thế cục nhìn như phiêu lưu thật lớn, lại hàm chứa hồi báo rất hậu hĩnh.
- Không biết khi nào đại nhân ra mặt?
Phía sau, cái gọi là "Diệt long hành động" đã muốn bắt đầu, Tinh Bảo các cũng hành động, thề sống chết thủ hộ Thiên Võ đại lục. Kiền Nguyên sớm đi vào Thiên Võ đại lục, còn có đám đệ tử của Càn Khôn tông cũng ra tay.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của huynhba
Vũ Nghịch Càn Khôn
Tác giả: Chúc Long Ngữ
-----oo0oo-----
Chương 2153: Tín ngưỡng bất diệt
Nhóm Dịch: Black
Nguồn: Sưu Tầm
Thực lực của đệ tử của Càn Khôn tông không tính yếu, Kiền Nguyên càng là võ giả có thực lực mạnh nhất Thiên Võ đại lục. Nhưng khi Thiên Tử toàn diện động thủ thì những đệ tử của Càn Khôn tông không đủ dùng, dù sao có một phần đệ tử của Càn Khôn tông không thể đi vào Thiên Võ đại lục. Thuộc hạ của Thiên Tử khá mạnh, hoang chi cảnh không ít, hồng chi cảnh cũng có mười vị.
Trụ chi cảnh cường giả như đệ tử của Càn Khôn tông cũng bị ngăn cản, nhưng ngăn lại gã không phải con người mà là ba con hư thú. Một hổ, một voi, một đại bàng. Nếu tính một mình thì thực lực của ba con hư thú kém hơn Kiền Nguyên một bậc, nhưng ba con ba con hư thú liên hợp lại có thể bám giữ Kiền Nguyên, khiến gã không thoát thân được.
Đối với tình huống như vậy, Kiền Nguyên không hề kinh ngạc. Sau lưng Thiên Tử có tồn tại như vậy, trải qua mấy vạn năm muốn bồi dưỡng ra thế lực thế này không hề khó. Hơn nữa Kiền Nguyên cho rằng đây là thực lực mặt ngoài, không phải toàn bộ, Thiên Tử còn giấu vũ khí.
Không sợ là một chuyện, nhưng sự thật là Kiền Nguyên rất rầu vì thế cục. Không cần nói cũng biết Thiên Võ đại lục quan trọng cỡ nào, nếu cho Thiên Tử thành công theo ý muốn thì không chịu nổi hậu quả.
Bởi vậy đám Kiền Nguyên, đệ tử của Càn Khôn tông đều phi thường liều mạng!
Thiên Tử nhận được tin đám Kiền Nguyên bị cuốn lấy, cho rằng "Diệt long hành động" cách thành công không xa, bởi vì gã nghĩ bên trong có thể gây ra chút cản trở chỉ có Càn Khôn tông.
Nay Càn Khôn tông bị nhốt, Thiên Võ đại lục tự nhiên tùy ý cho Thiên Tử muốn làm gì thì làm, không ai có thể ngăn cản gã.
Vừa mới bắt đầu quả thật như Thiên Tử đã nghĩ, từng khối pho tượng bị hủy, một đám mắt trận bị tiêu diệt sau khi mất sức chín trâu hai hổ. Đến lúc này, "Diệt long hành động" của Thiên Tử đã trở thành mối thù sâu tận xương của mọi người ở Thiên Võ đại lục, không cần Phụng Tri tuyên truyền linh tinh, người tín ngưỡng sở Sở Nam tự động tổ chứng, phản kích liều mạng.
Bọn họ ôm tín ngưỡng thành kính phải bảo vệ mỗi một tòa pho tượng, phải bảo vệ mỗi một lần mắt trận, bảo hộ từng góc cây ngọn cỏ của Thiên Võ đại lục. Bọn họ khắc ghi câu nói lúc trước của Sở Nam, Thiên Võ đại lục là nhà của bọn họ.
Nhà, không tha xâm phạm, nếu có ai xâm phạm thì phải đấu tranh tới cùng, chẳng sợ máu tươi vẩy ra, chẳng sợ thân tử hồn diệt!
Từ khi Sở Nam bày ra Thiên Võ Trạm thay đổi kết cấu của Thiên Võ đại lục, những người cư ngụ tại đây tu vi tăng rất nhanh, cũng có long khí tức làm cho người ta thoát thai hoán cốt. Nhưng thời gian ngắn quá, bọn họ còn không có cường tráng đến tình trạng đấu ngang tay với thế lực thuộc hạ của Thiên Tử.
Nhưng bọn họ thắng ở nhiều người, thắng ở có thiên thời, địa lợi, nhân hòa, đặc biệt là đám người kích phát lực lượng tín ngưỡng, vô hình trung được đến càng mạnh, càng tăng lên sức chiến đấu, tạo thành phá hư lớn cho "Diệt long hành động".
Trong đó có Tiên Nguyệt thổi địch, Cốc Hi Đan có thể luyện đan dược, pháp bảo thành một thể. Có pháp Phàn có thể tu luyện 'Nghịch Càn Khôn'. Có Thiên Ngã, có Tương Hân, có Đa Tháp, có Thu Tiểu Mạch, có Vi Ly, có đại Khánh hoàng đế.
Rất nhiều người từng đi chung với Sở Nam đều trở thành chủ lực của cuộc chiến này.
Tham dự chém giết không chỉ có nhân loại, còn có ma thú. Ví dụ như Cự Lực Viên sức mạnh lướn vô cùng, ví dụ như bỗng nhiên biến thành cá chạch bỗng nhiên biến thành giao thân ác giao. Đương nhiên hiện tại ác giao đã là long thân...
Phần đông ma thú tiến công, tăng vài phần lực cản cho “Diệt long hành động”.
Ngoài ra còn có sơn thủy, hoa thụ có linh tính. Lúc trước trên Thiên Võ đại lục không có nhiều vật tự nhiên có linh tính như vậy, nếu không thì lúc trước Sở Nam tìm hồn cũng không tốn sức nhiều như vậy. Đều là vì sau khi Sở Nam bày ra Thiên Võ Trạm, có linh có hồn tự nhiên vật liền càng thêm hơn. Những tự nhiên chi linh là bị Thiên Võ Trạm thôi phát ra, nói theo ý nghĩa vào đó thì Thiên Võ Trạm có thể xem như là ân nhân, cha mẹ linh tinh của tự nhiên chi linh. Cho nên, căn bản không cần ai nói cho, chúng nó bản năng liền hiểu được thủ hộ Thiên Võ Trạm.
Đối mặt Thiên Võ đại lục hoàn toàn phản kháng, Thiên Tử có chút chuẩn bị không kịp, tuy rằng "Diệt long hành động" còn đang tiếp tục tiến tới, nhưng hiện tại mỗi phá hủy một pho tượng, mỗi phá hư một chỗ mắt trận, đều phải trả giá thật lớn. Khiến Thiên Tử cực kỳ khó chịu là gã lúc trước hết quyết định phá hư chỗ mắt trận kia thế nhưng còn không có bị phá hủy. Thiên Tử càng thêm khó chịu là, phá hư nhiều mắt trận như vậy thế nhưng kết cấu của Thiên Võ đại lục không hỏng mất.
Trong cơn tức giận, Thiên Tử ra lệnh:
- Chỉ cần dám phản kháng, giết không cần hỏi! Cho dù là giết hết người của Thiên Võ đại lục cũng không tiếc gì!
Thiên Võ đại lục có nhiều người, nhưng ở trong mắt Thiên Tử thì đều là một đám con kiến đáng ghét. So sánh với những người Thiên Tử đã giết, đám người Thiên Võ đại lục này không tính là gì. Nhưng đối với người trên Thiên Võ đại lục thì khác. Đó là nhà của họ, mọi người là người thân của họ. Thân nhân, huynh đệ tỷ muội. Bọn họ chết một huynh đệ thì thù hận trong lòng càng đập mười phần, ngọn lửa báo thù càng đốt cháy dữ dội hơn.
Chiến tranh là cách làm cho người ta trưởng thành đến nhanh nhất, càng là tàn khốc lại càng là có thể rèn luyện con người. Người kích phát lực lượng tín ngưỡng trong thời gian ngắn ngủi liền đạt tới hai phần ba khủng bố. Ngoài ra, thực lực của bọn họ từng giây từng phút biến cường, trở nên càng mạnh!
Thực lực cường, nhiều lực lượng tín ngưỡng hơn, đậm đặc, mạnh mẽ!
Một ngày nào đó, mọi người tụ tập ở một tòa pho tượng bị đánh nát. Kính dâng tín ngưỡng thành kính của họ. Pho tượng vốn nát bỗng nhiên tự động ngưng tụ, hoàn toàn do lực lượng tín ngưỡng ngưng tụ lại.
Kỳ tích xảy ra khiến mọi người mừng rỡ, đối với họ thì đó không chỉ là một tòa pho tượng, đó là chỗ tín ngưỡng của họ. Pho tượng một lần nữa ngưng tụ, cho lòng bọn họ rót vào tín niệm tất thắng. Bọn họ chém giết càng hung càng mãnh hơn.
Theo từng tòa pho tượng vỡ nát được lực lượng tín ngưỡng ngưng tụ lại, mắt trận vốn bị thuộc hạ của Thiên Tử phá hỏng chậm rãi tự chữa trị, bởi vì mệnh long trong mắt trận không hoàn toàn biến mất.
Chính Sở Nam cũng không đoán trước được khâu này.
Kế tiếp, pho tượng sẽ không còn là đứng im một chỗ mà xuất hiện ở các nơi. Ví dụ như xuất hiện ở trên chiến trường, vừa khai chiến bọn họ trước tiên ngưng tụ ra một khối pho tượng, pho tượng này chỉ cần mọi người không chết hết thì sẽ không tan biến.
Bởi vì tín ngưỡng bất diệt!
Càng ngày càng nhiều pho tượng, làm cho thuộc hạ của Thiên Tử phát hoảng, rối loạn. Bọn họ cảm giác chính mình rơi vào vũng bùn vĩnh viễn không thể trèo lên, mặt trấn kia giống như vĩnh viễn không thể hủy diệt. Pho tượng càng hủy càng nhiều lên, điều này làm cho bọn họ không biết làm sao.
Sắc mặt của Tiểu Tinh đã biến hóa đến có thể dùng "Khó coi" để hình dung, gã lại đầu nhập vào một đám lực lượng, cần phải khoái đao chém loạn ma, giải quyết mọi rắc rối. Cùng lúc đó, Thiên Tử còn đang suy nghĩ có nên trước tiên lấy ra một phần con tin để diễn kịch hơn?
Bên kia, trong lòng đám Tiểu Tinh vui sướng, bởi vì pho tượng bị Thiên Tử đập nát nhờ vào tín ngưỡng của họ bắt đầu ngưng tụ, tuy rằng không nhanh bằng mấy người bên ngoài nhưng đây là hy vọng cho ngọc thỏ tộc.
Thiên Võ đại lục phát sinh chiến tranh, Thiên Tử sắc mặt khó coi, Thiên Khôi đã chạy tới đại lục kế tiếp càng thêm khủng hoảng. Bởi vì đại lục này giống như cái trước, cực kỳ suy yếu, Thiên Khôi dự đoán gì đó giảm rất nhiều so với trước. Thiên Khôi bày ra niệm chủng có thực lực rất kém.
Thiên Khôi suy tư, tương đương với đại lục của gã, gã nghĩ không phải bố trí xuất hiện vấn đề mà là thứ gì đó trước gã một bước hút đi thứ tồn tại. Giống như Thiên Khôi rải rất nhiều mầm móng, đến lúc sắp thu hoạch trông thấy là bị người mau chóng cuỗm đi trước.
Thiên Khôi hộc máu, đi từng đại lục.
Lúc này Sở Nam cách Thiên Võ đại lục đã không xa.
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của huynhba
Vũ Nghịch Càn Khôn
Tác giả: Chúc Long Ngữ
-----oo0oo-----
Chương 2154: Gặp Lôi Nhuỵ , thiên địa hồ lô
Nhóm Dịch: Black
Nguồn: Sưu Tầm
Dọc theo không gian kết cấu xuyên qua hư không, tốc độ vốn cực nhanh, cách Thiên Võ đại lục càng gần thì Sở Nam càng có cảm giác rung động mạnh liệt. Sở Nam bặc tính, nhưng Thiên Võ đại lục cũng là không thể tính được. Tuy nhiên, Sở Nam tính những người khác, tổng hợp lại, hắn chắc chắn là Thiên Võ đại lục đã xảy ra chuyện.
Thế là Sở Nam tăng tốc, một lòng chạy đi, không rảnh nghiên cứu thủy tinh vật thể. Thủy tinh vật thể chỉ còn lại một phần là Sở Nam chưa nghiên cứu xong. Nghiên cứu ra kết cấu k ogian giúp ích rất lớn cho Sở Nam.
Thiên Võ đại lục gần ngay trước mắt, nhưng nhóm Sở Nam lại gặp phải một vấn đề: làm sao tiến vào Thiên Võ đại lục?
Lần trước là thông qua Càn Khôn tông thông đạo, lần này không có đường nào để đi. Sở Nam trước tiên nghĩ đến chính là cái khe, tìm được một cái cái khe, hoặc là sẽ tìm đến một khối đại lục Thiên Khôi tạo ra, từ đó tiến vào Thiên Võ đại lục.
Sở Nam xoay quanh Thiên Võ đại lục, tìm kiếm. Thương khung phong cũng có tác dụng. Thương khung phong kia không khuếch tán xung quanh mà hút một hướng Thiên Võ đại lục, điểm đó chính là có khe hở.
Nhưng tìm một hồi lâu Sở Nam không phát hiện cái khe, cũng không thấy đại lục Thiên Khôi làm ra, ngược lại trong quá trình tìm kiếm Sở Nam gặp pahir Lôi Nhụy cũng quanh quẩn bên ngoài Thiên Võ đại lục.
Khi hai người gặp mặt, Lôi Nhụy rất mừng rỡ, Sở Nam hơi giật mình, không nghĩ gặp nàng ở đây. Trò chuyện một lúc, Sở Nam mang theo Lôi Nhụy tiếp tục tìm kiếm, đương nhiên 'mang' đây là bỏ vào thế giới trong người.
Vốn ba cô gái một vở kịch, Lôi Nhụy gia nhập là thành bốn người. Mặc dù Lôi Nhụy và Sở Nam chưa xảy ra chuyện gì, nhưng các nàng Mộng nhi, Linh Vân, Thiên Nhiên không thấy như vậy. Cùng lúc đó, Lôi Nhụy cũng biết thân phận của ba người Mộng nhi, lúc biết thì nàng thân là Lôi tộc công chúa cũng coi như cao cao tại thượng cảm thấy ngại ngùng. Lôi Nhụy cảm giác mình như kẻ trộm.
Mộng nhi, Thiên Nhiên, Linh Vân không hằn học với Lôi Nhụy, còn cười đánh đố với nhau, cược khi nào nàng sẽ thật sự là tỷ muội của các nàng.
Có lẽ là Lôi Nhụy mang đến may mắn, không lâu sau Sở Nam tìm được một đại lục, phá vỡ bình chướng tiến vào trong đó, bên trong tồn tại khiến đám người Sở Nam bất ngờ. Một đám người trông giống như họ có thể tùy ý hóa thành đủ loại ma thú. Sau khi hóa thú, thực lực của bọn họ đều đã tăng lên gấp mười lần. Chỉ nhìn thấy tình cảnhn hư vậy Sở Nam dám khẳng định khối đại lục này chín phần liên quan đến Thiên Khôi.
Sở Nam không dừng lại ở đại lục này lâu, trực tiếp nuốt mệnh luyện hóa. Trong quá trình, Sở Nam lại cảm giác được có cái gì tranh giành với hắn, hắn cảm thấy lạ nhưng không giống như lần trước đưa tặng nhân tình, hắn còn muốn dựa vào đại lục này trở về.
Theo liên hệ vô hình, Sở Nam vừa luyện hóa vừa thẳng tiến, đợi cho đại lục bị luyện hóa gần xong thì Sở Nam và thứ kia cách nhau rất gần. Bởi vì gần nên Sở Nam càng thấy quen thuộc hơn, về mệnh lực có loại cảm giác sinh ra cùng gốc.
Một lúc sau, như Sở Nam đã đoán, hắn phát hiện một cái khe. Khi Sở Nam định thông qua đó thì phía sau truyền đến dao động mãnh liệt. Sở Nam ngoái đầu lại nhìn, chỉ thấy trong hư không bước ra một thân ảnh, người này lưng cõng thanh kiếm, tay cầm một cái hồ lô toát ra mùi rượu.
Sở Nam nhìn thấy người đó, phản xạ nói:
- Nhất hồ tửu, nhất chi kiếm, thương khung nhâm ta đi?
Người đó bất ngờ hỏi:7
- Ngươi biết ta?
Sở Nam lắc đầu, nói:
- Ta không biết ngươi, nhưng ngẫu nhiên nghe thấy ngươi lát. Lúc ấy ta còn nghĩ đến chính mình nghe lầm, hiện tại xem ra, xác thực có kỳ nhân kỳ sự!
- Ngươi là Sở Nam danh dương thương khung?
- Cái gì Danh Dương thương khung, bất quá là vì mạng sống mà thôi.
- Sở công tử rất khiêm tốn.
- Tiền bối là Tửu Kiếm Tử.
- Không ngờ Sở công tử cũng biết cái tên này, nói tiền bối thì không dám nhận.
Trong lúc Tửu Kiếm Tử nói chuyện thì Sở Nam đã kêu Tư Đồ Dật Tiêu ra khỏi thế giới trong người. Tư Đồ Dật Tiêu đồng dạng là cầm một cái hồ lô.
Mắt Tửu Kiếm Tử bị hồ lô kia hấp dẫn, lầm bầm:
- Thì ra ở trong này.
Tư Đồ Dật Tiêu cười hỏi:
- Tiền bối, chúng ta có quan hệ gì?
- Ta là sư huynh, ngươi là sư đệ.
- A?
Tửu Kiếm Tử trả lời làm đám Sở Nam bất ngờ. Nghe Tiêu Tử Chân nói những lời đó, Sở Nam cũng cho rằng nàng nói thật, không ngờ không phải đệ tử mà là sư huynh đệ.
Tửu Kiếm Tử tiếp tục bảo:
- Bởi vì trong tay ngươi là địa hồ lô, còn của ta là thiên hồ lô, cho nên, ta là sư huynh, ngươi là sư đệ.
- Thiên địa hồ lô?
Tư Đồ Dật Tiêu lầm bầm. Sở Nam nhớ tới hình ảnh đạt được khi luyện hóa không gian kia, trong đó có một hồ lô. Tư Đồ Dật Tiêu đi tới gần Tửu Kiếm Tử.
Sở Nam hỏi
- Không biết tiền bối muốn đi đâu?
- Thiên Võ đại lục, hiện tại ai biết được chút tin tức là đều đi Thiên Võ đại lục. Ta vội vàng tới, đang muốn mượn con đường này dùng một chút, ai ngờ đụng phải Sở công tử, không biết Sở công tử có nguyện ý mang ta đi chung đoạn đường?
- Dật Tiêu là huynh đệ của ta.
Sở Nam chỉ nói câu này rồi xoay người đi hướng cái khe. Tư Đồ Dật Tiêu và Tửu Kiếm Tử thảo luận rựou trong hồ lô của ai uống ngon hơn. Tửu Kiếm Tử nói ra tư liệu về thiên địa hồ lô mà gã biết cho Tư Đồ Dật Tiêu nghe.
Không đợi bao nhiêu thời gian, Sở Nam mở một con đường trong cái khe, một đường xuyên qua. Tửu Kiếm Tử, Tư Đồ Dật Tiêu ngự sử thiên địa hồ lô theo sát ở phía sau. Xuyên qua cái khe, Sở Nam đạp trên mặt đất Thiên Võ đại lục.
Vừa tiến vào Thiên Võ đại lục thì Sở Nam liền ngửi thấy nồng đậm mùi máu tươi, cảm nhận được sát khí, chiến ý, hơn nữa bặc tính, hắn lập tức hiểu Thiên Võ đại lục đang xảy ra chiến tranh.
Ngoài ra Sở Nam còn cảm giác thực lực của chính mình lại cường không ít, là thuộc loại lực lượng tín ngưỡng, Tiểu Hắc ở thế giới trong người cả người bao bọc trong ánh sáng tín ngưỡng.
Sở Nam thầm nhủ:
- Cha, nương, Điệp Y, ta đã trở về, chờ ta, ta rất nhanh sẽ tới cứu các ngươi.
Sở Nam không lỗ mãng ra tay, hắn biết rõ lý do Thiên Tử bắt nhóm cha mẹ của hắn là vì cái gì. Nếu không có kế hoạch, cứ giết qua thì hắn rơi vào bẫy của Thiên Tử không tính cái gì, Sở Nam lo nhất là cha mẹ gặp ngoài ý muốn.
Sở Nam gằn giọng:
- Thiên Tử, ngươi chờ đó!
Sở Nam truy đuổi theo cảm giác kia, chưa tới căn nguyên thì mắt Sở Nam lóe tia nghi hoặc. Phía trước là mắt trận của Thiên Võ Trạm mà Sở Nam bày ra.
- Tại sao mắt trận cướp giật thứ của ta? Cảm giác mệnh lực đồng căn nguyên...
Nghĩ đến đây Sở Nam đã đi tới mắt trận, chính là cảm giác này. Sở Nam lập tức tỉnh ngộ.
- Hóa ra là mệnh long, đại lục này biến yếu là vì ở trong phạm vi mắt trận nuốt. Không ngờ Thiên Võ Trạm có công nặng như vậy, thế là hơn phân nửa đại lục khác của Thiên Khôi cũng gặp tình cảnh thế này. Thật sự là vô tình bên trong có đại thu hoạch.
- Nhưng kế hoạch của Thiên Khôi là gì? Hắn làm ra nhiều đại lục khác nhau như vậy.
Sở Nam lầu bầu, trong đầu hiện lên lời Hiên Viên nói: "Thiên võ đại lục là một cái long". Sở Nam có chút suy đoán.
- Hay là mục đích của Thiên Khôi là muốn có được thứ gì từ Thiên Võ đại lục?
Chính lúc này, phần đông long hồn thế giới trong người của Sở Nam kích động, Thiên Long cầu xin hắn thở Thiên Long ra. Sở Nam nghi hoặc, phóng Thiên Long ra, Thiên Long lập tức chui vào trong mắt trận.
Vũ Nghịch Càn Khôn
Tác giả: Chúc Long Ngữ
-----oo0oo-----
Chương 2155: Triệu hồi, hồn nhập mệnh long
Nhóm Dịch: Black
Nguồn: Sưu Tầm
Nhìn đến Thiên Long vừa ra tới liền nhắm thẳng trong mắt trận, mới đầu Sở Nam nghi hoặc, theo sau đã nghĩ đến hắn bố trí ở trong mắt trận mệnh long, trong lòng suy đoán. Rất nhanh Thiên Long liền chui đi ra. Sở Nam nhìn, quả nhiên Thiên Long kết hợp với mệnh long hắn sáng tạo ra, nhưng không dung hòa.
Sở Nam nhìn Thiên Long kích động đến không nói nên lời, hỏi
- Ngươi muốn cùng mệnh long dung hợp cùng một chỗ?
Thiên Long lập tức nằm sấp dưới đất, gật đầu lia lịa.
- Tại sao?
- Trong mệnh long có hơi thở cao quý hơn chúng ta rất nhiều, hơn nữa nữa theo tình độ nào đó thì mệnh long không có ý thức. Nếu long hồn chúng ta dung hợp với mệnh long thì có thể cho Long Hồn được đến tinh lọc, trở nên càng cường đại hơn, có thể rất nhanh ngưng tụ ra chân thân, mà mệnh long cũng sẽ có hồn, trở thành linh tính chi vật. Mặc kệ là nuốt mệnh, vẫn là thủ hộ mắt trận, công kích địch nhân vân vân đều tăng cường rất lớn.
Nghe được lời này, trong lòng Sở Nam càng nghi vấn hơn. Hơi thở so với Thiên Long càng thêm cao quý thì không thể nghi ngờ là long khí tức, nhưng mệnh long là chia ra từ mệnh lực của Sở Nam, mặc dù hóa thân thành long nhưng làm sao có khả năng có long khí tức đâu?
Tuy nhiên Sở Nam đã đồng ý yêu cầu của Thiên Long, mệnh long có hồn đúng là thú vị. Hơn nữa hiện tại thế cục, khiến Thiên Võ Trạm có uy lực là càng lớn càng tốt. Sở Nam trở lại Thiên Võ đại lục cảm giác nhiều mắt trận của Thiên Võ Trạm bị phá hỏng, nếu không phải hắn sớm có chuẩn bị thì sợ là Thiên Võ Trạm không thành thế giới trong người.
Đương nhiên quan trọng nhất vẫn là hai chữ 'tình nghĩa'. Mặc dù Thiên Long đi theo Sở Nam có chút tình huống bất ngờ nhưng giúp đỡ nhiều.
Sở Nam đang muốn gật đầu thì nghe mắt trận nói:
- Quan trọng nhất là chủ nhân, ta cảm giác được những mệnh long đang triệu hồi chúng ta!
- Triệu hồi các ngươi? Tại sao nói vậy?
- Ta cũng không biết, chính là có loại cảm giác này. Lúc mới đến Thiên Võ đại lục không có thấy gì, đi tới đây thì cảm giác này càng đậm, đồng tộc của ta đều thấy vậy.
Sở Nam nội thị thế giới trong người, xem trạng thái của đám long hồn, Thiên Long đã nói đúng.
Sở Nam nhớ tới câu kia:
- Thiên Võ đại lục, long. Long, Thiên Võ đại lục, hai cái này có quan hệ gì? Không lẽ Thiên Võ đại lục vốn là long biến thành.
Sở Nam ngẫm nghĩ, ra tay, làm cho Thiên Long cùng mệnh long dung hợp cùng một chỗ, làm cho hai bên dung hợp là điều cực kỳ đơn giản, chỉ cần một ý niệm của Sở Nam, mệnh lực không mâu thuẫn thì tự nhiên dung hòa. Thiên Long tỏ vẻ lòng biết ơn, trở về mắt trận. Sở Nam nam lập tức cảm giác được mắt trận này trở nên cực kỳ cường đại, độ mạnh hấp thu năng lượng càng mạnh hơn nhiều.
Sở Nam không chút do dự phóng ra hết long hồn ở thế giới trong người. Đám long hồn đi ra bên ngoài, không rối loạn mà cùng cúi đầu hướng Sở Nam, rồi bay tới các hướng khác nhau. Xem hình ảnh kia như con chim mỏi cánh bay về nhà.
- Đây là triệu hồi?
Sở Nam thầm nhớ kỹ, liên hệ với Thiên Võ Trạm, cảm ứng tình huống của hắn. Chốc lát sau, Sở Nam cảm giác có nhiều nơi truyền đến dao động, chắc là Long Hồn cùng mệnh long kết hợp nhất thể, tương tự, Sở Nam cho hai bên dung hòa.
Cảm giác Thiên Võ Trạm biến ngày càng mạnh, Sở Nam đột nhiên nhìn về phương bắc, nhướng mày, bên kia mắt trận truyền đến dao động khác lạ, long hồn không dung vào được. Hình như là bị người phá hư, còn không phải bình thường, phá mệnh long.
Tuy mắt trận chỗ kia bị hủy thì còn có mắt trận bổ sung, Thiên Võ Trạm không bị ảnh hưởng bao nhiêu, nhưng nếu Sở Nam ở trên Thiên Võ đại lục thì có thể cứu giúp một cái đỡ một cái!
Sở Nam lắc người, xuyên qua, lấy tốc độ hiện tại của hắn không mất bao lâu đã tới mắt trận đó. Sở Nam vừa đến liền cảm giác hơi thở quen thuộc, đầu óc xoay chuyển mấy vòng, hắn hiểu ngay mệnh long trong mắt trận này chính là ở đại lục lúc hắn cứu nhóm Thiên Nhiên đưa nhân tình.
Sở Nam khẳng định:
- Cái này không phải trùng hợp!
Sở Nam nhìn quanh, tập trung một người, đúng là Quái Nhân đã hủy đại Đạo Tông.
- Hèn chi cho mắt trận chỗ này có lực phá hoại lớn như vậy, thì ra là ngươi.
Nhưng Sở Nam không biết, đúng là bởi vì hắn đưa nhân tình nên đến bây giờ Quái Nhân vẫn chưa thể hủy mắt trận này đi. Sở Nam nhìn thấy Quái Nhân lập tức trong đầu hiện lên một cái kế hoạch.
"Người này chắc là kẻ Canh Lão nói, nếu hắn đi theo Thiên Tử vào Thiên Võ đại lục thì chứng minh ít nhiều ở trong mắt Thiên Tử thì Quái Nhân còn có chút tác dụng. Đang lo không tìm thấy đường tới gần Thiên Tử, giờ có cách hay rồi!"
Sở Nam nháy mắt nghĩ đến xa hơn, không chỉ cứu cha mẹ, Điệp Y, nếu như có cơ hội thì hắn muốn giết Thiên Tử.
- Ngươi đã thích hơi thì ta chơi cùng một lúc!
Nói xong Sở Nam đạp hư không, bên trong hư không vẫn là hình dáng chân thân của hắn, nhưng khi đi ra đã biến thành lão già gầy gò, lưng còng.
Sở Nam vừa xuất hiện lập tức bị Quái Nhân thấy, gã lạnh lùng quát:
- Cút ngay, bằng không rút mạng của ngươi!
- Tiểu tử, chủ nhân của ngươi không dạy cho ngươi phải tôn kính trưởng bối sao?
- Xem ra ngươi là muốn chết.
Quái Nhân ánh mắt lạnh băng, mệnh lực long đang công kích mắt trận đột nhiên rống hướng Sở Nam. Sở Nam cảm giác mệnh lực của mình giống như lá bị gió mùa thu thổi đi. Nhưng lá cây mệnh lực của Sở Nam quá nặng, gió không thổi được.
Quái Nhân cũng cảm giác được không thích hợp, hừ lạnh sau đó quát hỏi:
- Ngươi là loại người nào?
- Một thứ bò sát cũng dám rống to trước mặt lão nhân? Không biết lão nhân rất sợ hãi sao?
Nói xong Sở Nam nhảy ngươi, cầm lấy mệnh lực long kỳ quái, cuồng quyền oanh tạc. Mỗi một nắm đấm đều ẩn chứa mệnh lực của Sở Nam. Chớp mắt mệnh lực long kỳ quái của Quái Nhân bị Sở Nam nổ nát. Sở Nam không dừng lại, trực tiếp cuốn hết mệnh lực long kỳ quái tan vỡ vào, cùng lúc đó vọt hướng Thiên Tử.
Quái Nhân thấy Sở Nam đi tới trước mặt mới giật mình kêu lên:
- Ngươi là... Sở Nam?
Trong giọng nói của Quái Nhân có chút nghi vấn, gã nghĩ không ra trừ bỏ Sở Nam từng đấu với gã thì còn ai có thể dễ dàng phá công kích của gã.
Thấy thái độ của Sở Nam, Quái Nhân càng khẳng định suy đoán của mình. Quái Nhân liều mạng dùng mệnh lực công kích Sở Nam, muốn thay đổi quỹ tích mệnh lực của Sở Nam.
Sở Nam thấy vậy lạnh lùng cười:
- Có nghe nói về mệnh lực huyền nhai không?
- Mệnh lực huyền nhai?
- Nhìn bộ dáng của ngươi thì biết cha từng nghe, ta cũng không có gặp qua, hôm nay vừa lúc thử xem.
Sở Nam dứt lời, quỹ tích mệnh lực Quái Nhân tấn công đột nhiên thay đổi, giống như biến thành một vách núi nhìn không thấy đáy, đạp xuống sẽ vô tung tích.
Quái Nhân kinh ngạc nhìn Sở Nam, lầm bầm:
- Không thể tưởng được tạo nghệ về mệnh lực của hắn mạnh mẽ như vậy, giờ là hôm nay...
Quái Nhân chưa nói xong thì thân thể vì hao tổn nhiều mệnh lực mà hơi suy yếu, suýt ngã ra sau. Sở Nam bắt lấy Quái Nhân, không chút do dự thi triển "Sưu hồn thuật" bí pháp.
Sở Nam không có hứng thú đấu võ mồm 'buộc' thuộc hạ tử trung của Thiên Tử, hay quyền đấm cước đá. Trực tiếp "Sưu hồn", ngắn gọn sáng tỏ, nhưng Sở Nam nghĩ đến người lúc trước ám sát hắn vừa chạm đến linh hồn liền tự bạo.
Đúng lúc này, Quái Nhân nhìn đau, cười nói:
- Ngươi muốn sưu hồn của ta, lấy đi trí nhớ? Ta nói cho ngươi, ngươi vĩnh viễn không lấy được. Chỉ cần ngươi đụng vào thì ta sẽ lập tức tự bạo, ta mà tự bạo Thiên Tử sẽ biến ngay. Lúc đó thì thân nhân, bằng hữu của ngươi sẽ lọt vào trả thù.
Sở Nam nghiến răng nói:
- Vấn đề này quả thật rất nghiêm trọng.
Sở Nam nhìn Quái Nhân kiêu ngọa vô cùng, thản nhiên nói:
- Nếu ta sửa lại quỹ tích mệnh lực của ngươi thì ngươi nói xem sẽ có kết quả gì?
Vũ Nghịch Càn Khôn
Tác giả: Chúc Long Ngữ
-----oo0oo-----
Chương 2156: Thủ nhi đại chi, tín ngưỡng chi nguyên
Nhóm Dịch: Black
Nguồn: Sưu Tầm
Nghe Sở Nam hỏi những lời này, Quái Nhân nháy mắt sửng sốt, choáng váng, một lúc sau mới lấy lại tinh thần.
Quái Nhân rống to:
- Ngươi không thể làm như vậy, ngươi không thể!
Sở Nam liên tiếp quát hỏi:
- Không thể? Chẳng lẽ ngươi đã quên lúc hủy diệt đại Đạo Tông? Chẳng lẽ ngươi đã quên lúc đuổi giết phụ mẫu của ta? Chẳng lẽ ngươi đã quên lúc giết người nhà của ta?
Mệnh lực điên cuồng ùa vào người Quái Nhân.
Quái Nhân nghe vậy rống to:
- Nếu ta không giết họ thì ta phải chết, ta không muốn chết, tự nhiên sẽ giết bọn hắn!
- Lấy răng trả răng!
- Sở Nam, ta chết cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi!
Sở Nam lạnh lùng nói:
- Ai nói kêu ngươi chết?
Quái Nhân lập tức nghĩ ra cái gì, điên cuồng rít gào:
- Mặc kệ ngươi chơi âm mưu quỷ kế gì cũng không khả năng thực hiện được. Ta muốn ghết thì ngươi ngăn cản không được, ta chết, cũng sẽ không cho ngươi sống yên!
- Ta không cần ngươi chết, ai cũng không giết ngươi được, bao gồm chính ngươi.
Trong lúc Sở Nam nói chuyện, Quái Nhân sắp tự bạo. Sở Nam đẩy mệnh lực vào, đã sửa lại đa phần quỹ tích mệnh lực của Quái Nhân, làm gã không thể khống chế bản thân. Quái Nhân vốn muốn tự bạo, nhưng dùng sức lại là tát mạnh vào mặt mình.
Quái Nhân mặt vặn vẹo nhìn chằm chằm vào Sở Nam.
Sở Nam nói:
- Không phải ngươi thích sửa quỹ tích mệnh lực của người khác sao? Hôm nay ở trên người ngươi thì có cảm giác như thế nào?
- Ngươi sẽ bị phản phệ!
- Ta nuốt mấy trăm đại lục mệnh, đều không có lọt vào phản phệ, ngươi cảm thấy ngươi xem như là cái thứ gì?
- Không thể nào!
Quái Nhân nghe Sở Nam nói, rống to:
- Mấy trăm cái đại lục, ta đều làm không được, huống chi là ngươi!
- Ta làm sao dám so với ngươi? Ngươi là ngu ngốc vĩ đại!
Trong lúc Sở Nam dong dài với Quái Nhân thù "Sưu hồn bí quyết" đã muốn lặng yên không một tiếng động triển khai. Đây là lần đầu tiên Sở Nam làm như vậy, không có tuyệt đối nắm chắc. Thật cẩn thận tiếp xúc đến linh hồn. Linh hồn rung động, không nổ tung, Sở Nam mới yên tâm.
Mặc dù Quái Nhân kịch liệt phản kháng nhưng không được, chỉ có thể oán hận nói:
- Sở Nam, ngươi có biết tại sao ta sửa lung tung mệnh lực của ngươi khác mà không bị phản phệ không?
- Không muốn biết.
Quái Nhân khựng lại, tiếp tục bảo:
- Bởi vì trên người ta có một phần mệnh lực, không phỉa của chính ta. Ngươi có biết nó là của tai không? Là dạng tồn tại nào không?
Sở Nam hỏi ngược lại:
- Đơn giản là chủ nhân của chủ nhân các ngươi thôi, có gì ghê gớm. Ngươi có nghe nói qua vũ chi cảnh chưa?
Quái Nhân choáng váng, ánh mắt nhìn chằm chằm Sở Nam tràn đầy khó tin. Mặt ngoài Sở Nam không thèm để ý nhưng rất ra rất cảnh giác, cố gắng không đụng vào phần mệnh lực kia.
Làm như vậy không phải vì Sở Nam sợ chủ nhân của Thiên Tử, mà là không nghĩ phức tạp, làm cho kế hoạch của chính mình thất bại, có nhiều đại chiến. Trước cứu ra đám Điệp Y, cha mẹ rồi nói sau.
Sở Nam một lần lại một lần sưu tìm trí nhớ của Quái Nhân, nắm giữ đa phần tin tức của gã trong lòng bàn tay, bao gồm thái độ của bình thường của gã với Thiên Tử, có thói quen gì, vẻ mặt ra sao, vân vân. Sở Nam phải cố gắng làm được chính xác, giảm xác suất phạm sai lầm xuống nhỏ nhất. Dù sao Thiên Tử không phải người bình thường, thủ đoạn cònn hiều hơn Sở Nam.
Chờ khi Sở Nam phối hợp mệnh lực thay đổi, không lục tìm ra thứ gì nữa mới dừng tay.
Sở Nam nói với Quái Nhân:
- Hãy ngủ một giấc đi, sau khi tỉnh ngủ ngươi sẽ phát hiện thế giới này, khung trời này biến đổi hoàn toàn.
Quái Nhân trợn mắt, hôn mê. Sở Nam vứt Quái Nhân vào thế giới trong người. Đám Cửu Võ, Thường Danh Ca ở thế giới trong người đều đang tu luyện trong thời gian trận do Tiểu Trận bố trí. Tư Đồ Dật Tiêu, Tửu Kiếm Tử đang cầm thiên địa hồ lô nói chuyện. Các cô gái Mộng nhi, Thiên Nhiên, Linh Vân, Lôi Nhụy nhiều chuyện.
Sở Nam thấy vậy cười nói:
- Xem ra mặc kệ là lạnh lùng, vẫn là ôn nhu, cũng hoặc là dã man đều thích nhiều chuyện.
Sở Nam nói xong khiến long hồn và mệnh long ở đây dung hợp, rồi hủy mắt trận.
Hủy đương nhiên không phải chân chính hủy, tương đương với một loại trạng thái chết giả, nhưng sau đó là dục hỏa trùng sinh. Chờ khi Sở Nam hoàn thành kế hoạch này, cần mắt trận chỗ này sẽ theo dục hỏa trung trọng sinh, trở nên càng thêm lợi hại!
Sau đó Sở Nam biến thành bộ dạng của Quái Nhân, thực lực tăng nhiều, "Thần đi trăm biến" thi triển ra, kia ánh mắt, biểu tình trên mặt, tư thế đi đường, phát ra hơi thở, cho đến thần hồn hơi thở đều giống hệt Quái Nhân. Dù là người rất quen với Quái Nhân có nhìn kỹ cũng không phát hiện vấn đề.
Trừ phi có thủ đoạn khác.
Làm xong tất cả, Sở Nam lại 'trá tử' một số mắt trận, ở mặt ngoài nhìn lại thì tuyệt đối là hủy đắc rách nát đến cực điểm. Trên đường Sở Nam đi hướng Thiên Tử, hắn nhìn thấy những người tín ngưỡng hắn, thần thỏ, hoặc là ma thú cận chiến liều mạng với những người khác. Mặc dụ bọn họ ở vào tình thế cửu tử nhất sinh nhưng bọn họ cũng tuyệt không lui về phía sau, tuyệt không thỏa hiệp!
Những điều đó khiến Sở Nam rất cảm động, hắn cho rằng tín ngưỡng là chuyện hai bên. Người khác tín ngưỡng hắn thì Sở Nam đáp lại họ, bọn họ không phải con kiến, bọn họ là người nhà của hắn.
Vì vậy Sở Nam ra tay.
Tất nhiên hắn không lộ mặt ra, năng lượng ẩn chứa nhiều thứ rót vào pho tượng của hắn, các võ giả vốn suy yếu tỏa sáng lực lượng vô cùng, tin tưởng lại cuồng tăng vạn lần, lại có thế phản giết bằng được lại có bẻ gãy nghiền, đánh tơi tả mấy chục cường giả cổ chi cảnh.
Đuổi đi những người đó rồi, đám võ giả nhìn hướng pho tượng Sở Namvaf Tiểu Hắc, thành kính tín ngưỡng, còn nói hiển linh gì đó. Sở Nam không rời đi ngay, hắn đăm chiêu suy nghĩ. Mới nãy khi Sở Nam rót vào năng lượng mới phát hiện pho tượng không phải dùng tài liệu tạo ra đơn giản như vậy, bên trong dường như có lực lượng tín ngưỡng vĩnh viễn bất diệt.
- Lấy tín ngưỡng ngưng tụ ra?
Sở Nam suy nghĩ, ổn định tâm thần, cảm nhận tín ngưỡng của những người đó. Sở Nam cảm nhận, lập tức cảm giác được vô số quang điểm, mỗi một cái quang điểm đều là một cái tín ngưỡng chi nguyên. Khi tinh thần phất qua những tín ngưỡng chi nguyên này thì quang điểm cũng chấn động. Có thứ giống như cuộn sóng vô hình ùa hướng Sở Nam, đụng vào người hắn. Sở Nam liền cảm giác trong thân thể mình có bất diệt tín ngưỡng chi nguyên!
Tiểu Hắc cũng vậy.
- Đây là...
Sở Nam lờ mờ phát hiện tín ngưỡng chi nguyên cũng không gần là gia tăng thực lực, gia tăng lực công kích đơn giản như vậy, trong đó rất có Càn Khôn. Tuy nhiên, hiện tại Sở Nam không đủ thời gian đến nghiên cứu, lại lợi dụng pho tượng kia để lại chút ích lợi cho đám võ giả, sau đó ra đi.
Trên đường đi, Sở Nam đắn đo kế hoạch của mình, cố gắng bảo đảm không có sai lầm. Sở Nam áp chế hơi thở tín ngưỡng, nghiên cứu thủy tinh vật thể.
Từ khi Long Hồn cùng mệnh long dung hợp cùng một chỗ, hơi thở long trên Thiên Võ đại lục nồng đậm gấp trăm lần, thiên thời, địa lợi, nhân hòa càng ngày càng có lợi cho đám võ giả Thiên Võ đại lục. Trong đó bao gồm một số đệ tử của Càn Khôn tông cũng bị đồng hóa, bắt đầu tín ngưỡng Sở Nam. Đối với bọn họ thì chuyển hóa không khó khăn, dù sao Sở Nam ở trong lòng bọn họ rất mạnh, hắn còn là truyền nhân của Càn Khôn tông.
Sở Nam không biết những điều đó, mấy ngày sau hắn đi tới chỗ Quái Nhân hay gặp Thiên Tử, dựa theo ám hiệu truyền đi vào. Khoảng ba phút sau, trước mắt Sở Nam chợt sáng lên, lộ ra tiểu thiên địa trước mặt. Thiên Tử đứng trên đỉnh núi.