Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #211  
Old 06-09-2008, 10:43 AM
travadu travadu is offline
Tử Sỹ 4vn
 
Tham gia: May 2008
Bài gởi: 58
Thá»i gian online: 0 giây
Xu: 0
Thanks: 5
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi 211: Trong hậu động, Quần Hùng coi kiếm

Lệnh Hồ Xung chắp tay đáp lễ nói:

- Tại hạ cùng Nhậm tiểu thư sẽ thành hôn một ngày rất gần.

Doanh Doanh đỠmặt ồ lên một tiếng nhưng nàng cũng không phủ nhận.

Lệnh Hồ Xung nói tiếp:

- Tần trưởng lão đã vâng mệnh nhạc phụ đại nhân của tại hạ vậy bá»n tại hạ là hàng tiểu bối Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên phải gánh vác thay ngÆ°á»i.

Tần Bằng Phi và Dịch Trung mỉm cÆ°á»i nói:

- Xin kính mừng nhị vị.

Doanh Doanh thẹn thò xoay mình lảng đi chỗ khác.

Tần Bằng Phi lại nói:

- HÆ°á»›ng tả sứ dặn Ä‘i dặn lại Bảo trưởng lão cùng thuá»™c hạ không được vô lá»… vá»›i đệ tá»­ phái Hằng SÆ¡n. Bá»n thuá»™c hạ chỉ có việc do thám được tin chứ không được bạo Ä‘á»™ng. DÄ© nhiên thuá»™c hạ phải tuân theo.

Ãá»™t nhiên phía sau chàng có thanh âm thiếu nữ vừa cÆ°á»i vừa nói:

- Kiếm pháp của Lệnh Hồ công tử là đệ nhất thiên hạ, Hướng tả sứ bảo các vị không được động võ là may cho các vị đó.

Lệnh Hồ Xung ngoảnh đầu nhìn lại thì thiếu nữ đó là Lam Phượng Hoàng, giáo chủ NgÅ© Ãá»™c Giáo từ trong bụi cây Ä‘i tá»›i. Chàng cÆ°á»i nói:

- Ãại muá»™i tá»­! Ãại muá»™i tá»­ mạnh giá»i chứ?

Tần Bằng Phi cÅ©ng nhận ra cô liá»n chắp tay nói:

- Kính chào Lam giáo chủ.

Lam Phượng Hoàng nhìn Lệnh Hồ Xung há»i:

- Ãại ca! Ãại ca vẫn được vui vẻ đấy a?

Rồi nàng quay sang há»i Tần Bằng Phi:

- Lão muốn chắp tay trước mặt ta thì cứ việc chắp tay cớ sao lại chau mày?

Tần Bằng Phi đáp:

- Tại hạ không dám thế.

Lão biết trong ngÆ°á»i cô lúc nào cÅ©ng đầy chất Ä‘á»™c, giây vào cô là rÆ°á»›c vạ vào mình.

Tần Bằng Phi bÆ°á»›c lảng đến chá»— Doanh Doanh nhìn nàng há»i:

- Bây giỠnên hành động thế nào? Xin thánh cô chỉ thị cho!

Doanh Doanh đáp:

- Các vị cứ làm theo mệnh lệnh giáo chủ là được.

Tần Bằng Phi dạ má»™t tiếng rồi cùng Dịch Trung khom lÆ°ng thi lá»… cáo biệt ba ngÆ°á»i là Doanh Doanh, Lệnh Hồ Xung và Lam Phượng Hoàng.

Lam Phượng Hoàng chá» Tần Bằng Phi và Dịch Trung Ä‘i rồi má»›i há»i:

- Bao nhiêu đệ tá»­ phái Hằng SÆ¡n Ä‘á»u bị bắt hết mà sao các vị chÆ°a Ä‘i giải cứu?

Lệnh Hồ Xung đáp:

- Bá»n tiểu huynh Ä‘ang rượt theo mà từ núi Hằng SÆ¡n tá»›i đây chÆ°a thấy tông tích chi hết.

Lam Phượng Hoàng nói:

- Ãây có phải là Ä‘Æ°á»ng lên núi Hoa SÆ¡n đâu? Các vị Ä‘i trật nẻo rồi!

Lệnh Hồ Xung há»i lại:

- Ãi Hoa SÆ¡n Æ°? Bá»n chúng bị bắt Ä‘Æ°a lên Hoa SÆ¡n hay sao? Ãại muá»™i tá»­ có trông thấy không?

Lam Phượng Hoàng đáp:

- Sáng sá»›m hôm qua, tiểu muá»™i ở Hằng SÆ¡n biệt viện uống trà thấy có mùi khác lạ nhÆ°ng không nói ra, sau thấy má»i ngÆ°á»i tá»›i tấp té xuống liá»n biết ngay là há» bị thuốc mê tiểu muá»™i cÅ©ng giả vá» trúng Ä‘á»™c ngã lăn ra.

Lệnh Hồ Xung cÆ°á»i nói:

- Dùng thuốc độc với Lam giáo chủ ở Ngũ Tiên giáo thì có khác gì đánh trống qua cửa nhà sấm?

Lam Phượng Hoàng mỉm cÆ°á»i nói:

- NhÆ° vậy bá»n chúng má»›i là ngu dốt. Có đúng thế không?

Lệnh Hồ Xung há»i lại:

- Vậy mà đại muội tử không trả miếng chúng ư?

Lam Phượng Hoàng nói:

- Còn nữa, hai tên ác ôn bảo tiểu muá»™i đúng là bị thuốc mê ngất xỉu. Chúng còn toan Ä‘á»™ng thủ liá»n bị tiểu muá»™i phóng Ä‘á»™c đánh chết ngay Ä‘Æ°Æ¡ng trÆ°á»ng. Những tên khác không dám lại gần nữa chúng bảo nhau tiểu muá»™i có chết thật nhÆ°ng khắp trong mình Ä‘á»u có chất kịch Ä‘á»™c lại gần là dại.

Cô nói xong rồi nổi lên tràng cÆ°á»i ha hả.

Lệnh Hồ Xung há»i:

- Rồi sau thế nào nữa?

Lam Phượng Hoàng đáp:

- Tiểu muá»™i vẫn giả vá» bất tỉnh để xem chúng giở trò gì thì thấy bá»n chúng lên ngá»n Kiến Tính bắt ni cô Ä‘em xuống. NgÆ°á»i dẫn đầu là Nhạc tiên sinh, sÆ° phụ đại ca. Tiểu muá»™i nhận thấy lão là con ngÆ°á»i tồi bại. Ngày trÆ°á»›c ở chùa Thiếu Lâm đại ca cứu mạng cho tiểu muá»™i lão lại có ý muốn giết đại ca. Bây giỠđại ca làm chưởng môn phái Hằng SÆ¡n thì lão lại dẫn bá»n thủ hạ đến bắt hết đồ tá»­ đồ tôn của đại ca, cả vãi già vãi trẻ không sót má»™t ai. Lão cố ý làm đại ca mất mặt.

Lệnh Hồ Xung lẳng lặng không nói gì. Chàng biết Lam Phượng Hoàng là một cô gái Miêu tính tình chất phác thấy sao nói vậy.

Lam Phượng Hoàng lại nói:

- Tiểu muá»™i thấy thế tức quá muốn phóng Ä‘á»™c giết lão ngay nhÆ°ng không hiểu ý đại ca ra sao. Muốn hạ sát lão cÅ©ng còn nhiá»u cÆ¡ há»™i.

Lệnh Hồ Xung nói:

- Ãại muá»™i tá»­ còn nghÄ© đến thể diện, tiểu huynh xin Ä‘a tạ.

Lam Phượng Hoàng nói:

- Cái đó chẳng có chi đáng kể. Tiểu muá»™i còn nghe bá»n chúng bảo nhau là nhân lúc đại ca không ở trên núi Hằng SÆ¡n mà rút lui cho lẹ nếu gặp đại ca trở vá» tất thêm rắc rối. Có kẻ lại bảo không may gặp ngày đại ca Ä‘i vắng, nếu đại ca ở nhà chúng cÅ©ng bắt Ä‘i để trừ hậu há»a.

Lệnh Hồ Xung nói:

- Có đại muá»™i tá»­ ở đó thì bá»n chúng muốn bắt tiểu huynh không phải dá»….

Lam Phượng Hoàng ra chiá»u đắc ý cÆ°á»i nói:

- Thế là bá»n chúng còn có phÆ°á»›c, nếu chúng Ä‘á»™ng đến má»™t sợi lông của đại ca thì ít ra là trăm tên phải toi mạng vá» tay tiểu muá»™i.

Cô quay lại nhìn Doanh Doanh há»i:

- Nhậm đại tiểu thÆ°! Ãại tiểu thÆ° không ăn phải giấm chua đấy chứ? Tiểu muá»™i đối vá»›i Lệnh Hồ đại ca nhÆ° tình anh em trong nhà.

Doanh Doanh Ä‘á» mặt lên, nàng biết Lam Phượng Hoàng là ngÆ°á»i chất phác ngay thẳng liá»n mỉm cÆ°á»i đáp:

- Lệnh Hồ công tá»­ cÅ©ng thÆ°á»ng nhắc tá»›i cô nÆ°Æ¡ng, y khen cô nÆ°Æ¡ng là ngÆ°á»i rất tá»­ tế.

Lam Phượng Hoàng nói:

- Thế thì hay lắm! Tiểu muội lại e rằng chẳng bao giỠy dám nhắc tới tên tiểu muội trước mặt đại tiểu thư.

Doanh Doanh lại há»i:

- Lam giáo chủ đã giả vỠmê man bất tỉnh sao lại chạy đến đây?

Lam Phượng Hoàng đáp:

- Bá»n chúng sợ trong ngÆ°á»i tiểu muá»™i có chất kịch Ä‘á»™c chẳng ai dám đụng vào. Kẻ thì bảo vung Ä‘ao chém chết tiểu muá»™i. NgÆ°á»i nói phóng ám khí bắn tiểu muá»™i cho toi mạng, nhÆ°ng miệng chúng nói mạnh bạo mà rút cục chẳng tên nào dám Ä‘á»™ng thủ, ào ào chạy Ä‘i nhÆ° ong vỡ tổ. Tiểu muá»™i theo hút bá»n chúng má»™t lúc thì thấy chúng đúng là Ä‘i vá» phía núi Hoa SÆ¡n. Tiểu muá»™i liá»n chạy khắp nÆ¡i kiếm Lệnh Hồ đại ca để Ä‘Æ°a tin này cho các vị hay.

Lệnh Hồ Xung nói:

- Nếu vậy thì tiểu huynh phải Ä‘a tạ đại muá»™i tá»­. Không có đại muá»™i tá»­ cho biết tin này thì bá»n ta lên thẳng Hắc Má»™c Nhai thành uổng công đến khi quay trở lại tìm kiếm thì bao nhiêu lão ni cô, tiểu ni cô và cả hàng ni cô không già không trẻ Ä‘á»u bị tai nạn. Vụ này không thể trùng trình được, chúng ta phải lập tức nhằm Hoa SÆ¡n trá»±c chỉ.

Ba ngÆ°á»i liá»n quay vá» hÆ°á»›ng Tây Ä‘i suốt ngày đêm nhÆ°ng dá»c Ä‘Æ°á»ng không tìm ra manh mối chi hết.

Lệnh Hồ Xung và Doanh Doanh Ä‘á»u nghÄ© thầm trong bụng:

- Má»™t đàn mấy trăm ngÆ°á»i Ä‘i thì dá»c Ä‘Æ°á»ng nhất định phải có kẻ trông thấy. Ở quán cÆ¡m khách Ä‘iếm tất có dấu vết để lại mà sao Ä‘i mãi chẳng trông thấy gì chẳng lẽ mình rượt theo không đúng Ä‘Æ°á»ng?

Ãến ngày thứ ba má»›i gặp bốn đệ tá»­ phái Hành SÆ¡n ở trÆ°á»›c má»™t quán cÆ¡m nhá».

Bốn ngÆ°á»i này Ä‘á»u là nhị đại đệ tá»­ phái Hành SÆ¡n, chúng không được Ä‘i tham dá»± cuá»™c Tung SÆ¡n đại há»™i bữa trÆ°á»›c nên không nhận ra bá»n Lệnh Hồ Xung nhÆ°ng Lệnh Hồ Xung coi cách ăn mặc liá»n hiểu ngay lai lịch bá»n chúng.

Ba ngÆ°á»i liá»n chú ý lắng tai nghe bá»n này nói chuyện thì quả nhiên chúng lên núi Hoa SÆ¡n.

Ba ngÆ°á»i lại thấy bá»n chúng ra chiá»u rất cao hứng tưởng chừng nhÆ° lên núi Hoa SÆ¡n để lấy vàng bạc châu báu.

Má»™t gã trong bá»n nói:

- May mà Ãổng huynh giao du rá»™ng rãi Ä‘Æ°a tin cho sá»›m may hÆ¡n nữa chúng ta Ä‘ang ở Hà Nam gần kỠđến được mau lẹ mà cÅ©ng còn sợ không kịp. Những anh em khác chắc là lỡ mất cÆ¡ há»™i tốt.

Một tên khác nói:

- Chúng ta không nên coi thÆ°á»ng, phải Ä‘i càng lẹ càng hay đến sá»›m chừng nào tốt chừng ấy. Vụ này thay đổi từng giá» từng khắc.

Lệnh Hồ Xung muốn biết bá»n hỠđến Hoa SÆ¡n gấp rút nhÆ° vậy để mÆ°u đồ chuyện gì nhÆ°ng bốn ngÆ°á»i này thủy chung không nói hở má»™t câu nào khác.

Lam Phượng Hoàng há»i:

- Có cần đánh thuốc độc cho chúng ngã ra để tra khảo không?

Lệnh Hồ Xung nghÄ© tá»›i chưởng môn phái Hành SÆ¡n là Mạc Ãại tiên sinh đối xá»­ vá»›i mình rất tá»­ tế không tiện khinh khi đồ đệ của lão liá»n đáp:

- Chúng ta cứ lên lẹ núi Hoa Sơn để coi cho biết không nên rút dây động rừng.

Lam Phượng Hoàng nói:

- Như vậy cũng phải.

Ba ngÆ°á»i liá»n tăng gia cÆ°á»›c trình vá»t qua bốn tên đệ tá»­ phái Hành SÆ¡n.

Bốn tên thấy má»™t nam hai nữ Ä‘á»u còn nhá» tuổi mà cÆ°á»›c trình rất mau lẹ thì trong lòng không khá»i kinh dị.

Mấy hôm sau ba ngÆ°á»i đến chân núi Hoa SÆ¡n vào lúc hoàng hôn.

Lệnh Hồ Xung ở trên núi này tử thuở nhỠcho đến khi khôn lớn nên địa thế nơi đây chàng đã thuộc lòng.

Chàng liá»n nói:

- Chúng ta theo Ä‘Æ°á»ng nhỠở phía sau núi mà Ä‘i lên thì không gặp ai.

Hoa SÆ¡n là má»™t tòa núi hiểm trở nhất trong NgÅ© Nhạc. ÃÆ°á»ng nhá» sau núi lại càng nguy hiểm hÆ¡n, phần lá»›n không có Ä‘Æ°á»ng lối mà Ä‘i. May ở chá»— ba ngÆ°á»i cùng võ công cao cÆ°á»ng, khinh công tuyệt đỉnh nên dù gặp địa thế hiểm trở hoặc vách núi dá»±ng đứng cÅ©ng trèo lên được. Tuy nhiên khi ba ngÆ°á»i lên được đến ngá»n cao nhất núi Hoa SÆ¡n thì đêm đã sang canh tÆ°.

Lệnh Hồ Xung dẫn hai ngÆ°á»i qua nhà đại Ä‘Æ°á»ng thì chỉ thấy tối mò không có đèn lá»­a chi hết.

Mấy ngÆ°á»i nấp dÆ°á»›i cá»­a sổ chú ý lắng tai nghe cÅ©ng không thấy Ä‘á»™ng tÄ©nh chi hết.

Mấy ngÆ°á»i lại mò tá»›i chá»— cÆ° trú của quần đệ tá»­ để dò la thì dÆ°á»ng nhÆ° trong nhà không có ngÆ°á»i.

Lệnh Hồ Xung đẩy cá»­a sổ chuồn vào, bật lá»­a lên soi trong phòng tối Ä‘en và trống rá»—ng. DÆ°á»›i đất cÅ©ng nhÆ° trên bàn Ä‘á»u đầy bụi cát. Chàng vào mấy phòng cảnh tượng Ä‘á»u nhÆ° vậy. Hiển nhiên quần đệ tá»­ phái Hoa SÆ¡n Ä‘á»u chÆ°a vá» tá»›i.

Lam Phượng Hoàng ra chiá»u chán nản nói:

- Chẳng lẽ tiểu muá»™i mắc bẫy bá»n chúng? Bá»n chúng miệng nói là lên núi Hoa SÆ¡n mà thá»±c ra lại Ä‘Æ°a nhau đến má»™t nÆ¡i nào khác chăng?

Lệnh Hồ Xung trong lòng vừa kinh ngạc vừa nghi ngá». Chàng nhá»› tá»›i ngày trÆ°á»›c dẫn quần hùng lên tấn công chùa Thiếu Lâm, rồi vào tá»›i nÆ¡i thấy chùa bá» trống sau đó gặp cÆ¡n nguy biến chàng tá»± há»i:

- Chẳng lẽ phen này Nhạc Bất Quần lại theo kế cÅ©? NhÆ°ng hiện giá» bên mình chỉ có ba ngÆ°á»i thì dù có bị bao vây mà muốn thoát thân cÅ©ng chẳng khó gì. Chỉ sợ bá»n chúng Ä‘em quần đệ tá»­ phái Hằng SÆ¡n cầm tù vào má»™t nÆ¡i bí mật mà mình chậm trá»… mấy ngày thì kiếm cho ra được không phải dá»… dàng.

Ba ngÆ°á»i chú ý lắng tai nghe Ä‘á»™ng tÄ©nh thì chỉ thấy tiếng thông reo ào ào ngoài ra chẳng thấy chi hết. Thật là má»™t sá»± tịch mịch kỳ dị.

Lam Phượng Hoàng nói:

- Bây giỠchúng ta chia nhau đi tìm các ngả. Sau một giỠlại tới đây tụ hội.

Lệnh Hồ Xung nói:

- Ãược lắm!

Chàng nghĩ tới Lam Phượng Hoàng là một tay kình độc rất cao minh không một ai có thể gây hại cho nàng nhưng chàng cũng dặn một câu:

- Gặp ai thì đại muá»™i tá»­ cÅ©ng không đáng sợ nhÆ°ng nếu gặp sÆ° phụ tiểu huynh, kiếm pháp lão nhân gia mau lẹ phi thÆ°á»ng đại muá»™i tá»­ phải cẩn thận lắm má»›i được.

Lam Phượng Hoàng thấy Lệnh Hồ Xung nói bằng giá»ng khẩn thiết, dÆ°á»›i ánh lá»­a lá» má» cÅ©ng trông rõ vẻ mặt chàng rất quan tâm thì không khá»i cảm Ä‘á»™ng.

Nàng đáp:

- Ãại ca! Tiểu muá»™i sẽ tùy cÆ¡ ứng biến, đại ca bất tất phải lo âu.

Nàng nói xong đẩy cửa đi ra.

Lệnh Hồ Xung dẫn Doanh Doanh Ä‘i Ä‘iá»u tra khắp nÆ¡i má»™t lượt. Hai ngÆ°á»i lùng xét cả trong nhà ở của vợ chồng Nhạc Bất Quần ở hẻm Thiên Cầm cÅ©ng chẳng thấy ngÆ°á»i nào.

Lệnh Hồ Xung nói:

- Vụ này thật rắc rối to. Ngày trÆ°á»›c dù toàn thể thầy trò phái Hoa SÆ¡n có việc xuống núi cÅ©ng để lại má»™t ít ngÆ°á»i canh gác mà sao bữa nay trên núi chẳng còn má»™t ai?

Sau cùng chàng đến gian phòng của Nhạc Linh San. Căn phòng này cũng ở bên hẻm Thiên Cầm, nghĩa là cách chỗ ở của vợ chồng Nhạc Bất Quần rất gần.

Lệnh Hồ Xung vừa tá»›i cá»­a phòng, chàng liá»n nhá»› ngay lại ngày trÆ°á»›c chàng thÆ°á»ng tá»›i đây để rủ tiểu sÆ° muá»™i dắt tay nhau Ä‘i chÆ¡i, thế mà nay nàng đã hóa ra ngÆ°á»i thiên cổ, vÄ©nh viá»…n không còn được thấy mặt. Bất giác lòng chàng se lại, hai dòng lệ nóng hổi trào ra.

Chàng vừa Ä‘Æ°a tay mở cá»­a nhÆ°ng cá»­a lại cài then trong. Chàng còn Ä‘ang do dá»± chÆ°a biết làm thế nào thì Doanh Doanh đã vượt tÆ°á»ng vào trong rút then cá»­a mở ra.

Hai ngÆ°á»i tiến vào phòng, quẹt lá»­a thắp nến lên thì thấy trên tÆ°á»ng cÅ©ng nhÆ° mặt bàn đầy bụi bậm, tá» ra lâu ngày không có ngÆ°á»i bÆ°á»›c chân vào. Trong phòng trống rá»—ng không còn má»™t thứ đồ cần thiết nào khác ngoài cái bàn gá»—. Cả bàn son phấn của thiếu nữ cÅ©ng không thấy đâu nữa. Thật là má»™t cảnh tiêu Ä‘iá»u thê thảm.

Lệnh Hồ Xung bụng bảo dạ:

- Tiểu sÆ° muá»™i cùng Lâm sÆ° đệ sau khi làm lá»… thành hôn tất đã có má»™t tân phòng khác, không ở căn nhà này nữa. DÄ© nhiên những vật dụng hàng ngày đã khuân dá»n Ä‘i nÆ¡i khác.

Tiện tay chàng rút ngăn kéo bàn ra coi thì thấy trong đó toàn là đồ chơi trẻ con như lồng chim nhỠxíu, những viên đạn bi hay con ngựa gỗ tý hon.

Những đồ vật này hoặc của Lệnh Hồ Xung làm cho nàng hoặc Ä‘i mua vỠđể hai ngÆ°á»i chÆ¡i chung, không hiểu ai đã xếp đặt rất chỉnh tá» trong ngăn kéo.

Lệnh Hồ Xung xiết nỗi đau lòng, chàng không nhịn được, hai hàng châu lệ tuôn xuống như mưa.

Chàng từ từ đóng ngăn kéo lại nhÆ° cÅ©, toan trở gót bÆ°á»›c ra khá»i phòng thì thấy Doanh Doanh Ä‘ang đứng coi má»™t bức chữ treo trên tÆ°á»ng.

Lệnh Hồ Xung tiến lại hai bước nhìn lên bức chữ thì thấy trên viết một bài thơ:


- Phụng nữ điên cuồng cố biệt nhân

Nguyệt nga còn vướng nợ hồng trần

Nhớ xưa luyến ái Hàn công tử

Xương trắng thành tro hận chửa tan


Lệnh Hồ Xung là ngÆ°á»i ít Ä‘á»c sách, không thông văn lý. Chàng không hiểu Ä‘iển cố vá» những chữ "Phụng nữ, Nguyệt nga" nhÆ°ng chàng vừa Ä‘á»c đến hai câu cuối cùng thì trong lòng vừa kinh hãi vừa âm thầm Ä‘au Ä‘á»›n.

Chàng cất giá»ng run run ngâm:

- Nhớ xưa luyến ái Hàn công tử

Xương trắng thành tro hận chửa tan.


Rồi chàng há»i:

- Hàn công tử là ai?

Doanh Doanh đáp:

- Ãây là ngÆ°á»i ta đã sao lục bài thÆ¡ của Lý Thượng Ẩn.

Lệnh Hồ Xung há»i:

- Lý Thượng Ẩn nào?

Doanh Doanh nói:

- Lý Thượng Ẩn là má»™t thi nhân Ä‘á»i ÃÆ°á»ng. Bài thÆ¡ này nói vá» má»™t nữ đạo sÄ©, nếu nàng luyến ái Hàn công tá»­ mà lấy y làm chồng thì đâu đến ná»—i phải chịu cảnh cô Ä‘Æ¡n tịch mịch ôm hận suốt Ä‘á»i?

Lệnh Hồ Xung kinh hãi há»i:

- XÆ°Æ¡ng trắng thành tro hận chá»­a tan. Ãúng thế! Tiểu sÆ° muá»™i nay đã vùi xÆ°Æ¡ng dÆ°á»›i đất rồi sẽ biến thành tro bụi mà lòng nàng vẫn còn ôm mối hận vô cùng tận. NhÆ°ng hồi ấy nàng má»›i là má»™t vị tân nÆ°Æ¡ng tá»­ thì nào lại viết bài thÆ¡ này?

Doanh Doanh há»i lại:

- Ãây là chữ của Nhạc tiểu thÆ° đã viết ra hay sao?

Lệnh Hồ Xung đáp:

- Phải rồi!

Hai ngÆ°á»i thổi tắt nến Ä‘i rồi bÆ°á»›c ra khá»i căn phòng.

Doanh Doanh nói:

- Xung lang! Trên núi Hoa Sơn này có một nơi rất quan hệ với Xung lang, vậy Xung lang dẫn tiểu muội đến đó coi.

Lệnh Hồ Xung đáp:

- Phải rồi! NÆ¡i đó là ngá»n Sám hối, chúng ta đến đó chÆ¡i.

Rồi chàng Ä‘i trÆ°á»›c dẫn Ä‘Æ°á»ng lên ngá»n Sám hối.

NÆ¡i đây Lệnh Hồ Xung rất quen thuá»™c nên tuy quãng Ä‘Æ°á»ng khá xa mà hai ngÆ°á»i Ä‘i rất mau chỉ trong khoảnh khắc đã tá»›i.

Lên đến ngá»n núi rồi, Lệnh Hồ Xung cầm tay Doanh Doanh nói:

- Tiểu huynh ở trong sơn động này...

Chàng chÆ°a dứt lá»i bá»—ng nghe mấy tiếng choang choảng vang lên, dÆ°á»ng nhÆ° là tiếng khí giá»›i chạm nhau từ trong Ä‘á»™ng vá»ng ra.

Hai ngÆ°á»i cùng giật mình kinh hãi, rảo bÆ°á»›c Ä‘i tá»›i.

Tiếp theo lại có tiếng ngÆ°á»i kêu rất lá»›n, hiển nhiên hỠđã bị thÆ°Æ¡ng. Thanh âm ngÆ°á»i này phảng phất nhÆ° tiếng Mạc Ãại tiên sinh.

Lệnh Hồ Xung nói:

- Há»ng bét! DÆ°á»ng nhÆ° Mạc Ãại sÆ° bá bị thÆ°Æ¡ng rồi! Chúng ta vào lẹ xem sao?

Hai ngÆ°á»i rút khí giá»›i ra, chạy vào Ä‘á»™ng. Ãá»™ng trÆ°á»›c không có ai, nhÆ°ng Ä‘ang Ä‘i vào hậu Ä‘á»™ng thì thấy ánh lá»­a lóe ra.

Lệnh Hồ Xung rất quan tâm đến Mạc Ãại tiên sinh. Chàng vá»t ngÆ°á»i tiến vào hậu Ä‘á»™ng thì thấy nÆ¡i đây hÆ¡n chục ngá»n Ä‘uốc thắp sáng trÆ°ng ra là có đến dÆ° trăm ngÆ°á»i Ä‘ang ngÆ°ng thần coi kiếm chiêu và võ công khắc trên vách đá. NgÆ°á»i nào cÅ©ng chuyên tâm chú ý nhìn đồ hình nhÆ°ng không má»™t ai nói câu nào. Bầu không khí nÆ¡i đây yên lặng nhÆ° tá».

Lệnh Hồ Xung và Doanh Doanh lúc nghe tiếng Mạc Ãại tiên sinh kêu rú đã chắc mẩm khi xông vào hậu Ä‘á»™ng tất thấy trong hậu Ä‘á»™ng tất thấy trong hậu Ä‘á»™ng tối om mà không thì nÆ¡i đây Ä‘ang xảy cuá»™c ác đấu rùng rợn máu đổ thịt rÆ¡i, ngỠđâu trong hậu Ä‘á»™ng lại đóm Ä‘uốc thắp sáng rá»±c nhÆ° ban ngày và chỉ thấy những ngÆ°á»i Ä‘ang yên lặng quan sát những đồ hình trên vách đá.

Hậu Ä‘á»™ng này rất rá»™ng, hÆ¡n trăm ngÆ°á»i đứng đó vẫn được thoải mái không phải chen vai thích cánh. Số ngÆ°á»i đông là thế mà yên tÄ©nh lạ thÆ°á»ng, tưởng chừng kim rá»›t cÅ©ng nghe tiếng. Trong trÆ°á»ng tá»±a hồ bao phủ má»™t bầu không khí chết chóc.

Cảnh tượng ra ngoài sá»± tiên liệu khiến cho trong lòng hai ngÆ°á»i phải chÆ°ng há»­ng.

Doanh Doanh hơi nghiêng mình vỠphía tay mặt. Vai bên phải nàng tựa vào vai trái Lệnh Hồ Xung.

Lệnh Hồ Xung quay đầu nhìn lại thấy Doanh Doanh sắc mặt trắng bệch và mắt nàng lá»™ vẻ sợ sệt. Chàng liá»n Ä‘Æ°a tay trái ra khẽ đỡ lấy lÆ°ng nàng.

Những ngÆ°á»i vào hậu Ä‘á»™ng cách phục sức không giống nhau.

Lệnh Hồ Xung chú ý nhìn, nhận ra được hỠlà đồ đệ của ba phái Tung Sơn, Thái Sơn và Hành Sơn.

Những nhân vật tá»›i đây phần đông đã đứng tuổi, mái tóc đốm trắng và những ngÆ°á»i già nua râu bạc. Hiển nhiên Ä‘a số là những tiá»n bối nổi danh của ba phái.

Lệnh Hồ Xung lại cố ý tìm kiếm nhưng không thấy một tên đệ tử nào của phái Hoa Sơn và phái Hằng Sơn có mặt tại đây.

Chàng còn nhận ra nhân sÄ© ba phái chia thành từng tốp riêng biệt ba nÆ¡i để coi đồ hình, ngÆ°á»i phái nào đứng riêng ra phái ấy không trá»™n phái ná» xen lẫn vá»›i phái kia.

Ãồ đệ phái Tung SÆ¡n quan sát những kiếm chiêu của phái Tung SÆ¡n khắc trên vách đá. Phái Thái SÆ¡n và phái Hành SÆ¡n cÅ©ng chỉ nghiên cứu kiếm pháp phái mình.

Lệnh Hồ Xung nhá»› tá»›i bốn tên đệ tá»­ phái Hành SÆ¡n mà chàng đã gặp ở dá»c Ä‘Æ°á»ng. Theo lá»i chúng thì khi nhận tin được phái đến Hoa SÆ¡n là má»™t sá»± may mắn vô cùng cho há». Bây giá» chàng má»›i hiểu tin đó cho chúng biết trên vách đá hậu Ä‘á»™ng núi Hoa SÆ¡n có khắc đồ hình những kiếm chiêu tinh diệu của phái Hành SÆ¡n nên đệ tá»­ phái này ai cÅ©ng thèm khát chỉ mong được tá»›i nÆ¡i lập tức để coi cho biết rõ. Ãồng thá»i chúng than cho những sÆ° huynh, sÆ° đệ phải ở lại núi Hành SÆ¡n bị thiệt thòi, số phận hẩm hiu.

Lệnh Hồ Xung đảo mắt nhìn bốn phía để tìm kiếm Mạc Ãại tiên sinh mà chẳng thấy lão đâu.

Chàng tá»± há»i:

- Vừa rồi hiển nhiên mình nghe tiếng khí giá»›i đụng nhau và tiếng rú rùng rợn quyết không sai lầm mà sao vào đây lại chẳng thấy gì? Hay Mạc Ãại sÆ° bá đã gặp ngÆ°á»i ám toán ở Ä‘Æ°á»ng lên núi phía sau hậu Ä‘á»™ng.

Ãoạn chàng tá»± nhủ:

- Muốn tiến vào nẻo Ä‘Æ°á»ng phía sau hậu Ä‘á»™ng thì phải xuyên qua những ngÆ°á»i này. Giữa mình và bá»n môn đồ phái Hành SÆ¡n không có thù oán gì tất há» không kiếm chuyện. NhÆ°ng trong hai phái Tung SÆ¡n và Thái SÆ¡n chắc có nhiá»u kẻ rắc rối, nhất là bá»n chúng nhận ra Doanh Doanh lại càng bất tiện.

Chàng nghÄ© vậy liá»n ghé tai Doanh Doanh nói nhá»:

- Doanh muội hãy chỠở cửa động để tiểu huynh ra sau núi xem sao?

Doanh Doanh gật đầu.

Tuy Lệnh Hồ Xung nói rất khẽ mà thanh âm ở nơi tĩnh mịch cũng vang lên.

Bốn năm ngÆ°á»i nghe tiếng quay đầu nhìn ra, há» ngó chàng bằng con mắt tức giận, tá»±a hồ chàng đến đây làm kinh Ä‘á»™ng giữa lúc há» Ä‘ang mải mê nghiên cứu kiếm pháp.

Tuy nhiên những chiêu số trên vách đá quá hấp dẫn, mấy ngÆ°á»i này chỉ ngó chàng má»™t cái rồi quay vào tiếp tục nghiên cứu tá»±a hồ há» sợ bá» lỡ cÆ¡ há»™i hiếm có.

Lại có nhiá»u ngÆ°á»i tay trái cầm mảnh giấy tay mặt cầm cục than để vẽ những đồ hình trên vách đá.

Lệnh Hồ Xung cất bÆ°á»›c nhẹ nhàng Ä‘i qua đám ngÆ°á»i nghiên cứu kiếm pháp, lòng chàng hồi há»™p nghe rõ cả trái tim đập thình thịch.

Nhưng chàng lại tự nhủ:

- Những kiếm chiêu trên vách đá này hầu hết ta đã thuá»™c lòng, tuy chiêu số tinh diệu nhÆ°ng cÅ©ng không địch nổi phép Ãá»™c Cô cá»­u kiếm mà ta đã há»c được ở Phong thái sÆ° thúc tổ. Ãừng nói bá»n há» chợt thấy những Ä‘iá»u má»›i lạ chÆ°a hiểu ngay mà dù cho há» có lãnh há»™i được cÅ©ng không làm gì nổi mình.

Nghĩ tới đây chàng phấn khởi tinh thần rảo bước tiến vỠphía trước.

Ãá»™t nhiên phía sau có ngÆ°á»i lá»›n tiếng quát:

- Ngươi không phải là môn đồ phái Tung Sơn sao lại đến coi đồ hình này?

Lệnh Hồ Xung quay đầu nhìn lại thấy má»™t lão già mặc áo hoàng bào Ä‘ang trợn mắt nhìn má»™t hán tá»­ trung niên cao nghệu mà gầy nhom. Thanh trÆ°á»ng kiếm trong tay lão chÄ©a vào ngá»±c ngÆ°á»i kia.

Hán tá»­ trung niên cÆ°á»i lạt há»i lại:

- Tại hạ coi đồ hình này hồi nào?

Lão già càng tức giận quát to:

- NgÆ°Æ¡i còn chối phải không? NgÆ°Æ¡i muốn há»c lén kiếm chiêu của phái Tung SÆ¡n đã là quá rồi sao còn nghiên cứu những chiêu số để phá giải Tung SÆ¡n kiếm pháp của bá»n ta?

Lệnh Hồ Xung đã biết rõ trên vách đá hậu Ä‘á»™ng, ngoài những chiêu tinh diệu của NgÅ© nhạc kiếm phái còn có đồ hình vẽ phép phá giải NgÅ© nhạc kiếm phái của mÆ°á»i vị trưởng lão Ma giáo ngày trÆ°á»›c. Những chiêu phá giải khắc chế được hết kiếm chiêu của NgÅ© nhạc kiếm phái khiến cho kiếm pháp của năm phái Ä‘á»u phải thất bại nhục nhã.

Những kiếm chiêu vá» NgÅ© nhạc kiếm phái khắc trên vách đá còn tinh diệu hÆ¡n kiếm pháp của năm phái hiện Ä‘ang sá»­ dụng rất nhiá»u. Thế mà những cao chiêu này vẫn không tránh khá»i cách phá giải của mÆ°á»i vị trưởng lão Ma giáo sáng chế ra. Vì thế nên môn đồ phái Tung SÆ¡n thù ghét những ngÆ°á»i có đồ hình phá giải kiếm pháp của há».

Lão già vừa la lên mấy câu lập tức bốn năm tên đệ tá»­ phái Tung SÆ¡n tiến lại vây quanh hán tá»­ và chÄ©a binh khí vào ngÆ°á»i đó.

Hán tá»­ trung niên thản nhiên há»i lại:

- Tại hạ chẳng hiểu chút gì vỠkiếm pháp của quý phái thì coi phép phá giải nó làm chi?
Tài sản của travadu

  #212  
Old 06-09-2008, 10:51 AM
travadu travadu is offline
Tử Sỹ 4vn
 
Tham gia: May 2008
Bài gởi: 58
Thá»i gian online: 0 giây
Xu: 0
Thanks: 5
Thanked 0 Times in 0 Posts
TIẾU NGẠO GIANG HỒ- HỒI 212
Trá»ng Hậu Äá»™ng, Quần Hùng Coi Kiếm
--------------------------------------------------------------------------------

Kim Dung
Lệnh Hồ Xung chắp tay đáp l nói:
- Tại hạ cùng Nhậm tiểu thư sẽ thành hôn một ngày rất gần.
Doanh Doanh đỠmặt ồ lên một tiếng nhưng nàng cũng không phủ nhận.
Lệnh Hồ Xung nói tiếp:
- Tần trưởng lão đã vâng mệnh nhạc phụ đại nhân của tại hạ vậy bá»n tại hạ là hàng tiểu bối
Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên phải gánh vác thay ngÆ°á»i.
Tần Bằng Phi và Dịch Trung mỉm cÆ°á»i nói:
- Xin kính mừng nhị vị.
Doanh Doanh thẹn thò xoay mình lảng đi chỗ khác.
Tần Bằng Phi lại nói:
- Hướng tả sứ dặn đi dặn lại Bảo trưởng lão cùng thuộc hạ không được vô l với đệ tử phái
Hằng SÆ¡n. Bá»n thuá»™c hạ chỉ có việc do thám được tin chứ không được bạo Ä‘á»™ng. DÄ© nhiên thuá»™c hạ
phải tuân theo.
Äá»™t nhiên phía sau chàng có thanh âm thiếu nữ vừa cÆ°á»i vừa nói:
- Kiếm pháp của Lệnh Hồ công tử là đệ nhất thiên hạ, Hướng tả sử bảo các vị không được
động võ là may cho các vị đó.
Lệnh Hồ Xung ngoảnh đầu nhìn lại thì thiếu nữ đó là Lam Phượng Hoàng, giáo chủ NgÅ© Äá»™c Giáo
từ trong bụi cây Ä‘i tá»›i. Chàng cÆ°á»i nói:
- Äại muá»™i tá»­! Äại muá»™i tá»­ mạnh giá»i chứ?
Tần Bằng Phi cÅ©ng nhận ra cô liá»n chắp tay nói:
- Kính chào Lam giáo chủ.
Lam Phượng Hoàng nhìn Lệnh Hồ Xung há»i:
- Äại ca! Äại ca vẫn được vui vẻ đấy a?
Rồi nàng quay sang há»i Tần Bằng Phi:
- Lão muốn chắp tay trước mặt ta thì cứ việc chắp tay cớ sao lại chau mày?
Tần Bằng Phi đáp:
- Tại hạ không dám thế.
Lão biết trong ngÆ°á»i cô lúc nào cÅ©ng đầy chất Ä‘á»™c, giây vào cô là rÆ°á»›c vạ vào mình.
Tần Bằng Phi bÆ°á»›c lảng đến chá»— Doanh Doanh nhìn nàng há»i:
- Bây giỠnên hành động thế nào? Xin thánh cô chỉ thị cho!
Doanh Doanh đáp:
- Các vị cứ làm theo mệnh lệnh giáo chủ là được.
Tần Bằng Phi dạ má»™t tiếng rồi cùng Dịch Trung khom lÆ°ng thi l cáo biệt ba ngÆ°á»i là Doanh
Doanh, Lệnh Hồ Xung và Lam Phượng Hoàng.
Lam Phượng Hoàng chá» Tần Bằng Phi và Dịch Trung Ä‘i rồi má»›i há»i:
- Bao nhiêu đệ tá»­ phái Hằng SÆ¡n Ä‘á»u bị bắt hết mà sao các vị chÆ°a Ä‘i giải cứu?
Lệnh Hồ Xung đáp:
- Bá»n tiểu huynh Ä‘ang rượt theo mà từ núi Hằng SÆ¡n tá»›i đây chÆ°a thấy tông tích chi hết.
Lam Phượng Hoàng nói:
- Äây có phải là Ä‘Æ°á»ng lên núi Hoa SÆ¡n đâu? Các vị Ä‘i trật nẻo rồi!
Lệnh Hồ Xung há»i lại:
- Äi Hoa SÆ¡n Æ°? Bá»n chúng bị bắt Ä‘Æ°a lên Hoa SÆ¡n hay sao? Äại muá»™i tá»­ có trông thấy không?
Lam Phượng Hoàng đáp:
- Sáng sớm hôm qua, tiểu muội ở Hằng Sơn biệt viện uống trà thấy có mùi khác lạ nhưng không
nói ra, sau thấy má»i ngÆ°á»i tá»›i tấp té xuống liá»n biết ngay là há» bị thuốc mê tiểu muá»™i cÅ©ng giả vá» trúng
độc ngã lăn ra.
Lệnh Hồ Xung cÆ°á»i nói:
- Dùng thuốc độc với Lam giáo chủ ở Ngũ Tiên giáo thì có khác gì đánh trống qua cửa nhà sấm?
Lam Phượng Hoàng mỉm cÆ°á»i nói:
- NhÆ° vậy bá»n chúng má»›i là ngu dốt. Có đúng thế không?
Lệnh Hồ Xung há»i lại:
- Vậy mà đại muội tử không trả miếng chúng ư?
Lam Phượng Hoàng nói:
- Còn nữa, hai tên ác ôn bảo tiểu muá»™i đúng là bị thuốc mê ngất xỉu. Chúng còn toan Ä‘á»™ng thủ liá»n
bị tiểu muá»™i phóng Ä‘á»™c đánh chết ngay Ä‘Æ°Æ¡ng trÆ°á»ng. Những tên khác không dám lại gần nữa chúng
bảo nhau tiểu muá»™i có chết thật nhÆ°ng khắp trong mình Ä‘á»u có chất kịch Ä‘á»™c lại gần là dại.
Cô nói xong rồi nổi lên tràng cÆ°á»i ha hả.
Lệnh Hồ Xung há»i:
- Rồi sau thế nào nữa?
Lam Phượng Hoàng đáp:
- Tiểu muá»™i vẫn giả vá» bất tỉnh để xem chúng giở trò gì thì thấy bá»n chúng lên ngá»n Kiến Tính bắt ni
cô Ä‘em xuống. NgÆ°á»i dẫn đầu là Nhạc tiên sinh, sÆ° phụ đại ca. Tiểu muá»™i nhận thấy lão là con ngÆ°á»i
tồi bại. Ngày trước ở chùa Thiếu Lâm đại ca cứu mạng cho tiểu muội lão lại có ý muốn giết đại ca.
Bây giỠđại ca làm chưởng môn phái Hằng SÆ¡n thì lão lại dẫn bá»n thủ hạ đến bắt hết đồ tá»­ đồ tôn của
đại ca, cả vãi già vãi trẻ không sót một ai. Lão cố ý làm đại ca mất mặt.
Lệnh Hồ Xung lẳng lặng không nói gì. Chàng biết Lam Phượng Hoàng là một cô gái Miêu tính tình
chất phác thấy sao nói vậy.
Lam Phượng Hoàng lại nói:
- Tiểu muội thấy thế tức quá muốn phóng độc giết lão ngay nhưng không hiểu ý đại ca ra sao.
Muốn hạ sát lão cÅ©ng còn nhiá»u cÆ¡ há»™i.
Lệnh Hồ Xung nói:
- Äại muá»™i tá»­ còn nghÄ© đến thể diện, tiểu huynh xin Ä‘a tạ.
Lam Phượng Hoàng nói:
- Cái đó chẳng có chi đáng kể. Tiểu muá»™i còn nghe bá»n chúng bảo nhau là nhân lúc đại ca không
ở trên núi Hằng Sơn mà rút lui cho lẹ nếu gặp đại ca trở vỠtất thêm rắc rối. Có kẻ lại bảo không may
gặp ngày đại ca Ä‘i vắng, nếu đại ca ở nhà chúng cÅ©ng bắt Ä‘i để trừ hậu há»a.
Lệnh Hồ Xung nói:
- Có đại muá»™i tá»­ ở đó thì bá»n chúng muốn bắt tiểu huynh không phải d.
Lam Phượng Hoàng ra chiá»u đắc ý cÆ°á»i nói:
- Thế là bá»n chúng còn có phÆ°á»›c, nếu chúng Ä‘á»™ng đến má»™t sợi lông của đại ca thì ít ra là trăm tên
phải toi mạng vỠtay tiểu muội.
Cô quay lại nhìn Doanh Doanh há»i:
- Nhậm đại tiểu thÆ°! Äại tiểu thÆ° không ăn phải giấm chua đấy chứ? Tiểu muá»™i đối vá»›i Lệnh Hồ
đại ca như tình anh em trong nhà.
Doanh Doanh Ä‘á» mặt lên, nàng biết Lam Phượng Hoàng là ngÆ°á»i chất phác ngay thẳng liá»n mỉm
cÆ°á»i đáp:
- Lệnh Hồ công tá»­ cÅ©ng thÆ°á»ng nhắc tá»›i cô nÆ°Æ¡ng, y khen cô nÆ°Æ¡ng là ngÆ°á»i rất tá»­ tế.
Lam Phượng Hoàng nói:
- Thế thì hay lắm! Tiểu muội lại e rằng chẳng bao giỠy dám nhắc tới tên tiểu muội trước mặt đại
tiểu thư.
Doanh Doanh lại há»i:
- Lam giáo chủ đã giả vỠmê man bất tỉnh sao lại chạy đến đây?
Lam Phượng Hoàng đáp:
- Bá»n chúng sợ trong ngÆ°á»i tiểu muá»™i có chất kịch Ä‘á»™c chẳng ai dám đụng vào. Kẻ thì bảo vung
Ä‘ao chém chết tiểu muá»™i. NgÆ°á»i nói phóng ám khí bắn tiểu muá»™i cho toi mạng, nhÆ°ng miệng chúng nói
mạnh bạo mà rút cục chẳng tên nào dám động thủ, ào ào chạy đi như ong vỡ tổ. Tiểu muội theo hút
bá»n chúng má»™t lúc thì thấy chúng đúng là Ä‘i vá» phía núi Hoa SÆ¡n. Tiểu muá»™i liá»n chạy khắp nÆ¡i kiếm
Lệnh Hồ đại ca để đưa tin này cho các vị hay.
Lệnh Hồ Xung nói:
- Nếu vậy thì tiểu huynh phải Ä‘a tạ đại muá»™i tá»­. Không có đại muá»™i tá»­ cho biết tin này thì bá»n ta
lên thẳng Hắc Mộc Nhai thành uổng công đến khi quay trở lại tìm kiếm thì bao nhiêu lão ni cô, tiểu ni cô
và cả hàng ni cô không già không trẻ Ä‘á»u bị tai nạn. Vụ này không thể trùng trình được, chúng ta phải
lập tức nhằm Hoa Sơn trực chỉ.
Ba ngÆ°á»i liá»n quay vá» hÆ°á»›ng Tây Ä‘i suốt ngày đêm nhÆ°ng dá»c Ä‘Æ°á»ng không tìm ra manh mối chi
hết.
Lệnh Hồ Xung và Doanh Doanh Ä‘á»u nghÄ© thầm trong bụng:
- Má»™t đàn mấy trăm ngÆ°á»i Ä‘i thì dá»c Ä‘Æ°á»ng nhất định phải có kẻ trông thấy. ở quán cÆ¡m khách
điếm tất có dấu vết để lại mà sao đi mãi chẳng trông thấy gì chẳng lẽ mình rượt theo không đúng
Ä‘Æ°á»ng?
Äến ngày thứ ba má»›i gặp bốn đệ tá»­ phái Hành SÆ¡n ở trÆ°á»›c má»™t quán cÆ¡m nhá». Bốn ngÆ°á»i này
Ä‘á»u là nhị đại đệ tá»­ phái Hành SÆ¡n, chúng không được Ä‘i tham dá»± cuá»™c Tung SÆ¡n đại há»™i bữa trÆ°á»›c
nên không nhận ra bá»n Lệnh Hồ Xung nhÆ°ng Lệnh Hồ Xung coi cách ăn mặc liá»n hiểu ngay lai lịch bá»n
chúng.
Ba ngÆ°á»i liá»n chú ý lắng tai nghe bá»n này nói chuyện thì quả nhiên chúng lên núi Hoa SÆ¡n. Ba
ngÆ°á»i lại thấy bá»n chúng ra chiá»u rất cao hứng tưởng chừng nhÆ° lên núi Hoa SÆ¡n để lấy vàng bạc châu
báu.
Má»™t gã trong bá»n nói:
- May mà Äổng huynh giao du rá»™ng rãi Ä‘Æ°a tin cho sá»›m may hÆ¡n nữa chúng ta Ä‘ang ở Hà Nam
gần kỠđến được mau lẹ mà cũng còn sợ không kịp. Những anh em khác chắc là lỡ mất cơ hội tốt.
Một tên khác nói:
- Chúng ta không nên coi thÆ°á»ng, phải Ä‘i càng lẹ càng hay đến sá»›m chừng nào tốt chừng ấy. Vụ
này thay đổi từng giỠtừng khắc.
Lệnh Hồ Xung muốn biết bá»n hỠđến Hoa SÆ¡n gấp rút nhÆ° vậy để mÆ°u đồ chuyện gì nhÆ°ng bốn
ngÆ°á»i này thủy chung không nói hở má»™t câu nào khác.
Lam Phượng Hoàng há»i:
- Có cần đánh thuốc độc cho chúng ngã ra để tra khảo không?
Lệnh Hồ Xung nghÄ© tá»›i chưởng môn phái Hành SÆ¡n là Mạc Äại tiên sinh đối xá»­ vá»›i mình rất tá»­
tế không tiện khinh khi đồ đệ của lão liá»n đáp:
- Chúng ta cứ lên lẹ núi Hoa Sơn để coi cho biết không nên rút dây động rừng.
Lam Phượng Hoàng nói:
- Như vậy cũng phải.
Ba ngÆ°á»i liá»n tăng gia cÆ°á»›c trình vá»t qua bốn tên đệ tá»­ phái Hành SÆ¡n.
Bốn tên thấy má»™t nam hai nữ Ä‘á»u còn nhá» tuổi mà cÆ°á»›c trình rất mau lẹ thì trong lòng không khá»i
kinh dị.
Mấy hôm sau ba ngÆ°á»i đến chân núi Hoa SÆ¡n vào lúc hoàng hôn.
Lệnh Hồ Xung ở trên núi này tử thuở nhỠcho đến khi khôn lớn nên địa thế nơi đây chàng đã thuộc
lòng. Chàng liá»n nói:
- Chúng ta theo Ä‘Æ°á»ng nhỠở phía sau núi mà Ä‘i lên thì không gặp ai.
Hoa SÆ¡n là má»™t tòa núi hiểm trở nhất trong NgÅ© Nhạc. ÄÆ°á»ng nhá» sau núi lại càng nguy hiểm
hÆ¡n, phần lá»›n không có Ä‘Æ°á»ng lối mà Ä‘i. May ở chá»— ba ngÆ°á»i cùng võ công cao cÆ°á»ng, khinh công tuyệt
đỉnh nên dù gặp địa thế hiểm trở hoặc vách núi dá»±ng đứng cÅ©ng trèo lên được. Tuy nhiên khi ba ngÆ°á»i lên
được đến ngá»n cao nhất núi Hoa SÆ¡n thì đêm đã sang canh tÆ°.
Lệnh Hồ Xung dẫn hai ngÆ°á»i qua nhà đại Ä‘Æ°á»ng thì chỉ thấy tối mò không có đèn lá»­a chi hết.
Mấy ngÆ°á»i nấp dÆ°á»›i cá»­a sổ chú ý lắng tai nghe cÅ©ng không thấy Ä‘á»™ng tÄ©nh chi hết.
Mấy ngÆ°á»i lại mò tá»›i chá»— cÆ° trú của quần đệ tá»­ để dò la thì dÆ°á»ng nhÆ° trong nhà không có
ngÆ°á»i.
Lệnh Hồ Xung đẩy cửa sổ chuồn vào, bật lửa lên soi trong phòng tối đen và trống rỗng. Dưới đất
cÅ©ng nhÆ° trên bàn Ä‘á»u đầy bụi cát. Chàng vào mấy phòng cảnh tượng Ä‘á»u nhÆ° vậy. Hiển nhiên quần đệ
tá»­ phái Hoa SÆ¡n Ä‘á»u chÆ°a vá» tá»›i.
Lam Phượng Hoàng ra chiá»u chán nản nói:
- Chẳng lẽ tiểu muá»™i mắc bẫy bá»n chúng? Bá»n chúng miệng nói là lên núi Hoa SÆ¡n mà thá»±c ra lại
đưa nhau đến một nơi nào khác chăng?
Lệnh Hồ Xung trong lòng vừa kinh ngạc vừa nghi ngá». Chàng nhá»› tá»›i ngày trÆ°á»›c dẫn quần hùng
lên tấn công chùa Thiếu Lâm, rồi vào tá»›i nÆ¡i thấy chùa bá» trống sau đó gặp cÆ¡n nguy biến chàng tá»± há»i:
- Chẳng lẽ phen này Nhạc Bất Quần lại theo kế cÅ©? NhÆ°ng hiện giá» bên mình chỉ có ba ngÆ°á»i thì
dù có bị bao vây mà muốn thoát thân cÅ©ng chẳng khó gì. Chỉ sợ bá»n chúng Ä‘em quần đệ tá»­ phái
Hằng Sơn cầm tù vào một nơi bí mật mà mình chậm tr mấy ngày thì kiếm cho ra được không phải d
dàng.
Ba ngÆ°á»i chú ý lắng tai nghe Ä‘á»™ng tÄ©nh thì chỉ thấy tiếng thông reo ào ào ngoài ra chẳng thấy chi hết.
Thật là một sự tịch mịch kỳ dị.
Lam Phượng Hoàng nói:
- Bây giỠchúng ta chia nhau đi tìm các ngả. Sau một giỠlại tới đây tụ hội.
Lệnh Hồ Xung nói:
- Äược lắm!
Chàng nghĩ tới Lam Phượng Hoàng là một tay kình độc rất cao minh không một ai có thể gây hại
cho nàng nhưng chàng cũng dặn một câu:
- Gặp ai thì đại muội tử cũng không đáng sợ nhưng nếu gặp sư phụ tiểu huynh, kiếm pháp lão nhân
gia mau lẹ phi thÆ°á»ng đại muá»™i tá»­ phải cẩn thận lắm má»›i được.
Lam Phượng Hoàng thấy Lệnh Hồ Xung nói bằng giá»ng khẩn thiết, dÆ°á»›i ánh lá»­a lá» má» cÅ©ng trông
rõ vẻ mặt chàng rất quan tâm thì không khá»i cảm Ä‘á»™ng.
Nàng đáp:
- Äại ca! Tiểu muá»™i sẽ tùy cÆ¡ ứng biến, đại ca bất tất phải lo âu.
Nàng nói xong đẩy cửa đi ra.
Lệnh Hồ Xung dẫn Doanh Doanh Ä‘i Ä‘iá»u tra khắp nÆ¡i má»™t lượt. Hai ngÆ°á»i lùng xét cả trong nhà ở
của vợ chồng Nhạc Bất Quần ở hẻm Thiên Cầm cÅ©ng chẳng thấy ngÆ°á»i nào.
Lệnh Hồ Xung nói:
- Vụ này thật rắc rối to. Ngày trước dù toàn thể thầy trò phái Hoa Sơn có việc xuống núi cũng để
lại má»™t ít ngÆ°á»i canh gác mà sao bữa nay trên núi chẳng còn má»™t ai?
Sau cùng chàng đến gian phòng của Nhạc Linh San. Căn phòng này cũng ở bên hẻm Thiên Cầm,
nghĩa là cách chỗ ở của vợ chồng Nhạc Bất Quần rất gần.
Lệnh Hồ Xung vừa tá»›i cá»­a phòng, chàng liá»n nhá»› ngay lại ngày trÆ°á»›c chàng thÆ°á»ng tá»›i đây để
rủ tiểu sÆ° muá»™i dắt tay nhau Ä‘i chÆ¡i, thế mà nay nàng đã hóa ra ngÆ°á»i thiên cổ, vÄ©nh vin không còn được
thấy mặt. Bất giác lòng chàng se lại, hai dòng lệ nóng hổi trào ra.
Chàng vừa đưa tay mở cửa nhưng cửa lại cài then trong. Chàng còn đang do dự chưa biết làm thế
nào thì Doanh Doanh đã vượt tÆ°á»ng vào trong rút then cá»­a mở ra.
Hai ngÆ°á»i tiến vào phòng, quẹt lá»­a thắp nến lên thì thấy trên tÆ°á»ng cÅ©ng nhÆ° mặt bàn đầy bụi bậm,
tá» ra lâu ngày không có ngÆ°á»i bÆ°á»›c chân vào. Trong phòng trống rá»—ng không còn má»™t thứ đồ cần thiết
nào khác ngoài cái bàn gỗ. Cả bàn son phấn của thiếu nữ cũng không thấy đâu nữa. Thật là một cảnh
tiêu Ä‘iá»u thê thảm.
Lệnh Hồ Xung bụng bảo dạ:
- Tiểu sư muội cùng Lâm sư đệ sau khi làm l thành hôn tất đã có một tân phòng khác, không ở căn
nhà này nữa. DÄ© nhiên những vật dụng hàng ngày đã khuân dá»n Ä‘i nÆ¡i khác.
Tiện tay chàng rút ngăn kéo bàn ra coi thì thấy trong đó toàn là đồ chÆ¡i trẻ con nhÆ° lồng chim nhá»
xíu, những viên đạn bi hay con ngựa gỗ tý hon.
Những đồ vật này hoặc của Lệnh Hồ Xung làm cho nàng hoặc Ä‘i mua vỠđể hai ngÆ°á»i chÆ¡i
chung, không hiểu ai đã xếp đặt rất chỉnh tỠtrong ngăn kéo.
Lệnh Hồ Xung xiết nỗi đau lòng, chàng không nhịn được, hai hàng châu lệ tuôn xuống như mưa.
Chàng từ từ đóng ngăn kéo lại nhÆ° cÅ©, toan trở gót bÆ°á»›c ra khá»i phòng thì thấy Doanh Doanh
Ä‘ang đứng coi má»™t bức chữ treo trên tÆ°á»ng.
Lệnh Hồ Xung tiến lại hai bước nhìn lên bức chữ thì thấy trên viết một bài thơ:

Phụng nữ điên cuồng cố biệt nhân
Nguyệt nga còn vướng nợ hồng trần
Nhớ xưa luyến ái Hàn công tử
Xương trắng thành tro hận chửa tan


Lệnh Hồ Xung là ngÆ°á»i ít Ä‘á»c sách, không thông văn lý. Chàng không hiểu Ä‘iển cố vá» những chữ
"Phụng nữ, Nguyệt nga" nhÆ°ng chàng vừa Ä‘á»c đến hai câu cuối cùng thì trong lòng vừa kinh hãi vừa âm
thầm đau đớn.
Chàng cất giá»ng run run ngâm:

Nhớ xưa luyến ái Hàn công tử
Xương trắng thành tro hận chửa tan.


Rồi chàng há»i:
- Hàn công tử là ai?
Doanh Doanh đáp:
- Äây là ngÆ°á»i ta đã sao lục bài thÆ¡ của Lý Thượng Ẩn.
Lệnh Hồ Xung há»i:
- Lý Thượng Ẩn nào?
Doanh Doanh nói:
- Lý Thượng Ẩn là má»™t thi nhân Ä‘á»i ÄÆ°á»ng. Bài thÆ¡ này nói vá» má»™t nữ đạo sÄ©, nếu nàng luyến ái Hàn
công tá»­ mà lấy y làm chồng thì đâu đến ná»—i phải chịu cảnh cô Ä‘Æ¡n tịch mịch ôm hận suốt Ä‘á»i?
Lệnh Hồ Xung kinh hãi há»i:
- XÆ°Æ¡ng trắng thành tro hận chá»­a tan. Äúng thế! Tiểu sÆ° muá»™i nay đã vùi xÆ°Æ¡ng dÆ°á»›i đất rồi sẽ
biến thành tro bụi mà lòng nàng vẫn còn ôm mối hận vô cùng tận. Nhưng hồi ấy nàng mới là một vị tân
nương tử thì nào lại viết bài thơ này?
Doanh Doanh há»i lại:
- Äây là chữ của Nhạc tiểu thÆ° đã viết ra hay sao?
Lệnh Hồ Xung đáp:
- Phải rồi!
Hai ngÆ°á»i thổi tắt nến Ä‘i rồi bÆ°á»›c ra khá»i căn phòng.
Doanh Doanh nói:
- Xung lang! Trên núi Hoa Sơn này có một nơi rất quan hệ với Xung lang, vậy Xung lang dẫn tiểu
muội đến đó coi.
Lệnh Hồ Xung đáp:
- Phải rồi! NÆ¡i đó là ngá»n Sám hối, chúng ta đến đó chÆ¡i.
Rồi chàng Ä‘i trÆ°á»›c dẫn Ä‘Æ°á»ng lên ngá»n Sám hối. NÆ¡i đây Lệnh Hồ Xung rất quen thuá»™c nên tuy
quãng Ä‘Æ°á»ng khá xa mà hai ngÆ°á»i Ä‘i rất mau chỉ trong khoảnh khắc đã tá»›i.
Lên đến ngá»n núi rồi, Lệnh Hồ Xung cầm tay Doanh Doanh nói:
- Tiểu huynh ở trong sơn động này...
Chàng chÆ°a dứt lá»i bá»—ng nghe mấy tiếng choang choảng vang lên, dÆ°á»ng nhÆ° là tiếng khí giá»›i chạm
nhau từ trong Ä‘á»™ng vá»ng ra.
Hai ngÆ°á»i cùng giật mình kinh hãi, rảo bÆ°á»›c Ä‘i tá»›i.
Tiếp theo lại có tiếng ngÆ°á»i kêu rất lá»›n, hiển nhiên hỠđã bị thÆ°Æ¡ng. Thanh âm ngÆ°á»i này phảng
phất nhÆ° tiếng Mạc Äại tiên sinh.
Lệnh Hồ Xung nói:
- Há»ng bét! DÆ°á»ng nhÆ° Mạc Äại sÆ° bá bị thÆ°Æ¡ng rồi! Chúng ta vào lẹ xem sao?
Hai ngÆ°á»i rút khí giá»›i ra, chạy vào Ä‘á»™ng. Äá»™ng trÆ°á»›c không có ai, nhÆ°ng Ä‘ang Ä‘i vào hậu Ä‘á»™ng thì
thấy ánh lửa lóe ra.
Lệnh Hồ Xung rất quan tâm đến Mạc Äại tiên sinh. Chàng vá»t ngÆ°á»i tiến vào hậu Ä‘á»™ng thì thấy
nÆ¡i đây hÆ¡n chục ngá»n Ä‘uốc thắp sáng trÆ°ng ra là có đến dÆ° trăm ngÆ°á»i Ä‘ang ngÆ°ng thần coi kiếm chiêu
và võ công khắc trên vách đá. NgÆ°á»i nào cÅ©ng chuyên tâm chú ý nhìn đồ hình nhÆ°ng không má»™t ai nói câu
nào. Bầu không khí nÆ¡i đây yên lặng nhÆ° tá».
Lệnh Hồ Xung và Doanh Doanh lúc nghe tiếng Mạc Äại tiên sinh kêu rú đã chắc mẩm khi xông
vào hậu động tất thấy trong hậu động tất thấy trong hậu động tối om mà không thì nơi đây đang xảy
cuộc ác đấu rùng rợn máu đổ thịt rơi, ngỠđâu trong hậu động lại đóm đuốc thắp sáng rực như ban ngày
và chỉ thấy những ngÆ°á»i Ä‘ang yên lặng quan sát những đồ hình trên vách đá.
Hậu Ä‘á»™ng này rất rá»™ng, hÆ¡n trăm ngÆ°á»i đứng đó vẫn được thoải mái không phải chen vai thích
cánh. Số ngÆ°á»i đông là thế mà yên tÄ©nh lạ thÆ°á»ng, tưởng chừng kim rá»›t cÅ©ng nghe tiếng. Trong trÆ°á»ng tá»±a
hồ bao phủ một bầu không khí chết chóc.
Cảnh tượng ra ngoài sá»± tiên liệu khiến cho trong lòng hai ngÆ°á»i phải chÆ°ng há»­ng.
Doanh Doanh hơi nghiêng mình vỠphía tay mặt. Vai bên phải nàng tựa vào vai trái Lệnh Hồ Xung.

Lệnh Hồ Xung quay đầu nhìn lại thấy Doanh Doanh sắc mặt trắng bệch và mắt nàng lộ vẻ sợ sệt.
Chàng liá»n Ä‘Æ°a tay trái ra khẽ đỡ lấy lÆ°ng nàng.
Những ngÆ°á»i vào hậu Ä‘á»™ng cách phúc sá»±c không giống nhau. Lệnh Hồ Xung chú ý nhìn, nhận ra
được hỠlà đồ đệ của ba phái Tung Sơn, Thái Sơn và Hành Sơn.
Những nhân vật tá»›i đây phần đông đã đứng tuổi, mái tóc đốm trắng và những ngÆ°á»i già nua râu
bạc. Hiển nhiên Ä‘a số là những tiá»n bối nổi danh của ba phái.
Lệnh Hồ Xung lại cố ý tìm kiếm nhưng không thấy một tên đệ tử nào của phái Hoa Sơn và phái
Hằng Sơn có mặt tại đây.
Chàng còn nhận ra nhân sÄ© ba phái chia thành từng tốp riêng biệt ba nÆ¡i để coi đồ hình, ngÆ°á»i phái
nào đứng riêng ra phái ấy không trộn phái nỠxen lẫn với phái kia.
Äồ đệ phái Tung SÆ¡n quan sát những kiếm chiêu của phái Tung SÆ¡n khắc trên vách đá. Phái Thái
Sơn và phái Hành Sơn cũng chỉ nghiên cứu kiếm pháp phái mình.
Lệnh Hồ Xung nhá»› tá»›i bốn tên đệ tá»­ phái Hành SÆ¡n mà chàng đã gặp ở dá»c Ä‘Æ°á»ng. Theo lá»i
chúng thì khi nhận tin được phái đến Hoa SÆ¡n là má»™t sá»± may mắn vô cùng cho há». Bây giá» chàng má»›i
hiểu tin đó cho chúng biết trên vách đá hậu động núi Hoa Sơn có khắc đồ hình những kiếm chiêu tinh
diệu của phái Hành Sơn nên đệ tử phái này ai cũng thèm khát chỉ mong được tới nơi lập tức để coi
cho biết rõ. Äồng thá»i chúng than cho những sÆ° huynh, sÆ° đệ phải ở lại núi Hành SÆ¡n bị thiệt thòi, số
phận hẩm hiu.
Lệnh Hồ Xung đảo mắt nhìn bốn phía để tìm kiếm Mạc Äại tiên sinh mà chẳng thấy lão đâu.
Chàng tá»± há»i:
- Vừa rồi hiển nhiên mình nghe tiếng khí giới đụng nhau và tiếng rú rùng rợn quyết không sai lầm mà
sao vào đây lại chẳng thấy gì? Hay Mạc Äại sÆ° bá đã gặp ngÆ°á»i ám toán ở Ä‘Æ°á»ng lên núi phía sau hậu
Ä‘á»™ng.
Äoạn chàng tá»± nhủ:
- Muốn tiến vào nẻo Ä‘Æ°á»ng phía sau hậu Ä‘á»™ng thì phải xuyên qua những ngÆ°á»i này. Giữa mình và
bá»n môn đồ phái Hành SÆ¡n không có thù oán gì tất há» không kiếm chuyện. NhÆ°ng trong hai phái Tung
SÆ¡n và Thái SÆ¡n chắc có nhiá»u kẻ rắc rối, nhất là bá»n chúng nhận ra Doanh Doanh lại càng bất tiện.
Chàng nghÄ© vậy liá»n ghé tai Doanh Doanh nói nhá»:
- Doanh muội hãy chỠở cửa động để tiểu huynh ra sau núi xem sao?
Doanh Doanh gật đầu.
Tuy Lệnh Hồ Xung nói rất khẽ mà thanh âm ở nơi tĩnh mịch cũng vang lên.
Bốn năm ngÆ°á»i nghe tiếng quay đầu nhìn ra, há» ngó chàng bằng con mắt tức giận, tá»±a hồ chàng đến
đây làm kinh động giữa lúc hỠđang mải mê nghiên cứu kiếm pháp.
Tuy nhiên những chiêu số trên vách đá quá hấp dẫn, mấy ngÆ°á»i này chỉ ngó chàng má»™t cái rồi quay
vào tiếp tục nghiên cứu tựa hồ hỠsợ bỠlỡ cơ hội hiếm có.
Lại có nhiá»u ngÆ°á»i tay trái cầm mảnh giấy tay mặt cầm cục than để vẽ những đồ hình trên vách đá.

Lệnh Hồ Xung cất bÆ°á»›c nhẹ nhàng Ä‘i qua đám ngÆ°á»i nghiên cứu kiếm pháp, lòng chàng hồi há»™p
nghe rõ cả trái tim đập thình thịch.
Nhưng chàng lại tự nhủ:
- Những kiếm chiêu trên vách đá này hầu hết ta đã thuộc lòng, tuy chiêu số tinh diệu nhưng cũng
không địch nổi phép Äá»™c Cô cá»­u kiếm mà ta đã há»c được ở Phong thái sÆ° thúc tổ. Äừng nói bá»n há»
chợt thấy những Ä‘iá»u má»›i lạ chÆ°a hiểu ngay mà dù cho há» có lãnh há»™i được cÅ©ng không làm gì nổi
mình.
Nghĩ tới đây chàng phấn khởi tinh thần rảo bước tiến vỠphía trước.
Äá»™t nhiên phía sau có ngÆ°á»i lá»›n tiếng quát:
- Ngươi không phải là môn đồ phái Tung Sơn sao lại đến coi đồ hình này?
Lệnh Hồ Xung quay đầu nhìn lại thấy một lão già mặc áo hoàng bào đang trợn mắt nhìn một hán
tá»­ trung niên cao nghệu mà gầy nhom. Thanh trÆ°á»ng kiếm trong tay lão chÄ©a vào ngá»±c ngÆ°á»i kia.
Hán tá»­ trung niên cÆ°á»i lạt há»i lại:
- Tại hạ coi đồ hình này hồi nào?
Lão già càng tức giận quát to:
- NgÆ°Æ¡i còn chối phải không? NgÆ°Æ¡i muốn há»c lén kiếm chiêu của phái Tung SÆ¡n đã là quá rồi
sao còn nghiên cứu những chiêu số để phá giải Tung SÆ¡n kiếm pháp của bá»n ta?
Lệnh Hồ Xung đã biết rõ trên vách đá hậu động, ngoài những chiêu tinh diệu của Ngũ nhạc kiếm
phái còn có đồ hình vẽ phép phá giải NgÅ© nhạc kiếm phái của mÆ°á»i vị trưởng lão Ma giáo ngày trÆ°á»›c.
Những chiêu phá giải khắc chế được hết kiếm chiêu của Ngũ nhạc kiếm phái khiến cho kiếm pháp của
năm phái Ä‘á»u phải thất bại nhục nhã.
Những kiếm chiêu vỠNgũ nhạc kiếm phái khắc trên vách đá còn tinh diệu hơn kiếm pháp của
năm phái hiện Ä‘ang sá»­ dụng rất nhiá»u. Thế mà những cao chiêu này vẫn không tránh khá»i cách phá giải
của mÆ°á»i vị trưởng lão Ma giáo sáng chế ra. Vì thế nên môn đồ phái Tung SÆ¡n thù ghét những ngÆ°á»i có
đồ hình phá giải kiếm pháp của há».
Lão già vừa la lên mấy câu lập tức bốn năm tên đệ tử phái Tung Sơn tiến lại vây quanh hán tử
và chÄ©a binh khí vào ngÆ°á»i đó.
Hán tá»­ trung niên thản nhiên há»i lại:
- Tại hạ chẳng hiểu chút gì vỠkiếm pháp của quý phái thì coi phép phá giải nó làm chi?
Tài sản của travadu

  #213  
Old 06-09-2008, 10:53 AM
travadu travadu is offline
Tử Sỹ 4vn
 
Tham gia: May 2008
Bài gởi: 58
Thá»i gian online: 0 giây
Xu: 0
Thanks: 5
Thanked 0 Times in 0 Posts
TIẾU NGẠO GIANG HỒ- HỒI 213
Lệnh Hồ Xung Lạc Mất NgÆ°á»i Yêu
--------------------------------------------------------------------------------

Kim Dung
Lão già kia hằn há»c nói:
- NgÆ°á»i coi kiếm pháp này là trong lòng có ý không tá»­ tế rồi.
Hắn tử trung niên tay nắm đốc kiếm nói:
- Chưởng môn NgÅ© nhạc phái là Nhạc tiên sinh đã có thịnh tình cho bá»n tại hạ vào đây coi kiếm
pháp khắc trên vách đá, không hạn định chỗ nào được coi hay chỗ nào không được coi cả.
Lão già nói:
- Ngươi đã có chuyện mưu đồ bất lợi cho phái Tung Sơn ta thì không thể dung ngươi được.
Hán tử trung niên cãi:
- Năm phái đã hợp nhất, hiện giỠchỉ có Ngũ nhạc phái, làm gì còn phái Tung Sơn nữa? Nếu năm
phái không hợp nhất thì Nhạc tiên sinh đã chẳng cho vào trong thạch động núi Hoa Sơn này để coi
kiếm pháp.
Hán tá»­ nói câu này khiến lão già kia tắc há»ng không biết nói sao.
Một tên đệ tử phái Tung Sơn đột nhiên vươn tay ra nắm lấy sau vai hán tử đẩy mạnh một cái,
đồng thá»i quát lá»›n:
- Ngươi lém miệng vừa chứ!
Hán tử trung niên xoay tay lại nắm lấy cổ tay gã hất ra ngoài.
Tên đệ tá»­ phái Tung SÆ¡n loạng choạng ngÆ°á»i Ä‘i mấy cái rồi ngã lăn ra.
Giữa lúc ấy trong phái Thái SÆ¡n Ä‘á»™t nhiên có ngÆ°á»i lá»›n tiếng quát:
- Ngươi là ai? Sao ngươi dám ăn mặc theo phục sắc của phái Thái Sơn ta trà trộn vào đây để coi
lén Thái Sơn kiếm pháp?
Bỗng thấy một thiếu niên mình mặc phục sắc của phái Thái Sơn chạy vội ra ngoài.
Bên cá»­a Ä‘á»™ng, má»™t ngÆ°á»i chạy ra quát:
- Äứng lại! NgÆ°Æ¡i là ai mà dám đến đây quấy rối?
NgÆ°á»i gác cá»­a liá»n thò tay trái ra đâm vào mắt gã.
Thiếu niên vội lùi lại một bước.
Tay mặt ngÆ°á»i gác cá»­a phóng ra nhanh nhÆ° gió lại nhằm đâm vào mắt thiếu niên. Thanh trÆ°á»ng
kiếm của thiếu niên đã phóng ra ngoài khó bỠđỡ gạt, gã đành lùi lại một bước.
NgÆ°á»i gác cá»­a vung cÆ°á»›c quét ngang má»™t cái. Thiếu niên nhẩy vá»t lên để tránh. Bá»—ng nghe đánh
binh một tiếng. Trước ngực gã bị trúng chưởng miệng thổ máu tươi.
Hai tên đệ tá»­ phái Thái SÆ¡n ở phía sau liá»n bắt lấy gã.
Lúc này bốn tên môn đồ phái Tung SÆ¡n Ä‘ang bao vây hán tá»­ trung niên. Bốn thanh trÆ°á»ng kiếm lóe
lên đâm ra.
Kiếm pháp của hán tá»­ trung niên rất lợi hại nhÆ°ng hiển nhiên hắn không phải là ngÆ°á»i trong NgÅ©
nhạc kiếm phái.
Mấy tên đệ tử đứng bên hô lên:
- Hắn không phải là ngÆ°á»i trong NgÅ© nhạc kiếm phái. Hắn là gian tế trà trá»™n vào đây. Hai chá»— xảy
cuộc đánh nhau khiến cho trong sơn động đang tịch mịch biến thành đại loạn.
Lệnh Hồ Xung bụng bảo dạ:
- Ta nhân lúc náo loạn này mà Ä‘i kiếm Mạc Äại sÆ° bá.
Chàng liá»n né mình chạy vào Ä‘Æ°á»ng hầm nhÆ°ng má»›i Ä‘u được mấy bÆ°á»›c chợt nghe những tiếng
ầm ầm nhÆ° trá»i long đất lở. Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u bật tiếng la hoảng.
Lệnh Hồ Xung giật mình kinh hãi, vội quay trở lại thì thấy cửa sơn động đất đá rớt xuống tới tấp.
Trong Ä‘á»™ng bụi đất tung bay. Chàng đành bá» việc Ä‘i kiếm Mạc Äại tiên sinh hốt hoảng trở ra kiếm
Doanh Doanh.
NhÆ°ng lúc này má»i ngÆ°á»i Ä‘ang chạy Ä‘i chạy lại tá»›i tấp Ä‘ao kiếm vung lên loạn xà ngầu mà
trước mặt lại cát bụi mỠmịt, chàng không trông rõ Doanh Doanh ở chỗ nào.
Lệnh Hồ Xung liá»n chen lấn vào giữa đám đông để chạy ra. Ba lần chàng phải né mình tránh Ä‘ao
kiếm không biết từ đâu phóng tới.
Lệnh Hồ Xung chạy ra đến cửa động bất giác la thất thanh:
- Thôi chết rồi!
Chàng ngó thấy một khối đá nặng tới vài vạn cân đã vít chặt cửa động.
Trong lúc hoang mang chàng nhìn thấy thế tưởng chừng không còn lối ra vào nữa.
Chàng liá»n lá»›n tiếng gá»i:
- Doanh Doanh! Doanh Doanh!
Chàng nghe văng vẳng nhÆ° có tiếng Doanh Doanh đáp lại mà thanh âm tá»±a hồ ở giữa Ä‘Æ°á»ng hầm.
Vì hÆ¡n hàng trăm ngÆ°á»i la ó kêu gào nên không tài nào nghe rõ được.
Lệnh Hồ Xung tá»± há»i:
- Tại sao Doanh Doanh lại vào đến cá»­a Ä‘Æ°á»ng hầm?
Chàng xoay chuyển ý nghÄ© liá»n tỉnh ngá»™ ngay, miệng lẩm bẩm:
- Phải rồi! Vì khối đá lớn này trút xuống. Doanh Doanh đứng chỠta ở cửa động nàng không tự
mình trốn Ä‘i mà còn nghÄ© đến ta. Ta ở cá»­a Ä‘Æ°á»ng hầm xông ra kiếm nàng thì nàng lại xông vào cá»­a
Ä‘Æ°á»ng hầm kiếm ta.
Chàng liá»n trở gót chạy vào cá»­a Ä‘Æ°á»ng hầm.
TrÆ°á»›c trong Ä‘á»™ng có đến hÆ¡n hai chục ngá»n Ä‘uốc thắp sáng trÆ°ng nhÆ°ng từ lúc khối đá lá»›n tụt
xuống bít cá»­a Ä‘á»™ng má»i ngÆ°á»i náo loạn cả lên. NgÆ°á»i thì vứt Ä‘uốc Ä‘i, lại có những bó Ä‘uốc đổ xuống
tắt ngấm. Số đuốc còn cháy không được một nửa mà trong động lại bụi đất mịt mù trông chỉ thấy một
mầu vàng khè. Tai nghe tiếng la hoảng:
- Cửa động bị vít chặt rồi! Cửa động bị vít chặt rồi!
Có ngÆ°á»i tức giận la:
- Äây là âm mÆ°u của tên gian tặc Nhạc Bất Quần!
NgÆ°á»i khác thóa mạ:
- Phải đấy! Quân gian tặc lừa gạt chúng ta bảo vào đây coi kiếm pháp con mẹ nó...
Mấy chục ngÆ°á»i nhất tá» Ä‘á»™ng thủ đẩy khối đá lá»›n. NhÆ°ng khối đá này nặng bằng má»™t trái núi nhá»
nên dù mấy chục ngÆ°á»i vận hết ná»™i lá»±c ra đẩy cÅ©ng không xê xích được chút nào.
Lại có ngÆ°á»i lá»›n tiếng la:
- Mau mau theo Ä‘Æ°á»ng địa đạo mà ra!
Nhiá»u ngÆ°á»i đã nghÄ© tá»›i Ä‘iểm này từ trÆ°á»›c há» chen lấn xô đẩy nhau đứng chặt nhÆ° nêm cối ở cá»­a
Ä‘Æ°á»ng hầm.
Nguyên Ä‘Æ°á»ng hầm này ngày trÆ°á»›c Äại Lá»±c thần mà ở Ma giáo dùng búa lá»›n khoét Ä‘Æ°á»ng hầm
chỉ lá»t má»™t ngÆ°á»i mà bây giá» hÆ¡n hai chục ngÆ°á»i chen nhau thì còn tiến vào thế nào được?
Giữa lúc náo loạn lại hÆ¡n chục ngá»n Ä‘uốc nữa bị tắt trụi.
Trong đám đông hai đại hán cố sức chen lấn những ngÆ°á»i bên cạnh xông vào Ä‘Æ°á»ng cá»­a hầm.
Hai ngÆ°á»i sóng vai tiến vá» phía trÆ°á»›c nhÆ°ng cá»­a Ä‘Æ°á»ng hầm chật quá đụng vào vách đá đánh sầm má»™t
tiếng không sao tiến vào được.
Äại hán mé hữu vung tay trái má»™t cái, đại hán mé tả rú lên má»™t tiếng thê thảm. TrÆ°á»›c ngá»±c gã bị
một lưỡi trủy thủ đâm vào.
Äại hán mé hữu tiện tay đẩy xác đại hán bị đâm ra rồi chuồn vào Ä‘Æ°á»ng hầm.
Còn bao nhiêu ngÆ°á»i nữa xô đẩy nhau Ä‘á»u muốn xông vào.
Nên biết cá»­a ngoài sÆ¡n Ä‘á»™ng đã bị tảng đá lá»›n vít chặt trừ Ä‘Æ°á»ng hầm không còn lối nào ra được.

Trên vách sÆ¡n Ä‘á»™ng tuy khắc toàn những chiêu thức võ công thượng thừa nhÆ°ng nếu ngÆ°á»i bị hãm
chết ở trong sơn động thì dù võ công tinh diệu đến đâu cũng bằng vô ích.
Bá»—ng có tiếng ngÆ°á»i la hoảng:
- XÆ°Æ¡ng ngÆ°á»i chết! XÆ°Æ¡ng ngÆ°á»i chết!
Rồi má»™t bàn tay giÆ¡ cao má»™t chiếc xÆ°Æ¡ng đùi ngÆ°á»i chết lên.
DÆ°á»›i ánh lá»­a vàng khè leo lét, tình trạng âm thầm này càng khiến cho ngÆ°á»i ta phải á»›n da gà.
Lệnh Hồ Xung không tìm thấy Doanh Doanh Ä‘ang bồn chồn trong dạ, chàng nghe tiếng ngÆ°á»i la
hoảng thì biết ngay đó là hài cốt của bá»n trưởng lão Ma giáo ngày trÆ°á»›c. Trong đầu óc chàng bá»—ng lóe
lên một ý nghĩ:
- MÆ°á»i vị trưởng lão Ma giáo Ä‘á»u là những tay bản lãnh thần sầu quá»· khóc còn bị ám toán vùi xác ở
đây, vậy bữa nay ta cùng Doanh Doanh chẳng chắc có gì thoát nạn được không. Nếu quả sư phụ ta đã
sắp đặt vụ này thì thật là tàn nhẫn.
Chàng thấy má»i ngÆ°á»i ở cá»­a Ä‘Æ°á»ng hầm xô đẩy nhau Ä‘ang cÆ¡n nóng nẩy lòng chàng Ä‘á»™t nhiên nổi
sát khí nghĩ thầm:
- Bá»n này làm trở ngại chân tay ta, ta phải giết hết Ä‘i má»›i có thể cùng Doanh Doanh thoát thân má»™t
cách ung dung được.
Tay cầm đốc kiếm toan rút ra để giết ngÆ°á»i bá»—ng má»™t thiếu niên quá» quạng níu lấy tóc mình, toàn
thân gã run bần bật, mặt gã xám như tro tàn. Hiển nhiên gã khiếp sợ đến cùng cực. Lệnh Hồ Xung lại
nảy lòng thương xót bụng bảo dạ:
- Gã cÅ©ng nhÆ° ta Ä‘á»u bị ngÆ°á»i ám toán, vậy gã là bạn hữu của ta, ta nghÄ© tình đồng há»™i đồng thuyá»n
giúp nhau còn chưa được lẽ nào lại giết gã để tiết hận?
Thanh trÆ°á»ng kiếm của chàng đã rút ra khá»i vá» chừng má»™t thÆ°á»›c chàng lại tra vào vỠđánh cách
một tiếng.
Bá»—ng nghe hÆ¡n hai chục ngÆ°á»i má»—i ngÆ°á»i la má»™t câu:
- Tiến vào lẹ đi!
- Sao lại không nhúc nhích chút nào?
- Không vào được hay sao?
- Lôi hắn ra đi!
Bá»—ng chàng ngó thấy má»™t đại hán ở cá»­a Ä‘Æ°á»ng hầm chui vào rồi mà hai chân ở còn ở ngoài tá»±a hồ bị
nghẽn Ä‘Æ°á»ng. NhÆ°ng đại hãn cÅ©ng không chịu lui ra.
Hai ngÆ°á»i đứng đó liá»n cúi xuống má»—i ngÆ°á»i cầm má»™t chân đại hán kéo mạnh má»™t cái.
Äá»™t nhiên mấy chục ngÆ°á»i đồng thanh bật tiếng la hoảng.
Nguyên hai ngÆ°á»i kéo ra má»™t cái xác không đầu. Máu tÆ°Æ¡i ở cổ tuôn ra ồng á»™c. Thủ cấp đại hán dÄ©
nhiên đã bị ngÆ°á»i đứng trong Ä‘Æ°á»ng hầm cắt đứt rồi.
Giữa lúc ấy Lệnh Hồ Xung bá»—ng nhìn thấy trong góc sÆ¡n Ä‘á»™ng có má»™t ngÆ°á»i ngồi dÆ°á»›i đất. DÆ°á»›i
ánh lửa lỠmỠcoi phảng phất như Doanh Doanh.
Lệnh Hồ Xung mừng quá muốn chạy tá»›i nÆ¡i ngay nhÆ°ng vừa cất bÆ°á»›c liá»n đụng phải đám đông.
Chàng cố sức chen lấn nhưng lúc này quần hào đã thành một đám loạn xà ngầu chẳng khác gì đàn
nhặng xanh đâm bổ quáng quàng, ngÆ°á»i thì vung kiếm lên chém bừa bãi, ngÆ°á»i lại đấm ngá»±c kêu trá»i. Có
đám đánh nhau túi bụi, có ngÆ°á»i chạy lui chạy tá»›i.
Lệnh Hồ Xung vừa khoa chân bÆ°á»›c thì hai chân bá»—ng bị má»™t ngÆ°á»i ôm lấy chằng chằng. Chàng
vung tay đánh má»™t chưởng vào đầu ngÆ°á»i này thì há» rú lên má»™t tiếng thê thảm mà vẫn không chịu buông
tay.
Lệnh Hồ Xung quát:
- Nếu ngươi còn giữ ta thì ta phải giết chết ngươi.
Äá»™t nhiên cẳng chân chàng Ä‘au nhói lên, ngÆ°á»i kia đã há miệng cắn vào.
Lệnh Hồ Xung vừa kinh hãi vừa tức giận, chàng thấy má»i ngÆ°á»i nhÆ° đám Ä‘iên khùng.
Äóm Ä‘uốc trong sÆ¡n Ä‘á»™ng má»—i lúc má»™t tắt dần, chỉ còn hai bó Ä‘uốc cháy nhÆ°ng cÅ©ng đổ xuống rồi
mà chẳng ai buồn lượm lên.
Chàng liá»n lá»›n tiếng hô:
- Lượm đuốc lên! Lượm đuốc lên.
Bá»—ng má»™t ngÆ°á»i to béo nổi lên tràng cÆ°á»i hô hố, vung chân đạp lên má»™t bó Ä‘uốc dập tắt Ä‘i.
Lệnh Hồ Xung rút trÆ°á»ng kiếm ra chém vào giữa lÆ°ng ngÆ°á»i vừa cắn chân chàng thì Ä‘á»™t nhiên trÆ°á»›c
mắt tối sầm lại chẳng nhìn thấy gì nữa.
Nguyên bó đuốc cuối cùng đã tắt ngấm.
Äóm Ä‘uốc tắt hết, quần hào trong Ä‘á»™ng Ä‘á»u kinh hãi, chẳng ai nói gì nữa thành ra lặng ngắt nhÆ° tá».
Biến din đột ngột này đã làm cho hỠchân tay luống cuống.
NhÆ°ng chỉ trong khoảnh khắc, tiếng kêu gào, tiếng la ó và tiếng ngÆ°á»i khóc lại nổi lên ầm ầm.
Lệnh Hồ Xung tự nhủ:
- Bữa nay chắc là phải chết. May mà ta cùng Doanh Doanh được chết với nhau một chỗ.
Chàng nghĩ tới đây trong lòng không sợ hãi gì nữa mà lại mừng thầm. Chàng tính đúng chỗ Doanh
Doanh lần mò đi tới.
Lệnh Hồ Xung Ä‘i được mấy bÆ°á»›c thì Ä‘á»™t nhiên có ngÆ°á»i chạy chéo lại đâm sầm vào chàng.
NgÆ°á»i này ná»™i lá»±c rất cao thâm mà thế đụng lại rất trầm trá»ng.
Lệnh Hồ Xung bị đối phương đụng té bắn ra hai bước, chàng xoay mình nửa vòng, lại hấp tấp
đứng lên tiến vỠphía Doanh Doanh ngồi.
Tai chàng chỉ nghe tiếng quát tháo, tiếng khóc lóc và mấy chục thanh niên vừa đao vừa kiếm vung
lên chạm nhau chát chúa.
Má»i ngÆ°á»i ở trong chá»— tối tâm thần bàng hoàng, phần lá»›n lâm vào tình trạng giở Ä‘iên giở khùng. Ai
cũng lo mình bị nguy khốn rồi múa tít binh khí để mong tự vệ.
Má»™t số lão thành tính tình trầm trá»ng, hoặc ngÆ°á»i định lá»±c rất cao thâm chính ra há» có thể bình tÄ©nh
lắng nghe biến din đặng liệu bỠứng phó nhÆ°ng những ngÆ°á»i bên cạnh vung binh khí loạn lên thành ra
cũng phải rút khí giới múa may để tự vệ chứ không còn cách nào khác vì trong sơn động đã đông
ngÆ°á»i lại chẳng nhìn thấy gì để có thể né tránh.
Những tiếng binh khí đụng nhau choang choảng và những tiếng la vang lên không ngớt. Thỉnh
thoảng có cả tiếng rên xiết, tiếng thóa mạ ở miệng ngÆ°á»i bị thÆ°Æ¡ng phát ra.
Lệnh Hồ Xung nghe xung quanh mình tiếng binh khí rít lên veo véo. Dù kiếm pháp chàng cao thâm
đến đâu cũng chẳng có cách nào thi triển được. Thỉnh thoảng chàng lại bị những nhát kiếm không biết
từ phía nào phóng tới làm cho bị thương.
Lệnh Hồ Xung chợt Ä‘á»™ng tâm, lập tức rút trÆ°á»ng kiếm ra múa để há»™ vệ thượng bàn. Chàng lần
mò từng bước để toan đi vào vách động. Chàng cho là chỉ có cách tựa vách mà đi là đỡ phần nguy
hiểm. Vừa rồi lúc ánh sáng leo lét chàng đã nhìn thấy bóng ngÆ°á»i ngồi tá»±a vách tÆ°Æ¡ng tá»± nhÆ° Doanh
Doanh. Chàng tưởng cứ lần mò như vậy mà tới chỗ đó thì may ra có thể gặp nàng.
Từ chỗ Lệnh Hồ Xung đứng vào tới vách động chỉ cách chừng vài trượng nhưng ở giữa đám rừng
Ä‘ao mÆ°a kiếm trong gang tấc cÅ©ng gặp nguy hiểm, má»—i bÆ°á»›c Ä‘á»u có tá»­ thần đón chá» nên khó mà vào
tới được.
Chàng nghĩ bụng:
- Nếu ta mà chết dưới lưỡi kiếm của một cao nhân thì cũng cam lòng nhưng tình hình trước mắt lỡ
mình bị hạ sát thì chỉ toi mạng một cách hồ đồ. Kẻ giết mình không chừng chỉ là một tên mèo què, bản
lãnh hạng bét. TrÆ°á»›c tình cảnh này dù là Äá»™c cô đại hiệp tái sinh cÅ©ng chẳng phát huy được bản lãnh
để tự giữ mình.
Lệnh Hồ Xung nhá»› tá»›i Äá»™c Cô cầu bại thì trong đầu óc lóe lên tia sáng chàng lẩm bẩm:
- Phải rồi theo cục diện bữa nay nếu ta không bị ngÆ°á»i đâm chết má»™t cách hàm hồ thì cÅ©ng là ta giết
ngÆ°á»i má»™t cách bừa bãi. Muốn mình sống thì ngÆ°á»i phải chết. Giết thêm má»™t ngÆ°á»i là bá»›t má»™t phần nguy
hiểm cho mình. Chàng rung trÆ°á»ng kiếm ra chiêu "Phá khí thức" trong phép Äá»™c Cô cá»­u kiếm. Chiêu
này đánh ra cả bốn mặt phía trước, phía sau, bên tả, bên hữu. Nguyên phá khí thức là một chiêu
chuyên để phá giải những ám khí của bên địch. Một khi đã ra chiêu này thì dù hàng vạn mũi tên đồng
thá»i bay tá»›i cÅ©ng không thể trúng ngÆ°á»i chàng được.
Lệnh Hồ Xung phóng kiếm ra chiêu phá khí thức bỗng nghe phía trước có tiếng rú:
- Úi chao!
Tiếp theo chàng lại cảm thấy thanh trÆ°á»ng kiếm của mình đã đâm trúng má»™t ngÆ°á»i và nghe tiếng la:
- Trá»i Æ¡i!
Tiếng la rất khẽ mà là thanh âm của má»™t ngÆ°á»i đàn bà.
Lệnh Hồ Xung giật mình kinh hãi. Tay chàng nhũn ra suýt nữa rớt mất kiếm. Trái tim đập thình
thình chàng tá»± há»i:
- NgÆ°á»i trúng kiếm phải chăng là Doanh Doanh? Chẳng lẽ ta giết Doanh Doanh rồi Æ°?
Chàng không nhịn được nữa, cất tiếng gá»i:
- Doanh Doanh! Phải Doanh muội đó không?
NhÆ°ng không thấy ngÆ°á»i đàn bà kia phản ứng chi hết.
Kể ra thanh âm Doanh Doanh Lệnh Hồ Xung đã quen tai lắm. Nàng chỉ khẽ rên là chàng cũng
nhận ra được. NhÆ°ng lúc này trong sÆ¡n Ä‘á»™ng hàng vạn thanh âm phát ra rất ồn ào mà tiếng la của ngÆ°á»i
đàn bà lại nhỠquá, mặt khác trong lòng Lệnh Hồ Xung rất tha thiết với Doanh Doanh, đầu óc chàng
rối loạn. Chàng nghe tựa hồ là tiếng Doanh Doanh mà lại tựa hồ không phải nàng.
Lệnh Hồ Xung kêu gá»i luôn mấy câu vẫn không có tiếng đáp lại, chàng liá»n cúi xuống sá» mò dÆ°á»›i
đất thì đột nhiên không biết một đòn cước từ đâu phóng tới đánh trúng vào mông chàng đánh "binh" một
tiếng khiến chàng bắn vá»t ngÆ°á»i vá» phía trÆ°á»›c.
Lúc chàng đang còn ở trên không chân trái lại đau nhói lên vì bị một roi quất trúng.
Lệnh Hồ Xung giơ tay trái lên để hộ vệ cái đầu.
Bỗng nghe đánh "binh" một tiếng, cả tay lẫn đầu chàng đụng vào vách động rồi rớt xuống. Chàng
cảm thấy trên đầu, cánh tay, vế đùi, mông đít chỗ nào cũng đau đớn, tưởng chừng bao nhiêu khớp
xÆ°Æ¡ng trong ngÆ°á»i Ä‘á»u trật ra ngoài.
Chàng vừa định thần liá»n cất tiếng gá»i:
- Doanh Doanh! Doanh Doanh!
Chính chàng cũng nghe thanh âm mình nghẹn ngào như tiếng khóc. Lòng chàng đau khổ đến cùng
cực, la ầm lên:
- Ta giết Doanh Doanh rồi! Ta giết Doanh Doanh rồi!
Chàng không nghÄ© gì nữa, huy Ä‘á»™ng trÆ°á»ng kiếm tiến ra giết luôn mấy ngÆ°á»i.
Äá»™t nhiên giữa lúc má»i thanh âm huyên náo hai tiếng đàn tình tang của cây dao cầm vang lên. Hai
tiếng này tuy nhá» nhẹ mà lá»t vào lá»— tai Lệnh Hồ Xung nhÆ° tiếng sét đánh khiến chàng kinh tâm Ä‘á»™ng
phách.
Lệnh Hồ Xung mừng quá kêu rú lên:
- Doanh Doanh! Doanh Doanh!
Chàng xúc động muốn nhảy vỠphía tiếng đàn phát ra nhưng chàng nhận thấy ngay tiếng đàn cách
chàng rất xa. Trong sÆ¡n Ä‘á»™ng này quãng Ä‘Æ°á»ng mấy trượng so vá»›i vạn dặm trên chốn giang hồ còn
nguy hiểm hÆ¡n gấp trăm lần. Muốn Ä‘i hết quãng cách mÆ°á»i mấy trượng mà bình yên không chết là
chuyện khó khăn vô cùng.
Giả tá»· tiếng đàn này do Doanh Doanh phát ra thật tức là nàng còn sống thì chàng chẳng thể liá»u
chết má»™t cách mạo hiểm. Nếu hai ngÆ°á»i không được nắm tay nhau mà chết thì xuống suối vàng cÅ©ng còn
ôm hận.
Lệnh Hồ Xung lùi lại hai bước tựa vào vách tự nhủ:
- Chỗ này tương đối an toàn hơn.
Chàng lắng tai nghe tiếng đàn vẫn từ từ đưa tới.
Äá»™t nhiên chàng cảm thấy kình phong thổi tá»›i biết là có ngÆ°á»i múa kiếm xông tá»›i chàng liá»n vung
kiếm đâm ra nhÆ°ng thanh trÆ°á»ng kiếm vừa cá»­ Ä‘á»™ng trong lòng chàng biết ngay có Ä‘iá»u bất diệu.
Phép Äá»™c Cô cá»­u kiếm chỉ tuyệt diệu ở chá»— nhằm thấy chá»— sÆ¡ hở trong chiêu thức của đối
phương để đánh vào vì chiêu thức của mình có thể phóng ra sau mà tới trước để thủ thắng nhưng hiện
giỠở trong sơn động tối om, chẳng nhìn thấy địch nhân đâu. Chiêu thức đã không nhìn rõ thì còn nói chi
đến chuyện tìm chá»— sÆ¡ hở của đối phÆ°Æ¡ng. Không nhìn thấy chá»— sÆ¡ hở là phép Äá»™c Cô cá»­u kiếm thành
vô dụng.
Lệnh Hồ Xung má»›i phòng trÆ°á»ng kiếm ra chừng má»™t thÆ°á»›c vá»™i né mình sang mé tả.
Bỗng nghe đánh "chát" một tiếng! Tiếng theo là tiếng "binh" rồi tiếng rú "úi chao".
Chàng nghĩ bụng:
- Chắc ngÆ°á»i phóng khí giá»›i đâm vào vách Ä‘á»™ng, khí giá»›i bị gãy ngÆ°á»i há» chúi Ä‘i rồi bị mÅ©i khí giá»›i
đâm vào mình.
Lệnh Hồ Xung ngẩn ngÆ°á»i ra. Tai chàng không nghe thấy ngÆ°á»i đó Ä‘á»™ng tÄ©nh gì nữa chàng chắc há»
đã chết rồi liá»n bụng bảo dạ:
- - trong bóng tối thì kiếm thuật của mình có cao thâm đến đâu cũng chẳng khác chi kẻ tầm
thÆ°á»ng. Thôi ta đành nhẫn nại để chá» cÆ¡ há»™i khác sẽ tìm đến tÆ°Æ¡ng há»™i vá»›i Doanh Doanh.
Chàng nghe tiếng binh khí huy Ä‘á»™ng cùng tiếng la ó đã bá»›t Ä‘i nhiá»u thì biết là trong khoảnh khắc này
nhiá»u ngÆ°á»i đã bị chết và bị thÆ°Æ¡ng.
Chàng cầm trÆ°á»ng kiếm vung múa ở trÆ°á»›c ngÆ°á»i cho thành tấm lÆ°á»›i để Ä‘á» phòng có ngÆ°á»i đánh
tới một cách đột ngột.
Lúc này tiếng dao cầm chợt tắt chợt nổi chẳng thành khúc điệu nào. Lệnh Hồ Xung trong lòng lại
xao xuyến tá»± há»i:
- Phải chăng Doanh Doanh đã bị thÆ°Æ¡ng? Hay ngÆ°á»i gảy đàn kia không phải là nàng?
Sau má»™t lúc lâu tiếng quát tháo dần dần ngừng lại chỉ còn số ngÆ°á»i khá đông rên rỉ hay thóa mạ.
Thỉnh thoảng mới có tiếng binh khí đụng nhau hoặc tiếng quát tháo phát ra ở những chỗ sát vách động.
Lệnh Hồ Xung nghĩ thầm:
- Những ngÆ°á»i không chết còn lại Ä‘á»u đứng tá»±a vách Ä‘á»™ng. Bá»n ngÆ°á»i này võ công tÆ°Æ¡ng đối cao
thâm và trí óc cũng tinh tế hơn.
Chàng không nhịn được nữa lá»›n tiếng gá»i:
- Doanh Doanh! Doanh muội ở chỗ nào?
Tiếng đàn ở phía đối diện vang lên mấy tiếng tình tang tựa hồ để đáp lại.
Lệnh Hồ Xung mừng quýnh vá»t ngÆ°á»i vá» phía trÆ°á»›c. Chân trái chàng vừa hạ xuống cảm thấy má»™t
vật má»m nhÅ©n chàng biết mình đã dẫm lên má»™t ngÆ°á»i.
Tiếp theo tiếng kình phong rít lên rất gấp. Một cây binh khí từ dưới đất hất ngược lên.
Nội lực chàng thật là thâm hậu! Tuy chàng không nhìn rõ binh khí đối phương đánh tới nhưng cũng
phát giác kịp thá»i liá»n Ä‘á» khí nhảy lùi trở lại vá» phía vách Ä‘á»™ng.
Chàng tự nhủ:
- DÆ°á»›i đất khắp chá»— Ä‘á»u có ngÆ°á»i nằm có ngÆ°á»i má»›i bị thÆ°Æ¡ng chÆ°a chết ta không thể Ä‘i được.
Bỗng nghe tiếng khàn khàn của một lão già cất lên:
- Các vị hãy nghe đây! Chúng ta trúng phải gian kế của Nhạc Bất Quần bị giam hãm vào tuyệt
địa. Tưởng nên đồng tâm hợp lực để cùng nhau tìm cách thoát cơn hiểm nghèo, không nên vung binh khí
loạn xạ để tàn sát nhau nữa!
Nhiá»u ngÆ°á»i đồng thanh đáp:
- Chính phải! Chính phải!
Lệnh Hồ Xung nghe tiếng biết là có đến ba chục ngÆ°á»i. Những ngÆ°á»i này toàn đứng tá»±a lÆ°ng vào
vách Ä‘á»™ng không nhúc nhích. Má»™t là há» bình tÄ©nh hÆ¡n ngÆ°á»i, hai là lúc này tạm thá»i không còn mối lo
uổng mạng ngay nên trấn tĩnh lại được để suy nghĩ.
Lão già kia lại nói:
- Bần đạo là Ngá»c Chung Tá»­ ở phái Thái SÆ¡n. Xin các vị hãy thu Ä‘ao kiếm vá»! Chúng ta ở trong
bóng tối lỡ đụng vào kẻ khác cÅ©ng quyết đừng hạ thủ hay đả thÆ°Æ¡ng giết ngÆ°á»i. Các vị bằng hữu có
nghe lá»i tại hạ chăng?
Má»i ngÆ°á»i đồng thanh đáp:
- Phải thế mới được!
Tiếp theo không còn nghe thấy tiếng huy động binh khí mà chỉ thấy tiếng lách cách của đao kiếm tra
vào vá» sắt. Còn rất ít ngÆ°á»i khẽ vung múa Ä‘ao kiếm nhÆ°ng chỉ má»™t lát rồi dừng cả lại.
Ngá»c Chung Tá»­ nói:
- Tại hạ xin các vị tuyên lá»i thá» Ä‘á»™c: "Ai mà còn ra tay hại ngÆ°á»i thì bị vùi xác trong Ä‘á»™ng này, vÄ©nh
vin không thấy bóng mặt trá»i nữa". Bần đạo là Ngá»c Chung Tá»­ ở phái Thái SÆ¡n xin phát thệ trÆ°á»›c.
Hết thảy má»i ngÆ°á»i đồng thanh phát thệ theo.
Ai cũng nghĩ bụng:
- Ngá»c Chung Tá»­ đạo trưởng quả là ngÆ°á»i có kiến thức. Nếu ai nấy đồng tâm hiệp lá»±c thì may ra
còn có thể thoát thân được, bằng cứ vung Ä‘ao kiếm loạn lên giết ngÆ°á»i bữa bãi là phải chết hết.
Ngá»c Chung Tá»­ lại nói:
- Xin các vị hãy báo tính danh đi!
Liá»n có những ngÆ°á»i lên tiếng xÆ°ng danh:
- Tại hạ là mỗ ở phái Hành Sơn.
- Tại hạ là mỗ ở phái Thái Sơn.
- Tại hạ là mỗ ở phái Tung Sơn.
Quả nhiên Ä‘á»u là những tay cao thủ tiá»n bối ở ba phái Tung SÆ¡n, Thái SÆ¡n và Hành SÆ¡n.
Lệnh Hồ Xung chá» má»i ngÆ°á»i xÆ°ng danh xong má»›i lên tiếng:
- Tại hạ là Lệnh Hồ Xung ở phái Hằng Sơn.
Quần hào "ủa" lên một tiếng rồi nói:
- Lệnh Hồ đại hiệp! Chưởng môn phái Hằng Sơn ở đây thì hay lắm!
Giá»ng nói của má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u đầy vẻ vui mừng.
Lệnh Hồ Xung nghĩ bụng:
- Mình cÅ©ng há»ng bét còn hay gì nữa?
NhÆ°ng rồi chàng hiểu rõ ngay vì quần hào thấy chàng võ công cao cÆ°á»ng, có chàng ở đây thì việc
thoát hiểm thêm phần hy vá»ng.
Ngá»c Chung Tá»­ há»i:
- Xin há»i Lệnh Hồ chưởng môn: Sao quý phái lại chỉ có má»™t mình chưởng môn tá»›i đây?
Tài sản của travadu

  #214  
Old 06-09-2008, 10:55 AM
travadu travadu is offline
Tử Sỹ 4vn
 
Tham gia: May 2008
Bài gởi: 58
Thá»i gian online: 0 giây
Xu: 0
Thanks: 5
Thanked 0 Times in 0 Posts
TIẾU NGẠO GIANG HỒ- HỒI 214
Trong Hậu Äá»™ng, Quần Hùng Bị Nạn
--------------------------------------------------------------------------------

Kim Dung
Ngá»c Chung Tá»­ quả là tay lão luyện, mÆ°u kế tinh vi. Lão vẫn có ý hoài nghi Lệnh Hồ Xung còn
có ý ngấm ngầm làm Ä‘iá»u bất lợi cho má»i ngÆ°á»i.
Lão nghi ngỠnhư vậy cũng phải, vì khắp thiên hạ ai cũng biết Lệnh Hồ Xung xuất thân ở phái Hoa
SÆ¡n mà là đại đệ tá»­ của Nhạc Bất Quần. HÆ¡n nữa bá»n đệ tá»­ hai phái Hoa SÆ¡n và Hằng SÆ¡n có
mấy trăm ngÆ°á»i. Thế mà chỉ má»™t mình Lệnh Hồ Xung bị hãm vào trong tuyệt địa trong sÆ¡n Ä‘á»™ng thì
không hoài nghi sao được?
Lệnh Hồ Xung nghe Ngá»c Chung Tá»­ há»i vậy chàng buá»™t miệng:
- Tại hạ còn má»™t ngÆ°á»i đồng bạn...
Chàng không nhịn được lớn tiếng hô:
- Doanh...
Chàng mới hô một tiếng "Doanh" rồi nghĩ ngay:
- Doanh Doanh là ái nữ duy nhất của giáo chủ Triêu Dương thần giáo, hiện hai phe chính tà đã
thành thế nước lửa đối nghịch nhau không nên vì việc này mà để xảy ra những chi tiết bất ngỠđáng tiếc.
Vì thế chàng dừng lại không gá»i nữa.
Ngá»c Chung Tá»­ lại lên tiếng:
- Có vị nào đem theo đá lửa không? Xin quẹt lửa thắp lên.
Quần hùng reo hò:
- Phải lắm! Phải lắm!
- Chúng ta thật hồ đồ! Sao không nghĩ ra việc này từ trước?
- Mau mau bật lửa lên đi!
Thực ra vừa rồi đang cơn náo loạn, ai cũng chỉ nghĩ bảo vệ thân mình còn rảnh đâu tính đến
chuyện thắp lá»­a? Dù có ngÆ°á»i nghÄ© tá»›i nhÆ°ng thò tay móc lấy đá thì không chừng chÆ°a kịp quẹt lá»­a đã
bị kẻ đứng bên chém chết tươi rồi.
Sau mấy tiếng "xoẹt xoẹt" những tia lửa bắn ra rồi cháy sáng lòa.
Má»i ngÆ°á»i thắp lá»­a vào mồi giấy, trong sÆ¡n Ä‘á»™ng lại nổi lên những tiếng hoan hô nhiệt liệt.
Lệnh Hồ Xung đảo mắt nhìn quanh thấy bốn mặt vách Ä‘á»™ng Ä‘á»u có ngÆ°á»i đứng. NgÆ°á»i nào ngÆ°á»i
nấy mặt mÅ©i Ä‘á» lòm vì máu tÆ°Æ¡i bắn vào, thỉnh thoảng có ngÆ°á»i tay còn cầm kiếm từ từ Ä‘Æ°a qua Ä‘Æ°a lại.
Äây là những ngÆ°á»i đặc biệt cẩn thận, tuy hỠđã nghe quần hào tuyên lá»i trá»ng thệ nhÆ°ng chÆ°a tin hẳn
nên vẫn giữ thế thủ đỠphòng bất trắc.
Lệnh Hồ Xung rảo bước tiến vỠphía vách động trước mặt để tìm kiếm Doanh Doanh.
Äá»™t nhiên trong đám đông có tiếng ngÆ°á»i hô:
- Äá»™ng thủ Ä‘i!
Tiếp theo bảy tám ngÆ°á»i từ trong Ä‘Æ°á»ng hầm Ä‘i ra vung trÆ°á»ng kiếm chém tá»›i.
Quần hào quát há»i:
- Ai đó? Ai đó?
Rồi má»i ngÆ°á»i lại rút khí giá»›i ra để nghinh địch. Cuá»™c chiến đấu din ra vài hiệp thì mấy mồi lá»­a
thắp lên lại tắt ngấm.
Lệnh Hồ Xung tiếp tục vá»t vá» phía vách Ä‘á»™ng đối diện. Bá»—ng chàng cảm thấy ở mé hữu dÆ°á»ng nhÆ°
có khí giới chém tới. Trong bóng tối chàng không biết chống cự bằng cách nào đành nằm phục xuống.
Một tiếng "chát" vang lên! Một thanh đơn đao đã chém vào vách đá.
Lệnh Hồ Xung nghĩ bụng:
- ChÆ°a chắc đã phải ngÆ°á»i này cố ý muốn giết ta. Vì há» muốn tá»± vệ mà trong bóng tối không nhìn
thấy gì nên vung kiếm chém bừa.
Chàng nghĩ vậy rồi năm yên không nhúc nhích.
NgÆ°á»i kia lại chém mấy Ä‘ao vào quãng không rồi dừng lại.
Lại có tiếng la:
- Phải giết hết bá»n mặt chuá»™t Ä‘i! Äừng để tên nào sống sót!
MÆ°á»i mấy thanh âm đồng thá»i đáp lại:
- Tuân lệnh!
Tiếp theo sáu bảy ngÆ°á»i hô:
- Äúng là Tả Lãnh Thiá»n! Äúng là Tả Lãnh Thiá»n!
Lại có ngÆ°á»i la:
- SÆ° phụ! Äệ tá»­ ở chá»— này!
Lệnh Hồ Xung cÅ©ng nghe rõ ngÆ°á»i phát lệnh là Tả Lãnh Thiá»n thì bụng bảo dạ:
- Sao hắn cũng ở đây? Thế thì ra tên lão tặc này đã bố trí cạm bẫy chứ không phải sư phụ ta.
Nhạc Bất Quần mấy lần định giết chàng nhưng chàng vẫn nhớ mối tình thầy trò chẳng khác gì
cha con mấy chục năm trá»i đã ăn sâu vào tâm khảm không tài nào tẩy xóa được. Chàng nghÄ© tá»›i kẻ sắp
đặt gian mÆ°u không phải là Nhạc Bất Quần thì thấy trong lòng được an ủi rất nhiá»u. Chàng cho là chết
vá» tay Tả Lãnh Thiá»n còn sung sÆ°á»›ng hÆ¡n bị sÆ° phụ mÆ°u hại.
Lại nghe tiếng Tả Lãnh Thiá»n trầm trầm vá»ng lên:
- Các ngươi còn dám mở miệng kêu ta bằng sư phụ thì thật là mặt dầy! Các ngươi không trình ta
đã tự tiện đến núi Hoa Sơn hùa nhau hành động lừa thầy phản bạn. Khi nào chúng ta còn dung tha cho
tụi ác đồ các ngươi được?
Lại có thanh âm oang oang cất lên:
- ThÆ°a sÆ° phụ! Äệ tá»­ được tin ở hậu Ä‘á»™ng trên ngá»n sám hối núi Hoa SÆ¡n có khắc những kiếm
chiêu tinh diệu của bản phái, đệ tử quay vỠbẩm sư phụ rồi mới tới nơi thì e rằng kiếm chiêu trên vách
Ä‘á»™ng đã bị kẻ khác hủy Ä‘i rồi nên vá»™i vã Ä‘i ngay. Äệ tá»­ định bụng, sau khi coi kiếm pháp sẽ trở vá» lập
tức để trình bày nội dung những kiếm chiêu cùng sư phụ.
Tả Lãnh Thiá»n nói:
- NgÆ°Æ¡i thấy ta Ä‘ui mắt mà không coi vào đâu nữa. Có phải ngÆ°Æ¡i há»c được kiếm pháp tinh diệu
rồi thì chẳng cần nhìn nhận ta là sư phụ nữa? Nhạc Bất Quần kêu các ngươi đến để tuyên thệ tập
trung với hắn. Các ngươi có tuân theo thì hắn mới để các ngươi vào động coi kiếm pháp. Chuyện đó
có đúng không?
Tên đệ tử phái Tung Sơn đáp:
- Dạ! Äệ tá»­... tá»™i đáng muôn thác. NhÆ°ng đó là kế quyá»n nghi tạm thá»i mà thôi, vả lại NgÅ© nhạc
kiếm phái chúng ta đã hợp nhất, lão làm chưởng môn thì việc nghe lệnh lão cũng là... đích đáng. NgỠđâu
tên gian tặc đó lại thi hành Ä‘á»™c kế giam hãm bá»n đệ tá»­ vào đây.
Lại một tên nữa nói:
- ThÆ°a sÆ° phụ! Xin lão nhân gia dẫn bá»n đệ tá»­ ra thoát khá»i cÆ¡n hoạn nạn này! Bá»n đệ tá»­ sẽ Ä‘i
tìm tên gian tặc Nhạc Bất Quần để báo thù.
Tả Lãnh Thiá»n hắng dặng má»™t tiếng rồi đáp:
- Chủ ý của ngươi khéo đấy!
Hắn ngừng lại má»™t chút rồi cất tiếng gá»i:
- Lệnh Hồ Xung! Ngươi cũng đến đấy ư? Ngươi đến làm chi vậy?
Lệnh Hồ Xung đáp:
- Äây là đất cÅ© của ta, ta muốn đến là đến. Các hạ đến đây làm chi?
Tả Lãnh Thiá»n lạnh lùng nói:
- Ngươi chết đến gáy rồi mà còn vô l với bậc trưởng bối.
Lệnh Hồ Xung nói:
- Lão dùng âm mÆ°u hãm hại anh hùng thiên hạ, ai cÅ©ng có quyá»n chu diệt mà còn đòi làm trưởng
bối của ta nữa ư?
Tả Lãnh Thiá»n hô:
- Bình Chi! Ngươi giết chết gã đi!
Trong bóng tối có tiếng ngÆ°á»i đáp:
- Dạ!
Äúng là thanh âm Lâm Bình Chi.
Lệnh Hồ Xung trong lòng kinh hãi nghĩ thầm:
- Té ra Lâm Bình Chi cÅ©ng đến đây. Gã cùng Tả Lãnh Thiá»n Ä‘á»u Ä‘ui mắt rồi. Ãt lâu nay bá»n chúng
nhất định đã luyện tập cách sử kiếm của kẻ đui mù. Chúng lấy tai thay mắt đã quen, vậy thuật nghe
tiếng gió để phân biệt phương hướng của chúng tinh thâm hơn ta. Bây giỠở trong bóng tối tình thế thành
trái ngược: mình biến thành Ä‘ui mù mà bá»n chúng lại sáng mắt thì mình địch vá»›i chúng thế nào được?
Nghĩ vậy chàng cảm thấy ớn lạnh xương sống, đành im hơi lặng tiếng chỉ mong đối phương
không phát giác ra chàng ở chỗ nào.
Bỗng lại nghe Lâm Bình Chi nói:
- Lệnh Hồ Xung! Ngươi đã từng làm mưa làm gió trên chốn giang hồ không ngỠbữa nay lại chết
vá» tay ta. Ha ha! Ha ha...
Tiếng cÆ°á»i của gã đầy vẻ nham hiểm. Chân gã cất bÆ°á»›c tiến lại.
Vừa rồi Lệnh Hồ Xung đã đối đáp vá»›i Tả Lãnh Thiá»n, chá»— chàng đứng đã bị Lâm Bình Chi phát
giác.
Trong sÆ¡n Ä‘á»™ng yên lặng nhÆ° tá». Lệnh Hồ Xung nghe tiếng chân của Lâm Bình Chi bÆ°á»›c Ä‘i má»™t
bước là chàng lại tưởng chừng mình đến gần Quỷ môn quan một bước.
Äá»™t nhiên có tiếng ngÆ°á»i la:
- Khoan đã! Lệnh Hồ Xung đã đâm mù mắt bá»n tại hạ, khiến bá»n tại hạ không còn được nhìn
thấy bóng mặt trá»i nữa, vậy nhÆ°á»ng cho tại hạ giết tên ác tặc đó. MÆ°á»i mấy ngÆ°á»i lên tiếng phụ há»a rồi
đồng thá»i tiến gần lại.
Lệnh Hồ Xung chấn Ä‘á»™ng tâm thần, chàng biết bá»n này là 15 ngÆ°á»i đã bị chàng đâm mù mắt ở
ngoài tòa phá miếu. Hôm lên núi Tung Sơn thương nghị việc thống nhất Ngũ nhạc kiếm phái, chàng đã
từng gặp bá»n hỠở dá»c Ä‘Æ°á»ng. Chúng Ä‘ui mắt đã lâu và thuật lấy tai thay mắt càng cao minh hÆ¡n. Má»™t
tên Lâm Bình Chi chàng còn không chống nổi bây giá» lại thêm mÆ°á»i lăm ngÆ°á»i nữa chàng cảm thấy càng
nguy hiểm hÆ¡n nhiá»u.
Lệnh Hồ Xung nghe tiếng bÆ°á»›c chân của nhiá»u ngÆ°á»i vang lên chàng liá»n Ä‘á» khí len lén lÆ°á»›t mình
rất khẽ vỠmé tả mấy bước.
Bá»—ng nghe mấy tiếng "chát chát" vang lên. Mấy thanh trÆ°á»ng kiếm đã đâm vào vách Ä‘á»™ng chá»— chàng
đứng lúc trước.
May ở chá»— mÆ°á»i mấy ngÆ°á»i đồng thá»i tấn công tiếng bÆ°á»›c chân lạo xạo lấn át tiếng bÆ°á»›c chân của
chàng nên chúng không hiểu chàng đã di chuyển đi chỗ nào.
Lệnh Hồ Xung cúi xuống sá» thấy má»™t thanh trÆ°á»ng kiếm liá»n lượm lên liệng vá» phía trÆ°á»›c. Bá»—ng có
tiếng la "úi chao", má»™t ngÆ°á»i đã bị mÅ©i kiếm phóng trúng.
MÆ°á»i mấy ngÆ°á»i kia nhất tá» xông tá»›i. Tiếng khí giá»›i vang lên. Chúng đã cùng má»i ngÆ°á»i xảy cuá»™c
chiến đấu.
Tiếng la hét kêu rú vang lên không ngớt.
Chỉ trong khoảnh khắc đã có sáu bảy ngÆ°á»i trúng kiếm uổng mạng.
Những ngÆ°á»i này Ä‘á»u bản lãnh cao cÆ°á»ng nhÆ°ng ở trong bóng tối chẳng nhìn thấy gì nên không
phải là đối thủ của bá»n Ä‘ui mắt.
Lệnh Hồ Xung nhân lúc ồn ào lại lướt vỠmé tả thêm mấy bước. Chàng sỠvách động thấy không
có ngÆ°á»i liá»n lén nằm phục xuống bụng bảo dạ:
- Tả Lãnh Thiá»n Ä‘em Lâm Bình Chi cùng bá»n Ä‘ui mắt tá»›i đây là đã định bụng sẵn mượn bóng tối
trong sÆ¡n Ä‘á»™ng để tiêu diệt bá»n mình. Hắn là kẻ thâm mÆ°u nham hiểm nên đã bày ra cạm bẫy này. Có
Ä‘iá»u mình không hiểu tại sao hắn cÅ©ng biết nÆ¡i đây cÅ©ng có sÆ¡n Ä‘á»™ng này?
Chàng xoay chuyển ý nghĩ rồi hiểu ngay, miệng lẩm bẩm:
- Phải rồi! Bữa trÆ°á»›c Nhạc Linh San tiểu sÆ° muá»™i ở trên Phong Thiá»n đài đã dùng những tuyệt
chiêu khắc trên vách đá hậu động này để đả bại những tay cao thủ phái Thái Sơn và phái Hành Sơn thì
dĩ nhiên nàng đã vào hậu động này rồi. Nhạc Linh San đã biết thì cố nhiên Lâm Bình Chi cũng biết.
Bá»—ng nghe Lâm Bình Chi lá»›n tiếng gá»i:
- Lệnh Hồ Xung! Ngươi không dám xuất hiện, lại rụt đầu rụt cổ ẩn nấp như loài rùa đen thì sao
phải là anh hùng hảo hán?
Lệnh Hồ Xung lửa giận bốc lên bừng bừng cơ hồ không nhịn được toan đứng phắt dậy cùng Lâm
Bình Chi quyết một phen tử chiến nhưng sau khi xoay chuyển ý nghĩ chàng nén lòng nghĩ bụng:
- Bậc đại trượng phu phải biết Ä‘Æ°á»ng lui tá»›i. Có lý đâu lại tranh há»i vá»›i gã, Ä‘á»™ng bầu máu nóng
của kẻ vÅ© phu? Ta chÆ°a tìm thấy Doanh Doanh quyết không thể liá»u mạng má»™t cách khinh xuất.
Rồi chàng lại nghĩ:
- Ta đã nhận lá»i vá»›i tiểu sÆ° muá»™i chiếu cố cho Lâm Bình Chi. Nếu ta xông ra cùng gã quyết đấu bị
gã giết chết thì chẳng đáng chút nào. Trái lại ta giết được gã là phản bá»™i lá»i hứa vá»›i tiểu sÆ° muá»™i.
Tả Lãnh Thiá»n nói:
- Cứ giết kỳ hết những tên gian tế cùng bạn đồ ở trong động này thì chắc Lệnh Hồ Xung cũng không
thoát được.
Chỉ trong khoảnh khắc tiếng khí giá»›i chạm nhau chát chúa, tiếng la gá»i kêu rú lại vang lên không
ngá»›t.
Lệnh Hồ Xung nằm phục dÆ°á»›i đất, má»™t lúc lâu vẫn không thấy ngÆ°á»i nào đánh tá»›i.
Lệnh Hồ Xung chú ý lắng tai nghe xem có thấy tiếng Doanh Doanh không mà chẳng thấy gì.
Chàng nghĩ bụng:
- Doanh Doanh còn thông minh tinh tế hÆ¡n ta nhiá»u, lúc này bao nhiêu mối nguy cÆ¡ rình rập dÄ© nhiên
nàng không gẩy đàn nữa. Ta chỉ mong nhát kiếm vừa rồi mình không đâm trúng nàng là yên.
Khi chàng nghe rõ quần hào cùng bá»n Ä‘ui mắt din ra má»™t cuá»™c ác đấu cá»±c kỳ khốc liệt. Trong
những câu chửi rủa la ó thỉnh thoảng chàng lại nghe tiếng thóa mạ "Cút con bà mày đi!".
Câu thóa mạ này nghe chẳng thuận tai chút nào, thông thÆ°á»ng ngÆ°á»i ta mắng nhau bằng những
câu "Chém cha con mẹ nó" hay là "Tổ bà quân chó đẻ" chứ chẳng bao giỠnói câu "Cút con bà mày
Ä‘i".
Bất giác chàng lẩm bẩm:
- Phải chăng đây là thổ ngữ của một địa phương nào đặc biệt?
Lệnh Hồ Xung tiếp tục lắng tai. Chàng phát giác năm chữ "Cút con bà mày Ä‘i" thÆ°á»ng thÆ°á»ng do
hai ngÆ°á»i mắng nhau, cứ hai ngÆ°á»i cùng thốt ra câu này là tiếng khí giá»›i đánh nhau bá»—ng dừng lại.
Còn khi nào má»™t ngÆ°á»i mắng câu này không có tiếng đáp lại nhÆ° vậy là há» tiếp tục đánh hoài. Lệnh
Hồ Xung sau má»™t lúc ngẫm nghÄ© liá»n hiểu ra, bụng bảo dạ:
- Té ra đây là má»™t ám ngữ của bá»n Ä‘ui mù để phân biệt ngÆ°á»i cùng phe vá»›i mình.
Trong bóng tối hai bên đánh nhau loạn xà ngầu, khó mà phân biệt được ai là bạn ai là thù. Bá»n
đui mắt đã ước định với nhau là trước khi ra chiêu phải cất tiếng thóa mạ "Cút con bà mày đi".
Äối phÆ°Æ¡ng cÅ©ng mắng lại bằng câu này tức là ngÆ°á»i cùng phe mà không mắng lại hoặc không
nói đúng tức là ngÆ°á»i bên địch cứ việc vung binh khí lên chém. Chúng đã có ý sá»­ dụng câu khác
thÆ°á»ng này thì bên địch làm sao hiểu được ám ngữ đó nên không mắng lại.
Lệnh Hồ Xung vỡ lẽ ra nhÆ° vậy chàng liá»n đứng dậy cầm kiếm để trÆ°á»›c ngá»±c thủ thế.
Chàng nghe những câu "Cút con bà mày Ä‘i" má»—i lúc má»™t nhiá»u, tiếng khí giá»›i và tiếng quát tháo dần
dần ít đi rồi ngừng lại. Hiển nhiên quần đệ tử những phái Thái Sơn, Hành Sơn và Tung Sơn đã bị
chết hết.
Lệnh Hồ Xung từ nãy giỠvẫn không nghe thấy tiếng Doanh Doanh chàng yên tâm tự nhủ:
- Nếu nhát kiếm vừa rồi ta có đâm trúng khiến nàng uổng mạng cũng còn may hơn là để nàng chết
vá» Ä‘á»™c thủ của bá»n Ä‘ui mù.
Chàng lại nghĩ:
- Bá»n đệ tá»­ phái Tung SÆ¡n biết trong hậu Ä‘á»™ng núi Hoa SÆ¡n có khắc những kiếm chiêu tinh diệu
của bản phái nóng đến coi đó là thÆ°á»ng tình của con ngÆ°á»i. Tá»™i chúng bất quá không kịp trình báo trÆ°á»›c
khi đến đây mà Tả Lãnh Thiá»n ra tay tàn sát thì thật là quá ác Ä‘á»™c. Hắn dụng tâm cốt nhất là giết được ta.
Chỉ vì không có cách nào nhận được nên giết cả đệ tá»­. Kể vá» tá»™i trạng thì bá»n chúng phạm lá»—i nhỠđâu
đến nỗi phải chịu tử hình?
Sau lúc nữa tiếng đánh nhau ngừng hẳn.
Tả Lãnh Thiá»n nói:
- Toàn thể các ngươi vung đao kiếm qua lại trong động chém giết một hồi nữa đi!
Bá»n Ä‘ui mù đồng thanh dạ má»™t tiếng.
Tiếp theo tiếng đao kiếm rít lên vù vù.
Lệnh Hồ Xung thấy hai thanh kiếm chém đến trước mặt, chàng vung kiếm lên gạt, miệng ấm ớ
thốt ra câu thóa mạ "Cút con bà mày đi" quả nhiên chàng không bị phát giác.
Sau khoảng thá»i gian chừng uống cạn tuần trà ngoài tiếng Ä‘ao kiếm và tiếng thóa mạ của bá»n Ä‘ui
mù không có thanh âm nào khác.
Lệnh Hồ Xung lúc này rất Ä‘á»—i bồn chồn cÆ¡ hồ phát khóc. Chàng toan lá»›n tiếng gá»i:
- Doanh Doanh! Doanh Doanh! Doanh muội ở chỗ nào?
Nhưng chàng cố nén lòng không thốt ra.
Bá»—ng nghe Tả Lãnh Thiá»n hô:
- Dừng tay!
Bá»n Ä‘ui thu kiếm vỠđứng yên.
Tả Lãnh Thiá»n cÆ°á»i ha hả nói:
- Thế là toàn thể quân phản bạn đã bị thanh trừng. Bá»n chúng thật là mặt dầy vì muốn há»c kiếm
chiêu mà lập lá»i trá»ng thệ tận trung vá»›i tên ác tặc Nhạc Bất Quần. Cả tên tiểu tặc Lệnh Hồ Xung dÄ©
nhiên cũng toi mạng rồi! Ha ha! Ha ha! Lệnh Hồ Xung hỡi Lệnh Hồ Xung, ngươi đã chết chưa?
Lệnh Hồ Xung nín thở không nói gì.
Tả Lãnh Thiá»n lại nói:
- Bình Chi! Bữa nay đã trừ khá»­ xong tên tiểu tặc mà ngÆ°Æ¡i hận nhất Ä‘á»i chắc là chí nguyện của
ngÆ°Æ¡i được thá»a mãn rồi chứ?
Lâm Bình Chi đáp:
- Vụ này hoàn toàn trông vào thần cơ diệu toán và mưu kế sắp đặt của Tả huynh.
Lệnh Hồ Xung bụng bảo dạ:
- Gã cùng Tả Lãnh Thiá»n hô huynh gá»i đệ nhÆ° vậy chắc là thằng cha há» Tả muốn lấy được Tịch tà
kiếm phổ của gã nên má»›i ra chiá»u thân thiện vá»›i gã đến thế.
Bá»—ng nghe Tả Lãnh Thiá»n nói:
- Nếu không có Lâm đệ biết Ä‘Æ°á»ng bí mật tiến vào sÆ¡n Ä‘á»™ng này thì chúng ta cÅ©ng khó lòng đâm
chết được kẻ thù.
Lâm Bình Chi nói:
- Chỉ còn má»™t Ä‘iá»u đáng tiếc là tiểu đệ không được chính tay mình đâm chết tên tiểu tặc Lệnh Hồ
Xung.
Lệnh Hồ Xung lẩm bẩm:
- Trước nay ta chẳng bao giỠđắc tội với ngươi mà sao ngươi lại thù hận ta đến thế?
Tả Lãnh Thiá»n khẽ nói:
- Bất cứ là ai giết gã cũng vậy mà thôi. Chúng ta nên ra đi! Chắc lúc này Nhạc Bất Quần còn ở
ngoài sÆ¡n Ä‘á»™ng. Ta nhân lúc trá»i chÆ°a sáng kéo Ä‘i thì chiếm được phần tiện nghi hÆ¡n hắn.
Lâm Bình Chi đáp:
- Äúng thế!
Bá»—ng nghe tiếng bÆ°á»›c chân vang lên. Äoàn ngÆ°á»i tiến vào Ä‘Æ°á»ng hầm má»—i lúc má»™t xa. Sau không
nghe thấy gì nữa.
Lệnh Hồ Xung khẽ gá»i:
- Doanh Doanh! Doanh muội ở chỗ nào?
Bá»—ng nghe trên đỉnh đầu có tiếng ngÆ°á»i khẽ đáp:
- Tiểu muội ở đây! Xung lang đừng lên tiếng!
Lệnh Hồ Xung mừng quá, hai chân chàng nhũn ra không đứng vững, ngồi phệt ngay xuống.
Trong lúc bá»n Ä‘ui mù vung kiếm đánh loạn xà ngầy thì nÆ¡i an toàn nhất để ẩn náu thân mình là ở
trên cao, khiến trÆ°á»ng kiếm không đâm tá»›i được. Äây là má»™t đạo lý rất thông thÆ°á»ng, thiển cận thế mà
má»i ngÆ°á»i lâm vào bÆ°á»›c sinh tá»­ tối hậu thần trí hoang mang không nghÄ© ra được.
Doanh Doanh tung mình nhảy xuống.
Lệnh Hồ Xung liá»n đón lấy, ôm nàng vào lòng. Hai ngÆ°á»i mừng quá đến phát khóc.
Lệnh Hồ Xung nhẹ nhàng đặt lên má nàng một cái hôn rồi khẽ nói:
- Vừa rồi Doanh muội làm tiểu huynh sợ muốn chết.
Doanh Doanh ở trong bóng tối cũng không né tránh để cho chàng hôn. Nàng khẽ nói:
- Lúc Xung lang mắng câu "Cút con bà mày đi" tiểu muội cũng nghe rõ thanh âm của Xung lang.
Lệnh Hồ Xung không nhịn được phải phì cÆ°á»i. Chàng lại há»i:
- Doanh muội không bị thương chút nào ư?
Doanh Doanh đáp:
- Không!
Lệnh Hồ Xung nói:
- Lúc trước tiểu huynh nghe tiếng đàn thì không lo mấy. Sau tiếng đàn ngừng bặt, tiểu huynh lại
phóng kiếm đâm trúng má»™t ngÆ°á»i đàn bà nên bàng hoàng vô cùng.
Doanh Doanh cÆ°á»i nói:
- Xung lang đến thanh âm tiểu muội còn không nhận ra mà bảo là lúc nào cũng nghĩ đến tiểu muội
được ư?
Lệnh Hồ Xung đáp:
- Tá»™i ấy thật đáng đánh đòn. Äánh cho gã mấy cái.
Rồi chàng cầm tay nàng giơ lên khẽ đập vào mặt mình.
Doanh Doanh cÆ°á»i nói:
- Tiểu muá»™i nhẩy lên cao rồi, lại sợ ngÆ°á»i ta phát giác nên không dám cất tiếng la gá»i. Tiểu muá»™i
đành lấy tiá»n đồng liệng xuống cây Ä‘ao cho bật thành tiếng tiếng tình tang để Xung lang biết chừng.
Lệnh Hồ Xung nói:
- Té ra là thế! Con ngÆ°á»i thông tuệ nhÆ° Nhậm đại tiểu thÆ° mà lấy anh chàng ngu xuẩn nhÆ° tiểu
huynh thì thật là rủi quá! Tiểu huynh vẫn lấy làm kỳ là Doanh muội gẩy đàn sao lại không gẩy khúc "Thanh
âm phổ thiện trú" hay là khúc "Tiếu ngạo giang hồ"?
Doanh Doanh vẫn để chàng ôm trong lòng đáp:
- Nếu tiểu muá»™i ở trong bóng tối dùng kim tiá»n tiêu gẩy Ä‘ao cầm lên má»™t khúc Ä‘iệu thì đã biến thành
thần tiên rồi!
Lệnh Hồ Xung cÆ°á»i nói:
- Doanh muội vốn là một tiên cô.
Doanh Doanh nghe chàng nói có giá»ng lả lÆ¡i thì cá»±a mình muốn thoát khá»i lòng chàng.
NhÆ°ng Lệnh Hồ Xung giữ chặt lấy vai nàng há»i:
- Sao sau Doanh muá»™i lại không lấy kim tiá»n tiêu để đánh đàn nữa?
Doanh Doanh cÆ°á»i đáp:
- Vì tiểu muá»™i nghèo kiết, có chút ít tiá»n mang trong mình liệng xuống hết rồi.
Lệnh Hồ Xung thở dài nói:
- Äáng tiếc là trong sÆ¡n Ä‘á»™ng không có tiệm vàng hay tiệm đổi tiá»n đến ná»—i Nhậm đại tiểu thÆ° phải
hết tiá»n xài.
Doanh Doanh lại cÆ°á»i nói:
- Sau cả đến cánh hoa cài đầu, chiếc vòng Ä‘eo tay, tiểu muá»™i cÅ©ng tháo ra nhÆ°ng thấy bá»n Ä‘ui mù
Ä‘á»™ng thủ giết ngÆ°á»i thính giác chúng cá»±c kỳ linh mẫn tiểu muá»™i không dám liệng xuống nữa.
Bất thình lình cá»­a Ä‘Æ°á»ng hầm có tiếng cÆ°á»i the thé.
Lệnh Hồ Xung cùng Doanh Doanh bật tiếng la hoảng:
- Úi chà!
Lệnh Hồ Xung giÆ¡ tay trái ôm Doanh Doanh tay mặt lượm trÆ°á»ng kiếm dÆ°á»›i đất quát há»i:
- Ai?
Lại nghe tiếng ngÆ°á»i lạnh lùng đáp:
- Lệnh Hồ đại hiệp! Ta đây!
Chính là thanh âm Lâm Bình Chi.
Tiếp theo tiếng bÆ°á»›c chân nhá»™n nhịp vang lên, hiển nhiên bá»n Ä‘ui mắt đã quay trở lại.
Lệnh Hồ Xung tự mắng thầm:
- Mình thật ngu ngốc và sÆ¡ tâm! Tả Lãnh Thiá»n là con cáo già xảo quyệt, miệng hắn nói là Ä‘i
nhÆ°ng có Ä‘i hẳn đâu, hắn còn phục ở Ä‘Æ°á»ng hầm để lắng nghe Ä‘á»™ng tÄ©nh. Nếu chỉ có mình ta thì còn cầm
cự một lúc rồi sẽ tính kế thoát thân, khốn nỗi còn thêm Doanh Doanh, biết làm thế nào?
Lúc bình thÆ°á»ng dÄ© nhiên chàng tỉnh táo làm gì chẳng nghÄ© tá»›i Ä‘iểm này nhÆ°ng hiện giá» trong lòng
Ä‘ang tha thiết lo lắng vì nàng, mà lại được trùng phùng nên mừng quá quên khuấy cả má»i sá»± nguy hiểm
vẫn còn rình rập.
Doanh Doanh đưa tay ra khẽ đụng vào nách Lệnh Hồ Xung nói:
- Lên đi!
Hai ngÆ°á»i đồng thá»i nhảy lên.
Doanh Doanh lúc trước đã ngồi trên phiến đá lồi ra nên biết chỗ. Trong bóng tối nàng vận kình lực
vừa vặn nhảy lên, yên ổn đặt chân vào, còn Lệnh Hồ Xung bÆ°á»›c sểnh, ngÆ°á»i chàng lại rá»›t xuống,
Doanh Doanh vội đưa tay mặt ra chụp lấy cánh tay mặt chàng kéo lên. Phiến đá này chỉ rộng chừng ba
bốn thÆ°á»›c vuông, hai ngÆ°á»i đứng chật quá, khó lòng giữ cho khá»i ngã.
Lệnh Hồ Xung nghĩ bụng:
- Doanh Doanh là ngÆ°á»i ứng biến rất mau lẹ, hai ngÆ°á»i đứng trên này thì bá»n Ä‘ui mù khó mà vây
đánh được.
Bá»—ng nghe Tả Lãnh Thiá»n nói:
- Hai tên tiểu quỷ nhẩy lên cao rồi!
Lâm Bình Chi đáp:
- Äúng thế!
Tả Lãnh Thiá»n há»i:
- Lệnh Hồ Xung! Có phải các ngươi nấp ở trên đó không?
Lệnh Hồ Xung không trả lá»i. Tay trái chàng ôm lấy Doanh Doanh, tay phải cầm trÆ°á»ng kiếm.
Doanh Doanh tay phải ôm lấy lÆ°ng chàng. Hai ngÆ°á»i trong lòng rất an ủi, dù phải chết vá»›i nhau cÅ©ng
không đáng tiếc.
Tài sản của travadu

  #215  
Old 06-09-2008, 10:59 AM
travadu travadu is offline
Tử Sỹ 4vn
 
Tham gia: May 2008
Bài gởi: 58
Thá»i gian online: 0 giây
Xu: 0
Thanks: 5
Thanked 0 Times in 0 Posts
Hồi 215: Thoát khá»i hang hùm lại gặp ác ôn

Bá»—ng nghe Tả Lãnh Thiá»n lá»›n tiếng quát há»i:

- Mắt các ngươi bị ai đâm đui? Chẳng lẽ các ngươi quên hết rồi chăng?

MÆ°á»i mấy tên Ä‘ui mắt lá»›n tiếng gầm thét rồi nhảy lên vung trÆ°á»ng kiếm đâm túi bụi. Lệnh Hồ Xung và Doanh Doanh lẳng lặng không lên tiếng. Bá»n Ä‘ui đâm vào quãng không.

Ãến lần thứ hai chúng nhảy lên thì má»™t tên nhẩy lên cao ở phía ngoài chỉ cách phiến đá lồi mấy thÆ°á»›c. Lệnh Hồ Xung nghe tiếng gió, phóng kiếm đâm ra trúng vào trÆ°á»›c ngá»±c gã. Gã rú lên má»™t tiếng rồi té xuống.

Biến diá»…n này khiến cho má»i ngÆ°á»i biết chá»— Lệnh Hồ Xung và Doanh Doanh ẩn mình. Sáu bảy tên đồng thá»i nhảy lên vung kiếm đâm ra.

Lệnh Hồ Xung và Doanh Doanh ở trong bóng tối tuy không nhìn rõ thân hình bá»n Ä‘ui mù nhÆ°ng phiến đá lồi ra cách mặt đất đến hÆ¡n ba trượng, khi có ngÆ°á»i nhẩy gần tá»›i nÆ¡i tiếng gió vang lên rất rõ nên phân biệt phÆ°Æ¡ng hÆ°á»›ng má»™t cách dá»… dàng không khó khăn nhÆ° lúc ở dÆ°á»›i đất.

Hai ngÆ°á»i lại phóng kiếm đâm chết hai tên.

Bá»n Ä‘ui mù ngá»­ng đầu lên mà thóa mạ, trong lúc nhất thá»i chúng không dám nhẩy lên công kích nữa.

Sau một lúc, đột nhiên tiếng gió rít gấp, hai tên từ hai mé nhảy lên.

Lệnh Hồ Xung và Doanh Doanh vung kiếm chém xuống bật lên những tiếng choang choảng. Bốn thanh kiếm đã đụng nhau ở không gian.

Lệnh Hồ Xung cảm thấy cánh tay mặt tê chồn, suýt nữa tuá»™t mất trÆ°á»ng kiếm. Chàng biết ngay mình đã đụng vào Tả Lãnh Thiá»n.

Doanh Doanh rú lên một tiếng:

- Úi chao!

Nàng bị trúng kiếm ở bả vai, ngÆ°á»i nàng lảo đảo muốn té. Lệnh Hồ Xung vá»™i vận kình lá»±c ra cánh tay trái để giữ lấy nàng thì giữa lúc ấy hai ngÆ°á»i lại nhẩy lên đánh tá»›i.

Lệnh Hồ Xung vung trÆ°á»ng kiếm đâm vào ngÆ°á»i nhảy vá»t lên đánh Doanh Doanh.

Hai thanh kiếm đụng nhau và ngÆ°á»i ra chiêu cá»±c kỳ mau lẹ, lại biến thế thần tốc phi thÆ°á»ng, quẹt ngang lưỡi kiếm.

Lệnh Hồ Xung biết ngay đối thủ là Lâm Bình Chi.

Trong lúc hoang mang chàng không kịp vung trÆ°á»ng kiếm đỡ gạt liá»n cúi đầu xuống để tránh. Chàng cảm thấy gió lạnh thổi qua đầu. Thanh kiếm của Lâm Bình Chi há»›t tá»›i Doanh Doanh.

Lâm Bình Chi ngÆ°á»i Ä‘ang lÆ¡ lá»­ng trên không mà biến chiêu tá»›i ba lần, thế má»›i biết Tịch tà kiếm pháp lợi hại vô cùng.

Lệnh Hồ Xung sợ Doanh Doanh bị thÆ°Æ¡ng liá»n ôm nàng nhảy xuống.

Chàng tựa lưng vào vách múa kiếm loạn lên để chống đỡ.

Bá»—ng nghe Tả Lãnh Thiá»n nổi lên tràng cÆ°á»i the thé rồi chống kiếm tiến lại.

"Choang" má»™t tiếng vang lên, ngÆ°á»i Lệnh Hồ Xung bị chấn Ä‘á»™ng rồi chàng cảm thấy má»™t luồng ná»™i lá»±c từ thanh trÆ°á»ng kiếm truyá»n vào, bất giác chàng run lên.

Ãá»™t nhiên chàng nhá»› tá»›i ngày trÆ°á»›c Nhậm Ngã Hành và Tả Lãnh Thiá»n đấu vá»›i nhau ở chùa Thiếu Lâm

Khi ấy Nhậm Ngã Hành phát huy Hấp tinh đại pháp để hút lấy ná»™i lá»±c đối phÆ°Æ¡ng. Không ngá» luồng khí âm hàn của Tả Lãnh Thiá»n cá»±c kỳ lợi hại, suýt nữa làm cho Nhậm Ngã Hành phải chết cóng. Bây giá» hắn lại dùng thuật cÅ©.

Lệnh Hồ Xung tự nhủ:

- Ta phải coi chừng không lại mắc bẫy hắn.

Chàng vá»™i vận ná»™i lá»±c đẩy ra ngoài, bất giác chàng không tá»± chủ được, đầu tay trái ná»›i ra, thanh trÆ°á»ng kiếm tuá»™t bay Ä‘i.

Bản lãnh của Lệnh Hồ Xung hoàn toàn trông vào thanh trÆ°á»ng kiếm bây giá» chàng mất kiếm rồi khác nào ngÆ°á»i cụt tay không làm gì được nữa.

Chàng liá»n cúi xuống sá» dÆ°á»›i đất vì chàng cho là trong sÆ¡n Ä‘á»™ng đến hÆ¡n trăm ngÆ°á»i chết thì binh khí còn bá» lại khắp nÆ¡i.

Nếu lượm được má»™t thanh Ä‘ao hay trÆ°á»ng kiếm thì chàng sẽ cùng Doanh Doanh còn có thể chống vá»›i bá»n Ä‘ui mù vây đánh được má»™t thá»i gian và may ra có thể thoát được. Hay dù không thoát chàng cÅ©ng chẳng can tâm bó tay chịu chết.

Lệnh Hồ Xung sá» vào mặt má»™t ngÆ°á»i chết đã lạnh cứng và tay chàng dây máu tÆ°Æ¡i Æ°á»›t đẫm. Chàng vá»™i ôm Doanh Doanh lùi lại hai bÆ°á»›c.

"Choang choang" hai tiếng vang lên!

Doanh Doanh đã vung đoản kiếm gạt hai thanh kiếm đâm tới. Tiếp theo nghe đánh vù một tiếng, thanh đoản kiếm trong tay Doanh Doanh đã bị đánh bay đi.

Lệnh Hồ Xung rất Ä‘á»—i bồn chồn, chàng lại cúi xuống sá», bá»—ng lượm được má»™t cây Ä‘oản côn.

Trong lúc nguy cấp, chàng chÆ°a kịp nghÄ© gì thì lại thấy gió lạnh thổi vào mặt biết là có trÆ°á»ng kiếm đâm tá»›i.

Chàng cúi đầu tránh khá»i chiêu kiếm, Ä‘á»™t nhiên trÆ°á»›c mắt chàng hiện ra mấy Ä‘iểm hàn tinh. Những chấm này rất nhá» bé nhÆ°ng ở trong sÆ¡n Ä‘á»™ng tối tăm chẳng khác gì má»™t chòm sao sáng ở ngoài trá»i. Chàng phảng phất nhìn thấy hình ngÆ°á»i và ánh kiếm.

Lệnh Hồ Xung cùng Doanh Doanh bất giác bật lên tiếng hoan hô.

Giữa lúc ấy hai ngÆ°á»i trông rõ Tả Lãnh Thiá»n vung kiếm đâm tá»›i, Lệnh Hồ Xung liá»n vung Ä‘oản côn đâm vào cổ há»ng Tả Lãnh Thiá»n. Ãó chính là chá»— sÆ¡ hở vá» kiếm chiêu của hắn.

NgỠđâu Tả Lãnh Thiá»n tuy Ä‘ui mắt mà ứng biến cá»±c kỳ thần tốc. Hắn thi hành thân pháp "Lý dược long môn" lá»™n ngược vá» phía sau. Miệng hắn còn lá»›n tiếng thóa mạ.

Doanh Doanh cúi xuống lượm má»™t thanh trÆ°á»ng kiếm, nàng giao kiếm cho Lệnh Hồ Xung rồi tiếp lấy cây Ä‘oản côn ở trong tay chàng.

Doanh Doanh múa tít cây đoản côn để phát ra những chấm sáng xanh.

Lệnh Hồ Xung phấn khởi tinh thần, bây giỠđã đến lúc sinh tử tối hậu chàng ra tay không còn nể nang gì nữa.

Miệng chàng quát:

- Cút con bà mày đi!

Chàng vung kiếm đâm chết một tên đui mắt.

Tay chàng phóng kiếm ra còn lẹ hơn cả miệng chàng buông tiếng thóa mạ.

Chàng mới mắng được sáu câu "Cút con bà mày đi" đã đâm chết 13 tên đui mù.

Mấy tên Ä‘ui mù vẻ mặt ngá»› ngẩn hÆ¡n nghe câu chàng mắng "Cút con bà mày Ä‘i" lại tưởng là ngÆ°á»i nhà nên không đánh nữa.

Khi chúng vừa hiểu ra thì cổ há»ng đã bị trúng kiếm phải chạy xuống quá»· môn quan rồi.

Tả Lãnh Thiá»n và Lâm Bình Chi Ä‘á»u không hiểu rõ đạo lý đồng thanh há»i:

- Có đèn lửa rồi ư?

Lệnh Hồ Xung quát lên:

- Ãúng thế!

Chàng nhằm Tả Lãnh Thiá»n phóng kiếm đâm luôn ba nhát.

Tả Lãnh Thiá»n nghe gió gạt được cả ba chiêu kiếm.

Lệnh Hồ Xung cảm thấy cánh tay tê chồn, má»™t luồng hàn khí theo trÆ°á»ng kiếm truyá»n vào.

Trong lúc xoay chuyển ý nghĩ chàng dừng tiếng lại không nhúc nhích.

Tả Lãnh Thiá»n không nghe thấy kiếm phong thì trong lòng nóng nảy huy Ä‘á»™ng trÆ°á»ng kiếm múa tít quanh mình để bảo vệ những chá»— yếu huyệt.

Lệnh Hồ Xung nhá» những chấm tinh quang ở đầu cây Ä‘oản côn trong tay Doanh Doanh soi cảnh vật má» má», chàng xoay kiếm lại từ từ đâm vào cánh tay mặt Lâm Bình Chi.

Lâm Bình Chi lắng tai nghe Ä‘Æ°á»ng kiếm của đối phÆ°Æ¡ng nhÆ°ng Lệnh Hồ Xung phóng kiếm rất chậm chạp Ä‘i từng tấc má»™t nên gã chẳng nghe rõ chi hết.

Khi chàng thấy mũi kiếm của mình còn cách tay đối phương chừng nửa thước thì đột nhiên phóng mạnh vỠphía trước đánh vèo một tiếng.

Gân cốt cánh tay Lâm Bình Chi Ä‘á»u bị chặt đứt. Gã rú lên má»™t tiếng, thanh trÆ°á»ng kiếm tuá»™t khá»i tay tung lên.

Lệnh Hồ Xung lại phóng kiếm đâm veo véo hai nhát vào hai bên đùi gã.

Lâm Bình Chi lại lớn tiếng thóa mạ, té nhào xuống đất.

Lệnh Hồ Xung quay lại ngÆ°ng thần nhìn Tả Lãnh Thiá»n.

Dưới những chấm sáng rất nhỠbé chàng cũng thấp thoáng nhìn thấy hắn nghiến răng nghiến lợi.

Thanh trÆ°á»ng kiếm của Tả Lãnh Thiá»n phóng ra những tuyệt chiêu không ngá»›t. NhÆ°ng đối vá»›i phép Ãá»™c Cô cá»­u kiếm chá»— nào hắn cÅ©ng lá»™ sÆ¡ hở.

Lệnh Hồ Xung bụng bảo dạ:

- Thằng cha này gây nên những cuá»™c phong ba trên chốn giang hồ. Hắn là đầu mối của bao nhiêu há»a hoạn trong võ lâm. Ta không thể dung tha hắn được.

Ãá»™t nhiên chàng hú lên má»™t tiếng phóng trÆ°á»ng kiếm đâm vào ba chá»—: huyệt Mi Tâm, cổ há»ng và trÆ°á»›c ngá»±c Ä‘á»u trúng hết.

Lệnh Hồ Xung lập tức lùi ra hai bước dắt tay Doanh Doanh.

Bá»—ng thấy Tả Lãnh Thiá»n đứng ngẩn ngÆ°á»i ra rồi ngã lăn xuống đất, hắn xoay ngược thanh trÆ°á»ng kiếm trong tay đâm vào bụng mình tuốt ra sau lÆ°ng.

Hai ngÆ°á»i định thần tiến lại coi nhÆ°ng những chấm sáng ở đầu thanh Ä‘oản côn trong tay Doanh Doanh nhá» quá không nhìn rõ được.

Cả hai ngÆ°á»i trong mình Ä‘á»u không mang đá lá»­a.

Lệnh Hồ Xung vẫn sợ Lâm Bình Chi nhảy xổ lại. Chàng liá»n đá vào lÆ°ng gã má»™t phát để Ä‘iểm huyệt không dậy được nữa rồi má»›i lần ngÆ°á»i chết để kiếm đá lá»­a.

Chàng sá» luôn ba ngÆ°á»i mà không ai có. Chàng chợt tỉnh ngá»™, cất tiếng thóa mạ:

- Cút con bà mày đi! Những quân đui mù dĩ nhiên chẳng đem theo đá lửa làm chi.

Chàng sục tìm đến xác chết thứ năm má»›i lấy được đá lá»­a liá»n bật lên đốt vào mồi giấy.

Hai ngÆ°á»i vừa trông rõ bá»—ng la lên má»™t tiếng:

- Trá»i Æ¡i.

Té ra Doanh Doanh cầm trong tay không phải cây Ä‘oản côn mà là má»™t khúc xÆ°Æ¡ng. Ãầu khúc xÆ°Æ¡ng đã bị chặt cụt.

Doanh Doanh ngẩn ngÆ°á»i ra liệng khúc xÆ°Æ¡ng xuống đất bật cÆ°á»i cất tiếng thóa mạ:

- Cút con...

Nàng má»›i thốt ra hai tiếng cảm thấy có Ä‘iá»u bất nhã liá»n ngừng lại.

Lệnh Hồ Xung tỉnh ngộ nói:

- Doanh Doanh! Ãôi mạng của chúng ta mà thoát chết là nhá» vị tiá»n bối thần giáo này cứu thoát.

Doanh Doanh ngÆ¡ ngác há»i:

- Vị tiá»n bối ở thần giáo nào?

Lệnh Hồ Xung đáp:

- Ngày trÆ°á»›c mấy vị trưởng lão ở Thần giáo đến đánh Hoa SÆ¡n rồi bị hãm trong sÆ¡n Ä‘á»™ng này. Các vị không có cách nào thoát thân phải ôm hận mà chết để lại mÆ°á»i bá»™ thi hài. Cái xÆ°Æ¡ng đùi này không biết là của vị nào. Tiểu huynh đã vô tình lượm lên chống đỡ. Lại may Tả Lãnh Thiá»n chặt đứt Ä‘oạn đầu nên trong xÆ°Æ¡ng má»›i có ánh lân quang phát ra, khiến cặp mắt chúng ta nhìn rõ không đến ná»—i nhÆ° kẻ Ä‘ui mù.

Doanh Doanh thở phào một cái nhìn vào khúc xương vừa liệng xuống khom lưng nói:

- Té ra đây là bậc tiá»n bối của bản giáo, tiểu nữ cam bỠđắc tá»™i.

Lệnh Hồ Xung cầm mồi giấy thắp vào hai cây đuốc còn bỠđó cho sáng bừng lên.

Chàng cầm bó đuốc nói:

- Chúng ta mau ra khá»i đây!

Chàng quay lại túm lấy trÆ°á»›c ngá»±c Lâm Bình Chi Ä‘i vào Ä‘Æ°á»ng hầm.

Doanh Doanh biết ngay là Lệnh Hồ Xung muốn giữ lá»i hứa vá»›i Nhạc Linh San chiếu cố cho Lâm Bình Chi.

Theo Ä‘Æ°á»ng nghÄ©a hiệp thì những nhân vật nổi tiếng hào hiệp coi lá»i nói nặng tá»±a non cao, dù chỉ là lá»i trối trăn của Nhạc Linh San lúc lâm chung. Lệnh Hồ Xung cÅ©ng không phụ lòng ủy thác. Nàng không nói gì cúi xuống lượm cây Ä‘ao cầm ở trong góc sÆ¡n Ä‘á»™ng. Cây Ä‘ao cầm này đã bị thủng mấy chá»— nàng cÅ©ng Ä‘em theo Ä‘i sau Lệnh Hồ Xung.

Hai ngÆ°á»i vừa Ä‘i được mấy bÆ°á»›c thì gặp má»™t tá»­ thi nằm dÆ°á»›i đất chính là Mạc Ãại tiên sinh ở phái Hành SÆ¡n. Tay trái tiên sinh còn giữ cây hồ cầm, tay phải cầm má»™t thanh Ä‘oản kiếm rất nhá» mà lưỡi má»ng.

Ãầu, mặt, ngá»±c, bụng Mạc Ãại tiên sinh Ä‘á»u bị kiếm thÆ°Æ¡ng máu thịt bầy nhầy.

Lệnh Hồ Xung Ä‘oán là tiên sinh bị bá»n Ä‘ui mù vây đánh trong Ä‘Æ°á»ng hầm này rồi bá» mạng.

Chàng nghÄ© tá»›i Mạc sÆ° bá đã hết lòng thÆ°Æ¡ng yêu bênh vá»±c chàng trong má»i trÆ°á»ng hợp mà bất hạnh tiên sinh má»›i chết má»™t cách thê thảm thế này thì trong lòng hết ná»—i thÆ°Æ¡ng tâm, chàng liá»n ôm thi thể tiên sinh để sang má»™t bên cúi xuống nói:

- Mạc sÆ° bá Æ¡i! Vãn bối ra khá»i Ä‘á»™ng rồi sẽ trở lại đây để an táng di thể cho sÆ° bá.

Lệnh Hồ Xung cùng Doanh Doanh bÆ°á»›c từng bÆ°á»›c má»™t theo Ä‘Æ°á»ng hầm mà ra.

Chàng cầm kiếm trong tay để đỠphòng vừa đi vừa nghĩ bụng:

- Tả Lãnh Thiá»n là tay mÆ°u kế sâu xa. Hắn đã bít chặt cá»­a Ä‘á»™ng tất phái ngÆ°á»i canh giữ Ä‘Æ°á»ng hầm này để phòng ngừa kẻ cầm tù hắn trong sÆ¡n Ä‘á»™ng.

NgỠđâu hai ngÆ°á»i Ä‘i hết Ä‘Æ°á»ng hầm vẫn chẳng gặp má»™t ai.

Lệnh Hồ Xung ngày trÆ°á»›c đã qua lại Ä‘Æ°á»ng hầm này đến mấy chục lượt nên rất quen thuá»™c hình thế. Chàng khẽ đẩy phiến đá bịt cá»­a hầm, Ä‘á»™t nhiên ánh sáng dÆ°Æ¡ng quang chiếu vào lóa mắt.

Nguyên chàng phải chiến đấu đã lâu trong sÆ¡n Ä‘á»™ng và trải qua mấy phen xuất sinh nhập tá»­, thá»i gian trôi qua chàng cÅ©ng không hay biết. Trá»i sáng đã từ lúc nào rồi.

Lệnh Hồ Xung lại thấy ngoài cá»­a Ä‘Æ°á»ng hầm cÅ©ng trống không chẳng có má»™t hÆ¡i bóng ngÆ°á»i liá»n xách Lâm Bình Chi tung mình vá»t ra.

Doanh Doanh cũng ra theo.

Hiện giá» Lệnh Hồ Xung tay đã cầm trÆ°á»ng kiếm mắt đã nhìn ánh sáng ngÆ°á»i lại ở ngoài chá»— rá»™ng, tưởng là mình đã ra khá»i má»i hoàn cảnh nguy hiểm. Chàng hít má»™t hÆ¡i chân khí cảm thấy trong lòng khoan khoái khôn tả.

Doanh Doanh há»i:

- Trước kia lệnh sư phụ phạt chàng quay mặt vào vách sám hối có phải ở trong sơn động này không?

Lệnh Hồ Xung mỉm cÆ°á»i đáp:

- Phải rồi! Doanh Doanh coi thế nào?

Doanh Doanh tỉm tủm cÆ°á»i nói:

- Tiểu muội chẳng hiểu Xung lang sám hối cái gì mà chỉ thấy nơi đây rất tiện cho Xung lang...

Nàng định nói:

- Rất tiện cho Xung lang trò chuyện với cô tiểu sư muội.

Nhưng nàng chợt nhớ tới Nhạc Linh San đã chết rồi không nên nhắc tới để gây mối thương tâm cho Lệnh Hồ Xung nên nàng dừng lại không nói nữa.

Lệnh Hồ Xung lại lên tiếng:

- Kiếm pháp của tiểu huynh đã được Phong thái sÆ° thúc tổ truyá»n thụ cho. Chẳng hiểu lão nhân gia có ở gần quanh đây không? Ãt lâu nay mình cứ lận đận bên ngoài giang hồ thành ra còn nhiá»n chá»— kiếm pháp chÆ°a hiểu được. Trong lòng lúc nào cÅ©ng mong có dịp trùng phùng để xin lão nhân gia chỉ Ä‘iểm cho.

Doanh Doanh nói:

- Gia gia tiểu muá»™i thÆ°á»ng bảo là trên Ä‘á»i nay chỉ có Phong lệnh thái sÆ° tổ là kiếm pháp cao minh hÆ¡n lão nhân gia. Khi nhắc tá»›i Phong lão tiên sinh lão nhân gia tá» ra rất khâm phục. Vậy chúng ta mau tìm tá»›i nÆ¡i để tham kiến Phong lão tiên sinh.

Lệnh Hồ Xung tra kiếm vào vá», đặt Lâm Bình Chi xuống rồi nắm tay Doanh Doanh sóng vai nhảy lên tÆ°á»ng. Bất thình lình trên đầu có bóng Ä‘en thấp thoáng dÆ°á»ng nhÆ° má»™t vật gì rá»›t xuống. Lệnh Hồ Xung cùng Doanh Doanh đồng thá»i tung mình nhảy sang bên để né tránh thì đã không kịp nữa. Má»™t tấm lÆ°á»›i cá rất lá»›n chụp xuống hai ngÆ°á»i.

Lệnh Hồ Xung cùng Doanh Doanh giật mình kinh hãi vội rút kiếm ra chặt lưới. Chẳng hiểu tấm lưới này chế bằng thứ gì mà kiếm chém vào không mảy may sứt mẻ.

Giữa lúc tấm lÆ°á»›i quăng ra chụp hai ngÆ°á»i rồi lại thấy má»™t bóng ngÆ°á»i từ trên nóc Ä‘á»™ng nhảy xuống.

NgÆ°á»i này tay cầm dây thừng quàng lấy tấm lÆ°á»›i rồi rít chặt lại.

Lệnh Hồ Xung buột miệng la:

- Sư phụ! Sư phụ!

Nguyên ngÆ°á»i này chính là Nhạc Bất Quần.

Nhạc Bất Quần hai tay vận kình lực rít chặt thêm.

Lệnh Hồ Xung và Doanh Doanh bị bó tròn chẳng khác nào đôi cá lá»›n dính liá»n vào nhau. Ban đầu hai ngÆ°á»i còn cá»±a cạy nhÆ°ng vá» sau không nhúc nhích được nữa.

Doanh Doanh kinh hãi không bút nào tả xiết, nàng Ä‘Æ°a mắt ngó Lệnh Hồ Xung thì thấy nét mặt chàng vẫn mỉm cÆ°á»i ra chiá»u đắc ý liá»n tá»± há»i:

- Phải chăng Xung lang đã có kế thoát thân?

Bá»—ng nghe Nhạc Bất Quần bật tiếng cÆ°á»i Ä‘anh ác rồi há»i:

-Tên tiểu tặc kia! Mi ra được khá»i sÆ¡n Ä‘á»™ng nhÆ¡n nhÆ¡n đắc ý chắc không ngỠđại há»a lâm thân phải không?

Lệnh Hồ Xung đáp:

- Vụ này không đáng kêu là đại há»a lâm thân. Con ngÆ°á»i ta ai mà thoát khá»i cái chết? Ãệ tá»­ cùng được chết vá»›i ái thê má»™t chá»— là má»™t Ä‘iá»u hạnh phúc.

Bây giá» Doanh Doanh má»›i biết sở dÄ© Lệnh Hồ Xung vẻ mặt tÆ°Æ¡i cÆ°á»i là vì chàng lấy làm hoan hỉ được cùng chết vá»›i mình.

Lệnh Hồ Xung lại nói tiếp:

- Sư phụ muốn giết xin cứ để nguyên thế này mà giết đừng chia rẽ vợ chồng đệ tử ra hai nơi.

Nhạc Bất Quần tức giận lớn tiếng:

- Tên tiểu tặc kia! Mi chết đến gáy rồi mà còn nỠmồm!

Lão lại quanh dây thừng mấy vòng để cá»™t chặt hai ngÆ°á»i hÆ¡n nữa.

Lệnh Hồ Xung nói:

- SÆ° phụ đối vá»›i đệ tá»­ thật là hết lòng. SÆ° phụ biết bá»n đệ tá»­ hai ngÆ°á»i không muốn chia lìa nên đã dùng dây thừng trói vợ chồng đệ tá»­ chặt chẽ thế này. SÆ° phụ nuôi đệ tá»­ từ nhỠđến lá»›n nên hiểu rõ tâm lý của đệ tá»­ thật đáng mặt tri ká»· ở Ä‘á»i, ngoài sÆ° phụ tưởng không còn ai nữa.

Chàng nói trăng nói cuá»™i để kéo dài thá»i gian may ra có phÆ°Æ¡ng pháp gì thoát nạn được chăng. Chàng lại mong Phong Thanh DÆ°Æ¡ng xuất hiện Ä‘á»™t ngá»™t để cứu mình.

Nhạc Bất Quần cÆ°á»i lạt nói:

- Tên tiểu tặc kia! NgÆ°Æ¡i quen tính nói trăng nói cuá»™i từ thuở nhá», bây giá» vẫn chứng nào tật ấy chẳng có chút chi thay đổi vậy ta hãy cắt lưỡi mi Ä‘i để sau khi mi chết rồi khá»i phải Ä‘Æ°a vào ngục rút lưỡi.

Lão vung chân trái đá một cước vào sau lưng Lệnh Hồ Xung rồi điểm á huyệt chàng để chàng không lên tiếng được.

Ãoạn lão há»i Doanh Doanh:

- Nhậm đại tiểu thÆ°! Ãại tiểu thÆ° muốn ta giết gã trÆ°á»›c hay giết tiểu thÆ° trÆ°á»›c?

Doanh Doanh đáp:

- Lão muốn giết ai trước cũng vậy chẳng có gì khác nhau. Trong mình ta chỉ còn ba viên thuốc giải Tam thi não thần đan...

Nhạc Bất Quần nghe nàng nhắc tá»›i thuốc giải Tam thi não thần Ä‘an liá»n thay đổi sắc mặt. Nguyên lão định giết Lệnh Hồ Xung cùng Doanh Doanh rồi sẽ lục tìm trong ngÆ°á»i nàng để lấy thuốc giải.

Nên biết Nhạc Bất Quần vẫn có lòng úy kỵ hai ngÆ°á»i này. Hấp tinh đại pháp của Lệnh Hồ Xung khiến lão lúc nào cÅ©ng nÆ¡m ná»›p lo âu trong lòng.

Tuy lão gặp được cÆ¡ há»™i may mắn thấy hai ngÆ°á»i tưởng mình thoát hiểm hoan hỉ ra khá»i Ä‘á»™ng, lão nhân lúc đối phÆ°Æ¡ng không kịp Ä‘á» phòng quăng tấm lÆ°á»›i bằng Kim ty chụp được. NhÆ°ng nếu hai ngÆ°á»i không chết sẽ quay lại phản kích.

Từ ngày bị Doanh Doanh bức bách phải nuốt Tam thi não thần Ä‘an lão ngày đêm lo nghÄ© chỉ mong lấy được thuốc giải. Bây giá» lão nghe Doanh Doanh nói trong mình nàng có ba viên vậy khi lão giết chết hai ngÆ°á»i rồi, chính lão chỉ sống được ba năm.

Sau thá»i gian đó con thị trùng sẽ chuồn vào óc mà cắn khiến lão phát Ä‘iên rồ bị chết má»™t cách thê thảm không bút nào tả xiết. Vụ này khiến cho lão phải suy nghÄ©.

Nhạc Bất Quần tuy công phu hàm dưỡng rất cao thâm mà cũng không nhịn được.

Hai tay run lên lão nói:

- Ãược rồi! Vậy chúng ta nên thÆ°Æ¡ng lượng má»™t cuá»™c trao đổi. Nếu Nhậm đại tiểu thÆ° Ä‘em cách chế luyện thuốc giải nói cho lão phu hay thì lão phu tha mạng cho hai ngÆ°á»i, quyết không hạ sát.

Doanh Doanh bật cÆ°á»i hững hỠđáp:

- Tiểu nữ tuy còn nhá» tuổi, kiến thức nông cạn nhÆ°ng cÅ©ng biết Quân tá»­ kiếm Nhạc tiên sinh là ngÆ°á»i thế nào rồi. Nếu các hạ nói ra câu nào cÅ©ng thủ tín thì đã không phải là Quân tá»­ kiếm.

Nhạc Bất Quần há»i:

- Ãại tiểu thÆ° Ä‘i vá»›i Lệnh Hồ Xung Ä‘iá»u hay thì chÆ°a há»c được cái gì nhÆ°ng đã há»c được gã ăn nói ba hoa chẳng đâu vào đâu. Lão phu chỉ há»i tiểu thÆ° có chịu nói cho biết cách luyện thuốc giải hay không mà thôi.

Doanh Doanh đáp:

- DÄ© nhiên tiểu nữ không nói đâu. Sau đây ba năm tiểu nữ cùng Xung lang sẽ đến trÆ°á»›c Quá»· môn quan để nghênh tiếp đại giá. Có Ä‘iá»u khi đó ngÅ© quan các hạ đã hoàn toàn biến hình, diện mạo không còn giống trÆ°á»›c nữa, chẳng hiểu bá»n tiểu nữ có nhận ra được các hạ nữa hay không mà thôi.

Nhạc Bất Quần cảm thấy á»›n lạnh xÆ°Æ¡ng sống. Doanh Doanh nói đến câu ngÅ© quan biến hình diện mạo khác trÆ°á»›c tức là chất Ä‘á»™c phát tác khiến cho toàn thân lão phải hủy nát nếu không thì cÅ©ng phải mặt mày xây sứt không còn ra hình thù gì nữa khiến ngÆ°á»i ta không rét mà run.

Lão tức giận nói:

- Dù diện mạo ta hoàn toàn biến cải nhÆ°ng cÅ©ng còn phải ba năm nữa. Bây giá» ta không giết ngÆ°Æ¡i mà chỉ cắt mÅ©i và băm vằm cái mặt trắng nõn của ngÆ°Æ¡i 17, 18 nhát kiếm để xem gã si tình Xung lang của ngÆ°Æ¡i còn yêu Ä‘Æ°Æ¡ng cái mặt chẳng ra ngÆ°á»i chẳng ra ngÆ°á»i, quá»· chẳng ra quá»· nữa chăng?

Lão nói rồi rút trÆ°á»ng kiếm ra khá»i vỠđánh "soạt" má»™t cái.

Doanh Doanh la lên một tiếng:

- Úi chao!

Chính ra chết nàng cÅ©ng không sợ nhÆ°ng nếu Nhạc Bất Quần hủy mặt mÅ©i nàng để nàng biến thành quá»· quái cho Lệnh Hồ Xung trông vào thì nàng phải ôm hận suốt Ä‘á»i.

Lệnh Hồ Xung tuy á huyệt bị Ä‘iểm nhÆ°ng chân tay còn cá»­ Ä‘á»™ng được. Chàng hiểu rõ tâm ý Doanh Doanh liá»n Ä‘Æ°a khuá»·u tay huých nàng má»™t cái rồi giÆ¡ hai ngón tay đâm vào mắt mình.

Doanh Doanh lại rú lên một tiếng:

- Trá»i Æ¡i!

Rồi nàng la gá»i:

- Xung lang! Ãừng...

Thực ra Nhạc Bất Quần không muốn phá hủy dung mạo Doanh Doanh. Bất quá lão nói vậy để uy hiếp khiến nàng phải thổ lộ cách chế thuốc giải.

Lệnh Hồ Xung mà tự phá hoại đôi mắt thì nước cỠrất lợi hại này không còn kết quả gì nữa.

Nhạc Bất Quần liá»n ra tay má»™t cách rất lẹ.

Lão nắm lấy cổ tay Lệnh Hồ Xung quát lên:

- Dừng tay!

Da thịt hai ngÆ°á»i vừa đụng vào nhau, Nhạc Bất Quần liá»n cảm thấy luồng ná»™i lá»±c trong ngÆ°á»i lão ào ào tiết ra. Lão la hoảng:

- Úi chao!

Vội hết sức giật ra cho thoát nhưng bàn tay lão tựa hồ dính chặt vào cổ tay Lệnh Hồ Xung.

Lệnh Hồ Xung xoay bàn tay lại nắm lấy tay lão và huy Ä‘á»™ng Hấp tinh đại pháp hút ná»™i lá»±c Nhạc Bất Quần cuồn cuá»™n tuôn vào ngÆ°á»i chàng không ngá»›t.

Nhạc Bất Quần trong lúc hoang mang vá»™i vung kiếm lên chém vào ngÆ°á»i chàng.

Lệnh Hồ Xung rung tay má»™t cái lăn ngÆ°á»i Ä‘i, khiến cho chiêu kiếm của Nhạc Bất Quần chém xuống đất.

Nhạc Bất Quần ná»™i lá»±c vẫn tiết ra ngoài. Lão vung kiếm chém lần thứ hai thì cánh tay đã má»m nhÅ©n bất lá»±c cÆ¡ hồ cất tay lên không nổi nữa.

Lão thu hết tàn lá»±c, giÆ¡ mÅ©i kiếm nhằm đâm vào huyệt mi tâm của Lệnh Hồ Xung. Cánh tay lão và thanh trÆ°á»ng kiếm không ngá»›t run rẩy chậm chạp đâm xuống.
Tài sản của travadu

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
4vn.eu, åãèïòà, åâðîñïîðò, àëüäåáàðàí, äíåâíèê, biet viet kiem, êàáèíû, èãðîìàíèÿ, ïíåâìàòè÷åñêîå, ïîäàðêè, ïîðíîãàëåðåè, îñòðîâ, îòêðûòêè, ïðåäñêàçàíèÿ, ñàëàòîâ, nguồn: vietkiem.com, ñìåøàðèêè, ñòðîèòåëüñòâå, òî÷êà, phim teu ngao giang ho, tiếu ngạo giang hồ, tieu dao giang ho 4vn, tieu ngao giabg ho 4vn, tieu ngao giang ho, tieu ngao giang ho 4eu, tieu ngao giang ho 4vn, việt kiếm.com, viet kiem, viet kiem.com, vietdiem .com, vietkeim, vietkiem, vietkiem com, vietkiem kim dung, vietkiem net, vietkiem.com, vietkiem.com forum, vietkiem.com/, vietkiem.net, vietkiemcom, www.vietkiem.com


©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu của ngÆ°á»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™