Hư Không Ngưng Kiếm Hành
Tác giả: Thùy Bình Diện
Quyển 3: Nhập Thế Tiêu Dao
Chương 196 : Đạo Môn Thất Tông
Dịch: LukeReturn
Nguồn: Tàng Thư Viện
Thân ảnh của Dương Diệc Phong giống như thuấn di, chỉ trong chớp mắt biến mất rồi xuất hiện trước mặt Huyết Sát . Một quyền của Dương Diệc Phong đánh vào ngực Huyết Sát làm hắn bay xa hơn mười thước .
Huyết Sát bỗng nhiên bị đánh mà không có một chút phản ứng nào. Mãi một lúc sau hắn mới nhảy dựng lên :
- Thằng nào con nào đánh tao ?
- Ta
Dương Diệc Phong bình tĩnh hồi đáp.
- Lục … Lục đệ
Huyết Sát chạy đến vỗ vai Dương Diệc Phong hỏi :
- Ngươi vừa rồi … tiểu tử ngươi không phải dùng thân pháp lao đến phải không ? Đúng rồi, chỉ có tốc độ của ngươi mới dễ dàng đánh lén ta .
- Ngươi nãy giờ nói gì ta đều nghe hết đó nha.
Dương Diệc Phong tay phải nắm lại rồi lại buông ra . Tiếp tục vừa nắm lại vừa buông ra mà uy hiếp.
- Hả ? Ta nói gì đâu ?
Huyết Sát làm như mình vô tội , mặt mày thương cảm nhìn về Nghịch Thiên và Thất Dạ cầu cứu .
Thất Dạ và Nghịch Thiên ăn ý quay đầu đi nói chuyện về … thời tiết . Huyết Sát xụ mặt rồi nói :
- Một bình rượu Hầu Nhi Túy cực phẩm.
Dương Diệc Phong chớp chớp mắt rồi từ từ tiếp cận.
- Hai bình.
Huyết Sát đau lòng gầm gừ nói , hai mắt thổn thức nhìn Dương Diệc Phong.
- Ba bình .
Dương Diệc Phong dừng bước nói .
Huyết Sát suy nghĩ một lúc rồi nói :
- Được, nhưng lúc uống phải gọi ta . Nếu không ta thà bị đánh.
- Cái đó là đương nhiên , uống rượu sao không gọi Ngũ ca được chứ .
Dương Diệc Phong cười cười ôm vai Huyết Sát đi về phía cốc khẩu. Vừa đi vừa đá mắt về phía Thất Dạ và Nghịch Thiên , vẻ mặt đắc ý.
Kết qua đi đến trước cốc khẩu thì ba bình Hầu Nhi Túy đã bị Dương Diệc Phong bỏ vào trong Hư Không Thần Giới. Rượu này đặc sản của một ngọn núi Linh Hầu trong Yêu Thú Sâm Lâm . Tuy nhiên người Tu Chân đừng nói thu rượu, ngay cả lên núi cũng khó khăn vô cùng bởi vì Linh hầu trên núi là một đám bản lĩnh không nhỏ. Mấy bình Hầu Nhi Túy này là do hắn hơn trăm năm trước mạo hiểm lên núi . Hắn ẩn nhập hơn ba năm mới tìm được một lần cơ hội trộm được . Hắn mới trộm 5 bình thì bị phát hiện nên bị một đám khỉ đuổi chạy ba ngày ba đêm mới chạy thoát. Sau lần đó Huyết Sát cũng muốn trộm thêm nhưng cứ tiếp cận Linh Hầu Sơn là bị phát hiện mà không hiểu vì sao. Kể từ đó Hầu Nhi Túy trở thành bảo bối của Huyết Sát, lần kết bái trước hắn mới lấy ra nửa bình nên bị Dương Diệc Phong ghi nhớ. Lần này bị Dương Diệc Phong uy hiếp cướp một lúc ba bình.
- Thất Dạ, vừa rồi ngươi thấy lục đệ thế nào ?
Trên đường đi , Nghịch Thiên âm thầm hỏi Thất Dạ/
Thất Dạ tủm tìm cười nhìn Huyết Sát và Dương Diệc Phong đi ở phía trước rồi nói :
- Vị sư đệ này của ta ta càng ngày càng không nhìn thấu hắn. Thời gian tới chắc ta và ngươi liên thủ cũng không phải đối thủ của hắn.
- Ngươi không lo lắng sao ?
Nghịch Thiên hỏi .
Thất Dạ nhìn Nghịch Thiên hỏi :
- Ta lo cái gì ? Có gì mà phải lo .
- Ngươi là tông chủ Ma Tông mà.
Nghịch Thiên nhẹ giọng nói .
- Ha ha Nghịch Thiên, ngươi ta tương giao đã lâu , là huynh đệ còn không hiểu ta sao ?
- Ha ha ha.
Nghịch Thiên nhìn Thất Dạ rồi cả hai cùng cười , trong lòng hai bên đều hiểu rõ .
Miệng cốc rất lớn nên một đám mười bốn người đi qua rất thuận lợi. Không ngờ miệng cốc đã rộng mà trong cốc còn rộng hơn. Từ trong nhìn lên cao thấy rõ trời xanh mây trắng mà có cảm giác … ếch ngồi đáy giếng.
Mấy người vừa vào sơn cốc thì đã có một người mặt áo đạo màu trắng tinh, tóc bạc râu đen , trong tay cầm một cái quạt lông đi đến tiếp đón :
- Thất Dạ tông chủ, đã lâu không gặp.
Thất Dạ hoàn lễ mà nói :
- Trữ quan chủ khách khí .
Sau đó định giới thiệu những người phía sau thì Trữ Lô Hư dành trước mà nói :
- Thất Dạ tông chủ không cần giới thiệu, xin chào Huyết Sát Ma Quân và Nghịch Thiên Ma Quân .
Huyết Sát và Nghịch Thiên chỉ lặng thinh đáp lễ .
Trữ Lô Hư tiếp theo quay sang Dương Diệc Phong , trong mắt lóe lên một cổ tinh mang rồi nói :
- Vị này chắc là danh chấn Tu Chân Giới : Tiêu Dao Ma Quân Dương Diệc Phong phải không ? Xin lỗi không tiếp đón từ xa.
Dương Diệc Phong vô cùng có phong độ mà nói :
- Trữ quan chủ khách khí, chỉ cần gọi ta là Tiêu Dao là được.
- Vậy lão đạo cung kính không bằng tuân mệnh.
Trữ Lô Hư cười nói .
- Mời vào bên trong, Ma Môn đạo hữ hôm nay chỉ có Ma Tông các vị, hai phái kia chưa thấy đến.
Trữ Lô Hư đi trước dẫn đường, vừa đi vừa nói.
Đám Thất Dạ đi theo Trữ Lô Hư đi qua sơn cốc thì thấy bên trong là một tòa viện trang nhã rộng rãi vô cùng. Bàn đá ghế đá đều do thượng phẩm tinh thạch chế tác thành , giá trị đủ mua một kiện cực phẩm pháp bảo.
Trong biệt viện đã có mấy người ngồi sẵn , đăng sau còn có một đám đệ tử đứng thẳng tắp .
Huyết Sát nhanh chóng nói với Dương Diệc Phong :
- Ngồi ngoài cùng bên phải là Đạo Môn Đệ Nhị Đại Phái cũng là thượng cổ đại phái : Vọng Thiên Các Các Chủ Oanh Nguyệt Tiên Tử . Nếu không có việc gì không nên trêu chọc nàng.
- Cái tên mặc trang phục võ giả ngồi ngoài cùng bên trái là Tông chủ Thiên Kiếm Tông : Thiên Kiếm Tử Long Kiếm Phi . Kiếm tu của hắn rất lợi hại chắc ngươi đã từng nghe qua , người này cũng không nên chọc . Ngồi ở bên cạnh hắn là Tông chủ của Ngũ Hành Tông Đan Thanh Tử . Mật pháp ngũ hành của hắn rất lợi hại , ta và hắn đánh ngang tay .
- Ngồi bên phía trái , người mà mặc áo bào màu hồng đó là Chưởng môn của Xích Dương Phái Xích Hỏa Đạo Nhân. Còn cái tên mặc áo đạo bào màu xanh biếc đó là Đảo chủ của Tiên Hiệp Đảo tên là Mộc Tinh Tử .
Huyết Sát nói liền một hơn rồi chỉ vào tên hòa trượng còn lại nói :
- Còn cái con lừa ngốc kia là Tông chủ của Phạm Tâm Tông tên là Ngộ Minh Thiền Sư. Ta đánh không lại hắn vì công pháp của hắn khắc chế công pháp của ta.
Dương Diệc Phong nghe qua thì thấy Huyết Sát kiêng kỵ nhất là Thiên Y Vũ Sĩ Trữ Lô Hư, Vọng Thiên Các Oanh Nguyệt Tiên Tử . Còn tông chủ của Phạm Tâm Tông chỉ là công pháp khắc chế hắn mà thôi . Ngoài ra thì Long Kiếm Phi với Huyết Sát cũng là năm năm , còn lại Huyết Sát không để vào mắt . Tuy nhiên Dương Diệc Phong không nghĩ vậy, hắn cảm giác được Đan Thanh Tử rõ ràng là pháp lực cao cường hơn Huyết Sát còn Mộc Tinh Tử có khí tức thần bí làm cho Dương Diệc Phong cảm giác rất nguy hiểm.
Đạo Môn Thất Tông đã có mặt đầy đủ , Ma Môn lại chỉ có mình Ma Tông đến . Ma Đạo từ xưa đến nay đều bất cộng đái thiên nhưng hiện tại quan hệ đã không còn dữ dội nhu trước . Mặc dù vậy , lần trước Đạo Môn bị Dương Diệc Phong tính kế nên dường như mọi người không vui vẻ cho lắm, bất quá cũng rất có phong độ không trực tiếp công kích hắn.
Dương Diệc Phong trong lòng cảm thấy ngoại trừ Thiên Y Vũ Sĩ Trữ Lô Hư và Vọng Thiên Các Chủ Oanh Nguyệt Tiên Tử là có chút phân lượng còn lại không ở trong mắt . Nói thêm thì cũng chỉ có Long Kiếm Phi có lực phản kháng mạnh hơn một chút vì dù sao lực công kích của kiếm tu là đáng sợ . Dương Diệc Phong cũng là kiếm tu nhưng bất đồng Long Kiếm Phi. Dương Diệc Phong tu là ngoại kiếm còn Long Kiếm Phu tu nội kiếm, có kiếm anh.
Thất Dạ cười tủm tỉm chào hỏi các vị tông chủ chưởng môn, ở đây dù sao cũng là địa bàn của người khác nên cần chút lịch sự. Nếu như bầu không khí căng thẳng thì nhất định có hại cho ma môn bọn họ. Thất Dạ cũng nhân tiện giới thiệu Dương Diệc Phong với mọi người . Danh tiếng của hắn ở Tu Chân Giới như tiếng sét bên tai nên tất cả mọi người Đạo Môn ở đây không hẹn mà cùng nhị qua hắn
Hư Không Ngưng Kiếm Hành
Tác giả: Thùy Bình Diện
Quyển 3: Nhập Thế Tiêu Dao
Chương 197 : Từ từ đông đủ
Dịch: LukeReturn
Nguồn: Tàng Thư Viện
Tu Chân Giới ngoại trừ bối phận trong tông phái vô cùng nghiêm ngặt thì còn lại chỉ nói chuyện theo thực lực. Thực lực ngươi cao đương nhiên bối phận bên ngoài cao , thời gian tu hành không là vấn đề . Vì vậy Dương Diệc Phong mặc dù mới bước chân vào Tu Chân Giới nhưng bối phận của hắn rất cao .
Dương Diệc Phong chỉ nhẹ nàng nói :
- Xin cào các vị tông chủ.
Bảy tông chủ của Đạo Môn Thất Tông đều đứng dậy đáp lễ , đây là sự tôn trọng cường giả nhưng lúc chào thì ngoại trừ Trữ Lô Hư, Oanh Nguyệt Tiên Tử và Ngộ Minh Thiền Sư. Bốn tông chủ còn lại đều nhìn Dương Diệc Phong hằm hè làm hắn không biết mình đã làm gì đắc tội bọn họ.
Thất Dạ thấy không khí khác lạ vội vàng nói sang chuyện khác :
- Không biết Trữ quan chủ dẫn chúng ta đến đây có gì quan trọng hay không ?
- Ma Quân yên tâm , ta mời ngài đến đây là để thảo luận một chút vấn đề về lần tụ hội vạn năm một lần của hai phái chúng ta, ngoài ra còn vì việc của lệnh sư đệ Tiêu Dao Ma Quân.
- Ha ha , thì ra là thế , nhưng xem trong trí nhớ của ta thì liên quan gì đến sư đệ của ta ? Còn nữa , bọn họ đến đây làm gì ?
Thất Dạ nhìn mấy vị tông chủ còn lại rồi hỏi.
- Hừ , chuyện của Ma Tông và Ngọc Hư Cung chúng ta tuyệt đối không nhúng tay . Bọn ta chỉ là đến làm chứng mà thôi, tuy nhiên Dương Diệc Phong và bọn ta có chút ân oán .
Thiên Kiếm Tử Long Kiếm Phi hừ lạnh nói.
Dương Diệc Phong nghe xong cũng cảm thấy hồ đồ . Ma Tông và Ngọc Hư Cung vì sao phải tụ hội vạn năm một lần ? Những điều này hắn không rõ ràng lắm , dù sao hắn mới vào tông hơn trăm năm , ngoại trừ bế quan thì ở tông không tới ba năm . Ba năm thì làm được gì ? Chỉ là quen thuộc một ít vụ sự của Ma Tông, nhận thức nhân vật cao tầng mà thôi . Cho nên vì sao vạn năm tụ hội hắn biết khỉ gì ? Còn nữa, hắn xuất đạo không lâu , ngoại trừ lần trước tung hoành trong Ma Đạo Đại Hội còn không có kịp gặp người của chính đạo , thì lấy gì mà đắc tội. Hắn thầm nghĩ :
- Tìm ta chấm dứt ân oán ? Ta nhổ vào , ta không tìm các ngươi thì thôi còn dám chọc ta . Lão tử vừa xong Thủy Kiếm còn đang muốn thí nghiệm pháp lực một chút .
Dương Diệc Phong nghĩ vậy chứ cũng không có khinh thị những Đạo Môn này . Đánh nhau cũng không phải chỉ có tu vi là quyết định thực lực . Trước mặt siêu cấp cao thủ thì tu vi chỉ chiếm khoảng ba tầng thực lực mà thôi.
Những người khác Dương Diệc Phong không rõ lắm nhưng hắn biết Thất Dạ không phải dựa vào tu vi. Thất Dạ ở Hợp Thể Kỳ đã có thể vững vàng ngồi trên ngai vị Tông chủ, lại nằm trong mười đại cao thủ đều do thực lực của bản thân hắn chứ không dựa vào tu vi.
Đám Tông chủ ở đây cũng vậy, người nào mà chẳng có tuyệt chiêu sát thủ nên Dương Diệc Phong dù có chút khinh thị cũng không dám khinh thị nhiều . Tuy nhiên Dương Diệc Phong cũng vô cùng tự tin , bằng vào Hư Không Ngưng Kiếm Thuật của hắn hiện tại nâng pháp lực bản thân lên 50 lần thì sợ ai chứ.
Dương Diệc Phong cười cười tự sướng nghĩ :
- Cầu mong các ngươi đừng chọc ta, nếu không ta cũng không ngại cho các tông của bọn ngươi đổi tông chủ.
Lúc này Thất Dạ âm thầm truyền âm qua :
- Yên tâm đi , ngươi là sư đệ ta , Ma Tông đều bảo hộ ngươi.
- Ối trời ơi , sư huynh . Ngươi cho rằng ta sợ bọn hắn sao ?
- Ha ha, ta biết ngươi thực lực tất cao nhưng dù sao cũng nên cẩn thận , đặc biệt là Trữ Lô Hư. Đạo môn có thể áp chế chúng ta nhiều năm là do thực lực của bọn họ cao vô cùng, đặc biệt rất am hiểu ẩn dấu thực lực.
- Yên tâm đi , tiểu đệ sẽ không lật thuyền trong mương đâu .
- Sư huynh cũng chỉ nhắc một tiếng. Nếu có cơ hội thì cho dù hạ sát thủ cũng không sao . Trong Đạo Môn Thất Tông thì Vọng Thiên Các luôn bảo trì trung lập, tin rằng Oanh Nguyệt Tiên Tử không làm khó ngươi. Trữ Lô Hư thì tâm bất khả trắc không thua gì ta, nhiều năm nay không thấy hắn xuất thủ , hắn chắc cũng không làm khó dễ ngươi. Phạm Tâm Tông chỉ lo giữ mình, bỏ qua hắn đi . Còn lại bốn tông nếu có cơ hội thì cứ thịt , nếu cứ công bình mà xực bọn nó bằng tỉ thí thì ta tin rằng Đạo Môn không dám làm khó.
Lúc trước Ma Tông ẩn dấu thực lực cũng vì Ma Phong phản bội làm cho thực lực của Ma Tông tổn hại phải tránh đi đầu sóng ngọn gió. Nhân lúc đó Yên Vương Điện và Vong Tình Ma Cung mới có cơ hội quật khởi . Bây giờ Ma Tông đã phát triển mạnh, lại có Dương Diệc Phong thì thực lực thật đã đến mức đỉnh phong. Hơn nữa đám Đạo Môn này dám trước mặt tông chủ hắn kêu gào giải quyết đệ tử của Ma Tông thì hắn không giận cũng không được.
- Sư huynh , đây là Ngọc Hư Cung không phải là địa bàn của Ma Tông chúng ta , hơn nữa hiện tại chúng ta ít người như vậy lỡ bị bọn họ lấy đông hiếp ít thì sao ?
Dương Diệc Phong không sợ nhưng còn có mười tên đệ tử của Ma Tông , phân nửa đều là đệ tử đời thứ ba của Thánh Môn, dù sao hắn cũng phải lo cho đám hậu bối.
- Không sao, chính vì ở Ngọc Hư Cung chúng ta mới không cần lo nhiều . Ngọc Hư Cung cùng Ma Tông chúng ta tuy rằng thù sâu như biển nhưng đều có điểm cố kỵ nên bọn họ nhất định phải bảo vệ an toàn cho chúng ta . Nói chung có một số việc ta không tiện nói ở đây, sau này ngươi sẽ hiểu.
Thất Dạ giải thích cho Dương Diệc Phong.
Dương Diệc Phong là người thông minh, Thất Dạ nói vậy hắn cũng không truy vấn . Dù sao , sau này sẽ biết thì cần gì phải lo sợ.
Hai người dùng thần thức giao du , nói lâu như vậy cũng chỉ là vài giây mà thôi.
Trữ Lô Hư đứng ra hòa giải nói :
- Hôm nay không phải để giải quyết nhau, không bằng đợi qua vài ngày nữa. Thất Dạ tông chủ thấy sao ?
- Chúng ta là khách, đương nhiên phải nghe lệnh chủ nhân an bài , nếu không người khác lại nói Ma Tông chúng ta không biết điều.
Thất Dạ vui vẻ đáp ứng, đồng thời đá đểu vài lời.
Dương Diệc Phong hứng thú nhìn qua thì thấy mấy người Đạo Môn làm như không có chuyện gì xảy ra , quả nhiên da mặt rất dày.
Trữ Lô Hư đang muốn nói gì , bỗng nhiên từ xa truyền đến một trận cười to :
- Ha ha ha , thì ra ở đây cả. Bản vương giờ mới đến làm cho các vị chờ chực …
Dương Diệc Phong nhìn qua thì ra là Điện chủ Yêu Vương Điện .
Hư Không Ngưng Kiếm Hành
Tác giả: Thùy Bình Diện
Quyển 3: Nhập Thế Tiêu Dao
Chương 198 : Cái hộp và đánh cuộc
Dịch: LukeReturn
Nguồn: Tàng Thư Viện
Thất Dạ cũng thấy kỳ quái , Trữ Lô Hư nói chuyện giữa Ngọc Hư Cung và Ma Tông xong thì kéo dài thời gian. Hắn đang tưởng là Trữ Lô Hư đợi ba vị Tán Nhân của Đạo Môn không ngờ lại là đợi Yêu Vương.
Thất Dạ tuy nghi ngờ nhưng để trong lòng , chỉ nghi hoặc nhìn Trữ Lô Hư.
Huyết Sát thì lại khác, hắn chẳng cần cố kỵ hỏi :
- Trữ quan chủ mời nhiều người đến là để làm gì ?
Từ xưa đến nay Ma Đạo tranh đấu điên cuồng, hôm nay đầu sỏ của hai bên đến lại không đánh nhau mà lại giống như bạn hữu lâu ngày gặp mặt .
- Ha ha , Huyết Sát Ma Quân đừng vội, mọi ngươi đến chưa đủ . Đến đủ rồi bản tông tự nhiên sẽ giải thích rõ ràng.
Trữ Lô Hư cười nói.
Huyết Sát nghe xong cũng không nói gì , im lặng ngồi xuống.
- Các vị , đây là Ngọc Hư Cung của ta, mong các vị cho ta chút thể diện. Trước khi đại hội không nên tự ý giải quyết ân oán, nếu không đừng trách Ngọc Hư Cung của ta mạnh tay .
Trữ Lô Hư đột nhiên nói, lời này cũng là thừa thải mà thôi . Hắn nói xong còn quay sang hỏi Thất Dạ :
- Thất Dạ tông chủ thấy sao ?
Thất Dạ gật đầu nói :
- Được, ta đáp ứng. Ma Tông chúng ta tuyệt đối không sinh sự nhưng mà có người dám chủ động thì đừng trách chúng ta .
- Đa tạ Thất Dạ tông chủ phối hợp. Lần này các ngươi đến cũng đã mệt mỏi, xin mời đi nghỉ ngơi một chút.
Trữ Lô Hư chỉ một ngọn núi nhỏ bên ngoài mà nói .
Thất Dạ gật đầu đáp :
- Đương nhiên, nhập gia tùy tục .
Tại sao Trữ Lô Hư lại không để mọi người nghỉ ngơi trong nội cung giống như Yêu Vương Điện ? Nói ra cũng đơn giản, Yêu Vương Điện muốn hiển lộ uy phong , hơn nữa trong tông cũng không có nhiều bí mật nên đồng đạo có thể đi vào. Còn như Ngọc Hư Cung bí mật đầy rẫy, lỡ vô tình tiết lộ một hai điểm thì hậu hoạn vô cùng. Người khác thì không nói nhưng Thất Dạ tuyệt đối không buông tha cơ hội. Nên thôi, tốt nhất là cho ở bên ngoài cho chắc ăn vì đâu phải lúc nào cũng giám sát được bọn họ.
Thất Dạ nói xong liền mang người mình bay về ngọn núi đó, từ đầu đến đuôi cũng không thèm nhìn Yêu Vương một lần. Yêu Vương Điện lần trước chủ động tính phế đi Dương Diệc Phong làm Thất Dạ bất mãn vô cùng, tuy rằng có một số nguyên nhân không định đụng đến Yên Vương Điện nhưng không có nghĩa là buông tha hắn. Huyết Sát và Nghịch Thiên đều là phe Thất Dạ đương nhiên trong lòng cũng có oán với Yêu Vương.
Dương Diệc Phong là người đi cuối cùng, hắn dùng ánh mắt thợ săn mà nhìn Yêu Vương rồi mới cười khẩy bay đi .
Yên Vương làm ra vẻ không thấy , tự mình quay sang thủ hạ nói chuyện . Một mặt đàm luận vu vơ, một mặt cắn răng không để phát tác . Dù sao hắn cũng là một trong những thủ lĩnh của Ma Đạo mà Ma Tông không để cho hắn thể diện. Nhưng rồi hắn đột nhiên nghĩ đến điều gì liền cười thâm trầm rồi bình tĩnh lại. Tất cả những biểu hiện này người của Ma Tông đã đi nên không ai biết đến.
Dương Diệc Phong từ trên cao nhìn xuống cảnh sắc phía dưới , hắn cảm thấy vô cùng thoải mái . Quả thật Ngọc Hư Cung cảnh sắc mê người , đẹp hơn Luyện Hồn Sơn của Ma Tông gấp trăm lần. Ma Tông mặc dù cũng khá nhưng luôn có một cổ u ám minh huyền cảm giác bởi vì dù sao cũng có vô số người đang tu luyện ma đạo công pháp . Những công pháp này vô cùng cực đoan nên tỏa ra tà khí không ngừng . Bên cạnh đó hộ sơn đại trận cũng không ngừng sinh la hồn phách du động nên cảm giác u ám là đương nhiên.
Mọi người không có mặt rồi Dương Diệc Phong mới hỏi Thất Dạ :
- Sư huynh, rốt cuộc Ma Tông và Ngọc Hư Cung tại sao lại có ước hội vạn năm ?
Chuyện tình cơ mật này cũng chỉ có mấy người biết mà thôi. Dương Diệc Phong cũng là cao tầng đủ tư cách nên Thất Dạ từ từ giải thích :
- Việc này nói ra thì dài, Ma Tông và Ngọc Hư Cung truyền thừa từ thời Thượng Cổ đến nay đã lâu . Cũng không biết từ thời nào , hình như là đời tông chủ thứ ba thì xuất hiện một cái hộp kỳ quái . Cái hộp này được hai tông Ma Tông và Ngọc Hư Cung đồng thời phát hiện ra. Trong hộp này có gì không ai biết , cái hộp quá sức cứng rắn nên cả hai bên đều dùng hết phương pháp cũng không mở được. Bởi vì hai tông đồng thời phát hiện nên không biết làm gì khác hơn là quyết định đánh cuộc, ai thắng thì được giữ hộp này một vạn năm . Đáng tiếc Ma Tông cũng đã cầm qua cái hộp này mười lần nhưng không có năng lực mở ra mà Ngọc Hư Cung cũng là như vậy. Dần dần từ việc đó biến thành tỷ thí vạn năm một lần của hai tông . Lần trước là do Ngọc Hư Cung đoạt được hộp , lâu quá không ai để ý đến nhưng không ngờ lần tỷ thí này lại rơi vào đúng lúc Đạo Môn đại hội nên đồng thời cử hành.
- Chuyện cái hộp này , các tông khác có biết không ?
Dương Diệc Phong hỏi thăm.
- Ha ha ha làm sao biết được . Ngoại trừ Ngọc Hư Cung và Ma Tông ra thì người bên ngoài chỉ nghĩ là hai tông đại diện Ma và Đạo tỷ thí vạn năm một lần thôi . Bên thua phải đưa ra một “đồ vật” như giao hẹn, danh dự cũng cam chịu thua đối phương một bậc.
Thất Dạ giải thích.
- Đồ vật gì vậy ?
Dương Diệc Phong lại hỏi .
- Đôi khi là pháp bảo , đôi khi là tài liệu . Cũng có lúc là hứa hẹn hoặc xử lý một vài chuyện cho bên thắng. Lần này chính là đến phiên Ma Tông chúng ta đưa ra yêu cầu về “đồ vật”
Thất Dạ từ từ nói.
Dương Diệc Phong nghe xong gật gù đã hiểu . Sau đó hắn hỏi :
- Sư huynh, lần này chúng ta nên đưa ra điều kiện gì ?
Dương Diệc Phong vừa nói vừa nghĩ đến thần hộp kia . Nghĩ là nghĩ vậy thôi chứ Ma Tông và Ngọc Hư Cung nhân tài vô số , nhiều năm như vậy cũng không mở được thì Dương Diệc Phong hắn làm sao mở đây.
- Ta cũng chưa nghĩ ra , không bằng sư đệ nghĩ xem chúng ta còn thiếu cái gì ?
- Ặc ….
Dương Diệc Phong vò đầu bứt tai một lúc rồi hét to :
- A ta đã nghĩ ra .
- Là cái gì ?
Dương Diệc Phong nhìn từ đầu đến chân của Thất Dạ rồi từ từ nói :
- Sư huynh cũng đã lớn tuổi mà chưa vợ . Chi bằng tìm về một sư tẩu nhé, chúng ta nhân cơ hội lần này đòi một người sư tẩu của Ngọc Hư Cung là được…
Nói còn chưa xong đã dùng siêu tốc độ biến mất.
Thất Dạ nghe xong sửng người một lúc, đến khi hắn tỉnh ra thì Dương Diệc Phong đã biến mất .
Hư Không Ngưng Kiếm Hành
Tác giả: Thùy Bình Diện
Quyển 3: Nhập Thế Tiêu Dao
Chương 199 : Ba Tán Nhân.
Dịch: LukeReturn
Nguồn: Tàng Thư Viện
Dương Diệc Phong chạy nhanh tránh được lửa giận của Thất Dạ nhưng không được chứng kiến Thất Dạ đỏ mặt cũng thật là đáng tiếc.
Buổi tối, Huyết Sát không biết kiếm đâu ra một con hươu Mai Hoa liền đề nghị quay . Ở Ngọc Hư Cung thanh khiết mằ ăn hươu thì đặc sắc vô cùng nên mọi người vô cùng hưởng ứng. Mấy người đệ tử Phân Thần Kỳ chủ động đi tìm củi rồi dùng ngũ hành khí châm lữa làm một bữa tiệc nướng ngoài trời .
Có bọn đệ tử lo việc nên Dương Diệc Phong, Thất Dạ, Nghịch Thiên ,cùng tụ lại một chỗ trò chuyện. Bốn Hợp Thể Kỳ cao thủ của Ma Tông ngồi cách đó không xa nhắm mắt tu luyện . Chỉ có một mình Huyết Sát đang chỉ huy đám đệ tử Phân Thần Kỳ thịt hươu đem nướng . Phân Thần Kỳ tu vi ở các môn phái khác là trưởng lão , cung phụng vậy mà bị Huyết Sát ở đây sai như người sai vặt. Cái này cũng đành chịu thôi, ở đây bọn họ thực lực thấp nhất nên họ không làm thì ai làm đây ?
Chỉ trong chốc lát một con hươu vàng ươm đang được quay từ từ trên lửa. Dương Diệc Phong càng ghê, hắn dùng Luân Hồi Sưu Thiên Nhãn tìm thấy một tổ ong của Hỏa Độc Phong . Hỏa Độc Phong là tam giai linh thú có thể điều khiển lửa , mật của nó vô cùng ngon . Đã nướng không thể thiếu mật nên Dương Diệc Phong chủ động qua trộm về một ít . Quả nhiên bôi lên thịt thì hương bay mười dặm , ngay cả những người tu chân không cần ăn uống cũng cảm thấy thèm ăn.
Huyết Sát không khách khí trực tiếp bẻ một cái đùi rồi vừa cạp vừa thở hổn hển . Hắn không ngừng kêu to :
- Mẹ kiếp ngon quá , ngon quá . Không ngờ Lục đệ là cao thủ nấu nướng nha , đợi rảnh rỗi hai ta cùng nghiên cứu.
Dương Diệc Phong nói :
- Được , nhưng xem ra với trình độ ngươi thì nghiên cứu cái gì ? xem ra là tính học nghề của ta thôi.
Huyết Sát nghe xong kêu lên quàng quạc phản đối . Đột nhiên, một trận gió nhẹ bay đến chỗ con hươu đang nướng . Dương Diệc Phong thần thức đã đạt đến cảnh giới của Tiên Nhân , chỉ tích tắc đã phát hiện ra nên lao đến. Tốc độ của hắn thật khủng khiếp, đi sau mà đã chặn trước mặt con hươu đang nướng . Dương Diệc Phong không nói nhiều lời trực tiếp đấm ra một quyền vào trận gió .
- Bùm.
Một cổ kình phong từ tay phải Dương Diệc Phong đánh ra làm cho mấy người Phân Thần Kỳ đang phết mật xung quanh bị gió thổi bay hơn mười mét nhưng con hươu đang nướng phía sau không có ảnh hưởng gì .
- Ối …..
Một thân ảnh ngã sấp trước mặt Dương Diệc Phong vài mét làm mọi người giật mình.
Huyết Sát nhảy dựng lên, không ngờ có người đánh lén mà mình không phát hiện ra . Hắn quát to :
- Thằng nào ?
Nói xong định cầm cục xương trong tay đánh xuống . Mặt mũi hắn thì đầy sát khí nhưng quanh miệng toàn mỡ hươu vô cùng hài hước.
- Chờ một chút Huyết Sát tiểu tử , là ta đây .
Một âm thanh thương cảm phát ra từ người đang nằm sấp.
Dương Diệc Phong lúc này mới nhìn rõ người này , thì ra là một người tóc hoa râm , hạc phát đồng nhan tiểu lão đầu. Lúc này hắn đứng lên vỗ vỗ bụi quanh người . Dương Diệc Phong cũng cảm thấy ngạc nhiên, với tu vi Linh Tiên của mình dùng năm tầng lực lượng thì dù cho Độ Kiếp Kỳ cao thủ cũng trọng thương mà lão đầu này chỉ chật vật một chút mà thôi.
Huyết Sát nghe được lời người này thì lập tức nhìn kỹ rồi kêu lên :
- Là ngươi ?? Lão già còn chưa chết sao ?
Thất Dạ và Nghịch Thiên đứng xa xa lúc này cũng nhìn rõ người này . Cả hai cũng cười cười , có vẻ sắp có trò hay để xem.
- Tiểu tử thối, sư phụ của ngươi năm xưa cũng không dám gọi ta như thế mà ngươi dám gọi ta là “lão già” sao ?
Lão nhân tức giận đỏ mặt phừng phừng gào lên.
Huyết Sát càng thêm hứng thú nói :
- Hơ hơ không già nhưng bị người ta đánh cho rớt răng đầy đất .
- Ặc ặc …
Lão già không còn gì để nói .
Huyết Sát đang định châm thêm thì lão già chợt nhớ ra điều gì . Hắn nhảy dựng lên chỉ vào Dương Diệc Phong nói :
- Có phải ngươi vừa đánh ta không?
Dương Diệc Phong xem ra Huyết Sát có quan hệ không nhỏ với lão nhân này, thực lực của lão nhân cũng rất cường hãn . Lão nhân ăn của hắn một quyền với năm tầng lực lượng mà không có chuyện gì , điều này làm Dương Diệc Phong vô cùng kinh ngạc. Hắn dùng lễ vãn bối nói :
- Tiền bối, chính là vãn bối , chuyện lúc nãy chỉ là hiểu lầm mà thôi …
Nói chưa xong thì lão nhân đã nói :
- Không nhầm lẫn gì hết , ngươi cũng lợi hại ghê . Xem ra ngươi chính là Tiêu Dao Ma Quân Dương Diệc Phong phải không ?
- Chính là vãn bối . Tiền bối là ai ?
Dương Diệc Phong trả lời rồi hỏi .
Lão nhân còn chưa kịp trả lời thì Huyết Sát đã chen vào :
- Lão bất tử này là một trong ba Tán Nhân : Nhân Xu Tán Nhân Đấu Khôi Tử , lão chả lợi hại gì đâu , chỉ là có chút danh hão mà thôi.
- Cái gì ??? Ngươi lại đây đánh với ta coi ….
Đấu Khôi Tử nhảy dựng lên gào thét.
Huyết Sát rụt đầu lại rồi ưởn ngực đi qua bên Dương Diệc Phong vỗ vỗ vai nói :
- Hắn là lục đệ của ta , thắng hắn rồi hãy tìm ta nha .
Nói xong trong tai của Dương Diệc Phong vang lên một câu :
- Giúp Ngũ ca đối phó với hắn, ba bình Hầu Nhi Túy toàn bộ của ngươi hết.
Có chuyện tốt như vậy , Dương Diệc Phong làm sao không đáp ứng ? Hắn truyền âm trả lời :
- Được.
- Ai dà , ngươi nghĩ rằng ta sợ hắn sao ? Lại đây Dương tiểu tử , chúng ta làm một ván.
Lão nhân kéo tay áo lên nói. Bỗng nhiên một âm thanh già nua từ bốn phương tám hướng truyền đến :
- Lão tam, ngươi lấy lớn hiếp nhỏ không thấy mất mặt sao ?
Vừa dứt lời không lâu thì hai bạch sắc thân ảnh đột ngột xuất hiện trước mặt Dương Diệc Phong và Đấu Khôi Tử. Hai người đều vô cùng tiên phong đạo cốt , thực lực làm Dương Diệc Phong giật mình.
Hai người này tu vi tuyệt đối đã là Tiên Nhân cấp không thua kém gì Dương Diệc Phong . Dương Diệc Phong đoán rằng chả bao lâu sau hai người này sẽ phi thăng . Khí tức của hai người làm Dương Diệc Phong cảm thụ lần nữa thiên địa oai phong trong đại trận của Ngọc Hư Cung . Tuy rằng không đến mức mạnh mẽ như vậy nhưng vẫn có. Tuy nhiên nếu Dương Diệc Phong dùng hết sức của mình thì dù một địch ba hắn cũng không thua .
Kỳ thực chuyện này cũng không liên quan đến tu vi của hai người mà bởi vì bọn họ sắp phi thăng nên khí tức của bọn họ đã không còn thuộc về không gian này . Đây cũng không phải là khí tức bản thân của bọn họ mà là phi thăng khí tức , chỉ là Dương Diệc Phong không biết mà thôi.
Thất Dạ và Nghịch Thiên thấy hai người này vội vàng chào :
- Xin chào hai vị tán nhân .
Thất Dạ quay sang Dương Diệc Phong giới thiêu nói :
- Hai vị này là Thiên Cơ Tán Nhân Đấu Tuyền Tử và Địa Quyền Tán Nhân Đấu Hoặc Tử .
Thất Dạ đang muốn giới thiệu Dương Diệc Phong thì hai vị tán nhân đã chặn lại nói :
- Tông chủ không cần giới thiệu, vị này hẳn là đỉnh đỉnh đại danh Tiêu Dao Ma Quân Dương Diệc Phong phải không?
- Chính là vãn bối .
Dương Diệc Phong hồi đáp .
- Quả nhiên là ngươi ha ha ha .
Thiên Cơ Tán Nhân nhìn kỹ Dương Diệc Phong cười to nói .
__________________
Hư Không Ngưng Kiếm Hành
Tác giả: Thùy Bình Diện
Quyển 3: Nhập Thế Tiêu Dao
Chương 200 : gặp lại Vong Tình.
Dịch: LukeReturn
Nguồn: Tàng Thư Viện
Thấy Thiên Cơ Tán Nhân và Địa Quyền Tán Nhân xuất hiện, Nhân Xu Tán Nhân liền chạy lại nói :
- Đại ca, nhị ca , hai ngươi nói chuyện gì thế ? Ta đang thấy vị tiểu huynh đệ này hợp ý nên muốn truyền cho hắn một hai chiêu .
Huyết Sát và Đấu Khôi Tử hình như khắc khẩu nên ở bên nhỏ giọng nói :
- Truyền thụ ? Không biết thằng nào vừa bị sư đệ ta đánh bay đi còn bày đặt dạy người ta .
Ở đây toàn là tuyệt đỉnh cao thủ , Huyết sát nói tuy nhỏ nhưng ai cũng nghe thấy .
Dương Diệc Phong , Thất Dạ , Nghịch Thiên nghe được thì cười to . Nhân Xu Tán Nhân nghe vậy nhảy dựng lên quát :
- Huyết Sát tiểu tử , ngươi không nói thì ta cũng đâu nói ngươi câm ?
Thiên Cơ Tán Nhân và Địa Quyền Tán Nhân vội ngăn hắn lại, Địa Quyền Tán Nhân nói :
- Lão tam không được hồ đồ.
Thiên Cơ Tán Nhân Đấu Tuyền Tử nói tiếp :
- Thất Dạ tông chủ , xin lỗi đã quấy rầy . Ba huynh đệ chúng ta xin cáo từ , vài ngày nữa lại gặp ở đại hội.
Nói xong liền cùng Địa Quyền Tán Nhân kéo Nhân Xu Tán Nhân tính ly khai .
Nhân Xu Tán Nhân không chịu đi nhìn sang con hươu nướng vàng nuốt nước miếng liên tục.
Huyết Sát thấy Nhân Xu Tán Nhân sắp đi cũng mừng rỡ ai ngờ bị Thất Dạ làm hư chuyện. Thất Dạ ngăn ba người lại nói :
- Ba vị tiền bối nếu như không chê thì ở lại nhậu nhẹt cho vui.
Nhân Xu Tán Nhân nghe xong lời này vội vàng nói theo :
- Đúng a, đại ca . Thất Dạ tiểu tử mặc dù là ma đạo nhưng cũng không tích ác , chẳng lẽ chúng ta không ngồi chung được hay sao .
Dương Diệc Phong nghe vậy thầm nghĩ :
- Tích ác ?? Chẳng lẽ cho rằng thiên kiếp yếu quá hay sao ? Có phải chỉ cần vượt qua thiên kiếp là không sợ trời sợ đất muốn làm gì thì làm hay sao he he he?
- Tiểu tử ngươi nghĩ lung tung gì đó ? Vô cớ sát sinh tất có thiên khiển . Ngươi xem Tu Chân Giới dù có tàn ác đến mấy cũng có ai dám sát vào thế tục không ? vượt qua thiên kiếp thì sao chứ ? Phi thăng rồi còn có Thiên điều mà .
Kinh Thiên thấy Dương Diệc Phong nghĩ lung tung vội vàng nói .
- Ta chỉ suy nghĩ một chút thôi làm gì mà ghê vậy ? Ngươi cho rằng ta ngu như vậy sao ? Ngươi xem đứa nào ta giết mà không phải là chọc ta trước chứ ? Ta có giết dân chúng vô tội đâu .
Dương Diệc Phong oán giận nói.
- Suy nghĩ cũng không được, trừ phi ngươi thoát ra khỏi sự ràng buộc của thiên đạo.
Kinh Thiên cảnh cáo.
- Ý ngươi là chỉ cần thoát khỏi thiên đạo là tùy ý sát sinh.
Dương Diệc Phong chụp được kẻ hở liền công kích.
- Ặc ….
Kinh Thiên không nói ra lời .
Thất Dạ cũng làm bộ không nghe, tiếp tục nhiệt tình nói :
- Ba vị Tán Nhân đều là tiền bối của Tu Chân Giới, đây là việc vãn bối phải làm .
Ba vị Tán Nhân này tính ra quả thật thứ bậc cao hơn Thất Dạ nhiều . Hơn nữa mặc dù ba lão có chút cổ hủ nhưng cũng không đến nổi vô tri như bọn Đạo Môn cho rằng Ma Đạo là phải tà ác , Ma Đạo phải bị đuổi tận giết tuyệt.
Ba lão này cũng không phản đối , lập tức ngồi xuống cùng đám Ma Đầu nâng cốc đập phá . Chuyện này nếu truyền ra ngoài sợ rằng oanh động Tu Chân Giới. Nhưng thực ra cho dù Ngọc Hư Cung biết cũng không dám làm gì họ chứ.
Mọi người đang nhậu nhẹt thì Kinh Thiên nói với Dương Diệc Phong :
- Có người đến .
Nếu Thất Dạ nghe được câu này thì nhất định sẽ thất kinh bởi vì ở đây là địa bàn của Ngọc Hư Cung. Ở đây có thượng cổ đại trận nên người ngoài chỉ có thể đưa thần thức ra phạm vị 50 mét xung quanh . Với pháp lực hiện tại của Dương Diệc Phong thì cũng chỉ có thể dùng Luân Hồi Sưu Thiên Nhãn mới không bị áp chết . Nhưng Kinh Thiên lại có thể phát hiện ra , điều này chỉ có thề giải thích rằng thần thức của Kinh Thiên đã vượt qua cực hạn của Thượng Cổ Đại Trận.
Vừa dứt lời thì người đã đến, không phải một người mà một đám người .
Thất Dạ bình tĩnh đứng lên nói :
- Nguyên lai là Vong Tình Cung Chủ giá lâm, không đón tiếp từ xa thất lễ , thất lễ .
Thái độ của đám đệ tử Ma Tông với Vong Tình Cung từ sau trận đánh của Vong Tình và Dương Diệc Phong có chút ác liệt. Tuy nhiên những điều này Dương Diệc Phong không biết vì hắn mấy năm qua đều ở bên ngoài . Đừng nói chuyện tình của Ma Đạo , ngay cả chuyện tình trong tông hắn cũng không biết . Hiện tại mấy đệ tử của Ma Tông đang nhìn đám Vong Tình Ma Cung như muốn ăn tươi nuốt sống.
Vong Tình Ma Quân mặc dù xấu hổ nhưng cũng không biết làm sao , trong lòng nàng lúc nào cũng có một âm thanh giục nàng tìm đến nơi này .
- Thất Dạ tông chủ , Vong Tình xin chào.
Thất Dạ người này vừa thấy Vong Tình đến , dựa vào dáng vẻ của nàng thì đã đoán ra 7 8 phần . Hắn cũng không giống đám đệ tử đang hằn học nhìn mà cười đểu nhìn Dương Diệc Phong .
Dương Diệc Phong thấy Thất Dạ “cười gian” thì lòng run lên, suýt nữa rớt bình rượu trong tay . Mỗi lần Thất Dạ như vậy là y như rằng có chuyện không tốt xảy ra .
- Ý đồ của Vong Tình Cung Chủ đến đây thì Thất Dạ đã rõ …
Thất Dạ còn chưa kịp nói thì Nhân Xu Tán Nhân đã xông ra :
- Thì ra là Vong Tình Cung Chủ , bần đạo xin chào .
Nói xong liền làm ra vẻ tiên phong đạo cốt nhưng trong tay còn cầm một cái đùi hươu, tay kia cầm chai rượu thì tiên cốt ở đâu ra ?
- Nguyên lai là Nhân Xu Tán Nhân tiền bối , vãn bối xin chào ba vị Tán Nhân.
- Không cần đa lễ.
Thiên Cơ Tán Nhân đứng dậy nói.
Thất Dạ mở miệng nói :
- Vong Tình Cung Chủ xin đợi một chút. Sư đệ , ngươi qua đây .
Dương Diệc Phong lại run lên nhưng Thất Dạ gọi hắn không thể không đến .
- Sư huynh gọi tiểu đệ có chuyện gì ?
Dương Diệc Phong run rẩy hỏi.
Thất Dạ cố tình nói :
- Sư huynh và ba vị tiền bối nói chuyện không ngừng được, ngươi đại diện Ma Tông và Vong Tình Cung Chủ đi kiếm chổ nào mà trao đổi chuyện kết minh sắp tới .
Nói xong liền không để ý đến Dương Diệc Phong mà quay sang thi lễ với Vong Tình :
- Bản tông xin lỗi không thể tiếp chuyện.
Nói xong liền cùng đám Huyết Sát , Nghịch Thiên tiếp tục trò chuyện với ba vị Tán Nhân. Nói là chuyện trò thực chất là tranh nhau ăn thịt hươu thơm phức.
Dương Diệc Phong đứng đó không còn cách nào đành phong độ ôm quyền nói :
- Xin mời Vong Tình Cung Chủ .
Vong Tình sóng mắt lưu động nhưng vì có khăn che mặt nên Dương Diệc Phong không thấy vẻ xấu hổ của nàng . Nàng cũng nhanh chóng phân phó cho thủ hạ :
- Các ngươi ở đây chờ, ta đi một chút sẽ trở lại.
Nói xong liền đi theo Dương Diệc Phong .
Đi đến vách đá, ngoại trừ âm thanh trò chuyện huyên náo của bọn Thất Dạ thì chỉ có tiếng gió thổi vi vu . Bên ngoài kia là cảnh non sông tuyệt đẹp.
Dương Diệc Phong quay lưng về phía Vong Tình Ma Quân không nói gì chỉ nhìn cảnh sắc trước mặt . Kể từ khi hắn lột khăn che mặt của Vong Tình thì quan hệ của hai người có chút phức tạp.
Dương Diệc Phong không nói gì thì Vong Tình cũng tự nhiên không mở miệng . Nàng yên lặng nhìn theo bóng lưng cô tịch của Dương Diệc Phong , không nói một lời .