Thể Tôn Tác giả: Hán Lệ
-----oo0oo-----
Quyển 3: Huyết Ngục Thâm Uyên
Chương 221: Vượt qua Tam Quan.
Nhóm Dịch: metruyen
Nguồn: Mê Truyện
Trong lòng Lôi Cương đã có dự tính nên cứ lẳng lặng bám theo sau. Càng đi vào sâu, Lôi Cương càng cảm thấy xung quanh nồng nặc linh khí có thuộc tính Lôi, ngoài trừ Huyền Mộc lão ma, và ngoài năm vị cương đế Huyền Giai, sắc mặt của Ngu Đao cùng những người khác trở nên tái nhợt. Linh khí thuộc tính Lôi dầy đặc khiến họ cảm thấy rất áp lực.
Nếu như không có ai bên cạnh, Lôi Cương muốn đứng lặng lẽ ở chỗ này để cảm nhận được linh khí thuộc tính Lôi, hay nhất là có thể hiểu được sự huyền bí của nó.Nhưng Lôi Cương biết, tại thời điểm này thì có lẽ là không được. Suy nghĩ một chút về chuyện thiết quyển, Lôi Cương nhận ra không nên quá vội vã, nếu như chính lúc này mà đi hỏi, chắc chắn sẽ khiến Tà Lang cảnh giác. Đến lúc đó, muốn đoạt được Thiết quyển từ tay Tà Lang e rằng sẽ càng thêm khó khăn.
Đối với Huyền Mộc lão ma, Lôi Cương một phần rất thận trọng vì Huyền Mộc lão ma quá mạnh, đủ mạnh để Lôi Cương phải dè chừng. Mà Huyền Mộc lão ma muốn giết hắn, thì hắn cũng chỉ như con kiến, giết dễ như trở bàn tay. Một phần nào đó, là nhờ tiểu Giác để ràng buộc với Huyền Mộc lão ma, trước khi Huyền Mộc lão ma cần giúp, có thể đã không bị Huyền Mộc lão ma làm khó. Nhưng sau đó, Lôi Cương lo lắng. Hắn nghĩ lại mọi chuyện, nghĩ tới nghĩ lui, mặc kệ là khai thiên, hay là Tử Hồn thí thần trảm, giáp xương hay lĩnh ngộ sự huyền bí của hệ Mộc sâu thêm cũng vẫn không thể chắc chắn chống lại sự công kích của Huyền Mộc lão ma.
Lần này, mạng của hắn đang nằm trong tay của Huyền Mộc lão ma, Lôi Cương cảm thấy rất khó chịu, nhưng không có cách nào trốn thoát
Sau khi suy nghĩ, Lôi Cương liền gạt chuyện đó sang một bên. Dù sao, lúc này có nghĩ nhiều cũng là vô ích. Tại thời điểm này, không biết …….. Tiểu Giác lúc này thế nào rồi? Các vị tiền bối tiên thú nói Tiểu Giác đang mê man, nhưng lại chính là trong quá trình hắn độ kiếp lại gặp phúc trong hoạ. Lôi Cương có chút mong đợi khi tiểu Giác tỉnh lại sẽ có sự thay đổi như thế nào.
“ Cẩn thận, lực Lôi Điện lại bắt đầu mạnh lên rồi!” Trong lúc Lôi cương đang suy nghĩ , chợt vang lên giọng nói của Huyền Mộc lão ma, khiến cho tất cả đều giật mình, sử dụng cương khí và chân khí tạo ra vòng bảo vệ. Khuôn mặt Huyền Mộc lão ma trở nên nghiêm trọng tiến chậm về phía trước.
Tách : “ Tiếng sấm sét liên tục vang lên không ngừng, linh khí thuộc tính Lôi điên cuồng bao trùm lấy 14 người. Lôi Cương không lung túng, sắc mặt vẫn bình tĩnh, không chút lo sợ. Còn Ngu Đao và đám người Địch Ngược thì mặt mày xanh xao. Vòng cương khí của họ bắt đầu trở nên hỗn loạn, vì bị lôi điện thi thoảng lại đánh lên.
Huyền Mộc lão ma, mặc đồ trắng, nhưng cũng không tăng thêm cho mình một lớp phòng ngự nào, lão đi thẳng về phía trước. linh khí thuộc tính Lôi xung quanh không thể làm gì được hắn. Điều này khiến cho đám cường giả thầm suy đoán tu vi của Huyền Mộc lão ma.
“ Chúng ta đã tới gần sát với tiên phủ trong cái khe mưa bão sấm chớp, tiếp theo sẽ phải vượt qua ba cửa Bạo Lôi, Quảng Lôi, cùng với sự tàn phá của Lôi. Nơi đây cũng là chỗ mà các ngươi phải chứng tỏ khả năng, nếu như cả ba tầng đều không qua được, như vậy các ngươi không đủ khả năng để tranh đoạt kho báu.“ Huyền Mộc lão ma quay lại nói với đám người rồi liếc nhìn Lôi Cương, sau đó đưa mắt nhìn bốn xung quanh
Trong lòng Lôi Cương tự hỏi, tam quan? Hắn chưa từng nghe qua. Ngay sau đó, âm thanh của Ngu Đao vang lên trong đầu Lôi Cương.
“Sư Tôn! Ba cửa đó là trở ngại gần với tiên phủ. Muốn tới được tiên phủ nhất định phải vượt qua tam quan.” Giọng nói của Ngu Đao có phần ngưng trọng.
Lôi Cương gật đầu, cất giọng hỏi : “Mức độ nguy hiểm của tam quan như thế nào? “
“Điều này … Không chắc chắn, cần phải cẩn thận nhưng và một chút may mắn. Dù tam quan không có nhiều trở ngại, thế nhưng nếu chỉ cần có một sai lầm nhỏ, chúng ta sẽ bị lôi điện trong cái khe sấm sét mưa bão nuốt chửng, cuối cũng sẽ chết. Mỗi một của sức mạnh của sấm sét sẽ tăng thep cấp số nhân. Cửa thứ nhất - Bạo Lôi cũng không khó, chỉ cần nhanh chóng, dễ dàng vượt qua, thế nhưng Quảng Lôi cũng nhờ vài phần may mắn. Vượt qua cửa sấm chớp hủy diệt là cửa khó khăn nhất trong ba cửa nhưng cũng có thể nói là dễ dàng , thế nhưng không biết đã có bao nhiêu kẻ mạnh bị nuốt ở đây. Mấy vạn năm trước đây, Ngu đao với tu vi Cương Hoàng thiên giai cũng đi qua tam quan, nhưng khi nghĩ lại, nỗi sợ hãi vẫn còn, quả nhiên là cũng do cơ duyên.!”
Lôi Cương hít sâu rồi thở một hơi thật dài, gật đầu. “cơ hội, đúng vậy”. Trong khắp Hỗn Độn đều là nói đến cơ hội à, nếu không có cơ hội, thì ngay cả khi mọi thứ nằm trong tầm tay thì cũng không đến với mình. Cái khe sấm chớp mưa bão cũng là một kho báu cho mọi người có sự may mắn. Lôi Cương đang suy nghĩ thì bất ngờ khung cảnh trước mắt thay đổi.
Vốn xung quanh toàn là sương mù đầy linh khí thuộc tính Lôi, nhưng lúc này vô số sấm sét không ngừng loé sáng phía trước. Ngoại trừ Huyền Mộc lão ma, khuôn mặt của những người còn lại đều trở nên biến sắc, hai mắt chăm chú nhìn nhưng tia chớp lóe lên trước mặt. Trong lòng vô cùng cẩn thận. Lôi Cương lại rất có cảm xúc. Tiếng sấm sét phát ra khiến cho máu trong cơ thể Lôi Cương cũng sôi lên sung sục. Càng khiến cho Lôi Cương kinh ngac chính là quả cầu màu tím trong đan điền cũng loé sang. Lôi Cương lấy làm kinh ngạc, vì trước đây nó chưa từng có hiện tượng như vậy. Hắn cố gắng kìm chế quả cầu màu tím trong đan điền dao động khiến cho khí huyết sục sôi. Lôi Cương nhìn chằm chằm về phía trước.
“Đuợc rồi, qua được cửa thứ nhất Bạo Lôi, sẽ gặp lại các ngươi! Đi tách nhau ra” Huyền Mộc lão ma giọng nói nghe có vẻ lạnh nhạt vang lên. Ngay lập tức Huyền Mộc lão ma lướt nhẹ về phía trước.
Tất cả đều chia thành những nhóm riêng lẻ tiến về phía trước theo hình quạt.
“Ngu Đao, hãy tự bảo vệ mình, không cần phải lo lắng cho ta !“ Ngu Đao vẫn đứng sau Lôi cương. Như thể lo lắng cho lôi Cương, khi nghe thấy Lôi cương nói, Ngu Đao do dự nhìn Lôi Cương. Thế nhưng nghĩ đến Lôi Cương có thân thể Thiên Lôi, Ngu Đao cũng bớt đi phần nào lo lắng, liền nhanh chóng đuổi kịp những người phía trước.
Sau khi tăng cho mình vòng bảo hộ bằng cương khí và nội kình Lôi Cương liền bay về phía trước.
Lôi Cương đang đi chợt dừng lại, không ngừng nhìn về phía các cường giả đang bị Thiên Lôi công kích. Trong lòng Lôi Cương bỗng hiện lên một nụ cười. hoá ra Bạo Lôi là như vậy. Lúc này các cường giả phía trước cũng đã thể hiện hết tu vi của mình, chỉ thấy Huyền Mộc lão ma hơi cử động, là né khỏi mười đạo thiên lôi cùng lúc đánh xuống.
Những người còn lại cũng không ngoại lệ, Lôi Cương nghĩ, thử thách của Bạo Lôi là cần phải có tốc độ cực nhanh, cũng không phải là cửa có quá nhiều thử thách.
“ Ầm ầm ” Một tiếng sấm sét vang lên,Lôi Cương ngẩng đầu nhìn về phía phát ra tiếng sấm sét, khoé miệng hơi mở, không chống đối mà chậm rãi bước đi.
“ Ầm … “ Một tiếng động lớn vang lên, sấm chớp đánh thẳng lên người Lôi Cương.
Tiếng nổ cũng không lớn lắm nhưng khiến cho các cường giả quay đầu nhìn về phía Lôi Cương, chứng kiến lúc Lôi Cương bị sét đánh. Vài tên cường giả của Thâm uyên nhìn Lôi Cương với ánh mắt đầy khinh bỉ và nhạo bang. Nhưng cũng không được bao lâu, nhìn Lôi Cương đi ra từ trong Bạo Lôi , khiến cho đám cường giả kinh ngạc.
Điều này … một tiên tiểu tử Cương Quân hoàng giai lần lượt vượt qua những thử thách của Bạo Lôi mà không bị hao tổn gì? Huyền Mộc lão ma nhấp nháy mắt, nhìn về phía Lôi Cương với ánh mắt đầy vẻ ngạc nhiên và dường như có vẻ khâm phục. Khuôn mặt Ngu Đao cũng phần nào bớt đi lo lắng, hắn đột nhiên tăng tốc độ nhanh hơn để tránh né các tia sấm chớp.
Lôi Cương thở ra một hơi, cảm nhận một nguồn lực đang dâng lên trong thân thể. Hắn cố gắng kìm chế bản thân không để cho mất bình tĩnh. lúc này, bị thiên lôi đánh trúng, chẳng những hắn còn không bị thương mà quả cầu màu tím trong Đan Điền to thêm. Sau khi Thiên Lôi đánh lên người liền chui vào quả cầu màu tím trong đan điền rồi hóa thành nội kình và cương khí hết sức tinh khiết.
Chỉ trong nửa khắc, tất cả các cường giả đều đã tập trung ở cửa, cùng lúc quay đầu nhìn về phía ánh sáng trong cửa Bạo Lôi, bọn họ đã vượt qua cửa thứ nhất dễ dàng như vậy, nhưng tốc độ của Lôi Cương thì không nhanh lắm vì cửa này quá dễ dàng… Hắn nhận thấy những lần sấm sét trong cửa Bạo Lôi đánh xuống đều giống nhau.
“ Đã để cho các vị phải chờ lâu!” Lôi Cương nhìn hơn mười vị cường giả, chậm rãi cười nói,
“Hảo tiểu tử, lão phu đã xem thường ngươi!” Huyền Mộc lão ma cất lời khen Lôi Cương.
Lôi Cương nhìn chăm chú Huyền Mộc lão ma, cười nhạt nhưng không trả lời.
Huyền Mộc lão ma cũng nhìn chằm chằm Lôi Cương nửa giây, rồi nói: “ Tiếp tục đi, cửa thứ hai, cũng nên cẩn thận. Không ít cường giả cũng đã chết ở cửa thứ hai!”
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Thể Tôn Tác giả: Hán Lệ
-----oo0oo-----
Quyển 3: Huyết Ngục Thâm Uyên
Chương 222: Lôi Võng.
Nhóm Dịch: metruyen
Nguồn: Mê Truyện
Nửa ngày sau
Sâu trong cái khe mưa bão sấm chớp, có mười bốn bóng người xuất hiện. Trước mặt mười bốn người những tia chớp nhằng nhịt tạo thành Lôi Võng. So với cửa thứ nhất thì Lôi Võng cường bạo kinh khủng hơn. Với mật độ dày đặc như vậy thì chỉ có hai người có thể đi qua.
Huyền Mộc lão ma kia cho dù ghê gớm như thế nào thì mặt lão cũng phần nào đó bị biến sắc, hắn nghiêm giọng nói : “ Phục hồi lại thật tốt, đi tiếp đi, nhưng hãy cẩn thận mạng sống của mình đấy!”
Nghe nói vậy, hơn mười vị cường giả đều gật đầu cam chịu, ngồi khoanh chân trong làn sương mù màu tím để hồi phục. Lôi Cương nhìn chăm chú những tia chớp dày đặc kết thành Lôi Võng ở phía trước. Trong lòng hắn bỗng loé lên một ý nghĩ lạnh lẽo, nếu như không cảm nhận được linh khí thuộc tính Lôi thì e rằng khó có thể đi qua được Lôi Võng. Mặc dù như vậy nhưng trong lòng Lôi Cương cũng cảm thấy bất an, Bạo Lôi ở đây mạnh và kinh khủng hơn gấp mười lần so với trước. Lòng Lôi Cương trầm ngâm, lập tức nhìn Ngu Đao nói : “ Ngu Đao, làm thế nào để có thể vượt qua được cửa này?”
“ Sư tôn! Lôi võng ở đây yếu cũng phải cẩn thận vài phần, tốt nhất đừng để chạm vào lôi võng, chỉ cần đụng tới thì sẽ có vô số lôi võng bao phủ chúng ta trong nháy mắt! Và chúng sẽ càng trở nên mạnh hơn” Thanh âm của Ngu Đao vang lên trong đầu Lôi Cương một cách nghiêm túc.
Lôi Cương gật đầu. Bạo lôi ở đây như thể có linh tính. Khi bọn họ xuất hiện vô số Bạo lôi lập tức tập trung ở trước mặt. Vô số những tiếng bạo lôi đinh tai nhức óc vang lên.
“Được rồi, để ta đi trước, chờ ta đi qua rồi các ngươi đuổi theo cho kịp!” Huyền Mộc lão ma quay đầu nhìn mắt mọi người nói. Lập tức than thể bay lên, trong khe hở lôi võng xuất hiện một người, lần thứ hai là lúc đã cách bên ngoài 500m. Dường như cảm nhận được Huyền Mộc lão ma xâm nhập, lôi võng trở nên cuồng bạo vụt lên, tập trung ở phía trước, toàn bộ bạo lôi hướng về phía Huyền Mộc lão ma mà tấn công.
“ Ầm …” Một tiếng nổ lớn vang lên, bạo lôi dày đặc tấn công thẳng về phía Huyền Mộc lão ma, thế nhưng cơ thể Huyền Mộc lão ma như biến thành hư ảnh. Khi hiện lên thì đã vượt qua cửa thứ hai Lôi Võng.
Lôi Cương hít sâu một hơi, ánh mắt hết sức trang nghiêm, không chỉ có Lôi Cương, mà những người còn lại cũng vậy. bọn họ nhìn về phía Huyền Mộc lão ma cũng có mấy nghìn phần kính nể. Những gì mà cường giả nhìn thấy như vậy có lẽ là cũng quá đủ rồi, sắc mặt bọn họ cũng thay đổi, ngưng trọng nhìn về phía cửa cửa hai.
Địch Thanh hít một hơi thật sâu, nói : “ lão phu qua trước nhé!” Địch Thanh bỗng gần nhẹ, than thể vụt lên, nhảy vào đám lôi võng dày đặc.
“ Ầm …” Lúc này lôi võng càng thêm mẫn cảm, lúc Địch Thanh nhảy vào trong, liền có vô số bạo lôi trong nháy mắt đổ về phía Địch Thanh. Nhưng Địch Thanh nhanh như cắt, lách người qua đám lôi võng rất nhanh mà không hề hấn gì. Còn Huyền Mộc lão ma đứng ở đó, nhìn về phía bên này.
“ Ngu Đao, ngươi hãy đi trước, dường như lôi võng càng lúc càng thêm cuồng bạo, ngươi không cần lo lắng cho ta, ta sẽ vượt qua được!” Lôi Cương truyền âm nói. Lôi Cương cảm nhận được, Địch Thanh đi qua lôi võng khiến cho Bạo lôi thì càng lúc càng thêm cuồng bạo hơn, sợ rằng tới lúc cuối cùng, cơ hội vượt qua càng ít đi.
“Được rồi, sư tôn, ngươi nên cẩn thận một chút!” Ngu Đao quay đầu lại, lập tức quát khẽ : “ Để lão phu đi vào trứoc!” Thân thể lão biến thành một cái bóng nhảy vào bên trong. Nhanh chóng di chuyển. Trong nháy mắt, vô số bạo lôi di chuyển về phía Ngu Đao, Lôi Cương nắm chặt tay, hai mắt chằm chằm nhìn về phía Ngu đao.
Tu vi của Ngu Đao cũng không phải tầm thường, lại còn tu luyện thêm “ Thể Tu quyết “ khiến cho cơ thể càng thêm nhanh nhẹn. Có thể xem như là đã vượt qua cửa thứ hai Lôi Võng. Tới nơi Địch Thanh, Huyền Mộc lão ma đứng, Ngu đao vừa chạm đất, mấy người tu luyện cũng lập tức di chuyển, thế nhưng Uy Chấn cũng vượt lên đầu nhảy vào lôi võng.
“ Ầm ầm … “ Bạo lôi ầm ầm đổ về phía Uy Chấn. lần này bạo lôi cuồng bạo hơn so với trước, có mấy lần thiếu chút nữa đánh trúng Uy Chấn. Đến cuối cùng lão cũng đi qua được lôi võng.
“ Khục khục, lão phu đi trước đây!” thấy Uy Chấn rơi xuống đất, từ phía xa, một lão nhân nhảy vào trong lôi võng, trong lúc này, ở một chỗ khác cũng có cường giả nhày vào lôi võng, hai người cùng nhau tiến vào lôi võng.
“ Ầm …! “ Sấm sét liên tục nổ ra, toàn bộ bạo lôi trở nên cuồng bạo, khiến cho rung chuyển cả mặt đất. Bạo lôi điên cuồng lao thẳng vào hai kẻ vừa nhảy vào lôi võng.
“ Ngu xuẩn! “ Huyền Mộc lão ma đứng ở đối diện nhìn hai cường giả đang đối mặt với sấm chớp mưa bão mà nói lạnh lùng.
“ A …. “ Một tiếng hét thảm thiết vang lên, lão nhân vào trước bị bạo lôi bao phủ, kể cả tên cường giả vào cùng cũng hét lên 1 tiếng thảm thiết. Hai cường giả Cương Đế hoàng giai cùng đã bị bạo lôi tiêu diệt. Đột nhiên bạo lôi trở nên như vậy khiến cho chín người chết điếng, sắc mặt trở nên tái nhợt sợ hãi.
Lôi Cương khiếp sợ nhìn bạo lôi bạo loạn. Sau khi Lôi Cương chứng kiến hai gã lão nhân và cường giả bị bạo lôi tiêu diệt, hắn cảm nhận được linh khí thuộc tính Lôi càng lúc càng thêm cuồng bạo, phần nào cũng cảm thấy kinh hãi. Lôi Cương cũng đã nắm chắc rằng xông vào Lôi võng cũng dễ như cửa thứ nhất vậy.
Hai vị cường giả ngã xuống đất, khiến cho chín vị cường giả còn lại đều khống dám cùng nhau tiến vào lôi võng.
“ Lão phu đi trước!” Địch Ngược ngước mắt nhìn mấy người hạ giọng nói. Lập tức thân thể bay lên nhảy vào lôi võng. Lúc này lôi võng cuống bạo gấp mấy lần lúc Huyền Mộc lão ma tiến vào. Càng thêm dày đặc, lúc đó có một người xuất hiện trong khe hở ở phía trước, toàn bộ lôi võng cuồn cuộn mạnh liệt lao tới. Nhưng Địch Ngược khẽ động lần thứ hai trong nháy mắt mấy người liền xuất hiện bên cạnh Ngu Đao.
Chỉ còn lại tám vị cường giả.
Thời gian trôi qua,chỉ còn lại ba người, trong đó có Lôi Cương. Không phải Lôi Cương không muốn đi vào, mà mỗi một vị đi qua, ngay lập tức sẽ có người khác nhảy vào, để hai vị cường giả đi trước, Lôi Cương lại lần nữa nhường. Lúc này lôi võng đã nóng cháy, không ngừng vang lên những tiếng sấm sét đinh tai nhức óc.
Còn lại ba người sắc mặt đều tái nhợt, Ngu Đao đứng ở phía trước thoáng chút lo lằng nhìn về phía Lôi Cương, Huyền Mộc lão ma cũng chăm chú nhìn vào Lôi Cương với một sự mong đợi.
Sau vị thứ mười, Thân thể lôi Cương vút lên, trầm giọng nói : “ Ta đi vào trước!”
“ Chờ một chút !” Một tiếng nói vạng lên, khiến cho Lôi Cương phải dừng lại, Người nói chính là Tà Lang. Lúc này trong lòng Tà Lang không ngừng kêu khổ, hắn làm sao nhìn không ra một vị đã bị tiêu diệt trong sấm chớp mưa bão? Thế nhưng căn bản là không đến phiên hắn chạy vào, sẽ có người nhảy vào ngay.
Ngay lúc này, trong nháy mắt Tà Lang và một người khác cùng nhảy vào lôi võng.
“ Chết tiệt !” Tà Lang gầm nhẹ nói dừng lại sát lôi võng, hai mắt thâm độc nhìn về bóng người phía trước.
Lôi Cương thừa dịp tên cường giả của Thâm Uyên giành nhảy vào trước, vội vàng nói : “ Tà Lang tiền bối, ta có một thoả thuận với ngươi? “
Khuôn mặt tà Lang run lên, quay đầu căm giậin nhìn lôi cương lạnh lùng nói : “ Tiểu tử, lão phu không đi cùng ngươi!”
“ Tiền bối, nếu như không đồng ý, như vậy Lôi Cương sẽ liều mạng cùng ngươi tiến vào lôi võng “ Lôi Cương không thay đổi sắc mặt chậm rãi nói. Hai mắt cũng kiên định. Lôi Cương nói làm Tà lang chấn động, khuôn mặt nhất thời có chút giận dữ, nhìn chằm chằm Lôi Cương nói : “ Tiểu tử, ngươi muốn chết sao? “
“ Tiền bối nếu không tin lời tại hạ thì cứ thử coi!” Lôi Cương không sợ hãi nói, hắn vẫn nhớ tới mấy Thiết quyển trên người Tà Lang.
Tà Lang hai mắt hung ác nhìn gã cường giả Thâm Uyên đang di chuyển rồi lạnh lung nhìn Lôi Cương nói : “ Có chuyện gì nói mau !”
“ Chỉ cần tiền bối giao ra thiết quyển có được ở gần Tiên phủ, Như vậy Lôi Cương sẽ không cùng tiền bối đi qua lôi võng. Nhưng lại có thể nhường tiền bối đi trước?” lôi Cương chậm rãi nói
“ Ngươi dám uy hiếp lão phu sao? Hơn nữa lão phu đã sớm phá huỷ Thiết quyển” Tà Lang lạnh lung chằm chằm nhìn Lôi Cương nói.
“ Tiền bối, như vậy quả thật là … như vậy … như vậy … tại hạ chỉ có thể cùng tiền bối đến chỗ chết!” Lôi Cương cương quyết nói.
“ Ngươi … “ Tà Lang mặt biến sắc, hai mắt đỏ rực toé lửa nhìn chằm chằm Lôi Cương.
“ Ầm … “ Một tiếng sấm sét vang lên, tên cường giả nhảy vào trong lôi võng cũng đã bị tiêu diệt.
Tà lang run người, hai mắt càng hiện rõ sự lo lắng.
“ Tiền bối, thời gian không còn nhiều nữa! Người cùng thấy đấy, càng đến mức cuối, lôi võng lại càng thêm cuồng bạo” Lôi Cương thúc giục Tà lang.
Đã có 5 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Thể Tôn Tác giả: Hán Lệ
-----oo0oo-----
Quyển 3: Huyết Ngục Thâm Uyên
Chương 223: Có được Thiết quyển.
Nhóm Dịch: metruyen
Nguồn: Mê Truyện
Huyền Mộc lão ma đứng ở xa nhìn Tà Lang với vẻ mặt dữ tợn, còn với Lôi Cương thì lãnh đạm. Bởi có tiếng sấm sét lớn, bọn họ cũng không thể nghe được. Cũng chỉ có thể nhìn thấy được vẻ mặt Tà Lang đang biến đổi liên tục, hai con mắt đầy sự giận dữ. Ngu Đạo nhìn Lôi Cương, trong lòng căng thẳng. Ngu đao suy nghĩ tới Lôi Cương và Tà Lang trong đó đang xảy ra chuyện gì.
“ Rầm rầm … ‘ Tiếng sấm sét càng lúc càng to, sắc mặt Tà lang càng lúc càng khó coi, nhìn chằm chằm Lôi Cương, trong long hắn nổi giận nói : “ Tiểu tử, lão phu đã sống nhiều năm, ngươi là người đầu tiên dám uy hiếp lão phu, lão phu tự hỏi có phải ngươi thực sự muốn chết?” Nói xong Tà Lang tiến lên phía trước một bước, đứng sát rìa Lôi võng, Lôi Cương cũng di chuyển theo sau.
Tà Lang bỗng nhiên dừng lại, hai mắt bùng lên ngọn lửa giận dữ gần như muốn đốt cháy Lôi Cương, khẩu khí đầy sát khí, Tà lang quát Lôi Cương: “ Tiểu tử, là ngươi đang uy hiếp lão phu sao ?”
Lôi Cương nhếch mép, cười nhạt nói : “ Nếu như lão tiền bối dám giết ta, thì đồ nhi Ngu Đao sẽ để cho người yên sao. Cho dù lão tiền bối vượt qua lôi võng, rồi đối mặt với đồ nhi Ngu Đao của tại hạ, e rằng Ngu Đao sẽ liều mạng với người!” Lôi Cương nói không chút sợ hãi, thế nhưng trong long vẫn có phần nào đó bất an, nếu như lúc này Tà Lang thực sự nổi giận, không chừng hắn sẽ chết thật.
Tà Lang bỗng khựng lại, quay đầu nhìn về phía Ngu Đao đang đứng. Lúc này hai mắt Ngu Đao không mấy thiện cảm nhìn chằm chằm về phía Tà Lang, khuôn mặt Tà lang co lại vài phần. Hắn quát khẽ : “ Tiểu tử, ngươi đã thắng, Thiết quyển thực sự vẫn còn trong tay lão phu! Lão phu giao cho ngươi cũng được. Nhưng lão phu muốn ngươi nói cho lão phu biết rốt cuộc Thiết quyển là gì?”
Lôi Cương lắc đầu nói: ‘ Tà lang tiền bối, Thiết quyển đối với ngươi thì không có tác dụng gì, nhưng đối với tại hạ thì lại có. Nó chính là phần khuyết bộ cương kỹ ngũ phẩm mà ta tu luyện, cho nên đối với các ngươi không có tác dụng gì cả!” Lôi Cương cố ý nói là ngũ phẩm, nếu như có thể thành cửu phẩm, chỉ sợ rằng Tà Lang không chịu giao ra, mà có khi lại gây tai hoạ.
“ Thật không?” Tà Lang không tin hỏi lại.
Lôi Cương trầm giọng nói : Thật!”
Do dự một lúc, Tà Lang nói : “ Ta chiếm được bốn quyển, bây giờ ta đưa cho ngươi ba quyển, nếu như lão phu có thể đi qua, ta sẽ đưa nốt cho ngươi quyển còn lại” Tà Lang vung tay lập tức xuất hiện ba cuộn Thiết quyển trên bên tay phải.
Lôi Cương gật đầu đồng ý, đưa tay ra cầm lấy ba quyển sách rồi cất vào trong người. lập tức nói : “ Tà Lang tiền bối, đã đắc tội, mời lão tiền bối đi trước!” Trong lòng Lôi Cương thở phào, Lôi Cương minh bạch, Tà Lang chấp nhận giao ba cuốn cũng đã là nhượng bộ. Còn cuốn cuối cùng nếu hắn không giao ra, cũng chẳng biết, bất quá, Lôi Cương biết rằng, lúc này Tà lang không có khả năng giao ra toàn bộ, Lôi Cương cũng không muốn ép nữa.
Tà Lang nhìn chăm chú Lôi Cương, than thể vút lên tiến vào lôi võng.
Lúc naỳ lôi võng vô cùng cuồng bạo, dường như cảm nhận được Tà Lang đang tiến vào, nó cuộn trào mãnh liệt rồi cuồng bạo lao tới. Những tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, vô số lôi quang bắn thẳng vào Tà Lang, mà Tà Lang thì cẩn thận, cũng liên tục thoát được những cú tấn công. Thoáng cái đã xuất hiện bên cạnh ba gã cường giả Thâm Uyên.
Tà Lang thở ra một hơi, trên trán toát ra mồ hôi lạnh. Tuy rằng chỉ trong 1 thời gian ngắn ngủi, thế nhưng cũng khiến cho hắn như đi vào quỷ môn quan. Sấm chớp cuồng bạo cuộn trào mãnh liệt vô cùng, nếu không di chuyển cẩn thận, sợ rằng đã bị bạo lôi tấn công.
Vượt qua cửa thứ hai,toàn bộ mười người nhìn về phía Lôi Cương, lúc này chỉ còn lại Lôi Cương. Mà bạo lôi càng thêm cuồng bạo, khiến cho các cao thủ cương đế huyền giai đều cảm thấy bị uy hiếp. Nếu như Lôi Cương không nhanh thì có lẽ cũng hồn siêu phách lạc.
Sau đó Lôi Cương hít sâu mấy hơi, hai mắt đột nhiên ngừng lại, trong cơ thể bỗng vang lên một tiếng thú rống, sắc mặt hắn thay đổi, trong nháy mắt trên trán mướt mồ hôi lạnh. Toàn bộ cơ thể Lôi Cương trong chốc lát đã ướt đẫm mồ hôi.
Mười vị cường giả nhìn chằm chằm Lôi Cương cùng sửng sốt, không thể nào giải thích được, Ngu Đao càng nóng như lửa đốt.
“ Ngao …” Lôi Cương bỗng ngửa mặt lên trời rống lên, trong nháy mắt, quần áo bị xé tan, các khớp xương trong cơ thể của Lôi Cương như thể chui ra ngoài. Mười vị cường giả cứng lưỡi mà nhìn.
Trong chớp mắt, Lôi Cương trở thành một người màu trắng tản ra ánh sáng màu vàng, xanh, tím, cùng với hình người quái thú. Toàn than trên dưới chỉ nhìn thấy hai tròng mắt, khiến cho người ta có cảm giác sởn tóc gáy.
“ Đây là … “ Huyền Mộc lão ma đột nhiên biến sắc trừng mắt nhìn Lôi Cương, lẩm bẩm nói.
“ Gì vậy …? “ Còn lại vài tên cường giả không nhịn nổi kinh hãi hét lên, khó có thể nhận ra đó là Lôi Cương.
“graooo…” Lôi Cương bị bộ giáp xương bao phủ nhìn giống như một bộ xương khô. Ánh mắt hắn nhìn chằm chằm Bạo Lôi đang cuồn cuộn trước mặt rồi nổi giận gầm lên một tiếng mà biến mất. lần thứ hai hắn xuất hiện đã ở giữa Lôi võng.
“ Ầm … “ Bỗng nhiên một tiếng bạo lôi vang lên. Mười người nhìn thấy phía trước xuất hiện một người mắc áo cốt giáp.
“phù!” sau khi vượt qua Lôi Võng, Lôi Cương thở ra một hơi, trong lòng gần như không giữ được bình tĩnh. Sau khi gọi ra giáp xương,lực lượng và tốc độ của hắn tăng lên gấp mười lần. vì vậy mà vượt qua Lôi võng chỉ mất có nháy mắt.
“thế là qua?” tất cả mọi người không tin được mà nhìn Lôi Cương xuất hiện trước mặt mình. Ngay cả Huyền Mộc lão ma cũng thế. Khi đi qua Lôi võng, Huyền Mộc lão ma phải di chuyển tới vài lần, vậy mà trong nháy mắt Lôi Cương đã vượt qua. Điều này khiến cho lão không thể tin nổi. mà bốn gã cường giả còn sót lại của Thâm uyên và năm gã cường giả Huyết Ngục đều trợn mắt nhìn Lôi Cương không nói được tiếng nào.
Tất cả mọi chuyện diễn ra giống như trong một giác mộng. không ngờ một tên tiểu tử Cương Quân hoàng giai lại có thể làm được điều đó.
Lôi Cương nhanh chóng thu hồi bộ giáp xương khiến cho vóc dáng cao ngất của hắn lại xuất hiện. Sau đó, hắn lấy một bộ quần áo dự trữ trong giới chỉ ra mặc vào. Tuy nhiên, cảm giác đau đớn trên người khiến cho Lôi Cương vẫn còn sợ hãi. Việc gọi giáp xương khiến cho Lôi Cương đau đớn rất khó chịu. thậm chí hắn còn suy nghĩ xem sau này nếu không có việc gì thì không nên sử dụng tới nó.
Nhìn mọi người ánh mắt đờ đẫn, Lôi Cương trong long sửng sốt, lập tức cười khổ.
“ Tiểu tử, bây giờ lão phu mới hiểu, trên người ngươi chứa không ít bí mật. Cốt Giáp, nếu như lão phu suy đoán không sai, trên người ngươi chính là cốt giáp!” Huyền Mộc lão ma nghi ngờ nhìn chằm chằm Lôi Cương.
Lôi Cương vẫn nở nụ cười khổ, im lặng không nói gì.
lập tức lôi Cương nhìn mắt Tà Lang một cách thâm ý. Tà Lang chấn động, khuôn mặt lộ rõ vẻ lưỡng lự, nhìn mắt Lôi Cương lần nữa. Cuối cùng đưa cuốn sắt còn lại cho Lôi Cương. Lôi Cương cất nó vào trong người.
Đám cường giả còn lại măc dù hiếu kỳ về hành động của hai người nhưng cũng không hỏi thêm điều gì. Hai mắt Huyền Mộc lão ma ngừng lại, nhìn thẳng vào mắt Lôi Cương, rồi đảo qua mọi người nói : “ Tiếp tục cửa thứ ba. Hi vọng tất cả mọi người có thể sống sót ở cửa thứ ba!”
Đều sống sót? Các vị cường giả nhìn nhau cùng cười khổ, lúc này còn mười một người sống, chỉ mong còn lại được tám người đã là may mắn lắm rồi.
Mười một người tiếp tục tiến về phía trước.
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Thể Tôn Tác giả: Hán Lệ
-----oo0oo-----
Quyển 3: Huyết Ngục Thâm Uyên
Chương 224: Âm mưu.
Nhóm Dịch: metruyen
Nguồn: Mê Truyện
Lôi Cương nhìn đám cường giả cường giả, trong lòng có chút gì đó lo lắng. Trong số những vị cường giả này ngoại trừ Huyền Mộc lão ma, ngay cả sắc mặt của Địch Thanh cũng tái nhơt, lộ rõ vẻ lo lắng. Chẳng lẽ lão với tu vi cương đế Huyền Giai cũng không chắc chắn qua được cửa thứ ba “sấm chớp hủy diệt” này hay sao? Nghĩ đến đoạn đó, Lôi Cương cất tiếng hỏi : “ Ngu Đao, muốn qua cửa thứ ba thì chúng ta nên làm như thế nào?”
Ngu Đao nghe thấy vậy bước chân bỗng khựng lại, nói : “ Sư tôn! cửa ba ... cũng không phải là khó, chỉ cần có cơ hội, coi như một người có thể qua. Thế nhưng, nếu như không có cơ hôi,, thì tất cả đều không qua được.“
Lôi Cương ngẩn người, hạ giọng hỏi : “ Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra? “ Lôi Cương không nghĩ rằng cửa thứ ba lại kỳ quặc như vậy? “ Cửa thứ ba cách đó không xa, ánh sáng tím của bạo lôi trải rộng ở khắp mọi nơi, bạo lôi phủ kín tất cả các khe hở, không như cửa thứ hai còn có khoảng cách! Hơn nữa cửa thứ ba lại được gọi là sấm chớp hủy diệt chứng tỏ nó mạnh hơn bạo lôi ở cửa thứ hai gấp chục lần.” Ngu Đao chậm rãi phân tích, hai mắt nhìn phia trước đầy vẻ lo lắng.
Lôi Cương bỗng chột dạ, xuống giọng hỏi : “ Thế phải vượt qua như thế nào?” Khồng hề có một kẽ hở? Mà bạo lôi ở cửa thứ hai đã kinh khủng như vậy? Quả thực, e rằng ngoại trừ Huyền Mộc lão ma thì khó lòng có đến một người có thể qua được cửa thứ ba.
“ Đi thẳng vào!” Tiếng Ngu Đao vang lên trong đầu của Lôi Cương.
Bước chân Lôi Cương bỗng dừng lại, quay đầu nhìn về phía Ngu Đao, hai con mắt lộ rõ vẻ ngạc nhiên không giải thích nổi.
“ Mặc cho số phận! những tia chớp hủy diệt đó cũng đều không phải là trí mạng, nếu như một người có cơ hội, như vậy những tia chớp hủy diệt đó cũng không giống nhau.. Nếu ý trời như vậy thì bất kể là ai cũng có thể bị những tia chớp đó đánh nát!” Ngu Đao chậm rãi nói : “ Lúc trước Ngu Đao với tu vi Cương Hoàng thiên giai đi vào cũng chẳng có cách nào. Khi tiến vào cửa thứ ba, những tia chớp hủy diệt đó lại như không tồn tại, không gây ra bất cứ một sự thương tổn. Có thể nói cái khe mưa bão sấm chớp vô cùng quái dị, khiến người ta không thể nào đoán được.”
Lôi Cương nhíu mày, suy tư. Nếu đúng như lời Ngu Đao nói thì cửa thứ ba muốn vượt qua được thì phải phó thác cho số phận? cái khe sấm chớp mưa bão quả thực rất quái dị, rốt cuộc chủ nhân của tiên phủ đang toan tính điều gì đây? Vì sao phải bày ra một cửa như vậy? Lôi Cương lặng im suy nghĩ.
Lúc Lôi Cương tỉnh ngộ, toàn bộ những cường giả còn lại hiện đang đứng tại chỗ, hai mắt chăm chú nhiì về phía trước. Lôi Cương xoay người, ngẩng đầu nhìn về mà nhíu mày.
“ Bạo lôi thật là khủng khiếp!” Lôi Cương nhìn bạo lôi dày đặc đang bay tứ phía trong lòng bống lóe lên một ý nghĩ, với bạo lôi dày đặc hung hăng như vậy, chỉ e rằng Huyền Mộc lão ma cho dù có vượt qua được thì cũng không lành lặn.
“ Những tia chớp hủy diệt ở đây cho chủ nhân tự mình thiết lập nhằm mục đích Che giấu kho thàng. Nhiều năm trôi qua, các vị cường giả cũng muốn nghiên cứu xem cửa thứ ba rốt cuộc phải làm sao, thế nhưng tất cả đều nhận chung một kết quả đó là thất bại, hàng ngàn vị cường giả đã chết ở cửa thứ ba. Nếu như có thể dễ dàng vượt qua cửa thứ ba, lão phu hứa sẽ giải quyết con tiên thú bảo vệ ở đó. Các ngươi chờ mà lấy kho báu!” Huyền Mộc lão ma quay đầu, mỉm cười.
Tầng thứ ba! Ngay cả hắn cũng khó vượt qua được.
Huyền Mộc lão ma nói khiến cho gần mười vị cường giả cùng chấn động. Trước đây họ có mệnh tốt nên mới vượt qua được cửa thứ ba, thế nhưng cửa Tiên phủ được bảo vệ rất kĩ lưỡng bởi một con tiên thú, sau cùng phải mở đường trở lại phủ. Mà lúc này điều Huyền Mộc lão ma nói ra, khiến cho họ ngoài chút vui vẻ, cũng có vài phần lo lắng, rốt cuộc mục đích của người này là gì? Bọn họ không tin Huyền Mộc lão ma lại tốt bụng chia sẽ kho báu với mình.
“ Tất cả mọi người chuẩn bị cho tốt, lần này tất cả sẽ cũng nhau vượt qua!” Huyền Mộc lão ma cao giọng nói. Câu nói của lão khiến cho đám cường giả kinh ngạc. Nhìn mọi người do dự, Huyền Mộc lão ma trợn mắt đằng đằng sát khí, lạnh lùng nói : “ Lão phu đã nghiên cứu cửa thứ ba nhiều năm, nên tất cả cùng nhau vượt qua thì khả năng thành công là cao nhất!”
Nhìn mọi người bán tín bán nghi, Huyền Mộc lão ma nhắc lại: “ Hừ, lão phu cho các người suy nghĩ trong thời gian mười nhịp hô hấp, nếu đồng ý cùng lão phu tiến vào, không muốn thì ở lại, đợi sau khi chúng ta đi vào hãy đi!”
“ Một “ Huyền Mộc lão ma cất tiếng quát.
Kể cả Lôi Cương cùng mười vị cường giả đều giật mình. tất cả nhìn nhau khiện rõ vẻ lưỡng lự. Huyền Mộc lão ma quá mức thần bí, theo như lời hắn thì chưa ai thứ qua, nhưng biết đâu lại thành công, mà lần này ai có số mệnh tốt như vậy? “Hai” Huyền Mộc lão ma lần thứ hai quát.
“ Ta “ Tà lang quátt một tiếng đứng ở bên cạnh Huyền Mộc lão ma. Huyền Mộc lão ma vừa ý nhìn vào mắt Tà Lang, gật đầu rồi nhìn về phía các vị cường giả.
“ Ba “
“ Ta – Uy Chấn “ Uy Chấn cũng hét lên một tiếng rồi bước ra.
.....“ Bảy “
Lúc Huyền Mộc lão ma đếm đến bảy thì chỉ còn lại bồn người Lôi Cương, Ngu đao cùng với Địch Ngược, Địch Thanh. Ngu Đao đứng ở đằng sau Lôi Cương không nói gì thêm, còn Địch Ngược và Địch Thanh hai người không ngừng trao đổi, có vẻ như đang bàn bạc.
“ Tám“ Huyền Mộc lão ma nói to hơn một chút.
Địch Ngược và Địch Thanh nhìn nhau, cùng bước ra
Chỉ còn lại Lôi Cương và Ngu Đao. Ánh mắt Huyền Mộc lão ma đầy vẻ chế giễu nhìn Lôi Cương chằm chằm nói : “ Tiểu tử, lẽ nào ngươi vẫn chưa tin lão phu?”
Trong lòng Lôi Cương rất hỗn loạn, Lôi Cương không thể tin Huyền Mộc lão ma, Lôi Cương có cảm giác Huyền Mộc lão ma đang có âm mưu gì đó, nghĩ tới lời Huyền Mộc lão ma đã nói, Lôi Cương ảm thấy lão ta đang có dã tâm rất lớn. Cho dù là Huyền Mộc lão ma biết nhiều, cũng đi với nhau không nhiều lắm nhưng Lôi Cương cũng biết Huyền Mộc lão ma đa phương quỷ kế, căn bản là không thể đoán được là lão ta đang âm mưu gì.
“ Chín “ Huyền Mộc lão ma đếm tiếp, rồi nói : “ Tiểu tử, trước khi lão phu hô đến mười, ngươi vẫn còn cơ hội, không thì .... “
“ Mười “ Huyền Mộc lão ma đếm một tiếng thật dài và rõ to, hai mắt lão nhìn Lôi Cương chăm chú, Lôi Cương vẫn như thờ ơ. Ánh mắt Huyền Mộc lão ma hiện lên một vẻ đầy phẫn nộ.
“ Tiền bối, các người đi trước đi!” Lôi Cương chế nhạo nói. Nhìn ánh mắt Huyền Mộc lão ma có vẻ không hài lòng, trong lòng Lôi Cương bỗng thở phào nhẹ nhõm. Xem ra Huyền Mộc lão ma đúng là đang có một âm mưu gì đó.
“ Tiểu tử, cửa thứ ba nếu không cẩn thận sẽ bị hồn phiêu phách tán, lão phu nghĩ ngươi sẽ không qua nổi, lão phu chỉ muốn cứu mạng ngươi mà thôi” Tiếng nói của Huyền Mộc lão ma bổng trầm xuống, nhìn Lôi Cương lạnh lùng nói.
“ Tiền bối, Lôi Cương tự biết mình nên làm gì, tiền bối cứ yên tâm” Lôi Cương nhất định không cùng Huyền Mộc lão ma tiến vào.
“ Tiểu bối, vậy còn ngươi? “ Huyền Mộc lão ma nhìn thẳng vào Ngu Đao đang đứng phía sau Lôi Cương mà hỏi.
Gương mặt Ngu đao co lại, hơi do dự, lắc đầu nói : “ Ngu Đao sẽ cùng sư tôn tiến vào “
Khuôn mặt Huyền Mộc lão ma bỗng cau có, rồi gắt : “ Ngươi đã muốn chết, lão phu không cản “
“ Đi!” Huyền Mộc lão ma quát. Cả chín người cùng tiến về phía cửa ba
Để lại hai người Lôi Cương và Ngu Đao.
Đã có 4 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc
Thể Tôn Tác giả: Hán Lệ
-----oo0oo-----
Quyển 3: Huyết Ngục Thâm Uyên
Chương 225: Tiên phủ màu tím.
Nhóm Dịch: metruyen
Nguồn: Mê Truyện
Huyền Mộc lão ma đang cùng tám tên cường giả đi về phía trước được vài bước, bỗng nhiên dừng lại, cả tám tên cường giả cũng đều dừng lại theo, không bước thêm nửa bước. Bỗng nhiên sắc mặt của Huyền Mộc lão ma biến đổi, hỏi lại thêm lần nữa : “ Tiểu tử, ngươi cương quyết không đi cùng bọn ta?”
Không chỉ có Lôi Cương, ngay cả chín tên cường giả cũng không hiểu nhìn về phía Huyền Mộc lão ma, vì sao nhất định phải có Lôi Cương đi cùng? Lôi Cương nhìn Huyền Mộc lão ma, chần chừ một lát rồi gật đầu.
Sắc mặt Huyền Mộc lão ma lại biến đổi, thanh âm của lão bỗng vang lên trong đầu Lôi Cương: “ Tiểu tử, cùng nhau vượt qua sấm chớp hủy diệt thì tỷ lệ sống sót mới cao, ngươi cho rằng ngươi sẽ may mắn có thể vượt qua? Một người khó có khả năng có thể vượt qua. Lão phu sống nhiều hơn ngươi, đã vào không dưới mười lần, chẳng lẽ lão phu lừa ngươi? Hừ, nếu như không phải còn cần ngươi và con linh thú năm màu kia giúp đỡ, lão phu cũng chẳng cần phải bận tâm ngươi sống hay chết”
Huyền Mộc lão ma nói như vậy cốt để lay chuyển ý định của lôi Cương. Ngoại trừ Tiểu Giác, Lôi Cương không nghĩ ra Huyền Mộc lão ma có thể lợi dụng mình làm gì? Do dự một lúc, Lôi Cương gật đầu nói : “ Lần này, ta tin tưởng ngươi “
Khuôn mặt Huyền Mộc lão ma bỗng trở nên tươi tỉnh, hắn dưa mắt nhìn bốn phía nói : “ Cùng tiến vào nhé, nhớ kỹ, nhất định phải cách lão phu mười bước, nếu không, chắc chắn sẽ bị hồn phiêu phách lạc “
Ngu Đao do dự nhìn mắt Lôi Cương, thấy Lôi Cương khẽ gật đầu, liền theo Lôi Cương tới bên cạnh Huyền Mộc lão ma.
Tám vị cường giả khác cùng nhìn thẳng vào mắt Lôi Cương, tuy rằng không biết vì sao Lôi Cương lại thay đổi ý định. Thế nhưng có nhiều người, khiến cho họ cũng cảm thấy an tâm hơn, nếu như có chuyện gì, cũng có người chôn cùng
“ Vù vù ... “ Một âm thanh vang lên, Huyền Mộc lão ma dang hai tay ra, một cái kết giới màu vàng sẫm từ người Huyền Mộc lão ma xuất hiện, chẳng bao lâu thì che phủ cả mười người.
“ Vào “ Huyền Mộc lão ma quát to rồi bước đi trước
Toàn bộ mười người tiến vào cửa thứ ba. Vừa mứoi bước vào trong những tia chớp hủy diệt, Lôi Cương bỗng thấy khiếp sợ khi nhìn thấy bạo lôi đột nhiên cuộn trào mạnh liệt kinh khủng khiếp, điên cuống tấn công ánh sáng phát ra từ chỗ Huyền Mộc lão ma. Mặc dù không ở bên ngoài cảm nhận, nhưng nhìn bạo lôi cuồng bạo, các cường giả như thất kinh. Nếu như không có kết giới của Huyền Mộc lão ma e rằng khó có thể tránh thoát được bạo lôi. Địch Ngược liếc mắt nhìn mọi người, khuôn mặt Ngu đao đã tuôn ra mồ hôi lạnh, cùng nhau có thể vào được cũng không tồi.
“ Dốc toàn bộ cương khí và chân khí của bọn ngươi tập trung lại trong cơ thể của lão phu, chỉ có như vậy, mới có khả năng vượt qua” Trong lúc tất cả mọi người đều cảm thấy kinh hãi, tiếng nói của Huyễn Mộc lão ma vang lên bên tai.
Sau một lúc do dự, các cường giả nhìn nhau. Địch Thanh là người đầu tiên đặt tay lên lưng Huyền Mộc lão ma. Cương khí cuồn cuộn không ngừng di chuyển vào trong cơ thể Huyền Mộc lão ma.
“ Còn chờ gì nữa? Bạo lôi bên ngoài càng thêm cuồng bạo, không mau bắt đi, nếu không động thủ, tất cả sẽ cùng nhau chết ở đây đấy!” Huyền Mộc lão ma thấy các cường giả vẫn còn do dự liền nổi điên quát.
Nghe được chữ chết, các cường giả môn đều bắt đầu truyền cương khí vào trong cơ thể Huyền Mộc lão ma, Lôi Cương đứng một bên, cũng không có ý định động thủ. Sau khi nhìn khuôn mặt Huyền Mộc lão ma nhưng trọng, Lôi Cương từ từ nhìn bạo lôi đang cuồng bạo ở phái bên ngoài kết giới, Lôi Cương có thể cảm nhận được linh khí thuộc tính Mộc đang dần trở nên bạo loạn, lẽ nào ... Chân lý Ngũ hành và Lôi hành là như vậy sao? Như linh khí thuộc tính Mộc có sức sống mạnh mẽ nhưng cũng có thể hóa thành một lưỡi đao sắc bén. Mỗi một thứ đều có hai mắt của nó? Lôi Cương chìm vào trong suy nghĩ.
“ Phải kiên trì, cũng nhanh tới sát giáp ranh!” Huyền Mộc lão ma nhắc lại lần nữa. Quay đầu lại, Huyền Mộc lão ma khuôn mặt bỗng biến sắc, nhìn chằm chằm vào mắt Lôi Cương, trong mắt hắn lộ rõ vẻ nổi giận, hắn quat to : “ Tiểu tử, còn không mau đem cương khí rót vào cơ thể cho lão phu. Còn chờ gì nữa?”
Khiến cho Huyền Mộc lão ma thổ huyết, Lôi Cương vẫn ngoảnh mặt làm ngơ như chưa từng nhìn thấy. Nhẫn nhịn để không nổi giận, Huyền Mộc lão ma tập trung chống cự, để cho kết giới từ từ đi trong bạo lôi.
Thời gian trôi qua mau, lúc này các cường giả cũng dằn vặt khôn cùng, chưa bao giờ cảm thấy thời gian dài đến như vậy. Cương khí và chân khí trong cơ thể họ đều cuồn cuộn rót vào trong cơ thể Huyền Mộc lão ma, không dám chậm trễ.
“ Sư tôn, ngươi làm sao vậy? “ Bỗng một tiếng hét kinh hãi vang lên, khiến cho cả Huyền Mộc lão ma cũng phải kinh hãi quay đầu lại nhìn. Mà lôi Cương cũng không biết lúc nào đang tiến tới sát được bên rìa kết giới, với lại cũng đang muốn tiến tiếp nữa.
“ Tiểu tử, người muốn chết sao? “ Huyền Mộc lão ma vừa giận vừa sợ nói. Nếu như lúc này mà Lôi Cương phá hỏng kết giới, như vậy chắc chắn họ sẽ rơi vào mưới tám tầng địa ngục chẳng bao giờ có thể tái sinh. Huyền Mộc lão ma giờ đây cũng không nắm chắc sự sinh tồn trong huỷ diệt chi lôi.
Thế nhưng một màn bạo lôi cuồng bạo kế tiếp đang laon tới khiến cho các vị cường giả giật mình, Lôi Cương cũng đã đi qua kết giới, hơn nữa cũng không hề phá huỷ kết giới. lôi Cương một mình lao vào bạo lôi đang cuồng bạo tấn công, trong nháy mắt thân thể của lôi Cương đã bị bạo lôi bao phủ.
“ Sư tôn!” Ngu Đao kêu thảm một tiếng, vẻ mặt đầy đau khổ.
“ Được rồi, Lôi Cương đã chết, dốc toàn lực truyền cương khí và nội khí vào ta, tiếp tục tiến tới!” Huyền Mộc lão ma tỏ vẻ đau xót quay đầu nhìn lại phía sau, quát lớn, trong nháy mắt kết giới chuyển động nhanh hơn vài phần.
Sau nửa khắc, mười người xuất hiện trong một cái không gian màu tím, linh khí thuộc tính Lôi ở đây hết sức yên tĩnh, không có sự cuồng bạo như trước đây. Ngoại trừ Huyền Mộc lão ma và Ngu Đao ra, cả tám vị cường giả còn lại nhìn về phía trước với ánh mắt đầy vẻ kinh hãi.
ở phía trước, một cái tiên phủ màu tím đập vào hai mắt mỗi vị cường giả. Tử sắc tiên phủ .Khí thế từ tiên phủ tản ra như hình thành vô số thần long, khiến cho bản thân bọn họ không thể làm chủ được chỉ muốn quỳ sụp xuống.
“ Tiên phủ... Rốt cuộc lại được gặp Tiên phủ” Hai mắt Địch Thanh run rẩy, nhìn chằm chằm về phía trước lẩm bẩm nói.
Không ai chú ý tới hai mắt của Huyền Mộc lão ma đang càng trở nên dự tợn hơn, khoé miệng lộ ra một nụ cười nhạt, nói : “ Các ngươi đã thấy được Tiên phủ, còn kho báu... Các ngươi cũng ...” Huyền Mộc lão ma chưa nói dứt, Tà Lang đứng bên cạnh Huyền Mộc lão ma kêu thảm một tiếng, rồi hóa thành sát khí đen thui.
“ Ngươi ... “ tất cả cường giả thất kinh, trong lòng cũng nổi giận, thế nhưng một thứ uy thế kinh khủng xuất hiện khiến cho bọn họ kinh hãi, không còn ý kháng cự.
“ Khặc khặc ... Các ngươi cho rằng lão phu thực lòng muốn cùng các ngươi chia kho báu?” Huyền Mộc lão ma đắc trí cười vang.
“ Khốn kiếp!’ Địch Thanh giận dữ quát lên, miệng phun ra máu, thân thể vút lên vọt tới cửa thứ ba rồi chui vào trong sấm chớp hủy diệt. Địch Ngược và Ngu Đao cùng vài tên cường giả khác cũng phun ra máu, nhảy vào trong những tia chớp hủy diệt đó.
Nhưng một vị cường giả của Thâm Uyên chạy cuối cùng cũng có kết quả giống như Tà Lang.
Huyền Mộc lão ma nhìn đám cường giả chui vào trong huỷ diệt chi lôi, cười lạnh lùng nói : “ Tiến vào trong huỷ diệt chi lôi, cũng phải xem các ngươi có duyên hay không” Huyền Mộc lão ma quay lại nhìn về phía tiên phủ, hai mắt cũng lộ ra vẻ thành kính, rồi bay thẳng về phía tiên phủ.
Biến cố bất thình lình khiến các cường giả trở tay không kịp, biện pháp duy nhất là bọn họ tiếp tục thử liều tiến nhập huỷ diệt chi lôi thêm một lần nữa. Nếu như đứng lại, bọn họ chắc gì đã có thể chống đối lại được với Huyền Mộc lão ma, mà lúc này cương khí với chân khí của họ đã tiêu hao hết, làm sao có thể là đối thủ của Huyền Mộc lão ma? Tiến vào huỷ diệt chi lôi có chín phần chết một phần sống. Lúc này họ không có quyền lựa chọn sống hay là chết, tất cả là phụ thuộc vào vận may.
Đã có 7 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của baongoc