Trước khi tới đây, Richard đã đại khái hiểu rõ tình huống Lam Thủy Lục Châu nên đóng trại ngoài thành, lệnh mọi người canh phòng doanh trại, bản thân thì mang theo mấy tùy tùng tiến vào thành. Lần tiến vào thành này, Richard định bán mấy bức ma văn cấu trang đổi lấy tài liệu ma pháp thêm vào gây dựng đội quân của mình. Tuy thực lực hắn đang có không tệ, ít nhất cũng chắc thắng đoàn đạo tặc một trăm người nhưng mục tiêu của Richard không phải những đoàn đạo tặc nhỏ này.
Khi tiến vào thành thì màn đêm đã buông xuống, Richard tìm một nhà trọ nghỉ chân, ăn qua bữa chiều rồi dẫn mọi người đến một quán rượu gần đó chuẩn bị nghe ngóng tin tức. Bây giờ vẫn còn khá sớm nên khách trong quán rượu không đông. Một trung niên gầy gò đang tỷ mỉ lau chùi đằng sau quầy bar. Hắn có đôi mắt vô cùng linh hoạt nhưng trong tròng mắt tràn ngập lãnh lẽo.
Sau khi tiến vào quán rượu, Richard nhìn lướt xung quanh ngầm đánh giá thực lực mỗi người ở đây. Hắn lệnh thủ hạ tìm một bàn lớn ngồi xuống, bản thân thì đến đối diện quầy bar, lấy ra một kim tệ bóng loáng vứt cho chủ quán nói: "Cho mỗi thuộc hạ của ta một chén rượu, là loại tốt nhất nơi này."
Keng! Chủ quán thuần thục đón lấy kim tệ sau khi va xuống bàn rồi thong dong lấy chén, đổ dịch vàng vào đó. Lập tức mùi rượu thơm nức mũi tràn ra, sau đó hắn búng tay một cái, một nữ hầu bàn gần như lõa lỗ vội tiến đến mang những cốc đến bàn đám tùy tùng Richard ngồi.
Trong đoàn có hai nữ nhân nhưng các nàng hình như không chút phản cảm với rượu mạnh mà nâng chén lên uống, động tác thậm chí còn nhanh hơn cả đám nam nhân. Ở vùng đất Đẫm Máu này, nếu như nói có đặc sản nổi danh thì chắc chắn phải kể đến rượu mạnh.
Richard cũng nâng một chén khẽ uống, ánh mắt hắn không khỏi sáng lên: "Rượu ngon!"
"Đấy là đương nhiên. Các ngươi là người mới nên ta cần nhắc các ngươi quy định này, chén đầu mỗi đêm nửa giá, những chén sau không có ưu đãi gì." Chủ quán nói.
Richard khẽ cười nói: "Không sao, lại đưa mỗi người một chén." Khi nói chuyện, hai kim tệ xán lạn trượt trên quầy bar.
Chủ quán thành thạo rót rượu. Khi Richard cúi đầu chuyên chú thưởng thức rượu, chủ quán cũng khẽ ngiêng đầu đánh giá hắn.
Richard lúc này lại lấy ra một túi tiền nhỏ, cười nói với chủ quán: "Đây là hai mươi kim tệ thần điện. Ngươi biết những gì về Cossacks? Đặc biệt là tin tức liên quan đến Hooker. Nói hết cho ta biết!"
"Cossacks?" Chủ quán ước lượng túi tiền trong tay rồi thuận tay cất đi rồi nói: "Được rồi, ngươi đợi một lát."
Chủ quán lấy ra một chén hơi lớn, sau đó vươn tay đổ đầy một chén rượu đỏ rồi búng chén trượt đến trước mặt Richard cười nói: "Cossacks đến!"
Đôi mi Richard khẽ nhíu, bàn tay nắm chặt chén rượu.
"Được rồi, hiện tại mời ngài trả tiền, tổng cộng là ba trăm kim tệ thần điện! Quy định nơi này là không trả lại rượu!" Chủ quán hai tay ôm ngực, cười thầm với Richard.
Richard hờ hững nói: "Ngươi dám lừa lấy tiền của ta?"
Chủ quán khẽ híp mắt nói: "Nhóc con lông còn chưa đủ dài dám đến đây tiêu tiền? Còn không xem đây là nơi nào sao? Hắc Quỷ!"
Một đại hán mặt mũi dữ tợn cao gần hai mét năm, đầu suýt cụng vào đèn ma pháp trên trần đến gần. Trên ngực đối phương có một đồ họa khô lâu do thuốc màu bôi quệt thành, trong cảm giác của Richard, thuốc màu đó tỏa ra ba động kỳ dị, xem ra là đồ đằng bí truyền của bộ lạc nào đó.
Đây là một chiến sĩ cấp 10 mà rõ ràng có thiên phú lực lượng, từ thể hình của đối phương có thể thấy được điều này.
Lại thêm mấy đại hán đi tới trước quầy bar, chủ quán chỉ hướng Richard cười lạnh nói: "Thằng nhóc này không biết quy củ, hắn muốn mua tin tức từ ta a. Ha ha, nhưng là kim tệ của nó cũng đủ nhiều."
Mấy tên đại hán gật gật đầu không ngừng nắn bóp nắm tay, tiếng tách tách giòn tan vang lên: "Thằng nhóc còn chưa có lông kia nộp hết tiền lên cả tay phải nữa sau đó dẫn người cút đi! Nếu như dám nói không thì để lại cả tay lẫn chân đi."
"Ngươi muốn lấy tay phải của ta?" Nụ cười của Richard đã mang theo tia lạnh lẽo.
"Ta ghét mặc cả! Hiện tại thêm cả tay trái của ngươi!" Hắc Quỷ gầm rú.
Richard không ngừng xoay chén rượu trong tay, dịch rượu đỏ tươi xoay tròn theo đó, ánh mắt hắn không nhìn chén rượu mà nhìn chủ quán và Hắc Quỷ nói: "Lũ chó mù mắt các ngươi nghĩ dễ bắt nạt ta sao?"
Hắc Quỷ đột nhiên nổi giận gầm gào: "Hiện tại ngươi đừng hòng đi khỏi đây! Bò cũng không được!" Lời còn chưa dứt, nắm tay hắn đã ập đến trước mặt Richard.
Richard vẫn cứ nhìn chén rượu, dù cho đầu tóc hắn đã bị quyền phong làm bay múa nhưng hắn như không phát hiện được gì.
Khi nắm tay Hắc Quỷ còn cách đầu Richard nửa mét thì đột ngột dừng lại. Một bàn tay cứng rắn như thép kìm chặt cổ tay Hắc Quỷ làm nắm đấm của hắn không thể đi tiếp.
Just không biết từ lúc nào đã đứng trước người Richard ngăn lại đòn này. Thể hình của Just nhỏ hơn đối phương chút nhưng sát khí khủng bố hơn không biết bao nhiêu lần. Trên tay Hắc Quỷ cũng từng dính không ít máu tươi nhưng sao có thể so với Just trưởng thành từ trại huấn luyện tử vong chứ.
Cơ thịt trước ngực và cánh tay Hắc Quỷ kịch liệt căng phồng, gương mặt cũng biến thành đỏ hồng nhưng dù hắn nỗ lực như nào, nắm tay vẫn không thể tiến lên trước được tý nào. Toàn thân Just như thép đúc không mảy may lay động trước nỗ lực của đối phương!
Just khẽ nhếch miệng cười với Hắc Quỷ lộ ra hàm răng trắng bóng, cơ thịt cánh tay hắn cũng bắt đầu chuyển động thế là Hắc Quỷ đột nhiên gào lên lộ ra dáng vẻ đau đớn, cánh tay bị nắm của hắn răng rắc vang lên tiếng xương nứt gãy. Nắm tay của hắn không tự chủ được bị xoay rồi đẩy lên sau đó cánh tay cong lại theo một góc độ mất tự nhiên, Hắc Quỷ cuối cùng không chịu được đau đớn kêu gào, hai đầu gối ập xuống đất quỳ trước mặt Just!
Just lúc này mới cười gắn thế là tay thêm lực, răng rắc, xương tay của Hắc Quỷ bị bóp vụn triệt để
Sắc mặt của chủ quán biến từ hài hước thành kinh ngạc rồi đến chấn kinh. Khi thấy Hắc Quỷ quỳ trên đất, hắn lậ tức hét to: "Giết chết chúng! Không tha tên nào!"
Mấy đại hán bên cạnh Hắc Quỷ lập tức ùa lên, đủ loại vũ khí bổ về phía Richard. Một thanh khảm đao trong đó còn trực tiếp bổ xuống đầu Richard, nếu để nó hạ xuống thì đầu Richard bị bổ làm đôi mất!
Vùng đất Đẫm Máu quả nhiên hiểm ác, chỉ một trận xung đột ở quán bar thôi cũng đến mức đánh ra nhân mạng.
Sắc mặt Richard đã âm trầm như muốn nhỏ nước xuống, hắn vươn tay lấy ra trang sách chịu lực từ lồng ngực tiện tay thi triển. Một ma pháp như hoàng hôn ập đến bao phủ hơn phân nửa quán rượu, dưới phạm vi ma pháp, động tác mỗi người như bị chậm lại gần nửa.
Đây là ma pháp cấp 5 quần thể trì hoãn. Vì đến Lam Thủy Lục Châu để giao dịch là chính nên Richard cũng đổi ma pháp trong trang sách chịu lực thành phụ trợ quần chiến. Hiệu quả không tồi, không chỉ làm động tác mấy tên đại hán biến chậm mà đám khách trong phạm vi ma pháp động tác cũng đầy cổ quái. Rõ ràng trong quán rượu này ngoài Richard ra, không ai có năng lực chống lại ma pháp cấp 5.
Đối với khảm đao trên đỉnh đầu, Richard cũng coi như không thấy. Hắn tin tưởng Just đồng thời kích phát đại địa chi lực và lực lượng bạo phát không thể không đối phó nổi một khảm đao được. Quả nhiên, một quyền của Just đấm trực tiếp lên mặt đối phương, tiếng két két xương nứt vỡ vang lên kèm theo thân hình đối phương vùn vụt bay đi gần nửa quán rượu té sấp trên mặt đất. Tứ chi hắn co quắp lại rồi nằm im nơi đó không đứng lên được nữa.
Just tiện tay vớ lấy một chai rượu, choang một cái đập lên đầu Hắc Quỷ. Dù chỉ là chai rượu bình thường nhưng uy lực lại không tầm thường trong tay Just. Hắc Quỷ lung lay ngã xuống đất, Just giẫm lên tay trái đối phương, đôi ủng dùng sức nghiền xuống, thanh âm xương nứt vỡ lại vang lên kèm với tiếng kêu thê lương của Hắc Quỷ vang vọng khắp quán.
Nhưng là hiện tại đồng bọn Hắc Quỷ không ai lo lắng được cho hắn vì tinh linh thi nhân đã rút ra đoản kiếm lao vào đám người, kiếm pháp quỷ dị ngoan độc thuật tay chém ngã hai đại hán hơn nữa cướp lấy một cây côn rồi nện vào sau não một đại hán khác. Tuy lực lượng một côn này kém xa đoản kiếm nhưng dù là tiếng vang hay máu tươi tung tóe thì đều kích thích thị giác hơn kiếm nhiều! Mà khi Laer vung côn dùng toàn lực, khóe miệng có chút vặn vẹo làm người khác nhìn thấy nụ cười âm ám của hắn.
Một côn đánh bay tráng hán nhưng Laer vẫn chưa thỏa mãn, côn sát múa như bay, một côn lại đập lên đầu một tráng hán khác, máu thịt lại tung tóe! Ngay khi hắn đang điên cuồng phát tiết, bên tai đột nhiên truyền đến thanh âm lạnh lẽo của Bọt Nước: "Tránh ra!"
Laer khẽ rùng mình nháy mắt thanh tỉnh lại, nhanh chóng lui về sau. Bóng hình thiếu nữ vừa đúng lướt qua người hắn, vài tráng hán y như trúng ma pháp cấp 9: đình chỉ thời gian, động tác vẫn dừng nguyên tại chỗ. Phốc phốc phốc, năm sáu đầu lâu bay lên không trung, máu tươi tung tóe!
Toàn bộ quá trình gần như không nhìn thấy thiếu nữ xuất đao lúc nào. Thân ảnh nàng chỉ lóe lên trong tích tắc, thanh Yên Giấc Ngàn Thu đã chỉ hướng bàn rượu khác. Nhóm người này cũng bị dính ma pháp của Richard nhưng toàn bộ đã đứng lên, phần lớn nắm vũ khí trong tay, rõ ràng là cũng định tham chiến nhưng không kịp xung phong.
Thiếu nữ lại tiến lên một bước, tích tắc nữa thôi đầu lâu những kẻ này lập tức văng xa.
"Bọt Nước, đừng giết bọn họ." Thanh âm của Richard truyền từ xa đến làm thiếu nữ mới bước nửa bước đã dừng lại.
Richard còn nhìn quanh quán rượu, lúc này một bộ chiến kỵ sĩ hắn mang theo đã đánh ngã hai đối thủ, hơn nữa còn đánh vào vị trí then khớp, đối thủ lập tức mất năng lực hành động mà sau này còn để lại tần tật. Trong quán còn hơn mười vị khách, phần lớn mắt lộ hung quang đang có ý tham chiến, lại có hai ba người đang định chuồn ra ngoài, rõ ràng là thấy tình thế không ổn định chạy tìm viện binh.
Nhìn thấy vậy, Richard lạnh lùng nói: "Bọt Nước! Kẻ nào muốn chạy thì chặt chân phải!"
Richard lời còn chưa dứt, thiếu nữ đã lách một vòng quanh quán rượu, mấy tên định chạy trốn bỗng chốc phát hiện chân phải rời khỏi thân thể mình. Bọn họ vội không kịp đề phòng té ngã đến đầu hoa óc choáng, rồi đau đớn mới truyền đến từ đùi làm lập tức kêu gào không ngớt. Không chờ mệnh lệnh tiếp theo của Richard, thiếu nữ đã nhào hướng mấy tên dám cầm vũ khí.
Nhất thời lại là khung cảnh tàn chi rơi rụng, tay trái cầm vũ khí thì đứt tay trái, tay phải cầm thì đứt tay phải, ánh mắt và đao pháp của thiếu nữ vô cùng sắc bén. Đương nhiên xui xẻo nhất là một kẻ cầm rìu nặng hai tay.
Còn chưa qua một hô hấp, thiếu nữ đã làm xong tất cả lần nữa quay về chỗ cũ an tĩnh ngồi xuống. Thanh Yên Giấc Ngàn Thu cũng được tra vào vỏ từ lúc nào…
Động tác của thiếu nữ thực quá nhanh, nhanh đến Richard không kịp ngăn cản hay thay đổi gì. Thực lực mỗi người ở đây đại khái cấp 7, 8 nên khi đối mặt với thiếu nữ có hắc ám hô hấp, họ hoàn toàn như dê đợi làm thịt.
Richard lắc lắc đầu đột nhiên ném mạnh chén rượu, tiếng gió rít xé tai vụt qua chủ quán cuối cùng tạo thành tiếng choang trên tường đằng sau. Hắn lật người nhảy vào quán bar kéo tóc chủ quán trở lại. Lực phán kháng hắn gặp phải yếu đến đáng kinh ngạc, Richard không khỏi ngạc nhiên nhìn người bình thường, tác giả trận chiến này.
Chủ quán dùng thanh âm bén nhọn kêu thảm liên tục nói: "Ta là người của song đầu long Stick! Ngươi nếu dám đụng đến ta nhất định phải chết! Stick đại nhân nhất định sẽ băm vụn các ngươi ra cho chó ăn! Hai nữ nhân kia có thể sống lâu hơn một thời gian, mỗi người các nàng sẽ bị cả trăm nam nhân chơi!"
"Nói rất nhiều, thảo nào chỉ là chủ quán!" Richard xách theo đối phương đặt lên quấy bar rồi bảo Just tiến đến đè lại.
Chủ quán càng thêm kêu thảm, hắn tựa như cảm giác được mọi chuyện không ổn nên càng liều mạng giãy dụa không ngừng nói: "Stick đại nhân có đội kỵ sĩ cường đại nhất! Hiện tại các ngươi thả ta ra thì chuyện đêm nay dừng ở đây nếu không đại nhân nhất định giết cả nhà các ngươi!"
Richard ngồi xuống trước quầy bar, nghe thấy lời này của chủ quán, hắn không khỏi cười nói: "Vị Stick đại nhân kia có thể tìm được người nhà của ta thì ta cũng nên cảm ơn hắn! Hiện tại ngươi nói hết những điều ngươi biết về Cossacks cho ta nghe, không được sót một chữ nào đương nhiên cũng không được nói dối."
Chiến đấu trong quán rượu đã lắng lại, đầy đất là thi thể, tứ chi và máu chảy thành dòng. Những kẻ còn hoàn hảo đa phần là nữ hầu, cũng có mấy tên đủ thông minh phản ứng kịp thời. Bọn họ kịp thời vứt vũ khí trong tay, ngồi xổm xuống đất không chạy trốn nên thoát được lưỡi đao của Bọt Nước.
Dù cho Richard không uy hiếp gì nhưng chủ quán bị ép giơ ra tay trái đã nói lên đáp án. Chủ quán run rẩy nỗ lực uy hiếp: "Stick đại nhân sẽ không bỏ qua cho các ngươi…"
"Ngươi lo cho ngón tay của mình trước đi đã." Richard vừa nói vừa kêu: "Laer!"
"Xin đợi, chủ nhân!" Tinh linh thi nhân đột nhiên rút ra một đoản kiếm kéo tóc một nữ hầu, đoản kiếm khẽ vỗ lên gương mặt dung nhan mơ hồ vì nước mắt của nàng, ngay khi nàng sợ hãi miễn cưỡng nở nụ cười thì đoản kiếm hạ xuống cắt văng hai tay nàng!
Tiếng kêu thảm lập tức vang lên, sắc mặt Richard có chút không vui trầm giọng nói: "Laer, ngươi làm gì vậy? Ta cần ngươi cắt ngón tay của tên này chứ không phải tay nàng ta!"
Tinh linh thi nhân kéo tóc nàng cho nàng đối diện với Richard, rồi dùng lực khẽ run, một quyển trục ma pháp nhảy bật khỏi áo ngực nàng, trước khi nó rơi xuống vũng máu thì Laer đã tóm lấy ném cho Richard. Chỉ vừa nhìn liếc qua, Richard đã biết đó là quyển trục báo động, một khi mở nó ra thì chuông ma pháp bên trên sẽ kêu vang.
Đây là đồ chơi nhỏ trong giới quý tộc, thua xa trang bị ma pháp nhưng khá thực dụng, không ngờ trên người nàng có giấu một cái, xem ra thân phận nàng không đơn giản.
"Chủ nhân, nữ nhân này muốn lén báo động. Muốn chạy thì chặt chân như vậy muốn báo động thì nên chặt tay a." Laer giải thích cho hành vi của mình.
"Trước không quản nàng, làm điều ngươi cần làm đã!" Richard lành lạnh nói. Tinh linh thi nhân rất thông minh, có ma pháp khế ước đảm bảo trung thành nhưng theo bản tính dần hiển lộ càng lúc càng khó được người ưa thích nhưng là hắn là một nhân vật không thể thiếu trong đoàn thể.
Nhìn vào chủ quán bị án chặt trên quầy bar, Laer ưu nhã lau sạch máu trên đoản kiếm rồi hỏi: "Chủ nhân muốn nhanh hay chậm?"
"Cần hắn mở miệng." Richard nói.
Lúc này Just đã thay Richard đè lại chủ quán nên Richard có thể nhởn nhơ tìm một bình rượu ngon rồi rót cho mình một chén, nhàn nhã chờ đợi kết quả.
Laer nhìn một chút ngón tay chủ quán, rồi nói với Just: "Mượn rìu của ngươi cái."
Just nghe thấy vậy liền đưa rìu qua nói: "Cẩn thận, nó nặng đấy!"
Tinh linh thi nhân hừ một tiếng nâng rìu lên, bộ dáng như là dùng rất nhiều sức lực vậy. Là một tinh linh thi nhân cấp 9, xách rìu lên không là vấn đề với hắn nhưng muốn dùng linh hoạt lại là chuyện khác nhất là dùng để cắt một ngón tay thì độ khó càng cao, hơn nữa tinh linh thi nhân còn định cắt một ngón tay làm bảy tám lần…
Kết quả là lần đầu tiên xảy ra sự cố, rìu lớn rơi trật một chút, rìu lớn mang theo trọng lượng triệt để đè nát nhánh cuối ngón trỏ của chủ quán. Chủ quán lập tức kêu thảm, thậm chí thoát ra cả bàn tay bịt miệng của Just.
Tinh linh thi nhân đầu đầy mồ hôi phí sức nâng lên cự phủ, bất mãn quát: "Gào cái gì! Ngón tay này của ngươi còn có thể cắt ba lần, chờ ta cắt xong rồi nói! Hiện tại không ai muốn nghe ngươi nói!"
"Ta nói! Cái gì ta cũng nói!" Chủ quán triệt để sụp đổ, hắn cuối cùng nhận ra hiện thực là nhóm người trước mắt này rất độc ác, không kém hơn Stick chút nào.
Do tay xách cự phủ của tinh linh thi nhân liên tục run rẩy, rìu lớn lúc nào cũng có thể rơi xuống nên chủ quán dùng tốc độ nhanh nhất nói hết những điều mình biết.
Cossacks là đoàn buôn nô lệ xếp hạng cao ở cả vùng đất Đẫm Máu này, ở Lam Thủy Lục Châu cũng có doanh trại nô lệ mà không chỉ có một cái mà là ba trại lớn, bảy trại nhỏ, cực hạn có thể chứa ba vạn nô lệ. Bình thường luôn có vài ngàn nô lệ trong những trại này, vì trông giữ lượng lớn nô lệ như vậy nên luôn có chừng ba trăm hộ vệ trong trại đấy là chưa kể những đội kỵ binh vòng ngoài như Hooker. Nhưng đại bản doanh của Cossacks không nằm ở đây mà cách một trăm cây số về hướng tây bắc.
Còn Stick là một thế lực hết sức quan trọng ở Lam Thủy Lục Châu, hắn có hơn hai trăm kỵ binh và hơn bốn trăm chiến sĩ. Song đầu long và năm cỗ thế lực khác kiếm tiền nhờ bảo vệ trật tự Lam Thủy Lục Châu. Sáu cỗ thế lực này chính xác thì giống lực lượng vũ trang có tổ chức, ngẫu nhiên cũng đóng vai dong binh hoặc đạo tặc ở những nơi xa. Sáu cỗ thế lực này thêm cùng một chỗ có hai phiếu nghị quyết trong hội nghị ốc đảo, thế lực đại biểu Hồng Sam vương quốc có bốn phiếu, Lieke thực lực hầu tước có một phiếu, mười phiếu còn lại thuộc về những đoàn buôn nô lệ, mười vị trí này cũng thường xuyên thay đổi.
Nghị hội chỉ có quyền uy nhất định, dù sao thương mại cũng cần hoàn cảnh ổn định nhưng khi đụng đến vấn đề then chốt liên quan lợi ích, thường thì nghị hội không giải quyết được. Cuối cùng, theo lời chủ quán nói, Stick có thực lực cấp 14, có mười mấy tên đội trưởng cấp 12 dưới trướng. Mạnh nhất Lam Thủy Lục Châu là đại biểu toàn quyền của Lieke hầu tước - thánh vực kiếm sĩ Rover cấp 16. Bởi vì có Rover nên Lieke có được một phiếu trong nghị hội.
Lúc này cửa lớn quán rượu đột nhiên bị người đá mở, mấy tên say rượu ôm vai hát ca tiến vào. Nhưng là cảnh tượng máu tanh, tiếng kêu thảm không ngừng làm bọn họ tỉnh ba phần rượu. Chờ khi ánh mắt họ tiếp xúc với những ánh mắt lạnh lẽo đón chờ sẵn thì lập tức cười bồi nói: "Đi nhầm, là đi nhầm!" rồi vội vã rời khỏi quán, đóng cửa lại.
Richard nâng chén rượu lên khẽ uống một ngụm nói: "Được rồi, chuẩn bị trận chiến tiếp theo!"
Thế là đám thủ hạ dồn dập đứng lên, Laer xách theo chủ quán hỏi: "Kẻ này thì sao?"
"Thả đi!" Richard tiện tay khẽ vẫy về phía ngoài quán.
Laer hai tay vừa thả lỏng, chủ quán lập tức nhũn cả người xuống áp sát mặt đất như thể chỉ chốc lát nữa thôi hắn sẽ ngất đi. Nhưng ánh mắt hắn nhìn Richard lại tràn ngập oán độc. Cho đến khi gần như tất cả mọi người theo Richard rời khỏi quán rượu, thậm chí cả Lưu Sa chưa từng ra tay cũng rời đi, chủ quán đột nhiên cảm giác có gì đó không đúng. Hắn bỗng nhớ đến tinh linh tuấn mỹ cực kỳ ngoan độc kia, hắn đột ngột quay lại thì thấy tinh linh đó đang đứng đằng sau vung lên đoản kiếm.
Lại thêm một đầu lâu nữa bay lên, Laer nhìn thi thể không đầu đang phun máu như suối nhún vai nói: "Xin lỗi a, chủ nhân khẳng định không thích ánh mắt vừa rồi của ngươi."
Quán rượu tuy không phải trung tâm thành nhưng cũng không xa là bao mà lại thuộc khu phồn vinh. Từ khi giết chóc bắt đầu đến hiện tại tuy không lâu nhưng cũng đủ để vài thế lực phản ứng. Sau khi rời khỏi bar rượu, Richard hít sâu một hơi khí lạnh, hắn chưa vội vã rời đi vội.
Một cửa hàng tạp hóa nhỏ bên cạnh vẫn còn mở cửa, lão già trông quán ngồi trên ghế dài trước cửa cười đầy thần bí với Richard: "Người trẻ tuổi thật xung động, vừa đến Lam Thủy Lục Châu đã giết nhiều người của Stick như vậy, chắc chắn hắn sẽ không bỏ qua cho ngươi đâu."
Lúc này thủ hạ của Richard đã lục tục ra khỏi quán, nhưng Richard vẫn chưa định rời đi mà nhàn hạ cười nói với lão già: "Đây không phải xung động. Ta không ưa thích bị lừa tiền, càng không thích bị lừa xong còn nhẫn nhịn. Chuyện này không thể tính là việc nhỏ được."
"Cũng không tính là quá lớn, ít nhất ở đây là như vậy." Lão già nói.
"Có lẽ, vậy ta làm lớn chuyện hơn là được rồi." Richard nói.
Lão già thở dài: "Người trẻ tuổi luôn tự tin nhưng ưa thích phiền toái không phải đức tính tốt."
Richard rút ra khăn tay bắt đầu lau tay. Vừa rồi trong hỗn chiến có mấy giọt rượu bắn vào tay hắn, nghe lão già nói vậy hắn chỉ âm trầm cười nói: "Ta thật sự không ưa thích phiền toái nhưng nếu ai muốn làm phiền ta thì hắn sẽ phát hiện vô cùng phiền phức a!"
Lão già lắc đầu nói: "Dù sao ngươi cũng là người ngoài đến."
"Mặt hồ Lam Thủy Lục Châu rất lớn, Stick cũng chỉ được một chén nhỏ thôi. Người ngoài đến không nhất định dễ bị bắt nạt, nếu như sinh hoạt ở đây lâu mà mắt còn mù như vậy thì không cần sống tiếp nữa." Richard nhàn nhạt nói.
"Được rồi, ngươi đã giết sạch thuộc hạ của Stick trong quán rượu rồi vì sao còn chưa đi?" Lão già hỏi.
Richard thần bí cười nói: "Đợi người đến tặng ngựa."
Lúc này, tiếng vó ngựa truyền từ xa đến. Tiếng vó ngựa càng lúc càng gần, một đội kỵ sĩ còn cách một trăm mét đang toàn lực chạy đến gần. Đội kỵ sĩ có hơn hai người phi rất nhanh nhưng khống chế rất tốt, dù phóng vội trên đường đông nhưng cũng không va trúng ai, xem ra ngoài yếu tố kỵ thuật cao ra còn thêm vào yếu tố phải tự kiềm chế nữa. Ở Lam Thủy Lục Châu thế lực đông đảo, ngoài những đoàn buôn nô lệ ra không có nhà ai đứng đầu cả. Mà những đoàn buôn nô lệ cũng chia thành bốn đoàn lớn, như vậy có thể thấy được những kỵ sĩ này cũng phải cẩn thận vô cùng.
Từ khi cách xa, Richard đã thấy kỵ sĩ cầm đầu cấp 12, theo sau là vài tên kỵ binh cấp 8. Xem ra đây hẳn là đội trưởng một đội của Stick.
Richard dù bận vẫn nhàn nhã thu khăn lại, đồng thời không quên nói với lão già: "Ngựa đã đến."
Còn cách mấy chục mét, kỵ sĩ cầm đến nhìn thấy đám người Richard liền vỗ mông ngựa ra sức lao đến. Một phần vì đám người Richard quá bắt mắt, trong vùng đất Đẫm Máu này, một tinh linh thuần chủng tự do vô cùng bắt mắt. Dưới bóng đêm, rất khó nhận ra Laer là bán tinh linh.
Kỵ sĩ cầm đầu từ xa đã hét lên: "Là ai quấy rối quán rượu của song đầu long chúng ta?" Sáu bảy người trên phố bộ dáng nhàn nhã chỉ hướng đám người Richard.
Đám kỵ sĩ không còn do dự toàn lực thúc giục chiến mã chạy đến bên người Richard. Tên đội trưởng cầm đầu còn vung chùy lên sẵn sàng hạ xuống.
Richard đã bắt đầu niệm chú ngữ nhưng xem tốc độ xung phong của những kỵ sĩ thì thời gian còn lại cho hắn cũng chỉ đến hai ba giây. Ngay khi đội kỵ sĩ xông đến cách hai mươi mét, Bọt Nước đột nhiên đạp lên trước một bước, đôi mắt lấp lánh quang mang đồng thời hét lên một tiếng như sói tru.
Vài con chiến mã dẫn đầu đột nhiên sợ hãi hý vang, trực tiếp hất văng những kỵ sĩ trên chúng. Sau đó chúng như phát điên chạy loạn, gần như hoảng sợ chỉ muốn tránh xa thiếu nữ càng xa càng tốt. Trong ý thức những chiến mã này, đứng cách không xa không phải thiếu nữ đáng yêu mà là một con ma lang lúc nào cũng có thể xé chúng thành mảnh vụn.
Chiến mã của kỵ sĩ cầm đầu cũng hí vang nhưng vũ kỹ hắn cao hơn thuộc hạ nhiều, hai đùi kẹp chặt không bị hất văng xuống. Nhưng là đột nhiên mất trọng tâm làm cái chùy giơ cao không thể khống chế được ầm một cái đập vào tường bên cạnh, cày ra một vạch dài sâu trên đó. Nhưng là hắn dù miễn cưỡng khống chế được chiến mã nhưng đám kỵ binh sau người vẫn đang lao đến nào quản được tình thế nên dồn dập va đụng vào nhau,thế là lại một trận ngựa đổ người ngã. Tên đội trưởng cuối cùng không thể may mắn tránh được, chiến mã của hắn bị đụng hai lần nên dù kỵ thuật có cao cũng không thể khống chế đồng bọn bị xô ngã dưới những con ngựa sợ hãi nên hắn bị hất văng xuống đất.
Trong hoàn cảnh hỗn loạn, ma pháp của Richard cuối cùng hoàn thành, lại là quần thể trì hoãn thuật gần như bao lấy hết đám kỵ sĩ. Trong phạm vi ma pháp bao phủ còn có thêm ba tên chỉ đường cho đám kỵ sĩ.
Just, Bọt Nước và hai bộ chiến kỵ sĩ đồng thời xông ra nhưng là ba tên nhọn vượt qua bọn họ, giành trước giết chết ba tên kỵ binh. Tên đội trưởng đang giãy dụa đứng dậy, một chân hắn vẫn còn đang bị ngựa đè lên thì đột nhiên Just chạy nhanh đến, cự phủ trong tay mang theo tiếng rít gió mãnh liệt. Tên đội trưởng không kịp trốn chỉ đành hét lên một tiếng, giơ chùy lên định ngăn lại cự phủ.
Ánh mắt Just lóe lên sát khí, thân thể hắn đột nhiên ánh lên ánh sáng vàng, ma văn cấu trang trên người cũng lóe sáng, dưới tác dụng của hai tầng tăng thêm lực lượng, cự phủ mang theo tiếng rít gió càng mạnh như bão lớn vậy làm lão già đang trông tiệm tạp hóa cũng phải mở rộng tròng mắt ngạc nhiên nhìn Just. Cự phủ mang theo lực lớn không thể địch nổi chặt đứt dây xích chùy, sau đó chém vỡ giáp kỵ sĩ, thành công lướt qua cổ đối phương! Đầu lâu tên đội trưởng bay vút lên nhưng thân thể vẫn ngồi đó không chịu ngã xuống.
Đội trưởng bị chém chết nên những kỵ binh còn lại ở trong trạng thái hỗn loạn nên nào phải đối thủ của đám hung ác thuộc hạ Richard, họ rất nhanh đã bị chém gục. Trong hơn hai mươi con ngựa chỉ còn mười bảy con còn cưỡi được, đủ cho đám người Richard hai người cưỡi một con.
Richard nhởn nhơ nhìn thuộc hạ đầy chuyên nghiệp thu dọn chiến trường, gom chiến mã lại, thuận tiện trừng trị một tên chỉ đường. Cái gọi là trừng trị đương nhiên là chặt tay chặt chân. Có tất cả sáu kẻ chỉ đường nhưng tên đó đen đủi vì khi chiến cuộc đã định rồi còn định làm gì đó, ví như định rút chủy thủ trong túi áo ra.
Kẻ địch ngoan cố không sợ hãi như vậy vô cùng đau đầu, kẻ như vậy chỉ có hai phương pháp xử lý. Một là giết, hai là làm hắn mất đi chiến lực mãi mãi, ví như mất tay mất chân. Thông thường đội ngũ Richard thường chọn cách thứ hai. Bởi vì cách đầu giải quyết ngay vấn đề nhưng cách sau có thể cho một kẻ thù một gánh nặng không thể vứt bỏ. Mặc dù ở vùng đất Đẫm Máu này, tạo gánh nặng không phải cách làm hiệu quả.
Lão già cũng đang nhìn, bao gồm cả cảnh trừng phạt kẻ chỉ điểm. Khi đám Richard chuẩn bị rời đi thì lão già thở dài một hơi nói: "Người trẻ tuổi, ngươi đến Lam Thủy Lục Châu làm gì?"
Richard ưu nhã khẽ cười nói: "Kiếm tiền, kiếm lớn."
"Vậy là được!" Lão già gật đầu nói: "Nơi này luôn có cơ hội kiếm tiền."
"Hy vọng là như thế nhưng là ta phải rời khỏi đây đã. Muốn kiếm tiền thuận lợi thì ta phải giải quyết chút phiền toái nhỏ đã." Richard hành lễ pháp sư với lão già rồi xoay người lên ngựa, dẫn theo đám thủ hạ tan biến trong màn đêm.
Rời khỏi thành, đám người Richard chạy nhanh về doanh trại. Vừa vào doanh trại, Richard đã đá đám chiến sĩ bán thú nhân đang quây quần bên nồi canh thịt: "Đứng lên, toàn bộ mặc giáp cầm vũ khí! Cho các ngươi mười phút chuẩn bị! Chuẩn bị đánh nhau đi!"
Ba Phần Chín chui ra từ lều, trong tay còn cầm một muôi lớn mùi thơm nức mũi. Hắn khua múa thìa, nóng lòng hỏi: "Thủ lĩnh, trận này đánh như nào? Là tấn công hay phòng thủ?"
Richard bước nhanh qua người hắn, dùng tay vỗ vỗ lên cái bụng to nói: "Mặc giáp dày nhất, sau đó chuẩn bị chùy và thuẫn lớn, là trận địa chiến!"
Ba Phần Chín vui vẻ đầy mặt, ra sức đấm lồng ngực chính mình nói: "Thủ lĩnh yên tâm, ta sẽ nện bọn chúng thành bánh thịt!" Hắn chán ghét nhất tấn công, bởi vì bộ giáp mấy trăm cân, lực phòng ngực ngang chuẩn đốc kia mặc vào sẽ làm ảnh hưởng tốc độ của hắn. Trong trận địa chiến, cự nhân ma với trọng giáp cự chùy thêm vào ma pháp tăng phúc hoàn toàn là một tường chắn không vượt qua được!
"Làm tốt chuẩn bị, sẽ có kỵ binh tới, cầm đầu chừng cấp 12 nhưng cũng có thể là cấp 14! Bọn chúng có thể có đến trăm người, mấy người các ngươi chuẩn bị cọc gỗ vót nhọn, chôn xuống đất đi, đầu nhọn hướng lên trên, nhô lên một mét rưỡi là được. Cứ cách năm mét chôn một cây!" Richard đi quanh doanh trại phân phó nhiệm vụ cho mỗi người.
Cả doanh trại cả khoảng bận rộn, chỉ chốc lát sau ở mặt hướng thành thị của doanh trại đã có hơn trăm cọc gỗ. Có những cọc thô sơ này là nhờ những bộ chiến kỵ sĩ chuẩn bị, bọn họ kinh nghiệm lão luyện nên không dừng chân doanh trại là nghỉ ngơi mà còn chuẩn bị sẵn cọc gỗ. Vốn trong dự tính của họ, những cọc gỗ này chuẩn bị để làm hàng rào. Cọc gỗ bố trí không dày đặc, chỉ cần kỵ binh biết cách cưỡi ngựa là có thể an nhiên đi qua nhưng muốn dựa vào tốc độ xông qua là điều không thể.
Bên phía Richard cũng có mười kỵ sĩ nhưng là hàng thật giá thật, không phải bộ chiến kỵ sĩ thì là kỵ sĩ được sắc phong, chiến lực không thể xem thường. Mười kỵ sĩ này chia làm hai đội thủ mỗi bên doanh trại, mỗi nhóm còn có thêm mấy con phong nha hỗ trợ. Những phong nha còn lại được phân tán chia cho những chiến sĩ bán thú nhân. Cứ năm chiến sĩ bán thú nhân làm một tiểu đội phối hợp với một con phong nha. Việc bọn họ cần làm là công kích theo hướng phong nha công kích. Qua phương pháp này, Richard có thể gián tiếp khống chế tinh tế chiến sĩ bán thú nhân, bởi vì hắn có thể chỉ huy phong nha từ ý thức.
Chốc lát sau, mặt đất ẩn ẩn chấn động, từ phương hướng thành thị truyền đến tiếng ngựa hí và hò hét. Mấy doanh trại quanh ngàn mét đều bị kinh động, đám hộ vệ dồn dập nắm chặt vũ khí, khẩn trường đề phòng, hơn nữa còn có người thông qua đốt đuốc để biểu lộ thân phận, để tránh khỏi bị ngộ thương. Doanh trại một vài thế lực lớn thì không chút khẩn trương, chỉ tăng cường phòng thủ.
Một đội kỵ binh hung hãn chạy đến từ thành thị, bọn họ đuổi theo dấu vết Richard lưu lại cho đến trước doanh trại. Rõ ràng trong nhóm người này có cao thủ truy tung. Đội kỵ sĩ này tổng cộng tám mươi người, cầm đều là một người rất cao lớn cưỡi chiến mã có huyết thống ma thú., đây chính là một nhân vật có thực quyền ở Lam Thủy Lục Châu - Stick!
Số lượng kỵ binh chạy đến còn chưa đến một nửa thuộc hạ của Stick, xem ra trong lúc vội vã hắn chỉ tập hợp được chừng này, mà hang ổ của hắn ở trong thành, cũng không thể kéo hết quân đến được. Từ thành thị nhìn ra có thể thấy một con hỏa long uốn lượn đi ra, ước chừng có hai trăm người. Chỉ là doanh trại Richard cách xa thành thị đến mấy cây, đợi khi những bộ binh này gia nhập chiến trường thì có lẽ chiến trường đã sớm kết thúc rồi.
Đây là hiệu quả Richard muốn, thông qua chiến đấu dần tằm ăn lực lượng đối phương mà trong khi vội vã, đối thủ cũng rất khó tụ tập toàn bộ chiến sĩ.
Dù là ban đêm nhưng Richard không dập tắc đèn đuốc doanh trại cho nên dù tầm nhìn hạn hẹp nhưng cũng có thể nhìn thấy những cọc gỗ xiên xiên xẹo xẹo đợi chờ những vị khách không mời mà đến. Dù cho đám thuộc hạ hạch tâm của Richard không sợ đánh đêm nhưng phần lớn chiến sĩ bán thú nhân không có năng lực này. Mà lại vốn hắn cũng không mong chờ những cọc gỗ này tạo ra được tổn thương gì, chỉ cần hạn chế đối phương xung phong là được.
Nhìn thấy chướng ngại lâm thời trên doanh trại, lại thêm giáo huấn của tiểu đội kỵ sĩ trước đó, Stick không vội vã lệnh thủ hạ xung phong mà dừng cương trước trận cọc gỗ, giơ lên tay phải. Thế là đám kỵ sĩ phân biệt chia trái phải xếp thành trận hàng ngang sau người Stick.
Stick trừng lớn hai mắt âm trầm nhìn Richard đứng chờ sẵn trong trận lạnh lùng quát: "Tiểu quỷ, nói ra lai lịch của ngươi! Nếu như ngươi có lão cha nhiều tiên hơn nữa ngoan ngoãn không kháng cự thì ta chỉ chặt đứt một tay một chân ngươi để lão cha ngươi chuộc ngươi về!"
Richard ha ha cười vài tiếng chỉ vào Stick, khinh miệt nói: "Ngươi tính là gì chứ, nghĩ ta sẽ sợ ngươi sao? Đừng nói đến gia tộc của ta, lấy tuổi và đẳng cấp pháp sư của ta, ngươi cũng không động não nghĩ đến chọc vào ta thì lão sư của ta sẽ bỏ qua ngươi sao? Đừng nghĩ rằng vùng đất Đẫm Máu rất lớn!"
Sắc mặt Stick khẽ biến, Richard nói không sai. Hắn trẻ tuổi như thế đã có thể thi triển ma pháp cấp 5, dù là ở đại đế quốc cũng là nhân vật hấp dẫn tầm nhìn. Dù là phân tích từ góc độ nào, lão sư của Richard ít nhất là đại ma đạo sư thậm chí còn có thể dính chút quan hệ với vài vị cường giả đỉnh cấp đại lục. Mà đám thủ vệ của Richard cũng khác thường.
Nếu như lão sư của Richard là đại ma đạo sư thật thì có lẽ mình hắn không đủ quét ngang vùng đất Đẫm Máu nhưng nhờ thân phận và thực lực cá nhân, đặc biệt là hấp dẫn từ trang bị ma pháp, lão sư của Richard hoàn toàn có thể dùng giá cao treo thưởng đầu Stick!
Một vạn kim tệ treo thưởng đối với đại ma đạo sư hoàn toàn không đáng kể nhưng kể cả là Stick, hắn cũng sẽ liều mạng vì số tiền này mà lại còn có thể thu được thiện ý từ một đại ma đạo sư.