29-10-2008, 09:11 PM
Nháºp Môn Tu Luyện
Tham gia: May 2008
Äến từ: Bangkok
Bà i gởi: 100
Thá»i gian online: 1 tuần 4 ngà y 6 giá»
Thanks: 0
Thanked 120 Times in 45 Posts
Chương 200: Trói lại? Bái đưá»ng?
Phần III
Dịch: lanhdiendiemla
Biên dịch, biên táºp: Melly
Nguồn: Sưu tầm trên Internet.
Vừa đưa tay ra nhưng chẳng nắm được gì, khuôn mặt nữ tá» kia chá»›p mắt đã biến mất không thấy đâu, hắn từ trên giưá»ng láºt mình ngồi dáºy, trên trán mồ hôi đổ cuồn cuá»™n, từ trong giấc má»™ng đẹp tỉnh lại.
- Công tá», chà ng tỉnh rồi ư?
Giá»ng Tần Tiên Nhi vừa hoan hỉ vừa kinh ngạc vang lên bên tai hắn, má»™t cánh tay nõn nà như ngó sen, từ từ đưa đến, nhẹ nhà ng quấn quanh cổ hắn.
Thân thể bên cạnh mịn mà ng má»m mại, lại giống như má»™t ngá»n lá»a thiêu đốt, rúc và o lòng hắn. Song nhÅ© nhô cao láng mịn như mỡ đông. Từ từ cá» sát và o lòng ngá»±c hắn, thoang thoảng má»™t mùi u hương, nữ tá» kia ‘ừ há»â€™ má»™t tiếng, cá»±c kì động tình.
Lâm Văn Vinh vừa duá»—i xuống phÃa dưới, liá»n vuốt ve trên đôi chân ngá»c thon dà i cá»§a nà ng. Äang muốn xoa nắn má»™t phen, chợt tỉnh ngưá»i hẳn, hắn cùng vá»›i Tiên Nhi lại toà n thân lõa lồ ngá»§ cùng nhau. Nhá»› tá»›i tình cổ trên ngưá»i Tiên Nhi, lông tóc toà n thân hắn dá»±ng đứng lên.
“Không hay!†Lâm Văn Vinh kêu thảm một tiếng, vội và ng dùng chăn che thân thể mình lại, hai mặt trợn tròn:
- Tiên Nhi, rốt cục nà ng muốn là m gì với ta?
Sắc mặt Tần Tiên Nhi đỠlên, ngượng ngùng nói:
- Công tá», chà ng xấu chết được, ta còn có thể là m gì vá»›i chà ng chứ?
Hết rồi, hết rồi, Tiên Nhi vẫn luôn có lòng mong muốn ta, không tiếc thá»§ Ä‘oạn chiếm lấy nhục thể cá»§a ta để đạt tá»›i mục Ä‘Ãch độc chiếm ta. Lão tá» trong lúc ngá»§ mÆ¡ mÆ¡ mà ng mà ng, sá»± thanh bạch tất nhiên bị là m há»ng rồi, bằng không như thế nà o lại trần truồng ngá»§ cùng nà ng má»™t chá»— chứ. Hết rồi, nhị tiểu thư, Thanh Tuyá»n, Xảo Xảo ta không thể Ä‘em tÃnh mạng cá»§a các nà ng giao và o tay Tiên Nhi a!
Bá»™ dạng khóc không ra nước mắt cá»§a hắn, là m Lâm Tiên Nhi cÅ©ng có chút buồn cưá»i, nhịn không được kéo tay hắn nói:
- Công tá», chà ng là m sao váºy?
- Tiên Nhi, nà ng nói tháºt Ä‘i, khi ta ngá»§, nà ng tà n phá ta mấy lần rồi?
Lâm Văn Vinh cúi đầu ủ rũ nói.
- Tà n phá, thiếp tà n phá chà ng là m cái gì?
Tần Tiên Nhi kỳ quái nói, láºp tức khuôn mặt nhỠđỠbừng, cháºm rãi nhÃch thân thể ká» sát hắn nói:
- Công tá» xả thân cứu ta, Tiên nhi cảm kÃch còn không kịp, là m sao lại tà n phá chà ng?
“Không há» tà n phá? Trong lòng Lâm Văn Vinh lóe lên má»™t tia hi vá»ng, cẩn tháºn kiểm tra bên ngưá»i, nhưng không nhìn ra chút dấu vết nà o. Trá»i Æ¡i, thượng đế ngưá»i quá không công bằng rồi, vì sao nam nhân lại không có mà ng sinh lý kia chứ? Lão tá» bây giá» có bị ngưá»i ta cưá»ng bạo hay không cÅ©ng chẳng biết, vấn đỠnà y quá nghiêm trá»ng, liên quan đến hạnh phúc cả Ä‘á»i cá»§a ta a!
- Tiên Nhi, hai ngưá»i chúng ta như thế nà o lại ngá»§ cùng má»™t chá»— váºy? Ấy, nà ng chá»› hiểu lầm, mặc dù ta rất muốn ngá»§ vá»›i nà ng. Nhưng nà ng cÅ©ng biết, má»™t ngưá»i hôn mê, tá»± nhiên khi tỉnh lại phát hiện má»™t nữ tá» khá»a thân nằm cùng má»™t chá»—, bất kỳ ngưá»i nà o cÅ©ng cảm thấy kỳ quái. Nà ng có thể nói cho ta hay không, rốt cuá»™t đã xảy ra chuyện gì, nà ng có cưá»ng bạo… à …à …có phát sinh sá»± tình đặc biệt gì vá»›i ta không?
Tần Tiên Nhi thẹn thùng cúi đầu nói:
- Công tá», Tiên Nhi sẽ vÄ©nh viá»…n không là m hại chà ng. Chà ng xả thân cứu thiếp cùng sư phụ, thiếp Ä‘á»i Ä‘á»i kiếp kiếp là m trâu là m ngá»±a, cÅ©ng khó báo đáp chà ng. Sư phụ nói, chà ng vì cứu ta tá»± nguyện hi sinh tÃnh mệnh, thiếp tất nhiên xếp vị trà thứ nhất trong lòng chà ng.
“Toát mồ hôi a, sao hiểu lầm lá»›n như váºy? Chỉ có mình nà ng đổi lại là Xảo Xảo, Thanh Tuyá»n Ngá»c Sương, Äại tiểu thư…. ấy ấy, ta vì sao lại nhá»› tá»›i Äại tiểu thư chứ? Äổi lại bất kì nữ tá» nà o trong đó, ta cÅ©ng vứt bá» tÃnh mạng mà cứu hết, không phải bởi vì ta đưa ai đó xếp hạng nhất, mà bởi vì ta quá bác ái thôi!
- Tiên Nhi, nà ng không phải báo đáp ta, lại thừa cơ ta hôn mê, là m … cái đó với ta chứ ?
Giá»ng Lâm Văn Vinh run rẩy, khẩn trương nhìn Tiên Nhi: “Tháºt sá»± bá»±c mình con mẹ nó, nếu đổi lại là bất kì má»™t nam nhân nà o khác Ä‘á»u Ä‘iên cuồng vì diá»…m phúc nà y, nhưng lão tá» lại không thể tiêu thụ nổi.â€
- Äáng ghét …
Sắc mặt Tần Tiên Nhi như ráng chiá»u:
- Tiên Nhi là ngưá»i tùy tiện như váºy sao?
Toát mồ hôi, cởi bỠhết y phục chui và o chăn nằm với ta, quả nhiên cùng dạng giống như ta!
“Không phải là ngưá»i tùy tiệnâ€. Tần Tiên Nhi nói là m hắn trong lòng an á»§i lá»›n, đồng thá»i có chút bi ai, chuyện cá»§a Tiên Nhi bao giá» má»›i có thể giải quyết đây? Thà nh Tuyá»n cÅ©ng chẳng biết có biện pháp hay không?
Tần Tiên Nhi tựa hồ hiểu được ý nghĩ trong lòng hắn, lặng lẽ thở dà i:
- Công tá», chà ng đối vá»›i ta tình thâm nghÄ©a trá»ng, việc chà ng không vui, Tiên Nhi vÄ©nh viá»…n sẽ không là m. Hôm ấy khi chà ng hôn mê, ta cùng sư phụ mạo hiểm vượt há»a pháo đưa chà ng tá»›i đây. Sư phụ nói, đà n ông tình thâm nghÄ©a trá»ng như chà ng hiếm có. Liá»n bắt ta cùng chà ng là m lá»… chu công….
- Sư phụ của nà ng?
Lâm Văn Vinh kinh hãi nói: “Mẹ nó, có dạng sư phụ như thế sao, muốn đồ đệ thừa cÆ¡ nam nhân hôn mê, còn có vương pháp nữa không?â€
Tần Tiên Nhi gáºt gáºt đầu, ngượng ngùng nói:
- Sư phụ cÅ©ng vì muốn tốt cho ta. Ngưá»i nói sau khi cÅ©ng ta là m lá»… phu thê rồi, chà ng sẽ má»™t lòng đối đãi vá»›i ta, vÄ©nh viá»…n sẽ không còn nghÄ© đến ngưá»i nữ tá» thứ hai nữa.
Quả nhiên là má»™t độc kế, Lâm Văn Vinh coi như hiểu rõ rồi: “tÃnh cách rối loạn bát nháo cá»§a Tiên Nhi Ä‘á»u là há»c theo sư phụ cá»§a nà ng. An BÃch Như nà y hại ngưá»i không Ãt a!â€
- Thiếp yêu công tá», nhưng không muốn công tá» sống không vui vẻ. Sư phụ ép gấp, thiếp liá»n má»—i ngà y Ä‘á»u khá»a thân thế nà y. Ngá»§ cùng vá»›i công tá», khéo che mắt sư phụ. Nhưng Tiên Nhi tuyệt chẳng phải nữ nhân không biết liêm sỉ…
Tần Tiên Nhi khóc thút thÃt.
“Ny tá» ngốc nghếch nà y, lõa thể ở má»™t chá»— là để qua mặt sư phụ ư!†Lâm Văn Vinh trong lòng buồn cưá»i, kéo tay nà ng nói:
- Ta sao lại không tin nà ng. Trong lòng ta, nà ng đã sớm là thê tỠcủa ta rồi.
Tần Tiên Nhi kinh ngạc pha lẫn hân hoan nói:
- Công tá» nói tháºt chứ?
- Có trá»i đất chứng giám.
Lâm Văn Vinh lớn tiếng nói.
Tần Tiên Nhi chùi vệt nước mắt loan ra trên mặt, vui mừng vô hạn, thân thể má»m mại cá» xát trên ngưá»i hắn. Giá»ng nói mang theo chút hÆ¡i run run, bên tai cá»§a hắn thá»§ thỉ:
- Tướng công…
Má»™t tiếng nà y vừa êm ái vừa có ma lá»±c, là m lòng hắn vô cùng sảng khoái, hai ngưá»i vốn khá»a thân ôm nhau, dưới sá»± khiêu khÃch nà y, sinh ra sá»± ham muốn như thiêu đốt: “Không thể được a, không thể được a! Hắn lại má»™t lần nữa tá»± cảnh cáo mình.â€
Tần Tiên Nhi được hứa hẹn, khoái hoạt vô vùng. Cháºm rãi đứng lên, da thịt nà ng như mỡ đông, láng mịn như ngá»c, ánh lên má»™t tầng nhu quang nhà n nhạt. Bầu ngá»±c đầy đặn, chân ngá»c thon dà i, kiá»u đồn nhô cao, liá»n như má»™t nữ thần tạc ngá»c, nhất nhất hiện ra trước mắt hắn, Tần Tiên Nhi cháºm rãi choà ng tấm váy dà i lên thân thể mỹ diệu lung linh, má»›i xoay ngưá»i cưá»i nói:
- Tướng công, thiếp có đẹp không?
Tròng mắt Lâm Văn Vinh trợn trừng như muốn rá»›t ra ngoà i, vá»™i và ng nuá»™t má»™t ngụm nước bá»t nói:
- Äẹp, cá»±c kì đẹp…!
Tần Tiên Nhi cưá»i duyên:
- Váºy má»—i ngà y thân thể thiếp Ä‘á»u dà nh cho tướng công ngắm nhìn.
â€Yêu tinh nà y, biết rõ ta không thể ăn được nà ng, lại còn cố ý mê hoặc ta, tháºt là quá bi ai rồi.â€
- Tướng công, thiếp biết chà ng đang nghĩ cái gì.
Tần Tiên Nhi cưá»i hì hì tiến tá»›i gần hắn, hôn lên mặt hắn má»™t cái nói:
- Nếu tướng công có má»™t ngà y không cách nà o nhịn được, mà muốn thiếp, váºy việc không liên quan đến thiếp đâu nhé.
“Tiểu nương bì, ta không muốn nà ng, cÅ©ng có vạn thá»§ Ä‘oạn, roi da, nhá» sáp, ngá»±a gỗ… nà ng chá»n cái nà o?†Lâm Văn Vinh suy nghÄ© dâm đãng, háºn tá»›i ngứa răng, yêu tinh nhà trá»i giáng xuống nà y bên tai hắn cưá»i nhẹ rên khẽ, rõ rà ng là muốn câu dẫn hắn.
Lúc nà y Lâm Văn Vinh má»›i chú ý đến, chá»— hai ngưá»i bá»n hắn tá»a lạc lại là trên má»™t tiến thuyá»n nhá», bên ngoà i truyá»n đến tiếng gió thổi vi vu qua cá» nước, dưá»ng như vô cÅ©ng tÄ©nh mịch.
- Tiên Nhi, chúng ta ở chỗ nà o thế nà y?
Lâm Văn Vinh giãy dụa muốn đứng lên, trên ngưá»i còn có chút Ä‘au đớn, bất quá cắn chặt răng, cÅ©ng có thể chịu được.
Tiên Nhi vá»™i và ng đỡ lấy hắn, nhẹ giá»ng nói:
- Tướng công, thương thế cá»§a chà ng chưa khá»i, còn phải nghỉ ngÆ¡i mấy ngà y nữa. Lúc nà y, chúng ta Ä‘ang ở trên Vi SÆ¡n hồ.
- Vi Sơn hồ?
Lâm văn Vinh sá»ng sốt:
- Váºy đại quân triá»u đình lui rồi sao?
Tần Tiên Nhi đáp:
- Bá»n há» tá»±a hồ má»™t má»±c muốn tìm bằng được chà ng, đến táºn trưa hôm qua má»›i lùi Ä‘i, bất quá thá»§y sư ở Vi SÆ¡n hồ sá»›m đã lui rồi, chúng ta cÅ©ng đã qua mấy ngà y ở trên hồ rồi.
- Vẫn luôn tìm ta? Xem ra những tên gia há»a nà y còn có chút thông minh, biết bổn tướng quân vẫn còn chút sức lá»±c mà không chết. Nếu thay ta là m thịt thứ chó má Äông Thà nh kia, váºy cà ng thêm sảng khoái.
Giữa lúc hai ngưá»i Ä‘ang nói chuyện, ngoà i khoang má»™t ngưá»i vén rèm Ä‘i và o, thân khoác má»™t tấm áo hoa vải thô, ăn mặc như má»™t ngư cô, lại không há» che dấu những đưá»ng cong thà nh thục đầy sức sống muốn bốc lá»a, trên mặt nà ng mang theo má»™t nụ cưá»i quyến rÅ©, cháºm bước bước tá»›i, như má»™t phong cảnh man diệu, chấn động lòng ngưá»i.
- Ấy, tỷ tỷ, giữ văn minh một chút có được không, ta còn chưa mặc quần áo mà .
Lâm Văn vinh trong lòng kinh hãi, vội và ng sỠsoạt tìm khẩu súng ở bên. Bà nội nó, là m sao quên mất nữ nhân nà y, lão tỠmấy ngà y trước còn dùng đại pháo bắn cô ta mà .
An BÃch Như khanh khách cưá»i duyên:
- Không mặc y phục có gì đặc biệt hÆ¡n ngưá»i, y phục cá»§a ngươi là ta và Tiên Nhi cởi ra mà . Lại nói, ngươi và Tiên Nhi cả ngà y ở trong khoang thuyá»n, sao lại chưa từng mặc y phục và o?
“Toát mồ hôi, đây tháºt sá»± là sư phụ cá»§a Tiên Nhi sao, so vá»›i lão tá» còn phóng khoáng hÆ¡n a!â€
Lâm Văn Vinh giơ khẩu súng trong tay lên:
- Sư phụ tá»· tá»·, ngươi cÅ©ng biết, trong tay ta là má»™t loại ám khà rất lợi hại, ta đỠnghị ngưá»i để ý đến ý kiến cá»§a ta!
An BÃch Như cưá»i nói:
- Ta tá»± nhiên là biết, Mạnh Äô chÃnh là chết dưới ám khà nà y. Bất quá, ta nếu muốn giết ngươi, e là mấy ngà y nay ngươi đã sá»›m chết tá»›i mấy trăm lần rồi.
Lá»i nà y má»™t chút cÅ©ng không sai, Lâm Văn Vinh chán nản thở dà i, thu khẩu súng lại nói:
- Tốt rồi, chúng ta giảng hòa.
An BÃch Như cưá»i nói:
- Äông đệ đệ, như thế má»›i tốt chứ, ngươi suất quân diệt Bạch Liên giáo cá»§a ta, lại dùng pháo bắn ta, ta cÅ©ng không tÃnh toán vá»›i ngươi, ngươi cần gì như lòng dạ tiểu kê, tháºt thiếu tÃnh nam nhi.
Tần Tiên Nhi kéo tay hắn nói:
- Tướng công, những ngà y nà y sư phụ trị thương cho chà ng, hao phà rất nhiá»u tinh lá»±c. Chà ng không nên hiểu lầm ngưá»i.
“Hiểu lầm? Hiểu lầm cái rắm, nhìn bá»™ dạng cá»§a vị tá»· tá»· nà y, cô ta giống má»™t ngưá»i sợ hiểu lầm sao?â€
Lâm Văn Vinh cả kinh nói:
- Tá»· tá»·, y phục cá»§a ta tháºt sá»± do ngươi cởi sao?
An BÃch Như cưá»i khúc khÃch, đôi mắt mỹ lệ long lanh lưu chuyển, giá»ng nói quyến rÅ©:
- Phải thì sao? Tiểu đệ đệ, nhìn thế nà o, ngưá»i cÅ©ng không giống má»™t ngưá»i hay thẹn thùng a.
Thẹn thùng. Lão tá» thẹn thùng cái rắm, ta là lo lắng má»™t đống bảo bối cá»§a ta bị ngươi cưỡng Ä‘oạt hết, lão tá» chắc chắn thiệt hại lắm rồi. Hắn nhìn xung quanh má»™t cái, thấy mấy thư mông hãn dược, há»a sách nhá», kim bà i, như lai đại pháºt côn Ä‘á»u đặt ở bên ngưá»i, má»›i yên tâm trở lại.
An BÃch Như nhìn hắn má»™t cái, cầm trong tay hai cây nên đỠvà má»™t sợi thừng lá»›n, cháºm rãi Ä‘i tá»›i.
Lâm Văn Vinh nhìn không hiểu, há»i:
- Tá»· tá»·, ngưá»i thế nà y là muốn là m gì?
- Ngươi nói xem?
An BÃch Như cưá»i thần bÃ?
“Trói lại? Nhá» sáp? Nữ vương?†Lâm Văn Vinh sợ nhÅ©n ngưá»i, kêu to má»™t tiếng:
- Không nên…
Tà i sản của Thanh Xa
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Thanh Xa
30-10-2008, 03:21 PM
Nhất Vợ Nhì Ông Ngoại Viện Trưởng Viện Tâm Thần Tộc trưởng Thú nhân tộc
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 466
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 21 giá»
Thanks: 3,592
Thanked 196 Times in 126 Posts
Chương 200: Trói lại? Bái đưá»ng?
Phần IV
Dịch: lanhdiendiemla
Biên dịch, biên táºp: Melly, nonamehidden
Nguồn: Sưu tầm trên Internet
Hắn trá»ng thương chưa là nh, thân thể còn chưa khá»e hẳn, giẫy dụa và i cái đã ho má»™t tráºn.
Tiên Nhi vội và ng ôm lấy hắn nói:
- Tướng công, chà ng là m sao rồi?
An BÃch Như thấy bá»™ dạng cá»§a hắn như thế, không nhịn được, cưá»i khanh khách, hai đỉnh song phong trước ngá»±c cháºp chá»n như muốn xuyên qua lá»›p y phục má»ng manh:
- Lâm tướng quân, ngươi ngà y đó xuất quân vây công Bạch Liên giáo cá»§a ta, chẳng phải cÅ©ng rất đắc ý sao? Như thế nà o hôm nay nhìn thấy hai cây nến Ä‘á», má»™t Ä‘oạn giây thừng, lại sợ hãi thà nh bá»™ dạng như váºy.
Lâm Vãn Vinh than thở:
- Chiến tranh thuá»™c vá» chiến tranh, đó là chiến sá»± cá»§a hai quân, so ra thì chúng ta má»—i ngưá»i má»™t thân pháºn khác biệt, tháºm chà nếu phải liá»u mạng ngươi sống ta chết, váºy cÅ©ng đà nh cam tâm tình nguyện. Chỉ là hôm nay ngồi thuyá»n trôi nổi trên mặt hồ, lại là vừa cùng trải qua hoạn nạn sinh tá», giá như chúng ta Ä‘á»u cởi bá» hết sá»± phiá»n toái trong lòng, thì tình cảnh sẽ tuyệt vá»i biết bao. Tá»· tá»·, ngươi lại vô duyên vô cá»› nhắc đến những chuyện không hay đó, tháºt sá»± là không còn chút hứng thú. Sá»›m biết như thế, ngà y đó trong vạn pháo, chúng ta cung bị bắn chết là được, khá»i phải lại gây thêm bao Ä‘iá»u cãi vả thế nà y.
An BÃch Như sá»ng sốt má»™t chút, đây vốn là cừu gia tướng quân trẻ tuổi, cÆ¡ trà ngoan cưá»ng khá»i cần nói nữa, nhưng má»™t ngưá»i tuổi trẻ mà trong lòng đã mang những mâu thuẫn, tang thương và cung sáng suốt như thế tháºt hiếm có.
- Sư phụ, ngưá»i thế nà y là là m sao?
Tần Tiên Nhi cÅ©ng lấy là m kỳ quái há»i.
- Nha đầu ngốc nghếch, ta là m như váºy là vì tốt cho con thôi.
An BÃch Như mỉm cưá»i nói:
- Con đã nhiá»u ngà y cùng chung chăn gối vá»›i hắn, tưởng có thể qua mặt được sư phụ sao? Mấy ngà y hắn hôn mê đó, ta cÅ©ng không bức bách con, đến hôm nay hắn đã tỉnh lại rồi, hai ngươi là m chuyện tốt nà y Ä‘i, tối nay hoà n thà nh động phòng, ngà y sau cÅ©ng không còn gì phải lo lắng nữa.
“Äá»™ng phòng ư?†Lâm Vãn Vinh cả kinh nói:
- Tá»· tá»·, ta tuổi còn trẻ, thân thể còn chưa phát dục thà nh thục, vô luáºn sinh lý lẫn tâm lý vẫn chưa chuẩn bị sẵn sà ng, ngưá»i có thể bá» qua cho ta được không?
An BÃch Như hướng tá»›i hắn đánh giá trên dưới má»™t phen, nhoẻn miệng cưá»i duyên:
- Còn nhá», chá»— nà o còn nhá»? Ta còn chưa thấy từng thấy qua ngươi lá»›n tá»›i như thế nà o. Nhìn ngươi mang má»™t vẻ phóng đãng, sợ là sá»›m đã phá thân đồng nam, còn e ngại động phòng sao?
Lâm Vãn Vinh triệt để bị đánh bại rồi, gặp phải kẻ mạnh, chưa từng gặp được kẻ mạnh thế nà y, vị sư phụ tá»· tá»· nà y như đã dò ở kiếp trước cá»§a Lâm Vãn Vinh, cÅ©ng tuyệt đối là kinh thế hãi tục. Khó trách Tiên Nhi là má»™t tiểu yêu nữ, nguyên lai sư phụ cá»§a nà ng là má»™t đại yêu nữ, cùng má»™t mạch truyá»n lại.
An BÃch Như thắp sáng hai cây nến, ánh ná»n nhạt nhạt lan tá»a lên khuôn mặt như ngá»c cá»§a nà ng, cà ng tăng thêm phần quyến rÅ©. Nà ng hướng tá»›i Lâm Vãn Vinh nói:
- Thế nà o, Lâm công tá», tá»± ngươi đến, hay cần ta dùng sức trói ngươi lôi tá»›i?
Nhìn và o cuá»™n thừng lá»›n trong tay nà ng, Lâm tướng quân phảng phất thấy hình dáng mình bị nữ ma đầu nà y trói lại nhá» nến: “Lão tá» cả Ä‘á»i tán gái, nằm mÆ¡ cÅ©ng chẳng nghÄ© đến, hôm nay bị ngươi bức ép bái đưá»ng, con mẹ nó tháºt sá»± quá ngoà i ý liệu.â€
- Tá»· tá»·, chuyện đến thế nà y, ta cÅ©ng không lừa gạt ngưá»i nữa. Ngoà i Tiên Nhi ra, ta lại còn có mấy nà ng nương tá», cùng bá»n hỠân ái phi thưá»ng, nhưng Ä‘á»u chưa từng bái đưá»ng.
- Ta biết.
Trên mặt An BÃch Như hiện lên má»™t tia cưá»i quá»· quyệt.
- Ngưá»i và Tiên Nhi bái đưá»ng trước tiên, cÅ©ng không phải là không thể, dù sao ngươi cÅ©ng đã từng động phòng qua, Tiên Nhi lại là hoà ng hoa xá» nữ. Äêm nay như váºy là tiện nghi cho ngươi rồi. Ngươi thấy thế nà o?
Nà ng nắm trong tay cuá»™n thừng lá»›n, cháºm rãi nhìn Lâm Vãn Vinh ở bên giưá»ng, nét cưá»i mỹ diệu trên khuôn mặt cà ng thêm vẻ mê hoặc.
“Ông trá»i Æ¡i, cô chÆ¡i khăm ta à . Tưởng ta không biết tình cổ trên ngưá»i Tiên Nhi sao. Mặc dù nhìn ra cô rất thương yêu Tiên Nhi, nhưng cô tạo niá»m vui sướng cá»§a Tiên Nhi trên sá»± Ä‘au khổ cá»§a ta, tháºt sá»± ngang vá»›i là m việc đại ác a!â€
- Không được, chiếc thuyá»n nà y quá nhá», năng lá»±c cá»§a ta lại quá lá»›n, còn tá»· tá»· ngươi ở trên thuyá»n, ta lại là ngưá»i hay thẹn thùng, sao có thể động phòng như thế?
Thấy nà ng ta từng bước từng bước tiếp cáºn, Lâm Vãn Vinh vá»™i và ng nói. Hiá»m ná»—i trá»ng thương trên ngưá»i chưa là nh, má»™t chút lá»±c đạo cÅ©ng không có.
- Không sao, không sao!
An BÃch Như nói:
- Các ngươi ở trong khoang thuyá»n động phòng. Ta ở bên ngoà i trông coi, xem Tiên Nhi yêu thương ngươi, âu cÅ©ng là chút trò vui.
Ngồi bên ngoà i nghe trò vui? Vô địch rồi, An BÃch Như nà y tháºt sá»± là má»™t Hồ nữ, yêu nữ, ma nữ, có cá tÃnh quá a!
Tần Tiên Nhi thấy sư phụ từng bước ép buá»™c. Trên mặt không nhịn được á»ng lên má»™t mảng hồng, quỳ xuống hướng tá»›i An BÃch Như nói:
- Sư phụ, con cùng tướng công hai bên yêu thương nhau. Bái đưá»ng hay không cÅ©ng chẳng mấy khác biệt. Cả Ä‘á»i nà y cá»§a con, sống là ngưá»i cá»§a tướng công, chết cÅ©ng là quá»· cá»§a tướng công. Xin sư phụ đừng nên ép tướng công nữa.
- Nha đầu ngốc…
An BÃch Như vá»™i và ng nâng nà ng dáºy, khẽ nói:
- Con cần gì phải khổ như thế.
- Sư phụ…
Tiên Nhi nhà o và o lòng sư phụ khóc lóc, dưá»ng như chỉ có nà ng má»›i hiểu được khổ sở trong lòng mình.
“Bá» Ä‘i, bá» Ä‘i, là m lão tá» cảm động quá Ä‘i mất!†Lâm Vãn Vinh ngồi dáºy nói:
- Nương tá», chúng ta bà i đưá»ng váºy.
An BÃch Như liếc hắn má»™t cái, mặt đỠá»ng, cưá»i khanh khách:
- Mau mặc y phục và o Ä‘i, trần truồng như váºy, khó coi chết.
Lâm Vãn Vinh liếc mắt lên thân thể cá»§a mình: “Ta ngất, chẳng phải chỉ lá»™ ra cái tay thôi sao, bá»™ pháºn trá»ng yếu còn chưa lá»™ ra, đã dá»a cô ta như thế, ngưá»i chẳng phải rất tà n ác hay sao?â€
Tần Tiên Nhi phục thị giúp hắn mặc y phục và o, thân thể hắn còn rất yếu á»›t, Tần Tiên Nhi nhìn thấy Ä‘au lòng má»™t tráºn, đột nhiên ôm lấy hắn nói:
- Tướng công, thiếp Ä‘á»i Ä‘á»i, kiếp kiếp nguyện hầu hạ chà ng.
An BÃch Như thấy hai cái miệng nhá» chà ng chà ng, thiếp thiếp, rõ rà ng trong khoang nà y tháºt sá»± không phải chá»— cá»§a nà ng, liá»n quẳng cho Lâm Vãn Vinh má»™t cái nhìn mê hồn rồi khanh khách cưá»i mà đi ra.
“Äãng phụ! Muốn câu dẫn ta à ? Không có cá»a đâu!†Trong lòng Lâm Vãn Vinh nhảy lên mấy cái, vá»™i thu ánh mắt Ä‘ang lưu trên ngá»±c sư phụ tá»· tá»· lại. Hắn vá»›i Xảo Xảo đã bái qua má»™t hồi thiên địa, kinh nghiệm phong phú, sau khi cùng Tiên Nhi tam bái, đại lá»… đã xong, chÃnh thức kết là m phu thê.
Tiên Nhi thá»a mãn tâm nguyện, hoan hỉ xen lẫn kinh ngạc, nhà o và o lòng hắn thá»§ thỉ:
- Tướng công, hôm nay chÃnh là ngà y vui nhất trong Ä‘á»i Tiên Nhi.
- Nha đầu ngốc, đây chỉ má»›i là bắt đầu, những ngà y tháng sau nà y còn nhiá»u nữa.
Lâm Vãn Vinh thốt lên, má»™t câu nà y đã trải qua khảo nghiệm lâu Ä‘á»i, dù nà ng là cây sắt cÅ©ng phải nở hoa thôi.
Tần Tiên Nhi khẽ ‘ừ’ một tiếng, hạnh phúc rúc và o lòng hắn.
Lâm Vãn Vinh trá»ng thương hôn mê liá»n mấy ngà y, hôm nay vừa tỉnh lại, lại cùng Tiên Nhi bái đưá»ng, trong lòng lao xao, khẽ nói:
- Tiên Nhi, nà ng đỡ ta đi ra ngoà i coi xét một chút.
Tiên Nhi cưá»i ngá»t ngà o, đưa tay lấy má»™t chiếc trưá»ng bà o khoác lên ngưá»i hắn, lúc nà y má»›i đỡ hắn ra ngoà i cá»a khoang.
Ãnh trăng tinh khiết man mác phá»§ lên mặt hồ, dáºp dá»n như má»™t tầng ánh bạc nhà n nhạt. Dưới cÆ¡n gió nhẹ, lá»›p lá»›p sóng xa cuá»™n tá»›i Ä‘áºp và o đáy thuyá»n, liá»n tản ra. Nước hồ nhẹ vá»— vá» và o mạn thuyá»n, vang lên từng cÆ¡n rì rà o khe khẽ, chiếc thuyá»n con giữa từng đợt sóng dặt dìu có hÆ¡i báºp bá»nh chao đảo, tá»±a như má»™t chiếc nôi Ä‘ang Ä‘ong đưa.
Mặt hồ rá»™ng lá»›n vô ngần, mà n đêm lẫn và o trong sắc nước, má»™t con thuyá»n nhá» tÄ©nh lặng lá»ng lá» trên mặt hồ, cà ng tăng thêm và i phần cô tịch.
An BÃch Như ngồi ở đầu thuyá»n, cÅ©ng không biết Ä‘ang nghÄ© cái gì, nhìn thấy hai ngưá»i phu thê hắn Ä‘i ra, liá»n khẽ mỉm cưá»i, xem như là chà o há»i.
Tần Tiên Nhi đỡ Lâm Vãn Vinh ngồi xuống bên cạnh sư phụ, ba ngưá»i ngồi cùng nhau, đồng thá»i cảm thấy thiên địa trở nên tÄ©nh mịch hẳn.
Nhìn và o sắc trá»i in lên mặt nước phÃa xa xa, Lâm Vãn Vinh thở ra má»™t hÆ¡i dà i:
- Cuá»™c sống tươi đẹp như thế, mà ta cả Ä‘á»i cứ phiêu diêu, hạnh phúc Ä‘ang ở trước mắt ngươi, mà ngươi lại luôn không nhìn thấy…
Tiên Nhi ép chặt và o lòng hắn nói:
- Tướng công, đây là do chà ng đang phổ nhạc sao?
- Coi như thế đi.
Lâm Vãn Vinh cưá»i ha hả.
An BÃch Như nói:
- Lâm công tá», ngươi còn trẻ tuổi, sao đã nhiá»u cảm khái như thế?
Lâm Vãn Vinh khẽ cưá»i:
- Ta tuổi nhá» vô tri, là m chút tân từ thi phú diá»…n tả ná»—i âu sầu, váºy có gì không thể?
Tần Tiên Nhi mỉm cưá»i dịu dà ng, lại nhá»› tá»›i lần đầu gặp hắn ở Diệu Ngá»c Phưá»ng, hết thảy cÅ©ng phảng phất tá»±a như ngà y hôm qua.
An BÃch Như cưá»i rá»™n lên, nhìn hắn má»™t cách quyến rÅ©:
- Ngươi còn thiếu niên nhưng đã lá»™ ra cái vẻ nà y, ta nếu không thấy ngưá»i là m những chuyện xấu xa, không chừng cÅ©ng sẽ chiếm lấy ngươi??
- Ngưá»i cÅ©ng thế, tá»· tá»·.
Lâm Vãn Vinh môi khẽ động má»™t nụ cưá»i nhìn nà ng, chỉ thấy vị sư phụ tá»· tá»· nà y, búi tóc giắt ngang má»™t chiếc kim thoa, dưới trăng lấp lánh lung linh, vóc ngưá»i cân đối, trước nở sau cong, sau lá»›p áo thô cá»±c kì bốc lá»a, má»™t đôi đôi chân thon dà i chắc nịch, khẽ khẽ đá nhẹ và o thà nh thuyá»n, mi mục long lanh lưu chuyển, tá»±a như má»™t tiểu hà i tá» vô tư, lại giống như má»™t thiếu phụ bất cần Ä‘á»i, dưới ánh trăng Ä‘ang nhìn hắn tươi cưá»i mê hoặc, kiá»u diá»…m không thể kể xiết.
Trái tim Lâm Vãn Vinh Ä‘áºp rá»™n rà ng, “vị tá»· tá»· nà y rõ rà ng là khảo nghiệm ta mà !†hắn liá»n hướng vá» phÃa Tiên Nhi nở má»™t nụ cưá»i, chỉ thấy thê tá» má»›i cưới cá»§a mình cÅ©ng kiá»u diá»…m như hoa, Ä‘ang hướng vá» mình nở má»™t nụ hà m tiếu, trên má ẩn hiện hai lúm đồng tiá»n duyên dáng, yêu kiá»u.
Dưới trăng thưởng mỹ nhân, cà ng thưởng cà ng tiêu hồn, hắn khẽ thở dà i.
- Sư phụ tá»· tá»·, Tiên Nhi lão bà , váºy Tế Ninh là nhà cá»§a các nà ng sao?
Lâm Vãn Vinh nhìn vá» phương bắc, khẽ há»i.
- Nhà ?
An BÃch Như nhìn hắn má»™t cái, lắc đầu:
- Ta chỉ có một mình, đâu cũng không phải là nhà .
Tiên Nhi dịu dà ng nói:
- Công tá», Tiên Nhi khi còn nhá» theo sư phụ tá»›i Tế Ninh, đêm đầu tiên cÅ©ng cùng sư phụ dong thuyá»n trên hồ Vi SÆ¡n, ngá»§ trên thuyá»n con. Nếu nói đến nhà , Vi SÆ¡n hồ nà y là nhà cá»§a thiếp.
- Nha đầu ngốc!
An BÃch Như yêu thương vuốt mái tóc nà ng:
- Con hôm nay đã gả cho ngưá»i ta rồi, có tướng công thương yêu con, đâu còn phiêu bạc theo sư phụ như trước kia, tháºt đã là m khổ con rồi.
Tiên Nhi vá»™i và ng kéo tay An BÃch Như nói:
- Sư phụ, nhà cá»§a Tiên Nhi cÅ©ng là nhà cá»§a ngưá»i, chúng ta vÄ©nh viá»…n không chia lìa. Tướng công là ngưá»i tốt, tuyệt sẽ không đối xá» tệ bạc vá»›i ngưá»i. Có phải hay không, tướng công?
- Äúng đấy tá»· tá»·, thêm ngưá»i cÅ©ng chỉ thêm đôi đũa thôi, trong nhà ta lại có nhiá»u đũa lắm.
Lâm Vãn Vinh cưá»i nói. “Vị sư phụ tá»· tá»· nà y cÅ©ng chẳng phải để ngắm chÆ¡i, trông nhà coi vưá»n cÅ©ng chẳng sao, nuôi ai chẳng là nuôi a!â€
An BÃch Như khẽ cưá»i, đôi chân dà i mạnh mẽ khẽ gõ nhịp lên mạn thuyá»n, tiếng ‘thùm thụp’ vang lên như Ä‘áºp và o trong lòng Lâm tướng quân.
- Ta cũng chẳng có nhà !
Lâm Vãn Vinh than thở, ánh mắt sâu thẳm, cÅ©ng không biết đã lạc ở nÆ¡i nà o. Gió lạnh thổi lại, hắn trá»ng thương má»›i là nh, thân thể hÆ¡i run lên, bất giác nhÃch sát lại gần Tiên Nhi. Tần Tiên Nhi từ khi biết hắn tá»›i nay, chỉ thấy hắn lúc nà o cÅ©ng mặt mÅ©i tươi cưá»i, khinh Ä‘á»i ngạo thế, há từng gặp qua bá»™ dáng nhu nhược thế nà y cá»§a hắn. Trong lòng nà ng đột nhiên sinh cảm động, ôm chặt lấy hắn, dịu dà ng nói:
- Tướng công, chớ sợ, Tiên Nhi ở đây! Tiên Nhi vĩnh viễn bảo hộ chà ng!
Lâm Vãn Vinh cưá»i khổ, ta khi nà o yếu nhược tá»›i dạng nà y rồi, mi mắt chá»›p chá»›p, ngã và o trong lòng Tiên Nhi, trong thâm tâm vô cùng bình thản:
- Tiên Nhi, ta muốn hát…
Tiên Nhi nhẹ nhà ng ve vuốt tóc hắn nói:
- Tướng công, chà ng hát đi, thiếp nghe đây…
“Chỉ có mẹ tốt nhất trên Ä‘á»i
Có mẹ, đưa con bé bá»ng được cưng chiá»u như bảo váºt…â€*
Lâm Vãn Vinh thì thì thà o thà o, âm lượng lại dần dần nhỠđi, đến lúc hoà n toà n không nghe thấy nữa...
An BÃch Như nghe được không nhịn nổi báºt cưá»i, tên gia há»a nà y rốt cuá»™t chỉ có và i tuổi, nà ng Ä‘ang muốn trêu chá»c hắn và i câu, quay đầu nhìn lại, thấy kẻ cất tiếng hát bà i ca kia mang theo nụ cưá»i ngá»t ngà o, đã lặng lẽ tiến và o giấc má»™ng đẹp.
An BÃch Như nhìn chăm chú và o khuôn mặt Lâm công tá», ngây ngốc sững sá» má»™t hồi lâu, không nói má»™t lá»i nà o.
Tần Tiên Nhi ôm chặt hắn và o trong lòng, má»™t tay dịu dà ng vuốt ve trên mặt trượng phu, má»™t tay lại che đôi môi mÃm chặt, nước mắt tuôn rÆ¡i:
- Sư phụ, con tháºt sá»± yêu thương tướng công, trong lòng chà ng có rất nhiá»u Ä‘au khổ, nhưng con không có cách nà o chia sẻ vá»›i chà ng. Con phải giải tình cổ kia, để tướng công vÄ©nh viá»…n vui vẻ. Sư phụ, còn có cách nà o hay không? Xin ngưá»i giúp con!
Tần Tiên Nhi nước mắt như mưa lã chã rơi.
- Si nhi, si nhi!
An BÃch Như khẽ khà ng vuốt mái tóc nà ng, than nhẹ má»™t tiếng. Tần Tiên Nhi ôm tướng công Ä‘ang ngá»§ say, nước mắt lăn dà i trên má, rúc và o lòng sư phụ…
________________________
* Äây là hai câu hát trong bà i dân ca ‘Chỉ có mẹ tốt nhất trên Ä‘á»i’. Bà i nà y đã được đưa lên film hà ng chục lần rồi, nhưng ấn tượng và sâu sắc nhất có lẽ là trong bá»™ film ‘ Ngôi sao hiểu lòng tôi’ và o những năm 80.
Bản gốc:
ä¸–ä¸Šåªæœ‰å¦ˆå¦ˆå¥½
有妈的å©ååƒä¸ªå®
投进了妈妈的怀抱
幸ç¦äº«ä¸äº†
ä¸–ä¸Šåªæœ‰å¦ˆå¦ˆå¥½
没妈的å©ååƒæ ¹è‰
离开妈妈的怀抱
幸ç¦å“ªé‡Œæ‰¾
Shi shang zhi you mama hao.
You ma de hai zi xiang ge bao.
Tou jin mama de huai bao
Xing fu xiang bu liao.
Shi shang zhi you mama hao.
Mei ma de hai zi xiang ge cao.
Li kai mama de huai bao
Xin fu na li zhao.
Hán Việt
Thế thượng chỉ hữu mụ mụ hảo
Hữu mụ Ä‘Ãch hà i tá» tượng cá bảo
Äầu tiến liá»…u mụ mụ Ä‘Ãch hoà i bão
Hạnh phúc hưởng bất liễu
Thế thượng chỉ hữu mụ mụ hảo
Má»™t mụ Ä‘Ãch hà i tá» tượng căn thảo
Ly khai mụ mụ Ä‘Ãch hoà i bão
Hạnh phúc ná lý hoa
Dịch nghĩa:
Chỉ có mẹ tốt nhất trên Ä‘á»i
Có mẹ, đứa con bé bá»ng tá»±a như báu váºt
Ngả đầu và o lòng mẹ
Ấy là niá»m hạnh phúc vô bá»
Chỉ có mẹ tốt nhất trên Ä‘á»i
Có mẹ, con được nâng niu như pha lê
Xa rá»i vòng tay cá»§a mẹ
Biết tìm hạnh phúc ở nơi đâu
Tà i sản của SongTrang
Chữ ký của SongTrang
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a SongTrang
31-10-2008, 11:43 AM
Nhất Vợ Nhì Ông Ngoại Viện Trưởng Viện Tâm Thần Tộc trưởng Thú nhân tộc
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 466
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 21 giá»
Thanks: 3,592
Thanked 196 Times in 126 Posts
Chương 201: Äại, tiểu ma nữ
Phần I
Dịch: lanhdiendiemla
Biên dịch: Melly
Biên táºp: nonamehidden
Nguồn: Sưu tầm
Sáng sá»›m hôm sau, Lâm Vãn Vinh từ từ mở mắt, đã thấy mình nằm ngay ngắn ở trên giưá»ng, những tia sáng mặt trá»i ấm áp từ ngoà i cá»a sổ rá»i và o, sưởi ấm toà n thân, là m cả ngưá»i thư thái vô cùng.
Trải qua má»™t đêm nghỉ ngÆ¡i an tÄ©nh, sức lá»±c cá»§a hắn đã khôi phục rất nhiá»u, ngồi dáºy đưa mắt nhìn bốn phÃa thì đã thấy má»™t thân ngưá»i xinh đẹp Ä‘ang tá»±a ở bên giưá»ng, đôi mắt yêu kiá»u long lanh nhìn hắn mỉm cưá»i.
- Oaaa…
Lâm Vãn Vinh kêu to má»™t tiếng, nhÃch và o phÃa trong giưá»ng nói :
- Tá»· tá»·, ngưá»i muốn là m cái gì?
- Tỉnh rồi à ?
An BÃch Như tá»±a như không nghe thấy lá»i hắn, kéo góc chăn đắp cho hắn, mỉm cưá»i :
- Ta còn có thể là m gì, là trị thương cho ngươi đó.
- Trị thương cÅ©ng chẳng cần má»›i sáng sá»›m đã trông coi bên giưá»ng a, sẽ dá»a chết ngưá»i ta đấy tá»· tá»· !
Lâm Vãn Vinh thở ra.
- Lá gan cá»§a ngươi nhá» như váºy sao? Nói đùa thôi! Bây giá» má»›i là tháºt… nằm sấp xuống!
Trong tay An BÃch Như kẹp hai cây ngân châm, mỉm cưá»i hạ lệnh, cây châm dưới ánh mặt trá»i lóe lên ánh sáng rá»±c rỡ lấp loáng chói mắt.
- Nằm sấp xuống là m gì? Nam nhân trong khi là m chÃnh sá»± sao phải nằm sấp… đầu hà ng, đầu hà ng a, sợ ngưá»i rồi…
Thấy vị sư phụ tá»· tá»· giÆ¡ cao ngân châm là m bá»™ muốn đâm tá»›i, Lâm tướng quân thà nh thà nh khẩn khẩn chá»n hướng, xoay ngưá»i, đưa ra cái lưng trÆ¡n nhẵn cho An BÃch Như,
An BÃch Như sắc mặt trịnh trá»ng, hạ thá»§ như bay, trong nháy mắt, vô số ngâm châm đã cắm trên lưng hắn.
Ngân châm kia nhìn có vẻ lạnh lẽo, sau khi đâm và o ngưá»i, lại cảm thấy má»™t cá»— há»a nhiệt, dẫn máu lưu thông khắp ngưá»i hắn, toà n thân tá»± nhiên thư thái, thương thế lại tốt lên mấy phần.
Bà n tay cá»§a An BÃch Như khe khẽ vá»— lên lưng cá»§a hắn, cảm giác tháºt má»m mại láng mịn, khiến cho các tế bà o thần kinh toà n thân được má»™t dịp nhá»™n nhạo, Lâm Vãn Vinh thoái mái ‘hừ’ má»™t tiếng, má»i lá»— chân lông như thông thoáng hẳn, mặt lá»™ vẻ hà i lòng.
An BÃch Như lại nghÄ© hắn Ä‘au đớn, nói:
- Kêu cái gì, nếu chẳng phải Tiên Nhi xin ta, ta chẳng tốn công phu giúp cho ngươi, phà công phà sức. Äã váºy lại còn đưa luôn đồ đệ cho ngươi, ta là m vụ là m ăn nà y, tháºt quá lá»— vốn.
- Không lỗ, không lỗ!
Lâm Vãn Vinh nằm sấp trên gưá»ng, thoải mãi than dà i, cưá»i nói:
- Tiên Nhi là nương tá» cá»§a ta, ngưá»i là sư phụ tá»· tá»·, ta nuôi các ngươi cả Ä‘á»i, má»i ngưá»i ở cùng má»™t chá»— vui vui vẻ vẻ, khoái khoái hoạt hoạt, không có việc gì thì uống trà chÆ¡i ghép hình. Tháºt là thoái mái a!
An BÃch Như khanh khách cưá»i má»™t chặp, trên mặt hiện lên má»™t tia mê hoặc, khẽ vuốt ve trên lưng hắn. Giá»ng nói mang theo sá»± dụ hoặc vô hạn:
- Äệ đệ yêu quý, ngươi tháºt sá»± muốn nuôi ta cả Ä‘á»i sao, ái dà , ta tháºt cảm kÃch ngươi…!
Lâm Vãn Vinh lông tóc toà n thân Ä‘á»u dá»±ng ngược lên, vị sư phụ tá»· tá»· nà y rốt cuá»™c bao nhiêu tuổi rồi. Sao lại mê ngưá»i như má»™t tiểu cô nương váºy?
- Không cần cảm kÃch, không cần cảm kÃch. Nên là m thôi, ái dà …
Giữ lúc nói chuyện, lại cảm thấy trên lưng nhói Ä‘au, chÃnh là An BÃch Như nắm ngâm châm đâm sâu và o má»™t Ãt.
Lâm Vãn Vinh cả ngưá»i bá»§n rá»§n, mồ hôi trên trán đổ cuồn cuá»™n:
- Tá»· tá»·, ngươi sẽ không tÃnh là m hại ta chứ? Hết rồi, sá»›m biết thế đêm qua đã động phòng vá»›i Tiên Nhi, không để cho nà ng chưa được thưởng thức tiên cảnh nhân gian mà đã là m thân quả phụ.
An BÃch Như cưá»i sằng sặc:
- Há»c trò đệ đệ, những chá»§ ý quái quá»· cá»§a ngươi. Chá»› cho rằng ta không rõ. Ở trước mặt ta, ngươi nên thà nh tháºt má»™t chút, mấy ngà y trước ta không giết ngươi, cÅ©ng không có nghÄ©a sau nà y ta không giết ngươi, nếu ngươi không phải vá»›i Tiên Nhi, ta cho ngươi má»™t Ä‘ao thà nh vạn Ä‘oạn, bẻ xương, đốt tro, ngươi phải nhá»› cho kỹ. Tá»· tá»· ra tay, sẽ không lưu tình đâu…
- A a a…
Lâm Vãn Vinh gà o to má»™t tiếng, ngá»c thá»§ cá»§a An BÃch Như khẽ vung ra, liên tục cắm hai chiếc kim châm và o huyệt đạo cá»§a hắn, nà ng ra sức rất nhiá»u, trên trán đã thấy mồ hôi ẩn hiện.
Sau cÆ¡n Ä‘au nhức, Lâm Vãn Vinh cả ngưá»i lại cà ng dá»… chịu, trá»ng thương tá»±a hồ tốt lên bảy tám phần, hắn ngạc nhiên nói:
- Sư phụ tá»· tá»·, không nghÄ© tá»›i ngưá»i còn có thể xem bệnh a, cái mạng nhá» nà y cá»§a ta coi như là do ngưá»i cứu rồi, kể ra ta tháºt sá»± phải cảm tạ tá»·.
An BÃch Như lau mồ hôi mỉm cưá»i, thần tình quyến rÅ© vô cùng:
- Ngươi bá»›t mồm mép vá»›i ta Ä‘i, coi ta dá»… lừa giống Tiên Nhi sao? Nếu không phải thấy ngưá»i hôm đó vứt bá» sinh tá» cứu ta, ta đã sá»›m giết ngươi rồi.
Lâm Vãn Vinh Vinh sá»ng sốt má»™t chút: “CÅ©ng đúng a, lão tá» vá»›i vị tá»· tá»· nà y, lẽ ra là địch nhân liá»u mạng sống chết má»›i phải, thế nà o mà hôm nay quan hệ lại thà nh kỳ quái như váºy, nà ng cÅ©ng không giết ta, tháºt sá»± là má»™t má»› há»—n độn mạc danh kỳ diệu.â€
An BÃch Như rút ngân châm trên ngưá»i hắn ra, nói:
- Qua hai ngà y sau, ngươi có thể khá»i hẳn rồi. Cứu cái xác thối nhà ngươi, tháºt sá»± phà cá»§a ta không Ãt khà lá»±c.
Lâm Vãn Vinh ngÆ¡ ngẩn há»i:
- Tá»· tá»·, ngà y đó ta tháºt sá»± chết rồi sao?
Hắn tá»± mình cÅ©ng cảm thấy kỳ quái, hôm đó giữa vạn pháo, hắn ý thức được đã che trên mình hai sư đồ nà ng, đạn pháo nổ sau lưng hắn, trong tiá»m thức cá»§a hắn, thá»i khắc đó, hắn đã chết rồi.
An BÃch Như thấy thần sắc trống rá»—ng cá»§a hắn, cÅ©ng nhá»› tá»›i sá»± việc ngà y ấy, cưá»i nói:
- Sinh tá» cÅ©ng chỉ trong khoảnh khắc. Ta vốn không nghÄ© cứu mạng cừu gia ngươi, kẻ hèn hạ vô sỉ như ngươi, nếu là sống đến hết Ä‘á»i, cÅ©ng không biết sẽ hại thêm bao nhiêu ngưá»i nữa, nhưng Tiên Nhi khổ sở cầu xin như thế, ta cÅ©ng chẳng thể trái ý nó. Äó là tạo hóa cho ngươi.
“Toát mồ hôi a, ta có xấu như váºy sao, ngược lại tổ chức Bạch Liên giáo cá»§a ngươi, công nhiên lừa gạt dân chúng, là m phản cách mạng, tai há»a dân chúng chÃnh là ngươi má»›i đúng.†Lâm Vãn Vinh cưá»i khổ nói:
- Tá»· tá»·, ngươi cứu ta thì cÅ©ng cứu rồi, còn nói xấu ta là m gì. Ta là má»™t ngưá»i xấu không há» sai, bất quá Bạch Liên giáo cá»§a ngươi nói ra cÅ©ng chẳng phải tá» tế gì, chúng ta tám lạng ná»a cân, chẳng ai cần đỠcao ai.
An BÃch Như không nhịn được, cất tiếng cưá»i giòn giã, thân thể đầy đặn, đưá»ng cong tròn trịa cháºp chá»n rung động, liá»n giống như má»™t cánh hoa Ä‘ong đưa, khiến cho con ngưá»i ta phải hoa mắt chóng mặt, Lâm Vãn Vinh vá»™i và ng chuyển ánh mắt Ä‘i: “Mẹ nó, vị tá»· tá»· nà y rốt cuá»™c là yêu tinh gì biến thà nh, to tá»›i mức dá»a chết ngưá»i.â€
An BÃch Như tháºt khó khăn má»›i nhịn được cưá»i, nói :
Äệ đệ yêu quý, ngươi nói không sai, ta dá»±ng lên Bạch Liên giáo, chÃnh là để là m chuyện xấu, là m cà ng nhiá»u chuyện xấu cà ng tốt. Trên thế giá»›i nà y ngưá»i tốt nhiá»u rồi, ta không là m ngưá»i xấu, thì là m sao lá»™ ra vẻ cao thượng cá»§a bá»n chúng.
“Lý luáºn nà y rất giống ta aâ€, Lâm Vãn Vinh giÆ¡ ngón cái nói:
- NghÄ© Ä‘iá»u chẳng ai tưởng tá»›i, là m ngưá»i xấu cÅ©ng có thể đưá»ng đưá»ng chÃnh chÃnh như thế, tá»· tá»· tháºt là cân quắc chẳng kém đấng tu mi, tiểu đệ bá»™i phục vạn phần.
An BÃch Như đưa mắt nhìn hắn, vẻ mặt thay đổi, u oán nói:
- Chỉ là , tâm nguyện cá»§a ta, lại bị Lâm tướng quân tiểu đệ đệ ngươi phá há»ng hết chuyện tốt, ngươi nói ta nên sống thế nà o má»›i được?
- Sư phụ tá»· tá»· nói đùa rồi, ta chỉ bất quá bắn và i phát pháo, hù dá»a các ngưá»i mà thôi, tháºt sá»± muốn tìm ngưá»i để nói, ngươi nên tìm hoà ng đế lão nhi má»›i phải.
Lâm Vãn Vinh len lén nhÃch lên gần bên trên. NÆ¡i đó có khẩu súng cá»§a hắn. “Tá»· tá»· nà y thay đổi khó lưá»ng, trong miệng gá»i ca ca, sau lưng chá»i gia há»a, vẫn nên cảnh giác chút thì tốt hÆ¡n.“
- Việc nà y bị ngươi phá há»ng. Ta tìm hoà ng đế cÅ©ng vô dụng.
An BÃch Như phong tình vô hạn nhìn hắn tá»§m tỉm cưá»i nói:
- Kẻ khÆ¡i mà o thì phải giải quyết chứ, việc là do ngươi là m há»ng, váºy ngươi còn phải tá»›i giúp ta.
- Ấy, tá»· tá»·, ta trịnh trá»ng thanh minh a, ta đối vá»›i những việc tạo phản gì đó không há» thÃch thú, ngưá»i ngà n lần vạn lần chá»› tìm ta. Ngưá»i nếu có ý nghÄ© đó, không bằng giết ta cho thống khoái.
Lâm Vãn Vinh vội nói.
- Ha…ha…
An BÃch Như yêu kiá»u cưá»i vá»›i hắn:
- Ngươi biết rõ ta yêu thương Tiên Nhi, sẽ không giết ngươi. Còn muốn là m ra bộ dạng nà y, nói ngươi không xấu, trên thế giới nà y chẳng còn ai xấu nữa.
- Bất quá …
Ngữ khà của nà ng thay đổi:
- Ta không giết ngươi. CÅ©ng không có nghÄ©a ta không có thá»§ Ä‘oạn khác. Nếu Tiên Nhi thÃch ngươi như thế, váºy ta chặt đứt chân ngươi, để ngươi Ä‘á»i Ä‘á»i kiếp kiếp ở bên cạnh nó. Xem những hồng nhan tri kỉ kia, đến lúc đó có còn muốn ngươi hay không, ha...ha..Có sợ không, hả tiểu đệ đệ?
“Ta ngất, thế nà y quá độc ác. Quả nhiên không hổ là thánh mẫu cá»§a Bạch Liên giáoâ€, Lâm Vãn Vinh hắc hắc nói:
- Tá»· tá»·, gan ta nhá», ngươi chá»› nên dá»a ta, Tiên Nhi, Tiên Nhi, mau và o xem lão công…
An BÃch Như cưá»i khan và i tiếng, cắt đứt lá»i hắn:
- Lâm tướng quân, ngươi tháºt không có bản lÄ©nh. Thấy nha đầu Tiên Nhi kia đối vá»›i ngươi má»™t mảnh si tâm, má»›i Ä‘em nó ra ép ta.
- Sao có thể nói như váºy được?
Lâm Vãn Vinh khẽ than nói:
- Tá»· tá»· ngưá»i là sư phụ cá»§a Tiên Nhi, Tiên Nhi lại là nương tá» cá»§a ta, chúng ta vốn là ngưá»i cùng má»™t nhà , còn nói cái gì ép vá»›i không ép …Tiên Nhi, mau và o dâng trà cho sư phụ tá»· tá»· …
An BÃch Như trong mắt lóe lên má»™t tia quá»· dị, lạnh lùng nói:
- Ta bao năm khổ cực gây dựng Bạch Liên giáo, nhưng tâm huyết của ta lại bị ngươi hủy trong một ngà y, sao có thể tha cho ngươi đựoc, ngươi không giúp ta thì thôi, ngươi không giúp ta, ta sẽ…
- Tiên Nhi ….
Lâm Vãn Vinh lớn tiếng hô, Tiên Nhi trong bộ quần áo vải thô vội vã từ ngoà i khoang vén rèm bước và o, nhìn hắn một cái, vừa vui mừng vừa kinh ngạc nói:
- Tướng công, chà ng tỉnh rồi ư?
- Äúng váºy, đúng vây, tỉnh từ rất sá»›m rồi, vẫn luôn nhá»› tá»›i nà ng, Tiên Nhi lão bà tốt, nà ng hôm nay tháºt đẹp, ta muốn ôm nà ng ngá»§.
Lâm Vãn Vinh cưá»i hắc hắc nói.
Tần Tiên Nhi nay là gái có chồng, tuy vẫn là hoà ng hoa xá» nữ, trang phục lại đã thay đổi, mái tóc dà i cuốn lên, má»™t bên còn thắt nút hoa. Trên khuôn mặt ngá»c trắng nõn còn mang theo hÆ¡i chút á»ng Ä‘á», ánh mắt long lanh như nước mùa thu, nụ cưá»i trà n ngáºp niá»m hạnh phúc, vóc ngươi thon dà i như cây liá»…u má»ng manh yêu kiá»u, trước nở sau cong, uốn lượn mỹ miá»u. Nà ng vốn quốc sắc thiên hương, tuy thay đổi y phục ngư dân bình thưá»ng thô dã, nhưng chỉ cà ng tôn thêm vẻ xinh đẹp kinh tâm động phách.
Lâm Vãn Vinh cÅ©ng không dá»i nổi mắt, ngây ngốc nói:
- Tiên Nhi, đêm nà y chúng ta động phòng thôi, ta dù chết trên thân nà ng, cũng cam tâm tình nguyện.
Tà i sản của SongTrang
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a SongTrang
31-10-2008, 02:15 PM
Äá»™i Xung KÃch Phong Trần Lãng Tá» Lãnh Diện Tuyệt Tình
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Äất Võ Anh Hùng
Bà i gởi: 4,793
Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngà y 6 giá»
Thanks: 24
Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
Chương 201: Äại, tiểu ma nữ
Phần II
Dịch: lanhdiendiemla
Biên dịch: Melly
Biên táºp: nonamehidden
Nguồn: Sưu tầm
Tần Tiên Nhi sắc mặt đỠá»ng, vá»™i và ng cúi đầu, e thẹn nói:
- Tướng công, chà ng đáng ghét chết đi được, sư phụ còn ở đây, chà ng không thể đợi chút nữa hãy nói sao.
Nghe tướng công nói những lá»i nà y, trong lòng nà ng mừng rỡ vô cùng, lại có chút kiêu ngạo, mi mục hà m tình, ánh mắt thâm sâu chăm chú lên mình tướng công.
Thấy đồ đệ cá»§a mình bị ngưá»i ta cuá»—m mất rồi, An BÃch Như chỉ đà nh tươi cưá»i, duyên dáng nói :
- Lâm tướng quân, ngươi tháºt sá»± có biện pháp.
- Äâu có, đâu có, cÅ©ng như nhau thôi, sư phụ tá»· tá»· cÅ©ng có biện pháp ác độc,* là m trong lòng ngưá»i ta sợ hãi a!
Hắn cố ý láºp lá» hai chữ ‘ác độc’ và ‘rất nhiá»u’,* hai từ phát âm không rõ rà ng, Tần Tiên Nhi nghe không ra hắn nói cái gì, nhưng trong lòng An BÃch Như lại hiểu rõ.
- Tướng công, chà ng và sư phụ nói những gì, thiếp nghe chà ng gá»i thiếp tá»›i mấy lần váºy?
Tân Tiên Nhi Ä‘i tá»›i bên ngưá»i hắn ngồi xuống hầu hạ hắn.
- á»’, Chẳng có gì, sư phụ tá»· tá»· kể chuyện ma cho ta, ta nghe được thì trong lòng rất là e sợ, nà ng cÅ©ng biết, con ngưá»i ta lá gan nhá», nghe chuyện không khá»i có chút kinh hãi. Tiên Nhi, sau khi thân thể ta thụ thương, cà ng ngà y cà ng yếu, không chịu được chút khiếp sợ rồi… Lâm tướng quân nói chuyện, trong ngữ Ä‘iệu lại pha chút thê thảm.
Tần Tiên Nhi nhớ tới hình dáng đêm qua của hắn, nhịn không được hai mắt rưng rưng nói:
- Tương công, chà ng đừng sợ, có Tiên nhi ở đây. Tiên Nhi theo sư phụ há»c rất nhiá»u công phu, Ä‘á»i Ä‘á»i kiếp kiếp bảo vệ chà ng. Nếu có ai dám hại chà ng, thiếp nhất định liá»u mạng vá»›i hắn.
- Tiên Nhi lão bà , nà ng tháºt là quá tốt!
Lâm Vãn Vinh cảm kÃch đến rÆ¡i lệ ôm lấy Tiên Nhi, cố nặn ra và i giá»t nước mắt, sau lưng nà ng lại len lén nhe răng cưá»i vá»›i An BÃch Như.
An BÃch Như bất đắc dÄ© cưá»i khổ: “Tên gia há»a nà y, dùng đến cả thá»§ Ä‘oạn cá»§a trẻ con, mà nà ng cÅ©ng không có biện pháp là m gì được hắn. Nà ng trải qua bao chuyện, bình thưá»ng nghÄ© gì là m nấy, không e dè gì cả. Nhưng đối mặt vá»›i Lâm tướng quân có tÃnh cách hèn hạ nà y, dù có giở ra bao nhiêu trò, nhất thá»i cÅ©ng không có cách khống chế được hắn. Nhá»› tá»›i mặt yếu Ä‘uối cá»§a hắn đêm qua, nà ng không nhịn được trở nên nghi hoặc, đây chÃnh là quan binh đại tướng vạch kế hoạch trong trướng đánh Bạch Liên giáo cá»§a ta sao?
Tần Tiá»n Nhi ôm tướng công và o lòng, gạt nước mắt nói:
- Tướng công, chà ng đói bụng chưa? Tiên Nhi nấu cho chà ng canh cá tươi. Là ta và sư phụ đêm qua xuống hồ tự mình bắt được, còn tươi nguyên, ta đem lên cho chà ng nhé!
- Các nà ng tự mình bắt được?
Lâm Vãn Vinh ngạc nhiên nói, liếc mắt lên ngưá»i hai sá»± đồ nà y má»™t cái: “Bà ná»™i nó, lão tỠđêm qua sao ngá»§ sá»›m như thế, sư phụ tá»· tá»· và Tiên Nhi biểu diá»…n đồ tắm lão tá» không được xem, tháºt là đáng tiếc.â€
- Là Tiên Nhi lo lắng cho sức khá»e cá»§a ngươi nên má»›i đặc biệt xuống hồ bắt cá, ngươi chá»› phụ lòng nó. “Ta xem ngươi bám lấy nà ng ta thế nà o đây?â€
An BÃch Như nhìn Tiên Nhi, trên mặt trà n đầy vẻ quan tâm.
- Bé cưng đáng yêu, đợi thương thế cá»§a ta khá»i rồi. Chúng ta cùng nhau xuống hồ tắm rá»a chÆ¡i đùa, có được không?
Lâm Vãn Vinh mỉm cưá»i, thổi nhẹ và o bên tai nà ng.
Tần Tiên Nhi cả ngưá»i nhÅ©n ra, ừ má»™t tiếng, nhu hòa cưá»i và i tiếng rồi bước ra ngoà i bưng canh cá.
- Ngươi tháºt là gian trá, lừa gạt Tiên Nhi như thế. Là m nó toà n tâm toà n ý hết lòng vá»›i ngưá»i.
An BÃch Như hừ giá»ng.
- Tỷ tỷ, hai bên yêu nhau là thế nà y đấy, ngươi đã nghe qua chưa?
Lâm Vãn Vinh cưá»i hi hi nói:
- Kể ra, vẫn là tá»· tá»· dạy tháºt tốt, tiểu Tiên Nhi cá»§a ta má»›i có thể dịu dà ng chu đáo như thế, tiểu sinh tạ Æ¡n tá»· tá»·.
Tháºt không biết da mặt kẻ nà y sao lại dà y thế, An BÃch Như bất đắc dÄ© cưá»i khổ, nà ng vốn cùng Tiên Nhi yên ổn ở bên nhau, chỉ là hôm nay tên gia há»a nay từ trên trá»i giáng xuống, xen và o giữa cuá»™c sống cá»§a hai ngưá»i, hoà n toà n là m rối loại trạng thái cá»§a hai ngưá»i nà ng, tương lai còn không biết sẽ phát sinh việc gì nữa.
- Tá»· tá»·, ngưá»i bao nhiêu tuổi rồi?
- Ba mươi và …. A, ngươi há»i cái nà y là m gì? Muốn tìm chết sao?
Chân mà y An BÃch Như dá»±ng đứng lên, lá»›n tiếng giáºn dữ. Nà ng vừa rồi Ä‘ang nghÄ© mấy vấn Ä‘á», vừa nghe có ngưá»i há»i, liá»n vô ý đáp lá»i, thiếu chút nữa lá»™ mất cÆ¡ máºt, sao chẳng căm tức?
“Tuổi cá»§a nữ nhân quả nhiên là bà máºt a!†Lâm Vãn Vinh thừa loạn hà nh sá»± thiếu chút nữa thà nh công, cưá»i hắc hắc hai tiếng nói:
- Tá»· tá»· chá»› có lừa ta, trông ngươi quốc sắc thiên hương, vóc ngưá»i thon thả cân xứng. Ta Ä‘oán ngưá»i khoảng hai mưá»i mốt, so vá»›i ta lá»›n hÆ¡n má»™t tuổi.
- Äệ đệ yêu quý…
An BÃch Như trên mặt hiện lên má»™t nụ cưá»i quá»· dị, nhẹ nhà ng nhÃch sát hắn, thân thể má»m mại dán và o ngưá»i hắn, hÆ¡i thở gấp gáp, tiếng cưá»i dòn tan đã vang bên tai:
- Chơi chút trò mới hơn đi, loại nà y chỉ có thể lừa được Tiên Nhi, chớ có dùng trước mặt ta.
Hai ngưá»i ká» sát nhau, Lâm Vãn Vinh có thể nhìn thấy gò má sáng bóng như ngá»c cá»§a nà ng, bầu ngá»±c đầy đặn vươn cao khe khẽ pháºp phồng, như sóng nước cháºp chá»n, trên ngưá»i thoang thoảng má»™t tráºn u hương, khác vá»›i Tiên Nhi, từ thân nà ng có má»™t mùi vị mê hoặc đặc biệt cá»§a nữ nhân thà nh thục.
Hai ngưá»i cà ng cà ng lúc cà ng sát và o nhau, khoảng cách gần như chỉ còn đủ chèn má»™t tá» giấy má»ng, trên ngưá»i nữ tá» thà nh thục nà y truyá»n đến má»™t cảm giác nóng bá»ng, sôi sục là m Lâm Vãn Vinh nhịn không được nuốt nước bá»t:
- Tỷ tỷ, ngươi muốn là m gì? Ta đã kết hôn rồi, ngươi không nên tiến tới, ta sẽ hét lên đó.... Aaaaaaaaaaaaaa….
Tiên Nhi nghe được tiếng kêu thảm cá»§a tướng công, vá»™i vã vén rèm chạy và o, chỉ thấy trong tay sư phụ còn nắm má»™t chiếc ngâm châm, trên mặt còn Ä‘á»ng má»™t nụ cưá»i:
- Tiên Nhi, ta lại cho hắn má»™t châm, đã dùng chút sức, không qua má»™t ngà y, hắn có thể khá»i hẳn rồi.
Tần Tiên Nhi hoan hỉ vừa kinh ngạc nói:
- Tháºt thế sao, sư phụ?
An BÃch Như mỉm cưá»i gáºt đầu:
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên là tháºt rồi, sư phụ đã khi nà o lừa con chưa?
- Tướng công, chà ng có nghe thấy không? Ngà y mai chà ng có thể khá»i hẳn rồi.
Tần Tiên Nhi nước mắt tuôn rơi, quá đỗi vui mừng mà rơi lệ.
Lâm Vãn Vinh háºn tá»›i ngứa ngáy chân răng: “Nữ nhân ác độc, ngươi cắm ngân châm chá»— nà o chẳng được, sao lại phải cắm và o mông lão tá»?â€
- Tướng công, chà ng là m sao váºy?
Tiên Nhi thấy tướng công trên mặt đầy vẻ sầu khổ, vá»™i và ng há»i.
- Không sao cả, Tiên Nhi, là ta quá vui sướng. Tiên Nhi nà ng đến tháºt quá tốt, tháºt quá tốt…
Lâm Vãn Vinh cố ép há»a ná»™ trong lòng, bi phẫn nói.
- Tướng công, uống canh Ä‘i, uống canh rồi sẽ cà ng nhanh khá»e hÆ¡n.
Tiên Nhi múc má»™t thìa canh cá, thổi nhẹ mấy hÆ¡i, đưa tá»›i miệng tướng công. Canh cá và o miệng tháºt là mỹ vị vô cùng, tâm tình tồi tệ cá»§a Lâm tướng quân cÅ©ng khôi phục rất nhiá»u, hung hăng nhìn An BÃch Như Ä‘ang cố nén nụ cưá»i.
- Tướng công, mùi vị thế nà o?
Tiên Nhi vá»™i vã há»i.
- Mùi vị cá»±c ngon, Tiên Nhi nà ng tháºt giá»i, tối nà y chúng ta chÆ¡i má»™t trò má»›i nhé. Ấy, sư phụ tá»· tá»·, cÅ©ng uống canh Ä‘i. Tiên Nhi, cho ta má»™t miếng, lại cho sư phụ má»™t miếng …Tá»· tá»·, ngươi có ý kiến gì không? Như váºy tốt rồi, Tiên Nhi, cho sư phụ má»™t miếng, lại cho ta má»™t miếng...
An BÃch Như cưá»i khanh khách, xoạt má»™t tiếng, ngân châm trong tay bay ra, đâm lút và o khoang thuyá»n bảy phần:
- Tiên Nhi, ngươi thấy chiêu nà y của sư phụ thế nà o?
Lâm Vãn Vinh láºp tức ngoan ngoãn cúi đầu uống canh, không dám nói gì nữa.
Trên thuyá»n cuá»™c sống trôi qua tháºt là quái dị, Lâm Vãn Vinh cùng Tiên Nhi chà ng chà ng, thiếp thiếp, An BÃch Như kia ở má»™t bên lại rá»™ng rá»™ng rãi rãi hân thưởng, không chút giả tạo.
Lâm Vãn Vinh kéo tay Tiên Nhi, thì thầm:
- Tiên Nhi, sư phụ của nà ng không bệnh tâm lý gì chứ?
Tần Tiên Nhi cưá»i nói:
- Tướng công, chà ng chá»› nói lung tung. Sư phụ trước tá»›i nay tÃnh cách ương bướng như thế. Thỉnh thoảng ngưá»i cầm đầu lâu ngưá»i ta trong tay mà nâng niu, nụ cưá»i lại cà ng xinh đẹp.
Thiệt vã mồ hôi, chÃnh là toát mồ hôi! Tiên Nhi là tiểu ma nữ, sư phụ là Äại ma nữ, đại, tiểu ma nữ tụ há»p.
Lâm Vãn Vinh không muốn thấy An BÃch Như, Tiên Nhi đỡ hắn Ä‘i và i bước. Dần dần, sức lá»±c trên ngưá»i tốt lên, hắn tá»± nhiên thoát khá»i nâng đỡ, tháºt sá»± có thể tá»± do Ä‘i lại rồi. Trá»i thần Æ¡i, cắm châm và o mông cÅ©ng thần kỳ như thế ư?
- Là chân khà trong cÆ¡ thể ngươi tá»± mình khôi phục. Ta chỉ thuáºn thế ra sức mà thôi.
An BÃch Như tá»±a hồ nhìn thấy tâm tư cá»§a hắn, cưá»i nói.
Äối vá»›i sư phụ tá»· tá»·, trong lòng Lâm Vãn Vinh quả tháºt kinh hãi. Chỉ dám cung kÃnh từ xa như đối vá»›i quá»· thần.
- Sư phụ, tướng công đã khá»i, lúc nà y đã hết tháng, chúng ta ngà y mai chúng ta lên bá» mua chút váºt dụng được không?
Tiên Nhi nói.
Hết tháng? Lâm Vãn Vinh trong lòng rùng minh, vội và ng kéo tay nà ng nói:
- Tiên Nhi, hôm nay là ngà y bao nhiêu rồi?
- Ngà y hai mươi tám tháng mưá»i má»™t. Là m sao váºy tướng công?
Tần Tiên Nhi lấy là m lạ há»i.
“Hai mươi tám tháng mưá»i má»™t?†Lâm Vãn Vinh có hÆ¡i nhảy dá»±ng lên, nói to:
- Và o bá», và o bá», mau và o bá»!
Tiên Nhi vá»™i há»i:
Tướng công. Xảy ra chuyện gì?
- Có cái chuyện nà y... đợi ta đi là m việc nà y đã….
Lâm Vãn Vinh gấp đến độ toà n thân vã đầy má»— hôi. Lại không biết giải thÃch thế nà o vá»›i Tiên Nhi. Máu hoạn thư cá»§a Tiên Nhi hắn biết rõ, tuy nói lúc nà y thà nh vợ chồng rồi, nhưng sát khà trên ngưá»i nà ng tuyệt không dá»… mất Ä‘i!
- Tướng công, chúng ta ở trên thuyá»n nà y, mấy ngà y nay cuá»™c sống vui vẻ không tốt sao? Chà ng đã chán ghét Tiên Nhi sao?
Tần Tiên Nhi rơi nước mắt nói.
Nói đến liá»n đến ngay, chiêu nà y cá»§a Tiên Nhi, trước kia có thể mặc kệ, nhưng lúc nà y hai ngưá»i đã là phu thê, tá»± nhiên không thể không quan tâm, Lâm Vãn Vinh vá»™i và ng ôm chiếc eo nhá» cá»§a nà ng nói:
- Cục cưng yêu dấu, lúc nà y tạm thá»i không có cách nà o giải thÃch, đợi xong việc rồi, tướng công sẽ kể lại tỉ mỉ vá»›i nà ng, có được hay không?
An BÃch Như cưá»i nói:
- Bá»™ dạng cá»§a ngươi vá»™i vã như váºy, e là đi giải cứu cô nà ng thân thiết nà o rồi? Tiên Nhi, nếu hắn không nói, con chá»› có cho hắn lên bá».
Ná»—i căm háºn nà y cá»§a Lâm Vãn Vinh so vá»›i nước Vi SÆ¡n hồ còn sâu hÆ¡n, tháºt muốn rút khẩu súng, bắn má»™t phát giết luôn cô ta.
Tần Tiên Nhi len lén nhìn trá»™m tướng công má»™t cái, thấy hắn không nóimá»™t lá»i, sắc mặt Ä‘en kịt, liá»n âu yếm nói:
- Tướng công, sư phụ đùa với chà ng đó. Chà ng chớ lo lắng, chúng ta sẽ và o bỠthôi
Ở trong thuyá»n nhá» phiêu bạt trên Vi SÆ¡n hồ mấy ngà y, trôi trôi nổi nổi đã tá»›i gần bá». Lâm Vãn Vinh liếc mắt nhìn qua, chá»— cáºp thuyá»n nà y, cÅ©ng chÃnh là Bái huyện, nÆ¡i ngà y đó mình suất lÄ©nh lương thảo binh sÄ© kịch chiến vá»›i quân tinh nhuệ cá»§a Bạch Liên giáo. Mấy ngà y qua, nÆ¡i nà y đã không còn thấy vết tÃch chiến trưá»ng, chỉ có và i bóng thá»§y Ä‘iêu cô tịch, lượn trên mặt hồ khe khẽ kêu lên.
Lâm Vãn Vinh nóng ruá»™t, cÅ©ng không để ý thân thể mình vừa má»›i mạnh lại, đầu thuyá»n còn Ä‘ang lay động, hắn đã nhảy khá»i chiếc thuyá»n con, vá»™i vã Ä‘i được và i bước, đột nhiên thấy có chút không đúng, liá»n vá»™i và ng quay đầu nhìn lại, đã thấy Tiên Nhi cắn chặt môi hồng, trong mắt rưng rưng, Ä‘ang lặng lẽ nhìn hắn.
Lâm Vãn Vinh sững ngưá»i nói:
- Tiên Nhi nà ng còn ngẩn ra là m gì, chúng ta đi…
- Chà ng muốn dắt ta theo cùng ư? Tướng công…
Tần Tiên Nhi nhà o và o lòng hắn như một con én bay vỠtổ, rấm rứt khóc:
- Chà ng Ä‘i vá»™i và ng như váºy, thiếp còn tưởng chà ng không muốn thiếp nữa chứ…!
“Toát mồ hôi a, nha đầu nà y quá mẫn cảm rồi, má»™t việc nho nhá» cÅ©ng có thể là m nà ng nghÄ© nhiá»u như thế.†NghÄ© lại cùng Tần Tiên Nhi ở chung tá»›i nay, nha đầu nà y ấm áp dịu dà ng động lòng ngưá»i, cho tá»›i giá» không biết cá»± tuyệt hắn, Lâm Vãn Vinh nắm chặt bà n tay nhá» bé trắng nõn như ngá»c, cưá»i nói:
- Nha đầu ngốc, chúng ta đã là vợ chồng rồi, đương nhiên là ta đi đâu, nà ng sẽ theo tới đó chứ.
- Tướng công, Tiên Nhi vĩnh viễn là cái bóng của chà ng!
Tần Tiá»n Nhi rúc và o lòng hắn oa oa nói.
“Lão tá» cảm động đến chết mất!â€, Lâm Vãn Vinh lau vệt nước mắt trên mặt nà ng, ôm lấy cái cÆ¡ thể má»m mại không xương ấy và o lòng:
- Bé cưng ngoan, chúng ta lần nà y trở vỠKim Lăng.
Tần Tiên Nhi ừ một tiếng, quay đầu nhìn lại, không nỡ chia xa nói:
- Váºy sư phụ là m sao bây giá»?
Sư phụ? Äể cho cô ta thÃch chÆ¡i đâu thì Ä‘i! Nữ nhân dám đâm châm và o mông lão tá», cô ta là ngưá»i đầu tiên, con mẹ cô quá giá»i rồi.
- Äi Kim Lăng? Hay a!
An BÃch Như khẽ Ä‘iểm chân, phiêu diêu như không mang chút bụi trần lướt tá»›i, nhẹ hé môi đà o cưá»i vá»›i Lâm Vãn Vinh:
- Lâm công tá», ngươi đã nói muốn nuôi ta cả Ä‘á»i, chẳng lẽ ngươi quên rồi?
______________________
*Nguyên văn tiếng trung:
ç‹ æ¯’ hÄ›n dú ( ngoan độc ) : ác độc
很多 hÄ•n duo ( ngáºn Ä‘a ) : rất nhiá»u
Lâm Tam cố ý Ä‘á»c lá»› lá»› giữa 2 chữ nà y, vì cách phát âm cÅ©ng gần giống nhau để trêu tức An BÃch Như.
Tà i sản của Vô Tình
Chữ ký của Vô Tình
Bæ ngaïn hoa khai nhaát thieân nieân, hoa dieäp vónh caùch baát töông kieán. . .
Bieät vaán thieân nhai nhaát tuyeán khieân, ñieà u ñieà u daï thaâm maïc canh haøn. . .
Duyeân phaän laø thöù giuùp hai ngöôøi xa laï ñeán ñöôïc vôùi nhau!!!
ä½ å‘如雪纷飞了眼泪 我ç‰å¾…è‹è€äº†è°
çº¢å°˜é†‰å¾®é†ºçš„å²æœˆ æˆ‘ç”¨æ— æ‚”åˆ»æ°¸ä¸–çˆ±ä½ çš„ç¢‘
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a Vô Tình
01-11-2008, 04:37 PM
Nhất Vợ Nhì Ông Ngoại Viện Trưởng Viện Tâm Thần Tộc trưởng Thú nhân tộc
Tham gia: Mar 2008
Bà i gởi: 466
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 21 giá»
Thanks: 3,592
Thanked 196 Times in 126 Posts
Chương 202: Trên đưá»ng trở vá»
Dịch: lanhdiendiemla
Biên dịch: Melly
Biên táºp: nonamehidden
Nguồn: Sưu tầm
“Sư phụ tá»· tá»· cÅ©ng Ä‘i theo? Không nhầm chứ? Váºy chẳng phải là ôm bom bên mình sao?†Lâm Vãn Vinh đối vá»›i vị tá»· tá»· nà y kÃnh nhi viá»…n chi, có cô ta ở bên cạnh, hắn hoà n toà n không có cảm giác an toà n..
Tiên Nhi nÃu chặt cánh tay cá»§a hắn nói:
- Tướng công, sư phụ theo chúng ta cùng vỠKim Lăng, có được không?
Lâm Vãn Vinh cưá»i giả lả:
- Sư phụ tá»· tá»· cùng chúng ta tá»›i Kim Lăng? Ấy dà , như váºy quá tốt rồi, ta đương nhiên hai tay, hai chân, năm chi Ä‘á»u tán thà nh. Bất quá, sư phụ tá»· tá»·, chúng ta trên đưá»ng vá» Kim Lăng, ngưá»i chá»› kể lại chuyện ma cho ta nhé, gan cá»§a ta đã bị dá»a há»ng rồi, tháºt sá»± không chịu được sá»± dà y vò như váºy cá»§a ngưá»i đâu!
An BÃch Như liếc hắn má»™t cái, cưá»i nói:
- Chỉ cần ngươi không giả thần giả quá»·, ta tá»± nhiên cÅ©ng sẽ không hù dá»a ngươi.
Hai ngưá»i Ä‘á»u là trong lá»i có thâm ý, Tần Tiên Nhi nghe được cÅ©ng mÆ¡ hồ, nhưng thấy sư phụ và tướng công cá»§a mình cùng Ä‘i, trong lòng tá»± nhiên vui sướng, không tÃnh truy cứu nữa.
Bái Huyện nà y chÃnh là nÆ¡i Lâm Vãn Vinh đánh tráºn đầu tiên, ngà y đó hÆ¡n ba trăm tướng sÄ© tá» chiến tại đây, hôm nay trở vỠđất cÅ©, tá»± nhiên không thể ngăn được cúi đầu tưởng niệm má»™t chút.
Lâm Vãn Vinh dáºp đầu vá»›i bia má»™, An BÃch Như nhìn thấy chữ khắc trên bia đá, trong miệng lại hừ má»™t tiếng. Nhưng cÅ©ng khó trách, những tướng sÄ© nà y đối vá»›i Lâm Vãn Vinh mà nói là huynh đệ, đối vá»›i An BÃch Như thì lại là địch nhân, nà ng phản ứng như thế có thể lý giải được.
- Sư phụ tá»· tá»·, các ngươi ngà y đó phái ngưá»i đánh lén ta, là vì cá»› gì?
Lâm Vãn Vinh nhá»› lại nghi vấn luôn bồi hồi trong lòng, liá»n mở miệng há»i.
An BÃch Như mỉm cưá»i nói:
- Lâm tướng quân, ngươi là ngưá»i thông minh, còn không Ä‘oán ra sao?
Lâm Vãn Vinh thỠdò xét:
- Là vì há»a pháo kia?
An BÃch Như gáºt đầu nói:
- Äúng má»™t ná»a thôi.
Hôm nà y váºt đổi sao Ä‘á»i, hai địch nhân ngà y trước đứng cùng vá»›i nhau, thảo luáºn chiến thuáºt má»—i bên. Dưá»ng như có chút hương vị cởi bỠân cừu.
- Lấy há»a pháo, nhanh chóng tiến thêm mưá»i dặm, nã và o Từ đại nhân?
Lâm Vãn Vinh đoán.
An BÃch Như kinh dị nhìn hắn má»™t cái, khẽ than dà i:
- Ngươi tháºt ra cÅ©ng có chút kiến thức. Mạnh Äô và Lục Khảm Ly thua trong tay ngươi cÅ©ng chẳng oan uổng.
Lâm Vãn Vinh hung hăng nói:
- Äá»u là chá»§ ý cá»§a ta, dám coi ta như trái hồng thối. Ta không thu tháºp bá»n chúng, váºy không còn thiên lý nữa.
An BÃch Như cưá»i khanh khách:
- Ta nhìn rõ toà n cục, nhưng không nhìn ra má»™t tên tướng quân váºn lương nho nhá» như ngươi, Bạch Liên giáo bại trên tay ngươi, xem ra cÅ©ng là ông trá»i đã an bà i.
Bạch Liên giáo là do An BÃch Như má»™t tay láºp nên, hôm nay thất bại, trên mặt nà ng mặc dù có chút cảm khái, nhưng không thấy có bao nhiêu bi phẫn. Việc nà y vẫn là điá»u Lâm Vãn Vinh cảm thấy nghi hoặc: “Vị An tá»· tá»· nà y, sẽ không khoáng đạt như váºy chứ.â€
Tiên Nhi kéo ống tay áo hắn nói:
- Tướng công, việc đánh lén ngà y ấy. Trước khi xảy ra Tiên Nhi cÅ©ng không biết, sau khi Mạnh Äô thất bại, sư phụ má»›i nói vá»›i thiếp, chà ng đừng trách thiếp được không?
An BÃch Như cưá»i nói:
- Nha đầu ngốc, ta không nói vá»›i con. ChÃnh là sợ con là m há»ng đại sá»± cá»§a ta. Hắn nếu vì việc nà y mà trách con, ngưá»i nà y cÅ©ng không đáng để con phó thác chung thân nữa.
“Ngất, cô nói thiếu má»™t câu thì chết à .†Lâm Vãn Vinh hung hăng trừng mắt nhìn An BÃch Như, nhưng cô ta lại coi như chẳng nhìn thấy, ánh mắt sâu xa, cÅ©ng không biết lại nghÄ© ra chá»§ ý gì.
Tần Tiên Nhi trước mộ cũng vái lạy nói:
- Chư vị đại ca, Tiên Nhi và các ngươi tuy là địch nhân, nhưng chư vị bảo vệ tướng công cá»§a ta, váºy cÅ©ng là ân nhân cá»§a ta, ta nên phải vái lạy ở đây.
Tin tức đại quân triá»u đình tiá»…u diệt Bạch Liên giáo, sá»›m đã truyá»n khắp mấy tỉnh xung quanh. Bái Huyện nà y ở phÃa nam cá»§a Tế Ninh, chịu mối há»a Bạch Liên giáo nhiá»u năm, nay thấy Bạch Liên đã được trừ, bách tÃnh chạy Ä‘i loan báo cho nhau, pháo hoa được phóng lên liên hồi. Lâm Vãn Vinh Ä‘i trên đưá»ng, thấy khung cảnh náo nhiệt, trong lòng nhịn không được khẽ thở dà i. An BÃch Như thân là đầu sá» cá»§a Bạch Liên giáo, nhìn thấy quang cảnh nà y nhưng sắc mặt vẫn bình tÄ©nh, cÅ©ng không biết nghÄ© cái gì.
Tìm ngưá»i nghe ngóng má»™t chút, má»›i biết đại quân cá»§a Từ Vị mấy ngà y trước đây đã ngang qua Bái Huyện, tiến và o địa pháºn Giang Tô rồi. Bạch Liên giáo đã bị tiêu diệt, cả Giang Tô Ä‘á»u biết, đại quân cÅ©ng không cần che dấu tung tÃch nữa. Nhá»› tá»›i việc Từ Vị nói qua, Lâm Vãn Vinh trong lòng nhịn không được nhảy loạn lên: “Giải quyết Bạch Liên rồi, bước tiếp theo phải giải quyết Trình Äức. CÅ©ng không biết Lạc Mẫn và Từ Vị bá»n há» có biện pháp gì. Trình Äức kia có phát hiện ra sẽ động thá»§ vá»›i hắn chưa. Kim Lăng biến thà nh thế nà o rồi?†Vừa nghÄ© như thế, hắn cà ng đứng ngồi không yên, háºn không thể lắp thêm cánh bay vá» Kim Lăng, xem Xảo Xảo và Tiêu gia bá»n há» thế nà o.
Tiên Nhi hiểu được tâm tình của hắn, kéo tay hắn, nhẹ nhà ng nói:
- Tướng công, chà ng trá»ng thương má»›i là nh, chá»› có quá lo lắng, chúng ta tìm khoái mã, sẽ sá»›m vá» Kim Lăng thôi.
Từ Bái Huyện tá»›i Kim Lăng, còn có và i trăm dặm đưá»ng. Lâm Vãn Vinh lòng nóng như lá»a, má»™t khắc cÅ©ng không chịu trì hoãn, liá»n muốn cưỡi ngá»±a trá»±c tiếp chạy vá». Nhưng An BÃch Như và Tần Tiên Nhi Ä‘á»u không đồng ý, hắn lúc nà y trá»ng thương má»›i là nh, cần phải an dưỡng, không thể váºn động mạnh, hai ngưá»i sư đồ không để ý sá»± phản đối cá»§a hắn, thuê má»™t cái xe ngá»±a, ép hắn Ä‘i lên, cháºm rãi tiến vá» Kim Lăng.
Lâm Vãn Vinh trá»ng thương, căn bản là không có đưá»ng phản kháng, chỉ đà nh mặc cho hai ngưá»i an bà i. An BÃch Như nhìn bá»™ dạng phiá»n muá»™n không vui cá»§a hắn, nhịn không được nói:
- Äệ đệ bướng bỉnh, ngươi tức giáºn vá»›i ai chứ, Tiên Nhi là vì yêu thương ngươi, má»›i chiếu cố đến ngươi như thế. Äổi lại là ta, ngươi sống hay chết, có liên quan gì vá»›i ta?
Tiên Nhi lại nhẹ nhà ng khoác trưá»ng bà o lên thân hắn:
- Sư phụ, đến lúc châm cứu cho tướng công rồi.
Lâm Vãn Vinh trá»ng thương, toà n dá»±a và o thuáºt châm huyệt thần kỳ nà y má»›i có thể nhanh chóng bình phục như váºy. An BÃch Như má»—i ngà y châm cứu ba lần cho hắn, liá»n trong mấy ngà y, cÆ¡ thể hắn má»›i có thể hồi phục cá»±c nhanh.
Trước mặt hai nữ nữ cởi ra y phục, Lâm Vãn Vinh ngược lại chẳng để ý, dù sao má»™t ngưá»i là lão bà cá»§a mình, má»™t là thầy thuốc riêng, dù nhìn thấy cÅ©ng chẳng có gì. Nhưng thấy sư phụ tá»· tá»· trên mặt Ä‘eo nụ cưá»i mê hoặc, tay cầm ngân châm nhằm và o hắn, hắn nhịn không được cả ngưá»i run rẩy: “Mẹ nó, lần nà y không phải muốn cắm và o mông nữa chứ.â€
- Lâm tướng quân, chuẩn bị sẵn sà ng chứ?
An BÃch Như cưá»i thần bÃ, gương mặt đầy nét quyến rÅ©, là m Lâm tướng quân sợ đến lông tóc dá»±ng lên.
- Tiên Nhi…
Lâm Vãn Vinh nắm tay thê tỠ:
- Khi sư phụ tá»· tá»· phóng châm, nà ng không được Ä‘i đâu nhé! Nhất định coi ta tháºt kÄ©!
Tiên Nhi không biết Ä‘iển cố giữa hắn và sư phụ, nghe hắn nói châm cứu thà nh phóng châm, trong lòng thầm buồn cưá»i, vuốt nhẹ mái tóc hắn nói:
- Tướng công, chá»› có sợ, ta ở đây, thá»§ pháp châm cứu cá»§a sư phụ rất giá»i, má»™t chút cÅ©ng không Ä‘au…
“Äau hay không Ä‘au Ä‘á»u cắm lên ngưá»i ta. Nà ng có biết không, mông ta đến giá» vẫn còn nhức đấy.†Lâm Vãn Vinh toà n thân run rẩy, tiếp nháºn sá»± trị liệu cá»§a cừu địch ngà y trước.
An BÃch Như cÅ©ng không là m khó hắn nữa, thá»§ pháp nhẹ hÆ¡n rất nhiá»u, ngân châm Ä‘á»u vừa lá»±c mà đâm và o, Lâm Vãn Vinh trên ngưá»i vừa nóng vừa nhức. Nhưng cÅ©ng vô cùng thoải mái. Tiên Nhi sợ hắn tháºt sá»± Ä‘au đớn, liá»n vươn bà n tay nhá» bé, nhẹ nhà ng xoa bóp trên lưng hắn.
Bà n tay nhá» vừa má»m mại lại nóng ấm, cháºm rãi di chuyển trên lưng hắn, như có má»™t dòng Ä‘iện kÃch thÃch truyá»n thẳng và o tâm can hắn:
- Hừm…
Lâm Vãn Vinh thoải mái kêu to một tiếng:
- Bảo bối, xuống thấp chút nữa. Lại xuống thấp chút nữa. dùng sức, đừng dừng lại…
Tần Tiên Nhi nghe hắn hô hoán quái dị, cầm không được, khuôn mặt nhá» nhắn đỠbừng, thẹn thùng không dám di chuyển, Lâm Vãn Vinh nắm được bà n tay nhá» bé dang chuyển động qua lại trên ngưá»i hắn. Kêu lên khác thưá»ng:
- Bảo bối, không phải chỗ đó, đi xuống, lại xuống chút…
Bà n tay nhá» bé kia vừa sá» tá»›i mông hắn, má»™t tiếng cưá»i phóng túng vang lên:
- Là nơi nà y sao?
- Äúng… á..... á...
Lâm Vãn Vinh kêu to má»™t tiếng, vừa rồi nghe giá»ng nói dưá»ng như không phải, bị dá»a tá»›i mức thiếu chút nữa ngất, vá»™i và ng quay đầu, chỉ thấy trên tay An BÃch Như cầm má»™t cây ngân châm, môi cưá»i mà tá»±a như không, đại thá»§ cá»§a mình lại Ä‘ang nắm tay cá»§a sư phụ tá»· tá»· kéo xuống dưới.
Trá»i Æ¡i. Lâm Vãn Vinh bị dá»a phát run,tức thì buông tay nà ng ra, sắc mặt biến thà nh trắng bệch, thiếu chút nữa thà nh ‘bãi liá»…u ô long’, tá»± mình đâm mình má»™t châm.
- Sao không muốn nữa ư?
An BÃch Như cưá»i lạnh.
Tần Tiên Nhi cưá»i khanh khách, gương mặt đỠbừng nghiêm nghị nói:
- Tướng công, sư phụ cẩn tháºn châm cứu cho chà ng, chà ng nhá»› là m loạn. Những lá»i chà ng nói vừa nãy, là m Tiên Nhi nghe thấy cÅ©ng ngượng ngùng.
Mặt Lâm Vãn Vinh đỠlên một chút, nắm lấy bà n tay nhỠnhắn của nà ng:
- Váºy sá»± phó cá»§a nà ng tùy tiện châm. Tiên Nhi, ta xem chỉ tay cho nà ng nhé.
Tần Tiên Nhi khóe môi cong duyên dáng nói:
- Tướng công, chà ng còn có bản lĩnh nà y a, sao trước kia thiếp chưa từng thấy chà ng thi triển qua?
Lâm Vãn Vinh cưá»i hắc hắc:
- Bản lÄ©nh cá»§a ta còn nhiá»u, sao có thể dá»… dà ng thi triển hết, cục cưng bé nhá», nà ng theo ta rất có phúc đó.
An BÃch Như Ä‘ang thi châm cÅ©ng cưá»i khúc khÃch, nói:
- Äệ đệ yêu quý, từ khi thấy ngươi, ta má»›i biết, chuyện tốt Bạch Liên giáo ta đã là m so vá»›i trò lừa bịp cá»§a ngưá»i, còn kém rất xa a!
Lâm Vãn Vinh là m bá»™ không nghe được lá»i cá»§a cô ta, nắm bà n tay nhá» bé cá»§a Tiên Nhi, là m ra vẻ xem xét cẩn tháºn má»™t phen, không ngừng vuốt ve xoa nắn, là m Tần Tiên Nhi mặt đỠtáºn mang tai, má»›i nói:
- Tiên Nhi, tướng tốt, tướng tốt!
- Tốt thế nà o?
Tiên Nhi vui mừng há»i.
- Nà ng xem, bà n tay má»—i ngưá»i Ä‘á»u có ba đưá»ng, chia ra gá»i là đưá»ng sá»± nghiệp, đưá»ng tình yêu, và đưá»ng sinh mệnh.
Tiên Nhi thuáºn theo hướng tay hắn chỉ nhìn lại, quả nhiên, trong lòng bà n tay có ba đưá»ng đỠmá».
- ÄÆ°á»ng sinh mệnh cá»§a nà ng dà y lại vững chắc tươi tốt, đưá»ng tình yêu mạnh mẽ tiến vá» phÃa trước, đưá»ng sá»± nghiệp có trắc trở, nhưng rồi cÅ©ng nhanh chóng thuáºn lợi, nhất là , ở chá»— nà y, đúng, chÃnh là ở chá»— nà y, gốc cá»§a ba đưá»ng tụ vá» má»™t gốc, Ä‘iá»u nà y ngụ ý việc quan trá»ng nhất trong cuá»™c Ä‘á»i cá»§a nà ng xảy ra rồi.
- Là việc gì quan trá»ng nhất đã xảy ra?
Tiên Nhi nhìn hắn một cái đầy vẻ thâm tình.
- Äó là ngưá»i quan trá»ng nhất trong cuá»™c Ä‘á»i nà ng đã xuất hiện, ngưá»i nà y anh minh thần vÅ©, cao lá»›n dÅ©ng mãnh, đẹp trai Ä‘a tình, ngá»c thụ lâm phong.
Lâm Vãn Vinh lá»›n giá»ng không biết ngượng nói tiếp:
- Từ sau khi ngưá»i nà y xuất hiện, cuá»™c Ä‘á»i cá»§a nà ng, sinh mệnh cá»§a nà ng, tình yêu cá»§a nà ng phát sinh biến hóa nghiêng trá»i lệch đất, tại đó há»™i ngá»™ là m má»™t thể, trưá»ng thịnh mà không suy. Ngưá»i nà y xuất hiện, như má»™t đạo cầu vồng vắt ngang trá»i, chiếu sáng cuá»™c Ä‘á»i nà ng. Từ đó vá» sau nà ng ăn ngon, ngá»§ yên, trượng phu lại cà ng tốt, vượng phu diệu tổ, đại phú đại quý, trăm con ngà n cháu, hạnh phúc đầy nhà …cháºc cháºc, bà n tay nhá» bé cá»§a cục cưng cá»§a ta, tháºt sá»± là má»m mại a, má»—i ngà y sá» má»™t ngà n lần cÅ©ng không đủ…
PhÃa trước nghe còn có chút cảm động, phÃa sau lại hèn má»n, Tần Tiên Nhi vá»™i và ng rụt tay lại, e thẹn nói:
- Tướng công, chà ng xấu chết được. Sư phụ, ngưá»i sao không để chà ng xem Ä‘i?
Toát mồ hôi, nghe những lá»i nà y là m Lâm Vãn Vinh toà n thân nổi da gà , ta và nà ng là phu thê, sá» sá» mó mó vốn hợp tình, hợp lý, hợp pháp, muốn sư phụ nà ng tá»›i là m cái gì.
- Lâm tướng quân, váºy ngươi xem coi, chỉ tay cá»§a ta như thế nà o?
Bà n tay sáng bóng như ngó sen cá»§a An BÃch Như duá»—i ngay trước mặt hắn, giữa bà n tay má»m mại Ä‘ang vẫy vẫy, má»™t luồng ánh bạc chói mắt lóe lên, cẩn tháºn nhìn lại, giữa ngón tay nhá» nhắn như cá»ng hà nh, lại mang theo má»™t cây ngân châm lóe sáng.
Trá»i Æ¡i, Lâm Vãn Vinh vá»™i và ng rụt đầu lại: “Ta vá»›i lão bà tán tỉnh, cô lại tá»›i uy hiếp ta, không còn thiên lý nữa à .â€
- Lâm tướng quân quả nhiên kiến thức rá»™ng lá»›n không giống ngưá»i thưá»ng, má»›i vừa rồi giải tướng tay cá»§a Tiên Nhi tháºt hay, váºy phiá»n ngươi cÅ©ng giải cho ta má»™t cái.
An BÃch Như khanh khách cưá»i, giá»ng Ä‘iệu ngá»t máºt nhưng lại tá»±a như vô ý lá»™ ra đầu châm kÃn đáo. Không biết còn tưởng là tình nhân là m nÅ©ng, chỉ có Lâm Vãn Vinh là tưá»ng táºn vị tá»· tá»· nà y đáng sợ cỡ nà o.
- Cái nà y, chỉ tay cá»§a ngưá»i gá»i là ba đưá»ng gai đâm, là má»™t loại tướng kém. Trong tay ngươi gắn gái nhá»n, tuy bá» ngoà i nhìn thì phong mang rá»™ng rãi, khà thế ép ngưá»i, chỉ là mÅ©i nhá»n nà y lại mắc kẹt hướng tiến tá»›i cá»§a ba đưá»ng váºn mệnh, chÃnh là thứ phá tướng, chÃnh là đại hung. Bởi vì cái nà y, những năm tháng phÃa trước cá»§a ngươi tháºp phần Ä‘au khổ, chẳng có gia thất, chẳng có con trai, ba nghiệp Ä‘á»u là bất thà nh. Äá» nghị tá»· tá»· mau chóng ném hung khà đi, sá»›m ngà y quay lại chánh đạo.
Lâm Vãn Vinh lắc đầu, là m ra vẻ phán quyết.
Những câu nà y ná»a tháºt ná»a giả, An BÃch Như nghe được sững ra má»™t chút, láºp tức lá»›n tiếng cưá»i khanh khách, nà ng cà ng cưá»i cà ng hăng, tá»±a như không ngừng được, gò má như ngá»c đỠbừng, đôi môi đỠmá»ng kiá»u diá»…m dồn dáºp thở dốc, vai thÆ¡m rung động nhè nhẹ, song phong trước ngá»±c nà ng run rẩy kịch liệt, tán ra từng là n sóng hoa mắt, hai khối bạch thá» linh động tá»±a như, lúc nà o cÅ©ng có thể đột phá sá»± bó buá»™c cuả y sam mà vá»t ra.
“Bà ná»™i nó, không phải là đồ giả đấy chứâ€, trái tim nhá» thót má»™t nhịp, Lâm tướng quân vá»™i nuốt nước bá»t, chuyển ánh mắt đến bên ngưá»i kiá»u thê, nhÃch lại gần bên nà ng hôn má»™t cái: “cục cưng, cái cá»§a nà ng ta vá»›i cái cá»§a nà ng, tháºt lá»›n a!â€
- Tướng công ...
Tần Tiên Nhi thân thể má»m nhÅ©ng, hÆ¡i thở gấp và i nhịp
- Äừng như thế, sư phụ còn ở trên xe đó.
An BÃch Như vô vùng khổ cá»±c má»›i dứt cưá»i cÆ¡n được nói:
- Lâm tướng quân, Bạch Liên giáo cá»§a ta đối nghịch vá»›i ngưá»i, tháºt sá»± là đại đại bất trÃ. Chỉ bằng và o ngươi hé miệng, cÅ©ng được như trăm vạn đại quân. Tiên Nhi gặp được má»™t phu quân như ngươi, mặc dù là phúc pháºn, nhưng ta cà ng lo lắng cho nó. Sau nà y nó bị ngươi khi phụ, sợ là khổ sở cÅ©ng không nói được ra miệng.
“Trá»i a! Ta dám khẳng định sẽ không khi phụ nà ng, lão bà cá»§a ta, ta yêu thương còn không kịp nữa là …†Lâm Vãn Vinh cưá»i hắc hắc nói:
- Sư phụ tá»· tá»· xin hãy yên tâm, cả Ä‘á»i ta sẽ yêu thương bảo vệ Tiên Nhi, để ngươi vÄ©nh viá»…n không thấy có ngà y nà ng kể khổ.
Tần Tiên Nhi cưá»i ngá»t ngà o, rúc và o lòng tướng quân. An BÃch Như khẽ khẽ thở dà i, cÅ©ng không nói gì, trong xe ngá»±a tÄ©nh mịch, thẳng tiến Kim Lăng gấp gáp chạy vá».
Vì chiếu cố Lâm tướng quân trá»ng thương má»›i là nh, xe ngá»±a Ä‘i cá»±c cháºm, Tiên Nhi ngay cả má»™t chút va chạm cÅ©ng không để cho hắn phải chịu. Trên đưá»ng trở vá», cÅ©ng không biết trải qua bao lâu, Lâm Vãn Vinh Ä‘ang mÆ¡ mà ng ngá»§, chợt nghe Tiên Nhi yêu kiá»u hô lên:
- Tướng công, Kim Lăng, chúng ta tới Kim Lăng rồi!
Tà i sản của SongTrang
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a SongTrang
Từ khóa được google tìm thấy
4vn cuc pham gia dinh , 4vn gia dinh , 4vn.eu cuc pham gia dinh , 4vneu cuc pham gia dinh , ãàäàíèÿ , ãàçåòà , åãèïòà , âëàãàëèùå , âèäåîêëèïû , äîìîäåäîâî , àóäèî , çàâîä , cac pham gia dinh 4vn , cac pham gia dinh 4vn\ , cá»±c phẩm gia Ä‘inh , cá»±c phẩm gja Ä‘inh , cpgd 4vn , cu ham gia dinh 4vn , cu pham gia dinh 4vn , cuc dinh gia dinh 4vn , cuc pha? gia dinh 4vn , cuc pham gi dinh 4vn , cuc pham gia dình 4vn , cuc pham gia dih , cuc pham gia dinb 4vn , cuc pham gia ding 4vn , cuc pham gia dinh , cuc pham gia dinh - 4vn , cuc pham gia dinh 111 , cuc pham gia dinh 130 , cuc pham gia dinh 374 , cuc pham gia dinh 4 vn , cuc pham gia dinh 4.vn , cuc pham gia dinh 4cn , cuc pham gia dinh 4eu , cuc pham gia dinh 4eu.vn , cuc pham gia dinh 4v , cuc pham gia dinh 4v. , cuc pham gia dinh 4vb , cuc pham gia dinh 4vn , cuc pham gia dinh 4vn eu , cuc pham gia dinh 4vn.eu , cuc pham gia dinh 4vn.ru , cuc pham gia dinh 4vneu , cuc pham gia dinh 68 , cuc pham gia dinh 95 , cuc pham gia dinh e4vn , cuc pham gia dinh full , cuc pham gia dinh iphone , cuc pham gia dinh pdf , cuc pham gia dinh. 4vn , cuc pham gia dinh.4vn.eu , cuc pham gia dinh4vn , cuc pham gia dinh\ , cuc pham gja dinh 4vn , cuc pham gja djnh 4vn , cuc phan gia dinh 4vn , cuc phap gia dinh 4vn , cuc phzm gia dinh 4vn , cucphamgiadinh 4vn , cuu pham gia dinh 4vn , êåðàìè÷åñêàÿ , êðóïíåéøèé , gia dinh 4vn , google , hai gia dinhtron bo , hau cuc pham gia dinh , ïåðåâîä , ïåðåâîäîâ , ïèööû , ïñîðèàç , ïðàâîñëàâèå , ïðàéñ , ïðîäàæà , òåàòð , òåêñò , truyen cuc pham gia dinh , ýâàêóàòîð , ðîñòåëåêîì