Tu Chân Giả Tại Dị Thế Tác giả: Vũ Phong
-----oo0oo-----
Chương 186: Trở lại Dược thành.
nhóm dịch: black
Sưu Tầm By bumzapan --- 4vn
Dược thành, đây chính là Dược thành, Dược Sơn cgũn đã đổi tên thành Phá Quân sơn, Dược môn cũng đã sớm đổi tên thành Phá Quân doanh, cách đây mấy tháng, Phá Quân doanh đã hoàn toàn thống nhất được Dược thành, về phần sinh ý của Dược thành, Phá Quân doanh cũng chỉ thu 7% từ viện buôn bán của bọn họ.
Dưới sự phụ trách của Chu Tuyết, Phá Quân doanh hiện tại đã tiếp thu các thế lực mà bị Phá Quân doanh tiêu diệt, sinh ý của gia tộc được Chu Tuyết trong mấy tháng này phát triển rất cao, Phá Quân doanh hiện tại đã chiếm tới bốn thành sinh ý ở đây, mỗi ngày thu lợi nhuận tới hơn ba mươi vạn kim tệ.
Mà ở trong phạm vi Quỷ Uyên, Chu Tuyết cũng bắt tay vào việc buôn bán của Phá Quân doanh, duy trì nó, tiến độ cũng nhanh vô cùng, với tâm cơ và thủ đoạn của nàng, Thác Ny Tư cũng thầm cảm thấy mình không bằng.
Chu gia lúc này đã trở thành thế lực nhất lưu ở Dược thành, chỉ là lần này Chu gia không nhúng tay vào sinh ý của Dược thành mà chỉ dựa vào địa vị của Chu Tuyết.
Trước cổng Chu gia lúc này đã vô cùng nhiệt náo, so với trước kia còn nhiệt náo hơn.
Mà Chu Uẩn của Chu gia bây giờ đã trở nên thê thảm, bởi vì sau khi bị Khiếu Thiên Hổ đánh cho thê thảm, mọi người ai cũng biết hắc đắc tội với Phá Quân doanh cho nên không ai dám buôn bán với hắn nữa.
Chu Uẩn trong vòng mấy tháng ngắn ngủn đã trở thành người đầu đường xó chợ, tất cả vật phẩm trong nhà đã bán đi không còn gì, bốn người tuy có tu vi đấu vương, tùy tiện làm gia đinh gì cũng có thể ấm no, tuy nhiên không ai dám thu nhậ bọn họ, không ai dám đắc tội với Phá Quân doanh.
Ở một góc cuối phố, Chu Uẩn uể oải ngồi xuống mặt đất, bốn người lúc này thần sắc đều thê thảm, trên khuôn mặt bọn họ hiện ra một vẻ chán nản, trên người không còn khí tức ngang ngược nữa.
- Yến Nhi, Chấn Nhi, là ta hại các con, còn nuông chiều các con, khiến cho các ngươi trở nên ngang ngược, khi dễ lăng nhục người khác. Ta không những không ngăn lại mà còn giúp các ngươi khiến cho chúng ta hiện tại xảy ra chuyện này.
Lưu thị ở bên cạnh hối hận nói với Chu Chấn và Chu Yến.
- Mẫu thân, chúng con sai rồi, từ nhỏ đại bá đối với chúng con rất tốt, vậy mà chúng con còn…. Không hiểu chuyện.
Chu Chấn nói.
Chu Yến cũng hối hận nói:
- Là chúng ta sai rồi, chúng ta khi dễ Chu Hàm đường muội, ngẫm lại đúng là hơi quá đáng.
- Aizzz.
Chu Uẩn bắt đắc dĩ thở dài một hơi:
- Đây tất cả là lỗi của ta, là ta không trông nom các ngươi, vẫn muốn cùng với đại bá tranh gia sản, vậy mà đại bá vẫn không để ý, vẫn chú tâm vào trong tình huynh đệ, ta thật sự là vô liêm sỉ.
Bọn họ người một nhà cứ như vậy mà tự trách, hiện tại hối hận cũng đã không kịp rồi, tất cả đều đã quá muộn.
- Hàm Nhi, con ở đâu.
Ở trong một sân thanh tĩnh của Chu gia, Chu Đình ở ngoài cửa mà hô to.
- Phụ thân, không phải hôm nay người Phá Quân sơn hay sao, tại sao lại trở về?
Một nữ tử mặc hồng sắc trang phục thân thể tuyệt mỹ hiện ra trước mặt Chu Đình, không phải là Chu Hàm thì là ai.
- Chỗ đó cần một mình chị ngươi là đu rồi, dù sao ta cũng không giúp được gì.
Chu Đình nói với Chu Hàm:
- Hàm Nhi, ta có tin tức của nhị thúc ngươi.
- Nhị thúc, bọn họ thế nào?
Chu Đình cất tiếng hỏi, chuyện của Nhị thúc nàng cũng nghe người ta nói.
- Cả nhà bọn họ đã lưu lạc đầu đường xó chợ lâu rồi, bây giờ lại không dám trở về.
Chu Đình nói.
- Phụ thân, chúng ta mau đón bọn họ trở về đi, cả nhà bọn họ thật thê thảm.
Chu Hàm nói.
- Hàm nhi, con không oán hận nhị thục sao, bọn họ trước kia đối xử không tốt với con.
Chu Đình cất tiếng nói.
- Phụ thân, lúc đó con cũng rất tức giận nhưng dù sao chúng ta cũng là người một nhà, nên bỏ qua đi.
Chu Hàm nói:
- Phụ thân, chẳng lẽ người nhẫn tâm nhìn Nhị thúc lưu lạc đầu đường xó chợ sao.
- Tiểu ny tử này, tâm địa của con thật là tốt, điểm này thật giống mẹ của con.
Chu Đình mỉm cười sau đó lập tức nói:
- Chúng ta đưa bọn họ về, bọn họ từ nay về sau làm lại người, dù sao cũng là người một nhà, máu mủ tình thâm mà.
Ở trên đường phó Dược thành, xe ngựa xa hoa của Chu gia đi ra khỏi cửa, điều này khiến cho mọi người hâm mộ không thôi, không biết Chu gia gặp phải vận khí gì mà lại có thể đi lại với Phá Quân doanh, hiện tại Chu gia so với trước kia đã tốt hơn rất nhiều.
Xe ngựa của Chu gia từ từ rồi dừng lại, lập tức không ít người vây quanh xem.
Chu Uẩn ở trong một chỗ heo hút nhìn thấy cỗ xe ngựa xa hoa này thì cũng biết đó là của một đại gia, cho dù là lúc Chu gia phát triển nhất cũng không có xe ngựa xa hoa như vậy.
- Đại ca.
- Đại bá.
- Chu hàm.
Người nhà Chu Uẩn nhìn thấy người đi xuống xe ngựa thì biến sắc, lập tức bốn người đứng lên.
- Nhị đệ, sao đệ vẫn chưa về nhà?
Chu Đình quá lớn:
- Mang theo vợ con lưu lạc đầu đường xó chợ mà không biết xấu hổ, mau theo ta trở về.
Chu Đình hét lớn một tiếng sau đó lập tức xoay người muốn đi. Chu Uẩn dừng bước, hắn cũng thực sự muốn trở về, nhưng hắn thực sự không dám nhìn mặt đại ca mình.
- Nhị thúc, nhị thẩm hai người mau về nhà đi, phụ thân rất lo lắng cho hai người.
Ngay lập tức Chu Hàm tới bên cạnh Chu Uẩn nói.
- Hàm nhi, nhị thúc không xứng làm nhị thúc của ngươi, ngươi không hận nhị thúc sao?
Chu Uẩn cúi đầu nói, hắn không dám nhìn kỹ mặt Chu Hàm.
- Nhị thúc, chuyện trước kia con đã quên.
Chu Hàm cất tiếng nói:
- Nhị thúc, hiện tại chúng ta là người một nhà, chúng ta trở về đi.
- Yến tỷ, chúng ta đi thôi.
Chu Hàm kéo Chu Yên ở một bên sang.
- Hàm Nhi, ta thật sự xin lỗi muội, ta thật sự vô liêm sỉ.
Chu Yên hối hận, hai mắt mông lung quỳ gối trước mặt Chu Hàm.
- Yến tỷ, mau đứng lên, chúng ta về nhà.
Chu Hàm vội vàng kéo Chu Yên qua một bên rồi lập tức nói.
- Mau theo ta trở về, ngươi cũng là người của Chu gia.
- Đại ca.
Hốc mắt của Chu uẩn không kìm được mà ẩm ướt, sau đó lập tức đi theo Chu Đình lên xe ngựa.
Nhìn xe ngựa xa hoa của Chu gia biến mất, tất cả mọi người đều hiện ra ánh mắt phức tạp.
- Chủ nhân, Chu Hàm tiểu thư tâm địa thật là thiện lương đó.
Trong đám người, Thông Thiên Thử nói với Nhạc Thành.
- Ừ, chúng ta tới Phá Quân sơn thôi.
Nhạc Thành cất tiếng trả lời, sau đó hai người biến mất.
Ở trong Phá Quân doanh, Thác Ny Tư, Đổng Đại Ngưu, Trần Bưu, Khiếu Thiên Hổ, Tử Điện Mãng, Yêu Cơ sáu người bọn họ ngồi trong đại sảnh, thần sắc của sáu người bắt đầu giãn ra.
- Yên Cơ, tốc độ của ngươi rất nhanh, ngươi hay là đi tới Đấu Khí học viện xem chủ nhân ra sao đi.
Tử Điện Mãng cất tiếng nói với Yêu Cơ.
- Được, ta đi ngay, ta cũng lo lắng vô cùng.
Yêu Cơ cất tiếng nói, sau đó lập tức đứng dậy đi ra ngoài.
- Yêu Cơ, bất kể là tin tức gì ngươi cũng phải quay lại nói cho chúng ta biết.
Thác Ny tư nói với Yêu Cơ.
- Yêu Cơ, ngươi muốn đi đâu đó?
Đúng lúc Yêu Cơ muốn đi ra ngoài, hai bóng người xuất hiện, chính là Thông Thiên Thử và Nhạc Thành.
- Chủ nhân.
- Chủ nhân đã trở lại.
- Đại nhân, người đã trở lại.
Mọi người đều vui mừng hưng phấn.
Nhạc Thành nhìn mọi người, những người này chính là những người đi bên cạnh mình sớm nhất cũng chính là tâm phúc, hiện tại khí tức trên người của mọi người Nhạc Thành cũng đã thấy, Thác Ny Tư cũng sắp đột phá tới Ma pháp sư cấp bảy, Trần Bưu đã là lục phẩm sơ giai luyện dược sư, Đổng Đại Ngưu sau khi dùng Cuu Dương Đan, thực lực cũng đã tăng vọt, đột phá thành nhát tinh Đấu Hoàng, tiến bộ xem như là nhanh nhất.
- Thác Ny tư, Phá Quân doanh thế nào?
Mọi người sau khi ngồi vào chỗ của mình, Nhạc Thành cất tiếng hỏi Thác Ny Tư.
Đại nhân, Phá Quân doanh hiện tại đã khống chế của Dược Thành và Hắc La Thành, Quỷ Thành thì chúng ta không ra tay.
Thác Ny Tư nói:
- Hiện tại Phá Quân doanh đã có hai vạn ba nghìn người, cường giả Đấu Hoàng bảy người, tu vi Đấu vương hơn ba trăm người, sinh ý ở trong Dược thành hiện tại chúng ta đã chiếm tới bốn thành, lợn nhuận mỗi tháng hơn một nghìn vạn kim tệ.
Tu Chân Giả Tại Dị Thế Tác giả: Vũ Phong
-----oo0oo-----
Chương 187: Khoa Ốc đế quốc.
nhóm dịch: black
Sưu Tầm By bumzapan --- 4vn
- Ừ.
Nhạc Thành gật đầu, kết quả này hắn thật sự thỏa mãn, sau đó hắn nói:
- Trần Bưu, đan đường của ngươi?
- Đại nhân.
Trần Bưu cất tiếng trả lời:
- Đan dược hiện nay dã có hơn ba trăm luyện Dược sư, cả dược thành đan dược chúng ta đều nhúng tay vào, Hắc La thành cũng đã có phân đường.
- Ừ.
Nhạc Thành cất tiến, xem ra quy hoạch của mình cũng đã rơi vào quỹ đạo phát triển, từ nay về sau Quỷ Uyên chính là thế lực của mình, dĩ nhiên hai đại đế quốc muốn đánh Quỷ Uyên thì cần phải cảnh cáo cho bọn họ một chút.
- Khiếu Thiên, Tử long, Yêu Cơ, Thông Thiên, các ngươi chuẩn bị một chút, ngày mai các ngươi sẽ đột phá tới thất giai ma thú.
Nhạc Thành cất tiếng nói.
- Chủ nhân, người đã có biện pháp giúp chúng ta đột phá rồi sao?
Yêu Cơ hưng phấn hỏi Nhạc Thành, bốn người kinh ngạc không thể tin nổi.
- Ừ, ngày mai các ngươi bế quan.
Nhạc Thành cất tiếng nói với Yêu Cơ và Tử Điện Mãng.
Ba ngày sau ở trong một sơn mạch nơi Quỷ Uyên, bốn lục giai ma thú khôi phục lại bản thể xoay tròn trên không trung, khí tức cường đại tràn ngập, mấy ma thú quanh đó trăm dặm cũng kinh hãi.
Ở trên không trung, bốn lục giai ma thú nhìn thấy nồng đậm hào quang bao phủ, mà Nhạc Thành hiện tại ở phía xa xa chờ bọn họ đột phá.
Dựa theo suy tính của Nhạc Thành, Khiếu Thiên Hổ Tử Điện Mãng, Thông Thiên Thử, Cửu Vĩ Linh Hồ thuộc về hàng ngũ lục giai ma thú, hiện tại mình giúp bọn chúng đột phá tới thất giai ma thú thì sẽ xuất hiện kiếp nạn.
Một lát sau, bầu trời bắt đầu trở nên âm u, ngay lập tức mặt đất phía dưới ngọn núi liền lay động, một vết nứt hiện ra, những vết nứt này giống như là mạng nhện, giăng khắp nơi, vô cùng quỷ dị.
- Muốn tiến hóa sao?
Nhạc Thành thầm nghĩ trong lòng, sắc mặt trở nên ngưng trọng.
- Tư Tư.
Một lát sau, một khe nứt phát ra khiến cho mọi người phải sợ hãi.
- Đến đây đi, Kim Tiên Khôi lỗi lại có thể đại bổ một phen.
Khóe miệng Nhạc Thành liền nở ra một nụ cười, Địa Kiếp này đối với người khác có thể là trí mạng nhưng với Kim Tiên Khôi lỗi của hắn có thể nói là đại bổ, bốn lục giai ma thú đột phá, so với kiếp nạn mình luyện chế mười viên Phá Chướng đan còn mạnh hơn, đối với việc mình luyện chế Kim Tiên Khôi Lỗi có không ít chỗ tốt.
Mười viên Phá Chướng đan hiện ra, tự nhiên đơn giản chống lại Địa Kiếp.
- Xoẹt.
Từng đạo hào qunag hiện ra, chính là công kích Địa Kiếp.
- Đi.
Thủ ấn trong tay của Nhạc Thành bắt đàu ngưng kết, năm Kim Tiên Khôi Lỗi bắt đầu thành hình.
- Oanh.
Địa Kiếp thứ nhất liền bổ ra, lập tức năm Kim Tiên Khôi lỗi đã hấp thu toàn bộ.
Sau đó vô số đạo tia chớp từ trong lòng đất xuất hiện bổ vào năm kim tiên khôi lỗi.
Suốt nửa canh giờ, trước sự công kích cường hãn của Đại lôi, bốn con lục giai ma thú cũng tiến hóa trong thời gian đó. Lúc này Nhạc Thành mới từ từ thu hiồ năm Kim Tiên Khôi lỗi lại.
- Xuy Xuy.
Ở giữa không trung, bốn lục giai ma thú bắt đầu phát sinh biến hóa, thân thể của bốn con lục giai ma thú này bị bao phủ bởi một quang mang đỏ ửng.
Đầu tiên, màu lông vàng của Thông Thiên Thử bắt đàu biến thành bảy màu rực rỡ, thân hình trong nháy mắt cũng tăng vọt, một khí tức cường hãn tràn ngập. Bên cạnh, Cửu Vĩ Linh hồ cũng có biến hóa quỷ dị, chín cái đuôi trắng như tuyết bắt đầu biến thành bảy màu, vô cùng kiều diễm xinh đẹp.
Thân hình của Tử Điện Mãng không ngừng quay cuồng trên không trung, sau đó Tử Điện Mãng phun ra một điện mang, điện mang này khiến cho xung quanh trở nên chấn động quỷ dị chính là điện mang này bao trùm một hỏa diễm nồng đậm.
- Ầm.
Một tiếng ầm vang lên, một điện mang đã bổ về phía vách núi, mang theo một tiếng nổ kinh thiên, cả đỉnh núi đều bị đánh tan thành một khối bình địa.
- Hống.
Một tiếng hổ gầm truyền đến, Nhạc Thành khẽ ngẩng đầu xem xét thì nhìn thấy thân hình cự đại của Khiếu Thiên Hổ đã trở nên vô cùng quỷ dị, hơn nữa ở phía trên còn có một cái cãnh vũ mao bao phủ.
- Ngay cả thiên phú cũng tiến hóa sao?
Nhìn bốn con lục giai ma thú tiến hóa, Nhạc thành cũng biết đây có liên quan đến máu của Thần hoàng. Trên người của Thông Thiên Thử biến hóa thành màu sắc phượng hoàng, Cửu Vĩ Linh hồ cũng có cái đuôi của màu phượng hoàng.
Mà Tử Điện Mãng thì Điện Mang mang theo hỏa diễm, chính là công kích quan trọng nhất của Phượng Hoàng, loại hỏa diễm này so với các thú hỏa bình thường thì còn cường hãn hơn nhiều. Về phần hai cánh của Khiếu Thiên hổ chính là hai cánh của Phượng Hoàng. Nói tóm lại bốn con ma thú này đều có ít nhiều liên quan đến Phượng Hoàng.
- Xoẹt.
Một lát sau bốn thân ảnh đã rơi ở cạnh Nhạc Thành, chính là Khiếu Thiên Hổ, Tử Điện Mãng Yêu Cơ Thông Thiên Thử đã tiến hóa thành công.
- Đa tạ chủ nhân.
Bốn người cảm kích nói với Nhạc Thành, bọn chúng nằm mơ cũng không ngờ mình có cơ hội tiến xa như vậy.
- Các ngươi cảm thấy thế nào?
Nhạc Thành hỏi bón người, hắn cũng không biết sau khi tiến hóa thực lực của bốn người sẽ đạt tới trình độ nào.
- Chủ nhân, hiện tại thuộc hạ cảm thấy đối phó với tứ tinh Đấu Tông cũng không thành vấn đề.
Tử Điện Mãng cao hứng nói.
- Chủ nhân, thuộc hạ cũng cảm thấy đối phó với Tứ Tinh Đấu tông không thành vấn đề.
Khiếu Thiên Hổ nói.
- Ừ, các ngươi cố gắng tu luyện, từ nay về sau ta sẽ giúp các ngươi tiến hóa tới bát giai, thậm chí là cửu giai ma thú.
Nhạc Thành cất tiếng nói.
- Tiến hóa đến bát giai, cửu giai ma thú.
Bốn con ma thú trong mắt liền xuất hiện một vẻ nóng bỏng, những thứ này đối với bọn chúng giống như là nằm mơ vậy.
- Khiếu Thiên Hổ, để ta xem tốc độ của ngươi.
Nhạc Thành cất tiếng nói, Khiếu Thiên Hổ xuất hiện hai cánh, tốc độ chắc chắn là có tiến bộ.
-Rống.
Khiếu Thiên Hổ rít gào một tiếng sau đó tiếng hổ quanh quẩn ở sơn cốc, những con ma thú ở quanh đó cũng thất kinh.
Một con ma thú hình hổ xuất hiện hai cánh thật sự khiến cho người ta rung động không thôi, Nhạc Thành cũng nhảy lên trên lưng Khiếu Thiên Hổ.
- Xuy.
Hai cánh của Khiếu Thiên Hổ rung lên, một đạo tàn ảnh lưu lại ở trên không trung, tốc độ như thế khiến cho Thông Thiên Thử cũng phải trợn mắt.
Lập tức sau đó ba người cũng hóa thành một đạo tàn ảnh ở trên không trung, Nhạc Thành ngồi trên lưng Khiếu Thiên hổ, cảm thấy tốc độ của nó khiến cho Nhạc Thành kinh ngạc không thôi, tốc độ này thật sự là quá cường hãn.
Hai ngày sau ở trong Hắc La thành, Nhạc Thành ngồi ở trong đại sảnh của Phá Quân doanh, ở bên cạnh còn có Nhạc Long và Nhạc Hạc, cùng với La Tân, bốn thất giai ma thù và một cường giả Đấu Hoàng khác.
- Tam đệ, đệ đi Khoa Ốc đế quốc cũng phải cẩn thận một chút.
Nhạc Long dặn dò Nhạc Thành.
- Đại ca, huynh cứ yên tâm, sẽ không có chuyện gì.
Nhạc Thành cất tiếng trả lời, nhìn thấy Hắc la Thành cũng tiến nhập vào quỹ đạo, Nhạc Thành cũng yên tâm.
- Nhị đệ, lần này nếu có cơ hội thì đệ đi xem cô cô đi, nếu có việc ta tin tưởng cô cô sẽ giúp đệ.
Nhạc Hạc cất tiếng nói.
- Cô cô.
Nhạc Thành lúc này mới nhớ tới mình có một cô cô ở Khoa Ốc đế quốc.
- Đúng rồi, đại ca, nhị ca.
Nhạc Thành mỉm cười nói.
- Lần này sau khi trở lại từ Khoa Ốc đế quốc đệ muốn đưa phụ thân và Phong thúc tới Quỷ Uyên, hai người thấy thế nào?
- Ta cũng đang có ý này, tốt nhất là chuyển toàn bộ Nhạc gia tới đây, dù sao hiện tại Quỷ Uyên cũng nằm trong tay chúng ta.
Nhạc Long mỉm cười nói.
- Được rồi, lúc chúng ta trở về sẽ sắp xếp tất cả.
Nhạc Thành mỉm cười nói, Nhạc Thành cũng muốn sớm di chuyển Nhạc gia đến Quỷ Uyên một chút.
Tu Chân Giả Tại Dị Thế Tác giả: Vũ Phong
-----oo0oo-----
Chương 188: Đuổi tới.
nhóm dịch: black
Sưu Tầm By bumzapan --- 4vn
Mà lần này, Nhạc Thành cũng muốn hỏi phụ thân xem Nhạc gia, Hắc Ấm Thần điện và bốn đại thú tộc có quan hệ gì v ớinhau, lúc đó mình phải dốc toàn lực đối phó với Hắc Ám thần điện. Hắc Ám thần điện hiện tại đã nhắm vào mình, giống như là một cái gai ở trong lòng, nếu như không rút ra thì mình thật không yên tâm.
Một ngày sau đã có vài thân ảnh bay ra từ Quỷ Uyên, phía trước chính là một hắc bào nam tử cưỡi phi hổ, đằng sau chính là ba người lăng không đi theo, tốc độ của bọn họ đều cực nhanh, nhìn theo có thể thấy một chuỗi tàn ảnh.
Ở trong đế đô phồn hoa nhất của Khoa Ốc đế quốc, mấy nghìn tinh binh hộ vệ tiến nhập vào trong hoàng công, không ít người đã nghị luận:
- Nghe nói lần này hoàng tử của Tuyết Lâm đế quốc chính thức cầu hôn công chúa, còn phát ra thiếp mời mong mọi người đến xem lễ.
- Lần này thật náo nhiệt, nghe nói đại hoàng tử của Tuyết Lâm đế quốc chính là nhị tinh Đấu Tông, thật không thể tưởng tượng nổi.
- Cái này thì tính cái gì, Mộ Dung công chúa không phải là cường giả Đấu Hoàng sao, nghe nói đã là thập tinh Đấu Hoàng, cách Đấu Tông cũng không còn xa.
- Thật là trai tài gái sắc, trời sinh một đôi, thật hâm mộ.
Mọi người liền cất tiếng hâm mộ.
Mọi người nghị luận xong, đoàn người này cũng từ từ tản ra.
- Chủ nhân, chúng ta hiện tại tới nơi nào, nếu không thì chúng ta trực tiếp tiến nhập hoàng cung đi.
Khiếu Thiên Hổ nói với Nhạc Thành.
Trải qua một tháng phi hành, cộng thêm với tốc độ khủng bố của bốn con lục giai ma thú, Nhạc Thành lúc này đã tới Khoa Ốc đế quốc đế đô.
- Chúng ta hiện tại tiến tới Lệnh Hồ gia.
Nhạc Thành cười cười, hắn đầu tiên muốn tới thăm cô cô này của mình. Nghe phụ thân nói, cô phụ của mình chính là đại thần của Khoa Ốc đế quốc, có thể dựa vào người này mà trà trộn vào hoàng cung.
Nhắc tới Lệnh Hồ gia đại danh đỉnh đỉnh này ở đế đô, gia chủ của Lệnh Hồ gia chính là Lệnh Hồ Vô, ba mươi ba tuổi đã được phong làm bá tước, đế quốc tổng cộng có các tước vị, nam tước, tử tước, bá tước, hầu tước, công tước. Trẻ tuổi như vậy đã làm được bá tước thì đã cực kỳ giỏi.
Phủ đệ của Lệnh Hồ gia cách hoàng cung một khoảng rất xa, ở nơi này vô cùng náo nhiệt, trên đường đi chiếm diện tích mấy nghìn thước.
Nhạc Thành chỉ nhớ lúc mình còn nhỏ, cô cô của mình đã được gả cho một kẻ võ phu, về sau cô cô rời khỏi Lập Anh Trấn, vân không trở về.
- Đứng lại, các ngươi là ai?
Nhạc Thành vừa tới trước cửa Lệnh Hồ gia thì đã có hai binh sĩ mặc giáp chặn năm người lại lớn tiếng hỏi.
- Ta tới tìm công tước phu nhân, ta chính là chất tử của công tước phu nhân, ta tên là Nhạc Thành.
Nhạc Thành cất tiếng nói.
Đối với vị cô cô mình không quá quen thuộc này, Nhạc Thành chỉ còn lại một chút trong trí nhớ, chỉ biết rằng cô cô này có tên là Nhạc Lan Tâm.
- Công tước phu nhân không có người cháu nào, các ngươi muốn giả mạo sao? Nơi này chính là phủ công tước, các ngươi mau đi đi.
Một binh lính ở bên cạnh nói.
- Chuyện gì vậy?
Đúng lúc đó có hai thân ảnh đi ra, một thiếu niên mặc hoa phục và một thiếu nữ mặc cẩm phục, nam chừng mười bốn mười lăm tuổi, nữ cũng không khác biệt lắm, tựa hồ hai người này là song sinh vậy.
- Tiểu tước gia, tiểu thư, người này nói là chất tử của phu nhân, bọn thuộc hạ đang hỏi hắn.
Giáp sĩ binh lính nhìn thấy một nam một nữ này cất tiếng nói.
- A.
Hai người có hứng thú hiếu kỳ đi tới trước mặt Nhạc Thành mà đánh giá.
Nhạc Thành nghe chiến giáp binh sĩ này gọi hai người chính là tiểu tước gia và tiểu thư thì đoán chừng hai người này chính là biểu đệ và biểu muội của mình. Trong lòng hắn không khỏi hơi đánh giá, chỉ thấy nam hài này tuổi mặc dù không lớn nhưng đầu lông mày đã nhăn lại, sở hữu một anh khí kỳ lạ, có vẻ cũng vô cùng anh tuấn tiêu sái.
Nữ hài thoạt nhìn tuổi cũng không lớn, nhưng giống như là một mỹ nhân phác họa, ngũ quan tinh mỹ, làn da trắng như tuyết.
Mà Nhạc Thành đánh giá hai người này mặc dù tuổi không lớn lắm nhưng khí tức cho thấy nam hài này đã là nhất tinh Đấu vương, mà nữ hài đã là ma pháp sư cấp năm sơ kỳ, xem ra hai người này thiên phú quả nhiên không tệ.
- Huynh nói huynh chính là chất tử của mẫu thân ta, vậy huynh chính là biểu ca của ta, huynh tên là gì?
Thiếu niên kia hỏi Nhạc Thành.
- Ta tên là Nhạc Thành, mẹ của đệ chính là Nhạc Lan Tâm, ta nói có đúng không?
Nhạc Thành cười cười nói với nam hài.
- Làm sao huynh biết danh tự của mẫu thân ta, chẳng lẽ huynh thật sự là biểu ca của ta?
Cô bé kia kinh ngạc nhìn Nhạc Thành mà nói:
- Ta nghe mẫu thân nói còn có hai cữu cữu, huynh cho biết bọn họ tên là gì, nói ra ta mới tin huynh.
Nhạc Thành mỉm cười, trong lòng thầm nghĩ hai tiểu quỷ này rất tinh quái, hắn cất tiếng nói:
- Đại cữu tên là Nhạc Tử Sơn, nhị cữu tên là Nhạc Tử Phong, muội còn có hai biểu ca khác, một người tên là Nhạc Long, một người tên là Nhạc Hạc, còn có một biểu tỷ tên là Nhạc Kiều, không biết mẫu thân của muội có nói không?
Nghe Nhạc Thành nói xong, hai tiểu quỷ kinh ngạc nói:
- Huynh đúng là biểu ca của chúng ta.
- Đương nhiên, hai người còn không cho ta vào sao?
Nhạc Thành khẽ mỉm cười.
- Chào biểu ca, ta là Lệnh Hồ Hạo Thiên, mẫu thân của ta thường xuyên nói đến cữu cữu và các huynh, hiện tại ta mang huynh đi gặp mẫu thân.
Nam hài kia cất tiếng nói.
Cô bé kia cũng lộ ra vẻ vui mừng mà cao hứng nói:
- Biểu ca, muội tên là Lệnh Hồ Huyền Tố, mẫu thân nhìn thấy huynh nhất định sẽ cao hứng gần đây ngày nào mẫu thân cũng nhắc tới các huynh.
Sau đó Nhạc Thành được Lệnh Hồ Huyền Tố và Lệnh Hồ Hạo Thiên dẫn vào trong phủ công tước, hai binh lính kia thật không ngờ người này đúng là chất tử của phu nhân, mình thiếu chút nữa thì gây họa.
Đi vào trong phủ công tước, trước mắt là cảnh tượng vô cùng xa hoa, so với Chu gia còn muốn xa hoa hơn.
Xuyên qua một hành lang uốn lượn, đi vào trong một tiểu trúc nho nhã, ngay lập tức Lệnh Hồ Hạo Thiên và Lệnh Hồ Huyền Tố nhiệt tình chờ Nhạc Thành trước đại sảnh, bọn họ muốn cho mẫu thân bọn họ một niềm vui.
Một lát sau, ở trong nội đường truyền tới một thanh âm dịu dàng:
- Hạo Thiên, Huyền Tố, hai người muốn dẫn ta đi đâu đó.
- Mẫu thân, chúng con muốn cho người gặp một người, người nhìn thấy sẽ biết.
Lệnh Hồ Huyền Tố nũng nịu nói.
- Các con muốn đưa mẫu thân gặp người nào mà thần thần bí bí như vậy.
Thanh âm ôn nhu một lầ nữa vang lên, lập tức sau đó một người mặc cẩm phục, dung mạo hiền hòa đi ra, chỉ thấy nữ nhân này quý tộc khí phái, mặc dù trang phục không phải quá xa hoa nhưng cũng tràn ngập khí tức cao quý.
- Chất nhi Nhạc Thành ra mắt cô cô.
Nhìn thấy trung niên nữ tử này, Nhạc Thành trong trí nhớ cũng biết đây chính là cô cô Nhạc Lan Tâm của mình.
-Thành nhi, là con sao, con thật sự là Thành Nhi?
Nhạc Lan Tâm mừng rỡ nhìn Nhạc Thành, trong trí nhớ của nàng nàng nhận ra nam tử áo đen này chính là đứa trẻ mà hồi nhỏ mình hay bế.
Tu Chân Giả Tại Dị Thế Tác giả: Vũ Phong
-----oo0oo-----
Chương 189: Quý tộc đấu giá.
nhóm dịch: black
Sưu Tầm By bumzapan --- 4vn
- Hóa ra là như vậy, ta còn tưởng rằng các ngươi đều đến đây, ngươi đến đế đô có chuyện cần làm vậy ở đây là tốt lắm, cô cô sẽ cùng với ngươi tâm sự.
Nhạc Lan Tâm cất tiếng nói, sau đó sắp xếp cho Nhạc Thành cùng với Khiếu Thiên Hổ ở lại phủ công tước.
Nhạc Thành từ trong miệng của Nhạc Lan Tâm biết rằng cô phụ của mình chính là Lệnh Hồ Vô Địch hôm nay đã đi tới hoàng cung, nghe nói hôm nay hoàng tử của Tuyết lâm Đế quốc tới, thân là công tước, Lệnh Hồ Vô Địch cũng phải tới.
Mà sau đó, nhạc Lan Tâm cẩn thận hỏi chuyện của Nhạc gia, Nhạc Thành cũng đem mọi chuyện nói cho nàng biết.
Vào ban đêm, ở trong phòng Nhạc Thành đang suy nghĩ làm sao để tiến vào hoàng cung, đúng vào lúc này thì Lệnh Hồ Hạo Thiên và Lệnh Hồ Huyền Tố hai người gọi hắn ra dùng cơm, tuy Nhạc Thành có biện pháp vào trong nhưng hắn vẫn muốn quang minh chính đại đi vào.
Nhạc Thành cùng với hai người biểu đệ và biểu muội ra đại sảnh dùng bữa, tuy Nhạc Thành hiện tại đã đạt tới Kim Đan trung kỳ, không cần phải ăn cơm nhưng cũng không nên phụ một phen tâm ý của cô cô.
Ở trong đại sảnh, một lão giả mặc cẩm bào ngồi ở vị trí thượng tịch, trung khí tràn ngập xuất hiện, mơ hồ còn có thể nhận thấy sát khí, đây chính là Lệnh Hồ Vô Địch lúc tuổi còn trẻ ở chiến trường ma luyện mà có được.
- Phu nhân, ta chưa từng gặp qua chất nhi Nhạc Thành, tại sao đại ca của nó cũng không tới?
Lệnh Hồ Vô Địch cất tiếng hỏi Nhạc Lan Tâm.
- Huynh đó, muội nói huynh tìm thời gian trở về Lập Anh trấn cùng với muội mà huynh lại nói không có thời gian, không ngờ giờ đây Thành nhi lại tới đây, đại của của muội bọn họ không nỡ rời khỏi Lập Anh Trấn, lúc trước muội cũng muốn đưa họ tới đế đô nhưng họ lại không đi.
Nhạc Lan Tâm cũng trả lời.
- Phu nhân, ta thật sự không có thời gian, mỗi ngày ta đều bận rộn quá nhiều quân vụ, nghe muội lần trước nói Thành nhi từ nhỏ không thể tu luyện đấu khí và ma pháp, lần này nó đến đây nếu nguyện ý thì ta sẽ giữ lại giữ một chức vị công ăn ở đây.
Lệnh Hồ Vô Địch nói:
- Từ khi cưới muội về vẫn chưa chiếu cố được cho nhà muội, ta thật sự băn khoăn.
- chức vụ công văn tuy tốt nhưng lần này muội hỏi Thành nhi thì nghe nói nó tới đây để làm một chuyện.
Nhạc Lan Tâm cất tiếng nói.
- Phụ thân, mẫu thân.
Lệnh Hồ Hạo Thiên cùng với Lệnh Hồ Huyền Tố đi đến, hai người đối với biểu ca mới tới vô cùng cao hứng.
- Thành nhi, con có đói bụng không, mau ngồi xuống dùng bữa.
Nhạc Lan Tâm cất tiếng nói với Nhạc Thành.
- Đây nhất định là cô phụ, Nhạc Thành bái kiến cô phụ.
Nhạc Thành mỉm cười nói, sau đó hắn lập tức đánh giá lão giả uy vũ trước mắt, trong lòng không kìm được mà kinh ngạc, không ngờ cô phụ của mình lại có thực lực thập tinh Đấu Hoàng.
- Thành nhi, ngươi mau ngồi xuống đi, ta nghe cô cô ngươi nói về ngươi đã lâu, lần này ngươi phải ở đế đo chơi vài ngày, mấy ngày nữa giải quyết chuyện bề bộn xong ta sẽ cùng ngươi ra ngoài dạo chơi.
Lệnh Hồ Vô Địch nhiệt tình nói với Nhạc Thành.
- Đa tạ cô phụ.
Nhạc THành ngồi xuống, sau đó Nhạc Lan Tâm mang một số thức ăn tới.
- Thành Nhi, thức ăn do cô cô của ngươi làm mùi vị rất không tệ, những thứ này đều do cô cô ngươi đích thân xuống bếp làm, nếu không có ngươi tới không biết bao giờ ta mới được ăn.
Lệnh Hồ Vô Địch nói.
- Huynh đó, huynh ăn còn ít sao?
Nhạc Lan Tâm trừng mắt liếc nhìn Lệnh Hồ Vô Địch, sau đó ôn nhu nói với Nhạc Thành:
- Thành nhi, con ăn nhiều một chút.
- Dạ.
Nhạc Thành cất tiếng đáp, hắn cảm nhận được một không khí ấm áp, tựa hồ như một nghìn năm qua mình chưa nhận được.
Một lúc lâu sau, Lệnh Hồ Vô Địch gọi Nhạc Thành vào trong thư phòng, tựa hồ như có một số việc cần nói với hắn.
- Thành Nhi, tuy ta lần đầu tiên gặp con nhưng cô cô của con thường xuyên nhắc tới con, nghe nói con từ nhỏ không thể tu luyện Đấu Khí và ma pháp, không bằng làm mộng chức vị công văn, con thấy thế nào?
Lệnh Hồ Vô Địch cất tiếng hỏi Nhạc Thành.
- Đa tạ cô phụ, nhưng tiểu chất còn có một số chuyện cần phải làm.
Nhạc Thành cất tiếng nói, hắn cũng biết rõ ý của Lệnh Hồ Vô Địch.
- Ta là cô phụ của con mà không giúp gì được, lần trướccô cô mời cả nhà con đến Đế Đô để ở, ta cũng có ý đó vậy mà phụ thân và nhị thúc của con không ai muốn đến.
Lệnh Hồ Vô Địch hơi thở dài.
- Cô phụ, gia gia của con không nỡ rời Nhạc gia, đa tạ hảo ý của cô phụ.
Nhạc Thành cất tiếng nói:
- Chỉ là có một số chuyện tiểu chất muốn nói với cô phụ.
- Con nói đi.
Lệnh Hồ Vô Địch cất tiếng.
- Cô phụ, quân đội sắp tới sẽ phải điều động, nếu như thật sự có điều động, tiểu chất muốn khuyên cô phụ một câu nên sớm rời quân đội, như vậy sau này sẽ không còn phiền toái.
Nhạc Thành nói với Lệnh Hồ Vô Địch.
- Thành Nhi, làm sao con biết quân đội sắp tới sẽ điều động?
Nghe xong lời nói của Nhạc Thành, Lệnh Hồ Vô Địch kinh ngạc không thôi.
- Cô phụ, nếu như tiểu chất nói không sai thì Khoa Ốc và Tuyết Lâm đế quốc định hợp lực điều động quân đội đông tây phải không?
Nhạc Thành cất tiếng nói.
Sắc mặt của Lệnh Hồ Vô Địch một lần nữa biến đổi, dựa theo kinh nghiệm và trực giá của y, y biết chắc rằng người trước mặt y không phải là một tên phế vật không thể tu luyện đấu khí và ma pháp như liờ của phu nhân mình.
- Thành Nhi, rốt cuộc ngươi là ai?
Lệnh Hồ Vô Địch hơi ngạc nhiên hỏi.
- Cái này về sau cô phụ sẽ biết, chất nhi muốn phiền cô phụ một chuyện.
Nhạc Thành nói với Lệnh Hồ Vô Địch.
- Ngươi cứ nói, nếu như làm được ta sẽ không từ chối.
Lệnh Hồ Vô Địch nói.
- Tiểu chất muốn biết hoàng tử của Tuyết Lâm Đế Quốc và Mộ Dung Công chúa khi nào thì định?
Nhạc Thành cất tiếng hỏi.
- Hiện tại còn chưa xác định, chỉ là năm ngày sau hoàng thất sẽ tuyên bố, đến lúc đó tất cả các cường giả quý tộc đều được mời vào hoàng cung.
Lệnh Hồ Vô Địch nói với Nhạc Thành:
- Thành Nhi, con hỏi chuyện này làm gì?
- Cô phụ có thể giúp con năm ngày sau đi vào hoàng cung được không?
Nhạc Thành cất tiếng hỏi hắn muốn theo chân Lệnh Hồ Vô Địch đi vào hoàng cung.
- Cái này, ngươi muốn đi vào dĩ nhiên là không có vấn đề gì, nhưng trước tiên ta muốn hỏi, rốt cục ngươi là ai?
Lệnh Hồ Vô Địch nói.
Nhạc Thành cất tiếng nói:
- Nếu cô phụ thật sự muốn biết, năm ngày sau con sẽ nói cho cô phụ.
Nói xong Nhạc Thành đã rời khỏi thư phòng.
- Hắn rốt cuộc là người thế nào?
Lệnh Hồ Vô Địch nhìn theo bóng lưng của Nhạc Thành mà lẩm bmẩ.
Lúc này ở trong hoàng cung một tuyệt sắc nữ tử đang dựa vào cửa sổ, bờ eo nho nhỏ của nàng khẽ rung lên, trên cổ tay là một tấm lụa mỏng, đôi mắt xuân thủy đảo quanh.
Tuyệt mỹ nữ tử này tâm tình ngưng trọng, ca mày ngơ ngác nhìn về một phía xa xa.
- Còn năm ngày nữa, nếu năm ngày sau ngươi còn không đến thì ta đành phải….
Tuyệt mỹ nữ tử thì thào nói.
Một đêm tĩnh lặng, sáng sớm hôm sau, Nhạc Thành gặp Nhạc Lan Tâm thì biết được Lệnh Hồ Vô Địch sáng sớm đã có quân vụ cần xử lý, mà Nhạc Thành cũng tính rằng trước tiến hãy tới đế đô xem xét, năm ngày sau tiến vào hoàng cung. Nhớ tới Mộ Dung Hiểu Hiểu, trong lòng hắn liền cảm thấy nao nao.
Trong lúc Nhạc Thành cùng với Khiếu Thiên Hổ, Tử Điện Mãng muốn ra ngoài thì hia huynh muội Lệnh Hồ Hạo Thiên và Lệnh Hồ Huyền Tố cũng đi ra. Nghe nói biểu ca muốn đi dạo bọn họ cũng muốn theo một chút.
Nhạc Lan Tâm sợ rằng Nhạc Thành chưa quen thuộc phong cảnh nơi đế đô nên cũng có ý để hai huynh muội này theo Nhạc Thành.
Đi vào trong đế đô, Nhạc Thành đã được mở rộng tầm mắt, nơi này náo nhiệt vượt xa Dược thành, khắp nơi đuề là phồn hoa.
- Biểu ca, hôm nay ở phía trước có một trường đấu giá, chúng ta đến xem đi.
Lệnh Hồ Hạo Thiên nói với Nhạc Thành.
- Hội đấu giá, được ta cũng muốn biết đấu giá ở nơi này có gì khác so với các nơi khác.
Nhạc Thành cất tiếng nói, hắn không biết Khoa Ốc đế quốc và Tuyết Lâm đế quốc đấu giá như thế nào.
Lập tức, dưới sự dẫn dắt của Lệnh Hồ Hạo Thiên, bọn người Nhạc Thành đã đi tới một nơi tên là Tử Kinh thương hội.
Tu Chân Giả Tại Dị Thế Tác giả: Vũ Phong
-----oo0oo-----
Chương 190: Song bào thai xà nữ.
nhóm dịch: black
Sưu Tầm By bumzapan --- 4vn
Thấy đôi mắt sợ hãi của hai xà nữ, Nhạc Thành cũng giaatj mình, bởi vì Nhạc Thành nhìn thấy đôi mắt của hai nàng có gì đó giống yêu huyên, đúng là thiên sinh mị đồng, thiên sinh mị đồng kỳ thật cũng là một loại thiên phú, bởi vì Yêu Huyên là bát sí linh mãng lại có thiên sinh mị đồng nên có thiên phú công kích Cửu Chuyển Yêu Đồng, mà hai xà nữ này tuy không thể so sánh với Yêu Huyên nhưng cũng có được thiên sinh mị đồng thì tuyệt đối có thiên phú công kích.
- Yêu Cơ, lấy hai xà nữ này.
Nhạc Thành nói với Yêu Cơ, nhìn thấy hai xà nữ này là thiên sinh mị đồng thì hắn nhất định phải mua, tin rằng sau này hkoog lâu, hai người này sẽ có thực lực cường hãn.
- Vâng, chủ nhân.
Yêu Cơ trả lời, nhưng trong lòng nàng thì nghĩ thầm chẳng lẽ chủ nhân cũng có hứng thú với hai xà nữ này sao, tuy hai xà nữ này bổn sự trên giường không tệ nhưng mình là Cửu Vĩ Linh Hồ, nếu chủ nhân muốn kỹ thuật trên giường của mình còn tốt hơn cả bọn họ, đảm bảo cho chủ nhân được dục tiên dục tử.
- Yêu Cơ, ngươi nghĩ gì vậy, ta là loại người đó hay sao?
Nhạc Thành cất tiếng nói với Yêu Cơ, ở trong người Yêu Cơ có linh hồn ấn ký, nàng nghĩ gì hắn đều cảm ứng được.
Bị Nhạc Thành nghe thấu suy nghĩ của mình, Yêu Cơ khẽ giật mình, đột nhiên khuôn mặt ửng đỏ, không ngờ suy nghĩ vừa rồi của mình đã bị chủ nhân nghe thấy hết, chủ nhân không biết có coi mình là hồ ly tinh không, thật là mắc cỡ chết được.
Cảm thấy suy nghĩ của Yêu Huyên, ban đầu Nhạc Thành cũng hơi kinh ngạc, bất quá Nhạc Thành tuy là háo sắc nhưng trong mắt không phải chỉ có nữ sắc, về phần nữ nhân hắn đều không gấp, tất cả thực lực mới là điều quan trọng nhất, có thực lực điều gì cũng có.
- Biểu ca, huynh thích hai xà nữ này sao?
Lệnh Hồ Huyền Tố cất tiếng nói, tựa hồ như kinh ngạc, cô gái quý tộc này rất thành thực, đối với xà nữ chủng tộc, Lệnh Hồ Huyền Tố không biết các nàng có tác dụng gì.
- Biểu ca, huynh muốn mua hai xà nữ này sao, nhưng mà mẫu thân không cho đệ mua. Lần trước cha đệ cũng đưa một người về, đều bị mẫu thân đưa ra ngoài, nếu như huynh muốn mua, chỉ sợ mẫu thân đệ mất hứng.
Lệnh Hồ Hạo Thiên nói với Nhạc Thành.
Nhạc Thành hơi cười cười, Lệnh Hồ gia hóa ra nghiêm dạy như thế, hắn cất tiếng nói:
- Ta mua chỉ là cách dùng khác mà thôi, không phải giống như các đệ muội tưởng tượng, ta sẽ nói với cô cô rõ ràng.
- Biểu ca, để muội thay huynh mua.
Lệnh Hồ Huyền Tố và Lệnh Hồ Hạo Thiên thấy Nhạc Thành nói như vậy thì đều cất tiếng.
- Không cần, để biểu ca tự mình mua.
Nhạc Thành cười cười, đợi sau khi trở về, biểu ca sẽ cho các ngươi một số lễ vật.
Hai xà nữ vừa xuất hiện, trong mắt mọi người xuất hiện không ít lửa nóng, nếu được cùng với hai xà nữ này một phen mây mưa dục tiên dục tử, đặc biệt là một song bào thai thì khiến cho người ta thật hưng phấn, có không ít người thầm hạ quyết tâm nhất định phải mua.
- Các vị khách quý.
Ở phía dưới, cô gái xinh đẹp nhìn thấy đôi mắt nóng bỏng của mọi người thì cười vũ mị:
- Hai xà nữ này so với xà nữ bình thường không giống nhau, song bào thai xà nữ rất thưa thớt, hơn nữa tư sắc của hai xà nữ này mọi người đều nhìn thấy, tuyệt đối là thượng phẩm, cộng thêm các nàng còn là thiên sinh mị đồng, đảm bảo khiến các vị trên giường càng thêm dục tiên dục tử.
- Cho nên, giá khởi điểm là một nghìn kim tệ, mỗi bước giá không ít hơn hai trăm kim tệ.
Cô gái xinh đẹp nói.
- Ba nghìn hai trăm kim tệ.
- Bốn nghìn kim tệ.
- Ta ra giá năm nghìn kim tệ.
Đột nhiên con số điên dại được nâng lên, đừng nói hiện tại Nhạc Thành chính là nhà giáu mới nổi mà Yêu Cơ, Khiếu Thiên Hổ, Tử Điện Mãng cũng có một con số kim tệ khủng bố trên người.
Hai song bào thai xà nữ này hiện ra một vẻ sợ hãi bối rối. Vài chục năm qua các nàng được đối xử tốt hơn so với các xà nữ khác, bởi vì các nàng là song bào thai, còn là thiên sinh mị đồng.
Ở trong này vài chục năm, các nàng mỗi ngày không ngừng được huấn luyện, học tập rất nhiều phương pháp hầu hạ chủ nhân tương lai, đó là các xà nữ cùng với nhân loại làm mẫu trước mắt các nàng.
- Được rồi, giá cáp nhất hiện tại là một vạn bảy nghìn kim tệ, có ai ra giá cao hơn không?
- Một vạn bảy nghìn hai trăm kim tệ.
Người ở gian phòng bên trái, nam tử áo trắng cất tiếng nói.
- Hiện tại là một vạn bảy nghìn hai trăm kim tệ, còn có ai ra giá cao hơn nữa không?
Cô gái xinh đẹp tiếp tục hỏi, số tiền như vậy đã là một cái giá rất cao.
- Một vạn tám nghìn kim tệ.
Yêu Cơ cuối cùng cũng ra giá.
Đột nhiên có không ít người đưa mắt nhìn về phía này, chỉ thấy phía trước là một nữ tử tuyệt sắc, cô gái này muốn hai xà nữ mọi người đều kỳ quái, không lẽ là nữ luyến sao, thật là đáng tiếc.
Yêu Cơ vừa ra giá, đột nhiên mấy đạo ánh mắt bên trái đều hướng về phòng của Nhạc Thành.
- Biểu ca, hắn chính là hoàng tử Mộ Dung Nam, tuy không phải là thái tử nhưng mẫu thân của hắn rất được hoàng thượng sủng ái.
Nhìn thấy nam tử áo trắng ở phòng bên cạnh, Lệnh Hồ Hạo Thiên cất tiếng nói với Nhạc Thành.
Nhạc Thành cười cười, hắn cũng không để ý, chỉ là một hoàng tử mà thôi, hắn không để vào mắt.
- Một vạn tám nghìn hai trăm kim tệ.
Chần chừ một chút, nam tử áo trắng này liền tăng giá, trong mắt hiện ra một vẻ tức giận nhìn về phía Lệnh Hồ Hạo Thiên.
Hắn còn tưởng rằng lần này người đoạt xà nữ của hắn chính là Lệnh Hồ Hạo Thiên, cho nên cũng thầm ghen ghét. Phụ thân của Lệnh Hồ Hạo Thiên là người cầm quyền, ảnh hưởng đến quyết sách của phụ hoàng, hắn mặc dù là hoàng tử, nhưn nếu chọc vào Lệnh Hồ Hạo Thiên thì sẽ bị giáo huấn. Nếu không phải hiện tại mẫu thân của hắn được sủng ái thì hắn cũng không mạnh hơn Lệnh Hồ Hạo Thiên bao nhiêu.
- Một vạn chín nghìn kim tệ.
Yêu Cơ một lần nữa lại tăn giá. Chủ nhân đã muốn hai xà nữ này, nàng nhất định phải mua.
Yêu Cơ tăng giá một lần nữa, hoàng tử Mộ Dung Nam liền trở nên khó coi, càng trừng trừng nhìn về phía Lệnh Hồ Hạo Thiên.
- Hoàng tử, hay là quên đi, một vạn tám nghìn kim tệ đã là quá cao.
Một nam tử trung niên nói với Mộ Dung Nam.
- Hừ, Lệnh Hồ Hạo Thiên, sớm muộn gì ta cũng không bỏ qua cho hắn.
Một Dung Nam hung hăng cất tiếng, một vạn tám nghìn kim tệ mặc dù hắn là hoàng tử cũng là một con số rất lớn.
- Một vạn tám nghìn kim tệ, có ai trả giá cao hơn nữa không? Một hai ba.. thành giao.
Sau khi cô gái này gõ chùy xuống, Nhạc Thành bỏ ra mọt nghìn kim tệ ra, giá tiền này đối với người khác có thể là cao nhưng đối với hắn chỉ là một con số mà thôi.
Đối với việc Nhạc Thành có thể bỏ ra một vạn tám nghìn kim tệ, hai tỷ muội Lệnh Hồ cũng ngạc nhiên, đây là cực hạn của bọn họ, nếu như cha và mẫu thân biết bọn họ tiêu nhiều kim tệ như vậy thì nhất định sẽ giáo huấn một phen.
Sau đó vật phẩm thứ tư chính là một quyển hoàng giai cao cấp đấu kỹ, cũng là một vật phẩm trân quý, giá cũng không nhỏ.
Vật phẩm thứ tư chính là một thanh bảo kiếm của ma pháp sư cấp bảy luyện chế, vật phẩm này khiến cho không ít người điên cuồng lên.